 |
|

06-05-2012, 10:14 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2012
Äến từ: Tà Ngục
Bà i gởi: 38
Thá»i gian online: 22 phút 20 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Lục Tư Triết ngồi trên ghế dà i ở công viên, bên cạnh là chục cái lon bia rá»—ng lăn lóc lung tung. Hai tay anh dang ra đặt trên lưng ghế, anh ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i đêm Ä‘en thẳm cùng vá»›i những ngôi sao lấp lánh. Bầu trá»i mỹ lệ là m lòng ngưá»i mê muá»™i.
Chỉ có ánh mắt của anh là mỠmịt và ưu thương.
Căn bản rõ rà ng là không có bắt đầu, ngay cả thầm mến cÅ©ng không thể tÃnh, váºy mà khi nghÄ© đến muốn buông tay hoà n toà n thì trong lòng anh lại vô cùng khó chịu. Tháºm chà nhìn thấy thần thái hạnh phúc cá»§a ngưá»i anh em, anh cảm thấy cá»±c kỳ ghen tị. Äối vá»›i Äồng Yên, anh chưa bao giá» có bất kỳ ảo tưởng nà o, cÅ©ng chẳng bao giá» nghÄ© đến việc chiếm lấy cô là m cá»§a riêng mình, anh chỉ là cáºt lá»±c kiá»m chế tình cảm cá»§a mình mà thôi. Rốt cuá»™c là từ khi nà o tình cảm đã bị vùi lấp sâu như váºy, sâu đến mức còn cảm giác được Ä‘au thấu tâm can.
Anh phiá»n não tháo mắt kÃnh xuống để sang má»™t bên xong lại ngẩng đầu, nhắm mắt và thầm nghÄ©. Thượng đế à , tôi – má»™t soái ca thuần lương là thế, tại sao lần đầu tiên động tâm lại Ä‘en đủi, Ä‘au khổ như váºy. Lão nhân gia ngà i mắt không được tốt, hay là cố ý muốn trêu chá»c tôi đây?
Sau đó thượng đế thiện lương nghe được tiếng than thở rầu rÄ© cá»§a anh thì cho sấm chá»›p đùng Ä‘oà ng má»™t tiếng, Ä‘em má»™t con mèo hoang nhá» cả ngưá»i ướt đẫm vứt và o trong ngá»±c anh.
Lục Tư Triết còn Ä‘ang nháºp tâm nhá»› lại mối tình đầu đáng buồn cá»§a mình thì thình lình bị má»™t thân thể má»m mại nhưng ướt nhẹp ngã và o trong lòng. Anh mở mắt ra, Ä‘áºp và o mắt anh là má»™t dung nhan xinh đẹp nhưng lại má» má», bởi vì mắt anh cáºn nên không thể nhìn rõ rà ng khuôn mặt cô ra sao, nhưng anh đã bị thu hút bởi má»™t đôi mắt to sáng và trong trẻo.Trong suốt không thấy đáy, không lẫn má»™t tia tạp chất nà o. Tháºt sá»± là , giống như đã từng nhìn thấy ở đâu đó.
Cho nên khi cô nhẹ nhà ng há»i: “Dẫn tôi Ä‘i có được không?†thì phản ứng duy nhất anh có thể là m là gáºt đầu, lấy kÃnh Ä‘eo và o để nhìn cho rõ rà ng hình dáng cô ra sao. Cô Ä‘em cả mặt chôn và o trong ngá»±c anh, thân thẻ nhá» bé run lên vì lạnh là m cho ngưá»i ta trà n đầy yêu thương.
Tiếp theo anh bế ngang ngưá»i cô lên quay trở vá» nhà trá» cá»§a mình, ngưá»i trong ngá»±c anh đã ngá»§ mê man rồi nhưng thân thể cô vẫn không ngừng run rẩy. Lục Tư Triết muốn đặt cô ở trên giưá»ng má»›i phát hiện hai tay lạnh như băng cá»§a cô Ä‘ang gắt gao nắm lấy áo anh, nhưng ngon tay thon dà i tinh tế bởi vì dùng sức đã trở nên trắng bệch.
Má»™t loại thương tiếc chưa bao giá» có trong nháy mắt bao trùm lấy ngá»±c anh cá»™ng thêm ná»—i Ä‘au cÅ© là m anh cÆ¡ hồ đứng không vững. Anh cúi ngưá»i nhẹ nhà ng đặt cô lên giưá»ng, cẩn tháºn gỡ từng ngón tay Ä‘ang nắm chặt lấy áo anh ra, giúp cô nằm ngang lại ngá»§ cho thoải mái. Ngưá»i con gái vốn là đang ngá»§ mê man đột nhiên mở mắt, đôi mắt to đẹp trà n đầy khổ sở và yếu á»›t.
Lòng Lục Tư Triết một lần nữa nhói lên. Anh không động, chẳng qua là lẳng lặng nhìn cô, mà cô gái kia cũng không mở miệng, sợ sệt nhìn lại anh.
Lục Tư Triết nuốt xuống mấy ngụm nước bá»t, vừa định mở miệng đã thấy cô vươn tay ra nắm chặt lấy ống tay áo anh, đồng thá»i cúi đầu, giá»ng nói mang theo cầu xin vang lên: “Tôi muốn vá» nước.â€
Hai ngà y sau, Lục Tư Triết mang theo sá»§ng váºt nhá» bé má»›i nhắt được lên máy bay trở vá» nước. Trong suốt quãng đưá»ng mưá»i mấy giá» bay, cô gái bên cạnh anh Ä‘á»u ngoan ngoãn giống như má»™t con mèo con, hai tay cô ôm tháºt chặt lấy tay mình, đầu gối lên bả vai ngá»§ rất an tÄ©nh, tiếng hÃt thở cá»§a cô dưá»ng như cÅ©ng không nghe thấy được.
Lúc Tư Triết giúp cô đắp lại chăn, giÆ¡ tay ra vuốt vuốt tóc mái ngắn ngắn cá»§a cô, nhìn cái miệng nhá» nhắn xinh xắn cá»§a cô má»™t lúc rồi anh tá»±a ngưá»i và o lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần, khóe miệng uốn lên má»™t độ cong nho nhá» lá»™ ra sá»± thá»a mãn.
Äêm đó cô rÅ© bá» Ä‘i lá»›p phấn trang Ä‘iểm, rÅ© bá» Ä‘i sá»± mệt má»i là m lá»™ ra dung nhan xinh đẹp cá»§a tuổi trẻ trà n đầy sức sống. Khuôn mặt cô nho nhá», ngÅ© quan xinh xắn, ánh mắt to trong trẻo hiện lên sá»± cảnh giác và quáºt cưá»ng. Khi cô mặc áo cá»§a anh tiến và o trong chăn ôm lấy eo anh, thân thể anh trong nháy mắt có phản ứng. Nhưng nhìn thấy bả vai cô run rẩy, anh cảm thấy nếu anh là m việc đó bây giá» thì anh chÃnh là loại cầm thú, vì thế anh kìm nén lại ý muốn mãnh liệt trong đáy lòng, xoay ngưá»i ôm chặt cô và o trong ngá»±c, nhẹ nhà ng vá»— vá» lưng cô ý ru cô ngá»§, khi đó anh cúi đầu há»i: “Em trưởng thà nh chưa váºy?â€
Cô gái ngẩng đầu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh, má»™t lúc lâu nhẹ nhà ng gáºt đầu nói: “Tôi năm nay hai mươi mốt tuổi rồi.â€
Lục Tư Triết quay đầu cưá»i cưá»i, không nói chuyện nữa. May là thoạt nhìn cô nhá» bé, nếu không anh sẽ thà nh ông ba bị Ä‘i bán trẻ con.
Trở vá» nước ngà y thứ nhất, Lục Tư Triết nhìn má»™t lượt quanh nhà trá» cá»§a mình thấy hoà n toà n không có chút nà o xa lạ vá»›i cô gái nà y. Lần đầu tiên anh thừa nháºn mắt anh thá»±c sá»± vụng vá», kém cá»i, thế nà o lại nhìn ra cô là má»™t con mèo con đáng thương, khổ sở được chứ, rõ rà ng cô là má»™t con mèo hoang nhá» vô cùng quáºt cưá»ng.
Buổi tối ngà y thứ nhất, mèo hoang nhỠdùng những nguyên liệu dì giúp việc để lại trong tủ lạnh nấu một bữa ăn tối thịnh soạn.
Lúc ăn cÆ¡m, Lục Tư Triết tá» ra mạn bất kinh tâm há»i: “Có thể nói cho tôi biết tên em được không?â€
Mèo hoang nhá» ngồi đối diện anh vẻ mặt Ä‘ang vui vẻ láºp tức tối sầm Ä‘i, tay nắm chặt đôi đũa giương mắt đáng thương nhìn anh, không đầy má»™t lát trong mắt cô đã có má»™t tầng nước.
Lục Tư Triết mÃm môi cúi đầu, không mở miệng há»i nữa, ánh mắt cô như váºy là m lòng anh Ä‘au muốn chết. Tháºt ra là m ăn trong xã há»™i nà y nhiá»u năm rồi nên anh đã có được nhiá»u kinh nghiệm, những giá»t nước mắt kia là thá»±c hay diá»…n trò, anh nhìn má»™t cái là có thể Ä‘oán ra ngay. Cho dù anh biết là cô Ä‘ang trốn tránh Ä‘iá»u gì đó nên cố ý diá»…n trò, nhưng trong lòng anh cÅ©ng cảm thấy vô cùng Ä‘au đớn. Cô không muốn nói thì anh sẽ không há»i ép cô nói ra.
Uống má»™t há»›p nước canh xong anh cúi đầu cưá»i cưá»i. Không nghÄ© rằng má»›i chỉ có mấy ngà y, anh thế nhưng lại dung túng cô như thế. Äây chÃnh là sá»§ng nịnh má»i ngưá»i hay nói sao?
Sau khi ăn xong, hai ngưá»i cùng nhau thu dá»n bát đũa rồi Lục Tư Triết rá»a bát. Cô gái kia đứng bên cạnh anh, má»—i khi anh rá»a xong má»™t cái bát là cô nháºn lấy lau khô cô rồi cẩn tháºn cất và o tá»§.
Lục Tư Triết quay đầu nhìn cô bằng ánh mắt nhu hòa và chân tình, trong lòng anh khẽ giáºt mình.
Cuá»™c sống như thế nà y là anh luôn hướng tá»›i. Từ nhá» trong nhà anh đã luôn xảy ra nhiá»u xung đột, cha mẹ cãi nhau đã gắn chặt vá»›i tuổi thÆ¡ cá»§a anh. Lúc nhá», má»—i khi thấy mẹ mình má»™t mình núp ở trong bếp vừa rá»a bát vừa khóc, anh đã tá»± thá» vá»›i lòng mình rằng sau nà y nhất định không bao giỠđể vợ mình má»™t mình rá»a bát.
Sau khi rá»a bát xong hai ngưá»i cùng ngồi trên ghế salon xem TV, qua má»™t lúc thì thấy mèo hoang nhá» từng chút từng chút chầm chầm tiến đến bên ngưá»i Lục Tư Triết, sau đó khẽ tá»±a và o trên ngưá»i anh. Lục Tư Triết mỉm cưá»i rồi vươn tay ôm lấy bả vai gầy yếu cá»§a cô.
Äối vá»›i đà n ông mà nói thì sẽ không thể chống cá»± lại được má»™t ngưá»i phụ nữ luôn lệ thuá»™c và sùng bái mình, Lục Tư Triết dÄ© nhiên cÅ©ng không ngoại lệ. Anh cúi đầu nhìn xuống vị cô nương ở trong lòng mình hoà n toà n buông lòng, xem ti vi cưá»i khúc khÃch, nháy mắt anh cảm thấy mình to lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, má»™t loại ý muốn bảo vệ mãnh liệt nảy sinh trong lòng anh, cảm giác vừa thần kỳ vừa tuyệt diệu.
Ná»a giá» sau, anh thấy mèo con đã ngá»§ say rồi, cưá»i cưá»i rồi kéo bả vai cô, cúi ngưá»i ôm lấy cô, đứng do dá»± má»™t lúc lâu giữa hai gian phòng, rồi Ä‘i vá» phÃa phòng mình. Anh thá» má»™t khắc kia tư tưởng cá»§a anh tuyệt đối thuần khiết, tuyệt đối không có suy nghÄ© không an pháºn. Anh chẳng qua chỉ là không muốn bá» qua xúc cảm ôn nhu, má»m mại trong ngá»±c, anh chỉ đơn thuần là muốn ôm cô ngá»§ thôi.
Nhưng hiển nhiên, ngưá»i trong ngá»±c anh lại không nghÄ© như váºy. Khi anh vừa má»›i đặt cô xuống giưá»ng thì cô mở mắt ra. Ãnh mắt cô mông lung, có chút má» mịt lại trà n đầy hấp dẫn nhìn anh, Lục Tư Triết cảm thấy dưới bụng mình nóng lên, cổ há»ng nghẹn lại, anh mở miệng khà n khà n mà khêu gợi nói: “Äánh thức em à ?â€
Mèo con nằm trên giưá»ng mở to hai mắt, sau đó cưá»i khẽ, khóe miệng ẩn hiện hai má lúm đồng tiá»n xinh xắn, cô cầm chặt chăn hướng vá» phÃa trước nói gì đó, sau đó che đầu lại.
Lục Tư Triết hÆ¡i sững sá», Ä‘ang chuẩn bị vén chăn cho cô thì thấy má»™t bà n tay thon dà i ngá»c ngà duá»—i ra ngoà i, chÃnh xác không lầm cầm lấy bà n tay to lá»›n cá»§a anh sau đó kéo kéo, má»™t giá»ng nói ôn nhu rầu rÄ© truyá»n ra từ dưới chăn: “Ngá»§ thôi.â€
Äối vá»›i trưá»ng hợp nà y được cho là má»i gá»i, Lục Tư Triết không có bất kỳ suy nghÄ© nà o, leo lên giưá»ng tiến và o trong chăn kéo thân thể nhá» bé và o trong ngá»±c, sau đó bắt đầu hôn. Anh không phải là Liá»…u Hạ Huệ*, sẽ không để cho ngưá»i ta ngồi trong lòng mà không loạn, ngược lại bây giá» trong lòng anh không chỉ có rối loạn, thân thể cÅ©ng bị cô trêu chá»c mà cảm thấy bức bối.
Mấy phút đồng hồ sau, từng cái quần cái áo bị ném từ trong chăn ra ngoà i, hai ngưá»i cuối cùng cÅ©ng “hết sức chân thà nh vá»›i nhauâ€.
Lục Tư Triết hôn hÃt lấy cái chóp mÅ©i nho nhá» cá»§a cô khà n khà n há»i: “Em chuẩn bị xong chưa?â€
Thân thể mảnh mai dưới thân anh khẽ run lên má»™t chút, sau đó hai cánh tay trắng nõn ôm lấy cổ anh, cúi đầu mang theo chút Ãt thẹn thùng nói: “Em… không có kinh nghiệm.â€
Lục Tư Triết mạnh mẽ sá»ng sốt, bản năng muốn rá»i khá»i nhưng lại bị cuốn lấy chặt chẽ, đồng thá»i dưới bụng anh lại căng cứng hÆ¡n nữa, sau má»™t lúc đấu tranh mãnh liệt anh nói: “Äừng sợ, anh sẽ nhẹ thôi.â€
Sáng sá»›m ngà y hôm sau từng luồng ánh sáng chiếu và o trong phòng sáng chói, Lục Tư Triết mở mắt, mèo con trong ngá»±c vẫn còn Ä‘ang ngá»§, đầu cô vẫn áp và o cổ anh. Anh khẽ Ä‘iá»u chỉnh má»™t chút cho thân thể đỡ nhức má»i thì láºp tức thấy cô cau mà y. Anh sá»§ng nịnh cưá»i cưá»i, không lá»™n xá»™n nữa.
Cứ như váºy anh duy trì tư thế ngá»§ cứng nhắc nằm nhìn trần nhà trong ná»a canh giá», sau đó nghe thấy giá»ng nói hÆ¡i ngái ngá»§ vang lên nói: “Chà o buổi sáng.†Má»™t nụ hôn má»m nhẹ rÆ¡i trên mặt anh.
Lục Tư Triết quay đầu, nhìn hay tròng mắt có chút ngượng ngùng cá»§a cô, anh hÆ¡i rướn cổ lên hôn má»™t chút lên môi cô nói: “Chà o buổi sáng.â€
Má»™t khắc đó trong đầu Lục Tư Triết hiện lên má»™t ý niệm: Anh muốn giữ cô gái giống như mèo hoang nhá» nà y ở bên ngưá»i mình suốt Ä‘á»i.
Mấy ngà y kế tiếp, hai ngưá»i như hình vá»›i bóng, Lục Tư Triết không động tá»›i Ä‘iện thoại di động cÅ©ng không tá»›i công ty, cÅ©ng chẳng liên lạc vá»›i bất kỳ ai. Má»—i ngà y ngoà i việc anh theo mèo hoang nhá» cá»§a mình Ä‘i siêu thị, tản bá»™ trong công việc thì lại nằm trên ghế salon, đương nhiêu Ä‘a số thá»i gian hai ngưá»i ở trên giưá»ng. Là m chuyện xấu trong thì lại ngá»§ [lấy lại sức].
Lục Tư Triết cảm giác hiện tại chÃnh mình Ä‘ang sống trong má»™t cuá»™c sống thần tiên, quả thá»±c là tuyệt không thể tả.
Má»™t buổi chiá»u bình thưá»ng như những ngà y khác, Lục Tư Triết Ä‘ang ở thư phòng xá» lý công vụ, mèo hoang nhá» mặc áo sÆ¡ mi trắng rá»™ng thùng thình cá»§a anh, trong tay cầm má»™t tá» giấy trắng cùng má»™t cây bút, Ä‘ung đưa cặp đùi thon dà i trắng nõn Ä‘i tá»›i rồi trá»±c tiếp ngồi xuống trêm đùi anh, Ä‘em bút nhét và o trong tay anh là m nÅ©ng nói: “Ký tên anh và o đây cho em Ä‘i.â€
Lục Tư Triết cưá»i khẽ, hôn nhẹ lên trán cô má»™t cái, rồi cá»±c kỳ tiêu sái ký tên mình lên tá» giấy cô đưa, nhìn cô cẩn tháºn gấp tá» giấy trắng nhét và o túi áo thì cưá»i há»i: “Tại sao muốn chữ ký cá»§a anh?â€
Cô nhẹ nhà ng chà chà và o ngá»±c anh, thản nhiên cưá»i nói: “Sùng bái anh mà .†Nói xong rồi rá»i khá»i thư phòng.
Má»™t buổi chiá»u kia ở nhà , mèo hoang nhá» quyến rÅ© dị thưá»ng hÆ¡n má»i ngà y. Khi ôm cô đã ngá»§ say trong lòng mình, trên mặt anh dù mệt má»i nhưng vẫn là nụ cưá»i thá»a mãn.
Ngà y thứ hai anh trở vá» nhà thì không thấy bất kỳ má»™t dấu vết nà o cá»§a mèo hoang nhá» nữa, anh quả thá»±c cảm thấy thiên băng địa liệt**. Anh láºt tung cả thà nh phố nà y tìm kiếm tung tÃch cá»§a cô, kể các các ngõ hẻm hẻo lánh anh cÅ©ng lục qua, nhưng vẫn không tìm thấy bất kỳ dấu vết nà o dù chỉ là má»™t sợi tóc.
Hết chương 45
*Liá»…u Hạ Huệ: xuất hiện trong nhiá»u truyện rồi, má»i ngưá»i biết rồi thì Vi ko giải thÃch nữa nhé. Ai chưa biết má»i tra chú Gu.
*thiên băng địa liệt: theo Vi hiểu là đau táºn tâm can, tâm tê phế liệt, tim lạnh băng, từng tế bà o cÅ©ng gà o thét Ä‘au đớn,…. Nói chung là lòng Ä‘au như cắt ko cảm giác được gì, cÅ©ng có thể là không Ä‘au vì quá Ä‘au ).
|

06-05-2012, 10:16 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2012
Äến từ: Tà Ngục
Bà i gởi: 38
Thá»i gian online: 22 phút 20 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hai giá» sáng, Äồng Yên ôm chăn ngồi ở đầu giưá»ng, trong tay nắm chặt Ä‘iện thoại, hốc mắt hồng hồng.
Mưá»i má»™t giỠđêm, cô vẫn không nháºn được tin nhắn cá»§a Lăng Khiên nên nhịn không được gá»i Ä‘iện cho anh, lại không nghÄ© rằng Ä‘iện thoại vừa má»›i vang lên má»™t tiếng thì bị ngắt. Cô lúc ấy sững sá», ngây ngưá»i má»™t lúc má»›i kịp phản ứng, trong lòng cảm thấy có chút á»§y khuất, nhưng lại không nghÄ© nhiá»u, chỉ nghÄ© là anh hiện giá» không tiện nghe Ä‘iện thoại thôi. Cho đến ná»a tiếng sau cô lại gá»i cho anh má»™t lần nữa phát hiện ra anh đã tắt máy, nước mắt cá»§a cô cÅ©ng không thể kiá»m chế được nữa.
Bởi vì Lăng Khiên đã quá cưng chiá»u cô cho nên cô cảm giác thấy mình cà ng ngà y cà ng yếu á»›t, lại không chịu được ná»a Ä‘iểm á»§y khuất nên nằm trên giưá»ng cô trằn trá»c mãi không ngá»§ được. Nhưng cô cÅ©ng không gá»i Ä‘iện cho anh nữa, chẳng qua chỉ lẳng lặng nhìn di động đến ngẩn ngưá»i, cà ng nhìn lâu cà ng cảm thấy khổ sở.
Lăng Khiên Ä‘ang phóng xe tháºt nhanh trên đưá»ng cao tốc, kim đồng hồ đã chỉ đến 200km/h, vẻ mặt anh cá»±c kỳ mệt má»i nhưng khóe miệng vẫn nhẹ nhà ng cong lên. Anh không nháºn Ä‘iện thoại cá»§a Äồng Yên, anh cảm thấy má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại không thể nà o thá»a mãn được ná»—i nhá»› cá»§a anh nữa. Anh muốn gặp cô, lúc gặp Lục Tư Triết anh đã có đối sách trong lòng rồi, hiện giá» trong đầu anh chỉ có má»™t ý niệm duy nhất là gặp cô.
Ở trên thương trưá»ng tranh đấu nhiá»u năm, loại tâm tình nà y đã sá»›m bị anh vứt bá» lâu rồi, anh đã quen tâm tư kÃn đáo, luôn phải bà y mưu tÃnh kế. Lần nữa gặp lại Äồng Yên, anh cÅ©ng là từng bước tháºn trá»ng khống chế khoảng cách giữa hai ngưá»i, từ từ tiến đến gần cô, từ từ là m cho cô tiếp nháºn mình, cuối cùng là m cô hoà n toà n thuá»™c vá» mình.
Nhưng tối nay có lẽ đã bị Lục Tư Triết kÃch thÃch nên anh cÅ©ng cảm thấy không muốn khống chế cảm xúc cá»§a mình nữa, anh muốn Ä‘iên cuồng má»™t phen, muốn là m theo trái tim mình má»™t lần.
Khi lái xe tá»›i nhà Äồng Yên thì đồng hồ đã Ä‘iểm ba giá» sáng, anh tắt máy nhưng cÅ©ng không xuống xe, mà là ngồi yên lặng hút thuốc.
Anh nhìn lên trên lầu thấy cá»a sổ nhá» bé vẫn còn ánh đèn sáng, đáy lòng anh bị xúc động mãnh liệt, ngay cả tay cầm Ä‘iếu thuốc cÅ©ng không nhịn được phát run.
Khi còn Ä‘ang trên đưá»ng, anh nghÄ© rằng Äồng Yên có thể vẫn chưa ngá»§, vẫn Ä‘ang chá» Ä‘iện thoại cá»§a mình. Mà trên thá»±c tế, trong ngưá»i anh có chút men rượu lên phóng xe Ä‘iên cuồng như bão tố, chạy hÆ¡n hai giỠđồng hồ đã đến nÆ¡i chỉ duy nhất vá»›i má»™t tÃn nhiệm trong lòng, tin chắc rằng cô vẫn Ä‘ang đợi anh. Nhưng khi thấy cả má»™t chung cư cao tầng chỉ còn má»—i cá»a sổ nhá» bé sáng đèn, trong lòng anh cÅ©ng chỉ có Ä‘au lòng và thương tiếc.
Anh hút nhanh Ä‘iếu thuốc rồi gá»i Ä‘iện cho Äồng Yên, Ä‘iện thoại nháy mắt được bắt máy, nghe giá»ng nói khà n khà n bên kia Ä‘iện thoại, lòng anh cảm thấy Ä‘au đớn.
Anh hÃt sâu má»™t hÆ¡i, giá»ng nói má»m nhẹ đủ nghe: “Yên Yên, em xuống lầu Ä‘i. Không nên kÃch động ba mẹ em.â€
Bên kia đầu dây Äồng Yên sá»ng sốt năm giây má»›i vá»™i và ng cúp Ä‘iện thoại, cô Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ nhìn xuống dưới, phát hiện ra chiếc xe ô tô mà u Ä‘en quen thuá»™c, hốc mắt thoáng chốc đã đỠlên. Cô che miệng hướng cái xe vẫy vẫy má»™t cái, rồi xoay ngưá»i nhẹ nhà ng từng bước chân Ä‘i đến phòng khách, cẩn tháºn mở cá»a, Ä‘i ra và đóng cá»a nhẹ nhà ng, xong nhanh chóng chạy tá»›i thang máy, vá»™i và ng ấn nút.
Và o thang máy, tay cô che lấy ngá»±c, nÆ¡i nà y Ä‘ang nhảy lên nhảy xuống vô cùng kịch liệt. Trước mắt cô lúc thì mÆ¡ hồ lúc thì rõ rà ng, vẻ mặt lại cá»±c kỳ phong phú, lúc thì cưá»i vui sướng lúc thì hưng phấn dị thưá»ng.
Khi cô chạy ra khá»i tòa nhà , Lăng Khiên đã đứng bên cạnh xe, nhìn cô cưá»i cưá»i, vẫy vẫy tay vá»›i cô rồi dang rá»™ng hai tay.
Äồng Yên không há» do dá»± nhanh chóng chạy tá»›i, lao và o vòng tay rá»™ng lá»›n mà ấm áp cô ngà y đêm mong nhá»›, hai tay cô ôm tháºt chặt lấy hông anh, vòng tay quanh tấm lưng gầy gò cá»§a anh. Nước mặt cô rÆ¡i xuống rất nhiá»u, nhanh chóng là m ướt chá»— áo ở ngá»±c anh.
Lăng Khiên bị cô mạnh mẽ ôm lấy nên lưng anh trá»±c tiếp Ä‘áºp và o sưá»n xe, nhẹ nhà ng tê tê má»™t lúc rồi anh má»›i ôm lấy cô gái nhá» không ngừng khóc thút thÃt trong ngá»±c mình. Anh sá»§ng nịnh và ôn như vuốt vuốt tóc cô, nói: “Ngoan, đừng khóc.â€
Hai tay Äồng Yên cà ng siết chặt hÆ¡n, vùi đầu và o ngá»±c anh rầu rÄ© nói: “Sao anh lại tá»›i đây? Còn nữa, tại sao lại tắt Ä‘iện thoại, không nghe Ä‘iện cá»§a em?â€
Lăng Khiên khẽ cưá»i cúi đầu, hôn lên trán cô má»™t chút nói: “Bên ngoà i lạnh lắm, chúng ta và o xe có được không?â€
Äồng Yên ngẩng đầu, hai mắt hồng hồng nhìn anh, sau đó cầm lấy hai bà n tay anh, cảm giác được chúng lạnh như bằng và ươn ướt mồ hôi thì cảm thấy cá»±c kỳ Ä‘au lòng, ngoan ngoãn gáºt đầu rồi kéo anh lên xe.
Không gian bên trong xe nhá» hẹp nhưng Lăng Khiên vẫn kiên trì ôm cô ngồi trên đùi mình. Hai tay Äồng Yên ôm lấy cổ anh và dá»±a cả ngưá»i lên vai anh, bởi vì vá»™i và ng mà cô cÅ©ng không thay quần áo ngá»§ nên bây giỠđôi chân trắng tinh cá»§a cô cÅ©ng Ä‘ang lạnh như băng.
Lăng Khiên trước tiên cởi áo khoác cá»§a mình ra khoác lên đùi cho cô, sau đó ôm chặt lấy eo cô rồi cùng nhau tá»±a lưng và o ghế ngồi. Äồng Yên cÅ©ng thuáºn thế hai tay trượt xuống phÃa dưới ôm lấy hông anh, mặt tá»±a và o ngá»±c anh nghe tiếng tim Ä‘áºp trầm ổn mà có lá»±c, tâm tình thấp thá»m không yên má»™t đêm cuối cùng cÅ©ng trở nên bình tÄ©nh hÆ¡n.
“Buổi tối lúc em gá»i Ä‘iện là anh Ä‘ang nói chuyện vá»›i Tư Triết, tâm tình không tốt nên không bắt máy. Anh tá»›i đây là vì anh nhá»› em.â€Tayanh nhẹ nhà ng vuốt ve trán cô, rồi chân thà nh giải thÃch.
“Anh ấy chá»c giáºn anh nên anh tức giáºn sao? Tâm tình không tốt?†Äồng Yên hÆ¡i ngá»a ngưá»i ra sau, hai tay buông hông anh ra rồi bà n tay nhá» bé đặt lên bụng anh, cảm giác được nÆ¡i đó lạnh như băng thì nhÃu chặt chân mà y.
Lăng Khiên mấp máy môi, nắm chặt lấy bà n tay bé nhá» cá»§a cô Ä‘ang đặt ở trên bụng mình, cảm giác được nhiệt độ ấm áp nhẹ truyá»n và o tá»›i dạ dà y, Ä‘au đớn ở bụng nháy mắt đã hòa hoãn Ä‘i không Ãt.
“Ừ. Là cáºu ta chá»c anh giáºn, gây cho anh má»™t đống phiá»n toái, chỠđến khi anh giải quyết tháºt tốt được má»i chuyện, anh sẽ cho cáºu ta má»™t tráºn biết Ä‘á»i, không cho gây thêm phiá»n toái nữa.†Lăng Khiên nghÄ© đến Lục Tư Triết bị má»™t con mèo hoang nhá» không rõ lai lịch là m cho cháºt váºt không chịu nổi, vì thế ngữ Ä‘iệu cÅ©ng mang thêm oán giáºn.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, khẽ cắn môi, vươn tay vuốt ve mi tâm cá»§a anh cho giãn ra nói: “Công ty xảy ra chuyện hả anh? Rất nghiêm trá»ng sao?â€
Anh cưá»i, kéo tay cô xuống hôn hÃt lấy từng đầu ngón tay anh, xong lại cắn cắn chúng nói: “Không có chuyện gì nghiêm trá»ng cả, không là m khó được anh. Thân thể ba em khôi phục ra sao rồi?â€
Äầu cô cá» qua cá» lại trong ngá»±c anh nói nhá»: “Ba rất tốt, tá»›i bệnh viện kiểm tra lại đã không còn gì đáng ngại nữa rồi, chỉ cần chú ý nghỉ ngÆ¡i cho tốt là được, vá»›i cả ông không nên tức giáºn.â€
Lăng Khiên gáºt đầu, sau đó siết chặt hai cánh tay, chăm chú nhìn lên đôi môi á»ng hồng xinh xắn cá»§a cô trong chốc lát rồi cưá»i cưá»i, cúi đầu xuống hôn lên môi cô hai cái há»i: “Có nhá»› anh không?â€
Äồng Yên gáºt đầu, đôi mặt to tròn nhìn anh trà n ngáºp thâm tình.
Lăng Khiên khom lưng áp trán mình và o trán cô, hai tay ôm chặt cô hÆ¡n nữa: “Em biết anh Ä‘ang muốn là m gì lại còn là m Ä‘iá»u không nên là m.â€
Cánh tay Äồng Yên lại vòng lên ôm lấy cổ anh, nháy nháy mắt tinh nghịch nói: “Bất kể anh muốn là m gì em Ä‘á»u không cho.â€
Lăng Khiên cưá»i ra tiếng nói: “CÅ©ng nhiá»u ngà y rồi không cho em ăn, tiểu bảo bối cá»§a anh không đói bụng sao?â€
Äồng Yên buồn cưá»i, vùi đầu và o cổ anh dụi dụi, nhu nhu nói: “Lưu manh!â€
Lăng Khiên nhìn và o chá»— da thịt trắng nõn lá»™ ra dưới cổ áo nuốt cô thì nuốt nuốt ngụm nước bá»t, đáy mắt nổi lên ngá»n lá»a nhá» rồi dần dần lá»›n hÆ¡n, bà n tay anh đặt lên gáy cô: “Tháºt ra thì là m trong xe cảm giác không tệ lắm, chúng ta cÅ©ng nên thá» nghiệm chút nhỉ?â€
Äồng Yên còn chưa kịp đáp lại thì cảm giác được hai bà n tay to lá»›n từ từ luồn và o trong áo đặt lên lưng mình, những cánh tay thon dà i có lá»±c vuốt ve xương sống cô, sau đó dừng lại má»™t chút rồi “Ba†má»™t tiếng, lá»i ra đến khóe miệng cô đã bị nuốt trở và o.
Thá»i Ä‘iểm đà n ông đã muốn thì hà nh động cá»± tuyệt chÃnh là ngá»n lá»a đốt cháy thêm dục vá»ng chinh phục cá»§a anh ta.
Sau khi việc gì đó xong xuôi rồi, Lăng Khiên Ä‘em Äồng Yên ôm ở trên đùi, giúp cô mặc lại ná»™i y rồi sá»a sang lại quần áo cá»§a mình, cuối cùng đến khi cà i lại thắt lưng thì anh dừng lại.
Äồng Yên má»m nhÅ©n tá»±a và o trong ngá»±c anh, nhìn anh không là m động tác kế tiếp, ngá»a đầu khó hiểu nhìn anh há»i: “Tại sao?â€
Lăng Khiên nhếch miệng cưá»i rất gian nói: “Không cà i, tránh cho tà nữa lại phải cởi ra lần nữa. Phiá»n toái!â€
Äồng Yên mặt đỠbừng.
Nói tá»›i nói lui thì tối rồi uống nhiá»u rượu lại còn chạy xe hÆ¡n hai tiếng và o ban đêm, Lăng Khiên cuối cùng cÅ©ng không phải siêu nhân, thá»i gian còn lại anh chỉ ôm chặt cô, ngá»n lá»a nhá» nóng bá»ng ở đáy mắt lúc trá»i sáng cÅ©ng hoà n toà n dáºp tắt. Lúc hÆ¡n năm giá» Lăng Khiên tá»±a và o đầu vai Äồng Yên ngá»§ tháºt say.
Äồng Yên ôm cổ anh để anh ngá»§ được thoải mái hÆ¡n má»™t chút. Vốn là hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện phiếm tá»± nhiên cô không nghe được giá»ng anh nữa, quay ra má»›i phát hiện anh ngá»§ rồi, nhìn mặt anh không chút nà o che giấu mệt má»i thì lòng cô Ä‘au gần chết. Cô định đánh thức anh dáºy bảo lên nhà nghỉ ngÆ¡i, nhưng nhìn giá» trên đồng hồ thì cô thôi. Anh nói rằng trưa nay còn phải trở vá» khai há»™i, anh không có nhiá»u thá»i gian để ngá»§, hÆ¡n nữa chắc ba mẹ cô cÅ©ng dáºy rồi, Ä‘i lên không tránh được chà o há»i và nhiá»u thứ khác, sợ là căn bản anh không có cách nà o nghỉ ngÆ¡i.
Sáu giá» rưỡi, Lăng Khiên cau mà y tỉnh dáºy, nhìn xung quanh thì thấy vẫn Ä‘ang ở trong xe, sá»§ng váºt nhá» bé cÅ©ng Ä‘ang ngá»§ say trong ngá»±c mình. Anh khẽ cưá»i cưá»i, không nỡ đánh thức cô dáºy, má»™t lần nữa nắm chặt lấy bà n tay cô Ä‘ang để lên ngá»±c mình. Anh cúi đầu hôn lên chóp mÅ©i cô má»™t chút thì thấy cô từ từ mở mắt ra, anh cưá»i cưá»i vui vẻ nói: “Chà o buổi sáng.â€
Äồng Yên có chút má» mịt nhìn anh và i giây, sau đó ôm cổ anh, hôn mặt anh má»™t cái ôn nhu nói “Chà o buổi sángâ€, nhưng giá»ng nói cô và i phải phần lưu luyến cùng ưu thương.
Bảy giỠđúng, Lăng Khiên rá»i Ä‘i. Äồng Yên nói là muốn cùng anh trở vá» luôn, không nghÄ© tá»›i anh láºp tức phản đối. Lý do là anh lần sau sẽ trở vá» cầu hôn sẽ thuáºn tiện đón cô vá» luôn. Cô buồn, nghÄ© ngợi má»™t lát rồi gáºt đầu đáp ứng.
Cho đến khi không còn nhìn thấy bóng xe anh nữa, Äồng Yên trên ngưá»i vẫn mặc áo anh Ä‘i và o tòa nhà . VỠđến nhà , Äồng ba và Äồng mẹ cÅ©ng đã rá»i giưá»ng, cô giải thÃch đơn giản vá»›i hai ngưá»i rồi Ä‘i và o phòng vệ sinh, đánh răng rá»a mặt rồi ăn sáng, sau đó phụng bồi ba cô Ä‘i tản bá»™ trong công viên.
Sau khi ngồi xuống ghế đá, Äồng Yên trước Ä‘i Ä‘em đệm vải bông đặt trên mặt ghế, chá» ba cô sau khi ngồi xuống lại Ä‘em chén trà đưa tá»›i cho ông. Äồng ba nháºn lấy, sau đó cô cÅ©ng ngồi xuống ở má»™t bên ghế rồi ngẩn ngưá»i.
Cô lo lắng cho Lăng Khiên. Sáng nay lúc anh rá»i Ä‘i ánh mắt vô cùng mệt má»i, xong lại nghÄ© đến việc anh chém Ä‘inh chặt sắt cá»± tuyệt cô vá» cùng anh thì trong lòng cô vô cùng bất an. Cô cảm giác được anh Ä‘ang gặp phải việc gì đó khó giải quyết, cảm giác được đêm hôm khuya khoắt anh tá»›i thăm cô cÅ©ng không phải là nhất thá»i vá»ng động.
Äồng ba quan sát nét mặt cá»§a con gái, cho nên khi cô ưu thương thở dà i má»™t hÆ¡i thì ông má»›i bưng chén trà lên thổi thổi, uống má»™t ngụm xong rồi nói: “Có phải là con muốn trở vá» rồi hay không?â€
Äồng Yên nhìn ba, mÃm môi không nói, má»™t lát sau lắc đầu.
Ba Äồng nhìn cô, trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Lăng Khiên, đứa bé nà y là m việc luôn có chừng má»±c, coi như là nhất thá»i vá»ng động tá»›i thăm con, rồi chỉ ở dưới má»™t lúc lâu cÅ©ng không lên nhà , nhất định là gặp chuyện gì đó. Thân thể ba giỠđã không còn gì đáng ngại nữa rồi, chiá»u nay con hãy trở vá» Ä‘i thôi.â€
Äồng Yên ngẩng đầu cắn cắn môi, cúi đầu gá»i má»™t tiếng: “Ba.â€
Ba cô cưá»i cưá»i nói: “Sau khi trở vá», phải sống tháºt tốt vá»›i Lăng Khiên, có chuyện gì cÅ©ng phải thương lượng, bà n bạc vá»›i nó. Äà n ông khi mà tâm tình không tốt, con phải thông cảm tháºt nhiá»u vá»›i nó, đừng có giáºn dá»—i linh tinh tùy theo ý mình. Hai đứa phải sống tháºt tốt và o đấy, chá» thêm má»™t thá»i gian nữa ba mẹ sẽ tá»›i thăm các con.â€
Äồng Yên cảm thấy lá»— mÅ©i cay cay, cúi đầu yên lặng rồi cô đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa ba mình, không chút do dá»± ôm lấy cổ ông nghẹn ngà o nói: “Ba, cám Æ¡n ba. Còn nữa, con yêu ba.†[Vi: ngoà i hồi bé ra thì mình chưa bao giá» nói yêu bố mẹ *sụt sịt*, mình cÅ©ng yêu bố mình lắm :X:X:X:X].
Äồng Yên ăn cÆ¡m trưa xong thì nhanh chóng thu dá»n quần áo, đồ đạc Ä‘i ra bến xe. Trên đưá»ng trở vá», cô gá»i Ä‘iện thoại cho Lục Tư Triết nhưng má»™t hồi lâu cÅ©ng không ai bắt máy, suy nghÄ© má»™t lát cô gá»i Ä‘iện thoại cho Lăng Khiên, cÅ©ng chẳng có ai bắt máy. Không biết tại sao trong lòng cô dâng lên má»™t ná»—i bất an dị thưá»ng. Cô cảm giác rằng, có chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra.
Mà ở thà nh phố G, trong phòng là m việc cá»§a tổng tà i Viá»…n Äông, giữa Lăng Khiên và Lục Tư Triết Ä‘ang xảy ra má»™t tráºn tranh cãi kịch liệt nhất từ khi hai ngưá»i quen biết tá»›i nay.
|

06-05-2012, 10:18 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2012
Äến từ: Tà Ngục
Bà i gởi: 38
Thá»i gian online: 22 phút 20 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phòng là m việc cá»§a tổng tà i Viá»…n Äông.
Lục Tư Triết cầm trên tay táºp tà i liệu thì tức giáºn vô cùng, ném mạnh xuống mặt bà n là m việc cá»§a Lăng Khiên nói: “Tôi không đồng ý.â€
Lăng Khiên kéo kéo cà vạt nói: “Tôi không phải là trưng cầu ý kiến cá»§a cáºu, chẳng qua là báo cho cáºu biết thôi.â€
Lục Tư Triết đứng báºt dáºy, hai tay chống lên bà n lạnh lùng nói: “Lăng Khiên, cáºu không nên chỉ cho rằng Viá»…n Äông là cá»§a má»™t mình cáºu. Tôi ngay bây giá» sẽ Ä‘em hết số cổ phần trên tay tôi bán Ä‘i giải quyết vụ mưá»i lăm tỉ kia. Còn việc để cho ngưá»i khác tiếp quản Viá»…n Äông thì nghÄ© cáºu cÅ©ng đừng có mà nghÄ© đến.â€
Lăng Khiên nhìn bạn, trong mắt biểu kiện sá»± quyết tâm vô cùng nói: “Nếu như cáºu dám là m như váºy thì tôi bây giá» sẽ đánh chết cáºu.â€
Lục Tư Triết má»™t chút cÅ©ng không sợ hãi nhìn chằm chằm Lăng Khiên nói: “Tá»›i Ä‘i. Tôi thà bị cáºu đánh chết cÅ©ng không cho cáºu bán Viá»…n Äông Ä‘i.â€
Lăng Khiên cÅ©ng từ từ đứng dáºy, có chút phiá»n não nói: “Tôi bây giá» sẽ Ä‘i gặp Lưu Hán Tống Khai cá»§a công ty Hoa Quân bà n bạc. Nếu nguyện ý thì cáºu Ä‘i cùng tôi, còn nếu không muốn thì cút xa ra má»™t chút, đừng có ở trước mặt tôi mà lắc lư.†Nói xong anh cầm lấy chìa khóa chuẩn bị rá»i Ä‘i.
Lục Tư Triết trong mặt hiện lên má»™t tia Ä‘au đớn, mÃm môi sá»ng sốt má»™t chút, sau đó bước nhanh tá»›i phÃa trước má»™t chút trá»±c tiếp vung tá»›i phÃa Lăng Khiên má»™t đấm. Lăng Khiên cảm giác được má»™t tráºn gió lạnh đột nhiên thổi tá»›i gần, theo bản năng nghiêng đầu, trong nhảy mắt cong khuá»·u tay lên giáng vá» phÃa sau má»™t cái. Lục Tư Triết không có má»™t chút né tránh nên trá»±c tiếp nháºn má»™t cú cùi trá» và o đúng sưá»n trái, rồi láºp tức khom ngưá»i xuống.
Lăng Khiên cảm thấy khổ sở, vừa rồi anh dồn toà n lá»±c vá» khuá»·u tay đánh ra phÃa sau, anh cÅ©ng không nghÄ© tá»›i Lục Tư Triết hoà n toà n không né tránh. Nhìn bạn mình Ä‘au đến mức mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ra, anh đứng nguyên tại chá»— lẳng lặng nhìn bạn má»™t lát, sau đó đưa tay ra muốn giúp anh đứng lên, nhưng lại bị Tư Triết giÆ¡ tay mạnh mẽ gạt ra.
Lăng Khiên thở dà i, sau đó ngồi xổm xuống, má»™t phen túm lấy cánh tay cá»§a Tư Triết kéo anh tá»›i ghế salon, không quá ôn nhu giúp anh ngồi xuống. Sau đó đốt má»™t Ä‘iếu thuốc, nhìn sắc mặt Tư Triết dần dần hõa hoãn rồi xoay ngưá»i Ä‘i đến bên cá»a sổ thá»§y tinh sát đất nhà n nhạt nhìn bạn.
Lục Tư Triết mặt vẫn trắng bệch như tá» giấy ngẩng đầu lên, má»™t tay ôm lấy sưá»n trái cá»§a mình, ho khan hai tiếng rồi hổn hển hÃt thở xong khà n khà n nói: “Chuyện nà y nhất định còn có cách giải quyết khác. Không nên bán Viá»…n Äông Ä‘i.â€
Lăng Khiên lắc đầu. Mặt anh không chút thay đổi, ánh mắt bình tĩnh mà thâm thúy.
Má»™t lát sau anh mở miệng: “Buổi sáng hôm nay, hai ngưá»i cá»§a hai ngân hà ng khác cÅ©ng tá»›i nói rằng muốn ngưng hợp đồng vá»›i chúng ta, không có bất ngá» gì xảy ra thì ná»™i trong má»™t tuần Viá»…n Äông gặp phải vấn đỠnghiêm trá»ng vá» tà i chÃnh, sau đó cổ phiểu lại sụt giảm mạnh, tất cả các hạng mục cÅ©ng sẽ mắc cạn, cho đến lúc nà y Viá»…n Äông Ä‘ang vô cùng nghiêm trá»ng rồi.â€
Lục Tư Triết giÆ¡ tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán, ánh mắt run rẩy hai cái, anh nói: “Hãy bán hết số cổ phần cá»§a tôi Ä‘i Ä‘i, coi như là tôi van cáºu. Äể tôi nhìn thấy ngưá»i khác quản lý Viá»…n Äông không bằng để tôi chết Ä‘i còn hÆ¡n.â€
Lăng Khiên nhìn Tư Triết má»™t cái rồi cúi đầu, má»™t lát sau anh Ä‘i tá»›i bên bà n trà dáºp tắt Ä‘iếu thuốc rồi rót má»™t cốc nước đưa cho Tư Triết, chá» cho bạn bình tÄ©nh hÆ¡n má»›i tá»›i bên ghế salon ngồi xuống cạnh bạn, nhè nhẹ vá»— lên bá» vai cá»§a Tư Triết nói: “Tư Triết, tin tưởng tôi, đây chỉ là tạm thá»i thôi, Viá»…n Äông rồi cÅ©ng sẽ lại trở vá» vá»›i chúng ta. Bây giá» cổ phần cá»§a chúng ta không thể Ä‘em bán ra ngoà i thị trưá»ng dù chỉ là má»™t chút, nếu như để cho Tô Mục Hâm khống chế Viá»…n Äông, chúng ta sẽ không bao giá» còn cÆ¡ há»™i trở vá» nữa.â€
Lục Tư Triết Ä‘au khổ cúi đầu, qua má»™t lúc lâu má»›i run rẩy nói: “Nhưng mà Viá»…n Äông là tất cả tâm huyết cùng mồ hôi nước mắt cá»§a cáºu, cứ như váºy hai tay dâng cho ngưá»i khác, cáºu tháºt sá»± chịu được sao?â€
Lăng Khiên trong mắt hiện lên má»™t tia ảm đạm sau đó cưá»i cưá»i, ôm lấy vai bạn nói: “Không có gì là không chịu được, mà tôi cÅ©ng không phải hoà n toà n từ bá» Viá»…n Äông. Chỉ cần hai anh em chúng ta đồng tâm hiệp lá»±c thì sẽ nhanh chóng lấy lại được Viá»…n Äông thôi.â€
Lục Tư Triết ánh mắt chăm chú nhìn bà n trà , khom ngưá»i hai tay che mặt, bả vai run rẩy hai cái, rầu rÄ© nói: “Khiên, tôi xin lá»—i. Tôi tháºt sá»± không nghÄ© tá»›i lại nghiêm trá»ng tá»›i mức nà y.â€
Lăng Khiên vá»— vá»— vai bạn, đứng lên nói: “Không nên tá»± dát và ng lên mặt mình. Ngưá»i bá»n há» muốn phá đổ chÃnh là tôi, vá»›i cả không sao đâu, đừng tá»± trách mình nữa. Äi, Ä‘i tá»›i Hoa Quân vá»›i tôi, nếu để cho Tô Mục Hâm hà nh động trước, chúng ta sẽ trở nên bị động.â€
Lục Tư Triết buông hay tay xuống, tháo mắt kÃnh lau lau mắt, khà n khà n nói: “Tôi Ä‘i rá»a mặt đã, cáºu chá» tôi chút.â€
Lăng Khiên gáºt đầu sau đó xoay ngưá»i nói nhá»: “Tư Triết, tháºt ra không có gì phải sợ hãi cả. Cùng lắm gì hai chúng ta má»™t lần nữa cùng nhau tạo dá»±ng lại Viá»…n Äông.â€
Lục Tư Triết đáp một tiếng, có chút không yên đi tới phòng vệ sinh.
Khi ở trên đưá»ng, Lục Tư Triết lái xe, Lăng Khiên lấy di động ra thì thấy má»™t cuá»™c gá»i nhỡ cá»§a Äồng Yên, anh mÃm môi suy nghÄ© má»™t lát rồi nhắn má»™t tin cho cho là : “Anh Ä‘ang báºn lắm, muá»™n chút nữa sẽ gá»i Ä‘iện cho em.â€
Và ngay láºp tức anh nháºn được tin nhắn trả lá»i cá»§a cô: “Anh Ä‘ang gặp chuyện khó giải quyết phải không?â€
Hai chân mà y anh nhăn lại rồi nhắn trả lá»i: “Không có.â€
Sau đó không nháºn được tin nhắn cá»§a đối phương nữa thì anh cất di động và o túi áo, tâm tình cà ng nặng ná» hÆ¡n.
Äồng Yên lúc nà y Ä‘ang ở trên đưá»ng cao tốc, thấy anh trước sau như má»™t ngắn gá»n trả lá»i, lần đầu tiên cô cảm thấy không có sức lá»±c nhắn má»™t tin dà i trêu chá»c anh vui vẻ, mà đem Ä‘iện thoại bá» và o túi xách, quay đầu nhìn ra phÃa ngoà i cá»a sổ. Cô cảm thấy có chút thất bại, cô dá»± cảm được anh Ä‘ang gặp khó khăn, cô muốn chia sẻ vá»›i anh nhưng anh hiển nhiên là không có cái suy nghÄ© nà y, tháºm chà cÅ©ng không muốn nói cho cô biết đã xảy ra chuyện gì. Bất quá vẫn còn được nhìn thấy anh là tốt rồi, cho dù không thể giúp đỡ anh được việc gì, Ãt nhất là cô có thể ở bên anh.
Lăng Khiên và Tư Triết tá»›i công ty Hoa Quân, Lưu Hán Tống Khai đã đợi ở phòng là m việc, trò chuyện ngắn ngá»§i má»™t lúc rồi láºp tức Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á».
Lăng Khiên Ä‘em văn kiện để trước mặt nói: “Tống Khai, đây là kế hoạch cá»§a tôi, Hoa Quân sẽ mua lại hết chá»— cổ phần nà y để khống chế Viá»…n Äông và trở thà nh cổ đông lá»›n nhất khống chế tất cả sản nghiệp cá»§a Viá»…n Äông.â€
Lưu Hán Tống Khai cưá»i cưá»i mở táºp văn kiện ra xem, yên lặng mưá»i mấy phút đồng hồ rồi anh đóng táºp văn kiện há»i: “Lăng Khiên, anh lấy giá thấp hÆ¡n giá thị trưá»ng năm phần trăm Ä‘em chá»— cổ phần Viá»…n Äông cá»§a anh chuyển nhượng sang cho tôi, hợp đồng má»™t khi đã kà kết thì Viá»…n Äông sẽ không còn bất cứ quan hệ gì vá»›i anh nữa, tôi chÃnh là tổng giám đốc cá»§a Viá»…n Äông. Anh không sợ đến lúc đó tôi sẽ đổi ý không Ä‘em Viá»…n Äông trả lại cho anh sao?â€
Lăng Khiên nhìn Lưu Hán khẽ mỉm cưá»i, sau đó gáºt đầu nói: “Sợ chứ, nhưng mà không còn cách nà o khác. Tôi không thể để chá»— cổ phần nà y bán ra ngoà i thị trưá»ng được, cÅ©ng chỉ có thể đánh cược má»™t lần.â€
Lưu Hán Tống Khai Ä‘em táºp văn kiện để trên bà n, cúi đầu trầm mặc má»™t hồi rồi nhìn Lăng Khiên, cá»±c kỳ bình tÄ©nh mở miệng: “Trước khi các anh tá»›i mưá»i lăm phút tôi nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Tô Mục Hâm.â€
Nghe xong lá»i Tống Khai, Lục Tư Triết hai tay nhanh chóng nắm lại thà nh quyá»n, trong khi Lăng Khiên chỉ khẽ nhếch khóe miệng, cầm cốc cà phê lên uống má»™t ngụm rồi nhÃu mà y, cưá»i nói: “Äiá»u kiện là gì?â€
Lưu Hán cưá»i gáºt đầu nói: “Bức tranh mà lần trước anh nói sẽ tặng cho tôi.â€
Lăng Khiên cưá»i nói: â€œÄÆ°á»£c. Mấy ngà y nữa tôi sẽ mang tá»›i cho anh.â€
Lưu Hán Tống Khai cÅ©ng nâng cốc trà lên uống má»™t ngụm, sau đó trầm ổn nói: â€œÄÆ°á»£c. Hai ngà y nữa phòng là m việc cá»§a anh chÃnh là cá»§a tôi.â€
Lăng Khiên cưá»i khẽ hai tiếng, đứng lên hướng Tống Khai vươn tay nói: “Hợp tác vui vẻ.â€
Lưu Hán Tống Khai cÅ©ng đứng lên nhẹ bắt tay anh nói: “Hợp tác vui vẻ.â€
Thá»i gian còn lại ba ngưá»i bà n bạc lại những chi tiết cần sá»a đổi trong hợp đồng, cuối cùng Lưu Hán Tống Khai tăng thêm má»™t và i ngưá»i và o là m việc tại Viá»…n Äông, cùng đảm nháºn chức tổng tà i vá»›i Lục Tư Triết.
Lăng Khiên đối vá»›i Ä‘iá»u kiện nà y không có bất kỳ dị nghị nà o, chẳng qua là nhìn Lưu Hán chân thà nh nói: “Cảm Æ¡n.â€
Anh biết lần đặt cược nà y anh đúng tá»›i tám mươi phần trăm rồi. Từ trước đến giá» anh thấy Lưu Hán Tống Khai không có biểu hiện gì là đắc ý muốn khống chế Viá»…n Äông.
Sau khi xá» lý xong công việc, Ä‘i ra từ Hoa Quân, Lăng Khiên cùng Lá»±c Tư Triết không láºp tức lên xe mà là đứng ở bên đưá»ng nhìn tòa nhà kiến trúc khà thế tương đối giống Viá»…n Äông ngây ngưá»i má»™t lúc.
Sau đó Lục Tư Triết nói: “Sau nà y nÆ¡i nà y chÃnh là tổng bá»™ cá»§a Viá»…n Äông.â€
Lăng Khiên trên mặt nhìn không ra bất kỳ biểu hiện gì, cúi đầu đáp một tiếng.
Lục Tư Triết nhìn anh, khà n khà n nói: “Trong lòng tháºt khó chịu. Äi uống mấy chén rượu thôi.â€
Lăng Khiên ngẩng đầu nhìn bạn, cưá»i cưá»i nói â€œÄÆ°á»£c†xong cất bước Ä‘i vá» phÃa bãi đỗ xe.
Lúc Tư Triết đứng nhìn anh và i giây đồng hồ rồi mới đi theo.
Vừa rồi nụ cưá»i cá»§a Lăng Khiên trông tháºt cô đơn.
Trong quán rượu, hai ngưá»i đà n ông không há» nói bất kỳ chuyện gì vá»›i nhau, chỉ là cứ uống má»™t chén rồi lại má»™t chén. Khi Lục Tư Triết đã say say rồi, đầu tá»±a và o ghế salon khà n khà n nói: “Có thể nói cho tôi biết má»™t chút cáºu là m thế nà o để lấy lại Viá»…n Äông được không?â€
Lăng Khiên Ä‘ung đưa chén rượu, hÃp mắt nhìn má»™t chút, sau đó ngá»a cổ uống hết cốc rượu Ä‘á», má»›i trầm giá»ng nói: “Tạm thá»i tôi còn chưa nghÄ©a ra, bất quá sau nà y chắc chắn sẽ có biện pháp.â€
Lục Tư Triết quay đầu nhìn anh nói: “Sau khi kà hợp đồng và o cuối tuần sau, cáºu sẽ chuẩn bị là m gì?â€
Lăng Khiên cưá»i cưá»i nói: “Không biết. Chắc là mang Yên Yên Ä‘i du lịch.â€
“Cáºu nói cho cô ấy biết rồi?â€
“Không có.â€
“Nói cho cô ấy biết Ä‘i. Nếu như cuối cùng cô ấy nghe được tin tức vá» việc nà y lại vô cùng khổ sở.â€
Lăng Khiên gáºt đầu: “Tôi biết chứ. Nhưng mà chưa tìm được cÆ¡ há»™i thÃch hợp để nói. Hai ngà y nữa Ä‘i, mấy ngà y qua trong lòng tôi rất rối loạn. Äúng rồi, mèo hoang nhá» bé kia cá»§a cáºu có tin tức gì chưa?â€
Lục Tư Triết lắc đầu nói: “Tôi cho ngưá»i Ä‘iá»u tra những ngưá»i bên cạnh Tô Mục Hâm rồi, tạm thá»i vẫn chưa có tin tức gì.â€
Lăng Khiên cau mà y suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: “Anh trai Tô Mục Hâm không phải có má»™t ngưá»i con gái sao?â€
Lục Tư Triết sững sá» nói: “Hình như là thế. Cáºu hoà i nghi cô ta?â€
Lăng Khiên nhún nhún vai: “Không biết, bất quá rất có khả năng nà y. Sau khi anh trai Tô Mục gặp tai nạn giao thông, hắn ta tiếp quản Thắng Thiên đồng thá»i chịu trách nghiệm chiếu cố chị dâu cùng cháu gái.â€
Lục Tư Triết nhướn mi nói: “Là m sao cáºu lại biết rõ thế?â€
Lăng Khiên cưá»i khẽ hai tiếng không nói gì.
Lục Tư Triết nghÄ© má»™t lát rồi có chút kinh ngạc nói: “Cáºu sẽ không cÅ©ng có ngưá»i ở Thắng Thiên đấy chứ?â€
Lăng Khiên cưá»i lắc đầu: “Tôi là m gì mà lại thần thánh như váºy. Thuê thám tá» tư Ä‘iá»u tra thôi.â€
Lục Tư Triết sững sá», sau đó nói: “Cáºu muốn động Thắng Thiên?â€
Lăng Khiên hai tay giÆ¡ lên đặt sau gáy, tá»±a và o lưng ghế salon nhìn trần nhà , nặng ná» nói: “Tôi bây giá» lấy cái gì để động Thắng Thiên đây? Chẳng qua là đang tìm kiếm thá»i cÆ¡ thÃch hợp, xem má»™t chút có thể tìm ra được sÆ¡ hở nà o hay không. Nói tháºt ra thì bây giá» má»™t chút khả năng cÅ©ng không có, cổ phần cá»§a Thắng Thiên trong thị trưá»ng cÅ©ng chỉ có mưá»i mấy phần trăm, căn bản là không nhúc nhÃch được.â€
Lục Tư Triết mÃm môi Ä‘i qua ngồi xuống bên cạnh Tư Triết, vá»— vá»— vai bạn: “Äừng nóng vá»™i. Chá» tôi tìm được mèo hoang nhá» xong có lẽ sẽ có chút Ãch gì đó giúp đỡ cáºu.â€
Lăng Khiên quay đầu nhìn bạn cưá»i giá»…u cợt nói: “Cáºu chịu được khi cô ta bị tôi lợi dụng hở?â€
Lục Tư Triết trong mắt hiện lên má»™t tia ảm đạm, sau đó nặng ná» gáºt đầu nói: “Nha đầu thối tha vô tình vô nghÄ©a nà y, khi tìm được tôi sẽ lá»™t da cô ta.â€
Lăng Khiên cưá»i to nói: “Việc đó trước hết phải lá»™t hết quần áo cá»§a cô ta đã.â€
Lục Tư Triết đạp bạn má»™t cái, rồi lát sau nói: “Khiên, cáºu có tin tưởng và o trá»±c giác không?â€
Lăng Khiên không đáp, chỉ là quay đầu nhìn bạn.
Lục Tư Triết nhìn ly rượu đỠtrên bà n trà má»™t lúc lâu, sau đó nói tháºt nhá»: “Tôi cảm thấy… cảm giác được cô ấy không phải ngưá»i xấu.â€
|

06-05-2012, 10:29 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2012
Äến từ: Tà Ngục
Bà i gởi: 38
Thá»i gian online: 22 phút 20 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Từ quầy rượu Ä‘i ra, Lăng Khiên láy xe chạy vá» hướng nhà trá», Ä‘i được ná»a đưá»ng thì đầu óc anh cảm giác được má»™t tráºn choáng váng, phanh gấp xe dừng lại bên lỠđưá»ng. Anh gục đầu trên tay lái, thân thể pháºp phồng kịch liệt, qua tháºt lâu anh má»›i thanh tỉnh được má»™t ná»a, không ngồi dáºy mà lấy Ä‘iện thoại ra gá»i cho Äồng Yên. Anh đặt Ä‘iện thoại bên tai, bên kia đầu dây rất nhanh được bắt máy và truyá»n đến má»™t giá»ng nói dịu dà ng. Anh ngừng lại rồi hổn hển hÃt thở, những khổ sở trong lòng tiêu tan được má»™t chút. Anh không nói gì, chỉ áp Ä‘iện thoại và o tai rồi ra sức hÃt thở. Äồng Yên đứng ở trên ban công, nhẹ nhà ng gá»i anh mấy tiếng nhưng không nghe thấy anh trả lá»i nên cÅ©ng không gá»i nữa, chỉ cầm lấy Ä‘iện thoại yên lặng nghe những tiếng hÃt thở nặng ná» cá»§a anh bên kia đầu dây.
Chiá»u nay khi trở vá» nhà trá» cô dá»n dẹp qua má»™t chút sau đó bắt đầu chá» Ä‘iện thá»ai cá»§a anh, cho đến gần ná»a đêm Ä‘iện thoại má»›i đổ chuông, cô không chút suy nghÄ© mà bắt máy. Nhưng anh má»™t câu cÅ©ng không nói mà chỉ nặng ná» hÃt thở, cô cảm giác được anh Ä‘ang vô cùng Ä‘au đớn và mệt má»i.
Äồng Yên ngẩng đầu nhìn những ngôi sao sáng lấp lãnh trên bầu trá»i đêm cùng vầng trăng tán mông lung, má» má» và hư ảo.
Má»™t lát sau vẫn không nghe thấy anh nói gì cô thấp giá»ng nhẹ nhà ng nói: “Em đã trở vá» rồi, Ä‘ang ở nhà . Anh có tá»›i không?â€
Lăng Khiên vẫn Ä‘ang úp mặt lên tay lái, thân thể vẫn không ngừng run rẩy, khi nghe thấy lá»i cô nói rõ rà ng là sá»ng sốt, ngây ngẩn má»™t lát rồi má»›i khà n khà n gá»i tên cô: “Yên Yên.â€
Cô ôn nhu đáp một tiếng rồi sau đó điện thoại bị ngắt máy.
Cô khẽ cưá»i cưá»i, cÅ©ng không quay vá» phòng khách mà chỉ lặng yên đứng đó nhìn xuống dưới lầu, cho đến khi má»™t chiếc xe ô tô mà u Ä‘en sang trá»ng xuất hiện, nhìn thấy thân ảnh quen thuá»™c từ trên xe bước xuống, vá»™i và ng Ä‘i và o tòa nhà thì cô má»›i xoay ngưá»i Ä‘i ra mở cá»a.
Lăng Khiên vừa ra khá»i thang máy đã nhìn thấy thân ảnh nhá» nhắn cá»§a Äồng Yên thì khóe miệng cong lên nhưng lại không cưá»i nổi, Ä‘i vá» phÃa trước từng bước từng bước rồi ôm cô và o lòng, đồng thá»i cảm thấy mÅ©i ê ẩm. Anh cảm động, thá»±c sá»± rất cảm động.
Hai ngưá»i và o phòng rồi ngồi trên ghế salon, Lăng Khiên ôm chặt lấy thân thể má»m mại ấm áp và o trong ngá»±c, nghẹn ngà o gá»i cô má»™t tiếng: “Yên Yên.â€
Äồng Yên tá»±a và o trong ngá»±c anh, ngá»i thấy được trên ngưá»i anh nồng nặc mùi rượu, lại cảm thấy thân thể anh căng thẳng rồi thỉnh thoảng run rẩy, cho nên đưa tay đặt lên bụng anh kiểm tra. Chá»— đó hiện giá» lạnh ngắt rồi lại nghe thêm giá»ng nói khà n khà n cá»§a anh nữa, và nh mặt cô láºp tức đỠlên, cÅ©ng nghẹn ngà o đáp má»™t tiếng.
Lăng Khiên Ä‘em mặt chôn ở cổ cô, những giá»t mồ hôi lạnh theo gương mặt ảnh chảy xuống là n da trắng nõn, nhẵn nhụi và mịn mà ng cá»§a cô, anh chà chà sau đó ôm cô cà ng chặt hÆ¡n. Bụng anh Ä‘au đến quặn thắt cả ruá»™t gan được bà n tay cô má»m nhẹ xoa xoa vá»›i lá»±c mạnh yếu vừa phải nên dần dần đỡ hÆ¡n, má»™t lát sau anh mở miệng gá»i cô má»™t lần nữa: “Yên Yên.â€
Äồng Yên đáp: “Sao váºy? Có phải anh rất Ä‘au không? Em Ä‘i lấy thuốc cho anh uống nhé?â€
Lăng Khiên lắc đầu, hôn nhẹ lên cổ cô rồi không nói gì.
Từ tối hôm qua bà n bạc kế hoạch đối phó vá»›i Tô Mục Hâm cho tá»›i hôm nay kà hợp đồng vá»›i Lưu Hán Tống Khai, chỉ trong hai mươi bốn tiếng ngắn ngá»§i anh đã Ä‘em Viá»…n Äông bán cho ngưá»i khác, anh đã Ä‘em tâm huyết ná»a Ä‘á»i mình bán Ä‘i. Nói rằng anh cảm thấy không sao cả, không sợ là giả dối, trên thá»±c tế so vá»›i Lục Tư Triết anh còn sợ hãi hÆ¡n rất nhiá»u. Thương trưá»ng như chiến trưá»ng, khi anh phải thá»±c hiện đến bước nà y thì thá»±c chất đã thua má»™t ná»a rồi. Anh biết muốn từ trong tay Lưu Hán Tống Khai lấy lại Viá»…n Äông má»™t lần nữa tuyệt đối không phải dá»… dà ng, đến lúc đó hắn sẽ nói thêm má»™t và i Ä‘iá»u kiện nữa, mình có thể không thá»a mãn hay sao? Äây cÅ©ng là má»™t vấn đỠlá»›n, huống chi cÅ©ng có thể coi là kết quả khả quan. Nếu như lúc đó hắn vẫn chiếm cứ và không buông tha Viá»…n Äông, như váºy anh không còn bất cứ biện pháp nà o nữa.
Cho nên ở trên đưá»ng trở vá» cuối cùng anh không cách nà o chịu đựng được nữa. Trước đây khi dạ dà y nhức nhối đến mức nà o anh Ä‘á»u có chịu đựng được cố gắng vỠđến nhà , nhưng hôm nay là m sao cÅ©ng không thể chịu đựng nổi, anh không dừng lại bên đưá»ng nôn thốc nôn tháo đã là cá»±c hạn rồi. Má»™t khắc kia trong lòng anh chỉ còn lại sá»± yếu Ä‘uối cùng bất lá»±c, anh gá»i Ä‘iện cho Yên Yên chỉ là muốn nghe giá»ng cô má»™t chút, anh không muốn nói chuyện vì sợ cô nghe thấy giá»ng nói yếu á»›t cá»§a mình.
Nhưng bây giá», anh cảm giác được trong ngá»±c là cảm giác ấm áp vô cùng, anh không có cách nà o kiá»m chế được, nhưng vừa rồi Ä‘au đớn có chút giảm bá»›t nhưng bây giá» còn cảm giác Ä‘au đớn hÆ¡n nữa, Ä‘au kịch liệt. Anh tá»± tay cầm chặt lấy bà n tay nhá» bé cá»§a cô ấn chặt bụng xuống, cúi ngưá»i dá»±a và o vai cô, giá»ng nói vô cùng nhá» nói vá»›i cô: “Yên Yên, anh Ä‘au quá.â€
Từ khi anh hiểu chuyện, anh không kêu Ä‘au đớn vá»›i bất kỳ ai, duy nhất chỉ có hai lần trước mặt Yên Yên. Lần đầu tiên là dạ dà y anh xuất huyết và o đêm đó, lần thứ hai chÃnh là tối nay. Anh nghÄ© cứ coi như là anh Ä‘ang cá»±c say, tá»± cho phép mình má»m yếu má»™t lần.
Äồng Yên nghe được giá»ng nói rên rỉ cá»§a anh thì tim cô như bị bà n tay ai đó bóp chặt lại. Cô cắn chặt môi rồi trước mắt là má»™t mảng mÆ¡ hồ, má»™t chữ cÅ©ng không thốt ra được. Cô tá»±a và o trong ngá»±c anh, hai tay ôm chặt lấy eo anh giúp anh chống đỡ.
Lần đầu tiên anh kêu Ä‘au vá»›i cô là khi cô chẳng qua xem anh là má»™t ngưá»i qua đưá»ng, tháºm chà sau đó không còn bất kỳ ấn tượng nà o khác. Nhưng lần nà y, cô cảm giác được Ä‘au đớn trong lòng hiện giá» không ngôn từ nà o diá»…n tả được.
Ná»a giá» sau, Lăng Khiên dần dần khôi phục lại, anh nhÃch ngưá»i ra má»™t chút rồi cúi đầu nhìn cô gái trong ngá»±c đã khóc đến hai mắt sưng húp, đôi môi má»ng tái nhợt cong lên, nhéo nhéo mÅ©i cô vô lá»±c nói: “Dá»a đến em rồi?â€
Äồng Yên ngẩng đầu, cảm giác được bụng anh ấm hÆ¡n nhiá»u thì cầm lấy tay anh áp và o mặt mình, nhẹ nhà ng lắc đầu, nói nhá»: “Anh khá hÆ¡n chút nà o chưa?â€
Lăng Khiên gáºt đầu, lấy ôm chặt lấy ngưá»i cô, cằm đặt lên đỉnh đầu cô, ôn nhu ngá»i lấy mùi hương thÆ¡m mát quen thuá»™c. Mùi hương có thể là m anh thấy hạnh phúc.
Anh mÃm môi khẽ cưá»i, trong lòng thầm nghÄ©: May còn có em.
Lăng Khiên Ä‘i tắm, Äồng Yên chạy và o bếp Ä‘un lại nồi cháo bà đỠcô vừa nấu lúc tối, rồi múc ra má»™t bát cẩn tháºn mang tá»›i phòng ngá»§. Cô thấy Lăng Khiên Ä‘ang ngồi bên giưá»ng uống thuốc.
Tim Äồng Yên lại nhói lên, Ä‘i tá»›i đặt bát cháo bên tá»§ đầu giưá»ng, ngồi xuống má»™t bên anh nháºn lấy cốc nước, cầm tay anh lo lắng há»i: “Anh lại Ä‘au bụng rồi?â€
Lăng Khiên lắc đầu, kéo cô đứng dáºy rồi ôm cô ngồi trên đùi, cầm lấy bát cháo đặt trong tay nói: “Em bón cho anh Ä‘i.†[Haizzz, già rồi còn là m nÅ©ng kinh =..=]
Äồng Yên nhìn anh má»™t chút rồi ngoan ngoãn cầm lấy bát cháo, xúc từng thìa lên thổi thổi rồi đưa tá»›i miệng anh.
Sau khi ăn xong bát cháo, đầu Lăng Khiên đã đầy mồ hôi, Äồng Yên đặt bát cháo không xuống bà n rồi lau mồ hôi cho anh, xoa xoa dạ dà y cho má»™t má»™t chút há»i: “Anh còn khó chịu không?â€
Lăng Khiên thở dà i má»™t hÆ¡i rồi nhấc cô dáºy, vá»— vá»— mông cô nói: “Không có chuyện gì. Anh Ä‘i rá»a bát.†[chÃnh xác theo bản cv là “vá»— vá»— mông†nhé :â€>]
Cô nắm lấy tay anh: “Äể em là m. Anh nằm nghỉ Ä‘i.â€
Lăng Khiên cÅ©ng không thể chống đỡ thêm nữa nên gáºt đầu, nhìn cô rá»i Ä‘i xong anh cÅ©ng không nằm lên giưá»ng mà đốt má»™t Ä‘iếu thuốc, Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ, mở cá»a sổ ra rồi nhìn vá» phÃa xa ngẩn ngưá»i.
Äôi mắt anh ở dưới ánh trăng cà ng trở nên Ä‘en nhánh và sáng hÆ¡n, nhưng lại sâu không thấy đáy, mồ hôi trên trán anh vẫn không ngừng chảy. Sau đó anh nghe thấy má»™t tiếng thở dà i trầm trầm, rồi má»™t đôi tay nhá» bé từ phÃa sau ôm chặt lấy lưng mình, bà n tay đặt trên bụng anh xoa xoa.
Anh cưá»i cưá»i dáºp Ä‘iếu thuốc, xoay ngưá»i kéo Äồng Yên và o trong lòng nói: “Mệt không? Chúng ta Ä‘i ngá»§ thôi.â€
Äồng Yên ngẩng đầu, đôi mắt cô to tròn, trong trẻo và đen láy, cô không gáºt đầu, chỉ nhìn anh trà n à y tÃn nhiệm. Qua và i giây đồng hồ cô nói: “Anh có thể nói cho em biết chuyện gì đã xảy ra được không?â€
Äôi môi má»ng cá»§a Lăng Khiên khẽ nhếch, sắc mặt có má»™t chút tiá»u tụy và tái nhợt. Anh không trả lá»i cÅ©ng không né tránh cái nhìn chăm chú cá»§a cô, lẳng lặng nhìn trả lại.
Má»™t lúc sau, Äồng Yên từ từ cúi đầu, ôm chặt lấy anh nói nhá»: “Tháºt sá»± anh không thể nói cho em biết chuyện gì đã xảy ra sao? Em tháºt sá»± không đáng để anh tin tưởng và dá»±a và o sao?â€
Lăng Khiên khẽ giáºt mình, má»™t lát sau anh ôm lấy ngưá»i trong ngá»±c, hôn nhẹ lên tóc cô cháºm rãi mở miệng: “Viá»…n Äông gặp vấn đỠlá»›n, anh đã phải nhanh chóng bán cho công ty khác rồi. Anh sẽ không còn là tổng tà i cá»§a Viá»…n Äông nữa, nói chÃnh xác là sẽ không còn bất cứ liên quan gì vá»›i Viá»…n Äông. Nói như váºy em có thể hiểu không?â€
Giá»ng anh thấp mà trầm ổn, nghe không ra được cảm xúc khổ sở hay bi thương, giống như Ä‘ang kể cho cô nghe má»™t chuyện không liên quan gì tá»›i mình. Cá»±c kỳ bình tÄ©nh.
Äầu tiên là trong lòng Äồng Yên cả kinh, sau đó cô mạnh mẽ ngẩng đầu, vẻ mặt khiếp sợ nhìn anh, nhìn rõ thần thái cá»§a anh rồi mắt cô hồng hồng. Cô đưa tay đặt lên lồng ngá»±c anh vuốt vuốt: “Dù có bao nhiêu khó khăn, khổ sở như thế nà o, chúng ta cùng nhau đối mặt.â€
Lăng Khiên nhìn đám lông xù cá» Ä‘i cá» lại trong ngá»±c mình thì cưá»i cưá»i, cúi ngưá»i khom lưng ôm lấy cô, gian manh nói: “Trước tiên giúp anh giải tá»a chút áp lá»±c bị đè nén đã lâu Ä‘i.â€
Má»™t tuần sau, Hoa Quân chÃnh thức nháºp vá»›i Viá»…n Äông, chiá»u hôm đó mở cuá»™c há»p báo vá»›i đám nhà báo, Lăng Khiên phát biểu rõ rà ng, Lưu Hán Tống Khai ngồi ở bên cạnh anh đối mặt vá»›i đám kà giả mạch lạc trả lá»i từng câu há»i, cuối cùng hai ngưá»i đà n ông mỉm cưá»i bắt tay hợp tác.
Sau nghi thức, Lục Tư Triết nháºn chức tân tổng tà i nên nháºn phá»ng vấn cá»§a giá»›i truyá»n thông, Lăng Khiên ra xa rá»i Ä‘i.
Từ há»™i trưá»ng trở lại công ty, Lăng Khiên và o trong phòng là m việc thu dá»n đồ đạc rá»i Ä‘i. Trong khi là m anh không há» dừng lại má»™t chút nà o, khi rá»i Ä‘i cÅ©ng không quay đầu nhìn lại má»™t lần, khi đến khi Ä‘i vẫn má»™t má»±c trầm mặc. Khi ra đến khu tầng hầm để xe, anh quay đầu thản nhiên nhìn lại cả má»™t tòa buiding hoà ng tráng rồi xoay ngưá»i, và o xe rá»i Ä‘i.
Trước khi tá»›i nhà trá» cá»§a Äồng Yên thì anh gá»i Ä‘iện thoại cho Äồng Yên, chỠđến khi đối phương bắt máy, ánh mắt cá»§a anh nhoáng cái nhu hòa rất nhiá»u, cưá»i há»i: “Anh còn mưá»i phút nữa là đến nÆ¡i. Em chuẩn bị xong hết chưa?â€
“Rồi ạ.†Giá»ng nói Äồng Yên vẫn dịu dà ng như cÅ©.
Lăng Khiên cưá»i: “Ngoan ngoãn chá» anh má»™t chút nhé.â€
Thá»i kỳ thuê nhà cá»§a Äồng Yên đã hết hạn, hai ngà y trước là ngà y trả nhà . Chá»§ thuê nhà há»i có thuê tiếp không, Lăng Khiên nói thẳng là không thuê. Khi đám ngưá»i đó rá»i Ä‘i, anh nhướn mà y nhìn sá»§ng váºt nhá» bé Ä‘ang tá» vẻ kháng nghị nói: “Ngưá»i phụ nữ cá»§a anh lại thuê nhà ở bên ngoà i, thông tin nà y bị truyá»n ra sau nà y anh biết ăn nói thế nà o vá»›i giang hồ đây. Chuyện nà y không thương lượng gì hết, hai ngà y nữa em chuyển hết đồ đạc sang nhà anh ở luôn.â€
Äồng Yên mÃm môi không nói lá»i nà o, trong ánh mắt tất cả Ä‘á»u là bất mãn.
Lăng Khiên Ä‘i tá»›i trước Äồng Yên, nâng mặt cô lên, cưá»i không tà hảo ý nà o nói: “Ngoan, nghe lá»i anh. Bên nhà anh giưá»ng lá»›n hÆ¡n ở đây, nằm hay lăn lá»™n Ä‘á»u rất thoải mái. Vá»›i cả chuyển đến nhà anh, anh tiết kiệm được bao nhiêu tiá»n xăng xe.â€
Äồ đạc cá»§a Äồng Yên không nhiá»u lắm, Lăng Khiên cầm má»™t lượt xuống luôn. Äến nhà trá» cá»§a anh, Äồng Yên sắp xếp má»™t chút rồi hai ngưá»i Ä‘i siêu thị mua đồ ăn, trên đưá»ng Ä‘i anh nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Lục Tư Triết nói là tối sẽ tá»›i ăn cÆ¡m cùng.
Sau khi trở lại nhà trá», Äồng Yên bắt đầu chuẩn bị nấu cÆ¡m, cô nhìn thoáng qua cái ngưá»i kia Ä‘ang vắt chéo chân nằm trên ghế nhà n nhã Ä‘á»c báo ở phòng khách, suy nghÄ© má»™t chút rồi cô mặc tạp dá» Ä‘i tá»›i, cầm trong tay cái muôi canh đứng trước mặt anh quệt mồm nói: “Tại sao anh lại để em má»™t mình nấu cÆ¡m thế hả?â€
Lăng Khiên ngạc nhiên, đặt tá» báo xuống khó hiểu nhìn cô, cẩn tháºn há»i: “Trước kia không phải là em cÅ©ng má»™t mình nấu cÆ¡m sao?â€
Äồng Yên hai tay chắp sau lưng giả vá» tức giáºn nói: “Äó là bởi vì ở nhà em a. Bây giá» là nhà anh, em là khách lại Ä‘i nấu cÆ¡m. Thế anh có thể khoanh tay đứng nhìn được hả?â€
Lăng Khiên mÃm môi nuốt nuốt mấy ngụm nước bá»t sau đó đứng lên, ôm bả vai cô nói: â€œÄÆ°á»£c rồi. Hôm nay anh vá»›i em cùng nhau là m.†Vừa nói vừa ôm cô Ä‘i tá»›i phòng bếp.
Äồng Yên láºp tức vui vẻ, cưá»i hì hì Ä‘i theo anh được và o bước rồi cảm thấy có gì đó không đúng, ngá»a đầu nhìn anh há»i: “Cái gì gá»i là hôm nay anh cùng em là m. Váºy ngà y mai thì sao?â€
Lăng Khiên cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt bình tÄ©nh nói: “Ngà y mai chúng ta Ä‘i sang tên.†[là đổi tên sở hữu cá»§a ngôi nhà từ Lăng Khiên thà nh Äồng Yên, nhà sẽ mang tên cô chứ không mang tên anh nữa, vì thế ngà y mai anh không phải nấu cÆ¡m nữa. Tháºt Thâm thúy =))].
|

06-05-2012, 10:31 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2012
Äến từ: Tà Ngục
Bà i gởi: 38
Thá»i gian online: 22 phút 20 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Khi Lục Tư Triết đến nhà tìm Lăng Khiên, trá»±c tiếp mở cá»a Ä‘i và o. Kể từ khi tá»›i đây thấy Lăng Khiên ốm tá»›i mức bất tỉnh nhân sá»±, anh đã tá»± mình đánh má»™t cái chìa khóa khác để dá»± phòng.
Trên bà n ăn đã được bà y sẵn má»™t bữa tối thịnh soạn, khi anh nhìn và o trong bếp thì cả kinh tá»›i mức há hốc miệng hồi lâu không nói ra được lá»i nà o.
Anh không thể tưởng tượng được rằng má»™t ngưá»i đà n ông từ trước đến giá» luôn lạnh lùng lãnh đạm, cao lá»›n, anh tuấn bây giá» trên ngưá»i lại mặc má»™t cái tạp dá» sợi tổng hợp mà u và ng nhạt nhá» bé, đứng ở má»™t bên nấu thức ăn và bên cạnh là má»™t cô gái bé nhá» khiêm tốn chỉ dạy chai nà o là xì dầu chai nà o là giấm.
Lục Tư Triết anh chưa bao giá» thấy cảnh tượng như thế nà y, cho nên khi anh thấy Äồng Yên trừng lá»›n hai mắt, còn Lăng Khiên là vẻ mặt đần đến chết ngưá»i, Äồng Yên thì nhón chân véo véo má Lăng Khiên nên anh không má»™t chút ngại ngùng nà o cất tiếng cưá»i to.
Lăng Khiên cùng Äồng Yên nghe được tiếng cưá»i Ä‘á»u sá»ng sốt, sau má»™t khắc Lăng Khiên trá»±c tiếp Ä‘em cái xẻng nấu cÆ¡m ném cho Äồng Yên, sau đó có chút quẫn bách tháo tạp dá» ra, không quá ôn nhu đặt lên đầu cô rồi trá»±c tiếp xoay ngưá»i rá»i Ä‘i. Khi Ä‘i qua bên ngưá»i Lục Tư Triết thì nhìn anh vá»›i ánh mắt vô lá»±c âm lãnh, chá» cho đến khi tiếng cưá»i cá»§a bạn dừng lại má»›i nhà n nhạt nói: “Cưá»i cà i gì mà cưá»i! Cáºu nghe thá» và chỉ nhìn hai chai gia vị đó cáºu có thể Ä‘oán được cái nà o là xì dầu cái nà o là dấm sao?â€
Lục Tư Triết hÆ¡i ngẩn ra, sau đó nghẹn cưá»i nói: “Không thể, quá khó khăn.â€
Lăng Khiên xoay ngưá»i hướng phÃa ai đó bất mãn nói: “Nhìn Ä‘i. Em bình thưá»ng cÅ©ng thế thôi, cho nên không phải là anh đần mà là em yêu cầu quá cao.†*=))))) chết mất, lại ngụy biện biện minh nữa, đúng là đã dốt còn tá» ra nguy hiểm =)))))*
Äồng Yên trên cổ treo tại dá» cÅ©ng không buá»™c lại, nghe được lá»i anh thì láºp tức khom ngưá»i cưá»i to, sau đó hướng anh ngoắc ngoắc tay, chá» sau khi anh khom lưng cúi xuống, cô nhè nhẹ vá»— đầu anh lên giá»ng nói: “Ngoan a, tá»· tá»· sau nà y sẽ từ từ dạy cho em biết. Chúng ta bây giá» Ä‘i thay quần áo đã nà o.â€
Nói xong trực tiếp lôi kéo tay anh đi tới ghế salon, ấn anh ngồi xuống sau đó lấy chiếc áo veston giúp anh mặc và o.
Lăng Khiên mÃm môi cưá»i không nói gì, chỉ theo lệnh cô giÆ¡ cánh tay lên, trên mặt là biểu hiện hưởng thụ rất cần ăn đòn. *=))) buồn cưá»i quá, đáng yêu kinh lên được :X*
Äồng Yên giúp anh sá»a sang lại cổ áo, hôn má»™t lên cái lên mặt anh. Lúc muốn đứng dáºy thì lại bị anh má»™t phen ôm lấy, sau đó má»™t bên tai bị anh thổi hÆ¡i nóng xen lẫn giá»ng nói khinh bạc vang lên: “Em má»›i vừa rồi là m tá»· tá»· cá»§a ai váºy? Há»?â€
Äồng Yên đẩy anh ra, lại nghe anh tiếp tục mở miệng: “Buổi tối chúng ta trên giưá»ng váºn động khảo nghiệm má»™t chút xem thá» xem em là tá»· tá»· hay anh là ca ca.â€
Äồng Yên cắn má»™t cái và o cằm anh, mắng câu “Lưu manh!â€, đỠmặt cúi đầu chạy và o trong bếp. *thá»±c sá»± anh rất lưu manh T.T*
Trên bà n cÆ¡m, Lăng Khiên cùng Lục Tư Triết nói chuyện nhưng chÃnh mình không cần gắp thức ăn, Äồng Yên gắp và o bát cho anh món gì là anh ăn món đấy. Có đôi khi ăn nhanh sẽ bị ngưá»i ta dùng đũa gõ nhẹ lên hai mu bà n tay, anh sẽ biết Ä‘iá»u ăn cháºm lại má»™t chút.
Lục Tư Triết trên mặt là nụ cưá»i nhà n nhạt, ngoà i mặt thì nhìn không thấy có chút gì khác thưá»ng nhưng trong mắt có nhiá»u hÆ¡n má»™t phần cô đơn cùng hâm má»™.
Bởi vì cảm thụ quá hạnh phúc cho nên bây giỠmới phải hoà i niệm.
Sau khi ăn xong Äồng Yên muốn Ä‘i rá»a bát thì bị Lăng Khiên kéo lại, chỉ nghe thấy anh nói: “Äể cho ngưá»i nà o đó đến ăn trá»±c Ä‘i rá»a bát. Chúng ra Ä‘i xem ti vi.â€
Äồng Yên túm tay anh nói nhá»: “Äể cho khách rá»a bát thì không tốt lắm đâu.â€
Lăng Khiên hừ lạnh má»™t tiếng há»i: “Em có chìa khóa nhà anh không?â€
Äồng Yên nhìn anh khó hiểu và lắc đầu.
Lăng Khiên lại nói: “Lục Tư Triết có, cho nên đúng ra em má»›i là khách, còn cáºu ta thì không phải.†Nói xong nhìn thoáng qua ngưá»i Ä‘ang ông còn Ä‘ang đứng ngẩn ngưá»i nói: “Nhìn cái gì thế? Tôi nói không đúng sao? Rá»a chén Ä‘i! Cái tá»™i phá hoại Viá»…n Äông nặng như váºy tôi còn chưa tÃnh sổ mà cáºu còn có mặt mÅ©i mà bất mãn sao?â€
Nghe lá»i anh nói xong, Lục Tư Triết láºp tức cúi đầu, mặt xám xịt vô cùng bất mãn và o trong bếp… rá»a bát.
Lăng Khiên ôm Äồng Yên ngồi ở trên ghế salon xem ti vi, thấy Lục Tư Triết rá»a bát xong rồi Ä‘ang Ä‘i ra ngoà i, anh vá»— vá»— mông cô rồi cúi xuống bên tai cô nói nhá»: “Ngoan, Ä‘i tắm Ä‘i. Tắm xong rồi thì nằm trên giưá»ng chá» anh, lát nữa chúng ta thá» nghiệm xem lại bối pháºn.†[là xem ai là tá»· tá»·, ai ca ca đó mà :â€>]
Äồng Yên quay đầu đỠbừng mặt căm tức nhìn anh hai giây, sau đó nhìn ánh mắt anh ẩn chứa nụ cưá»i hèn má»n thì từ từ cúi đầu, cầm lấy cái gối trên ghế Ä‘áºp mạnh và o ngá»±c Lăng Khiên, cÅ©ng không chà o há»i Lục Tư Triết vá»™i và ng chạy thoát thân.
Lăng Khiên nhìn bá»™ dạng xấu hổ và quẫn bách không biết là m thế nà o cá»§a cô thì cưá»i vô cùng thoải mái.
Lục Tư Triết nghe được tiếng đóng cá»a thì quay đầu cưá»i cưá»i vá»›i Lăng Khiên nói: “Xem ra Viá»…n Äông so ra đúng là kém Äồng Yên. Cáºu dưá»ng như rá»i bá» Viá»…n Äông mà tâm tình không há» bị ảnh hưởng.â€
Lăng Khiên nhếch nhếch khóe miệng, không nói gì, đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa thư phòng.
Lục Tư Triết cúi đầu, mÃm môi Ä‘i theo anh.
Lăng Khiên chá» cho bạn và o phòng thì đóng cá»a lại, rút ra má»™t Ä‘iếu thuốc suy nghÄ© má»™t chút rồi lại cất Ä‘i.
Lục Tư Triết ngạc nhiên nhìn bạn, lấy má»™t cây ra há»i: “Cáºu bá» thuốc rồi hả?â€
Lăng Khiên lúng túng, ho nhẹ má»™t tiếng rồi bình tÄ©nh nói: “Buổi tối tôi sẽ không hút thuốc nếu không Yên Yên không cho hôn.†*=))))))))))))))) giá»i ạ*
Lục Tư Triết Ä‘ang hÃt má»™t hÆ¡i thuốc, nghe bạn nói xong thì hung hăng hô khan.
Lăng Khiên lưá»m anh má»™t cái, sau đó Ä‘i tá»›i bà n Ä‘á»c sách lấy ra má»™t táºp giấy đưa cho Lục Tư Triết.
Lục Tư Triết dáºp Ä‘iếu thuốc vừa buồn bá»±c ho thêm mấy cái vừa đưa tay nháºn lấy táºp giấy. Mở ra xem má»™t chút, ánh mắt anh nhanh chóng trở nên cá»±c kỳ nghiêm túc.
Mấy phút đồng hồ sau, anh đặt táºp văn kiện lên bà n trà , hai tay khoác lên trên đùi, cúi đầu trầm mặc má»™t hồi rồi nói: “Là cô ấy, thì ra cô ấy tên Tô Tô.â€
NghÄ© đến cô là m giả CMND, trên đó là má»™t cái tên tiếng Anh, Lục Tư Triết có chút tá»± giá»…u cưá»i cưá»i.
Lăng Khiên thở dà i má»™t hÆ¡i, Ä‘i tá»›i ngồi xuống bên cạnh anh, suy nghÄ© má»™t chút nói: “Lúc trước cô ta đúng là vẫn Ä‘á»u ở Thụy SÄ©, dạo gần đây má»›i trở vá» nước. Theo như tà i liệu nói thì năm năm trước sau khi ba cô ta gặp tai nạn xe cá»™ qua Ä‘á»i, cô ta vẫn là do Tô Mục Hâm nuôi dưỡng. Trong nà y không nói quan hệ giữa chú cháu bá»n há» như thế nà o, nhưng tôi cảm thấy được có má»™t chút kỳ quái. Sau khi ba cô ta qua Ä‘á»i, mẹ cô ta dưá»ng như láºp tức bị bệnh tâm thần phân liệt, hiện nay vẫn còn Ä‘ang ở trại an dưỡng chữa trị. Tôi không hiểu nổi tại sao Tô Mục Hâm không để cô ta chăm sóc mẹ cá»§a mình mà là khi ba cô ta qua Ä‘á»i thì cô ta láºp tức được đưa sang Thụy SÄ©.â€
Lục Tư Triết hÆ¡i ngẩng đầu nhìn anh, có chút trầm thấp há»i: “Cáºu nghi ngá» quan hệ giữa cô ấy và Tô Mục Hâm không tốt? Cô ấy không nhất định là là m vì Tô Mục Hâm?â€
Lăng Khiên nhướng mà y suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: “Không phải là không có khả năng nà y. Nhưng bây giá» quan trá»ng nhất chÃnh là phải nhanh chóng tìm ra cô ta. Tôi đã bố trà ngưá»i theo dõi Tô Mục Hâm, anh ta rất nhanh là có thể có tin tức.â€
Lục Tư Triết gáºt đầu, vẻ mặt có chút mệt má»i. Má»™t lát sau anh nói: “Viá»…n Äông biến thà nh như bây giá» là do má»™t tay cô ấy gây ra, bất kể là do cô ấy tá»± nguyện hay bị ép buá»™c, tôi sẽ không xá» trà theo cảm tÃnh. Nếu như cáºu muốn lợi dụng cô ấy để đối phó vá»›i Tô Mục Hâm, chỉ cần không gây tổn thương má»™t chút nà o tá»›i cô ấy, tôi cÅ©ng sẽ phối hợp vá»›i cáºu.â€
Lăng Khiên nhìn bạn má»™t cái, sau đó cưá»i cưá»i vá»— vai bạn đứng dáºy, đà tá»›i bên bà n là m việc, tiện tay cầu lấy báºt lá»a vuốt vuốt, sau đó nói: “Tư Triết, có phải cáºu đã yêu cô ta rồi không?â€
Lục Tư Triết hÆ¡i buông mà mắt, trầm mặc má»™t hồi nói: “Tôi nghÄ© là đúng rồi đấy.â€
Lăng Khiên cúi đầu suy nghÄ© má»™t chút nói: “Cáºu cảm thấy cô ta đáng được cáºu yêu thương sao?â€
Lục Tư Triết ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt là má» mịt và đau đớn, anh không gáºt đầu cÅ©ng chẳng lắc đầu, chẳng qua trên mặt cà ng ngà y cà ng á»§ rÅ©.
Lăng Khiên than thở, cầm lấy một tỠgiấy ở trên bà n đưa cho bạn.
Lục Tư Triết cau mà y nháºn lấy, má»™t lát sau thì trừng lá»›n hai mắt, vẻ mặt khiếp sợ nói: “Tô Mục Hâm hiện giá» chỉ còn có hai mưá»i phẩn trăm cổ phần cá»§a Thắng Thiên? Äiá»u nà y sao có thể!!â€
Lăng Khiên cưá»i khẽ nói: “Tôi lúc má»›i Ä‘á»c cÅ©ng thấy báo cáo Ä‘iá»u tra nà y không thể tin được, bất quá bây giá» thá» nghÄ© lại xem. Từ khi ông ta tiếp nháºn Thắng Thiên rồi thâu tón những công ty nhá» hÆ¡n, mấy lần cÅ©ng muốn ra tay vá»›i Viá»…n Äông rồi, ông tay muốn gây dá»±ng lại Thắng Thiên là có thể lý giải. Ông ta muốn thông qua việc gây dá»±ng lại Thắng Thiên để thu hồi và phân phối lại cổ phẩn Thắng Thiên má»™t lần nữa, để số cổ phần cá»§a mình tăng lên.â€
Lục Tư Triết nghÄ© má»™t lát rồi nhẹ nhà ng gáºt đầu: “Äúng, có lý. Thắng Thiên trên thị diện chỉ có mưá»i lăm phần trăm cổ phần, cổ đông cÅ©ng sẽ không có nhiá»u, váºy số cổ phẩn còn lại thì ở đâu?â€
Lăng Khiên nhìn bạn, nhẹ nhà ng mở miệng: “Ở Thụy Sỹ có má»™t quỹ quản lý bà máºt, tất cả chi tiêu cá»§a mèo hoang nhá» nhà cáºu ở Thụy SÄ© toà n bá»™ cÅ©ng xuất phát từ cái quỹ kia, và nó do anh trai Tô Mục Hâm khi còn sống thà nh láºp. Trước khi ông ta gặp tai nạn đã láºp má»™t bản di chúc, nếu như ông ta gặp vấn đỠgì, năm mươi phần trăm cổ phẩn cá»§a Thắng Thiên sẽ được nháºp và o quỹ đó. Vá» phần sau nà y quỹ nà y trao cho ai thì bây giá» tôi không tra được, nhưng khẳng định năm mươi phần trăm kia không phải cá»§a Tô Mục Hâm.â€
Sắc mặt Lục Tư Triết dần dần trở nên tái nhợt, sau má»™t lúc lâu anh khà n khà n nói: “à cáºu nói là trước tai nạn, anh trai Tô Mục Hâm đã tá»± cảm được có thể mình sẽ gặp phải bất trắc cho nên trước đó đã an bà i tất cả như váºy. Ông ta lo lắng vợ và con gái mình không đấu lại được Tô Mục Hâm cho nên đã giữ giòn giao cho quỹ quản lý.â€
Lăng Khiên gáºt đầu: “Hẳn là như váºy.â€
Lục Tư Triết nhìn bạn má»™t cái nhưng không mở miệng nữa. Anh không biết trong lòng anh hiện tại là cảm giác gì, chẳng qua là cảm thấy rất khó chịu, vô cùng khó chịu. Anh không tưởng tượng được cuá»™c sống cá»§a cô gái nhá» bé có đôi mắt to tròn, sáng ngá»i và trong suốt giống hệt đôi mắt Äồng Yên kia lại khó khăn đến như váºy. Anh nghÄ© đến việc cô có thể bị bức hiếp hoặc là bị ngược đãi mà đau lòng không thể hÃt thở nổi.
Lăng Khiên nhìn bạn, qua má»™t lúc lâu má»›i tiếp tục mở miệng: “Mẹ cá»§a cô ấy Ä‘oạn thá»i gian trước đã tá»± tá» má»™t lần. ChÃnh là khi cô ấy lấy toà n bá»™ tiá»n trong tà i khoản ngân hà ng cá»§a cáºu.â€
Lục Tư Triết hai tay nắm chặt và o nhau, hà m răng cắn chặt, ánh mắt luôn luôn ôn hòa trở nên cá»±c kỳ sắc bén. Qua mấy phút đồng hồ yên lặng, anh đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa cá»a.
Lăng Khiên bước tá»›i lôi cánh tay anh trầm thấp nói: “Äừng manh động. Tô Mục Hâm lúc trước không có được cổ phần cá»§a Thắng Thiên mà đối xá» vá»›i Tô Tô như thế nà o không quan trá»ng, bây giá» Ä‘iá»u chúng ta phải là m đầu tiên là tìm cho được Tô Tô, bảo đảm cô ta cùng mẹ cô ta giá» Ä‘ang an toà n, sau đó sẽ lại nghÄ© xem bước kế tiếp nên là m thế nà o.â€
Lục Tư Triết cả ngưá»i cứng nhắc, anh cúi đầu trầm mặc má»™t hồi, nhìn vá» phÃa Lăng Khiên rầu rÄ© nói: “Cáºu yên tâm tôi sẽ không là m loạn. Giá» tôi chỉ muốn Ä‘i uống má»™t chén.â€
Lăng Khiên Ä‘i tá»›i nói: “Tôi Ä‘i cùng cáºu.â€
Lục Tư Triết ngăn cản, lắc đầu nói: “Hôm nay là ngà y đầu tiên Yên Yên dá»n đến nên cáºu đừng Ä‘i, ở lại vá»›i cô ấy Ä‘i. Tôi không sao đâu.†Nói xong anh láºp tức xoay ngưá»i Ä‘i ra ngoà i.
Lăng Khiên theo sau bạn Ä‘i ra ngoà i, cưá»i nói: “Muốn uống rượu? Nhà tôi còn nhiá»u, rất nhiá»u rượu. Cáºu không phải nhìn trá»™m tá»§ rượu cá»§a tôi đã lâu rồi sao? Hôm nay cáºu muốn uống hết bình nà y đến bình khác cÅ©ng được, tôi tuyệt đối không ngăn cản.â€
Lục Tư Triết chạy tá»›i cá»a, nghe được lá»i anh nói thì dừng bước, bất quá không có xoay ngưá»i.
Lăng Khiên cưá»i cưá»i, chuyển hướng Ä‘i tá»›i phòng khách, phiêu phiêu mở miệng: “Lá»i hứa cá»§a tôi chỉ hữu hiệu trong hôm nay thôi, không có hạn tá»›i ngà y mai đâu.â€
Sau má»™t khắc Lục Tư Triết nhanh chóng Ä‘i vá» phÃa tá» rượu, cắn răng nói nhá»: “Tôi sẽ là m cáºu cảm giác được chỉ được nhìn mà không được uống nó Ä‘au lòng muốn chết đến mức nà o thì thôi.â€
Lăng Khiên duỗi lưng một cái, đi vỠphòng bếp lấy mấy ly rượu.
Má»™t lúc lâu sau, hai ngưá»i đà n ông uống hết sáu chai rượu tây, nhưng phần lá»›n Ä‘á»u là do Lục Tư Triết uống hết. Còn Lăng Khiên, không phải là không muốn uống mà là do ngưá»i khác cướp lấy ly không để cho anh uống. Lục Tư Triết ngoà i miệng thì nói là không cho phép Lăng Khiên không uống, tháºt ra thì anh hiểu được được dạo nà y bạn mình bị Ä‘au dạ dà y nặng không thể uống nhiá»u, cho nên cÅ©ng để Lăng Khiên phối hợp uống mấy chén.
Sau khi Lăng Khiên dìu Lục Tư Triết say như chết và o phòng khách, dà n xếp chá»— ngá»§ cho bạn xong thì anh má»›i quay vá» phòng mình. Và o phòng nhìn thấy trên giưá»ng mèo nhá» ngoan ngoãn cá»§a mình đã ngá»§ say rồi thì anh cưá»i cưá»i, cầm lấy đồ ngá»§ Ä‘i vá» phòng tắm.
Trong lòng anh nghÄ©, xem ra cái hoạt động kiểm tra lại bối pháºn tối nay không thá»±c hiện được rồi. *khổ thân anh =))
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âèäåîêàìåðû, àêâàðèóìíûå, àëüôà, âíåøòîðãáàíê, äîìàøíåå, äîñòàâêà, anh dam yeu em a full, anh dám yêu em à full, anh han anh yeu em full, anh yeu em tieu bao boi, áûòîâàÿ, ba xa anh yeu em full, bà xã anh yêu em full, çåíèò, çíàêè, dinh cap luu manh, êîìïàíèÿ, êóëèíàðíûå, http://is.gd/emdam11, íåîáû÷íûå, ïèööû, ïîãîäà, ïóãà÷åâà, ìóçûêà, ïðîõîæäåíèå, mỹ nữ ngôn tình, ñàëàòîâ, ñàéòà, ñëîâàðè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, ngôn tình, ngoan a iu e full, ngoan a y e 4vn, ngoan a yeu e 4vn, ngoan anh yêu em, ngoan anh yêu em full, ngoan anh yêu em(5), ngoan anh yeu, ngoan anh yeu chuong 28, ngoan anh yeu em, ngoan anh yeu em -phan 5, ngoan anh yeu em 4 eu, ngoan anh yeu em 4vn.eu, ngoan anh yeu em chap 21, ngoan anh yeu em chap 7, ngoan anh yeu em full, ngoan anh yeu em tap 2, ngoan anh yeu em trang 3, ngoan anh yeu em trang 7, ngoan anh yeu em trang 9, ngoan anh yeu em.trang 6, ñíîóáîðä, ñòðèïòèç, õàáàðîâñê, ôèãóðíîå, tieu thuyet ngon tinh, truyen ngoan anh yeu em, truyen ngoan! anh yeu em, vu dong can khon, ÿíäåêñ, øàõìàòû  |
| |