- Nằm mơ? Ha ha, chỉ bằng ngươi có thể ngăn cản ta sao? Mặc đắc ý nở nụ cười, không nói thêm. nhìn thấy sắc mặt cùng tư thế của đám người là đủ hiểu tầm quan trọng của cột sáng. Giờ việc hắn phải làm là hủy diệt cột sáng đó.
- Trước qua cửa ải này của ta. Huyết Sắc Minh Vương giơ thanh phá đao lên quát.
. - Khạc khạc. Trước hết ta xử lý ngươi đi.
Mặc cười tà. Lúc này Mặc đã kết hợp với huyễn thú , thực lực đã vượt xa đám người Huyết sắc Minh Vương.
Đặc biệt cấm chế 'thần lực' ở nơi này đã bị hóa giải thì năng lực của huyễn thú đôi với chủ nhân thể hiện nguyên vẹn ra.
Ánh mắt Huyết Sắc Minh Vương đỏ rực như máu. nhìn bằng mát thường có thể thấy được thần lực huyết tinh đang ngưng tụ xung quanh Huyết sắc Minh Vương.
- Minh vương, nhiều năm trước, ta phong ấn ngươi một lần. Giờ ta sẽ phong ấn ngươi lại một lần nữa!
Mặc cuồng tiếu. thú hạ phượng hoàng phổi hợp hót lên một tiếng.
- Hòa diễm đao!
Mặc quát một tiếng. Hai thanh đoản đao bốc cháy lên hững hực, Mặc nhẹ hất tay. Hai thanh hỏa diễm đao chỉa làm hai hướng tấn công Huyết sắc Minh Vương cùng Tra Lý!
- Để ta đỡ. ngươi nhân cơ hội tấn công!
Huyết Sắc Minh Vương nói với Tra Lý, đồng thời hắn tiến lên trước một bước. Đề đao chắn hai thanh đao.
- Choang choang!
Huyết Sắc Minh Vương đõ hai thanh đoản đao. nhưng một cỗ lực chấn mạnh từ trên hỏa diễm đao truyền đến. Huyết sắc Minh Vương ngăn cản không được, cả người bị đánh bay ra phía sau, đụng mạnh vào vách tường toàn tháp Bable. trên vách tường lộ vết lõm lớn.
Đây là lực lượng sau khi kết hợp với thú ảo sao? Thật đáng sợ. Huyết sắc Minh Vương lắc đầu. từ vết lõm nhảy xuống.
- Mẹ nó.
Huyết Sắc Minh Vương phì một tiếng khinh miệt. Ói ra một cục đờm dính máu.
Huyết Sắc Minh Vương nắm chặt đao trong tay. sử dụng thần lực ngưng tụ nửa ngày biến ra hơn mười viến đạn đỏ như máu xuất hiện ở trước người.
Huyết Sắc Minh Vương giỏi về cận chiến nhưng cũng không có nghĩa thần thuật của hắn kém. Ngược lại. kỳ thật thần thuật cúa Huyết sắc Minh Vương thuộc loại pro.
Hon mười cái ma pháp đạn đỏ như máu lóe ra từng đạo huyết quang. Mà những ánh sáng đỏ tập trung lại giữa trung tâm các ma pháp đạn. tạo thành một ma pháp trận đỏ lòm.
- Mở đi. huyết đồng!
Huyết Sắc Minh Vương trầm giọng quát một tiếng. Trong ma pháp trận mở ra một con mắt đỏ như máu.
- Xoạt!
Từ trong con mắt máu đó bẳn ra một tia sáng đò rực về phía Mặc. Tốc độ bắn quá nhanh, không kịp cho Mặc né tránh. Xem ra. trúng phải cú này thì không đơn giản đâu!
Mặc không hoảng loạn, hắn khẽ quát một tiếng, trong tay trái một quả hộ thuẫn hiện ra, che ở trước mặt Mặc, đỡ một đòn đầy sức mạnh của Huyết sắc Minh Vương.
Bát quá lại cùng Huyết Sắc Minh Vương bảo trì trạng thái giằng co.
- Là lúc này!
Một bên, Tra Lý gơ cự phủ bên người lên.
Phá!
Chi thấy Tra Lý nắm cự phủ. tư thế này giống y như Cao Lôi Hoa từng sử dụng 'phá sơn không'. Khí thế bàng bạc từ một búa đánh mạnh về phía Mặc.
Mặc hất nhẹ tấm chắn hộ thuẫn lên. thực nhẹ nhàng đỡ được một búa của Thần Thú Tra Lý.
Nhung Thần Thú không chút nào để ý. hét lớn một tiếng tiếp tục huy phủ chém tới phía trước.
- Ngươi, cái tên ngu ngôc! Huyết Sắc Minh Vương nhìn Thần Thú tiếp tục giơ búa chém về phía tấm chắn thì nhắt thời mắng to lên. Đối mặt với lá chắn, Tra Lý không thay hướng tấn công mà cứ nhè thẳng vào tấm chắn bổ xuống.
Cái tắm lá chắn đó là do thú ảo biến thành, có thể nói là thần khí hoàn mỹ nhất. Đừng nói một búa. mà mười búa cũng đừng hòng làm được.
Nhưng khóe miệng Tra Lý lại lộ ra nụ cười lạnh.
- Con bà mày. Ông là ông chém nát cái lá chắn của mày!
Giữa không trung- Tra Lý nhe răng cười với Mặc. nụ cười rất ngọt ngào mê ly!
Mặc bị Thần Thú bất thình lình 'cười ngọt ngào' thì sửng sốt, thế nhưng cự phủ của Tra Lý đã chém lên trên lá chắn.
Mặc vốn chuẩn bị tốt để đỡ đòn, cánh tay gồng mạnh lấy sức.
Nhung ngoài dự kiến của Mặc. một búa này của Tra Lý dĩ nhiên là trò nổ to... to như
pháo tép!
Thần thú rống uy chấn tám phương, nhưng lúc nện lên tấm chắn thì yếu thôi rồi.
- Sao lại thế này? Có gian dối?
Lập tức Mặc cảm thấy có điều lạ lùng.
Trong lúc Mặc còn nghi hoặc thì một cỗ lực lượng mạnh mè xuyên thấu qua tấm chắn thú ảo. truyền qua cánh tay rồi đánh thẳng lên ngực hẳn.
Lập tức Mặc cảm thấy tức ngực.. Cả người Mặc bị bắn bay khỏi phượng hoàng lửa, một ngụm máu vàng bắn giữa không trung.
- Ngươi làm thế nào?
Trong mắt Mặc hiện một tia khác thường. Tra Lý đã dùng cách gì mà khi đánh lên trên lá chắn thì nhìn nhẹ nhàng không sứ nhưng lực lại xuyên qua tấm chắn, xuyên qua cả tấm áo giáp huyễn thú trên người, trực tiếp đánh trúng hắn.
Cách đánh này cả đời Mặc chưa thấy qua.
- Một chiêu đon giản nhưng rát thực dụng, học được từ tên đó đó. Tra Lý cười hè hè. nắm chặt cự phủ trên tay lần nưa.
- Làm tót lắm Thân Thú!
Huyết Sắc Minh Vương biết Thần Thú cũng không phải khinh thường đối thủ, liên cười ha hả. Đồng thời chộp lấy cơ hội, Huyết sắc Minh Vương phóng tới phía trước
Chương 471:: Ha ha. ta đã là thiên hạ vô địch (Phân 2)
Cùng Mặc đánh nhau. Cận chiến là biện pháp tốt nhất.
Mặc lĩnh ngộ không gian pháp tắc rất cường đại. nhưng khi không thi triển không gian pháp tắc thì những cái khác Mặc đều không mạnh hơn Huyết sắc Minh Vương và Tra Lý bao nhiêu. Nếu không phải có thêm lực lượng cúa huyễn thú vào, có lẽ Mặc đã bị hai gã cấp chú thần đinh này xử lý bảy tông rồi!
- Tam đao!
Huyết Sắc Minh Vương vẫn như trước. Tiếp tục thi triển ba đao lĩnh ngộ.
Thế đao hùng hồn. trầm trọng đánh thẳng xuống đầu. Mặc giơ hai tay lên. hai thanh hỏa diễm đao bay vào trong tay.
- Leng keng đinh!
Một loạt tiếng đao va chạm. Mặc thân thể xoay tròn, mượn lực li tâm đỡ một đao cúa Huyết Sắc Minh Vương.
Cao Lôi Hoa đã dạy cho một lần. Huyết Sắc Minh Vương dễ dàng nhớ lời dạy bảo cúa ông sư phụ gian manh này.
- Hừ! Muốn làm lại lần nữa sao?! Mặc cười lạnh một tiếng. Nếm qua một lần thiệt thòi như thế nào cỏ khả năng ăn thêm lần thứ hai chứ.
-Phập!
Một đôi cánh lửa kim loại đỏ rực trên người huyễn thú xuất hiện, ra sức vồ, đem thân thể cúa Mặc bay lên một chút, đủ để né được đòn ngáng chân cúa Huyết sắc Minh Vương.
- Gừ. Trò muỗi. Coi ngươi bay đến đâu.
Thủ sức sẵn. Thần Thú canh me cơ hội. thấy Mặc bay lên liền phóng cao hơn bổ một búa xuống đầu Mặc.
Huyết Sắc Minh Vương cùng Thần Thú phối họp vô cùng ăn ý, bức cho Mặc không có lực hoàn thú, chỉ có thể bị động mà đỡ đòn.
Mặc cũng biết búa này lợi hại khôn cùng, hắn cũng không dám đớ búa này.
Chỉ thấy cánh hắn lại lần nữa vỗ. cả người miền cưỡng bay sang phái một chút. May mắn chạy ra khỏi phạm vi vây giết của Huyết sắc Minh Vương cùng Tra Lý.
- Đáng chết. cỏ huyễn thú giúp, người này không dễ đối phó a.
Huyết Sắc Minh Vương thở phì phò. Cùng chiến đấu ở cấp độ cao như Mặc thực tiêu hao khí lực.
Tra Lý cũng không hơn Huyết Sác Minh Vương bao nhiêu. Cũng thở hồng hộc. Lúc này hai người đều không có nhìn thấy khóe miệng Mặc cười cười.
- Hà hà. hai người các ngươi a, đều phắn đi được rồi. Mặc thản nhiên nói.
- Sao?
Huyết Sắc Minh Vương đang nghi hoặc khi nghe thấy Mặc nói thì ở đằng sau Cửu U hét lên một tiếng phẫn nộ.
- Không tốt!
Huyết Sắc Minh Vương lập tức phản xạ theo tiếng kêu. Hắn quay đẩu nhìn về phía cột sáng.
Chỉ thấy một đồng chí phượng hoàng đầy ánh lửa đò rực đang lao thẳng tới chỗ cúa Cửu U đánh tới.
Thần Thú cũng nhanh nhạy nhìn lại, mặc Vừa rồi liên tục bị động? Hóa ra là giương đông kích tây lừa hai người đi ra xa khỏi cột sáng thông thiên.
- Phi Lợi. Biểu hiện tốt vào cho ta!
Mặc cười to nói. Hóa ra ngay từ đầu lúc bị một búa cúa Tra Lý đánh bay ra khỏi phượng hoàng thì đã vô tình trủng ý cùa Mặc rồi.
Từ lúc Mặc rời khôi phượng hoàng; cả hai người Huyết Sắc Minh Vương và Tra Lý đều ra sức tấn công Mặc mà đã vô tình khinh thường tọa kỵ cúa Mặc.
Mà lúc này hai người muốn cứu viện đã không còn kịp rồi.
Mắt thấy cột sáng sè bị húy bởi móng vuốt cúa phượng hoàng lửa thì....
-Ngao!
Một con Tử Dực Ngân Long đứng chăn trước cột sáng. Gầm lên một tiếng.
Cự long mở cái miệng khổng lô bá đạo đối với phượng hoàng.
Chỉ một tiếng rồng ngâm đã bức lui phượng hoàng.
Phi Lợi là huyễn thú cùa Mặc, có thực lực cúa Mặc, thuộc hàng tóp ten ở thế giới này.
Nhung cự long trước mặt Phi Lợi, thực lực tuyệt đối không dưới hắn. thậm chí còn trên.
Hai mắt cự long trừng lên giận dừ, ai dám tiến tới một bước, thì chuẩn bị nghênh đón cơn phẫn nộ cúa nó đi!
- Cầu Cầu.
Tay Cửu U vỗ vỗ lên người cự long, hì hì cười nói.
Huyết Sắc Minh Vương cùng Thần Thú nhắt thời thở phào nhẹ nhõm. mẹ ơi, lúc khẩn trương nhất lại quên bênh mất anh chàng Cầu Cầu. Cái con Hoàng Kim Slime này đi theo Cao Lôi Hoa ngay từ đầu nên có một thực lực đến Huyết sắc Minh Vương và Tra Lý cũng đỏ mất mà thèm thuồng.
Cầu Cầu quá may mắn. nó cũng không cần giống như mây vị thần ăn ròi đau đầu nhức óc đi lĩnh ngộ cái gi cà. Bời vì, mấy cái chuyện nhức óc đó để Cao Lôi Hoa đi làm đi, Cầu Cầu chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng thôi!
Cho nên đối diện với một Cầu Cầu có thực lực cúa Cao Lôi Hoa, lĩnh ngộ không gian và thời gian. thì phượng hoàng Phi Lợi chỉ có thê cam bái hạ phong.
Lúc này hai huyễn thú duy nhất cúa đại lục đã chạm trán. Nhưng có vẻ cả hải đều không có ý ra tay trước.
Nhưng loại cân bằng này không có duy trì bao lâu. - Không gian, truyền tống!
Người con thứ ba của Sáng Thế Thần. Mặc, nhanh chóng kết ấn tay. nháy mắt thi triển không gian pháp tắc.
Ngay sau đó. thân thể Mặc biến mất tại chỗ, rồi xuất hiện ngay cạnh cột sáng thông thiên.
Không chút do dự, đoán đao trong tay Mặc hung hăng đánh lên cột sáng!
- Không, dừng tay!
Huyết Sắc Minh Vương rống to lên, chỉ tiếc bọn họ không có nắm giữ pháp tắc không gian. nên chỉ có thê trơ mắt nhìn Mặc chém cột sáng.
Mặc cười lạnh, cột sáng này chỉ là một loại truyền thống; làm quái nào mà đỡ được một đòn hết cốt cúa mình cơ chứ. hè hè?
Ngay sau đó, cột sáng bị phá nát dưới đòn tấn công cúa Mặc. Cột sáng biến mất, chìa khóa tháp Babel rớt ra khỏi chiếc hộp.
Cột sáng, không còn.
- Ha ha. đây là cội nguồn cúa cột sáng sao. Mặc cằm chỉếc hộp lên, cười quái dị.
- Tên chết tiệt, còn không buông chỉếc hộp xuống!
Thân thể khổng lồ cúa Cầu Cầu nhàng vòng lại một khôi tròn. Cầu Cầu nhe ngụm răng, đầy sắc nhọn gừ gừ với Mặc.
- Buông? Làm thế quái nào được. Mặc cười quái dị, đồng thời giơ đoản đao chém lên chỉếc hộp.
Tuy mục đích chuyến đi đến tháp Babel này đã thất bại khi không lấy được Sáng Thế thần lực và pháp tắc Sáng Thế. nhủng lúc này Mặc cũng không cần!
Thần lực và pháp tắc Sáng Thế cũng là vì muốn xử lý hai ông anh cúa mình. mà giờ thì mục đích đã hoàn thành rồi.
- Chỉ cần thê giới này không có hai ông anh Quang Minh thần Zeus và ma vương Ám cùng cái tên tóc bạc Cao Lôi Hoa thì trong thiên hạ, còn có gi là đối thú cúa ta?!
-Bụp!
Đoản đao dễ dàng chia đôi chỉếc hộp hành hai phần bằng nhau.
Lúc đoản đao rút ra khôi chỉếc hộp thì một khí bàng bạc từ hộp bay ra ngoài.
Đồng thời. đột nhiên có hai thứ khác từ hộp bay ra. Đó là một quyển trục phong ấn. Cùng với một loại thần lực phát sáng!!
Mặc nhanh tay nhanh mắt. vứt đoản đao trong tay. hai tay nhanh chóng bắt lấy quyển trục cùng thần lực.
- Là Sáng Thế thần lực cùng pháp tác? Mặt Mặc sáng chói như bông hồng nhỏ.
Nào ai nghĩ. pháp tắc và thần lực Sáng Thế lại nằm ở trong chỉếc hộp cơ chứ!
- Ha ha ha ha—
Mặc cuồng tiếu. thật sự là cuồng tiếu.
Giơ hai thứ này lên, Mặc cười đến choáng váng, vận may *** chó mà đã đến thì đố gì cản được.
- Sáng Thế thần lực cùng pháp tắc! Ha ha ha ha, có được hai thứ này. ta đã là thiên hạ vô địch!
Mặc có dấu hiệu lên cơn điên vì cười:
- Lập tức truyền lệnh xuống, tất cả thú hạ trong thần giới bắt đầu hành động. Quang Minh thần Zeus đã không thể quay lại. cho dù có quay lại ta cũng không sợ! Đã đến lúc thần giới đổi chữ!
- Gừ! Thiên hạ vô địch cái đầu mẹ mày. Nhìn thấy chỉếc hộp bị húy. ánh mắt Cầu Cầu đỏ bừng lên:
- Thắng khốn, dám húy chỉếc hộp.
- Xuống địa ngục ăn năn hối cải vì những chuyện mày đã làm đi! Cầu Cầu tung vuốt, trên vuốt ẩn chứa pháp tắc lôi hệ cực đại.
Một chưởng đánh tới, một chưởng vượt qua khỏi hạn chế cúa không gian!
Mặc căn bản không có cơ hội né. Đây là một cái tát khi Cầu Cầu giận dữ.
Nếu bị ăn cái tát này, không cần nói ngươi cấp gì ở thế giới này. cứ chuẩn bị mà ai hô ai
tai đi.
Chương 472: Nghịch lưu bốn giây. kết cục không hoàn mỹ
Một tiếng phượng kêu lên. dưới một cái tát vượt qua giới hạn không gian, phượng hoàng lao mình cản móng vuốt cúa Cầu Cầu.
Cự trảo cúa Cầu Cầu thế tiến không ngừng, vồ mạnh lên mình phượng hoàng lửa.
- Bụp bụp-
Những âm thanh đại biểu cho một cú đánh chết người vang lên, hoa lửa bay tán loạn xung quanh.
Đi tong? một cú đập đã đánh tan nát một con phượng hoàng xinh đẹp, ngọc nát hương phai!
Lúc này Cầu Cầu biểu hiện ra ngoài một thực lực siêu nhiên kinh ngạc toàn trường. Các ma thú trố mắt, há mồm nhìn cảnh tường kinh dị mà ca thán không thôi.
Cự chưởng ở đánh nát thân thể phượng hoàng, dư thế không giảm. Vẫn lao về phía Mặc.
Mặc dù có phượng hoàng Phi Lợi hiện thân cản một chút nhưng trúng một tát này thì bảo đảm không chết cũng tàn phế nửa cái mạng!
Dưới tình huống như vậy, Mặc không chút do dự nhét nguyên đám thần lực Sáng Thế vào miệng mình. Chỉ cần dựa vào Sáng Thế thần lực, có lẽ đỡ được một chưởng này.
Mắt Cầu Cầu chợt lóe. thân là ma thú- trực giác nói cho Cầu Cầu biết. nếu để cho Mặc nuốt vào Sáng Thế thần lực vào là một chuyện cực kỳ nguy hiếm.
Không thể để cho tên này nuốt Sáng Thế thần lực được.
- Thời gian pháp tắc! Thời gian nghịch lưu.
Trong mất Cầu Cầu lóe ra hai cái ma pháp trận đồ, đồng thời một loại năng lượng kỳ dị vô cùng bắt đầu dao động trong lòng bàn tay Cầu Cầu.
Là năng lượng thời gian pháp tắc bắt đầu khơi động. Lúc này Cao Lôi Hoa đã lĩnh ngộ thời gian pháp tắc, tự nhiên Cầu Cầu cũng ngồi mát ăn bát vàng hưởng theo.
Nhưng mà lĩnh ngộ là lĩnh ngộ, thi triển ra lại là chuyện khác. Dù sao đây cũng là lần đầu Cầu Cầu thi triến nên có chút khó khăn.
Vừa rồi từ lúc Mặc phá vỡ cột sáng thông thiên đoạt lấy chỉếc hộp. phá hộp rồi đưa tay
nhét Sáng Thế thần lụcc vào miệng chỉ diễn ra trong vòng năm giây!
Năm giây, đổi với nhưng vị thần đãng cấp cao thì đó cũng là một khoáng thời gian dài đủ để làm nhiều chuyện!
- Thời gian. Nghịch lưu! Cầu Cầu thấp giọng rít sào!
Không cần nhiều, chỉ cần kiên trì được năm giây! Chỉ cần khôi phục nghịch lưu đến năm giây trước là oke rồi! Cầu Cầu trong long rít gào, chỉ cằn đảo ngược thời gian đến lúc Mặc ra tay phá húy cột sáng là có thả cản được tên này rồi.
- Thời gian nghịch lưu? Không có khả năng!
Nhất thời mắt Mặc trợn to. Là thời gian pháp tắc. dĩ nhiên là thời gian pháp tắc. Thời gian pháp tắc rõ ràng đã bị phụ thần đưa vào danh sách pháp tắc cấm, tại sao một con long không không xuất hiện lại có thể dùng được cơ chứ?
Bời vì đến sau. nên Mặc cũng không có chứng kiến Cao Lôi Hoa lĩnh ngộ được thời gian pháp tắc.
Đó là lúc Cao Lôi Hoa tự đào ngược thời gian phục hồi lại cơ thể, lĩnh ngộ được pháp tắc cao nhất— thời gian pháp tắc.
Cự trảo cúa Cầu Cầu lóe lên ánh sáng. thời gian bắt đầu nghịch lưu lại!
Đâu tiên Sáng Thê thần lực trong miệng Mặc một lân nữa bay ngược ra. trở lại trên tay của Mặc. Sau đó chỉếc hộp cũng bay lên trên tay Mặc, thần lực và pháp tắc cũng bắt đầu trở về lại chiếc hộp.
Thời gian tiếp tục nghịch lưu. Đã diễn đến cảnh tượng Mặc giơ chỉếc đao lên chém lên chỉếc hộp!
Bốn giây, cố chống đỡ thêm một giây!
Thái dương Câu cầu đổ mồ hôi. khống chế thời gian, so với khống chế không gian không biết là khó bao nhiêu lần. Dù sao một cái là yên lặng; mà một cái là chuyển động ngược lại!
Đoản đao trong tay Mặc chậm rãi giơ lên cao. đó là hình ảnh ngược lúc Mặc chém xuống.
-Gừ!
Đột nhiến, Cầu Cầu buồn rầu rống lên một tiếng.
-Bụp!
Thời gian nghịch lưu ngừng lại.
Cầu Cầu chỉ kiến trì được bốn giây, chỉ có thể đem thời gian rút lui lại đến đoạn Mặc giơ hỏa diễm đao lên chém xuống.
Và rồi cái gi đến sẽ đến, một lần nữa. cây đao trong tay Mặc lại chém lên chiếc hộp.
Và giống như khi này, Sáng Thế thần lực và pháp tắc lại bị văng ra bên ngoài
- Cầu Cầu, bắt! Mau bất lấy!
Huyết Sắc Minh Vương và Tra Lý liều mạng quát lên.
Không cần hai người bọn họ nhiều lời. móng vuốt Cầu Cầu không chút do dự đưa ra trước, chụp lên quyển trục và ánh sáng thần lực.
- Chết tiệt. cái con súc sinh này! Hai cái đó là của ta.
Mặc điên cuồng gào thét một tiếng. Chết tiệt, đối phương lại có thể giở được cái trò thời gian nghịch lưu, làm miếng ăn trong miệng cũng bị bật ra.
Mặc nổi giận gầm lên một tiếng. Huy chưởng đánh về phía móng vuốt Cầu Cầu!
- Cút ngay, thăng khốn này!
Cầu Cầu không chút yếu thế, một chưởng đánh ngược lại.
Tay cúa hai người đều hướng vê phía Sáng Thế thần lực và pháp tắc!
- Bùm!
Chưởng đối chưởng, tay chụp đồ, hai người đều rút lui.
Trong tay Cầu Cầu là một quyển trục—Sáng Thế pháp tắc!
Mà Sáng Thế thân lực, lại bị Mặc chụp được!
Lần này không chút do dự. Mặc lập tức nuốt ngay Sáng Thế thần lực! Lực lượng nóng bỏng từ trong miệng trào ra.
-Đi!
Mặc nuốt thần lực liền hét lớn một tiếng vào hư không.
-Kĩu—
Phượng hoàng kêu to, con phượng hoàng lửa kia bị đánh tan nhưng lại bắt đầu ngưng tụ lại lần nữa. Đây là chỗ tốt của huyễn thú, bản thể cúa phượng hoàng được Mặc mặc trên người.
Còn con bị đánh tan xác pháo chỉ là một cái hóa thân.
Nâng Mặc lên, phượng hoàng phá tan vách tường tháp Babel. Trực tiếp bay đi ra ngoài.
Bay ra tháp Babel xong, phượng hoàng chợt lóe sáng. Đột phá không gian trói buộc. Rất
nhanh biến mất không thấy
Không ai có thê đuổi theo một người chạy trối chết, nhất là khi tên xài 'bảy chọ' đó lại
nắm giữ không gian pháp tắc
- Gào, đáng chết!
Cầu Cầu nổi giận gầm lên một tiếng, chỉ có thể đứng nhìn phượng hoàng đang nhanh chóng thoát ly khói tầm mắt nó.
- Mẹ nó!
Cầu Cầu nổi giận gầm lên một tiếng. Quay con mắt đò lòm như máu nhìn đám ma thú ở
đây.
Mặc đào tẩu, giận cá thì thớt chịu, cơn tức giận của Cầu Cầu cần có người xoa dịu, chỉ tội cho đám ma thú.
-Gừ!
Nổi giận gầm lên một tiếng. Cầu Cầu biến mất tại chỗ.
Trong góc, một đoàn lôi quang nổ lên. Một con ma thú bị Cầu Cầu làm một phát nát thành hai nửa.
Ngay sau đó. là con thứ hai. con thứ ba!
Phần chân tay bị xé ra, Cầu Cầu hất lên không trung, sau đó ngửa mặt lên làm một ngụm long viêm. Dưới tác dụng cúa long viêm, phần chân tay dư ra đó cũng bị tan thành tro bụi.
Mà tất cả ma thú ở trong phòng đều không có dám phản kháng. bọn nó căn bán không thể phán kháng.
Bời uy áp trên người Cầu Cầu tỏa ra. Đem đám siêu giai ma thú áp chế gắt sao. Đừng nói phản kháng, muốn động đậy một chút đều trở thành hy vọng xa vời!
Rất nhanh, đám ma thú trong tháp Babel đều bị Cầu Cầu giết không còn một mống. Ngay cả lão Trâu hay cái xác khô lão Miêu cũng không được yên thân.
Dưới đất chính là thi thể không nguyên vẹn chân tay, có cả những bộ phận bị long viêm thiêu đốt thành than.
Mà dưới lợi trảo của Cầu Cầu, đám ma thú phòng ngự cỡ nào cũng không được, ngược lại không chết đâm ra lại bị hành hạ đớn đau hơn nữa.
Giết chết tất cả ma thú xong. Cầu Cầu giận trợn tròn mát lên, lỗ mũi như muốn phun lửa.
- Cầu Cầu, bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút.
Lúc này thách ai dám tới gần Cầu Cầu, chi có Cửu U cùng Mộng Ti kết hợp nên thân thể mang theo trí nhớ của Mộng Ti mới dám tiếp cận Cầu Cầu.
Bàn tay thon dài tinh tế khẽ vồ lên mình Cầu Cầu mấy cái. làm cho Cầu Cầu im lặng một
ít.
-Ngao ô
Cầu Cầu ngẩng đầu lên, phát ra tiếng hét không cam lòng đinh tai nhức óc, tiếng long gầm phẫn nộ vang vọng không ngừng trong không gian chóp tháp Babel này.
Dù đã lui lại bốn giây rồi. không ngờ kết quả lại không hoàn mỹ!
**
Tại bên trong không gian vũ trụ chứa vô số linh hồn.
Lão Cao vẫn đứng yên nhìn cảnh cả nhà đoàn tụ.
- Ông nói từ lúc sáng thế đến giờ vân chưa đi ra ngoài sao? Ông cho rằng thiên hạ đều không ăn muối Iot à.
Ma vương Ám phẫn nộ ngẩng đầu. nhìn người áo trắng đầy tức tối:
- Như... thế nào. như thế nào mà chưa từng đi ra chứ... vậy năm đó. lúc ta cùng anh cả tranh đấu, là ai ra tay chém ta thành sáu khúc hả? Trong thiên hạ trừ ông ra thì ai có thể làm được việc đó chứ?
- Còn có. hơn ngàn năm trước, chú ba ra đời. chăng lẽ không phải là con ông, đừng nói đó là Mẫu thần kiếm thằng khác sinh ra. Ma vương thầm giận trách mắng
- Ôi. Ám. mấy chuyện đó tất cả đều do ta làm! Người áo trắng buồn rầu nhưng vẫn trả lời khẽ gật đầu với Ám.
-Hừ!
Ma vương Ám cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn phụ thân. nhìn xem ông già định nói gì nữa đây!
- Nói chính xác hơn thì đó là một cái ta khác làm. Người áo trắng hơi hơi gật đầu, cười nói.
- Có ý gì?
Ánh mắt ma vương Ám trở nên rét lạnh.
- Ám. đó là một trong ba cơ thể của cha.
Vẫn không nói chuyện nãy giở, lúc này Quang Minh thần Zeus nhẹ giọng nói:
- Đó là bí mật lớn nhất cúa cha, ba cơ thể cùng chung một suy nghĩ. Ngươi cũng có thể hiểu nôm na là hóa thân ngoại thân đi.
- Ba cơ thể chung suy nghĩ!
- Chú chẳng lẽ vẫn không cảm giác vì sao thực lực chú ba mới sinh ra đã yếu sao? Thân là con cúa cha. chú cùng anh sinh ra liền có thực lực cấp 'thần vương', nhưng chú ba thì không có, chẳng lẽ chú cũng không thấy nghi ngờ sao?
Quang Minh thần Zeus nhẹ giọng nói:
- Phụ thần ở trong phiến không gian đại lục chỉ là một trong ba thân thể của cha thôi!
- Cũng giống như bây giở trong mắt con, đây cũng chỉ là một trong ba cơ thể thôi. Người áo trắng nhẹ giọng nói
- Các con đã đến đây, chứng tó các con đã thông qua khảo nghiệm ở dưới đó. Giờ đến nhận nó đi!
- Đi theo ta. Mấy đứa. Người áo trắng nói:
Thời gian của ta không còn nhiều nưa!
- Những gì các ngươi muốn biết. đến lúc đó sẽ hiểu ra tất cà.
- Thời gian không còn nhiều lắm?
Ma vương Ám cảm thấy một tia không thích hợp.
- Cha à.
Quang Minh thần Zeus nói:
- Việc kế tiếp giao cho con đi.
Chương 473: Ta không ngờ con người được sinh ra như vậy (Phần 1)
Sáng Thế thần dẫn đường, dọc theo đường đi tất cả linh hồn đều tránh ra hai bên. Vô số linh hồn đều chỉnh tề nép sang hai bên. động tác ngay ngắn tạo thành một khung cảnh đồ sộ. Nếu những linh hồn này mà là binh lính. thì khung cảnh này đủ đê cho bao nhiêu vị danh tướng ước ao có được!
Cao Lôi Hoa cùng Thần Zeus và Ám. ba người nhanh chóng đi theo sau Sáng Thế thần.
Vữa dời khỏi phiến cỏ phập phềnh trong không gian, Cao Lôi Hoa liền lập tức cảm thấy linh khí trong hư không dày đặc đến bức người. Lão Cao lập tức nghĩ đến việc tu luyện ở đây. Bảo đảm làm ít mà hưởng nhiều!
Úi!
Trong lòng Cao Lôi Hoa thầm tính toán. không biết có thể thương lượng với Sáng Thế thần một chút, nói Sáng Thế thần nhưởng cho một mảnh đất hoa viên nhỏ nhỏ. sau này có thể làm nơi tu luyện cho mấy đứa nhóc nhà mình không?
Cũng không biết bay bao lâu, cuối cùng Sáng Thế thần đi ở trước cũng ngừng lại
- Chúng ta đến rồi sao? Cao Lôi Hoa liền hỏi.
- Ừ, chúng ta đã đến.
Sáng Thế thần gật đầu. chỉ tay về phía trước nói:
- Bản thể cúa ta là ở chỗ này.
Nhìn theo hướng tay Sáng Thế thần chỉ phía trước, Cao Lôi Hoa liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đang ngồi tu luyện ở đó. Tại chồ đó, tất cà linh hồn đều tự giác dạt sang chỗ khác, thành một chồ trống rộng lớn.
Thân thể cao lớn đó lẳng lặng ngồi yên tu luyện trong phiến hư không tại giữa trung tâm vũ trụ không có một linh hồn này!
Vũ trụ rộng lớn mênh mông vô bờ bến. nơi nào mới là trung tâm cúa vũ trụ đây? Đúng là nhìn bằng mắt thường thì không thể nào xác định được điểm trung tâm!
Nhưng khi Cao Lôi Hoa nhìn dáng người ngồi yên không di động tại chốn hư không đó. thì một cám giác kỳ quái sinh ra. Tại chồ mà người đó ngồi, chính là trung tâm cúa vũ trụ này. là điểm khơi đầu cúa vũ trụ, điểm Big Bang!
- Hắn chính là Sáng Thế thần thực sự? Cao Lôi Hoa không tự chú được hỏi.
Nhìn bề ngoài, người đó với người áo trắng dẫn Cao Lôi Hoa đến đây giống nhau như đúc. Có khác thì chỉ là dáng người to cao hơn một chút mà thôi!
Nhưng cùng so sánh giữa hai người, thì hình như người ở giữa trung tâm cúa vũ trụ này nhìn có phần hơn người áo trắng, đó giống như là 'thế'. Đó chính là cái khí thế. 'thế' cùa chúa tể toàn bộ vị diện này. Khí thế làm cho người ta nhịn không được sinh ra cảm giác muốn bái, quỳ lạy.
Khí chất như vậy mới đúng là lão đại cúa thế giới chứ. đây chỉnh xác là Sáng Thế thần rồi! Cao Lôi Hoa cười hắc hắc thầm nghĩ.
- Sáng Thế thần thực sự? Ha ha. Câu này cúa ngươi thật thú vị. Sáng Thế thần áo trắng cười ha ha nói:
- Cả ba cái đều là ta. làm sao biết được cái nào là thật, cái nào là giả?
- Ặc, cuối cùng ta vẫn không hiểu được cái mà ngươi gọi là ba thể chung ý nghĩ là gì nữa. Ngại quá!
Cao Lôi Hoa ngượng ngùng cười cười, từ lúc gặp đến giờ- hắn đã coi Sáng Thế thần áo trắng là một phân thân rồi. Bời vì thật sự hắn vẫn không hiểu được cái gì là ba thể xác
- Không sao- ta có thể hiểu. Dù sao việc này cũng không thể nói một lần là hiểu ngay.
Sáng Thế Thần thật ngoài ý nghĩ mọi người, tỏ vẻ 'anh đây hiểu lòng người'.
- Cám ơn ngươi đã hiểu.
Cao Lôi Hoa cười hắc hắc. đánh giá một lần nữa vị Sáng Thế Thần ngồi giữa không trung, hắn có thể cảm giác được một tia thần lực không ngừng từ trong cơ thể Sáng Thế Thần tỏa ra. sau đó dung nhập khắp cả hư không
- Bản thể cúa ngươi đang làm cái gì thế?
- Duy trì phiến không gian này. sau đó thực bất đắc dĩ dần dần mở rộng phiến không gian. Sáng Thế thần áo trắng làm bộ mặt khổ sỡ nói.
- Thực bất đắc dĩ? Cao Lôi Hoa hỏi:
- Xem ra phiến không gian này có tác dụng đặc thù?
- Đúng vậy. như ngươi suy nghĩ. Ha ha, phiến không gian này là nơi chứa tất cả linh hồn. Nhưng xem ra quyết định lúc trước là một cái sai lầm.
Sáng Thế thần áo trắng nói tiếp:
- Lúc ta sáng tạo toàn bộ thiên địa cũng không nghĩ nhiều đến nơi ở cúa các linh hồn. Cũng không có nghĩ tới phải xử lý các linh hồn như thế nào. Có lẽ là ngay lúc đó ta sáng tạo thế giới này đã theo đuổi yếu tố hoàn mỹ, cứ mãi nghĩ sao cho thế giới này hoàn mỹ mà quên béng đi mất làm thế nào để an bài các linh hồn đã khuất này.
Dừng một chút, Sáng Thế thần áo trắng tiếp tục nói:
- Sau này. khi có một linh hồn mới chết xuất hiện, ta cũng không biết phải để hắn ở chỗ nào. Vì thế đành phải tạm thời lợi dụng lực lượng căn nguyên cúa vũ trụ chế tạo ra một không gian rộng lớn vô bờ khác- vũ trụ khác. Đê cho nhưng linh hồn có một chỗ tạm ở. Sau đó ta cổ gắng tìm phương hướng giải quyết những linh hồn này như thế nào.
- Nhưng thực đáng tiếc. Nhiều năm trôi qua, với những linh hồn này ta vẫn không có đáp án.
Sáng Thế thần có chút buồn bực.
- Vậy. giờ ngươi đã có đáp án rồi chứ? Cao Lôi Hoa hỏi.
Sáng Thế thần cười khổ một tiếng:
- Không có. Ta không nghĩ ra được đáp án nào vừa ý hết!
- Vậy kêu lão Quang Minh thân Zeus đến đây là làm cái gì? Lão Cao liếc nhìn sang Quang Minh thần Zeus ở cạnh.
- Ta đi tới nơi này. có nghĩa là cha đã không nghĩ ra biện pháp xử lý hoàn mỹ, cho nên chúng ta sẽ làm một cái biện pháp xấu nhất.
Quang Minh thần Zeus ở bên tiếp lời nói.
- Cha à, con đã chuẩn bị.
Thần Zeus nhìn sang Sáng Thế Thần nói.
- Đi qua đi.
Sáng Thế Thần áo trắng nhẹ giọng nói:
- Chúng ta không còn nhiều thời gian lắm.
- Vâng .
Thần Zeus gật đầu. sau đó đi nhanh tới chỗ Sáng Thế thần ngôi ở giữa không gian vũ trụ này.
Ma vương Ám nhìn chằm chằm vào anh cả cúa mình. Hắn cảm giác hình như thần Zeus biết hết tất cả mọi chuyện này. Mà hắn lại hoàn toàn không biết gì cả!
- Chờ một chút. Thần Zeus.
Ma vương Ám liền chụp lấy cổ áo Quang Minh thần Zeus quát:
- Nói cho ta biết mọi chuyện, ta có quyền được biết.
Thần Zeus nhẹ nhàng xoa đầu ma vương Ám:
- Ám. đây là việc làm cúa một người anh đầu.
Mở tay em mình ra, Quang Minh thần Zeus đi nhanh tới chỗ cha mình đang ngồi.
- Thần Zeus, ta không thích cái tính tự cho mình là đúng của ngươi, từ xưa đến nay đã không thích rồi. Ngươi vẫn giống như trước làm ta cực kỳ chán ghét!
Ám chạy theo nói:
- Ta chỉ biết, cái gì ngươi làm được thì Ám ta cũng làm được. thậm chí còn làm tốt hơn ngươi.
- Hai ngươi đều đi qua. Cao Lôi Hoa nhìn hai anh em nhà này nói.
- Cũng tốt. thêm Ám nữa, như vậy có thể tăng thêm xác suất thành công.
Đợi cho Ám cùng thần Zeus đều đi qua. Sáng Thế Thần áo trắng nhìn Cao Lôi Hoa, đột nhiên cười nói:
- Ngươi khỏe chứ. người anh em!
- Hử?
Đột nhiên giọng điệu của Sáng Thế thần thay đổi, làm cho Cao Lôi Hoa có chút không quen.
ó
- Người anh em bé nhỏ cúa chúng ta hẳn đến từ một vị diện khác. Sáng Thế thần nhẹ giọng hỏi:
- Ta nghĩ ngươi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ta.
- Đúng vậy.Điểm ấy thì ngươi rõ ràng hơn ta. Cao Lôi Hoa cười nói, đối phương là chúa tể toàn bộ vị diện. có chuyện muỗi đó mà cũng không biết thì đâm đầu vào tường mà chết đi.
- Ngươi cũng thấy đấy, thời gian của ta còn lại không nhiều lắm Sáng Thế thần cười nói:
Ngươi có vấn đề gì thì hỏi nhanh đi.
- Ặc. Để ta nghĩ đã.
Cao Lôi Hoa gãi đầu. Tuy lúc mới đến thì có rất nhiều chuyện muốn hói. nhưng thời gian Sáng Thế thần có hạn. Cao Lôi Hoa không biết nên hỏi chuyện gi trước đây.
Suy nghĩ một lát. lão Cao hỏi:
- Ngươi đã biết ta không phải người vị diện này. Như vậy, ngươi có biện pháp đưa ta trở về không?
- Trở về sao? Giở ngươi muốn về không? Nếu muốn. ngay bây giờ ta sẽ đưa ngươi trở về.
Hiện tại, ta cũng dư sức mạnh đưa ngươi trở về. Sáng Thế thần nói
Chương 473: Ta không ngờ con người được sinh ra như vậy (Phần 2)
- Ý cúa ngươi, là chỉ có thể đưa mình ta trở về? Cao Lôi Hoa suy nghĩ hỏi.
- Vậy ý ngươi là sao? Sáng Thế thần cười khổ nói.
- Ta muốn mang cả nhà ta cùng về với ta?!
Cao Lôi Hoa nghĩ một lúc mới nói. ít nhất, lúc này đây hãn không muốn chia cách với Tĩnh Tâm và những đứa trẻ.
- Cái này chỉ sợ không được ròi. Sáng Thế thần cười khổ một tiếng, nhìn Quang Minh thần Zeus và Ám đã đến gần chỗ bản thể.
- Ta không có dư sức mạnh nhiều. Bởi chuyện tiếp theo mà ta làm tiêu tốn rất nhiều sức mạnh của ta. Thậm chí, việc đưa mình ngươi trở về là rất miền cưỡng. Hơn nưa, thời gian cúa ta đã không còn nhiều.
Sáng Thế thần nói.
- Vậy ngươi có biện pháp nào đẽ ta tự mình mở một thông đạo đi về không? Cao Lôi Hoa hói.
Sáng Thế thần lắc đầu: - Xuyên qua vị diện, trừ phi ngươi trở thành giống như ta, chúa tể cúa toàn bộ vị diện. Nếu không thì không có khả năng xuyên qua vị diện được.
Cao Lôi Hoa chần chừ. Chẳng lẽ thật sự để hắn tay trắng đến. rồi tay trắng trở về sao?
• Quyết định đi, muốn trở về hay không. Sáng Thế thần nói:
- Thời gian cúa ta không còn nhiều đâu.
Nếu Cao Lôi Hoa tay trắng trở về. vậy thà không quay về còn hon. Lúc này Cao Lôi Hoa tuyệt đối không thể xa bà xã Tĩnh Tâm cúa mình.
- Vậy. Chờ ngươi làm xong chuyện này. có thể giúp ta đưa cả nhà ta trở về được không? Cao Lôi Hoa nghĩ nghĩ. liền lui một bước nói.
- Cái này. ta cũng không nắm chắc cho lắm.
Sáng Thế Thần cười khổ một tiếng. Hắn chỉ về chốn hư không đầy rẫy những linh hồn nói:
- Nhìn những linh hồn đó đi. Bời vì lúc trước không có sắp xếp chu đáo. Cho nên ta chỉ có thể để Tử Thần cùng Minh Vương đưa linh hồn bọn họ đến chỗ này thôi.
- Vốn, ta đã sáng tạo ra một phiến không gian cho những linh hồn sinh sống. Ta ffsc nghĩ ra một biện pháp giải quyết hoàn mỹ rồi.
- Nhưng ta thật sự không ngờ, con người các ngươi lại sinh ra như vậy! Ta hoàn toàn xem nhẹ khả năng sinh sản cúa các ngươi.
Sáng Thế thần cười khổ, thâm chí làm một câu thiếu văn minh. Nhất thời. trong đầu Cao Lôi Hoa hiện lên năm chữ vàng 'Kế hoạch hóa gia đình'!
- Mà sinh rồi thì cũng không sao! Nụ cười Sáng Thế thần càng chua sót:
- Sinh nhiều thì cũng không phải vấn đề to tát gì, ai dè các ngươi sinh mau. chết càng mau hơn! Vô số cuộc chiến tạo thành từng cơn thủy triều linh hồn đồ dồn vào chỗ này!
- Lúc đầu ta cứ nghĩ chỗ này ít nhất cũng phải đến mấy vạn năm mới đầy linh hồn. Ai dè, chưa đến mấy ngàn năm mà đã chật ních rồi.
Trong đầu Cao Lôi Hoa lại hiện ra năm chữ vàng nưa 'Hòa bình. phản đối chiến tranh'.
Mà lúc này. Sáng Thế thần như bà già kể khổ vì con dâu, mà Cao Lôi Hoa như bà hàng xóm ngồi chịu trận:
- Giờ hết biện pháp rồi. ông chịu hết nổi rồi. giờ chỉ còn cách giết hết đám linh hồn này, rồi tinh lọc, tịnh độ chuyên chúng thành linh khí nguyên thúy cúa vũ trụ thôi!
- Đó là biện pháp cuối mà ta nghĩ ra. để xử lý đám linh hồn này, ta sẽ tiêu hao một lượng thần lực vô cùng lớn. Đám linh hồn ở đây nhiều vượt sức tưởng tượng cúa ngươi. Hồi xưa sáng tạo ra linh hồn mà đã làm ta mệt gần chết. Mà tinh lọc một cái linh hồn cũng không đon giản hơn việc sáng tạo linh hồn mới chết chứ. Có lê làm xong vụ này, không nghỉ ngơi triệu năm thì đừng nghĩ đến việc khôi phục lại!
Triệu năm? Cao Lôi Hoa nghe nói thế thì mồ hôi như thác nước.
Triệu năm sau thì về làm cái rắm ý. lúc đó chỉ sợ Cao Lôi Hoa chỉ còn khúc xương mục chứ đừng nói trở về. cho dù có thể sống đến lúc đó, rồi trở về Trái Đất sống với gì hả trời. ma à? Người thì không còn nữa. về để làm gì?
Có biện pháp nào mà không cân phải xử lý đám linh hồn không? Cao Lôi Hoa cố tìm tòi
một số điển tích điển cố thần thoại truyền thuyết trên Trái Đất.
- Từ từ Sáng Thế thần. Nêu ta có biện pháp giải quyết đám linh hồn đó thì….
Giọng Cao Lôi Hoa nói líu lại, ánh mắt lóe lên.
- Ngươi có biện pháp? Sáng Thế thần nhìn Cao Lôi Hoa:
- Nếu ngươi có biện pháp, hơn nưa có thê giúp ta bớt tiêu hao thần lực. Thì đưa ngươi trở về tuyệt không thành vấn đề! Hơn nữa đến lúc đó, ta chẳng những có thể đưa ngươi trở về. còn có thể đưa ngươi trở lại đây. Ngươi muốn đi thì đi, muốn về thì về!
Cái này xem như là một điều kiện hấp dẫn nhất cúa Sáng Thế thần.
Nói thật ra. Tất cả những linh hồn đó đều do hắn sáng tạo ra. Nếu có biện pháp không cần tinh lọc hay tịnh độ gì gì đó. Sáng Thế Thần tuyệt đối tán thành. Phải biết rằng nếu không xử lý chỗ ăn chỗ ở cho nhưng linh hồn này, đến lúc phiến không gian vũ trụ này sẽ không chứa nổi số thì những linh hồn về lại thế giới nhân loại. Chậc chậc. đến lúc đó. có lẽ con bé Vong Linh nữ thần kia sẽ mỡ tiệc mà ăn mừng như điên mấy năm trời quá.
- Đương nhiên. Ta đến từ một vị diện khác. Mà vị diện cúa ta đã sớm có biện pháp giải quyết linh hồn rồi.
Cao Lôi Hoa gật đầu, dù sao lúc này cũng là ngựa chết chữa ngựa sống, Cao Lôi Hoa liền nghĩ tới luận điểm 'luân hồi' trong Phật giáo.
- Thật sự? Sáng Thế Thần vui vẻ nói.
Kỳ thật. Sáng Thế Thần cũng đã nghĩ qua. có nên đi hỏi xem nhưng chúa tể vị diện khác xử lý vụ này như thế nào. Chỉ tiếc Sáng Thế thần là một dạng người đẳng cắp cao. Nếu tự nhiên xuất hiện ở vi diện khác, sẽ làm ngòi nổ cho hai vi diện đại chiến.
Giở nghe được Cao Lôi Hoa thế nhưng biết cách xử lý linh hồn, nhất thời Sáng Thế thần vô cùng mừng rỡ.
****
Lúc này, ở trong tòa tháp Babel.
Thi triển thời gian pháp tắc mà vẫn không thay đổi được gì, Cầu Cầu thết lên tiếng thét lên không cam lòng.
Ẩm ĩ một phen, sau tiếng thét vang dội của Cầu Cầu. tòa tháp Babel cũng bắt đầu không chịu nổi mà chuẩn bị sập.
- Không tốt. nơi này có lẽ chuẩn bị xong đời. chúng ta lập tức đi ra ngoài. Tra Lý quát.
-Ô!
Cầu Cầu ra sức lắc đầu. trong tay nó vẫn đang cầm quyển trục Sáng Thế pháp tắc. Tay kia thì cầm hai mảnh hộp bị chém vỡ và chỉếc chìa khóa tháp Babel. Kiên quyết không chịu đi ra ngoài. Bởi lúc Cao Lôi Hoa bước chân vào cột sáng thì liên hệ giữa Cao Lôi Hoa và Cầu Cầu biến mất. lúc này nó rất bất an.
- Cầu Cầu, đi ra ngoài, nơi này chuẩn bị sập rồi.
Tay Cửu U vỗ nhẹ lên người Cầu Cầu. Nhẹ giọng an úi nói.
Cầu Cầu cầm lấy quyển trục, ánh mắt vẫn ngơ ngác nhìn chiếc hộp trong tay.
Cửu U đi đến bên tai Cầu Cầu
- Cầu Cầu. trước đi ra ngoài đi. Ngươi đứng ở đây, còn không bằng đi ra ngoài tìm cơ hội xử lý thằng khốn Mặc kia. Vì ba mà báo thù!
Mặc. báo thù?!
Nhất thời. ánh mắt Cầu Cầu đỏ lên!
-Gừ!
Rống lên một tiếng, Cầu Cầu không ở lại nữa, nó lấy móng vuốt nhấc mấy người Tra Lý lên cao rồi bay đi.
Về phần gã béo thú nhân đáng thương kia thì... À, hoàn thành sứ mệnh xong thì thả cho
ngươi tự do, ở lại đó đi nhé.
Lúc này Sáng Thế thần và hai người con đầu đang phiến não về chuyện linh hồn.
Còn đứa con thử ba Mặc thì đang điên cuồng tiến hành kế hoạch không chế trên trời dưới đất thiên hạ vô địch cúa mình...
Lịch tân đại lục ngày hôm đó- xx/yy/zzzz...
Toàn bộ đại lục lâm vào khủng hoảng.
Vô số ma thú trên đại lục. ngày hôm đó bỗng nhiên không chịu khống chế cúa loài người, đồng loạt nổi dậy bạo động. Ma thú thể hiện sức mạnh vượt qua sức tưởng tượng cúa loài người. Loài người chỉ có hơn mười vị cường giả thánh cấp, mà bên ma thú- cường già siêu giai thì đã hơn trăm đầu.
Tất cả sinh vật có trí tuệ đều quỳ lạy xin thần cúa mình che chở!
Nhưng tiếc thay, bởi những vị thân của họ lúc này cũng đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc!
-
Bên trong thần giới, Mặc mang theo một đám hồn họp thể cúa thần và ma được cải tạo trong 'ma ngục' tiến hành công cuộc càn quét thần giới!
Mà Mặc sau khi nuốt Sảng Thế thần lực thì mạnh mẽ vô song? cả thần giới không có ai là đối thú...