07-06-2012, 10:09 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Quốc Thuáºt Hung Mãnh
Tác giả : Tiểu Tá» Vô Äảm
Quyển 2
-----oo0oo-----
Chương 22: Thang gia là của ta. (1+2)
Nhóm dịch: Huntercd
Sưu Tầm
Khang Thuáºn Phong xuống lầu, bốn mươi tên không thiếu má»™t ai, Ä‘ang luyện võ ở đó. Tam Tá», A Bình, Tà i Ca, còn có má»™t ngưá»i lại nữa cùng ở má»™t bên, Tam Tà i và Tà i Ca Ä‘ang đấu Ä‘ao.
Thấy Khang Thuáºn Phong Ä‘i và o, mấy ngưá»i đó liá»n dừng lại, quây lấy hắn nói: “Anh Khang, cuối cùng anh đã vá», bá»n em hiện luyện thà nh thục rồi, luyện thêm Ä‘iâ€
Khang Thuáºn Phong cưá»i tÃt mắt và o nhưng không nói gì.
Bá»n Tam Tá» cÅ©ng thấy hắn, bèn dừng lại Ä‘i tá»›i.
Tà i Ca rá»i Lão Viá»…n liá»n há»i: “Sao rồi? Bên đó nói thế nà o?â€
Tam Tá» kéo tay hắn: “Chuyện nà y đợi lên trên nói, Tiểu Khang đến xem má»i ngưá»i luyện mà , xem có gì phải chú ý không, ai cÅ©ng tiến bá»™ nhanh lắmâ€
Khang Thuáºn Phong cưá»i quay ngưá»i nói vá»›i đám tiểu tỠđó: “Má»i ngưá»i luyện cho tôi xem xem!â€
Khi đó thấy Hồ Viên nói: “Äá»™i 2 lùi lại, để đội 1 chúng tôi luyện cho Khang Ca xem!â€
Kết quả má»™t đám thanh niên cưá»ng tráng lên tiếng: “Dá»±a và o cái gì mà bên đó luyện trước, mà chúng tôi không thể luyện trước?â€
Hồ Viên liá»n giáºn dữ nói: “Thốn Tá», hai ngà y nay cáºu luôn chá»c tức tôi, hiện có anh Khang đây, có bản lÄ©nh ra mà đấu vá»›i tôi đây!â€
Cái ngưá»i tên Thôn TỠđó nói: “Äấu thì đấu, xem ai sợ ai!â€
Tam Tá» thấy váºy thì giáºn dữ quát lên: “Tiểu Khang chưa nói, đâu đến lượt hai cáºu lên tiếng, phạt hai cáºu!â€
Hai ngưá»i không nói gì nữa, nhưng vẫn nhìn nhau vá»›i ánh mắt đấu đá bất phục.
Lúc nà y Thịnh Thư Ä‘i tá»›i, má»i ngưá»i Ä‘á»u quay ra chà o chị, Tam Tá» nhìn gương mặt chị, nụ cưá»i thư thả bao năm rồi không nhìn thấy, dưá»ng như trong chốc lát nhìn thấy ngưá»i con gái từng thuần khiết khiến má»i ngưá»i thương yêu đó, trong lòng thầm nhá»§: “Quái! Má»™t lát không gặp mà Thịnh Thư như chợt thà nh ngưá»i khác váºy!
Khang Thuáºn Phong cÅ©ng chà o Thịnh Thư, nhưng ánh mắt thì trốn tránh không dám nhìn thẳng, Ä‘iá»u nà y khiến Tam Tá» cà ng mÆ¡ hồ, rồi lắc đầu, cưá»i bà ẩn.
Tà i Ca thấy váºy liá»n Ä‘áºp nhẹ nói nhá»: “Má»™t mình cưá»i cái gì đấy?â€
Tam Tá» lưá»m hắn, nhưng lại nói nhá»: “Mẹ nó, nói cho cáºu má»›i là lại! Cái miệng cáºu như cái loa, nói cho cáºu khác gì bắc loa thông báo cả huyện đâu!â€
Tà i Ca năn nỉ: “Thấy anh cưá»i ngẩn ngÆ¡ thế kia cÆ¡ mà , mau nói Ä‘i, em đảm bảo sẽ không nói cho ngưá»i khác!â€
Tam Tá» mặc kệ hắn, Tà i Ca liá»n giáºn dữ nói: “Hừ, không nói thì thôi, để trong bụng cho đến chết Ä‘iâ€
Tam Tá» cưá»i tÃt lấy tay xoa xoa cái bụng cá»§a mình, tá» ra vô cùng thoải mái.
Tà i Ca cà ng giáºn hÆ¡n, bá»±c mình quay đầu, mặc kệ hắn.
Khang Thuáºn Phong có táºt giáºt mình, vá»™i lấp liếm nói vá»›i má»i ngưá»i: â€œÄÆ°á»£c rồi, cÅ©ng không phân tổ nữa, từ trái sang phải, ở giữa má»™t phần, ngưá»i bên phải đứng sang bên nà y trước, để ngưá»i bên trái luyện cho tôi xem trướcâ€
Má»i ngưá»i bắt đầu luyện táºp theo yêu cầu cá»§a hắn.
Khang Thuáºn Phong chỉ xem, cho hÆ¡n hai mươi ngưá»i táºp diá»…n, yêu cầu nghiêm khắc động tác phải chÃnh xác, để cá»± li xuất Ä‘ao ngắn nhất, lan pháp há»™ thân đặt ở vị trà thÃch hợp nhất.
Sau đó lại cho những ngưá»i còn lại và o sân thay thế táºp luyện.
Má»i ngưá»i liá»n nhá»™n nhạo há»i: “Anh Khang, chiêu nà y dùng nhiá»u, chúng ta đã luyện thà nh thục rồi, có thể dạy thêm cái gì má»›i không?â€
Khang Thuáºn Phong thì lắc đầu cưá»i nói: “Các cáºu luyện vẫn còn kém xa lắm! Xoay Ä‘ao qua đầu, thiên hạ Ä‘ao pháp luyện má»™t ná»a! Chiêu Ä‘ao pháp nà y, má»i hiện má»›i chỉ má»›i có má»™t chữ thục, cách tinh và thần còn xa đến mưá»i vạn tám nghìn dặm cÆ¡! Nhưng nếu má»i ngưá»i cảm thấy khô khan thì có thể dùng tay trái để luyện chiêu Ä‘ao pháp nà yâ€
Má»i ngưá»i xôn xao lên không hiểu: “Tay trái? Dùng tay trái luyện là m gì?â€
Khang Thuáºn Phong không nói gì, Tà i Ca đứng má»™t bên má»›i mắng má»: “Cái nà y mà cÅ©ng không biết, nhỡ tay phải bị thương thì phải dùng tay trái chứ sao!â€
Khang Thuáºn Phong nghe váºy liá»n cưá»i nói: “Tà i Ca nói đúng má»™t ná»a …â€
Tà i Ca nghe mà không phục: “Cái gì mà nói đúng má»™t ná»a, chẳng nhẽ còn có nguyên nhân khác?â€
Khang Thuáºn Phong nghiêm mặt, gáºt đầu nói: “Có câu, kiếm vi bách binh chi quân, khi dùng phải nhanh và khéo, thương vi bách binh chi soái, có sá»± tiên phong tinh nhuệ, côn vi bách binh chi vương, có sá»± linh hoạt khi xảo đả, sức mạnh hoà nh tảo thiên hạ! Còn Ä‘ao thì sao? Äao vi bách binh chi bá, có sá»± hung hãn sát phạt!â€
Nói đến đây, thấy má»i ngưá»i vẫn chưa hiểu, liá»n ngẩng đầu lên nói: “Nói những cái nà y chưa chắc má»i ngưá»i đã hiểu, để tôi nói thẳng ra váºy: má»™t chữ bá, không thể thiếu dÄ© lá»±c phục nhân, nói trắng ra sát pháp cá»§a Ä‘ao là phải dùng lá»±c phát huy, không có lá»±c không thà nh Ä‘ao. Nhưng lá»±c khà cá»§a con ngưá»i có hạn, má»™t khi bắt đầu chém giết thì kẻ địch sẽ không để cho mình nghỉ ngÆ¡i, vì váºy ngưá»i luyện Ä‘ao phải thà nh thục cả hai tay trái phải, chÃnh là để luyện lá»±c. Má»i ngưá»i nghÄ© mà xem, đấu Ä‘ao vá»›i má»™t ngưá»i, đến cuối cùng hết sức lá»±c rồi, lúc đó đổi tay mà đao vẫn đưa thà nh thục, còn đối phương chỉ thuáºn má»™t tay, còn không ngoan ngoãn để mình xá» sao?!â€
Má»i ngưá»i ồ lên, Tam Tá», Tà i Ca, A Bình Ä‘á»u hết sức vui mừng.
Quyá»n hà nh má»™t câu nói, ẩn ý như kim, mở ra ngá»t như nước! Câu nói nà y hôm nay cá»§a Khang Thuáºn Phong, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết là đạo là nà y, ngưá»i tinh ý chắc chắn nắm được tầm quan trá»ng cá»§a nó, ngưá»i không tỉnh thì có thể nói, Ä‘iá»u nà y có gì? Nhưng, má»™t chút nà y không biết cao thá»§ Ä‘ao pháp phải mất mạng má»›i lÄ©nh ngá»™ được.
Thịnh Thư đứng má»™t bên, hai mắt sáng long lanh nhìn Khang Thuáºn Phong hiện Ä‘ang trà n đầy tá»± tin.
Tam Tá» lại lắc đầu lẩm bẩm: Ngưá»i con gái nà y, ăn phải bả rồi! Mình thì không chú ý đến, mình trong lòng đã gá»i Thịnh Thư là ngưá»i con gái nà y, hoà n toà n không có sợ kÃnh phục như trước nữa.
Thịnh Thư không biết, cô đã từ má»™t đại lão hắc đạo khiến ngưá»i ta sợ hãi, bị thuá»™c hạ cá»§a mình hạ tá»›i mức nà y.
Cô vẫn hai mắt sáng long lanh nhìn Khang Thuáºn Phong, thần tình như thiếu nữa lần đầu tiên bị tiếng sét ái tình váºy, đương nhiên body thì đẹp hÆ¡n thiếu nữ nhiá»u.
Khang Thuáºn Phong vá»™i vã hoà n thà nh xong mấy chuyện, nghÄ© đến Tiểu Ngưu đã chạy theo mình cả ngà y, muốn cảm Æ¡n ngưá»i ta, nhưng mình chẳng có váºt gì đáng giá trên ngưá»i, chỉ nói không vá»›i Thịnh Thư, Thịnh Thư chỉ cưá»i, bảo Tam Tá» mang ra mấy tấm thẻ VIP cá»§a Äế Äô và mấy sòng khác giao cho Khang Thuáºn Phong, Khang Thuáºn Phong không biết cái thứ đồ chÆ¡i nà y dùng là m gì, sau khi lên xe, ngần ngại cầm ra đưa cho Tiểu Ngưu: Äừng là m ngưá»i khác cưá»i.
Ai ngá» Tiểu Ngưu vừa nhìn thấy thì mắt mở tròn như mắt trâu tháºt váºy! Tay còn hÆ¡n run run, loại thẻ cá»§a Äế Äô đã đà nh, bên trong còn cố thẻ cá»§a những há»™i sở khác, đó là thứ mà có tiá»n cÅ©ng không có được.
Tiểu Ngưu chỉ lấy má»™t trong năm tấm, cẩn tháºn cầm lấy nói: “Anh Khang, em chỉ nháºn má»™t vé, những nÆ¡i khác không phải là nÆ¡i em có thể đến đượcâ€
Khang Thuáºn Phong giá» má»›i nhìn lại mấy tấm thẻ, nhìn Ä‘i nhìn lại cÅ©ng không phát hiện ra cái gì, chỉ thầm nghÄ©: Cầm vá» cho Tăng Cần Sinh váºy.
VỠđến doanh trại táºp quân sá»±, trá»i đã nháºp nhoạng tối, Khang Thuáºn Phong đến phòng cá»§a Tăng Cần Sinh, Tăng Cần Sinh Ä‘ang Ä‘á»c sách.
Khang Thuáºn Phong đưa bốn nghìn tám trăm đồng còn lại cho hắn, Tăng Cần Sinh nháºn tiá»n, đếm rồi cưá»i trừ an á»§i: “Không có chuyện gì, chuyện nà y anh cÅ©ng không có cách, huống hồ cáºu cÅ©ng là ngưá»i vừa má»›i từ nông thôn lên thà nh phốâ€
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu nói: “Em cÅ©ng muốn tiêu sạch tiá»n cá»§a anh, tặng ngưá»i thì tặng lá»… to chút, nhưng đến chợ cái gì cÅ©ng tiếc, chẳng còn cách nà o! Nhưng Dương lão tiên sinh lại nháºn lá»i chuyện lá»i cho anh, kể ra cÅ©ng trùng hợp, tham mưu trưởng mà anh nói chÃnh là đệ tá» cá»§a Dương lão tiên sinhâ€
Tăng Cần Sinh trầm ngâm hồi lâu rồi má»›i vá»— vai Khang Thuáºn Phong nói: “Cáºu cố tình đùa anh à ?â€
Khang Thuáºn Phong vá»™i nói: “Không có, em nói tháºt mà , tiêu hai trăm đồng cá»§a anh, mấy cái thẻ nà y cho anh, coi như Ä‘á»n anh …â€
Tăng Cần Sinh sầm mặt lại, miệng lắp bắp mãi má»›i nên lá»i: “I phục you rồi†Nói rồi nháºn lấy mấy cái thẻ, giá» thì miệng không khép lại nổi nữa: “Cáºu lấy mấy cái thẻ nà y để đổi lấy hai trăm đồng?â€
Khang Thuáºn Phong thá»±c thà gáºt đầu nói: “Bạn em cho em mấy tấm, em cho Tiểu Ngưu má»™t tấm, nghe Tiểu Ngưu nói là cÅ©ng đáng chút tiá»n!â€
Tăng Cần Sinh nói: “Tiểu Ngưu nói là đáng giá chút tiá»n á? Cái nà y có tiá»n cÅ©ng không có được, cáºu lại cho Tiểu Ngưu má»™t tấm …†Tăng doanh giáºn dữ, xông ra cá»a phóng hét lá»›n: “Tiểu Ngưu, ra đây!â€
Lúc sau, Tiểu Ngưu dè chừng Ä‘i đến, nhưng không và o trong phòng, đứng ngoà i nói: “Anh tìm em có chuyện gì?â€
Tăng Cần Sinh nói: “Tấm thẻ Tiểu Khang cho cáºu đâu? Lấy ra tôi xem …â€
Tiểu Ngưu mếu mặt nói: “Tăng doanh, đó là Tiểu Khang cho em, anh không thể tịch thu đượcâ€
Tăng Cần Sinh giáºn dữ nói: “Mẹ kiếp, tôi bảo cáºu Ä‘i là m việc cho tôi, cáºu nói xem, giá» rốt cuá»™c là tôi là m việc cho cáºu hay cáºu là m việc cho tôi?â€
Tiểu Ngưu cưá»i trừ nói: “Là Tăng Doanh giúp em, là Tăng Doanh giúp em!â€
Tăng Cần Sinh chợt tươi cưá»i nói: “Tấm thẻ đó là thẻ ở đâu?â€
Tiểu Ngưu đỠmặt,chi chi cha cha nói: “Là thẻ cá»§a há»™i sở Yến Sa …â€
Tăng Cần Sinh nghe váºy còn bốc há»a hÆ¡n: “Khốn kiếp, tên tiểu tá» cáºu đúng là biết chá»n! Không được, cáºu đổi thẻ khác Ä‘i, tấm đó cáºu mà lấy là tôt xá» cáºu!â€
Gương mặt Tiểu Ngưu nặng xuống: “Tăng Doanh,đến Yến Sa em cắn răng còn có thể Ä‘i được má»™t lần, những nÆ¡i khác, em bán máu cÅ©ng không Ä‘i được đâu!â€
Tăng Cần Sinh buá»™t miệng ra mắng nhiếc: “Mẹ, thế tao thì không thế chắc?†Nói rồi má»›i thấy mình lỡ lá»i, bất giác đỠmặt.
Khang Thuáºn Phong không biết hai ngưá»i đó tranh cái gì, liá»n nói: “Hay là em cho thêm hai ngưá»i má»™t cái thẻ gì đó!â€
Tăng Cần Sinh nói: “Không phải vấn đỠđó, tôi cÅ©ng là vì trách nhiệm vá»›i hắn không phải sao? Hắn trẻ như váºy, không thể để hắn hư ngưá»i được đúng không?â€
Tiểu Ngưu dưới ánh nhìn cá»§a Tăng Cần Sinh, biết mình chắc chắn không giữ được tấm thẻ nữa, chỉ đà nh lấy ra nói: “Váºy anh cho em đổi lấy tấm cá»§a Äế Äô Ä‘i!â€
“Biết Tiểu Ngưu là đồng chà tốt mà !†Tăng Cần Sinh láºp tức tươi cưá»i, hoà n toà n không nhìn thấy ánh mắt coi thưá»ng cá»§a đồng chà Tiểu Ngưu: “Ngưá»i trẻ cần Ä‘i nhảy disco nhiá»u có Ãch cho sức khá»e†Nói rồi lấy ra tấm thẻ Äế Äô đưa cho Tiểu Ngưu, Tiểu Ngưu nháºn lấy tấm thẻ cá»§a Äế Äô nhưng vẫn nắm chặt tấm thẻ cá»§a Yến Sa: “Tăng Doanh, thi thoảng, em nói là thi thoảng, có thể cho em mượn thẻ nà y để dùng được không?â€
Tăng Cần Sinh giáºt mạnh lấy tấm thẻ nói: “Äể xem biểu hiện cá»§a cáºu đãâ€
Tiểu Ngưu chỉ đà nh cất tấm thẻ Äế Äô Ä‘i, rồi tiếc rẻ nhìn tấm thẻ trong tay ai đó rồi ngáºm ngùi bá» Ä‘i.
Tăng Cần Sinh há to miệng, suýt cưá»i thà nh tiếng, cất tấm thẻ Ä‘i vá»›i thái độ y như Tiểu Ngưu. Sau đó lại rút ngăn kéo ra, tìm má»™t hồi, lấy ra má»™t cái phong bì, đưa cho Khang Thuáºn Phong cùng vá»›i bốn nghìn tám trăm vạn lúc nãy mà Khang Thuáºn Phong trả lại hắn, nói: “Ở đây còn có năm nghìn đồng, cÅ©ng là số hôm qua tôi chuẩn bị, vốn định đưa cáºu má»™t vạn, vá» sau chỉ muốn hôm nay Ä‘i thá» xem, không đưa cho cáºu ngay. Chá»— nà y tuy không đủ mấy tấm thẻ cá»§a cáºu, nhưng anh gần đây chắc chắn cần dùng tiá»n, cho dù lần nà y không qua, vá» sau sẽ còn có tấm lòng nà y cá»§a cáºu! Mấy tấm thẻ nà y tôi định khách khà vá»›i cáºu mà không khách khà được, vì Ä‘ang cần. Lúc nà y mấy tấm thẻ nà y có tác dụng hÆ¡n tiá»nâ€
Khang Thuáºn Phong nghe rồi má»›i yên tâm cưá»i, nói: “Anh dùng được thì cầm Ä‘i. Số tiá»n nà y em không cần, không phải khách sáo gì đâu, anh cÅ©ng biết, em không phải vì tiá»n, không có công không nháºn thưởng. Nhưng, đúng như anh nói, giá» anh Ä‘ang cần, em có lấy cÅ©ng để đó, huynh đệ má»™t nhà , anh dùng trước, anh qua rồi, cái em muốn có được sẽ nhiá»u hÆ¡n chá»— nà y, có phải không anh Tăng?â€
Tăng Cần Sinh cÅ©ng là ngưá»i thẳng thắn, láºp tức hiểu ý cá»§a Khang Thuáºn Phong, cái hắn cần nhiá»u hÆ¡n cÆ¡!
Cưá»i ha ha cất tiá»n Ä‘i, đưa mấy tấm thẻ Äế Äô lại cho hắn nói: “Mấy cái thẻ sà n nhảy nà y anh không cần, cáºu cầm Ä‘i chÆ¡i gái Ä‘i!†Nói rồi gói bốn tấm thẻ lại, cẩn tháºn cất Ä‘i.
Khang Thuáºn Phong cáo từ Tăng Cần Sinh rồi quay vá» doanh địa.
Bá»n Lưu Bằng Ä‘ang nằm dà i trên giưá»ng buôn chuyện, vừa lo cho hắn, từ sáng sÆ¡m đến giá» Ä‘i chưa vá». Vừa thấy Khang Thuáºn Phong, vá»™i vã quan tâm vây lại há»i: “Äi đây đấy, sao Ä‘i cả ngà y váºy, không có chuyện gì chứ?â€
Khang Thuáºn Phong đắc ý cưá»i: “Äi ra ngoà i hóng gió thôi, Ä‘i loanh quanh bên ngoà i cả ngà y rồi†Nói rồi liá»n kể lại chuyện hôm nay, nhưng không nói cụ thể mình là m gì.
Bá»n Lưu Bằng nghe thì oán trách, rằng Ä‘i hưởng phúc mà không nói má»™t câu, khiến há» lo lắng cả ngà y.
Khang Thuáºn Phong liá»n cưá»i, cầm mấy tấm thẻ Äế Äô nói: “Sao mình lại không nghÄ© đến các cáºu chứ, nhìn xem đây là cái gì, khó khăn lắm má»›i có được đó†Nói đến đây, hắn thấy xấu hổ, sao mà há»c Tăng Cần Sinh nhanh thế.
Bá»n Lưu Bằng nhìn thấy mấy tấm thẻ VIP cá»§a sà n nhảy Äế Äô thì không cầm được hoan hô. Lưu Nguyên và Vương Vinh Ä‘á»u muốn, nhưng Lưu Bằng gạt tay há» Ä‘i: “Những thứ nà y cần nhiá»u là m gì, mấy ngưá»i chúng ta má»™t tấm là đủ, còn lại để Tiểu Khang tÃnh Ä‘iâ€
Vương Phà m dè chừng nói: “Có cần cho Thạch Thanh Hà m và Tiểu Tiểu má»™t tấm không?â€
Lưu Bằng không nói gì, Vương Vinh cốc đầu hắn nói: “Äồ con lợn! Cho bá»n nó, bá»n nó Ä‘i vá»›i ngưá»i khác là m thế nà o? Không cho bá»n nó, chúng chỉ có thể Ä‘i vá»›i chúng taâ€
Vương Phà m lấy tay ôm đầu, ai oán nói: “Cái đầu lợn cá»§a mình không phải vì bị các cáºu đánh mà ngu Ä‘i sao!†Cả phòng Ä‘á»u cưá»i ồ lên.
Khang Thuáºn Phong thấy há» nói có lý, liá»n gói ba tấm thẻ còn lại và o tá»± nhá»§: Mình giữ má»™t tấm đỠphòng, má»™t tấm cho Dương Tịnh Dư, tấm còn lại thì cho Trang Phi Ä‘i, cô ấy hình như là chị em há» vá»›i Trang Nghiên, cho cô ấy không khác gì cho Trang Nghiên. NghÄ© đến Trang Nghiên, trong lòng hắn chợt cảm thấy dịu hẳn.
Chuyện chua xót nhất nhân gian không phải sinh ly tá» biệt mà là hiện bạn không đủ tư cách theo Ä‘uổi ngưá»i bạn thÃch. Nhưng thá»±c ra tình cảm cá»§a Khang Thuáºn Phong già nh cho Trang Nghiên chỉ là bản năng theo Ä‘uổi cái đẹp cá»§a má»™t thằng đà n ông, má»™t tiểu tỠđến từ Khang Gia Nguyên nghèo khó, sao mà vá»›i tá»›i được.
Ra quyết định xong, má»i ngưá»i liá»n cưá»i nói buôn chuyện.
Trại táºp quân sá»± khác vá»›i kà túc xá, là con trai má»™t phòng lá»›n, con gái má»™t phòng lá»›n. Khi bá»n Khang Thuáºn Phong cưá»i nói thì trên má»™t cái giưá»ng khác có hai con mắt không vui Ä‘ang nhìn há».
Thang Văn Sinh lúc nà y không cui chút nà o, hắn không quen vá»›i cái bá»™ dạng đắc ý cá»§a tên nhà quê như Khang Thuáºn Phong, không thÃch bá»™ dạng vui vẻ cá»§a mấy tên lang thang Lưu Bằng. Cứ cho chúng đắc ý thêm mấy ngà y Ä‘i, hắn lẩm bẩm, đợi táºp quân sá»± xong, thì bảo XÃch Huyết Hùng đến dạy dá»— Khang Thuáºn Phong, hÆ¡n nữa không thể dạy ở nÆ¡i không ngưá»i, phải trước mặt nhiá»u ngưá»i, đánh bại hắn, phải cởi bá» võ thuáºt thêm và o hà o quang trên ngưá»i hắn.
Hai lần công khai giao đấu, lại giúp cho danh tiếng cá»§a Khang Thuáºn Phong nổi hÆ¡n, Ä‘iá»u nà y khiến Thang Văn Sinh vô cùng khó chịu. Bản thân là thiếu gia cá»§a Trung NghÄ©a đưá»ng mà lại chìm nghỉm như váºy, chẳng có lý do gì mà để cho má»™t thằng nhà quê vênh vao! HÆ¡n nữa còn có tiểu mÄ© nữ Trang Nghiêm, thấy hắn thá»±c thà , chỉ có xinh đẹp như nà ng má»›i xứng vá»›i mình! Nhưng mà mấy lần đến Ä‘á»u bị Trang Phi đó phá rối
Nếu là ngưá»i khác, Thang đại thiếu gia sá»›m đã kêu ngưá»i xá» rồi, nhưng thấy con bé cÅ©ng sắc nước hương trá»i, hÆ¡n nữa lại có chút gì đó hoang dã, nên tha cho con nhỠđó.
HÆ¡n nữa, còn Ä‘iá»u nà y nữa, đó là nể con bé là em há» cá»§a Trang Nghiên.
NghÄ© đến hai chị em Trang Nghiên và Trang Phi, Thang Văn Sinh quên được ngay những phiá»n não liên quan đến Khang Thuáºn Phong, Trang Nghiên tháºt xinh đẹp, Trang Phi cÅ©ng rất phong tình, nếu được cả thì …, không được, nhưng váºy là mình không chung tình, Trang Nghiên chắc chắn sẽ không vui … Nhưng …nhưng mình là thiếu gia cá»§a Trung NghÄ©a đưá»ng cÆ¡ mà , có được hai cô má»™t lúc cÅ©ng đâu có thiệt thòi gì cho há» chứ? Trang gia cÅ©ng chẳng phải là ngưá»i có quyá»n thế gì, chỉ cần có tiá»n, má»i há» tách trà , không, má»i há» uống và i tách trà ! Mình cứ theo Ä‘uổi đã, dù gì thế cÅ©ng tá»± hà o hÆ¡n, chỉ là , nếu hai ngưá»i há» không biết trước sau thì không chừng phải ra tay vá»›i há» tá»™c nhà há», vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Trung NghÄ©a đưá»ng, thu dá»n má»™t Trang gia trung lưu quá dá»…. Thang Văn Sinh nghÄ© váºy mà lòng thấy vui vui.
Nghĩ rồi không biết sao tự nhiên lại nghĩ đến à Thư.
à Thư coi hắn lớn lên, lúc đó không bị bắt ra tiếp khách, hắn âm thầm bắt nạt cô, nhưng mỗi lần bị bắt nạt cô cũng không dám nói với ai.
Chỉ là , tuy hắn đã từng chạm, từng hôn, nhưng lần đầu tiên cá»§a à Thư lại không phải là cá»§a hắn, tuy hắn là tiểu thiếu gia được Thang gia cưng chiá»u nhất, nhưng lần đầu tiên cá»§a tà i nhân hắn vẫn không dám tùy tiện.
Lần đầu tiên cá»§a à Thư nghe nói là cho má»™t lão già hÆ¡n năm mươi tuổi, cái giá là má»™t mảnh đất giao lại cho công ty Bất động sản cá»§a Trung NghÄ©a đưá»ng vá»›i cái giá thấp hÆ¡n giá thị trưá»ng 20%. Nghe đâu mảnh đất ấy tạo cho Trung NghÄ©a đưá»ng thu nháºp hà ng tá»·.
Nhưng Thang Văn Sinh có thể cảm thấy, à Thư theo hắn, tà i nhân gia thế Thang gia không Ãt, hắn cÅ©ng có thể gá»i được và i ngưá»i, phải thay đổi khẩu vị chứ. Những ngưá»i đó cứ bắt hắn phải hứa nà y hứa kia, nhưng tuy thiếu gia kà nợ không thu tiá»n, há» vẫn thu đủ.
Chỉ có à Thư là khác, chưa từng bắt hắn hứa gì tặng gì, tháºm chà có má»™t số thứ cô tá»± mình đổi lấy tiá»n cho mình.
Khi nghÄ© đến à Thư, Thang Văn Sinh lại nghÄ© đến má»™t ngưá»i khác, Thịnh Thư đà o hoa cá»§a Bân Thịnh ÄÆ°á»ng. Ngưá»i con gái phong tình thục nữ, lại có chút cảm giác tà n nhẫn, khiến hắn thá»±c sá»± cảm thấy kÃch thÃch.
Không biết bá»n Äạo Phòng Tam và Bạch Nhãn Lang xá» lý công chuyện ra sao rồi, lúc nà o má»›i có thể cho hắn nhìn thấy toà n bá»™ sá»± hấp dẫn cá»§a Thịnh Thư đây.
Cà ng nghÄ© hắn cà ng thấy nóng ngưá»i, chuyện đầu tiên hắn là m khi có kẻng gõ báo tắt Ä‘á»n là tìm ngay năm cô nương.
Khi tay hắn dÃnh đầy ***, hắn chợt có cảm giác trống rá»—ng, giống như những cô gái lúc nãy là m hắn *** bá»—ng chốc mất hết sức hấp dẫn, trở nên vô vị, trong lòng chỉ còn má»™t cảm giác, đó là cảm giác quyá»n nắm giữ.
Thang gia, cuối cùng là của ta! Anh cả anh hai đừng có mơ.
Äó chÃnh là ý nghÄ© cuối cùng cá»§a hắn trước khi chìm và o giấc ngá»§.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
07-06-2012, 10:09 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Quốc Thuáºt Hung Mãnh
Tác giả : Tiểu Tá» Vô Äảm
Quyển 2
-----oo0oo-----
Chương 23: Nam Kinh bang và Thanh Trúc bang. (1+2)
Nhóm dịch: Huntercd
Sưu Tầm
Trần béo rất không vui.
Hắn đi lại trong phòng như kiến bị thiêu, bên cạnh có sáu bảy thanh niên, ai cũng nhìn theo từng cỠđộng của hắn, nhưng không ai dám thở mạnh.
Trần béo đương nhiên là rất béo, nhưng bạn khó mà tưởng tượng được hắn hiện di chuyển nhanh thế nà o, cơ thể béo tròn nùng nục di chuyển uốn chuyển như rắn trong không gian hạn hẹp, “Ăn hại! Toà n là lũ ăn hại!†Hắn chợt hét lên, nhưng vừa mới ngồi xuống ghế thì có vẻ thở gấp.
Má»™t ngưá»i tinh mắt liá»n lại gần, nâng tách trà trên bà n lên đưa cho hắn: “Anh Trần, uống trà đi, chúng ta cùng bà n bạcâ€
Trần báo mặt biến sắc, Ä‘ang định nén cÆ¡n giáºn cá»§a mình lại, đưa tay ra nháºn lấy trà , nhưng cái tay run run cá»§a hắn lại nói cho bá»n thá»§ hạ biết, hắn phẫn ná»™ đến mức nà o.
Nam Kinh bang đưá»ng đưá»ng, mà lại bị thương mất mưá»i bảy mưá»i tám ngưá»i, không là m chá»§ được tình hình, lại bị năm ngưá»i đã bị thương cá»§a Thanh Trúc bang đánh bại, tháºt mất mặt! Hắn không biết là m thế nà o mà biểu đạt được sá»± phẫn ná»™ cá»§a mình bây giá», nâng tách trà lên mà mãi không uống được, cuối cùng hắn lại đặt mạnh xuống bà n.
“Anh Trần, anh đừng tức giáºn, Ä‘á»u là chúng em bất tà i!†Má»™t tên đứng bên cánh tay băng bó khoảng hÆ¡n hai mươi nói, hắn vốn là tên khá bảnh bao, nhưng cả gương mặt toà n hình xăm, giống như má»™t con hổ vằn váºy.
Ngưá»i xăm vết nà y hiển nhiên cÅ©ng là cao thá»§, kết hợp khéo léo giữa bức vẽ đầu con hổ và ngÅ© quan trên gương mặt, khiến cả gương mặt trở nên hung dữ hÆ¡n rất nhiá»u.
Äiá»u cà ng đáng sợ hÆ¡n là mắt hắn, có má»™t sá»± hung tà n chết chóc muốn nuốt chá»ng ngưá»i khác.
Trấn béo nhìn hắn, sá»± tức giáºn hình như có nguôi Ä‘i, chống cái đầu cá»§a mình rồi nói: “Giá» thì là m thế nà o? Thanh Trúc bang là cái quái gì, các ngươi vẫn hay nói thế mà , nhưng giá» ngưá»i ta đã có thể cưỡi lên đầu Nam Kinh bang nà y nói chuyện rồi đấy!â€
“Anh Trần, anh bá»›t giáºn là tốt, nhưng, em cảm thấy cÅ©ng không thể nói các anh em chưa táºn lá»±c, phải nói cái tên đó, ngưá»i cao lá»›n, rõ rà ng là ngưá»i phương Bắcâ€
“Ồ, Mã Long, cáºu nói xem†Trần béo sau khi trút giáºn thì quay sang nhìn ‘ái tướng’ cá»§a mình nói.
“Chúng ta mất ba mươi huynh đệ, thương quá ná»a, các huynh đệ chắc chắn táºn lá»±c rồi! Bang Thanh Trúc chỉ có hai mấy ngưá»i, chỉ thương có năm sáu ngưá»i, chứng tỠđối phương đã bị chúng ta đánh tà n rồi, vì váºy chúng má»›i có thể vá»› há»i!!†Mã Long nói: “Chúng ăn những thứ chúng ta bá» thừa lạiâ€
Trần béo chau mà y rên rỉ, trong lòng hắn cÅ©ng đồng ý vá»›i lá»i cá»§a Mã Long, nhưng dù gì hiện má»i ngưá»i liên minh đối phó vá»›i Bân Thịnh đưá»ng, nói thì dá»… chứ là m thì khó.
Nhưng má»™t ngưá»i trung nhiên khác lại nói: “CÅ©ng không giống như Mã Long nói, Thanh Trúc bang cÅ©ng may mắn, không thể coi là ăn thừa cá»§a chúng ta đượcâ€
“May mắn?†Mã Long cưá»i có phần độc ác: “Hà Nam bang má»™t hÆ¡i hạ được Bân Thịnh đưá»ng bảy lần là may mắn, Thanh Trúc bang cÅ©ng có ba lần may mắn đó, Nam Kinh bang chúng ta thì ra tay má»™t lần, thương mưá»i mấy huynh đệ, ra tay má»™t lần, thương mưá»i mấy huynh đệ, đến giá» thì chẳng có gì, đây cÅ©ng là may mắn sao?â€
“Váºy nói xem không phải may mắn thì là gì?†Ngưá»i trung niên đó nói.
Mã Long cưá»i nhạt nói: “Em không biết, chỉ là cảm thấy may mắn nà y cÅ©ng hÆ¡i quá! Nam Kinh bang vừa ra tay, Bân Thịnh đưá»ng liá»n vưá»n không nhà trống. Chúng ta đánh ngưá»i tà n rồi, Thanh Trúc bang liá»n ra tay thÃch hợp như váºy, em nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại mà không nghÄ© ra được. Bân Thịnh ÄÆ°á»ng sao nuốt được Nam Kinh bang chúng ta …â€
Ngưá»i trung niên đó nói vá»›i vẻ không mấy thiện chÃ: “Cáºu có ý gì, có phải nghi ngá» có ngưá»i báo tin cho Bân Thịnh đưá»ng chắc?â€
Mã Long rướn cổ lên, nhưng không nói gì, mà lại nói vá»›i Trần béo: “Anh Trần, chẳng nhẽ anh không cảm thấy đáng nghi sao? Chúng ta lần trước muốn động đến sòng mà Thanh Trúc bang cướp, có ngưá»i liá»n nói liên minh ổn định là nhất. Nhưng giá», rõ rà ng Thanh Trúc bang là cướp ăn cá»§a chúng ta, láºp tức lại là may mắn! Trước mắt Hà Nam bang ngà y cà ng lá»›n mạnh, đến Thanh Trúc bang cÅ©ng Ä‘uổi kịp chúng rồi, có má»™t số ngưá»i còn không há» nghÄ© cho lợi Ãch cá»§a Nam Kinh bang, e không biết hắn rốt cuá»™c là ngưá»i cá»§a bang phái nà y nữa!â€
Ngưá»i trung niên đó bị những lá»i hắn nói dồn lại, không kìm được cÆ¡n giáºn dữ nữa: “Lão tá» năm đó khi còn ở Vạn Hòa, ngươi còn không biết ở đâu đấy? Từ lúc nà o đến lượt ngươi, má»™t tiểu tá» miệng còn hôi sữa nói lão tá», có phải khiêu khÃch nhau không!â€
Mã Long quay đầu lại, lạnh lùng nhìn ngưá»i trung niên kia, từ tốn nói: “Phương Ca, nhắc anh má»™t câu, giá» anh là ngưá»i cá»§a Nam Kinh bang, Vạn Hòa sá»›m đã bị ngưá»i ta diệt rồi! Hôm qua ba mươi ngưá»i Ä‘i cướp địa bà n, có cả em nữa là tổng cá»™ng có mưá»i chÃn huynh đệ bị thương! Phương Ca lại không há» hấn gì, sao hôm nay lại bắt nạt em bị thương cÆ¡ chứ? Nà o, má»™t tay em cÅ©ng có thể tiếp chiêu anh được!â€
Vừa dứt lá»i, gương mặt Trần béo đã sa sầm nhìn ngưá»i có được gá»i là Phương Ca kia.
Những ngưá»i khác trong phòng cÅ©ng nhìn hắn vá»›i ánh mắt không mấy thiện chÃ, so vá»›i Phương Ca, mấy tên nà y thÃch Mã Long lạnh lùng hÆ¡n.
Phương Ca giá» má»›i thấy bất lợi cho mình, vá»™i nói: “Anh Trần, không phải tôi sợ má»i ngưá»i xung động, là m há»ng liên minh lần nà y!â€
Trần béo đưa tay ra, cầm tách trà lúc nà y đặt xuống bà n lên Ä‘áºp xuống nói: “Liên minh cái đầu mà y! Hiện mà y Ä‘ang ăn cÆ¡m cá»§a Nam Kinh bang đó!â€
Ngưá»i đó bị cả cốc nước úp và o mặt, nhưng vẫn ngoan ngoãn không dám nói gì, mặt bi thương nhìn Trần béo.
Trần béo sau khi đánh ngưá»i, hình như đỡ tức hÆ¡n, nói: “Mã Long, cáºu thấy chuyện nà y nên là m thế nà o?â€
Mã Long liá»n nói: “Chúng ta cướp mấy sòng bạc từ trong tay Thanh Trúc bang vá»!â€
“Äúng, cướp vá»! Dá»±a và o cái gì, chúng ta đã đổ máu, chúng cướp không cá»§a ta …†Mấy ngưá»i lên xôn xao lên.
Trần béo liá»n đứng dáºy.
Lúc nà y, Phương Ca kia không nhịn được nói: “Anh Trần, không được, lần trước Lang Ca cá»§a Hà Nam bang không phải đã nói sòng ai cướp được là cá»§a ngưá»i đó …†Vừa má»›i nói ra, hắn liá»n cảm thấy bất ổn, liá»n câm miệng lại.
Gương mặt cá»§a Trần béo sa sầm đến mức có thể nặn ra nước, nhưng lại cưá»i nói: “Lang Ca, mà y gá»i thuáºn tai nhỉ!†Vừa dứt lá»i, Trần béo liá»n tiến lên trước, má»™t chân đạp và o bụng cá»§a ngưá»i tên Phương Ca, Phương Ca đó hét lên, ngả phá»§ vá» phÃa trước, co rúm ngưá»i lại như má»™t con tôm.
Mấy ngưá»i bên cạnh Ä‘á»u nhìn hắn khinh bỉ, thầm nói: Hừ! Ai mà không biết anh Trần ghét nhất là tên Bạch Nhãn Lang đó, đúng là đồ ngu, uổng bao năm xông pha giang hồ.
…………
Lão đại cá»§a Thanh Trúc bang há» Äà m, là má»™t lão đầu âm trầm quá ngÅ© tuần.
Năm đó hắn là má»™t nhân váºt có tiếng trong đạo, nhưng tên tháºt cá»§a hắn thì không ai biết, chỉ gá»i hắn là Huyết Äà n Tá». Nghe nói hắn từng vì láºp uy mà trói mấy tên đệ tá» phản bá»™i lại rồi cắt động mạch trên tay, lấy cái bát hứng lấy, để cho máu chảy cho đến chết.
Äà m lão đại hôm nay vui, ngồi trong má»™t gian phòng hà o hoa trên tầng ba cá»§a trung tâm giải trà spa má»›i lấy được vá», à Khà Phong! Cái sòng mà hôm nay cướp được vá» coi như là cây hái ra tiá»n, nghe nói riêng những bà n bà i dưới tầng hầm má»—i ngà y kiếm được và i vạn, đấy là chưa tÃnh khách sạn phÃa trên và trung tâm spa.
HÆ¡n nữa chỉ có năm ngưá»i bị thương nhẹ.
Có được sòng nà y, Ãt nhất có thể khiến hắn nuôi thêm được gấp rưỡi ngưá»i nữa, đến lúc đó, Thanh Trúc bang không còn là tiểu bang pháo mạt lưu nữa.
NghÄ© đến đây, Äà m lão đại lại đưa tay và o ngá»±c má»™t mÄ© nữ bên cạnh, sá» sá» nắn nắn.
MÄ© nữ đó cưá»i khanh khách nói nhá»: “Äau!â€
Äà m lão đại đắc ý phá lên cưá»i nói: “Äau? Ta còn chưa là m Ä‘au em đây đấy?†Nói rồi hắn véo mạnh má»™t cái.
“A!†Mĩ nữ đó la lên, lấy tay đẩy hắn ra.
Äà m lão đại thuáºt thế nắm lấy tay ả, Ä‘ang định ‘hà nh động thì cá»a phòng mở ra, má»™t ngưá»i Ä‘ang ông tráng kiện trá»c đầu lăn và o như quả cầu thịt.
“Lão đại …â€
“Hừ, *** kiếp!†Äà m lão đại tâm trạng Ä‘ang vui bất giác nổi nóng: “Äám nà y chẳng có tố chất gì cả, đến gõ cá»a cÅ©ng không biết! ***, vá» sau phải tăng cưá»ng giáo dục chuyện nà y má»›i đượcâ€
Tên đó căn bản không nhìn sắc mặt cá»§a Äà m lão đại, hắn cÅ©ng chẳng có tâm trạng mà nhìn, chỉ nói: “Bên ngoà i lại có chém giết rồi!â€
Äà m lão đại kinh ngạc nói: “Cái gì? Bân Thịnh ÄÆ°á»ng đã đến cá»a nhanh thế sao?†Miệng nói, nhưng trong lòng thì cảm thấy kì lạ, Bân Thịnh ÄÆ°á»ng gần đây luôn thu mình lại, mất địa bà n cÅ©ng không đến cướp lại, lần nà y là sao đây?
“Không phải là ngưá»i cá»§a Bân Thịnh ÄÆ°á»ng, mà là ngưá»i cá»§a Nam Kinh bang!†Ngưá»i kia hét lá»›n.
“Cái gì!?†Äà m lão đại vừa nghe không phải là Bân Thịnh ÄÆ°á»ng mà là ngưá»i cá»§a Nam Kinh bang thì bốc há»a: “Tên Trần béo có ý gì? Bắt nạt tiểu bang chúng ta sao? Äi, đưa ta …â€
Vừa ra khá»i phòng, bên ngoà i đã có mưá»i mấy ngưá»i đứng chỉnh tá», ai cÅ©ng mặc vest Ä‘en, vừa lạnh lùng vừa đẹp trai. Thấy hắn ra, bốn ngưá»i đứng bên cá»a tiến lại gần Ä‘i trước hắn, mưá»i mấy ngưá»i kia cÅ©ng Ä‘i hai hà ng phÃa sau.
Hừ, Thanh Trúc bang tuy là tiểu bang phái, nhưng Ä‘iểm nà y vẫn có thể có được, Äà m lão đại thầm nghÄ©.
Qua tầng ba là đến đại sảnh, nơi đó đang hết sức hỗn loạn.
Do gần đây luôn có tranh chấp, Bân Thịnh ÄÆ°á»ng sá»›m đã thay đổi thẻ bà o trang tu bên trong, tạm thá»i ngừng kinh doanh. Vì váºy không có khách khứa gì, còn các cô nương thì Ä‘á»u ở trong phòng spa ở tầng ba đợi.
Ra và o sòng bạc cÅ©ng không Ä‘i đưá»ng nà y, vì váºy đại sảnh thà nh má»™t má»› há»—n loạn, nhưng không sợ khách hà ng bị thương.
Äà m lão đại nhìn thấy ở Trần béo đứng ở cá»a và o được má»™t đám thá»§ hạ đứng quây lấy.
Hắn đứng trên cầu thang nhìn xuống, quát lá»›n: “Dừng tay!â€
Äám ngưá»i dưới lầu Ä‘ang mải đấm đá dừng lại, ngưá»i cá»§a Thanh Trúc bang thấy lão đại lên tiếng thì dừng tay lại, nhưng ngưá»i cá»§a Nam Kinh bang không biết lão đại nà o cá»§a Nam Kinh bang cả, sau khi giáºt mình dừng lại thì láºp tức định động thá»§ lại, ngưá»i cá»§a Thanh Trúc bang nhất thá»i bá»›t Ä‘i năm sáu ngưá»i.
Mấy ngưá»i bị thương trong lòng ấm ức: lão đại cá»§a ta, Ä‘ang là m việc trên Äao Khẩu Tá», bá»™ dạng nà y cá»§a ngươi là sao!
Lúc nà y, trong thá»i gian dà i đó, sÄ© khà Nam Kinh bang lên cao, Thanh Trúc bang thu chân thu tay lại, nhanh chóng thất bại lùi lại.
Nam Kinh bang chiếm được thượng phong, thế tấn công cà ng hung mãnh, đặc biệt là Mã Long có xăm trổ trên mặt, má»™t tay là đao, má»™t tay không, chém Ä‘ao mở đưá»ng, tay kia công kÃch. Hắn Ä‘iên cuồng xông lên, cÅ©ng là m dấy lên tinh thần mấy ngưá»i khác trong Nam Kinh bang, dá»… dà ng đánh lùi ngưá»i cá»§a Thanh Trúc bang.
“Trần béo! Ông còn không bảo thá»§ hạ dừng tay!†Äà m lão đại nóng mắt, ra sức gà o lên.
Trần béo thì lại cưá»i nói vá»›i mấy ngưá»i bên cạnh: “Lão Äà m nói cái gì, các cáºu nghe rõ không?â€
Mấy thân tÃn đó đồng loạt lắc đầu, biểu lá»™ là không nghe thấy.
Trần béo liá»n cưá»i, cưá»i rất hà i lòng.
Äà m lão đại tức đỠmắt, má»›i có mấy tý mà Thanh Trúc bang đã ngã xuống mưá»i mấy ngưá»i, ngưá»i cá»§a Nam Kinh bang thì đã tiến sát đến gần hắn, hắn bất giác lùi lại, rút cái chá»§y ở ống chân ra.
Äúng lúc nà y, Trần béo lên tiếng: “Dừng tay …â€
Giá»ng hắn không lá»›n lắm, nhưng bá»n Mã Long Ä‘á»u dừng lại, chỉ có ánh mắt vẫn hằm hè những tà n binh bại tướng cá»§a Thanh Trúc bang xung quanh.
Äà m lão đại tức run ngưá»i nói: “Trần béo, ông có ý gì?â€
Trần béo rút Ä‘iếu thuốc Ä‘ang hút ra kẹp và o tay, dùng ngón tay kẹp thuốc chỉ Äà m lão đại nói: “Ông há»i ta có ý gì ư? Tôi còn muốn há»i ông có ý gì đấy! Hôm qua tôi bị thương mất hai mươi mấy thá»§ hạ, đánh tà n ngưá»i cá»§a Bân Thịnh ÄÆ°á»ng, ông lại xuống núi hái đà o, nuốt gá»n chiến tÃch, ông không sợ nghẹn sao!â€
Äà m lão đại nóng giáºn, mặt đỠlừ, hét lên: “Cái gì mà ăn thức ăn các ông bà y sẵn! Nói dá»… nghe hÆ¡n không được sao, ai cướp cá»§a ai, hôm qua tôi cÅ©ng mất năm sáu huynh đệâ€
Trần béo liá»n cưá»i: “Ai cướp cá»§a ai, ông Ä‘i cướp sòng khác cá»§a Bân Thịnh ÄÆ°á»ng Ä‘i, Nam Kinh bang tôi muốn cướp, ông đâu có chá»§ ý đó!†Äang nói thì lại có ngưá»i cá»§a NamKinh bang xông từ ngoà i và o.
Äà m lão đại thấy đại thế là lùi, cÅ©ng không là m khó nữa, sắc mặt nghiêm nghị nói vá»›i Trần béo: “Chuyện nà y chưa xong đâu!†Nhưng lại vẫy tay, mang theo những ngưá»i còn lại lùi vá».
Trần béo cưá»i lá»›n, có vẻ như nghe đã thà nh quen rồi.
Khi tin truyá»n đến Bân Thịnh ÄÆ°á»ng, Thịnh Thư đã ngá»§ rồi, nháºn được Ä‘iện thoại, cô báºt ngưá»i dáºy vui mừng, mất má»™t sòng bạc, cuối cùng liên minh Hà Nam bang đã rạn nứt!
Thịnh Thư trong lúc hưng phấn, y phục còn không mặc hẳn hoi, cứ váºy Ä‘i lại trong phòng, gá»i hết cuá»™c Ä‘iện thoại nà y đến cuá»™c khác, táºp hợp những nhân váºt chá»§ chốt tại sảnh đưá»ng.
Cuối cùng, khi định gá»i cho Khang Thuáºn Phong thì cô lại chần chừ, cắn răng ấn phÃm gá»i. Má»™t là cô biết Khang Thuáºn Phong đã tạo được quan hệ vá»›i quản giáo cá»§a trại huấn luyện quân sá»±, hai nữa, đây là thá»i Ä‘iểm quan trá»ng cá»§a đưá»ng khẩu, cô muốn hắn đến giúp cô đưa ra chá»§ ý, thông qua thá»i gian tiếp xúc lâu dà i, cô đã ngà y cà ng tin tưởng thằng nhóc đến từ nông thôn nà y.
Trong lúc đợi Khang Thuáºn Phong nghe máy, cô vô tình ngẩng đầu lên, thấy thân hình mình lõa lồ trong tấm gương cá»§a bà n trang Ä‘iểm, tá»± nhiên thấy xấu hổ, nhảy tót lên giưá»ng lấy chăn quấn kén mình lại.
Cô chưa ngồi vững thì bên kia đã nghe thấy giá»ng cá»§a Khang Thuáºn Phong Ä‘ang nói rất nhá»: “A lô, Thịnh Thư, có chuyện gì …â€
“À … không… không …†Cô nhất thá»i lắp bắp, mặt đỠtÃa tai, quên mất mình định nói gì. Cô cảm thấy mình ngà y cà ng chẳng giống má»™t chị cả gì hết, mà ngà y cà ng nữ tÃnh hÆ¡n. Cái chết cá»§a A Bân khiến cô quên mất mình cÅ©ng là phụ nữ, những sá»± xuất hiện cá»§a Khang Thuáºn Phong lại khiến cô quên mất mình là chị cả cá»§a Bân Thịnh ÄÆ°á»ng.
“Cái gì?†Bên kia đầu dây là giá»ng nói đầy vẻ nghi ngá».
“Là thế nà y†Thịnh Thư cuối cùng đã bình tÄ©nh lại, lấy lại phong thái mà cô cần phải có, nói: “Nam Kinh bang đã động thá»§ vá»›i Thanh Trúc bang rồi, giá» cáºu đến đưá»ng khẩu má»™t lúc được không? Tôi cho xe đến đón …â€
“Bây giỠá?†Khang Thuáºn Phong nhìn đồng hồ, đã quá mưá»i hai giỠđêm rồi, hắn do dá»±, nhưng vẫn phân biệt khinh trá»ng, bèn nói: “Chị cho xe đến trại huấn luyện đội số 5, đến cá»a lá»›n gá»i cho em, em giá» Ä‘i xin phép đãâ€
â€œÄÆ°á»£c, tôi cho Tam TỠđến đón cáºu, đến nó sẽ gá»i Ä‘iện!†Thịnh Thu nói rồi cúp máy ngay.
Cô giá» má»›i cảm thấy cái mặt mình đã lạnh lùng trở lại, Thịnh Thanh Hoa chợt nhá»› đến cái tên lâu lắm mình không dùng, cô đã xăm tên mình lên ngưá»i, nhưng bao năm nay lại quên không dùng, ngưá»i khác cÅ©ng quên không gá»i.
Cúp Ä‘iện thoạt, Khang Thuáºn Phong từ từ ngồi dáºy, hắn lặng lẽ mặc quần áo trong bóng đêm.
Hắn thưá»ng gấp quần áo gá»n gà ng để ngay ngắn ở má»™t nÆ¡i cố định đầu giưá»ng trước khi ngá»§, đây là thói quen bao năm, cÅ©ng là má»™t trong những yêu cầu cá»§a Hồ Tà Tá». Ông nói, bao nhiêu hảo hán Ä‘á»u bị ngưá»i ta lần mò ra, vì váºy trước khi Ä‘i ngá»§ há» Ä‘á»u để má»i thứ cá»§a mình ở má»™t nÆ¡i cố định, nÆ¡i cố định phải vừa vá»›i tay ra là đã thấy.
Khang Thuáºn Phong mặc xong quần áo liên ra khá»i doanh trại lặng lẽ như mèo, ra ngoà i, hắn cầm Ä‘iện thoại lên, ấn số Tăng Cần Sinh, xin phép hắn má»™t câu.
Tăng Cần Sinh cÅ©ng không há»i là m gì, chỉ nói: “Äợi đó, tôi bảo Tiểu Hạ mang giấy nghỉ phép đã được phê duyệt đưa cáºu Ä‘i. Có xe chưa? Có cần Tiểu Ngưu đưa Ä‘i không?â€
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: “Có xe đến đón, bảo Tiểu Hạ đưa em ra ngoà i là được!â€
Bên kia ừ một tiếng rồi cúp máy.
Khang Thuáºn Phong liá»n dá»±a và o chân cá»™t đèn cao áp các cá»a lá»›n cá»§a doanh phòng không xa đợi Tiểu Hạ, nÆ¡i đây sáng sá»§a, có thể nhìn thấy cá»a lá»›n, mà Tiểu Hạ đến cÅ©ng nháºn ra luôn.
Trung tâm giải trà spa Nhuáºn Lâm, gian phòng hà o hoa trên tầng 3 tiá»…n Äà m lão đại đắc ý Ä‘i và đón chà o Trần béo đến.
Khác vá»›i Äà m lão đại, Trần béo chưa từng má»™t mình đánh lẻ, bên cạnh hắn, má»™t đám thanh niên, má»—i ngưá»i có má»™t mÄ© nữ hầu hạ, trong tay có má»™t bình rượu tây đáng má»™t đống tiá»n, gương mặt phởn phÆ¡ cưá»i. Sá»± chân thà nh và vui vẻ đó, không khác gì vá»›i má»™t ngưá»i bình thương đạt được thà nh tÃch nà o đó.
Nếu có khác, thì là nhiá»u ngưá»i có bông băng cuốn trên ngưá»i.
Vứt bỠnhiệt huyết nghĩa khà và sự tà n khốc của cá lớn nuốt cá bé, hắc đạo cũng chỉ là một nơi kiếm ăn mà thôi.
Trong những thanh niên nà y, Mã Long mặt xăm hình hổ rõ rà ng là quá bắt mắt, không chỉ mặt hắn, mà cả cái khà thế lạnh lùng của hắn nữa.
Hắn một mình chiếm một cái sofa, bên cạnh không có nữ nhân, không có huynh đệ, chỉ có chai rượu trong tay.
Tuy trong số những ngưá»i ngồi đây, ai vÅ©ng biết hắn nghÄ©a khÃ, chịu đổ máu, rất nhiá»u ngưá»i từng cảm kÃch hắn vì hắn đã chặn cho má»™t nhát Ä‘ao sau lưng, Trần béo sá»§ng ái hắn, cÅ©ng nhiá»u huynh đệ phÃa dưới kÃnh phục hắn.
Nhưng má»i ngưá»i lúc nà y không dám là m phiá»n hắn.
Bình thưá»ng má»i ngưá»i cùng ngồi lại vui vẻ không sao, nhưng má»™t khi tá»›i những dịp thế nà y, hắn thưá»ng ngồi má»™t mình, hai con mắt nhìn vá» phÃa trước.
Sự bi thương trong ánh mắt đó khiến cho ai cũng không muốn lại gần.
Trần béo nhìn Mã Long, trong lòng bất giác thương cảm, rồi cưá»i tá»± trà o. Hắn phục tiểu huynh đệ dám đánh dám liá»u mạng nà y, có khà chất cá»§a đám huynh đệ xưa kia cùng hắn xung kÃch ở Nam Kinh bang, má»—i khi nhìn hắn, Trần béo lại nhá»› đến nhiệt huyết cá»§a mình năm đó.
Khi có Ä‘ao kiếm chém tá»›i mình, hắn sẽ dùng cánh tay cá»§a mình ngăn lại, cánh tay cá»§a Trần béo cho đến nay vẫn còn má»™t vết Ä‘ao chém, chÃnh là khi huynh đệ trong bang chặn Ä‘ao lại.
Hắn thu ánh mắt lại, ôm chặt lấy mÄ© nữ vừa trẻ vừa xinh đẹp bên cạnh lại, nghe tiếng cưá»i khanh khách cá»§a cô gái nà y, để lại câu chuyện cá»§a Mã Long cô độc và thế giá»›i cá»§a hắn.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
07-06-2012, 10:10 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Quốc Thuáºt Hung Mãnh
Tác giả : Tiểu Tá» Vô Äảm
Quyển 2
-----oo0oo-----
Chương 24: Câu chuyện của Mã Long. (1+2)
Nhóm dịch: Huntercd
Sưu Tầm
Mã Long uống rượu, hết ly nà y đến ly khác, hắn uống không phải loại rượu mấy nghìn má»™t chai, mà là loại mưá»i mấy nghìn má»™t chai. Chuyện nà y hắn đâu cần lo, ắt có các tiểu đệ cung kÃnh chuẩn bị cho hắn.
Hắn cÅ©ng không ăn mấy đĩa hoa quả và đồ ăn vặt kia, chỉ từng ngụm rượu nặng đến cháy há»ng.
Hắn cần nỗi đau nà y, sự đốt cháy và tan nát nà y.
“Anh muốn bao nhiêu thằng nhóc, má»™t hay hai? Là ả Ä‘ang há»i phải không?â€
“Anh nói em cần bao thá»i gian má»›i có thể thêm má»™t số không nữa? Là ả Ä‘ang cưá»i đúng không?â€
“Äừng có sá» lung tung, anh sao giống mấy ngưá»i khác đáng ghét kia váºy? Là ả tức giáºn đúng không?â€
“Ta cắn chết nà y, ta cắn nà y, cắn tháºt nà y … nà y, Ä‘au không? Là ả lại là m trò đúng không?â€
“Äừng tức giáºn nữa, có được không? Là ả lại cầu xin gì hắn đúng không?â€
Ả …, ả …, ả …
Hắn không muốn khóc, nhưng nước mắt cứ chực trà o ra.
Mã Long, cái tên tức cưá»i, gá»i rồng chẳng phải rồng, mà là má»™t con trùng bi thương!
Thá»±c ta, Mã Kế VÅ© má»›i là tên tháºt cá»§a hắn, hắn là ngưá»i Thương Châu Hà Bắc, công phu gia truyá»n, từ nhỠđã luyện võ công, trong nghá» cÅ©ng coi như là ngưá»i ăn và i đấu muối rồi.
Phách quải quyá»n cÅ©ng được gá»i là phi quải quyá»n, là công phu phóng trưá»ng kÃch viá»…n, dùng sao tá» kinh nhi, luyện thà nh hai cánh tay sẽ như gáºy như roi, mang theo khà thế đại khai đại hợp.
Trong giang hồ có câu Bát cá»±c thêm Phách quải, thần quá»· cÅ©ng sợ, ý là Bát cá»±c quyá»n đánh sát, thuá»™c Ä‘oản đả, Phách quải quyá»n là phóng trưá»ng kÃch viá»…n, thuá»™c trưá»ng kÃch, hai thứ có thể bổ sung cho nhau, luyện thà nh đến thần quá»· cÅ©ng khó tránh, nhưng Ä‘iá»u nà y chỉ đúng vá»›i ngưá»i luyện Bát cá»±c.
Äối vá»›i Phách quải quyá»n mà nói, hiểu lầm nà y, vì bản thân Phách quải chÃnh là má»™t quyá»n pháp kiêm bị trưá»ng quyá»n Ä‘oản thá»§, vẫn có câu Viá»…n phóng như quải tiên, cáºn thu xà bà n thân. Nhưng hiện Ä‘a số ngưá»i luyện Phi quải Ä‘á»u có thể đại khai đại hợp, nhưng lại kém luyện triá»n thân, mà thá»±c tế, tiá»u triá»n lại là pháp môn máºt truyá»n cá»§a Phách quải quyá»n, tiểu triá»n luyện thuần rồi má»›i có thể nuốt gá»n đối thá»§ rồi thả ra.
Luyện Phách quải quyá»n yêu cầu vá»›i cánh tay rất cao, hai cánh tay phải linh hoạt, má»m như dây thừng bện mà lại rắn như thép.
Mã Kế VÅ© từ nhỠđã được ông ná»™i huấn luyện, ngà y nà o cÅ©ng váºy, ngoà i Ä‘i ra ngoà i đưá»ng, không thể thiếu công phu phải luyện cho cánh tay. Quẩn dây cá» bện lên cá»™t gá»—, ngà y nà y cÅ©ng dùng hai tay léo lên, đánh nà y vòng nà y lại quấn vòng khác, đến cuối cùng không quấn dây thừng nữa, cÅ©ng Ä‘áºp cá»c gá»— kêu vang, mạt gá»— bay tứ tung.
Sau khi ông ná»™i mất, cha Mã Kế VÅ© không quản được hắn, đà nh thả cho Ä‘i, nhanh chóng trở thà nh tiểu bá vương trong vùng. Nếu là chuyện nhá», mấy đồ đệ cá»§a ông ná»™i Ä‘á»u là m ở sở tư pháp hay á»§y ban, Ä‘á»u nể mặt con ông cháu cha, tha cho hắn, kết quả tên tiểu tá» nà y ngà y cà ng to gan, cuối cùng để xảy ra chuyện lá»›n.
Mã Kế VÅ© có má»™t ngưá»i anh em nhắm được má»™t cô gái, nhưng cô ta có bạn trai rồi, hai ngưá»i đà n ông khoe mẽ ghen tuông liá»n động thá»§, kết quả Mã Kế VÅ© bị thiệt thòi, trở vá» bảo Mã Kế VÅ© báo thù.
Mã Kế VÅ© Ä‘i rồi, đối phương hình như cÅ©ng luyện chút công phu, nói và i câu không hợp, bên trên dùng tay đấm tá»›i khiến hắn che mặt, phÃa dưới chân trái đá má»™t cái và o thẳng bụng dưới cá»§a Mã Kế VÅ©.
Công phu cá»§a đối phương có thể so vá»›i Mã Kế VÅ©, Mã Kế VÅ© hai tay xếp chữ tháºp che ngá»±c, chân trái phÃa dưới kết hợp vá»›i đầu gối, hai chân bắt chéo nhau trên không, chân trái tiếp đất, chân phải đá vá» phÃa sau, chÃnh là thoái pháp Thanh long nhị lá»™, nhắm đúng và o hạ bá»™ đối phương, sau đó chân không tiếp đất mà xoay lại đánh ra ngoại quải diện.
Äối phương bị hắn đánh và o hạ bá»™, bất giác co mình lại như con tôm, Ä‘ang bị quải mặt cước tiếp theo đánh và o quai hà m, những động tác đó nhanh chóng mặt, giống hệt như mấy bá»™ phim Ä‘iện ảnh váºy.
Vốn đến đây không có chuyện gì, tưởng chết mà chẳng chết, Mã Kế VÅ© đánh và o tay, khi rÆ¡i xuống lại theo quán tÃnh thêm má»™t đòn Nhị lang đản sÆ¡n nữa, hai cánh tay xá»e ngang ra, đánh và o má đối phương, mắt đối phương liá»n phá thá»§y.
Má»i ngưá»i ngá»› ra! Trá»ng thương rồi, hoà n toà n khác những chuyện trước khi hắn gây ra.
Mã Kế VÅ© biết ông ná»™i cả Ä‘á»i chÃnh trá»±c, mấy sư thúc sư bá tha cho chuyện nhá» còn được, nhưng chuyện lá»›n không thể mắt nhắm mắt mở được, nếu không cÅ©ng không được ông ná»™i thu nháºn là m đệ tá». Thế là , trở vá» nhà , hắn không nói gì, vá»› vá»™i hai bá»™ quần áo rồi chạy biến.
Lang thang bên ngoà i hÆ¡n má»™t năm, nghe có ngưá»i nói S thị dá»… sống, váºy là hắn liá»n đến S thị.
Nhưng xã há»™i hiện đại Ä‘á»u lấy tri thức văn hóa nói chuyện, loại đến cấp hai còn chưa tốt nghiệp như Mã Kế VÅ© đâu có dá»… tìm việc. Nhưng may là còn có võ vẽ trên ngưá»i, hắn tìm được má»™t số công việc nhóm bảo an, vá» sau có ngưá»i thấy hắn thân thá»§ được, liá»n giá»›i thiệu hắn đến má»™t há»™p đêm là m.
Kết quả, hắn thÃch má»™t cô nương ở đó, là ngưá»i Trùng Khánh.
Cô nà ng có tÃnh cách mạnh, tâm tÃnh lại rất tốt, nói chuyện là m quen, ngà y nà o cÅ©ng đấm đá ăn vá»›i nhau, nhưng cÅ©ng yêu hắn đến muốn chết, là m mấy bao thuốc trong sòng bạc, trá»™m và o thứ ăn ngon, cứ lúc nà o rảnh là lại đưa đến cho hắn, nhìn hắn ngon hÆ¡n mình mà cÅ©ng thấy mình.
Cứ rảnh là hắn lại nói vỠtương lai, nói ngà y mai, nói vỠsau có mấy đứa con.
Không có chuyện thì lại ở lì vá»›i hắn, cho hắn thấy sá»± tồn tại cá»§a mình, kể cả có thêm mấy số không cÅ©ng bá» việc để kết hôn vá»›i hắn. Nhưng lại rất phóng khoáng trước mặt ngưá»i khác, cô nà ng thưá»ng phóng khoáng vá»›i khách khứa nhưng lại bảo thá»§ trước Mã Kế VÅ©, kéo tay, thÆ¡m má, nếu sá» sá» mó mó thêm thì thưá»ng đổi lại sá»± già y có cá»§a tay và cả răng cá»§a cô nà ng nữa.
Thế nhưng, mỗi lần nổi nóng là vừa úp mặt và o hắn mà cắn, vừa khóc ròng, không thì lại ôm chặt cứng hắn không nói gì.
Cái cảm giác hạng phúc nà y là những ngà y vui nhất cuá»™c Ä‘á»i Mã Kế VÅ©, nhưng ngà y hôm đó, ông chá»§ cá»§a Mã Kế VÅ© chợt sai hắn cÅ©ng mấy ngưá»i nữa Ä‘i là m chút chuyện, hắn theo đến S thị không hiểu là m chuyện gì. Khi quay vá» tổng há»™ thì hắn gần như phát Ä‘iên.
Bạn bè nói với hắn, nà ng lên lầu đưa hoa quả cho khác đã nhảy lầu rồi!
Hắn đỠđẫn nhìn cảnh sát lên lên xuồng xuồng thu tháºp bằng chứng, cảnh sát tìm hắn há»i chuyện, hắn chỉ khóc, không muốn nói gì. Hắn biết cô không có chứng u uất! Hắn biết cô không nợ tiá»n ai! Hắn biết cô muốn sổ tiết kiệm có thêm má»™t số không nữa rồi sẽ lấy hắn, sinh cho hắn má»™t trai má»™t gái! Những cái khác hắn không biết, cái gì cÅ©ng không biết!
Hắn đứng đó nhìn gương mặt từng xinh đẹp bị biến dạng, rồi cúi xuống hôn, lần đầu tiên hắn hôn môi cô, dù môi đã lạnh cóng, vẫn còn vết máu.
Hắn hi vá»ng, rất hi vá»ng rằng cô sẽ sống lại như trước, giống như má»™t con mèo hoang nhá», đưa móng vuốt ra cà o, để lá»™ hà m răng cá»§a mình ra, hắn đảm bảo hắn không chạy nữa, cho cô cà o cắn!
Thế mà cô lại trừng trừng mắt nhìn hắn, không có chút sinh khÃ.
Nhưng rõ rà ng hắn nhìn thấy sá»± quyến luyến và không yên tâm cá»§a cô vá» hắn trong đôi mắt lạnh lẽo ấy. Cô thưá»ng cảnh cáo hắn, nặng tay thì không được đánh nhau, hám gái thì đừng nhìn ngưá»i con gái khác, trông quê mùa thì đừng chê cô! Nhưng hắn không hiểu, rõ rà ng hắn không muốn khóc, mà tại sao nước mắt cứ rÆ¡i lã chã. Bên cảnh sát kết luáºn, cô mắc chứng u uất mà tá»± sát.
Khi cha mẹ và em trai nà ng từ Trùng Khánh tá»›i, thu nháºn tro cốt, hắn thấy hai ngưá»i cao tuổi run lẩy bẩy bi nghèo khố áp chế mấy chục năm và má»™t đứa trả mưá»i sáu tuổi, gương mặt lão nhân tê dại và lá»— rá»—, thằng bé thì cưá»i ngây ra. Trước mặt hắn, cô luôn khen cha đẹp trai thế nà o, mẹ xinh đẹp ra là m sao, tá»± hà o vá» em trai biết bao thông minh đáng yêu.
Ngưá»i con gái hư vinh nà y! Ngưá»i con gái chỉ hư vinh trước mặt hắn nà y! Chẳng nhẽ cô không nghÄ© đến má»™t ngà y hắn thá»±c sá»± lấy cô và ra mắt nhà vợ sẽ phải giải thÃch thế nà o sao?
Mã Kế VÅ© dùng toà n bá»™ tÃch lÅ©y cá»§a mình đưa cho cha mẹ cô, sau đó quỳ sụp xuống dáºp đầu, rồi quay Ä‘i, để lại má»i ngưá»i ngẩn ngÆ¡ không hiểu chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra.
Mã Kế VÅ© đứng trước gương cẩn tháºn tút tát lại bản thân, cô thưá»ng ai oán hắn không chăm chút bản thân cho đà ng hoà ng, để khi đưa cô Ä‘i chÆ¡i cho cô chút thể diện, vì váºy hắn hôm nay phải ăn mặc tháºt đẹp.
Tút tát lại xong, hắn kéo ống quần lên, giắt chùy và o ống chân rồi lại kéo ống quần xuống. Cô bảo hắn không được Ä‘i đánh nhau, hôm nay hắn không Ä‘i đánh nhau, hắn Ä‘i giết ngưá»i!
Khi hắn xuất hiện vá»›i diện mạo chưa ai từng thấy ở há»™p đêm, mấy ngưá»i anh em bình thưá»ng qua lại tốt còn Ä‘ang cưá»i đùa là má»›i không có bạn gái mà đã xuân rồi.
Hắn chỉ cưá»i há»i: “Ông chá»§ đâu rồi?†Hắn bị bảo vệ cá»§a ông chá»§ chặn lại trước cá»a văn phòng tầng ba, đó là bảo vệ thuê vá» vá»›i giá cao ngất.
Mã Kế VÅ© không nói gì, tay phải vồ tá»›i, cánh tay cuốn lấy cổ tên bảo vệ như rắn độc, hắn lại tìm được cảm giác đánh cá»™t gá»— năm xưa vá»›i ông ná»™i, hắn tháºm chà còn cảm nháºn được cái cổ đó bị hắn tấn công có tiếng gân cốt gãy, tên bảo vệ đó đổ xuống y như cái cá»™t gá»— váºy. Tên còn lại giá» má»›i ý thức được tình hình, duá»—i tay đấm thẳng và o ngá»±c hắn.
Hắn không thèm thu tay phải lại mà lại xoay cổ tay, xoắn lấy tay tên bảo vệ, tay trái vồ tá»›i, chân trái bước lên giáng xuống. Khi luyện Phách quải quyá»n, hai cánh tay giáp vòng lại, đó là bà ng kinh nhi. Nhưng luyện tá»›i vá» sau, góc đó ngà y cà ng nhá», nhưng vẫn phải Ä‘áºp xa, Ä‘áºp cho có lá»±c.
Chỉ nghe thấy tiếng phạch, bà n tay phải cá»§a Mã Kế VÅ© đã Ä‘áºp và o mặt tên bảo vệ rồi ấn xuống, tay phải thuáºn thế Ä‘áºp và o chÃnh diện, sau đó tay trái lại láºt lại, Ä‘áºp mu bà n tay và o má trái cá»§a đối phương.
Ba chưởng áºp tá»›i, cÆ¡ thể phục xuống, chân trái bước lên, má»™t thế yến lướt mặt hồ đâm tá»›i hạ bá»™ tên bảo vệ mặt đã đầy máu, cánh tay phải uyển chuyển tá»±a roi da Ä‘áºp tá»›i, vừa thẳng ngưá»i dáºy, vứt cái cÆ¡ thể đổ ụp xuống sang má»™t bên.
Tên bảo vệ đó nằm co quắp trên sà n, ánh mắt đỠđẫn. Lúc nà y, bá»n ngưá»i Ä‘i lại trên tầng ba sợ quá, còn Mã Kế VÅ© thì lại Ä‘i thẳng và o văn phòng cá»§a ông chá»§.
Ông chá»§ là má»™t ngưá»i trung niên tinh anh, Ä‘ang nghe Ä‘iện thoại, nhìn thấy hắn Ä‘i và o thì rất tức giáºn, chỉ hắn Ä‘ang định văng tục chá»i bá»›i.
Mã Kế VÅ© liá»n nắm lấy ngón Ä‘ang chỉ trá» cá»§a ông ta ấn xuống bà n, nhấc chân lên, rút cái chùy ra, đóng cái ngón tay đó và o bà n. Sau đó, hắn nhá»› lại lá»i ông ná»™i nói, muốn ra tay, đừng nói lá»i thừa đừng là m động tác thừa, má»i thứ phải trá»±c tiếp thì hÆ¡n.
Ông chá»§ còn chưa phản ứng lại kịp, đầu tiên là nhìn ngón tay mình bị đóng Ä‘inh và o bà n, rồi lại nhìn Mã Kế VÅ©, dưá»ng như chưa nghÄ© ra là m sao tên nà y chạy được đến đây, rồi má»›i thấy Ä‘au đớn thét lên.
Mã Kế VÅ© vừa bắt lấy tay hắn, vừa nắm cái chùy, chỉ há»i má»™t câu: “Chuyện cá»§a Lạt Muá»™i ai là m?â€
“Là cô ta tá»± …†Ông chá»§ còn muốn giải thÃch má»™t câu.
Mã Kế Vũ nhấc cái chùy lên, di một tấc, rồi lại ấn và o.
Ông chủ hét lên, thấy cái chùy đó lại bay lên, tốc độ rất nhanh, máu văng cả lên mặt hắn.
“Là ai là m?†Mã Kế VÅ© há»i lại, ngữ khà không thay đổi.
“Ta không … a …†Ông chá»§ lại hét lên, nước mắt nước mÅ©i chảy ra, nhìn thấy chiếc chùy lại thay đổi vị trÃ, lần nà y lại lên má»™t tấc, chuẩn như dùng thước kẻ váºy, đâm thẳng và o cổ tay hắn.
“Là ai là m?†Mã Kế VÅ© há»i, vẫn là câu đó.
“Là Thang thiếu … Thang đại thiếu gia cá»§a Trung NghÄ©a đưá»ng! Hắn sá»›m đã ngắm Lạt Muá»™i, cô ta chỉ cho hắn sá» soạng, không cho là m tá»›i tháºt. Thang thiếu tức giáºn, liá»n giá» trò bá đạo, hôm đó má»›i gá»i cáºu Ä‘i …†Ông chá»§ nói không nên lá»i.
“Thang thiếu … Thang thiếu nà o, hắn tên gì?†Mã Kế VÅ© há»i.
“Trưởng phòng Thang đại thiếu là Thang Văn Quốc, nhị thiếu là Thang Văn Dân, tam thiếu là Thang Văn Sinh … Nhị phòng chỉ có má»™t đứa, tên là Thang Văn Quyá»n …†Lão ta lúc nà y nói hết những gì mình biết.
“Ngươi chỉ cần nói là ai là m!†Mã Kế Vũ cắn răng nói, cái chùy trong tay lại rút ra, nhưng lần nà y không đâm và o nữa.
Lão ta hét lên: “Là Thang Văn Quốc … Thang Văn Quốc đại thiếu gia!â€
Mã Kế VÅ© vung chùy ra, sượt thẳng qua cổ cá»§a lão chá»§, cái cá» há»ng há ra như miệng đứa trẻ, máu phun ra như suối. Máu nóng phun khắp mặt Mã Kế VÅ©.
Hắn lau sạch máu trên cái chùy Ä‘i, sau đó nhanh chóng dùng nước tinh khiết trong phòng rá»a tay rá»a mặt, không thể mặc tiếp bá»™ quần áo trên ngưá»i nữa, hắn chỉ má»™t tiểu đệ Ä‘ang sợ hãi đứng ở cá»a nói: “Cởi quần áo cá»§a cáºu ra tôi mượn!â€
Tên tiểu đệ đó cởi quần áo ra. Mã Kế VÅ© cÅ©ng không tránh ngưá»i,cởi quần áo đầy máu cá»§a mình ra, rồi thay bá»™ cá»§a tên tiểu đệ và o. Mặt rá»a chưa sạch, hắn cÅ©ng không để ý đến. Khi hắn ra khá»i cá»a, hắn nhìn những ngưá»i ở lại, Ä‘á»u là những tiểu đệ tiểu muá»™i có chút ấn tượng.
“Chúng em không ai báo cảnh sát cả …†Ngưá»i nói là má»™t tiểu muá»™i,Mã Kế VÅ© nháºn ra đó là má»™t ngưá»i bạn cá»§a Lạt Muá»™i, hắn rất muốn nói gì đó, nhưng lại không nói gì, quay ngưá»i Ä‘i thẳng.
Äêm đó, đại thiếu gia cá»§a Trung NghÄ©a đưá»ng khi Ä‘ang uống rượu trong vưá»n Thanh Thá»§y bị má»™t ngưá»i bịt mặt tấn công, chùy cắm và o vai. Thế nhưng, đại tiểu đệ cá»§a lão nhị Thang Thần Hổ cá»§a Trung NghÄ©a đưá»ng Ma Äầu có mặt, giao đấu vá»›i thÃch khác, hai ngưá»i giao đầu và i chiêu, thÃch khách bị Ma Äầu đó đâm cho má»™t nhát và o ngá»±c, thổ huyết, sau đó bị mấy chục ngưá»i cá»§a Trung NghÄ©a đưá»ng truy sát, mưá»i mấy ngưá»i trong số đó vá» sau tá»± sát.
Vá» sau Ä‘iá»u tra ra thÃch khách đó là Mã Kế VÅ©, là bảo vệ cá»§a sòng bà i Thá»§y Hà m Nguyệt. Thang đại thiếu ắt biết là chuyện gì, không truy cứu nữa, chỉ âm thà m truyá»n lệnh xuống, tìm men sông ngưá»i nà y, sống thấy ngưá»i, chết thấy xác. Nhưng cuối cùng không ai bắt được ngưá»i nà y. Mã Kế VÅ© đêm đó nhảy xuống sông, bÆ¡i Ä‘i mấy dặm, rồi dá»±a và o khả năng sông nước cá»§a mình mà lên bá». Ngưá»i hắn tuy hứng mưá»i mấy Ä‘ao nhưng không nặng. Cái nà y phải cảm Æ¡n ông ná»™i hắn đã huấn luyện nghiêm khắc dà i kỳ.
Võ thuáºt truyá»n thống có câu, là vị táºp đả, tiên táºp nhai! Nhai đả chiếm vị trà quan trong trong võ thuáºt truyá»n thống Trung Quốc. Ngà y cà ng Ãt ngưá»i luyện võ thuáºt truyá»n thống, Ä‘á»u sợ bị thương trong thá»±c chiến, thá»±c ra là có má»™t nguyên nhân rất lá»n, chÃnh là bá» qua nhai đả.
Äối phương đánh tá»›i, tiếp ra sao chịu đựng thế nà o, dùng chá»— nà o đỡ, dùng chá»— nà o tiếp, nhượng Ä‘i đâu, cái nà y Ä‘á»u có phương pháp riêng. Võ thuáºt truyá»n thống còn có má»™t câu, là thiểm nhi bất quá! Bình thưá»ng chúng ta hay nói má»™t quyá»n nà o đó thoáng qua. Nhưng võ thuáºt truyá»n thống lại không yêu cầu hoà n toà n tránh tiến công cá»§a đối phương, vì đánh trúng không có nghÄ©a là đả thương, mà nói: Ai thân bất toán đả, quyá»n thiểm phương thốn gian.
Äối phương ra má»™t quyá»n nhằm và o ngá»±c bạn, lùi má»™t tấc là đã rá»i lá»±c Ä‘iểm. lúc nà y chÃnh là đánh trúng rồi mà cÅ©ng không là m đối phương phát huy hết sức sát thương. Tránh sang má»™t tấc là là m sai hướng, lá»±c cá»§a đối phương sẽ có cảm giác hẫng. Vì váºy thiểm pháp chá»§ yếu trong võ thuáºt chÃnh là chuyển hướng. Những Ä‘iá»u nà y có thể bảo ngưá»i cố ý tấn công, sau đó mình cảm thụ luyện táºp, đối vá»›i Ä‘ao thương côn Ä‘á»u cần luyện táºp tấn công tránh né thá»±c tế tương ứng, công phu tay không nháºp bạch đạp chÃn là phương pháp luyện táºp không thể thiếu.
ChÃnh vì váºy, được ông ná»™i huấn luyện vá» mặt nà y từ nhá», vì váºy Mã Kế VÅ© tuy trúng mưá»i mấy nhát Ä‘ao, nhưng chỉ xước da mà không và o thịt, thương phần má»m mà không và o xương.
Thế nhưng, vết thương tuy không chà mạng, mà mất máu nhiá»u là chuyện không tránh được. Mà vết thương ngấm nước sông, phải nhanh chóng xá» lý. Mã Kế VÅ© tÃnh toán, hiện tháo chạy ra ngoà i có thể không thoát được, đừng nói cÆ¡ thể không thể trụ được, mà đối phương chắc chắn sẽ bố trà thiên la địa võng ở bến tầu cầu cảng.
Váºy thì có thể Ä‘i đâu đây? Mấy ngưá»i bạn cá»§a mình chắc chắn bị theo dõi rồi, Lạt Muá»™i … đúng rồi! Hắn chợt nhá»› ra Tết năm kia Lạt Muá»™i từng đưa hắn đến chá»— má»™t tá»· muá»™i ở cùng trước kia.
Lạt Muá»™i có nói đó là ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a cô, hai ngưá»i từng sống vá»›i nhau từ ngà y đến S thị, nhưng vá» sau cô ấy có ngưá»i yêu, rồi lấy chồng Triết Giang, hai ngưá»i mở má»™t tiệm nhá» chuyên xăm trổ ở S thị.
Con rồng nhá» trên vai Mã Kế VÅ© chÃnh là chồng cô ấy xăm miá»…n phà cho hắn, tà i nghệ không tồi.
Hắn còn nhá»› hắn lúc đó còn thuyết phục Lạt Muá»™i xăm, nhưng cô nhất định không chịu, cuối cùng chỉ là m má»™t miếng dán giả, chứ không xăm tháºt.
Mã Kế VÅ© nghÄ© vẩn vÆ¡ rồi mỉm cưá»i, nhưng nụ cưá»i chưa hoà n toà n thà nh hình thì bị sá»± hung hãn thay thế. Tên súc sinh hại Lạt Muá»™i vẫn chưa chết, vì váºy hắn không rá»i S thị được, vì linh hồn Lạt Muá»™i vẫn còn ở đây! Hắn cÅ©ng không thể rá»i S thị, vì hắn sợ má»™t khi rá»i khá»i đây hắn sẽ không dám quay lại nữa.
Tên ngưá»i bạn đó cá»§a Lạt Muá»™i là gì hắn không nhá»›, nhưng hắn nhá»› tên khu ngưá»i đó ở.
Äó là vì hắn gá»i nhầm Tiết Dương thà nh Tất Dương, Lạt Muá»™i sá»a lại, mắng hắn văn hóa trà nhá»› kém.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , di ta quan , hồ tà tá» , ìèòñóáèñè , ñòîëà , óëüòðà , quôc thuáºt hung mãnh , quốc thuãt hung mãnh , quốc thuáºt , quoc thuat , quoc thuat hung han , quoc thuat hung manh , quoc thuat hung manh 4vn , quoc thuat hung manh]\ , quoc thuáºt hung mãnh , quoc.thuat.hung.manh , quocthuat , quuoc thuat hung manh , tiểu tá» võ đảm , truyện quốc thuáºt , truyen quoc thuat , vo hoc quoc thuat , ðàìñòîð