 |
|

17-04-2008, 06:09 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Thể Dung bá» con cá và o giá», cuốn dây câu, nói:
- Con số chÃn là con số lá»›n nhất. Con số ba cÅ©ng lá»›n, con
số một lại cà ng lớn hơn, có phải không huynh trưởng?
- Chứ còn sao nữa, số một không lớn sao lại đứng đầu, cái con bé dốt nát kia !
Thể Dung chu má», trợn mắt nói:
- Hay quá! Má»™t con cá nhiá»u hÆ¡n chÃn con cá, thế má»›i biết huynh trưởng giá»i tháºt, tiểu muá»™i thua là phải!
Trưá»ng Cung Hoa là m nghiêm, quay sang Nguyên Huân:
- Tình trạng sức khá»e cá»§a huynh đà i ra sao?
- Cảm Æ¡n Trưá»ng Cung đại ca đã há»i, tiểu đệ đã hoà n toà n bình phục. Sáng mai, tiểu đệ xin phép Lão nhân gia, huynh đà i .và Trưá»ng Cung cô nương cho phép tiểu đệ lên đưá»ng. Tiểu đệ tháºt lòng không dám mở lá»i cảm Æ¡n, vì Æ¡n đức cá»§a chư vị ban cho lá»›n như trá»i bể. Chỉ mong có ngà y báo đáp...
Thể Dung nheo mắt nói:
- Huân đại ca khách sáo vừa thôi chứ, ai là m Æ¡n mong được trả Æ¡n bao giá». Äại ca khi nà o nhá»› nÆ¡i nà y, trở vá» thăm chúng tôi thế là đủ, hà tất phải nghÄ© ngợi lôi thôi như thế!
Trưá»ng Cung Hoa thấy em gái mình bá»™c trá»±c như váºy, nên vá»— vai Nguyên Huân, cưá»i nói:
- TÃnh tình Thể Dung như thế, nghÄ© gì nói váºy, mong huynh đà i đừng để tâm!
Nguyên Huân vội và ng đáp:
- Không đâu, cô nương nói chà phải, tÃnh tình cô nương rất dáng quý, có gì đâu mà tiểu đệ phải báºn tâm!
Thể Dung bỉu môi nói:
- Huân đại ca nói thá»±c lòng không đấy? Äã là chá»— quen biết, tháºt tình ngưá»i ta đã gá»i, má»™t Ä‘iá»u Huân đại ca, hai Ä‘iá»u Huân đại ca, mà đại ca khách sáo đáng ghét. Má»™t Ä‘iá»u cô nương, hai Ä‘iá»u cô nương. Sao không gá»i quách là đại cô nương Ä‘i cho rồi !
Nguyên Huân lúng túng, không biết phải là m sao, ấp úng:
- Tiểu đệ gá»i cô nương là tá»· tá»· được không?
Thể Dung vui mừng nói:
- Ãi chà , chú em nà y khá lắm, Huân... Huân đệ tá»± ý chú không có ai ép đâu đấy nhé !
Trưá»ng Cung Hoa nghiêm sắc mặt:
- Thể Dung không được vô lá»…, năm nay hiá»n muá»™i baonhiêu tuổi?
- Chẳng nhẽ huynh trưởng không nhớ sao, tiểu muội đã hai mươi sáu rồi đấy.
- Hay tháºt! Ta đây chưa đến hai sáu tuổi, hiá»n muá»™i là em mà lại hÆ¡n tuổi thì nghÄ©a là sao?
- Hừ! Huynh trưởng tháºt không biết gì. Hai, ba năm nữa thì tiểu muá»™i cÅ©ng hai mươi sáu tuổi, có gì là lạ?
Nguyên Huân cưá»i đáp:
- Dẫu Thể Dung tá»· tá»· mưá»i chÃn, hai mươi hoặc lên bảy, lên tám, ngu đệ gá»i bằng tá»· tá»· cÅ©ng có sao đâu!
Thể Dung tươi ngay nét mặt:
- Phải rồi, phải nói như váºy má»›i là ngưá»i lịch sá»±, cứ như huynh trưởng thì suốt Ä‘á»i ở giá!
Có bóng ngưá»i Ä‘i tá»›i, Nguyên Huân nháºn ra Sư thái, chà ng mừng rỡ kêu to:
- Sư thái, vãn bối đã hồi phục rồi!
Tâm Hư sư thái bước nhanh đến chá»— ba ngưá»i, bà chăm chú nhìn Nguyên Huân, nét mừng lá»™ ra mặt:
- Ta có lá»i chia vui cùng thà chá»§, tháºt là không ngá», trá»i xanh còn ngó lại. Tháºt là hữu phúc hữu duyên!
BÃ quay sang hai anh em Cung Hoa:
- Chẳng hay hai vị nà y là ai thế?
Nguyên Huân lên tiếng xin lỗi, và đáp:
- Trưá»ng Cung nhị vị, Sư thái đây pháp danh Tâm Hư, là Chưởng Môn nhân cá»§a Nga Mi phái. Hai vị nà y, là Trưá»ng Cung Hoa và Trưá»ng Cung Thể Dung, trưởng nam và thứ nữ cá»§a Trưá»ng Cung Thần y!
Cả hai cúi đầu là m lá»… tương kiến. T^am Hư sư thái nhìn Cung Hoa và Thể Dung đăm đăm, bà nghÄ© thầm: "Giống tháºt, nhất là con bé , giống mẹ như đúc". Tá»± nhiên trong lòng bà phát sinh má»™t cảm giác u buồn. Sư thái không muốn để cho lòng phiá»n muá»™n nảy sinh, bà nói:
- Cô nương và công tá», bần ni vốn cùng lệnh phụ và lệnh mẫu là chá»— quen biết. Thể Dung cô nương giống phu nhân như tạc!
Thể Dung nghe nói reo lên:
- Sư thái, Sư thái quen biết mẫu thân cá»§a Ä‘iệt nữ đó sao! Ôi chao, khi mẫu thân qua Ä‘á»i, cháu còn nhá» lắm. Sư thái, sư thái nói vá» Má má cá»§a cháu Ä‘i?
Tâm Hư sư thái bá»—ng dưng thấy quý mến ngưá»i thiếu nữ hồn nhiên nà y, bà trìu mến cầm bà n tay Thể Dung:
- Không những cô nương giống lệnh phu nhân vá» hình dạng, nhan sắc, mà ngay cả tÃnh tình nữa!
Thể Dung sung sướng, nà ng ôm lấy tay Sư thái:
- Sư thái gá»i chúng cháu bằng cháu Ä‘i. Sư thái, huynh trưởng cá»§a cháu có giống Má má cháu chút nà o không?
Tâm Hư mỉm cưá»i :
- Trương công tá» giống tướng công nhiá»u hÆ¡n!
Thể Dung tròn mắt, ngạc nhiên há»i:
- Sao Sư thái lại lầm lẫn váºy? Gia gia cháu há» Trưá»ng Cung cÆ¡ mà !
Sư thái lắc đầu nói:
- Không phải đâu, Gia gia cháu thuở xưa hỠTrương, tên Vô Kỵ, một thiên hạ kỳ nhân đấy, cháu không biết sao?
- Thế còn Má má cháu?
- Phu nhân là má»™t vị Quáºn chúa cá»§a Nguyên triá»u!
Cung Hoa Ä‘iá»m đạm thưa:
- Xin má»i Sư thái ghé lại tệ gia, Gia gia chúng cháu chắc sẽ rất mừng khi được gặp lại Sư thái!
Thể Dung có vẻ đăm chiêu, nà ng nÃu tay bà nói:
- Việc nà y đến nay Sư thái không nói ra, chúng cháu cÅ©ng chẳng là m sao biết được. Cháu phải há»i Gia gia cho ra nhẽ, há» Trương có gì là xấu mà phải đổi há»...
Thể Dung đột ngá»™t im bặt; rồi nà ng lên tiếng, giá»ng nhẹ Ä‘i. Cháu hiểu rồi, thì ra chữ Trương, chiết tá»± thà nh ra là Trưá»ng Cung. Nhưng cháu chưa hiểu được tại sao Gia gia phải là m thế? Sư thái quen biết vá»›i Gia gia cháu từ khi nà o váºy?
Tâm Hư sư thái nghe lòng mình nhói buốt, bà kÃn đáo thở dà i:
- Lâu lắm rồi cháu ạ! Ngà y ấy ta là cô bé má»›i năm, sáu tuổi còn Gia gia cháu khoảng bảy, tám tuổi. Äã năm mươi năm qua rồi !
Thể Dung hồn nhiên đùa:
- Váºy mà ngà y ấy cháu không biết đấy.
Cung Hoa mắng em:
- Em không được đùa giỡn vô lễ như thế!
Thể Dung khoác tay dìu Sư thái Tâm Hư đi, bỠcần câu, bỠcả cá; Nguyên Huân phải lễ mễ mang, xách cho nà ng.
Tâm Hư sư thái chợt thấy lòng an á»§i, bà há»i:
- Thể Dung, Gia gia con có mạnh khá»e không?
- Gia gia sống âm thầm như chiếc bóng, cả ngà y chăm sóc vưá»n dược thảo. Mấy chục năm, không nghe nói có bạn bè, không thấy bà con thân thuá»™c đến thăm!
Sư thái nói:
- Gia gia cá»§a con có ná»—i khổ tâm riêng, nên má»›i thâm sÆ¡n ẩn tÃch. Thay tên đổi há» là vì thế. Con có há»c võ công không?
- Không, con chỉ há»c y, dược thôi !
- Váºy là hạnh phước đấy con ạ !
Sư thái, không biết tại sao, mới gặp lần đầu mà con thấy yêu quý Sư thái thế!
Tâm Hư mỉm cưá»i, cảm động nói:
- Thể Dung! Cảm ơn con, ta mừng lắm!
Trá»i đã và o xuân, những cà nh cây khẳng khiu đã nhú mầm, đâm chồi nẩy lá»™c dưới ánh nắng hồng dịu dà ng. Trên cao, rải rác những đám mây trắng, như bông nõn, nhởn nhÆ¡ trôi nhẹ trong không trung; đất lẫn trá»i êm êm ẩn niá»m mong đợi Trưá»ng Cung Thần y chống gáºy trúc bước ra cá»a, đôi mắt ông dừng lại trước má»™t dáng ngưá»i sư nữ cÅ©ng vừa đặt chân và o cổng trúc.
|

17-04-2008, 06:09 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Tâm Hư sư thái thoáng rùng mình. Ngưá»i đà n ông trước mặt bà , đúng là chà ng thuở trước. Chà ng cá»§a chà tình và chà ng bá»™i bạc! Tay bà run nhẹ trong bà n tay Thể Dung. Thể Dung hết nhìn Sư thái lại nhìn cha già . Äôi bạn cÅ© đầy bà ẩn, bao nhiêu năm trá»i gặp lại!
Thần y bước những bước nặng ná» và dừng lại. Trước mắt ông, vị Sư thái, đôi mắt đầy u uẩn, ông đã nháºn ra bà , dẫu cách xa đã trên ba mươi năm, không phải bằng trà nhá»›, mà bằng cảm xúc. Cả hai đứng im nhìn nhau, trong đôi mắt Thần y thoáng như có má»™t trá»i quá khứ, trong đôi mắt ngưá»i sư nữ đầy ắp ná»—i xót xa, đớn Ä‘au và há»n tá»§i, và hai dòng lệ, không dấu được đã bao năm trá»i nay, tuôn trà n trên đôi má ; dòng lệ chất chứa những ân tình, nhá»› nhung, và oán há»n, thù háºn.
Ba ngưá»i trẻ tuổi đứng đó, biết rằng, giá» phút gặp gỡ giữa hai ngưá»i bạn cÅ©, giỠđã già nua, có má»™t Ä‘iá»u gì vô cùng trân quý, nên cả ba nÃn lặng. Thần y bước thêm hai bước lại gần, con ngưá»i khét tiếng thiên hạ đệ nhất nhân năm xưa, giò đây như không chịu ná»—i gánh Ä‘á»i quá nặng, ông lên tiếng như hÆ¡i gió thoảng:
- Chu hiá»n muá»™i, có phải hiá»n muá»™i đó không?
Tâm Hư sư thái dưá»ng như đã quên bẵng mình, như quên tất cả chỉ còn lại trong bà má»™t vùng trá»i quá khứ; chỉ còn lại trong bà ná»—i thương yêu và ná»—i giáºn há»n, bà nghẹn ngà o:
- Vô Kỵ ca ca... Vô Kỵ ca ca...!
Bà không nói thêm được câu nà o, cả hai lại rơi và o sự im lặng. Thần y lên tiếng phá tan không khà nặng trĩu:
- Hiá»n muá»™i, trên ba mươi năm má»›i gặp, không ngá» còn có ngà y nay!
Äôi mắt đầy trách móc, Sư thái nhằm Thần y:
- Vô Kỵ ca ca, ca ca không ngỠđược, nhưng tiểu muá»™i, tiểu muá»™i vẫn tin là có. Suốt trên ba mươi năm, tiểu muá»™i Ä‘i tìm ca ca khắp cả Tứ di, Bát hoang, suốt cả nẻo Trưá»ng Giang, nên má»›i có ngà y nay... !
Thần y cúi đầu không nói, cây gáºy trúc Ä‘áºp nhè nhẹ lên ná»n gạch, âm vang lóc cóc vang lên lẻ loi trong buổi sáng xuân tỉnh lặng. Má»™t lúc sau, ông nói:
- Chu muội, thôi đừng trách nhau là m chi, ngà y ấy...
Tâm Hư cướp lá»i:
- Xin đừng nhắc đến, hãy để quá khứ ngá»§ yên trong má»™ sâu Tiểu muá»™i không còn nhá»› gì nữa cả. Äã trên ba mươi năm trôi qua, bao nhiêu lượng nước đã qua cầu; mà tiểu muá»™i chỉ có má»™t thá»i để sống. Vô Kỵ ca ca, Ä‘iá»u gì không nhá»› được, thì đừng nên cố nhá»›, Ä‘iá»u gì phải quên thì hãy quên Ä‘i. Chỉ má»™t Ä‘iá»u tiểu muá»™i trách ca ca. Ngà y Trương Chân Nhân, trước lúc viên tịch, nhìn tiểu muá»™i đứng hầu bên gối, Ngưá»i đã tha thứ cho tiểu muá»™i những lá»—i lầm. Ngà y ấy tại sao ca ca không trở vá»? Chẳng nhẽ má»i Ä‘iá»u phù sinh kia lại hÆ¡n được đôi mắt má»i mòn cá»§a Thái Sư phụ hay sao?! Trưá»ng Cung Thần y ngáºm ngùi:
- Tiểu muá»™i trách ta như thế còn chưa đủ, quả tháºt ta...
Tâm Hư sư thái cay đắng:
- Ca ca, chẳng ai hiểu được Ä‘iá»u ca ca muốn nói. Không phải đến hôm nay, tiểu muá»™i tìm kiếm ca ca khắp cùng thiên hạ, chỉ là để nói có bấy nhiêu? Ngà y Trương Chân Nhân Ä‘em ca ca lên Thiếu Lâm, vì ca ca mà phải Ä‘i qua cá»a nhá». Má»™t tông sư cá»§a má»™t đại môn phái có khi nà o chịu váºy! Rồi Chân Nhân giao ca ca cho Thưá»ng thúc thúc Ä‘i tìm Hồ Äiệp tiên sinh... Năm mươi năm đã trôi qua kể từ ngà y ấy, ca ca còn nhá»› không?
Thần Y giá»ng Ä‘au đớn:
- Chu muội , ta nhớ hết !
- Äáng lẽ ca ca phải quên Ä‘i, để trá»n má»™t Ä‘iá»u! Äiá»u gì ca ca cÅ©ng nhá»› cả, thì suốt Ä‘á»i ca ca chẳng trá»n được Ä‘iá»u gì.
Thần y đau khổ đáp:
- Quả váºy, ta đã không trá»n được Ä‘iá»u gì; Ä‘iá»u gì cÅ©ng lỡ dở, ân oán bất phân minh, ân nghÄ©a không tròn... chỉ có má»—i má»™t Ä‘iá»u, suốt mấy chục năm trá»i, ta...
Mấy chục năm trá»i đối vá»›i ca ca như chá»›p mắt, vá»›i tiểu muá»™i thì đằng đẳng.. . Thôi, ca ca Æ¡i, có nhá»› cÅ©ng bằng không, có trách cÅ©ng bằng không. Chút hương phai tà n cá»§a quá khứ, sau bằng ấy năm cá»§a má»™t Ä‘á»i ngưá»i, thì vẫn còn nguyên đấy Hôm nay, tiểu muá»™i đến đây có là m cho ca ca phiá»n não không?
- Chu muội, xin đừng nói thế, và o trong nhà đã!
- Vâng, chả lẽ trên ba mươi năm tìm kiếm ca ca, đến khi gặp lại, ca ca lại chẳng muốn tiếp tiểu muội hay sao?
Thần y quay lưng bước và o nhà , Tâm Hư sư thái lặng lẽ theo sau. Bá»n Nguyên Huân, Cung Hoa và Thể Dung trước sau, nghe hai ngưá»i đối đáp, chỉ biết nhìn nhau, ngỡ ngà ng vị nữ tu nà y đã trên ba mươi năm tìm kiếm Thần y, và những lá»i lẽ Ä‘au buồn, há»n giáºn, chua chát, "Chuyện gì đã xảy ra giữa vị Sư thái nà y và cha ta trên ba mươi năm vá» trước?", Thể Dung tá»± há»i, nà ng muốn biết, nhưng không được lệnh cá»§a cha, nên không dám theo Sư thái và o khách sảnh.
Dưá»ng như cả Sư thái và Thần y đã lấy lại bình tỉnh, Tâm Hư nhìn đăm đăm Thần y má»™t lát, rồi nói:
- Con gái cá»§a ca ca dá»… thương tháºt, cô bé giống mẹ như đúc; sao ca ca không truyá»n thụ võ công cho nó?
Thần y thở dà i bảo:
- Chu muá»™i tha lá»—i cho, ngưá»i con gái há»c võ nghiệp, Ä‘i lại giang hồ, mấy ai được hạnh phúc!
- Thuở trước, tiểu muá»™i có tầm sư há»c đạo đâu. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có số pháºn an bà i!
Thần y đắn đo một lúc, rồi nói:
- Chu hiá»n muá»™i, hiá»n muá»™i lặn lá»™i tìm ta, hẳn có Ä‘iá»u quan trá»ng?
Tâm Hư sư thái nhìn Thần y bằng ánh mắt giáºn há»n đáp:
- Giả dụ chẳng có việc gì quan trá»ng, tiểu muá»™i tìm gặp ca ca có được không?
- Sao lại chẳng được ? Sở dÄ© ta không Ä‘i lại giang hồ nữa, vì đã có lá»i thá» Bởi không còn ham muốn, dÃnh lÃu đến những chuyện thị phi, chứ trong thâm tâm ta, lúc nà o cÅ©ng nhá»› tá»›i hiá»n muá»™i!
- VÔ Kỵ ca ca, ca ca nói tháºt chứ!
- Chẳng lẽ ta lại biết nói dối sao?
- Cảm Æ¡n ca ca, tiểu muá»™i chỉ muốn biết bấy nhiêu là đủ. Thuở trước, tiểu muá»™i đối vá»›i ca ca cÅ©ng có nhiá»u Ä‘iá»u không nên không phải, ca ca còn giáºn không?
- ChÃnh vì vụ Tống Thanh Thư mà ta phiá»n giáºn hiá»n muá»™i, bây giá» thì không còn giáºn nữa, nhưng ná»—i buồn thì khó nguôi ngoai lắm!
Tâm Hư sư thái cúi đầu ngáºm ngùi:
- Tình yêu tháºt đáng sợ, lòng há»n ghen cà ng đáng sợ hÆ¡n. Ngà y ấy, tiểu muá»™i chỉ muốn trả thù ca ca, nên má»›i thà nh nông ná»—i, chứ tháºt lòng... có bao giá» quên được ca ca!
Äôi mắt như nhìn và o cõi xa xăm, Thần y nói, như nói vá»›i chÃnh mình:
- Thân thể ta mang hai vết thương cá»§a á»· Thiên, đến bây giá» ta còn trân quý nó... Dưá»ng như chợt nháºn ra mình lỡ lá»i, ông vá»™i tiếp:
- Thoắt chốc đã gần bốn mươi năm, ta và Chu muá»™i má»—i ngưá»i má»—i cảnh, tất cả đã già đi, nhưng ká»· niệm dẫu có thế nà o vẫn đẹp. Chu muá»™i, ta xin lá»—i đã là m Chu muá»™i nhá»› đến những Ä‘iá»u đã quên...
|

17-04-2008, 06:10 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
- Tiểu muá»™i đã mong Ä‘iá»u ấy, pháp Ä‘anh cá»§a tiểu muá»™i là Tâm Hư. Thế má»›i biết, tháºt khó khăn lắm thay ! Vô Kỵ ca ca, hôm nay tiểu muá»™i đến đây còn má»™t việc khác nữa!
Thần y ân cần há»i:
- Chu muội, Chu muội nói đi, việc gì thế?
Tâm Hư cúi đầu, hai giá»t lệ chảy dà i trên gò má, bà vẫn im lặng... Thần y áy náy há»i:
- Chuyện gì khiến Chu muội đau lòng, Chu muội nói ra đi cho nhẹ bớt, đừng khóc nữa!
- Vô Kỵ ca cao ngà y ở Vạn Bảo tháp, bị vây khốn trong lá»a Ä‘á», ân sư căm giáºn ca ca, bắt tiểu muá»™i thỠđộc là phải là m xong hai việc, thu hồi hai bảo váºt cho môn phái rồi má»›i được nghÄ© đến thân mình, và phải nháºn chức Chưởng Môn Nga Mi. Suốt trên ba mươi năm nay, lá»i thỠđộc địa trói buá»™c tiểu muá»™i, đến ná»—i quên cả Ä‘á»i mình, đến ná»—i là m cho ca ca ghét bá». Thế mà đến ngà y nay vẫn chưa là m xong. Những Ä‘iá»u chẳng ra gì, thế mà trói buá»™c, là m tan tác má»™t Ä‘á»i. VÔ Kỵ ca ca, ca ca có thấu chăng?
Thần y an ủi:
- Việc nà y ta có nghe thiên hạ mÆ¡ hồ nhắc đến, nhưng chẳng rõ lá»i thỠấy thế nà o?
- Thu hồi á»¶ Thiên và Äồ Long, vốn là báu váºt truyá»n nhân cá»§a bản phái. Tổ sư Quách Tưá»ng là con cá»§a Quách, Hoà ng nhị hiệp. á»· Thiên và Äồ Long do Quách đại hiệp dùng khối huyá»n thiết trong thá»§y động ở Kinh đô Lâm An đúc thà nh... Ca ca Æ¡i, xin ca ca giải lá»i thỠấy cho tiểu muá»™i!
- á»¶ Thiên và Äồ Long trước đây đã ... là m hai. Äồ Long được Chưởng Kỳ Sứ Há»a Liệt Kỳ Nhan Bổn hà n lại, còn á»¶ Thiên thì y nhất định không chịu hà n, bởi y háºn cánh tay bị á»¶ Thiên chặt đứt trong tráºn Quang Minh năm xưa . Gần đây, Phạm Hữu Sứ cùng Nhan Bổn có đến đây, nhắc đến lá»i thÆ¡ truyá»n tụng:
" Bảo Ä‘ao Äồ Long
Võ lâm chà tôn
Hiệu lệnh thiên hạ
Mạc khai bất tòng
Ỷ Thiên tái xuất
Thùy dữ tương phong. .."
Ngà y nay Thà nh Vương bạo ngược, cha y nắm được trong tay linh hồn cá»§a Äồ Long Ä‘ao, nên đã đưa Chu Nguyên Chương lên ngôi báu, thu Ä‘oạt thiên hạ. Thá»±c là "Hiệu lệnh thiên hạ".
Äến Ä‘á»i y, nghe lá»i Dương Tiêu, là m nhiá»u Ä‘iá»u hà khắc, bạo tà n, gây nạn binh Ä‘ao, sinh linh đồ thán; nhất là bá»n " Lạc Há»™" bị đà y ải, đớn Ä‘au không sao kể xiết. Thế cho nên hai câu cuối cá»§a bà i thÆ¡ phải được thá»±c hiện "á»· Thiên tái xuất Thùy Dữ tương phong". Do đó, Nhan Bổn đã vừa hà n lại á»¶ Thiên để tái xuất giang hồ. Cả hai món binh khà ấy, ta hiện Ä‘ang giữ. Nay trao lại cho Chu muá»™i là đúng lắm, bởi chÃnh ta cÅ©ng không muốn dây dưa đến chuyện giang hồ, lại nữa, Dương Tiêu vốn là Tả Sứ cá»§a Minh giáo, đối vá»›i ta có chút pháºn dưới trên, ta không thể cầm gươm đỠsức cùng y được, thiên hạ sẽ cho ta vì cá nhân mình mà danh xưng thiên hạ, Ä‘iá»u ấy ta khó nghÄ© vô cùng. Cứ theo lá»i Phạm Dao, võ công cá»§a Dương Tiêu cao diệu lắm, mà ta đã gần bốn mươi năm nay, không hỠđụng đến kiếm Ä‘ao, chỉ tu đạo mà di dưỡng tinh thần, e cùng y khó bỠđối địch.
Sư thái nói:
- ChÃnh tiểu muá»™i cùng vá»›i Kiến Nghiệp đại sư liên thá»§ giao đấu vá»›i y mà không phân được thắng bại, váºy nên đơn độc giao thá»§ vá»›i y, trên giang hồ chỉ còn duy có mình ca ca . là có thể là m cho y thà nh bại tướng. Ngoà i ca ca, quả thá»±c chẳng còn ai!
- Chu sư muá»™i, lá»›p sóng sau đè lá»›p sóng trước. Thiên ngoại hữu thiên, ngoà i vòm trá»i nà y có vòm trá»i khác, biết thế nà o được! Thiếu niên anh hùng Ä‘á»i nà o chẳng có!
- à của ca ca là thế nà o?
- Danh có chÃnh thì ngôn má»›i thuáºn, danh mà còn có chá»— bị thiên hạ hiểu lầm, thì ngôn là m sao thuáºn. Chỉ có má»™t ngưá»i, danh ngôn Ä‘á»u thuáºn, võ há»c cÅ©ng không phải tầm thưá»ng!
- Ngưá»i nà y là ai váºy?
- Má»™t thanh niên ngưá»i phương Nam, dòng dõi anh hùng vô địch má»™t thá»i, là con trai duy nhất cá»§a Tam gia, trong nhóm "Bát Äại Danh Gia" năm xưa, ngưá»i há» Trần.
- Có phải ca ca muốn nói đến Trần Nguyên Huân?
- Phải, chÃnh y.
- Y có danh thuáºn là thế nà o?
- Thứ nhất, dân tá»™c Äại Việt cá»§a y Ä‘ang bị xâm lấn, đô há»™; chÃnh sách cai trị tà n bạo, tà i nguyên cá»§a cải bị thu vét, dân Äại Việt oán háºn thấu trá»i xanh. Bà n tay cá»§a Thà nh Tổ, Dương Tiêu vấy đầy máu Ä‘á». Thứ hai, Thân phụ y, cả gia tá»™c y bị Dương Tiêu Ä‘Ãch thân ra tay sát hại. Thứ ba, Dương Tiêu vốn há» Tiêu, ngưá»i nước Khiết Äan, được Dương Ly Cát lão tiá»n bối nháºn là m dưỡng tá». Dương lão tiá»n bối vốn là đÃch tôn cá»§a Thần Äiêu Hiệp Lữ và Tiểu Long Nữ thuở xưa. Y được ngưá»i há» Dương ở núi Chung Nam nà y chân truyá»n võ há»c, nhưng sau đó y giết chết Dương lão tiá»n bối sau khi đã tiếp thu toà n bá»™ sở há»c. Tá»™i khi sư diệt tổ không thể dung tha!
- Vô Kỵ ca ca, việc sau có liên hệ gì đến Nguyên Huân?
- Liên hệ lắm chứ! Việc nà y, sở dÄ© ta biết ra được là do Nguyên Huân kể lại. Bởi vì Nguyên Huân được nháºn là m dưỡng tá» Ä‘á»i thứ tư cá»§a Tuyệt Tình Äà m, bÆ¡n Ä‘á»i là : Long, Ly, Qui, Phượng; Y được lão nhân Dương Long Äiêu truyá»n thụ khẩu quyết võ há»c nhà há» Dương, nhưng chưa có thá»i gian luyện thà nh. Y là Phượng Thánh, Dương Phượng Thánh! Chu muá»™i còn nhá»› cô gái áo và ng năm xưa không? Äó là Dương Qui Loan!
- Tiểu muội còn nhớ Hoà ng y nữ hiệp, võ công của cô ta na ná như tiểu muội!
- Äúng thế, cùng má»™t mối mà ra !
Tâm Hư sư thái kinh ngạc:
- Ca ca nói gì váºy?
Thần y cưá»i đáp:
Chu muá»™i há»c được võ công trong Cá»u âm Chân Kinh,
cô ta cÅ©ng thế. Chu muá»™i có biết ai đã truyá»n Cá»u Âm Chân Kinh cho Quách đại hiệp không?
- Trong tá»™c phổ phái Nga Mi, thì Quách đại hiệp tình cá» lấy được Cá»u Âm Chân Kinh trong ngưá»i cá»§a xác đồng Trần Huyá»n Phong, y cùng vá»›i Mai Siêu Phong thây sắt, là m má»™t cặp vợ chồng, thiên hạ gá»i là Hắc Phong Song Sát, đệ tá» cá»§a Äà o Hoa đảo chúa Äông Tà Hoà ng Dược Sư, má»™t trong Võ Lâm NgÅ© Bá năm xưa. Xem đó, thì Quách đại hiệp có ai truyá»n thụ cho đâu!
|

17-04-2008, 06:11 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
- Nhưng khi biết Cá»u Âm Chân Kinh quá sức ác độc, Äại hiệp không chịu luyện. Châu Bá Thông, khi tá»± giam mình trong hang đá ở đảo Äà o Hoa, đã truyá»n thụ cho Äại hiệp khẩu quyết nói thác là truyá»n má»™t môn võ há»c khác: "Phà m trong trá»i đất, Ä‘iá»u gì thừa thì dùng chẳng đủ, thiếu thì dùng khôn cùng", do đó Äại hiệp má»›i mắc bẫy mà thuá»™c.Bản chÃnh thì do Châu Lão Ngoan Äồng giữ, sau khi rá»i Äà o Hoa đảo thì há»§y Ä‘i, bản phụ chép trên má»™t tấm da ngưá»i, còn má»™t bản nữa do Phu nhân cá»§a Hoà ng Dược Sư chép lại, nhưng những Ä‘oạn sau không đầy đủ. Do đó, Châu Bá Thông, vì dạy cho Quách Tỉnh mà thuá»™c lòng Cá»u Âm Chân Kinh. Sau nà y Châu lão kết nghÄ©a vá»›i Thần Äiêu Hiệp Lữ Dương Qua, bởi thế mà nhà há» Dương cÅ©ng có công phu nà y. Tuy nhiên Chu muá»™i, ngà y ấy, vì buồn Ä‘au căm giáºn nên chiêu số biến thà nh tà n độc. Thiện, ác, chÃnh, tà , là nh, dữ, tất cả Ä‘á»u do cái tâm mà ra...
Sư thái nÃn lặng không nói. Má»™t lúc lâu, bà há»i:
- Vẫn biết Nguyên Huân có ba Ä‘iá»u danh thuáºn, nhưng bản lãnh cá»§a y là m sao địch lại Dương Tiêu?
Thần y mỉm cưá»i tiếp:
- Ngà y xưa, Thái Sư Phụ ta có kể lại: Khi Ngưá»i còn nhá», có được nghe nói đến má»™t công phu võ há»c kinh ngưá»i, đó là "Sát Na Vô Lượng Thần Công", có Ä‘iá»u đó là má»™t môn công phu dị đặc, ngưá»i có căn cốt, ná»™i tạng khác ngưá»i má»›i luyện thà nh.. . Loại ngưá»i nà y, trong Y kinh cÅ©ng có nhắc đến, hà ng trăm ngà n may ra có má»™t.
Cách đây hai trăm năm, má»™t ngưá»i đã luyện thà nh môn công phu đó, ngưá»i nà y là má»™t đại anh hùng cá»§a Äại Việt, đã lãnh đạo nhân dân đánh tan ba cuá»™c xâm lược cá»§a con cháu Thà nh Cát Tư Hãn, tước hiệu cá»§a ông ta dà i đến nổi xưa nay Ãt có: Thượng Phụ, Tiết Chế Thượng Quốc công, Nháºp Ná»™i Hà nh Khiển, Bình Bắc Äại Nguyên soái, Hưng Äạo Äại vương Trần Quốc Tuấn. Äó là ông Tổ năm Ä‘á»i cá»§a Trần Nguyên Huân. Bà kÃp " Sát Na Vô Lượng" lưu truyá»n trong con cháu, nhưng không má»™t ai luyện thà nh, tuy rằng trong dòng há» không thiếu những ngưá»i võ công lừng lẫy, như thân phụ cá»§a Nguyên Huân chẳng hạn. Không má»™t ai luyện được Bà kÃp truyá»n Ä‘á»i nay.
Và Dương Tiêu biết được, y xúi giục Thà nh Tổ khởi động cuá»™c chiến tranh xâm lược Äại Việt . ÄÃch thân y đã giết chết Tam gia, Thất gia, Bát gia, đả thương trầm trá»ng Lục gia trong nhóm Bát Äại Danh gia. Sách quý " Vạn Kiếp Bà Truyá»n", trong đó có lưu Bà kÃp " Sát Na Vô Lượng Thần công" cÅ©ng thất lạc mất tÃch từ đó...
Äến nay, hai trăm năm sau trong dòng tá»™c cá»§a há» Trần, như Chu muá»™i đã thấy, Nguyên Huân là ngưá»i há»™i đủ căn cốt để có thể luyện táºp. Äiá»u đáng mừng hÆ¡n nữa, là y đã thu hồi được bảo kÃp cá»§a Tổ tiên, cá»§a Äại vương Trần Hưng Äạo CÆ¡ duyên nà o thì Trần Nguyên Huân sẽ nói cho Chu muá»™i rõ!
Công lá»±c cá»§a Nguyên Huân hiện nay đã có đủ há»a hầu. Vừa rồi trị thương cho y, ta đã đả thông Sinh Tá» Huyá»n Quan, âm hà n độc khà đã được tống xuất, đồng thá»i ta giúp y đôi chút chân lá»±c cá»§a ta, tương đương vá»›i bốn mươi năm công phu khổ luyện. Do đó, ta hy vá»ng chắc chắn chỉ trong vòng thá»i gian má»™t năm, y có thể thấu luyện môn võ há»c bà truyá»n cá»§a Tổ tiên. Nếu đạt thà nh, y sẽ là má»™t nhân váºt vá»›i võ công tuyệt ká»·. Äến như ta, vị tất sau nà y đã là đối thá»§ cá»§a y! Nay ta để cho y, vì võ lâm thiên hạ, vì công đạo mà rá»a há»n cho nước, rá»a thù cho cha, quét sạch cá»a ngõ môn há»™, giải ách thống trị hà khắc cho lương dân. Äúng là danh chánh, ngôn thuáºn. Chu muá»™i nghÄ© sao?
- Việc nà y ca ca đã nói với Nguyên Huân chưa?
- Ta chưa kịp nói, nhưng ta biết y sẽ vô cùng hoan há»· để nháºn lãnh trá»ng trách vinh dá»± nà y. Bởi váºy, ta sẽ giao lại cho Chu muá»™i thanh Ä‘ao Äồ Long, còn á»¶ Thiên kiếm, ta tạm giao cho y, nhân danh thiên hạ mà hà nh sá»±. Hiá»n muá»™i có đồng ý không?
- Ngà y nay được gặp lại ca ca, ca ca dạy thế nà o tiểu muội cũng vâng theo!
|

17-04-2008, 06:16 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Chương 23
Trần Phiên Ngung
Nam thiên nhất tuyệt kiếm
Chương 23
Theo lá»i dặn, Nguyên Huân và o thạch động
Nháºp Sát Na, tuấn kiệt luyện Thần Công.
Äến ngõ Bắc Cốc, Nguyên Huân đứng trước những đống đá ngổn ngang, to nhá» khác nhau. Tất cả tám mươi mốt đống trấn giữ phÃa trước má»™t hang động. Trong khu vá»±c nấy, những đống đá trông như được sắp đặt bởi thiên nhiên, vì rêu phong và cá» cây má»c đầy, ẩn dưới tà n cây, bóng cả cá»§a khu rừng ráºm rạp. Những đống đá có vẻ hiá»n là nh ấy, nà o ai biết chúng ẩn chứa má»™t uy lá»±c kinh ngưá»i...
Thá»i Tam Quốc, cÅ©ng vá»›i tám mươi mốt đống đá trấn giữ ngõ Phúc Phố, mà đại binh cá»§a Äông Ngô dưới sá»± Ä‘iá»u động cá»§a danh tướng Ngô vương là Lục TÃch phải thối lui, không dám tiến qua để đánh và o Thà nh đô. Tám mươi mốt đống đá ấy được sắp xếp theo "Cá»u Cung Bát Quái", tráºn đồ biến hóa khôn lưá»ng, dẫu trăm vạn quân cÅ©ng bị vây khốn. Những đống đá nay đây tuy nhá» hÆ¡n, nhưng uy lá»±c không phải nhá», ngưá»i vô tình lá»t và o, bị hãm trong tráºn, không thể thoát ra.
Nguyên Huân chiếu theo cá»a sinh như lá»i dặn cá»§a Cô Cô, mà lần và o tráºn. Trái tám bước, sang phải năm bước, tiến lên mưá»i bước, không dám sai sót. Sai má»™t bước chân, ảo ảnh xuất hiện, và uy lá»±c cá»§a tráºn đồ phát sinh tức khắc. Hùm beo, rắn rết; sông thẳm núi cao hiểm trở, trăm ngà n ghá»nh thác ngăn lối, trá»i đất tối tăm, âm phong như địa phá»§, tiếng quá»· gà o, ma khóc vây quanh... ChÃnh vì váºy, chẳng có ai có thể và o đến Tuyệt Tình Äà m, chưa kể, nếu có thông thuá»™c đưá»ng lối hiểm hóc khác mà lá»t và o được, phải chống cá»± lại vá»›i bầy ong hà ng triệu con, lá»›n bằng ngón chân cái, Ä‘en nhánh, ná»c độc cá»§a chúng có thể giết cả trâu má»™ng. Äã đứng trước cá»a động, Nguyên Huân nghe âm thanh vù vù tù trong động phát ra. Bầy ong sắp xuất hiện.
Không dám cháºm trá»…, chà ng lấy trong túi ra má»™t cây kèn nhá», đặt trên môi, váºn chân khà mà thổi. Tháºt kỳ lạ! Không ai nghe má»™t âm diệu nà o từ cây kèn lưỡi gà phát ra, mà đà n ong Ä‘ang trà n ra như má»™t đám mây Ä‘en. bá»—ng từ từ dừng lại và tách dần ra là m đôi, bay vá» phÃa trước, tụ lại, vần vÅ© trên đầu Nguyên Huân như má»™t chiếc tán khổng lồ, cuồn cuá»™n như những lá»›p sóng, rồi xoáy lên cao, lên cao nữa, tÃt tắp, như chà o mừng, như đón má»i...
Kỳ diệu thay công phu nuôi dạy loà i ong cá»§a Châu Lão Ngoan Äồng tiá»n bối! Hai trăm năm đã trôi qua, muôn cuá»™c Ä‘á»i bầy ong đã sinh hóa, váºy mà di truyá»n tÃnh đã truyá»n đến táºn bây giá». Tiếng kèn lưỡi gà , phát ra má»™t tần số cá»±c cao, siêu âm ấy, loà i ngưá»i không cảm nháºn được, nhưng nó lại là lệnh truyá»n đến bầy ong dữ. Chỉ má»™t bầy ong khổng lồ nà y, đủ sức đánh tan hà ng ngà n vạn địch thá»§.
Qua khá»i thạch động, má»™t vùng trá»i bát ngát mở ra, cảnh sắc như cõi thần tiên. Mùa xuân, muôn sắc hoa ngà o ngạt hương bay, mặt hồ lóng lánh như gương, bướm từng bầy, và chim từng đà n hót lÃu lo. Thấp thoáng, sau những hà ng cây lá»›n là những căn nhà lợp ngói Ä‘á», bao quanh bởi những con suối nhá» chảy và o mặt hồ lặng sóng. Không khà thanh tÄ©nh, mÆ¡n man dịu dà ng cá»§a mùa xuân đương độ, nắng như máºt, chiếu sáng trên ngà n cây má»™t mà u và ng óng. Dưá»ng như những gian khổ, những bụi bặm cá»§a cuá»™c Ä‘á»i đã rÅ© sạch phÃa sau lưng.
Từng đà n chim câu trắng lượn vòng trên đầu chà ng, Ä‘áºu xuống vai, nhảy nhót chung quanh; và má»™t bầy ong, hai bầy ong, rồi bốn bầy, từ bốn phÃa bay đến khi nháºn được âm lệnh cá»§a chà ng. Chúng cuồn cuá»™n xoáy vòng lên cao tÃt, tiếng vù vù cá»§a hà ng triệu con ong không là m cho bầy chim câu sợ hãi, vẫn nhởn nhÆ¡ quanh chà ng. âm thanh như tráºn cuồng phong rÃt trên các khe đá, trên đỉnh núi cao, và âm vá»ng, theo bầy ong Ä‘ang tá»a ra bốn hướng, xòa trên triá»n núi cao. Tiếng cồng bá»—ng vang lên từ ngôi nhà khách.
|
 |
|
| |