 |
|

30-08-2008, 11:21 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 17
Phi Hồng thất kiếm
Y Phong Ä‘ang chìm trong mâu thuẫn giữa hai chữ “đi†và “ởâ€, Lạt Thá»§ Tây Thi liếc nhìn Tiêu Tương Phi Tá» rồi báºt cưá»i nói :
- Hoặc là ngươi vui vẻ ở lại đây, hoặc là ngươi dứt khoát ra đi, nam tỠhán đại trượng phu sao lại hà nh sự như đà n bà thế?
Diêu Thanh VÅ© cÅ©ng cưá»i lá»›n má»™t trà ng, Ä‘oạn nói :
- Lão đệ! Ngươi và ta vừa gặp đã như chá»— cố cá»±u, chúng ta phải bà y yến tiệc vui vẻ và i ngà y má»›i được, lão đệ ngươi từ chối thì rõ rà ng là xem thưá»ng ta rồi.
Ngừng một lát, hắn lại lớn tiếng nói tiếp :
- Và i hôm nữa chúng ta sẽ cùng Ä‘i Chung Nam sÆ¡n. Ha ha, có lẽ đó sẽ là má»™t trưá»ng náo nhiệt, nghe nói có nhiá»u nhân váºt muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y mà xuất đầu lá»™ diện.
Nên biết thông thưá»ng phần lá»›n Chưởng môn nhân má»™t môn phái là thừa kế, việc cá» hà nh đại há»™i đỠcá» tân Chưởng môn thế nà y, nhất định phải có duyên cá»› đặc biệt, không thưá»ng thấy trong võ lâm. Và trong trưá»ng hợp long xà há»—n táºp nà y, nhất định không chỉ đơn thuần là tuyển chá»n Chưởng môn nhân, mà còn có nhiá»u sá»± cố phát sinh.
Diêu Thanh VÅ© lại cưá»i lá»›n và nói :
- Nhất định sẽ có một cuộc náo nhiệt để xem.
Y Phong trầm ngâm một lúc rồi thở dà i nói :
- Sở dĩ tiểu đệ muốn đến Chung Nam sơn trước ngà y đại hội là vì...
Chà ng lại buông tiếng thở dà i rồi tiếp lá»i :
- Tiểu đệ từng láºp thệ, nếu không rá»a được nhục thì quyết không xuất hiện vá»›i thân pháºn Lã Nam Nhân nữa...
Cốc Hiểu Tịnh “à †má»™t tiếng rồi tiếp lá»i :
- Ngươi sợ ngưá»i ta nháºn ra diện mục tháºt cá»§a ngươi, rồi lấy là m kỳ quái là ngươi đã chết mà tại sao đột nhiên sống lại, phải thế không?
Nà ng mỉm cưá»i, nói tiếp :
- Tháºt là ngươi quá lo rồi, đó không phải là biện pháp hay...
Nà ng chỉ qua Tiêu Nam Tần, ngưá»i mà thá»§y chung vẫn nhìn Y Phong đăm đắm, rồi nói :
- Hiện tại đã có vị thiên kim cá»§a Tiêu Tam gia ở đây, chỉ cần cô ta trổ chút tuyệt nghệ, thì ta sợ rằng ngay cả ngươi cÅ©ng không nháºn ra mình.
Nói Ä‘oạn nà ng phá lên cưá»i khanh khách má»™t trà ng dà i.
Diêu Thanh Vũ vỗ đùi đánh đét và nói :
- CÅ©ng may là nà ng nghÄ© ra Ä‘iá»u nà y!
Trước tình hình như váºy, Y Phong không thể từ chối được nữa, chà ng nói :
- Äã thế thì đà nh phải là m phiá»n Tiêu cô nương thôi.
Hình như Tiêu Nam Tần hơi đỠmặt, nà ng cúi đầu khẽ nói :
- Có đáng gá»i là gì.
Diêu Thanh VÅ© lại cưá»i lá»›n má»™t trà ng, thì ra lúc nà y ngoà i diện mục ra, Tiêu Nam Tần vẫn Ä‘ang trong bá»™ dạng nam nhân, do váºy khi nà ng e thẹn trả lá»i như nữ nhi, khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy buồn cưá»i.
Cốc Hiểu Tịnh đứng dáºy và nói :
- Thế má»›i giống má»™t trang nam tá» hán, được, hai ngưá»i cứ ngồi đây tâm sá»±, ta Ä‘i là m và i món Ä‘iểm tâm đây.
Nà ng chỉ qua Diêu Thanh VÅ©, Ä‘oạn đổi giá»ng nói tiếp :
- Lão còn ngồi đó là m gì? Còn không mau đi giúp ta?
Thoạt tiên Diêu Thanh VÅ© hÆ¡i ngá»› ngưá»i, nhưng từ ánh mắt liếc nhìn Tiêu Nam Tần cá»§a thê tá» hắn, hắn láºp tức hiểu ra dụng ý cá»§a thê tá» mình. Thế là hắn vá»™i đứng lên, vừa lắc đầu gượng cưá»i vừa nói :
- Lão đệ ngồi đây bồi tiếp Tiêu đại muội tỠnhé, ta sẽ trở lại ngay thôi!
Y Phong nhìn theo đôi phu phụ nà y một lúc rồi quay lại nhìn Tiêu Nam Tần, lúc nà y nà ng đã thôi không đăm đăm nhìn chà ng nữa, chỉ lặng lẽ cúi đầu. Y Phong cũng lặng lẽ không nói gì, tuy nhiên sự im lặng lúc nà y còn hơn thiên ngôn vạn ngữ. Bởi lẽ sự im lặng là cách dễ nhất để tiếp thu tình cảm của nhau.
Thá»i gian cứ thế trôi qua, tuy không ai nhìn ai, không ai nói má»™t lá»i nà o, nhưng trong hai ngưá»i Ä‘á»u cảm nháºn được rằng, đối phương Ä‘ang nhìn mình và nói vá»›i mình hà ng vạn lá»i đầy tình ý.
Äá»™t nhiên có má»™t trà ng cưá»i lanh lảnh vang lên, phá tan sá»± im lặng tuyệt diệu giữa Y Phong và Tiêu Nam Tần. Cốc Hiểu Tịnh bưng và o má»™t mâm thức ăn, vừa cưá»i vừa nói :
- Hai ngưá»i đừng có ngồi phát ngẩn ra đó, mau ăn chút cháo nóng để chống lạnh.
Nà ng liếc nhìn qua Tiêu Nam Tần rồi nói tiếp :
- Nà y, sao vị nữ ma đầu của chúng ta lại đỠmặt lên thế, phải chăng là bị hắn ăn hiếp?
Tiêu Nam Tần dáºm chân đứng dáºy và nói :
- Ngươi mà nói nữa là ta không ăn của ngươi một miếng cháo đấy!
Nói Ä‘oạn, nà ng liếc nhìn Y Phong má»™t cái, vừa như vô tình vừa như hữu ý. Y Phong cảm thấy có vẻ miên man, nhưng trong lòng là sá»± ngá»t ngà o thư thái vô cùng, lucá»´ nà y dưá»ng như chà ng đã hoà n toà n quên Ä‘i quá khứ. Và dưá»ng như cuá»™c Ä‘á»i chà ng sắp chia thà nh hai Ä‘oạn, tá»±a như con giun đất, chỉ cần bảo lưu được Ä‘oạn còn sống là có thể trị là nh được vết thương, đồng thá»i có thể truy cầu lại những gì đã mất.
Thế là chà ng ở lại trong má»™t gia đình ấm cúng, thụ hưởng sá»± thư thái Ä‘iá»u tÄ©nh mà đã lâu chà ng chưa được thụ hưởng. Äồng thá»i cÅ©ng lÄ©nh há»™i ý tứ trong ánh mắt cá»§a thiếu nữ mà đã lâu chà ng chưa được lÄ©nh há»™i.
Hai ngà y sau, trong nhà cá»§a Diêu Thanh VÅ© chợt náo nhiệt hẳn lên. Tiêu Nam Tần đưa cho Y Phong chiếc mặt nạ da ngưá»i đặc chế để chà ng che Ä‘áºy bản lai diện mục cá»§a mình, sau đó má»›i hóa trang cho chà ng. Dưới sá»± hóa trang khéo léo và tuyệt diệu cá»§a nà ng, chẳng mấy chốc Y Phong đã biến thà nh nhân váºt khác, mà ngay cả chÃnh chà ng khi soi gương cÅ©ng không nháºn ra mình.
Như váºy là chà ng đã có thể ung dung tá»± tại bước ra đại sảnh để gặp gỡ má»™t số võ lâm hà o sÄ© đến nhà Diêu Thanh VÅ© để thăm viếng. Tất nhiên trong đó cÅ©ng có má»™t và i nhân váºt quen biết Y Phong, nhưng ai cÅ©ng không nháºn ra chà ng. Qua mấy ngà y gần gÅ©i vá»›i nhau, giữa Y Phong và Tiêu Nam Tần tá»± nhiên cÅ©ng thân máºt hÆ¡n nhiá»u. Äiá»u nà y khiến bá»n võ lâm hà o sÄ© lấy là m kỳ quái, chẳng hiểu tại sao Tiêu Tương Phi Tá» luôn lạnh lùng như băng sương, bây giá» lại tá» ra thân máºt vá»›i má»™t nhân váºt vô danh trong võ lâm như váºy?
Mà bá»n võ lâm hà o sÄ© thì lại kéo đến liên miên bất tuyệt, má»™t ngà y chà Ãt cÅ©ng có mưá»i vị ghé qua nhà Diêu Thanh VÅ©, hóa ra bá»n há» Ä‘i Chung Nam sÆ¡n tham gia đại há»™i đỠcá» tân Chưởng môn cá»§a phái Chung Nam, nhân tiện ghé thăm phu phụ Há»a thần gia.
Có mấy vị giao tình sâu sắc vá»›i Diêu Thanh VÅ©, nên ở lại để chuẩn bị cùng Diêu Thanh VÅ© lên đưá»ng.
Ngưá»i đến tuy nhiá»u nhưng Ä‘á»u là bá»n hà o sÄ© lá»— mãng, không thấy má»™t nhân váºt nà o cá»§a cá»u đại môn phái trong võ lâm. Y Phong hÆ¡i kỳ quái, song chà ng cÅ©ng không tiện há»i.
Lúc nà y chà ng không vá»™i và ng Ä‘i Chung Nam sÆ¡n nữa, nhưng ngà y đại há»™i đã đến gần, do đó Diêu Thanh VÅ© cÅ©ng đã thu xếp hà nh trang, chuẩn bị lên đưá»ng.
Ngà y thứ ba, khi mặt đất còn phá»§ đầy sương sá»›m, phu phụ Diêu Thanh VÅ©, Y Phong, Tiêu Nam Tần và mấy vị giang hồ đồng đạo bắt đầu khởi hà nh Ä‘i Chung Nam sÆ¡n. Má»—i ngưá»i má»™t ngá»±a, chá»›p mắt Ä‘oà n nhân mã đã khuất dạng trong đám bụi hồng...
Ngà y Ä‘i đêm nghỉ, qua ba ngà y hà nh trình thì Chung Nam sÆ¡n đã hiện ra trước mắt, má»i ngưá»i Ä‘á»u phấn chấn tinh thần. Bá»n Diêu Thanh VÅ© đã gá»i ngá»±a ở má»™t khách Ä‘iếm trong thà nh Trưá»ng An, hiện tại má»i ngưá»i cùng sánh vai cất bước. Trên đưá»ng Ä‘i, bá»n há» gặp không Ãt nhân váºt trong võ lâm, và đại Ä‘a số Ä‘á»u quen biết Há»a thần gia Diêu Thanh VÅ©. Khi nhìn thấy Lạt Thá»§ Tây Thi và Tiêu Tương Phi Tá», bá»n võ lâm hà o sÄ© Ä‘á»u trố mắt ra mà nhìn, không Ãt kẻ phải ngây ngất trước nhan sắc tuyệt mỹ cá»§a hai nà ng.
Khi còn cách Chung Nam sÆ¡n chừng mấy dặm thì đột nhiên có má»™t loạt tiếng vó ngá»±a phi tá»›i như bay, Ä‘oà n kỵ mã nà y nhằm thẳng vá» phÃa bá»n Diêu Thanh VÅ© mà lướt tá»›i. Y Phong bất giác chau mà y, và vá»™i nép qua má»™t bên nhưá»ng đưá»ng, chá»›p mắt đã có bốn con tuấn mã vá»t qua như tên.
Diêu Thanh VÅ© soạt bước tá»›i trước, đồng thá»i hữu chưởng vá»— thẳng và o lưng kỵ sì sau cùng. Chưởng phong uy mãnh khiến con tuấn mã kinh khiếp hà vang má»™t tiếng rồi tung hai vó trước dá»±ng đứng lên. Thân thá»§ cá»§a ngưá»i ngồi trên ngá»±a cÅ©ng không tầm thưá»ng, y lách ngưá»i tránh chưởng phong rồi giáºt dây cương quay đầu ngá»±a, hai chân kẹp chặt yên cương, roi da trong tay phất mạnh ra, miệng quát lá»›n :
- Muốn chết hả?
Äôi mà y ráºm cá»§a Diêu Thanh VÅ© bất giác dá»±ng ngược lên, hắn cưá»i nhạt má»™t tiếng rồi xoay bước xông tá»›i, thiết chưởng vung lên trong bóng roi da cá»§a đối phương. Lần nà y hắn không nhằm và o kỵ sÄ© mà nhằm thẳng và o con tuấn mã, thế chưởng vá»›i tám thà nh chân lá»±c quét mạnh và o hai vó trước. Con tuấn mã thất kinh hà vang mấy tiếng rồi khuỵu xuống.
Thân thá»§ cá»§a hắc y nhân trên ngá»±a quả nhiên không tồi, y vá»™i tung ngưá»i lên không trung và ná»™ khà quát lá»›n :
- Ngươi chán sống rồi chăng?
Mũi chân khẽ điểm và o yên ngựa, roi da quất ra vù vù, nhằm và o hai vai Diêu Thanh Vũ.
Diêu Thanh VÅ© đánh ngưá»i cản ngá»±a đã là lá»— mãng, song hắc y nhân nà y lại cà ng lá»— mãng hÆ¡n, căn bản hắn không cần biết đối phương là nhân váºt nà o, cứ động thá»§ đánh bừa. Nhất thá»i thân hình hắn theo thế roi mà xông và o Diêu Thanh VÅ©, trong khi đó mấy vị hà o sÄ© thà nh danh trong võ lâm cùng Ä‘i vá»›i Há»a thần gia, và đồng bá»n cá»§a hắc y nhân cÅ©ng Ä‘á»u vây lại.
Y Phong bà ng quan đứng nhìn, chà ng biết má»™t tráºn há»—n chiến sắp xảy ra.
Hắc y nhân liên tục vung roi ngá»±a quất xuống, thế roi vừa nhanh vừa chuẩn, đồng thá»i cÅ©ng trầm hùng và hiểm độc. Diêu Thanh VÅ© đã phát đại ná»™, lúc nà y hắn không tránh né nữa mà xông lên nghênh tiếp, thân hình hoi vặn qua trái, hữu thá»§ xuất ra như chá»›p, chụp lấy roi da cá»§a đối phương. Thá»i gian và bá»™ vị cá»±c kỳ thÃch hợp và chuẩn xác.
Dưá»ng như hắc y nhân hÆ¡i kinh ngạc, tâm cÆ¡ vừa động thì roi da đã bị Diêu Thanh VÅ© chụp được. Diêu Thanh VÅ© quát lá»›n :
- Nằm xuống cho ta!
Äồng thá»i váºn kình lá»±c và o hữu thá»§ giáºt mạnh má»™t cái, nhưng thân thá»§ cá»§a hắc y nhân không tầm thưá»ng, hắn kiá»m hai chân và o bụng ngá»±a, nhất thá»i trụ thế vững và ng.
Y Phong bất giác lấy là m kỳ quái :
- Ở đâu ra nhiá»u cao thá»§ thế nà y?
Ngay lúc đó, hai đồng bá»n cá»§a hắc y nhân đã nhảy xuống đất, má»™t tên có thân pháp như chim én, hắn lướt tá»›i trước nhanh như chá»›p, hữu thá»§ chặt mạnh và o chốc roi da Ä‘ang bị Diêu Thanh VÅ© và hắc y nhân giằng co. “Bá»±t†má»™t tiếng, chiếc roi da láºp tức đứt là m hai, tá»±a như bị Ä‘ao kiếm tiện ngang.
Lạt Thá»§ Tây Thi cưá»i nhạt má»™t tiếng rồi đột nhiên vung ngá»c thá»§, theo đó là mấy luồng chỉ phong kÃch và o hai hán tá» cưỡi ngá»±a, miệng nà ng quát lá»›n :
- Nằm xuống!
Nà o ngá» hán tá» vừa đánh đứt roi ngá»±a láºp tức xoay chưởng thá»§, vá»— ra má»™t luồng chưởng phong quét rạch năm luồng hà n quang do Cốc Hiểu Tịnh vừa phát ra.
Nói thì cháºm nhưng diá»…n biến tại đương trưá»ng rất nhanh, tất cả chỉ trong chá»›p mắt, lúc nà y song phương Ä‘á»u hiểu rằng nhân váºt mà mình gặp phải không tầm thưá»ng.
Do đó, nhất thá»i đôi bên Ä‘á»u không dám mạo hiểm.
Má»™t trung niên hán tá» cao gầy có vẻ là nhân váºt đứng đầu cá»§a bá»n kỵ sÄ©, quét mục quang lạnh lùng nhìn quanh rồi nói :
- Huynh đệ tại hạ và các vị bằng hữu vốn dÄ© nước sông không phạm nước giếng, ai Ä‘i đưá»ng ngưá»i nấy, bá»—ng nhiên bằng hữu hạ độc thá»§ như váºy là muốn gì? Tại hạ là Mao Văn Kỳ xin được lãnh giáo! Lãnh giáo!
Cốc Hiểu Tịnh cưá»i nhạt má»™t tiếng rồi tiếp lá»i :
- Các hạ Ä‘i đưá»ng lẽ nà o không có mắt, nếu cứ xông bừa mà đi như các vị thì ngưá»i khác còn đưá»ng nà o để Ä‘i chứ? Các vị là những nhân váºt nà o? Dá»±a và o đâu mà ngang ngược như váºy?
Mao Văn Kỳ vốn đến từ Trưá»ng Bạch SÆ¡n, sống ngoà i hoang dã nên căn bản không biết chuyện cho ngá»±a Ä‘i cháºm. Lúc nà y hắn hÆ¡i ngạc nhiên má»™t lát, nhưng thấy thái độ cá»§a Cốc Hiểu Tịnh thì láºp tức ngá»a mặt cưá»i lá»›n rồi nói :
- ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c! Mao Văn Kỳ ta má»›i đến Trung Nguyên, lần nà y coi như đã cho ta khai nhãn giá»›i, thì ra trong võ lâm Trung Nguyên toà n là những nữ nhân ngang ngược Ä‘anh đá.
Lá»i nà y chẳng khác gì chá»i rá»§a võ lâm Trung Nguyên, do váºy mà mấy vị không liên quan cÅ©ng đùng đùng nổi giáºn.
Mao Văn Kỳ lại cưá»i nhạt, nói tiếp :
- Tuyệt lắm! Tuyệt lắm! Mao Văn Kỳ ta tuy chỉ có bốn ngưá»i, nhưng cÅ©ng có hứng thú tiếp cao chiêu cá»§a võ lâm Trung Nguyên, nà o! Nà o! Các vị muốn quần đả hay đơn đả độc đấu? Chỉ cần nói má»™t tiếng là bốn huynh đệ bá»n ta có thể bồi tiếp.
Nói Ä‘oạn, y cưá»i nhạt má»™t tiếng tỠý mục hạ vô nhân.
Há»a thần gia khẽ nhún vai, hắn định nói thì Cốc Hiểu Tịnh đã cướp lá»i :
- Chao ôi! Bá»n ngưá»i nà y từ đâu chui ra mà ngang ngược như thế, há» Cốc ta hà nh nam tẩu bắc nhưng chưa từng thấy ai lá»— mãng như váºy.
Y Phong biết thân biết pháºn mình nên tụ thá»§ bà ng quan. Nhưng khi thấy bốn kỵ mã nà y thân thá»§ phi phà m thì bất giác thầm nghÄ© :
- “Ta không thể để bá»n hỠđộng thá»§ vì chuyện không đâuâ€.
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng bước đến trước, cung thá»§ chà o hán tá» kêu bằng Mao Văn Kỳ và định nói và i câu khuyên giải. Nà o ngá» Mao Văn Kỳ vừa nhìn thấy chà ng thì thần sắc đột biến, hắn chỉ chỉ tay vá» phÃa Y Phong mà không nói thà nh lá»i. Y Phong cÅ©ng bất giác kinh ngạc trước thần sắc cá»§a đối phương, chà ng vá»™i lui lại hai bước, mục quang quét nhìn qua thì thấy ba tên đồng bá»n cá»§a Mao Văn Kỳ cÅ©ng Ä‘ang chăm chú nhìn mình vá»›i ánh mắt kỳ lạ.
Äiá»u nà y chẳng những khiến Y Phong ngạc nhiên không hiểu mà ngay cả Diêu Thanh VÅ©, Cốc Hiểu Tịnh và Tiêu Nam Tần cÅ©ng bất ngá», chẳng biết bốn kỵ sÄ© kia rốt cuá»™c định giở trò gì.
Hồi lâu sau, hình như Mao Văn Kỳ má»›i kiá»m chế được xúc động, hắn trấn định tinh thần và cất giá»ng run run nói :
- Tam đệ! Tuy ngươi phế được đại ca ngươi má»™t chân, nhưng ngươi là ngưá»i mà ta nuôi từ nhỠđến lá»›n, ta... ta vẫn là huynh đệ cá»§a ngươi như xưa. Äừng nói là ngươi vô ý đả thương chân cá»§a ta, dù cho ngươi chặt đứt cả hai chân ta thì ta cÅ©ng không trách ngươi, tại sao ngươi...
Hắn là nhân váºt cao niên nhất trong bốn ngưá»i nhưng cÅ©ng xúc động nói không ra lá»i. Bá»—ng nhiên hắn cháºm rãi bước vá» phÃa Y Phong, quả nhiên là má»™t chân cao chân thấp nên bước Ä‘i kháºp khiá»…ng.
Hai tiếng “tam đệ†và mấy lá»i đầy tình cảm kia, khiến Y Phong cà ng thêm ngạc nhiên, chà ng nhìn Mao Văn Kỳ tiến gần vá» phÃa mình mà không biết nên là m thế nà o Mao Văn Kỳ thoáng nhìn lên mặt Y Phong rồi cất giá»ng đầy bi thương nói :
- Tam đệ! Äại ca cá»§a ngươi đã già , chân tay cÅ©ng không cần dùng nữa, nếu chẳng phải nuôi chút hy vá»ng tìm được ngươi thì quả tháºt ta chẳng muốn rá»i Trưá»ng Bạch SÆ¡n má»™t bước. Tam đệ! Bất luáºn thế nà o ngươi cÅ©ng nên trở vá» cùng bá»n ta, ngươi muốn gì thì đại ca cá»§a ngươi cÅ©ng đáp ứng cho ngươi.
Nói đoạn, hắn buông một tiếng thở dà i, thanh điệu hà m chứa đầy tình cảm. Y Phong chẳng biết là chuyện thế nà o, chà ng ấp úng nói :
- Các hạ là ...
Cốc Hiểu Tịnh vội lướt tới cản trước mặt Mao Văn Kỳ và nói :
- Nà y! Các hạ điên rồi chăng? Ai là tam đệ của các hạ, các hạ nhìn cho kỹ một chút có được không?
Mao Văn Kỳ trừng mắt nhìn Cốc Hiểu Tịnh, song mục đầy tinh quang, hắn nói :
- Ngươi là cái thá gì mà dám quản và o chuyện của ta?
Như chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, bá»—ng nhiên hắn phẫn ná»™ quát lá»›n :
- Thì ra là ngươi, thì ra tiểu hồ ly ngươi đã dụ dỗ tam đệ của ta hạ sơn.
Nói đoạn, hắn quay đầu lại và hạ lệnh :
- Lão nhị! Lão tứ! Hãy cùng ta bắt lấy con tiểu hồ ly nà y!
Ba hán tá» kia láºp tức lướt đến vây xung quanh Cốc Hiểu Tịnh, hữu thá»§ rút từ thắt lưng ra má»™t váºt rồi vung lên không trung, đó là má»™t loại trưá»ng kiếm tạo từ tinh đồng, có thể cương nhu tùy ý.
Diêu Thanh VÅ© thấy thê tá» bị là m nhục thì có lý nà o khoanh tay đứng nhìn, hắn quát má»™t tiếng như sấm sét rồi cùng lấy ra má»™t váºt đánh vá» phÃa Mao Văn Kỳ. Äồng thá»i thân hình cÅ©ng láºp tức lướt đến như chá»›p, chưởng phong phân ra công kÃch hai hán tá» hai bên.
Há»a dược ám khà cá»§a Diêu Thanh VÅ© là độc bá»™ võ lâm, loại má»›i phát ra chÃnh là NgÅ© Lôi Châu đã giúp hắn thà nh danh, khi vừa chạm và o mÅ©i kiếm đối phương thì há»a dược phát nổ “ầm†má»™t tiếng, theo đó là má»™t luồng khói xanh xám lan tá»a tứ phÃa.
Mao Văn Kỳ cả kinh, hắn vá»™i vung mạnh trưá»ng kiếm định hất văng đốm lá»a ra xa, nà o ngá» ngá»n lá»a cà ng lúc cà ng cháy mạnh, sắp sá»a thiêu cháy cả bà n tay cầm kiếm cá»§a hắn. Trong lúc khẩn cấp, hắn không kịp suy nghÄ© gì nữa, vá»™i hất văng thanh trưá»ng kiếm ra ngoà i, thân kiếm dà i ba thước cắm sâu và o trong đất, chỉ còn ló cán lại bên trên.
PhÃa bên kia Diêu Thanh VÅ© cÅ©ng kêu thất thanh má»™t tiếng, thân hình lá»™n ra sau tám thước rồi rÆ¡i bịch xuống đất.
Thì ra song chưởng của hắn vừa xuất thì hai hán tỠkia chẳng tránh né mà thản nhiên nghênh tiếp, song chưởng đương nhiên là khó chống nổi tứ chưởng, Diêu Thanh Vũ chấn động toà n thân và bay ngược ra sau.
Cốc Hiểu Tịnh quát má»™t tiếng rồi định lướt tá»›i, nhưng hà n quang tán loạn, trước mắt đã có ngưá»i ngăn cản đưá»ng Ä‘i cá»§a nà ng. Ngay lúc đó có mấy vị võ lâm hà o sÄ© vá»™i chạy lại xem xét thương thế cá»§a Diêu Thanh VÅ©, má»™t và i vị luôn miệng quát mắng, nhưng chẳng ai hiểu là chuyện như thế nà o.
Tiêu Nam Tần thá»§y chung không nói má»™t lá»i, lúc nà y thấy tình hình há»—n loạn thì định lướt tá»›i, nà o ngá» má»™t trung niên hán tá» khác đột nhiên quát lá»›n má»™t tiếng, thanh âm trầm hùng đủ trấn áp những tạp âm khác, đồng thá»i khiến má»i ngưá»i tại đương trưá»ng Ä‘á»u lùng bùng lá»— tai.
Ngưá»i nà y quét mục quang nhìn quanh rồi lá»›n tiếng nói :
- Tại hạ Phi Hồng Kiếm Hoa Phẩm Kỳ, đây là chuyện nhà cá»§a bá»n tại hạ, nếu các vị nhúng tay và o thì có nghÄ©a là muốn đối địch vá»›i phái Trưá»ng Bạch, do váºy tại hạ khuyên các vị tốt nhất là chá»› xen và o.
Giá»ng Ä‘iệu cá»§a ngưá»i nà y có thể nói là cá»±c kỳ cuồng ngạo. Nhưng sáu chữ Phi Hồng Kiếm Hoa Phẩm Kỳ vừa xuất thì không ai lá»™ vẻ bất nhẫn đối vá»›i ngữ khà cuồng ngạo cá»§a đối phương nữa.
Hóa ra Phi Hồng Kiếm Hoa Phẩm Kỳ nà y chÃnh là Chưởng môn cá»§a phái Trưá»ng Bạch, má»™t trong võ lâm cá»u đại môn phái, và là nhân váºt đứng đầu trong Trưá»ng Bạch Phi Hồng thất kiếm.
Trước đây lão ta cÅ©ng từng hà nh hiệp và o Trung Nguyên mấy lần, uy danh khá thịnh, có Ä‘iá»u mấy năm gần đây không xuất đầu lá»™ diện nên ai cÅ©ng không ngá» lão ta là Chưởng môn phái Trưá»ng Bạch.
Nhiá»u võ lâm hà o sÄ© bà ng quan đứng nhìn, tuy cÅ©ng có và i nhân váºt thà nh danh láºp vạn, nhưng so vá»›i thân pháºn Chưởng môn nhân má»™t phái thì còn kém xa. Vì váºy mà má»—i ngưá»i Ä‘á»u bị khiếp trước thần uy cá»§a đối phương, những tiếng chá»i mắng há»—n tạp cÅ©ng tá»± nhiên dịu xuống.
Hoa Phẩm Kỳ quét mục quang nhìn tứ phÃa, rồi nhìn sang lục đệ cá»§a lão ta là Cung Thiên Kỳ Ä‘ang ác đấu vá»›i má»™t và i võ lâm hà o sÄ©. Tuy nhiên lão không mấy báºn tâm đối vá»›i ngưá»i nà y, mục quang láºp tức chăm chú nhìn qua thanh niên tuấn tú mà lão cho rằng đó là m tam đệ cá»§a mình, là lão tam trong Phi Hồng thất kiếm.
|

30-08-2008, 11:21 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 18
Chung Nam thịnh hội
Nguyên lai sau khi dịch dung thì diện mạo cá»§a Y Phong trở nên giống hệt Tam Hiệp - Chung Anh Kỳ trong Phi Hồng thất kiếm. Vì váºy mà ngay cả những sư huynh đệ sống chung vá»›i Chung Anh Kỳ từ nhá» cÅ©ng không phân biệt được.
Hoa Phẩm Kỳ thấy Y Phong thá»§y chung bất động thì trong lòng cà ng cho rằng chà ng chÃnh là tam đệ cá»§a mình. Nguyên Chung Anh Kỳ được lão ta thu dưỡng từ nhá», vá» sau vì má»™t chuyện mà vô ý đả thương chân phải Mao Văn Kỳ, tức lão nhị trong Phi Hồng thất kiếm. Sau khi Chung Anh Kỳ bá» Ä‘i biá»n biệt tung tÃch thì vị Chưởng môn há» Hoa nà y vô cùng thương nhá»›, vì lẽ đó mà chuyến nà y lão quyết tâm Ä‘i tìm tam đệ cá»§a mình.
Bây giỠnhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của Y Phong quá giống với Chung Anh Kỳ, lòng lão bất giác trà n đầy cảm khái, lão nói :
- Tam đệ! Ngươi qua bên nà y, để đại ca ngắm nhìn ngươi một chút.
Cốc Hiểu Tịnh tuy danh liệt trong Võ lâm Tứ mỹ nhưng võ công không cao lắm, lúc nà y tuy có mấy vị võ lâm hà o sĩ trợ chiến, song vẫn lộ bại tướng dưới Phi Hồng Kiếm của Cung Thiên Kỳ. Huống hồ nà ng còn lo lắng cho tình trạng nguy hiểm của phu quân mình, bất giác nà ng kêu lớn :
- Há» Hoa kia! Ngươi chá»› trông gà hóa cuốc như váºy, bổn cô nương là Lạt Thá»§ Tây Thi Cốc Hiểu Tịnh nói cho ngươi biết, ngươi chá»› vì tam đệ bảo bối cá»§a ngươi mà ngang ngược như thế.
Lá»i vừa dứt thì nghe “soạt†má»™t tiếng, trưá»ng kiếm cá»§a Cung Thiên Kỳ đã vạch má»™t đưá»ng qua tay phải cá»§a nà ng, khiến tay áo rách toạc má»™t mảng.
Lại nghe Hoa Phẩm Kỳ nói :
- Lạt Thá»§ Tây Thi à , hừ! Tên thì hay nhưng ngưá»i chẳng phải hạng tốt là nh gì.
Tam đệ! Bắt ả lại cho ta.
Y Phong thá»§y chung ngẩn ngưá»i như pho tượng, bấy giá» chà ng má»›i chợt hiểu ra vì trong lúc vô ý hóa trang mà diện mạo cá»§a mình giống vá»›i tam đệ cá»§a đối phương. Nhất thá»i chà ng cảm thấy dở khóc dở cưá»i, nhưng tình cảnh nà y lại không cho phép chà ng khoanh tay đứng nhìn nữa. à niệm vừa động thì Tiêu Nam Tần đã lướt tá»›i và khẽ nói :
- Lã ca ca, xem ra đây là sự hiểu lầm rồi, ca ca không thể không lên tiếng.
Y Phong mỉm cưá»i thầm nghÄ© :
- “Lá»i cá»§a nữ nhân nói cÅ©ng chẳng khác gì không nói, lẽ nà o ta không biết đây là sá»± hiểu lầmâ€
NghÄ© Ä‘oạn chà ng liếc nhìn Tiêu Nam Tần và thấy trong ánh mắt nà ng đầy vẻ quan tâm. Chà ng lại mỉm cưá»i rồi lướt như chá»›p đến chá»— Cốc Hiểu Tịnh Ä‘ang động thá»§, Ä‘oạn cất giá»ng trầm hùng nói :
- Xin má»i ngưá»i tạm thá»i ngừng tay.
Cốc Hiểu Tịnh quát lớn :
- Ngươi không đến kịp thá»i thì ta nóng lòng muốn Ä‘iên lên rồi đây.
Nói Ä‘oạn, nà ng tung ngưá»i thoát khá»i vòng chiến. Ngay lúc đó, trưá»ng kiếm cá»§a Cung Thiên Kỳ lại đâm thẳng và o trước ngá»±c Y Phong, hà n quang lấp loáng, chá»›p mắt đã tá»›i.
Y Phong mỉm cưá»i. Lúc nà y Cung Thiên Kỳ cÅ©ng đã thấy rõ ngưá»i trước mặt nên cả kinh quát lá»›n :
- Tam ca...
Kiếm thế cÅ©ng vì váºy mà vá»™i triệt tán, nhưng kiếm thức đã táºn xuất, lá»±c đạo đã phát nên vẫn đâm thẳng và o ngưá»i Y Phong.
Hoa Phẩm Kỳ cÅ©ng kinh hãi kêu thất thanh. Nhưng Y Phong vẫn mỉm cưá»i, đầu và i bất động, thân hình không tránh né, song ngưá»i lại trượt ra ngoà i xa ba thước, Hoa Phẩm Kỳ cà ng kinh ngạc, lão kêu lên :
- Tam đệ! Công phu cá»§a ngươi sao lại tiến bá»™ nhanh như váºy.
Y Phong cung thủ nói :
- Tại hạ là Y Phong, tuy ngưỡng má»™ đại danh Hoa lão tiá»n bối đã lâu nhưng thá»§y chung không có duyên bái kiến, hôm nay được gặp tháºt là tam sinh hữu hạnh.
Hoa Phẩm Kỳ tiếp lá»i :
- Tam đệ! Ngươi nói cái gì thế? Lẽ nà o... lẽ nà o mấy năm qua ngươi đã thá» giáo danh sư khác, đã không còn nháºn sư huynh đệ cá»§a ngươi nữa. Ngươi... ngươi tháºt... thất quá không phải rồi.
Nói đến câu sau cùng, giá»ng cá»§a lão vì quá xúc động mà run lên.
Quần hà o tại đương trưá»ng là m sao biết được nguyên nhân bên trong chuyện nà y, do đó ai nấy Ä‘á»u nhìn Y Phong vá»›i ánh mắt kinh ngạc, vì bá»™i phản sư môn là phạm và o đại kỵ cá»§a võ lâm, huống hồ thần thái cá»§a Hoa Phẩm Kỳ lúc nà y rất bi thương Ä‘au đớn.
Y Phong vừa định nói thì Mao Văn Kỳ đã lướt tá»›i, mặt lạnh như băng, hắn nghiêm giá»ng nói :
- Tam đệ! Ngươi cÅ©ng quá vô tình rồi! Ngươi và đại sư huynh tuy danh nghÄ©a là huynh đệ, nhưng từ khi sư phụ chết, toà n bá»™ công phu cá»§a ngươi chẳng phải là do đại sư huynh truyá»n thụ cho sao? Bây giá» dù ngươi không nháºn bá»n ta, nhưng sao có thể không nháºn đại sư huynh! Ngươi... ngươi tháºt quá vô tình rồi.
Y Phong thầm thở dà i má»™t hÆ¡i, chà ng biết chuyện nà y không dá»… giải thÃch cho rõ rà ng. Nhưng trước mặt nhiá»u võ lâm hà o sÄ© như váºy, chà ng lại không thể gỡ mặt nạ, lá»™ xuất thân pháºn cá»§a mình.
Sau má»™t hồi trầm ngâm, chà ng đà nh cất giá»ng sang sảng nói :
- Tại hạ là Y Phong, có lẽ diện mạo rất giống vá»›i tam đệ cá»§a Hoa tiá»n bối nên Hoa tiá»n bối má»›i ngá»™ nháºn như váºy. Ôi! Quả thá»±c tại hạ không thể giải thÃch...
Bá»—ng nhiên Tiêu Nam Tần lướt tá»›i trước và cướp lá»i, nói :
- Hoa lão tiá»n bối! Lão nghe khẩu khà cá»§a hắn nói hoà n toà n khác vá»›i lão, lẽ nà o ngưá»i sống trên Trưá»ng Bạch SÆ¡n có thể nói thuần túy khẩu âm Giang Nam.
Y Phong thầm trách mình, và cảm thấy sá»± thông tuệ cá»§a Tiêu Nam Tần quả nhiên có chá»— hÆ¡n ngưá»i. Äồng thá»i cÅ©ng cảm thấy nữ tá» nà y rất cẩn tháºn tỉ mỉ, chú ý đến những Ä‘iểm mà ngưá»i khác không chú ý.
Hoa Phẩm Kỳ, Mao Văn Kỳ, Cung Thiên Kỳ, và Hoà ng Chà Kỳ thá»§y chung bất động, bốn nhân váºt trong Phi Hồng thất kiếm nà y, quả nhiên Ä‘á»u ngẩn ngưá»i, bất giác cà ng nhìn kỹ Y Phong hÆ¡n.
PhÃa bên kia Cốc Hiểu Tịnh đã đỡ phu quân Diêu Thanh VÅ© cá»§a mình dáºy, nà ng nhìn qua Phi Hồng thất kiếm rồi cất giá»ng đầy căm háºn nói :
- Há» Hoa kia! Ngươi không há»i cho rõ rà ng trắng Ä‘en mà đã xuất thá»§ đánh ngưá»i trá»ng thương, thanh sÆ¡n bất cải, lục thá»§y trưá»ng lưu, rồi cÅ©ng có ngà y phu phụ ta sẽ báo mối thù nà y.
Nà ng dáºm chân căm háºn, mắt nhìn tứ phÃa và nói tiếp :
- Các vị bằng hữu! Các vị thấy đấy, vị Chưởng môn nhân cá»§a phái Trưá»ng Bạch nà y đã quản không nổi sư đệ cá»§a mình, để cho sư đệ chạy lung tung rồi lại tùy tiện nháºn ngưá»i khác là m sư đệ, chuyện nà y nếu truyá»n ra giang hồ thì e rằng giang hồ bằng hữu sẽ cưá»i đến rụng răng mất. Hừ! Chỉ đáng tiếc Phi Hồng thất kiếm tuy nổi danh, nhưng chẳng qua cÅ©ng chỉ có thế mà thôi.
Hoa Phẩm Kỳ tức run ngưá»i, lão ná»™ khà quát lá»›n :
- Câm miệng!
Cốc Hiểu Tịnh lại dáºm chân liên tục và nói tiếp :
- Ngươi muốn gì nà o? Ngươi muốn gì nà o? Không lẽ ngươi cáºy võ công cao hÆ¡n ngưá»i ta rồi tùy tiện bắt nạt ngưá»i ta? Ngươi nhìn kỹ lại xem, hắn có phải là sư đệ cá»§a ngươi không? Hừ! Thiên hạ lại có chuyện như thế sao, Ä‘ang khi không lại nháºn ngưá»i khác là m sư đệ cá»§a mình.
Giá»ng cá»§a nà ng lanh lảnh, nói cá»±c nhanh, Hoa Phẩm Kỳ tức đến độ biến sắc nhưng không thể xen và o được.
Cốc Hiểu Tịnh ngừng lại lấy hơi rồi nhìn qua Y Phong và Tiêu Nam Tần, nói tiếp :
- Y lão đệ! Tiêu tam muội! Chúng ta đi thôi. Phu quân của ta đã thỠthương, chẳng cần đi Chung Nam sơn nữa.
Nà ng lại dáºm chân rồi nói :
- Thế nà y nghÄ©a là sao? Giữa thanh thiên bạch nháºt lại vô cá»› gây sá»±. Nà y! Ta nói cho tam muá»™i biết nhé, tốt nhất là ngươi mau chóng đưa Y Phong Ä‘i xa xa má»™t chút, chá»› để cho bá»n chó Ä‘iên cắn báºy.
Trong đám quần hà o có ngưá»i vì không nhịn được nên báºt cưá»i.
Hoa Phẩm Kỳ mặt xanh như thép, lão quát lớn :
- Nếu lão phu không nghĩ ngươi là phụ nhân chẳng hiểu biết gì thì hôm nay nhất định không để cho ngươi sống rồi.
Cốc Hiểu Tịnh cÅ©ng chẳng vừa, nà ng quét mục quang đầy căm háºn nhìn qua Hoa Phẩm Kỳ và nói :
- Há» Hoa kia! Ngươi bá»›t nói những lá»i thừa thãi đó Ä‘i. Ta không hiểu biết, váºy ngươi là ngưá»i hiểu biết chăng. Ngưá»i hiểu biết má»›i Ä‘i nháºn ngưá»i khác là m sư đệ chăng? Nà y! Nếu ta là Y lão đệ thì ngươi...
Y Phong sợ nà ng nói ra chuyện mình dịch dung nên vá»™i cướp lá»i, nói :
- Hoa lão tiá»n bối! Chuyện hôm nay quả thá»±c là má»™t sá»± hiểu lầm, và cÅ©ng chẳng trách ai được. Tại hạ có thể chỉ tay lên trá»i mà thá» rằng, bình sinh tại hạ tháºt sá»± chưa gặp các hạ má»™t lần, cà ng không phải là m tam đệ cá»§a các hạ. Trong thiên hạ có nhiá»u ngưá»i có diện mạo giống nhau, ngà y sau nếu tại hạ gặp tam đệ cá»§a các hạ, nhất định tại hạ sẽ truyá»n cáo ý cá»§a các hạ. Bây giá» vị huynh đà i nà y cá»§a tại hạ còn có ná»—i khổ tâm khác, do váºy bá»n tại hạ xin cáo biệt trước...
Hoa Phẩm Kỳ cắt lá»i nói :
- Ngươi không phải là Chung Anh Kỳ sao?
Y Phong lắc đầu và mỉm cưá»i nói :
- Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giá», đây là lần đầu tiên tại hạ nghe cái tên Chung Anh Kỳ.
Chà ng vừa nói dứt lá»i thì thân hình Hoa Phẩm Kỳ chợt động, chá»›p mắt đã thấy hà n quang rợp trá»i. Y Phong vô cùng bất ngá», chà ng cảm thấy tứ phương bát hướng Ä‘á»u là kiếm ảnh chụp xuống đầu mình. Chiêu nà y cá»±c kỳ nhanh, căn bản Y Phong không có thá»i gian để suy nghÄ© xem tại sao đối phương đột nhiên hạ thá»§ như váºy. Chỉ cảm thấy chiêu nà y cá»§a Hoa Phẩm Kỳ tá»±a như thá»§y ngân trà n dưới đất, không kẽ hở nà o là không chui và o, toà n thân chà ng không nÆ¡i nà o là không bị kiếm quang vây bá»c.
Giữa lúc sinh tá» treo đầu sợi tóc đó, Y Phong phát hiện bên trái cá»§a chiêu nà y hình như có kẽ hở nhá» chà ng vốn có nhiá»u năm hà nh tẩu giang hồ, kinh nghiệm đối địch phong phú, lúc nà y thân cÅ©ng động theo ý nghÄ©, cước bá»™ xoay chuyển và bất ngá» trượt ngưá»i qua hướng trái. Nà o ngá» thân hình chà ng vừa bị động thì kiếm ảnh phi vÅ© rợp trá»i kia đã biết trước hướng Ä‘i cá»§a chà ng, hà n quang lấp lánh, mà n kiếm ảnh chợt biến động, kiếm phong vù vù bắn vá» phÃa mà Y Phong định lướt tá»›i.
Y Phong vá»™i soạt chân phải, ngay lúc đó má»™t đạo kiếm quang đã đâm tá»›i trước ngá»±c chà ng tá»±a như đạo kiếm quang nà y đã ở đó chá» chà ng tá»›i. Chà ng đã hết đưá»ng tránh né, nhất thá»i nhắm hai mắt lại, tá»±a như cam tâm chá» kiếm quang đâm và o ngưá»i.
Biến cố nà y rất bất ngá», chá» lúc má»i ngưá»i phát hiện thì Y Phong đã nhắm mắt chá» chết.
Quần hà o kinh hãi buá»™t miệng kêu thất thanh, Tiêu Nam Tần hoảng loạn thần trÃ, cÆ¡ hồ muốn hôn mê bất tỉnh. Thế nhưng luồng kiếm quang chỉ khẽ chạm và o ngưá»i Y Phong rồi đột nhiên dừng lại.
Y Phong lặng lẽ mở mắt ra, chà ng thấy Hoa Phẩm Kỳ đang trừng trừng nhìn mình.
Nhất thá»i trong lòng chà ng trá»—i dáºy vạn phần cảm khái, tuy đối phương xuất thá»§ trong lúc mình không đỠphòng, nhưng rốt cuá»™c cÅ©ng tại vì chiêu thức cá»§a mình chưa cao thâm, bằng không sao có thể bị đối phương uy hiếp như váºy?
Bất giác chà ng cảm thấy hối háºn, những ngà y nhà n hạ trong nhà Diêu Thanh VÅ©, tại sao mình không xem kỹ võ há»c trong Thiên Tinh bà kÃp, mà chỉ lo thụ hưởng những tình cảm lẽ ra mình không nên thụ hưởng. Thế nà y thì mình còn có thể nói đến chuyện phục thù, rá»a nhục được sao?
Chà ng thầm háºn chÃnh mình, cÆ¡ hồ muốn xông tá»›i trước cho mÅ©i kiếm sắc lạnh đâm và o ngá»±c.
Những ý niệm nà y chỉ thoáng qua đầu chà ng như tia chá»›p. Bá»—ng nhiên nghe Hoa Phẩm Kỳ thở dà i má»™t hÆ¡i rồi từ từ thu trưá»ng kiếm lại. Lúc nà y trông lão có vẻ già đi rất nhiá»u, lão nhìn qua Mao Văn Kỳ và nói :
- Hắn quả nhiên không phải là tam đệ, ôi... sao thiên hạ lại có ngưá»i giống nhau đến thế chứ.
Mao Văn Kỳ cÅ©ng cúi đầu, Ä‘oạn lão và bá»n Cung Thiên Kỳ lướt đến cạnh ngá»±a rồi tung mình lên yên cương. Hoa Phẩm Kỳ cÅ©ng nhanh chóng thượng mã, chá»›p mắt bốn con tuấn mã đã phóng Ä‘i như bay vá» phÃa trước.
Y Phong ngẩn ngưá»i nhìn theo rất lâu, khi quay lại thì thấy Tiêu Nam Tần Ä‘ang nhìn mình chằm chằm, nà ng mỉm cưá»i nói :
- Ngươi chá»› lấy là m khó chịu, quả tháºt lão quái đó rất lợi hại...
Y Phong cÅ©ng mỉm cưá»i, tỠý lãnh nháºn sá»± quan tâm và an á»§i cá»§a nà ng. Tiêu Nam Tần cÅ©ng chẳng cần nói nhiá»u, vì trong nụ cưá»i cá»§a Y Phong, nà ng đã lÄ©nh há»™i được tình ý cá»§a chà ng đối vá»›i mình.
Cốc Hiểu Tịnh dìu Diêu Thanh VÅ© vá»›i sắc diện nhợt nhạt đến, Ä‘oạn cháºm rãi nói :
- Lão quái đó quả nhiên đã có nhiá»u vấn đỠvá» thần kinh, chẳng hiểu tại sao lão ta lại bá» Ä‘i như váºy.
Nà ng nhìn Tiêu Nam Tần và Y Phong, đoạn nói tiếp :
- Thương thế của phu quân ta tuy không quá nặng, nhưng cũng chẳng phải là nhẹ, ta phải đưa phu quân ta vỠtrước thôi. Nà y! Tam muội, ngươi đi với ta hay là đi với hắn?
Tiêu Nam Tần đỠmặt, Cốc Hiểu Tịnh nói tiếp :
- Hay là ngươi đi với hắn thôi, ta không dám lôi kéo nữ ma đầu ngươi nữa.
Dưá»ng như vị Lạt Thá»§ Tây Thi nà y chẳng để cho ai nói má»™t lá»i, nà ng nhìn Y Phong rồi nói tiếp :
- Ta giao Tiêu tam muá»™i cho ngươi đấy, ngươi nhá»› phải trả lại cho ta nguyên vẹn đấy nhé, nếu ngươi không đối xá» tốt vá»›i cô ta, hoặc bức hiếp cô ta, hừ! Äể xem ta có tha cho ngươi hay không?
Y Phong chẳng biết nói thế nà o, chà ng đà nh cưá»i cưá»i cho qua chuyện nhưng sắc diện Tiêu Nam Tần cà ng đỠhÆ¡n, nà ng nổi tiếng trên giang hồ là má»™t nữ sát tinh vá»›i thá»§ Ä‘oạn tà n độc, thế mà gần đây lại bá»—ng nhiên thay đổi tâm tÃnh. Äiá»u gì có thể khiến má»™t nữ nhân tÃnh tình cương cưá»ng, đột nhiên trở nên dịu dà ng?
Xin thưa chỉ có má»™t sức mạnh duy nhất, đó là ái tình, xưa nay đó là điá»u bất kiến.
Bản thân Tiêu Nam Tần cũng chẳng hiểu sao mình lại có phần tình cảm nà y.
Thoạt tiên nà ng tá»± giải thÃch cho mình, đó là sá»± đồng cảm và thương hại đối vá»›i má»™t nam tá» có thê tá» bất trung mà thôi. Nhưng hiện tại, ngay chÃnh nà ng cÅ©ng không muốn phá»§ nháºn đó là tình ái.
Y Phong đứng ngá»› ngưá»i như pho tượng giữa đương trưá»ng rất lâu. ÄÆ°á»ng kiếm cá»§a Hoa Phẩm Kỳ tuy không là m thân thể chà ng thá» thương, nhưng dưá»ng như đã là m tổn thương cõi lòng chà ng.
Diêu Thanh VÅ© và Cốc Hiểu Tịnh đã Ä‘i, bá»n võ lâm hà o sÄ© cÅ©ng đã tứ tản. Hồi lâu sau Y Phong má»›i ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Nam Tần và mỉm cưá»i vá»›i nà ng. Ngay lúc đó, bá»—ng nhiên trên tuyệt đỉnh Chung Nam sÆ¡n có mấy tiếng chuông truyá»n xuống. Tiêu Nam Tần lặng lẽ bước đến gần và nói :
- Chúng ta nên lên núi thôi?
Äoạn nà ng hạ thấp giá»ng nói tiếp :
- Tất cả cÅ©ng vì ta không tốt, để ngươi vô duyên vô cá»› vướng phải chuyện phiá»n phức nà y. Nhưng cÅ©ng tháºt kỳ quái, thiên hạ sao có chuyện trùng hợp khéo đến thế!
- Chuyện nà y sao có thể trách nà ng...
Y Phong mỉm cưá»i nói. Chà ng liếc mắt nhìn ra thì thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u đã Ä‘i sạch.
Xa xa có một đạo sĩ trẻ mặc đạo bà o mà u lam đang từ từ tiến lại, hắn vừa cung thủ chà o vừa nói :
- Äại há»™i chá»n Chưởng môn cá»§a tệ phái đã sắp khai mạc, nếu nhị vị cÅ©ng đến tham gia đại há»™i thì xin má»i nhanh chóng lên núi thôi!
Lá»i vừa dứt thì lại có mấy tiếng chuông từ trên đỉnh núi truyá»n xuống, thanh âm vang động tứ phương bát hướng, dư âm văng vẳng không thôi.
Y Phong vá»™i Ä‘a tạ đạo sÄ© trẻ tuổi cùng Tiêu Nam Tần đăng sÆ¡n. Vì lúc nà y Tiêu Nam Tần vẫn trong bá»™ dạng nam trang nên bá»n há» cÅ©ng không cần kiêng kỵ nhiá»u.
Äi được má»™t Ä‘oạn thì thấy lại có má»™t đạo nhân từ trên núi Ä‘i xuống, hắn cúi ngưá»i hà nh lá»… vá»›i bá»n Y Phong và há»i :
- Nhị vị thà chủ từ đâu đến. Có cần bần đạo dẫn nhị vị lên núi không?
Y Phong vội nói :
- Không dám phiá»n đạo trưởng, bá»n tại hạ đã tá»± biết đưá»ng lên núi.
Äạo sÄ© kia ngắm nhìn bá»n Y Phong má»™t lúc, trong mắt dưá»ng như lá»™ xuất thần sắc hoang mang, hắn gáºt đầu nói phải phải rồi tiếp tục hạ sÆ¡n.
Trước mặt là má»™t khúc quanh, dưới chân núi có kê má»™t chiếc bà n, trên bà n có má»™t bình trà lá»›n, má»™t đạo nhân trẻ tuổi Ä‘ang báºn rá»™n pha trà . Thấy bá»n Y Phong bước đến thì hắn tươi cưá»i chà o há»i :
- Nhị vị bằng hữu! Có cần uống chung trà rồi hãy lên núi không?
Y Phong mỉm cưá»i Ä‘a tạ, nhưng trong lòng lại máy động. Vừa qua khúc quanh thì có hai đạo sÄ© nữa từ trong má»™t khe núi chạy ra, thân mặc đạo bà o mà u lam khá má»›i, chúng mỉm cưá»i vá»›i bá»n Y Phong và nói :
- Nhị vị bằng hữu mau lên núi thôi, lúc nà y đại hội sắp khai mạc rồi.
Y Phong hồ nghi trong lòng, chà ng thầm nghĩ :
- Vá»›i tuổi tác và thân pháºn cá»§a mấy đạo sÄ© nà y thì tối Ä‘a bá»n chúng cÅ©ng chỉ là đệ tá» Ä‘á»i thứ ba cá»§a Chưởng môn nhân. Nhưng dưá»ng như Diệu Linh đạo nhân từng nói, đệ tá» Ä‘á»i thứ hai cá»§a lão ta vì công lá»±c không thâm nên Ä‘á»u vong mạng sau khi trúng độc, thế tại sao bây giá» lại có nhiá»u đạo sÄ© trẻ như váºy?
Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© thì lại có hai đạo sÄ© trẻ nữa sánh vai bước tá»›i, chúng mỉm cưá»i vá»›i bá»n Y Phong rồi Ä‘i qua mà không nói gì.
Tiêu Nam Tần nhìn qua Y Phong và nói :
- Sao bá»n đạo sÄ© nà y mặc toà n đạo bà o má»›i không váºy? Mà tên nà o tên nấy Ä‘á»u lá»™ vẻ hoan hỉ, đâu giống cảnh Chưởng môn nhân vừa hạ thế. Xem ra bá»n đạo sÄ© Chung Nam nà y hình như không tuân thá»§ thanh quy rồi.
Y Phong thầm nghĩ tiếp :
- “Äúng váºy, xem ra bá»n đạo sÄ© nà y có vẻ khả nghi...â€
Bá»—ng nhiên chà ng quay sang há»i Tiêu Nam Tần :
- Nà ng có nhá»› vừa rồi hai đạo sÄ© đó gá»i chúng ta là gì không?
Tiêu Nam Tần trầm ngâm một lúc rồi buột miệng nói :
- Äúng rồi! Äây má»›i tháºt là kỳ quái, vừa rồi mấy đạo sÄ© đó không gá»i chúng ta là thà chá»§, mà chỉ gá»i là bằng hữu, không lẽ bá»n đạo sÄ© nà y khoác đạo bà o lên ngưá»i chỉ là để giả trang.
Nà ng ngừng một lát rồi nói tiếp :
- Nếu Chung Nam phái không phải là môn phái xưa nay có danh vá»ng trong võ lâm thì ta tháºt sá»± nghi ngá» mấy tiểu đạo sÄ© mặc đạo bà o kia rồi, có thể hôm nay chúng má»›i khoác đạo bà o, còn ngà y thưá»ng là tiểu lâu la trong đám lục lâm.
Nà ng mỉm cưá»i, nói tiếp :
- Không phải là ta nguyá»n rá»§a bá»n chúng, nhưng ngoà i chiếc đạo bà o ra, từ đầu đến chân bá»n chúng chẳng có chút gì giống ngưá»i trong chốn huyá»n môn cả.
Y Phong chau mà y, trong lòng đã nghi hoặc lại thêm lo lắng, chẳng biết trong thá»i gian chà ng Ä‘i Vô Lượng sÆ¡n trên Chung Nam sÆ¡n lại có chuyện gì xảy ra. Và tại sao Diệu Linh đạo nhân đột nhiên tạ thế? Chẳng biết Kiếm tiên sinh, Tam Tâm Thần Quân và hai mẹ con Tôn Mẫn có còn trên núi hay không?
Thế là chà ng gia tăng cước lá»±c, hai ngưá»i lại qua mấy khúc quanh nữa, dưới chân núi cá»§a má»—i khúc quanh Ä‘á»u có bà y bà n trà nhá», và đá»u có hai đạo nhân trẻ đứng cạnh phục vụ. Tuy trong lòng đầy nghi hoặc, nhưng Y Phong vẫn không khai khẩu há»i mấy đạo nhân kia, vì chà ng cảm thấy chuyện nà y xem ra có vẻ kỳ quặc.
Chà ng hy vá»ng bá»n Kiếm tiên sinh vẫn còn trên núi, có như váºy thì mối nghi ngá» trong lòng má»›i có thể giải quyết được. Tiêu Nam Tần theo sát bên chà ng, nhưng nà ng không biết những suy nghÄ© trong lòng chà ng, và cÅ©ng không thể suy Ä‘oán từ biểu cảm trên mặt chà ng. Bởi lẽ sau khi chà ng Ä‘eo mặt nạ da ngưá»i và o thì ngưá»i khác không thể nhìn thấy biến đổi trên mặt.
Lại qua má»™t khúc quanh nữa, trước mặt đã là cánh rừng trước đạo quán, Y Phong vá»™i và ng tiến và o. Chà ng thấy hai cánh cổng chÃnh cá»§a đạo quán mở rá»™ng, đứng gần cổng là má»™t trung niên đạo sÄ©.
Y Phong bước đến gần thì trung niên đạo sÄ© liá»n cung kÃnh nói :
- Má»i thà chá»§ và o thẳng chÃnh Ä‘iện, lúc nà y đại há»™i vừa má»›i khai mạc, thà chá»§ đến rất đúng lúc.
Y Phong vá»™i đáp lá»… và trầm giá»ng nói :
- Trong quý quán vốn có bốn ngưá»i tá túc, hai nam hai nữ, xin há»i đạo trưởng giá» nà y bá»n há» còn ở đây không?
Trong lòng chà ng vẫn còn lo lắng, vì thế nên không nói ra danh hiệu Kiếm tiên sinh.
Trung niên đạo sÄ© quan sát kỹ Y Phong, thái độ cà ng cung kÃnh hÆ¡n trước, hắn nói :
- Thà chá»§ muốn nói đến hai vị lão tiá»n bối đã cứu mấy trăm sinh mạng cá»§a đệ tá» tệ phái phải không?
Y Phong liá»n gáºt đầu.
Trung niên đạo nhân há»i tiếp :
- Thà chá»§ là bằng hữu cá»§a bá»n há» chăng?
Y Phong lại gáºt đầu.
Trung niên đạo nhân thở dà i nói :
- Äáng tiếc là nhị vị lão tiá»n bối đó đã Ä‘i từ mấy ngà y trước rồi.
Cõi lòng Y Phong chợt trầm xuống, chà ng vá»™i há»i :
- Äạo trưởng có biết bá»n há» Ä‘i đâu không? Bá»n há» có dặn dò gì không?
Äạo nhân lắc đầu, nói :
- Nếu bần đạo biết nhị vị lão tiá»n bối đó Ä‘i vỠđâu thì tốt biết mấy.
Hắn quét mục nhìn quanh má»™t lúc rồi bá»—ng nhiên kéo Y Phong đến góc tưá»ng rà o và khẽ nói :
- Thà chá»§ đã là bằng hữu cá»§a nhị vị lão tiá»n bối đó thì có lẽ cÅ©ng biết tại sao Chưởng môn nhân cá»§a tệ phái tạ thế. Äối vá»›i chuyện nà y, trên dưới mấy Ä‘á»i đệ tá» cá»§a tệ phái Ä‘á»u rất thương tâm, vì thế tệ phái má»›i Ä‘i ngược vá»›i truyá»n thống nhiá»u năm, công khai mở đại há»™i bầu chá»n tân Chưởng môn, chỉ cần là đệ tá» cá»§a tệ phái, bất luáºn là đệ tá» Ä‘á»i nà o cÅ©ng Ä‘á»u có thể dá»±a và o võ công cá»§a mình để tranh chức vị Chưởng môn nhân.
NÃ o ngá»...
Hắn nói má»™t mạch đến đây thì đột nhiên ngừng lại. Y Phong liếc nhìn ra thì thấy cá»› hai đạo nhân Ä‘ang sải bước Ä‘i tá»›i, chúng cúi ngưá»i hà nh lá»… vá»›i bá»n Y Phong và mỉm cưá»i, nói :
- Äại há»™i đã khai, bên trong rất náo nhiệt, sao thà chá»§ còn không và o.
Nói xong, chúng đứng lại bên cạnh Y Phong mà không đi nữa.
Trung niên đạo nhân kia cũng không nói gì thêm, hắn quay sang hà nh lễ với Tiêu Nam Tần, trên mặt hình như có vẻ buồn bã.
Y Phong đà nh đưa Tiêu Nam Tần và o trong, nhưng trong lòng đầy nghi hoặc :
- “Nghe khẩu khà cá»§a trung niên đạo nhân kia thì hình như cái chết cá»§a Chưởng môn nhân cá»§a bá»n há» còn có uẩn khúc khác, nhưng tại sao Ä‘ang nói ná»a chừng, thấy hai đạo sÄ© kia Ä‘i tá»›i thì đột nhiên hắn ngừng lại? Ôi! Chỉ trách ta vì đã ở lại nhà cá»§a Diêu Thanh VÅ© mấy ngà y, chẳng những không gặp được bá»n Kiếm tiên sinh mà còn xảy ra thêm nhiá»u sá»± cốâ€.
Chà ng thầm trách mình rồi lại lo lắng, chẳng biết bá»n Kiếm tiên sinh Ä‘i đâu.
Lúc nà y hai ngưá»i đã đến cá»a chÃnh Ä‘iện, Y Phong thò đầu nhìn và o trong thì thấy có ngưá»i ngồi đầy gian đại Ä‘iện chừng mưá»i trượng vuông. Chà ng hÆ¡i động lòng, nhất thá»i không chú ý đến diện mạo bá»n ngưá»i gần đó mà vòng qua cá»a chÃnh rồi lặng lẽ theo cá»a bên hông và o ngồi cạnh góc tưá»ng.
Lúc nà y má»i ngưá»i trong đại Ä‘iện chú ý nhìn má»™t lão nhân đứng trước Ä‘iện thá», do váºy chẳng có ai để ý việc Y Phong và Tiêu Nam Tần bước và o.
Chợt nghe lão nhân đứng trước Ä‘iện thá» cất giá»ng sang sảng nói :
- Lão phu không hà nh tẩu giang hồ đã nhiá»u năm, chẳng ngá» các vị bằng hữu vẫn còn nhá»› lão phu.
Lão cưá»i lá»›n má»™t trà ng rồi nói tiếp :
- Các vị đã cá» lão phu chá»§ trì đại há»™i nà y, lão phu cung kÃnh bất như tuân mệnh, đà nh đứng ra đảm trách váºy. Có Ä‘iá»u như các vị đã biết, đại há»™i nà y không phải tầm thưá»ng, má»™t mình lão phu e rằng không gánh vác nổi. Tốt nhất là các vị cá» thêm mấy vị nữa, nếu không lão phu tuổi cao mắt kém, không chắc sẽ trông thấy rõ rà ng thân thá»§ cá»§a đạo nhân Chung Nam.
Nói Ä‘oạn, lão ta lại cưá»i lá»›n, trong ngữ khà hà m chứa đầy vẻ tá»± hà o.
Y Phong không nháºn ra lão nhân nà y, nhưng thầm nghÄ© có lẽ phải là nhân váºt rất có uy vá»ng trong võ lâm.
Lão nhân vừa dứt lá»i thì trong đại Ä‘iện láºp tức xôn xao, hình như Ä‘ang đỠcá» thêm má»™t và i ngưá»i khác.
Y Phong quét mục quang nhìn tứ phÃa, thấy bên phải và trái cá»§a đại Ä‘iện toà n là giang hồ hà o khách, chÃnh Ä‘iện là má»™t đám đông đạo nhân mặc lam bà o. Chà ng Ä‘ang quan sát thì Tiêu Nam Tần khẽ kéo tay áo chà ng và nói khẽ :
- Lã ca ca! Lão nhân nà y chẳng phải là Bát Quái Thần Chưởng - Phạm Trung Bình đó sao? Không ngá» lão ta lại xuất hiện trên Chung Nam sÆ¡n. Lã ca ca có nháºn ra lão ta không?
Y Phong lắc đầu, nói :
- Tại hạ không biết lão ta, nhưng tên tuổi thì đã nghe từ lâu.
Nói Ä‘oạn, chà ng lại quét mục quang nhìn từ trái sang phải, quần hà o trên đại Ä‘iện tuy bà n luáºn xôn xao nhưng cuối cùng cÅ©ng chẳng đỠcá» thêm má»™t ngưá»i nà o nữa. Có lẽ trong bá»n há» không có nhân váºt nà o đủ uy vá»ng để phục chúng.
Phạm Trung Bình đứng trước Ä‘iện thá» mỉm cưá»i, thần thái đầy vẻ tá»± đắc. Y Phong biết lão nà y hiếu danh, tá»± phụ, nhưng cÅ©ng có mấy phần công phu, không phải là chỉ có hư danh.
Hồi lâu sau, trong đám quần hà o bên trái đại Ä‘iện chợt có ngưá»i đúng dáºy cung thá»§ chà o tứ phÃa rồi lá»›n tiếng nói :
- Tại hạ xin đỠcá» má»™t ngưá»i, ngưá»i nà y tuy còn trẻ, nhưng bất luáºn uy vá»ng hay võ công, cÅ©ng Ä‘á»u đủ để đảm nháºn trá»n trách nà y.
Y chỉ qua góc phải đại điện và nói tiếp :
- Ngưá»i mà tại hạ muốn đỠcá» chÃnh là Mai Hoa Kiếm Äá»— Trưá»ng Khanh - Äá»— đại hiệp Ä‘ang đứng cạnh trụ đá bên kia.
Má»i ngưá»i chưa có phản ứng thì y cưá»i ha ha rồi tiếp lá»i :
- Từ khi Thiết KÃch Ôn Hầu Lã Nam Nhân chết bên ngoà i thà nh Bảo Äịnh, võ lâm tuy bao la, nhưng còn có ai anh phong tuấn tú hÆ¡n Äá»— đại hiệp, còn có ai võ công cao cưá»ng hÆ¡n Äá»— đại hiệp?
Y vừa dứt lá»i thì trong đám đông có ngưá»i láºp tức tán thà nh.
Y Phong nghe Tiêu Nam Tần khẽ cưá»i má»™t tiếng, trong lòng cÅ©ng bất giác trà n đầy cảm kÃch.
Mai Hoa Kiếm Äá»— Trưá»ng Khanh là môn hạ cá»§a Nga My, là má»™t nhân váºt tuấn tú trong số kiếm khách háºu khởi. Trước đây từng nổi danh cùng lúc vá»›i cao thá»§ háºu khởi cá»§a Võ Äang là Nháºp Vân Hạc - Cổ Tá» Ngang và Y Phong, tức Thiết KÃch Ôn Hầu Lã Nam Nhân.
Vì ba ngưá»i nà y chẳng những trẻ tuổi như nhau, võ công Ä‘á»u được chân truyá»n, mà còn là giai công tá», là nhân tà i đương thế.
Lúc nà y nghe ngưá»i ta nhắc đến tên mình, Y Phong khó tránh khá»i cảm khái. Có Ä‘iá»u, không ai biết rằng hán tá» ngồi lặng lẽ trong góc đại Ä‘iện là Thiết KÃch Ôn Hầu.
Sau má»™t hồi xôn xao bà n luáºn, quả nhiên quần hà o cÅ©ng đỠcá» Mai Hoa Kiếm Äá»— Trưá»ng Khanh.
Bất giác Äá»— Trưá»ng Khanh má»›i cháºm rãi bước ra và nói :
- Tại hạ trẻ tuổi, kiến văn hạng hẹp, sao có thể đảm nháºn trá»ng trách như váºy.
Nhưng quần hà o vẫn nhất quyết đỠcá», Äá»— Trưá»ng Khanh Ä‘ang không biết xá» trà thế nà o thì Bát Quái Thần Chưởng Phạm Trung Bình cưá»i lá»›n má»™t trà ng rồi nói :
- Tuyệt lắm! Tuyệt lắm! Giang sÆ¡n Ä‘á»i nà o cÅ©ng có nhân tà i xuất hiện, lão phu trông thấy cao thá»§ háºu khởi được thà nh danh láºp vạn thì cao hứng vô cùng!
Äoạn lão quay sang nói vá»›i Äá»— Trưá»ng Khanh :
- Tuyết Nhân đạo sÄ© vốn là chá»— chà giao vá»›i lão phu, bây giá» Äá»— thiếu hiệp cÅ©ng đã trưởng thà nh, đưá»ng đưá»ng là má»™t nam tá» hán, dung biểu bất phà m, lão phu tháºt sá»± vui mừng khi thấy cố nhân có ngưá»i kế thừa.
Äá»— Trưá»ng Khanh nghe lão ta nhắc đên sư phụ mình thì vá»™i cúi ngưá»i hà nh lá»….
Bát Quái Thần Chưởng đưa tay vuốt râu, gáºt gáºt đầu rồi cất giá»ng sang sảng nói :
- Hiện tại đã có hai ngưá»i, chỉ cần các vị đỠcá» thêm má»™t ngưá»i nữa là đủ rồi.
Quần hà o xao động thì bên phải đại Ä‘iện lại có ngưá»i đứng dáºy nói :
- Tại hạ muốn đỠcá» má»™t vị lão tiá»n bối đức cao vá»ng trá»ng, đó là Vạn Thắng Äao Hoà ng Trấn Quốc - Hoà ng lão anh hùng. Hoà ng lão anh hùng mở võ trưá»ng thu đồ đệ ở Triết Äông, môn hạ có thể nói là vô số, nếu đứng ra đảm đương trá»ng trách nà y thì quả thá»±c không gì tốt bằng.
Vạn Thắng Äao tuy niên ká»· đã cao, nhưng dưá»ng như vẫn còn rất háo danh, lúc nà y chẳng đợi ngưá»i khác bình nghị, lão đã đứng dáºy định bước ra.
Nà o ngá» trong đám quần hà o đột nhiên có ngưá»i lạnh lùng “hừ†má»™t tiếng rồi đứng phắt dáºy, mục quang quét nhìn tứ phÃa, Ä‘oạn cao giá»ng nói :
- Tại hạ là Tiá»n Dá»±c, ngưá»i mà tại hạ muốn đỠcá» là chÃnh tại hạ.
Lá»i nà y vừa xuất thì quần hà o sôi động hẳn lên.
Tiá»n Dá»±c nói xong thì láºp tức bước ra, tuy niên ká»· còn rất trẻ, nhưng cá» chỉ cá»§a ngưá»i nà y có vẻ mục hạ vô nhân.
Hán tỠđỠcá» Vạn Thắng Äao cÅ©ng phóng ra, hắn chỉ và o mặt Tiá»n Dá»±c và nói :
- Bằng hữu là cao nhân phương nà o? Tiểu Bá Vương ta hà nh Nam tẩu Bắc nhưng chưa từng gặp nhân váºt nà o có danh hiệu như các hạ, các hạ cho rằng mình là ai chứ, lẽ nà o chẳng xem Hoà ng lão anh hùng ra gì?
Thiếu niên tá»± xưng là Tiá»n Dá»±c vẫn đứng thản nhiên, căn bản như chẳng thấy Tiểu Bá Vương, hắn quét mục quang nhìn quanh rồi nói :
- Ngưá»i được các vị đỠcá» cần phải có võ công cao cưá»ng, nhãn quang bén nhạy má»›i có thể là m công chứng cho cao nhân tỉ thÃ. Tại hạ tuy bất tà i, nhưng bất luáºn thế nà o cÅ©ng phải khá hÆ¡n lão nhân cổ lá»— kia. Vì thế nên tại hạ phải tá»± đỠcá» mình.
Lá»i vừa dứt thì quần hà o hô vang những lá»i tán đồng. Vạn Thắng Äao Hoà ng Trấn Quốc cà ng tức khÃ, lão nói :
- ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c! Hoà ng Trấn Quốc tuy già cả nhưng cÅ©ng muốn thá» vá»›i tiểu tá» miệng còn hôi sữa kia, xem thá» ngươi có công phu gì ghê gá»›m mà dám ngông cuồng trước võ lâm thiên hạ như váºy? Nà o! Nà o! Ta và ngươi tỉ thà má»™t tráºn trước đã.
Nói Ä‘oạn lão hất vạt trưá»ng bà o ra sau, xắn tay áo định động thá»§ vá»›i thiếu niên kia.
|

30-08-2008, 11:22 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 19
Thanh Hải lai khách
Tiá»n Dá»±c liếc nhìn Hoà ng Trấn Quốc má»™t cái rồi chá»›p chá»›p song mục, căn bản như chẳng để ý đến lão, và dưá»ng như cÅ©ng chẳng xem lão ta ra gì.
Thái độ cuồng ngạo nà y khiến quần hà o lại sôi động bà n luáºn.
Hoà ng Trấn Quốc tức đến độ biến sắc, bá»—ng nhiên lão xuống tấn và tung ra má»™t quyá»n nhằm thẳng và o lưng thiếu niên tá»± xưng là Tiá»n Dá»±c. Nhưng thiếu niên kia vẫn thản nhiên bất động, chá» khi đầu quyá»n sắp chạy và o y phục thì thân hình thiếu niên đột nhiên phi lên không trung.
Quần hà o lại xôn xao, có ngưá»i buá»™t miệng kêu lên :
- Triêm Y Tháºp Bát Diệt.
Thì ra thá»§ pháp mà thiếu niên nà y thi triển là Triêm Y Tháºp Bát Diệt, má»™t môn công phu ná»™i gia và o hạng thượng đẳng trong võ lâm. Chẳng những quần hà o kinh ngạc mà ngay cả Y Phong cÅ©ng biến động thần thái. Chà ng lấy là m kinh dị vá» việc thiếu niên nà y có thân thá»§ như váºy mà lại không thấy xuất đầu lá»™ diện trên giang hồ.
Bát Quái Thần Chưởng cÅ©ng biến sắc, lão cháºm rãi bước đến gần thiếu niên Tiá»n Dá»±c và trầm giá»ng nói :
- Công phu cá»§a thiếu hiệp tháºt tuyệt diệu, xin há»i tôn sư là vị nà o? Phải chăng là đạo trưởng trên núi Võ Äang?
Tiá»n Dá»±c mỉm cưá»i, nhưng trong nét cưá»i vẫn đầy ngạo khÃ, hắn cung thá»§ nói :
- Tại hạ đến từ Thanh Hải, gia sư từng nói cho tại hạ biết hiệp danh cá»§a Phạm lão anh hùng, như váºy có lẽ Phạm lão anh hùng cÅ©ng từng biết gia sư?
Quả nhiên Bát Quái Thần Chưởng biến sắc, lão vội cung thủ nói :
- Hóa ra là Tiá»n thiếu hiệp đến từ núi Bố Khắc Mã Nhân, tôn sư là võ lâm dị nhân, trước đây lão phu cÅ©ng từng có duyên gặp mặt. Bây giá» lại gặp Tiá»n thiếu hiệp hà nh đạo giang hồ, thế thì tuyệt lắm! Tuyệt lắm!
Quần hà o vốn đã bị công phu cá»§a Tiá»n Dá»±c là m cho kinh khiếp, bây giá» thấy Bát Quái Thần Chưởng má»™t nhân váºt luôn tá»± phụ cÅ©ng phải cung kÃnh đối vá»›i y thì bất giác kinh ngạc không thôi.
Tiá»n Dá»±c mỉm cưá»i, nói :
- Phạm lão tiá»n bối! Tại hạ là m chứng nhân cho đại há»™i nà y có được không?
Phạm Trung Bình cưá»i lá»›n, Ä‘oạn nói :
- Vị thiếu niên nà y là cao đồ cá»§a má»™t vị võ lâm tiá»n bối dị nhân ẩn cư tại núi Bố Khắc Mã Nhân thuá»™c Thanh Hải. Các vị Ä‘á»u là ngưá»i hà nh tẩu giang hồ, có lẽ cÅ©ng từng nghe nói tiếng tăm cá»§a Vô Danh lão nhân ở Thanh Hải?
Bốn chữ “Vô Danh lão nhân†vừa xuất thì quần hà o lại thêm một phen sôi động.
Vạn Thắng Äao Hoà ng Trấn Quốc nghe bốn chữ nà y thì vá»™i và ng kéo Tiểu Bá Vương chuồn và o má»™t góc. Y Phong cÅ©ng vô cùng kinh ngạc, bất giác đôi mắt chà ng nhìn kỹ Tiá»n Dá»±c từ đầu đến cuối.
Nguyên võ lâm tương truyá»n rằng trong núi Bố Khắc Mã Nhân ở Thanh Hải có má»™t vị võ lâm dị nhân ẩn cư, mấy mươi năm qua ngưá»i trong giang hồ Ä‘á»u biết vị dị nhân nà y đã luyện công đến độ siêu phà m nháºp hóa, nhưng chưa từng trông thấy diện mục tháºt do đó má»›i gá»i là Vô Danh lão nhân.
Tiá»n Dá»±c tuy là ngưá»i vô danh nhưng má»™t khi nói ra lai lịch sư môn cá»§a hắn thì quần hà o Ä‘á»u biến sắc.
Lúc nà y Bát Quái Thần Chưởng má»i Tiá»n Dá»±c đến trước Ä‘iện thá» rồi quays ang nói vá»›i những đạo nhân cá»§a phái Chung Nam :
- Hiện tại võ lâm quần hà o đã đỠcá» ba ngưá»i bá»n lão phu là m công chứng cho việc tỉ võ tranh chức Chưởng môn cá»§a quý phái, xin quý phái bắt đầu Ä‘i thôi.
Y Phong dịch mục quang nhìn ra sau Ä‘iện thá» bá»—ng nhiên chà ng thấy trung niên đạo sÄ© mà chà ng vừa gặp ngoà i cổng đạo quán lúc nãy, hiện tại hắn Ä‘ang thầm thì vá»›i hai đạo nhân khác. Hai đạo nhân nà y cÅ©ng Ä‘á»u lá»›n tuổi, vừa lắng tai nghe vừa quét mục quang lùng sục tứ phÃa.
Y Phong thầm nghĩ :
- “Không lẽ bá»n há» tìm mình?â€
Bá»—ng nhiên thấy má»™t đạo nhân đầu tóc đã bạc bước ra và há»i :
- Lần nà y vì Chưởng môn nhân Diệu Linh đạo nhân cá»§a tệ phái đột nhiên lâm bệnh rồi quy tiên, do ra Ä‘i vá»™i và ng nên ngưá»i chưa truyá»n chức vị cho ngưá»i khác. Vì thế mấy trăm đệ tá» cá»§a tệ phái thương nghị vá»›i nhau muốn dùng võ công cao thấp để tuyển chá»n Chưởng môn Ä‘á»i thứ sáu cá»§a phái Chung Nam.
Lão trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp :
- Ba vị được các vị đỠcá» Ä‘á»u là hà o sÄ© có uy danh trong võ lâm, được ba vị như váºy là m công chứng cho đại há»™i thì quả là may mắn cho tệ phái. Bần đạo xin thay mặt toà n thể đệ tá» tệ phái, Ä‘a tạ các vị!
Äôi mà y cá»§a lão chau lại, trên mặt lá»™ vẻ âu lo, lão nói tiếp :
- Trong số đệ tá» tệ phái có tổng cá»™ng bảy vị muốn tranh chức Chưởng môn nhân, bây giá» bần đạo xin má»i bảy vị đồng môn nà y bước ra hà nh lá»… vá»›i các vị.
Bát Quái Thần Chưởng cưá»i lá»›n, rồi nói :
- Lẽ nà o Diệu Pháp đạo trưởng không có ý nà y?
Äạo nhân tóc bạc nói :
- Bần đạo già rồi, gân cốt cũng đã suy nhược, sao có thể sánh với tinh thần minh mẫn, thân thể tráng kiện của Phạm thà chủ.
Phạm Trung Bình cưá»i ha ha, nói :
- Lão phu cÅ©ng biết đạo trưởng như nhà n vân dã hạc, quanh năm suốt tháng tiêu dao tá»± tại. Äã váºy thì xin má»i bảy vị đạo trưởng cá»§a quý phái mau bước ra, tại hạ nghÄ© ngưá»i trong võ lâm thiên hạ Ä‘á»u muốn thấy diện mục Chưởng môn nhân tương lai cá»§a Chung Nam phái.
Quần hà o cÅ©ng đồng ý nên láºp tức phụ há»a và o.
Diệu Pháp đạo trưởng mỉm cưá»i rồi quay ra sau Ä‘iện thá» ra hiệu, láºp tức có bảy đạo nhân lục tục bước ra. Quần hà o thấy bảy ngưá»i nà y gồm già trẻ cao thấp bất đồng, nhưng thần thái khà độ Ä‘á»u sung mãn, bước Ä‘i trầm vững, mục quang sắc lạnh, có lẽ Ä‘á»u là cao thá»§ ná»™i gia.
Bảy đạo nhân bước ra trước Ä‘iện thá» rồi chấp tay hà nh lá»… vá»›i quần hà o, quần hà o cÅ©ng vá»™i và ng đứng dáºy đáp lá»…. Nên biết trong bảy vị nà y, tất sẽ có má»™t vị là Chưởng môn cá»§a phái Chung Nam. Vì váºy, đương nhiên quần hà o không dám thất lá»… vá»›i bất kỳ vị nà o.
Y Phong đứng sau cùng quan sát bảy vị đạo nhân, chà ng cảm thấy trong đại há»™i hôm nay tất có duyên cá»›, chỉ có Ä‘iá»u đến hiện tại chà ng vẫn chưa tìm ra manh mối.
Tòa bảo Ä‘iện cá»§a phái Chung Nam khá rá»™ng, ngoà i gian chÃnh Ä‘iện có nhiá»u võ lâm hà o khách ngồi cháºt cứng ra, còn có ba gian bên trái để trống. Lúc nà y có má»™t đạo nhân chừng ngoại tam tuần từ trong đám đông bước ra, y chấp tay hà nh lá»… tứ phÃa rồi quay sang Ä‘iện thá» khấu đầu lạy ba lần. Äoạn y cao giá»ng nói :
- Äệ tá» Ä‘á»i thứ sáu cá»§a Chung Nam phái là Huyá»n Hóa, kÃnh thỉnh các vị sư thúc bá, sư huynh đệ chỉ giáo.
Nói Ä‘oạn, y hất vạt đạo bà o ra sau, soạt chân theo hình chữ bát, song quyá»n nắm chặt, thân thá»§ quả nhiên bất phà m.
Lại có má»™t đạo nhân khác bước ra, y cÅ©ng hà nh lá»… vá»›i quần hà o, khấu đầu lạy trước Ä‘iện thá» rồi quay sang nói vá»›i Huyá»n Hóa :
- Huyá»n CÆ¡ kÃnh thỉnh sư huynh ba chiêu.
Nói đoạn, y xuống tấn tạo thế sẵn sà ng nghênh địch.
Huyá»n Hóa đạo nhân khẽ quát má»™t tiếng, tả thá»§ bình thế đưa ra, hữu chưởng phòng há»™ trước ngá»±c, chân trái đá ngang, chá»›p mắt đã đến trước mặt Huyá»n CÆ¡. Song quyá»n đột nhiên vung ra, má»™t đánh thẳng và o mặt đối phương, má»™t quét và o Ä‘an Ä‘iá»n.
Huyá»n CÆ¡ lách qua trái, thân hình xoay chuyển ná»a vòng, đồng thá»i hữu thá»§ cÅ©ng xuất kÃch. Nhất thá»i trong phạm vi ba trượng vuông đẩy dẫy quyá»n phong chưởng ảnh.
Huyá»n Hóa, Huyá»n CÆ¡ thi triển toà n chiêu thức bản môn, trong sá»± khinh linh nhẹ nhà ng không mất sá»± trầm vững chắc chắn, trong sá»± trầm vững chắc chắn lại không thiếu sá»± nhanh nhẹn như hà nh vân lưu thá»§y. Chiêu thức xuất ra liên miên bất tuyệt, biến ảo khôn lưá»ng.
Sau khi thấy hai ngưá»i nà y thi triển chưởng pháp, quần hà o má»›i biết rằng chưởng pháp cá»§a Chung Nam phái quả nhiên danh bất hư truyá»n.
Quần hà o Ä‘ang táºp trung tinh thần quan chiển thì đột nhiên thấy bóng ngưá»i phân ra, Huyá»n CÆ¡ đạo nhân lui ra xa rồi cung thá»§ nói :
- Sư huynh quá tuyệt, Huyá»n CÆ¡ không địch lại.
Äoạn y chấp tay rồi lui và o sau Ä‘iện thá».
Bát Quái Thần Chưởng cưá»i ha ha nói :
- Thế má»›i gá»i là cao thá»§ tỉ thÃ. Thế má»›i kêu bằng cao nhân.
Lão nhìn ra tứ phÃa rồi mỉm cưá»i, nói tiếp :
- Vị Huyá»n CÆ¡ đạo trưởng vừa rồi chỉ kém ná»a chiêu nhưng đã tá»± nháºn thua. Má»i ngưá»i nên há»c há»i phong độ cá»§a báºc danh gia nà y.
Nói Ä‘oạn, lão đưa ngón tay cái lên và cưá»i lá»›n không thôi. Lúc nà y quần hà o đã khăm phục vị Bát Quái Thần Chưởng, bởi lẽ có những ngưá»i căn bản không thấy rõ Huyá»n CÆ¡ bại thá»§ như thế nà o.
Nên biết bá»n há» tỉ thỉ là vì tranh chức Chưởng môn nhân má»™t phái mà Huyá»n CÆ¡ đạo nhân có thể xem chuyện thắng bại nhẹ nhà ng như váºy thì đủ thấy sá»± phi thưá»ng rồi.
Chỉ trong chá»›p mắt lại có hai vị đạo nhân nữa bại thá»§. Ngưá»i còn lại giữa đương trưá»ng vẫn là Huyá»n Hóa đạo nhân. Hai tráºn tỉ thà cÅ©ng giống như trước, tức chỉ Ä‘iểm chút rồi thôi. Ngưá»i bại tráºn láºp tức rút lui, tuyệt đối không có chút miá»…n cưỡng.
Bá»—ng nhiên thấy Mai Hoa Kiếm Äá»— Trưá»ng Khanh bước đến cạnh Phạm Trung Bình, khẽ nói mấy câu, Phạm Trung Bình liên tục gáºt đầu, tá» vẻ đồng ý vá»›i những lá»i cá»§a Äá»— Trưá»ng Khanh.
Äạo nhân thứ tư đăng đà i là má»™t lão đạo ngoại ngÅ© tuần, ngưá»i nà y vốn là sư đệ cá»§a Diệu Linh đạo nhân, bối pháºn lá»›n hÆ¡n Huyá»n Hóa má»™t báºc, Huyá»n Hóa vá»™i cúi ngưá»i hà nh lá»… và nói :
- Ngũ sư thúc cũng đăng đà i à ?
Äạo nhân nà y là đệ tá» thứ năm cá»§a Ngá»c CÆ¡ chân nhân, đạo hiệu là Diệu Nguyên, lúc nà y lão mỉm cưá»i, nói :
- Ngươi và ta tỉ thÃ, má»—i ngưá»i tá»± thi triển sở trưá»ng, không cần phải để tâm tương nhượng, bằng không sẽ mất cÆ¡ há»™i tranh chức Chưởng môn nhân đấy.
Huyá»n Hóa cúi ngưá»i, nói :
- Äệ tá» cung kÃnh nghe theo lá»i chỉ giáo cá»§a sư thúc.
Nói đoạn, y buông tay đứng đợi đối phương xuất thủ.
Äá»™t nhiên Bát Quái Thần Chưởng bước tá»›i ngăn cản và lá»›n tiếng nói :
- Äạo trưởng hãy khoan động thá»§! Vừa rồi Äá»— thiếu hiệp có đưa ý kiến, Huyá»n Hóa đạo trưởng đã quản tráºn, bây giá» cần phải nghỉ ngÆ¡i má»™t lát. Ba vị đạo trưởng còn lại hãy động thá»§ trước, vị nà o thắng cuá»™c sẽ tái đấu vá»›i Huyá»n Hóa đạo trưởng, các vị thấy như váºy có thá»a đáng không?
Huyá»n Hóa liá»n lui bước ra sau.
Diệu Nguyên chấp tay nói :
- Xin nghe theo sự chủ trì của Phạm lão thà chủ.
Trong hai tráºn tỉ thà nà y, Diệu Nguyên đạo nhân dùng chiêu Kim Giao Tiá»…n thắng tráºn thứ nhất, ngưá»i sau cùng thượng đà i là Diệu Thông - Äệ tá» thứ tư cá»§a Ngá»c CÆ¡ chân nhân, giao thá»§ vừa được mấy chục chiêu thì bị Diệu Nguyên cướp tiên cÆ¡ nháºp cung, dùng cạnh bà n tay chém và o ngá»±c má»™t cái.
Thế là Diệu Thông đạo nhân cÅ©ng láºp tức rút lui.
Quần hà o thấy mấy vị cao thá»§ cá»§a phái Chung Nam động thá»§ trao chức Chưởng môn mà cứ như bình thưá»ng táºp luyện, tuyệt nhiên không chút nguy hiểm hoặc khiêu khÃc, do đó má»i ngưá»i vừa ngầm tán thưởng thái độ khoan dung cá»§a đệ tá» phái Chung Nam, vừa thầm lấy là m tiếc là không được xem má»™t trưá»ng náo nhiệt chuyện trò.
Bá»n võ lâm hà o sÄ© nà y đại Ä‘a số là từ xa kéo đến, trong lòng Ãt nhiá»u cÅ©ng có chút vui sướng trước sá»± Ä‘au khổ cá»§a ngưá»i khác, vì thế nên bất giác háºn bá»n đạo nhân không đấu cho xương tan thịt nát. Lúc nà y thấy qua năm tráºn mà ngưá»i tỉ thà vẫn tá»± nhiên tá»± tại, thì bá»n võ lâm hà o sÄ© không khá»i cảm thấy thất vá»ng.
Hiện chỉ còn má»™t tráºn quyết thắng duy nhất giữa Huyá»n Hóa đạo nhân và Diệu Nguyên đạo nhân, thế là quần hà o táºp trung sức chú ý và o hai nhân váºt nà y. Bởi lẽ sá»± thắng bại cá»§a bá»n há» có quan hệ đến chức Chưởng môn cá»§a phái Chung Nam. Äối vá»›i võ lâm mà nói, Ä‘iá»u nà y có thể gá»i là má»™t đại sá»±.
Chợt nghe Bát Quái Thần Chưởng cưá»i lá»›n rồi nói :
- Nhị vị đạo trưởng hãy nghỉ ngơi một lát rồi sẽ động thủ tranh ghế Chưởng môn.
ÄÆ°á»£c xem cao thá»§ tỉ thà thế nà y, xem ra phúc nhãn cá»§a lão phu cÅ©ng không má»ng.
Lão quay sang Äá»— Trưá»ng Khanh và Tiá»n Dá»±c rồi nói tiếp :
- Có lẽ nhị vị thiếu hiệp cÅ©ng cảm thấy như váºy? Äây vốn là chuyện hy hữu trăm năm mà .
Tiá»n Dá»±c vẫn ngồi trên chiếc ghế mây, thá»§y chung bất động. Lúc nà y hắn má»›i khẽ gáºt đầu và như muốn nói Ä‘iá»u gì.
Nà o ngỠDiệu Pháp đạo nhân đột nhiên bước tới và nói :
- Diệu Nguyên sư đệ và Huyá»n Hóa sư Ä‘iệt, các vị động thá»§ ngay bây giá» Ä‘i thôi.
Kẻ thắng cuá»™c sẽ láºp tức nháºn chức Chưởng môn Chung Nam trước anh hùng trong thiên hạ và đá»n thá» tổ sư, không cần nghi thức rưá»m rà nữa.
Phạm Trung Bình chau mà y, thầm lấy là m kỳ quái vá» Diệu Pháp đạo nhân, xưa nay lão ta luôn cẩn trá»ng khi hà nh sá»±, tại sao bây giá» lại dá»… dãi vá»›i má»™t chuyện đại sá»± như váºy.
Y Phong lạnh lùng quan sát, chà ng thấy vẻ lo lắng trên mặt Diệu Pháp đạo nhân có phần tăng thêm, chốc chốc quét mục quang nhìn ra cá»a, tá»±a như sợ có ngưá»i nà o đột nhiên đến phá há»ng đại há»™i nà y. Tiêu Nam Tần lại không để ý đến những Ä‘iá»u đó, nà ng chỉ cảm thấy hạnh phúc khi được đứng nép sát ngưá»i và o Y Phong.
Nhất thá»i đại Ä‘iện trở nên lặng lẽ, má»i ngưá»i Ä‘á»u ngưng thần nhìn hai vị cao thá»§ cá»§a phái Chung Nam chuẩn bị tỉ đấu. Còn Diệu Nguyên và Huyá»n Hóa lại chăm chú nhìn nhau. Nhưng sá»± im lặng nà y chẳng kéo dà i được bao lâu, bá»—ng nhiên quần hà o xao động rồi giãn ra hai bên.
Diệu Pháp đạo nhân biến sắc, Y Phong cÅ©ng kinh ngạc, chà ng biết sá»± phán Ä‘oán cá»§a mình không sai, quả nhiên chuyện nà y không đơn giản. Bát Quái Thần Chưởng và bá»n Mai Hoa Kiếm cÅ©ng kinh hãi, bá»—ng nhiên thấy má»™t Ä‘oà n ngưá»i bước và o cá»a chÃnh Ä‘iện, Ä‘i đầu là má»™t đạo nhân mặc áo bà o mà u lam như má»i đạo nhân khác. Ngưá»i nà y hình dung cổ quái, trưá»ng kiếm Ä‘eo bên hông, bước chân trầm vững, mục quang bén nhạy, khiến ngưá»i ta vừa thấy là biết ngay đại cao thá»§.
Äoà n ngưá»i nà y gồm mưá»i đạo nhân, ai nấy Ä‘á»u Ä‘eo trưá»ng kiếm, Ä‘iá»u khiến Y Phong chú ý là bá»n há» Ä‘á»u mặc đạo bà o má»›i toanh, nhưng không phải là những đạo sÄ© trẻ mà chà ng gặp trong lúc lên núi.
Äạo nhân Ä‘i đầu bước lên bệ thá», quét mục quang nhìn tứ phÃa, cất giá»ng cưá»i sang sảng rồi nói :
- Diệu Pháp sư huynh! Huynh lại không đúng rồi. Tiểu đệ đã sá»›m cho tiểu đồ đến bẩm báo vá»›i sư huynh, mong rằng tiểu đệ tuy là kẻ bất tà i nhưng cÅ©ng muốn đến tham gia náo nhiệt. Sao sư huynh lại tá»± cá» hà nh đại há»™i như váºy? Lẽ nà o má»›i cách biệt mưá»i năm mà sư huynh đã quên môn hạ cá»§a Chung Nam phái còn có má»™t tiểu đệ bất tà i nà y?
Äạo nhân nà y lại nhìn quần hà o rồi cưá»i lá»›n nói tiếp :
- Bần đạo là Diệu VÅ©, là đệ tá» cá»§a Chung Nam phái, lần nà y phiá»n các vị từ xa đến nên đã sá»›m sai bá»n tiểu đồ bà y trà nước dưới núi để tiếp đón. Còn việc tệ sư huynh tiếp đón không chu đáo, bần đạo xin tạ tá»™i trước.
Lá»i nà y khiến quần hà o vô cùng ngạc nhiên, nhưng Y Phong thì chợt hiểu ra :
- “Hóa ra những đạo nhân bà y trà nước dưới núi Ä‘á»u là đồ đệ cá»§a Diệu VÅ© đạo nhân. Còn Diệu VÅ© đạo nhân nà y tá»± xưng là đệ tá» phái Chung Nam, thế tại sao hình trạng cá»§a Diệu Pháp đạo nhân lại như váºy?â€
Bá»—ng nhiên Y Phong cảm thấy việc Diệu VÅ© đạo nhân đến đây nhất định là có duyên cá»›. Nhưng rốt cuá»™c là thế nà o, nhất thá»i chà ng cÅ©ng không rõ, chỉ đà nh lặng lẽ chá» xem sá»± việc khai triển.
Quần hà o tứ phÃa nhìn nhau vá»›i ánh mắt ngạc nhiên, và trong lòng cÅ©ng có những cảm nháºn như Y Phong.
Lúc nà y Diệu Pháp đạo nhân trừng mắt nhìn Diệu Vũ đạo nhân và lạnh lùng nói :
- Diệu Pháp bất tà i, không dám là m sư huynh các hạ, nếu lúc nà y anh linh sư tôn có biết thì chắc chắn cũng không dám là m sư phụ các hạ.
Diệu VÅ© “hừ†má»™t tiếng rồi cưá»i nhạt, nói :
- Sư huynh nói cái gì váºy, tiểu đệ tuy xa Chung Nam mưá»i năm nhưng lòng không lúc nà o không nhá»› đến sư môn. HÆ¡n nữa, tuy tiểu đệ viá»…n du bên ngoà i, song thá»§y chung chưa bị trục xuất ra khá»i sư môn. Không lẽ hôm nay sư huynh định trục xuất tiểu đệ ra khá»i sư môn?
Lão lại “hừ†một tiếng rồi nói tiếp :
- Nhưng bất luáºn thế nà o thì tiểu đệ vẫn là đệ tá» cá»§a phái Chung Nam. Sù sư huynh bất mãn vá»›i tiểu đệ thì cÅ©ng không thể lấy việc công báo thù riêng.
Diệu Pháp đạo nhân lại biến sắc. Ngay lúc đó thì Diệu Nguyên bước lên trước, hà nh lễ với Diệu Vũ và nói :
- Tham kiến sư huynh!
Diệu VÅ© cưá»i ha ha, Ä‘oạn nói :
- Khá! Khá! Ngũ sư đệ, ngươi vẫn chưa quên sư huynh ta à ?
Diệu Nguyên đạo nhân mỉm cưá»i, nói :
- Tiểu đệ là m sao quên sư huynh được, chỉ sợ sư huynh đã sá»›m quên bá»n tiểu đệ thôi.
Bá»—ng nhiên lão trừng mắt nhìn Diệu VÅ© và đổi giá»ng nói tiếp :
- Xin há»i sư huynh! Nếu huynh chưa quên sư môn thì tại sao khi sư phụ khứ thế sư huynh không vá»? Äa Thá»§ chân nhân Tạ VÅ© Tiên danh vang thiên hạ, nhưng có ai biết vị Äa Thá»§ chân nhân nà y là đệ tá» Chung Nam phái. Sao sư huynh không nghÄ© đến sư môn sá»›m hoặc muá»™n hÆ¡n, mà lại nghÄ© đến sư môn ngay và o lúc nà y? Không lẽ cái ghế Chưởng môn Chung Nam cá»n con nà y cÅ©ng đáng cho Äa Thá»§ chân nhân các hạ quan tâm?
Lão ta lạnh lùng “hừ†má»™t tiếng rồi gằn giá»ng nói tiếp :
- Năm xưa trong sáu sư huynh đệ chúng ta, các hạ là ngưá»i được sư phụ háºu đãi nhất. Nhưng các hạ chẳng nghÄ© đến thanh danh sư môn, là m nhiá»u chuyện bại hoại sư môn trên giang hồ, tuy nhiên khi sư tôn tạ thế, ngưá»i vẫn nghÄ© đến các hạ nên má»›i không trục xuất các hạ ra khá»i sư môn. Sư huynh! Nếu ngươi còn có chút lương tâm thì nên biết Ä‘iá»u mà rút lui. Nà o ngá» bây giá» sư huynh ngươi lại xen và o...
Diệu Vũ đạo nhân thủy chung im lặng lắng nghe, lúc nà y đột nhiên nghe lão quát lớn :
- Diệu Nguyên! Nếu ngươi còn nói lung tung nữa thì sư huynh ta sẽ giáo huấn ngươi má»™t tráºn vá» tá»™i nhục mạ tôn trưởng trước mặt võ lâm quần hà o đấy.
Diệu Nguyên cưá»i nhạt, nói :
- Võ lâm thiên hạ ai lại không biết những nghÄ©a cá» hà nh thiện cá»§a Äa Thá»§ chân nhân ngươi! Ta nói hay không nói cÅ©ng chẳng sao, có Ä‘iá»u những lá»i nà y cứ mãi nằm ngang nÆ¡i cổ há»ng cá»§a ta, khiến ta không thể không nói.
Lúc nà y quần hà o Ä‘á»u biến động thần sắc. Không ai ngá» rằng lão đạo có hình dung cổ quái nà y là Äa Thá»§ chân nhân từng hoà nh hà nh dá»c vùng Quý Châu, hà nh ác vô số, nhưng rất Ãt ngưá»i thấy được diện mục tháºt cá»§a ma đầu nà y. Và cà ng không ngá» Äa Thá»§ chân nhân Tạ VÅ© Tiên là đệ tá» cá»§a phái Chung Nam.
Thế là quần hà o lại thêm má»™t phen xôn xao bà n luáºn. Nhưng đó là những lá»i bà n luáºn rất khẽ, và không có ai đứng ra nói chuyện.
Diệu Pháp đạo nhân cũng quát lớn :
- Huống hồ bây giá» còn gia nháºp Thiên Tranh giáo. Thế mà ngươi còn dám vác bá»™ mặt vô sỉ vỠđây tranh chức Chưởng môn nữa ư, lẽ nà o ngươi cho rằng không ai biết những chuyện ngươi là m?
Lá»i nà y vừa xuất thì Y Phong kinh hãi, Äa Thá»§ chân nhân nà y đã gia nháºp Thiên Tranh giáo, bây giá» lại đến tranh chức Chưởng môn Chung Nam, dụng tâm quả nhiên không nhá». Xem ra Thiên Tranh giáo chẳng những muốn xưng tôn võ lâm mà còn muốn thu phục tất cả các môn phái. Nếu để giáo đồ Thiên Tranh giáo là m Chưởng môn Chung Nam tháºt, thì xem ra võ lâm thiên hạ sắp đến ngà y cáo chung rồi.
Y Phong nghĩ đến đây thì nhiệt huyết chợt dâng trà o, khiến chà ng như muốn đứng ra vạch mặt lão ma đầu.
Chợt thấy Bát Quái Thần Chưởng vuốt râu và cất giá»ng sang sảng nói :
- Theo lý mà nói, Diệu VÅ© đạo nhân chưa bị trục xuất khá»i sư môn thì tất nhiên vẫn là đệ tá» Chung Nam. Nhưng nếu Diệu VÅ© đạo trưởng đã gia nháºp Thiên Tranh giáo tháºt, mà còn muốn tranh chức Chưởng môn Chung Nam phái thì có vẻ bất tiện.
Diệu VÅ© đạo nhân ngá»a mặt cưá»i lá»›n, tiếng cưá»i như kim thạch khiến quần hà o lùng bùng lá»— tai. Ngay cả bụi đất bám trên đại Ä‘iện cÅ©ng lã chã rÆ¡i xuống. Quần hà o đưa mắt nhìn nhau và đá»u biến sắc, tiếng cưá»i đã dứt nhưng dư âm vẫn còn vang vá»ng rất lâu.
Diệu VÅ© đạo nhân trừng mắt nhìn tứ phÃa, Ä‘oạn lạnh lùng nói :
- Có ai nói đệ tá» Chung Nam không thể gia nháºp Thiên Tranh giáo? Có ai nói giáo đồ Thiên Tranh giáo không được là m đệ tá» Chung Nam. Diệu VÅ© ta tuy gia nháºp Thiên Tranh giáo nhưng vẫn là môn đồ Chung Nam, có ai nói ta không được tranh chức Chưởng môn Chung Nam?
Lão cưá»i nhạt má»™t tiếng đầy ngạo mạn rồi cao giá»ng nói tiếp :
- Ta không ngại nói cho các sư huynh đệ biết, chẳng những Diệu VÅ© ta trở vá» sư môn mà các kiếm sÄ© nổi danh ở nam bắc Trưá»ng Giang và hai bỠđại hà , lúc nà y cÅ©ng đã gia nháºp và o môn hạ Chung Nam.
Lão đưa tay chỉ bá»n đạo nhân phÃa sau rồi nói tiếp :
- Lao Sơn tam kiếm - Uông thị huynh đệ, Nhất Kiếm Chấn Kim Lăng - Hồ đại hiệp, Nam Cung song kiếm - Lý thị huynh đệ, Yến Sơn tam kiếm, Thái Hồ Nhất Kiếm có lẽ chư vị cũng từng nghe đại danh của mấy vị kiếm khách nà y rồi chứ?
Lão ngá»a mặt cưá»i lá»›n má»™t trà ng, Ä‘oạn nói tiếp :
- Hiện tại mấy vị kiếm khách có thanh danh hiển hách nà y Ä‘á»u đã gia nháºp là m môn hạ Chung Nam, tương lai phái Chung Nam tất sẽ phát dương quang đại trong võ lâm. Nếu anh linh sư phụ trên trá»i có biết thì có lẽ ngưá»i cÅ©ng nên ngáºm cưá»i nÆ¡i cá»u tuyá»n.
Nói Ä‘oạn, lão phá ra cưá»i lá»›n má»™t trà ng. Mục Ä‘Ãch nói ra má»™t loạt danh tá»± cá»§a những nhân váºt kia tất nhiên là để thị uy. Không cần nói ra nhưng quần hà o cÅ©ng biết rằng nếu có ai bảo lão ta không thể tranh chức Chưởng môn Chung Nam, thì chẳng những là địch nhân cá»§a những vị kiếm khách lừng danh kia. Tuy trong lòng Ä‘a số quần hà o rất phẫn ná»™, nhưng không ai muốn đối địch vá»›i Thiên Tranh giáo, và những kiếm thá»§ thuá»™c hà ng nhất đẳng võ lâm đó.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngồi yên bất động, ai nấy không nói ná»a lá»i. Trên mặt Bát Quái Thần Chưởng lá»™ vẻ không vui, tÃnh khà cá»§a lão vốn như gừng cà ng già cà ng cay, nhưng lúc nà y đứng giữa đôi đưá»ng, lão cÅ©ng chẳng biết xá» trà thế nà o cho phải.
|

30-08-2008, 11:23 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 20
Chiên trống Ä‘á»u vang
Bỗng nhiên nghe Diệu Nguyên đạo nhân lớn tiếng nói :
- Ngươi thắng được ta rồi hãy tranh chức Chưởng môn Chung Nam cũng không muộn.
Ngưá»i cÅ©ng lướt tá»›i theo lá»i nói, chưởng phong xuất ra vù vù, chá»›p mắt đã đánh và o giữa ngá»±c Diệu VÅ© đạo nhân.
Diệu VÅ© cưá»i nhạt, nói :
- Khá lắm! Ta cũng muốn xem thỠtrong mấy năm qua công phu của ngươi tiến bộ được bao nhiêu.
Nói Ä‘oạn, lão xoay ngưá»i như chá»›p, thế chưởng cá»§a Diệu Nguyên láºp tức đánh và o hư không. Diệu Nguyên vá»™i trở bá»™, thu hồi hữu chưởng cùng lúc tả chưởng kÃch ra, nhằm đánh và o huyệt Kỳ Môn trước ngá»±c Diệu VÅ© đạo nhân.
Diệu VÅ© cưá»i nhạt và lách ngưá»i tránh né, đồng thá»i miệng nói :
- Sư huynh ta sẽ cho ngươi ba chiêu.
Song chưởng cá»§a Diệu Nguyên lại đánh hụt. Bá»—ng nhiên lão quát lá»›n má»™t tiếng rồi vung tiếp song chưởng đánh thẳng và o ngưá»i Diệu VÅ©. Chưởng nà y đã váºn toà n lá»±c, chưởng phong vù vù khiến đạo bà o cá»§a Diệu VÅ© tung bay. Bấy giá» má»›i có thể thấy công phu tháºt sá»± cá»§a Äa Thá»§ chân nhân, lão ngá»a ngưá»i như muốn ngã ra đất, nhưng láºp tức thi triển Thiết Bản Kiá»u thoát hiểm trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Nên biết khi giao thá»§ tỉ đấu, trừ phi vạn bất đắc dÄ©, bằng không chẳng ai dám thi triển loại công phu Thiết Bản Kiá»u nà y. Bởi lẽ khi thân hình ngá»a ra sau thì thượng, trung, hạ Ä‘á»u bị để lá»™, chẳng khác gì dâng toà n thân mình cho đối phương. Chỉ cần đối phương cách không xuất ra má»™t chiêu thì dù không bị đánh trúng, nhưng thế tất sẽ bị đối phương cướp tiên cÆ¡.
Nhưng Diệu VÅ© đạo nhân lại thi triển công phu nà y má»™t cách nhẹ nhà ng, khiến quần hà o bất giác kêu thất thanh. Diệu Nguyên chỉ lạnh lùng “hừ†má»™t tiếng rồi tiếp tục cuồng công mãnh kÃch. Nà o ngá» trong tình thế như váºy mà cước bá»™ cá»§a Diệu VÅ© đạo nhân vẫn có thể xoay chuyển, thân hình vừa ngã xuống thì đột nhiên biến đổi vị trÃ. Thế chưởng tan bia phá thạch cá»§a Diệu Nguyên lại đánh hụt má»™t lần nữa.
Lá»±c cÅ© cá»§a Diệu Nguyên đã táºn xuất, lá»±c má»›i chưa kịp tái sinh, trong tình hình đó thì thân thể Diệu VÅ© đột nhiên báºt dáºy, hữu chưởng phất ra như chá»›p. Thế chưởng nà y nhằm kÃch và o mạn sưá»n trái cá»§a Diệu Nguyên.
Diệu Nguyên đạo nhân lắc ngưá»i tránh né, thì ra chưởng nà y Diệu VÅ© chỉ sá» dụng phân ná»a chân lá»±c mà thôi. Lúc nà y lão nhìn Diệu Nguyên và cưá»i nhạt, nói :
- NgÅ© đệ! Ngươi còn phải theo sư huynh há»c thêm mấy năm nữa!
Trong ngữ khà hà m chứa đầy vẻ châm chá»c.
Diệu Nguyên đạo nhân đánh hụt ba chiêu, rồi lại bị đối phương xuất má»™t chiêu đánh trúng thì bất giác ngỡ ngưá»i, nhất thá»i chẳng nói nên lá»i.
Quần hà o cÅ©ng vô cùng kinh ngạc, bởi lẽ vừa rồi bá»n hỠđã táºn mắt trông thấy công phu cá»§a Diệu Nguyên, bây giá» bị Diệu VÅ© xuất má»™t chiêu là đã lá»™ bại tướng, bất giác má»i ngưá»i bị công phu cá»§a Diệu VÅ© là m cho kinh khiếp.
Diệu Pháp đạo nhân mặt xanh như thép, lão lướt đến khẽ đẩy Diệu Nguyên và nói :
- Ngũ đệ! Ngươi lui đi trước đi!
Äoạn, lão trừng mắt nhìn Diệu VÅ© đạo nhân và trầm giá»ng nói tiếp :
- Mấy năm qua công phu cá»§a ngươi quả nhiên có tịnh tiến, có Ä‘iá»u dù võ công cá»§a ngươi có cao đến đâu thì đệ tá» môn hạ Chung Nam mà ta Ä‘ang có cÅ©ng không thể thừa nháºn hạng bại hoại như ngươi là Chưởng môn chân.
Diệu VÅ© đạo nhân lại ngá»a mặt cưá»i lá»›n má»™t trà ng. Trà ng cưá»i chưa dứt thì đột nhiên có má»™t trà ng cưá»i khác vang lên từ bên cạnh Ä‘iện thá». Quần hùng Ä‘á»u lùng bùng lá»— tai, vá»™i bịt tai và nhìn sang thì thấy ngưá»i phát ra tiếng cưá»i đó là má»™t vị khách đến từ Thanh Hải, tức Tiá»n Dá»±c, ngưá»i mà thá»§y chung không nói không động. Lúc nà y hắn vừa cưá»i vừa cháºm rãi bước ra, mục quang sắc lạnh quét nhìn tứ phÃa, tiếng cưá»i cÅ©ng đột nhiên chuyển thà nh tiếng cưá»i nhạt, hắn nhìn Diệu Pháp rồi nói :
- Chuyện nà y khiến tại hạ có chút không hiểu rồi, lần nà y quý phái tuyển chá»n Chưởng môn, lại phiá»n đến võ lâm hà o sÄ© trong thiên hạ, có lẽ cÅ©ng vì hai chữ “công bằng†mà thôi, Diệu VÅ© đạo trưởng nà y đã là môn hạ Chung Nam, lại vừa dùng tuyệt kỹ khống chế đấu trưá»ng, lẽ đương nhiên phải là Chưởng môn Chung Nam. Không lẽ đạo trưởng còn muốn nuốt lá»i trước mặt anh hùng thiên hạ?
Nói Ä‘oạn hắn lại cưá»i nhạt má»™t trà ng.
Diệu Pháp đạo nhân cà ng thêm tái mặt, lão quát lớn :
- Chuyện cá»§a tệ phái, đệ tá» tệ phái tá»± biết xá» lý, không dám phiá»n các hạ lo lắng cho tệ phái.
Tiá»n Dá»±c ngá»a mặt cưá»i ha ha Ä‘oạn nói :
- Chuyện thiên hạ thì ngưá»i thiên hạ Ä‘á»u có thể quản, nếu đạo trưởng không muốn ngưá»i khác quản và o chuyện cá»§a phái Chung Nam thì hà tất phải má»i anh hùng trong võ lâm hà o thiên hạ đến đây? Lẽ nà o những võ lâm hà o sÄ© nà y Ä‘á»u phải chịu sá»± sai khiến cá»§a các hạ? Tùy ý các hạ gá»i là đến, xua là đi?
Diệu Pháp đạo nhân vốn không giá»i tranh biện, lúc nà y bị đối phương tấn công dồn dáºp bằng những lá»i sắc sảo, khiến lão cà ng tức cà ng không nói ra được.
Diệu VÅ© đạo nhân liá»n đến cung thá»§ chà o Tiá»n Dá»±c, Ä‘oạn cưá»i lá»›n, rồi nói :
- Các hạ đã vì võ lâm thiên hạ chá»§ trì công đạo, bần đạo vô cùng cảm kÃch...
Lão hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói tiếp :
- Từ nà y trở Ä‘i bần đạo Diệu VÅ© là Chưởng môn Chung Nam, có chá»— phải phiá»n các vị hà o kiệt...
Lá»i chưa dứt thì Diệu Pháp đã quát lá»›n :
- Phản đồ! Ngươi xuống đây với ta.
Vừa nói lão vừa tung ngưá»i bổ nhà o vá» phÃa Diệu VÅ©, tháºp chỉ trương ra, chụp và o yết hầu đối phương. Thế bổ nhà o nà y đã có chÃn phần mưá»i là quyết tâm liá»u mạng.
Diệu VÅ© thấy đấu pháp nà y cá»§a đối phương thì cÅ©ng bất giác cả kinh, thân hình vá»™i xoay chuyển lướt ngang ba thước. Tuy nhiên vẫn cảm thấy tiếng gió buốt lạnh bay vù qua bên ngưá»i.
Diệu VÅ© định nhãn nhìn lại thấy Diệu Pháp đạo nhân đã rÆ¡i xuống đất, Tiá»n Dá»±c lại đứng bên cạnh cưá»i nhạt, hữu thá»§ vẫn không ngừng tung hứng chiếc thắt lưng. Hắn cưá»i nhạt, nói :
- Tiá»n Dá»±c nà y muốn vì võ lâm mà chá»§ trì công đạo, dá»±a và o đâu mà bảo Diệu VÅ© đạo trưởng không thể lên là m Chưởng môn Chung Nam chứ?
Nguyên vừa rồi khi Diệu Pháp tung ngưá»i nhà o đến, trước ngá»±c lão hoà n toà n bá» trống, Ä‘iá»u đó phạm và o đại kỵ cá»§a võ gia. Vì thế má»›i bị Tiá»n Dá»±c dùng thân pháp cá»±c nhanh lướt tá»›i, thừa cÆ¡ xuất má»™t chưởng đánh và o trước ngá»±c Diệu Pháp.
Thân thá»§ cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u nhanh, quần hà o chỉ cảm thấy bóng ngưá»i hoa lên trước mắt là Diệu Pháp đã rÆ¡i xuống đất rồi. Và sá»± thắng bại cÅ©ng chỉ phân trong má»™t chiêu đó, vì váºy mà quần hà o Ä‘á»u kinh hãi kêu thất thanh.
Tiá»n Dá»±c lại cưá»i nhạt rồi nói :
- Trong số đệ tá» Chung Nam, nếu còn có kẻ nà o bất phục Diệu VÅ© đạo trưởng thì vẫn có thể dùng tuyệt kỹ tranh chức Chưởng môn vá»›i lão đạo. Trong võ lâm quần hà o, nếu có ai cho rằng tại hạ là m váºy là không phải thì cÅ©ng có thể chỉ giáo cho Tiá»n Dá»±c má»™t và i cao chiêu.
Nói Ä‘oạn, hắn quét mục quang nhìn vá» phÃa chiếc chiêng treo bên phải đại Ä‘iện, cách chá»— hắn đứng chừng bốn trượng. Bá»—ng nhiên hắn mỉm cưá»i rồi phóng chiếc thắt lưng trong hữu thá»§ ra, theo đó là má»™t luồng kình phong đánh thẳng và o chiêng kêu “boong†má»™t tiếng.
Quần hà o lại bị công phu trên Äà n Chỉ Thần Äạo đã đạt đến độ xuất thần nháºp hóa cá»§a hắn là m cho lạnh ngưá»i, bất giác rùng mình kinh khiếp.
Tiá»n Dá»±c cưá»i lá»›n má»™t trà ng đầy ngạo mạn, Ä‘oạn nói :
- Bây giá» chiêng đã vang, sau mưá»i tiếng chiêng mà các vị không có dị nghị gì thì Diệu VÅ© đạo trưởng sẽ là Chưởng môn Chung Nam phái.
Nói đoạn hắn xuất thủ chỉ phất ra, lại một tiếng chiêng nữa vang lên.
Bát Quái Thần Chưởng Phạm Trung Bình buông một tiếng thở dà i, lão tự vấn thì hình như công lực mấy mươi năm của lão vẫn không phải là địch thủ của thiếu niên nà y.
Lão cảm thấy mình không cần ở lại đây nữa nên phất tay áo rồi bước ra khá»i Ä‘iện thá».
Mai Hoa Kiếm Äá»— Trưá»ng Khanh cÅ©ng nối gót.
Lúc nà y sắc diện cá»§a đệ tá» Chung Nam Ä‘á»u xám xịt như đất, bá»n há» chẳng biết phải là m thế nà o. Lúc tiếng chiêng thứ tư vang lên thì Huyá»n Hóa đạo nhân bước ra trước, nhưng trước mắt là má»™t bức mà n hà n quang, bá»n đạo nhân Ä‘i vá»›i Diệu VÅ© đạo nhân Ä‘á»u đã xuất trưá»ng kiếm, chỉ cần Huyá»n Hóa có chút cỠđộng là sẽ xảy ra má»™t trưá»ng huyết chiến ngay.
Chiêng vang đến tiếng thứ sáu, cõi lòng Huyá»n Hóa bấn loạn, chẳng biết nên là m thế nà o cho phái. Bởi vì hắn biết mình tuyệt đối không phải là địch thá»§ cá»§a đối phương, nhưng cÅ©ng không thể để Diệu VÅ© đạo nhân là m Chưởng môn Chung Nam...
Tiếng chiêng thứ bảy vang lên...
Äá»™t nhiên bên trái đại Ä‘iện có má»™t tiếng quát sang sảng :
- Khoan đã!
Má»™t bóng ngưá»i lướt ra theo tiếng quát, thân pháp như dã hạc hà nh không, lướt Ä‘i mấy trượng trên đầu quần hà o rồi hạ thân xuống trước Ä‘iện thá». Ngưá»i nà y chẳng phải là ai xa lạ, mà chÃnh là Y Phong.
Quần hà o Ä‘á»u cả kinh, Tiá»n Dá»±c cÅ©ng cưá»i nhạt má»™t tiếng, nhưng khi ánh mắt nhìn thấy Y Phong thì đột nhiên hắn lui bước và luôn miệng nói :
- ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c! Thì ra các hạ cÅ©ng đến rồi, xem như ta Ä‘a sá»±! Xem như ta Ä‘a sá»±!
Nói Ä‘oạn, hắn tung ngưá»i lướt ra ngoà i đại Ä‘iện nhanh như chá»›p. Y Phong bất giác ngá»› ngưá»i, nhất thá»i trong đầu rối như tÆ¡ vò, chà ng không biết rốt cuá»™c là chuyện như thế nà o. Tuy nhiên chà ng trầm ngâm má»™t lúc rồi nói :
- Diệu VÅ© đạo nhân tuy là đệ tá» Chung Nam, nhưng lại không được má»i ngưá»i ngưỡng vá»ng, sao có thể là m Chưởng môn má»™t phái? Äó là ý kiến cá»§a tại hạ, chẳng hay ý cá»§a các vị thế nà o?
Quần hà o đưa mắt nhìn nhau, rồi nhìn sang Y Phong. Diệu VÅ© đạo nhân cùng bá»n kiếm khách đội lốt đạo nhân, má»i ngưá»i chẳng biết chuyện gì xảy ra. Còn đệ tá» Chung Nam thì nhìn Y Phong vá»›i vẻ kỳ vá»ng và vui mừng.
Diệu VÅ© đạo nhân trố mắt nhìn Y Phong má»™t lúc rồi gượng cưá»i, nói :
- ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c! Các hạ đã có ý kiến như váºy thì bần đạo xin cáo lui.
Nói Ä‘oạn, lão tung mình lướt ra ngoà i đại Ä‘iện, bá»n kiếm khách cÅ©ng lục tục nối gót.
Quần hà o không nén được kinh ngạc trong lòng, nên bất giác cùng đứng lên, má»i cặp mắt Ä‘á»u đổ dồn vá» phÃa Y Phong, ngắm nhìn thanh niên đã khiến Tiá»n Dá»±c và Diệu VÅ© đạo nhân cuồng ngạo phải biết sợ mà cáo lui. Bất giác Y Phong cÅ©ng vô cùng kinh ngạc và nghi ngá». Việc chà ng xuất đầu lá»™ diện chẳng qua là vì lòng chÃnh nghÄ©a, nhiệt huyết thôi thúc, không muốn để cho Thiên Tranh giáo đắc thá»§. Khi xuất diện chà ng cÅ©ng không chắc là mình có thể khống chế đương trưá»ng, nhưng chà ng cÅ©ng không thể khoanh tay đứng nhìn. Do đó, diá»…n biến cá»§a sá»± tháºt hoà n toà n bất ngỠđối vá»›i chà ng.
Lúc nà y chÃnh Ä‘iện trở nên tÄ©nh lặng vô cùng, hồi lâu sau má»›i có và i tiếng xì xà o bình nghị.
Äá»™t nhiên trong đám đông có má»™t ngưá»i phóng ra rồi hạ thân xuống cạnh Y Phong.
Không cần há»i cÅ©ng biết, ngưá»i nà y tất nhiên là Tiêu Nam Tần. Trong lòng nà ng cÅ©ng Ä‘ang đầy hoà i nghi và kinh ngạc.
Bấy giỠđệ tá» phái Chung Nam má»›i dần dần trấn tÄ©nh trở lại. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là bá»n há» vô cùng cảm kÃch đối vá»›i Y Phong, nhưng ngoà i ra còn có cảm giác kinh khiếp.
Chẳng biết thanh niên không có chút tiếng tăm trên giang hồ nà y, sao lại có thứ thần uy ghê gá»›m như váºy? Vừa hiện thân là đã khiến nhiá»u cao thá»§ võ lâm phải kinh khiếp mà cáo lui. Nhưng tất nhiên là bá»n há» không thể Ä‘em cảm giác trong lòng ra há»i Y Phong.
Huyá»n Hóa đạo nhân bước tá»›i trước, khấu đầu lạy Y Phong rồi nói :
- Tráng sÄ© ra tay trượng nghÄ©a, ân nà y đức nà y đệ tá» Chung Nam không dám nói lá»i báo đáp. Nhưng mong rằng tráng sÄ© lưu lại đây giây lát để cho đệ tá» bổn hái cùng khấu kiến tráng sÄ©.
Y Phong vội đáp lễ và nói :
- Äạo trưởng chá»› nói những lá»i như váºy, đây chỉ là chuyện trong bổn pháºn cá»§a tại hạ thôi mà .
Chà ng ngừng giây lát rồi lại nói :
- Tại hạ từng thỠân của quý phái, bây giỠđược vì quý phái mà xuất chút tâm lực, đó là vinh hạnh của tại hạ.
Trong lòng chà ng tuy vạn phần rối loạn, muốn tìm ra chút manh mối trong trăm ngà n đưá»ng tÆ¡, nhưng cÅ©ng không thể trấn định tinh thần trả lá»i ngưá»i ta trước.
Huyá»n Hóa đạo nhân lá»™ vẻ ngạc nhiên, hắn không biết cái gá»i là “thỠân†mà Y Phong nói là nhằm chỉ Ä‘iá»u gì.
Lúc nà y Diệu Pháp đạo nhân đã được Diệu Thông và Diệu Nguyên đỡ dáºy, tuy lão bị Tiá»n Dá»±c đánh má»™t chưởng trúng ngá»±c nhưng thương thế không quá nặng, bây giá» lão má»›i bước đến gần Y Phong và nói :
- Các hạ có phải là vị vừa rồi há»i thăm Kiếm tiên sinh tiá»n bối? Lúc nãy bần đạo nghe Huyá»n Äan sư Ä‘iệt nói thì biết ngay là cứu tinh đã tá»›i. Ôi! Trá»i xanh quả nhiên có mắt, không để cho bá»n ác ma hoà nh hà nh ngang ngược. Các hạ không những là ân nhân cá»§a mấy trăm đệ tá» bổn phái mà còn là cứu tinh cá»§a võ lâm.
Nói đoạn, lão định quỳ xuống, miệng luôn nói :
- Xin nhân trước của bần đạo một lạy.
Y Phong không dám nháºn đại lá»…, chà ng vá»™i đưa tay ngăn cản và nói :
- Äạo trưởng chá»› là m thế. Äừng nói là quý phái có đại ân vá»›i tại hạ, dù là ngưá»i không liên can, nhưng đã thấy chuyện nà y thì cÅ©ng không thể khoanh tay ngồi nhìn, đây vốn là chuyện thuá»™c bổn pháºn cá»§a tại hạ.
Bá»n Diệu Pháp, Diệu Nguyên đạo nhân cà ng thêm ngạc nhiên, bởi lẽ bá»n há» không biết chuyện Y Phong thá» thương nằm Ä‘iá»u trị ở Huyá»n Diệu quán, vì khi bá»n há» tỉnh lại thì Y Phong đã lên đưá»ng Ä‘i Vô Lượng sÆ¡n. Hiện tại Y Phong đã biết nguyên nhân khiến bá»n há» ngạc nhiên, nhưng tạm thá»i chà ng không nói ra, chỉ mỉm cưá»i rồi nói :
- Các vị đạo trưởng không cần quan tâm đến tại hạ, trước tiên hãy lo thu xếp chuyện trong quý phái, kẻo các vị võ lâm hà o kiệt phải chỠđợi lâu.
Diệu Pháp đạo nhân “à †một tiếng rồi nói :
- Có Ä‘iá»u xin các hạ hãy ngồi lại nghỉ ngÆ¡i, chá» bổn phái thu xếp xong sẽ bái tạ đại ân.
Lão thở dà i rồi tiếp lá»i :
- Bất luáºn thế nà o thì hôm nay cÅ©ng phải bầu chá»n ra Chưởng môn nhân, kẻo đêm dà i lắm má»™ng, chá» lâu lại sinh biến.
Diệu Pháp đạo nhân vốn là đại đồ đệ cá»§a Ngá»c CÆ¡ chân nhân, má»™t trong thất đại kiếm sư cá»§a võ lâm, nhưng vì tÃnh tình thÃch tiêu dao tá»± tại, thanh tÄ©nh vô vi, nên không đạt trình độ cao thâm vá» phương diện võ công, đối vá»›i chuyện trong võ lâm cà ng không có hứng thú. Do đó khi Ngá»c CÆ¡ chân nhân tạ thế, sư đệ cá»§a là o là Diệu Linh đạo nhân má»›i tiếp nháºn chức Chưởng môn.
Nà o ngá» tâm đạo cá»§a Diệu linh không kiên định, bị sắc dục cám dá»— dẫn đến thân bại danh liệt, Ä‘iá»u nà y khiến Diệu Pháp vô cùng Ä‘au xót.
Chá» cho quần hà o im lặng, Diệu Pháp đạo nhân má»›i cao giá»ng nói tiếp :
- Bổn phái bất hạnh, bần đạo lại vô năng, không thể vì tiên sư mà xá» lý phản đồ, vì võ lâm mà trừ bá» hạng bại hoại, phiá»n chư vị phải bá» thá»i gian đến dá»± đại há»™i, tá»™i bần đạo tháºt đáng chết.
Quần hà o trong đại Ä‘iện vá»™i nói lá»i khiêm tốn.
Diệu Pháp đạo nhân nói tiếp :
- Gần đây võ lâm bị bá»n tà đạo tung hoà nh, đây có lẽ cÅ©ng là chuyện khiến các vị Ä‘au lòng, lần nà y tệ phái phá lệ cÅ©, công khi tuyển chá»n Chưởng môn, hy vá»ng qua lần chỉnh đốn nà y mà môn phái có thể gánh vác má»™t phần trách nhiệm trong võ lâm. Nà o ngá»... Ôi! Nếu không may mắn được cao nhân giải nguy thì chẳng biết háºu quả sẽ như thế nà o.
Giá»ng cá»§a lão cà ng bi thương, ngừng má»™t lát lão nói tiếp :
- Bây giá» xin các vị nán lại giây lát, tệ phái đã chuẩn bị sẵn tiệc rượu, xin má»i chư vị dùng chung cùng tệ phái.
Quần hà o Ä‘á»u im lặng ngồi nghe, đệ tá» phái Chung Nam cÅ©ng trầm mặc không nói gì. Lát sau Diệu Pháp lại nói :
- Má»i Diệu Nguyên sư đệ và Huyá»n Hóa sư Ä‘iệt thượng đà i, tranh chức vị Chưởng môn...
Diệu Nguyên đạo nhân thá»§y chung đứng cúi đầu không nói gì, thần sắc trên mặt cà ng lúc cà ng khó coi. Bá»—ng nhiên lão bước đến trước Ä‘iện thá»i, khấu lạy mấy cái rồi quay xuống nói vá»›i quần hà o.
- Diệu Nguyên vô năng, không thể chế ngá»± địch nhân cá»§a bổn phái, nên cà ng không dám đứng ra tranh chức Chưởng môn nữa. Huyá»n Hóa sư Ä‘iệt tuổi trẻ Ä‘ang thịnh, bất luáºn võ công hay phẩm chất cÅ©ng Ä‘á»u đáng được tuyển chá»n....
Lá»i chưa dứt thì lão buông má»™t tiếng thở dà i rồi cúi đầu. Hồi lâu sau lão má»›i nói tiếp :
- Còn như Diệu Nguyên - Bần đạo đã láºp thệ trước Ä‘iện thá» tổ sư, từ nay sẽ bế quan mưá»i năm, nghiên cứu lại tuyệt nghệ cá»§a phái Chung Nam. Ngà y sau nếu may mắn thà nh tà i, như thế Diệu Nguyên má»›i không phụ công bồi dưỡng cá»§a tiên sư, bằng không Diệu Nguyên sẽ mai danh ẩn tÃch trong thâm sÆ¡n, không mà ng chuyện thế sá»± nữa.
Diệu Pháp đạo nhân tiếp lá»i :
- NgÅ© đệ đã quyết ý như váºy thì quả thá»±c ta rất cao hứng!
Huyá»n Hóa liá»n bước lên trước và nói :
- Äệ tá» vô năng, đệ tá»...
Diệu Pháp khoát tay ngăn lại và nói :
- Ngươi đừng thoái thác nữa, đảm đương những trá»ng trách trong thá»i kỳ nà y vừa là hạnh váºn cá»§a ngươi và cÅ©ng là bất hạnh cá»§a ngươi đấy.
Mấy lá»i nà y khiến Huyá»n Hóa bất giác quỳ xuống đất.
Diệu Pháp thở dà i rồi nói tiếp :
- Mong rằng ngươi sẽ phục hưng được cơ nghiệp của tổ tiên, không là m trái với giáo huấn của sư tổ, và cũng chớ giống như sư phụ đã tạ thế của ngươi...
trước mặt võ lâm quần hà o, là m sao lão có thể nói ra tá»™i lá»—i cá»§a sư phụ Huyá»n Hóa là Diệu linh đạo nhân? Vì váºy lão đà nh ngừng lại giữa chừng, thở dà i má»™t hÆ¡i rồi nói tiếp :
- Hắn... hắn chết sớm quá!
Võ lâm quần hà o là m sao hiểu trong một chút tiết lộ của lão lại bao hà m một cố sự to lớn? Y Phong nghe xong tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng lúc nà y cõi lòng chà ng đã bị những kỳ sự mà chà ng gặp phải xâm chiếm, đâu còn chỗ để suy nghĩ chuyện khác.
Thế là trong vô số tiếng thở dà i, cuối cùng Chung Nam phái cÅ©ng tuyển chá»n được má»™t vị tân Chưởng môn, đó là Huyá»n Hóa đạo nhân.
|

30-08-2008, 11:24 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 21
Khứ nhi nhục phản
Trong lúc bá»n đệ tá» Chung Nam chuẩn bị nghi lá»… cho Huyá»n Hóa đạo nhân tiếp nháºn chức Chưởng môn thì Y Phong lặng lẽ suy nghÄ© vá» những chuyện kỳ quái vừa rồi. Chà ng không hiểu tại sao khi chà ng xuất hiện thì bá»n Diệu VÅ© đạo nhân lại bá» kế hoạch và vá»™i và ng chuồn Ä‘i?
Chà ng thầm nghĩ :
- “Äa Thá»§ chân nhân Tạ VÅ© Tiên là ác ma có tiếng trong võ lâm, ta từng nghe hung danh cá»§a lão ta từ lâu, theo tình lý mà nói, nhất định không phải vì sợ ta mà lão bá» Ä‘i. Thiết KÃch Ôn Hầu tuy má»™t thá»i nổi danh trong võ lâm, nhưng sao có thể hù được ác ma Äa Thá»§ chân nhân? Huống hồ hiện tại ta đã qua dịch dung, trong thiên hạ chẳng có ai nháºn ra ta là Thiết KÃch Ôn Hầu Lã Nam Nhân nữa. Như váºy bá»n chúng khiếp sợ là má»™t ngưá»i khác, mà diện mạo sau khi dịch dung cá»§a ta lại ngẫu nhiên giống ngưá»i đó, vì thế bá»n chúng má»›i ngá»™ nháºnâ€.
NghÄ© đến đây thì bất giác chà ng nhá»› lại bá»n Phi Hồng thất kiếm, nhá»› lại thần thái cá»§a bá»n há» khi trông thấy chà ng và những Ä‘iá»u bá»n há» nói. Thế là chà ng đêm hai câu chuyện nà y kết hợp thà nh má»™t rồi tiếp tục suy Ä‘oán :
- “Diện mạo sau khi dịch dung cá»§a ta tuyệt đối không thể giống hệt hai ngưá»i, vì váºy rất có khả năng bá»n Äa Thá»§ chân nhân ngá»™ nháºn cho rằng ta là kiếm khách há» Chung trong Trưá»ng Bạch Phi Hồng thất kiếm. Nhưng tại sao bá»n chúng lại sợ kiếm khách há» Chung đó?â€
Chà ng tá»± đặt ra vấn đỠrồi láºp tức tìm lá»i giải đáp cho mình :
- “Nhất định kiếm khách há» Chung kia sau khi rá»i Trưá»ng Bạch sÆ¡n thì gia nháºp và o má»™t môn phái khác, chẳng những như váºy mà nhất định hắn còn thay tên đổi há», và nhất định cái tên nà y gần đây rất vang dá»™i trên giang hồ. Như thế má»›i đủ để khiến bá»n Äa Thá»§ chân nhân kinh khiếp mà bá» Ä‘iâ€.
Chà ng liên tưởng đến vẻ cuồng ngạo cá»§a Tiá»n Dá»±c và thái độ kỳ quái cá»§a hắn khi trông thấy chà ng, Ä‘oạn chà ng lại nghÄ© tiếp :
- “Nhất định Tiá»n Dá»±c cÅ©ng biết ngưá»i đó, nói má»™t cách khác là Tiá»n Dá»±c cÅ©ng cho rằng diện mục sau khi dịch dung cá»§a ta hoà n toà n giống ngưá»i đó. Mà Tiá»n Dá»±c là đệ tá» cá»§a Vô Danh lão nhân ở Thanh Hải, trước đây không thưá»ng hà nh tẩu giang hồ, chẳng có chút tiếng tăm gì. Mà đã không hà nh tẩu giang hồ thì tại sao lại biết ngưá»i đó - Tức kiếm khách há» Chung?â€
Y Phong không dám phân tán mạch tư tưởng, chà ng láºp tức nghÄ© tiếp :
- “Như váºy chỉ có má»™t khả năng duy nhất là sau khi rá»i Trưá»ng Bạch sÆ¡n thì kiếm khách há» Chung kia lại đến là m môn hạ cá»§a Vô Danh lão nhân, vì váºy Tiá»n Dá»±c má»›i biết hắnâ€.
Y Phong mỉm cưá»i rồi lại nghÄ© :
- “Nếu Tiá»n Dá»±c là đồng môn cá»§a hắn mà thấy ta cÅ©ng ngá»™ nháºn thì có thể nói diện mạo sau khi dịch dung cá»§a ta tuyệt đối giống như hệt kiếm khách há» Chung kiaâ€.
Thá»±c ra chà ng nên nghÄ© đến Ä‘iểm nà y từ sá»›m má»›i phải, vì ngay cả Phi Hồng thất kiếm sống chung vá»›i Chung Anh Kỳ từ nhá» mà cÅ©ng ngá»™ nháºn, huống hồ là Tiá»n Dá»±c.
Nhưng Vô Danh lão nhân tuy danh chấn võ lâm, song đệ tá» cá»§a lão không thể khiến Äa Thá»§ chân nhân và bá»n kiếm khách hữu danh trong võ lâm kia vừa thấy mặt là láºp tức khiếp sợ chuồn Ä‘i. Huống hồ Äa Thá»§ chân nhân và bá»n kiếm khách kia nhất định có gánh vác sứ mệnh và kế hoạch chu đáo cá»§a Thiên Tranh giáo, mà hiện nay địa vị cá»§a Thiên Tranh giáo trong võ lâm có thể nói là không thể vì bất kỳ nhân váºt nà o xuất hiện mà thay đổi kế hoạch cá»§a mình. Dù cho ngưá»i xuất hiện đó là đệ tá» cá»§a Vô Danh lão nhân, má»™t võ lâm dị nhân danh chấn thiên hạ.
Nhưng vấn đỠnà y liên tục xoay chuyển trong đầu Y Phong, có lúc dưá»ng như chà ng đã nắm bắt được manh mối, nhưng láºp tức lại cảm thấy mÆ¡ hồ.
Tiêu Nam Tần đứng cạnh thấy Y Phong mãi vò đầu suy nghÄ© thì khẽ vá»— vai chà ng và há»i :
- Ngươi Ä‘ang nghÄ© gì váºy?
Y Phong lặng lẽ lắc đầu, ngước nhìn nà ng một cái rồi lại cúi đầu.
Tiêu Nam Tần lại nói :
- Ngươi trông ngươi kìa! NghÄ© cái gì mà nghÄ© đến độ xuất thần như váºy? Ngưá»i ta nói chuyện vá»›i ngươi mà ngươi chẳng ngó ngà ng gì cả.
Y Phong đâu còn tâm tình nà o để trả lá»i, chà ng chỉ ừ há» cho qua chuyện.
Tiêu Nam Tần mỉm cưá»i, nói :
- Ta biết ngươi đang nghĩ gì rồi, ngươi đang nghĩ đến chuyện kỳ quái đó phải không?
Nà ng ngừng má»™t lát rồi như tá»± há»i :
- NghÄ© ra cÅ©ng kỳ quái tháºt, tại sao bá»n ngưá»i đó vừa thấy ngươi là vá»™i và ng bá» Ä‘i?
Ngươi cÅ©ng chẳng phải là Giáo chá»§ cá»§a bá»n chúng.
Hai chữ “Giáo chủ†vừa lá»t và o tai thì Y Phong như ngưá»i tỉnh má»™ng, chà ng quay lại chụp lấy tay nà ng và buá»™t miệng há»i :
- Nà ng nói gì?
Tiêu Nam Tần hÆ¡i ngạc nhiên, còn Y Phong căn bản không có ý muốn nghe nà ng trả lá»i, chà ng lẩm bẩm tá»± nói :
- Äúng rồi, đúng rồi...
Chà ng vẫn nắm chặt tay Tiêu Nam Tần.
Tiêu Nam Tần bất giác đỠmặt, nhưng trong lòng vô cùng hạnh phúc, nà ng liếc mắt nhìn quanh thấy quần hà o trong đại Ä‘iện căn bản không chú ý đến hai ngưá»i, thế là nà ng để mặc cho chà ng nắm. Nà ng đưa ánh mắt đầy tình ý nhìn Y Phong, và háºn lúc nà y không thể chỉ còn hai ngưá»i giữa trá»i đất.
Äáng tiếc là Y Phong không còn lòng dạ nà o để hướng phần nhu tình nà y. Sau khi nghe Tiêu Nam Tần nói hai chữ Giáo chá»§ thì trong lòng chà ng nảy ra má»™t cách nghÄ©, cách nghÄ© nà y tuy quái đản nhưng chà ng vẫn nghÄ© tiếp. Bởi lẽ cách nghÄ© nà y tuy quái đản nhưng lại rất hợp lý.
- “Tại sao bá»n ngưá»i nà y vừa thấy ta thì bá» Ä‘i, đây vốn là chuyện không thể giải thÃch. Trừ phi... trừ phi có ngưá»i có diện mạo hoà n toà n giống ta, đó là Thiên Tranh giáo chá»§ - Tiêu Vô. Mà Tiêu Vô cÅ©ng là Tam đệ trong Phi Hồng thất kiếm cá»§a Trưá»ng Bạch Kiếm phái. Vì váºy nên Äa Thá»§ chân nhân vừa thấy ta thì cho rằng ta là Giáo chá»§ cá»§a bá»n chúng, mà Giáo chá»§ đã nói thì đương nhiên giáo chúng phải nghe theo. Còn Tiá»n Dá»±c có lẽ vì má»›i và o giang hồ, biết đồng môn cá»§a hắn là Giáo chá»§ Thiên Tranh giáo, kịp lúc nghe Äa Thá»§ chân nhân là giáo đồ Thiên Tranh giáo nên má»›i đứng ra giúp đỡ Äa Thá»§ chân nhân. Nhưng khi thấy ta xuất hiện, hắn cÅ©ng cho rằng ta là Tiêu Vô, lại nghe ta nói như váºy nên tá»± nháºn Ä‘a sá»± rồi bá» Ä‘i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng có khả năng giữa bá»n chúng đã sá»›m có dá»± mưu, Tiá»n Dá»±c không thể ngẫu nhiên xuất hiện trên Chung Nam sÆ¡n và o lúc nà yâ€.
Y Phong không truy cứu những chi tiết nữa, vì từ ngà n mạch tư tưởng chà ng đã tìm ra má»™t manh mối, má»™t đưá»ng Ä‘i hợp lý nhất. Vì từ khi Thiên Tranh giáo khai nghiệp đến nay Thiên Tranh giáo chá»§ Tiêu Vô uy danh chấn giang hồ, nhưng thá»§y chung vẫn chưa có ai thấy diện mục tháºt cá»§a Tiêu Vô.
Ngay cả tổng đà n cá»§a Thiên Tranh giáo, ngưá»i trong giang hồ cho biết là ở Giang Nam, nhưng rốt cuá»™c là ở nÆ¡i nà o, không má»™t ai biết được.
Cách nghÄ© nà y cá»§a Y Phong khiến chÃnh chà ng cÅ©ng kinh ngạc không thôi, tháºm chà chà ng còn cảm thấy buồn cưá»i. Nhưng chà ng nghÄ© lại từ đầu đến Ä‘uôi, cảm thấy những suy Ä‘oán cá»§a mình tuy còn và i chi tiết, nhưng chung quy là rất hợp lý.
Có Ä‘iá»u, tuy chà ng đã nắm chân tướng chuyện nà y, song trong lòng đầy hoang mang há»—n loạn. Chà ng không biết mình nên láºp tức lá»™t mặt ra hay là giữ nó lại, tháºm chà lợi dụng nó để là m má»™t và i chuyện.
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng hắng giá»ng khẽ vang lên là m kinh động trạng thái đầy nhu tình cá»§a Tiêu Nam Tần, và sá»± trầm tư suy nghÄ© cá»§a Y Phong. Tân Chưởng môn cá»§a Chung Nam phái - Huyá»n Hóa đạo nhân bước đến trước mặt Y Phong, cung thá»§ nói :
- Bần đạo thay mặt toà n bộ đệ tỠChung Nam phái, xin khấu tại đại ân của các hạ.
Nói đoạn, lão phất đạo bà o rồi quỳ xuống trước mặt Y Phong.
Y Phong cả kinh, chà ng ngước nhìn lên thì thấy má»i ánh mắt Ä‘ang dồn vá» phÃa mình, nhất thá»i chẳng biết nói gì, thế là chà ng cÅ©ng vá»™i quỳ xuống.
Huyá»n Hóa đạo nhân vá»™i đưa tay ngăn lại và nói :
- Nếu ân nhân không chịu nháºn cá»§a bần đạo má»™t lạy thì trong lòng bần đạo cà ng lúc cà ng bất an.
Y Phong vẫn quỳ xuống mà không chịu đứng lên, và cũng không biết nên nói gì.
Äá»™t nhiên ngoà i cá»a chÃnh cá»§a đại Ä‘iện có má»™t loạt tiếng xao động. Y Phong bất giác quay nhìn ra, nhưng chà ng Ä‘ang quỳ trên đất nên chẳng thấy được gì.
Chợt nghe Tiêu Nam Tần kêu lên :
- A! Sao Phi Hồng thất kiếm cũng đến rồi?
Y Phong vá»™i đưa tay đỡ Huyá»n Hóa dáºy và nói :
- Äạo trưởng chá»› là m như váºy, không khéo tại hạ tổn thá» mất. Xin đạo trưởng mau đứng dáºy thôi!
Trong lòng chà ng vốn đã loạn, bây giỠnghe nói Phi Hồng thất kiếm trở lại thì cà ng loạn thêm.
Mao Văn Kỳ và Hoa Phẩm Kỳ có lẽ đã thấy Y Phong quỳ trước điện thỠnên vội rẽ đám đông chen tới và nói :
- Bằng hữu! Ngươi đến đây, huynh đệ bá»n ta có mấy lá»i muốn há»i ngươi.
Sắc diện cá»§a Diệu Pháp đạo nhân chợt trầm xuống, Diệu Thông đạo nhân liá»n quát há»i :
- Các vị thà chá»§ từ đâu đến? Muốn tìm ai? Trong đại Ä‘iện cá»§a bổn phái, các vị thà chá»§ cÅ©ng nên tráºt tá»± má»™t chút.
Hoa Phẩm Kỳ hÆ¡i ngá»› ngưá»i, Y Phong bước đến cản trước mặt Diệu Thông đạo nhân, Ä‘oạn chà ng cung thá»§ chà o Hoa Phẩm Kỳ và cao giá»ng nói :
- Tiá»n bối Ä‘i rồi trở lại như váºy, chẳng hay có gì chỉ giáo?
Hoa Phẩm Kỳ cưá»i nhạt, nói :
- Ta muốn lấy mạng ngươi!
Y Phong cả kinh, và chợt thấy hà n quang phi vÅ© đầy trá»i. Thì ra Hoa Phẩm Kỳ vừa nói vừa bạt kiếm, xuất má»™t chiêu Äiên Äảo Cà n Khôn đâm và o ngá»±c Y Phong.
Y Phong vá»™i lách ngưá»i tránh né, ngay lúc đó bá»—ng nhiên có má»™t đạo kiếm quang khác đâm và o Thiên Trì huyệt cá»§a Hoa Phẩm Kỳ. Thiên Trì huyệt là má»™t trong sáu đại huyệt trên thân thể con ngưá»i, chỉ cần Ä‘iểm trúng thì Hoa Phẩm Kỳ tất vong mạng.
Nhưng Hoa Phẩm Kỳ cưá»i nhạt má»™t tiếng, soạt bước chuyển bá»™ tránh né ra ngoà i xa ba thước, song lão căn bản không để ý đến ngưá»i bạt kiếm đâm lão là Mai Hoa Kiếm Äá»— Trưá»ng Khanh, mà lại cưá»i nhạt rồi nói vá»›i Mao Văn Kỳ :
- Nhị đệ! Quả nhiên không ngoà i suy đoán của ngươi. Quả nhiên không ngoà i suy đoán của ngươi.
Äoạn lão quay sang nói vá»›i Y Phong :
- Tam đệ! Ngươi không cần che giấu bá»n ta nữa, có chuyện gì cứ nói hết ra Ä‘i, lẽ nà o giữa huynh đệ chúng ta có nhiá»u năm chung sống như váºy mà ngay má»™t chút tình cảm ngươi cÅ©ng không có?
Y Phong vô cùng ngạc nhiên, rõ rà ng Phi Hồng thất kiếm đã Ä‘oán định chà ng không phải sư đệ cá»§a bá»n há» và đã bá» Ä‘i, bây giá» sao bá»n há» quay lại và nói những lá»i nà y?
Chà ng đâu biết rằng sau khi bá»n Hoa Phẩm Kỳ phi ngá»±a Ä‘i thì Mao Văn Kỳ oán háºn nói :
- Äại ca! Ngưá»i cÅ©ng quá trung háºu rồi. Tam đệ không muốn nháºn bá»n ta, sở dÄ© hắn có thể giả vá» không hiểu sá»± huyá»n ảo cá»§a chiêu Äiên Äảo Cà n Khôn là vì hắn thừa biết đại ca sẽ không đả thương hắn.
Thế là bốn nhân váºt trong Phi Hồng thất kiếm quay lại, và Hoa Phẩm Kỳ lại dùng chiêu Äiên Äảo Cà n Khôn để thá» Y Phong. Lần trước Y Phong đứng yên chá» chết, còn lần nà y chà ng lại tránh được tuyệt chiêu cá»§a Trưá»ng Bạch kiếm phái. Do đó, Hoa Phẩm Kỳ má»›i nói Mao Văn Kỳ phán Ä‘oán không sai.
Lúc nà y quần hà o trong đại Ä‘iện Ä‘á»u kinh ngạc đến đột thá»™n ngưá»i ra, Mai Hoa Kiếm Äá»— Trưá»ng Khanh và đệ tá» Chung Nam nghe Hoa Phẩm Kỳ gá»i Y Phong là tam đệ, và dưá»ng như Y Phong cÅ©ng mặc nháºn thì bá»n há» chẳng biết phải là m thế nà o.
Bá»n há» vốn không biết má»™t chút gì vá» lai lịch cá»§a Y Phong, bây giỠđương nhiên cà ng mÆ¡ hồ.
Tiêu Nam Tần cÅ©ng bị hà ng loạt chuyện kỳ quái liên tục phát sinh trong ngà y hôm nay là m cho hoang mang. Hiện tại có mấy ý niệm thoáng qua như chá»›p trong đầu Y Phong, chà ng biết không thể dùng năm bảy câu mà giải thÃch được chuyện nà y. Nhưng khi trong lòng vừa hạ quyết định thì nghe Hoa Phẩm Kỳ nói :
- Tam đệ! Chuyện cá»§a huynh đệ bá»n ta có lẽ không cần nói ra cho nhiá»u ngưá»i biết, ngươi hãy theo đại ca ta hạ sÆ¡n thôi! Ôi...
Lão buông một tiếng thở dà i rồi nói tiếp :
- Ngươi hà tất phải tá»± là m khổ mình vì những chuyện nhá» như váºy?
Tiêu Nam Tần cÅ©ng không kiá»m chế được, nà ng quát lá»›n :
- Há» Hoa kia! Tại sao lão lại ngang ngược như váºy! Ta nói cho lão biết nhé...
Y Phong vội kéo tay nà ng và khẽ nói :
- Cứ để ta đi với Phi Hồng thất kiếm một chuyến, nà ng cứ vỠchỗ Diêu Thanh Vũ chỠta.
Không chỠTiêu Nam Tần có phản ứng, chà ng quay sang nói với đệ tỠChung Nam phái đang vô cùng kinh ngạc :
- Tại hạ còn có chút chuyện riêng, hôm nay tạm thá»i cáo biệt, ngà y sau có duyên, tại hạ nhất định sẽ trở lại bái kiến.
Diệu Pháp đạo nhân hoà n toà n không biết chuyện nà y rốt cuộc như thế nà o, bấy giỠlão đà nh chấp tay nói :
- Thà chá»§ như thần long nÆ¡i chân trá»i góc bể, đến rồi Ä‘i vô thưá»ng, bá»n bần đạo tuy có lòng ngưỡng má»™ nhưng cÅ©ng biết là không thể lưu giữ được. Tuy nhiên đại ân đại đức cá»§a thà chá»§ đã đủ khiến mấy trăm đệ tá» phái Chung Nam vÄ©nh viá»…n không quên.
Trên mặt Hoa Phẩm Kỳ lá»™ vẻ hoan hỉ, lão cho rằng sư đệ mình đã hồi lâu, từ bá» mê lá»™ để quay vá» chÃnh đạo. Nà o ngá» Y Phong quyết định như váºy chẳng qua là muốn khai thác tin tức cá»§a Tiêu Vô từ Phi Hồng thất kiếm mà thôi. Vì cho đến hiện tại mà nói, ngoà i việc biết diện mạo Tiêu Vô hoà n toà n giống diện mạo mình Ä‘ang hóa trang ra, chà ng không biết gì khác vá» con ngưá»i nà y.
Ngưá»i khó chịu nhất là Tiêu Nam Tần, nà ng muốn nói má»™t Ä‘iá»u gì đó nhưng thá»§y chung không nói ra được. Nà ng vốn là ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh, nhưng lúc nà y tình cảm đã khiến cho nà ng trở nên ngá» nghệch.
Cuối cùng Y Phong cÅ©ng theo Phi Hồng thất kiếm rá»i đạo quán hạ sÆ¡n, trong lòng má»—i ngưá»i Ä‘á»u có tâm sá»± nên trên đưá»ng Ä‘i không ai nói gì. Chỉ có Hoa Phẩm Kỳ thỉnh thoảng buông má»™t tiếng thở dà i, phá tan sá»± trầm tÄ©nh. Lúc nà y mà n đêm đã buông, thế là năm ngưá»i không hẹn mà cùng thi triển khinh công lướt Ä‘i.
Xuống đến chân núi, Phi Hồng thất kiếm bèn đi mở dây dắt bốn con tuấn mã tới.
Hoa Phẩm Kỳ nhìn qua Y Phong và nói :
- Tam đệ! Tạm thá»i ngươi ngồi chung ngá»±a vá»›i ta nhé.
Lão lại thở dà i rồi nói tiếp :
- Ngươi còn nhớ không, hai mươi năm trước ta từng ôm ngươi mà cưỡi ngựa đấy.
Ôi tuế nguyệt không chừa ai, bây giỠngươi đã thà nh nhân, còn ta... ta đã già rồi.
Bất giác Y Phong nhìn lão ta vá»›i ánh mắt đồng cảm, và trong lòng cà ng thêm căm háºn Tiêu Vô. Chà ng nghÄ© Tiêu Vô đó nhất định là má»™t kẻ lạnh lùng vô tình, nếu không sao có thể như váºy.
Bá»—ng nhiên có tiếng kêu lanh lảnh từ trên sưá»n núi truyá»n xuống. Y Phong vừa nghe là biết tiếng kêu Tiêu Nam Tần gá»i mình. Tiếng gá»i nà y khiến chà ng chợt cảm thấy mình có lá»—i, chà ng khẽ thở dà i rồi từ từ quay đầu nhìn lại.
Quả nhiên có má»™t bóng ngưá»i Ä‘ang phi xuống như bay, chá»›p mắt đã đến trước mặt Y Phong. Tiêu Nam Tần vừa thở hổn hển vừa nói :
- Lã ca ca! Ta... ta muốn cùng đi với ngươi.
Nói đoạn, nà ng ngước nhìn Y Phong, trong ánh mắt hà m chứa đầy nhu tình.
Tuy Y Phong cÅ©ng có cảm tình vá»›i Tiêu Nam Tần, nhưng chà ng cÅ©ng biết tình cảm cá»§a mình đối vá»›i nà ng không sâu sắc bằng tình cảm cá»§a nà ng đối vá»›i mình. Vừa rồi chà ng bảo Tiêu Nam Tần vá» nhà Diêu Thanh VÅ© chá» chà ng, song ngay cả chÃnh chà ng cÅ©ng không biết có thể đến đó hay không. Bây giá» trong lòng bất giác cảm thấy hổ thẹn, chà ng ấp úng mãi chẳng thà nh lá»i.
Hồi lâu sau, Hoa Phẩm Kỳ chau mà y nói :
- Tam đệ! Mau lên đưá»ng Ä‘i thôi!
Tiêu Nam Tần chá» mãi mà chẳng nghe Y Phong nói gì thì đột nhiên nấc má»™t tiếng rồi đưa hai tay bịt mặt xoay chuyển thân hình phóng Ä‘i như bay. Y phục cá»§a nà ng lất phất trong gió đêm, trông tá»±a như cánh hoa bướm cô đơn cháºp chá»n, thoáng chốc đã mất bóng.
Y Phong vẫn đứng chôn chân như tượng đá, chà ng không biết nên trách hay thương cảm cho cảm tình cá»§a mình lúc nà y? Có Ä‘iá»u chà ng cảm thấy trong chá»›p mắt dưá»ng như trá»i đất bá»—ng nhiên thấy trông chá»›p mắt dưá»ng như trá»i đất bá»—ng nhiên hoang liêu cô tịch.
Äôi khi con ngưá»i vì những sá»± váºt không đáng mà đà nh tâm bá» Ä‘i những sá»± váºt đáng quý nhất. Vì khi ngưá»i ta hưởng thụ sá»± váºt nà y thì không cảm thấy chá»— đáng quý cá»§a sá»± váºt kia, và cÅ©ng không gìn giữ. ChỠđến lúc ngưá»i ta cảm thấy những sá»± váºt kia đáng quý và muốn gìn giữ nó thì những sá»± váºt đó đã bá» ngưá»i ta mà đi xa rồi. Dù ngưá»i ta muốn tìm trở lại, cÅ©ng không phải là chuyện dá»….
Äá»™t nhiên Y Phong cảm thấy có ngưá»i khẽ vá»— và o vai mình, chà ng quay đầu nhìn lại thì thấy đó là Hoa Phẩm Kỳ, lão trầm giá»ng nói :
- Tam đệ! Chúng ta Ä‘i thôi! Hy vá»ng đêm nay sẽ đến được Trưá»ng An, ta có rất nhiá»u Ä‘iá»u muốn há»i ngươi.
Y Phong lặng lẽ theo bá»n há» lên ngá»±a, thẳng tiến vá» hướng Trưá»ng An.
|
 |
|
| |