- Tiểu tử, muốn gặp đại nhân, không phải chỉ có không sợ là được. Muốn tiến vào Phượng Hoàng thành phải xem thực lực của ngươi thế nào!
Giọng nói của Mạnh Bà từ phía sau truyền đến. Tuy nhiên Âu Dương lại không sợ, vẫn tiến lên.
Ba người đi được mười dặm, liền nhìn thấy phía xa có một tướng quân mặc áo giáp cầm trong tay một thanh chiến đao đứng ở nơi đó.
Người này toàn thân mặc khôi giáp màu đen với viền khảm nạm màu bạc. Chiến đao trong tay tản mát ra sự sắc bén giống như lợi khí đoạt hồn phách vậy, Chiến khôi trên đầu che kín khuôn mặt. Hai đốm lửa giống như quỷ hỏa lúc ẩn lúc hiện phía sau chiến khôi.
- Chiến Quỷ!
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Chiến Quỷ đột nhiên xuất hiện không khỏi kêu lên sợ hãi. Nghe đồn khi Chiến Quỷ còn sống đều tướng quân bách chiến trên chiến trường. Sau khi chết do sát khí quá nặng không có cách nào chuyển thế đầu thai. Chỉ có thể ở lại nơi này tu luyện. Nhìn Chiến Quỷ bây giờ, bất kể là chiến đao hay chiến giáp trên người đều phát ra tử khí nồng đậm có thể biết hắn tuyệt đối không phải là Chiến Quỷ bình thường!
- Thắng ta, các ngươi xem như là qua được cửa thứ nhất!
Không ngờ, Chiến Quỷ này lại mở miệng nói được ngôn ngữ của người. Lần này cho dù là Âu Dương cũng có chút giật mình nho nhỏ. Phải biết rằng thông thường Tử Linh đều không thể mở miệng nói chuyện. Trừ phi là Tử Linh như Mạnh Bà đã tu luyện vô số năm. Chiến Quỷ này lại có thể mở miệng, có thể tưởng tượng được hắn tu luyện rất nhiều năm.
- Tướng quân sát khí dạt dào, Âu Dương xin lĩnh giáo một phen!
Âu Dương cũng không giấu diếm. Sát khí toàn thân liền phát ra. Ngay lập tức hợp thành một mũi tên huyết sắc chợt lóe lên quang mang. Thứ Kiêu Cung đã được Âu Dương nắm trong tay. Tay trái Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung, tay phải cầm mũi tên nói:
- Tướng quân, từ trước đến nay Âu Dương ra trước trận giết địch đều chỉ có một mũi tên. Nếu như tướng quân tiếp được mũi tên này của Âu Dương, vậy ta sẽ tự nhiên rời khỏi!
- Tốt...
Sau khi mở miệng nói ra một chữ tốt, toàn thân Chiến Quỷ bỗng nhiên lớn lên. Sau đó chiến đao vung lên, cuốn theo cuồng phong vô tận dường như muốn phá hủy thế giới, bổ về phía Âu Dương. Một đao kia ẩn chứa sát ý vô tận, giống như sát thần chu thiên đều bị tụ lại trong một đao kia.
- Đây không phải là công pháp, đây hoàn toàn là chiến ý!
Ngụy Bỉnh Dập đứng từ xa nhìn lại. Hắn biết, Chiến Quỷ này tu luyện ác khi trên chiến trường của mình. Đao của hắn chỉ cần ra tay chính là không chết không dừng. Trước chiến pháp bá đạo như vậy Ngụy Bỉnh Dập đang suy nghĩ rốt cuộc Âu Dương phải bắn ra mũi tên thế nào mới có thể một chiêu hạ được đối thủ.
Âu Dương giống như một cái bóng. Ngay khi một đao tất sát lóe lên dưới, Âu Dương đã xuất hiện ở phía trên bầu trời. Từ đầu đến cuối Âu Dương không giương cung. Bởi vì lúc này ác khí của Chiến Quỷ đang thịnh, tùy tiện bắn tên Âu Dương không thể nắm chắc một đòn giết chết được.
- Ầm!
Một trận đao quang cuốn lấy sát khí xung quanh tạo thành sát trận vô tận bao phủ lấy Âu Dương đang đứng trên không trung. Tay phải của Âu Dương nắm lấy mũi tên tất sát của mình, tay trái cầm Thứ Kiêu Cung xoay một cái. Không ngờ liền bổ xuống sát khi của chiến đao đánh tới!
Chiến đáo mạnh nhất của Chiến Quỷ đối kháng với thánh khí Thứ Kiêu Cung. Một đòn va chạm này trực tiếp khiến sắc trời xung quanh đều chuyển biến theo. Điều khiến người ta khó có thể tin được nhất chính là, không ngờ Chiến Quỷ dựa vào sát khí trong tay mình ngưng tụ chiến đao còn kháng cự được với thánh binh Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương!
- Gia hoả này là quái vật gì vậy? Hắn đã giết bao nhiêu người? Sao chiến đao do sát khí ngưng tụ lại lại có thể liều mạng được với thánh khí thiên cổ như Thứ Kiêu Cung được!
Ngụy Bỉnh Dập cảm thấy có chút khó tin. Tuy nói đại đạo ngàn vạn cái, nhưng con đường sát khí này chính là con đường gian nan nhất. Nhìn độ mạnh của chiến đao trong tay Chiến Quỷ đã biết, mang người trong tay của hắn thực sự khói đếm nổi.
Tuy rằng sát khí trên người Âu Dương không bằng với Chiến Quỷ, nhưng Âu Dương chắc chắn cũng được coi là một sát thần. Bây giờ hai đại sát thần đối kháng, chắc chắn là trận chiến ngàn năm một thuở!
- Sát đao kinh thiên!
Chiến đao trong tay Chiến vung lên. Sau đó vèo một tiếng xông lên trời. Chiến đao trong tay của hắn càng chuyển càng mạnh. Trong chốc lát không ngờ sát khí quanh người tạo thành một long quyền. Trong long quyển này phát ra đao quang vô tận giống như những hạt mưa từ trên trời dội xuống chỗ Âu Dương.
- Cả cuộc đời này tướng quân chỉ nhận được một chữ "giết". Tướng quân đã mất quá nhiều rồi! Hôm nay ta sẽ lấy giết chóc ngăn giết chóc!
Âu Dương không có ý né tránh chiến đao từ trên trời giáng xuống. Không ngờ hắn đứng tại chỗ kéo Thứ Kiêu Cung trong tay. Tay phải Âu Dương biến sát khí tạo thành mũi tên đặt lên trên chiến cung. Lúc này trong lòng Âu Dương cũng không còn gì khác. Thiên địa, đao khí tất cả tất cả đều biến mất, trong mắt Âu Dương chỉ còn lại kẻ địch!
- Vèo...
Một mũi tên bay ra. Đao khí vô tận giống như cây trúc bị lưỡi dao sắc bén chém xuống không ngờ toàn bộ đều tách ra. Một mũi tên này hoàn toàn là quyết chí tiến lên. Chiến Quỷ không chém tướng địch thề không trở lại không ngờ vẫn đứng yên trên không trung không nhúc nhích. Thậm chí ngay cả việc vung chiến đao đỡ hay né tránh cũng đều quên!
Phụt...
Một tiếng động nhỏ vang lên. Mũi tên xuyên qua chiến khôi của Chiến Quỷ. Chiến khôi của Chiến Quỷ trực tiếp bị mũi tên của Âu Dương bắn rơi từ trên đầu xuống. Mà sau khi chiến khôi rơi xuống, không ngờ bên trong trống rỗng chỉ là hư vô, hoàn toàn không có bất kỳ thân thể máu thịt nào.
Trong nháy mắt khi chiến khôi rơi xuống, toàn thân Chiến Quỷ đang ở trên trời trực tiếp tan vỡ. Vô số khôi giáp từ trên trời rơi xuống theo chiến đao. Sau đó tất cả hóa thành một mảnh hắc khí tan biến không thấy nữa!
- Tướng quân bách chiến tử! Mặc dù trong lòng có không cam lòng cũng không nên dừng lại ở chỗ này. Chuyển thế luân hồi, kiếp sau tái chiến thiên hạ mới là điều lòng ngươi khát cầu!
Âu Dương nhặt chiến khôi, thứ duy nhất không hóa thành khói đen lên, nhẹ giọng nói. Hắn vừa dứt lời, liền nhìn thấy hai đốm quỷ hỏa trong chiến khôi thoáng chớp động. Sau đó không ngờ chiến khôi cũng biến thành khói đen biến mất...
Chợt có tiếng vỗ tay từ phía xa truyền đến. Chỉ thấy một nữ tử từ phía xa bay tới. Toàn thân nữ tử này chỉ có một tấm lụa mỏng che trên người gần như không thể che được thân thể của nử tử này. Lại phối hợp với dáng vẻ khuynh thành, nữ tử này khiến người ta thần hồn điên đảo. Chỉ cần phóng tầm mắt nhìn đã khiến huyết mạch người ta dâng trào!
Âu Dương đang nhìn không phải là nữ tử này mà là chín cái đuôi dài trắng như tuyết phía sau nữ tử này.
- Cửu Vĩ Yêu Hồ!
Âu Dương biết đây hẳn là vong hồn của một con Cửu Vĩ Yêu Hồ. Tuy nhiên con Cửu Vĩ Yêu Hồ này thực sự không dễ chơi. Chỉ sợ mức độ cường đại của gia hoả này không hề thua kém Bạch Tinh. Từ sát khi trên mặt nàng có thể hiểu rõ diều đó. Nàng tuyệt đối không phải tìm Âu Dương để nói chuyện yêu đương.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Dùng loại phương pháp này để tiêu diệt Chiến Quỷ, tâm cơ của ngươi quả nhiên thâm trầm!
Trên mặt Cửu Vĩ Yêu Hồ có mấy phần tán thưởng. Phải biết rằng, thật ra tiêu diệt Chiến Quỷ cũng không phải là mũi tên của Âu Dương. Mũi tên của Âu Dương chẳng qua chỉ khiến Chiến Quỷ nghĩ tới khí phách chinh chiến sa trường khi còn sống. Thật sự khiến Chiến Quỷ quên đi tất cả mà chuyển thế chính là mấy câu nói cuối cùng của Âu Dương.
Chiến Quỷ muốn thành hình, nhất định phải có một chút tâm nguyệ mà trước khi chết còn chưa hoàn thành. Tâm nguyện này khiến hắn khó có thể thả xuống được, khiến hắn vĩnh viễn muốn dừng lại vào thời khắc ấy muốn trở lại thời gian địa điểm kia để hoàn thành tâm nguyện của chính mình.
Nhưng chỉ là tâm nguyện vĩnh viễn không bỏ xuống được khiến Chiến Quỷ vĩnh viễn cũng không có cách nào hoàn thành chuyển thế. Âu Dương mở màn bằng một mũi tên khiến Chiến Quỷ nghĩ tới cảnh chém giết nơi chiến trường. Cuối cùng hắn lại nói thêm mấy câu khiến Chiến Quỷ hiểu rõ thân phận của hắn!
Tướng quân! Không sai, Chiến Quỷ là một tướng quân. Tướng quân vì chinh chiến mà chết, trong lòng mặc dù không cam lòng cũng không nên dừng lại ở chỗ này. Sau khi chuyển thế luân hồi kiếp sau lại tái chiến thiên hạ!
Đây mới là điều trong lòng Chiến Quỷ thật sự khát cầu. Chỉ có điều sát khí khiến cho hắn từ từ mơ hồ, khiến cho hắn vĩnh viễn dừng lại chỗ này. Âu Dương làm vậy, vô hình trung trợ giúp Chiến Quỷ hoàn thành một tâm nguyện.
- Thật ra không chỉ Chiến Quỷ, ngươi cũng vậy. Yên tâm rời bỏ chấp niệm ngươi sẽ nhận được tân sinh, tội gì cứ khăng khăng một mực như vậy!
Âu Dương nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ này. Hắn biết, thật ra trong Phượng Hoàng thành này đều là những người đã chết. Muốn một đường chiến thắng bọn họ cuối cùng nhìn thấy Minh Vương, vậy phương pháp duy nhất chính là tìm ra nhược điểm của những đối thủ này, từ chỗ yếu nhất trong lòng bọn họ đánh tan bọn họ, khiến bọn họ thả xuống chấp niệm chuyển thế luân hồi!
- Ồ? Nếu như ngươi có thể nhìn ra chấp niệm trong lòng ta, ta cũng sẽ thả xuống!
Trong mắt Cửu Vĩ Yêu Hồ loé ra một tia lợi mang. Rất rõ ràng chấp niệm trong lòng nàng còn cường đại hơn cả Chiến Quỷ.
Hai mắt Âu Dương đối diện Cửu Vĩ Yêu Hồ. Tuy rằng Cửu Vĩ Yêu Hồ này có lực hấp dẫn rất lớn, nhưng Âu Dương lại không bị bên ngoài mê hoặc. Hắn khẽ lắc đầu nói:
- Đánh đi!
- Được, vậy ta xem thử ngươi có thể trong lúc chiến đấu tìm ra được vị trí chấp niệm của ta hay không!
Cửu Vĩ Yêu Hồ không hề phí lời, liền giương mmóng vuốt ra. Không gian xung quanh lập tức bị nghiền nát từng mảnh. Một mảnh huyết quang lớn từ tay trái của nàng bay ra. Một trảo này cũng không hề thua kém với chiến đao của chiến qủy. Nếu như bị đánh trúng cho dù không chết ít nhất cũng phải trọng thương.
Âu Dương vừa né tránh trên không trung, vừa cẩn thận quan sát sự biến hóa của yêu hồ này. Hắn biết bất luận người nào có chấp niệm đều sẽ bộc lộ trong chiến đấu. Hắn muốn tìm được chấp niệm trong lòng Cửu Vĩ Yêu Hồ đã khiến yêu hồ không thể bỏ xuống được...
Tốc độ Cửu Vĩ Yêu Hồ cực nhanh. Sắp tới khiến Âu Dương gần như không kịp phản ứng. Âu Dương thậm chí còn nảy sinh ra một loại ảo giác, đó chính là Cửu Vĩ Yêu Hồ giống như mũi tên mình bắn ra. Tốc độ này nhanh tới mức áp bách tâm linh con người khiến người ta căn bản không thở nổi.
- Hồ ly này dùng huyễn thuật!
Phía xa, Ngụy Bỉnh Dập giống như đã nhìn ra điều gì đó. Hắn bỗng nhiên mở miệng nói.
Khi hắn nói chuyện, Cửu Vĩ Yêu Hồ lại dùng một loại ánh mắt căm hận nhìn hắn một cái.
Phải biết rằng, có thể dùng huyễn thuật mê hoặc Âu Dương có quan tâm chiến ý chính là một huyễn thật đáng tự hào. Nhưng bây giờ Ngụy Bỉnh Dập nói một câu khiến trong lòng Âu Dương có đề phòng. Như vậy Cửu Vĩ Yêu Hồ đã không còn cơ hội mê hoặc nữa.
- Một từ sắc quả nhiên chính là mê hoặc lớn nhất trong thiên hạ!
Kim quang Trong mắt Âu Dương lóe lên. Hắn cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ lắc đầu. Không thể không nói, cho dù là Âu Dương cũng bị sắc đẹp mê người Cửu Vĩ Yêu Hồ của mê hoặc. Bởi vậy Âu Dương thậm chí đã quên mất việc phải lập tức mở ra quan tâm chiến ý, chỉ biết ngu ngốc một đường né tránh.
- Nam nhân, không có một người nào tốt!
Cửu Vĩ Yêu Hồ bỗng nhiên căm hận nói ra một câu như vậy. Khi nàng mở miệng nói, trong mắt toát ra oán hận cực sâu. Trong oán hận này dường như còn mang theo điều gì đó!
Hư không lại bị lợi trảo của Cửu Vĩ Yêu Hồ xé rách. Một đạo đạo huyết quang được phóng to vô hạn giống như núi sông đè xuống Âu Dương. Âu Dương vung Thứ Kiêu Cung trong tay. Lưỡi dao sắc bén trên Thứ Kiêu Cung chớp động chém huyết quang vô tận thành từng mảnh.
Tốc độ của bản thân Cửu Vĩ Yêu Hồ cực nhanh. Mặc dù Âu Dương không bị huyễn thuật mê hoặc, nhưng tốc độ kia vẫn khiến Âu Dương có chút hơi đau đầu. Tuy nhiên từ đầu tới cuối Âu Dương chỉ một mực né tránh, cũng không ra tay đánh trả. Điều này khiến Yên Hồng đứng một bên xem chiến có chút không hiểu.
- Nếu không ngươi tới giúp hắn một chút. Nơi này chỉ quy định chúng ta vượt ải, cũng không nói mấy người!
Yên Hồng cảm giác giống như mình nắm được lỗ hổng đang vui mừng. Nhưng rất nhanh Ngụy Bỉnh Dập nói khiến nàng cảm thấy bất đắc dĩ.
- Chiến lực của ta đã hoàn toàn suy yếu. Ở chỗ này trong lòng ta có sợ hãi. Bởi vậy ta không có cách nào chiến đấu được nữa. Chặng đường này chỉ có thể dựa vào một mình Âu Dương đánh tới!
Ngụy Bỉnh Dập có chút bất đắc dĩ. Thân là Ma Vương không ngờ ở chỗ này hắn lại cảm thấy sợ hãi. Hắn thậm chí còn không bằng Âu Dương. Điều này khiến Ngụy Bỉnh Dập có cảm giác quá thất bại.
Tuy nhiên nghĩ đến việc Âu Dương biến thái tới mức nào, cảm giác thất bại của Ngụy Bỉnh Dập dần dần tiêu tan. Dù sao không thể dùng con người để hình dung Âu Dương được. Đây này căn bản là một quái thú. Một quái thú còn hơn cả Yêu tộc.
Trong lúc Ngụy Bỉnh Dập và Yên Hồng nói chuyện, không gian chiến đấu không ngờ bỗng nhiên ngưng đọng! Hai người liền nhìn thấy Âu Dương đứng trên không trung nhìn yêu hồ nói:
- Ngươi thật sự là một người đáng thương!
- Ngươi...
Yêu hồ giống như bị người chạm tới nỗi đau xót nhất trong lòng. Trong nháy mắt không ngờ nàng quên công kích, mà thân thể run rẩy nhìn Âu Dương.
- Đó là một nơi mỹ lệ. Bản thân ngươi vốn là một đại yêu không ngờ lại theo đuổi một phàm nhân!
Âu Dương biết, trên người yêu hồ có một nỗi khổ đặc biệt máu chó. Chỉ có điều kết cục câu chuyện của nàng lại cực kỳ bi thảm, khiến nàng vĩnh viễn rơi vào trong địa ngục không có cách nào chuyển thế luân hồi.
- Ngươi rất yêu hắn. Cho đến giờ phút này vẫn như vậy. Không ngờ hắn nắm giữa lấy bí mật lớn nhất của ngươi cuối cùng không ngờ liên kết với một tu luyện giả nho nhỏ tiêu diệt ngươi. Ngươi rất không cam tâm đúng không?
Âu Dương giống như bắt được điểm yếu lớn nhất của Cửu Vĩ Yêu Hồ tự nói.
- Không cần nói nữa! Không cần nói nữa!
Yêu hồ rõ ràng rất không muốn nhớ lại quá khứ này.
- Ngươi đã chết. Nhưng ngươi biết không? Nếu như ta là phàm nhân kia, sau khi ngươi chết ta sẽ hiểu rõ tất cả những điều này.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Ngươi là ở lại trong địa ngục này vĩnh viễn không siêu sinh. Nhưng hắn lại muốn có một đời sống trong sự căm hận đối với mình cho tới tận giây phút cuối cùng cũng không thể quên được. Ngươi có thể chuyển hóa cừu hận của ngươi thành lực lượng, bởi vì ngươi không muốn quên tất cả những điều này. Ngươi vẫn ảo tưởng tương lai sẽ có một ngày hắn tìm tới ngươi, mang ngươi rời khỏi đây. Nhưng hắn thì sao? Hắn chỉ là một phàm nhân. Cuối cùng hắn vẫn phải bước vào trong luân hồi. Mặc dù trong lòng hắn có nhiều điều không cam lòng và nhiều hối hận, nhưng cuối cùng hắn vẫn phải quên đi tất cả. Yêu sâu như vậy, cuối cùng lại phải quên. Điều này so với ngươi sợ là còn thống khổ hơn nhiều.
Trên mặt Âu Dương lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn đã tìm được chấp niệm của Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Nhược điểm lớn nhất của nàng chẳng qua chỉ là một chữ. Đó chính là một chữ tình. Khi Âu Dương nghe thấy Cửu Vĩ Yêu Hồ nói một câu nam nhân không có người nào tốt, Âu Dương liền nghĩ đến phương diện này. Thời điểm yêu hồ nói ra câu nói kia, Âu Dương không chỉ đọc được sự căm hận trong ánh mắt nàng, hắn còn đọc được cả sự đau thương vô hạn.
- Ngươi quả thực chính là ma quỷ!
Cửu Vĩ Yêu Hồ ôm đầu mình ngồi xổm tại chỗ. Nàng không tiếp tục ra tay với Âu Dương nữa. Giờ phút này nàng chỉ có thể sống trong sự thống khổ của chính mình. Hoặc là nói cách khác, qua nhiều năm như vậy thật ra nàng trước sau vẫn sống trong sự thống khổ của mình. Chỉ có điều nàng biến loại thống khổ này thành một loại lực lượng khiến nàng vượt lên trên tất cả thôi.
Có thể tưởng tượng một chút, một đại yêu, Cửu Vĩ Yêu Hồ này cho dù là trong yêu tộc cũng là một nhân vật cấp quan trọng. Đại yêu như vậy lại yêu một phàm nhân vốn là chuyện khó có thể tin được. Nhưng nàng lại liều lĩnh, cuối cùng thậm chí ngay cả bí mật lớn nhất của mình cũng nói cho phàm nhân biết. Nhưng nàng lại không thể tưởng tượng được, không ngờ phàm nhân này lại dùng bí mật do mình liều lĩnh nói cho hắn biết để giết chết mình. Loại thống khổ này không phải người bình thường nào cũng có thể chịu đựng được.
- Thả xuống phần chấp niệm này đi. Ngươi đang đi lạc. Bởi vì ngươi tin trời, ngươi đã chịu đựng nhiều như vậy, ông trời nhất định sẽ cho ngươi một kết cục hoàn mỹ!
Âu Dương đi tới bên cạnh yêu hồ đang ngồi trên mặt đất. Một tay hắn đặt lên trên đầu của yêu hồ. Huyết quang từ trong tay Âu Dương phóng ra. Toàn thân yêu hồ bắt đầu biến thành từng luồng hắc khí. Hắc khí kia so với hắc khí của Chiến Quỷ thực sự không có cách nào phân biệt được. Chỉ có điều so với hắc khí của Chiến Quỷ, hắc khí này có mấy phần an tường hơn.
- Đi thôi, ngươi nhất định sẽ hạnh phúc!
Đây là lời chúc phúc trong lòng Âu Dương. Tuy rằng hắn cũng không biết yêu hồ này chuyển thế có thể được sống một cuộc sống bình yên hay không, tuy nhiên hắn tin tưởng tâm muốn chính là niệm đạt. Đây là điều mỗi người có thể làm được. Nếu như trong lòng yêu hồ thật sự nghĩ vậy, bất luận con đường phía trước gian nan tới mức nào cuối cùng nàng tuyệt đối có thể đối phương.
Sau khi chém liên tục hai đại hộ vệ của Minh vương, Âu Dương cũng không vì vậy mà cảm thấy tự hào. Ngược lại Âu Dương vẫn phát sinh ra một cảm giác bi quan. Trong địa ngục này, mình độ hóa linh hồn người khác, để cho người khác có thể được tân sinh. Nhưng mình thì sao? Nếu như tương lai có một ngày mình cũng bi thảm lạc đến một bước này, liệu có người nào có thể độ hóa mình hay không?
Ánh lửa ngút trời, một con Phượng Hoàng lớn đột nhiên từ trên trời bay xuống. Toàn thân Phượng Hoàng này phát ra lửa lớn thiêu đốt. Nhiệt độ cực nóng thiêu đốt khiến thời không xung quanh Phượng Hoàng đều bắt đầu vặn vẹo.
- Phượng Hoàng Chân Hỏa!
Nhìn thấy hỏa diễm này Yên Hồng có chút giật mình. Tuy nhiên sau đó nàng liền cảm thấy an tâm. Bởi vì nàng biết, hỏa diễm linh hồn trên người Âu Dương mới là hỏa diễm mạnh nhất thiên địa này.
- Đây không phải là Phượng Hoàng Chân Hỏa, đây là một con Địa Ngục Minh Phượng! Hỏa diễm trên người nó chính là Cửu U Nộ Diễm!
Chân mày Ngụy Bỉnh Dập nhíu lại. Ngay cả hắn cũng có chút không dám tin tưởng. Trong truyền thuyết Phượng Hoàng được sinh ra trong cõi Niết Bàn chín ngàn lần sẽ hóa thành Địa Ngục Minh Phượng. Nếu truyền thuyết này là sự thật, hỏa diễm trên người Địa Ngục Minh Phượng thật ra không phải là Phượng Hoàng Chân Hỏa. Đó chính là Cửu U Nộ Diễm, có thể mang một loại hỏa diễm đốt cháy cả Cửu U địa phủ.
Bởi vì từ xưa đến nay loại hỏa diễm này thực sự quá ít khi xuất hiện, cho nên từ trước đến nay vẫn không được mọi người thật sự chú ý. Không ngờ bây giờ Địa Ngục Minh Phượng cùng với Cửu U Nộ Diễm thật sự xuất hiện. Ngụy Bỉnh Dập không biết hỏa diễm linh hồn của Âu Dương có thật sự có thể đối kháng với hỏa diễm trong truyền thuyết này hay không.
- Cửu U Nộ Diễm, nghe đồn đây chính là hỏa diễm của những linh hồn không cam lòng trong Cửu U vô tận tụ thành! Đúng không?
Âu Dương cũng nhận ra Cửu U Nộ Diễm. Bản thân là một người chơi với lửa, hắn tất nhiên có thể hiểu rõ Cửu U Nộ Diễm có bao nhiêu huyền bí. Nhưng Âu Dương cũng không chút sợ sệt. Đối với Âu Dương mà nói, bất cứ lúc nào hỏa diễm linh hồn của mình cũng tuyệt đối là mạnh nhất, tuyệt đối có thể hủy diệt tất cả!
- Nhân loại, ngươi rất mạnh, cường đại đến mặc dù đột nhiên nhìn thấy ta và Cửu U Nộ Diễm này cũng không thể khiến tâm linh của ngươi xuất hiện chút dao động này. Thậm chí ta còn cảm ứng được trên người ngươi có chút hưng phấn đúng không?
Địa Ngục Minh Phượng cũng không hề để ý tới hai người trước mặt, mà mở miệng quay về phía Âu Dương nói chuyện.
Trong lòng Chiến Quỷ và Cửu Vĩ Yêu Hồ đều có chút không cam lòng, không muốn đầu thai chuyển thế. Nhưng Địa Ngục Minh Phượng này không giống vậy. Địa Ngục Minh Phượng có thể sinh ra tại cõi Niết Bàn chín ngàn lần, bản thân cũng đã là một tồn tại bất tử bất diệt. Cho dù nó muốn chuyển thế cũng không có khả năng.
Bây giờ chỉ cần Cửu U Nộ Diễm bất diệt, như vậy Địa Ngục Minh Phượng sẽ không bị hủy diệt! Đây là một tồn tại thật sự bất tử bất diệt, sinh vật có thể chứng kiến vô số thời đại! Không sai, đây là một sinh vật đang sống. Chỉ sợ cũng trong tất cả địa ngục đây là nhân vật còn sống duy nhất.
- Nếu như Thiên Vương thắng, thì sẽ như thế nào?
Âu Dương đứng ở dưới chân Địa Ngục Minh Phượng. Địa Ngục Minh Phượng đến cao trăm trượng. Âu Dương đứng ở nơi đó thậm chí còn không bằng lớn bằng ngón chân của Địa Ngục Minh Phượng. Nhưng hỏa diễm linh hồn trên người Âu Dương tản mát ra lại không hề thua kém khí thế trên người Địa Ngục Minh Phượng, khiến người ta có một loại ảo giác. Đó chính là lúc này Âu Dương rất cao lớn, cao lớn đến có thể có thể trực tiếp đối diện Địa Ngục Minh Phượng vẫn không biến sắc.
- Tại sao ngươi lại muốn hỏi ta điều này?
Địa Ngục Minh Phượng khẽ đập cánh một chút. Liệt diễm trăm trượng cuốn lấy lên không trung. Thời không lại bắt đầu vặn vẹo. Từng đoàn hỏa diễm giống như ác quỷ rít gào cắn xé không trung. Chúng nó xuất hiện giống như loài hoa trong đầm, thoáng đó liền biến mất.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Bởi vì ngươi chứng kiến tất cả những điều này! Đồng thời ngươi cũng là sinh vật duy nhất trong địa ngục không e ngại hắn đúng không?
Câu nói này của Âu Dương thực sự có ý thăm dò. Nếu như không phải thật sự nghe hiểu được, ngươi căn bản không rõ ý tứ trong lời nói của Âu Dương.
- Ngươi nhìn rất thấu triệt. Được rồi, ta nói cho ngươi biết. Nếu như Thiên Vương thắng, sẽ đúng như ngươi suy nghĩ. Hắn không hài lòng với trật tự của thế giới này. Hắn sẽ đánh nát thế giới này một lần nữa, sau đó dùng lực lượng của hắn ngưng luyện ra một thế giới khiến hắn thoả mãn! Câu trả lời này có khiến ngươi thoả mãn hay không?
Rốt cuộc Địa Ngục Minh Phượng nói ra một vài bí mật. Dường như Âu Dương đã sớm biết về bí mật này. Hắn chăm chú lắng nghe sau đó khẽ gật đầu.
Nhưng Ngụy Bỉnh Dập và Yên Hồng đứng phía xa nghe vậy, trong lòng khó có thể tiếp nhận được! Nếu quả thật đúng như Minh Phượng nói, vậy toàn thế giới đều phải phải chiến đấu với Thiên Vương. Tuy chiến đấu có thể là chết, nhưng không chiến đấu chính là chắc chắn phải chết!
- Thiên Vương mạnh tới mức nào?
Âu Dương lại hỏi ra một vấn đề. Vấn đề này nghe có chút buồn cười. Dù sao đó là đối thủ của mình mà bản thân mình lại không biết đối thủ mạnh tới mức nào. Điều này thật sự có chút buồn cười.
- Hắn là trời!
Địa Ngục Minh Phượng chỉ nói ra ba chữ. Sau đó bất luận Âu Dương hỏi gì nữa, Minh Phượng cũng không trả lời nữa.
- Hắn là thiên! Sao có thể như vậy được đây? Nếu như hắn là trời, phất tay đã có thể xách động thiên hạ, sao có thể bách chiến tứ phương?
Âu Dương thật sự rất muốn Minh Phượng cho mình một đáp án.
- Thắng ta, ngươi sẽ biết đáp án!
Minh Phượng bị Âu Dương truy hỏi đã đưa ra một đáp án như thế. Tuy nhiên lời này chẳng khác gì chưa nói. Từ lúc Minh Phượng xuất hiện mọi người đều biết, Minh Phượng tới nơi này không phải để uống rượu nói chuyện phiếm với Âu Dương. Bản thân là thần thủ hộ lớn nhất trong địa ngục. Nó cũng được coi là cửa ải cuối cùng. Chỉ cần đánh bại Minh Phượng, tất nhiên có thể nhìn thấy chủ nhân của địa ngục này. Nếu chủ nhân của địa ngục này dám nói mình là chí cao vô thượng, vậy nhất định phải mạnh hơn Minh Phượng rất nhiều.
- Ta chứng kiến sự thay đổi của vô số thời đại. Ta đã nhìn thấy được vô số cường giả ngã xuống. Trong số bọn họ có người còn có thiên tư trác việt hơn ngươi trăm lần, ngàn lần. Nhưng trong số bọn họ lại không có người nào có số phận lớn như ngươi. Dường như tại mọi thời khắc ngươi đều thoát khỏi bàn tay của trời, giống như không nằm trong ngũ hành lục đạo. Hi vọng con đường ngươi sẽ không ngừng lại ở đây!
Minh Phượng nói xong, vung cánh lên. Cửu U Nộ Diễm giống như bài sơn đảo hải điên cuồng phóng về phía Âu Dương.
Âu Dương không hề lui lại. Ngay cả khi đối mặt với Cửu U Nộ Diễm trong truyền thuyết hiếm hoi còn sót lại với, Âu Dương vẫn tin chắc hỏa diễm linh hồn là mạnh nhất. Cho nên toàn thân hắn là huyết quang chớp động. Hỏa diễm bao quanh một trường mâu!
- Hắn phát điên sao? Với Cửu U Nộ Diễm như vậy hắn hẳn phải lấy Hỏa Thành Thuẫn ngăn cản mới đúng chứ!
Yên Hồng giật mình nhìn Âu Dương không ngờ biến ảo ra hỏa diễm trường mâu. Theo Yên Hồng thấy Âu Dương quả thực không bao giờ đi theo bài bảng bình thường.
- Ngươi đã sai. Cửu U Nộ Diễm này không thể so với liệt diễm bình thường. Minh Phượng ra tay chiếm trước tiên cơ. Nếu Âu Dương lấy diễm hóa thuẫn ngăn cản, như vậy không thể nghi ngờ trận chiến ngày hôm nay Âu Dương chắc chắn thất bại.
Ngụy Bỉnh Dập ở bên cạnh xem rất chăm chú. Có thể chứng kiến cuộc đối kháng giữa hỏa diễm linh hồn và liệt diễm trong truyền thuyết này, chắc chắn chuyến đi này không uổng.
- Tại sao lại nói như vậy?
Yên Hồng vẫn chưa đạt tới cấp bậc như Ngụy Bỉnh Dập với Âu Dương, cho nên có rất nhiều thứ nàng không cách nào hiểu rõ, chỉ có thể như đứa bé hỏi dò.
- Thế này! Đến cấp bậc như Âu Dương và Minh Phượng, lực chiến đấu tất nhiên rất quan trọng. Nhưng mỗi giờ mỗi khắc bọn họ đều đang dựa thế chiến, nhân thế, thiên thế, địa thế. Tất cả đều chính là đại thế trong tay của bọn họ. Lúc này Minh Phượng lấy tư thế thiên địa muốn một lần đè chết Âu Dương. Nếu như Âu Dương hóa thuẫn ứng chiến, ắt sẽ phải bị ép chết. Đây là một bước đi nhầm, cả ván đều thua!
Trong lúc Ngụy Bỉnh Dập nói chuyện, trường mâu trong tay Âu Dương đã biến thành liệt diễm đủ để phá tan tất cả xông về phía Cửu U Nộ Diễm.
Trường mâu trong tay Âu Dương giống như Thương Long bay lượn trên cửu thiên. Đối mặt với Cửu U Nộ Diễm bài sơn đảo hải không ngờ một đường theo gió vượt sóng thành công xé đợt tấn công thứ nhất của Cửu U Nộ Diễm!
Sau khi đợt tấn công đầu tiên chấm dứt, Cửu U Minh Phượng cũng không dám nữa xem thường người trước mắt nữa. Tuy rằng người này không có sinh mạng lâu dài như nó, nhưng lại có một cỗ đấu khi cường đại hơn nó. Loại đấu chí bất khuất không phục khích lệ hắn luôn tiến về phía trước, hắn muốn tìm ra con đường tất thắng trong sự tất bại!
- Ngươi là người đầu tiên có thể ngăn cản được Cửu U Nộ Diễm của ta. Xem ra Minh Chủ nói không sai, hỏa diễm trên người ngươi đủ để chiến đấu với ta một trận!
Lúc này Địa Ngục Minh Phượng rất hưng phấn. Từ khi hắn nhận được Cửu U Nộ Diễm này tới nay, hắn từng khiêu chiến rất nhiều người. Có người có thể đánh bại hắn, nhưng không có người nào có thể chém được Cửu U Nộ Diễm của hắn. Hôm nay hỏa diễm linh hồn của Âu Dương mang theo sát khi vô tận, phá tan đại thế thiên địa ẩn chứ Cửu U Nộ Diễm. Tất nhiên điều này khiến Địa Ngục Minh Phượng vô cùng kích động.
- Chiến!
Âu Dương chỉ đáp lại Địa Ngục Minh Phượng có một chữ chiến. Trường mâu trong tay của hắn lưu chuyển hóa thành một thanh đao dài trăm trượng. Trường đao lao về phía trước. Vạn vật đều bị chém thành từng mảnh. Hỏa diễm bắn tới, nước dưới cầu Nại Hà bắt đầu sôi trào.
Mạnh Bà đứng ở bên trên cầu Nại Hà. Quanh thân Mạnh Bà có từng đốm quỷ hỏa nho nhỏ bồng bềnh không ngờ bảo vệ toàn thân. Hai loại hỏa diễm tình cờ chạy đến bên cạnh Mạnh Bà tuy rằng thiêu đốt đến mức quỷ hỏa bắn ra khắp nơin, nhưng trước sau không có cách nào phá tan được quỷ hỏa thương tổn được Mạnh Bà.
Hai người Ngụy Bỉnh Dập và Yên Hồng có chút chật vật. Hai người không thể không đi tới phía khác của cầu Nại Hà quan sát một trận chiến của Chí Cường Giả.
Chiến đao dài trăm trượng trong tay Âu Dương vung lên. Ánh lửa trên người Địa Ngục Minh Phượng chớp động. Hỏa diễm vốn có màu đỏ đậm không ngờ biến thành màu xanh. Dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm màu xanh này, một con Hỏa Diễm Phượng Hoàng còn lớn hơn Minh Phượng bay lượn trong cửu tiêu. Hỏa diễm không ngừng phun ra từ trong miệng Phượng Hoàng đang bay lượn. Mỗi mảnh hỏa diễm đều thiêu đốt đến mức không gian xung quanh phải vặn vẹo. Những hố đen nho nhỏ dần hình thành dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm.
Chiến đao dài trăm trượng trong tay Âu Dương lóe lên một cái rồi biến mất. Một thứ mà người của thế giới này từ chưa từng thấy đã xuất hiện trong tay Âu Dương. Đó là một khẩu súng máy! Đúng vậy, lấy hỏa diễm ngưng tụ mà thành súng máy!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Chương 901 : Thua không đáng sơ,chỉ sơ ngươi không dám chấp nhận thua
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Âu Dương kéo cò súng, súng máy hỏa diễm phát ra một trận đinh tai nhức óc. Quả cầu lửa giống như xuyên thủng thời không bắn thẳng đến Hỏa Diễm Phượng Hoàng đang ở trên cửu tiêu.
Lực xuyên thấu của viên đạn hỏa diễm này chắc chắn mạnh tới cực điểm. Dưới hỏa diễm thiêu đốt, không ngờ Phượng Hoàng trên bầu trời trực tiếp bị Âu bắn rơi xuống đất!
- Đây là ám khí gì vậy?
Đây cũng là lần đầu tiên Ngụy Bỉnh Dập nhìn thấy súng máy xuất hiện. Hắn nhìn thứ kỳ dị quái đản trong tay Âu Dương có vẻ rất hiếu kỳ. Tuy nhiên hắn biết, đừng thấy lực xuyên thấu của đồ chơi này lớn. Nó chỉ phát huy ra tác dụng lớn như vây khi ở trong tay Âu Dương. Nếu như những người khác ngưng tụ ra thứ này, không có hỏa diễm linh hồn ăn mòn cũng sẽ chẳng có tác dụng gì.
Yên Hồng cũng mặc kệ những điều này. Nàng liền nhìn thấy Hỏa Diễm Phượng Hoàng của Minh Phượng bị hỏa diễm do Âu Dương ngưng tụ ra bắn rơi xuống, Yên Hồng cảm thấy vô cùng kích động. Nàng không ngờ được Âu Dương lại bất ngờ thắng được dễ dàng như vậy.
- Chỉ sợ không đơn giản như vậy đâu. Phượng Hoàng này...
Thời điểm Ngụy Bỉnh Dập vừa nói tới đây, không ngờ con Phượng Hoàng bị bắn rơi xuống mặt đất biến thành một đống lửa nhỏ. Đống lửa này lúc sáng lúc tối. Sau đó chợt có một tiếng nổ vang. Một con Hỏa Diễm Phượng Hoàng nhỏ hơn con Hỏa Diễm Phượng Hoàng trước rất nhiều từ trong đống lửa sinh ra!
- Phượng Hoàng căn bản không chết. Muốn giết chết Phượng Hoàng trừ phi hỏa diễm của Âu Dương có thể hoàn toàn thiêu cháy Cửu U Nộ Diễm!
Ngụy Bỉnh Dập đã sớm nghĩ đến kết quả này.
Thật ra không riêng gì Ngụy Bỉnh Dập, Âu Dương cũng biết kết quả nhất định là như vậy. Tuy nhiên hắn cũng không hề vì vậy mà thất vọng. Nếu như Cửu U Nộ Diễm chỉ cần một ổ súng máy liền có thể tiêu diệt, vậy Cửu U Nộ Diễm cũng chẳng ra gì.
Ầm!
Hỏa diễm bốc lên. Một lần nữa Phượng hoàng nhỏ lại được sinh ra. Nó còn điên cuồng hoang dã hơn gấp trăm lần so với Phượng Hoàng. Nó há mồm kêu to một tiếng. Từng luồng hỏa diễm giống như một mặt trời màu xanh từ trên trời rơi xuống. Khi hỏa diễm kia lao xuống đến mặt đất liền thiêu đốt đại địa thành một biển lửa.
Âu Dương đứng trên mặt đất, súng máy hỏa diễm trong tay bị Âu Dương vỗ một cái trở thành tro tàn. Sau đó một chiến cung được hình thành từ hỏa diễm xuất hiện trong tay Âu Dương.
Nếu là so đấu hỏa diễm, nếu như Âu Dương dùng Thứ Kiêu Cung vậy tất nhiên là chơi xấu. Hơn nữa Âu Dương cũng không cho là dưới tình huống dùng lực lượng phụ trợ mình có thể đánh thắng được Địa Ngục Minh Phượng. Nó là quái vật được tái sinh không biết bao nhiêu lần, chứng kiến sự thay đổi của vô số thời đại. Nếu như so đấu về lực lượng mình hẳn không phải là đối thủ của nó. Nhưng liều mạng bằng hỏa diễm, Âu Dương lại không cảm thấy sợ.
- Mũi tên này tên là mũi tên lạc phượng!
Âu Dương kéo dài chiến cung hỏa diễm. Một mũi tên ánh lửa lóe lên xuất hiện trên chiến cung hỏa diễm. Lúc này Âu Dương kéo chiến cung trong tay như kéo thiên địa. Uy thế rung khắp hoàn vũ đó khiến Mạnh Bà đứng phía xa xem chiến cũng không nhịn được nhíu nhíu mày.
Băng...
Một âm thanh vang lên. Đây là tiếng của dây cung chấn động. Tiếng động này giống như tiếng vọng của thiên địa. Khi dây cung phát ra âm thanh, liền nhìn thấy thời không xung quanh Âu Dương giống như một tấm gương lớn vỡ vụn. Một mảnh lớn thời không không ngờ trực tiếp cứ rơi vào trong hắc ám.
Hắc ám không có cách nào ngăn cản mũi tên này bay ra. Mũi tên này xuyên qua bầu trời. Tiểu phượng hoàng dường như muốn thiêu hủy tất cả. Nhưng khi đối mặt với mũi tên này không ngờ nó lại phát sinh một sự sợ hãi theo bản năng muốn né tránh!
Ngay khi Tiểu Phượng hoàng muốn né tránh, Địa Ngục Minh Phượng bỗng nhiên phẫn nộ phát ra một tiếng kêu to. Tiếng kêu này bao hàm sự tức giận. Mọi người đều nghe ra được, rất rõ ràng, Địa Ngục Minh Phượng không thể tưởng tượng được Cửu U Nộ Diễm lại đột nhiên hoảng sợ né tránh mũi tên này!
- Tiểu tử, ngươi là gia hỏa khống chế lửa mạnh nhất ta từng gặp! Xem ra ta phải cố gắng chơi đùa với ngươi một chút!
Địa Ngục Minh Phượng kêu to một tiếng sau đó xông thẳng vào trong cửu tiêu, vỗ cánh một cái đập tiểu phương hoàng đang khổ sở né tránh mũi tên lạc phượng trên bầu trời. Sau đó Minh Phượng gio trảo trực tiếp vồ nát mũi tên của Âu Dương!
- Chơi xấu! Ngươi chơi xấu! Dù thế nào ngươi cũng được coi là tiền bối. Không ngờ ngươi lại chơi xấu với một hậu bối như vậy. Ngươi không thể chấp nhận chịu thua sao?
Yên Hồng cũng nhìn ra, hành vi của Địa Ngục Minh Phượng này rõ ràng là chơi xấu. Nếu như vừa nãy hắn không ra tay, Tiểu Phượng hoàng này nhất định sẽ bị mũi tên lạc phượng bắn rơi. Đến lúc đó có muốn sống lại cũng khó.
Mà lúc này Địa Ngục Minh Phượng không ngờ tự mình đánh tan Tiểu Phượng hoàng. Đây rõ ràng chính là hành vi chơi xấu! Không chỉ Yên Hồng, ngay cả Ngụy Bỉnh Dập cũng cảm thấy phẫn nộ! Địa Ngục Minh Phượng đã ở niết bàn mấy
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart