Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 61: Bạo đánh Trương Long. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Kiếm Bạch Triển Hạc nhẹ như mây, khiến cho mọi người có cảm giác xuất trần, Kiếm phát thông thuận như nước chảy mây trôi, nhìn một cảnh người và kiếm rất nghệ thuật, vô cùng tự nhiên, thường thường xuất ra một chiêu nhìn như bình thường, nhưng rơi vào trong tay Bạch Triển Hạc, lại trở nên không có một kẽ hở, uy lực của nó, khiến cho người ta không thể cảm nhận được nỗi.
Bình thường võ giả thập trọng, ở trước mặt Bạch Triển Hạc, có cảm giác ở phía trước mặt mình là một tòa thành lũy bằng sắt thép, cả người cùng kiếm đều hợp lại thành một, hầu như không chê vào đâu được, không có một kẽ hở, trong đầu chỉ sinh ra một loại ý niệm thắng thua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nếu gặp phải vị võ giả có tu vi thập trọng khác, Bạch Triển Hạc cơ bản không thể thua.
Nhưng mà đối thủ của Bạch Triển Hạc là Dương Đỉnh Quân, nếu như nói Kiếm thế của Bạch Triển Hạc không một kẽ hở, không chê vào đâu được giống như một tòa thành lũy làm bằng sắp thép!
Thì như vậy, toàn thân Dương Đỉnh Quân tương đương như một thành kiên cố không có bất cứ thứ vũ khí nào có thể công phá được, kiếm thế thuần túy bá đạo, tuyệt đối sử dụng sức mạnh để phá hủy hết mọi thứ ở phía trước, cho dù là một chiêu không kẽ hở cũng bị đánh ra thành một đường nhỏ.
Cho dù phía trước là một tường thành chắc chắn, là một tòa thành lũy làm bằng sắp thép, thì một khi bị kiếm thế bá đạo của Dương Đỉnh Quân lướt qua, chắc chắn tường thành cũng phải sụp đổ, thành lũy làm bằng sắp thép cũng bị phá hủy.
Dương Đỉnh Quân công kích giống như mưa to gió lớn, giống như thiên thạch giáng xuống, giống như Trường Giang cuồn cuộn, giống như sóng lớn ngập trời, thế quá mạnh không thể nào đỡ được.
Bạch Triển Hạc đấu với Dương Đỉnh Quân hơn ba mươi chiêu, nhưng rốt cuộc cũng ngăn không được Dương Đỉnh Quân đang công kích như cuồng phong bạo vũ kia, bị một kiếm của hắn đánh xuống lôi đài.
Vòng thứ chín, ở trận đầu, Dương Đỉnh Quân chiến thắng, tiến vào vòng thứ mười chung kết.
Bạch Triển Hạc, ở cuộc thi đấu vào năm trước đạt được hạng thứ sáu, lúc đó tu vi của hắn là võ đạo cảnh thập trọng, trong suốt một năm qua, thực lực tu vi của hắn tăng lên trở thành võ giả thập trọng, tuyệt đối là người đứng đầu, tồn tại số một làm kinh động trong giới thiên tiên.
Nhưng mà, cũng đồng dạng là tu vi võ đạo thập trọng, Dương Đỉnh Quân so với hắn càng biến thái hơn, cường đại hơn.
Đã đạt tới cảnh giới thuần dương công, nội lực rất hùng hậu, ngoại trừ tiên thiên cảnh cao thủ ra thì không người nào có thể so sánh được với hắn.
Ngoại trừ Dương Đỉnh Quân ra thì trong cuộc thi tranh giành giải nhất này Bạch Triển Hạc cũng là tuyển thủ có khí chất cao nhất, bởi vì hắn xếp số 1, thực lực sẽ được chứng minh vào ngày mai.
Vòng thứ chín, Bạch Triển Hạc gặp Dương Đỉnh Quân, dường như thủ hạ Dương Đỉnh Quân thất bại cùng với tất cả đệ tử cũng nghĩ Dương Đỉnh Quân sẽ trở thành đệ tử ngoại môn đoạt được hạng thứ nhất năm nay.
Trong chớp mắt Bạch Triển Hạc bị choáng trước cảnh tượng ở lôi đài, đám đệ tử ngoại môn đi theo Dương Đỉnh Quân, đang tuôn ra những tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.
Đám đệ tử ngoại môn gào thét hoan hô Dương Đỉnh Quân, cũng không giống như đám đệ tử ngoại môn hoan hô Huyền Thiên, bởi vì cơ bản tất cả đám đệ tử bình thường kia đều có tu vi từ thất trọng trở xuống, còn đám đệ tử hoan hô Dương Đỉnh Quân đều là đệ tử tinh anh có tu vi đạt tới thất trọng, hơn nữa trong đó còn có đám đệ tử cự đầu có tu vi đạt tới thập trọng.
Vẻ mặt Dương Đỉnh Quân lộ ra mỉm cười, hưởng thụ lấy thanh âm hò hét, hoan hô của đám đệ tử.
Đồng thời ánh mắt của Dương Đỉnh Quân, đã rơi vào trên người Huyền Thiên đang ở dưới lôi đài, ngoài nụ cười trên gương mặt, còn có một đôi mắt hung ác, ánh mắt vừa nhìn thấy Huyền Thiên liền phát ra tia sắc bén.
Ánh mắt Huyền Thiên không có chút nào thua kém nhìn lại, ánh mắt của hai người, giống như kiếm khí đụng vào nhau vô cùng sắc bén.
Thanh âm hò hét, hoan hô ở dưới lôi đài ước chừng kéo dài hơn mười tiếng, Dương Đỉnh Quân mới giơ cánh tay lên, đám đệ tử phía sau hắn, giống như một đội quân có kỷ luật nghiêm khắc, lúc Dương Đỉnh Quân giơ cánh tay kia lên, lập tức hiện trường yên tĩnh không một tiếng động, tất cả âm thanh đều biến mất.
Thân thể Dương Đỉnh Quân tung lên một cái, từ trên không trung xoay người một cách hoàn mỹ, hạ người xuống dưới lôi đài.
Trận đấu thứ nhất của vòng thứ chín đã chấm dứt, kế tiếp là trận thứ hai, là thuộc về trận đấu giữa Huyền Thiên cùng Trương Long.
Ba tháng trước, Huyền Thiên cùng Trương Long đã ước hẹn ba tháng sau sẽ quyết đấu, chuyện đó cũng đã truyền khắp ngoại môn, khi đó, tất cả đám đệ tử ngoại môn, đều nghĩ trận ước định này nhất định sẽ trở thành trò cười cho mọi người.
Nhưng mà, ba tháng sau, sau mấy vòng so tài giành thứ hạng, trong mắt của đám đệ tử thì thực lực của Huyền Thiên đã tăng cao, đến nỗi hiện giờ trong mắt của đám đệ tử ngoại môn thì thực lực của Huyền Thiên đa cùng một cấp bậc với Trương Long.
Vốn đám đệ tử đã nghĩ ước định ba tháng này trở thành trò cười cho mọi người, hiện giờ lập tức biến thành chuyện hấp dẫn cho tất cả đệ tử ngoại môn
Trận đấu giữa Trương Long và Huyền Thiên, so trận đấu đỉnh phong vừa rồi của Dương Đỉnh Quân cùng với Bạch Triển Hạc, thì trận đấu này dường như càng làm người ta thêm chờ mong, hiện trường càng thêm sôi động.
Huyền Thiên và Trương Long cùng nhau lên lôi đài, lập tức đám đệ tử ngoại môn phân chia ra hai phe ủng hộ hai người đều đang hò hét lên.
Tiếng hò hét dưới lôi đài phải nói là rung thiên động địa.
Huyền Thiên cùng Trương Long đứng ở trên lôi đài, đối với mấy câu hò hét này từ chối không nghe thấy, ánh mắt của hai người đều chăm chú nhìn vào đối phương, tất cả chú ý đều rơi vào trên người đối phương.
Khí thế Trương Long hoàn toàn bộc phát ra, tinh khí giống như kiếm từ trên đỉnh đầu phóng lên trời, ước chừng mấy chục thước, thẳng tắp và nhọn giống như mũi kiếm bình thường.
Huyền Thiên cũng không ngoại lệ, chiến đấu đến tận phút này để cùng Trương Long đấu một trận là thời khắc quan trọng nhất.
Đối với Trương Long, Huyền Thiên tự nhiên không chỉ nghĩ đơn giản là phân thắng bại, giữa hai người không chỉ là đối thủ cạnh tranh giành thứ hạng, không chỉ là mục tiêu ba tháng ước hẹn đấu với nhau một trận, mà chủ yếu chính là trong lúc đó gia tộc cả hai bên đã như nước với lửa, đã không có cách nào hòa giải được mâu thuẫn cùng cừu hận được nữa rồi.
Đối với Trương Long trong lòng của Huyền Thiên cũng đã sinh ra sát khím nhưng trong cuộc so tài giành thứ hạng, tuyệt đối cấm đả thương đến tánh mạng của người, đánh chết Trương Long là không có khả năng, nhưng mà Huyền Thiên tuyệt đối sẽ không đánh bại Trương Long một cách đơn giản, mà phải cho hắn một đả kích thật trầm trọng.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 62: Bạo đánh Trương Long. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Cho nên, Huyền Thiên không cần phải tiếp tục cúi đầu nữa, hắn cao giọng xuất kích, dùng tư thái cường ngạnh, muốn đánh bại Trương Long dễ như trở bàn tay, ở trên lôi đài, trước mắt bao nhiêu ngươi, hắn muốn hung hăng đả kích Trương Long, hoàn toàn phá hủy lòng tin của Trương Long.
Trong lòng của Trương Long cũng suy nghĩ như Huyền Thiên, không có chút nào khác nhau hết.
Khác biết duy nhất chính là trong cuộc chiến đấu này ai đạt được thắng lợi, ai mới có thể thực hiện kỳ vọng ở trong lòng là bẻ gãy nghiền nát đối phương, nếu không thì kết cục chính là bản thân mình bị bẻ gãy nghiền nát.
- Hắc hắc hắc hắc!
Nhìn thấy Huyền Thiên thì Trương Long đầu tiên là phá lên cười, nói:
- Hoàng Thiên, ngươi quả nhiên không có để cho ta thất vọng, một mực nhẫn nhịn rốt cuộc cũng rơi vào trong tay của ta, ta đã sớm nói trước rồi vận mệnh của ngươi là bị ta tới giết chết, ngươi quả nhiên không có để cho thất vọng!
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:
- Chỉ sợ làm cho ngươi hoàn toàn thất vọng rồi, người bị giết chết tuyệt đối là ngươi mới đúng.
Gương mặt Trương Long bỗng âm trầm, nói:
- Toàn nói những lời ngông cuồng, loại tạp chủng như ngươi từ bên ngoài đến, hôm nay không chỉ có ngươi bị giết chết, mà cũng không bao lâu đâu, tất cả Hoàng gia các ngươi ở Bắc Mạc huyện cũng giết chết, Bắc Mạc huyện không có mấy loại tạp chủng đến từ bên ngoài như các ngươi sẽ sống yên ổn hơn, Hoàng Thiên, hôm nay ta sẽ đánh ngươi như đánh một con chó.
Ánh mắt Huyền Thiên đột nhiên mãnh liệt bừng bừng lửa giận, loáng thoáng có hai đạo bóng kiếm, xuất hiện ở trong hai tròng mắt của hắn, bóng kiếm này vô cùng mỏng và nhỏ, nếu không ở gần quan sát thì khó có thể nào phát hiện ra được.
Huyền Thiên nổi giận, như mấy lần trước, chỉ cần có một ngọn lửa giận ở trong lòng mà không có chỗ để phát tiết, thì sẽ không ngừng luyện kiếm.
Mà lần này, Huyền Thiên muốn kiếm người để phát tiết, ngay lúc này đã phát hiện ra một mục tiêu - - Trương Long.
- Phá Phong Thức!
Trong lúc đó thân thể Huyền Thiên bộc phát, giống như một mũi tên nhọn bắn đi về phía trước, kiếm quang lóe lên, như cầu vồng ở trên trời, Hàn Tuyết Kiếm đâm ra một kiếm, kiếm quang sắc bén đâm rách hư không, trong nháy mắt đã tiến tới trước mặt Trương Long.
Ngôn ngữ tranh luận, hiện giờ đã trở nên không có chút ý nghĩa nào nữa.
Chỉ có chiến đấu, mới có thể phân ra cao thấp.
Hiện giờ trong lòng Huyền Thiên bừng bừng lửa giận nên là người ra tay đầu tiên.
Đối mặt với Trương Long, Huyền Thiên căn bản không có giữ lại thực lực, tâm tư vừa mới bị đả bại, nên xuất ra thực lực chân chính, chiêu thứ nhất, liền căn cứ vào Kiếm pháp Truy Phong mà sáng chế ra “Truy Phong cửu kiếm” vô cùng mạnh mẽ.
Khi Huyền Thiên đâm ra một kiếm, phá tan không gian, trong lúc đó liền sinh ra hai đạo khí lưu, bóng kiếm Huyền Thiên ở trong hai đạo khí lưu sáng lập lòe, căn bản không biết một kiếm này từ nơi này đâm tới.
“Truy Phong cửu kiếm”, Huyền Thiên từ lúc sử dụng kiếm chỉ mới sử dụng để đối phó với Phàn Hồng, hơn nữa, dùng tới dùng lui, cũng chỉ dùng có hai chiêu Phá Phong Thức và Cuồng Phong Thức.
Sau mấy vòng chiến đấu, Hàn Tuyết Kiếm đã ra khỏi vỏ, nhưng Huyền Thiên đều chỉ sử dụng Kiếm pháp Truy Phong.
Kiếm kỹ của Huyền Thiên xuất thần nhập hóa, Hoàng giai trung phẩm Kiếm pháp Truy Phong ở trong tay hắn, kiếm kỹ có uy lực tuyệt không thua kém so với Hoàng giai thượng phẩm.
Truy Phong cửu kiếm là kiếm kỹ Hoàng giai thượng phẩm do Huyền Thiên tự mình nghĩ ra, đã đạt đến cảnh giới viên mãn, không chỉ là xuất thần nhập hóa, mà quả thực đã đạt đến trình độ trở lại nguyên trạng, một kiếm tùy ý cũng đều ẩn chứa uy lực vô tận cùng với sức ngấm đằng sau.
Huyền Thiên xuất ra Truy Phong cửu kiếm, uy lực siêu việt vượt qua cả kiếm kỹ Hoàng giai thượng phẩm, đã tiếp cận đến kiếm kỹ Huyền giai vô hạn.
Chiêu thứ nhất Phá Phong Thức, kiếm Huyền Thiên bá đạo, nhanh - mạnh mẽ, yêu mị kì lạ, sắc bén, mờ ảo, linh động.
Đây là bản lãnh thật sự của Huyền Thiên, một kích này là dùng toàn lực.
Chiêu kiếm của Huyền Thiên, không phải là kiếm kỹ Thiên Kiếm Tông.
Một kiếm này, ánh mắt của trưởng lão ngoại môn ở trên khán đài lộ ra một tia hoảng sợ.
Một kiếm này, ánh mắt của Đường chủ ngoại môn ở trên ban công lộ ra một tia hoảng sợ.
Một kiếm này, ánh mắt của lão nhân Bạch Phát cùng Lăng Tinh Nguyệt ở trên ngọn núi đối diện lộ ra một tia hoảng sợ.
Một kiếm này, trong mắt của Bạch Triển Hạc, Dương Đỉnh Quân…. Cùng một số đệ tử cự đầu đều lộ ra một tia hoảng sợ.
Một kiếm này, tất cả đệ tử ngoại môn, hai mắt đều trừng thẳng, khi bọn hắn nhìn thấy một kiếm huyền ảo khó lường này thần trí giống như một cây bút.
Một kiếm này, khiến cho tâm Phàn Hồng phải run rẩy:
- Đúng rồi, một chiêu này, ta thua chính là một chiêu này, khi đó kiếm Hoàng Thiên không ra khỏi vỏ, ta đã không ngăn cản nổi rồi, mà hôm nay kiếm đã xuất ra khỏi vỏ, một kiếm đó ta càng đỡ không nổi.
Kiếm ra khỏi vỏ, xuất chiêu Phá Phong Thức, so với lúc kiếm ở trong vỏ xuất ra chiêu Phá Phong Thức, đâu chỉ lợi hại hơn gấp mười lần chứ?
Sắc bén, kiếm thế bá đạo, khiến cho người ta hít thở không thông, kiếm thế yêu mị kì lạ, mờ ảo, linh động, làm cho người ta hoa cả mắt.
Trương Long đối mặt chính diện công kích của Huyền Thiên, so với bất luận kẻ nào đều có thể cảm nhận được một kiếm này đáng sợ cùng với sự huyền diệu ở trong đó như thế nào.
Bạch bạch bạch bạch bạch!
Trương Long lui ra đằng sau, ước chừng lui khoảng năm bước, kiếm trong tay hắn phát ra ánh sáng chói lóa, một kiếm vung lên, phát ra một tiếng nổ vang, khó khăn lắm mới chặn được một kiếm này của Huyền Thiên.
Kiếm thứ nhất, Trương Long đã bị bức lui năm bước.
Nhưng chuyện này chỉ mới chính thức bắt đầu mà thôi.
- Phong Ba Thức.
Kiếm thế Huyền Thiên, trong phút chốc cường đại gấp trăm lần, trong khoảng khắc đó cũng không chỉ là vài kiếm mà là một kiếm biến hóa thành trăm kiếm, bóng kiếm lặp lại cũng không phải đều nhất trí chỉnh tề, mà là tầng tầng lớp lớp, có trước có sau, giống như phong ba, kiếm thế một trọng áp đảo một trọng, đè ép Trương Long.
- Trời ạ, đây mới là thực lực chân chính của Hoàng Thiên sư huynh hay sao?
- Ngay cả Trương Long sư huynh cũng bị hắn bức lui liên tiếp về phía sau, dường như Hoàng Thiên sư huynh có thực lực để cùng Dương sư huynh tranh đoạt đệ nhất đó nha.
Chậc chậc, tu vi chỉ mới đạt được bát trọng, thậm chí với thực lực như thế, loại tình huống này nghe nói chỉ có Phong sư huynh từng xuất hiện vào ba năm trước đây.
- Hoàng Thiên sư huynh che giấu thực lực quá kỹ, lúc trước Lâm Vô Ảnh, Lý Ức Thường, Lương Trọng, Đỗ Văn Khách, những sư huynh này tuy thực lực đều đạt tới thập trọng, nhưng cũng không phải là đối thủ của Hoàng Thiên sư huynh nha.
- Đúng vậy, Hoàng Thiên sư huynh đã sớm bộc phát ra thực lực của mình như vậy, khẳng định có thể nghiền nát đối phương, đánh bại đối thủ phía trước.
...
...
Đám đệ tử ngoại môn đều kinh hô lên, hình tượng của Huyền Thiên ở trong lòng đám đệ tử ngoại môn lại một lần nữa cao thêm một bậc, hầu như có thể so sánh với Dương Đỉnh Quân đệ nhất vô địch ngoại môn.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 63: Bạo đánh Trương Long. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
- Keng keng keng keng keng keng keng keng...
Thanh âm liên tiếp vang lên, tiếng keng kéo dài, kiếm thế Huyền Thiên tuy mạnh, nhưng Trương Long cũng không phải là mặt hàng bình thường, tuy trong mắt tràn đầy kinh hãi, nhưng bước chân thì liên tiếp lui về phía sau, kiếm thức hai ra chiêu Phong Ba Thức cũng bị hắn ngăn cản lại.
- Cuồng Phong thức.
Kiếm thế của Huyền Thiên lại một lần nữa biến đổi, không chỉ từ một kiếm biến hóa thành trăm kiếm mà từ trăm kiếm đó biến hóa thành vô số kiếm, trong một chốc kiếm thế nổi lên một cơn gió lốc, ùn ùn kéo đến biến thành một trận cuồng phong.
Thân thể Huyền Thiên dung hợp với kiếm thế một cách hoàn mỹ, cả người chỉ thấy một đạo tàn ảnh, ở trong cuồng phong thoắt ẩn thoắt hiện ra.
Keng... Bốp!
Một tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên thanh âm thanh thúy, kéo căng ra, tiếp đó lại truyền tới một tiếng “Bốp” nặng nề.
Trương Long chặn được kiếm của Huyền Thiên, nhưng lại không thể tránh thoát được cái tát kia từ tay của Huyền Thiên, thanh âm “Bốp” đồng thời vang lên, thân thể Trương Long lập tức bị văng ra, trên mặt xuất hiện một cái dấu ấn bàn tay đỏ chót.
Gần kiếm thứ ba, Trương Long đã bị Huyền Thiên quất một cái tát.
Vốn là Trương Long đã nhanh chóng lui lại đến bên bờ lôi đài lại bị một cái tát của Huyền Thiên khiến bay lên, rơi vào giữa lôi đài.
Không ít đệ tử ngoại môn trừng hai mắt nhìn, đưa tay lên bụm miệng, suýt chút nữa đã kinh hô lên tiếng, Trương Long là đầu sỏ trong ba vị cao cấp nhất trong nhóm đệ tử ngoại môn, thế mà ở trên lôi đài, trước mặt mọi ngươi bị Huyền Thiên quất cho một cái tát. Kết quả này so với Trương Long bị Huyền Thiên đâm trúng một kiếm còn khó tiếp nhận hơn.
Nhất là nhóm đệ tử ngoại môn đi theo Trương Long hoàn toàn không thể tin, Trương Long ở trong mắt nhóm đệ tử ngoại môn cơ hồ là vô cùng vô địch, cho dù là đối mặt với Dương sư huynh thì bọ họ đều tin tưởng Trương Long tuyệt đối không bị thua.
Nhưng mà, bọn họ không tin cũng không thể, một cái tát của Huyền Thiên khiến Trương Long bay đi là chuyện thực, khiến cho hình thượng cao lớn của Trương Long trong lòng bọn họ cơ hồ đã sụp đổ.
Cái tát này không phải là cuối cùng mà chỉ là bắt đầu!
Trương Long vừa mới rơi xuống lôi đài thì Huyền Thiên nhảy tới như gió cuốn điên cuồng tới, kiếm thế như cuồng phong, người như cuồng phong, lại là một chiêu “Cuồng Phong thức”
Cuồng phong tứ thanh, kiếm quang Huyền Thiên bốn phương tám hướng bổ tới hướng Trương Long.
Ba!
Lại là một tiếng nặng nề vang lên, Trương Long khó khăn lắm mới ngăn cản được kiếm của Huyền Thiến. Huyền Thiên giơ bàn tay ra, không thể tin được là lại tát Trương Long một cái nữa.
Lại một chưởng đỏ tươi xuất hiện, trên khuôn mặt Trương Long, một trái một phải đều xuất hiện dấu ấn bàn tay.
Một tát này còn nặng hơn cả tát đầu tiên, đánh cho Trương Long phun ra một ngụm máu tươi, vài cái răng cũng bị bể phun ra ngoài theo máu tươi.
Cái tát đầu tiên là Huyền Thiên hướng lên trên cho nên Trương Long bị đánh bay ra, còn một tát này Huyền Thiên lại đánh từ trên xuống nện dưới chân Trương Long liền loạng choạng, thân thể bổ nhào về phía trước.
Đầu bị Huyền Thiên đánh mạnh một cái khiến cho đại não của Trương Long bị chấn động, xuất hiện trạng thái thất thần trong ngắn ngủi.
Thất thần trong ngắn ngủi vỏn vẹn chỉ là trong chớp mắt, chợt lóe qua.
Nhưng trong chớp mắt này đối với Huyền Thiên mà nói cũng đủ để ra tay thêm lần nữa rồi, bàn tay Huyền Thiên dựng thẳng như kiếm, vung chém xuống phía sau gáy của Trương Long.
Trương Long khôi phục lại khỏi thất thần liền có một sức mạnh lớn truyền từ sau gáy của hắn, khiến đại não lại lâm vào hỗn loạn.
Bị Huyền Thiên dùng tay chém trúng phần gáy khiến tốc độ bổ nhào xuống của Trương Long đột nhiên thay đổi nhanh, dùng một tư thế chó hoang bổ nhào vào *** mà té trên lôi đài.
Huyền Thiên thu kiếm trở lại bao, đồng thời đá ra một cước khiến thân hình Trương Long bị trở mình, Huyền Thiên bước xa một bước về phía trước, hai đầu gối quỵ xuống, đem hay cánh tay của Trương Long cố định đập vào đầu gối.
Thân thể ngồi xuống, trực tiếp đè lên thân thể Trương Long.
Đại não của Trương Long vừa hồi phục xong, chưa kịp cảm nhận đầu đau đớn kịch liệt thì thân thể cũng đã bị Huyền Thiên chế trụ.
Trương Long chấn động, quỳ gối hướng lên va chạm đầu gối đâm vào phía sau lưng Huyền Thiên phát đông___một âm thanh vang lên.
Thân thể Huyền Thiên giống như mọc rễ, một cái uốn gối của Trương Long không thể khiến Huyền Thiên cử động chút nào cả.
Tay trái Huyền Thiên cầm theo kiếm, tay phải nhàn rỗi, năm ngón tay khép lại, giống như gió lốc bình thường đánh xuống trên mặt Trương Long.
Ba ba ba bành bạch…!
Trái một cái, phải một cái, trên một cái, dưới một cái….!
Chỉ nghe thấy một hồi bùm bùm vang lên, tay Huyền Thiên nhanh như chớp, trong nháy mắt ít nhất cũng quăng ra mười bạt tai, vừa ngoan vừa nặng vào trên mặt Trương Long, trong nháy mắt đã sưng lên, hầu như đã thành một cái đại đầu heo.
Trương Long và Huyền Thiên dùng đầu gối nặng nề đánh mấy lần nhưng căn bản không cách nào khiến thân thể Huyền Thiên di chuyển.
Với sự bám dính của Huyền Thiên, lại thêm mấy bạt tai khiến Trương Long rất nhanh liền mất đi sức phản kháng, chỉ có thể thê thảm gào rú, máu tươi trong miệng tuôn ra ngoài, một ngụm lại một ngụm phun cả răng ra ngoài.
Cả ngoại môn, kể cả trưởng lão và đệ tử đều bị làm cho khiếp sợ.
Đệ tử của hai kiếm đạo tông môn tỷ thí, đánh tới cuối cùng lại không bị đâm một kiếm nào, ngược lại những cái bạt tai lại không ngừng vả vào miệng.
Bạt tai trong hồi lâu không chết người mà chỉ bị thương tổn, không nặng bằng một kiếm đâm vào thân thể, nhưng mà đã bị xỉ nhục còn hơn bị kiếm đâm.
Huyền Thiên và Trương Long đánh tới mức này thì cho dù ai cũng có thể nhìn ra hai người này có thâm cừu khổ hận, nếu không thì Huyền Thiên đánh thắng Trương Long, trực tiếp bắn rơi Trương Long xuống lôi đài, hoặc là đâm một kiếm khiến hắn bị thương, hay là chế trụ Trương Long bất động rồi đặt kiếm ngay cổ họng hắn thì đều có thể chiến thắng.
Nhưng mà, Huyền Thiên cũng chế trụ Trương Long lại, ngay cả cơ hội để Trương Long nhận thua cũng không cho, mà lại tát liên hồi vào trên mặt của hắn khiến Trương Long kêu thảm thiết thê lương, căn bản không thể nói nên lời.
Nhóm đệ tử ngoại môn đi theo Trương Long nhìn thấy lão đại bị Huyền Thiên đánh như đánh chó thì lúc ban đầu rất tức giận, nhưng mà một điểm phản kháng Trương Long cũng không có thì sự tức giận trong lòng liền biến thành bị xỉ nhục, chỉ cảm thấy đi theo Trương Long như vậy thì thật sự là mất mặt.
Về phần nhóm đệ tử ngoại môn ủng hộ Huyền Thiên, mới bắt đầu là khiếp sợ, nhưng khi khiếp sợ qua đi thì chính là tiếng hoan hô rung trời động địa, bởi vì, động tác bạt tai của Huyền Thiên đối với Trương Long còn chưa chấm dứt nhưng tất cả mọi người đều đã biết cuộc chiến đấu này là Huyền Thiên thắng.
Trong lòng Huyền Thiên vô cùng sung sướng, mỗi một bạt tai với Trương Long thì ý niệm trong đầu của hắn càng sung sướng một phần, lửa giận chỗ sâu nhất trong lòng cũng đã biến mất, thay thế vào đó chính là vô cùng thoải mái và hưng phấn, hai mắt tìm kiếm hình bóng ở trong chỗ sâu nhất đã sớm biến mất không thấy gì nữa, không có bất kì ai nhìn thấy hình bóng hư ảo đó.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 64: Bạo đánh Trương Long. (4)
Nguồn: Sưu Tầm
Huyền Thiên tát Trương Long trọn vẹn mười mấy bạt tai, khiến Trương Long biến thành một đầu heo, trực tiếp đánh hôn mê bất tỉnh, lửa giận trong lòng đã biến mất triệt để, hoàn toàn biến thành thoải mái mới dừng công kích lại.
Trong quá trình chiến đấu, chỉ có thời điểm tánh mạng bắt đầu nguy hiểm thì chấp sự ngoại môn, trưởng lão mới có thể nhúng tay, Huyền Thiên quất Trương Long mười mấy bạt tai căn bản không có nguy cơ nguy hiểm đến tính mạng, trên khán đài ngoại trừ trưởng lão ngoại môn, chấp sự căn bản không cách nào ngăn lại.
Đường nhiên, nếu như Huyền Thiên không dừng lại, một mực đánh không ngừng, đánh lâu sẽ khiến Trương Long bị đánh chết, trưởng lão ngoại môn, chấp sự trên khán đài khẳng định sẽ ngăn lại.
Huyền Thiên rõ ràng không có ý tứ đánh chết Trương Long ở trên lôi đài, sau khi đứng dậy, một cước đá ra thân thể Trương Long lập tức bay lên xa xa, rơi xuống lôi đài.
Trận tranh tài đầu tiên vòng thứ chín đã kết thúc, Huyền Thiên đấu với Trương Long, Huyền Thiên thắng, tấn cấp thứ mười đổi phiên trận chung kết, đấu cũng Dương Đỉnh Quân tranh chức vô địch.
Trương Long bị Huyền Thiên đánh chóng mặt khiến hôn mê bất tỉnh, đệ tử cự đầu tu vi thập trọng trông thấy Huyền Thiên không còn có bất luận cái vẻ gì khinh thị, trong mắt đều mang theo thần sắc sợ hãi.
Dưới lôi đài, Trương Long được Ngưu Chí Cao và Trương Hổ đỡ đã dần dần tỉnh lại, nhớ tới ở trên lôi đài, trước mắt bao nhiêu người bị Huyền Thiên quất nhiều bạt tai như vậy, biến thành bộ dạng như vậy thì tự tin trong lòng Trương Long đều bị phá hủy toàn bộ, cả người mất đi toàn bộ nhuệ khí, lệ như suối trào, nghẹn ngào khóc rống lên.
Trải qua một cuộc chiến này, nếu như Trương Long không thể vượt qua được lỗi ám ảnh xỉ nhục này thì cuộc đời hắn tu vi sẽ dừng chân tại chỗ, chỉ dừng bước tại võ đạo cảnh thập, tâm ma chưa thể diệt trừ thì không có khả năng bước vào thiên tiên.
Huyền Thiên bước xuống lôi đài, trưởng lão ngoại môn trên khán đài lập tức tuyên bố kết quả của cuộc chiến đấu này, Trương Long bại nên tranh đoạt danh hiệu đứng thứ ba với Bạch Triển hạc, Huyền Thiên thì tiến vào trận chung kết cùng tranh đoạt chức vô địch với Dương Đỉnh Quân.
Trương Long bị đánh thành bộ dạng này nhưng các trưởng lão ngoại môn cũng không chỉ trích nửa câu, tuy rằng cuộc chiến này đả kích Trương Long rất lớn, cơ hồ khiến lòng của hắn tan nát nhưng tông môn không có khả năng vì sự thất bại đó mà đi trừng phạt người thắng.
Huống chi Huyền Thiên là người mà tổng chủ chú ý nên cho dù trên lôi đài có đánh Trương Long thành tàn phế thì Đường chủ ngoại môn, trưởng lão cũng sợ là sẽ có bất cứ sự trừng phạt nào cả.
Trận đấu thứ chín, kết quả ngoài dự đoán của không ít người,quá trình xảy ra càng ngoài dự liệu của mọi người, danh khí của Huyền Thiên lại lần nữa thẳng tắp bay lên, cùng Dương Đỉnh quân đạt đến tình trạng không thể phân biệt được cao thấp.
Trận đấu thứ mười là một vòng đấu cuối cùng đấu trận chung kết, là một trận chiến đỉnh cao cực kì, danh hào đệ nhất đệ tử ngoại môn đến cuối cùng là thuộc về Dương Đỉnh Quân _ người mà tất cả các đệ tử ngoại môn công nhận là đệ nhất cao thủ hay là thuộc về Huyền Thiên _ người mới đạt đến tu vi cảnh bát trọng.
Sau một buổi sáng chiến đấu một hồi, là trận chiến tranh giải ba của Bạch Triển Hạc và Trương Long, không hề nghi ngờ là Trương Long đã hoàn toàn đánh mất tự tin, ngay cả lôi đài cũng chưa lên mà đã hướng Bạch Triển Hạc nhận thua, hắn đã sinh ra tâm lý sợ hãi với người chiến đấu trên lôi đài.
Biểu hiện của Trương Long làm cho nhóm đệ tử ngoại môn đi theo hắn đã đánh mất hoàn toàn niềm tin với hắn, tất cả đều chuyển qua trận Dương Đỉnh Quân đấu với Huyền Thiên
Đã ăn cơm trưa, trước trận chung kết có một canh giờ để nghỉ ngơi.
Huyền Thiên đang nghỉ ngơi trong phòng thì Hoàng Thạch đột nhiên chạy tới, trong tay cầm một tờ giấy, trong miệng vội la lên:
- Thiên ca, đây là tờ giấy do Ngưu Chí Cao sai người mang đến.
Huyền Thiên nhận tờ giấy, mở ra xem xét, chỉ thấy phía trên viết:
- Hoàng Thiên, đồ tạp chủng nhà ngươi, cha ta đã chạm đến bức tường cản trở tiên thiên cảnh tam trọng, ít ngày nữa phá đến tu vi tiên thiên cảnh tứ trọng, tất cả tạp chủng của Hoàng gia các ngươi toàn bộ đều phải chết hết!
- Làm sao bây giờ, Thiên ca?
Hoàng Thạch đã nhìn thấy tờ giấy rồi vội la lên:
- Gia tộc chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm.
Huyền Thiên bóp nát tờ giấy, nói:
- Không cần sốt ruột, đã bốn năm rồi ta không về nhà, đợi bài danh bài tái chấm dứt ta liền trở lại Bắc Mạc huyện một chuyến, ta đoạt được chức vô địch ngoại môn thì sẽ được tông môn ban thưởng, ta sẽ mua một ít linh dược chữa thương, chỉ cần thương thế của phụ thân, hoặc là cậu hay ngoại công, bất cứ người nào cũng có thể chữa cho tốt, tu vi khôi phục, ba nhà Ngưu, Trình, Trương trong huyện Bắc Mạc căn bản chỉ là con kiến hôi, không cần phải sợ.
Hoàng Thạch gật đầu nói:
- Đáng tiếc, tu vi không đến võ đạo cảnh thất trọng thì không thể rời khỏi tông môn, nếu không thì đệ cũng đã trở về nhà một chút, đệ cũng đã rời nhà ba năm rồi.
Huyền Thiên vỗ vỗ bả vai Hoàng Thạch, nói:
- Dược hiệu của cỏ Kỳ Hoàng vô cùng khủng bố, không cần phải đợi quá lâu là đệ có thể đột phá thất trọng rồi, hết năm nay, qua sang năm chờ cho tu vi của đệ đột phá bát trọng thì ta sẽ dạy cho đệ một bộ kiếm pháp, đệ đang ở bài danh đại tái thượng, chỉ cần lấy được một cái thứ tự tốt là có thể nở mày nở mày về nhà rồi.
Đệ tử thiên kiếm tông ngoại môn so tài cao thấp, một trận chung kết cuối cùng săp bắt đầu.
Trận đấu thứ thập, số 3 Dương Đỉnh Quân đấu với số 467 Huyền Thiên, đây là một trận chiến so tài cao thấp đỉnh cao nhất.
Người thắng, đệ nhất.
Kẻ bại, đứng thứ hai.
Tuy rằng chỉ có một thứ tự nhưng là đạt được danh vọng cùng ban thưởng cũng là một trời một vực.
Tông môn bên ngoài thiên kiếm, tất cả Đường chủ, trưởng lão, chấp sự, đệ tử đều chú ý đến trận chiến này.
Trong đình đối diện Sơn Phong Mao, lão nhân tóc trắng cùng Lăng Tinh Nguyệt vẫn ngồi như trước, nhìn về phía sân rộng ở ngọn núi phía xa xa.
Vì muốn chiếm được vị trí gần lôi đài nhất nên chúng đệ tử sau khi ăn cơm trưa xong cũng đã chờ trong sân rộng, trận chung kết còn chưa bắt đầu mà chúng đệ đã đã chen chúc ở cả sân rộng chật như nêm cối.
Một khắc trước khi bắt đầu trận chung kết, Huyền Thiên cùng Dương Đỉnh Quân cùng đồng thời đi tới trong sân rộng, hai người bốn mắt nhìn nhau, ở trong hư không kịch liệt va chạm.
Khi Huyền Thiên cùng Dương Đỉnh Quân xuất hiện, trên quảng trường lập tức truyền đến tiếng hoan hô loang trời lở đất, thét chói tai.
Thanh âm hai bên đều kinh thiên động địa, đinh tai nhức óc.
Nhưng mà, tương đối mà nói thì nhóm đệ tử ngoại môn ủng hộ Dương Đỉnh Quân thì số lượng đệ tử tinh anh tương đối nhiều, nhất là đệ tử cự đầu của thập trọng, hầu như chiếm một nửa số lượng là đệ tử cự đầu.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 65: Đệ nhất ngoại môn. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Bởi vì Trương Long bị Huyền Thiên đả bại nên mất hết uy tín, uy vọng nhất thời bị sụp đổ, đệ tử tinh anh dưới trướng đều rời khỏi thế lực của Trương Long, nhưng đối với Huyền Thiên đả bại Trương Long thì vẫn bảo trì sự cừu thị nên cơ bản đều chuyển hết lên người Dương Đỉnh Quân bên này, điên cuồng hò hét, bọn họ không có hy vọng tìm Huyền Thiên phiền toái nhưng lại hy vọng Dương Đỉnh Quân có thể chiến thắng Huyền Thiên, chỉ cần đánh một trận đã dừng lại.
- Các ngươi nói thử hai người bọn họ thì ai có hy vọng đoạt được đệ nhất hơn?
Tại chỗ tụ tập đệ tử cự đầu tu vi thập trọng, Bạch Triển Hạc hỏi người bên cạnh.
Ngoại trừ đệ tử cự đầu hò hét cho Dương Đỉnh Quân thì còn lại cơ bản đều ở nơi này, Lâm Vô Ảnh, Lý Ức Thường, Chu Đan, Cố Tích Duyến, Chu Đào….
Trong đó chỉ có ba người Lâm Vô Ảnh, Lý Ức Thường, Phàn Hồng là đã từng giao thủ với Huyền Thiên, về phần Lương Trọng, Đỗ Văn Khách giờ phút này đang hò hét trợ uy cho Dương Đỉnh Quân.
- Hẳn là Dương sư huynh, Bạch sư huynh cảnh giới thất trọng thuần công mà cũng không thể ngăn cản nổi thì Hoàng Thiên làm sao có thể chống đỡ nổi?
Một vị đệ tử cự đầu nói.
Người này đứng ở bên cạnh đệ tử Bát trọng, trận so tài lần này xếp thứ thập, tên là Trịnh Ngọc Hoành.
Phàn Hồng đứng đằng sau lắc đầu nói:
- Lời ấy của Trịnh sư huynh sai rồi, các huynh chưa giao thủ cùng với Hoàng Thiên sư huynh nên không thể cảm nhận được sự đáng sợ của kiếm trong tay huynh ấy, thực lực của Hoàng Thiên sư huynh khẳng định là không thua Dương sư huynh, kết quả trận đấu này hẳn là trong lúc đó sợ rằng không ai có thể biết được.
Trịnh Ngọc Hoành khẽ cười một tiếng nói:
- Nội lực của Dương sư huynh vô cùng hùng hậu, đệ tử ngoại môn không ai có thể so sánh được, chiến đấu càng lâu thì thực lực phát huy càng lợi hại, tuy rằng kiếm nghệ của Hoàng Thiên vô cùng cao nhưng chỉ có thể ngăn trở Dương sư huynh nhất thời, từ trước đến giờ nội lực kém cỏi thì sao có thể là đối thủ của Dương sư huynh chứ.
Yêu kiếm Lý Ức Thường nói:
- Trịnh sư đệ, nội lực của Hoàng Thiên sư huynh cũng không hề yếu, trình độ kiếm kĩ của huynh ấy vô cùng sâu, không nằm trong khả năng tưởng tượng của ngươi đâu, một thân thực lực đó cũng khó có thể phát huy ra tám phần, nhìn khí thế vừa rồi huynh ấy đánh bại Trương Long thì thắng hay thua rất khó có thể nói được.
Trịnh Ngọc Hoành khinh thường nói:
- Ta thấy không thể nào, Hoàng Thiên nhất định không phải là đối thủ của Dương sư huynh.
Chu Đan làn da hơi đen đứng một bên nói:
- Trận đấu lần này Lý sư huynh không giao thủ cùng Dương sư huynh, nếu không thì cái nhìn của huynh khẳng định sẽ chuyển biến 1800
Chu Đan bại trong tai Dương Đỉnh Quân nên vô cùng kiêng kị Dương Đỉnh Quân, cũng không hề coi trọng Huyền Thiên.
Lâm Vô Ảnh nói:
- Chu sư muội, muội cũng chưa từng giao thủ với Hoàng Thiên sư huynh, nếu không thì cái nhìn của muội cũng sẽ thay đổi 180°.
- Cái đó không có khả năng.
Chu Đan không tin.
Bạch Triển Hạc sờ bàn tay của mình, mơ hồ có một vết thương vỡ ra:
- Thực lực của Dương sư huynh đúng là đáng sợ, ta ngăn cản ba mươi sáu kiếm của hắn thì bàn tay đều bị đánh rách tả tơi, nội lực của hắn quá mạnh mẽ. Hoàng Thiên tu luyện công pháp không thể so với Dương Đỉnh Quân công pháp yếu, nhưng cảnh giới quá thấp, muốn chiến thắng Dương Đỉnh Quân thì thật là hy vọng xa với.
Bạch Triển Hạc là người có tu vi cao nhất trong hàng đệ tử cự đầu nên lời hắn nói có sức thuyết phục, không ít đệ tử cự đầu đều gật đầu.
- Ta nói là Dương sư huynh lợi hại hơn!
Trịnh Ngọc Hoành và Chu Đan khẳng định.
Lâm Vô Ảnh lại hỏi:
- Bạch sư huynh, Huyền Thiên tu luyện công pháp gì vậy?
Bạch Triển Hạc nói:
- Tiên Thiên công!
- Cái gì…?
- Tiên Thiên Công sao?
- Tu luyện tiên thiên công mà tu vi vẫn tăng trưởng nhanh như vậy, đạt đến tu vi võ đạo cảnh bát trọng.
- Tu vi bát trọng thì ít nhất phải tu luyện tiên thiên công đến tầng thứ năm, hèn gì nội lực của hắn lại hùng hậu như vậy.
…
…
Lập tức chúng đệ tử cự đầu liền phát ra thanh âm kinh hô.
Trịnh Ngọc Hoành quắt miệng nói:
- Mới có tu luyện đến tầng thứ năm thì không phải là đối thủ của Dương sư huynh rồi, thuần dương công của Dương su huynh chính là đã tu luyện đến tầng thứ bảy.
Đúng lúc này, một thanh âm truyền từ bên cạnh cách đó không xa:
- Đặt cược bắt đầu, mua Dương sư huynh thắng, hai chung một, mua Hoàng sư huynh thắng thì một bồi hai.
Đệ tử kia có tu vi võ đạo cảnh thất trọng, đệ tử tinh anh đang qua lại không ngớt, la lên.
Lý Ức Thường thấy thế nói:
- Trịnh sư đệ, đệ đã khẳng định Dương sư huynh chiến thắng vậy thì sao không đánh cuộc thử đi?
Trịnh Ngọc Hoành bị khích nói:
- Đánh cuộc thì đánh cuộc, ta không tin Hoàng Thiên có thể thắng.
Trình Ngọc Hoành đi đến trước mặt đệ tử tinh anh đang la, nói:
- Sư đệ xưng hô như thế nào.
Thấy là một vị đệ tử cự đầu tu vi thập trọng, người nọ cung kính nói:
- Sư huynh hảo, sư đệ là Mã Hoàng.
Lúc đầu người này vào lúc Huyền Thiên cùng Ngưu Chí Cao quyết đấu đã thua Lâm Đông một vạn lượng bạc, khi đó Mã Hoàng chỉ mới ở tu vi lục trọng, hiện tại đã bước vào thất trọng, trở thành đệ tử tinh anh.
Trịnh Ngọc Hoành nói:
- Mã Hoàng sư đệ, ta mua Dương sư huynh thắng, mua ba vạn lượng bạc.
- Cái gì?
Sắc mặt Mã Hoàng đau khổ, mua ba vạn lượng là bồi một vạn năm ngàn lượng, hiện tại hắn thu được tiền mua Huyền Thiên không nhiều lắm, mới mấy trăm lượng thế mà mua Dương sư huynh lại thu hơn hai ngàn hai, cái này rõ ràng là rót vào ba vạn hai, nếu Dương sư huynh thắng thì hắn phải mất cả cái mạng già.
Trịnh Ngọc Hoành trong nháy mắt xuất từ trong lòng ra một chồng ngân phiếu, không nói một lời nhét vào trên tay Mã Hoàng, nói:
- Ba vạn mua Dương sư huynh thắng, mua.
…
Huyền Thiên cùng Dương Đỉnh Quân từ hai bên lôi đài đồng thời đi lên lôi đài.
Trông thấy Huyền Thiên thì trong ánh mắt Dương Đỉnh Quân lóe ra tức giận ngập trời.
- Hoàng Thiên, thù mới thù cũ cùng tính luôn một lượt, hôm nay lão tử sẽ đánh cho ngươi tàn phế, đánh cho mẹ ngươi cũng không nhận ra luôn.
Mời vừa lên lôi đài, Dương Đỉnh Quân liền hét lớn một tiếng, không nói một lời, “Xích Cương kiếm” trong tay liền giơ lên, mang theo khí thế vô cùng bá đạo, chém kiếm qua hướng Huyền Thiên.
Một kiếm này, kiếm khí giống như ngưng tụ lại, cự kì đjep mắt, sáng chói.
Một kiếm này khí thế giống như núi lở biển gầm, cực kì hùng vĩ, phách đạo.
Kiếm của Dương Đỉnh Quân chí cương chí dương, dùng lực lượng tuyết đối, phá hủy hết thảy, chém giết hết thảy, thế không thể đỡ.
Hắn nói động thủ liền động thủ, ngay cả cơ hội để cho Huyền Thiên nói chuyện cũng không cho, một kiếm vô cùng bá đạo chém ra từ một bên lôi đài, kiếm khí nổ bắn ra năm sáu chục bước, mang theo chém giết hết thảy, khí thế không thể ngăn cản chém tới hướng Huyền Thiên.
Một kiếm này Dương Đỉnh Quân muốn chém Huyền Thiên thành hai nửa, máu tươi loang lổ.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.