 |
|

16-04-2008, 09:14 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Ngà y hôm sau gặp Banda, anh há»i: “Anh bảo rằng có má»™t bản đồ vẽ bãi mìn ấy, phải không?â€
“Ở sa mạc Namib à ? Bá»n bảo vệ có bản đồ ấy để dẫn dắt các công nhân Ä‘i là m việc. Má»i ngưá»i phải Ä‘i thà nh má»™t hà ng dà i, vì váºy không ai bị nổ lênâ€. Mắt Banda mÆ¡ mà ng như nhá»› lại má»™t ká»· niệm, “Má»™t hôm, chú tôi Ä‘i trước tôi, bá»—ng ông vấp phải má»™t hòn đá, rồi ngã xuống trên má»™t quả mìn chôn dưới đất. Sau đó, không còn gì sót lại cá»§a ông ấy nữa để đưa vá» nhà â€.
Jamie rùng mình.
“Ngoà i ra còn có má»™t thứ sương mù ở bể nữa, gá»i là “mis†anh McGregor ạ. Có bị mắc và o thứ sương mù ấy ở Namib, ngưá»i ta má»›i biết được nó như thế nà o.. Nó cuồn cuá»™n trên đại dương rồi thổi ngang qua suốt cả sa mạc dà i đến táºn dãy núi, xoá nhoà má»i thứ. Nếu bị mắc và o trong đó, anh không còn dám cá»±a quáºy nữa. Có bản đồ vá» bãi mìn thì cÅ©ng vô Ãch thôi bởi vì anh không thấy mình Ä‘i đâu cả. Má»i ngưá»i đà nh phải ngồi yên tại chá»— cho đến khi sương mù tan ra.â€
“Nó lâu chừng bao nhiêu?â€
Banda nhún vai: “Có khi hà ng giá», cÅ©ng có khi hà ng ngà yâ€.
“Banda nà y, anh có thấy bản đồ vá» bãi mìn ấy bao giá» chưa?â€
“Chúng giữ kỹ lắmâ€, má»™t vẻ lo âu thoáng trên mặt anh. “Tôi bảo cho anh má»™t lần nữa, không ai thoát ra nổi cái mà anh Ä‘ang suy nghÄ© đâu. Thỉnh thoảng cÅ©ng có má»™t công nhân cố gắng Ä‘em má»™t viên kim cương ra má»™t cách lén lút. Có sẵn má»™t cái cây đặc biệt để treo cổ há». Äó là má»™t bà i há»c cho những ai muốn ăn cắp kim cương cá»§a công tyâ€.
Má»i thứ Ä‘á»u có vẻ không thá»±c hiện được cả. Ngay cả nếu anh tìm cách Ä‘i và o được má» kim cương, anh cÅ©ng không thể nà o tìm cách thoát ra được. Banda đã nói đúng. Anh phải quên chuyện ấy Ä‘i.
Ngà y hôm sau, anh há»i Banda: “Là m sao Van der Merwe ngăn được bá»n công nhân không ăn cắp kim cương má»—i khi há» tan ca?â€
“Há» bị lục soát. Chúng lá»™t trần há» ra, khám xét từ trên xuống dưới, tất cả má»i lá»— trên ngưá»i. Mắt tôi thấy công nhân cắt những vết rạch trên chân há», nhét những viên kim cương và o đó để lén Ä‘em ra ngoà i. Má»™t số ngưá»i đục lá»— trong răng Ä‘en cá»§a há», rồi gắn và o đó. HỠáp dụng má»i mánh khoé có thể nghÄ© ra đượcâ€. Anh nhìn Jamie và nói: “Nếu anh muốn sống, anh hãy quên cái má» kim cương ấy Ä‘iâ€.
Jamie cố gắng là m như váºy nhưng những ý tưởng đó vẫn ám ảnh, dụ dá»— anh mãi. Kim cương cá»§a lão Van der Merwe Ä‘ang nằm trên cát chỠđợi. Chúng Ä‘ang chỠđợi anh.
Giải pháp đến vá»›i Jamie và o đêm hôm ấy. Anh không thể chịu đựng nổi ná»—i bồn chồn, sốt ruá»™t cho đến khi anh gặp Banda. Không má»™t lá»i mở đầu nà o, anh nói thẳng vá»›i Banda: “Anh bảo cho tôi biết vá» những chiếc thuyá»n đã cố gắng đổ bá»™ trên bãi biển ấyâ€.
“Anh muốn biết gì các thuyá»n ấy?â€.
“Chúng là loại thuyá»n như thế nà o?â€.
“Äá»§ má»i loại. Thuyá»n hai buồm, tà u kéo, thuyá»n máy, thuyá»n buồm. Có bốn ngưá»i đã thá» dùng má»™t loại thuyá»n có mái chèo. Trong thá»i gian tôi là m việc ở đấy, có năm sáu vụ như váºy. Các má»m đá ngầm nhá nát các thuyá»n ấy ra từng mảnh. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u bị chết Ä‘uốiâ€.
Jamie thở mạnh má»™t cái: “Có ai thỠđến đó bằng bè không?â€.
Banda trố mắt nhìn anh: “Bằng bè à ?â€.
“Phảiâ€, giá»ng nói Jamie lúc nà y thêm sôi nổi, “NghÄ© kỹ lại xem, không ai Ä‘i được đến bá» là vì đáy thuyá»n cá»§a há» bị đá ngầm xé toang ra. Nhưng má»™t chiếc bè sẽ lướt ngay trên các đá ngầm ấy, Ä‘i thẳng đến bá». Nó cÅ©ng có thể Ä‘i ra bằng cách như váºyâ€.
Banda nhìn Jamie má»™t hồi lâu, khi mở miệng ra được, anh nói bằng giá»ng khác hẳn: “Anh biết không, anh McGregor. Anh vừa có ý kiến hay đấy…â€.
Thoạt tiên, nó giống như má»™t trò chÆ¡i. Những giải pháp có thể là đúng cho má»™t câu đố không thể giải đáp. Nhưng cà ng thảo luáºn thêm, nó lại cà ng trở nên thÃch thú. Cái mà hai ngưá»i Jamie và Banda bắt đầu bằng má»™t câu chuyện phiếm, dần dần mang hình dáng cụ thể cá»§a má»™t chương trình hà nh động. Vì kim cương nằm ngay trên mặt cát nên chẳng cần có má»™t đồ trang bị gì cả. Há» có thể đóng má»™t chiếc bè, vá»›i má»™t cánh buồm trên má»™t bãi cát trống bốn mươi dặm vá» phÃa nam “vùng đất cấm†rồi thả bè cho nó xuôi vá» ban đêm, không ai thấy được. Không có bãi mìn dá»c theo bá» bể, không có ngưá»i canh gác, còn những đội tuần tra thì chỉ hoạt động ở sâu trong đất liá»n. Hai ngưá»i sẽ có thể tá»± do Ä‘i rảo trên bãi biển, tha hồ nhặt kim cương tuỳ thÃch.
“Chúng ta có thể lên đưá»ng trước khi trá»i rạng sángâ€, Jamie nói, “vá»›i má»™t túi đầy kim cương cá»§a Van der Merweâ€.
“Nhưng bằng cách nà o thoát ra?â€.
"CÅ©ng bằng cách giống như mình Ä‘i và o. Chúng ta sẽ chèo chiếc bè ngang qua má»m đá ngầm ra đến biển cả, dá»±ng buồm lên, thế là tá»± do vỠđến nhà â€.
Vá»›i những luáºn cứ đầy thuyết phục cá»§a Jamie, các mối nghi ngá» cá»§a Banda bắt đầu tan biến. Anh cố tìm ra những khe hở trong dá»± tÃnh nà y nhưng má»—i lần anh đưa ra má»™t sá»± phản đối nà o, Jamie Ä‘á»u tìm cách giải đáp. Dá»± tÃnh nà y có thể thá»±c hiện được. Cái hay cá»§a nó là tÃnh chất đơn giản và không phải bá» ra đồng tiá»n nà o. Chỉ cần có nhiá»u gan dạ.
“Cái mà chúng ta cần chỉ là cái túi rõ bá»± để nhét viên kim cương và o đấyâ€, Jamie nói. Vẻ nhiệt tình cá»§a anh tháºt là dá»… lây.
Banda cưá»i rạng rỡ, “Chúng ta hãy là m hai cái túi bá»±â€.
Tuần lá»… sau, há» thôi là m việc ở bến tà u, lên má»™t chiếc xe la Ä‘i Port Nolloth, má»™t ngôi là ng bên bá» bể, bốn mươi dặm vá» phÃa nam khu vá»±c cấm mà há» sẽ Ä‘i tá»›i.
Äến Port Nolloth, há» xuống xe và nhìn xung quanh. Ngôi là ng nhá» và đơn sÆ¡, gồm những căn nhà lụp xụp, tồi tà n, những túp lá»u bằng thiếc, Ãt cá»a hiệu và bãi cát trắng xoá trải dà i vô táºn. Ở đó không có má»m đá ngầm. Sóng vá»— nhẹ nhà ng ở ven bá». Tháºt là má»™t nÆ¡i lý tưởng để thả chiếc bè cá»§a há».
Không có má»™t khách sạn nà o, những ngôi chợ bé nhỠở đó cho Jamie thuê má»™t căn phòng ở phÃa sau. Banda cÅ©ng tìm được má»™t chiếc giưá»ng nằm trong khu vá»±c ngưá»i da Ä‘en trong là ng.
“Chúng ta phải tìm được nÆ¡i đóng bè cho kÃn đáoâ€, Jamie nói vá»›i Banda, “Chúng mình không muốn ai đó báo vá»›i nhà chức tráchâ€.
Trưa hôm ấy, hai ngưá»i tìm thấy má»™t nhà kho bá» trống.
“NÆ¡i đây tháºt là tốtâ€, Jamie nói, “Chúng ta hãy bắt tay ngay và o việc đóng bèâ€
“Chưa đâuâ€, Banda nói, “Khoan đã, hãy Ä‘i mua má»™t chai whiskyâ€.
“Äể là m gì?â€.
“Rồi anh sẽ thấyâ€.
Sáng hôm sau, má»™t viên cảnh sát địa phương đến thăm Jamie. Äó là má»™t anh chà ng to lá»›n, da mặt hồng hà o, có cái mÅ©i to lá»›n trên đó nổi lên những gân máu tố cáo rằng anh ta là má»™t tay nghiện rượu nặng.
“Chà o anhâ€, anh ta nói vá»›i Jamie, “Tôi nghe nói là có má»™t ông khách má»›i đến nên tôi ghé lại đây thăm. Tôi là cảnh sát viên Mundyâ€.
â€Tôi là Ian Travisâ€, Jamie đáp.
“Sắp Ä‘i lên phÃa Bắc, phải không Travis?â€.
“Không, phÃa Nam. Tôi và tên đầy tá»› cá»§a tôi Ä‘ang trên đưá»ng đến Cape Townâ€.
“À, ra thế. Tôi trước kia cÅ©ng có ở Cape Town, nó quá lá»›n, quá ồn à oâ€.
“Äúng váºy, ông xÆ¡i má»™t ly rượu nhé, ông cảnh sát?â€.
“Tôi không bao giá» uống rượu trong khi là m pháºn sá»±â€, cảnh sát viên Mundy dừng lại má»™t lúc, trước khi đưa ra quyết định, “Nhưng chỉ má»™t lần nà y thôi, tôi chắc có thể phá lệâ€.
“Thế thì hay quáâ€, Jamie Ä‘em chai rượu whisky ra, trong lòng thán phục Banda có lẽ đã nghÄ© ra trước Ä‘iá»u nà y. Anh đổ chừng hai đốt ngón tay rượu và o trong chiếc ly bẩn và đưa cho viên cảnh sát.
“Cám Æ¡n anh, Travis. Thế ly anh đâu?â€.
“Tôi không thể uống đượcâ€, Jamie nói ra vẻ buồn bã, “Bệnh sốt rét. Vì váºy mà tôi phải Ä‘i Cape Town để được bác sÄ© chăm sóc. Tôi dừng lại đây Ãt ngà y để nghỉ ngÆ¡i. Äi đưá»ng tháºt khó nhá»câ€.
Cảnh sát viên Mundy nhìn anh dò xét, “Anh trông có vẻ mạnh khoẻ đấy chứ?â€.
“Ông có thấy cÆ¡n run cầm cáºp cá»§a tôi bắt đầu thì má»›i biết đượcâ€.
Viên cảnh sát uống cạn ly rượu. Jamie lại đổ đầy ly lần nữa.
“Cám Æ¡n. Tôi xin lá»—i nhéâ€, ông ta uống ly thứ hai luôn má»™t há»›p rồi đứng dáºy. “Tôi cần phải Ä‘i ngay bây giá». Anh nói anh và tên đầy tá»› cá»§a anh sẽ tiếp tục lên đưá»ng trong má»™t hai ngà y tá»›i, phải không?â€.
“Chừng nà o tôi thấy khoẻ hÆ¡n chúng tôi sẽ Ä‘i ngayâ€.
“Tôi sẽ trở lại đây há»i han anh và o ngà y thứ sáuâ€, viên cảnh sát nói.
Äêm hôm ấy, Jamie và Banda bắt tay và o đóng bè trong nhà kho vắng vẻ.
“Banda, anh có đóng bè bao giá» chưa?â€.
“Nói tháºt vá»›i anh, anh McGregor. Tôi chưa đóng bè bao giá»â€.
“Tôi cÅ©ng thếâ€. Cả hai nhìn nhau chằm chằm. “Có khó không nhỉ?â€
HỠăn cắp từ phÃa sau chợ hai thùng dầu rá»—ng bằng gá»—, má»—i chiếc có dung tÃch chừng hai trăm lÃt và đem vá» kho. Sau khi táºp hợp chúng lại, hỠđặt chúng cách quãng nhau thà nh má»™t hình vuông. Ngà y hôm sau, há» thu tháºp thêm bốn thùng gá»— rá»—ng, đặt má»—i chiếc trên má»—i thùng dầu.
Banda tá» vẻ nghi ngá», “nó chẳng giống má»™t chiếc bè chút nà oâ€.
“Chúng mình chưa là m xong mà â€, Jamie cố trấn an.
Vì không sẵn những tấm ván nên há» phá»§ lên bá» mặt bất cứ thứ gì có sẵn trong tay: những nhánh cây gá»— hồi, cà nh cây giẻ gai, lá cây “marula†tháºt lá»›n. Há» buá»™c tất cả má»i thứ lại bằng dây thừng dà y, thắt nút lại má»™t cách cẩn tháºn, chÃnh xác.
Khi là m xong, Banda xem xét má»™t lượt, “vẫn không giống má»™t chiếc bèâ€.
“Khi nà o mình dựng buồm lên, nó sẽ giống hơn†Jamie hứa.
HỠlà m cột buồm bằng một cây gỗ và ng đã bị đổ, rồi nhặt hai cà nh cây dẹp dùng là m chèo.
“Bây giá» chỉ còn việc là giăng buồm Ä‘i thôi. Cần phải là m cho tháºt nhanh. Tôi muốn ra khá»i nÆ¡i nà y ngay tối nay. Lão cảnh sát sẽ trở lại nÆ¡i nà y và o ngà y maiâ€.
ChÃnh Banda đã tìm ra cái buồm. Anh trở vá» và o lúc trá»i tối, mang theo má»™t tấm vải xanh lá»›n, “Anh nghÄ© cái nà y thế nà o, anh McGregor?â€.
“Tuyệt. Anh kiếm nó ở đâu ra váºy?â€
Banda nhe răng cưá»i, “Äừng có há»i. Chúng mình đã gặp khá nhiá»u rắc rối rồiâ€.
Há» là m má»™t cánh buồm vá»›i má»™t cái sà o căng buồm ở phÃa dưới và má»™t cái trục căng buồm ở trên đỉnh. Cuối cùng, má»i thứ Ä‘á»u sẵn sà ng.
‘Chúng ta sẽ lên đưá»ng lúc hai giá» sáng, khi dân là ng Ä‘ang còn ngá»§â€, Jamie bảo Banda, “Mình nên nghỉ ngÆ¡i cho đến lúc ấy’.
Nhưng không ai ngá»§ được cả. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u hồi há»™p lo lắng vá» cuá»™c phiêu lưu há» sắp sá»a thá»±c hiện.
Và o lúc hai giá» sáng, hai ngưá»i gặp nhau ở nhà kho. Cả hai Ä‘á»u cảm thấy háo hức nhưng không kém phần lo sợ, nhưng không ai nói ra. Há» sắp sá»a thá»±c hiện cuá»™c hà nh trình hoặc đưa hỠđến sá»± già u sang hoặc dẫn đến cái chết. Không có con đưá»ng nà o ở giữa.
“Äến giá» rồiâ€, Jamie loan báo.
Hai ngưá»i bước ra ngoà i. Không có gì động Ä‘áºy. Äêm tháºt yên tÄ©nh, vá»›i mặt nước mênh mông như má»™t bức mà n xanh trước mặt. Má»™t vầng trăng bạc xuất hiện trên bầu trá»i cao. Tốt lắm, Jamie thầm nghÄ©, sẽ không có nhiá»u ánh sáng lắm để há» có thể trông thấy mình. Thá»i khắc biểu cá»§a há» hÆ¡i phức tạp má»™t chút vì há» phải rá»i khá»i ngôi là ng và o lúc đêm để không ai biết và phải đến bãi bể kim cương tối hôm sau, như váºy há» có thể lẻn và o khu vá»±c má» rồi trở ra bể an toà n trước khi rạng đông.
“Luồng nước Benguela sẽ đưa chúng mình đến má» kim cương và o khoảng xế trưaâ€, Jamie nói, “nhưng mình không thể Ä‘i giữa ban ngà y được, vì váºy chúng mình phải lánh ở má»™t nÆ¡i nà o đó ngoà i bể trước khi trá»i tốiâ€.
Banda gáºt đầu, “Mình có thể nấp ở má»™t trong các hòn đảo nhá» ngoà i khÆ¡iâ€.
“Äảo gì?â€
"Có chừng má»™t chục đảo – Mercury, Ichabud, Plum Pudding…â€
Jamie nhìn Banda vá»›i vẻ lạ lùng, “Plum Pudding nghÄ©a là gì?â€
“Còn có đảo Roast Beef nữaâ€.
Jamie giở bản đồ nhà u nát ra xem xét, “Chẳng thấy có đảo nà o trên bản đồ nà y cảâ€.
“Äó là những đảo phân chim. Ngưá»i Anh thu hoạch phân chim để là m phân bónâ€
“Có ai sống trên đảo ấy không?â€.
“Không thể. Ở đó mùi hôi hám lắm. Có những nÆ¡i phân chim dà y đến ba chục thước. ChÃnh phá»§ dùng những tên đà o ngÅ© và tù binh để nhặt phân chim. Má»™t số ngưá»i chết trên đảo, hỠđể mặc xác ngưá»i chết tại đấyâ€.
“Mình sẽ nấp ở đấyâ€, Jamie đưa ra quyết định.
Lặng lẽ, hai ngưá»i mở nhà kho và nhấc chiếc bè lên. Chiếc bè ấy nặng quá, không thể khiêng nổi. Cả hai cố gắng kéo mạnh, mồ hôi nhá»… nhại nhưng vô hiệu.
“ChỠđấyâ€, Banda nói.
Anh vá»™i vã Ä‘i ra ngoà i. Ná»a giá» sau anh quay lại vá»›i má»™t thanh gá»— tròn lá»›n. “Mình sá» dụng cái nà y. Tôi sẽ nhấc má»™t đầu lên, còn anh đẩy cái thanh gá»— nà y xuống phÃa dướiâ€.
Jamie ngạc nhiên vá» sức khoẻ cá»§a Banda khi anh nà y nhấc bổng má»™t đầu chiếc bè lên. Jamie nhanh chóng chuồi thanh gá»— xuống phÃa dưới. Cả hai cùng ra sức nhấc cái Ä‘uôi bè lên, thế là nó được đặt nhẹ nhà ng xuống khúc gá»—. Khi khúc gá»— đã lăn khá»i Ä‘uôi bè, há» lặp lại cách thức như lúc nãy. Tháºt là công việc gay go, khó nhá»c. Lúc há» Ä‘i ra đến bãi bể, cả hai Ä‘á»u ướt đẫm mồ hôi. Công việc nà y chiếm nhiá»u thá»i giá» hÆ¡n Jamie tưởng. Lúc nà y đã gần rạng đông rồi. Há» phải Ä‘i xa trước khi dân là ng phát hiện ra há» và báo cáo những gì há» Ä‘ang là m. Láºp tức Jamie lắp cánh buồm và o, kiểm tra lại tháºt kỹ để tin chắc rằng má»i thứ hoạt động tốt cả. Nhưng anh vẫn cảm thấy khó chịu vì hình như anh còn quên má»™t thứ gì đó. Äá»™t nhiên, anh nghÄ© ra và cưá»i to lên.
Banda ngạc nhiên nhìn anh, “Có gì vui váºy?â€.
“Trước kia khi Ä‘i tìm kim cương, tôi có má»™t tấn đồ trang bị. Bây giá» tôi chỉ mang má»™t cái địa bà n thôi. Có vẻ dá»… dà ng quáâ€.
Banda lặng lẽ nói, “Tôi không nghÄ© rằng đó là vấn đỠkhó khăn cá»§a chúng ta, anh McGregor ạâ€.
“Bây giá» có lẽ đến lúc anh gá»i tôi là “Jamie†mà thôiâ€.
Banda lúc lắc đầu tá» vẻ ngạc nhiên, “Anh đúng là má»™t ngưá»i từ xứ xa xôi đến đâyâ€, Banda cưá»i nhe hà ng răng trắng ởn, “Cần quái gì, chúng nó có treo cổ tôi thì cÅ©ng chỉ treo được má»™t lần thôiâ€, anh lẩm bẩm cái tên ấy trên môi rồi gá»i to lên: “Jamieâ€.
“Nà o, chúng ta hãy Ä‘i lấy kim cươngâ€.
HỠđẩy chiếc bè ra khá»i cát, và o vùng nước cạn, rồi cả hai nhảy lên bè, bắt đầu chèo. Phải mất mấy phút đồng hồ há» má»›i Ä‘iá»u chỉnh và quen được vá»›i cái nghiêng ngả, Ä‘i chệch hướng cá»§a chiếc bè nà y. Nó giống như má»™t cái nút chai nổi bồng bá»nh, nhưng nó sẽ hoạt động được. Chiếc bè đáp ứng má»™t cách tốt đẹp, di chuyển theo hướng bắc vá»›i má»™t dòng nước. Jamie kéo buồm lên, hướng ra biển cả. Lúc dân là ng thức dáºy, thì chiếc bè đã vượt quá chân trá»i.
“Chúng mình thà nh công rồiâ€, Jamie nói.
Banda lắc đầu “Chưa hết đâuâ€. Anh thả tay xuống dòng nước lạnh Benguala. “Chỉ má»›i bắt đầu thôiâ€.
Há» vẫn tiếp tục Ä‘i, hướng vá» phÃa Bắc quá vịnh Alexander và cá»a sông River, không thấy dấu hiệu Ä‘á»i sống nà o cả ngoà i những đà n sếu ở Cape Ä‘ang bay vá» tổ và má»™t đà n hồng hạc lá»›n hÆ¡n, nhiá»u mà u sắc. Mặc dầu có những há»™p thịt, gạo, trái cây và hai bình nước, há» quá hồi há»™p lo lắng nên không ăn uống gì được. Jamie không để trà óc cá»§a anh suy nghÄ© vẩn vÆ¡ đến những mối nguy hiểm trước mặt nhưng Banda thì không thể là m thế được. Anh đã sống ở nÆ¡i đó rồi. Anh Ä‘ang nhá»› đến những tên bảo vệ tà n nhẫn vá»›i súng, chó săn và bãi mìn có thể xé nát da thịt. Thế rồi anh tá»± há»i tại sao anh lại nghe lá»i Jamie Ä‘i và o cuá»™c phiêu lưu Ä‘iên khùng nà y. Anh đưa mắt nhìn ngưá»i Tô Cách Lan và nghÄ© thầm, “Hắn còn Ä‘iên khùng hÆ¡n cả mình nữa. Mình có chết cÅ©ng vì đứa em gái nhá» cá»§a mình. Còn hắn, hắn chết vì cái gì?â€
Äến trưa, những con cá máºp xông đến. Có chừng năm sáu con, vây cá»§a chúng xẻ nước tiến tháºt nhanh đến chiếc bè.
“Äó là những con cá máºp vây Ä‘en ăn thịt ngưá»iâ€, Banda nói.
Jamie nhìn các vây cá lướt đến gần chiếc bè, “Mình là m thế nà o bây giá»?â€
Banda nuốt nước bá»t lo lắng, “Tháºt sá»±, Jamie ạ, đây là lần đầu tiên tôi gặp trưá»ng hợp như thế nà yâ€.
Lưng con cá máºp huých và o chiếc bè khiến nó suýt láºt nhà o. Hai ngưá»i nắm lấy cá»™t buồm dùng là m nÆ¡i tá»±a. Jamie nhặt lấy má»™t cái chèo đâm và o con cá máºp. Chỉ nháy mắt sau đó, cái chèo bị con cá máºp cắn thà nh hai ná»a. Nhiá»u con cá máºp bây giá» Ä‘i vòng quanh chiếc bè, bÆ¡i theo những vòng tròn, thân hình to lá»›n cá»§a chúng cá» xát và o chiếc bè bé nhá». Má»—i lần nó huých như thế, chiếc bè lại nghiêng theo má»™t góc nguy hiểm. Nó có thể láºt nhà o bất cứ lúc nà o.
“Mình cần phải trừ khá» chúng Ä‘i nếu không chúng sẽ dìm mình xuống nước mấtâ€
“Trừ khá» chúng bằng cách nà o kia chứ?â€
â€œÄÆ°a cho tôi má»™t há»™p thiếc đựng thịtâ€.
“Anh nói đùa đấy chứ? Má»™t há»™p thịt bò là m sao thoả mãn được chúng? Chúng muốn ăn thịt chúng mình kiaâ€.
Lại má»™t cái xô đẩy mạnh nữa khiến cho cái bè nghiêng suýt láºt nhà o.
“Thịt bò!â€, Jamie hét lên, “Lấy ngay Ä‘iâ€
Một giây đồng hồ sau, Banda đặt hộp thịt bò trong tay Jamie. Chiếc bè chòng chà nh hết sức nguy hiểm.
“Mở má»™t ná»a nắp há»™p ấy ra, nhanh lên!â€.
Banda rút dao nhÃp ra, mở nắp há»™p thiếc ra má»™t ná»a. Jamie cầm lấy, dùng ngón tây sá» các cạnh bén nhá»n cá»§a há»™p kim khÃ.
“Giữ chặt lấy!â€, Jamie kêu lên.
Anh quỳ xuống bên mạn bè, chỠđợi. Ngay tức thì má»™t con cá máºp xÃch lại gần bè, há cái mồm to lá»›n cá»§a nó, nhe ra cái hà m răng dà i khá»§ng khiếp. Jamie tấn công và o đôi mắt cá»§a nó. Vá»›i tất cả sức lá»±c, anh vươn cả hai tay ra, dùng cạnh sắc nhá»n cá»§a há»™p thiếc đã bị cắt cà o lên mắt con váºt, là m nó rách toang ra. Con cá máºp tung cả thân hình nó lên, là m cho chiếc bè dá»±ng ngược lên trong má»™t lát. Nước xung quanh đó đột nhiên nhuá»™m mà u Ä‘á». Các con cá máºp khác sáp lại con váºt bị thương, là m thà nh má»™t tiếng động rất lá»›n. Chúng quên hẳn chiếc bè, Jamie và Banda nhìn những con váºt to lá»›n Ä‘ang xé xác nạn nhân bất lá»±c trong khi chiếc bè Ä‘i xa dần, xa dần, cho đến khi không còn bóng dáng con cá máºp nà o nữa.
Banda thở mạnh má»™t cái, nói khe khẽ, “Má»™t ngà y kia tôi sẽ kể cho con cháu tôi nghe vá» chuyện nà y. Anh có nghÄ© rằng chúng sẽ tin tôi không?â€.
Cả hai cưá»i to lên cho đến khi nước mắt rà n rụa trên mặt.
Và o xế trưa hôm ấy, Jamie kiểm tra lại chiếc đồng hồ Ä‘eo tay cá»§a mình, “Chúng mình sẽ ở ngoà i khÆ¡i bãi bể kim cương và o lúc ná»a đêm. Mặt trá»i má»c và o lúc sáu giá» mưá»i lăm. Như váºy mình có bốn giỠđể nhặt kim cương và hai giỠđể ra bể trở lại không ai trông thấy nữa. Bốn giá» có đủ không, Banda?â€.
“Má»™t trăm ngưá»i cÅ©ng không thể sống đủ lâu để tiêu cho hết số kim cương anh nhặt được trong bốn giỠđồng hồ trên bãi bể đấyâ€. Anh chỉ hy vá»ng sống đủ lâu để nhặt số kim cương ấy…
Hai ngưá»i cứ thế rong buồm Ä‘i vá» hướng bắc trong thá»i gian còn lại cá»§a ngà y hôm ấy, nhá» gió và thuá»· triá»u. Äến chiá»u tối, má»™t hòn đảo nhá» hiện ra lù lù trước mặt. Nó có chu vi không quá hai trăm mét. Khi há» lại gần, mùi cay xè cá»§a chất “ammoniac†xông lên rất mạnh, khiến há» chảy nước mắt. Jamie hiểu vì sao không có ai ở nÆ¡i nà y. Mùi hôi tháºt là khó chịu nhưng đó là nÆ¡i an toà n nhất để nấp, chỠđợi cho đến khi trá»i tối hẳn. Jamie Ä‘iá»u chỉnh cánh buồm khiến cho chiếc bè chạm phải bỠđá cá»§a hòn đảo thấp. Banda buá»™c chặt chiếc bè lại rồi cả hai bước lên bá». Toà n thể hòn đảo như bị phá»§ đầy bởi hà ng triệu con chim: sếu, bồ nông, chim cụt, hồng hạc. Bầu không khà dà y đặc, ồn à o, rất khó thở. Äi được chừng má»™t chục bước, há» dẫm lên má»™t lá»›p phân chim cao đến táºn bắp vế.
“Mình trở lại bè Ä‘iâ€, Jamie hổn hển nói.
Banda bước theo anh không nói má»™t lá»i nà o.
Há» vừa má»›i quay trở lại để Ä‘i trở vá» thì má»™t đà n bồ nông cất cánh bay lên, để lá»™ ra má»™t khoảng trống trên đất. Có ba xác ngưá»i nằm đấy. Không biết hỠđã chết bằng cách nà o. Xác hỠđược giữ nguyên vẹn nhá» chất ammoniac trong không khÃ, và tóc hỠđã trở thà nh mà u đỠsáng.
Một phút sau, Jamie và Banda trở lại bè, cho nó hướng ra biển khơi.
HỠcho bè đỗ ngoà i khơi, hạ buồm xuống và chỠđợi.
“Mình ở lại đây cho đến khuya, rồi sẽ Ä‘i và oâ€.
Cả hai ngồi bên nhau trong im lặng, má»—i ngưá»i chuẩn bị cho những gì sắp tá»›i theo lối riêng cá»§a mình. Mặt trá»i xuống thấp ở chân trá»i phÃa tây, nhuá»™m bầu trá»i sắp tà n bằng những mà u sắc hung dữ cá»§a má»™t nghệ sÄ© Ä‘iên khùng. Rồi đột nhiên, tất cả Ä‘á»u bị che phá»§ dưới má»™t tấm má»n Ä‘en tối.
Há» chỠđợi thêm hai giá» nữa, Jamie kéo buồm lên. Chiếc bè bắt đầu di chuyển vá» hướng đông đến bá» bể há» không nhìn thấy. Trên đầu, mây rẽ ra, để lá»t ra ánh sáng trăng má» nhạt, má»ng manh, tuôn xuống như nước. Chiếc bè tăng thêm tốc độ. Xa xa, hai ngưá»i bắt đầu thấy bá» bể hiện ra lá» má» như má»™t vết bẩn. Gió mạnh hÆ¡n, thổi phần pháºt cánh buồm, đẩy chiếc bè và o bá» vá»›i tốc độ má»—i lúc má»™t tăng dần. Chẳng mấy chốc há» nháºn ra được hình nét lá» má» cá»§a đất liá»n, giống như má»™t bức tưá»ng thà nh bằng đá khổng lồ. Ngay từ má»™t khoảng xa như váºy, há» cÅ©ng nhìn thấy sóng bể trắng xoá Ä‘áºp và o các má»m đá, nổ lên như sấm. Từ xa, quang cảnh trông tháºt dá»… sợ. Jamie tá»± há»i không biết khi lại gần chúng sẽ khá»§ng khiếp như thế nà o.
Bất chợt, anh thì thầm vá»›i Banda, “Anh tin chắc rằng bãi bể không có ngưá»i canh gác chứ?â€
Banda không trả lá»i, anh lấy tay chỉ những má»m đá trước mặt. Jamie hiểu anh ta muốn nói gì rồi. Các má»m đá ấy nguy hiểm hÆ¡n bất cứ thứ bẫy sáºp nà o con ngưá»i có thể chế tạo ra. “Äó là những tên bảo vệ bá» bể đắc lá»±c, không bao giá» lÆ¡i lá»ng, không bao giá» ngá»§. Chúng nằm đó đợi con mồi cá»§a chúngâ€. ÄÆ°á»£c rồi, Jamie nghÄ© thầm, chúng ta sẽ qua mặt chúng mà y. Chúng ta sẽ nổi lên trên mình chúng mà yâ€.
Chiếc bè đã đưa há» Ä‘i xa như váºy thì nó cÅ©ng sẽ đưa há» Ä‘i nốt quãng đưá»ng cuối cùng. Lúc nà y, bá» bể dưá»ng như Ä‘ang chạy thi vá» phÃa há». Há» bắt đầu cảm thấy những cái dồi lên dồi xuống dữ dá»™i cá»§a những đợt sóng khổng lồ. Banda nắm chặt lấy cá»™t buồm.
“Chúng mình Ä‘ang Ä‘i khá nhanhâ€.
“Äừng loâ€, Jamie trấn an. “Khi nà o đến gần hÆ¡n nữa, chúng mình sẽ hạ thấp buồm xuống, như váºy tốc độ sẽ giảm Ä‘i. Chúng mình sẽ lướt trên các má»m đá ngầm dá»… dà ngâ€.
Gió và sóng tăng thêm sức mạnh, xô chiếc bè vá» phÃa các má»m đá giết ngưá»i. Jamie ước lượng nhanh chóng khoảng cách còn lại, quyết định rằng các đợt sóng sẽ đưa hỠđến bá» mà không cần phải giương buồm. Anh vá»™i vã hạ buồm xuống. Sức đẩy cá»§a gió vẫn không ngừng lại. Chiếc bè lúc nà y hoà n toà n bị kẹt trong những con sóng khổng lồ, không còn kiểm soát được nữa. Nó bị ném lên vá» phÃa trước từ đỉnh sóng nà y đến đỉnh sóng khác. Chiếc bè lắc lư dữ dá»™i khiến cho hai ngưá»i phải bám chắc và o nó bằng cả hai tay. Jamie đã nghÄ© rằng Ä‘i và o bá» là việc là m khó khăn nhưng anh hoà n toà n không được chuẩn bị để đương đầu vá»›i những cÆ¡n hung dữ cá»§a xoáy nước sá»§i bá»t trước mặt. Những má»m đá hiện ra lù lù má»™t cách rõ rà ng đến ngạc nhiên. Há» có thể trông thấy những đợt sóng đổ xô đến, Ä‘áºp và o các tảng đá, nổ tung lên thà nh những giếng phun nước to lá»›n, giáºn dữ. Toà n thể sá»± thà nh công cá»§a dá»± tÃnh tuỳ thuá»™c và o việc đưa chiếc bè nguyên vẹn qua những má»m đá ngầm để há» có thể sá» dụng nó mà thoát ra. Không có chiếc bè, há» coi như đã chết.
Lúc nà y há» Ä‘ang hướng đến các má»m đá ngầm do sức đẩy khá»§ng khiếp cá»§a các cÆ¡n sóng. Tiếng gió gầm thét Ä‘inh tai nhức óc. Äá»™t nhiên, chiếc bè bị nhấc bổng lên cao trong không khà bởi má»™t đợt sóng to lá»›n, ném nó vá» phÃa các tảng đá.
“Giữ chặt lấy, Banda, chúng ta Ä‘ang Ä‘i và o!â€, Jamie kêu to lên.
CÆ¡n sóng lá»›n hất chiếc bè như má»™t que diêm, bắt đầu đưa nó vá» phÃa bá» bể, ngang qua các má»m đá ngầm. Hai ngưá»i cố bám lấy sá»± sống, váºt lá»™n vá»›i các động tác nhảy chồm lên cá»§a các đợt sóng hung dữ Ä‘e doạ quăng há» xuống nước. Jamie đưa mắt tháºt nhanh, nhìn xuống nước, thoáng thấy các má»m đá ngầm sắc như dao cạo ở bên dưới. Má»™t lát nữa đây, anh sẽ cho bè vượt qua chúng, và o đến bá» an toà n.
Ngay lúc ấy, chiếc bè giáºt lên đột ngá»™t, dữ dá»™i, khi má»™t má»m đá ngầm vướng và o má»™t trong bốn chiếc thùng bên dưới, dứt nó ra khá»i chiếc bè. Chiếc bè chòng chà nh dữ dá»™i, rồi má»™t thùng khác cÅ©ng bị dứt ra như váºy, tiếp đến má»™t thùng khác nữa. Gió và sóng nện, má»m đá như đói khát, tất cả Ä‘ang vá»n chiếc bè như má»™t cái đồ chÆ¡i, tung nó qua lại, xoay tròn nó trong không khÃ. Jamie và Banda cảm thấy miếng gá»— má»ng dưới chân như vỡ tan ra.
“Nhảy!â€, Jamie thét lên.
Anh nhảy qua má»™t bên hông bè. Má»™t cÆ¡n sóng khổng lồ nhặt anh lên, bắn anh tung vá» phÃa bãi bể vá»›i tốc độ má»™t viên đạn đá. Anh bị mắc kẹt trong má»™t thứ sức mạnh thiên nhiên ngoà i sức tưởng tượng. Anh không thể kiểm soát được những gì Ä‘ang diá»…n ra xung quanh. Anh là phần tá» cá»§a sóng. Nó ở bên ngưá»i anh, dưới anh và trong ngưá»i anh. Thân thể anh như bị xoắn lại, quay cuồng, ngá»±c như bị vỡ tung ra. Những ánh sáng lốm đốm bắt đầu hiện lên trong đầu anh. Jamie thầm nghÄ©, mình sắp sá»a chết chìm. Thế rồi thân thể anh bị ném tung lên cát. Jamie hổn hển thở, cố sức thở cho các buồng phổi cá»§a anh trà n ngáºp không khà trong là nh cá»§a bể. Ngá»±c và chân Ä‘á»u bị cà o xước bởi cát, quần áo tả tÆ¡i. Cháºm rãi, anh ngồi lên nhìn quanh quất để tìm Banda. Anh ta Ä‘ang ngồi khom lưng, nôn oẹ cho ra hết nước bể. Jamie đứng dáºy, loạng choạng bước đến gần anh ta:
“Anh không há» gì chứ?â€.
Banda gáºt đầu. Anh thở má»™t cái tháºt sâu, rùng mình rồi nhìn lên Jamie, “Tôi không biết bÆ¡iâ€.
Jamie đỡ anh ta dáºy. Cả hai quay ngưá»i lại nhìn má»m đá ngầm. Không thấy vết tÃch chiếc bè đâu cả. Nó đã bị tan ra thà nh mảng trong đại dương hung dữ. Cả hai bây giỠđã Ä‘i đến má» kim cương.
Không có cách nà o thoát ra được.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 10:13 AM.
|

16-04-2008, 09:14 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Ngà y hôm sau gặp Banda, anh há»i: “Anh bảo rằng có má»™t bản đồ vẽ bãi mìn ấy, phải không?â€
“Ở sa mạc Namib à ? Bá»n bảo vệ có bản đồ ấy để dẫn dắt các công nhân Ä‘i là m việc. Má»i ngưá»i phải Ä‘i thà nh má»™t hà ng dà i, vì váºy không ai bị nổ lênâ€. Mắt Banda mÆ¡ mà ng như nhá»› lại má»™t ká»· niệm, “Má»™t hôm, chú tôi Ä‘i trước tôi, bá»—ng ông vấp phải má»™t hòn đá, rồi ngã xuống trên má»™t quả mìn chôn dưới đất. Sau đó, không còn gì sót lại cá»§a ông ấy nữa để đưa vá» nhà â€.
Jamie rùng mình.
“Ngoà i ra còn có má»™t thứ sương mù ở bể nữa, gá»i là “mis†anh McGregor ạ. Có bị mắc và o thứ sương mù ấy ở Namib, ngưá»i ta má»›i biết được nó như thế nà o.. Nó cuồn cuá»™n trên đại dương rồi thổi ngang qua suốt cả sa mạc dà i đến táºn dãy núi, xoá nhoà má»i thứ. Nếu bị mắc và o trong đó, anh không còn dám cá»±a quáºy nữa. Có bản đồ vá» bãi mìn thì cÅ©ng vô Ãch thôi bởi vì anh không thấy mình Ä‘i đâu cả. Má»i ngưá»i đà nh phải ngồi yên tại chá»— cho đến khi sương mù tan ra.â€
“Nó lâu chừng bao nhiêu?â€
Banda nhún vai: “Có khi hà ng giá», cÅ©ng có khi hà ng ngà yâ€.
“Banda nà y, anh có thấy bản đồ vá» bãi mìn ấy bao giá» chưa?â€
“Chúng giữ kỹ lắmâ€, má»™t vẻ lo âu thoáng trên mặt anh. “Tôi bảo cho anh má»™t lần nữa, không ai thoát ra nổi cái mà anh Ä‘ang suy nghÄ© đâu. Thỉnh thoảng cÅ©ng có má»™t công nhân cố gắng Ä‘em má»™t viên kim cương ra má»™t cách lén lút. Có sẵn má»™t cái cây đặc biệt để treo cổ há». Äó là má»™t bà i há»c cho những ai muốn ăn cắp kim cương cá»§a công tyâ€.
Má»i thứ Ä‘á»u có vẻ không thá»±c hiện được cả. Ngay cả nếu anh tìm cách Ä‘i và o được má» kim cương, anh cÅ©ng không thể nà o tìm cách thoát ra được. Banda đã nói đúng. Anh phải quên chuyện ấy Ä‘i.
Ngà y hôm sau, anh há»i Banda: “Là m sao Van der Merwe ngăn được bá»n công nhân không ăn cắp kim cương má»—i khi há» tan ca?â€
“Há» bị lục soát. Chúng lá»™t trần há» ra, khám xét từ trên xuống dưới, tất cả má»i lá»— trên ngưá»i. Mắt tôi thấy công nhân cắt những vết rạch trên chân há», nhét những viên kim cương và o đó để lén Ä‘em ra ngoà i. Má»™t số ngưá»i đục lá»— trong răng Ä‘en cá»§a há», rồi gắn và o đó. HỠáp dụng má»i mánh khoé có thể nghÄ© ra đượcâ€. Anh nhìn Jamie và nói: “Nếu anh muốn sống, anh hãy quên cái má» kim cương ấy Ä‘iâ€.
Jamie cố gắng là m như váºy nhưng những ý tưởng đó vẫn ám ảnh, dụ dá»— anh mãi. Kim cương cá»§a lão Van der Merwe Ä‘ang nằm trên cát chỠđợi. Chúng Ä‘ang chỠđợi anh.
Giải pháp đến vá»›i Jamie và o đêm hôm ấy. Anh không thể chịu đựng nổi ná»—i bồn chồn, sốt ruá»™t cho đến khi anh gặp Banda. Không má»™t lá»i mở đầu nà o, anh nói thẳng vá»›i Banda: “Anh bảo cho tôi biết vá» những chiếc thuyá»n đã cố gắng đổ bá»™ trên bãi biển ấyâ€.
“Anh muốn biết gì các thuyá»n ấy?â€.
“Chúng là loại thuyá»n như thế nà o?â€.
“Äá»§ má»i loại. Thuyá»n hai buồm, tà u kéo, thuyá»n máy, thuyá»n buồm. Có bốn ngưá»i đã thá» dùng má»™t loại thuyá»n có mái chèo. Trong thá»i gian tôi là m việc ở đấy, có năm sáu vụ như váºy. Các má»m đá ngầm nhá nát các thuyá»n ấy ra từng mảnh. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u bị chết Ä‘uốiâ€.
Jamie thở mạnh má»™t cái: “Có ai thỠđến đó bằng bè không?â€.
Banda trố mắt nhìn anh: “Bằng bè à ?â€.
“Phảiâ€, giá»ng nói Jamie lúc nà y thêm sôi nổi, “NghÄ© kỹ lại xem, không ai Ä‘i được đến bá» là vì đáy thuyá»n cá»§a há» bị đá ngầm xé toang ra. Nhưng má»™t chiếc bè sẽ lướt ngay trên các đá ngầm ấy, Ä‘i thẳng đến bá». Nó cÅ©ng có thể Ä‘i ra bằng cách như váºyâ€.
Banda nhìn Jamie má»™t hồi lâu, khi mở miệng ra được, anh nói bằng giá»ng khác hẳn: “Anh biết không, anh McGregor. Anh vừa có ý kiến hay đấy…â€.
Thoạt tiên, nó giống như má»™t trò chÆ¡i. Những giải pháp có thể là đúng cho má»™t câu đố không thể giải đáp. Nhưng cà ng thảo luáºn thêm, nó lại cà ng trở nên thÃch thú. Cái mà hai ngưá»i Jamie và Banda bắt đầu bằng má»™t câu chuyện phiếm, dần dần mang hình dáng cụ thể cá»§a má»™t chương trình hà nh động. Vì kim cương nằm ngay trên mặt cát nên chẳng cần có má»™t đồ trang bị gì cả. Há» có thể đóng má»™t chiếc bè, vá»›i má»™t cánh buồm trên má»™t bãi cát trống bốn mươi dặm vá» phÃa nam “vùng đất cấm†rồi thả bè cho nó xuôi vá» ban đêm, không ai thấy được. Không có bãi mìn dá»c theo bá» bể, không có ngưá»i canh gác, còn những đội tuần tra thì chỉ hoạt động ở sâu trong đất liá»n. Hai ngưá»i sẽ có thể tá»± do Ä‘i rảo trên bãi biển, tha hồ nhặt kim cương tuỳ thÃch.
“Chúng ta có thể lên đưá»ng trước khi trá»i rạng sángâ€, Jamie nói, “vá»›i má»™t túi đầy kim cương cá»§a Van der Merweâ€.
“Nhưng bằng cách nà o thoát ra?â€.
"CÅ©ng bằng cách giống như mình Ä‘i và o. Chúng ta sẽ chèo chiếc bè ngang qua má»m đá ngầm ra đến biển cả, dá»±ng buồm lên, thế là tá»± do vỠđến nhà â€.
Vá»›i những luáºn cứ đầy thuyết phục cá»§a Jamie, các mối nghi ngá» cá»§a Banda bắt đầu tan biến. Anh cố tìm ra những khe hở trong dá»± tÃnh nà y nhưng má»—i lần anh đưa ra má»™t sá»± phản đối nà o, Jamie Ä‘á»u tìm cách giải đáp. Dá»± tÃnh nà y có thể thá»±c hiện được. Cái hay cá»§a nó là tÃnh chất đơn giản và không phải bá» ra đồng tiá»n nà o. Chỉ cần có nhiá»u gan dạ.
“Cái mà chúng ta cần chỉ là cái túi rõ bá»± để nhét viên kim cương và o đấyâ€, Jamie nói. Vẻ nhiệt tình cá»§a anh tháºt là dá»… lây.
Banda cưá»i rạng rỡ, “Chúng ta hãy là m hai cái túi bá»±â€.
Tuần lá»… sau, há» thôi là m việc ở bến tà u, lên má»™t chiếc xe la Ä‘i Port Nolloth, má»™t ngôi là ng bên bá» bể, bốn mươi dặm vá» phÃa nam khu vá»±c cấm mà há» sẽ Ä‘i tá»›i.
Äến Port Nolloth, há» xuống xe và nhìn xung quanh. Ngôi là ng nhá» và đơn sÆ¡, gồm những căn nhà lụp xụp, tồi tà n, những túp lá»u bằng thiếc, Ãt cá»a hiệu và bãi cát trắng xoá trải dà i vô táºn. Ở đó không có má»m đá ngầm. Sóng vá»— nhẹ nhà ng ở ven bá». Tháºt là má»™t nÆ¡i lý tưởng để thả chiếc bè cá»§a há».
Không có má»™t khách sạn nà o, những ngôi chợ bé nhỠở đó cho Jamie thuê má»™t căn phòng ở phÃa sau. Banda cÅ©ng tìm được má»™t chiếc giưá»ng nằm trong khu vá»±c ngưá»i da Ä‘en trong là ng.
“Chúng ta phải tìm được nÆ¡i đóng bè cho kÃn đáoâ€, Jamie nói vá»›i Banda, “Chúng mình không muốn ai đó báo vá»›i nhà chức tráchâ€.
Trưa hôm ấy, hai ngưá»i tìm thấy má»™t nhà kho bá» trống.
“NÆ¡i đây tháºt là tốtâ€, Jamie nói, “Chúng ta hãy bắt tay ngay và o việc đóng bèâ€
“Chưa đâuâ€, Banda nói, “Khoan đã, hãy Ä‘i mua má»™t chai whiskyâ€.
“Äể là m gì?â€.
“Rồi anh sẽ thấyâ€.
Sáng hôm sau, má»™t viên cảnh sát địa phương đến thăm Jamie. Äó là má»™t anh chà ng to lá»›n, da mặt hồng hà o, có cái mÅ©i to lá»›n trên đó nổi lên những gân máu tố cáo rằng anh ta là má»™t tay nghiện rượu nặng.
“Chà o anhâ€, anh ta nói vá»›i Jamie, “Tôi nghe nói là có má»™t ông khách má»›i đến nên tôi ghé lại đây thăm. Tôi là cảnh sát viên Mundyâ€.
â€Tôi là Ian Travisâ€, Jamie đáp.
“Sắp Ä‘i lên phÃa Bắc, phải không Travis?â€.
“Không, phÃa Nam. Tôi và tên đầy tá»› cá»§a tôi Ä‘ang trên đưá»ng đến Cape Townâ€.
“À, ra thế. Tôi trước kia cÅ©ng có ở Cape Town, nó quá lá»›n, quá ồn à oâ€.
“Äúng váºy, ông xÆ¡i má»™t ly rượu nhé, ông cảnh sát?â€.
“Tôi không bao giá» uống rượu trong khi là m pháºn sá»±â€, cảnh sát viên Mundy dừng lại má»™t lúc, trước khi đưa ra quyết định, “Nhưng chỉ má»™t lần nà y thôi, tôi chắc có thể phá lệâ€.
“Thế thì hay quáâ€, Jamie Ä‘em chai rượu whisky ra, trong lòng thán phục Banda có lẽ đã nghÄ© ra trước Ä‘iá»u nà y. Anh đổ chừng hai đốt ngón tay rượu và o trong chiếc ly bẩn và đưa cho viên cảnh sát.
“Cám Æ¡n anh, Travis. Thế ly anh đâu?â€.
“Tôi không thể uống đượcâ€, Jamie nói ra vẻ buồn bã, “Bệnh sốt rét. Vì váºy mà tôi phải Ä‘i Cape Town để được bác sÄ© chăm sóc. Tôi dừng lại đây Ãt ngà y để nghỉ ngÆ¡i. Äi đưá»ng tháºt khó nhá»câ€.
Cảnh sát viên Mundy nhìn anh dò xét, “Anh trông có vẻ mạnh khoẻ đấy chứ?â€.
“Ông có thấy cÆ¡n run cầm cáºp cá»§a tôi bắt đầu thì má»›i biết đượcâ€.
Viên cảnh sát uống cạn ly rượu. Jamie lại đổ đầy ly lần nữa.
“Cám Æ¡n. Tôi xin lá»—i nhéâ€, ông ta uống ly thứ hai luôn má»™t há»›p rồi đứng dáºy. “Tôi cần phải Ä‘i ngay bây giá». Anh nói anh và tên đầy tá»› cá»§a anh sẽ tiếp tục lên đưá»ng trong má»™t hai ngà y tá»›i, phải không?â€.
“Chừng nà o tôi thấy khoẻ hÆ¡n chúng tôi sẽ Ä‘i ngayâ€.
“Tôi sẽ trở lại đây há»i han anh và o ngà y thứ sáuâ€, viên cảnh sát nói.
Äêm hôm ấy, Jamie và Banda bắt tay và o đóng bè trong nhà kho vắng vẻ.
“Banda, anh có đóng bè bao giá» chưa?â€.
“Nói tháºt vá»›i anh, anh McGregor. Tôi chưa đóng bè bao giá»â€.
“Tôi cÅ©ng thếâ€. Cả hai nhìn nhau chằm chằm. “Có khó không nhỉ?â€
HỠăn cắp từ phÃa sau chợ hai thùng dầu rá»—ng bằng gá»—, má»—i chiếc có dung tÃch chừng hai trăm lÃt và đem vá» kho. Sau khi táºp hợp chúng lại, hỠđặt chúng cách quãng nhau thà nh má»™t hình vuông. Ngà y hôm sau, há» thu tháºp thêm bốn thùng gá»— rá»—ng, đặt má»—i chiếc trên má»—i thùng dầu.
Banda tá» vẻ nghi ngá», “nó chẳng giống má»™t chiếc bè chút nà oâ€.
“Chúng mình chưa là m xong mà â€, Jamie cố trấn an.
Vì không sẵn những tấm ván nên há» phá»§ lên bá» mặt bất cứ thứ gì có sẵn trong tay: những nhánh cây gá»— hồi, cà nh cây giẻ gai, lá cây “marula†tháºt lá»›n. Há» buá»™c tất cả má»i thứ lại bằng dây thừng dà y, thắt nút lại má»™t cách cẩn tháºn, chÃnh xác.
Khi là m xong, Banda xem xét má»™t lượt, “vẫn không giống má»™t chiếc bèâ€.
“Khi nà o mình dựng buồm lên, nó sẽ giống hơn†Jamie hứa.
HỠlà m cột buồm bằng một cây gỗ và ng đã bị đổ, rồi nhặt hai cà nh cây dẹp dùng là m chèo.
“Bây giá» chỉ còn việc là giăng buồm Ä‘i thôi. Cần phải là m cho tháºt nhanh. Tôi muốn ra khá»i nÆ¡i nà y ngay tối nay. Lão cảnh sát sẽ trở lại nÆ¡i nà y và o ngà y maiâ€.
ChÃnh Banda đã tìm ra cái buồm. Anh trở vá» và o lúc trá»i tối, mang theo má»™t tấm vải xanh lá»›n, “Anh nghÄ© cái nà y thế nà o, anh McGregor?â€.
“Tuyệt. Anh kiếm nó ở đâu ra váºy?â€
Banda nhe răng cưá»i, “Äừng có há»i. Chúng mình đã gặp khá nhiá»u rắc rối rồiâ€.
Há» là m má»™t cánh buồm vá»›i má»™t cái sà o căng buồm ở phÃa dưới và má»™t cái trục căng buồm ở trên đỉnh. Cuối cùng, má»i thứ Ä‘á»u sẵn sà ng.
‘Chúng ta sẽ lên đưá»ng lúc hai giá» sáng, khi dân là ng Ä‘ang còn ngá»§â€, Jamie bảo Banda, “Mình nên nghỉ ngÆ¡i cho đến lúc ấy’.
Nhưng không ai ngá»§ được cả. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u hồi há»™p lo lắng vá» cuá»™c phiêu lưu há» sắp sá»a thá»±c hiện.
Và o lúc hai giá» sáng, hai ngưá»i gặp nhau ở nhà kho. Cả hai Ä‘á»u cảm thấy háo hức nhưng không kém phần lo sợ, nhưng không ai nói ra. Há» sắp sá»a thá»±c hiện cuá»™c hà nh trình hoặc đưa hỠđến sá»± già u sang hoặc dẫn đến cái chết. Không có con đưá»ng nà o ở giữa.
“Äến giá» rồiâ€, Jamie loan báo.
Hai ngưá»i bước ra ngoà i. Không có gì động Ä‘áºy. Äêm tháºt yên tÄ©nh, vá»›i mặt nước mênh mông như má»™t bức mà n xanh trước mặt. Má»™t vầng trăng bạc xuất hiện trên bầu trá»i cao. Tốt lắm, Jamie thầm nghÄ©, sẽ không có nhiá»u ánh sáng lắm để há» có thể trông thấy mình. Thá»i khắc biểu cá»§a há» hÆ¡i phức tạp má»™t chút vì há» phải rá»i khá»i ngôi là ng và o lúc đêm để không ai biết và phải đến bãi bể kim cương tối hôm sau, như váºy há» có thể lẻn và o khu vá»±c má» rồi trở ra bể an toà n trước khi rạng đông.
“Luồng nước Benguela sẽ đưa chúng mình đến má» kim cương và o khoảng xế trưaâ€, Jamie nói, “nhưng mình không thể Ä‘i giữa ban ngà y được, vì váºy chúng mình phải lánh ở má»™t nÆ¡i nà o đó ngoà i bể trước khi trá»i tốiâ€.
Banda gáºt đầu, “Mình có thể nấp ở má»™t trong các hòn đảo nhá» ngoà i khÆ¡iâ€.
“Äảo gì?â€
"Có chừng má»™t chục đảo – Mercury, Ichabud, Plum Pudding…â€
Jamie nhìn Banda vá»›i vẻ lạ lùng, “Plum Pudding nghÄ©a là gì?â€
“Còn có đảo Roast Beef nữaâ€.
Jamie giở bản đồ nhà u nát ra xem xét, “Chẳng thấy có đảo nà o trên bản đồ nà y cảâ€.
“Äó là những đảo phân chim. Ngưá»i Anh thu hoạch phân chim để là m phân bónâ€
“Có ai sống trên đảo ấy không?â€.
“Không thể. Ở đó mùi hôi hám lắm. Có những nÆ¡i phân chim dà y đến ba chục thước. ChÃnh phá»§ dùng những tên đà o ngÅ© và tù binh để nhặt phân chim. Má»™t số ngưá»i chết trên đảo, hỠđể mặc xác ngưá»i chết tại đấyâ€.
“Mình sẽ nấp ở đấyâ€, Jamie đưa ra quyết định.
Lặng lẽ, hai ngưá»i mở nhà kho và nhấc chiếc bè lên. Chiếc bè ấy nặng quá, không thể khiêng nổi. Cả hai cố gắng kéo mạnh, mồ hôi nhá»… nhại nhưng vô hiệu.
“ChỠđấyâ€, Banda nói.
Anh vá»™i vã Ä‘i ra ngoà i. Ná»a giá» sau anh quay lại vá»›i má»™t thanh gá»— tròn lá»›n. “Mình sá» dụng cái nà y. Tôi sẽ nhấc má»™t đầu lên, còn anh đẩy cái thanh gá»— nà y xuống phÃa dướiâ€.
Jamie ngạc nhiên vá» sức khoẻ cá»§a Banda khi anh nà y nhấc bổng má»™t đầu chiếc bè lên. Jamie nhanh chóng chuồi thanh gá»— xuống phÃa dưới. Cả hai cùng ra sức nhấc cái Ä‘uôi bè lên, thế là nó được đặt nhẹ nhà ng xuống khúc gá»—. Khi khúc gá»— đã lăn khá»i Ä‘uôi bè, há» lặp lại cách thức như lúc nãy. Tháºt là công việc gay go, khó nhá»c. Lúc há» Ä‘i ra đến bãi bể, cả hai Ä‘á»u ướt đẫm mồ hôi. Công việc nà y chiếm nhiá»u thá»i giá» hÆ¡n Jamie tưởng. Lúc nà y đã gần rạng đông rồi. Há» phải Ä‘i xa trước khi dân là ng phát hiện ra há» và báo cáo những gì há» Ä‘ang là m. Láºp tức Jamie lắp cánh buồm và o, kiểm tra lại tháºt kỹ để tin chắc rằng má»i thứ hoạt động tốt cả. Nhưng anh vẫn cảm thấy khó chịu vì hình như anh còn quên má»™t thứ gì đó. Äá»™t nhiên, anh nghÄ© ra và cưá»i to lên.
Banda ngạc nhiên nhìn anh, “Có gì vui váºy?â€.
“Trước kia khi Ä‘i tìm kim cương, tôi có má»™t tấn đồ trang bị. Bây giá» tôi chỉ mang má»™t cái địa bà n thôi. Có vẻ dá»… dà ng quáâ€.
Banda lặng lẽ nói, “Tôi không nghÄ© rằng đó là vấn đỠkhó khăn cá»§a chúng ta, anh McGregor ạâ€.
“Bây giá» có lẽ đến lúc anh gá»i tôi là “Jamie†mà thôiâ€.
Banda lúc lắc đầu tá» vẻ ngạc nhiên, “Anh đúng là má»™t ngưá»i từ xứ xa xôi đến đâyâ€, Banda cưá»i nhe hà ng răng trắng ởn, “Cần quái gì, chúng nó có treo cổ tôi thì cÅ©ng chỉ treo được má»™t lần thôiâ€, anh lẩm bẩm cái tên ấy trên môi rồi gá»i to lên: “Jamieâ€.
“Nà o, chúng ta hãy Ä‘i lấy kim cươngâ€.
HỠđẩy chiếc bè ra khá»i cát, và o vùng nước cạn, rồi cả hai nhảy lên bè, bắt đầu chèo. Phải mất mấy phút đồng hồ há» má»›i Ä‘iá»u chỉnh và quen được vá»›i cái nghiêng ngả, Ä‘i chệch hướng cá»§a chiếc bè nà y. Nó giống như má»™t cái nút chai nổi bồng bá»nh, nhưng nó sẽ hoạt động được. Chiếc bè đáp ứng má»™t cách tốt đẹp, di chuyển theo hướng bắc vá»›i má»™t dòng nước. Jamie kéo buồm lên, hướng ra biển cả. Lúc dân là ng thức dáºy, thì chiếc bè đã vượt quá chân trá»i.
“Chúng mình thà nh công rồiâ€, Jamie nói.
Banda lắc đầu “Chưa hết đâuâ€. Anh thả tay xuống dòng nước lạnh Benguala. “Chỉ má»›i bắt đầu thôiâ€.
Há» vẫn tiếp tục Ä‘i, hướng vá» phÃa Bắc quá vịnh Alexander và cá»a sông River, không thấy dấu hiệu Ä‘á»i sống nà o cả ngoà i những đà n sếu ở Cape Ä‘ang bay vá» tổ và má»™t đà n hồng hạc lá»›n hÆ¡n, nhiá»u mà u sắc. Mặc dầu có những há»™p thịt, gạo, trái cây và hai bình nước, há» quá hồi há»™p lo lắng nên không ăn uống gì được. Jamie không để trà óc cá»§a anh suy nghÄ© vẩn vÆ¡ đến những mối nguy hiểm trước mặt nhưng Banda thì không thể là m thế được. Anh đã sống ở nÆ¡i đó rồi. Anh Ä‘ang nhá»› đến những tên bảo vệ tà n nhẫn vá»›i súng, chó săn và bãi mìn có thể xé nát da thịt. Thế rồi anh tá»± há»i tại sao anh lại nghe lá»i Jamie Ä‘i và o cuá»™c phiêu lưu Ä‘iên khùng nà y. Anh đưa mắt nhìn ngưá»i Tô Cách Lan và nghÄ© thầm, “Hắn còn Ä‘iên khùng hÆ¡n cả mình nữa. Mình có chết cÅ©ng vì đứa em gái nhá» cá»§a mình. Còn hắn, hắn chết vì cái gì?â€
Äến trưa, những con cá máºp xông đến. Có chừng năm sáu con, vây cá»§a chúng xẻ nước tiến tháºt nhanh đến chiếc bè.
“Äó là những con cá máºp vây Ä‘en ăn thịt ngưá»iâ€, Banda nói.
Jamie nhìn các vây cá lướt đến gần chiếc bè, “Mình là m thế nà o bây giá»?â€
Banda nuốt nước bá»t lo lắng, “Tháºt sá»±, Jamie ạ, đây là lần đầu tiên tôi gặp trưá»ng hợp như thế nà yâ€.
Lưng con cá máºp huých và o chiếc bè khiến nó suýt láºt nhà o. Hai ngưá»i nắm lấy cá»™t buồm dùng là m nÆ¡i tá»±a. Jamie nhặt lấy má»™t cái chèo đâm và o con cá máºp. Chỉ nháy mắt sau đó, cái chèo bị con cá máºp cắn thà nh hai ná»a. Nhiá»u con cá máºp bây giá» Ä‘i vòng quanh chiếc bè, bÆ¡i theo những vòng tròn, thân hình to lá»›n cá»§a chúng cá» xát và o chiếc bè bé nhá». Má»—i lần nó huých như thế, chiếc bè lại nghiêng theo má»™t góc nguy hiểm. Nó có thể láºt nhà o bất cứ lúc nà o.
“Mình cần phải trừ khá» chúng Ä‘i nếu không chúng sẽ dìm mình xuống nước mấtâ€
“Trừ khá» chúng bằng cách nà o kia chứ?â€
â€œÄÆ°a cho tôi má»™t há»™p thiếc đựng thịtâ€.
“Anh nói đùa đấy chứ? Má»™t há»™p thịt bò là m sao thoả mãn được chúng? Chúng muốn ăn thịt chúng mình kiaâ€.
Lại má»™t cái xô đẩy mạnh nữa khiến cho cái bè nghiêng suýt láºt nhà o.
“Thịt bò!â€, Jamie hét lên, “Lấy ngay Ä‘iâ€
Một giây đồng hồ sau, Banda đặt hộp thịt bò trong tay Jamie. Chiếc bè chòng chà nh hết sức nguy hiểm.
“Mở má»™t ná»a nắp há»™p ấy ra, nhanh lên!â€.
Banda rút dao nhÃp ra, mở nắp há»™p thiếc ra má»™t ná»a. Jamie cầm lấy, dùng ngón tây sá» các cạnh bén nhá»n cá»§a há»™p kim khÃ.
“Giữ chặt lấy!â€, Jamie kêu lên.
Anh quỳ xuống bên mạn bè, chỠđợi. Ngay tức thì má»™t con cá máºp xÃch lại gần bè, há cái mồm to lá»›n cá»§a nó, nhe ra cái hà m răng dà i khá»§ng khiếp. Jamie tấn công và o đôi mắt cá»§a nó. Vá»›i tất cả sức lá»±c, anh vươn cả hai tay ra, dùng cạnh sắc nhá»n cá»§a há»™p thiếc đã bị cắt cà o lên mắt con váºt, là m nó rách toang ra. Con cá máºp tung cả thân hình nó lên, là m cho chiếc bè dá»±ng ngược lên trong má»™t lát. Nước xung quanh đó đột nhiên nhuá»™m mà u Ä‘á». Các con cá máºp khác sáp lại con váºt bị thương, là m thà nh má»™t tiếng động rất lá»›n. Chúng quên hẳn chiếc bè, Jamie và Banda nhìn những con váºt to lá»›n Ä‘ang xé xác nạn nhân bất lá»±c trong khi chiếc bè Ä‘i xa dần, xa dần, cho đến khi không còn bóng dáng con cá máºp nà o nữa.
Banda thở mạnh má»™t cái, nói khe khẽ, “Má»™t ngà y kia tôi sẽ kể cho con cháu tôi nghe vá» chuyện nà y. Anh có nghÄ© rằng chúng sẽ tin tôi không?â€.
Cả hai cưá»i to lên cho đến khi nước mắt rà n rụa trên mặt.
Và o xế trưa hôm ấy, Jamie kiểm tra lại chiếc đồng hồ Ä‘eo tay cá»§a mình, “Chúng mình sẽ ở ngoà i khÆ¡i bãi bể kim cương và o lúc ná»a đêm. Mặt trá»i má»c và o lúc sáu giá» mưá»i lăm. Như váºy mình có bốn giỠđể nhặt kim cương và hai giỠđể ra bể trở lại không ai trông thấy nữa. Bốn giá» có đủ không, Banda?â€.
“Má»™t trăm ngưá»i cÅ©ng không thể sống đủ lâu để tiêu cho hết số kim cương anh nhặt được trong bốn giỠđồng hồ trên bãi bể đấyâ€. Anh chỉ hy vá»ng sống đủ lâu để nhặt số kim cương ấy…
Hai ngưá»i cứ thế rong buồm Ä‘i vá» hướng bắc trong thá»i gian còn lại cá»§a ngà y hôm ấy, nhá» gió và thuá»· triá»u. Äến chiá»u tối, má»™t hòn đảo nhá» hiện ra lù lù trước mặt. Nó có chu vi không quá hai trăm mét. Khi há» lại gần, mùi cay xè cá»§a chất “ammoniac†xông lên rất mạnh, khiến há» chảy nước mắt. Jamie hiểu vì sao không có ai ở nÆ¡i nà y. Mùi hôi tháºt là khó chịu nhưng đó là nÆ¡i an toà n nhất để nấp, chỠđợi cho đến khi trá»i tối hẳn. Jamie Ä‘iá»u chỉnh cánh buồm khiến cho chiếc bè chạm phải bỠđá cá»§a hòn đảo thấp. Banda buá»™c chặt chiếc bè lại rồi cả hai bước lên bá». Toà n thể hòn đảo như bị phá»§ đầy bởi hà ng triệu con chim: sếu, bồ nông, chim cụt, hồng hạc. Bầu không khà dà y đặc, ồn à o, rất khó thở. Äi được chừng má»™t chục bước, há» dẫm lên má»™t lá»›p phân chim cao đến táºn bắp vế.
“Mình trở lại bè Ä‘iâ€, Jamie hổn hển nói.
Banda bước theo anh không nói má»™t lá»i nà o.
Há» vừa má»›i quay trở lại để Ä‘i trở vá» thì má»™t đà n bồ nông cất cánh bay lên, để lá»™ ra má»™t khoảng trống trên đất. Có ba xác ngưá»i nằm đấy. Không biết hỠđã chết bằng cách nà o. Xác hỠđược giữ nguyên vẹn nhá» chất ammoniac trong không khÃ, và tóc hỠđã trở thà nh mà u đỠsáng.
Một phút sau, Jamie và Banda trở lại bè, cho nó hướng ra biển khơi.
HỠcho bè đỗ ngoà i khơi, hạ buồm xuống và chỠđợi.
“Mình ở lại đây cho đến khuya, rồi sẽ Ä‘i và oâ€.
Cả hai ngồi bên nhau trong im lặng, má»—i ngưá»i chuẩn bị cho những gì sắp tá»›i theo lối riêng cá»§a mình. Mặt trá»i xuống thấp ở chân trá»i phÃa tây, nhuá»™m bầu trá»i sắp tà n bằng những mà u sắc hung dữ cá»§a má»™t nghệ sÄ© Ä‘iên khùng. Rồi đột nhiên, tất cả Ä‘á»u bị che phá»§ dưới má»™t tấm má»n Ä‘en tối.
Há» chỠđợi thêm hai giá» nữa, Jamie kéo buồm lên. Chiếc bè bắt đầu di chuyển vá» hướng đông đến bá» bể há» không nhìn thấy. Trên đầu, mây rẽ ra, để lá»t ra ánh sáng trăng má» nhạt, má»ng manh, tuôn xuống như nước. Chiếc bè tăng thêm tốc độ. Xa xa, hai ngưá»i bắt đầu thấy bá» bể hiện ra lá» má» như má»™t vết bẩn. Gió mạnh hÆ¡n, thổi phần pháºt cánh buồm, đẩy chiếc bè và o bá» vá»›i tốc độ má»—i lúc má»™t tăng dần. Chẳng mấy chốc há» nháºn ra được hình nét lá» má» cá»§a đất liá»n, giống như má»™t bức tưá»ng thà nh bằng đá khổng lồ. Ngay từ má»™t khoảng xa như váºy, há» cÅ©ng nhìn thấy sóng bể trắng xoá Ä‘áºp và o các má»m đá, nổ lên như sấm. Từ xa, quang cảnh trông tháºt dá»… sợ. Jamie tá»± há»i không biết khi lại gần chúng sẽ khá»§ng khiếp như thế nà o.
Bất chợt, anh thì thầm vá»›i Banda, “Anh tin chắc rằng bãi bể không có ngưá»i canh gác chứ?â€
Banda không trả lá»i, anh lấy tay chỉ những má»m đá trước mặt. Jamie hiểu anh ta muốn nói gì rồi. Các má»m đá ấy nguy hiểm hÆ¡n bất cứ thứ bẫy sáºp nà o con ngưá»i có thể chế tạo ra. “Äó là những tên bảo vệ bá» bể đắc lá»±c, không bao giá» lÆ¡i lá»ng, không bao giá» ngá»§. Chúng nằm đó đợi con mồi cá»§a chúngâ€. ÄÆ°á»£c rồi, Jamie nghÄ© thầm, chúng ta sẽ qua mặt chúng mà y. Chúng ta sẽ nổi lên trên mình chúng mà yâ€.
Chiếc bè đã đưa há» Ä‘i xa như váºy thì nó cÅ©ng sẽ đưa há» Ä‘i nốt quãng đưá»ng cuối cùng. Lúc nà y, bá» bể dưá»ng như Ä‘ang chạy thi vá» phÃa há». Há» bắt đầu cảm thấy những cái dồi lên dồi xuống dữ dá»™i cá»§a những đợt sóng khổng lồ. Banda nắm chặt lấy cá»™t buồm.
“Chúng mình Ä‘ang Ä‘i khá nhanhâ€.
“Äừng loâ€, Jamie trấn an. “Khi nà o đến gần hÆ¡n nữa, chúng mình sẽ hạ thấp buồm xuống, như váºy tốc độ sẽ giảm Ä‘i. Chúng mình sẽ lướt trên các má»m đá ngầm dá»… dà ngâ€.
Gió và sóng tăng thêm sức mạnh, xô chiếc bè vá» phÃa các má»m đá giết ngưá»i. Jamie ước lượng nhanh chóng khoảng cách còn lại, quyết định rằng các đợt sóng sẽ đưa hỠđến bá» mà không cần phải giương buồm. Anh vá»™i vã hạ buồm xuống. Sức đẩy cá»§a gió vẫn không ngừng lại. Chiếc bè lúc nà y hoà n toà n bị kẹt trong những con sóng khổng lồ, không còn kiểm soát được nữa. Nó bị ném lên vá» phÃa trước từ đỉnh sóng nà y đến đỉnh sóng khác. Chiếc bè lắc lư dữ dá»™i khiến cho hai ngưá»i phải bám chắc và o nó bằng cả hai tay. Jamie đã nghÄ© rằng Ä‘i và o bá» là việc là m khó khăn nhưng anh hoà n toà n không được chuẩn bị để đương đầu vá»›i những cÆ¡n hung dữ cá»§a xoáy nước sá»§i bá»t trước mặt. Những má»m đá hiện ra lù lù má»™t cách rõ rà ng đến ngạc nhiên. Há» có thể trông thấy những đợt sóng đổ xô đến, Ä‘áºp và o các tảng đá, nổ tung lên thà nh những giếng phun nước to lá»›n, giáºn dữ. Toà n thể sá»± thà nh công cá»§a dá»± tÃnh tuỳ thuá»™c và o việc đưa chiếc bè nguyên vẹn qua những má»m đá ngầm để há» có thể sá» dụng nó mà thoát ra. Không có chiếc bè, há» coi như đã chết.
Lúc nà y há» Ä‘ang hướng đến các má»m đá ngầm do sức đẩy khá»§ng khiếp cá»§a các cÆ¡n sóng. Tiếng gió gầm thét Ä‘inh tai nhức óc. Äá»™t nhiên, chiếc bè bị nhấc bổng lên cao trong không khà bởi má»™t đợt sóng to lá»›n, ném nó vá» phÃa các tảng đá.
“Giữ chặt lấy, Banda, chúng ta Ä‘ang Ä‘i và o!â€, Jamie kêu to lên.
CÆ¡n sóng lá»›n hất chiếc bè như má»™t que diêm, bắt đầu đưa nó vá» phÃa bá» bể, ngang qua các má»m đá ngầm. Hai ngưá»i cố bám lấy sá»± sống, váºt lá»™n vá»›i các động tác nhảy chồm lên cá»§a các đợt sóng hung dữ Ä‘e doạ quăng há» xuống nước. Jamie đưa mắt tháºt nhanh, nhìn xuống nước, thoáng thấy các má»m đá ngầm sắc như dao cạo ở bên dưới. Má»™t lát nữa đây, anh sẽ cho bè vượt qua chúng, và o đến bá» an toà n.
Ngay lúc ấy, chiếc bè giáºt lên đột ngá»™t, dữ dá»™i, khi má»™t má»m đá ngầm vướng và o má»™t trong bốn chiếc thùng bên dưới, dứt nó ra khá»i chiếc bè. Chiếc bè chòng chà nh dữ dá»™i, rồi má»™t thùng khác cÅ©ng bị dứt ra như váºy, tiếp đến má»™t thùng khác nữa. Gió và sóng nện, má»m đá như đói khát, tất cả Ä‘ang vá»n chiếc bè như má»™t cái đồ chÆ¡i, tung nó qua lại, xoay tròn nó trong không khÃ. Jamie và Banda cảm thấy miếng gá»— má»ng dưới chân như vỡ tan ra.
“Nhảy!â€, Jamie thét lên.
Anh nhảy qua má»™t bên hông bè. Má»™t cÆ¡n sóng khổng lồ nhặt anh lên, bắn anh tung vá» phÃa bãi bể vá»›i tốc độ má»™t viên đạn đá. Anh bị mắc kẹt trong má»™t thứ sức mạnh thiên nhiên ngoà i sức tưởng tượng. Anh không thể kiểm soát được những gì Ä‘ang diá»…n ra xung quanh. Anh là phần tá» cá»§a sóng. Nó ở bên ngưá»i anh, dưới anh và trong ngưá»i anh. Thân thể anh như bị xoắn lại, quay cuồng, ngá»±c như bị vỡ tung ra. Những ánh sáng lốm đốm bắt đầu hiện lên trong đầu anh. Jamie thầm nghÄ©, mình sắp sá»a chết chìm. Thế rồi thân thể anh bị ném tung lên cát. Jamie hổn hển thở, cố sức thở cho các buồng phổi cá»§a anh trà n ngáºp không khà trong là nh cá»§a bể. Ngá»±c và chân Ä‘á»u bị cà o xước bởi cát, quần áo tả tÆ¡i. Cháºm rãi, anh ngồi lên nhìn quanh quất để tìm Banda. Anh ta Ä‘ang ngồi khom lưng, nôn oẹ cho ra hết nước bể. Jamie đứng dáºy, loạng choạng bước đến gần anh ta:
“Anh không há» gì chứ?â€.
Banda gáºt đầu. Anh thở má»™t cái tháºt sâu, rùng mình rồi nhìn lên Jamie, “Tôi không biết bÆ¡iâ€.
Jamie đỡ anh ta dáºy. Cả hai quay ngưá»i lại nhìn má»m đá ngầm. Không thấy vết tÃch chiếc bè đâu cả. Nó đã bị tan ra thà nh mảng trong đại dương hung dữ. Cả hai bây giỠđã Ä‘i đến má» kim cương.
Không có cách nà o thoát ra được.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 10:16 AM.
|

16-04-2008, 09:15 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 5
Sau lưng há» là đại dương giáºn dữ. Trước mặt là sa mạc không bị gián Ä‘oạn, trải dà i từ bể đến chân núi xa xăm, lởm chởm, mà u tÃm, cá»§a vách núi Richterveld, má»™t thế giá»›i cá»§a hẻm núi, thung lÅ©ng và chóp núi cong queo, sáng ngá»i dưới ánh trắng má». Ở chân rặng núi là thung lÅ©ng Henkessel, tức “Chiếc nồi nấu cá»§a phù thuá»·â€, má»™t bẫy gió trống trải. Äó là má»™t phong cảnh hoang vắng, ban sÆ¡, từ thuở bắt đầu cá»§a thá»i gian. Dấu hiệu duy nhất cho biết con ngưá»i đã từng đặt chân lên nÆ¡i nà y là má»™t tấm biển trên cát. Dưới ánh sáng trăng, há» Ä‘á»c thấy mấy dòng chữ:
Verbode Gebied
Spergebied
Vùng đất cấm.
Không có lối thoát vá» phÃa bể. Hướng duy nhất còn mở ra cho hai ngưá»i là sa mạc Namib.
“Chúng mình phải cố vượt qua sa mạc rồi phó mặc cho may rá»§iâ€, Jamie nói.
Banda lắc đầu, “Bá»n bảo vệ sẽ bắn chúng ta ngay khi chúng vừa nhìn thấy, hoặc treo cổ chúng ta. Ngay cả khi chúng mình qua mặt được bá»n bảo vệ, cÅ©ng không có cách nà o vượt qua được bãi mìn. Chúng ta xem như đã chết rồiâ€. Không phải là Banda lo sợ cái chết, anh chỉ cam chịu số pháºn.
Jamie nhìn Banda và cảm thấy má»™t niá»m hối tiếc sâu xa. Anh đã đưa ngưá»i da Ä‘en đến ná»—i nà y nhưng Banda không há» phà n nà n má»™t lần nà o. Ngay cả lúc nà y, khi biết không có má»™t lối thoát nà o cả cho há», anh cÅ©ng không thốt ra má»™t lá»i trách cứ nà o.
Jamie quay lại nhìn bức tưá»ng sóng giáºn dữ Ä‘áºp mạnh lên bá», cho rằng chỉ có má»™t phép lạ má»›i giúp được cho há» Ä‘i xa được như váºy. Lúc nà y là hai giá» sáng, chỉ còn bốn giá» nữa trá»i sẽ há»ng sáng và bá»n chúng sẽ phát hiện ra há». Thế nhưng cả hai cho đến lúc nà y vẫn còn nguyên vẹn. Mình sẽ là má»™t kẻ khốn khiếp nếu sẵn sà ng bá» cuá»™c lúc nà y, Jamie nghÄ© thầm.
“Nà o, chúng ta là m việc chứ, Banda?â€.
Banda chá»›p mắt má»™t cái, há»i: “Là m việc gì?â€.
“Chúng mình đến đây để tìm kim cương, phải thế không? Chúng mình hãy lấy Ä‘iâ€.
Banda trố mắt nhìn ngưá»i da trắng có cặp mắt man dại, tóc trắng dán chặt lên sá» và quần áo ướt đẫm, tả tÆ¡i, xung quanh đôi cẳng, “Anh nói gì váºy?â€.
“Anh bảo rằng bá»n chúng thấy mình sẽ giết ngay. Váºy chúng có thể giết mình giữa lúc mình Ä‘ang già u có cÅ©ng như lúc mình nghèo khổ. Phép lạ đã đưa chúng mình đến đây thì phép lạ cÅ©ng có thể giúp chúng mình thoát ra. Nhưng nếu thoát ra được thì tôi nhất định không chịu Ä‘i tay khôngâ€.
“Anh khùng rồiâ€, Banda nói nhẹ nhà ng.
“Nếu không thế thì chúng mình đã không có ở đây rồiâ€, Jamie nhắc nhở.
Banda nhún vai: “Mẹ kiếp! Mình có việc là m nà o khác nữa đâu cho đến khi bá»n chúng tìm ra mình?â€.
Jamie giáºt chiếc áo sÆ¡ mi rách tả tÆ¡i. Banda hiểu ngay và cÅ©ng bắt chước là m như váºy.
“Nà o, những viên kim cương to bá»± mà anh vẫn nói đó, nằm ở chá»— nà o?â€
“Ở khắp má»i nÆ¡iâ€, Banda nói. Rồi anh nói thêm, “CÅ©ng như bá»n bảo vệ và chó săn váºyâ€.
“Chuyện ấy để lo sau. Khi nà o chúng xuống bãi bể nà y?â€.
“Khi nà o trá»i sángâ€.
Jamie suy nghÄ© má»™t lát, “Có nÆ¡i nà o trên bãi bể nà y mà chúng không đến không? Má»™t nÆ¡i nà o đó để chúng mình nấp?â€.
“Không có nÆ¡i nà o chúng không đến cả. CÅ©ng chẳng có nÆ¡i nà o có thể ẩn giấu, dù má»™t con ruồiâ€.
Jamie vá»— vai Banda, “Thôi được, chúng ta Ä‘i nà oâ€.
Jamie nhìn theo Banda Ä‘ang bò cháºm chạp bằng cả tay và chân, dá»c theo bãi bể, vừa bò vừa dùng ngón tay sà ng cát. Không đầy hai phút sau, anh dừng lại, giÆ¡ má»™t viên đá lên cao, “Tôi tìm thấy má»™t viên!â€.
Jamie khom mình xuống cát và bắt đầu bò. Hai viên đá đầu tiên tìm được hÆ¡i nhá». Viên thứ ba to hÆ¡n, nặng đến mưá»i lăm cà rá. Anh ngồi đó ngắm nghÃa má»™t hồi. Tháºt khó tưởng tượng rằng cá»§a cải lá»›n lao như váºy lại có thể dá»… dà ng nhặt lên đến thế. Thế mà tất cả những thứ ấy lại thuá»™c vá» Salomon Van der Merwe và các ngưá»i hợp tác cá»§a hắn. Jamie vẫn tiếp tục di chuyển.
Trong ba giá» tiếp theo đó, hai ngưá»i đã thu tháºp được trên bốn mươi viên kim cương từ hai cà rá đến ba mươi cà rá. Bầu trá»i phÃa đông bắt đầu há»ng sáng. Äây là thá»i gian Jamie dá»± định rá»i khá»i nÆ¡i nà y, nhảy lên bè, vượt qua các tảng đá ngầm và thoát trở vá». Nhưng bây giá» nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy cÅ©ng vô Ãch thôi.
“Trá»i sắp rạng đông rồiâ€, Jamie nói, “Chúng mình hãy tÃnh xem còn có thể tìm được thêm bao nhiêu viên kim cương nữa?â€.
“Chúng ta sẽ không sống để xà i bất cứ viên nà o trong số nà y. Anh muốn chết già u có, đúng không?â€.
“Tôi chẳng muốn chết chút nà oâ€.
Há» lại tiếp tục tìm kiếm, nhặt hết viên kim cương nà y đến viên kim cương khác, không suy nghÄ©, tÃnh toán gì hết, như thể bị ám ảnh bởi cÆ¡n Ä‘iên loạn. Từng chồng kim cương cá»§a há» cứ lá»›n dần lên cho đến khi sáu mươi viên kim cương vô giá nằm gá»n trong túi áo sÆ¡ mi tả tÆ¡i cá»§a há».
“Anh có muốn tôi mang các thứ nà y không?â€, Banda há»i.
“Không, cả hai chúng ta Ä‘á»u có thể…â€, chợt Jamie nháºn ra được Banda Ä‘ang suy nghÄ© gì. Kẻ nà o bị bắt quả tang mang theo kim cương sẽ bị chết má»™t cách cháºm chạp và đau đớn hÆ¡n.
“Äể tôi mang choâ€, Jamie nói. Anh nhét tất cả kim cương và o trong mảnh vải còn lại cá»§a áo sÆ¡ mi rồi cẩn tháºn thắt nút lại. Chân trá»i lúc nà y sáng lá» má», phÃa đông bắt đầu nhuốm mà u sắc cá»§a mặt trá»i Ä‘ang lên.
Việc gì xảy ra tiếp theo nhỉ? Äó má»›i là vấn Ä‘á». Là m thế nà o trả lá»i? Há» có thể sẽ đứng ở đó chá» chết, hay có thể Ä‘i và o trong vùng đất, hướng đến sa mạc và chết ở đó.
“Chúng ta Ä‘i nà oâ€.
Jamie và Banda bắt đầu cháºm rãi bước Ä‘i sát bên nhau, xa bãi biển.
“Bãi mìn bắt đầu từ chá»— nà o váºy?â€.
"Chừng má»™t trăm thước, ở phÃa trước mặtâ€. Xa xa, há» nghe có tiếng chó sá»§a. “Tôi không nghÄ© rằng chúng ta sắp sá»a phải lo vá» bãi mìn. Äà n chó Ä‘ang hướng vá» phÃa nà y. Ca là m việc buổi sáng sắp bắt đầuâ€.
“Chừng bao lâu nữa chúng sẽ đến đây?â€.
“Mưá»i lăm phút, cÅ©ng có lẽ mưá»i phútâ€.
Lúc nà y đã gần sáng hẳn rồi. Các hình thù lá» má» bây giỠđã trở thà nh những đụn cát và ngá»n núi xa xăm. Không có nÆ¡i nà o để mà ẩn nấp nữa.
“Có bao nhiêu tên bảo vệ cho má»—i ca?â€.
Banda suy nghÄ© má»™t lát, “Chừng mưá»i tênâ€.
“Mưá»i tên cÅ©ng không nhiá»u lắm cho má»™t bãi bể rá»™ng như thế nà yâ€.
“Má»™t tên cÅ©ng đủ rồi. Chúng có súng và chó. Bá»n bảo vệ ấy không phải là mù và chúng ta thì không có phép tà ng hìnhâ€.
Tiếng chó sá»§a bây giá» gần hÆ¡n, Jamie nói, “Banda ạ, tôi rất hối háºn. Lẽ ra tôi không nên đưa anh và o cảnh ngá»™ nà yâ€.
“Không phải anh đâuâ€.
Jamie hiểu anh muốn nói gì trong câu nói ấy.
Rồi há» nghe tiếng nói lao xao ở phÃa xa.
Jamie và Banda Ä‘i tá»›i má»™t đụn cát nhỠ“Hay là chúng mình vùi mình trong cát nhỉ?â€.
“Có ngưá»i đã thá» là m như váºy rồi. LÅ© chó sẽ tìm ra chúng mình và xé toạc cổ há»ng chúng mình ra. Tôi muốn má»™t cái chết nhanh chóng, tôi muốn bá»n chúng tìm thấy tôi, rồi tôi bá» chạy. Như váºy bá»n chúng sẽ bắn tôi. Tôi… tôi không muốn đà n chó ấy thá»™p lấy tôi".
Jamie nắm chặt lấy cánh tay Banda, “Chúng ta có thể chết nhưng không ngu dại gì mà đi tìm cái chết. Cứ để cho Thần Chết phải vất vả má»›i là m được nhiệm vụ cá»§a nóâ€.
Há» bắt đầu phân biệt được tiếng nói ở phÃa xa, “Äi nhanh lên, đồ khốn kiếp lưá»i biếng…â€, má»™t tiếng nói thét lên, “Theo tao, Ä‘i thẳng nà o… Chúng mà y đã được ngá»§ má»™t giấc ngon rồi… Bây giá» là lúc là m việc…â€.
Mặc dầu những lá»i lẽ can đảm như váºy, Jamie nháºn thấy qua giá»ng nói hình như anh Ä‘ang muốn rút lui. Anh quay đầu lại nhìn vá» phÃa bể má»™t lần nữa. Phải chăng chết chìm còn dá»… dà ng hÆ¡n? Anh nhìn những tảng đá ngầm xé toang má»™t cách giáºn dữ các đợt sóng xông đến như quá»· dữ, bá»—ng đột nhiên anh thấy má»™t cái gì đó ở phÃa bên kia đợt sóng, anh không hiểu là cái gì. “Banda, xem kìaâ€.
“Nó là “mis†(sương mù ở bể) đấy!â€, Banda kêu lên, nó xảy ra má»—i tuần và i ba lầnâ€.
Trong khi hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện, sương mù kéo lại gần, giống như má»™t bức mà n xám giăng táºn chân trá»i, xoá nhoà cả bầu trá»i.
Lúc nà y các tiếng nói nghe gần hÆ¡n, “Mẹ kiếp, cái sương mù nà y. Nó là m cháºm công việc má»™t lần nữa. Các ông chá»§ sẽ không thÃch như váºy…â€.
“Chúng mình gặp may rồi!â€, Jamie nói, lúc nà y tiếng nói cá»§a anh nghe như thì thầm.
“May gì?â€.
“Sương mù đó! Chúng nó sẽ không thể trông thấy mìnhâ€.
“Không có lợi Ãch gì đâu, sương mù sẽ tan ngay bây giá». Khi nà o nó tan, chúng mình sẽ vẫn đứng nguyên tại chá»—. Nếu bá»n bảo vệ không Ä‘i xuyên qua được bãi mìn thì chúng mình cÅ©ng thế. Nếu anh cố vượt qua sa mạc trong sương mù thì không đầy mưá»i thước anh đã bị nổ tung ra từng mảnh rồi. Anh Ä‘ang cố tìm ra má»™t phép lạâ€.
“Äúng như váºy. Tôi Ä‘ang chỠđợi má»™t phép lạâ€, Jamie nói.
Trá»i tối sầm phÃa trên đầu. Sương mù lúc nà y lại gần hÆ¡n, bao trùm cả mặt bể, sắp sá»a nuốt trùm cả bá» bể. Nó cứ lăn vá» phÃa hai ngưá»i, trông có vẻ ma quái, hăm doạ nhưng Jamie cảm thấy hân hoan. Nó sẽ cứu chúng ta.
Má»™t tiếng nói gá»i to, “Nà y, hai đứa kia! Chúng mà y Ä‘ang là m quái quá»· gì ở đây thế?â€.
Jamie và Banda quay đầu lại, nhìn trên đỉnh má»™t đụn cát, cách đó chừng trăm thước, má»™t tên bảo vệ mặc đồng phục Ä‘ang đứng, tay cầm má»™t khẩu súng trưá»ng. Jamie quay nhìn trở lại bá» bể. Sương mù Ä‘ang tiến lại gần rất nhanh.
“Hai đứa kia, lại đây!â€, tên bảo vệ hét lên, tay đưa khẩu súng lên cao.
Jamie giÆ¡ hai tay lên, “Tôi bị trẹo chânâ€, anh nói to, “Không thể bước tá»›i đượcâ€.
“Äứng yên tại đấyâ€, tên ấy ra lệnh, “Tao sẽ đến bắt chúng mà yâ€. Hắn hạ súng xuống, sắp sá»a tiến vá» phÃa há». Nhìn tháºt nhanh vá» phÃa sau, há» thấy sương mù ra đến rìa bá» bể, và tiếp tục tiến và o rất nhanh.
“Chạy!â€, Jamie thì thà o. Anh quay lại, chạy như bay vá» phÃa bãi bể, Banda chạy theo sau.
“Äứng lại!â€.
Má»™t giây đồng hồ sau, há» nghe thấy má»™t tiếng nổ giòn, cát ở phÃa trước mặt tung toé. Há» vẫn tiếp tục chạy, chạy tháºt nhanh để đến gặp bức tưá»ng sương mù dà y đặc. Lại có má»™t tiếng nữa. Tiếp đó hai ngưá»i đã Ä‘i và o trong bóng tối hoà n toà n. Sương mù đã xâm chiếm lấy há», khiến há» cảm thấy lạnh lẽo, ngá»™t ngạt. Há» thấy mình như bị vùi trong bông gòn, không còn trông thấy gì nữa.
Lúc nà y các tiếng nói dưá»ng như bị tắc nghẽn, xa vá»i, dá»™i ra khá»i sương mù từ khắp má»i phÃa. Há» nghe tiếng gá»i nhau.
“Kruger… Brent đây. Có nghe tôi nói không?â€.
“Tôi nghe, Krugerâ€.
“Chúng nó có hai ngưá»iâ€, tiếng nói thứ nhất kêu lên. “Má»™t tên da trắng và má»™t tên da Ä‘en. Chúng ở trên bãi biển. Cho ngưá»i toả ra má»i phÃa! Cứ bắn Ä‘i để giết chết chúng nó!â€.
“Bám chặt và o ngưá»i tôiâ€, Jamie thì thà o.
Banda nắm lấy vai Jamie, “Anh định Ä‘i đâu bây giá»?â€
“Ra khá»i nÆ¡i nà yâ€.
Jamie đưa địa bà n lên sát táºn mắt. Anh chỉ thấy nó lá» má». Anh xoay địa bà n cho đến khi nó chỉ hướng đông, “Äi hướng nà y…â€.
“Khoan đã! Chúng mình không bước Ä‘i được. Dù không va phải tên bảo vệ nà o, chúng mình cÅ©ng sẽ đạp phải mìn, là m nó nổ tung lênâ€.
“Lúc nãy anh nói rằng còn má»™t trăm thước nữa má»›i tá»›i bãi mìn. Váºy chúng ta phải rá»i bãi biển nà y ngayâ€.
Hai ngưá»i bắt đầu di chuyển vá» phÃa sa mạc, cháºm rãi và đá»u đặn, như hai kẻ mù trong má»™t vùng đất không há» biết. Jamie dùng bước chân để Ä‘o khoảng cách. Má»—i khi lỡ ngã xuống cát má»m, há» cố đứng dáºy rồi tiếp tục Ä‘i. Äi được mấy bước, Jamie dừng lại dò địa bà n. Khi anh ước chừng đã Ä‘i được má»™t trăm mét, anh dừng lại.
“Có lẽ bãi mìn bắt đầu từ chá»— nà y. Bá»n chúng có đặt mìn theo má»™t mô thức nà o đó không? Anh có thể nghÄ© ra má»™t cách nà o đó có thể giúp chúng ta được không?â€.
“Chỉ có cầu nguyện thôiâ€, Banda nói, “chưa từng có ai lá»t qua bãi mìn nà y cả, Jamie ạ. Mìn rải rác khắp má»i nÆ¡i, vùi dưới đất đến mưá»i lăm phân. Chúng mình sẽ phải ở lại đây cho tá»›i lúc tan sương mù rồi đầu hà ng bá»n chúng thôiâ€.
Jamie lắng nghe những tiếng nói như bị trùm trong bông gòn dá»™i lại xung quanh hai ngưá»i.
“Kruger! Cứ tiếp xúc vá»›i nhau bằng tiếng nói nhé…â€.
“Äúng váºy, Brent…â€.
“Kruger…â€.
“Brent…â€.
Những tiếng nói như tách rá»i thể xác kêu gá»i nhau qua sương mù tối như bưng. Trà óc Jamie hoạt động dữ dá»™i, cố tìm ra má»i khả năng trốn thoát. Nếu dừng tại chá»—, há» sẽ bị giết tức khắc, ngay lúc bức mà n sương mù kéo lên. Nếu cố gắng Ä‘i qua bãi mìn, há» sẽ bị nổ tan như xác pháo.
“Anh có thấy các bãi mìn ấy chưa?†Jamie thì thầm.
“Tôi có giúp bá»n chúng chôn má»™t Ãtâ€.
“Cái gì có thể là m chúng báºt ngòi?â€.
“Trá»ng lượng cá»§a má»™t ngưá»i. Bất cứ thứ gì nặng trên bốn mươi ký có thể là m chúng nổ tung lên. Vì váºy chúng không giết các con chóâ€.
Jamie thở mạnh má»™t cái, “Banda, tôi có cách thoát khá»i nÆ¡i nà y. Có thể nó không có hiệu quả. Nhưng anh có dám chÆ¡i trò may rá»§i vá»›i tôi không?â€.
“Lạy chúa tôi!â€.
“Anh Ä‘ang nghÄ© gì váºy?â€.
“Tôi nghÄ© rằng mình có Ä‘iên má»›i rá»i khá»i Cape Townâ€.
“Anh chịu theo tôi chứ?â€, anh chỉ nháºn ra lá» má» khuôn mặt cá»§a Banda bên cạnh anh.
“Anh là m cho tôi không có bao nhiêu sá»± lá»±a chá»n nữa, anh bạn ạâ€.
“Váºy thì chúng ta bắt đầuâ€.
Jamie cẩn tháºn duá»—i dà i ngưá»i ra nằm sát trên cát. Banda nhìn anh má»™t lát, thở mạnh má»™t cái rồi là m theo. Cháºm rãi, hai ngưá»i bắt đầu bò trên cát, hướng vá» phÃa bãi mìnâ€.
Jamie thì thầm căn dặn, “Khi cỠđộng, nhá»› đừng có tì mạnh tay và chân xuống cát nhé. Dùng toà n thể thân hìnhâ€.
Không có tiếng đáp lại. Banda Ä‘ang táºp trung má»i suy nghÄ© là m thế nà o để được sống còn.
Má»™t khoảng chân không phá»§ kÃn mà u xám là m há» không thể trông thấy được gì. Bất cứ lúc nà o, há» cÅ©ng có thể va phải tên bảo vệ, má»™t con chó hay má»™t quả mìn. Jamie cố gạt tất cả thứ nà y ra khá»i đầu óc. Há» tiến đến rất cháºm và đau đớn. Cả hai không mặc áo sÆ¡ mi, cát cà o lên bụng trong khi há» cố nhÃch lên từng gang tấc. Jamie biết rằng hai ngưá»i Ä‘ang ở trong cảnh ngá»™ vô cùng bất lợi. Dù há» có vượt qua được sa mạc mà không bị bắn hoặc bom nổ tung từng mảnh, há» cÅ©ng sẽ bị ngăn chặn bởi hà ng rà o thép gai và những toán bảo vệ tháp canh ở chá»— ra và o. Không biết bao giá» sương mù má»›i tan. Nó có thể tan ra bất cứ lúc nà o và há» sẽ bị lá»™.
Há» vẫn tiếp tục bò, trưá»n ngưá»i lên phÃa trước và không cần suy nghÄ© gì nữa và quên hẳn thá»i gian. Từng phân trở thà nh từng tấc, rồi từng tấc trở thà nh từng thước, từng thước trở thà nh từng dặm. Há» không biết hỠđã Ä‘i được bao xa, đầu cúi xuống đất, mắt, mÅ©i và tai dÃnh đầy cát. Thở là má»™t cố gắng khó nhá»c.
Xa xa, tiếng nói cá»§a bá»n bảo vệ vẫn vang lên Ä‘á»u Ä‘á»u, “Kruger, Brent… Kruger, Brent…â€.
Hai ngưá»i dừng lại để nghỉ và cứ Ãt phút lại dò lại địa bà n, rồi tiếp tục tiến lên, lại tiếp tục bò, tưởng chừng như vô táºn. Há» có khuynh hướng mãnh liệt muốn bò nhanh hÆ¡n thế nữa nhưng như váºy có nghÄ©a là phải tì mạnh xuống cát. Jamie tưởng tượng những mảnh kim khà nổ tung dưới ngưá»i anh, xé toang cả bụng, anh bò cháºm lại. Thỉnh thoảng lại nghe những tiếng khác xung quanh, những lá»i lẽ bị tắc nghẽn trong sương mù, không còn biết chúng từ đâu đến. Äó là má»™t bãi sa mạc rất rá»™ng, Jamie nghÄ© thầm, trong lòng trà n đầy hy vá»ng. Mình sẽ không bị má»™t ngưá»i nà o bắt gặp nữa.
Không biết từ nÆ¡i nà o,má»™t hình thù to lá»›n, lông lá nhảy chồm lên ngưá»i anh. Nó xảy ra rất nhanh đến ná»—i Jamie không kịp đỠphòng. Anh cảm thấy hà m răng sắc nhá»n cá»§a con chó giống Alsatian cắm sâu và o tay anh. Anh thả gói kim cương xuống, cố nạy hà m răng con chó cho nó mở rá»™ng ra nhưng vì chỉ có má»™t tay còn rảnh rang nên không thể là m thế được. Răng con chó lại cắm sâu hÆ¡n nữa, yên lặng, gây chết ngưá»i. Jamie cảm thấy mình bắt đầu xỉu. Bá»—ng anh nghe thấy má»™t tiếng thịch rồi tiếp theo má»™t tiếng nữa, hà m răng con chó nhả ra, mắt nó má» Ä‘i. Qua là n sương mù Ä‘au đớn, Jamie thấy Banda nện cả túi kim cương lên đầu con chó. Nó rên rỉ má»™t lần rồi nằm yên.
“Anh không việc gì chứ?â€, Banda thì thà o vá»›i vẻ lo lắng.
Jamie không thốt được ra lá»i. Anh nằm im má»™t lát, đợi cÆ¡n Ä‘au lui bá»›t. Banda xé má»™t mảnh vải quần buá»™c chặt xung quanh cánh tay cá»§a Jamie để ngăn máu chảy.
“Chúng mình phải tiếp tục Ä‘i lênâ€, Banda nói, “Nếu có má»™t con chó ở xung quanh đây thì chắc còn có nhiá»u con khác nữaâ€.
Jamie gáºt đầu. Cháºm rãi, anh trưá»n vá» phÃa trước, chống lại những cÆ¡n Ä‘au nhói khá»§ng khiếp ở cánh tay.
Anh không nhá»› gì nữa vá» quãng đưá»ng còn lại. Anh ná»a mê ná»a tỉnh, giống như ngưá»i máy. Má»™t cái gì đó ở bên ngoà i anh Ä‘iá»u khiển các cỠđộng. Các cánh tay đưa ra phÃa trước, kéo… Tay đưa ra trước, kéo… Tay đưa ra trước, kéo… CÆ¡n Ä‘au kéo dà i tưởng chừng vô táºn. Lúc nà y Banda là m nhiệm vụ theo dõi địa bà n. Má»—i khi Jamie Ä‘i chệch hướng, Banda lại nhẹ nhà ng xoay ngưá»i anh lại. Xung quanh há» là bá»n bảo vệ, chó săn, mìn; chỉ có sương mù bảo vệ há» an toà n. Há» vẫn tiếp tục bò lên để cứu lấy mạng sống, cho đến khi cả hai không còn sức để tiến thêm má»™t chút nà o nữa.
HỠlăn ra ngủ.
Khi Jamie mở mắt ra, anh thấy má»™t cái gì đó đã thay đổi. Anh nằm trên cát, cố nhá»› lại mình Ä‘ang ở đâu. Anh trông thấy Banda Ä‘ang ngá»§ cách đó cách đó chừng hai thước. Ký ức trở lại vá»›i anh dồn dáºp. Chiếc bè vỡ toang trên các má»m đá ngầm, sương mù. Nhưng có má»™t cái gì đó không hay vừa xảy ra. Anh chưa biết nó là cái gì. Dạ dà y anh bá»—ng thắt lại. Anh thấy được Banda! Cái không hay chÃnh là ở chá»— đấy. Sương mù đã tan rồi. Nhiá»u tiêng nói nổi lên gần đấy. Anh cố nhìn qua lá»›p sương mù Ä‘ang tan dần. Hai ngưá»i đã bò đến gần cổng ra và o má» kim cương. Ở đó có má»™t cái tháp cao và hà ng rà o dây kẽm gai đúng như Banda đã nói. Má»™t đám đông chừng sáu mươi ngưá»i da Ä‘en Ä‘ang ra khá»i bãi kim cương tiến vá» phÃa cổng. HỠđã là m xong ca và má»™t nhóm khác Ä‘ang Ä‘i và o. Jamie nhổm dáºy, bò đến gần Banda và lay anh ta dáºy. Banda ngồi dáºy, láºp tức tỉnh ngá»§, anh đưa mắt vá» phÃa tháp canh và chiếc cổng ra và o.
“Mẹ kiếp! chúng mình có lẽ đã thà nh công rồiâ€, anh nói có vẻ như chưa tin hẳn.
“Chúng mình thà nh công tháºt rồi mà . Anh đưa kim cương đây cho tôi cầmâ€.
Banda đưa cho anh mảnh sÆ¡ mi gấp lại, “Anh định là m gì?â€
“Cứ theo tôiâ€.
“Bá»n bảo vệ có súng Ä‘ang đứng ở cổngâ€, Banda nói khe khẽ, “Chúng nó biết mình không phải là ngưá»i ở đâyâ€.
“ChÃnh tôi Ä‘ang trông chá» và o chuyện ấy đấyâ€, Jamie nói.
Hai ngưá»i tiến vá» phÃa những tên bảo vệ, len lá»i giữa những công nhân Ä‘ang rá»i Ä‘i và sắp đến. Há» gá»i nhau Æ¡i á»›i, trao đổi cho nhau những tiếng huýt sáo vui vẻ.
“Chúng mà y sắp sá»a phải là m việc chết xác đó! Bá»n tao vừa má»›i ngá»§ được má»™t giấc tháºt ngon trong sương mùâ€.
“Chúng mà y là m thế nà o mà rÆ¡i và o đúng chá»— sương mù ấy hả những thằng may mắn kia?â€.
“Chúa nghe lá»i chúng tao chứ không nghe lá»i chúng mà y đâu. Chúng mà y là những kẻ xấuâ€.
Jamie và Banda Ä‘i đến cổng ra và o. Hai tên canh gác to lá»›n đứng ở bên trong dòm tất cả những ngưá»i công nhân vừa Ä‘i ra và o má»™t căn chòi bằng thiếc nhá», ở đó há» sẽ được lục soát kỹ cà ng. Chúng lá»™t trần há» ra rồi rà soát từ trên xuống dưới, tất cả má»i lá»— trên thân hình. Jamie nắm chặt hÆ¡n nữa cái áo sÆ¡ mi rách tả tÆ¡i trong tay. Anh xô đẩy Ä‘i qua bãi công nhân và bước thẳng đến những tên bảo vệ, “Xin lá»—i ôngâ€, Jamie nói, “Tôi cần phải há»i ai để xin má»™t việc là m ở đây?â€
Banda nhìn anh sợ chết điếng.
Tên bảo vệ quay lại nhìn Jamie, “Mà y là m cái quá»· quái gì bên trong hà ng rà o nà y?â€
“Chúng tôi đến đây xin việc. Tôi nghe nói ở đây có má»™t chân bảo vệ còn trống. Tên đầy tá»› cá»§a tôi đây cÅ©ng biết đà o. Tôi nghĩ…â€.
Tên bảo vệ nhìn hai hình thù có vẻ bất hảo, ăn mặc rách rưới rồi hét lên, “Äi ra ngoà i kia!â€.
“Chúng tôi không muốn raâ€, Jamie ra vẻ phản đối, “Chúng tôi cần việc là m, ngưá»i ta bảo vá»›i chúng tôi rằng…â€.
“Äây là khu vá»±c cấm anh bạn ạ. Anh không thấy tấm biển hay sao? Thôi cút ngay Ä‘i, cả hai đứa bay!â€, hắn chỉ má»™t chiếc xe bò lá»›n Ä‘áºu ở ngoà i hà ng rà o, chở đầy công nhân vừa là m xong ca. “Chiếc xe bò ấy sẽ chở chúng mà y đến Port Nolloth. Nếu muốn có việc là m, chúng mà y phải xin ở văn phòng cá»§a Công ty ở đấyâ€.
“À, ra thế, xin cảm Æ¡n ông rất nhiá»uâ€, Jamie nói. Anh ngoắc tay gá»i Banda, cả hai cùng Ä‘i ngang qua công, trở vá» Ä‘á»i sống tá»± do.
Tên bảo vệ nhìn theo há» vá»›i cặp mắt giáºn dữ, “Tháºt là đồ ngu xuẩn!â€.
Mưá»i phút sau, Jamie và Banda đã lên đưá»ng Ä‘i Port Nolloth. Há» mang theo số kim cương trị giá ná»a triệu bảng Anh.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 10:38 AM.
|

16-04-2008, 09:17 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 6
Chiếc xe ngá»±a sang trá»ng lăn xuống đưá»ng phố Klipdrift bụi bặm, kéo bởi má»™t cặp ngá»±a đẹp đẽ. Cầm dây cương là má»™t ngưá»i đà n ông mảnh khảnh nhưng trông khoẻ mạnh, vá»›i má»™t mái tóc và chòm râu trắng như tuyết. Ông khách mặc má»™t bá»™ quần áo mà u xám may đúng thá»i trang và má»™t chiếc áo sÆ¡ mi có diá»m đăng ten xếp nếp, trên chiếc cà vạt Ä‘en có má»™t cái ghim gắn kim cương. Ông đội má»™t chiếc mÅ© chóp cao mà u xám, và ở trên ngón tay nhá» có má»™t chiếc nhẫn gắn má»™t viên kim cương lá»›n lóng lánh. Ông có vẻ như má»™t ngưá»i khách lạ vá»›i thị trấn nà y nhưng tháºt ra không phải như váºy.
Klipdrift đã thay đổi rất nhiá»u từ ngà y Jamie McGregor rá»i Ä‘i má»™t năm trước đây. Lúc ấy là và o năm 1884, và Klipdrift đã từ má»™t lá»u trại phát triển lên thà nh má»™t thị trấn. ÄÆ°á»ng xe hoả đã được hoà n tất từ Capetown đến Hopetown vá»›i má»™t nhánh rẽ chạy đến Klipdrift tạo nên má»™t là n sóng di cư má»›i đến thị trấn nà y. Thị trấn đông đúc hÆ¡n là Jamie nhá»› trước đây, nhưng dân chúng có vẻ khác lạ. Vẫn có nhiá»u ngưá»i thăm dò kim cương, nhưng cÅ©ng có những ngưá»i đà n ông ăn mặc chỉnh tá», những ngưá»i đà n bà quần áo sang trá»ng Ä‘i ra từ các cá»a hiệu. Klipdrift đã mang má»™t bá»™ mặt đáng kÃnh nể.
Jamie đi qua một tiệm khiêu vũ mới mở và chừng năm sáu quán rượu. Anh đánh xe ngang qua một nhà thỠmới xây, một tiệm thợ cạo và một khách sạn lớn mang tên Grand Hotel. Anh dừng trước một ngân hà ng, xuống xe, lơ đãng quăng sợi dây cương ngựa cho một đứa bé da đen.
“Cho chúng nó uống nướcâ€.
Jamie Ä‘i và o ngân hà ng và nói vá»›i viên quản lý. “Tôi muốn ký thác má»™t trăm nghìn bảng Anh trong ngân hà ng nà y cá»§a ôngâ€.
Tin đồn loan Ä‘i rất nhanh, y như Jamie đã Ä‘oán trước, nên và o lúc anh rá»i ngân hà ng Ä‘i tá»›i quán rượu Sundowner thì anh đã thà nh trung tâm chú ý cá»§a má»i ngưá»i.
Bên trong quán rượu vẫn không thay đổi, nó rất đông đúc và nhiá»u cặp mắt nhìn theo Jamie khi anh bước tá»›i quầy rượu. Smith gáºt đầu chà o kÃnh cẩn, “Thưa ông muốn dùng gì ạ?â€. Trên mặt tên chá»§ quán nà y không có nét gì tá» ra hắn đã nháºn ra Jamie.
“Whisky, thứ tốt nhất ấyâ€.
“Thưa ông, có ngayâ€, hắn rót rượu ra, “Chắc ông má»›i đến thị trấn nà y?â€.
“Phảiâ€.
“Chắc ông chỉ ghé ngang qua đây thôi?â€.
“Không, tôi nghe nói nÆ¡i nà y là má»™t thị trấn tốt cho những ai muốn đầu tưâ€.
Mắt lão bán rượu sáng lên.†Ông không thể tìm ra má»™t nÆ¡i nà o tốt hÆ¡n. Má»™t ngưá»i vá»›i má»™t trăm… má»™t ngưá»i nhiá»u tiá»n cá»§a có thể là m ăn có lợi cho mình. Tháºt ra, tôi cÅ©ng có thể giúp Ãch cho ông má»™t phần nà o, thưa ông ạâ€.
“Thế hả? Giúp bằng cách nà o?â€.
Smith vươn ngưá»i vá» phÃa trước, nói bằng giá»ng bà máºt. “Tôi biết ngưá»i Ä‘iá»u khiển thị trấn nà y. Ông ta là Chá»§ tịch há»™i đồng thị xã và đứng đầu Tiểu ban Công dân vụ. ông ta là nhân váºt quan trá»ng nhất vùng nà y. Tên ông ta là Salomon Van der Merweâ€.
Jamie uống má»™t há»›p rượu, “Chưa há» nghe thấy tên ấy bao giá»â€.
“Ông ấy là chá»§ má»™t cá»a hà ng bách hoá rất lá»›n bên kia đưá»ng. Ông ấy có thể giúp ông ký những hợp đồng rất có lợi. Gặp được ông ấy thì chẳng phà công phà cá»§a chút nà oâ€.
Jamie lại uống thêm hợp rượu, “Bảo lão ấy lại đây gặp tôiâ€
Lão bán rượu liếc mắt nhìn viên kim cương lá»›n trên ngón tay cá»§a Jamie và viên kim cương trên cái ghim cà vạt, “Thưa ông, vâng, tôi có thể cho ông ấy biết tên ông được không?â€
“Travis, Ian Travisâ€.
“Vâng, ông Travis. Tôi chắc rằng ông Van der Merwe sẽ muốn gặp ôngâ€. Lão rót thêm má»™t ly rượu nữa. “Xin ông dùng ly nà y trong khi chỠđợi. Ly nà y do bản hiệu thết đãiâ€.
Jamie ngồi bên quầy rượu, nhấm nháp ly whisky, biết rằng má»i ngưá»i trong quán Ä‘ang nhìn anh. Nhiá»u ngưá»i đã rá»i Klipdrift và trở nên già u có nhưng không ai đến Klipdrift vá»›i cá»§a cải lá»›n lao như váºy. Äó là má»™t cái gì rất má»›i mẻ trong kinh nghiệm cá»§a há».
Mưá»i lăm phút sau, lão bán rượu trở lại kèm theo Salomon Van der Merwe.
Van der Merwe tiến lại phÃa ông khách râu tóc bạc phÆ¡, chìa tay ra mỉm cưá»i: “Chà o ông Travis, tôi là Salomon Van der Merweâ€.
“Ian Travisâ€.
Jamie chá» má»™t dấu hiệu thoáng qua chứng tá» lão đã nháºn ra má»™t nét gì quen thuá»™c cá»§a anh. Không có gì cả. Nhưng là m sao có dấu hiệu như váºy được? Jamie nghÄ© thầm. Không còn có nét gì còn lại cá»§a cáºu con trai mưá»i tám tuổi ngây thÆ¡, lý tưởng trước kia nữa. Smith khúm núm đưa hai ngưá»i đến má»™t chiếc bà n lá»›n ở góc phòng.
Vừa má»›i ngồi xuống, Van der Merwe nói, “Tôi biết rằng ông Ä‘ang tìm kiếm má»™t nÆ¡i nà o đó để đầu tư tại Klipdrift nà y, thưa ông Travisâ€.
“Có lẽâ€.
“Tôi có thể giúp ông phần nà o. Chúng ta phải hết sức cẩn tháºn. Có nhiá»u kẻ bất lương xung quanh đâyâ€.
Jamie nhìn lão, “Chắc chắn là phải cóâ€.
Tháºt là khó tưởng tượng nổi. Anh Ä‘ang ngồi nói chuyện ở đây vá»›i con ngưá»i đã từng lừa gạt anh đến ná»—i mất tất cả cá»§a cải, rồi lại còn tìm cách thá»§ tiêu anh nữa. Mối háºn thù Van der Merwe đã thiêu đốt anh trong suốt năm qua, ná»—i khao khát trả thù là thứ duy nhất nâng đỡ anh, giúp cho anh được sống. Bây giỠđến lúc Van der Merwe phải cảm thấy sá»± trả thù ấy.
“Ông cho phép tôi há»i câu nà y, thưa ông Travis, ông dá»± định sẽ đầu tư chừng bao nhiêu tiá»n?â€.
“Ồ, khoảng trăm nghìn bảng và o lúc đầuâ€, Jamie nói vá»›i vẻ lÆ¡ đãng. Anh nhìn thấy Van der Merwe liếm mép. “Sau đó có lẽ thêm chừng ba bốn trăm nghìn nữaâ€.
“Ờ… á»â€¦ vá»›i số tiá»n lá»›n như váºy ông có thể là m ăn rất lá»›n, rất lá»›n. Cố nhiên là phải có sá»± hướng dẫn đúng đắnâ€. Lão vá»™i vã nói thêm. “Ông có dá»± tÃnh đầu tư và o việc gì chưa?â€.
“Tôi nghÄ© rằng tôi còn phải xem có cÆ¡ há»™i là m ăn nà o tốt không đãâ€.
“Ông tháºt là khôn ngoanâ€, Van der Merwe gáºt đầu ra vẻ hiểu biết. “Có lẽ ông sẽ vui lòng đến dùng cÆ¡m vá»›i chúng tôi hôm nay và chúng ta sẽ bà n thêm vá» chuyện nà y? Con gái tôi nấu ăn rất giá»i. Tháºt là má»™t hân hạnh lá»›n cho chúng tôi".
Jamie mỉm cưá»i, “Tôi rất vui lòng, ông Van der Merwe ạâ€. Mà y không biết là tao vui lòng như thế nà o, Jamie nghÄ© thầm trong bụng.
Câu chuyện thế là đã bắt đầu.
Cuá»™c hà nh trình từ má» kim cương Namib đến Capetown trước đây không xảy ra chuyện gì. Jamie và Banda Ä‘i bá»™ đến ngôi là ng nhỠđể má»™t y sÄ© chữa trị cho cánh tay cá»§a Jamie, rồi sau đó há» Ä‘i nhá» xe la đến Capetown. Äó là chuyến Ä‘i lâu lắc và khó khăn nhưng hai ngưá»i không kể gì đến những Ä‘iá»u bất tiện. Äến Capetown, Jamie ở trong khách sạn Hoà ng gia lá»™ng lẫy, nằm trên đưá»ng Plent St. được đặt dưới sá»± bảo trợ cá»§a Äức ông Quáºn công Edinburgh. Anh được dẫn đến má»™t dãy buồng cá»§a hoà ng gia gá»i là “Royal Suiteâ€.
“Tôi muốn anh gá»i má»™t thợ cạo giá»i nhất thà nh phố đến đây cho tôiâ€, Jamie nói vá»›i viên quản lý khách sạn, “Sau đó tôi cần má»™t thợ may và thợ đóng giầy nữaâ€.
“Thưa ngà i có ngayâ€.
Tháºt có tiá»n mua tiên cÅ©ng được, Jamie thầm nghÄ©.
Tắm ở Royal Suite nà y tháºt là tuyệt trần, Jamie ngả ngưá»i trong bồn nước ấm, rÅ© sạch má»i mệt má»i ra khá»i thân thể, trà óc anh miên man nghÄ© đến những tuần lá»… kinh khiếp vừa qua. Phải chăng từ ngà y anh và Banda đóng chiếc bè đến nay chỉ má»›i mấy tuần lá»… thôi? Thế mà anh tưởng chừng như đã nhiá»u năm rồi, Jamie thầm nghÄ© đến chiếc bè đưa anh tá»›i vùng đất cấm, rồi những con cá máºp, những cÆ¡n sóng dữ, những tảng đá ngầm xé rách chiếc bè ra từng mảnh. Sương mù gá»i là “misâ€, những bãi mìn anh đã bò ngang qua, rồi con chó săn to lá»›n đè trên ngưá»i anh…, những tiếng kêu ma quái, tắc nghẽ, vang lên trong đầu anh liên tục: Kruger… Brent… Kruger… Brent….
Nhưng trên hết tất cả má»i thứ anh nghÄ© đến Banda, ngưá»i bạn cá»§a anh.
Khi vừa đến Capetown, Jamie thúc giục, “Anh hãy ở lại vá»›i tôiâ€.
Banda cưá»i, nhe hà m răng trắng nhở rồi nói. “Sống vá»›i anh thì quá buồn chán, Jamie ạ. Tôi phải Ä‘i đến má»™t nÆ¡i nà o đó để tìm những thứ thÃch thú hÆ¡nâ€.
“Anh định sẽ là m gì?â€.
“Phải, nhá» có anh và nhá» có ý kiến cá»§a anh là là m ra chiếc bè vượt qua má»m đá ngầm, tôi sẽ mua má»™t nông trại, tìm kiếm má»™t bà vợ và có má»™t bầy conâ€.
â€œÄÆ°á»£c rồi, chúng ta hãy Ä‘i tá»›i tiệm kim cương, tôi sẽ chia lại cho anh ná»a số kim cương phần cá»§a anhâ€.
“Không, tôi không muốn như váºyâ€, Banda nói.
Jamie nhăn mặt lại, “Anh nói gì váºy? Ná»a số kim cương ấy là cá»§a anh mà . Anh là triệu phú rồi.â€
“Không, anh hãy nhìn mà u da cá»§a tôi Ä‘i, Jamie ạ. Nếu tôi trở thà nh triệu phú thì tÃnh mạng cá»§a tôi rẻ rúng lắmâ€.
“Anh có thể giấu má»™t số kim cương Ä‘i. Anh có thể giấu…â€.
“Tôi chỉ cần đủ tiá»n để mua má»™t mảnh đất là m nông trại và hai con bò để đổi lấy má»™t bà vợ. Hai hay ba viên kim cương nhá» là đủ để tôi có má»i thứ tôi muốn. Phần còn lại thuá»™c vá» anh.â€
“Không thể như thế được, anh không thể cho tôi phần cá»§a anh đượcâ€.
“Có thể được lắm chứ Jamie. Bởi vì anh sẽ cho tôi lão Salomon Van der Merweâ€.
Jamie nhìn Banda má»™t hồi lâu, “Tôi hứaâ€.
“Váºy thì tạm biệt nhé, anh bạn cá»§a tôiâ€.
Hai ngưá»i nắm chặt tay nhau.
“Chúng ta sẽ gặp lại nhauâ€, Banda nói, “Lần sau hãy nghÄ© vá» má»™t việc thá»±c sá»± thÃch thú mà chúng ta cùng là m nhéâ€.
Banda ra Ä‘i vá»›i ba viên kim cương nhá» cẩn tháºn nhét trong túi.
Jamie gá»i má»™t ngân phiếu hai mươi ngà n bảng Anh cho cha mẹ, mua má»™t chiếc xe ngá»±a đẹp nhất và má»™t đà n ngá»±a rồi quay trở lại Klipdrift.
Äã đến lúc anh phải trả lại mối thù.
Tối hôm ấy, Jamie McGregor Ä‘i thẳng và o cá»a hiệu cá»§a Van der Merwe, anh đột nhiên thấy lòng mình co thắt lại bởi má»™t cảm giác rất khó chịu và mãnh liệt đến ná»—i anh phải dừng lại má»™t lúc để lấy tá»± chá»§.
Van der Merwe hối hả Ä‘i ra từ bên trong cá»a hiệu và khi nháºn ra Jamie, mặt lão rạng lên bởi má»™t nụ cưá»i tươi, “Ông Travis, hân hạnh quáâ€.
“Cám Æ¡n, thưa ông… à , xin lá»—i vì tôi không nhá»› tên ông?â€.
“Van der Merwe, Salomon Van der Merwe. Tên Hà Lan bao giá» cÅ©ng khó nhá»›. CÆ¡m nước đã sẵn sà ng rồi, Margaret!â€. Lão gá»i to lên khi dẫn Jamie và o căn phòng phÃa sau. Vẫn không có gì thay đổi cả. Margaret Ä‘ang đến bên chiếc lò, nhìn xuống má»™t chảo rán quay lưng lại phÃa hai ngưá»i.
“Margaret, đây là ông khách bố đã nói vá»›i con, ông Travisâ€.
Margaret quay lưng lại, “Xin chà o ôngâ€.
Không thấy thoáng qua má»™t dấu hiệu nà o chứng tá» nà ng đã nháºn ra anh.
“Rất hân hạnh được gặp côâ€, Jamie gáºt đầu.
Má»™t khách hà ng rung chuông, Van der Merwe nói “Xin lá»—i, tôi sẽ trở lại ngay. Xin ông hãy tá»± nhiên, ông Travis ạâ€. Lão vá»™i vã ra Ä‘i.
Margaret mang má»™t bát rau và bát thịt đến bà n ăn, rồi vá»™i vã trở lại bếp lấy bánh mì ra khá»i lò. Jamie đứng ở đấy, yên lặng nhìn nà ng. Margaret đã nảy nở như má»™t Ä‘oá hoa trong năm nay, từ ngà y anh gặp nà ng. Nà ng đã trở thà nh phụ nữ vá»›i má»™t vẻ hấp dẫn âm ỉ mà trước đây không thấy có.
“Bố cô nói vá»›i tôi rằng cô nấu ăn rất giá»iâ€.
Margaret đỠmặt, “Tôi… tôi cÅ©ng mong được như thế, thưa ôngâ€.
“Lâu lắm rồi tôi má»›i được thưởng thức thức ăn nấu ở nhà . Tôi rất mong được má»™t dịp như thế nà yâ€. Jamie lấy má»™t đĩa bÆ¡ lá»›n từ tay Margaret đặt nó lên bà n giúp nà ng. Margaret ngạc nhiên đến ná»—i suýt là m rÆ¡i chiếc đĩa Ä‘ang cầm trong tay. Nà ng chưa há» nghe nói má»™t ngưá»i đà n ông nà o giúp việc là m nhà cho má»™t ngưá»i đà n bà . Nà ng ngước đôi mắt ngạc nhiên lên nhìn Jamie. Má»™t cái mÅ©i gẫy và má»™t cái sẹo dà i là m xấu Ä‘i má»™t khuôn mặt lẽ ra rất đẹp trai. Mắt anh ta mà u xám nhạt, ngá»i vẻ thông minh và sức mạnh nồng cháy. Mái tóc bạc cho thấy anh ta không còn trẻ nữa nhưng thấy ở anh ta má»™t vẻ gì đó rất trẻ. Anh ấy có dáng ngưá»i cao, khoẻ mạnh và … Margaret quay mặt Ä‘i chá»— khác, bối rối vì cái nhìn chằm chằm cá»§a chà ng.
Van der Merwe hối hả quay lại phòng ăn, chùi hai bà n tay, “Tôi đã đóng cá»a hiệu rồi, nà o chúng ta hãy ngồi xuống, thưởng thức bữa ăn ngon là nh nà yâ€.
Jamie được dà nh cho chiếc ghế danh dá»± ở bà n ăn. “Chúng ta Ä‘á»c kinh nà oâ€, Van der Merwe nói.
Há» khép mắt lại. Margaret lén lút mở mắt ra để có thể nhìn kỹ ông khách sang trá»ng, trong khi ông bố rầm rì Ä‘á»c kinh. “Chúng con là những kẻ có tá»™i dưới mắt Chúa và phải bị trừng phạt. Hãy cho chúng con sức mạnh để có thể chịu đựng được ná»—i Ä‘au khổ trên thế gian nà y, để chúng con có thể hưởng được những thà nh quả tốt đẹp trên thiên đưá»ng khi nà o Chúa gá»i chúng con. Lạy Chúa, xin cám Æ¡n ngưá»i đã giúp những kẻ trong chúng con xứng đáng được hưởng sá»± già u sang phú quý. Amen.â€
Salomon Van der Merwe bắt đầu gắp thức ăn để má»i khách. Phần ăn lão đưa ra má»i Jamie tháºt là háºu hÄ©nh. Há» nói chuyện vá»›i nhau trong khi ăn. “Có phải đây là lần đầu tiên ông Ä‘i chÆ¡i tá»›i vùng nà y không?â€.
“Äúng váºyâ€, Jamie đáp, “Lần đầu tiênâ€.
“Tôi chắc ông không Ä‘em bà Travis Ä‘i theoâ€.
“Không có ai là bà Travis cả. Tôi chưa tìm thấy ngưá»i nà o muốn lấy tôi cảâ€.
Ngưá»i đà n bà nà o Ä‘iên khùng má»›i từ chối lấy anh ta. Nà ng cụp mắt xuống, sợ rằng ông khách sẽ Ä‘á»c được ý nghÄ© xấu xa cá»§a mình.
“Klipdrift là má»™t thà nh phố có cÆ¡ há»™i là m ăn tốt, rất tốt, ông Travis ạâ€.
“Tôi muốn được thấy chứng minh đóâ€, anh đưa mắt nhìn sang Margaret. Nà ng đỠmặtâ€.
“Nếu ông không cho tôi là quá tò mò, ông Travis ạ, tôi muốn biết ông đã trở nên già u có bằng cách nà o váºy?â€.
Margaret bối rối vì câu há»i quá trắng trợn cá»§a ông bố nhưng ông khách dưá»ng như không để ý đến Ä‘iá»u đó.
“Tôi thừa hưởng gia tà i cá»§a cha tôiâ€, Jamie trả lá»i má»™t cách thoải mái.
“À, ra váºy. Chắc là ông đã có kinh nghiệm kinh doanh rồi chứ?â€
“Tôi e rằng rất Ãt. Vì váºy tôi cần được hướng dẫn rất nhiá»uâ€.
Mặt Van der Merwe sáng ngá»i lên. “Số pháºn đã run rá»§i cho chúng mình gặp nhau, ông Travis ạ. Tôi có má»™t chá»— quen biết rất có lợi. Rất có lợi, tháºt đấy. Tôi có thể đảm bảo vá»›i ông rằng tôi sẽ là m tiá»n bạc cá»§a ông tăng lên gấp đôi, chỉ trong vòng Ãt tháng thôiâ€. Lão nhoà i ngưá»i vá» phÃa trước, vá»— nhẹ lên cánh tay Jamie. “Tôi có cảm tưởng hôm nay là má»™t ngà y trá»ng đại cá»§a hai chúng ta’.
Jamie chỉ tá»§m tỉm cưá»i.
“Chắc rằng ông Ä‘ang ở khách sạn Grand Hotel?â€.
“Äúng váºyâ€.
“Ở đó giá cắt cổ. Nhưng tôi nghÄ© rằng vá»›i má»™t ngưá»i đầy đủ phương tiện như ông thì…†Lão nhìn Jamie cưá»i rạng rỡ.
Jamie nói, “Tôi nghe nói miá»n quê xung quanh đây rất đẹp. Không biết ông có cho phép tôi yêu cầu ái nữ cá»§a ông đưa Ä‘i xem má»™t vòng và o sáng mai được không?â€.
Margaret cảm tưởng như trái tim mình ngưng lại một giây.
Van der Merwe cau mà y, “Tôi không biết, nhưng…â€.
Salomon Van der Merwe có má»™t nguyên tắc sắt đá là “không bao giá» cho phép ai đứng má»™t mình vá»›i con gái lão. Thế nhưng, trong trưá»ng hợp ông Travis nà y thì lão nghÄ© rằng dù có áp dụng má»™t ngoại lệ thì cÅ©ng không có hại gì. Vá»›i dịp may hiếm có nà y, lão không muốn tá» ra quá cháºt hẹp vá»›i khách. “Tôi có thể cho Margaret nghỉ là m việc tại cá»a hà ng trong má»™t thá»i gian ngắn. Con sẽ đưa ông khách cá»§a chúng ta Ä‘i má»™t vòng xung quanh đây nhé, Margaret?â€
“Nếu bố muốn như váºy, bố ạâ€, nà ng nói khe khẽ.
“Thế thì thoả thuáºn cả nhéâ€, Jamie cưá»i tá»§m tỉm, “Mưá»i giá» sáng mai được không?â€
Sau khi ông khách có dáng ngưá»i cao, ăn mặc sang trá»ng rá»i khá»i nhà , Margaret dá»n dẹp bà n ăn, rá»a bát đĩa trong má»™t trạng thái vô cùng bà ng hoà ng, xúc động. Chắc hẳn ông ấy nghÄ© mình là má»™t đưa ngu xuẩn. Nà ng cố nhá»› lại những gì nà ng đã đóng góp và o câu chuyện vừa rồi. Không có gì cả. Nà ng hoà n toà n câm như hến. Sao váºy nhỉ? Nà ng đã tiếp bao nhiêu khách hà ng đà n ông ở cá»a hiệu mà có bao giá» tá» ra là má»™t đứa khá» dại, ngu xuẩn đâu. DÄ© nhiên há» không nhìn nà ng giống như Ian Travis vừa rồi, “bá»n đà n ông Ä‘á»u có má»™t con quá»· dữ trong ngưá»i, Margaret ạ. Ta sẽ không để cho bá»n chúng là m há»ng vẻ ngây thÆ¡, trong trắng cá»§a con đâuâ€. Giá»ng nói cá»§a bố nà ng vang lên trong trà óc. Có thể nà o như váºy không nhỉ? Tại sao nà ng cảm thấy yếu Ä‘uối và run sợ khi ngưá»i lạ mặt ấy nhìn nà ng như váºy? Phải chăng là chà ng là m hư há»ng sá»± trong trắng cá»§a nà ng? à tưởng ấy là m toà n thân nà ng run lên má»™t cảm giác thú vị. Nà ng nhìn xuống chiếc nÄ©a mà nà ng đã lau đến ba lần, rồi ngồi xuống bà n. Nà ng ước ao mẹ nà ng còn sống và o lúc nà y.
Mẹ nà ng chắc đã hiểu. Margaret yêu bố nà ng nhưng đôi khi nà ng có cảm giác khó chịu là nà ng là tù nhân cá»§a ông. Nà ng thắc mắc vì sao bố nà ng không bao giá» cho phép má»™t ngưá»i đà n ông nà o đến gần nà ng cả. “Ta sẽ không bao giá» có chồng đượcâ€, Margaret tá»± nhá»§, “Trừ khi nà o bố chếtâ€. Cảm thấy tá»™i lá»—i vá»›i những ý tưởng nổi loạn như váºy, nà ng vá»™i vã rá»i căn phòng, Ä‘i và o cá»a hiệu nÆ¡i cha nà ng ngồi sau chiếc bà n, tÃnh toán sổ sách.
“Chúc bố ngá»§ ngonâ€.
Van der Merwe tháo chiếc kÃnh gá»ng và ng ra, chùi mắt tháºt sạch trước khi hôn con gái. Margaret không hiểu vì sao lúc ấy nà ng lại dang ra xa.
Má»™t mình trong má»™t hốc nhà có che mà n dùng là m phòng ngá»§. Margaret nhìn mặt nà ng trong chiếc gương soi nhá» treo trên tưá»ng. Nà ng không có ảo tưởng vá» vẻ đẹp cá»§a nà ng. Nà ng không đẹp mà chỉ trông hay hay. Mắt đẹp. Gò má cao. Dáng ngưá»i trông được. Nà ng kéo tấm gương soi lại gần hÆ¡n. Ian Travis đã thấy gì khi chà ng nhìn nà ng? Nà ng bắt cầu cởi quần áo ra. Ian Travis Ä‘ang đứng trong phòng, nhìn nà ng, cặp mắt chà ng như đốt cháy da thịt nà ng. Nà ng bước ra khá»i chiếc quần lót mutsolin và tháo chiếc coocxe, hoà n toà n trần truồng trước mặt chà ng. Bà n tay nà ng vuốt nhẹ lên đôi nhÅ© bá»™ căng phồng, cảm thấy các đầu vú rắn chắc dưới ngón tay. Các ngón tay nà ng lướt qua bụng phẳng lỳ và bà n tay chà ng siết chặt lấy nà ng, thong thả đưa xuống phÃa dưới. Bây giá» chúng đã đặt giữa hai đùi nà ng, nhẹ nhà ng vuốt ve, sá» soạng, cá» xát má»—i lúc má»™t nhanh hÆ¡n, mạnh hÆ¡n, cho đến khi nà ng cảm thấy mình như bị mắc cạn giữa cÆ¡n lốc cảm giác Ä‘iên cuồng. Cuối cùng nó nổ bùng ra trong ngưá»i nà ng, rồi nà ng hổn hển gá»i tên chà ng và ngã lăn ra giưá»ng.
Há» cùng Ä‘i chung vá»›i nhau trên chiếc xe ngá»±a cá»§a Jamie. Anh ngạc nhiên má»™t lần nữa trước những sá»± thay đổi ở nÆ¡i đây. NÆ¡i mà trước kia chỉ là má»™t bãi lá»u trại mênh mông thì bây giá» má»c lên những ngôi nhà bằng gá»— vá»›i mái lợp tôn hay tranh.
“Klipdrift có vẻ rất thịnh vượngâ€, Jamie nói trong khi há» Ä‘i dá»c theo đưá»ng phố chÃnh.
“Chắc là nó trông lạ mắt đối vá»›i ngưá»i má»›i đếnâ€, Margaret nói, nà ng nghÄ© thầm: thế mà bấy lâu nay mình vẫn ghét nÆ¡i đây.
Há» rá»i thị trấn, đến phÃa các vùng má» dá»c theo con sông Vaal. Mùa mưa đã biến đồng quê thà nh má»™t khu vưá»n lá»›n, đầy mà u sắc, đầy những bụi cây và cây con um tùm, những loà i cây không thể tìm thấy ở bất cứ nÆ¡i nà o trên trái đất. Khi chiếc xe Ä‘i ngang qua má»™t nhóm ngưá»i thăm dò kim cương, Jamie há»i: “Gần đây há» có tìm được viên kim cương nà o lá»›n không?â€
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 10:39 AM.
|

16-04-2008, 09:18 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
“Vâng, có má»™t Ãt. Má»—i khi có má»™t tin tức nà o loan Ä‘i, hà ng trăm ngưá»i đà o kim cương đổ xô đến. Äa số há» Ä‘á»u ra vá», nghèo túng và thất vá»ngâ€, Margaret cảm thấy nà ng cần phải cảnh cáo Jamie vá» sá»± nguy hiểm ở nÆ¡i nà y, “Cha em không muốn em nói Ä‘iá»u nà y nhưng em nghÄ© rằng đó là má»™t việc là m kinh khá»§ng, ông Travis ạâ€.
“Có lẽ đối vá»›i má»™t số ngưá»i thôiâ€, Jamie nói, “Má»™t số ngưá»i nà o đóâ€.
“Ông có định ở nÆ¡i đây lâu không?â€.
“Cóâ€.
Margaret cảm thấy như trái tim nà ng reo lên, “Tốtâ€. Rồi nà ng vá»™i nói thêm, “Cha em chắc sẽ vui lòng lắmâ€.
Há» Ä‘i lòng vòng suối buổi sáng, thỉnh thoảng Jamie dừng lại nói chuyện vá»›i những ngưá»i thăm dò kim cương. Nhiá»u ngưá»i nháºn ra Margaret và nói chuyện rất kÃnh cẩn. Nà ng có má»™t vẻ nồng nhiệt và thân máºt mà nà ng không biểu hiện ra vì sá»± có mặt cá»§a cha nà ng.
Khi chiếc xe tiếp tục lên đưá»ng, Jamie nói, “Má»i ngưá»i có vẻ quen biết côâ€.
Nà ng đỠmặt, “Ấy là bởi vì há» có công việc kinh doanh vá»›i cha em. Ông cung cấp những đồ trang bị cho Ä‘a số những ngưá»i Ä‘i đà o kim cươngâ€.
Jamie không bình luáºn gì. Anh Ä‘ang rất quan tâm tá»›i những gì trông thấy trước mắt. ÄÆ°á»ng xe hoả đã tạo nên sá»± thay đổi lá»›n lao. Má»™t tổ hợp gá»i là tổ hợp De Beers, gá»i theo tên nông dân có thá»a ruá»™ng trên đó ngưá»i ta đã tìm thấy viên kim cương đầu tiên, đã mua đứt tà i sản cá»§a má»™t địch thá»§ lá»›n nhất nhất tên là Barney Banato, và De Beers Ä‘ang táºp hợp lại hà ng trăm đất khai thác nhá» thà nh má»™t tổ chức lá»›n. Và ng cÅ©ng được phát hiện gần đây, không xa Kimberley bao nhiêu, cùng vá»›i mănggan và kẽm, Jamie tin rằng đó má»›i chỉ là bắt đầu, và rồi đây Nam Phi sẽ trở thà nh má»™t kho báu chứa đủ má»i thứ kim loại. CÆ¡ há»™i là m ăn ở đây tháºt khó tin nổi đối vá»›i ngưá»i biết nhìn xa trông rá»™ng.
Khi Jamie và Margaret trở vá» nhà thì trá»i đã gần vá» chiá»u. Jamie cho xe dừng trước cá»a hà ng cá»§a Van der Merwe và nói, “Tôi rất hân hạnh nếu cô và cha cô cùng đến dùng cÆ¡m tối nayâ€.
Margaret đỠbừng mặt. “Em sẽ nói vá»›i cha em. Em hy vá»ng là ông ấy sẽ nháºn lá»i. Cảm Æ¡n ông đã Ä‘em đến cho em má»™t ngà y thú vị, ông Travis ạâ€.
Nà ng chạy tháºt nhanh và o nhà .
Ba ngưá»i ngồi ăn trong má»™t phòng ăn rá»™ng cá»§a khách sạn Grand Hotel.
Căn phòng đông nghẹt ngưá»i, Van der Merwe lẩm bẩm, “Không hiểu được những ngưá»i nà y kiếm tiá»n ở đâu ra mà đến ăn ở đây được?â€.
Jamie nhặt tá» thá»±c đơn lên, đưa mắt nhìn qua má»™t lượt. Má»™t đĩa bÃt tết giá má»™t bảng bốn shillings và má»™t cá»§ khoai tây giá bốn shillings, má»™t chiếc bánh nhồi táo giá mưá»i shillings.
“Chúng nó là bá»n cướp cá»§a!â€, Van der Merwe phà n nà n, “Chỉ ăn má»™t bữa cÆ¡m ở đây ngưá»i ta cÅ©ng bị vét sạch túi để và o nhà tế bầnâ€.
Jamie tá»± há»i không biết cần phải có cái gì má»›i đưa lão Van der Merwe và o nhà tế bần được. Anh quyết sẽ tìm ra. Há» gá»i các món ăn. Jamie nháºn thấy lão Van der Merwe kêu những món ăn đắt tiá»n nhất trên thá»±c đơn. Margaret chỉ gá»i má»™t món súp trong. Nà ng quá vui thÃch nên không ăn gì được. Nhìn hai bà n tay, nà ng nhá»› lại những gì là m trước đây và cảm thấy tá»™i lá»—i quá.
“Tôi có thể trả nổi bữa ăn nà y mà â€, Jamie trêu nà ng, “Cô có thể gá»i bất cứ món gì cô thÃchâ€.
Nà ng đỠmặt, “Cám Æ¡n ông, nhưng em… em không đói lắmâ€.
Van der Merwe để ý đến nét mặt đỠbừng cá»§a con gái và nhìn tháºt nhanh từ Margaret sang Jamie, “Con gái tôi là má»™t đứa con gái hiếm có, rất hiếm có, ông Travis ạâ€.
Jamie gáºt đầu, “Tôi hoà n toà n đồng ý vá»›i ông, ông Van der Merwe ạâ€.
Câu nói nà y là m cho Margaret cảm thấy sung sướng đến ná»—i khi bữa cÆ¡m dá»n ra nà ng không ăn nổi đĩa súp. Hiệu quả Ian Travis tạo ra vá»›i nà ng tháºt không thể tưởng tượng nổi. Nà ng Ä‘á»c được ẩn ý cá»§a anh trong từng lá»i nói, từng cá» chỉ. Nếu anh cưá»i vá»›i nà ng, Ä‘iá»u đó đồng nghÄ©a rằng anh yêu nà ng nhiá»u lắm. Nếu chà ng nhăn mặt, tức là chà ng ghét nà ng. Những cảm xúc cá»§a Margaret giống như má»™t hà n thá» biểu lên xuống không ngừng.
“Hôm nay ông có thấy gì hay không?â€, Van der Merwe há»i Jamie.
“Không, chẳng có gì đặc biệtâ€, Jamie nói vá»›i vẻ thá» Æ¡.
Van der Merwe vươn ngưá»i vá» phÃa trước, “Nhá»› lá»i tôi nói đấy nhé. Thị trấn nà y rồi sẽ là má»™t vùng phát triển nhanh nhất thế giá»›i ông ạ. Ngưá»i nà o khôn ngoan má»›i đầu tư và o lúc nà y. Con đưá»ng xe hoả má»›i biến nÆ¡i nà y thà nh Capetown thứ hai đấyâ€.
“Tôi không biếtâ€, Jamie nói vá»›i vẻ nghi ngá», “Tôi đã nghe quá nhiá»u vá» những thà nh phố phát triển như sấm sét, giống như thà nh phố nà y, nhưng rồi bị vỡ nợ. Tôi không thÃch bị bá» tiá»n và o những thà nh phố maâ€.
“Chuyện ấy không thể xảy ra vá»›i Klipdrift đượcâ€, Van der Merwe cố trấn an, “Lúc nà o há» cÅ©ng tìm ra thêm được nhiá»u kim cương, lại cả và ng nữaâ€.
Jamie nhún vai, “Như thế được bao lâuâ€.
“Ồ, chuyện ấy thì ai mà đoán trước được. Nhưng…â€.
“Äúng váºyâ€.
“Không nên đưa ra những quyết định vá»™i vã, ông Travis ạâ€, Van der Merwe thúc giục, “Tôi không muốn ông bá» phà những cÆ¡ há»™i lá»›n laoâ€.
Jamie suy nghÄ© má»™t lát, “Có lẽ tôi hÆ¡i vá»™i tháºt đấy. Margaret, ngà y mai cô có thể đưa tôi Ä‘i xem lại má»™t lần nữa được không?â€.
Van der Merwe mở mồm định phản đối nhưng lại ngáºm miệng lại ngay. Lão nhá»› đến câu nói cá»§a Thoreson, viên chá»§ ngân hà ng: “Ông ta đến đây, ký thác má»™t trăm ngà n bảng Anh- bình tÄ©nh lại nà o, Salomon, rồi ông ta sẽ còn ký thác thêm nhiá»u tiá»n hÆ¡n thế nữaâ€.
Lòng tham cá»§a Van der Merwe đã thắng thế, “Cố nhiên, nó có thể Ä‘i vá»›i ôngâ€.
Sáng hôm sau, Margaret mặc chiếc áo đẹp nhất, sẵn sà ng gặp Jamie. Khi cha nà ng bước và o trông thấy, mặt ông đỠbừng lên, “Con muốn ngưá»i ta nghÄ© rằng con là ngưá»i đà n bà truỵ lạc, trưng diện đẹp đẽ để lôi cuốn bá»n đà n ông hay sao? Äây là công việc là m ăn, con có biết không? Cởi cái áo ấy ra, mặc quần áo là m việc và oâ€.
“Nhưng, thưa bố…â€.
“Cứ là m như ta bảoâ€.
Nà ng không cãi lại nữa, “Vâng, thưa bốâ€.
Lần nà y Jamie đánh xe vá» hướng đối diện. Khắp nÆ¡i Ä‘á»u có các dấu hịêu khÃch lệ vá» công cuá»™c phát triển và xây dá»±ng má»›i. Jamie thầm nghÄ©, nếu những sá»± khám phá kim loại nà y vẫn tiến triển tốt – mà điá»u nà y ta có đầy đủ lý do để tin tưởng - ngưá»i ta kiếm nhiá»u tiá»n bằng cách mua bất động sản hÆ¡n là kim cương và và ng. Klipdrift cần ngân hà ng, khách sạn, quán rượu, khách sạn, cá»a hiệu, nhà điếm…. Danh sách nà y có thể dà i vô táºn, đó là những cÆ¡ há»™i là m ăn rất tốt.
Jamie biết rằng Margaret Ä‘ang nhìn mình, “Có gì không hay chăng?â€.
“Ồ khôngâ€, nà ng nói rồi quay nhanh Ä‘i chá»— khác.
Lúc nà y Jamie bắt đầu quan sát nà ng kỹ hÆ¡n. Anh chú ý đến vẻ lá»™ng lẫy toả ra từ con ngưá»i nà ng. Margaret cÅ©ng ý thức được vẻ kÃn đáo, trai tráng cá»§a chà ng. Jamie đánh hÆ¡i được cảm xúc cá»§a nà ng. Nà ng là má»™t phụ nữ không có đà n ông.
Äến trưa, Jamie đánh xe ra khá»i con đưá»ng cái, rẽ và o khu rừng gần con suối, rồi dừng lại dưới má»™t cây “baobap†tháºt to. Anh đã bảo khách sạn gói cho anh thức ăn trưa. Margaret trải má»™t tấm khăn vải trên đất, tháo gói thức ăn và bà y má»i thứ ra: thịt cừu rô ti, thịt gà rán, cÆ¡m trá»™n nghệ tây và ng, mứt má»™c qua và quýt, đà o, bánh ngá»t rắc hạnh nhân.
“Tháºt là má»™t bữa tiệc lá»›n!â€, Margaret kêu lên, “Em sợ rằng em không xứng đáng vá»›i những thứ nà y, ông Travis ạâ€.
“Em còn xứng đáng hÆ¡n thế nhiá»uâ€, Jamie trấn an.
Margaret quay mặt Ä‘i chá»— khác, báºn bịu xếp dá»n các thức ăn.
Jamie đưa hai bà n tay ra đỡ mặt nà ng, “Margaret, nhìn anh đây nà yâ€.
“Ồ, em xin ông, em…â€, nà ng run rẩy.
“Nhìn anh đây nà yâ€.
Cháºm rãi nà ng ngước mặt lên nhìn và o mắt chà ng.. Chà ng kéo nà ng và o trong cánh tay, ôm tháºt chặt, môi chà ng tìm môi nà ng. Chà ng áp sát thân hình và o ngưá»i nà ng.
Sau má»™t lát, nà ng vùng vẫy thân hình ra khá»i tay chà ng, lắc đầu và nói, “Ồ, không thể thế được. Chúng ta không nên là m như thế. Chúng ta sẽ xuống địa ngục mất thôiâ€.
“Lên thiên đưá»ng chứ!â€.
“Em sợâ€.
“KHông có gì phải sợ cả. Em có thấy mắt anh đây không? Chúng nhìn thấy táºn bên trong em. Em cÅ©ng biết anh thấy cái gì rồi, phải không? Em muốn anh ân ái vá»›i em. Anh sẽ là m như váºy. Có gì sợ đâu? Vì em thuá»™c vá» anh rồi mà . Em biết như váºy, phải không? Em thuá»™c vá» anh, Margaret ạ. Em nói như váºy Ä‘i. Em là cá»§a Ian. Nói Ä‘i. Em-là cá»§a-Ianâ€.
“Em là cá»§a… Ianâ€.
Môi chà ng lại đặt lên môi nà ng má»™t lần nữa. Anh bắt đầu tháo những chiếc móc áo lót cá»§a nà ng. Má»™t lát sau, nà ng đứng trần truồng trong cÆ¡n gió hây hây. Anh nhẹ nhà ng thả thân hình nà ng xuống đất. Sá»± chuyển tiếp run rẩy từ thá»i kỳ con gái sang thá»i kỳ thiếu phụ trở thà nh má»™t kinh nghiệm thÃch thú, đê mê khiến Margaret cảm thấy mình sống động hÆ¡n bất cứ lúc nà o trong Ä‘á»i. Mình sẽ nhá»› đến giây phút nà y mãi mãi, nà ng nghÄ© thầm. Chiếc giưá»ng bằng lá cây, cÆ¡n gió hây hây ấm áp vuốt ve lên da trần, bóng cây baobap lốm đốm trên thân thể hai ngưá»i. Há» lại ân ái vá»›i nhau. Lần nà y còn tuyệt diệu hÆ¡n nữa. Không ngưá»i đà n bà nà o yêu ai bằng mình yêu ngưá»i đà n ông nà y.
Khi hai ngưá»i đã thoả mãn, Jamie ôm nà ng trong vòng tay rắn chắc cá»§a chà ng. Nà ng ước ao sẽ được ở đây vÄ©nh viá»…n. Nà ng ngước mắt lên nhìn chà ng thì thầm, “Anh Ä‘ang nghÄ© gì váºy?â€.
Chà ng cưá»i, đáp lại cÅ©ng bằng tiếng thì thầm, “Anh nghÄ© rằng anh đói bụng kinh khá»§ngâ€.
Nà ng cưá»i to lên. Cả hai ngồi dáºy ăn cÆ¡m trưa dưới bóng cây. Sau đó há» cùng bÆ¡i vá»›i nhau rồi nằm phÆ¡i nắng cho khô. Jamie lại ân ái vá»›i nà ng má»™t lần nữa. Ước ao sao ngà y hôm nay kéo dà i không bao giá» chấm dứt.
Tối hôm đó, Jamie và Van der Merwe ngồi ở chiếc bà n trong quán Sundowner. “Ông nói đúng đấyâ€, Jamie nói, “Có khả năng ở đây lá»›n lao hÆ¡n tôi trước đây vẫn tưởngâ€.
Van der Merwe cưá»i rạng rỡ, “Tôi biết ông rất thông minh nên không thể nà o không thấy Ä‘iá»u đóâ€.
“Váºy ông khuyên tôi nên là m công việc cụ thể gì?†Jamie há»i.
Van der Merwe liếc mắt xung quanh, hạ thấp giá»ng nói: “Má»›i.ngà y hôm nay, tôi được tin là ngưá»i ta tìm thấy má»™t viên kim cương tháºt lá»›n ở bắc Pniel. Hiện nay vẫn còn mưá»i má» có thể xin quyá»n khai thác. Chúng ta sẽ chia nhau. Tôi bá» ra năm mươi nghìn bảng để xin quyá»n khai thác cho năm nÆ¡i, ông bá» ra số tiá»n tương đương cho năm nÆ¡i còn lại. Ở đó có rất nhiá»u kim cương. Chúng ta có thể kiếm hà ng triệu bảng trong chốc lát. Ông nghÄ© sao?â€.
Jamie biết chÃnh xác anh nghÄ© gì rồi. Van der Merwe sẽ giữ cho mình quyá»n khai thác những nÆ¡i có lợi, còn Jamie sẽ chịu phần còn lại. HÆ¡n nữa, Jamie sẵn sà ng đánh cuá»™c rằng Van der Merwe sẽ không bá» ra má»™t xu nà o.
“Nghe có vẻ hay đấyâ€, Jamie nói, “Có bao nhiêu ngưá»i thăm dò liên quan đến vụ nà y?â€.
“Chỉ có hai thôiâ€.
â€Tại sao phải tốn nhiá»u tiá»n như váºy?â€, anh há»i ra vẻ ngây thÆ¡.
“À, đó là má»™t câu há»i tháºt thông minhâ€, lão vươn ngưá»i vá» phÃa trước trong chiếc ghế, “Ông thấy đấy, há» biết giá trị cá»§a những nÆ¡i ấy, nhưng há» không có tiá»n để khai thác. Vì thế ông và tôi má»›i nhảy và o. Chúng ta cho há» má»™t trăm nghìn bảng Anh và cho há» giữ hai mươi phần trăm các mỠấyâ€.
Lão cho xen những tiếng hai mươi phần trăm và o má»™t cách lặng lẽ khiến ngưá»i ta hầu như không để ý đến. Jamie chắc chắn rằng những ngưá»i thăm dò kim cương ấy sẽ bị lừa và mất sạch cả kim cương lẫn tiá»n bạc. Tất cả sẽ tuôn và o túi Van der Merwe.
“Mình phải tiến hà nh gấp má»›i đượcâ€, Van der Merwe cảnh cáo, “Chừng nà o tin nà y mà lá»t ra ngoà i thì…â€
“Chúng ta không nên để mất cÆ¡ há»™i nà yâ€. Jamie thúc giục
Van der Merwe tá»§m tỉm cưá»i, “Äừng có lo, tôi sẽ cho thảo ngay các hợp đồng ấyâ€.
Tất nhiên là bằng tiếng Nam Phi, Jamie nghĩ thầm.
“Còn có nhiá»u vụ giao dịch nữa mà tôi thấy rất hay, anh bạn ạâ€.
Vì thấy rất cần phải là m cho ngưá»i bạn kinh doanh cá»§a mình vui lòng, Van der Merwe không còn phản đối nữa má»—i khi Jamie đỠnghị Margaret đưa anh Ä‘i thăm vùng quê. Má»—i ngà y, Margaret lại cà ng say mê Jamie. Anh là điá»u cuối cùng nà ng mÆ¡ tưởng đến má»—i khi ngá»§ và o ban đêm và là điá»u đầu tiên nà ng nghÄ© đến khi mở mắt ra và o buổi sáng. Margaret đã thả lá»ng thứ dục tÃnh có trong con ngưá»i mà trước kia nà ng không biết rằng nó tồn tại. Nó giống như thể nà ng đột nhiên phát hiện ra rằng thân thể nà ng có thể được dùng và o việc gì, và tất cả những thứ trước kia vẫn quen là m cho nà ng cảm thấy thẹn thùng thì bây giá» chúng trở thà nh món quà tặng vẻ vang để Ä‘em niá»m vui sướng cho Jamie. Và cho bản thân nà ng. Tình yêu là má»™t vùng đất má»›i tuyệt vá»i còn phải được khai thác. Má»™t vùng đất dục tÃnh gồm những thung lÅ©ng kÃn đáo, thÃch thú và những dòng sông ngá»t ngà o. Nà ng không thể nà o cảm thấy chán nó được.
Giữa dải đất mênh mông cá»§a vùng quên, tháºt dá»… dà ng tìm thấy được những nÆ¡i vắng vẻ để hai ngưá»i có thê ân ái vá»›i nhau và má»—i lần như thế nà ng bao giá» cÅ©ng cảm thấy thÃch thú như lần đầu.
Tá»™i lá»—i xưa cÅ© cá»§a cha nà ng bắt đầu ám ảnh nà ng. Salomon Van der Merwe là báºc đà n anh cá»§a Giáo há»™i Cải cách Hà Lan nên Margaret biết rằng nếu ông phát hiện ra những gì nà ng đã là m, ông sẽ không bao giá» tha thứ cho nà ng. Ngay cả trong cá»™ng đồng thô lá»— vùng biên giá»›i nÆ¡i há» Ä‘ang sống, nÆ¡i mà ngưá»i đà n ông có thể bạ đâu vui đấy, cÅ©ng không thể có sá»± thông cảm. Chỉ có hai loại đà n bà trên thế giá»›i nà y - những cô gái tá» tế và những con Ä‘iếm - má»™t ngưá»i con gái tá» tế không bao giá» cho ngưá»i đà n ông sá» lên ngưá»i trừ khi há» lấy nhau. Váºy nà ng sẽ bị gán cho nhãn hiệu là con Ä‘iếm. Tháºt là không công bằng chút nà o, nà ng nghÄ©. Yêu và được yêu là những gì quá đẹp đẽ, không thể coi là xấu xa được. Những ná»—i lo lắng gia tăng cá»§a Margaret cuối cùng buá»™c nà ng phải nghÄ© đến vấn đỠhôn nhân.
Há» Ä‘ang Ä‘i trên xe ngá»±a dá»c theo sông Vaal, bá»—ng Magaret mở lá»i. " Ian nà y, anh biết rằng em rất..rất...". Nà ng không biết nên tiếp tục nói như thế nà o "Tháºt ra là anh và em...â€, nà ng nói, “anh nghÄ© thế nà o vá» cuá»™c hôn nhân cá»§a chúng ta?â€
Jamie cưá»i to, “Anh rất tán thà nh vá» chuyện đấy, rất tán thà nh, Margaret ạâ€.
Nà ng cùng cưá»i vá»›i anh. Tháºt là những giây phút sung sướng nhất trên Ä‘á»i.
Và o má»™t sáng chá»§ nháºt, Salomon Van der Merwe má»i Jamie Ä‘i cùng ông và Margaret đến nhà thá». Nederduits Hervormde Kerk là má»™t toà nhà đồ sá»™, nguy nga, xây theo kiểu Gothic lai căng, vá»›i bục giảng ở má»™t đầu và chiếc dương cầm to lá»›n ở đầu bên kia. Khi há» bước và o bên trong, Van der Merwe được chà o đón rất kÃnh cẩn.
“Tôi góp phần xây dá»±ng nhà thá» nà yâ€, lão nói vá»›i Jamie bằng má»™t giá»ng hãnh diện, “Tôi là trợ tế ở đâyâ€.
Buổi thuyết giảng hôm ấy nói vá» ngá»n lá»a địa ngục. Van der Merwe ngồi lắng nghe, tá» vẻ vui sướng vô cùng, gáºt đầu liên tục, chấp nháºn má»i lá»i nói cá»§a ông mục sư.
Jamie nghÄ© thầm, lão là má»™t ngưá»i cá»§a Thượng Äế và o ngà y Chá»§ nháºt, nhưng và o ngà y khác trong tuần, lão thuá»™c vá» quá»· Xa Tăng.
Van der Merwe đã chá»n chá»— ngồi ngay giữa hai ngưá»i trẻ nhưng Margaret vẫn ý thức được sá»± gần gÅ©i vá»›i Jamie trong suốt buổi lá»…. Nà ng mỉm cưá»i vá»›i chÃnh mình, “Tháºt là may, ông mục sư ấy không biết rằng mình Ä‘ang nghÄ© gìâ€.
Tối hôm ấy, Jamie đi đến quán rượu Sundowner, Smith đang đứng sau quầy rượu, phục vụ cho khách. Mặt hắn rạng rỡ lên khi trông thấy Jamie.
“Chà o ông Travis, ông muốn dùng gì thưa ông? Vẫn như má»i ngà y chứ?â€.
“Không. Tôi không uống rượu tối nay. Tôi muốn nói chuyện vá»›i anh. Trong phòng ở phÃa sauâ€.
“Tôi xin sẵn sà ng, ông Travisâ€, Smith đã ngá»i thấy hÆ¡i tiá»n. Hắn quay vá» phÃa tên giúp việc, “Mà y trông quầy rượu há»™ taoâ€.
Phòng phÃa sau quầy rượu là má»™t căn phòng nhá» nhưng kÃn đáo. Ở đó chỉ có má»™t chiếc bà n vá»›i bốn ghế, giữa bà n là má»™t cây đèn. Smith châm đèn.
“Ngồi xuống Ä‘iâ€, Jamie nói.
Smith ngồi xuống ghế. “Vâng, thưa ông. Tôi có thể giúp gì cho ông?â€.
“ChÃnh tôi đến đây để giúp anh má»›i đúng, Smith ạâ€.
Mắt Smith sáng lên, “Tháºt thế, thưa ông?â€.
“Phảiâ€, Jamie rút ra má»™t Ä‘iếu xì gà châm lá»a hút. “Tôi đã quyết định để anh sốngâ€.
Má»™t vẻ nghi ngá» thoáng qua trên mặt Smith, “Tôi… tôi không hiểu, ông Travisâ€
“Không phải ông Travis đâu, Smith. Tên tháºt là McGregor, Jamie McGregor, nhá»› chưa? Cách đây má»™t năm, anh đã gà i bẫy để giết tôi. Ở chuồng ngá»±a ấy. Thi hà nh nhiệm vụ cho Van der Merwe mà â€.
Lúc nà y mặt Smith nhăn lại, đột nhiên tá» ra vẻ dè chừng. “Tôi không hiểu cái gì…â€.
“Câm mồm. Nghe tao nói đây nà yâ€, giá»ng cá»§a Jamie nghe như roi quất và o mặt.
Jamie có thể thấy đầu óc cá»§a Smith lúc nà y quay cuồng như thế nà o. Hắn Ä‘ang cố đối chiếu khuôn mặt cá»§a ngưá»i tóc trắng trước mặt vá»›i khuôn mặt hăm hở cá»§a chà ng trai má»™t năm trước đây.
“Tao Ä‘ang còn sống và tao già u có - thừa tiá»n để thuê ngưá»i đốt cái quán nà y ra tro và cả mà y nữa ở trong đấy. Mấy lâu nay mà y vẫn có thiện cảm vá»›i tao phải không, Smith?â€.
Smith sắp sá»a chối cãi hắn không biết gì hết nhưng nhìn và o mặt cá»§a Jamie hắn trông thấy ngay sá»± nguy hiểm. Hắn tháºn trá»ng nói. “Vâng, thưa ôngâ€.
“Van der Merwe trả tiá»n cho mà y để mà y mang những ngưá»i thăm dò kim cương đến cho hắn, để rồi há» bị hắn lừa gạt, mất tất cả má»i thứ há» kiếm được. Äó là má»™t lối hợp tác kinh doanh nhá» khá hay đấy. Hắn trả cho mà y bao nhiêu tiá»n?â€.
Má»™t phút im lặng. Smith bị kẹt giữa hai lá»±c lượng mạnh mẽ. Hắn chưa biết nên nhảy vá» phÃa nà o.
“Bao nhiêu?â€.
“Hai phần trămâ€, hắn miá»…n cưỡng nói.
“Tao cho mà y năm phần trăm. Từ nay trở Ä‘i, má»—i khi có ngưá»i nà o có vẻ muốn thăm dò kim cương đến đây, mà y hãy đưa hắn đến cho tao. Tao sẽ tà i trợ cho hắn. Chỉ có Ä‘iá»u khác là hắn ta sẽ được phần cá»§a hắn má»™t cách công bằng, và mà y cÅ©ng được phần cá»§a mà y. Mà y thá»±c sá»± tin rằng lão Van der Merwe sẽ trả cho mà y hai phần trăm số tiá»n lão kiếm được sao? Mà y là má»™t thằng khùngâ€.
Smith gáºt đầu, “Äúng thế, ông Travis… à ông McGregor ạ. Tôi hiểuâ€.
Jamie đứng dáºy. “Chưa hiểu hoà n toà n đâuâ€. Anh vươn ngưá»i tá»›i chiếc bà n. “Mà y Ä‘ang nghÄ© tá»›i việc Ä‘i lại nhà Van der Merwe và báo cáo lại vá»›i lão toà n bá»™ cuá»™c nói chuyện ngắn ngá»§i nà y chứ gì? Như váºy, mà y có thể thu được cả tiá»n cá»§a tao lẫn tiá»n cá»§a lão. Chỉ có Ä‘iá»u là … Smith ạ… “, giá»ng anh hạ thấp xuống nghe như tiếng thì thầm, “Nếu mà y là m như váºy, mà y sẽ chỉ còn là xác chết thôiâ€.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 10:50 AM.
|
 |
|
| |