Trên xe buýt có 1 em rất xinh đang âu yếm một chú chó Nhật một cách rất là dịu dàng. Chàng trai ngồi gần đó thấy vậy nên thèm quá mới nói :
+Ước gì mình là chú chó kia nhỉ ???
Cô bé nghe thấy bèn quay : không sung sướng gì đâu anh ạ ! Em đang mang nó đi thiến đậy
.Nghiên cứu triết học
Có một chàng sinh viên ngồi chơi bên bờ một hồ nước rộng. Trời nóng, thấy xung quanh vắng vẻ, anh chàng mới cởi hết quần áo, nhảy xuống tắm truồng. Tắm táp thoả thích, đến lúc định lên bờ chàng bỗng nhận ra bên cạnh đống quần áo của mình có một cô gái xinh đẹp đang ngồi đọc sách.
Không biết làm thế nào (chả nhẽ lại cứ ngâm nước mà chờ, hay để thế mà lên...), anh chàng lặn xuống đáy hồ tìm kiếm một lúc, vớ được một cái xô mà ai đó đã vứt xuống hồ ngày trước, chàng bèn lấy cái xô úp ... lại và đi lên bờ. Ðến gần cô gái, chàng cất tiếng hỏi:
-Cô gái ơi, em đang đọc gì thế?
. Cô gái ngước cặp mắt bồ câu nhìn chàng chăm chú, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên trước bộ dạng của chàng, trả lời:
- Em đang nghiên cứu Triết học".
Chàng trai đưa mắt nhìn đống quần áo của mình, hỏi tiếp:
- Nghiên cứu triết học, thế cô có thể đoán được tôi đang nghĩ gì không?". Nói đoạn chàng lại liếc đống quần áo.
Cô gái nhìn chàng chăm chú, một lúc lâu sau mới cất tiếng trả lời:
- Anh nghĩ rằng chiếc xô có đáy, nhưng thực ra thì nó không có .
Trả lời với trích dẫn
Có một du khách người Mỹ đến Thái Lan du lịch. trong thời gian ở lại đó anh ta có quan hệ với một cô gái làng chơi.
Thật khốn khổ cho anh chàng, vì anh thấy khó chịu và đau đớn ở bộ phụ tùng của mình. Anh ta nhanh chóng kết thúc kỳ nghỉ và nhanh chóng bay về Mỹ, bởi anh tin rằng chỉ có nền y học hiện đại của Hoa Kỳ mới đủ tin cậy để anh chữa bệnh.
Anh tìm đến một chuyên gia giỏi ở thủ đô, hy vọng chờ đợi câu kết luận của vị chuyên gia tài giỏi và nổi tiếng nọ. Sau một hồi lâu khám xét kỹ càng, vị chuyên gia nọ nói "Chúng tôi sẽ phải phẫu thuật cắt bỏ... và đấy là giải pháp tốt nhất, nhưng cũng tốn khá tiền".
Thật là một cú sock quá sức tưởng tượng, làm sao mà chịu được đây, khi mà chẳng còn gì vui thú để sống nốt quãng thời gian còn lại đây, thật là quá bất hạnh.
"Còn nước còn tát", anh nghĩ, "chẳng nhẽ ở Mỹ không còn vị bác sĩ giỏi nào khác chăng?". Một tia hy vọng mong manh đủ để anh quyết định đi tìm một vị chuyên gia khác. Anh đã lặn lội về Caliphocnia gặp vị bác sĩ cũng rất giỏi trong lĩnh vực anh quan tâm. Sau một hồi lâu khám xét kỹ càng, vị chuyên gia này cũng nói "Chúng tôi sẽ phải phẫu thuật cắt bỏ... và đấy là giải pháp tốt nhất, nhưng cũng tốn khá tiền".
"Thật là lũ lang băm, lúc nào cũng tiền, cắt bỏ", Anh nghĩ quá thất vọng. Trong lúc đó anh lại theo lời giới thiệu của một vị khác rằng ở Trung Quốc có một chuyên gia rất nổi tiếng, sống ở Thượng Hải.
"Còn nước còn tát", anh quyết định mua vé máy bay sang Trung Quốc ngay, ở đó anh khó nhọc hai ngày mới tìm được một thầy thuốc nhỏ bé, có cặp kính dày cộp. Ông thầy thuốc người Trung Quốc cũng xem xét rất kỹ càng cho anh, sau đó ông lần dở những cuốn sách dày và lớn. Anh chờ đợi với sự lo lắng và một niềm hy vọng cuối cùng. Ông thày thuốc người Trung Quốc xem đủ ba cuốn sách rất dày và lớn bằng chiếc kính trễ xuống giần như ông ấy đeo kính cho miệng vậy. Sau một hồi lâu, ông thày thuốc nhỏ bé có cặp kính đeo cho miệng nhìn lên anh bằng phía trên của gọng kính.
"Ðúng là bọn bác sĩ Mỹ, hễ động đến là tiền, là tiền, lương tâm nghề nghiệp của bác sĩ Mỹ phụ thuộc vào tiền", ông ta nói với anh chàng bệnh nhân đang nóng lòng chờ đợi một tin tốt lành. Anh tròn xoe mắt và tươi tỉnh hẳn lên.
"Thưa bác sĩ, chắc là vẫn hy vọng, không phải phẫu thuật cắt bỏ chứ", anh hỏi mà lòng trào đang lên một sự sung sướng tột độ.
"Không, không cần phẫu thuật..." ông thày thuốc chưa kịp nói hết câu, anh chàng người Mỹ vì quá sung sướng đã quên phép lịch sự của người phương Tây văn minh, cắt ngang lời vị thày thuốc người TQ:"Vậy bác sĩ hãy cắt thuốc và điều trị cho tôi ngay, vấn đề tài chính không quan trọng..."
"Không, không cần phẫu thuật, không cần điều trị..." anh chàng lại cắt lời vị thày thuốc, cũng dễ thông cảm cho một người ở trạng thái như anh: "Sao? thưa bác sĩ, không cần điều trị, vậy nó sẽ tự khỏi chứ? sao tôi lại quá lo lắng đến mất ăn mất ngủ vậy cơ chứ???". Anh ta cảm thấy mình như được sinh ra một lần thứ hai, ngay trên đất nước phương Ðông kỳ diệu và huyền bí, thật là sung sướng.
"Không, anh cứ về đi, không cần phẫu thuật, khỏi phải tốn tiền điều trị, chỉ trong vòng 7 đến 10 ngày nữa, cái kia của anh sẽ tự......... rụng, tự rụng, anh hiểu không ? ủa anh sao thế ??!!!!!.....
Có hai vợ chồng được mọi người đánh giá là rất đẹp đôi. Chồng giàu có, đẹp trai, lịch sự, vợ xinh đẹp nết na. Vì thế mọi người đều rất ngạc nhiên khi thấy một ngày kia họ dẫn nhau ra toà li hôn. Quan toà liền căn vặn ly do là tại sao ly hôn nhưng cả hai cứ đỏ mặt mà không dám nói. Sau khi bị quan toà hỏi mãi mà không biết trả lời như thế nào. Chị vợ liền mượn một cây bút của quan toà và xin được phép viết ra giấy. Sau khi cố gắng viết, chị đưa cho lại cho quan toà. Viên quan toà à lên một tiếng và phán đồng ý cho hai vợ chồng ly dị. Sau khi kết thúc phiên toà, quan toà trao lại cho viên thư ký một tờ giấy trằng và một cây bút bị gẫy ngòi