 |
|

05-12-2008, 02:39 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 11
Lana ngồi co ngưá»i trên chiếc ghế nhá»±a xanh. Bà n tay cô cầm chặt cốc cafe lạnh từ má»™t giá» nay mà chưa há» uống ngụm nà o. Cô đưa tay gạt tóc trước mặt. Ãnh mắt cô câm lặng tìm kiếm dò há»i cô ý tá ngồi bên bà n sau khung cá»a sổ. Ngưá»i phụ nữ kia lắc đầu. Bệnh tình John không thay đổi.
John tức J.B. Faulkner! Toà n bá»™ ý nghÄ©a sá»± việc nà y dần khắc sau và o tâm trà cô. John hay John B. Faulkner. Äiá»u cô quan tâm chỉ là ngưá»i bạn cô Ä‘ang nằm ở đây, bất kể tên tuổi là gì. Äiện thoại đổ chuông. Cô nÃn thở lắng nghe câu chuyện.
- Äúng thế, thưa bác sÄ©. Cách đây hai giá», chúng tôi đã gá»i Ä‘iện được cho bà Faulkner tại Ä‘iá»n trang cá»§a bà ở miá»n Bắc Arizona - Cô y tá nói - Bà ấy sẽ Ä‘i máy bay riêng đến đây ngay láºp tức.
- Còn con trai ông ấy?
- Không, chị quản gia nói, tối nay anh ấy báºn. Không ở nhà và không biết anh ấy ở đâu cả. Chúng tôi đã nhắn tin lại cho anh ấy gá»i đến ngay cho bệnh viện khi trở vá».
- Chị vừa nói chuyện vá»›i bác sÄ© phải không? - Lana sợ hãi há»i - Sức khoẻ bác John thế nà o? Bác sÄ© nói gì hả chị?
- Xin lỗi chị, chị Marshall. Tình trạng ông ấy vẫn nguy kịch. Ngoà i ra tôi cũng không biết nói với chị gì hơn.
- Nhưng chắc chị biết cụ thể. Bác ấy có tỉnh không. Chị có...
- Chị phải hiểu, chị Marshall ạ. - Cô y tá thẳng thừng cắt lá»i - Chúng tôi không được nói cụ thể cho tá»›i khi gia đình ông Faulkner được thông báo. Chị Ä‘i vá» nhà thì tốt hÆ¡n. Ở đây chị không là m được gì cả.
- Không! - Lana bác bỠ- Tôi sẽ đợi!
Là y sÄ© cô biết giá» phút nà y là giai Ä‘oạn quyết định số pháºn cá»§a bệnh nhân.
Hai ngưá»i bước và o là m cô chú ý đến sá»± khác biệt lạ lùng giữa ngưá»i đà n ông và ngưá»i đà n bà . Sá»± khác biệt không chỉ vá» tuổi tác, mà còn là cái gì đấy rất đặc biệt, rất lạ lùng ở há».
Không thể nhìn mặt Ä‘oán được tuổi ngưá»i phụ nữ. Thân hình trẻ trung được giấu trong cái váy ngắn mà u xanh nhạt, áo sÆ¡ mi lụa Ä‘iểm hoa trang nhã và áo khoác ghile hợp kiểu. Bá»™ váy áo nà y là m bà trông Ä‘áºm ngưá»i hÆ¡n thá»±c tế. Bà đi dép cao gót, mái tóc mà u nâu sáng được cặp uốn đơn giản. Trông bà rất quý phái.
Trái vá»›i bà , ngưá»i đà n ông giản dị. Anh Ä‘i nhẹ nhà ng bên cạnh, cao hÆ¡n bà hẳn cái đầu. Ão quần anh mặt không cầu kỳ. Chiếc quần nâu và áo phai mà u che Ä‘áºy vụng vá» cÆ¡ thể cưá»ng tráng được luyện táºp cá»§a anh. Anh mang vóc dáng đà n ông thá»±c thụ, da sạm nắng, tóc Ä‘en nhánh, xoà hình sóng xuống trán.
Ngưá»i đà n bà dừng lại bên bà n viết cá»§a cô y tá:
- Tôi là Katheryn Faulkner. Tôi muốn gặp chồng tôi - Giá»ng nói bà biểu lá»™ sá»± quen ra lệnh ngưá»i khác. Hawk đứng phÃa sau, quan sát toà n cảnh.
- Xin bà chá» má»™t lát - cô y tá nhấc Ä‘iện thoại và nói chuyện vá»›i ai đó - Bác sÄ© Sanderson sẽ đến ngay láºp tức. Má»i bà ngồi xuống ghế.
Thở dà i và quay lại nhìn quanh, Katheryn không biểu lá»™ cảm xúc gì. Ngưá»i đà n ông Ä‘ang nằm ở đây hoà n toà n có thể là ngưá»i lạ cÅ©ng được. Nhưng trong suốt chuyến bay đến Phoenix. Hawk để ý thấy bà gặm móng tay. Anh ngạc nhiên thấy bà còn tình cảm vá»›i ngưá»i đà n ông đã cưới bà . Có những thá»i kỳ anh phải khâm phục sá»± trung thà nh cá»§a bà đối vá»›i cha mình.
Năm tháng trôi qua, sức hấp dẫn cá»§a Katheryn đối vá»›i Hawk giảm Ä‘i. Nhưng sá»± căm thù cá»§a bà đối vá»›i Hawk vẫn không há» thay đổi. Anh chÃnh là bằng chứng sống vá» sá»± vô thuá»· chung cá»§a ông đối vá»›i bà . Qua anh, bà luôn phải nhá»› tá»›i việc bà kết hôn vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông chẳng coi bà ra gì. Bà đỠnghị Hawk cùng Ä‘i vá»›i bà đến bên giưá»ng bệnh cá»§a J.B.. Bà muốn trong cÆ¡n khá»§ng hoảng nà y anh ở gần bên cha mình mặc dù bà biết không nên để anh tá»›i chá»— J.B.. Chỉ thân nhân gia đình má»›i được là m việc ấy, và chưa bao giá» J.B. công nháºn anh là đứa con hợp pháp. Không có lý do gì để cho rằng trên giưá»ng bệnh, dưới lưỡi hái cá»§a thần chết, ông ấy sẽ thay đổi quan Ä‘iểm.
Nhưng Hawk đến đây không phải vì cha, mà vì Katheryn. Có thể bà cần sự giúp đỡ của anh.
Má»™t ngưá»i đà n ông to lá»›n, váºn áo choà ng trắng bước ra từ thang máy.
- Bà có phải là bà Faulkner không? tôi là bác sĩ Sanderson. Tôi rất mừng bà đã đến đây!
- Ông ấy thế nà o? - Katheryn lau mấy giá»t nước mắt nhìn bác sÄ©.
- Tôi xin đảm bảo vá»›i bà rằng, chúng tôi đã là m tất cả những gì chúng tôi có thể là m được - Bác sÄ© tránh câu trả lá»i trá»±c tiếp - Trung tâm chữa bệnh tim cá»§a chúng tôi là má»™t trong những trung tâm tốt nhất cá»§a đất nước nà y.
- Tôi muốn gặp ông ấy! - bà nói giá»ng quả quyết.
- Ông Faulkner đang bất tỉnh nhân sự, nhưng tất nhiên bà có thể gặp ông ấy trong và i phút.
Hawk thấy ngưá»i phụ nữ trước đó anh đã để ý tiến lại gần bác sÄ©.
- Thưa bác sÄ© - giá»ng cô nhẹ nhà ng, khẽ và tá»± chá»§.
- Cô y tá đâu? - bác sÄ© quay vá» phÃa má»™t phụ nữ mặc y phục trắng - Cô hãy đưa bà Faulkner đến phòng cấp cứu hồi sức. Tôi sẽ đến đó ngay!
Hai ngưá»i phụ nữ biến và o thang máy.
- Thưa bác sÄ©, sức khoẻ ông ấy ra sao? Ông Faulkner? - cô gái há»i là m Hawk ngạc nhiên. - Cô ta quan tâm tá»›i J.B là m gì?
- Tôi cũng là y tá, tôi muốn biết tất cả vỠbệnh tình của ông ấy.
- Ông ấy khó lòng qua khá»i, chị Marshall ạ - bác sÄ© trả lá»i cá»™c lốc - Ông ấy đã hai lần bị nhồi máu cÆ¡ tim. Nếu còn bị lần thứ ba mà qua khá»i thì đó là điá»u kỳ diệu.
Ngưá»i phụ nữ tái nhợt. Mắt cô tròn xoe vì sợ hãi. Cô đứng ngây, miệng hÆ¡i hé nhưng không nói nổi lá»i nà o.
Hawk bước lên:
- Chị nà y là ai váºy?
- Chị Marshall đã ở bên ông Faulkner khi ông ấy bị Ä‘au tim - bác sÄ© Sanderson giải thÃch.
- Ở đâu? - anh há»i cá»™c lốc.
- Trong nhà tôi - cô trả lá»i.
Hawk quay sang bác sĩ:
- Báo chà đã biết chưa?
- Theo tôi biết thì chỉ má»™t và i tá» báo hay tin nà y - bác sÄ© trả lá»i - Bệnh viện rất tháºn trá»ng và không thông báo gì vỠông Faulkner.
- Tôi muốn biết rõ những ai đã biết việc nà y. Bệnh viện không có quyá»n đưa ra bất cứ tin gì vỠông Faulkner. Má»i phát biểu trước báo chà phải do má»™t thà nh viên gia đình. Bác sÄ©, ông hiểu chứ?
- Rất hiểu! - sá»± tức giáºn được che dấu nhưng rất vụng vá» trong giá»ng nói cá»§a bác sÄ© - Y tá Burroughs sẽ cung cấp danh sách những ngưá»i nà y cho anh.
- Tốt. Trong khi ấy, chị Marshall có thể đến nÆ¡i nà o đó Ãt ngưá»i qua lại được không? - Anh nhìn cô gái tóc nâu.
- Chị ấy có thể ngồi đợi trong phòng y tá, ở đó cÅ©ng có cafe - bác sÄ© nói và chỉ và o má»™t cá»a phòng.
- Cảm Æ¡n bác sÄ© - Hawk nói, tay nắm cùi tay ngưá»i phụ nữ.
Khi đi qua bà n y tá, anh nghe cô y tá nói với bác sĩ:
- Con trai ông Faulkner vừa gá»i Ä‘iện thoại báo sẽ tá»›i đây ngay.
Hawk hà i lòng khi nháºn tin nà y. Lúc nà y có nhiá»u việc phải là m và đó là việc cá»§a Chad, vì anh ta mang há» Faulkner.
Anh giữ cá»a phòng y tá cho Lana Ä‘i và o. Khi ấy hai ngưá»i ở gần nhau tá»›i mức anh nháºn cảm được hương nước hoa mùi gá»— thÆ¡m cá»§a cô. Nhưng anh cÅ©ng ngá»i thấy mùi rượu phảng phất. Anh bá»—ng giáºn ngưá»i phụ nữ trẻ. Rõ rà ng, cô ta đã liên hoan chè chén vá»›i cha anh khi tai nạn xảy ra.
Phòng vắng tanh. Hawk lấy cafe cho cả hai:
- Chị quen biết J.B bao lâu rồi?
- Từ tháng sáu - cô áp chặt má»™t bà n tay và o trán - Thế mà tôi có cảm giác lâu hÆ¡n ba tháng rất nhiá»u!
- Chị là y tá phải không? Chị quen ông ấy trong trưá»ng hợp nà o?
- Và o má»™t buổi tối giông bão trên đưá»ng tôi vá» nhà . Xe cá»§a ông ấy nằm lại bên đưá»ng xa lá»™. Tôi cho ông ấy Ä‘i cùng. Anh hãy tin tôi, cho tá»›i táºn tối nay tôi không biết ông ấy là ai. Ông nói tên là John Buchanan, và là ngưá»i gác đêm. Tôi tin ông ấy, vả lại chẳng có lý do gì để nghi ngá» lá»i ông ấy nói.
- Tên ông ấy là John Buchanan Faulkner - Hawk chỉnh lại.
Cà ng nghe câu chuyện anh cà ng Ãt ngạc nhiên vá» việc cha anh giấu tên và thân pháºn mình. Ông thưá»ng không để lá»™ thân pháºn má»—i khi là m quen vá»›i các cô gái.
- Cô y tá tìm thấy chứng minh thư cá»§a ông ấy. Sao ông ấy giấu tôi mình là ai? - cô bối rối há»i Hawk - Giá như lúc đầu thì tôi có thể hiểu được, nhưng sau nà y… Hay ông ấy cho rằng tôi sẽ cư xá» khác nếu biết ông thá»±c sá»± là ai?
Hawk muốn biết cụ thể hơn:
- Tôi muốn biết chi tiết chÃnh xác sá»± việc xảy ra tối nay như thế nà o? Cái gì đã dẫn tá»›i cÆ¡n Ä‘au tim cá»§a ông ấy?
- Hôm nay tôi có sinh nháºt. Ông John má»i tôi Ä‘i ăn tối, có champagne, ánh nến rất tuyệt.
Hawk hình dung dá»… dà ng bức ảnh nà y, cha anh cưá»i nói thÃch thú bên bà n vá»›i ngưá»i phụ nữ trẻ đẹp nà y.
- Ông ấy không hỠđã động việc mình không được không được khoẻ. Tôi cho rằng ông ấy không muốn là m há»ng tối vui. Tôi thá»±c sá»± không để ý gì. Sau đó, khi chúng tôi vá» nhà tôi và tôi Ä‘ang pha cafe...
- Và o lúc nà o chị Marshall? tôi không biết những gì thuá»™c vá» sinh lý đã diá»…n ra giữa chị va ông Faulkner. Tôi chỉ muốn biết ông ấy có mặc quần áo không khi xe cứu thương đến và ông ấy còn nằm trên giưá»ng không?
- Ông ấy mặc nguyên quần áo, và không ở trên giưá»ng - cô gái bá»±c tức trả lá»i - Ông John và tôi là bạn vá»›i nhau. Tôi không há» quan hệ yêu đương vá»›i ông ấy. Äó hoà n toà n là tình bạn ở cả hai phÃa. Äiá»u nà y khó tin phải không? - cô gái quay ngưá»i, thở dà i.
Hawk không trả lá»i thái độ cá»§a cô gái rất tháºt. ÄÆ°á»£c, anh đã hiểu nhầm. Váºy cà ng tốt hÆ¡n. Nhưng anh không tìm được câu xin lá»—i. Anh ra khá»i phòng, Ä‘i lấy danh sách những ngưá»i đã há»i ở chá»— y tá. Hawk vừa định cầm lên Ä‘á»c thì Chad bước và o.
Bá»™ comple mà u và ng lông lạc đà che Ä‘áºy vụng vá» cái thá»±c tế anh ta béo máºp ra nhiá»u bởi vô số cuá»™c tiệc tùng. Anh ta vẫn Ä‘i thẳng ngưá»i như thưá»ng lệ. Tóc chẻ đưá»ng ngôi đà ng hoà ng. Trông anh ta rất lịch sá»±. Khi nhìn Hawk, ánh mắt anh ta trở nên hết sức lạnh lùng:
- Em đến đây là m gì?
- Em đưa bà Katheryn đến đây theo yêu cầu của bà !
- Carol và Johnny đâu? Cũng ở đây à ? - Chad nhìn quanh tìm kiếm.
- Không. Sáng mai cha mẹ cô ấy sẽ đưa cô ấy đến đây bằng xe ô tô.
- J.B bị sao váºy? Liệu ông ấy có qua khá»i được không?
- Ông ấy còn sống. Nhưng triển vá»ng rất tồi tệ. - Hawk nói thẳng. Qua con mắt hé mở, anh quan sát thái độ cá»§a Chad. Anh ta không biểu lá»™ phản ứng gì.
- Ông ấy ở đâu? Anh phải tới chỗ bố. Chắc mẹ cần đến anh - Chad nói.
- Lúc nà y anh phải ở đây trước đã - Hawk quả quyết - Chúng ta có má»™t vấn Ä‘á».
- Chuyện gì váºy? - Chad muốn biết ngay.
Hawk nhếch môi châm biếm:
- Khi bị đau tim, J.B đang ở trong phòng của bạn gái.
Chad đỠmặt vì tức giáºn:
- Äồ dê già ** thoả - Anh ta nghiến răng rÃt lên - Äến lúc chết rồi mà ông ấy vẫn bôi bẩn chúng ta.
- Äây là danh sách những ngưá»i biết chuyện đó - Hawk đưa cho anh ta tá» giấy - Có thể báo chà chưa biết hết tất cả. Nhưng đó chỉ là vấn đỠthá»i gian.
- Trá»i Æ¡i, phải là m gì bây giá»? - Chad đưa tay lên vò tóc - Chúng ta phải là m gì bây giá»?
Äá»™t nhiên anh ta nói "chúng ta ".
- Anh hãy gá»i Ä‘iện ngay cho luáºt sư Garvey, ông ấy là bạn cá»§a J.B. Nhà ông ấy ở gần căn há»™ cá»§a ngưá»i phụ nữ nà y và trong khu vá»±c trách nhiệm cá»§a chiếc xe cấp cứu ấy. Em tin rằng anh sẽ thuyết phục được ông Garvey nháºn nói rằng J.B. ở chá»— ông ấy khi bị lên cÆ¡n Ä‘au tim. Anh mang theo bao nhiêu tiá»n? Sau đó Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là chi phối tất cả những ngưá»i trong danh sách nà y. Má»™t vấn đỠnữa là mấy ngưá»i cấp cứu tiếp nháºn bệnh nhân. Em còn tiá»n vừa đánh bà i thắng cuá»™c đây. Cá»™ng lại chắc sẽ đủ.
Chad bà ng hoà ng gáºt đầu:
- Còn ngưá»i phụ nữ kia?
- Chúng ta sẽ bà n sau khi má»i chuyện xong xuôi.
Garvey sẵn sà ng ngay láºp tức đứng ra bảo vệ thanh danh bạn bè và Chad cần hÆ¡n ná»a tiếng để giải quyết ổn thoả má»i các việc khác. Hai ngưá»i gặp lại nhau trong phòng đợi vẫn vắng như trước.
- Giá» chỉ còn ngưá»i phụ nữ nà y - Hawk nói - Cô ấy ở đây!
- Ở đây? Trong bệnh viện à ? - Chad ngạc nhiên.
- Vâng! cô ấy đi cùng xe cứu thương với J.B.
- Bây giá» cô ấy ở đâu? Trá»i Æ¡i, hy vá»ng cô ấy không ở bên bố. Nếu không sẽ khá»§ng khiếp vá»›i mẹ như thế nà o? - Chad lo ngại.
- Katheryn chưa há» biết gì vá» ngưá»i phụ nữ nà y. Cô ấy ở trong phòng y tá.
- Phải Ä‘uổi cô ấy Ä‘i ngay láºp tức - Chad nói như ra lệnh.
- Hình như cô ấy quyết định ở lại cho tới khi biết rõ hơn vỠbịnh trạng của J.B. Hơn nữa cô ấy quả quyết hỠchỉ là bạn bè với nhau.
- Bạn bè? - Chad nhÃu mà y há»i - J.B chỉ có má»™t mục Ä‘Ãch đối vá»›i phụ nữ.
- Kệ váºy - Hawk nhún vai - Em có cảm tưởng không mua nổi cô gái nà y và hình như cô ấy yêu quý J.B thá»±c sá»±.
- Anh sẽ nói chuyện vá»›i cô ấy. Phải đưa cô ta ra khá»i đây ngay. Em chỉ cho anh biết giá» nà y cô ta ở đâu? - Chad nói.
Khi há» bước và o phòng y tá, Lana Ä‘ang đứng bên cá»a sổ, lặng nhìn vô vá»ng và o mà n đêm. Chad thì thầm thốt lên:
- Ãt nhất J.B. cÅ©ng biết lá»±a chá»n!
Mắt Hawk đầy giáºn dữ.
Lúc đầu Lana tưởng ai đó trong bệnh viện đến báo tin cho cô vá» tình trạng sức khoẻ cá»§a John. Ngưá»i đà n ông trông lịch thiệp, ăn báºn bá»™ comple đắt tiá»n, trông cưá»ng tráng. Lúc anh ta bước vá» phÃa Lana, cô thấy trong ánh mắt anh ta thoáng nụ cưá»i tỠý lấy là m tiếc:
- Tôi là Chad Faulkner, con trai cá»§a J.B. - ngưá»i đà n ông nói. Äiá»u đó giải thÃch tất cả. Äúng, anh ta cÅ©ng có nét giống J.B. - Tôi đã tá»›i đây nhanh chóng như có thể được. Cảm Æ¡n chị đã ở bên ông ấy cho tá»›i khi gia đình tá»›i. Chị..... - anh ta đợi cô tá»± giá»›i thiệu.
- Tôi là Lana Marshall - khi anh ta đón bà n tay cô và o giữa hai bà n tay mình và bắt tay đồng cảm, cô ứa nước mắt - Tình trạng ông ấy thế nà o? Từ một giỠnay tôi chẳng biết được gì cả.
- Chắc ông ấy sẽ qua khá»i - anh ta mỉm cưá»i vá»›i cô để khÃch lệ - Chị biết ông ấy khoẻ mạnh như thế nà o. Ông ấy khoẻ mạnh như má»™t đấu sÄ©.
- Äúng thế! - ánh mắt cô trượt sang bên ngưá»i đà n ông khác đợi ở góc phòng. Cô nháºn thấy nét châm biếm trong con mắt anh - Ông John và tôi là bạn bè - cô nói nhanh để Chad không có nghÄ© không hay vá» mình.
- Tôi biết. Tôi nghe nói chị ở bên ông ấy khi xảy ra sá»± việc. Chắc việc ấy tháºt khá»§ng khiếp đối vá»›i chị - Anh ta nói giá»ng cảm thông.
Giá như có thể được, Lana đã gục đầu và o vai ngưá»i đà n ông nà y. Anh ta rất hiểu cảm xúc cá»§a cô.
- Lana! tôi được phép gá»i chị như váºy không? - Chad nghiêng đầu sang má»™t bên - tôi phải xin chị má»™t Ä‘iá»u, nhưng không muốn chị hiểu lầm.
- Äiá»u gì váºy?
- Tôi muốn không ai biết cha tôi tối nay đã ở chá»— chị. Dù tình bạn cá»§a chị hết sức bình thưá»ng, nhưng các báo chà nếu biết sẽ bá»›i móc và thêu dệt thêm. Tôi không muốn gia đình tôi bị tổn thương và thanh danh cá»§a chị bị ảnh hưởng bởi những gì báo chà bịa đặt ra - Anh ta giải thÃch.
- Tôi phải là m gì để giúp anh trong việc nà y? - Sự lo lắng của anh ta cho gia đình Faulkner là m cô xúc động và tước bỠhoà n toà n vũ khà của cô.
- Tôi muốn đỠnghị chị Ä‘i vá» nhà . Hawk sẽ đưa chị vá» - Khi cô từ chối, anh tiếp lá»i - và tôi hứa sẽ gá»i Ä‘iện ngay cho chị khi bệnh tình cá»§a cha tôi thay đổi. Phóng viên báo đà i sẽ tá»›i đây. Äể giữ cho tên chị không xuất hiện trên báo chÃ, đà i, radio thì tốt nhất là chị không ở đây. Xin lá»—i, tôi phải đỠnghị chị như váºy, nhưng thế sẽ tốt hÆ¡n.
- Äúng, đúng, tôi hiểu - Lana ngáºp ngừng đồng ý
- Cám Æ¡n, Lana - Nụ cưá»i mỉm cá»§a anh ta sưởi ấm trái tim cô gái - Tôi hứa vá»›i chị là tên chị sẽ không bị đưa lên báo chÃ. Tôi biết cha tôi cÅ©ng mong muốn như thế. - không còn nghi ngá» gì nữa, John là má»™t ngưá»i quân tá», và hình như con trai ông cÅ©ng váºy. Cô cảm thấy an tâm, rất an tâm.
- Anh Faulkner ạ, anh rất lịch thiệp - cô thì thầm.
- Chị hãy gá»i tôi là Chad - Anh ta yêu cầu cô - Rất tiếc tôi không ở đây lâu hÆ¡n được, nhưng chắc chị hiểu được là mẹ tôi giá» Ä‘ang cần đến tôi. Hawk sẽ lo liệu đưa chị vá» tá»›i nhà an toà n. Và tôi sẽ gá»i Ä‘iện cho chị má»—i khi có tin gì má»›i.
- Cám ơn anh!
Chad nói chuyện vá»›i ngưá»i đà n ông mà anh ta gá»i là Hawk. Cô không hiểu được há» nói vá»›i nhau những gì. Rồi anh ta Ä‘i ra.
Lana thấy hÆ¡i lo sợ khi ở lại má»™t mình vá»›i ngưá»i đà n ông mắt xanh.
- Tôi đi taxi cũng được - chị nói.
Anh trả lá»i giá»ng châm biếm:
- Xin chị đừng là m phá dá»± định cá»§a Chad. Anh ấy sẽ rất buồn. Chị cÅ©ng không muốn váºy có phải không?
- Äúng! -Lana có cảm giác như anh Ä‘ang đùa bỡn vá»›i mình.
|

05-12-2008, 02:44 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 12
Ngồi bên cạnh, Lana quan sát ngưá»i đà n ông Ä‘ang cầm lái. Mái tóc Ä‘en cá»§a anh lấp lánh như đá quý. Anh mang vết sẹo nhá» trên mÅ©i. Gò má anh nhô cao kéo liá»n vá»›i những nếp nhăn sâu từ mÅ©i xuống miệng. Miệng anh nhá», cằm cùng gương mặt anh nhắc nhở ngưá»i khác tháºn trá»ng.
Nhưng đáng chú ý nhất là đôi mắt anh. Mà u xanh thăm thẳm cá»§a đôi mắt tương phản lạ lùng vá»›i mái tóc Ä‘en và mà u da nâu cá»§a anh. Äôi mắt có thể long lanh đầy châm biếm vui nhá»™n, có thể nhìn sắc như dao hoặc có thể lấp lánh phẳng như gương và không phản chiếu gì cả. Nếu con mắt là cái gương cá»§a linh hồn thì anh không có linh hồn.
Äầu cô nhức như búa bổ. Cô còn cảm nháºn được rượu champage đã uống. Cái căng thẳng trong xe cứ má»—i lúc má»™t tăng. Cô phải nói chuyện vá»›i anh:
- Anh là m việc cho bác John... cho ông Faulkner à ? - cô há»i.
Anh quay đầu nhìn cô rồi trả lá»i:
- Không hẳn là váºy.
- Hay anh là bạn cá»§a gia đình? - Lana tin rằng anh phải là má»™t trong hai trưá»ng hợp ấy thì Chad má»›i tin cáºy đến như váºy.
- Có thể nói như thế được - anh gáºt đầu.
Lana bối rối. Cô muốn nói chuyện, muốn quên nghÄ© tá»›i bác John và bệnh viện. Tại sao Chad không tá»± đưa cô vá» nhà ? Cô cố nhá»› lại anh con trai nà o cá»§a John đã có gia đình, cáºu anh hay cáºu em? Chad không Ä‘eo nhẫn cưới.
- Anh rẽ và o đây - cô nói - Chad là m tôi nhá»› tá»›i cha anh ấy, lịch thiệp, đáng yêu và hÆ¡n hẳn má»i ngưá»i.
- Äúng, anh ấy biết nói ra Ä‘iá»u thÃch hợp và o thá»i Ä‘iểm thÃch hợp - Câu trả lá»i nghe không phải lá»i khen. Anh cho xe Ä‘i cháºm lại khi cô nói.
- Äây, chúng ta tá»›i nÆ¡i rồi.
Hawk Ä‘i theo cô cho tá»›i táºn cá»a nhà . Khi cô Ä‘ang tìm chìa khoá, bà Morgan mở cá»a đối diện.
- Cô từ bệnh viện vá» rồi à ? - bà ta há»i - Ông ấy thế nà o? bạn cô bình phục rồi chứ?
- Má»i cái Ä‘á»u tốt đẹp, bà ạ - Hawk trả lá»i bà láng giá»ng và mở cá»a cho Lana. Há» bước và o nhà .
- Äể tôi há»i bà Morgan xem Ä‘iện thoại tôi có reo không? - Lana thì thầm má»™t mình - Có thể Chad đã gá»i Ä‘iện. Hay tốt hÆ¡n là tôi gá»i Ä‘iện tá»›i bệnh viện.
- Không - tay anh giữ cô lại - Tôi sẽ gá»i Ä‘iện. Trong lúc ấy cô pha cafe Ä‘i!
- Anh định ở lại đây à ? - Thần kinh cô run rẩy.
Anh đã Ä‘i vá» phÃa Ä‘iện thoại trong bếp. Câu há»i cá»§a cô bị là m ngÆ¡. Cô ngáºp ngừng rồi Ä‘i theo anh và o bếp. Cô đặt ấm nước má»›i lên bếp. Cô cố nghe cuá»™c nói chuyện nhưng anh nói quá nhá».
Khi đổ bột cafe và o cốc, tay cô run run là m cho cafe đổ vãi ra ngoà i.
- Chị để đó tôi là m. - Hawk đứng bên cạnh nói - Chị ra phòng nghỉ đi, tôi là m được mà .
- Tôi không thể là m được - toà n thân cô run lên bần báºt - Bệnh viện....há» nói gì?
- Chưa có gì mới cả.
- ChỠđợi má»›i khá»§ng khiếp là m sao! Nó là m tôi phát Ä‘iên lên mất - cô nhắm nghiá»n mắt.
- Chị đau đầu à ?
- Vâng! - cô báºt cưá»i vá» câu há»i nà y.
Trong đầu cô vang tiếng ong ong như tiếng sấm. Cô nghe tiếng chân anh đi và o phòng tắm mở lục tủ thuốc. Anh trở lại với một ống aspirin
- Tôi vừa má»›i mua giấy dán tưá»ng má»›i cho phòng tắm - Lana nhá»› lại - Äó là quà sinh nháºt tôi tá»± tặng mình. Tôi vừa há»i John xem thứ Bảy tá»›i có giúp tôi dán tưá»ng được hay không thì nghe tiếng ông ấy ngã xuống. Khi ông ấy... - tiếng thở dà i buồn bã kết thúc câu nói.
Anh đưa cô hai viên và rót đầy ly nước cho cô. Cô nuốt chá»ng viên thuốc
Ấm nước sôi sùng sục. Anh đổ và o hai cái cốc. Rồi anh đem coffee lên phòng, một cốc cầm tay, còn cốc kia để trên bà n salon.
- Chị ngồi xuống nghỉ đi - anh yêu cầu.
Lana rơi mình xuống ghế sofa.
- Có cần gá»i bà láng giá»ng sang đây ngồi cùng chúng ta không?
- Không, giá» tôi không chịu đựng được tÃnh bẻm mép cá»§a bà ấy.
Cô tá»± há»i phải anh đã nói “cùng chúng taâ€.
- Anh không cần phải ở lại - cô nói - Tôi tự lo liệu được.
Ãnh mắt cá»§a anh lướt qua ngưá»i cô:
- Nếu không nghe được tin Chad, chắc chắn chị sẽ gá»i Ä‘iện cho bệnh viện. Khi ấy khó giải thÃch được ngưá»i phụ nữ trẻ bên Ä‘iện thoại là ai. Tốt hÆ¡n để tôi gá»i.
- Tôi hiểu - Lana thì thầm - Vì thế anh ở lại đây - cô hiểu ra anh không định giúp cô mà chủ yếu để gia đình bệnh nhân bớt khó khăn - Tôi thấy anh đến cùng bà Faulkner.
- Äúng! - Hawk ngồi duá»—i chân trên ghế bà nh. Anh chăm chú nhìn cô.
- Ông John nói bà ấy Ä‘i xa, đến má»™t Ä‘iá»n trang nà o đó ở phương Bắc. Anh đưa bà ấy đến đây à ?
- Äúng thế! Khi được bệnh viện báo tin, bà ấy đã đỠnghị tôi lái máy bay đưa đến đây.
Äiá»u ấy có nghÄ©a là anh là phi công.
- Äiá»n trang ấy cá»§a ông John à ?
Cô phần nà o vẫn chưa thể tin được ông ấy không phải là ngưá»i gác đêm mà là má»™t trong những ngưá»i đà n ông già u nhất đất nước nà y.
- Äúng thế!
- Trước đó ông ấy có sống ở đấy không? Má»™t lần ông ấy nói đã lá»›n lên ở phương Bắc - cô chợt hiểu mình biết vỠông Ãt á»i nhưá»ng nà o.
- Có, nhưng từ nhiá»u năm nay ông ấy đã không sống ở đó nữa. Mùa hè há» vá» lại nÆ¡i ấy và i lần - Hawk để tâm tá»›i cốc coffee hÆ¡n là tá»›i cuá»™c nói chuyện
Lana bắt đầu kể vá» thá»i gian cô quen biết John. Cô muốn nói vỠông. Ká»· niệm là m thức dáºy tất cả những gì há» cùng là m, những Ä‘iá»u há» cùng trao đổi. Äá»™t nhiên cô nháºn ra dòng nước mắt tuôn dà i trên má.
- Xin lỗi đã là m anh thấy tẻ nhạt. - cô nói và đặt cốc coffee uống cạn sang bên - Ông John và tôi là bạn bè, bạn bè rất thân.
- Tôi tin Ä‘iá»u ấy - anh lạnh lùng nói.
- Trước đó thì không - cô thẳng thừng đáp lại.
- Chị ngạc nhiên à ?
- Không, thá»±c ra không. Anh có thể gá»i Ä‘iện lần nữa được không?
Anh đi lại máy điện thoại và quay số, rồi nói và o máy.
- Chưa có tin gì mới - anh nói khi trở lại.
- Không thể thế được. Phải có tin mới chứ! Bệnh tình của ông ấy tiến triển chứ?
- HỠlà những y tá, nhưng hỠkhông nói gì cả. Chị cần phải nghỉ. Sao chị không đi ngủ đi. Sáng mai...
- Không! - cô bác bá» ngay láºp tức đỠnghị cá»§a anh. - Tôi không thể Ä‘i ngá»§ được. Äiá»u nà y anh không thể hiểu nổi. Anh không thân thiết vá»›i ông John như tôi.
Lana rà n rụa nước mắt. Môi cô mÃm chặt. Vai rung lên bần báºt. Cô khóc nức nở.
Má»™t bà n tay chạm và o cánh tay cô, cô cố gạt nó ra. Anh đưa tay ôm cô và cô gục đầu và o ngưá»i anh. Nước mắt cô ướt đầm áo anh. Anh ôm chặt lấy cô. Lana bình tÄ©nh lại.
- Tôi Ä‘oán chắc anh căm thù những ngưá»i phụ nữ khóc - cô thổn thức.
- Chị thá»±c sá»± hợp vá»›i anh Chad - Hawk nói châm biếm, nhưng không nghÄ© như váºy.
- Äợi lâu quá. Dù tôi đã tá»± nhá»§ không tin tức có nghÄ©a là tin tốt là nh rồi. Nhưng...
Chuông điện thoại reng.
- Äể tôi nghe.
Nhưng anh cố ấn cô ngồi xuống ghế bà nh. Chắc là Chad, không ai ngoà i anh ta gá»i cô và o giá» nà y.
Anh nhấc ống nghe. Má»i cÆ¡ bắp cá»§a cô căng lên. Cô lắng nghe, nhưng không hiểu được gì từ những câu trả lá»i cá»§a anh. Cả nét mặt anh cÅ©ng không biểu lá»™ thái độ cảm nháºn gì. Cô nÃn thở khi anh đặt ống nghe xuống và quay vá» phÃa cô.
- Chị để rượu whisky ở đâu?
- Whisky? - Lana nhắc lại từ nà y. Rượu whisky dÃnh lÃu gì tá»›i việc nà y? - Ä‘iện thoại cá»§a anh Chad phải không? Anh ấy nói gì hả anh? Ông John thế nà o rồi? Sức khoẻ ông ấy đã khá hÆ¡n chưa?
- Nếu J.B. thưá»ng xuyên đến ăn cÆ¡m chá»— chị, như chị đã kể, thì ở đây phải có rượu whisky. Ông ấy rất thÃch uống má»™t ly trước khi ăn - Hawk thản nhiên nói tiếp - Rượu để ở đâu?
- Trong tá»§ - Lana trả lá»i, ngoà i ra cô không được biết gì thêm - Tôi muốn biết sức khoẻ ông John thế nà o? Ông ấy đã tỉnh lại chưa?
Hawk mở tá»§ lấy ra má»™t chai rượu còn ná»a và má»™t cái ly. Anh không trả lá»i. Anh Ä‘i lại phÃa cô, má»™t tay cầm gá»i chai rượu và cái ly.
- Ông ấy chết rồi - anh nói thẳng, không và o đỠvòng vèo. - ông ấy chết lúc 1.20 a.m.
Lana cảm thây nghẹn thở, cô đưa tay lên bịt miệng, mặt cắt không còn giá»t máu, và cảm giác khó chịu buồn nôn cứ dâng trà o lên trong ngưá»i. Äầu cô như bị búa bổ. Ãnh mắt sợ hãi cá»§a cô không rá»i khá»i đôi mắt xanh lạnh lùng cá»§a Hawk. Cô chỠđợi anh sẽ nói thêm rằng đó chỉ là cách đùa ác ý. Nhưng Ä‘iá»u ấy là sá»± tháºt.
Vai cô run lên bần báºt và cái run rẩy ấy truyá»n khắp ngưá»i cô. Äầu gối cô bá»—ng như lá»ng ra. Hawk nhà o tá»›i đỡ lấy cô. Anh dìu cô lại sofa.
- Không đúng. Ông ấy không chết. - cô nói, nghe như chỉ thì thầm khe khẽ.
- Chị uống đi - anh nói và áp ly rượu whisky và o môi cô.
Cô ngoan ngoãn uống, nghẹn nấc đưa tay định đẩy ly rượu ra, nhưng không còn sức lực nữa.
- Uống nữa đi - Anh ra lệnh và cô tuân theo.
Nước mắt chảy rà n rụa trên má cô. Toà n thân cô run rẩy. Cô không biết được những gì xảy ra xung quanh nữa. Rượu whisky bắt đầu là m mỠđục cảm giác của cô.
- Ông John nói có phương thuốc chữa bệnh chuá»™t rút, ông ấy định cho tôi phương thuốc ấy vì tôi uống nhiá»u champagne quá. Trá»i Æ¡i, má»›i chỉ là tối qua thôi. Trá»i Æ¡i, có phải chỉ má»›i tối qua hay không? - cô gà o lên và khóc nức nở.
Anh đỡ tay ngang lưng cô, tay kia luồn dưới gối.
- Anh là m gì thế? - cô ngạc nhiên há»i.
- Chị phải đi ngủ! - anh nói và bế bổng cô lên.
Cô quá mệt má»i để chống cá»± lại. Anh đặt cô đứng trong phòng ngá»§ và báºt đèn. Lana đứng đó như bị tê liệt, bất động. Anh cởi zipper váy cô và kéo nó quá đầu. Cô không giúp anh, cÅ©ng chẳng chống cá»± lại. Rồi anh cởi áo cô.
à nghÄ© chạy ngược trong cô. Cô lại là đứa trẻ ngá»§ trong nôi, và cha cô ru cô ngá»§. Ão nịt vú bị cởi ra, rÆ¡i xuống vai. Xi lÃp bị kéo xuống dưới tụt khá»i mông
- Váy ngá»§ chị để đâu? - Hawk há»i.
Lana đáp lại ánh mắt cá»§a anh ta. Cô thưá»ng mặt quần áo ngá»§. Anh không biết bá»™ quần áo ngá»§ cá»§a cô để ở dưới gối hay sao? Miệng anh mỉm cưá»i lại thà nh má»™t vệt má»ng. Anh láºt chăn, bế cô đặt xuống khăn đệm trải giưá»ng và đắp lại chăn cho cô.
Ãnh sáng chợt tắt ngấm khi anh ấn công tắc. Gian phòng chìm đắm trong bóng tối. Cánh cá»a và o quá khứ đóng sáºp lại. Lana nhá»› lại tất cả những gì đã xảy ra trong đêm nay và cô vô cùng hoảng hốt.
- Anh Hawk - cô sợ hãi kêu và nhá»m dáºy.
Dáng anh đứng thà nh bóng sẫm trong khung cá»a.
- Gì váºy? - anh trả lá»i.
- Anh đừng Ä‘i, đừng để em má»™t mình - cô xưng hô thân máºt, nhưng vô cùng sợ hãi.
Anh quay trở lại, nhìn thẳng và o gương mặt tái nhợt và đôi mắt sợ hãi mở to
- Em ngủ đi - anh khuyên nhủ.
- Em sợ - Lana khẽ khà ng nói. Rồi cô tiếp lá»i - Chắc anh biết cô đơn như thế nà o? em không có ai cả, em sợ.
Tấm đệm giưá»ng lún xuống dưới sức nặng cá»§a ngưá»i đà n ông.
- Em nằm dịch ra - Hawk ra lệnh.
Lana xÃch lại táºn phÃa kia cá»§a giưá»ng, dà nh chá»— cho anh. Anh nằm xuống cạnh cô, đưa tay kê dưới cổ cô. Cô ép sát ngưá»i và o anh, cảm nháºn sá»± gần gÅ©i cá»§a anh như má»™t món quà tặng cá»§a số pháºn. Cô để tay lên ngá»±c anh, áp trán và o má anh.
- Em biết, nghe thì tháºt là điên rồ - cô thì thầm - nhưng trong em hoà n toà n trống rá»—ng và em sợ hãi vô cùng.
HÆ¡i thở cá»§a cô vuốt ve da thịt anh. Äầu anh cá»±a quáºy. Anh quay mặt vá» phÃa cô. Äôi môi cô nháºn cảm những đưá»ng nét rắn rá»i cá»§a miệng anh. HÆ¡i thở cá»§a anh hoà lẫn hÆ¡i thở cô.
Nụ hôn tưởng như vô táºn. Bà n tay anh bắt đầu mÆ¡n trá»›n thân thể cô. Má»i giác quan trong cô thức dáºy, cảm giác bao trùm lên cô, những cảm giác vừa má»›i đây cô ghi nháºn ná»—i Ä‘au khổ cá»§a cô giỠđược thức tỉnh cho cuá»™c sống má»›i. Da thịt cô nóng bừng. Cô nghe tiếng tim anh Ä‘áºp thình thịch. Lana cảm nháºn cÆ¡ thể vạm vỡ cá»§a anh. Nam tÃnh cá»§a anh lá»›n dáºy trong cô má»™t cảm giác hạnh phúc má»›i. Từng bước, từng bước cô bị sá»± hiện diện cá»§a anh bao trùm, chinh phục. Cô quên mình ngay trong vòng tay anh.
Những bóng Ä‘en cá»§a sợ hãi nhưá»ng chá»— cho ngá»n lá»a cá»§a sá»± Ä‘am mê. Thăng trầm hoà nháºp và o anh. Bà n tay anh trượt khắp cÆ¡ thể cô. Miệng anh hút dÃnh môi cô. Những tia chá»›p và o ngưá»i lan khắp ngưá»i cô khi anh đưa cô tá»›i đỉnh cao cá»§a khoái cảm. Khi tỉnh dáºy, cô quá mệt má»i nên không nháºn biết được gì nữa. Cô chỉ muốn nghỉ chốc lát nhưng lại chìm và o giấc ngá»§ kiệt lả.
Trá»i đã rạng khi Hawk ra khá»i giưá»ng. Trong ánh sáng cháºp choạng cá»§a buổi sáng bình minh, anh quan sát gương mặt nhợt nhạt vá»›i mái tóc nâu và ng cá»§a cô. Anh đưa ngón tay vuốt môi cô và nhá»› lại những nụ hôn Ä‘am mê cá»§a cô. Anh đắp chăn cho cô và mặc quần áo.
Lana tỉnh dáºy, chân tay nặng như chì. Ãnh mặt trá»i rá»i thẳng và o giưá»ng cô.
“Sao mình uống nhiá»u champagne thế nhỉ?†cô tá»± há»i và đẩy cái gối sang bên. Chợt cô giáºt mình. Ông John đã chết. Cô ngồi thẳng dáºy. Những sá»± việc hôm qua lại sống dáºy trong cô. Chuyện gì đã xảy ra trước khi cô ngá»§ thiếp Ä‘i? Lana quay đầu nhìn qua vai xuống chiếc giưá»ng trống không. Cô mÆ¡ chăng? Hawk đã yêu cô, đã ân ái vá»›i cô ở đây chăng? Cô chỉ có thể nhá»› lại rất mÆ¡ hồ đã xin anh đừng để cô ở lại má»™t mình. Cô chắc rằng anh đã ở lại. Nhưng anh đã ngá»§ vá»›i cô sao?
Lana nhớ tới rượu champagne, thuốc aspirin và rượu whisky Hawk đổ và o miệng mình.
Cái lạnh lẽo trá»—i dáºy trong cô và cô run rẩy toà n thân. Äá»™t nhiên cô nháºn ra mình Ä‘ang trần truồng. Sao cha không mặc quần áo ngá»§ cho mình khi bế mình lên giưá»ng? Không, không phải cha cô, mà là Hawk. Lana nhá»› ra đêm qua đã nhầm lẫn hai ngưá»i đà n ông nà y. Có thể Hawk đã ân ái vá»›i cô thá»±c sá»±. Nếu không tại sao cô lại mÆ¡ như váºy?
Tại sao cô không chống cá»± lại? Cô không phải là loại ngưá»i ngá»§ vá»›i bất cứ ai, cô quá mệt chăng nên không chống đỡ nổi? Äầu cô rối bá»i.
Tiếng gõ cá»a là m cô giáºt mình ngồi thẳng dáºy. Có lẽ bà Morgan, cô nghÄ©.
Ở ngoà i không phải bà Morgan. Lana ngạc nhiên nhìn Chad Faulkner. Äôi mắt sáng cá»§a anh ta trượt theo thân thể cô, lên mái tóc rối bá»i cá»§a cô.
- Chà o anh - Cô nói - Tôi vừa tỉnh dáºy - Cô đưa tay vuốt tóc ra sau tai.
- Khi thấy chị không trả lá»i tôi lo quá - Anh ta mặc bá»™ comple sẫm mà u, mỉm cưá»i nhìn cô - Tôi được phép và o nhà không?
- Tất nhiên rồi! - cô bước sang bên để anh ta và o nhà - Xin chân thà nh chia buồn cùng anh! - Cô lúng búng.
- Cám Æ¡n chị - Ãnh mắt anh ta nhìn thẳng dò xét và o gương mặt tái nhợt cá»§a cô - Hôm nay chị có khoẻ không?
- Khoẻ như dung nhan của tôi bây giỠ- Cô pha trò.
- Chị là ngưá»i phụ nữ có sức hấp dẫn đặc biệt - Chad nói - nhưng Ä‘iá»u ấy chẳng là gì đối vá»›i chị.
Lana ngượng ngáºp. Từ khi cắt đứt và chia tay vá»›i ngưá»i bạn trai gần đây nhất, cô không thấy khao khát gì vá» tình dục. Sau đêm qua, sau cuá»™c ái ân vá»›i Hawk - nếu đó là tháºt - những khao khát nà y đã trở lại. Chad chÃnh là kiểu ngưá»i có khả năng thức tỉnh những khao khát ấy trong cô. Ãnh mắt cô lướt qua bà n tay không Ä‘eo nhẫn cá»§a anh ta.
- Cám Æ¡n đêm qua anh đã gá»i Ä‘iện cho tôi - cô nói - Má»i anh uống cốc cafe vá»›i tôi.
- Cám Æ¡n chị, tôi không uống đâu - anh ta trả lá»i - Tôi xin lá»—i đã đánh thức chị. Äêm qua khá»§ng khiếp quá đối vá»›i chị, có phải không? - Anh Ä‘i theo cô và o bếp và thấy chai rượu whisky trên bà n.
- Rượu đã giúp tôi quên Ä‘i - Lana nói và cất chai rượu Ä‘i - Khi anh Hawk ra khá»i đây, tôi vẫn còn quá mệt má»i. Tôi chưa cám Æ¡n anh ấy đã bên tôi - Rồi cô nghÄ© ra anh đã ở lại không tình cảm - Tôi hiểu việc anh ấy không muốn tôi gá»i Ä‘iện tá»›i bệnh viện.
- Äúng đó chỉ đúng má»™t phần. Äiá»u tôi muốn nhất là chị không cô đơn những giá» phút ấy - Anh ta đứng rất gần cô. Mùi nước hoa đắt tiá»n cá»§a anh ta toát lên cái nam tÃnh rất mạnh.
- Tôi rất cảm động thấy anh quan tâm tá»›i tôi như váºy, anh Faulkner ạ - Cô như bị tắt nghẹn trong há»ng - Và o thá»i Ä‘iểm nà y chắc chắn anh có nhiá»u việc khác quan trá»ng hÆ¡n phải là m.
- Äối vá»›i tôi chị là quan trá»ng, và tôi rất vui nếu chị gá»i tôi là Chad. Chị đã rất thân thiết vá»›i bố tôi. Tôi hy vá»ng rồi đây chúng ta sẽ hiểu nhau nhiá»u hÆ¡n
Má»™t niá»m vui loé lên trong cô. Nếu thế cô không bị cô đơn nữa. Cô vui mừng vá» việc anh ta không mắc mối rà ng buá»™c gia đình.
Anh ta đưa tay và o túi, lấy ra một danh thiếp:
- Äến nay, trên báo chà không đưa tin gì vá» chị cả. Nếu phóng viên có đến, xin chị đừng nói gì cả. Chị hãy gá»i Ä‘iện cho tôi, để tôi có thể giải quyết ổn thoả việc ấy giúp chị.
Ngoà i ông John, chưa có ai quan tâm lo lắng tá»›i thanh danh cá»§a cô. Cô thấy tháºt dá»… chịu. Khi cô nháºn tấm danh thiếp, tay anh ta giữ chặt ngón tay cô. Cô nhìn anh ta.
- Tôi không muốn chị bị tổn thương vì bất kỳ cái gì, chị Lana, tôi chỉ là m những gì lẽ ra bố tôi cũng là m - Miệng anh ta chạm và o môi cô trong một nụ hôn anh em, không đam mê, mắt anh ta nhìn cô dò xét.
- Xin lỗi chị! - đột nhiên anh ta xin lỗi - Tôi không nên là m việc ấy thì hơn. GiỠtôi hiểu ra vì sao bố tôi thấy bất lực trước sự hấp dẫn của chị!
- Chúng tôi là bạn bè, không hÆ¡n không kém - Lana buồn rầu việc anh ta hối háºn là đã hôn cô. Cô đã vui thÃch vá»›i nụ hôn nà y.
- Tôi biết, tôi biết - Nụ cưá»i mỉm vá»™i vã trượt qua mặt anh ta - Bây giá» khi ở gần bên chị, Ä‘iá»u ấy không chỉ thức tỉnh những cảm xúc vá» tinh thần ở trong tôi.
Cô hơi bối rối quay mặt đi. Nhưng cô không cảm thấy khó chịu.
- Khi nà o lá»… mai tang được tổ chức? - cô há»i anh ta - nếu được phép tôi rất muốn tá»›i dá»±.
- Tất nhiên chị được phép. Vì bố tôi nổi tiếng như váºy nên sẽ có lá»… mai táng rất to. Nếu có ai há»i, tôi nghÄ© sẽ không xảy ra trưá»ng hợp nà y, chị cứ nói là quen biết thà nh viên trong gia đình và muốn tá»›i chia buồn. Và dụ như chị quen tôi. Bây giá» tôi phải Ä‘i. Chị ở lại má»™t mình có sao không?
- Không sao - cô quả quyết.
Chad ngáºp ngừng:
- Tôi có được phép gá»i Ä‘iện cho chị và o đầu tuần tá»›i không? Khi xong xuôi tất cả má»i thứ?
Anh ta muốn gặp lại cô!
- Tôi rất vui lòng nếu anh là m việc ấy! Thưá»ng các buổi tối tôi Ä‘á»u ở nhà .
- Tôi sẽ gá»i Ä‘iện cho chị.
Má»™t nụ cưá»i hiện ra trên môi Lana khi anh ta Ä‘i khá»i. Bây giá» trông thế giá»›i lại hoà n toà n khác.
|

05-12-2008, 02:46 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 13
Hawk dừng xe trước ngôi nhà lá»›n xây bằng gạch đỠvà đi vá» phÃa cánh cá»a. Anh rung chuông.
Carol ra mở cá»a. Cô váºn bá»™ váy Ä‘en đắt tiá»n tô Ä‘iểm thêm cho thân hình cá»§a cô.
- Anh Hawk, má»i anh và o! - cô đón chà o.
Mái tóc mà u nâu sáng cá»§a cô được uốn bồng bá»nh là m cô trông trẻ hÆ¡n mấy tuổi. Như má»—i lần há» gặp nhau, trong mắt cô luôn có má»™t lá»i cầu xin khẩn khoản vô định. Có lẽ cô muốn xin lá»—i, cho dù sau đã ngần ấy năm trá»i.
Anh theo cô đi và o phòng đợi.
- Anh Ä‘ang trên đưá»ng ra sân bay. Anh bay trở vá» Ä‘iá»n trang.
- Anh có trở lại dá»± tang lá»… hôm thứ hai tá»›i không? - Cô há»i.
- Không, tang lá»… như váºy không phải là cách vÄ©nh biệt ngưá»i quá cố cá»§a anh - Anh nói.
Tom Rawlins hiện ra trong khung cá»a phòng ở:
- Mà y là m gì ở đây? - ông há»i.
Chú Tom ngà y nà o đã trở thà nh một ông già , gương mặt nhăn nhúm.
- Tôi không tá»›i để chia buồn đâu - Hawk châm biếm đáp lại - Tôi tá»›i chỉ để thông báo rằng tôi bay trở vá». Ở Ä‘iá»n trang có nhiá»u ngưá»i muốn tá»›i dá»± tang lá»…. Nếu tôi vỠđó thì sẽ thêm má»™t ngưá»i có thể tá»›i dá»± tang lá»…?
- Váºy mà y còn ở đây là m gì, sao không cút ngay Ä‘i? - Rawlins chỉ tay ra cá»a.
- Cha, con xin cha - Carol bối rối thì thầm.
Hawk thản nhiên như không:
- Chú Tom, chú đừng ra lệnh cho tôi. Nếu không tôi sẽ thay đổi dự định của mình đấy.
- Cha ơi, đây không phải là nơi để tranh cãi nhau - Carol trấn an bố.
Ông già nhìn Hawk hằn há»c rồi Ä‘i và o phòng.
- Em xin lỗi - Carol nói.
- Chuyện ấy đã từ lâu không còn quan trá»ng nữa rồi - Anh trả lá»i.
Cô định phản đối:
- Giá như có thể là m những gì đã xảy ra không xảy ra... - Cô bị gián đoạn bởi tiếng trẻ con.
Má»™t cáºu bé chạy lại. Nó là hình ảnh cá»§a J.B thu nhá» lại, từ mái tóc nâu thẫm tá»›i đôi mắt xanh trong như lúc nà o cÅ©ng cưá»i. Chỉ thân hình mảnh dẻ cá»§a nó được thừa hưởng từ Carol.
- Cháu chà o chú Hawk - cáºu bé chà o anh - Ông ngoại nói chú sắp vá» Ä‘iá»n trang. Cháu có được Ä‘i cùng không?
- Johnny! - giá»ng Carol ngạc nhiên - thứ hai tá»›i là ngà y tang lá»… J.B. Ngưá»i ta sẽ nói những gì nếu đứa cháu trai duy nhất cá»§a ông không có mặt?
- Ôi trá»i, mẹ Æ¡i - cáºu bé 12 tuổi cãi lại - Con chưa cưỡi được ngá»±a bố vừa tặng. Sau tang lá»… con lại phải tá»›i trưá»ng há»c.
- Äúng thế cháu ạ - Hawk cưá»i châm biếm - Những gì ngưá»i ta nghÄ© là quan trá»ng. Cháu nên nghe lá»i mẹ. Trong những việc nà y mẹ cháu rất hiểu biết!
- Nhưng chú có dá»± tang lá»… đâu? - Cáºu bé trả lá»i.
- Sá»± khác nhau là ở chá»— không ai quan tâm tá»›i việc chú có dá»± hay không. Äó là sá»± tháºt.
Anh cầm tay nắm cá»a khi nghe có tiếng chuông. Anh mở cá»a và nháºn ra ngưá»i đà n ông béo lùn là Benjamin Calder, má»™t trong những luáºt sư cá»§a J.B. Ngưá»i đà n ông nà y là m như không chú ý gì tá»›i Hawk.
- Tôi có hẹn đến - ông ta nói khi nhìn thấy Carol ló đầu ra.
- Vâng, ông và o đi, ông Calder!
Vô tình, Hawk nép bóng bên cánh cá»a lúc nghe thấy tiếng bước chân xuống cầu thang. Từ khi đưa Katheryn và o bệnh viện anh chưa gặp lại bà .
- Äợi mãi ông má»›i đến - bà sá»— sà ng chà o vị luáºt sư. Cả bà cÅ©ng mặc đồ Ä‘en và trông rất lịch sá»±. Bà không trông thấy Hawk - Sao lại có di chúc má»›i? Không thể phi lý thế được?
Luáºt sư tái nhợt như khi bị tấn công váºy:
- Không phải phi lý, thưa bà Faulkner! - ông đáp lại - Cách đây một tháng J.B cho là m di chúc mới.
- Ai thừa kế chÃnh? - bà muốn biết - Có chúa trá»i chứng giám, nếu ông ấy là m bất lợi cho Chad để có lợi cho tên vô lại lai căng khốn nạn kia thì tôi sẽ... - bà nÃn bặt khi nhìn thấy Hawk từ bóng tối bước ra.
- Bà cứ nói tiếp Ä‘i, bà Katheryn - Miệng anh nhếch lên - Má»i việc bắt đầu trở nên thú vị.
- Mà y sẽ không nháºn được má»™t cent nà o hết - sá»± căm giáºn bốc lên trong mắt bà - Tao thá» như váºy, con chó đẻ ngưá»i Navajos đã sinh ra mà y không là cái gì khác ngoà i má»™t con **. Tao sẽ kiếm hà ng tá đà n ông mắt xanh như mà y, có cùng nhóm máu vá»›i mà y để chúng cam Ä‘oan rằng đã ngá»§ vá»›i mẹ mà y. Äó sẽ là phiên toà lâu dà i nhất mà mà y có thể tưởng tượng được.
- Bây giá», khi J.B. chết rồi, bà có thể nói ra tất cả những gì bà chỉ dám nghÄ© trong bao nhiêu năm - Hawk không rung cảm gì. Không có gì là m tổn thương anh được.
Vị luáºt sư mặt đỠbừng lúng túng bước má»™t bước vá» phÃa má»i ngưá»i.
Cái bình tĩnh của Hawk cà ng là m Katheryn tức tối.
- Lẽ ra Rawlins nên giết chết mà y khi mà y cưỡng hiếp con gái ông ấy - bà là m ngơ thái độ sợ hãi của Carol.
Hawk nháºn ra sá»± bối rối trong con mắt cáºu bé Johnny. Sá»›m muá»™n gì cáºu bé cÅ©ng biết câu chuyện nà y. Hawk chỉ hÆ¡i thông cảm vá»›i nó vá» việc Ä‘iá»u ấy xảy ra bây giá» và trong bối cảnh nà y.
- Xin lá»—i bà , thưa bà Faulkner - luáºt sư ngáºp ngừng lên tiếng - Tôi không biết anh nà y là ai, nhưng...
- Xin phép ông cho tôi tá»± giá»›i thiệu - Hawk bước lên má»™t bước. Mắt anh long lanh tức giáºn - Tôi là Jim Blue Hawk, và tôi nghÄ© là bà Katheryn đã giải thÃch cho ông đủ hiểu tôi là ai!
Luáºt sư ngáºp ngừng bắt tay anh, ánh mắt cá»§a ông ta tìm bà Katheryn
- Anh nà y... anh Hawk không phải là ngưá»i thừa kế chÃnh. Trong di chúc có má»™t Ä‘iá»u khoản nói vá» anh. Anh được thừa hưởng má»™t ná»a Ä‘iá»n trang và má»™t Ãt tiá»n mặt, má»™t ná»a Ä‘iá»n trang kia thuá»™c vá» Chad, nhưng...
- Nhưng cái gì, Ben... - bà Katheryn muốn biết ngay. Cơn thịnh nộ của bà đã lắng xuống dần.
- Phần lớn các công ty kinh doanh bất động sản của ông ấy ở Phoenix, ngoà i những phần để cho bà , thân nhân gia đình bà và một số nhân viên, được để lại cho chị Lana Marshall thừa kế.
Tất cả má»i ngưá»i như hoá đá!
Hawk ngá»a đầu ra đằng sau, cưá»i sặc sụa. Anh cưá»i mình, cưá»i những ngưá»i khác và cưá»i J.B., ngưá»i chắc chắn sẽ cưá»i nhiá»u nhất nếu được chứng kiến toà n cảnh nà y ở đây.
Hawk vẫn còn cưá»i khi Ä‘i ra chiếc xe thuê Ä‘áºu bên đưá»ng. Má»™t chiếc xe khác vừa Ä‘áºu ở sau. Chad bước xuống xe, bối rối nhìn Hawk.
- Em đến đây có việc gì? - Anh ta há»i.
Tiếng cưá»i cá»§a Hawk tắt ngấm. Mắt anh long lanh:
- Em đang định đi, ông anh ạ. Rất tiếc em không được thấy bộ mặt anh khi biết mình không được thừa kế nữa!
- Mà y nói gì? - Chad gầm lên há»i lại.
Nhưng Hawk đã lên xe và phóng vá»t Ä‘i!
Má»™t ngá»n gió khô thổi trà nh qua nghÄ©a trang. Lana đứng phÃa sau, lẫn trong khách dá»± tang lá»…. Cô không có bá»™ đồ Ä‘en nên đà nh phải mặc bá»™ mà u nâu rất hợp vá»›i mái tóc cá»§a cô.
Nhìn qua đầu và vai những ngưá»i khác, cô thấy rất rõ chiếc quan tà i được đánh bóng, bao bá»c xung quanh bằng nhiá»u vòng hoa và bó hoa. Hương hoa thoảng tá»›i táºn chá»— cô. Quay sang bên chút Ãt, cô thấy thân nhân gia đình ông
Chad đứng đó, tay buông thõng và đau đáu nhìn chiếc quan tà i. Tóc anh ta bị gió thổi rối bá»i. Lana nháºn ra sá»± mất mát qua cái chết cá»§a ngưá»i cha và cái mệt má»i trên gương mặt anh ta. Như thể cảm nháºn được ánh mắt cá»§a cô, anh ta ngước lên nhìn và hướng vá» phÃa cô. Mặt anh ta thoáng giáºt giáºt.
Mẹ anh ta đứng cạnh, mảnh khảnh trông bà rất yếu đuối trong bộ váy đen. Gương mặt bà bị che khuất bằng tấm mạng đen dà y.
Ngưá»i phụ nữ đứng cạnh Chad ở phÃa bên kia cÅ©ng mặc bá»™ đồ Ä‘en. Cô ta đội cái mÅ© Ä‘en nhá» lên mái tóc mà u nâu sáng. Bà n tay cô ta nắm lấy tay má»™t cáºu bé mặc comple sẫm mà u. Trông cáºu bé rất giống John, tá»›i mức Lana biết ngay đó là cháu trai cá»§a ông. Cạnh đó là má»™t ngưá»i đà n ông nữa đứng quay lưng vá» phÃa Lana. Chắc là ngưá»i con trai thứ hai, đã có gia đình. Lana không thể táºp trung lắng nghe vị linh mục nói những gì. Cô luôn nghÄ© tá»›i ngưá»i đà n ông được vá» nÆ¡i anh nghỉ cuối cùng ở đây? Cô không thấy Hawk. Anh không dá»± tang lá»… hay sao? Cô nghÄ© anh cÅ©ng là ngưá»i thân thÃch cá»§a gia đình.
Khi tang lá»… xong xuôi, cô băn khoăn không biết nên tá»›i gặp gia đình để chia buồn hay thôi. Cuối cùng cô nghÄ© không gặp tốt hÆ¡n nên bước vá» chiếc xe volkswagen cá»§a mình trông khác biết đến lạ lùng giữa dãy xe to dà i sang trá»ng.
Cô nghe tiếng bước chân sau lưng. Cô quay lại và nháºn ra Chad. Cô muốn nói câu gì đó nhưng không tìm ra từ thÃch hợp trong khung cảnh nà y.
- Tang lá»… to quá - cô chỉ nói ra được váºy.
- Äúng thế, ông thị trưởng có mặt, cả đại diện cá»§a thống đốc bang và thượng nghị sÄ© cÅ©ng tá»›i - Chad nói - Chị lại đây, tôi muốn giá»›i thiệu chị vá»›i gia đình.
Anh ta dẫn cô tá»›i gặp thân quyến ngưá»i đã khuất:
- Äây là con trai tôi, Johnny Faulkner và vợ tôi, Carol!
Lana sợ hãi đến đứng tim.
- Còn đây là cô Lana Marshall.
- Chà o cô Marshall - Vợ anh ta nói, đưa bà n tay mảnh dẻ ra bắt và mỉm cưá»i thân thiện.
Khó có thể nhìn và o đôi mắt xanh của cô ta mà không nghĩ tới Chad đã hôn mình.
Lana cảm thấy bối rối và phần nà o có lỗi.
- Thưa mẹ! - Chad quay vá» phÃa ngưá»i đà n bà mặc đồ Ä‘en - Con xin giá»›i thiệu vá»›i mẹ, cô Lana Marshall! Äây là mẹ tôi, Katheryn Faulkner!
- Thưa bà Faulkner, giá mà chúng ta được là m quen vá»›i nhau trong những Ä‘iá»u kiện Ãt buồn Ä‘au hÆ¡n thế nà y. - Lana nói và đưa tay ra. Cô không thể nháºn ra gương mặt bà quả phụ sau tấm mạng dà y. Nhưng cô cảm nháºn được sá»± dè dặt nhất định trong cái bắt tay lạnh lùng.
- Tôi nghe cô quen biết chồng tôi? - ngưá»i đà n bà đáp lại.
- Vâng, chúng tôi là bạn bè thân thiết của nhau.
- Tất nhiên rồi - bà quả phụ trả lá»i. Rồi bà khẽ mỉm cưá»i - Xin lá»—i cô, tôi muốn nói chuyện thêm vá»›i linh mục.
- Vâng - Lana thì thầm.
Cô nhìn Chad. Hóa ra anh ta là ngưá»i con trai đã láºp gia đình. Cô không thể tin được.
- Em trai anh đâu? - cô há»i.
- Cô biết gì vỠnó? - anh ta quay phắt lại.
Lana ngạc nhiên vỠthái độ nà y:
- Tôi chẳng biết gì. Ông John nói có hai ngưá»i con trai, nhưng ở đây tôi không thấy ai ngoà i anh. - Ngưá»i đứng quay lưng lại phÃa cô lúc trước là ông Rawlins, bố cá»§a Carol mà cô vừa là m quen.
Chad ngần ngừ không muốn trả lá»i.
- Cáºu ta không có mặt ở đây. Bố tôi có quan hệ tình ái vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà khác. Cô hiểu cho, mẹ tôi rất nhạy cảm trong vấn đỠnà y.
- Tất nhiên rồi - cô hiểu ra ngưá»i con trai khác cá»§a ông John là đứa con ngoà i giá thú.
Bà Faulkner trở lại, nhìn Chad
- Con nói cho cô ấy biết chưa? - bà há»i.
- Cho tôi biết cái gì? - Lana hơi hốt hoảng.
- Chưa! - Câu trả lá»i cá»™c lốc cá»§a anh ta nghe như anh ta lấy là m tiếc mẹ anh ta đã đặt câu há»i đó.
- Cô là ngưá»i thừa kế, cô Marshall ạ, J.B. đã để lại cho cô cả má»™t gia tà i.
- Cái gì? – Cô bối rối tìm từ - Chắc có sự hiểu lầm thôi - Cô bà ng hoà ng nhìn Chad.
- Không có sá»± hiểu lầm nà o cả - Nụ cưá»i mỉm cá»§a anh ta như nói cô nên vui mừng vá» tin nà y - Rồi đây cô sẽ được công chúng thông báo chÃnh thức. Gia đình đã biết ná»™i dung di chúc cá»§a J.B. Vừa qua là cuối tuần, nên cô chưa biết gì cả.
- Nhưng… - Lana như tê liệt, quên bẵng mình định nói gì.
- Cô đưa chìa khoá xe cho tôi. Chú Tom sẽ Ä‘i xe ấy vá» - Chad đỠnghị - Cô có thể Ä‘i cùng chúng tôi. Rồi tôi sẽ giải thÃch tất cả cho cô hay.
Lana đưa cho anh ta chìa khoá.
|

05-12-2008, 02:48 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần IV
Chương 14
Cú sốc tiêu hao sức lá»±c cô, đầu tiên là cái chết cá»§a John. Rồi dồn dáºp Ä‘iá»u bất ngá» nà y đến Ä‘iá»u bất ngá» khác. Chad đã có gia đình, ngưá»i con trai thứ hai cá»§a John là đứa con ngoà i giá thú và cuối cùng là việc John để lại cho cô thừa kế phần lá»›n gia sản cá»§a ông.
Sau tang lễ, Lana bị cảm nằm liệt ba ngà y.
Cô ốm suốt hai tuần sau đó, không đủ sức Ä‘i là m việc. Cô không rá»i khá»i nhà , nhưng chÃnh vì thế ở nhà cô cà ng nhá»™n nhạo rối bá»i. Äiện thoại réo chuông không ngừng, phóng viên các báo muốn tìm hiểu nhiá»u hÆ¡n quan hệ giữa cô và J.B. Faulkner cÅ©ng như vá» việc thừa kế tà i sản, những tổ chức từ thiện muốn cô quyên góp tiá»n… tất cả há»—n độn, nháo nhà o cho tá»›i khi cô có số Ä‘iện thoại bà máºt.
Chad đỠnghị cô thuê luáºt sư là m đại diện và giúp cô chá»n luáºt sư. Tại má»i cuá»™c tiếp xúc anh luôn luôn có mặt ở phÃa bên kia vá»›i tư cách là đồng sá»± cá»§a cô. Chad cÅ©ng là ngưá»i giảng giải cho cô hiểu những ngóc nghách là m ăn kinh doanh không bình thưá»ng, giúp cô kiến thức vá» pháp luáºt, thuế tà i sản. Trong khi ấy cô luôn luôn bị Ä‘au đầu, Ä‘au há»ng vì cảm cúm. Kể cả ba tuần sau, khi sức khá»e đã khá hÆ¡n cô vẫn chưa quen được vá»›i hoà n cảnh má»›i cá»§a mình.
Cô đã đắn Ä‘o nên trang trà lại căn há»™ hay không. Rồi cô chợt nghÄ© ra rằng giá» có thể mua được toà n bá»™ căn nhà . Cô lại có thể tiếp tục tá»›i trưá»ng đại há»c và tốt nghiệp khoá quản lý kinh tế. Cô đã già u, cô chẳng cần là m việc để sống nữa. Cô có thể lắp đặt hệ thống Ä‘iá»u hoà nhiệt độ và o xe volkswagen cá»§a mình. Thá»±c ra cô có thể mua cả xe Rolls-Royce nếu muốn!
Ngoà i ra còn gia đình Faulkner. Trong thâm tâm, Lana nghÄ© há» sẽ cá»± tuyệt cô, và điá»u nà y cÅ©ng dá»… hiểu. Carol thân máºt vá»›i cô má»™t cách lịch sá»±. Cả cách cư xá» cá»§a Katheryn cÅ©ng không có gì phải chê trách cả. Nhưng vá»›i Chad, cô có mối quan hệ tốt nhất.
Lana đưa tay vuốt vuốt lá»›p bá»c ghế, và nhìn Chad ngồi sau tay lái. Cô tá»± há»i sao mình nháºn lá»i tá»›i Ä‘iá»n trang cá»§a gia đình há». Cô được má»i tá»›i đó má»™t tháng để nghỉ ngÆ¡i.
Nhưng ngưá»i má»i cô tháºt hà o hoa phóng túng. Cô được đối xá» như má»™t ngưá»i bạn cá»§a gia đình. Cô thấy thoải mái và hy vá»ng có mối quan hệ tốt vá»›i gia đình Faulkner như vá»›i ông John trước đây.
- Tại sao ông ấy là m như thế? - cô há»i Chad Ä‘iá»u mình luôn tá»± há»i mình - Tại sao J.B cho tôi thừa kế phần lá»›n tà i sản cá»§a ông? Anh không khó chịu vá» việc nà y à ? - Cô ngạc nhiên há»i.
Anh ta ngần ngừ, nhìn cô dò xét:
- Lúc đầu tôi rất bá»±c - Anh ta nói - Nhưng sau đó cà ng nghÄ© tôi cà ng không tức tối nữa. Tôi cÅ©ng không nghèo - Anh ta mỉm cưá»i - Sinh thá»i bố tôi đã chuyển giao cho tôi cổ phần cá»§a nhiá»u công ty khác nhau. Ông đã để lại cho mẹ tôi và con trai tôi má»™t tà i sản lá»›n. Ông đã phân phát sá»›m sá»± già u có cá»§a mình.
- Anh định nói đã nháºn được phần mình trong tà i sản cá»§a bác? - Lana hy vá»ng cô hiểu không sai Chad.
- Äiá»u đó đúng vá» những phương diện nhất định. Chúng ta còn là đồng sá»± cá»§a nhau trong nhiá»u công ty.
- Tôi còn phải há»c há»i nhiá»u vá» quản lý kinh tế - Lana thở dà i, nhắm nghiá»n mắt.
- Cô tiếp thu rất nhanh - anh ta nháºn xét.
Lana để ý anh ta nói ra Ä‘iá»u ấy nhanh gá»n. Cô thấy không có sá»± tức giáºn trong câu trả lá»i cá»§a anh ta.
Nhưng anh ta phải táºp trung để ý và o xe cá»™ giao thông trên đưá»ng phố.
- Sau khi ốm dáºy, cô cần phải nghÄ© ngÆ¡i yên tÄ©nh - Anh ta nói tiếp, giá»ng thản nhiên - Tránh xa cái ồn à o há»—n độn xung quanh không dá»… gì thoát được.
- Nghỉ ngÆ¡i yên tÄ©nh... nghe thấy đã thÃch rồi - Lana hà i lòng thở dà i.
- Tôi chỉ ở lại và i ngà y. Nhưng Carol và Katheryn sẽ quan tâm tới cô. Cuối tuần tôi sẽ vỠ- Anh ta nói.
- Má»i thứ sẽ xa lạ vá»›i tôi khi anh không ở bên - Thá»±c ra cô không muốn nói lá»™ ra Ä‘iá»u ấy.
Khi ánh mắt anh ta tìm kiếm ánh mắt cô, cô không thể tránh đi được:
- Lana, chúng ta xa cách má»™t thá»i gian tốt hÆ¡n - ngoà i ra anh ta không nói gì thêm.
- Có thể đúng. Tôi đã quá dựa dẫm và o anh!
Äá»™t nhiên anh ta cầm tay cô:
- Lana ạ, cô luôn có thể dựa và o tôi được - Anh ta vuốt ve ngón tay cô.
HỠđã tá»›i sân bay, Chad lái xe đến bên chiếc máy bay hai động cÆ¡ Ä‘ang đỗ. Lana nháºn ra ngay dấu hiệu gắn trên máy bay. Nó giống dấu hiệu trên chiếc xe tải ông John đã lái ngà y nà o. Bên cạnh dấu hiệu còn vẽ hai đưá»ng kẻ, chắc để miêu tả cánh bay.
Chad hiểu ánh mắt dò há»i cá»§a cô:
- Máy bay nà y là cá»§a Ä‘iá»n trang. Äiá»n trang được đặt tên là "F Flight", vì váºy trên cánh vẽ dấu hiệu nà y - anh ta nhăn trán - Nó tìm kiếm cái gì ở đây nhỉ? - Anh ta thì thà o giữa hai hà m răng .
Lana nhìn theo ánh mắt cá»§a anh ta thây ngưá»i đà n ông mặc áo mà u san hô sẫm mà u đứng dá»±a và o tưá»ng nhà điá»u hà nh sân bay. Cô biết ngay đó là Hawk. Anh ta Ä‘i lại phÃa há». Khi bốn mắt gặp nhau, cô hÆ¡i đỠmặt. Cô nhá»› lại.
- Jake Sanchez đâu? Anh nghÄ© cáºu ta sẽ bay - Chad há»i.
- Ở Ä‘iá»n trang. Em Ä‘i thay cáºu ta - Ãnh mắt anh bao trùm lấy Lana - Là ngưá»i thừa kế, cô thấy thế nà o cô Marshall? - Hawk quan sát sá»± thay đổi nét mặt cô.
- HÆ¡i rối bá»i và dồn dáºp - cô nói - Tôi chưa có thá»i gian để nghÄ© vá» việc ấy!
- Tôi chẳng nói vá»›i cô rằng J.B. sẽ trả tiá»n cho cô theo cách cá»§a ông ấy hay sao? - Giá»ng Hawk sắc và đầy châm biếm.
- Nó nói gì thế? - Chad ngạc nhiên há»i.
- Chẳng quan trá»ng đâu - Lana gạt phắt Ä‘i.
- Äồ đạc còn ở trong xe - Chad quay vá» phÃa Hawk.
- Sau đấy chúng ta có thể bay được ngay.
Hawk xách hai cái vali má»›i cá»§a cô còn gắn ký hiệu ngưá»i sáng chế ra máy bay. Lana khoác túi đồ trang Ä‘iểm cá»§a mình. Cô cảm giác được sá»± căng thẳng giữa hai ngưá»i đà n ông và điá»u nay là m cô hết sức ngạc nhiên. Cô nghÄ© qua lần là m quen vá»›i há» trong bệnh viện thì há» phải thân thiết gắn bó vá»›i nhau. Nhưng rõ rà ng há» không ưa nhau.
- Cô đã Ä‘i máy bay lần nà o chưa, cô Marshall? - Hawk há»i khi cả ba ngưá»i ra tá»›i sân bay.
- Tôi chỉ Ä‘i máy bay hà nh khách thôi, còn chưa bao giá» Ä‘i máy bay tư nhân cả - Cô trả lá»i.
- Chúng ta sẽ có má»™t chuyến bay rất đẹp. Cô được nhiệt liệt má»i là m phụ lái cho tôi trong cabin. Từ trong phòng lái cô có thể nhìn xuống dưới, ngắm phong cảnh hÆ¡n là ngồi trong máy bay.
Bá» ngoà i, lá»i má»i cá»§a anh thuần tuý phép lịch sá»± nhưng Lana biết đó là câu trả lá»i cho nguyện vá»ng không thà nh cá»§a cô là được nói chuyện riêng vá»›i anh.
- Rất nên đấy cô ạ - Chad khÃch lệ - Tôi còn phải là m việc để có thá»i gian dẫn chị Ä‘i thăm khi tá»›i Ä‘iá»n trang.
Cô trèo lên khoang lái, thắt dây an toà n. Lên cao trên không, anh láºp tức Ä‘i và o vấn đỠngay:
- Cô đã phát hiện ra Chad có năng khiếu an ủi những phụ nữ đang buồn chưa? - Lana sợ hãi nhìn quanh - Cô đừng sợ, anh ta không nghe thấy chúng ta nói đâu.
- Chad rất nhiệt tình giúp đỡ tôi - cô trả lá»i.
- Không ai lạ gì Ä‘iá»u đó cả - Hawk thÃch thú tiếp.
- Äêm hôm ấy.... - Lana tìm từ thÃch hợp.
- Nếu cô cho rằng chúng ta thoả mãn má»™t nhu cầu cá»§a cả hai bên. Thế là đủ. - Anh ta hướng chú ý cá»§a cô và o phong cảnh tuyệt vá»i bên ngoà i. Và cô rất biết Æ¡n anh.
Máy bay chuẩn bị hạ cánh. Giá» có thể trông thấy rõ nhà cá»a ở Ä‘iá»n trang. Hawk đáp máy bay xuống. Carol chạy đến. Cô ta đến bãi đỗ bằng xe con. Lana loay hoay mà không tháo được dây an toà n, Hawk giúp cô. Tay há» chạm nhau là m Lana giáºt thót bụng.
Carol lại chà o đón cô:
- Cô bay có sao không, chuyến bay thế nà o?
- Rất tốt. Cám Æ¡n cô. - Lana đưa mắt vá» phÃa Hawk Ä‘ang chuyển đồ đạc lên xe.
- Cô phải và o nhà nghỉ ngơi chốc lát đi. - Carol khuyên và nhìn chồng - Anh Chad, anh đưa cô ấy đi nhé.
- ÄÆ°á»£c, cô có thể ngồi trên cùng tôi, Lana ạ - Anh ta nói như ra lệnh.
- Không được, để tôi ngồi sau - cô từ chối. Cô không muốn chiếm chỗ của Carol - Carol ngồi cạnh anh rồi còn gì...
- Không đâu - Carol cưá»i - ngồi phiá sau tôi có thể thưởng thức tốt hÆ¡n nghệ thuáºt lái xe cá»§a chồng tôi. - cô ta tiếp - Ngôi nhà sẽ là m chị thÃch thú. Nó rất cổ, đã qua mấy thế hệ rồi.
Khi Chad dừng xe trước má»™t ngôi nhà lá»›n, trải dà i, Lana hiểu được Carol định nói gì. Ngôi nhà xây gạch, cá»™t xà gá»—, trông tháºt vững chãi và rất phù hợp vá»›i bầu không khà thôn dã xung quanh.
Chad Ä‘i vòng quanh xe, mở cá»a cho Lana, giúp cô ra khá»i xe, rồi đỡ vợ xuống xe. Carol bước tá»›i lối và o có mái chìa ra, nhưng Lana ngần ngừ.
- Còn đồ đạc thì sao? - Cô há»i Chad.
- Sẽ có ngưá»i Ä‘em lên - Anh ta nói và khoác tay cô dẫn qua cánh cá»a gá»— sồi nặng.
Bức tưá»ng dà y giữ cho không khà trong nhà mát lạnh. Lana cảm giác ngay sá»± thay đổi nhiệt độ khi bước và o hà nh lang lát đá hoa. Bức tưá»ng trắng là m gian phòng rá»™ng và sáng sá»§a hÆ¡n. Những tấm cá»a dẫn sang phòng bên và hà nh lang lân cáºn. Phòng đợi kê rất Ãt đồ gá»—. Trên tưá»ng treo má»™t tấm chăn đệm cá»§a ngưá»i Navajos. Trên cái bà n nhá» bằng gá»— cây hạt dẻ là má»™t lá» hoa cá» khô. Lana nháºn ra ở đây bao trùm bầu không khà thiên nhiên và văn hoá ngưá»i Navajos.
- Mẹ Æ¡i - Carol gá»i - Anh Chad và cô Lana đã tá»›i.
Cô ta Ä‘i qua vòm cá»a bên trái. Chad cÅ©ng dẫn cô qua đó.
Nổi báºt trong phòng khách là lò sưởi lá»›n xây bằng gạch nâu và ng. Katheryn mỉm cưá»i ý tứ. Từ cuá»™c gặp gỡ đầu tiên tá»›i nay, sá»± dè dặt giữa há» vẫn không mất Ä‘i. Lana không dám chắc bà tin rằng giữa cô và ông John chỉ là bạn bè, không hÆ¡n không kém. Có ngưá»i đà n bà nà y ở bên, cô cảm thấy không thoải mái. Cô không biết nháºn lá»i má»i đến nghỉ ở đây có phải là quyết định đúng đắn hay không.
- Tôi hy vá»ng cô có chuyến bay thú vị. Cô uống cafe hay trà ? - Katheryn há»i.
- Cám ơn bà . Tôi không uống gì. Tôi không cần gì cả - Lana đáp lại. Cô ý thức được vị trà đặc biệt của mình với tư cách là bạn gái của ông John trong nhà vợ ông.
- Mẹ cho con cốc cafe - Chad nói.
- Em Ä‘em lại cho anh - Carol nháºn.
- Cô ngồi xuống Ä‘i, Lana - Chad nói, và chỉ tay vá» phÃa chiếc ghế bà nh mà u vá» quế.
- Hay tôi dẫn cô vá» phòng trước đã - Katheryn gợi ý khi thấy Lana ngần ngừ. - Chắc cô muốn rá»a ráy đôi chút.
- Vâng, đúng thế! - Lana vá»™i nháºn lá»i.
- Cô Ä‘i theo lối nà y - Katheryn Ä‘i qua cánh cổng vòm ra má»™t hà nh lang rá»™ng. Có nhiá»u hà nh lang khác và cá»a ở hai bên đến mức Lana sợ Ä‘i lạc. Rồi Katheryn dừng lại và mở má»™t cánh cá»a.
- Äây là phòng khách cá»§a chúng tôi. Phòng khách có nhà tắm riêng và cá»a Ä‘i ra sân nhà - Katheryn giả thÃch khi há» bước và o - Tôi hy vá»ng gian phòng nà y vừa lòng cô.
- Äẹp tuyệt vá»i, thưa bà ! - căn phòng rá»™ng gần bằng cả căn há»™ cá»§a Lana. Ngoà i giưá»ng ngá»§ rá»™ng còn có cả bá»™ bà n ghế ngồi nghỉ và bà n viết - Tôi hy vá»ng không quấy rầy bà - Lana cảm thấy có lá»—i và xin lá»—i - Tôi hiểu, trong thá»i gian để tang bà không cần đến khách khứa gì nhiá»u. Vì thế xin bà đừng quá báºn vá» tôi.
- Cô không quấy rầy tôi đâu - Katheryn quả quyết - Chad cho rằng cô cần phải nghỉ ngÆ¡i. Tôi sẽ rất vui nếu chị chá»n đây là m nÆ¡i nghỉ.
Lana vẫn không yên tâm dù bà nói rất thân thiện. Tiếng động bên ngoà i là m Lana bước lại cá»a. Hawk đứng đó, tay xách đồ đạc cá»§a cô.
- Äem đồ cá»§a cô Marshall và o để ở đây, Hawk - Katheryn nói vá»›i anh như vá»›i gia nhân. Anh nhếch mép là m theo lệnh và đặt đồ đạc cá»§a cô và o giữa phòng - Tôi sẽ cho ngưá»i đến giúp cô xếp đồ - Katheryn nói.
- Không cần đâu, cám Æ¡n bà - Lana từ chối - Tá»± tôi là m được việc ấy mà - Cô không quen việc ngưá»i khác là m những việc ấy cho mình.
- Tuỳ cô thôi - Katheryn đáp lại.
Ná»—i lo ngại hồi há»™p cá»§a Lana trở vá» vá»›i cô khi Katheryn ra khá»i phòng. Hawk là m cô nhân ra anh vẫn còn ở đó.
- Tôi để đồ đạc của chị ở đâu bây gi�
- Äể chá»— nà o cÅ©ng được - cô bối rối khẽ nói - Tốt nhất là cạnh giưá»ng.
Hawk đặt mấy vali xuống cạnh chân giưá»ng:
- Cô đừng rối trà vì bà ấy.
- Anh nói gì thế? - cô nhăn trán vì nháºn xét cá»§a anh.
- Ngưá»i ta chẳng thÃch cô ở đây như tôi - Anh đáp lại.
Lana muốn phản đối, nhưng chÃnh cô cÅ©ng cảm thấy ngoà i Chad ra chẳng ai chân thà nh thÃch cô cả.
- Chad là kẻ tồi tệ nhất - Anh nói như thể Ä‘oán ra được suy nghÄ© cá»§a cô - Anh ta sẽ là m tất cả để giáºt lại những gì cô đã nháºn được.
- Không đúng! - Lana bà ng hoà ng phản đối.
- Tôi cảnh cáo cô hãy cẩn tháºn - Hawk nhún vai, như thể bà ng quan việc cô tin hay không tin - Tôi hy vá»ng cô chú ý cẩn tháºn má»—i khi đặt bút ký bất kỳ văn kiện nà o.
- Phải chăng anh định cho rằng Chad tìm cách lừa gạt tôi? - Lana tò mò há»i.
Sá»± tò mò cá»§a cô hình như là m anh thÃch thú:
- Tôi chẳng cho rằng cái gì hết cả. Tôi chỉ nói anh ta sẽ giáºt lại tất cả những gì cô đã nháºn được, nếu cô ngu dại tá»›i mức để anh ta là m được việc đó.
Anh nhịp nhịp tay và o thà nh mÅ© cao bồi rá»™ng cá»§a mình và gáºt đầu vá»›i cô. Ở anh, cá» chỉ lịch sá»± là không bình thưá»ng.
Cô hÃt má»™t hÆ¡i thở sâu, nhưng Hawk đã Ä‘i khá»i. Lana nắm chặt tay, ấn móng tay và o sâu lòng bà n tay, bá»±c tức. Hawk đã gieo rắc hoà i nghi trong cô, và cô tức giáºn anh vá» việc ấy.
|

05-12-2008, 02:50 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 15
- Chà o cô - Carol ngồi má»™t mình bên bà n khi Lana bước và o phòng ăn sáng ngáºp trà n ánh mặt trá»i - Tôi cứ tưởng là ngưá»i duy nhất ngá»§ quên hôm nay. Trông cô như chưa tháºt tỉnh hẳn.
- Có lẽ thế! - Lana thú nháºn và uống ly nước cam cạnh bà n - Tôi mệt má»i hÆ¡n mình tưởng.
- Tôi rất vui không phải ăn sáng má»™t mình. Chad Ä‘ang ở trong phòng là m việc và mẹ tôi Ä‘ang viết bức thư cám Æ¡n mà chúng ta phải gá»i Ä‘i - Carol giải thÃch - Cô đã quen ở đây chưa?
- Tôi bị lạc lối mấy lần. Rất may bà Katheryn hôm qua đã chỉ dẫn tôi đi thăm nhà , nếu không chẳng biết đâu mà lần - Lana đưa mắt nhìn các loại bánh trái, thức ăn bà y biện ở đây.
- Cô thÃch dùng gì xin cứ tá»± nhiên. Bà Roseanne biết là m loại bánh trứng kiểu Tây Ban Nha rất tuyệt vá»i. Tôi nói bà ấy là m cho cô má»™t cái nhé? - Carol đỠnghị.
- Không cần, cám Æ¡n cô. Äối vá»›i tôi, ly caphe và bánh mì là đủ. Tôi phải để ý đến hình thể cá»§a mình - Lana ghen tị vá»›i Carol vá» thân hình mảnh khảnh cá»§a cô ta và vá» cái bánh trứng, bánh ngá»t và bánh máºn trên dÄ©a cô ta.
Rồi Lana gắp một cái bánh chiên nhân mứt dâu, rót ly caphe và lại ngồi bên chiếc bà n ăn sáng bằng mây.
- Anh Chad có nói phải là m việc bao lâu không? - Lana há»i, rồi cô giải thÃch - Tôi đã hy vá»ng anh ấy dẫn tôi Ä‘i thăm Ä‘iá»n trang.
- Anh ấy không nói gì cả - Carol táºp trung trà lá»±c và o đồ ăn trên dÄ©a - Tôi tin chắc nếu chị đỠnghị, anh ấy sẽ dẫn chị Ä‘i xem.
Có chút gì đó trong giá»ng nói cá»§a Carol là m Lana phát ghen. Hình như cô ta quá nhạy cảm.
- Tốt hÆ¡n là tôi không nên đỠnghị anh ấy - Cô quyết định và cắt bánh chiên. - Tôi đã là m phiá»n anh ấy quá nhiá»u và quá đủ rồi.
- Ồ, anh Chad không phản đối gì đâu - Carol vội khẳng định.
- Nhưng còn chị - Lana thốt lên. Cô cố tá»± lý giải mình định nói gì - Nếu anh ấy chỉ ở đây có và i ngà y thì chắc chị muốn ở gần anh ấy nhiá»u như có thể được. Äiá»u ấy cÅ©ng dá»… hiểu mà .
- Äúng là chúng tôi có Ãt thá»i gian dà nh cho nhau. Nhưng việc ấy có lý do cá»§a nó. Và anh Chad biết tôi hiểu Ä‘iá»u đó - Carol nói - Trong khoảng thá»i gian ngắn quen anh ấy, chắc chị đã phải nháºn anh ấy là con ngưá»i tuyệt vá»i, là ngưá»i chồng tuyệt vá»i. Mặc dù... - Carol ngừng lá»i, báºn rá»™n vá»›i cái bánh trứng trong chốc lát.
Lana lặng ngưá»i lắng nghe:
- Dù sao?
Lúc Carol ngẩng nhìn lên, Lana nháºn ra ná»—i buồn trong đôi mắt cô ta:
- Mặc dù tôi không thể sinh thêm con được nữa cho anh ấy - Cô ta khẽ nói, rồi gượng cưá»i - Anh ấy nói, dù váºy cÅ©ng không sao. Chúng tôi có cháu Johnny, nó là má»™t đứa trẻ khoẻ mạnh và tuyệt vá»i. Nhưng tôi biết anh Chad muốn có thêm con. Anh ấy căm thù việc nó là đứa con duy nhất. Nhưng sau nhiá»u lần sẩy thai, bác sÄ© nói chúng tôi không thể có con thêm nữa.
- Cô có thể nháºn con nuôi - Lana gợi ý và tá»± há»i phải chăng đã phát hiện ra Ä‘iểm là m hai ngưá»i xa lạ nhau.
- Hai việc không giống nhau - Carol bác bá», lắc đầu. Ãnh mặt trá»i là m tóc cô ta sáng lấp lánh - Anh Chad đã từng nghÄ© tá»›i. Nhưng tôi không muốn nuôi dáºy con ngưá»i khác. Äiá»u đó có thể lạ lùng đối vá»›i chị.
- Không, tôi nghĩ tôi hiểu được ý cô - Nhưng, trong thâm tâm Lana nghĩ hỠđã cướp đi của nhau cái hỠcùng nhau là m được.
- Anh Chad cÅ©ng hiểu Ä‘iá»u ấy. Và chÃnh đó là cái là m anh ấy thà nh con ngưá»i tuyệt vá»i - Nụ cưá»i mỉm cá»§a Carol trượt qua những nét đầy còn khắc khổ cá»§a cô ta - Tôi thá»±c sá»± không phản đối gì việc anh ấy dẫn cô Ä‘i thăm Ä‘iá»n trang.
- Tôi không há» muốn anh ấy chỉ cho xem tất cả - Lana cố giải thÃch - Tôi đã hình dung được Ä‘iá»n trang lá»›n đến nhưá»ng nà o khi hôm qua lúc Ä‘ang bay anh Hawk chỉ cho thấy ranh giá»›i cá»§a nó. Tôi chỉ định xem quanh sân nhà đây và vùng xung quanh thôi. Tôi Ä‘i má»™t mình cÅ©ng được, nhưng tôi nghÄ© là m váºy không hay. Còn nếu anh Chad báºn, tôi nhá» ai khác cÅ©ng được!
- Cha tôi sẵn lòng là m việc ấy. Nhưng hôm qua ông ấy có nói hôm nay có việc báºn phải Ä‘i và o thà nh phố. Anh Hawk sẽ dẫn cô Ä‘i. Anh ấy thông thạo từng bước chân ở đây như túi áo mình - Carol quyết định.
- Thế... - Lana thở hắt ra. Cô thấy đỠnghị nà y không tốt. - Thế thì… tôi không thÃch Ä‘i vá»›i anh ấy.
Câu trả lá»i là m Carol ngạc nhiên:
- Tôi không nghÄ© cô có mặc cảm? Chắc tôi đã lầm - Cô ta nói ngắn gá»n.
- Mặc cảm? định kiến? Tôi không có đâu. Sao lại có định kiến được?
- Nhiá»u ngưá»i khinh thưá»ng anh ấy vì anh ấy lai ngưá»i Navajos. Tại sao cô khác há»? - Carol chăm chú nhìn Lana dò há»i.
- Tôi không biết anh ấy lai da Ä‘á». Tôi cÅ©ng không có nghi vấn gì phương diện nà y - Cô ngả ngưá»i ra sau ghế. Tin nà y không há» là m cô sá»ng sốt - Äấy có phải là lý do vì sao anh Chad không ưa Hawk?
Khi ngẩng lên, Carol chăm chú nhìn cô:
- Cô thực sự không biết anh Hawk là ai à ? J.B. không hỠkể gì cho chị nghe vỠanh ấy à ?
- Ông John? Không! Ông kể cho tôi nghe để là m gì? - Lana cà ng bối rối hơn.
- Vì anh Hawk là con trai ông ấy.
- Tháºt váºy không? - Lana nhìn ngưá»i phụ nữ ngồi đối diện mình và đang quay nhìn Ä‘i nÆ¡i khác. Cô hiểu Ä‘iá»u đó là sá»± tháºt và tá»± há»i sao Chad hay Hawk Ä‘á»u đã không kể gì cho cô hay.
- Tháºt! Mẹ anh Hawk là ngưá»i Navajos, là ngưá»i tình cá»§a J.B. trong bao nhiêu năm dà i. Ngà y ấy tôi còn là má»™t đứa trẻ, vì thế tôi không biết chi tiết cụ thể ngoà i những gì nghe được - Carol trở nên đăm chiêu hÆ¡n khi tiếp lá»i - Mẹ anh Hawk chết trong má»™t cÆ¡n bão tuyết. J.B. không muốn để Hawk ở lại chá»— há» hà ng anh ấy, vì nếu váºy anh sẽ trưởng thà nh như má»™t ngưá»i da Ä‘á». Ông đưa anh vá» Ä‘iá»n trang, nhưng tất nhiên không dám để Katheryn nuôi dạy anh.
- Bà Katheryn có biết gì vá» chuyện nà y không? - Lana há»i.
- Có chứ - Carol gáºt đầu - Äiá»n trang là má»™t cái là ng. Ngưá»i nà y biết hết vá» ngưá»i khác. Tôi không tin J.B. đã nói cho Katheryn biết việc ấy. Ông rất tế nhị. Nhưng bà ấy biết hết. Có mặt bà , không ai nói gì tá»›i Hawk cả, má»i ngưá»i Ä‘á»u nói anh ta là đứa trẻ mồ côi.
- Nhưng ai chăm sóc, nuôi dưỡng anh ấy? - Lana há»i.
- J.B. đỠnghị cha mẹ tôi chăm sóc, nuôi dưỡng anh ấy, J.B. và cha tôi là bạn bè thân thiết với nhau. Hawk ở với chúng tôi. Trên thực tế chúng tôi lớn lên như anh chị em với nhau.
- Chuyện gì đã xảy ra giữa Chad và Hawk? - Lana tò mò há»i - Hình như há» chả hỠưa gì nhau?
- Trong Ä‘iá»u kiện như váºy thì Ä‘iá»u đó rất dá»… hiểu. Cô xem, Chad được chiếm hữu tất cả. Anh ấy là con trai hợp pháp cá»§a J.B trong khi Hawk chưa bao giỠđược công nháºn là con trai cá»§a ông cả. Äúng là J.B. đã trả tiá»n cho mẹ cha tôi nuôi dưỡng anh ấy, ông trả tiá»n cho anh ấy há»c đại há»c. Nhưng việc ấy thá»±c ra đáng là bao nhiêu. Thá»±c tế anh ấy không được công nháºn chưa phải là cái tồi tệ nhất. Anh còn là đứa con lai, dù bố anh có là J.B. Faulkner thì mẹ anh vẫn chỉ là ngưá»i Navajos.
- Tôi hiểu có sá»± thù địch nhất định, kể cả trong tình cảm. Nhưng không thÃch nhau tá»›i mức - Những gì Carol vừa kể không là m cho Lana tin tưởng hoà n toà n - Căm thù nhau tá»›i mù quáng. Tôi không tin chẳng có lý do nà o cho chuyện nà y.
- Có má»™t lý do - Carol thở dà i và gạt dÄ©a ăn còn ná»a sang bên - Là tôi!
- Cô? - Lana muốn được giải thÃch rõ hÆ¡n.
- Äúng. Cô nhá»› cho, Hawk và tôi cùng lá»›n lên. Anh luôn là ngưá»i anh trai, còn tôi cô em gái, Ãt ra tôi cÅ©ng tưởng thế. Và o mùa hè năm ngoái tôi 18 tuổi, tôi đã nháºn ra Hawk muốn cưới tôi. Anh đã yêu tôi. - Carol ngừng lá»i uống ngụm caphe - Lúc ấy anh Chad đã là ngưá»i yêu cá»§a tôi. Tôi không muốn lấy bất cứ ai ngoà i anh Chad.
- Và cô cự tuyệt Hawk?
- Äúng thế! Anh ấy không hiểu Ä‘iá»u đó. Anh ấy khiêu khÃch Chad, hỠđánh nhau rất ghê rợn. Chad khoẻ hÆ¡n và việc nà y là m cho sá»± việc tồi tệ hÆ¡n - Carol bặm môi - Tôi đã cố giải thÃch cho Hawk nghe tất cả. Nhưng anh không muốn nghe gì cả. Anh ấy nghÄ© tôi không muốn lấy anh ấy vì anh ấy là con lai và do đó không xứng đáng vá»›i tôi. Anh ấy cÅ©ng tin là bị khắp nÆ¡i lừa dối.
- Giá» tôi đã hiểu tất cả - Lana giải thÃch - Tôi đã thừa kế má»™t phần lẽ ra thuá»™c vá» anh ấy. Ông John để lại cho anh ấy thừa kế cái gì không? Ông có công nháºn anh ấy không? - Cô không thể cho rằng John chẳng cho Hawk thừa kế gì.
- J.B. để lại cho anh ấy má»™t ná»a Ä‘iá»n trang. Nhưng tôi biết, ông không công nháºn anh là con trai cá»§a mình. Anh được thừa hưởng cả tiá»n mặt, chúng tôi không biết được bao nhiêu - Carol tìm gặp ánh mắt cô - Cô Lana ạ, tháºt tình tôi nghÄ© rằng, Hawk có quyá»n thừa kế hÆ¡n cô!
- Äúng thế! - Lana đồng tình vá»›i quan Ä‘iểm cá»§a Carol, nhưng không biết phải là m gì. Phải chăng đó là sai lầm cá»§a cô? Phải chăng đó là vấn đỠcá»§a cô là sá»a chữa sai lầm đó? Có thượng đến chứng giám cho, cô không há» muốn John để lại cho cô tà i sản cá»§a ông. Tại sao ông lại cho cô chứ không cho dòng máu má»§ cá»§a mình thừa kế? Nếu John đã không muốn cho anh ấy thừa kế thì nên chăng cô hà nh động trái vá»›i di chúc cá»§a ông và đưa lại cho anh?
Má»i cái rối như tÆ¡ vò. Cô không biết Ä‘iá»u gì đúng, Ä‘iá»u gì sai. Quá nhiá»u sá»± việc xảy ra trong má»™t thá»i gian ngắn. Cô mệt má»i vá» thể xác và tinh thần. Chad đưa cô đến đây để nghỉ ngÆ¡i. Nay má»›i ngà y đầu tiên mà cô thấy mệt hÆ¡n là khoẻ hÆ¡n.
Cô uống ngụm caphe:
- Caphe nguá»™i quá - cô nói và đứng dáºy - Cô có muốn uống ly caphe khác không, Carol?
- Không, cám Æ¡n cô - Carol đáp lại và đẩy ghế đứng dáºy - Tôi Ä‘ang viết dở thư cho Johnny. Giá» tôi muốn viết cho xong để gởi bưu Ä‘iện - cô ta Ä‘i ra cá»a - Cô Lana ạ, nói ra Ä‘iá»u nà y, tôi không muốn là m cô tổn thương.
- Không sao cả - Lana quả quyết.
- Váºy rất tốt. Vì tôi muốn chúng ta trở thà nh bạn bè cá»§a nhau - Carol mỉm cưá»i.
- Tôi cÅ©ng muốn Ä‘iá»u đó - Lana đồng tình.
- Hẹn gặp chị sau - Carol vẫy tay và biến mất sau khung cá»a.
Lana rót ly caphe má»›i và trở lại ghế cá»§a mình. Cô hết cảm thấy đói. Rồi cô nghe tiếng chân bước, Lana nháºn ra Chad trong khung cá»a.
- Chà o cô. Tôi vừa gặp Carol. Cô ấy có nói cô ở đây - Anh ta rót caphe - Tôi sẽ tiếp chuyện chị!
- Anh xong việc rồi à ? - cô há»i.
- Phần lá»›n công việc đã giải quyết xong - Anh ta ngồi xuống ghế bên cạnh cô. Äôi mắt nâu vuốt ve cô.
- Cô ngá»§ không ngon à ? Trông cô mệt má»i. Äẹp và mệt má»i.
- Rõ khéo nịnh đầm - Cô đỠmặt – Tôi đã ngá»§ như con gấu mùa đông. Tôi không nhá»› khi nà o đã từng ngá»§ say đến như váºy?
Có chứ, đã có lần. Và o buổi sáng hôm John mất. Nhưng cô không đỠcáºp đến. Nếu nhá»› được Chad cÅ©ng không sá»a lại cho đúng.
- Cái đó cần thiết đối vá»›i cô - Anh ta nhấp ngụm caphe và nhìn bánh chiên chưa ăn hết trên dÄ©a cô - Äây là toà n bá»™ bữa sáng cá»§a cô à ?
- Tôi không đói - Cô nghÄ© thầm: đúng ra không đói nữa. - Tôi phải táºp luyện để ăn uống cho ngon miệng.
- Cô đến đây để nghỉ ngơi - Anh ta nhắc nhở cô.
- Nhưng như váºy buồn tẻ lắm - Cô mỉm cưá»i phản đối.
- Có thể! Nhưng hãy để những ngà y đầu qua cháºm thôi.
- Anh nói như bác sÄ© - Lana nói - Tháºt ra tôi có ý định đỠnghị anh dẫn Ä‘i thăm Ä‘iá»n trang.
- Äể là m gì? - anh ta mỉm cưá»i thÃch thú.
- Äể xem má»i cái ở đây hoạt động như thế nà o? - cô nhún vai - Äiá»u đó thú vị quá Ä‘i chứ.
- Äiá»n trang tá»± hoạt động. Rawlins quản lý rất tuyệt vá»i. Má»i cái hoạt động theo thông lệ và rất tẻ nhạt. Tôi không tin là nó là m cô thÃch thú.
- Tôi nghÄ© xem phong cảnh cÅ©ng rất hay. Từ nhiá»u năm nay thôi không há» cưỡi ngá»±a. Chắc phải thú vị lắm.
- Việc ấy có thể được - Chad đồng ý - Tôi sẽ nói ngưá»i buá»™c yên ngá»±a cho hai con ngá»±a để cho chúng ta. Ä‚n xong chúng ta có thể khởi hà nh ngay.
- Nghe thÃch quá - Cô gáºt đầu nói, rồi ngáºp ngừng.
- Äiá»u gì là m cô lo ngại? Cô định trao đổi vá»›i tôi việc gì chăng? - anh ta dò xét.
Lana cầm ly caphe lên:
- Tôi vừa nghe nói Hawk là con trai của ông John.
- Cô nói thằng vô lại kia phải không? - Chad há»i lại và quay Ä‘i chá»— khác để tá»± chá»§ bản thân - Xin lá»—i, nó chÃnh là má»™t kẻ như váºy - Khi quay ngưá»i lại nhìn cô, anh ta mỉm cưá»i tỉnh bÆ¡ - Bây giá», sau khi phát hiện ra xác chết trong tầng hầm cá»§a gia đình Faulkner, cô có thấy gì khác không?
- Khác rất nhiá»u - Lana vá»™i và ng giải thÃch - Anh ta là ... con trai cá»§a ông John, tôi thừa kế những gì lẽ ra anh ta được thừa hưởng, lẽ ra thuá»™c vá» anh ấy.
- Lẽ ra? sao chị lại nghÄ© cái đó lẽ ra thuá»™c vá» nó? Má»™t đứa con lai là m gì có số tà i sản đó? John biết mình đã là m gì khi để lại tà i sản cho cô. Hawk không phải là gì khác ngoà i má»™t tên tha phương cầu thá»±c. J.B đã quẳng tiá»n cá»§a mình qua cá»a sổ khi tìm cách tạo nên má»™t ngưá»i đà n ông da trắng từ đứa con lai nà y. Hắn ta không há» có má»™t chút chà thú nà o trong ngưá»i. Hắn là m việc chút Ãt rồi trở vá» vá»›i bá»n ngưá»i hoang dại cá»§a hắn, rồi lại là m việc chút Ãt. Hắn là má»™t con ngưá»i không giá trị, không xứng đáng hưởng những gì mình đã nháºn được.
- Nhưng hình như anh ta thông minh...
- Thông minh? Hắn được nuôi dưỡng giáo dục tốt. J.B. đã trả tiá»n cho tất cả, đã cho hắn ăn há»c tại trưá»ng đại há»c tốt nhất ở miá»n đông. Và cái gì xảy ra? Sắp đến khi tốt nghiệp thi, Hawk bá» há»c. Số tiá»n đầu tư coi như mất toi vô Ãch. Thế mà là thông minh? - Chad nhÃu cao mà y.
- Tôi không biết!
- Cô đừng thương xót hắn ta là m gì, chỉ mất thá»i gian cá»§a cô thôi. J.B. định đưa hắn ta và o là m ăn kinh doanh. Nhưng tất cả những gì Hawk cần là quần áo, má»™t cái yên ngá»±a và má»™t cái xe.
- Tôi hiểu.
- Tôi hy vá»ng thế - Chad nói gá»n. Nét nhăn trên mặt phẳng lại. Anh ta lại là m cô bà ng hoà ng bằng má»™t nụ cưá»i.
- Chiá»u nay cô còn định Ä‘i ngá»±a cùng tôi hay không? Tôi hứa sẽ không giáo huấn cô nữa.
- Có. Tôi rất vui mừng - cô đáp lại nụ cưá»i mỉm cá»§a anh ta - Nhưng tôi không muốn lạm dụng quá nhiá»u thá»i gian cá»§a anh. Có lẽ ta nên má»i cả mẹ anh và Carol cùng Ä‘i.
- Có nghÄ©a là tôi phải chia sẻ sá»± hiện diện cá»§a cô vá»›i ngưá»i khác, đúng không? - anh ta đùa bỡn - Nếu chị muốn, tôi sẽ há»i há» - Anh ta nói vẻ không phấn khởi lắm. Anh ta uống hết ly caphe, đứng dáºy Ä‘i - Tôi phải gá»i Ä‘iện đã. Chúng ta sẽ gặp nhau và o bữa trưa.
Khi Ä‘i ngang qua ghế cô, anh ta đặt tay lên vai cô rồi rá»i khá»i phòng.
Lana suy nghÄ© lung tung. Cô không hiểu nổi Chad. Äiá»u gì anh ta nói nghiêm túc, Ä‘iá»u gì không? Là m thế nà o cô biết được anh ta nói tháºt hay không?
- Quá»· tháºt, anh Hawk ạ, sao anh là m em nghi ngỠđến mức nà y - cô lầm bầm lên má»™t mình.
Cả buổi chiá»u, cô cưỡi ngá»±a cùng gia đình Faulkner. Má»i ngưá»i Ä‘á»u vui vẻ. Cô rất thÃch thú. Nhưng buổi tối, cÆ¡ bắp cô Ä‘au như dần. Cô không quen cưỡi ngá»±a.
Ngay cả đến những giai điệu dịu dà ng của nhạc sĩ Braw do Katheryn chơi cũng không là m cô quên được cái đau đó.
- Tôi nghĩ có lẽ phải uống thuốc aspirin, ngồi một giỠtrong bồn nước nóng rồi chui và o chăn - Cô cố gắng pha trò với bộ mặt nhăn nhó.
- Cô tá»± là m được không? Hay cần tôi giúp sức? - Chad thÃch thú xung phong.
- Tôi còn đủ sức là m việc ấy - Lana khô khan nói.
- Lẽ ra ta không nên cưỡi ngá»±a Ä‘i lâu như thế - Carol nói - Tôi hy vá»ng sáng mai chị thấy khá»e hÆ¡n.
- Chắc chắn váºy! Chúc ngá»§ ngon - Cô chúc tất cả và má»i ngưá»i trả lá»i cô.
Khi Lana rá»i phòng. Katheryn chuyển sang chÆ¡i má»™t giai Ä‘iệu khác.
Lana mở nước nóng bốc hÆ¡i chảy và o bồn tắm, đổ dầu thÆ¡m và o. Rồi cô cởi quần áo, trưá»n và o bồn. Cái nóng sưởi ấm ngưá»i cô là m cô thấy khoan khoái. Máu chảy giáºt trong những nÆ¡i Ä‘au trên cÆ¡ thể cô. Cô nhắm nghiá»n mắt. Tắm xong, cô chui và o ngưá»i bá»™ đồ trong nhà mà u bạc xám. Cô cảm thấy khá»e lại, chưa muốn Ä‘i ngá»§, nhưng cÅ©ng như không muốn mặc quần áo và đến ngồi vá»›i những ngưá»i khác.
Há» vẫn ngồi trong phòng khách. Qua cánh cá»a ra sân lúc mở. Lana nghe tiếng nhạc bản Sonat, Katheryn Ä‘ang chÆ¡i. Cô Ä‘i ngang phòng, định đóng cá»a lại để côn trùng không bay và o nhà khi báºt đèn. Vừa chạm và o tay, nắm cá»a, cô ngần ngừ. Hương vị tươi mát sạch sẽ cá»§a buổi tối trà n qua cá»a.
Cô bước ra sân, khẽ khép cá»a lại từ bên ngoà i. Sà n đá trên sân còn ấm bởi cái nóng bức ban ngà y. Cô thưởng thức cảm giác khoan khoái lan truyá»n từ bà n chân trần cá»§a mình. Cô bước hẳn ra chá»— lan can và nhìn và o mà n đêm trá»i cao mây lặng. Những vì sao sáng long lanh, gần tá»›i mức cô tưởng chừng đưa tay ra vá»›i hái được. Không có ánh sáng và hÆ¡i khói nà o cá»§a thà nh phố là m tổn hại tá»›i mà n trình diá»…n tuyệt vá»i nà y cá»§a thiên nhiên.
Con mắt cá»§a Lana di chuyển tá»›i những bụi cây thẫm Ä‘en trong đêm, nÆ¡i có con chim ăn đêm khe khẽ lên tiếng gáy. Bóng tối được má»™t que diêm cháy chiếu sáng rồi tắt ngấm ngay. Má»™t Ä‘iểm đỠđịnh hình trong đêm. Äiểm cháy sáng cá»§a Ä‘iếu thuốc lá.
Äiểm sáng di động. Hình dáng má»™t ngưá»i đà n ông dần hiện ra.
Lana biết ngay đó là Hawk. Và cô ngạc nhiên sao cổ há»ng mình đột nhiên khô cứng.
Khi anh đến gần cô há»i:
- Anh là m gì ngoà i nà y?
- Tôi nghe nhạc - anh gẩy tà n trên Ä‘iếu thuốc. - Katheryn muốn trở thà nh nghệ sÄ© chÆ¡i dương cầm trước khi quen J.B. Rồi bà từ bá» sá»± nghiệp để lấy ông John. Cô không biết Ä‘iá»u đó à ?
- Không! - cô nói, giá»ng phần nà o lạc hẳn Ä‘i. Vì cô đã biết được Ä‘iá»u khác. Cô biết anh là ai.
Im lặng hồi lâu, cả hai lắng nghe tiếng nhạc. Lana nhìn thẳng, ý thức được rằng anh đang chăm chú ngắm thân thể mình.
- Cô biết Ä‘iá»u đó, đúng không? - Hawk há»i.
- Không. Tôi thực sự không biết rằng Katheryn đã có ý định trở thà nh nghệ sĩ dương cầm - Lana quả quyết.
- Tôi không nói việc ấy. Ai đó đã kể cho cô biết tôi là ai, đúng không? - Anh há»i.
- Nói anh là con trai ông John chứ gì? Có, tôi biết Ä‘iá»u ấy.
Cô nói dối để là m gì. Ãnh mắt cô bối rối nhìn qua lại tránh nhìn thẳng và o mắt anh. Anh nghiêng đầu nhìn sang bên lắng nghe.
- Cô nghe thấy không? - anh há»i. Ãnh mắt sắc cá»§a anh trở lại vá»›i cô. Nụ cưá»i thoáng hiện trên môi anh. - Tôi biết bà ấy sẽ chÆ¡i sang giai Ä‘iệu nà y - Lana hiểu ra anh Ä‘ang nói tá»›i "Äiệu nhạc Valse ở Vienne", vá»ng lại từ xa.
Anh dáºp tắt Ä‘iếu thuốc và o gót già y. Cô chưa kịp hiểu ra anh định là m gì thì bà n tay anh choà ng ngang lưng cô, và tay phải cá»§a cô nằm trong tay trái cá»§a anh. Giây lát sau, anh dẫn cô theo nhịp nhạc lướt dá»c ngang sân. Anh nhảy rất tuyệt, quay tung cô tÃt mù. Lana vấp. Tay anh giữ chặt lấy cô. Giác quan cô tiếp nháºn nhiá»u hÆ¡n ngoà i âm nhạc và ánh sao đêm. Cô há»i:
- Là m sao anh biết Katheryn sẽ chơi điệu nhạc đó?
- Vì đó là điệu nhạc tôi ưa thÃch nhất, và bà ta biết rõ Ä‘iá»u đó - Hawk quan sát gương mặt cô qua ánh mắt hé mở - Khi nghÄ© tôi Ä‘ang ở ngoà i nà y, bà ấy luôn chÆ¡i Ä‘iệu nhạc đó dà nh cho tôi để nhắc nhở tôi nhá»› rằng tôi phải ở lại ngoà i nà y.
Lana tìm kiếm nét cay đắng trên mặt anh nhưng không thấy gì cả.
- Việc ấy có là m anh bực mình không? - Bước đi của cô cứ ngắn dần. Rồi hỠđứng lại ở góc sân.
- Äối vá»›i tôi, bà ấy chÆ¡i Ä‘iệu nhạc vì lý do gì cÅ©ng thế. Tôi thÃch giai Ä‘iệu nà y. Giá» cô thất vá»ng à ?
- Tại sao?
- Tôi nghÄ© cô chỠđợi thấy tôi uống rượu mạnh, nhảy theo nhịp trống ngưá»i da Ä‘á», chứ không phải nhảy vá»›i má»™t phụ nữ xinh đẹp mỹ miá»u theo Ä‘iệu valse dưới trá»i sao và say đắm bởi những gì nháºn cảm được trong vòng tay cá»§a nà ng!
Những lá»i nói dịu dà ng cá»§a anh như lá»a than cháy khắp ngưá»i cô. Cô cố tá»± giải thoát khá»i vòng tay anh để kiá»m chế được cảm xúc cá»§a mình. Trái tim cô Ä‘áºp loạn hoang dại.
- Cô ngạc nhiên vá» những gì tôi nói chăng? Hay vá» cảm xúc cá»§a tôi? - anh muốn biết rõ. Giá»ng nói cá»§a anh khẽ khà ng và dịu dà ng.
- Thưá»ng lệ anh chả nói gì cả. Rồi những lá»i nói ấy. Äúng, tôi rất ngạc nhiên - cô ngượng nghịu công nháºn. Hai ngưá»i đứng sát bên nhau. Cô có cảm giác cái hông xương xẩu cá»§a anh. HÆ¡i ấm cÆ¡ thể anh truyá»n sang cô. Cô cảm thấy bị Ä‘e doạ, bị đẹ doạ nhưng khoan khoái.
- Cô ngạc nhiên thấy tôi có thể diá»…n tả nổi ý cá»§a mình phải không? - anh trêu chá»c.
- Tôi biết anh có há»c - cô tá»± bà o chữa.
- Äúng là có há»c.
Lana cá»±a quáºy trong vòng tay anh vẫn bao quanh cô. Cô muốn chuyển đỠtà i câu chuyện.
- Sao anh không tới dự tang lễ ông John, anh Hawk?
Mà mắt sẫm mà u của anh che khuất đôi mắt xanh. Anh kéo cô lại gần hơn
- Tôi quan tâm tá»›i cÆ¡ thể sống nhiá»u hÆ¡n tá»›i cÆ¡ thể chết - Anh đưa tay vuốt tóc cô.
- Sao anh không nghiêm chỉnh được nhỉ? - Lana phản đối - Ông John là cha anh!
- Vá» mặt sinh há»c thì đúng thế. Ông đã đảm nháºn trách nhiệm tà i chÃnh cho tôi, như thế, ngưá»i Navajos không thể nói được rằng ông đã cướp tôi Ä‘i - Anh giải thÃch - Có thể tôi không dá»± tang lá»… vì bản chất ngưá»i Navajos không thÃch thú gì ngưá»i chết hằn quá sâu trong tiá»m thức sâu xa cá»§a tôi. Sá»± tháºt là trong tôi có nhiá»u máu da đỠnên tôi không thể trở thà nh ngưá»i da trắng thá»±c sá»±, đồng thá»i cÅ©ng lại có quá nhiá»u máu da trắng nên tôi cÅ©ng không thể là ngưá»i da đỠthá»±c thụ. Tôi yêu thÃch cái phần thoải mái, hưởng thụ cá»§a thế giá»›i ngưá»i da trắng - nhạc cổ Ä‘iển, rượu cognac đắt tiá»n, giưá»ng êm ái, ý thức cuá»™c sống có văn hoá và đà n bà đẹp. Nhưng tôi cần khoảng không gian sống, cần cái mênh mông bao la cá»§a tá»± do đất rừng.
- Có phải đấy là lý do anh bá» há»c trước kỳ thi tốt nghiệp không? - Lana thấy cổ há»ng khát khô khi nói ra Ä‘iá»u nà y và anh dịu dà ng vuốt ve cằm cô.
- Cả Ä‘iá»u ấy cô cÅ©ng biết à ? - Lông mà y anh nhÃu lên hình vòng cung - Ngà y ấy tôi nghÄ© rằng như thế là trừng phạt được cha tôi vì tôi phát hiện ra ông ấy đã xấu hổ vì tôi. Nhưng bây giá» tôi không tin váºy nữa.
- Tại sao?
- Vì tẻ nhạt quá.
Mái tóc dà i của cô rơi buông xuống lưng. Anh gạt tóc sang bên và dịu dà ng chạm và o cổ cô.
- Sao anh trở lại đây, nÆ¡i không ai ưa thÃch anh cả?
- Vì đất nà y là quê hương tôi. Sao tôi lại để há» Ä‘uổi ra khá»i đây!
Tay gạt cổ áo cô sang bên, anh cúi đầu, hôn lên cổ cô, nÆ¡i môi anh nháºn cảm được nhịp chảy cá»§a mạch máu. Cô muốn đưa tay đẩy ngá»±c anh ra. Nhưng sức phản kháng cá»§a cô bị tê liệt. Vá»›i những cái cắn nhẹ, anh là m cô bị kÃch thÃch hưng phấn. Anh gạt cái váy trong nhà cá»§a cô xuống vai. Lana rùng mình khoan khoái.
- Ngưá»i em thÆ¡m nức và sạch sẽ quá - anh thì thầm bên cô.
- Em vừa tắm xong - cô nghe thấy ná»—i khao khát trong giá»ng nói cá»§a chÃnh mình và bối rối để bị chinh phục như thế.
Tay anh cởi bộ đồ trong nhà của cô. Ngực cô phồng lên dưới bà n tay xoa bóp của anh trong khi môi anh mơn trớn hai tai cô.
Lana quay đầu, tìm đôi môi là m cô bốc lá»a đến váºy. Nụ hôn là m cô nóng ấm và đam mê.
Anh ôm chặt cô hÆ¡n và kéo cô và o sát hÆ¡n. Äôi vú trần cá»§a cô cá» và o lá»›p vải dà y cá»§a áo anh.
Tiếng động vá»ng ngoà i sân. Lúc đầu Lana tưởng tiếng tim mình Ä‘áºp trong lồng ngá»±c. Rồi má»™t giá»ng phụ nữ gá»i tên cô. Hawk ngẩng đầu:
- HỠtìm em - anh nói - Chỉ giây lát nữa hỠsẽ tới đây!
“Há»â€ có nghÄ©a là Carol và Chad. Cô bà ng hoà ng nghÄ© tá»›i chuyện gì sẽ xảy ra nếu Chad thấy cô trong trạng thái thế nà y. Cô nhá»› tá»›i cuá»™c ẩu đả Carol đã kể cho nghe. Lana không muốn gieo rắc thù hằn giữa hai ngưá»i anh em.
- Anh Hawk - Cô sợ hãi kêu lên.
- Em ngồi xuống chiếc ghế dựa nà y. Nếu Chad đến, cứ nói em vừa ngủ thiếp đi.
- Nhưng còn anh?
- Anh ta sẽ không thấy anh đâu - Anh nói là m cô yên tâm rồi nhẹ nhà ng biến và o bóng tối.
Cánh cá»a phòng ngá»§ cá»§a cô mở ra phÃa sân.
- Lana? - bị chói bởi ánh sáng bên trong nên Chad không nháºn ngay ra cô.
- Tôi ở đây! - Cô nhá»m dáºy - Chuyện gì váºy? Chắc tôi vừa ngá»§ thiếp Ä‘i! - Cô sá» dụng lá»i nói dối cá»§a Hawk.
- Carol muốn gặp cô trước khi Ä‘i ngá»§. Nhưng cô không trả lá»i. Vì thế chúng tôi lo ngại cô không được khoẻ. Cô là m gì ngoà i nà y? Tôi tưởng cô muốn chui và o chăn cÆ¡ mà ? - Anh ta nhếch mép nhìn cô.
- Tôi ra ngoà i hÃt thở không khà tươi mát. Äêm tuyệt đẹp!
Chad bước lại gần:
- Äúng! đẹp tháºt. Cô muốn Ä‘i dạo không? - Anh ta cầm tay cô.
- Không! - cô rút tay khá»i tay anh ta - Giá» tôi mệt quá.
- Cô đừng là m như thế nữa nhé - Anh ta nói.
Cô không ưa giá»ng nói cá»§a anh ta và đáp lại vẻ hÆ¡i bá»±c:
- Anh Chad, tôi chỉ má»›i ra sân thôi. Tôi chẳng cần phải há»i ai trước đó để là m việc nà y.
- Tất nhiên rồi. Chỉ có Ä‘iá»u, chỉ có… tôi rất lo cho cô - Anh ta ngượng ngáºp lảng Ä‘i.
- Chuyện gì có thể xảy ra được vá»›i tôi ở đây? Anh là m như tôi gặp nguy hiểm. - Cô cưá»i hồn nhiên và đi và o – Chúc anh ngá»§ ngon, Chad!
- Chúc ngủ ngon, Lana!
Cô đóng cá»a ra sân, mắt cô nhìn xuyên bóng tối. Cô chẳng phát hiện thấy gì và thả rèm xuống. Cô nhìn xuống giưá»ng mình, tay đưa lên môi cô còn cảm giác nụ hôn cá»§a Hawk.
|
 |
|
| |