" Ta chỉ là người qua đường không đáng để được xem trọng , Cửu gia chỉ cần biết ta với ngươi không giống nhau là được ." Nếu đã dự định làm Cửu gia mất hết mặt mũi , Trương Sở Lăng cũng không chút khách khí nói .
Khuôn mặt hừng hục của Cửu gia giống như úp vào cái mông lạnh ngắt vậy , sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, hắn thầm hạ quyết tâm ngày hôm nay nhất định không cho Trương Sở Lăng vui vẻ mà rời khỏi chỗ này , "Vậy ngươi muốn chơi cái gì đây ?"
Trương Sở Lăng nhìn sắc mặt âm trầm của Cửu gia một chút , biết hắn việc chọc giận của bản thân đã thành công , trong lòng mừng thầm, đối phương càng lo lắng, bản thân càng có lợi . Nghe được câu hỏi của Cửu gia , hắn đột nhiên lại trở nên thẹn thùng , bối rồi sờ sờ cái gáy , "Chơi cái gì đơn giản nhất nhỉ , chơi cái gì không quá phức tạp ấy !"
Nghe được Trương Sở Lăng nói, tay của Lâm Tịnh không tự chủ được nắm chặt lấy tay của Trương Sở Lăng , lòng tin của nàng với Trương Sở Lăng cũng dao động , Trương Sở Lăng thành thật như vậy thì làm sao có thể đánh bạc được , càng buồn cười chính là, bản thân vừa rồi lại có một loại tin tưởng không hiểu được đối với hắn , cũng không biết là cái loại tin tưởng này ở đâu mà ra nữa . Lúc này, Lâm Tịnh đã thành công khi ám chỉ của nàng giúp cho tâm lý của Trương Sở Lăng tỉnh táo trở lại , trên mặt của nàng lần thứ hai lại hiện lên sự lo lắng cùng sợ hãi , chỉ là lúc này tên đã lên dây không bắn không được, nàng cũng không mở miệng ngăn cản nữa .
Mắt thấy được phản ứng của hai người Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh , nụ cười trên mặt Cửu gia ngày càng xáng lạn .
"Vậy chơi đổ xúc xắc đi , chúng ta đổ lớn nhỏ ?" Cửu gia hỏi.
Trương Sở Lăng nghe được đối phương muốn đổ xúc xắc , trong lòng hắn liền cười thành tiếng , nói đến năng lực phán đoán âm thanh , có ai lợi hại hơn so với mình đây ? Cái gọi là nghe xúc xắc chính là dùng lỗ tai để nhận biết điểm của xúc xắc, xúc xắc luôn luôn có sáu mặt theo thứ tự phân biệt là một hai ba bốn năm sáu , trong lúc đổ xúc xắc do những mặt này có diện tích tiếp xúc khác nhau , do đó âm thanh sinh ra khi ma sát cũng khác nhau , lúc mặt cuối cùng tiếp xúc với mặt bàn , căn cứ vào âm thanh dao động của nó trong không khí , mà đoán được điểm ở mặt tiếo xúc với mặt bàn từ đó suy la được điểm của mặt đối diện của nó . Thanh âm này rất trầm . Người bình thừong khó có thể mà phân biệt được sự khác nhau của các thanh âm này , chính là đối với Trương Sở Lăng mà nói. Loại này chênh lệch này lại thực sự phân biệt rất dễ dàng .
"Nếu Cửu gia thích đổ xúc xắc, ta sẽ bồi Cửu gia chơi đùa một chút là được , chỉ là ngươi phải nói rõ qui tắc của trò chơi , miễn cho ta không hiểu mà tạo thành hiểu lầm ." Tuy rằng trong lòng vui vẻ, nhưng trên mặt Trương Sở Lăng lại không có bất cứ biểu hiện gì , hắn thỉnh giáo với bộ dạng non nớt cực kỳ thành khẩn .
"Như vậy được rồi. Chúng ta cùng đổ xúc xắc, tính tổng điểm của 3 hạt xúc xắc. Thế nào?" Thấy phản ứng của Trương Sở Lăng , trong lòng Cửu gia vui vẻ như hoa , thân thủ của ta lợi hại như thế nào , sẽ cho ngươi vinh dự được quan sát .
Sau khi Cửu gia nói xong câu đó Trương Sở Lăng liền gật đầu , kêu phục vụ mạng khí cụ đến .
"Ngươi muốn ta cầm cái hay ngươi cầm cái ?" Cửu gia mỉm cười nhìn Trương Sở Lăng l. Khách khí mà hỏi thăm.
Trương Sở Lăng thầm mắng một câu âm hiểm, cũng không có hỏi bản thân mình có muốn kiểm tra khí cụ hay không mà đã bắt đầu đỗ xúc xắc rồi , khi dễ mình là gà con không hiểu những qui định này sao . Trong lúc nhất thời Trương Sở Lăng không khỏi xem thường Cửu gia vài lần , ngay cả điểm ấy cũng muốn chơi đùa , chẳng lẽ là muốn thua đến nỗi không dậy nổi sao?
"Chậm đã, chúng ta còn chưa có xem khí cụ , làm sao biết ngươi có gian lận hay không ?" Trương Sở Lăng đang chuẩn bị gật đầu để đối phương cầm cái trước , Lâm Tịnh vẫn trầm mặc ngồi cạnh hắn nãy giờ chọt liên tiếng .
Câu nói của Lâm Tịnh làm Cửu gia sửng sốt , hắn thầm mắng Lâm Tịnh nhiều chuyện , xấu hổ cười cười , "Ngươi xem ta đãng trí quá , người già nên trí nhớ không được tốt ngay cả những qui định như vậy cũng quên ." Nói xong câu đó, Cửu gia đem khí cụ đưa cho Trương Sở Lăng , hắn cũng không cho rằng Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh có thể nhìn ra được điểm gi .
Trương Sở Lăng ha ha cười, tiếp nhận khí cụ của Cửu gia đưa qua , đưa cho Lâm Tịnh ở bên cạnh , để nàng kiểm tra hộ . Hành động của Trương Sở Lăng khiến cho Lâm Tịnh nhất thời lúng túng , nàng ghé sát vào tai Trương Sở Lăng , dùng thanh âm tương đối nhỏ nói , "Ta cũng không hiểu, ngươi hãy lam bộ dạng chăm chú một chút đi a , phải giả vờ cho giống như thật nói không chừng có thể hù doạ được đối phương a ."
Đáng lẽ bởi vì bị Lâm Tịnh bóc trần một trò nhỏ nhưu vậy khiến cho hắn xấ hổ nhưng lúc này thấy hai ngươi Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh ghe đầu vào nhau thì thầm gì đó , tâm tình của hắn lập tức trở nên hào hứng hơn, hắn thấy rõ ràng động tác giả bộ của Trương Sở Lăng cùng với sự lúng túng của Lâm Tịnh .
Khi nghe được thanh âm nhỏ nhẹ của Lâm Tịnh , Trương Sở Lăng thiếu chút nữa cười thành tiếng, đồng thời trong lòng âm thầm bội phục Lâm Tịnh nhanh trí , tâm tình đối với nàng lúc này cũng có chút vui vẻ .
Vì để Lâm Tịnh an tâm, Trương Sở Lăng tiếp nhận khí cụ của Lâm Tịnh đưa đến , rồi nghiêm túc kiểm tra .
Kỳ thực với Trương Sở Lăng mà nói thì việc kiểm tra khí cụ là không cần thiết , chỉ cần để Cửu gia thua đậm hai lần , hắn là có thể tìm được một nguyên nhân để rời đi , do đó hắn mới không vạch trần tiểu thủ đoạn kia của Cửu gia . Nếu hiện tại khí cụ đã tới tay mình rồi , bản thân nếu như không kiểm tra một cách nghiêm túc thì sẽ có lỗi với một phen khổ tâm của Lâm Tịnh , nghĩ tới đây, Trương Sở Lăng tự nhiên sẽ không khách khí.
Cao thủ đổ xúc xắc kiểm tra khí cụ bằng cách phân tích trọng lượng cùng đọ nảy lên của các mặt xúc xắc , căn cứ vào đó để phán đoán được âm thanh phát ra của các mặt xúc xắc , cuối cùng là khả năng phân biệt xúc xắc này rốt cuộc có mặt gì , từ đó đoán được điểm của xúc xắc .
Xúc xắc này có gian lận hay không , để sau hãy nói , hắn trả lại xúc xắc cho Cửu gia .
"Ngươi xác nhận các mặt của xúc xắc không có bất cứ vấn đề gì chứ , bây giờ chúng ta nói về vấn đề đặc cược đi , không biết ngươi muốn đặt bao nhiêu đây ?" Cửu gia thấy Trương Sở Lăng chỉ là tùy tiện quan sát khí cụ một chút , càng khẳng định hắn chỉ là một thái điểu ( ý nói là còn gà đó mà ) , không khỏi cười gian hỏi.
"Tiền đặt cược? Cửu gia, con người của ta tương đối nghèo, dường như không có cái gì đáng để đánh cược a , ngươi xem ta lấy cái gì để đặt cược đây ?" Trương Sở Lăng hỏi rất thông minh , bởi vì ngay từ đầu hắn đã nhìn thấu ý đồ của Cửu gia đối với hắn , nếu không tuyệt đối sẽ không lừa hắn cùng đánh bạc .
Câu trả lời của Trương Sở Lăng nằm trong dự liệu của Cửu gia , hắn đầu tiên là làm bộ trầm ngâm một hồi, sau đó mới lên tiếng, "Vấn đề này có điểm khó a, ngươi không có tiền cược , việc đánh bạc của chúng ta sẽ rất khó tiến hành a ." Cửu gia vừa nói chuyện vừa quan sát sắc mặt của Trương Sở Lăng , khi thấy vẻ mặt của Trương Sở Lăng vui vẻ giống như là được giải thoát , mới tiếp tục nói, "Bất quá , thấy ngươi muốn đánh bạc như thế , chúng ta có thể cho ngươi mượn trước một trăm vạn để đánh , được không ?"
"Một trăm vạn ?" Trương Sở Lăng trầm ngâm một chút, "Chính là nếu ta thua hết , ta nói trước là ta không có tiền trả đâu a ." Trương Sở Lăng nói .
"Thua cũng không cần ngươi trả , ngươi chỉ cần giúp ta giải quyết một chuyện là được ." Cửu gia rộng lượng nói .
Một trăm vạn giúp một chuyện , lão đầu này thật đúng là không tiếc tiền bạc , hắn rốt cuộc có vấn đề gì khó khăn cầnmình phải xuất thủ đây , Trương Sở Lăng trong lòng nghi hoặc không ngớt.
Cửu gia căn bản là không lo lắng Trương Sở Lăng không đáp ứng, bởi vì hắn vẫn còn nắm lá bài tẩy là phụ thân của Lâm Tịnh , sự quan tâm của Trương Sở Lăng đối với Lâm Tịnh Cửu gia đã sớm nhìn ra , mà Cửu gia càng nhìn trúng thân thủ của Trương Sở Lăng .
Khi Lâm Tịnh nghe thấy tận một trăm vạn , trái tim kích động không ngừng đập nhanh hơn , tiền lương một tháng của nàng chỉ có hơn hai vạn , không ăn không uống tích cóp từng chút một cũng phải hơn 5 năm mới trả có được số tiền này , hơn nữa chi tiêu ở Hồng Kông lại cao nhưu vậy , phụ thân lại mỗi ngày đánh bài uống rượu , trong nhà căn bản là không có dư dả gì , do đó khi nghe được ba chữ một trăm vạn , nàng đã nghĩ tới việc mình mang trên người cái phiếu nợ một trăm vạn rồi .
Lúc này Lâm cũng không dám lên tiếng , mà là khẩn trương nhìn Trương Sở Lăng, lúc này Trương Sở Lăng ở trong mắt nàng càng trở nên thần bí hơn , hoàn toàn khác hẳn với tiểu tuần cảnh vô năng mà mình quen biết ở cục cảnh sát kia
Giống như trải qua một phen đấu tranh tâm lý , Trương Sở Lăng do dự rất lâu mới gật đầu, đáp ứng yêu cầu của Cửu gia .
Thấy Trương Sở Lăng ngay cả việc mình sẽ yêu cầu hắn làm chuyện gì cũng không có hỏi qua , trong lòng càng khẳng định Trương Sở Lăng là đồng đạo , một người bình thường làm sao có thể không hiếu kỳ với vấn đề này đây ?
Cửu gia sảng khoái mang một trăm vạn tiền mặt giao cho Trương Sở Lăng , đồng thời để Trương Sở Lăng ký vào một tờ giấy mượn tiền , Trương Sở Lăng nhìn lướt thoả tuận về lãi tức , không chút nhíu mày liền ký tên , khiến cho Lâm Tịnh gấp gáp tới độ muốn bóp chết hắn .
Thấy Trương Sở Lăng đã ký vào giấy mượn tiền , Cửu gia cười đến híp cả mắt lại .
"Ngươi xem như vậy được chưa , chúng ta đổ hai ván , mỗi một ván đặt năm mươi vạn , cho đến khi tiền của người thua sạch thì thôi , chúng ta sẽ không đổ nữa ."Cửu gia cười tủm tỉm xin ý kiến .
"Cửu gia nói những lời này không phải là đang muốn rủa ta đó chứ ? Nếu như ta không thua , ta là không phải phải tiếp tục đổ sao ?" Trông thấy bộ dạng mười phần chắc thắng của Cửu gia , Trương Sở Lăng mỉm cười hỏi.
Bộ dạng tươi cười của Cửu gia chọt cứng đờ , hắn lúc này mới ý thức được bản thân quá vênh váo đắc ý , vội vã nói , "Ân, nếu như ngươi thắng , tự nhiên có thể tiếp tục đổ , còn không ngươi cũng có thể đổi tiền , chúng ta trước hết bắt đầu đi, ngươi muốn ta làm cái hay ngươi làm cái ?"
Trương Sở Lăng nhìn thấy sắc mặt khó sử cùng sự tức giận trong mắt hắn , không khỏi nhéo nhéo cánh tay nhỏ bé trắng mịn của Lâm Tịnh , cùng nàng nhìn nhau cười, đồng thời miệng lên tiếng , "Ta cho tới bây giờ chưa có chơi đổ xúc xắc, do đó Cửu gia là cái đi , ta đặt cược là được rồi , nếu ta đoán đúng điểm của xúc xắc thì ta thắng , nếu không thì ta thua, ngươi thấy thế nào ?"
Nghe được Trương Sở Lăng đột nhiên thay đổi quy tắc trò chơi , Cửu gia đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo trên mặt của hắn liền hiện lên sự xem thường , nếu để cho Trương Sở Lăng đổ xúc xắc, hắn có thể không đoán được hoàn toàn các mặt của xúc xắc , chính là hiện tại bản thân chỉ là cầm cái mà không đoán , vậy không có nghĩa là bản thân không thể thua sao , toàn bộ Thời Gian Vui Vẻ người nào cũng biết mình có tài đổ xúc xắc xuất thần nhập hoá , ai có thể so sánh được ?
Nghĩ tới đây, Cửu gia nhìn về phía Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh với ánh mắt tràn ngập sự thương hại .
Câu nói của Trương Sở Lăng khiến cho Lâm Tịnh khẩn trương lên , tuy rằng nàng không biết khả năng cầm cái của Cửu gia như thế nào, thế nhưng nàng lại rất minh bạch một đạo lý đơn giản , khả năng nghe xúc xắc so với việc đổ xúc xắc thì có yêu cầu rất cao , đổ xúc xắc có thể tùy tiện đổ , đổ xúc xắc cũng không có liên quan đến vận may , dù sao chỉ cần đổ là được , chính là nghe xúc xắc thì không thể tuỳ tiện nói , một khi nói sai điểm , chính là mất năm mươi vạn đô la Hồng Kông đó a .
Lẽ nào Trương Sở Lăng thực sự muốn dùng vận khí để đánh bạc sao , trong lòng Lâm Tịnh bắt đầu lo lắng , nàng cho tới bây giờ chưa từng tin tưởng vào vận khí , chính là sự tự tin của Trương Sở Lăng từ đâu mà tới , hắn dựa vào cái gì mà ngồi trấn tĩnh như vậy , nhưng lại có thể để ý chiếu cố cho tâm trạng của mình đây ?
"Chúng ta đây cứ định như vậy đi , ngươi hãy nghe cho kỹ a." Lúc này Cửu gia đã nắm chắc phần thắng , trên mặt hắn hiện lên bộ dáng hài lòng tươi cười , cầm lấy xúc xắc bỏ vào trong chén lắc đều .
Chỉ thấy Cửu gia cầm cái chén mà tuỳ tiện lắc đều , việc làm ấy thoạt nhìn dường như rất đơn giản , nhưng Trương Sở Lăng lại tinh tường phát hiện , cổ tay cùng ngón tay của Cửu gia lại phi thường linh hoạt , hắn trước sau lợi dụng lực lượng của cổ tay cùng ngón tay , khống chế xúc xắc ở bên trong chén theo ý của mình .
Cửu gia một bên lắc cái chén , một bên quan sát Trương Sở Lăng, khi hắn phát hiện Trương Sở Lăng căn bản không có chú tâm nghe âm thanh của xúc xắc , trong lòng hắn thở dài một hơi, hắn hiện tại đã xác nhận Trương Sở Lăng là một thái điểu không hơn không kém .
Khi Cửu gia thả chén xuống , ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Trương Sở Lăng , bởi vì câu nói của hắn có giá tới năm mươi vạn a , hơn nữa mọi người cũng rất muốn biết Trương Sở Lăng rốt cuộc là giả trư ăn cọp, hay thực sự là một thái điểu .
Khiến cho mắt của bọn họ như muốn nhảy ra ngoài chính là , Trương Sở Lăng cũng không có lập tức nói điểm , mà là đưa ngón tay của mình lên . Sau đó lại hỏi Lâm Tịnh , "Ta sợ ngón tay của mình không hoạt động được , giúp ta một chút được không ?"
"Loảng xoảng " một tiếng, Cửu gia thiếu chút nữa ngã từ trên ghế ngã xuống , đến lúc này còn quan tâm đến ngón tay . Ngươi muốn làm cái gì thế ?
Lâm Tịnh thấy Trương Sở Lăng hướng về bản thân nháy mắt , tuy rằng không biết Trương Sở Lăng đang làm cái quỷ gì. Bất quá thấy bộ dạng bình tĩnh của Trương Sở Lăng , nàng dường như cũng bị nhiễm phải , không hề khẩn trương , chỉ là nội tâm có điểm tức giận về sự không đứng đắn của Trương Sở Lăng , lúc này mà ngươi vẫn còn đùa được , đây không phải là cố ý treo thức ăn trước miệng sao ? Bất quá Lâm Tịnh cũng tràn ngập tò mò với việc Trương Sở Lăng sẽ làm cái gì kế tiếp .
Mấy người to con luống cuống tay chân nâng Cửu gia ngồi dậy . Cửu gia tức giận nhìn Trương Sở Lăng , hắn hiện tại thực sự là không biết nên bội phục dũng khí của Trương Sở Lăng . Hay là nên cười nhạo bộ dạng nghé con không sợ cọp của hắn , lẽ nào hắn không ý thức được bản thân lúc này sẽ thua năm mươi vạn sao .
"Cửu gia, ngươi không sao chứ, có cần đổi cái ghế khác hay không ?" Trương Sở Lăng cố nén tiếu ý ở trong lòng , nhìn về phía Cửu gia lên tiếng hỏi . Đồng thời hắn cũng làm bộ kiểm tra cái ghế của mình một chút , làm cho Cửu gia tức giận đến râu mép cũng dựng lên , mà Lâm Tịnh ngồi ở bên cạnh thì cố nhịn cười .
"Không cần. Ngươi nhanh nói ra điểm đi , chúng ta còn phải đổ tiếp ván nữa ." Cửu gia thấy Trương Sở Lăng lại hoài nghi cái ghế ở sòng bạc mình có vấn đề , trong lòng tức giận muốn thổ huyết, mỗi đồ gia dụng trong phòng này , không phải làm từ gỗ lim thì cũng làm từ đàn hương , hơn nữa là được làm theo yêu cầu chuyên môn , làm sao có thể xuất hiện vấn đề về chất lượng được .
Bất quá ồn ào như vậy , trong lòng Cửu gia cũng có chút đề phòng đối với Trương Sở Lăng , hắn mơ hồ cảm thấy thanh niên thật thà này cũng không có quá ngu như mình đã tưởng tượng , ngược lại , hắn còn có chút khó chơi.
"Nếu như vậy ta cũng không làm mất thời gian nữa , đến sòng bạc , tất cả mọi người đều muốn phát tài , ta cũng muốn như vậy , ân, là 8 điểm ." Trương Sở Lăng dứt khoát nói .
Khi Trương Sở Lăng vừa nói xong , sắc mặt Cửu gia không khỏi biến đổi , chính hắn rất rõ ràng số điểm mà hắn lắc ra được , hắn xòe bàn tay muốn mở cái chén , khi chuẩn bị muốn làm việc mờ ám đó , lại bị Trương Sở Lăng ngăn cản .
"Loại chuyện mở chén nhỏ nhặt này cho phục vụ làm là được , sao có thể làm phiền Cửu gia được , đúng không?" Hai mắt Trương Sở Lăng chăm chú nhìn Cửu gia , trong mắt hắn hiện lên một tia giảo hoạt , cũng là trong nháy mắt này, Cửu gia mới hiểu được bản thân bị đối phương chơi sỏ , hắn không nghĩ tới lại đen đủi như vậy , gặp phải một người là cao thủ về việc nghe xúc xắc , khiến cho bản thân phiền muộn chính là , bản thân còn không nhìn ra được đối phương là một cao thủ a .
Nhìn thoáng qua phục vụ viên đang rụt rè trong phòng , Cửu gia căn bản cũng không ra hiệu với hắn , hắn biết cho dù phục vụ viên gian lận , cũng khẳng định sẽ lộ ra sơ hở , như vậy danh tiếng của sòng bạc sẽ mất hết .
Khi nắp chén được phục vụ viên mở ra , mấy người chăm chú nhìn vào xúc xắc bên trong chén , mặt trên của xúc xắc khíên cho mấy người muốn đỏ cả mắt , 2, 3, 3, vừa vặn đúng 8 điểm.
Khi thấy số điểm xúc xắc hiện lên là 8 như Trương Sở Lăng nói , Lâm Tịnh ở bên cạnh mắt trợn tròn lên , đến sòng bạc ai không muốn phát tài a , cũng phải mỗi lần đổ xúc xắc đều được 8 điểm a , bất quá khi nàng thấy số điểm của xúc xắc thực sự là 8 , nàng nhìn không được hét ầm lên , sau đó lập tức bụm cái miệng nhỏ của mình lại , chỉ là sự vui vẻ trên mặt nàng cũng cho thấy nội tâm nàng lúc này hưng phấn đến cỡ nào .
Trương Sở Lăng là một cao thủ đánh bạc , trong lòng Lâm Tịnh liền chắc chắn như vậy , tuy rằng không biết Trương Sở Lăng thế nào lại có kỹ năng đánh bạc vô cùng kỳ diệu như vậy , nhưng ngầm lại từ đầu cho đến lúc mở điểm của xúc xắc thần sắc của hắn đều rất bình tĩnh thoải mái , như vậy là đủ để Lâm Tịnh đưa ra kết luận này .
Mọi người trong phòng đều kinh ngạc nhìn Trương Sở Lăng , sau đó lại có vẻ mặt hoài nghi nhìn về phía bản thân , Cửu gia hận không thể tìm một cái lổ để chui vào, từ khi mở sòng bài cho đến nay , số lần hắn thất thủ chỉ có vài lần , không nghĩ tới hiện tại bản thân lại thất thủ trước thanh niên vô danh này , căn cứ vào giọng nói cùng quần áo thì rất dễ dàng đoán được hắn là người Hồng Kông chính cống , Cửu gia cũng có thể xác nhận mình ở trong giới đánh bạc chưa từng nghe nói qua có một người như vậy .
"Cửu gia, ngươi có thể tiếp tục đỏ xúc xắc không ." Trông thấy Cửu gia đờ người ra , Trương Sở Lăng biết Cửu gia hoàn toàn tiêu rồi , nếu như hắn không có biện pháp thắng bản thân mình , về sau hắn cũng không còn khả năng tiếp tục phát huy tài đổ xúc xắc cao siêu của hắn nữa .
Cửu gia trong lúc thất thần cũng ý thức được vấn đề này , tuy rằng hắn tạm thời thua năm mươi vạn, bất quá ở Hồng Kông đích xác không có cao thủ đổ kỹ như Trương Sở Lăng ( đỗ kỹ : kỹ thuật đổ xúc xắc hoặc đánh bạc ) , trong lòng của hắn bắt đầu hiện lên một tia may mắn , nói không chừng Trương Sở Lăng là do Đổ Thần lén lút bồi dưỡng truyền thụ . Lúc này đây có lẽ là muốn làm tăng thêm sự từng trải ?
Nghĩ tới đây, ý chí chiến đấu của Cửu gia lại tăng lên , hắn không tin bằng đỗ kỹ của bản thân trong vài thập niên lại bị một vãn bối mang ra chơi đùa , chỉ thấy hô hấp của hắn bình tĩnh lại , một lần nữa cầm xúc xắc lên lắc đều . Cái chén trong tay Cửu gia xoay nhanh như gió . Rất nhanh xúc xắc ở trong chén thình linh di chuyển , có thể nghe thấy tiếng ma sát vang lên xung quanh . Sinh ra một loạt âm thanh ong ong .
Thấy ánh mắt nghiêm túc chuyên tâm của Cửu gia , sắc mặt của Cửu gia cũng trở nê nghiêm túc hơn , theo động tác của Cửu gia , người sáng tạo ra kỹ năng này , là một cao thủ, tạo ra âm thanh ma sát để quấy nhiễu thính giác của đối phương . Có tiếng ma sát . Bản thân muốn nghe rõ càng khó hơn , bất quá sắc mặt của Trương Sở Lăng nghiêm túc hơn không phải là do hắn không nghe được thanh âm của xúc xắc . Mà là tôn trọng với loại đỏ kỹ này , Trương Sở Lăng dám khẳng định, nếu muốn luyện tập kỹ năng đổ xúc xắc này , không phải là người có tâm chí kiên định thì không có khả năng làm được .
Thấy thần sắc trên mặt của Trương Sở Lăng trở nên chăm chú hơn , trong lòng Cửu gia cũng thờ phào một hơi . Nếu như Trương Sở Lăng vẫn biểu hiện sự thoải mái , hắn cũng hoài nghi không biết trình độ của Trương Sở Lăng cao đến đâu nữa .
Khi Trương Sở Lăng nghiêm túc lắng nghe , Cửu gia lập tức đem chén đặt lên bàn . Tiếng chén chạm vào bàn vang lên . Âm thanh ma sát trong không khí đã khiến cho Trương Sở Lăng thêm một phần khó khăn khi nghe , loại phương pháp này chỉ có phong phạm cao thủ mới biểu hiện ra bên ngoài .
Khi cái chén được để chắc chắn lên bàn , Trương Sở Lăng chăm chú nhìn cái chén , đợi nửa ngày cũng không nói ra điểm của xúc xắc , nhất thời tất cả mọi người đều lo lắng nhìn Trương Sở Lăng , đồng thời nhìn Cửu gia với vẻ mặt bội phục .
Nguyên lai chỉ là một tên dựa vào vận khí nên mớia đoán đúng , còn tưởng rằng ngươi lợi hại , trong lòng mọi người đều có ý nghĩ như vậy , chính là Lâm Tịnh , bởi vì thần sắc nghiêm túc của Trương Sở Lăng mà khẩn trương hơn , hắn đúng là vẫn còn nghiệp dư a, kỹ thuật cho dù tốt, làm sao có thể so với loại người quanh năm suốt tháng đều ở sòng bạc như Cửu gia đây
"Ngươi vừa rồi không phải rất kiêu ngạo sao , bây giờ mau nói ra điểm đi ?" Thấy Trương Sở Lăng trầm mặc, mấy người to con bên cạnh Cửu gia cho rằng Trương Sở Lăng không nghe ra được xúc xắc có bao nhiêu điểm , không khỏi lớn tiếng nói .
Cửu gia cười cười, cũng không có ngăn cản bọn tiểu đệ lên tiếng , mà là nói với Trương Sở Lăng , "Vẫn muốn phục vụ viên mở chén sao ?"
Phục vụ viên nghe vậy, lập tức đi tới bên cạnh bàn , đưa tay chuẩn bị mở chén , dù sao Cửu giacũng là ông chủ của hắn , hắn cho dù đần độn , cũng quyết định bảo vệ cho tốt chén cơm của mình a .
"Chậm đã, Cửu gia, chúng ta nên thay đổi tiền cược một chút , ngươi xem hiện tại ta có một trăm năm mươi vạn , chúng ta liền đánh một trận định thắng thua đi , dù sao ngươi cũng dự định chỉ chơi có hai ván thôi mà ." Mắt thấy thay phục vụ viên chuẩn bị mở chén , Trương Sở Lăng đột nhiên lên tiếng nói.
Cửu gia nghe vậy ngẩn ra, lẽ nào đối phương nhìn ra được điểm gì ? Mà lúc này mấy tên to con lớn tiếng đều ngậm miệng lại , bọn họ quan sát thần tình của Trương Sở Lăng cùng Cửu gia , tình huống tựa hồ có điểm gì là lạ .
"Thế nào, Cửu gia sợ sao, nếu như sợ thì chúng ta vấn chơi tiếp năm mươi vạn đi ." Trương Sở Lăng thấy Cửu gia do dự chua quyết định , hắn khinh thường nói .
"Hảo, một trăm năm mươi vạn thì một trăm năm mươi vạn." Cửu gia cắn răng nói , kỳ thực cược nhiều tiền hay ít tiền đối với Cửu gia không quan trọng , chính là nếu như danh tiếng bị hạ thấp thì không tốt chút nào , do đó bị Trương Sở Lăng nói khích một câu , Cửu gia liền lập tức đáp ứng .
Thấy Cửu gia đáp ứng cược một trăm năm mươi vạn , Trương Sở Lăng nói với Lâm Tịnh ở bên cạnh , "Ngươi đi mở chén đi , nhớ kỹ không cần khẩn trương nha , nếu như ngươi khẩn trương có thể xúc xắc không phải là 3 ,5 ,6 , như ta sẽ thua đậm a ."
Nghe Trương Sở Lăng nói, tay của phục vụ viên đang chuản bị mở chén đành phải tức giận rút lại , thấy Cửu gia hướng bản thân gật đầu, hắn mới đi sang một bên , mà Lâm Tịnh thì kinh ngạc nhìn Trương Sở Lăng , sau khi xác định là bản thân không có nghe lầm , không thể làm gì khác hơn là mở cái chén để cổ vũ cho Trương Sở Lăng .
3 ,5 ,6 . Miệng của mấy tên to con la to lên , mà khuôn mặt của Cửu gia liền biến sắc
Cửu gia đã sử dụng tất cả kỹ xảo của bản thân , kết quả vẫn thua trong tay đối phương , hắn còn có thể làm gì được nữa đây ?
Lâm Tịnh lúc này hoàn toàn ngây dại , niềm vui bất ngờ này khiến cho nàng ngây như phỗng , đứng ở đó cầm nắp chén bất động , cái miệng anh đào nhỏ nhắn há thật to , một trăm năm mươi vạn a, chỉ đơn giản mở một cái , chính là một trăm năm mươi vạn a, chính là vừa rồi vẫn còn sợ vì mình khẩn trương mà động đến xúc xắc .
"Cửu gia, ngươi xem hiện tại ta có ba trăm vạn , trừ việc trả lại ngươi một trăm vạn , còn hai trăm vạn, ta nghĩ chừng đo cũng đủ trả tiền nợ cho phụ thân của Lâm Tịnh chứ ?" Trương Sở Lăng khẽ cười nói.
Cửu gia hai mắt vô thần gật gật đầu , lúc này hắn đã hoàn toàn mất hết ý chí chiến đấu , kỳ thực phụ thân Lâm Tịnh chỉ thiếu hắn có tám mươi vạn mà thôi , cho dù cộng với tiền lãi cũng chỉ có một trăm vạn , lúc này Trương Sở Lăng cho hắn hai trăm vạn, ngay cả tiền vốn ban đầu cũng dư rồi , hắn cũng không dám nhiều lời . Hắn hiện tại chỉ ước ao tên ôn thần Trương Sở Lăng này nhanh chóng rời khỏi sòng bạc của hắn , nếu không còn không biết bị hắn thắng bao nhiêu tiền nữa , dù sao lúc đầu mình cũng đã nói với Trương Sở Lăng nếu như hắn thằng thì có thể xuống phía dưới tiếp tục đánh bạc .
Thấy Trương Sở Lăng lại không có ý muốn xuống dưới đánh bạc tiếp , Cửu gia vạn phần vui vẻ, trong lòng hắn vừa rồi còn cân nhắc xem nếu Trương Sở Lăng muốn xuống dưới đánh bạc tiếp thì hắn phải nghĩ biện pháp mạnh mẽ giữ Trương Sở Lăng cũng Lâm Tịnh lại mới được , lúc này thấy Trương Sở Lăng đang muốn rời đi , hắn tự nhiên là cầu còn không được .
Cửu gia liền điện thoại , khoảng hai phút sau , giấy vay tiền của phụ thân Lâm Tịnh được mang đến gian phòng Trương Sở Lăng đang ngồi , Trương Sở Lăng cũng không có xem qua , trực tiếp đưa cho Lâm Tịnh .
Nhìn thấy tờ giấy vay tiền đã giày vò bản thân cả tháng nay , viền mắt Lâm Tịnh đỏ lên , vẻ mặt cảm kích nhìn Trương Sở Lăng , cũng không có lên tiếng .
Trương Sở Lăng vỗ vỗ vai Lâm, cũng có lên tiếng , mà là tiếp tục ôm bả vai nàng rời khỏi phòng giải trí .
"Cửu gia, muốn chúng ta ra tay không ?" Phía sau hai ngươi Trương Sở Lăng , một tên to con bên cạnh Cửu gia thể hiện động tác muốn giết người , nhưng chỉ thấy Cửu gia lắc đầu, trong mắt của hắn hiện lên một tia hung ác nham hiểm .