 |
|

18-07-2008, 12:12 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 6
Nhân trung chi long
Một hồi lâu sau, toà n thân hắn ngứa ngáy tê dại, tay chân cũng đã lạnh buốt, ngay lúc đó, hắn chợt nghe tiếng bước chân.
Tiếng bước chân rất nhẹ, Ä‘i rất cháºm, nhưng má»—i bước chừng như dẫm đạp trên cÆ¡ bắp má»i mòn cá»§a hắn. Là ai đây?
Là Tương Tư phu nhân? Hay lÃ ÄÆ°á»ng Thanh?
Vô luáºn là ai đến, hắn tuyệt không thể sống qua má»™t ngà y đẹp đẽ.
Ãnh nắng đã chan hòa khắp nÆ¡i.
Thần quang từ ngoà i ngõ chiếu và o, cái bóng cá»§a ngưá»i đó thon thả dà i thượt, phảng phất cá»§a má»™t nữ nhân.
Rồi hắn chung quy cÅ©ng thấy bà n chân ngưá»i đó.
Äôi chân mang già y xanh thêu hoa, bà n chân má»m mại thanh tú.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở phà o má»™t hÆ¡i dà i, cuối cùng đã nháºn ra ngưá»i đó là ai.
- “Chà ng đổi cách ngồi ghế từ hồi nà o váºyâ€. - Thanh âm cá»§a nà ng ta lúc đầu rất vui tai, hiện tại lại mang má»™t ý tứ chua ngoét như trái máºn xanh - “Sao mông cá»§a chà ng lại bị đánh sưng lên váºy?â€
Liá»…u Trưá»ng Nhai chỉ còn nước cưá»i khổ.
- Tôi nhá»› trước đây chà ng luôn thÃch sưng mặt sịa mà y là m phách, hiện tại mặt không sưng, mông thì lại sưng?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đột nhiên cưá»i nói :
- Mông ta tuy sưng, cũng không bự bằng của nà ng.
- “Hảo tiểu tá»â€. - Nà ng cÅ©ng cưá»i nói. - “Tá»›i giá» nà y mà còn dám ngang bướng cãi lý, không sợ tôi vả miệng chà ng sao?â€.
- “Ta biết nà ng chịu thuaâ€. - Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i tươi, - “Không quên rằng ta là chồng nà ng chứâ€.
Ngưá»i đến quả nhiên là Hồ Nguyệt Nhi.
Nà ng ôn tồn vuốt ve cằm Liá»…u Trưá»ng Nhai, mắt nhìn thẳng và o mắt hắn :
- Ông chồng tội nghiệp ơi, ai đã là m cho chà ng tới nông nỗi nà y, mau nói cho tôi nghe.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Nà ng chuẩn bị trả thù cho ta?
- “Tôi chuẩn bị cám Æ¡n nà ng taâ€. - Hồ Nguyệt Nhi đột nhiên véo mÅ©i hắn, - “Cám Æ¡n nà ng ta đã trừng trị con rùa khốn nà y cho tôi cái tá»™i không nghe lá»iâ€.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i khổ :
- Vợ mắng chá»i chồng, mắng sao cÅ©ng được, hai chữ con rùa đó, thiệt ngà n vạn lần không nên dùng chút nà o.
Hồ Nguyệt Nhi cắn môi, là m như tức giáºn nói :
- Tôi nếu tháºt sá»± giáºn, đã bắt chà ng đội nón xanh trên đầu rồi.
Nà ng nói nhiá»u hÆ¡n là giáºn, lại còn nhéo tai Liá»…u Trưá»ng Nhai, nói tiếp :
- Tôi há»i chà ng, chà ng Ä‘i lần nà y, có mặc y phục dà y không? Không. Có đòi má»™t thanh khoái Ä‘ao không? Không. Có chế ngá»± ÄÆ°á»ng Thanh không? Không. Có chiếu theo kế hoạch để hạ thá»§ không? CÅ©ng không.
Hồ Nguyệt Nhi đay nghiến :
- Tất cả những chuyện đó Ä‘á»u vì muốn có kết quả tốt cho chà ng, tại sao chà ng luôn luôn không nghe lá»i váºy?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Bởi vì ta là từ nhỠđã là má»™t hà i tỠương ngạnh, ngưá»i khác cho là chuyện đó ta không là m được, ta nhất định phải là m.
Hồ Nguyệt Nhi mỉa mai :
- Chà ng không những tưởng là mình ngon lắm, còn tưởng không ai bì được chà ng.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i nói :
- Bất cứ ra sao, nà ng muốn ta là m chuyện đó, cuối cùng ta đã hoà n thà nh rồi.
Hồ Nguyệt Nhi thốt :
- Hiện tại chà ng còn dám nói như váºy sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Tại sao lại không dám?
Hồ Nguyệt Nhi đáp :
- Tại sao chà ng không tới nhìn và o gương, coi coi mông mình sưng ra sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói nhẹ :
- Bị ngưá»i ta đánh và o mông là má»™t chuyện, hoà n thà nh nhiệm vụ là má»™t chuyện khác.
Hồ Nguyệt Nhi thốt :
- Không sai, chà ng Ä‘Ãch xác đã bẫy được con vịt, chỉ đáng tiếc là hiện tại nó đã bay mất.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Äâu có bay mất.
Hồ Nguyệt Nhi há»i :
- Không bay mất?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Bay mất chỉ là lông vịt, còn thịt vịt thì còn trên ngưá»i ta.
Hồ Nguyệt Nhi há»i :
- Ả kia mang đi chỉ là một cái hộp không?
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i nói :
- Bên trong chỉ là má»™t đôi vá»› thúi mà ta má»›i cởi bá».
Hồ Nguyệt Nhi ráng là m mặt nghiêm, nhưng cÅ©ng không tránh khá»i nở má»™t nụ cưá»i, đột nhiên hôn và o mặt Liá»…u Trưá»ng Nhai, thanh âm ôn nhu :
- Tôi biết chà ng là một nam nhân vĩ đại, tôi biết tôi không có cưới lầm chồng.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở dà i, thì thầm :
- Chừng như đà n ông tháºt sá»± không còn cách nà o khác ngoà i chuyện cố gắng thà nh công vượt bá»±c, nếu không sẽ phải bị bắt đội nón xanh trên đầu hoà i.
* * * * *
Dương quang rá»i từ cá»a sổ và o, chiếu trên ngá»±c Liá»…u Trưá»ng Nhai, mặt Hồ Nguyệt Nhi cÅ©ng Ä‘ang dán dÃnh và o ngá»±c Liá»…u Trưá»ng Nhai.
Bá»™ ngá»±c trần, tuy không rắn chắc lắm, nhưng cÅ©ng mang má»™t cảm giác vững và ng lạ thưá»ng, rất khó cho ngưá»i khác đánh giá đúng lá»±c lượng cá»§a hắn.
Hồ Nguyệt Nhi nhè nhẹ vuốt ve ngực hắn, thì thà o :
- Còn muốn không?
Liá»…u Trưá»ng Nhai không lắc đầu mà cÅ©ng không gáºt đầu, đơn giản không thể di chuyển.
Hồ Nguyệt Nhi cắn môi :
- Tôi chỉ mới chia tay với chà ng và i ngà y, chà ng đã đi theo nữ nhân khác.
“Äâu cóâ€. Liá»…u Trưá»ng Nhai vốn không muốn nói chuyện, nhưng mấy chuyện nà y không có cách nà o khác hÆ¡n ngoà i chối cãi.
Hồ Nguyệt Nhi không tin :
- Nếu không có, tại sao có ngưá»i đánh mông chà ng?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở dà i :
- Nếu có, là m sao nà ng ta có thể ngừng đánh mông ta?
Hồ Nguyệt Nhi còn chưa tin :
- Chà ng không động tâm dù gặp cả Tương Tư phu nhân?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Không.
Hồ Nguyệt Nhi lạnh lùng mỉa mai :
- Chỉ có ma quá»· má»›i tin lá»i nói cá»§a chà ng.
- Sao không tin chứ?
Hồ Nguyệt Nhi cay đắng thốt :
- Chà ng nếu không kiếm đà n bà , tại sao hiện tại như con gà đá thất tráºn, má»™t chút cÅ©ng không là m được.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i khổ, nói :
- Nà ng nghÄ© ta là loại ngưá»i gì chứ? Bá»™ tháºt là ngưá»i sắt sao?
Hắn thở dà i :
- Ta cÅ©ng có khi mệt má»i, có khi ta cÅ©ng phải nghỉ ngÆ¡i Ä‘i ngá»§ váºy.
Hồ Nguyệt Nhi cuối cùng cũng tin :
- Sao chà ng không nghỉ đi?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở dà i :
- Có nà ng nằm ở đây, là m sao ta nghỉ được.
Hồ Nguyệt Nhi ngồi dáºy, trừng mắt :
- Chà ng không muốn theo tôi đi à ?
- Ta không có ý nà y, nhưng nà ng nên vỠđi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói dịu dà ng :
- Má»™t khi Khổng Lan Quân Ä‘em cái há»™p đó vá», Long NgÅ© chắc chắn sẽ đến tìm ta.
Hồ Nguyệt Nhi há»i :
- Y có thể tìm đến nơi đây?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Ở đâu y cũng tìm ra.
Hồ Nguyệt Nhi do dự, cũng nghĩ rằng cái khách sạn nhỠnà y hoà n toà n không phải là một nơi rất an toà n.
- â€œÄÆ°á»£c, tôi Ä‘i vỠđâyâ€. - Nà ng đồng ý, - “Nhưng chà ng...â€
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Nà ng một khi yên ổn vỠtới nhà , ta chắc chắn sẽ nhanh chóng mang tin vui vỠtới.
Hồ Nguyệt Nhi há»i :
- Chà ng chắc chắn có thể đối phó Long Ngũ?
- “Ta không chắcâ€. - Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i đáp, - “Äối phó Tương Tư phu nhân, ta vốn cÅ©ng không có má»™t Ä‘iểm chắc chắnâ€.
Hồ Nguyệt Nhi cuối cùng cũng đi.
Trước khi rá»i khá»i nÆ¡i đó, cÅ©ng phải nhéo tai hắn, cảnh cáo ba lần :
- Nếu tôi nghe nói chà ng đi theo nữ nhân khác, sẽ để tâm chẻ mông chà ng ra thà nh tám miếng.
Äà n bà má»™t khi đã yêu thương đà n ông, tá»±u háºn tá»± biến mình thà nh má»™t sợi dây, cá»™t chân đà n ông.
Hiện tại Liá»…u Trưá»ng Nhai cuối cùng có thể thở ra thoải mái, hắn tháºt sá»± không phải là má»™t ngưá»i sắt, tháºt sá»± cần được ngÆ¡i nghỉ má»™t chút.
Hắn ngủ ngon.
Äến khi hắn thức dáºy, bên ngoà i cá»a sổ đã tối, hoà ng hôn buông phá»§ cả trước lẫn sau.
Gió thổi qua cá»a sổ, mùi rượu thÆ¡m ngà o ngạt.
ChÃnh thị hương rượu nữ nhi hồng, trong cái khách sạn nhá» nà y, vốn không thể có loại rượu đó.
Tròng mắt Liá»…u Trưá»ng Nhai chuyển đảo, đột nhiên thốt :
- Bằng hữu đang uống rượu bên ngoà i, xin cứ tự tiện và o đây, đừng quên mang theo rượu.
Bên ngoà i quả nhiên có ngưá»i gõ cá»a.
- Cá»a mở, xin cứ đẩy cá»a và o.
Cánh cá»a mở rá»™ng, má»™t ngưá»i tay trái ẳm hồ rượu, tay phải cầm hai cái chén bước và o, chÃnh là ngưá»i đã gặp bá»n Äá»— Thất.
- “Tại hạ Ngô Bất Khảâ€. - Gã ta cưá»i nói, - “đặc biệt và o bái phá»ng, biết các hạ Ä‘ang an giấc, vì váºy chỉ dám đứng bên ngoà i hâm rượuâ€.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nhìn gã má»™t cái, Ä‘iá»m đạm nói :
- Long NgÅ© gá»i ngươi đến tìm ta?
Ngô Bất Khả gáºt đầu cưá»i :
- Công tỠđang chỠLiễu tiên sinh ghé thăm.
Liá»…u Trưá»ng Nhai lạnh lùng nói :
- Chỉ tiếc hiện tại ta đứng cũng không đứng được, không có cách nà o đến gặp ông ta.
Ngô Bất Khả vẫn cưá»i nói :
- Công tá» biết có ngưá»i đã mạo phạm đắc tá»™i vá»›i Liá»…u tiên sinh, sở dÄ© váºy cho nên sai tại hạ mang má»™t váºt tá»›i đây, mong các hạ bá»›t giáºn.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Váºt gì, ở đâu?
Ngô Bất Khả quay đầu, hướng vá» ngoà i ngõ ra dấu, má»™t nữ nhân mỹ lệ kiêu sa như khổng tước, trong tay cầm cái bản gá»—, chầm cháºm bước và o.
Khổng Lan Quân.
Hiện tại nà ng không còn là má»™t con khổng tước kiêu ngạo, dòm giống như má»™t con gà đá thất tráºn, má»™t con gà mái.
Nà ng cúi đầu, vừa và o tá»›i, đưa cái bản gá»— cho Liá»…u Trưá»ng Nhai, dịu dà ng nói :
- Tôi đã lỡ đánh ngưá»i bằng cái bản nà y, đánh ba chục lần, hiện tại ngưá»i... ngưá»i cứ tá»± nhiên đánh lại tôi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nhìn nà ng, đột nhiên thở ra má»™t hÆ¡i dà i, thì thầm :
- Long NgÅ© công tá» quả tháºt là nhân trung chi long, không trách gì có nhiá»u ngưá»i ai ai cÅ©ng tá»± nguyện hy sinh cho ông ta.
* * * * *
Trong nhã thất đèn sáng nhu mỹ, lò than hồng phà hÆ¡i hâm hồ rượu, là m mùi hương tá»a tán xung quanh.
Ngưá»i đứng hâm rượu gần lò, chÃnh thị là trung niên nhân thần bà váºn thanh y bạch sam.
Long NgÅ© công tá» nằm dà i trên chiếc trưá»ng ká»· da báo, bế nhãn dưỡng thần.
Khà trá»i ấm cúng, ngá»n lá»a trong lò là m cho gian phòng cà ng nóng hÆ¡n, nhưng hai ngưá»i hoà n toà n không nghÄ© gì tá»›i cái nóng.
Chỉ có hai ngưá»i há», há» Ä‘ang chá» Liá»…u Trưá»ng Nhai.
Trên bà n có đủ thứ đồ ăn ngon, kê má»™t cái ghế tốt cho Liá»…u Trưá»ng Nhai.
Có thể ngồi đối diện vá»›i Long NgÅ© công tá» uống rượu, thiên hạ có bao nhiêu ngưá»i?
Bên ngoà i cá»a có tiếng lạo xạo, ngưá»i và o chÃnh là Mạnh Phi, nhã thất đương nhiên ở trong Mạnh Phi sÆ¡n trang.
- Ngưá»i đã đến.
“Má»i ngưá»i và oâ€. Long NgÅ© nhắm mắt.
Má»™t ngưá»i và o.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiến và o, Mạnh Phi láºp tức đóng cá»a.
Trung niên nhân váºn thanh y bạch sam chuyên tâm lo việc hâm rượu, không nhìn hắn má»™t lần.
Nhưng Long NgÅ© thì ngồi dáºy, trên khuôn mặt tái nhợt, đội nhiên nở má»™t nụ cưá»i hiếm thấy.
- “Ngươi không lãng phà thá»i gian chút nà oâ€, - y cưá»i nói, - “vá»›i võ công và trên ngưá»i đà n bà , ngươi hoà n toà n không lãng phà thá»i gianâ€.
Lá»i nói cá»§a y hiển nhiên chưa chấm dứt, vì váºy Liá»…u Trưá»ng Nhai để cho y nói.
Long Ngũ quả nhiên nói tiếp :
- Ai ai kể cả ta cũng không thể đối phó đà n bà , nghĩ không ra ngươi lại có khả năng đối phó.
Liá»…u Trưá»ng Nhai chưa mở miệng.
Hắn hiểu thấu ý tứ cá»§a Long NgÅ©, vá» phương diện nữ nhân, nam nhân thông thưá»ng không khẳng nháºn thất bại.
Long Ngũ nói :
- Lừa gạt cả Thu Hoà nh Ba lẫn Khổng Lan Quân không phải là chuyện dễ, ngươi lại là m được.
Liá»…u Trưá»ng Nhai chung quy mỉm cưá»i, thốt :
- Nhưng tôi là m váºy là vì ông.
Long NgÅ© nhìn hắn, đột nhiên cưá»i lá»›n nói :
- Chừng như ngươi không những thông minh, mà còn rất cẩn tháºn.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở dà i, nói :
- Tôi không thể không cẩn tháºn.
Long Ngũ thốt :
- Hiện tại đã bẫy được thá», ngươi sợ ta nấu ngươi luôn?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Äiểu táºn cung tà ng, thố tá» cẩu phanh, câu nói đó tôi hoà n toà n minh bạch.
Long Ngũ thốt :
- Nhưng ngươi không phải là loại chó săn thá», ngươi là má»™t ngưá»i rất hữu dụng, ta thưá»ng trá»ng dụng loại ngưá»i nà y.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở phà o, nói :
- Äa tạ.
Long Ngũ giơ tay :
- Ngồi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi đứng là hơn.
Long NgÅ© cưá»i nói :
- Hình như Khổng Lan Quân xuất thủ hơi nặng tay.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i khổ.
Long Ngũ thốt :
- Ngươi có muốn hai bà n tay đánh ngươi đó không?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Muốn.
Long NgÅ© Ä‘iá»m đạm nói :
- Äiá»u đó rất dá»… dà ng, ta láºp tức Ä‘em bá» hai bà n tay đó và o mâm, đưa cho ngươi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Nhưng tôi lại muốn hai bà n tay đó còn dÃnh trên ngưá»i nà ng ta.
Long Ngũ thốt :
- Äiá»u đó lại cà ng dá»… hÆ¡n, khi ngươi Ä‘i ra, cứ Ä‘em theo nà ng.
Liá»…u Trưá»ng Nhai lắc đầu nói :
- Tôi thÃch ăn trứng, nhưng không muốn Ä‘em theo con gà mái.
Long NgÅ© lần thứ hai cưá»i lá»›n, thốt :
- Váºy thì để ta bắt con gà bá» vô lồng cho ngươi, ngươi muốn ăn trứng, ngươi cứ tá»± tiện đến.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i khổ :
- Chỉ đáng tiếc là trứng không chỉ có xương mà còn có bản gỗ.
Long NgÅ© lần thứ ba cưá»i lá»›n.
Hôm nay tâm tình y hiển nhiên rất vui, cưá»i nhiá»u lần hÆ¡n má»i ngà y.
Äợi y cưá»i xong, Liá»…u Trưá»ng Nhai chầm cháºm nói :
- Ông hình như quên há»i tôi má»™t chuyện.
Long Ngũ thốt :
- Ta bất tất phải há»i, ta biết ngươi nhất định đắc thá»§.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Cái hộp đó không sai chút nà o?
Long Ngũ nhìn hắn chằm chằm, nói :
- Không sai chút nà o.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Ông thấy rõ chứ?
Long Ngũ đáp :
- Rất rõ.
Ãnh mắt hai ngưá»i đầy ý nghÄ©a, chừng như có Ä‘iểm kỳ quái, câu há»i cá»§a Liá»…u Trưá»ng Nhai coi bá»™ quá dư thừa.
Long NgÅ© vốn luôn luôn không phải là ngưá»i thÃch nói nhiá»u, nhưng tá»›i bây giá» vẫn chưa hiển lá»™ thần sắc mệt má»i không chịu được.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i nói :
- Cái hộp nếu không sai, bên trong chắc cũng không thể lầm.
Hắn chung quy lấy má»™t bá»c vải tÃm trong mình ra, trên bá»c thắt gút tinh xảo :
- Cái nà y tôi lấy ra từ trong hộp, vẫn còn niêm phong chưa đụng tới.
Long Ngũ thốt :
- Ta biết, thân thá»§ nà y chÃnh là do Tương tư kết.
Tương tư thắt gút, chắc chắn rất khó tháo gỡ.
Long NgÅ© tháºt ra chỉ dùng hai ngón nắm má»™t đầu gút, không biết lắc lắc nhẹ nhà ng ra sao, gỡ được gút ngay.
Y cưá»i nói :
- Gỡ được gút tương tư, chỉ có thể dùng phương pháp của ta.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Tôi cũng có một phương pháp.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi dùng gì?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Dùng kiếm!
Vô luáºn cái gút tương tư có rối ren tá»›i cỡ nà o, má»™t khi dùng kiếm cắt, cÅ©ng chắc chắn mở được.
Long NgÅ© lần thứ tư cưá»i lá»›n :
- Ngươi dùng phương pháp đó, chừng như quá trực tiếp, loại phương pháp tối triệt để.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tôi chỉ dùng loại nà y.
Long NgÅ© cưá»i nói :
- Phương pháp hữu hiệu, chỉ cần một cũng đủ rồi.
Trong tấm vải có má»™t cái túi lụa, mở túi lụa, lúc đó má»›i thấy má»™t bình bÃch ngá»c thúy lục.
Nhãn tình cá»§a Long NgÅ© sáng lên, trên khuôn mặt nhợt nhạt cÅ©ng biểu lá»™ nét á»ng hồng lạ thưá»ng.
Bình giải dược nà y thực không phải dễ lấy.
Vì cái bình nà y, cái giá y phải trả cÅ©ng quá nhiá»u.
Tá»›i bây giá», y giÆ¡ bà n tay ra cầm cái bình, bà n tay cá»§a y không khá»i run rẩy.
Ai biết được Liá»…u Trưá»ng Nhai lại xuất thá»§ nhanh như chá»›p, giáºt lấy cái bình, dùng hết sức liệng bình xuống sà n phòng, “rảng†má»™t tiếng, bình vỡ tan nát, giải dược lá»ng mà u hồng tươi rÆ¡i rải khắp nÆ¡i.
Mạnh Phi đứng ngay cá»a, thần sắc và ng khè hoảng sợ.
Long NgÅ© cÅ©ng không thể cầm được sắc mặt, động dung, trầm giá»ng thốt :
- Ngươi là m váºy nghÄ©a là sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai Ä‘iá»m đạm nói :
- Không có ý gì hết, chỉ bất quá, muốn coi sóc cho má»™t lão bản tốt như ông, tịnh không phải là má»™t chuyện dá»… dà ng, vì váºy tôi không muốn ông chết.
Long NgÅ© giáºn dữ :
- Ngươi nói cái gì? Ta không hiểu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Ông nên hiểu.
Long Ngũ nói :
- Ta thấy cái bình giải dược không phải là giả, đã ngá»i qua mùi.
Thuốc nước trong bình mà u hồng tươi trong suốt, bình đựng vỡ tan, láºp tức có mùi dị hương phảng phất.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tuy không giả, nhưng trong bình cũng nhất định có pha độc.
Long NgÅ© há»i :
- Sao ngươi dám chắc?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Bằng và o hai điểm.
Long Ngũ thốt :
- Nói đi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Chuyện nà y thá»±c chất thà nh công quá dá»… dà ng, quá thuáºn lợi.
Long Ngũ nói :
- Lý do nà y không đủ.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Tương Tư phu nhân mà tôi gặp, căn bản vốn là giả mạo.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi chưa bao giá» gặp qua nà ng, là m sao biết là tháºt là giả?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Da nà ng ta quá dà y, má»™t ngưá»i đà n bà thoa dầu máºt ong trên ngưá»i hà ng ngà y, da không thể dà y như váºy.
Long NgÅ© há»i :
- Bằng và o hai lý do đó?
Liá»…u Trưá»ng Nhai Ä‘iá»m đạm nói :
- Suy luáºn hợp lý, má»™t cÅ©ng đủ rồi, hà huống gì là hai?
Long NgÅ© đột nhiên ngáºm miệng, chừng như không thể chối cãi.
Bởi vì ngay lúc đó, chất giải dược hồng tươi trong suốt đó, đột nhiên biến thà nh mà u Ä‘en sì chết ngưá»i.
Có những loại độc khi gặp gió, dược lá»±c phát tát đột ngá»™t. Hiện tại ai cÅ©ng thấy trong cái bình giải dược đó, quả tháºt có pha chất độc, kịch độc.
Thần sắc Long NgÅ© xám ngoét, trừng mắt nhìn Liá»…u Trưá»ng Nhai chằm chằm, má»™t hồi lâu sau, chầm cháºm nói :
- Ta bình sanh chưa cám ơn ai lần nà o.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tôi tin như váºy.
Long Ngũ nói :
- Nhưng hiện tại ta không thể không cám ơn ngươi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tôi cÅ©ng không thể không nháºn.
Long Ngũ nói :
- Nhưng ta vẫn chưa minh bạch...
Liá»…u Trưá»ng Nhai ngắt lá»i y, nói :
- Ông nên biết, Thu Hoà nh Ba biết tôi đi là m chuyện nà y cho ông, tương kế tựu kế, cố ý nhượng cho tôi đắc thủ, lấy cái bình thuốc có độc đó vỠđể hạ độc ông.
Long Ngũ biến sắc nói :
- Nà ng... Tại sao nà ng lại nhất định muốn ta lá»t và o tỠđịa?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở dà i, nói :
- Tâm lý nữ nhân muốn gì, có ai đoán thấu được.
Long NgÅ© nhắm mắt, ra chiá»u mệt má»i, buồn bã vốn có thể là m mệt má»i.
Không biết y thất vá»ng bi thương cho y, hay là cho tương tư.
Liá»…u Trưá»ng Nhai đột nhiên há»i :
- Ông còn quên chưa há»i tôi má»™t chuyện.
Long NgÅ© cưá»i khổ :
- Tâm tình ta đang hỗn loạn, ngươi nói đi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tôi Ä‘i là m chuyện nà y cho ông, chỉ có bốn ngưá»i trong phòng nà y biết?
Long Ngũ đáp :
- Không sai.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Váºy là m sao Tương Tư phu nhân có thể biết được?
Long NgÅ© đột nhiên mở to mắt, mục quang biến thà nh bén nhá»n như mÅ©i Ä‘ao, mÅ©i Ä‘ao chằm chằm hướng vá» phÃa Mạnh Phi.
Sắc mặt Mạnh Phi và ng như nghệ.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Tôi bị ông cho ngưá»i đánh tÆ¡i tả, ai ai cÅ©ng nghÄ© tôi ghét ông tá»›i táºn xương tá»§y, nhưng Mạnh Phi lại biết ná»™i tình.
Long Ngũ đột nhiên nói :
- Không phải Mạnh Phi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Tại sao?
- Có Long NgÅ©, má»›i có Mạnh Phi. Hắn có được ngà y nay, cÅ©ng là nhá» ta, ta chết tuyệt không có lợi Ãch gì cho hắn.
Liá»…u Trưá»ng Nhai trầm tư, chung quy gáºt đầu :
- Tôi tin là váºy. Hắn phải biết trên thế gian tuyệt không có má»™t Long NgÅ© thứ hai.
Mạnh Phi đột nhiên quỳ xuống, quỳ xuống mà nước mắt lưng tròng.
Những giá»t lệ cảm kÃch, cảm kÃch Long NgÅ© tÃn nhiệm hắn.
Liá»…u Trưá»ng Nhai chầm cháºm nói tiếp :
- Không phải Mạnh Phi, thì là ai?
Long NgÅ© không hồi đáp, y không cần há»i.
Mục quang hai ngưá»i, đồng má»™t lượt nhìn chằm chằm và o mặt trung niên nhân váºn thanh y bạch sam.
* * * * *
Lá»a trong lò yếu á»›t, rượu đã ấm.
Trung niên nhân váºn thanh y bạch sam, đứng gần hồ rượu, chầm cháºm đổ rượu và o hồ.
Tay cá»§a lão rất vững chắc, không là m rá»›t má»™t giá»t rượu ra ngoà i.
Trên mặt lão không có biểu tình gì.
Trong Ä‘á»i cá»§a Liá»…u Trưá»ng Nhai, cÅ©ng chưa bao giá» thấy ai bình tÄ©nh trấn định như váºy.
Hắn không khá»i khâm phục ngưá»i nà y.
Long NgÅ© nhìn ngưá»i nà y, thần sắc phảng phất biến thà nh bi thương, hối tiếc bi thương cho ngưá»i nà y.
Liá»…u Trưá»ng Nhai không thể nhịn được, thở dà i :
- Tôi vốn không muốn nghi ngá» lão, chỉ đáng tiếc tôi không còn đưá»ng khác.
Trung niên váºn thanh y bạch sam để cái hồ rượu trên bà n, không nhìn hắn má»™t lần.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Nhưng biết bà máºt nà y, ngoà i Long NgÅ©, Mạnh Phi và tôi, chỉ còn có lão.
Trung niên váºn thanh y bạch sam chừng như không nghe hắn nói gì, dò thá» nhiệt độ rượu, rót rượu và o chén.
Rượu không rá»›t rÆ¡i má»™t giá»t.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Gã xa phu cÅ©ng biết tôi là m việc cho Long NgÅ©, bởi vì hắn vốn là ngưá»i thân tÃn cá»§a lão, có lẽ bà máºt nà y truyá»n qua cho gã ta để Ä‘em đến chá»— Tương Tư phu nhân, bởi vì lão phải luôn luôn ká» cáºn ngưá»i Long NgÅ©, đơn giản không có cÆ¡ há»™i.
Rượu đã đầy hai chén.
Trung niên váºn thanh y bạch sam đặt hồ rượu xuống, trên mặt hoà n toà n không có chút biểu tình gì.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Ngà y hôm đó lão đột nhiên xuất hiện ở nông xá, chỉ vì lão vốn muốn giết gã ta để diệt khẩu, vì váºy má»™t má»±c canh hắn, tìm cá»› để giết hắn.
Trung niên nhân váºn thanh y bạch sam không nói má»™t lá»i, phảng phất căn bản không cần phải biện bạch.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói tiếp :
- Vì váºy tôi nghÄ© kỹ, tiết lá»™ bà máºt nà y, trừ lão ra, tuyệt không còn ai khác.
Hắn thở dà i một tiếng, nói tiếp :
- Nhưng tôi tháºt sá»± nghÄ© không ra, má»™t ngưá»i như lão là m sao có thể bán đứng bằng hữu?
Long Ngũ đột nhiên nói :
- Lão không có bằng hữu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Ông không phải là bằng hữu của lão?
Long Ngũ đáp :
- Không phải.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Là ân nhân của lão?
Long Ngũ đáp :
- Không phải.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nghÄ© không ra :
- Nếu tất cả Ä‘á»u không phải, tại sao lão lại theo hầu ông?
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi biết lão là ai?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi không thể xác định được.
Long Ngũ thốt :
- Không nghe thấy gì sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Năm xưa có má»™t thiếu niên anh hùng, chÃn tuổi đã sát nhân, mưá»i sáu tuổi danh động võ lâm, hai mươi tuổi xuất đầu, trở thà nh chưởng môn phái Không Äá»™ng, má»™t trong thất đại kiếm phái, Ä‘ao pháp vô song, xứng danh thiên hạ đệ nhất Ä‘ao.
Long Ngũ nói :
- Ngươi không nhìn lầm, lão là Tần Hộ Hoa.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở ra má»™t tiếng, nói :
- Nhưng hiện tại lão cơ hồ đã thay đổi.
Long Ngũ nói :
- Ngươi nghÄ© không ra má»™t anh hùng danh tiếng vang vá»ng bao nhiêu năm, hiện tại lại biến thà nh má»™t nô tà i cá»§a ta?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thừa nháºn :
- Tôi nghĩ không ra, chỉ sợ không ai nghĩ ra.
Long Ngũ thốt :
- Trên thế gian nà y Ä‘Ãch xác chỉ có má»™t dạng ngưá»i có thể là m cho lão biến thà nh như váºy.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Dạng ngưá»i gì?
Long Ngũ đáp :
- Cừu nhân, cừu nhân của lão.
Liá»…u Trưá»ng Nhai ngạc nhiên :
- Ông là cừu nhân của lão?
Long NgÅ© gáºt đầu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai vẫn nghÄ© không ra.
Long Ngũ tiếp :
- Bình sinh lão chỉ bại có ba lần, mà cả ba lần Ä‘á»u bại dưới tay ta, lão láºp thệ phải giết ta, lại biết suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y tuyệt đối không có cách nà o thắng nổi ta.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Bởi vì ông cÅ©ng Ä‘ang ở mức thà nh thịnh, còn võ công cá»§a lão đã quá thá»i rồi.
Long Ngũ nói :
- CÅ©ng vì ta thắng lão ba lần đó, lần nà o cÅ©ng dùng thá»§ pháp khác nhau, sở dÄ© váºy cho nên lão hoà n toà n không hiểu thấu được nguồn gốc võ công cá»§a ta.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Trừ phi lão ngà y đêm ở sát ông, nghiên cứu ông, tìm phương pháp phát giác nhược điểm của ông, nếu không lão hoà n toà n vĩnh viễn không thể có cơ hội thắng ông.
Long Ngũ thốt :
- Không sai.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Ông lại hứa với lão, cho lão đi với ông?
Long NgÅ© cưá»i nói :
- Chuyện nà y tá»±u chung là má»™t sá»± kÃch thÃch không thể so sánh được, sá»± kÃch thÃch cÅ©ng chÃnh thị là lạc thú không thể so sánh được.
Trừ chuyện uy hiếp sinh mệnh ra, trên thế gian nà y chuyện gì có thể kÃch thÃch Long NgÅ© quả tháºt không nhiá»u.
Long Ngũ lại nói :
- Nhưng ta cÅ©ng có má»™t Ä‘iá»u kiện.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Äiá»u kiện cá»§a ông là muốn lão là m nô tà i cho ông?
Long NgÅ© gáºt đầu, cưá»i :
- Có thể bắt Tần Hộ Hoa là m nô tà i, không phải là một chuyện không thể tưởng tượng được sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Cho nên ông nghĩ đó cũng là một lạc thú.
Long Ngũ tiếp :
- Hà huống, khi lão chưa thể xuất thá»§, lão nhất định dùng táºn lá»±c bảo vệ sá»± an toà n cá»§a ta, không muốn để ta bị ai khác hại.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở dà i, nói :
- Nhưng vô luáºn thế nà o, ông đừng nên để lão biết bà máºt nà y.
Long Ngũ nói :
- Bất cứ bà máºt gì ta cÅ©ng không che giấu lão, vì ta tin lão, lão vốn không phải là má»™t tiểu nhân thÃch tiết lá»™ bà máºt cá»§a ngưá»i.
Ngưá»i có thể hoà n toà n tÃn nhiệm má»™t bằng hữu không phải nhiá»u, có thể hoà n toà n tÃn nhiệm má»™t kẻ thù lại là má»™t chuyện không thể tưởng tượng được.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Long NgÅ© quả tháºt không hổ danh Long NgÅ©, chỉ tiếc chuyện nà y ông nhìn lầm ngưá»i.
Long NgÅ© thở dà i, cưá»i khổ :
- Má»—i ngưá»i ai cÅ©ng không thể tránh khá»i lầm lẫn, có lẽ ta đánh giá lão quá cao, đánh giá ngươi quá thấp.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i nhẹ, nói :
- Chừng như lão cũng đánh giá tôi quá thấp.
Long Ngũ nói :
- Ngoà i ta ra, lão vốn không thèm ghé mắt nhìn cả thế gian.
Tần Há»™ Hoa thốt nhiên ngẩng đầu, trên mặt tuy không có biểu tình gì, ánh mắt lại hiển lá»™ phong mang khiếp ngưá»i, nói từng chữ :
- Ông tin lá»i cá»§a ngưá»i nà y?
Long Ngũ đáp :
- Ta không thể không tin.
Tần Hộ Hoa thốt :
- Tốt, rất tốt.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi không chuẩn bị xuất thủ sao?
Tần Há»™ Hoa chầm cháºm nói :
- Ta đã cẩn trá»ng quan sát ông bốn năm nay, từng cá» chỉ từng hà nh động cá»§a ông, ta hoà n toà n không sót má»™t chút.
Long Ngũ thốt :
- Ta biết.
Tần Hộ Hoa nói :
- Ông quả tháºt là má»™t ngưá»i rất khó để thấu hiểu, bởi vì ông căn bản vốn cho ngưá»i ta rất Ãt cÆ¡ há»™i, ông rất Ãt khi dá»i động.
Long NgÅ© Ä‘iá»m đạm nói :
- Bất động tắc dĩ, nhất động kinh nhân, tĩnh như núi, động như lưu tinh.
Tần Há»™ Hoa đứng yên má»™t chá»—, trầm ổn trì trá»ng cÅ©ng như núi, chầm cháºm nói :
- Khi ta quá tuổi thanh niên, võ công Ä‘Ãch xác đã quá thá»i, hiện tại không thể thắng ông, cÆ¡ há»™i sau nà y lại cà ng Ãt.
Long Ngũ thốt :
- Cho nên ngươi vốn chuẩn bị xuất thủ?
Tần Hộ Hoa đáp :
- Không sai.
Long Ngũ thốt :
- Tốt, rất tốt.
Tần Hộ Hoa nói :
- Lần nà y là tráºn chiến thứ tư giữa ta và ông, cÅ©ng nhất định là tráºn chiến cuối cùng, có thể giao thá»§ vá»›i Long NgÅ© bốn lần, vô luáºn thắng hay bại, ta có chết cÅ©ng không hối tiếc.
Long Ngũ thở dà i, nói :
- Ta không có ý muốn giết ngươi, nhưng chuyện nà y...
Tần Há»™ Hoa chầm cháºm nói :
- Lần nà y nếu ta bại, cũng không có ý định sống.
Long Ngũ thốt :
- Tốt, lấy đao của ngươi ra.
Tần Hộ Hoa nói :
- Äao pháp cá»§a ta biến hóa, ông đã hiểu thấu như chỉ chưởng, ta dùng Ä‘ao chắc chắn không thể thắng ông.
Long NgÅ© há»i :
- Váºy ngươi dùng gì?
Tần Há»™ Hoa Ä‘iá»m đạm đáp :
- Thiên hạ vạn váºt, tại ngã thá»§ lý, không phải không thể thà nh vÅ© khà sát nhân sao?
Long NgÅ© cưá»i, nói :
- Có thể giao thủ bốn lần với ngươi, bình sanh cũng là chuyện khoái nhất của ta.
Tiếng cưá»i cá»§a y đột nhiên đình đốn.
Cả căn phòng đột nhiên biến thà nh im lặng chết ngưá»i, tháºm chà tiếng hô hấp cÅ©ng khó có thể nghe.
Gió thổi ngoà i cá»a sổ, hoà ng cúc lẫn ngân hạnh, hoà ng cúc im lặng, ngân hạnh chừng như thở dà i.
Khà trá»i trá»ng thu trong là nh phảng phất đột nhiên cô Ä‘á»ng sá»± khô héo cá»§a mùa đông khắc nghiệt.
Tần Hộ Hoa nhìn Long Ngũ đăm đăm, tròng mắt co thắt, gân xanh nổi gồ, hiển nhiên ngưng tụ khà lực toà n thân, chuẩn bị đặt tất cả lên một ván bạc.
Vô luáºn ai cÅ©ng thấy được, má»™t khi lão xuất thá»§, nhất định sẽ thạch phá thiên kinh.
Ai biết được lão lại chỉ dùng hai ngón tay, cầm đôi đũa, há»i hợt đâm vá» phÃa Long NgÅ©.
Lão chuẩn bị đả hổ chi lá»±c, khi xuất thá»§, lại giống như xá» má»™t sợi chỉ má»ng manh và o cây kim.
Nhưng thần tình Long NgÅ© lại lá»™ vẻ ngưng trá»ng, đôi đũa há»i hợt đó, trong mắt y chừng như còn nặng hÆ¡n cả Thái SÆ¡n.
Y cũng cầm lấy một đôi đũa, tà tà điểm tới.
Hai ngưá»i chỉ cách nhau cái mặt bà n, Long NgÅ© tháºm chà không đứng dáºy.
Äôi đũa cá»§a hai ngưá»i phiêu hốt qua lại, biến hóa tuy nhanh nhẹn, không khá»i cÆ¡ hồ cảnh trẻ nÃt chÆ¡i đùa.
Nhưng Liá»…u Trưá»ng Nhai thấy rõ đây không phải là trò chÆ¡i con nÃt.
Hai đôi đũa biến hóa diệu kỳ, không thể hình dung được, gần như là rải lúa ngoà i đồng, hữu hình luyện thà nh vô hình, trong mỗi biến hóa, bao hà m vô số biến hóa khác, mỗi lần đâm tới, hà m ẩn một lực lượng đả thạch khai sơn.
Tráºn chiến nà y trong mắt kẻ khác hoà n toà n không có gì hung hiểm, nhưng Liá»…u Trưá»ng Nhai thì kinh tâm động phách, tâm trì thần phi.
Tần Hộ Hoa quả không hổ danh là thiên hạ đệ nhất đao.
Long Ngũ là một kỳ nhân trong chốn võ lâm cả trăm năm mới thấy một, tuyệt kỹ kinh tà i, đáng được coi là vô song.
Äá»™t nhiên, hai đôi đũa phiêu hốt lưu động bá»—ng dÃnh và o nhau.
Trên mặt hai ngưá»i thần sắc ngưng trá»ng, cạn má»™t tuần trà , trên trán xuất Ä‘á»ng mồ hôi há»™t.
Liá»…u Trưá»ng Nhai chợt phát giát cái trưá»ng ká»· Long NgÅ© Ä‘ang ngồi đã bị lún xuống ná»n, hai chân cá»§a Tần Há»™ Hoa cÅ©ng lún sâu và o sà n đá.
Hai ngưá»i hiển nhiên sá» dụng toà n bá»™ ná»™i lá»±c, không ai có thể tưởng tượng há» có thứ ná»™i lá»±c ghê gá»›m như váºy.
Nhưng hai đôi đũa trong tay há», vốn trước đó cứng nhá»n, hiện tại lại biến thà nh nhu nhuyá»…n.
Äôi đũa trong tay Tần Há»™ Hoa, đột nhiên má»m như cá»ng bún, mồ hôi trên mặt rá»›t xuống bà n như mưa, thình lình triệt thá»§, toà n thân bắn vá» phÃa sau, “ầm†má»™t tiếng, tống thẳng và o tưá»ng.
Tưá»ng là m bằng gạch đá bị thân hình lão là m thá»§ng má»™t lá»— lá»›n.
Lão ngã xuống, máu láºp tức trà o ra từ khóe miệng, hô hấp cÆ¡ hồ đình đốn.
Long NgÅ© cÅ©ng ngả mình trên trưá»ng ká»·, nhắm mắt, thần thái trắng nhợt, ra chiá»u mệt má»i yếu á»›t.
Ngay sát na đó, Liá»…u Trưá»ng Nhai xuất thá»§.
Tay của hắn xuất một trảo hư không, đột nhiên trầm hạ, nhanh như chớp chụp lấy cổ tay Long Ngũ.
Long Ngũ biến sắc, nhưng vẫn không mở mắt.
Mạnh Phi cÅ©ng thất sắc, muốn chạy thoát thân qua cái lá»— trên tưá»ng, nhưng bên ngoà i đột nhiên xuất hiện má»™t ngưá»i, tống má»™t quyá»n và o mặt Mạnh Phi, bắn văng trở lại.
Hùng Sư Lam Thiên Mãnh.
Má»™t quyá»n hạ được Mạnh Phi, uy nghi đó dÄ© nhiên là Lam Thiên Mãnh.
Trên khuôn mặt tái nhợt của Long Ngũ, hoà n toà n không còn một chút máu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nắm cổ tay y, nhanh như chá»›p Ä‘iểm mưá»i ba huyệt đạo trên ngưá»i y.
Long Ngũ nhắm mắt, đột nhiên than thở :
- Ta vốn không chỉ đánh giá ngươi quá thấp, mà còn lãnh hội ngươi một cách sai lầm.
Liá»…u Trưá»ng Nhai Ä‘iá»m đạm thốt :
- Má»—i ngưá»i không thể tránh khá»i sai lầm, ông cÅ©ng là ngưá»i.
Long NgÅ© há»i :
- Ta cũng nghi lầm Tần Hộ Hoa sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Có lẽ đó là lỗi lầm tai hại nhất của ông.
Long Ngũ thốt :
- Ngươi biết lão là ai, cũng biết lão không thể để cho ta bị ai hại, cho nên ngươi muốn ta ngã, nhất định phải trừ khỠlão trước.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Tôi đối với lão có một điểm cố kỵ, nhưng cố kỵ nhất vẫn là ông.
Long Ngũ thốt :
- Cho nên ngươi cũng muốn dùng tay lão, tiêu hao thực lực của ta.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Bạng duáºt tương tranh, ngư ông đắc lợi, tôi vốn dùng kế nhất thạch nhị Ä‘iểu.
Long NgÅ© há»i :
- BỠđộc trong thuốc, cũng do ngươi là m?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Vì tôi không muốn bị ngưá»i khác lợi dụng, không muốn là m công cụ cá»§a Thu Hoà nh Ba, tôi muốn chÃnh tay tôi bắt sống con thần long.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi không là thủ hạ của Thu Hoà nh Ba sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Không phải.
Long NgÅ© lại há»i :
- Chúng ta có cừu thù?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Không có.
Long NgÅ© há»i :
- Váºy ngươi vì cái gì?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi nháºn lá»i á»§y thác cá»§a Hồ Lá»±c Hồ lão thái gia, phải bắt trói ông để quy án.
Long NgÅ© há»i :
- Ta đã phạm tội gì?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Ông nên tự biết.
Long NgÅ© thở dà i, mắt nhắm, miệng cÅ©ng ngáºm.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Bá»™ đầu từ nam chà bắc sáu mươi ba tỉnh, ai ai cÅ©ng muốn bắt ông, nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u biết muốn đối phó vá»›i ông không phải là chuyện dá»…, tôi cÅ©ng hoà n toà n không chắc chắn, cho nên tôi nhất định phải là m cho ông tin tôi, cho nên tôi phải xuất thá»§ cứu ông.
Long Ngũ lạnh lùng thốt :
- Ngươi nói nhiá»u rồi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Ông không muốn nghe nữa?
Long NgÅ© cưá»i lạnh.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Chừng như ông không còn muốn nhìn thấy tôi nữa.
Lam Thiên Mãnh đột nhiên nói :
- Ngưá»i y không muốn thấy là ta, không phải là ngươi.
Long Ngũ thốt :
- Không sai, loại tiểu nhân thấy lợi quên nghĩa như ngươi, ta chỉ sợ nhìn thấy là m bẩn mắt ta.
Lam Thiên Mãnh thở dà i :
- Ngươi sai rồi, ta hạ thủ, hoà n toà n không phải vì kiến lợi vong nghĩa, mà là vì đại nghĩa diệt thân.
Long NgÅ© không nhịn được, há»i :
- Ngươi cÅ©ng là ngưá»i cá»§a Hồ Lá»±c?
Lam Thiên Mãnh gáºt đầu, nhìn sang Liá»…u Trưá»ng Nhai :
- Ngươi không nghĩ ra sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai tháºt sá»± nghÄ© không ra.
Lam Thiên Mãnh nói :
- Nhưng ta thì lại biết lai lịch của ngươi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Ngươi đã biết ngay từ đầu?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Trước khi ngươi đến, Hồ Lực kêu ta chiếu cố ngươi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i khổ :
- Ngươi quả tháºt chiếu cố ta rất tốt.
Lam Thiên Mãnh thở dà i :
- Trước đây ta xuất thá»§ đánh ngươi, tháºt có hÆ¡i nặng tay, nhưng đó là vì bất đắc dÄ©, vì ta cÅ©ng tuyệt không thể để y hoà i nghi, ta tin ngươi nhất định thông cảm ná»—i khổ cá»§a ta.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Ta đương nhiên minh bạch.
Lam Thiên Mãnh tươi cưá»i :
- Ta biết ngươi nhất định không trách ta.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Ta không trách ngươi.
Hắn cưá»i cưá»i giÆ¡ tay ra :
- Chúng ta vốn là ngưá»i má»™t nhà , tất cả cÅ©ng vì công sá»±, ngươi cho dù đánh ta lần nữa, cÅ©ng không quan hệ gì, chúng ta vẫn là bằng hữu.
Lam Thiên Mãnh cưá»i nói :
- Tốt, ta lại có thêm một bằng hữu.
Lão cÅ©ng cưá»i tươi giÆ¡ tay ra, bắt lấy tay Liá»…u Trưá»ng Nhai, lúc đó nụ cưá»i cá»§a lão chợt tắt ngóm, mặt mà y đột nhiên méo mó, lão cÅ©ng nghe tiếng xương gãy răng rắc. Chỉ trong má»™t chá»›p mắt, Liá»…u Trưá»ng Nhai đã vặn gãy xương cổ tay cá»§a lão, nắm tay đấm mạnh và o sống mÅ©i cá»§a lão.
Äây không phải hoà n toà n là vì lão không cảnh giá»›i mà còn vì thá»§ pháp cá»§a Liá»…u Trưá»ng Nhai quá xảo diệu, xuất thá»§ quá nhanh.
Ngưá»i lão hùng sư bị thiết quyá»n đấm má»™t cái, lảo đảo ngã bệch xuống đất.
Liá»…u Trưá»ng Nhai chưa dừng tay, đấm liên tục lên ngá»±c lên vai lão, trên mặt vẫn cưá»i tươi, nói :
- Ngươi đánh ta, ta không trách ngươi, ta đánh ngươi, ngươi nhất định cũng không trách ta, cho dù ta có đánh ngươi mạnh hơn, ta biết ngươi nhất định không để tâm.
Lam Thiên Mãnh không thể cãi lại.
Lão nhất định phải dụng lá»±c nghiến răng, cố không rên la má»™t tiếng, lúc lão đánh Liá»…u Trưá»ng Nhai, Liá»…u Trưá»ng Nhai không má»™t lần van xin rên rỉ.
Long NgÅ© mắt tuy nhắm, nhưng khóe miệng không thể giấu được nụ cưá»i.
Y không những là bằng hữu, còn là ân nhân của Lam Thiên Mãnh, Lam Thiên Mãnh lại bán đứng y.
Thấy lợi quên tình, ngưá»i ân tương thù báo, nhất định phải chịu trừng phạt.
Hiện tại Lam Thiên Mãnh đã chịu trừng phạt.
Liá»…u Trưá»ng Nhai đấm lên ngưá»i Lam Thiên Mãnh, không khác gì Long NgÅ© Ä‘ang đấm.
Trong phòng chỉ còn nghe hơi thở hổn hển.
Khi Liá»…u Trưá»ng Nhai dừng tay, Lam Thiên Mãnh không còn là hùng sư, mà bị đánh giống như má»™t con chó dại.
- “Ai nợ tôi, tôi đã thu hồiâ€. - Liá»…u Trưá»ng Nhai nhẹ nhà ng xoa xoa nắm đấm, trong mắt phát ra những tia sáng kỳ lạ, - “Tôi nợ ai, hiện tại cÅ©ng đã hoà n trảâ€.
Long NgÅ© đột nhiên há»i :
- Ngươi nợ ai?
Liá»…u Trưá»ng Nhai Ä‘iá»m đạm đáp :
- Bất cứ ai sống trên thế gian nà y, má»™t khi còn sống, nhất định tiếp thụ qua ân huệ cá»§a ngưá»i khác.
Long Ngũ thốt :
- á»’?
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Ông cÅ©ng váºy, ông phải ăn, cần ngưá»i khác trồng lúa đãi gạo cho ông, ông lúc sinh ra, cÅ©ng có ngưá»i đỡ đẻ, nếu không nhỠân huệ cá»§a ngưá»i khác, ông không sống đến ngà y nay, căn bản không ai sống được tá»›i má»™t ngà y.
Long Ngũ thốt :
- Cho nên má»—i ngưá»i Ä‘á»u có mang má»™t tá» giấy nợ.
Liá»…u Trưá»ng Nhai gáºt đầu.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi trả được nợ chưa?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tá» nợ nà y đương nhiên rất khó trả hết, chỉ bất quá, trong cuá»™c sống, nếu có thể là m nhiá»u chuyện tốt cho thế nhân, cÅ©ng có thể coi như là gạch bá» tá» nợ đó.
Long NgÅ© cưá»i lạnh.
Liá»…u Trưá»ng Nhai đột nhiên há»i :
- Ông biết Hồ Lực muốn gặp ông từ rất lâu không?
Long NgÅ© cưá»i lạnh đáp :
- Ta muốn gặp ông ta, cũng không chỉ mới một ngà y.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở dà i :
- Cả hai quả tháºt là ngưá»i khó gặp được, má»™t ngà y gặp mặt nhau, quả không phải dá»… dà ng.
Hắn thở dà i.
Bởi vì tâm lý hắn quả tháºt rất Ä‘a cảm.
Long Ngũ nhắm mắt, cũng thở dà i :
- Ta cÅ©ng tÃnh ra không sá»›m thì muá»™n có má»™t ngà y ta và ông ta sẽ gặp mặt, nhưng không nghÄ© được là trong trưá»ng hợp như vầy.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Thế gian vốn có nhiá»u chuyện nhiá»u ngưá»i không nghÄ© ra được.
Hắn kéo Long NgÅ© dáºy :
- Ông cÅ©ng nghÄ© không ra, vì ông tịnh không phải là thần long tháºt sá»±, ông bất quá cÅ©ng là má»™t ngưá»i bình thưá»ng.
|

18-07-2008, 12:13 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 7
Không thủ cầm long
Hồ Lá»±c đương nhiên cÅ©ng là ngưá»i.
Nhưng lão là má»™t ngưá»i rất phi thưá»ng, trong Ä‘á»i lão, Ä‘Ãch xác đã là m không biết bao nhiêu chuyện phi thưá»ng.
Khi lão má»›i nháºp giang hồ, có nhiá»u ngưá»i gá»i lão là “hồ lyâ€.
Nhưng ngoà i cơ trà giảo hoạt của con hồ ly ra, lão cũng có sự nhẫn nại chịu đựng của con lạc đà , sự khắc khổ của con trâu cà y, nét săn mồi mãnh liệt của con chim ưng, nét mẫn tiệp của con bồ câu, nét sắc bén của đao kiếm.
Chỉ tiếc rằng lão đã già .
Mục lá»±c cá»§a lão đã má», bắp thịt nhão nhẹt, phản ứng trì độn, hÆ¡n nữa lại mang bệnh phong thấp kinh niên trầm trá»ng, đã nhiá»u năm bệnh hoạn triá»n miên, muốn đứng cÅ©ng không nổi.
May mắn cho tá»›i nay lão vẫn được tôn kÃnh như xưa.
Công đưá»ng cổ kÃnh, rá»™ng rãi cao ráo, luôn luôn ẩn tà ng ý tứ tối tăm ảm đạm.
Bà n ghế cÅ©ng cổ kÃnh, mà u sÆ¡n cÅ©ng từ từ tiêu thoái, gió thổi tá»›i lui, bụi bặm trên trần bị gió quét, rÆ¡i xuống mình khách nhân.
Hiện tại gió đang thổi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai phá»§i bụi trên mình Long NgÅ©, Long NgÅ© thì thầm :
- NÆ¡i đây đáng lẽ cần được quét dá»n.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i, nói :
- Tôi không chú ý lắm, có ngưá»i số mệnh bắt phải Ä‘u tá»›i đưa lui dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a bụi bặm.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi là loại ngưá»i đó?
Liá»…u Trưá»ng Nhai gáºt đầu, thốt :
- Nhưng ông không phải, Hồ lão gia cũng không phải.
Long Ngũ lạnh lùng nói :
- Ngươi nhất định phải so sánh ta với lão?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Vì các ông vốn cùng má»™t kiểu, trá»i sinh tá»±u thị cao cao tại thượng.
Long NgÅ© ngáºm miệng.
Äại sảnh khôi phục sá»± im lặng, gió thổi tạt và o giấy bao cá»a sổ, giống như tiếng lá rÆ¡i.
Thu gần tà n, sắp tới lúc tuyết rơi.
- Lão gia tỠcó ở đây không?
- “Có†- Lão gia Ä‘inh mở cá»a trả lá»i - “Các ngươi cứ và o trong sảnh đưá»ng, ta Ä‘i thông báoâ€.
Lão gia Ä‘inh đầu bạc trắng, da mặt nhăn nheo, so tuổi tác và bá»™ mặt đầy thẹo Ä‘ao chém chắc cÅ©ng là má»™t bằng hữu cùng và o sinh ra tá» vá»›i Hồ Lá»±c đó giá».
Cho nên dù lão nói chuyện không khách khÃ, Liá»…u Trưá»ng Nhai cÅ©ng không để tâm, và o đại sảnh ngồi chá», chá» rất lâu.
Hồ Nguyệt Nhi?
Nà ng chắc phải biết Liá»…u Trưá»ng Nhai tá»›i, tại sao lại không ra?
Liá»…u Trưá»ng Nhai không há»i, không có ai để há»i.
NÆ¡i nà y hắn má»›i đến có hai lần, hai lần cá»™ng lại chỉ gặp ba ngưá»i - Hồ Lá»±c, Hồ Nguyệt Nhi, và lão gia Ä‘inh mở cá»a hồi nãy.
Nhưng nếu ai cho rằng chá»— nà y vô ra tá»± do, thì lầm, mà còn lầm chết ngưá»i!
“Chết ngưá»iâ€, ý tứ nói vá» cái mạng cá»§a ngưá»i đó.
Hồ lão gia tá» xuất đạo mấy chục năm, giang hồ hắc đạo, bị lão bắt không biết bao nhiêu ngưá»i.
Kẻ thù muốn lấy mạng lão, không biết bao nhiêu mà kể, bao gồm những kẻ dám tìm tới đây.
Ngưá»i có đến, luôn luôn không có má»™t mạng sống sót Ä‘i ra.
Ãnh trăng đã chìm dần phương tây, trong đại sảnh cà ng thêm âm u.
Hồ lão gia tỠvẫn chưa lộ diện.
Long NgÅ© không nhịn được, cưá»i lạnh :
- Chừng như lão có giá cÅ©ng không Ãt.
Liá»…u Trưá»ng Nhai Ä‘iá»m đạm nói :
- Äại nhân có giá, tịnh không chỉ có má»™t mình ông.
Hắn cưá»i cưá»i :
- Hà huống, nếu tôi là ông, tôi nhất định không bồn chồn gặp mặt lão sớm.
Long NgÅ© há»i :
- Lão không gấp gáp muốn gặp ta sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Lão không bao giỠgấp gáp.
Long Ngũ thốt :
- Bởi vì ta bây giỠnhư con cá nằm trong lưới?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Nhưng trong mắt lão, ông vẫn còn là một con độc long.
Long Ngũ thốt :
- á»’?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói tiếp :
- Lão là má»™t ngưá»i tháºn trá»ng, nếu không há»i rõ rà ng, tuyệt không đến gặp con độc long nà y.
Long NgÅ© há»i :
- Tại sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Trước tiên há»i con độc long có tháºt sá»± biến thà nh con cá hay không, rồi cÅ©ng phải há»i con cá có còn lợi thế hay không.
Long NgÅ© há»i :
- Há»i ai?
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i lại :
- Ai thấu hiểu ông nhất? Ai rà nh chuyện nà y nhất?
Long Ngũ thốt :
- Lam Thiên Mãnh?
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i.
Long NgÅ© há»i :
- Lão cũng đã đến?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi nghĩ lão vừa đến.
Ngay lúc đó, má»™t thanh âm già cả tươi cưá»i nói :
- Xin lỗi vô cùng, bắt ngươi phải chỠlâu.
* * * * *
Äại sảnh dà i khoan khoát, mà n trướng phá»§ trên vòm tò vò, những cái vòm đó chia đại sảnh ra thà nh năm phần.
Bá»n Liá»…u Trưá»ng Nhai Ä‘ang ở ngoại sảnh ngoà i cùng, thanh âm vá»ng ra từ cái vòm cuối cùng.
Má»™t lão nhân tiá»u tụy khô héo, khoác áo hồ cừu, ngồi trên má»™t cái xe đẩy to lá»›n.
Ngưá»i đẩy xe chÃnh là lão gia Ä‘inh mở cổng hồi nãy và Lam Thiên Mãnh.
Vừa lúc đó, nghe “cách†má»™t tiếng, trên bốn cái vòm đồng thá»i hạ xuống bốn cái lưới sắt, Hồ lão gia tá» cùng bá»n Liá»…u Trưá»ng Nhai hoà n toà n bị cách Ä‘oạn.
Lưới sắt thô dà y như cánh tay ngưá»i, chẳng khác nà o thiên quân vạn mã, nhất thá»i khó có thể xuyên phá.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tuyệt không ngạc nhiên, lần đầu tiên hắn tá»›i, cÅ©ng đã thấy qua, ngưá»i kinh ngạc là Long NgÅ©.
Tá»›i bây giá», y má»›i tin Hồ Lá»±c rất tháºn trá»ng, tháºt không ai bì được.
Liá»…u Trưá»ng Nhai đứng dáºy, vòng tay tươi cưá»i :
- Lão gia tá» vẫn khá»e chứ?
Hồ Lá»±c nhÃu mà y tươi cưá»i, đáp :
- Ta rất khá»e, ngươi cÅ©ng rất khá»e, tất cả chúng ta Ä‘á»u khá»e.
Hồ Lực nhìn Long Ngũ, nói tiếp :
- Lưới trá»i lồng lá»™ng, má»™t con kiến cÅ©ng không lá»t, ta biết trước sau gì y cÅ©ng có ngà y hôm nay.
Lão tươi cưá»i nhìn sang Liá»…u Trưá»ng Nhai :
- Ta không nhìn lầm ngươi, ta biết ngươi quyết không là m ta thất vá»ng.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nhìn Lam Thiên Mãnh :
- Sự tình từ đầu đến đuôi, ngươi đã kể cho lão gia tỠnghe?
Lam Thiên Mãnh xoa xoa tay trên những vết trầy trụa trên mặt, cưá»i khổ nói :
- Ngươi xuất thủ quá nặng tay. Ta chỉ sợ không nói được.
Hồ Lá»±c cưá»i lá»›n :
- Hiện tại hai ngươi ân Ä‘á»n oán trả đủ rồi, không ai nên để chuyện nà y trong tâm nữa.
Lão đột nhiên vẫy tay, quay đầu thốt :
- Cũng triệt khai mấy thứ nà y đi.
“Mấy thứ nà y†chÃnh là bốn tấm lưới sắt.
Lão già mặt đầy vết Ä‘ao chém do dá»±, Hồ Lá»±c nhÃu mà y, la :
- Ngươi cũng nên nhớ rằng, Liễu đại gia đã là huynh đệ của ta, giữa huynh đệ, tuyệt không thể có gì ngăn trở.
Long NgÅ© đột nhiên cưá»i lạnh, nói :
- Một đôi huynh đệ tốt, một con chó săn, một con cáo.
Hồ Lá»±c thản nhiên mặt mà y chẳng há» biến sắc, cưá»i thốt :
- Ngươi nên nhá»›, má»™t khi huynh đệ bá»n ta còn sống, ngưá»i như ngươi từng kẻ từng kẻ tất cả phải chết không có chá»— chôn!
Những tấm lưới sắt đã được kéo lên.
Hồ Lực đột nhiên nói :
- ÄÆ°a món đồ đó cho Liá»…u đại gia, kéo theo con độc long đó tá»›i đây, để ta nhìn y cho rõ.
Lão gia Ä‘inh láºp tức cầm má»™t gói vải Ä‘i tá»›i đưa cho Liá»…u Trưá»ng Nhai, bên trong gói chỉ có má»™t bá»™ đồ xanh.
ChÃnh là bá»™ đồ Hồ Nguyệt Nhi mặc cái đêm định tình vá»›i Liá»…u Trưá»ng Nhai, trên y phục còn thoang thoảng mùi hương cá»§a nà ng.
Hồ Lực nói :
- Trước khi nó ra đi, muốn ta lưu bộ y phục đó lại đưa cho ngươi.
Tâm can Liá»…u Trưá»ng Nhai chùn xuống :
- Nà ng... nà ng đi đâu?
Trên khuôn mặt tiá»u tụy nhợt nhạt cá»§a Hồ Lá»±c lá»™ nét bi thương :
- Má»—i ngưá»i Ä‘á»u phải tá»›i nÆ¡i đó, nÆ¡i tá»›i rồi không thể trở vá».
Hồ Lực cúi đầu nói tiếp :
- Trăng tròn rồi cÅ©ng khuyết, ngưá»i cÅ©ng chẳng tránh được bi hoan thăng trầm, ngưá»i còn trẻ, ngươi nên hiểu thấu mấy chuyện nà y.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cứng ngưá»i.
Hồ Nguyệt Nhi tháºt đã chết?
Nà ng lúc nà o cÅ©ng thúc giục chà ng, muốn chà ng phải khá»e mạnh mà sống, tại sao nà ng lại chết?
Tại sao chết bất thình lình như váºy, tại sao chết sá»›m như váºy!
Liá»…u Trưá»ng Nhai không muốn tin, không chịu tin.
Nhưng hắn không thể không tin.
Hồ Lá»±c thở dà i, cà ng trông già hÆ¡n, tiá»u tụy hÆ¡n, nhợt nhạt hÆ¡n :
- Nó có má»™t căn bệnh nghiệt ngã không chữa được từ nhá», nó cÅ©ng biết nó có thể chết bất cứ lúc nà o, nó má»™t má»±c giấu chuyện đó không cho ngươi biết, thá»§y chung đâu có muốn cưới ngươi, chỉ sợ ngươi buồn.
Liá»…u Trưá»ng Nhai bất động, ngáºm câm.
Hắn không phải là dạng thiếu niên nhiệt tình xung động, hắn không khóc không cưá»i, hắn chỉ đứng yên si si dại dại, cÆ¡ hồ biến thà nh má»™t ngưá»i đá.
Lam Thiên Mãnh cũng thở dà i :
- “Ta không ép ngươi uống, nhưng hiện tại...†- Lão đưa hồ rượu qua - “Hiện tại ngươi tháºt sá»± cần uống hai hÆ¡iâ€.
Rượu nóng.
Lão hiển nhiên đã chuẩn bị sẵn cho Liá»…u Trưá»ng Nhai.
Má»™t ngưá»i tan nát tim gan, ngoại trừ rượu ra, còn có thứ gì khác có thể an á»§i?
Uống thì sao?
Tá»u nháºp sầu trà ng, có thế được lệ tương tư?
Nhưng, không uống thì sao?
Có thể uống thống thống khoái khoái, luôn luôn tốt hơn.
Liá»…u Trưá»ng Nhai chung quy tiếp nháºn hồ rượu, miá»…n cưỡng cưá»i, nói :
- Lão cũng cùng uống với ta chứ.
Lam Thiên Mãnh thốt :
- Ta không uống.
Lão cưá»i phảng phất có vẻ miá»…n cưỡng :
- Trong miệng ta máu còn chưa khô, má»™t giá»t rượu cÅ©ng không thể uống.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i, nói :
- Không uống cũng phải uống.
Lam Thiên Mãnh giáºt mình.
“Không uống cÅ©ng phải uốngâ€. Äây là cách nói chuyện gì đây? Ai biết được Liá»…u Trưá»ng Nhai cÅ©ng có thể nói má»™t câu ngang tà ng như váºy.
Hắn thản nhiên giơ hồ rượu lên, muốn đổ và o miệng Lam Thiên Mãnh.
Lam Thiên Mãnh tái mặt.
Lão già mặt đầy vết thẹo đao chém cũng biến sắc.
Chỉ có Hồ Lực, mặt vẫn không hiện một chút biểu tình gì, đột nhiên khoát tay, từ trong tay áo lão phát xuất ba điểm hà n tinh hướng Long Ngũ bay tới.
Long Ngũ đã bị điểm huyệt, giống như một con cá chết nằm trên bà n chỠlão là m thịt.
Khi ba điểm hà n tinh vừa tới sát, thân hình y đột nhiên lăng không phóng vụt lên cao!
Giống hệt như trong bức tranh thần long lăng không phi khởi.
Hồ Lực lúc nãy lãnh như khô đằng, định như bà n thạch, hiện tại thần sắc đã thay đổi.
“Äinh†má»™t tiếng, há»a tinh bắn tứ phÃa, ám khà lão phóng ra đã găm và o sà n đá xanh.
Tiếp đó, lại “đinh†má»™t tiếng, Lam Thiên Mãnh huy quyá»n đánh ra má»™t chiêu, không trúng mặt Liá»…u Trưá»ng Nhai, lại Ä‘áºp vỡ hồ rượu.
Rượu trong bình cÅ©ng giống như sao trên trá»i bắn tóe lên trên, vãi và o mặt lão ta, vãi và o mắt lão ta.
Lão cÆ¡ hồ bị trúng thứ ám khà tối độc nhất thiên hạ, đột nhiên rối rÃt gà o la Ä‘iên khùng, hai tay ôm mắt, gà o la dãy dụa.
Trong cái hồ đó, đương nhiên là có rượu độc?
Hồ Lá»±c giao phó nhiệm vụ, Liá»…u Trưá»ng Nhai rõ rà ng đã hoà n thà nh nhiệm vụ, tại sao Hồ Lá»±c lại sai ngưá»i hạ độc hắn?
Rõ rà ng Liá»…u Trưá»ng Nhai không thá»§ cầm long là m cho Long NgÅ© không động Ä‘áºy được, tại sao hốt nhiên thần long lại tung bay?
* * * * *
Không có gió.
Bên ngoà i cá»a sổ mây xám trên trá»i hoà n toà n ngưng Ä‘á»ng, giống như má»™t bức tranh thá»§y mặc dìu dịu.
Tiếng la gà o khóc than cũng đã đình chỉ.
Lam Thiên Mãnh chạy ra ngoà i, ngã xuống sà n đá, thân hình khôi ngô hùng tráng đó, đột nhiên ngã gục ngay láºp tức.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nhìn lão ngã gục, lúc đó má»›i quay đầu lại, thân ảnh Long NgÅ© cÅ©ng vừa hạ xuống.
Hồ Lực ngồi bất động, thần tình lại khôi phục trấn định, thì thà o :
- Bảy bước, hắn chỉ chạy đúng bảy bước.
Liá»…u Trưá»ng Nhai bất nhẫn thở dà i nhè nhẹ, nói :
- Äá»™c tá»u lợi hại tháºt.
Hồ Lực thốt :
- ChÃnh tay ta phối thà nh loại độc tá»u đó.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Äể già nh cho tôi?
Hồ Lá»±c gáºt đầu, đáp :
- Vì váºy ngươi vốn phải ân háºn.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Ân háºn?
Hồ Lực tiếp :
- Tá»u vị rất ngon.
Trong mắt lão chừng như có ý tứ hối háºn: “Lam Thiên Mãnh vốn không xứng uống loại rượu đóâ€.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- á»’?
Hồ Lực nói :
- Hắn vốn không phải là ngưá»i tốt, vốn không xứng chết như váºy.
Liá»…u Trưá»ng Nhai :
- Chết là chết...
Hồ Lá»±c ngắt lá»i hắn, tiếp :
- Chết cÅ©ng có nhiá»u cách.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Cách chết của lão ta ra sao?
Hồ Lực đáp :
- Chết rất du khoái.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Vì lão ta chết rất mau lẹ?
Hồ Lá»±c gáºt gáºt đầu, nói :
- Chết gá»n gà ng mau lẹ, chết không thống khổ triá»n miên, chỉ có nhân tà i má»›i xứng chết như váºy.
Lão ngẩng đầu, nhìn Liá»…u Trưá»ng Nhai chằm chằm, khóe miệng đột nhiên hé nở má»™t ý tứ vui mừng, chầm cháºm nói tiếp :
- Ta luôn nghÄ© ngươi là ngưá»i tốt, cho nên má»›i xứng để ta chuẩn bị loại độc tá»u đó cho ngươi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i :
- Nói như váºy, tôi chừng như phải cám Æ¡n ông.
Hồ Lực thốt :
- Ngươi vốn nên cám ơn ta.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Nhưng ông quên một chuyện.
Hồ Lá»±c há»i :
- Chuyện gì?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Ông quên há»i tôi trước, coi tôi có muốn chết hay không?
Hồ Lá»±c Ä‘iá»m đạm nói :
- Ta khi giết ngưá»i, không bao giá» há»i ngưá»i ta có muốn chết hay không, chỉ há»i ngưá»i ta tại sao chưa chết.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thở dà i, thốt :
- Có lý.
Hồ Lực nói :
- Cho nên hiện tại phải há»i sao ngươi chưa chết.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tôi chưa chết, có phải cÅ©ng vì tôi không phải là ngưá»i tốt?
Hồ Lá»±c cÅ©ng cưá»i, nói :
- Ngươi quả tháºt không phải.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Tôi nếu là ngưá»i tốt, tất nghÄ© không ra sao ông lại muốn giết tôi.
Hồ Lá»±c há»i :
- Ta muốn há»i ngươi, ngươi nghÄ© ra từ hồi nà o?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Ngay từ khi bắt đầu, tôi đã nghĩ ra.
Hồ Lực thốt :
- á»’?
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Ngay từ đầu, tôi đã hoà i nghi, tên đại đạo chÃnh không thể là Long NgÅ©, mà là ông.
Hồ Lực thốt :
- á»’?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói tiếp :
- Bởi vì tất cả các vụ án, chỠtới lúc ông thoái vị rồi mới xảy ra, Long Ngũ chắc chắn không sợ ông, nếu y muốn là m gì, quyết không cần đợi ông vỠhưu rồi mới bắt đầu là m.
Hồ Lực thốt :
- Lý do nà y chừng như không thuyết phục lắm.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói tiếp :
- Những vụ án nà y, má»—i vụ Ä‘á»u cá»±c kỳ tinh vi, không để lại má»™t chứng cá»› gì, chỉ có má»™t cao thá»§ chuyên môn má»›i là m được.
Hồ Lá»±c há»i :
- Long Ngũ không phải là một cao thủ chuyên môn sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Không phải.
Hồ Lá»±c há»i :
- Là m sao mà ngươi đoán định được?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Bởi vì tôi cũng là một cao thủ chuyên môn, cho nên tôi nhìn ra được.
Hồ Lá»±c há»i gặng :
- Ngươi chắc chắn?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi không chắc, cho nên tôi phải đi tìm bằng cớ.
Hồ Lực tiếp :
- Cho nên ngươi mới bắt Long Ngũ vỠđâu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai gáºt đầu, thốt :
- Tôi là m như váºy, hoà n toà n là để ông tin tưởng tôi, đối vá»›i tôi ông bá»›t cảnh giác, nếu không tôi căn bản không có cách nà o tá»›i gần ông.
Hắn cưá»i cưá»i, nói tiếp :
- Tôi nếu không bắt Long NgÅ© vỠđây, ông không bao giá» cho ngưá»i mở mấy tấm lưới sắt.
Hồ Lực thở dà i, nói :
- Trước đây ta nhìn lầm ngươi, ngươi tháºt sá»± không phải là ngưá»i tốt.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Tôi thì một mực từ trước tới giỠchưa nhìn lầm ông.
Hồ Lá»±c cưá»i, nhưng nhãn tình hoà n toà n không có ý tứ vui vẻ.
- “Ta là loại ngưá»i nà o?†- Lão vừa cưá»i vừa há»i - “Ngươi có nháºn ra không?â€.
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Ông là ngưá»i cÆ¡ trà cẩn tháºn, tuyệt không má»™t ai có thể bắt ông, chỉ tiếc tham vá»ng cá»§a ông quá lá»›n.
Hồ Lực lắng nghe.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Lúc đầu ông phạm tá»™i, có lẽ chỉ muốn là m nhanh chóng mau mắn, nhưng chỉ tiếc má»™t khi bắt đầu thì không còn cách để ngừng, bởi vì ông mãi mãi không thá»a mãn.
Hồ Lực nhìn hắn, tròng mắt giống như kết thà nh hai hạt băng châu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp lá»i :
- Cho nên ông không những là m nhiá»u hÆ¡n mà còn lá»›n hÆ¡n, cà ng ngà y cà ng nhiá»u, ông cÅ©ng biết là m váºy rất nguy hiểm, tuy ông đã thoái ẩn, nhưng những chuyện nà y trước sao gì manh mối cÅ©ng dẫn tá»›i ông.
Hắn tá»±a hồ cảm khái: “Má»™t ngưá»i má»™t khi đã ăn cÆ¡m công môn má»™t ngà y, vÄ©nh viá»…n không tưởng tá»›i ra khá»i cánh cá»a đóâ€.
Hồ Lực thốt :
- Cho nên ta nhất định phải tìm má»™t ngưá»i thế ta chịu tá»™i, có váºy thì mấy vụ Ä‘iá»u tra má»›i được há»§y bá».
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Cho nên ông cÅ©ng biết chỉ sau khi cuá»™c Ä‘iá»u tra hoà n toà n triệt tiêu thì ông má»›i vÄ©nh viá»…n tiêu diêu pháp ngoại.
Hồ Lá»±c cưá»i nói :
- Ngươi quả nhiên là một cao thủ chuyên môn.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Nhưng tôi có má»™t chuyện phải rất lâu tôi má»›i thông, tại sao ông phải chá»n Long NgÅ©?
Hồ Lá»±c há»i lại :
- Ngươi nghĩ không ra?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Vô luáºn chá»n ai khác thế chá»— chịu tá»™i, nhất định dá»… dà ng hÆ¡n chá»n Long NgÅ© rất nhiá»u.
Hồ Lá»±c nhìn Long NgÅ©, Long NgÅ© ngồi xuống, chá»n má»™t cái ghế thoải mái nhất để ngồi.
Y chừng như rất bình tĩnh thung dung, chừng như chuyện nà y hoà n toà n không liên hệ gì đến y.
Hồ Lực thở dà i :
- Ta quả không nên chá»n y, con ngưá»i y tháºt sá»± không dá»… đối phó.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Nhưng ông không thể không chá»n y.
Hồ Lá»±c há»i :
- Tại sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Bởi vì chuyện nà y tịnh một mình ông hoà n toà n không thể tác chủ được.
Hồ Lực thốt :
- á»’?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói tiếp :
- Ông còn có một trợ thủ, một trợ thủ muốn lùa Long Ngũ và o tỠđịa.
Hồ Lá»±c há»i :
- Ngươi nghĩ ra chuyện nà y khi nà o?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Sau khi gặp Tương Tư phu nhân, tôi lúc đó mới nghĩ ra chuyện đó.
Hồ Lực nói :
- Ngươi nói trợ thủ của ta là Thu Hoà nh Ba?
Liá»…u Trưá»ng Nhai gáºt đầu, nói :
- Nà ng vốn không thể biết tôi đi tìm nà ng, nhưng nà ng lại chuẩn bị sẵn sà ng, chỠđón tôi.
Hồ Lá»±c há»i :
- Ngươi hoà i nghi ta cho nà ng biết?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Biết chuyện nà y, ngoà i tôi ra, chỉ còn Long Ngũ, Tần Hộ Hoa, và Hồ Nguyệt Nhi.
Hồ Lực nói :
- Ngươi thì hoà n toà n không thể báo cho nà ng.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp lá»i :
- Long Ngũ và Tần Hộ Hoa cũng không thể.
Hồ Lá»±c thừa nháºn.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Cho nên tôi tÃnh Ä‘i tÃnh lại, Thu Hoà nh Ba biết được bà máºt nà y, chỉ có má»™t giải thÃch duy nhất - chỉ bởi vì nà ng vốn quán xuyến thông đồng vá»›i ông.
Hắn cưá»i, nói tiếp :
- Hà huống, ông tuy không phải là ngưá»i giá»i tÃnh toán, nhưng sáu ngưá»i thêm má»™t ngưá»i thà nh bảy ngưá»i, chuyện nà y tôi phải coi ông giá»i.
Hồ Lực nhướng mà y, câu nà y lão không hiểu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Tôi đã biết rằng, bên ngoà i bà động cá»§a Thu Hoà nh Ba có bảy ngưá»i phòng thá»§, nhưng Hồ Nguyệt Nhi chỉ kể cho tôi tên sáu ngưá»i, hôm đó tôi ở tá»u lầu trên núi, ngưá»i tôi thấy cÅ©ng chỉ có sáu.
Hồ Lá»±c há»i :
- Ngươi chỉ thấy ÄÆ°á»ng Thanh, Äan Nhất Phi, Câu Hồn Lão Triệu, Thiết hòa thượng, Lý Äại Cẩu, và âm dương nhân?
Liá»…u Trưá»ng Nhai gáºt đầu :
- Cho nên tôi cứ thấy kỳ quái, còn má»™t ngưá»i nữa Ä‘i đâu?
Hồ Lá»±c há»i :
- Hiện tại ngươi đã nghĩ ra chưa?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tôi nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, cÅ©ng chỉ có má»™t cách giải thÃch.
Hồ Lá»±c há»i :
- Giải thÃch là m sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Nà ng má»™t má»±c không kể vá» nhân váºt thứ bảy, chỉ vì sợ tôi nháºn ra ngưá»i đó.
Hồ Lá»±c há»i :
- Ngưá»i đó là ai?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Ngưá»i đó nếu không là Vương Nam, nhất định phải là Hồ Nguyệt Nhi.
Vương Nam vốn là ngưá»i giả mạo là m chồng cá»§a Hồ Nguyệt Nhi, chÃnh là gã nông phu tham tiá»n sợ chết.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Tôi biết chắc chắc Vương Nam hoà n toà n không phải là má»™t nông phu tháºt sá»±, cÅ©ng biết rõ hắn hoà n toà n không phải là má»™t bá»™ đầu.
Hồ Lá»±c há»i :
- Ngươi biết lai lịch của hắn?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Bởi vì tôi không biết, cho nên tôi chỉ hoà i nghi.
Hồ Lực thở dà i, nói :
- Ngươi suy luáºn quả tháºt rất chu đáo, tÃnh ra còn chu đáo hÆ¡n cả ta.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Ông cũng có chuyện không thông?
Hồ Lực đáp :
- Có rất nhiá»u.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Ông cứ nói.
Hồ Lá»±c há»i :
- Ngươi tịnh không chế trụ Long Ngũ?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Ông cÅ©ng từng nói, y hoà n toà n không phải là ngưá»i dá»… đối phó.
Hồ Lá»±c há»i :
- Y chắc không tháºt sá»± giết Tần Há»™ Hoa?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tần Há»™ Hoa là bằng hữu thân tÃn cá»§a y, cÅ©ng là bằng hữu trung tháºt duy nhất, không ai có thể giết loại bằng hữu đó.
Hồ Lá»±c há»i tiếp :
- Váºy đây chỉ là má»™t tuồng kịch mà ngươi cố ý tạo ra, diá»…n kịch cho Lam Thiên Mãnh xem?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi đã tÃnh toán, bên cạnh cá»§a Long NgÅ©, nhất định có ngưá»i cá»§a ông nằm vùng.
Hồ Lực thốt :
- Cho nên ngươi cố ý để Lam Thiên Mãnh quay trở vỠđây trước, kể cho ta nghe.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Tôi đánh lão ta, hoà n toà n không phải chỉ vì thù giáºn, mà cÅ©ng là để cho ông tin tôi.
Hồ Lá»±c cưá»i khổ, nói :
- Ta tháºt nghÄ© không ra là m sao Long NgÅ© biết để thông đồng vá»›i ngươi diá»…n kịch.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Hiện tại ông nghĩ chưa thông?
Hồ Lá»±c há»i lại :
- Ngươi gặp Thu Hoà nh Ba rồi, không gặp y liá»n chứ?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Không.
Hồ Lá»±c há»i :
- Váºy từ lúc nà o bá»n ngươi thương lượng kế hoạch nà y?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đột nhiên cưá»i, nói :
- Ông biết tại sao tôi là m cho Khổng Lan Quân giáºn?
Hồ Lực lắc đầu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp lá»i :
- Vì tôi cố ý muốn nà ng ta Ä‘em cái há»™p không vá».
Hồ Lá»±c há»i :
- Trong cái há»™p không đó chắc có bà máºt gì?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Không có bà máºt gì, chỉ bất quá có má»™t táºp kịch.
Hồ Lá»±c há»i lại :
- Có má»™t táºp kịch?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi tÃnh toán Khổng Lan Quân nhất định Ä‘em cái há»™p không đó vá» cho Long NgÅ©, cÅ©ng tÃnh toán được y nhất định Ä‘á»c kỹ táºp kịch cá»§a tôi, phụ theo tôi diá»…n vở kịch đó.
Hắn cưá»i nói tiếp :
- Ông quả tháºt nhìn y không lầm, tôi cÅ©ng không, chỉ bất quá y rất thông minh có thể tưởng tượng ra, vở kịch nà y y diá»…n không thua tôi chút nà o.
Long Ngũ đột nhiên nói :
- Ngươi quên một vai diễn xuất thần.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i nói :
- Tần Hộ Hoa đương nhiên diễn rất hay.
Long Ngũ thốt :
- Nhưng lão ta một mực lo ngại.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Lo kế hoạch của tôi là m không được?
Long NgÅ© gáºt đầu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Nhưng các ngưá»i lại diá»…n rất chuẩn.
Long Ngũ thốt :
- Äó là vì chỉ có lão lo ngại.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Ông không lo ngại?
Long NgÅ© cưá»i, nói :
- Bằng hữu cá»§a ta tuy không nhiá»u, nhìn lầm ngưá»i cÅ©ng không nhiá»u.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Ông thấy Hồ Lá»±c là ngưá»i ra sao?
Long Ngũ đáp :
- Căn bệnh lớn nhất của lão tịnh không phải là lòng tham.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Là cái gì?
Long Ngũ đáp :
- Là hắc tâm.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Ông nhìn quả nhiên giống tôi.
Hắn thở dà i, quay sang Hồ Lực :
- Ông nếu không láºp tức muốn giết bá»n chúng tôi diệt khẩu, tôi hiện tại không thể xác định ông là ngưá»i tôi muốn kiếm.
Hồ Lá»±c há»i :
- Hiện tại ngươi đã xác định?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Không còn nghi ngỠgì nữa.
Hồ Lực thốt :
- Ngươi chừng như quên một chuyện.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Chuyện gì?
Hồ Lực đáp :
- Tên đại đạo leo tưá»ng khoét vách, xuất nháºp vương phá»§ như chá»— không ngưá»i, ta lại là ngưá»i tà n phế bán thân bất toại.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i.
Hồ Lá»±c há»i :
- Ngươi không tin sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i lại :
- Nếu ông là tôi, ông có tin không?
Hồ Lá»±c nhìn hắn, lại nhìn sang Long NgÅ©, đột nhiên cưá»i :
- Ta nếu là ngươi, ta không tin.
Nụ cưá»i cá»§a lão, trong mắt cÅ©ng ánh lên nét vui vẻ, nét vui vẻ cá»§a con cáo giảo hoạt, cá»§a con rắn độc địa.
Lão đột nhiên quay đầu, há»i lão gia Ä‘inh :
- Ngươi tin không?
- Tôi tin.
- Hai chân ta không phải đã liệt sao?
- Phải.
- Äao cá»§a ngươi đâu?
- Äao đây.
Trên mặt lão gia Ä‘inh không có má»™t chút biểu tình, chầm cháºm xuất thá»§, lắc tay má»™t cái, trong tay đã thấy có hai cán Ä‘ao, Ä‘ao không dà i, nhưng rất bén.
Hồ Lá»±c cưá»i há»i :
- Äao cá»§a ngươi không phải cá»±c nhanh sao?
- Rất nhanh.
- Nếu đâm và o chân ta thì sao?
- Ông không đau.
- Tại sao?
- Bởi vì chân ông vốn phế liệt.
- Tháºt sao?
- Äể tôi thá».
Trên mặt lão ta cũng không có chút biểu tình gì, đột nhiên xuất thủ, đao quang loé lên, hai cán đao nhô trên chân Hồ Lực, lưỡi đao một thước ba phân, đâm sâu lút cán.
Máu lăn dà i nhá» giá»t, trên mặt Hồ Lá»±c vẫn Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i, nói :
- Quả nhiên là tháºt, ta quả nhiên không Ä‘au.
Lão gia Ä‘inh cúi đầu, những nếp nhăn trên mặt chừng như có nhiá»u hÆ¡n, nghiến răng, thốt từng tiếng :
- Vốn là tháºt, tôi vốn tin là váºy.
Hồ Lá»±c ngá»a đầu cưá»i lá»›n, nhìn Liá»…u Trưá»ng Nhai và Long NgÅ© :
- Các ngươi? Hiện tại các ngươi có tin chưa?
Không ai trả lá»i, không ai có thể trả lá»i.
Bên ngoà i cá»a sổ gió vẫn thổi, gió đẩy đưa mùi quế hoa thÆ¡m lừng.
Long Ngũ đột nhiên thở dà i nhè nhẹ, thì thầm :
- Tối nay rất có thể có mưa.
Hắn chầm cháºm đứng lên, phá»§i bụi trên tay áo, quay đầu bước ra.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nhìn y Ä‘i ra, đột nhiên cÅ©ng thở dà i, thì thầm :
- Tối nay chắc chắn có mưa.
Hắn cũng đi ra, đi đến cổng, không nhịn được, quay đầu lại, nói :
- Tôi không muốn mắc mưa, ông cũng nên đi.
Hồ Lá»±c cưá»i thốt :
- Ta không muốn ngươi mắc mưa, ngươi cho dù không phải là ngưá»i tốt, cÅ©ng không tệ lắm.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Nhưng tôi còn có má»™t chuyện muốn há»i ông.
Hồ Lực thốt :
- Cứ há»i.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Ông có thanh danh, có địa vị, có vô số ngưá»i sùng bái ông, cuá»™c sống cá»§a ông, đã thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u ngưá»i.
Hồ Lực thốt :
- Äó là vì ta khổ tâm lao lá»±c bao nhiêu năm má»›i đổi được.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tôi biết.
Hắn thở dà i, nói tiếp :
- Bởi vì váºy cho nên tôi má»›i không hiểu.
Hồ Lá»±c há»i :
- Không hiểu cái gì?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Ông lao lực tranh đấu bao nhiêu năm, mới có được ngà y nay, hiện tại ông có tất cả, lại đã già rồi, tại sao lại phải là m chuyện nà y?
Hồ Lá»±c trầm ngâm, má»™t hồi lâu sau, chầm cháºm đáp :
- Vốn lúc trước ta không hiểu, tại sao má»™t ngưá»i cà ng già , lại cà ng tham lam?
Ngưá»i ấy bá»™ muốn Ä‘em tiá»n và o quan tà i?
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Hiện tại ông đã hiểu?
Hồ Lá»±c chầm cháºm gáºt đầu, tiếp :
- Hiện tại ta minh bạch, ngưá»i già tham tiá»n bởi vì ngưá»i già hoà n toà n hiểu, biết rằng trên thế gian tuyệt không có cái gì có thể bì được tiá»n tà i.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tôi không hiểu.
Hồ Lá»±c cưá»i, nói :
- Äợi đến khi ngươi sống tá»›i cỡ tuổi ta, ngươi sẽ hiểu.
Liá»…u Trưá»ng Nhai do dá»±, chung quy cÅ©ng Ä‘i ra, ra tá»›i ngoà i cổng, lại quay đầu há»i :
- Còn Nguyệt Nhi?
- Ngươi muốn gặp nó?
Liá»…u Trưá»ng Nhai gáºt đầu, thốt :
- Vô luáºn nà ng chết hay sống, tôi muốn tái kiến nà ng má»™t lần.
Hồ Lá»±c nhắm mắt, Ä‘iá»m đạm nói :
- Chỉ đáng tiếc nó chết hay sống, ngươi không thể gặp được.
Mưa Ä‘áºp và o song cá»a sổ, bụi mưa dà y đặc.
Hồ Lực mở mắt, nhìn thanh đao ghim trên chân, toà n thân đột nhiên đau đớn quằn quại.
Mưa lạnh, rất lạnh.
- “Thu sắp tà n rồi, cà ng ngà y cà ng lạnhâ€. - Hồ Lá»±c thì thầm, đột nhiên rút lưỡi Ä‘ao ra...
|

18-07-2008, 12:13 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 8
Thiên võng khôi khôi
Mưa lạnh, mà n mưa cá»±c má»ng.
CÅ©ng mà n mưa má»ng đó, rưới phất phÆ¡ trên cây ngô đồng trưóc ngõ, trÄ©u nặng trên lá cây ngô đồng, trÄ©u nặng trên nhân tâm sầu lắng.
Long Ngũ đi qua hà nh lang, còn chưa ra tới ngoà i ngõ, y không muốn mắc mưa.
Liá»…u Trưá»ng Nhai bắt kịp y.
Y biết, dù chưa mở miệng nói, Liá»…u Trưá»ng Nhai không cần phải nói.
Cả hai đứng bất động ở đầu hà nh lang, nhìn cây ngô đồng trong cÆ¡n mưa lạnh, không biết đứng như váºy bao lâu rồi.
- “Hồ Lá»±c quả là má»™t ngưá»i rất tà n độcâ€. - Long NgÅ© đột nhiên thở dà i - “Không chỉ tà n độc vá»›i ngưá»i khác, tà n độc vá»›i cả chÃnh mìnhâ€.
Liá»…u Trưá»ng Nhai Ä‘iá»m đạm thốt :
- Có lẽ đó là vì lão biết lão không có đưá»ng thoát.
Long NgÅ© há»i :
- Vì lão không có đưá»ng thoát, cho nên ngươi phóng thÃch lão?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi cÅ©ng là ngưá»i tà n độc.
Long Ngũ thốt :
- Ngươi không phải váºy.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i, hoà n toà n không phải nụ cưá»i sung sướng.
Long Ngũ quay đầu nhìn hắn, nói :
- Ngươi Ãt ra để cho lão ta bảo toà n thanh danh.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Äó là vì thanh danh cá»§a lão ta không phải là ăn cắp vá», lão khổ tâm lao lá»±c tranh đấu vì nó.
Long Ngũ thốt :
- Ta biết.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Huống hồ, tôi và lão vốn không có thù háºn riêng tư, tôi hoà n toà n không muốn há»§y diệt lão.
Long Ngũ nói :
- Nhưng ngươi cÅ©ng hoà n toà n không bức bách lão tá»± thú, ngay cả bắt lão giao ra tang váºt ăn cắp ngươi cÅ©ng không là m.
Liá»…u Trưá»ng Nhai :
- Tôi không là m, tôi bất tất phải là m.
Long NgÅ© há»i lại :
- Bất tất?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Lão là ngưá»i rất thông minh, tôi không bức bách lão, lão cÅ©ng tá»± nhiên sẽ đáp phục.
Long NgÅ© há»i :
- Cho nên ngươi ra đi, để cho lão tự giải quyết sự việc?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thừa nháºn.
Long Ngũ thốt :
- Cho nên hiện tại vụ án chưa kết thúc.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp lá»i :
- Chưa.
Long NgÅ© trầm ngâm, đột nhiên há»i :
- Lão nếu tự nguyện giao ra tang chứng, nếu tự nguyện giải quyết sự việc, vụ nà y không phải coi như kết thúc sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Không.
Long NgÅ© há»i :
- Tại sao?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Ông nên biết tại sao.
Long NgÅ© quay đầu, nhìn đám mây Ä‘en xa xa, má»™t hồi lâu sau, chầm cháºm há»i :
- Ngươi không thể tha Thu Hoà nh Ba?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Không.
Thần thái trên mặt hắn biến thà nh nghiêm túc, chầm cháºm nói tiếp :
- Công lý và pháp luáºt tuyệt không thể để cho ai phá hoại, vô luáºn là ai phạm tá»™i, nhất định phải chịu trừng phạt.
Long Ngũ hốt nhiên quay đầu, nhìn hắn chằm chằm, nói :
- Ngươi tháºt sá»± là ai đây? Tại sao nhất định phải giải quyết chuyện nà y?
Liá»…u Trưá»ng Nhai trầm mặc, má»™t hồi lâu sau, chầm cháºm trả lá»i :
- Tôi Ãt ra không phải là tôi.
- “Ngươi là ai?†- Long NgÅ© há»i lại lần nữa - “Tháºt ra ngươi là ai?â€.
Liá»…u Trưá»ng Nhai ngáºm miệng.
Long Ngũ nói :
- Ngươi đương nhiên tịnh không phải là ngưá»i mà ngươi nói cho ngưá»i ta biết, ngươi tịnh không muốn tá»± bán mình, cÅ©ng tuyệt nhất định không bán mình.
Liá»…u Trưá»ng Nhai không phá»§ nháºn.
Long Ngũ tiếp :
- Nhưng cả ta lẫn Hồ Lá»±c Ä‘iá»u tra lai lịch cá»§a ngươi, chúng ta Ä‘á»u không thể tìm ra.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Cho nên ông nghĩ không ra?
Long Ngũ đáp :
- Tháºt sá»± nghÄ© không ra.
Liá»…u Trưá»ng Nhai đột nhiên cưá»i, nói :
- Tôi nếu nghĩ không ra chuyện gì, chỉ dùng một phương pháp để đối phó.
Long NgÅ© há»i :
- Phương pháp nà o?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- NghÄ© không ra chuyện gì, thì tạm thá»i không thèm nghÄ© tá»›i.
Long NgÅ© há»i :
- Còn sau nà y?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Vô luáºn bất cứ chuyện gì, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng có ngà y đưa ra ánh sáng, má»™t khi ông nhẫn nại, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng biết.
Long NgÅ© ngáºm miệng.
Có lẽ y không còn cách suy luáºn nà o, nhưng Ãt ra y không thể há»i nữa. Mưa dầm rả rÃch, mà n đêm dần dần chìm đắm.
Trên hà nh lang có tiếng chân ngưá»i trầm trá»ng.
Má»™t ngưá»i cầm lồng đèn giấy, chầm cháºm bước ra từ đầu hà nh lang tối tăm bên kia.
Ãnh đèn chiếu lên cái đầu bạc trắng cá»§a lão, chiếu lên mặt lão, chÃnh thị là lão gia nhân trung thà nh cá»§a Hồ Lá»±c.
Trên mặt lão không có một chút biểu tình.
Lão vốn đã há»c qua cách ẩn tà ng nổi bi thống trong tâm.
- Hai ngươi còn chưa đi sao?
- Chưa.
Lão gia Ä‘inh chầm cháºm gáºt đầu, nói :
- Hai ngươi đương nhiên chưa đi, nhưng lão gia tỠthì đã đi rồi.
- Ông ta đã đi?
Lão gia đinh nhìn đăm đăm vũng nước mưa bên ngoà i, thốt :
- Trên trá»i phong vân bất trắc, số ngưá»i há»a phước khó lưá»ng, ta tháºt sá»± không nghÄ© rằng lão nhân gia lại phát bệnh.
- Ông ta phát bệnh mà chết?
Lão gia Ä‘inh gáºt đầu, nói :
- Bệnh phong thấp cá»§a ông ta đã thấu táºn xương, vốn đã thà nh phế nhân, sống tá»›i hôm nay, cÅ©ng không phải dá»… dà ng.
Trên mặt lão không có biểu tình gì, nhưng trong ánh mắt lại để lá»™ má»™t biểu tình rất kỳ quái, không biết là vì bi thương cho Hồ Lá»±c, hay là vì Ä‘ang cầu xin Liá»…u Trưá»ng Nhai, cầu xin hắn đừng nói ra bà máºt cá»§a lão già đã khuất bóng.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nhìn lão ta, chung quy cÅ©ng gáºt đầu, nói :
- Không sai, ông ta nhất định phát bệnh mà chết, ta cÅ©ng thấy bệnh ông ta rất trầm trá»ng.
Trong mắt lão gia nhân có nét cảm kÃch, đột nhiên thở dà i thốt :
- Äa tạ, ngươi quả là má»™t ngưá»i tốt, lão nhân gia hoà n toà n không nhìn lầm ngươi.
Lão thở dà i, chầm cháºm lê bước qua mặt Liá»…u Trưá»ng Nhai, Ä‘i ra ngoà i ngõ.
Liá»…u Trưá»ng Nhai không nhịn được, há»i :
- Lão Ä‘i đâu váºy?
- Äi báo tang lão gia tá».
- Äi đâu báo tang?
- “Báo cho Thu phu nhânâ€. - Thanh âm lão gia Ä‘inh đột nhiên đầy oán háºn - “nếu không vì ả, lão nhân gia không bị bệnh trầm trá»ng như váºy, hiện tại lão nhân gia đã ra Ä‘i, ta nhất định phải cho ả biếtâ€.
Nhãn tình Liá»…u Trưá»ng Nhai lóe sáng, lại há»i :
- Nà ng có đến đây tế ông ta không?
- “Ả nhất định đếnâ€. - Lão gia Ä‘inh gằn từng tiếng - “Ả không thể không đếnâ€.
Bên ngoà i mưa cà ng lớn.
Lão gia Ä‘inh chầm cháºm Ä‘i ra, lồng đèn cầm trong tay, nhanh chóng bị nước mưa dáºp tắt.
Nhưng lão chừng như hoà n toà n không có cảm giác, vẫn cầm lồng đèn đã tắt bước Ä‘á»u, từng bước từng bước hòa mình trong bóng đêm hắc ám.
Mà n đêm đột nhiên giáng lâm, bao phủ mặt đất.
Nhìn thân hình khô cằn của lão ta hoà n toà n tiêu tán trong đêm tối, Long Ngũ thở dà i, thốt :
- Chuyện nà y ngươi không tÃnh sai chút nà o, Hồ Lá»±c hoà n toà n không để ngươi thất vá»ng.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cÅ©ng thở dà i.
Long NgÅ© há»i :
- Nhưng ta nghĩ không ra, tại sao Thu Hoà nh Ba lại không thể không tới?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi cũng nghĩ không ra.
Long NgÅ© tiếp lá»i :
- Cho nên ngươi không thèm nghĩ tới.
Liá»…u Trưá»ng Nhai đột nhiên cưá»i, nói :
- Nhưng tôi tin, vô luáºn chuyện ra sao, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phÆ¡i bà y ra ánh sáng.
Hắn quay đầu nhìn Long Ngũ đăm đăm, đột nhiên nói tiếp :
- Có một câu tôi khuyên ông đừng bao giỠquên.
Long NgÅ© há»i :
- Câu gì?
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Thiên võng khôi khôi, sÆ¡ nhi bất láºu.
Mắt hắn phát sáng trong mà n đêm :
- Vô luáºn ai phạm tá»™i, cÅ©ng đừng mong thoát khá»i cái lưới pháp luáºt.
* * * * *
Hoà ng hôn.
Ngà y nà o cũng có hoà ng hôn, nhưng không phải hoà ng hôn ngà y nà o cũng giống nhau.
Chuyện nà y cÅ©ng giống như má»—i ngưá»i khi chết, chết cÅ©ng có rất nhiá»u cách, có ngưá»i chết quang vinh tráng liệt, có ngưá»i lại chết bình phà m ti tiện.
Hồ Lá»±c Ãt ra chết tịnh không ti tiện chút nà o.
Linh đưá»ng tế Ä‘iện cá»§a lão ta có rất nhiá»u ngưá»i, rất nhiá»u bằng hữu cố cá»±u và môn sinh cá»§a lão, cÅ©ng có rất nhiá»u ngưá»i má»™ danh mà đến viếng, kỳ trung chỉ thiếu có má»™t ngưá»i.
Tương Tư phu nhân chưa đến.
Liá»…u Trưá»ng Nhai hoà n toà n không lo lắng, ngay cả há»i hắn cÅ©ng không há»i.
Long Ngũ đi, hắn không giữ, hắn biết Long Ngũ nhất định đi, cũng như hắn biết Thu Hoà nh Ba nhất định đến.
* * * * *
Gặp má»™t ngưá»i cà ng thêm phiá»n não, thà không gặp còn hÆ¡n.
Thu Hoà nh Ba vốn phải đến, Long Ngũ là m sao mà không đi?
Hắn tiá»…n Long NgÅ©, tiá»…n ra táºn đầu ngõ, chỉ Ä‘iá»m đạm nói má»™t câu :
- Tôi nhất định sẽ đến tìm ông.
- “Chừng nà o?†- Long NgÅ© không nhịn được, há»i - “Ngươi chừng nà o đến tìm ta?â€.
Liá»…u Trưá»ng Nhai vừa cưá»i vừa nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên tìm ông để uống rượu.
Long NgÅ© cưá»i, thốt :
- Ta thưá»ng thưá»ng uống rượu ở Thiên Hương lầu.
Linh đưá»ng bà y trong đại sảnh bao la cÅ© ká»·.
Hiện tại Liá»…u Trưá»ng Nhai không biết đã Ä‘i đâu, trong linh đưá»ng chỉ còn lại lão gia Ä‘inh đầu bạc và hai đồng nam đồng nữ đứng hai bên quan tà i Hồ Lá»±c.
Hiện tại đêm đã khuya lắm rồi.
Ãnh sáng mù má», rá»i lên khuôn mặt già nua mệt má»i cá»§a lão, chẳng khác gì má»™t tượng ngưá»i cứng lạnh.
Bốn bên treo mà n vải trắng, đằng sau có đồ hình giấy thá» sinh lâu thuyá»n, kiệu xe ngá»±a kéo, núi và ng núi bạc.
Kiệu xe giấy đẹp đẽ như tháºt, có lừa kéo, có cả xa phu, dây cương, roi ngá»±a, hoà n toà n giống tháºt, chỉ đáng tiếc Hồ Lá»±c không thể thấy.
Äây là nghi lá»… chuẩn bị “tiếp tam†và “bạn dạ†trong hai ngà y.
Gió khuya thổi phất phÆ¡ mấy tấm mà n tang, ánh đèn lóe lên, má»™t bóng ngưá»i lung linh trong gió.
Khoác áo vải gai dầu cá»™t khăn tang già nh cho con cháu, hiếu phục lá»™ ra đằng sau y phục dạ hà nh Ä‘en tuyá»n.
Lão gia Ä‘inh ngẩng đầu nhìn gã, gã quỳ xuống, lão gia Ä‘inh cÅ©ng quỳ xuống, gã dáºp đầu, lão gia Ä‘inh dáºp đầu vái trả.
Má»™t võ lâm đại hà o như Hồ Lá»±c, khi qua Ä‘á»i, vốn thưá»ng thưá»ng có những nhân váºt vô danh trên giang hồ Ä‘iếu tang trong đêm.
Äây không phải là chuyện lạ, tịnh không có gì để kinh ngạc, không có gì để há»i.
Nhưng ngưá»i dạ hà nh lại là ngưá»i há»i :
- Hồ lão gia tá» tháºt sá»± qua Ä‘á»i?
Lão gia Ä‘inh gáºt gáºt đầu.
- Bao ngà y gần đây lão nhân gia rất khá»e, sao lại đột nhiên qua Ä‘á»i váºy?
Lão gia đinh buồn bã đáp :
- Trên trá»i phong vân bất trắc, số ngưá»i há»a phước khó lưá»ng. Chuyện nà y vốn không ai dá»± liệu trước được.
“Lão nhân gia vì sao mà chết?†Ngưá»i dạ hà nh hiển nhiên đối vá»›i chuyện Hồ Lá»±c qua Ä‘á»i rất quan tâm.
- “Phát bệnh mà chếtâ€. - Lão gia Ä‘inh nói - “Ông ta vốn bệnh rất nặngâ€.
Chung quy ngưá»i dạ hà nh cÅ©ng thở dà i thốt :
- Ta đã lâu không gặp lão nhân gia, không ngỠkhông còn có thể tái kiến ông ta nữa.
- Äáng tiếc đã trá»… má»™t bước.
- “Ta có thể diện kiến thi hà i cá»§a lão nhân gia không?â€. - Ngưá»i dạ hà nh há»i.
- “Không đượcâ€. - Lão gia Ä‘inh hồi đáp - “Ngưá»i khác có thể được, ngươi thì khôngâ€.
Ngưá»i dạ hà nh chừng như ngạc nhiên :
- Tại sao ta lại không được?
Lão gia đinh trầm mặt, thốt :
- Bởi vì ông ta không nháºn ra ngươi.
Ngưá»i dạ hà nh lại há»i :
- Lão biết ông ta không nháºn ra ta?
Lão gia đinh lạnh lùng đáp :
- Vì ta không nháºn ra ngươi.
Ngươi dạ hà nh nói :
- Má»™t khi ông ta nháºn ra ai, lão cÅ©ng nháºn ra?
Lão gia Ä‘inh gáºt đầu.
Ngưá»i dạ hà nh trầm mặt, nói :
- Nếu ta nhất định phải nhìn?
Lão gia Ä‘inh Ä‘iá»m đạm đáp :
- Ta biết ngươi tịnh không nhất định phải nhìn, muốn nhìn ông ta, tịnh không phải là ngươi.
Ngưá»i dạ hà nh nhướng mà y :
- Lão biết là ai?
Lão gia Ä‘inh gáºt đầu, đột nhiên cưá»i lạnh :
- Ta chỉ thấy một chuyện kỳ quái.
Ngưá»i dạ hà nh há»i :
- Chuyện gì?
Lão gia đinh đáp :
- Thu phu nhân nếu không tin ông ta đã chết, nếu muốn nhìn thi hà i của ông ta, tại sao không tự mình đến, lại sai tên tặc tỠngũ môn nà y nhiễu quấy anh linh của ông ta.
Ngưá»i dạ hà nh biến sắc, xoay tay má»™t cái, trên tay đã Ä‘eo bao tay da nai chuyên dùng để phát độc và ám khÃ.
Lão gia đinh không thèm để ý tới gã một chút.
Ngưá»i dạ hà nh cưá»i khặc khặc, nói :
- Tựu toán ta là tiểu tặc của ngũ môn, tất muốn lấy mạng lão.
Gã vừa chuẩn bị xuất thủ, đúng ngay lúc đó, đột nhiên nghe một thanh âm lạnh lùng nói :
- Câm miệng, cút ra ngoà i, cút mau!
Thanh âm cá»±c kỳ mỹ lệ, mỹ lệ như truyá»n xuống từ trên trá»i.
Trong linh đưá»ng quả nhiên có ngưá»i thứ ba, nhưng không biết là ở đâu.
Lão gia Ä‘inh không kinh ngạc chút nà o, trên mặt hoà n toà n không có chút biểu tình, Ä‘iá»m đạm thốt :
- Ta biết ngươi nhất định đến, ta biết ngươi chắc chắn đến.
* * * * *
Ngưá»i dạ hà nh từ từ bước thối lui, ra khá»i linh đưá»ng.
Trong linh đưá»ng hiện giá» chỉ còn lão gia Ä‘inh đầu bạc, má»™t ngá»n cô đăng âm sâm thê lương.
Nhưng vừa lúc đó, trong linh đưá»ng, có thanh âm ngưá»i khác vang lên.
- “Hồ NghÄ©aâ€. - Nà ng hô hoán tên tuổi lão gia Ä‘inh - “Ngươi đã biết ta sai gã đến, tại sao ngươi không cho gã xem di dung cá»§a lão gia tá»?â€.
Hồ Nghĩa đáp :
- Bởi vì hắn không xứng.
- Còn ta? Ta có xứng không?
- Lão nhân gia vốn đã tÃnh toán ngươi không tin ông ta chết.
- á»’?
Cho nên ông ta đã dặn ta, nhất định phải đợi ngươi tới, mới mở hòm ra.
- “Ông ta muốn tái kiến ta?†- Nà ng cưá»i.
Tiếng cưá»i cá»§a nà ng vừa mỹ lệ, lại vừa thê lương.
Chìm trong tiếng cưá»i, cá»— xa kiệu giấy hốt nhiên bị xé tan thà nh từng mảnh, chừng như thình lình bị má»™t ngá»n lá»a thần bà thiêu rụi.
Những mảnh giấy nhá» bay phất phÆ¡ trong linh đưá»ng, giống như má»™t bức tranh hồ Ä‘iệp đầy mà u sắc.
Giữa muôn ngà n hồ Ä‘iệp bay lượn trong không trung, má»™t ngưá»i khoan thai phiêu khởi, phảng phất má»™t đóa hoa bạch tuyết hốt nhiên nở rá»™.
Nà ng mặc trưá»ng bà o trắng như tuyết, trên mặt cÅ©ng choà ng má»™t tấm khăn như má»™t mà n sương má»ng trắng như tuyết, toà n thân phảng phất như má»™t phiến tuyết trắng giữa mù sương, đột nhiên hạ mình trước mặt Hồ NghÄ©a.
Trên mặt Hồ Nghĩa hoà n toà n không có một chút biểu tình gì - Tương Tư phu nhân nhất định phải đến.
Lão biết như váºy, nà ng cÅ©ng đã đến.
- Hiện tại ta có thể nhìn di dung của lão nhân gia không?
- “Ngươi đương nhiên có thểâ€. - Hồ NghÄ©a Ä‘iá»m đạm đáp - “Tháºt ra lão nhân gia cÅ©ng muốn tái kiến ngươi má»™t lầnâ€.
Quan tà i quả nhiên chưa đóng đinh.
Hồ Lực tĩnh tại nằm trong hòm, cơ hồ lão hoà n toà n thanh thản, thanh thản hơn khi còn sống.
Bởi vì lão biết trên thế gian không còn ai có thể bắt lão là m chuyện gì.
Tương Tư phu nhân chung quy thở dà i nhè nhẹ, thốt :
- Chừng như lão nhân gia quả tháºt đã Ä‘i trước.
Hồ Nghĩa nói :
- Ngươi chừng như đâu có muốn ông ta đợi ngươi.
Tương Tư phu nhân nói :
- Bởi vì ta biết ngưá»i chết không thể mang gì Ä‘i theo.
Hồ Nghĩa thốt :
- Ông ta quả tháºt không mang gì theo.
Tương Tư phu nhân nói :
- Äã không mang gì theo, nên để lại cho ta.
Hồ Nghĩa thốt :
- Nên đưa cho ngươi, đương nhiên phải đưa cho ngươi.
Tương Tư phu nhân há»i :
- Ở đâu?
Hồ Nghĩa đáp :
- Ở đây.
Tương Tư phu nhân há»i lại :
- Sao ta không thấy?
Hồ Nghĩa đáp :
- Vì thứ ngươi đáp ứng đem đến, chưa đem đến.
Tương Tư phu nhân nói :
- Ta cho dù có đem tới, ông ta không thể thấy.
Hồ Nghĩa thốt :
- Ta thấy.
Tương Tư phu nhân nói :
- Chỉ tiếc ta không thể đáp ứng ngươi, Hồ Nguyệt Nhi không phải là con gái ngươi.
Hồ NghÄ©a ngáºm miệng.
Tương Tư phu nhân há»i :
- Váºt ở đâu?
Hồ Nghĩa đáp :
- Ở đây.
Tương Tư phu nhân thốt :
- Ta không thấy.
Hồ NghÄ©a tiếp lá»i :
- Bởi vì ta chưa thấy Hồ Nguyệt Nhi.
Tương Tư phu nhân cưá»i lạnh :
- Chỉ sợ ngươi vĩnh viễn không thể thấy nà ng.
Hồ NghÄ©a cÅ©ng cưá»i lạnh, thốt :
- Váºy thì ngươi cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không thể thấy những váºt đó.
Tương Tư phu nhân nói :
- Ta Ãt ra thấy được má»™t chuyện.
Hồ Nghĩa thốt :
- á»’?
Tương Tư phu nhân lạnh lùng nói :
- Ta Ãt ra có thể thấy cái đầu ngươi rÆ¡i xuống.
Hồ Nghĩa thốt :
- Chỉ đáng tiếc đầu ta là má»™t váºt không có giá trị.
Tương Tư phu nhân nói :
- Váºt không có giá trị, đôi khi ta cÅ©ng muốn lấy.
Hồ Nghĩa thốt :
- Váºy thì ngươi cứ tá»± tiện lấy.
Tương Tư phu nhân đột nhiên mỉm cưá»i :
- Ngươi biết rõ rà ng ta không muốn ngươi chết.
Hồ Nghĩa thốt :
- á»’?
Tương Tư phu nhân nói :
- Một khi ngươi còn nói được, ta có phương pháp là m cho ngươi khai ra.
Bà n tay lan hoa của nà ng đột nhiên xuất chiêu.
Hồ Nghĩa đứng bất động.
Nhưng có một bà n tay khác giơ lên, nhanh như chớp nghênh đỡ bà n tay nà ng.
Trong linh đưá»ng tịnh không có ngưá»i thứ ba, bà n tay nà y từ đâu tá»›i? Từ trong quan tà i?
Trong quan tà i hoà n toà n không có bà n tay nà o giơ ra.
Äây không phải là bà n tay ngưá»i chết, đây là bà n tay ngưá»i giấy.
Ngưá»i giấy tan rả, biến thà nh vô số hồ Ä‘iệp bay lượn trên không trung.
- “Ta đã ở đây đợi nà ngâ€. - Hồ Ä‘iệp bay lượn trên không trung, để lá»™ má»™t khuôn mặt tươi cưá»i.
Liá»…u Trưá»ng Nhai Ä‘ang cưá»i.
Nhưng trên khuôn mặt tươi cưá»i đó, chừng như hiển lá»™ vẻ bi thương.
Bởi vì chưởng phong của hắn đã thổi bay tấm khăn choà ng mặt của Tương Tư phu nhân, hắn chung quy đã thấy mặt Tương Tư phu nhân.
Hắn vÄ©nh viá»…n không tưởng tượng được nữ nhân thần bà âm trầm đó, chÃnh là Hồ Nguyệt Nhi.
* * * * *
Long NgÅ© khoác áo lông chồn, nằm nghiêng trên trưá»ng ká»·, nhìn đăm đăm ra ngoà i cá»a sổ, thì thầm :
- Sao năm nay tới giỠvẫn chưa có tuyết?
Không ai trả lá»i y, y không kỳ vá»ng có ai trả lá»i.
Tần Há»™ Hoa Ãt khi mở miệng.
* * * * *
Má»™t ngưá»i bắt đầu hóa ý nghÄ© thà nh lá»i nói như váºy, biểu thị ngươi đó đã trở thà nh già rồi.
Long NgÅ© đột nhiên nhá»› câu đó, vừa nhá»› lại quên, há»i :
- Ta tháºt sá»± già rồi sao?
Y nhè nhẹ xoa xoa những nếp nhăn nÆ¡i khóe mắt, trong tâm chợt khÆ¡i dáºy má»™t niá»m tịch mịch.
Tần Hộ Hoa đang hâm rượu cho y.
Y luôn uống rất Ãt, nhưng gần đây má»—i ngà y phải uống hai chén.
* * * * *
- Chừng nà o ngươi đến gặp ta?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta uống giùm ngươi.
Ngoà i cá»a có tiếng chân ngưá»i, má»™t gã váºn thanh y đội nón tiểu nhị bưng tô bước và o.
Long NgÅ© không quay đầu lại, đột nhiên cưá»i :
- Lần nà y trong tô không có ba bà n tay chứ?
Liá»…u Trưá»ng Nhai quả nhiên đã đến.
Hắn cÅ©ng cưá»i, vừa cưá»i vừa giở cái dÄ©a nhỠúp trên tô :
- Chỉ có một bà n tay, một bà n tay trái.
Trong tô quả có một cái tay gấu, Long Ngũ đã sai nhà bếp hầm suốt ngà y.
Rượu cũng vừa ấm.
- “Ta biết ngươi nhất định đến†- Long NgÅ© cưá»i lá»›n - “Ngươi đến tháºt đúng lúcâ€.
Tần Hộ Hoa rót đầy chén, chỉ hai chén.
Liá»…u Trưá»ng Nhai không nhịn được, há»i :
- Lão không uống sao?
Tần Hộ Hoa lắc đầu.
Lão chỉ nhìn Liá»…u Trưá»ng Nhai má»™t lần, quay đầu, trên mặt không có má»™t chút biểu tình.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cÅ©ng nhìn lão, trong tâm chợt thấy mái tóc bạc đó, khuôn mặt khô cằn như gá»— chết đó, rất giống Hồ NghÄ©a.
Cũng như mỗi lần hắn gặp Hồ Nghĩa, cũng không thể tự chủ cứ nghĩ vỠTần Hộ Hoa.
Có phải vì há» vốn cùng má»™t dạng ngưá»i? Vô luáºn là ai nhìn thấy vẻ mặt cá»§a há», cÅ©ng không thể không tưởng tượng như váºy.
Trong tâm Liá»…u Trưá»ng Nhai Ä‘ang nghÄ© gì?
Hắn cưá»i, nhưng nụ cưá»i rất ảm đạm, giống như bầu trá»i ảm đạm âm trầm bên ngoà i cá»a sổ.
- Äây quả là khà háºu tốt để uống rượu.
Long NgÅ© quay đầu cưá»i :
- Cho nên ta đã chuẩn bị hai hồ rượu ngon chỠngươi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai uống cạn chén :
- Quả nhiên là rượu ngon.
Khi hắn ngồi xuống, khuôn mặt tỠvẻ khoan khoái, một chén rượu hảo hạng, luôn luôn có thể là m cho tâm tình khai lãng.
Long NgÅ© nhìn hắn đăm đăm, há»i dò :
- Ngươi mới đến?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Ừm.
Long Ngũ thốt :
- Ta vốn tưởng ngươi đến nhiá»u ngà y rồi.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Tôi... tôi đến trễ.
Long NgÅ© cưá»i, thốt :
- Äến trá»… còn hÆ¡n là không đến.
Liá»…u Trưá»ng Nhai trầm ngâm, im lặng má»™t hồi lâu.
- “Ông lầm rồi†- Hắn đột nhiên nói - “Äôi khi không đến lại tốt hÆ¡nâ€.
Câu nói của hắn hiển nhiên không phải già nh cho hắn.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi đang nói tới ai?
Liá»…u Trưá»ng Nhai uống cạn thêm má»™t chén :
- Ông nên biết tôi nói ai.
- Nà ng tháºt đã Ä‘i?
- Ừm!
- Ngươi gặp nà ng?
- Ừm!
- Ngươi nháºn ra nà ng?
- Ừm!
- Có phải ngươi nói là Hồ Nguyệt Nhi?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đã uống cạn chén thứ năm :
- Nà ng đương nhiên hoà n toà n không phải là Hồ Nguyệt Nhi tháºt.
Long NgÅ© há»i :
- Ngưá»i đã gặp Hồ Nguyệt Nhi tháºt?
Liá»…u Trưá»ng Nhai gáºt đầu, cạn chén thứ sáu.
Long NgÅ© há»i :
- Nà ng bắt cóc Hồ Nguyệt Nhi, lợi dụng Hồ Nguyệt Nhi để uy hiếp Hồ Lực, rồi lại giả Hồ Nguyệt Nhi để gặp ngươi?
Liá»…u Trưá»ng Nhai uống cạn chén thứ bảy, đột nhiên há»i :
- Ông có biết nà ng kết cục ra sao không?
Long Ngũ thốt :
- Ta không nghĩ tới.
Y cÅ©ng cưá»i, nụ cưá»i cÅ©ng như khà háºu ảm đạm bên ngoà i :
- Ta đã biết dạng ngưá»i cá»§a nà ng.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp lá»i :
- Nhưng ông không biết kết cục.
- “Ta không biếtâ€. - Long NgÅ© chầm cháºm nói - “Nà ng là dạng ngưá»i nà o thì có kết cục dạng đóâ€.
Y cưá»i gượng :
- Thiên võng khôi khôi, sÆ¡ nhi bất láºu, câu nói nà y ta không quên.
Liá»…u Trưá»ng Nhai muốn cưá»i mà không cưá»i được, hắn đã uống cạn má»™t hồ rượu.
Long Ngũ cũng uống một chén, đột nhiên nói :
- Nhưng ta thủy chung không nhìn ra lão già đó.
- Ông muốn nói Hồ Nghĩa?
Long NgÅ© gáºt đầu, thốt :
- Ta vốn nghi ngá» lão ta má»›i chÃnh là Hồ Lá»±c.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- á»’?
Long Ngũ tiếp :
- Ta nghi ngá» rằng, cả hai ngưá»i là Hồ Lá»±c.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Tôi không hiểu.
Long Ngũ nói tiếp :
- Ngươi không nghe nói, trên giang hồ có má»™t ngưá»i gá»i là Âu Dương huynh đệ?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi có nghe nói.
Long Ngũ thốt :
- Âu Dương huynh đệ vốn không phải là huynh đệ hai ngưá»i, tên cá»§a hắn là Âu Dương Huynh Äệ.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Tôi biết.
Long Ngũ nói tiếp :
- Âu Dương Huynh Äệ bất quá là má»™t ngưá»i, Hồ Lá»±c đương nhiên có khả năng là hai ngưá»i.
Liá»…u Trưá»ng Nhai chung quy hiểu ý cá»§a y.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi có nghĩ qua khả năng nà y chưa?
- “Khôngâ€. - Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp - “Mối quan hệ giữa ngưá»i và ngưá»i, vốn không có ngưá»i thứ ba thấu hiểuâ€.
Hắn nhịn không được, nhìn sang Tần Hộ Hoa - mối quan hệ giữa Tần Hộ Hoa và Long Ngũ, cũng rất kỳ diệu.
Hắn thở dà i, nói :
- Vô luáºn là sao, chuyện nà y chúng ta hoà n toà n không có cách nà o biết được.
- Tại sao?
- Bởi vì Hồ NghÄ©a cÅ©ng không sống sót ra khá»i linh đưá»ng.
* * * * *
Hồ Nghĩa “cũng†không.
Chữ “cÅ©ng†nà y bao hà m má»™t ý tứ khác? Có phải là có má»™t ngưá»i khác “cÅ©ng†chết tại linh đưá»ng?
Có thể sống sót rá»i khá»i linh đưá»ng, chỉ có má»™t mình Liá»…u Trưá»ng Nhai?
Long NgÅ© không há»i. Y không muốn há»i, cÅ©ng không chịu há»i.
- “Vô luáºn là sao, vụ nà y chung quy đã kết thúcâ€. - Y lấy thêm má»™t hồ rượu, rót đầy chén cá»§a Liá»…u Trưá»ng Nhai.
Liá»…u Trưá»ng Nhai uống cạn chén ngay láºp tức :
- Nhưng tôi vốn không nghĩ vụ án sẽ kết thúc như vầy.
- “Ngươi vốn nghÄ© gì?†- Long NgÅ© há»i - “Ngươi vốn không phải má»™t má»±c hoà i nghi ta chứ?â€.
Liá»…u Trưá»ng Nhai hoà n toà n không phá»§ nháºn :
- Ông vốn là má»™t ngưá»i rất khả nghi.
- Tại sao.
- Bởi vì tôi cho đến bây giá», cÅ©ng không hoà n toà n hiểu ông.
- “Còn ngươi? Cả ngươi cÅ©ng không có ai hoà n toà n hiểu được?†- Long NgÅ© cưá»i - “Ta đó giá» cÅ©ng cảm thấy kỳ quái, vì ngay cả bá»n Hồ Lá»±c cÅ©ng không thể Ä‘iá»u tra ra lai lịch cá»§a ngươiâ€.
Liá»…u Trưá»ng Nhai cưá»i, thốt :
- Äó là vì tôi không có lai lịch vÄ© đại.
Long Ngũ nhìn hắn đăm đăm, nói từng tiếng :
- Hiện tại ngươi có thể cho ta biết, ngươi tháºt sá»± là ai không?
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Ông cùng Hồ Lá»±c đã Ä‘iá»u tra tôi cho tá»›i tiểu thà nh rồi.
Long Ngũ thốt :
- Chúng ta không thể tìm ra nguồn gốc.
Liá»…u Trưá»ng Nhai nói :
- Các ông đương nhiên Ä‘iá»u tra không ra.
Hắn cưá»i cưá»i nói tiếp :
- Bởi vì tôi vốn sinh trưởng ở tiểu thà nh, ngà y qua ngà y sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i rất bình phà m.
Long NgÅ© há»i :
- Còn hiện tại?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Hiện tại tôi chỉ bất quá là một gã bộ khoái trong tiểu thà nh.
Long Ngũ ngẩn ngơ :
- Dạng ngưá»i như ngươi, chỉ là má»™t gã bá»™ khoái tiểu thà nh?
Liá»…u Trưá»ng Nhai gáºt đầu, nói tiếp :
- Các ông Ä‘iá»u tra không ra lai lịch tôi, chỉ vì các ông không nghÄ© tá»›i tôi chỉ là má»™t gã bá»™ khoái.
Long NgÅ© không nhịn được, thở dà i, cưá»i khổ nói :
- Ta tháºt sá»± không nghÄ© tá»›i.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Các ông gặp được tôi, cÅ©ng chỉ bất quá vì ông trá»i tấu xảo bắt tôi Ä‘iá»u tra vụ nà y, nếu không chỉ sợ các ông vÄ©nh viá»…n không biết trên thế gian nà y có má»™t ngưá»i như tôi.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi nói tháºt?
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i lại :
- Ông không tin?
Long Ngũ thốt :
- Ta tin, nhưng ta có một điểm nghĩ không ra.
Liá»…u Trưá»ng Nhai há»i :
- Äiểm nà o?
Long Ngũ nói :
- Dạng ngưá»i như ngươi, lại chịu là m bá»™ khoái?
Liá»…u Trưá»ng Nhai đáp :
- Tôi luôn luôn là m chuyện gì tôi muốn là m.
Long NgÅ© há»i :
- Ngươi tháºt sá»± muốn là m má»™t bá»™ khoái?
Liá»…u Trưá»ng Nhai gáºt đầu.
Long NgÅ© cưá»i khổ :
- Có ngưá»i muốn trở thà nh anh hùng hà o kiệt, có ngưá»i muốn là m quan cao lá»™c háºu, có ngưá»i cầu danh, có ngưá»i cầu lợi, những ngưá»i đó ta đã thấy qua.
Liá»…u Trưá»ng Nhai tiếp :
- Nhưng ông chưa thấy qua dạng ngưá»i muốn trở thà nh bá»™ khoái.
Long Ngũ nói :
- Ngưá»i như ngươi quả tháºt không có nhiá»u.
Liá»…u Trưá»ng Nhai thốt :
- Nhưng trên thế gian anh hùng hà o kiệt có quá nhiá»u, thì cÅ©ng phải có và i ngưá»i như tôi, Ä‘i là m những chuyện ngưá»i khác không tưởng tá»›i mà cÅ©ng không muốn là m.
Hắn cưá»i, nụ cưá»i đột nhiên biến chuyển cá»±c kỳ khoan khoái :
- Vô luáºn là sao Ä‘i nữa, bá»™ khoái cÅ©ng là má»™t con ngưá»i, má»™t con ngưá»i sống trên thế gian, là m những chuyện hắn tháºt sá»± muốn là m, hắn tá»± nhiên rất thá»a mãn.
HẾT
|
 |
|
| |