Hồi kết
Quỷ sơn bán dạ thiên ma nguyệt
Giang tả kỳ chiêu sát phản vương
Trưa hôm ấy, bá»n Tống Thu mở tiệc mừng công. Hiên Viên Hồ Chá»§ hết lá»i khen tặng cháu rể Thu nhi quả là báºc kỳ tà i, chỉ má»™t mưu nhá» cÅ©ng đủ phá tan Cà n Khôn Giáo. Thiên Tà bùi ngùi nói :
- Nay há» Tiêu đã bị triá»u đình truy nã tất chẳng thể dùng chiêu bà i Cà n Khôn Phái là ta cÅ©ng yên lòng. Nhưng phải tiêu diệt được lão và bá»n yêu tà kia thì võ lâm má»›i thanh bình được.
Äá»™c Thá»§ Linh Hồ kÃnh cẩn báo cáo :
- Trinh sát Cái Bang đã cho hay rằng, bá»n chúng Ä‘i vá» hướng Tây, có lẽ nÆ¡i đến là Quỉ SÆ¡n.
Tống Thu cưá»i bảo :
- Chuyện ấy tÃnh sau, chúng ta cứ xuống Tô Châu dạo chÆ¡i Thái Hồ và i ngà y cái đã.
Bốn vị phu nhân hân hoan tán thà nh. Há» nhìn chà ng bằng cặp mặt yêu thương và kÃnh phục. Trượng phu cá»§a há» không há» biết sợ và luôn chiến thắng những cưá»ng địch hùng mạnh nhất.
Cuối tháng bảy, Tống Thu má»›i đưa gia quyến vỠđến TÃn Dương. Há» Ä‘i thẳng đến nhà , cách chá»— ở cÅ© chừng hÆ¡n dặm.
ÄÆ°á»£c và i ngà y thì Sa Thượng Thần Y tiến hà nh cuá»™c giải phẫu, cắt khối thịt dư ở lưỡi Thượng Sương. Lưỡi là cÆ¡ quan nhiá»u mạch máu và lại ở trong miệng nên không thể băng bó để cầm máu. Nay đã có Chu Sa Tuyết Quả, lão má»›i dám ra tay.
Äầu tiên, tay lão rạch thá» má»™t đưá»ng trên mặt lưỡi rồi bôi chất nhá»±a lấy từ vá» Linh Quả và o, thần diệu thay, máu láºp tức ngừng chảy và ba khắc sau đã liá»n trở lại. Má»i ngưá»i phấn khởi chỠđợi giây phút quan trá»ng.
Khối u kia nằm ngay dưới đầu lưỡi Thượng Sương. Nhá» váºy, nếu có bị cắt Ä‘i cÅ©ng không ảnh hưởng đến vị giác cá»§a nà ng.
Sáng ngà y mùng sáu tháng tám, Tang Thần Y bắt Thượng Sương phải ăn tháºt no, dùng rượu súc miệng tháºt sạch. Sau đó. lão cho nà ng ngá»i chất Du Tiên Mê Hồn Phấn. Kỳ dược nà y không phải là chất độc, nó chỉ đưa con ngưá»i và o trạng thái mê man, mất tất cả tri giác. Nếu không được uống thuốc giải, ngưá»i ấy sẽ ngá»§ mãi và chết vì thiếu nước và thức ăn. ChÃnh Tuần phá»§ Giang Tô cÅ©ng bị Äá»™c Thá»§ Linh Hồ cho uống loại mê dược nà y. Do đó, Pháºt Diện Hoa Äà Tiêu Cô Phi má»›i phải bó tay, lão cho bệnh nhân uống thuốc giải Tháºp Nháºt Äông Miên nhưng vẫn còn chất Du Tiên Mê Hồn Phấn.
Nhắc lại, Tang lão chá» Thượng Sương mê Ä‘i, dùng kim chÃnh thá» và o đầu ngón taỵ Thấy nà ng vẫn bất động, lão yên lòng xuất thá»§. Má»™t dụng cụ bằng thép má»ng đã chống đỡ hai hà m răng Sương nhi rá»™ng ra, để lá»™ phần lưỡi.
Bà n tay tà i hoa khéo léo cá»§a thần y cắt nhanh những đưá»ng dứt khoát và chuẩn xác. Lát sau, lão đã lạng phần thịt dư ra khá»i lưỡi Thượng Sương, chất nhá»±a kỳ diệu cá»§a linh quả đã bịt chặt đầu những mạch máu và bắt đầu quá trình tái tạo. Thượng Sương vẫn nằm ngá»a trên bà n, miệng há hốc để vết thương được thông thoáng, cứ ná»a canh giá» má»™t lần, Tang lão xem xét vết mổ.
Äến chiá»u, lão sung sướng reo lên :
- Là nh rồi ! Tháºt là không tin được.
Cả nhà phấn khởi xúm lại xem lão cứu tỉnh Thượng Sương. Lát sau, nà ng mở mắt, ngồi lên ngÆ¡ ngác nhìn Tống Thu dá» há»i. Chà ng vươn tay kéo nà ng và o lòng thá»§ thỉ :
- Xong rồi Sương nhị Chỉ ná»a tháng sau nà ng sẽ nói được.
Giữa tháng tám, khi Thượng Sương nói được tiếng đầu tiên thì Cái Bang cÅ©ng báo vá» má»™t tin dữ, là m cho bá»n Tống Thu buồn như đưa đám.
Äó là việc Tiêu Cô Phi lên là m giáo chá»§ Trưá»ng Sinh Giáo. Và chỉ vá»›i mưá»i má»™t ma đầu thá»§ hạ, lão đã đến Thiếu Lâm Tá»± đánh chết Giác Lâm Thần Tăng cùng hai cao tăng hà ng chữ Phổ. Phổ Luân thiá»n sư bị bắt sống Ä‘em vá» Quỉ SÆ¡n là m con tin.
Tống Thu chưa kịp lên đưá»ng đến Tung SÆ¡n thì Phổ Trúc đại sư thá»§ toà Äạt Ma Viện được Cái Bang dẫn đến bái kiến. Äại sư phải cải trang là m hoá tỠđể che mắt đối phương. Tống Thu cùng các trưởng bối ân cần tiếp đón, chia buồn vá»›i Thiếu Lâm.
Phổ Trúc nghẹn ngà o nói :
- Sau khi nháºn được lá»i cảnh báo cá»§a công tá». Bổn tá»± đã canh phòng nghiêm máºt. Nhưng Tiêu Cô Phi bản lãnh cao cưá»ng, toà n thân cứng như sắt thép, Thiên Lôi Thần Chưởng cá»§a lão lại khá»§ng khiếp vô song, chỉ bảy chiêu đã giết chết Giác Lâm sư thúc. Mưá»i má»™t ma đầu kia cÅ©ng lợi hại tuyệt luân, phá tan La Hán Tráºn, giết hại rất nhiá»u tăng chúng. Cuối cùng, há» Tiêu khống chế được chưởng môn sư huynh, đệ tá» Thiếu Lâm đà nh phải khuất phục.
Thiên Tà nghe xong rúng động tâm can, thở dà i nói :- Chỉ bảy chưởng đã giết được Giác Lâm Thần Tăng. Xem ra trên Ä‘á»i nà y chẳng còn ai địch lại lão ta rồi. Lại thêm đám Thiên Trúc Bát Äại Giáo SÄ© cÅ©ng lợi hại không kém.
Tống Thu trầm ngâm suy nghÄ©, chẳng nói má»™t lá»i. Phổ Trúc đại sư khẩn khoản :
- Công tá» là báºc tà i trÃ, xin hãy vì võ lâm mà liệu định kế sách giáng ma.
Chà ng gáºt đầu, quay sang bảo Dương Phi Phụng :
- Nà ng và o phòng ta mang Tá» Ngá»c Thần Chung ra đây.
Lát sau, Phi Phụng Ä‘em bảo váºt ra đặt lên bà n. Tống Thu quan sát rất kỹ, rồi đưa cho Thiên Tà :
- Phụ thân hãy nhìn lại xem quả chuông nà y có gì đặc biệt không ?
Bách Lý Hạc xem xong lắc đầu, đưa cho Hiên Viên Äạo. Quả chuông được chuyá»n tay khắp lượt nhưng chẳng ai không lắc đầu.
Tống Thu nháºn lại, cưá»i bảo :
- Nếu thế thì hà i nhi yên tâm trao lại cho Bát Äại Giáo SÄ©. Äây sẽ là miếng mồi nhá» cho há» chống lại Tiêu Cô Phị Há» từ Thiên Trúc và o đây cÅ©ng chỉ vì váºt nà y.
Chà ng cho gá»i Vạn Lý Phiêu Phong :
- Sáng mai, ngươi cầm bức hoa. cá»§a quả chuông nà y đến chân núi Quỉ SÆ¡n tiá»m phục, cố gặp cho được má»™t trong tám lão già Thiên Trúc. Hãy cho há» xem bức hoa. và nói rằng nếu đúng ngà y đầu tháng chÃn, há» không mang đầu Tiêu Cô Phi đến Hoà ng Hạc Lâu đổi lấy thần chung thì ta sẽ Ä‘áºp nát nó. Việc nà y rất hệ trá»ng và lại vô cùng nguy hiểm, nhưng ta tin và o cÆ¡ trà cá»§a ngươi.
Äá»™c Thá»§ Linh Hồ sẽ theo há»— trợ.
Dương Phi Phụng :
- Tiện thiếp có biết qua vỠhoa. đạo, tướng công cứ giao cho tiện thiếp.
Tống Thu hà i lòng dặn dò :
- Nương tá» nhá»› vẽ cho đúng kÃch thước thá»±c cá»§a quả chuông. Phần bi.
khuất có hoa văn gì cÅ©ng chú thÃch thêm cho đầy đủ.
Chà ng nghiêm giá»ng bảo Phổ Trúc :
- Äại sư bất tất phải vá» Thiếu Lâm nữa và hãy thảo luáºn ngay má»™t phong thư, Ä‘iá»u ba trăm đệ tá» có võ công cao cưá»ng nhất đến Quỉ SÆ¡n.
Hôm sau, Phổ Trúc đại sư Ä‘i vá» hướng Bắc để đón Ä‘oán cao thá»§ Thiếu Lâm, cùng há» xuống Huy Châu. Vạn Lý Phiêu Phong thì Ä‘i ngay đến Quỉ SÆ¡n để thương lượng vá»›i Thiên Trúc Bát Äại Giáo SÄ©.
Tống Thu khởi hà nh sau và i ngà y để đợi phái Thiếu Lâm. Chà ng tranh thá»§ cÆ¡ há»™i nà y để hoà ng tất chiêu cuối cùng trong pho Huyá»n CÆ¡ Kiếm Pháp, Lôi Äiện Hợp Nhi Chưởng.
Thượng Sương cùng ba nữ nhân ngồi xem phu tướng luyện võ. Những câu nói báºp bẹ, ngượng nghịu cá»§a Thượng Sương khiến Tống Thu vui trong dạ. Chà ng đã thông thuá»™c kiếm chiêu đến mức nháºp tâm nhưng không đủ công lá»±c để phát huy uy lá»±c. Thức ngá»™ được Ä‘iá»u ấy, chà ng cưá»i xoà không thèm luyện nữa, quay sang vui đùa vá»›i thê tá».
Tối đến, chà ng và o phòng Thượng Sương, xem nà ng đã há»c thuá»™c những câu gì. Thượng Sương thẹn thùng nói :
- Tướng công ! Thiếp..... có váºt..... nà y..... muốn tặng chà ng.
Nà ng đưa ra má»™t thanh truá»· thá»§ chỉ dà i độ hÆ¡n gang tay chừng má»™t lóng, nước thép xanh biếc lấp loáng dưới ánh nến. Chà ng thÃch thú há»i :
- Phải chăng đây là đoạn mÅ©i cá»§a thanh Äồ Long Kiếm ?
- Thưa..... phải.
Tống Thu ngắm nghÃa chiếc cán ngà voi xinh xắn rồi thuáºn tay phóng và o cây cá»™t gá»— cuối phòng. Thanh truá»· thá»§ bay Ä‘i như ánh chá»›p, cắm pháºp và o mục tiêu. Chà ng bước đến, nhổ ra, suy nghÄ© má»™t lúc rồi dùng thá»§ pháp Phi Kiếm Hồi Hoà n phóng vá» phÃa má»™t trong bốn ngá»n hồng lạp trên giá. Thiết Phiến hay Ngư Nha Hoà n đầu dẹp và có dạng tròn nên dá»… Ä‘iá»u khiển. Nay thanh truá»· thá»§ lại mang hình thức hoà n toà n khác hẳn nên rất khó thi triển tuyệt kỹ. Nhưng không hiểu vì lý do gì mà chà ng vẫn kiên nhẫn thá» mãi ?
Giữa canh ba, Thượng Sương giáºn dá»—i hứ lên. Tống Thu má»›i chịu thôi.
Chà ng mỉm cưá»i bước đến, hôn lên trán ngưá»i vợ yêu rồi bống nà ng và o giưá»ng.
Má» sáng, chà ng đã ra hoa viên luyện tiếp. Sau đó, ba ngà y ròng rã, Tống Thu đã là m chá»§ được vÅ© khà má»›i, hoan hỉ nháºn thêm chiếc bao da mà Dương Phi Phụng may tặng. Äịa Tà cưá»i bảo :
- Chẳng lẽ Thu nhi định dùng con dao nhỠbé nà y để giết Tiêu Cô Phi ?
Chà ng thản nhiên đáp :
- Rồi mẫu thân sẽ thấy váºt nà y lợi hại đến đâu.
Hiên Viên Äạo nghiêm giá»ng :
- Trừ phi Thu nhi có thể ném trúng mắt lão tạ Nhưng há» Tiêu biết yếu Ä‘iểm cá»§a mình sẽ bảo vệ rất nghiêm máºt.Tống Thu mỉm cưá»i bà ẩn, nói lảng sang chuyện khác.
Cuối canh tư ngà y hai mươi bốn, Tống Thu lên lưng Hồng Hạc đi trước.
Các trưởng bối của chà ng cũng khởi hà nh và o buổi trưa cũng ngà y.
Chà ng cho linh Ä‘iểu bay lên táºn tầng mây thấp nhất để tránh tai mắt đối phương. Sẩm tối ngà y hôm sau nữa chà ng hạ cánh xuống khu rừng ở ngoại thà nh Bạng Phụ. Thả chim rồi dùng khinh công và o thà nh.
Bạng Phụ nằm ở bá» Nam sông Hoà i, bên kia sông chÃnh là Quỉ SÆ¡n. Sà o huyệt cá»§a Trưá»ng Sinh Giáo. Chỉ cần há»i thăm má»™t gã hoá tá» là biết ngay ÄÆ°á»ng Thái Bạch và Thôi Bạch Hạc ở đâu ? Toà lữ Ä‘iếm sang trá»ng nhất thà nh chÃnh là nÆ¡i há» trú chân. Không phải vì thói trưởng giả mà vì những chá»— cao sang, đắt tiá»n rất Ãt khách võ lâm nên an toà n hÆ¡n những lữ Ä‘iếm hạng trung.
Gặp chà ng, Vạn Lý Phiêu Phong mừng rỡ nói :
- May mà đại ca tá»›i kịp. Tiểu đệ đã gặp được má»™t trong tám đại giáo sÄ© Thiên Trúc. Lão mò xuống kỹ viện trong trấn Hoà i Bắc dưới chân núi Quỉ SÆ¡n vui chÆ¡i. Tiểu đệ cÅ©ng và o theo và cho lão xem bức hoa. Tá» Ngá»c Thần Chung.
Lúc đầu, lão tá» ra hoan hỉ nhưng khi nghe nói Ä‘iá»u kiện là phải giết Tiêu Cô Phi, lão có vẻ hÆ¡i ngán. Cuối cùng lão đòi thêm bốn vạn lượng và ng và phải nghe chÃnh đại ca hứa lão má»›i tin.
Tống Thu gáºt gù :
- Hay lắm. Lão hẹn gặp ở đâu ?
- Lão bảo đầu canh hai sẽ đến cá»a kỹ viện kia mà chỠđợi, còn nói chuyện ở đâu thì tùy chúng ta.
Chà ng hà i lòng quay sang Linh Hồ :
- Lực lượng Thiếu Lâm đã đến chưa ?
- Bẩm đại cạ Phổ Trúc đại sư Ä‘ang ở trong Phổ Äà Tá»± cách Quỉ SÆ¡n bốn dặm.
- Còn động tĩnh của đối phương thế nà o ?
- Má»™t mặt chúng lo cá»§ng cố lá»±c lượng, má»™t mặt lùng bắt nữ nhân cung phụng cho giáo chá»§. Ngoà i ra, đám thá»§ hạ cá»§a Dạ Thần đưa vỠđã tiến hà nh những vụ trá»™m cướp tà i sản cá»§a các nhà đại phú để tăng cưá»ng ngân quÄ©.
Tống Thu trở vá» phòng mình tắm gá»™i, trong lúc ấy, bá»n Linh Hồ sai tiểu nhị sắp tiệc rượu.
Mấy khắc sau, ba ngưá»i quây quần thá»§ tạc trong phòng Linh Hồ. Thôi Bạch Hạc cưá»i há»i :
- Nếu tám lão giáo sÄ© không địch lại Tiêu Cô Phi thì đại ca tÃnh sao ?
Chà ng nghiêm nghị đáp :- Ta còn má»™t nước cỠđộc đáo nữa. Lần nà y cốt là để loại giáo sÄ© Thiên Trúc ra khá»i phe đối phương mà thôi. Nhưng trước sau gì cÅ©ng phải đối mặt vá»›i há» Tiêu.
Linh Hồ thở dà i :
- Thẳng thắn mà nói thì tiểu đệ cho rằng, dẫu co tám lão Thiên Trúc chúng ta cũng khó mà địch lại Tiêu Cô Phi và Sầm Cẩm Y.
Tống Thu cưá»i mát :
- Ta cÅ©ng biết Ä‘iá»u ấy. Tráºn nà y, nếu chẳng may ta có mệnh hệ gì, bá»n ngưá»i bảo há»™ gia quyến ta vá» Hán Dương sống Ä‘á»i bình dị, không dÃnh lÃu gì đến ân oán võ lâm nữa.
Thái độ an nhiên lẫm lẫm cá»§a chà ng khiến Linh Hồ nghe lòng gợi lên niá»m chua xót, tròng mắt cay xè. Gã buồn bã nói :
- Kiếp giang hồ quả là đáng ná»±c cưá»i.
Sống vì thù háºn và chết vì đạo lý mÆ¡ hồ nà o đó.
Äầu canh hai, tối hôm sau Vạn Lý Phiêu Phong đến kỹ viện hôm ná», qua?
nhiên thấy lão giáo sÄ© Thiên Trúc đứng chá». Gã Ä‘i ngang qua khẽ gáºt đầu ra hiệu, lão ta liá»n bám theo. Äá»™c Thá»§ Linh Hồ ẩn thân gần đấy. Chá» nữa khắc vẫn không thây còn ai khác, gã yên lòng lẩn và o bóng đêm.
Thôi Bạch Hạc đưa đối phương đến má»™t căn nhà nhá» trong trấn. ÄÆ°á»ng Ä‘i rất rắc rối, ngõ hẻm chẳng chịt khiến lão giáo sÄ© phải bám theo. Nếu có ngưá»i theo dõi cÅ©ng bị bá» rÆ¡i.
Há» Thôi đẩy cá»a má»i :
- Các hạ cứ và o, công tỠđang đợi.
Lão váºn khà đỠphòng rồi bước và o trong. Gần khắc sau, lão trở ra vá»›i nét mặt hân hoan vì trong túi đã có tấm ngân phiếu năm ngà n lượng và ng đặt cá»c.
Ngược lại, Tống Thu cÅ©ng biết được cách xuất nháºp Quá»· SÆ¡n.
Và ng là thứ kim loại là m say đắm lòng ngưá»i. Bá»n giáo sÄ© Thiên Trúc cÅ©ng không ngoại lệ, hÆ¡n nữa Tống Thu đã hứa rằng dù há» chỉ đả thương được Tiêu Cô Phi chà ng cÅ©ng trả lại Tá» Ngá»c Thần Chung để há» trở vá» Thiên Trúc. Nhưng nếu há» may mắn đắc thá»§, chà ng sẽ tặng thêm ba vạn năm ngà n lượng nữa.Cuối tháng tám, lá»±c lượng Thiếu Lâm và phe cá»§a Tống Thu đã có mặt đầy đủ ở Bạng Phụ. Chà ng đã bảo Vạn Lý Phiêu Phong thá» xâm nháºp và o Quá»· SÆ¡n bằng cách thức mà lão giáo sÄ© đã truyá»n lại xem đối phương có thà nh thá»±c không ? Kết quả rất mÄ© mãn khiến Tống Thu yên lòng bà n bạc kế hoạch tấn công Quá»· SÆ¡n. Äêm hôm sau, Äá»™c Thá»§ Linh Hồ, Vạn Lý Phiêu Phong, Lãnh Diện Thái Tuế và Thanh Y Kiếm Khách vác hoa? dược và o thạch tráºn. Há» chôn thuốc nổ rải rác thà nh má»™t đưá»ng thẳng, suốt chiá»u sâu cá»§a đám loạn thạch.
Sau đó, há» tiá»m nháºp và o Tổng Äà n Trưá»ng Sinh Giáo, gà i hoa? dược dưới chân vách sau các dãy nhà phụ.
Song Tuyệt Hầu Gia Sầm Cẩm Y đã sá»a đổi lại tráºn pháp quanh núi sau lần bị cướp tù nên rất yên tâm. Pháºt Diện Hoa Äà và hai phó giáo chá»§ không biết mình bị bán đứng nên vui vẻ thù tác vá»›i Bát Äại Giáo SÄ©. Tống Thu thì ẩn mình trên nóc má»™c lâu chá» diá»…n biến.
Tiệc gần tà n, tám lão giáo sÄ© ngất ngưởng đứng lên cáo say, xin vá» phòng nghỉ trước. Há» rá»i bà n, Ä‘i vòng qua phÃa sau lưng bốn ngưá»i kia rồi nhất tá» xuất thá»§. Tám đạo chưởng kình giáng trúng mục tiêu, đẩy nạn nhân đổ ấp và o khiến chiếc bà n gá»— sụm xuống.
Tống Thu mừng rỡ đứng thẳng lên, phất khăn trắng ra hiệu. Bá»n thá»§ ha.
chà ng láºp tức châm ngòi. Hoa? dược phát nổ long trá»i. PhÃa ngoà i thì phá nát tráºn pháp, mở đưá»ng cho quần hà o xông lên. PhÃa trong thì đánh sáºp nÆ¡i cư ngụ cá»§a bá»n giáo đồ, lá»a bốc lên ngùn ngụt, sáng rá»±c cả đỉnh núi Quỉ SÆ¡n.
Chà ng phục xuống, tiếp tục theo cuá»™c chiến phÃa dưới, kinh hãi nháºn ra Tiêu Cô Phi chưa chết. Miệng rỉ máu nhưng vẫn hiên ngang chống lại tám lão giáo sÄ©. Bá»n Song Tuyệt Hầu Gia, Dạ Thần, Äá»™c Ngô Công Ä‘á»u nằm chết lịm trên mặt sà n gá»—, máu miệng trà o ra như suối.
Tiêu Cô Phi bá»—ng gầm lên như hổ rống, lao vá» phÃa lão giáo sÄ© già nhất.
Chiêu Thiên Lôi Khai Phủ do lão sỠdụng uy mãnh tuyệt luân. Bảy lão kia vội cỠchưởng hỗ trợ. Nhưng hỠTiêu vẫn điên cuồng lao đến. Chưởng kinh giáng và o mục tiêu, đẩy lão giáo sĩ văng và o vách gỗ, phá thủng một lỗ lớn, rơi ra ngoà i.
Há» Tiêu cÅ©ng trúng liá»n mấy chưởng mà không há» hấn gì, báºt cưá»i ghê rợn, lao và o hà ng ngÅ© đối phương. Lúc nà y, vá»›i chiêu Lôi Äả Quần SÆ¡n, lão đã giết được thêm hai ngưá»i nữa. Tiếng chưởng kình nổ vang rá»n như sấm động rung rinh cả toà má»™c lâu kiên cố.
PhÃa dưới đất, cuá»™c chiến cÅ©ng không kém phần dữ dá»™i. Phổ Luân thiá»n sư đã được giải thoát ngay sau khi hoa? dược phát nổ. Ông thống lÄ©nh đệ tư?
Thiếu Lâm cà n quét bá»n giáo chúng.
Lúc nà y, trên má»™c lâu chỉ còn bốn giáo sÄ© Thiên Trúc. HỠđứng sát nhau, vung chưởng đối đòn vá»›i Tiêu Cô Phị Äấu pháp nà y có vẻ hiệu nghiệm nên tráºn chiến kéo dà i.Tống Thu buông mình xuống lan can, trèo qua cá»a sổ, núp và o góc tối chá» cÆ¡ há»™i xuất thá»§. Nhưng Thiên Äịa Song Tà và Hiên Viên Hồ Chá»§ đã lên đến. Há» tung chưởng giáp công há» Tiêu. Lão ác ma gầm lên :
- Bách Lý Hạc ! Sao ngươi dám mạo phạm báºc trưởng bối ?
Thiên Tà căm phẫn nói :
- Cà n Khôn Phái không có thứ yêu quái như ngươi. Lão phu thỠsẽ lấy đầu ngươi tế tổ sư.
Ba ngưá»i hợp cùng bốn lão Thiên Trúc, giáng chưởng đến tá»›i tấp, Tiêu Cô Phi tá»± biết không địch lại, đảo mắt tìm cách thoát thân. Lão váºn khà bảo vệ cÆ¡ thể, mượn lá»±c đẩy từ chưởng kình cá»§a bốn giáo sÄ©, lao và o Thiên Tà .
Thân hình lão như mÅ©i tên xoáy tÃt, xuyên qua bão chưởng cá»§a ba ngưá»i, chụp lấy mục tiêu. Tống Thu đã chuẩn bị trước nên kịp thá»i cứu mẫu thân.
Chà ng lướt đến như ánh sao, giáng song chưởng và o ngưá»i đối phương. Tuy không đả thương được lão nhưng cÅ©ng đè được lão xuống. Chưởng kình xanh đỠkia bị chuyển hướng, đánh thá»§ng sà n gá»— và thân hình cá»§a lão cÅ©ng rÆ¡i theo.
Äịa Tà thoát chết, nhìn ái tỠâu yếm nói :
- Thu nhi giá»i lắm !
Má»i ngưá»i tung mình xuống chặn bắt há» Tiêu. Nhưng lão đã xông thẳng ra ngoà i, đánh chết mấy chục ngưá»i, mở đưá»ng máu thoát ra khá»i Quỉ SÆ¡n.
Äám giáo đồ chết gần hết, chỉ có hÆ¡n trăm tên đà o tẩu được. Bốn lão giáo sÄ© buồn bã vác xác đồng bá»n, đến bên Tống Thu :
- Mong công tá» giữ lá»i, trao Thần Chung cho bá»n ta.
Chà ng gáºt đầu, bảo Äịch Yến Bình lấy chuông ra trao lại. Bốn lão cúi đầu cảm tạ rồi bá» Ä‘i ngaỵ Thiên Tà rầu rÄ© nói :
- Không giết được Tiêu Cô Phi, lão phu còn mặt mũi nà o gặp sư phụ và chư vị Tổ sư dưới suối và ng ?
Tống Thu an ủi lão :
- Phụ thân đừng lá» Há» Tiêu tá»± hà o võ công vô địch, chắc chắn sẽ không vì thua tráºn nà y mà bá» cuá»™c, ẩn cư đâu. Có lẽ lão chạy vá» Chiết Giang phối hợp vá»›i phái Hoa SÆ¡n. Vạn Lý Phiêu Phong đã bám theo, và i ngà y nữa là có tin thôi.
Äịa Tà lại nghÄ© khác :
- Ta lại mong lão phẫn chà thoái xuất giang hồ cho xong chuyện. Với thần công Kim Cương Bất Hoại ấy. Chúng ta khó mà địch lại.
Äá»™c Thá»§ Linh Hồ vui vẻ báo cáo :
- Äại ca ! Xem ra chúng ta chẳng lá»— lã gì. Số và ng trong phòng quÄ© lên tá»›i sáu vạn lượng và ng.Lãnh Diện Thái Tuế cÅ©ng nói :
- Äại ca ! Song Tuyệt Hầu Gia và Äá»™c Ngô Công Ä‘á»u chết cả, riêng Da.
Thần vẫn còn thoi thóp. Lão muốn gặp đại ca.
Tống Thu vá»™i chạy lên má»™c lâu xem lão định trăn trối Ä‘iá»u gì. Tả Tiêu Dao Ä‘ang ngồi dá»±a vách, thấy chà ng lão nÃn Ä‘au nói :
- Lão phu có chết cÅ©ng đáng tá»™i. Biết công tá» là báºc anh hùng cái thế, lão phu mạo muá»™i cầu xin má»™t Ä‘iá»u. Công tá» hãy bảo Kim LÄ©nh Tữ phế bá» võ công Tả Kiến Tưá»ng, thả hắn vá» cuá»™c sống thưá»ng nhân. ChÃn năm giam cầm chắc cÅ©ng đủ Ä‘á»n tá»™i. Lão phu nguyện kiếp sau là m thân trâu ngá»±a đáp Ä‘á»n.
Tống Thu cảm động trước lòng thương con vô bá» bến cá»§a lão ma, chà ng gáºt đầu hứa:
- Thôi được ! Tại hạ nháºn lá»i.
Tả Tiêu Dao mừng rỡ rút ra má»™t quyển sách má»ng :
- Äây là bà kÃp pho khinh công Biển Bức Phi Thiên độc bá»™ võ lâm mong công tá» nháºn chá» Nhưng xin nhá»› rằng pho chân kinh nà y viết ngược, má»—i trang Ä‘á»u phải Ä‘á»c từ dưới lên.
Tống Thu vừa nháºn lấy thì lão há»™c ra má»™t vòi máu rồi gục chết.
Khi bá»n Tống Thu vỠđến TÃn Dương, chim câu cá»§a Cái Bang cÅ©ng bay vá» báo rằng:
quả thực Tiêu Cô Phi đã đến Chiết Giang, phối hợp với phái Hoa Sơn.
Tống Thu cho gá»i Vạn Lý Phiêu Phong trở lại căn cứ. Chà ng thản nhiên vui đùa vá»›i thê tá» và nghiên cứu pho bà kÃp Biển Bức Phi Thiên.
Äầu tháng mưá»i, trá»i đổ mưa tầm tã suốt nhiá»u ngà y. Cuối cùng, đê sông Trưá»ng Giang bị vỡ sáu khúc ở Ä‘oạn hạ lưu. Cả má»™t vùng hai bên sông dà i tám trăm dặm từ An Khánh đến quá Nam Kinh chìm trong nước bạc. Tiếng đồ thán cá»§a sinh linh như muốn thấu trá»i xanh.
Mưa vẫn chưa thôi rÆ¡i, nước từ Trưá»ng Giang đổ và o Äại Váºn Hà , cuồn cuá»™n cuốn đến sông Tiá»n ÄÆ°á»ng, dìm luôn phÃa Bắc tỉnh Chiết Giang và o cảnh lụt lá»™i. Triá»u đình đà nh bất lá»±c trước thiên tai vì quốc khố trống rá»—ng.
Trong lúc hà ng ngà n báºc thiện nhân từ các phá»§ lân cáºn tất báºt chở lương thá»±c đến cứu trợ nạn dân, Tiêu Cô Phi lại tổ chức đánh phá các huyện thà nh, mở kho lúa dá»± trữ chiến tranh phát chẩn. Nhá» váºy, lão mua chuá»™c được lòng dân, thá»§ hạ tăng lên đến năm sáu ngà n ngưá»i.Äến cuối tháng mưá»i, nước vừa rút xuống thì hai phá»§ Giang Tô, Chiết Giang đã nằm trong tay há» Tiêu. Quân triá»u đình bị đẩy báºt ra khá»i hai phu?
nà y. Toà n bá»™ quan nhu, khà giá»›i Ä‘á»u bị lão chiếm Ä‘oạt, trang bị cho quân mình. Tiêu Cô Phi há»c theo Sở Bá Vương Hạng Võ ngà y xưa, tá»± xung là Tiêu Bá Vương, đóng đô ở Nam Kinh, quân dưới trướng có đến hÆ¡n ba vạn.
Giữa tháng mưá»i má»™t, lão kéo quân tiến đánh Huy Châu, An Khánh. Bản lãnh cá»§a há» Tiêu còn lợi hại hÆ¡n Hạng Võ bá»™i phần. Lão lao qua là n mưa tên, lướt trên đầu ba quan mà bắt sống tổng trấn Huy Châu ngang dưới chân thà nh Hợp Phì. Thần oai cá»§a lão đã khiến quân triá»u đình cà ng khiếp sợ, rút lui.
Khi Bắc Kinh Ä‘iá»u đại quân từ SÆ¡n Äông đến thì lão đã chiếm luôn phu Giang Tây. Hai mươi vạn quân cá»§a Tổng đốc SÆ¡n Äông phong toa? bá» Bắc sông Hoà i, ngăn chặn bước tiến cá»§a há» Tiêu vá» Bắc Kinh.
Tin tức xấu liên tiếp bay vá» khiến tâm trạng bá»n Tống Thu nặng ná», u uất. Vá»›i thần công Kim Cương Bất Hoại, Tiêu Cô Phi dá»… dà ng phá tan bất cứ đạo quan nà o. Cuối tháng, nghe tin há» Tiêu xưng đế, Thiên Tà đau đớn nói :
- Không ngá» Cà n Khôn Phái lại sản sinh ra má»™t kẻ đại ác, đại nghịch như váºy. Lão phu dẫu chết cÅ©ng phải giết cho được Tiên Cô Phi.
Äịa Tà cưá»i nhạt :
- Mình lão thì là m được gì ? Ta sẽ đi với lão.
Hiên Viên Hồ Chủ ứng tiếng :
- Lão phu cũng cảm thấy mình sống quá lâu rồi, xin theo nhị vị cho vui.
Tống Thu biết ý ba ngưá»i đã quyết tá», chà ng liá»n triệu táºp thá»§ hạ và gia quyến :
- Nay Tiêu Cô Phi đã là tai hoa. cho xã tắc, chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn. Trừ Äông Phương Há»™ pháp và Tạ Há»™ pháp, tất cả sẽ theo ta đến Nam Kinh. Nếu chẳng may chúng ta thất bại, nhị vị Há»™ pháp sẽ đưa Kim Hoà n Môn vá» Trưá»ng An.
Thiên Tà xua tay :
- Thu nhi cứ ở lại. Äây là chuyện cá»§a bá»n ta.
Chà ng chÃnh sắc đáp :
- Phụ thân vẫn thưá»ng dạy hà i nhi phải biết coi việc giang sÆ¡n là m trá»ng.
Nay tông tự hỠTrác, hỠBách Lý đã có, Thái Vân cũng vừa hoà i thai, lẽ nà o hà i nhi lại chối bỠtrách nhiệm của mình với xã tắc ? Hơn nữa, hà i nhi tự tin mình có thể giết được Tiên Cô Phi.
Äịa Tà lo lắng :
- Thu nhi vẫn chưa luyện xong chiêu cuối cùng cá»§a Huyá»n CÆ¡ Kiếm Pháp mà ?Tống Thu gáºt đầu :
- Bẩm mẫu thân ! Hà i nhi thiếu mất hai mươi năm công lực nên không thể thi triển chiêu kiếm ấy. Nhưng xem ra cũng chẳng cần thiết.
Sa Thượng Thần Y Tang Luân Tống vò đầu bứt tai :
- Chết tháºt ! Thế mà lão phu lại quên bẵng mất trái máºt cá»§a Sa Mạc Xà Vương.
Äịa Tà mỉa mai :
- Lão đã nuốt mất từ mấy năm trước, còn nhắc là m gì nữa ?
Tang lão cưá»i ha hả :
- Äại tẩu lầm rồi, không có khẩu quyết Cà n Khôn Chân KhÃ, lão phu đâu dám uống. Ngà y bị quan quân vây bắt ở SÆ¡n Hải Quan, lão phu sợ mất nên rạch đùi, dấu và o rồi khâu lại. Vì đã quá lâu nên quên khuấy mất.
Nói xong, lão rảo bước và o háºu sảnh, hai khắc sau kháºp khiá»…ng Ä‘i ra vá»›i trái máºt rắn trên taỵ GiỠđây nó cứng lại, xanh lè như má»™t viên đá quà và chi?
lớn bằng hạt nhãn.
Tống Thu kÃnh cẩn nháºn lấy, uống và o rồi ngồi xuống váºn công. Äến táºn chiá»u hôm sau má»›i dung hoá được máºt cá»§a Xà Vương thà nh hai mươi năm công lá»±c. Chà ng vươn vai đứng dáºy, nghe cÆ¡ thể sáng khoái, sung mãn hÆ¡n trước rất nhiá»u. Má»i ngưá»i xúm lại chúc mừng. Tống Thu vui vẻ nói :
- Giá» thì đã có thế chịu được mưá»i chưởng cá»§a há» Tiêu rồi.
Äịa Tà nhăn mặt trách :
- Sao Thu nhi lại nói gở như váºy ?
Chà ng cưá»i đáp :
- Hà i nhi không phải là Giác Lâm Thần Tăng. Äến chưởng thứu tám là hà i nhi đã giết được Tiêu Cô Phi.
Thái độ lạc quan của chà ng khiến cả nhà phấn khởi.
Sáng hôm sau, trinh sát Cái Bang báo vá» rằng Dương Tổng đốc đã cho đại quân vượt sông Hoà i, kéo theo năm mươi cá»— đại pháo, tiến vá» hướng Nam Kinh. Tống Thu cho tì nữ và o gá»i Dương Phi Phụng :
- Tống đốc Dương Thao có phải là thân thÃch cá»§a nà ng không ?
Phi Phụng thẹn thùng đáp :
- Gã chÃnh là Thúc bá biểu đệ cá»§a tiện thiếp. Ngà y xưa, nhá» có thiếp mà gã má»›i được là m Tổng đốc SÆ¡n Äông.
Tống Thu biết nà ng xấu hổ khi nhắc đến quá khứ. Chà ng cưá»i há»i :
- Nà ng có váºt gì khiến gã xem ta như ngưá»i nhà không ?Phi Phụng gáºt đầu, quay vá» phòng, lấy ra má»™t mảnh ngá»c bá»™i trắng khắc hình chữ Dương có dây xÃch và ng để Ä‘eo và o cổ :
- Bẩm tướng công ! Ngá»c bá»™i nà y là váºt tùy thân cá»§a gia phụ, Dương Thao nhìn thấy sẽ nháºn ra ngay.
Sáu ngáy sau có má»™t toán ngưá»i lạ mặc áo đạo sÄ© đến mặt tráºn Hoà i Âm, xin bái kiến Dương Nguyên Soái. Dẫn đầu là má»™t đạo nhân gương mặt rất anh tuấn. Dương Thao cho má»i khách và o. Nháºn ra váºt trang sức cá»§a bá phụ, gã vui mừng há»i :
- Vì sao đạo trưởng lại có váºt nà y ?
Tống Thu liá»n mỉm cưá»i đáp :
- Bần đạo là Thông Thiên đạo trưởng ở núi Äại Ba SÆ¡n. Năm xưa đã má»™t lần ghé ngang Bắc Kinh, trị bệnh cho Dương Hoà ng Háºu. Mảnh ngá»c bá»™i nà y là do Dương quốc lão tặng cho là m kỉ niệm. Nay Tiêu Cô Phi tạo phản, gây cảnh gươm Ä‘ao, khói lá»a trăm há», bần đạo cùng các đồng môn muốn được góp sức để trừ hoạ.
Dương Nguyên Soái hoan hỉ nói :
- Té ra đạo trưởng là ngưá»i ân cá»§a Gia biểu tá»· ? Bổn soái Ä‘ang lo không ai địch lại gã há» Tiêu, nay có chư vị tiên trưởng giá lâm, quả là đại phúc cho xã tắc. Bá»n sÄ© tốt cá»§a Tiêu tắc chỉ là lÅ© quân ô hợp, chẳng thể bì vá»›i quân triá»u đình. Nhưng bản thân Tiêu Cô Phi thần dÅ©ng tuyệt luân, lấy đầu tướng địch giữa ba quân như lấy đồ trong túi áo. Toà n thân gã không sợ gươm Ä‘ao, so vá»›i Hạng Võ ngà y xưa còn lợi hại hÆ¡n nhiá»u.
Äể trấn an Dương Nguyên Soái, Tống Thu xả má»™t đạo chỉ phong đỠrá»±c và o cá»™t lầu. Lá»›p gá»— bị khoan thá»§ng và bốc cháy nghi ngút. Há» Dương phấn khởi tinh thần, quát thuá»™c hạ dá»n tiệc tẩy trần.
Sáng ra, Dương Thao hạ lệnh cho đại quân tiến vá» phÃa Nam. Cạnh gã giỠđây có má»™t toán cáºn vệ lạ mặt tay cầm giáo sắt.
Thế quan đi như chẻ tre, đánh tan những lực lượng ô hợp của Tiêu Vương. Gần giữa tháng chạp hỠchỉ còn cách Nam Kinh chừng hơn trăm dặm.
Tuyết rÆ¡i mù trá»i phá»§ trắng cánh đồng khiến quang cảnh bãi chiến trưá»ng cà ng thêm thê lương, ảm đạm. Thám mã vá» báo rằng Tiêu Cô Phi đã đưa năm vạn quân rá»i Nam Kinh đến ứng chiến. Dương Thao liá»n cho quân bầy tráºn chỠđối thá»§.Sáng ngà y mưá»i bảy, Tiêu Vương thống lÄ©nh năm vạn quân đến nÆ¡i, đứng cách xa hai tầm tên. Năm mươi cá»— đại pháo kia khiến lão lo cho đám thá»§ hạ cá»§a mình. Há» Tiêu quyết đơn phương độc mã xông lên trước, bắt sống chá»§ tướng phe đối phương rồi má»›i cho quân tấn công.
Trong phép hà nh binh ngà y xưa, vai trò cá»§a vị đại tướng rất quan trá»ng.
Chỉ cần và o được trung quân, tiêu diệt được đại soái là ba quân sẽ như rắn không đầu.
Tiêu Cô Phi toà n thân giáp trụ, phóng ngá»±a vá» phÃa ngá»n soái kỳ cá»§a quân Minh. Là n mưa tên bay ra, bắn chết tuấn mã nhưng không ngăn cản được bước chân cá»§a lão. Há» Tiêu lướt trên đầu bá»n quân triá»u đình và o đến táºn trung quân, tung chưởng đánh bay hà ng rà o giáp vệ, nhẩy đến chụp đến Dương Thao.
Nhưng ngỠđâu Dương Nguyên Soái hoá thà nh luồng kiếm quang xanh biếc chói lá»i những tia chá»›p, mang theo tiếng nổ ì ầm đón lấy lão Ma.
Há» Dương chÃnh là do Tống Thu hoá trang thà nh. Chà ng dồn hết bảy mươi năm công lá»±c và o chiêu Lôi Äiện Hợp Nhi Chương. Äồ Long Kiếm như chiếc kén bao chặt lấy mục tiêu, cắt nát tấm áo giáp nhẹ, há»›p đứt tai, mÅ©i và búi tóc cá»§a Cô Phị Những tia lá»a Ä‘iện đánh thá»§ng mà n chân khÃ, đốt cháy y phục há» Tiêu.
Lão ác ma kinh hoà ng rÆ¡i xuống lãnh thêm sáu chưởng như trá»i giáng cá»§a ba ngưá»i khác. Nháºn ra lai lịch cuả đối phương, lão căm háºn gầm lên :
- Bách Lý Hạc ! Lão phu sẽ không tha cho ngươi.
GiỠđây mặt lão đầy máu, thân thể loã lồ chỉ còn độc nhất một chiếc khố.
Da thịt lão toa? mà u sương xanh đỠtrông rất đáng sợ.
Thiên Äịa Song Ta nghiến răng giáng những đòn sấm sét và o mặt trước, Hiên Viên Äạo hoá thà nh bảy bóng ảnh chạy quanh, thỉnh thoảng áºp và o vá»— và o lưng đối thá»§.
Tống Thu cởi giáp trụ trả lại cho Dương Thao, bảo gã cho đại quân tiến lên để Tiêu Cô Phi lại cho bá»n chà ng. Gã vòng tay cảm tạ rồi đánh trống thúc quân. Năm mươi cá»— đại pháo gầm vang, uy hiếp tinh thần năm vạn quân phản loạn.
Trừ Äịch Yến Bình đứng lại quan chiến, bá»n Trưá»ng Mi Phán Quan, Lãnh Diện, Linh Hồ Ä‘á»u theo đại quân để tiêu diệt các đại cao thá»§ phái Hoa SÆ¡n.
Hôm nay Tống Thu mặc má»™t bá»™ y phục mà u Ä‘en kỳ lạ. Chà ng tung mình lên không trung, dương rá»™ng mà ng vải hai bên nách, dùng pho khinh công Phi Thiên Biển Bức bay lượn trên đầu Tiêu Cô Phị Những đạo chưởng kình từ tay chà ng cứ nhắm và o hai mắt lão ma mà xạ và o. Äấu pháp cá»§a bốn ngưá»i khiến há» Tiêu bối rối, trúng liá»n mưá»i mấy chưởng Ä‘au đớn vô cùng.Lần nà y, Tiêu Cô Phi thất cÆ¡, bị Tống Thu chém đứt tai và mÅ©i, máu chảy nhiá»u nên mất sức. Lão căm háºn gầm lên, xuất má»™t chiêu rất quái dị, song thá»§ ve vẩy, dệt lưới chưởng quanh mình, hoá thà nh trái cầu đỠrá»±c, bay vá» phÃa Thiên Tà Bách Lý Hạc - râu tóc dá»±ng ngược giáng chưởng, đẩy trái cầu văng ra. Tống Thu vá»— song chưởng, há» Tiêu như trái bóng Ä‘áºp xuống mặt tuyết rồi lại nẩy lên. Chà ng biết ngay có chuyện lạ vá»™i quát lên :
- Mẫu thân coi chừng !
Quả nhiên, trái cầu bay vá» phÃa Äịa Tà , nở lá»›n ra chụp lấy bà . Thái Äà m Thuá»· cưá»i nhạt, cá» chưởng giáng thẳng và o mà n sương Ä‘á». Thấy chưởng kình như đánh và o hư không, bà kinh hãi nhẩy lùi. Tiêu Cô Phi vẫn bám theo không rá»i.
May thay, Tống Thu ôm kiếm lao xuống. Chiêu Lôi Äiện Hợp Nhi Chương kỳ tuyệt thiên hạ đã chặn đứng lão ma lại.
Bốn ngưá»i hợp chưởng tấn công. Trái cầu ngưá»i văng lên không trung.
Bá»—ng há» Tiêu cưá»i hăng hắc, bay khá»i vòng vây như ánh sao sa xuống chụp lấy Äịch Yến Bình. Má»i phản ứng Ä‘á»u quá trá»…, lão ma Ä‘iểm huyệt rồi đưa tay lên đầu nà ng, mỉm cưá»i âm hiểm :
- Tống Thu ! Äây chắc là má»™t trong những cô vợ xinh đẹp cá»§a ngươi ?
Chà ng bình thản đáp :
- Äúng váºy ! Nà ng là ngÅ© phu nhân cá»§a tại hạ.
Äịch Yến Bình thoa? nguyện, sa lệ bảo :
- Tiểu muá»™i dẫu có chết cÅ©ng vui lòng. Äại ca đừng vì tiểu muá»™i mà để lão ác ma nà y sống sót.
Tống Thu cưá»i mát :
- Bình muội đừng lo, lão không thoát được đâu.
Chà ng nghiêm giá»ng bảo Tiêu Cô Phi :
- Lão tá»± hà o mình là vô địch thiên hạ, váºy có dám cùng ta tỠđấu má»™t phen hay không ? Nếu tin rằng giết nổi ta thì cứ thả nà ng ra. Khi ta chết rồi, các trưởng bối cá»§a ta sẽ mai danh ẩn tÃch, không lý đến việc cá»§a lão nữa.
Äịa Tà sÆ¡ hãi kêu lên :
- Là m sao Tống Thu địch lại lão ?
Chà ng quì xuống mặt tuyết lạnh lạy tạ :
- Xin phụ mẫu thà nh toà n cho hà i nhị Chúng ta chẳng thể để Bình muá»™i lá»t và o tay lão ác ma kia được. Hà i nhi tá»± tin mình không thể bại, nhưng nếu hà i nhi có mệnh hệ gì, xin song thân chu toà n giùm thê tá».
Thiên Tà bi phẫn nói :- Hôm nay mà để lão yêu quái kia Ä‘em Bình nhi Ä‘i thì bá»n ta cÅ©ng chẳng còn mặc mÅ©i nà o mà sống nữa. Thu nhi vì đạo nghÄ©a, vì thâm tình mà táºn lá»±c, ta không dám cản.
Chà ng đứng lên, quay lại nói :
- Tiêu Cô Phi ! Song thân ta đã nháºn lá»i, lão thả con tin ra Ä‘i.
Há» Tiêu căm háºn chà ng đến thấu xương và tá»± tin giết chà ng không khó nên báºt cưá»i sằng sặc :
- Ngươi muốn há»c thói anh hùng ư ? ÄÆ°á»£c ! Lão phu sẽ giúp má»™t tay.
Lão giải huyệt, thả Yến Bình ra. Nà ng chạy đến ôm lấy Tống Thu khóc vùi :
- Nếu tiểu muội không sơ xuất thì đại ca đâu đến nỗi nầy.
Chà ng vuốt tóc nà ng thì thầm :
- Bình muội đừng lỠTa đã có cách giết lão.
Yến Bình bán tÃn bán nghi, bước vá» phÃa Song Tà và Hiên Viên Äạo.
Nãy giá», Hiên Viên Hồ Chá»§ không há» lên tiếng, để sau nà y có thể báo thù cho Tống Thụ Lão không hứa thì chẳng thể gá»i là thất tÃn. Chà ng là ngưá»i mà lão yêu quà nhất trên Ä‘á»i. Trong thâm tâm, lão vẫn âm thầm coi chà ng là Hiên Viên Thảo KÃnh mà bị giết thì lão sẽ đổi mạng vá»›i Tiêu Cô Phi.
Tống Thu bình thản bước đến trước mặt há» Tiêu, hóa thà nh sáu bóng ảnh cháºp chá»n bay lượn rồi áºp và o tấn công. Nhưng tu vi cá»§a lão ác ma thâm sâu như biển, khinh công nhanh như ánh chá»›p. Lão phi thân lướt quanh liên tục giáng chưởng và o các sóng ảnh.
Chỉ sau sáu vòng chạy, lão đã đón được sáu chưởng cá»§a Tống Thụ Chà ng không chịu nổi, văng ra ngoà i, máu miệng trà o ướt khoé. Äịa Tà run lẩy bẩy, chỉ chá»±c xông và o. Yến Bình thì gục và o vai bà thổn thức, không dám nhìn thảm trảng trước mắt.
Tống Thu đưa tay chùi máu, lảo đảo ôm kiếm, chuẩn bị đón chiêu tối háºu. Tiêu Cô Phi vô cùng đắc ý, cháºm rãi bước đến, cưá»i mỉa mai :
- Thế mà cÅ©ng há»c đòi là m hảo hán. Lão trá»c Giác Lâm còn không chịu nổi bảy chưởng cá»§a ta.
Lão muốn hà nh hạ chà ng nên từ từ song thá»§ giÆ¡ lên. Tống Thu rút thanh chuá»· thá»§ lên. Tống Thu rút thanh chuá»· thá»§ phóng và o mặt lão như má»™t hà nh động tuyệt vá»ng cuối cùng.
Há» Tiêu chỉ khẽ nghiêng đầu đã tránh được. Thấy Tống Thu bốc lên cao, bá»§a lưới kiếm xuống, lão nhếch mép cưá»i hiểm độc, nhịp nhà ng vá»— hà ng loạt đạo chưởng kình nối nhau.
Tống Thu bị chặn đứng, rÆ¡i xuống mặt đất, cách lão có mấy bước chân.Tiêu Cô Phi ngá»a cổ cưá»i vang, dÆ¡ chưởng định kết liá»…u. Nhưng bất ngá», lão nghe háºu tâm Ä‘au đớn khá»§ng khiếp thanh truá»· thá»§ đã âm thầm bay lại, cắm và o đúng bá»›t Ä‘en trên huyệt cách quan phÃa trái.
Tim lão đã bị đâm thá»§ng nhưng nhá» chân nguyên hùng háºu mà không chết ngaỵ Lão không tin đó là sá»± tháºt, tréo tay sá» thá» máu ướt đẫm bà n tay.
Tống Thu bình thản đứng lên mỉm cưá»i :
- Chắc lão không ngá» thần công Kim Cương Bất Hoại lại có thể bị phá phải không ? Bá»›t Ä‘en sau lưng lão rất dầy nên mà n chân khà nÆ¡i ấy rất má»ng.
Lần đầu gặp lão ở Thạch Äầu SÆ¡n, ta đã nháºn ra nhược Ä‘iểm ấy.
Thiên Tà và Hiên Viên Äạo vui mừng khôn xiết, ôm nhau cưá»i dà i. Äịa Tà chạy đến trách yêu :
- Sao Thu nhi không nói sớm cho mẫu thân yên lòng ?
Chà ng cưá»i đáp :
- Nếu chư vị không tỠra lo lắng thì lão ta đâu mắc bẫy ?
Tiêu Cô Phi căm há»n rú lên rồi gục chết. Yến Bình rút thanh truá»· thá»§, trao lại cho Tống Thụ Mắt nà ng lóng lánh niá»m vui và trà n ngáºp yêu thương.
Chà ng nháºn lấy, âu yếm nói :
- Ta là ngưá»i háo sắc, nhá» váºy má»›i có được năm vị ái thê xinh đẹp.
Thiên Tà cưá»i khà khà :
- Váºy là Thu nhi đã quên không tÃnh đến nữ lang Thiên Trúc Tây Môn Phượng Tưá»ng rồi.
Hết