[Thế giới Pokemon] - Phần I: Là thiên tài hay là thiên tai?
Chương 55: Ấp trứng Butterfree
Từ sáng, “hắn” bắt đầu dựa theo thông tin, từ dưới chân đi lên đến đỉnh một ngọn núi lửa không tên. Ngọn núi lửa tuy đã không còn phun trào dung nham mãnh liệt như trước kia, nhưng thỉnh thoảng vẫn có vài tia khói xám bay lên từ những lỗ hổng trên mặt đất. Khi “hắn” đến đỉnh, đêm khuya đã muốn qua đi, trời dần chuyển sang ngày mới.
Ánh trăng như nước, chiếu xuống đất rộng, con đường trước mặt “hắn” bóng loáng như ngọc thạch. Y theo thông tin, “hắn” thành công tìm được một cái hang.
Hang động này ở vị trí giữa sườn núi phía trong lòng ngọn núi lửa không tên, nơi mà trước kia là một bệ phóng dung nham và khói bụi. Trong sơn động không có quá tối, không quá tối là nhờ những hàng nham thạch cung cấp ánh sáng hồng nâu nhàn nhạt. Vừa tiến vào trong động, “hắn” liền cảm thấy có gì đó khan khác so với bên ngoài ấm áp. Cảnh tượng xa lạ nhưng có mấy phần quen thuộc làm cho “hắn” sinh ra một cảm giác thân thiết. “Hắn” nhớ đến rồi, mấy năm trước, nhờ trốn ở một hang động núi lửa, trong khi tất cả mọi người trong gia tộc bị giết hại, “hắn” may mắn tránh được một kiếp.
“Hắn” không dừng lại mà tiếp tục đi sâu vào. Càng đi sâu, “hắn” nhận ra độ ấm ngày càng tăng cao. Ở đáy động, “hắn” nhìn thấy một cái ao nhỏ. Chỗ ao nhỏ, dưới tác động của nhiệt độ cao, nước không ngừng bốc hơi, khung cảnh mông lung. Ao không lớn không nhỏ, càng quan trọng là nước ở trong ao vẫn chảy.
“Hắn” vui vẻ, có con suối ngầm chảy qua ao nhỏ làm cho “hắn” giảm thiểu đi một ít phiền toái.
Kế tiếp, “hắn” làm chút công việc, ví dụ như đem bột phấn ngăn mùi rải xung quanh hang động, cùng với dùng nhiều dây thép to làm thành cạm bẫy, dùng để cảnh báo.
Tiếp đến, “hắn” không có sốt ruột ấp trứng, mà chọn một khối địa phương bằng phẳng, đánh một giấc bình yên.
“Hắn” có thông tin, do đó tự nhiên hiểu được quá trình ấp trứng cần chú ý đến những công việc nào. Kỳ thực trong lòng “hắn” cũng có gấp gáp, nhưng vốn cẩn thận, “hắn” quyết định làm từng bước một, chậm mà chắc.
Mặt trời bay lên, ánh nắng trải dài, rừng rậm nghênh đón sinh cơ bừng bừng vào buổi sáng sớm. Tiếng chim hót thanh thúy, một lượt rồi một lượt, như tiếng sáo dễ nghe.
“Hắn” đã tỉnh.
“Hắn” bắt đầu ngồi dậy, và vận động thân thể, xem như một bài tập thể dục. Chỉ vừa tỉnh ngủ, “hắn” cảm thấy tinh thần sung túc cực điểm, đồng thời thể lực qua một ngày leo trèo cũng đã khôi phục tới đỉnh phong.
Lấy ra lương khô bên thân, đánh một bữa ăn vừa đủ no, “hắn” chính thức bắt đầu việc ấp trứng Butterfree.
Bước đầu tiên là làm sạch thân thể.
Mục đích của việc làm sạch thân thể là muốn tẩy trừ những mùi khác lạ trên cơ thể. Hiển nhiên là khó có thể tẩy trừ hết, nhưng giảm càng nhiều lại càng tốt. Pokemon mới sinh hết sức mẫn cảm, đặc biệt nó dễ dàng nhớ kỹ người thứ nhất mà nó nhìn thấy, hình dáng của người đó, mùi vị của người đó, vân vân... đều sẽ bị nó ghi nhớ kỹ trong lòng.
Làm sạch thân thể, tẩy trừ đi mùi vị khác lạ, trở lại hình dáng vốn có, lại có thể làm cho người và pokemon mới sinh thành lập mối quan hệ thân mật và vững chắc hơn.
Kiêng kị nhất là ở trên người có mùi vị của người khác. Bởi vậy ở trước kia ấp trứng, tuyệt đối không thể cùng người khác âu yếm và “thân mật”.
“Hắn” leo núi cả một ngày, lên lên xuống xuống, trèo qua trèo lại, trên người có mùi máu tươi từ những vết thương, cũng có mùi của cây cỏ, hoa thơm... Rất nhiều thứ pha trộn, chúng hợp lại nghe rất nặng, mùi của cơ thể “hắn” bị che đậy hoàn toàn. Vậy nên việc vệ sinh thân thể là việc cấp bách.
Như vậy xem ra, cái ao nước ở trong hang động chính là lựa chọn tốt nhất. Ở xung quanh cả ngọn núi này cũng có suối và ao, đầm, nhưng cứ chạy đi chạy lại thì sẽ bị lây dính mùi vị của những thứ ven đường.
“Hắn” dùng tay cạy ra những vết bẩn lớn, những mảng rêu xanh, những mảnh cây cối dính trên người. Sau đó đem bộ quần áo dính máu để ở một bên. Và bước vào ao nước nhỏ mà bắt đầu cẩn thận tắm rửa.
Nước của suối ngầm bên trong hang động có độ ấm thích hợp, nó nhẹ nhàng vuốt ve từng lỗ chân lông của “hắn”. Hơi nước bay lên lượn lờ, toàn bộ lỗ chân lông của “hắn” mở ra, cảm giác sảng khoái nổi lên trong lòng “hắn”.
“Hắn” cẩn thận lau chà mỗi bộ vị của thân thể: lưng, da đầu, lỗ tai, mũi... “Hắn” hoàn toàn không buông tha cho một chút cáu bẩn.
Tính ra, bộ cơ thể này của “hắn” có vóc người bình thường, chỉ khoảng 54 kg. So với những đứa trẻ 14, 15 tuổi khác, bộ cơ thể này cường tráng hơn nhiều. Thân hình thiếu niên mười bốn tuổi, làn da non mềm mà bóng loáng, cơ thể cũng hiện những đường cong cơ bắp tuyệt đẹp. Tuy rằng bị hơi nước che đậy quá nửa, nhưng một cỗ hơi thở thanh xuân non nớt như cũ vẫn nồng đậm.
“Hắn” cẩn thận chà sát cả cơ thể, rồi cố gắng quan sát một phen. Sau khi cảm thấy hoàn hảo và vừa lòng, “hắn” đi ra khỏi ao nhỏ.
Mặc vào bộ đồ mới đã chuẩn bị từ lâu, bộ dáng chật vật của “hắn” tan biến, cả người “hắn” từ trên xuống dưới tỏa ra thần thái sáng sủa. Bề ngoài vốn thanh tú, sau khi mặc vào một bộ quần áo mộc mạc và đạm bạc, làm cho khi người ta nhìn vào “hắn”, chắc chắn sinh ra cảm khái: “Tuổi trẻ thật tốt”.
Trên người “hắn” đã không còn mùi lạ, mà đang tản ra hơi nước ấm áp.
Bất quá mặc dù có hơi nước ấm, nhưng “hắn” cũng không cảm thấy mỹ mãn. “Hắn” tĩnh tâm chờ đợi, thẳng đến hơi nước xung quanh cơ thể biến mất, thì mới đứng dậy tiến hành bước tiếp theo.
Bước thứ hai, rửa trứng.
Bên ngoài quả trứng pokemon thường thường dính đầy ô uế và cặn bẩn, nên cần phải tẩy trừ. Sau khi pokemon được ấp nở, những mảnh trứng pokemon vỡ vụn là thức ăn yêu thích của pokemon mới nở.
Là thức ăn thì tất yếu phải vệ sinh, phải làm sạch.
Một chốc sau, suối ngầm thay nước, cả ao nước đầy chất bẩn vì “hắn” vừa tắm đã bị mang đi, thay vào đó là dòng nước mới sạch sẽ bội phần. Xác nhận nước bẩn đã trôi đi, “hắn” cầm quả trứng pokemon tiến xuống, và bắt đầu công cuộc vệ sinh tỉ mỉ cho quả trứng.
Tẩy sạch xong cho quả trứng, bước thứ ba chính là chọn địa điểm.
Lựa chọn địa điểm ấp trứng cũng là một việc quan trọng cần phải chú ý. Theo lẽ thường, muốn ấp trứng thì cần đầy đủ “nguyên khí” – những dòng khí bản nguyên khó có thể nhìn thấy. Ở những nơi mật độ dân cư dày đặc như thôn trấn, thành thị thì con người sử dụng nguyên khí rất nhiều, dẫn đến nguyên khí thiếu, do đó những nơi như thế không phải là chỗ tốt nhất nên chọn.
Ngược lại, ở rừng rậm, thảo nguyên, biển lớn lại là địa phương ít người, nên dư thừa nguyên khí, mới là địa điểm tốt để ấp trứng. Có vài loại trứng pokemon cá biệt, chúng cần hoàn cảnh ấp trứng cực kỳ nghiêm khắc. Nếu không thể tìm được địa điểm thỏa mãn yêu cầu ấp trứng thì trứng không thể nở ra. Và nếu dùng những phương pháp kích thích tiêu cực thì sẽ làm pokemon trong trứng chết đi.
Hang động mà “hắn” đang đứng ở giữa sườn núi lửa không tên, xung quanh lại là rừng rậm. Nguyên khí hệ hỏa dư thừa, trừ nguyên khí hệ hỏa ra thì còn có lượng lớn nguyên khí hệ thổ, nguyên khí hệ mộc, nguyên khí hệ thủy từ hơi nước, cùng với chút ít nguyên khí hệ kim phân tán trong không khí. Nơi này hội tụ đủ cả 5 loại nguyên khí theo đúng ngũ hành, bởi vậy, khi ngũ hành hợp nhất thì các loại nguyên khí biến dị cũng thăng hoa.
Hiển nhiên so với bến cảng Ngã Hành hay trấn Ylrez, nơi đây tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Bước thứ tư là xây tổ.
Việc tạo một cái tổ để ấp trứng phải trải qua nhiều bước, mà tùy theo loài mà các bước khác nhau. Có trứng của nhiều loại pokemon yêu cầu phức tạp, thậm chí là khó khăn tầng tầng. Nhưng mà trứng Butterfree lại phi thường dễ dàng.
“Hắn” lấy ra năm mươi viên Vạn Hà Sa dựng thành hai bức tường đối mặt, sau đó lấy ra hai mươi viên Vạn Hà Sa khác xếp xung quanh, tạo thành một cái khay hình tròn.
Vạn Hà Sa là một khoáng thạch do lòng đất mẹ ban tặng, chỉ có thể đào được ở hạ lưu những con sông cực lớn đầy màu mỡ. Vạn Hà Sa có thể chuyển đổi nguyên khí quanh mình, nó có thể đem nguyên khí hệ hỏa chuyển thành nguyên khí hệ thủy, có thể đem nguyên tố hệ thổ chuyển thành nguyên tố hệ kim. Nó chính là tài liệu chủ yếu cần để xây tổ.
Nói chung, có 50 viên Vạn Hà Sa cũng là đủ rồi. Nhưng “hắn” ngẫm lại, tình nguyện lãng phí một ít Vạn Hà Sa cũng muốn làm đến hoàn mỹ không tì vết, làm cho con Butterfree mới sinh hấp thu đầy đủ nguyên khí.
Ngoài tài liệu chủ yếu là Vạn Hà Sa còn có phụ liệu.
Đầu tiên là vạn năm Tuyết Linh Chi, thứ tài liệu có công dụng lớn thứ hai. Tuyết Linh Chi là một loại tài liệu quý hiếm, trắng noãn trong suốt, có đặc tính chăm sóc linh tính. Sử dụng nó có thể làm cho linh tính của yêu thú không bị trôi đi do quá trình sinh nở phiền phức.
“Hắn” đem cây Tuyết Linh Chi cắt thành bốn mảnh, rồi đặt ở bốn phía xung quanh, gần sát quả trứng. Hoàn hảo là vẫn đủ dùng chứ không thiếu hụt.
Tiếp đến là bước thứ năm, nhỏ máu nhận chủ.
Đối với việc thu phục pokemon, có hai cách. Thứ nhất chính là đánh bại nó rồi quăng quả pokemon hút nó vào. Thứ hai chính là nhỏ máu nhận chủ vào trứng pokemon rồi ấp nở nó ra. Hai phương pháp có khác biệt riêng, pokemon bị thu phục bởi phương pháp thứ hai là tuyệt đối trung thành, nhà huấn luyện bảo nó chết thì nó tự sát; còn ở phương pháp thứ nhất, ngươi ra lệnh cho nó thì chưa chắc nó đã nghe lời. Do đó, thu phục bằng cách thứ nhất thì cần phải bỏ thời gian huấn luyện cho con pokemon ấy nghe lời.
Chọn máu để dùng thì dòng máu càng tinh khiết sẽ có hiệu quả càng tốt. Máu tốt nhất của một người chính là máu ở trong lòng, chính xác là tại trái tim. Bất quá có thể nào dùng dao rạch bụng, đào ra trái tim, dùng đó để lấy máu?
Nói chung, đa phần nhà huấn luyện pokemon sẽ cắn ngón tay, dùng máu đó mà nhỏ vào. Có câu cửa miệng là đứt tay xót ruột, máu như vậy cũng coi như là máu ở trong lòng.
[Thế giới Pokemon] - Phần I: Là thiên tài hay là thiên tai?
Chương 56: Kêu gọi linh tính
Song “hắn” không chọn phương thức cắn ngón tay đơn giản ấy, mà chọn phương thức khác. “Hắn” cắn đầu lưỡi, trong miệng kìm giữ một ngụm máu tươi. Con người muốn thể hiện suy nghĩ, đầu tiên phải há miệng đảo lưỡi nói chuyện. Bởi vậy, máu ở đầu lưỡi là máu cao cấp, cũng là máu trong lòng. Càng bởi vì đầu lưỡi mềm mại, linh hoạt, nên so với ngón tay, máu ở đầu lưỡi cao cấp hơn, hơn nữa lại ôn hòa.
Những nhà huấn luyện bình thường sẽ không cắn nát đầu lưỡi, hay sử dụng máu ở đầu lưỡi vì sử dụng phương pháp này so với cắn nát ngón tay còn đau đớn hơn nhiều. Cắn nát ngón tay còn có thể băng bó, có thể cố ý lựa chọn cắn sao cho nhẹ nhàng nhất. Nhưng phương thức cắn nát đầu lưỡi lại không được, bởi vì dù ăn cơm hay nói chuyện đều cần dùng lưỡi.
Đã bị người của kẻ thù bỏ xa, “hắn” chỉ có thể cố gắng làm cho mọi việc trở nên hoàn mỹ, kéo lại khoảng cách.
Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, việc thu phục một con pokemon Tướng cấp, thậm chí có khả năng trở thành Vương cấp thì vận dụng phương thức lấy máu đầu lưỡi cũng là chuyện bình thường.
Máu đầu lưỡi bị “hắn” giữ ở trong miệng, song “hắn” không phun ra ngay lập tức.
“Hắn” không chút hoang mang lấy ra một lọ nước mắt Hải Quỳ từ trong ngực. Lọ nước mắt Hải Quỳ cực kỳ khó kiếm, so với Tuyết Linh Chi lại càng quý trọng hơn, giá cả cao gấp 2 – 3 lần. Dùng lọ nước mắt Hải Quỳ có thể tăng thêm hiệu suất ấp trứng, giúp pokemon khi mới nở ra liền cùng nhà huấn luyện đạt đến độ thân mật cực cao.
“Hắn” mở nút lọ, đưa lọ lên miệng, cổ tay vừa nhấc, chất lỏng nước mắt Hải Quỳ chảy vào trong miệng “hắn”.
Chất lỏng đầy thanh khiết ấy cùng máu của đầu lưỡi tạo thành một hỗn hợp đậm đặc, trong phút chốc tỏa ra một mùi hương nồng đậm. Chỉ cần ngửi thấy cũng đủ khả năng làm cho tinh thần người ta sảng khoái, mệt mỏi bị quét sạch.
“Hắn” nhanh chóng lấy tiếp ra lọ thuốc tiến hóa, đổ lên đỉnh trứng, đồng thời đem hỗn hợp nước mắt Hải Quỳ và máu đầu lưỡi phun lên trên đó.
Chuyện kỳ lạ phát sinh. Trứng Butterfree như bọt biển, nó đem 3 loại chất lỏng ở trên bề mặt hấp thu. Trong lúc nhất thời, mùi hương nồng đậm thêm vài lần. Trứng Butterfree cũng xuất hiện đốm đốm sắc đỏ đậm đà.
“Hắn” nhìn xem liền nhẹ nhõm, nếu trứng pokemon đã hấp thu tất cả thì nói rõ rằng nó đang bắt đầu lột xác, nếu trứng pokemon xuất hiện đốm sắc đỏ càng đậm thì chứng minh máu tươi kia có chất lượng càng tốt.
Tiến hành đến bước này, đôi mắt của “hắn” bỗng nhiên toát ra ngưng trọng. Trong lòng “hắn” hiểu rõ ràng, bước tiếp theo và giai đoạn sau đó mới là quan trọng nhất.
Bước thứ sáu – kêu gọi linh tính.
Vạn vật ở thế gian, cây cối cũng tốt, thú vật cũng xong, tất cả đều có ba cái chủ chốt.
Thân thể, hồn phách cùng linh quang.
Thân thể làm chủ lực lượng cơ bắp. Hồn phách làm chủ tinh thần, người có hồn phách lớn mạnh thì tinh thần khỏe khoắn, trực giác mạnh mẽ. Mà linh quang chính là chỉ trí tuệ, ngộ tính.
Người bình thường có đôi lúc tự hỏi vấn đề gì đó, bỗng nhiên sa vào ngộ đạo, hay được gọi là: “Trong lòng linh quang chợt lóe”. Ấy chính là khen ngợi một người có ngộ tính, sức sáng tạo phi phàm, liền được mọi người công nhận là rất có “linh tính”.
Linh quang càng mạnh, ngộ tính liền càng cao, trí tuệ cũng bất phàm.
Người có hồn phách cường đại cũng có thể là si ngốc hay bị bệnh tâm thần. Những bệnh nhân loại này chính là do tinh thần tràn đầy, nhưng mà linh quang thưa thớt, trí tuệ yếu ớt, ngộ tính khiếm khuyết. Bởi thế mà không thể lĩnh ngộ được những quy luật thông thường của cuộc sống hằng ngày.
Hồn phách chính là sinh ra linh tính, còn thân thể lại là nơi chứa đựng linh tính. Đây là quan hệ giữa thân thể, hồn phách và linh tính.
Và bước thứ sáu này chính là cố gắng lấy linh quang trong cơ thể nhà huấn luyện làm cho linh quang của pokemon thức tỉnh. Bước này vô cùng trọng yếu, nếu như không thành công thì chính là toàn bộ quá trình ấp trứng thất bại.
“Hắn” có chút khẩn trương, dẫu gì “hắn” chỉ là có thông tin, mà làm theo như thế thì không biết chắc có thành công hay không. Tất cả cũng bởi vì quá trình này là do kẻ xấu số kia thao tác, “hắn” chỉ là kẻ trộm, mà kẻ trộm thì có bao giờ làm được như chính chủ?
“Hắn” lo lắng là tất yếu, nếu như việc này thất bại, “hắn” tất gặp linh quang phản phệ, khi đó chính là bi kịch. Lúc ấy bộ thân thể này thành vứt đi, và đương nhiên với “hắn” thì thế giới này đã đóng cửa, tuyên cáo không bao giờ mời chào “hắn” bước vào.
Quả trứng Butterfree cũng giống như “hắn”, tràn ngập nguy hiểm. Nếu không làm vẹn toàn chuẩn bị, mặc dù thành công, thì cũng sẽ làm tiềm năng của pokemon bị hao tổn, khiến bản chất trời sinh của nó bạc nhược. Trong quãng thời gian ngắn có thể không nhìn ra được. Nhưng mà theo thời gian trôi đi, trong tương lai, nhà huấn luyện sẽ nhấm nháp tư vị đắng chát đó.
Hiển nhiên vì ấp trứng pokemon có hệ số nguy hiểm quá cao và khó thành công, cho nên trên toàn bộ thế giới, các nhà huấn luyện pokemon chủ yếu thu phục bằng cách thứ nhất, hầu như không có ai chọn cách thứ hai.
Thế nhưng mạo hiểm càng cao, hồi báo càng lớn. Mặt khác, đã làm đến bước này thì “hắn” không có lý do gì mà ngừng lại, đã làm thì làm cho mười phân vẹn mười.
Dựa theo thông tin, “hắn” ngồi xếp bằng trước quả trứng. Từ trong đầu “hắn”, linh quang màu trắng bay ra. Rất nhanh, linh quang bắn vào quả trứng, nó bắt đầu bao bọc cả quả. Và rồi lan tỏa ra từng đợt dao động linh tính, hướng bên trong quả trứng tìm kiếm.
Mọi việc so với suy nghĩ của “hắn” thuận lợi hơn rất nhiều. Lần đầu tiên linh quang dao động liền thu được đáp lại. Đây chính là do công lao của Tuyết Linh Chi cùng nước mắt Hải Quỳ.
“Oanh!”
“Hắn” ngã sấp xuống đất, triệt để lâm vào mộng cảnh.
“Hắn” tiến nhập vào một thế giới xa lạ, toàn bộ xung quanh là một màu đen, “hắn” lại hóa thần thành một hạt linh quang cao bằng người thực, trong bóng đêm phát sáng rạng rỡ.
Trừ “hắn” ra, ở phía trước tựa hồ có một nguồn sáng cực kỳ mỏng manh lóe lên, hình như có, cũng giống như không.
“Hắn” không quá kinh ngạc, “hắn” bình tĩnh khống chế linh quang của bản thân tiến về phía trước tìm kiếm. Thời gian trôi đi, nguồn sáng ở trước mắt “hắn” càng lúc càng lớn. Đầu tiên chỉ nhỏ bằng cây tăm, bây giờ đã là một đoàn lớn bằng hai phần ba đoàn linh quang của “hắn”.
Trong lòng của “hắn” trầm xuống, linh quang của Butterfree to lớn hơn dự liệu của “hắn”. Tầm thường pokemon ngay cả một phần mười đoàn linh quang lúc này của Butterfree cũng không có.
- Phẩm chất tiếp cận Vương cấp, cũng khó trách.
“Hắn” vừa lo lắng, lại vừa vui sướng.
Vui sướng là linh tính của Butterfree vượt qua tưởng tượng của “hắn”, điều này nói lên tư chất của Butterfree rất tốt. Lo lắng là do “hắn” không biết linh tính của mình có đủ làm linh quang của Butterfree thức tỉnh hay không.
Kêu gọi linh quang, thành lập mối liên hệ linh cảm là một việc tương đương khó khăn. Nói chung, linh quang kém càng lớn, kêu gọi thức tỉnh càng dễ dàng. Tư chất của Butterfree rất tốt, mà “hắn” lại là thân bị trọng thương còn chưa khỏi. Vậy nên chênh lệch linh quang giữa 2 bên cũng không lớn.
“Hắn” cố gắng tới gần linh quang của Butterfree, sau đó phát ra kêu gọi bằng linh tính.
Ở thời điểm đầu, Butterfree không có đáp trả. Butterfree vẫn yên lặng, tiếng kêu gọi của “hắn” như muối bỏ biển, làm người tuyệt vọng.
“Hắn” cố gắng bình tĩnh và cắn răng kiên trì. Kỳ thật dù cho tư chất của Butterfree quá mức xuất sắc thì “hắn” vẫn có thể kêu gọi, đáng tiếc “hắn “ bị thương hồn phách và linh quang từ lâu mà không được chữa trị đúng lúc, dẫn đến thương càng thêm thương và giờ chỉ đành... chấp nhận.
Ước chừng sau nửa ngày “hắn” kiên trì, linh quang của Butterfree bỗng nhiên tăng vọt một chút, như là đèn dầu sắp cạn được tiếp thêm dầu. Butterfree vốn tĩnh lặng lại bắt đầu chậm rãi sống lại, dần trở nên sinh động.
Trong lòng “hắn” vừa vội vừa vui, dù rằng tỉnh lại một phần linh tính của Butterfree nhưng chính “hắn” cũng sắp đến cực hạn.
- Liều mạng!
“Hắn” cắn môi kiên trì, tiếp tục phát ra kêu gọi.
Linh quang của Butterfree vừa thức tỉnh liền biểu hiện tích cực, nó chủ động hưởng ứng lời kêu gọi của “hắn”. Một cỗ liên hệ chặt chẽ càng ngày càng mạnh, rốt cuộc đạt tới cực hạn.
“Oanh!”
Tại nơi thế giới mơ hồ, xung quanh một màu đen tối, linh quang của “hắn” dĩ nhiên đã tiếp cận, hơn nữa đem linh quang của Butterfree bao vây vào giữa.
Một loại khó có thể nói ra thân thiết theo trong lòng “hắn” dâng lên. Kêu gọi linh tính, lấy gian nan mà thành công!
- Hãy phá trứng mà ra, ta đợi ngươi ở ngoài đó.
Lưu lại một câu nói như vậy, “hắn” rút linh quang của mình về, rời đi cảnh tượng mộng ảo.
Trở lại thực tế, “hắn” cảm thấy thân thể của mình giống như bị vét sạch sức lực, cả người đều là mồ hôi, cảm giác mệt mỏi như thủy triều ùn ùn kéo đến.
Dù biết “hắn” cần phải thức để bảo vệ trứng Butterfree cho đến khi nó ra ngoài, song hai mắt của “hắn” đã đóng lại, “hắn” muốn ngủ vùi.
Lại một lần cắn đầu lưỡi, nỗi đau từ đó truyền về làm cho cả người “hắn” run run. “Hắn” cuối cùng lấy ý chí mà trở nên tỉnh táo. Rõ ràng lúc này “hắn” không thể ngủ, bằng không sẽ là thất bại trong gang tấc!
Cửa ải lớn nhất đã muốn vượt qua, lúc này càng không thể tùy ý làm bừa, đem việc sắp thành công hóa thành than đen.
“Hắn” ngồi dậy, trợn to hai mắt, chăm chú nhìn về quả trứng Butterfree. “Hắn” đang đợi Butterfree phá trứng chui ra.
Đây chính là bước cuối cùng: Phá trứng thoát vây.
Rất nhanh, trứng Butterfree có động tĩnh. Cả quả nguyên bản lẳng lặng nằm trên Vạn Hà Sa, cùng trắng noãn Tuyết Linh Chi trong cái tổ được xây. Mà lúc này đã bắt đầu rung lên.
Độ rung càng lúc càng lớn, nó chuyển thành chấn động.
“Răng rắc... Răng rắc...”
Theo âm thanh có phần ngứa tai vang lên, quả trứng Butterfree màu xanh xuất hiện những vết rạn kéo dài và đan xen chằng chịt như mạng nhện.
“Hắn” cố nén tâm tình kích động, ngừng hô hấp lại.
[Thế giới Pokemon] - Phần I: Là thiên tài hay là thiên tai?
Chương 57: Trời sinh Vương giả
Trứng Butterfree vẫn còn tiếp tục rung động, có thể Butterfree muốn phá trứng mà ra thì phải dùng nhiều sức, có chút gian khổ. Nhưng một bước này, “hắn” tuyệt đối không thể giúp nó.
Trợ giúp nó phá vỏ trứng là giảm bớt một đạo phát triển cùng với một cơ hội rèn luyện. Đối với tương lai của Butterfree, đây tuyệt đối chính là một việc không tốt.
Một bước này, là muốn cho bản thân nó nuôi dưỡng tín niệm kiên định, tinh thần đấu tranh ngoan cường, khai quật tính chiến đấu trong xương cốt của pokemon.
Pokemon có phẩm chất càng tốt, nhất là từ Tướng cấp trở lên, vỏ trứng càng cứng rắn và khó phá. Butterfree là tiếp cận Vương cấp, độ khó của việc phá vỏ trứng so với Tướng cấp e rằng gấp 5 lần trở lên.
Rung động của trứng Butterfree dần dần yếu bớt, vẻ mặt của “hắn” không khỏi khựng lại.
- Chẳng lẽ muốn thất bại sao?
Tình hình ngoài ý định để cho “hắn” vô thức mà xiết chặt hai nắm đấm, tất cả trong lòng bàn tay đều là vết mồ hôi. “Hắn” quan tâm nhiều dẫn đến bị loạn, trong lòng tại đấu tranh: “Đến tột cùng có hay không xuất thủ, có nên trợ giúp Butterfree, phá vỏ trứng hay không?”
Phải biết tại Thế giới Huyền Thoại, thành tựu của “hắn” yên vị ở ngoài top 100. Và tại Thế giới Đại Giang Hồ, thành tựu của “hắn” sợ rằng cũng chỉ là top 50. Mà cái việc leo lên vị trí càng cao lại là càng khó, nói ra việc thu hẹp khoảng cách, hay thẳng thừng là việc leo lên đầu bảng e rằng là không có hi vọng. Chỉ có ở nơi đây, nơi Thế giới pokemon, “hắn” có thể đánh bạc một lần. Thế nhưng giờ này “hắn” đứng trước giữa thành công và thất bại của bước đầu trong gang tấc. Dẫu gì, “hắn” đã bỏ thời gian và công sức cho việc này quá nhiều rồi.
Một phen đấu tranh tư tưởng kịch liệt, cuối cùng “hắn” thở dài, nắm tay tự động buông lỏng. “Hắn” quyết định đánh cuộc tới cùng, “hắn” càng tin tưởng một con pokemon có phẩm chất tiếp cận Vương cấp mạnh mẽ hơn là yếu đuối. Nói thế nào thì pokemon là loài sinh ra để chiến đấu, chúng không chỉ có trí tuệ, chúng còn tràn ngập tinh thần chiến đấu, ý chí bất khuất không buông tha. Ở thế giới này, con người so với chúng chỉ tệ hơn mà thôi.
“Rắc!”
Quả thực không phụ kỳ vọng. Butterfree làm được!
Lúc trước tiếng động yếu bớt dĩ nhiên là do nó tích sức chuẩn bị bộc phát một kích. Lần hành động này của nó quả nhiên thành công, phá ra một lỗ thủng, nó lộ ra hai sợi râu dài cùng với nửa cái đầu nhỏ.
Đầu của Butterfree trông như trái táo, tròn tròn một mảnh, dính dầy chất dịch ẩm ướt sền sệt. Ánh mắt của nó nửa mở, ngây người trong chốc lát, dường như không quá thích ứng với ánh sáng mãnh liệt.
Thế nhưng qua một thoáng, nó đã thích ứng. Dựa vào một cổ liên hệ thân thiết và trung thành trong lòng, nó tìm đến thân ảnh của “hắn”. Nhất thời nó kêu lên một tiếng đầy vui mừng, vỗ cánh một cái, sau đó kêu càng lớn hơn.
- Fee... Fee... Free...
“Răng rắc... Răng rắc...”
Cuối cùng dưới sự giãy giụa mạnh mẽ của nó, vỏ trứng cũng bị phá ra thành một cái lỗ thủng lớn. Qua lỗ thủng ấy, nó chui ra.
Thân thể màu tím biếc như lưu ly; hai chân, hai tay cùng với cái miệng màu lam; cùng với sải cánh lớn màu trắng có viền đen; và 2 cái râu màu nâu. Chất dịch của quả trứng còn dính trên người nó khiến nó có chút chật vật. Bất quá lúc này đây, hai mắt của nó đã hoàn toàn mở, đỏ rực yêu dị, như hai khối pha lê hoàn mỹ làm người ta bị hấp dẫn.
- Fee... Fee...
Nó vui mừng kêu lên một tiếng, nhìn “hắn” đầy thân thiết. Làm bộ sẽ nhào tới, muốn “hắn” nựng nó.
“Hắn” vội vã ngăn nó lại. Thông qua linh quang, truyền cho nó tình cảm chân thành, cũng dặn nó nghe lời, nhanh đi về hồ nước tắm táp.
Butterfree mới sinh biểu hiện rất láu lỉnh, nó dừng bước lại, sau đó vỗ cánh bay về cái ao. Tới ao, hai cánh vỗ mạnh tạo một cơn lốc nhỏ. Dưới sự điều khiển của nó, cơn lốc cuốn theo nước, cọ rửa cả thân hình mềm mại đó.
Trong mắt “hắn” toát ra một tia ôn nhu. Bất cứ ai khi gặp được một con thú mới sinh, mà con thú non này lại đẹp đẽ và đáng yêu, thì nhất định sẽ yêu thích không buông tay.
Một quả trứng Butterfree, theo lẽ tự nhiên sẽ nở ra một con sâu Caterpie, và theo thời gian, con sâu Caterpie sẽ phát triển từng bước cho đến khi tiến hóa thành bướm Butterfree. Tuy nhiên nhờ thuốc tiến hóa, con Butterfree mới sinh của “hắn” đốt cháy hai giai đoạn tiến hóa. Và bởi vì trái ngược với thông thường, nó dẫn đến một hồi tai nạn.
Trong khi Butterfree đang vui đùa, tiếng pokemon từ phương xa vọng lại.
- Hống... Hống...
- Rống...
- Gào gừ...
Tiếp đó là tiếng bước chân của đàn pokemon.
“Rầm rập... Rầm rập...”
- Không xong!
Tư duy nhạy bén cùng cảm giác nhạy cảm, “hắn” ý thức được bọn pokemon hoang dã xung quanh nơi đây đang tiến về phía này.
- Butterfree!
“Hắn” kêu gọi nó, đồng thời phát ra linh quang, hô hoán nó bay về phía “hắn”.
Cùng lúc, “hắn” nói nhỏ:
- Bảng nhân vật.
Hiển nhiên biết người biết mình, trăm trận không thua.
“Tên: Bộ Hành Giả
Giới tính: Nam
Tuổi: 14
Lớp: 8
Trường: Không
Vị trí hiện tại: Rừng rậm Alyta.
Số lượng pokemon mang theo: 1/1
Mô tả pokemon mang theo:
+ Tên: Butterfree
+ Phẩm chất: Vương cấp
+ Trung thành: 100/100
+ Sức sống: 100/100
+ Kỹ năng:
1. Uy áp ( Kỹ năng bị động): Trời sinh Vương giả, có tính khắc chế pokemon có phẩm chất thấp hơn.
- Tăng sức tấn công 5% khi đối mặt với pokemon có phẩm chất thấp hơn.
- Giảm sức tấn công của pokemon phe địch 3% khi pokemon phe địch có phẩm chất thấp hơn.
2. Vương giả giá lâm (Kỹ năng chủ động): Trời sinh Vương giả, có thể kêu gọi đàn Butterfree gần đó trợ giúp. Lưu ý chỉ áp dụng cho những đàn Butterfree có đầu lĩnh có phẩm chất thấp hơn.
3. Kỹ năng thiên phú:
- Confusion (Sơ cấp): Sử dụng lực lượng tinh thần thực hiện các thao tác khác nhau. Riêng đối với việc nâng, nhấc vật nặng, yêu cầu cơ thể pokemon phải chịu đựng được áp lực tương ứng. Mức độ thành công khi sử dụng tinh thần quất bay pokemon phe địch là 65% ( +5% vì phẩm chất Vương cấp).
- Stun Spore (Cao cấp): Rắc bột phấn vàng làm đối phương bị tê liệt. Phẩm chất pokemon phe địch thua pokemon càng lớn, cấp độ tiến hóa càng nhỏ thì tỉ lệ tê liệt càng cao. Lưu ý số lượng phấn vàng có giới hạn.
- Sleep Powder (Sơ cấp): Rắc bột phấn hồng làm đối phương rơi vào giấc ngủ. Phẩm chất pokemon phe địch thua pokemon càng lớn, cấp độ tiến hóa càng nhỏ thì tỉ lệ ngủ vùi càng cao. Lưu ý số lượng phấn hồng có giới hạn.
- Gust (Trung cấp): Sử dụng đôi cánh tạo ra một cơn lốc nhỏ.
- Silver Wind (Sơ cấp): Sử dụng một loại phấn đỏ đặc biệt, phấn đỏ có tác dụng sát thương quân địch đồng thời nâng cao tất cả thuộc tính trong 45 giây.
- Quiver Dance (Tinh thông - Một điệu múa giao phối của loài): Thực hiện một điệu bay lượn thần bí của loài. Không chỉ khiến địch nhân khó nắm bắt được vị trí, càng là tăng sức tấn công, khả năng phòng thủ, độ linh hoạt cùng tất cả thuộc tính trong 10 phút.
Kỹ năng:
+ Vật lộn sơ cấp: Từ phiên bản đánh nhau không mục đích và hay thua thiệt nâng cấp lên.
+ Phi đao: Một lần phi đao thì thu gặt một sinh mệnh? Còn kém xa!
+ Sinh tồn (Trung cấp): Cách thổ dân sống sót trong rừng thiêng nước độc.
+ Pha chế rượu (Sơ cấp): Học được pha chế các loại thức uống đơn giản.
+ Phục vụ (Trung cấp): Ngươi sẽ không bị mắng chửi vì chưa quen với nghề, nhưng ngươi cũng không làm cho khách hàng hài lòng và vui sướng.
+ Ăn trộm (Sơ cấp): Có tố chất nhưng gặt hái thành quả nhờ may mắn là chính.
+ Danh hiệu: Không
+ Thủy tinh thần thánh: 3/3
Mô tả nhân vật: Kẻ mồ côi đã trở thành tiểu tặc, nhờ âm mưu có được chút thành công.”
- Butterfree, dùng tay nhấc ta lên, sử dụng Confusion, chúng ta đi!
Butterfree lướt tới, nó dùng đôi tay nhỏ kẹp hai vai của “hắn”, dùng sức vỗ cánh, đồng thời từ hai râu phát ra một làn sóng vô hình trợ giúp giảm thiểu sức nặng của cơ thể “hắn”. Nó nhanh chóng bay lướt ra khỏi hang động và bay thẳng lên trời.
“Vù... Vù... Vù...”
Vừa bay lên trời, vô số đá và cành cây từ phía dưới bay thẳng lên. Thì ra là một đàn Mankey ở gần phát ra công kích.
- Fee... Free...
Nhìn thấy đòn tấn công bất ngờ từ bên dưới ập đến, hai cánh đang vỗ nhẹ bay cao bỗng đập liên hồi. Thân ảnh nó thoắt ẩn thoắt hiện trên không trung, dễ dàng tránh qua tất cả.
Dĩ nhiên là Quiver Dance!
Nó là trời sinh Vương giả, tinh thần chiến đấu ngoan cường cùng với kinh nghiệm chiến trận đã ngấm vào xương cốt, bởi vậy tuy có chút hoảng loạn, nhưng vẫn không bị đòn tấn công bất ngờ làm tổn thương.
- Butterfee, sử dụng Stun Spore, sau đó sử dụng Gust mang phấn vàng đánh về phía đàn Mankey.
Đôi cánh phát sáng, một số hoa văn thần bí màu vàng nhỏ li ti hiện lên trên thân cánh. Khi Butterfree đập cánh, theo từng hoa văn, từng hạt phấn vàng bay ra.
- Hả?
“Hắn” ngạc nhiên nhìn những hoa văn này. Xem ra thế giới này đúng là bí ẩn, loài pokemon cũng là một loài vật đặc biệt.
Butterfree rất thông minh, nó biết cách rắc phấn và né tránh sao cho phấn vàng không dính vào người của “hắn”.
Khi phấn vàng rơi xuống giữa không trung, đang ở phía trên, Butterfree bỗng dừng việc vỗ cánh giữ tư thế bay. Cả thân thể nó rơi xuống rất nhanh, khi đến một góc 60 độ so với đám phấn vàng, nó vỗ một cái thật mạnh hướng về đám phấn.
Từ hai cánh của nó, hai luồng không khí ngược chiều va vào nhau, quấn quít lấy nhau. Chưa tới một giây sau, hóa thành một cơn lốc nhỏ lao vút về đám phấn vàng, hướng thẳng về đám Mankey.
Đó là Gust!
Và cũng nhờ cái đập cánh này, nó mượn phản lực lao vút về hướng ngược lại, tránh xa nơi nguy hiểm có đàn Mankey.
Rồi nó đập mạnh hai cánh, lấy tốc độ chóng mặt rời xa nơi này, hướng về trấn Ylrez.
Đúng thời điểm này, “hắn” nhận được một đống thông báo của hệ thống.
[Thế giới Pokemon] - Phần I: Là thiên tài hay là thiên tai?
Chương 58: Giá cả của một danh hiệu
“Tích! Ngươi ấp trứng Butterfree phẩm chất Vương cấp thành công!
Ngươi nhận được danh hiệu “Nhà huấn luyện pokemon tiềm năng đệ nhất!”
“Nhà huấn luyện pokemon tiềm năng đệ nhất”: Một người nhân loại tuổi trẻ đầy tiềm năng, có không gian phát triển rộng lớn, do đó nhận được thiện cảm từ NPC nhân tộc cũng như thu hút được những pokemon có trí tuệ gia nhập vào đội.
+ Tăng độ thiện cảm với NPC nhân loại bản xứ: 20 điểm.
+ Giảm độ thiện cảm với NPC các tộc còn lại: 20 điểm.
+ Khả năng bắt được pokemon (sau khi làm chúng suy yếu): +5%
+ Khả năng làm pokemon có trí tuệ chú ý và bị pokemon trí tuệ cao đùa bỡn: +5%
+ Khả năng thuần phục được pokemon “có thể ngộ nhưng không thể cầu”: +2%
+ Khả năng thuần phục các loại pokemon khác: -2%
+ Liên kết linh quang giữa nhà huấn luyện và pokemon: +5%
+ Độ thiện cảm pokemon hoang dã dành cho ngươi: +15 điểm.
+ Độ thiện cảm của pokemon phe địch dành cho ngươi: -15 điểm.
+ Trong chiến đấu, pokemon phe địch ưu tiên tấn công ngươi đầu tiên có xác suất tăng thêm 5%.
Danh hiệu cộng điểm vào game chính: (Chưa mở)”
“Tích! Là người chơi đầu tiên ấp trứng pokemon có phẩm chất Vương cấp, là người thứ 6 và trẻ tuổi nhất trên thế giới ấp thành công trứng pokemon có phẩm chất Vương cấp, ngươi nhận được danh hiệu:
1. “Kỳ tài”: Vừa là tài năng trẻ, vừa là tai họa tiềm ẩn.
+ Người đàng hoàng, quang minh chính đại, một lòng vì nhân tộc đối với ngươi chào đón, niềm nở. Đổi lại, những kẻ ghen ăn tức ở, cùng với lòng dạ âm u sẽ tìm tới ngươi để giết chết “từ trong trứng nước”. Xác suất gặp phải nhiệm vụ ẩn giấu tăng 10%, xác suất gặp phải cạm bẫy và bị chính nhân loại ám toán tăng 15%.
+ Toàn bộ dân thường đối với ngươi sùng kính, phần lớn quý tộc lại căm ghét ngươi. Xác suất nhận được nhiệm vụ và pokemon quý hiếm từ ngươi dân tăng lên 5%, xác suất bị quyền quý chèn ép tăng 10%.
+ Một tài năng luôn nhận được sự giúp đỡ từ những con người đi trước và những con người nhiệt tình, nhưng cũng không thiếu bị nhiều người tuổi trẻ khiêu chiến và đố kị. Xác suất gặp được các nhà huấn luyện pokemon tên tuổi tăng 2%, xác suất gặp khiêu chiến và đánh lén tăng 10%.
+ Một đời kỳ tài e rằng trăm năm khó gặp, dân chúng chúc phúc cho ngươi khiến thần thánh cũng phải cảm động. Ngươi nhận được “Thần thánh ban ân”.
“Thần thánh ban ân”: Toàn bộ thuộc tính của ngươi tăng lên 2%.
Danh hiệu cộng điểm vào game chính: (Chưa mở)
2. “Nhân loại, chiến đấu đi!”: Một phần sứ mệnh to lớn của nhân loại do ngươi đảm trách.
+ Dẫn dắt trận doanh nhân tộc, đoàn đội vượt quá 500 người, nhận được quầng sáng “Khúc ca chiến đấu”.
“Khúc ca chiến đấu”: Sĩ khí của đoàn đội tăng lên 10 điểm.
+ Một mình đi tiên phong, nhận được cổ vũ “Thủ lĩnh, tiến lên!”.
“Thủ lĩnh, tiến lên!”: Sức tấn công và phòng thủ tăng thêm 5%.
+ Mỗi lần ngươi giết 5 tên địch, toàn thể đoàn đội nhận được quầng sáng “Tiến lên, thắng lợi đang ở phía trước!”.
“Tiến lên, thắng lợi đang ở phía trước!”: Sĩ khí tăng lên 1 điểm (hiệu quả chồng chất).
+ Giết chết toàn thể quân địch trong tộc chiến, thưởng thêm 20% kinh nghiệm.
+ Khi ngươi chết trong chiến đấu, sĩ khí toàn đoàn giảm 100 điểm, cả đoàn lọt vào đả kích, xác suất chiến bại tăng 50%.
+ Toàn thể quân địch ưu tiên công kích ngươi đầu tiên: +50%.
Danh hiệu cộng điểm vào game chính: (Chưa mở)
3. “Mặt trái của tài năng”: Một kẻ tài hoa luôn kèm theo một tính cách quái dị hoặc những hành vi kỳ cục.
Xác định quay chọn một loại, sau khi quay chọn thành công, ngươi nhận được: “Kẻ đam mê côn trùng điên cuồng!”.
“Kẻ đam mê côn trùng điên cuồng!”: Một con người có niềm đam mê với côn trùng, chuyên nghiên cứu và tìm tòi kiến thức về các loài côn trùng.
+ Pokemon loại côn trùng có độ thiện cảm với ngươi: +5%
+ Tỉ lệ bắt được pokemon côn trùng loại quý hiếm: +2%.
+ Tỉ lệ bắt được pokemon côn trùng biến dị: +5%.
+ Pokemon loại côn trùng dưới sự huấn luyện của ngươi có sức tấn công: +3%
+ Mối liên hệ linh quang giữa ngươi và pokemon côn trùng: +4%
+ Xác suất thu được tài liệu từ pokemon côn trùng: +5%
+ Xác suất thu được tài liệu quý hiếm từ pokemon côn trùng: +5%
+ Độ thiện cảm của NPC phái nữ đối với ngươi: -100 điểm.
+ Ngươi bị phái nữ căm ghét, xác suất không nhận được nhiệm vụ từ NPC nữ tính tăng lên 10%.
Danh hiệu cộng điểm vào game chính: (Chưa mở)”
Nhìn ra không? Danh hiệu có cả mặt lợi và hại. Đương nhiên đằng sau vinh quang luôn có những thứ trái ngược. Áp lực một người thành công phải gánh chịu không phải những kẻ ngoài cuộc có thể hiểu hết. Con người ta trầm trồ khen ngợi sự thành công của kẻ khác mà không mấy để ý đến những thứ người đó phải trả giá.
Trên đời này, cái gì cũng có giá của nó. Đạt được thứ gì thì phải chấp nhận từ bỏ thứ khác. Đó là công bằng của tự nhiên.
“Tích! Người chơi đầu tiên đạt được pokemon phẩm chất Thủ lĩnh trở lên, hệ thống mở ra bảng chiến lực pokemon.
Butterfree của ngươi có chiến lực đứng đầu. Ngươi có công khai tên nhận vật không? Có hay không?”
- Không.
“Hắn” còn chưa ngu dại tới cái mức kia. Cây to đón gió lớn, một đống danh hiệu được chồng chất lại bị nhiều người nhìn chằm chằm, “hắn” còn chưa có ngại sống lâu. “Hắn” còn cần nhiều thời gian để phát triển lớn mạnh chứ không muốn bị nhiều người chèn ép. Giấu được tới khi nào thì tới đó rồi tính, “hắn” cũng đang không ngừng nghĩ cách giấu đi đây.
“Tích! Xác nhận giấu tên nhân vật. Ngươi có công khai tên pokemon không? Có hay không?”
- Không.
“Hắn” phủ quyết. Đã giấu thì giấu cho hết, không ngu gì để lộ một tí thông tin nào.
“Tích! Xác nhận giấu tên pokemon.”
Ngay sau đó, “hắn” nghe được 3 lần hệ thống thông báo.
“Hệ thống thông báo: Người chơi abc đạt được pokemon phẩm chất Vương cấp, bảng chiến lực pokemon mở ra. Hiện tại pokemon xyz của người chơi abc có chiến lực dẫn đầu. Người chơi abc nhận được danh vọng 5000 và 10 kim tệ.
Mọi thông tin về bảng chiến lực pokemon xin vui lòng truy cập và trang chủ để biết thêm chi tiết.”
“Hệ thống thông báo: Người chơi abc đạt được pokemon phẩm chất Vương cấp, bảng chiến lực pokemon mở ra. Hiện tại pokemon xyz của người chơi abc có chiến lực dẫn đầu. Người chơi abc nhận được danh vọng 5000 và 10 kim tệ.
Mọi thông tin về bảng chiến lực pokemon xin vui lòng truy cập và trang chủ để biết thêm chi tiết.”
“Hệ thống thông báo: Người chơi abc đạt được pokemon phẩm chất Vương cấp, bảng chiến lực pokemon mở ra. Hiện tại pokemon xyz của người chơi abc có chiến lực dẫn đầu. Người chơi abc nhận được danh vọng 5000 và 10 kim tệ.
Mọi thông tin về bảng chiến lực pokemon xin vui lòng truy cập và trang chủ để biết thêm chi tiết.”
Thoáng chốc toàn bộ thế giới pokemon sôi trào.
Cho đến hiện giờ thế giới pokemon mới mở ra được chưa quá 3 tuần, trong khi phần lớn người chơi vẫn còn tập tễnh làm quen, vẫn còn sử dụng pokemon phẩm chất thường thấy được tặng từ lúc vào game mà cày cấp, mà làm nhiệm vụ. Vậy mà bây giờ đã có người có cả pokemon phẩm chất Vương cấp. Như thế bảo sao mọi người không kinh ngạc “ồ” lên.
Và hiển nhiên, 3 lần hệ thống thông báo này đã dấy nên cơn sóng ngầm mãnh liệt.
…
Trong một khu rừng âm u với cổ thụ chọc trời, một gã thanh niên đang giằng co với một đàn Beedrill.
Với bản tính hung hãn, nhưng không hiểu vì sao đàn Beedrill này lại có vẻ sợ hãi đứng ở khoảng cách khá xa mà nhìn về gã ta đầy cảnh giác, chứ không nhào tới xé xác gã. Tình huống quỷ dị khiến người ta khó hiểu.
Bỗng nhiên 3 lần hệ thống thông báo vang lên.
Nghe được âm báo, hai mắt đục ngầu ẩn sau lớp áo choàng đen của gã lóe lên. Ánh mắt đầy nguy hiểm đâm về phía con Beedrill đầu đàn. Con Beedrill đầu đàn cảm nhận được một luồng áp lực vô hình, giống như những loài pokemon khủng bố thời viễn cổ nhìn lại, cả thân thể của nó bắt đầu run rẩy. Song vì tổ của mình, nó vẫn ngoan cường gánh lấy áp lực.
Dường như gã thanh niên có chút giận, sát khí quanh cơ thể hắn trong chốc lát như sôi lên, hóa thành thực chất bao phủ cả cơ thể gã.
Con Beedrill đầu đàn sống ở khu rừng này cả mấy trăm năm, nó đối mặt với biết bao hiểm nguy, nó đối mặt với biết bao lần sinh tử, nó cũng đối mặt với biết bao nhiêu kẻ thù nguy hiểm. Thế nhưng nó chưa từng lùi bước, bởi vì phía sau nó là cả tộc đàn, là họ hàng thân thiết sống với nó hơn mấy thế kỉ, là… nhà của nó. Nó đã bao lần liều chết chiến đấu vì điều đó. Nhưng lần này, nó sợ hãi gào to:
- Bee… Beedd…
Rồi sau đó hoảng loạn bỏ chạy. Nó không hướng về tổ của đàn, mà điên cuồng tháo chạy về bên trái.
Dù tốc độ nhanh chóng, vậy nhưng nó vẫn không thể sống sót.
“Xoẹt…”
“Ầm…”
Một tia sáng lóe lên, đầu con Beedrill đầu đàn xuất hiện một cái lỗ thủng lớn. Nó mất mạng ngay lập tức và quán tính đang bay khiến cả thân hình của nó đập vào một cái cây phía trước, rồi rớt xuống đất. Tại vị trí vết thương chí mạng này, máu tươi không ngừng chảy ra, chỉ trong nháy mắt, máu tươi tích tụ thành một vũng máu lớn.
Nhận thấy con đầu đàn bỏ chạy và chết đi trong chớp mắt, đàn Beedrill trở nên rối loạn, chúng sợ hãi hướng về phía tổ bay đi.
“Xoẹt…”
“Xoẹt…”
“Xoẹt…”
Song vẫn có những con xấu số bỏ mạng đương trường.
Gã thanh niên chầm chậm đi theo sau đàn Beedrill.
Khoảng mười phút sau, gã nhìn thấy những con sâu Weedle dưới mặt đất đang gặm lá cây và vui đùa tí tởn, và cả những con nhộng Kakuna treo lơ lửng đang chờ ngày tiến hóa cạnh một cái tổ Beedrill cỡ lớn.
Nhìn thấy kẻ lạ mặt xuất hiện trong lãnh thổ của loài, những con sâu Weedle ở gần bên dùng cái sừng nhọn trên đầu húc thẳng tới, những con Weedle ở xa thì liên tục phun nọc độc về hướng đó.
Nhưng đã chậm, mục tiêu của chúng đã biến mất khỏi vị trí ban đầu ấy.
“Phốc… Phốc… Phốc…”
Dưới những tia sáng đen, những cái đầu Weedle bị đánh thủng. Đàn sâu Weedle nối tiếp đàn Beedrill, số thì chết, số hoảng loạn bỏ chạy về gốc cây nơi đàn Beedrill đang đậu.
- Weed… Weed…
Kẻ lạ mặt vẫn tiếp tục tiến tới.
- Bee… Bee…
Một con Beedrill lớn tiếng đe dọa. Nhưng không có tác dụng gì.
“Xoẹt…”
Từ khoảng cách 50 mét, một tia sáng bay ra, đầu nó bị đánh thủng, nó ngã chổng vó xuống mặt đất. Những con sâu Weedle vội vàng tránh xa vị trí con Beedrill đang rớt xuống.
- Bee… Beed…
Lần này nhận ra kẻ địch sẽ không tha cho chúng, toàn bộ Beedrill gầm lên. Đàn Beedrill, Weedle điên cuồng tấn công kẻ lạ mặt, những con Kakuna đang treo lơ lửng cũng mở mắt ra và gia nhập vào trận chiến.
Nhìn thấy cả tổ Beedrill muốn liều chết, gã thanh niên cười lạnh:
- Vị trí đệ nhất chỉ có thể là của ta mà thôi. Bọn Beedrill này chính là khởi đầu tuyệt hảo.
[Thế giới Pokemon] - Phần I: Là thiên tài hay là thiên tai?
Chương 59: Bức bình phong
Mặc kệ mọi thế lực vẫn đang không ngừng tìm kiếm thông tin kẻ đầu bảng là “hắn”, “hắn” vẫn làm tiếp công việc của mình.
Là một nhà huấn luyện, lúc không có cường đại, nên bảo trì khiêm tốn, phòng ngừa một ít thế lực cường đại ngấp nghé. Bởi vậy, “hắn” vẫn phải ẩn thân và cẩn thận từng chút một.
Tại 2 ngày hôm trước, bỏ tiền mua xong những vật cần thiết, tiền trên người của “hắn” đã không còn đồng nào, tăng thêm lúc trước cướp bóc, trên người “hắn” chỉ có vài đồng. Hiển nhiên với vài đồng, “hắn” không đủ tiền tiếp tục thuê căn nhà trọ cũ nữa rồi, vì dù gì, căn nhà đó cho thuê theo tuần. Mặt khác, “hắn” muốn tìm một nơi tương đối vắng vẻ “tiêu hóa” lần thu hoạch này. Mấu chốt là ở chỗ “hắn” muốn vị trí vắng vẻ này đây, đã có yêu cầu này, “hắn” hầu như chẳng có nơi để ở.
“Chẳng lẽ phải ngủ ngoài lề đường?” – “Hắn” tự nhủ.
Tìm tòi thật lâu, từ đầu đến cuối không tìm được cái địa phương nào tốt mà lại chấp nhận cho thuê theo ngày, “hắn” thở dài. Chợt nhớ tới giống như ngày mai là thời điểm quán rượu lại bắt đầu buôn bán trở lại, thời gian với “hắn” dường như thoáng cái liền không đủ dùng.
“Công việc này ta tạm thời không thể từ bỏ, quán rượu là nơi tin tức cực kỳ linh thông, ta có thể thông qua cuộc nói chuyện và thảo luận các nhà mạo hiểm để biết đến tin tức và sự biến hóa của thế sự, thậm chí còn có quan hệ đến những nhà huấn luyện pokemon. Hơn nữa dạo gần đây, có một vài nhà huấn luyện pokemon đi dạo qua nơi đó, vì phòng ngừa mầm tai vạ, hay vẫn phải cẩn thận một chút.” – Trong nội tâm yên lặng suy nghĩ, “hắn” sờ tay vào bộ ngực, lấy ra một túi tiền nhỏ mà cười khổ.
Chính lúc “hắn” đang bồi hồi ở trong đám người, một tiếng kêu gọi có phần chần chừ ở bên cạnh truyền đến.
- Hành Giả, là ngươi sao?
Nghe được cái âm thanh này, trong lòng “hắn” hơi động, xoay người qua bên trái, và rồi “hắn” trông thấy vẻ mặt nghi ngờ của lão chủ quán Ocean. Cái người đang ăn mặc một bộ áo trắng rộng thùng thình, đứng ở đó chăm chú nhìn vào gói tiền “hắn” đang cầm trên tay.
- Ngươi hết tiền?
Lão Perli nghi ngờ hỏi.
“Hắn” bất đắc dĩ cười nói:
- Vâng.
- Ngươi, cái tên khốn khiếp này, vài ngày không thấy ngươi đã tiêu hết 6 đồng bạc?
- Vâng.
“Hắn” chỉ có thể cười khổ.
- Ngươi ngươi ngươi… Tên khốn khiếp này, 6 đồng bạc đâu phải số tiền nhỏ, ngươi nướng vào sòng bạc hay trên thân thể mấy ả điếm rồi hả? Có biết đó là lương tháng này của ngươi không? Ngươi như vậy thì làm sao mà sống tiếp? Còn gia đình của ngươi thì sao hả? Ngươi, tên khốn khiếp này!
Một chầu mắng chửi trút xuống như thác nước, nước bọt bay tung tóe văng cả vào mặt “hắn”. Thế nhưng “hắn” chỉ có thể bày ra bộ ngượng ngùng như làm chuyện sai mà đứng như trời trồng ở đó.
Tiếng mắng chửi của lão Perli cũng không thu hút được bao nhiêu người. Giữa thế sự rối ren, chiến tranh diễn ra liên miên, người ta càng thích chạy về nhà, khóa trái cửa mà lo lắng hơn là quan tâm náo nhiệt.
Sau suốt 10 phút đồng hồ mắng chửi, lão Perli thở dốc dừng lại, 200 cân thịt của lão không ngừng run rẩy vì tức giận. Song khi ánh mắt của lão tình cờ nhìn đến thắt lưng của “hắn”, gã kinh ngạc thốt lên:
- Ngươi dùng tiền mua một quả pokemon?
“Hắn” suy nghĩ trong chốc lát rồi trả lời:
- Không, con không chỉ mua một quả pokemon mà còn thu phục được một con Paras.
Nói xong, “hắn” cầm quả pokemon, ấn nút và chiếu về phía trước. Liền ngay sau đó, một con Paras xuất hiện.
Nhìn con Paras, lão Perli thoáng thở phào, ít nhất thằng nhóc phục vụ cũng không có phá tiền, mà kiếm bộn thì đúng hơn. Đến khi để ý 2 cái nấm màu tím trên người nó, lão Perli nghi hoặc hỏi:
- Paras biến dị?
“Hắn” mỉm cười đáp:
- Vâng!
Lão Perli vui mừng nói:
- Tốt! Tốt! Tốt! Xem ra ngươi kiếm bộn rồi.
Sau đó lại tiếc hận thở dài:
- Nếu như nó là một con pokemon hệ nước thì càng tốt. Đảm bảo đại nhân Kim sẽ mua với giá cao. Đáng tiếc a.
Sau đó lão Perli nhớ lại chính sự, lão gật nhẹ đầu, tròng mắt màu xám nhẹ híp híp, lên tiếng hỏi:
- Vừa rồi hình như ngươi đi lòng vòng ở nơi này, tựa hồ muốn tìm cái chỗ ở, làm sao vậy? Hết tiền thuê nhà nên bị đuổi rồi à?
- Vâng… Vì ước mơ trở thành nhà huấn luyện pokemon, cũng vì con Paras này, con đã dùng hết số tiền lương tháng vừa rồi. Lúc này đây trong túi chỉ còn 3 cái tiền đồng, kiếm hoài mà không có chỗ nào cho thuê theo ngày.
Hai tay nhẹ run, “hắn” ra vẻ nhẹ nhõm cười cười, tự thuật trong hời hợt.
Lão Perli trầm ngâm một chút, bàn tay vô thức vuốt ve cái bụng bia của chính mình, hòa ái nói ra:
- Như vậy à. Không có việc gì, ta có một chỗ phòng ở trống không, nhưng lại có chút xa xôi, chung quanh không có người nào, vừa vặn cần người trông nom. Chỉ là khoảng cách đến quán rượu rất xa, song ta có thể tạm thời cho ngươi ở nhờ, ngươi đồng ý sao?
Nghe được tin tức này, “hắn” biểu lộ khẽ giật mình:
- Cái này… có thể chứ?
- Ha ha, đương nhiên là có thể.
Lão Perli lên tiếng, phát ra tiếng cười hào sảng.
- Vừa vặn cái phòng kia cần người trông nom một thoáng, chúng ta lại quen như vậy, liền không thu ngươi phí thuê, làm việc cho tốt đi.
Nhìn xem bình thường keo kiệt đến nhổ lông chân đều cảm thấy đau nhức, một hạng người chủ vắt cổ chày ra nước cũng là một tên thương nhân có đầu óc. Hiển nhiên việc cho cái ân tình này cho một kẻ ở tương lai có thể trở thành một nhà huấn luyện pokemon là một kiện làm ăn không lo lỗ vốn, vì dẫu gì lão cũng chẳng thiệt hại bao nhiêu, mà ở tương lai có khi lại nhận được hồi báo gấp nhiều lần. Phải biết đưa than trong ngày tuyết rơi mới làm cho người ta khó có thể quên lãng được ân tình.
- Cảm ơn, ông chủ.
Thiếu niên lúc này không có chỗ cư ngụ, lẻ loi một mình, không có người làm bạn, có thể nói là chán nản tới cực điểm, lão Perli nắm bắt thời điểm này, đưa cho “hắn” không gian ở trọ, hơn nữa không thu tiền thuê, loại này ân tình chỉ có những thứ không phải là người mới có thể quên đi. Sự khôn khéo của lão Perli đã thể hiện rõ.
- Tốt rồi, không cần sĩ diện cãi láo như vậy, sự tình này đáng giá gì chứ? Hiện tại ta liền dẫn ngươi đi xem một chút đi, chỗ đó vẫn có chút xa đấy, trước sắp xếp cái đã.
Đối với những lời này, “hắn” tất nhiên sẽ không từ chối, đi theo sau lão Perli.
Cái nhà ở theo lời lão Perli đúng là thật sự xa xôi. Nhìn qua toàn bộ các căn nhà ở bến cảng, thì đây chính là một gian phòng nhỏ ở biên giới cảng Ngã Hành, phong cách kiến trúc là một màu xám, xung quanh cũng không có hàng xóm. Nơi đây là một vùng bằng phẳng, trống trải mà yên tĩnh, một đường theo hướng nam có hơn vài cây số là một khu rừng rậm rạp, cành lá đan xen.
“Nơi tốt.” – Nhìn xem bốn phía, “hắn” âm thầm gật đầu, trong nội tâm rơi xuống nhận xét.
Với ý nghĩ tìm được một nơi thỏa mãn yêu cầu vắng vẻ, khổ công tìm hoài thì không thấy, đột nhiên chiếu manh rơi xuống. Cũng là do tính toán thương nhân của lão Perli mới có thể có một chỗ hợp ý như vậy.
- Ông chủ, phi thường cảm ơn sự hào phóng của ngài.
- Ha ha, nếu không phải ngươi tại quán rượu làm việc phi thường cố gắng, ta sẽ không đem tòa nhà này giao cho ngươi trông nom. Nhớ kỹ, ngày mai muốn làm việc cho tốt.
- Ông chủ, không có vấn đề gì.
Sau khi đưa tiễn lão Perli ra khỏi cổng, “hắn” đi tới nhìn xem căn nhà lộn xộn. Cẩn thận dùng mũi khẽ ngửi, khi nghe được đến mùi nấm mốc ẩn ẩn đằng sau, “hắn” nhíu mày, bắt tay thu dọn căn nhà.
Căn nhà này cũng không lớn, chỉ có đơn độc 2 cái phòng ngủ cùng một cái phòng khách. Phần lớn đồ vật trong nhà còn có thể sử dụng được. Với một kẻ chỉ còn vài đồng như “hắn” mà nói, đây đã là một căn nhà đầy đủ tiện nghi.
“Hắn” lao vào lau chùi và dọn dẹp, đến khi xong hết, thời gian cũng đã chạng vạng đến buổi tối.
Một con người có thực lực nhỏ yếu thì điều quan trọng nhất chính là cẩn thận. “Hắn” trộm được thuốc tiến hóa Butterfree thì “hắn” càng không thể để người khác biết mình có cầm giữ thứ gì liên quan đến Butterfree, “hắn” quyết định đưa ra con Paras cũng là vì mục đích đánh lạc hướng ấy. Còn quả pokemon chứa Butterfree? Tạm thời “hắn” chôn ở một nơi bí mật. Có qua mười ngày, nửa tháng thì quả pokemon sẽ vẫn hoàn hảo, con Butterfree trong quả pokemon càng không có vấn đề gì.
Thứ hai chính là “hắn” phải thể hiện một tên nhà nghèo làm phục vụ ở quán rượu đúng cách, không có chút thay đổi nào để những người khác không có chút xíu nghi ngờ. Bản tính con người vốn đa nghi, tất nhiên “hắn” sẽ không làm gì tuột hậu so với “hắn” tuần trước, và cũng không làm gì quá nổi bật.
Bức bình phong “hắn” cần duy trì chính là một tên phục vụ nhà nghèo muốn vươn lên trở thành một nhà huấn luyện pokemon. Và dùng hết tiền một tháng lương đi bắt một con pokemon. Đứa nhỏ ấy đã bắt được một con Paras và hết tiền, cho nên lúc này đang cố hết sức mình làm quần quật để kiếm tiền, cũng như để bước càng gần tới ước mơ.
“Hắn” càng phải thể hiện ra là một người ham học hỏi và có tính kiên nhẫn. Mặc dù hai cái tính cách này ở những đứa trẻ có cùng độ tuổi như “hắn” là gần như không có mấy người. Nhưng chỉ có như thế mới có một phần sức thuyết phục rằng tại sao một kẻ hèn mạt như “hắn” có thể thu phục được pokemon.
Hành trình của “hắn” đã sắp bắt đầu. Trong 2 tháng nữa “hắn” phải đến nhập học ở học viện Thanh Sơn. Thế nên trước đó “hắn” cũng cần tích lũy tiền bạc. Mà phương thức đơn giản và nhanh nhất chính là cướp bóc. Và đương nhiên bức bình phong một tên phục vụ nghèo ham học hỏi là một lựa chọn rất tốt.