Hồi 206
Ba thÃch khách giết lầm gian tặc
Quy nhị nương nói:
- Ai mượn ngươi giúp đỡ? Chỉ cần đưa bá»n ta đến gặp Hoà ng đế rồi láºp tức ngươi được buông thạ Những việc vá» sau không lien can gì đến ngươi.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hay lắm! Váºy xin cứ thế. Tại hạ nói trước:
khi gặp Hoà ng đế ba vị động thá»§ cho tháºt mau lẹ. Nếu còn đánh nhau vá»›i bá»n thị vệ là há»ng bét đấy. Äoà n thị vệ trong cung kép đến má»—i lúc má»™t đông. Ba vị dù giết được mấy trăm tên cÅ©ng khó mà đụng đến má»™t sợi lông cá»§a Hoà ng đế. Váºy cần ra tay giết Hoà ng đế trước khiến cho trong cung náo loạn. Không chừng chúng ta có thể nhân lúc nhốn nháo mà chuồn được là khéo.
Quy nhị nương gắt lên:
- Cái đó bá»n ta thừa hiểu, ngươi bất tất phải chỉ giáo. Äi lẹ lên! Äừng mồm năm miệng mưá»i nữa.
Vi Tiểu Bảo dẫn ba ngưá»i Ä‘i vá» phÃa cung Từ Ninh.
Quy Chung ngó thấy trong vưá»n hoa lắm công xanh hạc trắng rất lấy là m hứng thú.
Vi Tiểu Bảo vừa chỉ trá» vừa giải thÃch, nói không ngá»›t miệng. Gã cố ý kéo dà i thá»i gian được khắc nà o hay khắc ấy.
Quy nhị nương tuy nóng ruá»™t, nhưng nghÄ© tá»›i con suốt cuá»™c Ä‘á»i bịnh hoạn Ä‘au khổ, lại chẳng còn sống được mấy chốc nữa, nên trước khi lâm tá» mụ để hắn khoan khoái trong lòng, không nỡ giục giã là m cho hắn cụt hứng.
Äi được má»™t lúc, bá»—ng ngó thấy má»™t Ä‘oà n ngưá»i ở phÃa xa xa từ cung Từ Ninh Ä‘i ra. Äoà n ngưá»i nà y khiêng hai cá»— kiệu.
Quy nhị nương nói:
- Tránh sang một bên!
Má»™t tay dắt Vi Tiểu Bảo, má»™t tay dắt Quy Chung, mụ lạng ngưá»i ẩn và o sau già n mẫu đơn.
Quy Tân Thụ lánh sang bên kia già n hoa. Äoà n ngưá»i má»—i lúc má»—i lúc má»™t đến gần. Vi Tiểu Bảo nhìn rõ ngưá»i Ä‘i đầu là tên thái giám ở phòng Kinh Sá»±. PhÃa sau là hai cá»— kiệu, má»™t cá»— cá»§a Hoà ng thái phi, má»™t cá»— cá»§a Hoà ng thái háºu. Hai bên kiệu Ä‘á»u có má»™t tên thái giám phù trì. Sau kiệu cÅ©ng có thái giám che tà n bằng lụa và ng. Sau cùng là mấy chục thái giám và cung nữ, cùng hÆ¡n mưá»i tên túc vệ ná»™i ban.
Thông thưá»ng Thái háºu Ä‘i lại trong Hoà ng cung vẫn không có thị vệ Ä‘i theo.
Äây chắc là Hoà ng đế được tin báo động nên phái them thị vệ canh giữ cho chắc chắn.
Vi Tiểu Bảo chợt động tâm cơ, nói ngay:
- Kiệu Ä‘i trước là cá»§a Hoà ng đế Thát Äát. Hoà ng thái háºu ngồi ở kiệu sau.
Vợ chồng Quy Tân Thụ thấy Ä‘oà n ngưá»i nghi trượng oai nghiêm lại ở cung Từ Ninh Ä‘i ra dÄ© nhiên cÅ©ng cho là Hoà ng đế cùng Thái háºu, bất giác trống ngá»±c đánh thình thình. Cả hai ngưá»i Ä‘á»u nhìn con, vẻ mặt ôn nhu từ ái.
Quy nhị nương khẽ nói:
- Hà i nhi! Trong cá»— kiệu Ä‘i trước có Hoà ng đế ngồi. Chá» há» tá»›i gần, há»… nghe ta quát má»™t tiếng "động thá»§" thì ba ngưá»i chúng ta động thá»§ Ä‘áºp cả ngưá»i lẫn kiệu cho tÆ¡i bá»i hoa lá.
Quy Chung cưá»i đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Vụ nà y chÆ¡i thú đây.
Vi Tiểu Bảo thấy kiệu tới gần, lòng bà n tay ướt đẫm mồ hôi, gã tự nhủ:
- HỠđánh chết Hoà ng thái phi thì tiểu Hoà ng đế chẳng phải quan tâm. Dù cho chúng đánh chết luôn cả Thái háºu cÅ©ng không sao.
Thái giám phòng Kinh sá»± miệng không ngá»›t hô:"Tránh ra! Tránh ra" để dẹp đưá»ng.
Quy nhị nương thét lên:
- Äá»™ng thá»§!
Ba ngưá»i Ä‘á»u nhảy xổ lại. CỠđộng rất thần tốc như cÆ¡n cuồng phong đột ngá»™t lướt tá»›i.
Mấy tiếng binh binh nổi lên rùng rợn! Ba ngưá»i sáu tay Ä‘á»u phong chưởng đánh và o cá»— kiệu Ä‘i trước.
Quy Tân Thụ và Quy nhị nương còn sợ chưa đánh chết được Hoà ng đế, láºp tức rút trưá»ng kiếm ở sau lưng ra đâm lia lịa và o trong kiệu bốn năm nhát. Má»—i lần rút kiếm ra Ä‘á»u thấy máu tươi đầm đìa. Như váºy thì ngưá»i ngồi trong kiệu đó đến mưá»i mạng cÅ©ng không thoát chết.
Bá»n thị vệ theo sau kinh hồn tang đởm quát tháo ầm ỹ, rút khà giá»›i ra xông lên cản trở.
Quy nhị nương hô lớn:
- Thà nh công rồi!
Tay trái mụ dắt con chạy tắt vá» phÃa Bắc.
Quy Tân Thụ thi triển kiếm pháp cá»§a phái Hoa SÆ¡n chạy trước mở đưá»ng.
Bá»n thị vệ ngăn cản là m sao nổi ba nhân váºt khá»§ng khiếp nà y?
Bá»n Quy Tân Thụ chạy vá» phÃa tây cung Thá» Khanh theo lối Ä‘i trong luống hoa.
Bá»n cung nữ cùng thái giám hoảng hốt kêu la rối loạn cả lên.
Chỉ trong khoảnh khắc, bốn mặt chuông trống vang trá»i. Bao nhiêu cá»a ngõ trong cung Ä‘á»u đóng chặt và cà i then lại.
Bá»n túc vệ ná»™i ban cÅ©ng như trong Ä‘oà n thị vệ trong cung Hoà ng cung nghiêm gia phòng thá»§ các mấu chốt giao thông.
Tiếp theo ngoà i tưá»ng vây ná»™i phá»§, Há»™ quân doanh, Tiá»n phong doanh, Kiêu kỵ doanh Ä‘á»u kiếm tuốt cung dương dầy đặc như kiến, phòng thá»§ nghiêm máºt, tưởng thiên binh vạn mã cÅ©ng chẳng thể nà o đánh và o được.
Vi Tiểu Bảo thấy ba ngưá»i nhà há» Quy giết chết Hoà ng thái phi đã tưởng là thà nh công, cướp đưá»ng trốn chạy, gã mừng rỡ vô cùng liá»n ở phÃa sau già n hoa chạy ra lá»›n tiếng quát:
- Hết thẩy không được nhốn nháo! Phải bảo vệ Hoà ng thái háºu là điá»u khẩn yếu.
Bá»n thị vệ Ä‘ang rối loạn như rắn không đầu, đột nhiên thấy Vi Tiểu Bảo xuất hiện chỉ huy, liá»n bình tÄ©nh trở lại.
Vi Tiểu Bảo hô lớn:
- Các ngươi hãy vây quanh ngá»± kiệu cá»§a Thái háºu, há»… thấy thÃch khách đến xâm phạm, hết thảy phải liá»u chết ngăn chặn.
Bá»n thị vệ đồng thanh đáp:
- Xin tuân lệnh!
Vi Tiểu Bảo đoạt lấy một thanh đao ở trong tay thị vệ, cầm giơ cao lên, lớn tiếng:
- Bữa nay chúng ta phải táºn trung báo quốc, liá»u mình bảo vệ Thái háºu. Dù hà ng ngà n hà ng vạn thÃch khách xông và o, chúng ta cÅ©ng phải rang giữ cho thánh giá Thái háºu được an toà n!
Quần thị vệ lại đồng thanh đáp:
- Xin tuân lệnh!
Chúng thấy Thị vệ tổng quản Bá Tước đại nhân oai phong lẫm liệt, dốc dạ trung trinh, coi chết như không, Ä‘á»u nổi lòng khâm phục, nghÄ© thầm:
- Tuy gã còn nhỠtuổi, nhưng phong độ đáng mặt cao nhân đệ nhất.
Mưá»i mấy tên thị vệ liá»n bao quanh ngá»± kiệu cá»§a Thái háºu.
Vi Tiểu Bảo lại nhìn bá»n thái giám quát to:
- Các ngươi là m gì mà nhá»™n lên thế? Sao không vây thà nh má»™t vòng Ä‘ai thứ hai. Nếu thÃch khách phạm giá là ta chặt những cái đầu rẻ tiá»n cá»§a các ngươi đó.
Bá»n thái giám và cung nữ Ä‘á»u nghÄ© bụng:
- Cái đầu cá»§a mình tuy chẳng đáng gì, nhưng để ngưá»i ta chặt mất má»™t cách hồ đồ cÅ©ng uổng Ä‘á»i ngưá»i.
Chúng lại thấy gã cầm Ä‘ao múa tÃt nét mặt oai nghiêm, không dám trái lệnh, Ä‘á»u răm rắp tuân theo, vây thà nh má»™t vòng tròn bên ngoà i hà ng rà o thị vệ. Mấy tên sợ quá đến té đái vãi phân.
Vi Tiểu Bảo hạ cương Ä‘ao xuống chạy tá»›i trước ngá»± kiệu cá»§a Thái háºu, miệng hô:
- Nô tà i là Vi Tiểu Bảo cứu giá cháºm má»™t bước, khiến thánh giá Hoà ng thái háºu phải má»™t phen kinh động. Nô tà i kÃnh cẩn xin hoà ng thái háºu vạn an. Bá»n thÃch khách đã bị đánh Ä‘uổi Ä‘i rồi.
Bá»—ng nghe Thái háºu ở trong kiệu lên tiếng:
- Hay lắm!
Vi Tiểu Bảo thò tay vén má»™t góc rèm kiệu lên, ngó thấy Thái háºu sắc mặt lợt lạt, nhưng há»›n hở tươi cưá»i. Bà gáºt đầu lia lịa ca ngợi:
- Vi Tiểu Bảo ! Ngươi hay lắm! Ngươi hay lắm! Lại cứu tap hen nữa.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hoà ng thái háºu thánh thể bình yên khiến nô tà i mừng rỡ khôn xiết.
Gã từ từ buông rèm xuống, quay lại bảo hai tên thị vệ:
- Các ngươi chạy mau Ä‘i bẩm báo Hoà ng thượng là Thái háºu thánh thể bình an để Hoà ng thượng khá»i lo âu.
Hai tên thị vệ lĩnh mệnh chạy đi.
Vi Tiểu Bảo dặn theo:
- Các ngươi trình them kẻ nô tà i là Vi Tiểu Bảo cung thỉnh Hoà ng thượng thánh thể an khang. Bá»n thị vệ liá»u mình há»™ giá, đánh Ä‘uổi thÃch khách phải rút lui rồi.
Bá»—ng nhiên Thái háºu khẽ hô:
- Vi Tiểu Bảo !
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Dạ! Có nô tà i đây!
Thái háºu khẽ há»i:
- Hai ngưá»i ở trong kiệu trước chết cả rồi ư?
Vi Tiểu Bảo sá»ng sốt:
- Hai ngưá»i?
Thái háºu đáp:
- Ngươi thỠngó xem và hãy coi chừng!
Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng, trong lòng rất lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Sao lại hai ngưá»i? Việc gì mà phải coi chừng?
Gã chạy lại cỗ kiệu trước mở rèm lên coi bất giác rú lên một tiếng "úi chao" rồi buông rèm xuống, lùi lại mấy bước. Hai chân gã nhủn ra xuýt nữa ngã lăn xuống đất.
Nguyên trong kiệu máu thịt bầy nhầy và đúng là hai xác chết. Má»™t là giả Thai háºu Mao Äông Châu và má»™t là con ngưá»i béo chùn béo chụt lại lùn tịt. Äúng là Cao Tôn Giả. Hai ngưá»i ôm nhau mà chết.
Mao Äông Châu chết ở trong kiệu chẳng có chi là lạ, vì Vi Tiểu Bảo vừa áp giải mụ đến cung Từ Ninh để trình Thái háºu, nhưng còn Cao Tôn Giả ở đâu tá»›i đây? Hai ngưá»i nà y sao lại ngồi trong kiệu cá»§a Hoà ng thái phi và do Hoà ng thái háºu bồi tiếp để đưa Ä‘i đâu?
Gã định thần lại chạy đến trước kiệu Thái háºu khẽ bẩm:
- Khải bẩm Thái háºu! Hai ngưá»i đó chết cả rồi, chết má»™t cách hồ đồ, chết không thể sống lại được nữa.
Thái háºu cưá»i hì hì nói:
- Hay lắm! Chúng ta trở vá» cung Từ Ninh. Cả cá»— kiệu kia cÅ©ng khiêng Ä‘i theo và cấm má»i ngưá»i không được mở rèm dòm ngó.
Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng rồi truyá»n lệnh cho Ä‘oà n tùy tùng. ChÃnh gã phù tri ngá»± kiệu cá»§a Thái háºu.
Tá»›i cung Từ Ninh, Vi Tiểu Bảo mở rèm kiệu đỡ Thái háºu bước ra.
Thái háºu lại ngó gã mỉm cưá»i nói:
- Ngươi hay lắm!
Vi Tiểu Bảo cÅ©ng đáp lại bằng nụ cưá»i. Gã tá»± nhá»§:
- Ta có gì hay đâu? Thái háºu tuy lá»›n tuổi rồi nhưng tướng mạo còn xinh đẹp lắm.
Thái háºu vẫy tay vá»i gã theo và o tẩm Ä‘iện.
Vi Tiểu Bảo trống ngá»±c Ä‘áºp thình thình. Bất giác mặt gã đỠbừng, miệng lẩm bẩm:
- Trá»i Æ¡i! Vụ nà y không xong rồi. Thái háºu khen ta hay không ngá»›t miệng.
Phải chăng bà muốn tat hay thế lão Hoà ng giả Giả Thái háºu ngà y trước cho sư ca giả là m cung nữ, lại có Cao Tôn Giả chui và o trong chân. Bây giá» mà chân Thái háºu cÅ©ng muốn ta giả là m cung nữ thì tháºt rầy rà .
Thái háºu ngồi ở mép giưá»ng xuất thần hồi lâu rồi nói:
- Việc nà y tháºt nguy hiểm vô cùng, ta hoà n toà n trông cáºy ở nÆ¡i ngươi giúp ta.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Nô tà i đã chịu Æ¡n cao đức cả cá»§a Thái háºu cùng Hoà ng thượng thì dù có phải tan xương nát thịt cÅ©ng không đủ Ä‘á»n đáp.
Thái háºu gáºt đầu nói:
- Ngươi là kẻ táºn trung Hoà ng thượng tÃn dụng ngươi là điá»u hạnh phúc cho chúng ta.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Thái háºu cùng Hoà ng thượng đã gia Æ¡n cho nô tà i, nô tà i chỉ biết hết đạo trung trinh, táºn lá»±c vì chá»§ mà thôi.
Gã khấn thầm trong bụng:
- Xin Ngá»c Hoà ng Äại Äế cùng Äức Quan Thế Âm Bồ Tát phù trì cho, xui khiến Thái háºu đừng bắt tiểu tá» là m giả cung nữ.
Thái háºu lại ngó Vi Tiểu Bảo mà cưá»i. Nụ cưá»i cá»§a bà khiến gã cà ng hồi há»™p.
Bỗng nghe bà nói:
- Ngươi Ä‘em hai tên phản tặc đã bị đâm chết đó và cá»— kiệu kia đốt cháy thà nh tro Ä‘i. Có Ä‘iá»u ngươi phải giữ kÃn, không được tiết lá»™ nữa lá»i vá»›i ai. Vừa rồi bá»n thị vệ, cung nữ và Thái giám ngoà i đương trưá»ng...
Bà nói tới đây lộ vẻ trầm ngâm rồi dừng lại.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Xin Thái háºu yên lòng. Nô tà i đã có cách khiến chúng khá»§ng khiếp đến trung tiện cÅ©ng không dám đánh nữa.
Thái háºu chau mà y lẩm bẩm:
- Thằng nà y ăn nói thô tục.
Rồi bà bảo gã:
- Vụ nà y ngưá»i là m được ổn thá»a, sẽ có chá»— tá» tế đó.
Vi Tiểu Bảo thỉnh an rồi đáp:
- Nô tà i xin dụng tâm hà nh động. Nếu để ngưá»i tiết lá»™ má»™t chút tin tức gì ra thì Thái háºu chặt thá»§ cấp nà y Ä‘i.
Thái háºu nói:
- Có thế ta mới yên dạ. Ngươi đi đi !
Vi Tiểu Bảo cả mừng dáºp đầu lui ra.
Gã vừa ra khá»i cung Từ Ninh đã ngó thấyvua Khanh Hy ngá»± giá Ä‘i tá»›i. Bốn mặt nhà Vua có đến mấy trăm lÃnh túc vệ phòng thá»§ nghiêm máºt. Số vệ sÄ© hôm nay so vá»›i ngà y thưá»ng nhiá»u gấp mấy lần.
Vi Tiểu Bảo đứng tránh sang bên đưá»ng.
Nhà vua đã ngó thấy gã rồi liá»n cất tiếng gá»i:
- Tiểu Quế TỠ! Ngươi hãy đứng đây chỠta.
Vi Tiểu Bảo vâng lá»i. Gã biết nhà Vua đến vấn an Thái háºu. Trong lòng không ngá»›t tá»± há»i:
- Tại sao Cao Tôn Giả lại ẩn và o cá»— kiệu cá»§a Thái phỉ Vụ nà y tháºt là kỳ lạ!
Gã đợi chừng ná»a giá» thì thấy Vua Khanh Hy từ trong cung Từ Ninh Ä‘i ra. Nhà Vua kêu Vi Tiểu Bảo Ä‘i theo vá» Ä‘iện Dưỡng Tâm. Ngà y Ä‘uổi bá»n thị vệ cùng thái giám ra ngoà i rồi đóng cá»a lại.
Lại thấy nhà Vua chau mà y bước lui rồi lại bước tới trong điện, hiển nhiên ngà i đang suy nghĩ việc gì khó giải quyết.
Vi Tiểu Bảo không khá»i xao xuyến trong lòng.
Vị Hoà ng đế nà y ngà y má»™t lá»›n tuổi, uy thế cưá»ng thịnh. Vi Tiểu Bảo những lần sau gặp ngà i cảm thấy thêm phần úy kị, mối thân máºt giảm bá»›t Ä‘i. Gã không dám đùa cợt dông cà n như trước nữa. Sau má»™t lúc lâu, nhà Vua lên tiếng:
- Tiểu Quế TỠ! Có một việc khiến ta không biết cách giải quyết cách nà o?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Hoà ng thượng tâm thần thông tuệ đến Gia Các Lượng cÅ©ng phải cam bá» thua kém. Chá»§ ý cá»§a Hoà ng thượng nhất định cao minh tá»™t báºc.
Vua Khanh Hy nói:
- Váºy mà có lúc Gia Cát Lượng cÅ©ng hết phép. Ngươi đã là m được ba việc công lá»›n mà ta chưa thưởng cho việc nà o.
Ngà i dừng lại một chút rồi tiếp:
- Việc thứ nhất là ngươi bắt được Mao Äông Châu. Việc thứ hai là ngươi thuyết phục hai đội binh mã xứ Mông Cổ và Tây Tạng chịu đầu hà ng tạ Vừa rồi ngươi lại đánh chết bá»n phản bạn giải cứu Thái háºu. Äó là việc thứ bạ Tuổi ngươi còn nhá», ta đã gia phong đến Bá Tước. Ta chẳng thể phong đến Vương Tước ngay được.
Nhà Vua nói tá»›i đây nổi lên trà ng cưá»i khanh khách.
Vi Tiểu Bảo biết Hoà ng thượng muốn khôi hà i. Gã cả mừng liá»n tâu:
- Mấy việc nà y Ä‘á»u là nhá» hồng phúc cá»§a Thái háºu cùng Hoà ng thượng. Nếu nói vá» công lao thì chÃnh là công cá»§a Hoà ng thượng. Äáng tiếc ở chá»— Hoà ng thượng chẳng thể tá»± phong quan cho mình. Nếu không thì phen nà y Hoà ng thượng được thăng lên ba cấp.
Nhà Vua lại cưá»i ha hả nói:
- Hoà ng đế tuy không thể tá»± thăng quan cho mình, nhưng từ xưa đến nay đã có nhiá»u vị Hoà ng đế thÃch tá»± gia tôn hiệu cho mình. Khi gặp việc đáng mừng, ty?
như thắng được mấy tráºn nhá» má»n, lại thêm mấy chữ tôn hiệu. Tuy là do bá»n thần tá» cung thỉnh mà thá»±c ra chÃnh Hoà ng đế tá»± trát váng và o mặt cho mình. Ngay ca?
đến những vị chân chÃnh Hoà ng đế mà tá»± cao tá»± đại đã đáng tức cưá»i. Huống chi những ông hôn quân vô đạo cÅ©ng lấy tôn hiệu là "Thần thánh văn võ", "khoan nhân duệ trÃ" gì gì má»™t trà ng dà i. Những vị Hoà ng đế cà ng hồ đồ vô sỉ thì tôn hiệu cà ng dà i dòng, chẳng biết hổ thẹn chi hết.
Nhà Vua lại nói tiếp:
- Những báºc thánh quân như Nghiêu Thuấn có thêm tôn hiệu gì đâu? Ngưá»i Ä‘á»i sau vì lòng tôn sùng bất quá chỉ thêm và o má»™t chữ "Äại" như Äại Thuấn, Äại VÅ©.
Là m Hoà ng đế mà tự biết mình được mấy phần, tất không chịu cái tôn hiệu dà i đến mấy chục chữ.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Váºy ra Äiểu Sâng Dá»§y Thang không gia phong tôn hiệu cho mình. Hoà ng thượng cÅ©ng là Äiểu Sâng Dá»§y Thang dÄ© nhiên không thêm gì nữa. Có Ä‘iá»u nô tà i nháºn thấy sau khi bình xong Ngô Tam Quế mà Hoà ng thượng chẳng thêm tôn hiệu gì cho vẻ vang tất không tránh khá»i sá»± thua thiệt.
Vua Khanh Hy cưá»i há»i:
- Là m sao mà thua thiệt ?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Äánh dẹp Ngô Tam Quế rồi, Hoà ng thượng đại phong công thần, khao thưởng ba quân. Từ trên xuống dưới ai cÅ©ng được thăng quan phát tà i. Còn chÃnh Hoà ng thượng chẳng những không được thăng quan mà còn phải mở kho lấy và ng thoi bạc nén, khuân hết rương nà y qua rương khác Ä‘em ra tiêu xà i và o công cuá»™c bình định giang sÆ¡n, gia phong quan tước đến phá sản mà chẳng lợi gì, sao lại không thua thiệt?
Nhà Vua cưá»i nói:
- Vì ngươi Ãt há»c vấn chẳng hiểu chi hết. Tảo trừ Ngô nghịch, thiên hạ thái bình, trăm há» an cư lạc nghiệp. Chá»§ ngươi thăng quan phát tà i là ở chá»— đó.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- à ra thế đấy!
Nhà Vua lại nói:
- Có Ä‘iá»u sau khi bình định Ngô nghịch rồi, quân thần nhất định thỉnh cầu đưa tôn hiệu ra những con khỉ con tiá»u Äại vương gì gì. Khi hữu sá»± chúng chẳng vì ta ra sức, chia sẻ lo âu. Chá» lúc đại công cáo thà nh chúng má»›i lá»›n tiếng nịnh bợ.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Chẳng việc gì là Hoà ng thượng không nhìn thấy trước. Chúng ta cứ lẳng lặng chá» tá»›i lúc bấy giá» coi mấy ông quan cung thỉnh Hoà ng thượng tá»± thăng quan cho mình để vạch mặt bá»n "luồn Ä‘Ãt đại vương".
Nhà Vua cưá»i đáp:
- Phải đấy! Khi đó lão gia sẽ đá và o Ä‘Ãt con mẹ nó.
Rồi Vua tôi trông nhau mà cưá»i.
Quả đúng như lá»i tiên liệu cá»§a Vua Khanh Hy:
sau khi bình định Ngô Tam Quế rồi, quần thần thi nhau ca tụng côg đức, thỉnh cầu Hoà ng thượng thêm tôn hiệu và o. Cách nịnh bợ kể không xiết được.
Nhà Vua liá»n hạ dụ :
- " Tuy đã bình xong phản tặc nhưng vết thương chinh chiến chưa phục hồi.
Quân thần cần phai tu tỉnh hơn nữa, hết lòng phủ tuất quân dân, rộng tuyên đức hóa. Chúng ta lấy liêm khiết là m căn bản để đi tới cuộc thái bình thịnh trị. Nếu mình tự kể công lao, khoe khoang đạo đức, chỉ mong thăng thưởng là đáng hổ thẹn".
Trong thượng dụ Vua Khanh Hy đưa ra những lá»i rất nghiêm khắc mà quần thần vẫn u mê tăm tối, cho là nhà Vua giả ý khước từ, lại dâng biểu xin nêu tôn hiệu.
Vua Khanh Hy liá»n hạ dụ lần thứ hai:
- " Từ thưở nhá» trẫm từng Ä‘á»c sách, nháºn ra những vị nhân quân từ xưa đến nay tháºt là Ãt á»i, nên thưá»ng tá»± răn mình. Trẩm chỉ sợ đơn sai trách nhiệm mà phải ráng khép mình và i khuôn khổ cá»§a cần lao. Ná»a đêm có ngưá»i tấu báo cÅ©ng phải khoác áo dáºy liá»n. Äó là lo cho trăm há». Nay trước hết trẫm phải noi gương thanh khiết. Thiên hạ chưa được nhân khang váºt phụ thì Vua tôi chẳng có công trạng chi hết. Nếu trẫm tá»± phong tôn hiệu, thăng quan cho các khanh là điá»u đáng hổ thẹn, chứ chẳng vẻ vang gì".
Quần thần tưởng bợ Ä‘Ãt ngá»±a không ngá» vá»— và o chân nó bị đá há»™c máu mồm.
Chỉ dụ đưa xuống, ai nấy xám mặt như tro tà n, không dám nhắc tới việc thượng gia tôn hiệu nữa.
Câu chuyện trên là việc vỠsau, nơi đây xin hãy tạm gác.
Vua Khanh Hy lại cưá»i nói:
- Các vị Hoà ng đế tá»± gia tôn hiệu cho mình rất nhiá»u, chẳng có chi là lạ. Tại triá»u Minh, ChÃnh Äức Hoà ng đế má»›i lắm chuyện kỳ...
Vi Tiểu Bảo nói ngay:
- Nô tà i được gặp vị Vua nà y mấy lần rồi.
Nhà Vua lấy là m kỳ há»i:
- Ngươi đã gặp được ChÃnh Äức Hoà ng đế mấy lần rồi ư ? Ngươi nói chuyện má»™ng mị chăng ?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Không phải đâu. Nô tà i được thấy ở trên sân khấu trong vở tuồng "Mai Long trấn". ChÃnh Äức Hoà ng đế tuần du Giang Nam gặp má»™t cô gái bán rượu ở Mai Long trấn. Cô nà y tên gá»i Lý Phượng Thư, dong nhan xinh đẹp, Hoà ng đế liá»n liếc mắt đưa tình...
Vua Khanh Hy cưá»i nói:
- Äó chÃnh là Äức Hoà ng đế bản tÃnh thÃch cải trang ra ngoà i tuần dụ Câu chuyện Lý Phượng Thư có tháºt cÅ©ng nên. Äiá»u ta muốn nói là ChÃnh Äức Hoà ng đế không thÃch tá»± gia tôn hiệu mà lại ưa phong quan cho mình. Hoà ng đế tá»± phong là "Tổng đốc quên vụ Uy Võ đại tướng quân tổng binh quan".
Vua Khang Hy dừng lại một chút rồi tiếp:
- Má»—i khi gặp chuyện nhiá»…u nhương tầm thưá»ng, Vua ChÃnh Äức cÅ©ng hạ dụ:
"Nay Bắc khấu xâm phạm biên thùy, trẫm đặc phái Tổng đốc quân vụ Uy Võ tướng quân Tổng binh quan Chu Thá» thống lãnh lục quân lên đưá»ng Bắc phạt" Nhà Vua kể tiếp:
- Chu Thá» là danh tá»± cá»§a ChÃnh Äức Hoà ng đế. Hoà ng đế đánh tráºn thất bại cÅ©ng bảo là đại thắng, dầy công hãn mã rồi hạ thánh chỉ gia phong cho mình là m Trấn Quốc Công, thêm bổng lá»™c năm ngà n thạch gạo.
Vi Tiểu Bảo cưá»i ha hả nói:
- Ông nà y là m Hoà ng đế không muốn, lại đòi là m Trấn Quốc Công, Thế thì thú tháºt!
Vua Khang Hy lại cưá»i nói:
- Khi ấy quần thần nhất tá» phản đối vì lẽ Hoà ng đế tá»± gia phong Trấn Quốc Công là phải truy phong tổ tiên ba Ä‘á»i. Hoà ng đế tá»± xưng là Trấn Quốc Công thì không sao, nhưng tổ tiên ba Ä‘á»i cá»§a Hoà ng đế đã là m Hoà ng đế rồi nhất định không chịu giáng cấp. Ai can gián cÅ©ng mặc, ChÃnh Äức Hoà ng đế nhất định đòi là m Trấn Quốc Công. Vá» sau lại mấy lần tuyên bố láºp thêm công trạng, tá»± phong mình là m Thái Sá»± May mà Äức Hoà ng đế mất sá»›m, không thì cứ thăng quan mãi, có ngà y chÃnh mình lại thoán vị cá»§a mình.
Vi Tiểu Bảo nghe nhà Vua nhắc tá»›i hai chữ "thoán vị" , gã không dám nói nhiá»u chỉ báºt mấy tiếng cưá»i khô khan.
Nhà Vua lại nói:
- ChÃnh Äức Hoà ng đế là m lắm chuyện hồ đồ khiến trăm há» cá»±c khổ. DÄ© nhiên chÃnh Hoà ng đế đã là ngưá»i bất hảo, nhưng má»™t phần cÅ©ng bởi bá»n thái giám và thần tá» ká» cáºn đưa ông đến chá»— bại hoại.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Dạ dạ! Hoà ng đế tồi bại ưa thu dụng gian thần và thái giám tồi bại. Còn hảo Hoà ng đế chỉ dung những hảo thái giám và trung thần.
Nhà Vua lắc đầu đáp:
- Cái đó không nhất định. Bên mình hảo Hoà ng đế cÅ©ng có gian thần và thái giám tồi bại. Nhưng Hoà ng đế minh mẫn thì có bị che mắt trong lúc nhất thá»i, sau sẽ khám phá ra những Ä‘iá»u thâm hiểm giảo quyệt cá»§a bá»n gian thần.
Vi Tiểu Bảo lại dạ luôn mấy tiếng nhưng trống ngực gã đánh hơn trống là ng.
Vua Khang Hy bá»—ng há»i sang chuyện khác:
- Tên gian phu cá»§a con tiện nhân Mao Äông Châu danh tá»± là gì ?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Ngưá»i ta kêu hắn bằng Sấu đầu đà , còn tên tháºt thì nô tà i cÅ©ng không rõ.
Nhà Vua há»i:
- Hắn máºp ú và tròn á»§ng như trái banh mà sao lại kêu là bằng sấu đầu đà ?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Nô tà i nghe nói nguyên trước kia hắn vừa cao nghệu vừa ốm nhắt, nhưng sau hắn uống độc dược của Thần Long giáo chủ, thân hình co lại biến thà nh lùn tịt và béo chùn béo chụt.
Nhà Vua há»i:
- Sao ngươi biết hắn cùng Mao Äông Châu ẩn trong kiệu cá»§a Thân Thái phi và uy hiếp Thái háºu đưa bá»n chúng ra khá»i Hoà ng cung?
Vi Tiểu Bảo trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, bụng bảo dạ:
- Trước Hoà ng thượng đã bảo ta sai ngưá»i đánh chết phản tặc, giải cứu Thái háºu, láºp nên công lá»›n. Bây giá» ngà y lại nói hai ngưá»i đó ẩn trong kiệu Thái phi và uy hiếp Thái háºu đưa ra khòi cung, thì dưá»ng như ngà y chưa biết việc ba ngưá»i nhà há» Quy đến đây hà nh thÃch. Hoà ng thượng không biết là maỵ Ngà i mà biết ra tất mở cuá»™c Ä‘iá»u tra và mình không khá»i bị lien quan. Bây giá» bá»n Quy gia chạy thoát được cÅ©ng hay, bị bắt sống cÅ©ng thế, hay bị ngưá»i đánh chết rồi cÅ©ng váºy, chung quy không thể dấu vụ nà y được, Có Ä‘iá»u ta biết nói sao đây?
Nhà Vua thấy gã ngần ngừ không đáp liá»n giục:
- Sao? Ngươi có Ä‘iá»u chi không nói ra được ?
Vi Tiểu Bảo vội đáp:
- Không, không. Nô tà i rất lấy là m kỳ là tại sao hai tên phãn tặc kia lại ngồi trong kiệu cá»§a Thái phị Vụ nà y nô tà i nghÄ© Ä‘á»n bể óc cÅ©ng không ra, muốn xin Hoà ng thượng khai thông.
Vua Khang Hy nói:
- Ta há»i ngươi trước:
sao ngươi biết ngưá»i ngồi trong kiệu không phải là Thái phi mà chỉ huy bá»n thị vệ táºp kÃch ngá»± kiệu?
Vi Tiểu Bảo tự nhủ:
- Té ra Hoà ng thượng tưởng bá»n thị vệ trong cung đã giết Sấu đầu đà và Mao Äông Châu. Vụ nà y rồi sau thế nà o cÅ©ng vở lỡ, Chi bằng ta nói thẳng trước ra là hÆ¡n.
Gã liá»n đáp:
- Nô tà i tội đáng muôn thác. Xin Hoà ng thượng khoan thứ cho.
Gã nói rồi quì má»p xuống đất.
Vua Khang Hy chau mà y há»i:
- LÃ m sao ?
Vi Tiểu Bảo liá»n đáp:
- Nô tà i vâng chỉ dụ Hoà ng thượng áp giải tên phản nghịch Mao Äông Châu đến cung Từ Ninh để trình Thái háºu. Khi nô tà i trở ra, Ä‘i qua vưá»n hoa thì đột nhiên sau tòa núi giả có tiếng động. Ba ngưá»i mặc sắc phục thị vệ cùng thái giám nhảy xổ ra, chúng bắt nô tà i đưa Ä‘i kiếm Hoà ng thượng. Ba tên nà y võ công rất cao cưá»ng. Suýt nữa mấy ngón tay cá»§a nô tà i bị bá»n chúng bóp nát.
Gã nói tá»›i đây giÆ¡ tay trái lên. Quả nhiên năm ngón tay Ä‘á»u sưng vù và tÃm lại.
Nhà Vua há»i :
- Bá»n chúng tìm ta là m chi?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Ba tên nà y nhất định là bá»n thÃch khách do Ngô Tam Quế phái đến. Nô tà i bị chúng bóp chết cÅ©ng đà nh, chẳng khi nà o chịu dẫn bá»n chúng đến phạm giá.
Vừa may... không, không phải vừa may, mà là vừa đúng lúc loan giá Thái háºu cùng Thái phi Ä‘i tá»›i. Ba tên thÃch khách kia tháºt là hồ đồ. Chúng tưởng Hoà ng thượng ngồi trong kiệu Thái phi, liá»n xông lại hà nh hung. Quả nhiên Thái háºu cùng Hoà ng thượng hồng phúc tà y trá»i, chúng không bao giỠđụng được đến long thể, mà lại giết chết bá»n phản tặc. Hiện giá» không hiểu ba tên thÃch khách kia bị Ä‘oà n thị vệ đâm chết hay bắt sống rồi. Nô tà i xin Ä‘i Ä‘iá»u tra vá» tâu thánh thượng.
Nhà Vua há»i:
- Chưa chắc ba tên thÃch khách kia hồ đồ, không chừng ngươi đã chỉ Ä‘iểm cho chúng. Phải váºy chăng? Ngươi nghÄ© tá»›i để thÃch khách phạm giá và o mình ta thì chẳng thà lừa chúng động thá»§ hại Thái phi còn hÆ¡n. Bá»n chúng má»™t khi động thá»§ rồi tất không gia hại đến ta nữa, đồng thá»i cái mạng nhá» xÃu cá»§a ngươi cÅ©ng không đến ná»—i chết oan, có đúng thế không ?
Vi Tiểu Bảo thấy nhà Vua nói huỵch toẹt tâm sá»± cá»§a gã ra. Gã biết rằng có chối cãi cÅ©ng không được , chỉ dáºp đầu lia lịa.
Vua Khang Hy nói:
- Ngươi chỉ Ä‘iểm cho thÃch khách sát hại Thái phi đáng lẽ phải chém. đầu, nhưng xét lại ngươi đối vá»›i ta có ba phần trung ái...
Vi Tiểu Bảo vội nói:
- Không phải chỉ ba phần, mà là mưá»i phần, trăm phần, ngà n phần, vạn phần.
Nhà Vua mỉm cưá»i há»i:
- Có chắc thế không ?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Chắc lắm! Nhất định là chắc lắm.
Vua Khang Hy giÆ¡ chân khẽ đá và o đầu Vi Tiểu Bảo , cưá»i nói :
- Con mẹ nó ! Äứng dáºy Ä‘i!
Vi Tiểu Bảo sợ toát mồ hôi, dáºp đầu mấy cái rồi đứng dáºy.
Nhà Vua lại cưá»i nói:
- Ngươi láºp được ba công trạng lá»›n lao, trước ta nghÄ© mãi không biết thưởng cho ngươi bằng cách nà o, bây giá» ta tÃnh xong rồi. Ngươi chỉ Ä‘iểm cho thÃch khách hà nh hung phạm thượng, ra dạ bất thần. Ta cÅ©ng không phạt ngươi nữa.
Công kia chuộc lại tội nà y. Thế là xong hết.
Vi Tiểu Bảo cả mừng đáp:
- Hay lắm! Hay lắm! Vụ nà y tá»· như Hoà ng đế đánh bà i cẩu vá»›i nô tà i. Bà n trước nô tà i thắng, bà n sau Hoà ng thượng được. Như váºy hòa cả là ng là phải.
Hoà ng thượng không ăn nô tà i mà cÅ©ng không phải giam tiá»n.
Gã tự nhủ:
- Chẳng thăng quan thì đừng. Không lẽ Hoà ng đế còn phong ta là m Uy Võ đại tướng quân hay Trấn Quốc Công ? Dù có là m đến Thái sư ta cÅ©ng không mà ng. Ngà y trước ÄÆ°á»ng Bá Hổ Ä‘iểm mặt hai con cá»§a Hoa Thái sư là Hoa đại và Hoa nhị Ä‘á»u ngu ngốc. Bây giá» ta là m Vi Thái sư sinh ra hai đứa con là Vi Äại và Vi Nhị cÅ©ng nát bét. Như váºy tháºt là vô phước.
Lại nghe nhà Vua nói:
- Tên tặc tá» vừa lùn vừa máºp dụng tâm tháºt là nguy hiểm, giảo quyệt. Hắn thấy nhân tình bị ngưá»i bắt không cách nà o cướp lại được, liá»n Ä‘oà n ra tất ngươi sẽ đưa xuống cung Từ Ninh để Thái háºu phát lạc. Hắn liá»n mạo hiểm lần đến cung Từ Ninh phạm thượng tác loạn, uy hiếp Thái háºu. Hắn chỉ mong được ngồi và o cá»— kiệu cá»§a Thân Thái phi do Thái háºu thân hà nh đưa ra cá»a cung là hai tên phản nghịch Ä‘á»u chạy thoát. Hắn có ngỠđâu ma đưa lối quỉ Ä‘em đưá»ng, lại gặp ngươi chỉ Ä‘iểm bá»n thÃch khách tấn công cá»— kiệu Thái phi, hạ sát hai tên phản tặc.
Bây giỠVi Tiểu Bảo mới tỉnh ngộ, gã nói:
- Té ra là thế! Thái háºu cùng Hoà ng thượng hồng phúc tà y trá»i, miệng thế gian nói qua không sai.
Gã nghĩ thầm trong bụng:
- Thảo nà o lúc ta đưa mụ Ä‘iếm đến ra mắt Thái háºu, nét mặt bà lầm lì tá»±a hồ ta mắc nợ bà ta ba trăm vạn lạng bạc. Thì ra lúc đó Cao Tôn Giả đã ẩn trong tẩm Ä‘iện, chắc là hắn nấp ở phÃa sau giưá»ng cá»§a Thái háºu.
Gã nghĩ tới đây bất giác miệng lẩm bẩm:
- Sau khi mụ điếm già bị bắt, Cao Tôn Giả lần mò đến đây đã mấy ngà y rồi.
Trước kia gã lại giả là m cung nữ ká» cáºn mụ Ä‘iếm già nên đưá»ng lối trong cung hắn đã thuá»™c lòng. Không hiểu hắn ngá»§ trên giưá»ng Thái háºu mấy đêm rồi. Hắn nghÄ© ra kế nà y tháºt kà tuyệt diệu.
Bất giác gã la thầm:
- Trá»i Æ¡i! Há»ng to rồi! Cao Tôn Giả và Thái háºu, má»™t trai má»™t gái, ở chung phòng vá»›i nhau mấy ngà y trá»i, biết đâu há» chẳng có trò kỳ khôi? Tá»™i nghiệp cho lão Hoà ng gia đội mÅ© nhà sư ở trên NgÅ© Äà i SÆ¡n mà còn bị cắm sừng trên đầu.
Vi Tiểu Bảo mải nghĩ vẩn vơ, chẳng nói năng gì.
Vua Khang Hy dÄ© nhiên không Ä‘oán ra được ý niệm thô tục cá»§a gã. Ngà i cưá»i nói:
- Hồng phúc cá»§a Thái háºu và ta lá»›n thì phước khà cá»§a ngươi cÅ©ng không nhá».
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Bản nhân nô tà i vốn không có phước khÃ, nhưng chầu hầu Hoà ng thượng lâu ngà y má»›i dÃnh được má»™t chút phước khà cá»§a Hoà ng thượng mà thôi.
Nhà Vua cưá»i khanh khách há»i:
- Quy Tân Thụ ngoại hiệu là Thần Quyá»n vô địch, bản lãnh rất ghê gá»›m. Có đúng thế không ?
Nhà Vua vừa cưá»i vá»a há»i câu nà y mà Vi Tiểu Bảo tưởng chừng nghe tiếng sét nổ giữa trá»i xanh. Ngưá»i gã lảo đảo, hai chân nhá»§n ra, ấp úng:
- Cái đó... cái đó...
Nhà Vua cưá»i lạt nói:
- Thiên phụ địa mẫu, phản Thanh phục Minh, Vi hương chá»§. Ngươi tháºt là lá»›n máºt !
Vi Tiểu Bảo tưởng chừng trá»i xoay đất chuyển. Trong đầu gã náo loạn ca?
lên. ý niệm đầu tiên của gã là thò tay và o ống già y rút dao trủy thủ. Nhưng rồi gã tự nhủ:
- Y biết hết cả rồi. Y đã hõi ta câu nà y là vất bà i xuống chiếu để so hÆ¡n thua vá»›i tạ DÄ© nhiên y đã chuẩn bị s½n sang. Huống chi y mặc bải y trong mình, ta phóng dao đâm y cÅ©ng không chết. HÆ¡n nữa võ công y lại cao cưá»ng hÆ¡n ta.
Gã liá»n quì xuống la lên:
- Tiểu Quế Tá» chịu đầu hà ng. Xin Tiểu Huyá»n Tá» tha mạng cho.
Gã hô ba tiếng Tiểu Huyá»n Tá» khiến nhà Vua láºp tức nghÄ© tá»›i ngà y trước cùng gã tá»· võ chÆ¡i đùa. Äồng thá»i bao nhiêu ká»· niệm đối vá»›i gã hiển hiện lên đầu trong đầu óc.
Bất giác nhà Vua buông tiếng thở dà i nói:
- Ngươi... ngươi lừa gạt ta giá»i quá!
Vi Tiểu Bảo dáºp đầu lạy như tế sao, miệng nói:
- Nô tà i tuy mình ở Thiên Äịa Há»™i mà lòng vẫn trung thà nh vá»›i Hoà ng thượng.
Nô tà i xét mình tháºt chưa là m má»™t chút gì đáng thẹn đối vá»›i Hoà ng thượng.
Vua Khang Hy cất giá»ng nghiêm khắc:
- Ngươi mà có chút lòng phản bội thì ta còn để ngươi sống đến ngà y nay ư?
Vi Tiểu Bảo nghe giá»ng nói nhà Vua đã có chút cởi mở, vá»™i Ä‘áºp đầu tâu:
- Hoà ng thượng là Äiểu Sâng Dá»§y Thanh,tranh sáng cùng Gia Cát Lượng. Nô tà i cÅ©ng hết lòng trung nghÄ©a để sánh vá»›i Quan Vân Trưá»ng.