20-09-2009, 03:13 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương V – Nợ nà ng một vết thương
Ngưá»i dịch: vomenh
Nguồn: VTH -NMQ
Sở Thiên Nhai vừa quay đầu đi, trong lòng chấn động, ý loạn tình mê.
Lam quang giống như má»™t lá»i nguyá»n bay ra giữa má»™t cÆ¡n ác má»™ng, chá»›p mắt đã chỉ còn cách có và i thước.
Sở Thiên Nhai đột nhiên bừng tỉnh, mấy năm khổ luyện lúc nà y bắt đầu phát huy tác dụng, rút kiếm, vung tay, váºn khÃ, phát lá»±c.
MÅ©i kiếm khẽ khà ng chạm và o lam quang, coi như tránh được mÅ©i ám khà độc ác tiá»m ẩn bao lâu vừa rồi má»›i bạo phát.
Tuy nhiên, theo sát lam quang còn có Cá»u Hồ Tiên đã thà nh danh cá»§a Nguyệt Hồ, nhắm thẳng và o ngá»±c hắn.
Phong Băng nhìn thấy Ä‘iểm lam quang đó còn sá»›m hÆ¡n cả Sở Thiên Nhai, không kịp chấn kinh, không kịp hô hoán, nà ng lao và o lòng Sở Thiên Nhai, tay phải khẽ vung lên, má»™t đạo ngân quang từ trong ống tay áo bắn thẳng vá» phÃa Nguyệt Hồ Ä‘ang lăng không lao đến.
Huyết và quang trong phút chốc bắn tung tóe, giống như một bức tranh đỠrực.
Tranh thá»§ lúc Nguyệt Ô xuất thá»§, Nguyệt Hồ lặng lẽ ẩn bên dưới thi thể cá»§a Táºt Phong câu, chỠđợi cÆ¡ há»™i tốt nhất để ra tay. Tuy nhiên, y cÅ©ng không ngá» chỉ trong má»™t chiêu, Nguyệt Ô đã chết dưới tay cá»§a Sở Thiên Nhai, tháºt phải đánh giá lại thá»±c lá»±c cá»§a kẻ nà y. Tiếp đó nhìn thấy Phong Băng dùng kế giết chết Nguyệt Lá»™c, cà ng cảm thấy hối háºn vá» hà nh động đêm nay.
Là m má»™t sát thá»§, Ä‘iá»u kiện quan trá»ng nhất chÃnh là ẩn nhẫn.
Vá» mặt võ công, Nguyệt Hồ còn chưa bằng má»™t phần mưá»i cá»§a sư phụ y, Quá»· Thất Kinh. Nhưng đối vá»›i chữ Nhẫn, y đã nắm được tinh túy. Y bế khà ngưng tức, tháºm chà không dám dùng ánh mắt tiếp xúc vá»›i Sở Thiên Nhai và Phong Băng. Äối vá»›i những cao thá»§ như thế nà y mà nói, tháºm chà có thể dá»… dà ng phát hiện ra má»™t ánh mắt từ phÃa sau.
Là m má»™t sát thá»§, Ä‘iá»u quan trá»ng thứ hai là há»c cách ẩn tà ng bản thân.
Cá»™ng thêm vá»›i sá»± giãy giụa cá»§a Táºt Phong Câu trước khi chết, Sở Thiên Nhai và Phong Băng nhất thá»i cÅ©ng không phát hiện được ra y.
Y cÅ©ng không dám mạo hiểm đà o tẩu, bạo lá»™ hà nh tung sợ rằng chỉ có con đưá»ng chết.
Y cÅ©ng biết hai ngưá»i nhất định sẽ lại gần để xem xét Táºt Phong câu, chỉ cần chỠđợi hai ngưá»i không chuẩn bị để hạ sát thá»§.
Là m má»™t sát thá»§, Ä‘iá»u kiện quan trá»ng thứ ba chÃnh là quyết Ä‘oán.
Nguyệt Hồ có lòng tin đối phó với một Phong Băng đang bị thương. Y sợ nhất là kiếm của Sở Thiên Nhai.
Nhìn thấy độc thương cá»§a Phong Băng bá»™c phát, Sở Thiên Nhai quay ngưá»i nhắm mắt, y tá»± nhiên không bá» qua cÆ¡ há»™i hiếm hoi nà y...
Nguyệt Hồ tả thủ phát xuất lam tinh, hữu thủ vung cương tiên nhắm và o ngực của Sở Thiên Nhai.
Sở Thiên Nhai gặp kinh biến, vá»™i và ng rút kiếm, khi lam tinh rÆ¡i xuống đất, trưá»ng kiếm đã hết đà , để hở trước ngá»±c.
Mắt nhìn thấy cương tiên sắp lao thẳng và o ngực hắn.
Nguyệt Hồ dưá»ng như đã nhìn thấy ngá»±c Sở Thiên Nhai bị cương tiên cá»§a y xé toang như thế nà o...
Äá»™t nhiên, ngưá»i trước mặt y biến thà nh Phong Băng.
Äá»™t nhiên, y nhìn thấy má»™t Ä‘iểm ngân quang từ tay áo cá»§a Phong Băng vụt ra, nhắm thẳng và o mặt y.
Nguyệt Hồ kinh hoà ng, muốn biến chiêu, nhưng lại phát hiện Ä‘iểm ngân quang đó, dưới sá»± phát động cá»§a cÆ¡ quan, phá khà xuyên và o, giống như má»™t mÅ©i kim châm sắc bén xuyên qua mà n kình lá»±c do cương tiên tạo ra, từ tiểu biến đại, từ má»™t đốm sáng nhá», đến trước mặt y trở thà nh má»™t ngá»n Ä‘uốc sáng rá»±c.
Nguyệt Hồ rú lên một tiếng, trong đầu y như có một quầng sáng lóe lên, điểm ngân quang đó xuyên qua đầu y, tiếng rú thảm thiết và tư duy của y khựng lại.
Äồng thá»i, cương tiên cÅ©ng Ä‘iểm và o ngá»±c Phong Băng.
Khi Phong Băng tỉnh lại, nà ng nhìn thấy ánh mắt của Sở Thiên Nhai.
Lo lắng, cuồng loạn, bất an, quan tâm, phiá»n muá»™n, chân thà nh, tuyệt vá»ng, á»· lại, thương cảm...
Trước giá» nà ng chưa há» nghÄ© đến, từ trong ánh mắt cá»§a má»™t ngưá»i có thể đồng thá»i nhìn thấy được những thần tình phức tạp như thế. Tuy nhiên, ánh mắt đó láºp tức biến mất, thay và o đó là má»™t ná»—i vui mừng không thể cưỡng lại được.
“Cuối cùng tá»· cÅ©ng tỉnhâ€
Trong lúc mÆ¡ hồ, nà ng nghe thấy âm thanh cá»§a hắn, sau đó nà ng nhìn thấy nét cưá»i trên khuôn mặt hắn.
Nhất thá»i, nà ng phát hiện hắn cưá»i tháºt dá»… thương.
“Tá»· hôn mê đã ba ngà y rồi, đệ tháºt lo lắng...†Hắn không dám nói tiếp nữa.
Nà ng cố gắng nở má»™t nụ cưá»i, nhưng không cưá»i nổi.
Không phải vì Ä‘au đớn, mà là má»™t ná»—i áp ức khó nói lên lá»i.
Äây là lần đầu tiên mình bị thương, nà ng thầm nghÄ©. Cảm giác được chân khà tán loạn trong cÆ¡ thể Ä‘ang từ từ bình phục, tán nháºp và o kinh mạch. Dưá»ng như biết được má»™t phần huyết mạch cá»§a đối phương Ä‘ang váºn chuyển trong cÆ¡ thể cá»§a mình, sau đó ký ức dần dần trở lại, hắn đã vì cứu mình mà hao tổn không Ãt nguyên khà ư?â€
“Äây là nÆ¡i nà o?†Nà ng phát hiện ra nÆ¡i nà y hoà n toà n xa lạ.
“Äây là nhà cá»§a đệ.â€
Mái tóc dà i cá»§a nà ng xòa xuống khuôn mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc, hắn muốn giúp nà ng vén lên, nhưng chỉ dám nhúc nhÃch mấy ngón tay.
“Nhà ?†Nà ng đột nhiên cảm thấy kinh ngạc, má»™t khái niệm tháºt xa vá»i vá»›i nà ng.
“Äúng, má»—i khi đến nÆ¡i nà o đó, đệ Ä‘á»u dá»±ng cho mình má»™t ngôi nhà .â€
Hắn nhớ lại cái đêm của ba hôm trước, hắn ôm lấy thân thể nhẹ bẫng của nà ng, chạy điên cuồng giữa hoang nguyên.
“Má»™t cái phòng dá»±ng bằng đá và gá»— như thế nà y hả?†Nà ng đưa mắt quan sát những vết kiếm há»—n loạn trên vách tưá»ng.
“Ha ha, sư phụ nói như thế nà y có thể luyện võ công.â€
Mái tóc dà i cá»§a nà ng tung bay trong là n gió đêm, phấp phá»›i. Cảm giác tê tê nhè nhẹ dưá»ng như lại xuất hiện trên mặt hắn.
“Giống như là má»™t trò chÆ¡i trẻ con.†Nà ng tưởng tượng ra cái cách mà hắn đà o đá là m tưá»ng, cắt gá»— là m gạch, không kìm được nhoẻn miệng cưá»i.
“A, tá»· nghÄ© đó là trò chÆ¡i à . Äệ có rất nhiá»u đồ chÆ¡i, có cÆ¡ há»™i sẽ từ từ giá»›i thiệu vá»›i tá»·.†Hắn cởi áo nà ng, giúp nà ng băng bó vết thương trước ngá»±c, những ngón tay cá»§a hắn chạm và o là n da nà ng, dấy lên cảm giác ấm áp nhẹ nhà ng, và má»™t chút cảm giác phạm tá»™i.
“Từ nhỠđến giá», tá»· không có đồ chÆ¡i.†Nà ng nhá»› lại thá»i thÆ¡ ấu cá»§a mình, chỉ có luyện công, chỉ có cừu háºn.
“Äệ cÅ©ng váºy, à à , do đó hiện giá» má»›i để cho mình vui vẻ má»™t chút...†Máu cá»§a nà ng đỠmá»™t cách kỳ lạ, khiến hắn nhá»› lại giấc má»™ng đẫm máu cá»§a mình.
....
Nà ng chỉ im lặng, nà ng phát hiện ra bản thân vô cùng thấu hiểu nỗi tịch mịch của hắn.
...
Hắn cũng không biết phải nói gì. Chỉ ngơ ngẩn nhớ lại lúc đang ôm nà ng và o lòng, không ngỠlúc đó hắn không có cảm giác nà o khác, trong lòng hắn lúc đó chỉ có một tâm niệm, tuyệt đối không để nà ng chết đi trong tay hắn.
Nà ng muốn ngồi dáºy, nhưng toà n thân vô lá»±c.
Hắn đỡ nà ng dáºy: “May mà má»™t tiên cá»§a cá»§a Nguyệt Hồ không đủ lá»±c, tá»· chỉ mất máu quá nhiá»u, cá»™ng vá»›i độc trên lam tinh, chỉ cần nghỉ ngÆ¡i thêm hai ngà y nữa là hồi phục.â€
“Nhưng mà ta còn phải tìm công tá»...†Nà ng khá»±ng lại.
“Äệ Ä‘i tìm chút đồ ăn, tá»· cứ an tâm dưỡng thương, khi nà o khá»i đệ sẽ cùng tá»· tìm Ngụy công tá».â€
Hắn quay ngưá»i Ä‘i, không muốn để nà ng thấy ná»—i buồn vừa thoáng qua trong mắt hắn, trong tình cảnh nà y, nà ng vẫn còn không quên được Ngụy công tá» sao?
“Äệ nướng thá» rất ngon, thuốc cá»§a đệ đắng quá.â€
“Váºy sau nà y tá»· chịu khó ăn nhiá»u thá» nướng và uống thuốc cá»§a đệ là được.â€
“Ha ha, sao trước giá» ta lại không biết đệ là ngưá»i thú vị như thế nhỉ?â€
“Tá»· căn bản là không biết, chúng ta chỉ má»›i gặp nhau được có và i ngà y.â€
“Không, ta biết. Ta đã sá»›m biết ta có má»™t tiểu sư đệ, nhưng mà trước giá» chưa có cÆ¡ há»™i để gặp.â€
“Không giống như trong tưởng tượng cá»§a tá»· phải không?â€
“Ãt nhất là ta không biết đệ nướng đồ ngon như váºy, cÅ©ng không biết là đệ còn biết cả y thuáºt.â€
“Lúc còn nhá», đệ thưá»ng ở má»™t mình trong rừng và i tháng liá»n, đói thì tá»± mình tìm đồ ăn, bệnh thì dá»±a và o y thư cá»§a sư phụ và o núi hái thuốc, dần dần cÅ©ng hiểu được Ãt nhiá»u.â€
Nà ng hiểu được nỗi tịch mịch của hắn, không có thương hại, chỉ là muốn nhẹ nhà ng nắm lấy tay hắn, tiếc là nà ng không là m được.
“Ta biết Thiên Hồ lão nhân đối xá» vá»›i đệ tháºt không tốt.â€
Kỳ thá»±c Phong Băng biết căn bản mình không nên nói như váºy, bởi vì nà ng biết nguyên nhân có liên quan đến nà ng, nhưng vẫn không kìm được buá»™t miệng thốt lên.
“Äệ không nghÄ© thế. Nếu như không có sư phụ, đệ đã chết lâu rồi.†Sở Thiên Nhai từ tốn nói. Sau đó quan tâm há»i han: “Äó có phải nguyên nhân tá»· rá»i khá»i sư phụ không?â€
Phong Băng khẽ thở dà i má»™t tiếng, những lá»i dặn dò cá»§a Thiên Hồ lão nhân và khuôn mặt cá»§a công tá» Ä‘an xen và o nhau, hiện lên trong óc nà ng.
Những ngà y nà y, Sở Thiên Nhai quan tâm chăm sóc Phong Băng rất cẩn tháºn.
Nà ng chưa từng nghÄ© đến hắn lại là má»™t ngưá»i như thế, trong ấn tượng cá»§a nà ng, hắn đáng nhẽ phải là má»™t ngưá»i cô độc lãnh ngạo, khó gần. Nhưng sá»± tháºt hoà n toà n không phải như thế, hắn dá»… dà ng dùng niá»m vui cảm nhiá»…m nà ng, cÅ©ng dá»… dà ng vui mừng như má»™t đứa trẻ vì má»™t câu nói cá»§a nà ng.
Trước khi chưa gặp hắn, nà ng cứ nghÄ© rằng nà ng sẽ cảm thấy hắn rất quen thuá»™c. Khi vừa má»›i diện kiến, nà ng phát hiện hắn vá»›i nà ng hoà n toà n xa lạ, nhưng mà chỉ sau và i ngà y, nà ng lại phát hiện hai ngưá»i giống như là đã biết nhau từ lâu lắm...
Không ngá» hắn có thể mạo hiểm sinh mệnh trèo lên vách đá dá»±ng đứng trên trăm trượng hái dược thảo trị thương cho nà ng, nhưng lại nói vá»›i nà ng là mua ở hiệu thuốc, nhưng nà ng phát hiện mùi bùn đất còn má»›i nguyên vương trên thảo dược. Không ngá» hắn có thể hao tổn chân nguyên di chuyển và i thá»i thần, quay lại chôn cất Táºt Phong câu và tìm lại thứ ám khà độc nhất vô nhị cho nà ng, nhưng khi hắn nói vá»›i nà ng nÆ¡i đây cách đó không xa, hắn lại quên lau mồ hôi trên trán. Không ngá» hắn có thể dùng cái giá»ng ngang phè cá»§a hắn tha thiết ca cho nà ng nghe má»™t khúc ca mà lúc nhá» hắn nghe được trong núi, chá»— nà o quên mất lá»i hắn liá»n tá»± biên, nhưng lại không biết nà ng cÅ©ng biết khúc ca đó. Không ngá» trong lúc nà ng nghỉ ngÆ¡i, hắn đứng canh ngoà i tiểu ốc đến táºn sáng, mặc cho sương đêm ướt đẫm ngưá»i, bởi vì tôn trá»ng nà ng, hắn nói thác rằng đã quen luyện công bên ngoà i buổi sá»›m. Không ngá» hắn có thể vụng vá» sá» dụng kim xương cá vá lại trang phục cho nà ng, lại không chịu để cho nà ng nhìn thấy những vết châm lá»— chá»— trên đầu ngón tay hắn. Không ngá» hắn có thể nói hắn thÃch nhất là ăn thịt thá» nướng cháy, chỉ bởi vì...
Nà ng không hi vá»ng má»i thứ như thế, nà ng thà trước giá» không quen biết hắn, nà ng đã nhiá»u lần tá»± cảnh cáo mình không được cảm động vì hắn, nhưng nà ng lại không cách nà o không cảm động được. Mặc dù nà ng nhìn ra được từng việc má»™t, không phải là hắn cố ý là m, má»i thứ Ä‘á»u diá»…n ra má»™t cách tá»± nhiên, dưới những tình huống tá»± nhiên. Nà ng háºn vết thương cá»§a mình không bình phục sá»›m, sau đó dứt áo ra Ä‘i, nhưng lại biết rõ rà ng, lúc phải ra Ä‘i, nà ng hoà n toà n không tình nguyện...
Trên thá»±c tế, có rất nhiá»u ngưá»i đối vá»›i nà ng còn tốt hÆ¡n hắn, nhưng thá»±c sá»± trước giá» nà ng chưa bao giá» quan tâm.
Nà ng còn biết cuối cùng nà ng nhất định sẽ là m thương hại đến hắn.
Khi Phong Băng đã có thể cỠđộng được, chÃnh là má»™t đêm trăng lạnh tá» ngá»i.
Khi Sở Thiên Nhai cùng nà ng bước ra ngoà i, Phong Băng không kìm được ồ lên một tiếng.
“Äẹp quá, là m sao đệ tìm được chá»— nà y?â€
“Nhà †cá»§a Sở Thiên Nhai nằm trong má»™t sÆ¡n cốc u tÄ©nh, cạnh má»™t dòng suối. Bên cạnh nhà có rất nhiá»u loà i hoa dại không tên, ngoà i ra còn có nhiá»u loà i cây có thể ăn được, có chút phong vị cá»§a thế ngoại đà o viên.
“Äệ cÅ©ng chỉ vô tình phát hiện ra, có lẽ đợi đến lúc đệ hoà n thà nh tâm nguyện cá»§a sư phụ, đánh bại Ngụy công tá», đệ sẽ vỠđây dưỡng lão.â€
Hắn đột nhiên hối háºn bản thân là m sao tá»± dưng lại nghÄ© đến Ngụy công tá», nhưng sao đó hắn chợt nháºn ra sá»± biến hóa cá»§a mình. Trước đây, má»—i khi hắn luyện kiếm, Ä‘á»u coi Ngụy công tá» là kẻ địch giả tưởng lá»›n nhất.
“Äệ có tá»± tin đánh bại được công tá» không?â€
“Có những ngưá»i trước giá» không là m những việc mình không chắc chắn. Äệ thì ngược lại, sống cần phải có mục tiêu, nếu như dá»… dà ng đạt được thì chẳng có gì là thú vị. Tuy Ngụy công tá» danh mãn thiên hạ, còn đệ chỉ là má»™t kẻ vô danh tiểu tốt. Nhưng chỉ có vươn đến những đỉnh cao dưá»ng như không thể, má»›i có thể trở thà nh ngưá»i là m đại sá»±, hÆ¡n nữa mục tiêu luyện kiếm từ nhá» cá»§a đệ chÃnh là đánh bại Ngụy công tá».â€
“Váºy trước đây đệ coi ta là địch nhân đúng không?â€
Sở Thiên Nhai nghÄ© ngợi má»™t lúc: “Äúng váºy. Mặc dù sư phụ có nói là không được giao thá»§ vá»›i tá»·, nhưng trước đệ Ä‘Ãch xác coi tá»· là địch nhânâ€
Phong Băng ngẩng đầu nhìn Sở Thiên Nhai: “ Sau đó thì sao?â€
Hắn nhìn bá»™ dạng mÃm môi nghiêm nghị cá»§a nà ng, dưới ánh trắng, nhìn giống như má»™t hà i tá» Ä‘ang há»n dá»—i, không kìm được cưá»i vang lên: “Xuất thá»§ vô ngân, tuyệt tình Phong Băng. Trên giang hồ kẻ nà o không biết đến đại danh cá»§a Phong Băng nữ hiệp, nhẽ nà o lại sợ má»™t địch nhân như đệ sao?â€
“A, Sở đại hiệp chỉ trong má»™t chiêu đã giết chết Thương Tình Phong, là m gì còn kẻ nà o dám đánh giá thấp đệ.â€
“Tiếc là hiện giá» tá»· là ân nhân cứu mạng cá»§a đệ, nếu không đệ đã sá»›m bá» mình dưới Cá»u Hồ tiên cá»§a Nguyệt Hồ. Sở Thiên Nhai là m sao dám lấy oán báo ân...â€
“Äệ cÅ©ng đã cứu tá»·, nếu không tá»· đã chết dưới mÅ©i lam tinh đó trước.â€
“Nhưng mà tá»· mất bao nhiêu là máu, còn đệ lại không bị chút tổn thương nà o...â€
Phong Băng chăm chú nhìn và o mắt của Sở Thiên Nhai.
Hắn rất muốn cưá»i, nhưng nhìn bá»™ dạng nghiêm túc cá»§a Phong Băng, lại không cưá»i được nữa.
Trái tim hắn không kìm được Ä‘áºp rá»™n lên, nhất thá»i không dám ngẩng đầu nên nhìn nà ng.
Rất lâu sau…
Äá»™t nhiên nà ng lại gần hắn, nhanh chóng hôn nhẹ lên má hắn, dùng âm thanh nhỠđến mức gần như không nghe được, thì thà o bên tay hắn, như than thở, lại vừa như hạ quyết tâm gì đó: “Äệ hãy nhá»›, đệ nợ ta má»™t vết thương...â€
Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, thấy nà ng đã đứng ở xa, ngẩng đầu nhìn vầng trăng trên cao.
Lúc nà y, vẻ đẹp cá»§a Phong Băng bá»™t phát, ánh mắt như gần như xa, phiêu du vô định. Khuôn mặt trá»ng thương vừa hồi phục trắng bệch, lạnh lùng kiêu ngạo như má»™t khối băng, giống như là má»™t khối hóa thạch được ánh trăng đẽo tạc tỉ mỉ. Äôi môi nà ng giống như được phá»§ má»™t lá»›p phấn hồng nhạt, ôn nhuáºn như ngá»c, lẽ nà o vừa chạm và o khuôn mặt hắn chÃnh là đôi môi hồng kia hay sao?
Hắn đột nhiên hoà i nghi bản thân không biết có phải Ä‘ang ở trong má»™t giấc má»™ng ngá»t ngà o, biết là cuối cùng cÅ©ng phải tỉnh giấc, nhưng lại hy vá»ng nó kéo dà i mãi mãi.
Mái tóc dà i đen nhánh của nà ng phấp phơ trong gió đêm, giống như đêm đó, mái tóc nà ng cũng tung bay, khi hắn ôm nà ng chạy điên cuồng trên hoang nguyên.
Sở Thiên Nhai nhất thá»i ngẩn ngưá»i ra.
Chỉ ngÆ¡ ngẩn nhá»› lại lá»i nà ng.
Ta nợ nà ng một vết thương?
Sau đó hắn biết!
Hắn biết, bản thân hắn vĩnh viễn không quên được hình ảnh nà ng trong khoảnh khắc đó.
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
20-09-2009, 03:14 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương VI – Tố nhân khả dĩ trung dong – Tố sự tựu yếu cực đoan
(Là m ngưá»i có thể trung dung - Là m việc cần phải cá»±c Ä‘oan)
Ngưá»i dịch: vomenh
Nguồn: VTH -NMQ
Sở Thiên Nhai một mình thả bộ trong sơn cốc, vô tình thả bước đến cốc khẩu.
Ngưá»i Ä‘ang bần thần, tâm chìm trong má»™ng.
Nguyệt soi đêm vắng, kiếm nặng tơ tình
Là m má»™t kiếm khách, nếu như yêu má»™t nữ nhân, nữ nhân đó sẽ trở thà nh kiếm chiêu, còn kiếm khách chÃnh là kiếm.
Chỉ khi kiếm có kiếm chiêu, mới có thể phá địch.
Kiếm không có kiếm chiêu, chỉ là một khối sắt bỠđi.
Äối vá»›i kiếm cá»§a hắn, quan trá»ng nhất chỉ có má»™t chiêu Vô Nhai.
Liệu Phong Băng có phải là má»™t “vô nhai†mà hắn không bao giỠđạt đến đượcâ€.
Äá»™t nhiên, có tiếng bước chân cá»§a má»™t ngưá»i, khiến Sở Thiên Nhai bừng tỉnh.
Tiếng bước chân tháºt kỳ quái, không có tiết tấu, không có tiết nhịp, giống như tiếng bước chân má»™t kẻ nhà n tản. Nhưng má»—i bước, má»—i bước, lại giống như đạp lên từng khoảng trống trong tâm tư cá»§a hắn.
Giống như một kẻ cầm trống phách trong lúc ca vũ, nhưng lại vang lên mỗi khi chưa tròn nhịp, phá vỡ sự mượt mà của bà i ca, đem lại một cảm giác vô cùng khó chịu.
“Tưá»ng hoa hắt bóng, tiêu vá»ng song thưa†không ngá» Sở huynh đệ cÅ©ng là má»™t kẻ phong nhã, có thể tìm được má»™t địa phương u viá»…n như thế nà y, không trách Phong tiểu thư “Tâm lạnh như băng†cÅ©ng phải lưu luyến không muốn quay vá».â€
Sở Thiên Nhai ngạc nhiên ngẩng đầu. Kẻ đến là má»™t văn sÄ© trung niên khoảng bốn mươi tuổi, khuôn mặt anh tuấn pha chút lạnh lùng, ánh mắt sắc bén. Cho dù khuôn mặt hắn tươi cưá»i, nhưng không hiểu sao, vẫn Ä‘em lại cho Sở Thiên Nhai má»™t cảm giác địch ý.
Thoạt tiên, Sở Thiên Nhai cảm giác rằng kẻ đến chÃnh là Ngụy công tá», tuy nhiên, y lại không giống như bức hình Ngụy công tá» mà hắn đã từng nhìn thấy.
“Tiên sinh là m sao biết được Phong tiểu thư lưu luyến không rá»i chÃnh là ở nÆ¡i phong hoa tuyết nguyệt nà y?â€
“Trên đưá»ng Thái Bình, bốn ngưá»i Lam Nguyệt Ä‘á»u chết hết, nhưng lại thấy Sở huynh đệ không chút thương tÃch, tháºt là khiến tại hạ không thể tin được, lẽ nà o là Phong tiểu thư bị thương chăng?â€
“Tinh tinh mạn thiên chẳng qua chỉ là bá»n chó giết ngưá»i cá»§a tướng quân, có bản lÄ©nh gì có thể là m cho chúng ta bị thương được?â€
Kẻ đến không chỉ biết được thân pháºn cá»§a y, đối vá»›i hà nh tung cá»§a y cà ng nắm rõ như trong lòng bà n tay, Sở Thiên Nhai thầm cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Tinh Tinh mạn thiên nhất kÃch tất sát, xuất thá»§ Ãt khi không thà nh công, hÆ¡n nữa đầu roi Cá»u Hồ Tiên cá»§a Nguyệt Hồ có dÃnh máu, hiện trưá»ng thiếu Ä‘i má»™t mÅ©i lam tinh, Sở huynh đệ nói như váºy rõ rà ng là coi thưá»ng trà lá»±c cá»§a tại hạâ€.
“Ngươi là ai?â€
Văn sÄ© đó nhìn có vẻ nho nhã, nhưng lại ẩn chứa dáng vẻ chân nhân bất lá»™, y không chỉ biết hà nh tung cá»§a Sở Thiên Nhai và Phong Băng, lại như táºn mắt chứng kiến tình huống chiến đấu lúc đó, Sở Thiên Nhai trong lòng ngầm giá»›i bị.
“Thiếu hiệp đã nhất tâm trở thà nh kẻ địch cá»§a công tá», tá»± nhiên cÅ©ng phải nghe qua tên tuổi “Toán Vô Di Sách†cá»§a Quân má»— chứ.
Sở Thiên Nhai thầm hÃt má»™t hÆ¡i lạnh “Quân Äông Lâmâ€.
Quân Äông Lâm cưá»i vang: “Cái tên đó nghe quá bá đạo, thì thá»±c tại hạ chỉ là má»™t tấm thuẫn bà i cá»§a công tá» mà thôi.â€
Vô song châm, lạc hoa vũ, công tỠthuẫn, tướng quân độc.
Bốn danh hiệu trên nhằm để chỉ bốn kẻ được giang hồ công nháºn là bốn nhân váºt không nên động và o nhất.
Còn ngưá»i nhìn giống như má»™t kẻ sÄ© có tà i nhưng không gặp thá»i đứng trước mặt hắn, không ngá» lại là túi khôn cá»§a Ngụy công tá» Toán Vô Di Sách Quân Äông Lâm.
Võ công cá»§a bốn ngưá»i nà y có lẽ Ä‘á»u không cao, nhưng Ä‘á»u là những nhân váºt trà kế vô song, biến hóa vô cùng, sát nhân vô hình.
Sư phụ hắn từng nhắc đến, Ngụy công tá» có thể đứng vững trong triá»u mưá»i năm không đổ, Quân Äông Lâm có công lá»›n nhất. HÆ¡n nữa y chấp nháºn ẩn mình dưới cái bóng cá»§a Ngụy công tá», không cầu danh lợi, chỉ má»™t lòng phù tá Công tá», cà ng hiếm gặp hÆ¡n là vì để tránh sá»± nghi kị cá»§a Ngụy công tá», bình thưá»ng tá»± coi mình là má»™t tấm thuẫn cá»§a công tá» mà thôi.
Loại ngưá»i nà y hoặc là chỉ biết trung thà nh vá»›i chá»§, hoặc là có ý đồ khác.
Äó thá»±c sá»± là những kẻ khiến ngưá»i khác Ä‘au đầu.
Cà ng đau đầu hơn là y không phải là địch, cũng không phải là thù.
Sở Thiên Nhai cưá»i nhạt nói: “Quân huynh đã biết Sở Thiên Nhai vốn coi Ngụy công tá» là địch, tá»± nhiên phải biết nÆ¡i nà y tuyệt không hoan nghênh huynh. Thương thế cá»§a Phong tiểu thư đã dần dần hồi phục, đợi đến lúc khá»i, tá»± động sẽ trở vá» bên Nguỵ công tá». Quân huynh có thể trở vá» phục mệnh công tỠđược rồi.â€
Nụ cưá»i trên khuôn mặt Quân Äông Lâm không đổi: “Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, Sở huynh đệ chỉ cần lá»i nói bất hòa là muốn động thá»§ hay sao?â€
“Quân tiên sinh là kẻ sÄ©, tá»± nhiên không thèm vung Ä‘ao rút kiếm vá»›i hạng võ phu như tại hạ. Tiếc là tại hạ không có cách nà o đãi khách, gặp nhau không thuáºn, chi bằng đừng gặp.â€
Quân Äông Lâm ngẩng mặt cưá»i vang: “ Má»—i lá»i cá»§a Sở huynh đệ Ä‘á»u vô cùng sắc bén, không lưu dư địa, có phải là dá»±a và o Phong tiểu thư vẫn còn trong tay phải không?â€
Sở Thiên Nhai thần sắc không đổi: “Quân Tiên sinh quá Ä‘a nghi rồi, thứ cho tại hạ không tiá»…n.â€
“Xiêm y phấp phá»›i trên sông, gió đùa...Công tỠđã đến rồi, tiểu thư còn bị huynh đệ khống chế hay sao?â€
Công tỠđã đến?
Ngụy công tá» không phải là đã đà o tẩu đến táºn Giang Nam hay sao? Là m sao lại có thể xuất hiện tại Lạc Dương? Trong đầu Sở Thiên Nhai lướt qua vô số khả năng, dưới trướng Ngụy công tá» ngưá»i tà i rất nhiá»u, tá»± nhiên có ngưá»i có thể hóa trang thà nh y để che mắt Tướng quân. Chỉ là vì sao lại nói hắn khống chế Phong Băng, xem ra là hiểu nhầm y là ngưá»i cá»§a Tướng quân, bắt giữ Phong Băng ép Ngụy công tá» ra mặt...
Chỉ trong má»™t chốc thất thần, tả chưởng hữu quyá»n cá»§a Quân Äông Lâm đã vụt tá»›i. Quyá»n phong hất tung tóc hắn vá» phÃa sau, nhất thá»i khó mở được mắt.
Quân Äông Lâm quả nhiên không hổ danh trà kế vô song, chỉ và i câu nói ngắn ngá»§i đã khiến Sở Thiên Nhai loạn tâm, hÆ¡n nữa xuất thá»§ trong lúc cưá»i nói cà ng vượt quá dá»± liệu cá»§a hắn.
Váºn khà trong chá»›p mắt.
Xuất chiêu chỉ sát na.
Không thủ không lưu dư dịa, chỉ cầu một đòn giết địch.
Thế công cá»§a Quân Äông Lâm nhanh đến kinh ngưá»i. Hữu thá»§ cá»§a Sở Thiên Nhai vẫn nắm chuôi kiếm, nhưng lại không có cÆ¡ há»™i rút ra, tả thá»§ biến chỉ thà nh kiếm, đâm và o mi tâm cá»§a Quân Äông Lâm, còn ngưá»i thì láºp tức lùi vá» phÃa sau.
Hữu quyá»n cá»§a Quân Äông Lâm như thá»±c như hư, chá»›p mắt xuất hiện má»™t chiếc quạt sắt, chặn chỉ phong cá»§a Sở Thiên Nhai, tả chưởng như vụng như xảo, biến ảo chụp và o sáu đại huyệt trước ngá»±c Sở Thiên Nhai.
Sở Thiên Nhai không ngừng lùi, tả thá»§ ngÅ© chỉ hoặc búng, hoặc vung, nhưng toà n bá»™ Ä‘á»u bị chiếc quạt sắt cá»§a Quân Äông Lâm hóa giải.
Lưng hắn đụng và o má»™t cây nhá», cây gãy.
Lùi qua má»™t con suối nhá», chưởng phong đã chạm và o áo.
Chạm lưng và o vách núi, ngưá»i khá»±ng lại, chưởng phong cá»§a Quân Äông Lâm đã chạm đến trước ngá»±c.
Sở Thiên Nhai thầm than, thá»§ hạ như thế nà y, không biết Ngụy công tá» còn cao minh đến mức nà o. Hữu thá»§ phát lá»±c, vá» kiếm nát vụn, kiếm quang chém xéo và o nách cá»§a Quân Äông Lâm.
Quân Äông Lâm cÅ©ng không ngá» dưới má»™t đòn thâu táºp toà n lá»±c cá»§a y, Sở Thiên Nhai vẫn có thể phá vá» xuất kiếm, nhưng lúc nà y đã rÆ¡i và o thế cưỡi hổ, trước mắt chỉ còn kết cục lưỡng bại câu thương.
Sở Thiên Nhai đột nhiên nghe thấy má»™t tiếng kinh hô, miá»…n cưỡng nháºn ra là âm thanh cá»§a Phong Băng.
Trước giá» y đối vá»›i sinh tá» vô cùng đạm bạc, chưa bao giá» cảm thấy sống có gì đáng lưu luyến, chết thì có gì đáng tiếc. Trong lúc nà y, đầu óc hắn đột nhiên vô cùng thanh tÄ©nh, hắn không có ai để vấn vương, cùng không có ai vương vấn hắn. Mấy ngà y cùng nà ng tương tụ, hắn phát hiện cho dù chết trước mặt nà ng hắn cÅ©ng không hối háºn, không oán trách, có lẽ khi nà ng nhìn thấy hắn chết trước mặt nà ng, nà ng sẽ nhá»› hắn tháºt lâu chăng?
“Hây†một tiếng, biến cố đột ngột xảy ra.
Má»™t chưởng cá»§a Quân Äông Lâm vừa chạm và o ngá»±c cá»§a Sở Thiên Nhai bị má»™t cá»— lá»±c đạo nhu hòa đánh báºt ra.
Äồng thá»i, má»™t đạo xảo lá»±c truyá»n và o lưỡi kiếm cá»§a Sở Thiên Nhai, giống như là chém và o má»™t đám bông, hoà n toà n không giữ được chút lá»±c nà o.
Hai ngưá»i dùng lá»±c không có chá»— phát tiết, như lá»±c sỹ đấm gió, nhất thá»i lồng ngá»±c Ä‘au nhói, lần lượt lui lại phÃa sau hai bước, ngầm ngưng thần tụ khÃ.
Má»™t kiếm vừa rồi cá»§a Sở Thiên Nhai chém ra trong lúc khẩn cấp, chỉ có ba phần công lá»±c, nên lá»±c phản hồi cÅ©ng Ãt. Chỉ sau và i nhịp hô hấp đã ổn định được ná»™i tức, ngẩng đầu quan sát.
Ngưá»i đứng trước mặt hắn hÆ¡n bốn mươi tuổi, lông mà y như kiếm, nhãn thần như Ä‘iện, nét mặt đầy vẻ phong trần, nhưng trà n đầy kiêu ngạo, khóe miệng ẩn ước rỉ chút máu tươi, xem ra là do vừa dùng toà n lá»±c để hóa giải tình thế nguy cấp giữa hai ngưá»i vừa rồi.
Y chÃnh là địch nhân lá»›n nhất trong lòng Sở Thiên Nhai.
Ngụy công tá».
Sở Thiên Nhai chấn động, nhất thá»i không thốt lên lá»i.
Bên cạnh Ngụy công tá» còn có hai ngưá»i, má»™t ngưá»i chÃnh là Phong Băng, còn má»™t ngưá»i là má»™t đại hán ráºm râu, thể hình to lá»›n, má»™t cái nhấc tay cÅ©ng trà n đầy thần dÅ©ng, nhìn tướng mạo đúng là VÅ© Phi Kinh trong thá»§ hạ Phong Băng VÅ© cá»§a công tá».
“Má»™t chiêu Lạc Hoa Trục Ảnh cá»§a Äông Lâm quả nhiên lợi hại, đến cả ta mà suýt nữa cÅ©ng không hóa giải nổi.†Ngụy công tá» than lên má»™t tiếng, rồi quay sang Sở Thiên Nhai: “Việc cá»§a Băng nhi phải Ä‘a tạ Sở thiếu hiệp, Thiên Hồ lão nhân có khá»e không?â€
Äại địch đột nhiên xuất hiện trước mặt, Sở Thiên Nhai lại hoà n toà n ngẩn ngưá»i ra. Ngữ khà cá»§a Ngụy công tá» nhu hoãn, thái độ ôn hòa, không có ná»a phần chà khà cuồng ngạo, bá»… nghá»… thiên hạ như trong tưởng tượng. Nhưng trong cá» chỉ có má»™t khà thế được tạo ra má»™t cách tá»± nhiên, tuy chỉ là má»™t câu há»i nhẹ nhà ng, nhưng khiến ngưá»i khác không thể không đáp.
“Sư phụ vẫn mạnh giá»i, Ä‘a tạ công tá» quan tâm. Thiên Nhai lần nà y chỉ cầu Công tá» má»™t cuá»™c chiến công bình, thá»a ước nguyện má»™t Ä‘á»i cá»§a sư phụ, tịnh không có ý niệm coi công tá» là địch. Hà nh hiệp giang hồ, là m sao có thể thấy chết không cứu, hÆ¡n nữa Tinh Tinh Mạn Thiên trợ Trụ vi ngược (giúp ác là m loạn), ai cÅ©ng cảm thấy đáng giết. Việc liên quan đến Phong nữ hiệp, công tá» không cần quan tâm, cà ng không cần xuất thá»§ cứu taâ€.
“Ha ha, Sở thiếu hiệp tháºt là ngưá»i mau lẹ, ngưá»i khác nghÄ© rằng so vá»›i ta thiếu hiệp ở thế yếu, nhưng ta biết trong lòng thiếu hiệp có chướng ngại gì, lại là ngưá»i nhiệt huyết, Thiên Hồ lão nhân không có nhìn nhầm ngưá»i, ta rất hân thưởng thiếu hiệp.â€
Không ngá» má»™t vị đại bá chá»§ mình vẫn coi là cừu địch lại đánh giá cao mình như thế, cho dù là Sở Thiên Nhai vốn bình thưá»ng lãnh tÄ©nh cÅ©ng không khá»i cảm thấy nhiệt huyết trà o dâng.
Äa tạ!
Quân Äông Lâm lúc nà y má»›i hồi khÃ, nghi hoặc bất giải nhìn Ngụy công tá»: “Hiện giá» tình thế bất thưá»ng, thêm má»™t kẻ địch chi bằng bá»›t Ä‘i má»™t kẻ, công tá» vì sao không để ta giết hắn.â€
“Cho dù có thể giết y, ta là m sao nỡ để ngươi thụ thương?â€
“Công tá» nghÄ©a khÃ, má»™t vết thương cá»§a Quân má»— có đáng chi.â€
“Sở thiếu hiệp tuyệt không phải là ngưá»i cá»§a Tướng quân, hÆ¡n nữa Ngụy Nam Diá»…m ta tung hoà nh thiên hạ, Thiên Hồ lão nhân đã có ý tÃnh toán tráºn chiến mưá»i chÃn năm trước vá»›i ta, ta là m sao có thể để lão thất vá»ng cho được?â€
Nhìn phong thái thần váºn tiếu ngạo giang hồ cá»§a Ngụy công tá», Sở Thiên Nhai không kìm được sá»± thán phục.
Cần phải biết rằng vừa rồi Quân Äông Lâm toà n lá»±c xuất thá»§, còn bản thân hắn biến chiêu trong lúc vá»™i vã, tuy là kiếm sắc chưởng má»m, nhưng chỉ có thể là kết cục chết hoặc trá»ng thương. Nhưng dưới hai ba câu miêu tả đơn giản cá»§a Ngụy công tá», khiến ngưá»i ta có cảm giác dưá»ng như y xuất thá»§ chỉ bởi vì không muốn Quân Äông Lâm bị thương, có công nhưng không kiêu ngạo, khiến trong lòng hắn vô cùng cảm kÃch.
Tuy nhiên, chứng kiến Ngụy công tá» má»™t mình hóa giải thần công cá»§a hai ngưá»i, Sở Thiên Nhai hiểu rằng đối thá»§ cá»§a y rất mạnh, lúc nà y không thể tá» ra yếu nhược, cà ng không thể phát sinh hảo cảm vá»›i Ngụy công tá». Nếu để xảy ra như thế, sau nà y cà ng khó coi y là địch.
May mà hắn vẫn còn một chiêu Vô Nhai.
“Công tá» không cần dùng lá»i đả động đến tại hạ, sau nà y rốt cục cÅ©ng phải có má»™t cuá»™c chiến, việc gì phải khiến tại hạ khó coi ngà i là địch? Kỳ thá»±c, tại hạ tiêu diệt mưá»i chÃn phân đà cá»§a ngà i, chỉ vì muốn có thể có cÆ¡ há»™i cùng ngà i đấu má»™t tráºn công bình. Tại hạ biết nếu bản thân không thể phục chúng, ngà i quyết sẽ không tiếp nháºn lá»i khiêu chiến cá»§a tại hạ.â€
â€œÄÆ°á»£c, Sở thiếu hiệp thẳng thắn như váºy, ta sẽ đáp ứng đấu vá»›i thiếu hiệp má»™t tráºn.â€
“Nói thá»±c, tại hạ biết có lẽ không phải là địch thá»§ cá»§a ngà i, nhưng sư phụ dùng mưá»i chÃn năm tâm huyết sáng tạo má»™t chiêu, dù sao cÅ©ng cần phải thá».â€
Ngụy công tá» quay ngưá»i nhìn Phong Băng vốn vẫn im lặng trầm ngâm đứng bên cạnh, đột nhiên nói: “Thiên Hồ lão nhân năm xưa trong vòng vây trùng trùng, bị bại dưới tay ta, tá»± nhiên bất phục, đã sá» dụng mưá»i chÃn năm má»›i nghÄ© ra má»™t chiêu nhằm đối phó ta, ta là m sao không đáp ứng nguyện vá»ng cá»§a y cho được.â€
“Mấy năm nay sư phụ ta chuyên tâm vÅ© đạo, công tá» không sợ thá»±c sá»± bị bại sao?â€
“Là m ngưá»i, là m việc sá»›m muá»™n Ä‘á»u gặp thất bại, chi bằng như lúc uống rượu, chỉ cần uống sao cho tháºt thống khoái, đối địch chỉ cầu kÃch phát được hà o tráng trong lòng, ai cần để ý đến cÆ¡n Ä‘au đầu khi say, ná»—i thất vá»ng khi bại vong.â€
Sở Thiên Nhai cẩn tháºn cảm nháºn ý nghÄ©a bên trong lá»i nói, đột nhiên ngẩn ngưá»i ra. Hắn quay sang nhìn Phong Băng, lại thấy nà ng trầm ngâm suy nghÄ© vá» câu nói vừa rồi cá»§a Ngụy công tá», nhất thá»i không khà vô cùng vi diệu.
Quân Äông Lâm thở dà i nói: “Công tá» toà n dùng những lý luáºn phi thưá»ng để nhìn nháºn sá»± váºt, tháºt khiến ngưá»i ta không thể không bái phục. Nhưng hiện giá» Minh tướng quân truy sát ngà y cà ng gần, tuy tại hạ đã bố trà rất nhiá»u nghi binh, nhưng có lẽ cÅ©ng chỉ che mắt bá»n chúng được má»™t Ä‘oạn thá»i gianâ€. Y quay sang Sở Thiên Nhai: “Sở huynh đệ không cảm thấy khiêu chiến Công tá» trong hoà n cảnh nà y, dù có thắng cÅ©ng không quang minh gì?â€
Ngụy công tỠđột ngá»™t ngắt lá»i Quân Äông Lâm : “Hiện giá» ta bốn bá» Ä‘á»u là địch, má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© ta sẽ sá»›m mất đầu, không ngá» vẫn còn ngưá»i nguyện ý cùng ta đấu má»™t tráºn công bình. Chỉ cần má»™t Ä‘iểm nà y, ta cÅ©ng không thể không thà nh toà nâ€.
Sở Thiên Nhai cảm xúc lẫn lá»™n: “Công tá» thất thế vì quá»· kế cá»§a Minh tướng quân, trong lòng tất nhiên giáºn dữ phẫn ná»™, tháºt đã phạm đại kỵ cá»§a binh giaâ€.
“Thiếu hiệp sai rồi, đặt mình và o chá»— chết tìm đưá»ng sống. Nếu như thiếu hiệp gặp ta hai năm trước, ta tất nhiên sẽ vì mến tà i, hoặc vì tham luyến sinh tá» không thể táºn tình coi thiếu hiệp là địch. Hiện giá» bốn phÃa Ä‘á»u là cưá»ng địch, dưới cái nhìn cá»§a thiên hạ, đã không còn lùi thêm được ná»a phân nà o nữa, hÆ¡n nữa lá»a háºn trà n đầy, lúc nà y coi ta là địch má»›i là bất trÃ.’
Sở Thiên Nhai hà o khà dâng lên: “Tháºt không hổ danh là Ngụy công tá», hiện giá» tại hạ trợ giúp Công tá» thoát khá»i sá»± truy sát cá»§a Tướng quân rồi sẽ cùng ngà i đấu má»™t tráºn, cho dù sau nà y ta có chết dưới tay ngà i cÅ©ng cam tâm tình nguyện.â€
“Kỳ thá»±c Sở thiếu hiệp hoà n toà n không cần xen và o ân oán giữa ta và tướng quân...â€
“Con ngưá»i sống trên thế gian, ai có thể quên Ä‘i nghÄ©a tình. Hôm nay được thấy phong thái cá»§a công tá», liá»n tá»± coi thưá»ng thá»§ Ä‘oạn cá»§a Tướng quân. Sở Thiên Nhai ta đối danh lợi vô tâm, duy chỉ cầu là m ngưá»i đứng thẳng trong trá»i đất, công tá» cần gì phải đánh giá thấp tại hạ như váºy.â€
“Không sai, là m ngưá»i có thể trung dung, là m việc cần phải cá»±c Ä‘oan. Thiếu hiệp đã có lòng tương trợ, ta cứ từ chối thì đâu xứng là bằng hữu cá»§a thiếu hiệp.â€
Là m ngưá»i có thể trung dung.
Là m việc phải cần cực đoan.
Trong mắt Quân Äông Lâm thần quang bạo phát: “Äông Lâm gặp được công tá», tháºt là hạnh ngá»™ cả Ä‘á»i.â€
VÅ© Phi Kinh quỳ xuống đất: “ Công tá» nhân nghÄ©a thâm tà ng bất lá»™, Phi Kinh đã lÄ©nh giáo rồi.â€
Sở Thiên Nhai chỉ cảm thấy trong lòng hà o tình vạn trượng dâng lên, không kìm được ngẩng đầu lên trá»i hú dà i má»™t tiếng, tiếng hú lan tá»a, vang vá»ng không ngừng trong sÆ¡n cốc.
Nhưng chỉ thấy Phong Băng ngẩn ngÆ¡ nhìn Ngụy công tá», thần thái trong mắt rá»±c rỡ như nguyệt hoa.
Tà i sản của Vô Tình
20-09-2009, 03:16 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương VII - Vãng sá»± bỉ tư nhân canh tiá»u tụy
(Chuyện quá khứ cà ng là m ngưá»i ta thêm tiá»u tụy)
Ngưá»i dịch: vomenh
Nguồn: VTH -NMQ
Một đạo ngân mang lăn qua lăn lại trên bà n tay trắng muốt của Phong Băng.
Ãnh sáng phát ra toán loạn như những sợi tÆ¡.
Äó là má»™t thứ ánh sáng quá»· dị mà hung hiểm.
Một cây trùy ngắn.
Chuôi dà i hai phân, mũi dà i ba phân.
Bốn xung quanh Ä‘á»u có những rãnh máu hình xoắn ốc
Trên thân trùy có hai chữ cổ triện: Phá Lãng
Äó má»›i thá»±c sá»± là đòn sát thá»§ cá»§a nà ng.
Äó má»›i chÃnh là Kinh Má»™ng cá»§a nà ng
Ngươi có biết cuộc chiến thà nh danh chấn kinh thiên hạ của Ngụy công tỠkhông?
Ta biết, ngươi muốn nói đến cuá»™c chÃnh biến Bắc cung mưá»i chÃn năm trước.
Äúng. Năm đó, bà o đệ cá»§a đương kim hoà ng thượng, Bắc Thà nh vương muốn Ä‘oạt vương vị, dẫn đầu ba nghìn tá» sÄ© tấn công Tá» cấm thà nh. Bắc Thà nh vương tâm tư cẩn máºt, chuẩn bị và i năm má»›i bắt đầu hà nh động, không chỉ ngầm thông đồng vá»›i mấy vị quan cao trong triá»u, mà còn mua chuá»™c cả cấm vệ quân bên cạnh hoà ng thượng, nắm chắc đến chÃn phần mưá»i...
Tiếc là , bá»n chúng Ä‘á»u tÃnh nhầm Ngụy công tá».
Äúng, Ngụy Nam Diá»…m, thân là cấm vệ phó thống lÄ©nh, đầu tiên giữa đám loạn quân má»™t tiá»…n bắn chết Bắc Thà nh vương, rồi lại đánh bại Cấm vệ thống lÄ©nh Tần Thiên Hồ là m phản, má»™t trưá»ng đại há»a chá»›p mắt được hóa giải.
Cầm tặc tiên cầm vương, Bắc Thà nh vương bị giết, Tần Thiên Hồ bị đánh bại, phản quân tá»± nhiên bị loạn tráºn cước. Công lao đó nghe có vẻ rất đơn giản.
Nói thì như thế. Phải biết rằng lúc đó trong Tá» cấm thà nh đại loạn, má»i ngưá»i Ä‘á»u gặp nguy hiểm, muốn cầm vương trong đám loạn quân, ngươi nghÄ© là chuyện đơn giản ư? Chỉ có những nhân váºt siêu quần như Ngụy Nam Diá»…m má»›i có thể là m được.
Sau đó thì sao?
Sau đó Ngụy Nam Diá»…m được phong Thái Bình Công tá», từ đó không ai dám gá»i bổn danh cá»§a y, Ä‘á»u chỉ gá»i là Công tá».
Nhưng mà ta nghe nói Ngụy công tá» sau khi bình định phản loạn, còn dẫn quân tà n sát dư đảng cá»§a Bắc Thà nh vương, chém giết trong thà nh bảy ngà y, máu chảy thà nh sông. Tà n ngược như váºy là m sao có thể phục chúng.
Tá»± cổ chiến trưá»ng không nói tình cảm, ngươi không giết ngưá»i sẽ bị ngưá»i giết. Nếu như Bắc Thà nh vương thà nh sá»± Ngụy công tá» không phải cÅ©ng sẽ chết không có đất chôn hay sao.
Ài! Thắng là m vua, thua là m giặc. Bắc Thà nh vương vốn là ngưá»i nhân nghÄ©a, má»™t chiêu thất sách không ngá» bị tru diệt cả cá»u tá»™c.
Không, Bắc Thà nh vương vẫn còn có háºu nhân.
A.
Tần Thiên Hồ cÅ©ng là má»™t nhân váºt phi thưá»ng, mặc dù bại dưới kiếm cá»§a Ngụy công tá» nhưng không chết, hÆ¡n nữa còn cứu được tiểu nữ nhân cá»§a Bắc Thà nh vương, từ đó không rõ tung tÃch...
Năm năm trước, Phong Băng rá»i khá»i sư phụ Hà n Mai sư thái và Thiên Hồ lão nhân, đầu nháºp dưới trướng Ngụy công tá».
Hà n Mai sư thái vốn Ãt Ä‘i lại giang hồ, không có ai biết lai lịch cá»§a bà .
Nà ng dùng trăm phương ngà n kế tiếp cáºn Ngụy công tá».
Dùng một thân võ công vô cùng cao minh, nhưng không ai biết rõ nguồn gốc của nà ng.
Dùng vẻ đẹp tự nhiên cùng khà chất cao quý bẩm sinh của nà ng.
Rút cục nà ng cÅ©ng tiếp cáºn được Ngụy công tá», hÆ¡n nữa còn đứng đầu trong Băng Phong VÅ© dưới tay Ngụy công tá».
Nà ng chỉ có má»™t mục Ä‘Ãch duy nhất, giết chết Ngụy công tá».
Bởi vì nà ng chÃnh là con gái cá»§a Bắc Thà nh Vương.
Bởi vì nà ng muốn báo mối thù sát phụ diệt môn mưá»i chÃn năm trước.
Nhưng Ngụy công tá» quyá»n cao chức trá»ng, Ä‘i lại Ä‘á»u có rất nhiá»u thá»§ hạ bên mình, nà ng căn bản không có cÆ¡ há»™i đơn độc tiếp cáºn y.
Nà ng không sợ chết, nhưng Ngụy công tỠvõ công cái thế, nếu ra tay không thà nh công, nà ng tuyệt không có cơ hội thứ hai. Nà ng chỉ có thể đợi.
Năm đó, Giang Bắc đại hạn, Ngụy công tỠxin hoà ng thượng miễn thuế ba năm.
Hoà ng thượng chuẩn tấu.Công tỠđại hỉ, liá»n mở đại yến chiêu đãi môn khách trong phá»§, truyá»n lệnh không say không vá».
Kết quả tất cả Ä‘á»u say, ngoại trừ nà ng.
Sau đó, Ngụy công tá» má»i Phong Băng cùng thăm háºu hoa viên.
Äó là lần đầu tiên, nà ng đơn độc tiếp cáºn Ngụy công tá».
Tim nà ng Ä‘áºp thình thịch, nà ng biết cÆ¡ há»™i cá»§a mình dã đến.
Trong ống tay áo nà ng vẫn cất giấu má»™t thanh Phá Lãng trùy, đó là váºt duy nhất Thiên Hồ lão nhân Ä‘em theo khi cứu nà ng khá»i Bắc Thà nh vương phá»§. Äó là má»™t thượng cổ thần khÃ, sau khi dùng thá»§ pháp xảo diệu bắn ra, bốn rãnh máu hình xoắn ốc, dưới sá»± dẫn động cá»§a cÆ¡ quan, có thể phá khà xuyên qua, có thể phá bất kì ná»™i công nà o trong thiên hạ.
Thiên Hồ lão nhân khổ công nghiên cứu mưá»i năm, cuối cùng khám phá ra tâm pháp phát xuất Phá Lãng trùy, sáng tạo ra ná»a chiêu – đó chÃnh là Kinh Má»™ng.
Nà ng đã từng dùng rất nhiá»u nhân váºt thà nh danh trong võ lâm để thá» chiêu, phà m là những kẻ đã từng nhìn thấy Phá Lãng trùy, Ä‘á»u phải chết. Không kẻ nà o có thể tránh được đạo ngân mang như ánh chá»›p lóe ngang trá»i đó...
Xuất thủ vô ngân, tuyệt tình Phong Băng.
Tuy nhiên cho dù là như váºy, Thiên Hồ lão nhân cÅ©ng không dám khẳng định có thể thắng được Ngụy công tá», bởi vì chỉ mình lão má»›i biết võ công cá»§a Ngụy công tá» kinh ngưá»i như thế nà o.
Ngà y hôm đó, lần đầu tiên nà ng được thấy Ngụy công tỠthi triển võ công.
Ngụy công tá» ná»a say ná»a tỉnh, tại háºu hoa viên đại hiển thần uy, má»™t chưởng đánh rụng toà n bá»™ hoa đà o Ä‘ang nở trên cây, dưới sá»± thi triển nôi công toà n lá»±c cá»§a y, những cánh hoa đà o đó không rÆ¡i xuống đất, mà bay lượn giữa không trung, rá»±c rỡ đến mê hồn.
Không ai có thể ngỠđược, bước tiếp theo Ngụy công tỠsẽ là m gì.
Nà ng nghÄ© rằng y Ä‘ang thị uy vá»›i nà ng, nà ng nghÄ© rằng y đã phát hiện ra mục Ä‘Ãch và ý đồ cá»§a nà ng.
Phá Lãng trùy gặp mạnh cà ng mạnh, nội lực của Ngụy công tỠcà ng cao, nà ng cà ng có cơ hội.
Nhưng nhân ảnh cá»§a Ngụy công tá» cà ng múa cà ng nhanh, nà ng tháºm chà không thể phân biệt được đâu là bóng ngưá»i, đâu là bóng hoa.
Mồ hôi ướt đầm lòng bà n tay cá»§a nà ng, nà ng muốn liá»u chết phát ra má»™t trùy đó...
Nhưng mà , mà n mưa hoa rốt cục cũng rơi xuống đất, y đột nhiên xuất hiện trước mặt nà ng, giữa mà n hoa rực rỡ trên đất, tặng nà ng một bông hoa.
“Toà n bá»™ hoa đà o trong vưá»n, chỉ có bông hoa nà y xứng vá»›i vẻ đẹp thanh lệ thoát tục cá»§a nà ngâ€.
MÅ©i nà ng ngá»i thấy mùi hương thanh nhã khiến lòng ngưá»i mát dịu cá»§a hoa đà o. Mắt nà ng nhìn thấy thần tình cá»§a y, lúc nà y, y không có má»™t Ä‘iểm nà o giống vá»›i Ngụy công tá» danh trấn triá»u ca. Trong con mắt ná»a say ná»a tỉnh đó, chỉ có vẻ cuồng nhiệt và si mê đầy thâm tình cá»§a má»™t nam nhân Ä‘ang say sưa hân thưởng nữ nhân cá»§a mình.
Nà ng biết rằng đó chÃnh là cÆ¡ há»™i tốt nhất cá»§a nà ng, nhưng không ngá», nà ng lại không biết mình nên là m gì?
Trước giá» chưa từng có ai nói rằng nà ng rất đẹp. Trong sư môn, chỉ có Hà n Mai sư thái cùng các tá»· muá»™i. Sau khi nà ng xuất môn, tuy có ngưá»i tán dương vẻ đẹp cá»§a nà ng, nhưng chỉ là những kẻ lãng tá» qua đưá»ng. Kết cục là không chết dưới tay nà ng thì cÅ©ng bị nà ng đánh cho gãy chân.
Nhưng nà ng không há» ngá» rằng, trong con mắt cá»§a má»™t ngưá»i ổn trá»ng, không lá»™ cảm xúc như Ngụy công tá», nà ng lại ngưá»i “thanh lệâ€.
Nà ng cà ng không ngá» rằng, y hao phà chân lá»±c đánh rụng toà n bá»™ má»™t vưá»n hoa đà o, chỉ để chá»n ra má»™t bông có thể xứng vá»›i vẻ đẹp “thoát tục†cá»§a nà ng.
Nhất thá»i nà ng ngây ngưá»i ra, ngẩn ngÆ¡ nhìn khà thế quân lâm thiên hạ cá»§a y, ngẩn ngÆ¡ nhìn phong độ phiêu diêu cá»§a y, ngẩn ngÆ¡ nhìn y vuốt khẽ lên má nà ng, ngẩn ngÆ¡ nhìn y mỉm cưá»i quay bước...
Một lúc sau, nà ng mới phát hiện bông hoa đà o đó được gà i lên mái tóc nà ng
Từ đó, y cà ng tÃn nhiệm nà ng, thưá»ng thưá»ng gá»i nà ng cùng đà m luáºn quốc sá»±, tháºm chÃ... tâm sá»±
Má»—i lần, đáng ra nà ng Ä‘á»u có cÆ¡ há»™i.
Nhưng má»—i lần nà ng Ä‘á»u không thể xuất thá»§, nà ng tụ nhá»§ vá»›i bản thân, nà ng còn có thể chỠđợi má»™t cÆ¡ há»™i tốt hÆ¡n. Nhưng có những lúc, nà ng bất giác bắt đầu hoà i nghi mình có phải là đang tá»± biện há»™ cho mình hay không.
Mưá»i chÃn năm trước, khi Thiên Hồ lão nhân cứu nà ng Ä‘i, nà ng chỉ má»›i hai tuổi. Hình tượng thân nhân phụ mẫu trong kà ức cá»§a nà ng, không ngá» không rõ nét bằng nụ cưá»i cá»§a Ngụy công tá»...
Nhìn y tá»± tin đà m luáºn, Ä‘á»c đại kế trị quốc cá»§a y, dõi theo ánh mắt khoan háºu cá»§a y, nghe y thấu lá»™ tâm tình, nhìn y đối nhân xá» thế, nghe y nguyệt hạ cuồng ca, hiểu được nhu tình sâu sắc cá»§a y, ngâm ngợi những câu thÆ¡ bất táºn cá»§a y...
Äối diện vá»›i kẻ công tỠđã giết chết cha mẹ cùng thân nhân cá»§a nà ng, nà ng đột nhiên phát hiện mối háºn cá»§a nà ng cà ng ngà y cà ng Ãt Ä‘i.
Rồi má»™t đêm xuân, cháºp chá»n trong mê loạn tỉnh say, nà ng đã trao thân cho y.
Ná»a đêm tỉnh lại, nà ng rất muốn lạnh lùng đâm Phá Lãng trùy xuyên qua cÆ¡ thể Ä‘ang ngá»§ say đó, đồng thá»i cÅ©ng tá»± nháºn lấy cho mình má»™t chùy...
Nhưng sau một hồi dằn vặt nội tâm kịch liệt, cuối cùng nà ng vẫn không là m được.
Kể từ đó, y gá»i nà ng là “Băng nhiâ€.
Cách đây mấy tháng, má»™t ngà y ná», Ngụy công tá» thượng triá»u vá», trá»±c tiếp tìm nà ng, mặt lạnh như sương.
Y uống rất nhiá»u rượu, cuối cùng má»›i cất lá»i.
“Băng nhi, nà ng rất giống má»™t ngưá»i, lần đầu tiên gặp nà ng, ta có cảm giác giống như gặp lại ngưá»i đóâ€.
“Là ai?â€.
“Là má»™t ngưá»i mẹ cầu xin ta đừng giết con cá»§a ngưá»i đóâ€.
Trá»i! Nà ng láºp tức hiểu rằng ngưá»i đó chÃnh là mẫu thân cá»§a nà ng. Äó chÃnh là mẫu thân cá»§a nà ng cầu xin Ngụy công tỠđừng giết anh trai cá»§a nà ng.
Nà ng suýt chút nữa đã phát trùy, y Ä‘ang cố ý đỠtỉnh cừu háºn cá»§a nà ng chăng?
Lý do khiến nà ng tạm thá»i nhẫn nhịn chÃnh là bởi vì nà ng còn muốn nghe từ miệng cừu nhân những việc liên quan đến thân nhân cá»§a nà ng. Nà ng chỉ biết vá» thân thế cá»§a nà ng qua lá»i kể cá»§a sư phụ cùng Thiên Hồ lão nhân. Còn đối vá»›i thân nhân cá»§a nà ng, nà ng lại không há» có má»™t chút ấn tượng nà o.
“Nhưng mà rốt cục ngà i vẫn giết con cá»§a ngưá»i đó, cÅ©ng giết luôn cả ngưá»i đó?.
Ngụy công tá» thở dà i má»™t tiếng, có lẽ vì hÆ¡i men, hoặc có lẽ vì những hồi ức xưa cÅ©, y không phát giác ra được âm thanh cá»§a Phong Băng Ä‘ang run rẩy má»™t cách không kiá»m chế được.
“Äúng, ta chỉ có thể là m như váºy?â€
“Vì sao? Vì sao ngà i lại tà n độc như váºy...â€
“Bắc Thà nh vương đãi binh như con, kết giao rá»™ng rãi khắp thiên hạ. Nếu không dùng những thá»§ Ä‘oạn phi thưá»ng đó, dư đảng tái láºp tân chá»§ khởi binh tác loạn, chỉ sợ rằng sẽ tạo ra cục diện thiên hạ đại loạn, sinh linh đồ thán...
...
“Ta chỉ có thể tá»± nhá»§ vá»›i bản thân, ta là m thế chỉ vì muốn cứu được nhiá»u cặp mẹ con hÆ¡n… Nhưng mà … Băng nhi, nà ng không cần nói, ta biết nà ng chÃnh là con gái cá»§a Bắc Thà nh vươngâ€.
Phong Băng không kìm nổi sự kinh hãi khủng khiếp, tay nà ng còn chưa kịp phát ra Phá Lãng trùy, đã bị Công tỠchụp lấy.
Công tá» trầm giá»ng nói: “Mấy năm gần đây, có lẽ nà ng cÅ©ng hiểu con ngưá»i cá»§a ta. Ta toà n tâm phò tá nhà vua trị thiên hạ, kì thá»±c cÅ©ng là để trả món nợ mưá»i chÃn năm trước.â€
“Vì sao lại nói vá»›i ta những Ä‘iá»u nà y?†Nà ng Ä‘au đớn thốt lên.
“Minh tướng quân tra được lai lịch cá»§a nà ng, muốn thánh thượng trị tá»™i ngầm thu dưỡng đứa con côi cá»§a Bắc Thà nh vương.â€
Nà ng ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn công tá», trong lòng chợt tỉnh ngá»™. Minh tướng quân không lúc nà o không muốn láºt đổ Ngụy công tá». Tá»± nhiên sẽ cẩn tháºn Ä‘iá»u tra lai lịch cá»§a những ngưá»i bên cạnh Ngụy công tá», do đó má»›i phát hiện ra thân pháºn thá»±c sá»± cá»§a nà ng.
“Ngà i muốn giao tôi cho Minh tướng quân.â€
Ngụy công tá» cưá»i vang: “Ha ha, nà ng thấy ta sợ tướng quân bao giá» chưa! HÆ¡ nữa, từ cổ đến nay, có rất nhiá»u ngưá»i vì sắc đẹp mà khuynh quốc, Ngụy Nam Diá»…m ta bất quá chỉ mất chức mất mạng, có gì mà sợ?â€
“Nhưng mà tôi... ngà i biết tôi phải giết ngà i.â€
“Nà ng có chắc giết được ta không?â€
“Ngà i có chắc đỠphòng được tôi cả Ä‘á»i hay không?â€
“Trước giá» ta chưa hỠđỠphòng nà ng, nà ng đã có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i.â€
“Có lẽ tôi vẫn Ä‘ang đợi.â€
“Äợi thá»i cÆ¡ tốt nhất ư? Hiện giá» ta đã biết nà ng là cừu nhân, nà ng còn có thể có cÆ¡ há»™i sao?â€
....
Giây phút đó, nà ng thá»±c sá»± háºn y, háºn bản thân, háºn sư phụ, háºn váºn mệnh.
Ngụy công tá» nhìn Phong Băng: “Ta vẫn có thể không đỠphòng nà ng, nhưng nà ng chỉ có thể có má»™t cÆ¡ há»™i. Nếu như nà ng không giết được ta, nà ng có thể cam tâm tình nguyện trá»n Ä‘á»i là m nữ nhân cá»§a ta không?â€
“Má»™t cÆ¡ há»™i ư?â€
“Ta có thể tha thứ cho nà ng má»™t lần. Nhưng nếu như còn có lần thứ hai, nà ng sẽ không còn là nữ nhân cá»§a ta nữa, được không?â€
Nà ng tháºm chà có thể cảm nháºn được trong ngữ khà cá»§a y, vẻ thỉnh cầu nhiá»u hÆ¡n là mệnh lệnh.
Äối mặt vá»›i nam nhân đầu tiên nà ng vừa thâm háºn, vừa thâm ái, nà ng là m sao không đáp ứng cho được?â€
Do thân thế của nà ng, mặc dù Ngụy công tỠkiệt lực phân biện, nhưng mối nghi ngỠcủa hoà ng thượng với Ngụy công tỠcà ng ngà y cà ng lớn.
Cuối cùng Minh tướng quân bình định Hung Nô ở phương Bắc trở vá», cáºy công ép hoà ng thượng hạ chiếu bãi miá»…n chức quan cá»§a Ngụy công tá», sau đó lại phát ra lệnh truy sát, muốn lấy bằng được cái đầu trên cổ Ngụy công tá».
May mà Ngụy công tá» sá»›m biết mình công cao chấn chá»§, ngầm có sá»± chuẩn bị từ trước, khiến tướng quân nhất thá»i cÅ©ng khó đắc thá»§.
Trong những ngà y tứ xứ lưu vong, nà ng có thể rá»i khá»i y chăng?
Rút cục, nà ng lại có má»™t cái cá»›, má»™t cái cá»› tạm thá»i chưa giết y.
Và o lúc nà y, không ai có thể là m thương hại đến y, bản thân nà ng cũng không thể.
Khi nà ng rá»i khá»i sư môn, Thiên Hồ lão nhân nói vá»›i nà ng, lão sẽ chuyên tâm nghiên cứu má»™t chiêu để đối phó vá»›i Ngụy công tá», nà ng cÅ©ng còn cần má»™t trợ thá»§.
Hiện giá», trợ thá»§ đó đã đến, không ngá» lại chÃnh là Sở Thiên Nhai.
Cho đến cái ngà y chứng kiến chiêu Vô nhai của Sở Thiên Nhai, nà ng mới hiểu được ý đồ của sư phụ.
Nhưng mà ....
Có lẽ Công tá» vÄ©nh viá»…n không phải là đồng loại cá»§a nà ng, y có thể bảo há»™ nà ng, có thể mê hoặc nà ng, có thể cho nà ng má»™t cảm giác hà o tráng cá»§a má»™t kẻ anh hùng thà nh danh láºp thế.
Nhưng y không thể hiểu được sự cô độc của nà ng, không thể hiểu được rõ rà ng sự đau khổ của nà ng.
HÆ¡n nữa, còn mối cừu háºn nà ng không thể buông tay.
Nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Sở Thiên Nhai, nhìn thấy kẻ sư đệ mà nà ng vẫn muốn gặp, nà ng biết hoà n cảnh cá»§a nà ng và hắn hoà n toà n tương tá»± nhau, cùng có những tao ngá»™ giống nhau, cùng má»™t dạng tịch mịnh, cùng má»™t váºn mệnh.
Tuy nhiên, má»™t kẻ như hắn cÅ©ng vì nà ng mừng mà vui, vì nà ng buồn mà sầu, vì vẻ mỹ lệ cá»§a nà ng mà ngÆ¡ ngẩn, vì những lá»i nói cá»§a nà ng mà lúng túng.
Nhưng Ä‘iểm khác biệt nhất vá»›i công tá» chÃnh là , công tá» chỉ coi nà ng là má»™t vẻ “thoát tục†trong má»™t vưá»n hoa nở rá»™.
Còn Sở Thiên Nhai coi nà ng là ngưá»i quan trá»ng nhất trong cuá»™c Ä‘á»i hắn.
Má»™t ngưá»i hà o tình vạn thiên, má»™t kẻ hiệp cốt nhu tình.
Nhưng cuối cùng, có lẽ nà ng không thể không là m tổn thương bá»n há».
Phong Băng nhẹ nhà ng thở dà i, trong đầu trá»—i dáºy má»™t cảm giác má» mịt do bị váºn mệnh trêu đùa.
Vãng sá»± còn gây Ä‘au đớn hÆ¡n ngưá»i ấy!
Tà i sản của Vô Tình
20-09-2009, 03:17 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương VIII – Phố (Khủng bố)
Ngưá»i dịch: vomenh
Nguồn: VTH -NMQ
ÄÃ o vong!
Biết đâu là điểm dừng!
Trong ánh hoà ng hôn.
Tà n dương một mà u đỠrực như máu đã lặn.
Kiếm Các.
Từ cổ, đây chÃnh là cánh cá»a đầu tiên tiến và o đất Thục.
Kiếm Môn quan hiểm trở vô cùng.
Chỉ có má»™t đạo cổ sạn ngoằn nghèo nối liá»n hai đỉnh núi, hai bên Ä‘á»u là vá»±c sâu vạn trượng.
Äây chÃnh là thiên hiểm bao Ä‘á»i, dá»… thá»§ khó công, nhất phu đương quan, vạn phu mạc địch.
Lúc nà y giữa cổ đạo Kiếm môn, có một kẻ đang ngồi.
Tại thà nh Lạc Dương, Ngụy công tá» má»™t chưởng giết chết Lịch Minh, ái tá» cá»§a Lịch Khinh Sinh, sá»›m đã bị bại lá»™ hà nh tung. Cho dù Quân Äông Lâm trà kế vang danh thiên hạ, cÅ©ng chỉ có thể tiến hà nh má»™t Ãt tiểu xảo nhằm che Ä‘áºy, đánh lạc hướng, mối Ä‘e dá»a từ truy binh cá»§a Minh tướng quân lúc nà o cÅ©ng lÆ¡ lá»ng trên đầu. Trên đưá»ng cÅ©ng có không Ãt cừu địch trước đây cá»§a Ngụy công tỠđển gây hấn, nhưng cả năm ngưá»i Ä‘á»u là cao thá»§ nhất đẳng, chỉ cần không gặp phải chá»§ lá»±c cá»§a Minh tướng quân, thì cÅ©ng không cần phải quá lo lắng.
Theo kế sách cá»§a Quân Äông Lâm, Ngụy công tá» quyết định đến Ba Thục tránh há»a. Thứ nhất Ba Thục là đất khó khăn, dân cư thưa thá»›t, hai là Long Phán Quan tá» danh cùng tướng quân cư ngụ ở Äông địa Tà ng cung, cÅ©ng là nÆ¡i thế lá»±c cá»§a Minh tướng quân không vươn tá»›i được.
Sở Thiên Nhai là má»™t kẻ thông minh, nhìn bá»™ dạng ám muá»™i cá»§a Phong Băng và Ngụy công tá», sá»›m đã Ä‘oán được ẩn tình bên trong, nhưng cÅ©ng chẳng biết là m sao. Hà huống sau khi hiểu thêm vá» con ngưá»i Ngụy công tá», hắn vừa kÃnh nể vừa sợ hãi, chỉ đà nh nén tư tình nam nữ lại. Má»—i lần chạm và o ánh mắt trong sáng mênh mông cá»§a nà ng, hắn không biết lên mong muốn lần đà o vong nà y ngắn hay dà i cho phải.
Trên đưá»ng, Phong Băng luôn giữ khoảng cách vá»›i Ngụy công tá» và Sở Thiên Nhai, chỉ nói chuyện cùng Quân Äông Lâm và VÅ© Phi Kinh. Quân Äông Lâm là kẻ duy nhất trong Ngụy phá»§ ngoà i Ngụy công tá» hiểu được thân thế cá»§a Phong Băng, rất có lòng thương cảm, còn nháºn nà ng là m nghÄ©a nữ. VÅ© Phi Kinh kinh nghiệm giang hồ phong phú, trên đưá»ng được giao nhiệm vụ tiên phong.
Ngưá»i đầu tiên nhìn thấy kẻ kia chÃnh là VÅ© Phi Kinh.
Äó là thư sinh văn nhược nhá» thó, nhìn chưa quá ba mươi tuổi, ngồi yên lặng giữa đưá»ng, cúi đầu nắm nhìn đôi chân cá»§a y. Nhìn thấy VÅ© Phi Kinh, y chỉ ngẩng đầu liếc qua, cưá»i nhạt, bá»™ dạng rất ngại ngùng, sau đó cúi xuống như Ä‘ang xấu hổ, giống như trên đôi chân y không phải là má»™t đôi hà i, mà là đang thêu má»™t bức tranh thêu.
Vừa nhìn thấy kẻ đó, Vũ Phi Kinh có một cảm giác rất kì quái.
Bởi vì, y phát hiện đó là má»™t ngưá»i xám xịt.
Toà n thân y giống như được bao phá»§ bởi má»™t mà n sương mà u xám, từ ánh mắt y phát tán má»™t váºn vị dị dạng, phảng phất như không ai có thể nhìn rõ được má»i thứ cá»§a y.
Toà n bá»™ Kiếm Các cổ đạo dưá»ng như cÅ©ng má»™t mà u xám, dưới ánh tà dương cà ng trở lên quá»· bÃ.
Kẻ đó ngồi trên má»™t Ä‘oạn đưá»ng hẹp, chỉ vừa má»™t ngưá»i Ä‘i qua.
Muốn vượt qua, chỉ có thể buộc y phải tránh ra, hoặc vượt qua đầu y.
Nụ cưá»i cá»§a y rất ngắn, vừa xuất hiện đã vụt biến mất.
CÅ©ng rất tà khÃ.
VÅ© Phi Kinh vẫn tiếp tục tiến lên, Ä‘i theo công tá» mưá»i năm năm nay, trước giá» y chưa từng biết cái gì gá»i là sợ hãi. HÆ¡n nữa đối phương chỉ là má»™t kẻ thư sinh, mặc dù cảm giác có chút cổ quái.
Bước chân của y rất chắc chắn, tay cũng rất chắc chắn, nắm chặt chuôi đao.
Chỉ là , y luôn luôn cảm thấy có Ä‘iá»u gì đó không đúng.
Cách hai trượng, VÅ© Phi Kinh cảm nháºn rõ rà ng má»™t cá»— lệ khÃ.
Cách một trượng, Vũ Phi Kinh đột nhiêm cảm thấy vô cùng tức ngực.
Tám thước, trong lòng VÅ© Phi Kinh dâng lên má»™t cảm giác muốn nôn má»a.
Năm thước, VÅ© Phi Kinh nghe thấy tiếng gá»i thất thanh phÃa sau cá»§a Quân Äông Lâm.
Ba thước, chân của Vũ Phi Kinh như đạp trên đống than hồng.
Y kinh hoà ng muốn lùi lại, nhưng thư sinh thanh niên kia đột nhiên búng ngưá»i dáºy, trong lúc VÅ© Phi Kinh dợm bước định lùi lại, phát ra vô số đạo kiếm hoa.
VÅ© Phi Kinh rút Ä‘ao, nhưng phát hiện động tác cá»§a mình đột nhiên trở lên cháºm chạp, giống như thân thể bị chìm trong má»™ng, trong nước, trong biển cá», trong bùn... Chỉ cảm giác thấy Quân Äông Lâm phi thân qua đầu y, giao chiến cùng vô số đạo kiếm hoa. Má»™t tiếng hừm lạnh vang lên, sau đó bốn phÃa đột nhiên có vô số trưá»ng tiá»…n lao vá» phÃa y, y cố hết sức rút Ä‘ao ra, miá»…n cưỡng gạt đám tên lao đến. Chỉ thấy thư sinh trẻ tuổi đó sau má»™t đòn liá»n quay trở lại chá»— cÅ©, tả thá»§ búng nhẹ má»™t phát, má»™t đạo yên hoa bay lên giữa trá»i, sau đó lại ngồi xuống đất, giống như là chưa từng xảy ra chuyện gì. Trên trá»i huyết hoa đột nhiên rÆ¡i xuống, đó chÃnh là máu từ vết thương cá»§a Quân Äông Lâm, ngưá»i vừa dùng chưởng đỡ kiếm. Sau đó VÅ© Phi Kinh cảm thấy tứ chi má»m nhÅ©n, lắc lư mấy cái, không chịu nổi nữa, ngã ngá»a trên con đưá»ng kiếm môn ngoằn nghèo. Sau đó, má»i thứ trở lên Ä‘en kịt, Ä‘en kịt...
Chỉ trong một chiêu, hai đại cao thủ dưới trướng Ngụy công tỠmột chết một bị thương.
Kẻ trẻ tuổi nhìn giống như một quầng xám nà y rốt cục là ai?
Lúc nà y, Ngụy công tỠcùng Sở Thiên Nhai, Phong Băng mới vừa đặt chân lên sạn đạo.
Sở Thiên Nhai cảm giác được má»™t loại “ẩm ướtâ€.
Cảm giác má»™t loại khà lưu ẩm ướt, bức bối bao phá»§ quanh ngưá»i
Giống như là má»™t chiếc lồng kÃn, không khà không thông mấy năm rồi
Còn có thêm một khà vị buồn nôn.
Còn Phong Băng.
Nà ng đột nhiên nhìn thấy tên bay đầy trá»i.
Nhìn thấy máu bắn ra từ vết thương cá»§a Quân Äông Lâm.
Nhìn thấy Vũ Phi Kinh ngã xuống một cách kì lạ.
Nhìn thấy yên hoa rực rỡ nổ tung giữa không trung.
Nhìn thấy má»™t bóng ngưá»i xám và ng mÆ¡ hồ.
Nà ng chỉ có một loại cảm giác: Khủng bố.
Khủng bố.
Ngụy công tá» giữ giữ lấy vai hai ngưá»i, trầm ngưá»i đón lấy Quân Äông Lâm phi thân ngược lại, nhìn VÅ© Phi Kinh đột nhiên gục xuống, nhãn quang đột nhiên rá»±c lên như hai ngá»n lá»a: “Äá»™c Lai Vô Dạng!â€.
Kẻ trẻ tuổi đó lúc nà y má»›i ngẩng đầu lên, nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, giống như Ä‘ang sá»a chữa má»™t sai lầm nà o đó: “Äá»™c lai đương nhiên vô dạng... chỉ có chếtâ€.
Äá»™c Lai Vô Dạng!
Má»™t kẻ thư sinh nhìn giống như gió thổi bay không ngá» lại chÃnh là ...
ChÃnh là nhân váºt thá»§ hạ thứ ba cá»§a Minh tướng quân, xếp sau Thá»§y Tri Hà n và Quá»· Thất Kinh...
Tướng quân độc.
Lúc nà y, yên hoa vừa nổ tung giữa trá»i má»›i dần dần tắt ngấm
Äá»™c Lai Vô Dạng bình tÄ©nh nói: “Tướng quân sá»›m đã Ä‘oán được Công tá» chắc chắn sẽ nháºp Thục, hiện giá» trên con đưá»ng duy nhất tiến và o đất Thục có tuyệt độc Khỉ La Hương do chÃnh tay ta bố trÃ, bên cạnh còn có mấy cao thá»§ giám thị, công thêm mấy chục tay cung tiá»…n thá»§, công tá» là m sao có thể thà nh công được?
Bá»n Ngụy công tá» im lặng, vừa rồi VÅ© Phi Kinh không bị vết thương nà o mà lại chết trên sạn đạo, Quân Äông Lâm chỉ trong má»™t chiêu đã bị thương dưới kiếm cá»§a đối thá»§, cá»™ng thêm mai phục xung quanh, nguy hiểm lần nà y tháºt không dá»… vượt qua.
Má»™t tiếng vụt nhẹ vang lên, Thiên Thu Tác cá»§a Phong Băng đã xuất thá»§, Äá»™c Lai Vô Dạng không thèm nhìn, chỉ búng nhẹ tay má»™t cái, má»™t đạo há»a quang mà u xanh từ thá»§ chưởng phát ra, hất văng Thiên Thu Tác.
Äồng thá»i, Sở Thiên Nhai lăng không bay đến, nhất thá»i trên sạn đạo kiếm quang đại thịnh.
Lại là trăm tiá»…n tá» phát, kiếm quang cá»§a Sở Thiên Nhai cuốn quanh ngưá»i má»™t vòng, đánh báºt cung tiá»…n ra, rồi ngưá»i vá»›i kiếm hợp lại thà nh má»™t tuyến, lao thẳng vá» phÃa Äá»™c Lai Vô Dạng.
Má»™t kiếngâ€Keng†vang lên, Äá»™c Lại Vô Dạng ngạnh tiếp má»™t kÃch toà n lá»±c cá»§a Sở Thiên Nhai, lùi lại ba bước. Sở Thiên Nhai lá»™n má»™t vòng giữa không trung, từ từ hạ xuống. Nhìn Sở Thiên Nhai sắp đáp xuống Sạn đạo, đám mà u xám trên cầu đột nhiên giống như váºt sống, ngoe nguẩy uốn lượn dáºy.
Phong Băng khẽ hét má»™t tiếng, Thiên Thu Tác má»™t lần nữa vung lên, Sở Thiên Nhai ở trên không chụp lấy đầu roi, vặn ngưá»i phát lá»±c, rốt cục cÅ©ng chân không chạm đất, lùi lại được vá» phÃa sau.
Äá»™c Lai Vô Dạng cưá»i lá»›n: “Vị tiểu đệ nà y chắc là nhân váºt gần đây thanh danh nổi như mặt trá»i chÃnh ngá» Sở Thiên Nhai, quả nhiên là hảo kiếm pháp, tiếc là vẫn chưa đủ để phá được bố cục cá»§a taâ€.
Sở Thiên Nhai: “Ngươi tốt nhất là nên nhá»› kỹ tên ta, Sở Thiên Nhai tà i nghệ không bằng ngưá»i, nhưng tuyệt không phải là kẻ hèn nhát, Äá»™c quân và Tướng quân từ hôm nay sẽ trở thà nh tỠđịch cá»§a ta.
Sở Thiên Nhai ở cùng VÅ© Phi Kinh mấy ngà y, hắn rất thÃch hán tá» hà o sảng thẳng thắn nà y, không ngá» y lại chết má»™t cách không minh bạch dưới tay Äá»™c Lai Vô Dạng. Hắn vốn là ngưá»i bình đạm, không tranh vá»›i Ä‘á»i, lần nà y trong lòng Ä‘au xót, thương tiếc, má»›i coi tướng quân là đại địch.
Äá»™c Lai Vô Dạng không để ý, nói: “Sở Thiên Nhai má»™t kiếm phá tan 19 phân đà cá»§a Công tá», hiện giá» lại chung vai sát cánh. Tướng quân lá»… hiá»n hạ sÄ©, chỉ cần hóa giải cừu oán, tá»± nhiên sẽ có tiá»n trình sáng lạn, Sở tiểu huynh việc gì là tá»± khổ tạo cho mình má»™t cưá»ng địch như váºy?â€
“Là n ngưá»i có những Ä‘iá»u không là m, có những Ä‘iá»u phải là m. Äá»™c quân lẽ nà o trước giá» không hay biết Ä‘iá»u nà y?â€
Äá»™c Lai Vô Dạng cưá»i vang: “Váºy hôm nay sẽ là ngà y chết cá»§a ngươi. Äáng tiếc, đáng thương!â€
Vừa rồi Sở Thiên Nhai toà n lá»±c xuất thá»§, nhưng má»™t là còn phải đỠphòng ám khà từ hai bên, hai là chân không chạm đất, khó phát tá»±c tái công, cho dù có thể khiến Äá»™c Lai Vô Dạng lùi lại mấy bước, nhưng thá»±c sá»± chẳng có tác dụng gì.
Ngưá»i nà y văn võ song toà n, cá»™ng vá»›i thân hoà i kì độc, thêm và o nhân mã cá»§a tướng quân, bằng và o địa thế hiểm trở cá»§a Kiếm Môn, thá»±c sá»± khó có thể quay đầu.
Lẽ nà o nÆ¡i nà y chÃnh là nÆ¡i chôn thây cá»§a má»i ngưá»i?
Quân Äông Lâm chỉ bị thương nhẹ ở đầu vai, không đáng lo ngại, sau khi Ä‘iểm huyệt cầm máu, trong lòng thầm suy tÃnh, đột nhiên ngẩng đầu nói: “Tướng quân tuyệt đối không thể Ä‘oán được chúng ta nháºp Thục, chỉ là bố binh khắp nÆ¡i. NÆ¡i nà y chỉ có Äá»™c Lai Vô Dạng cá»™ng thêm mấy chục tên cung tiá»…n thá»§ mà thôi.â€
Công tá» trầm ngâm không nói, Quân Äông Lâm tiếp tục: “Nếu như chá»§ lá»±c cá»§a Tướng quân ở tại đây, trước tiên sẽ dẫn dụ chúng ta tiến và o sạn đạo trước, sau đó hai mặt giáp công, khiến cho chúng ta má»c cánh cÅ©ng không thoát được. Hiện giá» Äá»™c Lai Vô Dạng má»™t mình tá» thá»§ hiểm địa không lùi, hÆ¡n nữa còn xuất phát pháo hiệu, chỉ là muốn cản trở chúng ta, đợi nhân mã cá»§a tướng quân kéo đến. Chỉ cần có thể đánh lui được ngưá»i nà y, trước mặt sẽ không còn địch nhân nữa.â€
Ngụy công tá» nhãn thần rá»±c sáng, biết rằng những lá»i nà y không phải là giả.
Äá»™c Lai Vô Dạng lại ngá»a mặt lên trá»i cưá»i vang: “Công tá» thuẫn, Tướng quân độc. Quân tiên sinh lâm nguy bất loạn, phân tÃch đầu cuối cẩn tháºn, không uổng là ngưá»i cùng tá» danh vá»›i tại hạâ€.
Y lại tiến lên ba bước, ngồi xuống chá»— cÅ©, cháºm rãi nói: “Tại hạ không chắc chắn giết được các vị, nhưng lưu các vị lại ba thá»i thần, thì có thể là m đượcâ€. Rồi y hét lá»›n: “Các vị dÅ©ng sÄ© nghe đây, hôm nay không cầu sát địch, đợi đến lúc tướng quân đến đã là má»™t kì công, vinh hoa phú quý không kể xiếtâ€. Các tiá»…n thá»§ mai phục trong sÆ¡n cốc nhất tá» cuồng hô, nhất thá»i trong sÆ¡n cốc, thanh thế ngút trá»i.
Tướng quân độc cá»§a không hổ danh là nhân váºt thứ ba dưới trướng Minh tướng quân, chỉ và i câu nói ngắn gá»n đã vãn hồi tình thế, khiến cho sÄ© khà bên mình đại chấn.
Ngụy công tỠđã động.
Chỉ thấy y ngưng thần từ từ tiến vá» phÃa trước, má»—i bước dưá»ng như Ä‘á»u nặng ngà n cân.
Quầng xám trên cầu, theo từng bước chân cá»§a công tá», giống như cÅ©ng từng bước lùi lại phÃa sau.
Äó chÃnh là do công tá» dùng ná»™i lá»±c thượng thừa bức khai “Khỉ la hương†cá»§a Äá»™c Lai Vô Dạng.
Ngụy công tá» dừng lại bên cạnh thi thể cá»§a VÅ© Phi Kinh, từ từ cúi ngưá»i nhặt thanh Ä‘ao cá»§a y lên. Thanh Ä‘ao đó đột nhiên sáng rá»±c lên. Tả thá»§ cá»§a công tá» nhẹ nhà ng vuốt trên lưỡi Ä‘ao, lẩm nhẩm nói: “VÅ© Phi Kinh theo ta qua hà ng chục cuá»™c chiến lá»›n nhá», tắm máu giang hồ. Ngụy Nam Diá»…m ta hôm nay không báo thù nà y, thá» không là m ngưá»i.â€
Vì thá»§ hạ đã vì y và o sinh ra tá», vì nữ nhân trong lòng y, vì sá»± sống còn cá»§a bản thân...
Ngụy công tỠphải toà n lực xuất thủ
Nhìn thần sắc ngưng trá»ng cá»§a Ngụy công tá», má»™t nét sợ hãi rốt cục cÅ©ng thoáng hiện lên trong mắt Äá»™c Lai Vô Dạng, y quát lá»›n: “Tiá»…n!â€
Quả nhiên trăm tiá»…n lại phát, nhưng khi còn cách Ngụy công tá» ba thước, Ä‘á»u bị ná»™i lá»±c cá»§a y chặn lại, rÆ¡i lả tả xuống đất.
Công tá» gầm lên má»™t tiếng, tiếng gầm cá»§a y vang vá»ng trong sÆ¡n cốc, chấn động mà ng nhÄ©, Ä‘ao quang lại rá»±c lên, chém thẳng vá» phÃa Äá»™c Lai Vô Dạng.
Äao ý mÆ¡ hồ nhưng sâu lắng như những chiếc lá vá»ng ngắm hoà ng hôn.
Äao tÃnh má»m mại mà nhẹ nhà ng, như ánh mắt tình nhân.
Äao thế cháºm rãi mà không lưu chút dấu vết, như thá»i gian nhẹ nhà ng trôi, như dòng nước êm ả.
Äao phong khai hợp nhưng lao thẳng vá» phÃa trước, như tráng sÄ© từ biệt bên sông Dịch Thá»§y, má»™t Ä‘i không trở lại.
Má»™t Ä‘ao nhìn vô cùng cháºm rãi, nhưng cách ngưá»i Äá»™c Lai Vô Dạng ba thước đột nhiên tăng tốc, ẩn hà m phong lôi chi thế, như mây Ä‘en bao phá»§ mấy ngà y đột nhiên dá»™i xuống mưa rà o, như hà ng trăm lạch nước nháºp và o má»™t dòng suối rồi đột nhiên như hồng thá»§y bạo phát, như ná»—i oán háºn ngà n Ä‘á»i, tạo nên má»™t kết cục tất yếu và o thá»i khác nà y...
Liệu Äá»™c Lai Vô Dạng có tiếp được má»™t Ä‘ao thảm liệt mà bao hà m uy lá»±c thiên địa đó không?
Äầu tiên, Äá»™c Lai Vô Dạng nhìn thấy nhãn thần cá»§a Ngụy công tá», má»™t thần tình không hối, kiên quyết. Äá»™c Lai Vô Dạng lạnh lùng, tay trái nắm độc châm, tay phải rút kiếm.
Y lại nhìn thấy má»™t đạo Ä‘ao quang lẫm liệt, phảng phất như từ ánh mắt đâm thẳng và o trong tim, dưá»ng như má»™t Ä‘ao đó trừ khi chém được đầu địch nhân, còn lại tuyệt đối không thu vá»...
Trong lòng Äá»™c Lai Vô Dạng đột nhiên trá»—i dáºy cảm giác khiếp đảm? Äó là loại Ä‘ao pháp gì, là có thể có được cái thần uy như thế? Không trách Tướng quân vẫn nói võ công cá»§a Ngụy công tá» tuyệt đối là siêu nhất lưu trong thiên hạ
Chiến ý cá»§a Äá»™c Lai Vô Dạng chá»›p mắt đã sụp đổ, mà n khà mà u xám mông lung bao quanh thân y láºp tức tản Ä‘i, y gầm lên má»™t tiếng “Rútâ€
Tất cả những ngưá»i phe tướng quân Ä‘á»u lùi lại.
Nhưng Äá»™c Lai Vô Dạng không còn lùi được nữa.
Kình lá»±c cá»§a má»™t Ä‘ao đó bức y lùi lại từng bước má»™t, má»—i bước má»—i bước Ä‘á»u phải váºn dụng công lá»±c toà n thân để kháng cá»±, trong mắt y lóe lên những tia tuyệt vá»ng, sá»›m biết váºy y nên toà n lá»±c tiếp má»™t Ä‘ao đó cá»§a Ngụy công tá», chưa chắc là không tiếp được...
Nhưng bây giá», chiến y cá»§a y đã mất, và o lúc muốn rút nhưng không rút được, y đã rÆ¡i và o má»™t mà n Ä‘ao quang táºp trung oán phẫn cá»§a thế gian, thảm liệt cá»§a trá»i đất.
Äá»™c Lai Vô Dạng miá»…n cưỡng vung kiếm lên.
Tiếc là y đã sai.
Y sai rồi!
Má»™t Ä‘ao đó cá»§a Ngụy công tá» kì thá»±c do hà ng trăm Ä‘ao hợp thà nh, đầu tiên là táºp trung kình lá»±c phong tá»a háºu lá»™ cá»§a Äá»™c Lai Vô Dạng, mặc dù Ä‘ao quang đầy trá»i, nhưng lá»±c đạo chia ra nhiá»u tất không mạnh. Lúc đó nếu như Äá»™c Lai Vô Dạng ngạnh tiếp, táºp trung và o má»™t Ä‘iểm đột phát, có lẽ còn có thể phá được chiêu đó cá»§a Ngụy công tá». Hiện giá» Ä‘ao lá»±c cá»§a trăm Ä‘ao đó khóa chặt y, rồi lại hợp nhất thà nh má»™t Ä‘ao chém ra, cho dù là lục đại tà môn cao thá»§ như Minh tướng quân, Thá»§y Tri Hà n có lẽ cÅ©ng chỉ còn biết tránh mà thôi.
Má»™t Ä‘ao nà y chÃnh là tổng hợp trà tuệ hÆ¡n ngưá»i, kinh nghiệm bách chiến, kiên nhẫn phục cừu, phản ứng trước cái chết, hà o tình cầu sinh cá»§a Ngụy công tá» tạo thà nh.
Máu tươi phun lên.
Äao quang lại rá»±c lên như má»™t đạo thiểm Ä‘iện giữa không trung.
Äao thanh lại vang lên như tiếng sấm giữa không trung.
Nhân váºt thứ ba dưới trướng Minh tướng quân, Äá»™c Lai Vô Dạng đã chết như thế.
Tà i sản của Vô Tình
20-09-2009, 03:19 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 9: Linh đạo
Ngưá»i dịch: vomenh
Nguồn: VTH -NMQ
Rút cục cũng bình an tiến và o đất Thục.
Trên đưá»ng, quả nhiên không còn thấy truy binh cá»§a Minh tướng quân nữa.
NghÄ© đến việc Tướng quân Ä‘au lòng vì cái chết cá»§a Äá»™c Lai Vô Dạng, trong lòng má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy vui vẻ. Cần phải biết rằng thá»§ Ä‘oạn sấm sét cá»§a Minh tướng quân, trong thiên hạ ai là không phục. Tráºn chiến ở Kiếm các không ngá» có thể tiêu diệt được Tướng quân Äá»™c danh chấn giang hồ, đây chÃnh là tổn thất lá»›n nhất cá»§a Minh tướng quân trong quá trình đối đầu vá»›i Ngụy công tá» từ trước tá»›i giá».
Ngụy công tá» trá»i sinh tÃnh cách phong quang tiêu sái, không vì thất thế mà buồn chán. Vừa đến Nga Mi sÆ¡n ở Tứ Xuyên, liá»n đỠnghị lên núi du ngoạn
SÆ¡n thá»§y hữu tình, khiến du khách quên Ä‘i ưu phiá»n, quên cả muốn vá».
Núi Nga Mi, quả nhiên là cảnh đẹp nổi tiếng trong thiên hạ.
Sở Thiên Nhai lặng lẽ ngồi bên cạnh má»™t dòng suối. Suối nà y có tên là Bất Lão tuyá»n, tương truyá»n là nÆ¡i Lão tá» Là NhÄ© tắm mà thà nh tiên. Cảnh sắc như ở trên trá»i, nhẹ nhà ng thanh nhã.
Lúc nà y vừa canh ba, trăng sáng giữa trá»i, gió vi vu thổi qua rừng trúc, tiếng côn trùng rỉ rả nÆ¡i u cốc khiến ngưá»i ta quên Ä‘i những ngà y mưa máu gió tanh vừa qua.
Từ khi xuất đạo đến giá», nhiá»u lần gặp kình địch, lúc nà y có được mấy ngà y nghỉ ngÆ¡i, Sở Thiên Nhai cảm thấy tinh, khà thần cá»§a hắn đã đạt tá»›i má»™t trình độ trước giá» chưa há» có. Võ công cá»§a hắn giữa bốn bá» nguy kịch, cưá»ng địch trùng trùng đã bất ngỠđại tiến.
Tuy nhiên lúc nà y, lòng tin cá»§a hắn đối vá»›i việc khiêu chiến vá»›i Ngụy công tá» cà ng ngà y cà ng Ãt Ä‘i.
Má»™t là do Ä‘ao pháp và hà o khà cá»§a má»™t chiêu giết chết Äá»™c Lai Vô Dạng khiến hắn kinh sợ không thôi. Thứ hai là do khà phách cao thượng, độ lượng cá»§a công tỠđã khiến hắn không thể không kÃnh phục
Trước đấy, do từ bé đã bị tiêm nhiá»…m, tai nghe mắt thấy, trong lòng hắn vẫn coi Ngụy công tá» là má»™t kẻ vạn ác bất xá. Nhưng tiếp xúc mấy ngà y vừa qua, lại khiến hắn hoà n toà n cải biến thái độ cá»§a mình đối vá»›i Ngụy công tá».
Y phát hiện ra rằng không thể chỠđợi thêm được nữa. Nếu đợi thêm nữa, y sẽ không còn đủ quyết tâm đối địch vá»›i công tá». Nói cho cùng hắn và Ngụy công tá» không há» có cừu háºn không thể hóa giải. Chỉ là nếu thá»±c sá»± hóa địch thà nh bạn, hắn không thể hoà n thà nh tâm nguyện duy nhất mà sư phụ giao phó cho hắn.
Hắn rất hiểu uy lực một chiêu Vô nhai đó của mình.
Hắn cÅ©ng nghe loáng thoáng vỠân oán giữa Thiên Hồ lão nhân và Ngụy công tá». Lúc đó má»i ngưá»i Ä‘á»u vì chá»§ cá»§a mình, hÆ¡n nữa giữa lúc loạn quân, cÅ©ng không trách được má»™t kiếm đó cá»§a Ngụy công tá» nặng tay chém thẳng và o mặt.
Nhưng hắn trước sau vẫn không hiểu hết được má»™t chiêu Vô Nhai đó. Má»™t chiêu nà y không há» quan tâm gì đến những tông chỉ vÅ© há»c mà hắn biết từ bé, không chỉ dấn thân và o chá»— hiểm, má»™t Ä‘i không trở lại, hÆ¡n nữa cương nhiá»u hÆ¡n nhu. Gặp đối thá»§ võ công thấp thì không sao, còn đối đầu vá»›i những đại địch như Ngụy công tá», tháºt không lên xuất ra má»™t tư thế đối đầu như thế. HÆ¡n nữa chiêu nà y hoà n toà n để lá»™ phÃa sau, hoà n toà n không tÃnh đến sinh tá» bản thân cÅ©ng như háºu chiêu cá»§a đối phương, lại cà ng phạm phải đại kị trong võ há»c là không lưu lại lá»±c để tá»± bảo vệ mình.
Má»™t chiêu nà y không phải để phân thắng phụ, mà để để phân sinh tá».
Giá»ng nói cá»§a Quân Äông Lâm đột nhiên vang lên từ phÃa sau: “Sở huynh đệ có phải là đang có tâm sá»±?â€
“Má»™t đêm như thế nà y, tháºt không muốn nghÄ© đến những việc chém giết, chỉ là ngắm sao trên trá»i, còn hÆ¡n là không là m gì.†Sở Thiên Nhai vẫn có má»™t sá»± đỠphòng nhất định vá»›i Quân Äông Lâm. Hắn phát hiện ngưá»i nà y tâm kế quá sâu, đối vá»›i má»™t kẻ từ bé chỉ biết giao tiếp vá»›i hổ lang và dã thú mà nói, chỉ cần má»™t chút không cẩn tháºn là có thể bị rÆ¡i và o bố trà cá»§a đối phương. Hai ngưá»i từ lúc tiếp xúc đến giá» vẫn dùng danh xưng Sở huynh đệ và Quân tiên sinh, chứ không giống như Ngụy công tá» gá»i trá»±c tiếp tên cá»§a Sở Thiên Nhai. Cho dù ká» vai chống địch mấy ngà y qua, khoảng cách nà y vẫn không thể nà o lấp đầy được.
Quân Äông Lâm ngá»a mặt lên nhìn trá»i, nhẹ nhà ng nói: “Lần đầu tiên gặp Sở huynh đệ, lúc đó là địch chứ không phải là bạn, đã biết huynh đệ là má»™t đại kình địch, cho nên má»›i bất chấp tất cả xuất thá»§ hạ sát chiêu...
“Quân tiên sinh không cần nhắc lại chuyện cÅ©, Sở Thiên Nhai không phải là ngưá»i không hiểu chuyện. Mấy ngà y ká» và i chống lại Minh tướng quân, sau nà y tiên sinh và tại hạ cho dù không phải là bằng hữu thì cÅ©ng tuyệt đối không phải là kẻ địch.â€
Quân Äông Lâm trầm ngâm má»™t lúc, rồi má»›i từ từ nói: “Sở huynh đệ có hiểu vá» dịch là thuáºt số không?â€
Sở Thiên Nhai biết ngưá»i nà y má»—i câu Ä‘á»u ẩn chứa thâm ý, nhưng lại không hiểu được dụng ý bên trong, đà nh nói: “Xin được thỉnh giáo tiên sinhâ€.
“Ta từ nhỠđã được há»c Hà Lạc, tá» vi, thần thuáºt toán lý, giá»i nhất là quan sát hình sắc cá»§a ngưá»i khác để Ä‘oán mệnh má»™t Ä‘á»i. Mưá»i năm trước ta đầu kháo công tá», còn trước đó thì láºp chà vân du bốn biển, muốn tìm hiểu vá» anh hùng trong thiên hạ.â€
“A! Tại hạ chỉ biết ngưá»i thưá»ng muốn thà nh danh láºp thế, Ä‘á»u phải trông cáºy và o mình, chưa bao giá» tin và o thiên mệnhâ€.
“Hà o kiệt nhân gian, Ä‘á»u là tinh tú trên trá»i. Tuy nhiên trong mắt cá»§a ta, cho dù gặp rất nhiá»u ngưá»i, nhưng trong đó chỉ có năm ngưá»i đáng để nhá»›â€.
“Không biết trong mắt Quân tiên sinh, thế nà o má»›i là anh hùng?â€
“Ta lại muốn nghe kiến thức cá»§a Sở huynh đệ trướcâ€.
Sở Thiên Nhai ngại ngùng nói: “Thiên Nhai xuất đạo chưa lâu, tháºt là khiến tiên sinh cưá»i chê. Vẫn nghe danh Liệt Không Bang bang Bang chá»§ Hạ Thiên Lôi thần dÅ©ng cái thế, hiệp đảm vô song, có thể coi là má»™t vị được không?â€
“Võ công cá»§a Hạ Thiên Lôi ẩn chứa tư vị Bạch đạo minh chá»§, Liệt Không bang lại là bạch đạo đệ nhất đại bang, nhưng chẳng qua cÅ©ng là do thá»i thế tạo ra mà thôiâ€.
“Hoa SÆ¡n Vô Ngữ Äại sư mưá»i bảy năm không nói, lại vì dân mà thỉnh nguyện, má»™t mình can ngăn thánh thượng, chấp nháºn phá bá» tu hà nh. Trong mắt Sở Thiên Nhai đó là má»™t anh hùng.â€
“Quân Äông Lâm ta cÅ©ng có tấm lòng tế thế cứu dân, cho nên khi gặp Ngụy công tá», má»›i chấp nháºn bá» Ä‘i chà hướng vân du thiên hạ, giúp ngưá»i trị quốc, trị thiên hạ. Nhưng anh hùng mà ta muốn nói không phải là những vị đại hiệp, đại từ đại bi, mà là những bá chá»§, hoặc là những kiêu hùng có thể hiệu lệnh thiên hạ, tạo thà nh cÆ¡ nghiệp muôn Ä‘á»i, hoặc là những bất thế kì tà i trong vÅ© đạo, có được những đột phá phi thưá»ng.â€
“Nếu là như váºy, những ngưá»i như Nam Phong, Bắc Tuyết, Lịch Quá»·, Phán Quan, Minh tướng quân cùng Thá»§y Tri Hà n Ä‘á»u là những ngưá»i có tư cách.â€
“Phong Niệm Chung bảo thá»§ thô lá»—, Lịch Khinh Sinh thi ân cầu báo, Long Phán Quan đóng ở Xuyên Äông, thá»±c sá»± là yên ổn má»™t góc trá»i, thâm sâu cá»§a Minh tướng quân ta không biết, trên thá»±c tế từ trước đến giá» chưa có ai nhìn thấy được tướng quân. Trong tà môn lục đại cao thá»§, ta chỉ coi trá»ng có hai ngưá»i. Bắc Tuyết Tuyết Phân Phi tuy ngụ ở Äá»™ Nhạn Äà m táºn Bắc cương, không quan hệ vá»›i các môn phái ở Trung Nguyên, nhưng lại ná»— lá»±c biến cưá»ng, không phải nhá» hoà n cảnh thay đổi mà do ná»— lá»±c cá»§a con ngưá»i, tá»± sáng tạo ra má»™t loại võ công riêng, thá»±c là kì nhân trong võ đạo. Võ công tuy mang tà khÃ, nhưng ngưá»i không Ä‘i và o tà đạo, là má»™t anh hùng trong lòng taâ€.
“Còn má»™t ngưá»i tiên sinh muốn nói là Thá»§y Tri Hà n chăng?â€.
“Äúng, Thá»§y Tri Hà n cùng Minh tướng quân tá» danh thiên hạ, lại cam tâm để ngưá»i khác sá» dụng, trung tâm cảnh cảnh. Công việc báºn rá»™n nhưng vẫn Ä‘iá»u độ. Hà n Tẩm Chưởng vang danh thiên hạ, là dù là m tổng quản trong Tướng quân phá»§, nhưng uy thế tuyệt không vì danh thế cá»§a Minh tướng quân mà giảm Ä‘i, mà vẫn có thể hô mưa gá»i gió như váºy, tháºt là địch nhân lá»›n nhất mà ta gặp phảiâ€. Quân Äông Lâm khẽ thở dà i má»™t tiếng: “Công tá» mà được lá»±a chá»n, nhất định thà đối mặt trá»±c tiếp vá»›i Minh tướng quân, chứ không nên trêu và o Thá»§y Tri Hà n. Ngưá»i nà y là kẻ địch ta sợ nhất, cÅ©ng là má»™t ngưá»i ta coi là anh hùngâ€.
Sở Thiên Nhai im lặng không nói, công tỠđã tá»›i nÆ¡i an toà n, mấy ngưá»i cÅ©ng sắp chia tay. Bản thân hắn vì cái chết đột ngá»™t cá»§a VÅ© Phi Kinh dưới tay Äá»™c Lai Vô Dạng, lại vì chuyện Phong Băng bị thương bởi Tinh Tinh Mạn Thiên, nên má»›i muốn đối địch cùng Minh tướng quân. Quân Äông Lâm lần nà y dưá»ng như có ý muốn đỠtỉnh hắn, nên hắn đột nhiên tăng thêm hảo cảm vá»›i y.
Quân Äông Lâm tiếp tục nói: “Trong mấy cao thá»§ bạch đạo, Trùng Äại sư vì ngưá»i trong thiên hạ, chuyên giết tham quan, thà nh công không kể thá»§ Ä‘oạn, đối vá»›i địch nhân luôn biết dùng đòn sấm sét. Tà n nhẫn vá»›i kẻ địch chÃnh là nhân từ vá»›i những ngưá»i xung quanh mình, cÅ©ng là má»™t đại anh hùng trong lòng ta.â€
Sở Thiên Nhai nghe nói mà nhiệt huyết sục sôi, hà o tình trá»—i dáºy, đột nhiên nghe thấy tiếng vá»— tay vang lên sau lưng, má»™t tiếng cưá»i dà i vang vá»ng trong u cốc, chÃnh là Ngụy công tỠđến. “Äông Lâm và Thiên Nhai luáºn đạo dưới đêm trăng, là m sao có thể thiếu ta đượcâ€.
Quân Äông Lâm vá»™i và ng nghênh đón: “Quân má»— ngu kiến, công tá» lại cưá»i rồiâ€.
Ngụy công tá» nhìn Sở Thiên Nhai cưá»i nói: “Kì tháºt thiên hạ anh hùng thá»i nà o cÅ©ng có, má»—i ngưá»i trong lòng Ä‘á»u có cách nhìn cá»§a mình. Trước hết không nói đến Hạ Thiên Lôi, nhưng Vô Ngữ Äại sư cÅ©ng chÃnh là đại anh hùng trong lòng taâ€.
Sở Thiên Nhai gáºt đầu nói: “Lá»i nà y cá»§a công tá» rất đúng, mối ngưá»i Ä‘á»u có cách nhìn cá»§a riêng mình đối vá»›i má»i việcâ€.
Ngụy công tá» sảng khoái cưá»i nói: “VÅ© há»c rá»™ng như biển lá»›n, ai là kẻ có thể nắm được huyá»n cÆ¡ táºn cùng. Hay nói đến Bổ Thiên Tú Äịa châm cá»§a Vô Song thà nh Dương Vân Thanh, và Phi Diệp Lưu Hoa VÅ© cá»§a Lạc Hoa cung Triệu Tinh Sương Ä‘á»u là võ công tiếp cáºn đến cá»±c hạn. Ngoại trừ những ngưá»i đó ra, Thiên Nhai đã bao giá» nghe qua Các Lâu Hương Trá»§ng chưa?â€
Dương Vân Thanh và Triệu Tinh Sương chÃnh là những ngưá»i tá» danh cùng Äá»™c Lai Vô Dạng và Quân Äông Lâm: Vô Song Châm và Lạc Hoa VÅ©.
“Các Lâu Hương Trá»§ng?†Lần nà y đến Quân Äông Lâm cÅ©ng không hiểu.
Ngụy công tá» thần sắc như thưá»ng, trên mặt thoáng qua má»™t nét hồi ức: “Äó là bốn đại gia tá»™c thần bà nhất trong võ lâm, có hà ng trăm năm ân oán vá»›i nhau, không ai biết được Các Lâu Hương Trá»§ng lần lượt ở những đâu. Nhưng má»—i lần ngưá»i cá»§a tứ đại gia tá»™c xuất hiện, Ä‘á»u sẽ dẫn khởi phong ba cá»±c lá»›n trên giang hồ, đúng là giống như thế ngoại cao nhân không thuá»™c vá» thế gian nà yâ€.
Sở Thiên Nhai cảm thấy vô cùng hứng thú: “Tên cá»§a bốn đại gia tá»™c nà y tháºt kì quáiâ€.
Ngụy công tá» giống như Ä‘ang chìm và o trong kà ức, lẩm nhẩm nói “Cảnh Thà nh Tượng cá»§a Äiểm Tình các, Khứu Hương công tá» cá»§a Phiên Tiên lâu, Thá»§y Nhu SÆ¡ cá»§a Ôn Nhu Hương, Váºt Thiên Thà nh cá»§a Anh Hùng Trá»§ng, đó Ä‘á»u là những nhân váºt gần như thần thoại, nghÄ© lại thá»±c sá»± khiến ngưá»i ta không kìm được sá»± ngưỡng má»™.â€
Cho dù Quân Äông Lâm kiến thức rá»™ng rãi, cÅ©ng phải ngẩn hết cả ngưá»i ra: “Những ngưá»i đó Ä‘á»u nổi tiếng ư? Váºt Thiên Thà nh, cái tên nà y ám chỉ thiên địa chi khà hợp thà nh, chắc là tên má»™t ngưá»i, Thá»§y Nhu SÆ¡, ngưá»i nà y là nữ chăng?â€
“Äúng. Bốn đại gia tá»™c mấy chục năm nay không xuất hiện trên giang hồ, những ngưá»i biết đến há» ngà y cà ng Ãt Ä‘i. Ta có thể biết được những chuyện nà y, cÅ©ng chỉ do cÆ¡ duyên xảo hợp, gặp được má»™t vị nữ tá» há» Thá»§y cá»§a Ôn Nhu Hương ở quan ngoại...†Trong mắt cá»§a Ngụy công tá» lóe lên má»™t thần thái quyến rÅ© khó diá»…n tả...
Quân Äông Lâm Ä‘ang muốn há»i tiếp, công tỠđã chặn lại: “Quân Lâm vừ nói trong lòng ngươi có năm vị anh hùng, không biết ngoà i Thá»§y Tri Hà n, Tuyết Phân Phi và Trùng Äại sư, còn có những ngưá»i nà o?â€
Quân Äông Lâm nhìn Ngụy Công tá», trên mặt hiện ra vẻ sùng kÃnh: “Ngụy công tá» mưá»i chÃn năm trước nhất chiến thà nh danh, tuy đã lâu không qua lại giang hồ, nhưng thân tại triá»u đình cÅ©ng không quên lê dân, ngồi ở trên cao mà vẫn biết thá»i thế, bị giáng chức mà vẫn giữ được cái dÅ©ng, bất luáºn lúc nà o ngà i vẫn giữ được bản sắc cá»§a má»™t kì nhân, tháºt là má»™t vị đại anh hùng mà Äông Lâm tâm phục khẩu phục nhất...â€
Ngụy công tá» cưá»i vang: “Quân Lâm việc gì phải nói những lá»i như thế, lòng ta đã lạnh. Giang hồ cÅ©ng giống như trong triá»u, Ä‘á»u có những cừu oán không thể hóa giải nổi. Lần nà y tránh được Minh tướng quân, tránh há»a ở Ba Thục, vẫn còn hi vá»ng tướng quân không dám là m loạn ở địa bà n cá»§a Long Phán Quan. HÆ¡n nữa VÅ© Phi Kinh và rất nhiá»u huynh đệ đã chết trong tay tướng quân, ta lại không thể báo thù cho bá»n há», tháºt là là m xấu hổ hai chữ anh hùng đóâ€.
“Công tá» nâng lên được có thể đặt xuống được, thá» há»i bao ngưá»i có thể là m được như váºyâ€. Quân Äông Lâm vô tình cố ý nhìn Sở Thiên Nhai: “Ta biết sau nà y công tá» chỉ muốn cùng Băng nhi quy ẩn giang hồ, không muốn tham gia và o những tranh đấu cá»§a thế gian nữa.â€
Äá»™t nhiên nghe thấy tên Phong Băng, lại nghe thấy cùng Ngụy công tá» quy ẩn giang hồ. Trong lòng Sở Thiên Nhai giống như bị giáng má»™t trùy nặng ná» váºy. Tuy hắn đã sá»›m nhìn ra được mối liên quan giữa Ngụy công tá» và Phong Băng, nhưng giống như vẫn ôm lấy má»™t tia hi vá»ng. Lúc nà y đột nhiên nghe Quân Äông Lâm nói như váºy, tuy hắn đã cố gẵng giữ bình tÄ©nh, nhưng vẫn không tránh khá»i biến sắc.
Ngụy công tá» muốn nói nhưng lại thôi, Quân Äông Lâm là m như không nhìn thấy thần thái cá»§a Sở Thiên Nhai, chắp tay nhìn lên trá»i nói: “Ngưá»i thứ năm mà Quân má»— coi là anh hùng chÃnh là Sở huynh đệ đóâ€.
Sở Thiên Nhai cà ng kinh ngạc, ngạc nhiên há»i: “Vì sao Quân tiên sinh lại nói như váºy?â€
Quân Äông Lâm nhẹ nhà ng thở dà i nói: “Sở huynh đệ tuổi còn trẻ như váºy, mà tư thế tác phong ẩn chứa khà thế vương giả, hÆ¡n nữa còn có sá»± trấn định nhìn thấy thái sÆ¡n sụp xuống trước mặt cÅ©ng không biến sắc, tu vi tÄ©nh tâm đó chÃnh là cảnh giá»›i nằm mÆ¡ cÅ©ng không được trong võ đạo, sau nà y nhất định sẽ trở thà nh nhất đại tông sư. Äó chÃnh là là do vì sao ta vừa gặp Sở huynh đệ đã muốn ra tay giết ngay...â€
Sở Thiên Nhai căn bản không nghÄ© Quân Äông Lâm lại coi trá»ng mình như váºy, liá»n trở lên ngại ngùng: “Những lá»i nà y cá»§a Quân tiên sinh khiến tại hạ đứng ngồi không yên, lấy đâu ra cái gì gá»i là trấn địnhâ€.
Ngụy công tá» vá»— tay cưá»i vang: “Nhãn quang nhìn ngưá»i cá»§a Äông Lâm trước giá» chưa lúc nà o sai, Nam Diá»…m bá»™i phục. Vá»›i tuổi cá»§a Thiên Nhai, lại có thể an nhiên vô dạng sau khi giao thá»§ vá»›i Äá»™c Lai Vô Dạng má»™t chiêu, kinh nghiệm khó kiếm nà y đã đủ giúp ngươi sau nà y sẽ có được thà nh tá»±u rất lá»›nâ€.
Quân Äông Lâm nhìn chằm chằm và o Sở Thiên Nhai: “Lúc nà y võ công cá»§a Sở huynh đệ Ä‘ang cần được rèn luyện thêm, nếu như bây giá» quyết chà đấu má»™t tráºn vá»›i công tá», tháºt là bất trÃ, có thể lùi lại và i năm nữa chăngâ€.
Lúc nà y Sở Thiên Nhai má»›i thá»±c sá»± cảm giác được mục Ä‘Ãch cuá»™c nói chuyện cá»§a Quân Äông Lâm đêm nay, không kìm được trăm mối cảm xúc Ä‘an xen.
Chỉ có Ngụy công tá» thá»±c sá»± hiểu được ý tứ cá»§a Quân Äông Lâm.
Bởi vì Quân Äông Lâm hiểu rõ ân oán cá»§a cá»§a Phong Băng vá»›i y, cà ng nhìn rõ được sá»± mê hoặc và bối rối cá»§a Phong Băng đối vá»›i Sở Thiên Nhai, cho nên má»›i dùng dao sắc cắt đứt má»› bòng bong nà y, trước hết khiến Sở Thiên Nhai lạnh lòng vá»›i Phong Băng, sau đó lại hẹn hắn ngà y sau tái chiến.
Phải biết nếu như Phong Băng còn muốn giết Ngụy công tá», có lẽ sẽ tranh thá»§ cÆ¡ há»™i nà y. Mặc dù công tá» và Phong Băng đã có ước hẹn chỉ má»™t cÆ¡ há»™i. Nhưng vá»›i tÃnh cách cao ngạo cá»§a Phong Băng, nếu như má»™t đòn không trúng, sẽ không còn mặt mÅ©i nà o đối diện vá»›i Ngụy công tá» nữa.
Quân Äông Lâm không muốn xảy ra chuyện như thế. Cho nên má»›i dùng lá»i nói để thuyết phục Sở Thiên Nhai.
Äá»™t nhiên má»™t tiếng ho khẽ vang lên phÃa sau, ba ngưá»i quay lại, Ä‘á»u chấn động.
Chỉ thấy Phong Băng đứng giữa mà n mây mù dầy đặc được bao phủ bởi ánh trăng, duyên dáng như một nà ng tiên đang lướt mây cưỡi sóng, hiện thân nơi trần thế, như ẩn như hiện.
Dưới vẻ ngoà i lạnh lùng, đôi mắt cá»§a nà ng phảng phất như phát ra niá»m khao khát đối vá»›i cuá»™c sống, cùng sá»± truy cầu vượt qua thế tục, thân hình cá»§a nà ng dưới ánh trăng vô cùng rá»±c rỡ, quyến rÅ©.
Những đưá»ng nét mỹ lệ giống như do linh khà trong trá»i đất hun đúc thà nh, hiện lên rà nh rà nh dưới trăng.
Cả sá»± trấn định sóng gió không quản cá»§a Ngụy công tá», tá»± cam đạm bạc cá»§a Sở Thiên Nhai và trà tuệ bao trùm thiên hạ cá»§a Quân Äông Lâm, nhất thá»i Ä‘á»u bị tư thái tuyệt mỹ có má»™t không hai cá»§a nà ng chấn nhiếp, quên hết tất cả...
Mục quang u oán mà trong trẻo cá»§a Phong Băng nhìn thẳng và o Sở Thiên Nhai: “Äệ mà không dám đấu má»™t tráºn cùng Ngụy công tá», sẽ bị lưu lại má»™t ná»—i ám ảnh khó phai trong lòng, sau nà y không chỉ khó lòng đối địch vá»›i công tá», hÆ¡n nữa còn khó thà nh má»™t vị nhất đại tông sưâ€.
Ãnh mắt nà ng lại nhìn sâu và o đáy mắt cá»§a Ngụy công tá»: “Ngà y mai chÃnh là cÆ¡ há»™i cá»§a ta, nếu như công tá» không chết, ta sẽ theo công tá» trá»n Ä‘á»i, vô oán vô hốiâ€.
Lại nhìn sang Quân Äông Lâm: “Xin nghÄ©a phụ đừng nói gì thêm, có thêm nhiá»u ân oán Ä‘i chăng nữa rút cục cÅ©ng có lúc phải kết thúcâ€. Dứt lá»i quay ngưá»i bước Ä‘i, không ngoái lại thêm dù chỉ má»™t lần.
Sở Thiên Nhai vốn không biết gì vá» thân thế cá»§a Phong Băng, lúc nà y đã ngây ngưá»i ra. Hắn phát hiện nà ng hà nh sá»± khác hẳn vá»›i má»i ngưá»i, nhìn thân ảnh tuyệt trần cá»§a nà ng nhẹ nhà ng lướt Ä‘i, chuyện cÅ© ùa vá», trong lòng vừa yêu vừa giáºn, hà ng trăm ngà n cảm xúc dáºy lên trong lòng...
Công tá» lặng ngưá»i Ä‘i má»™t lúc, rồi tung mình bay lên, chỉ và i cái lắc mình đã biến mất trong mà n đêm, chỉ còn lại âm thanh cá»§a y vang vá»ng trong sÆ¡n cốc: “Gá»i thân đầu mÅ©i kiếm, giết ngưá»i chốn hồng trần. Sáng sá»›m ngà y mai, Ngụy Nam Diá»…m ta sẽ cung hầu Thiên Hồ truyá»n nhân trên đỉnh Nga Mi.
Quân Äông Lâm đêm nay vốn muốn khiến Sở Thiên Nhai bá» qua cuá»™c chiến như cung đã căng sẵn trên dây vá»›i Ngụy công tá». Tuy nhiên, cho dù y tÃnh toán đủ đưá»ng, cÅ©ng không ngỠđược sá»± xuất hiện cá»§a Phong Băng đã khiến cho sá»± tình phát triển ra ngoà i ý muốn như thế. Nhất thá»i y cÅ©ng không biết nói gì, chỉ khẽ thở dà i má»™t tiếng: “Ài, nữ tá» như thế!â€
Một nữ tỠnhư thế!
Chỉ và i câu nói đã khiến chiến ý cá»§a Sở Thiên Nhai trá»—i dáºy.
Gá»i thân đầu mÅ©i kiếm, giết ngưá»i chốn hồng trần.
Ngà y mai trên đỉnh Nga Mi, quyết chiến vá»›i Ngụy công tá».
Sở Thiên Nhai đột nhiên bừng tỉnh từ giữa muôn và n suy nghÄ©, trong lòng trá»—i dáºy chiến ý ngút trá»i.
Bất luáºn thắng hay bại, hắn Ä‘á»u phải đối diện vá»›i số mệnh không thể tránh được đó.
Quân Äông Lâm cưá»i khổ nhìn thần tình đột nhiên tÄ©nh lặng như nước hồ thu cá»§a Sở Thiên Nhai: “Hôm nay ta muốn nói vá»›i huynh đệ Ä‘iá»u gì nhỉ? Hiện giỠđột nhiên quên hết rồiâ€.
Trên khuôn mặt lạnh lùng cá»§a Sở Thiên Nhai lá»™ ra má»™t nụ cưá»i nhẹ nhà ng, giống như má»™t ánh mặt trá»i xuyên qua rừng ráºm, soi sáng u cốc: “Quân tiên sinh không cần Ä‘a lá»…, dù sao tại hạ cÅ©ng đã quên hết rồiâ€.
Äúng, quên hết rồi!
Lúc nà y, Sở Thiên Nhai đã quên hết sá»± cao thượng cá»§a Ngụy công tá», ná»—i khổ tâm cá»§a Quân Äông Lâm, yêu háºn khó phân cá»§a Phong Băng, và tâm nguyện duy nhất cá»§a sư phụ hắn.
Lúc nà y linh đà i của y rực rỡ trong suốt, chỉ có một ý niệm lặp đi lặp lại
Äó chÃnh là – Äánh bại Ngụy công tá».
Sở Thiên Nhai cúi ngưá»i chà o Quân Äông Lâm, quay ngưá»i lướt Ä‘i.
Tà i sản của Vô Tình