Ghi chú đến thành viên
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #6  
Old 19-02-2009, 08:53 AM
Đắng
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
Người dệt tầm gai


Chúng mình ở hai miền
Ngày nào em cũng khóc...

Anh yêu của em ơi
Em yêu anh điên cuồng
Yêu đến tan cả em
Ào tung kí ức
Ngày dài hơn mùa
Em mong mỏi
Em (có lúc) như một tội đồ nông nổi

... Em nghe thấy nhịp cánh êm ái ân
Một làn gió thổi sương thao thác
Đêm run theo tiếng nấc
Về đi anh!
Cài then tiếng khóc của em bằng đôi môi anh
Đưa em vào giấc ngủ nồng nàn, quên đi những đêm chập chờn trĩu nặng
Ngày nối ngày bằng hi vọng
Em là người dệt tầm gai...
Em nhẫn nại chắt chiu từng niềm vui
Nhưng lại gặp rất nhiều nỗi khổ
Truân chuyên đè lên thanh thản
Ôi, sự trái ngược - những sợi tầm gai!
Không kỳ vọng những điều quá lớn lao
Em lặng lẽ dệt hạnh phúc từ nỗi buồn - những sợi tầm gai - không ai nhìn thấy
Gai tầm gai đâm em đau đớn
Em chờ anh mãi...
Tưởng chừng không vượt nổi cái lạnh, em đã khóc trên hai bàn tay trầy xước

Những giọt tâm hồn thấm xót mười ngón tay rớm máu
Ngay cả khi anh làm em buồn thảng thốt
Em vẫn hướng về anh bằng tình yêu trọn vẹn của mình

Dệt tầm gai đến bao giờ
Mỗi ngày dài hơn một mùa
Dệt tầm gai đến bao giờ?

Về đi anh,
Cài then những ngón tay trầy xước của em bằng Anh.
Tài sản của Đắng

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #7  
Old 19-02-2009, 08:54 AM
Đắng
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
Từ phía ngày nắng tắt

Nơi em ở là phía ngày nắng tắt
Nỗi buồn nhiều như gió
Em ước được thả lên trời như bóng bay…
…Gió vẫn thổi, buồn phiền không mất nổi

Chỉ còn phía anh thôi
Em không nhớ đã gặp anh bao lần, bất kể khi nắng còn hay đã tắt

Để rồi đêm nay
Em cay đắng khi anh đẩy em bằng ánh mắt!
Ánh mắt anh - không - bay - được
Lòng em vỡ
Vỡ vào đêm chỉ thiếu một tháng trăng em tròn 19 tuổi

Em không nhớ đã thả bao nhiêu nỗi buồn buộc bằng tóc rụng
Tóc mỗi năm một mỏng
Em tức tưởi trở về khoảng trời bóng đỏ
Bóng chèn nhau
vỡ
Lòng em
vỡ
Em lầm lũi lại đến trước nhà anh nhặt xác nỗi buồn, đốt lên thành lửa
Rồi đi
Sau lưng em ngày nắng tắt
Tài sản của Đắng

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #8  
Old 19-02-2009, 08:54 AM
Đắng
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
Bóng người


1. Khi tắm
Tôi thường ngắm mình
(Như có một người, cùng tấm gương, ngắm tôi)
Mảnh mai, lóng lánh ướt…
Lan khắp chúng ta, sự choáng ngợp của vẻ đẹp mong manh và trong sạch
làm chúng ta dịu lại
Trong chiêm bao bí ẩn
Trong những dự cảm ta vừa chộp lấy ở giao điểm khoảnh khắc tỉnh - mê

2. Những con búp bê biết cười và khóc không nước mắt
Con lật đật ngã rồi đứng lên lập tức
Con ốc sên nhẫn nại áp mình vào cánh cửa
Giá con người được như vậy!
(Loài vật và lũ búp bê vẫn kiên trì giấc mơ làm người?)

3. Trong những bức họa của mình
Lêvitan không hề vẽ người (?)
Và ở tranh của Đinh Ý Nhi
Những người đàn bà, những thiếu nữ, những bé gái đều gày gò hai màu
đen trắng.
Tài sản của Đắng

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #9  
Old 19-02-2009, 08:55 AM
Đắng
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
Sinh ngày 4 tháng 4


Những con kiến rừng yêu mùa nào, để đẻ trứng đúng vào tháng Tư
Cả tháng Tư em bồn chồn như cả rừng kiến đốt
Như con ong
Em khích động anh bằng tưởng tượng có thật
...
Và đáp lại tất cả thèm muốn
Anh và em trong trắng trong Vũ - trụ - sơ - sinh
(Những bí ẩn được khơi mở như thể nếu không, người ta sẽ điên lên vì bức bối)
Em bắt đầu yêu anh, và
Anh yêu em, bằng sự cực đại được khuếch tán
Sự tối tăm và sáng láng
Sự chôn chân và những cuộc bay
Cái lưỡi mềm của anh nơi gan bàn chân em
Làm Thế giới hoá lỏng
Em như bông lúa chín
Trò Domino với hiệu ứng lan truyền, đổ sang nhau những
ăn năn - bất cần, trong sạch - vấy bẩn, ý nghĩa - vô bổ, cạn kiệt - lấp đầy, tuyệt vọng và ngộ nhận, đoàn tụ và lưu lạc, trấn tĩnh và hoảng loạn
Sự ầm ĩ chen đua của đám đông chỉ là một chế giễu cho mảnh đất chật hẹp
Những tranh cãi chằng chịt chẳng biện minh điều gì

Anh nói, nơi khuôn mặt em, đôi mắt gọi, nhưng anh yêu cái miệng hơn, cái miệng biết yêu anh hơn mọi ve vuốt của lời nói
Một tình yêu phi thường của những Định mệnh khác thường
Là sự kết hợp toàn hảo
Không chỉ trong ánh sáng tự nhiên của thân thể được gột rửa và tái sinh
Sự hợp nhất kỳ diệu làm anh cùng em lớn lao, trước những ngạc nhiên không kiềm chế của mọi người
Xung quanh, tất cả đều lạnh lẽo, sau khi em ở bên anh và đã gần anh, thuộc về anh trong tình yêu đôi ta (anh vắng mặt)
Dẫu sự vắng mặt của anh là thường hằng
Em vẫn thuộc về sự sống của anh, trọn vẹn.
Tài sản của Đắng

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #10  
Old 19-02-2009, 08:55 AM
Đắng
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
?

Chúng mình yêu nhau tự bao giờ
Có lẽ từ khi những câu thơ của em chảy vào tim anh
Dâng hiến...
Hãy để tình yêu tự cất lời anh nhé
Nào, lặng im!
... Mái tóc em nằm trên ngực anh
Mỗi sợi tóc là một lời yêu anh
Những câu thơ bay lên như bầy chim khắc khoải
Đông về, chim trời tìm phương khác tránh rét
Một đời em ở bên anh
Em sợ phải cách xa ngay cả lúc chúng mình ở bên nhau
Thiên đường ở trên cao, cứ để những con chim nhặt nắng mang về từ biển sữa
Chẳng cần tim lời thề như chuỗi hạt bị đứt
Cánh tay em là thánh giá ôm em
Nếu một ngày anh đi khỏi em
Sót lại những sợi tóc em thở dài vương vãi
Nằm lại với nỗi buồn, em nằm lại
Choàng tỉnh
Đập cánh những bài thơ chưa viết của em
Tài sản của Đắng

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

Từ khóa được google tìm thấy
thơ vi thùy linh ebook

Ðiều Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™