Mưa buồn rơi rớt trước hiên
Ngoài đường bỗng có tờ tiền bay bay
Mặc mưa, mặc gió, mặc mày
Người giành người giật, lấy cây đập người
Ôi thôi thế sự đáng cười
Một tờ mắm ruốc, con người quên nhau.
Ngoài trời mưa vẫn mưa mau
Nghe sao cay đắng, thương đau bạc tiền
Ngày xưa em đẹp như tiên
Ra đường xe đón liên miên đi về
Ngày xưa tay trắng ngô ngê
Yêu em không nối, khuya về khóc than
Trên trời mây vấn màu tang
Hết rồi… Em đã sang ngang theo người
Để ta ngồi khóc với cười
Khóc người đi mất, cười đời trái ngang
Đời ta tay trắng gian nan
Yêu không dám ngỏ, trót mang phận nghèo
Để tình trong dạ mang theo
Tay không bắt giặc, đu đeo được gì?
Người ta trải thảm em đi
Cho thêm ngọc quý, lưu ly, hột xoàn
Còn anh tay trắng, lòng son
Yêu em nhiều lắm, nhưng còn trắng tay…
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lệ Sầu Thiên Hải
Ngày xưa em hứa làm gì?
Ngày xưa em hứa còn gì cho anh?
Hết rồi nỗi nhớ mong manh
Em về nơi ấy mình anh nơi này.
Nửa đêm chợt tỉnh cơn say
Nửa đêm chợt tỉnh đắng cay trong lòng
Lặng nghe tiếng gió mênh mông
Lặng nghe tim thở một dòng đau thương
Ngoài vườn cây đã đẫm sương
Nên nghe buốt lạnh ngoài đường vào đây
Cầm lên điếu thuốc trên tay
Một hơi thật mạnh, thấy say cả hồn
Ngoài đường cơn gió gọi hồn
Ta còn chưa tỉnh, hồn còn chiêm bao.
Last edited by Lệ Sầu Thiên Hải; 01-08-2011 at 07:27 AM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lệ Sầu Thiên Hải
Sầu chi cho lắm rứa người ơi
Đọc thơ tui thấy nẫu cả người
Nước mắt có dư phơi lấy...muối
Tình đời dẫu nhạt hổng lẽ...thôi
Ngoảnh qua ngoảnh lại vui buồn lắm
Cúi xuống ngẩn lên cũng già rồi
Cứ khóc xong chưa ta ...nhậu nhỉ
Kệ nó ngoài kia gió lá rơi....
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của aidzay