Hồi 64
Võ lâm Minh chủ
Tôn Quách trao qua tay Thiên Phong bức di thư của Khán Nhân để lại, nhanh miệng nói :
- Cát đại ca hãy Ä‘á»c Ä‘i, sẽ biết vì sao má»i ngưá»i có mặt ở đây lúc nà y.
Nói xong vá»›i Thiên Phong, Tôn Quách nhìn lại Chu Thiên. Y ôm quyá»n xá Chu Thiên, rồi cao giá»ng nói :
- Tiểu Minh chá»§ Tôn Quách bái kiến Äại minh chá»§.
Chu Thiên giải tá»a kiếm khà Cà n Khôn cau mà y nói :
- Tiểu tá»... Ngươi nói cái gì thế?
- Tôn Quách nói tiểu Minh chá»§ bái kiến Äại minh chá»§.
Chu Thiên lắc đầu :
- Cái gì là tiểu Minh chá»§, cái gì là Äại minh chá»§? Tiểu tá»... Ngươi định bỡn cợt bổn tá»a đó ư?
Tôn Quách khoát tay :
- Không không... Tiểu Minh chá»§ Tôn Quách sao dám bỡn cợt Äại minh chá»§ Chu Thiên chứ. Nhưng Tôn Quách nói váºy là có lý cá»§a nó.
Chu Thiên gằn giá»ng, gay gắt nói :
- Cái lý gì? Tiểu tỠđang đùa với thần uy của một vị Minh chủ.
Tôn Quách lắc đầu :
- Äại minh chá»§ cho tiểu Minh chá»§ nói đùa ư? Không đùa đâu. Tôn Quách gá»i ngưá»i là Äại minh chá»§, vì trong lần Long Hoa đại há»™i, Cát đại ca đã trao chức vị Minh chá»§ cho tôn giá. Sau đó tôn giá tá»± bá» chức vị đó Ä‘i tìm Can Tương thần kiếm, còn ứng mạng võ lâm thì buá»™c Tôn Quách trở thà nh Minh chá»§ trong ngà y há»™i khảo chứng võ công.
Chu Thiên cướp lá»i Tôn Quách :
- Tiểu tá». Ngươi chỉ gặp may mà thôi.
- Ậy... Sao Minh chá»§ lại nói Tôn Quách gặp may. Mà phải nói là số cá»§a Tôn Quách phải trở thà nh Minh chá»§. Phà m trong võ lâm không thể có hai Minh chá»§ má»™t lúc. ChÃnh vì thế mà Tôn Quách má»›i có lối xưng hô như váºy.
Tôn Quách gãi đầu nói tiếp :
- Tôn giá là báºc trưởng bối nên Tôn Quách gá»i là Äại minh chá»§. Còn Tôn Quách là kẻ háºu sinh đà nh lép vế nháºn mình là tiểu Minh chá»§ váºy.
- Tiểu tá» nói nghe tháºt cà n rở. Nếu như ngươi tá»± nháºn mình là tiểu Minh chá»§ thì bổn tá»a sẽ tống tiá»…n ngươi vá» cảnh giá»›i khác đặng ngươi giữ chức vị đó.
Tôn Quách nhăn nhó :
- Äại minh chá»§ nóng nảy quá. Nếu như câu nói đó tôn giá nói ra trước đây thì đúng đó, nhưng bây giá» thì quả không đúng chút nà o. Cả Tôn Quách và tôn giá Ä‘á»u là Minh chá»§ thì quyá»n uy phải ngang nhau chứ, huống chi đêm qua thần nhân cổ bảo hiện vá» nói vá»›i tiểu Minh chá»§ phải thu hồi lại thanh Can Tương thần kiếm trong tay Äại minh chá»§.
Chu Thiên cau mà y, nạt lớn :
- Tiểu tỠcó thể là m được chuyện đó ư?
- Nếu không là m được thì Tôn Quách đã không đến đây. Trong giấc mÆ¡, Tôn Quách nghe rõ mồn má»™t, thần nhân cổ bảo nói Can Tương thần kiếm trong tay Äại minh chá»§ đã gây quá nhiá»u nghiệp quả võ lâm, nên buá»™c tiểu Minh chá»§ phải thu hồi lại.
- ChÃnh ngươi thu hồi ư?
Tôn Quách gáºt đầu :
- Äúng như váºy, tôn giá nói quả không sai.
Chu Thiên ngá»a mặt cưá»i khà nh khạch. Tiếng cưá»i cá»§a y vang động cả không trung tòa Tổng đà n võ lâm.
Cắt trà ng cưá»i tá»± thị, và ngạo nghá»… đó, Chu Thiên nói :
- Tôn Quách, nếu như ngươi thu hồi được thanh Can Tương thần kiếm, bổn nhân thá» sẽ bước ngay xuống ngôi đà i cá»u trùng nà y, nhưá»ng nó lại cho ngươi đó.
Tôn Quách từ tốn ôm quyá»n :
- Äa ta Äại minh chá»§ đã nhưá»ng cho tiểu Minh chá»§.
- Ngươi bỡn cợt vá»›i bổn tá»a như thế đủ rồi, hãy tiếp nháºn cái chết khá»§ng khiếp nhất đến vá»›i ngươi đây.
Chu Thiên vừa nói vừa váºn hóa công phu. Cà n Không kiếm khÃ. Cả không trung trên đầu Chu Thiên xuất thiện mà n lưới tầm sét, sáng rá»±c.
Nhìn hiện tượng kỳ lạ đó, Tôn Quách không khá»i lo lắng, nghÄ© thầm :
- “Ãi cha... Xem chừng lần nà y gã Äại Chu Thiên tháºt sá»± nổi cÆ¡n thịnh ná»™ đối vá»›i mình đây. Gã nhất quyết dùng Can Tương thần kiếm để giết tiểu gia. Nếu như những gì Khán Nhân trang chá»§ để lại trong di thư không đúng thì mình chắc chắn tiêu Ä‘á»iâ€
Nghĩ đến đây, bất giác Tôn Quách lo âu.
ChÃnh và o lúc Chu Thiên sắp phát tác thần uy tối thượng cá»§a thanh Can Tương thần kiếm thì Bạch Diêm La nói :
- Khởi bẩm Minh chá»§, hãy để gã cho bá»n thuá»™c hạ.
Chu Thiên khoát tay :
- Không cần.
Gã dồn tất cả nguyên khà Cà n Khôn và o Can Tương thần kiếm, thét lên lồng lộng :
- Tiểu tỠTôn Quách... Hãy đón lấy cái chết.
Chu Thiên phạt lưỡi kiếm hướng vá» phÃa Tôn Quách. Má»™t chiếc lưới xuất hiện từ đầu mÅ©i Can Tương thần kiếm phóng tá»›i Tôn Quách.
Thiên Phong buột miệng nói :
- Tôn đệ...
Äã có chuẩn bị từ trước, Tôn Quách vẫn đứng xoạt chân trụ bá»™, hữu thá»§ cầm viên ngá»c bÃch châu đón thẳng chiếc lưới tầm sét Ä‘ang phóng tá»›i mình.
Rét...
Viên ngá»c bÃch quả tháºt thần kỳ. Nó tá»±a như có hấp lá»±c hút lấy tất cả những luồng sét kiếm từ Can Tương thần kiếm phóng ra, rồi bất thình lình phóng ngược những đạo sét kiếm kia trở lại Chu Thiên.
Ầm...
Không gian chấn động.
Äà i cá»u trùng nghiêng ngả.
Viên ngá»c bÃch trong tay Tôn Quách ta ra thà nh bụi, nhưng lưỡi kiếm Can Tương cÅ©ng gãy vụn, chỉ còn lại má»—i đốc kiếm trên tay Chu Thiên, ngay cả mà n sét kiếm há»™ thể cÅ©ng tan biến.
Chu Thiên ngây ngưá»i ngÆ¡ ngẩn :
- Sao kỳ lạ váºy?
Tôn Quách vỗ tay :
- Thấy chưa? Tôn Quách đã nói vá»›i Äại minh chá»§ rồi, cái gì cá»§a cổ bảo Long cốc phải trở vá» vá»›i cổ bảo Long cốc.
Chu Thiên bặm môi, mặt lá»™ sát khà hừng há»±c, gã gằn giá»ng nói :
- Không còn Can Tương thần kiếm bổn tá»a vẫn bắt ngươi đầu thai qua cảnh giá»›i khác.
Câu nói ngáºp trà n sắc ma khá»§ng bố chết chóc, khiến Tôn Quách vừa nghe lá»t thÃnh nhÄ© đã chá»™t dạ.
Y lẩn nhanh ra sau lưng Thiên Phong nhìn Chu Thiên, nói :
- Hê... Äại minh chá»§ không giữ lá»i hả?
Chu Thiên rÃt lên :
- Bổn tá»a đâu thể để cho ngươi trở thà nh Minh chá»§.
Chu Thiên chỉ Tôn Quách :
- Lấy mạng gã tiểu tỠđó cho bổn nhân.
Hắc Bạch Diêm La đồng loạt phi thân tá»›i, nhưng Äại Trà thiá»n sư đã băng ra cản bước hai gã lại.
Lão tăng Thiên Long tá»± lần chuá»—i hạt bồ Ä‘á», nói :
- A di đà Pháºt... Lần trước lão nạp lép vế, lần nà y muốn thỉnh giáo phối hợp công thá»§ cá»§a hai vị chá»§ nhân Lạc Hồn Cốc.
Bắc Thần Äông LÄ©nh cÅ©ng theo lịnh Äại Chu Thiên lướt ra thì Thần Cái Trình Tá» Quang đã đón đầu.
Tôn Quách lúng túng thét bừa :
- Các vị hãy nghe theo lá»i hiệu triệu cá»§a tiểu Minh chá»§ đẩy lùi ma đạo khá»i chốn giang hồ.
Chu Thiên rÃt lên :
- Bổn tá»a không lóc thịt lá»™t da tiểu tá» thá» không sống trên cõi Ä‘á»i nà y nữa.
Cùng vá»›i lá»i nói ngáºp trà n phẫn ná»™ đó, từ trên đà i cá»u trùng, Chu Thiên phi thân băng xuống. Khi gã chỉ còn cách Tôn Quách bốn trượng thì má»™t ánh chá»›p bạc phóng ra. Chu Thiên nhanh như cắt vươn trảo chá»™p lấy ánh chá»›p đó.
Chiếc ám khà kia tháºt ra là má»™t nấm mồ bằng giấy hồng Ä‘iá»u. Nhìn nấm mồ giấy, Chu Thiên như ngưá»i tỉnh giấc cuồng ná»™, nghÄ© đến Cát Thiên Phong.
Y buột miệng nói :
- Thiên Phong.
Hai ngưá»i vô hình trung lại đối nhãn vá»›i nhau.
Chu Thiên bặm môi, nén cÆ¡n phẫn ná»™ và o trong, trang trá»ng nói :
- Thiên Phong... Ta đã mất Can Tương thần kiếm.
- Thiên Phong cÅ©ng đã mất đôi Ma Hoà n Äoạt Mạng.
Chu Thiên thở hắt ra, từ tốn nói :
- Dù sao Chu Thiên và ngươi cÅ©ng đã từng là bằng hữu thá»§ túc. Chẳng lẽ bây giá» ngươi vì ngưá»i ngoà i mà buá»™c ta phải dá»±ng cảnh huynh đệ tương tà n?
Thiên Phong lắc đầu :
- Tất cả những gì đã có thì ngưá»i Ä‘á»u đánh mất. Bây giá» quá muá»™n, bởi giữa Thiên Phong và Äại Chu Thiên chẳng còn gì để mất. Có chăng là mất Ä‘i sư ô uế, vẩn đục trong mối quan hệ giao tình giữa Thiên Phong và Äại Chu Thiên.
- Ngươi buộc ta?
- Äã đến lúc Thiên Phong và Chu Thiên trả lại tất cả những gì đã vay cá»§a nhau, mượn cá»§a nhau. Hãy xuất thá»§ Ä‘i.
- Ngươi...
Chu Thiên ngáºp ngừng rồi thét lên lồng lá»™ng :
- ÄÆ°á»£c... Thiên Phong... Chu Thiên và ngươi sẽ cùng chết vá»›i nhau.
Chu Thiên điểm mũi dà y tạt ngang, trảo công vươn ra bấu và o yết hầu một gã thuộc hạ đứng gần.
Bá»™p...
Trảo thì bứt yết hầu gã thuá»™c hạ đứng gần bên, tay thì tước lấy thanh trưá»ng kiếm cá»§a gã. Chu Thiên lại lăn xả tá»›i Thiên Phong thi triá»n Quá»· kiếm pháp cá»§a Quá»· môn.
Ảnh kiếm nhoang nhoáng bao trùm khắp thân pháp Cát Thiên Phong, nhưng tuyệt nhiên lưỡi kiếm không thể nà o chạm đến chiếc áo bạch y nho sinh cá»§a chà ng. Những chiêu kiếm quyết tá»§ cá»§a Chu Thiên gần như bị Thiên Phong hóa giải bằng những thức chiêu đặc dị từ cây sáo ngá»c.
Chu Thiên bất giác phạt ngang lưỡi trưá»ng kiếm toan tiện đứt thá»§ cấp đối phương. Thế kiếm Ä‘ang thoát ra chưa thà nh chiêu, bất thình lình chuyển hướng nhắm Tôn Quách.
Chá»§ Ä‘Ãch cá»§a Chu Thiên qua chiêu kiếm nà y là muốn giết Tôn Quách, hoặc chà Ãt cÅ©ng có thể khống chế y buá»™c Cát Thiên Phong phải rÆ¡i và o tình thế lưỡng phân. Y có chá»§ định đó cÅ©ng đúng thôi, vì đã xuất thá»§ gần như hết những chiêu kiếm quyết định trong Quá»· kiếm pháp mà chẳng là m gì được Thiên Phong.
Tôn Quách mãi thị tráºn mà quên phòng bị, bất ngá» Chu Thiên chuyển hướng táºp kÃch, không khá»i lúng túng, bối rối thốt lên :
- Hê...
Tiếng thốt ngÆ¡ ngẩn cá»§a Tôn Quách còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi thì kiếm cá»§a Chu Thiên đã đến vùng tá» huyệt cá»§a y rồi.
Tưởng chừng mưá»i mươi mÅ©i kiếm sẽ xuyên qua vùng thượng đẳng cá»§a Tôn Quách thì chiếc ngá»c tiêu đã xé gió Ä‘iểm thẳng và o lưỡi kiếm cá»§a Chu Thiên.
Chát...
Lưỡi trưá»ng kiếm gãy ngang khi đầu sáo ngá»c chạm và o nó. Lưỡi kiếm gãy chưa kịp rÆ¡i xuống đất thì sáo ngá»c đã trở lại tay Thiên Phong và nhanh hÆ¡n má»™t cái chá»›p mắt Ä‘iểm luôn và o hổ khẩu cầm đốc cá»§a Chu Thiên.
Chát...
Bị Ä‘iểm và o há»™ khẩu, Chu Thiên nháºn được cảm giác tê rần buốt nhói buá»™c phải buông cả đốc kiếm, y sững sá» trước chiêu công thần và chÃnh xách cá»§a Cát Thiên Phong, khi định được thần trà thì đầu sáo ngá»c đã đặt trúng và o yết hầu gã.
Chu Thiên thẫn thỠnói :
- Cát Thiên Phong.
Y chỉ thốt được mỗi cái tên Thiên Phong rồi đưa mắt nhìn chà ng.
Hai ngưá»i đối nhãn vá»›i nhau.
Chu Thiên ngáºp ngừng nói :
- Nếu còn thanh kiếm Can Tương và Cà n Khôn kiếm khÃ...
Thiên Phong buông một tiếng thở dà i nói :
- Những thứ đó không thể thuộc vỠmột kẻ bất nhân, bất nghĩa.
- Nhưng...
- Äừng nhắc vá» dÄ© vãng. Tất cả đã bị tôn giá xóa sạch hết bằng huyết án Kim trang đại phụ và cái chết cá»§a Bình Nhi.
Chu Thiên thở ra :
- Nhưng còn má»™t Ä‘iá»u Thiên Phong khó có thể hạ thá»§ vá»›i Äại Chu Thiên.
- Tôn giá nhắc đến tình sư môn Mông Diện Khách?
Chu Thiên cưá»i khảy :
- Không sai. Thá» há»i... nếu không có nhân phụ cá»§a Chu Thiên thì Thiên Phong chưa hẳn đã là má»™t đại kỳ tà i trong chốn võ lâm. Nếu không có thân phụ ta thì đâu thể có Ma Hoà n Lãnh Nhân Cát Thiên Phong. Chẳng lẽ để đáp lại công phu truyá»n thụ võ công, ngươi thẳng tay sát hại tá» háºu duệ duy nhất cá»§a Mông Diện Khách?
- Hoà n đã trả lại cho ngưá»i rồi.
- Nhưng võ công thì ngươi chưa trả.
- Kết cục hôm nay không phải là nghiệp quả cá»§a tiên nhân, tôn giá đừng trách Cát Thiên Phong. Cái gì Thiên Phong đã cho tôn giá đã nháºn và đã xóa nó Ä‘i. Chúng ta chẳng còn ai nợ ai cả, nhưng phán quyết sá»± tồn vong cá»§a tôn giá không phải là Thiên Phong.
- Ngươi hãy để cho Äại Chu Thiên má»™t cÆ¡ há»™i.
- Không có cÆ¡ há»™i nà o cho Chu Thiên đâu. Äối vá»›i Mông Diện sư tôn, Chu Thiên là kẻ bất hiếu. Ngươi vì Quá»· kiếm pháp mà tá»± tịnh thân thì sao có thể báo đáp được công sinh thà nh. Äối vá»›i bằng hữu, ngưá»i là kẻ bất nghÄ©a. Äối vá»›i chÃnh đạo võ lâm ngưá»i là kẻ bất nhân. Bất hiếu, bất nghÄ©a, bất nhân thá» há»i tôn giá sẽ là con ngưá»i gì?
Thiên Phong buông tiếng thở ra :
- Hãy để võ lâm phán xá» má»™t ngưá»i như Chu Thiên.
Thiên Phong nói dứt lá»i, liên tục phóng sáo ngá»c Ä‘iểm và o ba mươi sáu huyệt cá»§a Äại Chu Thiên. Hứng trá»ng những thế Ä‘iểm thần kỳ cá»§a Cát Thiên Phong. Chu Thiên liên tục rùng mình, và rồi nhÅ©n hẳn ngưá»i ra, bởi vì đã bị phế bá» võ công.
Y gầm lên lồng lộng :
- Cát Thiên Phong... Ngươi phế bỠvõ công của ta ư?
Thiên Phong nhạt nhẽo đáp lá»i gã :
- Má»™t ngưá»i như tôn giá không nên có võ công. Thiên Phong đã dùng Äoạn Mạch Phế Huyết, tuyệt kỹ Ä‘iểm huyệt phế bá» võ công cá»§a sư tôn. Nếu như tôn giá có ý định tiếp tục thụ há»c võ công chẳng khác nà o tá»± giết mình. Äây cÅ©ng là cÆ¡ há»™i để Chu Thiên bảo toà n mạng sống.
Nghe Thiên Phong nói, Chu Thiên từ từ khụy chân, ngồi bệt xuống đất. Sắc diện cá»§a gã là má»™t ná»—i chán chưá»ng ê chá». Y lẩm bẩm nói :
- Thế là hết. Ta chẳng còn gì để vui thú trong cuá»™c Ä‘á»i nà y nữa. Ta chẳng còn gì để luyến tiếc cuá»™c Ä‘á»i nà y nữa.
Chu Thiên gượng đứng lên. Y nhìn Thiên Phong nói :
- Trong cuá»™c Ä‘á»i Chu Thiên, ná»—i ám ảnh triá»n miên chÃnh là Cát Thiên Phong. Và ná»—i ám ảnh khá»§ng khiếp đó đã trở thà nh sá»± tháºt.
Y buông má»™t tiếng thở ra não ná» rồi từ từ hướng vỠđà i cá»u trùng rảo bước theo những báºc tam cấp.
Tôn Quách nhìn Thiên Phong.
Y chỉ thấy chà ng khẽ lắc đầu dõi mắt nhìn theo sau lưng Äại Chu Thiên.
Lệ Hoa xuất hiện, trổ khinh pháp lướt đến bên Thiên Phong. Nà ng nói với Thiên Phong :
- Thiên Phong để mặc cho Chu Thiên đăng cơ ư?
Chà ng bâng quÆ¡ đáp lá»i Lệ Hoa :
- Äến khoảng khắc sau cùng, ngưá»i ta cÅ©ng không thể từ bá» khát vá»ng cá»§a mình. Hãy để cho Chu Thiên mÆ¡ má»™t giấc mÆ¡ sau cùng.
- Chu Thiên đã bước đến táºn cùng đỉnh đà i cá»u trùng. Y nhìn trá»i, nhìn đất, nhìn bao quát khắp xung quanh, rồi giang rá»™ng hay tay, thét lên lồng lá»™ng :
- Chu Thiên không phải là Minh chá»§ trong cảnh giá»›i nà y thì sẽ là Minh chá»§ trong cảnh giá»›i a ty. Mãi mãi Äại Chu Thiên vẫn là Minh chá»§.
Y nói đến đây, không má»™t chút ngần ngại lao mình ra khá»i đà i cá»u trùng. Vốn đã bị Thiên Phong phế bá» võ công. Äại Chu Thiên đâu còn công phu để thi triển khinh thuáºt, nên rÆ¡i nhanh xuống đất như má»™t quả mÃt rụng.
Bá»™p...
Chu Thiên oằn ngưá»i rồi duá»—i dà i bất động. Hắn tá»± tìm cho mình má»™t lối thoát để tránh sá»± phán quyết cá»§a võ lâm quần hà o. Bởi hắn muốn để lại chiếc bóng Minh chá»§ cá»§a mình mãi mãi trong tâm khảm cá»§a má»i ngưá»i.
Bên kia đà i cá»u trùng. Äại Trà thiá»n sư má»™t mình liên thá»§ đối phó vá»›i Hắc Bạch Diêm La. Khác hẳn lần trước, lần nà y Äại Trà thiá»n sư hoà n toà n chá»§ động.
Lão tăng Thiên Long tá»± không cho Hắc Bạch Diêm La có cÆ¡ phối hợp và chiếc áo cà sa cá»§a ngưá»i được quấn lại thà nh cây trưá»ng côn, vá»›i những thức chiêu biến hóa thần kỳ cà ng lúc cà ng dồn Hắc Bạch Diêm La và o thế hạ phong.
Äại Trà thiá»n sư niệm Pháºt hiệu :
- A di đà Pháºt... Lão nạp đắc tá»™i vá»›i thà chá»§.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng, lão tăng Thiên Long Tá»± thi triển bá»™ pháp “Lưu Thá»§y Hà nh Vân†nhấc bổng ngưá»i lên cao ba trượng để tránh đôi câu liêm cá»§a Hắc Bạch Diêm La, rồi dùng trưá»ng côn bằng áo cà sa lia nhanh má»™t vòng công thẳng và o mặt hai kẻ đại địch.
Bốp... Bốp Hắc Bạch Diêm La cùng hứng trá»n chiêu công cá»§a lão tăng Thiên Long tá»±, báºt ngá»a ngưá»i ra sau, buông cả binh khÃ.
Cùng lúc đó thì Thần Cái Trình Tá» Quang cÅ©ng đã vá»— má»™t trảo và o ngá»±c Äông LÄ©nh.
Bắc Thần Äông LÄ©nh báºt thối lui năm bá»™, biến đổi sắc diện rồi rùn mình á»i luôn má»™t bụm máu. Lão lấm lét nhìn Thần Cái Trình Tá» Quang.
Tôn Quách thét lớn :
- Tất cả dừng tay.
Tiếng thét lồng lá»™ng cá»§a Tôn Quách buá»™c má»i ngưá»i Ä‘ang giao thá»§ đồng loạt thối lui trở vá» sau.
Tôn Quách trang trá»ng nói :
- Äã có quá nhiá»u ngưá»i chết rồi, và sau cùng Äại Chu Thiên cÅ©ng tá»± kết liá»…u Ä‘á»i mình, các vị còn tranh Ä‘oạt vá»›i nhau là m gì chứ?
Tất cả Ä‘á»u im lặng lắng nghe Tôn Quách nói.
Tôn Quách vừa dứt lá»i lão tăng Thiên Long Tá»± liá»n niệm Pháºt hiệu cướp lá»i y :
- A di đà Pháºt... Tiểu Minh chá»§ nói rất đúng. Võ lâm đã có nhiá»u ngưá»i chết rồi, đâu thể cứ tiếp tục máu chảy thây rÆ¡i nữa.
Tôn Quách xoa tay :
- Lão tăng nói rất chà lý. Chu Thiên là kẻ bất hiếu, bất nhân, bất nghÄ©a, chết là đúng rồi, ở đây không thể có thêm nhiá»u ngưá»i chết nữa. Nếu các vị còn coi Tôn Quách là Minh chá»§ thì mau ngưng giao thá»§ theo Tôn Quách, võ lâm là má»™t vưá»n hoa muôn mà u, muôn sắc không ai có thể độc tôn đặng. Chức Minh chá»§ chẳng qua là cái gút giữ viá»n mối chÃnh khÃ, chứ không phải là quyá»n lá»±c tối tượng để thống trị ngưá»i khác. ChÃnh vì lẽ đó, chá»n Minh chá»§ là chá»n ngưá»i có tà i, có đức, có nghÄ©a chứ không nhất thiết kẻ có võ công tối thượng. Các vị có đồng ý vá»›i tiểu gia không?
Äại trà thiá»n sư gáºt đầu :
- A di đà Pháºt... Äó má»›i là lá»i nói đầy nghÄ©a khà cá»§a má»™t Minh chá»§. Bần tăng thiết tưởng ở đây Tôn thiếu thiệp đáng là Minh chá»§ võ lâm.
Tôn Quách tròn mắt :
- Hê... Nhưng...
Gã chưa thốt hết lá»i thì quần hà o đồng loạt ôm quyá»n hướng vá» Tôn Quách :
- Minh chủ đại nghĩa, võ lâm phát dương quang đại.
Thiên Phong nhìn Tôn Quách :
- Tôn đệ không nên từ chối. Äệ là Võ lâm Minh chá»§ thì máu sẽ ngừng chảy, thây ngừng đổ, đó cÅ©ng là má»™t việc là m đại nghÄ©a.
Tôn Quách ngáºp ngừng, lưỡng lá»± má»™t lúc rồi nói :
- Các vị đã bắt buộc thì Tôn Quách không từ chối.
Y ôm quyá»n xá má»i ngưá»i :
- Äa tạ... Äa tạ!
Tôn Quách quay mình trổ Miêu Hà nh cước lướt lên đà i cá»u trùng. Lên đến đỉnh y nhìn xuống thì chẳng thấy Cát Thiên Phong đâu nữa. Tôn Quách dáo dác nhìn quanh.
- Cát đại ca đâu rồi...
Y lắc đầu nghĩ thầm :
“Trên cái đà i cao tÃt nà y, là m Minh chá»§ sao trÆ¡ trá»i quáâ€.