Hồi kết: Liá»…u Háºn Äài
Bá»—ng từ xa bắn đến ba bóng ngưá»i, má»™t trong số đó phất khẽ ống tay áo đẩy ngược luồng chỉ phong độc trở lại khiến Hoa SÄ© Kiệt phải xÃnh vÃnh tháo lui.
Trước ná»™i lá»±c phi phàm cá»§a kẻ vừa đến, Hoa SÄ© Kiệt kinh hãi tá»™t độ, sau phút định thần lại, đôi mắt chàng qua bóng đêm nhìn rõ ra ba ngưá»i, bất giác lặng ngưá»i sá»ng sốt...
Ba kẻ vừa đến là hai nữ má»™t nam. Ngưá»i đứng giữa là cụ bà áo xanh, sư tổ cá»§a Hạ Oanh Oanh và cÅ©ng là chá»§ nhân cá»§a miá»n Băng Quốc này. Äứng mé bên trái là cụ già méo miệng đã mấy lần gặp chàng ở bên ngoài Băng Quốc. Äứng ở bên phải cụ bà là Băng Hồn Tiên CÆ¡, mẫu thân cá»§a Hạ Oanh Oanh.
Biết rõ ba ngưá»i là nhân váºt tối cao cá»§a Băng Quốc, Hoa SÄ© Kiệt vá»™i vòng tay vái chào:
- Chư vị lão tiá»n bối!
Băng Hồn Tiên Cơ gạt ngay:
- Nhóc con quá hung hăng, vừa ra tay đã giết luôn cô mạng!
Hoa Sĩ Kiệt vội phân trần:
- Vì bị hỠxông ra tấn công, vãn bối bất đắc dĩ phải ra tay tự vệ.
Băng Hồn Tiên CÆ¡ cưá»i sắc lạnh:
- Nhưng nơi Băng Quốc này đâu phải là chốn để cho mi mặc ý hung hăng?
Hoa SÄ© Kiệt còn định mở miệng tranh luáºn, Phong Trần Túy Khách đã tháo nhanh chiếc Tá» Ngá»c Bảo Khâm trao trả lại cho chàng và xua tay ra dấu chá»› thốt lá»i.
Hoa SÄ© Kiệt liá»n há»™i ý và mặc lại chiếc bảo khâm vào ngưá»i.
Cụ bà áo xanh từ nãy đứng im, sắc mặt trầm im không cảm giác, chợt nhìn thấy Hoa SÄ© Kiệt mặc vào chiếc Tá» Ngá»c Bảo Khâm, ánh mắt bà vụt ngá»i lên kỳ lạ, trang nghiêm cất lá»i:
- Bé con là Hoa Sĩ Kiệt phải không?
Thấy thái độ từ hoà cá»§a cụ bà, Hoa SÄ© Kiệt không khá»i sanh lòng kÃnh nể, cung kÃnh vòng tay:
- Thưa vâng, vãn bối là Hoa Sĩ Kiệt!
Cụ bà nhè nhẹ gáºt đầu:
- Kể ra nhãn lực của con nhỠOanh Oanh cũng chẳng lầm.
Lão già méo miệng liá»n góp lá»i:
- Äệ tá» biết rõ tiểu tá» này tâm địa rất thiện lương, câu chuyện đáng tiếc vừa rồi, có lẽ bởi sá»± kiện bức bách đến bất đắc dÄ© phải ra tay....
Băng Hồn Tiên Cơ bất bình ra mặt:
- Tại sao sư huynh cứ mãi bênh vực cho tên khốn đáng ghét ấy thế?
Lão già méo miệng cưá»i nhẹ:
- Sư muá»™i đâu hiểu rằng ngu huynh đã ngầm theo dõi y từ NgÅ© Äài SÆ¡n đến đây, tánh nết cùng xá» sá»± cá»§a y khiến ngu huynh càng lúc càng mến phục...
Hoa Sĩ Kiệt rúng động nghĩ thầm:
“Cụ già này má»™t má»±c theo ta từ NgÅ© Äài SÆ¡n đến đây, thế mà ta không mảy may phát giác, đủ thấy võ công cá»§a ngưá»i đã đến độ siêu phàm vượt chúng.†Chàng vá»™i hướng sang lão, vòng tay khiêm nhượng:
- Äa tạ lão tiá»n bối nhá» lòng thương đến quá khen...
Cụ bà áo xanh chợt nhè nhẹ gáºt đầu:
- Äồ đệ nói chà phải, tướng diện gã lá»™ vẻ hiá»n từ, khà vÅ© lại phi phàm, quả là má»™t nhân tài xuất chúng cá»§a võ lâm sau này, lần đầu tiên mà sư phụ má»›i thấy được má»™t kỳ năng hiếm có, sư phụ dù vừa gặp qua đã có ngay ý muốn nháºn thu....
Hoa SÄ© Kiệt linh cÆ¡ liá»n phát động, vá»™i quỳ thụp xuống vái lạy:
- Äa tạ lòng tưởng thượng cá»§a lão tiá»n bối, những lá»—i lầm cá»§a vãn sinh đã phạm qua vá»›i quý quốc, khẩn mong lão tiá»n bối bá» qua cho!
Cụ bà cưá»i nhẹ:
- Bé con đứng lên, biết sá»a lá»—i mình là Ä‘iá»u quý nhất trên Ä‘á»i, già đây không chấp đâu!
Liá»n theo câu nói, má»™t luồng nhu kình từ ống tay áo bào phất ra, nâng ngay Hoa SÄ© Kiệt đứng dáºy.
Quay sang Băng Hồn Tiên CÆ¡, cụ bà tiếp lá»i:
- Hãy thả Hạ Oanh Oanh con gái cá»§a đồ nhi ra khá»i ngục, sư phụ đã trách oan nó rồi!
Hoa Sĩ Kiệt mừng rỡ, tiến lên cung thân tạ Ơn:
- Vãn bối thay mặt Hạ Oanh Oanh tạ Æ n hải hà cá»§a lão tiá»n bối!
Cụ bà áo xanh ná»a đùa ná»a tháºt:
- Sao lại thay Hạ Oanh Oanh tạ ân? Cô ấy nào có thân quyến chi với bé con đâu nào?
Hoa SÄ© Kiệt đỠrần da mặt, ấm á»› mãi mà thốt chẳng ra lá»i.
Cụ bà ánh mắt nhìn chàng trìu mến cưá»i nhẹ bảo tiếp:
- Các ngưá»i hãy đưa nhau đến Liá»…u Háºn Äài, quần hào Ä‘ang táºp trung nÆ¡i ấy đợi chá»! Cứ Ä‘em má»i ân oán giữa nhau bấy lâu nay cùng giải quyết tất cả tại đó, để chấm dứt Ä‘i cuá»™c tương sát tương tàn kéo dài vô bổ.
Hoa Sĩ Kiệt vội xá dài:
- Xin tuân theo chỉ thị cá»§a lão tiá»n bối!
Chàng quay sang Phong Trần Túy Khách:
- Lão tiá»n bối, chúng ta cùng Ä‘i thôi!
Sau khi lần nữa cung kÃnh vái chào, chàng cùng Túy Khách, Hà Chà Bình trổ thuáºt khinh công phóng nhanh vá» hướng Liá»…u Háºn Äài....
Äá»™ thá»i gian má»™t tuần trà lá»™ trình, ba ngưá»i nhìn thấy trước mắt, giữa má»™t lưng núi vá»›i ba phÃa băng sÆ¡n vây quanh, sừng sững má»™t toà băng đài cao ngót ba trượng.
Trên ấy tiếng ngưá»i huyên náo ồn ào, la liệt trên những dãy ghế đủ cả già trẻ nam nữ, nhìn kỹ chÃnh là những cao thá»§ đã xông vào Băng Quốc đợt trước.
Ba ngưá»i thay nhau xốc lấy Thiên Nhai Cuồng Nhân cùng phóng mình vù thẳng lên đài.
Quần hùng qua phút giây xôn xao lại mạnh ai nấy theo dõi câu chuyện luáºn bàn riêng tư cá»§a há».
Cái Bang Chá»§ Äịch Nhất Phi khẽ giá»ng há»i chào:
- Hoa thiếu hiệp cũng đến nữa à?
Hoa SÄ© Kiệt cưá»i xã giao:
- Vâng! Tại hạ đến tham gia một phần náo nhiệt.
Xà Hà Tiên Tá» vừa thấy Hoa SÄ© Kiệt liá»n “hừ†khan lên má»™t tiếng.
Ba nữ đồ đệ cạnh bà là Bạch Vân Vân, Trịnh Bá»™i Hà, Tạ Trinh Trinh ánh mắt vừa bắt gặp dáng Hoa SÄ© Kiệt, sắc diện má»—i ngưá»i biến đổi khác nhau.
Tá»±a lưng riêng rẽ nÆ¡i má»™t góc đài, má»™t ngưá»i áo vàng bao mặt, đôi mắt vá»›i tia nhìn kỳ lạ, chăm chú ngó sững Hoa SÄ© Kiệt chẳng há» rá»i....
Huyết Ma Giáo Chá»§ Lưu Hạ Huệ chợt buông giá»ng cưá»i sắc lạnh nói to:
- Bạn hỠHoa, món nợ nơi Diêm La Trang ta nhất định trả cho kỳ được tại chốn này!
Hoa SÄ© Kiệt dá»ng dưng gáºt đầu:
- Äợi chút ta cùng thanh toán, có há» chi!
Boong!.... Boong!....
Từ trên chót vót má»™t ngá»n Băng SÆ¡n, cạnh toà đài bá»—ng ngân vang chÃn tiếng đại hồng chung trầm ấm trang nghiêm...
Tiếp theo đó là má»™t giá»ng xướng lên sang sảng:
- Giáo chủ giá lâm...
Thanh âm vang dội trong không khà như kéo dài qua hàng ngàn núi động, cả một lúc sau dư âm mới chấm dứt...
Quần hào cùng quay đầu, từ mút xa xa như vạn dặm bá»—ng xuất hiện lên năm bóng ngưá»i, bốn nữ má»™t nam, vùn vụt phi tá»›i vá»›i má»™t tốc độ tháºt là nhanh chóng.
Má»i ngưá»i chưa kịp chá»›p mắt định thần, năm bóng nỠđã như những Ä‘oá tuyết rÆ¡i đáp nhẹ lên Băng đài.
Äi đầu là má»™t cụ bà áo xanh tóc bạc như sương, dưới sá»± phò há»™ cá»§a ba lão bà sồn sồn, chá»…m chệ ngồi vào chiếc ghế bành đặt ở giữa đài.
Äi sau là lão già méo miệng, chá» cụ bà ngồi yên nÆ¡i xong, cùng ba lão bà sồn sồn ná» chia thành hai cánh đứng hầu hạ hai bên.
Cụ bà áo xanh nghiêm trang quét mắt nhìn khắp Băng đài, Ä‘oạn khẽ phất tay áo cháºm rãi cất lá»i:
- Già chÃnh là chá»§ nhân cá»§a Băng Quốc. Äêm nay má»i chư vị quần hào khắp võ lâm đến Liá»…u Háºn Äài là để cho chư vị có dịp Ä‘em má»i ân oán xưa và nay giữa nhau, cùng tranh chấp, giải quyết trá»n vẹn tất cả tại nÆ¡i này, tránh cho giang hồ khá»i còn tái diá»…n những cuá»™c tàn sát thảm khốc, trả lại võ lâm má»™t cuá»™c sống thanh bình ngày cÅ©. Äấy là thiện ý cá»§a già, chẳng hay chư vị đủ mặt hôm nay có tán đồng đỠnghị cá»§a già hay chăng?
Quần hào láºp tức đồng lên má»™t tiếng:
- Äồng ý!
Thanh âm lồng lá»™ng, nghe như dá»™i động táºn mây xanh!
ChỠcho quần hào bớt xao động, cụ bà áo xanh lại tiếp:
- Già định cư ở nÆ¡i miá»n lạnh lẽo hoang vu này đã dư năm trá»i. Má»i cÆ¡ đồ sáng láºp nÆ¡i đây có lẽ chư vị Ä‘á»u mục kÃch qua cả! Nhưng con ngưá»i dù giá»i cách mấy cÅ©ng khó tránh khá»i được cuá»™c đào thải cá»§a tạo hoá. Bởi thế già đây đã dụng bao nhiêu tâm cÆ¡ để đưa quý vị đến chốn hẻo lánh này, không ngoài ý định tìm má»™t ngưá»i hữu đức hữu tài để truyá»n thụ sở năng võ há»c má»™t Ä‘á»i cá»§a mình, để kẻ ấy đủ khả năng bình trị võ lâm, ngăn cháºn má»i hành động phi nhân tàn ác. Cuá»™c giải toa? oán thù hôm nay, cÅ©ng là cuá»™c lá»±a chá»n âm thầm cá»§a già. Ai là kẻ thắng cuá»™c và được già xét là đủ đức độ tài ba sẽ là kẻ già kén chá»n thu truyá»n võ há»c cá»§a Băng Quốc. Chư vị có đồng ý Ä‘iá»u ấy chăng?
Quần hùng lại lần nữa rầm lên:
- Rất đồng ý!
Có kẻ bồng bột hét to:
- Vạn tuế chủ nhân Băng Quốc!
- Vạn tuế chúa tể tương lai của võ lâm!
Huyết Ma Giáo Chá»§ Lưu Hạ Huệ là ngưá»i nôn nao nhất trong bá»n, chưa chá» cho má»i ngưá»i dứt tiếng, láºp tức đứng lên:
- Tại hạ là Huyết Ma Giáo Chá»§ oai trùm khắp Thanh Hải, đức bá»§a bốn phương, dưới tay gần ngàn giáo dân Ä‘á»u cảm ân mến đức, tá»± xét có đủ đức độ thá»§ trì Liá»…u Háºn Äài, để chế phục khắp quần hào hiện diện hôm nay, và thay võ lâm chá»§ trì sau này!
Hà Chà Bình vừa thấy mặt kẻ thù, máu nóng đã xông lên đến cổ, thét to:
- Lưu Hạ Huệ, mối thù sát phụ, đêm nay phải được trả bằng máu của mi!
Lưu Hạ Huệ liếc mắt nhìn chàng, hất hàm ngạo nghễ:
- Tên khốn, cha của mi là ai?
- Lão chó già mi mau quên nhỉ, cha của ta là Hà Tuấn Siêu đã làm gì mà mi xua thủ hạ đến vây công và sát hại?
Lưu Hạ Huệ đôi mắt rừng rực sát khà nhìn bắn vào kẻ thù lạnh lẽo:
- Hừ, hừ! Té ra mi là con cá»§a lão chết bầm Hà Tuấn Siêu. May quá, tháºt là Ä‘i mòn gót giầy tìm chẳng thấy, tá»± dưng dẫn xác đến miệng hùm...
Cụ bà áo xanh chợt xua tay cho má»i ngưá»i cùng im lặng, Ä‘oạn sang sảng cất lá»i:
- Chư vị chá»› loạn động. Dù đây là cuá»™c kết liá»…u má»i háºn thù nhưng cÅ©ng nên có quy lệ hẳn hoi, để duy trì thể thức cùng tráºt tá»± lúc giao tranh, bằng không sẽ loạn mất. Già đây xin lần nữa láºp lại câu há»i trước. Äá» nghị cá»§a già vừa qua chư vị có hoàn toàn đồng ý chăng?
Lưu Hạ Huệ cùng Xà Hà Tiên Tá» không hẹn cùng buông lên tiếng “hừ†bất mãn giữa tiếng hoan nghênh Ä‘á»u dá»™i cá»§a quần hào.
Tuy thế cụ bà áo xanh vá»›i thÃnh lá»±c sắc bén đã nháºn ra ngay. Bà láºp tức tiếp lá»i:
- Äa tạ thịnh ý cá»§a chư vị anh hùng bốn bể, nhưng trong số vẫn còn vài vị chưa được bằng lòng lắm. Äể tránh cho má»i ngưá»i nhiá»u ý lắm lá»i, xin chư vị hãy nhìn kỹ tượng băng hình tuấn mã cách đây mưá»i trượng kia....
Bà nhẹ kéo tay phải lên trước ngá»±c, và chầm cháºm nhắm hướng vừa thốt đẩy ra má»™t chưởng...
Lạ thay chưởng thế tuy đã đẩy ra nhưng không hỠphát ra tiếng gió kình, cũng chẳng thấy không khà xao động, nhưng tượng băng hình tuấn mã bỗng từ từ bốc thành khói nóng bay nghi ngút lên không...
Chẳng đợi cho làn hơi ấy biến thành nước rơi xuống, cụ bà cấp tốc xoè rộng chưởng trái tống bồi một chưởng...
Luồng hÆ¡i bá»—ng chầm cháºm hạ vá» vị trà cÅ© và lần lần tan biến để hiện lại nguyên hình là khối băng hình tuấn mã khi nãy, nhưng đầu ngá»±a đã xoay hướng vá» phÃa má»i ngưá»i.
Trước tài nghệ kinh thiên ấy, quần hùng Ä‘á»u nhìn nhau thất sắc. Huyết Ma Giáo Chá»§ cùng Xà Hà Tiên Tá» mục kÃch xong cụ bà áo xanh thi thố tuyệt ká»· chưởng lá»±c vừa nhiệt vừa hàn, đã khiếp phục lặng khe, bao nhiêu vẻ cao ngạo lúc đầu tá»± dưng tiêu mất!
Chá»§ nhân Băng Quốc lúc đó má»›i Ä‘iá»m đạm tiếp lá»i:
- Chư vị chắc không còn có ý khác rồi hẳn?
Phong Trần Túy Khách e dè lên tiếng:
- Xin tôn giá nêu rõ quy cÅ© thế nào cho má»i ngưá»i cùng tranh luáºn.
Cụ bà áo xanh nhè nhẹ gáºt đầu:
- CÅ©ng chẳng có chi phiá»n phức lắm, già chỉ muốn noi theo đức háo sanh cuả Trá»i Äất, giữ cho máu má»i ngưá»i càng bá»›t đổ càng hay thế thôi!
Ngừng lại giây lâu để tăng thêm phần trang trá»ng cho lá»i nói ấy, lão bà lại tiếp:
- Äiá»u thứ nhất, chẳng oán ân tầm thưá»ng chỉ được quyá»n Ä‘iểm trúng mà thôi!
Äiá»u thứ hai, nếu thù to háºn lá»›n, mong chư vị hãy nhá»› đến chữ “đụngâ€, có thể làm cho đối phương tàn phế, mà tránh tuyệt việc sát nhân trên Liá»…u Háºn Äài!
Hà Chà Bình cùng Hoa SÄ© Kiệt nghe xong nhìn nhau lắc đầu nhăn nhó khó xá» vô cùng. Phong Trần Túy Khách biết ý chàng chẳng khứng vá»™i nhẹ giáºt chéo áo nhắc nhở chàng nên chàng im lặng làm thinh.
Băng Quốc chủ nhân lại trang nghiêm cất tiếng:
- Chư vị đã đồng ý cả rồi phải không? Váºy nhân danh là chá»§ nhân Băng Quốc, già xin tuyên bố khai mạc cuá»™c tranh tài.
Boong! Boong! Boong!....
Ba tiếng đại hồng chung rá»n rỉ vá»ng vang, đệm thêm màu uy nghi cá»§a không khà cuá»™c diện.
Quần hùng Ä‘ang xầm xì bàn bàn luáºn luáºn, bá»—ng không hẹn cùng dừng ngay câu chuyện, hồi há»™p chong mắt đợi chá» màn giao tranh quyết liệt sắp khai diá»…n trong phút giây.
Hà Chà Bình hăm hở xông lên định chắp tay thi lá»… cùng chá»§ toa. để bước ra đấu trưá»ng, bị ngay Hoa SÄ© Kiệt giáºt áo kéo lại, khẽ giá»ng bảo:
- Hiá»n đệ hãy để lão Huyết Ma Giáo Chá»§ cho ngu huynh đối phó tốt hÆ¡n!
Hà Chà Bình rưng rưng nước mắt:
- Thù cha bất cá»™ng đái thiên, dù chết cÅ©ng phải báo lá»…, đâu nhá» tay ngưá»i trả há»™?
Hoa SÄ© Kiệt nhẹ giá»ng khuyên lÆ¡n:
- Chẳng phải ngu huynh có ý đó, mà chỉ muốn giảm bá»›t oai phong cá»§a lão Ä‘i, sau đấy nhưá»ng lại cho đê.....
Huyết Ma Giáo Chá»§ thấy Hoa, Hà hai ngưá»i giằng co xầm xì Ä‘iá»u chi, lão vốn là tay Ä‘a mưu túc trÃ, thừa biết Hoa SÄ© Kiệt lợi hại gấp trăm lần Hà Chà Bình, nên chẳng đợi chá» chàng nhảy ra, đã tung mình phóng trước đến giữa đài chỉ Ä‘Ãch danh khiêu khÃch:
- Bổn giáo chủ cùng con trai của Hà Tuấn Siêu cố giáo chủ Phục Ma có mối thù to chưa kết liễu, xin được giải quyết nơi đây!
Hà Chà Bình nghe xong, máu nóng càng bừng sôi:
- Kiệt huynh có nghe đấy chăng, tên ma đầu ấy đã kêu Ä‘Ãch danh tiếng đệ ra giao tranh đấy!
Hoa Sĩ Kiệt vội khuyên:
- Äó là gian kế cá»§a lão ta, hiá»n đệ đừng nóng lòng báo thù mà mắc mưu lão, để ngu huynh ứng tráºn trước, dò xét tình hình, hiá»n đệ động thá»§ sau cÅ©ng chẳng muá»™n!
Dứt lá»i chẳng đợi Hà Chà Bình có thuáºn hay không, chàng đã nhảy phóc ra giữa đài, vòng tay xá chá»§ nhân Băng Quốc má»™t xá:
- Tại hạ cùng tên Lưu Hạ Huệ này có một giai đoạn oán thù. Xin cho tại hạ được liễu kết trước!
Chá»§ nhân Băng Quốc nhè nhẹ gáºt đầu hiểu ý chấp thuáºn.
Hoa SÄ© Kiệt liá»n quay sang đối thá»§:
- Món nợ nơi Diêm La Trang ta có thể thanh toán rồi chớ?
Lưu Hạ Huệ ho khan luôn mấy tiếng để che dấu sự bối rối trong lòng, bên ngoài vẫn giữ sắc thản nhiên và ngạo nghễ:
- Ngươi đến thế mạng cho gã hỠHà đấy à?
Hoa SÄ© Kiệt gằn giá»ng:
- Khá»i nhiá»u lá»i! Tôn giá muốn dụng quyá»n hay khà giá»›i?
Thừa lúc Hoa SÄ© Kiệt báºn đối đáp, Lưu Hạ Huệ vụt hét lên má»™t tiếng, đôi tay quáu lại như mưá»i chiếc móc câu, chum vút vào lòng ngá»±c chàng vá»›i má»™t đòn công tháºt là đột ngá»™t.
Lão đinh ninh với thế công bất thần gần như đánh trộm ấy Hoa Sĩ Kiệt dù tài thánh cũng khó lẩn tránh nổi, đừng nói chi là phản công...
Cho đến quần hào cả Phong Trần Túy Khách bên ngoài lược tráºn cÅ©ng toát mồ hôi há»™t lo thay cho chàng!
NgỠđâu Hoa SÄ© Kiệt vá»›i má»™t thân pháp tuyệt kỹ nhanh như chá»›p bắn vá»t ra sau tám bước!
Lưu Hạ Huệ Ä‘ang Ä‘inh ninh vá»›i kết quả chắc mưá»i mươi, bất ngá» cảm thấy thế công cá»§a mình trợt mục tiêu, sá»± kinh hoàng cá»§a lão lúc ấy quả là không nhá».
Nhưng là má»™t tay lão luyện giao tranh, láºp tức ngưng thần và cấp tốc bồi theo hai chưởng.
Kình phong qua chưởng thế túa ra bằng tất cả công lực khiến hoa tuyết cuồn cuộn vụt theo....
Hoa Sĩ Kiệt vì trong cơn bất phòng, bị mất đi phần chủ động, chân chưa vững bộ, chưởng phong của đối thủ đã sắp đến nơi với khà thế tựa sóng tràn đê vỡ.
Vá»›i tình thế ấy, chàng không sao váºn chưởng kịp để nghênh chiến đành phải nhấc ngưá»i lên cao để tránh...
Hai lần mãnh công Ä‘á»u vô dụng, lão Huyết Ma Giáo Chá»§ không khá»i nổi xung thiên rống lên oai oái....
Lão già méo miệng không dằn được lo âu:
“Gã há» Hoa sao mà hiá»n thế, chá» chi mà chẳng rút kiếm ra phản công?†Giữa lúc ấy, nÆ¡i tráºn cuá»™c má»™t tiếng “soẹt†vang lên, ngưá»i tuốt kiếm ra trước không phải là Hoa SÄ© Kiệt mà chÃnh là lão Giáo chá»§ Huyết Ma....
Trưá»ng kiếm vừa nằm gá»n vào tay, má»™t vầng hoa bạc đã ánh lên giữa không khà và phá»§ thẳng vào bóng hướng chàng trai sắp đáp xuống.
Hoa SÄ© Kiệt lại lần nữa báºt lá»™n ngưá»i vào không khÃ, tránh qua thế kiếm cá»§a đối phương, và nhẹ nhanh như má»™t bóng ma không thể xác, chàng thoắt ngưá»i xà nhanh xuống sát cạnh đối phương, ngá»n độc kiếm trên tay đồng thá»i loé lên như Ä‘iện tá»§a....
Coong!....
Tiếng sắt thép vừa chạm thành tiếng ngân lảnh lót, thanh kiếm trên tay lão Huyết Ma Giáo Chá»§ chỉ còn ná»a Ä‘oạn phÃa chuôi.
Lão chưa hết hoang mang hãi khiếp, Hoa Sĩ Kiệt đã quát to một tiếng, thân hình bổ tới như một thớt đại bàng, thanh độc kiếm trên tay lại lần nữa loé xanh cả một khoảng Băng đài....
Lưu Hạ Huệ vá»™i vã tránh ngưá»i tẩu thoát, nhưng vẫn má»™t bước cháºm hÆ¡n...
Soẹt!....
Cánh tay áo trái bị lưỡi kiếm lướt má»™t đưá»ng phạm sâu vào cả da thịt lão, máu tươi ươn ướt rịn trào.
Hà Chà Bình e mất phần mình, nóng nảy bước tới kêu to:
- Kiệt huynh, lão là kẻ thù sát phụ cá»§a tiểu đệ, hãy để cho tiểu đệ chÃnh tay báo phục.
Hoa SÄ© Kiệt chưa kịp mở miệng đáp lá»i, chợt thấy má»™t Ä‘iểm sáng từ chéo đài xẹt bắn tá»›i hướng lưng chừng cá»§a Hà Chà Bình.
Má»™t vì công lá»±c còn non kém, hai vì báºn dốc đổ tinh thần hầm hầm nhìn lấy kẻ thù chỉ chá»±c xông lên moi tim mổ máºt, nên Hà Chà Bình không sao phát giác mÅ©i ám khà sắp sá»a cắm vào lưng.
Hoa SÄ© Kiệt rất má»±c kinh hoàng, vá»™i nhấc ngưá»i lao tá»›i vung chưởng ra đối đầu.
Luồng sáng bạc như chạm phải bức tưá»ng chưởng khÃ, láºp tức bắn dá»™i trở vá» và rÆ¡i bá»™p trên ná»n tuyết.
Cụ bà áo xanh ngồi nÆ¡i ghế bành vụt đứng lên giáºn dữ:
- Nếu kẻ nào núp trong bóng tối phóng lén ám khà hại ngưá»i, bất luáºn ai cÅ©ng có quyá»n sát hại làm gương.
Hoa SÄ© Kiệt chỉ quét mắt nhìn thoáng qua, đã phát hiện được thá»§ phạm phóng ám khà vừa rồi chÃnh là Thù Phá Thiên, lão phó giáo chá»§ cá»§a Huyết Ma.
Hà Chà Bình sau cÆ¡n thoát chết, quắc mắt căm há»n nhìn lại, cÅ©ng nháºn định được Thù Phá Thiên, chàng láºp tức rống to:
- Thù Phá Thiên, mi đến vừa đúng lúc, hãy trả món nợ máu của cha ta!
Biết không còn lẩn tránh được, Thù Phá Thiên phóng mình ra giữa đài, ngạo nghá»… buông tiếng cưá»i:
- Nếu đêm nay chẳng giết được hai tên chó chết mi, ta quyết không trở vỠThanh Hải.
Song chưởng lồng trong lá»i nói kéo lên ngang ngá»±c, kình lá»±c phân thành hai hướng tá»§a ra, má»™t hướng thẳng vá» phÃa Hoa SÄ© Kiệt, má»™t thốc đến Hà Chà Bình.
Hoa SÄ© Kiệt vá»™i đẩy Hà Chà Bình lui lại phÃa sau lưng, tay trái đồng thá»i tung lại má»™t chưởng đối kháng.
Bình!....
Thù Phá Thiên “hự†lên một tiếng, sừng sững tháo lui một bước ra sau, nhìn lại Hoa Sĩ Kiệt vẫn vững vàng như cột cổ thụ.
Lão chưa kịp hoàn hồn, Hoa Sĩ Kiệt đã lắc vai xê tới quát thêm:
- Hãy nếm thêm một chỉ của ta!
Tay phải cá»§a chàng theo đó nhấc lên, từ ngón giữa tá»§a ra má»™t ngá»n Thiên CÆ¡, xè xè réo gió xô đến đối phương.
Vừa thấy chỉ kình cá»§a chàng thoát ra, Thù Phá Thiên vá»™i vã quay ngưá»i lắc xa hÆ¡n ba trượng...
Hoa Sĩ Kiệt cấp tốc phóng theo, Thù Phá Thiên chỉ đợi có thể, tay áo phất lên, một vầng ngân quang ánh lên như mưa bạc không bay vỠhướng Hoa Sĩ Kiệt mà tấp tới Hà Chà Bình.
Äã lỡ đà, Hoa SÄ© Kiệt tá»± biết khó thể tiếp ứng, chàng hấp tấp kêu lên:
- Hà đệ mau tránh!
Chẳng đợi Hoa SÄ© Kiệt gá»i thêm tiếng thứ hai, Hà Chà Bình vá»™i tràn mình sang má»™t phÃa vừa vặn luồng mưa bạc lướt vèo sát bá» sông.
Lưu Hạ Huệ chụp ngay cơ hội cố nhịn đau, bất thình lình tống ra một chưởng vào lưng chàng.
Hà Chà Bình chỉ lo tránh phÃa trước nào cảnh giác được phÃa sau, lãnh trá»n ngá»n chưởng chà mạng cá»§a lão Huyết Ma Giáo Chá»§, “hự†lên má»™t tiếng nặng ná» và nhào ngược ra phÃa sau năm bước.
Hoa Sĩ Kiệt gầm lên:
- Lũ Huyết Ma Giáo chúng bay toàn là đồ đáng chết!
Một ánh sáng xanh vụt loé lên chấm ngang câu nói, thanh kiếm độc trên tay chàng đã tủa xuống một chiêu “Xạ Nguyệt†như chiếc cầu vòng chụp xuống đối phương...
Thù Phá Thiên đã mục kÃch qua kiếm thuáºt lợi hại cá»§a chàng, dám đâu đỡ thẳng, vá»™i vã hồi bá»™ tháo lui....
Hoa SÄ© Kiệt giở ngay thân pháp “Äá»™n Ảnh Mê Tông†ngưá»i chàng thoắt Ä‘i như biến...
Thù Phá Thiên chợt thấy trước mặt mình bóng ngưá»i hoa lên và đối phương bá»—ng mất dạng liá»n...
Lão láºp tức cảnh giác quay đầu, vừa kịp thấy má»™t ánh sánh xanh lia nhanh trước mắt...
Tá»± hiểu nếu kéo dài thêm tráºn cuá»™c, mạng sống lão khó bảo toàn, lão lắc nhanh ngưá»i tránh qua thế kiếm, Ä‘oạn đánh tá»›i ra má»™t chưởng và tung mình tẩu thoát.
Hoa SÄ© Kiệt cưá»i khẩy má»™t tiếng:
- Mi định chạy đâu?
Tay kia liá»n theo đó vỡ ra má»™t ngá»n “Thất Cầm Trảo†tá»±a sét bắn vào lưng lão Phó Giáo Chá»§ Huyết Ma.
Thù Phá Thiên chưa chạy Ä‘i được mưá»i bước, trảo phong đã áºp tá»›i háºu tâm, lão chỉ kịp rú lên má»™t tiếng và rÅ© ngưá»i xuống, máu tươi vá»t trào ra thất khiếu, chết liá»n tại nÆ¡i.
Lưu Hạ Huệ biết khó thoát thân, báºm môi liá»u lÄ©nh, thừa lúc Hoa SÄ© Kiệt sÆ¡ ý, lão dốc toàn chân lá»±c vào ná»a thanh kiếm gãy còn lại trên tay, phóng vút vào lưng Hoa SÄ© Kiệt.
Chợt nghe tiếng gió kình rÃt vèo sau lưng, Hoa SÄ© Kiệt vá»™i xoay nhanh ngưá»i lại, thanh độc kiếm đồng thá»i loang trước mặt má»™t vòng há»™ che thân thể.
Sau tiếng “kinh coong†cá»§a sắt thép chạm va, ná»a thanh kiếm gãy ná» bị chém rÆ¡i xuống đất, thân hình chàng gần như cùng má»™t lúc bắn tá»›i sát đối phương, ngá»n Thất Äá»™c Thần Kiếm lại tung ra má»™t chiêu tuyệt kỹ...
Lưu Hạ Huệ vốn đã thá» thương, trước thế kiếm dữ dằn dám đâu đỡ thẳng, cấp tốc bắn xéo ngưá»i sang má»™t phÃa tránh đòn.
Không ngá» tốc độ cá»§a thế kiếm cá»§a Hoa SÄ© Kiệt lại nhanh trên sá»± ức Ä‘oán, má»™t tiếng véo rợn ngưá»i lướt sát mang tai, tiếp theo đấy lão cảm thấy đầu vai nhói Ä‘au vừa lành lạnh...
Má»™t bên mảng vai lẫn cả cánh tay đã theo ánh kiếm rÆ¡i phịch xuống ná»n đài....
Giữa lúc chàng định xông lên, bồi thêm má»™t nhát cuối cùng, chợt từ đầu góc phải Liá»…u Háºn Äài, năm bóng ngưá»i cùng phóng ra đứng giăng ngang trước mặt.
Hoa SÄ© Kiệt vá»™i hối bá»™ định thần, năm kẻ vừa đến kia là Xà Hà Tiên Tá», Quá»· Bảo Chúa Hùng Phong, Phó Bảo Chá»§ Thượng Quan Anh, và hai nhân váºt cá»§a Hoành SÆ¡n Tứ Quái:
Hỗn Thế Nhất Lang cùng Diêm La Tứ Nương.
Thấy năm ngưá»i cùng xông đến má»™t lượt, chàng hiểu ngay là bá»n hỠđã ngầm sắp đặt chuyện liên tay đối phó vá»›i mình, chàng báºt cưá»i lạnh, quát to:
- Cả năm ngươi cấu kết liên tay, tháºt hạp vá»›i hảo ý cá»§a tại hạ, khá»i phải phà thá»i giá» kết liá»…u từng tên!
Xà Hà Tiên TỠnhếch môi âm trầm:
- Ranh con chết đến nơi mà còn lớn lối!
Chá»§ nhân Băng Quốc vụt vá»— ghế đứng dáºy hét to:
- Năm ngưá»i định phá quy lệ giao đấu cá»§a Liá»…u Háºn Äài à?
Hoa Sĩ Kiệt vội quay lại vòng tay thủ lễ:
- Xin lão tiá»n bối cứ cho há» tá»± tiện, vãn sinh tÃnh rằng năm tên này chẳng làm gì nổi vãn sinh.
Diêm La Tứ Nương đôi mắt quái long lên trắng dã:
- Khốn con đừng quá hợm mình, hãy nhìn kỹ chúng ta là ai đã.
Miệng thốt xong, ngưá»i đã bắn tá»›i song chưởng cùng nhấc lên ngang ngá»±c và đẩy vút ra....
Hoa SÄ© Kiệt nhẩm tÃnh tình thế trước mặt, càng nhanh tay càng đỡ phà chân nguyên, hạ được má»™t tên là đỡ Ä‘i má»™t mối lo cho bản mệnh...
à đã quyết, sát khà đã bừng lên sắc mặt, chàng rống to má»™t tiếng và nhấc ngưá»i tuốt lên cao, thanh độc kiếm từ trên bá»§a xuống...
Má»™t chiêu “Xạ Nguyệt†vừa dứt khá»i, kiếm phong chiêu “Äồ Long†đã tiếp nối như sóng cuá»™n...
Diêm La Tứ Nương chợt cảm thấy kiếm khà ùn ùn như thác lở sóng tràn, mụ kinh hoàng thất sắc từng bước từng bước giáºt lùi, quên mất chuyện phản công.
Hoa SÄ© Kiệt thân ảnh linh ảo tá»±a ma quái bám sát theo bên, tay chỉ tung ra giống Ä‘iện chá»›p Ä‘iểm nhanh vào “Linh Äài Huyệt†cá»§a mụ tứ quái cá»§a Hoành SÆ¡n.
Diêm La Tứ Nương sau một tiếng rên thảm thiết, ngã dụi xuống đất nằm im không cỠđộng.
Xà Hà Tiên Tá» chợt phất tay thành má»™t cá» chỉ như hạ lịnh, Há»—n Thế Nhất Lang, Quá»· Bảo Chá»§ và cả Phó Bảo Chá»§ cùng đồng lên má»™t tiếng thét long trá»i, sáu ngá»n chưởng kình vá»›i tất cả công lá»±c cá»§a ba ngưá»i đồng lúc dốc ra như ngá»n thác trút ngược chiá»u....
Không thể ngỠđối phương lại hành động má»™t cách vô sỉ như váºy, Hoa SÄ© Kiệt không sao kịp thá»i phản ứng hay tá»± vệ, đành váºn công đưa lưng hứng chịu sáu ngá»n chưởng tốc tá»›i....
Bình!....
Thân hình chàng như chiếc diá»u gặp gió, nhào lá»™n luôn mấy vòng và rÆ¡i xa ngoài năm thước!
Quần hào trên Băng đài Ä‘á»u kinh hoàng tái sắc, bá»—ng từ bốn hướng góc đài cùng bắn nhanh ra bốn bóng ngưá»i nhá» nhắn lao đến cạnh Hoa SÄ© Kiệt và đồng lượt đưa tay nâng chàng dáºy....
Cả bốn Ä‘á»u là thiếu nữ suýt soát tuổi nhau và má»—i ngưá»i má»™t vẻ diá»…m kiá»u tuyệt thế, trên khuôn mặt hoa không hẹn cùng ngấn lệ long lanh.
Bốn nàng ấy không ai khác hơn là Hạ Oanh Oanh, Tạ Trinh Trinh, Bạch Vân Vân, và Trịnh Bội Hà.
Hoa SÄ© Kiệt qua má»™t giây váºn khà điá»u công, láºp tức đứng phắt dáºy lên vòng tay cảm tạ:
- Cám Æ¡n chư vị đã quá lo, tại hạ nhá» chiếc Tá» Ngá»c Bảo Khâm trên ngưá»i, nên chẳng há» chi cả.
Quần hào vì không rõ được nguyên do, bá»—ng dưng thấy chàng trá»—i dáºy gá»n gàng, không khá»i lại má»™t phen kinh dị.
Xà Hà Tiên TỠchợt thét vang:
- Tạ Trinh Trinh, ba con điên hay sao mà đến trợ sức cho địch, mau trở sang đây giúp sư phụ hạ sát tên khốn ấy!
Tạ Trinh Trinh trù trừ đôi lúc, ngẩng mặt nhìn Bạch Vân Vân cùng Trịnh Bá»™i Hà như thầm há»i ý kiến.
Hai nàng đồng lắc đầu ra dấu ý bảo đừng, Xà Hà Tiên Tá» thấy ba tên đồ đệ chẳng tuân lá»i sư phụ, nư giáºn càng bừng bừng lên óc, xông tá»›i má»™t bước quát to:
- Ta giết chết ba tên phản đồ lũ mi trước, sau đấy sẽ kết liễu tên khốn bất hiếu kia!
Dứt lá»i, bà nhÃch ngưá»i tiến đến cạnh Tạ Trinh Trinh, nhưng chân vừa chá»›m bước, ngưá»i bịt mặt áo vàng từ nãy giỠđứng im má»™t góc đài, khoanh tay nhìn tráºn cuá»™c, bá»—ng cưá»i lạt má»™t tiếng và bắn vút đến nÆ¡i.
Xà Hà Tiên Tá» giáºt mình khá»±ng lại, nhấc cao tay chưởng phòng há», trầm trầm buông giá»ng:
- Mi là ai?
Ngưá»i bịt mặt cất tiếng cưá»i sắc lạnh:
- Cho đến tôi mà Giáo Chá»§ cÅ©ng không nháºn ra à?
Tay nhè nhẹ kéo vuông lụa che mặt xuống để lộn dung nhan diễm lệ tuyệt trần...
Xà Hà Tiên TỠsững sỠtháo lui một bước:
- Phan Quyên Quyên!
- Phải! Chắc bà không khi nào ngá», má»™t kẻ bị bà há»§y Ä‘i dung nhan, còn Ä‘iểm cả NgÅ© Âm Tuyệt Mạch lại có thể sống sót lành lặn như bình thưá»ng?
Sá»± kinh ngạc tuyệt cùng đã khiến Xà Hà Tiên Tá» lặng ngưá»i quên cả đối đáp.
Hoa SÄ© Kiệt không dằn được mừng rỡ gá»i lên:
- Quyên muá»™i hãy nhưá»ng bà ta cho tiểu huynh thanh toán trước mối thù sâu giết cha huá»· phái!
Tay chàng đã loang tròn thanh độc kiếm xồng xộc tiến lên...
Xà Hà Tiên Tá» mắt loé ngá»i lá»a giáºn, mÃm môi váºn đầy công lá»±c vào song chưởng đẩy rút ra.
Bùng! Bùng!....
Kiếm khà chạm phải luồng chưởng kình vang lên hai tiếng nổ như núi rung đất động. Cả hai cùng tháo lui má»™t bước ra sau, chứng tá» công lá»±c đôi bên ngang ngá»a cân đồng.
Hai đấu thá»§ vốn là mẹ con đồng chung huyết thống, lại bắt đầu xốc tá»›i xáp tráºn trong thế kẻ mất ngưá»i còn...
Trong khoảnh khắc cả hai đã giao tay đủ mưá»i hiệp, má»—i đòn chiêu lối đánh Ä‘á»u là tuyệt há»c phi phàm, má»™t chút sÆ¡ hở cháºm tay, kể như là mất mạng.
Xà Hà Tiên Tá» càng kéo dài tráºn chiến càng thất sắc lo âu, thầm hiểu nếu không sá»›m liệu đưá»ng thoát thân, tất càng nguy nan khó trở...
Chỉ còn cách tốc chiến để may ra thủ thắng hoặc sớm đào vong...
à niệm vừa thoáng lên, Xà Hà Tiên TỠvội thu ngay thế công, tay chưởng vội kéo lên trước ngực để cản...
Lòng bàn tay bà bá»—ng càng lúc càng đỠrá»±c tợ than hồng và má»™t luồng khà nóng từ từ bốc thành khói đỠcuồn cuá»™n bắn nhanh vá» phÃa chàng trai.
Hạ Oanh Oanh lo lắng gá»i to:
- Kiệt huynh mau váºn ngay Băng Hà công lá»±c đối kháng kẻo nguy.
Hoa SÄ© Kiệt vá»™i y lá»i váºn tụ chân nguyên chuyển thành khà lạnh, má»™t luồng sương trắng theo cá»a miệng cuồn cuá»™n toa? ra, đôi ánh mắt cÅ©ng bắn ra hai luồng lãnh quang lạnh buôn buốt.
Äôi bên từ thế công quyá»n chưởng đã tiến dần vào cuá»™c so tranh ná»™i lá»±c hiểm hung...
Kình lực một dương một âm thi nhau chạm va nổ lên “bùng bùng†chẳng ngớt...
Tuyết băng qua sức dồn ép cá»§a hai luồng ná»™i lá»±c kình mãnh vô song ấy thi nhau rã vụn và bắn tung bốn phÃa!
Tia hồng quang cùng làn sương trắng quay vần, cuộn xoáy vào nhau, một lúc sau luồng hồng quang dần dần nhạt sắc, Xà Hà Tiên TỠvầng trán lấm tấm mồ hôi, tỠvẻ là đã có phần núng thế hơn.
Khẽ đảo mắt nhìn quanh tráºn diện má»™t lượt, Xà Hà Tiên Tá» chợt thâu nhanh “Nháºt Quang Thần Chưởng†và quay quắt ngưá»i phóng rá»i trưá»ng đấu.
Hoa SÄ© Kiệt cấp tốc phi thân vá»t theo quát lên như sấm động:
- Chạy đâu?
Tay chàng theo đó nhấc lên, má»™t ngá»n “Thất Cầm Trảo†tá»±a như vuốt quá»· từ trên chụp xuống...
Xà Hà Tiên Tá» rống khẽ má»™t tiếng và ngã chúi tá»›i trước gượng tung mình trá»—i dáºy nhưng chỉ vài bước lại loạng choạng té ngay trở xuống...
Hoa SÄ© Kiệt vá»™i lắc vai tiến lên, chân đạp ghịt lưng bà, ngá»n độc kiếm trên tay theo đó hạ nhanh...
Xà Hà Tiên TỠchợt quay mặt lại, buông lên tiếng than áo não:
- Con, mẫu tỠthâm tình, con nỡ cầm kiếm giết mẹ được sao?
Lá»i than ấy như má»™t luồng Ä‘iện xúc cảm chạy luồn vào tâm tư não tuá»· chàng trai, Hoa SÄ© Kiệt chợt nghe lòng mình thắt lại, ngá»n độc kiếm trên tay từ từ buông xuôi theo những ná»—i niá»m bất chợt...
Chàng quát lên trong tiếng nấc cố chế dằn:
- Äi.... Ä‘i ngay khá»i chá»— này!
Há»—n Thế Nhất Lang và Quá»· Bảo Nhị Sát thấy sá»± thảm hại cá»§a Xà Hà Tiên Tá», không ai bảo ai cùng vá»™i vã băng mình cắm cổ chạy chẳng dám ngoái lại....
Xà Hà Tiên Tá» chầm cháºm đứng lên, qua ngá»n “Thất Cầm Trảo†được dốc theo bằng tất cả chân nguyên công lá»±c Băng Hàn cá»§a Hoa SÄ© Kiệt đã khiến bà ná»a bên ngưá»i thành tàn phế, công lá»±c chẳng còn...
Khẽ quay đầu như để thu nháºn lần chót hình ảnh đứa con máu má»§ mà bà đã nhẫn tâm vứt Ä‘i từ lúc má»›i rá»i bụng mẹ, rồi lại bao phen vì tham vá»ng bốc má» thiên năng, bà đã cắn răng chối gạt má»i tình thương mong hãm hại cho chàng phải chết... để rồi.... để rồi nháºn lấy háºu quả não ná» mà mình đã gây rắc bấy lâu nay....
Hai dòng lệ nóng chân thành hối háºn cá»§a ngưá»i mẹ, bất chợt trào tuôn khá»i khoé mắt và lăn dài sau vuông lụa trắng che khuất khuôn mặt tuy quá tuổi xuân xanh nhưng vẫn còn vương Ä‘á»ng những nét diá»…m kiá»u xao động tim ngưá»i....
Rồi đột nhiên bà với tay ra sau, rút nhanh thanh kiếm báu Xà Yêu sau lưng trở dốc đầu kiếm đâm lút vào cổ mình...
Hoa Sĩ Kiệt vô cùng kinh hoàng, vội nhảy bổ tới nhưng đã muộn...
Xác thân ngưá»i mẹ nghiệt ngã đã lịm rÅ© giữa vòng tay chàng. Trong tiếng máu tuôn trào ồng á»™c theo vết kiếm sâu, chàng vẫn nghe được giá»ng thá»u thào nghe như tiếng gió cá»§a mẹ mình:
- Con... con tha lá»—i....
Hoa Sĩ Kiệt chỉ còn biết gục đầu lên xác thể lạnh dần của Xà Hà Tiên TỠmà khóc sặc từng hồi....
Chàng khóc cho những cái chết thê thảm cá»§a mẹ cá»§a cha, mà cÅ©ng chÃnh Ä‘ang khóc cho số pháºn hẩm hiu côi cút cá»§a mình...
Hạ Oanh Oanh, Phan Quyên Quyên, Tạ Trinh Trinh, Bạch Vân Vân, và Trịnh Bá»™i Hà đứng vây quanh đầy, cúi đầu lặng lẽ ngáºm ngùi không má»™t ai dám tiến lên an á»§i....
Chá»§ nhân Băng Quốc nhẹ rá»i khá»i ghế, bước đến vá»— nhẹ vào vai chàng, buồn buồn cất tiếng:
- Thôi con ạ! Khóc than lắm cÅ©ng không làm mẹ con sống lại được. Luáºt trá»i bao giá» cÅ©ng rất công bằng, đấy cÅ©ng là háºu quả không hay mà mẹ con đã gieo rắc. CÆ¡ đồ Băng Quốc cá»§a già rất xứng đáng giao cho con quản đốc...
Bà ngưng lại đôi phút liếc nhanh sắc diện cá»§a chàng, Ä‘oạn trá» tay vào hướng năm thiếu nữ cháºm rãi tiếp lá»i:
- Tuy con đã mất Ä‘i má»™t tình mẹ, nhưng trên Ä‘á»i vẫn còn bao niá»m yêu thương, chân tháºt Ä‘ang đợi chỠở con kia kìa, con chá»› phụ lòng há», con nhé!
Hoa SÄ© Kiệt gạt sÆ¡ dòng lệ thảm, từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt chàng bắt gặp mưá»i tia mắt nồng ấm cá»§a năm nàng Ä‘ang chiếu lại phÃa mình, như sá»›t chia, như an á»§i....
Má»™t nguồn phấn khởi chợt len lên giữa những ý niệm bi thương chán chưá»ng, môi chàng bá»—ng thoáng nhẹ nụ cưá»i qua nước mắt, đầu chàng nhẹ gáºt như biểu lá»™ sá»± cảm tạ cùng chá»§ nhân Băng Quốc, và cÅ©ng để cảm tạ những tấm tình thắm thiết cá»§a năm kẻ yêu chàng!
Hết