Có lẽ , anh phải hỏi câu hỏi này không phải vào khoảng thời gian này mà phải từ 8 năm trở về trước ... Cái ngày mình còn ở bên nhau đã trôi qua lâu , rất lâu rồi ...
Người ta thường nói , mối tình đầu thường khó quên nhất !!! Anh thấy , điều này hoàn toàn chính xác ... Mặc dù ... Có thể ... Em không coi mình là mối tình đầu của anh !!!
8 năm trôi qua , nói dài không dài , mà ngắn thì cũng chẳng ngắn ... Đời người , không biết có đc bao nhiêu lần 8 năm em nhỉ ? Suốt 8 năm , anh vẫn luôn phải sống với những kí ức mà em lưu lại trong anh ... Nhiều khi , muốn gạt em ra khỏi tâm trí ... Vậy mà không hiểu sao ... Anh lại không làm được ... Rất rất nhiều lần , anh tự nhủ với lòng mình ... Phải quên em thôi ... Em không phải của mình ... Và cũng không dành riêng cho mình ... Thế nhưng , con tim anh không nghe theo những lời mách bảo của lí trí ... Càng muốn quên em ... Anh lại càng nhớ em nhiều hơn ...
Nhớ lại ngày đó , anh thấy mình thật trẻ con và ngu ngốc ... Sao anh lại không cảm nhận được , em không hề yêu thương anh ??? Tình cảm của em lúc đó , nếu có , thì cũng chỉ là lòng thương hại ??? Tại anh quá khờ ??? Hay em diễn quá tốt ??? Nếu có 1 ai đó , luôn có suy nghĩ , mối tình đầu của mình thật đẹp , người ấy cũng đã từng yêu thương mình như mình yêu người ấy ... Sau đó lại phát hiện ra một điều : Thực ra , người ấy chẳng có chút tình cảm gì với mình ... Không biết , tâm trạng của người đó có giống với tâm trạng của anh không nhỉ ??? Sự thật về mối tình đầu đó đã ám ảnh anh suốt 8 năm trời ... Đau ...Thực sự là rất đau ... Em muốn tốt cho anh , muốn thương hại anh nên nhận lời yêu của anh ... Em có biết ...Điều đó , làm tổn thương anh như thế nào không ????
Người ta nói : đàn ông thà đổ máu chứ không rơi lệ ... Anh thấy , mình không có cái dũng khí đó ... Có thể ... anh chỉ là một thèn con trai nhu nhược , yếu đuối ... Nhưng ... Nhu nhược thì đã làm sao ??? Yêu đuối thì đã làm sao ??? Mỗi khi nhận được tin về em ... Anh lại một lần lặng lẽ khóc ... Nghe tin , em có người yêu ... Anh khóc ... Nghe tin em và người ấy sống cùng nhau ... Anh khóc ... Nghe tin , em và người ấy chia tay ... Anh khóc ... Nghe tin ... Nói chung , mỗi lần nghe đc tin tức về em , anh không thể ngăn mình không rơi lệ ... Những giọt nước mắt mặn chát ...
Ngày nghe tin , em đi lấy chồng ... Anh như người mất hồn ... Không muốn làm gì , đi đâu hết ... Anh chỉ ngồi 1 chỗ , chẳng có thể có bất kì suy nghĩ gì ... Thế giới ... dường như sụp đổ ngay sau khi anh biết tin đó ...
Hai năm rồi , sau cái ngày em tìm được bến đỗ của cuộc đời mình , anh vẫn phải sống ... Một cuộc sống lay lắt ... Chẳng có bất kì một chút ý nghĩa nào hết ... Anh tìm niềm vui trong thế giới ảo , trong men say để mong muốn quên đi tất cả ... Thế nhưng , càng cố gắng , lại càng thất vọng ê chề ... Anh vẫn không thể quên được em ...
Anh rất muốn gặp em 1 lần .... để xem , em bây giờ với cô gái 8 năm về trước mà anh yêu có gì khác nhau ... Anh rất muốn nhìn thấy em không còn xinh như xưa , tàn tạ hơn xưa ... Anh hi vọng , điều đó sẽ làm sụp đổ những hình ảnh tốt đẹp về em ... Thế nhưng ... Anh vẫn không có đủ can đảm ... anh sợ ... anh rất sợ rằng mọi việc lại trái ngược với những gì anh muốn ...
Haizzzz... Uoc71 gì ... em nghe được những điều anh muốn nói ... Khi đó , có thể , em sẽ cho anh 1 lời khuyên tốt nhất ...
chịn của chủ thớt nghe buồn thật....thôi thì cố gắng vượt qua nhé, mình thì khác, wen nhau 4 năm, mới chia tay tháng 2 vừa rồi, 9/9 di ăn cưới bạn cấp 3 nghe tin em nó t11 này lấy chồng...cũng chả bik nói gì ^^!