Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 24-07-2008, 08:44 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Mưá»i Má»™t



Giả thân hình khuấy chơi Vương Tiển,
Hóa nước lửa đốt phá dinh Tần.



Nói vá» Vương Tiển đánh vá»›i Tôn Tẩn má»™t hồi, quày ngá»±a bá» chạy, Tôn Tẩn quất trâu rượt theo. Vương Tiển quay đầu ngó thấy rất mừng, miệng Ä‘á»c thần chú, rút bá»­u kiếm liệng lên, nạt lá»›n rằng: "Thằng cụt chân, không được làm dữ, coi bá»­u kiếm cá»§a ta kia kìa". Tôn Tẩn dừng trâu ngước mặt lên, xem thấy vầng mây chói ánh, hiện ra ngá»n gươm sáng ngá»i nhắm ngay dầu bay xuống, liá»n rút cây Hạnh huỳnh kỳ, miệng niệm chú phất lên nạt rằng: "Bá»­u kiếm sao không trở lại, còn đợi chừng nào". Tức thì cây gươm bay trở lại đầu Vương Tiển. Vương Tiển ngó thấy bá»­u kiếm cách đầu chẳng xa, thất king hồn bất ph5u thể, liệu bá» tránh không khá»i nhắm mắt chá» chết mà thôi. Tôn Tẩn thấy vậy nghÄ© thầm rằng: "Nếu mình giết Vương Tiển thì được rồi, song sợ e ông Hải Triá»u tháng nhân quở trách, thì lấy lá»i chi nói được". NghÄ© rồi bèn lấy Hạnh huỳnh kỳ chỉ lên, cây gươm bay tuốt qua dinh Tần, dướicây cá» lá»›n có má»™t viên phó tướng tên là Tất Tịch chết ngay trước mắt mà không hay, bá»—ng thấy cây gươm thình lình bay tá»›i, đầu rÆ¡i xuống đất, lúc ấy cây gươm có máu rồi bay trở lại Vương Tiển thâu vá». Tôn Tẩn nạt rằng: "Vương Tiển! Mi có phép chi hãy Ä‘em ra cho hết: "Vương Tiển thất kinh, ngó thấy cây gươm chém không được Tôn Tẩn mà trở lại giết chết má»™t tên phó tướng cá»§a mình, thì giận lắm, hươi mâu đâm tá»›i, Tôn Tẩn hươi gậy rượt đánh, hai ngưá»i đánh vùi đến ba mươi hiệp. Vương Tiển nghÄ© rằng: "Thương pháp cá»§a mình vốn không lập công được, duy nhá» cây bá»­u kiếm mà thôi, khi nãy là tại ta kêu chỉ cho nó, nên nó biết trước giữ gìn, nên không giết được bây giá» ta lén liệng bá»­u kiếm, chắc nó trở tay không kịp". Ấy là:

Gió vàng chưa động ve đã biết,
Gươm lên thình lình chết chẳng hay.

NghÄ© rồi má»™t tay hươi mâu đánh đỡ, còn má»™t tay thì rút bá»­u kiếm liệng lên, bên kia Tôn Tẩn cưá»i và nói rằng: "Tần tặc, khi nãy ta tha giết mi, sao mi muốn lén hại ta như vậy".

Nói rồi bèn xuất hồn thiệt ra khá»i xác, lúc ấy Vương Tiển Ä‘ang đánh, ngó thấy Tôn Tẩn chẳng đỠphòng, trong lòng mừng lắm, nạt lên má»™t tiếng, hươi mâu đâm tá»›i, Tôn Tẩn vừa cá»­ gậy lên đỡ, thì cây gươm đã chém, đầu rÆ¡i xuống đất. Vương Tiển rất mừng, quày ngá»±a lại, lấy thá»§ cấp Tôn Tẩn, nhưng ngó thấy cái thây không đầu, hãy còn ngồi trên lưng trâu, tay thì cầm gậy. Vương Tiển khen rằng: "Thằng cụt chân quả có ná»­a phần tiên thể, nên cái thây không đầu, mà chẳng há» rá»›t xuống đất". Vương Tiển bước lại gần mà coi, ngó thấy trên cổ Tôn Tẩn sôi lên má»™t cái bá»t, thì nghÄ© thầm rằng: "Thằng cụt này, ngày thưá»ng ăn những đồ chay, nên chết không có máu". Giây phút bá»t ấy lá»›n bằng cái đầu, Vương Tiển thất kinh nói: "Thằng cụt rất nên quái lạ, bèn lấy cán mâu hất cái bá»t ấy, tức thì trên cổ má»c ra má»™t cái đầu, cưá»i mà rằng: "Vương Tiển, chá»› nên vô lá»…, sao mi đâm cán mâu nhằm con mắt ta như vậy". Vương Tiển hồn phi thiên ngoại, phách tán cá»­u tiêu, quày ngá»±a thối lui, run lập cập và nói rằng: "Khi nãy rõ ràng thấy bá»­u kiếm ta chém đầu ngươi đứt rồi, sao lại má»c ra đầu khác?" Tôn Tẩn cưá»i lá»›n nói: "Vương Tiển a! Mi chém đầu ta chẳng được đâu, làm cho mệt má»i tinh thần". Tôn Tẩn nói: "Chẳng giấu chi ngươi, trong mình ta tám muôn bốn ngàn lẻ lá»— chân lông, thì có tám muôn bốn ngàn cái đầu, dẫu cho mi có chém đến sang năm, ta cÅ©ng chẳng sợ, nếu ngươi có tài nghệ chi, thì chém cho ta rá»›t xuống thanh ngưu, má»›i gá»i là ngưá»i giá»i". Vương Tiển nghe nói giận lắm nạt rằng: "Thằng cụt, mi dùng tà thuật gạt ta, ta cÅ©ng liá»u sống chết vá»›i ngươi mà thôi". Nói dứt lá»i, hươi mâu đâm tá»›i, Tôn Tẩn cá»­ gậy lên đỡ, Tôn Tẩn cưá»i lá»›n rằng: "Tần tặc, mi có tài nghệ chi, Ä‘em ra cho hết, nếu ta không vị cái tình Hải Triá»u thánh nhÆ¡n thì chẳng má»™t mi mà thôi,dẫu có trăm ngàn thằng Vương Tiển Ä‘i nữa, cÅ©ng phải chết dưới tay ta". Nói rồi nghÄ© thầm rằng: "Chi bằng nhÆ¡n kế mà ra mưu trước làm cho nó vui mừng, sau rõ tài ta lợi hại". NghÄ© rồi hươi gậy nhắm ngay đầu Vương Tiển đánh xuống, Vương Tiển cá»­ mâu gạt khá»i, xốc ngá»±a lướt tá»›i, vá»›i tay bắt sống Tôn Tẩn để qua lưng ngá»±a mình, Tôn Yen xem thấy lật đật giục ngá»±a xốc ra. Tôn Tẩn bèn dùng phép định thân, làm cho chúng tướng không Ä‘i được, lúc ấy Tôn Yên thấy ngá»±a không nhúc nhích chút nào, thì giận lắm nói rằng: "Lạ cho con ngá»±a này, vì sao lại sanh chứng như vầy kìa". Vừa muốn hươi kích mà đánh con ngá»±a thình lình tay giở không lên. Tôn Yên hoảng kinh kêu lá»›n rằng: "Chúng vị tướng quân, chú tôi bị giặc bắt rồi, sao không ra mà tiếp cứu". Chúng tướng nói: "Tiểu tướng quân hãy ra mau mà cứu, chá»› anh em tôi tay chân giở lên chẳng đặng, và con ngá»±a cÅ©ng sanh chứng không Ä‘i". Lý Tòng nói: "Cha chả, vì sao mà hai chân tôi cÅ©ng cứng như má»c rá»… nữa, bước Ä‘i cÅ©ng chẳng được".

Nói vá» Vương Tiển bắt sống Tôn Tẩn, giục ngá»±a chạy vá» dinh, bá» Tôn Tẩn xuống đất, hối quân trói lại vào báo cho Nguyên soái hay. Chương Hàng bèn tâu cùng Thá»§y Hoàng rằng: "Äiện tây hầu bắt được Tôn Tẩn còn ở ngoài cá»­a chá» lệnh". Thá»§y Hoàng nói: "Lúc đầu bắt Tôn Yên, thì sanh ra cái há»a lá»›n như vậy, nay bắt Tôn Tẩn nữa, chưa biết giả thiệt thế nào". Bèn truyá»n chỉ cho vào, Vương Tiển vào đến bá»­u trướng, lạy ra mắt, mặt vui há»›n hở tâu rằng: "Nhá» phước lá»›n cá»§a bệ hạ, nên tôi ra trận bắt sống được Tôn Tẩn, mà Ä‘em vỠđây". Thá»§y Hoàng nói: "Tôn Tẩn thiệt hay là Tôn Tẩn giả đó?" Vương Tiển tâu rằng: "Tôi đánh vá»›i nó hÆ¡n hai trăm hiệp, bắt sống trên lưng trâu, nào có giả đâu". Thá»§y Hoàng rất mừng, truyá»n Ä‘em rượu mà thưởng công Äiện tây hầu. Vương Tiển vui mừng há»›n hở, uống ba chung rượu lạy tạ Æ¡n, rồi truyá»n dẫn Tôn Tẩn vào. Thá»§y Hoàng xem thấy má»™t ngưá»i tướng mạo tươi tốt, mặt tợ trăng tròn, môi như thoa mỡ, đầu đội mão tam sa, mình mặc áo bát quái, lưng mang Huỳnh tư đái, chân Ä‘i giầy da cá, tay cầm cây gậy trầm hương, lưng thắt cá» hạnh huỳnh, Thá»§y Hoàng xem rồi, có ý khen thầm, Tôn Tẩn cúi mình tâu rằng: "Bệ hạ ở trên, bần đạo xin ra mắt". Thá»§y Hoàng đáp lá»… nói: "Nam quận vương miá»…n lá»…, lúc trước trẫm tuy có gặp má»™t hai phen, song chưa đặng sá»›m tối gần nhau, nay Nam quận vương bị bắt, trẫm há nỡ giết sao, nếu chịu quy hàng nước trẫm, chừng dẹp an thiên hạ rồi, trẫm sẽ gia phong quyá»n tước, chẳng biết ý Nam quận vương thế nào?" Tôn Tẩn nghe nói, sa nước mắt tâu rằng: "Tôi mang Æ¡n bệ hạ tha tôi mà nạp dung, thiệt cảm Æ¡n chẳng xiết, bệ hạ rá»™ng Æ¡n, vì cha, anh tôi cả nhà chết rất thảm thương, thân thể chẳng toàn, xin mở Æ¡n trá»i đất, mà Ä‘em thá»§ cấp cá»§a cha, anh tôi, đặng tôi thấy má»™t chút, cho trá»n niá»m hiếu đạo". Thá»§y Hoàng gậtđầu nói: "Nếu Nam quận vương có lòng đầu trẫm, thì trẫm nào có tiếc chi mấy cái xương mục". Bèn truyá»n Ä‘em mấy cái thá»§ cấp cá»§a há» Tôn vào. Kim Tá»­ Lăng tâu rằng: "Bệ hạ chẳng nên tin ngưá»i ấy, vốn va đạo phép vô cùng, sợ e ngưá»i lấy mất Ä‘i chăng?". Thá»§y Hoàng cưá»i rằng: "Quân sư chá»› lo, nay nó ở giữa muôn quân, có lẽ nào bay đâu cho khá»i". Bèn truyá»n chỉ Ä‘em vào cho mau. Thừa tuyên quan liá»n Ä‘em bốn cái thá»§ cấp đến trước mặt Tôn Tẩn, Tôn Tẩn xem thấy ruá»™t gan đứt Ä‘oạn mà khóc rống lên.

Nói vá» Tôn Tẩn thiệt ở bên dinh, rõ biết sá»± tình, miệng niệm chÆ¡n ngôn, thỉnh bốn vị Công tào, Công Tào há»i rằng: "Chẳng hay chÆ¡n nhÆ¡n đòi chúng tôi có việc chi sai khiến chăng?" Tôn Tẩn nói: "Xin cậy Tôn thần qua dinh Tần, lấy bốn cái thá»§ cấp vỠđây cho ta". Công tào vâng lịnh bay tuốt lên mây, xem thấy Tôn Tẩn giả Ä‘ang ở trong dinh Tần khóc lóc, liá»n bay xuống lấy bốn cái thá»§ cấp, Ä‘em vá» giao cho Tôn Tẩn. Tôn Tẩn bèn rút gươm, chỉ lên, miệng Ä‘á»c thần chú giải phép định thâu. Lúc ấy Tôn Yên, Lý Tòng cùng mưá»i hai vị há»c trò, tay chân chuyển động như thưá»ng, vừa muốn giục ngá»±a phá dinh Tần, xảy nghe trong dinh mình truyá»n lịnh đòi vá», Tôn Yên lấy làm lạ nói rằng: "Khi nãy chú mình giặc Tần bắt rồi, vì sao lại ở trong dinh mà truyá»n lịnh". Bèn cùng chúng tướng vào trướng ra mắt xong rồi, kinh nghi chẳng xiết. Tôn Tẩn nói: "Chúng ngươi vá» dinh chá» lịnh, còn Tôn Yên thì Ä‘emthá»§ cấp này vào thành". Tôn Yên quay đầu ngó thấy quả thiệt là đầu ông, cha chú và em mình, thì ná»­a buồn ná»­a vui, má»›i hay chú mình có chước diệu kế mầu, dẫu cho quá»· thần cÅ©ng không biết đặng, bèn lật đật Ä‘em vào phá»§, rồi trở vá» chá» lịnh.

Nói vá» Thá»§y Hoàng ngó thấy bốn cái đầu vùng bay bổng trên không, liá»n hối quân hiệu uý rượt theo, không thấy hình dạng, Thá»§y Hoàng há»i Tôn Tẩn rằng: "Thiệt nhà ngươi chịu đầu trẫm không?" Tôn Tẩn cưá»i nói: "Bây giá» không thấy thá»§ cấp cá»§a anh, cha tôi, thì biểu tôi làm sao mà đầu cho đặng". Vương Tiển đứng má»™t bên giận lắm, rút gươm xốc tá»›i sau lưng Tôn Tẩn chém má»™t Ä‘ao, đứt làm hai Ä‘oạn. Thá»§y Hoàng than thở rằng: "Tiếc thay vị Äại la thần tiên, cÅ©ng phải chịu Ä‘au khổ như vậy". Vương Tiển ngó thấy thây không ra máu, bá»t lại sôi lên, thất kinh nói: "Không xong, nó muốn làm như khi nãy nữa rồi". Hai tay cầm gươm đứng giữ cái thây, chá» có ráp lại thì đặng chém. Thá»§y Hoàng thấy vậy há»i rằng: "Tôn Tẩn đã chết rồi, sao Tiên hành quan còn cầm gươm đứng giữ làm chi vậy?". Vương Tiển nói: "Tuy chém nó rồi song cÅ©ng chưa hết lo, vì e nó ráp lại nữa chăng?". Thá»§y Hoàng cưá»i nói: "Má»™t cái thây xả làm hai, có lẽ nào hiệp lại đặng". Vương Tiển nói: "Thằng cụt rất nên quái lạ, khi nãy bị bá»­u kiếm cá»§a tôi chém nó, đầu rÆ¡i xuống đất, tức thì nÆ¡i cổ má»c lên má»™t cái bá»t trắng, tôi lấy cán mâu gạt hất liá»n ra má»™t cái đầu, làm cho tôi kinh sợ chẳng xiết, nên bây giá» phải phòng bị nó má»›i xong". Thá»§y Hoàng nghe nói sá»± lạ như vậy, lấy làm hồ nghi, ngó chừng lom lom, chúng tướng cÅ©ng đứng vây chung quanh cái thây mà coi, giây lâu chẳng thấy cá»±a quậy chi hết. Vương Tiển rất mừng nói: "Phước Bệ hạ lá»›n bằng trá»i, cho nên phen này Tôn Tẩn quả thiệt chết rồi". Liá»n truyá»n quân Ä‘em thây ra ngoài mà bá», gia tướng vâng lịnh, áp lại ra tay vừa muốn kéo thây, tức thì cái thây cục cá»±a, vùng đứng dậy ráp lại mà Ä‘i, làm cho vua tôi nhà Tần hoảng kinh, và mạnh ai nấy chạy, trốn hết, bá» má»™t mình Vương Tiển vá»›i cái thây chết ở lại đó mà thôi. Vương Tiển lấygươm chém xả làm hai, má»—i bên thì má»™t tay, má»™t chân, má»™t con mắt, tay cầm gậy trầm hương rượt theo Vương Tiển, kêu biểu: "Thưá»ng mạnh cho ta" Vương Tiển lật đật vừa muốn chạy ra ngoài, bị thây chết rượt theo, nắm áo kéo lại. Vương Tiển hoảng kinh xô ngã xuống đất, thì ná»­a cái thây khác rượt tá»›i níu lại. Vương Tiển trong lòng bối rối than rằng: "Ngưá»i đồn rằng thằng cụt lợi hại, quả nhiên chết mà còn dữ như vậy, có khi ngày nay không tốt, phạm nhằm ngày thiên địa trùng tang, cho nên thằng cụt má»›i hiện hồn như thế".

Nói rồi quay lại ngó thấy Kim Tá»­ Lăng ở trong đó ló đầu lên dòm ra, liá»n kêu lá»›n rằng: "Quân sư ạ! Tôi bị hồn ma níu kéo, sao ngưá»i để vậy mà coi, ngưá»i ngày thưá»ng hay bắt thần sai quá»·,sao nay chẳng thỉnh thần Ä‘uổi cái oan hồn Ä‘i". Tá»­ Lăng nói: "Có ngưá»i nhắc, chá»› không thì ta đã quên phức Ä‘i rồi, thôi Äiện hầu chá»› lo, để tôi bắt cái thây thằng cụt, mà đày nó qua núi Minh SÆ¡n cho rồi". Nói dứt lá»i chân đạp la đẩu, miệng đạp thần chú, còn Ä‘ang làm phép, bên kia Tôn Tẩn ở trong dinh, đã biết rồi liá»n niệm chú đòi Thành Hoàng, thổ địa, đến trướng, nói rằng: "Nay có Kim Tá»­ Lăng đòi chúng ngươi đến, vậy chúng ngươi hãy lýp tá»›i dinh nó mà nói như vầy... Như vầy...bằng trái lịnh cứ theo luật trị tá»™i". Hai thần lãnh lịnh, tuốt qua dinh Tần, ra mắt KimTá»­ Lăng, nói rằng: "Chẳng hay Tôn sư đòi tôi có việc gì chăng?". Tá»­ Lăng nói: "Nếu việc khác thì chẳng dám phiá»n nhá»c đến Tôn thần, vì Äiện tây hầu Vương Tiển chém Tôn Tẩn chết, mà cái oan hồn thiên tiên chẳng tan, quấy rối trong dinh, làm cho tướng sÄ© kinh sợ, xin phiá»n Tôn thần xua Ä‘uổi quá»· hồn, cho khá»i tai há»a". Hai thần đáp rằng: "Tiểu thần đâu dám bắt cái hồn ấy, nguyên va Liá»…u nhứt chÆ¡n nhÆ¡n, tu thành tiên thiên, trên hay ba mươi từng trá»i, dưới quản mưới tám từng địa phá»§, dẫu ngưá»i có chết Ä‘i nữa, thì cÅ©ng cai trị bá»n tôi, chúng tôi đâu dám bắt, nay oan hồn chẳng tan, vậy để tôi năn nỉ vá»›i ngưá»i, coi ngưá»i có chịu cùng chăng". Nói rồi hai thần bước ra đại trướng, giây phút trở vào. Tá»­ Lăng há»i: "Chẳng hay oan hồn Tôn Tẩn thế nào?" Thành hoàng, Thổ địa đáp rằng: "Chúng tôi nhiá»u phen cầu xin, song Liá»…u nhứt chÆ¡n nhÆ¡n chẳng khứng y lá»i, ngưá»i nòi há» Tôn lá»›n nhá» bốn mạng, Ä‘á»u chết nÆ¡i ray Vương Tiển, thì cái thù ấy chẳng đội trá»i chung, quyết chẳng chịu thôi; như muốn cho oan hồn giải tan, thì phải bắt Vương Tiển mổ lấy tim, mà tế tiên linh, ngưá»i má»›i an lòng, nếu chẳng vậy thì ngưá»i làm cho binh tướng dinh Tần chẳng đặng an sanh". Nói rồi hai thần từ biệt trở vá». Tá»­ Lăng thuật lại Vương Tiển nghe nói giận lắm nạt rằng: "Rất chướng cho oan hồn, buông lá»i bá láp, ta là ngưá»i sống, há Ä‘i sợ con quá»· chết sao?" Nói rồi bước tá»›i nắm ná»­a cái thây chết, rút bá»­u kiếm chặt nhào xuống đất, thì ná»­a cái thây kia hươi gậy đánh tá»›i, Vương Tiển tránh khá»i, chặt luôn má»™m gươm ngã xuống đất, bằm thây tan nát, cÆ¡n giận hãy còn, lấy tay chỉ mà nói rằng: "Phen này sao mi không giá»i đòi nhân mạng vá»›i ta nữa". Bèn thỉnh Thá»§y Hoàng lên trướng, Thá»§y Hoàng xem thấy đống thịt thì than rằng: "Má»™t vị Äại la thiên tiên thịt nát như bùn, chết rất thảm thương". Vương Tiển dạy quân lấy giá» tre, hốt những xương thịt Ä‘em ra ngoài mà bá», gia tướng vâng lịnh, ngưá»i ngưá»i áp lại cúi lưng vừa muốnđộng thá»§, vùng nghe trong đống thịt, kêu lá»›n nói rằng: "Sao mà chặt đứt tay ta, chặt đứt lưng ta, làm cho ta đứng không được". Gia tướng hoảng kinh, quăng giỠđâm sầm chạy hết.

Vua tôi Thá»§y Hoàng hãi kinh thất sắc, mắt ngó trân, miệng không nói được. Vương Tiển giận lắm hối quân lấy cá»§i chất đốt, gia nhân vâng lịnh, giây phút đốt lên rần rần, xảy nghe trong lá»­a chá»­i mắng om sòm, Vương tiển càng giận lắm, nói rằng: "Thằng cụt rất nên lợi hại, đốt như vậy mà mắng chá»­i chẳng thôi". Dạy quân chế dầu đốt cho xương sá» nó tiêu nát ra tro, coi thằng cụt còn dám làm ma quá»· nữa chăng? Bên kia Tôn Tẩn biết rằng: Vương tiển dùng lá»­a đốt thây, bèn lấy Hạnh huỳnh kỳ nhắm Tây bắc chỉ lên, kêu rằng: "Phong bá sao không đến cho mau, còn đợi chừng nào?". Xảy đâu giông gió ầm ầm, bụi mây mù mịt, lá»­a gặp gió lá»­a càng thêm mạnh, gió có lá»­a gió lại càng hung, làm cho dinh Tần lá»§a cháy tưng bừng, Thá»§y Hoàng thất kinh, hối quân cứu lá»­a, ba quân lá»›n nhá» rần rá»™, kẻ gàu, ngưá»i thùng, nhắm trên lá»­a tưới vào, nước nhiá»u lá»­a tắt. Thá»§y Hoàng trong lòng bá»›t sợ, xem lại đống thây Tôn Tẩn chẳng còn má»™t mảy, giây phút trong dinh mây Ä‘en mù mịt, nước lên cuồn cuá»™n. Thá»§y Hoàng há»i rằng: "Trong dinh nước ở đâu chảy vậy?". Vương Tiển nói: "Nước lá»­a khi nãy đó". Thá»§y Hoàng dạy quân lấy đất, đắp ngăn mấy chá»— thấp, đắp chừng nào nước tràn lên chừng nấy trong dinh nước chảy ào ào, dưá»ng như khai suối, mênh mông lầy nhầy, vua tôi hoảng kinh, lật đật lên ngá»±a thì nước đà tá»›i rún, quân binh chạy lên mấy gò cao mà tránh nước, bị má»™t trận nước lụt, chết hÆ¡n muôn ngưá»i, bên kia Tôn Tẩn truyá»n lịnh cho Tôn Yên, Lý Tòng tá»›i dinh kêu đánh, phải làm như vầy...như vầy... Không được trái lịnh. Hai tướng lãnh lịnh ra Ä‘i, Tôn Tẩn niệm chú, nước dinh Tần rút hết, khi ấy vua tôi má»›i dám vá» trại, Thá»§y Hoàng lên trướng, các quan đến há»i thăm, Ä‘iểm quân mã chết hÆ¡n má»™t muôn. Thá»§y Hoàng Ä‘ang lúc lo rầu, xảy nghe quân báo nói: "Nay có binh tướng Tôn Yênđến kêu đánh". Thá»§y Hoàng nghe báo thở dài mà nói rằng: "Thây chết phá má»›i vừa rồi, ngưá»i sống lại tá»›i nữa, cÅ©ng là chước quá»· mưu thần cá»§a Tôn Tẩn đó, chi bằng rút binh vá» nước tránh nó má»›i xong". Vương Tiển vá»™i vàng tâu rằng: "Xin bệ hạ chá»› mặc, chá»› lo sợ, để tôi ra trận, qutết bắt cho đặng Tôn Yên, Ä‘em vá» mà trả thù". Thá»§y Hoàng giận nói rằng: "Thôi, thôi, ngươi chá»› nói phách, bởi tại ngươi Ä‘em vá» dinh, làm cho cây đá đáng chết quân binh, cÅ©ng vì ngươi bắt ngưá»i đá mà Ä‘em vá», sau lại bắt Tôn Tẩn, má»›i sanh ra cái tai nước lá»­a như vầy, lại thêm hao binh mã dư muôn, bây giá» thở chưa hết mệt, Tôn Yên lại đánh nữa, không biết thằng Tôn Yên đó, nó là ngưá»i đá, hay là ngưá»i sắt, chá»› nên chá»c đến nó, mà sanh tai há»a, chi bằng dở trại vá» nước thì xong". Vương Tiển tâu rằng: "Xin bệ hạ chá»› lo, để tôi ra đó, trước thăm nghe Tôn Tẩn thế nào, sau nữa coi Tôn Yên thiệt giả". Thá»§y Hoàng nói: "Ngươi muốn ra trận thì ta đóng cá»­a dinh lại má»›i xong, há»… là ngưá»i bên Lâm Tri, thì không nên bắt nó Ä‘em vá» dinh". Vương Tiển lạy tạ, rồi dẫn Vương Bôn cùng năm trăm gia tướng, đỠmâu lên ngá»±a, xông ra trước trận, ngó thấy Tôn Yên thì giận lắm, nói rằng: "Thằng con nít, không biết gì, mi có nghá» bao nhiêu, mà dám ra trận hoài như vậy, nay ta quyết bắt cho đươ5c mi, phân thây muôn Ä‘oạn, má»›i hết nư giận cá»§a ta". Tôn Yên nạt rằng: "Thằng mặt Ä‘en mi hại cả nhả ta chết bốn mạng, cái thù ấy sâu như biển, vì vậy nên ta lên núi Thiên Thai, thỉnh chú ta xuống đây, hôm qua ra trận, lại bị mi bắt Ä‘em vá» dinh, mi phải nói cho thiệt, Ä‘em chú ta ở đâu, thì phải đốt nhang lạy mà đưa cho mau, nếu diên trì thì ắt thây ngươi phải nằm dưới ngá»±a". Vương Tiển nghe nói trong bụng mừng thầm đáp rằng: "Bá»› thằng nhá» kia, mi há»i thằng cụt chân cá»§a mi phải không? Ta không nói,thì mi đâu rõ đặng, chú mi bị ta bắt Ä‘em vá» dinh, thì chúa ta cÅ©ng muốn dung tha tánh mạng cho ngưá»i, vì tại nÆ¡i ngưá»i dùng tà thuật lấy mất bốn cái thá»§ cấp, nên vua ta giận chém quách ngưá»i Ä‘i". Tôn Yên cưá»i rằng: "Mi khéo gạt ta, chú ta vốn là Äại la thần tiên, có đâu mà bị giết được, bây giá» thây bá» chổ nào", Vương Tiển nói: "Chú mi quả thiệt có phép thần thông, chết rồi còn hiện hồn, làm cho trong dinh ta rối loạn, bây giá» thây ngưá»i đã đốt cháy tiêu". Tôn Yên nghe nói, nhíu mặt nhăn mày, mà nạt rằng: "Thằng mặt Ä‘en! Sao ngươi dám cả gan mà hại chú ta như vậy, ta cùng mi chẳng đứng chung trá»i". Nói dứt lá»i, hươi kích đâm nhầu, Vương Tiển cá»­ mâu đỡ khá»i, hai ngưá»i đánh vùi vá»›i nhau, bụi bay mù mịt, trá»i đất tối tăm, Tôn Yên đâm má»™t kích giả thua bá» chạy, Vương Tiển rượt theo rất gần, bèn nhắm cá»­a dinh chạy tuốt. Vương Tiển rượt tá»›i, không thấy Tôn Yên, bá»—ng nghetrong dinh tiếng pháo nổ vang xông ra má»™t đạo binh, Ä‘i đầu má»™t viên đại tướng, giáp vàng, bào Ä‘á», tay cầm đại Ä‘ao, mình cao má»™t trượng, giục ngá»±a như bay, nạt rằng: "Thằng Ä‘en, mi chạy Ä‘i đâu, hãy trả lại thầy cho ta. Ta là hổ tướng Lý Tòng đây". Vương Tiển cưá»i rằng: "Mi khí lá»±c bao nhiêu, dám ra đây đòi thầy cá»§a mi, thằng cụt chân đã Ä‘i đầu thai rồi, mà chưa biết chổ nào". Lý Tòng giận lắm, hươi Ä‘ao chém sả, Vương Tiển rước đánh, đánh đến mưá»i hiệp, xảy nghe ba tiếng pháo nổ rá»n trá»i, quân la hét dậy, mưá»i hai tên há»c trò, áp má»™t lượt phá»§ vây bốn phía, kêu nói vá»›i nhau rằng: "Chá»› cho Vương Tiển chạy thoát, hãy bắt sống nó mà trả thù cho Nam quận vương". Vương Tiển nghe nói hãi kinh, chẳng dám đánh, bèn cùng Vương Bôn xông phá, khai đưá»ng huyết lá»™, chạy tuốt ra đồng hoang. Tôn Yên, Lý Tòng cùng chúng tướng hiệp nhau rượt theo.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #12  
Old 25-07-2008, 07:48 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Mưá»i Hai



Phá Dịch Châu, Tử Lăng khiển tướng,
Dẹp binh Tần, Tôn Tẩn ra mưu



Nói vá» Vương Tiển bị Tôn Yên, Lý Tòng và mưá»i hai tên há»c trò, đánh má»™t trận cả thua chạy dài. Vương Tiển quay đầu ngó thấy năm trăm gia tướng bị chết rất nhiá»u, coi lại còn vài mươi ngưá»i, thì sa nước mắt. Vương Bôn khuyên giải rằng: "NghÄ©a phụ (là cha nuôi) xin chá»› lo rầu, việc binh gia thất bại là sá»± thưá»ng, song con nghe chắc Tôn Tẩn chết thiệt rồi thì thành Dịch Châu chẳng bao lâu phá đặng, bây giá» phải tìm đưá»ng trở vá» dinh". Vương Tiển nói: "Ta đánh trá»n má»™t ngày, ngưá»i ngá»±a má»i mệt, chi bằng đến trước cụm rừng nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, và sai quân Ä‘i kiếm ngưá»i ở chổ này, há»i thăm đưá»ng sá". Quân binh vâng lệnh ra Ä‘i, giây lâu trở lại, thưa rừng: "Chá»— này bốn phía Ä‘á»u là núi hoang đồng trống, chẳng có nhân dân, cÅ©ng không có nhà cá»­a chi hết". Vương Tiển nghe nói, thêm lo sợ, lúc ấy ác vàng chen lặn, bá»—ng nghe phía Bắc, tiếng sấm vang trá»i, thình lình mây Ä‘en mù mịt chelấp mặt trăng, trá»i đất tối tăm, giông gió ầm ầm, giây phút cuồng phong cả dậy, sấm chá»›p tưng bừng, trá»i mưa như xối. Vương Tiển cùng chúng tướng Ä‘ang ở giữa rừng bị má»™t trận mưa lá»›n gió to, cả mình ướt át, khôi giáp dầm dá», đến canh ba trá»i vừa ngá»›t há»™t, mưa tạnh gió êm, xem thấy ngoài rừng đèn xanh leo lét, lá»­a quá»· chói lòa, khi lu khi sáng, hoặc không hoặc không, bốn phía văng vẳng có tiếng ma quá»· khóc than, bá»—ng đâu lại nghe trâu rống ba tiếng, Ä‘i sạt sạt dưá»ng như Tôn Tẩn cỡi trâu khua gậy, cát bay đá liệng tưng bừng, làm cho Vương Tiển, Vương Bôn thất kinh hồn vía, không nÆ¡i trốn núp, Vương Tiển chạy trở ra, xảy thấy má»™t viên đá bay rá»›t ngang tai vùn vụt, thất kinh hồn bất phụ thể, lật đật chạy trở vào rừng. Vương Bôn nói: "Không xong, ở trong này tối Ä‘en như má»±c, phần thì cây đá liệng quăng chịu sao nổi? Chi bằng chạy ra hay hÆ¡n". Vương Tiển nói: "Cát đá quăng lênrầm rầm khó bá» ngăn đỡ, lại thêm thằng cụt ở ngoài kêu đòi nhân mạng, biết liệu làm sao bây giá»?" Vương Bôn nói: "Sao chẳng khấn vái má»™t phen đặng cho oan hồn tiêu tán thì ra má»›i khá»i rồi sẽ kiếm đưá»ng mà trở vá» dinh". Vương Tiển nghe theo liá»n quỳ xuống đất, vái rằng: "Tôn Bá Linh chÆ¡n nhÆ¡n, vốn là ngưá»i tiên thể, nay việc đã tiêu giải, chừng tôi trở vá» dinh, tụnh kinh siêu độ cho ngưá»i lên chốn thiên đình". Vái rồi lại lạy lia lịa.

Nói vá» Tôn Tẩn Ä‘ang ở trong dinh làm phép, xảy nghe mấy lá»i Vương Tiển khấn vái, thì tức cưá»i thầm, bèn thâu phép thần thông.

Lúc ấy cha con Vương Tiển, cùng vài mươi quân binh Ä‘ang quỳ lạy dưới đất, đến chừng ngước mặt lên thất kinh như ngây như dại, coi lại chẳng có rừng bụi chi cả, vẫn là má»™t nÆ¡i đưá»ng cái đất bằng, mặt trá»i đứng bóng, Ä‘ang ná»­a giá» ngá», chúng nhân Ä‘á»u lồm cồm đứng dậy. Vương Tiển rất hổ thẹn, đỠmặt tía tai bèn nói rằng: "Khi nãy rõ ràng bị quá»· hồn thằng cụt, làm cho trá»i đất tối tăm, cát bay đá chạy, chẳng biết quân lýnh có bị thương tích cùng chăng?" Vương Bôn nói: "Không có thương tích chi hết". Vương Tiển nói: "Thôi chúng ta tìm đưá»ng mà vá» dinh cho chóng". Nói rồi dẫn binh lên đưá»ng lá»™ tuốt vá» dinh, bẩm cùng Nguyên soái, vào ra mắt Thá»§y Hoàng. Thá»§y Hoàng há»i: "Chẳnh hay Tiên hành quan thắng bại thế nào?" Vương Tiển Ä‘em việc đánh vá»›i Tôn Yên rồi bị mưá»i há»c trò cá»§a Tôn Tẩn, ra sức đánh trả thù, khi ấy tôi vừa chạy vào rừng, lại gặp hồn Tôn Tẩn làm cho bối rối, mà tá» hết nguồn cÆ¡n. Thá»§y Hoàng rất mừng nói: "Quả thiệt Tôn Tẩn chết rồi, thì trẫm cao gối chẳng lo, lấy thành Dịch Châu dá»… như thổi lá»­a". Truyá»n bày tiệc đặng vua tôi uống rượu thái bình cùng nhau, Ä‘ang lúc ăn uống, quân vào báo nói: "Quân mã đất Lâm Tri, đóng dinh cá»­a phía Tây thành Dịch Châu thình lình Ä‘i mất chẳng còn má»™t ngưá»i, chưa rõ Ä‘i đâu, nên tôi phải vào phi báo". Thá»§y Hoàng dạy tên quân ấy do thám lại cho chắc, rồi há»i chư tướng rằng: "Chẳng hay binh nó, vì cá»› nào mà Ä‘i đâu vậy?" Kim Tá»­ Lăng tâu rằng: "Bệ hạ há chẳng nghe lá»i tục nói:Há»… là, rắn không đầu thì làm sao Ä‘i được, chim không cánh lấy gì mà bay, nay Tôn Tẩn bị Tiên hành quan chém chết, thì ba quân không chúa, tá»± nhiên như ngói lở giá tiêu có ai mà khứng giúp cho nước Yên, có khi chúng nó dỡ trại trốn vá» Äông Tá» rồi". Thá»§y Hoàng rất mừng nói: "Nếu vậy thì nước Yên đâu có ngưá»i tài ra phụ giúp" Tá»­ Lăng tâu rằng: "Nước Yên vốn không ngưá»i giá»i, duy có má»™t mình Tôn Yên, tuy có sức anh hùng mặc dầu, song má»™t mình nó, cô chưởng nan minh, chẳng đủ lo gì, để đêm nay tôi xem thiên văn, coi thá»­ kiết hung há»a phước thế nào". Thá»§y Hoàng nói: "Quân sư hãy hết lòng xem coi cho kỹ". Tiệc xong rồi, các quan tạ Æ¡n, ai vá» dinh nấy.

Lúc ấy ác vàng vào núi, thá» bạc ló lên, mây trong gió lặng, sao tá» sáng ngá»i. Kim Tá»­ Lăng ra trướng ngước mặt ra xem, ngó thấy ngôi sao cá»§a vì tướng trong các xứng, tá» sáng chói ngá»i, duy sao bổn mạng Tôn Tẩn chẳng có, bèn xem lại thành Dịch Châu, thì vương khí (là khí tượng vua) lá» má», còn nÆ¡i dinh Tần khí đỠxông lên mịt trá»i, nói thầm rằng: "Quả thiệt lòng trá»i phụ giúp dấy nên cho nhà Tần". Coi rồi vào trướng nghỉ ngÆ¡i, qua ngày thứ, Thá»§y Hoàng lên trướng há»i quân sư rằng: "Chẳng hay khi hôm quân sư xem coi tinh tú thế nào?" Tá»­ Lăng tâu rằng: "Tôi xem ngôi càn tượng (là xem thiên văn) thì sao bổn mạng Tôn Tẩn chẳng thấy hình dạng chi hết, liệu có khi va chết thiệt Ä‘i rồi". Thá»§y Hoàng nói: "Nếu Tôn Tẩn chết rồi, sao chẳng phát binh đánh thành, lấy tá» hàng thÆ¡ cá»§a vua nước Yên cho sá»›m?" Tá»­ Lăng tâu rằng: "Xin bệ hạ để đêm nay, tôi ra kế phá thành Dịch Châu, mà bắtChiêu Vương, đặng có bảo há»™ bệ hạ vào thành an nghỉ". Thá»§y Hoàng cả mừng, đáp rằng: "Nhá» chước diệu mầu cá»§a quân sư, mặc tình muốn Ä‘iá»u chi, thì cho trẫm biết". Tá»­ Lăng cúi đầu từ tạ lui vá» trướng, đánh trống nhóm tướng quân lá»›n nhá», nghe trống kéo vào ra mắt, phân đứng hai hàng. Tá»­ Lăng vòng tay nói chúng tướng rằng: "Lá»i xưa có nói: Nuôi binh ngàn ngày dùng trong má»™t thuở, đêm nay phải cho hết sức đồng lòng phá Dịch Châu duy tại trận này". Chúng tướng đáp rằng: "Xin nghe theo lá»i quân sư sai khiến". Tá»­ Lăng lấy má»™t cây lệnh tiá»…n, nói vá»›i Chương Hàng:'Xin phiá»n Nguyên soái dẫn ba ngàn binh, chỠđến canh ba, nghe tiếng pháo nổ, bắc thang hãm thành, vào cá»­a phía nam". Lại sai Triệu Cao, Bạch Khỉ, Ä‘em ba ngàn binh mai phục, há»… nghe pháo nổ thì đánh thẳng vào cá»­a phía Tây, không được trái lệnh. Vương Tiển thì lãnh má»™t muôn binh, chỠđến canh ba, binh kia đánh vô thành thì phải tiếp ứng ba phía mà ngăn ngừa việc xảy đến, còn Mông Äiá»m thì lãnh lệnh tiá»…n vào năm dinh, tuyển lá»±a ngưá»i mập mạp cao lá»›n, sức lá»±c mạnh mẽ, trong má»™t ngàn thì lấy má»™t trăm, trong má»™t trăm chá»n lại mưá»i ngưá»i, trong mưá»i lá»±a lấy má»™t ngưá»i, cá»™ng là ba mươi tên rồi dạy thợ vẽ dùng màu xanh, Ä‘á», trắng, vàng, mà vẽ mặt mấy tên quân ấy, còn nÆ¡i mình mặc áo ngÅ© sắc, chân Ä‘i giày cao gót, tay cầm búa lá»›n giả dạng Thiên thần, đến canh ba chia ra má»—i cá»­a mưá»i tên, há»… nghe súng nổ làm hiệu phải ra sức trèo trước vào thành, làm cho quân giữ thành thất kinh vỡ chạy, đặng tiện bá» quân sÄ© công phá, chẳng nên chậm trá»…, và sai Nhân ChÆ¡n qua cá»­a phía Äông, cất má»™t toà pháp đài (chá»— để làm phép) bá» cao ba trượng sáu thước, và má»™t cây cá» trắng, hai mươi bốn cái trống lá»›n, hai mươi bốn tên quân đánh trống, hai tấm kiếng, và cặp bạch châu sa, giấy vàng cho saÜn. Tá»­ Lăng bài tríxong rồi, chúng tướng chia tay nhau ra Ä‘i, ai lo việc nấy.

Nói vá» Tôn Tẩn dùng phép độn giáp che khuất binh mã cho nên Tá»­ Lăng xem sao, thì ngỡ là Tôn Tẩn ngỡ thiệt chết nÆ¡i tay Vương Tiển rồi, bèn sai tướng phát binh chỠđến canh ba, đặng cố ra sức phá thành, không dè Tôn Tẩn xem thấy trong dinh Tần, sát khí xông lên, lần tay Ä‘oán quẻ, trước biết nguồn cÆ¡n, trong lòng rất mừng nói rằng: "Äể đêm nay ta phá binh Tần, hầu giết cho chúng nó manh giáp chẳng còn, má»›i rõ chước diệu cá»§a ngưá»i tiên". Nói rồi lên trướng. Truyá»n đòi hết mưá»i hai tên há»c trò vào ra mắt. Tôn Tẩn viết ít lá thiệp, nói vá»›i chúng há»c trò rằng: "Hiá»n đồ! Äêm nay đến canh ba, thì có binh Tần kéo tá»›i đánh thành, vậy chúng tướng phải hết lòng phòng giặc, nếu trái lệnh hãy theo quân pháp chẳng dung". Chúng tướng Ä‘á»u xá nói: "Xin vâng theo quân lệnh". Tôn Tẩn cầm má»™t cây lệnh tiá»…n và má»™t lá thiệp, kêu Tôn Yên hãy ra mà lãnh thiệp cùng lệnh tiá»…n vào thành coi theo đó mà làm. Tôn Yên lãnh lệnh lui ra, vá» trướng giở xem, trong thiệp dạy rằng: "Vào thành tâu cùng hoàng thượng, trên thành cá»­a phía Bắc, chứa nước cho nhiá»u, đến canh ba tá»± nhiên có chá»— dừng, còn cá»­a bên Nam, phải thêm cây gá»— đá gạch cho thật nhiá»u, tá»›i canh ba, binh Tần tá»›i đánh, thí trên áp liệng lăn xuống, trên cá»­a thành phía Tây, thì dá»±ng má»™t cây cá» trắng, dưới cá» cắm những gươm Ä‘ao kiếm kích cho nhiá»u, cấm không cho ngưá»i qua lại nÆ¡i ba cá»­a ấy". Tôn Yên xem rồi chạy ngá»±a vào thành, coi theo đó mà làm. Tôn Tẩn rút hai cây lệnh tiá»…n, hai tấm thiệp, kêu Mã Thăng, Giải Tính dạy rằng: "Hai ngưá»i lãnh thiệp này coi theo đó mà làm, không được trái lệnh". Hai ngưá»i vâng lệnh lui ra, giở thiệp xem coi, trong thiệp cá»§a Mã Thăng dạy rằng: "Vào thành tâu cùng hoàng thượng bắt quân Ä‘em hết cá» khô trong kho ra ngoài, cách thành Dịch Châu năm dặm rải khuất ba cá»­a, bá» rá»™ng năm dặm". Thiệp cá»§a Giải Tính thì dạy rằng: "Kíp mau vào thành tâu cùng hoàng thượng, đái lãnh má»™t ngàn binh mã, Ä‘em thuốc pháo, diêm tiêu lưu hoàng rải khắp trên cá» khô, má»—i tên quân phải Ä‘em má»™t sợi dây dẫn há»a, coi chừng trên dịch lầu, thành Dịch Châu, há»… lá»­a cháy, thì đâu đó Ä‘á»u nổi lá»­a lên, và dặn quân đến khi lá»­a cháy rồi, phải chạy phía dưới thành mà lãnh mạng chẳng được trái lệnh". Hai ngưá»i xem rồi Ä‘á»u tuốt vào thành, ai lo việc nấy. Tôn Tẩn lại sai Tôn Long, Ngụy Hổ, dẫn má»™t ngàn binh ra phía Nam thành Dịch Châu, nÆ¡i rừng Giả trừ mai phục chừng canh ba lá»­a dậy phải đốt pháo la hét trợ oai, nếu để cho binh Tần chạy thoát, thì chém quách chẳng dung; lại sai Ngô Năng, Ngô Thắng, lãnh má»™t ngàn binh, mai phục ngoài cá»­a phía Tây, há»… binh Tần hãm thành, lá»­a hiệu đốt lên, thì dẫn binh la hét trợ oai gặp binh Tần bị ngập nước, bắt sống chá»› cho chạy thoát, và sai Triển Äắc Năng, Ngô Äắc Thắng, Ân Äắc Hải lãnh ba trăm bá»™ binh, dùng câu liêm, câu móc, mai phục ba phía cá»­a thành, chỠđến canh ba, trong dinh Tần pháo nổ, thì có giả Thiên thần phá thành thì sẽ dùng câu liêm, câu móc giá»±t té nhào xuống, chém chết chẳng để cho sống má»™t ngưá»i, sai Lý Tòng, Triển Lá»±c lãnh má»™t ngàn binh, ra góc phía Äông thành, đào đất để mà địa lôi, binh Tần thấy ba phía lá»­a dậy, chắc làm sao cÅ©ng chạy sang nÆ¡i ấy, há»… nghe pháo hiệu nổ, liá»n đốt địa lôi, rồi dẫn binh tuốt lên pháo đài, chặt ngã cây cá» Ä‘en, và đánh pháp đài, tuy không bắt được Kim Tá»­ Lăng, song nó cÅ©ng phải bay hồn mất vía, Ä‘iá»u khiển xong rồi, mưá»i hai tên há»c trò chia tay ra Ä‘i các nÆ¡i.

Nói vá» Kim Tá»­ Lăng truyá»n lệnh canh má»™t ăn cÆ¡m, canh hai nai nịt, canh ba khởi hành, ngưá»i thì ngậm thẻ, ngá»±a thì cất lạc, sá»­a soạn phá thành, truyá»n lệnh rồi dẫn vài tên quân, từ biệt Thá»§y Hoàng, ra khá»i đại binh, trèo lên pháo đài, đốt hương vái lạy trá»i đất, dùng châu sa, há»a đạo linh phù, còn Ä‘ang vẽ bùa tỉnh tướng, bên kia Tôn Tẩn đà xách gậy cỡi trâu, bay bổng lên không, xem thấy Tá»­ Lăng Ä‘ang ở trên pháp đài làm phép thỉnh thần, thì nói thầm rằng: "Ta ở đây đặng coi nó làm sao cho biết". Xem thấy Tá»­ Lăng Ä‘ang ở trên pháp đài, miệng niệm chÆ¡n ngôn, chân đạp la đẩu, đốt má»™t đạo linh phù mà thỉnh thần, lúc ấy Tôn Tẩn ở trên mây, liá»n tiếp lấy đạo binh phù, Tá»­ Lăng thỉnh má»™t hồi lâu không thấy thần tướng đến, trong bụng hồ nghi, bèn đốt luôn đạo bùa thứ hai, cÅ©ng bị Tôn Tẩn tiếp lấy. Tá»­ Lăng thấy bùa phép chẳng linh trong lòng cả giận, đầu xõa tóc ra, tay cầm gươm, miệng Ä‘á»c chÆ¡n ngôn, Tôn Tẩn Ä‘ang ở trên không xem thấy tức cưá»i và mà nghÄ© thầm rằng: "Chi bằng ta nhÆ¡n kế ra mưu, chẳng cần ta phá phép nó làm chi". Giây phút trá»i đất tối tăm, bá»—ng thấy năm vị ngÅ© lôi (là thần làm sấm sét) bay tá»›i. Tôn Tẩn há»i: "Chẳng hay các Tôn thần Ä‘i đâu đó vậy?" Lôi thần vòng tay cúi mình đáp rằng: "Không có việc, tôi đâu dám Ä‘i bậy, vì có pháp chỉ Kim Tá»­ Lăng đòi chúng tôi, chưa biết việc chi". Tôn Tẩn nói: "Xin phiá»n Tôn thần đến canh ba tá»›i cá»­a cá»­a thành Dịch Châu, bên Bắc nổi trận sấm sét, chẳng nên trậm trá»…". Lôi thần đáp rằng: "Xin vâng phép dạy". Tôn Tẩn nói: "Nếu có Kim quân sư đòi các vị, thôi hãy Ä‘i Ä‘i cho chóng". Chúng thần từ biệt Tôn Tẩn, rồi hạ mây bay xuống pháp đài há»i rằng: "Chẳng hay pháp sư đòi chúng tôi có việc chi sai khiến chăng?". Tá»­ Lăng nói: "Không có việc đâu dám làm nhá»c đến Tôn thần, xin phiá»n Tôn thần nổi trận sấm sét, dẫn động hai mươi bốn cái trống đến ba cá»­a thành Dịch Châu, làm hôn mê quân sÄ© nước Yên, đặng dá»… phá thành". Các thần vâng lệnh bay đứng trên mây, qua đến canh ba, bên dinh Tần, ngưá»i thì ngậm thẻ, ngá»±a Ä‘á»u cất lạc, cuốn cá» dứt trống, im lìm ra Ä‘i. Mông Äiá»m dẫn ba mươi tên quân mạnh mẽ, giả dạng Tôn thần, đến phía Nam, phía Bắc, phía Tây, ba cá»­a trèo lên hãm thành, ở sau thì có binh bá»™, vác thang đặng bắc trèo vào, đương cÆ¡n tăm tối, Ä‘á»u kéo đến dưới thành, nghe má»™t tiếng pháo nổ, ba cá»­a bắc thang áp trèo lên, ra sức phá thành. Tá»­ Lăng dạy hai mươi bốn tên quân nổi trống lên, và dùng hai tấm kiếng liệng giữa thinh không, rất nên lợi hại, tấm bay lên, tấm bay xuống nhấp nháy đưá»ng như nhá»›p sáng bá»§a giăng, tiếng trống đánh vang dậy, khác nào sấm vang chuyển động. Tá»­ Lăng ở trên tháp đài, đánh cái lệnh bài thức thì lôi công (là lôi thần) Äiá»n mẫu là bà chá»›p) Ä‘á»u dậy lên ầm ầm, dưá»ng như đất rúng trá»i lay làm cho thành Dịch Châu thiếu chút nữa hòng tan vỡ hết.

Nói vá» Tôn Yên ở trên thành phía Nam ngăn giữ, xảy nghe pháo nổ đánh thành liá»n xô cây lăn đá, liệng vãi tưng bừng. Chương Hàng lên không được, lúc ấy Triển Äắc Năng, dẫn quân cầm câu liêm móc, giá»±t thiên thần giả té nhào xuống đất mà giết hết.

Nói vá» Triệu Cao lãnh binh phá cá»­a phía Bắc, xảy nghe tiếng pháo nổ tợ sấm vang tai, bèn đốc quân trèo lên hãm thành, bá»—ng thấy mưá»i tên quân giả thiên thần, bị Ngô Äắc Thắng, dùng câu móc liêm giá»±t té nhào xuống đất còn Tôn Tẩn ở cá»­a phía Bắc, lấy cá» Hạnh huỳnh kỳ chỉ lên, nạt rằng: "Lôi thần ở đâu". Các vị lôi thần liá»n đến cá»­a bên Bắc, sấm sét vang trá»i làm cho những đồ chứa nước, dá»™i rúng bể tan, nước chảy cuồn cuá»™n chẳng khác nào suối Huỳnh Hà, chảy tràn xuống, binh tần ngập chết không xiết kể. Triệu Cao đánh liá»u chạy qua cá»­a phía Tây, lúc ấy Giải Tính xem thấy đạo binh Tần vào nÆ¡i hiểm địa, truyá»n dạy ba quân sá»­a soạn dây lá»­a saÜn sàng. Tôn Tẩn đưa lôi thần trở vá», tưcù thì sấm sét lặng tang, rồi bắn xẹt tên lá»­a trên không làm hiệu, Giải Tính xem thấy chẳng dám chậm chá»…, đốt lên má»™t tiếng pháo, ba phía lá»­a dậy rần rần sáng rá»±c trá»i đất, binh Tần xem thấy, hồn bất phụ xá. Chương Hàng Ä‘ang ở phía Nam, vừa muốn dẫn binh bá» chạy, bá»—ng nghe tiếng nÆ¡i rừng Giả trư, cá» phất lao xao, quân la hét dậy, thì không dám chạy tá»›i, còn Triệu Cao bị nước ngập dẫn binh tàn trốn chạy qua cá»­a phía Tây đặng cố hiệp vá»›i Bạch Khỉ, chẳng dè giữa đàng lại gặp Triển Äắc Năng, Ngô Äắc Thắng, cả đánh má»™t trận, vá»™i vàng nhắm phương Bắc đào sanh, lại nghe tiếng la ó và phất cá», chẳng dám tá»›i trước.

Nói vá» Bạch Khỉ dẫn binh phá thành, đến nÆ¡i thì giả Thiên thần, Ä‘á»u bị Ân Äắc Hải chặt nhào, Bạch Khỉ ngước mặt lên xem ngó thấy trên thành cá» xí lăng xăng, gươm Ä‘ao chÆ¡m chởm, thì nghÄ© thầm rằng: "Nguyên tại thành này đã có phòng bị rồi". Lúc ấy Tôn Tẩn ở giữa thinh không, miệng niệm chÆ¡n ngôn tức thì những gươm giáo, Ä‘ao thương bay múa tưng bừng, như muôn vầng bông huệ, gió thổi lá»™n nhào. Bạch Khỉ xem liá»n dẫn binh liá»u bá» chạy, xảy đây lại gặp má»™t ngưá»i cỡi trâu cầm gậy, Bạch Khỉ hoảng kinh thối lui vài bước, hồn phách Ä‘á»u bay, ngồi không vững, hai chân chầu trá»i, mình nhào xuống ngá»±a (Ấy là Tôn Tẩn má»›i ra mặt mà làm cho má»™t vị lão tướng Tần, thấy kinh hãi chết tốt) thế lá»­a càng thêm lợi hại, binh tan không nÆ¡i trốn tránh, Ä‘á»u bị cháy phá»ng trán, Chương Hàng, Triệu Cao, Mông Ä‘iá»m, hiệp binh má»™t chá»— mà than thở cùng nhau.

Nói vá» Vương Tiển lãnh binh tiếp ứng ba nẻo, mình đã lâm vào chá»— hiểm, ba phía lá»­a dây tưng bừng, trong lòng hoảng kinh, liá»n dẫn chúng tướng hiệp vá»›i Triệu Cao, Chương Hàng, Mông Äiá»m, rồi nói vá»›i chúng tướng rằng: "Không xong, phen này trúng kế rồi, vậy chúng ta ráng sức đánh ra má»›i xong". Chúng tướng nói: "Ba phía lá»­a rần rần đưá»ng nào ra đặng". Còn Ä‘ang bàn luận, bá»—ng nghe ba quân ở trước than khóc kêu vang, bị lá»­a cháy tanh hôi khó chịu, càng thêmbối rối. Vương Tiển nói: "Ba phía Ä‘á»u những lá»­a khó nổi đào sanh, duy có phía Äông không lá»­a, sao chẳng phá nÆ¡i ấy mà ra" Chương Hàng nói: "NÆ¡i ấy không có lá»­a ắt có phục binh". Vương Tiển nói: "Tuy có phục binh hãy còn khá, hÆ¡n ở đây mà chịu chết, thôi hãy đánh ra cho mau". Nói rồi dẫn binh phá phía Äông mà chạy, ngỡ là trốn ra hang cá»p, thoát khá»i miệng hùm.

Nói vá» Lý Tòng, Triển Lá»±c, dẫn binh mai phục phía Äông, xảy nghe ngưá»i reo ngá»±a hí, xông qua phần đất mình giữ, thì biết là binh Tần vào nÆ¡i hiểm địa rồi, liá»n đốt pháo nổ lên má»™t tiếng, tức thì má»™t ngàn binh bá»™ dùng lá»­a đốt địa lôi, bốn phía nổ lên ầm ầm, dưá»ng như trá»i lay đất rúng. Hỡi ôi! Vài ngàn binh, Ä‘á»u hóa ra khói Ä‘en tro lạnh. Vương, Triệu, Mông bốn tướng hồn phách tan mất, tìm đưá»ng lánh nạn.

Nói vá» Tá»­ Lăng ở trên pháo đài xem thấy bốn phía lá»­a cháy há»a hào. Thất kinh vừa rút gươm làm phép cứu lá»­a, xảy nghe dưới pháp đài có tiếng chào rào. Lý Tòng Ä‘i trước, tuốt lên pháp đài nạt lá»›n rằng: "Thằng yêu đạo, mi chạy Ä‘i đâu cho thoát!" Vừa nói vừa hươi Ä‘ao xốc tá»›i, nhắm ngay đầu Tá»­ Lăng chém xuống. Lúc ấy tá»­ Lăng đâu có làm phép cho đặng, vá»™i vàng cá»­ gươm lên đỡ. Lý Tòng hươi Ä‘ao vùn vụt tợ mưa tuôn gió thổi, Tá»­ Lăng đỡ sao cho lại, vốn va là há»c trò cá»§a Hải Triá»u thánh nhân, lâu thông ngÅ© Ä‘á»n, thấy Lý Tòng mạnh mẽ dữ dằn bèn đâm bậy má»™t Ä‘ao, độn thổ chạy mất, Lý Tòng bắt hai mươi bốn tên quân giết sạch, rồi nổi lá»±a đốt đài cháy sáng ánh trá»i.

Lúc ấy Vương, Triệu, Chương, Mông bốn tướng còn Ä‘ang tìm đưá»ng thoát thân, bá»—ng thấy bốn phía lá»­a cháy rần rần, không đưá»ng thoát khá»i, tức thì giận bừng lên, Tôn Tẩn ở trên không ngó thấy má»™t lằn khí giận xung lên, thì gật đầu than rằng:Nay ta dùng lá»­a đốt binh, làm cho trái nghịch lòng trá»i, thôi thôi ta hãy dung tha mạng nó". Liá»n lấy cây quạt nga mi mà quạt, ná»™ khí bay tan, rồi rút cá» vàng nhắm lên không chỉ lên nạt rằng: "Sao không mưa xuống, còn đợi chừng nào". Nói dứt lá»i mưa như xối, lá»­a Ä‘á»u tắt rụi, bá»n Vương Tiển rất mừng nói: "May nhá» có hoàng thiên phò há»™ cứu mạng chúng ta" Bèn coi lại thì còn hÆ¡n má»™t trăm quân cỡi ngá»±a theo mình Ä‘á»u bị thương tích hết, Chương Hàng nói: "Nhân lúc trá»i mưa, bá»n ta phải trốn mà chạy cho mau". Triệu Cao, Mông Äiá»m nói: "Nay binh ta còn ít, phải giữ cho lắm, nếu sa vào bẫy rập khó ná»—i thoát thân". Nói rồi quất ngá»±a chạy nhào, lật đật như chó ná» lạc nhà, vá»™i vàng tợ cá kia thoát lưới, nhắm đồng hoang chạy miết, cách rừng Giả trư chẳng xa bá»—ng nghe pháo nổ vang. Tống Long, Ngụy Hổ hai ngưá»i giục ngá»±a xông ra đón đưá»ng nạt lá»›n rằng: "Tần tặc, chá»› chạy, ta vâng mạng Nam quận vương, chỠđây đã lâu, sao không xuống ngá»±a chịu trói cho rồi, kẻo nhá»c ta ra sức". Các tướng nghe nói ba chữ Nam quận vương, thì thất kinh lấy mắt nhìn nhau nói: "Tại sao mà có Nam quận vương nữa kìa, vậy thì Tôn Tẩn chưa chết, hèn chi nó đốt bạn ta dữ tợn thế ấy". Bốn tướng thất kinh chẳng dám đánh, quày ngá»±a nhắm phương Bắc bá» chạy. Tống Long, Ngụy Hổ rượt theo chẳng kịp, nên thâu binh trở lại. Vương Tiển tra binh tàn chết hÆ¡n năm trăm ngưá»i, chưa Ä‘i mấy dặm đến rừng Hắc Long, xảy nghe má»™t tiếng pháo nổ, Ngô Quang, Ngô tính xông ra đón đưá»ng nạt lá»›n rằng: "Tần tặc, sao không để thá»§ cấp lại, còn đợi chừng nào?" Vương Tiển chẳng dámđánh, quất chạy nhắm phía Tây chạy tuốt, bị Ngô Quang, Ngô Tính rượt đánh má»™t trận cả thua chạy nhào đến sáng, bá»n Vương Tiển chạy ra khá»i rừng, duy còn có mưá»i bảy tên quân, và bốn viên chúa tướng cá»™ng là hai mươi mốt ngưá»i mà thôi.Vương Tiển lòng rầu chẳng xiết, cứ nhắm phía Tây chạy trốn, xảy nghe chiêng trống vang dậy, thấy má»™t đạo binh đầu kia Ä‘i lại, có hai cây cá» lá»›n, ở giữa lá»™ ra má»™t con trâu bàn đốc thanh ngưu, ngồi trên lưng trâu, má»™t ngưá»i đạo nhân tay cầm gậy trầmhương, quả thiệt Tôn Tẩn không sai, lúc ấy đưá»ng hẹn gặp nhau khó bá» trốn lánh, bốn tướng quày ngá»±a nhắm phía Äông bá» chạy, chưa đặng vài dặm lại nghe tiếng quân reo dậy. Vương Tiển than rằng: "Bốn phía Ä‘á»u có binh phục, dẫu có tháp cánh cÅ©ng khó bay khá»i được, chi bằng tá»± vận cho rồi". Nói dứt lá»i rút gươm đâm há»ng. Chương hàng vá»™i vàng cản lại nói: "Tiên hành quan, xin đừng nóng nảy, đạo binh Ä‘i lại kia kìa, cỠđỠTây Tần, có khi nước ta sai đến tiếp cứu mình chăng". Vương Tiển nghe nói coi kỹ lại, quả thiệt cỠđỠchữ tần, lòng rất vui mừng, giây phút Ä‘i lại má»™t tướng bào Ä‘á», giáp vàng, quả thiệt Vương Bôn dẫn má»™t đạo binh mã, rần rá»™ kéo đến, ngó thấy Chương Hàng, liá»n xuống ngá»±a nói rằng: "Mạt tướng đến chậm, cứu ứng không kịp, xin dung thứ tá»™i". Chương Hàng nói: "Mang Æ¡n tướng quân đưá»ng xa đến cứu". Các tướng hiệp binh má»™t chá»—, vừa đến dinh Tần, Thá»§y Hoàng truyá»n chỉ Ä‘oài vào. Chương Hàng, Triệu Cao, Vương Tiển, Mông Äiá»m, vào quỳ dưới trướng. Thá»§y Hoàng há»i: "Các khanh phá thành, chẳng hay thắng bại thế nào?" Bốn tướng cúi đầu tâu rằng: "Chúng tôi phá thành lầm vào bẫy rập, bị Tôn Tẩn dùng má»™t trận lá»­a, đốt bá»n tôi ở giữa, nếu không có trá»i xuống đám mưa, thì ắt bá»n tôi cháy ra tro bụi, bá»n tôi sa cÆ¡ thất trận xin chịu tá»™i". Thá»§y Hoàng há»i Vương Tiểnrằng: "Ngươi đã giết Tôn Tẩn rồi, sao lại còn Tôn Tẩn nữa?" Vương Tiển tâu rằng: "Nguyên vì Tôn Tẩn ngụy kế Ä‘a Ä‘oan, giả chết mai danh ẩn tích, chá»› chưa thiệt chết". Thá»§y Hoàng nói: "Chết bao nhiêu nhÆ¡n mã?" Vương Tiển nói: "Tôi tôi đáng thác, ba ngàn binh, bị nước lụt, lá»­a cháy và địa lôi chết rất thảm thương, nay còn có mưá»i ngàn mà thôi". Thá»§y Hoàng nghe nói khí giận xung lên, truyá»n chỉ bắt Chương Hàng, Vương Tiển. Triệu Cao, Mông Äiá»m dẫn ra viên môn chém đầu mà răn chúng. Võ sÄ© xông ra bắt bốn tướng trói lại, dẫn ra viên môn.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #13  
Old 25-07-2008, 07:49 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Mưá»i Ba



Thẹn cả thua, Tử Lăng cầu cứu,
Giận cừu xưa, Huỳnh Thúc xuống non.



Nói vá» Chương Hàng, Vương Tiểùnh đánh phá Dịch Châu, cả thua má»™t trận hao hết ba ngàn binh mã. Thá»§y Hoàng nổi giận truyá»n chỉ bắt bốn tướng chém đầu răn chúng. Lúc ấy Cam La bước ra tâu rằng: "Xin bệ hạ dưới Ä‘ao dung ngưá»i, tôi cÅ©ng có nghe rằng: Ba quân dá»… đặng, má»™t tướng khó tìm, nay mà bốn tướng sa cÆ¡ thất trận, lẽ phải tránh theo phép nước, song bât giá» Ä‘ang lúc bệ hạ gồm thâu sáu nước, má»™t thành Dịch Châu này mà chưa phá đặng, nếu trước chém bốn đại tướng, tôi e làm như vậy thì e làm như vậy thì ngăn trở lòng quân, cầu xin bệ hạ ra Æ¡n, tạm dung tá»™i chết cho ngưá»i chá» ngày sau lập công chuá»™c tá»™i". Thá»§y Hoàng nhận theo lá»i tấu Quan đương giá, liá»n tha bốn tướng, bốn tướng vào trướng lạy tạ. Thá»§y Hoàng nói: "Trẫm vì tình Thừa tướng, dung thứ má»™t phen, ngày sau phải hết lòng báo nước". Rồi há»i rằng: "Bạch Khỉ ở đâu chăng thấy?" Vương Tiển tâu rằng: "Bạch tướng quân đánh ở phía tây, thua chạy giữa đàng lại gặp Tôn Tẩn, chẳng rõ vì cá»› nào mà chết nÆ¡i giữa loạn quân". Thá»§y Hoàng nghe nói sa nước mắt mà rằng: "Tiếc thay! Má»™t viên đại tướng chết không minh bạch". Lại há»i: "Quân sư vì sao mà không thấy?" Chương Hàng tâu rằng: "Tá»­ Lăng lên pháp đài làm phép chẳng biết Ä‘i đâu, có khi va bị hao binh tổn tướng, cho nên hổ thẹn chẳng mặt mÅ©i nào vá» thấy bá»n tôi, ắt là tá»›i các danh sÆ¡n động phá»§ thỉnh ngưá»i cao nhÆ¡n xuống núi trả thù cÅ©ng chưa biết chừng, xin bệ hạ hãy chậm rãi vài ngày xẽ tưá»ng cá»™i rá»…". Thá»§y Hoàng thở dài mà rằng: "Trẫm nay đã cỡi lên lưng cá»p rồi, thế khó xuống đặng". Bèn dạy Mông Äiá»m lãnh chỉ, kíp vá» Trưá»ng An Ä‘iá»u thá»§ cứu binh đến cho mau mà tiếp ứng. Mông Äiá»m lãnh chỉ ra khởi dinh, suốt đêm trở vá» Trưá»ng An cầu cứu.

Nói vá» Tôn Tẩn cả thắng vá» dinh miệng niệm chÆ¡n ngôn thâu phép độn giáp, rõ bày má»™t tòa dinh bàn, rất nên tá» chỉnh. Bèn lên trướng báo công, tôn Tẩn truyá»n lệnh kéo cá» phát pháo, theo ra thành giao chiến, truyá»n lệnh xong rồi, thót lên thanh ngưu, chúng tướng rần rá»™ theo sau, tuốt lên dinh Tần, dạy quân kỳ bài tá»›i trước khiêu chiến. Quân vào phi báo, Thá»§y Hoàng thất kinh, nói: "Quả thiệt Tôn Tẩn chưa chết, trẫm nay binh hèn tướng ít, khó bá» chống cá»±, chi bằng rút quân vá» nước, sau sẽ toan mưu khác". Vương Tiển nghe nói, trong lòng chẳng đẹp, bước ra tâu rằng: "Nước Tần ta là nước lá»›n đưá»ng đưá»ng, há Ä‘i sợ má»™t nước nhá» sao? Tôi tuy bất tài, xin ra trận này mà bắt thằng Tôn Tẩn trả thù". Thá»§y Hoàng mỉm cưá»i nói: "Tiên hành quan, tuy có sức mạnh, song không phải là tay đối thá»§ vá»›i Tôn Tẩn đâu, ngày trước bị nó đánh manh giáp chẳng còn, nay không nên làm mất oai phong nước ta nữa". Vương Tiển nghe Thá»§y Hoàng chê mình, thì trong lòng bồi hồi, tâu rằng: "Tôi chẳng dám khoe khoang lá»— miệng, thiệt lòng cùng Tôn Tẩn thá» chẳng chung đứng trong trá»i, nay tôi ra trận tình nguyện liá»u chết đánh nó, như thắng thằng cụt, thì công ấy sẽ chuá»™c tá»™i kia, nếu có thua nữa, thì tôi cam hại tôi". Thá»§y Hoàng nghe Vương Tiển nài nỉ hoài, túng phải nghe theo. Vương Tiển lạy tạ luôn ra, trở vá» trướng nai nịt hẳn hòi, nói vá»›i chúng tướng rằng: "Ngày nay ra trận, không phải tầm thưá»ng như mấy trận trước đâu, quyết liá»u chết vá»›i Tôn Tẩn mà thôi, vậy chúng ngươi phải hết lòng bắt cho đặng thằng cụt chân, ta sẽ trá»ng thưởng". Chúng tướng đáp rằng: "Chúng xong rồi, để mâu lên ngá»±a dẫn chúng tướng ra dinh, ngó thấy Tôn Tẩn thì giận lắm, hươi mâu đâm nhàu, Tôn Tẩn hươi gậy rước đỡ, và cưá»i lá»›n rằng: "Vương Tiển hãy dừng tay đã, ta muốn phân giải đôi lá»i, chẳng biết ngươi có khứng nghe chăng? Ngươi là ngưá»i hảo há»›n, thiên hạ thưá»ng khuyên rằng: "Nước Tần có Bạch Khỉ, Vương Tiển, nước Triệu có Liêm Pha, Lý Mục, dụng binh như thần, nay Liêm Pha, Lý Mục, Bạch Khỉ hồn đã vá» trá»i, còn má»™t mình ngươi đó mà thôi, ngươi phải hiểu thông thá»i vụ, tri bỉ tri ká»·, trăm trận trăm thắng, ta lợi hại thế nào, ngươi Ä‘iá»u rõ biết, chi bằng quày ngá»±a trở vá», tâu vá»›i Thá»§y Hoàng rút binh vá» nước, cùng các nước giảng hòa, muôn việc Ä‘iá»u thôi, nếu còn chậm trá»…, ắt ngươi không chịu nổi má»™t gậy cá»§a ta". Vương Tiển nghe nói nổi giận nạt rằng: "Thằng cụt sao dám buông lá»i nói phách". Nói rồi hai tay hươi mâu đâm tá»›i, Tôn Tẩn rước đánh. Äánh đến vài mươi hiệp, Tôn Yên ở nước dinh lược trận, xem thấy khen thầm rằng: "Tam thúc mình (là chá»§ thứ ba), quả nhiên võ nghệ cao cưá»ng". Nhìn hai ngưá»i đánh luôn đến ba mươi hiệp nữa, không phân thắng bại, mâu qua gậy lại, gậy đánh mâu đỡ nhá»™n nhàng, Tôn Yên cả giận, giục ngá»±a hươi kích xông ra tiếp đánh Tôn Tẩn, Tôn Yên đánh vùi, làm cho Vương Tiển mệt đà thở dốc, lúc ấy chúng tướng Toàn sÆ¡n áp ra má»™t lượt phá»§ vây Vương Tiển. Vương Tiển đánh vá»›i Tôn Tẩn má»™t ngưá»i còn khó ná»—i chống ngăn, có đâu mà cá»± cho lại má»™t phe há»c trò cá»§a Tôn Tẩn. Hai bên quân binh cả giết má»™t trận, binh Tần kêu khóc vang rân, bốn phía vỡ chạy. Vương Tiển đâm đỡ má»™t mâu, đánh khai má»™t đưá»ng huyết lá»™ chạy dài, Tôn Tẩn ở sau rượt tá»›i kêu lá»›n rằng: "Vương Tiển mi chạy Ä‘i đâu". Rồi hươi gậy nhắm ngay đầu đánh xuống. Vương Tiển quay lại nhìn thấy, cả kinh trở không kịp, bị má»™t gậy sau lưng té sấp trên yên, thổ huyết chạy dài. Tổn Tẩn thấy Vương Tiển chạy xa, truyá»n lệnh gióng chiêng thâu binh.

Nói vá» Vương Tiển thất cÆ¡ thua chạy, bị má»™t gậy vá» dinh xuống ngá»±a. Vương Bôn cùng chúng tướng phò đỡ vào trướng, ra mặt Thá»§y Hoàng xin tá»™i. Thá»§y Hoàng thấy Vương Tiển mặt như giấy vàng, cúi đầu mặt sắc, thì biết va bị thua vỠđây, bèn nói: "Trẫm đã đôi ba phen ngăn trở, mà ngươi gắng gượng đòi Ä‘i, nay đã bị thương, trẫm dung thứ tá»™i, thôi hãy vỠđình Ä‘iá»u dưỡng, thuốc thang mạnh rồim, sẽ ra mắt trẫm". Vương Tiển lại ta lui ra, vá» trướng mình Ä‘iá»u trị vết thương.

Nói vá» Kim Tá»­ Lăng lúc ở trên pháp đài làm phép, thì ngỡ là phá đặng thành Dịch Châu, không dè bị Tôn Tẩn đánh má»™t trận há»a công, làm cho binh tướng cả thua, và bị Triển Lá»±c, Lý Tông đán lên pháp đài, cá»± không nổi độn thổ chạy mất, hổ thẹn trăm bá», không mặt mÅ©i nào vá» thấy Thá»§y Hoàng, tính qua Äông Hải, động Vân quang, đặng cố thỉnh thầy mình xuống núi. Äang Ä‘i trên mây bá»—ng thấy má»™t tòa nhà núi cao, mưá»i phần hiểm trở. Tá»­ Lăng có ý khen thầm, bèn bay xuống núi, xem khắp bốn phía, thấy tùng xanh liá»…u tía, cụm trước xum xuê, tiếng nước chảy, sóng bá»§a ba đào, luồng gió phất phÆ¡, muôn hoa xao động, quả thật phong cảnh khen thầm, bèn tướng rằng: "Ngưá»i sanh trong cõi, quan âm thấm thoát, dưá»ng như ngá»±a qua lá»— hở, tranh danh Ä‘oạt lợi, luống nhá»c nhặn, tham luyến cõi trần, nào có ích chi, ta là Kim Tá»­ Lăng đây non cao há»c tập, thành nhàn không việc, nhân vì bảo há»™ Thá»§y Hoàng gồm thâu sáu nước, xuống nÆ¡i sát giá»›i (là chá»— Ä‘au thương chém giết), trá»n ngày chẳng được an ninh, lại bá» thú vui chÆ¡i sÆ¡n thá»§y thanh nhàn, biết bao giá» ta được thành công, mà trở vỠđộng tiêu diêu thong thả". Than thở má»™t hồi nghÄ© thầm rằng: "Ta xem đã nữa ngày, mà không rõ nÆ¡i này tên núi là chi". Quay đầu nhìn thấy má»™t tấm bia đá có khắc ba chữ: "Dược lâm sÆ¡n. Coi rồi vừa muốn dá»i gót ra Ä‘i, bá»—ng nghe tiếng ngưá»i kêu, là ai biết ta mà kêu, chẳng dè Châu Huệ Trân đạo huynh đó mà". Liá»n vá»™i vàng bước ra tá»›i xá nói rằng: "Xin chào đạo huynh". Tên đạo nhân lật đật đáp lá»…, hai ngưá»i ngồi trên hòn đá ngá»a ngưu. Tá»­ Lăng há»i rằng: "Äạo huynh, sao không ở trong động, tu chÆ¡n luyện tánh, lại đến chá»— này làm dạo chÆ¡i?". Tên đạo nhân cưá»i rằng: "Tôi ở trong động không có việc chi, thưá»ng đến chá»— này cùng vá»›i má»™t vị ChÆ¡n nhÆ¡n giải muá»™n, không dè ngày nay tình cá» lại gặp anh ở đây, thật rất vui mừng. Tôi nghe đạo huynh làm chức Quân sư, hưởng lá»™c giàu sang trong Ä‘á»i, vÄ©nh hiển biết là có việc chi chăng?". Tá»­ Lăng thở dài má»™t tiếng, mặt có sắc thẹn, đáp: "Äạo huynh đâu rõ việc bổn phận cá»§a tôi, tuy là tôi xuống núi, ở nÆ¡i trướng Thá»§y Hoàng, mặc áo mãng bào, lưng mang ngá»c đái, làm chức Há»™ quốc quân sư, ở dưới má»™t ngưá»i ngồi trên trăm há», thiệt cÅ©ng vinh dá»± đó chút, nhưng mà anh đâu rõ được sá»± cá»±c nhá»c cá»§a tôi". Huệ Trân há»i: "Anh ở bên nước Tần, chẳng hay có việc chi lo được chăng." Tá»­ Lăng bèn Ä‘em việc binh thua Dịch châu, bị Tôn Tẩn che sao độn giáp, lén mai phục nhÆ¡n mã, dùng trận Há»a công, đốt cháysáng trá»i, làm cho quân binh chẳng còn manh giáp, rất nên hổ thẹn, và Ä‘em hết các việc trước thuật lại má»™t hồi. Châu Huệ Trân nói: "Nguyên hai tướng huynh chịu lấy cái giận ấy, nay toán đến chá»— nào?". Tá»­ Lăng nói: "Làm ngưá»i chẳng trả oán cứu ấy, uống chí đấng trượng phu, tôi nay tính trở vá» thỉnh thầy tôi xuống núi, bắt Tôn Tẩn trả thù rá»­a hận". Châu Huệ Trân nói: "Cắt cổ gà đâu dùng dao trâu, tôi tưởng lại Tôn Tẩn có tài nghệ chi cho lắm, mà làm khinh động đến Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, bây giỠđây có má»™t ông thầy cùng vá»›i thằng Cụt oán thù, vậy tôi cùng anh đến đó, thỉnh va xuống núi, mà bắt Tôn Tẩn, để như thò tay trong túi lấy đồ".

Tá»­ Lăng rất mừng há»i rằng: "Chẳng hay anh nói ngưá»i ấy là ai, mà ở chốn nào?". Châu Huệ Trân nói: "Xa ước xa ngàn chăng?". Tá»­ Lăng nói: "Thuở nay tôi chưa từng gặp mặt". Huệ Trân nói: "Hèn chi mà anh không hiểu, ngày trước ông thầy ở động này tên là Hùynh Bá ÄÆ°Æ¡ng, bị Tôn Tẩn làm hại đến nay cứu ấy chưa trả được, em cá»§a ngưá»i là Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng ở đây, tu chÆ¡n luyện tánh, nếu anh đến đó mà thỉnh ngưá»i, thì chắc là ngưá»i chịu Ä‘i". Tá»­ Lăng cả đẹp, rồi hai ngưá»i đứng dậy, dắt nhau qua khá»i vài đỉnh núi, xem thấy má»™t cái cá»­a động, có tên đồng tá»­ Ä‘ang chÆ¡i trước cá»­a. Châu Huệ Trân tá»›i bước há»i rằng: "Thầy ngươi có ở nhà chăng?". Äồng Nhi đáp rằng: "Thầy tôi ở trong động, Ä‘ang cùng Tẩn chÆ¡n nhÆ¡n đánh cá»". Huệ Trân nói: "Ngươi mau vào thông báo". Äồng Nhi nghe nói, liá»n vào trước mặt Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng thưa rằng: "Nay có Châu nhÆ¡n, ở Vân quan cùng vá»›i má»™t Tẩn chÆ¡n nhÆ¡n xuống thá»m nghinh tiếp. Thúc Dương há»i rằng: "Vị này là ai?" Huệ Trân nói: "Ngưá»i này vốn là há»c trò cá»§a ông Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, ở động Vân quanh vâng sắc mạng xuống phó tá Tây Tần, gồm thâu sáu nước, làm quan Há»™ quốc quân sư, há» Kim hiệu là Tá»­ Lăng". Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Nguyên lai Kim Tá»­ Lăng đạo huynh đósao? . Tôi có lòng trông tưởng đã lâu". Bốn ngưá»i Ä‘á»u phân chá»§ khách mà ngồi uống trà, Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Tá»­ lăng đạo huynh, anh đã ở nÆ¡i Trưá»ng An lá»™c giàu sang trong Ä‘á»i, vì sao mà đến núi hoang này, có việc chi chăng?". Tá»­ Lăng đứng đậy đáp rằng: "Äệ tá»­ (là tiếng nói khiêm tốn chá»› không phải thiệt há»c trò Thúc ÄÆ°Æ¡ng đâu) tuy rằng ở đất Trưá»ng An, phò tá Thá»§y Hoàng, hưởng việc giàu sang, chẳng dè má»›i đây chịu lấy cái khổ vô cùng". Thúc Dương há»i: "Khổ ấy vì đâu mà ra vậy? '. Tá»­ Lăng sa nước mắt, bèn Ä‘em việc binh đánh Dịch Châu, đầu Ä‘uôi thuật lại cho Thúc Dương nghe, và bị Tôn Tẩn dùng trận há»a công, đốt chết quân binh vô số và nói: "Nay tôi muốn đến Äông Hải đặng thỉnh thầy tôi xuống mà giúp sức, Ä‘i ngang qua báu sÆ¡n này (là núi báu, iếng kính trá»ng) xảy gặp Châu đạo huynh, nói đây có động cá»§a thầy, nên tôi vào ra mắt". Thúc Dương nghe rồi nạt lá»›n lên, trợn mắt dá»±ng mày, giận lắm nói rằng: "Nếu vậy thì đạo huynh mắc thằng cụt phải không?". Tá»­ Lăng há»i: "Äệ tá»­ bị nó làm hại, vì cá»› nào mà thầy có sắc giận dữ như vậy?". Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Ta cùng thằng cụt ấy, vốn có cái cừu má»™t trá»i dông dài, thằng Cụt ấy nó chẳng qua là con thứ ba cá»§a Tôn Tháo, ở phá»§ Yên SÆ¡n tên là Tôn Tẩn, vào núi Vân Tịch, động Thá»§y Liêm há»c nghệ, vốn há»c trò cá»§a Vương Thuyá»n quá»· cốc, lúc trước ở nước Ngụy, đất Hà Nam, cùng vá»›i Bàng Quyên thù oán, rồi bị Bàng Quyên dùng kế chắt đứt mưá»i ngón chân, hóa ra má»™t thằng vô dụng, lúc ná» vua Tể Mẫn Vương sai đại phu là Bốc Thương, lén Ä‘em vá» nước, phong làm Nam quận vương chức à phụ đỠbinh qua Hà Nam trả thù, nó thiệt là thằng xảo kế rất nhiá»u, dùng kế giảm táo (là bá»›t xếp lá»­a) gạt Bàng Quyên đến đưá»ng Mã lục, bị loạn tên mà chết, vậy nên thằng cụt nồi danh thiên hạ, bảy nước chư hầu Ä‘á»u nhượng nước Tá» là nước trên, đến sau Tá» Xuân vương giá băng (chết) Mẫn vương vô đạo, mê đám nàng Trân Phi, chẳng xem việc triá»u chánh, ba lần xua Tôn Tẩn, lá»­a đốt cung Tuyá»n Dương, sau nước hiệp binh đánh vua vô đạo, lúc ấy Yên Chiêu Vương, nÆ¡i Ä‘iện Kim Thai tôn soái, trá»ng dùng Nhạc Nghị, dấy binh đánh Tá», phá đất Quận Hải và đất Lâm Tri, nÆ¡i rừng Hạnh Äiệp, giữa đưá»ng gặp giết Trân Phi, phÆ¡i nắng Mẫn Vương, các quan văn võ nước Tá», bảo phò ấu chúa, đồn binh núi Thiên La, bang Hồng Từ, Nhạc Nghị lãnh binh vây khốn Hồng Từ, Viên Thuật xông ra đối địch, bị thần sa cá»§a Nhạc Nghị mà thác, lúc ấy Tôn Tẩn xuống núi. Nhạc Nghị có đâu mà cá»± lại Tôn Tẩn, cho nên nó bị bắt Ä‘em vá» núi đánh hai chục côn. Nhạc Nghị chịu sao nổi, túng phải năn nỉ ở làm tôi tá»›, vậy chá»› đạo huynh có biết thầy cá»§a Nhạc Nghị là ai không?". Tá»­ Lăng nói: "Äệ tá»­ đâu rõ đặng". Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Vốn là anh cá»§a tôi, ở động này tu luyện, hiệu là Bá ÄÆ°Æ¡ng, cùng vá»›i Vương Thuyá»n, Vương Ngao bạn há»c đồng thầy, anh tôi hay đặng cá»› sá»± như vậy, nổi giận xuống núi, cùng vá»›i Tôn Tẩn giao chiến, chẳng dè ra trận rá»§i bị Tôn Tẩn làm thua, túng phải khai sát giá»›i (là sanh lòng chém giết), bày ra cái trận kêu là Âm hồn trận, mà vây Tôn Tẩn, rồi bị Mao Toại trá»™m thuốc linh dÆ¡n cứu nhưng mà cÅ©ng không ra khá»i đặng, đến sau anh em Vương Thuyá»n thỉnh Chưởng giáo Nam Cá»±c xuống núi, dùng câu tiên bài (là cái bài để bắt các tiên) mà anh bắt tá»™i, đánh tám mươi trượng, lá»™t mất Ä‘inh thượng tam huê (là ba cái bông trên mão) thành ra xác phàm mà chết nÆ¡i Hồng Từ Cốc, hóa ra làm con hạc trắng má»™t chân, cÅ©ng vì Tôn Tẩn làm ra cá»› sá»± như vậy, tôi cùng nó cừu sâu như biển, nếu không nói ra có khi đạo huynh chẳng biết". Tá»­ Lăng nói: "Nguyên lai thầy vá»›i Tôn Tẩn có cừu sâu, nay đệ tá»­ muốn thỉnh thầy xuống núi ra mắt Thá»§y Hoàng, toan mưu ra kế mà bắt Tôn Tẩn, má»™t là cùng huynh trưởng trả thù, hai nữa là rõ tài thần thông cá»§a thầy, dẹp an sáu nước, để tiếng lại ngàn thu'. Lúc ấy Châu Tần hai vị chÆ¡n nhÆ¡n ngồi má»™t bên nói tiếp rằng: "Nếu tổ sư bằng lòng giúp sức cùng tôi, thì tôi tình nguyện xuống núi, thì anh em tôi rán sức giúp giùm". Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Hai vị nếu quả thiệt bằng lòng giúp sức cùng tôi, thì tôi tình nguyện chẳng chung trá»i, vậy thì chúng vị ở đây vài ngày, rồi Ä‘i má»™t lượt vá»›i nhau". Tá»­ Lăng nói: "Cứu binh như cứu lá»­a, xin hai thầy kịp xuống cho mau". Châu, Tần hai vị chÆ¡n nhÆ¡n nói: "Hãy chá» má»™t chút, đặng chúng tôi vỠđộng lấy pháp bá»­u, qua Dịch Châu giao chiến". Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Có Ä‘i thì Ä‘i cho mau, lại cho chóng, kẻo chỠđợi lâu ngày". Hai vị chÆ¡n nhÆ¡n cáo từ vỠđộng, giây phút Ä‘á»u đến núi Dược Lâm, cùng vá»›i Thúc ÄÆ°Æ¡ng há»™ thân bá»­u bối, ra động cỡi mây bay thẳng qua Dịch Châu, giây phút đến nÆ¡i, Tá»­ Lăng nói: "Xin chúng vị hãy ở đây chá» má»™t chút, để tôi vào trước thỉnh vua Tần bày giá nghinh tiếp, má»›i rõ lòng trá»ng kẻ hiá»n tài". Tá»­ Lăng nói rồi thẳng vào viên môn, qua Lam kỳ giữ gìn ngó thấy Kim Tá»­ Lăng thì mặt vui phÆ¡i phá»›i, há»i rằng: "Quốc sư Ä‘i đâu mà vá» vậy?". Tá»­ Lăng nói: "Tôi Ä‘i thỉnh chÆ¡n nhÆ¡n đã đến, ngươi mau mau vào báo". Lam kỳ quan vá»™i vàng vào trướng tâu cùng Thá»§y Hoàng. Hoàng nghe nói rất mừng mà rằng: "Trẫm ngở kà Quốc sư đã bị lá»­a cháy rồi, hay đâu còn sống".

Liá»n truyá»n chỉ má»i vào. Lam Ká»· trở ra truyá»n lệnh, Tá»­ Lăng theo vào đến trướng chầu lạy xong rồi, tâu rằng: "Tôi có thất cÆ¡ bị thua, ngá»­a trông lượn thánh bao dung". Thá»§y Hoàng nói: "Thắng bại binh gia lẽ thưá»ng, trẫm tha khanh vô tá»™i". Tá»­ Lăng tạ Æ¡n tâu rằng: "Lúc tôi bị thua, rồi tuốt đến thánh sÆ¡n, thỉnh đặng ba vị chÆ¡n nhÆ¡n xuống núi giúp bệ hạ đặng bắt Tôn Tẩn trả thù, còn ở ngoài dinh chá» lệnh". Thá»§y Hoàng nghe nói rất mừng mà rằng: "Nếu có chÆ¡n nhÆ¡n đến đây, vậy thì mở hoắc cá»­a dinh, đặng trẫm dẫn bá quan ra nghinh tiếp". Tá»­ Lăng lạy tạ, văn võ ra đến dinh tiếp rước, ba vị chÆ¡n nhÆ¡n xem thấy Thá»§y Hoàng bèn dẫn bá»n Cam La, Chương Hàng, cùng má»™t phe văn võ ra đến dinh tiếp rước, ba vị chÆ¡n nhÆ¡n xem thấy Thá»§y Hoàng ra Ä‘nh, vá»™i vàng bước ra lạy ra mắt, và nói rằng: "Chúng tôi có tài đức chi, dám đâu làm nhá»c đến thánh chúa phải ra dinh tiếp rước". Thá»§y Hoàng nói: "Nước trẫm thiệt rất may, nên có tiên trưởng xuống phàm giúp sức". Nói rồi má»i ba vị chÆ¡n nhÆ¡n vào Kim dinh huỳnh la bá»­u trướng, phân chá»§ khách ngồi uống trà, và bày chá»— động núi, cùng là tên hỠđạo hiệu, lại há»i Thá»§y Hoàng rằng: "Mấy ngày rày có cùng Tôn Tẩn giao chiến chăng?". Thá»§y Hoàng thở dài đáp rằng: "Trẫm đâu dám phát binh, thằng Tôn Tẩn ấy thần thông quảng đại, nguy kế rất nhiá»u, hôm trước bị má»™t trận há»a công cá»§a nó, trẫm đã kinh lòng vỡ mật, ba quân bài, trông chá» Trưá»ng An binh cứu, đặng chúng nó định quyết hÆ¡n thua, nếu thua má»™t lần nữa, thì phải lui vá» Hàm Dương, chẳng dám mong tưởng đến việc gồm thâu sáu nước". Thúc Dương nói: "Xin bệ hạ hãy an lòng, nay tôi xuống đây, quyết bắt cho đặng Tôn Tẩn, mà trả thù cứu xưa". Thá»§y Hoàng nói: "Việc ấy Ä‘á»u nhá» nÆ¡i phép diệu cá»§a chÆ¡n nhÆ¡n". Bèn truyá»n bày tiệc thiết đãi. Thá»§y Hoàng ở nÆ¡i đại tướng, cùng ba vị chÆ¡n nhÆ¡n và quan lá»›n nhá» uống vùi rất vui, đến tối tiệc tan ba vị chÆ¡n nhÆ¡n vào trướng an nghỉ má»™t đêm, qua ngày thứ hừng sáng, Thá»§y Hoàng lên trướng văn võ chầu lạy xong rồi, ba vị chÆ¡n nhÆ¡n cÅ©ng vào trướng mà ngồi. Thúc ÄÆ°Æ¡ng tâu rằng: "Ngày xưa xin Thánh thượng cho tôi ra cùng Tôn Tẩn giao chiến".

Châu chÆ¡n nhÆ¡n nói: "Có đâu phải nhá»c đến tổ sư ra trận, để cho tôi ra đánh trận đầu". Thá»§y Hoàng cưá»i nói: "Nhá» chÆ¡n nhÆ¡n ra sức, trẫm trông nghe tin tức". Châu Huệ Trân hăm hở xuống trướng, sá»­a mão đạo quan, cá»™t dây tư Ä‘iá»u, miệng niệm chÆ¡n ngôn, lấy tay chỉ qua phía nam kêu rằng: "Khước lá»±c (là con thú dùng cỡi cho đỡ chân) cá»§a ta ở đâu?". Xảy thấy má»™t trận gió thổi tá»›i ù ù, giữa thinh không hay xuống ba con thú rất kỳ lạ, má»™t con bát hoa mai huệ lá»™c (con nai mình có bông), má»™t con kim tiá»n báo (con beo có đốm tròn như đồng tiá»n), má»™t con bạch ngạch hổ (là con cá»p trắng trán, Ä‘á»u ngoắt Ä‘uôi nhìn chá»§, con mai huệ lá»™c thì tá»›i trước Huỳnh Thúc Dương, con kim tiá»n báo thì nhìn Tần đạo nhÆ¡n, con bạch ngạch hổ quỳ trước. Chân chÆ¡n nhÆ¡n, làm cho ba quân ngưá»i ngưá»i kinh sợ chẳng xiết. Châu Huệ Trân thót lên lưng cá»p ra dinh, dạy quân dịep miá»…n chiến bài, rồi phát ba tiếng pháo, tuốt đến dinh Yên, nói vá»›i quân giữ cá»­a rằng: "Quân! Bây mau vào báo vá»›i Nam quân vương Tôn Tẩn hay rằng: "Nay có ta là Châu chÆ¡n nhÆ¡n đến đây kêu đánh, bảo Tôn Tẩn phải ra cho ta nói chuyện". Quân vào báo, Tôn Tẩn nghe báo, liá»n sai Tôn Yên ra dinh đối địch, và dặn rằng: "Khi nãy quân báo nói có tên đạo nhân, phải giữ gìn yêu thuật tà phép, cho hết lòng cẩn thận". Tôn Yên vâng mạng đỠkích lên ngá»±a phất cá» nổ pháo, hai bên có hai cây cá» trắng, giục ngá»±a bạch long câu, tá»›i trước trận. Huệ Trân ngó thấy nạt lá»›n rằng: "Tiểu tướng khoan tá»›i, hãy thông tên hỠđã. Tôn Yên hươi kích chỉ và há»i rằng: "Thằng đạo nhân kia, mi là ngưá»i nào mà nhìn không biết ta là Tôn Yên bên Dịch Châu đây?". Äạo nhân cưá»i rằng: "Ta Æ¡ động Há»a vân tu luyện nhiá»u năm, đạo hiệu Huệ Trân, cÅ©ng là ngưá»i đạo đức, có đâu biết được mi là đứa tiểu bối vô danh, kíp mau kêu thằng cụt mi ra đây, hãy còn đánh được ít hồi, chá»› mi là thằng tiểu bối, khổ gì ra mà chịu chết". Tôn Yên nghe nói nạt rằng: "Giả Trương đạo chạy đâu, hãy coi ta lấy đầu mi". Vừa nói vừa hươi kích ngay chÆ¡n nhÆ¡n đâm tá»›i, chÆ¡n nhÆ¡n hươi gươm rước đánh, đánh đến hai mươi hiệp, chưa định ăn thua, Tôn Yên thấy khó hÆ¡n yêu đạo, bèn ráng sức tinh thần, hươi kích vùn vụt, tợ núi thương nhấp nháng, đâm dưới đánh trên, nhá»™n nhàng túi bụi, làm cho Huệ Trân sức má»i gân yếu, khó nổi trở đương, đâm bạy má»™t thương bá» chạy. Tôn Yển chẳng bá», giục ngá»±a Ä‘uổi theo. Huệ Trân quay đầu ngó thấy rất mừng, vá»™i vàng thò tay vào túi, lấy ra má»™t cái Tỉ hồ lô, cầm nÆ¡i tay, giở ra, miệng niệm chÆ¡n ngôn, nạt lá»›n rằng: "Thằng tiểu bối, chá»› ham rượt, hãy coi bá»­u bối cá»§a ta". Tôn Yên Ä‘ang giục ngá»±a rựơt theo, nghe nói bá»­u bối, liá»n dừng ngá»±a xem coi, thấy Huệ Trân cầm hồ lô vụt ra ít cái, thì xông ra má»™t lằn khói Ä‘en, kế đó lá»­a cháy rần rần, Tôn Yên bị má»™t trận hẩn há»a cả thua chạy dài. Huệ Trân đắc thắng vá» dinh, Thá»§y Hoàng chúc mừng thưởng công.

Lúc ấy Tôn Yên thua chạy vá» dinh, vào trướng quỳ xin tá»™i, Tôn Tẩn nói: "Thắng bại là việc thưá»ng, ngươi có tá»™i chi đâu, vá» trướng an nghỉ?" tôn Yên lui ra, kế quân vào báo nói: "Nay có má»™t Ä‘ao nhân ở bên dinh Tần đến, hình dung quái lại, tướng mạo dữ dằn, cỡi má»™t con thú rất kỳ, cầm cây Lang nha bổng, mưá»i phần lợi hại Ä‘ang ở trước dinh kêu đánh, xin Vương gia toan liệu". Tôn Tẩn nghe báo, kinh nghi chẳng xiết, nói rằng: "Sao mà lại đến má»™t ngưá»i đạo nhân, chẳng biết trong dinh nó còn đạo nhÆ¡n nhiá»u ít". Bèn há»i: "Có ai dám ra chăng?". Xảy nghe má»™t tướng, tiếng như Chuông đồng, xông ra xa nói: "Tôi xin Ä‘i". Tôn Tẩn xem thấy Lý Tòng thì nói: "Ngươi có ra trận phải tiểu tâm cẩn thận". Lý Tòng lãnh binh trở vá» nai nịt tá» chỉnh, Ä‘i bá»™ chẳng cỡi ngá»±a, tay cầm đại Ä‘ao, xông ra trước dinh xem thấy má»™t ngưá»i đạo nhÆ¡n, mưá»i phần dá»± tợn, đầu đội kim niếp, mặc áo bát quái bào, tóc bá» râu dá»±ng, mắt như lục lạc, răng lá»±a lưỡi cưa, cỡi con kim tiá»n báo, tay cầm lang nha bổng, liá»n nạt rằng: "Thằng cỡi beo kia! Mi có tàichi hòng dám đến dinh ta mà khiêu chiến, hãy thông tên đã, chá»› cái Ä‘ao ta chẳng chém con quá»· vô danh". Tần đạo nhÆ¡n nghe há»i ngước mặt xem thấy, má»™t ngưá»i cao lá»›n dá»nh dàng, tay cầm đồng Ä‘ao mình cao trượng hai, tướng Ä‘i dữ tợn, cẳng bước như bay, giống tạc Thiên thần xuống thế, thì đáp rằng: "Ta chẳng phải ngưá»i nào đâu, vốn là Linh Cầu chÆ¡n nhÆ¡n ở núi Linh Cầu, động Linh Cầu, đại há»›n (là ngưá»i cao lá»›n mạnh dạn) còn mi tên gì?". Lý Tòng cưá»i lá»›n rằng: "Nguyệt chướng, đến ta mà mi nhìn cÅ©ng chẳng được, ta là há»c trò cá»§a ông Liá»…u nhứt chÆ¡n nhÆ¡n, ở động Thiên Thai, hổ tướng Lý Tòng là ta đây. Yõêu đạo! Lẽ thì mi ở chốn thâm sÆ¡n, dưỡng tánh tu lòng, vui chÆ¡i ngay tháng, vì làm sao xuống núi phò tá Thá»§y Hoàng, Ä‘em mình đến nạp, thiệt rất nên đáng tiếc".

Nói vá» Tần Mãnh nghe Lý Tòng nói mấy lá»i, thì cả giận đáp rằng: "Thất phu, mi á»· mi là cao lá»›n dá»nh dàng, buông lá» nói phách, chá»› ta coi mi chẳng qua là má»™t đứa má»i cá»§a ngưá»i, đến đây mà làm con quá»· mở đưá»ng, bá»™ mi tài cán bao nhiêu, dám ra cùng ta đối trận". Lý Tòng nghe nói giận lắm, lướt tá»›i hươi Ä‘ao nhắm ngay đầu Tần Mãnh đâm tá»›i. Tần Mãnh vá»™i vàng rước đánh, đánh đến ba mươi hiệp. Lý Tòng giả thua bá» chạy, Tân Mãnh xem thấy cưá»i ngất, nói rằng: "Thằng lá»›n này không quen đánh giặc, mi biết chạy, ta lại không thể lượt sao". Nói rồi giục beo Ä‘uổi nà theo, Lý Tòng quay lại ngó thấy trong bụng rất mừng, liá»n vén chiến bào, lấy ra má»™t cái kêu là bá luyện chùy, cầm saÜn nÆ¡i tay, Tần Mãnh rượt tá»›i rất gần, Lý Tòng liệng ra má»™t chùy, lúc ấy Tần Mãnh Ä‘ang rượt, bá»—ng thấy má»™t lằn sáng bay lại gần đầu, liá»n cúi sấp lên lưng beo, nghe má»™t tiếng chùy rồi co giò phóng theo như gió thổi. Tần Mãnh chá»n vợn gần rá»›t xuống beo, nằm yên trên thổ huyết chạy dài. Lý Tòng rượt tá»›i, trong lòng nghÄ© thầm rằng: "Ta tuy bị thương, song phép báu hãy còn, cùng chưa dùng đến, chi bằng ta cho nó má»™t cái, má»™t là rõ phép đạo tiên, hai là lấp che tai mắt ba quân, ba nữa thua mà trở nên thắng, như vậy chẳng là hay hÆ¡n". NghÄ© rồi thò tay vào túi, lấy ra má»™t cục đá, kêu là ngÅ© quang thần thạch, quay lại thấy Lý Tòng rượt tá»›i chẳng xa, bèn liệng ra má»™t cái, đánh nhằm mặt Lý Tòng, choáng váng mặt mày, nhức nhối khó chịu, lật đật co giò phóng riết vá» dinh, Tần Mãnh thâu thần thạch, rồi cÅ©ng vá» dinh.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #14  
Old 25-07-2008, 07:50 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Bốn Mươi Bốn



Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng năm nẻo phục binh,
Tôn Bá Linh một cỠphá phép



Nói vá» Lý Tòng thua chạy vá» trướng là: "Cháu ôi! Không xong rồi, bị ngưá»i ta đánh gần chết đây này! Thầy ra cho mau mà coi". Tôn Tẩn ngó thấy mặt mày sưng vù, dầu tích rất nặng há»i rằng: "Vì sao mào để cho ngưá»i đánh thân thể như vầy?". Lý Tòng bèn Ä‘em liệng chùy đánh nhằm đạo nhÆ¡n, rồi rượt theo nó, không đỠphòng, bị nó đánh má»™t cục đá, mà thuật lại cho Tôn Tẩn nghe. Tôn Tẩn nói: "Không há» chi". Bèn kêu: "Khoái Văn Thông, cháu hãy ra đây bác biểu". (vì sao mà Tôn Tẩn kêu Văn Thông bằng cháu, vì Văn Thông là há»c trò cá»§a Mao Toại, còn Tôn Tẩn cùng Mao Toại kết làm anh em bạn nên xưng là bác cháu) Tôn Tẩn dạy rằng: "Cháu mau vào lấy má»™t há»n linh đơn, hòa vá»›i nước mà thoa cho Lý Tòng. Văn Thông vân mạng, lấy thuốc thoa nÆ¡i dấu sưng, tức thì tiêu hết như cÅ©; Lý Tòng tạ Æ¡n lui ra, Tôn Tẩn thấy Lý Tòng bị thua, trong lòng buồn bá»±c chẳng vui, vá»›i Tôn Tẩn là vị bốc tiên tri, há Ä‘i chẳng biết Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng xuống núi hay sao? Nguyên vì năm nạn chưa mãn, nạn thứ nhứt là chặt chân, nạn thứ nhì là Bàng Quyên dùng binh đầu thất tiá»…n, nạn thứ ba là Liệt tịch trận, ấy là số mạng Tôn Tẩn phải chịu lấy mấy nạn đó, cho nên chẳng dám trái trá»i.

Nói vá» Thá»§y Hoàng ở nÆ¡i bá»­u trướng, bày yến cùng Châu Huệ Trân ăn mừng, ngày thứ Vương Tiển vào ra mắt tâu rằng: "Bệnh tôi đã lành nay xin ra đối trận, quyết bắt Tôn Tẩn trả thù má»™t gậy ngày trước". Chưa dứt lá»i, Thúc ÄÆ°Æ¡ng bước ra cản rằng: "Äiện tây hầu chẳng cần ra trận làm chi, tôi xuống núi chưa lập đặng công gì, hôm nay xin ra mắt bắt thằng Cụt đặng giao cho Äiện tây hầu, chém tha mặc tình liệu định". Vương Tiển vá»™i vàng xưng tạ rằng: "May nhá» phép lá»±c tổ sư, mà trả thế cái thù má»™t gậy cho tôi, thì Æ¡n ấy chẳng dám quên". Thá»§y Hoàng mừng thầm há»i rằng: "ChÆ¡n nhÆ¡n ra trận muốn dùng bao nhiêu ngưá»i ngá»±a? '. Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Binh đủ ba ngàn má»›i dùng bao nhiêu ngá»±a?". Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Binh đủ ba ngàn má»›i dùng?". Thá»§y Hoàng truyá»n chỉ chá»n ba ngàn binh, giao cho Huỳnh chÆ¡n nhÆ¡n Ä‘iá»u khiển, Thúc ÄÆ°Æ¡ng lãnh chỉ ra trướng, nói vá»›i Nguyên Soái rằng: "Xin Nguyên soái hãy dẫn năm trăm binh mai phục phía đông, còn Ä‘iện tây hầu lãnh năm trăm binh mai phục phía tây, Triệu tướng quân, lãnh năm trăm binh mai phục phía bắc, kim quân sư, lãnh năm trăm giữa trung ương mai phục, nay tôi quyết cùng Tôn Tẩn giao chiến, nếu mà thắng đặng, thì chúng tôi kéo binh phá vào đại dinh cá»§a nó, còn như thua thì ắt nó rượt theo, chúng tương cÅ©ng đánh vào dinh nó, làm cho nó đầu Ä‘uôi không tiếp ứng đặng, ắt là má»™t trận phá đặng thành công". Kim Tư Lăng, Chương Hàng, Vương Tiển, Triệu Cao và Vương Bôn Ä‘á»u lãnh lệnh chia nhau mai phục, Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng từ giã Thá»§y Hoàng rồi lãnh năm trăm ngưá»i ngá»±a cùng Châu, Tần hai vị chÆ¡n nhÆ¡n, tay cầm trà Ä‘iá»u trượng, ra dinh tuyá»n lệnh phất cá» gióng trống, nhắm dinh Yên kêu lá»›n rằng: "Quân bây vào báo nói: Có quân sư nước Tần, thỉnh ba động chÆ¡n nhÆ¡n, ở núi Dược Lâm tá»›i đánh, hãy má»i Nam quân vương ra đây ta há»i". Quân vào phi báo. Tôn Tẩn nghÄ© thầm rằng: "Nay nó đến đấy ắc việc chẳng lành, nếu lành thì không đến, vậy mình phải đỠphòng hay hÆ¡n". NghÄ© rồi mình rút binh tiá»…n sai Tôn Yên, Lý Tòng, Triển Năng, Triển Lá»±c, Triển Thắng, lãnh binh ra dinh năm dặm, mai phục bốn phía, há»… nghe tiếng sấm nổ làm hiệu, nhắm trong dinh đánh vào. Vây khổn binh Tần, giết cho nó chẳng còn manh giáp. Chúng tướng vân kế chia nhau: "Cháu hãy lãnh bùa này, ra khá»i dinh năm dặm lên chá»— gò cao, há»… bên dinh Tần lập bày đội ngÅ©, thì chúa hãy đốt đạo phù này, nghe giữa thinh không tiếng sấm nổ lên thì chạy vá» dinh". Văn Thông lãnh mạng lui ra, Tôn Tẩn bước ra xuống thanh sa trướng sá»­a áo thanh bào, cá»™t dây tư Ä‘iá»u, cầm gậy thót lên lưng trâu, dẫn Mã Trân, Giải Tính cùng tám vị môn đồ, trăm năm gia tướng, phát pháo mở hoặc cá»­a dinh, lúc ấy Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng nghe pháo nổ, ngước mặt xem, thấy hai cây cá» dẫn tiên kỳ rẽ làm hai bên, ở giữa má»™t đội quân binh, tám viên đại tướng ra khá»i dinh phân đứng hai hàng, ngưá»i hùng phong vÅ© vÅ©, đội mÅ© mặc giáp, kẻ đỠngưá»i xanh, kẻ tía ngưá»i vàng, mưá»i phần nghiêm chỉnh, rồi nghe má»™t tiếng pháo nổ, ở sau má»™t cây cá» trắng, có ba chữ vàng: Nam quân vương, dưới cá» lá»™ ra má»™t con bàn đốc thanh ngưu, ngồi má»™t ngưá»i tiên nhÆ¡n rõ ràng là Tôn Tẩn chẳng sai, Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng coi rồi nghÄ© thầm rằng: "Hèn chi thằng Cụt tiếng vang thiên hạ, quả thiệt Ä‘iá»u binh có phép, cÅ©ng chúng chẳng đồng". Bèn lấy cây trà Ä‘iá»u trượng chỉ lên rằng: "Thằng cụt, mi chạy Ä‘i đâu, ta chỠđây đã lâu, sao chẳng xuống trâu là lạy ta?". Tôn Tẩn cưá»i rằng: "Sư thúc đã đến đây, tôi không hay biết chẳng làm đặng trá»n lá»…, cầu xin miá»…n chấp". Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Thằng khốn khiếp, ngưá»i đồn ngươi nhiá»u Ä‘iá»u xảo trá, hôm nay thiệt không sai, ta ở trước dinh khiêu chiến, có lẽ nào quân nhÆ¡n không báo cho ngươi hay rằng: Có ta đến kêu đánh sao, mà ngươi lại dám dẫn binh tướng, diệu võ giương oai, phát pháo ra dinh, ta tưởng có khi ngươi muốn cùng ta đối địch chăng?

Lại tâu vá»›i Chiêu Vương sá»›m nạp tá» hàng, muôn việc Ä‘iá»u thôi, bằng có chút chi chống trả, thì ngươi phải chết nÆ¡i trước mắt, ngươi hãy nghÄ© xét lại cho kỹ". Tôn Tẩn cưá»i đáp rằng: "Sư thúc, trăm thắng, ngươi ở núi Dược Lâm tu luyện, khổ gì mà nghe chi cái lá»i nói, đến ná»—i núi cùng ta giao chiến, lá»i tục bất lưu tình". NghÄ©a là: "Trước trận chẳng nhượng cha, cất tay chẳng vị tình". Thúc ÄÆ°Æ¡ng giận lắm nạt rằng: "Äồ khốn khiếp, ai cần mi nhượng ta sao?". Nói rồi giục Mai huê lá»™c, hươi cây trà Ä‘iá»u nhắm ngay đầu Tôn Tẩn đánh xuống, Tôn Tẩn hươi gậy lên đỡ, cưá»i nói rằng: "Sư thúc, xin hãy dừng tay, vốn tôi cùng sư thúc chẳng có lá»—i chi, nhân nhà tôi, cha, anh bốn mạng, Ä‘á»u bị Vương Tiển sát hại, cháu tôi là Tôn yên vâng lịnh tổ mẫu nó, lên núi Thiên Thai, năn nỉ tôi xuống núi, cá»±c chắng đã tôi má»›i đến đây, thoảng như sư thúc có cái cứu cha, anh làm vậy, thì há chẳng lo mà trả sao? Nay tôi cÅ©ng không nói đến việc trả cứu Cha, miá»…n là xin hài cốt cha, anh Ä‘em vá» mai táng, rồi cùng nước Tân giải hòa, tôi sẽ trở vá» thiên thai, chẳng muốn lưu truyá»n hồng trần, lẽ thì sư thúc Ä‘em lòng thương tôi má»›i phải, vì thấy tôi cùng Vương Tiển có cứu giết cha. Sư thúc đã chẳng có lòng vì cháu mà rá»­a oán thì chá»› sao lại trở lại trước trận muốn cùng tôi giao chiến, sư thúc nghÄ© đómà coi có ai phải ai không cho biết, nếu tôi ra tay trước thì còn chi cái tình nghÄ©a". Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Cái thằng khốn khiếp! Mấy lá»i mi nói đó, Ä‘á»u là những việc tư ká»· cá»§a mi mà thôi, há chẳng biết Tần Thá»§y Hoàng gồm thâu sáu nước, chẳng phải tá»± tư khởi mình, vốn là vân phật Ä‘iệp, cùng sắc chỉ Ngá»c Hoàng, nay ngươi á»· có ba bốn thiên thÆ¡, gậy đánh Vương Tiển, lá»­a đốt Tá»­ lăng, sao chẳng sợ ngÅ© lôi đánh giết, phen này ta xuống núi đây, nguyên vì có ý khuyên dứt ngươi cho tiêu trừ tai há»a, không dè ngươi dám cả gan khua môi múa má», tính lý khó dung". Nói dứt lá»i hươi trà Ä‘iá»u trượng đánh xuống.

Tôn Tẩn hươi gậy trầm hương đánh vá»›i ba ngưá»i. Thúc ÄÆ°Æ¡ng cỡi nai huê lá»™c, tay cầm trà Ä‘iá»u trượng đánh phía trước, Châu Huệ Trân múa liên huê kiếm đánh ngang hông, còn Tần mãnh cầm lang nha bồng, ở sau đánh tá»›i, ba tên đạo nhÆ¡n liá»u chết phá»§ vây Tôn Tẩn, Tôn Tẩn quả thiệt võ nghệ tinh thông, nào có lo sợ, hươi múa cây gậy, đỡ cây trà Ä‘iá»u, đánh lang nha bổng, hất liên huê hiếm, trên dưới qua lại mau lẹ dưá»ng như tên, gió bay không lá»t, mưa tuôn chẳng thấu, gậy múa lăng xăng, xem như rồng lá»™n, đánh riết ba tên đạo nhÆ¡n ngăn đỡ không kịp, coi bá»™ gần thua, Huệ Trân bèn lấy hồ lô vụt ra vài cái, lá»­a cháy rần rần, Tần Mãnh thì lấy đá ngÅ© quang, nhắm ngay Tôn Tẩn liệng tá»›i. Thúc ÄÆ°Æ¡ng xem thấy rất mừng, cầm cây trà Ä‘iá»u trượng miệng niệm chÆ¡n ngôn, tức trà Ä‘iá»u trượng biến ra con rồng, bay bổng trên Tôn Tẩn thấy ba tên đạo nhÆ¡n Ä‘á»u phép thuật thì mỉm cưá»i mà rằng: "Äồ yêu đạo cậy có phép má»n, sao dám khi ta, nếu chá»c cho ta giận, ắt ba đứa bây thác hết chẳng còn, song ta là ngưá»i xuất gia tu hành, lấy lòng từ bi làm gốc, chẳng nỡ sát hại, chi bằng làm cho nó biết rằng talợi hại thì thôi". NghÄ© rồi lấy cá»› vàng phất lên ba cái, nạt rằng: "Äồ tà thuật, sao không trở lại còn Ä‘á»i chừngnào". Tức thì ngá»n lá»­a liá»n cháy lại ào ào, đốt cái hồ lô, còn đá ngÅ© quang trở lại đánh Tần Mãnh, mặt núi sưng vù, rồng kia nhắm Thúc ÄÆ°Æ¡ng bay lại, làm cho ba tên đạo nhÆ¡n thất kinh, hồn phách Ä‘á»u bay, vá»™i vàng dẫn năm trăn ngàn binh, nhắm dinh Tần chạy tuốt, Tôn Tẩn lấy gậy hươu sau lưng má»™t cái, tám vị há»c trò ngưá»i ngá»±a Ä‘á»u xao động, ngó thấy ba tên đạo nhÆ¡n thua chạy, thấy mình rượt theo, liá»n ngục ngá»±a rần rần, rượt giết binh mã.

Nói vá» Chương Hàng, Vương Tiển, Triệu Cao, Kim Tá»­ Lăng, Vương Bôn, năm viên tướng Tẩn, dẫn hai ngàn năm trăm binh mã mai phục bốn phía, ngó thấy Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng thua chạy, Tôn Tẩn rượt theo, dinh trại bá» trống, Ä‘á»u kéo binh phất cá» la hét, đánh vào dinh yên, xem thấy dinh Yên chẳng xa, đốc quân rượt tá»›i, rượt chừng nào càng xa chừng nấy, chúng tướng đà má»i mệt, thấy tòa dinh ở trước mặt, cách chừng má»™t lằn tên, mà chạy hoài không tá»›i, Vương Tiển thất kinh há»i: "Bá»n ta trúng kê Tôn Tẩn rồi". Kim Tá»­ Lăng nói: "Quả thiệt không sai, vậy trở lại cho mau, kẻo lầm gian kế nó". Chúng tướng nghe nói, liá»n truyá»n lịnh thối binh, nguyên lai binh Ä‘i đây, là quán ngày trước bị Tôn Tẩn giết còn sót lại đó, nên nghe nói trúng kế Tôn Tẩn, thì hãi kinh bá» chạy.

Lúc ấy, Khoái Văn Thông Ä‘ang ở trên gò cao, thấy binh Tần vào nÆ¡i trá»ng địa, liá»n đốt lịnh phù, tức thì giữa thinh htông nổ ba tiếng sấm, rúng động núi non, chúng tưởng hãi kinh, ngước mặt lên xem, nói vá»›i Vương Tiển rằng: "Mặt trá»i tá» sáng, mây gió cÅ©ng không, vì sao lại có sấm sét nổ vang? '. Triệu Cao nói: "Không phải sấm sét đâu, có khi trống cá»§a trá»i đánh, nên nghe vang như vậy". Nói vá» những tướng bên yên, nghe tiếng sấm nổ liá»n nổi trống chiên, phất cá» la hét, áp tá»›i phá»§ vây.

Lúc ấy chúng tưởng bên Tần, nghe súng nổ rổi, thấy bốn phương tám hướng, Ä‘á»u có binh Yên, dưá»ng như lở núi đổ sông; rần rần kéo tá»›i, chúng tưởng cả kinh thất sắc, có đâu dám cá»±, rá»§ nhau chạy hết. Tôn Yên, Lý Tòng rượt tá»›i, cả giết má»™t trận, hai ngàn năm trăm binh chết hÆ¡n tám phần, bá»n Chương Hàng ra sức chết đánh phá trùng vây. Tôn Yên cùng chúng tưởng ở sau rượt tá»›i, bá»n Chương Hàng chạy thẳng bao xa, ngước mặt xem thấy má»™t tòa dinh bàn, Vương Tiển há»i: "Chẳng biết dinh nào đó vậy? Chương Hàng nói:Ấy là dinh cá»§a Tôn Tẩn, vì làm sao mà đóng ở chá»— này? Xem thấy trước cá»­a viên môn, Ä‘ao thương chÆ¡m chởm, gươm giáo như rừng, chẳng dám chạy tá»›i trước, bèn quày ngá»±a nhắm phía đông bá» chạy, Ä‘ang chạy xảy thấy trước mặt có má»™t tòa dinh, Vương Tiển há»i Tá»­ Lăng rằng: "Phía đông chẳng biết ai mà đóng dinh chá»— này?". Tá»­ lăng nói: "CÅ©ng là dinh cá»§a Tôn Tẩn đó". Chương Hàng nói: "Thôi rồi, có dinh Tôn Tẩn đón đưá»ng, làm sao mà Ä‘i đặng?". Liá»n quày ngá»±a Ä‘i qua phía bắc.

Nói vá» Tôn Tẩn dùng phép độn giáp, phá»§ vây tướng Tần làm cho Huỳnh, Châu, Tần ba tên đạo nhÆ¡n cả thua trốn chạy, rồi dẫn tám há»c trò cùng năm trăm nhân mã đón đánh binh Tần.

Nói vá» Chương Hàng, Triệu Cao, Kim Tá»­ Lăng, Vương Tiển và Vương Bôn, thâu góp binh tàn, nhắm vá» phía bắc trốn chạy, bá»—ng thấy trước mặt bụi bay mù mịt, bá»n Chương Hàng không rõ binh mã xứ nào, xa xa xem thấy má»™t cây cá» lá»›n, có đỠba chữ Nam quận vương, dưới cá» lá»™ ra má»™t ngưá»i đạo nhân, cầm gậy cỡi trâu, đâu kia Ä‘i lại, thì hãi kinh nói: "Không xong, quả thật Tôn Tẩn đến rồi". Chúng run rẩy lập cập, Tá»­ Lăng nói: "Các ngươi Ä‘á»u là ngưá»i vô dụng hết, đã trúng ngụy kế Tôn Tẩn rồi, bốn phương tám hướng Ä‘á»u là dinh trại cá»§a nó, vây bá»n ta ở giữa chốn này, đánh thì cÅ©ng chết, không đánh cÅ©ng chết, chi bằng đánhnhàu ra thì chết cho rạng danh, há»a may thoát khá»i được chăng?". Tôn Yên rượt tá»›i, Tôn Tẩn đốc chúng tướng phá»§ vây năm viên tướng Tần rất gấp.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #15  
Old 25-07-2008, 07:52 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Mưá»i Lăm



Thúc ÄÆ°Æ¡ng đốt nhang cầu đạo hữu,
Thiên Dân hóa phép bố trận đồ



Nói vá» Tôn Tẩn vây phá»§ binh Tần, đánh nhau má»™t trận, binh Tần cả thua bị chết rất nhiêu, còn lại má»™t trăm kỵ (là quân cỡi ngá»±a) bá»n Chương Hàng liá»u mình ra sức đánh phá trùng vây chạy khá»i. Tôn Tẩn cả được trá»n thắng, kéo binh vá» thì thấy Khoái Văn Thông đã bày tiệc saÜn mà ăn uống.

Nói vá» bá»n Chương Hàng thua chạy vá» dinhm tra Ä‘iểm quân sÄ©, chết hÆ¡n hai ngàn, kéo nhau vào trước Thá»§y Hoàng mà xin tá»™i, Thá»§y Hoàng giận nói: "Trẫm thưá»ng khuyên bá»n ngươi không nên khinh động, mà chẳng chịu vâng lá»i lành, lại đến cao sÆ¡n thỉnh ba vị đạo nhân phụ giúp, trẫm ngỡ là có phép lá»±c gì giá»i, ai dè không hÆ¡n được Tôn Tẩn mà trái lại còn bị nó đánh giết cả thua, hao tổn bao nhiêu ngưá»i ngá»±a, còn mặt mÅ©i nào vào đây thấy trẫm". Tá»­ Lăng cúi đầu chịu tá»™i chẳng dám nói chi, kế ba vị đạo nhân vào trướng ra mắt. Nguyên mấy lần trước, há»… khi nào Thá»§y Hoàng thấy ba vi đạo nhân đến thì vá»™i vàng quỳ xuống ngai nghinh tiếp, nắm tay dắt vào, hôm nay thấy ba ngưá»i bị thua chạy vá», thì có ý khi dá»…, gật đầu má»i ngồi. Ba vị đạo nhân mặt mày hổ thẹn, túng thế phải bước tá»›i làm lá»… ra mắt, rồi ngồi xuống. Thá»§y Hoàng chẳng thèm má»i uống trà cÅ©ng không truyá»n dá»n tiệc, bèn há»i rằng: "Chân nhân ra trận thắng bại thế nào". Ba vị đạo nhân mặt mày sượng trân, gượng gạo đáp rằng: "Bệ hạ đã rõ biết rồi, còn há»i mà làm chi, khi nãy trước trận bị thua mà vá», lẽ nào quan lược trận lại không thông báo, vì Tôn Tẩn thần thông quảng đại, tôi không hÆ¡n đặng, phải thua mà vá», còn Ä‘ang toàn mưu định kế trả thù rá»­a hận". Thá»§y Hoàng cưá»i gằn rồi nói rằng: "á»i thôi, toan mưu gì định kế chi, số mình biết ngưá»i, và Tôn Tẩn ngụy kế rất nhiá»u. Chân nhân đâu hÆ¡n cùng nó đối thá»§ làm gì, mà làm cho hao binh tổn tướng cá»§a ta, chi bằng nghe theo lá»i trẫm, Chân nhân xin vá» cổ động đặng cố tu chân luyện tánh, còn trẫm thì rút binh vá» nước, ấy là chước vẹn toan đó". Thúc ÄÆ°Æ¡ng nghe nói đỠmặt tía tai, thẹn thùa chẳng xiết, tâu rằng: "Bệ hạ! Xin chá»› ưu phiá»n, tôi cùng Tôn Tẩn gây nên cứu sâu như biển, tuy tài tôi không bằng nó, nậy để tôi thỉnh má»™t vị đạo nhân, đặng cùng nó định bá» cao thấp". Nói rồi hối quân dá»n bày hương án, Thúc ÄÆ°Æ¡ng quỳ xuống đốt hương, nhắm núi Vạn Huê sÆ¡n cúi lạy, khói hương nghi ngút, bay bổng trên không, thẳng tá»›i núi Vạn Huê SÆ¡n.

Nói vá» núi Vạn Huê, động Äại thạch, có má»™t vị lão tổ, há» Ngụy hiệu Thiên Dân, ngày kia Ä‘ang ở trên Tam thanh đại Ä‘iện Ä‘á»c kinh, lão tổ tiếp lấy đầu khói, kê nÆ¡i mÅ©i há»­i, rồi rõ biết sá»± tình, bèn tưởng lại rằng: "Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng đã khai sát giá»›i thì chá»›, sao lại kêu ta xuống hồng trần làm chi, nếu mình đóng cá»­a chẳng quản được việc ngưá»i, lại e trái tình ngày trước giao kết vá»›i nhau, chi bằng xuống núi cho trá»n niá»m bằng hữu". NghÄ© rồi trở vào sau động lấy ít vật bá»­u bối, Ä‘em theo liệu dụng, rồi thót lên Mai huê lá»™c, dặn dò đồng nhi gìn giữ cá»­a động, ta xuống núi ít ngày sẽ trở vá», dặn rồi bay bổng trên mây nhắm Dịch Châu thẳng tá»›i, giây phút bay tá»›i dinh Tần, xuống mây thẳng tá»›i cá»­a dinh. Quân giữ cá»­a xem thấy má»™t đạo nhân thì há»i rằng: "Ngưá»i đạo kia ở đâu mà đến?". Ngụy Thiên Dân đáp rằng: "Phiá»n ngưá»i vào báo giùm, tôi ở núi Vạn huê, tên Ngụy đạo nhÆ¡n đến xin ra mắt". Quân nhÆ¡n lật đật chạy vào thông báo. Thá»§y Hoàng nói: "Ngụy đạo nhÆ¡n ấy là ngưá»i thế nào?". Thúc ÄÆ°Æ¡ng cả mừng nói rằng: "Ngưá»i đạo huynh cá»§a tôi đó, vốn là má»™t vị thiên la đại tiên, nay khứng lòng phụ giúp thì có lo gì Tôn Tẩn chẳng chết". Thá»§y Hoàng nói: "Quả nhiên tiên đến đây, hãy truyá»n mở cá»­a dinh, trẫm phải bổn thân nghinh tiếp". Rồi thúc ÄÆ°Æ¡ng cùng Châu, Tần hai vị đạo nhÆ¡n theo Thá»§y Hoàng ra đến cá»­a dinh rước Ngụy Thiên Dân vào trong đại trướng má»i ngồi. Thá»§y Hoàng xem kỹ tên đạo nhÆ¡n ấy thiệt là mặt mày xinh đẹp, đạo cốt tiên phong, có ý mừng thầm, Ngụy Thiên Dân há»i Thúc ÄÆ°Æ¡ng: "Chẳng hay hiá»n đệ xuống núi cùng Tôn Tẩn đối trận thắng bại thế nào?". Thúc ÄÆ°Æ¡ng buồn bá»±c đáp rằng: "Nhắc tá»›i thằng cụt chân, thiệt khiến cho ngưá»i thêm giận, tưởng lại lúc trước anh tôi nÆ¡i Hồng Từ cốc bị nó làm hại, ngày nay em xuống đây mà trả thù, may chút nữa thì đã chết nÆ¡i gậy nó, cá»±c chẳng em phải đốt hương thỉnh cầu huynh trưởng đến giúp sức cùng em, xin anh có ra tài phép gì giúp em trả thù, Æ¡n ấy dầu chết chẳng quên". Thiên Dân nghe rồi nổi giận lắm nói rằng: "Tôn Tẩn buông lung như thế thiệt khiến cho ngưá»i rất nên giận dữ. Hiá»n đệ! Em hãy an lòng có sợ chi nó thần thông quảng đại, để anh làm cho nó phải chết liá»n trước mắt". Chúng đạo nhÆ¡n nghe nói, vui mừng chẳng xiết. Thá»§y Hoàng lên trướng, có quân thám thính vào báo rằng: "Mông tướng quân vá» Trướng An Ä‘iá»u binh này đã đến, binh hùng sâu chục muôn, chiến tướng ngàn viên, Ä‘em hết binh mã trong nước đến đây, còn ở ngoài cá»­a chá» lệnh cho vào. Má»™ng Äiá»m vào trướng lạy tạ ra mắt xong rồi tâu rằng: "Tôi vâng chỉ vá» Trưá»ng An, Ä‘iá»u thá»§ binh mã sáu mươi muôn, chiến tướng tám viên, phó tướng ngàn viên". Thá»§y Hoàng cả mừng nói: "Tốt lắm, trẫm nay bị Tôn Tẩn giết binh mã chết hÆ¡n phân ná»­a, Ä‘ang lúc binh vi tướng quả, nay có cứu binh đã đến, thì trẫm nào có lo chi".

Bèn truyá»n chỉ tám tướng vào ra mắt. Chúng tướng vâng chỉ vào trướng, tung hô xong rồi, Thá»§y Hoàng xem khắp, Ä‘á»u là tôi lương đống, bá»n anh hùng, bèn truyá»n chỉ đứng dậy xưng tên ta rõ. Tám tướng cúi đầu tâu rằng: "Bá»n tôi là Anh Bố, Bành Việt, Äổng bá, Tư Mã Hán, Äinh Công, Ung Kế, Ngụy Báo và Lý Thiệt". Thá»§y Hoàng nghe nói, trong lòng cả đẹp truyá»n bày tiệc thết đãi, rồi lạy tám tướng vào dinh an nghỉ.

Lúc ấy Ngụy Thiên Dân, Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng, Châu Huệ Trân, Mãnh cùng Kim Tá»­ Lăng vào trướng ra mắt Thá»§y Hoàng má»i ngồi, bèn quay lại nói vá»›i Thiên Dân rằng: "Hôm nay trong nước trẫm má»›i đến binh hùng sáu chục muôn, chiến tướng ngàn viên quyết đạp bằng đất Dịch Châu, thì cÅ©ng cậy nhá» chước mầu kế diệu chÆ¡n nhÆ¡n, bắt cho được Tôn Tẩn, trẫm cảm Æ¡n sâu". Thiên Dân nói: "Xin bệ hạ an lòng, mặc chá»› lo lưá»ng, chẳng phải tôi dám khoe khoang lá»— miệng, nếu muốn bắt Tôn Tẩn, thì chẳng cần phải dụng binh mã làm chi, để tôi ra phép má»n, bày má»™t trận nhá», dẫu nó là ngưá»i đại tiên Ä‘i nữa, cÅ©ng không thoát khá»i tay tôi". Thá»§y Hoàng cả mừng nói: "Chẳng hay chÆ¡n nhÆ¡n muốn dùng vật chi yểm trấn, hãy xin sai ngưá»i dá»± bị cho saÜn".

Thiên Dân nói: "Xin bệ hạ sai ngưá»i ra phía đông, cất má»™t cái tòa cao đài, cao ba trượng sáu thước, rá»™ng hai trượng bốn thước, trước đài đào má»™t cái hầm, má»—i phía má»™t trượng tám thước sâu má»™t trượng hai thước, trước hầm ấy dá»±ng má»™t cây cá» Ä‘á», trên vẽ hình Châu tước, phía sau hầm má»™t cây cá» Ä‘en, vẽ thần Huyá»n võ, bên tả má»™t cây cá» xanh, há»a tượng Thanh long, bên hữu má»™t cây cá» trắng vẽ hình Bạch hổ, bên tả pháp đài thì đựng má»™t cây cá» trắng, bên hữu má»™t cây cá» xanh, phía sau má»™t cây cá» vẽ thất tinh, trên pháp đài để má»™t cái bàn sÆ¡n son Ä‘á», dá»n hương đăng huê chúc, châu sa, bạch cập, giấy vàng, và lấy đất nắn má»™t cái hình Tôn Tẩn cầm gậy cỡi trâu, mình mặc bào xanh, chân mang giày da cá, cÅ©ng làm ra hình dạng cụt chân, bá» dài bảy tấc, đến canh ba ứng dụng, và chá»n bốn mươi chín ngưá»i cao lá»›n mạnh dạn, má»—i ngưá»i thì cầm cây cá», trên viết bốn chữ: "Tôn Tẩn chi hồn, phía đông pháp đài thì làm má»™t cái cá»­a, kêu là tru tiên môn, dùng bốn mươi chín con chó Ä‘en, bốn mươi chín con gà Ä‘en, bốn mươi chín con trâu Ä‘en, bốn mươi chín con ngá»±a Ä‘en, má»™t ngưá»i đàn bà chá»­a, cùng những thú ấy giết rồi chôn dưới đất, còn phía tây làm má»™t tòa cá»­a, kêu là trảm tiên môn, dùng chó Ä‘en, ngá»±a Ä‘en, gà Ä‘en y số như trước và má»™t ngưá»i con trai, giết rồi chôn ở cá»­a phía tây, phía nam lập má»™t tòa cá»­a kêu là triệt tiên môn, dùng chó, gà, trâu, ngá»±a Ä‘en như trước và môt đứa con gái, cÅ©ng giết chôn nÆ¡i cá»­a phía nam, bên bắc làm má»™t tòa cá»­a, kêu là hãm tiêu môn, dùng chó, trâu, gà, ngá»±a Ä‘en như trước và má»™t ngưá»i mồ côi, giết chôn ở cá»­a ấy, lấy tám đấu huỳnh sa (cát vàng) để trên pháp đài ứng dụng, không đặng thiếu trá»…". Thá»§y Hoàng nói rằng: "Trận ấy kêu là trận chi?". Thiên Dân nói: "Ấy là ngÅ© hành kim sa tru tiên trận, há»… ngưá»i phàm vào trận, giây phút chết liá»n, còn đại la thiên tiê, chẳng qua năm đêm năm ngày, luyện đủ mưá»i tám há»™t kim sa, liá»n tiêu ra máu má»§ mà chết, dẫu có phép ngÅ© độ (là độn trong đất, nước, cây, vàng, lá»­a) cÅ©ng không ra khá»i đặng". Thá»§y Hoàng nghe nói cả mừng, truyá»n chỉ cụ bị những đồ ứng dụng saÜn sàng, và lập pháp đài cho chóng, rồi dạy Vương Tiển dẫn ba ngàn binh ra cá»­a đông đóng binh, Chương Hàng dẫn ba ngàn binh ra cá»­a tây đóng Ä‘inh, Anh Bố thì lãnh ba ngàn binh ra cá»­a bắc đóng Ä‘inh. Yên Dịch lãnh ba ngàn binh ra cá»­a bắc đóng Ä‘inh; Ä‘iá»u khiển xong rồi, đến tối có quan ÄÆ°Æ¡ng Thá»±c tâu rằng: "Pháp đài làm rồi, các việc Ä‘á»u đủ, nên tôi phải vào mà thỉnh lệnh". Thá»§y Hoàng vòng tay nói vá»›i Ngụy Thiên Dân rằng: "Pháp đài cùng các vật saÜn rồi, xin chÆ¡n nhÆ¡n hãy làm phép". Thiên Dân dạy Ä‘em nước tá»›i trước án tiá»n, má»i Thá»§y Hoàng rá»­a mặt, thành tâm đối hương, chúc cao trá»i đất, còn tôi thì trước cáo thượng thiên, lạy rồi đứng dậy. Ngụy Thiên Dân cùng mấy vị đạo nhÆ¡n, khẩn vái má»™t hồi, chỠđến canh ba sẽ làm phép, Thá»§y Hoàng nghe nói, vá»™i vã truyá»n bày hương án, kiá»n thành vái lạy, chúc cáo thượng thiên, lạy rồi đứng dậy. Ngụy Thiên Dân cùng mấy vị đạo nhÆ¡n, khẩn vái má»™t hồi, chỠđến canh ba, Ngụy Thiên Dân từ biệt Thá»§y Hoàng, dẫn Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng, Tần Mãnh, Châu Huệ Trân, bốn mươi chín tên quân dưới đài, tay cầm cá», nhắm trên đài mà phất, há»… nghe trên đài Kêu Tôn Tẩn, thì má»i ngưá»i Ä‘á»u nói Tôn Tẩn đến rồi, phép ấy kêu là kiến hồn, chẳng đặng trái lệnh. Ngụy Thiên Dân dạy Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng, Châu Huệ Trân, Kim Tá»­ Lăng, Tần Mãnh ở dưới pháp đài, niệm chú cầu hồn, còn mình thò tay trong túi lấy ra má»™t cái há»™p nhá», tên là trang tiên hạp, rồi lấy hình Tôn Tẩn bằng đất để trên bàn tay, dùng châu sa, vẽ má»™t đạo linh phù nÆ¡i bụng Tôn Tẩn bằng đất rồi đểvào há»™p trên vẽ ít đại linh phù, đốt hương bắt ấn, đạp la bá»™ đầu, còn bốn vị đạo chÆ¡n kia, niệm chú cầu hồn miệng kêu Tôn Tẩn. Tức thì quân nhÆ¡n dưới đài Ä‘á»u ứng tiếng đáp rằng: "Tôn Tẩn tá»›i rồi". Ngụy Thiên Dân đốt má»™t đạo linh phù miệng niệm thần chú, bá»—ng nghe giữa trá»i, tiếng nổ liên thinh, xem thấy má»™t vầng sao, bay dật dá» khi lên khi xuống. Thiên Dân rút gươm chỉ lên nạt rằng: "Xuống cho mau". Tức thì vì sao liá»n rá»›t trong há»™p, nhập vào thây đất ấy. Thiên Dân đậy nắp há»™p, niệm phong ba đạo linh phù, rồi miệng niệm thần chú đốt bùa, xảy thấy trên mây bay xuống má»™t vị Thái Bạch tinh quân. Thiên Dân nói: "Xin phiá»n tinh quân ở giữa trung ương pháp đài, gìn giữ cái trang tiên hạp, trong ấy có vì sao bổn mạng cá»§a Tôn Tẩn, phải cho hết lòng giữ chắc, nếu mà Tôn Tẩn thoát khá»i thì cứ theo thiên thÆ¡ biếm truất". Thiên Dân đốt má»™t đạo quân nữa, bắt ấn đạp la bá»™ đầu, bá»—ng thấy kim pháp, tay hữu nắm cây phương thiên kích, sa xuống trước đài, há»i rằng: "ChÆ¡n nhÆ¡n có việc chi khiến". Thiên Dân nói: "Xin phiá»n tôn thần, há»… gặp Tôn Tẩn vào trận bị kim sa chôn lấp, thì tôn thần dùng huỳnh kim pháp đè lên, chẳng nên để cho nó chạy thoát". Lý Thiên Vương đáp rằng: "Xin vâng pháp chỉ". Thiên Dân bèn đối bùa niệm chú, tức thì bay xuống má»™t vị linh tiên Ä‘iện Cao nguyên soái, tóc bá»›i hai chòm, tay cầm phong kiếm. Thiên Dân nói: "Phiá»n tôn thần, nếu gặp Tôn Tẩn trận, bị kim sa rồi thì tôn thần qua phía đông, hầm tru tiên trấn giữ, chá»› để cho nó chạy thoát". Cao nguyên soái, lãnh lệnh lui ra, Thiên Dân miệng niệm chÆ¡n ngôn, đổi Ä‘ao linh phá»§, bay xuống má»™t vị linh tiêu Ä‘iện, Vương nguyên soái, mình ngồi sài cang, tay cầm côn ngô kiếm, đến trước pháp đài, cúi mình ra mắt, Thiên Dân nói: "Xin phiá»n Nguyên soái qua phía tây, hầm tru tiên trấn giữ chẳng nên cho Tôn Tẩn chạy thoát.

Vươngnguyên soái lãnh lệnh lui ra, Thiên Dân đốt má»™t đạo linh phá»§, thấy bay xuống má»™t vị Lý Nguyên soái, hình dung cổ quái, mặt mày dữ tợn, đứng trước pháp đài chá» lệnh. Thiên Dân nói: "Xin phiá»n nguyên soái qua phía nam, hầm trụ tiên trấn giữ". Và đốt má»™t đạo linh phù, thỉnh má»™t vị Dương nguyên soái, mình ngồi đảo thố, tam cầm tay tiêm Ä‘ao, tá»›i trước pháp đài nghe lệnh. Thiên Dân nói: "Xin phiá»n Nguyên soái qua phía bắc, hầm trụ tiên trấn giữ". Dương nguyên soái vâng lệnh lui ra, Thiên Dân Ä‘iá»u khiển xong rồi, bèn lấy bốn đạo linh phù cầm nÆ¡i tay, miệng niệm chÆ¡n ngôn đốt hết má»™t lượt, xảy thấy giữa thinh không, mây Ä‘encuồn cuá»™n, sát khí đằng đằng, khôi giáp rỡ ràng, gươm Ä‘ao chá»›p nháng, có bốn vị đại thiên vương rần rá»™ bay xuống, vị thứ nhứt mình cao hai trượng bốn thước, mặt như cua biển, tóc cứng tợ kim, mắt như lục lạc, tay cầm thanh vân kiếm: Vị thứ hai, mình cao hai trượng tóc Ä‘á», râu hồng, bốn răng cá»­a Ä‘á»u lá»™, tay cầm há»—n ngươn toán; vị thứ ba, mình cao hai trượng sáu, mặt trắng giáp bạch, tay cầm tỳ bà; vị thứ tư mình cao hai trượng bốn thước, giáp bào Ä‘en, mặt như da sắt, Ä‘á»u rập lên há»i rằng: "Chẳng hay chÆ¡n nhÆ¡n có việc chi sai khiến?". Thiên Dân thấy bốn vị thần đến, rất nên hung ác liá»n vá»™i vàng cúi mình làm lá»…, nói rằng: "Xin phiá»n bốn vị đại vương, trấn giữ bốn cá»­a nÆ¡i trận tru tiên, nếu Tôn Tẩn đến đánh, thì cho vào chá»› chẳng cho ra, xong việc rồi tôi sẽ đưa vá», các thần quý vị". Bốn vị thiên vương vâng chỉ lui ra, Thiên Dân lấy ra bốn bá»­u bối, nói vá»›i Thúc ÄÆ°Æ¡ng rằng: "Äạo huynh hãy Ä‘em cây tru tiên kiếm và đạo phu này qua cá»­a tru tiên, đến khi Tôn Tẩn vào trận rồi, ắt có ngưá»i đến phá trận, đạo huynh hãy đốt linh phù, tá»± nhiên cây gươm ấy bay bổng trên không, xa trăm bước, chém đặng đầu ngưá»i, rồi ngưá»i ra tài phép cá»§a ngươi, dàn binh tướng nÆ¡i dinh phía đông rượt giết binh mã Lâm Tri, chẳng đặng trái lệnh.

Thúc ÄÆ°Æ¡ng tiếp lấy phù kiếm, qua phía trấn giữ, Thiên Dân nói vá»›i tá»­ Lăng rằng: "Äạo huynh hãy cầm kim chung này, treo nÆ¡i cá»­a trảm tiên môn, và lãnh má»™t đạo búa, há»… Tôn Tẩn vào trận rồi thì ắt có ngưá»i đến phá trận, khi ấy ngươi sẽ đốt phù, gõ luôn ba tiếng kim chung, thì những tướng vào trận Ä‘á»u bắt xây xẩm mày mặt, té nhào xuống đất, rồi ngươi ra phép thần thông cá»§a ngươi, dẫn nhÆ¡n mã dinh phía tây, rượt chém binh tướng Lâm Tri, chẳng được trái lệnh". Tá»­ Lăng lãnh kim chung cùng linh phù, qua cá»­a tây trấn giữ. Thiên Dân nói vá»›i Tần Mãnh rằng: "Äạo huynh hãy Ä‘em cái ngá»c khánh này, treo nÆ¡i cá»­a triệt liên môn, và má»™t đạo linh phù, há»… Tôn Tẩn vào trận rồi, thì đốt bàu đánh ba tiếng khánh, chẳng luận tiên phàm, Ä‘á»u phải hôn mê té nhào xuống đất, rồi ngươi kéo binh dinh phía nam, rượt theo mà giết binh Lâm Tri, chẳng nên chậm trá»…". Tần Mãnh tiếp lấy khánh phù lui ra. Thiên Dân nói vá»›i Huệ Trân rằng: "đạo lãnh đạo linh phù, há»… Tôn Tẩn vào trận, thì có ngưá»i đến tiếp ứng, ngươi hãy đốt bùa phất cá» lên, chẳng luận tiên phàm, Ä‘á»u phải tan hồn mất phách, chừng đó ngươi sẽ dùng phép lá»±c, dẫn binh ra phía bắc, đánh giết tướng Lâm Tri". Châu Huệ Trân lãnh cá» bùa lui ra.

Thiên Dân lấy má»™t đạo bùa cầm nÆ¡i tay, miệng niệm chÆ¡n ngôn, dùng lá»­a đốt lên, bá»—ng thấy má»™t đội âm binh phi sa tẩu thạch, đầu trâu mặt ngá»±a, đứng phân hai hàng ở giữa má»™t vị quá»· vương, mình cao trượng sáu, mặt như sắc đất, bốn răng Ä‘á»u lá»™, đầu má»c hai sừng, bên tả mang cung, bên hữu mang tên, tay cầm lang nha bổng, mưá»i phần hung ác, đến giữa pháp đài cúi mình thi lá»…, há»i rằng: "Pháp sư có việc chi sai khiến". Thiên Dân nói: "Nay bốn cá»­a trận tru tiên Ä‘á»u có oan hồn, chó Ä‘en, gà Ä‘en, trâu Ä‘en, ngá»±a Ä‘en, và quá»· hồn đàn bà chá»­a, cùng con trai, con gái, xin cậy tôn thần bốn cá»­a tuần do, há»… Tôn Tẩn vào trận rồi, thì dẫn chúnt quá»· hồn ngăn giữ, chận chẳng cho trở lại, nếu trái lịnh cứ theo thiên thÆ¡ biếm truất". quá»· vương vâng chỉ lui ra, Thiên Dân lấy hai cây cá» nhá»±t tinh, thì viết bốn chữ: "Ngá»c thố tan hình, lấy má»™t cái há»™p đựng mưá»i tám há»™t kim sa, còn má»™t thạch tám đấu chia ra mưá»i tám chá»—, đỠphòng ứng dụng, các việc bày trí xong rồi, bèn cầm cây cá» thất kinh hươi phất ba lần, tức thì trong trận tru tiên âm phong thảm thảm, oán khí đằng đằng, trá»i đất tối tăm, thiên hôn địa ám, Thiên Dân bước xuống pháp đài, bá»›i đầu đội mão, vào trướng ra mắt Thá»§y Hoàng, sá»­a soạn sáng ngày cùng vá»›i Tôn Tẩn đối tài.

Nói vá» Tôn Tẩn Ä‘ang ngồi trong dinh, vận động ngươn thần qua đếncanh ba, xảy đâu trong lòng hồi há»™p, bứt rứt tâm thần ngồi đứng chẳng an, thịt nhảy tưng bừng, tóc như ngưá»i giá»±t, bên tai nghe có tiếng kêu réo om sòm, vá»™i vàng lần tay Ä‘oán quẻ, trước biết nguồn cÆ¡n, thở dài má»™t tiếng mà nói rằng: "Nạn ta đã đến rồi". Bèn há»i: "Bây giá» tá»›i phiêu trò nào chầu chá»±c đây?". Khoái Văn Thông thưa rằng: "Có cháu hầu đây?". Tôn Tẩn nói: "Cháu hãy Ä‘i cùng ta". Văn Thông nói: "Äang lúc ná»­a đêm bác Ä‘i đâu bây giá»? . Tôn Tẩn nói: "Cháu hãy theo ta ra ngoài trướng". Nói rồi bước xuống thanh sa. Văn Thông theo ra sau khá»i trướng. Tôn Tẩn ngước mặt lên xem thấy thất kinh, hồn bay ngàn dặm, giây lâu tỉnh lại, than rằng: "Tai nạn đến rồi, số trá»i khó trốn". Văn Thông lấy làm lạ, há»i rằng: "Vì sao mà sư bá xem trá»i, lại có việc chi kinh sợ lắm vậy?". Tôn Tẩn nói: "Cháu hãy coi sao bổn mạng cá»§a ta Ä‘i đâu mất rồi". Khoái Văn Thông nghe nói ngước mặt lên xem, tinh đâu đầy trá»i tư bá» chói rạng, mà chẳng thấy sao bổn mạng cá»§a sư bá mình. Tôn Tẩn nói: "Sao bổn mạng cá»§a ta bị ngưá»i thâu rồi". Văn Thôngnói: "Sao bổn mạng cá»§a sư bá ai mà dám thâu". Tôn Tẩn nói: "Cháu không rõ đặng, nhÆ¡n vì Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng bị thua, nay nó lên núi tru tiên, tuy rằng yêu đạo rất nên độc ác, song cÅ©ng bởi đại nạn cá»§a ta tá»›i rồi, nólàm phép cầu hồn mà thâu sao bổn mạng ta, trong bốn ngày mạng ta phải khốn chẳng còn, công ta tu luyá»n bấy lâu, má»™t ngày mạng ta phải khốn chẳng còn, công ta tu luyện bấy lâu, má»™t mảy hết rồi, tranh danh Ä‘oạt lợi có chi đâu, nếu ngày mai nạn lá»›n khó gìn, dẫu mà danh vào bá»±c tiên cÅ©ng uổng, chẳng làm gì". Văn Thông nói: "Nếu nó vào bá»±c tiên cÅ©ng uổng, chẳng làm gì". Văn Thông nói: "Nếu nó bày trận ra mà ta đừng phá, thì có sợ chi mà sư bá phải lo sợ lắm vậy". Tôn Tẩn mỉm cưá»i nói rằng: "Trận tru tiên này, vì chẳng phải tầm thưá»ng như mấy trận khác đâu, Ä‘i cÅ©ng chết không Ä‘i cÅ©ng chết, ta tưởng khi có ngưá»i đến cứu chẳng không, nay có má»™t lá thiệp này, ta giao cho ngươi, nếu ta vào trận ba ngày rồi ngươi sẽ giở thiệp ấy coi đó mà làm, còn việc binh tinh ta giao cho ngươi chưởng quản, chẳng nên phát binh sai tướng ra trận, hãy ghi nhá»› lá»i ta". Dặn dò rất thiết, rồi vào trướng lấy má»™t lá thiệp giao cho Văn Thông, Văn Thông lãnh thiệp xong rồi kế trá»i vừa sáng, Tôn Tẩn lên trướng, bá»—ng có quân báo rằng: "Góc bên đông nam dinh Tần bày má»™t trận, mưá»i phần nghiêm chỉnh nên tôi phải vào thông báo, xin vương gia liệu định". Giây phút quân kỳ bài vào báo nữa rằng: "Bèn dinh Tần có vị đạo nhÆ¡n cỡi nai cầm trượng ở trước cá»­a dinh kêu đánh, và má»›i vương gia ra nói chuyện!". Tôn Tẩn nghe nói truyá»n đánh trống nhóm tướng, chẳng chúng tướng lá»›n nhá» kéo vào ra mắt. Tôn Tẩn nói vá»›i chúng tướng rằng: "Từ lúc ta xuống núi Thiên Thai đến nay ngỡ là trảcái thù cho cha, anh được, chẳng dè gặp lấy Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng, nó thinh thằng yêu đạo, ở núi vạn Huê SÆ¡n, là Ngụy Thiên Dân xuống đây bày má»™t trận tru tiên, nÆ¡i góc đông nam, nó Ä‘ang ở dưới dinh khiêu chiến, phen này ta ra trận ắt là hung nhiá»u kiết ít, chúng vị tướng quân phải cho hết lòng, gìn giữ đại dinh, chúng ngươi chẳng nên trái lệnh". Tôn Yên nói: "Vì cá»› nào tam thúc sợ nó lắm vậy, tôi tưởng má»™t cái trận này có khó chi, tôi chẳng dám khoe khoang lá»— miệng, lúc ná» trên núi Kinh Kha ngÅ© hổ quân tôi đơn thương độc mã, đạp phá trận ngÅ© hổ quân vương cá»§a nó, đánh giết binh Tần vỡ mật má»™t ngày má»™t đêm còn chẳng vây tôi được huống chi tam thúc thầnthông quảng đại, chẳng những là má»™t trận mà thôi, dẫu có trăm trận Ä‘i nữa cÅ©ng không làm gì, tam thức sợ nó làm chi". Tôn Tẩn nói: "Ngươi chưa rõ, trận này chẳng phải như khác đâu, kêu là Kim sa tru tiên trận, trong trận có thiên thần tướng, âm linh quá»· hồn, yêu pháp tà bá»­u, rất nên lợi hại". Lý Tòng nói: "Äệ tá»­ theo thầy xuống núi, nguyên vì báo phò sư phụ đến đây, hôm nay thầy vào trận tôi tình nguyện theo thầy bảo há»™, có sợ gì thêm thần thiên tướng, duy có má»™t cây Ä‘ao cá»§a tôi dẫu nó có bày trận thâu ngưu (là nói trận lá»›n nuốt trâu được) Ä‘i nữa, thì cÅ©ng chặt nhào, máu trôi như biển, xin cho tôi Ä‘i cùng". Tôn Yên cùng các vị há»c trò, Ä‘á»u rập đầu lên nói rằng: "Tôi xin theo vào trận".
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
äèñêè, àêöèÿ, èãðóøêè, êëóáíè÷êà, êîòòåäæ, hoi thu 12, ïåñíÿ, ïåðååçä, ìåðñåäåñ, ïèñüêè, ìèòñóáèñè, íîóòáóê, ïðîäâèæåíèå, phong kiem xuan thu 4vn, phong kiem xuan thu.4vn

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™