Hồi kết
Xuống giang nam ẩn tÃch mai danh
Lại nghe cả hai bên bá» những tiếng còi tre thổi lên toe toe, kẻ xướng ngưá»i há»a.
Vi Tiểu Bảo mừng rỡ nói:
- Äúng là hiệu còi cá»§a Thiên Äịa Há»™i.
Mấy chục ngưá»i kỵ mã Ä‘i đến bên quan thuyá»n, bá»—ng nghe trên bá» mé Tây có tiếng ngưá»i hô:
- Vi Tiểu Bảo ra đây!
Vi Tiểu Bảo khẽ cất tiếng thóa mạ:
- Con mẹ nó! Tên nà o mà chẳng biết kẻ trên ngưá»i dưới? Sao hắn không kêu Vi Hương chá»§.
Gã toan chạy ra đầu thuyá»n thì Tô Thuyên cản lại nói:
- Hãy khoan! Äể tiện thiếp há»i lại cho rõ đã.
Mụ chạy ra ngoà i khoang thuyá»n lá»›n tiếng há»i:
- Anh hùng hảo hán ở đâu muốn gặp Vi tướng công?
Mụ ngó lên hai bên bá» thì thấy những ngưá»i kỵ mã Ä‘á»u bịt đầu bằng khăn xanh, tay cầm binh khÃ.
Ngưá»i Ä‘i đầu bên Tây ngạn đáp:
- Bá»n ta là ngưá»i Thiên Äịa Há»™i.
Tô Thuyên khẽ há»i:
- Khẩu hiệu cá»§a Thiên Äịa Há»™i lúc diện kiến ra sao?
Vi Tiểu Bảo dõng dạc hô:
- NgÅ© nhân phân khai nhất thá»§ thi, thân thượng hồng anh vÅ© nhân tri. Nếu là anh em Thiên Äịa Há»™i mà chưa quen biết thì Ä‘á»c thÆ¡ tiếp để nháºn nhau.
Không ngá» ngưá»i kia ngồi trên ngá»±a đáp:
- Äây là thÆ¡ cÅ© cá»§a Thiên Äịa Há»™i. Từ ngà y Vi Tiểu Bảo phản há»™i hà ng địch, sát hại sư phụ để cầu vinh hoa phú quý, hết thẩy các khẩu hiệu đã đổi lại.
Vi Tiểu Bảo kinh hãi há»i lại:
- Ông bạn là ai? Sao lại há»i thế?
Ngưá»i kia há»i lại:
- Ngươi có phải là Vi Tiểu Bảo không?
Vi Tiểu Bảo liệu chừng không chối cãi được liá»n đáp:
- Tại hạ chÃnh là Vi Tiểu Bảo.
Ngưá»i kia nói:
- Có cho ngươi hay cÅ©ng chẳng há» gì. Ta là há» Thư ở Hoà nh Hóa ÄÆ°á»ng trong Thiên Äịa Há»™i.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Té ra là Thư đại ca. Trong vụ nà y có nhiá»u chá»— hiểu lầm. Lý Hương chá»§ trong quý đưá»ng có đến đây không?
Gã há» Thư hằn há»c đáp:
- Ngươi gây lên tá»™i ác ngáºp đầu. Lý Hương chá»§ đã bị ngươi là m cho uổng mạng, sao còn giả vá» há»i?
Quần hùng bên Tây ngạn lớn tiếng la:
- Vi Tiểu Bảo phản bá»™i hà ng địch, hại sư cầu vinh. Thư đại ca bất tất phải nói nhiá»u vá»›i gã. Bữa nay chúng ta phân thây gã là m muôn Ä‘oạn đặng báo thù cho Trần tổng đà chúa và Lý Hương chá»§.
Má»i ngưá»i bên Äông ngạn nghe tiếng Ä‘á»u la ó om sòm.
Äá»™t nhiên nghe đánh vèo má»™t cái. Có ngưá»i liệng má»™t viên Phi hoà ng thạch xuống.
Vi Tiểu Bảo vá»™i rút và o trong khoang thuyá»n ngấm ngầm kêu khổ.
Gã nghÄ© bụng:- Té ra Lý Hương chá»§ ở Hoà nh Hóa ÄÆ°á»ng chết rồi. Những anh em đây không hiểu trắng Ä‘en hà nh động nóng nảy, biết là m thế nà o?
Lại nghe những tiếng lách tách vang lên ở trên mui thuyá»n. Hai bên không ngá»›t phóng ám khi đánh xuống. May mà thuyá»n Ä‘áºu giữa sông hai bên Ä‘á»u có bãi rá»™ng cách bá» sông khá xa, nên ám khà bà y ra Ä‘á»u rá»›t xuống sông, mà có và o thuyá»n thì luồng lá»±c đạo cÅ©ng đã yếu rồi.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Äây là thảo thuyá»n tá tiá»…n... Ta là Lá»— Túc chỉ sợ run. Vị nà o là Gia Cát Lượng mau mau nghÄ© biện pháp đối phó.
Cố Viêm Võ cùng bá»n thuyá»n phu Ä‘á»u ở đằng lái thấy ám khà bắn dữ cÅ©ng ẩn và o trong khoang.
Äá»™t nhiên ánh lá»a lấp loáng. Mấy mÅ©i há»a tiá»…n bắn và o mui thuyá»n là m cho phát há»a.
Vi Tiểu Bảo la:
- Trá»i Æ¡i! Nguy đến nÆ¡i rồi! Há»a siêu Vi Tiểu Bảo!
Tô Thuyên lớn tiếng hô:
- Cố Viêm Võ tiên sinh ở đây. Các ngươi không được vô lễ.
Mụ nghÄ© đến Cố Viêm Võ danh vá»ng rất lá»›n trên chốn giang hồ, chắc bá»n ngưá»i Thiên Äịa Há»™i không dám đắc tá»™i vá»›i y. Nhưng hai bên bá» tiếng ngưá»i huyên náo, lấn át tiếng hô cá»§a mụ.
Vi Tiểu Bảo liá»n nói:
- Các vị nương tá»! Chúng ta đồng thanh hô "Cố Viêm Võ tiên sinh ở đây".
Má»™t, hai, ba...
Bảy vị phu nhân theo Vi Tiểu Bảo đồng thanh hô:
- Cố Viêm Võ tiên sinh ở đây.
Má»i ngưá»i hô ba lần, thanh âm trên bá» dần dần yên tÄ©nh lại. ám khà cÅ©ng không phát ra nữa.
Thư Hương chá»§ há»i:- Cố Viêm Võ tiên sinh ở trong thuyá»n ư?
Cố Viêm Võ ra đứng đầu thuyá»n chắp tay đáp:
Tiểu đệ là Cố Viêm Võ đây.
Hương chủ hỠThư la lên một tiếng "úi chao!" rồi hạ lệnh:
- Anh em biết lá»™i nước mau nhảy xuống sông lôi thuyá»n và o bá».
Những tiếng bì bõm vang lên không ngá»›t. Mưá»i mấy ngưá»i trong há»™i nhảy xuống sông Váºn Hà lôi quan thuyá»n và o bá».
Lúc nà y thế lá»a rất mạnh. Song Nhi kéo Vi Tiểu Bảo nhảy lên bá» trước. Má»i ngưá»i lục tục theo sau.
Anh em Thiên Äịa Há»™i tay cầm binh khà bao vây xung quanh.
Thư Hương chủ nhìn Cố Viêm Võ chắp tay nói:
- Tại hạ là Thư Hóa Long ở Hoà nh Hóa ÄÆ°á»ng trong Thiên Äịa Há»™i xin bái kiến Cố tiên sinh.
Cố Viêm Võ chắp tay đáp lễ.
Một lão già khom lưng nói:
- Trong cuá»™c Sát Quy Äại há»™i ở phá»§ Hà Giang ngà y trước, anh hùng thiên hạ Ä‘á»u suy cá» Cố tiên sinh là m Tổng quân sư. Tại hạ đã được gặp mặt Cố tiên sinh má»™t lần. Nay những anh em đây hà nh vi có chút lá»— mãng, mong tiên sinh tha tá»™i.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Các vị hà nh động quả là lá»— mãng tháºt.
Lão già kia lớn tiếng:
- Ta nói chuyện với Cổ tiên sinh, ai thèm nói với tên tiểu Hán gian như ngươi?
Lão vươn tay nắm lấy trước ngực Vi Tiểu Bảo.
Song Nhi đưa tay trái lên gạt, lại xoay tay mặt ra chiêu cầm nã nắm lấy cổ tay lão, mượn thế đẩy mạnh một cái.
Lão già đứng không vững bị hất té ra ngoà i xạHai tên cùng há»™i chúng trong Thiên Äịa Há»™i vá»™i chạy đến đỡ lão dáºy.
Cố Viêm Võ la lên:
- Chúng ta hãy thảo luáºn bằng lá»i nói tá» tế. Không nên động võ! Không nên động võ!
Lúc nà y chiếc quan thuyá»n đã cháy đến khoang trong. ánh lá»a soi rõ mặt mÅ©i má»i ngưá»i.
Tô Thuyên Ä‘ang bồng đứa nhá» liá»n giao cho Má»™c Kiếm Bình. Mụ nghÄ© thầm:
- Ở đây chỉ có ta và Song Nhi là có võ công cao thâm hÆ¡n hết, muốn bảo vệ Tiểu Bảo xông ra khá»i trùng vi chẳng khó khăn gì. Há»™i chúng Thiên Äịa Há»™i chỉ nhằm đối phó má»™t mình Tiểu Bảo. Gã mà thoát thân rồi thì bá»n hán tá» giang hồ nà y chắc không là m khó dá»… gì đến hạng đà n bà con nÃt.
Mụ liá»n cùng Song Nhi đứng kèm hai bên Vi Tiểu Bảo và nhằm sẵn ba con ngá»±a đỠphòng khi cuá»™c thương nghị bế tắc là láºp tức động thá»§ cướp ngá»±a chạy Ä‘i.
Cố Viêm Võ kéo tay Thư Hóa Long nói:
- Thư đại ca! Xin đại ca ra đây nói chuyện.
Hai ngưá»i dắt nhau ra xa mấy trượng.
Thư Hóa Long nghe Cố Viêm Võ nói mấy câu rồi lá»›n tiếng hô hoán sáu, bảy ngưá»i tá»›i. Trong đó có cả lão già bị Song Nhi hất ngã. Xem chừng bá»n nà y Ä‘á»u là thá»§ lãnh.
Kỳ dư ngoà i bốn chục tên há»™i chúng Ä‘á»u đứng bao vây Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Những đồ đạc trong thuyá»n nà y không phải Ãt tiá»n. Các ngươi là m cháy hết rồi! Chà chà ! Phen nà y Hoà nh Hóa ÄÆ°á»ng phải phá sản cÅ©ng không đủ bồi thưá»ng.
Trong bá»n há»™i chúng có ngưá»i giÆ¡ Ä‘ao uy hiếp, có ngưá»i buông tiếng thóa mạ. Vi Tiểu Bảo không lý gì đến há». Gã chắc mẩm Cố Viêm Võ sẽ giải thÃch được rõ ná»™i vụ vá»›i bá»n Thư Hóa Long.Quả nhiên bá»n Thư Hóa Long cùng bá»n thá»§ lÄ©nh Hoà nh Hóa ÄÆ°á»ng nghe Cố Viêm Võ giải thÃch má»›i biết ná»™i vụ nhiá»u Ä‘iá»u khuất khúc. Vi Tiểu Bảo là m quan lá»›n tại triá»u đình Mãn Thanh vẫn khiến há» không thÃch, nhưng Tổng đà chúa Trần Cáºn Nam không phải là gã hạ sát đủ khiến cho bao nhiêu ná»—i phẫn ná»™ Ä‘á»u tiêu tan.
Má»i ngưá»i nói chuyện rồi trở lại chá»— cÅ©.
Thư Hóa Long nhìn Vi Tiểu Bảo chắp tay nói:
- Vi Hương chá»§! Vừa rồi bá»n tiểu đệ có chá»— hiểu lầm. Nếu không được Cố tiên sinh mở đưá»ng tất xảy ra chuyện đắc tá»™i vá»›i Hương chá»§.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Sự thực muốn đắc tội với tiểu đệ cũng không phải chuyện dễ.
Gã nói rồi lạng ngưá»i chênh chếch Ä‘i, thi triển công phu Thần Hà nh Bách Biến, hết xuyên qua mé tả lại xông sang mé hữu. Chỉ ba cái nhô lên hụp xuống gã đã thoát ra khá»i vòng vây cá»§a má»i ngưá»i xa đến năm, sáu trượng. Gã liá»n nhảy lên lưng ngá»±a.
Bá»n Thư Hóa Long giáºt mình kinh hãi. Chẳng ai ngá» thuáºt khinh thân cá»§a Vi Tiểu Bảo lại thần diệu khôn lưá»ng đến thế. Bất giác má»i ngưá»i Ä‘á»u lẩm bẩm:
- Bản lãnh gã nà y cao minh như váºy, trách nà o gã còn nhá» tuổi đã là m đến Hương chá»§ ở Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng. Cổ lai những báºc minh sư thưá»ng dạy nên cao đồ.
Äệ tá» chÃnh tông cá»§a Tổng đà chúa quả nhiên không phải tầm thương.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Tiểu đệ xin cáo từ.
Gã giáºt dây cương cho ngá»±a chạy.
Má»i ngưá»i thấy Vi Tiểu Bảo chạy vá» phÃa Tây mưá»i mấy trượng rồi đột nhiên xuống ngá»±a, xông qua mặt Tây Bắc, chợt xuyên qua bên tả, chợt lạng qua mé hữu, rồi không hiểu gã là m thế nà o mà lại trở vá» giữa vòng vây.
Gã cưá»i hì hì đứng sững đương trưá»ng. Chẳng ai nhìn rõ gã tiến và o vòng bằng cách nà o.
Bá»n há»™i chúng trong Thiên Äịa Há»™i nhìn nhau kinh hãi.Thư Hóa Long chắp tay nói:
- Bản lÄ©nh Vi Hương chá»§ xuất thần nháºp hóa. Tại hạ rất khâm phục.
Vi Tiểu Bảo chắp tay cưá»i đáp:
- Cái đó không bõ là m trò cưá»i cho Thư đại ca.
Thá»±c ra gã xuất nháºp vòng vây cố nhiên nhá» khinh công vi diệu nhưng má»™t phần là do gã "Thanh Äông KÃch Tây", động tác bất ngá».
Lão già kia ở Hoà nh Hóa ÄÆ°á»ng võ công rất cao cưá»ng khiến anh em bản đưá»ng rất khâm phục mà bị Song Nhi nắm lấy đẩy má»™t cái hất ngã lăn long lóc khiến há» cà ng bở vÃa. Há» Ä‘oán chừng sáu vị thiếu phụ kia Ä‘á»u là nhưng cao thá»§ phi thưá»ng. Ai cÅ©ng tá»± lượng bên mình tuy đông ngưá»i nhưng nếu xẩy cuá»™c động thá»§ thì e rằng đã bị má»™t phen thất bại xiểng liểng.
Thư Hóa Long nói:
- Cổ tiên sinh vừa cho hay Vi Hương chá»§ ngưá»i ở Tà o mà lòng vẫn ở Hán, muốn là m lên đại sá»± kinh thiên động địa để ngưá»i Hán được nở mà y nở mặt. Nay là lúc Vi Hương chá»§ đứng lên khởi sá»±. Bá»n tiểu đệ Ở Hoà nh Hóa ÄÆ°á»ng tuy chẳng có bản lÄ©nh gì, nhưng được Vi Hương chá»§ sai khiến thì dù phải nhảy và o dầu sôi lá»a bá»ng cÅ©ng quyết chẳng lùi bước.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Dạ dạ!
Thư Hóa Long thấy gã tá» vẻ nhạt nhẽo, đột nhiên giÆ¡ ngón tay trá» bên phải lên đâm và o mắt bên trái mình đánh sá»™t má»™t cái. Láºp tức máu tươi chảy đầm đìa.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u báºt tiếng la hoảng.
Bá»n Vi Tiểu Bảo, Cố Viêm Võ cÅ©ng giáºt mình kinh hãi, vá»™i há»i:
- Thư đại ca! Äại ca... là m gì váºy?
Thư Hóa Long ngang nhiên đáp:
- Tiểu đệ xúc phạm Vi Hương chá»§ là mang tá»™i bất kÃnh ngưá»i trên chiếu theo luáºt lệ cá»§a bản há»™i, đáng lý phải đâm thá»§ng cả cặp con ngươi để trừng phạt vá» tá»™icó mắt không tròng, nhưng tiểu đệ lưu lại má»™t con mắt để coi Vi Hương chá»§ là m nên sá»± nghiệp kinh thiên động địa.
Lão già kia cất giá»ng trầm trầm há»i:
- Nếu Cổ tiên sinh và anh em Ä‘á»u bị lừa gạt. Vi Hương chá»§ chỉ nói mà không là m, thá»§y chung vẫn tham đồ phú quý giữ lấy quan cao tước cả thì sẽ ra sao?
Thư Hóa Long đáp:
- Nếu thế thì Vi Hương chá»§ cÅ©ng tá»± móc tròng mắt để bồi thưá»ng cho tiểu đệ.
Dứt lá»i y nhìn Cố Viêm Võ và Vi Tiểu Bảo khom lưng thi lá»… cáo từ:
Bá»n tiểu đệ chỠđợi tin tức thà nh công cá»§a Vi hương chá»§.
Äoạn y vẫy tay má»™t cái, quần hùng Thiên Äịa Há»™i liá»n lên ngá»±a rút lui.
Còn nghe lão già quay lại nói:
- Vi Hương chá»§! Hương chá»§ vá» nhà há»i lại lệnh đưá»ng xem lệnh tôn là ngưá»i Hán hay ngưá»i Mãn và đừng quên tổ tông nhà mình.
Những tiếng còi trúc vang lên. Cả quần hùng bên Äông ngạn cÅ©ng phóng ngá»±a Ä‘i vá» phÃa Nam.
Chỉ trong khoảnh khắc, hai Ä‘oà n kỵ mã ở hai bên bá» sông Ä‘á»u Ä‘i hết sạch.
Chiếc quan thuyá»n ở dưới sông còn Ä‘ang cháy chưa tắt.
Cố Viêm Võ thở dà i nói:
- Các vị huynh đệ kia hãy còn có ý hoà i nghi Vi Hương chá»§. Bá»n há» là những trang hà o kiệt quê mùa nên nói năng cùng hà nh động không khá»i có vẻ thô bạo, nhưng tấm lòng trung nghÄ©a cá»§a há» khiến cho ngưá»i ta phải kÃnh phục.
Lão nhìn Vi Tiểu Bảo nói tiếp:
- Vi Hương chá»§! Những Ä‘iá»u gì cần nói, chúng ta Ä‘á»u đã nói hết rồi. Mong rằng Hương chá»§ đừng quên mình là con cháu cá»§a ngưá»i đại Hán. Bây giá» xin tạm chia tay, rồi đây còn nhiá»u phen há»™i ngá»™.
Dứt lá»i lão khom lưng bái biệt, cùng mấy vị Hoà ng, Tra, Lữ lên đưá»ng.Vi Tiểu Bảo thần trà bâng khuâng đứng ngẩn ngưá»i trên bá» sông. Ngá»n gió thu hiu hắt thổi khiến gã cảm thấy lạnh lùng.
Ngá»n lá»a dưới quan thuyá»n đã nhá» dần, thỉnh thoảng phát ra những tiếng nổ lắc rắc.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i:
- Là m thế nà o bây gi� Là m thế nà o bây gi�
Tô Thuyên nói:
- May còn được má»™t con thuyá»n chưa cháy, chúng ta hãy trở vá» Tứ Dương táºp rồi thá»§ng thẳng tÃnh kế lâu dà i.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Lão già đó bảo ta vá» nhà há»i lại mẫu thân xem tiên phụ là ngưá»i Mãn hay ngưá»i Hán. Ha ha! Lão nói váºy là đúng.
Tô Thuyên khuyên giải:
- Tiểu Bảo! Bá»n ngưá»i thô tục đó ăn nói hồ đồ, hà tất tướng công phải để tâm? Chúng ta xuống thuyá»n Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo đứng yên không nhúc nhÃch. Lòng dạ rối bá»i, gã cúi xuống nhìn mấy giá»t máu dưới đất. Äấy là những giá»t máu từ con mắt bên trái cá»§a Thư Hóa Long nhá» xuống. Äá»™t nhiên gã gầm lên:
- Lão gia không là m nữa! Lão gia không là m nữa!
Bảy vị phu nhân giáºt mình.
Vi Song Song đã ngá»§ say trong lòng mẫu thân nghe tiếng gã gầm thét giáºt mình tỉnh dáºy khóc òa lên.
Vi Tiểu Bảo lại nói:
- Hoà ng đế bắt ta Ä‘i đánh Thiên Äịa Há»™i. Thiên Äịa Há»™i bức bách ta là m Hoà ng đế. Lão gia hai chân đứng hai đầu thuyá»n mà cả hai bên Ä‘á»u không tốt.
Má»™t bên muốn chặt đầu ta, má»™t bên đòi móc mắt ta. Con ngưá»i được mấy cái đầu, mấy con mắt? Hết ngưá»i nà y đòi chặt đầu lại đến kẻ khác đòi móc mắt. Thế thì lão gia còn được cái gì? Không là m nữa là xong. Bất cứ cái gì lão gia cÅ©ng không là m.Tô Thuyên thấy thái độ gã thất thưá»ng liá»n tìm lá»i ôn nhu khuyên giải:
- Là m quan tại triá»u suốt ngà y hồi há»™p trong lòng chẳng có chi là thú. Là m hương chá»§ Thiên Äịa Há»™i cÅ©ng chẳng hay ho gì. Tướng công nhất quyết không là m nữa là phải lắm.
Vi Tiểu Bảo mừng rỡ há»i:
- Các vị Ä‘á»u khuyên ta không là m gì nữa phải không?
Bá»n Tô Thuyên, Phương Di, A Kha, Tăng Nhu, Má»™c Kiếm Bình, Song Nhi sáu ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu. Chỉ má»™t mình Kiến Ninh Công chúa không đồng ý há»i:
- Ngươi mới là m đến Công tước, sao lại bỠkhông muốn là m quan nữa? Ta tưởng ngươi là m đến tể tướng, phong đến tước Vương rồi hãy cáo lão. Vả lại bây giỠngươi muốn từ quan, nhất định Hoà ng đế ca ca cũng không chuẩn cho.
Vi Tiểu Bảo tức mình đáp:
- Ta đã không là m quan là không bị Hoà ng đế cai quản nữa. Hoà ng đế bất quá là má»™t đại cữu tá» cá»§a ta. Con mẹ nó! Nếu còn chuyện rắc rối thì cả cái đại cữu tá» cÅ©ng không thèm nháºn nữa.
Không nháºn Hoà ng đế là m đại cữu tá» tức là không muốn lấy Công chúa là m vợ. Công chúa sợ quá không dám nói nữa.
Vi Tiểu Bảo thấy bảy vị phu nhân không có Ä‘iá»u chi dị nghị, trong lòng cao hứng reo lên:
- Hoà nh Hóa ÄÆ°á»ng đốt thuyá»n cá»§a ta là hay lắm! Là tuyệt diệu! Chúng ta lén lút trốn Ä‘i. Äịa phương quan sẽ báo cáo vá» triá»u đình là ta bị giặc cướp đốt chết hết rồi. Từ đây đại cá»u tá» không tìm kiếm ta nữa.
Bá»n Tô Thuyên nghe nói Ä‘á»u vá»— tay hoan hô.
Tám ngưá»i bà n định xong xuôi, Vi Tiểu Bảo, Công chúa, Song Nhi ba ngưá»i cải trang đến trước khách sạn ở Hoà i Âm chỠđợi.
Tô Thuyên cùng Phương Di, Má»™c Kiếm Bình và Tăng Nhu trở vá» Tứ Dương táºp, thu tháºp và ng bạc cùng đồ tế nhuyá»…n ở những thuyá»n khác rồi phao ngôn quan thuyá»n cá»§a Vi Công gia Ä‘ang đêm bị giặc cướp táºp kÃch đốt thuyá»n giết ngưá»i.Chỉ có mấy tên thuyá»n phu biết rõ Vi Tiểu Bảo không chết là mối háºu hoạn.
Tô Thuyên muốn giết chúng đi để bịt miệng, bỠxác ở bỠsông khiến sự việc thêm phần chứng cứ, nhưng Mộc Kiếm Bình trong lòng không nỡ, nà ng kiên trì can gián đừng giết kẻ vô tội.
Tô Thuyên nói:
- Hay lắm! Kiếm Bình muá»™i muá»™i là ngưá»i nhân háºu, Hoà ng thiên sẽ phù há»™ cho muá»™i muá»™i sinh thêm mấy đứa con vừa máºp vừa ngá»™.
Rồi mụ quay sang bảo Vi Tiểu Bảo:
- Ta cầm kiếm giết ngươi. Ngươi chạy trốn và o trong rừng rồi kêu thét lên giả vỠbị ta giết chết.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i:
- Mụ Ä‘iên nà y! Äịnh mưu sát thân phu ư?
Rồi gã lớn tiếng la:
- Trá»i Æ¡i! Giết ngưá»i! Cứu mạng! Cứu mạng!
Äoạn gã co giò chạy và o rừng cây.
Tô Thuyên cầm kiếm rượt theo.
Lại nghe Vi Tiểu Bảo kêu thét lên:
- Cứu mạng! Cứu mạng! Nó giết ngưá»i...
Rồi im bặt.
Má»™c Kiếm Bình biết là chuyện giả nhưng nghe Vi Tiểu Bảo kêu rú thê thảm, trống ngá»±c nà ng đánh thình thình, nà ng khẽ há»i Song Nhi:
- Song Nhi muá»™i tá»! Có phải... y giả vá» không?
Song Nhi đáp:
- Tỷ tỷ đừng sợ. Dĩ nhiên là chuyện giả.
Nhưng chÃnh thị cÅ©ng không khá»i sợ hãi.
Bá»—ng thấy Tô Thuyên từ trong rừng cầm kiếm chạy ra, miệng hô lá»›n:- Phải giết hết bá»n thuyá»n phu!
Bá»n thuyá»n phu Ä‘ang chui rúc ở bá» sông, thấy há»™i chúng Thiên Äịa Há»™i phóng há»a đốt thuyá»n, Tô Thuyên hà nh hung Ä‘uổi giết Vi Công gia, liá»n bá» chạy tán loạn. Chỉ trong khoảnh khắc chúng đã mất biến không còn thấy tăm hÆ¡i đâu nữa.
Song Nhi trong lòng vẫn băn khoăn vá» Vi Tiểu Bảo, liá»n ba chân bốn cẳng chạy và o rừng, thấy gã nằm thẳng cẳng dưới đất không nhúc nhÃch. Thị sợ hết hồn tưởng gã chết tháºt, nhảy xổ lại gá»i:
- Tướng công! Tướng công!
Ngưá»i Vi Tiểu Bảo vẫn nằm cứng đơ khiến Song Nhi cà ng thêm hồi há»™p, thị vá»™i vươn tay ra đỡ gã dáºy.
Vi Tiểu Bảo đột nhiên giang hai tay ôm chặt lấy thị, miệng hô:
Äại công cáo thà nh, phải hôn má»™t cái!
Cả tám vợ chồng hà nh động theo kế hoạch, thu tháºp tà i váºt, cải trang vỠđến Dương Châu. Vi Tiểu Bảo đón tiếp mẫu thân rồi cả nhà cùng xuống Vân Nam từ đây mai danh ẩn tÃch, tiêu dao ngà y tháng ở thà nh Äại Lý.
Những lúc nhà n rá»—i, Vi Tiểu Bảo lại nhá»› tá»›i trong thà nh Nhã Khắc Tát trên núi Lá»™c Äỉnh còn kho tà ng rất lá»›n, nhưng thấy mình giầu có, trong lòng đã thá»a mãn, lại nghÄ© đến mối giao tình tha thiết vá»›i vua Khang Hy nên không nỡ khai quáºt là m tổn thương long mạch cá»§a Nhà Vua.
Vua Khang Hy cÅ©ng biết tư cách và bản lÄ©nh Vi Tiểu Bảo quyết không đến ná»—i bị giặc cướp sát hại má»™t cách dá»… dà ng, huống chi lại không tìm thấy thi thể gã đâu. Nhà Vua không ngá»›t phái ngưá»i minh tra ám phá»ng mà không ra manh mối.
Những sá» gia Ä‘á»i sau có chép việc Nhà Vua sáu lần xuống Giang Nam để thị sát công tác trên sông Äại Hà , nhưng thá»±c ra tuần thị Hà công hà tất phải xuống đến Hà ng Châu? Má»—i chuyến nam du Nhà Vua còn đình lưu ở Dương Châu rất lâu, phái nhiá»u ngưá»i đến các Ä‘r trưá»ng, kỹ viện, trà quán, tá»u lâu Ä‘iá»u tra mà chẳng được tin tức gì vá» Vi Tiểu Bảo, khiến mặt rồng lắm lúc đăm chiêu.Ngưá»i Ä‘á»i sau khảo chứng:
tổ phụ cá»§a Tà o Tuyết Cần tác giả pho Hồng Lâu Má»™ng là Tà o Dần nguyên trước là m Ngá»± tiá»n thị vệ, sau được Vua Khang Hy phái Ä‘i là m chức tạo ở Tô Châu, lại là chức tạo ở Giang Ninh là những nÆ¡i phồn hoa mặt Giang Nam để tìm kiếm Vi Tiểu Bảo. Äó là chuyện vá» sau hãy xin tạm gác.
Nhắc lại hôm ấy Vi Tiểu Bảo đến Dương Châu, đưa cả phu nhân cùng các con và o Lệ Xuân viện để gặp mẫu thân.
Mẫu tỠtrùng phùng, nỗi hoan hỷ kể sao cho xiết!
Vi Xuân Phương thấy bảy cô con dâu Ä‘á»u xinh đẹp, mụ nghÄ© thầm:
- Thằng lá»i Tiểu Bảo lá»±a gái tháºt là tà i. Gã mà mở kỹ viện nhất định phát đạt lá»›n.
Vi Tiểu Bảo dắt mẫu thân và o phòng há»i:
- Má má! Phụ thân của hà i nhi là ai?
Vi Xuân Phương trợn mắt lên há»i lại:
- Ta biết thế nà o được?
Vi Tiểu Bảo chau mà y há»i:
- Trước khi mang thai hà i nhi, má má đã tiếp ai?
Vi Xuân Phương đáp:
- Khi ấy ta còn trẻ đẹp, hà ng ngà y phải tiếp mấy ngưá»i, là m sao mà nhá»› được?
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Những ngưá»i khách đó là ngưá»i Hán cả chứ?
Vi Xuân Phương đáp:
- Ngưá»i Hán thì dÄ© nhiên rồi, nhưng có cả những ông quan ngưá»i Mãn và cả võ quan ngưá»i Mông Cổ.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Có bá»n quá»· ngoại quốc không?
Vi Xuân Phương tức giáºn đáp:- Ngươi cho má ngươi là mụ Ä‘iếm tồi tà n hay sao mà tiếp cả bá»n quá»· ngoại quốc? Con bà nó! Bá»n quá»· La Sát, quá»· Hồng Mao mà lần tá»›i Lệ Xuân viện là lão nương cầm chổi Ä‘uổi ra ngay.
Vi Tiểu Bảo yên dạ nói:
- Thế thì hay lắm.
Vi Xuân Phương ngá»ng đầu ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi nói:
- Hồi ấy có ngưá»i tướng mạo khá bảnh thưá»ng đến kiếm ta. MÅ©i ngươi có chá»— giống y. Má»—i khi nháºp phòng y vừa niệm kinh vừa đảo mắt sùng sục nhìn ta mà cưá»i hì hì. Dưá»ng như y là má»™t vị Lạt Ma.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Thế là Hán, Mãn, Mông, Hồi, Tạng đủ cả!
Hai mẹ con cưá»i ồ.
Hết