_ Này, treo thêm dây lên, cho vài bông hoa nữa…….đúng rồi, ngay chỗ đó…..
_ Ê, sai rồi, dịch qua bên kia một chút đi ……..ặc…….thằng ngu……tao bảo là bên trái ……
_ Nước chanh đê, nước chanh đê……., nước chanh mát lạnh đê ………. Chỉ 10 đồng là bạn đã có thể xua tan nổi mệt mỏi khi làm việc .
_ Anh em nào cá độ thì vào đây…………lớp A1 chiến thắng 1 ăn 8, lớp A2 1 ăn 32, lớp A3 giải nhất 1 ăn 4 đê…………….Bảo đảm uy tín chất lượng cao …….
_ Bán trang phục dạ hội đê ……. Bảo đảm mặc vào sẽ thành hot boy hot girl ngay . Mua zô mua zô …………
……………………….
Từng tiếng quát tháo, tiếng mua bán, tiếng dụ dỗ cá độ vang lên từ những học sinh năm 2 năm 3 làm cho không khí hôm nay của trường DongDa tràn ngập vui vẻ và náo nhiệt . Không còn vẻ tĩnh lặng như mọi ngày .
Sở dĩ hôm nay tất cả học sinh đều tất bật như thế chỉ vì một mục đích . Bởi vì hôm nay chính là ngày tổ chức dạ tiệc . Năm năm mới có một lần . Chính là cơ hội rất lớn để mà làm ăn buôn bán, kiếm chút tiền còm . Còn không thì cũng tìm vui vẻ giải trí sau những ngày học căng thẳng .
Dạ tiệc mỗi năm năm chỉ diễn ra có một lần . Hoạt động chính là một truyền thống rất tốt đẹp của trường DongDa . Nghe nói, từ 20 năm trước khi lập trường, do hiệu trưởng thời đó vì ngăn cản các học sinh năm 1 và năm 2 năm 3 đánh nhau nên đã nghĩ ra một kế như thế này .
Có vẻ như kế sách của vị hiệu trưởng đó đã thành công tốt đẹp . Mỗi năm, khi các em gái, em trai lớp dưới lên sân khấu biểu diễn văn nghệ thì đều làm xiêu lòng các anh, các chị ở lớp trên . Vì thế nên có rất nhiều chuyện tình lãng mạng đã ra đời từ hoạt động này . Kể từ đó kéo theo các anh chị lớp trên không còn bắt nạt các em lớp dưới nữa .
Vì sao ư ? Chính là vì các anh các chị lớp trên đi tán gái tán trai thì đầu tiên phải làm vừa lòng người mình thích đã . Chưa kể tới còn phải tốt với mấy đứa cùng lớp, dù sao thì mấy đứa đó cũng là gián điệp cài vào còn gì . Vì thế cho nên, không những nhiều tình yêu, mà tình anh em, tình chị em cũng sinh ra từ đây .
Có thể nói, toàn bộ học sinh trường DongDa đều rất trông chờ vào hoạt động lần này . Năm 1 thì muốn tìm phần thưởng mà trường cho, còn các anh chị lớp trên thì chính là đi săn trai tơ gái đẹp …… Một là có thể tìm kiếm tình yêu đích thực . Còn không thì cũng chính là muốn cảm nhận hương vị tình yêu của tuổi học trò .
Người ta thường nói, tình yêu đẹp và thuần khiết nhất chính là tình yêu tuổi học trò còn gì .
…………………………….
Trong sân luyện tập của lớp A2 .
_ Nào, anh em, các chị em . Hôm nay chúng ta diễn rồi đó, có tự tin không ?
Lâm Quân đứng trên lôi đài, quay xuống các học sinh đứng dưới hỏi . Thời gian này nhờ mua chuộc, tặng quà lấy lòng các kiểu, và Lâm Quân trở thành đại sư huynh của đám này nên nghiễm nhiên, hắn đã trở thành thủ lĩnh của bọn họ . Còn Nhật Quỳnh, tuy mang tiếng lớp trưởng nhưng chỉ là nhị sư tỷ thôi .
_ Tự tin, tự tin .
Lập tức phía dưới các học sinh A2 đồng thanh hô . Thời gian này, tối nào tất cả học sinh cũng đều vào “ không gian chiến thần “, vừa tập võ và vừa tập luyện văn nghệ nên sự tự tin bành trướng lên rất lớn . Dù sao thì đâu phải ai cũng được 7 vị Võ Thánh dốc lòng dạy dỗ đâu . Nếu đã như thế mà còn không có một chút tự tin thì đi chết cho xong .
_ Tốt, các anh em, các chị em . Chúng ta phải chiến thắng chứ . Vì các vị sư phụ .
Lâm Quân kích động hô thêm một câu . Thời gian gần đây, nhờ hắn hiến dâng một số đồ tốt cho đại sư phụ và các vị sư phụ nên các vị ấy đều rất cưng hắn . Khi biết Lâm Quân có ý định tỏ tình với Kim Linh bằng văn nghệ thì các vị sư phụ . Không những còn không cấm đoán mà còn hết lòng ủng hộ hắn . Ngay cả vị thất sư phụ, chính là mẹ của Nhật Quỳnh còn tự đứng ra đảm nhiệm dạy dỗ các học sinh tập văn nghệ làm Lâm Quân cảm động không thôi .
_ Đúng, chính xác . Chúng ta không phụ lòng bọn họ được .
Cả lớp kích động hô to. Chỉ có một mình Kim Linh là không hiểu ngô khoai thế nào . Tuy Lâm Quân cũng cho nàng biết về không gian chiến thần, nhưng mà nàng chỉ học võ xong là bị đuổi ra ngoài . Nên không biết cái chuyện các vị sư phụ thì có liên quan gì tới cái văn nghệ hôm nay .
_ Tốt lắm anh em . Giờ chúng ta bắt đầu đổi trang phục . Hắc hắc, ta đã kiếm ra cả rồi . Những bộ này đều rất đặc biệt, các bạn đừng làm rách đó, tốn của ta một mớ tiền .
Lâm Quân cười nói rồi móc một đống túi từ trong thế giới TLBB ra ngoài, trong này chứa quần áo mà Lâm Quân đã chọn . Hắn tính toán cả rồi, nữ đều sẽ mặc áo trắng và trang điểm cho giống những nàng tiên trong truyền thuyết . Còn nam sẽ mặc một bộ chiến giáp màu đen . Trong đó hắn còn để cho mỗi người một bộ đồ thứ hai, chính là dành cho màn tỏ tình . Riêng đồ của Kim Linh thì được thiết kế rất đặc biệt . Khi Lâm Quân cần thì nó sẽ trở thành một bộ váy cô dâu .
Từng người từng người nghe thế thì đều không ngạc nhiên, dù sao Lâm Quân cũng nói trước rồi . Lần lượt quy củ tiến lên nhận những túi màu đen có ghi tên của mình .
_ Tốt rồi, các anh em . Giữ sức cho tối nay . Các anh em nào đi thay đồ thì đi đi, riêng những anh em nào chơi nhạc thì ở lại đây . Chúng ta duyệt lại lần cuối . À, nhớ cho những con ma thú ăn, nhưng đừng cho ăn nhiều quá .
Lâm Quân nhắc nhở lại một lần rồi cuối cùng rồi cho mọi người tản ra . Ai đi làm việc nấy .
Ngay lập tức, trong sân luyện tập chỉ còn lại mười người . Nam có và nữ cũng có . Những người này đều là người có thiên phú chơi nhạc . Lần này thành công hay không một phần rất lớn là nhờ vào họ .
_ Lâm Quân, gọi chúng ta ở lại có chuyện gì ?
Thiên Vũ thắc mắc hỏi, thực ra Lâm Quân mới đầu cũng không ngờ thằng này lại có thiên phú chơi nhạc . Lần này Lâm Quân để cho hắn làm chỉ huy các năm -bạn nam .
_ Đúng vậy . Chúng ta đã làm xong hết tất cả rồi mà . Còn gì nữa sao ?
Cát Tuyên, chính là gấu của Thiên Vũ đứng bên cạnh cũng thắc mắc hỏi . Cô nương này cũng là một người có thiên phú, chỉ huy năm bạn nữ còn lại .
_ Ừm, từ từ . Ta chưa nói gì mà, hai vợ chồng các ngươi vội vàng thế . Hắc hắc, đồng vợ đồng chồng nha .
Lâm Quân mặt mày mất dạy châm chọc một câu . Thật ra hắn cũng hơi gato với tên Thiên Vũ, có vài tháng đã kiếm được một em gấu xinh như hoa rồi .
Nghe Lâm Quân nói xong thì cả hai anh chị đều đỏ bừng mặt, cúi cúi đầu xuống tỏ vẻ xấu hổ lắm .
_ Quân, đừng chọc bọn nó nữa . Mày nói đi, có chuyện gì nữa ?
Người lên tiếng giải vây cho Thiên Vũ chính là Hoàng Khải, tên cao to này cũng là một tay trống thực thụ .
_ Tốt rồi, không đùa nữa . Đây là trang phục và nhạc cụ tao dành riêng cho bọn mày . Đem về tập làm quen trước đi . Cái này xịn lắm, hơn mấy cái cùi cùi để luyện tập nhiều .
Lâm Quân nói rồi móc thêm một đống thứ trang phục và nhạc cụ ra ngoài . Trang phục cả nam và nữ thì đều là những bộ đồ vest lịch sự . Còn đám nhạc cụ thì đều là đồ hiện đại cả, như đàn Quitar, sáo, trống, Quitar điện, đàn Piano ……….
Đây đều là những nhạc cụ mới lạ, nhưng thời gian này thì Lâm Quân cũng đã đau khổ tập cho từng đứa, mang cả video, sách hướng dẫn từ Địa Cầu ra cho bọn này xem thì bọn này mới học được .
_ Okê .
Cả đám thấy thế đều cầm nhạc cụ dành cho mình lên . Có vẻ như là yêu thích không buông tay . Cho tới bây giờ bọn hắn mới biết cái gì gọi là nhạc cụ, cái gì gọi là đồ xịn .
………………………………
Để cả đám Thiên Vũ rời khỏi thì lúc này Lâm Quân mới len lén đi ra ngoài . Hắn còn một việc cần phải hoàn thành nữa .
Lâm Quân chạy như bay ra ngoài bìa rừng phía sau trường . Khi tới đây thì đã thấy có một người đang đứng chờ hắn .
Người này to như người khổng lồ Hulk . Làn da màu đen thui như than, trên đầu chính là một mái tóc màu bạch kim đối lập hoàn toàn với màu da . Tên này chính là thủ lĩnh của đám học sinh năm 3 . Mỗi lần nhìn thấy thằng này thì Lâm Quân đều nghĩ “ không biết có phải lúc có bầu hắn, mẹ hắn cũng ngồi se chỉ bị kim đâm vào tay . Sau đó ước con mình sinh ra có môi đỏ như máu, da trắng như tuyết và tóc đen như than không nhỉ . Nếu có thì mẹ hắn hơi sai lầm thì phải “ .
Lâm Quân vừa chạy tới thì tên da đen tóc kim này cũng đã phát hiện ra Lâm Quân, hắn tươi cười hỏi :
_ Việc ngươi nhờ ta đã làm xong . Vậy cái ngươi hứa cho ta đâu ?
Lâm Quân nghe thế thì móc trong người ra một chồng tạp chí pờ lay boi và một đám phim con heo và ba con sói . Giơ giơ trước mặt tên da đen hỏi lại :
_ Vậy tỷ lệ nhà cái như nào rồi ?
Tên da đen tóc kim thấy thứ mình cần thì mừng húm nhưng vẫn trả lời :
_ Ta đã truyền tin tức ra ngoài, bảo là các ngươi không tài nào thuần phục được Hắc Giáp Sư nên màn văn nghệ của các ngươi có thể bị “ bể dĩa “ . Vì thế tỷ lệ đặt các ngươi thắng đã trở thành 1 ăn 64 .
_ Vậy có nguy hiểm gì không ?
Lâm Quân lại hỏi .
_ Không có, ta đều lợi dụng những lúc say rượu nói bóng nói gió cho bọn đàn em biết . Vì thế bọn chúng đi tuyên truyền ra ngoài . Nếu có ai nghi ta thì ta chỉ kêu “ say rượu nói mớ thôi “ .
_ Ừm, thế tốt . Nhưng tiền mà nhà cái có thể đền bù tối đa là bao nhiêu ?
_ Tối đa là 10 tỷ .
_ Tốt, đồ của ngươi đây .
Lâm Quân hài lòng gật đầu rồi ném đống ấn phẩm của hắn sang cho tên tóc kim da đen .
_ Hắc hắc, cảm ơn nhá .
Tên tóc kim vội vàng bắt lấy, cầm nắm cẩn thận như bắt được vàng . Thứ này thật đúng là quá mê hoặc, không uổng công hắn bỏ qua nguy hiểm giúp Lâm Quân .
_ Hừ, nhớ là đừng để lộ .
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 168 : Lớp A1 mời các em ra sân khấu ……………………
Tác giả : Ant
Lâm Quân hừ lạnh một tiếng cảnh cáo tên da đen này . Nếu chuyện này mà lộ ra thì các chắc mấy tên nhà cái lột da hắn mất .
_ Yên tâm đi . Ta sẽ giữ kín như bưng .
Tên da đen tóc kim cũng biết việc này quan trọng nên vội vàng thề thốt .
_ Ừ, ta đi đây . Sau này còn hợp tác .
Lâm Quân bỏ lại một câu rồi đi thẳng . Bây giờ hắn có một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng là phải nhanh chóng đi đặt cược . Nhân lúc còn cái tỷ lệ 1 ăn 64 như này .
Thực ra thì trường học nào, cho dù ở Địa Cầu hay ở đây thì ngoài đám học sinh bình thường ra, thì chắc chắn trong trường còn có một số ít thiếu gia nhà giàu .
Đám này thuộc dạng con ông cháu cha, gia đình cực kỳ khá giả . Vì thế thường thường đám này trong người đều có rất nhiều tiền không biết tiêu đi đâu . Dù sao thì mỗi chủ nhật mới được ra ngoài một lần .
Thế cho nên, cơ hội năm năm mới có một lần này thì bọn hắn mới tụ tập lại, góp vốn với nhau để mà tổ chức cá độ ăn tiền . Một là tìm vui vẻ, còn hai chính là kiếm chút tiền tiêu vặt .
Đây là một hoạt động bán công khai diễn ra thường xuyên . Tất cả học sinh và thầy cô trong trường cũng đều biết tới . Nhưng là các thầy cô cũng mắt nhắm mắt mở cho qua . Dù sao thì đám này rất đông và nhà cực có thế lực . Bọn họ cũng không muốn đắc tội mấy cái vị con ông trời này làm gì để mà mang hoạ vào thân .
Lâm Quân thì dạo này cũng thiếu tiền tiêu vặt, sau khi biết được cái vụ này thì quyết tâm kiếm một số tiền . Vì thế hắn mới đi mua chuộc một số học sinh trong trường, tung tin đồn ra ngoài để mà tỷ lệ ăn thua của lớp hắn được nâng lên cao .
Theo hắn nghĩ thì cái đám thiếu gia này, tiền không thiếu nên tốt nhất kiếm một mớ . Dù sao thì Lâm Quân hắn cũng đang rất thiếu tiền cơ mà .
Cuối cùng thì thời cơ cũng đã chín muồi . Lâm Quân tiến vào khu đặt cược . Hắn đã hoá trang thành một hình dáng khác . Cố ý làm cho mình xấu hơn . Đây là một phòng học đã bỏ hoang từ lâu, hiện nay đám nhà cái lấy nó để làm chỗ đặt cược tạm thời . Chỗ này tuy đã quét dọn nhưng trong không khí vẫn còn hơi ẩm mốc . Phòng này thì không có gì khác ngoài 10 cái bàn đặt trên một đường thẳng . Trên mỗi bàn đều có một học sinh đang nhận tiền và ghi chép lại .
Lâm Quân quan sát một lúc rồi lập tức tiến tới bàn đặt cược vắng vẻ nhất, chắc là do vị bạn học nữ ở bàn này nom hơi xấu xí .
Lâm Quân tiến tới, không nói không rằng, móc từ trong người ra một vali tiền dày cộm ném lên mặt bàn . Hất hàm nói :
_ Ta đặt 200 triệu lớp A2 chiến thắng .
_ Hả ? Bạn nói là 200 triệu .
Vị học sinh nữ đang trực ở bàn kinh hãi hét lớn . Làm cho những người xung quanh đang đặt cược cũng phải ngoái lại nhìn Lâm Quân .
_ Đúng, có nhận không ?
Lâm Quân hất hàm hỏi tiếp, tỏ ra cực kỳ kiêu ngạo .
_ Ách, nhận, nhưng mà đúng là lớp A2 ?
Vị học sinh nữ đang ghi chép này lập tức hỏi lại . Nàng cảm giác Lâm Quân chính là một thằng không biết tiêu tiền vào đâu, 200 triệu ném vào một cái lớp chắc chắn bại .
_ Đúng, ta thấy lớp đó tỷ lệ ăn cao nhất .
Lâm Quân kiêu ngạo nói tiếp . Nhìn vẻ mặt và điệu bộ của hắn thì người ta sẽ nghĩ đây chắc chắn là nhà giàu mới nổi . Cái trò này khác gì đi cúng tiền cho người ta .
Y như rằng, hắn vừa mới dứt lời thì ngay lập tức chỗ này vang lên tiếng cười liên tiếp, ngay cả cô bé đang ngồi trước mặt hắn cũng cười run cả người . Nhưng hiển nhiên là không ai nói giúp Lâm Quân một câu nào, họ đều mang tâm lý xem trò vui .
_ Cười cái gì ? Tao thích không được sao ?
Lâm Quân tỏ vẻ khó chịu quát lớn một tiếng, sau đó quay sang cô bé ngồi trên bàn hỏi :
_ Sao ? Có nhận không ?
_ Nhận, tất nhiên là nhận rồi .
Cô bé nghe thế thì lập tức trả lời . Nàng cảm giác cái này chính là món hời từ trên trời rơi xuống . Sở dĩ nàng nhận công việc này cũng là vì gia đình nàng cần tiền gấp . Nếu như tên này thua thì nàng sẽ kiếm được 1% từ hắn . Mà 1% của 200 triệu cũng đủ cho nàng sử dụng rồi .
_ Mời bạn ký tên vào đây .
Nghĩ tới gia đình nàng sẽ thoát khỏi khó khăn thì cô bé ngồi bàn lấy ra một tờ giấy để Lâm Quân ký tên vào .
Lâm Quân thấy thế không nói hai lời ký một chữ “ Lâm Quân “ thật to lên tờ giấy .
_ Ký xong rồi, tối nay ta tới lấy tiền .
Lâm Quân kiêu ngạo nói một tiếng rồi bước đi, khuôn mặt tỏ vẻ sẽ thắng làm cho mọi người xung quanh càng cười dữ tợn . Nhưng không ai biết, khi ra tới cửa thì Lâm Quân nở một nụ cười rất kỳ dị .
Cứ cười đi, tối nay các em sẽ biết . Hắc hắc hắc . Ừm mà hình như ta quên cái gì thì phải .
Lâm Quân nghĩ thầm rồi bước đi . Nhưng hắn không biết là do cái chữ ký của hắn mà sau này Lâm Quân phải rước một đống phiền phức như nào . Chỉ biết rằng, giả dạng người khác mà ký tên của mình . Thằng này chính là có một không hai trên đời ……….
………………………..
Tối hôm đó, lúc 7 giờ 30 phút .
Dạ tiệc là một hoạt động được mong chờ nhất năm nay nên sân khấu dành cho ngày hôm nay cực kỳ đặc biệt . Đó chính là một sân khấu bay trên bầu trời .
Chỉ khi nào có sự kiện đặc biệt thì cái sân khấu này mới được sử dụng . Nghe nói cái sân khấu này chính là do hiệu trưởng Lê Dũng cực kỳ tốn sức mới có thể đem về được .
Chỉ thấy cái sân khấu này là một mặt phẳng hình tròn lơ lửng trên trời nhờ vào một số nguyên lý đặc biệt của nên Văn Minh Ma – Võ . Sân khấu hình tròn có đường kính 50m và chiều dài khoảng chừng 100m . Có thể nói, sân khấu này cho dù 80 hay 100 người đứng trên đó biểu diễn thì cũng không sao .
Vòng quanh sân khâu hình tròn này các ngọn đèn ma pháp lung linh huyền ảo được treo khắp nơi . Hai bên sân khấu còn có hai thiết bị khuếch đại âm thanh cực to, trông giống như hai cái loa ở Địa Cầu . Phía sau sân khấu có một đường lên dành cho các thí sinh biểu diễn . Phía bên trái và phải của sân khấu còn được đặt hai cái bàn khá dài, trên bàn đầy đủ bánh trái và nước dành cho các vị giám khảo của ngày hôm nay .
Cả sân khấu này còn được bao phủ bởi một làn khói mỏng, kết hợp với những ánh đèn ma pháp lung linh tạo nên một không gian ma mị, huyền ảo mà khó tả .
Phía dưới mặt đất,
Các bạn học sinh năm 2 thực lực hơi kém thì tìm cho mình một chỗ ngồi có vị trí quan sát tốt nhất .Lúc này cũng rộn rã không kém ai, tiếng đánh nhau dành chỗ, tiếng rao bán hàng dạo vang lên liên tục . Làm cho không khí càng thêm sôi động . Những thứ như gậy ánh sáng hay đồ ăn vặt cũng khá là đắt hàng .
Còn các học sinh năm 3, có thực lực khoảng Thiên Không Võ Sĩ, thực lực cao cường thì đứng trên các cành cây cao chót vót để quan sát . Những học sinh này thì có vẻ im lặng hơn, chỉ nhỏ giọng trò chuyện với nhau .
Sau cùng, thời khắc 8h đã tới .
_ Nhìn kìa, các thầy cô đã tới .
Không biết ai là người phát hiện đầu tiên . Chỉ thấy người này chỉ tay lên sân khấu hô . Ngay lập tức tất cả học sinh đều dừng lại mọi hành động, chăm chú nhìn sang .
Chỉ thấy các thầy cô trong ban giám khảo không biết đã xuất hiện trên sân khấu hình tròn từ lúc nào . Mỗi người đều đã yên vị tại chỗ ngồi của mình . Phía bên trái sân khấu là 5 người phụ nữ, trong đó có 2 người mà Lâm Quân từng gặp . Một là cô Xuân, người đã hành hạ tên Cải Tàu, còn hai chính là cô Phương, người mà xem Lâm Quân như con trai .
Còn phía bên phải có 5 người đàn ông, trong đó có cũng có hai người mà Lâm Quân biết . Một là thầy Phong, nhạc phụ của Lâm Quân . Hai chính là người luôn đi theo cô Xuân có tên là Đỗ Thành Lộc .
Mười người này sau khi yên vị thì chỉ ngồi im lặng, như đang đợi một ai đó .
Còn đám học sinh phía dưới thì không ngừng lên tiếng ủng hộ, vỗ tay hoan hô bồm bộp . Thế mới biết, các thầy cô này là giám khảo cũng được học sinh tin tưởng ra phết .
Các học sinh vỗ tay chừng 2 phút thì có thêm một người trung niên xuất hiện trên sân khấu . Người trung niên này mặc một bộ đồ màu xám, trên mái tóc đen đã xuất hiện một ít tóc bạc . Người này chính là Trương Văn Long, hiện đang là hiệu phó của trường DongDa .
Thấy người này xuất hiện thì mọi học sinh đều biết nhân vật chính đã tới, tiếng vỗ tay vang lên càng vang dội .
Trương Văn Long đứng trên sân khấu chỉ mỉm cười nhìn tất cả, được khoảng 2 phút thì hắn giơ tay lên, tỏ vẻ bảo các học sinh im lặng .
Khi tiếng võ tay đã dừng lại thì Trương Văn Long mới tươi cười nói :
_ Thầy chào các em, ngày hôm nay chúng ta cũng đã biết hoạt động gì diễn ra nên thầy cũng không nói nhiều .
_ Thầy tuyên bố, hoạt động dạ tiệc lần thứ 5 bây giờ được bắt đầu .
Trương Văn Long hét lớn một tiếng . Ngay sau đó một tiếng “ ầm “ thật to vang lên .
Thì ra là rất nhiều pháo hoa được chuẩn bị đã bắn thẳng lên trời tạo nên một khung cảnh xinh đẹp .
_ Bis bis, hoan hô thầy ………
_ Thầy Long vô đối …….
_ Thầy Long vạn tuế, hoan hô…………….
Đám học sinh phía dưới quan sát thấy cảnh này thì vỗ tay hoan hô tỏ vẻ kích động . Thầy Long không ngờ lại thẳng thừng như thế, nếu là lão hiệu trưởng Lê Dũng thì chắc phải ca bài ca về ý nghĩa của hoạt động hơn nửa tiếng quá .
_ Tốt lắm, bây giờ . Lớp A1 mời các em ra sân khấu …………………
p/s : dạo này bận thi bằng lái nên không rãnh, 1 chương 1 ngày hôm nay thì mình đậu rồi nên chơi phát 3 chương
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Trương Văn Long vừa dứt lời, tức thì 1 đàn học sinh lập tức leo lên sân khấu . Đây chính là toàn bộ học sinh lớp A1. Tiết mục đầu tiên chính là do họ biểu diễn .
Dẫn đầu đám người này chính là một tên nhóc khá nổi tiếng trong trường học . Tên này chính là con trai một quan đại thần trong triều . Thực lực đã là Võ Quân .
Hắn tên là Phạm Văn Sinh, tầm khoảng 17 tuổi, mặc một bộ áo giáp toàn màu đỏ, tay cầm một thanh đại kiếm cực to . Chức nghiệp của tên này chính là chiến sĩ . Phía sau lưng hắn là toàn bộ học sinh lớp A1 . Mỗi người đều mặc trang phục phù hợp với chức nghiệp của mình như chiến sĩ mặc áo giáp cầm kiếm . Ma pháp sư mặc trường bào cầm gậy . Hay như sát thủ mặc một bộ đồ đen che kín mặt ……
Tên Phạm Văn Sinh vừa lên sân khấu đã rước tới những lời hoan hô vang dội của các bạn nữ . Dù sao bề ngoài tên này cũng cực bảnh, mái tóc dài màu đỏ tung bay trong gió, bộ áo giáp màu đỏ vừa vặn người . Khuôn mặt trông như những diễn viên Hàn Quốc nổi tiếng, tay cầm một thanh đại kiếm to khủng bố . Vừa anh tuấn nhẹ nhàng, vừa tỏ đủ sức mạnh của đàn ông . Rất dễ hiểu tại sao hắn được hoan hô như thế .
_ Mời bạn Phạm Văn Sinh, lớp trưởng lớp A1 lên giới thiệu tiết mục của mình .
Thấy đám học sinh đã đi lên thì Trương Văn Long mới mở lời . Sau đó đưa một thiết bị khuếch đại âm thanh trông như micro cho Phạm Văn Sinh .
Phạm Văn Sinh nghe thế thì tiến tới cầm mic, chào hỏi một cách rất tiêu chuẩn :
_ Chào các thầy cô, các bạn học sinh, các anh chị đã đến ngày hôm nay .
Dừng một lúc thì hắn mới tiếp lời :
_ Ngày hôm nay, lớp A1 xin bắt đầu tiết mục trước . Chắc hẳn các bạn học sinh đã biết tiết mục của bọn mình là gì phải không . Đúng, chính là tập võ theo điệu nhạc .
_ Ngày hôm nay bọn mình tập theo bài hát rất nổi tiếng của Việt Quốc . Tên gọi “ Tìm Lại “ của nhóm nhạc nổi tiếng “ MicroWave “ . Mời các bạn và thầy cô thưởng thức .
_ Hoan hô, bis bis .
_ Chắc hay lắm, hoan hô .
………………………….
Các học sinh đứng dưới ai cũng vỗ tay rất nồng nhiệt, bài hát “ Tìm Lại “ là bài hát rất sôi động, ở Đại Địa Cầu thì nó không được gọi là thể loại “ nhạc rock “ mà chính là thể loại nhạc “ chiến tranh “ . Bài hát này thường được các nhạc sư thể hiện trên chiến trường nhằm tiếp lửa thêm cho các chiến sĩ .
Phạm Văn Sinh vừa nói xong thì đội hình lớp A1 lập tức biến hoá . Chỉ thấy các chức nghiệp như ma pháp sư, nhạc công, mục sư…….nói chung là những chức nghiệp đánh xa lập đứng vây quanh sân khấu theo một đội hình cánh cung . Ma pháp sư đứng sau còn các chức nghiệp khác đứng trên .
Còn các chiến sĩ mặc giáp hoặc sát thủ che mặt, giữa sân khấu lập tức chia thành hai phe khác nhau . Một bên chính là Phạm Văn Sinh và thêm 9 chiến binh mặc giáp màu đỏ . Bên còn lại chính là gần 20 chiến binh giáp đen mà 40 sát thủ che mặt .
_ Bắt đầu .
Phạm Văn Sinh hét lên một tiếng .
Lập tức hai thiết bị như hai dàn loa quanh sân khấu vang lên tiếng nhạc rộn rã .
Tiếng trống dồn dập và tiếng guitar lập tức vang lên …..
Nhạc dạo vừa vang lên thì toàn bộ học sinh đều đứng im như tượng gỗ, không ai làm gì cả .
Chỉ vài giây sau, lời hát bắt đầu vang lên .
Chẳng muốn nghe gì .
Chẳng muốn nhìn khác .
Đôi mắt luôn tìm, tìm về .
Người nhếch môi cười .
Người như hụt hẫng .
Người khóc trong lòng .
Hết rồi .
Tiếng hát mạnh mẽ của nhóm nhạc “ MicroWave “ vừa vang lên thì các chiến binh mặc giáp của cả hai bên bắt đầu hành động .
Chỉ thấy 40 người giáp đen và các sát thủ giơ cao binh khí của mình lên, gào to một tiếng rồi lao vào bọn Phạm Văn Minh .
Còn bọn Phạm Văn Sinh thì như quyết định một điều gì đó . Trên khuôn mặt hiện lên chiến ý mãnh liệt và quyết tâm liều chết, với dẫn đầu là Phạm Văn Sinh cầm thanh đại kiếm to tổ bố cũng lao lên theo .
Cả hai bên đều vận dụng nguyên khí của mình hoá thành hai luồn sáng có màu khác nhau . Một bên màu đỏ còn một bên chính là màu đen .
Như hai tia chớp lao vào nhau .
Hai bên sau khi đụng nhau thì từng người chia ra đều tìm kiếm các đối thủ cho mình . Bên giáp đỏ chính là 1 vs 4, còn bên giáp đen chính là hai sát thủ và hai chiến binh vây 1 tên giáp đỏ .
Tiếng nhạc dồn dập, tiếng hát vang lên liên tiếp thì các chiến binh cũng phát ra từng chiêu từng thức xinh đẹp để chiến đấu với nhau . Lẽ dĩ nhiên, cái này chỉ là biểu diễn nên từng chiêu thức, nhìn nguy hiểm như thế nhưng thực chất không gây ra một chút sát thương nào .
Tìm lại đi hãy tìm lại trong mỗi người .
Để ta không thấy ta như lúc này .
Đường xa quá dài và ta mệt nhoài .
Vì ta không đứng bên nhau nữa rồi .
……………………..
Khi nhạc đã đến phần điệp khúc thì giữa sân khấu, biến đổi lại diễn ra . Chỉ thấy bên giáp đỏ, ngoài Phạm Văn Sinh ra . 9 người khác sau khi biểu diễn một đống chiêu thức hoa lệ thì giả bộ phun máu bay ra ngoài . Ở giữa sân khấu chỉ còn một mình Phạm Văn Sinh đang 1 vs 40 .
Phạm Văn Sinh giờ phút này không biết làm sao mà máu me cũng đã đầy người . Thanh đại kiếm chắn trước ngực chống đỡ các chiêu thức của 40 người kia phát ra .
Sau đó, các mục sư đang đứng bên ngoài chợt hành động . Từng luồng sáng trắng mạnh mẽ đổ vào người Phạm Văn Sinh .
Ngay lập tức, từng vết máu trên người hắn biến mất như chưa từng xuất hiện . Sau đó Phạm Văn Sinh tỏ vẻ như lang như hổ lao lên đánh chiến tiếp với 40 người kia .
Lần này thì toàn bộ bọn họ sau khi đánh một đống chiêu cho xinh cho đẹp thì cũng giả vờ phun máu bay ra ngoài .
Trong sân khấu, ngay lập tức chỉ còn một mình Phạm Văn Sinh . Hắn lặng lẽ đứng đó nhìn tràng cảnh xung quanh . Sau vài giây lẳng lặng đứng thì hắn mới đi tới chỗ 9 tên giáp đỏ lúc nãy đã phun máu bay ra từ trước .
Tìm lại đi hãy tìm lại trong mỗi người .
Để ta không thấy ta như lúc này .
Đường xa quá dài và ta mệt nhoài .
Vì ta không đứng bên nhau nữa rồi .
Tìm lại đi hãy tìm lại trong mỗi người .
Để ta không thấy ta như lúc này .
Đường xa quá dài và ta mệt nhoài .
Vì ta không đứng bên nhau nữa rồi .
…………………………..
Lúc này thì phần điệp khúc vẫn vang lên nhưng Phạm Văn Sinh lại đứng nhìn thi thể, à tất nhiên là giả của các đồng đội mới chiến đấu lúc nãy .
Lần này thì hắn tỏ vẻ cực kỳ bi thương và đau lòng, khuôn mặt anh tuấn trở nên trắng bệch như bị bệnh . Chỉ thấy hắn quỳ xuống trước thi thể các đồng đội . Vuốt mắt cẩn thận cho họ . Rồi không hiểu sao, thằng này lại ngồi đó khóc tu tu hu hu . Nhìn cực kỳ thảm thương và đau khổ .
Tiếng nhạc mạnh mẽ cuối cùng đã dừng lại . Chỉ là khán giả đều rất khó hiểu . Xong rồi sao, mà thực ra cái đám đứng xung quanh sân khấu là làm cái gì thế .
Nhưng chưa kịp nói với nhau câu nào thì một màn tiếp theo diễn ra . Chỉ thấy, tiếng nhạc vừa dứt được 2s thì các ma pháp sư đang rãnh rỗi kia chợt vung tay lên, tung ra một chiêu thức cực kỳ hoa lệ bắn lên bầu trời .
Chỉ thấy đây là một chiêu thức có màu trắng, mỗi chiêu thức bắn lên bầu trời tạo thành một chữ khác nhau . Khi hơn 20 ma pháp sư hoàn thành chiêu thức của mình thì một dòng chữ màu trắng, đặc biệt bắt mắt hiện lên trên bầu trời .
Âm nhạc chính là cảm nhận của mỗi người . Riêng chúng tôi, chúng tôi nghĩ Tìm Lại ở đây chính là Tìm Lại những ngày tháng tốt đẹp đã trôi qua của mình .
Các bạn hãy trân trọng những gì chúng ta đang có được, nếu không, một ngày mất đi, chúng ta sẽ cực kỳ hối tiếc về nó .
………………………
Dòng chữ này chỉ hiện trên bầu trời chừng 10s nhưng ai cũng đã đọc được nó viết những gì . Và họ cũng hiểu tại sao lớp A1 lại diễn một màn như thế . Thì ra 10 tên giáp đỏ chính là các huynh đệ của nhau . Cuối cùng chỉ có một người sống sót nhưng người này rất đau thương . Qua những hình ảnh này lớp A1 muốn truyền một thông điệp tới tất cả mọi người “ hãy trân trọng những gì mình đang có, bởi vì cuộc sống đôi khi rất mỏng manh “ .
_ Hoan hô, hay lắm……..
_ Lớp A1, làm tốt lắm . Thực cảm động ………
_ Phạm Văn Sinh, em yêu anh………..
…………………………..
Hiển nhiên, các khán giả của chúng ta rất ủng hộ tiết mục này . Đồng thời trong lòng cũng không khỏi cảm động, nhớ về những gì mình đang có . Tình thương cha mẹ, tình yêu, tình huynh đệ, quê hương đất nước ……….. Có những người cảm thấy trước giờ mình đối xử với cha mẹ, anh em, bạn bè hơi thậm tệ thì thầm nhủ “ chắc chắn mình sẽ trân trọng họ hơn “ . Bởi vì, cuộc sống vốn dĩ quá mong manh . Không biết một lúc nào đó, họ sẽ rời xa mình mà qua thế giới bên kia .
Học sinh lớp A1, sau khi biểu diễn xong thì xếp thành từng hàng, cúi chào các thầy cô và khán giả rồi đồng thanh hô .
_ Xin chúc các thầy cô, các bạn học sinh có một buổi tối thật vui vẻ .
Lần này thì tiếng vỗ tay ủng hộ cũng cực kỳ vang dội . Sau khi các học sinh lớp A1 rời khỏi sân khấu thì hiệu phó Trương Văn Long lại tiến lên .
_ Các em, vậy là tiết mục của lớp A1 các em cũng đã xem xong rồi đúng không . Vậy sau đây, mời phần chấm điểm của ban giám khảo .
Hắn vừa dứt lời thì ban giám khảo đã giơ lên những biển số có ghi điểm ở trên . Chỉ thấy 5 nữ đều cho 10 điểm . Còn các nam đều cho 9 điểm . Vì sao ư, nữ dễ cảm động chứ nam thì không . Họ chỉ đánh giá đúng tiết mục mà thôi . Họ cảm thấy tiết mục này chưa hoàn hảo lắm .
_ Vậy tổng cộng là 95 điểm .
Trương Văn Long liếc mắt một cái rồi nói .
Dừng một lát, lão tiếp lời :
_ Vậy, sau đây . Xin mời lớp A2 lên sân khấu biểu diễn………..các em……..cho một tràng pháo tay nào ………………..
_ Các anh em, tới phiên chúng ta rồi . Sẳn sàng hết rồi chứ ?
Lâm Quân quay sang hỏi mọi người lần cuối . Từ lúc nãy các học sinh lớp A2 đều đã tập trung đằng sau sân khấu . Chỉ chờ đến phiên mình là tiến lên .
_ Đã sẵn sàng .
Lâm Quân thấy mọi người nói thế thì gật đầu, sửa sang lại bộ giáp đen rồi thúc con sư tử dưới chân, dẫn đầu đoàn người bước đi . Lúc này hắn tỏ vẻ đặc biệt hùng dũng . Thành hay bại, chính là ngày hôm nay .
_ Vậy, tiến lên thôi .
……………………………………..
SaiGon thành, cùng lúc này, bên ngoài cổng thành .
Vào lúc này đã là hơn 8 giờ tối, cổng thành đã đóng lại . Không còn để người dân ra vào nữa . Nhưng vào lúc này, bên ngoài cổng thành xuất hiện một đoàn người, nhân số khoảng 200 . Người nào có vẻ đều rất mệt mỏi phong trần, họ đều mặc thống nhất là một bộ giáp màu vàng, ngực trái có điêu khắc một con rồng rất lớn . Trên vai còn vác theo một cục sắt cực kỳ to lớn . Có vẻ như là một hành động luyện tập của bọn họ thì phải .
Bọn họ tuy mang vác nặng như thế nhưng không có người nào lên tiếng, chỉ lặng lẽ đứng sát cổng thành . Cho tới bây giờ, binh lính thủ thành còn chưa phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ .
_ Cẩu Thánh, chúng ta có vào thăm hắn không ?
Dẫn đầu đoàn người này chính là một bồn cầu màu đen lơ lửng trên không trung và một lão già mặc áo trắng . Tiếng nói vừa vang lên chính là phát ra từ cái bồn cầu màu đen kia .
Lão già áo trắng kia trông cực kỳ bình thường, trên người không có bất cứ điểm nào nổi bật . Trông lão hiền lành giống như những lão nông dân đã về hưu . Vừa nghe cái bồn cầu hỏi thế thì lão già này, suy nghĩ một chút rồi đáp :
_ Tất nhiên chúng ta phải vào thăm tiểu đệ rồi . Hắn bỏ một cái bang to lớn cho ta và ngươi để đi tán gái . Nếu không dạy hắn một bài học hoặc xin ít phí tổn thì ta và ngươi làm sao mà cam tâm chứ .
_ Hắc hắc, đúng vậy . Thằng nhóc này làm bang chủ thật sướng …..
Một giọng nói truyền ra từ cái bồn cầu màu đen nghe có vẻ cực kỳ quái dị .
Đoạn bồn cầu màu đen quay ra sau lưng, nói với 199 người mặc giáp ở phía sau :
_ Nhiệm vụ tiếp theo của các nhóc chính là đột nhập vào trường DongDa, nơi bang chủ các ngươi đang ở . Nếu nhóc nào vào không được thì không cần tiếp tục theo chúng ta nữa, trở về bú sữa mẹ cho xong . Còn, làm sao để vào thì ta chỉ nói một câu “ bất chấp thủ đoạn “ . Nghe rõ cả chưa ?
_ Rõ, tuân lệnh Dương hộ pháp .
199 người đằng sau lập tức đồng thanh đáp lời . Chỉ có một điều lạ là âm thanh không to, thậm chí có hơi nhỏ . Đúng là lần này bọn hắn đang lén lút đột nhập thì làm sao nói cho to được .
_ Vậy bắt đầu đi . Ta và Cẩu hộ pháp sẽ đợi các ngươi phía trong trường .
Bồn cầu màu đen nói rồi cùng Cẩu Thánh bay đi mất, chỉ để lại 199 người mặc giáp đứng trên mặt đất .
Cả đám người này đúng là người của Thiên Long Bang, đang trên đường vượt biên sang Tung Quốc chi viện cho lão Lê Dũng . Hai người dẫn đầu tất nhiên là Vô Văn Dương – bồn cầu màu đen nam tính và Cẩu Thánh – lão nhân thực lực rất mạnh .
Hai người này đều bất mãn vì Lâm Quân vứt cái bang cho họ không thèm quan tâm, chỉ lo tán gái nên hai đều này muốn trốn việc ra ngoài du lịch một chuyến . Trước là kiếm tiền mua sữa cho con, hai là tiện thể kết hợp du lịch và luyện tay luôn thể .
Còn sở dĩ mang theo 199 tên bang chúng Thiên Long Bang là vì giữa đường có người hầu hạ, sai vặt . Thêm nữa bọn này cũng đều là những hạt giống tốt . Nếu không đào tạo bọn hắn thì cũng có lỗi với bản thân, với nhân dân, với đất nước lắm .
Họ rời DaLat thành từ lúc sáng sớm, chỉ đến 8 giờ tối thì đã tới SaiGon thành, khỏi phải nói tốc độ của đám người này nhanh tới mức nào . Đã thế đám Thiên Long Bang còn phải mang vác vật nặng để luyện thể lực nên tốc độ này chỉ có thể nói là cực kỳ kinh khủng . Trước kia Lâm Quân đi cũng hơn 1 tháng trời .
Thấy bóng hai người Cẩu Thánh và Vô Văn Dương đã rời đi thì Nhị Long – nhân vật thứ hai của Thiên Long Quân mới tiến lên phân phó :
_ Các anh em, Thiên Long Quân chia thành mười tiểu đội tiến vào thành . Còn Hắc Long Quân, các anh em chưa có chỉ huy chính thức nhưng cũng phân thành mười đội . Người nào thực lực mạnh nhất tạm thời làm chỉ huy lâm thời . Lập tức tiến vào thành .
_ Vâng, Nhị Ca .
Cả đám 198 người còn lại đồng thanh hô . Thiên Long Quân chính là quân đội trước kia Lâm Quân đã lập ra . Nhân số gồm có 100 người, đứng đầu đám này chính là Ngọc Tú, có danh hiệu Đại Long .
Còn 100 người khác chính là những người Cẩu Thánh và Vô Văn Dương mới lựa chọn ra từ các bang chúng Thiên Long Bang theo yêu cầu của Lâm Quân . Những người này chỉ mang một cái tên là Hắc Long Quân, nhưng tạm thời chưa có chỉ huy . Theo như Lâm Quân nói “ khi nào ta về rồi tính “ . Nhưng vì đám này quá xuất sắc nên Cẩu Thánh và Vô Văn Dương cũng đem theo luôn . Đúng dịp đến SaiGon thành thì tiện thể cho Lâm Quân đánh giá và dạy dỗ luôn thể . Thằng nhóc này suốt ngày chỉ tán gái, rất là không được ……
_ Tốt, tiến lên . Chia làm các hướng hỗ trợ lẫn nhau . Nhớ, cơ hội gặp bang chủ đã tới rồi .
Nhị Long hô một tiếng .
_ Vâng, Nhị Ca .
Ngay lập tức toàn bộ 199 người ở đây quy củ phân thành mỗi người một đội . Sau khi tập trung lại thì tất cả đều theo lời của tiểu đội trưởng, quy củ tiến lên từ các hướng .
Chỉ thấy, trong bóng đêm tăm tối, thỉnh thoảng chỉ có ánh sáng leo lắt của đèn ma pháp, từng bóng đen nhẹ nhàng vọt lên tường thành như những con thằn lằn .
…………………………………
_ Này Cẩu Thánh, hình như lần đột nhập này hơi dễ nhỉ, không hiểu đám binh lính trốn đi đâu rồi mà chỉ để lại đám lính quèn ?
Vô Văn Dương và Cẩu Thánh bay đi trước nhất, sau khi đã bao vào thành thì hắn mới thắc mắc quay sang hỏi Cẩu Thánh .
_ Ta không biết, nhưng mà có vẻ hơi kỳ lạ . Ta nhớ hình như SaiGon thành là thành lớn thứ 2 của Việt Quốc mà, tại sao hôm nay trong thành lại canh gác lỏng lẻo như này nhỉ .
Cẩu Thánh suy nghĩ một lát rồi trả lời .
_ Ừ, vậy chúng ta có nên ……..
_ Im, ngươi tính làm gì nữa ? Mẹ kiếp, lần trước tao chưa hỏi tội mày đấy .
Cẩu Thánh chưa để cho Vô Văn Dương nói hết câu thì tức giận quát lớn . Số là lần trước, khi Lâm Quân để hắn và Vô Văn Dương về DaLat thành coi sóc cái bang của hắn . Trên đường đi, nếu hai người bay hết tốc lực thì chắc chắn hơn 3 tiếng là tới nơi . Nhưng do cái tên Vô Văn Dương này mà đường đi chậm trễ gần cả tháng . Kết quả thì khỏi phải nói, làm bang chúng Thiên Long Bang lên bàn thờ hết 1 phần 3 . Sau cái vụ đó, tuy Lâm Quân không nói nhưng cả hai người đều cảm giác có lỗi lắm . Nhất là Cẩu Thánh hắn, lúc đó chỉ muốn đập đầu chết cho xong .
_ Nè nhóc, ngươi làm gì cứ sồn sồn lên thế . Ý ta là làm cho đám rồng con kia chút khó khăn ấy mà, vào thành dễ quá thì làm gì có khiêu chiến .
Vô Văn Dương dĩ nhiên cũng nhớ tới chuyện lúc trước . Vì vậy áy náy nói .
_ Hửm, vậy ngươi tính làm như nào ? Tao nói trước, nghiêm cấm mọi hình thức “ ỉa lên đầu “ .
Cẩu Thánh tuy tò mò nhưng cũng vội vàng cảnh cáo . Lần trước khi tên bồn cầu này đi tới đâu, thấy thằng nào có vẻ đáng ghét cũng cho người đó một bãi lên mặt . Vì vậy tốn rất nhiều thời gian .
_ Biết rồi, mà ngươi đừng nói mỗi ta . Mẹ nó, xem lại mình đi . Ta chỉ ỉa lên vài thằng thôi, còn ngươi . Mẹ nó chứ, khi nào đi đường gặp cẩu cũng gọi là ………………..
_ Im, cái này là sở thích của tao, không được sao ?
Cẩu Thánh nghe thế cũng đỏ mặt . Đúng là lần trước một phần cũng do lão . Trên đường đi lão mà gặp được thằng nào trộm chó, hay dám ăn thịt chó là lại lao lên tẩm quất một trận tơi bời hoa lá . Sau đó đem theo mấy con chó đó về nuôi . Tới lúc gần về tới Thiên Long Bang thì quanh người đã có hơn 10000 con chó đi theo . Lão giống như là một con chó mẹ, à nhầm, chó cha chăm sóc một đàn con nheo nhóc nên tốc độ mới chậm chạp như thế .
_ Mịa, như nhau cả thôi . Đừng có trách mỗi tao thế .
Vô Văn Dương nghe thế thì lạnh lùng nói, trách nhiệm và lỗi lầm của cả hai người thì làm sao cứ đổ lên đầu hắn được .
_ Thôi, vậy được rồi, không nói nữa … Nhưng, bây giờ, ngươi muốn làm cái gì ?
Cẩu Thánh hoà hoãn xuống, vội chuyển chủ đề sang cái khác .
_ Hắc hắc, cái này hả……….hắc hắc hắc ………
Vô Văn Dương chỉ cười âm lãnh mà không nói, giọng cười của hắn có vẻ như cực kỳ âm hiểm và mất dạy, nhất là trong những đêm tối trời như này .
_ Ngươi…….
Cẩu Thánh nghe thế thì cũng toát cả mồ hôi, lão nghĩ, hình như sai lầm cmnr, chắc chắn thằng này có một âm mưu rất lớn .
…………………………….
Trường DongDa,
Lâm Quân dẫn đầu đoàn người bước lên sân khấu, hắn mặc một bộ áo giáp màu đen được thiết kế đặc biệt nhờ Tiểu Thần Đèn . Chỉ thấy bộ giáp này là bộ giáp rất kỳ lạ, trước ngực bộ giáp này được điêu khắc một cái đầu lâu rất to và bự . Trên cái mũ giáp còn có một cặp sừng rất to . Trên cổ còn có một sợi dây sỏ vào các đầu lâu giả . Không cần nói, hình tượng bộ giáp này trông như những bộ giáp của ma quỷ trong truyền thuyết, đặc biệt dữ tợn và tà ác .
Cả Hắc Giáp Sư dưới chân cũng như vậy . Tất cả đều được mặc thêm những bộ giáp và trang sức lên người . Những con sư tử này bình thường đã trông rất dữ tợn, chưa nói tới còn được đeo thêm vài cái đầu lâu quanh bờm, trên đầu được đeo thêm một cái mặt nạ của quỷ dữ .
Cả đám học sinh nam lớp A2 đều là như thế . Nhìn từ trên xuống dưới thì người ta đều tưởng tượng được cái đám này chính là một đoàn quân quỷ dữ tới từ địa ngục .
Y như rằng, Lâm Quân vừa bước ra thì ngay lập tức toàn bộ sân trường đều sôi động lên . Từng câu nói “ thật khốc “, “ thật dữ tợn “. “ thật mạnh mẽ “, “ thật tà ác “ vang lên liên tiếp từ phía sân trường . Ai cũng có cảm giác bộ trang phục này thật đặc biệt .
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Vừa thấy đám Lâm Quân bước ra thì ngay cả Trương Văn Long hay các giám khảo cũng đều rất sửng sốt . Nếu không phải biết đây là biểu diễn thì họ chắc cũng tưởng cái đám này là ma quỷ chui ra từ địa ngục nha . Không hiểu đám nhóc này kiếm bộ trang phục này ở đâu ra mà khốc như này nhỉ .
Nhưng sửng sốt chưa được bao lâu thì một màn tiếp theo . Phải nói là tất cả học sinh trong trường, hay dù là các ban giám khảo đứng ngay trên sân khấu đều há hốc mồm ra mà nhìn .
Chỉ thấy, sau lưng đám ma quỷ tới từ địa ngục là các nàng tiên cưỡi chim bay theo sau, à cái này tức là các bạn nữ cưỡi Thất Thải Điểu bay theo sau, dẫn đầu chính là Nhật Quỳnh và Kim Linh . Chỉ thấy các bạn nữ trên lưng chim đều mặc một bộ đồ trắng toát như tuyết, khuôn mặt được trang điểm bằng một lớp mĩ phẩm nhẹ nhàng . Tất cả đều để tóc dài phủ ra sau lưng . Toàn bộ thân thể đều được bao phủ bởi một lớp ánh sáng trắng nhẹ nhàng, trong đêm đen thế này thì tỏ ra cực kỳ bắt mắt và xinh đẹp .
Ngay cả Thất Thải Điểu bảy màu dưới chân cũng được tỉa lông gọn gàng, trên người cũng bao phủ bởi một lớp ánh sáng bảy màu . Sau hai cánh và đuôi còn có một cái túi vải nhỏ, bay tới đâu mà những kim tuyến bay ra tới đó . Vẽ nên một đường bay đầy sắc màu .
Chim và người, người và chim . Hai thứ này kết hợp hoàn mỹ với nhau tạo nên một khung cảnh đặc biệt . Các cô gái của lớp A2 ngày hôm nay đặc biệt xinh đẹp, trông giống như những nàng tiên giáng trần .
_ Đẹp, thực đẹp quá .
Trong lòng những người đàn ông ở đây không hẹn mà cùng mọc lên một danh từ . Tất cả đều cảm thán cho vẻ đẹp của những người con gái này . Nhưng mà họ cũng không biết, sở dĩ họ đẹp như thế đều là nhờ trang điểm mà ra . Nếu không, ừm, có những người xấu không dám nhìn ………….
_ Này, thầy hiệu phó . Có thể cho em mượn cái thầy đang cầm được không ?
Lâm Quân là người đi tới đầu tiên . Nhưng sau khi thấy lão hiệu phó này đang há hốc mồm nhìn thì cũng nhịn không được mà lên tiếng . Vì sao ư, lão này nãy giờ cứ nhìn chòng chọc vào Kim Linh làm Lâm Quân đặc biệt khó chịu .
_ Ơ à, đây đây . Ách .
Trương Văn Long đúng là cảm thán vì vẻ đẹp của thiếu nữ quá mà thất thần giây lát . Sau khi hoàn hồn lại thì lão mới ngại ngùng cười nói, đưa cái thiết bị như micro cho Lâm Quân .
Lâm Quân nhíu mày một cái, sau đó cầm lấy micro :
_ Hèm hèm, như các bạn đã thấy . Tiết mục ngày hôm nay của bọn mình chính là múa với ma thú …….. Các bạn nói xem, tạo hình như vậy có được không ?
_ Chuẩn, cmnr .
_ Quá tốt, nam lãnh khốc, nữ xinh đẹp ..
_ Chuẩn rồi, tạo hình quá đẹp ……..
Từng tiếng hô của cả nam và nữ đều liên tiếp vang lên . Nữ thì cảm giác đàn ông phải như này mới gọi là đàn ông . Còn nam thì cảm giác, nữ phải đẹp như này thì mới gọi là nữ, mới xứng đáng làm vợ anh .
_ Vậy, các bạn nói xem …….. Có muốn biết thực ra tiết mục ngày hôm nay của chúng tôi là gì không ?
Lâm Quân nghe những lời khen thì trong lòng khá thích thú, dù sao hắn là đạo diễn tất cả nhe . Nhưng vì tiết mục này nên hắn vẫn gọi là phải kích động anh em một chút .
_ Muốn, muốn .
Cả đám học sinh đều đồng thanh hô . Thú thật là họ cũng khá tò mò, không biết, một bên ác quỷ, một bên tiên nữ thì sẽ diễn như nào nhỉ .
_ Những bài hát chúng tôi hát hôm nay đều chưa từng xuất hiện trên thế giới này . Ừm, các bạn muốn biết nó đến từ đâu không ?
Lâm Quân tiếp tục kích động bằng sự tò mò của những học sinh này . Bài hát thì hắn mang từ Địa Cầu tới đây cơ mà, làm sao có ở trên thế giới này được . Đã thế đều là những bài tiếng Anh, nếu không nói trước thì chắc chả ai hiểu .
_ Đến từ đâu ?
_ Đến từ một thế giới khác .
Lâm Quân thần bí đáp một câu . Nhìn lại những ánh mắt và khuôn mặt không tin tưởng của các học sinh và ban giám khảo thì Lâm Quân cũng chỉ cười . Sau đó nói :
_ Đúng hay không . Mời các bạn, các thầy cô thưởng thức là sẽ biết ………..
Nói rồi Lâm Quân quay đầu ra sau nhìn lại . Trong lúc hắn chém gió nãy giờ thì đám Thiên Vũ và Cát Tuyên đều đã đem những nhạc cụ đặt lên sân khấu . Sau khi thấy Lâm Quân nhìn mình thì Thiên Vũ gật đầu một cái . Tỏ vẻ đã sẵn sàng .
_ MUSIC .
Lâm Quân thấy thế thì hét lên kích động một tiếng . Sau đó, ngay lập tức . Những học sinh còn lại đều đã hiểu mình phải làm gì . Nam đứng tập trung bên phải sân khấu . Còn nữ thì đứng sang bên trái sân khấu . Dẫn đầu hai bên chính là Lâm Quân và Nhật Quỳnh .
_ Tùng tùng tùng .
Hoàng Khải bắt đầu trước tiên, đánh bộ trống vang lên dồn dập . Tiếp theo đó là tiếng guitar điện chát chúa do Ngọc Anh, tên nhóc được Thất Thải Điểu nhận chủ cũng vang lên ngay lập tức .
Nhạc dạo vừa vang lên thì hai bên, thiên thần và ác quỷ đều đã đứng tập trung đội hình . Móc ra những cây kiếm bằng gỗ giơ lên . Như sắp sửa lao vào đánh nhau .
Nhạc dạo kéo dài chừng 30s để hai bên súc thế thì tiếng hát cũng đã vang lên . Lần này, thật bất ngờ . Người hát chính là Nhật Hạ . Giọng hát khoẻ khoắn vang lên mà học sinh xung quanh không ai hiểu Nhật Hạ hát cái gì .
Nhưng chưa thắc mắc được bao lâu, thì có 10 người đứng phía sau Nhật Hạ lập tức vung tay, bắn những dòng chữ lên bầu trời . Khi Nhật Hạ hát tới đâu thì dòng chữ bắn tới đó . Ngay lập tức, ai nấy đều hiểu ra ý nghĩa của bài hát là như thế nào .
I remembered black skies ( Tôi còn nhớ bầu trời đen hũ nút )
The lightning all around me ( Sấm chớp lóe sáng quanh tôi )
I remembered each flash ( Tôi nhớ đến từng khoảnh khắc )
As time began to blur ( Của thời gian đang mãi nhòa đi )
Like a startling sign ( Như một dấu hiệu bất ngờ )
That fate had finally found me ( Rằng số mệnh rút cuộc đã tìm thấy tôi )
And your voice was all I heard ( Với giọng nói em là mọi điều tôi nghe được )
Did I get what I deserve ? ( Vậy là tôi đã nhận được phần thưởng xứng đáng cho mình? )
………………………..
Giọng hát vừa vang lên thì ngay lập tức, giữa sân khấu hai bên quân đội đều động thân . Chỉ thấy họ lao thẳng vào nhau, đánh nhau túi bụi hoa lá cành .
Cho tới khi bên ác quỷ thua tan tác thì cuộc chiến mới kết thúc . Xác chết ác quỷ nằm la liệt khắp nơi trên mặt đất . Chỉ còn duy nhất một mình Lâm Quân là sống sót, nhưng với tư cách làm tù binh . Hiển nhiên mặc dù cái này là diễn xuất nhưng tất cả mọi học sinh đều không hiểu chuyện là như nào .
Chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì trên sân khấu, diễn biến lại tiếp tục xảy ra . Chỉ thấy, tên ác quỷ còn sống sót duy nhất được đưa về làm tù binh . Nhưng hắn đã bị thương nặng nên tất nhiên là cần người chăm sóc . Vào lúc này thì hình ảnh trên sân khấu đột nhiên thay đổi . Tự nhiên không hiểu ở đâu mọc ra một hình ảnh nhà giam, và tên ác quỷ duy nhất bị giam trong đó .
Câu chuyện tới đây thì mọi người cũng đã hiểu được sơ sơ . Mặc dù là không có tiếng nói, chỉ có những tiếng hát tiếp tục vang lên nhưng mọi người vẫn hiểu được . Chỉ thấy tên ác quỷ còn sót lại duy nhất được một nàng tiên chăm sóc đầy đủ . Sau đó hình như hai người trút bầu tâm sự gì đó .
So give me reason ( Vậy thì cho tôi một lí do đi )
To prove me wrong ( Để chứng minh tôi đã sai )
To wash this memory clean ( Để gột sạch kí ức này )
Let the floods cross ( Hãy cứ để cơn lũ tràn )
The distance in your eyes ( Qua ánh mắt em xa cách )
Give me reason ( Cho tôi một lí do đi )
To fill this hole ( Để che lấp lỗ hổng này )
Connect this space between ( Nối liền hai bờ tách biệt )
Let it be enough to reach the truth that lies ( Hãy để cho niềm tin vào sự thật mù quáng này chấm dứt )
Across this new divide ( Vượt qua ranh giới mới mẻ này )
…………………………………………
Được khoảng vài giây thì cảnh tượng lại chuyển đổi . Lần này cũng là lao tù nhưng cảnh tượng đột nhiên có tuyết rơi . Còn tên tù binh duy nhất nằm trên đất thì co ro, và nàng tiên nữ tốt bụng đã chăm sóc hắn bấy lâu nay, đã đưa cho hắn một chiếc áo khoác . Lúc này, khi nàng tiên đã rời đi thì ai cũng thấy, trong mắt của tên tù binh có một giọt nước màu đỏ chảy ra ………….
Xuân đến thu đi, cảnh tượng trên sân tiếp tục thay đổi xoành xạc, bốn mùa tiếp tục diễn ra . Kèm theo giọng hát và những âm điệu mạnh mẽ từ guitar điện thì hai nhân vật ác quỷ và nàng tiên trên sân khấu cũng làm những hành động khác nhau .
Chỉ thấy dần dần hai nàng tiên và ác quỷ hay trò chuyện với nhau, chăm sóc lẫn nhau . Tên ác quỷ thì làm nàng tiên vui vẻ, còn nàng tiên thì chăm sóc tên ác quỷ nhưng không theo đúng trách nhiệm của mình …….. bắt đầu lo lắng nhiều hơn và nhiều hơn ……
Như lửa gần rơm, cuối cùng thì hai người cũng đã yêu nhau . Trên sân khấu hiện lên cảnh tượng hai người ngồi ôm nhau cực kỳ tình cảm ……… Sau đó, tiếp đến là hình ảnh hai người ác quỷ và tiên nữ trốn đi cùng nhau ….. Nhưng lần này, không may chính là bị những tiên nữ khác phát hiện .
Vào lúc này thì cảnh tượng tiếp tục thay đổi . Chỉ thấy hai người ác quỷ và tiên nữ chạy đi, trên người của tên ác quỷ vết thương lại chồng chất, máu đỏ chảy ướt cả sân khấu .
There was nothing inside ( Chẳng có thứ gì trong đó cả )
The memories left abandoned ( Kí ức vụt bay không quay lại )
There was nowhere to hide ( Chẳng còn nơi nào để trốn đâu )
The ashes fell like snow ( Tro tàn lắng xuống như mưa tuyết )
And the ground caved in ( Và đất dưới chân lún sụp )
Between where we were standing ( Giữa đôi bờ ta đang lặng đứng )
And your voice was all I heard ( Với giọng nói em là mọi điều tôi nghe được )
Did I get what I deserve ( Vậy là tôi đã nhận được phần thưởng xứng đáng cho mình? )
So give me reason ( Vậy thì cho tôi một lí do đi )
To prove me wrong ( Để chứng minh tôi đã sai )
To wash this memory clean ( Để gột sạch kí ức này )
Let the floods cross ( Hãy cứ để cơn lũ tràn )
The distance in your eyes ( Qua ánh mắt em xa cách )
Across this new divide ( Vượt qua ranh giới mới mẻ này )
In every loss in every lie ( Trong mỗi lời gian dối )
In every truth that you deny ( Trong mỗi sự thật mà bạn chối từ )
And each regret and each goodbye ( Và mỗi niềm ân hận cùng mỗi lời tiễn biệt )
Was a mistake too great to hide ( Có một lỗi lầm quá lớn để đậy che )
And your voice was all I heard ( Với giọng nói em là mọi điều tôi nghe được )
Did I get what I deserve ( Vậy là tôi đã nhận được phần thưởng xứng đáng cho mình? )
So give me reason ( Vậy thì cho tôi một lí do đi )
To prove me wrong ( Để chứng minh tôi đã sai )
To wash this memory clean ( Để gột sạch kí ức này )
Let the floods cross ( Hãy cứ để cơn lũ tràn )
The distance in your eyes ( Qua ánh mắt em xa cách )
Give me reason ( Cho tôi một lí do đi )
To fill this hole ( Để che lấp lỗ hổng này )
Connect this space between ( Nối liền hai bờ tách biệt )
Let it be enough to reach the truth that lies ( Hãy để cho niềm tin vào sự thật mù quáng này chấm dứt )
Across this new divide ( Vượt qua ranh giới mới mẻ này )
Across this new divide ( Vượt qua ranh giới mới mẻ này )
Across this new divide ( Vượt qua ranh giới mới mẻ này )
………………………………
Tiếng hát vừa chấm dứt thì cũng chính là lúc, tên ác quỷ gục ngã dưới đất . Hắn đã không còn dấu hiệu của sự sống