Lưu Tĩnh nhìn thấy cảnh tượng này, không ngờ lúc này cô lại không hề sợ sệt, mà vô cùng hưng phấn nhảy một cái tới trước người Âu Dương, nắm lấy tay Âu Dương giống như bắt được bảo bối vậy.
Ầm!
Theo tiếng Lưu Tĩnh vừa dứt, không ngờ cái chén thủy tinh trực tiếp nổ thành từng mảnh. Mà ngay cả mảnh võ cũng không hề bay lợn, vẫn lơ lửng trong một hình cầu.
Âu Dương nhìn tất cả những điều này. Hắn biết tất cả những điều này đều xuất phát từ trong đầu của hắn. Muốn lấy không ngờ liền có thể làm được? Nếu như ta nghĩ mặt đất rạn nứt thì sao? Âu Dương điên cuồng nghĩ. Trong nháy mắt khi suy nghĩ này của hắn vừa xuất hiện, mặt đất kêu răng rắc một tiếng sau đó nứt ra. Sau đó không ngờ căn phòng cũng bắt đầu lay động giống như có địa chấn, sắp sụp đổ vậy!
- Má ơi, động đất, chạy mau!
Lưu Tĩnh nhìn thấy cảnh tượng này, suy nghĩ đầu tiên chính là động đất. Nhưng lúc cô kéo tay Âu Dương lại nghe được Âu Dương lên tiếng:
- Phục hồi như cũ cho ta!
Sáu chữ đơn giản, nhưng sáu chữ này giống như có ma lực vô tận. Mặt đất bắt đầu khép lại. Trong nháy mắt những chỗ bị phá hủy trong biệt thự đều khôi phục lại nguyên trạng thái ban đầu!
Nhìn cảnh tượng kỳ lạ như vậy phát sinh, Lưu Tĩnh cảm thấy bối rối, hoàn toàn bối rối. Cô gõ lên đầu mình, trong miệng tự nhủ:
- Nhất định là mình còn chưa tỉnh ngủ. Nhất định là như vậy...
Đừng nói là Lưu Tĩnh, cho dù Âu Dương cũng cảm thấy bối rối. Trong lòng mình nghĩ đến điều gì, liền phát sinh điều đó. Chuyện này quá đáng sợ! Năng lực này đối với Âu Dương đời trước thực sự không đáng là gì. Khiến mặt đất rạn nứt, khiến chén nước trôi nổi nổ mạnh? Điều này đừng nói là Chiến Vương Âu Dương lúc trước, cho dù là một tiểu phi tiên bất kỳ cũng có thể làm được dễ như trở bàn tay.
Đừng nói là chuyện như vậy, nếu như Âu Dương hồi phục đỉnh phong, một cước tuyệt đối có thể giẫm nát thế giới này. Đây mới là khí phách của Âu Dương lúc trước. Nhưng chuyện đến nước này, hiện tại Âu Dương không biết tất cả những điều này. Đột nhiên nhận được năng lực này hắn có cảm giác giống như đang nằm mơ.
- Siêu... Siêu năng lực! Ngươi thật sự đã trở thành siêu nhân. Ngươi mau mang ta bay lên bầu trời một vòng đi!
Thần kinh của Lưu Tĩnh thật sự quá cường đại. Đối mặt với chuyện như vậy, bản thân Âu Dương cũng có chút chịu không được, nhưng Lưu Tĩnh còn kêu lên là muốn bay...
Thực sự khó có thể tưởng tượng bình thường trong đầu cô suy nghĩ những gì.
- Có thể bay sao?
Âu Dương nghe Lưu Tĩnh nói như vậy thực sự không biết phải nói gì. Bay đối với Âu Dương lúc trước thật đơn giản giống như hít thở vậy. Nhưng ở thời đại này, Âu Dương không biết. Hắn thậm chí không biết mình có thể bay hay không.
- Thử xem! Ngươi làm cho chén nước bay lên thế nào thì làm mình bay lên như thế!
Lưu Tĩnh vẫn là một lão sư không tồi, còn hiểu phải hướng dẫn Âu Dương thế nào...
- Làm chén nước bay lên thế nào...
Thời điểm Âu Dương nghĩ tới những điều này không ngờ thân thể hắn liền bay lên không trung! Mà đúng vào lúc này, cửa phòng bỗng nhiên mở ra.
Lưu Khải Hàng vừa mở cửa phòng trong nháy mắt liền bắt gặp Âu Dương giống như một thần linh trôi nổi trong không trung!
Lưu Khải Hàng bịt miệng mình. Chuyện phát sinh ngày hôm nay, hắn đã nghe nói. Bên ngoài đồn có một người mặc đồng phục học sinh của trường Thành Thể đánh bay cả xe tải. Lưu Khải Hàng còn cảm thấy đây chỉ là thần thoại. Nhưng Lưu Khải Hàng cũng là một kẻ yêu thích thần thoại.
Hắn đang suy nghĩ đến chuyện con gái mình cùng con rể tương lai hôm nay ra ngoài dạo phố. Hắn đang lo lắng không biết con gái mình có bị thương hay không? Bởi vậy hắn vội vàng về nhà. Nhưng ai có thể ngờ được khi vừa về tới nhà lại nhìn thấy được cảnh tượng như vậy?
- A......
Nhìn thấy Lưu Khải Hàng xuất hiện, Âu Dương cũng sợ hết hồn. Hắn trực tiếp từ trong không trung rơi xuống. Lần này hắn rơi xuống, động tác có chút chật vật. Nếu để cho bằng hữu của Âu Dương trước đây nhìn thấy Âu Dương đến bay cũng bay khó nhọc như vậy, không biết bọn họ có thể cười chết hay không.
- Chuyện này... rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Lưu Khải Hàng giống như một núi lửa. Vào lúc này hắn cũng bất chấp chuyện phong độ và dáng vẻ mà ngày thường hắn hay nói tới. Hắn vọt tới bên cạnh Âu Dương nắm lấy cổ áo của Âu Dương lớn tiếng kêu gào!
- Cháu... Cháu cũng không biết...
Âu Dương không biết phải nói gì. Tất cả những điều này đừng nói là Lưu Khải Hàng, chính hắn cũng không thể lý giải. Mình có cảm giác sau khi tỉnh dậy liền biến thành siêu nhân. Không chỉ nghĩ thầm là có thể làm được, thậm chí ngay cả bay cũng có thể làm được. Tiếp theo không phải mình cũng nên làm một bộ quần áo sau đó mỗi khi trời tối thì bay lên trời bắt tội phạm chứ.........
Tấn nhiên, tất cả những điều này chỉ có thể là do Âu Dương loạn tưởng. Những suy nghĩ như vậy Âu Dương cũng chỉ dám nghĩ ở trong đầu. Nếu không, Âu Dương chắc hẳn hắn nhất định sẽ bị cười chết.
- Không biết... Được lắm không biết... Không biết tự nhiên biết bay...
Lưu Khải Hàng không biết phải nói gì nữa. Người ta thành siêu nhân, đại hiệp gì đó thông thường đều phải có một quá trình tiến hóa. Ngược lại Âu Dương thì hay rồi. Ngủ một giấc cái gì cũng có!
Ngay khi giọng nói của Lưu Khải Hàng vừa dứt, cửa biệt thự lại bật mở. Tuy nhiên lần này bọn họ không quen biết với người vừa tiến vào!
Đây là một quân nhân. Trên người người này mặc quân trang thẳng tắp với quân hàm thiếu tướng trên vai. Lưu Khải Hàng nhìn có chút mơ hồ. Vị thiếu tá ban ngày lúc này đi theo phía sau thiếu tướng có vẻ cực kỳ cung kính. Trong nháy mắt vừa nhìn thấy Âu Dương, thiếu tá liền ghé vào sát lỗ tai của vị thiếu tướng thì thầm một chút!
- Thật nhanh!
Âu Dương biết hẳn là chuyện năng lực của mình đã bị phát hiện. Nhưng hắn không thể tưởng tượng được nhanh như vậy bọn họ đã tìm tới được chỗ này! Nghĩ tới những điều này Âu Dương chợt nhìn bộ đồng phục học sinh trên người mình..
- Đáng chết. Nhất định là do bộ đồng phục học sinh này...
Sau này cho dù cướp cũng phải cướp quần áo...
Âu Dương cảm thấy rất bất đắc dĩ. Mặc đồng phục học sinh đi trên đường phố còn có thể xem như một chứng cứ...
- Đi theo chúng ta một chuyến!
Sau khi vị thiếu tướng nghe thiếu tá xác nhận, mặt không biến sắc nhìn Âu Dương, tiếp đó lạnh lùng nói ra mấy chữ như vậy.
Nhưng thời điểm hắn nói ra những lời này, sắc mặt Âu Dương đột nhiên lạnh xuống. Cũng không biết tại sao, Âu Dương cảm thấy có chút không chịu nổi sắc mặt cao cao tại thượng kia. Nhìn ánh mắt đó, trong nháy mắt Âu Dương có cảm giác muốn đánh một quyền vào mặt hắn khiến mặt hắn trở thành một cái bánh nhân thịt.
- Dẫn hắn đi!
Thiếu tướng thấy Âu Dương không nhúc nhích, liền quay về phía mấy người bên cạnh ra lệnh. Thời điểm hắn nói ra câu này Âu Dương cũng liền mở miệng nói:
- Đừng nghĩ mình cao cao tại thượng sao. Thật ra thương long bay lượn trên cửu thiên muốn gầm nhẹ cũng không dễ dàng đâu!
Câu nói này giống như Âu Dương còn ở trên Tiên giới! Khi nói ra câu nói này bản thân Âu Dương cũng có chút giật mình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Đừng hiểu lầm. Chúng ta không có ác ý. Chẳng qua là muốn nói chuyện với cậu!
Thiếu tá kia nghe thấy Âu Dương nói vậy vội vàng giải thích. Tuy nhiên Âu Dương biết, ngày hôm nay nhân vật chính không phải là hắn, mà là vị thiếu tướng bên cạnh hắn.
Gia hoả này vừa nhìn đã biết không phải là nhân vật cương quyết biết ra sức. Cùng lắm chỉ nên tính là con cháu cách mạng đời thứ ba mà thôi. Dựa vào hơi ấm của tổ tông lăn lộn đến địa vị cao. Cho nên trên thực tế cũng không có mấy năng lực.
Nhưng lần này Âu Dương đã đoán sai. Tên thiếu tướng này không chỉ không phải là con cháu cách mạng đời thứ ba, hắn còn dựa vào bản lĩnh thật sự từng bước bò đến độ cao này. Đây là một cao thủ võ lâm thật sự. Tuy rằng hắn không khoa trương tới mức có thể vượt nóc băng tường như trong tiểu thuyết, nhưng thân thủ của hắn tuyệt đối không trong phạm trù của người bình thường.
Thiếu tướng bỗng nhiên rút súng của người đứng gần đó ra ra nói:
- Cậu có thể đánh bay ô tô, vậy cậu có thể đánh bay viên đạn không?
- Ông có thể thử xem!
Thời điểm nhìn thấy viên thiếu tướng rút súng ra, Âu Dương liền nổi giận. Gia hoả này hẳn là có chút bản lĩnh thật sự. Những thái độ cao cao tại thượng của hắn thật khiến mình buồn nôn.
Bảo mình đi với bọn họ? Đi làm chuột bạch bị nghiên cứu sao? Hoặc là làm thần thủ hộ gì đó? Vĩnh viến không nhìn thấy ánh mặt trời? Đó là cuộc sống mình muốn sao?
- Người trẻ tuổi, không nên quá quật cường. Lúc nên cúi đầu thì cúi đầu. Đùng nói liều mà phải chết. Có thể không lâu sau đó chúng ta còn phải làm việc với nhau đây!
Sau khi thiếu tướng nghe thấy Âu Dương nói vậy cũng thoáng thả lỏng. Tuy nhiên thái độ của hắn vẫn như vậy.
- Chỉ bằng ông sao? Vẫn là thế lực phía sau ông? Ông đi đi! Tôi không muốn giết người!
Thời điểm Âu Dương nói ra những lời như vậy, bản thân hắn cũng cảm thấy giật mình. Không ngờ hắn nói ra hai chữ giết người lại có vẻ tùy ý như vậy.
- Giết người? Ha ha, tiểu tử, cậu không chịu phối hợp chút nào sao?
Tên thiếu tướng nói xong liền chuẩn bị bỏ súng trong tay xuống sau đó tới thử đấu với Âu Dương. Nhưng giờ phút này hắn cảm thấy bối rối! Cả người hắn giống như bị đóng tại chỗ, không ngờ không có cách nào cử động được!
- Nói cho chủ nhân của ông biết, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên tĩnh. Tôi không có chí nguyện lớn lao nào. Cũng đừng ép tôi. Tôi không phải là người có siêu năng lực...
Âu Dương nói xong, không ngờ bọn họ giống như con rối bị khống chết bước từng bước ra khỏi biệt thự biến mất ở trong bóng đêm..
Tất nhiên những người này không phải cam tâm tình nguyện rời đi. Tuy nhiên ở trước mặt Âu Dương, không phải bọn họ muốn ở lại là ở lại được.
Thiếu tướng thấy thân thể của mình từng bước rời khỏi biệt thự đi tới cách biệt thự kia mười dặm, hắn cảm thấy quả thực có chút khó tin. Trong nháy mắt đồng thời khống chế thân thể nhiều người như vậy, Âu Dương đã làm như thế nào?
Thật ra bọn họ đều quá khinh thường Âu Dương. Khả năng không chế người của Âu Dương thật sự không bằng yêu thuật của Yêu tổ, hơn nữa sau khi trải qua chuyển thế lượng khẳng định đã giảm xuống mấy vạn lần. Nhưng dù cho như thế, đồng thời khống chế mấy người này đối với Âu Dương nói vẫn dễ như trở bàn tay.
Từ gần như chí cao vô thượng hạ thấp xuống mấy vạn lần, Âu Dương cũng vẫn là tiên nhân. Tuy rằng hiện tại ngay cả bản thân hắn cũng không hiểu tại sao mình lại nhận được những lực lượng này nhưng nếu như Âu Dương muốn, lực lượng của hắn đủ để một đòn phá huỷ tinh cầu này...
- Nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội này. Lần sau người đến đều phải chết. Ai tới ta giết người đó!
Đây là âm thanh vị thiếu tướng kia nghe được khi đã cách biệt thự kia mười dặm. Âm thanh này giống nh truyền đến từ trong hư không. Sự ngông cuồng này khiến thiếu tướng có chút khó có thể lý giải được.
Ai tới giết người đó! Nghĩ tới mấy chữ này, sắc mặt thiếu tướng liền trở nên giận dữ. Từ khi lên tới vị trí này vẫn chưa từng bị người nào uy hiếp. Nhưng ngày hôm nay hắn lại bị một người như vậy uy hiếp. Hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
- Chống đối cơ quan quốc gia sao? Ta xem thử ngươi rốt cuộc có tài cán tới mức nào!
Thiếu tướng dẫn người đi. Hắn cho rằng lời Âu Dương nói chỉ là sự uy hiếp của tiểu hài tử. Không biết Âu Dương thật sự không phải uy hiếp bọn họ.
Ký ức Âu Dương đã mất đi rất nhiều, nhưng sát ý này từ lúc sinh ra đã mang theo. Ai tới giết người đó, đây không phải là một câu uy hiếp...
Trong biệt thự, Lưu Khải Hàng không dám tin tưởng nhìn Âu Dương. Hắn biết, những người vừa nãy rời đi nhất định có liên quan đến Âu Dương!
- Cháu cũng không biết cháu đã xảy ra chuyện gì. Cháu chỉ biết cháu suy nghĩ đến chuyện gì thì chuyện đó sẽ phát sinh. Cháu có cảm tưởng giống như có thể khống chế được tất cả thậm chí khống chế cả sống chết của con người.
Âu Dương nói với tốc độ rất chậm. Hắn không biết huấn luyện viên và người bạn tốt nhất đang đứng trước mặt mình có thể tiếp nhận được sự biến hóa của mình hôm nay hay không.
Ngày hôm qua mình còn ngủ mê man. Nhưng hôm nay sau khi tỉnh dậy mình liền trở thành thần, còn là loại thần siêu cấp vô địch. Hiện tại bảo mình nên giải thích thế nào?
- Cậu nghĩ là sẽ xuất hiện sao? Mình muốn ăn Cáp Căn Đạt Tư. Cậu có thể nghĩ ra được sao...
Lưu Tĩnh mới vừa nói tới đây liền che miệng lại. Bởi vì cô còn chưa nói xong, không ngờ giữa không trung đã xuất hiện một phần Cáp Căn Đạt Tư lơ lửng trong hư không sau đó dịch chuyển tới chỗ tay cô.
Cảnh tượng như vậy khiến Lưu Khải Hàng kinh hãi. Lưu Khải Hàng hiểu rõ, Âu Dương thật sự không giống như trước kia. Lúc này nói đơn giản Âu Dương tuyệt đối không phải là một người bình thường. Nói một cách trâu bò, hắn chính là một thần linh sống.
Đúng thần linh sống. Gọi Âu Dương như vậy không phải là không thể. Cho dù là trong Tiên giới, Âu Dương cũng là nhân vật cấp thần thoại. Bây giờ chuyển thế đến một thế giới thấp như thế này, Âu Dương được gọi là thần linh sống vẫn không có vấn đề.
- Mình ngất! Âu Dương, cậu gả cho mình đi!
Tư tưởng của Lưu Tĩnh thật sự khiến người bình thường khó có thể lý giải được. Thời điểm Lưu Khải Hàng vừa kinh ngạc kêu lên, không ngờ Lưu Tĩnh quỳ một gối xuống trước mặt Âu Dương bắt đầu cầu hôn... Chỉ có điều hai người bọn họ hình như cùng một loại người...
- Ngất bên kia đi...
Âu Dương trừng mắt với Lưu Tĩnh một cái. Người này tuyệt đối không phải muốn kết hôn, ách... Muốn gả cho mình. Cô ấy căn bản chỉ thích Cáp Căn Đạt Tư...
- Không có một chút tình thú. Bao nhiêu người theo đuổi mình, mình còn chẳng thèm ngó tới. Cho cậu cơ hội cậu lại không biết trân trọng!
Lưu Tĩnh nói xong đã ngồi xuống ngay bên cạnh. Khi ở trước mặt Lưu Khải Hàng, tuy rằng Lưu Tĩnh vẫn giống như một nha đầu điên, nhưng từ xưa tới nay cô sẽ không tự xưng là lão nương. Có lẽ đây cũng coi như là một cáh duy nhất thể hiện sự tôn trọng của cô đối với cha.
Lưu Khải Hàng trừng mắt với con gái mình một cái.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Từ mấy năm trước, con gái mình và Âu Dương đã bắt đầu có sự không minh bạch. Cái không minh bạch này không phải nói giữa hai người đã xảy ra điều gì, mà hai người cả ngày luôn ở cùng một chỗ nhưng Lưu Khải Hàng lại không nhìn thấy trên thân thể hai người có bất kỳ sự ám muội nào.
Lẽ ra hai tiểu quỷ này không còn nhỏ, cũng đã đến tuổi nói chuyện yêu thương. Nhưng tại sao hai người lại không có ý nghĩ về chuyện này? Âu Dương là thiên tài. Con gái lại xinh đẹp mỹ lệ. Trong mắt Lưu Khải Hàng hai người này tuyệt đối là xứng đôi.
- Được rồi. Im lặng đi, đừng làm ồn nữa! Chuyện phát sinh trên người Âu Dương không phải là chuyện nhỏ. Những người tới đây hôm nay sẽ không giảng hoà!
Lưu Khải Hàng biết, lần này Âu Dương đuổi bọn họ đi. Nhưng tiếp theo bọn họ tuyệt đối sẽ càng hung mãnh hơn.
- Cháu đã nói, ai tới cháu giết người đó!
Trong mắt Âu Dương lóe lên huyết quang. Một cỗ sát khí nồng nặc tràn ngập biệt thự. Loại sát khí này khiến toàn thân Lưu Khải Hàng từ trên xuống dưới đều chấn động. Hắn nhìn Âu Dương. Giờ phút này hắn thậm chí có chút không nhận ra Âu Dương.
Lưu Khải Hàng từng quen biết với một lão binh đã ra chiến trường giết giặc. Có người nói trước kia những kẻ chết trong tay súng thiện xạ của hắn không một ngàn cũng phải đến tám trăm. Có thể cảm nhận được sát khí nồng đậm trên người hắn. Một khi lão binh kia phóng sát khí ra, người nhát gan cũng có thể bị doạ tới mức tè ra quần. Nhưng giờ phút này Lưu Khải Hàng phát hiện, sát khí trên người Âu Dương không ngờ còn nồng đậm hơn cả lão binh kia. Nếu như nói sát khí của lão binh nồng nặc như đao, vậy sát khí của Âu Dương lúc này thật giống như biển! Cần phải giết bao nhiêu người mới có thể hình thành được sát khí như vậy?
Âu Dương giết bao nhiêu người? Âu Dương giết bao nhiêu người bản thân hắn cũng không nhớ rõ. Hung danh của Âu Dương tại thế giới nào cũng rất nổi danh. Tại tiểu thế giới hắn là đồ tể chiến trường. Tại Chân Linh Giới hắn là nhất nộ hỏa thiêu. Tại hồn giới, trăm vạn hồn giả bị lụi tàn theo lửa. Tại Tiên giới một mình xông ra hải ngoại, hỏa diễm thiêu khắp hải ngoại! Tuy rằng hiện tại Âu Dương không có cách nào nhớ ra, nhưng sát khí trước sau vẫn lắng đọng trong thân thể Âu Dương.
- Này, cậu biến thành một sát thần từ lúc nào vậy.
Lưu Tĩnh kéo quần áo của Âu Dương, để Âu Dương ngồi xuống. Mặt cô tỏ ra khó chịu nhìn Âu Dương nói:
- Cậu sẽ không đến mức một ngày nào đó mất hứng lôi mình ra giết đấy chứ?
- Đương nhiên là không!
Âu Dương nở nụ cười nhìn Lưu Tĩnh nói:
- Mình có một vài thứ không biết có phải là trí nhớ của mình hay không. Nhưng mình có thể cảm giác được mình đã mất đi rất nhiều rất nhiều thứ. Mình không muốn người ở bên cạnh lại có thêm nguy hiểm hay sợ hãi gì nữa. Cho nên mình sẽ dùng lực lượng bây giờ của mình đánh tan tất cả những kẻ uy hiếp mình!
Lần này Âu Dương không nói đùa. Bất luận ai ngăn cản ở trước mặt mình cho dù kẻ đó là ai đi nữa, chỉ cần dám uy hiếp đến sự an toàn của bằng hữu mình, Âu Dương đều sẽ liều mạng loại bỏ!
Chợt có những tiếng vỗ tay từ phía xa truyền đến. Sau đó chợt có một bóng người bất ngờ từ dưới đất chậm rãi hiện ra. Hắn mỉm cười nhìn Âu Dương.
Mà lúc này Âu Dương bỗng nhiên quay đầu lại. Hai mắt bất ngờ biến thành màu vàng kim. Hai mắt màu hoàng kim này nhìn bóng người vừa từ dưới đất đột nhiên xuất hiện. Người này trực tiếp bay lên không trung. Sau đó phía sau hắn không ngờ xuất hiện một vách tường lớn giống như thủy tinh. Tiếp đó vô số cái đinh thủy tinh trực tiếp ghim người này vào trên bức tường thủy tinh kia!
Tất cả đều diễn ra chỉ trong nháy mắt. Từ khi người này đi ra đến bị đóng ở đó trước sau tuyệt đối không vượt quá một giây. Trong một giây này, tất cả đã phát sinh đúng như suy nghĩ trong lòng Âu Dương.
Biến hóa lần này khiến Lưu Khải Hàng và Lưu Tĩnh đều há hốc miệng. Nhưng bọn họ không phải là người kinh hãi nhất. Người kinh hãi nhất lại chính là người bị ghim trên bức tường thủy tinh kia!
Người này nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được thậm chí ngay cả một cơ hội phản kháng cũng không có đã bị người ta trực tiếp đóng ở đây!
Đây là một người nước ngoài. Một người nước ngoài đặc biệt anh tuấn, thật giống như vương tử được miêu tả trong truyền thuyết. Nhưng lúc này gia hoả này bị đóng trên bức tường, ngược lại thật giống như Jesus.
- Ngươi... ngươi là đẳng cấp dị năng gìvậy! Sao có thể như vậy được? Ta đã là cấp A đỉnh phong. Lẽ nào ngươi là cấp S! Không thể nào. Cho dù là chiến lang cấp S sói cũng không thể nào thuấn sát ta! Lẽ nào... Chẳng lẽ là trong truyền thuyết!
Con mắt đều của người đàn ông này dường như sắp lòi ra ngoài. Hắn dùng tiếng Trung nói liến thoắng. Tuy nhiên Âu Dương lại không quan tâm tới cấp S cấp B gì đó mà hắn vừa nói. Âu Dương nói thẳng một câu:
- Cút! Cút xa một chút. Bằng không thì không chỉ ngươi, kể cả thế lực của ngươi ngày mai cũng không nhìn thấy nữa đâu!
Khi Âu Dương vừa nói dứt lời, thủy tinh biến mất. Người đàn ông bịt lấy vết thương từ trong không trung rơi xuống. Hắn tỏ ra không dám tin tưởng nhìn Âu Dương. Sau đó cả người hắn giống như trong một bộ phim ma, biến mất vào mặt đất!
Sau nửa giờ, người đàn ông nước ngoài này đi tới một nhà kho cách biệt thự khoảng chừng mười km. Sắc mặt hắn trắng bệch từ dưới đất hiện lên, nhìn một vị trung tướng đang ngồi ở chỗ đó!
- Lạc Phu!
Nhìn thấy người đàn ông này xuất hiện, vị trung tướng vội vàng đứng lên. Khi hắn nhìn thấy vết thương và máu trên người Lạc Phu liền giật mình nói:
- Lạc phu ngươi thua rồi sao?
- Không! Không nên nói thua. Ta ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, trực tiếp bị hắn khống chế hoàn toàn!
Lạc Phu mở hai tay ra. Lúc này một phần vết thương trên tay hắn đã khép lại. Tuy nhiên vẫn có thể nhìn thấy vết thương kia lúc ẩn lúc hiện.
- Làm sao?
Nghe thấy Lạc Phu nói như vậy, trung tướng này và vị thiếu tướng vừa chạm mặt với Âu Dương lúc này đều trợn tròn hai mắt. Tuy rằng Lạc Phu không phải là người có dị năng cap cấp nhất trên thế giới, nhưng thực lực cấp A đỉnh phong khiến Lạc phu có thể đứng trong danh sáng mười cường giả đứng đầu toàn thế giới. Mà bây giờ không ngờ Lạc Phu lại nói cho bọn họ biết, hắn ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có?
- Cấp S sao?
Trung tướng kích động. Hỏng rồi! Lạc Phu là người được mời từ bên ngoài tới. Âu Dương lại chính là người trong nước mình. Bây giờ toàn thế giới chỉ có một người cấp S. Nếu như tiểu tử kia là một người cấp S, vậy một mình hắn đủ để thay đổi địa vị của một quốc gia!
Một người có dị năng cấp S, đã có thể hô phong hoán vũ. Nếu như một người dị năng cấp S ra tay toàn lực, trong một đêm có thể hủy diệt một quân khu!
Lực lượng dị năng là lực lượng mọi người không thể khống chế. Giống như Chiến Lang. Nếu như trong tình huống tia chớp dị năng của hắn được mở ra hoàn toàn, đủ để kêu gọi hàng ngàn, hàng vạn tia chớp từ trên trời giáng xuống. Trước lực lượng tự nhiên này, bất kỳ vũ khí gì cũng chỉ là phù vân.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Mà bây giờ không ngờ Lạc Phu lại nói hắn thậm chí không có cơ hội để xuất thủ. Lẽ nào tiểu tử kia đúng là một người dị năng cấp S?
Trung tướng kích động. Hỏng rồi. Nếu quả thật chính là một cường giả cấp S của quốc gia mình, như vậy bọn họ sẽ phải lập tức thay đổi sách lược trước đây. Sau đó dùng các loại lợi ích và đại nghĩa quốc gia tiến hành mê hoặc. Chỉ cần hắn đồng ý, địa vị, quyền lợi, tiền tài, mỹ nữ, hắn muốn đều có thể nhận được!
- Không! Cho dù tôi gặp phải Chiến Lang, nếu như tôi muốn chạy trốn hắn cũng không có cách nào bắt được tôi. Trên thế giới này, cho dù là Chiến Lang cấp S cũng tuyệt đối không thể nào khiến tôi không có cơ hội xuất thủ! Đối tượng lần này của các anh thật sự rất lợi hại. Có lẽ hắn chính là hựu cấp chỉ có khả năng xuất hiện là một phần trăm triệu như bác sĩ đã nói!
Thời điểm Lạc Phu nói ra câu nói này tất cả mọi người trong kho lập tức trở nên yên lặng, dường như cái kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy được! Đây là một loại đẳng cấp chỉ có trên lí luận, lại cấp còn có một xưng hô, đó chính là thần linh sống? Một người dị năng có danh hiệu là bác sĩ từng nói qua, trong nhân loại có một người dị năng có tỉ lệ xuất hiện là một phần trăm triệu! Con số người dị năng đếm được trên ngón tay lại lấy tỉ lệ một phần trăm triệu mới có thể sẽ sinh ra một thần linh sống, cũng chính là hựu cấp. Khi lý luận này được đưa ra, rất nhiều người đã cười bỏ qua!
Từ khi mọi người bắt đầu biết tới người dị năng đến bây giờ, chỉ có một mình Chiến Lang một là cấp S. Thậm chí cấp A đã cực ít. Hựu cấp chẳng qua chỉ là một lý luận. Cho nên rất nhiều người đều cười cho qua chuyện này. Nhưng ai có thể ngờ được đến ngày hôm nay, một quốc gia chưa bao giờ từng xuất hiện người dị năng, vừa xuất hiện lại trực tiếp là một cường giả hựu cấp?
- Người... hựu cấp...
Trung tướng biết, nếu như đối phương đúng là một hựu cấp, vậy hắn tuyệt đối không có tư cách xử lý, cũng không có năng lực xử lý. Hắn nhất định phải báo chuyện này lên cấp trên. Một cấp S đã có thể khiến địa vị của một quốc gia phát sinh sự biến hóa nghiêng trời lệch đất. Vậy một người hựu cấp thì sao? Nếu như quốc gia có thể khống chế một cường giả hựu cấp, chỉ cần hắn không chết, như vậy cho dù người của quốc gia đó hoành hành ở đâu cũng không phải lo sợ, cũng không có người nào dám động thủ với ngươi!
Chiến Lang cấp S đã bị khắp nơi đề phòng, rất sợ hắn đánh lén những người lãnh đạo của mình. Nhưng sợ là cho dù muốn đề phòng hựu cấp cũng không có khả năng rồi!
- Ca gia...
Ngay khi mọi người trầm mặc, trên bầu trời chợt xuất hiện một tia chớp. Không ngờ tia chớp này biến thành một hình người! Tia chớp hình người này bổ trần kho xuất hiện trước mặt mọi người!
Lúc này suy nghĩ đầu tiên của những người ở đây chính là bọn họ gặp phải Chiến Lang. Nhưng khi tia chớp hình người này rơi xuống đất bọn họ mới phát hiện, không ngờ lại là Âu Dương!
- Đừng chọc ta, ta không có hứng thú tham gia vào chuyện của các ngươi. Ta chỉ muốn sống yên tĩnh!
Tia chớp hình người chính là do Âu Dương biến ra. Với năng lực của lúc này Âu Dương, lúc Lạc Phu rời đi hắn có thể dễ dàng truy tìm tung tích của Lạc Phu. Sau khi truy tìm tới đây, Âu Dương còn thấy được những người này.
- Ngươi chờ một chút!
Nhìn thấy tia chớp hình người do Âu Dương biến ra đã sắp biến mất, trung tướng vội vàng mở miệng nói:
- Ta là tướng chỉ huy cao nhất của cục điều động đặc biệt. Ta tên là Lôi Minh. Chúng ta là cơ quan của quốc gia. Bản thân là...
Trung tướng còn chưa nói hết đã bị Âu Dương vô lễ ngắt lời.
- Không nên ép ta. Ta chỉ muốn sống yên tĩnh. Ta không muốn tham gia bất cứ chuyện gì. Ngươi đã hiểu chưa?
Tia chớp do Âu Dương hóa thân chạy tới phía trước Lôi Minh. Tia chớp này mang theo lực lượng khiến các loại máy móc xung quanh đều trở nên mất tác dụng. Từng đợt lôi quang từ trên mặt những dụng cụ này phóng ra. Mọi người nhìn thấy đều có chút sợ hãi.
- Hựu cấp! Lực lượng cường đại nhất của ngươi là thế nào? Ngươi có thể một đòn hủy diệt một toà thành thị sao?
Lạc Phu cũng mặc kệ những cái khác. Hiện tại hắn chỉ muốn biết hựu cấp mạnh như thế nào!
- Ngươi thật lắm lời!
Âu Dương không cho Lạc Phu có cơ hội nói tiếp. Mặt đất không ngờ trực tiếp nứt ra nuốt Lạc Phu xuống! Cảnh tượng như vậy khiến mọi người đều phải kinh hãi. Lạc Phu chính là người dị năng có thể khống chế đại địa. Đại địa đối với hắn mà nói chính là một phần thân thể của mình. Nhưng lúc này không ngờ Âu Dương dùng đại địa cắn nuốt Lạc Phu? Dùng chỗ người khác mạnh nhất đánh bại người khác. dây là năng lực gì?
- Đừng chọc ta!
Âu Dương nói xong một câu, lôi điện nổ tung. Tuy nhiên lần này không có người nào bị thương. Đợi sau khi Âu Dương biến mất một phút, Lạc Phu mới phá mặt đất chui ra!
Giờ phút này trên mặt Lạc Phu tái mét, thân thể hắn run rẩy nói:
- Không cần chân thân, dùng tia điện hóa thân ở khoảng cách xa như vậy cũng có thể khiến ta không có cơ hội xuất thủ! Ngay cả chân thân cũng không cần... đã có thể làm như vậy sao?
Lạc Phu cảm giác như muốn phát điên.
Bị Âu Dương trực tiếp đánh bại, hắn không có một lời oán hận nào. Dù sao chênh lệch giữa bọn họ thực sự quá lớn. Nhưng lần này người ta thậm chí còn chưa dừng tới chân nhân, chỉ một lôi điện hóa thân cũng có thể đánh bại hắn trong khu vực hắn mạnh nhất. Đây rốt cuộc là một quái vật gì vậy?
Nhìn Lạc Phu gần như phát điên trung tướng cũng hiểu rõ, bọn họ không có khả năng đối mặt với người này.
Người dị năng này là ma quỷ, là một thần linh sống thật sự! Không sai. Nếu như đây không phải là thần, hắn sao có thể khống chế được lôi điện tự nhiên tiến hành hóa thân như vậy?
Tư duy của người bình thường tất nhiên không thể nào lý giải được năng lực của Âu Dương. Nói trắng ra, địa cầu cũng được coi như là một tiểu thế giới. Trước kia Âu Dương không phát hiện người địa cầu nào có có thể tiến vào thế giới đó. Trên thực tế địa cầu không phải không có cường giả. Người dị năng chính là cường giả do địa cầu sinh ra. Chỉ có điều người dị năng có sự chênh lệch quá lớn so với Tu luyện giả thực sự.
Giống như Chiến Lang vốn là người mạnh nhất địa cầu. Chiến Lang khống chế lực lượng tia chớp trên thực tế chẳng qua chỉ tương đương với cường giả thất giai cửu giai ở tiểu thế giới đầu tiên Âu Dương từng đi qua. Thậm chí ngay cả cửu giai cũng chưa tới.
Tổng thể nói hựu cấp, trên thực tế cũng chỉ xem như là cửu giai đỉnh phong. Chỉ có điều lực chiến đấu của Âu Dương đã sớm vượt qua cửu giai đỉnh phong. Cho dù thảm mấy, Âu Dương vẫn là tiên!
Trong kho, bất kể là máy móc hay những thứ khác đều bị lôi điện thóa thân Âu Dương phá hủy. Lúc này mọi người ngồi cùng với nhau, nhưng lại không có người nào nói chuyện.
May mắn nhất chính là tên thiếu tướng kia. Ban đầu lúc hắn rời đi còn tưởng rằng Âu Dương hù dọa hắn. Nhưng xem năng lực của Âu Dương hiện nay, hắn tin tưởng vào câu nói kia của Âu Dương!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Ai tới giết người đó! Đây không phải là một câu nói tùy tiện. Hiện tại thiếu tướng thật sự tin, với biểu hiện cường thế của Âu Dương vừa nãy, nếu quả thật giết người cũng không ai có thể làm gì được hắn.
Người như vậy đã không thể dùng bom hẹn giờ để hình dung nữa. Người này căn bản là một đạn hạt nhân hình người. Không ép hắn đến mức nóng nảy tự nhiên không có cái gì. Nhưng một khi ép hắn nóng nảy, hắn thật sự chuyện gì cũng có thể làm. Cho dù là pháp luật gì đó cũng không thể ngăn cản được hắn.
Năm đó Chiến Lang vừa xuất hiện đã trực tiếp tàn sát một thị trấn nhỏ. Lúc đó cũng không ai có thể làm gì được hắn. Muốn đối phó với cường giả như Chiến Lang, cho dù xuất động quân đội cũng vô dụng.
Tốc độ không gì sánh kịp, lực phá hoại kinh người, mỗi giờ mỗi khắc có thể triệu hoán tia chớp. Tất cả những năng lực này đều giống như trong thần thoại, người bình thường làm sao có thể dùng vũ khí đối phó với hắn được?
Ngay như Chiến Lang vậy, những việc khác không cần làm, dùng lôi điện làm hộ giáp. Ngươi dùng súng máy bắn qua, chắc hẳn viên đạn sẽ không xuyên qua được lôi điện hộ giáp của người ta thậm chí còn tổn thương đến người khác?
Mà vị gia hỏa hôm nay còn lợi hại hơn Chiến Lang rất nhiều. Một hóa thân đã tạo thành tổn hại còn cường đại hơn cả Chiến Lang. Thật sự rất khó tưởng tượng được nếu như chân thân của hắn xuất hiện ở đây, có phải sẽ là cảnh tượng của ngày tận thế hay không.
- Tướng quân Lôi Minh, ta nghĩ ta không thể giúp gì được các ngươi nữa rồi! Âu Dương này quá cường đại. Cho dù là Chiến Lang tới đây cũng không có bất kỳ tác dụng gì!
Lạc Phu tự mình biết mình. Hắn biết cho dù hắn tiếp tục ở lại đây cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
- Đa tạ!
Trung tướng nắm lấy tay Lạc Phu, biểu thị sự cảm ơn đối với hành động hỗ trợ lần này của Lạc Phu. Hắn biết chuyện kế tiếp tất nhiên Lạc Phu không thể hỗ trợ nữa.
- Được rồi, trong chuyện này ta không thể giúp được gì. Nhưng ta cho rằng Chiến Lang nhất định sẽ muốn gặp tên tiểu tử này. Bác sĩ nhất định cũng sẽ có hứng thú đối với hắn. Nói không chừng bác sĩ sẽ có biện pháp có thể thu phục hắn!
Lạc Phu nắm tay Lôi Minh nhắc nhở một chút, sau đó chui vào mặt đất biến mất không thấy bóng dáng nữa!
- Liên hệ với Chiến Lang, liên hệ với Bác Sĩ! Đúng! Còn cả Tử Thần nữa!
Trung tướng quay về phía thủ hạ phân phó.
- Tướng quân! Tử Thần đã bị giam mười lăm năm. Thật sự để hắn đi ra sao?
Ban đầu, thiếu tướng đã đối lập với Âu Dương, nghe thấy Lôi Minh bất ngờ nói muốn cho Tử Thần đi ra, hắn cảm thấy có chút khó tin.
- Liên hệ với bọn họ. Tuy rằng Tử Thần tàn bạo, nhưng ta tin tưởng hắn nhất định sẽ có hứng thú đối với chuyện này. Âu Dương quá mức cường đại. Muốn khiến hắn cúi đầu, quyền lợi sợ là khó có thể mê hoặc được. Chỉ khi đứng cùng một độ cao với hắn, chúng ta mới có thể có cơ hội nói chuyện với hắn.
- Được rồi!
Thiếu tướng gật đầu, sau đó dẫn người lập tức rời khỏi đó!
- Tử Thần? Ngươi là tồn tại tiếp cận gần nhất với hữu cấp trên thế giới. Hiện tại có một hựu cấp thật sự ở trước mặt ngươi. Hi vọng ngươi có thể hàng phục hắn!
Điều Lôi Minh làm chính là được ăn cả ngã về không. Lần này người hắn muốn mời không phải là người trong quốc gia. Chuyện tìm người hỗ trợ như vậy nói ra thật mất mặt. Nhưng hắn cũng không có biện pháp. Nếu như không rõ Tử Thần và Chiến Lang, cho dù hắn sai một đội quân tới bao vây biệt thự kia cũng không có cách nào bắt được người ta...
Ba ngày sau, trong một ngục giam tại nước ngoài. Một người trung niêm nhìn qua khoảng hơn bốn mươi tuổi đang ngồi một mình ăn bữa tối bên một bàn ăn. Xung quanh hắn không có một người nào dám tới gần. Thứ hắn ăn khác xa với người bình thường.
Cửa nhà giam mở ra. Một đội quân thận trọng từng bước một đi tới bên cạnh người trung niên. Một người phụ nữ người nước ngoài tướng mạo vẫn rất vui tươi nhìn người trung niên.
- Thế nào? Lại muốn tiến hành giáo dục tư tưởng sao ? Ta đã nói rất rõ ràng với các người về phương diện này. Mười lăm năm qua ta cũng chưa từng nghĩ tới vượt ngục. Đừng quá đáng!
Người đàn ông trung niên chính là Tử Thần, được xưng là người dị năng mạnh nhất tàn bạo nhất.
- Tử thần tiên sinh, ta rất muốn biết, với năng lực của ngài, vì sao lại cam tâm tình nguyện chờ ở chỗ này mười lăm năm? Trên thế giới này không có chỗ nào có thể ngăn cản bước chân của ngài!
Người phụ nữ thoáng nhíu mày nói.
- Cô thì biết cái gì? Muốn nhốt ta trong mấy bức tường này sao? Trong mắt ta, đám dị năng các ngươi có tính là cái rắm! Thế giới chúng ta đang ở chẳng qua chỉ là một tiểu thế giới. Phía trên chúng ta còn có thế giới lớn hơn. Đó mới là mục tiêu của ta!
Tử thần bỗng nhiên nói ra những điều khiến người ta khó có thể lý giải được. Tuy nhiên nếu như lúc này Âu Dương đang ở đây, hắn nhất định sẽ vô cùng giật mình! Có thể biết được bí mật thế giới, điều này chứng tỏ Tử thần hẳn đã đạt đến một đỉnh cao nào đó. Hắn dừng ở lại chỗ này bởi vì hắn biết, thông đạo đi tới thế giới khác kia sẽ nhanh chóng được mở ra. Hắn cũng muốn rời khỏi thế giới này. Điều hắn muốn theo đuổi chính là con đường trường sinh kia.
Người phụ nữ kia nghe thấy Tử thần nói vậy, trong mắt cô ta Tử thần chính là một người điên! Một thế giới khác? Hắn cho rằng thế giới này là cái gì? Có thể tùy ý xuyên qua sao?
- Các ngươi đều đi ra ngoài đi!
Ngay khi người phụ nữ kia còn đang nghi hoặc, chợt có một giọng nam từ bên ngoài truyền đến. Chỉ thấy một người mặc áo gió màu đen mang theo kính râm từ bên ngoài đi vào!
Khi người đàn ông vừa đi vào, một lực lượng giống như từ trường lan tỏa trong ngục giam. Nhận được mệnh lệnh của người đàn ông kia, một nhóm người vội vàng đuổi các tù nhân khác rời khỏi nơi này. Cuối cùng bên trong chỉ có người đàn ông và Tử thần.
- Chiến Lang, ngươi quá yếu. Hiện tại mới mười lăm năm. Sau mười lăm năm nữa nếu như ngươi vẫn chưa thể đạt được hựu cấp, vậy ngươi chỉ có thể như một con bò sát đáng thương chờ chết trong thế giới này. Trong khi đó ta lại có thể truy tìm sự vĩnh sinh!
Tử thần nhìn Chiến Lang đi tới. Tất nhiên hắn nhận ra được Chiến Lang, nhận ra được người bây giờ ở bên ngoài được gọi là Chiến Lang mạnh nhất.
- Tử thần, ta không thấy thế giới mà ngươi nói. Ta cũng không có cách nào tu luyện được tới hựu cấp như ngươi nói!
Chiến Lang có chút thê lương.
- Bởi vì tâm tình của ngươi không có cách nào bình tĩnh được! Ta đi qua cổ lão phía đông, nơi đó có rất nhiều bí mật mà ngươi không tưởng tượng nổi. Ở đó, ta đã tìm ra được phương pháp khiến ta trở nên an tâm. Cũng chính là phương pháp kia cho ta biết còn có thế giới khác, còn có sự trường sinh thật sự!
Ánh mắt Tử thần lộ vẻ chờ mong, một sự chờ mong đối với tương lai.
- Thật sao? Ta cũng rất thích cảnh tượng mỹ lệ phía đông. Lần này ta tới chính là muốn mời ngươi ra ngoài xem!
Mặt Chiến Lang mỉm cười.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart