 |
|

14-08-2008, 10:12 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 16 Qua sróc Miên
Nghèo như chiếc lá rụng xuống dòng sông, nước đưa tới đâu mình theo tới đó! Huống chi bây giỠlại gặp lúc giặc đánh lung tung...
Hôm chúng tôi gặp phưá»ng săn cá sấu ở quán rượu ông già lùn, nghe tÃa nuôi tôi nói như váºy, tôi cứ tưởng là ông nói cho có nói váºy thôi. Äâu ngỠông nói váºy mà có váºy tháºt.
Giạt và o xóm chà i chưa đầy ba tháng, ngôi lá»u má»›i dá»±ng lên chưa ấm chá»—, má nuôi tôi chưa thuá»™c khắp mặt những ngưá»i đà n bà quanh quẩn ở khúc sông nà y, thì chúng tôi lại trở vá» cuá»™c sống lênh đênh.
Mấy hôm nay, dân đánh lưới hà ng [1] vá» cứ nhao lên là Tây sắp tiến và o vùng U Minh hạ, theo đưá»ng con sông nà y. Ca-nô do thám cá»§a nó đã tháºp thò ngoà i và m sông Cán Cạy. Những buổi trá»i lặng gió, tiếng tà u giặc chạy xình xịch táºn ngoà i vịnh biển vá»ng thấu táºn đây, nghe rõ mồn má»™t. Buổi chiá»u hôm kia, ca-nô xÃch hầu cá»§a nó tắt máy thả trôi theo nước và o tá»›i vịnh Bần Cùi, bắt mất hai ngưá»i câu tôm. Sáng hôm sau, hÆ¡n tiểu đội giặc cải trang giả là m thưá»ng dân, bÆ¡i xuồng thá»c sâu và o đầm Le Le, đã bị dân quân tá»± vệ phục kÃch bắn chết mấy thằng. “Con đầm già †ngà y nà o cÅ©ng vè vè lượn sát xuống ngá»n cây và bữa nay nó dắt hai chiếc tà u há mồm và o sắp tá»›i đây rồi. Khói nhà cháy đã dá»±ng lên từng bá»±ng ở mạn Bần Cùi. Thiên hạ đã nhốn nháo tản cư.
TÃa nuôi tôi đã quyết định ở lại đây. Giặc tá»›i thì theo anh em dân quân tá»± vệ, du kÃch đánh lại nó. Không lẽ cứ chạy măi. Ai cÅ©ng chạy thì thà dâng đất nà y cho nó, bà y chuyện đánh chác là m gì?
Giặc sắp tá»›i bên nách. Lại không may cho gia đình chúng tôi là việc thằng Cò bị Ä‘au chân, còn rên la nằm đấy. Nó theo đám trẻ phưá»ng chà i lá»™i dá»c theo bãi Ä‘i thụt bắt cá bồng trong bẹ dừa nước, không may đạp nhằm cá mặt quá»·. Ná»c độc cá»§a con cá quái ác đã hà nh nó sốt mê man, bà n chân phù lên như chân voi.
Má nuôi tôi cuống lên, cứ khóc giục tÃa nuôi tôi phải Ä‘i.
- Äi đâu bây giá»? - TÃa nuôi tôi cau mà y, nói bằng má»™t giá»ng giáºn dữ bất lá»±c.
Má nuôi tôi chùi nước mắt, lạnh lùng buông thõng một câu :
- Hừ! Ông mê ba con cá sấu của ông thì ông cứ ở đây. Tôi đóng bè chuối tôi chở hai thằng nhỠđi!
Gương mặt buồn não của má nuôi tôi dần dần tái nhợt, đôi môi bà run run mấp máy như muốn nói gì mà không nói ra được.
TÃa nuôi tôi ngồi xệp xuống chõng, thở ra má»™t hÆ¡i dà i. Ông đăm đăm nhìn thằng Cò Ä‘ang đắp chiếu nằm thiêm thiếp hồi lâu, rồi lặng lẽ đứng dáºy bịt khăn lên đầu, xách mác Ä‘i lá»™t bẹ dừa nước chẻ lại quai chèo.
Và o lúc xế chiá»u thì chiếc thuyá»n nhá» cá»§a chúng tôi rá»i bến. Xóm chà i lạnh ngắt. Bầy ruồi xanh bâu và o mấy con cá chết nằm dá»c theo bãi, thấy động bay kêu vu vu. TÃa nuôi tôi chèo lái. Tôi chèo mÅ©i. Thuyá»n Ä‘i đã xa mà tôi cứ ngoái nhìn vá» những bóng nhà quạnh quẽ chÆ¡ vÆ¡ nÆ¡i đầu xóm cÅ©. Hà ng cá»™t phÆ¡i lưới má»—i lúc má»™t má» dần trong khói sóng chiá»u hôm...
CÅ©ng như chuyến nổi trôi ngà y trước, chúng tôi cứ thay nhau chèo ròng rã mấy ngà y mấy đêm liá»n không nghỉ. Lắm lúc tôi có cảm giác như chèo mãi mà thuyá»n vẫn còn đứng y nguyên má»™t chá»—. Trông chá»— nà o cÅ©ng không khác chá»— nà o. Hai bên bá», dừa nước má»c san sát. Gió thổi khua động tiếng lá rì rà o và tiếng sóng lách chách vá»— và o mạn thuyá»n cùng tiếng chèo đưa kÄ©u kịt tạo thà nh má»™t nhịp Ä‘iệu buồn triá»n miên, má»™t thứ hòa thanh rÅ© rượi khiến tôi nghe vừa nhá»› nhà mà cÅ©ng vừa buồn ngá»§.
Nhiá»u lúc nhá»› tá»›i anh Ba thá»§y thá»§, tôi tá»± há»i: “Không biết trên bước đưá»ng phiêu lãng, anh có trải qua những ngà y buồn bã thế nà y không?â€
Rà y đây mai đó... Trên rừng, dưới biển, đồng ruá»™ng, núi cao, bất cứ chá»— nà o mình cÅ©ng Ä‘i tá»›i. Cà ng Ä‘i thì cà ng gặp nhiá»u chuyện lạ, khiến cho mình say mê.
Xưa kia có má»™t con tà u nhá»
Nó chưa hỠlướt sóng ra khơi...
Nà y hỡi những chà ng thủy thủ
Äang xông pha trên ngá»n sóng cao vá»i!
Giá»ng nam trầm cá»§a anh Ba thá»§y thá»§ như cứ dáºp dá»nh trôi theo chiếc thuyá»n nhá» cá»§a tôi. Tôi mÆ¡ mà ng thấy những ốc đảo xanh rá»n giữa sa mạc, mênh mông má»™t mà u cát và ng rừng rá»±c, có mấy ngưá»i lái buôn ngồi bên những con lạc đà , mệt má»i nhìn bóng Kim Tá»± Tháp nhô vút lên ở chân trá»i..., những hải cảng tấp náºp hà nh khách vá»›i đủ các kiểu y phục và mà u da khác nhau, từ trên những con tà u khổng lồ xuyên đại dương chen chúc nhau theo báºc cầu thang xách va-li xuống bến... Những biển băng lạnh cóng trắng xóa má»™t mà u tuyết, không còn phân biệt đâu là mặt đất đâu là chân trá»i, có những ngưá»i Et-xki-mô mặc áo lông gấu sù sụ ngồi trên xe trượt tuyết do hươu kéo chạy như bay... Phải rồi, tất cả những quang cảnh chói lòa mà u sắc rá»±c rỡ in trong xấp bưu ảnh cá»§a anh Ba thá»§y thá»§ đã cho tôi ngà y trước đó, Ä‘á»u đẹp và có má»™t sức hấp dẫn, khiến cho mình cà ng muốn Ä‘i tá»›i. Nhưng nó xa xôi quá, biết bao giá» mình có thể tá»›i được. Trên dòng sông mênh mang giỠđây, chỉ có ná»—i buồn khiến tôi thiếu nhiá»u lúc cứ muốn biến thà nh con panh-goanh thôi...
Thuyá»n chúng tôi cứ xuôi theo dòng nước. Hai bên bá» sông, hết lá dừa nước thì đến gai chà là . Rừng cây chà là vá»›i những ngá»n san sát giao nhau, mặt trá»i phải khổ sở lắm má»›i chiếu xuyên qua được những tà u gai dà y đặc, để lá»t má»™t và i đốm sáng xuống mặt đất sình lầy Ä‘en kịt. Nhiá»u con rắn mai gầm khoang Ä‘en khoang và ng nằm khoanh như những đống dây thừng, nghếch mồm lên gốc cây chà là má»c sát mé nước đã bị sét đánh cháy thà nh than. Äôi khi tôi quÆ¡ mái chèo gạt lên mình rắn mà nó cÅ©ng không thèm chạy. Hết rừng chà là lại đến đồng cá». Bốn mặt chân trá»i, sắc cá» nối liá»n vá»›i sắc trá»i xanh biếc. Loà i cá» cao xứ nhiệt đới cao lấp mất đầu ngưá»i, má»c lưu niên trên những đầm lầy, bất cứ mùa nà o cÅ©ng vươn thẳng ngá»n xanh reo hát dưới mặt trá»i. Lâu lâu, gió từ hướng biển thổi và o lướt chạy vi vu trên đầm cá»; gió chạy đến đâu, cá» rạp mình cúi xuống đến đó, là m cho cánh đồng cứ gợn lên như sóng nổi.
Trên mặt biển cá» xanh rá»n ấy, những đà n cò trắng chấp chá»›i bay, không biết cÆ¡ man nà o mà kể xiết. Tôi dừng chèo, quay và o khoang thuyá»n :
- Cò Æ¡i! Mà y gắng ngồi dáºy coi. Cò bay trên đồng cá» nhiá»u lắm đây, Cò nà y!
Thằng Cò biết tôi trêu nó, nhưng cÅ©ng tốc chiếu ra, xoay ngưá»i nằm sấp trong mui nhìn lên cánh đồng. Nó nhoẻn miệng cưá»i không thà nh tiếng.
- Chưa ăn thua gì đâu! Còn nhiá»u hÆ¡n thế nữa...
Rồi nó lại xoay ngưá»i nằm co lại, kéo chiếu đắp lên. Tôi nghe nó rên ư... ư... dưới lá»›p chiếu tùm hum, thương nó không để đâu cho hết. Má nuôi tôi thở dà i :
- Không biết chừng nà o mới tới sróc Miên để kiếm thuốc cho thằng bé.
TÃa nuôi tôi đưa tay lên che mắt nhìn và o chân trá»i, nÆ¡i có những đầu cây thốt nốt vươn thẳng lên má» má» xa tÃt, trông chỉ to hÆ¡n cái nấm.
- Chèo một mạch hết con nước nà y thì đến thôi. Gắng lên, nghe An!
Tôi không còn Ä‘iá»u khiển được hai cánh tay nữa. Nó cứ nặng trình trịch và cứng như hai khúc gá»— lắp và o đôi vai đã má»i dừ cá»§a tôi. Nhưng khi nghe tÃa nuôi tôi hồ hởi nói thế, tôi cÅ©ng cưá»i :
- Con còn chèo được mà . Chưa má»i lắm đâu, tÃa ạ!
Má nuôi tôi từ trong mui lom khom bước ra, bảo tôi :
- Và o nghỉ tay Ä‘i. Äể đó cho má!
Và bà cầm lấy guốc chèo, đẩy tôi và o mui. Tôi nằm xuống bên thằng Cò, chưa kịp xoay trở lấy thế nằm cho ổn thì cơn buồn ngủ đã kéo tới khép chặt đôi mi mắt nặng trịch của tôi lại rồi...
Quá trưa hôm đó, chúng tôi và o đến sróc Miên.
Những giồng cát liên tiếp nối nhau chạy dá»c theo hai bá» con sông nhá» mà chúng tôi Ä‘ang rẽ và o. HÆ¡i nóng rừng rá»±c từ giồng cát bốc lên là m hoa cả mắt. Nắng đốt và ng ngá»n cá», thiêu và ng lá tre. Lâu lâu có má»™t luồng gió từ xa chạy tá»›i, cuốn từng vầng cát lá»›n bay mù mịt, phá»§ mất bóng những đà n bò uể oải đứng gặm cá» khô dưới những tầng cây thốt nốt, khiến cho tôi có cảm giác những con bò má»™ng to tướng ấy đã bị cuốn theo vầng cát, bay lên biến mất giữa trá»i.
Bá»n trẻ chăn bò trần truồng tắm dưới mé sông, lặn ngụp, té nước và o nhau, reo hò inh á»i. Äứa nà o đứa nấy da cứ Ä‘en bóng như bôi nhá» mỡ. Má»™t thằng bé tóc xoăn như bụt ốc, cầm roi bò đứng trên bá», không tắm nhưng cÅ©ng cứ trần như nhá»™ng. Giữa cái bụng tròn như quả bóng bÆ¡m căng cá»§a nó, má»™t sợi dây nịt [2] má»›i toanh thắt ngang. Tá»± nhiên, tôi cÅ©ng cảm thấy bụng mình như Ä‘au Ä‘au tức tức. Thấy tôi liếc mắt ngó, nó nhe răng ra cưá»i. Hà m răng trắng nÅ‘n cá»§a nó Ä‘á»u tăm tắp như hạt ngô rất đẹp.
Trên con đưá»ng mòn như rắn lượn dắt và o xóm, có chiếc xe trâu bánh gá»— kéo lúa Ä‘i cót... két... cót... két... Má»™t ngưá»i đà n ông cởi trần, đầu không đội mÅ©, váºn chiếc xà -rông đỠđi trước xe lúa, tay cầm sợi thừng dắt theo con trâu. Hai ngưá»i đà n bà còn trẻ, dong dá»ng cao, Ä‘á»u mặc má»™t kiểu áo bÃt bùng may hở cổ xuống gần giữa ngá»±c, má»—i ngưá»i đội trên đầu má»™t vò nước bằng đất sét nung, cháºm răi bước sau xe. Hai cái bóng phụ nữ cổ thon thon hình cổ lá», dưá»ng như lúc nà o cổ há» cÅ©ng rướn lên để giữ thăng bằng cho hai chiếc vò đất, nổi báºt lên đẹp như những tượng phù Ä‘iêu bằng đá khắc hình các vÅ© nữ KhÆ¡-me mà tôi đã từng thấy trong ảnh ở má»™t quyển du ký nói vỠđất Cao Miên. Cảnh váºy chung quanh Ä‘á»u chìm trong má»™t mà u và ng buồn bã, rừng rá»±c hÆ¡i nắng; chỉ có ngá»n những cây thốt nốt cao lêu nghêu là còn giữ được sắc lá mà u xanh.
Thuyá»n chúng tôi Ä‘i qua má»™t dãy nhà vách phên trống hoác. Má»™t con chim chà i chà i sắc lông xanh có bá»™ ức đỠtuyệt đẹp Ä‘áºu trên cái già n cúng ma cất dá»±a bá» sông, nghe động tiếng mái chèo, giáºt mình bay vụt lên, mất hút giữa ná»n trá»i xanh.
Chúng tôi Ä‘áºu thuyá»n lại bên má»™t doi cát, sá»a soạn bữa cÆ¡m chiá»u.
TÃa nuôi tôi thay áo, bịt khăn má»›i, dắt tôi lên chùa xin thuốc cho thằng Cò. Chúng tôi Ä‘i được má»™t quăng thì con Luốc phóng lên bá» chạy theo. Äuổi mãi nó cÅ©ng không quay lại, tôi đà nh phải cho nó Ä‘i theo bên tôi. Tá»›i ngôi nhà sà n đầu xóm nằm thấp thoáng trong má»™t lÅ©y tre, tÃa nuôi tôi đứng ở cá»a gá»i vá»ng và o há»i thăm lối lên chùa. Ngưá»i chá»§ nhà mặc may-ô trắng, váºn xà -rông tÆ¡ kẻ ca-rô Ä‘en, đứng trên sà n chỉ trá» vá» phÃa những cây xoà i cổ thụ, nói lăng lÃu má»™t hồi. Hai ngưá»i nói vá»›i nhau bằng tiếng Miên, tôi không biết há» nói gì, phần thì bị những con chó từ dưới sà n nhà chạy túa ra sá»§a vang, nên cứ tưởng như hai ngưá»i Ä‘ang cãi nhau chuyện gì.
Chúng tôi Ä‘i tá»›i đâu, chó sá»§a rá»™ lên tá»›i đó. Không biết bao nhiêu là chó, con nà o con nấy dữ như quá»· sứ, cứ chồm chồm ra, cáºy gần nhà chá»±c xông và o cắn con Luốc.
- Sao há» nuôi chó là m gì mà nuôi lắm váºy, hở tÃa? - Tôi phát bá»±c, há»i tÃa nuôi tôi.
- Ờ, nuôi mà như không nuôi... Ngưá»i Miên theo đạo Pháºt, không ai ăn thịt chó. CÅ©ng không bán. Ai xin thì há» cho không váºy thôi. Chó đẻ ra bao nhiêu cÅ©ng nuôi mặc cho nó lá»›n, sống thế nà o cÅ©ng mặc.
Con Luốc Ä‘i bên tôi, Ä‘uôi nó không cụp xuống tá» vẻ sợ hăi, lại còn cứ ve vẩy, tuồng như không mà ng đến bá»n nhãi nhép tong teo kia. Chỉ cần tôi ra lệnh má»™t tiếng, là nó xông ra cho bá»n chó kia má»™t bà i há»c nên thân ngay. Ngôi chùa sáu mái lợp ngói đỠuốn cong vút, xây trên ná»n đá như kiểu kiến trúc chùa chiá»n ấn Äá»™, sừng sững đứng trên má»™t ngá»n đồi cát, chung quanh má»c toà n những cây xoà i cổ thụ to có đến ba bốn ngưá»i ôm. Chúng tôi lần theo những báºc thang xây bằng đá tổ ong, Ä‘i lên chùa. Hai bên báºc thang, ở má»—i quãng mặt bằng phải Ä‘i bình thưá»ng má»™t lúc trước khi bước lên má»™t tầng thang cao hÆ¡n, có bệ xây hình rắn bảy đầu xòe ra như cái quạt khổng lồ. Ngá»n đồi cÅ©ng thấp thôi, nhưng cách kiến trúc đưá»ng lên báºc thang khiến tôi khi bước Ä‘i cứ có cảm giác là chùa ở trên chá»— cao lắm, vì luôn luôn phải ngá»a cổ lên má»›i nhìn thấu được bên trên.
Ông Lục cụ [3] chưa già lắm, khoảng ngoà i năm mươi tuổi thôi. Ông không mặc quần áo kiểu sư ta mà choà ng quanh ngưá»i bằng cả má»™t súc lụa và ng, lẹp xẹp đôi hà i cá», tươi cưá»i bước ra tiếp tÃa nuôi tôi. TÃa nuôi tôi chắp hai tay vái Lục rất kÃnh cẩn. Thấy tÃa nuôi tôi là m gì, tôi cÅ©ng bắt chước là m theo như váºy. Hai ngưá»i lại nói chuyện vá»›i nhau bằng tiếng Miên, là m tôi đứng ngá»› ra nhìn. TÃa nuôi tôi theo Lục và o chùa. Tôi vừa toan bước theo thì tÃa nuôi tôi quay lại, bảo :
- Không được dắt chó và o chùa. Con muốn và o thì phải bắt nó nằm ngoà i sân kia!
Tôi không thể nà o bảo được con Luốc cho nó chịu nằm yên. Há»… tôi quay lưng Ä‘i thì nó lóc cóc chạy theo, nên tôi đà nh phải đứng ngoà i cá»a ngóng và o. TÃa nuôi tôi Ä‘áºp Ä‘áºp chân giÅ© bụi trên góc phản, rồi lên ngồi xếp bằng tròn trên chiếc chiếu hoa rất đẹp, đối diện vá»›i Lục. Tôi thấy ông Lục ân cần rót nước má»i tÃa nuôi tôi, rồi hai ngưá»i lại tiếp tục nói lăng lÃu gì vá»›i nhau. Tôi đưa mắt nhìn sâu và o trong, thấy trên bà n thá» là những ông bụt cÅ©ng gần giống như bụt ở các chùa Việt Nam váºy thôi. Duy chỉ có Ä‘iá»u khác là dưới bà n thá» nà o cÅ©ng chất lổm nhổm những chiếc nồi đất má»›i, đựng xương ngưá»i đã há»a thiêu, trên nắp buá»™c vuông vải trắng, và bên hông nồi có dán mảnh giấy nhỠđỠtên há» ngà y mất cá»§a ngưá»i đó.
Từ má»™t ngôi nhà nhá» bên phải, bá»n trẻ con Ä‘ang lÃu rÃu cúi đầu vái má»™t ông Lục trẻ, rồi chúng cắp sách xô ra, tranh nhau bước xuống báºc thang chạy vá».
TÃa nuôi tôi cầm gói giấy và ng bước ra, còn ngoái lại vái ông Lục cụ má»™t lần nữa. Ông bước ra theo tiá»…n chân khách, hình như toan nói Ä‘iá»u gì rồi lại thôi. Khi tÃa con chúng tôi ra đến đầu báºc thang ông “dá»›!†lên má»™t tiếng, khiến tÃa nuôi tôi giáºt mình quay lại. Ông Lục cụ Ä‘iểm ngón tay trá» và o khoảng không, nói tháºt cháºm nghe rõ từng tiếng má»™t :
- Rừ xây choòng cáp, boòng lá trrâu xca! [4]
TÃa nuôi tôi “pát! pát!†[5] luôn mồm và vái ông Lục cụ má»™t cái tháºt dà i trước khi nắm tay tôi dắt Ä‘i.
- Nói chuyện gì trong ấy mà lâu váºy tÃa? - Tôi há»i.
- Äá»§ má»i thứ chuyện. Lục há»i thăm Tây đánh và o tá»›i đâu rồi, há»i chúng ta từ đâu tá»›i. - TÃa nuôi tôi đáp cách vui vẻ.
- Có thuốc cho thằng Cò không tÃa?
TÃa nuôi tôi chìa gói giấy và ng ra :
- Thuốc đây. Hay lắm! Là m bằng má»™t trăm thứ *** chim và xương rắn độc. Trong uống ngoà i xoa, khá»i ngay thôi. Lục không lấy tiá»n, chỉ biếu thôi.
- Lúc nãy ổng nói gì vá»›i tÃa đấy?
TÃa nuôi tôi ngó tôi má»™t lúc rồi má»›i đáp :
- Con thì cái gì cÅ©ng há»i. Ừ, Lục bảo: “Tre muốn chặt thì gai phải đốn!†Không nói thẳng đâu, mình phải suy ngẫm ra mà hiểu lấy... Tức là muốn đánh được thằng Tây, thì phải trừ bá»n tay chân cá»§a nó trước!
- Hay quá tÃa nhỉ! Ờ, tụi nhá» nhá» Ä‘i há»c kinh ở chùa vừa ra lúc nãy phải không hở tÃa?
- Há»c chữ đấy. Các sróc Miên Ä‘á»u không có trưá»ng há»c. Trẻ con đến há»c ở chùa thôi. Ông Lục cụ là ngưá»i oai quyá»n nhất sróc đấy!
- Gặp được ông Lục cụ tốt thì may, tÃa nhỉ!
TÃa nuôi tôi chỉ “ừ†rồi cưá»i cưá»i nhìn tôi bằng cặp mắt khó hiểu. Chúng tôi lặng lẽ trở vá» thuyá»n, mặc cho những bầy chó Ä‘uổi theo vá»n chung quanh con Luốc sá»§a đến váng óc.
Sau khi uống thuốc và bôi thuốc được má»™t lúc, thằng Cò đã ngồi dáºy, tỉnh như không. Quả là món thuốc thần diệu tháºt! TÃa nuôi tôi liá»n bá»c má»™t gói nanh cá sấu trở lên chùa Ä‘á»n Æ¡n Lục cụ, bảo là để Lục tiện nó là m quân cá»...
Má nuôi tôi thì cứ bảo nên ở nán lại má»™t ngà y nữa hãy Ä‘i để hôm sau bà lên chùa lạy Pháºt đã, nhưng Ä‘ang gặp lúc thuáºn nước thuáºn gió, nên tÃa nuôi tôi không thể chiá»u bà được. Thế là và o khoảng đầu canh má»™t đêm đó, chúng tôi lại tiếp tục cuá»™c hà nh trình mà tôi chưa biết sẽ vỠđâu.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Lưới to để đánh cá ngoà i khÆ¡i và các cá»a biển.
[2] Thắt lưng da.
[3] Sãi cả (tiếng Miên). Danh từ “Lục†cÅ©ng còn để chỉ những ngưá»i có tuổi hoặc có uy tÃn mà má»i ngưá»i kÃnh trá»ng.
[4] Tre muốn chặt thì gai phải đốn.
[5] Vâng! Vâng!
Xem tiếp chương 17
|

14-08-2008, 10:13 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 17
Sân chim
Ở vùng nà y, những chiếc thuyá»n nhá» cỡ thuyá»n chúng tôi, chẳng ai là m buồm. Có lẽ để tránh bá»›t sá»± cồng ká»nh, choán chá»—, và để cho thuyá»n được nhẹ. Khi cần, cứ chặt má»™t tầu lá dừa nước má»c theo bá» sông cắm lên thuyá»n là đã có ngay má»™t chiếc thuyá»n buồm rồi.
Thuyá»n chúng tôi đổ ra dòng má»™t con sông lá»›n, vá»›i bốn cánh buồm thiên nhiên kiểu đó, cắm trong bốn lá»— cá»™t chèo. Má nuôi tôi ngồi giữ lái. Gió đưa chiếc thuyá»n buồm xanh cá»§a chúng tôi lướt chạy à o à o như chiếc ca-nô. Chạy má»™t mạch hai ngà y hai đêm như váºy, đến ngang má»™t cái chợ, tÃa nuôi tôi má»›i “hạ buồm†vứt xuống lòng sông trả lại cho bà Thá»§y.
Ngưá»i ta gá»i chợ nà y là chợ Mặt Trá»i. Có lẽ vì chợ nhóm tại doi đất ngã ba và m má»™t con kênh có tên là kênh Mặt Trá»i. Còn thằng Cò thì cứ bảo tôi đây là chợ chim. Hôm qua, chợ chưa nhóm. TÃa nuôi tôi còn cắm sà o ở bên chợ, hy vá»ng có thể bán nốt mấy tấm da cá sấu còn vướng chá»— trong thuyá»n. Suốt ngà y, ánh nắng rừng rá»±c đổ lá»a xuống mặt đất. Bốn phÃa chân trá»i trống huếch trống hoác. Từ lúc mặt trá»i má»c cho tá»›i khi mặt trá»i lặn, không kiếm đâu ra má»™t bóng cây để tránh nắng. Con kênh Mặt Trá»i còn phÆ¡n phá»›t mà u đà o buổi sáng, giữa trưa bá»—ng hóa ra má»™t dòng thá»§y ngân cuồn cuá»™n lóa mắt, rồi dần dần biến thà nh má»™t con suối lá»a lúc trá»i chiá»u. Năm ba ngôi quán lèo tèo ngó cá»a ra má»™t khoảng đất rá»™ng. Trên mặt đất nứt nẻ, vết *** chim khô trắng khắp nÆ¡i, lông chim theo gió cuốn lên xoáy tÃt trong nắng như những cánh bông gòn rụng bay lấp lóa.
Từ sáng sá»›m, ghe xuồng đã và o cáºp bến chợ, Ä‘áºu san sát như lá tre. MÅ©i xuồng nà y buá»™c nối và o lái thuyá»n kia, Ä‘en kÃn mặt nước. Tiếng chim kêu râm ran trong đám ghe xuồng và trên sân chợ.
TÃa nuôi tôi ngồi uống rượu má»™t mình trong ngôi quán ồn à o, toà n những đà n bà và trẻ con Ä‘ang húp cháo chim xì xà xì xụp. Mấy tấm da cá sấu hoa cà dá»±ng trên ngạch cá»a, bên lối ra và o. Mùi chim nướng từ trong những ngôi quán bay ra thÆ¡m phức. Tiếng dao thá»›t khua lá»™p cá»™p trong tiếng chim kêu xé mà ng tai, là m cho cái chợ nhá» lạ lùng nà y thêm phần náo nhiệt.
Má nuôi tôi xách rổ lên chợ mua chim non và trứng để là m thức ăn dá»± trữ mang theo thuyá»n. Thằng Cò, vì bà n chân hãy còn sưng, không được phép lên bá», phải ngồi lại trong mui ôm con Luốc ngó lên chợ, coi bá»™ thèm thuồng lắm. Tôi cầm bát lên mua má»™t tô cháo chim băm hà nh cá»§ rắc hạt tiêu bưng xuống cho nó, rồi quà y quả nhảy lên chợ ngay. Con Luốc cÅ©ng muốn theo tôi. Nó cứ vẫy Ä‘uôi kêu á»... á»... Nhưng thằng Cò cứ ôm cổ giữ nó lại. Nó tức mình, quay ra mấy xuồng chim Ä‘áºu chung quanh gắt ngáºu xị. Chim nhốt trong các giá» tre nghe tiếng chó sá»§a, hoảng hốt Ä‘áºp cánh kêu loạn lên.
Tôi Ä‘i má»™t mình, luẩn quẩn theo những ngưá»i bán chim trên chợ. Ngay dưới bá» sông chá»— tôi đứng, có mấy ngưá»i đà n bà đang mặc cả, cãi nhau trên má»™t chiếc thuyá»n to. Giá» cần xé chất ngổn ngang, đựng đầy các thứ trứng chim. Từng xâu chim trắng, chim Ä‘en buá»™c chân, dồn cháºt trong khoang: những con chim bị trói chen nhau ngóc cổ lên, con nà y mổ và o lưng con kia, Ä‘áºp cánh phà nh phạch.
Một thằng bé gánh tòn ten hai con chim gì lạ quá, cổ dà i như cổ rắn, to gấp rưỡi con vịt bầu, sắc lông mà u và ng xám.
- Ê, bán chim gì đó, máºy? - Tôi men theo, tay chắp Ä‘Ãt hất hà m há»i nó.
- Con điêng điểng mà cũng không biết!
Cặp môi nó trể ra, cái mặt vênh vênh nhưng bá»™ tướng nhá» thó và đôi mắt chân tháºt cá»§a nó nhìn lâu cÅ©ng rất dá»… mến.
- Bá»™ mà y ở đâu má»›i tá»›i hả? - Nó há»i tôi.
- Ờ, má»›i tá»›i. Xứ tao cÅ©ng... vô khối chim. Nhưng không giống như chim ở đây, thà nh ra tao má»›i há»i mà y chứ! - Tôi nói phét vá»›i nó như váºy, để nó đừng chê tôi là “quêâ€.
Coi ra nó cÅ©ng khoái. Nó trá» từng con chim, gá»i tên cắt nghÄ©a cho tôi nghe, ý như muốn khoe vá»›i tôi rằng nó là “tổ sư Bồ Äá»â€ ở đây...
Những con chà ng bè đồ sá»™ như con ngá»—ng, má» to bằng cổ tay cứ gõ và o nhau lá»™p cá»™p, là m rung rung mảnh da má»m thòng xuống táºn cổ như cái diá»m lụa mỡ gà . Những con giang sen cẳng cao lêu nghêu, nặng hà ng năm bảy cân thịt, bị khá»›p má», tréo cánh đứng giữa đám sếu Ä‘en sếu xám mà o Ä‘á», đầu không ngá»›t nghiêng qua nghiêng lại ngó theo mấy con ó biển Ä‘ang lượn vòng trên kênh.
Cò thì không biết bao nhiêu mà kể. Cò ngà , cò trắng, cò xanh, cò ma... buộc từng xâu, chất nằm hà ng đống. Một đám đà n bà trẻ con đang ngồi lúi húi vặt lông chim cồng cộc gần đấy.
- Mà y muốn kiếm tiá»n xà i không? - Thằng bé kéo tay tôi, bảo nhá» - Nhổ lông chim mướn đấy. Mà y muốn là m thì lại nói vá»›i cái thÃm đội nón lông chim ó rằn Ä‘ang đứng chống nạnh hai quai trước quán kia kìa!
Thấy tôi lắc đầu, nó hÃch khuá»·u tay và o hông tôi :
- Chê à ? Là m má»™t ngà y, kiếm bá»™n tiá»n. Mà y không lấy tiá»n thì lấy thịt chim vỠăn. Lông chim bán riêng, thịt bán riêng mà !
Chá»— nà y mươi giá» le đặt bên cạnh má»™t đống lồng nhốt đầy chim trÃch. Những con trÃch lông xanh, mỠđỠnhư quả á»›t ngắn, cặp chân hồng như đôi đũa sÆ¡n, coi bá»™ tốt mă nhất. Con nà o con nấy lá»™ng lẫy như con gà tre, cứ ngước cổ kêu trÃch... trÃch... ché... nghe đến nhức mà ng tai. Chá»— kia lổm ngổm hà ng sá»t chim cồng cá»™c lông Ä‘en như nhá» chảo, không ngá»›t cá»±a quáºy, mổ và o nhau kêu léc chéc.
- Chim ở đâu mà há» bắt nhiá»u váºy? - Bấy giá» tôi má»›i đà nh chịu há»i thằng bé ấy.
- Chim bắt ở sân chim chứ đâu, máºy!
- Sân chim ở đâu?
- Ở chỗ nó ở chứ còn ở đâu!
Thằng bé cưá»i cưá»i, ra vẻ thÃch thú lắm. Dưá»ng như nó chỉ chá» nghe tôi há»i để được trả lá»i, nhưng vẫn còn là m bá»™ là m tịch, chưa vá»™i bảo ngay. Hồi lâu, nó má»›i nói :
- Mấy ngưá»i đà n bà mặc áo cá»™c tay đứng dưới tam bản chở trứng chim kia, là dân hốt [1] trứng chim đồng. Trứng le le, trứng trÃch, trứng cò... đẻ rÆ¡i trong đồng cá», không có chá»§. Ai gặp nấy hốt. Hốt trứng tá»± do mà ! Còn cái ông ngồi bán quạt, tết bằng lông ó rằn, lông chim già đãy ở chá»— mấy con sếu kia, là chá»§ vưá»n cò. Mà y biết vưá»n cò hả? Ừ, vưá»n cò... thì chỉ có cò ở thôi. Không nhiá»u bằng sân chim đâu. Sân chim thì vô phương nói được. Äá»§ các thứ chim. Mà y thấy má»›i biết!
Mặt trá»i đã lên cao. Nắng bắt đầu gay gắt. Cái chợ chim nhóm giữa trá»i đã có phần bá»›t huyên náo. Bá»—ng nghe tiếng hu... hu... từ đâu vẳng tá»›i. Má»i ngưá»i còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác ngóng lên trá»i thì từ dưới đám thuyá»n có tiếng thét vang dá»™i :
- Máy bay giặc, bà con ơi!
Chợ nhốn nháo như vỡ đám là m chay. Ngưá»i ta quýnh quáng chạy tá»›i chạy lui lá»™n xá»™n trên khoảng đất trống. Không má»™t lùm cây, bụi cỠđể lấy chá»— nấp tạm. Nhiá»u ngưá»i đà n bà hãi quá, nhảy bừa xuống kênh tìm má»™t chá»— ẩn mình dưới các gò đất dá»±a bá».
“Con đầm già đi guốc†bay là là trên mặt sông, vút qua ngang chợ. Nó cất lên cao, rồi từ từ quay lại lượn trên chợ má»™t vòng, thả ra những cục gì Ä‘en Ä‘en. Tôi nằm úp mặt xuống đất, nÃn thở chá» nghe tiếng nổ.
- Giặc thả truyá»n đơn, bà con Æ¡i!
- Äừng sợ, nó không bắn đâu!
- Ai dám nói nó không bắn đó!
Tiếng kêu thét, cãi nhau nghe ran chung quanh. Tôi nghiêng đầu ngó lên. Những cục Ä‘en Ä‘en từ trong chiếc thá»§y phi cÆ¡ [2] thả ra ban năy đã tan trong gió, bay trắng trá»i, lấp lánh trong nắng như vảy cá. Gió thổi giạt những tá» truyá»n đơn bay Ä‘i xa lắc. Ghe xuồng vá»™i vă chèo Ä‘i. Giầm chèo va và o nhau, khua lốp cốp. Chim kêu Ä‘iếc tai. Tiếng hú, tiếng ì, tiếng gá»i nhau ran mặt nước.
Khi tôi chạy xuống bến, trèo lên thuyá»n thì đã thấy bá»™ da cá sấu vắt nằm trước mÅ©i. TÃa nuôi tôi cÅ©ng vừa quay xong quai chèo lái. Tôi chụp lấy guốc chèo mÅ©i, quạt mạnh mấy cái, đưa thuyá»n quay ra cho trôi xuôi theo dòng.
Trong chốc lát, ngoảnh lại thì cái chợ chim đã biến mất chỉ còn trơ khoảng đất trống và dãy quán lụp xụp đứng buồn thiu.
- Không biết giặc rải truyá»n đơn nói cái gì?
- Mươi hôm trước, nó cÅ©ng rải trên chợ Cái Rắn. Nó gá»i mình đầu hà ng!
- Bộ đội mình đâu, sao không đánh nó?
- Chá»— nà o cÅ©ng chá» bá»™ đội à ? Váºy chứ bà con mình cụt tay hết rồi sao? Nó vô đây, vác dao vác rá»±a chém nó ra từng khúc như khúc chuối, cho bá» cái thói cướp nước ngưá»i ta.
- Nghe có lÃnh Bắc bá»™ ngoà i Cụ Hồ đưa vô rồi mà !
- Ờ, cũng có nghe đấy!
- Sao lại cÅ©ng có nghe? Vô nhiá»u lắm rồi. Tướng VÅ© Äức chỉ huy. Äâu còn ở mạn trên Phước Long.
Mặt sông vang dáºy tiếng ngưá»i tranh nhau nói. Ai cÅ©ng muốn tá» ra thông thạo. Ai cÅ©ng nói, thà nh ra không ai nghe ai...
Thuyá»n chúng tôi cứ xuôi theo dòng nước chèo Ä‘i. TÃa nuôi tôi định Ä‘i vá» hướng Năm Căn. Ông bà n vá»›i má nuôi tôi :
- Năm Căn là xứ tiá»n rừng bạc biển. Sông rạch hiểm trở. Ở đó toà n là rừng. Rừng đước, rừng mắm, rừng bần... Tây khó bá» tá»›i. VỠđó, ta có thể Ä‘i đốn cá»§i mướn cho các lò than...
Má nuôi tôi nói xuôi lơ :
- Cái đó tùy ông. Ở đâu thì ở, miễn được yên nơi yên chỗ mà là m ăn. Chứ lênh đênh mãi thế nà y, tôi e có ngà y hai đứa nhỠchết lép xác thôi!
Má» sáng hôm sau, tôi còn Ä‘ang ngá»§ trong mui bá»—ng nghe thằng Cò gá»i giáºt tôi dáºy :
- Mau ra coi, An Æ¡i! Gần tá»›i sân chim rồi. Äã sáng bét mà mà y còn ngá»§ à ?
Tôi giụi mắt bò ra khoang trước, vốc nước dưới sông lên rá»a mặt. Trên vệt rừng Ä‘en ở chá»— con sông ngoặt như lưỡi cưa cá máºp chÆ¡m chởm dá»±ng đầu răng nhá»n đã á»ng lên mà u mây hồng phÆ¡n phá»›t. Từ chá»— vệt rừng Ä‘en xa tÃt đó, chim cất cánh tua tá»§a bay lên, giống hệt đà n kiến từ lòng quả đất chui ra, bò li ti Ä‘en ngòm lên da trá»i. Cà ng đến gần, khi bóng chim chưa hiện rõ hình đôi cánh, thì quang cảnh đà n chim bay lên giống như đám gió bốc tro tiá»n, tà n bay liên tri hồ Ä‘iệp.
Những bầy chim Ä‘en bay kÃn trá»i, vươn cổ dà i như tà u bay cổ ngá»—ng lướt qua trên sông, cuốn theo sau những luồng gió vút cứ là m tai tôi rối lên, hoa cả mắt.
Má»—i lúc tôi cà ng nghe rõ tiếng chim kêu náo động như tiếng xóc những rổ tiá»n đồng. Và gió đưa đến má»™t mùi tanh lợm giá»ng, khiến tôi chỉ chá»±c nôn á»e.
Chim Ä‘áºu chen nhau trắng xóa trên những đầu cây mắm, cây chà là , cây vẹt rụng trụi gần hết lá. Cồng cá»™c đứng trong tổ vươn cánh như tượng những ngưá»i vÅ© nữ bằng đồng Ä‘en Ä‘ang vươn tay múa. Chim già đăy, đầu hói như những ông thầy tu mặc áo xám, trầm tư rụt cổ nhìn xuống chân. Nhiá»u con chim rất lạ, to như con ngá»—ng Ä‘áºu đến quằn nhánh cây.
Má»™t con Ä‘iêng Ä‘iểng ngóc cổ lên mặt nước, thoạt trông tôi tưởng là má»™t con rắn từ dưới nước cất đầu lên. Khi thuyá»n chúng tôi chèo đến gần, nó bèn ngụp xuống lặn mất. Chốc sau đã lại thấy nó nổi lên gần bá», má» ngáºm con tôm xanh gần bằng cổ tay còn Ä‘ang vung râu cá»±a quáºy.
Tôi mê quá! Mà thằng Cò cÅ©ng mê như tôi. Hai đứa cùng ước: phải chi mình được dừng thuyá»n lại đây và i hôm để bắt chim thì phải biết!
Chim từ những đâu táºp trung vỠở đây, nhiá»u không thể nói được!
Ở đây, còn có rất nhiá»u giống chim lạ, không thấy bà y bán ở chợ Mặt Trá»i. Chúng Ä‘áºu thấp lắm, đứng dưới gốc cây có thể thò tay lên tổ nhặt trứng má»™t cách dá»… dà ng.
Tôi chồm ngưá»i ra be thuyá»n, kêu to :
- Dừng lại đây bắt má»™t má»› chim Ä‘i, tÃa!
- Sân chim có chá»§, không bắt cá»§a ngưá»i ta được đâu! - TÃa nuôi tôi bảo.
- Bá»™ há» nuôi nó sao? Chim trá»i cá nước, ai bắt được nấy ăn chứ!
- Äúng là không ai nuôi. Nhưng chim vỠở trên vùng đất cá»§a ai thì nó thuá»™c vá» tà i sản cá»§a ngưá»i đó. Há» phải đóng thuế hằng năm như đóng thuế ruá»™ng đấy, con ạ. [3]
Thấp thoáng trong xa, bốn năm ngưá»i quảy giá», cầm sà o trúc có ngoéo sắt Ä‘ang ngoéo cổ chim non xuống bắt. Coi bá»™ dá»… hÆ¡n bắt gà nhốt trong chuồng.
Tiếng chim kêu vang động bên tai, nói chuyện không nghe nhau được nữa. Thuyá»n chúng tôi chèo Ä‘i hÆ¡n ba nghìn thước rồi mà hãy còn thấy chim Ä‘áºu trắng xóa trên những cà nh cây gie sát ra sông.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Nhặt.
[2] Máy bay Ä‘áºu được trên nước.
[3] Ở Nam bá»™, thá»i Pháp thuá»™c, thuế đánh và o các sân chim rất nặng, gấp bốn lần thuế ruá»™ng. Trong kháng chiến, ta cÅ©ng có thu thuế sân chim, nhưng thu nhẹ thôi. Sân chim (danh từ địa phương) nghÄ©a như đảo chim, cồn chim.
Xem tiếp chương 18
|

14-08-2008, 10:14 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 18 Rừng đước Cà Mau
Nếu như có ai bảo tôi quay trở lại má»™t nÆ¡i nà o đó - má»™t bến chợ hoặc má»™t xóm là ng chẳng hạn, nÆ¡i mà tôi đã rá»i Ä‘i cách đó chừng dăm ngà y - trở lại bằng đúng con đưá»ng cÅ© mà không được há»i ai đưá»ng Ä‘i, thì tôi sẽ chịu thôi. Chỉ má»›i Ä‘i qua má»™t lần thì dứt khoát là không thể nhá»› và không dá»… dà ng nháºn ra con đưá»ng cÅ©.
Trông chá»— nà o cÅ©ng như chá»— nà o. Cà ng đổ gần vá» hướng mÅ©i Cà Mau thì sông ngòi, kênh rạch cà ng bá»§a giăng chi chÃt như mạng nhện. Trên thì trá»i xanh dưới thì nước xanh, chung quanh mình cÅ©ng chỉ toà n má»™t sắc xanh cây lá. Tiếng rì rà o bất táºn cá»§a những khu rừng xanh bốn mùa, cùng tiếng sóng rì rà o từ biển Äông và vịnh Thái Lan ngà y đêm không ngá»›t vá»ng vá» trong hÆ¡i gió muối - thứ âm thanh đơn Ä‘iệu triá»n miên ấy ru ngá»§ thÃnh giác, cà ng là m mòn má»i và đuối dần Ä‘i tác dụng phân biệt cá»§a thị giác con ngưá»i trước cái quang cảnh chỉ lặng lẽ má»™t mà u xanh đơn Ä‘iệu.
Từ khi qua Chà Là , Cái Keo... rồi bá» con sông Bảy Háp xuôi thuyá»n trôi theo dòng, thì tôi bắt đầu có cảm giác trên đây... Ở đây, ngưá»i ta gá»i tên đất tên sông không phải bằng những danh từ mỹ lệ, mà cứ theo đặc Ä‘iểm riêng biệt cá»§a nó mà gá»i thà nh tên. Chẳng hạn như gá»i rạch Mái Giầm, vì hai bên bá» rạch má»c toà n những cây mái giầm cá»ng tròn xốp nhẹ, trên chỉ xòa ra độc má»™t cái lá xanh hình chiếc bÆ¡i chèo nhá»; gá»i kênh Bá» Mắt vì ở đó tụ táºp không biết cÆ¡ man nà o là bá» mắt Ä‘en như hạt vừng, chúng cứ bay theo thuyá»n từng bầy như những đám mây nhá», ta bị nó đốt và o da thịt chá»— nà o là chá»— đó ngứa ngáy nổi mẩn đỠtấy lên; gá»i kênh Ba KhÃa vì ở đó hai bên bá» táºp trung toà n những con ba khÃa, chúng bám đặc sệt quanh các gốc cây. (Ba khÃa là má»™t loại còng biển lai cua, cà ng sắc tÃm Ä‘á», là m mắm xé ra trá»™n tá»i á»›t ăn rất ngon). Còn như xã Năm Căn thì nghe nói ngà y xưa trên bá» sông chỉ độc có má»™t cái lán năm gian cá»§a những ngưá»i tá»›i đốn cá»§i hầm than dá»±ng nên, cÅ©ng như Cà Mau là nói trại Ä‘i theo chữ Tức khÆ¡ mâu tiếng Miên nghÄ©a là “nước Ä‘enâ€.
Thuyá»n chúng tôi chèo thoát qua kênh Bá» Mắt, đổ ra con sông Cá»a Lá»›n, xuôi vá» Năm Căn. Dòng sông Năm Căn mênh mông, nước ầm ầm đổ ra biển ngà y đêm như thác, cá nước bÆ¡i hà ng đà n Ä‘en trÅ©i nhô lên hụp xuống như ngưá»i bÆ¡i ếch giữa những đầu sóng trắng. Thuyá»n xuôi giữa dòng con sông rá»™ng hÆ¡n ngà n thước, trông hai bên bá», rừng được dá»±ng lên cao ngất như hai dãy trưá»ng thà nh vô táºn. Cây đước má»c dà i theo bãi, theo từng lứa trái rụng, ngá»n bằng tăm tắp, lá»›p nà y chồng lên lá»›p kia ôm lấy dòng sông, đắp từng báºc mà u xanh lá mạ, mà u xanh rêu, mà u xanh chai lá»... lòa nhòa ẩn hiện trong sương mù và khói sóng ban mai.
Chợ Năm Căn nằm sát bên bá» sông, ồn à o, đông vui tấp náºp. Vẫn là cái quang cảnh quen thuá»™c cá»§a má»™t xóm chợ vùng rừng cáºn biển thuá»™c tỉnh Bạc Liêu, vá»›i những túp lá»u lá thô sÆ¡ kiểu cổ xưa nằm bên cạnh những ngôi nhà gạch văn minh hai tầng, những đống gá»— cao như núi chất dá»±a bá», những cá»™t đáy, thuyá»n chà i, thuyá»n lưới, thuyá»n buôn dáºp dá»nh trên sóng... Nhưng Năm Căn còn có cái bá» thế cá»§a má»™t trấn “anh chị rừng xanh†đứng kiêu hãnh phô phang sá»± trù phú cá»§a nó trên vùng đất cuối cùng cá»§a Tổ quốc. Những bến váºn hà nhá»™n nhịp dá»c dà i theo sông; những lò than hầm gá»— đước sản xuất loại than cá»§i nổi tiếng nhất cá»§a miá»n Nam; những ngôi nhà bè ban đêm ánh đèn măng-sông chiếu rá»±c trên mặt nước như những khu phố nổi, và nÆ¡i đây ngưá»i ta có thể cáºp thuyá»n lại, bước sang gá»i má»™t món xà o, món nấu Trung Quốc hoặc má»™t đĩa thịt rừng nướng ướp kiểu địa phương kèm theo và i cút rượu, ngoà i ra còn có thể mua từ cây kim cuá»™n chỉ, những váºt dụng cần thiết, má»™t bá»™ quần áo may sẵn hay má»™t món nữ trang đắt giá chẳng hạn, mà không cần phải bước ra khá»i thuyá»n. Những ngưá»i con gái Hoa kiá»u bán hà ng lởi xởi, những ngưá»i Chà Châu Giang [1] bán vải, những bà cụ già ngưá»i Miên bán rượu, vá»›i đủ các giá»ng nói lÃu lô, đủ kiểu ăn váºn sặc sỡ, đã Ä‘iểm tô cho Năm Căn má»™t mà u sắc độc đáo, hÆ¡n tất cả các xóm chợ vùng rừng Cà Mau.
- Ở lại đây thôi, ông ạ! - Má nuôi tôi vừa đưa mắt nhìn lên bá» vừa bảo tÃa nuôi tôi.
TÃa nuôi tôi ngồi trước mÅ©i thuyá»n thong thả nhồi thuốc và o nõ tẩu, nheo mắt cưá»i vá»›i tôi và thằng Cò :
- Hai đứa bay muốn ở đây hay đi nữa?
Giá»ng đùa vui hiá»n là nh dá»… dãi cá»§a tÃa nuôi, nhất là nét cưá»i bên hai khóe mắt cá»§a ông cứ mở ra, khiến tôi và thằng Cò cÅ©ng cưá»i theo mà không đứa nà o trả lá»i.
- Không nên ở đây! - TÃa nuôi tôi buông lá»ng má»™t câu ngắn cá»™c bất ngá», rồi dặng hắng ngước lên nhìn má nuôi tôi dò há»i.
- Ông tÃnh ra ngoà i biển ở hay sao?
Dưá»ng như không chú ý tá»›i sá»± phản ứng cá»§a má nuôi tôi, và cÅ©ng không buồn nhìn bốn con mắt thô lố đầy ngạc nhiên cá»§a hai thằng nhá» con mà ông thừa biết rằng qua bao nhiêu chặng đưá»ng dà i mệt má»i, Ä‘á»u Ä‘ang chỠđợi phút dừng chèo, cắm thuyá»n là nhảy lên mảnh đất định cư hằng mong ngóng, tÃa nuôi tôi cứ thong thả báºt lá»a lên đốt thuốc, báºp báºp hÃt mấy hÆ¡i dà i.
- Ở lại đây, nhưng không ở tại đây!
- Ở chợ vui hÆ¡n chứ, tÃa? - Thằng Cò hong hóng ngó lên bá», buá»™t miệng kêu lên - Ngưá»i ta đông như thế nà y mà ... mình còn Ä‘i đâu nữa, hở tÃa?
TÃa nuôi tôi như cưá»i mà như không cưá»i, sẽ sà ng nói :
- Mình có phải là dân buôn bán đâu mà cần ở chợ!
- Ông có cần mua sắm gì không? - Má nuôi tôi há»i.
- Chưa vá»™i. Äể lo tìm chá»— cất nhà trước đã. Bà có muốn cho hai đứa nhá» lên chợ chÆ¡i thì ghé lại má»™t chốc cÅ©ng được.
- Thôi, để lúc khác!
Bao giá» Ä‘ang lúc căi nhau vì sá»± bất đồng ý kiến trên má»™t vấn đỠnà o đó vá»›i tÃa nuôi tôi, mà má nuôi tôi bá»—ng dưng quay ra nói má»™t câu chuyện gì khác, thì tôi hiểu ngay rằng bà đã chịu cái lý lẽ cá»§a tÃa nuôi tôi là đúng.
Thuyá»n chúng tôi không đỗ lại chợ. Chúng tôi còn Ä‘i non má»™t buổi nữa má»›i cáºp bến. Äây là má»™t xóm nghèo, nhà cất lưa thưa trên bá» má»™t con rạch nhá» dá»±a lưng và o rừng.
Những ngưá»i thợ đốt than đã tiếp tay đốn cây, chặt lá dá»±ng cho chúng tôi má»™t ngôi lá»u nhá». Ngà y ngà y tÃa nuôi tôi vác rìu theo thợ rừng đốn cá»§i mướn cho các lò hầm than. Má nuôi tôi thì xách giá» Ä‘i bắt ba khÃa vá» là m mắm. Thằng Cò và tôi bữa nà o cÅ©ng rá»§ bá»n trẻ trong xóm dắt con Luốc sục sạo và o rừng săn chồn, săn kỳ đà . CÅ©ng có khi chúng tôi mò ra táºn sông cái lá»™i xuống bãi bắt cua, bắt vá»p.
Chúng tôi thưá»ng men theo con đưá»ng mòn cá»§a thợ đốn cá»§i dắt nhau ra chÆ¡i dá»c bá» sông. NÆ¡i nà o cÅ©ng váºy, bá»n trẻ nhá» chúng tôi bao giá» cÅ©ng tìm ra được nhiá»u trò chÆ¡i trên các bá» sông, cho đến lúc chán thì nhảy ngay xuống nước tha hồ bÆ¡i tắm. Ở đấy khi nước triá»u xuống, còn có những con cá biển đủ các loại mà u sắc và hình thù khác nhau, mắc cạn nằm trong những vÅ©ng nước trong veo. Con nà o bé thì sau khi đã nghịch chán, chúng tôi bụm nó trong tay mang ra thả xuống mé nước. Con nà o kha khá, ăn được thì chúng tôi xâu mang xách vá». Ở vùng rừng ngáºp nước cá»§a xứ Cà Mau nà y, sông ngòi kênh rạch là đưá»ng giao thông chÃnh. Hầu như ngà y nà o tôi cÅ©ng mò ra đứng trên bá» sông hưởng cái thú xem đủ các kiểu thuyá»n sông thuyá»n biển dong buồm cánh én chạy phăng phăng rẽ nước trắng xóa như tà u thá»§y - từ chiếc xuồng vá» gòn nhá», như con cá thòi lòi nhảy sóng rất tinh, cho đến chiếc ghe chà i đồ sá»™ như má»™t quả đồi ì ạch, nặng ná», chỉ có thể nhá» tà u kéo dắt Ä‘i. NÆ¡i bá» sông, ngưá»i ta chá» gá»i thuyá»n mua thuyá»n bán, và lúc nà o cÅ©ng có thể nghe được tin tức chiến sá»± nhiá»u nÆ¡i cá»§a khách tứ phương trên những con thuyá»n từ khắp chốn Ä‘i qua. Và ở bá» sông, không những đôi lúc tình cá» có thể vá»› được con rùa con rắn má»™t cách dá»… dà ng, tôi còn tìm gặp nhiá»u cây cá» lạ không thấy có ở má»i vùng chung quanh. Có nhiá»u thứ cây má»—i cái lá đẹp như má»™t cái hoa, do dòng nước mang hạt giống từ những vùng đất xa xôi nà o đưa vá» táºn đây nhá» bá»t sóng đánh giạt lên bá».
Má»™t buổi sáng sá»›m, tôi và thằng Cò xách chai ra bá» sông chá» thuyá»n trả vải [2] đón mua dầu lá»a. Bá»—ng nghe đằng xa có tiếng bá»n trẻ con gá»i nhau à ơi. Trong ánh nắng nhẹ chưa xua tan hết lá»›p mù kéo lê trên đầu ngá»n cỠướt đẫm sương, bóng những ngưá»i đà n ông xách xà beng, cầm chÄ©a, xách phảng chạy há»™c tốc vá» hướng đồng mả [3].
Bao giá» có má»™t Ä‘iá»u bất thưá»ng, má»™t biến cố gì vừa xảy ra thì tức khắc bá»n trẻ con kéo đến đó ngay. Tôi lôi thằng Cò ba chân bốn cẳng chạy theo bá»n nhá». Äám ngưá»i cởi trần, lăm lăm dao mác trong tay, Ä‘ang quây thà nh má»™t vòng tròn chung quanh má»™t ngôi mả trên gò đất cao hiện ra trước mắt chúng tôi.
- Bá»n con nÃt lui ra! Nó chưa chết đâu. Coi chừng cái Ä‘uôi... Cái Ä‘uôi nó còn cá»±a quáºy đấy! - Tiếng má»™t ngưá»i nà o đó hét oang oang.
Vòng ngưá»i giãn ra rồi lại thÃt lại như cÅ©. Bá»n nhá» vừa chạy giạt ra xa đã thoăn thoắt quay lại. Tôi chắc mẻm rằng ngưá»i ta vừa hạ má»™t con beo con cá»p gì đây, nhưng chưa kịp há»i ai thì nghe có tiếng má»™t ngưá»i nà o đó trong đám đông kêu lên :
- Äúng là con kỳ đà rồi!
“Con kỳ đà thì má»™t mình mình cÅ©ng Ä‘áºp chết được, là m gì mà xôn xao dữ váºy?†Tôi vừa thầm nghÄ© như thế, vừa chen lách đám ngưá»i Ä‘ang thở hổn hển, nét mặt đầy kinh dị đứng ngáng trước mặt tôi, kiếm má»™t chá»— trống ghé nhìn. Vừa nhìn và o, tá»± nhiên ngưá»i tôi bá»—ng báºt lùi ra sau. Trá»i Æ¡i, má»™t con kỳ đà kinh khá»§ng, tôi chưa từng thấy và chưa từng nghe tÃa má nuôi tôi nói đến bao giá»!
Con váºt bò sát to lá»›n vừa bị đâm chết, những vết thương toang hoác trên lưng, bên bụng, giữa đầu tóe máu, máu còn chảy ròng ròng. Ngôi mả ai má»›i chôn, nấm đất đắp chưa khô đã không may bị nó moi và o lưng gò ngang chân má»™. Và từ cái hang rá»™ng đà o bằng hai chân trước ấy, con váºt đã chui và o, cạy báºt nắp áo quan lên, thò đầu và o ăn thịt cái thây ma. Vết đất bị móng chân con váºt cà o sâu lúc giẫy chết, bá»›i tung lên, cùng những lùm cây bụi cá» gãy rạp, nhà u nát, nhốm đầy máu chung quanh, chứng tá» rằng má»™t cuá»™c chiến đấu ác liệt diá»…n ra nÆ¡i đây giữa con váºt kinh khá»§ng vá»›i đám ngưá»i chiến thắng cởi trần, mồ hôi mồ kê nhá»… nhại còn Ä‘ang cầm xà -beng, cầm chÄ©a đứng vây quanh.
Má»™t ông cụ già nghiêng đầu ngắm nghÃa con váºt đã bị đâm chết, thở phà o ra :
- Từ cha sinh mẹ đẻ đến giá», tôi chưa gặp con nà o lạ lùng khá»§ng khiếp như con nà y. Không phải cá sấu, mà cÅ©ng không phải là kỳ đà . Kỳ đà thì mõm nhá»n chứ! Cái mõm con nà y lại bằng, không ra hình đầu kỳ nhông mà cÅ©ng không ra hình đầu rắn mối. Chắc nó là má»™t con lai... gì đó!
- Nom như má»™t con rồng. Nhất là khi nó cất đầu lên, cái lưỡi dà i đỠhá»n le ra thụt và o nhanh như chá»›p, chẳng khác gì má»™t con rồng Ä‘ang phun lá»a. May mà tôi né kịp, không thì tôi đã chầu Diêm Vương rồi!
- Ờ... Khi nó táp hụt thằng nà y, hai hà m răng chÆ¡m chởm cá»§a nó báºp và o nhau nghe má»™t tiếng “cảng†rợn ngưá»i.
Má»™t ngưá»i đà n ông bạo dạn thò tay và o nắn nắn những mụn gai trên lá»›p da lưng rất dà y đóng đầy bùn khô mốc cá»§a con váºt lâu lâu còn giáºt giáºt co co mấy cái, cÅ©ng lắc đầu bảo :
- Hồi nhỠtôi có nghe ông nội tôi nói, nhưng tôi không tin, nghĩ có lẽ là các ông già xưa hay vẽ ra bằng tưởng tượng... Không biết có chắc là giống nà y chăng?
Con váºt kinh khá»§ng nằm đấy, không động cá»±a gì nữa. Mình nó dà i và to cỡ má»™t chiếc xuồng ba lá, chá»— vòng bụng thòi ruá»™t còn đỠvì máu chảy ri rỉ kia, phải đến hai vòng tay ngưá»i to lá»›n ôm má»›i giáp.
- Chạy Ä‘i má»i thầy giáo Ä‘i. Chắc ổng biết đấy!
Trong đám đông, sáng kiến cá»§a má»™t ngưá»i nà o đó vừa gợi lên, láºp tức được hưởng ứng ngay: “Phải rồi! Phải rồi! Chạy Ä‘i tìm thầy giáo Bảy mau lênâ€.
Ở vùng rừng xa xôi nà y, thầy giáo Bảy là ngưá»i trà thức duy nhất cá»§a xã, am tưá»ng má»i việc. Lại nghe nói thầy là ngưá»i có cảm tình vá»›i cá»™ng sản, bị bá»n thá»±c dân luôn luôn là m khó dá»…, và chúng “đà y thầy vá» táºn cái xứ khỉ ho cò gáy nà y cho muá»—i đốtâ€, nên thầy cà ng được phụ huynh há»c sinh nể trá»ng. Giá»— chạp, cưới gả gì ngưá»i ta cÅ©ng má»i thầy giáo Bảy. Tháºm chà những việc kiện tụng, tranh chấp nhau mà là ng xã không phân xá» nổi, má»™t ý kiến cá»§a thầy đưa ra có thể giảng hòa được đôi bên. Cho nên trong trưá»ng hợp đứng trước con váºt quái lạ không ai rõ tông tÃch nó là con gì nà y, ngưá»i ta chỉ còn đợi chỠở sá»± hiểu biết có tÃnh cách quyết định cá»§a thầy giáo Bảy thôi.
- Ai lại để cái mùi ngưá»i chết xông ra mà đứng quanh hÃt thở mãi như vầy được! Thá»i bây giá» chứ có phải ngà y xưa đâu mà để váºy chá» tá» tổng tá»›i là m biên bản!
- Nà o, bà con ta má»—i ngưá»i má»™t tay... nhanh lên!
- Chao ui! Kinh khủng quá!
Trong lúc thầy giáo Bảy chưa đến, ngưá»i ta gấp rút đóng lại nắp áo quan, lấp cái hang ăn thông và o huyệt mả, và không ngá»›t xôn xao bà n tán vá» sá»± xuất hiện bất thưá»ng cá»§a con váºt quái lạ nà y...
- Thầy Bảy tới rồi!
Tiếng bá»n trẻ reo lên trước tiên. Má»i ngưá»i tránh giạt ra, nhưá»ng lối và o cho má»™t ngưá»i đà n ông trạc ngoà i bốn mươi tuổi, mặc áo sÆ¡-mi cá»™c tay, quần bà ba Ä‘en xắn cao ngang ống chân, vừa từ dưới má»™t chiếc tam bản cáºp bá», gấp bước Ä‘i lên.
- Thầy coi giùm nó là con gì, thầy Bảy? - Ông cụ già ban nãy đã ước Ä‘oán nó là “con laiâ€, bước tá»›i gáºt đầu chà o thầy giáo, vừa há»i vừa nhìn và o mặt thầy rồi lại đưa mắt nhìn con váºt.
Má»i ngưá»i chung quanh ồn lên má»™t thoáng rồi bắt đầu im phăng phắc. Thầy giáo Bảy lần túi lấy mục kỉnh ra lau và o vạt áo, Ä‘oạn thong thả Ä‘eo lên mắt, đầu khẽ nghiêng qua nghiêng lại ngắm nghÃa con váºt. Những nếp nhăn trên trán thầy cứ giãn ra co và o, cà ng là m tăng thêm vẻ quan trá»ng trên gương mặt xương xương mà ai nấy Ä‘á»u kÃnh nể, và cà ng là m cho má»i ngưá»i thêm háo hức đợi chá» lá»i phán cá»§a “con ngưá»i thông tưá»ng má»i lẽ, nhất xứ là ng quê†nà y.
- Nó là má»™t con kỳ đà thôi! Äúng như váºy, má»™t con kỳ đà . - Thầy giáo Bảy chép miệng nói, đầu gáºt gù như khẳng định thêm cho câu mình vừa thốt ra.
Tiếng xôn xao lại bắt đầu dáºy lên. Má»™t ngưá»i nà o đó trong đám đông cưá»i hô hố: “Hồi nãy, tôi đã bảo nó là con kỳ đà mà không ai chịu nghe!†Có tiếng ngưá»i cãi lại: “Hứ! Kỳ đà thì to hÆ¡n bắp vế là cùng, chứ kỳ đà gì mà to bằng con cá sấu váºy?†Không biết đó là lá»i phản đối lại ngưá»i vừa cất tiếng cưá»i, hay lá»i phản đối lại ý kiến cá»§a thầy giáo Bảy.
Thầy giáo Bảy mỉm cưá»i. Nụ cưá»i độ lượng không tá» ra có chút gì khó chịu, mà còn là m tăng thêm vẻ đôn háºu trên gương mặt hiá»n là nh. Thầy ngắm nghÃa con váºt má»™t lúc nữa, rồi thong thả nói :
- Con kỳ đà nà y to tháºt! Hồi năm 1942, lúc tôi còn dạy há»c ở xã Äốc Và ng thuá»™c Äồng Tháp Mưá»i, bà con cÅ©ng có đâm chết má»™t con, Ä‘o dà i ba mét sáu. Con nà y là con thứ hai mà tôi được thấy táºn mắt đấy...
- Ä‚n thịt được chứ, thầy Bảy? - Má»™t ngưá»i đứng phÃa sau há»i vá»›i và o.
- Ä‚n thịt được. Giống kỳ đà thôi! - Thầy giáo Bảy lại gáºt gù, nhấc mục kỉnh lên - Con nà y là con thứ hai mà tôi được thấy đấy. Như váºy là hiếm lắm. Có thể nó sinh sống ở má»™t vùng nà o khác, nhá» má»™t Ä‘iá»u kiện ngẫu nhiên nà o đó, bị bão tố giạt Ä‘i, bám trên má»™t khúc gá»— trôi qua biển chẳng hạn, mà nó lạc tá»›i đây [4].
- Im để nghe thầy Bảy nói, là m gì mà ồn à o váºy?
- Nói tiếp đi, thầy Bảy!
Chá» cho má»i ngưá»i lắng xuống, thầy giáo Bảy má»›i nghiêm sắc mặt, bảo :
- Thá»i tiá»n sá», có những con váºt to lá»›n khá»§ng khiếp, có loại có sức nặng đến bốn năm mươi tấn, nhưng ngà y nay Ä‘á»u đã bị há»§y diệt cả. Trong Ä‘iá»u kiện thÃch nghi nà o đó thì chúng má»›i có thể sống được. Sá»± thay đổi khà háºu trên vá» quả đất nguá»™i dần đã là m biến mất nhiá»u loại sinh váºt và thá»±c váºt mà ngà y nay ngưá»i ta chỉ còn tìm ra được những bá»™ xương hay dấu vết đã hóa thạch đà o được dưới nhiá»u tầng đất sâu...
Nhiá»u tiếng xì xà o bắt đầu nghe lâm râm chung quanh. Dưá»ng như những danh từ xa lạ từ miệng thầy giáo Bảy nói ra, những chuyện vá» quả đất, xương hóa thạch xa xôi mà sá»± hiểu biết cá»§a há» còn lâu lắm má»›i có thể vá»›i tá»›i, khiến há» không còn táºp trung chú ý nghe thầy nói nữa. Nhưng chắc chắn là má»i ngưá»i Ä‘á»u thán phục thầy giáo Bảy, và nhiá»u ngưá»i bắt đầu chêm và o đôi ba câu gì đó, tá» ra mình cÅ©ng có Ãt nhiá»u chá»— lÄ©nh há»™i được ý nghÄ©a cá»§a lá»i thầy giáo nói, gây nên má»™t sá»± mất tráºt tá»± rất thá»a thuê, không ngưá»i nà o phản đối ngưá»i nà o cả.
Khi má»i ngưá»i sắp sá»a xả thịt con kỳ đà khổng lồ, thầy giáo Bảy tháo mục kỉnh ra, mặt đăm chiêu hồi lâu, nói vá»›i những ngưá»i còn ngong ngóng đứng chung quanh :
- Bất cứ chúng nó từ đâu tá»›i, hung hăn đến thế nà o, nếu bà con ta Ä‘á»u đồng tâm nhất trà thì chúng ta có thể diệt trừ được chúng cả. Sá gì con quái váºt nà y!
Tôi biết thầy giáo Bảy muốn ám chỉ đế quốc xâm lược. Hình như thầy còn toan nói Ä‘iá»u gì nữa thì phải. Nhưng mấy tiếng kêu bất thình lình từ chá»— bá» sông vá»ng tá»›i khiến thầy quay mặt trông ra và thôi không nói nữa. “Tiếng ai mà the thé như tiếng dì Tư Béo?†Tôi vá»™i ngóng cổ lên nhìn. Quả đúng là dì Tư Béo tháºt!
- Má»™t trăm đồng cái máºt con kỳ đà , tôi mua đây. Hai trăm đồng cái máºt, tôi mua đây. Äể cái máºt cho tôi!
Dì Tư Béo vẫn béo tròn béo trục như trước, tay trái cầm tá» giấy bạc con voi đỠ[5] giÆ¡ cao lên, miệng vừa gà o, chân vừa lạch bà lạch bạch chạy vá» phÃa chúng tôi, tay phải vừa lần túi mở kim băng rút ra má»™t tá» giấy bạc nữa, hai tay xòe cao hai tá» giấy bạc phẩy lia phẩy lịa như sợ ai mua cướp cái máºt trước. Tôi vá»™i chạy ra, kêu lên :
- Dì Tư mới tới đó hả? Dì ở đâu tới đây?
Dì Tư Béo “ơ†má»™t tiếng, toét mồm cưá»i, bà n tay cầm tá» giấy bạc bóng mỡ Ä‘áºp và o vai tôi má»™t cái khiến tôi suýt ngã. Bà ta gáºt đầu lia lịa, như ra ý bảo: “ChỠđấy, chốc sau hẵng nói chuyệnâ€, rồi vá»™i vă chen lách má»i ngưá»i bước và o trong. Thằng Cò nãy giá» vẫn theo dõi tôi, nó kéo tay tôi há»i :
- Dì mà y đó hả?
- Ờ... Nhưng mà không phải dì. Bà chủ quán rượu ở chợ Ngã Ba Kênh, mà y không nhớ à ? Hồi trước tao là m hầu bà n ở đấy mà !
Thằng Cò ngó chằm chằm và o mặt tôi, buông thõng một câu :
- Thôi, vá». Có ghe vải Ä‘áºu đằng kia. Mình Ä‘i lại đó mua dầu lá»a rồi vá». Má trông lắm đấy!
Tôi ngần ngừ :
- Mà y không ở coi xả thịt con kỳ đà à ?
- Coi là m quái gì! VỠăn cơm, trưa nà y còn đi rừng cho kịp.
Dì Tư Béo quay ra tìm tôi, mặt tiu nghỉu :
- An, cháu có quen ai trong nà y không?
- Là m chi váºy, dì?
- Há»i mua giùm tao cái máºt Ä‘i. Tao nói mãi mà há» không chịu bán!
- Như váºy là há» không bán đâu!
Bà chá»§ quán rượu thở ra má»™t hÆ¡i dà i nặng ná», cháºc lưỡi tiếc mãi. Thảo nà o ngà y trước có lần lão Ba Ngù bảo tôi: “Bà phệ cá»§a mà y lưng máºt [6] đấy. Lúc nà o cÅ©ng tìm máºt tá»ng và o bụng. Bả là bà chúa nhát sợ tà u bay mà !â€.
Tôi há»i thăm dì có khá»e không, lâu nay dì ở đâu... Nhưng bà ta chỉ ừ à o đáp qua loa. Thất vá»ng vì không mua được cái máºt con kỳ đà hiếm có nà y đã là m rÆ¡i rụng hết má»i tươi vui cá»§a bà ta khi gặp lại tôi ban nãy.
- Bây giá» mà y ở đây à ? Có khá không? - Giá»ng xởi lởi cá»§a bà ta bá»—ng trở lại nhanh chóng, và trên gương mặt phì phị buồn thiu hé mở má»™t nét cưá»i - Thôi, Ä‘i vá»›i dì Ä‘i, An ạ! Ở vá»›i dì, cháu sẽ chẳng đến ná»—i nà o đâu...
- Cháu có ba má ở đây rồi! - Tôi cưá»i cưá»i, đáp.
- Ủa, mà y gặp ba má mà y rồi sao?
- Gặp rồi!
Thằng Cò cÅ©ng cưá»i theo tôi. Tôi chợt hiểu ngay vì sao lúc nãy nó cứ giục tôi Ä‘i vá» gấp.
Dì Tư Béo phà n nà n cuá»™c sống khó khăn, giặc giã đánh lung tung là m cho bà ta không ở yên nÆ¡i yên chá»— là m ăn buôn bán. Bà ta còn nấn ná đứng lại má»™t lúc nữa, đến khi đã biết chắc rằng không thể mua được cái máºt con kỳ đà , bà ta má»›i chịu xuống thuyá»n chèo Ä‘i.
Lần gặp gỡ đầu tiên và buổi chia tay cuối cùng cá»§a tôi vá»›i dì Tư Béo Ä‘á»u bắt đầu và kết thúc bằng câu “ngã giá†cá»§a bà ta. Nhưng dẫu sao cÅ©ng có lúc tôi đã chịu hà m ân bà ta trong những ngà y đầu lưu lạc, nên lòng không khá»i có đôi chút ngáºm ngùi.
Chúng tôi mua dầu lá»a xong, lo muá»™n, bèn lá»™i tắt qua rừng mà không vá» theo lối cÅ©.
Hai đứa xắn quần lên đến bẹn, vừa đi vừa khảo chuyện vỠcon kỳ đà khủng khiếp. Bỗng dưng thằng Cò tặc lưỡi, kêu lên :
- Phải chi hồi sáng mình dắt con Luốc theo, An nhỉ!
- Ờ!
- Mà y liệu con Luốc có chống cự nổi với con kỳ đà ấy không?
- Biết đâu được!
- Sao lại biết đâu được? Cá»p nó còn không sợ mà !
- Ờ!
- Tao chắc chỉ còn lại mỗi con nà y và nó đã bị đâm chết, chứ ở đây không còn con nà o nữa đâu!
- Con gì cũng sống có đôi. Biết đâu lại không còn một con đang chỠmình trong nà y...
- Äừng có nói báºy!
Thằng Cò bá»—ng quát tôi, rồi nó vênh vênh bá»™ mặt là m ra vẻ cứng cá»i, vung vẩy chai dầu lá»a trong tay, lá»™i bươn tá»›i trước Ä‘i má»™t mình.
Rừng đước mênh mông. Cây đước má»c dà i tăm tắp, cây nà o cây nấy thẳng như cây nến khổng lồ. Rá»… cao từ ba bốn thước tua tá»§a giương ra chung quanh như những cánh tay từ trong thân cây thò ra bám đất. Mặt đất lầy nhẵn thÃn, không má»™t cá»ng cá» má»c. Chỉ có và i chiếc lá rụng mà nước triá»u chưa lên kịp để cuốn Ä‘i, và bóng nắng chiếu xuyên qua những tầng lá dà y xanh biếc, soi lá»— chá»— trên lượt bùn mượt mà và ng song li ti vết chân cá»§a những con dã trà ng bé tẹo. Những buổi triá»u lên, nước chỉ ngáºp quá gối thôi, chúng tôi năm bảy đứa rá»§ nhau Ä‘i bắt vá»p, bắt cua, trên đưá»ng vá» thưá»ng Ä‘uổi nhau chui qua những “cánh tay đướcâ€, móc bùn ném nhau, té nước và reo đùa ầm Ä© - những lúc Ä‘ang vui vẻ chung quanh có đông bạn bè ấy thì tôi có cảm giác như rừng đước Ä‘ang xôn xao từ dưới biển má»c lên. Nhưng hôm nà o Ä‘i má»™t mình, chung quanh vắng lặng, nhìn là n nước đục ngầu xô nhau trà n qua cá»™i đước xù xì, thì tôi lại thấy như khu rừng cứ lặng lẽ chìm dần xuống biển, và má»™t ná»—i lo sợ không đâu, bất thần áºp tá»›i, khiến đôi lúc tôi phải hét to lên để tá»± trấn tÄ©nh và ba chân bốn cẳng há»™c tốc chạy vá» hướng má»™t ngôi lá»u nà o đó, mà tôi biết là gần nhất.
Thằng Cò vẫn mải miết á»™p oạp lá»™i bùn Ä‘i trước tôi. Giữa vắng lặng xanh nhá» cá»§a rừng đước âm u, từng bước di động cá»§a chúng tôi mồn má»™t vá»ng và o tÄ©nh mịch. Tá»± nhiên, tôi ngoái nhìn ra phÃa sau lưng và dặng hắng má»™t tiếng, gấp bước Ä‘uổi theo thằng Cò, nghÄ© lan man rằng nguy hiểm xảy ra trong rừng hầu như bao giá» cÅ©ng đến vá»›i kẻ do dá»±, nhút nhát Ä‘i sau.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Gốc ngưá»i Chiêm Thà nh, bị các vua đầu triá»u Nguyá»…n đưa xuống định cư và đồn trấn ở hai nÆ¡i: Châu Giang và Hồng Ngá»±, để dùng há» chống lại ngưá»i Miên hay sang cướp phá biên giá»›i bấy giá». Gá»i Chà -và vì nước da há» Ä‘en nâu như ngưá»i Gia-va (Chà -và ). CÅ©ng có thuyết nói đó là ngưá»i Chiêm, lai ngưá»i Gia-va, sang ở buôn bán đã lâu Ä‘á»i. Vùng Châu Giang dệt lụa, lãnh Ä‘en nhuá»™m mặc nưa nổi tiếng.
[2] Thuyá»n bán tạp hóa lưu động trên sông.
[3] Cánh đồng hoang, ai muốn chôn ngưá»i chá»— nà o thì chôn không phải là nghÄ©a trang.
[4] Ở đảo Cô-mô-đô thuá»™c In-đô-nê-xi-a có rất nhiá»u loại bò sát lưỡng cư nà y. Tên nó là kỳ đà , cÅ©ng còn gá»i là cá»± đà . Có con mình dà i tá»›i 4 mét, có thể nuốt chá»ng má»™t con nai to cả móng lẫn sừng, và quáºt ngã ngưá»i để ăn thịt. To lá»›n thế, nhưng trứng nó chỉ bé bằng trứng ngá»—ng. Và i tháng sau khi nở ra, kỳ đà con đã có sức mạnh để tá»± kiếm ăn lấy, và chừng 4 - 5 tuổi, chỉ má»™t cái vẩy Ä‘uôi, nó dá»… dà ng Ä‘áºp chết má»™t con heo rừng hay quáºt ngã má»™t con nai to. Giá»›i khoa há»c phương Tây gá»i là rồng Cô-mô-đô. (Tà i liệu nà y, tình cá» chúng tôi Ä‘á»c được ở báo Trung Láºp xuất bản ở Cam-pu-chia đầu năm 1964. Nay xin chú thÃch bổ sung và o đây).
Các nhà bác há»c Liên Xô đã đến nÆ¡i bẫy bắt được má»™t số con váºt nà y. Dân đảo rất sợ, gá»i giồng kỳ đà nà y là những con “rồng phun lá»aâ€. Bá»™ máy tiêu hóa cá»§a chúng cấu tạo giản đơn như bá»™ máy tiêu hóa cá»§a những con váºt thá»i tiá»n sá». Chúng có nguồn gốc từ châu Úc rồi vượt biển sang Cô-mô-đô. Những con còn nhỠđã bÆ¡i nhanh hÆ¡n ca-nô, hÆ¡n tà u chạy hết tốc lá»±c.
[5] Bạc giấy cá»§a Äông Dương ngân hà ng, được in thêm, lạm phát rất nhiá»u sau khi Nháºt đảo chÃnh Pháp. Trong kháng chiến ta vẫn còn dùng tạm loại giấy bạc nà y, đóng thêm con dấu cá»§a kinh tế tà i chÃnh để phân biệt vá»›i loại bạc xanh ở vùng địch tạm chiếm.
[6] Máºt kém, ý nói những ngưá»i nhát gan.
Xem tiếp chương 19
|

14-08-2008, 10:15 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 19 Du kÃch trong rừng
Dòng sông Năm Căn hÆ¡n hai tháng trước còn ồn ã khua động tiếng mái chèo xuôi ngược, giỠđã trở nên lạnh ngắt, vắng teo. Thuyá»n bè rút mãi theo các đưá»ng kênh rạch nhá», chạy sâu và o rừng cho dá»… đánh du kÃch, tiêu hao sinh lá»±c địch. Quán lá»u dỡ Ä‘i theo, lùi và o táºn trong “dá»›n†[1]. Lò than bá» cho các loại dây rừng bò kÃn nóc. Cáo cầy tha hồ dắt nhau là m tổ trong những đống cá»§i gá»— đước cao như núi chất ngoà i sân lò, má»c đầy nấm dại.
- Hừ! Thằng Tây má»›i tá»›i Năm Căn hÆ¡n hai tháng thôi. Váºy mà gần chục mạng ngưá»i đã hy sinh! Hai anh du kÃch diệt được khá nhiá»u Tây và lÃnh ngụy vừa bị nó bắt và bắn chết, buá»™c xác phÆ¡i ở chá»— gốc cây mắm gần bá» sông chiá»u hôm qua... Bà con trong chợ đến cướp xác hai anh em vá» chôn, bị nó bắt đánh má»™t tráºn gần chết, bữa nay còn giam trong đồn! - Ông già thợ đốn cá»§i nói đến đây ngáºp ngừng cúi xuống cá»i lại đống hun. Khói cay nồng, đặc sệt từ đống hun ngùn ngụt bốc lên, tá»a trắng khắp gian lá»u. Bầu không khà ẩm ướt từ trong ngôi lá»u cá»§a chúng tôi như quánh lại, ngá»™t ngạt đến tức thở. Ông lại ngẩng nhìn tÃa nuôi tôi, nói tiếp. - Như váºy là hết đất rồi. Chá»— nà o cÅ©ng có thằng giặc. Chà như cái Hòn Khoai ngoà i biển kia mà nó còn mò tá»›i đóng đồn! Váºy thì mình cÅ©ng phải là m thế nà o chứ, anh Hai?
TÃa nuôi tôi cứ gáºt gù im lặng ngồi nghe. Khi ông già đốn cá»§i ngừng nói, vá»›i tay rứt má»™t dúm thuốc trong cái ống bÆ¡ nhồi và o tẩu, tÃa nuôi tôi bèn cầm chai rót thêm rượu và o bát :
- Uống đi, ông bạn!
- Trá»i Æ¡i, bá»™ anh Hai muốn tôi “mượn tá»u binh giải phá thà nh sầu à ?†- Ông già nhếch nụ cưá»i móm mém, đưa tay đỡ bát rượu.
- Chẳng qua đó là cái thói táºt không bỠđược cá»§a anh em bá»n mình đấy thôi! Chỉ có chúng ta má»›i giải phá được thà nh sầu nà y, chứ cái thứ tá»u binh... thì nó chỉ quáºt cho mình say mèm, nằm đó đợi giặc đến trói cổ dắt vỠđồn thôi!
Äôi bạn già ngồi xếp bằng trên má»™t tấm đăng trải giữa nhà cùng cưá»i lên mấy tiếng và chuyển bát rượu cho nhau má»—i ngưá»i tợp má»™t ngụm. Tiếng cưá»i khà nh khạch gượng gạo cá»§a ông già đốn cá»§i có lẽ cÅ©ng là m lây đôi chút buồn sang cho tÃa nuôi tôi. Cả hai ngưá»i cùng im lặng, đưa mắt ngó ra ngoà i. Ãnh nắng trá»i chiá»u xuyên qua những tầng lá đước ráºm rạp, chiếu xuống mặt đất lầy ngoà i bá» bên kia con rạch nhá» má»™t mà u xanh tai tái. Gió từ biển khÆ¡i thổi tá»›i, hun hút lùa qua những vòm lá đước tối om, thốc mạnh và o lá»u là m cho mái lá rung lên và ngá»n lá»a cháy lép bép trong đống cá»§i hun bá»—ng phụt sáng đỠngòm...
Cứ và i hôm lại có má»™t ông khách tạt và o lá»u uống và i chén rượu vá»›i tÃa nuôi tôi. Có ngưá»i tôi quen, có ngưá»i tôi chỉ biết mặt chứ không rõ tên. Äôi khi cÅ©ng có má»™t và i ngưá»i lạ mà tôi Ä‘oán chừng là bị giặc cà n chạy tá»›i đây. Những lần đầu, tôi còn thưá»ng la cà bên tÃa nuôi tôi, lắng nghe câu chuyện giữa những ông già trao đổi vá»›i nhau qua chén rượu suông, nhưng mãi rồi tôi cÅ©ng không chú ý nữa. Quanh Ä‘i quẩn lại, vẫn là chuyện bá»n giặc ruồng bố, cà n quét. Há» rất căm thù bá»n giặc ở đồn Năm Căn, nhưng nghe cái giá»ng rượu lè nhè cá»§a há», tôi biết rằng há» chỉ có thể mượn rượu để nói ra cho hả má»™t lúc váºy thôi. Tháºm chà có má»™t ông nom còn trẻ tráng, gá»i tâng tÃa nuôi tôi là bác, mà cÅ©ng thở ra cái giá»ng bạc nhược cá»§a những lão già cổ há»§, má»™t hai tin rằng sá»± xuất hiện con kỳ đà kinh khá»§ng nÆ¡i đồng mả mấy tháng trước là điá»m trá»i giáng tai há»a cho dân xứ nà y.
Sau những bữa rượu như váºy, tiá»…n khách Ä‘i rồi, tÃa nuôi tôi thưá»ng đứng rất lâu má»™t mình ngoà i bá» cá». Ông lắng nghe tiếng ca-nô giặc chạy táºn ngoà i sông Cá»a Lá»›n, hay nghÄ© gì vá» những câu chuyện cá»§a các ông bạn già thì không rõ, nhưng tôi thưá»ng thấy ông khoát khoát tay là m những cá» chỉ bá»±c tức khó chịu. Má»—i ngà y tÃa nuôi tôi lại má»™t thêm lầm lì, Ãt nói. Có khi ông ngồi lặng lẽ hà ng giá» bên đống cá»§i hun, như má»™t gốc cây khô giữa rừng, đến ná»—i tôi và thằng Cò đứa nà o cÅ©ng len lét không dám Ä‘i mạnh chân.
Ông thưá»ng bá» nhà đi luôn. Chẳng rõ Ä‘i đâu. Nhiá»u lúc Ä‘i hai ba hôm má»›i vá». Má nuôi tôi rất lo. CÆ¡ sá»± nà y thì ông lão đến quẫn chà mất. Nhưng má»—i lần tÃa nuôi tôi trở vá», tôi lại thấy ông tỉnh táo và vui vẻ hÆ¡n trước. Có khi ông còn cầm vá» cho tôi và thằng Cò má»™t và i thứ quả lạ, mà u đỠóng, có những chấm li ti xam xám rất đẹp mà ông bảo là chỉ để cầm chÆ¡i chứ không ăn được. Chà , có thứ quả rừng nà o má»c ngoà i bá» sông và trong những khu rừng chung quanh đây lại có thể lá»t khá»i con mắt cá»§a tôi và thằng Cò? Thế mà cả hai đứa chúng tôi Ä‘á»u chưa há» trông thấy những thứ quả tÃa nuôi tôi cầm vá».
- TÃa lấy quả nà y ở đâu váºy, tÃa?
- Ngoà i xóm kia thôi...
- Xóm nà o váºy tÃa?
- Xóm ngoà i chứ xóm nà o. Con sao cứ lục vấn mãi...
Tôi lặng im không há»i nữa. Thằng Cò tưởng ông mệt mà tôi cứ Ä‘eo há»i mãi là m ông bá»±c, nó bèn lôi tôi Ä‘i bắt mồi câu cá. Ở nhà được và i hôm, tÃa nuôi tôi lại sắm sá»a Ä‘i. Ông soạn mấy bao diêm, má»™t cái xoong nhôm và hÆ¡n chục lÃt gạo bá» trong bao cà -roòng. Äiá»u đó cà ng khêu gợi thêm sá»± tò mò trong tôi bấy nay má»™t cách mãnh liệt, khiến tôi không nén được ý định: phải dò xem tÃa nuôi tôi Ä‘i đâu và là m gì?
CÅ©ng như mấy báºn vừa rồi, tÃa nuôi tôi lấy xÃch buá»™c con Luốc và o chân cá»™t cẩn tháºn, rồi sai bảo tôi và thằng Cò Ä‘i là m má»™t công việc gì đó, hoặc chỠđúng lúc chúng tôi vắng mặt, ông má»›i Ä‘i.
TÃa nuôi tôi đã sắm sá»a xong rồi. Chẳng đợi ông bảo, tôi cầm con dao bước ra cá»a, còn quay lại nói vá»ng và o bếp :
- Má ơi, con ra ngoà i bỠsông chẻ mớ lạt dừa nghe má!
TÃa nuôi tôi “ừ†đáp thay cho má nuôi tôi, ông còn cưá»i cưá»i nhìn tôi bằng con mắt khuyến khÃch. Tôi cầm dao men theo bá» rạch, Ä‘i tá»›i má»™t chá»— ngoặt bèn chui ngay và o núp trong má»™t bụi sáºy um tùm. Từ nÆ¡i trú ẩn nà y, tôi có thể nhìn rõ má»i hướng chung quanh. Ngồi chưa yên chá»—, tôi đã thấy tÃa nuôi tôi quẩy bao cà -roòng lên vai lững thững bước ra sân. Ông còn đứng giữa sân giÅ© chiếc khăn rằn bịt lên đầu, quay qua quay lại chung quanh rồi má»›i lẩn ra bá» rạch. Tôi nén thở, cúi thấp đầu xuống gối, không dám động cá»±a. Lâu lắm mà vẫn không thấy ông Ä‘i qua chá»— tôi. Như thế nà y thì dứt khoát là tÃa nuôi tôi Ä‘i và o hướng rừng trong kia rồi. Tôi nhảy ra khá»i bụi, chạy vá». Chưa và o tá»›i cá»a, tôi đã há»i giáºt giá»ng :
- Má Æ¡i, tÃa con đâu? Ông Ä‘i rồi hở má?
Má nuôi tôi bước ra, “ừ†một tiếng :
- Mà y há»i ổng có việc gì? Sao hồi ổng còn ở nhà mà y không há»i, để cho ổng Ä‘i rồi má»›i chạy tìm cuống lên váºy?
- TÃa có nói Ä‘i đâu không, má?
- Không. Mà y còn lạ gì tÃnh cá»§a tÃa mà y nữa. á»”ng đã không muốn nói thì há»i ổng là m gì, hở con?
Má nuôi tôi nói giá»ng buồn buồn, có hÆ¡i giáºn dá»—i. Tôi chạy và o mở xÃch thả con Luốc ra sân. Rồi tôi bước đến, cầm tay má nuôi tôi :
- Con Ä‘i theo tÃa đây. Theo coi tÃa Ä‘i đâu.
- á»”ng Ä‘áºp mà y chết đấy. á»”ng Ä‘i đâu mặc ổng, theo là m gì? Äến như tao mà ổng còn giấu, không nói thay...
- Äúng rồi! Như váºy là đúng rồi. Con đã biết đúng là tÃa con Ä‘i đâu rồi!
- Ổng đi đâu?
Tôi ghé và o tai má nuôi tôi, thấp giá»ng :
- á»”ng Ä‘i vô chÆ¡i vá»›i mấy anh du kÃch trong rừng! Má không thấy tÃa con mang theo nà o diêm, nà o gạo, cả cái nồi nữa đấy sao?
Má nuôi tôi lùi lại một bước, tròn xoe mắt nhìn tôi :
- Ai nói vá»›i mà y váºy?
- Con Ä‘oán váºy thì biết chá»› đợi gì phải nghe ai nói!
- Ờ, mà y nói không chừng phải đấy. Tao cÅ©ng nghÄ© mang máng như váºy. Từ hôm ổng nhặt cái quả gì ở đâu vá» cho chúng mà y đấy. Bà Tám ngoà i xóm có bảo nhá» vá»›i tao rằng: nghe đâu anh em bá»™ đội đằng mình còn ẩn trong rừng. Bả còn nói há» rách lắm. Nghe váºy, thì để bụng thôi, đừng có hở ra cho ai nghe con!
- Má còn phải dặn! Thôi, để con và o gá»i thằng Cò dáºy Ä‘i vá»›i con.
Má nuôi tôi nắm tay tôi, lôi lại :
- Không được! Không được đâu. Con đi một mình thôi. Có con Luốc theo con là đủ rồi. Cái miệng thằng Cò hay bép xép lắm!
Má nuôi tôi vá»™i vã quay và o, soạn trong rổ may lấy má»™t ống kim khâu và mấy cuá»™n chỉ, gói và o mảnh giấy nháºt trình cÅ©, nhét và o túi áo tôi :
- Nhà nghèo chẳng có gì... Con và o gặp các ảnh, nói là cá»§a má gởi biếu... Äi cẩn tháºn nghe con.
Tôi gáºt đầu, huýt sáo má»™t tiếng. Con Luốc nhảy phóc theo chân tôi, chạy dá»c theo bá» rạch ăn sâu và o rừng. Cứ men theo dấu chân tÃa nuôi tôi, tôi vừa Ä‘i vừa dắt con Luốc chạy á»™p oạp trên bỠđất sình lút ngang ống chân. Äi độ hai ngà n thước thì mất dấu. Ở đây, hãy còn có nhiá»u vết chân cá»§a những ngưá»i lá»™i và o rừng bắt cua, bắt vá»p. Những vết cÅ© lá»™i từ trên bá» xuống rạch đã được phá»§ má»™t lượt phù sa má»ng khi triá»u xuống rất dá»… phân biệt vá»›i dấu chân má»›i cá»§a tÃa nuôi tôi. Tôi lá»™i ngay xuống rạch, ngược theo dòng nước gợn bùn vẩn đục ngầu từ trong rừng chảy ra, mải miết bươn ra. Con Luốc cứ kêu ư... á»... trong cổ, dưá»ng như muốn gá»i tôi lên mà mãi không thấy tôi lên, nó bèn co giò phóng tùm xuống nước, lá»™i xá»™n xá»™n sát theo tôi. Cà ng Ä‘i sâu và o rừng, lòng rạch cà ng hẹp lại. Nhiá»u quãng bị cà nh lá ráºm rạp trên cây che phá»§, bóng nắng không lá»t xuống tá»›i, khiến cho dòng nước tối om om, trông rất dá»… sợ. Tôi vẫn mải miết Ä‘i tá»›i. Chừng ná»a giá» sau thì thấy mất những gợn nước vẩn bùn, mà trông hai bên bá» lại chẳng có má»™t vết chân nà o lá»™i lên. Nhìn những cánh tay đước từ trên bá» tua tá»§a thò xuống lòng rạch, tôi nghÄ© có lẽ tÃa nuôi tôi đã lợi dụng những cái rá»… to lá»›n nà y là m cầu trèo lên cây, Ä‘i lên bá» rồi. Quả nhiên con Luốc vẫy Ä‘uôi lia lịa, là m bùn và nước bắn tung tóe và o mặt tôi. Láºp tức tôi bám theo cái rá»… ấy, trèo ngay lên cây. Nhìn xuống phÃa dưới chân, chỉ thấy những cá»ng rá»… đước xám ngắt chung quanh tua tá»§a cắm xuống mặt bùn phẳng lì. Con Luốc cứ đứng dưới gốc cây ngá»a cổ lên chá»±c sá»§a. Tôi phải suỵt suỵt luôn mồm, nó má»›i chịu im. Không lẽ tÃa nuôi tôi đến đây biến thà nh chim bay mất hay sao? Mà lại không có vết chân tụt xuống chung quanh gốc. Váºy thì dứt khoát là ông đã lần theo những cái rá»… đước to lá»›n, xá» rá»… và o nhau nà y mà lần Ä‘i trên cao thôi. Sau khi đã Ä‘oán váºy, tôi bèn đưa mắt quan sát từng cái rá»… má»™t, và chỉ má»™t chốc sau, khi đã tìm thấy má»™t cái rá»… có lá»›p da bên ngoà i bị đạp tróc xước những mảnh vá» con để lá»™ ra má»™t vết xanh còn má»›i, thế là tôi đã nắm được đầu mối con đưá»ng bà máºt đã đưa tÃa nuôi tôi Ä‘i vá» hướng nà o rồi.
Trên khoảng tầm cao quá đầu ngưá»i, tôi như con vượn, cứ dò theo dấu vá» rá»… xước, chuyển từ cây nà y sang cây khác Ä‘i tá»›i mãi. Con Luốc trung thà nh vẫn bám theo sát phÃa dưới chân tôi. Chiá»u ở rừng bao giá» cÅ©ng xuống rất mau, chẳng mấy chốc mà trá»i đã gần tối. Vết vá» cây tróc dẫn đưá»ng còn tìm thấy lá» mỠđược má»™t lúc, rồi sau đó tôi không còn nhìn ra được má»™t dấu nà o nữa. Ngồi trên má»™t cái rá»… cao, tá»±a ngưá»i và o thân cây, ngÆ¡ ngẩn nhìn ra mà u xanh trùng Ä‘iệp quanh mình Ä‘ang chìm dần và o bóng tối, tôi cảm thấy tay chân mình bá»§n rá»§n, nhấc không muốn nổi.
Má»™t con chim hồng hoà ng to như con ngá»—ng, sắc lông Ä‘en, vá»— cánh phà nh phạch bay vút qua bên trên đầu tôi. Chiếc má» cong to tướng và những rìa lông mà u trắng ở chót cánh mất hút trong bóng tối lá» má». Tiếng “các các†kêu vang rừng cá»§a con chim Ä‘en to tướng tan dần trong mênh mang vắng lặng, khiến tôi rùng mình nhá»› tá»›i con kỳ đà kinh khá»§ng đã đà o má»™ ngưá»i chết nÆ¡i đồng mả.
Tôi phải tá»± động viên mình luôn và cháºt váºt lắm má»›i trèo lên táºn ngá»n má»™t cây đước cao. Nguồn hy vá»ng tìm thấy vệt khói bốc ở má»™t nÆ¡i nà o đó giỠđây hoà n toà n tan rã trong tôi. Mặt trá»i đã xuống khuất mất rồi. Và bây giá» mà n đêm cÅ©ng đã bao trùm má»—i lúc má»™t dà y đặc trên những ngá»n cây. “Trá»i tối thì tối chứ sợ gì? Mình sẽ dá»… dà ng nháºn ra ánh lá»a cá»§a há». Có ai ở thầm giữa rừng đâu mà loâ€. NghÄ© như váºy, tôi lại phấn khởi mừng thầm. Nguồn hy vá»ng má»›i là m tôi phấn chấn trở lại rất mau. Tôi kiên nhẫn ngồi trên má»™t nhánh cây, phóng tầm mắt nhìn xuyên qua mà n đêm, mặc kệ cho bầy muá»—i đói vo ve kêu dáºy bên tai và không ngá»›t đáp và o đốt khắp mặt mÅ©i chân tay. Tôi không biết mình ngồi như váºy đã bao lâu. Nhiá»u lúc tôi có cảm giác như mắt mình bị mù, vì nhìn và o mà u Ä‘en lâu quá. Con Luốc cÅ©ng kiên nhẫn đứng dưới gốc cây chá» tôi, thỉnh thoảng lại há»±c lên má»™t tiếng. Không biết là nó muốn báo cho tôi biết rằng nó hãy còn đứng đấy, hay nó dá»a má»™t con chồn con cáo nà o Ä‘ang mon men tá»›i gần.
Gió bắt đầu nổi lên. Rừng đêm khua xà o xạc. Mùi bùn lạnh và mùi rêu đóng trên vá» cây nhạt nhạt mốc mốc xá»™c đầy và o mÅ©i tôi. Giữa lúc không còn trông cáºy và o tai, và o mắt mình nữa thì khứu giác lại báo ngay cho tôi biết rằng tôi đã Ä‘i đến gần má»™t chá»— có ngưá»i. Trong những luồng gió từ mà n đêm thăm thẳm thổi tá»›i, lâu lâu tôi lại ngá»i thấy có mùi khói và mùi cá kho, cháy nồi... Bấy giá», tôi má»›i nhá»› ra là mình chưa có gì cho và o bụng, và bắt đầu thấy đói cồn cà o. Tôi tụt ngay xuống gốc cây, đạp trúng lên lưng con Luốc. Lần theo mùi cá kho cháy, tôi dắt con Luốc cà n rừng, Ä‘i tá»›i. Nói cho đúng, thì chÃnh con Luốc dắt tôi Ä‘i. Nhiá»u lúc tôi loạng choạng vấp và o những rá»… cây, ngã sóng soà i và o bùn, con Luốc đã nhanh nhẹn, cắn áo tôi lôi dáºy và nó luôn luôn Ä‘i trước chân tôi chừng má»™t bước.
Tôi và con Luốc mò mẫm dắt nhau lá»™i Ä‘i từng bước như váºy rất lâu. Kia rồi! Ãnh lá»a tôi Ä‘ang tìm bá»—ng hiện ra thấp thoáng sau những thân cây, như má»™t vầng mặt trá»i nhá» từ dưới má»c lên. Tôi phải túm chặt chòm lông gáy trên cổ con Luốc, giữ nó lại và khẽ suỵt mấy tiếng, không thì nó sá»§a váng lên và bá» tôi chạy vụt tá»›i đấy ngay. Tim tôi Ä‘áºp rá»™n lên. Ãnh lá»a má»—i lúc má»™t gần. Äã trông thấy rõ hình má»™t cái bếp cháy trong gian chòi nhá», dưới má»™t gốc cây ráºm. Bùn ngáºp ngang ống chân tôi cứ tụt xuống dần. Bà n chân tôi giẫm lần lần lên mặt đất rắn hÆ¡n và đạp phải má»™t bụi cá». Bá»—ng nhiên, con Luốc vùng ra khá»i tay tôi và chồm lên sá»§a oang oang. Äồng thá»i, má»™t tiếng quát “Ai?†vang lên rùng rợn trong tối, rất gần: tiếng lên cò súng đánh rốp và tiếng quát liá»n theo, nghe cà ng dữ dá»™i hÆ¡n trước: “Äứng lại! Ai? Äứng lạiâ€.
- Äằng mình! Ngưá»i đằng mình! - Tôi cuống quÃt kêu lên. Rồi tôi tuôn luôn má»™t hÆ¡i - Tôi là thằng An, con ông Hai ngoà i xóm Lá. Tôi Ä‘i vô tìm tÃa tôi!
Tiếng chân nhiá»u ngưá»i chạy thình thịch trên gò đất. Luồng ánh sáng từ má»™t chiếc đèn pin chiếu thẳng và o mặt tôi khiến tôi bị lóa mắt, phải quay nghiêng mặt tránh ra má»™t bên.
- Còn có Ä‘i vá»›i ai nữa không? - Tiếng má»™t ngưá»i nà o từ trong tối, sau má»™t gốc cây há»i vá»ng ra.
Tôi chưa kịp đáp, bá»—ng nghe tÃa nuôi tôi kêu “Trá»i!†má»™t tiếng. Hình như ông Ä‘ang nói vá»›i ngưá»i cầm chiếc đèn pin chiếu và o tôi. Ông nói: “Äúng nó là con tôi. Nó mò theo tôi đấy. Tháºt là hết chá»— nói cho cái thằng bé nà y!â€.
- Thôi, và o đây chú em! - Ngưá»i cầm đèn pin vừa nói vừa hạ luồng sáng thấp xuống ngá»n cá», cho tôi thấy lối Ä‘i và o.
Tiếng ngưá»i vừa nói đó, sao nghe quen quen. Hình như tôi đã có gặp ngưá»i đó và nghe cái giá»ng nói ấy ở đâu má»™t lần rồi thì phải? TÃa nuôi tôi cầm khúc đèn chai bước ra đón, cốc và o đầu tôi má»™t cái Ä‘au Ä‘iếng.
- Ai bảo mà y lá»™i vô đây? Rồi tao sẽ bảo cho má mà y biết để bả dần cho mà y má»™t tráºn. Thôi, bước xuống cái vÅ©ng bên phÃa trái ấy, rá»a mình ngay Ä‘i. Y như là thằng mò bùn bắt cá cạn.
Tôi cởi quần áo giặt giÅ© qua loa rồi máng lên nhánh đước, tắm vá»™i tắm và ng má»™t chốc là xong ngay. Con Luốc cÅ©ng nhảy phốc xuống vÅ©ng nước, bì bõm sán và o bên tôi, đòi tôi cá» bùn tắm cho nó. Má»™t anh đứng bên mé vÅ©ng nước vá»›i tÃa nuôi tôi, giá»ng nói nghe còn trẻ lắm, há»i tÃa nuôi tôi tá»›i bằng lối nà o mà để tôi dò theo và o được. TÃa nuôi tôi không đáp, chỉ lắc đầu nói :
- Tháºt là hết biết! Tôi cÅ©ng chịu cái thằng bé nà y!
Anh đứng bên mé vÅ©ng nước trao cho tôi má»™t bá»™ quần áo, bảo tôi mặc tạm và o cho ấm, chứ nó “không được vừa và đẹp lắm đâuâ€...
Tôi như bÆ¡i trong bá»™ quần áo rá»™ng thùng thình, dà y cá»™p vì muối nhiá»u nước mặn và vá không biết bao nhiêu là mụn vải.
Khi tôi bước và o lá»u cá»§a những ngưá»i du kÃch, ngưá»i đầu tiên tôi nháºn ra ngay là thầy giáo Bảy, kế đó là ông già đốn cá»§i. Còn ngưá»i cầm chiếc đèn pin, mặc bá»™ quần áo bà ba rách nhiá»u chá»—, mặt xương xương, râu má»c tua tá»§a xung quanh cằm vì lâu ngà y không cạo, Ä‘ang ngồi trên bá»™ vạt lót bằng cá»ng sống lá kia thì tôi trông quen lắm. Tôi đã gặp ông ấy ở đâu má»™t lần rồi. Chắc chắn là tôi không nhầm, từ khi nghe giá»ng nói nhanh nhảu cá»§a ông ban nãy. Trong thoáng chá»›p, có rất nhiá»u gương mặt quen quen hiện nhanh ra trong đầu tôi. Vừa ở ngã ba sông nà y có má»™t gương mặt ngưá»i dân quân tá»± vệ hiện ra cưá»i vá»›i tôi, thì trong ngôi miếu táºn má»™t nÆ¡i xa kia, gương mặt những ngưá»i thương binh lặng lẽ cúi xuống nhìn tôi chợt hiện lên và biến Ä‘i. Má»™t bá»™ mặt xương xương toét miệng cưá»i bá»—ng hiện ra giữa quán rượu dì Tư Béo... cái bóng ngưá»i cao lêu nghêu, mặc bá»™ quân phục mà u rêu, thắt lưng da rá»™ng bản, khẩu súng poá»c hoá»c Ä‘eo trá»… bên đùi... Äúng là ông ấy rồi! Tôi vụt kêu lên :
- Chú Huỳnh Tấn!
Ngưá»i ấy buông chiếc đèn pin ra, nhổm lên, nhảy xuống khá»i bá»™ vạt, đứng sững nhìn và o mắt tôi. Tất cả những ngưá»i chung quanh Ä‘á»u trố mắt ngạc nhiên. Ông ta nghiêng đầu, nheo mắt :
- Trá»i Æ¡i! Chú em nà y sao lại biết mà gá»i đúng tên cúng cÆ¡m cá»§a má»— váºy kìa?
- Äêm đó, chú Ä‘i vá»›i anh Sáu tuyên truyá»n ghé quán dì Tư Béo, chú có gặp anh phân đội trưởng... Cháu là m hầu bà n ở đó mà !
Cuá»™c gặp gỡ bất ngá» giữa tôi và ngưá»i chỉ huy du kÃch đã là m tiêu tan bầu không khà im lặng trong ngôi lá»u khi tôi má»›i bước và o...
Các anh du kÃch bá» cá»§i và o đống hun quạt lên, bảo tôi ngồi xuống hong cho ấm. Tôi vừa ngồi xuống má»™t khúc gá»—, chưa kịp xòe bà n tay móp cóng ra hong trên lá»a thì đã có anh bưng và o cho tôi má»™t tô cÆ¡m kèm hai khúc cá kho khô và má»™t đôi đũa. Äúng là mùi cá kho cháy nồi mà tôi đã bắt gặp lúc nãy đây! Tôi chẳng khách sáo gì cả, cÅ©ng chẳng kịp nói hai tiếng “cám Æ¡n†cho phải phép, đỡ ngay lấy tô cÆ¡m, và ngốn và ngấu gần như không kịp nhai. Con Luốc cÅ©ng có phần má»™t miếng cháy, ve vẩy Ä‘uôi ngồi nhá tóp tép bên đống hun cạnh tôi.
Qua là n khói cá»§i hun bá» mắt tá»a trắng, tôi biết có những đôi mắt cưá»i nheo nheo trong ánh lá»a cá»§a những ngưá»i du kÃch ngồi tá»±a lưng và o vách Ä‘ang nhìn tôi. “Chà , gói giấy nháºt trình cá»§a má gói đã ướt sÅ©ng cả rồi... Lúc nãy mình dại quá. Sao không dám cầm và o đây mà hong cho khô, cứ giấu nó trong cái túi áo ướtâ€. Tôi và nốt miếng cÆ¡m trong tô, rồi đứng dáºy cầm tô Ä‘i ra rá»a ngoà i vÅ©ng nước. Lúc và o, tôi không quên cầm và o gói quà cá»§a má nuôi gởi cho các anh du kÃch :
- Cái nà y... là cái má tôi gởi cho các chú, các anh đấy!
Nói xong, tôi mở năm đầu ngón tay xòe đưa gói giấy ướt sũng ra, trao cho chú Huỳnh Tấn.
TÃa nuôi tôi Ä‘ang đứng xem má»™t anh du kÃch lau khẩu súng trưá»ng ở chá»— góc lá»u, vá»™i ngẩng lên :
- Hóa ra má mà y bảo mà y vô đây à ? - Rồi tÃa nuôi tôi dang cánh tay ra, nói như phân bua - Lạ quá! Tôi có há» nói vá»›i bả lần nà o đâu? Sao mà hai mẹ con bả thÃnh đến váºy!
Chú Huỳnh Tấn không cần biết có lá»i phân trần cá»§a tÃa nuôi tôi. Chú cứ tháºn trá»ng bóc từng mảnh giấy ướt nhà u ra, cầm nắm chỉ và ống kim giÆ¡ lên :
- Quà của chúng ta đây rồi!
Tiếng cưá»i vui vẻ cá»§a nhiá»u ngưá»i dáºy lên. Chú Huỳnh Tấn quay sang bảo tÃa nuôi tôi :
- Bà già tâm lý lắm! Biết anh em rách, gởi cho ngay cái thứ mình cần má»›i thÃch chứ!
Thầy giáo Bảy ngồi cầm cái cuống quà i dừa nước đã Ä‘áºp tÆ¡i dùng là m phất trần xua muá»—i quÆ¡ qua quÆ¡ lại, mỉm cưá»i nói thong thả :
- Äồng bà o Ä‘á»u biết chúng ta ở đây mà anh em chúng ta có ngưá»i nà o hở môi chỉ chá»— cho há» biết đâu! Như váºy thì... khu rừng nà y đâu có thể chắc chắn bảo đảm che giấu được những cái lá»u nà y...
Chú Huỳnh Tấn nhướng mắt cưá»i hì... hì...
- Che mắt địch thôi! Chúng ta là m sao che giấu được với đồng bà o!
- Anh nói có lý! - Thầy giáo Bảy gáºt gù tiếp - Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết hoặc có thể biết có du kÃch ở đây, nhưng bá»n địch thì hoà n toà n không hay biết... Như váºy thì... chỉ có rừng nhân dân má»›i bảo đảm che giấu được má»i hoạt động cá»§a chúng ta thôi!
Nhiá»u tiếng cưá»i tán thưởng từ chá»— góc lá»u tối vá»ng ra :
- Äồng chà Bảy nói nghe sâu sắc lắm!
Thầy giáo Bảy sá»a giá»ng nghiêm trang, nói :
- Không phải là ý kiến của tôi đâu. Vừa rồi, được đồng chà Hoà i dắt và o gặp anh Tư Thượng Vũ [2], tôi đã nghe anh Tư bảo như thế đấy!
Má»™t anh nà o đó Ä‘ang Ä‘i qua Ä‘i lại ngoà i sân, hát se sẽ giá»ng trầm buồn: “Thần dân nghe chăng... sÆ¡n hà nguy biến! Háºn thù đằng đằng... biên thùy rung chuyển...â€. Tiếng hát nhá» dần, tắt mất trong bóng đêm. Rồi má»™t lúc sau, cái giá»ng trầm buồn ban nãy bá»—ng báºt lên sang sảng: “Trước nhục nước nên hòa hay nên chiến?â€. [3]
Ông già đốn củi nói tướng lên, cắt ngang :
- “Chiến†chứ “hòa†là hòa là m sao? Äất cá»§a mình nó tá»›i nó đánh chiếm, mà còn vá»› vẩn há»i “chiến†hay “hòaâ€! Còn ngưá»i nà o, đánh ngưá»i ấy. Tá»›i ngưá»i cuối cùng cÅ©ng đánh mà !
Tôi cúi xuống nhìn và o ngá»n lá»a cháy rá»±c trong đống cá»§i. Nhưng tôi biết rõ là ông già đốn cá»§i Ä‘ang rướn ngưá»i lên đằng sau các anh du kÃch, và ông Ä‘ang vung tay, xúc động đến rung rung cả chòm râu. Giá»ng sôi nổi đầy nhiệt tình vừa thốt ra cá»§a ông là m tôi không muốn nhá»› tá»›i tiếng cưá»i khà nh khạch đầy gượng gạo cá»§a ông và cái dáng ngưá»i còm cõi, rầu rÄ© cầm bát rượu thở dà i nÆ¡i nhà chúng tôi chiá»u ná».
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Loại dây leo rất chắc, rá»… giữ đất ẩm, chứa nước ngá»t lúc trá»i mưa. Vùng rừng đước mặn, nói “dá»›n†là chỉ nÆ¡i có nước ngá»t, thưá»ng ở tÃt sâu giữa rừng.
[2] Äồng chà duy nhất trong xứ á»§y Nam bá»™ còn ở lại bám cÆ¡ sở giữ Ä‘iện đà i liên lạc vá»›i Trung ương sau khi Nam bá»™ hoà n toà n bị giặc Pháp chiếm đóng.
[3] Bà i hát “Hội nghị Diên Hồng†của Lưu Hữu Phước.
Xem tiếp chương 20
|

14-08-2008, 10:16 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 20
Lên đưá»ng chiến đấu
“Nam bá»™ là máu cá»§a máu Việt Nam, là thịt cá»§a thịt Việt Nam. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, nhưng chân lý ấy vẫn không bao giá» thay đổiâ€. Hồ chá»§ tịch đã trịnh trá»ng tuyên bố trước năm châu thế giá»›i những lá»i Ä‘anh thép ấy. Mà đó cÅ©ng là tình cảm cá»§a đồng bà o Nam bá»™ chúng ta. Thầy giáo Bảy nói đến đây bá»—ng dừng lại chá»›p chá»›p mi mắt ngước nhìn lên lá cá».
Chung quanh im phăng phắc. Trong sá»± im lặng có thể nghe rõ cả tiếng Ä‘áºp trong tim ngưá»i bên cạnh ấy, bất thình lình tiếng nức nở cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà nà o đó bá»—ng báºt ra. Giá»ng nghẹn ngà o cố nén trong cổ há»ng không thoát ra thà nh tiếng được nữa cứ ấm ức bên trong lồng ngá»±c. Mấy bà cụ già bên cạnh như bị lây theo, sụt sịt mÅ©i và nép sau lưng ngưá»i khác, đưa ống tay áo lên quệt nước mắt. Ngá»n cỠđỠsao và ng đã bạc, cháy xám ở má»™t chéo góc và rách thá»§ng lá»— chá»— vì vết đạn, rung rung pháºp phồng trong ánh lá»a.
Anh chiến sÄ© vạm vỡ nhất được chá»n trong đơn vị đứng thẳng ngưá»i, hai bà n tay to lá»›n cầm chặt cán cá», giương lá quốc kỳ nghiêng vá» phÃa trước. Tôi đứng má»™t bên, má»™t cáºu nữa cÅ©ng trạc tuổi tôi đứng má»™t bên. Hai chú liên lạc má»›i sung và o đơn vị Ä‘á»u cao chưa tá»›i vai anh du kÃch cầm cỠđứng giữa. Sau lưng chúng tôi, các anh lá»›n dà n đội hình trung đội hà ng ngang, hướng mặt theo lá cá». Äồng bà o đến dá»± buổi lá»… tuyên thệ cá»§a trung đội du kÃch địa phương đứng thà nh má»™t vòng bán nguyệt, trên bãi cá» rá»™ng giữa má»™t khu rừng gần bá» sông. TÃa nuôi tôi và má»™t số ngưá»i có con em trong hà ng được xếp đứng ở má»™t chá»— danh dá»±: cạnh đống lá»a đốt giữa sân, bên chiếc bà n thá» Tổ quốc kết bằng những bông hoa rừng Ä‘á», giữa đặt khung ảnh Hồ chá»§ tịch... Buổi lá»… bắt đầu từ cháºp tối. Sau khi chà o cá», hát quốc ca, đồng chà ủy viên quân sá»± huyện Cà Mau thay mặt huyện á»§y nói vá» sá»± quan trá»ng cấp bách phải thà nh láºp trung đội du kÃch địa phương, rồi đại biểu các Ä‘oà n thể nhân dân đứng ra phát biểu ý kiến xong, thầy giáo Bảy nhân danh là ngưá»i trong ban đỡ đầu du kÃch cá»§a xă đứng ra có mấy lá»i chung vá»›i anh em trong đơn vị và đồng bà o.
Thầy nói vá» tá»™i ác cá»§a thá»±c dân xâm lược Pháp, cụ thể là bá»n giặc chiếm đóng Năm Căn đã giết chóc, bắt bá»› và gây nên bao nhiêu tai há»a cho đồng bà o... Giá»ng rõ rà ng, khúc chiết, thầy nói đến đâu dẫn ra sá»± việc chứng minh đến đấy. Vì sao ta phải kháng chiến chống Pháp? Lá»±c lượng quân đội chúng mạnh hÆ¡n ta, nhưng ta nhất định đánh thắng chúng. Vì sao? Sá»± có mặt và hoạt động cá»§a anh em du kÃch trong xã nà y là má»™t cái tát vả và o mặt tên tướng LÆ¡-cá»-lét [1] huênh hoang khoác lác... Thầy nói không vá»™i và ng hấp tấp, không la ó gà o thét; đó là thái độ trầm tÄ©nh và cương nghị cá»§a ngưá»i tá»± tin và o lá»i mình nói, tin ở sá»± tất thắng cá»§a chÃnh nghÄ©a. Nhá» váºy mà thầy đã hoà n toà n thuyết phục tất cả quần chúng đứng nghe. Thầy nói vá» mưu mô thâm độc cá»§a đế quốc Pháp: chúng đã phản bá»™i hiệp định sÆ¡ bá»™ mồng 6 tháng 3, phản bá»™i tạm ước tháng 9, đã nổ súng bắn và o quân đội ta ở Bắc Bá»™ như thế nà o; thầy nói vá» bá»n tay sai thà nh láºp Nam Kỳ tá»± trị, chá»§ trương thuyết phân ly, đã thất bại thảm hại như thế nà o, và giỠđây chúng Ä‘ang khua chiêng gióng trống rùm beng, bà y trò độc láºp thống nhất giả hiệu như thế nà o... Bao nhiêu ngưá»i chết, nhà cháy, bao nhiêu xương máu đồng bà o ta đã đổ ra! Quyết không thể để bá»n chúng đặt lại ách thống trị lên đầu lên cổ dân tá»™c ta má»™t lần nữa... Ngá»n lá»a căm thù trong lòng ngưá»i nghe được lần lần khÆ¡i dáºy, má»—i lúc má»™t thêm bùng cháy mãnh liệt. Nhiá»u lúc tiếng vá»— tay, tiếng hò hét, tiếng nguyá»n rá»§a bá»n giặc Pháp và tay sai cứ vang lên rất lâu. Nhưng khi thầy nói vá» tấm lòng Hồ chá»§ tịch, tấm lòng nhân dân miá»n Bắc hằng ngà y hướng vá» Nam bá»™, thì bầu không khà chung quanh bá»—ng trở nên nghiêm trang lạ lùng. Ãnh lá»a rừng rá»±c soi sáng má»™t vùng sân cá» rá»™ng. Cả trung đội du kÃch chúng tôi đứng nghiêm dưới cá», hướng vá» chân dung Hồ chá»§ tịch, và đồng bà o cÅ©ng đứng thẳng ngưá»i, tất cả như nÃn thở hướng vá» Cha già dân tá»™c kÃnh yêu. Tiếng nức nở báºt lên đột ngá»™t vừa rồi đã là m cho bầu không khà thiêng liêng láºp tức bị xáo động.
Tôi đứng nghiêm, nén thở nghe tim Ä‘áºp rá»™n rã trong lồng ngá»±c bé nhá» cá»§a mình Ä‘ang ưỡn tá»›i. Tất cả chung quanh tôi như chìm và o trong ánh sáng đỠcá»§a ngá»n lá»a cháy rừng rá»±c. Chỉ còn nghe tiếng cá»§i nổ lép bép, và xa lắm tiếng sóng trùng dương dà o dạt xô bá» vá»ng qua những khu rừng ráºm. Dòng sông Cá»a Lá»›n ầm ầm cuá»™n sóng và rừng đêm như cá»±a mình nhổm dáºy khi nghe tiếng nức nở báºt lên. Không biết có phải là hồn dân tá»™c Ä‘ang hiện vá» trong lá cỠám khói lá»a đạn chiến trưá»ng và trong đôi mắt Bác Hồ đăm đăm nhìn đà n con Ä‘ang táºp há»p trên mảnh đất xa xôi cuối cùng Tổ quốc đây chăng? Tôi đưa cánh tay lên chùi nước mắt, hình ảnh đồng bà o hướng vá» lá quốc kỳ và bức chân dung Hồ chá»§ tịch lòa nhòa trước mắt tôi. Những giá»t lệ tá»§i thân đôi chút, nhưng xiết bao ấm áp sướng vui cá»§a đà n con khi gặp lại Mẹ yêu vá»i vợi cách xa, là m cho những bóng ngưá»i vây quanh ngá»n lá»a như bé lại, má»m Ä‘i trong giây phút và sau đó tức khắc vụt cao lá»›n lên và cứng rắn hẳn ra.
Giữa lúc má»i ngưá»i Ä‘ang đứng trầm ngâm yên lặng, bá»—ng tÃa nuôi tôi dặng hắng má»™t tiếng lá»›n. Tôi khẽ liếc mắt nhìn ông. Bà n tay tÃa nuôi tôi Ä‘ang run run vuốt lại nếp áo, và đôi mắt ông cÅ©ng vừa liếc nhìn sang tôi. Vụt má»™t cái, ông đã bước ra giữa sân cá». Ai nấy Ä‘á»u ngạc nhiên, hướng mắt nhìn theo tÃa nuôi tôi. Ông như không biết có má»i ngưá»i chung quanh, đưá»ng hoà ng bước đến trước bà n thá» Tổ quốc đứng nghiêm ngưá»i, chắp tay cúi đầu xá ba xá. Ông lại dặng hắng má»™t tiếng lá»›n, ngước lên nói to :
- KÃnh thưa ban chỉ huy cùng tất cả bà con đồng bà o! Tôi là Nguyá»…n văn Hai, năm nay sáu mươi mốt tuổi... tuy quê mùa dốt nát, nhưng cÅ©ng mạo muá»™i xin phép được tá» bà y chút ý kiến má»n...
“Trá»i Æ¡i, ông già mình ổng là m gì váºy kìa?†Tôi cảm thấy hÆ¡i bá»±c mình và lo lắng nhìn theo tÃa nuôi tôi... Ông á»§y viên quân sá»± thay mặt huyện á»§y đến dá»± buổi lá»… tuyên thệ, các ông á»§y ban xã và thầy giáo Bảy Ä‘á»u sá»a bá»™ nghiêm trang, cùng quay vá» phÃa tÃa nuôi tôi. Còn chú Huỳnh Tấn, trung đội trưởng chỉ huy đơn vị Ä‘ang đứng bên đội hình trung đội dà n ngang, cÅ©ng giáºt mình vá»™i vã chạy ra đứng nghiêm trước mặt tÃa nuôi tôi.
- Cháu Nguyá»…n văn An năm nay mưá»i lăm tuổi, được vinh dá»± đứng dưới cá» hôm nay... Tuy nó là con nuôi tôi... - TÃa nuôi tôi vừa nói vừa ngáºp ngừng đưa tay trá» và o tôi.
“Trá»i đất quá»· thần Æ¡i, ông già mình hồi chiá»u đưa mình đến đơn vị, ổng có uống chén rượu nà o đâu! á»”ng ngẫu hứng kiểu gì lạ váºy? Có ai tra khảo đâu mà ổng khai ra những chuyện con đẻ con nuôi là m chi hỡi trá»i?†Tôi tá»± nghÄ© như váºy. TÃa nuôi tôi vừa trá» và o tôi, vừa nhìn và o mắt tôi cách rất tá»± hà o. Rõ rà ng đôi mắt ông như muốn há»i: “Sao, tÃa mở đầu như váºy con nghe có được không?†Tôi đứng nghiêm ngưá»i, không nhúc nhÃch. Bá»™ quần áo bà ba Ä‘en má nuôi tôi vừa khâu cho tôi lại rá»™ng quá khổ, cứ lùng nhà lùng nhùng, là m tôi cà ng thẹn thùng khó chịu. Má»™t con muá»—i lá to tướng cứ vo ve bay vá»n trước mắt tôi và đáp và o bên má trái đốt Ä‘au nhói. Tôi nheo mắt mấy cái, động Ä‘áºy bắp thịt má để Ä‘uổi nó nhưng nó vẫn không chịu bay. Tôi cảm thấy má»™t cách rất rÅ‘ rệt rằng con muá»—i chết tiệt Ä‘ang vo vo chân trước thá»a thuê cong Ä‘Ãt lên chá»c sâu cái kim và o gò má tôi. â€œÄÆ°á»£c, cứ cho mà y tha hồ đốt. Mà y cứ bám đấy cho đến khi xong phần kết thúc buổi lá»… nhá!†Mồ hôi trên trán tôi rịn ra và từ từ lăn xuống, các bắp thịt ở má Ä‘ang bắt đầu phản ứng, rung rung giáºt lia lịa mấy cái.
Nghe có tiếng thì thà o cá»§a và i ngưá»i trong đám đồng bà o đứng bên phÃa trái tôi. Má»™t ngưá»i nói nho nhá» :
- Coi thằng bé sắp khóc rồi đấy!
- Khóc đâu mà khóc! Con muỗi đốt má nó đấy! - Rõ rà ng là tiếng ông già đốn củi cãi lại.
TÃa nuôi tôi cứ nhìn và o mặt tôi. Có lẽ ông đã trông thấy con muá»—i lá quái quá»· nà y rồi. Và hình như những tiếng thì thà o vừa rồi cÅ©ng đã lá»t và o tai ông, động viên ông thêm hay sao ấy! TÃa nuôi tôi liếc nhanh vá» chá»— vừa phát ra tiếng cãi nhau, và không nói không rằng gì, cứ tá»± nhiên như ở nhà , ông bước đến đưa bà n tay vá»— “chách†lên gò má tôi, rồi bóc con muá»—i ra cầm nó vo vo và o hai đầu ngón tay, Ä‘oạn búng xuống đất.
Tiếng cưá»i nổ ra xung quanh, khiến cho tôi có cảm giác như hai chân sắp khuỵu xuống. Chú Huỳnh Tấn đưá»ng đưá»ng là má»™t trung đội trưởng chỉ huy đơn vị, trong tư thế đứng nghiêm trước hà ng quân mà cÅ©ng không nén được. Hai vai chú cứ rung rung, mặt đỠdừ lên và cái miệng chú cố mÃm lại cà ng chằng ra động Ä‘áºy hai bên khóe mép. Ông á»§y viên quân sá»± thay mặt huyện á»§y, thầy giáo Bảy cÅ©ng mỉm cưá»i. Tai tôi váng lên vì tiếng cưá»i, tiếng nói râm ran dáºy lên chung quanh. Tôi cà ng cố đứng nghiêm thì tiếng cưá»i cà ng lá»›n hÆ¡n. Cả tÃa nuôi tôi cÅ©ng cưá»i cưá»i nhìn tôi.
Tráºt tá»± cá»§a buổi lá»… không còn giữ được nữa. Thầy giáo Bảy phải đưa tay lên khoát khoát ra hiệu cho đồng bà o im lặng, mà vẫn còn nghe tiếng cưá»i rúc rÃch mãi.
TÃa nuôi tôi lại dặng hắng má»™t tiếng lá»›n. Có lẽ ông lúng túng không biết nên tiếp tục nói như thế nà o cho ra cung cách má»™t ngưá»i đứng phát biểu trước buổi lá»… đông ngưá»i.
- KÃnh thưa ban chỉ huy... cùng tất cả bà con đồng bà o! Thằng cháu An đây, tuy nó là con nuôi... nhưng vợ chồng tôi còn quý nó hÆ¡n con ruá»™t. Sở dÄ© tôi nói thế, là vì ngẫm ra cÅ©ng có nhiá»u ngưá»i thÃch bạn bè hÆ¡n thÃch anh em ruá»™t. Anh em ruá»™t có quan hệ tình cảm riêng cá»§a ngưá»i cùng cha mẹ sinh ra, cùng chung má»™t dòng máu. Nhưng tÃnh tình không giống nhau thì quan hệ vá»›i nhau vẫn không thÃch bằng bạn bè.
- Äúng lắm! Ông già nói đúng lắm! Nói tiếp nghe Ä‘i, ông già ! - Má»™t ngưá»i nà o đó trong đám đông cổ vÅ© to lên.
- Con ruá»™t cÅ©ng váºy. Sinh con ai dá»… sinh lòng. Lỡ đẻ ra má»™t thằng con ngá»— nghịch, trái khoáy, không giống mình thì sao? Thằng cháu An đây... bé thế, nhưng nó là má»™t thằng bé thông minh, gan dạ. Trong những cÆ¡n tháºp tá» nhất sinh, má»™t mình tôi chiến đấu vá»›i kẻ thù, nó vẫn mò theo, không há» rá»i tôi má»™t bước... Nay trước lá»i kêu gá»i cá»§a Tổ quốc lâm nguy, nó xin theo các anh ra tráºn tiá»n giết giặc, vợ chồng tôi dù thương yêu nó đến mấy cÅ©ng phải dứt ruá»™t để cho nó theo các anh...
TÃa nuôi tôi khẽ dặng hắng mấy tiếng trong cổ. Ông đứng nuốt nước bá»t má»™t lúc rồi bước đến bên chú Huỳnh Tấn, thấp giá»ng :
- Chú Tư! Chú có thể tin rằng nó là má»™t thằng bé thông minh và can đảm. ChÃnh vì váºy mà chú đã tiến dẫn nó và o hà ng ngÅ©. Nhưng dẫu sao thì nó cÅ©ng hãy còn ăn chưa no lo chưa tá»›i. Vợ chồng tôi chỉ mong nó được các anh đây uốn nắn cho nó nên ngưá»i, cho nó biết trung vá»›i nước hiếu vá»›i dân như lá»i Cụ Hồ hằng dạy bảo. Nếu như các anh có bảo ban Ä‘iá»u gì mà nó không nghe thì xin chú cứ ká»· luáºt sắt giùm nó cho tôi. Sao chú Tư? Chú có thể hứa vá»›i tôi như thế được không?
Khi chú Huỳnh Tấn nghe tÃa nuôi tôi bảo chú “cứ ká»· luáºt sắt†tôi thì tôi thấy chú có hÆ¡i cưá»i má»§m mỉm, liếc nhìn tôi. Dưá»ng như chú muốn nói: “Äấy, tÃa mà y dặn tao như thế, mà y nghe chưa?†Nhưng khi tÃa nuôi tôi há»i chú có hứa vá»›i ông như thế được không, giá»ng tÃa nuôi tôi nói nghe sao mà khẩn thiết, vừa xúc động mà cÅ©ng đượm đầy lo âu, thì cái cưá»i má»§m mỉm trên môi chú vụt bay mất. Chú ngẩng mặt quay nhìn và o trung đội, rồi trang trá»ng nhìn và o tÃa nuôi tôi :
- Thay mặt toà n thể anh em chiến sÄ© trong đơn vị, nhân danh trung đội trưởng trung đội du kÃch địa phương Cà Mau, tôi xin hứa vá»›i bác như thế!
- Ờ, như váºy là vợ chồng tôi an tâm rồi! - TÃa nuôi tôi khẽ nghiêng đầu, nói lắp bắp.
Äoạn ông quay lưng bước mấy bước đến bên bà n thá» Tổ quốc. Tôi tưởng ông xá ảnh Bác Hồ rồi lui ra. Không ngỠông lại cúi chà o ông á»§y viên quân sá»± và thầy giáo Bảy cùng các đại biểu dân, quân, chÃnh, rồi ngẩng lên nhìn ra đám đồng bà o dá»± lá»…, cất giá»ng run run :
- Con tôi được các đồng chà dắt dẫn đứng và o hà ng ngÅ©, đó là điá»u hết sức vinh dá»± cho gia đình tôi. Vợ chồng tôi già rồi, không theo kịp anh em bá»™ đội, anh em du kÃch để cầm súng giết giặc. Trước giá» phút con tôi theo các anh lên đưá»ng, tôi xin gởi nó con dao nà y...
TÃa nuôi tôi nói đến đây, bà n tay ông từ từ vén vạt áo rút con dao găm sáng quắc trong chiếc túi da beo ra, cầm con dao đưa lên.
- Hoan hô ông già ! Hoan hô!
- Cha nà o con nấy. Tháºt là xứng đáng má»™t ông già !
- Hoan hô bác Hai!
- Hoan hô ông già đi, anh em! Một, hai, ba. Hoan hô! Hoan hô! Hoan hô... ô... ô!
Tiếng vá»— tay và tiếng hoan hô vang dáºy chung quanh. Các vị chá»§ tá»a buổi lá»… cÅ©ng vá»— tay và la hoan hô má»™t lúc lâu.
TÃa nuôi tôi cầm con dao soi và o ánh lá»a Ä‘ang rừng rá»±c cháy Ä‘á», thần mặt nhìn món vÅ© khà tùy thân cá»§a mình má»™t lúc, dặng hắng nói tiếp :
- Con dao nà y lúc nà o cÅ©ng dÃnh trong tay tôi. Lưu lạc khắp xứ, trong những cÆ¡n tháºp tá» nhất sinh, nó đã cứu tôi bao nhiêu lần thoát chết. Gia đình, vợ con, còn có khi vì sinh kế, tôi phải tạm rá»i xa và i ba tháng, má»™t đôi năm, chứ con dao nà y chưa há» xa tôi má»™t chút nà o.
Äôi mắt tÃa nuôi tôi sáng lên. Ông cầm con dao láºt qua láºt lại. Tất cả dÄ© vãng cá»§a má»™t cuá»™c Ä‘á»i phiêu bạt, luôn luôn phải váºt lá»™n vá»›i cái chết để tìm lấy miếng sống, như Ä‘ang bừng bừng sống dáºy trên lưỡi thép sáng chói. Rồi tÃa nuôi tôi ngước nhìn tôi, nói bằng má»™t giá»ng rắn rá»i :
- Ngà y trước, tÃa đánh rÆ¡i nó. Con đã nhặt được. Âu cÅ©ng là “duyên nợ†cá»§a con. Số nó thuá»™c vá» con từ buổi ấy. Hôm nay tÃa giao nó lại cho con. Coi như lúc nà o cÅ©ng có tÃa bên cạnh con. Khá giữ lấy!
TÃa nuôi tôi cầm con dao run run đưa cho tôi. Lần đầu tiên tôi má»›i đứng nghiêm dưới cá» cá»§a má»™t buổi lá»… tuyên thệ có tÃnh chất thiêng liêng như đêm nay. Sá»± việc diá»…n ra đột ngá»™t quá, không ai lưá»ng trước được. Tôi lúng túng chưa biết phải nên như thế nà o, thì chú Huỳnh Tấn đã hất hà m ra hiệu như bảo tôi: “Cầm lấy Ä‘i! Sao cứ đứng đực ra mà nhìn váºy?†Sau lưng tôi, các anh trong hà ng ngÅ© cÅ©ng thì thà o: “Bước ra Ä‘i! Bước ra! Cầm lấy!â€.
Tôi bước tá»›i ba bước, đỡ con dao trên tay tÃa nuôi tôi. Bá»—ng thấy chú Huỳnh Tấn ráºp chân hướng và o trung đội hô “nghiêm†má»™t tiếng lá»›n. Rồi chú ngước mắt lên hô to :
- Hy sinh tất cả vì Tổ quốc Việt Nam! Thá» chiến đấu đến giá»t máu cuối cùng, dù đầu rÆ¡i máu chảy cÅ©ng không lùi bước!
- Xin thá»!
Toà n trung đội du kÃch chúng tôi cùng vung thẳng nắm tay lên trá»i và hô ráºp “xin thá»â€ vang vang như má»™t tiếng sét. Hồi âm từ những khu rừng tối mênh mông vá»ng lại hai tiếng “xin thá»â€, như tiếng hưởng ứng cá»§a hà ng nghìn, hà ng vạn chiến sÄ© du kÃch đứng dà y đặc trong đêm, cùng vung thẳng cánh tay lên hô theo chúng tôi.
Tai tôi ù Ä‘i, không còn nghe rõ những khẩu hiệu cá»§a ngưá»i chỉ huy đơn vị mình thét lên sau đó. Mắt tôi chỉ còn thấy đầu ngưá»i lô nhô và những cánh tay vung lên hạ xuống, vung lên hạ xuống cùng vá»›i những tiếng “xin thá»â€... “xin thá»â€... nổi lên. Tôi bồi hồi nhá»› lại lúc má nuôi tôi trao cho tôi bá»™ quần áo má»›i, bà đợi tôi mặc xong, đứng ngắm nghÃa má»™t lát, vuốt lại từng nếp áo sá»™t soạt còn nguyên mùi hồ, mỉm cưá»i: “Có hÆ¡i rá»™ng đấy. Nhưng má đã ước tÃnh sang năm con cao lá»›n lên, thì mặc sẽ vừa vặn lắm!†Rồi má nuôi tôi lim dim đôi mắt, quay nghiêng mặt Ä‘i... Ừ, thằng Cò ốm. Má»™t tráºn sốt thương hà n đã quáºt nó nằm liệt giưá»ng hÆ¡n tháng nay, má»›i ngồi dáºy ăn được bát cháo. Nó không đến tiá»…n chân tôi được, cÅ©ng đà nh. Nhưng còn má nuôi tôi? “Má mà y lấy cá»› phải ở nhà trông nom cho thằng Cò. Tao biết bả không chịu nổi phút bịn rịn lúc chia tay đấy thôi!†TÃa nuôi tôi cưá»i cưá»i vá»— và o lưng tôi, thân máºt nói bằng giá»ng đầm ấm xiết bao...
Thầy giáo Bảy và ông á»§y viên quân sá»± thay mặt huyện á»§y đã bước ra nói mấy lá»i kết thúc và trân trá»ng cám Æ¡n đồng bà o. Äã nghe lệnh cá» hà nh quốc ca. Không biết tôi Ä‘ang gà o lên hay tôi Ä‘ang hát nữa? Và tôi cÅ©ng không biết có phải tôi Ä‘ang hát, hay những tiếng hát chung quanh trà n và o ngưá»i tôi, rồi lại từ trong ngưá»i tôi ngân bổng dá»™i ra chung quanh? Tại sao chung quanh tôi bá»—ng dưng má» Ä‘i như trông qua má»™t là n kÃnh ướt nước như thế?
- Chà o cá»... á»... á»! Chà o!
Tôi ngẩng mặt lên, nhìn thẳng và o lá cá» Tổ quốc má»›i tinh khôi treo trên đầu cá»™t cao chót vót giữa sân lá»…, Ä‘ang được má»™t bác già trong đơn vị trân trá»ng cầm mối dây đưa dần xuống. Má»™t cảm giác lạ lùng vụt xâm chiếm đầu óc tôi: không phải lá cá» Ä‘ang từ từ hạ xuống, mà chÃnh những ngưá»i đứng trên sân lá»… giữa rừng đước Cà Mau đây, tất cả Ä‘ang từ từ bay lên, má»—i phút má»™t gần mà u đỠcá»§a lá cá».
Bao nhiêu lo buồn, tá»§i cá»±c, bao nhiêu căm thù, nhá»› thương và hy vá»ng cùng dồn dáºp đến cả trong tôi trong giá» phút nà y. Tôi chá»›p chá»›p mi mắt nhìn lên lá cá», để cho những giá»t nước mắt vui sướng và nóng hôi hổi tá»± do lăn rÆ¡i trên đôi gò má nóng bá»ng.
* * * * *
Toà n thể các chiến sÄ© du kÃch cá»§a trung đội địa phương đã táºp hợp dưới bóng những cây đước cổ thụ bên bá» sông và o lúc trá»i sắp rạng.
Anh em chia thà nh từng tổ ba ngưá»i, xuống những chiếc thuyá»n nhẹ hai chèo, do các cụ già và các ông thợ đốn cá»§i xung phong chèo đưa chúng tôi đến má»™t địa Ä‘iểm khác. Từ chá»— đó, trung đội du kÃch sẽ lên bá»™ Ä‘i và o vùng hoạt động má»›i trong huyện.
Sau buổi lá»…, tÃa nuôi tôi đã có ý định theo thuyá»n đưa tôi Ä‘i. Nhưng khi ra đến bá» sông, tÃa nuôi tôi ngần ngừ nhìn tôi má»™t lúc, rồi lắc đầu bảo: “Thôi, tÃa báºn lắm. Con cứ Ä‘i vá»›i các anh các chú cá»§a con!â€. Äoạn tÃa nuôi tôi vá»— và o vai tôi má»™t cái tháºt mạnh: “Cố gắng, nghe con!â€.
Tiểu đội 1 đã Ä‘i rồi. Tiểu đội 2 cÅ©ng đã xuống thuyá»n sắp sá»a rá»i bến. Các anh trong tiểu đội 3 cá»§a tôi cÅ©ng đã Ä‘eo ba-lô lên vai, lÃch kÃch mang súng đứng và o hà ng.
TÃa nuôi tôi cà i lại cúc cổ cho tôi, miệng lắp bắp :
- Cố gắng nghe con! Cố gắng nghe con!
Ông hấp tấp móc má»™t dúm thuốc nhồi và o tẩu, xoẹt báºt lá»a đốt Ä‘uốc, báºp báºp hÃt măi. Bá»—ng nghe con Luốc sá»§a oang oang. Tôi vừa quay mặt lại thì con chó trung thà nh đã lao đến, dá»±ng đứng hai chân sau lên, chồm chồm và o tôi, vẫy Ä‘uôi rÃt lên những tiếng kêu mừng rỡ.
Má nuôi tôi chạy tới, thở hổn hển :
- Thằng An đấy à ? Tao chỉ lo tá»›i đây thì mà y đã Ä‘i mất rồi! Khổ quá, có má»—i cái lược chải tóc mà mà y cÅ©ng quên! Thấy còn giắt bên vách, tao vá»™i cầm chạy Ä‘em ra đây. Nghe bà Tám Ä‘i dá»± lá»… vá», bảo chúng mà y còn ở đây...
- Hừ! Cứ là m như thằng bé mình nó còn con nÃt... Bà cầm gói gì trong tay váºy? - TÃa nuôi tôi há»i bằng giá»ng có hÆ¡i khó chịu.
- Gói ruốc thịt nai! - Má nuôi tôi cưá»i, nụ cưá»i không tá»± nhiên là m cho gương mặt bà như mếu - Thằng Cò nó không chịu ăn. Nó bảo Ä‘em ra cho thằng An.
Mặc kệ tÃa nuôi tôi nhìn bà bằng cặp mắt sốt ruá»™t, má nuôi tôi cứ cầm lược chải chải món tóc lòa xòa trước trán tôi thà nh nếp xuôi ra sau, Ä‘oạn bà nhét lược và o túi áo trên ngá»±c tôi.
Bà thong thả gỡ chiếc ba-lô trên vai tôi, tháo ra, đặt gói ruốc và o. Bà n tay gầy gò cá»§a má nuôi tôi láºt láºt má»› quần áo đã xếp thẳng nếp trong ba-lô, lôi ra chiếc áo cÅ© kẹp và o nách, rồi vá»™i vã buá»™c ba-lô lại vuốt vuốt Ä‘eo lên vai cho tôi :
- Cái áo nà y còn sá»n mấy chá»— sau lưng, để má mạng lại. Rồi có anh em nà o đến chá»— con ở, má sẽ gởi theo!
TÃa nuôi tôi nhấc tẩu ra khá»i miệng, thở má»™t hÆ¡i khói thuốc lá đặc sệt, dim mắt ngó má nuôi tôi :
- Sao mấy hôm trước, bà không mạng cho nó? Mạng hay vá gì đó thì tùy bà . Nhưng đừng có há»c cái kiểu cá»§a các bà già xưa, má»—i lần nhá»› thằng bé lại bá» cái áo cá»§a nó và o nồi rang để nó “nóng lòng sốt ruá»™t†mà xin vá» thăm nhà thì không được đâu!
- Ông cứ nói váºy...
Má»™t luồng gió sá»›m từ biển thổi và o, mang theo hÆ¡i mát lạnh cá»§a đại dương và mùi thÆ¡m sá»±c nức cá»§a những bông hoa rừng vừa nở, là m gợn lên trên mặt sông những ánh đỠcá»§a bình minh Ä‘ang nhuá»™m hồng mặt nước. Tôi cúi đầu chà o tÃa nuôi tôi, chà o má nuôi tôi, gởi lá»i chúc thằng Cò mau mạnh, rồi xốc lại con dao găm và quả lá»±u đạn Ä‘eo bên thắt lưng, rướn ngưá»i nhảy phóc xuống thuyá»n.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Tướng chỉ huy quân đội viễn chinh Pháp đã từng tuyên bố: chỉ bình định Nam bộ trong vòng sáu tháng.
HẾT
|
 |
|
| |