Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1181: Lại nghe về Hoắc Khải Phong
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Âu Bằng mang theo Âu Dương phi hành trên biển Mê Hồn, kể lại cho Âu Dương nghe câu chuyện trước đây của Thần Tiễn. Làm thế nào giương cung phá trời cao, liên tiếp giết chết hai gã Đại Đế của Đạm Thai gia, làm thế nào chạy thoát khỏi vây bắt dày đặc của Đạm Thai gia, làm thế nào phát hiện ra Thiên Không Chi Thành mà Hoắc Khải Phong lưu lại dưới đáy biển.
- Có người nói năm đó khi Thần Tiễn mọc cánh phi tiên, đã từng nhắc đến Hoắc Khải Phong. Chỉ có điều sau đó quang huy của Thần Tiễn quá nồng đậm, mọi người đã quên mất siêu cấp cường giả này.
Âu Dương đã đọc qua rất nhiều truyền kỳ của Thần Tiễn, đối với tồn tại của Hoắc Khải Phong, Âu Dương vẫn nhớ rất kỹ.
- Đúng vậy, Hoắc Khải Phong thật sự là một siêu cấp cường giả, nhưng đối với Chân Linh Giới mà nói hắn cũng là tai nạn.
Âu Bằng cũng biết chuyện của Hoắc Khải Phong. Nhưng đối với người của Chân Linh Giới mà nói, người chân chính bội phục Hoắc Khải Phong không có mấy người. Đồ tẫn cường giả thiên hạ, phong ấn một giới, kiến tạo tỏa yêu tháp, những chuyện cường giả này làm thật ra không sai, bởi vì chí ít đứng ở góc độ của hắn mà nói, hắn không sai.
- Hoắc Khải Phong cũng là một người thiện lương, nhưng hắn quá chấp mê một vài thứ, nếu như trước kia hắn có thể buông bỏ, trong đại thời đại sau này nhất định cũng có một chỗ của hắn.
Âu Dương từng tỉ mỉ nghiên cứu qua về Hoắc Khải Phong. Thiên phú của Hoắc Khải Phong vốn rất lạ thường, năm đó ở tiên giới lấy trình độ của Tiên Đế khiêu chiến Tiên Tôn, được xưng là cường giả có cơ hội đặt chân vào chí cao vô thượng nhất.
Nếu như Hoắc Khải Phong không ngã xuống, nếu như Hoắc Khải Phong có thể buông bỏ một vài thứ, có lẽ sau này sẽ không có Âu Dương huy hoàng. Con đường của cường giả chính là như vậy, vĩnh viễn chỉ có thể có một diễn viên chính, những người khác mãi mãi chỉ có thể là viên đá đặt chân của diễn viên chính, Hoắc Khải Phong cũng là như vậy, trước mặt quang huy của Thần Tiễn, ánh sáng của hắn trở nên lu mờ.
- Nghe nói Thiên Cơ Động có quan hệ đến Hoắc Khải Phong, có người nói nếu như có thể chân chính hiểu thông bí mật của Thiên Cơ Động, là có thể có được truyền thừa của Hoắc Khải Phong, cửu đệ ngươi phải nỗ lực.
Âu Bằng cũng không vì chuyện bản thân mất đi cơ hội tiến vào Thiên Cơ Động mà oán hận Âu Dương, ngược lại hắn càng xem trọng Âu Dương có thể có được một phen cơ duyên cực lớn trong Thiên Cơ Động.
- Đại ca yên tâm, lần này không chỉ có hi vọng của mọi người, mà cũng là hi vọng của mình ta, bất luận như thế nào ta cũng sẽ liều mạng, dốc hết toàn lực.
Âu Dương nắm chặt tay, trong mắt mang theo vẻ kiên định.
Sau hai ngày hai đêm phi hành, dưới sự trợ giúp của Âu Bằng, Âu Dương đã tới được một hải đảo không lớn lắm, thậm chí có chút hoang vu. Khi nhìn thấy hải đảo này, Âu Dương cũng không biết, kỳ thực trước kia hắn đã từng tới đây.
Đó là lộ tuyến mà Xuyên Vân Thuyền phải đi qua. Trước kia khi Âu Dương cưỡi Xuyên Vân Thuyền đã từng dùng chân thực chi nhãn nhìn thấy hải đảo này. Nhưng lúc đó, trong mắt hắn tiểu đảo này chỉ là một hòn đảo đơn độc trên biển mà thôi, không có bất cứ chỗ nào thần bí.
Hiện tại lại nhìn hải đảo này, mặc dù vẫn hoang vắng nhưng lại có từng đợt quang huy thỉnh thoảng từ trên hải đảo bay ra. Những quang huy này phảng phất như chịu sự điều khiến của thứ gì thần bí bay thẳng lên bầu trời, xua tan mây đen trên bầu trời, để ánh mặt trời chiếu xuống trên hải đảo.
- Hòn đảo này tên là Thiên Cơ đảo, khi phong ấn trên Mê Hồn hải chưa được giải trừ, mọi người rất ít có cơ hội tìm được tồn tại của Thiên Cơ đảo, chỉ có thể miễn cưỡng thông qua Xuyên Vân Thuyền đến đây. Lúc đó người có thể tiến vào Thiên Cơ đảo rất ít, hiện giờ phong ấn trên Mê Hồn hải đã bị phá vỡ, chỉ cần là người là có thể tiến vào Thiên Cơ đảo.
Âu Bằng giải thích với Âu Dương.
- Vậy tại sao chỉ có danh ngạch một vạn người?
Trong mắt Âu Dương mang theo vài phần khó hiểu.
- Rất đơn giản, bởi vì Thiên Cơ Động nhiều nhất chỉ có thể tiến vào một vạn người, mà danh ngạch vạn người này lại chia cắt cho khắp thiên hạ, tán tu bình thường mặc dù có thể tới Thiên Cơ đảo, nhưng khi Thiên Cơ Động mở ra lại tuyệt đối không có cơ hội tiến vào, nói cách khác là không có tư cách.
Trong mắt Âu Bằng mang theo vài phần tự hào. Hiện nay cường giả thiên hạ rất nhiều, nhưng Âu gia bọn họ vẫn có thể chiếm được một vị trí, chuyện này xác thực không tồi.
Nhưng Âu Bằng vẫn suy nghĩ quá nhiều, khi Thiên Cơ đảo mở ra có một vạn vị trí, các đại tông phái có thể lấy được trên trăm danh ngạch, có thể khiến trên một trăm đệ tử đồng thời cùng tiến vào bên trong. Mặc dù Âu gia bọn họ có cường giả cấp ý chí như Âu Ý Quyền, nhưng nội tình của Âu gia vẫn quá kém, Âu Ý Quyền một cây chẳng chống vững nhà.
- Cửu đệ, ngươi phải biết rằng, sau khi tiến vào Thiên Cơ Động cũng không có cái gì gian nan hiểm trở ngăn cản, mà tất cả đều nằm ở chữ "ngộ", người có thể hiểu thông tất cả đương nhiên có thể đi tới. Nếu như không thể hiểu thông tất cả, cho dù ở lại bên trong trăm năm cũng không có bất cứ tác dụng gì. Nhưng trên thực tế cũng không thể nói như vậy.
Âu Bằng thấy Âu Dương rất muốn biết tiếp liền chậm rãi nói:
- Thời gian ở trong Thiên Cơ Động đương nhiên càng dài càng tốt, bởi vì bên trong Thiên Cơ Động có năng lực nghịch thiên sửa mệnh cho người khác, thế giới bên trong càng dài, cho dù không thể ngộ được thiên cơ, cũng có thể có được chỗ tốt không thể tưởng tưởng.
- Thì ra là thế, vậy đại ca, thời gian ở bên trong bao lâu là tương đối bình thường?
Âu Dương ngẩng đầu nhìn Âu Bằng hỏi.
- Trong lịch sử tiến nhập Thiên Cơ Động, người ở trong thời gian dài nhất chính là một gã đệ tử của Huyễn Thực tông. Hắn ở trong đó một tháng, cải tạo của một tháng này đối với hắn cũng là không thể tưởng tượng. Vốn hắn không phải là đệ tử ưu tú nhất của Huyễn Thực tông, nhưng một tháng này lại khiến hắn bước qua vô số thiên tài, đạt được cao độ không ai có thể tưởng tưởng.
Âu Bằng nhớ lại nói.
- Trong lịch sử người thê thảm nhất chính là người ở bên trong có bốn ngày là đi ra. Sau đó mọi người dần dần minh bạch, Thiên Cơ Động không chú trọng tu vi của ngươi, thứ nó chú trọng chính là tâm tính của ngươi. Người có tâm tính càng mạnh, thời gian ở bên trong cũng càng dài, nếu như thiếu tâm tính, bước vào trong đó sẽ cảm thấy đần độn, còn chưa rõ chuyện gì xảy ra đã bị tống xuất ra ngoài.
Khi Âu Bằng đang nói chuyện, hai người đã hạ xuống Thiên Cơ đảo.
Khi hai người hạ xuống, Âu Bằng lấy ra tấm thẻ bài ba nghìn sáu trăm mà Âu gia đoạt được đến Thiên Cơ Động, thông qua kiểm tra bên ngoài, sau đó bước vào bên trong của Thiên Cơ đảo.
Lúc này khắp nơi trên Thiên Cơ đảo đều là người, những người chân chính hạ xuống trên Thiên Cơ đảo có thể cảm thụ được Thiên Cơ Động thỉnh thoảng phát ra lực lượng chấn động nhân tâm.
Nhưng lực lượng này lại hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến Âu Dương. Loại lực lượng này đủ để ảnh hưởng đến Tiên Đế, thậm chí là Tiên Tôn, nhưng linh hồn Âu Dương quá mạnh mẽ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1182: Nói đùa sao?
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Nửa bước chí cao vô thượng, trong thiên địa này người có thể áp bách Âu Dương chỉ có duy nhất Thiên Vương đại biểu cho thiên đạo. Những người khác cho dù muốn ảnh hưởng đến Âu Dương cũng không có thực lực đó.
- Âu Bằng, lần này ngươi tới muộn quá. Các ca ca đã đợi ngươi mấy ngày rồi!
Hai người vừa mới tiến vào trung tâm Thiên Cơ đảo đã có mấy giọng nói vang lên chào hỏi Âu Bằng.
Âu Bằng được gọi là thiên tài hi vọng tương lai của Âu gia, có hi vọng bước vào cường giả ý chí. Đương nhiên hắn cũng là nhân vật rất nổi danh. Cho nên Âu Bằng vừa xuất hiện ở chỗ này đã có rất nhiều người quen biết đến chào hỏi.
Sau khi mọi người chào hỏi xong mới phát hiện Âu Dương đang ngồi trong chiếc xe đẩy. Trong nháy mắt Âu Dương trở thành trung tâm chú ý của mọi người. Từ trước đến nay người tiến vào Thiên Cơ đảo đều không phải là thiên tài sao. Danh tiếng Âu Dương của Âu gia cũng rất lớn. Đương nhiên danh tiếng này cũng không phải là danh tiếng tốt lành gì.
Sinh ra trong lôi điện bi ca, nhưng lại kế thừa một chữ "bi". Trời sinh không thể tu luyện. Kinh mạch yếu ớt không gì sánh được. Căn bản hắn hoàn toàn là một phế vật. Nhưng Cửu công tử của Âu gia lại được đặt cái tên giống như Thần Tiễn. Khi mọi người nghe thấy chuyện này đều cảm thấy Âu Dương đã làm nhục cái tên của Thần Tiễn.
- Ồ, đây không phải là phế. . .
Một thanh niên mặc bạch y mới nói được chữ "phế" liền nhớ ra Âu Bằng vẫn đang đứng bên cạnh. Hắn vội vàng sửa lời nói:
- Đây không phải là cửu công tử Âu Dương của Âu gia sao. . .
Khi nói đến hai chữ Âu Dương hắn còn cố ý nhấn mạnh. Điều này lập tức dẫn đến một tràng cười của những người xung quanh.
Âu Bằng nghe thấy lời nói khiêu khích của hắn, sắc mặt đương nhiên rất khó coi. Theo Âu Bằng thấy chuyện này căn bản chính là trắng trợn sỉ nhục cửu đệ của mình. Nhưng Âu Bằng cũng không nói thêm lời nào. Mặc dù hắn rất bảo vệ Âu Dương, nhưng hắn cũng không phải là kẻ ngu ngốc. Những người có thể bước lên Thiên Cơ đảo này, hầu hết đều là nhân vật có bối cảnh rất lớn.
- Chính là tại hạ. Không biết vị huynh đài này có gì chỉ giáo?
Âu Dương ngược lại có vẻ rất bình tĩnh. Dù sao hai chữ "phế vật" kia hắn đã nghe nhiều lần, cũng đã hình thành sự miễn dịch .
- Không dám chỉ giáo. . .
Người thanh niên mặc áo tắng kia có chút kỳ thị nhìn thoáng qua Âu Dương. Sau đó hắn cũng không để ý tới Âu Dương nữa mà tiếp tục trò chuyện với những người khác.
- Âu Bằng huynh, lần này ngươi là một hạt giống tuyển thủ. Sợ rằng người có thể tranh cao thấp với ngươi cũng chỉ có Hoàng Phổ Trình.
Một cô nương mặc y phục màu hồng lên tiếng.
- Ài. . . Hoàng Phổ Trình cũng không may. Nhưng các tông phái cũng rất coi trọng hắn. Mặc dù Vạn Tiên Sơn bị tiêu diệt, nhưng tốt xấu gì cũng cho hắn một vị trí trong danh sách.
Một người khác lại tiếp lời. Nghe thấy lời nói của bọn họ, trong lòng Âu Dương cũng khinh thường hừ một tiếng.
Rõ ràng là các tông phái cướp giật danh ngạch của Vạn Tiên Sơn người ta. Kết quả bây giờ bọn họ còn giả vờ nói rất hay, giống như bọn họ ban ơn cho Vạn Tiên Sơn. Năm đó khi Vạn Tiên Sơn được xưng là thiên hạ đệ nhất tông, tại sao bọn họ không dám đứng ra nói như vậy đi.
- Các vị, lần này người tiến vào Thiên Cơ Động không phải là tại hạ.
Âu Bằng khinh thường nhìn mọi người. Hiển nhiên hắn cũng có suy nghĩ giống như Âu Dương. Thế nhưng Âu Bằng và Âu Dương lại không nói thêm gì. Đây vốn là thế giới kẻ mạnh thắng kẻ yếu. Thực lực của ngươi không bằng người khác, nói nhiều nữa cũng vô dụng. Nếu Hoàng Phổ Trình muốn lấy lại tất cả, biện pháp duy nhất chính là lại thành lập Vạn Tiên Sơn. . . Nhưng mục tiêu này có vẻ. . .
- Các vị, lần này mọi người đã nhầm. Lần này tiến vào người Thiên Cơ Động không phải là tại hạ.
Âu Bằng nhìn thấy mọi người giật mình, lại lặp lại câu nói này.
- Không phải Âu Bằng huynh chẳng lẽ lại là Cửu đệ sao?
Cô gái áo đỏ kia mở miệng trêu ghẹo một tiếng. Câu nói này của nàng tất nhiên lại tạo ra vô số những tiếng cười vang.
- Hồng La Sát nàng nói đúng không sai. Chính là Cửu đệ tiến vào bên trong!
Âu Bằng ngẩng đầu rất thong thả nói. Câu nói này của hắn tất nhiên đã khiến một nhóm người đều sững sờ.
Hiện tại, trong Âu gia chỉ có hai người là thiên tài nhất. Một người chính là Âu Bằng, thực lực đã là Pháp Thân.
Trong thế hệ tuổi trẻ tất nhiên hắn được xem như một nhân vật cấp kiệt xuất. Một người khác chính là Âu Hồng. Tuy rằng tu vi của Âu Hồng không cao bằng Âu Bằng, nhưng thiên phú vẫn rất đáng sợ. Hơn nữa hắn vẫn còn rất trẻ, tất nhiên thu hút được sự chú ý của rất nhiều người. Cho nên theo mọi người thấy, lần này cơ hội tiến vào Thiên Cơ Động hẳn là Âu Bằng và Âu Hồng mỗi người có một nửa. Nhưng bây giờ không ngờ Âu Bằng nói người tiến vào Thiên Cơ Động chính là Âu Dương nhân vật được gọi là đệ nhất phế vật trong lịch sử của Âu gia? Điều này thực sự quá vô căn cứ.
- Âu Bằng huynh nói đùa sao?
Rõ ràng Hồng La Sát không thể tiếp được nhận kết quả này. Dù sao chuyện này đối với mọi người có lực trùng kích quálớn.
- Âu gia không phải là giống Huyễn Chân Tông chúng ta có danh sách hơn ba trăm người sao? Lẽ nào Âu gia muốn uổng phí hết cơ hội lần này sao?
Bạch y nhân kia lại mở miệng. Hắn chính là cường giả trẻ tuổi của Huyễn Chân Tông. Ban đầu Vạn Tiên Sơn đè ép Huyễn Chân Tông một đầu. Nhưng hôm nay sau khi Vạn Tiên Sơn bị tiêu diệt, Huyễn Chân Tông trở thành người thắng lớn nhất cũng là tông phái mạnh nhất Chân Linh Giới.
- Gia gia làm như thế tất nhiên có dụng ý. Vũ Phong huynh quá lo lắng rồi.
Rõ ràng Âu Bằng đối với Bạch y nhân này không hợp mắt lắm. Cho nên hai người vừa gặp mặt đã bắt đầu mỉa mai nhau.
- Hừ, lòng tốt lại bị coi như lòng lang dạ thú. Trong danh sách hơn ba trăm người của Huyễn Chân Tông chúng ta cũng không dám để một tên phế vật vào. Âu gia đúng là điên rồi!
Bạch y nhân Vũ Phong nhỏ giọng nói. Nhưng cho dù hắn nhỏ giọng nói như vậy, mọi người ở chỗ này đều có thể nghe thấy rõ ràng.
- Huyễn Chân Tông? Lúc trước thời điểm Vạn Tiên Sơn còn tồn tại, sao không thấy Huyễn Chân Tông kêu gào? Số người của Huyễn Chân Tông chết dưới mũi tên của Tiễn Thần còn ít sao?
Âu Dương bỗng nhiên mở miệng nói. Hắn đã sớm khó chịu khi nhìn thấy Vũ Phong. Gia hoả này lại hết lần này tới lần khác khiêu khích như vậy là có ý gì?
- Tiểu tử! Ngươi nói cái gì?
Còn không chờ Vũ Phong mở miệng, mấy sư huynh đệ bên cạnh Vũ Phong đã mở miệng. Câu nói này của Âu Dương chẳng khác gì trực tiếp sỉ nhục Huyễn Chân Tông bọn họ. Tuy rằng Âu Dương nói không sai, nhưng bất kỳ ai cũng không muốn hắn trắng trợn nói ra những lời như thế.
- Âu Dương huynh nói vậy có gì sai sao?
Một giọng nói từ bên cạnh truyền đến. Sau đó liền nhìn thấy Hoàng Phổ Trình từ bên cạnh đi tới thi lễ với Âu Dương một cái nói:
- Tổ sư Vạn Tiên Sơn ta giết chết bao nhiêu người Huyễn Chân Tông, căn bản chính các ngươi còn không nhớ rõ! Bây giờ tuy rằng Vạn Tiên Sơn gặp đại nạn, nhưng Tiễn Thần vẫn còn tồn tại. Sẽ có một ngày tổ sư bất ngờ tàn sát đẫm máu những đám đạo chích kia, khiến Vạn Tiên Sơn lại được vang danh!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1183: Ngươi đang phỉ báng Tiễn Thần sao?
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Hoàng Phổ Trình tới liền trực tiếp lấy Tiễn Thần ra ép người.
Quả nhiên, hắn vừa nói câu này ra khỏi miệng, một đám đệ tử Huyễn Chân Tông đều không dám nói gì nữa. Tuy rằng Vạn Tiên Sơn bị diệt, nhưng đến bây giờ Tiễn Thần Âu Dương vẫn chưa từng xuất hiện.
Mãi đến tận bây giờ mọi người đều hiểu rõ thói quen của Tiễn Thần. Mỗi lần hắn biến mất, không hiểu ra sao mỗi lần xuất hiện lại đều cũng có thể ngăn cơn sóng dữ kéo tất cả trở về. Cũng không ai biết tương lai vị tổ sư của Vạn Tiên Sơn này có thể lại tới Chân Linh Giới hay không.
Một khi Âu Dương xuất hiện tại Chân Linh Giới, vậy chuyện tiêu diệt Huyễn Chân Tông bọn họ thật sự đơn giản giống như làm thịt con gà con chó vậy. Danh tiếng Tiễn Thần đủ khiến thiên hạ phải kinh sợ. Không ai có thể hung hăng càn quấy trước hai chữ này.
- Tiên giới bị diệt hơn nửa. Cho tới bây giờ Tiễn Thần vẫn chưa xuất hiện!
Có người đưa ra nghi vấn.
Tuy nhiên nghi vấn này cũng không phải là không có căn cứ. Tiên giới bị tiêu diệt hơn nửa. Ngay cả người thân bằng hữu của Âu Dương cũng bị chết oan chết uổng. Nhưng đến tận giờ phút này Âu Dương vẫn chưa hiện thân. Điều này không thể không khiến người ta nghi ngờ liệu Âu Dương có thể xuất hiện nữa hay không.
- Sao có thể ngươi có thể suy đoán và phỉ báng Tiễn Thần được!
Hoàng Phổ Trình nói xong, ầm một tiếng, trên người hắn liền phát ra một uy thế. Bộ dáng kia khiến người ta có cảm giác dường như hắn muốn ra tay giết người vậy.
Người này cũng phát hiện mình đã nói sai. Nếu như bởi vì điều này mà hắn bị giết, ngay cả khi truyền khắp Chân Linh Giới hắn cũng tuyệt đối không có đuọc một chữ lý.
Cống hiến của Tiễn Thần đối với tất cả Chân Linh Giới quá lớn. Không một ai dám suy đoán và phỉ báng hắn. Một khi xuất hiện người như vậy, để giữ gìn danh tiếng cho Tiễn Thần, không riêng gì một mạch của Vạn Tiên Sơn, chỉ sợ sư môn của hắn cũng sẽ bởi vì điều này mà trục xuất hắn ra khỏi tông môn. Sư môn sẽ không bởi vì điều này mà hủy hoại uy nghiêm của sư môn.
- Tại hạ. . . Tại hạ cũng không phải là phỉ bang. Chỉ là. . .
Trong lúc nhất thời, người này không biết phải nói cái gì. Một người thanh niên cường tráng đứng bên cạnh hắn vội vàng tiến lên hai bước nói:
- Tiểu sư đệ này của ta còn nhỏ, nói nhầm mong rằng các vị thông cảm bỏ quá cho.
- Hừ! Tuổi nhỏ thì bớt nói đi. Nếu chẳng may nói nhầm bị người trong thiên hạ đánh giết cũng chỉ có thể chết vô ích mà thôi.
Sau khi Hoàng Phổ Trình nắm được một chữ lý, cái gì cũng không sợ. Lúc này hắn lấy danh nghĩa Tiễn Thần làm bia đỡ đạn. Bất kỳ người nào đi ra phản đối hắn đều giống như phản đối Tiễn Thần. Tiễn Thần cứu vớt tất cả Chân Linh Giới, khai sáng thời đại vũ hóa phi tiên, ban tặng cho mọi người cơ hội vĩnh sinh. Ân đức như vậy thực sự không ai có thể quên được. Dưới đại nghĩa này, bất cứ người nào cũng phải cúi đầu. Vào lúc này đừng nói là một đệ tử hậu bối, ngay cả là thái thượng của một tông phái nghe Hoàng Phổ Trình lời như vậy cũng phải nhẫn nhịn. Bằng không mặc dù hắn có thể giết chết Hoàng Phổ Trình, cũng chắc chắn sẽ trở thành kẻ địch của cả thế gian này.
Không có mấy người có thể giống như Âu Dương, là kẻ địch của tất cả thế gian vẫn có thể không ngừng sáng tạo kỳ tích. Ở thời đại không có quá nhiều kỳ tích này, một khi là kẻ địch của cả thế gian, trên căn bản chính là một chữ "chết".
- Người trẻ tuổi tốt nhất là bớt nói đi. Bằng không ngày nào đó bởi vì nói nhầm chết cũng không rõ mình vì sao phải chết.
Âu Bằng cũng nắm lấy cơ hội chế giễu vài câu. Dù sao người trẻ tuổi kia chính là Huyễn Chân Tông.
Hắn cũng có chút xem thường Huyễn Chân Tông.
Bạch y nhân Vũ Phong lấy lại một chút mặt mũi, muốn phản bác điều gì, nhưng cũng không dám mở miệng. Dù sao một khi liên lụy đến Tiễn Thần sẽ rất phiền toái. Tiễn Thần tại Chân Linh Giới là nhân vật được cả thế gian tôn kính. Mặc dù không phải là Vạn Tiên Sơn, những tông phái khác cũng đều xây dựng một tượng thần để thờ cúng hắn, tưởng nhớ tới hành động vĩ đại khai sáng thời đại ban tặng cho mọi người cơ hội vĩnh sinh. Cho nên tại Chân Linh Giới, một khi bị người khác bắt gặp ngươi coi thường Tiễn Thần, vậy ngươi đã cách cái chết không xa.
Đệ tử Huyễn Chân Tông vừa nãy nói nhầm, sắc mặt liền ửng đỏ. Tuy nhiên một mình hắn tất nhiên cũng không dám nhiều lời. Vừa nãy nếu không phải nhờ có sư huynh giải vây, lần này hắn đã phiền toái lớn.
Tối thiểu một câu nói kia sẽ hủy bỏ tư cách vào Thiên Cơ Động của hắn. Vậy là đủ rồi. Hủy bỏ tư cách này đối với hắn mà nói cũng chẳng khác nào là cái chết. Hắn đã chờ đợi nhiều năm như vậy, tranh đấu lâu như vậy thật vất vả mới nhận được một vị trí trong danh sách. Nếu như bị hủy bỏ, hắn thật sự có thể chết.
- Các ngươi còn muốn ầm ĩ tới khi nào nữa. Người nào có can đảm phỉ báng Tiễn Thần, sẽ hủy bỏ tư cách!
Ngay khi tất cả mọi người cảm thấy trò khôi hài lần này sắp qua, bỗng nhiên có một lão giả xuất hiện ở chỗ này. Lão giả này nhìn mọi người ở đây một lượt. Sau đó hắn trừng mắt một cái với gia hỏa Huyễn Chân Tông kia. Cuối cùng không ngờ hắn lại nói ra lời như vậy.
- Thủy trưởng lão! Sư đệ này của ta thật sự tuổi nhỏ, không. . .
Người vừa nãy đứng ra giải vây nói gia hỏa kia nói nhầm gia lại muốn đi ra nói điều gì.
- Hừ! Đừng nhiều lời vô ích. Nếu ngươi còn nói thêm nữa tất cả Huyễn Chân Tông đều mất tư cách!
Lão già trừng mắt với người tuổi trẻ này một cái, sau đó nói như chặt đinh chém sắt. Câu nói này của hắn không biết có bao nhiêu tức hận, khiến rất nhiều người không chịu nổi đệ tử của Huyễn Chân Tông sắc mặt muốn cười lại không dám cười.
- Vâng. . . đa tạ thủy trưởng lão khai ân!
Vũ Phong thấy đám đệ tử môn hạ của mình còn muốn nói điều gì, vội vàng nói ra một câu xem như đã tiếp nhận kết quả này.
Dù sao hủy bỏ tư cách của một người cũng tốt hơn so với hủy bỏ tư cách của tất cả mọi người. Thủy trưởng lão này chính là một vị giám sát sứ. Hắn không thuộc về bất kỳ tông phái nào, nhưng có được ba ý chí. Tại toàn Chân Linh Giới cũng chỉ có được vài cường giả như vậy. Chính bởi vì hắn không môn không phái mới được các tông phái đề cử làm giám sát sứ, phụ trách giám sát thành tựu đệ tử của các tông.
Một cường giả siêu cấp không có bất kỳ lo lắng như thế, cho dù là Huyễn Chân Tông bây giờ là đệ nhất đại tông cũng kiên quyết không dám đắc tội. Đắc tội một cường giả ba loại ý chí, nếu như người ta nổi giận, thường xuyên chạy đến đánh lén nhà ngươi, đến ngươi cũng không chịu nổi.
Lúc trước tại sao Âu Dương lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Chủ yếu bởi vì công phu đánh lén của hắn gần như vô địch. Còn không nhìn thấy người đã bị một mũi tên xuyên tim. Cho nên thà rằng đắc tội một tông phái cũng kiên quyết không nên đắc tội một cường giả lạc đàn. Một cường giả mạnh như vậy không lo không nghĩ căn bản cái gì cũng không e ngại. Nếu ngươi muốn theo ta chết bóc, ta sẽ đánh ngươi chết dập đầu.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1184: Hoắc Khải Phong!
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
- Đừng nói nhảm. Cầm lấy thẻ bài của các ngươi chuẩn bị tiến vào bên trong đi. Mọi người nghe theo thiên mệnh.
Thủy trưởng lão rõ ràng chẳng thèm liếc mắt nhìn Vũ Phong một cái. Trong mắt hắn người tuổi trẻ này đúng là càng ngày càng không có quy củ. Bọn họ dám lấy tên gọi của Tiễn Thần ra để phỉ báng, không lo tới cục diện, chỉ biết đánh đánh giết giết lấy mặt mũi cho tông phái.
- Sau này ta còn nghe thấy bất cứ người nào có can đảm phỉ báng uy phong của Tiễn Thần, ta sẽ đánh chết, không có bất luận cái gì là nói chuyện tình cảm hết!
Thủy trưởng lão nói xong câu đó liền xoay người rời đi. Mà phần kiêu ngạo này khiến cho không người nào dám chống đối.
- Quá lãnh khốc!
Âu Bằng ở bên cạnh nhẹ giọng nói. Hoàng Phổ Trình cũng gật đầu nói:
- Từ trước đến nay giám sát sứ Thủy trưởng lão đều công chính vô tư. Bất cứ lúc nào cũng sẽ không thiên vị. Sau đó nếu như những người khác còn dám cảm giác mình là thiên hạ vô địch nói lung tung một vài lời vô nghĩa, tin tưởng Thủy trưởng lão tất nhiên sẽ giết chết kẻ đó.
Rõ ràng lời nói của Hoàng Phổ Trình nhằm vào Huyễn Chân Tông. Nhưng vào lúc này Huyễn Chân Tông chỉ có thể nhẫn nhịn, không dám có bất kỳ lời phản kích nào. Dù sao Hoàng Phổ Trình cũng đã chiếm lấy chữ lý.
- Đi thôi Cửu đệ, đại ca yêu quý đệ, tin tưởng đệ nhất định có thể có được cơ duyên lớn. Đừng khiến cho mọi người trong nhà thất vọng, cũng đừng khiến cho bản thân mình thất vọng.
Âu Bằng vỗ vỗ vào vai Âu Dương, sau đó liền nhìn Cửu đệ của mình chậm rãi dùng cánh tay run rẩy chậm rãi khởi động xe đẩy vòng lăn tiến vào trong Thiên Cơ Động. Trong mắt Âu Bằng đầy vẻ chờ mong. Hắn biết thành bại đều trong một lần này.
Vận mệnh của mỗi người đều do bản thân mình nắm trong tay. Có người đối mặt với vận mệnh nhấp nhô lựa chọn ngã xuống đất không dậy nổi. Có người đối mặt vận mệnh chông gai nhưng lựa chọn dũng cảm tiến vào.
Tiễn Thần chính là đại biểu cho người luôn dũng cảm tiến tới. Thời điểm vô số người xem thường hắn, hắn không giận chính mình mà vẫn dũng cảm tiến tới. . .
Âu Dương nhớ kỹ câu nói này. Đây là đánh giá của hậu thế đối với Tiễn Thần, đồng thời cũng động viên rất nhiều người đi tới. Tiễn Thần khiến mọi người hiểu được cái gì gọi là thiên phú không thể quyết định tất cả. Trước mặt thiên phú, nỗ lực có lẽ là có thể bù đắp được.
Ngồi trên xe nhỏ, mặc dù trong vô số trời người, Âu Dương vẫn có vẻ dễ nhận thấy. Dù sao nơi này yếu nhất cũng là cấp Thánh Thể. Hắn là một người thậm chí ngay cả một mã lực như người bình thường cũng không có lại có thể tiến vào nơi này. Tư cách của hắn đúng là một sự châm chọc.
Những người phía trước tiến vào rất nhanh. Chẳng mấy chốc đã tới lượt Âu Dương. Nhìn thấy Âu Dương đẩy xe lăn chậm rì rì tiến vào, rất nhiều người đều lộ vẻ không kiên nhẫn. Tuy nhiên Thủy trưởng lão lại nhìn đứa trẻ này trong mắt có mấy phần ý vị thâm trường.
- Hài tử, Thiên Cơ Động được gọi là nơi nghịch thiên cải mệnh. Có lẽ ngươi sẽ có một cơ duyên lớn thì sao.
Đây là câu của Thủy trưởng lão nói khi Âu Dương tiến vào Thiên Cơ Động.
Thiên Cơ Động nói là động, trên thực tế Thiên Cơ Động lại không phải là một sơn động thật sự. Đây là một thời không gần như Tỏa Yêu Tháp. Mỗi người tiến vào bên trong đều bị hạn chế lực lượng biến thành dáng dấp của một người bình thường. Một vài linh hồn tương đối kém khi tiến vào bên trong sẽ trực tiếp trở nên đần độn bị động tiếp nhận sự cải tạo.
Âu Dương xếp số thứ tự là 3600. Đó là một vị trí ở giữa. Thời điểm khi Âu Dương bước vào trong đó, hắn phát hiện trừ hắn ra, không ngờ hầu như tất cả mọi người đều trở nên ngây dại giống như từng thi thể đã mất đi linh hồn, bước đi cực kỳ chậm chạp trong tinh không.
- Bên trong có càn khôn! Không ngờ nơi này lại là một thế giới thu nhỏ. Thậm chí nơi này còn đáng sợ hơn cả Tỏa Yêu Tháp!
Nhìn thấy tình cảnh ở đây, Âu Dương thực sự giật mình. Bởi vì hắn phát hiện trong chốc lát, nơi này trừ hắn ra, mỗi người không ngờ đều đần độn tìm một địa điểm bắt đầu ngồi xếp bằng tu luyện. Mỗi người giống như thi thể mất đi linh hồn, trên người không có chút khí tức nào.
- Lực lượng nơi này thực sự quá cường đại. Thậm chí ngay cả kẻ vô dụng như ta cũng có thể cảm nhận được linh khí. Chẳng lẽ nói ở nơi này ta cũng có thể tu luyện sao?
Âu Dương nhìn xung quanh. Hiện tại hắn cảm giác dường như mình đang ở ngoại vực của thế giới. Xung quanh có vô số những vì sao. Những vì sao chớp động. Thậm chí hắn có thể nhìn thấy rõ ràng sự vận chuyển của mỗi tinh cầu.
Thời điểm Âu Dương nhìn thấy những điều này hắn còn phát hiện, có một vòng hào quang nhạt nhàn bao vây xung quanh mình, khiến mình giống như thoát khỏi sự khống chế của nơi này, có thể tự do tự tại ngao du trong thế giới này.
Cảm thụ được điều thần kỳ này, Âu Dương thử từ trên xe lăn đứng lên. Lần này Âu Dương thật sự xúc động. Hắn đã thành công! Hắn lớn như vậy, đây là lần thứ nhất đứng lên, đứng lên dựa vào hai chân của mình. Điều này đối với người bình thường có thể tính là một việc rất đơn giản. Nhưng trong mắt hắn lại là chuyện khó có thể tin nổi. Điều này khiến Âu Dương xúc động gần như muốn gào khóc.
- Lẽ nào ông trời mở mắt, muốn ta biến thành một người bình thường sao?
Thời điểm Âu Dương đang cảm thán, chợt hắn lại phát hiện có chỗ không ổn. Bởi vì khi hắn đứng lên, hằng tinh phía xa đang không ngừng phát ra hào quang bất ngờ chậm rãi bay về phía hắn.
Thời điểm hằng tinh này bay đến trước mặt Âu Dương, nó dần dần thu nhỏ lại. Cuối cùng không ngờ nó biến thành một hình người cao chừng trăm trượng. Trong mắt của hình người này mang theo mấy phần hứng thú nhìn Âu Dương.
- Thiếu nửa bước là đạt tới chí cao vô thượng. . . Không ngờ cõi đời này thật sự có chí cao vô thượng?
Trong ánh mắt hình người kia nhìn Âu Dương có vẻ chấn động vượt qua tất cả. Dường như hắn phát hiện ra một chuyện không thể nào tin nổi vậy. Nếu như Âu Dương bây giờ còn là Tiễn Thần trước kia, nói không chừng sẽ nhận ra được, đây chính là Hoắc Khải Phong năm đó. Tuy nhiên Hoắc Khải Phong đã phóng to vô số lần. Hoắc Khải Phong này còn cường đại hơn cả Hoắc Khải Phong trong Tỏa Yêu Tháp năm đó ngàn vạn lần. Đây là một tổ cấp! Một tổ cấp thật sự! Thiên Cơ Động này căn bản không phải của thế giới này. Đây căn bản là một thông đạo đi tới ngoại vực.
Nơi này căn bản là ngoại vực. Đây chính là ngoại vực nơi Âu Dương trước kia đã cùng Thiên Đình đánh tới trời long đất lở. Ai có thể nghĩ ra được thậm chí ngoại vực cũng có một vị thần linh như vậy?
Tuy nhiên nếu như ký ức trước kia của Âu Dương vẫn còn chỉ sợ hắn sẽ phát hiện ra, Hoắc Khải Phong này có chút cổ quái. Đây không phải là h Hoắc Khải Phong oàn chỉnh. Đây hẳn là một ký ức của Hoắc Khải Phong mà Âu Dương đã chém xuống.
Hoắc Khải Phong này cả đời cũng không thể bước ra khỏi ngoại vực. Bởi vì thời điểm hắn bước ra khỏi ngoại vực, trí nhớ của hắn sẽ trở lại với thân thể của hắn. Sau đó hắn sẽ lập tức sụp đổ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc
-----oo0oo-----
Chương 1185: Mở mắt luân hồi
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
- Không thể nào! Tại sao chí cao vô thượng lại không có bất kỳ lực lượng nào! Là khống chế! Ta hiểu rồi. Hóa ra con đường chí cao vô thượng không phải là theo đuổi lực lượng đỉnh phong. . . Ha ha ha ha. . . Uổng công từ ngày đầu tiên ta tự nhận thức thế gian đã ở chỗ này khổ sở suy tư mấy vạn năm. Vậy mà ngay cả bản chất cũng không nắm bắt được. . .
Trong mắt Hoắc Khải Phong mang theo vài phần cuồng dại. Đây là một tia chấp niệm của Hoắc Khải Phong. Lúc trước Hoắc Khải Phong chia ra làm hai, một người là bản thể của hắn, là cường giả thích chém hết thiên hạ, thế giới, tàn sát hết cường giả.
Một người khác lại tu luyện chấp niệm, bất cứ lúc nào cũng không nản chí tu luyện. Người này tự nhốt mình tại ngoại vực này khổ tu mấy vạn năm, cuối cùng vẫn không nhìn thấy cánh cửa của chí cao vô thượng.
Người khổng lồ nhìn Âu Dương, trong mắt có niềm vui bất ngờ cũng có sự sùng bái, còn có mấy phần ghen tị. Cuối cùng hắn mở miệng:
- Ngươi rõ ràng đã gần thiên đạo chí cao vô thượng như vậy, tại sao còn có thể xuất hiện ở ngoại vực này?
- Gần với thiên đạo? Chí cao vô thượng?
Nghe thấy những lời này, Âu Dương cảm thấy có chút không hiểu. Hắn nhớ đây đã là lần thứ hai hắn nghe thấy mấy điều này. Lần thứ nhất chính là nửa bước chí cao vô thượng trong miệng của Bạch y nhân. Mà bây giờ hắn lại nghe thấy người khổng lồ này nhắc đến chí cao vô thượng.
Âu Dương không phải là kẻ ngốc. Chỉ nghe thấy bốn chữ chí cao vô thượng, hắn liền hiểu rõ đây có lẽ là thành tựu vô cùng cao. Nhưng tại sao đã là chí cao vô thượng, phía trước còn thêm vào hai chữ nửa bước đây.
- Linh hồn thật cường đại. Hẳn ngươi là chuyển thế thân.
Một tia chấp niệm của Hoắc Khải Phong nhìn Âu Dương một cái đã xác định nói.
Người bình thường tuyệt đối không thể nào có được linh hồn cường đại như Âu Dương vậy. Bản thân linh hồn như vậy đã tiếp cận với tồn tại cường đại nhất. Có linh hồn có như vậy có thể nửa bước tiến vào chí cao vô thượng cũng không có gì kỳ quái.
- Tiền bối là Hoắc Khải Phong sao?
Âu Dương mất đi ký ức cũng không biết mình với Hoắc Khải Phong có quan hệ gì. Hoắc Khải Phong đã không có cách nào nhận ra Âu Dương được.
- Hoắc Khải Phong? Không! Tên của ta là Triệu Cương!
Hoắc Khải Phong phủ định cái tên này. Tuy nhiên Âu Dương xem qua một vài chuyện liên quan với Hoắc Khải Phong, tất nhiên biết Hoắc Khải Phong còn có một cái tên nữa chính là Triệu Cương.
- Hai chữ tiền bối này ta không dám nhận. Ngươi có thể chém hết tất cả tâm niệm chuyển thế luân hồi bước vào nửa bước chí cao vô thượng, ta gọi ngươi là tiền bối xem như không quá phận.
Hoắc Khải Phong ngược lại không hề tỏ ra bất cẩn. Dù sao hiện tại nhìn qua bất kỳ ai cũng có thể bóp chết Âu Dương. Nhưng ai biết vào lúc nào gia hoả này sẽ đột nhiên bước qua nửa bước kia, đạt tới thành tựu chí cao vô thượng đây?
- Tiền bối có khả năng giúp ta nghịch thiên cải mệnh thay đổi thân thể suy nhược này không?
Âu Dương nhìn Hoắc Khải Phong trong mắt có mấy phần chờ mong. Dù sao nửa bước chí cao vô thượng gì đó ngay cả nghe hắn cũng chưa từng nghe qua. Bây giờ hắn căn bản không muốn chí cao vô thượng gì đó. Hắn chỉ muốn có thể tu luyện, có thể như tu luyện giống như một người bình thường như, chứ không phải là kỳ hoa như thế.
- Thay đổi thân thể? Linh hồn của ngươi đã đạt được nửa bước chí cao vô thượng. Nếu tiến thêm một bước nữa chính là thật sự lấy thân hóa đạo. Đó chính là chí cao vô thượng. Thân thể này có suy nhược hay không đối với ngươi thật sự còn có quan hệ gì chứ?
Rất rõ ràng Hoắc Khải Phong căn bản không thể lý giải được tại sao Âu Dương lại coi trọng thân thể như thế.
Thật ra bản thân Âu Dương cũng không biết, hiện tại lực chiến đấu của hắn mạnh tới mức nào! Pháp tắc thiên địa lực đều ở trong thân hắn. Hắn có thể trong nháy mắt khiến pháp tắc thiên địa vận chuyển trong phạm vi nhất định dựa theo niềm tin của chính mình. Cho dù không có cách nào mở miệng thành phép thuật như Thiên Vương, nhưng trong không khoảng thiên địa nhỏ, hắn vẫn đủ khả năng thay đổi tất cả.
Âu Dương căn bản chưa từng thử. Ví dụ như hiện tại hắn đối mặt Hoắc Khải Phong, trong mắt của hắn chỉ có thể nhìn thấy sự cường đại của Hoắc Khải Phong, nhưng không để mắt chú ý tới tất cả lượng lượng xung quanh mình. Nếu như hiện tại trong lòng hắn nghĩ tới, hắn cũng nguyện ý khống chế mảng pháp tắc thiên địa nhỏ này. Hoắc Khải Phong sẽ giống như Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh lúc trước trực tiếp biến thành pho tượng sau đó trở về trong hư vô.
Đây cũng không phải là biểu hiện của lực lượng, đây là biểu hiện của pháp tắc. Loại pháp tắc lực này không phải nói ngươi có lực lượng liền có thể đối kháng. Cho dù lực lượng của ngươi đủ để một quyền đánh nổ tất cả ngoại vực cũng vô ích. Trước mặt pháp tắc, chỉ cần trong lòng cường giả pháp tắc cho rằng ngươi không có bất kỳ lực lượng nào, như vậy ngươi sẽ không có bất luận lực lượng nào nữa.
- Nhưng ta không muốn chí cao vô thượng gì đó, ta chỉ muốn trở thành một người bình thường!
Trong mắt Âu Dương có mấy phần thất lạc.
- Ngươi đang nói đùa với ta sao? Ngươi có thể có được linh hồn cường đại tới mức này, một nhân vật khủng bố rung chuyển đất trời. Nhân vật như vậy cho dù ta gọi ngươi một tiếng tiền bối cũng không thể coi là cái gì. Ngươi. . . Ngươi đã chém hết ký ức!
Hoắc Khải Phong dường như phát hiện chuyện khó tin nổi, hắn cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Ban đầu hắn cho rằng Âu Dương đang nói đùa với hắn. Dưới cái nhìn của hắn Âu Dương hẳn là chém lực lượng cường giả tuyệt thế, sau đó mang theo ký ức luân hồi chuyển thế.
Nhưng bây giờ xem ra Âu Dương không chỉ chém lực lượng, hình như ngay cả ký ức cũng chém xuống. Ngay cả ký ức cũng chém xuống, sau đó luân hồi chuyển thế còn có thể có được thành tựu chí cao vô thượng? Điều này còn có thiên lý nữa không?
- Chém ký ức còn có thể thành tựu chí cao vô thượng. Đợi ta mở mắt luân hồi xem thử đời trước của ngươi rốt cuộc cường đại đến mức nào!
Đây vẫn là lần đầu tiên Hoắc Khải Phong cảm thấy hiếu kỳ đối với một người như thế. Ngay sau đó liền nhìn thấy con ngươi trong đôi mắt của Hoắc Khải Phong bỗng nhiên xuất hiện màu vàng kim. Khi con ngươi này mở ra, không ngờ hành lang luân hồi cũng bị mở ra. Rất rõ ràng Hoắc Khải Phong cường đại hơn hẳn Minh Hậu. Bằng không hắn không thể nào cứng rắn dùng mắt luân hồi thấy đời trước của Âu Dương!
Mà khi luân hồi này được mở ra, Hoắc Khải Phong giống như phát điên, nhìn hình ảnh hiện ra trước. Không riêng gì hắn, ngay cả bản thân Âu Dương đều ngây ngẩn cả người. Hắn đã từng suy đoán. Nhưng khi tất cả thật sự bày ra trước mặt mình, hắn vẫn cảm thấy có chút khó tiếp nhận nổi. . .
Đó là những cảnh tượng quen thuộc tới mức nào. Đó là những cảnh tượng khiến người ta chấn động tới mức nào. Trong luân hồi, Âu Dương trước kia đã từng giơ tay nhấc chân hủy thiên diệt địa. Âu Dương trước kia đã từng dùng mũi tên phá thế giới. Hắn cũng đã dùng cung chém cường giả. Từng cảnh tượng giống như được chèn chiếu lên màn ảnh phát ra từng đoạn một trong luân hồi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart