Em siêng lắm, cứ xin đăng ký tăng ca riết, Ä‘i là m liên tục luôn. Tăng ca nhiá»u thì tiá»n nhiá»u. Thế là chúng nó lại cà ng ghét. Chúng nó là dân cùng là ng cùng xóm xin Ä‘i cùng má»™t lượt vá»›i nhau, chỉ có mình em là lá»t tá»t ở ngoà i.
Cả đám kết thà nh bè xúm và o ăn hiếp em. Em cÅ©ng tÃnh nát trong đầu chỉ có má»™t mình thôi ráng nhịn Ä‘i cho êm chuyện, là m lÆ¡ coi như không biết, việc mình mình là m
Mẹ em cứ hay mắng em con gái mà đanh đá hung dữ quá thì chẳng ma nà o dám lấy. Thầy bói nói em tuổi Thân, lại đứng chữ Máºu, cao số lắm. Thây kệ chị Æ¡i, cao số thì cao số, không ai lấy thì thôi chịu, chứ hiá»n là nh quá là m sao sống nổi ở cái Ä‘á»i nà y, hả chị? Chị ấy, Ä‘i là m thì thôi, vỠđến nhà là ru rú trong nhà chẳng nói năng giao thiệp vá»›i ai, có biết cóc gì chuyện Ä‘á»i cay đắng đâu phải không? Ngồi đây vá»›i em má»™t lát Ä‘i. Em má»›i lượm được trái mÃt bá»± lắm nè. Ngồi đó, để tui lá»™t mÃt cho bà ăn, kể chuyện Ä‘á»i cho bà nghe chÆ¡i.
Nè, thá» Ä‘i, thÆ¡m ghê chưa, ngá»t lừ luôn. ThÆ¡m như múi mÃt mà . Chị biết không, em là m công nhân xà nghiệp may, còng lưng cả ngà y lương tháng có năm bảy trăm, tăng ca cắm đầu cắm cổ rạc cả ngưá»i cÅ©ng chỉ được hÆ¡n triệu là cùng. Mẹ em thì loay hoay vá»›i nồi cháo lòng, buôn bán kiểu gì không biết mà lá»i đâu không thấy, cứ lá»— vốn hoà i, quanh năm suốt tháng chỉ thấy sốt vó Ä‘i vay đầu nà y Ä‘áºp đầu kia, tối ngà y xoay xở lo đến hạn đóng hụi chết cho ngưá»i ta. Bởi váºy, có đứa bạn rá»§ Ä‘i hợp tác lao động, em chịu liá»n.
Chị không biết đâu, lao động bên đó cá»±c lắm! Sáng sá»›m, trá»i lạnh muốn đông máu, em có phải là tiểu thư công chúa gì cho cam, váºy mà nghÄ© tá»›i chuyện phải Ä‘i là m cÅ©ng phát á»›n, chỉ muốn chết cho xong. Và o tá»›i chá»— cá»§a mình rồi là dÃnh luôn trên ghế má»™t hÆ¡i tá»›i trưa. Dây chuyá»n mà , công việc cứ tá»›i tá»›i liên tục, chả cần trói buá»™c cÅ©ng không dám bá» Ä‘i đâu, bá» Ä‘i là ùn tắc tức thì. Tá»›i lúc đứng dáºy được là đến giá» cÆ¡m. Giá» cÆ¡m chỉ dá»n độc má»™t món kim chi. Kim chi đủ kiểu. Ngà y nà o cÅ©ng chỉ má»™t thố cÆ¡m, má»™t thố kim chi. Nhìn mâm cÆ¡m mà chảy nước mắt.
Cá»±c khổ váºy đó nhưng em có dám hó hé chút gì cho bên nhà biết đâu. Viết thư vá» toà n kể chuyện được nhà máy cho ăn cái nà y cái ná», ngà y nghỉ được chở Ä‘i chÆ¡i chá»— nà y chá»— kia... để bà già khá»i lo nghÄ© rồi đổ bệnh, rắc rối nữa. Nhá»› nhà muốn chết, em cứ leo lên cá»a sổ, ngồi ngó ra ngoà i. Ký túc xá ở tuốt trên núi, nhìn đâu cÅ©ng chỉ thấy mịt mù núi vá»›i trá»i. Ngà y nghỉ, ngưá»i ta rá»§ nhau Ä‘i chÆ¡i, cả dãy phòng đóng cá»a im ỉm, hà nh lang vắng tanh vắng ngắt, chỉ còn em lá»§i thá»§i Ä‘i ra Ä‘i vô má»™t mình. Äi chÆ¡i tốn tiá»n lắm, chị Æ¡i! Ngưá»i ta con nhà già u, qua đây đâu phải chỉ để kiếm tiá»n. Em thì không, phải để dà nh gá»i vá» cho mẹ trả nợ. Xà i má»™t đồng phà má»™t đồng, uổng lắm.
Hồi má»›i sang, nhá»› nhà quá em gá»i Ä‘iện vá» nhà , tốn tiá»n quá trá»i. Vá» sau, đám công nhân qua trước có kinh nghiệm, chỉ em cách ăn cắp thẻ, đỡ lắm. Có lần em gá»i Ä‘iện cho nhá» cháu, nó ca nguyên má»™t bà i cải lương cho nghe, vui ghê. Sau nà y bưu Ä‘iện phát hiện, vô nhà máy quần dữ quá, hết dám gá»i luôn. Nó mà phát hiện, nó Ä‘uổi luôn, chết chắc!
Ä‚n Ä‘i chị, ăn thêm nữa Ä‘i, mÃt ngon mà , còn nhiá»u lắm nè, nhóc thố luôn. Chị biết không, em chỉ nghÄ© tá»›i mẹ thôi. Nếu không, chắc chịu cá»±c không nổi trốn vá» từ lâu rồi. Buồn lắm chị Æ¡i, Ä‘i là m đã cá»±c lại thêm cái nạn hiếp đáp. Không phải dân Hà n hiếp đáp mình mà đồng hương ăn hiếp nhau má»›i tức chứ. Äám công nhân Ä‘i cùng đợt ghét em vì em biết rà nh tiếng Hà n. Trước khi Ä‘i, cả bá»n đứa nà o cÅ©ng được táºp trung mấy tháng để há»c tiếng. Tụi kia há»c hà nh cái giống gì mà ngu quá, có nói năng được gì đâu. Em thì lo xa lỡ mình không biết tiếng, lúc là m việc không nghe ra ngưá»i ta sai phái mình cái gì, là m tráºt lất hết thì chết cha, cho nên em ráng há»c, ráng nhá»›. Bởi váºy, qua tá»›i nÆ¡i, thấy mình em nghe được, biết trả lá»i, tụi Hà n cho em là m trưởng nhóm, là m sếp cả bá»n.
Em siêng lắm, cứ xin đăng ký tăng ca riết, Ä‘i là m liên tục luôn. Tăng ca nhiá»u thì tiá»n nhiá»u. Thế là chúng nó lại cà ng ghét. Chúng nó là dân cùng là ng cùng xóm xin Ä‘i cùng má»™t lượt vá»›i nhau, chỉ có mình em là lá»t tá»t ở ngoà i. Cả đám kết thà nh bè xúm và o ăn hiếp em. Em cÅ©ng tÃnh nát trong đầu chỉ có má»™t mình thôi ráng nhịn Ä‘i cho êm chuyện, là m lÆ¡ coi như không biết, việc mình mình là m.
Nhưng rốt cuá»™c cÅ©ng không nhịn được. GiỠăn tụi nó già nh ăn hết phần cÆ¡m cá»§a em. Giá» ngá»§ tụi nó quáºy, cố tình phá không cho em ngá»§. Má»™t bữa kia, em hết chịu nổi, tức quá cầm nguyên cái mâm cÆ¡m bằng gá»— Ä‘áºp lên đầu con nhỠđầu têu cái cốp. Em chỉ mặt từng đứa nói, tụi bay á»· đông hiếp ngưá»i, tao cóc sợ thằng nà o con nà o, cứ nhà o vô tao chấp láng. Nói xong, để dằn mặt em táng liá»n má»™t bạt tai đứa ngồi gần em nhất là m nó báºt ngá»a ra trên ghế. Có lẽ cái phần hung dữ trong con ngưá»i em bắt đầu nổi dáºy từ đây. Từ đây, em hiểu ra má»™t Ä‘iá»u là hiá»n là nh quá không thể nà o sống nổi vá»›i thiên hạ được đâu. Nghe tiếng ồn à o lá»™n xá»™n, thằng cha phiên dịch chạy tá»›i liá»n. Thằng cha nà y là m việc bên đây lâu năm rồi, ắt hiểu chuyện. Cho nên chỉ cần liếc sÆ¡ má»™t cái là thằng chả biết ngay chuyện gì. Chả hăm tụi kia nếu còn kiếm chuyện gây sá»± hay ăn hiếp em, chả báo cáo lên ban giám đốc Ä‘uổi liá»n hết cả đám. CÅ©ng nhá» vụ đó, em bá»›t bị chúng nó hà nh hạ.
Trá»i, chị biết không, cái đứa bị em tát cho láºt nhà o, té ra là má»™t thằng con trai. Ai mà ngá» nó bắt đầu để ý đến em từ khi bị em cho nó ăn tát. Ban đầu em ghét nó lắm. Nó chung nhóm vá»›i đám con nhà già u hay ăn hiếp em mà . Nhưng tháºt ra, nó chưa bao giá» là m gì em, má»—i khi tụi kia gây sá»±, nó chỉ đứng xa xa ở ngoà i. Nhìn cái bá»™ nó em nghÄ© thằng nà y chắc hèn lắm đây. Nhưng mà nó dai như đỉa, cứ Ä‘eo em riết, chá»i cách gì nó cÅ©ng không chừa. Có lần em đóng cá»a không cho nó vô phòng, không thèm ngó tá»›i, không thèm nói chuyện. Lâu tháºt lâu má»›i hé cá»a dòm ra coi sao thì thấy nó vẫn còn đứng đó... khóc. Chị coi, đà n ông con trai gì thấy mà chán! Má»—i khi có chuyện, nó có dám là m gì để bênh em đâu? Nó nói, nó sợ ra mặt bênh em, tụi kia sẽ ghét em hÆ¡n. Nghe thì cÅ©ng có lý, nhưng em cứ nghÄ© nếu má»™t ngà y nà o đó, cả cái đám kia có rá»§ nhau nhà o vô giết em chết ngay trước mặt nó, em chắc nó cÅ©ng chỉ đứng nhìn, rồi khóc thôi.
Nhưng chị Æ¡i, con gái tụi mình thiệt yếu lòng phải không? Äám con trai cứ chịu khó lì lợm chai mặt ra cưa lâu lâu là thế nà o cÅ©ng đổ. Nhất là khi mình Ä‘ang tá»§i thân vì đơn độc má»™t mình nÆ¡i xứ lạ quê ngưá»i, Ä‘ang rầu rÄ© vì bÆ¡ vÆ¡, vì nhá»› nhà mà có ngưá»i sẵn lòng ở ká» bên nghe mình thút thÃt cÅ©ng đỡ buồn ghê lắm. Thêm nữa, xách cái thân con gái Ä‘i là m công cho ngưá»i ta, công việc nặng nhá»c nhiá»u lúc cÅ©ng cần nhá» vả sức vóc con trai. Thà nh ra em chấp nháºn chuyện hai đứa Ä‘i chÆ¡i chung, ăn chung, xà i chung và i thứ đồ dùng. Nhưng tiá»n thì em Ãt khi cho nó xà i chung lắm. Nó chi cho em là chá»§ yếu. Lâu lâu em cÅ©ng để nó ôm ấp, hôn hÃt mấy cái, nhưng đừng hòng chuyện kia. Em khôn lắm, có bầu má»™t cái là thua liá»n. Ở đây kỵ chuyện quan hệ trai gái lắm. Nhà máy mà biết được ai có tình ý vá»›i ai, đứa nà o cặp bồ vá»›i đứa nà o là bắt buá»™c đổi việc là m, chuyển Ä‘i chá»— khác, cách ly liá»n.
Chị coi nè, múi mÃt nà y dá»… thương chưa, tròn á»§m hà . Dá»… thương cỡ nà o thì cÅ©ng má»™t nhát dao chui vô miệng ngưá»i cái tá»t, mất tiêu. Tụi em tÃnh toán hết trÆ¡n. Tiá»n đám cưới, tiá»n mua xe, mua nhà , tiá»n để dà nh là m vốn, đâu ra đó. Chỉ còn chá» lên máy bay vù vá» Việt Nam. Nghe nói sắp đến hạn hết hợp đồng, có đứa há»i vá» luôn hay là trốn? Trốn ra ngoà i kiếm chuyện là m tiếp hay là buôn bán linh tinh sống cÅ©ng tạm, chứ vá» nước chưa chắc kiếm được việc là m. Nghe tụi nó nói em cÅ©ng muốn xiêu xiêu nhưng sao thấy nhá»› nhà quá. Phải vá» thôi, vá» má»™t chuyến thăm nhà , thăm mẹ má»™t cái rồi Ä‘i đâu, bao lâu nữa cÅ©ng được.
Ai mà ngá» số em nó láºn Ä‘áºn váºy hả chị? Thầy bói nói thế mà đúng. Vá» nước, thằng bồ em đưa em vá» nhà quê giá»›i thiệu vá»›i ba má nó liá»n. Nhà là m ruá»™ng, nuôi má»™t đà n bò sữa, nó là anh lá»›n, xưa nay quen cáng đáng má»i việc trong nhà . Em chẳng biết là m gì, đứng xá»› rá»› coi nó vắt sữa bò bị bò đái vá»t và o mặt, ghê quá. Chuyện ra riêng quan trá»ng hÆ¡n em tưởng. Bao nhiêu dá»± tÃnh tá»± nhiên lục cục. Nó cứ lần lữa hoà i, chần chừ chuyện mua xe, mua nhà . Má nó Ä‘i coi thầy bà gì đó nói hai đứa em kỵ tuổi, sáp vô là cháy nhà sáºp mả, xui xẻo đủ thứ, thiếu Ä‘iá»u Ä‘i ăn mà y. Em tức mình, chẳng qua há» không thÃch có con dâu là dân thà nh phố lại lá»›n tuổi hÆ¡n con trai há». Vá»›i lại, hình như ở nhà đã nhắm sẵn cho nó má»™t con nhá» cùng quê từ lâu rồi.
Em không thèm gặp mặt cái thằng thà nhìn em chết mà không cứu đó nữa. Em không cần đâu. Nói thiệt vá»›i chị, hồi nà o tá»›i giá» em chưa há» lụy má»™t thằng đà n ông nà o. Còn má»™t cây và ng nó đưa để sắm đồ cưới, em nhắn nó lên lấy vá» nhưng nó tuyệt không dám lên. Là m sao mà nó dám lấy lại hả chị? Em chưa xách dao chém nó là may. Nói váºy chứ khi không bị bồ đá, em cÅ©ng rầu, chán nản lắm, chẳng thiết tha tá»›i chuyện gì nữa, tối ngà y nằm ẹp trong phòng y như chị váºy. Bá»™ chị cÅ©ng Ä‘ang bị bồ đá hay sao? Mẹ em Ä‘i ra Ä‘i vô không hiểu chuyện gì nhưng cÅ©ng nÃn khe, không dám há»i han. Bà già ngại vì má»—i lần nhắc tá»›i nó, em lại la um sùm.
Nghe đâu bây giá» nó Ä‘ang cặp vá»›i má»™t con nhá» nà o đó, ăn chÆ¡i dữ lắm. Äám bạn vá» cùng đợt cÅ©ng hay đến nhà rá»§ em Ä‘i chÆ¡i. Em cÅ©ng thá» Ä‘i má»™t lần, thấy không được. Tụi nó bà i bạc dữ lắm, toà n tiá»n triệu không. Em xót quá! Thiệt không hiểu nổi. Là m cá»±c như trâu, hÆ¡i chút là bị chá»i như chó, đồng tiá»n kiếm được cÅ©ng đổ mồ hôi sôi máu mắt. Nhục lắm! Váºy mà sao tụi nó phung phà quá trá»i. Ä‚n chÆ¡i riết có đứa dÃnh vô ma túy rồi, tránh sao khá»i?
Trong xóm, có con nhá» chuyên cặp bồ vá»›i ngưá»i nước ngoà i, mua được cái nhà tháºt bá»± ngay đầu ngõ. Nó nói tá»™i gì mà lấy chồng cho uổng. Lấy chồng Việt Nam, tiá»n không bao nhiêu mà còn cà chá»›n. Nó há»i em có muốn Ä‘i là m không, nó giá»›i thiệu cho. Em lắc đầu kêu mắc cỡ lắm. Nó la, xá»i, bây giá» ngưá»i ta là m trà n đồng, ngá»i ngá»i ngoà i đưá»ng Ä‘i đâu cÅ©ng thấy, có gì mà mắc cỡ. Nó còn nói mấy đứa con gái mặc quần đùi cỡi xe xịn chạy nhông nhông ngoà i đưá»ng đố có đứa nà o không phải là dân chịu Ä‘i là m. Là sao chị? Chị coi, cái đứa không ra là m sao, chỉ biết cái nghá» moi móc ngưá»i ta, ăn xổi ở thì thì được ăn sung mặc sướng phá»§ phê, nhà cá»a đà ng hoà ng. Trong khi mình nai lưng ra cà y chết mẹ thì gặp đủ chuyện xui rá»§i, thu vén cho lắm cÅ©ng chổng mông kêu trá»i. Nhiá»u khi em cÅ©ng muốn liá»u, kệ cha hết thảy nhưng cứ má»—i lần nghÄ© váºy thì em lại nhá»› đến mẹ. Tá»™i nghiệp bà già , em mà có chuyện gì, chắc bả Ä‘i sá»›m.
Äá»c báo thấy rao cần ngưá»i phiên dịch tiếng Hà n, nghÄ© bụng nằm nhà khóc hoà i chắc chết, em thá» Ä‘i phá»ng vấn hú há»a ai ngỠđược nháºn vô là m liá»n. Là vì em có giấy tá» chứng nháºn cá»§a công ty cÅ© đà ng hoà ng mà , đâu phải dân lưu vong hay dân quáºy bị Ä‘uổi vỠđâu. Là m được mấy tháng, thằng chá»§ ngưá»i Hà n... thÃch em. Có Ä‘iá»u nó cÅ©ng lá»›n tuổi rồi. Nó nói vá»›i em là chưa có vợ. Tại vì bà n tay không có ngón cá»§a nó bị con gái Hà n chê. Em cÅ©ng sợ lắm, chưa bao giá» dám nhìn thẳng và o bà n tay thun lá»§n tròn á»§ng như cá»§ khoai tây cá»§a nó. Em không thÃch lấy chồng nước ngoà i đâu. Nếu thÃch, em đã lấy từ lâu rồi. Bên đó em quen thiếu gì, là nh lặn đà ng hoà ng chứ đâu có... Nhưng giá» thì lấy ai cÅ©ng được. Ai lấy cÅ©ng váºy thôi.
Khoan khoan, chị đừng Ä‘i, cứ ngồi đó. Chuyện cá»§a em đã hết đâu? Chị ăn mÃt Ä‘i, em còn muốn kể nữa. Chuyện còn dà i, là m Æ¡n ngồi thêm chút nữa, nghe thêm chút nữa. Không nói ra hôm nay, chắc ngà y mai em nổ ruá»™t mà chết mất thôi, chị Æ¡i!
Em thấy ghét thằng cha thầy bói, sao mà nói đúng quá trá»i, không sai má»™t ly. Em lấy chồng, cÅ©ng ngưá»i nước ngoà i như ngưá»i ta, đám cưới cÅ©ng rình rang lắm. Äến ná»—i đám con gái trong xóm phải xầm xì ghen tị. Äãi nhà hà ng lá»›n ngoà i Sà i Gòn chứ bá»™ giỡn sao? Chồng em cÅ©ng cho em tiá»n sá»a nhà cho bà già . Em cÅ©ng được chồng nuôi cho ăn sung mặc sướng, sắm xe sắm cá»™... được má»™t năm. Äùng má»™t cái, nó biến mất không còn thấy tăm hÆ¡i. Công ty bán Ä‘i từ hồi nà o, văn phòng, nhà ở ngưá»i ta ùn ùn đến lấy lại. Em bị tống ra đưá»ng vá»›i đống đồ cÅ© và mấy cái hóa đơn tiá»n Ä‘iện tiá»n nước, cước Ä‘iện thoại chưa thanh toán. Trả nợ xong em trắng tay, cốt khỉ lại hoà n cốt khỉ. Ná»a năm sau vẫn chưa lấy lại hồn vÃa, đến bây giá» vẫn chưa hiểu vì sao. Vì sao chồng mình bá» mình?
Vì sao Ä‘á»i em khổ váºy? Có ngưá»i nói có lẽ nó có vợ bên Hà n rồi nhưng không chịu sang đây vá»›i nó. Nó tÃnh chuyện là m ăn lâu dà i ở đây, cần có ngưá»i giặt giÅ© cÆ¡m nước hầu hạ nên má»›i lấy em. Việc là m ăn khó khăn thua lá»—, nó bá» em lại, quay vá» nước vá»›i vợ con bên đó, khá»e ru.
Lại có đứa bạn rá»§ em Ä‘i lần nữa. Lần nà y chắc em sẽ Ä‘i Mã Lai. Em phải Ä‘i thôi. Äi đâu cÅ©ng được. Chị Æ¡i, sao số em hẻo váºy? Äúng là em cao số phải không?