Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 15-06-2008, 01:57 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
26. Nụ cưá»i khuynh quốc nghiên thành


Thái độ sợ sệt cá»§a Bích CÆ¡ làm cho ÄÆ°á»ng Luân kinh hãi, má»™t ý nghÄ© táo bạo đến vá»›i chàng. ÄÆ°á»ng Luân thò cánh tay sắt thép ra, bá lấy chặt cái eo thon và nhá» cá»§a Bích CÆ¡, chàng thét :
- Liên cô nương đừng sợ, hay tìm cách đột phá vòng vây trước đã...
Bích CÆ¡ Ma nữ đảo mắt nhìn quanh, chợt nghe ÄÆ°á»ng Luân thét lên má»™t tiếng, vung thanh Há»a Long thần kiếm, tạo thành má»™t màng lưới kiếm sáng loáng, che chở khắp toàn thân rồi vá»› lấy thân hình má»m mại cá»§a Bích CÆ¡, mở má»™t con đưá»ng máu định xông ra khá»i vòng vây rắn độc.
Chính vào lúc đó từ trong rừng tòng bên cạnh có mấy tiếng tiêu lảnh lót vang lên, nương theo mây gió mà thoang thoảng đưa đến.
Tiếng tiêu này cất lên theo má»™t tiết tấu thật là hùng dÅ©ng, khác hẳn vá»›i tiếng tiêu cá»§a Kim Ngá»c Kỳ Hương.
Trăm trăm, nghìn nghìn con rắn độc vừa nghe tiếng tiêu này liá»n rùn rùn thối lui lại, hàng ngÅ© vì vậy mà loạn cả.
Chúng nó nối đuôi nhau lũ lượt bò xuống biển và kêu lên những tiếng dị kỳ.
Có má»™t số lại há mồm ra, bất thần tấn công đồng bá»n, tạo thành má»™t cảnh tượng cá»±c kỳ há»—n độn.
Thiên La giáo chủ và Thất Hải Bá Vương mặt mày thất sắc :
- Kim đảo chá»§, mau Ä‘á»c Äa Tâm thánh kinh.
Vừa nói ông ta vừa sá»­ dụng thân pháp Di hình hoành bá»™ tràn mình né tránh. Còn Kim Ngá»c Kỳ Hương cố dằn xúc động cá»§a mình, phi thân bay tá»›i chá»— mưá»i hai chiếc vá» rùa to tướng, vừa mở miệng Ä‘á»c thì có tiếng thét vang lừng cá»§a Tần Kiệt nổi lên :
- Khoan!
Äa Tâm thánh kinh đã được khắc vào mưá»i hai chiếc vá» rùa to tướng, còn Kim Ngá»c Kỳ Hương vừa định Ä‘á»c những dòng chữ to tướng đó thì Tần Kiệt lên tiếng ngăn lại.
Ông ta dang tay ra, vá»› lấy Tần Lệ Quân rồi bay vù vào giữa trận bằng thân pháp Thanh yến lược ba. Ông ta quắt cặp mắt xanh rá»n nhìn ngưá»i yêu cá»§a mình hồi hai mươi năm vá» trước, Ä‘oạn gằn giá»ng há»i :
- Kim Ngá»c Kỳ Hương, mi có nhìn ra ta hay chăng?
Kim Ngá»c Kỳ Hương tái xanh sắc mặt ấp úng :
- Ta... ta ngỡ rằng mi đã chết một cách bi thảm rồi...
Tần Kiệt buông ra má»™t tiếng cưá»i lạnh nhạt, trá» Tần Lệ Quân mà nói :
- Nhá» trá»i... ta vẫn còn sống, mi xem... Ta mang nó đến đây trả cho mi.
Kim Ngá»c Kỳ Hương khẽ liếc nhìn Lệ Quân, ngÆ¡ ngác há»i :
- Nó là ai?
- Con cá»§a mi!
Kim Ngá»c Kỳ Hương thối lui má»™t bước, lẩm bẩm :
- Con ta... con ta...
Ngá»c Diện Phan An Tần Kiệt cưá»i khà khà nói :
- Hai mươi năm rồi... thá»i gian trôi thật nhanh như nước chảy qua cầu... Con cá»§a chúng ta ngày nay đã thành nhân dạng, còn lá»›p ngưá»i cá»§a chúng ta thì sắp sá»­a vá» chiá»u...
Kim Ngá»c Kỳ Hương không nói không rằng, bà ta đưa mắt nhìn thân hình kiá»u diá»…m cá»§a Tần Lệ Quân, bà mÆ¡ màng lẩm bẩm :
- Mi là... Lệ Quân, là Lệ Quân!
Tần Lệ Quân ngơ ngác nhìn bà thối lui một bước, đứng nấp sau lưng của Tần Kiệt.
Tần Kiệt đẩy con gái mình ra rồi cất bước Ä‘i thẳng vá» phía Kim Ngá»c Kỳ Hương.
Lúc bấy giá» trong thâm tâm cá»§a Ngá»c Diện Phan An rối rắm như má»™t cuá»™n tÆ¡ vò, có hai thứ ý niệm khác nhau, Ä‘ang đấu tranh mãnh liệt trong cân não...
Thì ra ông ta định bất cứ gặp Kim Ngá»c Kỳ Hương nÆ¡i chân trá»i góc biển nào phải bất thình lình hạ độc thá»§ giết tức tốc con dâm phụ, lăng loàn...
Nào ngá», bây giá» chạm mặt vá»›i bà ta, mối thù hận sùng sục mấy mươi năm nay bá»—ng thình lình lắng dịu.
Má»™t mảnh ân tình nặng trÄ©u trong khoảng thá»i gian qua bây giá» bá»—ng đột nhiên hiện lại, không hiểu sao trong thâm tâm cá»§a ông ta lại hy vá»ng rằng Kim Ngá»c Kỳ Hương sẽ quày đầu trở lại... cây Ä‘a cÅ©, bến đò xưa...
Dưá»ng như Tần Kiệt đã quên hết quãng Ä‘á»i thống khổ vừa qua. Ông ta tá»± mình thá» nguyện vá»›i mình sẽ bá» qua những Ä‘iá»u bất hạnh đã xảy ra trong dÄ© vãng.
Ông ta run rẩy nói rằng :
- Kỳ Hương... thá»i gian không còn chỠđợi chúng ta nữa, mi hãy trở vá», chúng ta sẽ quên hết... quên hết những Ä‘iá»u Ä‘au thương đã xảy ra trong dÄ© vãng...
Kim Ngá»c Kỳ Hương chá»›p nhanh cặp mắt, thần sắc cá»§a bà ta biến ảo khôn lưá»ng.
Bà không dám đấu nhãn vá»›i cặp mắt sáng ngá»i cá»§a Ngá»c Diện Phan An.
Tần Kiệt từ từ bước tá»›i bên ngưá»i tình cÅ© cá»§a mình... bất thình lình Thiên La giáo chá»§ thét lên má»™t tiếng vang lừng :
- Kim đảo chá»§... ngưá»i đó là ai?
Kim Ngá»c Kỳ Hương không trả lá»i, im lìm bất động. Thiên La giáo chá»§ lại thét há»i :
- Bạn hay thù?
Kim Ngá»c Kỳ Hương nghiến răng kèn kẹt, lạnh lùng trả lá»i má»™t câu Ä‘anh đá :
- Äại thù địch...
Ngá»c Diện Phan An giật mình đình bá»™, ngÆ¡ ngác há»i :
- Sao? Kỳ Hương, sao...?
Thiên La giáo chá»§ cưá»i ha hả, nạt :
- Sát!
Tiếng “sát†vừa thoát ra khá»i cá»­a miệng, thân hình cá»§a Thiên La giáo chá»§ như con đại bàng chá»›p cánh vù vù bay tá»›i để rồi đánh xuống vai cá»§a Tần Kiệt má»™t đòn kinh thiên động địa.
Liên Hải Thiên thấy vậy, giật mình đánh thót. Ông ta rú lên :
- Coi chừng...
Nói xong ông nhảy xổ tá»›i, xòe năm ngón tay chìa thẳng má»™t đưá»ng mãnh liệt vào hậu tâm cá»§a Thiên La giáo chá»§ để cứu nguy cho Tần Kiệt.
Nhưng... đã trễ!
Thiên La giáo chá»§ là má»™t tay danh tiếng lẫy lừng, xuất thá»§ thật là thần tốc. Ngưá»i ta nghe Tần Kiệt kêu lên má»™t tiếng kinh hoàng, đưa hai tay lên chá»i lại, nhưng rồi má»™t tiếng “bùng†dữ dá»™i vang lên. Thân hình cá»§a Tần Kiệt như má»™t con diá»u đứt dây, bị đánh bay lảo đảo giữa từng không, rồi rÆ¡i ra ngoài ba trượng...
Tần Lệ Quân mặt mày thất sắc, rú lên hai tiếng :
- Cha ơi!
Rồi nhảy xổ tá»›i, ôm chầm lấy cái xác má»m nhÅ©n cá»§a Tần Kiệt. Ông ta trợn trừng cặp mắt, thá»u thào qua hÆ¡i thở dứt nói :
- Lệ Quân...
Rồi thổ ra một bụm máu mà ngất đi trong lòng nàng. Tần Lệ Quân rú lên :
- Cha ta thá» trá»ng thương... Má»™ Dung bá bá, Ngá»c ca ca, Bích CÆ¡, ÄÆ°á»ng ca ca, mau cứu... mau cứu...
Má»™ Dung Ngá»c nghe tiếng ngưá»i đẹp kêu tên mình, vừa nhón chân bay lên được ná»­a thước thì chéo áo cá»§a hắn đã bị má»™t ngưá»i ghì trở lại. Và thân hình cá»§a chàng rÆ¡i trở vá» mặt đất, bên tai chàng có tiếng nói lạnh lùng cá»§a Má»™ Dung Kim vang lên :
- Mày điên ư? Chúng ta không bà con thân thuộc với hắn, nhúng tay vào đó làm gì?
Má»™ Dung Ngá»c thở má»™t hÆ¡i dài não ruá»™t, không dám kháng cá»± mệnh lệnh cá»§a cha mình.
Chỉ có ÄÆ°á»ng Luân và Bích CÆ¡ liệng mình bay tá»›i như hai cánh én.
ÄÆ°á»ng Luân thò tay ra, gát ngang mạch máu cá»§a Tần Kiệt, nghe ngóng má»™t chập chàng liá»n xếp bằng ngồi xuống, đặt hai ngón tay vào huyệt Giai TÄ©nh cá»§a ông ta...
ÄÆ°á»ng Luân cất lên má»™t tiếng hú thật dài, mang má»™t dòng hÆ¡i ấm truyá»n sang thân thể cá»§a Tần Kiệt... trong chá»›p mắt, mặt cá»§a Tần Kiệt lần lần tươi tắn, hÆ¡i thở từ từ Ä‘iá»u hòa trở lại. Ông ta mở bừng cặp mắt, thấy ngưá»i đối diện vá»›i mình là ÄÆ°á»ng Luân, ông ta thở phào má»™t tiếng nói rằng :
- Thì ra là mi...
Dứt lá»i nhẹ khép đôi mi trở lại.
ÄÆ°á»ng Luân mỉm cưá»i thong thả trả lá»i :
- Tôi không bao giá» có ác ý đối vá»›i tiá»n bối, việc tôi Ä‘ang làm đây là má»™t Ä‘iá»u chứng minh. Tôi chỉ mong tiá»n bối chá»› nghi ngá» và khuyên tiá»n bối rằng, mặc dầu tiá»n bối có Ä‘iá»u thù hằn vá»›i Kim Ngá»c Kỳ Hương, nhưng không nên vì vậy mà có ý định mưu sát cha con Liên Hải Thiên...
Câu nói này như những mÅ©i tên bén bắn thẳng vào tai cá»§a Tần Kiệt, làm cho ông ta mở bừng mắt ra, định mở miệng mắng càn, nhưng liá»n chạm phải cặp mắt sáng ngá»i, uy nghi không thể tả cá»§a ÄÆ°á»ng Luân.
Không biết tại sao, lòng căm há»n cá»§a ông ta vụt tắt. Ông ta thở dài rồi nhắm nghiá»n đôi mắt lại...
Lúc bấy giỠtrong khoảng sân rộng đang mở màn một cuộc đấu tranh tập thể.
Ngưá»i ta thấy bóng ngưá»i quay cuồng há»—n loạn, tiếng thét vang trá»i dậy đất. Ngưá»i ngưá»i thảy Ä‘á»u tung ra sát thá»§ muốn đè bẹp đối phương.
Giữa cảnh há»—n loạn đó, có giá»ng nói trong trẻo cá»§a Kim Ngá»c Kỳ Hương vang lên cao. Bà ta Ä‘ang Ä‘á»c những câu kinh văn ghi chép võ công trên Äa Tâm thánh kinh.
Còn Tần Lệ Quân thì đang miên man suy nghĩ vỠkế hoạch mưu sát Bích Cơ của nàng. Mấy hôm nay nàng tìm dịp thân cận Bích Cơ mà không gặp được cơ hội tốt.
Bây giá» hai ngưá»i đã đứng gần ká» vá»›i nhau, thật là má»™t dịp may hiếm có. Suy nghÄ© má»™t chập, Tần Lệ Quân nghiến răng kèn kẹt, rồi nhẹ nhàng rÅ© ống tay áo ra, miệng nàng khẽ huýt còi...
Tiếng còi vừa nổi lên từ trong cánh tay áo của nàng, từ từ đưa ra một con rắn màu vàng rực rỡ...
á»ng tay áo cá»§a Tần Lệ Quân từ từ di chuyển vá» phía Bích CÆ¡, kê miệng rắn vào cánh tay nõn nà cá»§a Bích CÆ¡ Ma Nữ.
Chính vào giữa lúc con rắn sắp sửa cất đầu lên đớp vào cánh tay của Bích Cơ thì một tiếng thét vang lừng trỗi dậy :
- Lệ Quân... khoan!
Tiếng thét vừa dứt, Tần Kiệt từ trong lòng cá»§a ÄÆ°á»ng Luân xá»­ má»™t thế Ngá»c Nữ Äầu Thoa bay vù tá»›i, thò hai ngón tay sắt thép cá»§a ông, kẹp chặt lấy cổ cá»§a con rắn độc. Và trong má»™t cái chá»›p mắt, con rắn kia biến thành má»™t cái xác không đầu.
Tần Lệ Quân mặt mày ngÆ¡ ngác, nàng không biết tại sao cha mình lại thay đổi ý định, thấy việc ám sát Bích CÆ¡ Ma Nữ sắp thành thì bị thá»c gậy bánh xe như vậy.
Tần Kiệt ảo não thở dài :
- Con Æ¡i... má»i tá»™i lá»—i thảy Ä‘á»u vì cha gây ra...
Chưa kịp dứt lá»i thì ÄÆ°á»ng Luân đã nhảy tá»›i há»i rối rít :
- Tần lão tiá»n bối, vết thương cá»§a tiá»n bối...
Tần Kiệt vuốt mái tóc cá»§a con mình, lắc đầu bảo vá»›i ÄÆ°á»ng Luân :
- Không cần phải hao tốn sức lá»±c cá»§a mi cho ta nữa. Lòng hảo tâm cá»§a mi ta xin ghi nhá»›. Bây giá» tình thế Ä‘ang khẩn trương, mi hãy coi chừng bảo vệ cho Bích CÆ¡, đó là Ä‘iá»u quan trá»ng...
Câu nói chưa dứt thì bên tai ÄÆ°á»ng Luân vang lên tiếng rú vang lừng cá»§a Bích CÆ¡ Ma Nữ. Liếc mắt nhìn xem, ÄÆ°á»ng Luân bất giác kinh hoàng thất sắc...
Liên Hải Thiên thân hình đảo lá»™n ở giữa từng không, trổ ra má»™t đòn sấm sét, bén nhá»n vô song, gió dậy ào ào. Xem tình thế sắp sá»­a đánh trúng Thiên La giáo chá»§...
Thình lình, thân hình của Thiên La giáo chủ lả lướt như một cành liễu bay trước gió, tràn mình né tránh, chưa kịp gỡ đòn, nhưng Liên Hải Thiên đã tiếp tục tấn công...
Chợt nghe Kim Ngá»c Kỳ Hương cất giá»ng sang sảng :
- Mau dùng Thá»§y Trung Liêu Nguyệt tấn công Giáp ất má»™c, Bính Ä‘inh há»a...
Äây là má»™t câu thiệu khắc trên Äa Tâm thánh kinh. Câu thiệu này vừa lá»t vào màng tai cá»§a Thiên La giáo chá»§, ông ta bá»—ng ngá»­a cổ cưá»i ồ ồ, rồi thân hình đột nhiên lệch sang cánh tả, phi lên hai cước vô cùng quái dị.
Hai chân vừa đá lên vùn vụt, bỗng thình lình biến thế trở thành một cây kéo khổng lồ, cắt ngang mình của Liên Hải Thiên.
Thế võ này vừa tung ra, lập tức lật ngược tình thế. Dưá»ng như đã được sắp đặt từ trước, hai ngá»n cước tấn công vào huyệt trong bàn tay cá»§a Liên Hải Thiên.
Nếu Liên Hải Thiên không kịp thá»i dùng má»™t thế Kim Lý Phiêu Ba để thoát ra ngoài ba thước, ắt đã thua má»™t cách bi thảm.
Thêm vài hiệp nữa trôi qua thì Liên Hải Thiên lập tức rÆ¡i vào tình thế vô cùng nguy hiểm, mấy lần cách cái chết chỉ trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Thiên La giáo chá»§ cưá»i khắc bạc :
- Thằng thợ chài kia, ta phải làm cho mi phải thổ ba ngụm máu tươi trước khi mi chết để báo mối thù mi đã đàn áp ta bấy lâu nay.
Liên Hải Thiên gầm lên má»™t tiếng, tung ra má»™t loạt sát thá»§, tấn công dồn dập. Nhưng mà Thiên La giáo chá»§ lại tiếp tục tung ra nhiá»u thế võ lạ kỳ, ngang nhiên lướt tá»›i trước mặt Hải Ma như vào chá»— không ngưá»i.
Rồi bá»—ng thình lình ông ta buông ra má»™t tiếng cưá»i quái dị, xòe năm ngón tay ra, vá»— mạnh má»™t cái vá» phía trước. Liên Hải Thiên tức tốc kinh hoàng trượt ra ngoài hai bước...
Thiên La giáo chủ thét :
- Thổ huyết!
Rồi bàn chân cá»§a ông ta bước nhanh thoăn thoắt theo lá»i thiệu cá»§a Kim Ngá»c Kỳ Hương, cánh tay sắt thép cá»§a ông ta liên tiếp tung ra hai đòn vào huyệt Khí Hải cá»§a Liên Hải Thiên... và Liên Hải Thiên tức khắc thổ ra má»™t ngụm máu.
Bích CÆ¡ thấy vậy rú lên má»™t tiếng kinh hoàng... và ÄÆ°á»ng Luân thoáng nghe thấy, chàng lập tức tuốt thanh Há»a Long thần kiếm, nhảy xổ vá» phía ngưá»i Ä‘ang Ä‘á»c Äa Tâm thánh kinh là Kim Ngá»c Kỳ Hương...
ÄÆ°á»ng Luân biết rằng, sở dÄ© Liên Hải Thiên thảm bại là do những chiêu thức trong Äa Tâm thánh kinh này khắc chế mà Kim Ngá»c Kỳ Hương đã Ä‘á»c ra cho Thiên La giáo chá»§ sá»­ dụng.
Tây Phương Kiếm Thánh là Má»™ Dung Kim cÅ©ng đồng má»™t ý nghÄ© như ÄÆ°á»ng Luân, ông ta còn cùng má»™t động tác cá»±c kỳ lanh lẹ, tuốt thanh trưá»ng kiếm ra, bay vù vá» phía Kim Ngá»c Kỳ Hương, xá»­ má»™t đòn Ngạ Ưng Cầm Thá»±c.
Vào giữa lúc đó thì bên tai của ông ta lại vang lên ba tiếng :
- Thổ huyết!
Và Liên Hải Thiên lại trúng đòn, thổ ra má»™t ngụm máu thứ nhì, thân hình hào hoa tuấn tú cá»§a ông ta rÅ© ra như má»™t cành hoa trước gió.. Kim Ngá»c Kỳ Hương nghe thấy tiếng gió lạ nổi lên, liếc mặt thấy bóng gươm loang loáng chiếu thẳng vào đỉnh đầu mình, nhưng Thiên La giáo chá»§ đã nhanh như má»™t tia Ä‘iện chá»›p, bay vù tá»›i cản ngăn trước mặt Kim Ngá»c Kỳ Hương và vung ống tay áo ra đỡ.
Má»™t luồng sức mạnh như má»™t ngá»n núi thái sÆ¡n toát ra, làm cho ÄÆ°á»ng Luân và Má»™ Dung Kim nghe thấy mình như nghẹt thở vá»™i vàng hồi bá»™ trở vá».
Thiên La giáo chủ nạt :
- Hai mi muốn chết!
Rồi sức mạnh tăng gia ào ạt, khí thế mãnh liệt, khó đương cự nổi.
ÄÆ°á»ng Luân thấy vậy vá»™i vàng đưa lưỡi gươm cá»§a mình lệch sang cánh hữu má»™t thế Äảo Nã Äỉnh để từ từ bay sang cánh hữu.
Má»™ Dung Kim trông thấy ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng tập kích Kim Ngá»c Kỳ Hương, trong lòng lấy làm khó chịu. Hà huống ÄÆ°á»ng Luân là tình địch cá»§a con mình nên ông mượn má»™t thế Äạo Âm Tiếp Dương, đưa luồng sức mạnh cá»§a mình lệch sang phía ÄÆ°á»ng Luân má»™t cách vô cùng khéo léo.
ÄÆ°á»ng Luân không bao giá» ngá» tá»›i Má»™ Dung Kim lại thình lình hạ độc thá»§ trong lúc hai ngưá»i cùng tấn công chung má»™t kẻ địch.
Giữa lúc nguy nan cùng cấp, ÄÆ°á»ng Luân nạt lên má»™t tiếng, xá»­ má»™t thế Kim Cang Phục Hổ, đón đỡ thế võ tấn công cá»§a đối phương.
Má»™t tiếng cảng vang lên, không ngá» lưỡi kiếm trong tay cá»§a Má»™ Dung Kim lại gãy ra lìa hai Ä‘oạn, còn thân hình cá»§a ÄÆ°á»ng Luân thì bị má»™t luồng sức mạnh đẩy trôi lên từng không, lá»™n mèo năm sáu vòng, rồi rÆ¡i xuống, lõm sâu vào mặt đất.
Bích CÆ¡ và Lệ Quân thảy Ä‘á»u lấy làm kinh hãi. Còn Má»™ Dung Kim thì cÅ©ng bị đẩy trôi ra sau mấy bước, vá»™i vàng xá»­ má»™t thế Lý Ngư Nhập Uyên má»›i có thể ghìm chân đứng lại.
Ông ta trong lòng hết sức kinh hãi, Tây Phương Kiếm Thánh từ đây phải trôi theo giòng nước.
Thiên La giáo chá»§ cưá»i há»nh hệch, sá»­a soạn muốn tung thêm má»™t đòn thứ nhì làm cho Má»™ Dung Kim kinh hãi thối lui má»™t bước.
Thiên La giáo chá»§ thấy vậy cưá»i ha hả, mở to cặp mắt đỠngầu, rảo bước Ä‘i vá» phía Liên Hải Thiên. Lúc bấy giỠông ta Ä‘ang ngồi xếp bằng để Ä‘iá»u công dưỡng khí, bên cạnh ông ta là Bích CÆ¡ Ma Nữ.
Má»™ Dung Ngá»c thấy vậy, mặt mày thất sắc, vá»™i tuốt thanh Thái nguyệt cổ kiếm, muốn trá» tá»›i mà bảo vệ cho Bích CÆ¡.
Nhưng thân hình của hắn vừa xê dịch thì bàn tay của Mộ Dung Kim đã nhẹ nhàng điểm vào huyệt Giai Tĩnh của hắn, ông ta nói rằng :
- Ta không bằng lònh cho mi vào chỗ chết!
Má»™ Dung Ngá»c bị Ä‘iểm huyệt, đỠngưá»i ra như má»™t con chiên ngoan ngoãn, chỉ giương cặp mắt ra nhìn trừng trừng má»™t tấm thảm kịch sắp den hồi khai diá»…n.
Còn Tần Kiệt thì mấp máy vành môi, định thúc giục đàn rắn độc đổ xô ra, nhưng một luồng gió lạnh đã thổi thốc vào mặt, Thiên La giáo chủ lạnh lùng nói :
- Thằng già giữ rắn kia, mi dám cục cựa thì sẽ chết ngay tức khắc!
Tần Kiệt biết rằng có xua rắn ra cÅ©ng không kịp nên chỉ áo não thở dài, rồi nhắm nghiá»n mắt lại.
Má»™t bầu không khí nặng ná» bao trùm lấy đó đây. Giữa lúc má»i ngưá»i Ä‘á»u chú ý gương mặt đằng đằng sát khí cá»§a Thiên La giáo chá»§, đột nhiên có má»™t chiếc bóng má» bay vút ra, sẽ đớp lấy ÄÆ°á»ng Luân rồi lại thối lui vào rừng sâu mất dạng.
Thiên La giáo chá»§ quắc nhìn cặp mắt cá»§a Bích CÆ¡, lập tức tá»a ra má»™t luồng ánh sáng lạnh lùng rá»±c rỡ. Gương mặt trắng trẻo mịn màng cá»§a nàng từ từ hiện ra má»™t nụ cưá»i hấp dẫn.
Rồi tiếng cưá»i thanh tao lảnh lót cá»§a Bích CÆ¡ nổi dậy giữa đêm trưá»ng, làm cho má»i ngưá»i có mặt thảy Ä‘á»u kinh sợ.
Má»™ Dung Ngá»c nghe tiếng cưá»i cá»§a Bích CÆ¡ đập vào màng tai cá»§a mình làm cho chàng phải rùng mình rởn óc.
Kim Ngá»c Kỳ Hương biết không xong vì theo sá»± hiểu biết cá»§a bà thì Bích CÆ¡ Ma Nữ Ä‘ang dồn hết chân lá»±c vào nụ cưá»i để mê hoặc đối phương.
Bà ta vội vàng hốt hoảng nói to :
- Thiên La giáo chủ... hãy giết thằng Liên Hải Thiên và đừng nhìn vào mặt con Ma nữ...
Nhưng mà Thiên La giáo chá»§ vẫn Ä‘iá»m nhiên, dưá»ng như không nghe thấy lá»i khuyên cá»§a Kim Ngá»c Kỳ Hương. Cặp mắt đỠngầu cá»§a ông ta long lên sòng sá»c, nhìn chăm chăm vào gương mặt bá mị thiên kiá»u cá»§a Bích CÆ¡, trên đó nụ cưá»i đầy quyến rá»§ cá»§a nàng Ä‘ang từ từ bừng nở.
Liên Hải Thiên mơ màng mở mắt rú lên mấy tiếng :
- Bích Cơ... đừng...
nhưng ông ta thình lình nín bặt, vì ông ta biết rằng nếu ngăn nụ cưá»i cá»§a Bích CÆ¡ lại thì ông ta chắc chắn sẽ chết trong tay cá»§a Thiên La giáo chá»§.
Vì mãi lo ra nên khí huyết cá»§a ông ta nghịch chuyển và liá»n theo đó thổ ra má»™t bụm máu tím bầm.
Liên Hải Thiên vá»™i vàng sá»­a bá»™, ngồi lại cho chính chắn, nhắm nghiá»n cặp mắt để Ä‘iá»u khí trị thương.
Tiếng cưá»i cá»§a Bích CÆ¡ Ma nữ thình lình vụt tắt. Trên gương mặt cá»§a Thiên La giáo chá»§ bá»—ng nhiên hiện ra má»™t nét kinh hoàng. Ông ta gầm lên má»™t tiếng, thối lui má»™t bước, dưá»ng như trong thâm tâm có hai nguồn ý thức Ä‘ang tranh đấu mãnh liệt cùng nhau.
Không để cho hắn có thá»i giá» ngÆ¡i nghỉ, má»™t nét cưá»i man rợ cá»§a Bích CÆ¡ lại nổi lên.
Lúc bấy giá» nàng buông tóc xá»a, bá»™ Ä‘iệu vô cùng khêu gợi, buông ra những tiếng cưá»i dâm đãng, bước từng bước má»™t vá» phía Thiên La giáo chá»§.
Thấy Bích CÆ¡ từ từ tiến tá»›i vá»›i nét cưá»i lạnh lùng khó hiểu trên môi, ông ta kinh hoàng lui lại, thái độ dưá»ng như sợ sệt mà tâm thần há»—n loạn.
Kim Ngá»c Kỳ Hương nghiến răng kèn kẹt, khoát tay ra hiệu, hạ lệnh :
- Chúng bây lập tức bắt con bé kia, giết chết cho ta.
Nhưng mà ba bá» bốn bên không có má»™t tiếng trả lá»i. Kim Ngá»c Kỳ Hương giật mình nhìn lại, thấy hầu hết những ngưá»i trong Thiên La giáo thảy Ä‘á»u đăm đăm nhìn nụ cưá»i hấp dẫn lạnh lùng cá»§a Bích CÆ¡ Ma Nữ mà thần trí đảo Ä‘iên, tâm thần ngá»› ngẩn, không đếm xỉa gì đến mệnh lệnh cá»§a Kim Ngá»c Kỳ Hương.
Bà ta giật mình thất sắc, biết rằng chị mình là Nga Mi nữ đã truyá»n ngón Äoạt Hồn Tam Tiếu cho Bích CÆ¡...
Chuá»—i cưá»i lại thình lình vụt tắt, và Bích CÆ¡ Ma nữ đưa mắt tống tình, há»i má»™t câu nóng bá»ng :
- Hãy cho ta biết, mi yêu ta hay chăng?
Má»™t làn tóc rối bá»i cá»§a nàng vướng ngang trước trán như má»™t áng mây má» giăng ngang má»™t vầng trăng rạng rỡ.
Bích CÆ¡ Ma Nữ lại uốn éo thân hình cá»±c kỳ khêu gợi, và chuá»—i cưá»i lại vang lên ròn rả. Lần này tiếng cưá»i cá»§a nàng càng thêm nặc mùi dâm đãng, chứa đựng biết bao nhiêu là dẫn lá»±c, khêu gợi dục tình cá»§a Thiên La giáo chá»§ má»™t cách kinh hồn.
Má»™ Dung Ngá»c tánh tình vốn ưa Ä‘iá»u trăng gió, bây giá» mặc dầu không nhìn ngay nụ cưá»i cá»§a Ma nữ nhưng âm thanh khêu gợi đó đập vào màng tai, làm cho lá»­a dục cá»§a hắn bừng bừng nổi dậy. Nếu không có bàn tay cá»§a Tây Phương Kiếm Thánh ém vào huyệt Giai TÄ©nh cá»§a hắn có lẽ Má»™ Dung Ngá»c đã tung mình nhảy tá»›i, ôm chầm lấy Bích CÆ¡ Ma Nữ.
Bích CÆ¡ õng ẹo tiến tá»›i, và há»i thêm má»™t câu :
- Hãy cho ta biết, mi yêu ta hay chăng?
Thiên La giáo chá»§ dưá»ng như trải qua má»™t trưá»ng ná»™i tâm tranh đấu thật là mãnh liệt, sắc mặt tái xanh, mồ hôi vả ra như tắm...
Thình lình hắn sùi bá»t mép, dang hai cánh tay há»™ pháp ra cưá»i há»nh hệch má»™t cách vô cùng man rợ, rồi tập tá»…nh bước vá» phía Bích CÆ¡.
Khi hai ngưá»i còn cách nhau chừng ba thước, Bích CÆ¡ Ma nữ hất hàm há»i :
- Mi phục ta chưa?
Trên gương mặt của Thiên La giáo chủ hiện lên những nét hằn đanh ác và dâm dục.
Ông ta rá»n rÄ© nói :
- Tâm phục... tâm phục... mi hãy buông tha ta!
Tài sản của danangcity

  #27  
Old 15-06-2008, 02:01 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
27. Thất Hải Bá Vương tử chiến Thiên La giáo chủ
Mặc dầu nói vậy nhưng ông ta đàn áp không nổi ngá»n lá»­a tình Ä‘ang bốc cháy trong tâm can, thình lình vươn mình xổ tá»›i, ôm chầm lấy ngưá»i đẹp.
Nhưng thân hình má»m mại cá»§a Bích CÆ¡ Ma nữ lại chui ra như má»™t con rắn, thoát khá»i vòng tay man rợ cá»§a Ma nữ. Hai ngón tay cá»§a nàng trổ nhanh như Ä‘iện, Ä‘iểm vút vào Tiếu yêu cá»§a ông ta...
Trong chá»›p mắt, tấm thân vạm vỡ cá»§a Thiên La giáo chá»§ chuệnh choạng thối lui, và lần này đến lượt ông ta buông ra tiếng cưá»i ha hả.
Âm ba cá»§a tiếng cưá»i càng lúc càng tăng gia mãnh liệt, cưá»i như kinh thiên, như động địa, mà ông ta vẫn ôm bụng cưá»i ngặt nghẽo, rồi rốt cuá»™c ông ta ngã ngá»­a ra trên mặt cát giãy giụa liên hồi và cưá»i lên không ngá»›t.
Thế là má»™t tên đại ma đầu bị ba nụ cưá»i Äoạt Hồn Tam Tiếu cá»§a Bích CÆ¡ Ma Nữ, kèm theo má»™t ngón Ä‘iểm vào huyệt Tiếu Yêu làm cho ông cứ cưá»i lên rÅ© rượi, mà tá»± dày vò thể xác cá»§a mình.
Và má»™t ngưá»i đẹp như hoa, tươi như ngá»c là Bích CÆ¡ Ma Nữ, vẫn ngang nhiên đứng giữa sân rá»™ng và toàn thể không má»™t ngưá»i nào dám nhìn đến Bích CÆ¡ nữa.
Tiếng cưá»i trở nên khô kkhan chát chúa rồi yếu dần... yếu dần... thình lình ông ta bặt tiếng cưá»i và thổ ra má»™t bụm máu tím bầm, rồi tiếng cưá»i ngưng bặt và ông ta lóp ngóp bò dậy nhìn Bích CÆ¡ má»™t cách trân trối.
Má»™t bầu không khí nặng ná» bao trùm lấy bãi biển, dưá»ng như sắp sá»­a có má»™t trận cuồng phong, giông tố xảy ra...
Bá»—ng Thiên La giáo chá»§ từ từ ngá»­a mặt nhìn trá»i, ngắm nhìn vầng trăng bạc và vô số vì sao, Ä‘oạn cất tiếng kêu lên má»™t tiếng não nùng bi đát...
Ông ta thét :
- Ta là vô địch thiên hạ... ha ha ha... không má»™t ngưá»i nào là đối thá»§ cá»§a ta...
Bích CÆ¡ cưá»i gằn, trả lá»i :
- Không, không phải là thiên hạ vô địch. Mi không hạ nổi Thiên La Nham.
Thiên La giáo chủ gầm lên :
- Ai bảo.
Ma nữ trỠvỠhướng Thiên La Nham, nói rằng :
- Chính Thiên La Nham bảo thế!
Thiên La giáo chủ nhìn vỠhướng ngón tay trỠcủa Bích Cơ, gương mặt xấu xa lở lói của hắn thoáng hiện thấy mấy nét cau có rùng rợn.
Bá»—ng ông ta lại nổi lên những chuá»—i cưá»i man rợ, vò tay cá»§a mình kêu lên ầm Ä©.
- Láo... láo... bản Giáo chủ là vô địch thiên hạ, sao để cho mi nói láo được. Bây đâu, đánh rốc vỠThiên La Nham.
Nhưng tất cả Ä‘á»u không cục cá»±a. Thiên La giáo chá»§ hét lên :
- Mau lên, thằng nào không đi ta giết!
Thất Hải Bá Vương thấy vậy vá»™i vàng bước tá»›i gằng giá»ng :
- Thiên La giáo chủ! Nhà ngươi.. nhà ngươi... điên ư?
Thiên La giáo chá»§ cưá»i há»nh hệch, nói rằng :
- Mày đứng lại, ta còn nhá»› mày tên là ÄÆ°á»ng Luân. Mày là thằng nói láo... phải...
mày nói láo... sát!
Thất Hải Bá Vương giật mình nhảy nhá»m la lên :
- Giáo chủ...
Rồi hắn lùi ra phía sau, nhưng Thiên La giáo chủ đuổi tới như bóng theo hình, tống vào giữa ngực của Thất Hải Bá Vương một quả đấm thôi sơn.
Thất Hải Bá Vương hoảng sợ, biết rằng Thiên La giáo chá»§ đã thác loạn thần kinh, tức tốc trổ ra má»™t thế võ Thiết Trượng Äả Càn Long, đánh sả má»™t gậy kinh hồn vào đỉnh đầu cá»§a Thiên La giáo chá»§.
Thiên La giáo chá»§ Ä‘ang tấn công, chợt thấy đối phương trả đòn dữ dá»™i, tức tốc đổi sang cung bá»™ và đổi quyá»n thành trảo, chá»™p lấy thanh gậy sắt cá»§a Thất Hải Bá Vương.
Thất Hải Bá Vương biết rằng công lực của Thiên La giáo chủ cao hơn mình một bực mới có thể lãnh đạo được một khối Thiên La giáo mà hùng cứ một phương.
Vì vậy không dám để cho ông ta chá»™p vào thanh gậy cá»§a mình, từ thế Thiết Trượng Äả Cuồng Long, ông ta tức tốc đổi sang Thần trượng hồi thiên, thình lình xá»­ cho thanh trượng cá»§a mình đảo thành má»™t vòng tròn để rồi Ä‘iểm nhanh và phía huyệt Khí Hải cá»§a Thiên La giáo chá»§.
Giữa lúc đó thình lình có tiếng của Bích Cơ Ma Nữ la lên ròn rã :
- Ha ha... Ai bảo mi là vô địch thiên hạ, vô địch thiên hạ sao không hạ nổi thằng Thất Hải Bá Vương!
Thiên La giáo chủ gào lên dữ dội :
- Ai bảo ta không phải là vô địch thiên hạ...
vừa lúc đó thì Thất Hải Bá Vương Ä‘ang tung ra má»™t đưá»ng Kim trượng khuyên khuyên, tấn công vào giàn dưới cá»§a Thiên La giáo chá»§ má»™t cách lạnh lùng không thể tả.
Ông ta thấy dưới chân mình xuất hiện vô số vòng tròn, chỉ chá»±c muốn làm cho thân mình vướng vào những vòng tròn đó, nên vá»™i vàng ngưng bặt tiếng nói, trổ ra má»™t thế Hoàng Hạc Xung Thiên, vá»t mình lên cao hai trượng rồi má»›i nói :
- Hãy xem vô địch thiên hạ trong vòng năm chiêu, lấy mạng tên này cho mi được biết...
Nào ngá» Thiên La giáo chá»§ như bóng theo hình, cấp tốc Ä‘uổi theo. Thất Hải Bá Vương tuy rằng quay đầu trở lại, nhưng nghe hÆ¡i gió biết đối thá»§ bám theo. Ông chuyển hết thần lá»±c trả nghịch vá» phía sau má»™t đòn Äá»™c Long Hồi Äầu.
Äây là thế võ hiểm ác, chuyên để sá»­ dụng để đối phó vá»›i kẻ địch Ä‘uổi theo sau.
Thiên La giáo chá»§ ngỡ mình thắng thế, nào ngá» thanh Thiết trượng cá»§a đối phương bá»—ng như con rồng uốn khúc từ trong kẹt nách cá»§a hắn trổ ra, tấn công dữ dá»™i vào huyệt Hầu Äầu cá»§a mình.
Vì chưởng lá»±c cá»§a Thiên La giáo chá»§ tách làm hai ngõ, để hở kẽ giữa nên Thất Hải Bá Vương má»›i thừa cÆ¡ mà tấn công vào cổ há»ng.
Thiên La giáo chá»§ chưa kịp tìm cách gỡ nguy đã nghe tiếng cá»§a ngưá»i đẹp vang lên lảnh lót :
- Äòn thứ hai...
Tiếng đếm cá»§a Bích CÆ¡ vừa dứt, Thiên La giáo chá»§ má»™t mặt lách mình né tránh, má»™t mặt thu tay trở vá». Thanh thiết trượng cá»§a Thất Hải Bá Vương lướt qua cổ há»ng ông ta chỉ cách má»™t tá» giấy má»ng. Tình thế hết sức khẩn trương nhưng Thiên La giáo chá»§ nạt :
- Äòn thứ ba...
Tiếng nạt vừa dứt, mưá»i ngón tay cá»§a Thiên La giáo chá»§ mở ra như hai gá»ng ká»m sắt thép, bắt chặt vào thanh Thiết trượng cá»§a Thất Hải Bá Vương...
Vì Thất Hải Bá Vương Ä‘ang dùng hết sức mạnh cá»§a mình để cứu nguy nên không tài nào thu tay trở vá» cho kịp. Mưá»i ngón tay cá»§a Thiên La giáo chá»§ vừa gát ngang qua đầu gậy thì má»™t luồng sức mạnh vô biên truyá»n sang làm cho cánh tay cá»§a ông ta tê rần...
Một tiếng thét vang lừng trỗi dậy, chỉ còn lại một chân nhưng Thất Hải Bá Vương nhún mình cất lên, phi ra một cước như nghiêng thành sụp núi...
Äó là thế võ Äá»™c Cước Kinh Thiên cá»§a hắn, chuyên dùng trong trưá»ng hợp gậy cá»§a hắn bị kẻ địch nắm lấy.
Quả là thế võ cay nghiệt, để dùng trong khi cấp bách, nên tác dụng mạnh mẽ vô song, má»™t ngưá»i công lá»±c cao thâm như Thiên La giáo chá»§ cÅ©ng chẳng dám khinh thưá»ng. Trong chá»›p mắt ngá»n cước đã vù vù bay tá»›i, đá bồi vào huyệt Tiếu Yêu bên hông cá»§a ông ta.
Bàn chân cá»§a Thiên La giáo chá»§ vẽ mạnh hai vòng tròn trên mặt cát, đưa thân hình cá»§a ông ta lệch sang cánh trái má»›i thoát được ngá»n độc cước kinh hồn kia. Nhưng Bích CÆ¡ Ma nữ đã ha hả cưá»i dòn, nàng đếm :
- Äòn thứ...
Chữ “tư†cá»§a nàng chưa kịp thoát ra khá»i miệng thì Thiên La giáo chá»§ đã gào lên :
- Äòn thứ năm...
Vừa nói, ông ta vừa lướt tới, tay tả tung ra một chưởng vô cùng lẩm liệt để yểm trợ cho bàn tay hữu nhẹ nhàng thong thả đi sau, điểm một ngón Cách không vào huyệt Hoàng Khiếu của đối thủ.
Thất Hải Bá Vương chỉ còn độc cước, lại Ä‘ang nằm trong thế đá Äá»™c Cước Kinh Thiên, nên không đưá»ng trốn tránh. Hắn trúng đòn rú lên má»™t tiếng kinh hoàng, vào giữa lúc tinh thần hoang mang thảng thốt đó thì đòn Ä‘i trước cá»§a Thiên La giáo chá»§ bá»—ng đổi hư thành thá»±c, đổi chưởng thành trảo, chá»™p má»™t đưá»ng sấm sét vào Thiên linh cái cá»§a đối phương...
Tiếng rú kinh hoàng của ông ta bị cắt đứt, rồi cái thể xác gầy gò của Thất Hải Bá Vương cùng với thanh gậy sắt bay vù ra xa xa, màng óc bắn ra tứ phía, rơi phịch xuống đất mà chết một cái thê thảm.
Thiên La giáo chá»§ dừng chân, hai tay chống nạnh, cưá»i ha hả nói rằng :
- Äây là tấm gương cá»§a những kẻ nào dám kháng cá»± lại ta. Chúng bay mau xuống thuyá»n kéo vá» Thiên La Nham, càn quét bá»n nói láo!
Những tên lâu la mặt mày tái mét, run rẩy nhìn nhau. Kim Ngá»c Kỳ Hương cÅ©ng gằng giá»ng truyá»n lệnh :
- Chúng bay hãy xuống thuyá»n!
Thấy má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, bà ta nói má»™t cách bình tÄ©nh rằng :
- Cứ xuống thuyá»n... rồi ta có cách!
Thế rồi bá»n lâu la lÅ© lượt kéo nhau trở xuống thuyá»n Äịa Ngục môn.
Thiên La giáo chá»§ vuốt râu, ngá»­a mặt nhìn vầng trăng lạnh mà cưá»i sang sảng, rồi ông ta bước tá»›i nhặt thanh Thiết trượng cá»§a Thất Hải Bá Vương bẻ gập lại làm mấy Ä‘oạn, rồi lắc lư thân hình má»™t cách đắc ý, nối gót Kim Ngá»c Kỳ Hương mà xuống thuyá»n, trong mồm còn lẩm bẩm mấy tiếng gì không rõ nghÄ©a, rồi lại cất giá»ng ca hát om sòm, ngâm nga những bài ca quái đãn...
Tần Lệ Quân ngÆ¡ ngác nhìn chiếc thuyá»n Äịa Ngục môn từ từ tách bến, run rẩy há»i Tần Kiệt :
- Sao thế hở cha?
Tần Kiệt trả lá»i nho nhá» :
- Thiên La giáo chá»§ đã thác loạn thần kinh vì nụ cưá»i Tam Tiếu Äoạt Hồn cá»§a Bích CÆ¡ Ma Nữ.
Bích CÆ¡ Ma Nữ bá»—ng lả ngưá»i trên vai cá»§a Liên Hải Thiên mà khóc nức nở...
Äịa Ngục môn lướt Ä‘i trong sương mù, hình dáng cá»§a nó sắp sá»­a má» Ä‘i sau làn sương dày đặc, mà tiếng cưá»i, tiếng la thét, tiếng hát ca cá»§a Thiên La giáo chá»§ vẫn còn vang vang đồng vá»ng trên mặt biển bao la, bát ngát...
Chợt Tần Lệ Quân nắm lấy vai của cha mình nói :
- Thưa cha, trá»i sắp mưa.
Tần Kiệt ngoảnh mặt lên nhìn trá»i, vừa đúng lúc có má»™t tia chá»›p ngoằn ngoèo hiện lên trong khoảng Ä‘en tối, đồng thá»i má»™t tràng tiếng sét nổ vang dậy...
Bích CÆ¡ bị tiếng sét làm cho giật nẩy mình sá»±c tỉnh. Nàng lau vá»™i nước mắt cá»§a mình và đảo mắt nhìn quanh để xem thương thế cá»§a cha mình và ÄÆ°á»ng Luân.
Bá»—ng má»™t tiếng cưá»i sắc lạnh nổi lên. Tiếng cưá»i lá»t vào màng tai cá»§a má»i ngưá»i nghe rổn rảng như tiếng khua cá»§a sắt thép, làm cho má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u giật mình kinh hãi.
Má»™ Dung Ngá»c quát :
- Ai?
- Ta!
- Mi là ai?
- Ta là ngưá»i Ä‘em lại sá»± Ä‘oàn viên vui vẻ và cứu mạng chúng bay. Nhưng ta cÅ©ng là ngưá»i Ä‘em đến sá»± Ä‘au khổ, sá»± chia ly.
Má»™ Dung Kim lạnh lùng cưá»i bảo :
- Khẩu khí thật là cuồng loạn, mau chưá»ng ra đây để trình diện Tây Phương Kiếm Thánh...
Ngưá»i khuất mặt cưá»i ồ ồ, nói má»™t câu cá»±c kỳ khinh bỉ :
- Cái danh hiệu Tây Phương Kiếm Thánh không nhát nổi ta đâu!
Má»™ Dung Ngá»c nạt :
- Câm miệng lại!
Má»™ Dung Kim nắm lấy tay cá»§a ngưá»i con, phụ nhÄ© :
- Mi đừng tháo thứ!
Câu nói chưa dứt thì từ trong rặng cây thình lình xuất hiện má»™t ngưá»i áo Ä‘en, trên mặt che ngang vuông lụa.
Bích Cơ thấy vậy nói rằng :
- Các hạ tự xưng rằng sẽ đem đến sự đoàn viên vui vẻ, vậy thì hãy thi hành thủ đoạn cho ta xem thử...
Ngưá»i áo Ä‘en ngá»­a cổ cưá»i ròn :
- Ta nói được là làm được, mi hãy bảo cha của mi mở mắt ra...
Liên Hải Thiên nghe nói, từ từ hé mắt và ngưá»i áo Ä‘en thét to :
- Liên phu nhân sao chưa ra mặt?
Tiếng thét cá»§a hắn đồng vá»ng đến rặng cây nằm ở xa xa, và liá»n theo đó, có hai ngưá»i đàn bà yểu Ä‘iệu từ từ xuất hiện.
Liên Hải Thiên rú lên một tiếng kinh hoàng :
- Trá»i... Nga Mi nữ!
Ngưá»i Ä‘i đầu là má»™t ngưá»i đàn bà luống tuổi, cất giá»ng nói nho nhá» :
- Chính ta... Hải Thiên...
Dứt lá»i, bà ta lướt tá»›i như bay, há»i rằng :
- Hải Thiên... mi đã thỠthương?
Liên Hải Thiên mừng rỡ nói rằng :
- Bích Cơ đâu, hãy ra mắt mẹ mị. à, Nga Mi nữ! Mi mắc phải bệnh phong, Bích Cơ khoan đến gần đã...
Nhưng lá»i nói cá»§a ông ta chưa dứt thì Bích CÆ¡ đã nhảy xổ vào lòng cá»§a Nga Mi nữ.
Hai mẹ con ôm chặt lấy nhau mà lệ ứa chan hòa...
Nga Mi nữ lẩm bẩm :
- Cách biệt mưá»i mấy năm, con đã khôn lá»›n đến đưá»ng này.
Liên Hải Thiên nước mắt vòng quanh, ấp úng há»i :
- Nga Mi nữ... chứng bệnh...
Ngưá»i áo Ä‘en bây giá» má»›i chen vào nói :
- Liên Hải Thiên, mi chớ sợ. Bệnh của phu nhân ta đã bốc thuốc trị hết, không tin mi hãy trông vào mặt phu nhân thì rõ.
Liên Hải Thiên ná»­a tin ná»­a ngá», trố mắt lên nhìn. Nga Mi nữ quay lại mỉm cưá»i nói :
- Lá»i ân công nói không sai, Hải Thiên... mi hãy xem trên mặt ta đã lành...
Liên Hải Thiên chớp nhanh cặp mắt lấy làm kinh ngạc :
- Trá»i... chẳng lẽ...
Ngưá»i áo Ä‘en lạnh lùng nói :
- Tin hay không tin là quyá»n cá»§a mi, chỉ thương hại cho bá»n ngưá»i trên Thiên La Nham cứ nuôi ảo tưởng dùng ná»™i công để trấn áp thuốc độc trong ngưá»i. Thật ra nếu bá»n há» biết dùng thuốc cá»§a ta thì đâu đến nổi...
Nhìn kỹ, Liên Hải Thiên không thể không tin, vì da mặt của Nga Mi nữ bấy giỠtrong trẻo, mịn màng. Những vết đỠdo bệnh phong tàn phá bây giỠđã tan biến!
Bá»—ng ông ta nghe Tần Lệ Quân há»i :
- Thưa cha, ngưá»i đàn bà đó là ai mà lại thân mật vá»›i chị Bích CÆ¡ như thế?
Ông ta lại nghe Tần Kiệt trả lá»i :
- Äó là mẹ cá»§a chị Bích CÆ¡!
Tần Lệ Quân lấy làm lạ, trố mắt lên há»i :
- Mẹ...
Rồi nàng rúc đầu vào lòng của Tần Kiệt, nức nở :
- Tại sao ngưá»i ta có mẹ mà con không có?
Có tiếng của Tần Kiệt thở dài :
- Con Æ¡i! Äừng há»i nữa, chúng ta Ä‘i thôi!
Tài sản của danangcity

  #28  
Old 15-06-2008, 02:07 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
28. Vô Tông Khách đại chiến quần hùng


Liên Hải Thiên giật mình, tuy rằng trong lòng cá»§a ông ta không ưa gì cha con Tần Kiệt nhưng thoáng nghe hai cha con ngưá»i ấy muốn ra Ä‘i, bất giác quay đầu nhìn lại...
Chính vào lúc đó thì má»™t tiếng sét nổ lên vang trá»i dậy đất. Từ phía Thiên La Nham, lá»­a nháng lên đỠrá»±c và tiếp theo đó có những tiếng nổ kinh thiên động địa liên tiếp vang lên làm cho ngưá»i ta Ä‘inh tai nhức óc.
Cứ sau má»—i má»™t tiếng nổ thì ánh lá»­a lóe lên đỠrá»±c cả má»™t ven trá»i, đứng trong bãi biển nhìn ra, má»i ngưá»i Ä‘á»u tá» rõ, thấy chiếc...
(thiếu trang)
Chàng từ từ tiến tới, nói rằng :
- Thưa nhạc mẫu, kính chúc nhạc mẫu an khang!
Nga Mi nữ nghe tiếng há»i, vá»™i vàng ngẩng đầu nhìn lên, thấy trước mặt mình là má»™t gã thiếu niên mặt đẹp như hoa, phong độ cao sang quyá»n quí.
Bà ta há»i :
- Mi là ai?
Má»™ Dung Ngá»c buông ra má»™t tiếng cưá»i, niá»m nở nói rằng :
- Nhạc mẫu quên con rồi ư, con chính là Ngá»c nhi đây!
Nga Mi nữ nghe thấy hai tiếng Ngá»c nhi, vá»™i vàng ngắm nhìn thiếu niên má»™t lần nữa, tươi cưá»i nói rằng :
- Con mau lá»›n đến dưá»ng này, thật ta không ngỠđến...
Bích CÆ¡ từ trong lòng mẹ mình vùng dậy, nhảy xổ ra cướp lá»i :
- Câm mồm lại, ai là nhạc mẫu của mi?
Nga Mi nữ giật mình kinh ngạc, sá»­ng sốt nhìn Bích CÆ¡. Trong lúc đó Má»™ Dung Kim thấy vậy, vá»™i thét bảo Má»™ Dung Ngá»c :
- Sao mi chưa quì xuống làm lễ nhạc mẫu!
Má»™ Dung Ngá»c nghe nói, vá»™i vàng cung tay xá sâu tận đất, nói rằng :
- Kính thưa nhạc mẫu đại nhân, con xin làm lễ ra mắt...
Chính vào lúc hai đầu gối cá»§a Má»™ Dung Ngá»c sắp sá»­a quì xuống mặt đất, bá»—ng thình lình ngưá»i áo Ä‘en quát :
- Lui ra!
Vừa nói, vừa xỉa năm ngón tay vào giữa mặt Má»™ Dung Ngá»c. Năm ngón tay xé gió Ä‘i vèo vèo làm cho Má»™ Dung Ngá»c phải rú lên đứng phắt dậy mà bắn lùi vá» phía sau mấy bước.
Má»™ Dung Kim tức giận tràn hông, bước tá»›i má»™t bước há»i rằng :
- Mi là ai mà can thiệp đến việc riêng của ta?
Ngưá»i áo Ä‘en hậm há»±c trả lá»i :
- Bình sanh ta không há» tá» tên thật, và không bao giá» ngó ngay ngưá»i đối thoại vá»›i mình. Hừ! Chỉ vì ta có má»™t đứa há»c trò vùi thây nÆ¡i biển cả nên ta má»›i phá lệ mà nhìn thẳng vào mặt chúng bây và quyết tâm sẽ chá»c trá»i khuấy nước cho nguôi cÆ¡n giận.
Tây Phương Kiếm Thánh giật mình thét há»i :
- Pháp hiệu của mi là gì?
Ngưá»i áo Ä‘en sang sảng ngâm :
- Vô ảnh, vô hình, Vô Tông Khách, Hữu pháp, hữu thức, hữu không môn!
Mộ Dung Kim biến sắc, buột mồm nói :
- Quả nhiên là mi.
Liên Hải Thiên mở bừng mắt dậy thét :
- Vậy thì ra mi chính là ngưá»i võ lâm Trung Nguyên má»i ra để đối địch cùng ta?
Vô Tông Khách ngá»­a mặt nhìn trá»i, đưa tay trá» Bích CÆ¡ mà nói :
- Ta muốn mang con gái của mi đi.
(thiếu trang)
... kẻ Ä‘a mưu túc trí, được võ lâm Trung Nguyên má»i ra đối địch vá»›i Liên Hải Thiên.
Äã từng nghe các môn phái từ Thiếu Lâm cho chí Nga Mi, vô số cao thá»§ Ä‘á»u bại trong tay Liên Hải Thiên, mà ngưá»i này lại hÆ¡n Liên Hải Thiên má»™t bá»±c, vì vậy không thể khinh thưá»ng, do đó vừa xáp trận là ông ta tung ra đòn độc ngay.
Biết rằng nếu mình làm ngÆ¡ để cho tên này tá»± do bắt Bích CÆ¡ thì danh tiếng cá»§a bốn chữ Tây Phương Kiếm Thánh sẽ trôi theo dòng nước, từ đây không có mặt mÅ©i nào nhìn những ngưá»i trong võ lâm nữa.
Ông ta quyết định dùng kiếm thuật tài tình cá»§a mình mà thanh toán tên này. Vừa trông thấy Vô Tông Khách lánh được má»™t đòn, ông ta liá»n cất lên má»™t tiếng hú dài, rồi thân hình Ä‘uổi theo cấp tốc, tung ra thêm ba kiếm liên hoàn.
Vô Tông Khách nhìn thấy trước mắt của mình ánh gươm loang loáng, bóng kiếm trùng trùng, vội vàng tung ra ba thế liên hoàn.
Ba thế võ này thảy Ä‘á»u chá»n lá»c từ trong đưá»ng võ “Tay trắng Ä‘oạt gươm vàng†rồi chế biến thành ra huyá»n diệu vô song, chuyên dùng để đối địch vá»›i kẻ thù bằng hai bàn tay trắng.
Ngưá»i ta thấy hai cánh tay khẳng khiu cá»§a Vô Tông Khách tung bay lã lướt, vừa Ä‘iểm vào những yếu huyệt trên mình cá»§a Má»™ Dung Kim, vừa thừa thế để cướp thanh trưá»ng kiếm.
Nhưng đã mang mỹ hiệu Tây Phương Kiếm Thánh thì kiếm thuật đâu phải tầm thưá»ng, lại má»™t lần nữa dốc hết toàn lá»±c ra. Vì vậy khi thế võ thứ hai cá»§a ông ta tung ra là Lưỡng Kiếm Nghênh Xuân tuy chém ra má»™t đưá»ng mà tách làm hai ngõ, tấn công má»™t lượt vào giàn trên và giàn dưới cá»§a Vô Tông Khách.
Vô Tông Khách vá»™i vàng xá»­ má»™t thế Phụng Hoàng Thăng Thiên bay vút lên trên hÆ¡n ba trượng, rồi vung bàn tay tả ra. Năm ngón tay chia ra làm năm đưá»ng tấn công má»™t lượt vào năm yếu huyệt nằm rải rác trên đầu cá»§a Tây Phương Kiếm Thánh, là huyệt Thái Dương, Ngá»c Chẩm, Thiên linh cái và huyệt Äầu Dà.
Ra tay thật là cay độc, nếu là má»™t ngưá»i tầm thưá»ng thật khó lòng trốn tránh, vì bàn tay cá»§a ông ta giăng mắc bốn bá», chập chá»n bất định, ná»­a thá»§ ná»­a công.
Tây Phương Kiếm Thánh thấy vậy vá»™i xá»­ má»™t thế Phụng Äiểm Äầu, khẽ gật đầu né tránh... Nào ngá» miếng đòn độc ác kia lại là đòn giả, miếng Phụng Äiểm Äầu vừa thá»±c hiện được má»™t ná»­a thì bàn tay hữu cá»§a Vô Tông Khách từ má»™t chiá»u hướng không thể nào ngừa trước thò xuống, dùng hai ngón tay giữa và áp út kẹp lấy sóng gươm.
Tây Phương Kiếm Thánh giật mình vì rõ ràng đó là má»™t biến thế trong đưá»ng “Tay trắng Ä‘oạt gươm vàngâ€. Ông ta vá»™i vàng xuống má»™t cái Xà tấn để xê dịch lưỡi gươm xuống hÆ¡n ba tấc rồi thình lình há»± lên má»™t tiếng, tung ra má»™t thế Ngá»c Long Bàn Trụ.
Vô Tông Khách thấy mình sắp sửa thành công, định dùng ngón trỠvào Uyển mạch của Tây Phương Kiếm Thánh ngõ hầu đoạt gươm.
Nào ngá» Má»™ Dung Kim đã biết trước nên vá»™i vàng sá»­ dụng má»™t thế kiếm Kiếm hư không. ÄÆ°á»ng gươm trong tay cá»§a lão ta xoắn tít như thân hình má»™t con rắn độc, chập chá»n như muốn quấn chặt lấy bàn tay cá»§a Vô Tông Khách.
Thế võ thật là hư không huyá»n ảo, giống như cái tên cá»§a nó, vì vậy mà má»™t ngưá»i võ nghệ cao siêu như Vô Tông Khách cÅ©ng phải thu hồi vá» thế võ cá»§a mình, chứ chẳng dám tiếp tục tấn công.
Nhá» vậy mà hai đối thá»§ dang ra trong chá»›p mắt, nhưng Tây Phương Kiếm Thánh chân chưa dừng gót thì thân hình tức tốc trá»—i lên hào quang loang loáng. Lưỡi gươm trong tay ông ta chia ra làm ba ngõ, tấn công vào huyệt Kiến Lý, Khí Hải và Äan Äiá»n.
Vô Tông Khách buông ra má»™t tiếng cưá»i hậm há»±c, bất thần trổ má»™t thế Thất Tinh liên hoàn bá»™, bắn lùi ra phía sau.
Thưá»ng thưá»ng, Thất tinh liên hoàn bá»™ phải liên tiếp bắn lùi bảy bước, nhưng bây giá» Vô Tông Khách bá» hết uy lá»±c, chỉ lùi có hai bước rưởi, liá»n tức tốc lướt tá»›i vùng hai bàn tay ra, xá»­ má»™t thế Tiểu Lý Tàng Äao.
Nhá» bắn lùi ra hai bước rưởi nên ba mÅ©i gươm cá»§a Tây Phương Kiếm Thánh không thể uy hiếp nổi ông ta và thế Tiểu Lý Tàng Äao kịp thá»i đối phó. Tây Phương Kiếm Thánh chưa kịp trở tay thì Vô Tông Khách đã thình lình nhập ná»™i. Bàn tay hữu cá»§a ông ta liên tiếp vá»— ra ba chưởng để làm rối mắt đối phương rồi bàn tay tả dá»±ng lên như má»™t lưỡi Ä‘ao, trảm ngang qua cổ cá»§a Má»™ Dung Kim.
Äòn thật là bạo. Bàn tay bằng xương bằng thịt cá»§a Vô Tông Khách xé gió vì vèo, trảm ngang qua cổ, khí thế còn mạnh mẽ hÆ¡n lưỡi Ä‘ao thật bá»™i phần.
Thân hình cá»§a Tây Phương Kiếm Thánh thình lình bất động đứng sừng sững như má»™t pho tượng đá. Chá» cho lưỡi Ä‘ao bằng tay cá»§a Vô Tông Khách chỉ còn cách cần cổ cá»§a mình chừng ba tấc, thình lình ông ta nạt lên má»™t tiếng, xuống thế Trung Bình tấn và nhỠđó mà tránh thoát được đưá»ng “đao†lợi hại kia.
Ông ta nghe má»™t luồng gió mạnh lướt ngang qua đầu mình, hÆ¡i lạnh thấu xương. Cái thế Trung Bình tấn cá»§a Tây Phương Kiếm Thánh chỉ tuông ra má»™t ná»­a liá»n tức tốc đổi ra Chảo Mã, má»™t đưá»ng Äá»™c Kiếm Khai SÆ¡n lập tức trổ ra, đâm vèo vèo vào giàn dưới cá»§a Vô Tông Khách.
Liên Hải Thiên đứng bên ngoài chắt lưỡi khen thầm, ông ta nói nhỠ:
- Bốn chữ Tây Phương Kiếm Thánh quả thật danh bất hư truyá»n.
Còn Vô Tông Khách nãy giá» tung ra mấy đòn độc nhưng không sao cướp được lưỡi gươm trong tay cá»§a Má»™ Dung Kim, bây giá» lại nghe tiếng khen cá»§a Liên Hải Thiên có lẽ lòng tá»± ái bị chạm. Phen này ông ta dùng trá»n miếng Thất tinh liên hoàn bá»™ bắn lùi ra phía xa xa.
Äoạn buông ra má»™t chuá»—i cưá»i lanh lảnh, hất hàm nói vá»›i Liên Hải Thiên rằng :
(Thiếu trang)
Äó là má»™t thế võ mà Tây Phương Kiếm Thánh đã nhiá»u công phu nghiá»n ngẫm má»›i sáng chế ra để chá»i lại thế võ lừng lẫy, tiếng tăm kia.
Vừa đúng lúc thân hình cá»§a Tây Phương Kiếm Thánh dấy động thì bên này Vô Tông Khách cÅ©ng đảo mình ná»­a vòng để lấy trá»›n. Chỉ vá»n vẹn ná»­a vòng đó mà Ä‘iệu bá»™ cá»§a Vô Tông Khách đã thay đổi liá»n liá»n hÆ¡n bốn năm thế và cành cây nhá» bé trong tay nhá» ná»™i lá»±c truyá»n vào, cứng rắn vô song đâm ra tua tá»§a, phá vỡ thế công cá»§a Kiếm Thánh.
Má»™ Dung Kim á»· thanh trưá»ng kiếm cá»§a mình là má»™t lưỡi gươm chém sắt như chém bùn nên không tránh né, mà vẫn chém tá»›i ào ào. Chợt thấy cành cây trong tay cá»§a Vô Tông Khách đâm ra tua tá»§a như trăm nghìn ngá»n giáo.
Äã là Kiếm Thánh, thì đưá»ng gươm tất vô cùng lợi hại. Thế võ vừa tuông ra má»™t ná»­a ông ta vá»™i vàng đổi cung, để cho chiá»u hướng tá»a ra thành má»™t vòng tròn, vá»›i tầm uy lá»±c vô cùng rá»™ng rãi, phạt ngang qua vÅ© khí trên tay cá»§a Vô Tông Khách.
Má»™ Dung Kim buông ra má»™t tiếng cưá»i khoái trá, ngỡ rằng phen này mình sẽ há»§y diệt binh khí cá»§a đối phương.
Nào ngá», má»™t tiếng cảng thanh tao vang lên, hai món binh khí va chạm vào nhau và phát ra má»™t tiếng động như tiếng khua cá»§a sắt thép.
Má»™ Dung Kim giật mình kinh hãi, thối lui má»™t bước, quắc mắt nhìn thanh trưá»ng kiếm cá»§a mình để soát lại vÅ© khí. Thấy lưỡi gươm cá»§a mình vẫn còn nguyên vẹn, ông ta thở phào má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm.
Tuy vậy, trong lòng lấy làm hồi há»™p, không ngá» Vô Tông Khách truyá»n ná»™i lá»±c cá»§a hắn vào má»™t cành cây mà trở nên cứng rắn đến thế.
Thá»­ so qua má»™t lần, ông ta biết rằng mình không thể nào dá»±a vào vÅ© khí mà lấn lướt đối phương, phen này ông thay đổi chiến thuật, thình lình dấy động thân hình, nhẹ nhàng lả lướt như má»™t cánh bướm vá»n hoa, tung ra toàn là những đưá»ng gươm vô cùng má»m mại.
Kiếm pháp vốn là má»™t môn võ thuá»™c vá» nhuyá»…n công, mà lại đủ má»™t tay thuá»™c hạ thặng thuá»™c hàng Kiếm Thánh thi triển thì sá»± má»m mại cá»§a nó thật là khôn tả.
Liên Hải Thiên đứng bên ngoài, thấy lưỡi trưá»ng kiếm trong tay cá»§a Má»™ Dung Kim tung ra như má»™t giải lụa bạch, nhẹ nhàng uyển chuyển, bao bá»c lấy toàn thân cá»§a Vô Tông Khách.
Vô Tông Khách cưá»i khoái trá để rồi sá»­ dụng cành cây nhá» bé trong tay mình, xé gió vì vèo kháng cá»± má»™t cách vô cùng ngoạn mục vá»›i lưỡi gươm thiên biến vạn hóa cá»§a Má»™ Dung Kim.
Ngưá»i ta thấy cành cây kia như má»™t con rắn bạc tung tăng ngoe nguẩy xỉa xói vào giải lụa bạch cá»§a Má»™ Dung Kim.
Khá khen cho Vô Tông Khách, mặc dầu chỉ dùng có một cành cây cỠnon mà đấu chiến với một tay thuộc hàng Kiếm Thánh, sử dụng một thanh kiếm báu mà vẫn chống trả có thừa.
Má»™t trăm hiệp trôi qua, mặc dầu đôi bên vẫn còn cầm động ngang ngá»­a nhưng ngưá»i ta thấy lưỡi kiếm trong tay cá»§a Má»™ Dung Kim chỉ phát tá»›i ngần ấy, chứ không tài nào tá» ra uy lá»±c thêm hÆ¡n nữa.
Ngược lại, cành cây trong tay cá»§a Vô Tông Khách thì lại biến hóa khôn lưá»ng, khí thế chỉ có tăng mà không có giảm.
Phần Liên Hải Thiên thì nãy giỠđã thá» trá»ng thương nên phải ngồi xếp bằng mà Ä‘iá»u công để trị thương.
Cùng với chiến cuộc của Kiếm Thánh và Vô Tông Khách, sắc mặt của Liên Hải Thiên dần dần tươi tỉnh, nãy giỠông ta nghe thấy Vô Tông Khách quyết định bắt con gái của mình, trong lòng vừa giận lại vừa sợ, vì cứ theo uy danh của tên này thì hắn muốn làm việc gì thì phải thi hành cho kỳ được.
Vì vậy mà ông ta mặc dầu Ä‘ang Ä‘iá»u khí trị thương nhưng trong lòng thầm tính sẵn mưu kế, há»… gặp dịp tốt là thanh toán tên này, ngõ hầu cứu Bích CÆ¡ ra khá»i vòng nguy hiểm.
Một mặt vận công, một mặt sẽ hé mắt xem cuộc chiến, ông thấy Vô Tông Khách lần lần thắng thế, trong lòng lấy làm hồi hộp, biết rằng tình trạng kéo dài thì bất lợi cho Tây Phương Kiếm Thánh.
Vì vậy ông ta cố gắng vận dụng nội lực của mình để trị thương mau hoàn tất.
Trong khi đó, Mộ Dung Kim đang trổ hết sức bình sanh ra những ngón tuyệt kỹ quyết lòng hạ Vô Tông Khách.
Nhưng vá»›i má»™t cành cây bé nhá» trong tay, Vô Tông Khách tung hoành ngang dá»c, làm cho thanh trưá»ng kiếm cá»§a Má»™ Dung Kim không bao giá» bén mảng tá»›i gần trong vòng má»™t trượng.
Tình thế này làm cho Liên Hải Thiên bất giác khẽ cau mày. Nếu một khi Tây Phương Kiếm Thánh thảm bại trong tay Vô Tông Khách thì tánh mạng của Bích Cơ Ma Nữ đâu còn.
Trong lúc đó thì má»™t luồng hÆ¡i ấm xông lên tận Chí ÄÆ°á»ng rồi tá»a xuống Trung Lâu, qua Äan Äiá»n mà sắp sá»­a vào Khí Hải.
Nếu một khi làn hơi ấy mà vào tận huyệt Khí Hải thì vết thương của ông ta sẽ bình phục.
Vì vậy mà ông ta gắng sức giữ cho hÆ¡i thở được Ä‘iá»u hòa, bao nhiêu hÆ¡i sức thảy Ä‘á»u dồn vào làn hÆ¡i ấm đó, để đẩy cho nó lá»t vào huyệt Khí Hải.
Trong khi đó, chợt thấy Tây Phương Kiếm Thánh thình lình trượt chân té ngá»­a, và Vô Tông Khách cất lên má»™t tiếng hú thật dài, lướt tá»›i vung ngá»n roi, chÄ©a thẳng vào huyệt Hầu Äầu cá»§a Má»™ Dung Kim mà đâm tá»›i.
Nào ngá», cái trượt chân cá»§a Má»™ Dung Kim chỉ là má»™t thế võ dụ địch, và Vô Tông Khách lòng mừng khấp khởi, lướt tá»›i tấn công vào huyệt Hầu Äầu.
Ngá»n roi chỉ còn cách thân hình cá»§a Má»™ Dung Kim chừng năm tấc thì lưỡi gươm trong tay cá»§a lão bá»—ng thình lình thay chiá»u đổi hướng, vẽ má»™t vòng tròn giữa không trung để lấy trá»›n.
Nhá» trá»›n Ä‘i đó mà thân hình cá»§a Má»™ Dung Kim lệch sang má»™t bên hai tấc và đưá»ng gươm cá»§a Má»™ Dung Kim mượn đà đó mà trảm ra má»™t đưá»ng vào đùi cá»§a đối thá»§.
Ngưá»i ta thấy Vô Tông Khách lỡ bá»™, luống cuống thu roi trở vỠđể đỡ... Má»™ Dung Kim cÅ©ng khấp khởi mừng thầm, nghÄ© rằng phen này có thể thá»§ thắng đối phương.
Nào ngá» Vô Tông Khách là má»™t ngưá»i từng trải giang hồ, cái kế dụ địch kia làm sao che mắt nổi ông ta. Tương kế tá»±u kế, chá» vào Tây Phương Kiếm Thánh tấn công mình rồi ông ta má»›i giả vá» luống cuống thu roi trở vá».
Thật ra bàn chân cá»§a Vô Tông Khách đã sẵn sàng chỠđợi, Ä‘iệu bá»™ luống cuống thu gươm trở vá» chỉ là đòn giả để làm rối mắt đối phương mà thôi. Giữa lúc Tây Phương Kiếm Thánh vô cùng đắc chí thì ngá»n cước cá»§a Vô Tông Khách đã bắn lùi ra phía sau ba bước, vừa tránh khá»i đưá»ng gươm cá»§a Má»™ Dung Kim.
Äể rồi lão ta trá» tá»›i thêm hai bước nữa, cành cây bé nhá» trong tay cá»§a Vô Tông Khách xé gió vèo vèo, Ä‘iểm má»™t ngá»n thần tốc vào huyệt Äan Äiá»n cá»§a Má»™ Dung Kim.
Vì cầm chắc cái thắng trong tay, Má»™ Dung Kim không ngỠđối phương lại mượn chiếc bẫy cá»§a mình gài ngược lại mình, vì vậy mà khi thế sát thá»§ cá»§a Vô Tông Khách buông ra, má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u rú lên những tiếng kinh hoàng vì cứ theo tình thế đó mà suy thì ngá»n roi trên tay cá»§a Vô Tông Khách chắc chắn sẽ đâm trúng huyệt Äan Äiá»n.
Má»™ Dung Ngá»c gầm lên má»™t tiếng như trá»i long đất lở, nhảy bắn tá»›i nhanh như má»™t đưá»ng tên. Thân hình cá»§a chàng chưa tá»›i, đã tuốt thanh trưá»ng kiếm trong tay đâm ra má»™t đưá»ng Äá»™c long xuất hải.
Nhưng cÅ©ng chính vào lúc đó, má»™t tiếng hú thanh tao lảnh lót cất lên giữa đêm trưá»ng tÄ©nh mịch và chiếc bóng má» thứ hai vèo vèo bay tá»›i ra tay can thiệp.
Chiếc bóng này Ä‘i sau mà tá»›i trước, đưá»ng Äá»™c long xuất hải cá»§a Má»™ Dung Ngá»c chỉ tuông ra má»™t ná»­a thì chiếc bóng Ä‘en đã lướt qua khá»i mặt chàng, vung bàn tay trắng ra tấn công vào hậu tâm cá»§a Vô Tông Khách.
Vá» phần Vô Tông Khách thấy Tây Phương Kiếm Thánh Ä‘ang cÆ¡n thất thế, vÅ© khí trong tay mình lại tung ra đúng lúc, đòn thấy kết quả đến nÆ¡i bá»—ng nghe có tiếng đưá»ng gươm xé gió đâm tá»›i vèo vèo.
Lắng tai nghe tiếng động sau lưng mình, thấy đưá»ng gươm Ä‘ang cắt gió kia so vá»›i thế võ cá»§a mình Ä‘ang sá»­ dụng chậm hÆ¡n má»™t bước, nghÄ©a là ông ta có thể thong thả hạ Tây Phương Kiếm Thánh rồi sẽ quay đầu lại đối địch cÅ©ng vẫn còn chưa muá»™n.
Nhưng nào ngá» tiếp theo đó có má»™t luồng gió lạ tốc độ nhanh hÆ¡n đưá»ng gươm kia quá nhiá»u, và trong khoảnh khắc, có năm luồng gió lạnh thấu xương ép vào năm đại huyệt sau lưng mình.
Vô Tông Khách tức tối bồi hồi. Ông ta nghiến răng kèn kẹt, vận dụng hết chân khí trong ngưá»i để bế hết tất cả các huyệt đạo sau lưng mình, ráng chịu má»™t đòn để thanh toán Tây Phương Kiếm Thánh.
Nào ngá» bàn tay cá»§a ngưá»i đánh lén chưa tá»›i thì áp lá»±c thâm hậu vô biên đã tràn tá»›i trước, Vô Tông Khách tưởng chừng như bị năm mÅ©i dùi sắt đâm thẳng vào năm đại huyệt cá»§a mình, làm cho ông ta cÆ¡ hồ nghẹt thở.
Liệu thế đổi đòn này không kham, vì dầu mình có lấy mạng cá»§a Tây Phương Kiếm Thánh Ä‘i nữa thì tánh mạng cá»§a mình cÅ©ng không còn. Là má»™t ngưá»i nhiá»u kinh nghiệm, Vô Tông Khách không bao giá» dám liá»u lÄ©nh để làm má»™t công việc lá»™ng hiểm.
Nuốt cái căm tức vào lòng, Vô Tông Khách nhún nhẹ hai gót chân để cho thân hình cá»§a ông ta như má»™t ngưá»i trượt tuyết, trượt xéo sang cánh tả.
Nhá» cá»­ động đó mà ông ta thoát khá»i năm đưá»ng chỉ lá»±c cá»§a ngưá»i đánh lén, nhưng chân vừa chạm đất thì tiếng gươm xé gió lại nổi lên.
Thì ra Tây Phương Kiếm Thánh ban nãy vì lỡ má»™t bá»™ nên bị Vô Tông Khách tấn công má»™t đòn hiểm hóc vào Äan Ä‘iá»n nhưng đối phương cá»§a mình dùng má»™t thế Hành Vân Hoạt Tuyết để lướt qua khá»i mặt mình. Chá»™p lấy cÆ¡ há»™i nghìn vàng, lưỡi gươm trong tay cá»§a Má»™ Dung Kim tức tốc loang ra má»™t đưá»ng bán nguyệt để lấy trá»›n chém vá»›i theo Vô Tông Khách má»™t gươm nhanh không thể tả.
Nhưng Vô Tông Khách vừa nghe tiếng gió lạ nổi lên, liá»n lập tức xá»­ thêm má»™t đòn Hành Vân Hoạt Tuyết để thêm má»™t cái nhảy nữa là thoát khá»i tầm uy lá»±c cá»§a Tây Phương Kiếm Thánh.
Sau khi thấy phía hậu tâm cá»§a mình đã hết những luồng gió lạ, Vô Tông Khách liá»n quay đầu nhìn nhìn lại. Thì ra sau lưng ông Má»™ Dung Kim, Liên Hải Thiên và Má»™ Dung Ngá»c Ä‘ang giăng thành hình chữ nhứt, mở mắt trừng trừng nhìn theo mình. Trên mặt má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u đằng đằng sát khí!
Thì ra giữa lúc Tây Phương Kiếm Thánh là Má»™ Dung Kim Ä‘ang nằm trong tình trạng hiểm nguy thì Liên Hải Thiên cÅ©ng vừa Ä‘iá»u công hoàn tất. Ông ta thấy Má»™ Dung Ngá»c nhảy tá»›i tiếp cứu phụ thân nhưng tài bá»™ đó so vá»›i Vô Tông Khách thì quá vụng vá».
Vì vậy mà khi một làn hơi ấm vừa xông vào huyệt Khí Hải, ông ta cất lên một tiếng hú vang lừng, nhảy vào can thiệp.
Bao nhiêu công lá»±c cá»§a ông ta thảy Ä‘á»u dồn vào năm ngón tay để xá»­ má»™t đòn NgÅ© Chỉ Thám Yêu, Ä‘i sau mà tá»›i trước, kích vào hậu tâm cá»§a Vô Tông Khách để gỡ nguy cho Kiếm Thánh.
Và bây giá» ba ngưá»i Ä‘ang hầm hè mở đợt tổng tấn công Vô Tông Khách và cả ba ngưá»i Ä‘á»u có ba ý tưởng khác nhau. Liên Hải Thiên thì sợ Vô Tông Khách bắt lấy con mình, mặc dầu bảo rằng đưa con mình vào chá»— cao sang quyá»n quí nhưng biết đâu đó chẳng là Ä‘iá»u bất hạnh cho Bích CÆ¡.
Phần Má»™ Dung Ngá»c thì thấy Bích CÆ¡ đã là vị hôn thê cá»§a mình, nếu má»™t may lá»t vào tay cá»§a Vô Tông Khách thì thật là lành ít dữ nhiá»u. Vì vậy mặc dầu biết tài bá»™ cá»§a mình so vá»›i Vô Tông Khách hãy còn non kém nhưng hắn cÅ©ng quyết Ä‘em sức lá»±c cá»§a mình để gây cho lão già này má»™t vài trở ngại.
Phần Má»™ Dung Kim thì gần trót má»™t Ä‘á»i ngưá»i hùng cứ má»™t phương, mang danh hiệu là Kiếm Thánh mà ngày hôm nay chạm trán vá»›i Vô Tông Khách bị hắn ta dùng má»™t cành liá»…u mà đánh má»™t trận tÆ¡i bá»i, lại ngang nhiên tuyên bố rằng sẽ bắt con dâu cá»§a mình Ä‘i. Nếu cứ nhắm mắt xuôi tay thật lấy làm hổ thẹn vá»›i ngưá»i trong võ lâm. Bốn chữ Tây Phương Kiếm Thánh sợ từ nay sẽ như bá»t tan bãi biển, bèo trôi đầu ghá»nh, làm sao còn đất đứng trong võ lâm nữa.
Vì vậy mà cả ba ngưá»i này thảy Ä‘á»u có ý muốn đè bẹp Vô Tông Khách má»›i hả dạ cam tâm.
Mấy tháng trước đây, một tay Liên Hải Thiên đánh bại các hàng cao thủ của các môn phái mà hùng cứ một dãy giang sơn hơn hai nghìn dặm, thanh thế vẫn còn lẫy lừng khắp đó đây, bây giỠông quyết hạ Vô Tông Khách để giữ thanh danh của mình.
Cất lên một tiếng hú dài, Liên Hải Thiên nhảy xổ tới, đóng vai trò tiên phong đấm vào giữa mặt Vô Tông Khách một quả đấm. Bàn tay của ông chỉ còn cách mặt của Vô Tông Khách chừng năm tấc thình lình quét ngang dữ dội, một đòn mà bao gồm hai thế, làm cho Vô Tông Khách vừa nhún chân bắn lùi, vừa khoa tay trước mặt mình để ngăn luồng chưởng lực của Liên Hải Thiên.
Thân hình cá»§a ông ta bắn lùi ba trượng, nhưng chân chưa chấm đất, hai cha con Tây Phương Kiếm Thánh tức tốc mở thế gá»ng ká»m, hai thanh bảo kiếm như hai con bạch long uốn khúc, chia ra hai bên tả hữu đánh ép Vô Tông Khách vào giữa.
Khá khen cho Vô Tông Khách, ông ta chỉ sá»­ dụng có hai bàn tay trắng mà chống cá»± vá»›i ba tay cao thá»§, trong đó có hai ngưá»i cầm hai thanh bảo kiếm, và Má»™ Dung Kim lại nghiểm nhiên là má»™t ngưá»i đứng vào hàng Kiếm Thánh.
Tuy vậy, ông ta vẫn chống trả có thừa. Ngưá»i ta thấy hai bàn tay cá»§a Vô Tông Khách tung bay biến hóa thành thiên hình vạn trạng, có lúc tung ra những thế Ä‘ao, khi thì như kiếm, lúc lại như thương, khi thì như kích.
Vì cành cây trong tay của Vô Tông Khách ban nãy đã ném trên mặt đất nên bây giỠông ta chỉ sử dụng toàn là những môn tuyệt kỹ của cách môn phái, hòa lẫn trong những thế “Tay trắng đoạt gươm vàng†mà chống lại ba tay đối thủ.
Liên Hải Thiên biết trận chiến này sẽ quyết định thanh danh cá»§a mình còn hay mất, vì vậy mà ông cứ bao nhiêu tuyệt kỹ thảy Ä‘á»u mang ra sá»­ dụng.
Còn hai cha con cá»§a Kiếm Thánh được dịp khoe tài. Má»™ Dung Ngá»c lại yêu Bích CÆ¡ tha thiết, thành thá»­ ra thảy Ä‘á»u dốc hết toàn lá»±c ra tấn công.
Vì vậy mà má»™t trăm hiệp trôi qua mà vẫn chưa hạ được Vô Tông Khách. Kiếm Thánh nóng lòng nên vá»™i đưa mắt ra dấu cho Má»™ Dung Ngá»c biết và hai cha con tức tốc thi triển đưá»ng Nhị nghi kiếm.
Vô Tông Khách thình lình thấy kiếm pháp cá»§a đối phương thay đổi, những đưá»ng gươm bay tua tá»§a, lưỡi này chưa dứt lưỡi nỠđã tràn tá»›i liên miên bất tận như nước trưá»ng giang chảy, không biết đâu là cùng tận.
Rõ ràng thấy lưỡi thứ nhất tấn công vào giàn trên, vừa kịp đối phương thì lưỡi kiếm thứ nhì tràn tá»›i tấn công giàn dưới, rồi thoắt má»™t cái lại biến thế trở thành gá»ng ká»m mà tấn công tả hữu.
Chỉ có hai lưỡi kiếm, nhưng khéo sá»­ dụng cho nên biến thành má»™t ngàn lưỡi kiếm chập chá»n giăng mắc bốn phương, trở thành má»™t rừng gươm trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp.
Trong lúc đó thì hai bàn tay cá»§a Liên Hải Thiên cÅ©ng thình lình đột biến, không còn mạnh bạo như khi nãy mà trở nên biến ảo lạ kỳ. Thân hình cá»§a ông ta lả lướt như cành liá»…u trong cÆ¡n bão loạn, hai bàn tay cá»±c kỳ má»m dẽo, chỉ trở ra toàn là những thế võ vuốt huyệt và Ä‘iểm huyệt, tuy rằng nhẹ nhàng nhưng vô song.
Dưới thế công hùng hậu đó, Vô Tông Khách quả thật lâm vào tình trạng cá»±c kỳ khó xá»­. Chợt nghe ông ta cưá»i :
- Không ngỠchúng bây hôm nay lại ỷ thế hiếp cô!
Có tiếng cá»§a Kiếm Thánh trả lá»i :
- Sẵn cÆ¡ há»™i này ta cho mi nếm mùi Nhị nghi kiếm pháp để chừa bá» tánh hay can thiệp vào việc riêng cá»§a kẻ khác. Nghe đồn Hiệp NghÄ©a tông danh vang cái thế, không ngá» lại tầm thưá»ng đến mức này.
Câu nói vừa đến đây liá»n bị má»™t chưởng cắt ngang.
Có một câu nói thanh tao cất lên :
- Ai bảo Hiệp NghÄ©a tông tầm thưá»ng. Hãy mở mắt nếm mùi tuyệt kỹ cá»§a Hiệp NghÄ©a tông.
Nói rồi hai bóng ngưá»i nhảy xổ vào vòng chiến. Bích CÆ¡ đứng bên ngoài bám chặt lấy cánh tay cá»§a mẹ mình, khe khẽ rú lên :
- Trá»i... ÄÆ°á»ng...
Nga Mi nữ giật mình quay phắt lại, bắt gặp ánh mắt cá»§a con mình tá»a ra má»™t thứ tình cảm đậm đà khôn tả.
Thì ra hai ngưá»i má»›i tham gia vào vòng chiến kia chính là Trần Như Phong và ÄÆ°á»ng Luân.
Số là lão già Trần Như Phong thừa lúc má»i ngưá»i chẳng chú ý đến ÄÆ°á»ng Luân, ông ta vá»™i trổ thuật khinh công tuyệt kỹ, lén bước ra ngoài ôm lấy ÄÆ°á»ng Luân rút vào má»™t khu rừng gần đó mà chữa trị cho những vết thương Ä‘ang trầm trá»ng cá»§a chàng.
Nhá» ná»™i lá»±c bá»n bÄ© và nhá» lối trị thương phải phép nên chỉ độ mấy nén hương thì tinh thần cá»§a ÄÆ°á»ng Luân hoàn toàn hồi phục.
Hai ngưá»i thoáng nghe thấy bên ngoài kia có tiếng quyá»n cước hòa trong gió và tiếng bảo kiếm cắt không khí nghe vèo vèo. Vá»›i thính giác lão luyện cá»§a mình, Trần Như Phong đã biết có cuá»™c xô xát vá»›i nhau giữa những tay cao thá»§.
Nhìn ra, ông ta bất giác bay hồn bạc vía vì thấy Vô Tông Khách Ä‘ang bị hai cha con Má»™ Dung Kim dùng Nhị Nghi kiếm pháp đưa vào tình thế hiểm nguy cá»™ng thêm chưởng pháp cá»§a Liên Hải Thiên quá ư huyá»n diệu nên ông ta hoàn toàn nằm trong tình thế bị động.
Lại nghe Má»™ Dung Kim dùng lá»i mạt sát Hiệp NghÄ©a tông nên Trần Như Phong vá»™i vàng nhảy ra can thiệp, và ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng tức tốc rượt theo sau.
Hai ngưá»i vừa tham gia vào vòng chiến, lập tức lật ngược tình thế, vì bây giỠđã trở nên má»™t chá»i má»™t. Thế là ba cặp đấu vá»›i nhau tưng bừng.
ÄÆ°á»ng Luân tay cầm Há»a Long thần kiếm tấn công Má»™ Dung Ngá»c, còn Trần Như Phong thì mặt mày tươi cưá»i, tay cầm vá» thanh Há»a Long thần kiếm khuấy rối Má»™ Dung Kim, còn lại Vô Tông Khách thì dùng tay trắng chá»i vá»›i Liên Hải Thiên.
Các đôi này thảy Ä‘á»u vừa tay xứng sức. Má»™ Dung Ngá»c thình lình thấy tình địch cá»§a mình xuất hiện, hÆ¡i giận tràn hông, múa tít thanh Thanh nguyệt cổ kiếm, sá»­ dụng toàn là tuyệt kỹ cá»§a Kiếm Thánh, tấn công ÄÆ°á»ng Luân như vÅ© bão.
Vá» phần ÄÆ°á»ng Luân được dịp thẳng tay đấu chiến vá»›i má»™t ngưá»i nổi tiếng là đẹp trai, và là con cá»§a hàng Kiếm Thánh, chàng quyết trổ hết nghá» riêng cá»§a mình trước mặt Bích CÆ¡ cho thá»a chí.
Vì vậy mà thanh Há»a Long thần kiếm trong tay chàng vùng vẫy như rồng thiên ra biển, kháng cá»± vá»›i Má»™ Dung Ngá»c vô cùng mãnh liệt.
Vá» phần Trần Như Phong, vì chỉ dùng có má»™t chiếc vá» kiếm để kháng cá»± lại má»™t lưỡi gươm chém sắt như chém bùn vì vậy nên có phần chật vật. Ông ta chỉ sá»­ dụng những thế võ cá»±c kỳ hài hước để tránh né những đưá»ng gươm hùng hậu cá»§a Má»™ Dung Kim.
Bích CÆ¡ Ma Nữ đứng bên ngoài trông thấy ông ta tung tăng nhảy nhót như má»™t con khỉ đứng trên lá»­ nóng bất giác bật phì cưá»i.
Còn Liên Hải Thiên thì đối địch vá»›i Vô Tông Khách, má»™t ngưá»i thì tài ba xuất chúng, má»™t kẻ lại danh tiếng lẫy lừng, thât là kỳ phùng địch thá»§.
Bích CÆ¡ Ma Nữ đứng bên ngoài lại mở mắt trừng trừng nhìn vá» phía ÄÆ°á»ng Luân Ä‘ang sát phạt vá»›i Má»™ Dung Ngá»c.
Nàng thấy lưỡi gươm trong tay cá»§a Má»™ Dung Ngá»c biến thành má»™t luồng bạch quang sáng ngá»i, bao bá»c lấy toàn thân cá»§a ÄÆ°á»ng Luân.
Còn lưỡi Há»a Long thần kiếm lại biến thành má»™t đạo hồng quang đỠngầu, chống trả kịch liệt vá»›i Má»™ Dung Ngá»c.
Ba hiệp trôi qua, thình lình Má»™ Dung Ngá»c nạt lên má»™t tiếng :
- Äỡ!
Rồi cất lưỡi kiếm cá»§a mình chém sả vào giữa mặt ÄÆ°á»ng Luân má»™t đòn dữ dá»™i.
Lưỡi Há»a Long thần kiếm trong tay cá»§a ÄÆ°á»ng Luân kịp thá»i gạt đỡ. Vì vậy mà chàng tức tốc vung lưỡi Há»a Long thần kiếm tấn công thẳng vào Hồng môn cá»§a địch, đó là đòn Kim Cang Thác Thiên.
Bên tai chàng nghe tiếng khàn khàn của sắp cất lên :
- Hay lắm... lấy độc trừ độc!
Hai lưỡi báu kiếm chạm vào nhau vang lên má»™t tiếng “cảng†rợn ngưá»i, lá»­a bắn tung tóe. Má»™ Dung Ngá»c vá»™i vàng bắn lùi năm bước, đưa mắt soát lại thanh Thái Nguyệt cổ kiếm.
Hắn giá»±t mình sá»­ng sốt vì lưỡi báu kiếm trong tay đã mẻ Ä‘i má»™t miếng. Ngẩng đầu nhìn lên thấy ÄÆ°á»ng Luân Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn lưỡi Há»a Long thần kiếm. Thì ra lưỡi cổ nguyệt mặc dầu giá đáng nghìn vàng nhưng làm sao sánh lại vá»›i lưỡi Há»a long.
Má»™ Dung Ngá»c vá»™i vàng lấy lại bình tÄ©nh, vù vù chém ra ba thế liên hoàn.
Kim cang khóa hải chá»i vá»›i Kim cang thác thiên, rồi Kim cang phục hổ chá»i vá»›i Kim cang giáng long. Hai luồng kiếm khí loang loáng hòa hợp chàng nhau và lại vang lên mấy tiếng rổn rảng.
Thì ra những thế võ này thảy Ä‘á»u tương khắc vá»›i nhau và chế phục vá»›i nhau má»™t cách tài tình.
Thêm năm hiệp nữa trôi qua, chợt Má»™ Dung Ngá»c cất mình bay bổng lên ba trượng, dùng ngón chân xoi thẳng xuống như má»™t mÅ©i dùi tấn công và hàm hạ cá»§a ÄÆ°á»ng Luân.
Cùng trong má»™t lúc, thanh Thái nguyệt cổ kiếm tung ra má»™t đòn Kim cang phục hổ, chém thẳng vào giữa đỉnh đầu cá»§a ÄÆ°á»ng Luân.
Bích CÆ¡ nghe ÄÆ°á»ng Luân rú lên má»™t tiếng, rồi nhún chân bá» chạy.
Trong lòng nàng thảng thốt kinh hoàng, chưa kịp kêu lên một tiếng thì bên kia Mộ Dung Kim đã thét lên :
- Ngá»c nhi, mau mau thu kiếm rút lui!
Nhưng lá»i nhắc này đã trá»…, thân hình cá»§a ÄÆ°á»ng Luân vừa tức tốc chạy ra ngoài ba thước, thình lình quay phắt trở vá», và lưỡi Há»a Long thần kiếm tá»a ra má»™t đạo hồng quang sáng rá»±c. Tức khắc, Má»™ Dung Ngá»c liên tiếp trúng hai nhát đòn, máu thắm đầm đìa.
Thế ra đó là chiêu Phong Äàng Äại La, má»™t đưá»ng gươm sát thá»§ cuối cùng cá»§a Äại la kim cang kiếm pháp.
Má»™ Dung Ngá»c sắc mặt tái xanh, ôm lấy vết thương mà rên rÄ©. Ngưá»i ta thấy chiếc áo thư sinh cá»§a Má»™ Dung Ngá»c bị cắt đứt hai đưá»ng, máu trào ra cuồn cuá»™n.
Thì ra vá»›i thế võ này ÄÆ°á»ng Luân có thể đâm suốt qua tim cá»§a Má»™ Dung Ngá»c má»™t cách dá»… dàng, nhưng chàng vốn có từ tâm nên khi chỉ Ä‘i má»™t ná»­a đưá»ng gươm bất giác má»m lòng cắn răng đẩy lưỡi kiếm Ä‘i sang cánh hữu.
Má»™t tràng tiếng vang khua lên rổn rảng, thanh Thái Nguyệt bị thần lá»±c cá»§a ÄÆ°á»ng Luân từ trong thanh Há»a Long thần kiếm làm cho gãy tươi mấy Ä‘oạn và đưá»ng gươm cắt xéo thành hai vết thương nặng ná».
Vào lúc đó thì “véo, véo, véo†ba đốm sáng lập lòe xé gió bay vù vào mặt ÄÆ°á»ng Luân.
Thì ra Má»™ Dung Kim nãy giỠđấu vá»›i Trần Như Phong, vì trong tay có báu kiếm lại thêm đối thá»§ là Trần Như Phong yếu hÆ¡n ông ta má»™t bá»±c, đồng thá»i trong tay chỉ có má»™t chiếc võ kiếm nên Má»™ Dung Kim hoàn toàn làm chá»§ tình hình.
Tuy vậy, lấn áp ngón đòn Trần Như Phong không phải là một việc dễ vì lão già này cứ khôn ngoan lẫn trốn một cách hoạt kê, hài hước. Thỉnh thoảng ông ta lại thừa cơ điểm ra một ngón, tấn công các yếu huyệt của Kiếm Thánh.
Má»™ Dung Kim má»™t mặt trổ hết những thế võ bí truyá»n để cầm chân lão già há» Trần, má»™t mặt quan sát cuá»™c chiến giữa con mình và ÄÆ°á»ng Luân.
Vì vậy mà đã mấy lần ông ta lên tiếng nhắc nhở, chỉ bảo cho con mình.
Mãi đến lần cuối cùng, khi Má»™ Dung Ngá»c vì cấp công háo thắng nên tung ra má»™t thế Kim Cang Phục Hổ và ÄÆ°á»ng Luân trả lại đòn Phong Äảng Äại La. Sá»± diá»…n biến quá ư mau lẹ, ông vừa nhắc thì đã trá»…, làm cho Má»™ Dung Ngá»c phải thá» trá»ng thương.
Lòng thương con tức tốc dâng lên, Tây Phương Kiếm Thánh nghiến răng kèn kẹt, cÅ©ng dùng hết sức mạnh cá»§a mình chém vá» phía Trần Như Phong má»™t đòn Phóng Äảng Äại La.
Chiêu thức thật là hùng hậu, đẩy Trần Như Phong bắn lùi năm bước. Thừa má»™t chút rảnh tay đó, ông ta bắn vù ra ba mÅ©i ám khí vá» phía ÄÆ°á»ng Luân để ngăn bước tiến cá»§a chàng, không cho truy kích Má»™ Dung Ngá»c.
Tuy mắt trông chưa rõ, nhưng biết rằng lãnh lấy Phong đảng Äại la thì thương tích không nhẹ, Kiếm Thánh bắn vù vá» phía con mình, thò tay ra bế xốc Má»™ Dung Ngá»c lên vai. Trong khoảnh khắc đó lại thêm ba mÅ©i ám khí xé gió vèo vèo, chia ra ba đưá»ng: thượng, trung, hạ, tấn công vào mình cá»§a ÄÆ°á»ng Luân.
Ban nãy, ÄÆ°á»ng Luân vừa đảo mình trốn ba mÅ©i ám khí thứ nhất chưa kịp đứng vững thì ba mÅ©i nữa lại ào ào bay tá»›i.
ÄÆ°á»ng Luân tức tốc xá»­ thân pháp Thiết Bản Kiá»u, ngã ngá»­a ngưá»i ra trốn thoát hai mÅ©i Ä‘i phía trên, đồng thá»i chàng vung tròn lưỡi gươm trong tay mình thành má»™t thế Chỉ Thiên Hoạch Äịa, gạt phăng mÅ©i ám khí tấn công vào hạ bàn.
Äến khi chàng lá»™n ngưá»i đứng vững thì Tây Phương Kiếm Thánh đã vác Má»™ Dung Ngá»c lên vai, thoát ra ngoài hÆ¡n trượng. Trần Như Phong bá»—ng ngá»­a cổ cưá»i dòn, tiếng cưá»i ngạo nghá»… cá»§a ông ta đưa bước chân cá»§a Má»™ Dung Kim Ä‘i nhanh vá» phía xa xa.
Trong bóng đêm mỠảo, hai chiếc bóng của hai cha con Kiếm Thánh nhỠdần... nhỠdần... rồi mất hẳn.
Bây giá» giữa chiến trưá»ng chỉ còn lại hai tay cao thá»§ Ä‘ang chá»i vá»›i nhau mãnh liệt, đó là Liên Hải Thiên và Vô Tông Khách.
Má»i ngưá»i trông thấy thân hình cá»§a Liên Hải Thiên tiến thoái nhịp nhàng, trông thật là ngoạn mục, toàn là dùng những chiêu thức vô cùng đẹp mắt. Còn bóng dáng cá»§a Vô Tông Khách lại thần kỳ biến ảo khôn lưá»ng. Bốn bàn tay Ä‘i trong gió nghe vi vừa như những đưá»ng gươm Ä‘iêu luyện.
Bá»—ng thình lình Liên Hải Thiên cất lên má»™t tiếng hú thật hào hùng, Ä‘oạn cất mình bay vá»t ra phía sau hÆ¡n hai trượng.
Nga Mi nữ rú lên :
- Hải Thiên... hãy nương tay... đừng hạ độc thủ với ân nhân...
Nhưng tiếng hú chưa dứt, thân hình của Liên Hải Thiên đã liệng nhanh hai vòng giữa không trung rồi thình lình tống xuống hai chưởng liên hoàn.
Vô Tông Khách nhìn thấy hai luồng chưởng lực từ trên đi xuống thật là kỳ lạ. Cánh tay hữu đi sau mà tới trước, cánh tay tả đi trước mà tới sau, hai luồng chưởng lực đi chéo vào nhau thật là lạnh lùng khó tả.
Biết nguy, Vô Tông Khách vá»™i vàng dụng thân pháp Hoàng hạc vô tông, thân hình cá»§a ông ta nhanh như má»™t con hạc tung cánh giữa lưng trá»i, lướt nhanh ra khá»i vòng kìm tá»a sau khi kích ngược lên trá»i hai chưởng kinh thiên.
Nhưng rồi má»™t tiếng “toạc†như xé lụa vang lên, hai hình bóng cá»§a ba tay cao thá»§ xoắn tít vào nhau như hai chiếc chong chóng rồi lại tách rá»i ra trong khoảnh khắc.
Ngưá»i ta thấy Liên Hải Thiên và Vô Tông Khách đứng cách nhau ba trượng, mở mắt gưá»m nhau trừng trừng.
Thì ra ban nãy Liên Hải Thiên đã tung ra má»™t chiêu phi thưá»ng lợi hại cá»§a ông ta là Tứ Diện Sở Ca, hai đòn bằng tay từ phía trên giáng xuống chỉ là đòn giả, cốt làm cho đối phương rối mắt mà thôi.
Quả thật Vô Tông Khách đã trúng kế, vá»™i vàng lẩn tránh. Nào ngá» hai bàn chân cá»§a Liên Hải Thiên lợi hại còn hÆ¡n hai chiếc câu liêm, chập chá»n giăng mắc bốn phương, phục sẵn để móc vào mình cá»§a đối phương má»™t nhát cá»±c kỳ hung hiểm.
Vừa biết mình mắc kế, Vô Tông Khách vá»™i vàng biến chiêu Hoàng hạc vô tông cá»§a mình ra thành Phong vân tá» há»™i, năm ngón tay cá»§a lão thình lình trổ ngược ra phía sau như má»™t cái vấu ó, chá»™p ra má»™t đưá»ng cay độc vô song.
Chính vào lúc đó thì hai tiếng “toạc†vang lên cùng trong má»™t lúc, nhưng ngưá»i ngoài chỉ nghe thấy má»™t tiếng mà thôi.
Tiếng vang thứ nhất vì ngón chân cái của Liên Hải Thiên móc nhằm vạt áo của Vô Tông Khách, tiếng vang thứ nhì bởi ngón tay của Vô Tông Khách móc nhầm ống quần của Liên Hải Thiên!
Cả hai Ä‘á»u trốn thoát thế công cá»§a đối thá»§ đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc, và bây giá» hai ngưá»i đứng mở mắt trừng trừng gưá»m nhau, trong tay nắm mảnh vải rách cá»§a đối phương.
Bốn mắt cá»§a hai ngưá»i thảy Ä‘á»u đỠngầu lên vì tức giận. Äây là lần thứ nhất trong Ä‘á»i cá»§a hai ngưá»i này vì đối phương tấn công nhằm chá»— yếu mà phải bị rách quần áo má»™t cách buồn cưá»i.
Rồi hai tiếng hú hào hùng vang lên, hai tay cao thủ lại cất mình trỠtới, tấn công như vũ bão.
Lần này cả hai thảy Ä‘á»u dùng phương pháp quyết tá»­ để thanh toán chiến trưá»ng, vì vậy mà cương khí đến ào ào, quyá»n cước Ä‘i trong gió vang lên những tiếng cá»±c kỳ rùng rợn.
Trong chá»›p mắt, hai ngưá»i đã trao đổi vá»›i nhau hÆ¡n hai mươi thế võ tân kỳ sắc bén.
Ngoài Nga Mi nữ ra, những ngưá»i đứng bên cạnh không ai đủ nhãn lá»±c để bắt kịp động tác phi thưá»ng, nhanh nhẹn đó.
Hai chiếc bóng mỠxoắn tít vào nhau thình lình vang lên hai tiếng nạt vang lừng, rồi cả hai đồng một lúc trụ hình đứng lại và so chưởng với nhau.
ÄÆ°á»ng Luân trông thấy cả hai ngưá»i Ä‘á»u đứng trong thế chữ Äinh, thò tay ra phía trước, thân hình im lìm bất động như hai pho tượng thép nằm trên bãi biển mênh mông bát ngát.
Má»™t bầu không khí nặng ná» u uất lập tức bao trùm, từng đợt sóng từng đợt sóng từ ngoài khÆ¡i ồ ạt đổ xô vào bá», tạo thành má»™t bản nhạc âm thanh vô cùng hùng tráng.
Rồi giữa lưng trá»i, tiếng sấm sét nổ lên ầm ỉ liên hồi. Trên ná»n trá»i Ä‘en thẩm nhiá»u tia chá»›p ngoằn ngoèo hiện lên, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết hai tay cao thá»§ này Ä‘ang trổ hết sức bình sanh để so ná»™i lá»±c.
Thật thế, bao nhiêu sức lá»±c cá»§a hai ngưá»i thảy Ä‘á»u dồn lên cánh tay cá»§a mình để tràn sang đối phương.
Và hai luồng sức mạnh kinh thiên đó, giáp nối vào nhau giữa hai lòng bàn tay sắt thép.
Bích CÆ¡ thấy bốn bàn chân cá»§a hai ngưá»i từ từ lún xuống bãi cát vàng trên bá» biển.
Và mưa bắt đầu rơi.
Gió bắt đầu thổi...
Tiếng sóng bắt đầu vang lên như trá»i lòng đất lở...
Từng đợt sóng khổng lồ vá»— tung vào bá», làm cho bá»t bay trắng xóa.
Bá»t sóng hòa lẫn vá»›i những hạt mưa rÆ¡i thi nhau đổ lên đầu má»i ngưá»i, đổ lên đầu cá»§a hai cao thá»§ Ä‘ang dốc hết sức bình sanh tá»­ chiến.
Bốn bàn chân từ từ lún sâu vào mặt cát, ban đầu đến mắt cá chân, rồi đến ống quyển, từ từ lún đến gối.
Äá»™ tàn má»™t nén hương thì mưa càng lúc càng to, và hÆ¡i thở cá»§a hai ngưá»i càng lúc càng gấp rút.
Không ai bảo ai, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết cuá»™c đấu ná»™i lá»±c này đã đến hồi gay go nguy hiểm.
ÄÆ°á»ng Luân và Bích CÆ¡ không hẹn mà nên, cả hai từ từ tiến vào giữa đấu trưá»ng.
Bích CÆ¡ đứng bên cạnh Liên Hải Thiên, còn ÄÆ°á»ng Luân đứng bên Vô Tông Khách. Cả hai ngưá»i thảy Ä‘á»u đăm chiêu lo lắng, không biết kết cuá»™c rồi sẽ ra sao?
Thình lình má»™t tia chá»›p nổi lên sáng rá»±c, tiếp theo đó vang lên má»™t tiếng sấm như trá»i long đất lở. Tiếng sấm vừa dứt thì Vô Tông Khách cùng Liên Hải Thiên đồng má»™t lượt thét lên hai tiếng rợn ngưá»i, còn lại bao nhiêu tàn lá»±c thảy Ä‘á»u tung hết ra, và cả hai ngưá»i cùng má»™t lúc ngã ngá»­a ra trên mặt cát.
ÄÆ°á»ng Luân và Bích CÆ¡ buông ra hai tiếng rú kinh hoàng. Bích CÆ¡ đỡ Liên Hải Thiên vào lòng mình, còn ÄÆ°á»ng Luân thì ôm lấy Vô Tông Khách.
Bên khóe miệng của hai đối thủ đồng rỉ ra hai dòng máu đỠthẫm, máu hòa với nước mưa chảy ròng ròng xuống cổ.
Cả hai ngưá»i này thảy Ä‘á»u thá» thương, và Bích CÆ¡ gác bàn tay cá»§a nàng ngang qua huyệt Há»™i Tông cá»§a Liên Hải Thiên để tiếp sức cho ông ta.
Còn ÄÆ°á»ng Luân thì ém má»™t tay vào huyệt Äan Äiá»n cá»§a Vô Tông Khách truyá»n ná»™i lá»±c sang cÆ¡ thể cá»§a ông ta.
Và độ tàn má»™t nén hương nữa, mưa từ từ nhẹ hạt, tiếng sóng gió ngoài khÆ¡i cÅ©ng dần dần lắng xuống, và sắc mặt cá»§a hai ngưá»i trở lại hồng hào.
Vô Tông Khách thở dài nói :
- Vết thương cá»§a ta nặng lắm... nhưng mà con ngưá»i có sinh thì có tá»­, má»i việc có bắt đầu thì phải có hồi kết thúc.
Tài sản của danangcity

  #29  
Old 15-06-2008, 02:21 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
29. Châu vỠhiệp phố


Ngừng lại một lúc, Vô Tông Khách lại bắt đầu hổn hển :
- Chúng ta Ä‘á»u là những ngưá»i luống tuổi, hà tất phải Ä‘uổi theo bả hư danh. Hiệp NghÄ©a tông cá»§a chúng ta thuở nay tiếng tăm lừng lẫy, bây giỠđã tìm được má»™t ngưá»i nối chí, túc trí Ä‘a mưu... và tìm được má»™t ngưá»i sắc nước hương trá»i để sánh đôi. Như thế đủ mãn nguyện cho ta rồi.
Ngừng lại một chút, ông lại nói tiếp :
- ÄÆ°á»ng Luân... để ta kể rõ đầu Ä‘uôi công việc cho mi nghe.
“Thiên La Nham vốn là má»™t nÆ¡i hoang đảo, trên đó sống nhiá»u ngưá»i mang phải chứng bệnh há»§i nan y, trong nhóm ngưá»i ấy có má»™t bậc kỳ nhân, không muốn chứng bệnh này lan tràn ra ngoài nên má»›i tụ tập bệnh nhân lại mà truyá»n má»™t thứ Bát trí đại pháp, muốn dùng ná»™i lá»±c thâm hậu để trừ chất độc trong ngưá»i.
Nào ngỠđó là một thứ chứng nan y nên nội công không thể nào xua đuổi nổi.
Có những bệnh nhân sống lâu ngày trên hoang đảo, không chịu nổi cuá»™c Ä‘á»i cô độc nên lén trốn Ä‘i.
Trong những ngưá»i vượt ngục đó có má»™t tay cao thá»§ lẫy lừng là... Thiên La giáo chá»§!
Bậc kỳ nhân trên đảo sợ Thiên La giáo chá»§ sẽ truyá»n nhiá»…m chứng bệnh này cho thế nhân nên má»›i tìm cách bắt lại.
Bậc kỳ nhân này mang hết võ công cá»§a mình truyá»n cho má»™t ngưá»i ngẩu nhiên đến viếng hoang đảo và nhá» ngưá»i này tróc nả Thiên La giáo chá»§â€.
ÄÆ°á»ng Luân hốt hoảng há»i :
- Ngưá»i ấy có phải là Liên Hải Thiên?
Vô Tông Khách thở dài :
- Chính thế, chính là Liên Hải Thiên! Liên Hải Thiên vì muốn bắt Thiên La giáo chá»§ nên má»›i dùng hết tài sức cá»§a mình đánh bại quần hùng mà cưỡng chiếm má»™t giải giang sÆ¡n ngót nghìn dặm dá»c theo bá» biển. Sá»± dụng tâm cá»§a Liên Hải Thiên thật là cao thâm, nhưng võ lâm Trung Nguyên chẳng hiểu nên má»›i má»i ta ra mặt khống chế Liên Hải Thiên. Nhưng Thiên La giáo chá»§ lại rất thông minh. Ông ta mượn truyá»n thiếp làm cho chúng anh hùng hào kiệt thảy Ä‘á»u vỠđây, và Liên Hải Thiên trở thành má»™t kẻ thù chung cá»§a má»i ngưá»i.
Lúc bấy giá» Trần Như Phong đã tiến đến bên cạnh, ông ta há»i rằng :
- Vậy thì sự hủy diệt Thiên La Nham là do...
Vô Tông Khách trả lá»i :
- Những ngưá»i trên đảo vì mang chứng bịnh hiểm nghèo, không muốn tiếp xúc vá»›i thế nhân nên đặt chất nổ trên đảo vì liên tiếp mấy lần bị ngưá»i ngoài xâm nhập. Ban nãy thấy Äịa Ngục môn lướt sóng mà ra, ngỡ rằng ngưá»i Ä‘á»i sẽ đến đó mà tấn công hải đảo vì vậy đã cho những chất nổ nổ tung tá»± há»§y diệt lấy hòn đảo chứa đựng mầm bệnh nhÆ¡ nhá»›p, ghê tởm đó.
Nói đến đây, ông ta nghỉ má»™t lúc khá lâu rồi bá»—ng cất lên má»™t tiếng cưá»i sang sảng, nói :
- Nay đầu Ä‘uôi công việc ta đã rõ... nhưng ta đã không may thá» thương như vầy... vậy ta cần phải lui vào má»™t nÆ¡i vắng vẻ để tịnh dưỡng. Từ đây ngôi chưởng môn Hiệp NghÄ©a tông xin truyá»n lại cho ngưá»i má»›i là ÄÆ°á»ng nhi.
Lúc bấy giá», phương Äông từ từ rá»±ng sáng, mặt biển mênh mông bát ngát, phẳng lì không má»™t gợn sóng.
Từ chỗ xa xăm, một vầng hồng le lói từ từ lố dạng giữa nơi mây nước muôn trùng.
Vô Tông Khách há»›p má»™t hÆ¡i dài dưỡng khí, ngẩng đầu lên nhìn trá»i cao rá»™ng, nói rằng :
- Äêm dài u ám đã qua, má»™t ngày má»›i lại bắt đầu. Những ngưá»i lá»›n tuổi như ta Ä‘á»u phải lui vá» trong dÄ© vãng. Giải non sông gấm vóc này nên để lại cho những ngưá»i trẻ tuổi tha hồ ngang dá»c tung hoành.
* * * * *
ÄÆ°á»ng Luân và Bích CÆ¡ tay trong tay thong thả Ä‘i trên biển vàng tươi chạy tít đến chân trá»i. Cả hai Ä‘á»u say sưa ngây ngất thả hồn trong cảnh trí thiên nhiên tươi đẹp cá»§a cảnh trá»i cao biển rá»™ng.
Há» dưá»ng như quên Ä‘i tất cả má»i sá»± vật trên Ä‘á»i này, dưá»ng như quên di thá»i gian mà há» Ä‘ang tồn tại.
Há» thá»§ thỉ trao đổi vá»›i nhau những câu thú vị thâm trầm. Bá»—ng bước chân cá»§a ÄÆ°á»ng Luân từ từ dừng lại, chàng ghì Bích CÆ¡ trong vòng tay sắt thép cá»§a chàng, giữa khoảng trá»i gió lá»™ng, ÄÆ°á»ng Luân chân thành đặt trên má cá»§a Bích CÆ¡ má»™t chiếc hôn nồng cháy.
Thình lình sau lưng cặp uyên ương bá»—ng vang lên má»™t tiếng thét rợn ngưá»i, cắt đứt mẫu chuyện tình say đắm cá»§a cặp thanh niên và làm tan vỡ má»™t chiếc hôn đằm thắm.
Có má»™t giá»ng nói cất lên sang sảng :
- Ta đến đây, thằng há» ÄÆ°á»ng kia...
ÄÆ°á»ng Luân quay đầu lại, thấy sư phụ, sư thúc và song thân cá»§a Bích CÆ¡ cùng vá»›i Tần Kiệt và Lệ Quân thảy Ä‘á»u im lìm rá»i khá»i nÆ¡i này hồi nào mà chàng không rõ...
Chỉ có một gã thư sinh mày tầm mắt phụng, mặt trắng môi son, uy nghi lẫm liệt đang đứng cách mình ba trượng.
Bích CÆ¡ bỉu môi há»i :
- Ngưá»i này là ai?
ÄÆ°á»ng Luân khẽ trả lá»i :
- Äây là má»™t ngưá»i bạn cÅ© trong Pháp Hoa tá»±, Nhất Tuyệt thư sinh Äồng Tấn!
Dưá»ng như Nhất Tuyệt thư sinh bị sắc đẹp mê hồn cá»§a Bích CÆ¡ làm cho ngây ngất, hắn ngần ngừ :
- “Hữu duyên thiên lý lại tương há»™i, Thiên nhai hà xứ bất tương phùngâ€. Chưởng môn cá»§a Thiên Äá»™c, thằng há» ÄÆ°á»ng kia, ngày hôm nay ta đến tìm mi đây!
ÄÆ°á»ng Luân hất hàm, cắt ngang câu, há»i :
- Tìm ta làm gì?
Nhất Tuyệt thư sinh cưá»i hậm há»±c :
- Tìm để làm gì, mi hãy tá»± há»i lấy mình!
ÄÆ°á»ng Luân ngần ngừ :
- Ta thật chẳng biết!
Nhất Tuyệt thư sinh ngá»­a cổ cưá»i ha hả, nói :
- Vậy thì... ta há»i mi: Äá»™c thư sinh Công Tôn Ngô đâu?
ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i Ä‘anh thép :
- Chết mất rồi!
Äồng Tấn nghiến răng kèn kẹt :
- Äã chết mất? Vậy ai giết?
ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i :
- Má»™t ná»­a do thằng há» ÄÆ°á»ng này hạ thá»§, má»™t ná»­a có thể gá»i là do thiên ý!
Nhất Tuyệt thư sinh cưá»i chua chát :
- Hừ... nghĩa là sao?
ÄÆ°á»ng Luân Ä‘iá»m nhiên trả lá»i :
- Hắn cùng ta đánh cuộc, hắn thua nên phải đâm đầu xuống biển mà tự kết liễu sinh mạng của mình...
Nhất Tuyệt thư sinh cưá»i ha hả :
- Như vậy nghÄ©a là lấy độc trừ độc... Hừ! Äá»™c thư sinh tuy độc nhưng so vá»›i sá»± Ä‘iêu ngoa xảo trá cá»§a mi vẫn còn kém xa mấy bá»±c!
ÄÆ°á»ng Luân cúi đầu :
- Không dám ạ!
Nhất Tuyệt thư sinh bá»—ng trở giá»ng gắt gá»ng :
- Thằng há» ÄÆ°á»ng kia, mi biết ta đến đây làm gì hay chăng?
ÄÆ°á»ng Luân lắc đầu :
- Quả thật không biết!
Nhất Tuyệt thư sinh mắt đổ hào quang, cả tiếng :
- Nói thật cho mi biết, ta đến đây để lấy lại thanh Há»a Long thần kiếm và để thanh toán món nợ máu năm xưa.
Chợt Bích CÆ¡ chen vào, hất hàm há»i :
- Mi là hạng ngưá»i gì mà nói chuyện lá»›n lối như thế?
Nhất Tuyệt thư sinh liếc nhìn Bích CÆ¡ trả lá»i :
- Con tiện tỳ... Ä‘iá»u này mi không cần biết!
Bích Cơ cáu tiết :
- Mi mắng ai là tiện tỳ.
Nhất Tuyệt thư sinh trả lá»i :
- Ha ha ha... mắng mi chứ còn ai nữa!
Bích CÆ¡ sắc mặt đỠbừng, hai hàm răng ngá»c nghiến kèn kẹt, thình lình lướt tá»›i hai bước, tát vào má cá»§a Nhất Tuyệt thư sinh má»™t tát thẳng tay.
Nhất Tuyệt thư sinh cất lên má»™t tiếng hú thật dài, trổ đòn Äẩu Chuyển Tinh Di, đảo mình tránh thoát, và má»™t tiếng “cảng†vang lên, thanh bảo kiếm đã tuốt ra khá»i vá», quát :
- Thằng há» ÄÆ°á»ng kia, ta chấp hai đứa mi tấn công má»™t lượt!
ÄÆ°á»ng Luân Ä‘iá»m nhiên bước tá»›i, vuốt nhẹ cánh tay ngá»c cá»§a Bích CÆ¡ nói nho nhá» :
- Bích Cơ hãy lui ra, để một mình tôi đối phó.
Dứt lá»i, chàng lướt nhanh vá» phía trước, gằng giá»ng há»i :
- Giữa chúng ta có Ä‘iá»u chi ân oán thì hãy dùng Ä‘ao thương mà thanh toán, hà tất phải buông lá»i thô lá»—, mắng má»™t kẻ quần thoa, sao gá»i là hảo hán!
Nhất Tuyệt thư sinh cưá»i sắc lạnh :
- Phải, chúng ta phải tử chiến một trận để phân cao thấp.
Dứt lá»i, hắn múa gươm vùn vụt tiến sát tá»›i trước mặt ÄÆ°á»ng Luân.
Bích CÆ¡ hoảng hốt rú lên, nhưng ÄÆ°á»ng Luân thì nghiá»…m nhiên bất động, lạnh lùng nói :
- Khoan!
Nhất Tuyệt thư sinh dừng gươm lại, thét há»i :
- Mi có Ä‘iá»u chi trăn trối, nói mau ra đừng kiếm chuyện lôi thôi dài dòng.
ÄÆ°á»ng Luân mỉm cưá»i bình thản nói :
- Äại trượng phu quang minh lá»—i lạc, sống không thiếu nợ, chết không đội Æ¡n, có Ä‘iá»u chi ân oán mi hãy nói ra cho rõ. Ta cùng Pháp Hoa tá»± chẳng có Ä‘iá»u chi dính líu sao lại cưu mang má»™t món nợ máu.
Nhất Tuyệt thư sinh cả giận, trá» ÄÆ°á»ng Luân mà bảo :
- Thanh Há»a Long thần kiếm trên mình mi là má»™t bảo vật cá»§a chùa Pháp Hoa, mi còn chối cãi gì nữa?
ÄÆ°á»ng Luân tươi cưá»i :
- Ta không nói đến thanh bảo kiếm này, ta chỉ há»i đến nợ máu.
Nhất Tuyệt thư sinh há»i :
- Mi không biết?
ÄÆ°á»ng Luân lắc đầu, Nhất Tuyệt thư sinh nhìn sắc diện, thấy ÄÆ°á»ng Luân không có gì giả vá» cả nên hậm há»±c nói :
- ÄÆ°á»£c, để ta kể cho mi rõ để có chết cÅ©ng không oán trách.
Hắn tiếp :
- Hai mươi năm trước thằng già Thiên Äá»™c Nhất Phẩm vì muốn lấy lòng con yêu phụ tên Nga Mi Nữ gì đó.
Má»™t tiếng thét cá»§a Bích CÆ¡ cắt ngang câu nói làm cho Nhất Tuyệt thư sinh phải quay sang nhìn nàng rồi hạ thấp giá»ng :
- Thằng già Thiên Äá»™c Nhất Phẩm mò vào Pháp Hoa tá»±, muốn lấy thanh Há»a Long thần kiếm cho kỳ được.
Lúc bấy giá» mưá»i lăm vị Tôn giả trong chùa tất nhiên không bằng lòng và cùng nhau đánh cuá»™c.
Thiên Äá»™c Nhất Phẩm cho rằng thuốc độc cá»§a mình thiên hạ vô song, còn mưá»i lăm vị Tôn giả thì cho rằng nước cá»§a mình cao siêu vô tận, vì vậy nên đánh cuá»™c như thế này.
Thiên Äá»™c Nhất Phẩm bá» thuốc độc vào rượu, nếu có má»™t vị Tôn giả nào uống liá»u thuốc độc ấy mà chịu đựng được má»™t tiếng đồng hồ mà không ngã thì Thiên Äá»™c Nhất Phẩm sẽ rút lui vô Ä‘iá»u kiện.
Nào ngá» thuốc độc cá»§a Thiên Äá»™c Nhất Phẩm quả thật mạnh vô cùng, má»i ngưá»i nối tiếp nhau uống thá»­ và nối tiếp nhau ngã sóng soài trên mặt đất.
Trong chá»›p mắt, mưá»i lăm vị Tôn giả đã ngã hết mưá»i ba vị. Äến vị thứ mưá»i bốn nhá» ná»™i lá»±c thâm hậu nên chịu đựng được má»™t tiếng đồng hồ và Thiên Äá»™c Nhất Phẩm phải y theo lá»i hứa mà rút lui.
Vị Tôn giả thứ mưá»i lăm là Pháp Nguyên thiá»n sư thấy mưá»i mấy anh em chết má»™t cách bi thảm, vá»™i vàng Ä‘uổi theo nào ngá» bị Thiên Äá»™c Nhất Phẩm dùng chưởng lá»±c đánh trá»ng thương.
ÄÆ°á»ng Luân sá»­ng sốt :
- Cá»› sao Pháp Nguyên thiá»n sư lại gá»i mi?
Nhất Tuyệt thư sinh chá»›p nhanh cặp mắt nói bằng má»™t giá»ng bi thảm :
- Bởi vì vị Tôn giả thứ mưá»i bốn là Pháp Không thiá»n sư sau khi trúng độc liá»n Ä‘i chu du khắp thiên hạ tầm tài để truyá»n ngôi mà phục hưng Pháp Hoa tông. Khi đến Thiên SÆ¡n liá»n gặp ta... trên danh nghÄ©a Pháp Không đại sư bảo rằng thay cho sư huynh truyá»n võ nghệ cho ta, còn gá»i ta bằng sư đệ chứ thá»±c ra ta vá»›i Pháp Không đại sư là nghÄ©a thầy trò.
Ngừng lại một chút, Nhất Tuyệt thư sinh lại nghiến răng kèn kẹt :
- Lẽ ra ta phải tìm cho gặp thằng Thiên Äá»™c Nhất Phẩm để banh thây xé xác nó ra má»›i nguôi ná»—i hận thù, nhưng nó đã Ä‘i sá»›m má»™t bước, vậy thì món nợ máu này phải thanh toán vá»›i thằng đệ tá»­ cá»§a nó là mi!
ÄÆ°á»ng Luân mỉm cưá»i :
- Bảo cho mi biết, thằng Thiên Äá»™c Nhất Phẩm không đủ tư cách làm thầy ta!
Nhất Tuyệt thư sinh ngá»› ngẩn, nhưng ÄÆ°á»ng Luân đã trầm sắc mặt, gằn giá»ng :
- Oan gia có mối, nợ nần có chá»§, nhưng mi đã tìm đến chẳng lẽ ta thối thác, thôi... đừng nói dài dòng, hãy tá»­ chiến má»™t trận để giải quyết vấn Ä‘á».
Nhất Tuyệt thư sinh cưá»i khoái trá :
- Thế mới phải!
ÄÆ°á»ng Luân thình lình tuốt thanh Há»a Long thần kiếm xuất chiêu Hoàng Long Nhập Äịa biến thanh Há»a Long thần kiếm thành má»™t đưá»ng vòng cầu tuyệt mỹ.
Hai tiếng hú hào hùng cất lên, cả hai thảy Ä‘á»u lùi ba trượng, tá»± mình tước hết vÅ© khí trong mình ném Ä‘i rồi phóng thẳng tá»›i...
Hai chàng thanh niên chỉ dùng bốn bàn tay trắng để cùng quyết định hơn thua.
Bốn mắt gưá»m nhau, má»™t bầu không khí nặng ná» bao phá»§ lấy tâm tư Bích CÆ¡. Nàng nghe trống ngá»±c cá»§a mình nổi lên rầm rầm vì biết đây là má»™t trận đấu vô cùng quyết liệt.
Thình lình... Nhất Tuyệt thư sinh quát lên má»™t tiếng rợn ngưá»i, phá tan bầu không khí nặng ná» u uất, rồi thân hình cá»§a hắn như má»™t con hổ đói vồ mồi, chồm tá»›i trổ ra má»™t đòn Mãnh Hổ Cầm Ưng, chá»™p má»™t đưá»ng dữ dá»™i vá» phía thanh Há»a Long thần kiếm.
Cùng trong má»™t lúc, thân hình cá»§a ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng xuất động. Bích CÆ¡ Ma Nữ thấy dưá»ng như cả hai ngưá»i cùng má»™t lúc thò tay ra chá»™p lấy chuôi gươm Há»a Long thần kiếm.
Nhưng má»™t việc đột biến xảy ra ngoài tưởng tượng, cái chá»™p cá»§a Nhất Tuyệt thư sinh chỉ là đòn giả, hắn thấy không thể nào Ä‘oạt được lưỡi gươm dưới tốc lá»±c kinh hồn cá»§a ÄÆ°á»ng Luân nên dùng cánh tay tả tống vá» phía ÄÆ°á»ng Luân má»™t chưởng.
Chính vào lúc năm ngón tay cá»§a ÄÆ°á»ng Luân còn cách lưỡi Há»a Long thần kiếm chừng hai tấc, má»™t luồng chưởng lá»±c ào ào tràn tá»›i. ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng biết không thể nào cướp được thanh gươm nên cÅ©ng dùng cánh tay còn lại tung ra má»™t quyá»n Kim Cang Thác Thiên để chá»i lại.
Quyá»n và chưởng va chạm vào nhau vang lên má»™t tiếng rợn ngưá»i và liá»n theo đó, hai chiếc bóng ngưá»i cá»§a hai tay cao thá»§ cùng má»™t lượt dấy động lên vô cùng mãnh liệt.
Chỉ trong một cái chớp mắt mà hai gã thanh niên đã trao nhau gần trăm chiêu.
Nhất Tuyệt thư sinh là má»™t tay cao thá»§ lẫy lừng nên tất cả sở há»c thảy Ä‘á»u mang ra ứng dụng. Những ngá»n cước cá»§a ào ào bay tá»›i như ba đào cuồn cuá»™n bằng chiêu Pháp Hoa thần chưởng, tấn công ÄÆ°á»ng Luân như trận mưa rào.
Chung quanh chá»— lưỡi Há»a Long thần kiếm cát bay đá lở, bụi má» bay lên cuồn cuá»™n, che mất cả hai bóng ngưá»i Ä‘ang quần chiến cùng nhau.
Bích CÆ¡ kinh tâm táng đởm, thá»§ sẵn ba mÅ©i ám khí độc châm trong lòng bàn tay chá» kịp cứu nguy cho ÄÆ°á»ng Luân.
Giữa khoảng bụi bay cuồn cuá»™n bá»—ng có má»™t tiếng hú hào hùng cất lên vang dậy, và tiếng quyá»n cước ngưng bặt, bụi lần lần lắng xuống.
BC thấy sau làn bụi má» hòa lẫn hÆ¡i sương sá»›m có chiếc bóng ngưá»i trong tay hiên ngang cầm thanh Há»a Long thần kiếm còn má»™t ngưá»i ngã ngá»­a trên bãi cát.
Äịnh thần nhìn kỹ, Bích CÆ¡ thở phào má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm. Thì ra ÄÆ°á»ng Luân sắc mặt mỉm cưá»i, tay cầm Há»a Long thần kiếm sáng choang, le lói. Chàng dùng lưỡi kiếm báu khoa nhẹ hai đưá»ng ngang qua mặt Nhất Tuyệt thư sinh.
Nhất Tuyệt thư sinh nhắm nghiá»n cặp mắt, mắng :
- Äồ khốn kiếp, mi muốn giết thì cứ giết!
ÄÆ°á»ng Luân cưá»i rổn rảng :
- Món nợ máu của chúng ta đến đây là thanh toán phải không?
Nhất Tuyệt thư sinh thét :
- Äừng lôi thôi dài dòng.
ÄÆ°á»ng Luân lại cưá»i sang sảng :
- Phải, đến đây là thanh toán, này hãy mở mắt ra, mang thanh bảo kiếm đi!
Nhất Tuyệt thư sinh sá»­ng sốt, mở bừng cặp mắt há»i rằng :
- Mi nói sao?
ÄÆ°á»ng Luân lại trổ ta má»™t đòn Hoàng Long Nhập Äịa, ném thanh Há»a Long thần kiếm tạo thành má»™t đưá»ng vòng cầu rá»±c rỡ dưới ánh nắng ban mai rồi cắm phập bên mình cá»§a Nhất Tuyệt thư sinh.
ÄÆ°á»ng Luân tươi cưá»i nói :
- Oan gia nên mở mà không nên buá»™c. Món nợ máu đến đây là thanh toán, Há»a Long thần kiếm là má»™t vật trấn tá»± cá»§a chùa Pháp Hoa vậy hãy trả cho chùa Pháp Hoa. Còn thằng há» ÄÆ°á»ng này chẳng phải là há»c trò cá»§a Thiên Äá»™c, món nợ máu kia bất tất phải thanh toán vá»›i ta.
Nhất Tuyệt thư sinh ngơ ngác :
- Vậy thì các hạ là ai?
ÄÆ°á»ng Luân buông ra má»™t chuá»—i cưá»i đầy hào khí, se sẽ ngâm :
- Ta là ai? Ha ha ha... “Hữu duyên thiên lý lai tương ngộ, Thiên nhai hà xứ bất tương phùng.†Ngày sau sẽ rõ...
Bích CÆ¡ Ma Nữ kêu lên má»™t tiếng đầy sung sướng, trổ má»™t đòn Ngá»c Nữ Äầu Thoa, nhảy tá»t vào lòng cá»§a ÄÆ°á»ng Luân bá lấy cổ chàng mà hôn tá»›i tấp. Nàng thá»§ thỉ :
- Ban nãy thật làm em kinh sợ.
Vầng hồng đã rạng vá» Äông, tá»a ánh sáng vàng tươi trên mặt biển mênh mông bát ngát.
ÄÆ°á»ng Luân thong thả buông nàng xuống đất, khoát tay nhau mà chầm chậm Ä‘i dá»c theo ven biển nghìn tía muôn hồng dưới ánh triá»u dương.
Nhất Tuyệt thư sinh thò tay ra nhổ lấy thanh Há»a Long thần kiếm, thẫn thỠđưa mắt nhìn theo hình bóng cá»§a cặp tình nhân tươi trẻ, Ä‘ang sánh vai nhau mà bước trên con đưá»ng mÆ¡ má»™ng...
Mãi đến khi hình ảnh cặp tình nhân ấy khuất dạng sau cây xanh má» bên bãi biển, trá»i đất lại rÆ¡i trở vào cảnh im lìm tÄ©nh mịch.
Trên bãi cát hoang vắng kia, chỉ còn Nhất Tuyệt thư sinh thẫn thỠôm lưỡi Há»a Long thần kiếm, đưa mắt nhìn vá» khoảng mây nước muôn trùng.
Lâu lắm, bá»—ng nhiên Nhất Tuyệt thư sinh đứng phắt dậy, hú lên má»™t tiếng hú hào hùng. Tiếng hú vang vang động vá»ng, xé toang bức màn âm u, tÄ©nh mịch, chấn động cả trùng dương.
Và khi tiếng hú vừa dứt, thân hình của Nhất Tuyệt thư sinh cất bước đi nhanh như một mũi tên bắn.
Vai mang lưỡi Há»a Long thần kiếm, lòng nặng trÄ©u má»™t ná»—i u buồn man mác.
Vì chàng thư sinh trẻ tuổi này vừa gặp má»™t trang sắc nước hương trá»i mà trong Ä‘á»i chàng chưa từng thấy.
Mối u buồn man mác đó Ä‘eo Ä‘uổi tâm tư cá»§a chàng thư sinh trẻ tuổi suốt má»™t khoảng đưá»ng hÆ¡n sáu trăm dặm để vá» Pháp Hoa!
Pháp Hoa tá»± Ä‘ang nằm trong bầu không khí im lìm tÄ©nh mịch vì lúc bấy giá» Ä‘ang đúng giá» ngá».
Thân hình cá»§a Nhất Tuyệt thư sinh từ ngoài cổng Tam Quan chạy bắn vào chùa nhanh như má»™t làn khói thoảng. Chàng chạy thẳng vào Äại Hùng bá»­u Ä‘iện, chợp lấy dùi chuông, khua lên má»™t hồi ngân nga lãnh lót.
Tiếng chuông khẩn cấp làm cho các chư tăng trong chùa giật mình choàng tỉnh và lÅ© lượt kéo vào Äại Bá»­u Ä‘iện.
Há» mừng vui khôn tả khi thấy Nhất Tuyệt thư sinh hiên ngang trước đại Ä‘iện, trong tay cầm thanh Há»a Long thần kiếm, má»™t bảo vật dùng để trấn tá»± cá»§a Pháp Hoa tông.
Và tiếng tụng kinh vang vang trá»—i dậy để mừng cho Hiệp phố châu vá».

HẾT
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êàìàñóòðà, ñòóäåíòîâ, ñòðèæêè

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™