Diệu dàng ánh nắng mơ phai
Tầm xuân lặng lẽ, tim ai ngã màu
Ta tìm ta kiếm nơi đâu
Vàng son mờ nhạt,lệ sầu thủy chung
Ai làm bóng cả cây tùng?
Thuyền quyên ai nguyện sánh cùng trăm năm?
Ai người khảy khúc huyền cầm?
Uyên ương nhã khúc xa xăm chốn nào?
Ngày qua tháng lại gầy hao
Vùi theo con chữ, gửi vào bi thương
Đêm đêm thao thức canh trường
Tương tư là bởi vấn vương tình đầu
Trăng khuya soi sáng lòng sầu
Tóc xanh đã chuyển mái đầu điểm tơ
Chỉ đành đôi chút vần thơ
Nỗi niềm thương nhớ, đợi chờ nắng mai.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen
Chiều tàn ánh nắng vàng rơi
Con tim héo rũ đầy vơi nỗi sầu
Lặng thầm giọt lệ rơi mau
Thấm vào nhung nhớ, qua cầu ai hay
Ta về ru lại tháng ngày
Yêu đương thắm đượm hồn say men tình
Ngày nào giọt lệ trung trinh
Cho tròn ân ái, chúng mình bên nhau
Ngày nào hoa thắm vườn cau
Trầu rơi héo hắt buồn đau lạ thường
Ta về tìm chút yêu đương
Con tim nhức nhối trăm đường khổ đau
Người ơi! Sao nỡ qua cầu
Để ta ở lại, đêm thâu khóc thầm.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen
cơn mưa chiều cuốn đi bao nổi nhớ
bao ưu phiền bao kỷ niêm ngây thơ
em hởi...!
có còn không một thời ta chung lối?
tay trong tay...
dạo bước.....
đê chiều đầy gió lộng
có còn không...?
đêm rằm đứng dưới ánh trăng thanh
em thẹn thùng, ngây dại và mong manh
tựa vai anh thầm thì câu hẹn ước
nói đi em dù chỉ là mộng mị
rằng có em mãi mãi bên đời anh...
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen