Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 03-06-2008, 04:08 PM
ngocnd321's Avatar
ngocnd321 ngocnd321 is offline

Hàn Lâm Há»c Sỹ
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bài gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
Hồi 26

VẠN SỰ GIAI KHÔNG
Âu Dương Hải nghĩ đến hành vi tàn khốc của phụ thân, bất giác máu
nóng trong ngực bừng bừng?.
Nhưng nghÄ© đến phụ thân hÆ¡n hai mươi năm nay đã qua những tháng năm thê lương cay đắng, chàng không khá»i thương cầm rÆ¡i lệ?
Chàng đứng ngẩn ngơ đến xuất thần, hồi lâu mới kiên nghị nói:
- Thiên SÆ¡n lão tiá»n bối, Viên bá bá dặn các vị dẫn ta Ä‘i gặp phụ thân, dù phụ thân năm xưa có làm gì Ä‘i nữa ? Phận làm con không thể không há»i đến, nếu ta không giải cứu lão nhân gia thoát ly bể khổ thì quả thá»±c hổ thẹn làm con ngưá»i.
Cổ Thiên Nhân Viên thở dài nói:
- Hải nhi, ta đã hiểu tâm sự của ngươi, nhưng mà hay là ngươi bỠý niệm đó đi, nên biết rằng phụ thân ngươi đã không còn bình tĩnh, dù gặp được thì tương kiến mà không tương thức, càng làm tăng thêm vết thương trong tâm linh, ngươi hà tất phải làm như thế ?
Huống chi chín quái nhân tàn phế thủ hạ của cha ngươi võ công độc bộ thiên hạ, dù có tập trung cao thủ võ lâm cũng khó mà đi qua tầng thiên quan thứ chín.
Âu Dương Hải nghe xong nói:
- Viên bá bá, Hải nhi dù thịt nát xương tan cÅ©ng phải gặp mặt gia phụ má»™t lần. Viên bá bá đã không muốn dẫn đưá»ng, tiểu Ä‘iệt tá»± tin có thể tìm được. Chàng nói xong, đảo ngược Tá»­ Vi kiếm, quay mình nhảy tá»›i má»™t thạch môn khác.
Bỗng nghe Thiên Sơn tăng kêu lớn:
- Âu Dương thiếu hiệp, lão nạp là ngưá»i trong Âm Dương cốc, vá»›i quan hệ chức trách hiện tại, không thể không ngăn cản ngươi lại.
Lá»i vừa dứt, Âu Dương Hải cảm thấy má»™t trận kỳ phong ào ạt bít chặt lấy trước cá»­a.
Mắt Âu Dương Hải đột nhiên bắn ra má»™t tia tinh quang, hét lá»›n má»™t tiếng, Tá»­ Vi kiếm trong tay hào quang chói lòa bắn ra, cả ngưá»i và kiếm đã xông vào thạch môn.
Âu Dương Hải không quay đầu lại, ngưá»i đã vào má»™t cá»­a khác.
Thiên Sơn tăng nhìn thân hình của Âu Dương Hải than rằng:
- Tấm lòng nhiệt tình cá»§a đứa con này có thể nói làm ngưá»i cảm động.
Cổ Thiên Nhân Viên nói:
- Thiên Sơn huynh, ta nhìn một kiếm của nó biểu thị công lực cực cao, không biết có thể xông qua sự tập kích của chín quái nhân tàn phế không ?
Thiên Sơn tăng trầm ngâm một hồi nói:
- Viên huynh, chắc huynh không rõ lai lịch và võ công của Cửu tàn quái nhân?
Võ công cá»§a Âu Dương Hải, thâm ảo uyên bác, nhất là ná»™i lá»±c càng làm cho ngưá»i ta khó lưá»ng, nhưng nếu như muốn đơn độc Ä‘i qua tầng thiên quan thứ chín còn khó hÆ¡n lên trá»i.
Cổ Thiên Nhân Viên nói:
- Thiên SÆ¡n huynh, trong cả Ä‘á»i lão phu xem Âu Dương Kiệt như huynh đệ cá»§a mình, hôm nay vợ chồng Kiệt đệ đã rÆ¡i tá»›i nước này, nếu đứa con cÅ©ng bá» mạng tại đây thì lão phu sao có thể yên lòng ?
Thiên Sơn tăng nói:
- Viên huynh, nếu muốn giải cứu nó trừ phi ngăn cản nó tiến nhập vào tầng thiên quan thứ chín.
Cổ Thiên Nhân Viên nói:
- Chúng ta có thể giúp nó một tay.
Thiên Sơn tăng nghe vậy sắc mặt hơi biến, nói:
- Viên huynh, ý nói muốn giúp nó đi qua Cửu tàn quái nhân ?
Cổ Thiên Nhân Viên nói:
- Thiên Sơn huynh, ta biết hành động này là kêu huynh phản bội Âu Dương Kiệt, nhưng bây giỠtình huống đã khác, chúng ta phải cứu vãn tánh mạng của Âu Dương Hải mới được !
Mà huynh phải biết bá»n Cổ Lão Thiên, tất cả Ä‘á»u Ä‘i qua thạch thất cá»§a Cá»­u tàn quái nhân, chúng ta không tiến nhập thì bá»n chúng cÅ©ng sẽ tiến nhập.
Thiên Sơn tăng nói:
- Bá»n Cổ Lão Thiên chỉ cần đến Ä‘uợc thiên quan thứ bảy thì đã thương vong quá ná»­a, có khi đến trước mặt Âu Dương Kiệt thì hoàn toàn tiêu diệt chẳng còn ai.
Cổ Thiên Nhân Viên nói:
- Cửu tàn quái nhân thật sự lợi hại như thế ư ?
Thiên Sơn tăng nhìn Cổ Thiên Nhân Viên:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tầng thiên quan thứ chín ấy trừ Cá»­u tà quái nhân thá»§ giữ ra, bên trong phân bố rất nhiá»u cÆ¡ quan còn kinh hiểm hÆ¡n thập phần.
Cổ Thiên Nhân Viên thất kinh nói:
- Như vậy thì phải làm sao, Thiên Sơn huynh chúng ta mau đi giúp nó.
Thiên Sơn tăng ngưng thần trầm tư một hồi, lẩm bẩm nói:
- Tầng thiên quan thứ chín của Âu Dương Kiệt được sắp đặt để chôn vùi nhân vật võ lâm giang hồ, lúc trước lão nạp đã dùng hết sức lực?cũng chưa thể ngăn cản tai ương này?Nếu cuộc thế hôm nay diễn biến đến cuối cùng, quần hào chết hết ở đây, thế thì võ lâm nay vỠsau từ đây suy yếu, nhưng cái ác trên võ lâm nhất định cũng bị tiêu diệt tại đây?
* * *
Lúc này Âu Dương Hải liên tục chạy qua mấy đạo thạch môn, chàng vừa chạy vừa nghĩ:
"Nếu như cá»­u tàn quái nhân thá»±c sá»± lợi hại như Thiên SÆ¡n tăng đã nói, thế thì mình sao không giả vá» mượn lá»±c cá»§a bá»n Cổ Lão Thiên để phá chín gian thạch thất ấy ! "
Nhưng chàng lại nghĩ:
"Nếu hiệp sức vá»›i bá»n Cổ Lão Thiên tiêu diệt Cá»­u tàn quái nhân rồi, thì lúc gặp phụ thân ta làm thế nào chống lại bá»n chúng".
Âu Dương Hải nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, Ä‘á»u không biết phải làm thế nào má»›i phải, chàng lại nghÄ© bây giá» mình tiến nhập vào tầng thiên quan thứ chín, rõ ràng là giúp bá»n Cổ Lão Thiên phá Ä‘i má»™t đại kình địch.
Lúc này Âu Dương Hải đi trong một địa đạo tối mò?thình lình?
Bên tai chàng nghe má»™t tiếng thở dài nặng ná».
Âu Dương Hải giật mình kinh ngạc, dừng bước chân lại, tiếp đó chàng lại nghe thấy tiếng xích sắt va lách cách.
Âu Dương Hải nhạy cảm nghĩ rằng Cửu tàn quái nhân đã đến rồi?tiếng thở dài đó và tiếng xích sắt, chẳng phải là do những quái nhân ấy phát ra?
Äá»™t nhiên Âu Dương Hải thầm nghÄ©:
"Cá»­u Tàn quái nhân bị phụ thân giam tại Âm Dương cốc, không biết đã bao nhiêu năm tháng trá»i rồi, não trí cá»§a há» bị độc dược làm cho mê muá»™i Ä‘i?thá»±c là má»™t chuyện thảm khốc trong nhân gian, ôi ! phụ thân Æ¡i?phụ thân?chẳng lẽ ngưá»i là má»™t ngưá»i xấu xa vô nhân tính.."
Lúc này tiếng thở dài và tiếng xích sắt không vang lên nữa, xung quanh yên lặng, tịch mịch.
Mà trong lòng Âu Dương Hải lại há»—n loạn, rối bá»i.
Bỗng nhiên Âu Dương Hải nghe có tiếng động?
Chàng vội vã quay đầu nhìn, đâu cũng chỉ là một màn đen ngòm.
- A ! Hoa tỷ tỷ, ta tìm thấy nút bấm ở đây.
ã vách đá bên kia vang lên giá»ng nói mừng rỡ cá»§a má»™t nữ nhân?Thanh âm này còn cách má»™t vách tưá»ng, nhưng Âu Dương Hải cÅ©ng nghe được.
Thanh âm đó chính là cá»§a Äông Phương Ngá»c.
Âu Dương Hải hãy còn chưa kịp lên tiếng.
Một tiếng ken két vang lên?
Vách đá trơn bóng kia đột nhiên hiện ra một cách cửa đá.
Cá»­a vừa mở, má»™t bóng ngưá»i đã chạy thẳng qua mau lẹ tuyệt luân. Má»™t luồng gió nhẹ đà phất lên cổ tay Âu Dương Hải.
Âu Dương Hải hết hồn, chàng không biết ngưá»i tập kích này là ai ?
Trong lúc kinh hãi cũng vung tay ra chụp?.
Không má»™t tiếng động, hai ngưá»i Ä‘á»u đã bấu trúng vào uyển mạch tay cá»§a đối phương, Âu Dương Hải cảm thấy đây là bàn tay má»m má»m cá»§a nữ nhân.
- ö ! Chàng?Âu Dương ca.
Äối phương đã thấy rõ mặt cá»§a Âu Dương Hải.
Lúc này phía sau vang lên má»™t giá»ng nói gấp gáp:
- Ngá»c muá»™i muá»™i?muá»™i nói gì ? Muá»™i đã thấy Âu Dương huynh ? Äông Phương Ngá»c vá»™i buông tay ra, nhưng không biết tại sao Âu Dương Hải vẫn đứng ngẩn ngÆ¡?
Äông Phương Ngá»c thấy mặt Âu Dương Hải, trong lòng vừa kinh ngạc vừa mừng, lúc này thấy tình hình cá»§a chàng, bất giác lùi lại má»™t bước.
Nàng cho rằng mình đã nhận lầm ngưá»i.
Hoặc là phát sinh chuyện bất ngỠ?
Âu Dương Hải chậm rãi nói:
- Hoa muá»™i và Ngá»c muá»™i muá»™i, phải ta đây.
Lý Xuân Hoa kêu lên:
- Âu Dương Hải là chàng ? Chàng sao thế ?
Âu Dương Hải lắc đầu thở dài nói:
- Không có gì ! Ta rất khá»e, hai ngưá»i làm sao mà tá»›i đây ?
Lý Xuân Hoa nhìn Äông Phương Ngá»c má»™t cái rồi nói:
- Âu Dương huynh, do Ngá»c muá»™i mở từng cÆ¡ quan cho nên má»›i đến được đây. È ! Âu Dương Hải, chàng đã thấy Âm Dương cốc chá»§ rồi ?
Âu Dương Hải thở dài nói:
- Xuân Hoa, chắc chúng ta mãi mãi không thể tìm thấy Tiểu Linh nữa.
Äông Phương Ngá»c vá»™i há»i:
- Vì sao ?
Âu Dương Hải hít một hơi, chậm rãi nói:
- Âm Dương cốc chá»§ chính là gia phụ Ngá»c Tu La Âu Dương Kiệt.
Lý Xuân Hoa thất kinh há»i:
- Äiá»u này thật không ?
Âu Dương Hải nói:
- Ta ở bên trong gặp Cổ Thiên Nhân Viên bá bá và Thiên SÆ¡n tăng, bá»n Cô Lâu Thiên Tôn, nói rằng Âm Dương cốc chá»§ chính là gia phụ Âu Dương Kiệt, ôi !...
Âu Dương Hải nói đến đây, thở dài cực kỳ thê lương.
Äông Phương Ngá»c há»i:
- Âu Dương ca, đương kim Âm Dương cốc chủ chính là Âu Dương bá phụ, thế thì chúng ta phải gặp cốc chủ, nhất định cốc chủ sẽ không làm khó Tiểu Linh, vì sao nói chúng ta không còn có thể gặp mặt Tiểu Linh được nữa ?
Âu Dương Hải nói:
- ö của ta là nói Tiểu Linh không ở trong Âm Dương cốc?
Äông Phương Ngá»c nghe vậy ngạc nhiên nghÄ© thầm:
"Ngưá»i tỳ nữ cá»§a mình võ công rất cao mà cÅ©ng rất cÆ¡ trí, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì ư ?"
Âu Dương Hải khẽ thở dài nói:
- Nghe nói gia phụ từ hai mươi mốt năm trước trong vụ Thiên Kiếm Äàm đã may mắn thoát chết, nhưng lão nhân gia đã phát Ä‘iên, mãi không rá»i khá»i thạch thất cá»§a ngưá»i má»™t bước. Từ đó suy Ä‘oán, đương nhiên Tiểu Linh không phải bị ngưá»i bắt Ä‘i.
Lý Xuân Hoa nghe vậy, cũng đồng tình với Âu Dương Hải.
Äông Phương Ngá»c lúc này lại trầm tư suy nghÄ©.
Äá»™t nhiên má»™t loạt tiếng rú từ bên vách vang lên. Tiếng rú chói tai, bi thảm, hiển nhiên là tiếng rú cá»§a má»™t ngưá»i sắp chết.
Äông Phương Ngá»c nói:
- Âu Dương đại ca, nếu muá»™i Ä‘oán không lầm, nÆ¡i đây nhất định là tầng thiên quan thứ chín cá»§a Âm Dương cốc, bây giá» chúng ta mau Ä‘i diện kiến Âu Dương bá phụ, há»i xem Tiểu Linh ở đâu, theo lá»i nói cá»§a ngưá»i tỳ nữ giữ Tiểu Linh, Tiểu Linh tuyệt đối ở trong Âm Dương cốc không sai, có Ä‘iá»u không biết ai bắt mà thôi.
Lý Xuân Hoa đến mức này có sốt ruột cũng vô dụng, nàng đành nén lòng lo lắng lại, nói:
- Âu Dương huynh, muội nghĩ Tiểu Linh sẽ không xảy ra chuyện gì, cát nhân tự hữu thiên tướng.
Âu Dương Hải nói:
- Bây giá» trước mặt lại là má»™t vấn đỠlá»›n, ôi, tiếng kêu rú đó, có thể là cá»§a đám ngưá»i Cô Lâu Thiên Tôn, có ngưá»i bị giết trong tay Cá»­u Tàn quái nhân !...
Äông Phương Ngá»c há»i:
- Có vấn đỠtrá»ng đại gì ? Cá»­u Tàn quái nhân là ai ?
Âu Dương Hải nói:
- Nghe nói Cá»­u Tàn quái nhân là chín vị ma đầu võ lâm tuyệt đỉnh, há» bị gia phụ dùng độc dược làm mất Ä‘i trí lá»±c, bắt thá»§ giữ ở tầng thiên quan thứ chín, nếu chúng ta muốn yết kiến gia phụ, nhất định phải Ä‘i qua tầng thiên quan ấy, xuất thá»§ đánh bại há», nhưng bây giá» có má»™t vấn đỠlà : nếu chúng ta ra tay trước đánh hạ há» thì bá»n Cổ Thiên Nhân Viên sẽ trừ được kình địch mà trở thành kình địch vá»›i chúng ta, bởi vì cuối cùng chúng ta vẫn phải tìm há» mà báo thù rá»­a hận.
Lý Xuân Hoa nói:
- Thế thì chúng ta không cần, đánh hạ Cửu Tàn quái nhân, chỉ xông qua là được rồi.
Âu Dương Hải lắc đầu nói:
- Sá»± việc không đơn giản như vậy, võ công cá»§a Cá»­u Tàn quái nhân chắc bá»n chúng ta không thể địch nổi. Há» thá»§ giữ ở đấy mấy mươi năm vẫn không ai dám tiến nhập vào.
Äông Phương Ngá»c nói:
- Vậy thì thế này ! Chúng ta đi xem thử, sau đó tùy cơ hành sự.
Âu Dương Hải nói:
- Ngá»c muá»™i, nghe nói tầng thiên quan thứ chín trừ Cá»­u Tàn quái nhân ra hãy còn có cÆ¡ quan ám phục trùng trùng. Ä‘iá»u này hoàn toàn phải nhá» vào nàng.
Lúc này, ba ngưá»i chầm chậm Ä‘i qua con đưá»ng địa đạo tối om dài mấy mươi trượng, chuyển qua má»™t chá»— ngoặt, đột nhiên nghe má»™t giá»ng nói:
- Cổ huynh, hỠcòn có thể cứu được không ?
Äông Phương Ngá»c giật mình, trên mặt lập tức hiện sát khí.
Lý Xuân Hoa lập tức nói:
- Ngá»c muá»™i muá»™i, tên ma đầu đó đã sá»›m muá»™n gì cÅ©ng khó thoát khá»i cái chết, bây giá» tạm thá»i muá»™i hãy khống chế tâm tư lại.
Äông Phương Ngá»c rút ra má»™t chiếc khăn màu lục, từ từ bịt lấy khuôn mặt xinh đẹp cá»§a mình.
Chuyển qua má»™t chá»— ngoặt, trong địa đạo lập tức sang lên, đây là má»™t giang thạch thất rá»™ng chừng nắm sáu trượng, xung quanh như tưá»ng đồng vách sắt, kín mít không má»™t khe hở.
Góc phía đông, thạch thất có má»™t cái cá»­a tối mò, mưá»i mấy ngưá»i Ä‘ang đứng, há» chính là Cổ Lão Thiên, Vân Trung Nhạc, Thế Ngoại Ma Vương, Cổ Má»™ Quỉ Lâu, Tàn Kim Chưởng, bá»n Cô Lâu truyá»n sứ.
Nằm sóng soài trên mặt đất lại là phu thê Chấn Sơn Dân.
Chỉ thấy Cô Lâu Thiên Tôn Cổ Lão Thiên lắc đầu nói:
- Mạch đã tuyệt, ngực hơi ấm, chắc đã hết thuốc chữa.
Vân Trung Nhạc nghe vậy, đột nhiên cưá»i sằng sặc.
Nên biết rằng cả Ä‘á»i Vân Trung Nhạc chỉ thu vợ chồng Chấn SÆ¡n Dân làm đồ đệ, coi như con mình, lúc này trông thấy hai ngưá»i đã bá» mạng, kh6ong khá»i bi thương vô cùng.
Äá»™t nhiên lão lao tá»›i cái cá»­a tối om?
Cô Lâu Thiên Tôn không ngăn cản, Hỗn Thiên Thế Ngoại xuất thủ chụp lấy, nhưng lại không nắm trúng lão.
Trong ná»™i thất im phăng phắc, im lặng đến rợn ngưá»i?
Lúc này Âu Dương Hải, Äông Phương Ngá»c, Lý Xuân Hoa đã đến gian thạch thất này?
Cô Lâu Thiên Tôn liếc nhìn há», rồi quay đầu Ä‘i?
Vân Trung Nhạc đâm bổ vào trong thạch thất trước mắt không thấy bóng dáng đâu. Uất Äại Niên bá»—ng nhiên tiến vào trong thạch thất.
Má»™t tiếng cưá»i sằng sặc trong thạch thất vang ra?
Trong thất có tiếng kình khí bay vù vù.
Một tiếng hự?
Vân Trung Nhạc từ trong thạch thất từ từ bước ra?
Lão khắp ngưá»i đầy máu, đầu tóc rối tung, hình trạng vô cùng thảm hại !
Má»i ngưá»i thấy vậy Ä‘á»u lặng ngưá»i.
Tiếp đó Hỗn Thiên Thế Ngoại cũng đi ra?
Vân Trung Nhạc hít thở nặng nỠnói:
- Uất huynh, sự giúp sức hôm nay của huynh, lão phu nhất định báo đáp?
Vân Trung Nhạc vái Uất Äại Niên má»™t vái, giang tay ôm lấy thi thể cá»§a vợ chồng Chấn SÆ¡n Dân, cất bưới định Ä‘i, bá»—ng nghe Cô Lâu Thiên Tôn gá»i:
- Vân huynh, huynh muốn đi đâu ?
Vân Trung Nhạc đột nhiên dừng bước, quay đầu lại nói:
- Cổ Lão Thiên, hôm nay tụ tập quần hào đến Âm Dương cốc, chính là do ngươi bày ra, nhưng làm cho ngưá»i nghi ngá» là võ lâm từng mạng ngưá»i má»™t bá» mạng trong Âm Dương cốc mà ngươi lại không hỠđộng tâm, trái lại còn có vẻ vui sướng vá»›i tai há»a cá»§a ngưá»i khác, nếu ta Ä‘oán không sai, trong bụng ngươi thật nhất định có âm mưu quỉ kế gì.
Uất huynh, các vị nếu cùng cảm giác đó thì hãy theo lão phu rá»i khá»i Âm Dương cốc là thượng sách.
Lão vừa nói dứt lá»i, bá»n sáu ngưá»i Cô Lâu truyá»n sứ bất giác Ä‘á»u chú mục nhìn Cô Lâu Thiên Tôn Cổ Lão Thiên.
Cô Lâu Thiên Tôn cưá»i ha hả nói:
- Vân huynh , huynh nói vậy nghe sao được ? Nếu Vân huynh muốn rút lui lão phu cũng không tiễn vậy.
Vân Trung Nhạc lạnh lùng hừ má»™t tiếng quay mình định Ä‘i ra khá»i gian thạch thất này.
Äá»™t nhiên từ trong địa đạo mà Âu Dương Hải vừa Ä‘i ra, vá»t ra hai ngưá»i.
Vân Trung Nhạc ngẩng đầu lên nhìn, hai ngưá»i này chính là Äông Dương sứ đạo nhân áo xám và Trung Dương sứ ÄÆ°á»ng Hải Ninh.
Äạo nhân áo xám lạnh lùng nói:
- Vân Trung Nhạc, ngươi có thể ra được sao ?
Vân Trung Nhạc cưá»i lá»›n, Ä‘em thi thể cá»§a vợ chồng Chấn SÆ¡n Dân bá» xuống, vung má»™t chưởng từ xa đánh thẳng vào đạo nhân áo xám.
Thế chưởng phóng ra, Vân Trung Nhạc đột nhiên rút từ trên vai ra một thanh cổ kiếm.
Cổ tay vung mạnh, tuyệt há»c tung ra?
Vân Trung Nhạc đã thi triển ra chiêu "Vạn Lưu qui tông" kiếm pháp.
Trưá»ng kiếm xoay chuyển, lấp lánh hóa ra quang ảnh trùng trùng, che kín lấy ngưá»i Vân Trung Nhạc.
Kiếm pháp "Vạn Lưu qui tông" danh tuy chỉ là má»™t chiêu, thá»±c ra thì biến hoá vô cùng tận, kỳ ảo tuyệt luân, chỉ thấy trong kiếm ảnh loang loáng, kiếm tá»a hào quang như Ä‘iện.
Äạo nhân áo xám trong lúc trưá»ng kiếm cá»§a Vân Trung Nhạc chém ra, cÅ©ng rút kiếm, kiếm quang hóa thành má»™t đạo cầu vồng từ từ đâm vào màn kiếm cá»§a Vân Trung Nhạc.
Má»™t loạt tiếng va chạm rổn rang cá»§a trưá»ng kiếm !
Một tiếng hự, kiếm quang đột nhiên thâu lại?
Thân hình đạo nhân áo xám không tự chủ được lùi lại liên tiếp ba bước, cánh tay phải xụi xuống, hiển nhiên là đã bị thương dưới kiếm của Vân Trung Nhạc.
Chỉ thấy Vân Trung Nhạc nhíu mày, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi vã như mưa. Hai ngưá»i gưá»m gưá»m nhìn nhau, má»™t lát sao Vân Trung Nhạc đột nhiên cưá»i lá»›n nói:
- Ta đã nhận ra ngươi là ai rồi ! Võ lâm giang hồ, kiếm pháp tinh diệu nhất chính là Võ Äang Thái cá»±c kiếm pháp, thật không ngá» ! Không ngá», ngươi lại là chưởng môn Ä‘á»i trước cá»§a Võ Äang, Linh hạc đạo trưởng.
Âu Dương Hải, Lý Xuân Hoa, Äông Phương Ngá»c cÅ©ng thá»i cảm thấy chiêu kiếm vừa rồi cá»§a đạo nhân áo xám dưá»ng như là Thái Cá»±c kiếm thức danh chấn thiên hạ võ lâm.
Sáu vị Cô Lâu truyá»n sứ dùng mục quang ngầm há»i Cô Lâu Thiên Tôn, ai ngá» Cô Lâu Thiên Tôn vẫn im lặng không nói. Năm xưa lúc Cô Lâu Hung Thá»§ tụ há»™i ở Cá»­u Cung sÆ¡n, Công Tôn Lạp giả làm Võ Äang truyá»n sứ, làm cho nmá»i ngưá»i biết rằng Linh Hạc đạo trưởng, vẫn bế quan không ra giang hồ.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên chân tướng việc này chỉ là má»™t mình Cô Lâu Thiên Tôn biết được.
Lúc này đạo nhân áo xám từ từ tháo bá» mặt nạ, để lá»™ khuôn mặt xương xương, Hoa SÆ¡n truyá»n sứ cá»§a Cô Lâu Hung Thá»§ kinh ngạc kêu lên.
- Thanh Tòng đạo nhân !
Hóa ra Thanh Tòng đạo nhân chính là sư đệ cá»§a Linh Hạc đạo nhân, năm xưa được giang hồ xưng là Võ Äang song hiệp.
Thanh Tòng đạo trưởng lạnh lùng cưá»i nói:
- Vân Trung Nhạc, bây giá» ngươi đã biết Võ Äang Thái cá»±c kiếm chưa ? Hừ ! Nếu ngươi?.
( thiếu 3 trang )
?môn góc phía nam có má»™t bóng ngưá»i, không nhúc nhích.
Bá»—ng nghe Âu Dương Hải trầm giá»ng quát:
- Ai ?
Cùng với tiếng quát, Âu Dương Hải đã đánh vụt ra một đạo vô ảnh chưởng kình ra phía sau?.
Nguyên là Âu Dương Hải tiến nhập vào trong thạch thất, lập tức ngưng vận ná»™i thị võ công, lắng nghe tất cả tiếng động xung quanh, môn công phu này vừa vận ra có thể nghe được tiếng lá rÆ¡i ngoài mưá»i mấy trượng.
Bởi vì Âu Dương Hải nghe thấy sau lưng có tiếng ngưá»i, ngưá»i này khinh công đã đạt đến đỉnh Ä‘iểm, Ä‘i không má»™t tiếng động, nêu Âu Dương Hải không vận ra ngưng thần ná»™i thị công lá»±c thì nhất định sẽ khó phát giác ra.
Âu Dương Hải đánh ra má»™t chưởng, quay phắt thân ngưá»i lại thật nhanh.
Chỉ thấy ngưá»i kia đảo ngưá»i hai lần, mau chóng né khá»i vô ảnh chưởng cá»§a Âu Dương Hải, lại chỉ còn có cách ngưá»i Âu Dương Hải chừng ba thước.
Âu Dương Hải giật mình kinh hãi, tay tả hàm ấn chỉ kình, muốn đánh ra !
Bá»—ng nghe giá»ng nói truyá»n âm nhập mật cá»§a ngưá»i này, nói:
- Âu Dương Hải, ta dẫn ngươi đến gặp má»™t ngưá»i.
Giá»ng nói này là giá»ng cá»§a má»™t phụ nhân trong trẻo dá»… nghe.
Äông Phương Ngá»c, Lý Xuân Hoa ở phía trước phát giác được, quay bổ trở lại.
Âu Dương Hải nghe giá»ng nói này rất là quen thuá»™c, trong bóng tối, không nhìn rõ mặt ngưá»i thế là chàng cÅ©ng dùng giá»ng truyá»n âm nhập mật nói:
- Ngươi là ai ? Ngươi dẫn ta Ä‘i gặp ngưá»i nào.
Lúc này Äông Phương Ngá»c và Lý Xuân Hoa vây lấy lão nhân ná», dù cho phụ nhân võ công có cao Ä‘i nữa cÅ©ng khó thoát khá»i vòng vây cá»§a hai ngưá»i.
Phụ nhân nỠlên tiếng:
- Ta dẫn ngươi Ä‘i gặp phụ thân cá»§a ngươi, nếu không Ä‘i gấp thì ngươi sẽ hối hận suốt Ä‘á»i.
Äông Phương Ngá»c lên tiếng há»i:
- Âu Dương ca, ngưá»i ấy nói là gì ?
Âu Dương Hải nói:
- Ngưá»i đó là Lâm Nguyệt Hồng muốn dẫn huynh Ä‘i gặp gia phụ.
Dao Trì ma nữ nói tiếp:
- Tầng thiên quan thứ chín này cÆ¡ quan ám phục trùng trùng, chỉ có bản đồ cá»§a phụ thân ngươi má»›i có thể thoát được cÆ¡ quan mai phục, các ngưá»i nắm lấy tay ta mau Ä‘i theo ta.
Âu Dương Hải nói:
- Bà nói thật chứ ?
Dao Trì ma nữ Lâm Nguyệt Hồng vội nói:
- Thá»i gian không nhiá»u, không thể giải thích cho ngươi, hãy mau Ä‘i theo ta. Âu Dương Hải nghe giá»ng nói cấp bách cá»§a Lâm Nguyệt Hồng, biết là không phải giả vá».
Lúc này Äông Phương Ngá»c đã khẽ đưa tay nắm lấy cổ tay trái cá»§a Lâm Nguyệt Hồng, tay phải nắm lấy Lý Xuân Hoa.
Dao Trì ma nữ triển khai cước bộ, đột nhiên đi nhanh sang bên trái.
Äi chừng mưá»i trượng, Âu Dương Hải há»i:
- Gia phụ làm sao rồi ? Lão nhân gia có sao không ?
Dao Trì ma nữ Lâm Nguyệt Hồng nói:
- Phụ thân ngươi mạng sống đã như ngá»n đèn sắp tắt?
Âu Dương Hải không để bà ta nói nữa, vội nói:
- Sao ? Lão nhân gia sắp chết rồi ư ?
Dao Trì ma nữ Lâm Nguyệt Hồng nói:
- Mau gia tăng cước bộ, ngươi vẫn có thể gặp mặt phụ thân ngươi lần cuối cùng, cũng là lần đầu tiên. Âu Dương Hải nghe vậy nước mắt rơi uớt đẫm, chàng hận không được bổ nhào vào lòng phụ thân ngay.
Chàng chẳng kể phụ thân là ngưá»i như thế nào.
Chàng vẫn yêu quí phụ thân?
Cước bá»™ cá»§a Dao Trì ma nữ vẫn không ngừng gia tăng, Äông Phương Ngá»c thầm tính ước Ä‘i chừng má»™t trăm mưá»i trượng đã đến má»™t cái cổng tá»±a như cổng thành.
Ngưá»i ta nằm mÆ¡ cÅ©ng không tưởng nổi trong địa đạo này lại xây dá»±ng má»™t cá»­a thành nhá» xinh xắn.
Trong cửa thạch nhỠlà một thông đạo dài, trong thông đạo không có đèn đuốc nhưng lại phả một ánh sáng nhu hòa, cũng không biết từ đâu mà tới.
Dao Trì ma nữ nói nhá»:
- Äã đến rồi !
Tận đầu thông đạo có má»™t bức rèm châu, vách tưá»ng trÆ¡n láng như phản ánh rèm châu sắc màu rá»±c rỡ.
Dao Trì ma nữ khẽ vém rèm châu, đó là má»™t gian thạch thất, trong thất không có bày biện gì, dá»±a vào vách là má»™t chiếc giưá»ng đá.
Nằm trên giưá»ng đá là má»™t quái nhân hình dung xấu xí quái dị, há» chưa từng gặp bao giá».
Âu Dương Hải sá»­ng sốt, dừng chân lại, bởi vì chàng không tin quái nhân đó là phụ thân cá»§a mình, thiên hạ má»· nam tá»­ Ngá»c Tu La Âu Dương Kiệt.
Ãnh mắt Lý Xuân Hoa lướt nhìn chiếc giưá»ng đá, nàng bá»—ng giật mình.
Nàng nhớ lại một chuyện dĩ vãng thê thảm.
Phụ thân cá»§a nàng là Uy Chấn Bát Hoang Lý Thiên Phát, chẳng phải cÅ©ng nằm trên giưá»ng đá như vầy hay sao ?
Chỉ thấy tóc cá»§a quái nhân đó dài mấy thước, toàn thân lõa lồ, trên mặt vết sẹo ngang dá»c, từ bụng trở xuống, bắp thịt đã khô quắt lại, chỉ còn khung xương. Hai cổ tay bị dây xích sắt khảm chặt vào giưá»ng đá.
Cảnh tượng này ngày xưa Lý Thiên Phát cũng bị như vậy ở trên ngôi cao tháp.
Âu Dương Hải đột nhiên cÅ©ng nhá»› lại cảnh tượng đó, chàng giật mình, trầm giá»ng há»i Dao Trì ma nữ:
- Ngưá»i này là gia phụ ?
Dao Trì ma nữ khẽ thở dài nói :
- Không sai, đây chính là phụ thân của ngươi, Âu Dương Kiệt.
Âu Dương Hải không tin lắm, lại há»i:
- Phụ thân vì sao bị ngưá»i giam ở đây ?
Bởi vì Âu Dương Hải đã nghe nói gia phụ lý trí đã mất, thần kinh tác loạn, nhưng không thể dùng xích sắt cột mình tự giam ở thạch thất này được.
Dao Trì ma nữ nói:
- Cô Lâu Thiên Tôn Cổ Lão Thiên ! - Cái gì ? Là Cổ Lão Thiên ?
Âu Dương Hải kêu lớn, chàng không tin vào lỗ tai mình nữa.
Dao Trì ma nữ nói:
- Bí mật này, trong thiên hạ rất ít ngưá»i biết, nếu ngươi không tin, lúc phụ thân ngươi tỉnh lại sẽ nói tưá»ng tận cho ngươi rõ !
Äông Phương Ngá»c nói:
- Nói như thế, hai mươi năm nay chấp trưởng Âm Dương Cốc chính là Cô Lâu Thiên Tôn Cổ Lão Thiên ư?
Dao Trì ma nữ nói:
- Äáng buồn cưá»i là cả ngàn vạn đồng đạo võ lâm giang hồ không ai biết được chuyện này, Cô Lâu Thiên Tôn gởi thiệp má»i quần hào tiến công Âm Dương Cốc chính là gian kế cá»§a hắn, muốn Ä‘em tinh anh cá»§a võ lâm thiên hạ vùi chôn chết trong Âm Dương cốc, trước mắt bá»n Uất Äại Niên, Vân Trung Nhạc?có thể nói Ä‘á»u bị Cổ Lão Thiên khống chế. Âu Dương Hải nghe chuyện này xong, chàng kêu thầm:
" Chuyện này có thật hay sao? Nếu là như vậy tại sao cả Thiên Sơn tăng, Viên bá bá cũng không biết chuyện này ?"
Âu Dương Hải từ từ Ä‘i đến quái nhân trên giưá»ng đá !
Bá»—ng nhiên quái nhân trên giưá»ng đá toàn thân co giật, yếu á»›t kêu:
- Lâm nữ sĩ, Lâm nữ sĩ, Âu Dương Hải đã đến chưa ?
Âu Dương Hải thấy vậy, trong lòng xao xuyến buồn bã kêu lên:
- Gia gia hài nhi đến rồi.
Âu Dương Hải quì bên mép giưá»ng, nước mắt ràn rụa, quái nhân quay đầu lại nhìn rồi nói:
- Công tử chính là con của Âu Dương Kiệt ?Âu Dương Hải?
Äến hồi này làm cả bốn ngưá»i Ä‘á»u ngẩn ngÆ¡.
Äông Phương Ngá»c vá»™i đến bên Dao Trì ma nữ, há»i:
- Äây là chuyện gì vậy?
Dao Trì ma nữ run run quát há»i quái nhân:
-Ngươi ?Ngươi không phải là Âu Dương Kiệt?
Quái nhân lắc đầu nói:
-Không phải!
Âu Dương Hải đứng phắt dậy, há»i:
- Thế lão là ai?
Dao Trì ma nữ cÅ©ng quát há»i:
-Vì sao ngươi lại nói gạt ta ? Ngươi là Âu Dương Kiệt ?
Quái nhân thở dài thê lương nói:
- Lâm nữ sÄ©, thật là xin lá»—i, nếu ta không nói dối ta là Âu Dương Kiệt thì bà sẽ không tìm Âu Dương Hải đến cho ta, ôi?đầu Ä‘uôi câu chuyện này, ta không thể nói tưá»ng tận được nữa rồi?Ta?Ta là Linh Hạc đạo trưởng cá»§a Võ Äang!
Lý Xuân Hoa kinh ngạc nói:
- Cái gì ? Ngươi là Linh Hạc đạo trưởng ? - Bần đạo chính là Võ Äang Linh Hạc, hai mươi mấy năm nay, bần đạo mang mối hận thiên cổ, đến giá» vẫn khó quên hận sá»± này?
Âu Dương Hải há»i :
- Linh Hạc đạo trưởng, đạo trưởng tìm ta đến không biết có chuyện gì ?
Linh Hạc đạo trưởng thở dài nói:
- Ta muốn nói cho ngươi biết chỗ phụ thân ngươi bị giam.
Âu Dương Hải nói:
- Sao ? Gia phụ bị ai giam cầm ?
Linh Hạc đạo trưởng đột nhiên hít một hơi dài, nói:
- Âu Dương Hải, ta đã bị ngưá»i rưới thuốc độc trên ngưá»i, kinh mạch Ä‘á»u đã chai, huyết dịch cạn khô, bây giá» có thể nói nhiá»u như vậy chính là ngá»n đèn bùng lên sắp tắt, có thể chết ngay, bây giá» ta kể qua những gì trải qua má»™t cách sÆ¡ lược, ngươi chỉ nghe đừng há»i, má»™t ngưá»i sắp chết, lá»i nói rất trung thá»±c, ngươi phải tin ta?
Câu nói này linh Hạc nói rất nhanh, giá»ng nói hÆ¡n run rẩy.
Âu Dương Hải gật đầu nói:
- Äạo trưởng nói Ä‘i! Äạo trưởng cứ tin ta?
Linh Hạc đạo trưởng nói tiếp:
- Hai mươi năm trước,ta và Cổ Lão Thiên phát động vụ Thiên Kiếm Äàm.
?Sau đó, cha mẹ ngươi sống chết không rõ, nhưng tình cỠta phát hiện phụ thân ngươi chưa chết thế là ta đưa phụ thân ngươi vỠÂm Dương cốc, giam cầm phụ thân ngươi trong một nơi bí mật, ngày đêm hành hạ, muốn phụ thân ngươi thổ lộ ra võ công , ta đã chặt đứt hai tay hai chân của phụ
thân ngươi, khoét mắt, cắt hai tay, cắt mũi, thi triển ra thủ đoạn tàn nhẫn để phụ thân ngươi nói ra bí mật bảo tàng của La Cơ chân nhân?
Âu Dương Hải nghe đến đây, chàng đứng lặng ngưá»i. Äá»™t nhiên chàng gầm lên má»™t tiếng nói:
- Ngươi là hung thủ, phụ thân ta với ngươi có thù hận gì?
Âu Dương Hải vung tay như đánh xuống ngưá»i Linh Hạc đạo trưởng.
Lý Xuân Hoa vội kêu lên:
- Âu Dương Hải, dừng tay !
Âu Dương Hải nghe Linh Hạc nói ra những thủ đoạn tàn khốc hành hạ phụ thân mình, bi phẫn dồn lên ngực, thế chưởng của chàng vỗ xuống, nghe tiếng kêu của Lý Xuân Hoa, đột nhiên nghĩ đến Linh Hạc đạo trưởng chỉ còn là một nắm xương, mình đánh thế này lão chịu sao nổi, huống chi lão này còn chưa nói ra chỗ gia gia bị giam.
Thế là Âu Dương Hải nội lực phóng ra.
Tuy nội lực Âu Dương Hải thu hồi rất nhanh, nhưng đã có một chút khí kình đánh trúng vào ngực Linh Hạc đạo trưởng, lão bèn hự một tiếng?
Linh Hạc đạo nhân hai mắt trợn lên, miệng mở to không khép lại được, hiển nhiên khí đã tán , tâm trạng bế tắc không thở nổi nữa
Dao Trì ma nữ vội đưa tay điểm vào huyệt Tương đài hai bên ta hữu trước ngực của Linh Hạc.
"Ãa" má»™t tiếng.
Một bụm máu tươi từ trong miệng Linh Hạc phun ra, yếu ớt nói:
- Nào biết được cuối Ä‘á»i ta bị báo ứng, Cổ Lão Thiên ba năm sau, tiến nhập vào Âm Dương cốc? Ä‘em ta giam ở đây, dùng thuốc độ rưới vào ngưá»i ta, bức ta nói ra chá»— Âu Dương Kiệt bị giam?bởi vì nhiá»u năm nay, ta đã thấu triệt đại ngá»™, cảm thấy cả Ä‘á»i tá»™i ác cá»±c lá»›n ? ta không thổ lá»™ ra nÆ¡i Âu Dương Kiệt bị giam bởi vì?bởi vì?Nói đến đây, giá»ng nói cá»§a Linh Hạc đạo trưởng nhá» Ä‘i làm cho ngưá»i ta khó mà nghe rõ.
Âu Dương Hảo vá»™i há»i:
- Gia phụ bị giam ở đâu, ngươi nói đi.Ngươi nói nhanh đi.
Ngừng một lát, miệng Linh Hạc đạo trưởng thốt ra mấy dư âm nói:
- Ta?trong bụng?há»™p ngá»c?
Nói đến đây, Linh Hạc đạo trưởng đã tắt thở rồi.
Bỗng nghe Dao Trì ma nữ quát lên:
- Ai ?
Tấm rèm châu chợt vén lên, Cô Lâu Thiên Tôn Cổ Lão Thiên đi vào
Äông Phương Ngá»c trông thấy hắn, vẻ oán há»n lập tức phát ra.
Lúc này Âu Dương Hải vẫn quay mặt vỠhướng thi thể của Linh Hạc đạo trưởng , trong lòng chán nản vô cùng khó xử, nên biết rằng Linh Hạc đạo trưởng chính là kẻ thù lớn của chàng nhưng bây giỠlão ra đã chết rồi.
Những lá»i nói trước khi chết cá»§a ông ta, hiển nhiên là lão đã rất hối hận?Câu cuối cùng cá»§a lão "Ta? trong bụng? hôp ngá»c?không biết là cái gì ?"
Äá»™t nhiên Äông Phương Ngá»c quát lá»›n:
- Cô Lâu Thiên Tôn !
Cô Lâu Thiên Tôn từ từ Ä‘i đến, cưá»i khẽ nói:
- Ngươi kêu ta có chuyện chi ?
Äông Phương Ngá»c hừ má»™t tiếng, nói
- Ngươi xem ta là ai ?
Bá»—ng Äông Phương Ngá»c mở tấm khen che mặt, lá»™ ra má»™t khuôn mặt kiá»u diá»…m, nhưng lúc này mặt nàng đầy sát khí.
Cô Lâu Thiên Tôn cưá»i lá»›n, nói:
- Không ngỠlà ngươi, được lắm, ngươi muốn báo thù rửa hận, ta cũng kính hầu giáo.
Hắn thản nhiên nói mấy câu, lại làm cho Äông Phương Ngá»c sững ngưá»i?
Âu Dương Hải lúc này quay phắt mình lại, rút thanh Tử Vi kiếm ra, chăm chú nhìn Cô Lâu Thiên Tôn , nói:
- Cổ Lão thiên, oán thù giữa hai chúng ta phải tính cho xong!
Cô Lâu Thiên Tôn mỉm cưá»i nói:
- Rất tốt, ân oán cả Ä‘á»i ta phải tính sổ!
Thái độ ung dung cá»§a Cổ Lão Thiên, làm cho bốn ngưá»i bá»n Âu Dương Hải hoài nghi.
Không biết rằng hắn tá»™i ác tày trá»i, hôm nay khó tránh khá»i cái chết nên cố ý giả bá»™ không há» sợ hãi? Hay là hắn có sức mạnh ghê gá»›m, đủ để đối phó vá»›i bá»n bốn ngưá»i cá»§a Âu Dương Hải?
Âu Dưong Hải nghiêng ngưá»i nói vá»›i Äông Phương Ngá»c:
- Ngá»c muá»™i muá»™i, để ta giết chết tên ma đầu này.
Äông Phương Ngá»c tiến lên trước má»™t bước, cản Âu Dương Hải lại nói:
Âu Dương Hải đại ca, ngưá»i này nếu không chết trong tay muá»™i, thì khó mà tiêu ná»—i hận trong lòng muá»™i. Lúc này Cô Lâu Thiên Tôn chầm chậm di động thân hình , Ä‘i lên trước hai bước lạnh lùng nói:
- Hai ngưá»i các ngươi cứ nhất tá» xông lên Ä‘i !
Äông Phương Ngá»c tiến lên má»™t bước nói:
- Ãc ma, ngươi chết đến nÆ¡i rồi mà vẫn chưa hiện bá»™ mặt cá»§a ngươi ra ?
Cô Lâu Thiên thản nhiên nói:
- Ngưoi có thể tiếp được một chưởng này của ta thì ta sẽ lộ diện cũng chưa muộn ?
Hắn nói xong lập tức vung tay phóng ra một chưởng.
Chưởng thế cá»§a hắn phóng ra, đã không có tiếng gió, cÅ©ng không có tiá»m lá»±c ào ạt không trung.
Tuỳ thủ phóng ra, nhẹ như một nét phẩy.
Äông Phương Ngá»c mặt hằm hằm sát khí, cổ tay xoay tròn, súc kình lá»±c vào chưởng tâm phóng ra?
Khí thế chưởng lá»±c cá»§a Äông Phương Ngá»c phóng ra, lập tức tóe ra ba đạo hồng quang.
Cô Lâu Thiên Tôn như biết lợi hại, chưởng thế hắn vừa phóng ra liá»n thu vá», lùi vá» má»™t bước.
Äông Phương Ngá»c Ä‘ang muốn xông lên mượn thế tấn công , đột nhiên má»™t luồng áp lá»±c thẳng tá»›i , bất giác thất kinh thầm nghÄ©:
" Võ công tên ma đầu này thật không thể khinh thưá»ng, lại có thể Ä‘em ná»™i lá»±c trầm mạnh chứa trong không gian vô hình, lúc né ngưá»i ta thì ná»™i lá»±c ào ào tá»›i:.
Nàng thấy má»™t luồng ám kình đánh thẳng vào chưởng tâm, kình đạo mạnh mẽ vô cùng, hai vai Äông Phương Ngá»c run lên, thân hình lại ngã ra phía sau.
Âu Dương Hải thất kinh, đưa tay muốn đỡ thân hình ngã xuống cá»§a nàng. Ai ngá» Äông Phương Ngá»c lại bật thẳng lên.
È, một tiếng?
Cô Lâu Thiên Tôn Cô Lão Thiên lùi ra sau ba bước mới đứng tấn được, hình như hắn bị một sức mạnh vô hình đánh bật lùi.
Äông Phương Ngá»c lạnh lùng nói
(thiếu từ 175-178)
Äông Phương Ngá»c cưá»i nhạt nói:
- Cổ Lão Thiên , nếu như ngươi cho rằng ta không thể lấy được cái mạng già cá»§a ngươi thì ngươi lầm rồi. Trong khoảnh khắc, hai ngưá»i đã đấu vá»›i nhau hai muÆ¡i hiệp vẫn ở thế bất phân thắng bại.
Thá»§ pháp Cổ Lão Thiên thi triển ra Ä‘á»u là võ há»c bình thưá»ng.
Nhưng trong loạt chiêu thuật bình thưá»ng đó, trong tay hắn lại thi triển ra uy lá»±c lại kinh ngưá»i dị thưá»ng, tá»±a nhá»§ trong thá»§ pháp bình thưá»ng kia hàm ẩn rất nhiá»u chiêu thức thần kỳ, bất kỳ chiêu thức cá»§a ÄôngPhương Ngá»c biến hoá kỳ ảo thế nào cÅ©ng Ä‘á»u bị Cô Lão Thiên bình thản phá giải.
Âu Dương Hải, Lý Xuân Hoa và Dao Trì ma nữ chăm chú nhìn không rá»i mắt khá»i tình hình giao đấu cá»§a Äông Phương Ngá»c và Cổ Lão Thiên, má»i ngưá»i thấy thấy Äông Phương Ngá»c xuất thá»§ ra chiêu, vung tay nhấc chân, không má»™t chiêu nào là không tinh vi.
Cổ Lão Thiên càng đấu trên mặt xấu xa càng xuất hiện vẻ kỳ dị. Äông Phương Ngá»c, thá»i gian càng dài, thế công cá»§a nàng càng mãnh liệt, chưởng đánh, chỉ đâm cùng giao nhau nhất tá» công kích.
Má»—i má»™t chỉ má»™t chưởng cá»§a nàng không chiêu nào không phải là tuyệt há»c hiếm thấy.
Chưởng pháp lúc này cá»§a Cổ Lão Thiên cÅ©ng từ bình thưá»ng trở nên kỳ ảo, Ä‘iểm huyệt chiết mạch, kỳ dị cùng cá»±c.
Lát sau, thế công mãnh liệt cá»§a Äông Phương Ngá»c đột nhiên bị kiá»m chế, bị thá»§ pháp cá»§a Cổ Lão Thiên bức cho thi triển không thể nào hết được.
Trong lúc kịch đấu, Cổ lão Thiên đột ngá»™t thu chưởng lùi lại. Äông Phương Ngá»c quát lá»›n:
- Sao ngươi không tiếp ta vài chiêu nữa?
Cổ Lão Thiên cưá»i nhạt nói:
- Lão phu không biết võ công cá»§a ngươi há»c ở đâu ra?
Äông Phương Ngá»c nói:
- Äến khi ngươi chết ta sẽ nói cho ngươi biết
Cổ Lão Thiên cưá»i ha hả nói:
- Nói như vậy ngươi không có cơ hội nói cho ta nữa rồi
Äông Phương Ngá»c ngạc nhiên thầm nghÄ©:
" Võ công tên ma đầu này thật là kỳ lạ tuyệt luân, chẳng lẽ mình đã há»c tuyệt há»c cá»§a La CÆ¡ chân nhân cÅ©ng không thể thắng hắn ư ?"
Cổ Lão Thiên mỉm cưá»i , nói tiếp:
- Lão phu đối địch vá»›i các phái trong võ lâm, lão phu đã sá»›m nghiên cứu võ công các môn phái trong thiên hạ, nếu ta Ä‘oán không lầm, những chiêu thức cá»§a ngươi nhất định là võ há»c cá»§a La CÆ¡ chân nhân, nếu ngươi không tin, những chiêu thức này ta cÅ©ng biết thi triển.
Äông Phương Ngá»c kinh thầm nghÄ©:
- Hắn thật sá»± đã há»c qua võ công này hay sao?
Kỳ thá»±c, Cổ Lão Thiên không há» há»c qua võ há»c cá»§a La CÆ¡ chân nhân, chỉ vì hắn trong lúc chiến đấu vừa rồi, nhưng chiêu thức mà Äông Phương Ngá»c thi triển ra, hắn Ä‘á»u đã hcj được.
Nên biết rằng Cổ Lão Thiên là má»™t ngưá»i thông minh xuất chúng, bất cứ võ công môn phái nào chỉ cần hắn nhìn qua má»™t lần liá»n lập tức có thể thi triển , cho nên hắn nói " Võ há»c các môn phái trong thiên hạ hắn Ä‘á»u biết".Câu nói này không phải là khoa trương mà là chân thá»±c.
Mấy chục năm nay, hắn chu du các phái trong thiên hạ, võ há»c trong võ lâm hắn Ä‘á»u sá»›m há»c hết rồi.
Âu Dương Hải trong lúc này chàng cÅ©ng cảm thấy võ há»c cá»§a Cô Lâu Thiên thật là cao thâm khó lưá»ng, năm xưa hắn đã nói: đấu vá»›i bất cứ ngưá»i nào, không há» xuất hết toàn lá»±c?
Hoặc là, vá»›i võ công hiện nay cá»§a Äông Phương Ngá»c, vẫn không thể hạ hắn ? Lá»i nói này quả nhiên là sá»± thật.
Cổ Lão Thiên lại cưá»i nói:
- Äông Phương Ngá»c, nguÆ¡i muốn tìm ta báo thù rá»­a hận, có thể nói là quá sá»›m đấy, nếu như ngươi há»c tập võ há»c bí kíp mà ta cho ngươi thì mưá»i năm sau, nhất định ngươi có thể cho ta chết như ý muốn, nhưng
ngươi lại bá» Ä‘i võ công cá»§a ta không há»c, đây có lẽ là vận mạng chá»§ định ta không nên chết sá»›m như vậy?
Hắn nói đến đây, ngoài thạch thất vang lên tiếng chân ngưá»i.
Âu Dương Hải biến sắc , chàng nghĩ:
" Những ngưá»i này nhất định là võ lâm quần hào, hoặc là những cao thá»§ mà Cô Lão Thiên tổ chức trong Âm Dương cốc."
Mình ở đây nếu như Dao trì ma nữ muốn giúp đỡ ta, chỉ bất quá hai ngưá»i, làm sao có thể chống cá»± nổi bao nhiêu cao thá»§ võ lâm như vậy? Cô Thiên Nhân Viên, Công Tôn Lạp?há» sao Ä‘á»u không thấy đến?"
Cô Lão Thiên liếc nhìn Âu Dương Hải, nhá»§ Ä‘á»c được ý nghÄ© cá»§a chàng, chậm rãi nói:
- Âu Dương Hải, ngươi đừng sợ, những ngưá»i này là tìm lão phu tính sổ đây?
Hắn nói đến đây, hơi ngừng một chút, nói tiếp
-Nhưng ngươi cũng chớ có mừng, tuy hỠhãy còn sống, nhưng đã thương tích đầy mình, sống dở chết dở rồi, không thể uy hiếp được lão phu đâu
Bá»n bốn ngưá»i Âu Dương hải Ä‘á»u mÆ¡ hồ khó hiểu, há» không biết Cổ Lão Thiên Ä‘ang nói những gì.
Chẳng lẽ tên ma đầu này tồn tâm đối địch vá»›i võ lâm đồng đạo, hắn đã tiêu diệt tất cả má»i ngưá»i?
Kỳ quái là tiếng những giầy đi đó lại rất chậm rãi. Âu Dương Hải nói:
- Hôm nay nếu ta không giết ngươi, thì thật không có cơ hội nữa.
Cổ Lão Thiên cưá»i nói:
- Không sai, đương kim thiên hạ chỉ có một mình ngươi mới xứng là địch thủ của lão phu, bởi vì chiêu thuật cao thâm trong thiên hạ vĩnh viễn không thể uy hiếp được ta, chỉ có công lực chân thực mới có thể khắc chế được ta.
Âu Dương Hải nghe vậy ngạc nhiên, vì sao hắn lại cố ý nói những chuyện này.
Âu Dương Hải nhíu mày há»i:
- Ngươi muốn dùng binh khí gì?
Cổ Lão Thiên mỉm cưá»i nói:
- Cả Ä‘á»i ta cùng vá»›i ngưá»i động thá»§, chưa hỠđụng qua binh khí, chỉ có hôm nay phá lệ sá»­ dụng, ngươi xuất thá»§ Ä‘i.
Cổ Lão Thiên nói như vậy, nhưng lại không thấy hắn cầm bất kỳ binh khí gì, trên mình hắn cÅ©ng không có trưá»ng kiếm.
Cổ Lão Thiên lại cưá»i ha hả nói:
- Hôm nay ta dứt khoát nói rõ toàn bá»™ vá»›i ngươi, để cho ngươi chết được tâm phục má»™t chút. Ngươi đừng cho rằng ta không có Ä‘eo binh khí, kỳ thá»±c trên mình ta ám tàng có mưá»i bảy món binh khí, món nào cÅ©ng kịch
độc tuyệt luân, trong khi chúng ta động thá»§, ta sẽ tá»± nhiên thi triển ra trong lúc bất ngá», ngươi cứ yên tâm.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u hoài nghi không tin, hắn nói thân mình có ám tàng mưá»i bảy món binh khí, vì sao không thấy dấu vết binh khí cá»§a hắn đâu.
Âu Dương Hải nói lớn:
- Ngươi cứ thi triển, nếu ta bị hạ trong tay ngươi, chết cũng không hận. Âu Dương Hải nói xong, Tử Vi kiếm đã muốn đâm ra?
Bỗng nghe Cổ Lão Thiên nói:
- Ngươi khoan đã. Âu Dương Hải há»i:
- Ngươi còn gì muốn nói?
Cổ Lão Thiên trầm giá»ng nói:
- Ngươi tiếp chiêu thử xem.
Cổ tay của chàng dao động, Tử Vi kiếm bắn ra một tia sáng bay thẳng vào Cô Lâu Thiên Tôn.
Cổ Lão Thiên đột nhiên vung tay kiếm quang loé chớp, "keng" một tiếng?
Cổ Lão Thiên bước Ä‘i ba bước, trong tay hắn đã nắm má»™t quả thiết chuỳ. Tá»­ Vi kiếm cá»§a Âu Dương Hải đâm ra bị chấn động bạt trở vá».
Cổ Lão Thiên trầm giá»ng nói:
- Âu Dương Hải nếu ngươi bại trong tay ta, ta có một yêu cầu, đó là vĩnh viễn ngươi không được gặp phụ thân ngươi.
Âu Dương Hải ngạc nhiên há»i:
- Vì sao ngươi không cho ta gặp gia phụ?
Cổ Lão Thiên nói:
- Âu Dương Hải, ngươi biết vì sao lão phu không giết ngươi mà còn thu ngươi làm đệ tử!
Âu Dương Hải nhá»› lại lá»i nói khi nãy cá»§a Cổ Lão Thiên nói mình không phải là con ruá»™t cá»§a Âu Dương Kiệt, chàng trầm giá»ng há»i:
- Ngươi có thể nói cho ta biết chứ?
Cổ Lão Thiên lúc này dưá»ng như có niá»m kích động, hắn đứng lặng má»™t hồi má»›i chậm rãi nói:
-Khi ta hãy còn chưa gặp Âu Dương Kiệt, ta sẽ không nói cho ngươi rõ.
Âu Dương Hải há»i:
- Vì sao?
Cổ Lão Thiên nói:
- HÆ¡n hai mươi năm nay, ta hành hạ Linh Hạc đạo trưởng nói ra chá»— Âu Dương Kiệt bị giam, mục đích không phải là bí mật cá»§a La CÆ¡ chân nhân mà là ta muốn há»i hắn má»™t câu.
Âu Dương Hải nói:
- Ngươi muốn há»i cái gì?
Cổ Lão Thiên nói:
- Äiá»u này thứ cho ta không nói. Bây giá» ngươi hãy nói: nếu bại trong tay ta,?vÄ©nh viá»…n ngươi không há»™i kiến Âu Dương Kiệt.
Âu Dương Hải trầm ngâm một hồi, nghĩ:
"Nếu mình thua hắn, đương nhiên khó tránh khá»i cái chết?"
Thế là nói:
- ÄÆ°á»£c. Ta đáp ứng. Ngươi tiếp chiêu đây!
Tử Vi kiếm của Âu Dương Hải hoá thành một một đạo cầu vồng, triển khai kiếm thuật dữ dội.
Tay phải Cổ Lão Thiên lúc này nắm một mũi Lăng giác thích, cũng triển khai chiêu thức tuyệt diệu.
Kiếm khí lạnh lùng, Lăng giác thích loang loáng.
Hai ngưá»i đấu mấy chục chiêu, nhưng không nghe tiếng binh khí chạm nhau.
Trong lúc chiến đấu, rèm châu lay động, má»™t số ngưá»i áo quần rách bươm, toàn thân đầy vết thương, chầm chậm Ä‘i vào, há» chính là bá»n Uất Äại Niên, Vân Trung Nhạc, Dương Äống Thần, Cổ Má»™ Quỉ Lân và sáu vị Cô Lâu truyá»n sứ.
Những ngưá»i tiến vào tiếp theo là Thiên SÆ¡n tăng, Cổ Thiên Nhân Viên, Thanh Tòng đạo trưởng, ÄÆ°á»ng Hải Ninh.
Ai nấy trông há» dưá»ng như Ä‘á»u bị thương, kẻ nặng ngưá»i nhẹ không giống nhau.
Từ ánh mắt giận dữ cá»§a há», hiển nhiên Ä‘á»u rất bi phẫn.
Lý Xuân Hoa thất kinh nghĩ thầm:
"Có phải há» thật sá»± tìm đến tính sổ vá»›i Cổ Lão Thiên không? Cả đưá»ng Hải Ninh, Thanh Tòng đạo trưởng cÅ©ng vậy?..."
Äám ngưá»i này tiến nhanh vào thạch thất xong, rầm rập toả ra bao vây Cổ Lão THiên vào giữa.Mấy mươi con mắt đổ dồn vào cuá»™c ác đấu kinh tâm động phách này.
Bỗng nghe tiếng hự.
Kiếm quang cá»§a Âu Dương Hải thu lại, máu tươi nhá» giá»t từ cánh tay phải cá»§a chàng.
Mũi Lăng giác thích trong tay Cổ Lão Thiên lúc này lại rớt trên mặt đất, đôi mắt lạnh lùng của hắn nhìn vào cánh tay đang chảy máu của Âu Dương Hải.
Âu Dương Hải hừ một tiếng nói:
- Cổ Lão Thiên, vừa rồi sao ngươi không chặt đứt cánh tay ta?
Cổ Lão Thiên cưá»i nói:
- Trước khi ta hãy còn chưa gặp mặt Âu Dương Kiệt thì ta không muốn sát hại ngươi.
Trong mắt Âu Dương Hải phóng ra tia lửa phẫn nộ, nói:
-Trận đấu này hãy còn chưa thể quyết định ai sống ai chết.
Cổ Lão Thiên nói:
- Ta nghĩ võ công của ngươi kém hơn ta một bậc, nếu đấu lâu dài ngươi sẽ khó thắng nổi ta.
Âu Dương Hải lạnh lùng nói:
-Cổ Lão Thiên, ngươi cứ tiếp được chiêu kiếm này mà vẫn không há» hấn gì, thì ta lập tức rút khá»i Âm Dương cốc.
Nói xong, Tử Vi kiếm trong tay Âu Dương Hải từ từ xoay chuyển.
Cổ Lão Thiên hÆ¡i biến sắc, tay hữu đưa vào ngưá»i lấy ra má»™t thanh Ä‘oản kiếm.
Thanh đoản kiếm trong tay hắn xuất hiện màu hồng nhạt, ánh xạ thần quang, đôi mắt hắn càng thêm mạnh mẽ, chăm chú nhìn vào thân hình di động của Âu Dương Hải.
Thình lình Âu Dương Hải chầm chậm dừng lại, đứng im không động, sau đó chàng từ từ đưa tay phải ra bắt kiếm quyết, dùng tay trái cầm kiếm.
Lúc này trên trán Cổ Lão Thiên lăn xuống mặt mấy giá»t mồ hôi.
Trong thạch thất im phăng phắc, quần hào ai nấy đầu nín thở, xem trận long tranh hổ đấu quyết địnhvận mệnh võ lâm này.
Âu Dương Hải và Cổ Lão Thiên (?) hai ngưá»i Ä‘á»u không giống nhau.
Sắc mặt Âu Dương Hải càng lúc càng trang nghiêm, hiện ra một luồng chánh khí mãnh liệt.
Cổ Lão Thiên lại khẩn trương dị thưá»ng, mồ hôi rịn trán.
Äá»™t nhiên Cổ Lão Thiên phá lên cưá»i sằng sặc.
Tiếng cưá»i làm rung chuyển vách đá, trong thạch thất tràn ngập tiếng cưá»i. Hai đạo kiếm quang thình lình loé lên. Rồi vang lên tiếng keng keng, hai đạo kiếm quang thâu lại. Cạch ?Ä‘oản kiếm cá»§a Cổ Lão Thiên đã rá»›t xuống đất, sắc mặt cá»§a hắn tái nhợt, lùi lại ba bước, từng giá»t máu tươi từ góc trán cá»§a hắn nhá» xuống.
Âu Dương Hải thì buông rÅ© trưá»ng kiếm, ngẩn ngÆ¡ đứng đó.
Äông Phương Ngá»c và Lý Xuân Hoa thấy Âu Dương Hải đứng lặng, cùng xông đến bên ngưá»i chàng há»i:
- Chàng sao rồi?
Âu Dương Hải đột nhiên phát ra tiếng thở dài thê lương nói:
- Không biết hắn thế nào cứ không hại tính mạng ta.
Hoá ra trong nháy mắt song kiếm đối kích vừa rồi. Công lá»±c kiếm chiêu cá»§a Âu Dương Hải đâm thẳng vào thái dương huyệt cá»§a Cổ Lão Thiên, nhưng Âu Dương Hải chợt cảm thấy má»™t bàn tay cá»§a Cổ Lão Thiên lại ấn ngay trước ngá»±c mình, chỉ cần Cổ Lão Thiên phóng ra ná»™i lá»±c thì Âu Dương Hải sẽ bị đánh nát tâm mạch, chết ngay tại chá»—, nhưng Âu Dương Hải thu kiếm nhảy lùi lại, Cổ Lão Thiên vẫn không xuất ná»™i kình.Cú đánh cá»§a há» nhanh như chá»›p, trên đương trưá»ng bất cứ má»™t cao thá»§ nào cÅ©ng không nhìn ra chuyện này. Âu Dương Hải thật không biết tên ma đầu hung hãn tàn độc này sao lại mấy lần khoan hậu cho mình, đây là nguyên nhân gì? ÄÆ°Æ¡ng nhiên chàng cÅ©ng không hiểu nổi.
Cổ Lão Thiên từ đầu chí cuối vẫn là ngưá»i thần bí quái dị. Trong Ä‘á»i Âu Dương Hải, mãi mãi không thể giải đáp được những việc cá»§a hắn đã làm.
Bỗng nghe một tiếng kêu:
- Cổ Lão Thiên, ngươi đã hại chết sư huynh của ta?.
Äông Dương sứ Thanh Tòng đạo trưởng quát lá»›n, đột nhiên tung mình xông tá»›i Linh Hạc đạo trưởng trên giưá»ng đá.
Cổ Lão Thiên trầm giá»ng quát :
- Äứng lại.
Lão nhặt thanh đoản kiếm lên như chớp, rồi vụt một cái đã xuất hiện ngay trước mặt Thanh Tòng đạo trưởng.
Thanh Tòng đạo trưởng quát lớn:
- Cổ Lão Thiên, cả Ä‘á»i ta tìm sư huynh không được, hóa ra bị ngươi giam ở đây, đáng hận là mưá»i mấy năm, nay ta lại mở mắt mà làm việc cho ngươi?.
Cổ Lão Thiên không để Thanh Tòng nói hết, Ä‘oản kiếm bay vá»t vào ngá»±c Thanh Tòng đạo trưởng, nhanh đến ná»—i không thể né kịp.
Chỉ nghe một tiếng rú !
Thân mình cao gầy của Thanh Tòng đạo trưởng từ từ nhũn xuống. Quần hào vô cùng giận dữ, nhất tỠxông tới Cổ Lão Thiên.
Cổ Lão Thiên cưá»i ha hả nói:
- Các ngươi muốn báo thù ? Tiếc rằng đã qua muộn rồi, Cổ Lão Thiên này sớm đã an bài kế hoạch tàn sát, điên đảo võ lâm giang hồ, không ngỠchuyện này ta đã thực hiện được rồi, ha ha ha?
Hắn ngẩng đầu cưá»i sằng sặc?.
Tiếng cưá»i biết bao cuồng ngạo, hình như hắn không phải là má»™t ngưá»i hoàn chỉnh nữa, mà là má»™t ngưá»i tâm lý biến dạng.
Bá»—ng lúc này, dưới mặt đất bá»—ng vá»t lên tiếng nổ như núi lở xé toang mặt đất !.
Tiếng nổ này gây nên má»™t trận địa chấn, má»i ngưá»i bị sức chấn động kịch liệt làm cho nghiêng ngả, sắc mặt đột biến, Cổ Lão Thiên thâu tiếng cưá»i lại.
Mặt đất rung rinh và tiếng ầm ầm vang lên không ngớt.
Khi má»i ngưá»i bị hiện tượng quái dị đột xuất này làm cho kinh ngạc.
Rèm châu thạch thất vén lên, vá»t vào ba ngưá»i, Lý Xuân Hoa kêu lên:
- Tiểu Linh, Công Tôn sư huynh, Xuân Hồng muội?.
Hóa ra ba ngưá»i xông vào chính là Công Tôn Lạp và Lý Xuân Hồng che mặt bằng miếng lụa Ä‘en, và cả Tiểu Linh Ä‘ang được Công Tôn Lạp ôm trong lòng.
Âu Dương Hải nghe tiếng Lý Xuân Hoa kêu Tiểu Linh, chàng lập tức biết ngay đứa bé đó là con yêu của mình, chàng lao bổ tới !
Tiếp theo là Lý Xuân Hoa, Äông Phương Ngá»c cÅ©ng lao đến..
Lý Xuân Hồng đưa tay nắm chặt lấy Âu Dương Hải, vội vã nói:
- Âu Dương ca, chạy mau ! Phụ thân cá»§a chàng đã phát động cÆ¡ quan làm đổ sụp cả Âm Dương cốc?Hoa tá»· tá»·, các ngưá»i má»™t tay nắm má»™t ngưá»i?mau chạy theo ta.
Lý Xuân Hồng nói xong, tay phải nàng kéo Công Tôn Lạp tá»±a như phi yến vá»t ra?
Âu Dương Hải kinh hãi há»i:
- Sao ? Nàng gặp phụ thân của ta ? Phụ thân ở đâu ?
Lý Xuân Hồng vội nói:
- Chuyện không nên chậm trá»…, nếu chúng ta chậm má»™t bước, má»i ngưá»i sẽ bị chon vùi trong Âm Dương cốc?
Lý Xuân Hồng hai tay nắm Âu Dương Hải, Công Tôn Lạp, hai ngưá»i cùng đưa tay mình ra nắm lấy Lý Xuân Hoa, Äông Phương Ngá»c mau chóng phi ra.
Lúc này mặt đất rung chuyển dữ dội như núi lở, bão tố, thật kinh hồn động phách.
Má»i ngưá»i trong thạch thất kêu la kinh hãi?
Âu Dương Hải cao giá»ng kêu lên:
- Viên bá bá ! Thiên SÆ¡n lão tiá»n bối mau ra Ä‘i ! Xuân Hồng muá»™i, nàng chậm má»™t chút, ta Ä‘i tiếp há» ra?
Lý Xuân Hồng vội nói:
- Không được, chàng không thể Ä‘i vào, phụ thân chàng nói há»… cÆ¡ quan nhận chìm Âm Dương cốc phát động, thì chỉ trong chốc lát tất cả cá»­a sinh sẽ đóng lại?.chúng ta đã không còn thá»i gian nữa.
Âu Dương Hải lúc này đã biết Công Tôn Lạp và Lý Xuân Hồng đã gặp được phụ thân, chàng có nhiá»u chuyện vá» phụ thân muốn há»i, nhưng lúc này đã không để cho chàng há»i nhiá»u nữa,
Trong nháy mắt, Lý Xuân Hồng dẫn bốn ngưá»i phi qua thông đạo, lách vào má»™t thạch môn.
Äá»™t nhiên phía sau vang lên giá»ng nói cá»§a Cổ Lão Thiên, nói:
- Lý Xuân Hồng, Âu Dương Kiệt ở đâu ?
Äông Phương Ngá»c là ngưá»i Ä‘i cuối cùng, nàng thấy Cổ Lão Thiên Ä‘uổi theo rất nhanh.
Äông Phương Ngá»c hét lên:
- Cổ Lão Thiên, mạng ngươi đã tuyệt rồi !
Nàng đưa tay rút Thanh Qui Kiếm sau lưng Lý Xuân Hoa, má»™t nhát kiếm bắn vá»t ra.
Nhát kiếm này cá»§a Äông Phương Ngá»c cá»±c kỳ mau lẹ, mà Cổ Lão Thiên cÅ©ng không ngá» Äông Phương Ngá»c lại xuất kích trong tình huống này, khoảng cách giữa há» không quá ba thước, đạo thạch môn này rá»™ng chỉ hai thước, làm cho ngưá»i khó bá» tránh né.
Một tiếng hự, Thanh Qui kiếm đâm trúng vào bụng Cổ Lão Thiên, máu tươi phun ra như suối.
Lý Xuân Hoa vá»™i vã kéo Äông Phương Ngá»c, kêu:
- Ngá»c muá»™i, chạy mau lên !
Cả mặt đất đột nhiên vỡ tan !
Äông Phương Ngá»c được Lý Xuân Hoa kéo bay vào đạo thạch môn?
Một trận rung chuyển dữ dội làm Cổ Lão Thiên ngã xuống đất?
Hai tay hắn nắm chặt chuôi kiếm, rút Thanh Qui kiếm ra khá»i bụng.
Mặt Cổ Lão Thiên co rúm lại Ä‘au đớn vô cùng, nhìn theo bóng hình cá»§a Äông Phương Ngá»c khuất dần, lẩm bẩm tá»± nói:
- Cổ Lão Thiên này cuối cùng chết trong tay nàng, chẳng lẽ đây là báo ứng ?
- Âu Dương Kiệt, Âu Dương Kiệt, ngươi ở đâu ? Ngươi ở đâu ?
Cổ Lão Thiên kêu lớn.
Thanh âm của hắn tuy to nhưng bị tiếng ầm ầm che lấp mắt.
"Ầm ! Ầm ! Rắc rắc ! Một loạt những tiếng rung chuyển địa chấn vang lên cực lớn.
Cổ Lão Thiên cảm thấy trong đầu hôn mê đi, bị hất văng xuống đất lăn qua lăn lại.
"Ầm ! Ầm ! Sầm ! Sầm ! Äùng ! Äùng ! Rắc ! Rắc !" Những tiếng nổ vang lên má»™t loạt.
Vách đá trơn nhẵn vỡ toác, từng tảng đá cực lớn rơi xuống thông đạo ào ào.
Äây giống như ngày tàn cá»§a thế giá»›i, trá»i đất muốn há»§y diệt tất cả.
Cổ Lão Thiên mình đầy máu, dãy dụa đứng dậy, lẩm bẩm nói:
- La Cơ chân nhân, chẳng lẽ Âm Dương cốc này lại có cơ quan phá hủy ?
"Âu Dương Kiệt thật sự đã phát động cơ quan rồi ư ? Hắn muốn đem kiến trúc ngàn năm hiếm có của Âm Dương cốc vùi chôn dưới lòng đất hay sao ?
Âu Dương Kiệt, ngươi ở đâu ? Ta muốn há»i ngươi?
Ôi?ta nhất định phải gặp Âu Dương Kiệt khi còn chưa chết?mới có thể chết được nhắm mắt?"
Cổ Lão Thiên đi loạng choạng, ngã rồi lại bò lên, miệng hét lớn:
- Ngá»c Tu La Âu Dương Kiệt?
Ầm ! Ầm ! Vách đá trên trần vỡ thành từng khối đá ào ào đổ sụp xuống.
Äá»™t nhiên má»™t tiếng kêu thét, Cổ Lão Thiên bị đá bay tán loạn đánh trúng, nằm ngất xỉu.
Không biết qua bao lâu?hắn tỉnh lại bên tai vẫn còn nghe tiếng ầm ầm.
Cổ Lão Thiên mở mắt ra nhìn, cả ngưá»i hắn bị những tảng đá lá»›n đè cứng, chỉ chừa lại cái đầu lá»™ ra ngoài.
Cổ Lão Thiên dùng sức dãy dụa mấy lần muốn bò lên, những toàn thân không nhúc nhích được.
Cổ Lão Thiên thở dài thê lương, nói:
- Cổ Lão Thiên này chẳng lẽ lại chết thế này ư ? Âu Dương Kiệt, ngươi ở đâu ?
Äá»™t nhiên má»™t âm thanh lạnh lẽo từ trên đầu vang lên nói:
- Cổ Lão Thiên, ngươi kêu ta chuyện gì ?
Cổ Lão Thiên kinh ngạc, ngước mắt nhìn lên.
Trên đỉnh đầu hắn có một đóa hoa sen lớn bằng đá, khảm ngay trên vách, ngồi trên hoa sen là một quái nhân không tai, không mắt, không tay, không chân.
Cổ Lão Thiên há»i:
- Ngươi là ai ?
Quái nhân trên tòa sen đột nhiên phát ra trận cưá»i hô hố nói:
- Ta là Ngá»c Tu La Âu Dương Kiệt, Cổ Lão Thiên, không ngá» ngươi hôm nay cÅ©ng quì trước mặt ta, ha ha ha?
Khuôn mặt ghê rợn của Cổ Lão Thiên nhăn nhúm lại, nói:
- Ngươi là Âu Dương Kiệt ?
Quái nhân giận dữ quát:
- Ta không phải là Âu Dương Kiệt thì là ai ? Thứ ác nhân các ngưá»i cho rằng đã há»§y Ä‘i hai tay hai chân hai mắt hai tai cá»§a ta là ta không thể báo thù ?
Nhưng hôm nay cuối cùng cÅ©ng báo thù được rồi, bá»n ác đồ trong võ lâm giang hồ Ä‘á»u vùi chôn theo ta trong Âm Dương cốc, còn ngươi cÅ©ng chìm luôn dưới lòng đất, tất cả Ä‘á»u hết rồi !
Cổ Lão Thiên gắng hết sức há»i:
- Trước khi chết ta muốn há»i ngươi má»™t câu, xin ngươi hãy nói theo sá»± thật.
Âu Dương Kiệt nói:
- Äúng lát nữa chúng ta sẽ chìm xuống lòng đất, ngươi có gì há»i ta ?
Cổ Lão Thiên nói:
- Âu Dương Kiệt?đứa con trai Lâm Äại Ngá»c sinh ra, thật sá»± là con cá»§a ai ? Là cá»§a Âu Dương Kiệt ngươi ? Hay là cá»§a Cổ Lão Thiên này ?
Âu Dương Kiệt nghe vậy cưá»i lá»›n nói:
- Trá»i ! Ngươi mà cÅ©ng có con hay sao ? Mặc dù ngươi đã cùng Lâm Äại Ngá»c, nhưng trá»i xanh chẳng lẽ lại cho ngươi má»™t đứa con ? Âu Dương Hải là tinh huyết kết tinh cá»§a ta và Lâm Äại Ngá»c, không có tạp huyết cá»§a Cổ Lão Thiên ngươi.
Cổ Lão Thiên nghe xong câu nói này, trong đầu như bị sét đánh, hắn run run há»i:
- Ngươi nói thật ?
Âu Dương Kiệt giận dữ nói:
- Nó là con trai của Âu Dương Kiệt, chẳng lẽ ngươi không tin ?
Cổ Lão Thiên nói:
- Âu Dương Kiệt, ngươi biết đấy, tấm thân xá»­ nữ cá»§a Lâm Äại Ngá»c là ta tá»›i trước ngươi, sau đó nàng má»›i bị ngươi dụ dá»—, trong lúc đến vá»›i ngươi nàng đã hoài thai.
Âu Dương Kiệt gầm lên:
- Ngươi quá vô sỉ rồi ! Lâm Äại Ngá»c dù đã đến trước vá»›i ngươi. Nhưng khi đến vá»›i ta nàng đã phế bá» thai nhi. Âu Dương Hải chính là con cá»§a ta. Con cá»§a Âu Dương Kiệt này?.
Cổ Lão Thiên nghe vậy phá lên cưá»i rồi lại lẩm bẩm nói như mÆ¡:
- A ! Äúng rồi?Lâm Äại Ngá»c?nàng đã phụ ta?Nói như thế Âu Dương Hải thật sá»± không phải là tinh huyết cá»§a ta ! ? Ôi, ta lại sai rồi?sai lầm lá»›n?đặc biệt sai ! Cả Ä‘á»i ta nhìn mạng ngưá»i như cá» rác, đối vá»›i thiên hạ võ lâm thì căm thù, tàn sát, nhưng duy nhất đối vá»›i Âu Dương Hải thì không sát hại, bởi vì ta tồn tại má»™t tia hy vá»ng?.Hôm nay nếu biết hắn không phải là con ta thì ta đã giết hắn rồi nhưng ta không còn sức nữa rồi?
"Ầm ! Ầm !"
Hai tiếng nổ lá»›n, rung chuyển tâm phách con ngưá»i.
Äóa hoa sen Âu Dương Kiệt ngồi, từ trên không đứt rÆ¡i xuống đè vào đầu Cổ Lão Thiên, má»™t tảng đá đổ sụp cÅ©ng đè nát đóa hoa sen.
??.
* * *
Chiá»u tà, trên đưá»ng cổ đạo thênh thang.
??
Má»™t áng mây chiá»u ảm đạm, làm cho trái đất nhuá»™m má»™t sắc thái thê lương.
Lại là hoàng hôn của một ngày !
Ngá»n Äông Vân Phong, Tây Vân Phong cá»§a Cá»­u Cung SÆ¡n đã không thấy nữa.
Tiếng núi non gầm gào giận dữ liên tục bảy ngày bảy đêm đã ngừng rồi.
Trái đất như đầy vẻ ghê rợn, âm u, thê lương?
Trên má»™t ngá»n núi cao thuá»™c Cá»­u Cung sÆ¡n có ba ngưá»i nữ hai ngưá»i nam và má»™t đứa bé trai Ä‘ang đứng?.
Không há»i cÅ©ng biết há» là những ngưá»i sống sót sau tai ương là Âu Dương Hải, Công Tôn Lạp, Tiểu Linh, Lý Xuân Hoa, Äông Phương Ngá»c, Lý Xuân Hồng.
Äá»™t nhiên Âu Dương Hải phát ra tiếng thở dài nặng ná», nói:
- Thật như má»™t cÆ¡n ác má»™ng, má»™t giấc má»™ng làm ngưá»i ta không dám tin !
Công Tôn Lạp nói tiếp:
- Äáng buồn là?.những tinh hoa võ lâm như thế lại chôn vùi trong Âm Dương cốc hết.
Lý Xuân Hoa nói:
- Âm Dương cốc, cuối cùng cÅ©ng hoàn toàn tan biến trong hoàng hôn âm dương này ! Ôi ! Mặt trá»i vẫn phải lặn vá» tây !
Äông Phương Ngá»c nói:
- Äá»i ngưá»i vốn như mặt trá»i vậy !
Lý Xuân Hồng đưa mắt nhìn mặt đất cát đá rêu phong như thửa hồng hoang sơ khởi. đứng lặng yên không nói !
Âu Dương Linh mở to mắt nhìn Âu Dương Hải, nói:
- Ông là ba ba của Tiểu Linh hả ?
Âu Dương Hải đưa tay ôm lấy nó, mỉm cưá»i nói:
- Tiểu Linh, ta chính là ba ba của con đấy !
Âu Dương Linh nói:
- Ba ba, má má, Công Tôn bá bá và các cô cô Ä‘á»u rất thương yêu con ! Con muốn há» vÄ©nh viá»…n yêu thương con.
Lý Xuân Hoa mỉm cưá»i nói:
- Tiểu Linh ! Vô luận thế nào, má má cũng muốn các cô cô và Công Tôn bá bá sống mãi bên chúng ta.
Câu nói này của Lý Xuân Hoa, đã nói ra kết cục của bộ sách.
Tuy Lý Xuân Hồng và Äông Phương Ngá»c sau má»™t đêm ấy, lặng lẽ bá» Ä‘i, nhưng qua mấy ngày Lý Xuân Hoa va Âu Dương Hải truy tìm, cả hai cô gái cuối cùng cÅ©ng trở vá» bên mình Âu Dương Hải.
Âu Dương Hải dẩn con trai và ba ngưá»i vợ xinh đẹp Ä‘i ngao du khắp chân trá»i góc bể, hành hiệp trượng nghÄ©a. Há» trong giang hồ võ lâm được má»· hiệu là Thần Tiên Quyến Lữ.
Công Tôn Lạp sau này và Lục Thiên Mai tương ngá»™, hai ngưá»i đồng tâm đồng lòng, gầy dá»±ng lại "Thanh Minh Äạo", chá»§ trì chính nghÄ©a võ lâm giang hồ.
Pho truyện đến đấy là hết, có thể để lại cho ngưá»i Ä‘á»c những Ä‘iá»u không thá»a mãn, nhưng cuá»™c Ä‘á»i này có cái gì làm cho con ngưá»i thá»a mãn được đâu. Chỉ biết rằng tất cả là hư vô cát bụi và "vạn sá»± Ä‘á»u không"
Hết
Tài sản của ngocnd321

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äåíüãè, áèëüÿðä, êîòòåäæ, îáó÷åíèå, ïèòàíèå, ïîïêà, ôåäåðàëüíàÿ, öåëêè, òåñòû, ðîæäåíèÿ
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™