Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Loan Tinh Âm rất biết cách nhìn sắc mặt mà nói chuyện, cho nên thấy Diệp Mặc dường như muốn cự tuyệt, thì liền không đợi Diệp Mặc nói cô đã thản nhiên cười:
- Chúng ta nếu như đi nhanh thêm một chút, thì vừa vặn có thể tới tham dự một sự kiện trọng đại của Loan Trạch Tiên trang.
- Sự kiện trọng đại gì vậy?
Diệp Mặc tò mò hỏi lại một câu.
- Anh Mạc không phải là chưa từng nghe qua về Loan Trạch Tiên trang chứ?
Loan Tinh Âm thấy mình mấy lần nhắc tới Loan Trạch Tiên trang, mà Diệp Mặc lại đều không có phản ứng gì cả, thì liền có chút nghi hoặc.
Diệp Mặc có chút ngượng ngùng:
- Tôi vẫn luôn bế quan tu luyện, cũng ít khi ra ngoài, cho nên thật sự là còn chưa được nghe nói qua về Loan Trạch Tiên trang.
- Khó trách.
Loan Tinh Âm giật mình, lập tức giải thích:
- Loan Trạch Tiên trang của chúng tôi là đệ nhất Tiên trang của Vũ Dư Thiên. Nếu không phải là trang chủ vẫn luôn ra ngoài tìm kiếm đại đạo, chưa chịu trở về, thì Loan Trạch Tiên trang của chúng tôi đã sớm là một Đế tông rồi. Cho dù là hiện tại, thì Loan Trạ̣ch Tiên trang của chúng tôi cũng là một trong ba đại tông môn của Vũ Dư Thiên.
Diệp Mặc đã sớm đoán được rằng cô nàng Loan Tinh Âm này có thể có hai vị Tiên Vương đi theo hộ giá, hơn nữa đi ra ngoài lại sử dụng Tiên thuyền cao cấp như vậy, thì sau lưng khẳng định là có sự hậu thuẫn của Tiên Đế rồi. Hiện tại xem ra, hắn cũng không hề đoán sai, bất quá một cái tông môn có được loại Tiên thuyền đẳng cấp này, thì cũng không thực sự nhiều lắm.
- Loan Trạch Tiên trang của chúng tôi gửi lời mời tới tất cả các tiên nhân thiên tài của Vũ Dư Thiên tới để tổ chức đại hội thưởng hoa, đương nhiên cái đại hội thưởng hoa này chỉ là mặt ngoài thôi. Thực tế là để cho những tiên tử ưu tú trong Tiên trang chúng tôi kén rể. Tham gia kén rể là mười vị nữ đệ tử ưu tú nhất của Loan Trạch Tiên trang chúng tôi, ngay cả đệ nhất mỹ nữ của Loan Trạch Tiên trang chúng tôi cũng phải tham gia. Anh Mạc, anh thiên tư trác tuyệt...
- Tiểu thư, chính người cũng phải tham gia mà, tiểu thư cũng là một trong ba đaị tiên tử của Loan Trạch Tiên trang chúng ta đấy.
Vị nữ tiên áo tím ở bên cạnh đột nhiên cười khanh khách nói.
Loan Tinh Âm không nhịn được mà đỏ mặt lên, nhưng cũng không phản bác lại lời nữ tiên áo tím kia nói. Nhưng lại không thể tiếp tục mở lời khuyên bảo Diệp Mặc nữa rồi.
Diệp Mặc sớm đã không còn hứng thú nghe kể nữa rồi. Một cái đại hội ngắm hoa, một cái hoạt động kén rể. Hắn làm gì có tâm tình mà tham gia chứ?
Thấy Loan Tinh Âm đang chờ hắn trả lời, thì hắn liền không do dự ôm quyền nói:
- Thật sự là xin lỗi, Loan tiên tử thông cảm cho. Tôi hiện giờ còn có chuyện quan trọng phải đi làm, không thể tới Loan Trạch Tiên trang được rồi. Nếu như lần sau tôi đi ngang qua Loan Trạch Tiên trang, thì nhất định sẽ đến viếng thăm.
- Anh Mạc, anh thật sự phải đi sao?
Loan Tinh Âm có vẻ hơi thất vọng. Sự lợi hại của Diệp Mặc là cô tận mắt nhìn thấy. Tuy là tướng mạo có kém một chút, chẳng qua nếu như tham gia việc kén rể của Loan Trạch Tiên trang, thì nói không chừng là hắn có thể trở thành người của Loan Trạch Tiên trang.
- Phải, mong Loan tiên tử giúp tôi mở cấm chế ra.
Diệp Mặc đã không còn hứng thú nói chuyện, mà hắn cũng không thích dài dòng, cũng đã nói là muốn đi, thì còn có gì để nói nữa đâu.
Loan Tinh Âm thấy Diệp Mặc đã quyết, thì đành nói:
- Vậy sau này anh Mạc có rảnh rỗi, nhớ phải đến Loan Trạch Tiên trang của chúng tôi làm khách đấy. Loan Trạch Tiên trang chúng tôi sẽ luôn luôn hoan nghênh anh Mạc. Đây là thẻ bài khách quý của Loan Trạch Tiên trang chúng tôi, xin anh Mạc hãy nhận lấy.
Nói xong thì Loan Tinh Âm đã mở cấm chế của Tiên thuyền ra, đồng thời lấy ra một cái thẻ bài khách quý đưa cho Diệp Mặc.
Diệp Mặc vội vàng cảm tạ tiếp nhận thẻ bài, sau đó cáo từ Loan Tinh Âm, lập tức rời khỏi Tiên thuyền đồng thời lấy ra Thời Không Toa của mình. Chỉ trong thoáng chốc, thì Thời Không Toa đã cách Tiên thuyền của Loan Tinh Âm rất xa rồi.
- Tiên tử, người tên Mặc Ảnh này đúng là rất lợi hại, nhưng tính tình có chút...
Vị nữ tiên áo tím kia đứng bên cạnh Loan Tinh Âm bình luận về Diệp Mặc.
Loan Tinh Âm lắc đầu nói:
- Người này mới chỉ là Đại La Tiên đã đáng sợ như vậy, thì thành tựu trong tương lai là không thể hạn lượng được. Ngươi thấy liệu có bao nhiêu Đại La Tiên có được Thần khí hạ phẩm nào? Cái phi toa kia ngay cả Tiên thuyền chúng ta cũng khó mà đuổi kịp, thì tuyệt đối chính là Thần khí hạ phẩm không thể sai được. Hơn nữa một chiêu làn sóng lửa cuối cùng của hắn, khiến cho ta cảm giác được hắn còn có một loại Thiên hỏa đẳng cấp cực kỳ cao. Loại người này nếu như nguyện ý gia nhập Loan Trạch Tiên trang của chúng ta, thì so với những đệ tử thiên tài của các tông môn kia còn thiên tài hơn nhiều.
Nói xong Loan Tinh Âm lại thở dài nói tiếp:
- Ta đã từng thấy qua rất nhiều các thiên tài, nhưng có lẽ chỉ có Sở Cửu Vũ đang sống nhờ trong Tiên trang chúng ta mới có thể so với hắn thôi. Nhưng cho dù là Sở Cửu Vũ, thì ta sợ cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Tiểu thư, Sở đại ca sẽ ở rể trong Tiên trang chúng ta sao?
Vị nữ tiên áo tím liền hỏi một câu.
Loan Tinh Âm trầm ngâm một chút rồi nói:
- Sở Cửu Vũ này cũng là người kinh tài diễm diễm. Nếu không phải y là một tán tu, thì lúc này có lẽ là đã thành tựu Tiên Vương rồi. Nhưng người này cũng thuộc loại hùng tâm rất lớn, hơn nữa tính cách cực kỳ cao ngạo, ánh mắt cũng cực kỳ cao, cho nên có thể ở rể Tiên trang chúng ta hay không thì bây giờ vẫn chưa thể xác định được.
Nếu như Loan Tinh Âm biết rõ chỉ cần nói rằng Sở Cửu Vũ đang ở Loan Trạch Tiên trang, là Diệp Mặc nhất định là sẽ đi cùng với cô ngay, thì cô đã sớm nói ra rồi.
...
Diệp Mặc đương nhiên không biết hiện giờ Sở Cửu Vũ đang ở trong Loan Trạch Tiên trang. Lúc này hắn đang đứng trên bàn phương vị tọa độ của Thời Không Toa. Thiên Vực có khoảng cách gần nhất là Vũ Dư Thiên, nhưng Diệp Mặc cũng không muốn đi Vũ Dư Thiên, mà là Cấm Thượng Thiên. Khoảng cách tới Cấm Thượng Thiên thì xa hơn một chút. Diệp Mặc đoán là với tốc độ Thời Không Toa của hắn, thì tối đa phải mất tầm một năm.
Nếu như là đi tới Vũ Dư Thiên trước, sau đó ngồi Truyền tống trận, thì không chừng là ba bốn tháng cũng không đến. Nhưng Diệp Mặc cũng không có ý định thông qua Truyền tống trận, hắn muốn trực tiếp bay tới Cấm Thượng Thiên.
Trước kia hắn không tu luyện là vì không có tài nguyên, hiện tại tài nguyên đã sung túc, cho nên hắn quyết định đề thăng tu vi của mình lền Tiên Vương rồi nói sau. Ở nơi như thế này, thì không có thực lực tất cả cũng chỉ là phù phiếm mà thôi.
Đương nhiên đối với Diệp Mặc mà nói thì lựa chọn tốt hơn là đi tới Vũ Dư Thiên trước, sau đó ngồi Truyền tống trận tới Cấm Thượng Thiên. Chờ sau khi mọi chuyện xong xuôi, thì có thể trở lại Hạ Thiên Vực. Một chút như vậy cũng sẽ không tốn thời gian của việc tu luyện.
Nhưng Diệp Mặc lại không lựa chọn như vậy, hắn lựa chọn trước tiên là tăng tu vi của mình lên, vì hắn đoán rằng hắn có thể tăng tu vi của mình lên tới Đại La Tiên đỉnh trong quá trính bay tới Cấm Thượng Thiên. Khi đó thì sẽ vừa vặn tới Cấm Thượng Thiên, sau đó là hắn sẽ đi tới Tiên Phần Lĩnh độ Lôi Kiếp Tiên Vương. Một khi đã tới tu vi Tiên Vương, thì cho dù có gặp phải Tiên Tôn hắn cũng có cơ hội mà chạy trốn.
Lôi Kiếp Tiên Vương thì Diệp Mặc không dám vượt qua trong hư không này, vì Lôi Kiếp Tiên Vương so với tất cả các Lôi Kiếp trước đó thì lợi hại hơn rất nhiều, cho nên Diệp Mặc nhất định phải thật cẩn thận. Một khi hắn tấn cấp Tiên Vương, chẳng khác nào Vị Tiên rồi. Vị Tiên, đó chính là danh từ chỉ sự trường thọ, cũng là biểu tượng cho thực lực.
Hơn nữa cho dù là nói theo một góc độ khác, thì Diệp Mặc cũng cảm giác được hắn nhất định phải tấn cấp lên Tiên Vương thì mới có thể ngoi lên được. Đồ tốt của hắn mặc dù nhiều, nhưng nội tình lại kém xa so với Nghiêm Cửu Thiên. Không nói tới hiện tại Nghiêm Cửu Thiên đã là Tiên Vương hay chưa, nhưng một khi gặp lại Nghiêm Cửu Thiên lần nữa mà hắn vẫn còn là Đại La Tiên, thì tuyệt đối sẽ không có cái gọi là may mắn nữa
Cho dù là không phải Nghiêm Cửu Thiên, thì chuyện lần trước gặp phải Quý Bá cũng làm cho nội tâm Diệp Mặc cực kỳ khó chịu rồi. Hắn có thể cùng Nghiêm Cửu Thiên đánh ngang tay với nhau, mà Nghiêm Cửu Thiên lại có thể trốn thoát trong tay của Quý Bá, còn hắn thì lại không thể.
Nói về nguyên nhân, thì cũng là vì nội tình của hắn kém hơn nhiều so với Nghiêm Cửu Thiên. Thủ đoạn của Nghiêm Cửu Thiên rất nhiều, còn hắn thì lại chỉ dựa vào những thứ Tiên bảo mà mình lấy được mà thôi. Ở Thượng Thiên Vực, lại có rất nhiều Tiên Vương, tùy thời không cẩn thận đều có thể đụng phải một người.
Một lần nữa Diệp Mặc đem Tiên thuyền giao cho Vô Ảnh cùng Tiểu Băng Sâm khống chế, nói với cả hai là hắn muốn đi tới Cấm Thượng Thiên, sau đó hắn liền tiến vào Thế giới trang vàng bế quan.
...
Thời gian bên ngoài đã trôi qua nửa năm, mà ở trong trận bàn thời gian thì Diệp Mặc đã cảm nhận được Tiên nguyên trong cơ thể mình giống như sông lớn đang cuồn cuộn dâng trào. Mỗi lần Tiên nguyên vận chuyển đều không tự chủ được mà đem uy thế của bản thân mãnh liệt mở rộng ra ngoài, một ít Tiên linh khí thì được hắn hấp thu vào để rèn luyện thân thể cùng kinh mạch, nhưng cũng không có cách nào tiến thêm một bước nữa cả.
Trước đó đan độc (tích trữ độc tính của đan dược trong cơ thể) do đã nuốt quá nhiều đan dược tạo thành, thì đã bị Diệp Mặc luyện hóa bài xuất ra từ lâu. Cảm nhận được lực lượng cường đại, Diệp Mặc thiếu chút nữa đã muốn đánh một quyền ra để kiểm nghiệm thực lực của mình.
Diệp Mặc lần nữa đứng lên. Hắn biết rõ mình hiện đã là Đại La Tiên viên mãn, chỉ cần vượt qua Lôi Kiếp, thì hắn sẽ chính thức trở thành một Tiên Vương, trở thành một Vị Tiên chân chính. Tiên linh mạch cực phẩm so với Tiên linh mạch thượng phẩm có tác dụng tốt hơn quá nhiều, chẳng những hấp thu nhanh hơn, hơn nữa sau khi hắn thăng cấp lên Đại La Tiên viên mãn đỉnh, thì vẫn còn lại tới bốn phần linh mạch.
Thấy Diệp Mặc đi ra từ Thế giới trang vàng, thì Vô Ảnh cùng Tiểu Băng Sâm liền vội vàng vây quanh. Diệp Mặc nhìn lộ trình trên Thời Không Toa một chút, không ngờ là chỉ còn hai tháng nữa đã tới Cấm Thượng Thiên rồi. Điều này làm cho Diệp Mặc rất thỏa mãn và tán thưởng Vô Ảnh cùng Tiểu Băng Sâm.
Diệp Mặc cũng không tiếp nhận khống chế Thời Không Toa, mà tiếp tục để cho Vô Ảnh cùng Tiểu Băng Sâm khống chế. Còn hắn đứng ở trên Thời Không Toa cảm thụ uy thế của hư không.
Tuy hắn có 'Khổ Trúc', lại có thế giới hỗn độn để tu luyện, cho nên nền tảng vô cùng vững chắc. Nhưng sau khi tu luyện tới trình độ nhất định, thì lại tĩnh tâm mà cảm thụ một chút hư không mênh mông vô tận đối với tu vi của hắn rất có lợi.
Lại nửa tháng nữa trôi qua. Diệp Mặc cảm giác được tu vi của mình đã tinh thuần hơn nhiều, thức hải cũng bắt đầu chậm rãi mở rộng. Diệp Mặc tin rằng lúc này hắn tiếp tục tu luyện 'Thần niệm cửu chuyển', thì không bao lâu sau là có thể đột phá.
Hôm nay Diệp Mặc đang thử dùng thần thức để di động những thiên thạch đang bay nhanh trong hư không, thì lại cảm giác được 'Thần thức vực' của mình truyền đến hàng loạt sóng thần thức.
Có người tới! Hơn nữa còn dùng thần thức để nhìn trộm hắn, thậm chí còn đang hướng tới bên này một cách nhanh chóng. Thần thức của người này, tuyệt đối không phải là Đại Tiên, rất có thể là một tên Tiên Vương.
Diệp Mặc trước tiên liền để Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm tiến vào trong Thế giới trang vàng, đồng thời tự mình khống chế Thời Không Toa. Hắn cũng không muốn để Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm lộ ra ngoài, hơn nữa cũng vác Tử đao lên trên lưng, vì hiện giờ Tử đao chí có thể lấy ra từ trong Thế giới trang vàng khi không có ai, nhưng hiện giờ đang có người đến, còn là một Tiên Vương. Cho nên vạn nhất phát sinh xung đột, Diệp Mặc cũng không dám ở trước mặt một Tiên Vương lấy Tử đao từ trong Thế giới trang vàng ra.
Chỉ trong chốc lát, thì bên cạnh đã có một luồng độn quang màu lam bay tới. Một cái Phong Xa cực kỳ xinh đẹp nhanh chóng tiến tới Thời Không Toa của Diệp Mặc. Đứng trên chiếc Phong Xa là một tên nam tử có đôi mắt ưng.
Không ngờ lại là Tiên Vương hậu kỳ. Diệp Mặc nhíu mày một cái. Tiên Vương hậu kỳ tương đương với tu vi của Quý Bá rồi, so với Quý Bá cũng không kém là bao nhiêu.
Tên Tiên Vương này rõ ràng là nhắm vào hắn mà tới, nhưng Diệp Mặc cũng không lo lắng, vì pháp bảo phi hành của người này so với hắn khá chênh lệch, chỉ là một kiện Tiên khí phi hành cực phẩm mà thôi.
- Ồ, Thời Không Toa phỏng chế! Có phải là Thần khí hạ phẩm không?
Tên Tiên Vương kia sau khi thấy được Thời Không Toa của Diệp Mặc, thì ánh mặt lập tức sáng lên, thậm chí còn cảm thán lầm bầm một câu.
Diệp Mặc vốn còn muốn ôm quyền chào hỏi một câu, dù sao thì tu vi của đối phương cũng cao hơn so với hắn. Nhưng nghe tên này nói với giọng điệu tham lam như vậy, thì lập tức bỏ đi cái ý định chào hỏi kia.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
- Tiên sủng vừa nãy bị ngươi thu lại là cái gì?
Khiến cho Diệp Mặc kỳ quái là tiên vương này không lập tức hỏi hắn lấy Thời Không Toa, ngược lại hỏi một câu về Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm.
Người này quá mức vô lễ, Diệp Mặc trong lòng đã có chút khó chịu, hắn tùy ý chắp tay một cái nói:
- Đây chẳng qua là một trợ thủ giúp ta khống chế tiên khí phi hành mà thôi, không đáng nhắc tới. Nếu như anh bạn không có chuyện gì, ta phải đi đây.
- Lớn mật, bổn vương đã cho ngươi đi chưa? Vì sao ta phát hiện nơi này có tiên linh vật cực kỳ mạnh mẽ, khi đến nơi này thì ngược lại không có? Cái ngươi thu lại kia chính là một tiên linh vật phải không?
Tiên vương này lại lạnh giọng quát hỏi.
Mặc dù y đang quát lớn với Diệp Mặc, con mắt lại phát sáng lên. Y khẳng định thứ vừa rồi phát ra sóng tiên linh khí không đơn giản, rất có thể là một vật đã Thông linh.
Diệp Mặc trong lòng càng khó chịu, thấy mình là Đại La Tiên dễ bắt nạt sao? Đồ con rùa này. Nhưng lời nói của tiên vương này thật ra lại khiến hắn nghĩ đến một vấn đề, chính là Tiểu Băng Sâm không thể tùy tiện ra ngoài, Tiểu Băng Sâm là Băng Sâm Vương, tiên linh vật cao cấp, một khi bị một số người có quyền lực và sức mạnh trông thấy, sẽ không phải là chuyện tốt lành gì.
- Tiên sủng của ta thì liên quan gì tới ngươi?
Diệp Mặc ngữ điệu cũng trở nên không khách khí, đối phương là tiên vương thì sao? Đã không khách khí với hắn, cũng không cần phải lấy lòng y nữa. Nếu như đối phương thật sự muốn động thủ với hắn, cho dù có tiếp tục nịnh nọt cũng không ích gì. Hơn nữa Diệp Mặc tự nhận vừa mới thăng cấp Đại La Tiên viên mãn, tu vi lại tăng lên, cho dù là không đánh lại đối phương, đào tẩu hẳn là cũng có thể.
Lúc trước hắn ở trong tay Quý Bá không đi được, một là lúc trước hắn chỉ vừa mới là Đại La Tiên sơ kỳ, Quý Bá đã là tiên vương viên mãn. Hiện tại hắn là Đại La Tiên viên mãn, mà đối với phương còn thấp hơn Quý Bá một bậc, dưới sự đan chéo này, chỗ thua kém lập tức liền giảm bớt rất nhiều.
- Ha ha, có khí phách.
Tiên vương này trong tiếng cười ha ha, đưa tay liền vồ tới hướng Diệp Mặc.
Diệp Mặc thấy đối phương xem thường hắn, sao mà không biết nắm lấy cơ hội.
Cùng lúc khi Thái hồng phóng ra, lập tức chính là Lãng Sát. Vừa ra tay liền toàn lực chém giết, đồng thời thi triển hai loại thần thông, không có nửa phần nương tay.
Diệp Mặc đã là Đại La Tiên viên mãn, Tiên Nguyên đã trở thành sông lớn cuồn cuộn, uy thế Thái hồng bổ ra càng không gì sánh kịp. Hơn nữa lại là toàn lực phóng ra, Tử Đao vừa mới phóng ra, đã khơi dậy ánh đao đầy trời. Những ánh đao này trong nháy mắt liền khiến cho đối phương căn bản là không thể tận lực phóng thích phạm vi xé toạc ra được. Sau đó hóa thành một dải ráng chiều dài mấy trăm trượng, xẹt qua hư không.
Gần như là trong nháy mắt, Tiên vương này đã biết là y khinh địch rồi.
Phập...
Thái hồng bổ trúng bàn tay tiên vương này, lập tức máu tươi vẩy ra, rải rác trong cầu vồng đầy trời. Mà Thái hồng thì không có chút chậm trễ nào vẫn cứ bổ xuống.
Tiên vương kia thân hình chỉ thoáng động một cái, đã hoàn toàn tránh thoát không gian trói buộc của Thái hồng, nhưng mà tay của y đã bị chém thành hai nửa.
Chỉ trong một chiêu, mình đường đường một tiên vương hậu kỳ, lại bị một Đại La Tiên viên mãn làm bị thương.Tiên vương này lập tức giận tím mặt, nuốt vào một viên đan dược, trong khi Tiên Nguyên vận chuyển, tay của y đã khép lại chỉ trong chớp mắt, cùng lúc đó một thanh Trường thương màu lam giống màu sắc của pháp bảo phi hành đã phóng ra.
Uỳnh...
Trường thương ra sau mà đến trước, vừa mới phóng ra, đã đập trúng Tử Đao của Diệp Mặc. Ánh đao cầu vồng đầy trời trong nháy mắt tiêu tán sạch sẽ. Tử Đao của Diệp Mặc giống như một ngọn đèn bị giội tắt, từ trong hư không rơi xuống.
Sức mạnh dội ngược to lớn của Tiên Nguyên truyền đến, Diệp Mặc điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, cuống quít thu hồi Tử Đao. Mà lúc này lĩnh vực tiên vương lại hình thành. Lần này lĩnh vực tiên vương được hình thành hoàn toàn không giống với vừa rồi. Quả thực giống như một vũng bùn, trói chặt Diệp Mặc lại.
Diệp Mặc trong lòng lập tức hiểu rõ, cho dù là hắn có thể phóng ra Tứ điệp lãng thì cũng không cách nào đánh thắng được tiên vương này, khoảng cách giữa hai người đã đến mức khác biệt về chất.
Ken két...
Lãng Sát của Diệp Mặc đã phóng ra làn sóng thứ nhất, lĩnh vực tiên vương giam cầm Diệp Mặc trong nháy mắt vang lên tiếng kèn kẹt, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, lĩnh vực tiên vương này đã bắt đầu yếu kém mỏng manh đi. Đồng thời, luồng sóng thứ nhất của Mặc cũng bị lĩnh vực làm tiêu hao, khi đến trước mặt tiên vương này căn bản là chưa đủ nhắc tới rồi.
Lúc này tiên vương hậu kỳ này đã cực độ kinh hoàng rồi, tuy y cảm giác mình cũng có thể giết đối phương, nhưng một Đại La Tiên lại lợi hại tới mức này, thật sự là khiến cho y khó có thể tưởng tượng. Từ khi nào thì có loại Đại La Tiên đáng sợ như này rồi? Nếu như Đại La Tiên này mà thăng cấp đến tiên vương, nào còn có tiên vương có thể là đối thủ của hắn? Cho dù hắn là một tiên vương sơ kỳ, cũng có thể khinh thường hết thảy tiên vương.
Người này nhất định phải giết không thể nghi ngờ, nếu không tai hoạ về sau vô cùng. Tiên vương hậu kỳ này nghĩ tới đây, trường thương màu xanh lam trong tay càng biến hóa ra một vầng thái dương xanh đến cùng cực.
Uỳnh...
Nhưng không đợi vầng thái dương xanh nhạt này tấn công về phía Diệp Mặc, đợt sóng lửa thứ hai của Diệp Mặc đã đánh tới, đợt sóng thứ nhất đã bị lĩnh vực tiên vương chặn lại, tiêu hao phần lớn uy lực. Nhưng đợt sóng thứ hai này lại không hơn không kém chính là Thiên Hỏa mãnh liệt, làn sóng đáng sợ đánh tới, khiến cho tiên vương này ánh mắt lập tức đông lại.
Lần này y thấy rõ vô cùng, không ngờ lại là Thiên Hỏa, hơn nữa còn Thiên Hỏa đã thăng cấp đến Tiên Diễm biến thành. Một Đại La Tiên chẳng những có thần khí hạ phẩm, còn có mồi lửa đáng sợ này, ánh mắt của y càng trở nên cực nóng.
Người này mình nhất định phải bắt sống, bí mật trên người hắn quá nhiều. Nhưng cho dù là phải bắt sống Diệp Mặc, y cũng biết loại Thiên Hỏa này tuyệt đối không thể để bén lên người, một khi bén lên người mình rồi thì cho dù là tiên vương hậu kỳ y cũng chịu không nổi.
Trường thương hóa thành mặt trời màu lam trong nháy mắt liền kéo dài ra, trở thành một bức tường dài cực lớn màu xanh da trời, chặn đợt sóng lửa đáng sợ thứ hai đập vào mặt.
Ầm ầm...
Tiếng nổ mạnh vang lên, bức tường màu xanh da trời và đợt sóng thứ hai của Diệp Mặc va chạm vào nhau. Khơi dậy ánh lửa xanh đỏ đáng sợ, chỉ trong một nhịp hô hấp, đợt sóng thứ hai Diệp Mặc đánh ra đã bị bức tường dài màu xanh nhạt này hóa thành hư vô. Mà bức tường màu xanh nhạt lại đột nhiên co rút lại, thời gian còn chưa tới nửa hơi thở, đã tạo thành một cây trường thương dài hơn trăm trượng, giống như điện chớp đâm về phía Diệp Mặc.
Mà theo trường thương này đâm tới, không gian chung quanh Diệp Mặc đã kịch liệt co rút lại, hình như chờ không gian co rút lại đến một thời điểm, vừa vặn bị thanh trường thương kia đâm trúng.
Bành...
Lại một âm thanh trầm đục vang lên, vị trí Diệp Mặc đứng bị trường thương đâm trúng, tạo thành từng đợt rung động hư không. Tiên vương vẫn chưa có năng lực xé rách hư không, nhưng một cú này quá mức mạnh mẽ, đã kích động làn sóng trong hư không.
Hiển nhiên tiên vương này muốn bắt sống không phải là một Diệp Mặc hoàn hảo không sứt mẻ, mà là Nguyên Thần của Diệp Mặc.
Sau khi tiếng nổ vang lên, tiên vương này đã biết rõ một phát này của y đã đâm vào không khí, một Đại La Tiên lại có thể đào tẩu trong lúc chiến đấu với y, y nào còn có thể nhịn nổi nữa. Cùng lúc, y thu trường thương lại đuổi theo.
Nhưng dù y kích hoạt tiên thuyền tới tốc độ nhanh nhất, bóng dáng trên bàn phương vị vẫn càng lúc càng nhỏ, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
Tiên vương này sắc mặt tái xanh, cũng không bỏ cuộc, vẫn dọc theo vị trí Diệp Mặc đào tẩu đuổi theo. Y không chỉ là muốn báo thù, mà là vì Đại La Tiên này mang đến cho y một cảm giác quá mức kỳ quái. Cho dù là trên người hắn không có bất kỳ bí mật gì, thì thần khí hạ phẩm và Thiên Hỏa cũng là bí mật lớn nhất rồi.
...
Diệp Mặc bỏ xa tiên vương, nhưng cũng ra một chút mồ hôi lạnh. Cũng may hắn kinh nghiệm phong phú phán đoán chuẩn xác, biết Lãng Sát của mình không cách nào chiếm được lợi thế, ngay sau khi đợt sóng lửa thứ hai đánh ra, không phát ra đợt sóng lửa thứ ba, mà là trong nháy mắt này liền nhanh chóng Thuấn di, đồng thời phóng ra Thời Không Toa, nhanh chóng đào tẩu.
Không phải Lãng Sát của hắn không giết chết tiên vương được, mà là tốc độ vận chuyển Tiên Nguyên của hắn so với đối phương quá chậm. Đối phương sau khi tiêu diệt đợt sóng thứ hai của hắn, trước khi đợt sóng nhiệt thứ ba của hắn sinh ra, đã có thể tới giết hắn trước rồi.
Hai đợt sóng trước đó, hắn sở dĩ có thể chiếm được ưu thế, không phải là hắn lợi hại hơn đối phương, mà là hắn ra tay nhanh hơn đối phương. Đợi khi đối phương hiểu rõ sự lợi hại của mình thì đã để y chiếm cứ được tiên cơ rồi.
Nếu như ba đợt sóng của hắn ra cùng lúc có thể có tốc độ nhanh bằng trường thương của đối phương, Diệp Mặc cho rằng, cho dù là hắn chỉ là Đại La Tiên, cũng có thể chiếm được ưu thế. Nhưng Diệp Mặc rất rõ ràng, dưới lĩnh vực đối phương, mình tuyệt đối không có khả năng nhanh hơn đối phương. Trừ phi đối phương không dùng lĩnh vực hoặc là mình cũng đã có lĩnh vực tiên vương hoàn chỉnh.
Chiến đấu với tiên vương này, khiến cho Diệp Mặc càng bức thiết muốn thăng cấp đến tiên vương. Sự khác biệt giữa Tiên vương và Đại La Tiên tuyệt đối không phải là khác biệt trong cùng một đẳng cấp, mà là một quá trình biến chất.
Hắn đang là Đại Chí Tiên viên mãn, có lẽ có thể giết chết một Đại La tiên hậu kỳ bình thường, nhưng là Đại La Tiên viên mãn, lại tuyệt đối đánh không lại một Tiên vương hậu kỳ, đây chính là sự khác biệt.
Tốc độ của Thời Không Toa bị Diệp Mặc kéo đến mức lớn nhất, cho dù là Đại tiên thông thường, cũng không thể nào dùng thần thức bắt kịp tốc độ của Thời Không Toa.
Sau khi phi hành được nửa tháng, Diệp Mặc kêu Vô Ảnh ra, để cho Vô Ảnh khống chế Thời Không Toa tiếp tục lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía Cấm Thượng Thiên, hắn thì tiến vào Thế Giới Trang Vàng bắt đầu luyện đan.
Muốn thăng cấp tiên vương, nhất định phải có 'Y Vương Đan, có rất ít thiên tài không cần đan dược cũng có thể thăng cấp Tiên vương, Diệp Mặc biết rõ người đó tuyệt đối không phải là hắn. Vật liệu luyện chế 'Y Vương Đan' Diệp Mặc còn nhiều mà, hơn nữa hắn còn có một cây Bồng Việt Tiên Quả.
Khiến cho Diệp Mặc không nghĩ tới là, cây Bồng Việt Tiên Quả ở trong Thế Giới Trang Vàng thời gian chưa đến mười năm, Bồng Việt Tiên Quả trên cây đã có màu tím nhàn nhạt.
- Đây là do Khí Tức Hỗn Độn trong Thế Giới Hỗn Độn tạo thành.
Tiểu Băng Sâm thấy Diệp Mặc nghi hoặc, lập tức đứng bên cạnh giải thích.
Bồng Việt Tiên Quả màu tím Diệp Mặc đã thấy một lần, lại không nghĩ rằng mình cũng có cơ hội dùng Bồng Việt Tiên Quả màu tím. Bồng Việt Tiên Quả trên tàng cây tự động biến thành màu tím, đương nhiên là tốt hơn so với Bồng Việt Tiên Quả hái xuống mới thay đổi thành màu tím.
Nửa tháng sau, Diệp Mặc luyện chế ra năm lò 'Y Vương Đan, ngoại trừ một lò đan dược thượng đẳng ra, còn lại toàn bộ đều là 'Y Vương Đan' hạng nhất.
...
Bởi vì Diệp Mặc điên cuồng chạy đi, chưa tới hai tháng, Thời Không Toa của Diệp Mặc cũng đã xuyên qua biên giới Cấm Thượng Thiên.
Đã đến Cấm Thượng Thiên, Diệp Mặc càng không có chút ý dừng lại nào, trực tiếp quyết định phương hướng xông về Tiên Phần Lĩnh.
Lại là vài ngày sau, Diệp Mặc đã rơi vào chỗ sâu trong Tiên Phần Lĩnh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm thu hồi Thời Không Toa.
Khí tức âm u lạnh lẽo trong Tiên Phần Lĩnh chen chúc tới, Diệp Mặc lại không mảy may thèm để ý chút nào, nơi này là nơi độ kiếp tuyệt vời nhất, không có bất kỳ người nào quấy nhiễu. Hơn nữa cũng không cần để ý động tĩnh quá lớn, khiến cho người khác để ý.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Non nửa dòng tiên linh mạch cực phẩm còn lại cũng bị Diệp Mặc kéo ra ngoài, bắt đầu bố trí Tụ Linh Trận. Nửa ngày sau, một tụ linh tiên trận cấp sáu đã được Diệp Mặc bố trí, chung quanh nơi này tiên linh khí trong nháy mắt liền nồng đậm hẳn lên. Mà những khí tức u ám lạnh lẽo kia cảm nhận thấy Diệp Mặc cố ý thả ra khí tức Hỏa Hệ, nhao nhao rút lui
Một tiên trận che đậy cấp sáu cũng được Diệp Mặc bố trí, cho dù là không cách nào che đậ thế đáng sợ của tiên vương kiếp, nhưng có thể ngăn cản một chút cũng là một chuyện tốt.
Diệp Mặc đoán chừng lần này lôi kiếp sẽ không đơn giản, chẳng những chuẩn bị 100 món tiên khí lục phẩm, còn chuẩn bị một tiên khí thất phẩm hộ thuẫn. Cũng không phải Diệp Mặc không luyện chế được tiên khí thất phẩm, mà là vật liệu cần để luyện chế tiên khí thất phẩm quá quý giá, cho dù là bây giờ Diệp Mặc cũng không có bao nhiêu tiên khí thất phẩm.
Cả cái Bát Cực Già Đỉnh kia và cái trống Hạo Thiên cũng được Diệp Mặc chuẩn bị kỹ, đương nhiên hai món đồ này, không phải lúc vạn bất đắc dĩ, Diệp Mặc không muốn dùng đâu.
Lúc trước bị Thiết Dực Hùng hư không vô cùng vô tận bao vây, Diệp Mặc đều không định dùng cái trống Hạo Thiên, bây giờ không ở trong hư không, hắn càng không muốn dùng.
'Y Vương Đan' hạng nhất luyện chế từ Bồng Việt Tiên Quả màu tím lan tỏa ra vầng tiên linh đan màu tím nhạt, cho dù là loại khí tức đan dược này, đều sẽ khiến cho người ngửi thấy tinh thần thoáng rung động.
Diệp Mặc lấy ra một viên 'Y Vương Đan' để ở lòng bàn tay, bắt đầu vận chuyển 'Tam sinh quyết' bóp nghẹt tầng ngăn cách tu vi lớn nhất kia. Trong cơ thể Tiên Nguyên ào ạt lưu động, tuy giống như trường giang đại hà, nhưng lại cách tầng ngăn cách này vẫn còn xa lắm, càng đừng nói chi là đột phá tầng ngăn cách tu vi kia, cho dù là chạm vào cũng hoàn toàn không thể chạm tới.
Diệp Mặc vô cùng rõ ràng, tuy hắn đã là Đại La Tiên viên mãn, nhưng vốn tích lũy của hắn còn kém xa tít tắp những Đại La Tiên viên mãn tu luyện rất nhiều năm kia. Tiên Nguyên của bọn họ đã tích lũy đến một trình độ nhất định, chỉ cần có 'Y Vương Đan, tỷ lệ đột phá so với hắn lớn hơn rất nhiều. Nhưng Diệp Mặc thì không, hắn mới vừa vặn chạm đến Đại La Tiên viên mãn, Tiên Nguyên cùng thần thức tích tụ còn kém xa tít tắp người khác.
Nếu như không có Khổ Trúc, Diệp Mặc căn bản là đừng nghĩ tới chuyện mới vừa tiến vào Đại La Tiên viên mãn đã đi xung kích tiên vương, đây quả thực là chuyện không tưởng. Khổ Trúc làm cho tâm cảnh của hắn giữ vững ổn định, tuy nhiên lại không cách nào làm cho tích lũy của hắn cũng đạt tới cái loại hải dương cô đọng này.
Đổi thành người khác thì chỉ có thể tiếp tục tích lũy. Tiếp tục cô đọng, Diệp Mặc lại có biện pháp riêng của mình. Hắn có tiên linh mạch cực phẩm, càng quan trọng hơn là, 'Tam sinh quyết' của hắn hấp thu tiên linh khí càng điên cuồng không thôi. Nhưng chủ yếu nhất là, hắn không có thời gian đợi chờ thêm nữa, hắn nhất định phải đẩy nhanh hơn tốc độ thăng cấp tiên vương.
Giờ phút này tiên linh khí của non nửa dòng tiên linh mạch cực phẩm kia giống như bị lửa lớn làm bốc hơi. Điên cuồng tụ về hướng Diệp Mặc, bị Diệp Mặc trực tiếp hấp thu vào.
Cái tốc độ hấp thu tiên linh khí này, so với tốc độ tu luyện của Diệp Mặc trong Thế Giới Trang Vàng nhanh hơn đâu chỉ gấp mấy trăm lần, nếu như ở trong Thế Giới Trang Vàng hắn tu luyện cũng có loại tốc độ như này, thì Diệp Mặc đã sớm thành Đại La Tiên viên mãn rồi. Nhưng nếu như trong Thế Giới Trang Vàng, Diệp Mặc dám tu luyện như vậy. Hắn cũng đã sớm nổ tung thân thể rồi. Lúc này hắn vận chuyển 'Tam sinh quyết' tới cực hạn, chính là vì bóp nghẹt tầng ngăn cách tới tiên vương kia.
Nếu như không xung kích được cảnh giới Tiên vương, loại tốc độ tu luyện này chính là tự tìm cái chết, cái loại tiên linh khí này không cách nào nhanh chóng chuyển hóa thành Tiên Nguyên được, chỉ có thể xé rách kinh mạch của mình mà thôi. Đây cũng là lý do vì sao lúc tu sĩ trùng kích cửa ải quan trọng, một khi không thành công, tu vi sẽ giảm xuống. Cho nên bình thường không đến điểm giới hạn, rất nhiều người cũng sẽ không đi đụng tới cái cửa ải kia.
Cho dù là Tiên Nguyên dồi dào đến cực điểm, cũng nhất định phải có một quá trình lắng đọng. Giống như rượu mạnh nhất định phải chôn dưới đất một khoảng thời gian, mới có thể xóa đi sự chua cay mà trở nên dịu xuống.
Nhưng những điều này không thích hợp với Diệp Mặc, hắn không có thời gian, cho dù là có trận bàn thời gian, thời gian của hắn vẫn không đủ. Huống chi hắn cần cũng không chỉ là thời gian, hắn còn phải bắt đầu tích tụ tài nguyên tu luyện. Hắn chỉ có thể giành phần lớn thời gian để tìm kiếm tài nguyên tu luyện, một phần nhỏ thời gian thì giành cho việc tu luyện
Tiên Nguyên lực kinh khủng đang tàn sát bừa bãi từ trong kinh mạch, Diệp Mặc cảm nhận được một chút nguy hiểm, hắn thử dùng Tiên Nguyên đi chạm đến tầng ngăn cách tiên vương, vẫn còn cách khá xa.
Hai ngày sau, cái loại tiên linh khí đáng sợ này đã bị 'Tam sinh quyết' dần dần hàng phục, Diệp Mặc cảm giác được Tiên Nguyên trong cơ thể tàn sát bừa bãi đã trở nên thong thả một chút, lập tức liền nuốt 'Y Vương Đan' vào.
'Y Vương Đan' và Tiên Nguyên lực thông thường hoàn toàn không giống nhau, đan dược mang theo tính mục đích rõ ràng bắt đầu trợ giúp Diệp Mặc xung kích chạm đến tầng ngăn cách tu vi kia. Một ít cảm ngộ mới không tự giác mà dâng lên.
Diệp Mặc dần dần chìm vào trong cảm ngộ mới, hoàn toàn quên mất lực xung kích mà 'Y Vương Đan' mang tới, cái loại trùng kích này không ngừng đột phá cảnh giới, khiến cho tu vi của Diệp Mặc dần dần chạm đến cái tầng ngăn cách tiên vương kia.
Khi tu vi của Diệp Mặc đụng chạm đến tầng ngăn cách kia, lúc vẫn chưa mở ra tầng ngăn cách, Diệp Mặc bỗng nhiên toàn thân chấn động, thần thức của hắn vậy mà lại tạo thành từng đợt gợn sóng lay động ở chung quanh, lập tức một loại khí thế khó có thể nắm bắt dần dần hướng ra bên ngoài.
Đây là hình thức ban đầu của lĩnh vực tiên vương, Diệp Mặc lập tức hiểu ra, hắn thật không ngờ mình còn chưa thăng cấp tiên vương, thì đã chạm đến hình thức ban đầu của lĩnh vực Tiên vương, cái này so với Vực mà lúc trước hắn cảm ngộ được mạnh mẽ hơn rất nhiều rất nhiều. Diệp Mặc liền quên đi chuyện chạm đến tầng ngăn cách tu vi tiên Vương, một lòng đi mở rộng lĩnh vực của mình.
Một ngày, hai ngày lại trôi qua, Diệp Mặc phát hiện hắn vậy mà lại tạo thành được lĩnh vực hoàn chỉnh, mà hiệu quả của 'Y Vương Đan' xung kích tầng ngăn cách tiên vương đã biến mất. Đổi thành người khác, nhất định là ảo não vô cùng, nhưng Diệp Mặc lại mừng rỡ không thôi, lại nuốt thêm một viên 'Y Vương Đan' nữa.
Lĩnh ngộ về 'Y Vương Đan' vẫn chưa bị Diệp Mặc dùng để xung kích tầng ngăn cách tiên vương kia, vẫn bị Diệp Mặc dùng để lĩnh ngộ cảm thụ tầng lĩnh vực tiên vương kia, đồng thời dần dần củng cố và kéo dài.
Một viên, hai viên... Mười viên... Mười lăm viên... 'Y Vương Đan' không ngừng bị Diệp Mặc nuốt vào, không ngừng đi củng cố và kéo dài cái lĩnh vực tiên vương này. Lĩnh vực tiên vương của Diệp Mặc càng thêm cứng lại, càng trở nên vận chuyển tự nhiên, diện tích cũng càng thêm rộng lớn, đến cuối cùng, Diệp Mặc thậm chí có thể tùacute; biến hóa lĩnh vực tiên vương của mình.
Dược hiệu đáng sợ do 'Y Vương Đan' sinh ra bị 'Tam sinh quyết' chuyển hóa và tích lũy, nếu như không phải là 'Tam sinh quyết, chỉ nhờ vào quá trình Diệp Mặc không ngừng nuốt 'Y Vương Đan' để mở rộng lĩnh vực, hắn chính là tự tìm đường chết.
Khi bình 'Y Vương Đan' thứ hai chỉ còn lại có ba viên, Diệp Mặc lúc này mới chợt cảnh giác, hắn vậy mà đã bế quan ở Tiên Phần Lĩnh này một tháng rồi, hơn nữa cũng chỉ là dùng để xung kích, gia cố lĩnh vực tiên vương. Nếu như lúc này có người tìm tới nơi này, hắn chẳng phải là tự tìm chết sao? Hơn nữa tiên linh mạch cực phẩm hắn còn lại hình như cũng không nhiều.
Diệp Mặc cũng không dám tiếp tục mở rộng lĩnh vực của mình nữa, mà lại nuốt thêm một viên 'Y Vương Đan' nữa đi xung kích tầng ngăn cách kia.
Uỳnh...
Hàng loạt trận run rẩy truyền đến, Diệp Mặc cảm nhận được tu vi của mình đã nặng nề đụng đến tầng ngăn cách này.
Diệp Mặc trong lòng đại hỉ, nhưng không đợi hắn xung kích tầng ngăn cách tu vi lần thứ hai, tiếng 'Ken két' nổ vang đã từ phía trên không trung vang lên.
Diệp Mặc rất rõ ràng, cái gì nên tới vẫn sẽ tới.
Gần như là trong nháy mắt nổ vang, khói mù màu đen trên đỉnh đầu đã vỡ ra từ trên không, tám luồng sét màu vàng kim rơi xuống, tám luồng sét màu vàng kim này trong nháy mắt liền khiến toàn bộ Tiên Phần Lĩnh nổi bật lên thành một mảng vàng óng ánh.
Khí tức u ám lạnh lẽo của Tiên Phần Lĩnh nhao nhao tràn ra bốn phía, mà Diệp Mặc lại thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may chỉ là tám luồng sétthôi. Tám tia sét này tuy thô, hắn đi đối phó cũng hẳn là không có chuyện gì đâu.
Nhưng Diệp Mặc rất nhanh liền cảm giác được nguy hiểm, không đợi hắn kịp phản ứng, tám luồng sét màu vàng kim kia trong nháy mắt liền thay đổi phương hướng, vậy mà chia làm tám hướng đánh về phía Diệp Mặc.
Nhưng đây vẫn chưa phải là cái khiến cho Diệp Mặc kinh hãi nhất, khiến cho hắn kinh hãi nhất là rõ ràng là tám luồng sét màu vàng kim, sau khi chia làm tám hướng, mấy luồng sét này lại biến thành bảy mươi hai luồng. Bảy mươi hai luồng sét màu vàng nhạt bốn phương tám hướng đánh về phía Diệp Mặc, mỗi một luồng sét đều vừa thô vừa to hơn cả vại nước. Ngoại trừ dưới mặt đất, Diệp Mặc phải đối mặt với oanh kích khắp nơi.
Một trăm cái tiên khí phòng ngự cấp sáu và cái lá chắn phòng ngự cấp bảy kia đồng thời bị Diệp Mặc phóng ra, Diệp Mặc biết rõ lần này không đơn thuần là lôi kiếp, còn là nguy cơ lớn của hắn. Cùng một thời gian, Diệp Mặc lại phóng ra Tử Đao và Hắc Thạch cân, trong tình huống như thế này, không thể có nửa phân chần chờ.
Diệp Mặc con mắt trở nên đỏ bừng, lôi kiếp này quyết tâm muốn giết hắn, với tu vi Đại La Tiên viên mãn của hắn, cộng thêm Tiên linh thể trung kỳ, hắn cũng không tin không quét sạch cái lôi kiếp này được.
Huống chi trong mắt hắn, muốn đối phó loại lôi kiếp này thì phải chủ động xuất kích, phòng thủ hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì cả. Sau khi phóng ra tiên khí phòng ngự, Diệp Mặc đột nhiên phi thân lên, giơ nắm đấm lên đánh tới hướng chín luồng sét màu vàng kim trên đỉnh đầu.
Rầm rầm...
Bùn đất bay lên, toàn bộ mặt đất giống như bị cày qua một lần. Diệp Mặc còn chưa đuổi hết mấy luồng sét trên đỉnh đầu vào một chỗ, chín luồng sét màu vàng kim vậy mà từ lòng đất đánh ra trước, trước đó không hề báo hiệu gì cả.
Diệp Mặc trong nháy mắt liền hiểu ra, lôi kiếp lần này không ngờ là chín chín tám mốt luồng sét màu vàng, hắn có thể thấy bảy mươi hai luồng sét là để cho hắn ngăn cản, mà chín luồng sét ẩn nấp dưới mặt đất, đó là muốn lấy tính mạng của hắn đấy.
Diệp Mặc hít vào một ngụm khí lạnh, nếu như không phải là hắn có sự tàn nhẫn, gượng ép bay lên không trung đối phó với lôi kiếp, hắn ngay cả thời gian tránh né chín luồng sét màu vàng kim dưới đất này cũng không có.
Lôi kiếp thật độc ác, thật nham hiểm. Diệp Mặc phẫn nộ tới cực điểm, ngược lại gắng gượng tỉnh táo lại, trước tiên Bát Cực Già Đỉnh được hắn phóng ra, cho dù là cái Bát Cực Già Đỉnh này cũng chỉ là cái tiên khí tàn tạ sứt mẻ, nhưng Diệp Mặc không để ý nổi nữa rồi. Đây là muốn lấy mạng của hắn ah, còn may hắn cũng coi như là chuẩn bị đầy đủ, luyện chế ra một mớ tiên khí phòng ngự lớn, nếu không luồng sét thứ nhất này hắn đã không có chút lực phản kháng nào rồi.
Diệp Mặc lần đầu tiên phóng ra nhiều tiên khí phòng ngự như vậy, tuy những tiên khí này đều là hắn luyện hóa ra, hắn cũng không có thi triển bất kỳ môn thần thông gì, nhưng với tu vi thần thức mạnh mẽ như thế hắn cũng cảm thấy đã cố hết sức rồi.
Rầm rầm rầm rầm...
Két két két...
Tia sét không ngừng đánh lên lá chắn phòng ngự của Diệp Mặc, đánh lên trên Hắc Thạch Cân, tương tự cũng hoàn toàn đánh trúng vào Tử Đao của Diệp Mặc.
Mà quả đấm của Diệp Mặc càng liên tục đánh lên chín luồng sét màu vàng kim trước mặt, trong lúc nhất thời tiếng nổ vang dội khắp cả Tiên Phần Lĩnh. Ánh sét màu vàng lẫn với Tiên Nguyên của Diệp Mặc lan ra bốn phía, một vài âm hồn du đãng gần đó bị ánh sét màu vàng này đụng phải, lập tức liền bị hủy diệt tiêu tán.
Từng cái từng cái tiên khí phòng ngự, giống như gáo nước bị chùy sắt gõ vào vậy, thanh âm 'Răng rắc' liên miên không ngừng, mảnh vỡ của tiên khí bị sét đánh nát như mưa đá rơi xuống, đánh lên bề mặt Tiên Phần Lĩnh.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Pháp bảo phòng ngự của Diệp Mặc không ngừng đập vào lôi kiếp màu vàng kim, tiếng sấm của Tiên Mộ Lĩnh vang lên không ngớt, không gian xung quanh đều bị lôi kiếp dày đặc này làm rung động.
Từng đường sét màu vàng kim bị pháp bảo phòng ngự của Diệp Mặc chặn lại, nhưng đồng thời từng đường sétmàu vàng kim kia cũng xuyên qua pháp bảo phòng ngự, hoặc là xuyên qua Tiên khí phòng ngự của Diệp Mặc mà đánh lên người hắn.
Máu tươi phun ra, xương cốt của Diệp Mặc đứt rời từng khúc, nhưng đường sét này đánh lên người, ngoài gắng gưỡng kháng lại ra, thì cũng không chút gì là đúng dịp.
Bát Cực Già đỉnh mặc dù là Tiên khí cực phẩm bị hỏng, nhưng lúc này cũng phát huy được tác dụng cực lớn, hình thành từng đỉnh ảnh như cơn lốc, chặn lại được bảy đường sét trong chín đường dưới đất, hai đường lọt lưới còn lại bị Diệp Mặc trực tiếp dùng chân đạp xuống.
- Phụt, răng rắc...
Hai chân của Diệp Mặc bị chóc da bong thịt ngay tại chỗ, xương cốt đứt gãy, cho dù hắn là Tiên linh thể, cũng không ngăn nổi những đường sét còn to hơn cả cái thùng nước như này. Hắc thạch cân và Tử Đao lại càng như ngọn núi cực lớn và một mảng màu tím, ong ong trong tiếng nổ vang, Hắc thạch cân trực tiếp bị đường sét màu vàng kim kia đánh bay, màn đao màu tím cực đẹp cũng không ngăn nổi hơn mười đường sét màu vàng đó.
Thình thịch... bùm...
Liên miên bất tuyệt, những âm thanh răng rắc càng lúc càng liên tiếp vang lên, 81 đường sét bị Diệp Mặc chặn được hơn nửa, sau đó những đường còn lại liên tiếp đánh lên người Diệp Mặc.
Bùm một tiếng, Diệp Mặc ngã xuống đất, đường lôi kiếp to như vậy, liên miên không ngừng như vậy đánh lên người, cho dù Tam sinh quyết của Diệp Mặc có lợi hại đi nữa, cũng không thể nào luyện hóa kịp. Lúc này toàn thân Diệp Mặc máu thịt be bét, cháy đen một mảnh.
Khi Diệp Mặc trực tiếp bị kích tiến vào một chỗ đất sâu, hắn thậm chí đến hít thở cũng có chút khó khăn. Nói cách khác chỉ cần có thêm một đường sét nữa, thì Nguyên thần nói không chừng cũng bị đánh thành mảnh vụn rồi.
Lôi kiếp này rõ ràng là muốn đánh hắn chết, trong mắt Diệp Mặc bừng lên ngọn lửa giận. Mặc dù hắn cũng không nhúc nhích nổi, nhưng vẫn điên cuồng phá vỡ ngăn cách tu vi Tiên vương. Hắn biết lôi kiếp bây giờ của hắn khác với những người khác. Lôi kiếp của người khác càng về sau càng đáng sợ, nhưng còn lôi kiếp của hắn thì đáng sợ nhất lại chính là đợt đầu tiên và đợt thứ hai. Chẳng những hắn độ qua được hai đợt lôi kiếp đầu tiên thăng cấp rồi, lôi kiếp phía sau đối với hắn mà nói cũng không đủ nhìn.
Mặc dù chỉ còn lại một hơi, công pháp luyện thể của Diệp Mặc vẫn tự động vận chuyển, công pháp luyện thể sau khi hấp thu đường sét màu vàng kim kia, không ngừng cường hóa máu thịt thân thể. Còn đường sét màu vàng kim này, lại càng bị Tam sinh quyết của Diệp Mặc luyện hóa với tốc độ nhanh hơn, hình thành lôi nguyên màu vàng kim, ngoài rèn luyện thân thể Diệp Mặc ra, còn không ngừng cùng với Tiên linh khí xung quanh bị Diệp Mặc điên cuồng hấp thụ tấn công phá vỡ ngăn cách Tiên vương kia.
Tiếng sấm sét rầm rầm lại vang lên, đợt lôi kiếp thứ hai không ngờ cũng không dừng lại chút nào, không cho Diệp Mặc chút cơ hội hít thở nào, bắt đầu chuẩn bị, trong nháy mắt giáng xuống. Diệp Mặc dưới sự tức giận không thể kìm hãm nổi, dẫn động lôi nguyên màu vàng kim cùng với Tiên linh khí kinh khủng, không ngừng tấn công phá vỡ ngăn cách Tiên vương.
Trong không trung sáng bừng, thậm chí bắt đầu phát nổ trong không trung. Diệp Mặc biêt rõ, nếu như hắn không thể phá vỡ ngăn cách Tiên vương trước khi đợt lôi kiếp thứ hai giáng xuống, thì hắn chỉ còn đường chết. Xem ra lôi kiếp lần này sớm đã dự định chuyện sống chết của hắn, chỉ có điều vì hắn chuẩn bị đầy đủ kỹ lưỡng, chẳng những chuẩn bị hơn một trăm tiên khí phòng ngự, còn mua được Bát cực Già đỉnh nữa. Nếu không đợt lôi kiếp đầu tiên, hắn cũng không thể nào qua nổi.
Hiểu ra nguy hiểm của mình, Diệp Mặc cũng không còn để ý đến những thứ khác, lấy ra hai viên Y Vương đan đồng thời nuốt xuống. Tiên linh lực kinh khủng trong chốc lát lấp đầy kinh mạch của Diệp Mặc, Tiên linh khí chỗ nào cũng có thể len lỏi đến cùng với lôi nguyên cực kỳ nồng đậm, dường như muốn xé rách kinh mạch của Diệp Mặc. Nói cách khác Diệp Mặc với Tiên linh thể trung kỳ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chặn lại sự bắn phá điÛc giờ chưa có một lần nào lại có cảm giác điên cuồng đến vậy, rõ ràng đến vậy.
Tiên linh khí liên miên không dứt cùng với lôi nguyên màu vàng phá vỡ ngăn cách Tiên vương của Diệp Mặc, cũng lập tức tiêu tán, rồi lại lần nữa dưới công pháp luyện thể của Diệp Mặc tấn công tu vi luyện thể của Diệp Mặc.
Kinh mạch bị xé nứt cùng với tốc độ trong tích tắc cộng lại, hai chân lúc trước bị lôi nguyên trong lòng đất chém đứt cũng nhanh chóng phục hồi lại, còn tu vi luyện thể Diệp Mặc thì lại càng tăng lên.
Luồng sét lần này đáng sợ đến cực điểm, nhưng một khi chặn được rồi, lấy được chỗ tốt rồi, thì cũng khó có thể tưởng tượng.
Khi Diệp Mặc lại lần nữa cảm nhận uy thế của mình không ngừng phóng thích ra, đồng thời lĩnh vực Tiên vương của hắn cũng không tự chủ mà mở rộng ra, lúc này lĩnh vực Tiên vương của hắn chẳng những lại lần nữa mở rộng thêm mấy lần, hơn nữa còn bắt đầu hoàn thiện. Khí tức Tiên vương đáng sợ mở rộng trong Tiên Phần Lĩnh, một số tiên yêu thú đứng đằng xa và một số âm hồn cường đại, lần lượt rời khỏi, khí thế này đối với bọn chúng mà nói quá mạnh. Lôi kiếp trong này quá điên cuồng, người độ kiếp lại càng điên cuồng hơn.
Diệp Mặc cảm giác thân thể mình lần nữa lại vang lên những âm thanh nhỏ, một lát sau, cảm giác càng mạnh hơn lại truyền đến, Diệp Mặc siết chặt nắm đấm, chầm chậm đứng lên. Hắn biết rõ tu vi luyện thể của mình đồng thời cũng đột phá, cũng đến Tiên linh thể hậu kỳ rồi.
Ken két... rầm rầm...
Sau khi đỉnh đầu nổ tung, tiếng nổ điên cuồng hơn lại vang rền, tu vi và luyện thể của Diệp Mặc đồng thời đột phá trong nháy mắt. Thế nhưng 108 đường sét màu vàng, lại lần nữa chia làm hơn mười phương hướng, hướng về phía Diệp Mặc.
Diệp Mặc ngẩng đầu bình tĩnh nhìn chằm chằm hơn trăm đường sét màu vàng này, lúc này hắn đến pháp bảo phòng ngự cũng không phóng ra, chỉ phi thân xông đến.
Cùng một thời gian, lôi kiếm và nắm đấm cùng được đánh ra. Hắn muốn dùng lôi kiếp màu vàng này, tiếp tục tôi luyện tu vi của hắn, đồng thời tiếp tục tôi luyện lôi kiếm của hắn.
...
Tiên Phần Lĩnh trên Cấm Thượng thiên quá vắng vẻ, hơn nữa thuộc vào nơi âm khí cực nặng, không có nhiều Tiên linh vật. Động tĩnh Diệp Mặc độ kiếp mặc dù lớn, người có thể cảm nhận được cũng không nhiều.
Nhưng không nhiều, không có nghĩa là không có, lúc này có hai tên Đại La Tiên ở Tiên Phần Lĩnh cũng đã cảm nhận được khí tức lôi kiếp đáng sợ này, hơn nữa còn có một uy áp Tiên vương mơ hồ.
- Có Tiên yêu thú cấp sáu độ kiếp lên cấp bảy trong này?
Đại La Tiên mặc quần áo màu đỏ chằm chằm nhìn sâu vào Tiên Phầ̀n Lĩnh nói.
- Làm sao có thể biết có Tiên yêu thú đang thăng cấp lên cấp bảy trong Tiên Phần Lĩnh?
Một Đại La Tiên mặc quần áo xám khác nghi ngờ hỏi.
- Loại uy thế này tuyệt đối là động tĩnh mà Tiên yêu thú thăng cấp lên cấp bảy làm ra, nếu như chúng ta không đi sớm một chút, đợi Tiên yêu thú sau khi độ kiếp xong rồi, thần thức quét được chúng ta, tuyệt đối chỉ còn con đường chết.
Đại La Tiên áo đỏ thận trọng nói.
Tên Đại La Tiên áo xám kia khẽ gật đầu nói:
- Được, vậy thì đi ngay bây giờ.
Hai gã Đại La Tiên nói xong, tăng tốc rời khỏi Tiên Phần Lĩnh, nếu như có Tiên yêu thú cấp cao độ kiếp trong này thật, một khi bị phát hiện ra rồi, thì đúng là chỉ còn con đường chết.
...
Bên ngoài biên giới của Cấm Thượng thiên, một gã nam nhân mắt ưng đi vòng vo một hồi lâu, gã cuối cùng cũng tìm được nơi có lốc xoáy hư không nhỏ nhất, phóng ra pháp bảo phòng ngự, với tốc độ nhanh nhất vọt vào.
Gã quanh năm tìm kiếm đồ tốt trên hư không, sự hiểu biết về loại giới vực này cũng am hiểu hơn người bình thường nhiều, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, gã cũng đã xông qua giới vực rồi
Nếu như Diệp Mặc ở đây, rõ ràng có thể biết người này chính là Tiên vương mắt ưng đã đánh với hắn một trận trong hư không. Diệp Mặc không ngờ, tên này lại truy sát đến tận Cấm Thượng thiên. Chỉ có điều Tiên khí phi hành cực phẩm của gã cũng kém xa Thần khí hạ phẩm của Diệp Mặc, cộng thêm trên đường đi gã còn không ngừng tìm kiếm dấu tích mà Diệp Mặc phi hành qua, nên mới chậm hơn một tháng.
Nếu như không phải gã có la bàn truy tung, gã sớm cũng mất dấu rồi, làm gì còn có thể tìm thấy chút bóng dáng của Diệp Mặc nữa.
- Chạy đến Cấm Thượng thiên, tôi không thể làm gì anh sao?
Nam nhân mắt ưng này cười khẩy, đồng thời phóng ra la bàn truy tung của gã, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm.
Chỉ trong nửa tuần hương, gã lại lần nữa xác định một phương hướng, lập tức khởi động tiên khí cực phẩm của mình. Hơn nữa trên đường phi hành, cũng không ngừng lấy la bàn truy tung ra định vị.
Bảy ngày sau, Đại La Tiên mắt ưng này chặn lại hai tên Đại La Tiên đang tăng tốc chạy trốn.
Hai tên Đại La Tiên này chính là hai người nhìn thấy Diệp Mặc độ kiếp mà chạy trốn, hai người này chạy được chốc lát, lúc này mới giảm tốc độ, hơn nữa bàn tán thứ đang độ kiếp trong Tiên Phần Lĩnh kia có thể là Tiên yêu thú gì.
Hai gã Đại La Tiên đang vừa chạy, vừa bàn tán về Tiên yêu thú, một Tiên vương chặn đường đi của bọ họ, hai tên này mới giật mình tỉnh ra.
- Vãn bối bái kiến Tiên vương đại nhân.
Tên Đại La Tiên áo xám lập tức biết tu vi của người trước mặt này cao hơn bọn họ rất nhiều, rất có khả năng là một Tiên vương. Đối mặt với một Tiên vương, hai người bọn họ căn bản đến tư cách hỏi thăm cũng không có.
- Hai người có gặp một người nào như này không?
Tien vương mắt ưng giơ tay vẽ hình ảnh của Diệp Mặc ra, đồng thời hỏi thẳng.
Diệp Mặc mặc dù dùng mặt nạ, nhưng mặt nạ mà hắn dùng là Bán thánh, tu vi Tiên vương mắt ưng này quá thấp, vẫn không nhìn ra được tướng mạo thực sự của Diệp Mặc.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
- Không, không nhìn thấy...
Hai tên Đại La Tiên đột nhiên gặp phải một Tiên vương hậu kỳ, lời nói cũng có chút lắp bắp.
- Ồ.
Tiên vương mắt ưng này lập tức vỗ tan hình ảnh rung động, lúc này mới lạnh nhạt nói:
- Vừa nãy tôi nghe thấy các anh nói cái gì mà Tiên yêu thú cấp bảy? Các anh nhìn thấy Tiên yêu thú cấp bảy ở đâu?
Tên Đại La Tiên áo đỏ kia thấy Tiên vương này nói chuyện hình như cũng không nghiêm khắc, ngược lại có chút thả lỏng đáp:
- Bẩm Tiên vương đại nhân, hai người bãn bối từ Tiên Phần Lĩnh ra, nhìn thấy có dấu tích độ kiếp cường đại, lôi kiếp đó tuyệt đối là lôi kiếp Tiên vương hoặc Tiên yêu thú độ kiếp lên cấp bảy, cho nên mới đoán như vậy. Vì không thể nào có người đến một nơi thiếu Tiên linh khí như Tiên Phần Lĩnh để độ kiếp, cho nên vãn bối đoán là Tiên yêu thú cấp bảy.
Tiên vương mắt ưng này cũng không trả lời, chỉ lấy la bàn truy tung ra bắt đầu tìm kiếm. Một lúc sau, gã cất la bàn truy tung đi nhìn hai tên Đại La Tiên vẻ mặt sợ sệt trước mặt mình.
Tiên Phần Lĩnh gã đương nhiên biết, hơn nữa đã từng đi qua. Bây giờ trong Tiên Phần Lĩnh có người độ kiếp, lại còn là độ Tiên Vương kiếp, khiến gã lập tức nhớ ra tên Diệp Mặc đã từng đấu với gã một trận. La bàn định vị vừa nãy cũng là chỉ về phía Tiên Phần Lĩnh, còn người đánh nhau với gã lại là một Đại La Tiên viên mãn.
Nếu như người độ kiếp kia đúng là tên Đại La Tiên viên mãn từng đánh nhau với gã, thì cũng gay go. Diệp Mặc đánh nhau một trận với gã, cho nên Diệp Mặc ra tay gã biết rất rõ, tuyệt đối có thể hoành hành cả cấp độ Đại Tiên. Nếu như đối phương thăng cấp lên Tiên Vương rồi, một khi tu vi Tiên Vương củng cố rồi, thì ngay cả Tiên Vương vô địch cũng không phải là không làm được.
Vừa nghĩ đến chuyện Diệp Mặc có thể Tiên vương vô địch, gã cũng không còn cách nào tỉnh táo lại. Lạnh lùng liếc nhìn hai tên Đại La Tiên trước mặt, bỗng nhiên vung tay hai đường đao màu lam bổ ra ngoài.
Hai tên Đại La Tiên này chỉ là Đại La Tiên trung kỳ mà thôi, so với Diệp Mặc, cũng còn kém quá xa. Tên Tiên Vương mắt ưng này lại ra tay đột ngột, hai tên này căn bản cũng không ngờ tới. Lập tức liền bị hai đường ánh sáng màu lam này trói chặt lại, tiếng nổ vang lên, đường sáng màu lam biến mất, còn hai tên Đại La Tiên kia cũng bị giết ngay lập tức.
Giết chết hai Đại La Tiên, tên Tiên Vương mắt ưng này cũng không dừng lại, thu hồi hai nhẫn trữ vật lại, rồi lập tức phóng ra Tiên khí cực phẩm rồi biến mất.
Một lúc lâu sau, một cái bóng hư ảo từ trong thi thể tàn phá của tên Đại La Tiên áo xám kia tràn ra, gã căm hận nhìn về̀ phía mà tên Tiên Vương mắt ưng kia chạy đi, lạnh giọng nói:
- Nếu như không phải mình có một tấm hộ hồn bài, đến nguyên thần của mình cũng không còn nữa. Phương Kỵ Thông ta thề, đời này phải giết chết lão thất phu này.
Nói xong nguyên thần này liền rời đi, biến mất trong nháy mắt.
...
Diệp Mặc phóng ra lôi kiếm chằng chịt cùng đập vào lôi kiếp vừa thô vừa to kia, các loại lôi quang hiện lên đầy trời, màu vàng kim, màu đen, màu lam. Khiến nơi sâu thẳm trong Tiên Phần Lĩnh nổi bật thành mảng đủ màu
Lôi kiếp khủng bố như vậy, còn có người độ kiếp khủng bố như thế, bất kỳ âm hồn nào cũng không dám tiến lại gần, bất luận là cái nào cũng không phải là nơi mà âm hồn thông thường có thể ngăn cản lại nổi.
Thình thịch...
Âm thanh không ngừng không ngớt, vang lên trong sâu thẳm Tiên Phần Lĩnh, đánh lên người Diệp Mặc.
Lúc này đường sét màu vàng mặc dù to thô, nhưng bị lĩnh vực Tiên vương của Diệp Mặc xông đến, lập tức chậm lại. Còn những đường lôi kiếm chằng chịt lại lần nữa đập lên những đường sét này, khiến uy thế những đường sét này lại càng yếu đi một phần.
Với tu vi Tiên Vương sơ kỳ của Diệp Mặc, cộng thêm thân thể Tiên linh thể hậu kỳ, sau khi chặn những đường sét này, chỉ là bị thêm chút vết máu, cũng không bị chong da bóc thịt như lúc trước nữa, càng cũng không còn xương cốt đứt gãy nữa.
Lôi nguyên màu vàng vờn quanh trên không trung, lôi kiếm của Diệp Mặc không ngừng được rèn luyện, còn bản thân Diệp Mặc thì cũng không ngừng hấp thu những Tiên linh khí và lôi nguyên màu vàng này để củng cố làm lớn mạnh thêm tu vi của mình. Một số vết máu do lôi kiếp tạo nên trên thân thể, trong nháy mắt lại càng biến mất không nhìn thấy gì nữa.
Diệp Mặc lơ lửng trên không trung của Tiên Phần Lĩnh, những đường sét màu vàng chằng chịt vây xung quanh người hắn, còn khí tức của hắn cũng không vì những đường sét màu vàng này mà có chút yếu đi nào. Ngược lại, khí tức của hắn trong đường sét màu vàng này lại không ngừng lớn mạnh, càng lớn mạnh.
Hai đợt lôi kiếp đi qua rồi, đợt lôi kiếp thứ ba cũng giống như biến mất vậy, một hồi lâu rồi cũng không thấy đánh xuống. Diệp Mặc không thèm để ý, không ngừng tôi luyện lôi kiếm và tu vi của mình.
Cho đến nửa ngày sau, đợt lôi kiếp thứ ba mới khoan thai chầm chậm đến, rải rác mấy đường lôi kiếp màu lam giáng xuống. Diệp Mặc đến hấp thụ lôi nguyên này để tôi luyện thân thể cũng không còn hứng thú. Trực tiếp phóng ra mấy đường lôi kiếm đánh đến, mấy đường lôi kiếp màu làm này bị lôi kiếm đánh trúng, trong nháy mắt liền tiêu tán hết.
Diệp Mặc biết rõ, mặc dù có vài đường lôi kiếp vụn vặt giáng xuống, cũng không có chút uy hiếp gì đối với hắn. Hắn trực tiếp lại lần nữa vận chuyển Tam sinh quyết, bắt đầu củng cố cảnh giới Tiên vương của mình.
Diệp Mặc đoán lần này lôi kiếp cũng sẽ không có Tiên linh vân hạ xuống, quả nhiên cuối cùng sau khi một đường lôi kiếp giáng xuống, bầu trời lại âm u trở lại, cũng không có chút Tiên linh vân nào rơi xuống cả.
Mấy lần độ kiếp, cũng khiến Diệp Mặc tìm được một loại quy luật. Một khí lôi kiếp này muốn đẩy hắn vào chỗ chết, trên cơ bản cũng không có Tiên linh vân giáng xuống. Nếu như lôi kiếp đó cũng không có ý giết chết hắn, thì thường thường sẽ có Tiên linh vân hạ xuống củng cố tu vi.
Mặc dù Diệp Mặc rất tức giận, nhưng không còn cách nào khác, hắn thậm chí nghi ngờ những lôi kiếp này có phải có người thay phiên nhau trực ban không. Gặp một tên nào tốt một chút, thì cho hắn lôi kiếp bình thường, gặp một tên nào biến thái một chút, thì cho hắn một lôi kiếp giết người.
Diệp Mặc biết rõ suy nghĩ này chỉ là vớ vẩn, nhưng nếu như so với lôi kiếp của người khác, thì của hắn thật sự cũng hơi biến thái chút. Lôi kiếp biến thái như này, còn không có chút Tiên linh vân nào nữa.
Lúc này pháp bảo của hắn ngoài Bát Cực Già đỉnh và Tử Đao, Hắc thạch cân ra, những tiên khí còn lại cũng hóa thành bã vụn hết rồi, ngay cả Tiên khí thất phẩm cũng vỡ vụn không thể nào dùng được nữa. Bát Cực Già đỉnh căn bản cũng có chút hư hỏng, qua lần lôi kiếp này, lại càng từ Tiên khí cực phẩm hạ xuống Tiên khí thượng phẩm, bộ dạng tương đương với bát phẩm.
Sau khi thu lại hết những thứ này, Diệp Mặc tiếp tục củng cố tu vi của mình.
Chỉ trong khoảng một ngày ngắn ngủi, Diệp Mặc vẫn đang còn củng cố tu vi lại đột nhiên bừng tỉnh, hắn cảm nhận được một luồng thần thức cực mạnh quét đến trận pháp che chắn của hắn. Luồng thần thức này hắn rất quen, chính là tên Tiên Vương hậu kỳ mắt ưng mà lần trước hắn gặp trong hư không.
Tên này không ngờ lại đuổi đến Tiên Phần Lĩnh, sát cơ của Diệp Mặc nhất thời dâng lên. Lập tức sửa sang lại mình một chút, đổi một bộ quần áo khác rồi đứng dậy. Tiên linh mạch cực phẩm đó cũng đã bị hắn dùng hết sạch, cho dù là tiếp tục củng cố tu vi, cũng không cần ở lại Tiên Phần Lĩnh nữa.
Sau khi thu hồi lại trận kỳ, Diệp Mặc cảm thấy đường thần thức kia chỉ là tiếp xúc với bên ngoài trận pháp che đậy của hắn, không ngờ cũng không hướng về phía bên này.
Diệp Mặc bây giờ đã là tu vi Tiên Vương rồi, cũng không e ngại gì một tên Tiên Vương hậu kỳ, hắn không chút do dự thu lại trận kỳ của mình, đồng thời phóng ra Thần khí hạ phẩm Thời Không Toa men theo đường thần thức kia mà đi.
Cái tên quét Diệp Mặc kia chính là tên Tiên Vương hậu kỳ truy sát Diệp Mặc, gã sau khi đến Tiên Phần Lĩnh, phát hiện bên trong Tiên Phần Lĩnh cũng yên tĩnh, căn bản cũng không có chút động tĩnh lôi kiếp nào. Gã lập tức biết, chỉ có hai khả năng, một là Diệp Mặc đã độ kiếp thất bại rồi, hai là Diệp Mặc độ kiếp thành công rồi, đang trong lúc khôi phục tu vi. Hơn nữa gã cũng xác định, 80% chính là tên Đại La Tiên viên mãn từng đánh nhau với gã.
Lúc này gã đang do dự, gã không biết mình có nên đi tiếp bây giờ không. Nếu như đối phương đang độ kiếp, gã đến thật đúng lúc, bất luận đối phương thành công hay thất bại, sau khi độ kiếp tuyệt đối là lúc yếu nhất. Lúc này mà ra tay, đúng là lúc tốt nhất.
Nhưng bây giờ độ kiếp xong rồi, gã lo rằng Diệp Mặc chẳng may độ kiếp thành công, với kiểu ra tay đáng sợ của Diệp Mặc, cho dù gã là Tiên Vương hậu kỳ, e rằng cũng không phải là đối thủ.
Gã chỉ do dự trong chốc lát, Thời Không Toa của Diệp Mặc đã tiếp cận gần với gã. Tên Tiên Vương này sắc mặt đại biến, theo bản năng định bỏ chạy, nhưng sau đó gã lại phóng ra cây trường thương màu lam, bỏ ý đị̣nh bỏ trốn.
Cho dù đối phương có hung hãn đi nữa, cũng chỉ là Tiên Vương vừa mới thăng cấp, còn là Tiên Vương sơ kỳ. Bản thân mình cũng là Tiên Vương hậu kỳ rồi, Tiên nguyên tôi luyện cũng mười mấy vạn năm rồi, làm sao có thể sợ một tên mới chỉ là Tiên Vương sơ kỳ? Thậm chí còn là một tên Tiên Vương tu vi còn chưa củng cố.
Tốc độ của Thời Không Toa cực nhanh, Thanh Nguyệt lúc trước quả thực cũng không sánh nổi. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Mặc cũng đã hạ xuống trước mặt tên Tiên Vương hậu kỳ mắt ưng.
- Anh đúng là kiên nhẫn thật đấy, không ngờ từ ngoài hư không kia truy sát tôi đến tận Tiên Phần Lĩnh. Nếu anh muốn đánh như vậy, vậy thì hôm nay bổn vương sẽ tiếp anh một trận.
Diệp Mặc bỗng nhiên cảm thấy sau khi thăng cấp Tiên Vương rồi, quả nhiên là rất thoải mái, rốt cục cũng có thể mở miệng bổn vương ngậm miệng bổn vương trước tên này rồi.
- Bổn vương là Cù Kinh, trưởng lão Tiên vương Vũ Ma kiếm tông Vũ Dư thiên. Anh có thể thăng cấp lên Tiên Vương, quả thực cũng nằm ngoài dự liệu của tôi. Nể mặt thân phận anh là Tiên vương, tôi cũng không nhất định muốn đấu với anh một trận, chỉ cần anh lấy Tiên linh vật lúc trước của anh ra, mỗi người một nửa là được. Đương nhiên, tôi cũng không lấy không, cũng sẽ trả một chút tiên tinh.
Trên thực tế Cù Kinh cũng có chút ý tứ muốn rút lui, lời nói này của gã mặc dù là đang uy hiếp Diệp Mặc, cũng đã bắt đầu yếu mềm rồi. Lúc này khí thế của Diệp Mặc kinh người, khí tức Tiên Vương còn chưa hoàn toàn thu liễm, bộc lộ hoàn toàn, khiến người khác có chút kinh hãi.
Gã sở dĩ nói kiếm môn của mình ra, đó chính là Vũ Ma kiếm tông trong Vũ Dư thiên thuộc hàn Tôn tông, để Diệp Mặc biết, muốn đắc tội với một Tôn tông cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Diệp Mặc mỉa mai nói:
- Vũ Ma kiếm, còn chưa nghe thấy bao giờ. Nhưng đồ của bổn vương, cho dù không muốn cho anh nhìn, anh làm gì được tôi?
Xem cũng không cho xem, chứ đừng nói là chia chác gì.
Sắc mặt Cù Kinh khẽ thay đổi, dám nói tên của một tông môn chưa từng nghe thấy bao giờ, trừ phi tông môn của đối phương cực lớn, hoặc là đối phương thực sự chưa từng nghe thấy bao giờ. Cù Kinh không tin Diệp Mặc chưa từng nghe thấy Vũ Ma kiếm tiên tông bao giờ, Vũ Ma kiếm tiên tông tiếng tăm lừng lẫy như vậy, đối phương là một Đại La Tiên viên mãn, bây giờ lại là một Tiên Vương, không thể nào chưa từng nghe nói qua. Cho dù chưa từng nghe nói qua, cũng sẽ không có người nói ra chưa từng nghe nói đến Tiên tôn tông môn như vậy.
Nếu như đối phương nghe nói qua Vũ Ma kiếm tiên tông rồi, còn nói chưa từng nghe nói qua, thì căn bản cũng không coi tông môn này ra gì, cũng chẳng khác nào khiêu khích.
Cù Kinh cũng có chút hối hận, dùng ngôn ngữ đe dọa đối phương rõ ràng không thể được, lúc trước khi đối phương là Đại La Tiên, cũng dám khiêu chiến với Tiên vương hậu kỳ như gã, bây giờ đối phương cũng đã là Tiên Vương rồi, làm sao có thể sợ hãi một Tiên Vương hậu kỳ chứ?
- Nếu như vậy, vậy thì sau này gặp lại.
Cù Kinh cuối cùng cũng không ra tay với Diệp Mặc, gã dự cảm mình không phải là đối thủ của Diệp Mặc.
- Anh muốn đánh thì đánh, muốn đuổi thì đuổi, tôi không có ý kiến gì, nhưng muốn đi thì đi, cái đó cũng không phụ thuộc vào anh.
Diệp Mặc nói xong, cũng đã đánh một quyền ra, thần thông Hư Không.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x