Quan Thanh Tác giả: Cách Ngư Quyển 9: Hướng đi huy hoàng
-----oo0oo-----
Chương 740: Ghi hận trong lòng
Nhóm dịch: KoCo
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Chính diện giao phong trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đã biểu hiện đầy đủ sự mạnh mẽ, cứng rắn, phong cách chính trị, đồng thời biểu hiện ra An Tại Đào đang dần nắm trong tay cục diện chính trị của toàn bộ tỉnh. Mặc dù đám người Ma Minh Lương phản đối, nhưng số ít phải phục tùng đa số. Hơn nữa, một số lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy đều đạt thành nhận thức chung. Chuyện này cũng liền như vậy mà định xuống dưới.
Buổi chiều cùng ngày, Tỉnh ủy công khai tuyên bố, Bí thư Quận ủy khu Đông Thành thành phố Thiên Nam Mã Minh Đức (cấp Phó giám đốc sở) bởi vì vi phạm quy định bỏ phiếu làm rối loạn kỷ cương, bị Tỉnh ủy khai trừ Đảng viên, dựa theo kỷ luật Đảng mà xử phạt. Đồng thời miễn chức ngay tại chỗ, miễn đi chức Ủy ủy viên, Bí thư Quận ủy khu Đông Thành thành phố Thiên Nam.
Thành ủy Thiên Nam tuyên bố, tiến hành xử phạt theo kỷ luật Đảng đối với Phó trưởng ban thư ký Chu Đĩnh, đồng thời tạm cách chức nhận sự điều tra của Ủy ban Kỷ luật thành phố.
Điều này khiến Ma Minh Lương ghi hận trong lòng. Sự thất bại trong hội nghị thường vụ khiến ông ta cảm giác rất mất mặt, ác cảm trong lòng đối với An Tại Đào càng thêm mãnh liệt. Chỉ có điều ông ta cảm thấy vô lực. Dù sao An Tại Đào cũng là quan lớn hơn. Nếu ông ta cứ tiếp tục đối chọi thì chẳng khác nào tự tìm cái khó coi cho mình. Hơn nữa còn ảnh hưởng trực tiếp đến hình tượng cán bộ lãnh đạo của ông.
Dựa theo lệ thường trong quan trường, là một Ủy viên thường vụ bình thường và Bí thư Thành ủy Thiên Nam, Ma Minh Lương bất luận như thế nào cũng không thể chống lại An Tại Đào là lãnh đạo chủ trì công tác của tỉnh ủy. Nếu là Hám Tân Dân hoặc là Tôn Gia Ung thì có lẽ sẽ dễ hơn.
Nhưng giờ phút này có ba bối cảnh đặc biệt. Thứ nhất, An Tại Đào tuổi trẻ, kinh nghiệm lý lịch còn nông. Thăng chức quá nhanh, bất kể là hắn có năng lực bao nhiêu, thì khi đối mặt với một đám cán bộ lão thành, hắn dường như khó có thể ngăn chặn đầu trận tuyến. Nếu đổi thành một người lãnh đạo khác, Ma Minh Lương cho dù trong lòng không vừa ý thì khả năng cũng không biểu hiện ra ngoài quá khích như vậy.
Thứ hai, Ma Minh Lương trên cơ bản đến giờ nhiều lắm là hai năm nữa sẽ lui về tuyến hai. Tiền đồ chính trị mất đi hy vọng, tâm tính của ông ta ít nhiều có sự thay đổi. Trong kiếp sống lãnh đạo hai năm cuối cùng nữa, ông ta hy vọng có thể được tự tại, nhưng tất cả giờ đây chẳng còn là gì hết.
Lão Tử trước sau gì cũng lui, việc gì mà sợ chứ.
Thứ ba, Ma Minh Lương là cán bộ lão thành của Tỉnh ủy và UBND tỉnh Đông Sơn. Ông ta từ Bí thư Đảng ủy thị trấn, trải qua vài thập niên lăn lộn, từng bước lên đến vị trí như hiện tại. Mạng lưới quan hệ đã rải khắp Đông Sơn, phức tạp rắc rối khó gỡ.
Cho nên, bên trong Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Ma Minh Lương luôn thích bày ra tư cách cán bộ lão thành của mình. Các Ủy viên thường vụ bình thường khác cũng phải kiêng nể ông ta vài phần, bao gồm Bí thư tiền nhiệm Lý Đại Niên và Chủ tịch tỉnh đương nhiệm Hám Tân Dân. Dần dà, Ma Minh Lương liền hình thành tác phong kiêu căng.
Nếu được lựa chọn, nếu Ma Minh Lương không phải là người cố ý gây sự, An Tại Đào quả quyết sẽ không phát sinh xung đột với ông ta. Nhưng bản thân hắn là một người mới, và vấn đề mấu chốt ở chỗ, cho dù hắn năng lực có mạnh, nhưng kinh nghiệm lý lịch vẫn không đủ, dễ dàng khiến cho người khác phải ganh tỵ. Hơn nữa, Ma Minh Lương lại là một người có tính cách hống hách.
Mùa xuân đến, khắp nơi tràn đầy không khí vui tươi. An Tại Đào dẫn một đoàn cán bộ đến Yên Kinh tham dự chương trình hội nghị cả nước trong hai ngày.
Dưới bối cảnh tài chính quốc tế có nguy cơ khủng hoảng và kinh tế toàn cầu trượt dốc, chịu sự chú ý của cả thế giới, trong báo cáo công tác chính phủ đã có đề cập đến quan điểm kiên trì cải cách mở cửa, quyết tâm mở ra chiến lược phát triển, phát ra một tín hiệu tích cực ra thế giới.
Là đại diện cho Hội đồng nhân dân và Tỉnh ủy Đông Sơn, An Tại Đào đã đề xuất lợi dụng ưu thế đại lục, xúc tiến đề án phát triển Đông Sơn. Và tức thì đề xuất này đã được giới truyền thông đưa tin rộng khắp.
Ngày 13 tháng 3, An Tại Đào đã nhận được phỏng vấn của thông tấn xã Trung Hoa.
Thông tấn xã Trung Hoa trong trang web của chính phủ đã đặt bài phỏng vấn An Tại Đào tại một vị trí rất thu hút ánh mắt người xem.
An Tại Đào đã nói, Đông Sơn có sáu ưu thế lớn, nhất là ưu thế về địa lý. Giao thông của tỉnh Đông Sơn rất phát triển, ba hệ thống đường quốc gia chính đều xuyên qua tỉnh Đông Sơn, với hơn mười đường cao tốc đan vào nhau.
Thứ hai chính là ưu thế về tài nguyên. Vị trí địa lý của Đông Sơn không có sông băng, sa mạc nhưng có được cơ bản những đặc thù về địa lý của cả nước. Vùng duyên hải phía Đông là ngư trường quan trọng và là khu vực tập trung sản xuất muối thô trong cả nước. Vùng núi bắc bộ là nơi trồng trọt và sản xuất hoa quả tươi. Phía trung bộ là nơi tập trung và sản xuất lương thực, bông và dầu thô, đặc biệt là kho lúa Hoa Bắc. Tài nguyên khoáng sản cũng rất phong phú, trước đây đã phát hiện được trữ lượng tài nguyên khoáng sản có 49 loại, là một trong ba khu sản xuất quặng sắt lớn và đứng đầu khai thác than cốc trong cả nước. Khí thiên nhiên, đá vôi, vàng trữ lượng cũng khá dồi dào.
Thứ ba là ưu thế về sản nghiệp. Nền công nghiệp Đông Sơn hiện nay đã hình thành được ngành công nghiệp sắt thép, than đá, điện, vật liệu xây dựng, máy móc, hóa chất, gốm sứ….
Thứ tư là ưu thế về cảng biển…..
Tối hôm đó, An Tại Đào còn tiếp nhận tiết mục phỏng vấn của đài CCTV.
7h30 tối hôm sau, Hạ Hiểu Tuyết, Mạnh Cúc và Lưu Ngạn cùng mang theo bốn đứa nhỏ tập trung trước TV, xem tiết mục phỏng vấn An Tại Đào. Hai đứa bé sanh đôi con Lưu Ngạn vẫn còn nhỏ, nhưng con của Mạnh Cúc An Lập Mân nay đã được hơn 4 tuổi. Còn con gái Hạ Hiểu Tuyết thì cũng được gần 3 tuổi, cũng biết được ít nhiều.
Thấy bóng dáng của ba xuất hiện trên TV, An Lập Mân liền chạy đến bên cạnh TV, dùng bàn tay bé nhỏ của mình vuốt ve màn hình, cười nói:
- Ba, ba, mẹ ơi, là ba…
Mạnh Cúc khẽ mỉm cười:
- Lập Mân trở lại nào. Nghe lời, để mọi người được xem ba trên TV, ba lên TV đấy.
- Bí thư An, xin hỏi anh, đối với công tác báo cáo chính phủ năm nay có cảm tưởng gì hay không? Xin anh hãy liên kết với công tác thực tế của tỉnh Đông Sơn, cấp cho chúng tôi sự giải thích rõ ràng. Bước tiếp theo, kinh tế Đông Sơn sẽ quán triệt, chứng thực quyết sách phát triển của trung ương như thế nào để vượt qua nguy cơ tài chính toàn cầu hiện nay.
- Dưới bối cảnh khủng hoảng tài chính quốc tế, trung ương đề xuất “duy trì tăng trưởng” không phải là lập tức theo đuổi, hay là tăng tốc mà là sống yên lâu dài, kết hợp chặt chẽ sự chuyển đổi kinh tế và điều chỉnh kết cấu kinh tế. Quan trọng hơn chính là sự tín nhiệm của quần chúng về chiến lược kiểm soát vĩ mô của chính phủ. Giám đốc Ngân hàng Phát triển Châu Á Hắc Điền tiên sinh cho biết, duy trì tốc độ tăng trưởng kinh tế tại Trung Quốc sẽ góp một phần quan trọng đưa nền kinh tế Châu Á và thế giới ra khỏi cái bóng của cuộc khủng hoảng tài chính.
- Từ tình huống của tỉnh Đông Sơn cho thấy, năm nay là năm phát triển khó khăn nhất từ khi quốc gia chúng ta tiến vào thế kỷ mới, mà cũng là năm phát triển khó khăn nhất của tỉnh Đông Sơn. Chúng tôi cho rằng, mặc dù chúng ta gặp rất nhiều khó khăn, khủng hoảng tài chính thế giới đối với nền kinh tế của tỉnh chúng tôi ảnh hưởng còn khả năng tiến thêm một bước. Nhưng xu thế phát triển đi lên của tỉnh Đông Sơn vẫn không thay đổi. Khu vực kinh tế Hoàn Hải và Hoa Bắc vẫn phát triển mạnh, địa vị vẫn không thay đổi. Đồng thời chúng tôi vẫn có một số hạng mục lớn làm cơ sở phát triển. Bởi vậy, chúng ta xác định tổng giá trị tăng trưởng sẽ tăng 12% so với mục tiêu đề ra.
- Năm nay, tỉnh của chúng tôi đã đầu tư trên một tỷ hai trăm triệu đồng cho công tác cải thiện dân sinh. Trọng điểm là vì quần chúng làm tốt công tác bảo đảm lao động, vào nghề, khám chữa bệnh, an toàn thực phẩm, xây dựng thành thị, đường giao thông, giáo dục, nhà ở và những phương tiện khác.
Quần đảo Virgin thuộc Mỹlà một nhóm đảo nằm trong vùng Caribbean vàĐại Tây Dương, khoảng 50 dặm phía đôngPuerto Rico, và là mộtvùng quốc hải Hoa Kỳ.. Về mặt địa lý, quần đảo này là một phần của chuỗi quần đảo Virgin và nằm trong Quần đảo Leeward thuộc nhómTiểu Antilles. Quần đảo Virgin thuộc Mỹ bao gồm bốn đảo chính St. Croix, St. John,St. Thomas vàĐảo Water, cùng nhiều đảo nhỏ hơn. Đây là nơi duy nhất của Hoa Kỳ mà xe cộ lưu thông bên trái. Tổng diện tích toàn lãnh thổ là 346,36 km² (133,73dặm vuông)
Trên đảo St.Thomas chỉ có mấy chục ngàn nhân khẩu, phía nam ven biển đột nhiên mọc lên một khách sạn năm sao sang trọng, khách sạn Long Đằng. Mùa hè năm ngoái đã được khởi công, đại khái tháng sáu năm nay sẽ chính thức khai trương. Phía sau của khách sạn đồng thời cũng mọc lên một biệt thự bốn tầng.
Quần đảo Virgin thuộc Mỹ tuy rằng không lớn, dân bản xứ cũng không nhiều, nhưng là nơi du lịch nổi tiếng, là nơi thu hút du khách đến từ nước Mỹ và trên thế giới. Ở địa phương này đầu tư xây dựng khách sạn nghỉ dưỡng, chỉ cần vận tác tốt thì rất có tiềm lực phát triển.
Tập đoàn Long Đằng ở Quần đảo Virgin thuộc Mỹ đăng ký một công ty hợp pháp. Không hề nghi ngờ, khách sạn cao cấp năm sao này chính là do công ty hải ngoại ở quần đảo này xây dựng nên. Tuy nhiên, Chủ tịch hội đồng quản trị của khách sạn này không phải là Hạ Hiểu Tuyết, Mạnh Cúc hay là Lưu Ngạn mà Lãnh Mai. Còn Tổng giám đốc của khách sạn là Trúc Tử vừa mới tốt nghiệp xong đại học ở Mỹ.
Tuy rằng mới sinh em bé chưa được bao lâu, nhưng Lãnh Mai khôi phục dáng người rất nhanh. Nếu nhìn bề ngoài, không ai nghĩ rằng cô vừa mới sinh em bé. Từ lúc có em bé đến nay, Lãnh Mai đem hết tinh lực của mình dồn lên người đứa bé. Công ty và sự việc của khách sạn cơ bản đều do Trúc Tử quản lý.
Lãnh Mai kiên trì cho con bú sữa mẹ, kiên quyết không cho con bú sữa ngoài, cho dù là sữa bột cao cấp đến đâu. Cho dù An Nhã Chi vất vả khuyên bảo, cô cũng không đồng ý. Tính quật cường, độc lập của Lãnh Mai là không thể nghi ngờ.
Sau khi cho con bú xong, Lãnh Mai liền vội vàng chạy về văn phòng. Văn phòng của cô tuy rằng trang hoàng đơn giản, nhưng rất rộng. Bên cạnh cửa sổ có một chiếc ghế mây có thể nhìn ra bốn bề sóng xô, cùng du khách không ngớt qua lại trên bãi biển xinh đẹp.
Cảm thấy có chút mệt mỏi, Lãnh Mai liền nằm dựa trên chiếc ghế mây, tính chợp mắt một lát. Tuy rằng đứa bé đã có An Nhã Chi giúp đỡ, công ty có Trúc Tử xử lý giùm, nhưng Lãnh Mai xuất thân từ quan trường nhiều năm, thuộc loại nữ cường nhân. Lấy thói quen làm việc của mình, thà rằng bận một chút, mệt một chút, nhưng những chuyện đại sự vẫn muốn đích thân xử lý. Đây không chỉ là vấn đề cá tính mà còn là vấn đề thói quen.
Cửa văn phòng cô tuy đóng, nhưng ngoài hành lang vẫn nghe thấy tiếng giày cao gót vội vàng. Lãnh Mai mở to mắt, cười khổ ngồi dậy. Nghe động tĩnh này, người đến không ai khác chỉ có thể là Trúc Tử.
Toàn bộ công ty, chỉ có Trúc Tử là bước chân vội vàng hấp tấp. Cô bé gần đây cũng không biết vì sao lại đâm ra mê cái loại giày cao gót này. Trúc Tử cao 1m7, khi mang đôi giày cao gót vào, Lãnh Mai đôi khi hoài nghi không biết con bé có dễ dàng ngã xấp xuống không.
Trong mắt An Tại Đào, Trúc Tử là một cô gái dịu dàng, nhưng thời gian có thể thay đổi hết thảy. Trúc Tử hiện giờ không còn là Trúc Tử trước kia. Thời gian chuyển dời, hơn nữa lại học tập ở Mỹ một thời gian dài, cá tính dịu dàng hướng nội của cô kỳ thật đã có sự thay đổi, trở nên hoạt bát hơn.
Lãnh Mai cười xoay lại, vừa lúc Trúc Tử gõ cửa phòng của cô.
Lãnh Mai cười:
- Trúc Tử, vào đi!
Trúc Tử cười hì hì đẩy cửa bước vào, ra vẻ nói:
- Chị Lãnh Mai, sao chị lại biết là em?
Lãnh Mai hỏi ngược lại:
- Trúc Tử, ở nơi này của chúng ta có người thứ hai nào có thể gây ra động tĩnh như em không? Em vừa ở ngoài hành lang, chị liền nghe thấy tiếng giày cao gót vang lên rồi. Chắc chắn không người nào khác ngoài An tổng, An đại tiểu thư.
Trúc Tử ưỡn ngực, cười nói:
- Chị Lãnh Mai, có phải em mang giày cao gót làm ảnh hưởng đến công tác không? Bằng không thì ngày mai em đổi giày, kỳ thật thì em…
Lãnh Mai chậm rãi đứng dậy, chỉ tay vào Trúc Tử, cười nói:
- Em đừng có giả bộ, đã muốn mang, thì ai còn dám không cho em mang giày cao gót chứ. Tuy nhiên, Trúc Tử, chị không thể không nhắc nhở em. Đôi giày này của em nếu ở công ty thì tốt, nhưng nếu ra bên ngoài thì phải cẩn thận một chút, không thì té đấy.
- Vâng, em biết rồi, trong xe của em có bỏ sẵn chiếc dép lê.
Trúc Tử không muốn bàn luận vấn đề này. Cô đưa tay mở văn kiện ra, nghiêm trang nói:
- Chủ tịch Hội đồng quản trị, đây là phương án kinh doanh tiếp theo của chúng ta, chị hãy xem qua một chút.
Lãnh Mai khoát tay nói:
- Trúc Tử, mọi người xem qua là được rồi, chị không cần xem nữa. Nhưng Trúc Tử, em phải nhớ kỹ, tuy rằng chúng ta không có áp lực quá lớn, nhưng chúng ta phải làm tốt công việc. Tổng công ty đã giao công ty và khách sạn ở đây cho chúng ta, vậy thì họ không muốn xen vào, và muốn chúng ta làm tốt. Nếu không, đến lúc đó, chúng ta trước mặt người khác cũng không ngẩng đầu lên nổi.
- Em nói tiếng anh tốt, lại ở Mỹ một thời gian dài, có mối quan hệ tốt với chính quyền và dân bản xứ. Toàn bộ quan hệ xã hội của công ty dựa cả vào em.
Lãnh Mai nhẹ nhàng nói.
Trúc Tử nghe ra ý tứ trong lời nói của Lãnh Mai, không kìm nổi bước lên ngắm nhìn gương mặt không chút phấn son của Lãnh Mai, dịu dàng nói:
- Chị Lãnh Mai, thật là tội cho chị. Chờ khi em gặp được anh của em, sẽ nói cho anh biết chị đã sinh em bé lâu như vậy mà ảnh cũng không đến thăm một chút. Cho dù không cần chị thì chẳng lẽ đứa bé cũng không cần? Không được, để em gọi điện thoại cho anh ấy, bảo anh ấy lập tức đến đây.
Lãnh Mai ngẩn ra, chợt cười, lắc đầu nói:
- Trúc Tử, em đừng có gọi điện thoại. Anh trai em có sự khó xử của mình. Người trong quan trường, có rất nhiều chuyện không tự chủ được. Hơn nữa, mỗi ngày anh ấy đều gọi điện thoại cho chị hỏi thăm tình hình đứa bé. Anh ấy nói thời gian tới sẽ bớt chút thời gian đến đây.
- Quan trường….em không hiểu đâu.
Lãnh Mai nhớ đến chính mình “tiền hô hậu ủng” trước kia, không khỏi có chút cảm thán.
- Hơn nữa, mẹ không phải đã đến đây rồi sao? Với chị mà nói, như vậy là đủ rồi.
Lãnh Mai lời nói có chút kích động. An Nhã Chi đến chăm sóc đứa bé, điều này có nghĩa là Lãnh Mai chính thức được gia đình họ An thừa nhận. Đây là điều Lãnh Mai coi trọng nhất. Nếu không, cô hoàn toàn có thể mời bảo mẫu. Hơn nữa, An Nhã Chi đến đây nhưng vẫn có bảo mẫu giúp giùm.
Cô không muốn tranh cái gì với ba cô gái kia. Thậm chí không muốn trực tiếp chạm mặt. Nhưng cô lại thật sự coi trọng chuyện gia đình họ An có thật sự thừa nhận cô hay không.
Trước đó, Trần Cận Nam cũng đã bảo Âu Dương Đan đặc biệt đến Mỹ thăm Lãnh Mai, cũng ở lại với Lãnh Mai mấy ngày.
Trúc Tử thở dài, tiến lên một bước, ôm chặt bả vai Lãnh Mai, dịu dàng nói:
- Chị Lãnh Mai, thật là khổ cho chị.
- Haha, Trúc Tử, em còn nhỏ, em không hiểu đâu.
Lãnh Mai trong mắt hiện lên một tia chua xót, nhưng chợt cảm thấy rất hạnh phúc. Cô không chỉ nhớ đến An Tại Đào mà còn nhớ đến đứa con của mình.
Cho đến nay, muốn nói trong lòng cô không có một câu oán hận nào với An Tại Đào thì đó là sai. Là phụ nữ, cô đương nhiên hy vọng người đàn ông của mình có thể lúc nào cũng ở bên cạnh mình, giúp chồng dạy con cùng chung hạnh phúc gia đình.Nhưng người đàn ông này và đứa bé mà cô lựa chọn, cho nên cô không oán, cũng không hối hận.
Cuộc sống bình lặng đối với Lãnh Mai mà nói giống như một sự hưởng thụ. Cô không muốn phá vỡ nó. Không ai có thể lý giải được tâm trạng bình thản của cô lúc này, cho dù là Trúc Tử. Nhưng Lãnh Mai cũng không trông cậy người khác có thể lý giải. Hết thảy đó đều là lựa chọn của bản thân. Đây mới là cuộc sống mà cô mong muốn. Nếu không, thì đều là người đàn bà của An Tại Đào, cô có thể hoàn toàn cùng với ba cô gái kia phân tranh cao thấp. Cô tin rằng mình không thua kém họ.
Nhớ thank nhé!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Quan Thanh Tác giả: Cách Ngư Quyển 9: Hướng đi huy hoàng
-----oo0oo-----
Chương 741: Trung ương lại tới bổ nhiệm
Nhóm dịch: KoCo
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
An Tại Đào dẫn đoàn rời khỏi Yên Kinh trở về Đông Sơn. Sau đó không lâu, liền truyền đến tin tức Trung ương lại muốn điều chỉnh cán bộ cao tầng ở tỉnh. Tin tức này khiến người ta kinh ngạc, cũng ngoài dự đoán của bản thân An Tại Đào.
Lúc hắn ở Yên Kinh, tiếp xúc với một số lãnh đạo Trung ương, nhận được ám chỉ nào đó. Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân trong sáu tháng cuối năm có thể bị điều đi, điều này trên cơ bản là xác định không thể nghi ngờ. Bởi vì Trung ương muốn để Hám Tân Dân nhậm chức ở tỉnh kia, nên tuy rằng Bí thư Tỉnh ủy lùi về tuyến hai, nhưng phải qua tháng 8 mới đến thời điểm chính thức.
Đối với đồng chí lão thành xuống dưới mà nói, bình thường phải làm đủ kỳ hạn, thiếu một ngày cũng không xuống được, đây đã trở thành lệ thường của quan trường. Vì chiếu cố đồng chí lão thành, đồng thời cũng vì ổn định cục diện Tỉnh ủy chính quyền địa phương, Trung ương cũng một lòng cầu ổn.
Trung ương muốn tới tuyên bố điều chỉnh bổ nhiệm cán bộ cao tầng, tin tức Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân phải điều đi, do Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Trần Lượng thay thế truyền đi nhanh chóng, lập tức truyền khắp trên dưới cơ quan Tỉnh ủy và UBND tỉnh, lại khuếch tán đến các đơn vị các thành phố.
Trong cơ quan luôn không thiếu các tin đồn, rất khó suy đoán tới cùng, mấy tin tức này rốt cuộc bởi vì cái gì mà dựng lên. Tin tức truyền rất có mặt có mũi, cho dù một số lãnh đạo tỉnh đều tin tin tức này, chỉ có An Tại Đào và Hám Tân Dân đương sự này thản nhiên cười, bỏ qua.
Đương nhiên, đối với Hám Tân Dân hiện giờ mà nói, đi lúc này hay sáu tháng cuối năm đều không có gì khác nhau, tâm tư hiện giờ của ông ta đã sớm rời bỏ Đông Sơn, bay đi tỉnh sắp tới nhậm chức. Đoạn thời gian này, ông ta đều âm thàm điều tra nghiên cứu tình hình cơ bản của tỉnh kia ---- đây cũng là yêu cầu của Trung ương.
Ngay lúc này, còn có một nhạc đệm nho nhỏ.
Ngày 14 tháng 4, lãnh đạo Ban Tổ chức Trung ương nhận lệnh tìm Bí thư Thành ủy Lam Yên tỉnh Đông Sơn là Hạ Thiên Nông nói chuyện, Trung ương có ý để Hạ Thiên Nông thay thế chức vụ Chủ tịch thành phố Thiên Nam (Cấp Thứ trưởng, thành phố cấp tỉnh), tuy rằng nhìn từ tuổi Hạ Thiên Nông, đây chẳng qua là một bổ nhiệm quá độ, nhưng quá độ thì quá độ, lại có thể giải quyết cấp bậc Thứ trưởng.
Đây không khác gì bánh rơi xuống từ trên trời. Nhưng Hạ Thiên Nông lại lấy tình trạng sức khỏe không cho phép mà từ chối, đồng thời tỏ vẻ mình sắp báo cáo với Tỉnh ủy, xin lui xuống trước, không phải lùi về tuyến hai, mà là triệt để lui xuống.
Sở dĩ Hạ Thiên Nông đưa ra quyết định như vậy, có hai nguyên nhân: thứ nhất con gái Hạ Hiểu Tuyết nhiều năm nay luôn khuyên bảo. Hạ Hiểu Tuyết vẫn kiên trì để ông ta lui xuống sớm, thừa dịp còn trẻ, cùng vợ là Thạch Thanh đi nhiều một chút, hưởng thụ cuộc sống một chút. Dùng tài lực hiện giờ của tập đoàn Long Đằng Hạ Hiểu Tuyết, chi phí cha me du lịch thế giới vài vòng là chuyện dễ dàng.
Con gái kinh doanh tập đoàn năng lượng dân doanh lớn nhất toàn Châu Á ---- tập đoàn Long Đằng, là nữ thủ phú buôn bán người Hoa; con rể hiện giờ ở địa vị cao, nắm trong tay đại cục Đảng ủy chính quyền một tỉnh, trở thành quan lớn bên ngoài danh chính ngôn thuận, chẳng qua là vấn đề sớm muộn. Con gái và con rể đều có tiền đồ như vậy, cũng không cần người làm cho như ông làm cái gì... Mấy năm nay Hạ Thiên Nông cũng muốn thoát ra, cái nhìn đối với tiền đồ chính trị vân vân cũng phai nhạt, cùng bè lũ xu nịnh trong quan trường, không nằm ném lại mũ quan vui vẻ hưởng thụ cuộc sống một chút, an độ lúc tuổi già.
Thứ hai, ông ta muốn tránh hiềm nghi. Con rể chủ quản Đông Sơn, ông ta làm cha vợ nếu cũng thành lãnh đạo cấp Thứ trưởng, tiền vào vòng quyền lực cao tầng tỉnh Đông Sơn, tuy rằng đây là việc quang minh chính đại, nhưng dù sao sẽ bị người tính toán, tạo ảnh hưởng tiêu cực cho con rể. Suy nghĩ mãi, Hạ Thiên Nông quyết định công thành lui thân, lựa chọn từ quan từ giã sự nghiệp khi đang lên đỉnh vinh quang lúc này. Ngay ngày thứ ba lãnh đạo Ban Tổ chức Trung ương tìm ông ta nói chuyện, ông ta liền báo cáo xin nghỉ với Tỉnh ủy.
Nửa giờ trước khi ông ta báo cáo, gọi điện tới cho An Tại Đào. Tuy rằng An Tại Đào là con rể của ông ta, nhưng đồng thời cũng là lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy, là lãnh đạo cấp trên của ông, ông muốn lui ra, trước tiên phải trưng cầu ý kiến lãnh đạo Tỉnh ủy.
Quyết định này của ông nằm trong dự đoán của An Tại Đào, kỳ thật An Tại Đào cũng giữ thái độ giống Hạ Hiểu Tuyết, dù sao ông ta còn một năm cũng phải lui, không bằng lui trước một năm bảo dưỡng tuổi thọ.
Hạ Thiên Nông vốn nghĩ rằng đây là chuyện thuận lý thành chương, kết quả lại đưa tới một cơn sóng gió bất ngờ, đây là chuyện khiến ông ta bất ngờ.
...
...
Ngày 17 tháng 5, Phó Trưởng Ban Tổ chức Trung ương Mã Kiến Dân tới tỉnh Đông Sơn tuyên bố điều chỉnh bộ nhiệm cán bộ của Trung ương. Hơn 9h sáng, đại hội cán bộ toàn tỉnh.
Trong phòng hội nghị trang nghiêm của tỉnh Đông Sơn, toàn bộ chủ quản bộ môn cả tỉnh và chủ quản Đảng ủy chính quyền cấp Giám đốc Sở các thành phố ngồi đầy theo lệ thường. Trong hội trường, tiếng nói nhỏ tuy rằng không cao, nhưng khiến người ta cảm thấy cực kỳ ồn ào.
Không bao lâu, An Tại Đào và Hám Tân Dân cùng Mã Kiến Dân bước tới hội trường, một đường đi thẳng tới đài chủ tịch. An Tại Đào phất tay xuống dưới đài, trong phòng lập tức bùng nổ tiếng vỗ tay cực kỳ nhiệt liệt.
Thật ra, động tác nhỏ này của An Tại Đào cũng là thừa thãi, các cán bộ trải qua muốn ngàn thử thách, dưới trường hợp này, khi nào duy trì trang nghiêm, khi nào nên biểu hiện tình cảm nhiệt tình, đắn đo rất chuẩn. Đây gần như đã trở thành một loại tiềm thức làm quan, một hành vi thói quen khắc vào trong cốt nhục bọn họ.
Tuy nhiên, còn chưa chờ mọi người phản ứng lại, một bóng người thon thả vội vã chạy vào từ cửa phòng hội nghị, nữ cán bộ dung nhân đoan trang quyết rũ, đúng là Chủ tịch đương nhiệm thành phố Thiên Nam tỉnh Đông Sơn Đông Phương Du.
Đông Phương Du vốn cùng ba người An Tại Đào vào cửa, nhưng đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, là mẹ cô gọi tới, nói cha cô đột nhiên phát bệnh nằm viện để cô nhanh chóng quay về thăm. Vội vàng nhận điện thoại của mẹ xong, lúc này Đông Phương Du mới chạy theo vào.
Đông Phương Du trước mắt bao người thần sắc bình tĩnh đi lên đài Chủ tịch, ngồi cạnh Hám Tân Dân. Cô vừa ngồi xuống như vậy, trong phòng lập tức bùng nổ tiếng cúi đầu nói thầm.
Trong trường hợp hôm nay, Đông Phương Du ngồi trên đài chủ tịch có nghĩa là gì không cần nói cũng biết, tuy rằng không biết cô sắp nhận chức vụ gì, nhưng được Trung ương đề bạt, chắc chắn tiến vào bộ máy Tỉnh ủy.
Chẳng lẽ cô sẽ thay thế Hám Tân Dân làm Chủ tịch tỉnh? Không thể nào? Từ một Chủ tịch thành phố cấp tỉnh, lập tức trở thành Chủ tịch một tỉnh... Khoảng cách quá lớn, quả thực không thể tin nổi. Hoặc là, cô sẽ thay thế Ma Minh Lương, tiến vào ủy viên thường vụ làm Bí thư Thành ủy Thiên Nam? Nhưng Ma Minh Lương làm gì? Mọi người hoài nghi, ánh mắt tất cả cán bộ ở đây đều đặt lên người Đông Phương Du.
Khụ khụ.
An Tại Đào ho khan hai tiếng, cất cao giọng nói:
- Các đồng chí, hiện giờ chúng ta họp. Đầu tiên chúng ta nhiệt liệt vỗ tay, hoan nghênh Phó Trưởng Ban Tổ chức Trung ương Mã Kiến Dân tới tỉnh Đông Sơn, tuyên bố bổ nhiệm bộ của Trung ương đối với máy Tỉnh ủy và UBND tỉnh Đông Sơn mới, mọi người vỗ tay hoan nghênh.
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Mã Kiến Dân mỉm cười hơi khom người chào hỏi dưới đài. Xong rồi, ông ta nắm micro, không hàn huyên khách sáo trực tiếp đi vào chủ đề:
- Các đồng chí, tiếp theo tôi tuyên bố, Trung ương quyết định: miễn đi chức vụ ủy viên thường vụ, Phó Bí thư Thành ủy Thiên Nam của đồng chí Đông Phương Du, đề nghị đồng chí Đông Phương Du từ bỏ chức vụ Chủ tịch thành phố với Hội đồng nhân dân thành phố Thiên Nam; Bổ nhiệm đồng chí Đông Phương Du làm ủy viên thường vụ tỉnh Đông Sơn, đề cử làm Phó Chủ UBND tỉnh Đông Sơn.
Mã Kiến Dân vừa thốt ra lời kia, trong phòng hội nghị lập tức bùng nổ.
Nói chung, một tỉnh hoặc một thành phố, không có khả năng cùng xuất hiện hai ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch tỉnh hoặc ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch thành phố, ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch tỉnh bình thường đều là Phó Chủ tịch thường trực tỉnh, nhưng hôm nay... Không ngờ Đông Phương Du được bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy kiêm Phó Chủ tịch tỉnh... Trong bộ máy cao tầng tỉnh Đông Sơn hiện giờ, đã có một ủy viên thường vụ kiêm Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Trần Lượng, lúc này trung ương lại bổ nhiệm một ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch tỉnh, rốt cuộc có ý gì?
Không cần nói cán bộ cấp Sở chấn động, ngay cả lãnh đạo cao tầng Tỉnh ủy và UBND tỉnh, cũng rất bất ngờ. Mã Kiến Dân tới vội, trước khi tới chỉ vội vàng nói chuyện với An Tại Đào và Hám Tân Dân, An Tại Đào và Hám Tân Dân cũng không thông báo tình hình cụ thể với lãnh đạo tỉnh khác. Vốn tưởng Hám Tân Dân bị chuyển đi, nhưng kết quả Hám Tân Dân không những không đi, trái lại thêm một người Đông Phương Du... còn là ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch tỉnh.
Bởi vậy, Tỉnh ủy Đông Sơn từ 12 người hiện giờ tăng lên 13 người.
Đây gọi là mông quyết định đầu, vị trí quyết định suy nghĩ, đứng ở vị trílãnh đạo cấp Bộ tỉnh, tầm nhìn của bọn họ tự nhiên thâm sâu hơn cán bộ cấp Sở một chút. Trung ương an bài thế này, Tôn Gia Ung, Chu Hoành Vĩ những người kia lập tức phản ứng lại, rất có thể, bước tiếp theo sau khi Hám Tân Dân rời đi, Trần Lượng thay thế Hám Tân Dân, mà Đông Phương Du thay thế Trần Lượng làm Phó Chủ tịch thường trực tỉnh, ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch tỉnh này chẳng qua là một quá độ thôi.
Kỳ thật, sự thực cũng không sai lệch nhiều.
Đông Phương Du đứng dậy hơi cúi đầu xuống dưới đài. Đến lúc này, đám cán bộ trong phòng hội nghị mới nhiệt liệt vỗ tay, tiếng vỗ tay này cực kỳ đột nhiên, rồi lại im bặt.
Mã Kiến Dân phất tay, tiếp tục cất cao giọng nói:
- Trung ương quyết định: bổ nhiệm đồng chí Trương Lai Căn làm ủy viên thường vụ, Phó Bí thư Thành ủy Thiên Nam, đề cử làm Chủ tịch thành phố Thiên Nam.
Trong phòng lại nổ ra tiếng kinh hô, đây hiển nhiên lại là một việc chú ý.
Trương Lai Căn hiện giờ là một Phó Chủ tịch thành phố xếp hạng gần cuối ở thành phố Thiên Nam, ngày thường cũng không lộ sơn lộ thủy, cũng không có chiến tích chói mắt, lại không có bối cảnh hiển hách, cực kỳ khiêm tốn trầm ổn. Không ngờ ông ta nhảy vọt trở thành Chủ tịch thành phố Thiên Nam, thay thế Đông Phương Du, lướt qua cánh cửa Thứ trưởng, sao có thể không khiến người ta giật mình.
Trương Lai Căn vẫn ngồi dưới đài nghe mình được tuyên bố bổ nhiệm, lúc này mới mỉm cười đứng dậy xuyên qua lối nhỏ, đứng dưới đài chủ tịch, khom người với đám người An Tại Đào trên đài, sau đó mới cúi đầu chào hỏi cán bộ toàn trường.
Ma Minh Lương dưới đài sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, thậm chí có thể nói là xanh mét. Trợ thủ Đông Phương Du của ông ta được điều tới tỉnh làm ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch tỉnh cũng được, Phó Chủ tịch thành phố Trương Lai Căn được đề bạt thành Chủ tịch thành phố cũng thế, Trung ương và Tỉnh ủy đều không trưng cầu ý kiến nhân vật số một thành phố Thiên Nam là ông ta... Điều này đối với ông ta mà nói, không khác gì một loại nhục nhã.
Ma Minh Lương ngồi đó, tựa lưng trên ghế dựa, oán giận mà nhìn An Tại Đào trên đài, vẻ hung ác chợt lóe rồi biến mất trong mắt.
Nhớ thank nhé!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Quan Thanh Tác giả: Cách Ngư Quyển 9: Hướng đi huy hoàng
-----oo0oo-----
Chương 742 -1: Trận giao phong cuối cùng – Hiệu lệnh Đông Sơn
Nhóm dịch: KoCo
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Tiễn bước Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Mã Kiến Dân, tỉnh ủy Đông Sơn lập tức mời dự họp hội nghị thường vụ. Thứ nhất là Đông Phương Du vừa mới nhậm chức, cần gặp mặt với các Ủy viên thường vụ khác. Thứ hai là xem xét đơn xin từ chức dưỡng bệnh của Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông.
Sau khi báo cáo của Hạ Thiên Nông gửi lên, An Tại Đào an bài Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hạ Hầu Danh Húc, ra mặt tiến hành nói chuyện với Hạ Thiên Nông, xác định ông ta kiên định từ chức, sau đó Ban tổ chức cán bộ hình thành văn bản báo cáo, cùng trình lên hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.
Là Bí thư Thành ủy của một vùng kinh tế duyên hải mạnh, là nhân vật số một quan trọng của một địa khu tỉnh Đông Sơn, Hạ Thiên Nông chức vụ thay đổi tất nhiên phải thông qua hội nghị thường vụ tỉnh ủy nghiên cứu.
Trước cuộc họp, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai đột nhiên nhận được điện thoại của cấp dưới. Sau khi nghe điện thoại xong, Chu Giai sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Hóa ra, Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhận được văn bản và điện thoại nặc danh tố cáo Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông dùng người không khách quan, có hành vi vi phạm quy định
Vào thời khắc mấu chốt Hạ Thiên Nông lui về đột nhiên xuất hiện người tố cáo ông ấy. Điều này làm cho người ta cảm thấy hoang đường và cũng rất kỳ lạ.
Hạ Thiên Nông là cha vợ của An Tại Đào. Theo lý thì Chu Giai nên áp chế tin tức này. Nhưng Chu Giai cảm thấy chuyện này có chút không tầm thường. Bởi vậy, sau khi suy nghĩ mãi, ông ta quyết định trước tiên nói chuyện với An Tại Đào, lắng nghe một ít ý kiến của hắn.
Khoảng cách đến hội nghị thường vụ còn hơn nửa tiếng. Khi Chu Giai đến văn phòng An Tại Đào, Ủy viên thường vụ Đông Phương Du và Phó chủ tịch thường trực tỉnh Trần Sáng đang ở văn phòng An Tại Đào, nên bước chân có chút chần chừ. Nhưng An Tại Đào đã nhìn thấy ông, liền khoát tay nói:
- Chủ nhiệm Chu, vào đây, tôi đang cùng đồng chí Đông Phương và đồng chí Trần Sáng tán gẫu với nhau, ngài có muốn tiếp cận náo nhiệt không?
Trên thực tế, đây cũng không phải là nói chuyện phiếm, tán gẫu gì, mà là An Tại Đào cố ý nói vậy. Hắn gọi Đông Phương Du và Trần Sáng vào phòng làm việc của mình, lấy ý kiến hai người, nhưng cũng đồng thời truyền đạt một tin tức ám chỉ nào đó. Hắn không hy vọng, hai vị Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch tỉnh bởi vì nghi kỵ mà sinh ra mâu thuẫn, khiến cho chính quyền tỉnh Đông Sơn dao động.
Lúc này, hắn đang toàn lực nắm trong tay cục diện tỉnh Đông Sơn, UBND tỉnh phải duy trì ổn định và tuyệt đối không xảy ra sai sót nhầm lẫn. Mà Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân đã có quyết định đi, nên không còn lòng dạ nào quản lý sự vụ của UBND tỉnh, quyền to trên cơ bản đều nằm trong tay Trần Sáng. Hiện tại trung ương lại bổ nhiệm Đông Phương Du làm Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch tỉnh. Hai người một khi có sự tranh chấp về quyền lực, tất sẽ khiến cho tình thế của UBND tỉnh rung chuyển. Đây là điều mà An Tại Đào không muốn thấy.
Nhưng, kỳ thật thì hắn chỉ là buồn lo vô cớ, hoặc có thể nói là có chút quá mẫn cảm. Trần Sáng là một người rất cẩn thận, chặt chẽ. An Tại Đào đã bỏ qua một bước, trực tiếp trở thành người cầm lái cho Tỉnh ủy Đông Sơn, địa vị chính trị đều đã nhấc tới một độ cao tương đối. Trung ương phái ông xuống cùng một bộ máy với An Tại Đào, tâm tính của ông ta sớm đã có quyết định.
Đừng nhìn ông ta bình thường không nói gì, cũng không quá mức công khai lên giọng ủng hộ An Tại Đào. Nhưng nếu đã tới thời khắc mấu chốt, Trần Sáng nhất định sẽ đứng về phía An Tại Đào.
Bởi vì “phủ định” An Tại Đào chính là “phủ định” ông ta. Điều này Trần Sáng trong lòng biết rất rõ ràng, và An Tại Đào cũng vậy.
Về phần Đông Phương Du, thì càng không cần phải nói. Cô tuyệt đối sẽ không trong thời khắc đặc biệt và mấu chốt này mà chống lại An Tại Đào. Cho dù bản thân mình có chút ủy khuất, cô quả quyết cũng sẽ không vì chuyện đại sự mà phạm phải sai lầm nào. Sau khi lãnh đạo Ban tổ chức trung ương tiến hành nói chuyện, cô liền âm thầm có chủ ý cho mình, lần này tiến vào bộ máy Tỉnh ủy, nhất định sẽ chia sẻ áp lực với An Tại Đào.
Chu Giai do dự một chút, cười ngồi xuống, tùy ý nói chuyện tào lao với An Tại Đào, Đông Phương Du và Trần Sáng, nhưng ánh mắt rõ ràng là có chút lóe ra. An Tại Đào thấy vậy biết rằng trong lòng ông ta đang có việc, mà Đông Phương Du và Trần Sáng cũng rất nhanh có phản ứng, cũng liền đứng dậy, hướng An Tại Đào chào ra ngoài.
Cửa phòng An Tại Đào vốn mở ra, Chu Giai liền đứng dậy đóng cửa, sau đó đứng trước bàn làm việc của An Tại Đào, nhỏ giọng nói:
- Đồng chí Tại Đào, có tình huống bất ngờ xuất hiện, tôi muốn thông báo lại với cậu.
An Tại Đào ngẩn ra, chợt cười nói:
- Chủ nhiệm Chu, khách sáo làm gì. Mau ngồi xuống nói chuyện. Có chuyện gì thì cứ nói thẳng.
Chu Giai thở dài, cũng không ngồi xuống, nhỏ giọng nói tiếp:
- Đồng chí Tại Đào, Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhận được thư nặc danh tố cáo, tố cáo Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông dùng người không khách quan, có hành vi vi phạm quy định đề bạt cán bộ, đồng thời còn tồn tại vấn đề về kinh tế. Cậu xem…
An Tại Đào đầu tiên là giật mình kinh hãi, chợt phẫn nộ vỗ bàn, trầm giọng nói:
- Bịa đặt! Hoàn toàn là bịa đặt! Tố cáo về chuyện khác thì còn được, không ngờ lại có người tố cáo ông ấy về kinh tế? Hạ gia còn thiếu tiền sao? Đúng là vô tình vô nghĩa mà!
Sự việc liên quan đến cha vợ, nên An Tại Đào cảm xúc ít nhiều có chút không khống chế được. Chu Giai biết cảm xúc phẫn nộ của An Tại Đào, cười khổ đứng yên, không nói gì nữa.
Trầm ngâm một hồi, An Tại Đào chậm rãi ngồi trở lại, thở phào một cái, bình ổn lại cảm xúc kích động của mình.
- Chủ nhiệm Chu, khi Hạ Thiên Nông gửi văn bản từ chức, có người phát sinh từ việc không đâu, rắp tâm làm hại. Tuy nhiên, cứ dựa theo quy định của Ủy ban Kỷ luật, dựa theo yêu cầu của quốc pháp, đã có người tố cáo thì phải điều tra, không thể bởi vì Hạ Thiên Nông là người thân của tôi mà bỏ qua được.
An Tại Đào đột nhiên phất tay, sắc mặt âm trầm. Mặc dù hắn đã kiềm chế, bình ổn tâm trạng, nhưng rõ ràng là bị sự kiện này chọc giận.
Ngoài mặt thì sau lưng Hạ Thiên Nông đâm một con dao nhỏ, nhưng trên thực tế là đâm tới An Tại Đào. Cú đâm này không phải nhằm vào Hạ Thiên Nông mà là An Tại Đào.
Hắn gần như có thể đoán ra phía sau màn độc thủ kia là ai. Đương nhiên, cũng chỉ có người đó mới có khả năng, có năng lực thao tác người của thành phố Lam Yên đâm một dao sau lưng Hạ Thiên Nông. Bởi vì, người này nhiều năm trước đã từng đảm nhiệm qua chức Bí thư Thành ủy Lam Yên.
Loại chuyện này đã chạm đến điểm mấu chốt. Hạ Thiên Nông đối nhân xử thế rất khiêm tốn, làm quan cũng vậy, có thể nói là người ít nhiều có chút chặt chẽ, cẩn thận. Người khác không biết, nhưng An Tại Đào biết rõ, cha vợ của hắn không phải là hạng người như thế. Ông không phải là hạng người lộng quyền, bạo ngược, cũng không phải là hạng người tham lam. Hơn nữa, con gái của ông Hạ Hiểu Tuyết là một nữ tỷ phú. Ông ấy như thế nào vì một chút lợi ích mà bán đi lương tâm chính trị của mình. Không có khả năng đó!
Kỳ thật, An Tại Đào trong lòng cũng hiểu được, ý đồ phía sau màn độc thủ này chỉ là quấy nước lên cho đục, rồi sau đó đục nước béo cò. Không ai có thể cam đoan mình trong sạch, mỗi một sự kiện đều có thể chu đáo, không vi phạm quy định. Nếu Ủy ban Kỷ luật muốn tra ra người nào, không có vấn đề thì cũng tra cho có vấn đề. Đây là điều khẳng định.
Chu Giai cười khổ nói:
- Đồng chí Tại Đào, cậu đừng tức giận, ý kiến cá nhân tôi là, đối với loại chuyện này có thể bỏ mặc đi. Tôi sẽ nói với cấp dưới, đem chuyện này áp chế. Dù sao, lão Hạ ở Lam Yên cũng đã gửi đơn từ chức. Ông ta rời khỏi chức vụ thì cũng là chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không.
An Tại Đào thản nhiên cười:
- Chủ nhiệm Chu, không thể giải quyết được chuyện gì đâu. Nhất định phải điều tra cho ra. Nếu tôi không ở vị trí này, thì chuyện kia không nói, nặc danh tố cáo một năm không biết có bao nhiêu người. Nếu đồng chí ở Ủy ban Kỷ luật cứ mỗi một sự việc đều phải điều tra thì làm sao mà có nhiều tinh lực và thời gian như vậy. Nhưng Chủ nhiệm Chu, tôi hiện tại ngồi ở vị trí này, đã có người rắp tâm muốn đục nước béo cò, khẳng định là còn có thể bắn ngược. Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai. Và còn có người sẽ nói tôi chủ trì công tác tỉnh ủy lại lo việc riêng tư, khiến kẻ cười người chê.
- Cứ điều tra đi. Ngài hãy an bài một chút, nói chuyện với đồng chí ở Ủy ban Kỷ luật, chuẩn bị thành lập một tổ điều tra đến Lam Yên, điều tra chứng thực tình huống tố cáo. Thanh giả tự thanh! Tôi tin tưởng đồng chí Hạ Thiên Nông không có vấn đề gì thì còn sợ tra sao? Che che, giấu giấu ngược lại sẽ làm cho nhiều người hoài nghi hơn.
An Tại Đào khoát tay nói:
- Chủ nhiệm Chu, không cần ngại mặt mũi của tôi. Vương tử phạm pháp thì đồng tội với thường dân. Nếu đồng chí Hạ Thiên Nông tra ra vấn đề gì thì tôi là người thứ nhất giơ tay đồng ý xử lý ông ấy.
Hội nghị thường vụ!
An Tại Đào là người cuối cùng bước vào phòng họp, sắc mặt rất bình tĩnh. Hắn bước đến vị trí đã định của mình, sau đó nhẹ nhàng gật đầu ra hiệu với Hám Tân Dân, rồi cầm micro, cất cao giọng nói:
- Các đồng chí, chúng ta bắt đầu cuộc họp. Hội nghị thường vụ hôm nay, đầu tiên là họp mặt. Trung ương đối với bộ máy Tỉnh ủy Đông Sơn có sự điều chỉnh, chúng ta kiên quyết ủng hộ. Trung ương bổ nhiệm đồng chí Đông Phương Du tiến vào bộ máy Tỉnh ủy, chúng ta cũng kiên quyết ủng hộ.
- Đồng chí Đông Phương chính trị kiên định, tác phong công tác cứng rắn, tố chất tổng hợp cao. Trung ương bổ nhiệm cô đến Tỉnh ủy công tác, là làm phong phú thêm bộ máy lực lượng của chúng ta, đồng thời hỗ trợ cho công tác của tôi sắp đến. Chúng ta hãy vỗ tay hoan nghênh một chút, hoan nghênh đồng chí Đông Phương Du gia nhập đội ngũ với chúng ta. Hy vọng đồng chí Đông Phương Du ở cương vị công tác mới sẽ tiếp tục cố gắng, không phụ lòng trung ương phó thác, không phụ lòng cán bộ quần chúng của toàn bộ tỉnh đã kỳ vọng.
An Tại Đào vỗ tay đầu tiên, mọi người cũng bắt đầu vỗ tay theo.
Đông Phương Du mỉm cười đứng dậy, hướng mọi người hạ thấp người cúi chào, sau đó đơn giản phát biểu vài câu, xem như cảm nghĩ khi nhậm chức.
- Được rồi, hội nghị hôm nay có hai nội dung. Thứ nhất, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sẽ thông báo đơn xin từ chức của Bí thư Thành ủy Lam Yên đồng chí Hạ Thiên Nông. Thứ hai, là do Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Trưởng ban Chu thông báo sự kiện có người nặc danh tố cáo.
An Tại Đào khoát tay, hướng nhìn qua Hạ Hầu Danh Húc.
Hạ Hầu Danh Húc ho khan hai tiếng, tiếp nhận micro:
- Kính thưa các vị, hai ngày trước, Bí thư Thành ủy Lam Yên đồng chí Hạ Thiên Nông đã gửi thư xin từ chức để dưỡng bệnh. Tôi và Phó bí thư An Tại Đào đã trao đổi, quyết định đem chuyện này ra thảo luận ở hội nghị thường vụ, để lắng nghe một chút ý kiến của mọi người.
Hạ Hầu Danh Húc dứt lời, Hám Tân Dân lập tức hướng An Tại Đào tỏ vẻ thiện ý, khẽ mỉm cười nói:
- Đồng chí Hạ Thiên Nông ở Lam Yên tôi cũng có biết. Đồng chí này tác phong điềm đạm, làm việc vững chãi, chắc chắn, trình độ lý luận cao. Ở Lam Yên mấy năm nay có thể nói là dốc hết tâm huyết, vì kinh tế phát triển xã hội ở Lam Yên mà làm ra cống hiến thật lớn. Đối với một cán bộ lão thành công tác vì Đảng vì dân mấy chục năm qua như vậy, tôi đề nghị Tỉnh ủy và cán bộ bộ môn tận lực giữ lại. Dù sao, có một cán bộ như vậy trấn giữ một phương thì chúng ta cũng yên tâm hơn.
- Đương nhiên, nếu tình trạng sức khỏe của đồng chí Hạ Thiên Nông không thể tiếp tục công tác thì chúng ta nên tôn trọng sự lựa chọn của đồng chí ấy, mau chóng phê duyệt để đồng chí Hạ Thiên Nông tạm rời cương vị công tác để dưỡng bệnh.
- Tôi đồng ý!
Trần Sáng giơ tay cười nói:
- Tuy rằng tôi với đồng chí này cũng không hiểu biết nhiều lắm, nhưng làm ở Tỉnh ủy, chúng ta phải biết quan tâm và trân trọng những đồng chí lão thành đã vì công việc mà có những cống hiến to lớn như đồng chí Hạ Thiên Nông.
Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Chu Hoành Vĩ cũng gật đầu:
- Tôi cũng đồng ý. Tuy nhiên, tôi đề nghị Tỉnh ủy trước khi xác định được tân Bí thư Thành ủy tiếp theo cho Lam Yên thì đồng chí Hạ Thiên Nông phải tạm thời ở lại làm, tránh cho cục diện Lam Yên xuất hiện những nhân tố không ổn định.
Một vài Ủy viên thường vụ đều tỏ thái độ đồng ý. Hạ Thiên Nông đối nhân xử thế ôn hòa, danh tiếng rất tốt. Một đồng chí lão thành tạm rời cương vị công tác dưỡng bệnh, là lãnh đạo cao tầng Tỉnh ủy, bọn họ quả quyết không cần phải ngăn trở. Hơn nữa, Hạ Thiên Nông là cha vợ của An Tại Đào, mọi người đều biết hành động này của Hạ Thiên Nông hẳn là đã trải qua sự đồng ý của An Tại Đào. Cho nên ít nhiều đều nể mặt hắn.
Trong chuyện này, tất cả mọi người là thuận nước đẩy thuyền. Ngay cả một số Ủy viên thường vụ quan hệ tốt với Ma Minh Lương như Phó bí thư Tỉnh ủy Tôn Gia Ung, Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Mạnh Kế Vũ cũng đều tán thành.
Chỉ có Ma Minh Lương là nói:
- Tôi cũng không có ý kiến. Nhưng có một chút nhấn mạnh là, Lam Yên là thành phố cấp địa quan trọng của tỉnh. Trước khi Bí thư Thành ủy rời đi phải tiến hành kiểm toán tài chính. Đây là yêu cầu, mong đồng chí Hạ Thiên Nông trân trọng và giữ vững.
Ma Minh Lương ý tại ngôn ngoại rất rõ ràng. Một Bí thư Thành ủy quyền cao chức trọng vì sao lại chủ động đề xuất từ chức chứ? Trong quan trường, chỉ có tranh chức, chứ không nghe nói ai chủ động từ chức cả. Nhất là với cương vị nhân vật số một của một thành phố cấp địa quan trọng. Điều này hẳn còn mang ý nghĩa nào khác.
Nhớ thank nhé!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Quan Thanh Tác giả: Cách Ngư Quyển 9: Hướng đi huy hoàng
-----oo0oo-----
Chương 742 -2: Trận giao phong cuối cùng – Hiệu lệnh Đông Sơn
Nhóm dịch: KoCo
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Ma Minh Lương rõ ràng là khiêu khích, khiến đa số Ủy viên thường vụ đều cảm thấy bất bình. Không cần nói Hạ Thiên Nông có vấn đề gì hay không, cho dù là có vấn đề nhỏ, nhưng nể mặt An Tại Đào, và để giữ gìn cho quyền uy của lãnh đạo cao tầng Tỉnh ủy, cũng không cần phải nói điều hay lẽ phải gì ở đây, thậm chí là có động tác nhỏ.
Người luôn kề cận với Ma Minh Lương là Phó bí thư tỉnh ủy Tôn Gia Ung cũng âm thầm nhíu mày, rất không cao hứng liếc mắt nhìn Ma Minh Lương một cái, cảm thấy Ma Minh Lương giờ phút này tâm tính không bình thường, đã không dùng đến lẽ thường để cân nhắc.
Loại tâm tính này cực kỳ nguy hiểm. Ông ta không chỉ có ý đồ khiêu khích quyền uy của An Tại Đào mà còn có ý đồ đảo điên quyền lực cao tầng tỉnh ủy.
Các Ủy viên thường vụ vẻ mặt không giống nhau, trầm mặc xuống dưới. Đông Phương Du có chút lo lắng liếc mắt nhìn An Tại Đào, thấy thần sắc của hắn bình tĩnh, cũng không tức giận vì Ma Minh Lương thì trong lòng lúc này mới bình tĩnh hơn.
Khu khụ!
Hạ Hầu Danh Húc thấy mọi người lúc này đều duy trì trầm mặc khác thường, biết mình nên tỏ rỏ thái độ. Ông ta vừa muốn lên tiếng thì lại nghe An Tại Đào thản nhiên cười nói:
- Đồng chí Ma Minh Lương nói rất có đạo lý, kiểm toán rời chức là quy phạm phải giữ. Không thể bởi vì đồng chí lão thành mà mở ra một lỗ hổng. Tôi tán thành. Trưởng ban Hạ Hầu, tôi đề nghị ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cùng bộ môn có liên quan kết nối với nhau, mau chóng phối hợp tổ chức nhân viên đến Lam Yên để tiến hành kiểm toán đồng chí Hạ Thiên Nông trước khi rời chức.
Hạ Hầu Danh Húc ngẩn ra.
Không đợi Hạ Hầu Danh Húc phản ứng lại, An Tại Đào lại cất cao giọng nói:
- Chủ nhiệm Chu, ngài hãy báo cáo một chút đi.
Chu Giai thông báo xong, trong phòng hội nghị liền bao trùm một bầu không khí nặng nề. Mọi người ở đây đều là lãnh đạo cao tầng Tỉnh ủy, theo chính trị đã rất nhiều năm, ai còn không rõ, trong này tột cùng là ẩn chức điều gì.
An Tại Đào chậm rãi, giơ tay nói:
- Tôi xin có vài câu. Thứ nhất, bởi vì đề cập đến người thân của tôi, dựa theo yêu cầu của quốc pháp, và để tránh tỵ hiềm, thảo luận về việc này tôi xin phép không tham gia, không phát biểu bất luận một ý kiến nào, không làm ảnh hưởng đến quyết sách và nội dung điều tra của Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Thứ hai, vương tử phạm pháp thì cũng đồng với dân. Tôi kiên quyết ủng hộ Ủy ban Kỷ luật tỉnh dựa theo nội dung tố cáo đến thành phố Lam Yên để tiến hành điều tra. Nếu tra ra đồng chí Hạ Thiên Nông có vấn đề thì nghiêm trị không tha.
- Đây là thái độ của tôi, xin mời mọi người thảo luận, tôi xin phép tránh mặt.
An Tại Đào bỗng nhiên đứng dậy, trước mặt bao người bước ra khỏi phòng họp. Tuy nhiên, giọng nói của hắn rất bình tĩnh, thần sắc thản nhiên, bước chân trầm ổn.
Chỉ có Đông Phương Du mới đoán ra được nội tâm của hắn đang gợn sóng. Đông Phương Du biết được, chuyện như thế này đã chạm đến điểm mấu chốt cuối cùng của An Tại Đào. Đừng nhìn hắn mặt mũi bình tĩnh, thong dong, nhưng trong lòng hắn hẳn là đang bùng nổ. Với việc hiểu biết rất rõ về An Tại Đào, cô biết kế tiếp, An Tại Đào tuyệt đối không có khả năng ngồi chờ chết. Hắn sẽ lấy sét đánh không kịp bưng tai và thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn triển khai phản kích. Không đánh thì thôi, đã đánh thì một kích trí mạng.
Đây là trận chiến cuối cùng trước khi hắn nắm toàn diện cục diện chính trị tỉnh Đông Sơn trong tay, và cũng là những người cuối cùng hắn giao phong.
An Tại Đào sau khi rời đi, không khí trong phòng hội nghị lập tức trở nên vô cùng nặng nề, có thể nói là lâm vào bế tắc. Cuối cùng, dưới sự đề nghị của Chu Giai, lúc này đây hội nghị thường vụ Tỉnh ủy quyết định tôn trọng ý kiến của An Tại Đào, trên nguyên tắc thành lập tổ điều tra đến Lam Yên.
Nhưng tổ điều tra khi nào thành lập, khi nào thì đến Lam Yên để điều tra, trình độ và phương thức điều tra áp dụng như thế nào thì không ai nói đến. Đa số Ủy viên thường vụ tỉnh ủy đều chủ động lảng tránh vấn đề mẫn cảm này, đem củ khoai lang nóng phỏng tay giao cho Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai.
Những người quen biết Ma Minh Lương đều biết rằng, những người ham thích văn học, thư pháp, là Chủ tịch danh dự của hội thư pháp tỉnh, thì việc kết giao với văn hữu, hoặc những cán bộ có tiếng là văn nhân là điều tất nhiên.
Theo lý thuyết, những người này hẳn là phải có vài phần tình cảm của một người nghệ sĩ, nhưng Ma Minh Lương thì lại khác. Ông ta vô cùng bạo ngược, bày ra một sự mâu thuẫn đối lập khiến người ta phải trố mắt nhìn. Có lẽ đây là nhân tính phức tạp.
Trong số những người bạn văn nhân của Ma Minh Lương, có một người tên là Tằng Kim Nam. Tằng Kim Nam từng là một giáo viên trung học, xuất bản sách thơ, đã từng làm qua phóng viên Nhật báo Lam Yên. Từ lúc Ma Minh Lương đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Lam Yên, hai người rất quen thuộc, giao tình không giống như bình thường.
Sau khi Tằng Kim Nam chuyển qua làm kinh doanh, Ma Minh Lương chủ quản Thiên Nam. Tằng Kim Nam cảm giác cơ hội phát tài đã đến nên muốn Ma Minh Lương chiếu cố công việc kinh doanh của ông ta ở Thiên Nam. Ma Minh Lương lúc này nắm quyền trong tay nên rất khẳng khái đáp ứng, đem Tằng Kim Nam giới thiệu cho cấp dưới của mình là Mã Minh Đức, nguyên Bí thư quận ủy khu Đông Thành thành phố Thiên Nam lúc trước.
Mã Minh Đức không dám chậm trễ, trước sau vi phạm quy định giới thiệu công trình trang hoàng khu làm việc của Cục Đất đai ở khu Đông Thành, công trình tu bổ đường quốc lộ Đông Nam và một số công trình lớn khác với giá trị thu được là hàng trăm triệu đồng. Tằng Kim Nam ở khu Đông Thành tiếp nhận hàng loạt công trình, tổng cộng đã đưa cho Mã Minh Đức ba chục triệu nhân dân tệ, hai trăm ngàn đô la Mỹ, còn mua nhà cho vợ Mã Minh Đức hết mấy triệu đồng.
Sau khi Mã Minh Đức vì sự kiện tin nhắn lôi kéo phiếu bầu bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam, Ủy ban Kỷ luật tỉnh từ bộ môn liên quan đào ra được những sự việc liên quan đến lãnh đạo Mã Minh Đức là Ma Minh Lương.
Đề cập đến lãnh đạo Tỉnh ủy, người của Ủy ban Kỷ luật không dám tiếp tục điều tra. Nếu cứ tiếp tục điều tra, tất sẽ đào móc ra nhiều điều không ổn, dẫn đến sự rung chuyển trong quyền lực cao tầng.
Nhưng báo cáo bí mật vẫn được gửi lên, chiếm được chỉ thị bí mật điều tra tiếp của lãnh đạo ở trên. Có lãnh đạo chủ chốt của Ủy ban Kỷ luật tỉnh chỉ thị, tổ điều tra không thể không tiếp tục đào sâu bên trong.
Không quá lâu, Mã Minh Đức lại thú nhận một số tin tức rất có giá trị. Nghe nói, Ma Minh Lương ngay từ đầu đối với Mã Minh Đức ấn tượng không tốt, nhưng về sau lại trở thành cán bộ cấp phó giám đốc sở, thành tâm phúc đáng tin của Ma Minh Lương, ngoại trừ công phu nịnh nọt, còn có một tác dụng quan trọng chính là con gái của Mã Minh Đức là Mã Diễm đề cử với Ma Minh Lương.
Mã Minh Đức hướng tổ điều tra thú nhận, trong quá trình mưu cầu lên chức, Mã Minh Đức trước sau chín lần đút lót cho vợ của Ma Minh Lương, trong đó có hai triệu ba trăm sáu mươi tám ngàn nhân dân tệ, một đồng hồ cao cấp trị giá một trăm năm mươi ngàn nhân dân tệ, quần áo và đồ trang điểm hàng hiệu….
Tuy rằng mức độ không lớn, lại không phải là Ma Minh Lương trực tiếp nhận hối lộ, nhưng quan hệ giữa Tằng Kim Nam và Ma Minh Lương lại không đơn giản như vậy.
Đã tiến vào mùa hè nắng chói chang. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai vội vàng tiến vào văn phòng của An Tại Đào, đặt lên bàn một phần tài liệu. An Tại Đào đang thẩm duyệt một số văn kiện, nhìn thấy Chu Giai thì liền đứng dật, cười nói:
- Lão Chu, ngài hãy ngồi xuống, để tôi xem qua tài liệu này.
- Vâng, đồng chí Tại Đào, cậu cứ xem qua.
Chu Giai đã quyết tâm dựa vào An Tại Đào, tất nhiên thái độ sẽ kính cẩn hơn một chút. Trong quan trường, ai thành đạt, người đó là bề trên. Đây là thái độ nên có của một kẻ làm cấp dưới.
An Tại Đào lật xem tài liệu Chu Giai mang đến, khóe miệng hiện lên nụ cười cổ quá, như cười như không. Thật lâu sau, hắn mới ngẩng đầu, nhìn Chu Giai nhẹ nhàng nói:
- Lão Chu, thái độ của ngài như thế nào?
Chu Giai do dự một chút, hạ giọng nói:
- Đồng chí Tại Đào, tôi cảm thấy hẳn là có chừng có mực. Một khi đem sự việc này phát ra ngoài, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng Tỉnh ủy chúng ta. Sự kiện Mục Đào vừa qua, thì sự kiện này lại đến thì… Đồng chí Tại Đào, tôi đề nghị nên dừng ở đây.
An Tại Đào đột nhiên mỉm cười, gật đầu nói:
- Ừ, có chừng có mực. Chúng ta làm người cũng phải lưu cho người ta một số đường sống, không thể tuyệt tình. Như vậy đi, lão Chu, tôi đề nghị Ủy ban Kỷ luật tỉnh đánh một báo cáo, một phần giao cho tôi, một phần báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật trung ương. Dù sao đây cũng không phải là một chuyện nhỏ.
Chu Giai thở phào một cái. An Tại Đào tiếp thu ý kiến của ông ta khiến ông trong lòng mới thoải mái hơn. Là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, ông ta kỳ thật không muốn chính mình lại đưa đồng nghiệp của mình vào vòng lao lý, có thể lưu đường sống thì nên lưu. Hơn nữa, nếu tích cực làm hơn, chỉ sợ không có ai dám nói mình nhất định sẽ không nhiễm một hạt bụi.
Ngày 17 tháng 6, tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh đến Lam Yên điều tra không có kết quả gì. Trong tài liệu mà Ủy ban Kỷ luật tỉnh hướng Tỉnh ủy báo cáo, cơ bản chỉ là đánh giá về Hạ Thiên Nông mà thôi.
Ngày 19 tháng 6, tại khách sạn Quán Quân thành phố Thiên Nam tỉnh Đông Sơn, chủ biên tập san thơ cả nước đã mời dự tòa đàm các thi nhân đến từ tỉnh Đông sơn. Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Thiên Nam tự mình tham dự hội nghị và đọc diễn văn. Ma Minh Lương viết văn, làm thơ, tiểu thuyết nên khi có sự giao lưu như thế này là không thể thiếu ông ta.
Trong lúc nhất thời, Ma Minh Lương thậm chí còn đọc diễn cảm một bài thơ cổ mà ông ta thích nhất “Đông Sơn đăng cao”. Một nhà thơ tham dự hội nghị Đông Sơn lúc đó Chu Kiến Long bồi hồi nhớ lại, đang lúc Bí thư Ma Minh Lương đang đọc diễn cảm bài thơ thì tiếng chuông điện thoại reo lên. Nghe chưa đến một phút đồng hồ, sắc mặt Ma Minh Lương trở nên khó coi. Điện thoại cúp máy, Ma Minh Lương lập tức rời đi ngay.
Cho đến chiều, các thi nhân mới nghe được một tin tức khiếp sợ, Bí thư Ma Minh Lương bị Ủy ban Kỷ luật trung ương gọi nói chuyện và đã bị giữ lại.
Mười ngày sau, vào ngày 29 tháng 6, trong hội nghị cán bộ lãnh đạo tỉnh Đông Sơn, Phó trưởng ban tổ chức trung ương Mã Kiến Dân thông báo quyết định của trung ương, miễn đi chức Ủy viên thường vụ tỉnh ủy Đông Sơn, Bí thư Thành ủy Thiên Nam, sẽ có bổ nhiệm khác.
Theo sau lại có cán bộ tiếp nhận điều tra. Tuy rằng Ma Minh Lương sẽ có bổ nhiệm khác mà không phải phạm tội xuống ngựa, nhưng trong lúc nhất thời, quan trường Đông Sơn tin tức vẫn nổi lên bốn phía.
Ngày 11 tháng 7, Tỉnh ủy Đông Sơn chính thức phê duyệt cho Bí thư Thành ủy Hạ Thiên Nông tạm thời rời cương vị công tác, cán bộ tạm giữ chức của cơ quan trung ương, trợ lý kiêm Chánh văn phòng Cục Giám sát an toàn mỏ than quốc gia Mã Hiểu Cường được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Lam Yên.
Ngày 01 tháng 08 năm 2009, thời khắc kích động lòng người rốt cuộc cũng đã đến. Ủy viên trung ương Bộ chính trị, Trưởng ban Tổ chức trung ương Tiết Minh Quang đích thân đến Đông Sơn, tuyên bố quyết định điều chỉnh bổ nhiệm đốivới bộ máy Tỉnh ủy và UBND tỉnh Đông Sơn.
Lúc này đây, đại hội cán bộ toàn tỉnh không giống như bình thường, đánh dấu một bộ máy mới của Tỉnh ủy và UBND tỉnh Đông Sơn sắp đến nhậm chức. Cho nên, các cán bộ cấp sở tại hội trường tỉnh Đông Sơn đề ngừng hô hấp, khẩn trương nhìn An Tại Đào và Hám Tân Dân, Trần Sáng cùng với Trưởng ban tổ chức Trung ương Tiết Minh Quang bước lên đài chủ tịch.
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Tiết Minh Quang ngồi ở giữa, An Tại Đào bên trái, Hám Tân Dân bên phải, còn Trần Sáng thì ngồi bên cạnh An Tại Đào.
- Các đồng chí, chúng ta hãy nhiệt liệt vỗ tay, hoan nghênh Ủy viên thường vụ Bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức trung ương Tiết Minh Quang đến tỉnh Đông Sơn chỉ đạo công tác, đồng thời tuyên bố quyết định bổ nhiệm của trung ương.
An Tại Đào cất cao giọng, chủ trì hội nghị. Tiết Minh Quang gương mặt mỉm cười, hơi hạ thấp người cúi chào.
- Sau đây, xin hoan nghênh Trưởng ban Tiết tuyên bố quyết định bổ nhiệm và chỉ thị tinh thần mới nhất của trung ương.
- Kính thưa các đồng chí ở Đông Sơn…
Sau khi đơn giản có lời dạo đầu, Tiết Minh Quang uy nghiêm tuyên bố:
- Trung ương quyết định, miễn đi chức vụ Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn của đồng chí Trương Đức Phúc, sẽ có bổ nhiệm khác. Miễn đi chức Ủy ủy viên, Ủy viên thường vụ, Phó bí thư, Chủ tịch tỉnh Đông Sơn của đồng chí Hám Tân Dân, sẽ có bổ nhiệm khác. Miễn đi chức Phó bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn của đồng chí Tôn Gia Ung, sẽ có bổ nhiệm khác.
Hám Tân Dân nhất định sẽ làm một Bí thư Tỉnh ủy của một tỉnh, còn Trương Đức Phúc trên cơ bản là hoàn toàn lui ra. Tình trạng sức khỏe không cho phép ông tiếp tục công tác.
- Trung ương quyết định, bổ nhiệm Phó bí thư Tỉnh ủy An Tại Đào làm Bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn, bổ nhiệm Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực UBND tỉnh đồng chí Trần Sáng làm Chủ tịch UBND tỉnh, bổ nhiệm đồng chí Đông Phương Du làm Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh, bổ nhiệm đồng chí Chu Trường Hoành làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Đông Sơn, Bí thư Thành ủy Thiên Nam.
Miễn đi Trương Đức Phúc, Hám Tân Dân và Tôn Gia Ung. Hơn nữa trước đó còn miễn đi Ma Minh Lương. Mười ba Ủy viên thường vụ tỉnh ủy chỉ còn lại chín. Ngoài ra, còn có Ủy viên thường vụ tỉnh Ủy, Bí thư Thành ủy Thiên Nam mới nhậm chức Chu Trường Hoành nữa là mười.
Trong tiếng vỗ tay như sấm, An Tại Đào chậm rãi đứng dậy, cúi xuống dưới đài. Hắn tư thế thong thả, vẻ mặt ngưng trọng nhưng thản nhiên. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn một đám cán bộ tỉnh đông đúc ở dưới, tâm tình kích động, trong lúc nhất thời cảm thán vô cùng.
Từ một Bí thư Đảng ủy thị trấn nho nhỏ trước kia cho đến một Bí thư Tỉnh ủy quyền cao chức trọng bây giờ, hắn đã mất mười mấy năm thời gian. Từ một cán bộ thanh niên mới ra đời, cho đến một đại quan nắm giữ Đông Sơn, con đường làm quan của hắn như một bức tranh mở ra trước mặt hắn.
Phía sau An Tại Đào là một tấm màn màu đỏ, ánh đèn chói mắt chiếu vào khiến cho toàn thân của hắn như tỏa hào quang. Hắn đứng ở nơi đó, dáng người cao lớn, uy nghiêm bất động.
Nhớ thank nhé!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Quan Thanh Tác giả: Cách Ngư Quyển 9: Hướng đi huy hoàng
-----oo0oo-----
Chương 743: Đại kết cục
Nhóm dịch: KoCo
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Chính thức nhậm chức Bí thư Tỉnh uỷ Đông Sơn, đối với An Tại Đào là một kết quả tất nhiên, cũng là một kết quả hợp lý, không ai chất vấn kết quả này, càng không ai nghi ngờ kết quả này.
Đứng trên đỉnh một sân khấu chính trị quyền lực khá cao, điều đang chờ đợi hắn là càng phải thi hành những biện pháp chính trị sâu rộng và mức độ cao hơn, đương nhiên, sẽ phải chịu áp lực rộng lớn và mạnh mẽ hơn trong mạch ngầm của sự phân tranh quyền lực. Nơi nào có người, nơi đó có giang hồ; nơi nào có quyền lực, nơi đó có đấu tranh, điều đó là quy luật, không ai có thể không đếm xỉa đến.
Ngày 1 tháng 8 năm 2009, bắt đầu nhậm chức đến tháng 7 năm 2016, hắn đã đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh uỷ suốt 7 năm. Bảy năm làm Bí thư, hắn đã bước vào tuổi tứ tuần, được tôi luyện để càng thêm chín chắn và vững vàng
Trong bảy năm, hắn đã thực hiện được rất nhiều đại sự và thành tích nổi bật, nêu cao danh tiếng trong cả nước. Chẳng hạn như vùng trọng điểm kinh tế ven biển và khu kinh tế Thiên Nam xây dựng xong, đồng thời phát huy hiệu quả, chính thức thông xe đường sắt cao tốc từ Thiên Nam tới Lục Đảo, đứng đầu cả nước về nhà cho thuê giá rẻ cho hàng trăm ngàn người v.v…Đến lúc này, tỉnh Đông Sơn đã thật sự trở thành tỉnh phát triển hàng đầu về kinh tế.
Bảy năm hiệu lệnh Đông Sơn, hắn như một thi nhân, thả sức vung bút trên tờ giấy trắng, để mặc cho nhiệt tình và khát vọng của mình ào ạt tuôn trào. Đương nhiên, ánh mặt trời hay làn gió ấm cũng có khi không đến được những góc tối âm u, cũng như có khi trời đông giá rét làm người ta phiền muộn.
Còn có điều làm An Tại Đào thấy bất đắc dĩ và tiếc nuối, đó là, trong nhiệm kỳ của hắn, cho dù hắn đã hết sức sử dụng các biện pháp kinh tế và chính sách để điều tiết và khống chế, nhưng do tốc độ tăng giá nhà chung của cả nước quá cao, cũng như tốc độ phát triển cao của nền kinh tế tỉnh Đông Sơn, giá nhà trong tỉnh Đông Sơn nhưng cũng dần dần tăng lên khá cao.
Một cá nhân đủ sức để xoay chuyển nền kinh tế huyết mạch của một tỉnh lớn, nếu có đủ thời gian và quyền lực; nhưng suy cho cùng, một cá nhân cũng không đủ sức để làm những chuyện xoay trời chuyển đất.
Tháng 8 năm 2016, An Tại Đào được điều đến làm Bí thư Thành uỷ thành phố Nam Hải trực thuộc Trung ương, mà trước đó, vào năm 2012, hắn trở thành Ủy viên Bộ chính trị Trung ương Đảng, chính thức bước vào hàng ngũ lãnh đạo Trung ương.
Trong cùng thời gian đó, tập đoàn Long Đằng cũng xảy ra sự thay đổi quan trọng về quyền lực. Hạ Hiểu Tuyết từ chức Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Long Đằng, không còn đảm nhiệm bất cứ chức vụ nào ở tập đoàn này nữa và đến Đại học Yên Kinh làm giảng viên.
Chức Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Long Đằng do Phó chủ tịch Hội đồng quản trị Mạnh Cúc tiếp nhận. Lưu Ngạn đảm nhiệm chức Phó chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc tập đoàn kiêm Tổng giám đốc khu vực châu Á. Mạnh Cúc quản lý toàn diện công tác của tập đoàn Long Đằng, Lưu Ngạn làm trợ thủ cho Mạnh Cúc và quản lý thị trường châu Á. Cùng năm, tập đoàn Long Đằng thành lập ba tập đoàn công ty trực thuộc ở Mỹ, Nam Dương và Nga, ba tân Chủ tịch tập đoàn công ty ở Mỹ là Lãnh Mai, ở Nam Dương là Mã Hiểu Yến và ở Nga là Tôn Hiểu Linh.
Thời gian thấm thoát trôi nhanh. Ngày 15 tháng 10 năm 2017, đại hội Đảng toàn quốc long trọng cử hành tại Bắc Kinh. Vào lúc này, một tin tức bất ngờ được lan truyền trên mạng: Nguyên Bí thư Tỉnh uỷ Đông Sơn An Tại Đào, được điều nhiệm làm Bí thư Thành uỷ Nam Hải chưa được một năm, ngay trước đại hội, được Trung ương miễn chức Bí thư Thành uỷ Nam Hải, chờ bổ nhiệm chức vụ khác.
Ngày 22 tháng 10, lúc 11 giờ 16 phút, đây là ngày mà ánh mắt của nhân dân cả nước đổ dồn vào và khiến toàn thế giới chú ý, là thời điểm kích động lòng người. Sáng hôm nay, lần đầu tiên, 9 vị Uỷ viên thường vụ được hội nghị toàn thể Uỷ ban Trung ương tuyển cử cùng xuất hiện công khai và gặp gỡ giới truyền thông.
Giờ phút này, cùng nhân dân cả nước, thậm chí cùng toàn thế giới chờ ở trước màn hình ti vi để xem truyền hình trực tiếp, có nhà họ An ở Bắc Kinh, có mẹ con Lãnh Mai, mẹ con An Nhã Chi, Trúc Tử ở Mỹ,có mẹ con Tôn Hiểu Linh ở Nga, có Tiếu lão và mẹ con Mã Hiểu Yến ở Nam Dương (Vào năm thứ hai An Tại Đào làm Bí thư Tỉnh uỷ Đông Sơn, Mã Hiểu Yến từ chức, đi đến Nam Dương, cùng năm, cô sinh được một đứa con).
An Lập Mân đã 14 tuổi, đang học phổ thông cơ sở. So với hồi tuổi nhỏ bướng bỉnh, tinh nghịch, lúc này An Lập Mân có vẻ điềm đạm và chững chạc, mơ hồ có vài phần phong độ của An Tại Đào. An Lộ Dao, con gái của Hạ Hiểu Tuyết cũng đã 12 tuổi, sang năm sẽ vào trường phổ thông cơ sở.
Còn hai đứa con sinh đôi một trai, một gái của Lưu Ngạn, Nam Nam và Niếp Niếp, vừa vào tiểu học.
An Lập Mân và Niếp Niếp, Nam Nam đều đến trường ở Mỹ, thường ngày, An Nhã Chi và Trúc tử trông nom, chỉ có An Lộ Dao đi học ở Bắc Kinh. Đương nhiên, trong một năm, Mạnh Cúc và Lưu Ngạn cũng đến Mỹ ở lại một thời gian khá dài.
Hôm nay đối với nhà họ An là một thời điểm vô cùng đặc biệt và quan trọng, cho nên Mạnh Cúc và Hạ Hiểu Tuyết , Lưu Ngạn đều tụ tập cùng một chỗ, khiến mấy đứa trẻ cũng được đoàn tụ.
An Lộ Đao chạy tới chạy lui trước màn hình ti vi to lớn, khiến An Lập Mân hơi bực mình, nhíu mày nói:
- Lộ Dao, em bớt chộn rộn một chút được không? Anh muốn xem ti vi!
Hạ Hiểu Tuyết cười, mắng:
- Lộ Dao, nghe lời anh đi, đừng chạy loạn, lát nữa ba con sẽ xuất hiện.
An Lộ Dao bướng bỉnh bĩu đôi môi nhỏ nhắn lên, miễn cưỡng ngồi trên sô pha, loay hoay nắn một cục đất sét năm màu, lúc tạo thành một hình tròn, lúc lại tạo thành một que dài. Khi Nam Nam và Niếp Niếp thấy có đồ chơi đẹp bèn chạy tới tranh giành, trên màn ảnh ti vi xuất hiện cảnh tượng mà mọi người trông đợi đã lâu:
Một cánh cửa màu đỏ thắm từ từ mở ra, trên tấm thảm đỏ rực, 9 người đàn ông uy nghiêm mặc âu phục lần lượt bước ra…Đèn flash tanh tách vang lên, từ ti vi truyền đến rõ mồn một tiếng bước chân và tiếng thở gấp gáp.
Vị trí của chín Uỷ viên thường vụ Bộ chính trị được sắp xếp theo lối “năm cũ, bốn mới”. Tính chung thì An Tại Đào đứng ở vị trí thứ sáu, nhưng lại đứng đầu trong số các tân Uỷ viên. Điều này có nghĩa, trong tương lai sau này, An Tại Đào sẽ đương nhiên tiếp nhận chức vụ Tổng bí thư, đó là chuyện ngầm hiểu mà không cần nói thẳng ra. Còn trước mắt, hắn sẽ đảm nhiệm chức Bí thư Ban bí thư Trung ương, Phó chủ tịch nước và Phó chủ tịch quân uỷ Trung ương.
Trong bốn uỷ viên mới, An Tại Đào là người trẻ nhất. Năm đó, khi trở thành cấp lãnh đạo nòng cốt Trung ương, An Tại Đào 41 tuổi.
- Mẹ, ba kìa, là ba!
An Lập Mân vẫn đang im lặng ngồi một góc, đột nhiên vui mừng reo lên, An Lộ Dao cũng mừng rỡ nhảy xuống khỏi sô pha, chạy tới trước màn hình ti vi vuốt ve hình ảnh An Tại Đào trên đó.
Hạ Hiểu Tuyết, Mạnh Cúc và Lưu Ngạn trao đổi một nụ cười hiểu ý, để mặc mấy đứa bé vui cười, chăm chú nhìn vào màn hình ti vi, cho đến lúc kết thúc cuộc họp mặt kéo dài 10 phút.
- Hiểu Tuyết, chúng ta đi siêu thị mua vài thứ, ba chúng ta cùng xuống bếp làm đồ ăn, tối nay ăn mừng, hôm nay là một ngày đại hỉ.
Mạnh Cúc cười nói, Hạ Hiểu Tuyết đang định gật đầu đáp ứng, chợt bên cạnh cô vang lên một giọng nói nghiêm trang còn pha chút non nớt:
- Mẹ, khi quay lại Mỹ, con muốn ra tranh cử chức Chủ tịch thành phố. Con muốn được giống như ba. Sau này con còn muốn tranh chức Tổng thống Mỹ.
An Lập Mân tháo kính mắt xuống, nhìn Mạnh Cúc không chớp, vẻ mặt hết sức chăm chú và nghiêm túc.
Mạnh Cúc ngẩn ra, liếc nhìn Lưu Ngạn và Hạ Hiểu Tuyết, cả ba đều không kìm nổi mỉm cười.
Lưu Ngạn chậm rãi bước tới, kéo bức màn của phòng khách rộng mênh mông. Ánh mặt trời một ngày mùa thu chiếu vào phòng, một bầu không khí ấm áp và dịu dàng thắm thiết tràn ngập trong từng ngõ ngách của biệt thự An gia…
The End.
Nhớ thank nhé!
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương