Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #61  
Old 11-08-2008, 02:58 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 62

Chỉ bút huyết thư




Màn nước mưa trắng xóa trút xuống Kim trang đại phủ, trong khi Tú Tú, Lệ Hoa dùng thân che cho Khán Như thì Tôn Quách không màng đến màn mưa trút xuống như thác đổ đó mà dùng tay bới đống đổ nát, y vừa bới vừa lẩm bẩm :
- “Không biết con lật đật cá»§a Khán Như có đúng là khẩu quyết khắc chế Can Tương thần kiếm và kiếm pháp Càn Khôn hay không, chứ mình thì sắp biến thành má»™t con lật đật rồiâ€.
Mặc dù mưa đổ xuống tạo không gian se lạnh, nhưng Tôn Quách vẫn xuất hạn mồ hôi vì sá»± nặng nhá»c.
Khán Như nhìn Tôn Quách :
- Tôn thúc thúc có thấy gì không?
Tôn Quách nhìn lại Khán Như, nhún vai :
- Con lật đật của Khán Như nó chạy trốn thúc thúc rồi.
- Nhất định nó phải ở đâu đó trong thư phòng của Khán Như mà.
Tôn Quách nhăn nhó :
- Cái đống gạch vụn này đâu phải là thư phòng của Khán Như.
Nói xong, Tôn Quách lại tập trung vừa đào vừa bới. Y ngồi bệt cả xuống đất.
- Mệt quá mà chẳng thấy con lật đật của Khán Như.
Khán Như nhìn Lệ Hoa :
- Mẹ... Khán Như ra phụ với thúc thúc.
- Khán Như... Trá»i Ä‘ang mưa. Con sẽ bị phong hàn nhập vào thân.
- Nhưng Khán Như không nỡ để Tôn thúc thúc đào một mình.
Lệ Hoa nhìn lên bầu trá»i.
Mưa bắt đầu nhẹ hạt rồi ngừng hẳn, chỉ có những luồng gió lạnh sẽ thổi cÅ©ng khiến má»i ngưá»i rùng mình. Khán Như rá»i chá»— nấp mưa chạy nhanh vá» phía Tôn Quách.
Tôn Quách nhìn lại Khán Như :
- Nha đầu... Ngươi ra đây làm gì?
Khán Như sụ mặt :
- Khán Như muốn phụ với thúc thúc.
- Ậy... Một mình thúc thúc cũng đủ rồi, không cần đến nha đầu.
- Nhưng Khán Như muốn phụ với thúc thúc.
- Thúc thúc cÅ©ng đưá»ng đưá»ng là tiểu Minh chá»§, không tìm được con lật đật kia thì nha đầu tìm gì được. Khán Như chỉ thêm lá»™n xá»™n cho thúc thúc mà thôi.
Khán Như sụ mặt :
- Thúc thúc xem thưá»ng Khán Như quá.
Tôn Quách nheo mắt nói :
- Hê... Nói như thế là xem thưá»ng đó hả?
Tôn Quách lưá»m Khán Như rồi tiếp công việc cá»§a mình. Y vừa má»›i nhấc má»™t tảng gạch thì Khán Như đã reo lên :
- Thúc thúc... Nó đây rồi.
Khán Như vừa reo vừa cúi xuống nhặt con lật đật, rồi chăm chú chùi sạch lớp bụi phủ bên ngoài.
Khán Như nhìn con lật đật, thành khẩn nói :
- Phụ thân... Khán Như đã tìm thấy được kỷ vật của cha rồi.
Vá»›i vẻ mặt trang trá»ng và há»›n hở, Khán Như đặt má»™t nụ hôn vào con lật đật.
Thấy Khán Như quá thành khẩn trước ká»· vật cá»§a cha mình, Tôn Quách không khá»i xúc động, buá»™t miệng nói :
- Nha đầu giống Tôn thúc thúc quá.
Khán Như nhìn lại Tôn Quách :
- Thúc thúc nói Khán Như giống thúc thúc chỗ nào?
Khán Như thốt đến đây chợt thấy trên khóe mắt Tôn Quách có màn nước mắt.
Nó tò mò há»i :
- Sao thúc thúc khóc?
Tôn Quách giả lả cưá»i :
- Hê... Nha đầu... Thúc thúc cá»§a ngươi từng tuổi này mà khóc ư? Äúng là con nít lẻo mồm lẻo miệng.
- Không... Thật mà. Khán Như thấy muốn khóc vậy đó.
- Bậy bạ... Thúc thúc cá»§a Khán Như chỉ xúc động mà thôi. Thấy Khán Như tìm được ká»· vật cá»§a thân phụ, thúc thúc xúc động chợt nghÄ© đến lão nhân gia Ä‘ang mòn má»i chá» thúc thúc ở Kim Lăng phá»§.
Tôn Quách khoát tay :
- Không nói chuyện này nữa... ÄÆ°a con lật đật cho thúc thúc xem qua má»™t chút coi.
Khán Như giao con lật đật qua tay Tôn Quách. Ngắm con lật đật thật kỹ, Tôn Quách thấy nó chẳng có gì khác biệt nếu so với những con lật đật bầy bán ngoài chợ.
Tôn Quách cầm con lật đật nhìn mãi mà vẫn không phát hiện được gì.
Lệ Hoa bước đến.
Tôn Quách quay sang nhìn nàng :
- Tá»· tá»·... Äệ chẳng thấy có gì lạ cả.
Tôn Quách vừa nói vừa trao qua Lệ Hoa. Nàng quan sát thật kỹ con lật đật.
Tôn Quách hấp tấp há»i :
- Tỷ tỷ có phát hiện được gì không?
Lệ Hoa khẽ lắc đầu :
- Tỷ không phát hiện được gì cả.
Tôn Quách gật đầu :
- Chẳng lẽ con lật đật này cũng chẳng có ý nghĩa gì?
Lệ Hoa nhìn lại Khán Như :
- Như nhi... Lúc cha con trao con lật đật này có nói gì không?
Khán Như nheo mắt suy nghĩ :
- Äể con nhá»› coi, cha nói gì nhỉ?
Khán Như ngẩng nhìn Lệ Hoa :
- Lúc cha trao con lật đật có nói phải tuyệt đối giữ gìn nó.
Lệ Hoa mỉm cưá»i :
- Mẹ biết rồi. Ngoài căn dặn con giữ gìn kỷ vật thì còn nói gì nữa không?
Tôn Quách hối thúc Khán Như :
- Khán Như ráng nhớ lại lão nhân sinh còn nói gì với con nữa.
Khán Như nhăn nhó :
- Lâu quá rồi... Con cũng không nhớ nữa.
Tôn Quách nhìn Lệ Hoa bằng ánh mắt thất vá»ng. Y buông má»™t tiếng thở dài :
- Tỷ tỷ... Chúng ta nên quay vỠThiếu Lâm tự rồi tính sau. Chúng ta không phát hiện được gì, nhưng biết đâu các vị cao tăng Thiếu Lâm có thể phát hiện ra.
- Thôi được... Chúng ta sẽ quay vỠThiếu Lâm tự.
Nàng vừa dứt lá»i thì Khán Như chợt reo lên :
- Mẹ ơi... Con nhớ ra rồi.
Lệ Hoa nhìn lại Khán Như, vỗ vỠ:
- Như nhi... Con nhớ gì nào?
Tôn Quách vuốt tóc Khán Như :
- Nha đầu ngoan nào, ráng nhớ xem cha con nói gì.
Khán Như chớp mắt :
- Æ ... Cha nói. nếu có chuyện gì xảy ra cho cha và mẹ thì... thì tìm Cát thúc thúc, tặng cho con lật đật đặng ngưá»i làm chung rượu cúng tế cha và mẹ.
Tôn Quách nhìn Lệ Hoa :
- Tá»· tá»·...
Lệ Hoa mơ hồ nói :
- Làm chung rượu.
Nàng lại ngắm nhìn con lật đật :
- Làm chung rượu... Làm chung rượu.
Lệ Hoa nhìn lại Tôn Quách :
- Äệ đệ... Tá»· hiểu rồi.
- Äệ cÅ©ng Ä‘oán ra rồi. Bên trong con lật đật này.
Lệ Hoa gật đầu.
Tôn Quách nhìn lại Khán Như :
- Khán Như... Hiện tại không có Cát thúc thúc, vậy Tôn thúc thúc có thể biến con lật đật thành chung rượu đặng kính cha con một chung rượu được không?
Khán Như gật đầu :
- ÄÆ°á»£c chứ. Khán Như xem Tôn thúc thúc cÅ©ng như Cát thúc thúc vậy đó.
- Thúc thúc rất cảm kích thịnh tâm cá»§a Khán Như dành cho thúc thúc. Tại Kim Lăng phá»§ có rất nhiá»u lật đật bằng đất, thúc thúc sẽ tặng cho Khán Như vô số những con lật đật như thế này.
- Thúc thúc hứa vá»›i Khán Như rồi đó, đừng có nuốt lá»i như lần trước đấy.
- Thúc thúc nuốt lá»i vá»›i nha đầu hồi nào?
- Thúc thúc hổng nhá»› à? Thúc thúc vừa má»›i hứa sẽ bắt lão ma đầu Äại Chu Thiên, nhưng vừa gặp lão đã biến thành con khúm núm rồi.
Tôn Quách đỠmặt :
- Ê... Ngươi...
Lệ Hoa vuốt đầu Khán Như :
- Như nhi không được nói vá»›i Tôn thúc thúc những lá»i như vậy. Nếu không có Tôn thúc thúc thì giỠđây mẹ con ta đã không còn cÆ¡ há»™i lấy lại được ká»· vật cá»§a cha con.
Tôn Quách nói :
- Tá»· tá»·... Khán Như còn nhá», chưa biết tâm địa cá»§a ngưá»i võ lâm, tá»· đừng trách Khán Như.
Lệ Hoa mỉm cưá»i vá»›i Tôn Quách. Nàng trao lại con lật đật cho Tôn Quách :
- Tá»· trao lại cho đệ. Äệ cứ tùy tiện xá»­ trí. Äối vá»›i tá»·, ngưá»i xứng được để má»i ngưá»i tôn xưng Võ lâm Minh chá»§ chính là đệ.
Tôn Quách le lưỡi :
- Eo ôi... NghÄ© đến hai chữ Minh chá»§, sao đệ thấy nản lòng quá. Äệ chỉ mong sá»›m qua kiếp nạn này mà thôi.
- Bất cứ ai cÅ©ng Ä‘á»u muốn trở thành mình trở thành Võ lâm Minh chá»§ mà bán rẻ nhân nghÄ©a, duy có mình đệ thì không màng đến, nhưng ứng mạng võ lâm thì lại thuá»™c vá» lão đệ.
Tôn Quách cầm con lật đật, ngắm nhìn, rồi lấy ngá»n trá»§y thá»§ giắt dưới giày. Y cẩn thận đẽo gá»t từng chút từng chút, miệng thì không ngừng nói :
- Kim trang Trang chủ linh thiêng thì ứng mạng vào con lật đật này.
Tôn Quách đẽo đúng một vòng cắt đôi con lật đật rồi gõ nhẹ một cái.
Cạch...
Quả đúng như Lệ Hoa và Tôn Quách dá»± Ä‘oán, bên trong con lật đật là má»™t viên ngá»c xanh biếc cùng mảnh di thư xếp hình cánh nhạn.
Tôn Quách thở phào một tiếng, nhón lấy bức di thư trao qua tay Lệ Hoa.
- Tỷ tỷ. Có lẽ đây là bức di thư mà Kim trang Trang chủ để lại cho tỷ.
Lệ Hoa cầm lại bức di thư từ từ mở ra xem. Nàng mỉm cưá»i nói vá»›i Tôn Quách :
- Trang chủ không để lại di thư cho tỷ mà để lại cho Cát Thiên Phong.
- Tá»· Ä‘á»c xem Trang chá»§ viết gì trong đó.
Lệ Hoa gật đầu, Ä‘á»c chậm rãi :
“Thiên Phong lão đệ nhã giám.
Sau lần huynh khảo cứu cổ vật Long cốc, phát hiện được bí mật cá»§a nó. Cổ vật Long cốc là chìa khóa để vào cổ bảo Long cốc. Trong cổ bảo Long cốc có chứa báu vật quyá»n uy tối thượng cá»§a Nhị Thánh và thanh Can Tương thần kiếm.
Thanh kiếm này vốn được Nhị Thánh luyện thành bằng nguyên khí Âm Dương Càn Khôn, nên uy lá»±c vô cùng khá»§ng khiếp. Vì uy lá»±c khá»§ng khiếp đó mà Nhị Thánh má»›i e dè tạc thêm cổ vật Long cốc vừa làm chìa khóa mở cổ bảo dành cho ngưá»i có tâm, nhưng cÅ©ng là vật khắc chế uy lá»±c cá»§a cá»§a Can Tương thần kiếm. Vật khắc chế kia chính là viên ngá»c bích đính trên cổ vật.
Thiên Phong lão đệ. Huynh và đệ cùng vá»›i Chu Thiên đại ca kết nghÄ©a kim bằng. Äại ca nay đã là Võ lâm Minh chá»§, nhưng võ công thì không thể ví vá»›i lão đệ được. Äệ có ý tặng cho Chu Thiên đại ca cÆ¡ há»™i thá»±c sá»± làm chá»§ thiên hạ, nhưng huynh lại cảm nhận trong tâm tưởng đại ca không như huynh nghÄ©. Chu Thiên huynh khác hẳn lão đệ, ngưá»i luôn đặt chữ danh lên hàng đầu, xem trá»ng nó hÆ¡n cả bản thân mình. Chính vì thế huynh lo lắng má»™t ngày nào đó chính cổ vật Long cốc mà đệ trao lại cho huynh sẽ trở thành kiếp nạn huynh đệ tương tàn.
NghÄ© đến Ä‘iá»u đó lòng huynh se thắt nhưng càng nghÄ© càng thấy rõ mồn má»™t cái ngày đó phải đến. Nếu đúng như huynh nghÄ© thì huynh trao lại cho lão đệ viên ngá»c bích khắc chế Can Tương thần kiếm. huynh hy vá»ng cái ngày mà huynh lo lắng sẽ không đến, và chúng ta mãi mãi là những bằng hữu tình như thá»§ túc.
Kim trang Trang chá»§ Khán Nhân di bútâ€.
Cuối bức di thư còn má»™t Ä‘oạn nhá», mà xem chừng Khán Nhân trang chá»§ phải cố lắm má»›i viết được.
“Thiên Phong lão đệ. Nếu như Khán Nhân huynh có ra Ä‘i trước, đệ hãy chăm sóc Lệ Hoa và Khán Như giùm cho huynh. Huynh vô cùng cảm kíchâ€.
Äá»c đến đấy Nghiêm Lệ Hoa bật khóc.
Khán Như nhìn Lệ Hoa :
- Mẹ...
Thốt được mỗi tiếng đó, Khán Như cũng khóc nấc như nàng.
Tôn Quách cúi đầu trầm mặc, y lí nhí nói :
- Trang chá»§ Khán Nhân đại ca khảo cứu cổ vật Long cốc đã Ä‘oán được sá»± việc sẽ xảy ra như thế này. Ngưá»i rất Ä‘au lòng má»›i để lại bức di thư này.
Tôn Quách nâng viên ngá»c bích :
- Tá»· tá»·...
Lệ Hoa nhìn Tôn Quách :
- Äệ muốn há»i gì?
- Viên ngá»c bích này có thể khống chế được Can Tương thần kiếm ư?
- Tá»· tá»· nghÄ© nó chính là kỳ vật khắc chế uy lá»±c khá»§ng bố cá»§a Can Tương thần kiếm, nên tướng công má»›i cẩn trá»ng lưu lại cho Cát Thiên Phong trong tình huống như thế này.
- Vậy chúng ta mau trở vỠThiếu Lâm.
Lệ Hoa lo lắng nói :
- Thiên Phong đã ra Ä‘i để kết thúc má»i ân oán vá»›i Äại Chu Thiên. Tá»· sợ...
Tôn Quách khẩn trương :
- Nếu như vậy thì chúng ta không thể chần chỠđược nữa. Äệ nghÄ©, Cát đại ca sẽ chỠđến ngày Chu Thiên đăng cÆ¡ Minh chá»§ má»›i xuất hiện thanh toàn má»i ân oán đặng kết thúc bi kịch này.
- Nếu Thiên Phong chỠđến ngày đó, chúng ta có cơ hội thuận lợi hơn. Còn nếu như...
Tú Tú xen vào :
- Tỷ tỷ đừng nghĩ viển vông mà càng xáo trộn tâm định hơn.
Lệ Hoa gật đầu :
- Äệ... Chúng ta quay trở lại Thiếu Lâm tá»±.
Tài sản của than_long_vn

  #62  
Old 11-08-2008, 03:02 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 63

Äối mặt




Ngày rằm trung ngươn.
Tổng đàn võ lâm.
Äêm trung ngươn thật là náo nhiệt, nhưng tại Tổng đàn võ lâm càng náo nhiệt hÆ¡n. Tất cả má»i ngóc ngách Ä‘á»u treo đèn hoa đăng sáng rá»±c cả góc trá»i. Chu Thiên đã chỠđợi cái ngày này từ lâu lắm rồi. Cái ngày mà y thá»±c thụ đứng trên đài cá»­u trùng để tuyên cáo vá»›i thiên hạ mình là kẻ duy ngã độc tôn.
Dá»c theo đài cá»­u trùng, những chum hoa đăng rá»±c rỡ nối kết kéo dài ra tận ngoài cổng tam quan. Tất cả má»i bang phái trong giang hồ Ä‘á»u đã tá» tụ vá» Tổng đàn võ lâm qua cánh Sinh Tá»­ thiếp.
Thá»i khắc như ngưng Ä‘á»ng lại bởi sá»± tôn nghiêm và uy vÅ© cá»§a ngôi đài.
Nhưng rồi thá»i khắc mà Chu Thiên chỠđợi cÅ©ng đã đến. Ba tiếng trống được gióng lên vang động cả không gian cá»§a tòa Tổng đàn.
Thùng... Thùng... Thùng...
Tiếng nhạc được đoàn nhạc công trên trăm nhân mạng đồng loạt xướng lên.
Tấu khúc do đoàn nhạc công tấu thành nghe thật là hùng tráng, nhưng phảng phất trong đó là tiếng đàn bi ai lúc có lúc không.
Khi tiếng nhạc vừa dứt thì quần hào đồng loạt xướng lên :
- Võ lâm uy vũ, Minh chủ thần uy.
- Võ lâm uy vũ, Minh chủ thần uy.
- Võ lâm uy vũ, Minh chủ thần uy.
Sau ba lần xướng, quần hào trả lại không gian im tĩnh lúc ban đầu.
Từ trong gian đại đưá»ng võ lâm, má»™t con rồng vàng do trăm cao thá»§ võ lâm thá»§ múa lướt ra. Vá»›i những bá»™ pháp như đằng vân phi vÅ©, đội múa rồng tạo ra má»™t con rồng thật sống động. Khi vút lên cao, khi uốn lượn, khi quẫy khúc thành những đợt sóng ba đào.
Ầm...
Con rồng quấn lấy chiếc bảng Thiếu Lâm tá»± rồi nhanh chóng biến nó thành từng mảnh vụn nham nhở. Chiếc bảng Thiếu Lâm tá»± bị há»§y bởi vì không có vị cao tăng nào cá»§a Thiếu Lâm vá» dá»± ngày há»™i đăng cÆ¡ cá»§a Chu Thiên. Tấm bảng Thiếu Lâm tá»± bị há»§y, cÅ©ng là chỉ lịnh cá»§a Chu Thiên đặt ra trong Tá»­ Sinh thiếp, nó hàm ý loại bá» ngôi cổ tá»± Thiếu Lâm ra khá»i giang hồ.
Äá»™i múa rồng lướt vá» phía hậu Ä‘iện. Chiếc Ä‘uôi rồng vừa mất hút phía sau hậu Ä‘iện thì Bạch Diêm La lại lá»›n giá»ng xướng lên :
- Minh chủ quang lâm.
Ba hồi còng được gióng lên liên hồi, tạo một cảm giác nao nao đối với quần hùng đang có mặt.
Theo sá»± Ä‘iá»u phối cá»§a má»™t gã diá»…n trò, quần hào lại má»™t lần xướng lá»›n :
- Võ lâm uy vũ... Minh chủ thần uy.
Hai hàng nô nữ vá»›i những bá»™ cánh thật lá»™ng lẫy từ trong đại đưá»ng bước ra.
HỠđi đến đâu rải hoa đến đó, ngỡ như dụng hoa lót chân cho vị Minh chủ.
Chu Thiên ngồi trên chiếc kiệu sơn son thếp vàng do bốn gã đại lực khiêng từ từ tiến vỠphía đài cửu trùng.
Quần hào tiếp tục xướng :
- Võ lâm uy vũ, Minh chủ thần uy.
- Võ lâm uy vũ, Minh chủ thần uy.
- Võ lâm uy vũ, Minh chủ thần uy.
Hai hàng nô nữ dừng lại trước đài cá»­u trùng, còn chiếc kiệu cá»§a Äại Chu Thiên tiếp tục tiến lên và chỉ dừng lại trước những bậc tam cấp dẫn lên cá»­u trùng đài.
Chu Thiên đứng lên, rồi hất vạt áo trước bước xuống kiệu. Y chắp tay sau lưng thong dong tiến lên đài cửu trùng. Y đứng ngay trước chiếc lư đồng bóng lộn in cả hình của mình trên vách lư, nghĩ thầm :
- “Ta đã muốn có võ lâm thiên hạ thì võ lâm thiên hạ phải thuá»™c vá» taâ€.
à niệm đó lướt nhanh trong tâm tưởng Chu Thiên, y khoát tay ra hiệu :
- Äốt trầm.
Hai nàng nô nữ từ cánh phải bước ra tiến thẳng đến chiếc lư trầm. HỠcẩn thận thả vào trong lư những bó trầm bắt đầu bén lửa rồi nhanh chân lui bước trở ra.
Chu Thiên đứng yên trước lư trầm từ từ bốc lên làn khói trắng tá»a mùi thÆ¡m ngào ngạt lan cả khắp không gian quanh đài cá»­u trùng.
Y chỠđợi cho đến khi khói trầm bốc cháy hẳn, tá»a ra màn khói hương thÆ¡m ngào ngạt, tạo thành má»™t không gian thật huyá»n diệu, kỳ bí, má»›i từ từ quay lại nhìn thẳng xuống quần hào bằng ánh mắt sáng ngá»i sắc na cá»§a vị chá»§ nhân nghiêm khắc.
Chu Thiên chậm rãi nói :
- Trong giang hồ, Thiếu Lâm tá»± không đến dá»±, xem như đã tá»± ý chống đối lại mạng trá»i. Sau khi bổn tòa đăng cÆ¡, chính thức trở thành Minh chá»§ võ lâm, Ä‘iá»u trước nhất, Thiếu Lâm cổ tá»± phải được xóa sạch má»i dấu tích trong chốn giang hồ Trung Nguyên.
Y đảo mắt nhìn qua một lượt :
- Tất cả má»i ngưá»i ở tại Tổng đàn võ lâm đêm nay, có ai không phục bổn tá»a?
Câu há»i cá»§a Chu Thiên được quần hào đáp trả lại bằng sá»± im lặng. Äiá»u đó cÅ©ng dá»… hiểu thôi, bởi ai cÅ©ng biết Chu Thiên giỠđây đã có Can Tương thần kiếm và Càn Khôn kiếm pháp, chống hay tá» thái độ bất phục chẳng khác nào má»i tá»­ thần đưa hồn mình, sá»›m vá» cõi a tỳ.
Bạch Diêm La xướng lên lồng lộng :
- Võ lâm uy vũ, Minh chủ thần uy.
Quần hào nghe gã Bạch Diêm La xướng, tất biết mình phải làm gì, đồng loạt xướng theo :
- Võ lâm uy vũ, Minh chủ thần uy.
Chu Thiên vuốt râu, mỉm cưá»i :
- ÄÆ°á»£c lắm... Các vị đã thành kính tôn vinh Äại Chu Thiên là Võ lâm Minh chá»§, duy ngã độc tôn. Thành tâm cá»§a các vị ta không từ chối, nhưng má»™t khi Chu Thiên đăng cÆ¡ thì tất cả má»i bang phái trong giang hồ Ä‘á»u phải quy vá» má»™t mối là tòa Tổng đàn võ lâm, chỉ còn là những hương đàn trá»±c thuá»™c bổn tòa. Chỉ lịnh cá»§a Minh chá»§ là thiên lịnh, không má»™t ai được chống đối, không má»™t ai không làm tròn.
Kẻ chống chỉ lịnh cá»§a bổn tá»a sẽ bị khổ hình lăng trì, ngưá»i thá»±c hiện không tròn thì bị giam vào ngục lao ba năm. Các vị nghe rõ rồi chứ?
Quần hào im phăng phắc.
Chu Thiên lia nhanh ánh mắt khe khắt đảo qua má»™t lượt tất cả những ngưá»i Ä‘ang có mặt phía trước đài cá»­u trùng. Tất cả những ai lỡ chạm vào ánh mắt cá»§a Chu Thiên, thảy Ä‘á»u chung má»™t cảm nhận, đó là ánh mắt cá»§a thần chết đầy quyá»n uy.
Chu Thiên nói :
- Tất cả Ä‘á»u đồng má»™t ý vá»›i bổn tá»a chứ?
Bạch Diêm La xướng lên :
- Minh chủ thần uy, thông tuệ càn khôn.
Quần hào đồng loạt xướng theo gã ác ma Lạc Hồn Cốc :
- Minh chủ thần uy, thông tuệ càn khôn.
Äại Chu Thiên ngá»­a mặt cất tràng tiếu ngạo vang động cả không gian. Y cất tràng tiếu ngạo đó, nhìn lên đỉnh đài cá»­u trùng, ngạo nghá»… nói :
- Cát Thiên Phong, chắc ngươi không thể nào ngá» có lúc Äại Chu Thiên cÅ©ng tá»± đứng bằng hai chân trên đỉnh đầu thiên hạ. Ha... ha... ha... ha...
Sau tràng cưá»i đó, Chu Thiên má»›i lấy lại vẻ tá»± thị và trang trá»ng lúc ban đầu, rồi chậm rãi chắp tay sau lưng từ từ tiến lên những bậc tam cấp dẫn đến đỉnh đài cá»­u trùng.
Theo má»—i bước chân cá»§a gã thì bá»n nhạc công lại tấu nhưng giai khúc nghe thật là oai nghiêm.
Chu Thiên tiến đến những bậc thang cuối cùng, và trước khi chân y có thể đặt đến đỉnh đài cửu trùng thì tiếng sáo vi vu cất lên.
Tiếng sáo kia nghe thật bi ai và há»n trách, nhưng âm lượng thì lấn át cả giai khúc cá»§a trăm gã nhạc công cùng tạo ra. Tiếng sáo khiến cho bá»n nhạc công ngÆ¡ ngác, rồi vô hình trung đồng loạt buông nhạc cụ, lắng tai nghe.
Äến nay cả quần hào khi tiếng sáo lá»t vào thính nhÄ© cÅ©ng ngÆ¡ ngẩn lắng nghe mà quên hẳn vị Minh chá»§ trên đài cá»­u trùng. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nghe tiếng sáo.
Äại Chu Thiên không thể không nghe, ngược lại, chính y là ngưá»i nghe rõ nhất, và cÅ©ng chính y biết tiếng sáo kia cá»§a ai.
Còn má»™t bậc tam cấp thì Chu Thiên đã có thể chá»…m chệ trên chiếc đài cá»­u trùng, nhưng y không bước lên bậc thang sau cùng đó mà từ từ quay lại. Äôi tinh nhãn sáng ngá»i nhìn thẳng vá» phía cổng tam quan.
- Cát Thiên Phong.
Từ ngoài cá»­a tam quan, Thiên Phong trong bá»™ bạch y nho sinh đầu chít khăn tang, tay cầm chiếc sáo ngá»c, vừa Ä‘i vừa thổi sáo, tiến theo con đưá»ng kết hoa đăng hướng thẳng đến đài cá»­u trùng.
Sá»± xuất hiện cá»§a chàng khiến quần hào Ä‘ang có mặt đồng loạt đổ dồn mắt nhìn mà quên bẵng Äại Chu Thiên. Tấu khúc do Thiên Phong tấu ra từ chiếc sáo ngá»c nghe thật não lòng và ai oán, khi tấu khúc đó dứt tiếng nhạc sau cùng, và tay hạ chiếc sáo xuống thì chàng đã bước đến dưới chân đài cá»­u trùng.
Chu Thiên từ trên đài nhìn xuống. Y gằn giá»ng nói :
- Thiên Phong... Ngươi đến thật đúng lúc đó.
- Thiên Phong không thể đến chậm hơn.
Chu Thiên cưá»i khẩy rồi nói :
- Ngươi đến dá»± lá»… đăng cÆ¡ cá»§a bổn tá»a, hay đến vá»›i mục đích gì?
Thiên Phong nhìn Chu Thiên, nhạt nhẽo há»i lại :
- Theo Minh chủ thì Thiên Phong đến với mục đích gì?
Chu Thiên ngạo nghễ, vuốt râu rồi nói :
- Thân vận bạch y, đầu chít khăn tang. Ngươi đến lá»… đăng cÆ¡ cá»§a bổn tá»a để tá»± đưa đám mình.
- Nếu Thiên Phong không có ý tự đưa đám mình thì sao?
Chu Thiên cưá»i khẩy, nói :
- Bổn tá»a vẫn giữ nấm mồ và cánh nhạn cá»§a ngươi.
- Hôm nay cũng đã đến kỳ hẹn mà Thiên Phong phải đối mặt với Minh chủ.
Bằng hữu cá»§a Thiên Phong đã có quá nhiá»u ngưá»i chết rồi.
Chu Thiên cướp lá»i Thiên Phong :
- Kể cả Thánh Cô Bình Nhi?
- Bình Nhi đã chết.
- Ngươi không nói ra, bổn nhân cũng biết.
- Vậy Minh chủ thừa đoán được vì sao Thiên Phong có mặt tại đây.
Chu Thiên ngá»­a mặt cưá»i khành khạch. Y cất tràng tiếu ngạo, chỉ tay xuống Thiên Phong, trang trá»ng nói :
- Sá»± xuất hiện cá»§a Ma Hoàn Lãnh Nhân tại buổi đăng cÆ¡ cá»§a bổn tá»a càng làm cho bổn tá»a thêm cao hứng và vô cùng hoan há»·.
Chu Thiên chợt đổi giá»ng, nói gằn từng tiếng :
- Chắc ngươi biết vì sao bổn tá»a lại cao hứng chứ?
- Biết.
- Thế ngươi có thể nói cho bổn nhân nghe được không?
Nhìn thẳng vào mắt Chu Thiên, chàng từ tốn nói :
- Trên võ lâm, Minh chá»§ chỉ muốn mình là kẻ độc tôn, do đó cần phải xóa sạch những dấu tích để lại trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Minh chá»§. Những dấu tích trong dÄ© vãng cá»§a Minh chá»§ chỉ Ä‘em đến cho ngưá»i sá»± tá»± ká»·, nhá» nhoi.
Chu Thiên bật cưá»i rồi nói :
- Hay lắm... Rất đúng. Cái ấn tích trong tâm tưởng cá»§a bổn nhân chính là Ma Hoàn Lãnh Nhân Cát Thiên Phong. Xóa cái ấn tích đó bằng chính bản lÄ©nh cá»§a bản tá»a, ta má»›i có thể ngẩng cao đầu nhìn thiên hạ.
Chu Thiên rút thanh Can Tương thần kiếm đeo sau lưng mình. Gã điểm thần nhãn nhìn Thiên Phong :
- à trá»i bắt bổn tá»a phải làm Ä‘iá»u đó.
- Và Thiên Phong cÅ©ng muốn kết thúc trò máu đổ thây ngã cá»§a Äại Chu Thiên.
- Thiên Phong... ÄÆ°á»£c lắm. Nếu hôm nay bổn tá»a không xóa ngươi khá»i cõi giang hồ này thì chức vị Minh chá»§ bổn tá»a sẽ nhưá»ng lại cho ngươi.
Thiên Phong khoát tay :
- Nếu tÆ¡ tưởng đến chức vị Minh chá»§ võ lâm thì Cát Thiên Phong đã chẳng cho Chu Thiên biết bí mật cổ vật Long cốc cá»§a Kim trang Trang chá»§. Hôm nay, nếu như Thiên Phong có trở vá» vá»›i cát bụi, chỉ hy vá»ng Minh chá»§ lấy cái nhân làm đầu. Không có chữ nhân thì chẳng thể giữ được chính khí cá»§a ngưá»i võ lâm. Không có chính khí thì chẳng có Minh chá»§.
- Thiên Phong... Ngươi dạy bổn nhân đó à?
- Thiên Phong nói tự đáy lòng mình.
- Bổn tá»a không cần những lá»i nói cá»§a ngươi. Bổn tá»a cần minh chứng cho tất cả má»i ngưá»i thấy quyá»n uy cá»§a má»™t vị Minh chá»§ là đủ rồi.
Chu Thiên gằn giá»ng :
- Thá»i gian chẳng còn nhiá»u nữa, hãy thi triển Ma Hoàn Ä‘i.
Ma Hoàn Thiên Phong đã trả vỠvới cát bụi rồi.
Chu Thiên bật cưá»i rồi nói :
- Bổn tá»a nhá»› rồi. Äôi Ma Hoàn cá»§a Cát Thiên Phong đã tan thành cát bụi bởi lưỡi gươm thần uy cá»§a bổn tá»a. Thế thì bây giá» ngươi sẽ dụng binh khí gì để làm tròn sứ mạng cá»§a ngươi đối vá»›i các bằng hữu đã chết bởi bổn tá»a?
- Cát Thiên Phong.
Chu Thiên chỉ Thiên Phong :
- Ngươi?
- Không sai.
Chu Thiên ngá»­a mặt cưá»i khằng khặc :
- Thiên Phong, được lắm đó. Thế thì ngươi hãy chuẩn bị chứng nghiệm thần uy tối thượng cá»§a Minh chá»§ Äại Chu Thiên.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên cá»­a miệng, hai chân Chu Thiên từ từ xoạt rá»™ng ra. Can Tương thần kiếm hướng mÅ©i lên không trung. Y bắt đầu chuyển vận công phu Càn Khôn kiếm khí.
Không trung bất giác nổi lên những tiếng sấm đì đùng, rồi xuất hiện những luồng sét ngoằn ngoèo rá»±c sáng cả phạm vi Tổng đàn võ lâm. Hiện tượng kỳ dị đó khiến tất cả quần hào Ä‘á»u ngưng thần, hồi há»™p chỠđợi.
Những luồng sét trá»i từ trên cao phóng xuống đầu mÅ©i kiếm Can Tương, rồi nhanh chóng tạo thành má»™t màn khí kiếm bao bá»c toàn bá»™ thân thể Äại Chu Thiên, mà ngưá»i thị nhãn không sao nhìn thấy được thân pháp gã.
Chu Thiên thét lên lồng lộng :
- Thiên Phong, đã đến lúc ngươi nói lá»i cuối cùng rồi. Hãy nói ra suy nghÄ© cá»§a ngươi.
- Giết được Thiên Phong rồi, Chu Thiên sẽ lấy chữ nhân khi thực sự trở thành Minh chủ.
Chu Thiên gầm lên :
- Không... Bổn tá»a chỉ có quyá»n uy tối thượng và sá»± khắc chế quyá»n lá»±c vô biên.
Thanh Can Tương thần kiếm được gã vũ lộng tạo ra một màn lưới tầm sét rực rỡ, chiếu sáng cả đài cửu trùng.
Hắc Diêm La xướng lên :
- Võ lâm uy vũ... Minh chủ thần uy.
Quần hào bị tiếng xướng lồng lộng của Hắc Diêm La và hiện tượng thần kỳ do Chu Thiên tạo ra khiến buột miệng xướng theo :
- Võ lâm uy vũ... Minh chủ thần uy.
Chu Thiên từ từ định thanh Can Tương thần kiếm toan tạo má»™t luồng sét kiếm chá»›p lấy mạng sống cá»§a Thiên Phong, thì có tiếng khánh chuông trá»—i lên ba hồi vang động cả không trung. Tiếng đại hồng chung trá»—i lên khiến má»i ngưá»i bất giác ngÆ¡ ngác.
Ba hồi chuông vừa dứt thì các tăng nhân Thiếu Lâm cùng Thần Cái Trình Tá»­ Quang lẫn Äại Trí thiá»n sư ào ào lướt vào Tôn Quách từ trong Ä‘oàn tăng nhân Thiếu Lâm lướt đến bên cạnh Thiên Phong, thét lá»›n :
- Dừng kiếm.
Tiếng thét cá»§a Tôn Quách như có uy lá»±c thần bí khiến Chu Thiên bất giác hạ thanh Can Tương kiếm xuống. Ãnh mắt ngá»i ngá»i chiếu thẳng xuống Tôn Quách.
Gã gằn giá»ng nói :
- Các ngươi đến để cùng nạp mạng tế cỠđăng cơ của bổn nhân.
Tài sản của than_long_vn

  #63  
Old 11-08-2008, 03:15 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 64

Võ lâm Minh chủ




Tôn Quách trao qua tay Thiên Phong bức di thư của Khán Nhân để lại, nhanh miệng nói :
- Cát đại ca hãy Ä‘á»c Ä‘i, sẽ biết vì sao má»i ngưá»i có mặt ở đây lúc này.
Nói xong vá»›i Thiên Phong, Tôn Quách nhìn lại Chu Thiên. Y ôm quyá»n xá Chu Thiên, rồi cao giá»ng nói :
- Tiểu Minh chá»§ Tôn Quách bái kiến Äại minh chá»§.
Chu Thiên giải tá»a kiếm khí Càn Khôn cau mày nói :
- Tiểu tử... Ngươi nói cái gì thế?
- Tôn Quách nói tiểu Minh chá»§ bái kiến Äại minh chá»§.
Chu Thiên lắc đầu :
- Cái gì là tiểu Minh chá»§, cái gì là Äại minh chá»§? Tiểu tá»­... Ngươi định bỡn cợt bổn tá»a đó ư?
Tôn Quách khoát tay :
- Không không... Tiểu Minh chá»§ Tôn Quách sao dám bỡn cợt Äại minh chá»§ Chu Thiên chứ. Nhưng Tôn Quách nói vậy là có lý cá»§a nó.
Chu Thiên gằn giá»ng, gay gắt nói :
- Cái lý gì? Tiểu tử đang đùa với thần uy của một vị Minh chủ.
Tôn Quách lắc đầu :
- Äại minh chá»§ cho tiểu Minh chá»§ nói đùa ư? Không đùa đâu. Tôn Quách gá»i ngưá»i là Äại minh chá»§, vì trong lần Long Hoa đại há»™i, Cát đại ca đã trao chức vị Minh chá»§ cho tôn giá. Sau đó tôn giá tá»± bá» chức vị đó Ä‘i tìm Can Tương thần kiếm, còn ứng mạng võ lâm thì buá»™c Tôn Quách trở thành Minh chá»§ trong ngày há»™i khảo chứng võ công.
Chu Thiên cướp lá»i Tôn Quách :
- Tiểu tử. Ngươi chỉ gặp may mà thôi.
- Ậy... Sao Minh chủ lại nói Tôn Quách gặp may. Mà phải nói là số của Tôn Quách phải trở thành Minh chủ. Phàm trong võ lâm không thể có hai Minh chủ một lúc. Chính vì thế mà Tôn Quách mới có lối xưng hô như vậy.
Tôn Quách gãi đầu nói tiếp :
- Tôn giá là bậc trưởng bối nên Tôn Quách gá»i là Äại minh chá»§. Còn Tôn Quách là kẻ hậu sinh đành lép vế nhận mình là tiểu Minh chá»§ vậy.
- Tiểu tá»­ nói nghe thật càn rở. Nếu như ngươi tá»± nhận mình là tiểu Minh chá»§ thì bổn tá»a sẽ tống tiá»…n ngươi vá» cảnh giá»›i khác đặng ngươi giữ chức vị đó.
Tôn Quách nhăn nhó :
- Äại minh chá»§ nóng nảy quá. Nếu như câu nói đó tôn giá nói ra trước đây thì đúng đó, nhưng bây giá» thì quả không đúng chút nào. Cả Tôn Quách và tôn giá Ä‘á»u là Minh chá»§ thì quyá»n uy phải ngang nhau chứ, huống chi đêm qua thần nhân cổ bảo hiện vá» nói vá»›i tiểu Minh chá»§ phải thu hồi lại thanh Can Tương thần kiếm trong tay Äại minh chá»§.
Chu Thiên cau mày, nạt lớn :
- Tiểu tử có thể làm được chuyện đó ư?
- Nếu không làm được thì Tôn Quách đã không đến đây. Trong giấc mÆ¡, Tôn Quách nghe rõ mồn má»™t, thần nhân cổ bảo nói Can Tương thần kiếm trong tay Äại minh chá»§ đã gây quá nhiá»u nghiệp quả võ lâm, nên buá»™c tiểu Minh chá»§ phải thu hồi lại.
- Chính ngươi thu hồi ư?
Tôn Quách gật đầu :
- Äúng như vậy, tôn giá nói quả không sai.
Chu Thiên ngá»­a mặt cưá»i khành khạch. Tiếng cưá»i cá»§a y vang động cả không trung tòa Tổng đàn võ lâm.
Cắt tràng cưá»i tá»± thị, và ngạo nghá»… đó, Chu Thiên nói :
- Tôn Quách, nếu như ngươi thu hồi được thanh Can Tương thần kiếm, bổn nhân thá» sẽ bước ngay xuống ngôi đài cá»­u trùng này, nhưá»ng nó lại cho ngươi đó.
Tôn Quách từ tốn ôm quyá»n :
- Äa ta Äại minh chá»§ đã nhưá»ng cho tiểu Minh chá»§.
- Ngươi bỡn cợt vá»›i bổn tá»a như thế đủ rồi, hãy tiếp nhận cái chết khá»§ng khiếp nhất đến vá»›i ngươi đây.
Chu Thiên vừa nói vừa vận hóa công phu. Càn Không kiếm khí. Cả không trung trên đầu Chu Thiên xuất thiện màn lưới tầm sét, sáng rực.
Nhìn hiện tượng kỳ lạ đó, Tôn Quách không khá»i lo lắng, nghÄ© thầm :
- “Ãi cha... Xem chừng lần này gã Äại Chu Thiên thật sá»± nổi cÆ¡n thịnh ná»™ đối vá»›i mình đây. Gã nhất quyết dùng Can Tương thần kiếm để giết tiểu gia. Nếu như những gì Khán Nhân trang chá»§ để lại trong di thư không đúng thì mình chắc chắn tiêu Ä‘á»iâ€
Nghĩ đến đây, bất giác Tôn Quách lo âu.
Chính vào lúc Chu Thiên sắp phát tác thần uy tối thượng của thanh Can Tương thần kiếm thì Bạch Diêm La nói :
- Khởi bẩm Minh chá»§, hãy để gã cho bá»n thuá»™c hạ.
Chu Thiên khoát tay :
- Không cần.
Gã dồn tất cả nguyên khí Càn Khôn vào Can Tương thần kiếm, thét lên lồng lộng :
- Tiểu tử Tôn Quách... Hãy đón lấy cái chết.
Chu Thiên phạt lưỡi kiếm hướng vỠphía Tôn Quách. Một chiếc lưới xuất hiện từ đầu mũi Can Tương thần kiếm phóng tới Tôn Quách.
Thiên Phong buột miệng nói :
- Tôn đệ...
Äã có chuẩn bị từ trước, Tôn Quách vẫn đứng xoạt chân trụ bá»™, hữu thá»§ cầm viên ngá»c bích châu đón thẳng chiếc lưới tầm sét Ä‘ang phóng tá»›i mình.
Rét...
Viên ngá»c bích quả thật thần kỳ. Nó tá»±a như có hấp lá»±c hút lấy tất cả những luồng sét kiếm từ Can Tương thần kiếm phóng ra, rồi bất thình lình phóng ngược những đạo sét kiếm kia trở lại Chu Thiên.
Ầm...
Không gian chấn động.
Äài cá»­u trùng nghiêng ngả.
Viên ngá»c bích trong tay Tôn Quách ta ra thành bụi, nhưng lưỡi kiếm Can Tương cÅ©ng gãy vụn, chỉ còn lại má»—i đốc kiếm trên tay Chu Thiên, ngay cả màn sét kiếm há»™ thể cÅ©ng tan biến.
Chu Thiên ngây ngưá»i ngÆ¡ ngẩn :
- Sao kỳ lạ vậy?
Tôn Quách vỗ tay :
- Thấy chưa? Tôn Quách đã nói vá»›i Äại minh chá»§ rồi, cái gì cá»§a cổ bảo Long cốc phải trở vá» vá»›i cổ bảo Long cốc.
Chu Thiên bặm môi, mặt lá»™ sát khí hừng há»±c, gã gằn giá»ng nói :
- Không còn Can Tương thần kiếm bổn tá»a vẫn bắt ngươi đầu thai qua cảnh giá»›i khác.
Câu nói ngập tràn sắc ma khá»§ng bố chết chóc, khiến Tôn Quách vừa nghe lá»t thính nhÄ© đã chá»™t dạ.
Y lẩn nhanh ra sau lưng Thiên Phong nhìn Chu Thiên, nói :
- Hê... Äại minh chá»§ không giữ lá»i hả?
Chu Thiên rít lên :
- Bổn tá»a đâu thể để cho ngươi trở thành Minh chá»§.
Chu Thiên chỉ Tôn Quách :
- Lấy mạng gã tiểu tử đó cho bổn nhân.
Hắc Bạch Diêm La đồng loạt phi thân tá»›i, nhưng Äại Trí thiá»n sư đã băng ra cản bước hai gã lại.
Lão tăng Thiên Long tá»± lần chuá»—i hạt bồ Ä‘á», nói :
- A di đà Phật... Lần trước lão nạp lép vế, lần này muốn thỉnh giáo phối hợp công thủ của hai vị chủ nhân Lạc Hồn Cốc.
Bắc Thần Äông LÄ©nh cÅ©ng theo lịnh Äại Chu Thiên lướt ra thì Thần Cái Trình Tá»­ Quang đã đón đầu.
Tôn Quách lúng túng thét bừa :
- Các vị hãy nghe theo lá»i hiệu triệu cá»§a tiểu Minh chá»§ đẩy lùi ma đạo khá»i chốn giang hồ.
Chu Thiên rít lên :
- Bổn tá»a không lóc thịt lá»™t da tiểu tá»­ thá» không sống trên cõi Ä‘á»i này nữa.
Cùng vá»›i lá»i nói ngập tràn phẫn ná»™ đó, từ trên đài cá»­u trùng, Chu Thiên phi thân băng xuống. Khi gã chỉ còn cách Tôn Quách bốn trượng thì má»™t ánh chá»›p bạc phóng ra. Chu Thiên nhanh như cắt vươn trảo chá»™p lấy ánh chá»›p đó.
Chiếc ám khí kia thật ra là má»™t nấm mồ bằng giấy hồng Ä‘iá»u. Nhìn nấm mồ giấy, Chu Thiên như ngưá»i tỉnh giấc cuồng ná»™, nghÄ© đến Cát Thiên Phong.
Y buột miệng nói :
- Thiên Phong.
Hai ngưá»i vô hình trung lại đối nhãn vá»›i nhau.
Chu Thiên bặm môi, nén cÆ¡n phẫn ná»™ vào trong, trang trá»ng nói :
- Thiên Phong... Ta đã mất Can Tương thần kiếm.
- Thiên Phong cÅ©ng đã mất đôi Ma Hoàn Äoạt Mạng.
Chu Thiên thở hắt ra, từ tốn nói :
- Dù sao Chu Thiên và ngươi cÅ©ng đã từng là bằng hữu thá»§ túc. Chẳng lẽ bây giá» ngươi vì ngưá»i ngoài mà buá»™c ta phải dá»±ng cảnh huynh đệ tương tàn?
Thiên Phong lắc đầu :
- Tất cả những gì đã có thì ngưá»i Ä‘á»u đánh mất. Bây giá» quá muá»™n, bởi giữa Thiên Phong và Äại Chu Thiên chẳng còn gì để mất. Có chăng là mất Ä‘i sư ô uế, vẩn đục trong mối quan hệ giao tình giữa Thiên Phong và Äại Chu Thiên.
- Ngươi buộc ta?
- Äã đến lúc Thiên Phong và Chu Thiên trả lại tất cả những gì đã vay cá»§a nhau, mượn cá»§a nhau. Hãy xuất thá»§ Ä‘i.
- Ngươi...
Chu Thiên ngập ngừng rồi thét lên lồng lộng :
- ÄÆ°á»£c... Thiên Phong... Chu Thiên và ngươi sẽ cùng chết vá»›i nhau.
Chu Thiên điểm mũi dày tạt ngang, trảo công vươn ra bấu vào yết hầu một gã thuộc hạ đứng gần.
Bá»™p...
Trảo thì bứt yết hầu gã thuá»™c hạ đứng gần bên, tay thì tước lấy thanh trưá»ng kiếm cá»§a gã. Chu Thiên lại lăn xả tá»›i Thiên Phong thi triá»n Quá»· kiếm pháp cá»§a Quá»· môn.
Ảnh kiếm nhoang nhoáng bao trùm khắp thân pháp Cát Thiên Phong, nhưng tuyệt nhiên lưỡi kiếm không thể nào chạm đến chiếc áo bạch y nho sinh cá»§a chàng. Những chiêu kiếm quyết tá»§ cá»§a Chu Thiên gần như bị Thiên Phong hóa giải bằng những thức chiêu đặc dị từ cây sáo ngá»c.
Chu Thiên bất giác phạt ngang lưỡi trưá»ng kiếm toan tiện đứt thá»§ cấp đối phương. Thế kiếm Ä‘ang thoát ra chưa thành chiêu, bất thình lình chuyển hướng nhắm Tôn Quách.
Chủ đích của Chu Thiên qua chiêu kiếm này là muốn giết Tôn Quách, hoặc chí ít cũng có thể khống chế y buộc Cát Thiên Phong phải rơi vào tình thế lưỡng phân. Y có chủ định đó cũng đúng thôi, vì đã xuất thủ gần như hết những chiêu kiếm quyết định trong Quỷ kiếm pháp mà chẳng làm gì được Thiên Phong.
Tôn Quách mãi thị trận mà quên phòng bị, bất ngá» Chu Thiên chuyển hướng tập kích, không khá»i lúng túng, bối rối thốt lên :
- Hê...
Tiếng thốt ngÆ¡ ngẩn cá»§a Tôn Quách còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi thì kiếm cá»§a Chu Thiên đã đến vùng tá»­ huyệt cá»§a y rồi.
Tưởng chừng mưá»i mươi mÅ©i kiếm sẽ xuyên qua vùng thượng đẳng cá»§a Tôn Quách thì chiếc ngá»c tiêu đã xé gió Ä‘iểm thẳng vào lưỡi kiếm cá»§a Chu Thiên.
Chát...
Lưỡi trưá»ng kiếm gãy ngang khi đầu sáo ngá»c chạm vào nó. Lưỡi kiếm gãy chưa kịp rÆ¡i xuống đất thì sáo ngá»c đã trở lại tay Thiên Phong và nhanh hÆ¡n má»™t cái chá»›p mắt Ä‘iểm luôn vào hổ khẩu cầm đốc cá»§a Chu Thiên.
Chát...
Bị Ä‘iểm vào há»™ khẩu, Chu Thiên nhận được cảm giác tê rần buốt nhói buá»™c phải buông cả đốc kiếm, y sững sá» trước chiêu công thần và chính xách cá»§a Cát Thiên Phong, khi định được thần trí thì đầu sáo ngá»c đã đặt trúng vào yết hầu gã.
Chu Thiên thẫn thỠnói :
- Cát Thiên Phong.
Y chỉ thốt được mỗi cái tên Thiên Phong rồi đưa mắt nhìn chàng.
Hai ngưá»i đối nhãn vá»›i nhau.
Chu Thiên ngập ngừng nói :
- Nếu còn thanh kiếm Can Tương và Càn Khôn kiếm khí...
Thiên Phong buông một tiếng thở dài nói :
- Những thứ đó không thể thuộc vỠmột kẻ bất nhân, bất nghĩa.
- Nhưng...
- Äừng nhắc vá» dÄ© vãng. Tất cả đã bị tôn giá xóa sạch hết bằng huyết án Kim trang đại phụ và cái chết cá»§a Bình Nhi.
Chu Thiên thở ra :
- Nhưng còn má»™t Ä‘iá»u Thiên Phong khó có thể hạ thá»§ vá»›i Äại Chu Thiên.
- Tôn giá nhắc đến tình sư môn Mông Diện Khách?
Chu Thiên cưá»i khảy :
- Không sai. Thá»­ há»i... nếu không có nhân phụ cá»§a Chu Thiên thì Thiên Phong chưa hẳn đã là má»™t đại kỳ tài trong chốn võ lâm. Nếu không có thân phụ ta thì đâu thể có Ma Hoàn Lãnh Nhân Cát Thiên Phong. Chẳng lẽ để đáp lại công phu truyá»n thụ võ công, ngươi thẳng tay sát hại tá»­ hậu duệ duy nhất cá»§a Mông Diện Khách?
- Hoàn đã trả lại cho ngưá»i rồi.
- Nhưng võ công thì ngươi chưa trả.
- Kết cục hôm nay không phải là nghiệp quả của tiên nhân, tôn giá đừng trách Cát Thiên Phong. Cái gì Thiên Phong đã cho tôn giá đã nhận và đã xóa nó đi. Chúng ta chẳng còn ai nợ ai cả, nhưng phán quyết sự tồn vong của tôn giá không phải là Thiên Phong.
- Ngươi hãy để cho Äại Chu Thiên má»™t cÆ¡ há»™i.
- Không có cÆ¡ há»™i nào cho Chu Thiên đâu. Äối vá»›i Mông Diện sư tôn, Chu Thiên là kẻ bất hiếu. Ngươi vì Quá»· kiếm pháp mà tá»± tịnh thân thì sao có thể báo đáp được công sinh thành. Äối vá»›i bằng hữu, ngưá»i là kẻ bất nghÄ©a. Äối vá»›i chính đạo võ lâm ngưá»i là kẻ bất nhân. Bất hiếu, bất nghÄ©a, bất nhân thá»­ há»i tôn giá sẽ là con ngưá»i gì?
Thiên Phong buông tiếng thở ra :
- Hãy để võ lâm phán xá»­ má»™t ngưá»i như Chu Thiên.
Thiên Phong nói dứt lá»i, liên tục phóng sáo ngá»c Ä‘iểm vào ba mươi sáu huyệt cá»§a Äại Chu Thiên. Hứng trá»ng những thế Ä‘iểm thần kỳ cá»§a Cát Thiên Phong. Chu Thiên liên tục rùng mình, và rồi nhÅ©n hẳn ngưá»i ra, bởi vì đã bị phế bá» võ công.
Y gầm lên lồng lộng :
- Cát Thiên Phong... Ngươi phế bỠvõ công của ta ư?
Thiên Phong nhạt nhẽo đáp lá»i gã :
- Má»™t ngưá»i như tôn giá không nên có võ công. Thiên Phong đã dùng Äoạn Mạch Phế Huyết, tuyệt kỹ Ä‘iểm huyệt phế bá» võ công cá»§a sư tôn. Nếu như tôn giá có ý định tiếp tục thụ há»c võ công chẳng khác nào tá»± giết mình. Äây cÅ©ng là cÆ¡ há»™i để Chu Thiên bảo toàn mạng sống.
Nghe Thiên Phong nói, Chu Thiên từ từ khụy chân, ngồi bệt xuống đất. Sắc diện cá»§a gã là má»™t ná»—i chán chưá»ng ê chá». Y lẩm bẩm nói :
- Thế là hết. Ta chẳng còn gì để vui thú trong cuá»™c Ä‘á»i này nữa. Ta chẳng còn gì để luyến tiếc cuá»™c Ä‘á»i này nữa.
Chu Thiên gượng đứng lên. Y nhìn Thiên Phong nói :
- Trong cuá»™c Ä‘á»i Chu Thiên, ná»—i ám ảnh triá»n miên chính là Cát Thiên Phong. Và ná»—i ám ảnh khá»§ng khiếp đó đã trở thành sá»± thật.
Y buông một tiếng thở ra não nỠrồi từ từ hướng vỠđài cửu trùng rảo bước theo những bậc tam cấp.
Tôn Quách nhìn Thiên Phong.
Y chỉ thấy chàng khẽ lắc đầu dõi mắt nhìn theo sau lưng Äại Chu Thiên.
Lệ Hoa xuất hiện, trổ khinh pháp lướt đến bên Thiên Phong. Nàng nói với Thiên Phong :
- Thiên Phong để mặc cho Chu Thiên đăng cơ ư?
Chàng bâng quÆ¡ đáp lá»i Lệ Hoa :
- Äến khoảng khắc sau cùng, ngưá»i ta cÅ©ng không thể từ bá» khát vá»ng cá»§a mình. Hãy để cho Chu Thiên mÆ¡ má»™t giấc mÆ¡ sau cùng.
- Chu Thiên đã bước đến tận cùng đỉnh đài cá»­u trùng. Y nhìn trá»i, nhìn đất, nhìn bao quát khắp xung quanh, rồi giang rá»™ng hay tay, thét lên lồng lá»™ng :
- Chu Thiên không phải là Minh chá»§ trong cảnh giá»›i này thì sẽ là Minh chá»§ trong cảnh giá»›i a ty. Mãi mãi Äại Chu Thiên vẫn là Minh chá»§.
Y nói đến đây, không má»™t chút ngần ngại lao mình ra khá»i đài cá»­u trùng. Vốn đã bị Thiên Phong phế bá» võ công. Äại Chu Thiên đâu còn công phu để thi triển khinh thuật, nên rÆ¡i nhanh xuống đất như má»™t quả mít rụng.
Bá»™p...
Chu Thiên oằn ngưá»i rồi duá»—i dài bất động. Hắn tá»± tìm cho mình má»™t lối thoát để tránh sá»± phán quyết cá»§a võ lâm quần hào. Bởi hắn muốn để lại chiếc bóng Minh chá»§ cá»§a mình mãi mãi trong tâm khảm cá»§a má»i ngưá»i.
Bên kia đài cá»­u trùng. Äại Trí thiá»n sư má»™t mình liên thá»§ đối phó vá»›i Hắc Bạch Diêm La. Khác hẳn lần trước, lần này Äại Trí thiá»n sư hoàn toàn chá»§ động.
Lão tăng Thiên Long tá»± không cho Hắc Bạch Diêm La có cÆ¡ phối hợp và chiếc áo cà sa cá»§a ngưá»i được quấn lại thành cây trưá»ng côn, vá»›i những thức chiêu biến hóa thần kỳ càng lúc càng dồn Hắc Bạch Diêm La vào thế hạ phong.
Äại Trí thiá»n sư niệm Phật hiệu :
- A di đà Phật... Lão nạp đắc tội với thí chủ.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng, lão tăng Thiên Long Tá»± thi triển bá»™ pháp “Lưu Thá»§y Hành Vân†nhấc bổng ngưá»i lên cao ba trượng để tránh đôi câu liêm cá»§a Hắc Bạch Diêm La, rồi dùng trưá»ng côn bằng áo cà sa lia nhanh má»™t vòng công thẳng vào mặt hai kẻ đại địch.
Bốp... Bốp Hắc Bạch Diêm La cùng hứng trá»n chiêu công cá»§a lão tăng Thiên Long tá»±, bật ngá»­a ngưá»i ra sau, buông cả binh khí.
Cùng lúc đó thì Thần Cái Trình Tá»­ Quang cÅ©ng đã vá»— má»™t trảo vào ngá»±c Äông LÄ©nh.
Bắc Thần Äông LÄ©nh bật thối lui năm bá»™, biến đổi sắc diện rồi rùn mình á»i luôn má»™t bụm máu. Lão lấm lét nhìn Thần Cái Trình Tá»­ Quang.
Tôn Quách thét lớn :
- Tất cả dừng tay.
Tiếng thét lồng lá»™ng cá»§a Tôn Quách buá»™c má»i ngưá»i Ä‘ang giao thá»§ đồng loạt thối lui trở vá» sau.
Tôn Quách trang trá»ng nói :
- Äã có quá nhiá»u ngưá»i chết rồi, và sau cùng Äại Chu Thiên cÅ©ng tá»± kết liá»…u Ä‘á»i mình, các vị còn tranh Ä‘oạt vá»›i nhau làm gì chứ?
Tất cả Ä‘á»u im lặng lắng nghe Tôn Quách nói.
Tôn Quách vừa dứt lá»i lão tăng Thiên Long Tá»± liá»n niệm Phật hiệu cướp lá»i y :
- A di đà Phật... Tiểu Minh chá»§ nói rất đúng. Võ lâm đã có nhiá»u ngưá»i chết rồi, đâu thể cứ tiếp tục máu chảy thây rÆ¡i nữa.
Tôn Quách xoa tay :
- Lão tăng nói rất chí lý. Chu Thiên là kẻ bất hiếu, bất nhân, bất nghÄ©a, chết là đúng rồi, ở đây không thể có thêm nhiá»u ngưá»i chết nữa. Nếu các vị còn coi Tôn Quách là Minh chá»§ thì mau ngưng giao thá»§ theo Tôn Quách, võ lâm là má»™t vưá»n hoa muôn màu, muôn sắc không ai có thể độc tôn đặng. Chức Minh chá»§ chẳng qua là cái gút giữ viá»n mối chính khí, chứ không phải là quyá»n lá»±c tối tượng để thống trị ngưá»i khác. Chính vì lẽ đó, chá»n Minh chá»§ là chá»n ngưá»i có tài, có đức, có nghÄ©a chứ không nhất thiết kẻ có võ công tối thượng. Các vị có đồng ý vá»›i tiểu gia không?
Äại trí thiá»n sư gật đầu :
- A di đà Phật... Äó má»›i là lá»i nói đầy nghÄ©a khí cá»§a má»™t Minh chá»§. Bần tăng thiết tưởng ở đây Tôn thiếu thiệp đáng là Minh chá»§ võ lâm.
Tôn Quách tròn mắt :
- Hê... Nhưng...
Gã chưa thốt hết lá»i thì quần hào đồng loạt ôm quyá»n hướng vá» Tôn Quách :
- Minh chủ đại nghĩa, võ lâm phát dương quang đại.
Thiên Phong nhìn Tôn Quách :
- Tôn đệ không nên từ chối. Äệ là Võ lâm Minh chá»§ thì máu sẽ ngừng chảy, thây ngừng đổ, đó cÅ©ng là má»™t việc làm đại nghÄ©a.
Tôn Quách ngập ngừng, lưỡng lự một lúc rồi nói :
- Các vị đã bắt buộc thì Tôn Quách không từ chối.
Y ôm quyá»n xá má»i ngưá»i :
- Äa tạ... Äa tạ!
Tôn Quách quay mình trổ Miêu Hành cước lướt lên đài cửu trùng. Lên đến đỉnh y nhìn xuống thì chẳng thấy Cát Thiên Phong đâu nữa. Tôn Quách dáo dác nhìn quanh.
- Cát đại ca đâu rồi...
Y lắc đầu nghĩ thầm :
“Trên cái đài cao tít này, làm Minh chá»§ sao trÆ¡ trá»i quáâ€.
Tài sản của than_long_vn

  #64  
Old 11-08-2008, 03:30 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi kết




VÅ© Văn Hân và Phối Kim Ngá»c từ trong khách Ä‘iếm bước ra. Bá»n hành khất nhâu lại bấu lấy hai ngưá»i, duy chỉ có má»™t tên hành khất vận áo thụng bằng vải gai có mÅ© trùm đầu là hối lả lẩn nhanh. Hành động cá»§a tên hành khất đó khiến VÅ© Văn Hân và Kim Ngá»c phải chú nhãn.
VÅ© Văn Hân gạt bá»n hành khất, bước nhanh vá» phía tên hành khất Ä‘ang lầm lÅ©i bá» Ä‘i. Y thét gá»i :
- Gã kia đứng lại.
Gã hành khất dừng bước.
Văn Hân bước đến rồi bất thình lình giật chiếc mÅ© trùm đầu cá»§a gã. Äôi thần nhãn cá»§a y nhíu lại :
- Liệt Há»a Thần Nữ Má»™c Thanh Thanh.
Thanh Thanh bị nhận dạng, biến sắc thối lại ba bộ. Nàng lắc đầu nói :
- ÄÆ°á»ng chá»§ lầm ngưá»i rồi. Tôi chỉ là má»™t nữ hành khất tá»™i nghiệp mà thôi.
Phối Kim Ngá»c bước đến bên Văn Hân. Nàng ngắm Thanh Thanh từ đầu đến chân :
- Äích thị là ma nữ Má»™c Thanh Thanh.
Thanh Thanh cúi đầu.
Kim Ngá»c dấn đến hai bá»™ :
- Ma nữ... Hôm nay ngươi phải trả nợ máu cho nhị vị sư huynh cá»§a Kim Ngá»c.
Thanh Thanh ngẩng mặt nhìn thẳng Kim Ngá»c và VÅ© Văn Hân. Nàng cưá»i khẩy, nói :
- Hai ngươi đã nhận ra ta là Mộc Thanh Thanh, còn chỠgì nữa mà chưa xuất thủ đòi nợ đi?
Kim Ngá»c nhíu mày :
- Tại sao ngươi ra nông nỗi này?
- Ngươi không cần biết. Muốn giết thì cứ giết Ä‘i, đừng nhiá»u lá»i làm gì nữa.
Thanh Thanh đứng sõng lên, nhìn thẳng vào mặt đôi phu phụ ÄÆ°á»ng môn.
Kim Ngá»c nói :
- Ông trá»i có mắt cho Kim Ngá»c gặp lại ma nữ. Hôm này Kim Ngá»c sẽ lấy mạng ngươi tế cho nhị vị sư huynh.
Thanh Thanh lạnh nhạt đáp :
- Hai ngươi cứ tự nhiên, ta không hỠphản kháng hay van xin. Xuất thủ đi!
Kim Ngá»c rút trưá»ng kiếm.
Nàng chưa kịp xuất chiêu sát tử Mộc Thanh Thanh thì bất thình lình Tôn Quách cùng Khất Tổ Tổ và Tú Tú với Trình Tử Quang xuất hiện.
Tôn Quách thét lớn :
- Dừng tay!
Kim Ngá»c nghe Tôn Quách thét buá»™c phải hạ trưá»ng kiếm xuống. Khi nàng nhận ra Tôn Quách liá»n ôm quyá»n xá, từ tốn nói :
- Minh chá»§...
Tôn Quách bước đến trước mặt Kim Ngá»c và VÅ© Văn Hân :
- Phối phu nhân và VÅ© đưá»ng chá»§ không thể cởi bá» sợi dây oan nghiệp giữa ÄÆ°á»ng môn và Thanh Thanh cô nương sao? Thanh Thanh cô nương đã chịu quả báo quá đủ rồi, các vị còn muốn dồn cô ấy vào tá»­ cảnh à?
Vũ Văn Hân ngập ngừng rồi nói :
- Thanh Thanh đã bức tá»­ hai vị đại ca cá»§a nương tá»­, Minh chá»§ hiểu Ä‘iá»u đó.
- Bổn Minh chá»§ hiểu, nhưng nếu xét tưá»ng tận thì ÄÆ°á»ng môn cÅ©ng đã có lúc không giữ được đạo nghÄ©a bằng hữu. Tất cả chuyện cá»§a ÄÆ°á»ng môn, bổn Minh chá»§ đã được Äá»™c Vương Tây Môn Kình thổ lá»™ hết rồi.
Tôn Quách lấy quyá»n Äá»™c kinh chÄ©a ra trước :
- Äây chính là kỳ thư chi bảo cá»§a ÄÆ°á»ng môn, các vị nhận ra chứ?
Kim Ngá»c phấn khích nói :
- Minh chá»§... Quyển Äá»™c kinh đó chính là kỳ thư chi bảo cá»§a ÄÆ°á»ng môn. Chỉ có ÄÆ°á»ng chá»§ má»›i được giữ Äá»™c kinh mà thôi, và cÅ©ng chỉ có ngưá»i giữ Äá»™c kinh má»›i là ÄÆ°á»ng chá»§ ÄÆ°á»ng môn.
- Thế tại sao nhị vị lại chẳng có Äá»™c kinh mà nó lại ở trong tay bổn Minh chá»§?
Văn Hân đỠmặt vì thẹn.
Tôn Quách nói tiếp :
- Äá»™c Vương Tây Môn Kình đã trao quyển Äá»™c kinh này cho tại hạ và gởi gắm Má»™c cô nương nhá» tại hạ quan tâm. Äáng lý ra Äá»™c Vương đã là ÄÆ°á»ng chá»§ ÄÆ°á»ng môn, nhưng vì huynh đệ tương tàn má»›i phải chịu kiếp nô bá»™c. Còn Má»™c Thanh Thanh chính là đại ân nhân cá»§a Äá»™c Vương. Bây giá» nhị vị đã hiểu ra rồi chứ? Nếu không có Má»™c Thanh Thanh thì ÄÆ°á»ng môn sao còn giữ được quyển kỳ thư Äá»™c kinh này.
Tôn Quách lia mắt nhìn qua Kim Ngá»c và VÅ© Văn Hân :
- Tại hạ đã nói hết lá»i, nhị vị chắc đã hiểu và không đặt nặng oán nợ nữa chứ?
Kim Ngá»c buông má»™t tiếng thở dài.
VÅ© Văn Hân nhìn qua Kim Ngá»c rồi ôm quyá»n xá Tôn Quách :
- Minh chá»§ đã chỉ giáo, ÄÆ°á»ng môn nào dám không nghe.
Tôn Quách mỉm cưá»i ôm quyá»n xá VÅ© Văn Hân :
- Äa tạ ÄÆ°á»ng chá»§. Nhân tiện gặp nhị vị, tại hạ xin giao lại quyển kỳ thư Äá»™c kinh cho ÄÆ°á»ng môn.
Văn Hân mừng rỡ, hối hả xá Tôn Quách :
- Äa tạ Minh chá»§. ÄÆ°á»ng môn vô cùng cảm kích tiểu Minh chá»§.
Tôn Quách khoát tay :
- ÄÆ°á»ng chá»§ đừng khách sáo như vậy. Äá»™c kinh vốn cá»§a ÄÆ°á»ng môn thì phải trả lại cho ÄÆ°á»ng môn. Hy vá»ng má»™t ngày nào đó ÄÆ°á»ng môn phát dương quang đại, dụng Äá»™c kinh cứu nhân độ thế.
- Phu phụ chúng tôi ghi nhận sự chỉ giáo của Minh chủ.
VÅ© Văn Hân đón lấy quyển Äá»™c kinh.
Gã nói với nương tử mình :
- Nương tá»­... Xem như chúng ta chẳng còn ân oán gì vá»›i Liệt Há»a Thần Nữ.
Phối Kim Ngá»c khẽ gật đầu.
Nàng ôm quyá»n xá má»i ngưá»i :
- Äa tạ Minh chá»§ đã trao cho Äá»™c kinh. Phu phụ xin mạn phép cáo từ, nếu có dịp cung thỉnh Minh chá»§ và các vị đây quá vãng ÄÆ°á»ng môn.
Tôn Quách gật đầu :
- Nhất định tại hạ sẽ đến thăm ÄÆ°á»ng môn má»™t ngày gần đây.
Phối Kim Ngá»c và VÅ© Văn Hân má»™t lần nữa ôm quyá»n xá Tôn Quách rồi má»›i chịu quay bá»™ trổ khinh thuật bá» Ä‘i.
Tú Tú nhìn Tôn Quách, mỉm cưá»i :
- Xem chừng càng ngày Tôn huynh càng ra vẻ một vị Minh chủ quán xuyến công việc của võ lâm.
Tôn Quách lưá»m nàng :
- Hừ... Nàng làm như tiểu huynh của nàng ham lắm vậy.
Tôn Quách nhìn lại Thanh Thanh. Y không khá»i Ä‘au lòng khi thấy sá»± tàn phế cá»§a Thanh Thanh. Chạm vào ánh mắt cá»§a Tôn Quách, Thanh Thanh vá»™i trùm lại chiếc mÅ© che mặt.
Nàng lí nhí nói :
- Minh chủ sẽ không phân xử Thanh Thanh chứ?
Tôn Quách lắc đầu :
- Tôn Quách không phán xá»­ nàng, mà còn muốn thỉnh cô nương vá» Giản Hoa thiá»n viện để chăm sóc.
Khất Tổ Tổ thỠdài, nói :
- Má»™c cô nương... Giản Hoa thiá»n viện phù hợp vá»›i cô nương hÆ¡n. Bình Nhi đã ra Ä‘i rồi. Giản Hoa thiá»n viện cần má»™t ngưá»i để chăm sóc đặng làm chốn dừng chân cho khách cÆ¡ hàn.
Thanh Thanh bật khóc, thổn thức nói :
- Thanh Thanh có đáng được vá» Giản Hoa thiá»n viện không?
Nàng lắc đầu :
- Thanh Thanh đã là má»™t ngưá»i ô uế từ tâm cho đến xác, đâu dám bước chân vào chốn thanh cao như Giản Hoa thiá»n viện.
Tú Tú nắm tay Thanh Thanh :
- Má»™c cô nương... Tất cả Ä‘á»u đã qua cả rồi, lúc này cần những ngưá»i có từ tâm để phát dương chính khí võ lâm. Tiểu huynh Tôn Quách má»™t lòng vị nhân, vị nghÄ©a, đâu nghÄ© đến những tiểu tiết trong dÄ© vãng. Cô nương nên trở lại Giản Hoa thiá»n viện, má»™t ngày nào đó sẽ cảm thấy sá»± thanh thản trong tâm hồn mình.
- Tú Tú... Thanh Thanh chỉ sợ làm ô uế chốn thanh cao như Giản Hoa thiá»n viện mà thôi.
- Má»™c Thanh Thanh cô nương đừng nghÄ© như vậy. Thánh Cô Bình Nhi lập Giản Hoa thiá»n viện để vị nhân, nay Thánh Cô đã sá»›m viên tịch thì má»i ngưá»i cùng gánh vác công việc ở Giản Hoa thiá»n viện má»›i đúng chứ. Bình Nhi Thánh Cô chắc chắn vô cùng hoan há»· khi biết Má»™c Thanh Thanh sẽ thay mình chăm sóc cho những kẻ thất cÆ¡ lỡ vận.
Thanh Thanh cúi mặt bật khóc :
- Thanh Thanh có lá»—i vá»›i má»i ngưá»i nhiá»u quá.
Tôn Quách mỉm cưá»i, nói vá»›i nàng :
- Má»™c cô nương trở vá» Giản Hoa thiá»n viện sẽ không ai còn nghÄ© đến má»™t Liệt Há»a Thần Nữ trong quá khứ.
Tú Tú nói :
- Má»™c cô nương... Äừng từ chói nha?
Trình Tá»­ Quang vuốt râu mỉm cưá»i :
- Mộc cô nương sẽ không từ chối đâu.
Khất Tổ Tổ chợt giằng tay Tôn Quách :
- Tiểu huynh đệ xem ai đến kìa.
Tôn Quách nhìn theo tay Khất Tổ Tổ. Mặt y biến hẳn sắc diện khi nhận ra lão Trang chủ Kim Lăng phủ đang cỡi con lừa hướng vỠphía mình.
Tôn Quách hốt hoảng nói :
- Chết rồi... Lão nhân gia.
Tú Tú ngơ ngẩn nói :
- Tôn huynh...
Tôn Quách hối hả nói với Trình Tử Quang Thần Cái :
- Sư phụ thay đệ tá»­ đưa Má»™c Thanh Thanh vá» Giản Hoa thiá»n viện, còn đệ tá»­ phải Ä‘i đây.
- Tôn Quách đi đâu?
- Tôn Quách chạy trốn thôi. Lão nhân gia mới đúng là Minh chủ của Tôn Quách. Một khi lão nhân gia bắt được thì nhất định sẽ nện gậy vào mông đệ tử và còn cấm cửa không cho ra ngoài nữa.
Tú Tú cướp lá»i Tôn Quách :
- Nhưng huynh giỠđã là Minh chủ võ lâm.
- Nàng thì cứ Minh chá»§ vá»›i không Minh chá»§. Äối vá»›i lão nhân gia thì tiểu huynh cÅ©ng chỉ là Tôn Quách mà thôi. Ta Ä‘i đây.
Tôn Quách nhanh chân dụng Miêu Hành cước thoát đi. Tú Tú cũng vội vã bám theo gã.
Nàng vừa rượt theo Tôn Quách vừa nói :
- Tiểu huynh chỠTú Tú với. Nếu không chỠthì Tú Tú sẽ đại náo Kim Lăng phủ đó.
Tôn Quách sững bước, quay lại :
- Ả la sát... Sao nàng cứ làm phiá»n ta vậy chứ?
Tú Tú phụng phịu :
- Tôn huynh nói như vậy với muội đó hả?
Tôn Quách thấy mắt nàng bắt đầu ngân ngấn nước, y vội vã khoát tay :
- Thôi thôi, nàng đừng khá»§ng bố ta nữa. ÄÆ°á»£c rồi, miá»…n nàng đừng đại náo Kim Lăng phá»§ thì muốn huynh làm gì cÅ©ng được.
Tú Tú vá»™i nhoẻn miệng cưá»i :
- Tôn huynh nói rồi nhé! Ngày mai huynh phải đưa Tú Tú vỠra mắt lão nhân gia.
Tôn Quách ôm đầu :
- Trá»i Æ¡i! Thế thì chết tiểu gia rồi.
Tú Tú lưá»m Tôn Quách :
- Huynh không thể thoát khá»i tay muá»™i đâu. Äừng tưởng bở.
o O o Má»i ngưá»i trở lại Giản Hoa thiá»n viện. Tôn Quách và Tú Tú lẫn Trình Tá»­ Quang và Há»a Äiểu đảo chá»§ Tịnh Lan đến ngay gian tiá»n sảnh có đặt bài vị cá»§a Thánh Cô Bình Nhi.
Má»i ngưá»i không ngá» lại gặp Nghiêm Lệ Hoa cùng Äại Trí thiá»n sư Ä‘ang có mặt tại gian đại sảnh.
Tôn Quách bước đến bên Nghiêm Lệ Hoa nói :
- Tá»· tá»·...
Y nhìn lên bệ thỠbài vị Thánh Cô Bình Nhi, thấy đầy những đóa hoa huệ xếp bằng giấy trắng.
Nhìn những bông huệ giấy kia, Tôn Quách Ä‘oán ngay ngưá»i xếp là ai.
Y há»i Lệ Hoa :
- Tỷ tỷ... Cát đại ca đâu rồi?
Lệ Hoa nhìn sang Tôn Quách :
- Thiên Phong đi rồi. Nếu Tôn đệ muốn gặp lại Thiên Phong thì phải chỠđến ngày này năm sau khi chàng đến viếng vong linh của Thánh Cô Bình Nhi.
- Cát đại ca không nói vá»›i tá»· ngưá»i Ä‘i đâu à?
- Giang hồ mênh mông, làm sao tỷ biết được Cát đại ca đi đâu.
Nàng buông một tiếng thở dài :
- Kiếp ngưá»i thật phù du như má»™t giấc chiêm bao. Tôn đệ thắp má»™t nén nhang cho Bình Nhi chứ?
Tôn Quách gật đầu.
Má»i ngưá»i lui bước để lại Tôn Quách đứng trước bệ thá» Bình Nhi.
Tú Tú nhẹ bước đến bên Tôn Quách. Hai ngưá»i đốt hai nén nhang rồi kính cẩn ghim lên chiếc lư sành.
Lệ Hoa nhìn Tôn Quách và Tú Tú, khẽ nói :
- Thánh Cô Bình Nhi sẽ phò hộ cho đôi trai tài gái sắc này mãi mãi được cận kỠbên nhau.
- A di đà Phật... Äến ngày song há»· cá»§a há» bần tăng sẽ đích thân đến dá»±.
Tôn Quách chắp tay xá bài vị Bình Nhi, chính vào lúc đó mắt y kịp thấy dòng chữ thảo khắc như rồng bay phụng múa đặt ngay trước bài vị Bình Nhi.
“Minh chá»§ vị nhân, võ lâm vị nghÄ©aâ€.
Tôn Quách khẽ nói :
- Cát đại ca... Äệ sẽ thá»±c hiện đúng theo chỉ huấn cá»§a ngưá»i.

HẾT
Tài sản của than_long_vn

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áàëòèéñêèé, åâðîïåéñêèé, âîïðîñ, êîëüöà, èíöåñò, ïðîåêòû, ñóâåíèðû, ôèçèêà, phim ma hoan lanh nhan
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™