 |
|

27-04-2008, 07:15 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 25 & 26 & 27
Trong bệnh viện Clinica de Salud Publica, giá» và o thăm đã hết. Ãnh sáng trong phòng táºp thể dục đã tắt. Pierre Cloucharde Ä‘ang ngá»§. Ông không nhìn thấy má»™t bóng ngưá»i Ä‘ang cúi xuống phÃa ông. Chiếc kim tiêm loé sáng trong bóng tối. Sau đó nó được cắm và o tÄ©nh mạch ngay trên cổ tay cá»§a ông. MÅ©i tiêm dưới da chứa 30 cc chất lá»ng được ăn cắp trong xe thuốc cá»§a ngưá»i trông coi. Má»™t cách thô bạo, má»™t ngón tay cái ấn đầu kim xuống và tiêm chất lá»ng mà u xanh và o ven cá»§a ngưá»i bệnh. Cloucharde chi tỉnh dáºy sau đó và i giây, nhưng không thể hét lên Ä‘au đớn Ä‘ang bịt chặt miệng ông. Ông đã bị mắc bẫy trên chÃnh giưá»ng bệnh cá»§a mình, bị trói chặt bởi má»™t sức nặng dưá»ng như không thể chống cá»± được. Ông cảm thấy má»™t luồng lá»a Ä‘ang thiêu đốt dá»c cánh tay. CÆ¡n Ä‘au tá»™t cùng Ä‘ang lan truyá»n khắp cánh tay, ngá»±c, rồi giống như hà ng triệu mảnh thuá»· tinh Ä‘ang ghim và o não ông. Cloucharde nhìn thấy má»™t ánh sáng loé lên… và sau đó tối Ä‘en.
Ngưá»i khách đến thăm ná»›i lá»ng tay, qua bóng tối, nhìn soi mói và o tên ông ghi trên bệnh án treo ở đầu giưá»ng. Sau đó hắn nhẹ nhà ng chuồn Ä‘i.
Trên đưá»ng phố, có má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘eo kÃnh gá»ng kim loại vá»›i má»™t thiết bị nhá» gắn và o dây lưng. Má»™t váºt hình chữ nháºt to bằng chiếc thẻ tÃn dụng. Äó là má»™t má»™t cìiếc máy tÃnh Monocle má»›i nhất do Hải quân Mỹ chế tạo để giúp các kỹ thuáºt viên kiểm tra Ä‘iện áp cá»§a ắc qui trong những khu vá»±c nhá» cháºt trong tà u ngầm.
Chiếc máy đắt tiá»n nà y được gắn má»™t modem siêu nhá» và những công nghệ siêu nhá» tiên tiến nhất. Còn gồm có má»™t mà n hình tinh thể lá»ng trong suốt, được gắn trên mắt trái cá»§a ngưá»i sá» dụng.
Chiếc máy Monocle cho thấy má»™t thá»i đại hoà n toà n má»›i cá»§a máy tÃnh cá nhân. Ngưá»i sá» dụng có thể xem số liệu trong khi vẫn liên lạc vá»›i môi trưá»ng xung quanh.
Mặc dù váºy hoạt động cá»§a máy Monocle không phải là mà n hình thu nhá», mà là hệ thống nháºp dữ liệu cá»§a máy. Ngưá»i sá» dụng có thể nháºp dữ liệu thông qua bá»™ pháºn tiếp xúc siêu nhỠđược gắn ở đầu ngón tay. Ngưá»i sá» dụng ấn ngón tay và o bá»™ pháºn tiếp xúc theo kiểu liên lạc bằng Ä‘iện đà i trong thế chiến thứ nhất. Máy tÃnh sẽ dịch những tÃn hiệu tốc ký đó sang tiếng Anh.
Kẻ giết ngưá»i ấn má»™t nút nhá», cặp kÃnh cá»§a hắn láºp loè. Tay cá»§a hắn cỠđộng khéo léo bên cạnh sưá»n. Hắn bắt đầu ấn những đầu ngón tay khác nhau rất nhanh. Thông Ä‘iệp xuất hiện trước mắt hắn.
MỤC TIÊU: P. CLOUCHARDE -THANH TOÃN XONG
Hắn cưá»i thầm. Chuyển những thông báo vá» các vụ giết ngưá»i là công việc cá»§a hắn. Nhưng việc nêu tên nạn nhân…đối vá»›i gã đà n ông Ä‘eo kÃnh gá»ng kim loại nà y, thì lại là má»™t thú tao nhã. Ngón tay cá»§a hắn lại loé sáng lên lần nữa. Modem siêu nhỠđược kÃch hoạt.
TIN NHẮN ÄÃ ÄÆ¯á»¢C GỬI
Chương 26
Ngồi trên má»™t chiếc ghế băng trước cổng bệnh viện công cá»™ng, Becker băn khoăn không biết phải là m gì bây giá». Các cuá»™c gá»i cá»§a anh đến các trung tâm cung cấp bạn đồng hà nh chẳng Ä‘em lại kết quả gì. Còn ngà i chỉ huy có vẻ không hà i lòng trong cuá»™c nói chuyện vừa rồi, không tin tưởng các máy Ä‘iện thoại công cá»™ng, đã yêu cầu anh không gá»i lại cho đến khi nà o tìm thấy chiếc nhẫn.
Becker định đến gặp cảnh sát địa phương nhá» giúp đỡ, có thể há» sẽ có các báo cáo vá» má»™t gái Ä‘iếm tóc Ä‘á». Nhưng ngà i Strathmore đã đưa ra má»™t quy định hết sức nghiêm ngặt.
- Anh không được để mình bị phát hiện. Không ai được biết vỠsự tồn tại của chiếc nhẫn.
Becker lưỡng lá»± không biết có nên lang thang đến khu nghiện ngáºp Triana để tìm cô gái lạ mặt đó không. Hay có nên kiểm tra tất cả các khách sạn để tìm tên ngưá»i Äức phì ná»™n đó không. Cách nà o cÅ©ng chỉ tốn thá»i gian vô Ãch mà thôi.
Các câu nói cá»§a Strathmore lại vang lên tâm trà anh: "Äây là vấn đỠan ninh quốc gia… anh phải tìm bằng được chiếc nhẫn".
Từ sâu thẳm trong lòng anh cảm thấy mình Ä‘ang thiếu má»™t cái gì đó má»™t thứ rất quan trá»ng - nhưng anh không thể gá»i tên nó má»™t cách chÃnh xác. Mình là giảng viên, chứ không phải má»™t Ä‘iệp viên ngầm! Và anh tá»± há»i tại sao Strathmore không cá» má»™t ngưá»i chuyên nghiệp.
Becker đứng dáºy thÆ¡ thẩn Ä‘i dá»c phố Calle Delicas nghÄ© xem mình nên là m gì. Những viên đá rải đưá»ng hiện ra lá» má» dưới mắt anh. Mà n đêm Ä‘ang buông xuống.
Dewdrop.
Cái tên nà y có gì tháºt kỳ lạ. Dewdrop. Giá»ng nói trÆ¡n tuá»™t cá»§a gã Senor Roldan ở Escortes Belen cứ vang lên trong tâm trà anh: "Chúng tôi có haì cô gải tóc Ä‘á»â€¦ Hai cô tóc Ä‘á», lnmaculada và Rocio… Rocio… Rocio…".
Becker dừng lại, tìm ra rồi. Mình là một chuyên gia ngôn ngữ cơ mà ! Anh không thể tin nổi mình lại bỠsót chi tiết đó.
Rocio là má»™t cái tên con gái phổ biến nhất ở Tây Ban Nha. NghÄ©a là má»™t cô gái thiên chúa giáo thuần khiết, trinh tiết, vá»›i vẻ đẹp tá»± nhiên. Theo nghÄ©a rá»™ng cá»§a từ thuần khiết Ä‘á»u bắt nguồn từ nghÄ©a Ä‘en cá»§a tên - Drop of Dew! (Giá»t sương Mai)
Giá»ng ông già ngưá»i Canada vang vá»ng bên tai Becker. "Dewdrop". Rocio đã dịch tên mình sang thứ tiếng mà cả hai cùng biết, tiếng Anh. Quá phấn khÃch, Becker chạy vá»™i Ä‘i tìm bốt Ä‘iện thoại.
Gã đà n ông Ä‘eo kÃnh gá»ng kim loại bên qua đưá»ng biến mất.
Chương 27
Trên sà n nhà Crypto, bóng nắng trải dà i và má» dần. PhÃa trên đầu hệ thống chleu sáng tá»± động dần dần sáng lên vẫn ở chá»— cá»§a mình, Susan im lặng chỠđợi tin từ phần má»m tìm địa chỉ. Không ngá» lại mất nhiá»u thá»i gian thế nà y. Cô suy nghÄ© miên man - nhá»› David và mong Greg Hale ra vá». Mặc dù Hale không gây tiếng động, Æ¡n chúa anh ta chỉ im lặng, mê mải công việc Ä‘ang là m. Susan chẳng cần biết anh ta Ä‘ang là m gì, miá»…n là không truy cáºp mà n hình chạy Run Monitor. Rõ rà ng là anh ta đã không là m thế. "16 tiếng" có thể gây ra má»™t tiếng kêu kinh ngạc.
Susan Ä‘ang nhấm nháp tách trà thứ ba thì có chuyện xảy ra - cuối cùng máy tÃnh cá»§a cô kêu má»™t tiếng bÃp. Tim cô Ä‘áºp nhanh hÆ¡n. Má»™t biểu tượng lá thư hiện ra trên mà n hình thông báo cô có thư, Susan vá»™i liếc nhìn Hale. Anh ta vẫn chúi mÅ©i và o công việc.
Cô hÃt sâu và kÃch đúp và o biểu tượng lá thư.
- North Dakota… - Cô thì thầm - Äể xem ngươi là ai?
Trong thư chỉ có má»™t dòng chữ duy nhất. Susan Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại lần nữa.
Ä‚N Tá»I TẠI NHÀ HÀNG ALFREDO? 8PM?
Äi ngang qua phòng, Hale cố giấu má»™t nụ cưá»i. Susan kiểm tra tên ngưá»i gá»i.
Từ… GHALE@CRYTO.NSA.GOV
Susan rất tức giáºn nhưng cô cố kìm nén. Cô xoá bức thư.
- Ấn tượng đấy, Greg ạ!
- Há» là m món gá»i cá ngừ tuyệt lắm - Hale mỉm cưá»i - Cô thấy thế nà o? Sau đó chúng ta có thể…
- Quên giấc mơ ấy đi, Greg.
- Tháºt hợm hÄ©nh - Hale thở dà i và quay trở vá» chá»— cá»§a mình. Äó là lần thứ 89 vá»›i Susan Fletcher. Ngưá»i phụ nữ thông minh cá»§a Crypto luôn cuốn hút anh ta. Hale thưá»ng tưởng tượng cảnh mình ghì chặt Susan và o vá» TRANSLTR và cả hai cùng ân ái ngay trên ná»n gạch Ä‘en cá»§a toà nhà . Nhưng Susan chẳng bao giá» thèm ngó ngà ng gì tá»›i anh ta. Trong suy nghÄ© cá»§a Hale, Ä‘iá»u tồi tệ hÆ¡n cả là cô ta Ä‘ang yêu má»™t giảng viên đại há»c, suốt ngà y cắm mÅ©i và o cuốn sách. Tháºt đáng tiếc là Susan không Ä‘em nguồn gen quý cá»§a mình kết hợp vá»›i những ngưá»i thông minh khác - đặc biệt là vá»›i Greg. Chúng ta sẽ có những đứa con hoà n hảo. Anh ta nghÄ© thầm.
- Cô Ä‘ang là m gì váºy - Hale há»i, Ä‘ang cố tiếp cáºn theo cách khác.
Suran không trả lá»i.
- Liệu tôi có hy vá»ng nà o không Susan? - Hale đứng dáºy và tiến vá» phÃa Susan.
Susan thấy rằng sá»± tò mò cá»§a Hale có thể gây ra nhưng vẫn đỠnghiêm trá»ng trong lúc nà y. Cô quyết định nhanh chóng.
- Một cách giải mã mới đây - Cô bắt chước cách nói dối của ngà i chỉ huy.
Hale dừng lại.
- Cách giải mã - Anh ta nghi ngỠ- Cô dùng cả ngà y thứ bảy chỉ để chạy thỠchương trình giải mã mới thay vì đi chơi với chà ng giáo sư của cô?
- Tên là gì chả được! - Susan lưá»m anh ta - Anh không có việc gì khác để là m à ?
- Cô đang đuổi tôi sao - Hale bĩu môi.
- Thực ra là đúng như thế.
- Thôi nà o, Sue, tôi buồn đấy!
Susan Fletcher nheo mắt lại. Cô ghét bị gá»i là Sue. Cô không ghét cái tên đó. Nhưng chỉ có Hale là ngưá»i duy nhất gá»i cô như váºy.
- Tại sao tôi lại không giúp cô nhỉ - Hale đỠnghị. Bá»—ng nhiên anh ta lại Ä‘i vá» phÃa cô.
- Tôi giá»i vá» giải mã lắm đấy. HÆ¡n nữa tôi rất tò mò, cách giải mã nà o có thể bắt má»™t nhân viên tà i giá»i như Susan Fletcher Ä‘i là m và o thứ bảy đây?
Susan lo cuống lên. Cô nhìn xuống chương trình Ä‘ang chạy trên mà n hình. Cô biết không thể để Hale nhìn thấy được. Anh ta sẽ há»i hết câu nà y đến câu khác.
- Vừa xong rồi, Greg! - Susan nói.
Nhưng Hale vẫn bước tá»›i. Cô biết mình cần phải hà nh động ngay. Chỉ còn và i bước chân nữa thôi. Cô đứng dáºy chắn ngay trước thân hình lá»±c lưỡng cá»§a Hale. Mùi nước hoa Cologne cá»§a anh ta cà ng ngà o ngạt.
Cô nhìn thẳng và o mắt anh ta.
- Tôi nói không!
Hale nghển cổ, rõ rà ng ngạc nhiên vì cô tá» ra bà máºt. Anh ta tinh nghịch bước tá»›i. Greg Hale không chuẩn bị cho Ä‘iá»u gì có thể xảy ra tiếp theo.
Với vẻ mặt nghiêm nghị, cô ấn ngón tay trỠvà o bộ ngực cứng như thép của Hale, ngăn không cho anh ta bước đến.
Hale ngá»› ngưá»i ra, dừng lại và quay trở vá» chá»— cá»§a mình. Rõ rà ng Susan Fletcher rất nghiêm túc, cô ấy chưa bao giá» chạm và o anh ta. Thế nà y không giống tưởng tượng cá»§a Hale vá» sá»± gần gÅ©i giữa hai ngưá»i; nhưng đây có thể là điểm mở đầu. Anh ta nhìn cô má»™t lúc lâu không khá»i kinh ngạc, rồi quay trở vá» chá»— cá»§a mình và ngồi xuống, có má»™t Ä‘iá»u rất rõ rà ng: Susan Fletcher Ä‘ang là m má»™t Ä‘iá»u gì đó rất quan trá»ng, chứ không phải là cách giải mã quái quá»· gì đó.
Last edited by quykiemtu; 08-01-2009 at 02:54 PM.
|

27-04-2008, 07:16 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 28 & 29
Senor Roldan ngồi sau chiếc bà n là m việc cá»§a mình ở trung tâm Escortes Belen, Ä‘ang rất hà i lòng vá»›i bản thân vì đã khôn khéo chặn má»™t âm mưu đáng khinh bỉ cá»§a cảnh sát nhằm bẫy anh ta. Má»™t nhân viên giả mạo giá»ng Äức để yêu cầu má»™t cô gái cho má»™t đêm, đúng là má»™t cái bẫy. Không biết bá»n há» còn nghÄ© ra trò gì nữa đây.
Äiện thoại trên bà n bá»—ng reo chuông. Senor Roldan tá»± tin cầm lấy ống nghe.
- Buenas noches, Escortes Belen.
- Xin chà o buổi tối - Ngưá»i bên kia đáp lại bằng má»™t giá»ng Tây Ban Nha hÆ¡i nhanh. Anh ta nói giá»ng mÅ©i, giống như hÆ¡i bị cúm - Äây có phải là khách sạn không?
- Không, thưa ngà i, số Ä‘iện thoại ngà i vừa gá»i là số nà o thưa ngà i - Senor Roldan không muốn rÆ¡i và o má»™t cái bẫy lần nữa trong tối hôm nay.
- 34 62-10 - ngưá»i bên kia trả lá»i.
Roldan tức giáºn. Giá»ng nói nà y nghe rất quen. Anh ta Ä‘ang cố nhá»› xem - có thể là ngưá»i vùng Burgos chăng?
- Ngà i đã bấm đúng số thưa ngà i - Roldan tò mò - Nhưng đây là dịch vụ bạn đồng hà nh.
Bên kia ngừng một lúc.
- Ồ… tôi hiểu. Tôi xin lá»—i. Có ai đó viết số Ä‘iện nà y xuống, tôi nghÄ© đó là số Ä‘iện khách sạn. Tôi Ä‘ang thăm quan khu vá»±c nà y, từ Burgos đến. Xin lá»—i đã là m phiá»n anh. Chúc buổi tối…
- Espere! Xin đợi má»™t lát - Senor Roldan không thể ngăn mình được; bản năng săn tiá»n trong anh ta trá»—i dáºy. Äây có thể là ngưá»i má»›i đến? Má»™t khách hà ng từ miá»n Bắc? Anh ta không thể để sá»± hoà i nghi cá»§a mình là m tụt doanh số kinh doanh.
- Anh bạn - Roldan nói - Tôi nháºn ra giá»ng vùng Burgos cá»§a anh bạn rồi. Tôi cÅ©ng từ Valentica đây. Cái gì đã đưa anh bạn đến vá»›i Seville váºy?
- Tôi bán đồ trang sức. Ngá»c trai Majorica.
- Majorica! Tháºt chứ! Chắc anh Ä‘i rất nhiá»u nÆ¡i?
Giá»ng bên kia ho hung hắng.
- Ô, vâng, đúng thế.
- Anh đến Seville vì công việc à - Roldan nhấn mạnh. Không còn nghi ngá» gì nữa, ngưá»i nà y không phải là cảnh sát. Anh ta còn là khách sá»™p chẳng biết chừng - Äể tôi Ä‘oán xem - má»™t ngưá»i bạn đưa cho anh số cá»§a chúng tôi? Anh ta nói vá»›i anh hãy gá»i cho chúng tôi. Äúng váºy không?
Giá»ng bên kia rõ rà ng hÆ¡i bối rối.
- Ô, thực ra không hẳn là như thế.
- Không có gì phải ngượng cả, Senor. Chúng tôi là dịch vụ bạn đồng hà nh. Không có gì xấu hổ cả. Những cô gái đáng yêu, bữa tối, chỉ váºy thôi. Ai đưa cho anh số Ä‘iện thoại cá»§a chúng tôi váºy? Có lẽ anh ta là khách hà ng thưá»ng xuyên. Tôi có thể giảm giá cho anh khá đấy!
Giá»ng bên kia hÆ¡i bối rối.
- Ah… thực ra không có ai đưa cho tôi số điện thoại nà y cả. Tôi nhìn thấy nó trong một tấm hộ chiếu. Tôi đang cố tìm chủ nhân của nó.
Tim Roldan trùng xuống. Ngưá»i đà n ông nà y không phải là khách hà ng.
- Anh vừa nói là anh tìm thấy số điện thoại nà y phải không?
Äúng váºy, tôi tìm thấy trong công viên. Số cá»§a anh được viết trong má»™t tá» giấy kẹp bên trong. Tôi nghÄ© có thể đó là số Ä‘iện thoại khách sạn cá»§a anh ta. Tôi định trả lại há»™ chiếu cho anh ta: Xin lá»—i. Tôi sẽ gá»i chuyển cho cảnh sát trên đưá»ng đến…
- Perdon - Roldan ngắt lá»i ngay - Tôi có má»™t ý hay hÆ¡n - Roldan rất tá»± hà o vá» sá»± nhanh nhạy cá»§a mình. Äến cảnh sát ở Guardia có nghÄ©a là anh ta bị mất má»™t khách hà ng.
- Thá» cách nà y xem - Anh ta gợi ý - Vì ngưá»i chá»§ tấm há»™ chiếu đó có có Ä‘iện thoại nà y nên anh ta chắc là khách hà ng ở cá»§a chúng tôi. Có lẽ anh sẽ khá»i phải đến đồn cảnh sát.
Giá»ng bên kia lưỡng lá»±.
- Tôi không biết. Có lẽ tôi nên…
- Äừng vá»™i và ng anh bạn. Tôi tháºt xấụ hổ phải thú tháºt vá»›i anh rằng cảnh sát ở Seville không hoạt động hiệu quả như ở miá»n Bắc đâu. Cho tôi tên cá»§a anh ta Ä‘i. Tôi có thể giúp anh ta lấy lại được há»™ chiếu ngay láºp tức.
- Vâng,… Tôi nghÄ© là không có vấn đỠgì… - Tiếng và i tá» giấy được láºt, và giá»ng nói cất lên - Äó là tên tiếng Äức. Tôi không biết phát âm từ đó… Gusta… Gustafson?
Roldan không nháºn ra cái tên đó. Nhưng khách hà ng cá»§a anh ở khắp nÆ¡i trên thế giá»›i. Há» không bao giỠđể lại tên tháºt.
- Ông ta trông như thế nà o, trong ảnh ấy? Có lẽ tôi có thể nháºn ra ông ta chăng?
- Oh…- Giá»ng nói cất lên - Khuôn mặt ông ta rất rất béo.
Roldan láºp tức nháºn ra ngay ngưá»i nà y. Anh vẫn nhá»› khuôn mặt phì ná»™n đó. Äó là ngưá»i cặp vá»›i Rocio. Tháºt tồi tệ. Có hai cuá»™c gá»i vá» tên ngưá»i Äức nà y trong má»™t đêm.
- Ông Gustafson - Roldan cố cưá»i mỉm.
- Tất nhiên, tôi biết rất rõ ngưá»i nà y. Nếu anh mang há»™ chiếu đến đây, tôi sẽ chuyển cho anh ta.
- Tôi không có xe ô tô - Giá»ng nói cắt ngang - Hay là anh nên đến chá»— tôi?
- Thá»±c ra… - Roldan nói nước đôi - Tôi không thể rá»i máy Ä‘iện thoại được. Nhưng nếu không quá xa, nếu anh có thể…
- Tôi xin lá»—i, muá»™n quá rồi. Có má»™t sở cảnh sát ở gần đây. Tôi sẽ ghé và o đó. Váºy nếu anh gặp ông Gustafson, nhỠông nhắn lại cho ông ấy tên đồn cảnh sát cÅ©ng được.
- Không, xin đợi má»™t chút! - Roldan kêu lên - Cảnh sát không can phải tham gia và o việc nà y. Anh nói là anh Ä‘ang trên đưá»ng và o thà nh phố đúng không? Anh có biết khách sạn Alfonso XIII không? Äó là khách sạn xịn nhất thà nh phố.
- Có, tôi biết - Giá»ng nói trả lá»i - Tôi biết khách sạn Alfonso XIII. Gần đây thôi!
- Tuyệt vá»i! Tối nay ông Gustafson là khách ở đó. Có thể ông ta vẫn còn ở đó.
Giá»ng nói lưỡng lá»±.
- Tôi hiểu,… tôi cho là không vấn đỠgì.
- Tuyệt vá»i! Ông ấy Ä‘ang dùng bữa vá»›i má»™t trong những ngưá»i đồng hà nh cá»§a chúng tôi trong nhà hà ng cá»§a khách sạn đó - Roldan biết có thể bây giá» hai ngưá»i đó Ä‘ang ở trên giưá»ng. Nhưng anh ta cần phải cẩn tháºn không là m mất lòng khách hà ng pháºt ý - Chỉ cần đưa há»™ chiếu cho nhân viên bảo vệ, tên anh ta là Manuel. Nói vá»›i anh ta là tôi cá» anh đến. Yêu cầu anh ta chuyển nó cho Rocio. Tối nay Rocio là bạn đồng hà nh cá»§a ông Gustafson. Cô ấy sẽ đưa há»™ chiếu cho ông ta. Anh có thể ghi lại tên và địa chỉ - có lẽ ông Gustafson sẽ gá»i lởi cảm Æ¡n đến anh.
- Má»™t ý kiến hay. Khách sạn Alfonso XllI. Rất tốt. Tôi sẽ đến đó ngay bây giá». Cảm Æ¡n anh đã giúp đỡ!
David Becker gác máy - Alfonson XIII. - Anh cưá»i thầm - Chỉ cần biết cách há»i thôi.
Má»™t lúc sau, má»™t bóng Ä‘en lặng lẽ theo sau Becker trên đưá»ng Calle Delicias hoà mình và o ban đêm tÄ©nh lặng ở Andalusian.
Chương 29
Vẫn còn thấy khó chịu vì cuá»™c chạm trán vá»›i Hale, Susan đưa mắt qua những bức tưá»ng kÃnh cá»§a Node 3. Crypto vắng trÆ¡n, Hale giỠđã chịu yên và có vẻ rất chăm chú vá»›i công việc cá»§a mình. Susan ước gì không phải nhìn thấy mặt anh ta ở đây.
Cô tá»± há»i có nên gá»i cho Strathmore hay không. sếp có thể sẽ giúp cô tống cổ anh ta Ä‘i, dẫu sao thì rõ rà ng anh ta cÅ©ng chẳng có lý do gì mà lại có mặt ở đây và o ngà y thứ bảy cả. Tuy nhiên, Susan cÅ©ng hiểu nếu như bị Ä‘uổi ra ngoà i vô cá»› chắc chắn Hale sẽ nghi ngá». Và anh ta có thể sẽ dò há»i các máºt mã viên khác xem có chuyện gì. Cuối cùng cô quyết định cứ mặc kệ Hale, cô nghÄ© nếu không có việc gì quan trá»ng chắc anh ta cÅ©ng sẽ sá»›m rá»i khá»i chá»— nà y.
Má»™t thuáºt toán không giải nối. Susan thở dà i, cô lại nghÄ© đến Pháo Äà i Số. Äến giá» cô vẫn không tin được rằng con ngưá»i có thể nghÄ© ra má»™t thuáºt toán phức tạp đến thế, nhưng bằng chứng đã rõ rà ng, TRANSLTR hoà n toà n vô hiệu trước Pháo Äà i Số.
Susan chợt nghÄ© đến Strathmore, ông đối mặt vá»›i thảm hoạ nà y má»™t cách tháºt can trưởng. Là m tất cả những gì cần thiết và vẫn rất bình tÄ©nh.
Äôi khi Susan cảm nháºn được má»™t phần tÃnh cách cá»§a David trong con ngưá»i Strathmore, hỠđúng là có nhiá»u Ä‘iểm tương đồng, cả hai Ä‘á»u rất kiên trì, sống hết mình, và thông minh. Äã có lúc Susan nghÄ© rằng nếu không có cô có lẽ Strathmore đã Ä‘i chệch hướng, chÃnh niá»m say mê thuần khiết mà cô dà nh cho ngà nh máºt mã đã giúp ông giữ vững được con đưá»ng mà mình Ä‘ang Ä‘i, giúp ông vượt lên trên những cám dá»— cá»§a Ä‘á»i sống chÃnh trị đầy sóng gió và luôn gợi cho ông nhá»› vá» những ngà y đầu tiên khi ông còn là má»™t nhân viên giải mã.
Bù lại, Susan cÅ©ng nháºn thấy cô có thể trông cáºy và o Strathmore, ông che chở cho cô trong cái thế giá»›i mà con ngưá»i như phát Ä‘iên phát cuồng vì quyá»n lá»±c nà y, ông nâng đỡ cô trong công việc, bảo vệ cô và , như chÃnh ông vẫn thưá»ng đùa: biến những giấc mÆ¡ cá»§a cô thà nh hiện thá»±c. Cô không đơn thuần coi đó là những lá»i nói đùa, cô biết đó là sá»± tháºt, chẳng phải ông chÃnh là ngưá»i đã gá»i Ä‘iện má»i David Becker đến vá»›i NSA và o buổi chiá»u định mệnh đó sao? à nghÄ© cá»§a cô lại hướng vá» David, má»™t cách bản năng, cô đưa mắt nhìn cái giá nhá» bên cạnh bà n phÃm vi tÃnh. Có má»™t bản fax nhỠđược Ä‘Ãnh ở đó.
Bản fax nà y được Ä‘Ãnh và o đó từ khoảng bảy tháng trước, đó là bản máºt mã duy nhất mà cho đến nay Susan vẫn chưa tà i nà o giải được. Bản fax đó là cá»§a David, cô đã Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại cả trăm lần.
PLEASE ACCEPT THE HUMBLE FAX
(Xin em hãy nháºn bản fax nà y như lá»i xin lá»—i)
MY LOVE FOR YOU IS WITHOUT WAX
(Tình yêu anh dà nh cho em sẽ không có chá»— cho bất cứ sá»± giáºn dá»—i nà o nữa)
Anh gá»i cho cô bản fax nà y sau khi hai ngưá»i có má»™t tráºn cãi nhau nho nhá». Trong suốt mấy tháng ròng, cô đã xin anh giải mã ý nghÄ©a cá»§a nó, nhưng anh Ä‘á»u từ chối. Without Wax (không có chá»— cho bất cứ sá»± giáºn dá»—i nà o nữa), rõ rà ng là anh Ä‘ang trêu lại cô.
Trước đây, Susan đã hướng dẫn cho David khá nhiá»u vá» việc giải mãi và để trêu anh cô đã dùng các phương pháp đơn giản để mã hoá tất cả những thông Ä‘iệp giữa hai ngưá»i từ danh mục hà ng hoá khi Ä‘i chợ cho đến những lá»i lê yêu đương. Và dần dần, David đã trở thà nh má»™t máºt mã viên khá xuất sắc. Rồi David quyết định đáp lá»… cho Susan, anh bắt đầu bằng cách ký dưới tất cả các bức thư anh gá»i cho cô dòng chữ đó: "Without Wax (không có chá»— cho bất cứ sá»± giáºn dá»—i nà o nữa), David". Susan nháºn được rất nhiá»u những bức thư như váºy cá»§a David, chúng Ä‘á»u được kết thúc theo cùng má»™t cách như váºy. Mặc cho cô gạn há»i ra sao anh cÅ©ng không giải thÃch, khi nà o cô thắc mắc anh chỉ cưá»i và nói: "Em là má»™t chuyên gia máºt mã mà ".
Cô, má»™t chuyên gia hà ng đầu cá»§a NSA, đã thá» má»i cách có thể từ các phép thế, các há»™p mã hoá đến các phép đảo chữ cái. Cô đã thá» cho cụm từ "Without Wax" (không có chá»— cho bất cứ sá»± giáºn dá»—i nà o nữa) và o chạy trong máy vi tÃnh, đặt lệnh tái sắp xếp các chữ cái nhằm tạo ra các cụm từ má»›i. Nhưng tất cả những gì cô nháºn được là dòng chữ "TAXI HUT WOW" (xe taxi-Túp lá»u- Oa). Bây giá» thì cô tin chắc là không chỉ có Ensei Tankado má»›i có thể viết ra những dòng mã không thể giải nổi.
à nghÄ© cá»§a cô bị gián Ä‘oạn bởi tiếng mở cá»a, Strathmore bước và o.
- Susan nà y, đã tìm được Ä‘iá»u gì chưa? - Strathmore nhìn thấy Greg Hale, ông dừng ngay lại.
- Ô, chà o anh Hale! - ông cau mà y, đôi mắt hÆ¡i nhÃu lại - Là m việc và o thứ Bảy? Lý do cá»§a hà nh vi đáng biểu dương nà y là gì thế?
Hale cưá»i:
- Tôi chỉ cố gắng hoà n thà nh phần việc của mình thôi!
- Tôi thấy rồi! - Strathmore hạ giá»ng, rõ rà ng là ông Ä‘ang cân nhắc cái gì đó. Chỉ sau má»™t thoáng, ông như đã quyết định sẽ không đả động gì đến Hale nữa, quay sang Susan ông nói – Cô Fletcher, tôi có thể nói chuyện vá»›i cô má»™t lát ở ngoà i không?
Susan hơi bối rối.
- À… vâng, thưa sếp! - Cô liếc mắt qua mà n hình vi tÃnh cá»§a mình rồi rảo bước Ä‘i qua chá»— Greg Hale - Sếp đợi má»™t chút.
Chỉ vá»›i má»™t và i thao tác trên bà n phÃm, cô đã khởi động chương trình Screenlock (Khoá mà n hình), đây là má»™t tiện Ãch bảo máºt trên máy vi tÃnh. Tất cả các máy tÃnh tại Node 3 Ä‘á»u được cà i đặt tiện Ãch nà y. Do các máy tÃnh tại đây luôn phải hoạt động liên tục cả ngà y,
Screenlock giúp các máºt mã viên có thể yên tâm rá»i máy mà không sợ bị ai đụng đến các file được lưu trên máy cá»§a há». Susan nháºp má»™t máºt mã gồm 5 ký tá»± và ngay láºp tức mà n hình máy tÃnh cá»§a cô chuyển sang mà u Ä‘en. Nó sẽ chỉ có thể trở lại hoạt động như cÅ© nếu Susan quay lại và nháºp đúng máºt mã mà cô đã cà i đặt.
- Anh ta là m cái quái gì ở đấy thế - Strathmore há»i ngay khi Susan vừa bước ra khá»i Node 3.
- Như thưá»ng lệ, chẳng là m gì cả - Susan trả lá»i.
Strathmore trông có vẻ khá lo ngại:
- Anh ta có thắc mắc gì vỠTRANSLTR không?
- Không đâu, nhưng nếu anh ta tiếp cáºn Run-Monitor và phát hiện ra con số 17giá» thì nghÄ© kiểu gì cÅ©ng sẽ thắc mắc.
Strathmore cân nhắc:
- Anh ta không có lý do gì để tiếp cáºn Run Monitor cả!
Susan nhìn sếp.
- Ông muốn tống Hale khá»i đây à ?
- Không, cứ mặc anh ta! - Strathmore liếc mắt vá» phÃa phòng An ninh hệ thống - - Chartrukian đã vá» chưa?
- Tôi không rõ, tôi không thấy anh ta đâu cả!
- Lạy chúa! - Strathmore bực bội - Chẳng khác gì một gánh xiếc.
Ông đưa tay lên xoa cằm, sau mấy chục giỠkhông cạo râu khuôn mặt ông bây giỠnhư sạm đi râu ria lởm chởm.
- Chương trình tìm địa chỉ có phát hiện được gì không? Tôi như ngồi trên đống lá»a rồi đấy!
- Chưa có gì cả, ông có tin của David không?
Strathmore lắc đầu:
- Tôi đã yêu cầu cáºu ấy không liên lạc gì cho đến khi lấy được chiếc nhẫn.
Susan ngạc nhiên:
- Tại sao lại không? Nhỡ ra anh ấy cần được giúp đỡ thì sao?
Strathmore nhún vai:
- Tôi không thể ngồi đây mà giúp cáºu ta được cáºu ta phải tá»± xoay sở thôi, mà tôi cÅ©ng không muốn nói chuyện qua Ä‘iện thoại vì rất dá»… bị nghe trá»™m.
Susan mở to mắt chú ý:
- Nghĩa là sao ạ?
Strathmore cảm thấy mình đã nhỡ mồm, ông cưá»i xoà an á»§i Susan. David vẫn ổn mà , tôi chỉ muốn cẩn tháºn má»™t chút thôi.
Cách chá»— hai ngưá»i nói chuyện khoảng và i chục bước chân, sau bức tưá»ng kÃnh mầu cá»§a Node 3, Greg Hale Ä‘ang đứng cạnh máy vi tÃnh cá»§a Susan. Mà n hình vẫn toà n má»™t mà u Ä‘en. Hale để mắt chú ý theo dõi Strathmore và Susan, rồi anh ta đưa tay và o và rứt ra má»™t tấm thẻ và đá»c nó.
Nhìn lại, biết chắc Strathmore và Susan vẫn Ä‘ang nói chuyện Hale cẩn tháºn gõ năm ký tá»± trên bà n phÃm máy tÃnh cá»§a Susan, chỉ thoáng má»™t lát mà n hình hoạt động trở lại.
- Chuyện nhá»! - Hale cưá»i thầm.
Việc ăn trá»™m máºt khẩu cá»§a các máy tÃnh trong Node 3 thá»±c sá»± quá đơn giản vá»›i Hale. Tại Node 3, tất cả các máy tÃnh Ä‘á»u được trang bị cùng má»™t loại bà n phÃm có thể dá»… dà ng tháo lắp. Má»™t buổi tối Hale đã mang bà n phÃm cá»§a mình vá» nhà và cà i và o đó má»™t con chip Ä‘iện tá» có khả năng lưu lại tất cả các thao tác trên bà n phÃm.
Sáng hôm sau, anh ta chỉ cần đến sá»›m má»™t chút, tráo đổi bà n phÃm cá»§a mình và bà n phÃm trên máy ngưá»i khác và chỠđợi. Hết ngà y là m việc, Hale lắp lại như cÅ© và xem xét những dữ liệu con chip ghi lại. Mặc dù có đến hà ng triệu thao tác trên bà n phÃm đã được lưu lại nhưng việc tìm ra máºt mã truy nháºp thá»±c sá»± rất đơn giản. Thông thưá»ng, thao tác đầu tiên cá»§a bất cứ máºt mã viên nà o cÅ©ng là nháºp máºt khẩu để truy cáºp máy tÃnh cá»§a há». Việc nà y hiển nhiên giúp công việc còn lại cá»§a Hale vô cùng nhà n hạ, máºt khấu chÃnh là 5 ký tá»± đầu tiên được lưu lại.
Buồn cưá»i tháºt, Hale nghÄ© váºy khi nhìn và o mà n hình cá»§a Susan. Anh ta ăn cắp máºt khẩu cá»§a cô chỉ để cho vui, nhưng bây giá» sau khi đã thà nh công anh ta cảm thấy rất vui, chương trình Ä‘ang chạy trên máy cá»§a Susan có vẻ khá là quan trá»ng.
Hale trải qua má»™t thoáng lúng túng, chương trình nà y được viết bằng ngôn ngữ láºp trình LIMBO - thứ nà y anh ta không am hiểu cho lắm. Nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua là Hale đã có thể chắc chắn má»™t Ä‘iá»u - đây không phải là má»™t chương trình chẩn Ä‘oán.
Anh ta nháºn ra Ä‘iá»u đó chỉ nhá» có hai từ, hai từ là quá đủ.
TRACER SEARCHING
(Chương trình đang tìm kiếm)
- Tracer (Phần má»m tìm kiếm) à - Hale tá»± há»i - Nó Ä‘ang tìm kiếm cái gì váºy nhỉ - Anh ta đột nhiên cảm thấy khó hiểu. Sau khi ngồi má»™t lát quan sát tháºt kỹ những gì hiện trên mà n hình cá»§a Susan anh ta quyết định hà nh động.
Kiến thức vừa đủ cá»§a Hale vá» ngôn ngữ láºp trình LIMBO giúp anh ta hiểu rằng nó được cấu thà nh từ hai ngôn ngữ láºp trình khác- C và Pascal, cả hai ngôn ngữ nà y Hale nắm chắc như lòng bà n tay.
Ngoái đầu lại kiểm tra, sau khi biết chắc Strathmore và Susan vẫn Ä‘ang nói chuyện ở ngoà i, Hale bắt đầu thế hiện. Anh nháºp má»™t và i lệnh viết bằng ngôn ngữ Pascal rồi bấm phÃm RETURN (phÃm TRỞ LẠI). Cá»a sổ trạng thái cá»§a Tracer phản hồi ngay, đúng như mong muốn.
TRACER ABORT?
(Huỷ chương trình?)
Anh ta nhanh chóng đánh: YES (Äồng ý)
ARE YOU SURE?
(Bạn có chắc chắn không?)
Anh ta đánh lại một lần nữa: YES (đồng ý)
Chỉ má»™t thoáng sau, máy vi tÃnh kêu má»™t tiếng BÃp.
TRACER ABORTED
(Chương trình đã bị huỷ)
Hale mỉm cưá»i: máy tÃnh đã phát ra thông Ä‘iệp yêu cầu chương trình Tracer mà Susan Ä‘ang chạy phải ngưng hoạt động giữa chừng và thế là cho dù Susan có tìm kiếm cái gì thì cô cÅ©ng sẽ phải đợi.
Cẩn tháºn không muốn để lại dấu vết, rất chuyên nghiệp, Hale truy nháºp và o bản ghi nhá»› các thao tác trên máy cá»§a Susan, xoá toà n bá»™ các lệnh anh ta đã nháºp, sau đó nháºp lại máºt khẩu bảo vệ cho máy tÃnh.
Mà n hình máy tÃnh lại chuyển sang toà n má»™t mà u Ä‘en.
Khi Susan Fletcher trở lại Node 3, Greg Hale đã yên vị tại máy vi tÃnh cá»§a mình.
Last edited by quykiemtu; 08-01-2009 at 02:54 PM.
|

27-04-2008, 07:17 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 30 & 31
Alfonso XIII là má»™t khách sạn 4 sao tương đối nhá», nằm lá»t thá»m phÃa sau khách sạn Puerta de Jerezl. Bao quanh khách sạn là má»™t hà ng rà o sắt khá kiểu cách nhưng hÆ¡i dà y vá»›i những bụi câỵ Ä‘inh hương. David bước lên báºc thá»m lát đá cẩm thạch cá»§a khách sạn.
Khi anh đến cá»a ra và o, cá»a tá»± mở như có phép mà u, rồi má»™t nhân viên xuất hiện.
- Thưa ngà i, tôi có thể mang giúp hà nh lý cho ngà i không?
- Không, cảm Æ¡n, tôi muốn gặp ngưá»i phụ trách.
Anh chà ng phục vụ thoáng tá»± ái, dưá»ng như giây gặp gỡ vừa qua vá»›i vị khách nà y là m anh ta cảm thấy không hà i lòng cho lắm.
- PhÃa nà y, thưa ông! - Anh chà ng liá»n dẫn David và o tiá»n sảnh, chỉ tay vá» chá»— ngưá»i phụ trách rồi nhanh chóng quay ra ngoà i.
Tiá»n sảnh cá»§a khách sạn được xây dá»±ng khá kiểu cách, tuy hÆ¡i nhá» nhưng thiết kế rất trang nhã. Äúng là thá»i kỳ hoà ng kim cá»§a đất nước Tây Ban Nha nà y chỉ còn là dÄ© vãng, nhưng ai cÅ©ng biết và o giữa năm 1600, đất nước nhá» bé nà y đã từng thống trị gần như cả thế giá»›i. Khu vá»±c tiá»n sảnh mà chúng ta Ä‘ang nói đến đây có thể được coi như má»™t minh chứng hùng hồn cá»§a thá»i kỳ rá»±c rỡ đó vá»›i những bá»™ giáp trụ, những bức phù Ä‘iêu mang phong cách nhà binh và cả má»™t tá»§ trưng bà y những thá»i và ng được mang vá» từ Tân Thế Giá»›i.
David tiến lại má»™t chiếc quầy vá»›i dòng chữ nhân viên PHỤC VỤ, trước mặt anh là má»™t nam nhân viên gá»n gà ng chải chuốt, anh ta cưá»i vô cùng thân thiện:
- Tôi cố thể giúp gì cho quý ông?
Giá»ng cá»§a anh chà ng nà y có vẻ hÆ¡i ngá»ng má»™t chút, nhưng anh ta cÅ©ng đã tranh thá»§ ngắm kỹ má»™t lượt từ đầu đến chân Becker.
Becker trả lá»i bằng tiếng Tây Ban Nha.
- Tôi muốn nói chuyện với anh Manuel.
Khuôn mặt cháy nắng của anh chà ng nà y trở nên rạng rỡ hơn.
- Vâng, thưa ông. Vâng, tôi là Manuel đây, tôi có thể biết quý ông cần gì không?
- Ông Roldan ở Escortes Belen có nói với tôi rằng anh sẽ…
Ngưá»i phục vụ liá»n đưa tay ra hiệu cho David im lặng, anh ta đưa mắt tháºn trá»ng quan sát lại toà n bá»™ tiá»n sảnh.
- Ông Ä‘i ra đây vá»›i tôi! - Anh ta dẫn Becker ra phÃa cuối quầy và tiếp tục nói nhưng giá»ng chỉ thì thà thì thầm - Nà o, bây giá» thì tôi giúp được gì cho ông?
Becker hạ giá»ng nói:
- Tôi cần nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i quen cá»§a ông ấy mà tôi biết chắc là ngưá»i đó Ä‘ang ăn tối ở đây, tên cô ta là Rocio.
Anh chà ng phục vụ thở phà o khoan khoái:
- À, Rociol cô nà ng xinh đẹp.
- Tôi cần gặp cô ta ngay láºp tức.
- Nhưng ông ạ, cô ta đang đi khách!
Becker lắc đầu không khoan nhượng:
- Việc nà y rất hệ trá»ng, anh nên biết, đây là vấn đỠan ninh quốc gia.
Ngưá»i phục vụ từ chối:
- Không thể được, có lẽ ông nên để lại…
- Việc nà y chỉ một lát là xong thôi mà , có phải cô ta đang trong phòng ăn không?
Ngưá»i phục vụ lắc đầu:
- Chúng tôi đóng cá»a phòng ăn ná»a tiếng rồi, tôi sợ là cô nà ng và khách Ä‘ang vui vẻ rồi. Nếu ông để lại má»™t lá»i nhắn, tôi chắc chắn sẽ chuyển đến tay cô nà ng và o sáng mai. - Anh chà ng liá»n đưa tay vá» phÃa mấy chiếc há»™p có đánh số ở sau lưng.
- Liệu tôi có thể gá»i phòng cô ta và …
- Tôi rất tiếc! - Ngưá»i phục vụ cứng giá»ng, sá»± lịch thiệp ban đầu như tan biến - Khách sạn Anfonso XIII chúng tôi luôn rất tôn trá»ng chuyện riêng tư cá»§a khách hà ng.
Becker bực mình, rõ rà ng là anh không có ý định sẽ ngồi lại đây 10 tiếng đồng hồ chỠcho đến khi gã béo và con điếm đó xuống ăn sáng.
- Tôi hiểu! - Anh nói - Xin lá»—i đã là m phiá»n anh!
Anh quay lại tiá»n sảnh, bước thẳng đến chiếc bà n nắp cuá»™n xinh xắn mà anh bắt gặp lúc Ä‘i và o. Trong chiếc bà n có đựng rất nhiá»u thiệp cá»§a khách sạn Anfonso XIII, có cả bút và phong bì thư. Becker cho vá»™i má»™t tấm thiệp và o bì thư và viết bên ngoà i mấy chữ. "ROCIO". Sau đó anh trở lại chá»— ngưá»i phục vụ.
- Xin lá»—i là m phiá»n anh lần nữa! - Becker nói tá» vẻ hÆ¡i ngượng ngùng - Tôi biết anh có thể cho là tôi không bình thưá»ng, nhưng tôi chỉ muốn tâm sá»± mấy câu vá»›i cô nà ng vá» những khoảnh khắc vui vẻ khó quên mấy hôm trước thôi mà . Có lẽ tôi đà nh phải để lại lá»i nhắn váºy! - Becker liá»n đặt chiếc phong bì lên quầy.
Anh chà ng phục vụ nhìn chiếc phong bì và cưá»i thầm. Lại má»™t gã si tình, đúng là rá»—i hÆ¡i. Anh ta ngước lên và mỉm cưá»i - Tất nhiên rồi thưa ông…?
- Buisan! - Becker đáp lại - Miguel Buisan.
- Tôi bảo đảm cô nà ng sẽ nháºn được lá»i nhắn cá»§a ông và o sáng mai.
- Cảm Æ¡n! - Becker mỉm cưá»i và quay trở ra.
Sau khi đã chắc chắn là Becker đã quay lưng Ä‘i ra, ngưá»i phục vụ liá»n nhặt phong bì lên và quay lại phÃa những chiếc há»™p có đánh số ở trên tưá»ng. Äúng lúc ngưá»i phục vụ đưa phong bì và o chiếc há»™p cần thiết, Becker ngoái lại thăm dò lần cuối.
- Tôi có thể kiếm một chiếc taxi ở đâu được nhỉ?
Ngưá»i phục vụ quay lại trả lá»i nhưng Becker đâu có để ý đến lá»i nói cá»§a anh ta. Khoảnh khắc đó quá đủ để Becker nháºn ra anh chà ng vừa dá»i tay ra khá»i chiếc há»™p có dòng chữ Phòng 301.
Becker cảm ơn anh chà ng phục vụ rồi thong thả rảo bước tìm đến chỗ thang máy.
Và o nhanh rồi ra nhanh, anh lẩm bẩm vá»›i chÃnh mình.
Chương 31
Susan quay trở lại Node 3. Cuộc trò chuyện với Strathmore là m cô cảm thấy mỗi lúc một lo lắng cho sự an toà n của David. Những suy nghĩ vu vơ là m cô cảm thấy rất bất an.
Ãi chà , ông Strathmore muốn gì đấy? Chắc là má»™t buổi tối lãng mạn vá»›i cô nhân viên xuất sắc nhất cá»§a mình rồi, đúng không nà o?
Susan bá» ngoà i tai lá»i bình phẩm đó cá»§a Hale và ngồi xuống bên cạnh chiếc máy vi tÃnh cá»§a mình. Cô nháºp máºt khấu và chiếc mà n hình sáng trở lại. Chương trình tìm kiếm Tracer đã hiện ra, vẫn chưa có thông tin gì vá» North Dakota.
- Chán quá, Susan nghĩ, sao lại lâu thế nhỉ?
- Sao bực bội thế - Hale giả vỠngây ngô - Chương trình chẩn đoán có trục trặc à ?
Không có gì - Susan trả lá»i, nhưng cô hoà n toà n không chắc chắn má»™t chút nà o, rõ rà ng là Tracer chạy quá cháºm. Cô tá»± há»i không biết mình có mắc lá»—i nà o khi viết chương trình nà y không.
Susan đưa mắt dá»c theo những dòng lệnh cá»§a ngôn ngữ láºp trình UMBO Ä‘ang hiện trên mà n hình, cố tìm xem có thấy gì bất ổn không Hale lén lút để ý xem cô Ä‘ang là m gì.
- Nà y, tôi muốn há»i… - anh ta thăm dò - Liệu cô có biết gì vá» thuáºt toán không có thuáºt giải mà Ensei Tankado nói rằng anh ấy Ä‘ang viết không?
Giáºt mình, Susan ngước lên há»i lại:
- Thuáºt toán không có thuáºt giải - Cô nói dối - À, tôi nghÄ© là đã nghe thấy ở đâu đó rồi.
- Má»™t Ä‘iá»u không tưởng đúng không?
Susan tá»± há»i tại sao tá»± nhiên Hale lại đỠcáºp đến chuyện nà y.
- Ai cÅ©ng biết má»™t thuáºt toán không có thuáºt giải là điá»u không thể có tháºt trên Ä‘á»i.
Hale cưá»i:
- À ừ…Theo định lý Bergofsky chứ gì.
- Äó là điá»u hiển nhiên - cô đáp lá»i.
- Ai mà biết được… - Hale thở dà i - Cả thiên đà ng là m Ä‘á»u phức tạp hÆ¡n ta tưởng!
- Anh nói gì váºy?
- TrÃch Shakespeare - Hale đáp - Kịch Hamlet đấy!
- Lúc ngồi tù chắc anh Ä‘á»c không Ãt nhỉ?
Hale cưá»i khừng khục:
- Nghiêm tức nhé Susan, cô có bao giá» nghÄ© chuyện đó là tháºt không? Có thể Tankado đúng là đã viết ra má»™t thuáºt toán không có thuáºt giải lắm chứ.
Susan có vẻ cảm thấy hÆ¡i bà trước những lá»i nà y:
- À, chúng ta còn không thể là m được việc đó nữa là ?
- Biết đâu Tankado giá»i hÆ¡n chúng ta thì sao?
- Ừ cũng không thể - Susan nhún vai giả bộ không quan tâm.
- Chúng tôi ngà y trước hay viết thư cho nhau lắm - Hale nói có vẻ vu vơ - Takando và tôi, cô biết chứ?
Susan ngước lên, cô cố gắng che giấu sự kinh ngạc của mình.
- Thế hả?
- Ừ, sau khi tôi giải mã được thuáºt toán Skipjack, anh ta có viết thư cho tôi, anh ta nói thế nà y: "Chúng ta là những chiến hữu trong tráºn tuyến duy trì tÃnh bảo máºt trong thế giá»›i kỹ thuáºt số".
Suýt nữa Susan không giấu nổi vẻ ngỠvực của mình. Hale có quan hệ cá nhân với Tankado! Cô cố hết sức tỠvẻ không quan tâm.
Hale nói tiếp:
- Anh ta chúc mừng tôi vì đã chứng minh được Skipjack có lá»— hổng - anh ta cho rằng đó là má»™t chiến công phi thưá»ng cá»§ng cố quyá»n lợi bảo máºt cá»§a ngưá»i dân trên toà n thế giá»›i. Cô cÅ©ng sẽ thừa nháºn Ä‘iá»u đó đúng không Susan? Kẽ hở cá»§a Skipjack thá»±c ra là má»™t trò ba que xá» lá.
- Có kẻ nà o đó muốn Ä‘á»c thư Ä‘iện tá» cá»§a cả thế giá»›i nà y ư?
- Nếu cô há»i thì tôi sẽ nói thẳng, Strathmore đáng bị tống và o tù.
- Greg! - Susan bất chợt lên tiếng giáºn dữ - Anh nên biết kẽ hở đó tồn tại là vì nó giúp NSA có thể giải mã những bức thư Ä‘iện tá» có khả năng Ä‘e doạ an ninh cá»§a đất nước nà y.
- Váºy à ? - Hale thở dà i rồi ra vẻ ngây thÆ¡ há»i lại - Váºy chuyện nhúng mÅ©i và o những thông tin cá nhân cá»§a ngưá»i khác chỉ là việc tình cá» thôi sao?
- Chúng ta không động chạm gì và o thông tin cá nhân cá»§a ngưá»i khác, chắc anh biết rõ Ä‘iá»u đó. Như bên FBI chẳng hạn, há» có thể nghe trá»™m Ä‘iện thoại, nhưng Ä‘iá»u đó không có nghÄ©a là hỠđã nghe hết tất cả các cuá»™c gá»i cá»§a ngưá»i dân.
- Nếu há» có đủ ngưá»i, tôi dám chắc há» sẽ không từ chối đâu.
Susan bá» qua lá»i bình phẩm đó.
- Má»i chÃnh phá»§ Ä‘á»u được quyá»n thu tháºp những thông tin có thể gây ảnh hưởng đến lợi Ãch cá»§a số đông công dân cá»§a mình.
- Lạy chúa! - Hale thở dà i - Hình như cô bị Strathmore tẩy não thá»±c sá»± rồi. Cô thừa biết ngay cả FBI cÅ©ng không thể thÃch nghe trá»™m cái gì thì nghe, há» cần phải có giấy phép. Nhưng má»™t hệ thống mã hoá có lá»— hổng sẽ đồng nghÄ©a vá»›i việc NSA có thể nghe trá»™m bất cứ ai, bất cứ lúc nà o và bất cứ chá»— nà o mà há» muốn.
- Äúng, và nên như thế - Giá»ng nói cá»§a Susan trở nên gay gắt - Nếu như không phải anh tiết lá»™ lá»— hổng cá»§a Skipjack thì chúng ta đã có thể giải mã được má»i thứ rồi, đâu phải dá»±a và o TRANSLRT như bây giá».
- Nếu như tôi không tìm được lá»— hổng - Hale biện minh - thì ai đó khác cÅ©ng sẽ tìm ra, việc tôi tiết lá»™ chuyện đó cÅ©ng chỉ vì không muốn má»i ngưá»i tiếp tục sai lầm mà thôi. Cô đã bao giá» nghÄ© xem háºu quả sẽ ra sao nếu tin tức đó lá»t ra ngoà i khi Skipjack đã được tung ra thị trưá»ng chưa?
- Äằng nà o cÅ©ng thế thôi! - Susan đáp trả - Bây giá» chúng ta Ä‘ang bị má»™t lÅ© hoang tưởng EFF nà o đó chỉ trÃch là cố tình tạo ra các kẽ hở trong tất cả các thuáºt toán mà chúng ta viết ra.
Hale há»i lại má»™t cách tá»± mãn:
- À, thế sá»± thá»±c không phải váºy sao?
Susan nhìn anh ta lạnh lùng.
- Nà y! - anh ta thêm và o - cô đã chế tạo TRANSLTR, bây giá» chẳng phải cô đã có được má»™t nguồn thông tin vô táºn sao? Cô có thể Ä‘á»c được bất cứ thứ gì tại bất cứ thá»i Ä‘iểm nà o cô muốn mà không sợ kẻ nà o thá»c mạch. Cô thắng rồi còn gì nữa.
- Anh phải nói là chúng ta đã thắng chứ. Tôi vừa nghe anh nói rằng anh cÅ©ng là ngưá»i cá»§a NSA mà .
- Không lâu nữa đâu! - Hale nói nhỠnhẹ.
- Ôi, nói trước bước không qua đâu! - Susan nói kháy.
- Tôi nói tháºt đấy. Má»™t ngà y nà o đó tôi cÅ©ng sẽ Ä‘i khá»i chá»— nà y.
- Thế cơ à .
Lúc nà y, Susan chỉ muốn nguyá»n rá»§a Hale vá» tất cả má»i chuyện không hay đã xảy ra, từ chuyện vá» Pháo Äà i Số cho đến những vấn đỠgiữa cô và David rồi cả chuyện cô nhỡ chuyến Ä‘i đến Smokys, nhưng tất cả rõ rà ng đâu phải lá»—i cá»§a anh ta. Lá»—i duy nhất cá»§a Hale là anh ta thá»±c đáng ghét. Susan thấy mình cần phải bao dung độ lượng hÆ¡n. Là trưởng nhóm, cô cần duy trì được mối quan hệ và phải biết cách dẫn đạo ngưá»i khác, đúng là Hale còn trẻ và quá ngây ngô.
Susan nhìn Hale, tháºt đáng tiếc, cô nghÄ©. Rõ rà ng Hale là má»™t nhân tà i tại Crypto, thế mà anh ta lại không thông suốt được những sứ mạng quan trá»ng mà NSA phải gánh vác.
- Greg nà y! - cô nói giá»ng đã nhẹ nhà ng và điá»m tÄ©nh trở lại. Hôm nay hình như tôi hÆ¡i căng thẳng má»™t chút, vừa rồi tôi rất buồn khi nghe anh nói vá» NSA cứ như thể chúng ta là những kẻ chuyên sá» dụng công nghệ cao để là m trò tồi tệ. Tổ chức cá»§a chúng ta được thà nh láºp ra vá»›i má»™t mục Ä‘Ãch mà tôi nghÄ© anh cÅ©ng biết đó là bảo vệ an ninh quốc gia. Công việc cá»§a chúng ta rõ rà ng sẽ có lúc phải soi xét ngưá»i nà y ngưá»i kia, can thiệp và o những thông tin cá nhân cá»§a há». Nhưng tôi nghÄ© Ä‘a số ngưá»i dân sẽ tán thà nh việc chấp nháºn hy sinh má»™t và i sá»± riêng tư nho nhỠđể tránh lá»t lưới những thông tin nguy hiểm.
Hale im lặng.
- Sẽ có những lúc - Susan tiếp tục - những ngưá»i dân cá»§a cái đất nước nà y cảm thấy há» cần phải đặt niá»m tin cá»§a há» và o má»™t nÆ¡i nà o đó. Rõ rà ng xã há»™i cá»§a chúng ta Ä‘a số là ngưá»i tốt, nhưng anh cÅ©ng sẽ thấy không Ãt kẻ xấu lẩn khuất đâu đó. Phải có ai đó hiểu rõ được Ä‘iá»u nà y và đứng ra gánh vác công việc tách bạch giữa cái xấu và cái tốt. Äó là nhiệm vụ cá»§a chúng ta, đó là trách nhiệm cá»§a chúng ta. Dù muốn hay không, chúng ta luôn phải thừa nháºn má»™t Ä‘iá»u là chỉ có má»™t ranh giá»›i rất mong manh giữa tình trạng dân chá»§ và sá»± vô chÃnh phá»§, và chÃnh NSA sẽ đóng vai trò như má»™t giám sát viên đứng ở giữa ranh giá»›i đó và đảm bảo sá»± tồn tại cá»§a ranh giá»›i đó.
Hale gáºt đầu vẻ rất trầm tư.
- Quis custodiet ipsos custodies?
Susan bối rối.
- Tiếng La tinh đấy! - Hale tiếp lá»i - Có nghÄ©a là : Ai sẽ giám sát những giám sát viên đó?
- Tôi không hiểu? - Susan nói - Thế nghĩa là sao?
- Vâng, thế nà y nhé, chúng ta tá»± nháºn mình là những ngưá»i bảo vệ xã há»™i trước những kẻ nguy hiểm, váºy thì ai sẽ là ngưá»i giám sát chúng ta và đảm bảo rằng chÃnh chúng ta sẽ không trở thà nh những kẻ nguy hiểm?
Susan gáºt đầu, không biết nên trả lá»i ra sao.
Hale mỉm cưá»i:
- Äó là câu nói mà Takando thưá»ng viết trong những bức thư anh ta gá»i cho tôi. Äây là câu nói mà anh ta rất thÃch.
Last edited by quykiemtu; 08-01-2009 at 02:53 PM.
|

27-04-2008, 07:18 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 32 & 33
David Becker đứng ở hà nh lang trước cá»a phòng 301. Anh biết chắc đâu đó sau cánh cá»a bà máºt kia là chiếc nhẫn mà anh Ä‘ang tìm.
Vấn đỠan ninh quốc gia.
Becker có thể nghe được tiếng động trong phòng. Có tiếng nói chuyện nhá» dần nhá» dần. Anh quyết định gõ cá»a. Má»™t thứ giá»ng Äức đặc sệt vá»ng ra.
- Ai đấy?
Becker im lặng.
- Ai đấy?
Cánh cá»a mở ra và má»™t khuôn mặt Äức phì ná»™n hÆ¡i cúi xuống nhìn anh.
Becker cưá»i nhã nhặn. Anh không há» biết tên gã ngưá»i Äức nà y.
Anh há»i:
- Ông có phải ngưá»i Äức không?
Ngưá»i đà n ông gáºt đầu, hÆ¡i hoang mang.
Becker tiếp tục nói vá»›i má»™t giá»ng Äức chuẩn hoà n hảo.
- Tôi có thể nói chuyện với ông một lát được không?
Ngưá»i đà n ông tá» vẻ khó chịu.
- Anh cần gì?
Becker bây giá» má»›i nháºn ra đáng nhẽ anh phải nghÄ© đến tình huống nà y trước: không có lý do gì mà lại gõ cá»a má»™t ngưá»i không quen biết. Anh cố tìm ra những lá»i thÃch hợp.
- Ông Ä‘ang giữ má»™t váºt mà tôi cần.
Rõ rà ng là những lá»i nà y cá»§a anh chẳng phù hợp chút nà o. Mặt gã ngưá»i Äức nhăn lại.
- Ông đang giữ một cái nhẫn.
- Cút ngay! - gã ngưá»i Äức gầm lên. Hắn đóng cá»a lại. Không kịp suy nghÄ©, Becker đưa bà n chân và o giữa khe cá»a, cánh cá»a không khép lại được. Ngay láºp tức anh thấy tiếc vì đã hà nh động như váºy.
Mắt gã ngưá»i Äức trợn trừng. Hắn gà o lên:
- Là m cái gì thế hả?
Becker biết hắn đã phát Ä‘iên rồi. Anh liếc mắt tháºt nhanh xem xét lại hà nh lang. Trước kia, anh đã từng bị ngưá»i ta ném ra ngoà i khi Ä‘ang ở phòng khám bệnh. Anh không có ý định sẽ đỠtay đôi vá»›i hắn ta chút nà o.
- Gã rống lên:
- Nhấc chân mà y ra ngay!
Becker nhìn thoáng qua những ngón tay máºp mạp cá»§a gã tìm xem có thấy chiếc nhẫn không. Không thấy.
- Chiếc nhẫn! - Becker nhắc lại đúng lúc cánh cá»a đóng sầm lại trước mặt anh.
David Becker đứng như trởi trong một lúc lâu trong cái hà nh lang trang nhã trước căn phòng 301 đó. Bên cạnh anh là một bức tranh chép lại của tác giả Salvador Dali.
- Trùng hợp tháºt! - Becker lầm bầm. Äúng là siêu thá»±c. Mình Ä‘ang có má»™t giấc mÆ¡ kỳ dị thì phải. Anh thức giấc trên chiếc giưá»ng cá»§a mình và o buổi sáng hôm đó váºy mà không hiểu sao bây giá» anh lại ở đây, ở giữa Tây Ban Nha, Ä‘áºp cá»a là m phiá»n má»™t kẻ hoà n toà n xa lạ trong khách sạn chỉ để tìm kiếm má»™t chiếc nhẫn quái quá»· nà o đó.
Lá»i cá»§a Strathmore đưa anh vá» vá»›i thá»±c tại: "Cáºu phải tìm thấy chiếc nhẫn đó".
Becker hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i rồi phác hoạ ra những gì cần phải là m. Anh muốn vá» nhà . Nhìn lại cánh cá»a phòng 301, Anh biết tấm vé giúp anh trở vá» nằm sau cánh cá»a đó - cái nhẫn và ng. Tất cả những gì anh cần là m bây giá» là lấy được nó.
Anh thở mạnh ra, rồi rảo bước trở lại trước căn phòng 301. Anh gõ cá»a tháºt mạnh, đến lúc phải thể hiện rồi đây.
Gã ngưá»i Äức mở cá»a, ngay khi hắn định phản kháng Becker đã chặn đứng hà nh động đó. Anh giÆ¡ ra tháºt nhanh tấm thẻ Há»™i viên câu lạc bá»™ Bóng Quần Maryland rồi hét lên:
- Polizei! Cảnh sát đây! - Tiếp đó, không chỠđợi, Becker đẩy cá»a xông và o.
Ngạc nhiên, gã ngưá»i Äức tròn mắt đứng như trá»i trồng lắp bắp:
- Thế nà y là …
- Im mồm! - Becker chuyển sang nói tiếng Anh.
- Anh Ä‘ang chứa gái Ä‘iếm trong phòng đúng không - Becker đảo mắt quan sát căn phòng. Nó cÅ©ng sang trá»ng như bất cứ căn phòng khách sạn nà o anh đã từng nhìn thấy. Những bông hồng, sâm panh, má»™t chiếc giưá»ng to có mái. Không thấy bóng dáng Rocio đâu. Cá»a phòng tắm Ä‘ang đóng kÃn.
- Gái Ä‘iếm - gã ngưá»i Äức liếc mắt sợ sệt vá» phÃa cánh cá»a phòng tắm đóng kÃn. Trông gã to hÆ¡n so vá»›i những gì Becker tưởng tượng. Dưới cái cổ ba ngấn cá»§a hắn là má»™t bá»™ ngá»±c đầy lông và dưới nữa là má»™t cái bụng phệ ngoại cỡ. Äây lưng trên chiếc áo choà ng tắm bằng vải bông cá»§a khách sạn Anfonso XIII đúng là cÅ©ng không đủ dà i để có thể buá»™c quanh cái bụng ngoại cỡ cá»§a gã.
Becker lưá»m gã khổng lồ bằng má»™t cái nhìn đầy Ä‘e doạ.
- Ông tên gì?
Một vẻ sợ hãi hiện ra trên khuôn mặt to béo của gã.
- Ông muốn gì váºy?
- Tôi là cảnh sát phụ trách khách du lịch ở Seville. Ông đang chứa gái điếm trong phòng phải không?
Gã ngưá»i Äức nhìn má»™t cách sợ sệt vá» phÃa cánh cá»a phòng tắm. Gã lưỡng lá»± rồi thừa nháºn:
- Vâng.
- Ông có biết đây là hà nh vi bất hợp pháp ở Seville không?
- Nein – Không… - Gã nói dối - Tôi không há» biết Ä‘iá»u đó. Bây giá» tôi sẽ bảo cô ta vá» nhà ngay.
- Quá muộn rồi ông bạn ạ - Becker nói vẻ trịnh thượng - - Tôi có một đỠnghị dà nh cho ông đây.
Gã ngưá»i Äức hổn hển:
- Một đỠnghị…
- Phải, hoặc là sẽ đưa ông vá» trụ sở cảnh sát ngay bây giá»â€¦
Becker đột nhiên dừng lại, anh bẻ từng đốt ngón tay răng rắc.
- Hoặc là sao - Gã ngưá»i Äức há»i, mắt gã đầy vẻ sợ hãi.
- Hoặc là chúng ta sẽ là m một vụ trao đổi.
- Ông muốn trao đổi như thế nà o - Gã đã từng được nghe vô khối chuyện vỠlũ cảnh sát tham nhũng ở Tây Ban Nha.
- Ông đang có một thứ mà tôi cần - Becker nói.
- À vâng, tất nhiên rồi! - gã thở pháo, nở má»™t nụ cưá»i gượng gạo. Ngay láºp tức hắn vá»›i chiếc và trên bà n ngá»§.
- Thế ông muốn bao nhiêu?
Becker là m ra vẻ khinh bỉ:
- Ông định hối lá»™ ngưá»i Ä‘ang thi hà nh công vụ hả?
- Không! Tất nhiên là không rồi! Tôi cứ nghÄ© là … - Gã béo nhanh chóng cất và đi - Tôi…tôi… - Gã trở lên lúng túng. Hắn ngồi xụp xuống góc giưá»ng, vò hai bà n tay lo lắng. Chiếc giưá»ng như oằn xuống trước sức nặng cá»§a gã.
- Tôi xin lỗi.
Becker cháºm rãi rút ra má»™t bông hồng từ chiếc bình hoa đặt ở giữa phòng, anh đưa lên mÅ©i ngá»i tháºt thoải mái trước khi đột nhiên thả bông hoa rÆ¡i xuống sà n nhà . Anh đột nhiên chuyển hướng.
- Ông có thể cho tôi biết gì vỠvụ án mạng?
Mặt gã ngưá»i Äức trở lên trắng bệch.
- Vụ án mạng ư?
- Phải, ông còn nhá»› ngưá»i đà n ông châu à hồi sáng chứ? Ở trong công viên ấy, đó là má»™t vụ ám sát – Ermordung!
Becker cảm thấy thÃch từ vụ ám sát trong tiếng Äức. Ennordung, nghe má»›i rùng rợn là m sao.
- Ermordung? Ông ta…ông ta đã bị…?
- Phải!
- Nhưng… không thể nà o - Gã ngưá»i Äức như nghẹn ứ trong cố há»ng. Tôi đã ở đó mà . Ông ta hình như chỉ bị má»™t cÆ¡n Ä‘au tim thôi, chÃnh tôi đã thấy, không có máu cÅ©ng chẳng có đạn.
Becker lắc đầu lạnh lùng.
- Má»i thứ không phải lúc nà o cÅ©ng đúng như vẻ bá» ngoà i cá»§a chúng.
Mặt gã ngưá»i Äức tái mét.
Becker cưá»i thầm trong bụng. Câu chuyện anh bịa ra đã thá»±c sá»± có tác dụng. Gã ngưá»i Äức đáng thương sợ đến mức vã hết cả mồ hôi.
- A…a…anh muốn gì - Gã lắp bắp - Tôi có biết gì đâu.
Becker bắt đầu đi qua đi lại quanh gã.
- Ngưá»i đà n ông bị giết lúc đó có Ä‘eo má»™t chiếc nhẫn. Tôi muốn có chiếc nhẫn đó.
- Tôi… tôi không có chiếc nhẫn đó.
Becker tá» vẻ bá» trên, anh hất hà m ra phÃa cá»a phòng tắm.
- Thế còn Rocio? Còn Dewdrop thì sao?
Khuôn mặt gã ngưá»i Äức chợt chuyển từ tái mét sang trắng nhợt
- Ông biết Dewdrop - Gã liá»n đưa tay lên lau trán, chiếc tay áo bằng vải bông thấm đẫm mồ hôi. Gã Ä‘ang định trả lá»i thì cánh cá»a phòng tắm đột nhiên hé mở.
Hai ngưá»i đà n ông đưa mắt nhìn.
Rocio Eva Granada đứng ở bệ cá»a. Má»™t mái tóc đỠdà i bồng bá»nh, má»™t là n da Iberian không chê và o đâu được, đôi mắt nâu sâu thăm thẳm, má»™t gò trán cao tuyệt đẹp. Cô nà ng mặc chiếc áo khoác tắm bằng vải bông cùng má»™t loại vá»›i gã ngưá»i Äức Ä‘ang mặc. Sợi giải rút buá»™c khÃt bên hông, cổ áo trá»… đễ lá»™ ra bá»™ ngá»±c rám nắng.
Cô nà ng bước và o phòng, đầy vẻ tự tin.
- Tôi giúp gì được anh nhỉ - cô nà ng thốt ra một thứ tiếng Anh hơi khà n khà n.
Becker nhìn ngưá»i đà n bà trước mặt không chá»›p mắt.
- Tôi cần chiếc nhẫn - Anh nói giá»ng lạnh lùng.
- Thế anh là ai - cô nà ng vặn lại.
Becker chuyển sang dùng tiếng Tây Ban Nha vá»›i má»™t âm giá»ng Andulusian đặc sệt.
- Cảnh sát.
Cô nà ng báºt cưá»i rồi trả lá»i bằng tiếng Tây Ban Nha.
- Không thể nà o.
Becker cảm giác cứng lưỡi. Rõ rà ng Rocio cứng cÆ¡ hÆ¡n nhiá»u so vá»›i gã khách hà ng cá»§a cô ả.
- Không thể - Anh nhắc lại, cố giữ thái độ lạnh nhạt - Liệu tôi có cần đưa cô vỠđồn để giúp cô tin không?
Rocio cưá»i tá»± mãn.
- Tôi sẽ không là m khó cho anh như váºy đâu. Nà o, nói xem anh là ai?
Becker vẫn kiên trì với vở kịch của mình.
- Cảnh sát Seville.
Rocio bước lại phÃa anh đầy hăm doạ.
- Tôi không lạ gì mấy gã cảnh sát vùng nà y. há» Ä‘á»u là những khách hà ng tuyệt vá»i nhất cá»§a tôi..
Becker cảm giác cái nhìn của cô ả như xuyên thấu tim gan anh.
Anh liá»n thay đổi vở diá»…n đôi chút.
- Tôi thuộc bên cảnh sát đặc nhiệm chuyên trách vấn đỠvỠkhách du lịch. Cô đưa chiếc nhẫn ra đây nếu không tôi sẽ đưa cô vỠđồn và …
- Và gì nà o - Cô nà ng nhếch cặp lông mà y lên vẻ mỉa mai thách thức.
Becker đột nhiên im lặng. Anh gần như điên lên, kế hoạch của anh xem ra đã thất bại. Tại sao cô ta lại không tin nhỉ?
Rocio tiến lại gần hơn nữa.
- Tôi không biết anh là ai và anh muốn gì nhưng nếu anh không biến khá»i đây, tôi sẽ gá»i bảo vệ khách sạn và chắc chắn những nhân viên cảnh sát thá»±c sá»± sẽ tống anh và o tù vì dám mạo danh há».
Becker biết rằng trong tình huống đó, Strathmore sẽ chỉ cần khoảng 5 phút thôi là có thể đưa anh ra khá»i xà lim, nhưng anh nháºn thức rõ rằng chuyện nà y nhất thiết cần phải được giải quyết má»™t cách bà máºt. Nếu bị tống giam thì chẳng còn gì để nói nữa.
Rocio dừng lại cách Becker và i bước chân và lưá»m anh chằm chằm.
- Thôi được rồi - anh thở dà i, giá»ng nói nặng ná» như thừa nháºn thất bại. Anh nói tiếng Tây Ban Nha bằng giá»ng chuẩn cá»§a mình.
- Äúng là tôi không phải cảnh sát ở Seville nà y. ChÃnh phá»§ Mỹ phái tôi qua đây tìm chiếc nhẫn. Äó là toà n bá»™ những gì tôi có thể cho cô biết. Tôi muốn mua lại chiếc nhẫn cá»§a cô.
Không gian yên lặng một hồi lâu.
Rocio đột nhiên hé môi nở má»™t nụ cưá»i quá»· quyệt.
- Bây giá» thì dá»… nói chuyện hÆ¡n rồi - Cô nà ng ngồi xuống má»™t chiếc ghế vắt chéo chân lên há»i - Thế anh có thể trả tôi bao nhiêu?
Becker cố che Ä‘áºy sá»± hà i lòng cá»§a mình. Anh nhanh chóng bắt đầu cuá»™c mặc cả.
- Tôi sẽ trả cô 750 000 pesetas. 5000 đô đấy - Số tiến nà y chỉ là má»™t ná»a số tiá»n anh hiện có nhưng có lẽ phải gấp đến 10 lần giá trị thá»±c cá»§a chiếc nhẫn.
Rocio nhếch lông mà y lên.
- CÅ©ng khá nhiá»u đấy?
- Äúng váºy, cô đồng ý chứ?
Rocio lắc đầu.
- Ước gì tôi có thể nói có.
- 1.000.000 pesetas. - Becker thốt lên - Tôi chỉ có từng đó thôi.
- Úi chà ! - cô nà ng mỉm cưá»i - Mấy ngưá»i Mỹ các anh đúng là chẳng biết mặc cả gì tháºt. Sống ở đây mà thế thì…
- Tiá»n mặt, trao tay luôn - Becker vừa nói vừa định rút chiếc phong bì trong túi áo ra. Mình chỉ muốn được vá» nhà .
Rocio lắc đầu.
- Tôi không thể.
Becker gần như phát khùng.
- Tại sao không?
- Tôi không còn giữ chiếc nhẫn nữa! - cô nà ng nói giá»ng thương cảm - Tôi đã bán Ä‘i rồi.
Chương 33
Tokugen Numataka nhìn chằm chằm ra ngoà i cá»a sổ rồi Ä‘i Ä‘i lại lại vô cùng bá»±c bá»™i. Vẫn chưa nháºn được tin tức gì từ đối tác cá»§a ông ta, North Dakota. Mấy thằng Mỹ chết tiệt, chẳng đúng giá» chút nà o!
Äáng nhẽ ông ta đã chá»§ động gá»i cho Dakota nhưng lại không có số Ä‘iện thoại. Numataka không thÃch là m việc theo kiểu nà y chút nà o, và không muốn bị phụ thuá»™c và o bất cứ ai trong công việc. Ngay từ đầu ông ta đã nghi ngá» rằng những cuá»™c gá»i cá»§a North Dakota có thể chỉ là má»™t trò lừa bịp - có thể má»™t đối thá»§ cạnh tranh ngưá»i Nháºt Ä‘ang cố ý chÆ¡i khăm. GiỠđây, những ý nghÄ© đó lại quay trở lại trong tâm trÃ. Numataka cảm thấy cần có thêm nhiá»u thông tin hÆ¡n nữa.
Ông ta lao ra khá»i phòng rồi rẽ trái Ä‘i xuống đại sảnh cá»§a công ty Numatech. Thấy chá»§ tịch Ä‘i qua, mấy nhân viên liá»n cúi đầu chà o. Numataka biết rằng những nhân viên đó thá»±c sá»± tôn trá»ng và quý mến ông mặc dù hình thức cúi đầu chà o chỉ là má»™t cá» chỉ xã giao không hÆ¡n không kém.
Numataka đến thẳng tổng đà i chÃnh cá»§a công ty. Tất cả các cuá»™c gá»i đến và đi Ä‘á»u được kiểm soát bằng má»™t chương trình phần má»m chạy trên hệ máy chá»§ Corenco 2000, đây là má»™t máy chá»§ có khả năng đồng thá»i kết nối vá»›i 12 đưá»ng dây Ä‘iện thoại khác nhau.
Ngưá»i phụ nữ trá»±c máy dù Ä‘ang rất báºn nhưng vẫn đứng dáºy, cúi chà o khi thấy Numataka Ä‘i và o.
- Ngồi đi! - Ông nói nhanh.
Cô ta liá»n ngoan ngoãn ngồi xuống.
- Hôm nay tôi có nháºn được má»™t cuá»™c gá»i và o khoảng 4 giá» 45 phút tá»›i máy Ä‘iện thoại cá»§a tôi. Cô có thể kiểm tra xem cuá»™c gá»i đó từ đâu đến không - Numataka tá»± trách mình sao không há»i việc nà y sá»›m hÆ¡n.
Ngưá»i phụ trách phòng máy tá» vẻ sợ sệt.
- Thưa ông, chúng ta không lưu lại thông tin vá» ngưá»i gá»i trên máy chá»§. Nhưng nếu ông can tôi sẽ liên hệ ngay vá»›i công ty Ä‘iện thoại. Tôi chắc chắn há» sẽ giúp được chúng ta.
Numataka không há» nghi ngá» việc công ty Ä‘iện thoại sẽ đồng ý giúp đỡ. Trong thá»i đại kỹ thuáºt số nà y, vấn đỠbảo máºt thông tin xem ra đã chỉ còn là chuyện cá»§a ngà y xá»a ngà y xưa. Há» luôn luôn ghi chép lại tất cả các thông tin. Các công ty Ä‘iện thoại có thể nói cho bạn biết má»™t cách chÃnh xác ai đã gá»i cho bạn và cuá»™c gá»i đó kéo dà i trong bao lâu.
- Cô hãy là m đi - Ông ra lệnh.
- Có thông tin thì báo tôi ngay
Last edited by quykiemtu; 08-01-2009 at 02:53 PM.
|

27-04-2008, 07:19 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Chương 34 & 35
Susan ngồi má»™t mình tại Node 3 chỠđợi kết quả tìm kiếm cá»§a Tracer. Trước đó má»™t lát, Hale vừa quyết định ra ngoà i để hÃt thở không khà trong là nh. Không có anh ta cô cảm thấy tháºt dá»… chịu.
Nhưng tháºt kỳ quặc, chÃnh sá»± vắng vẻ lúc nà y tại Node 3 như sắp biến nó thà nh má»™t nhà thương Ä‘iên. Susan cứ thắc mắc mãi vá» mối quan hệ mà cô vừa biết giữa Tankado và Hale.
"Thế ai giám sát các giám sát viên". Cô tá»± nhắc lại. Lá»i trÃch nà y cứ lởn vởn mãi trong đầu cô. Susan cố tống khứ nó khá»i tâm trà mình.
Cô lại hướng suy nghÄ© cá»§a mình vá» David, hi vá»ng rằng anh sẽ bình an vô sá»±. Cô vẫn khó có thể tin được giá» nà y anh Ä‘ang ở mãi táºn Tây Ban Nha. Cà ng sá»›m tìm thấy máºt khẩu và kết thúc chuyện nà y sá»›m bao nhiêu thì sẽ cà ng tốt bấy nhiêu.
Susan hoà n toà n không thể ước lượng được cô đã ngồi ở đây bao lâu để chỠđợi kết quả tìm kiếm cá»§a Tracer. Hai giỠđồng hồ? hay là ba nhỉ? Cô đưa mắt nhìn toà n bá»™ trung tâm, bây giá» Crypto hoà n toà n vắng lặng, cô chá» má»™t tiếng bÃp sẽ phát ra từ chiếc máy vi tÃnh cá»§a mình nhưng vô vá»ng. Không gian xung quanh hoà n toà n im ắng. PhÃa bên ngoà i kia, mặt trá»i mùa hè đã sắp lặn. Trên trần nhà những chiếc bóng đèn huỳnh quang đã được báºt lên tá»± bao giá». Susan thá»±c sá»± hiểu rằng cô không còn nhiá»u thá»i gian nữa.
Cô nhăn mặt khi quay lại nhìn chiếc máy vi tÃnh.
- Nhanh nữa lên nà o - Cô cà u nhà u - Mà y đã ngốn cá»§a tao quá nhiá»u thá»i gian rồi đấy!
Cô di chuá»™t và bấm để hiển thị cá»a sổ trạng tháị cá»§a chương trình Tracer.
- Không biết máy đã chạy được bao lâu rồi?
Cá»a sổ trạng thái đã hiển thị - Susan có thể trông thấy má»™t chiếc đồng hồ giống hệt như trong chương trình TRANSLTR, nhìn và o đó cô có thể nắm được chương trình đã được chạy trong bao lâu. Cô dán mắt và o mà n hình hy vá»ng sẽ biết được bao nhiêu thá»i gian đã trôi qua, nhưng những thứ hiện ra trên mà n hình như là m tứn cô ngừng Ä‘áºp.
TRACER ABORTED
(Chương trình đã ngừng chạy)
- Tracer đã ngưng chạy! - Cô như nghẹt thở.
- Tại sao thế nà y?
Quá sợ hãi, Susan nhìn chằm chằm và o mà n hình, cố gắng tìm kiếm xem liệu có má»™t lệnh bị lá»—i đã được nháºp hay không, có thể chÃnh nó đã khiến cho Tracer ngưng hoạt động. Nhưng những cố gắng cá»§a cô hoà n toà n vô hiệu. Có vẻ như chương trình đã tá»± động tắt Susan hiểu rằng chuyện nà y chỉ có thể do má»™t nguyên nhân duy nhất - chÃnh chương trình cá»§a cô đã bị lá»—i láºp trình.
Susan coi những lá»—i láºp trình là má»™t trong những vấn đỠđau Ä‘au nhất trong các chương trình máy tÃnh. Do các máy vi tÃnh luôn tuân theo má»™t tráºt tá»± hoạt động chÃnh xác tuyệt đối, chỉ cần má»™t lá»—i rất nhá» trong khi láºp trình cÅ©ng có thể sẽ là m há»ng toà n bá»™ chương trình. Các lá»—i cú pháp chẳng hạn - và dụ như khi láºp trình viên chỉ cần sá» dụng nhầm dấu phẩy thay cho dấu chấm - có thể khiến cho toà n bá»™ chương trình sụp đổ. Susan biết từ "lá»—i " (bug) trong lÄ©nh vá»±c công nghệ thông tin có nguồn gốc khá ly kì.
Nó bắt nguồn từ má»™t trục trặc xảy ra vá»›i chiếc máy vi tÃnh đầu tiên trên thế giá»›i - chiếc Mark 1- chiếc máy nà y được là m ra và o năm 1944 tại phòng thà nghiệm cá»§a Äại há»c Harvard, nó có kÃch cỡ bằng cả má»™t căn phòng vá»›i chằng chịt các bảng mạch cÆ¡ Ä‘iện. Äá»™t nhiên má»™t hôm chiếc máy nà y chạy rất cháºp chá»n, không ai hiểu nguyên nhân tại sao. Sau nhiá»u giá» tìm kiếm má»™t nhân viên trong và gây ra hiện tượng Ä‘oản mạch. Từ đó trở Ä‘i, những hiện tượng kiểu đó thưá»ng được gá»i là lá»—i (bug).
- Mình không đủ thá»i gian để giải quyết vấn đỠnà y! - Susan bá»±c bá»™i. Tìm kiếm má»™t lá»—i bất kỳ trong má»™t chương trình máy tÃnh có thể phải mất đến mấy ngà y. Sẽ phải xá»›i tung hà ng ngà n lệnh cá»§a chương trình để tìm má»™t sai sót có thể là rất nhá» - Việc nà y tương tá»± như việc tìm má»™t lá»—i in ấn cá»§a má»™t cuốn từ Ä‘iển bách khoa toà n thư.
Susan hiểu mình không còn lá»±a chá»n nà o nữa, chỉ còn cách cho Tracer chạy lại từ đầu. Cô cÅ©ng biết chắc chương trình sẽ gặp phải lá»—i đó má»™t lần nữa và sẽ lại tiếp tục ngưng hoạt động. Nhưng việc sá»a lá»—i láºp trình cho Tracer sẽ cần rất nhiá»u thá»i gian, mà thứ đó thì cả cô và sếp Ä‘á»u không có và o lúc nà y.
Nhưng ngay khi Susan nhìn lại Tracer má»™t lần nữa, thắc mắc không hiểu nó đã bị lá»—i gì thì cô chợt cảm thấy có cái gì đó không bình thưá»ng. Tháng trước chÃnh cô đã từng chạy chương trình nà y mà đâu có gặp trục trặc nà o. Tại sao hôm nay đột nhiên nó lại dở chứng như váºy?
Äang hoang mang, chợt má»™t câu nói trước đây cá»§a Strathmore chợt vang lên trong đầu cô. "Susan nà y, tôi đã thá» tá»± mình gá»i chương trình Tracer nhưng những số liệu nó truyá»n vá» hoà n toà n vô nghÄ©a".
Susan nhá»› lại. Những số liệu nó truyá»n vá»â€¦
Cô đưa tay lên gõ đầu mình, liệu có thể hay không? Số liệu nó truyá»n vỠư?
Nếu như Strathmore đã từng nháºn được số liệu từ Tracer thì rõ rà ng là lúc đó chương trình vẫn hoạt động tốt. Những số liệu mà ông ấy nháºn được vô nghÄ©a có thể là do ông ấy đã nháºp không chÃnh xác các chuá»—i ký tá»± cần tìm kiếm, cô phán Ä‘oán. Nhưng hiển nhiên là chương trình vẫn hoạt động.
Susan ngay láºp tức nhá»› ra rằng có thể còn có má»™t cách giải thÃch khác cho trục trặc xảy đến vá»›i chương trình tìm kiếm cá»§a cô.
Những lá»—i láºp trình không phải là nguyên nhân duy nhất khiến các chương trình máy tÃnh ngưng hoạt động. Äôi khi còn có những tác nhân bên ngoà i nữa - nguồn Ä‘iện, bụi bám và o bảng mạch Ä‘iện tá», dây cáp bị lá»—i. Từ trước đến nay, do các thiết bị phần cứng ở Node 3 hoạt động rất ổn định nên Susan chưa há» bao giá» nghÄ© rằng chuyện đó có thể xảy ra.
Susan đứng dáºy và sải bước tháºt nhanh ngang qua Node 3 đến chá»— có đặt má»™t cái giá sách lá»›n toà n các cuốn sổ tay há»— trợ kỹ thuáºt.
Cô vá»™i lấy xuống má»™t cuốn có tên gá»i SYS-OP và bắt đầu tìm kiếm.
Dưá»ng như cô đã phát hiện ra thứ mình cần tìm, cô liá»n mang cuốn sổ tay đến chá»— máy vi tÃnh cá»§a mình và gõ má»™t và i dòng lệnh. Tiếp theo cô chỉ còn việc ngồi chá» máy vi tÃnh tìm kiếm lại tất cả các lệnh đã được thá»±c hiện trên máy trong suốt ba giá» qua. Susan hi vá»ng máy sẽ tìm ra được những tác động từ bên ngoà i - má»™t lệnh ngừng chạy phát ra do trục trặc vá» nguồn Ä‘iện hay do lá»—i cá»§a con chÃp nà o đó chẳng hạn.
Má»™t và i giây sau, máy vi tÃnh cá»§a Susan kêu bÃp má»™t tiếng. Tìm cô như Ä‘áºp nhanh hÆ¡n. Cô nÃn thở nhìn lên mà n hình.
ERROR CODE 22 (Lá»–I 22)
Susan cảm thấy có má»™t tia hi vá»ng. Má»™t tin tốt là nh đây. Việc máy tÃnh tìm ra má»™t mã lá»—i có nghÄ©a là Tracer vẫn ổn. Quá trình tìm kiá»…m cá»§a phần má»m rõ rà ng đã bị cắt ngang bởi má»™t trục trặc từ bên ngoà i, chắc chắn nếu được phát hiện và khắc phục nó sẽ không lặp lại nữa.
Lá»–I 22 à ? Susan đánh váºt vá»›i bản thân cố gắng nhá»› xem đây là lá»—i gì. Các lá»—i vá» phần cứng rất hiếm khi xảy ra ở Node 3 do váºy việc nà y quá khó khăn. Các ngón tay cá»§a Susan lại lướt thoăn thoắt trên các trang cá»§a cuốn sổ tay tìm kiếm phần danh sách các mã lá»—i.
19: HỎNG Ổ CỨNG
20: CHÆ¯Æ NG TRÃŒNH KHÔNG TÆ¯Æ NG THÃCH
Khi tìm được mã lỗi 22 cô bỗng nhiên dừng lại, mắt nhìn đăm đăm một hồi lâu. Hoà n toà n mất phương hướng, cô kiểm tra lại mà n hình cho chắc chắn.
ERROR CODE 22 (Lá»–I 22)
Susan nhăn mặt quay trở lại nhìn và o cuốn SYS-OP. Cô không hiểu mình đang nhìn thấy cái gì nữa. Cuốn sổ tay đơn giản chỉ ghi một dòng:
22: NGƯNG HOẠT ÄỘNG DO THAO TÃC BẰNG TAY
Chương 35
Becker nhìn Rocio chằm chằm, anh hoà n toà n bị sốc.
- Cô đã bán cái nhẫn rồi sao?
Cô ta gáºt đầu, mái tóc đỠđổ xoà xuống vai.
Becker không muốn tin chuyện nà y là có thực.
- Pero… Nhưng…
Cô nà ng nhún vai rồi nói bằng tiếng Tây Ban Nha:
- Cho một con bé ở gần công viên.
Becker cảm thấy chân anh má»m ra như sắp khuỵ đến nÆ¡i.
- Không thể nà o!
Rocio nở má»™t nụ cưá»i ướt át rồi chỉ vá» phÃa gã ngưá»i Äức:
- Ông ta muốn giữ chiếc nhẫn ấy nhưng tôi bảo không nên. Tôi mang trong lòng dòng máu Gitana, dòng máu cá»§a dân Gypsy; những ngưá»i Gitana như chúng tôi luôn có mái tóc đỠvà rất mê tÃn. Má»™t chiếc nhẫn từ tay má»™t kẻ sắp chết chắc chắn sẽ chẳng mang lại Ä‘iá»u tốt là nh nà o.
- Thế cô có biết cô gái đó không - Becker xen và o.
Rocio cong đôi lông mà y.
- Anh cần chiếc nhẫn đó đến thế sao?
Becker gáºt đầu lạnh lùng:
- Cô đã bán nó cho ai?
Gã béo ngưá»i Äức ngÆ¡ ngác ngồi trên giưá»ng. Buổi tối lãng mạn cá»§a gã thế là đi tong, và rõ rà ng là hắn không tà i nà o hiểu nổi há» Ä‘ang nói gì vá»›i nhau. Gã há»i vẻ sợ sệt:
- Chuyện gì Ä‘ang xảy ra váºy?
Becker không thèm để ý đến hắn.
- Thá»±c ra tôi không bán nó - Rocio nói - Tôi đã thá» ra giá, nhưng cô gái đó chỉ là má»™t đứa trẻ và nó chẳng có đồng nà o cả. Thế là tôi đà nh cho không nó cái nhẫn. Tôi mà biết trước là anh sẽ đưa ra má»™t lá»i đỠnghị hà o phóng thế nà y thì chắc chắn tôi đã để nó lại cho anh.
- Thế tại sao cô lại rá»i khá»i công viên - Becker thăm dò - Có ngưá»i chết, tại sao cô không đợi cảnh sát đến rồi ná»™p cho há» chiếc nhẫn?
- Ông Becker ạ, tôi không muốn mua dây buá»™c mình. Vả lại, lúc ấy ông già đó dưá»ng như kiểm soát được tình hình.
- Ngưá»i đà n ông Canada?
- Äúng rồi, ông ta gá»i xe cứu thương, thế là chúng tôi quyết định bá» Ä‘i, tôi chẳng muốn dÃnh lÃu tá»›i mấy tên cá»›m chút nà o.
Becker gáºt đầu vẻ thẫn thá». Anh Ä‘ang cố gắng chấp nháºn sá»± tháºt phÅ© phà ng nà y. Cô ả đã Ä‘em cho ngưá»i khác!
- Tôi cÅ©ng định giúp - Rocio giải thÃch - Nhưng có vẻ ông ta không cần. Ông ta cứ giÆ¡ chiếc nhẫn lên rồi dúi và o mặt chúng tôi, mấy ngón tay cá»§a ông ấy duá»—i thẳng ra. Ông ấy cứ liên tục dúi bà n tay vá» phÃa chúng tôi như thể muốn chúng tôi lấy chiếc nhẫn đó. Tôi không há» muốn váºy, nhưng cuối cùng anh bạn đây đã lấy tháºt. Rồi ông ta chết.
- Và cô đã thỠhồi sức cấp cứu cho ông ta - Becker đoán.
- Chúng tôi không há» chạm và o ông ta. Anh bạn tôi cảm thấy sợ. Anh ta trông to con thế thôi nhưng nhát gan lắm - Cô nà ng cưá»i vẻ đưa đẩy vá»›i Becker.
- Anh đừng lo, anh chà ng nà y không biết tà tiếng Tây Ban Nha nà o đâu.
Becker cau mà y. Anh Ä‘ang nghÄ© vá» vết tÃm trên ngá»±c cá»§a Tankado.
- Có phải mấy nhân viên y tế đã là m hồi sức cấp cứu không?
- Tôi không rõ. Như tôi vừa nói với anh, chúng tôi đi trước khi hỠđến.
- Tức là sau khi cô ăn trá»™m cái nhẫn đó - Becker gằn giá»ng.
Rocio trừng mắt.
- Chúng tôi không ăn cắp. Ông ta sắp chết. Rõ rà ng ông ta có ý tặng chúng tôi. Chúng tôi chỉ đơn giản đã thực hiện ước nguyện cuối cùng của ông ta thôi.
Becker dịu xuống. Cô ả Rocio nà y nói đúng: trong tình huống ấy chắc cÅ©ng sẽ là m như váºy.
- Cô đem cái nhẫn ấy cho một cô gái nà o đó à ?
- Tôi đã nói rồi. Cái nhẫn là m tôi thấy sợ. Tôi thấy cô gái đó lúc ấy Ä‘eo rất nhiá»u đồ trang sức do váºy tôi má»›i nghÄ© chắc con bé sẽ thÃch.
- Và cô bé không cảm thấy kỳ lạ hay sao? Sao tá»± nhiên lại có ngưá»i cho không cô ta cái nhẫn được?
Không há», tôi bảo tôi nhặt được nó trong công viên. Tôi cứ nghÄ© con bé sẽ trả cho tôi và i đồng, nhưng không. Tôi cÅ©ng chẳng thèm quan tâm, tôi chỉ muốn tống khứ nó Ä‘i cho nhanh.
- Cô cho cô bé và o lúc nà o?
Rocio nhún vai.
- Chiá»u nay. Khoảng má»™t giá» sau khi chúng tôi nháºn nó.
Becker nhìn đồng hồ cá»§a mình: 11 giá» 48 phút tối. Váºy là chuyện đó xảy ra đã 8 tiếng rồi. Mình Ä‘ang là m cái quái gì ở đây thế nà y? Äáng nhẽ mình Ä‘ang ở Smokys rồi chứ. Anh thở dà i và há»i câu duy nhất có thể nghÄ© ra lúc nà y:
- Cô gái đó trông như thế nà o?
- Nó ăn mặc kiểu Punk. - Rocio trả lá»i.
Becker ngước nhìn bối rối.
- Kiểu punk?
- Vâng, đúng thế!
Cô nà ng đáp lại bằng thứ tiếng Anh không trôi chảy lắm, và ngay láºp tức chuyển sang tiếng Tây Ban Nha.
- Con bé Ä‘eo rất nhiá»u đồ trang sức. Nó Ä‘eo má»™t cái hoa tai khá kỳ dị. Hình đầu lâu thì phải.
- Ở Seville mà cÅ©ng có ngưá»i ăn mặc kiểu Punk ư?
Rocio mỉm cưá»i.
- Mmá»i thứ trên Ä‘á»i. Äó là khẩu hiệu quảng cáo cá»§a Sở Du Lịch Seville.
- Cô bé có cho cô biết tên không?
- Không!
- Cô ta có nói đang đi đâu không?
- Không, tiếng Tây Ban Nha của con bé rất kém.
Cô bé không phải ngưá»i Tây Ban Nha sao - Becker há»i.
- Không, Tôi nghÄ© con bé là ngưá»i Anh. Nó có mái tóc loè loẹt lắm, Ä‘á», trắng rồi còn xanh nữa chứ.
Becker nhau mà y trước hình ảnh quái dị vừa được vẽ ra.
- Có lẽ cô ta là ngưá»i Mỹ.
- Tôi không nghÄ© váºy - Rocio nói - Con bé có mặc má»™t cái áo phông có hình quốc kỳ nước Anh.
Becker gáºt đầu trong im lặng.
- ÄÆ°á»£c rồi, tóc Ä‘á», trắng và xanh, áo phông có cá» cá»§a nước Anh, má»™t khuyên tai hình đầu lâu, còn gì nữa nà o?
- Chẳng có gì. Nó giống hệt những ngưá»i ăn mặc kiểu Punk Ä‘iển hình.
Kiểu Punk Ä‘iển hình? Becker đã quen sống trong má»™t môi trưá»ng vá»›i các cô cáºu sinh viên quần áo chỉnh tỠđầu tóc gá»n gà ng. Anh tháºm chà không thể mưá»ng tượng ra hình ảnh cá»§a cô gái mà Rocio vừa nhắc tá»›i.
- Cô còn nghÄ© ra Ä‘iá»u gì nữa không - Anh hối thúc Rocio nghÄ© ngợi má»™t lát.
- Không, chỉ có thế thôi.
Äúng lúc đó, tiếng kẽo kẹt từ chiếc giưá»ng vang lên. "Thượng đế" cá»§a cô nà ng Rocio vừa xoay ngưá»i má»™t cách không thoải mái cho lắm. Becker quay sang chá»— gã, nói má»™t câu tiếng Äức chuẩn.
- Còn gì nữa không? Ông có biết gì thêm vỠcô gái đang cầm chiếc nhẫn không?
Im lặng kéo dà i. Có vẻ như gã khổng lồ có gì đó muốn nói nhưng hắn không biết nói ra như thế nà o. Môi hÆ¡i run run, hắn ngáºp ngừng và cuối cùng cÅ©ng chịu nói. Gã thốt ra bốn từ tiếng Anh nhưng do cái giá»ng Äức đặc khịt, mấy từ đó trở nên rất khó hiểu.
- Fock off und die.
Becker há hốc mồm ngạc nhiên.
- Ông nói gì?
- Fock off und die!
Gã vừa nhắc lại vừa đưa lòng bà n tay trái vá»— nhẹ lên cẳng tay phải máºp mạp cá»§a gã. Hà nh động đó na ná như má»™t từ thô tục trong ngôn ngữ cá» chỉ cá»§a dân Italia có nghÄ©a "Mẹ kiếp".
Becker quá mệt má»i, anh chẳng buồn nổi giáºn vì những từ ngữ xúc phạm vừa hiểu ra. Fuck off and die? Cút xéo ngay ư? Gã nhút nhát nà y Ä‘ang sinh chuyện đây? Anh quay vá» phÃa Rocio và nói bằng tiếng Tây Ban Nha.
- Có vẻ như tôi đã lạm dụng quá đáng lòng tốt của anh bạn cô rồi thì phải?
- Anh đừng ngại! - cô nà ng cưá»i.
- Anh ta Ä‘ang thất vá»ng má»™t chút ấy mà . Lát nữa anh ta sẽ có cái mà anh ta muốn - Cô nà ng đưa tay vuốt tóc rồi nháy mắt vá»›i Becker.
- Cô còn biết thêm gì nữa không - Becker há»i - Bất cứ Ä‘iá»u gì có thể giúp tôi?
Rocio lắc đầu.
- Hết rồi, nhưng anh chẳng thể tìm thấy con bé đó đâu. Thà nh phố Seville nà y rất lớn, sẽ rất khó tìm đấy.
- Tôi sẽ là m hết sức có thể. Vấn đỠan ninh quốc gia mà …
- Nếu anh không gặp may - Rocio vừa nói vừa nhìn và o chá»— cái phong bì phồng to trong túi áo Becker - thì nhá»› quay lại đây nhé. Tôi dám chắc anh bạn tôi đây lát nữa sẽ ngá»§ say như chết. Anh cứ gõ cá»a nhẹ nhà ng thôi. Tôi sẽ kiếm cho hai ta má»™t căn phòng khác. Tôi sẽ chỉ cho anh xem má»™t phần cá»§a đất nước Tây Ban Nha nà y, đảm bảo anh sẽ khó mà quên được - Cô nà ng trá» môi vá»›i Becker đầy vẻ khêu gợi.
Becker cưá»i gượng lịch thiệp.
- Có lẽ tôi nên Ä‘i - Anh quay sang xin lá»—i gã ngưá»i Äức vì đã quấy rầy buổi tối vui vẻ nà y.
Gã khổng lồ mỉm cưá»i.
- Không vấn đỠgì.
Becker bước ra khá»i phòng. Không vấn đỠgì? Chẳng phải mà y vừa văng tục đó sao?
Last edited by quykiemtu; 08-01-2009 at 02:52 PM.
|
 |
|
| |