 |
|

26-12-2009, 07:44 AM
|
|
|
Tham gia: Aug 2009
Bà i gởi: 588
Thá»i gian online: 4 ngà y 2 giá» 30 phút
Thanks: 520
Thanked 225 Times in 138 Posts
|
|
Äông Chu Liệt Quốc
Tác giả: Phùng Mộng Long
Hồi 25
Äánh nước Quắc, Tuân-tức mượn đưá»ng
Nuôi trâu giá»i , Lý-Há» là m tướng
Nhắc lại chuyện nước Tấn, Tấn hiến-công mê nà ng Ly CÆ¡, yêu dùng bá»n nịnh như Lương-ngÅ©, Äông-quan-ngÅ©, lại Ä‘em lòng ghét bõ Thế-tá» Thân-sanh, yêu Há»-Tể là con trai cá»§a Ly-cÆ¡ , ý muốn láºp lên ngôi Thế-tá», nhưng vì Thế-tá» Thân-sanh đã láºp được công trạng lại má»™t lòng thảo thuáºn , nên không biết lấy cá»› gì để phế được .
Nà ng Ly-cơ thấy con mình chưa có địa vị , đêm ngà y lo lắng, bà n với Ưu-thi :
- Bây giá» phải là m cách nà o để phế Thân-sanh, láºp Há»-Tể lên là m Thế-tá» ?
Ưu-thi đáp :
- Hiện nay ba vị Công-tỠ(Thế-tỠThân-sanh, Công-tỠDi-Ngô và Công-tỠTrùng-nhỉ) đã ra trấn nơi cõi ngoà i, phu-nhân còn sợ gì nữa ?
Ly-cơ nói :
- Tuy váºy, ba vị Công-tỠđó đã trưởng thà nh , giữ quyá»n chÃnh lâu ngà y, lại được các quan trong triá»u kÃnh mến, khó là m chi được .
Ưu Thi nói :
- Chi có cách là nghĩ kế trừ dần đi thì mới tiện.
Ly-cÆ¡ há»i :
- Cần phải trừ ai trước ?
Ưu-thi nói :
- Trước hết phải trừ cho được Thế-tá» Thân-sanh, vì Thân-sanh hiện được dân chúng mến phục, cho là má»™t kẻ nhân từ, chÃnh trá»±c.
Ly-cơ thở dà i nói :
- Là m thế nà o để trừ được con ngưá»i nhân-từ, chÃnh trá»±c ?
Ưu-thi nói :
- Äã chÃnh-trá»±c thì không bao giá» chịu tiếng xấu, và đã nhân-từ thì chẳng bao giá» là m hại ai. Như váºy phu-nhân tìm cách nói xấu Thân-sanh, ắt Thân-sanh không chịu ná»—i. Nhưng đã mang tiếng xấu mà không muốn hại ngưá»i , ắt phải tá»± hại mình.
Ly-cơ nói :
- Nói xấu má»™t ngưá»i hiá»n từ nhân đức đâu phải dá»… . Là m sao ngưá»i ta tin được lá»i mình ?
Ưu-thi nói :
- Äiá»u đó cÅ©ng khó thá»±c. Song nhá» tà i khéo léo cá»§a phu-nhân có thể là m lay lòng Chúa-công được .
Äêm ấy Ly-CÆ¡ khóc nức nở !
Tấn hiến-công trông thấy ngạc-nhiên há»i :
- Vì cớ gì mà phu-nhân khóc ? Lòng quà mến của ta không là m cho phu nhân vui sao ?
Ly-cơ sụt sùi nói :
- ChÃnh lòng quà mến cá»§a Chúa-công đã là m cho thần-thiếp sợ không được hầu Chúa-công trá»n Ä‘á»i .
Tấn hiến-công há»i :
- Tại sao phu-nhân lại có ý lạ lùng đó ?
Ly-cơ gạt nước mắt nói :
- Thiếp trá»™m nghÄ© Thân-sanh là ngưá»i rất má»±c nhân từ . Hiện nay ở đất Khúc-ốc . Thân-Sanh ra Æ¡n vá»›i thiên-hạ . Ai nấy má»™t lòng kÃnh phục !
Tấn hiến-công há»i :
- Nếu thế thì tại sao phu-nhân lại buồn . Phu-nhân không muốn Thân-sanh trở nên ngưá»i tốt sao ?
Ly-cơ nói :
- Nếu chỉ có váºy, lòng thiếp mừng chưa hết, có đâu lại than khóc đêm ngà y . Äà ng nầy Thân-Sanh lại thưá»ng nói vá»›i má»i ngưá»i rằng : Chúa-công quả say mê thiếp, tất má»™t ngà y nà o đó, triá»u đình phải sanh biến. Mục-Ä‘Ãch Thân-sanh thi-ân vá»›i má»i ngưá»i chỉ để gây thế lá»±c mà trừ cho được thiếp. Ấy váºy trước sau gì thiếp cÅ©ng phải chết, xin Chúa-công cứ giết thiếp Ä‘i để sau nầy khá»i phải mang tiếng vá»›i muôn dân .
Tấn hiến-công nói
-Thân Sanh là má»™t kẻ hiá»n từ, nhân đức, lẽ nà o lại không biết giữ hiếu đối vá»›i cha ?
Ly-cơ nói :
- Lòng nhân-từ cá»§a má»™t kẻ tầm thưá»ng vá»›i lòng nhân-từ cá»§a má»™t vị anh hùng không thể giống nhau . Kẻ tầm thưá»ng lấy lòng thương ngưá»i là m nhân, nhưng kẻ anh hùng lấy sá»± yêu nước là m nhân. Tình thương cá-nhân phải hy-sinh cho tình thương tá»-quốc .
Những kẻ đặt tình thương tổ-quốc lên trên sẽ không còn nghĩ đến gia đình bản thân nữa .
Tấn hiến-công nói :
- Dầu sao, Thân-sanh cũng không thể nà o là m những việc ác , để tiếng trong thiên hạ.
Ly-cơ nói :
- Nhiá»u khi con giết cha, thiên hạ vẫn không cho là xấu.
Tấn hiến-Công cưá»i to, nói :
- Phu nhân Ä‘iên rồi sao . Có Ä‘á»i nà o con giết cha mà thiên-hạ lại không chê cưá»i ?
Ly-cơ nói :
- Ngà y xưa U-vương không giết Nghi-Cá»u, Ä‘uổi ra nước Thân . Sau Thân Hầu Ä‘em quân Khuyển-nhung vá» giết U-vương, tôn Nghi-Cá»u lên là m vua tức là Châu Bình-vương , thuá»· tổ nhà Äông-châu ta . Thế mà cho đến ngà y nay ngưá»i ta chỉ biết Ä‘iá»u ác cá»§a U-Vương chứ có ai chê Châu Bình-vương Ä‘iá»u gì đâu.
Tấn hiến-công nghe nói ngẩm nghÄ© má»™t lúc rồi vén áo đứng dáºy nói :
- Phu-nhân nói có lý ! Song bây giỠta biết phải là m sao ?
Ly-cơ nói :
- Thôi thì Chúa-công nên mượn tiếng già yếu mà giao quyá»n quốc chánh cho Thế-tá». Như thế ắt Thế tá» thoả lòng, không còn nghi ngá» Chúa-công, và hiá»m thù thiếp nữa. Vả chăng trước kia VÅ©-Công chiếm Khúc-ốc thu phục giang-sÆ¡n nước Tấn , nay Thế-tá» Thân Sanh cÅ©ng cùng má»™t ý đó.
Tấn hiến-công nói :
- Không thể như thế được ! Äối vá»›i các nước chư-hầu, nước ta là má»™t nước có đủ uy-vÅ©. Nay không trị ná»—i đứa con thì sao gá»i là uy , còn chịu mất ngôi thì sao gá»i là vÅ©. VÅ©-uy mà mất Ä‘i thì thiên hạ sẽ chê cưá»i . Thôi phu-nhân chá»› lo ngại, để rồi ta sẽ tÃnh.
Ly-cơ nói :
- Việc nầy không lo sá»›m e khó thà nh. Nay quân XÃch-dịch thưá»ng đến quấy rối nước ta. Chúa-công hãy sai Thân-sanh Ä‘em quân Ä‘i đánh, để xem tà i năng Thân-sanh ra thể nà o. Nếu không thắng giặc, ta mượn cá»› ấy mà bắt tá»™i. Còn thắng giặc, thế nà o Thân-Sanh cÅ©ng á»· công trạng mà là m cà n, bây giá» ta sẽ tìm cách nghiêm trị. Như thế vừa dẹp yên được bá» cõi, vừa thá»±c hiện được ý muốn cá»§a Chúa-công.
Tấn hiến-công khen phải, liá»n truyá»n lệnh sai Thế-tá» Thân-sanh Ä‘em quân ở Khúc-ốc Ä‘i đánh nước XÃch-dịch.
Quan Thái-phó là Lý-khắc hay được, và o can :
- Thế-tá» là ngưá»i nối dõi nhà vua , chức vụ Thế-tá» là ngà y đêm hầu hạ Chúa-công, nay sai Ä‘i đánh giặc sao phải.
Tấn hiến-công nói :
- Thân-sinh đã thân chinh dẹp giặc nhiá»u rồi. Việc ấy không hại !
Lý-khắc nói :
- Ngà y trước Thế-tỠđem quân theo Chúa-công, chứ nay sai đi một mình thì không nên.
Tấn hiến-công lãnh đạm nói :
- Ta có chÃn ngưá»i con, nà o đã định ai là m Thế-tỠđâu, nhà ngươi chá»› can gián nhiá»u.
Lý-Khắc không dám nói nữa, thở dà i lui ra, Ä‘em chuyện ấy thuáºt lại vá»›i Hồ-đột.
Hồ-đột cũng buồn bã nói :
- Thế thì nguy cho Thế-tỠrồi .
Nói xong liá»n viết má»™t máºt thư cho ngưá»i đến Khúc-ốc đưa cho Thân-sanh, khuyên Thân-sanh không nên Ä‘i đánh . Vì thắng giặc cà ng là m cho ngưá»i ta thêm ghét, còn thua thì thiệt mạng.
Thân-sanh tiếp được thư , thở dà i than :
- Phụ-Vương sai ta đi đánh giặc không phải có ý yêu ta, chỉ muốn thỠlòng ta coi xem ta là m sao . Nay ta trái mệnh vua là lỗi lớn , thà đánh giặc mà chết, còn giữ được danh tiếng vỠsau.
Bèn Ä‘em quân sang đánh XÃch-dịch.
Quân XÃch-dịch cá»± không lại phải bá» chạy.
Thân-sanh sai ngưá»i vá» báo tin vá»›i Tấn hiến-công.
Ly-cơ nói :
- Thế-tá» quả là ngưá»i tà i năng xuất chúng, bây giá» biết liệu là m sao ?
Tấn hiến-công nói :
- Thế-tỠchưa có lỗi gì phải đợi dịp khác mới được .
Chẳng bao lâu có nước Ngu và nước Quắc, hai nước giáp liá»n vá»›i Tấn, Ä‘em quân quấy nhiểu. Äã váºy Chúa nước Quắc là Xú má»™t ngưá»i có tánh kiêu ngạo, dùng nhiá»u lá»i lẻ rất vô lá»… khinh miệt nước Tấn.
Tấn hiến-công cả giáºn, muốn hưng binh sang đánh nước Quắc .
Ly-cơ nói :
- Sao Chúa-công không sai Thân-sanh Ä‘i . Thân-sanh là ngưá»i đã được nhiá»u uy-danh, ắt thắng giặc dá»… hÆ¡n.
Tấn hiến-công vẫn biết thế , song sợ Thân-sanh đánh thắng nước Quắc thì uy-thế cà ng lá»›n khó lòng kiá»m chế ná»—i, má»›i há»i quan Äại-phu Tuân-tức :
- Ta có nên đánh nước Quắc chăng ?
Tuân-tức nói :
- Quắc và Ngu hai nước giao hữu nhau. Ta đánh Quắc thì Ngu tất cứu còn đánh Ngu thì Quắc tất cứu . Váºy má»™t nước địch vá»›i hai nước tôi e khó thắng.
Tấn hiến-công há»i :
- Nếu váºy ta cứ để cho hai nước Ngu, Quắc quấy rối mãi sao ?
Tuân-tức thưa :
- Tôi được nghe vua nước Quắc là ngưá»i háo sắc, váºy Chúa-công lá»±a những ngưá»i gái đẹp trong nước dạy nghá» múa hát, cho ăn mặc rất lịch sá»±, Ä‘em hiến cho vua Quắc mà giảng hoà . Há»… vua Quắc được gái đẹp ắt say mê, bá» bê triá»u chÃnh, chừng đó ta Ä‘em lá»… váºt lo lót cho vua Khuyển-Nhung, nhá» vua Khuyển-Nhung cá» binh sang đánh. Liệu chừng binh nước Quắc đã yếu, ta má»›i Ä‘em binh sang chinh phạt .
Tấn hiến-công y lá»i Ä‘em bá»™ nữ-nhạc dâng cho vua nước Quắc.
Vua nước Quắc mừng rỡ thu nháºn .
Quan Äại-phu Chu nhi-kiá»u can :
- Äó là cái lưỡi câu cá»§a nước Tấn muốn câu nước ta đó, xin Chúa-công chá»› thấy thế mà mừng.
Vua nước Quắc không nghe, nhất định giảng-hoà với Tấn, rồi đem đoà n nữ nhạc vỠnước.
Từ ấy, vua nước Quắc ngà y đêm say đắm tá»u sắc, không còn thiết đến việc triá»u-chÃnh nữa.
Chẳng bao lâu, quân Khuyển-nhung ham lá»… váºt cá»§a nước Tần Ä‘em binh sang quấy nhiá»…u nước Quắc . Tuy-nhiên, quân Khuyển-Nhung đánh không lại, phải bá» chạy vá» nước.
Vua nước Khuyển-nhung nổi giáºn, liá»n cỠđại binh sang đánh .
Nước Quắc cÅ©ng không nhịn, hai bên dà n quân, láºp tráºn nÆ¡i đất Tang-Äiá»n, quyết tranh thắng phụ.
Tin ấy đến nước Tấn, Tấn hiến-công há»i Tuân-tức :
- Ngà y nay nước Quắc và nước Khuyển-nhung đang đánh nhau ta có nên đem binh đánh nước Quắc không ?
Tuân-tức nói :
- Tôi có một kế, có thể lấy được cả hai nước Ngu và Quắc.
Tấn hiến-công há»i :
- Kế gì váºy ?
Tuân-tức nói :
- Ngu và Quắc hai nước giao hữu nhau. Nay ta Ä‘em lá»… váºt lo lót cho nước Ngu, mượn đưá»ng sang đánh Quắc. Há»… nước Ngu nháºn lá»… váºt cho mượn đưá»ng thì sẽ không sang cứu Quắc. Mà Ngu không cứu Quắc ắt mất. Lúc đã lấy Quắc rồi thì Ngu muốn lấy lúc nà o chẳng được.
Tấn hiến-Công nói :
- Kế ấy rất hay song nước ta mới giảng hoà với nước Quắc , nay lấy cớ gì gây chiến để cho nước Ngu tin.
Tuân-tức thưa :
- Giữ hoà hiếu tháºt khó , chứ gây xÃch mÃch có khó chi. Nay Chúa-công máºt sai má»™t số ngưá»i sang biên giá»›i nước Quắc quấy rối , thế nà o nước Quắc cÅ©ng nổi giáºn trách móc. Ta thừa dịp ấy là m duyên cá»› nói vá»›i vua Ngu.
Tấn hiến-công y kế .
Quả nhiên nước Quắc cho ngưá»i sang trách , hai bên gây sá»± bất hoà .
Tấn hiến-công lại há»i Tuân-tức :
- Nay phải Ä‘em lá»… váºt gì để dâng cho nước Ngu mà mượn đưá»ng .
Tuân-tức nói :
- Việc nầy quan hệ ! Nước ngu và Quắc lâu nay giao hữu , nếu không dâng báu váºt , khó là m cho nước Ngu chấp thuáºn. Xin Chúa-công hãy hy-sinh và i món quý cá»§a mình.
Tấn hiến-công há»i :
- à định nhà ngưá»i thế nà o, cứ nói cho ta nghe thá» .
Tuân-tức thưa :
- Vua nước Ngu thÃch nhất là ngá»c quà và ngá»±a quÃ. Nay Chúa-công có ngá»c Thuỳ-cúc và ngá»±a Khuất-sản , xin Ä‘em hai món ấy dâng cho Chúa nước Ngu tất phải thà nh công .
Tấn hiến Công nói : .
- Hai thứ ấy là hai bảo váºt quà giá cá»§a ta, lẽ nà o lại Ä‘em dâng .
Tuân-tức nói :
- Mượn đưá»ng đánh nước quốc là việc lá»›n, nếu Chúa-công không dứt bá» chút Ãt quyá»n lợi riêng thì sao thà nh công được. Vã lại há»… mượn đưá»ng được thì Ngu và Quắc ắt vá» tay ta, thì ngá»c và ngá»±a có mất Ä‘i đâu mà sợ. Chẳng qua chỉ gởi tạm cho ngưá»i khác giá» má»™t thá»i gian nà o đó thôi !
Tấn hiến-Công còn Ä‘ang dụ dá»±, quan Äại-phu Lý-Khắc nói :
- Nước Ngu có hai ngưá»i tôi hiá»n là Cung chi-kỳ và Bá lý-há» . Hai ngưá»i ấy thông minh hiểu rá»™ng, chắc gì đã để cho vua Ngu nháºn lá»… váºt ?
Tuân-tức nói :
- Vua nước Ngu là ngưá»i tham lam , dầu có tôi hiá»n can gián vị tất đã nghe.
Tấn hiến-công nghe theo, liá»n Ä‘em ngá»c bÃch và ngá»±a giao cho Tuân-Tức để sang dâng cho nước Ngu mượn đưá»ng đánh Quắc.
Thoạt đầu vua nước Ngu nghe sứ nước Tần sang mượn đưá»ng đánh Quắc nổi giáºn la hét om sòm, nhưng đến lúc thấy ngá»c tốt và ngá»±a quà lại đổi giáºn là m vui, há»i Tuân-tức :
- Ãó là những váºt chÃ-bảo cá»§a nước ngươi, cá»› sao lại chịu Ä‘em dâng cho ta ?
Tuân-tức nói :
- Chúa-công tôi mến lòng cá»§a hiá»n-hầu, nên má»›i Ä‘em những váºt ấy mà dâng, nếu được hiá»n-hầu thu nháºn thì Chúa-công tôi không còn gì sung sướng bằng.
Vua nước Ngu há»i :
- Thế thì quà quốc có muốn yêu cầu ta Ä‘iá»u chi chăng ?
Tuân-tức nói :
- Ngưá»i nước Quắc thưá»ng sang quấy nhiá»…u bá» cõi nước tôi . Chúa-công tôi muốn dân chúng hai nước yên vui, đã nhiá»u phen hòa giải , thế mà nước Quắc lại sanh sá»± lôi thôi. Nay Chúa-công tôi muốn mượn đưá»ng quà quốc để sang đánh Quắc. Há»… đánh được Quắc rồi, thì bao nhiêu tiá»n cá»§a lấy được, xin hiến cho quà quốc để cùng vá»›i quà quốc giao hảo.
Vua nước Ngu có ý mừng thầm.
Cung chi-kỳ bước ra, nói :
- Chúa-công chớ nên nghe ! Xưa nay sở dĩ nước Tấn không dám quấy rối nước ta là vì nước ta giao-hảo với nước Quắc bảo vệ lấy nhau. Nay để mất nước Quắc , nước Ngu sẽ mất.
Vua nước Ngu nói :
- Vua Tấn không tiếc đồ chà bảo Ä‘em đến dâng cho ta, lẽ nà o ta tiếc má»™t lối Ä‘i nhá» hẹp mà không thuáºn, vả lại thế lá»±c nước Tấn mạnh hÆ¡n nước Quắc nhiá»u. Mất lòng nước Quắc mà được lòng nước Tấn thì hại gì ? Thôi, các ngươi chá»› bà n bạc nhiá»u lá»i.
Cung-chi Kỳ toan nói nữa nhưng thấy Bá lý-hỠnháy nhó nên thôi, cúi đầu lui ra .
Lúc bãi triá»u, Cung-chi Kỳ há»i Bá lý-há» :
- Việc như váºy sao ngà i không cùng tôi can vua, lại nháy nhá» không cho tôi nói :
Bá lý-hỠnói :
- Tôi thiết tưởng Ä‘em lá»i nói phải mà nói vá»›i ngưá»i ngu chẳng khác nà o Ä‘em ngá»c vãi ra đưá»ng cái. Ngà y xưa vua Kiệt giết Long Bà ng, vua Trụ giết Tá»·-can cÅ©ng chỉ vì hai ngưá»i ấy cố tình can gián. Nếu ngà i không chịu nghe lá»i tôi ắt nguy đến tánh mạng .
Cung-chi Kỳ nói :
- Thế thì đà nh để nước Ngu bị mất hay sao ?
Bá lý-hỠnói :
- Thà kẻ ngu chịu mất nước đã đà nh , còn ngưá»i hiá»n không thể để cho kẻ ngu hại mạng.
Cung-chi Kỳ nói :
- Nếu váºy chúng ta Ä‘i nÆ¡i khác còn hÆ¡n chứ ở đây mà Ãch gì ?
Bá lý-hỠnói :
- Ngà i Ä‘i là phải, nhưng rá»§ thêm má»™t ngưá»i nữa cùng Ä‘i là có tá»™i . Váºy cứ để tôi ở lại đây đã.
Cung chi-Kỳ đem cả gia quyến ra đi. Không ai biết đi đâu.
Còn Tuân-tức trở vỠnói với Tấn hiến-công :
- Vua nước Ngu đã nháºn ngá»c bÃch và ngá»±a để cho ta mượn đưá»ng rồi.
Tấn hiến-công mừng rỡ, toan cỠbinh sang đánh Quắc .
Lý-khắc ta ?
- Nước Quắc lấy dễ như trở bà n tay cần gì Chúa-công phải thân chinh cho mệt.
Tấn hiến-công há»i :
- Nhà ngươi có kế gì sao ?
Lý-khắc nói :
- Nước Quắc tuy đóng đô ở Hướng-Dương, nhưng Hạ-Dương là nơi hiểm địa. Lấy được Hạ-Dương tức như đã lấy được nước Quắc rồi. Dẫu tôi hèn mạt xin đảm đương cái việc nhỠnhặt đó cho, nếu đánh không thắng tôi xin chịu tội.
Tấn hiến-Công liá»n khiến Lý-Khắc là m chá»§ tướng, Tuân-tức là m phó-tướng, Ä‘em quân qua nước Ngu mở đưá»ng đánh Quắc .
Lý-khắc tin cho vua nước Ngu trước ngà y kéo binh đến.
Vua nước Ngu ra đón tiép, và nói :
- QuÃ-quốc Ä‘em đồ quÃ-bảo đến cho tôi, Æ¡n ấy không lấy gì Ä‘á»n-đáp . Nay tôi xin Ä‘em binh theo giúp sức.
Tuân-tức nói :
- Hiá»n-hầu Ä‘em binh theo giúp đâu bằng cho chúng tôi lấy đất Hạ-dương .
Vua nước Ngu nói :
- Hạ-dương là đất cá»§a nước Quắc do ngưá»i nước Quắc chiếm giữ , tôi là m cách nà o cho được .
Tuân-tức nói :
- Vua nước Quắc hiện tranh chiến vá»›i Khuyá»…n-nhung nÆ¡i đất Tang-Ä‘iá»n chưa phân thắng bại. Nếu hiá»n-hầu giả Ä‘em binh đến giúp nước Quắc, rồi để cho quân nước Tấn tôi trà trá»™n và o mà lấy Hạ-dương.
Vua nước Ngu nghe lá»i, giả cách Ä‘em quân sang giúp nước Quắc .
Quan trấn thá»§ đất Hạ-Dương là Chi-chu Kiá»u mở cá»a cho quân nước Ngu kéo sang.
Chẳng ngá» quân nước Tấn lá»™n và o đó , nên sau khi qua khá»i cá»a thà nh nổi dáºy đánh rất dữ.
Quân nước Quắc vỡ chạy tứ tán.
Chu-chi kiá»u sợ vua nước Quắc bắt tá»™i, phải xin đầu hà ng nước Tấn.
Lý-Khắc và Tuân-tức thừa thế kéo quân thẳng đến lấy Thượng-Dương.
Vua nước Quắc Ä‘ang ở đất Tang-Ä‘iá»n, hay tin Thượng-dương bị vây láºp tức kéo quân vá» cứu. Lại bị quân Khuyá»…n-nhung rượt theo, đánh má»™t tráºn tÆ¡i bá»i.
Khi vỠđến Thượng-Dương, vua nước Quắc luống cuống không biết là m cách nà o nữa, đà nh phải đóng cá»a thà nh cố thá»§ .
Chẳng bao lâu, lương thá»±c hết, quân sÄ© đói khát, tình trạng rất nguy ngáºp.
Biết không thế giữ thà nh được nữa, vua nước Quắc dẫn cả gia quyến bỠtrốn sang nhà Châu lánh nạn.
Tuân-tức và Lý-khắc kéo binh và o thà nh chiêu-an bá tánh, vÆ¡ vét kho tà ng, bảo váºt Ä‘em biếu cho vua Ngu.
Vua Ngu lòng mừng khôn xiết.
Kế đó, Tuân-tức má»™t mặt cho ngưá»i vá» nước báo tin cho Tấn hiến-công biết, má»™t mặt kéo quân sang đóng bên thà nh nước Ngu giả Ä‘au, đồn binh dưỡng bệnh.
Vua nước Ngu ngỡ tháºt, cứ thÄ©nh thoáng sang thăm viếng .
Cách một tháng sau có tin Tấn hiến-công kéo binh đến.
Vua nước Ngu ngạc nhiên ra ngoà i thà nh há»i Tuân-tức :
- Chẳng hay Tấn-hầu đem binh đến đây có việc gì ?
Tuân-tức nói :
- Chúa-công tôi sợ chưa đánh nổi nước Quắc nên đem binh sang cứu viện.
Vua nước Ngu nói :
- Ta đã có ý muốn hội kiến với Tấn-hầu nhưng chua có dịp, nay Tấn-hầu lại đến đây thì may mắn lắm !
Nói xong vội và ng đem quân ra nghênh-tiếp.
Tấn hiến-Công rất đẹp lòng. Hai vua ân cần tâm-sự.
Chưa bao lâu, Tấn hiến-công tỠý má»i vua Ngu Ä‘i săn bắn nÆ¡i núi CÆ¡-sÆ¡n.
Vua nước Ngu muốn nhân cơ hội ấy phô diển binh lực của mình nên đem cả đoà n quân giáp sĩ trong thà nh ra đi .
Vừa đến núi CÆ¡-sÆ¡n nghe tin trong thà nh nước Ngu phát há»a .
Tấn hiến-công nói :
- Ãó là dân chúng vô ý, gây lá»a cháy, chẳng bao lâu rồi cÅ©ng dáºp tắt được, có chi mà sợ.
Quan Ãại-phu nước Ngu là Bá lý-Há» máºt tâu :
- Tôi nghe đồn trong thà nh có biến, xin Chúa-công phải vỠngay mới được.
Vua Ngu vá»™i vã xin phép Tấn hiến-Công trở vá». Nhưng vỠđược nữa đưá»ng đã thấy dân trông thà nh bồng con, dắt vợ chạy trong kêu khóc như ri.
Vua Ngu thất kinh, há»i :
- Tại sao thế ?
Dân nước Ngu thưa :
- Quân nước Tấn đã chiếm mất Ãô-thà nh rồi.
Vua Ngu nổi giáºn, kéo quân thẳng vá» Thà nh-đô. Vừa Ä‘á»n nÆ¡i thấy má»™t viên tướng nước Tấn, đứng trên mặt thà nh nói lá»›n :
- Ngà y trước hiá»n-hầu cho nước ta mượn đưá»ng, thì nay cho nước ta, mượn thà nh để đóng quân xin hiá»n-hầu chá»› buồn !
Vua Ngu cả giáºn, xua quân phá thà nh.
Bên trong nổi lên một hồi trống, tức thì trên thà nh tên bắn xuống như mưa.
Vua Ngu vội vã lui quân lại , bỗng có quân Tấn hiến-Công kéo đến đánh dồn.
Vua Ngu ngước mặt lên trá»i than :
- Bởi ta không nghe lá»i can gián cá»§a Cung chi-Kỳ nên ngà y nay phải mất nước .
Nói xong, ngoảnh lại thầy Bá lý-hỠđứng bên cạnh, vua Ngu trách :
- Sao trước đây ngươi không chịu can ta ?
Bá lý-hỠnói :
- Chúa công đã không nghe lá»i Cung chi-kỳ thì có khi nà o Chúa-công lại nghe lá»i tôi ? Tôi không can là ý muốn lưu lại cái thân nầy để theo hầu Chúa-công lúc hoạn nạn .
Vua nước Ngu vua không biết tÃnh sao, xảy có Chu nhi-kiá»u là quan nước Quắc má»›i vừa đầu hà ng Tấn, ngồi xe tiến đến .
Vua Ngu trông thấy thẹn đỠmặt .
Chu nhi-kiá»u nói :
- Hiá»n-hầu nghÄ© lầm, bõ nước Quắc tôi đó là điá»u đáng tiếc . Tuy nhiên, việc đã qua không nhắc đến là m chi . Nay nước Ngu đã mất, hiá»n hầu còn nghÄ© gì mà không đầu Tấn. Vả chăng, Tấn hiến-công là má»™t kẻ đại-lượng, sẽ không đối xá» tệ bạc vá»›i hiá»n-hầu đâu. Xin chá»› ngại !
Vua Ngu chưa biết nói sao, kế có ngưá»i vâng mệnh Tấn hiến-công đến má»i vua Ngu há»™i kiến.
Vua Ngu bắt đắc dÄ© phải tuân lá»i .
Tấn hiến-công tiếp đón vua Ngu và nói :
- Tôi đến đây chỉ để đòi lại ngá»±a quà và ngá»c-bÃch.
Nói xong, cùng với vua Ngu và o thà nh.
Bá lý-hỠvẫn đi theo vua Ngu hầu hạ.
Có ngưá»i thấy thế nói :
- Sao nhà ngươi không bõ đi, còn theo là m gì ?
Bá lý-hỠnói :
- Ta là m quan, ăn lá»™c nước Ngu đã lâu, nay cố theo để Ä‘á»n Æ¡n.
Tấn hiến-công và o thà nh nước Ngu .
Tuân-tức ra nghênh đón, tay trái cầm bÃch ngá»c, tay phải dắt ngá»±a nói :
- Ngà y nay mưu kế tôi đã thà nh váºy xin Ä‘em ngá»±a và ngá»c quà trao lại cho Chúa-công.
Tấn hiến-Công rất đẹp lòng. Lại muốn bắt vua Ngu giết đi .
Tuân-tức thưa :
- Vua nước Ngu là ngưá»i ngu, giết mà Ãch chi .
Tần hiến-công khen phải, tiếp đãi tá» tế , rồi tặng cho má»™t viên bÃch ngá»c và má»™t con ngá»±a khác, nói :
- Ta không dám quên Æ¡n đã cho mượn đưá»ng sang đánh nước Quắc .
Ãoạn, phong cho Chu nhi-kiá»u là m quan Ãai-phu .
Chu nhi-kiá»u biết Bá lý-há» là ngưá»i hiá»n, nên tiến cá» vá»›i Tấn hiến-công.
Tấn hiến-công sai Chu nhi-kiá»u đến dụ.
Bá lý-hỠnói :
- Bao giá» Chúa-công tôi mãn Ä‘á»i, tôi má»›i phò kẻ khác.
Chu nhi-kiá»u nói :
- Không chịu là m quan, phò kẻ mất nước mà Ãch gì ?
Bá lý-há» cưá»i lá»›n, nói :
- Dẫu muốn là m quan, cũng không thể là m quan nước địch.
Câu nói ấy là m cho Chu nhi-Kiá»u chạm tá»± ái, bõ vá» thưa lại vá»›i Tấn hiến-công .
Giữa lúc ấy có tin sứ nước Tần đến.
Nguyên Tần mục Công là Nhâm-Hiên lên ngôi đã sáu năm mà chưa lấy vợ, nay sai Công-tá» Trà sang há»i con gái Tấn hiến-công là Bá-Cư Ä‘em vá» láºp là m phu-nhân.
Tấn hiến-công má»i và o, tiếp đãi sứ Tần rất háºu, và đồng ý gã Bá-Cư cho Tần mục-công.
Công-tỠTrà lạy tạ lui vỠnước.
Ãi đến nữa đưá»ng Công-tá» Trà gặp má»™t ngưá»i , mặt đỠnhư son, mÅ©i cao, râu ráºm, tay cầm cây Ä‘ang cà y ruá»™ng, mà lưỡi cầy ngáºp xuống đến mấy thước.
Công-tá» Trà lấy là m lạ, sai ngưá»i nhắc cái cầy lên xem, nhưng quân sÄ© không ai nhắc ná»—i. Bèn há»i ngưá»i cà y ruá»™ng :
- Ngươi tên hỠgì , quê quán nơi đâu ?
Ngưá»i cà y ruá»™ng thưa :
- Tôi tên là Công tôn-chi, tá»± là Tá»-Tang vốn giòng há» vua nước Tấn.
Công-tá» Trà há»i :
- Nhà ngươi có tà i, tại sao lại phải đi cà y ruộng ?
Công tôn-chi thưa :
- Chỉ vì không có ai tiến dẫn.
Công-tỠTrà nói :
- Hay nhà ngươi theo ta sang nước Tần , ta sẽ tâu xin Chúa-công ta trá»ng dụng .
Công tôn-chi nói :
- Kẻ sÄ© gặp ngưá»i tri ká»· dầu chết cÅ©ng cam. Nếu ngà i có lòng tốt tôi còn mong gì hÆ¡n .
Công-tỠTrà cho Công tôn-chi cùng ngồi chung với xe mình vỠnước Tần, tâu với Tần mục-công .
Tần mục-công cho Công tôn-Chi là m quan Ãại-phu. Lại sai công-tá» Trà đem lá»… váºt sang nước Tấn, cưới nà ng Bá-Cư Ä‘em vá» nước.
Công-tá» Trà phụng mệnh, bèn Ä‘i nạp lá»… váºt, và xin rước nà ng Bá-Cư.
Tấn hiến-công há»i các quan :
- Bây giỠnên cho ai theo hầu Bá-Cư ?
Chu-nhi Kiá»u thưa :
- Bá lý-há» không có ý giúp nước Tấn , lòng thá»±c khó lưá»ng. Xin Chúa-công sai Bá lý-há» là m việc ấy .
Tấn hiến-công nháºn lá»i sai Bá lý-há» Ä‘i theo hầu Bá-Cư.
Bá lý-há» vốn là ngưá»i nước Ngu tên tá»± là Tỉnh-bá, lúc nhá» nghèo khổ, ngoà i ba mươi tuổi má»›i lấy nà ng Ãá»—-thị là m vợ, sinh đặng má»™t ngươi con trai.
Trong cảnh túng thiếu ấy, Bá lý-há» muốn Ä‘i láºp công danh , song vợ con đơn-độc, không biết nhá» cáºy ai, vì váºy cứ quyến luyến mãi, không rỡ dứt tình .
Ãá»— thị thấy váºy thưa :
- Thiếp nghe nói là m trai phải láºp chÃ, nay phu quân không tìm công danh, cứ vượng báºn gia đình, biết bao giá» là m lên đại sá»±. Pháºn thiếp tuy yếu Ä‘uối nhưng cÅ©ng có thể kiếm ăn được , xin phu quân đừng ngại.
Nói xong, Ãá»—-thị bắt con gà mái máºp là m thịt để tiá»…n chân Bá lý-Há» .
-Nhà hết cá»§i, Ãá»—-thị phải bẻ phên là m cá»§i, nấu má»™t nồi cÆ¡m gạo đỠbưng cho Bá lý-hỠăn.
Bá lý-hỠăn no, từ giã vợ con ra đi .
Ãá»—-thị tay ẵm con, tay nÃu áo chồng, trối :
- Lúc phú-quà xin chớ phụ nhau.
Bá lý-há» sang nước Tá», muốn xin và o yết-kiến Tá» tương-công nhưng không có ai tiến đẫn, đà nh phải Ä‘i ăn xin nÆ¡i đất Diệt (thuá»™c nước Tá») trong thá»i gian khá lâu.
Lúc đó, Bá lý-HỠđã bốn mươi tuổi.
Má»™t hôm, lang thang nÆ¡i thôn dã, Bá lý-Há» gặp má»™t ngưá»i tên Kiên-thúc, tánh tình hiá»n háºu, có dạ thương ngưá»i .
Kiên-thúc thầy Bá lý-há» tướng mạo khôi ngô, lấy là m lạ há»i :
- Ngưá»i như ngươi lẽ nà o đến ná»—i phải Ä‘i ăn xin ?
Bá lý-hỠnói :
- Không gặp váºn, không thể ngồi không mà có cÆ¡m ăn được.
Kiên-thúc má»i Bá lý-Há» vá» nhà là m cÆ¡m thết đãi, rồi lưu lại trong nhà , kết là m anh em, Kiên-thúc hÆ¡n Bá lý-há» má»™t tuổi nên Bá lý-há» gá»i bằng anh.
Kiên-thúc nhà cũng nghèo nên Bá lý-hỠphải đi chăn trâu thuê
cho ngưá»i trong là ng để sinh sống.
Ãến lúc Công-tá» Vô-Tri giết Tá» tương-công lên nối ngôi, treo bảng cầu hiá»n .
Bá lý-hỠmuốn ra là m quan, Kiên-thúc nói :
- Tiên-quân còn má»™t ngưá»i con trốn Ä‘i nước khác, nay Vô-Tri cướp ngôi tất không giữ được lâu.
Bá lý-há» nghe theo, không tÃnh chuyện ra là m quan nữa.
Kế đó, nghe tin Vương-tá» Äồi nhà Châu thÃch chÆ¡i trâu, những ngưá»i nuôi trâu được ăn lương rất háºu, Bá lý-há» nói vá»›i Kiên-thúc xin sang nhà Châu tìm cÆ¡ há»™i.
Kiên Thúc nói :
- Kẻ trượng phu không nên khinh thưá»ng Ä‘em thân giao cho kẻ khác . Nếu là m quan vá»›i ngưá»i ta, đến khi hoạn nạn lại bõ Ä‘i là bất trung, còn nếu không bá» Ä‘i là bất trÃ. Em có Ä‘i phải cẩn tháºn trong việc đó má»›i được. Lúc nà o anh thu xếp xong việc nhà cÅ©ng sẽ và o Kinh-đô nhà Châu để thăm em.
Bá lý-há» và o nhà Châu, yết kiến Vương-tá» Ãồi, nói vá» cách nuôi trâu .
Vương-tư Ãồi mừng lắm toan dùng Bá lý-há» là m gia-nhân.
Gặp lúc Kiên-thúc đến thăm, Bá lý-hỠđưa Kiên-thúc và o yết-kiến Vương-tá» Ãồi.
Sau khi ra vá», Kiên-thúc nói vá»›i Bá lý-há» :
- Vương-tá» Äồi chà lá»›n, nhưng bất tà i, lai gần gÅ©i kẻ nịnh tất có ngà y là m báºy. Chi bằng chúng ta bá» Ä‘i là hÆ¡n.
Bá lý-hỠnói :
- Em xa cách quê hương đã lâu ngà y, nay trở vỠnước Ngu thăm vợ con có đặng không ?
Kiên-thúc nói :
- Nước Ngu có má»™t ngưá»i tôi hiá»n là Cung-chi Kỳ, ngưá»i ấy quen biết vá»›i anh. Nay nếu em muốn. vá» nước Ngu thì anh cùng Ä‘i vá»›i sang đồ thăm Cung-chi Kỳ luôn thể.
Nói xong, liá»n cùng vá»›i Bá lý-há» trở vá» nước Ngu.
Lúc bấy giá» vợ Bá lý-há» là Ãổ thị, vì nghèo quá không lấy gì nuôi sống, phải lưu lạc tha phương không rõ Ä‘i và o đâu .
Bá lý-hỠkhông thấy mặt vợ con, thương xót vô cùng.
Kiên-thúc và o yết-kiến Cung-chi Kỳ thuáºt chuyện Bá lý-há» là ngưá»i hiá»n tà i, Ä‘á»-nghị tiến cá» vá»›i vua nước Ngu. Vua nước Ngu cho đòi Bá lý-há» và o phong là m quan Trung đại-phu.
Kiên-thúc nói :
- Ta xét thấy vua nước Ngu là ngưá»i thiếu kiến thức, mà tá»± đắc thì không phải là vua hiá»n váºy .
Bá lý-hỠnói .
- Em lâu nay nghèo khổ, có khác nà o như cá bị cạn, ngóng chá» nước để đồng thân ! Dẫu chưa phải vua hiá»n cÅ©ng cứ tạm dung thân đã.
Kiên-thúc nói
- Vì nghèo khổ mà em phải ra là m quan anh không thế nà o ngăn em được, nhưng mai sau em có nhớ anh đến thăm, em cứ đến là ng Minh-lộc nước Tống. Nơi ấy phong cảnh tịch-mịch, nên anh có ý định ở đó .
Nói xong, Kiên-thúc từ giã.
Bá lý-hỠở lại là m quan nước Ngu .
Ngà y tháng trôi qua, chẳng bao lâu vua Ngu mất nước, Bá lý-hỠkhông nở bõ đi, cứ quanh-quẩn phà n nà n một mình :
- Tiếng bất trà ta đã mang lấy thì có lẽ nà o còn gánh chịu chữ bất trung nữa.
Lúc bấy giỠBá-Cư sang nước Tấn, Tấn-hiến Công sai Bá lý-HỠđi theo hầu .
Bá lý-hỠthan :
- Tà i cá»§a ta mà không gặp được đấng minh-quân để thi thố, cứ mãi Ä‘i hầu hạ ngưá»i ta, có khác gì tên đầy tá»›, thì còn gì nhục bằng .
Tuy nhiên, lệnh vua không thể không tuân .
Vừa Ä‘i được ná»a đưá»ng, Bá lý-há» tìm cách trốn sang nước Tống, nhưng đưá»ng bị nghẽn nên lại qua nước Sở, đến đất Uyển-thà nh (đất nước Sở). Lúc ấy ngưá»i Ä‘i săn ở đất Uyển-thà nh trông thấy Bá lý-há», ngỡ là quân phiến-loạn, nên bắt trói lại.
Bá lý-há» Ä‘iá»m tÄ©nh nói :
- Nước Ngu của tôi bị thất thủ, nên tôi phải trốn đến đây.
Ngưá»i Ä‘i săn há»i :
- Nhà ngươi có biết là m nghỠgì không ?
Bá lý-hỠđáp :
- Tôi có tà i nuôi trâu.
Ngưá»i Ä‘i săn cởi trói cho Bá lý-há» và đem vá» cho nuôi trâu.
Bá lý-Há» nuôi trâu rất mau lá»›n và tốt đẹp, má»i ngưá»i Ä‘á»u khen tặng, tiếng ấy đến tai vua nước Sở.
Nhà vua bèn triệu Bá lý-há» và o, há»i :
- Nhà ngươi nuôi trâu như thế nà o mà chóng , bén tốt váºy ?
Bá lý-hỠtâu :
- Cho ăn có Ä‘iá»u độ, không bắt nó là m quá sức luôn luôn chăm sóc, không bá» quên nó .
Vua nước Sở nói :
- Nhà ngươi nói rất phải ! Không riêng cho nuôi trâu như váºy mà nuôi ngá»±a cÅ©ng cần phải thế.
Bá lý-hỠđược vua Sở cho là m chức Ngữ-nhân ra xứ Ãông-hải chăn ngá»±a.
Má»™t hôm Tần mục-Công ngồi xem sổ những ngưá»i Ä‘i theo hầu Bá-Cư, có tên Bá lý-há», mà không thấy ngưá»i, lấy là m lạ, liá»n gá»i Công-tá» Trà há»i .
Công-tỠTrà thưa :
- Trước đây Bá lý-há» là bá» tôi cá»§a nước Ngu, nhưng hiện giá» ngưá»i đã trốn Ä‘i rồi !
Tần mục-công bảo Công tôn-chi :
- Nhà ngươi lúc trước có ở nước Tấn. Chắc cÅ©ng được biết Bá lý-Há» là ngưá»i thế nà o ?
Công tôn-chi thưa :
- Bá lý-há» là ngưá»i hiá»n: Biết vua nước Ngu không thể can nên không nói đến, ấy là ngưá»i trÃ, theo vua nước Ngu sang ở nước Tấn ; song không chịu phò Tấn, ấy là ngưá»i trung. Kẻ có tà i như váºy mà chưa gặp được cÆ¡-há»™i, cÅ©ng phải đà nh chịu.
Tần mục-công nói :
- Nếu ta dùng được Bá lý-há» tháºt là hay lắm !
Công tôn-chi thưa :
- Tôi được tin đồn vợ con Bá lý-há» cư-trú tại nước Sở, chắc Bá lý-há» trốn sang nước đó. Váºy ta sai ngưá»i đến nước Sá» tìm hiểu tin-tức.
Tần mục-công liá»n sai ngưá»i Ä‘i.
Trong thá»i gian dò há»i, ngưá»i ấy đã hiểu được rõ rà ng, nên vá» tâu lại vá»›i Tần mục-công :
- Bá lý-hỠchăn ngựa cho vua nước Sở , hiện nay ở tại xứ Nam-hải.
Tần mục-công nói :
- Ta muốn sai ngươi Ä‘em lá»… váºt sang xin rước vá», không biết vua Sở có thuáºn chăng ?
Công tôn-Chi thưa :
- Ãem lá»… váºt, chưa chắc nước Sở đã chịu cho Bá lý-há» vá».
Tần mục-công há»i :
- Tại sao ?
Công tôn-chi thưa :
- Vua nước Sở dùng Bá lý-há» chăn ngá»±a tức là không biết Bá lý-Há» là tôi hiá»n. Nay Chúa-công Ä‘em lá»… váºt sang, chẳng khác nà o bảo cho vua nước Sở biết Bá lý-há» là hiá»n-sÄ©. Chi bằng lấy cá»› Bá lý-Há» trốn Ä‘i, xin chuá»™c vỠđể trị tá»™i, ấy là kế cá»§a Quản-trá»ng ngà y xưa đánh lừa nước Lá»— mà thoát thân đó.
Tần mục-công khen phải, sai ngưá»i Ä‘em năm bá»™ da dê, biếu vua nước Sở, và nói :
- Nước tôi có má»™t kẻ tiện-nhân trốn sang quÃ-quốc tên Bá lý-Há» . Chúa-công tôi muốn bắt Ä‘em vá» trị tá»™i để là m gương, nên gởi biếu quà quốc năm tấm da dê, để xin chuá»™c mạng tá»™i nhân.
Vua Sở sợ mắt lòng vua Tần liá»n sai bắt Bá lý-Há» giao trả.
Thấy Bá lý-há» bị bắt, má»i ngưá»i Ä‘á»u có ý thương xót, lại có kẻ ứa nước mắt, buồn cho số pháºn kẻ long Ä‘ong.
Bá lý-há» mÄ©m cưá»i nói :
- Tôi nghe vua nước Tần có chà lá»›n từng mưu đồ đại sá»±. Má»™t ngưá»i như váºy đâu có thiết gì má»™t kẻ theo hầu mà bắt tá»™i. Ãây chắc vua Tần muốn Ä‘em tôi vỠđể dùng, váºy xin các bạn chá»› có than khóc là m chi .
Nói xong dõng dạc bước và o tù xa để cho quân sĩ giải vỠnước Tần.
Vừa vỠđến nÆ¡i, đã thầy Công tôn-chi được lệnh Tần mục-công ra táºn biên ải đón rước, để triệu và o triá»u yết kiến .
Tần mục-công há»i Bá lý-Há» :
- Năm nay nhà ngươi đã bao nhiêu tuổi ?
Bá lý-hỠnói :
- Tôi đã hơn bảy mươi.
Tần mục-công thở dà i nói :
- Ãáng tiếc thay . Tuổi nhà ngươi đã quá cao.
Bá lý-hỠnói :
- Nếu là việc lên rừng bắt hổ, xuống biển chèo ghe thì tuổi tôi già thá»±c. Nhưng nếu bà n vá» chÃnh-trị, luáºn việc "phải trái" ở Ä‘á»i thì tuổi tôi vẫn còn trẻ lắm. Ngà y xưa, ông Lã-vá»ng hÆ¡n tám mươi tuổi đầu , Ä‘i câu ở bên sông Vị, vua Văn-vương Ä‘em vá» là m Tương phụ, rồi giúp nên cÆ¡ nghiệp nhà Châu. Nay tôi gặp Chúa-công, thiết tưởng còn sá»›m hÆ¡n ông Lã Vá»ng đến mưá»i tuổi.
Tần mục-công nghe Bá lý-há» nói khÃ-khái như váºy có ý kÃnh trá»ng há»i tiếp :
- Nay nước ta tiếp giáp vá»›i Nhung-dịch là má»™t nước bất tuân vương-mạng, thưá»ng quấy rối, thế thì ta phải là m sao cho nước Tần ta cưá»ng thịnh ?
Bá lý-hỠnói :
- Nếu Chúa-công không khinh tôi là kế bất tà i, há»i đến, tôi đâu dám tiếc lá»i. Ãất Ung-kỳ là nÆ¡i hiểm yếu, trước kia Văn-vương, Võ Vương cÅ©ng Ä‘á»u dùng nÆ¡i đó để láºp nghiệp. Thế mà nay nhà Châu không biết, cắt cho nước Tần, ấy là lòng trá»i muốn cho nước Tần dá»±ng nên nghiệp bá. Vả lại, phÃa Tây nầy có hÆ¡n và i mươi nước nhá». Các nước đó rất lợi hại cho ta. Lúc chưa chinh phục được há», là hại. Vì há» sẽ Ä‘em binh quấy rồi là m cho nước ta bất an. Nhưng nếu lúc đã chinh phục được há», thì nước ta sẽ nắm trong tay má»™t sức mạnh oai hùng, có thể dùng chinh phục Trung-nguyên ná»—i.
Tần mục-công nghe nói như ngưá»i chiêm bao má»›i tÄ©nh, đứng dáºy xá Bá lý-há» má»™t cái, nói :
- Ta được nhà ngươi giúp sức, khác nà o nước TỠđược Quản-trá»ng.
Tần mục-công cùng với Bá lý-hỠnói chuyện với nhau trong ba ngà y mà không thấy chán.
Bá lý-hỠđược phong là m chức Thượng-khanh nắm giữ quyá»n-bỉnh trong nước . Vì váºy ngưá»i ta gá»i là NgÅ© cá»— Thượng-khanh .
Bá lý Há» Ä‘ang là má»™t kẻ chăn trâu mà được vua Tần Ä‘em vá» dùng phong chức lá»›n như váºy, ai lại không ngạc nhiên.
|

26-12-2009, 07:46 AM
|
|
|
Tham gia: Aug 2009
Bà i gởi: 588
Thá»i gian online: 4 ngà y 2 giá» 30 phút
Thanks: 520
Thanked 225 Times in 138 Posts
|
|
Äông Chu Liệt Quốc
Tác giả: Phùng Mộng Long
Hồi 26
Bách Lý Há» nháºn được vợ cÅ©
Tần Mục công má»™ng thấy Ä‘iá»m là nh
Tần Mục công biết tà i Bách Lý Há», muốn phong là m chức thượng khanh. Bách Lý Há» nói :
- Tôi có má»™t ngưá»i bạn tên là Kiển Thúc, tà i gấp mưá»i tôi, nay chúa công muốn sá»a sang chÃnh trị thì nên dùng Kiển Thúc mà cho tôi giúp và o
Tần Mục công nói :
Cái tà i cá»§a nhà ngươi thì ta đã biết rõ rồi, nhưng ta chưa biết Kiển Thúc là ngưá»i thế nà o ?
Bách Lý HỠnói :
- Kiển Thúc là ngưá»i hiá»n, chẳng những chúa công chưa biết, mà ngưá»i nước Tá» và nước Tống cÅ©ng chưa ai biết cả, duy chỉ có má»™t mình tôi biết mà thôi. Nguyên khi trước tôi định theo công tá» VÔ Tri nước Tá»…, Kiển Thúc can tôi không nên ; tôi liá»n bá» nước Tá» mà thoát được cái tai vạ VÔ Tri ; sau tôi định theo vương tá» Äồi nhà Chu, Kiển Thúc cÅ©ng can tôi không nên, tôi lại bá» nhà Chu mà thoát được cái nạn vương tá» Äồi ; sau tôi theo vua nước Ngu, Kiển Thúc là can tôi không nên, nhưng bấy giá» tôi nghèo khổ quá, phải liá»u mà ra là m quan, thà nh ra bị ngưá»i nước Tấn bắt. Hai lần trước, tôi theo lá»i Kiển Thúc thì thoát khá»i tai vạ, mà má»™t lần sau tôi không theo lá»i Kiển Thúc thì suýt nữa đến ná»—i hại thân. Xem thế thì biết tà i trà cá»§a Kiển Thúc hÆ¡n ngưá»i nhiá»u lắm. Bây giá» Kiển Thúc ẩn thân Ở là ng Minh Lá»™c nước Tống, xin chúa công cho ngưá»i Ä‘i tnệu ngay vá».
Tần Mục công má»›i sai công tá» Chà giả là m ngưá»i Ä‘i buôn ; Ä‘em lá»… váºt sang nước Tống để đón Kiển Thúc. Bách Lý Há»… lại viết riêng má»™t bức thư gá»i sang. Công tá» Chà đi đến là ng Minh Lá»™c, gặp mấy ngưá»i nông phu ngồi nghỉ Ở trên bá» ruá»™ng, cùng nhau gõ nhịp mà hát.
Hát rằng :
Núi trèo không thang há» ... đá má»c lá»§ng cá»§ng ;
ÄÆ°á»ng Ä‘i không Ä‘uốc há» ... bùn lầy xùng xụïc !
Cùng ngồi Ở trên bở ruá»™ng há» ... kìa kìa suối ngá»t mà đất nục ;
Chúng ta chà n lấm tay bùn hỠ... chăm chỉ vỠsự trồng thóc !
Trá»i cho không mất mùa há» ... miếng ăn được sung túc ;
Hưởng trá»n tuổi trá»i há» ... chẳng vinh mà cÅ©ng chẳng nhục
Công tá» Chà ngồi trên xem, nghe thấy bà i hát có ý ung dung tá»± thÃch, không theo thói Ä‘á»i, má»›i bảo ngưá»i đánh xe rằng :
Ngưá»i ta thưá»ng nói : là ng nà o có ngưá»i quân tữ Ở thì đổi được những phong tục dở, nay ta tá»›i là ng Kiển Thúc ở, thấy ngưá»i cà y ruá»™ng cÅ©ng có tư cách cao thượng, thì chắc rằng Kiển Thúc là má»™t báºc đại hỉá»n.
Nói xong, liến xuống xe há»i thăm mấy ngưá»i cà y ruá»™ng rằng :
Nhà Kiển Thúc Ở chỗ nà o ?
Ngưá»á»‰ cà y ruá»™ng nói :
- Nhà ngươi há»i là m gì ?
Công tỠChà nói :
CÓ ngưá»i bạn cÅ© cá»§a Kiển Thúc là Bách Lý há» gởi ta má»™t phong thư đưa cho Kiển Thúc.
Ngưá»i cà y ruá»™ng trá» mà bảo rằng :
Äi lên má»™t quâng nữa, có cái rừng trúc, bên tả có suối, bên hữu có đá, Ở giữa có má»™t mái nhà tranh, tức là nhà Kiển Thúc đó.
Công tá» Chà chắp tay vái cháo, rồi lại lên xe Ä‘i ná»a dặm nữa, đến cái nhà tranh ấy, đỗ xe Ở ngoà i, sai ngưá»i gõ cá»a gá»i. CÓ má»™t đứa trẻ con mở cá»a ra mà há»i rằng :
Quý khách đi đâu thế ?
Công tỠChà nói :
- Tôi đến thăm Kiển Thúc tiên sinh.
Äứa trẻ nói :
- Thầy tôi đi vắng.
Công tỠChà nói :
Tiên sỉnh đi chơi đâu ?
Äứa trẻ nói :
- Thầy tôi cùng vá»›i hai ông cụ bên láng giá»ng Ä‘i xem suối Thạch Hương, độ lát nữa thì vá».
Công tá» Chà không dám và o trong nhà vá»™i, ngồi Ở trẽn viên đá để đợi Äứa trẻ con lại khép cá»a, trở và o trong nhả. ÄÆ°á»£c má»™t lúc, có má»™t ngưá»i to lá»›n, mắt tròn mà y ráºm, mặt vuông ; mình đà i, lưng vác hai chiếc chân hươu, từ đưá»ng phÃa tây Ä‘i vá». Công tá» Chà trông thấy ngưá»i ấy hình dáng khác thưá»ng, liá»n đứng dáºy đón chà o. Ngưá»i ấy bá» cái chân hươu xuống đất cùng vá»›i công tá» Chà đáp lá»…. Công tá» Chà há»i đến há» tên. Ngưá»i ấy đáp rằng :
- Tôi tẽn gá»i Kiển BÃnh, tá»± là bạch ất.
Công tỠChà nói :
- ông cùng vá»›i Kiển Thúc là ngưá»i thế nà o ?
Kiển BÃnh nói :
- ấy là thân phụ tôi đấy.
Công tỠChà lại thi lễ mà nói rằng :
- Tôi được nghe tiếng đă lâu.
Kiển BÃnh nói :
Ngà i là ngưá»i Ở đâu ? Äến đây có việc gì ?
CÓ ngưá»i bạn cÅ© cá»§a cụ nhà tên là Bách Lý Há»…, nay là m quan Ở nước Tần, gá»i tôi bức thư đưa sang đây.
Kiển BÃnh nói :
Xin má»i ngà i và o ngồi chÆ¡i tạm trong nhà , thân phụ tôi cÅ©ng sắp vá» bây giá» ?
Nói xong, liá»n đẩy hai cánh cá»a, nhưá»ng công tá» Chà và o trước, rồi lại vác cái chân hươu và o sau, đưa cho đứa trẻ con cất Ä‘i. Kiển BÃnh má»i công tá» Chà ngồi cùng nhau bà n những việc cà y ruá»™ng trồng dâu, lại nói đến võ nghệ nữa. Kiển BÃnh nói đâu ra đấy, rất có mạch lạc Công tá» Chà khen thầm trong bụng rằng :
Cha có hiá»n thì con má»›i được như thế, Bách Lý Há» tiến dẫn tháºt đă không sai.
Uống trà xong, Kiển BÃnh sai đứa trẻ con ra cá»a để đứng đón Kiển Thúc. ÄÆ°á»£c má»™t lúc, đứa nhá» chạy và o báo rằng :
- ông đã vỠ?
Bấy giá» Kiển Thúc cùng vá»›i hai ông cụ bên láng giá»ng vỠđến ngoà i cá»a ; trông thấy có xe đỗ, ngạc nhiên mà nói rằng :
- Ngưá»i là ng ta là m gì có cái xe nà y ?
Kiển BÃnh Ở trong nhà chạy ra thuáºt lại chuyện công tá» ChÃ. Kiển Thúc cùng hai ông cụ bẽn láng giá»ng cùng và o, chà o há»i công tá»
ChÃ, rồi má»i nhau ngồi. Kiển Thúc nói :
Má»›i rồi tiện nhi nói em tôi là Bách Lý Há» có gá»i má»™t bức thư, xin ngà i cho xem.
Công tá» Chà má»›i đưa trình bức thư cá»§a Bách Lý Há». Kiển Thúc mở ra Ä‘á»c, trong thư đại lược nói rằng :
,Em là Bách Lý HỠnà y không biết theo lới anh dà n, suýt nữa
thì mắc nạn ở nuớc Ngu ; may mà vua nước Tấn muốn dùng ngưởi
hiá»n, chuá»™c em Ớ trong bá»n chà n trâu chăn ngá»±a, Ä‘em vá» giao cho
quyá»n chÃnh ; nhưng em tá»± luợng sức hèn tà i má»n. má»™t mình không
là m nối, muốn nhở anh giúp và o. Vua nước Tấn cũng mến tiếng anh
lắm, váºy có sai công tứ Chi Ä‘em lá»… váºt sang đón, xin anh nháºn lá»i cho
; nếu anh còn quyến luyến chốn sÆ¡n lâm mà không nỡ rá»i thì em cÅ©ng
xin bá» nước Tấn mà theo anh sang Ớ đất Minh Lá»™c váºy .
Kiển Thúc nói :
Tại sao nước Tần lại biết đến Bách Lý HỠ?
Công tá» Chà bèn Ä‘em chuyện Bách Lý Há» thuáºt hết cả lại má»™t lượt rồi nói vá»›i Kiển Thúc rằng :
- Chúa công tôi phong Bách Lý Há» là m chức thượng khanh, nhưng Bách Lý há» tiến dẫn tiên sinh, muốn má»i tiên sinh sang giúp cho thì má»›i dám nháºn chức, váºy chúa công tôisai tôi Ä‘em lá»… váºt sang đây để má»i tiên sinh.
Nói xong, há»n sai ngưá»i ra mở thùng xe Ä‘em các đồ lá»… váºt và o, bà y la liệt Ở trong nhà . Hai ông cụ bên láng giá»ng vốn là nông phu, xưa nay chưa được trông thấy những lá»… váºt ấy bao giá», nhìn nhau lấy là m kinh dị, bảo công tá» Chà rằng :
- CÓ quý nhân đến đây mà chúng tôi không biết, xin ngà i tha lỗi cho.
Công tỠChà nói :
Các cụ dạy quá lá»i ! Chúa công tôi mong đợì Kiển Thúc tiên sinh đây khác nà o như lúa khô mong mưa, nhá» hai cụ nói há»™ cho má»™t lá»i thì chúng tôi lấy là m cám Æ¡n lắm.
Hai ông cụ bên láng giá»ng bèn bảo Kiển Thúc rằng :
- vua nước Tần đâ biết trá»ng ngưá»i hiá»n như thế thì ông cÅ©ng không nên để cho quý nhân phải vá» không.
Kiển Thúc nói :
- Ngà y trước vua nước Ngu không dùng Bách Lý Há», đến ná»—i mất nước. Nay vua nước Tần đã biết trá»ng ngưá»i hiá»n tà i mà dùng Bách Lý Há»… thì má»™t mình Bách Lý Há» cÅ©ng đă đủ rồi. Lão phu đây đă lâu nay không nghÄ© gì đến việc Ä‘á»i nữa, xin tha cho lão phu. Các đồ lá»… váºt nà y, lão phu xin ná»™p lại, nhá» ngà i nói há»™ vá»›i vua nước Tần cho.
Công tỠChà nói :
Nếu tiên sinh không Ä‘i thì Bách Lý Há» tất cÅ©ng không chịu nháºn chức.
Kiển Thúc ngẫm nghĩ hồi lâu, rồi thở dà i mà than rằng :
- Bách Lý Há» là ngưá»i có tà i mà lâu nay chưa được gặp minh chá»§, âu là ta cÅ©ng phải giúp Bách Lý Há»… mà đi má»™t phen má»›i được. Nhưng chẳng bao lâu rồi ta cÅ©ng sẽ lại vỠđây cà y ruá»™ng mà thôi !
Äứa trẻ con và o nói vá»›i Kiển Thúc rằng :
- Chân hươu nấu đã chÃn rồi !
Kiển Thúc sai và o đầu giưá»ng lấy chai rượu má»›i cất, Ä‘em ra để thết khách. Kiêån Thúc má»i công tá» Chà và hai ông cụ bên láng giá»ng cùng uống rượu, đũa tre, chén đất, chá»§ khách cùng nhau thù tạc, Ä‘á»u no say vui vẻ cả. Trá»i đă gần tối, Kiển Thúc má»i cõng tá» Chà nghỉ lại Ở trong nhà tranh. Sáng hôm sau, hai cụ bên láng giá»ng lại má»i má»™t tiệc rượu để tiá»…n chân. Trong khi uống rượu, công tá» Chà khen tà i Kiển BÃnh, cÅ©ng ngỠý má»i sang Tần má»™t thể.
Kiển Thúc vâng lá»i, rồi Ä‘em các thứ lá»… váºt chia cho hai ông cụ bên láng giá»ng, nhá» trông nom há»™ nhà cá»a, lại dặn dò ngưá»i nhà phải chăm chỉ công việc ruá»™ng nương, không được trá»… biếng. Kiển Thúc từ giă hai ông cụ bên láng giá»ng rồi cùng vá»›i Kiển BÃnh và công tá» Chà lên xe thẳng đưá»ng sang nước Tần. Khi gần đến địa giá»›i nước Tần, công tá» Chà vá» trước, và o yết kiến Tần Mục công, nói rằng :
- Kiển Thúc đã đến, và con trai là Kiển BÃnh cÅ©ng là ngưá»i có tà i, tôi má»i cả vỠđể chúa công dùng.
Tần Mục công mừng lắm, liá»n sai Bách Lý Há» Ä‘i đón. Khi Kiển Thúc và o Tần Mục công xuống thá»m nghênh tiếp, má»i ngồi mà há»i rằng :
- Bách Lý Há» thưá»ng nói tiên sinh là má»™t ngưá»i hiá»n tải xin tiên sinh chỉ bảo cho.
Kiển Thúc nói :
Nước Tần ta Ở cõi tây nà y, tiếp giáp vá»›i các nước Nhung Äịch, đất hiểm quân mạnh, mà không được bằng các nước Trung quốc, là chỉ vì không có uy đức đó mà thôi. Không có Uy thì sao cho ngưá»i ta sợ ; không có đức thì sao cho ngưá»i ta mến ; ngưá»i ta không sợ, không mến thì là m bá chá»§ thế nà o được ?
Tần Mục công nói :
- Uy và đức, hai Ä‘iá»u ấy Ä‘iá»u nà o nên là m trước ?
Kiển Thúc nói :
- Nên ]ấy đức là m gốc, lại có uy để giúp và o. Nếu có đức, mà không có uy thì sao giữ được nước, có uy mà không có đức thì sao yên được dân.
Tần Mục công nói :
- Ta muốn sá»a đức mà láºp uy thì nên là m thế nà o ?
Kiển Thúc thưa :
Dân nước Tần ta táºp nhiá»…m phong tục rợ má»i, không biết lá»… nghÄ©a, nay muốn cho dân biết tôn kÃnh ngưá»i trên thì tất phải có giáo hóa và có hình phạt. CÓ giáo hóa thì dân biết Æ¡n, có hình phạt thì dân biết sợ, bấy giá» kẻ trên ngưá»i dưới, khác nà o như thân thể trong má»™t
ngưá»i. Quản Di Ngô giúp nước Tá» mà sai khiến được thiẽn hạ, cÅ©ng vì lẽ ấy.
Tần Mục công nói :
Cứ là m theo như lá»i nói cá»§a tiên sinh, có thể là m bá chá»§ thiên hạ đưá»c không ?
Kiển Thúc nói :
Thế cÅ©ng chưa đủ ? Muốn là m bá chá»§ thiên hạ thì có ba Ä‘iá»u nên kiẽng : chá»› có tham lam ; chá»› có tức giáºn ; chá»› có vá»™i và ng. Tham lam thì nhiá»u đưá»ng lầm lá»—i ; tức giáºn thì nhiá»u sá»± khó khăn ; vôïi và ng thì nhiá»u việc vấp váp. Chúa công biết kiêng ba Ä‘iá»u ấy thì có
thể là m nên nghiệp bá chủ.
Tần Mục công khen phải, rồi nói với Kiển Thúc rằng :
- Tiên sinh thá» nghÄ© xem công việc ngà y nay Ä‘iá»u gì là cấp thiết hÆ¡n cả ?
Kiển Thúc nói :
Tá» hầu già yếu, nghiệp bá chá»§ má»—i ngà y má»™t suy kém, chúa công nên thu phục lấy các nước Nhung Äịch Ở vá»… cõi tây nà y ; khi đã thu phục được rồi, bấy giá» sẽ tìm cách mà tiến và o Trung Quốc, dùng sá»± ân nghÄ©a mà chữa những Ä‘iá»u khuyết Ä‘iểm cá»§a Tá» hầu, như thế
thì còn ai tranh được ngôi bá chủ nữa !
Tần Mục công bằng lòng mà nói rằng :
- Tiên sinh và Bách Lý Há» tháºt là báºc tôn trướng cá»§a thứ dân trong thiên hạ.
Nói xong liá»n phong Kiển Thúc là m hữu thứ trưởng, Bách Lý Há» là m tà thứ trưởng, cùng lâm chức thượng khanh, gá»i là hai quan tể tướng. Lại cho Kiển BÃnh là m quan đại phu. Từ bấy giá» nước Tần má»—i ngà y.má»™t cưá»ng thịnh. Tần Mục công nghe đồn nước nà o có ngưá»i
hiá»n tà i cÅ©ng sai ngưá»i Ä‘i tìm. Công tá» Chà tiến ngưá»Ã¬ nước Tần là Tây Khuất Thuáºt, Tần Mục công cÅ©ng tnệu đến để dùng. Bách Lý Há»… nghe đồn Do Dư nước Tấn là ngưá»i có tà i, má»›i há»i thăm công tôn Chi.
Công tôn Chi nói :
- Do Dư Ở nước Tấn mâi không có ai dùng, nay đã là m quan Ở nước Tây Nhung rồi !
Bách Lý Hế có ý tiếc lắm.
Lại nói chuyện vợ Bách Lý Há» là Äá»– thị, từ khi Bách Lý Há» Ä‘i vắng, vẫn là m thuê là m mướn để kiếm ăn ; sau nghèo khổ quá, không lấy gì cho đủ được, má»›i Ä‘em con Ä‘i lưu lạc sang nước Tần, là m nghá» Ä‘i giặt thuê. Con trai Bách Lý Há» tên là Thị, tên tá»± là Mạnh Minh, chỉ quen tÃnh lêu lổng, theo ngưá»i ta Ä‘i săn bắn, chẳng chịu là m ăn gì cả, Äá»– thị thưá»ng khuyên bảo mà Mạnh Minh cÅ©ng không nghe.
Äến lúc Bách Lý Há»… là m tể tướng nước Tần, Äá»– thị đã nghe tiếng, lại hai ba lần trông thấy ngồi xe Ä‘i qua mâ không dám nháºn. Bấy giá» trong dinh Bách Lý Há» cần đến ngưá»i giặt thuê, Äá»– thị tình nguyện xin và o giặt, là m lụng rất chăm chỉ, ngưá»i nhà đá»u có lòng
yêu nhưng vẫn chưa lần nà o được giáp mặt Bách Lý Há»
Má»™t hôm, Bách Lý Há» ngồi Ở nhà trên, các phưừng nhạc gẩy đà n thồi sáo Ở dưới thá»m ; Äá»– thị bèn nói vá»›i ngưừi nhà rằng :
Tôi cÅ©ng có biết âm nhạc, xin cho tôi đến dưới thá»m nghe má»™t và i bà i đà n.
Ngưá»Ã¬ nhà đưa Äá»– thị đến dưới thá»m, nói chuyện vá»›i các phưá»ng nhạc. Phưá»ng nhạc bèn há»i Äá»– thị rằng :
- Trong các nghỠâm nhạc, nhà ngươi biết những thứ nà o ?
Äá»– thị nói :
Tôi biết gẩy đà n, lại biết hát nữa.
Phưá»ng nhạc liá»n đưa cho Äá»– thị má»™t cây đà n cầm, Äá»– thị ồm cây đà n mà gẩy, nghe tiếng rất ai oán ! Các phưá»ng nhạc Ä‘á»u chịu là hay ; lại bảo Äá»– thị hát chÆ¡i má»™t bà i.
Äá»– thị nói :
- Từ khi tôi lưu lạc đến đây, chưa há» cất tiếng hát bao giá», nay tôi muốn xin lên nhà trên, hát hầu quan tể tướng má»™t bà i.
Phưá»ng nhạc lên nói vá»›i Bách Lý Há», Bách Lý Há» cho lên. Äá»–
thị cúi đầu khép nép rồi cất tiếng hát. Hát rằng :
Bách Lý HỠnăm bộ da dê ! Nhớ ngdy nà o cà ng nhau ly biệt :
mố con gà mdi ấp, thối nổi cơm gạo và ng. Chừ thương thì thương...
Ngà y nay già u sang, quên ta hay sao?
"Bách Lý HỠnăm bộ da dê ! Cha ăn thịt cá, con đói khóc dà i ;
chổng mặc gấm vóc, vợgiặt thuẽ hoâi ! Chừ thương thì thương... Ngà y
nay già u sang, quên ta hay sao?
Bách Lý Há», năm bá»™ da dê ! Nhá»› ngà y xưa tiá»…n chà ng ra Ä‘i,
thiếp tôi nưóc mắt chứa chan!
"Tới bây chừ, thấy chà ng ngồi đó, thiếp tới ruột ầứt đòi cơn !
Chừ thương thì thương... Ngà y nay già u sang, quẽn ta hay
sao . . " .
Bách Lý Há» nghe câu hát, lấy là m ngạc nhiên, gá»i đến trước mặt mà há»i chuyện thì hóa ra vợ mình khi trước, liá»n ôm lấy mà khóc òa lên má»™t hồi lâu, rồi há»i đến con. Äá»– thị nói :
- NÓ vẫn đi săn bắn Ở trong xóm.
Bách Lý Há» sai ngưá»i Ä‘i triệu đến. VỢ chá»—ng cha con thà nh ra lại được sum há»p cùng nhau. Tần Mục công nghe tin vợ Bách Lý Há» má»›i đến, sai ngưá»i Ä‘em cho nghìn chung thóc và má»™t xe và ng lụa.
Ngà y hôm sau, Bách Lý Há» Ä‘em con là Mạnh Minh và o yết kiến Tần Mục công. Mục công cho Mạnh Minh là m quan đại phu, cùng vá»›i Tây Khuất Thuáºt và Kiển BÃnh Ä‘á»u được gá»i là tướng quân, giữ việc chinh phạt.
Vua nước Khương Nhung là Ngô Lý Ä‘em quân sang quấy nhiá»…u. Mục công sai Mạnh Minh, Tây Khuất Thuáºt và Kiển BÃnh Ä‘em quân Ä‘i đánh, Ngô Lý bị thua, chạy sang nước Tấn.
Vua nước Tây Nhung là XÃch Ban thấy nước Tần cưá»ng thịnh, sai Do Dư Ä‘em lá»… váºt sang yết kiến Tần Mục công, để dò xem tần Mục công là ngưá»i thế nà o. Mục công đưa Do Dư Ä‘i chÆ¡i các nÆ¡i lâu đà i vưá»n tược, có ý khoe khoang. Do Dư nói :
Chúa công sá»a sang như thế nà y, bắt ma là m hay bắt ngưá»i là m ? Bắt ma là m thì khổ ma, bắt ngưá»i là m thì khổ ngưá»i.
Tần Mục công nghe nói lấy là m lạ, liá»n há»i Do Dư rằng :
- Nước Tây Nhung không có lễ nhạc, pháp độ gì cả thì lấy gì mà trị nước ?
Do Dư cưá»i mà nói rằng :
- ấy chi vì có lá»… nhạc, pháp độ mà Trung Quốc đến ná»—i hay biến loạn đó ? Thánh nhân Ä‘á»i xưa láºp ra văn pháp để bó buá»™c ngưá»i ta nên thiên hạ má»›i hÆ¡i được yên ổn má»™t chút ; sau nà y ngưá»i ta sinh ra kiêu dâm, chi mượn cái uy cá»§a danh cá»§a lá»… nhạc để trang sức thân mình, chỉ mượn cái uy cá»§a pháp độ để đốc trách kẻ dưới, khiến cho nhiá»u ngưá»i oán giáºn mà gây ra đánh lẫn nhau. Còn như nước Tây Nhung tôi thì không thế. Ngưá»i trên thì lấy ân nghÄ©a mà tiếp đãi kẻ dưới, kẻ dưới thì lấy trung tÃn mà phụng thừ ngưừi trên, kẻ trên ngưá»i dưới, không lấy hình tÃch mà lừa dối nhau, không lấy văn pháp mà rà ng buá»™c nhau, thế má»›i tháºt là đá»i thịnh trị.
Mục công nÃn lặng, không nói gì cả, sau Ä‘em lá»i nói cá»§a Do Dư thuáºt lại cho Bách Lý Há» nghe. Bách Lý Há»… nói :
Do Dư là má»™t báºc đại hiá»…n Ở nước Tấn, tôi vẫn biết tiếng đã lâu !
Mục công nghe nói, có ý buỗn mà nói rằng :
- Do Dư là báºc đại hiá»n mà Tây Nhung dùng được, ấy là má»™t sá»± lo cho nước Tần ta, biết là m thế nà o ?
Bách Lý HỠnói :
Ná»™i sá» Sưu là ngưá»i mưu trÃ, chúa công nên bà n vá»›i hắn. Tần Mục công liá»n cho triệu ná»™i sá» Sưu và o để thương nghị.
Sưu nói :
- Vua Tây Nhung Ở nÆ¡i hoang dã, chưa được nghe âm nhạc cá»§a Trung quốc ta bao giá», nay chúa công sai ngưá»i Ä‘em má»™t bá»™ nữ nhạc đưa biếu vua Tây Nhung ; còn Do Dư thì giữ lại Ở đây không cho vá» vá»™i khiến cho vua tôi ngá» vá»±c lẫn nhau, chÃnh sá»± sinh ra trá»… biếng,
như thế thì dẫu muốn lấy cả nước Tây Nhung cũng đưực, huống chi là một mình Do Dư.
Tần Mục công khen phải, liá»n giữ Do Dư Ờ lại, cùng ăn má»™t mâm, cùng ngồi má»™t chiếu ; lại sai bá»n Kiển Thúc ; Bách Lý Há» và công tôn Chi thay nhau mà tiếp đăi Do Dư, để dò há»i địa thế và binh lá»±c cá»§a nước Tây Nhung. Má»™t máºt sai ná»™i sá» Sưu Ä‘em nữ nhạc sang
dâng vua Tây Nhung là XÃch Ban. XÃch Ban bằng lòng lắm ; từ bấy giừ XÃch Ban ngà y đêm say mẽ vá» nữ nhạc, chẳng thiết gì đến chÃnh sá»± cả Do Dư Ở nước Tần má»™t năm má»›i vá». Vua Tây Nhung thấy Do Dư vá», có ý không bằng lòng. Do Dư nói :
Tôi vẫn xin vễ luôn mà vua nước Tần cứ cố ý giữ lại mãi.
Vua Tây Nhung nghi Do Dư có tình ý vá»›i nước Tần, từ bấy giá» không tin dùng nữa. Do Dư thấy vua Tây Nhung say mẽ nữ nhạc, chẳng thiết gì đến chÃnh sá»±, thì gắng sức can ngăn. Vua Tây Nhung không nghe lá»i. Tần Mục công nghe tin, sai ngưá»i sang máºt triệu Do Dư. Do Dư bá» Tây Nhung vá» vá»›i Tần Mục công. Mục công cho là m chức á khanh, cùng vá»›i Kiển Thúc và Bách Lý Há» cùng cầm quyá»n chÃnh. Do Dư liá»n dâng kế đánh Tây Nhung.
Khi quân nước Tần kéo sang đất Tây Nhung, đưá»ng Ä‘i lối lại Ä‘á»u thông thuá»™c cả Vua Tây Nhung không chống cá»± nổi, phải đầu hà ng nước Tần. Vua Tây Nhung xưa nay vẫn là thá»§ lÄ©nh cá»§a nước Nhung Äịch. Các nước nhá» nghe thấy vua Tây Nhung phải đầu hà ng nước Tần, thì cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘em nhau đến đầu hà ng cả. Tần Mục công mở tiệc ăn mừng. Các quan triếu thần thay đổi nhau mà chúc thá». Mục công uống rưá»u say quá, khi và o trong cung, mê mẩn chẳng biết gì cả, ná»™i thị thấy váºy Ä‘á»u lấy là m sợ hăi. Các quan triá»u thần nghe tin, kéo nhau và o vấn an.
Thế tá» Bình má»i quan thầy thuốc và o xem mạch thấy mạch chạy như thưá»ng, nhưng mắt nhắm mà miệng không nói năng, mình không cỠđộng được. Quan thầy thuốc nói :
- ÄÓ là việc quá»· thần ! Xin sai ngưá»i là m lá»… cúng.
Nội sỠSưu nói :
Dẫu cúng cÅ©ng vô Ãch. Ngá»§ say như thế tất là đương má»™ng, nên chở Ãt lâu, tá»± khắc tinh lại , chá»› nên là m huyên náo.
Thế tá» Bình ngồi liá»n Ở bẽn cạnh, bá» cả ăn ngá»§ ; chở đến ngà y thứ năm, Mục công má»›i tinh dáºy, mồ hôi trán đầm đìa như mưa. Thế tá» Bình quỳ xuống mà há»i rằng :
- Phụ thân nghe trong mình thế nà o ? Sao giấc ngủ của phụ thân lâu thế ? .
Tần Mục công nói :
- Ta vừa mới ngủ được một lúc.
Thế tỠBình nói :
- Phụ thân ngủ đã năm ngà y nay, tất là có mộng thấy gì lạ, chớ chẳng không ?
Tần Mục công ngạc nhiên mà há»i rằng :
- sao nhà ngươi lại biết ?
Thế tỠBình nói :
- Ná»i sá» Sưu nói thế.
Tần Mục công liá»n gá»i ná»™i sá» Sưu đến cạnh giưá»ng mà bảo rằng :
Má»›i rồi ta má»™ng thấy má»™t ngưá»i đà n bà mặt hoa da ngá»c tay cầm cái ấn ngá»c, nói là phụng mệnh Ngá»c Hoà ng thượng đế đến triệu ta. Ta liá»n đứng dáºy Ä‘i theo, bá»—ng thấy hình như Ä‘i Ở trong đám mây, đến má»™t nÆ¡i cung Ä‘iện, thá»m cao chÃn thước, trẽn rá»§ rèm châu. Ngưá»i đà n bà đưa ta và o lạy Ở dưới thá»m. ÄÆ°á»£c má»™t lúc, rèm châu cuốn lên, ta trông thấy trên Ä‘iện : cá»™t và ng tưá»ng gấm, hà o quang rá»±c rỡ, có má»™tt vị Ngá»c Hoà ng mÅ© miện áo bà o, ngồi trên ngai và ng, hai bên có các quan đứng hầu, nghi vệ rất nghiêm chỉnh ? Äức Ngá»c hoà ng lại sai ngưá»i Ä‘em má»™t cái sổ tay ra, gá»i tên ta mà tuyên cáo rằng : "Nhâm
Hiếu ! Nhà ngươi nghe lá»i trẫm mà dẹp loạn cho nước Tấn". Tuyên cáo xong, ngưá»i đà n bà ấy bảo ra lạy tạ, rồi đưa ta vá». Ta há»i tên là gì, thì ngưá»i ấy tá»± xưng là Bảo phu nhân Ở núi Thái Bạch. Nếu ta vì hắn láºp Ä‘á»n thá» thì hắn sẽ phù há»™i cho được nên sá»± nghiệp bá chá»§. Ta lại há»i nước Tấn có loạn gì thì hắn không chịu nói, bảo là việc trá»i không dám tiết lá»™. Bấy giá» ta nghe tiếng chim trÄ© kêu, bá»—ng sá»±c tỉnh dáºy, chẳng hay đó là điá»m gì ?
Nội sỠSưu nói :
- Hiện nay Tấn hầu Ä‘ang yêu Ly CÆ¡, ghét thế tá», tải nảo mà khá»i loạn được. Äức Ngá»c hoà ng truyá»n lệnh cho chúa công, ấy là cái
phúc của chúa công đó !
Tần Mục công há»i :
- Bảo phu nhân là ai ?
Sưu nói :
Tôi nghe nói Ä‘á»i Tần Văn công ta ngà y xưa, có ngưá»i Ở đất Trần Sương bắt được má»™t con váºt kỳ dị, Ä‘em dâng Tần Văn công. Khi Ä‘i đến ná»a đưá»ng, bá»—ng gặp hai đứa trẻ vá»— tay cưá»i và nói rằng : con váºt ấy là loà i Vị, nó hay ăn óc ngưá»i chết Ở dưới đất ; con Vị cÅ©ng nói được như ngưá»i mà bảo hai đứa trẻ kia là loà i TrÄ© tinh ; má»™t con s6ng, má»™t con mái, nếu bắt đưá»c con sống thì là m nên nghiệp vương, bắt được con mái thì là m nên nghiệp bá. Bấy giở ngưá»i Trần Sương liá»…n bá» con Vị mả Ä‘i Ä‘uổi theo bắt hai đứa trẻ. Hai đứa trẻ hóa là m hai con chim tn mâ bay mất. Ngưá»i Trần Sương thuáºt chuyện lại cho Tần Văn công nghe, Tần Văn công sai chép việc ấy và o sách, hiện còn cất Ở trong kho. Äất Trần Sương nay Ở phÃa tây núi Thái Bạch, chúa công nên ra đấy Ä‘i săn bắn để xem xét thì có thể biết rõ được.
Tần Mục công mở sách ra xem, quả như lá»i nói cá»§a ná»™i sá» Sưu. Ngà y hôm sau, Tần Mục cồng Ä‘i săn bắn Ở núi Thái Bạch. Ngưá»i Ở Trần Sương, chăng lưới bắt được con chim trÄ© tá»± nhiên hóa ra con gà đá, trông rất kỳ dị, liá»n Ä‘em dâng Tần Mục công. Ná»™i sá» Sưu nói :
- ÄÓ tức là Bảo phu nhân. ấy lả cái Ä‘iá»m bắt được con mái thì là m nên nghiệp bá đó ! Chúa công nên láºp Ä‘á»n thỠỞ đất Trần Sương. Tẩn Mục công bằng lòng, truyá»n láºp Ä‘á»n thá», gá»i là đá»n Bảo phu nhân, sau quả nhiên Tần Mục công dẹp được loạn nước Tấn.
|

29-12-2009, 08:52 AM
|
|
|
Tham gia: Aug 2009
Bà i gởi: 588
Thá»i gian online: 4 ngà y 2 giá» 30 phút
Thanks: 520
Thanked 225 Times in 138 Posts
|
|
Äông Chu Liệt Quốc
Tác giả: Phùng Mộng Long
Bản dịch: Äá»— Mục - Nhà xuất bản văn há»c
Hồi 27
Ly CÆ láºp kế giết Thân Sinh
Hiến công gần chết dặn Tuân Tức
Tấn Hiến công từ khi lấy được cả nước Ngu và nước Quắc, các quan triá»u thần Ä‘á»u và o chúc mừng, chỉ có Ly CÆ trong bụng không bằng lòng, bởi vì bản tâm muốn cho Tấn Hiến công sai thế tá» Thân Sinh Ä‘i đánh Quắc, không ngá» lại hóa ra Lý Khắc Ä‘i thay, mả lại láºp nên công trạng, chẳng còn nghÄ© kế gì để hại thế tá» Thân Sinh được nữa ? Ly CÆ lại bà n riêng vá»›i ưu Thi rằng :
- Lý Khắc là ngưá»i trong bè cánh Thân Sinh, bây giá» công to chức trá»ng như váºy thì ta còn là m gì nổi !
Uu Thi nói :
- Tuân Tức Ä‘em má»™t viên ngá»c bÃch và má»™t cá»— ngá»±a mà láºp kế lấy được nước Ngu và nước Quắc, thế thì tà i còn gấp mấy Lý Khắc, mà công trạng cÅ©ng chẳng kém gì Lý Khắc. Bây giá» phu nhân dùng Tuân Tức là m chức thái phó để dạy Há» Tá» và Trác Tá» thì má»›i có thể trị nổi Lý Khắc được.
Ly CÆ nói vá»›i Hiến công, dùng Tuân Tức lảm chức thái phó để dạy Há»… Tá» vâ Trác Tá». Ly CÆ lại bảo Uu Thi rằng :
- Nay Tuân Tức đã và o cánh vá»›i ta rồi ! Nhưng há»… Lý Khắc còn Ở trong triá»u thì mưu kế cá»§a ta khó lòng thà nh được. Bây giá» biết dùng kế gì mà trừ được hắn Ä‘i ? CÓ trừ được Lý Khắc thì má»›i có thể hại nổi Thân Sinh.
ưu Thi nói :
- Lý Khắc là ngưá»i bá» ngoà i thì cương trá»±c mà trong lòng hay lo sợ, nếu Ä‘em sá»± lợì hại mà bảo hắn thì hắn tất có ý bắt cá hai tay, bấy giá» ta sẽ dụ hắn phải theo ta. Lý Khắc vốn thÃch uống rượu, để tôi xin bà y má»™t tiệc rượu má»i hắn, rồi thá» Ä‘em lá»i nói dò xem ý hắn thế nà o, nếu hắn theo lá»i thì may cho phu nhân, mà nếu hắn không theo lá»i nữa thì tôi đây là má»™t ngưá»i phưá»ng hát, chẳng qua cÅ©ng là sá»± nói đùa bỡn đó thôi, có tá»™i gì mà sợ.
Ly CÆ khen phải. Uu Thi liá»…n đến nói vá»›i Lý Khắc rằng :
Äại phu lâu nay Ä‘i đánh dẹp nước Ngu và nước Quắc, khó nhá»c nhiá»u lắm, tôi muốn Ä‘em chén rượu nhạt đến để ngồi hầu đại phu, gá»i là mua vui trong chốc lát, chẳng hay đại phu nghÄ© thế nà o ?
Lý Khắc thuáºn cho. ưu thi liá»…n mang rượu đến nhà lý Khắc để má»i Lý Khắc uống. Trong khi ăn tiệc, Lý Khắc và vợ là Mạnh Nương cùng ngồi. Uu Thi sụp lạy hai lạy, dùng chén rượu để chúc mừng, rồi ngồi hầu rượu Ở bên cạnh chuyện trò, rất vui vẻ ! Rượu đă ngà ngà Uu Thi đứng dáºy múa để chúc thợ, rồi nói vá»›i Mạnh Nương rằng :
Bà lớn cho tôi ăn uống, tôi xin ca một bà i hát mới để bà lớn nghe.
Mạnh Nương rót chén rượu để thưởng cho ưu Thi, và đưa cho má»™t món thịt dê mà há»i rằng :
- Bà i hát mới là bà i gì ?
ưu Thi nói :
- Tên gá»i là bà i Hạ Dư ! Quan đại phu đây được nghe bà i hát ấy thì má»›i có thể giữ được phú quý.
Nói xong, liá»n gõ nhịp hát. Hát rằng :
"Chim hạ dư ngô ngô há»... chi cho bằng Ô Ô !
Ngưá»i ta há»p cả Ở trong vưá»n hoa há»... sao mà y cứ Ä‘áºu Ở cà nh
khô ?
Vưá»n hoa kia, tốt đẹp dưá»ng bao há»... cà nh khó kia, tất có ngà y
bị lưỡi dao!
Lưỡi dao sắp đến nÆ¡i há»... cà nh khô kia biết là m thế nà o ? "
ưu Thi hát xong, Lý Khắc cưá»i mà nói rằng :
- Thế nà o là vưá»n hoa ? Thế nà o là cà nh khô ?
Uu Thi nói :
Thà dụ như ngưá»i ta, mẹ Ä‘ang là m phu nhân, con sắp sá»a được nói ngôi vua, tức là má»™t cái cây tươi rưá»m rà , các giống chim nương tá»±a Ở đấy, thế gá»i là vưá»n hoa ; còn như mẹ đã chết rồi, con lại bị ngưá»i ta dèm pha, chẳng bao lâu sẽ có tai vạ, tức là má»™t cái cây gốc lay lá rụng, các giống chim còn nương tá»±a và o đâu, thế gá»i là cà nh khô.
Nói xong, bèn cáo từ lui ra. Lý Khắc trong lòng áy náy, đứng dáºy trở và o thư phòng, má»™t mình lững thững, Ä‘i quanh trong nhà , vừa Ä‘i vừa suy nghÄ©, nghÄ© quẩn nghÄ© quanh, không thể ngá»§ được. Lý Khắc nghÄ© thầm trong lòng rằng :
- ưu Thi là má»™t ngưá»i yêu cá»§a chúa công và phu nhân bây giá», vẫn được ra và o Ở chá»— cung cấm, ngà y hôm nay hát như thế tất là có ý Hắn nói chưa hết lá»i, âu là sáng ngà y mai ta phải há»i lại má»›i được. Äến ná»a đêm, Lý Khắc ruá»™t nóng như lá»a, không thể chỠđược nữa, má»›i sai ngưá»i gá»i ưu Thi đến há»i chuyện. ưu Thi biết trước, đã sắp sá»a mÅ© áo chỉnh tá», liá»n Ä‘i theo ngưá»i nhà và o thẳng đến táºn chá»— giưá»ng nằm cá»§a Lý Khắc. Lý Khắc cho ưu Thi ngồi Ở bên cạnh giưá»ng, lấy tay vá»— và o đùi mà há»i rằng :
- Bà i hát cá»§a nhà ngươi hôm nay, ta đã hiểu ý, có phải là trá» thế tá» Thân Sinh Ở đất Khúc ốc không ? Tất là nhả ngươi có được biết chuyện là m sao ; váºy nên nói cho ta hay đừng giấu ta là m gì !
ưu Thi nói :
- Tôi vẫn muốn nói đã lâu, nhưng chỉ hiá»m ngà i là quan thái phó cá»§a Thân Sinh, nên chưa dám nói, sợ ngà i lấy là m quái dị mà thôi.
Lý Khắc nói :
Nhà ngươi nói để cho ta biết cách mà tránh vạ, thế là nhà ngươi yêu ta, có gì mà quái dị ?
Uu Thi cúi đầu ghé lại bên gối mà nói thầm rằng :
Chúa công đã hứa lá»i vá»›i phu nhân, định giết Thân Sinh mà láºp Há» Tá» rồi đó !
Lý Khắc nói :
Còn ngăn cản được nữa không ?
ưu Thi nói :
Chúa công yêu phu nhân, Ä‘iá»u đó ngà i đã biết ; chúa công lại yêu Lương NgÅ© và Äông Quan NgÄ©l, Ä‘iá»u đó ngà i cÅ©ng đã biết. Trong thì có phu nhân, ngoà i thì có Lương NgÅ© và Äông Quan NgÅ©, việc ấy
còn ngăn thế nà o được !
Lý Khắc nói :
- Theo ý chúa công mà giết Thân Sinh thì ta không nỡ ; mà giúp Thân Sinh để chống nhau với chúa công thì ta không dám ; âu là ta cứ Ở giữa chẳng theo bên nà o cả, mới có thể thoát nạn được.
Uu Thi nói :
Ngà i nghĩ phải lắm !
Khi Uu Thi đã lui vá» rồi, Lý Khắc ngồi cho đến suốt sáng, Ä‘em quyển sách cá»§a Sá» TÔ và Bốc Yển ghi chép mấy lá»i trong quẻ bói ngà y trước tÃnh ra vừa được mưá»i năm, má»›i thở dà i mà than rằng :
Việc bói toán cÅ©ng nghiệm tháºt !
Nói xong, liá»n đến nhà quan đại phu là Phi Trịnh Phá»§, Ä‘uổi hết ngưá»i xung quanh Ä‘i, rồi bảo Phi Trịnh Phá»§ rằng :
- Lá»i nói Sá» TÔ và Bốc Yển đến nay má»›i nghiệm.
Phi Trịnh Phá»§ há»i :
- Ngà i nghe thấy chuyện gì váºy ?
Lý Khắc nói :
- Äêm má»›i rồi, ưu Thi có bảo tôi rằng : "Chúa công sắp giết Thân Sinh mà láºp Há» Tá» ?"
Phi Trịnh Phủ nói :
Váºy ngà i trả lá»i thế nà o ?
Lý Khắc nói :
Tôi bảo hắn là tôi cứ đứng giữa mà thôi.
Phi Trịnh Phủ nói :
- Ngà i nói như thế thì khác nà o trông thấy lá»a cháy mà lại cho thêm cá»§i và o. Cứ như ngà i bây giá» thì tôi thiết tưởng nên giả cách là m ra ý không tin ; hắn thấy ngà i không tin thì tất phải e sợ mà chưa
dám là m vá»™i ; bấy giá» sẽ vì Thân Sinh mà láºp thêm vây cánh để giữ gìn lấy ngôi thế tá», rồi sau tìm cách mà giãi bà y vá»›i chúa công, khiến cho chúa công nghÄ© lại, như thế thì còn có thể cứu vãn được. Nay ngà i bảo là ngà i đứng giữa thì Thân Sinh thà nh ra cô thế, chẳng bao lâu sẽ có tai vạ.
Lý Khắc giẫm chân xuống đất mà than rằng :
Tiếc thay ! Tôi không bà n vá»›i ngà i trước. Lý Khắc cáo từ trở vá»…, giả cách ngã xe, rồl ngà y hôm sau nói dối là bị thương Ở chân, không và o triá»u được. Uu Thi Ä‘em chuyện Lý Khắc nói lại cho Ly CÆ nghe. Ly CÆ rất bằng lòng ; đêm hôm ấy Ly CÆ nói vá»›i Hiến công rằng :
- Lâu nay thế tứ vẫn Ở đất Khúc ốc, chúa công nên cho ngưá»i triệu vá»…, nói là thiếp có lòng mong thế tá» lắm, để thiếp mua chuá»™c lấy lòng thế tá», há»a may thế tá» nghÄ© lại mả đừng là m hại thiếp chăng. Chúa công nghÄ© thế nà o ?
Hiến công nghe lá»i, cho ngưá»i triệu thế tá» Thân Sinh vá». Thân Sinh và o yết kiến Tấn Hiến công, rồi lại và o cung yết kiến Ly CÆ¡, Ly CÆ bà y yến tiệc để thết đãi, chuyện trò vui vẻ. Ngà y hôm sau, Thân
Sinh lại và o cung tạ Æ¡n bữa yến. Ly CÆ lại giữ Thân Sinh Ở lại ăn cÆ¡m vá»›i nà ng. Äêm hôm ấy, Ly CÆ lại khóc lóc mà nói vá»›i Tấn Hiến công rằng :
- Thiếp muốn mua chuá»™c lòng thế tá» cho nên má»i thế tỠđể tá» lòng kÃnh ná», chẳng ngá» thế tá» vô lá»… quá ?
Hiến công há»i :
LÃ m sao ?
Ly CÆ nói :
Thiếp má»i thế tỠỞ lại dùng bữa cÆ¡m trưa, thế tỠđòi rượu, khi đã ngà ngà say thì giở giá»ng đùa bỡn mà bảo thiếp rằng : "- Cha tôi già rồi ? Thế mẹ là m sao bấy giá» ?" Thiếp nổi giáºn nhưng không trả
lá»i Thế tá» lại nói : "- ông tôi ngà y xưa lúc vá» già thì Ä‘em mẹ tôi là Tá» Khương mà để lại cho cha tôi, nay cha tôi già , tất lại để nà ng cho tôi chứ còn ai !" Nói xong toan xông lại mà nắm lấy tay thiếp, thiếp chống cá»± mãi má»›i chạy thoát. Nếu chúa công không tin thì xin chúa công thá» cho thiếp cùng thế tá» và o chÆ¡i trong vưá»n hoa, rồi chúa công đứng Ở trên đà i mà nom xem thì sẽ biết rõ được tình ý.
Hiến công nghe lá»i. Sáng hôm sau, Ly CÆ triệu thế tá» Thân Sinh cùng và o chÆ¡i trong vưá»n hoa. Ly CÆ Ä‘Ã£ láºp kế sẵn, Ä‘em máºt ngá»t bôi và o mái tóc ; khi và o đến vưá»n hoa, ong bướm bay xúm xÃt lại, Ä‘áºu khắp trẽn đầu. Ly CÆ bèn quay bảo Thân Sinh rằng :
- Kìa ! Sao thế tá» không Ä‘uổi há»™ ong bướm Ä‘i cho tôi ? Thân Sinh vô tình, Ä‘i đằng sau lấy tay áo xua Ä‘uổi đà n ong bướm. Hiến công đứng Ở trên đà i trông thấy, yên chà là Thân Sinh trêu ghẹo Ly CÆ¡, trong lòng tức giáºn toan bắt Thân Sinh Ä‘em chém.
Ly CÆ quỳ xuống mà tâu rằng :
Nay thiếp triệu Thân Sinh đến mà chúa công lại Ä‘em giết Ä‘i thì là m cho thiếp mang tiếng là mưu giết thế tá». Vả lại, đó là má»™t việc ám muá»™i, ngưá»i ngoà i chưa ai biết đến, xin chúa công hãy nẽn nén
lòng đãHiến công liá»n cho Thân Sinh trở vá» Khúc ốc, rồi máºt sai ngưá»i bá»›i lông tìm vết để trị tá»™i. Má»™t hôm, Tấn Hiến công Ä‘i săn Ở đất Äịch Hoà n, Ly CÆ lại cùng vá»›i Uu Thi thương nghị ; rồi sai ngưá»i ra bảo thế tá» Thân Sinh rằng :
Äêm qua thiếp nằm má»™ng thấy Tá» Khương (mẹ Thân Sinh) kêu đói , không có gì ăn, thế tá» nẽn mau mau cúng tế Ä‘i. Bấy giá» Tá» Khương có Ä‘á»n thỠỞ đất Khúc ốc, Thân Sinh liá»n là m lá»… tế, rồi sai ngưá»i Ä‘em phần tế biếu Hiến công. Hiến công Ä‘i săn chưa vá», phần tế ấy để tại trong cung đă được sáu ngà y. Khi Hiến công vá» Ly CÆ Ä‘em thuốc độc bá» và o rượu và tẩm và o thịt đệ trình Hiến công, rồi nói :
- Thiếp nằm má»™ng thấy Tá» Khương kẽu đói, nhân chúa công Ä‘i vắng, thiếp có sai ngưá»i ra bảo thế tá» là m lá»… tế Tá» Khương ; đây là phần tế cá»§a thế tá» biếu chúa công đó !
Tấn Hiến công toan rót rượu ra uống. Ly CÆ quỳ xuống mà can rằng :
Những đồ ăn từ ngoà i Ä‘em đến, nên phải cho thá» má»›i được. Tấn Hiến công khen phải, liá»n Ä‘em rượu rót thá» xuống đất, tức thì chá»— đất ấy dá»™p phồng lên. Lại gá»i chó đến, lấy má»™t miếng thịt ném cho nó ăn thì nó chết ngay. Ly CÆ giả cách không tin, lại gá»i má»™t đứa ná»™i thị nhá» ra bắt ăn thá». Äứa ná»™i thị không chịu ăn. Ly CÆ cố bắt ép. Äứa ná»™i thì vừa má»›i nuốt khá»i cổ há»ng thì đổ máu mồm máu mÅ©i ra mà chết. Ly CÆ giả cách kinh hoảng, chạy xuống dưới thá»m mà kẽu lên rằng :
- ối giá»i đất Æ¡i ! CÆ nghiệp nà y bao giá» cÅ©ng là cá»§a thế tá» ? Chúa công đã già rồi, thế tá» lại không thể chừ đợi trong Ãt lâu được hay sao !
Nói xong, nước mắt chảy xuống ròng ròng. Ly CÆ bèn quỳ trước mặt Hiến công, nức nở nói :
- Thế tá» sở dÄ© bà y ra mưu kế nà y chỉ tại mẹ con thiếp mà thôi, xin chúa công hãy Ä‘em rượu thịt ấy cho thiếp, thiếp xin chết thay chúa công để cho thế tỠđược thá»a lòng.
Nói xong, cầm lấy chén rượu toan uống. Hiến công vá»™i và ng giằng lấy, tức giáºn uất lên, không thể nói đựoc. Ly CÆ lăn xuống đất mà khóc, lại than thở rằng :
Thế tá» nhẫn tâm quá ! Cha đẻ ra mà còn muốn giết, huống chi là ngưá»i khác. Trước kia chúa công toan bá» hắn Ä‘i, thiếp vẫn không muốn ; đến khi hắn trêu ghẹo thiếp trong vưá»n, chúa công cÅ©ng toan Ä‘em giết, thiếp lại cố xin há»™ ; để đến ngà y nay suýt nữa thì là m hại chúa công, tháºt là lá»—i tại thiêp đó !
Hiến công im lặng giá» lâu, rá»—i giÆ¡ tay ôm lấy Ly CÆ¡, đỡ dáºy mà bảo rằng :
- Thôi phu nhân cứ đứng dáºy, để ta tuyên cáo việc nà y cho các quan nghe, rồi giết đứa tặc tỠấy Ä‘i má»›i được.
Nói xong, liá»n ra ngá»± triá»u, triệu các quan đại phu đến thương nghị. Các quan biết chá»§ ý cá»§a Hiến công đă quyết định như váºy, Ä‘á»u nhìn nhau mà không dám nói.
Äông Quan NgÅ© nói :
- Thế tá» vô đạo như váºy, tôi xin Ä‘em quân Ä‘i đánh.
Hiến công bèn sai Äông Quan NgÅ© là m phó tướng, Ä‘em quân Ä‘i đánh đất Khúc ốc. Há»’ Äá»™t dẫu đóng cá»a Ở trong nhà , không Ä‘i đến đâu nhưng vẫn cho ngưá»i Ä‘i dò la công việc trong triá»u, nghe tin Äông Quan NgÅ© và Lương NgÅ© Ä‘em quân Ä‘i đánh Khúc ốc, tức khắc sai ngưừi tâm phúc Ä‘i máºt báo cho Thân Sinh biết trước. Thân Sinh nói chuyện vá»›i quan thái phó là Äá»– Nguyên Khoản.
Äá»– Nguyên Khoản nói :
Phần tế để trong cung đã sáu ngà y thì rõ là có ngưá»i trong cung bá» thuốc độc và o ; thế tá» nên là m má»™t tá» trạng khiếu oan, chẳng lẽ cả trong triá»u thần lại không có ai dám nói hay sao ? Còn hÆ¡n là cứ ngồi mà chịu chết ?
Thân Sinh nói :
Chúa công ta không có Ly CÆ thì ăn không được ngon, ngá»§ không được yẽn. Nay tôi khiếu oan mà không minh ra được thì lại cà ng thêm tá»™i ; may mà minh ra được thì vị tất chúa công đă trị tá»™i Ly CÆ¡, mà khiến cho chúa công lại thêm má»™t ná»—i Ä‘au lòng, chi bằng tôi chịu chết cho xong ?
Äá»– Nguyên Khoản nói :
Ta hây trốn sang nước khác, để lo liệu vỠsau, thế tỠnghĩ thế nà o ?
Thân Sinh nói :
Chúa công không xét cho là vô tá»™i mà sai ngưá»i Ä‘em quân đến đánh tôi ; tôi đă mang cái tiếng là ngưá»i giết cha thì dẫu Ä‘i đến đâu, ngưá»i ta cÅ©ng coi tôi như má»™t giống chim cá» mổ mẹ mà thôi. Nếu tôi
trốn Ä‘i mà đổ lá»—i cho chúa công thì thà nh ra bêu cái tiếng ác cá»§a quân phụ cho các nước khác chê cưá»i. Thôi thì chỉ má»™t chết là hÆ¡n cả.
Nói xong, liá»n viết thư trả lá»i Há»’ Äá»™t rằng :
Thân Sinh nà y có tá»™i, xin đà nh chịu chết ! Nhưng chúa công nay già rồi, các công tứ hăy cón Ãt tuối, xin ngà i lưu ý mà giúp đỡ cho ; tôi dầu chết xuống suối và ng, tháºt cÅ©ng đội Æ¡n nhiá»u lắm !"
Äoạn Thân Sinh ngảnh mặt vá» phÃa bắc, sụp lạy hai lạy rồi tá»± thắt cổ mà chết. Sáng hôm sau, Äông Quan NgÅ© Ä‘em quân đến, thấy Thân Sinh đã chết rá»—i, liá»n bắt Äá»– Ngllyên Khoản vá»… ná»™p Hiến công
và nói rằng :
Thế tỠbiết tội, đă tự tỠmà chết trước rồi !
Hiến công sai Äá»– Nguyên Khoản là m chứng và o từ tá»™i trạng cá»§a Thân Sinh, Äá»– Nguyên Khoản kêu rầm lên rằng :
- Trá»i có thấu ná»—i oan nảy cho chăng ! Tôi sở dÄ© không chết theo mà chịu cho bắt vỠđây, chÃnh là muốn để giãi bà y tấm lòng cá»§a thái tỠđó Phần tế để Ở trong cung đã sáu ngà y, nếu có thuốc độc từ trước thì là m gì mà còn nguyên vẹn được ?
Ly CÆ Ä‘á»©ng nấp Ở sau bình phong, nghe thấy Äá»– Ngllyên Khoản nói váºy, vá»™i và ng quát to lên rằng :
- Äá»– Nguyên Khoản giữ chức thái phó mà để cho thế tá» là m phản, chẳng Ä‘em giết Ä‘i, còn để là m gì !
Hiến công liá»n sai lá»±c sÄ© cầm dùi đồng đánh và o đầu Äá»– Nguyên Khoản, vỡ óc ra mà chết. Các quan trong triá»u Ä‘á»u gạt nước mắt thương thầm. Äông Quan NgÅ© và Lương NgÅ© bảo ưu Thi rằng :
Trùng NhÄ© và Di Ngô cùng má»™t bè cánh vá»›i thế tá», thế tá» dẫu chết rá»—i, nhưng hai vị công tá» kia hăy còn, ta cÅ©ng lấy lãm lo ngại.
ưu Thi bèn khuyên Ly CÆ láºp kế để hại Trùng NhÄ© và Di Ngô. Äêm hôm ấy, Ly CÆ lại khóc nức nở mà nói vá»›i Hiến công rằng :
- Thiếp nghe tin đồn Trùng Nhĩ và Di Ngô cùng dự mưu với Thân Sinh. Nay Thân Sinh chết đi thì hai vị công tỠkia đổ lỗi tại thiếp, đã sắp định đem quân vỠđánh úp kinh thà nh để giết thiếp đi, chúa công cũng nên xét đến việc ấy.
Hiến công còn có ý chưa tin. Sáng hôm sau ra tná»u, có ngưá»i báo rằng :
Trùng NhÄ© và Di Ngô định và o triá»u, khi đến cá»a quan nghe thấy việc thế tá» Thân Sinh chết, Ä‘á»u lại quay xe Ä‘i cả.
Hiến công nói :
Trùng Nhĩ và Di Ngô không cáo từ với ta mà bỠđi ngay tất là có dự mưu với Thân Sinh dó !
Nóỉ xong, liá»n sai Bá»™t Äá» Ä‘em quân sang đất Bá»’ để bắt công tá» Trùng NhÄ© ; Giả Hoa Ä‘em quân sang đất Khuất để bắt công tá» Di Ngô.
Há»’ Äá»™t bèn gá»i ngưá»Ã¬ con thứ là Há»’ Yển đến trước mặt mà bảo rằng :
Công tá» Trùng NhÄ© là ngưá»i có tướng lạ : xương sưá»n dÃnh nhau, má»—i mắt có hai con ngươi, lại là ngưá»Ã¬ hiá»…n minh, mai sau tất là m nên. Vả nay thế tá» Thân Sinh chết rồi thì tất đến Trùng NhÄ© được nối ngõi, mà y nên sang đất Bá»’ mà cùng vá»›i anh mà y lâ Há»’ Mao (bấy giá» Há»’ Mao đã theo Trùng NhÄ© sang Ở đất Bồ) cùng giúp Trùng NhÄ© Ä‘i trốn.
Há»” Yển vâng lá»i tức khắc sang đất Bá»’ để theo Trùng NhÄ©. Trùng NhÄ© sá» hâi, cùng vá»›i Há»’ Mao và Há»’ Yển bà n nhau Ä‘i trốn. Bá»—ng nghe báo Bá»™t ÄỠđă Ä‘em quân đến vây nhà Trùng NhÄ©. Trùng NhÄ© cùng vá»›i Há»’ Mao và Há»’ Yển chạy ra vưá»n sau để trốn Ä‘i. Bá»™t Äá» cầm gươm Ä‘uổi theo, Há»’ Mao và Há»’ Yển trèo tưừng ra trước, rồi Ä‘tmg Ở ngoà i mà dìu Trùng NhÄ© sang. Bá»™t Äá» nắm được vạt áo Trùng NhÄ©, vừa giÆ¡ gươm toan chém thì vạt áo đứt, Trùng NhÄ© chạy thoát được. Bá»™t Äá» Ä‘em cái vạt áo ấy vá» ná»™p Tấn Hiến công.
Trùng NhÄ© trến sang nước Äịch. Vua nước Äịch hôm trước nằm má»ng thấy con rồng xanh phá»§ Ở trên mặt thà nh, bấy giừ thấy có Trùng NhÄ© đến, liá»n vui ỵẻ má»i và o. ÄÆ°á»£c má»™t lúc, lạỉ có má»™t bá»n kéo đến, gá»i cá»a thà nh gấp lắm, Tnìng NhÄ© ngÆ¡ là quân Ä‘uổi theo, liá»…n bảo trên mặt thà nh bắn tên xu6ng. Ngưá»i dưới thà nh kêu rầm lên rằng :
- Chúng tôi không phải là quân Ä‘uổi theo, Ä‘á»u là bế tôi Ở nước Tấn tình nguyện Ä‘i theo công tá».
Trùng NhÄ© trèo ]ên mặt thà nh nhìn xem thì thấy ngưá»i Ä‘i đầu là Triệu Thôi, tên tá»± là Tá» Dư hiện Ä‘ang là m quan nước Tấn. Trùng NhÄ© nói :
- Triệu Thôi đâ tới đây thì ta không lo gì nữa ?
Nói xong, sai mở cá»a đón và o. Trong bá»n ấy có Tư Thần, Ngụy Thù Há»’ Xạ Cô, Äiên Hiệt, Giá»›i Tá» Thôi, Tiên Chẩn đếu là những ngưá»i có danh tiếng ; lại có bá»n Há»’ Thúc đến và i ba mươi ngưá»i nữa.
Trùng NhÄ© giáºt mình, nói :
- Các ngươi Ä‘ang Ở trong tná»u, sao lại đến cả đây thế nà y ? Bá»n Triệu Thôi đồng thanh nói rằng :
- Chúa công thất đức, mê đắm Ly Co mà giết hại thế tá», chẳng bao lâu nước Tấn tất có loạn to. Chúng tôi vốn biết công tá» là ngưá»i hiá»n minh, cho nên quyết chà theo công tá».
Trùng Nhĩ khóc mà nói rằng :
Các ngươi có lòng giúp tôi, bao giở tôi dám quên ơn.
Ngụy Thù nói :
Công tỠỞ đất Bá»’ đã mấy năm nay, ngưá»i đất Bá»’ ai cÅ©ng yêu mến, Ä‘á»u má»™t lòng theo công tá». Nếu công tá» nhá» ngưá»i nước Äịch giúp cho, lại Ä‘em quân đất Bá»’ mà kéo vá», tồi chắc rằng trong triá»u tất
có ngưá»i nổi lên là m ná»™i ứng. Bấy giá» công tá» trừ bá»n là m loạn Ở bên cạnh chúa công Ä‘i mà giữ yên lấy cÆ¡ nghiệp nước nhà , chảng hÆ¡n là cứ trốn tránh mãi thế nà y hay sao !
Trùng Nhĩ nói :
- Nhà ngươi nói hăng hái lắm ! Nhưng e rằng là m thế thì khiến cho quân phụ ta phải sợ hãi, có đâu ta dám theo lá»i.
Ngụy Thù là má»™t ngưá»i dÅ©ng sÄ©, thấy Trùng NhÄ© không theo lá»i, liá»n nghiến răng nghiến lợi, giẫm chân xuống đất mà nói rằng :
- Công tá» sợ bá»n Ly CÆ như là hùm cá»p, rắn rết, còn bao giá» là m được việc gì ?
HỒ Yển bảo Ngụy Thù rằng :
Công tá» không phải sợ bá»n Ly CÆ¡, chi sợ hai chữ "danh nghÄ©a" mà thôi !
Ngụy Thù không dám nói nữa. Nguyên Trùng NhÄ© từ thuở bé vốn là ngưá»i có lá»… phép mà lại biết trá»ng những kẻ hiá»n sÄ©, váºy nên đến khi Ä‘i trốn, có rất nhiá»u hà o kiệt muốn theo. Chỉ có ba ngưá»i là Khước Nhuế, Lã Di Xanh vả Quắc Xạ (công tá» Di Ngô gá»i lả cáºu), chạy sang đất Khuất để theo Di Ngô, ba ngưá»i ấy Ä‘em việc Giả Hoa sắp đến bắt báo trước cho công tá» Di Ngô biết. Công tá» Di Ngô liá»n sai
ngưá»i đóng cá»a thà nh lại để chống giữ. Giả Hoa không có ý muốn bắt Di Ngô, bèn máºt sai ngưá»i và o bảo Di Ngô rằng :
- Công tỠnên trốn ngay đi, nếu không thì sắp có quân đuổi theo, công tỠkhông thể nà o địch nổi đâu.
Di Ngô bảo Khước Nhuế rằng :
Trừng NhÄ© nay Ở nước Äịch, hay là ta cÅ©ng chạy sang nước Äịch, phá»ng có nên không ?
Khước Nhuế nói :
- Chúa công vẫn bảo là hai vị công tá» thông mưu vá»›i nhau, bởi váºy má»›i sai ngưá»i Ä‘em quân Ä‘i đánh ; bây giá» hai ngưá»i cùng chạy đến cả má»™t nÆ¡i thì Ly CÆ lại có cá»› mà nói được. Vả chúa công thế nảo cÅ©ng sai ngưá»i Ä‘em quân Ä‘i đánh nước Äịch, chi bằng ta chạy sang nước Lương là hÆ¡n. Nước Lương tiếp giáp vá»›i nước Tần, mà nước Tần nay Ä‘ang cưá»ng thịnh ; khi chúa công trăm tuổi rồi, ta có thể mượn binh nước Tần mà vá» nước được.
Công tá» Di Ngô liá»…n chạy sang nước Lương. Giả Hoa giả cách Ä‘uổi theo không kịp, Ä‘em quân trở vá». Tấn Hiến công nổi giáºn truyá»n Ä‘em Giả Hoa ra chém. Phi Trịnh Phá»§ tâu rằng :
- Ngà y trước chúa công sai đắp thà nh cho hai vị công tỠở, bắt là m kiên cố quá, váºy nên nay không đánh nổi, chứ Giả Hoa có tá»™i gì đâu !
Lương Ngũ cũng tâu rằng :
Di Ngô là ngưá»i ngu hèn, khồng cần gì hắn, còn Trùng NhÄ© có tiếng là ngưá»i tà i đức, hiện nay các quan trong triá»u Ä‘i theo nhiá»u lắm. Vả nước Äịch là má»™t nước thù vá»›i ta, nếu ta không đánh nước Äịch mà trừ Trùng NhÄ© Ä‘i thì mai sau tất có tai vạ.
Hiến công liá»n tha cho Giả Hoa lại sai ngưá»i triệu Bá»™t ÄỠđến. Bá»™t Äá» nghe tin Giả Hoa suýt phải tá»™i chết ; có ý sợ hãi, má»›i nói vá»›i Hiến công, tình nguyện Ä‘em quân Ä‘i đánh nước Äịch. Hiến công cho Ä‘i, Bá»’ Äá» Ä‘em quân đến nước Äịch. Vua nước Äịch cÅ©ng Ä‘em quân ra chống giữ. Quân hai bên giữ nhau đến hai tháng. Phi Trịnh Phá»§ nói vá»›i Hiến công rằng :
Cha con không nên tuyệt tình quá ! Hai vị công tá» cÅ©ng chưa có tá»™i trạng gì, nay đã chạy trốn mà còn cố theo để giết, chẳng hóa ra nhẫn tâm lắm ru ! Vả quân ta vị tất đã đánh nổi quân nước Äịch, nếu ta cố đánh mãi thì chỉ nhá»c quân mà để cho nước láng giá»ng chê cưá»i mà thôi.
Hiến công nghÄ© lại, triệu Bá»™t Äá» Ä‘em quân vá». Hiến cõng nghi các vị công tá» phần nhiá»u là bè cánh Trùng NhÄ© và Di Ngô, mai sau tất ngăn trở việc Tá» Há», liá»n hạ lệnh Ä‘uổi hết các vị công tá», rồi láºp Tá»
Há» lên là m thế tá». Các quan trong triá»u, chỉ trừ Äông Quan NgÅ©, Lương NgÅ© và Tuân Tức, còn ai cÅ©ng khõng bằng lòng cả ; phần đông cáo ốm xin từ chức. Äến tháng chÃn năm ấy, Tấn Hiến công định sang
há»™i vá»›i Tá» Hoà n công Ở đất Quỳ Khâu, nhưng sang không kịp, lại trở vá» nước. Trong khi Ä‘i đưá»ng, bị Ä‘au nặng, đến lúc vá» cung, Ly CÆ ngồiø ở dưới chân mà khóc rằng :
Chúa công gặp cÆ¡n gia biến, Ä‘uổi hết các vị công tá» mà láºp Há» Tá» ; má»™t mai chúa công trăm tuổi, thiếp là đà n bà , Há» Tá» hây còn bé, bấy giá» các vị công tá» á»· thế nước ngoà i mà đem quân vế thì mẹ con thiếp biết trông cáºy và o đâu !
Hiến công nói :
- Phu nhân chá»› lo ! Quan thái phó Tuân Tức vốn ngưởi trung thà nh để ta Ä‘em thế tá» Há» Tá» á»§y thác cho Tuân Tức. Nói xong, liá»n gá»i Tuân Tức đến bên cạnh giưá»ng nằm mà há»i rằng :
- Ta nghe nói ngưá»i quân tá» lấy Ä‘iá»u trung tÃn là m gốc, thì thế nà o gá»i là điá»u trung tÃn ?
Tuân Tức nói :
- Hết lòng để thá» vua thì gá»i là trung ; dẫu chết không sai lá»i thì gá»i là tÃn.
Hiến công nói :
Ta muốn Ä‘em thế tứ Há» Tá» á»§y thác cho nhà ngươi, chẳng hay nhà ngươi có nháºn lá»i chăng ?
Tuân Tức sụp lạy mà nói rằng :
- Tôi xin hết sức giúp thế tá».
Hiến công ứa hai hà ng nước mắt. Ly CÆ cÅ©ng rên n khóc Ở trong mà n. Mấy hôm sau, Hiến công mất, Ly CÆ áºµm công tá» Há» TỠđưa cho Tuân Tức. Bấy giá» Tá» Há» má»›i mưá»i má»™t tuổi.
Tuân Tức theo di mệnh láºp Há» Tá» nối ngôi. Ly CÆ cÅ©ng theo di mệnh cho Tuân Tức là m chức thượng khanh, Lương NgÅ© và Äông Quan NgÅ© là m chức Tả tư mã để tổng thống binh quyá»n, Ä‘i tuần hà nh trong nước. Phà m các việc chÃnh trị, bất cứ việc lá»›n việc nhá», Ä‘á»u phải trình vá»›i Tuân Tức rồi má»›i được thi hà nh.
|

29-12-2009, 08:54 AM
|
|
|
Tham gia: Aug 2009
Bà i gởi: 588
Thá»i gian online: 4 ngà y 2 giá» 30 phút
Thanks: 520
Thanked 225 Times in 138 Posts
|
|
Äông Chu Liệt Quốc
Tác giả: Phùng Mộng Long
Bản dịch: Äá»— Mục - Nhà xuất bản văn há»c
Hồi 28
Lý Khắc một tay giết hai vua
Di Ngô nhỠTần vỠnước Tấn
Tuân Tức láºp công tá» Há» Tá» lên nối ngôi, các quan trong triá»u Ä‘á»u bái mệnh cả, chỉ có Há»– Äá»™t cáo ốm không đến. Lý Khắc nói riêng vá»›i Phi Trịnh Phá»§ rằng :
Bây giá» láºp Há» Tá» thì còn Trùng NhÄ© vả Di Ngô là m thế nà o ?
Phi Trịnh Phủ nói :
- Việc nà y cốt Ở tay Tuân Tức, để ta dò xem ý hắn thế nà o. Nói xong, hai ngưá»i cùng lên xe đến nhà Tuân Tức, Tuân Tức má»i và o. Lý Khắc nói :
- Nay chúa công mất Ä‘i, Trùng NhÄ© và Di Ngô Ä‘á»u Ở ngoà i cả, ngà i là quan đại thần trong nước, sao không đón Trùng NhÄ© là má»™t vị công tá» hÆ¡n tuổi để vá» nối ngôi, mà lại láºp Há» Tá» là con Ly CÆ thì sao cho ngưá»i ta phục. Vả bè cánh các vị công tá», ai cÅ©ng oán mẹ con Há» Tá» thâm nháºp cốt tá»§y nhưng không là m gì chỉ vì sợ uy cá»§a tiên quân ta ngà y xưa mà thôi. Bây giá» ghe tin tiên quân mất rồi, tất nhiên sinh biến : mặt ngoà i thì nước Tần nước Äịch giúp và o, mặt trong thì ngưá»i trong nước nổi lên bấy giá» ngà i nghÄ© cách gì mà giữ nổi !
Tuân Tức nói :
Tôi chịu di mệnh cá»§a tiên quân ta mà láºp Há» Tá» thì tôi chỉ xin hết má»™t lòng để giúp Há» Tá» mà thôi, còn ngoà i ra không biết có ai cả nếu không giúp nổi thì đà nh chịu chết để đáp lại tấm lòng á»§y thác cá»§a tiên quân ta.
Phi Trịnh Phủ nói :
Thế thì chỉ là chết uổng mà thôi, sao ngà i không nghĩ lại ?
Tuân Tức nói :
Tôi đã nháºn lá»i vá»›i tiên quân rồi, dẫu biết rằng chết uổng, cÅ©ng không dám sai lá»i.
Lý Khắc và Phi Trịnh Phá»§ hai ba lần khuyên bảo mãi. Tuân Tức cứ má»™t lòng sắt đá, nhất định không nghe. Lý Khắc và Phi Trịnh Phá»§ bèn cáo từ lui ra. Hai ngưá»i nói riêng vá»›i nhau rằng :
- Ta nghĩ Tuân Tức là bạn đồng liêu với nhau, đem việc phải đến bảo hắn,hắn lại nhất định không nghe thì biết là m thế nà o ?
Phi Trịnh Phủ nói :
Hắn giúp Há» Tá», ta giúp Trùng NhÄ©, má»—i đằng giúp má»™t bên, có ngại chi Ä‘iá»u ấy ?
Nói xong, hai ngưá»i liá»n máºt ước vá»›i nhau, sai kẻ lá»±c sÄ© Ä‘i lẫn và o trong bá»n thị vệ, nhân lúc Há» Tá» Ä‘i tế ở thái miếu, đổ ra mà giết , bấy giá» có Ưu Thi đứng Ở bên cạnh, cầm gươm đến cứu, cÅ©ng bị bá»n lá»±c sÄ© giết chết.
Tuân Tức nghe tin, giáºt mình kinh sợ, vá»™i và ng chạy đến, ôm lấy thây Há» Tá» mà khóc rằng :
Ta chịu di mệnh giúp thế tá» mà giúp không nổi, tháºt là cái lá»—i cá»§a ta
Nói xong, toan Ä‘áºp đầu và o cá»™t. Ly CÆ vá»™i và ng sai ngưá»i ngăn lại mà can rằng :
Xin quan đại phu nghĩ lại, HỠTỠdẫu chết, còn Trác TỠcũng có thể giúp được ?
Tuân Tức liá»n sai bắt và i ba mươi ngưá»i canh giữ Ở đấy Ä‘em giết cả Ä‘i, rồi cùng vá»›i các quan há»™i nghị và cùng nhau láºp Trác Tá» lên nối ngôi. Bấy giá» Trác Tá» má»›i lên chÃn tuổi. Lý Khắc và Phi Trịnh Phá»§ giả cách không biết, không dá»± há»™i nghị. Lương NgÅ© nói :
Việc giết thế tá» chÃnh là Lý Khắc và Phi Trịnh Phá»§ vì Thân Sinh mà báo thù nay há» không đến dá»± há»™i nghị thì tá»™i lại cà ng rõ lắm, xin Ä‘em quân đến bắt để trị tá»™i.
Tuân Tức nói :
- Hai ngưá»i ấy là lão thần nước Tấn ta, vây cánh rất mạnh, nếu trị mà không nổi thì lại thà nh ra há»ng việc, âu là ta hãy ẩn nhẫn má»™t chút, rồi sẽ liệu dần.
Lương NgÅ© lui vá», nói riêng vá»›i Äông Quan NgÅ© rằng :
Tuân Tức là ngưá»i trung, nhưng Ãt mưu kế, lâm việc gì cÅ©ng rút rát lắm, không có thể trông cáºy được ? Nay Lý Khắc dẫu cùng vá»›i Phi Trịnh Phá»§ là má»™t đảng, nhưng chỉ có Lý Khắc má»›i tháºt có lòng vá»›i Thân Sinh nếu ta trừ được Lý Khắc Ä‘i thì Phi Trịnh Phá»§ tá»± khắc phải sinh chán.
Äông Quan NgÅ© nói :
Dùng kế gì mà trừ được ?
Lương Ngũ nói :
- Nay nhân lúc có tang, thế nảo Lý Khắc cÅ©ng phải Ä‘i đưa đám, ta sai ngưá»i đón đưá»ng mà giết Ä‘i thì chẳng khó nhá»c gì cả, chi mất công má»™t ngà y thôi. .
Äông Quân NgÅ© khen phải, bảo Lương NgÅ© rằng :
Äá»’ Ngạn Di là má»™t ngưá»i có sức mang nổi ba nghìn cân, nếu ta Ä‘em tước lá»™c mà dụ dá»— thì có thể sai khiến được.
Nói xong, bèn bảo Äá»– Ngạn Di. Äá»’ Ngạn Di quen thân vá»›i quan đại phu là Chuy Suyá»…n, lại Ä‘em việc ấy đến bảo vá»›i Chuy Suyá»…n và há»i có nên là m không. Chuy Suyá»…n nói :
Việc Thân Sinh ngà y xưa vì mẹ con Ly CÆ mà bị oan, ngưá»i trong nước ai cÅ©ng thương xót, nay Lý Khắc và Phi Trinh phá»§ định giết bá»n Ly CÆ¡, rồi đón công tá» Trùng NhÄ© vá»… nối ngôi, đó là má»™t nghÄ©a cá» ! Nếu nhà ngươi giúp đứa gian nịnh thì chẳng những chúng ta không tha nhà ngươi, mà muôn Ä‘á»i vá» sau, nhà ngươi còn Ä‘eo mãi cái
tiếng xấu ấy, nhà ngươi chá»› có nghe lá»i.
Äá»’ Ngạn Di nói :
- Chúng tôi dốt nát không biết gì, bây giỠchẳng hay là m thế nà o mà từ chối được.
Chuy Suyễn nói :
- Nhà ngươi từ chối thì tất hắn lại sai ngưá»i khác, chi bằng cứ giả cách nháºn lá»i, rồi quay lại giết cả bá»n gian nịnh ấy Ä‘i, như thế nhà ngươi có công to, sau nà y vừa được phú quý, vừa được danh tiếng, chẳng hÆ¡n là là m việc bất nghÄ©a mà chết thiệt thân ư !
Äá»’ Ngạn Di nói :
- Ngà i dạy phải lắm !
Chuy Suyễn nói :
Chỉ sợ nhà ngươi lại thay lòng đổi dạ thôi !
Äá»’ Ngạn Di nói :
Nếu ngà i không tin thì tôi xin ăn thá».
Nói xong, liá»n cắt tiết gà lấy máu ăn thá». Äá»’ Ngạn Di lui vá». Chuy Suyá»…n tức khắc thuáºt chuyện lại cho Phi Trịnh Phá»§ nghe. Phi Trịnh Phá»§ bà n vá»›i Lý Khắc, rồi sá»a soạn sẵn để định đến hôm đưa đám thì khởi sá»±. Äến hôm ấy, Lý Khắc cáo ốm không Ä‘i. Äá»– Ngạn Di nói vá»›i Äông Quan NgÅ© rằng :
- Các quan Ä‘á»u Ä‘i đưa đám cả, chỉ có Lý Khắc không Ä‘i, đó là Lý Khắc đến ngà y táºn số ! Xin ngà i giao cho tôi ba trăm giáp binh, tôi đến nhà Lý Khắc bắt mà giết Ä‘i là xong.
Äông Quan NgÅ© bằng lòng, liá»n giao cho Äá»’ Ngạn Di ba trăm giáp binh. Äá»– Ngạn Di giả cách đến vây nhả Lý Khắc. Lý Khắc cố ý sai ngưá»i báo tin cho Tuân Tức biết. Tuân Tức giáºt mình kinh sợ mà há»i Äông Quan NgÅ©. Äông Quan NgÅ© nói :
- Tôi nghe Lý Khắc sắp sá»a nổi loạn, váºy có sai ngưá»i Ä‘em quân đến vây nhà , việc ấy không can ngại gì !
Tuân Tức ruá»™t nóng như lá»a, liá»n sai Lương NgÅ© và Äông Quan NgÅ© Ä‘em quân Ä‘i ngay để đò la tin tức, còn mình thì ẵm Trác Tá» ngồi Ở trong triá»u. Äông Quan NgÅ© Ä‘i đến ná»a đưá»ng, gặp Äá»’ Ngạn Di. Äá»– Ngạn Di giả cách đến gần nói có việc cần kÃp, rồi giÆ¡ tay bóp cổ Äông Quan NgÅ©. Äông Quan NgÅ© gẫy cổ mà chết, quân sÄ© bá» chạy tán loạn
cả, Äá»’ Ngạn Di thét to lên rằng :
Công tá» Trùng NhÄ© Ä‘em quân nước Tần và nước Äịch vá», hiện đã đóng Ở ngoà i thà nh Ta đây phụng mệnh quan đại phu là Lý Khắc, vì Thân Sinh mà báo thù, giết những kẻ gian nịnh, để đón công tá» Trùng NhÄ© vá» là m vua. Trong các ngươi, ai muốn theo thì đứng lại, ai không muốn theo thì cho Ä‘i !
Quân sÄ© thấy nói đến Trùng NhÄ© vá» là m vua, thẩy Ä‘á»u tình nguyện xin theo cả. Lương NgÅ© nghe tin Äông Quan NgÅ© biết bị giết, toan trở vá» triá»u để cùng vá»›i Tuân Tức Ä‘em Trác Tá» Ä‘i trốn, chẳng ngá» lại bị Äá»– Ngạn Di Ä‘uổi kịp, Lý Khắc, Phi Trịnh Phá»§ và Chu Suyá»…n lại cÅ©ng kéo quân đến. Lương NgÅ© biết cÆ¡ không chạy thoát được, liá»n rút gươm đâm cổ tá»± tá», nhưng đâm không đứt, bị Äá»– Ngạn Di tóm ngay được. Lý Khắc xông lại, giÆ¡ gươm chém Lương NgÅ© đứt là m hai mảnh. Bấy giá» quan đại phu là Cung Hoa cÅ©ng Ä‘em quân đến đánh giúp rồi cùng nhau kéo và o trong triá»u. Tuân Tức vẫn nghiá»…m nhiên không sợ hãi gì cả, tay trái ẵm Trác Tá», tay phải giÆ¡ ống tay áo để đỡ che. Trác Tá» sợ hãi khóc rầm lên. Tuân Tức bảo Lý Khắc rằng :
Äứa bé con nà y có tá»™i lá»—i gì ! Thôi thì nhà ngươi giết ta mà tha cho giá»t máu cá»§a tiên quân.
Lý Khắc nói :
Thân Sinh cÅ©ng là má»™t giá»t máu cá»§a tiên quân ta đó, bây giá» có thấy Ở đâu !
Nói xong, liá»…n ngảnh lại bảo Äá»’ Ngạn Di rằng :
- Sao nhà ngươi không hạ thủ đi ?
Äá»’ Ngạn Di tức khắc giằng lấy Trác Tá» ném xuống đất, chỉ nghe thấy đánh "huỵch" má»™t tiếng trông ra thì Trác TỠđă chết tươi rồi. Tuân Tức nổi giáºn, giÆ¡ gươm đánh nhau vá»›i Lý Khắc, cÅ©ng bị Äá»’ Ngạn Di chém chết. Lý Khắc lại kéo quân và o trong cung. Ly CÆ chạy trốn và o phòng Giả Quân. Giả Quân đóng cá»a không cho và o. Ly CÆ lại chạy và o trong vưá»n, đâm đầu xuống hồ mà chết. Lý Khắc sai vá»›t xác lên mà đem xả ra, lại giết cả há» nhà Lương NgÅ©, Äông Quan NgÅ© và Ưu Thi. Lý Khắc há»p các quan Ở trong mà bảo rằng :
- Nay đă trừ được bá»n phản loạn rồi ! Trong ba công tá», chỉ có Trùng NhÄ© là hiá»n mà nhiá»u tuổi hÆ¡n cả, nên láºp lên vua. Các quan ai thuáºn thì xin ký tên và o thẻ.
Phi Tnnh Phủ nói :
Việc nảy tất phải có lão quan là Há»– Äá»™t là m chá»§ má»›i được !
Lý Khắc liá»n sai ngưá»i Ä‘em xe Ä‘i đón Há»’ Äá»™t. Há»’ Äá»™t từ chối mà nói rằng :
- Lão phu có hai con theo công tỠTrùng Nhĩ đi trốn, nay lão phu lại dự và o việc nà y thì sao cho tiện ? Lão phu đã già rồi, điếu ấy xin tùy ý các quan.
Lý Khắc liá»n cầm bút viết ngay tên mình Ở trên nhất, thứ nhì đến tên Phi Trịnh Phá»§, dưới đến bá»n Cung Hoa, Giả Hoa và Chuy Suyá»…n, cả thẩy hÆ¡n ba mươi ngưá»i, rồi sai Äá»– Ngạn Di sang nước Äịch đón công tá» Trá»§ng NhÄ©. trùng NhÄ© xem trong tá» biểu không thấy tên Há»’ Äá»™t, có ý nghi hoặc. Ngụy Thả nói :
Ngưá»i ta đón mà không vá», thế công tá» muốn Ở mãi đây hay sao ? Trùng NhÄ© nói :
Nhà ngươi không biết rõ, số là các công tá» còn nhiá»u, cứ gì má»™t ta. Vả Há» Tá» và Trác Tá» má»›i bị giết, bè cánh hãy còn nhiá»u. Nay ta vá» thì sau không có thể lại Ä‘i được. Nếu trá»i có lòng tá»±a, lo gì không có ngà y
Há»” Yển cÅ©ng lấy việc nhân lúc biến loạn để vá» nối ngôi là má»™t sá»± dở, liá»n khuyên Trùng NhÄ© không nên vá». Trùng NhÄ© bèn từ chối rằng :
- Trùng NhÄ© nà y là má»™t ngưá»i có tá»™i phải Ä‘i trốn, lúc cha còn đã không đưá»c phụng dưỡng, lúc cha chết cÅ©ng không được trông nom, có đâu lại dám nhân sá»± biến loạn để vá» nối ngôi, xin các quan chá»n ngưá»i khác
Äá»’ Ngạn Di vá» bảo vá»›i Lý Khắc. Lý Khắc toan sai ngưá»i Ä‘i đón lẫn nữa. Quan đại phu là Lương Do My nói :
Trong bá»n công tá», ai chả có thể nối ngôi được sao ngà i không đón Di Ngô ?
Lý Khắc nói :
Di Ngô là ngưá»i tham lam mà tản nhẫn, không bằng Trùng NhÄ©
Lương Do My nói :
- Chẳng vẫn hơn các công tỠkhác ư !
Các quan Ä‘á»u thuáºn cả. Lý Khắc bất đầc dÄ© lại sai Äá»– Ngạn Di và Lương Do My sang nước Lương để đón Di Ngô. Bấy giá» công tá» Di Ngô Ở nước Lương, vua nước Lương gả con gái cho, sinh được má»™t ngưá»ii con tên lả Ngữ. Di Ngô ngà y đêm mong cho trong nước có biến loạn để mưu cÆ¡ trở vá» ; đến lúc nghe tin Tấn Hiến công mất, liá»n sai Lã Di Xanh Ä‘em quân vỠđánh lén lấy đất Khuất. Tuân Tức nhân trong nước lắm việc, cÅ©ng chưa kịp há»i đến. Sau Lã Di Xanh nghe tin Há» Tá» và Trác Tá» bị giết, các quan sai ngưá»i Ä‘i đón Trùng NhÄ© vá» nối ngôi, liá»n sai ngưá»i phi báo cho Di Ngô biết. Di Ngô cùng vá»›i Quắc xạ và Khước Nhuế thương nghị, định Ä‘em quân vá» cướp ngôi. Bá»—ng thấy Lương Do My đến đón. Di Ngô liá»…n chắp tay để lên trán mà nói rằng :
Thế nà y má»›i tháºt là lòng trá»i định lấy ngôi cá»§a Trùng NhÄ© mà cho ta đó !
Nói xong, vẻ mừng rỡ hiện ra nét mặt.
Khước Nhuế nói :
Trùng NhÄ© có phải là không muốn nối ngôi đâu, nay không chịu vá», tất là có nghi ngại Ä‘iá»u gì đây ! Xin công tá» chá»› tin vá»™i. Vả các quan Ở trong nước đón ai vá» nối ngôi, tất là có ý muốn cầu lợi ; nay trong bá»n bá» tôi nước Tấn, Lý Khắc đứng đầu, công tá» nên để cho hắn được háºu lợi. Tuy váºy, cÅ©ng còn mối nguy. Ngà y nay công tá» vá» nước, khác nà o như ngưừi và o hang hùm, tất phải có khà giá»›i sắc bén, tôi thiết tưởng nên nhá» nước ngoà i giúp sức thì má»›i có thể được. Mà các nước láng giá»ng ngà y nay chi có Tần là mạnh.hÆ¡n cả, công tá» nên sai ngưá»i kết giao vá»›i Tần, nếu Tần chịu giúp sức cho thì ta không ngại gì nữa.
Di Ngô theo lá»i, liá»n viết thư hẹn cho Lý Khắc má»™t trăm vạn mẫu ruá»™ng Ở đất Phần Dương, và hẹn cho Phi Trịnh Phá»§ bảy mươi vạn mẫu ruá»™ng Ở đất Phù Qùy, sai Äá»’ Ngạn Di vá» báo tin trước ; rồi lại viết má»™t bức thư, sai Lương Do My sang sứ nước Tần, nói việc các quan đại phu nước Tấn cho sang đón Di Ngô vá» nối ngôi. Tần Mục
công bảo Kiển Thúc rằng :
- Khi trước ta đã nằm má»™ng thấy Ngá»c Hoà ng thượng đế sai ta dẹp loạn nước Tấn ; nay ta nghe nói Trùng NhÄ© và chưa biết nên giúp ai ?
Kiển Thúc nói :
- Trùng NhÄ© Ở nước Äịch, Di Ngô Ở nước Lương, Ä‘á»u tiếp giáp nước ta cả, sao chúa công không sai ngưá»i đến thăm để xét xem là ngưá»i thế nảo đã.
Mục công theo lá»i, liá»n sai công tá» Chà sang thăm Trùng NhÄ© trước rồi sau thăm đến Di Ngồ. Công Tá» Chà sang thăm Trùng NhÄ©, sai ngưá»i nói riêng vá»›i Trùng NhÄ© rằng :
Công Tá» nên nhân dịp nà y mà vê nước, chúa công tôi xin Ä‘em quân giúp công tá».
Trùng Nhĩ nói chuyện với với Triệu Thôi. Triệu Thôi nói :
- Ngưá»i ta đón, mình không chịu vá», mà nay lại mượn thế nước ngoà i để vá» còn ra thế nà o !
Trùng NhÄ© liá»n ra nói vá»›i công tá» Chà rằng :
Quý quốc có lòng giúp thì tôi xin cảm Æ¡n, nhưng cha tôi má»›i chết,có đâu tôi dám nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy.
Nói xong phục xuống đất mà khóc. Công tá» Chà biết là ngưá»i hiá»n, trong bụng khen thầm, rồi cáo từ lui ra ; lại sang nước Lương để thăm Di Ngô. Di Ngô bảo công tá» Chà rằng :
Ngà i phụng mệnh vua Tần sang thăm tôỉ, có Ä‘iá»u gì hay, xin ngà i chỉ bảo cho.
Công tỠChà lại bảo Di Ngô nên nhân dịp mà vỠnước. Di Ngô nói chuyện lại với Khước Nhuế. Khước Nhuế nói :
Vua nước Tần có yêu gì ta, chẳng qua cũng là chỉ muốn cầu lợi, cõng tỠnên hẹn cắt đất để tạ ơn.
Di Ngô nói :
- Bây giá» mà cắt nhiá»u đất cho Tần thì chẳng thiệt hại nước Tấn tal ắm ru !
Khước Nhuế nói :
- Công tỠkhông được vỠnối ngôi thì lảm sao mà có nước Tấn, nà o phải là của nêng công tỠđâu mà tiếc !
Di Ngô lại ra tiếp kiến công tá» ChÃ, cầm lấy tay mà bảo rằng :
Lý Khắc và Phi Trịnh Phá»§ đã thuáºn cho tôi vá» nối ngôi, tôi Ä‘á»u có hẹn lá»i để báo đáp lại, không dám quên Æ¡n ; nếu qúy quốc có lòng giúp tôi, khiến cho tôi giữ yên được cÆ¡ nghiệp thì tôi xin biếu năm thà nh, để gá»i là đá»n Æ¡n chút đỉnh.
Nói xong, liá»n rút tở ước thư Ở trong tay áo ra đưa cho công tá» ChÃ, nét mặt có ý tá»± đắc. Công Tá» Chà toan từ chối không nháºn, Di Ngô lại nói :
Tôi có bốn chục nén hoà ng kim, năm đôi bạch ngá»c, xin dâng lẽn công tá», nhá» công tá» nói giúp vá»›i vua Tần cho, không bao giừ tôi dám quên Æ¡n.
Công tá» Chà má»›i nháºn lá»i. Khi vỠđến Tần, công tá» Chà thuáºt lại chuyện Trùng NhÄ© và Di Ngô cho Tần Mục công nghe. Tần Mục công nói :
Trùng NhÄ© hiá»n hÆ¡n Di Ngô nhiá»u lắm, ta nhất định giúp Tnìng NhÄ©.
Công tỠChà nói :
- Chúa công giúp Trùng Nhĩ là lo việc hộ nước Tấn hay muốn lấy tiếng với thiên hạ ?
Mục công nói :
ÄÓ là việc nước Tấn, có dá»± gì đến ta ? Ta chỉ muốn lấy tiếng vá»›i thiẽn hạ mà thôi.
Công tỠChà nói :
- Nếu chúa công muốn lo há»™ việc cho nước Tấn thì nên chá»n ngưá»i hiá»n mà láºp ; bằng nếu chúa công muốn lấy tiếng vá»›i thiên hạ thì không cần chá»n lá»±a gì. Dẫu láºp ai thì mình cÅ©ng vẫn được tiếng, mà láºp ngưá»i hiá»n thì để ngưá»i ta hÆ¡n mình, láºp ngưá»i bất hiá»n thì để ngưá»i ta kém mình, đà ng nà o lợì hÆ¡n ?
Mục công nói :
- Lá»i nhà ngươi nói khiển ta tỉnh ngá»™ !
Nói xong, liá»n sai công tôn Chi Ä‘em quân giúp Di Ngô vá» nước Tấn. VỢ Tần Mục công là em thế tá» Thân Sinh nước Tấn, tức là nà ng Mục CÆ¡, lúc bé Giả Quân (vợ thứ Tấn Hiến công) nuôi Ở trong cung. Mục CÆ là ngưá»i rất nhân đức, nghe tin công tồn Chi gìúp Di Ngô vá» nước, liá»…n gá»i má»™t bức thư đưa cho Di Ngô, bảo khi vá» nước phải háºu
đãi Giả Quân ; còn các vị công tá» khi trước chạy trốn, Ä‘á»u không có tá»™i lá»—i gì, nên cho vá» cả, để thêm nhiêu vây cánh. Di Ngô sợ mất lòng Mục CÆ¡, cÅ©ng phúc thư lại, xin vâng lá»i dặn.
Tá» Hoà n công nghe tin nước Tấn có loạn, Ä‘em quân đến đất Cao Hương (đất nước Tấn), gặp nước Tần kéo đến ; vua Huệ vương nhà Chu cÅ©ng sai quan đại phu là vương tá» Äảng Ä‘em quân đến há»p. Tá» Hoà n công liá»n sai Thấp Bằng há»™i vá»›i quân nhà Chu và quân nước Tần cùng đưa Di Ngô vá» nước Tấn để nối ngôi, tức là Tấn Huệ công.
Ngưá»i nước Tấn ai cÅ©ng yêu mến Trùng NhÄ© là ngưá»i hlá»n, đến lúc nghe tin Di Ngô vá»… là m vua, Ä‘á»u có ý thất vá»ng. Tấn Huệ công đã lên nối ngôi, láºp con là Ngữ là m thế tá», cho Há»– Äá»™t, Quắc Xạ là m thưá»ng đại phu ; Lã Di Xanh, Khước Nhuế là m trung đại phu ; Äá»’ Ngạn Di là m hạ đại phu. Lại sai Lương Do My theo vương tá» Äảng sang nhà Chu, Hà n Giản theo Tháp Bằng sang nưóc TỠđể tạ Æ¡n.
Công tôn Chi nước Tần còn Ở nước Tấn để đòi lấy năm thà h. Tấn Huệ công có ý tiếc, liá»n há»p các quan lại để thương nghị. Quắc Xạ đưa mắt nhìn Lă Di Xanh. Lã Di Xanh nói :
- Chúa công khi trước phải khấn lễ với nước Tần là vì chưa được vỠnước Tấn chưa phải là của chúa công. Nay đã vỠrồi thì nước Tấn là của chúa công. Vả lại dẫu ta không cho nước Tần, thì nước Tần cũng chẳng là m gì đuợc kia mà ?
Lý Khắc nói :
- Chúa công má»›i lên nối ngôi, mà đã thất tÃn vá»›i má»™t nước láng giá»ng cưá»ng thịnh thì quyết không nên.
Khước Nhuế nói :
Nay mất năm thà nh tức là mất ná»a nước Tấn. Dẫu nước Tần có sức sang đánh, cÅ©ng vị tất lấy nổi được năm thà nh cá»§a ta ; vả lại tiên quân ta ngà y xưa trải bao khó nhá»c má»›i mở mang được đất ấy, ta không nên bá» !
Lý Khắc nói :
- Äã biết là cÆ¡ nghiệp cá»§a tiên quân, sao lại hẹn cho ngưòì ta ? Hẹn mà không cho thì sẽ lảm nước Tần phải tức giáºn. Vả lại tiên quân ta ngà y xưa Ở đất Khúc ốc, chẳng qua chỉ là má»™t khu đất nhá», mà biết sá»a sang chÃnh trị, rồi mở mang dần dần, thà nh ra má»™t nước lá»›n Nếu chúa công biết sá»a sang chÃnh tn mả giao hiếu vá»›i các nước láng giá»ng thì lo gì không có năm thà nh ?
Khước Nhuế quát to lên rằng :
Lá»i nói cá»§a Lý Khắc, không phải là vì nước. Tần, mả lại là vì
má»™t trăm vạn mẫu ruá»™ng Ở đất Phần Dương, chỉ sợ chúa công không cho váºy phải mượn việc nước Tần để là m lệ mà theo.
Phi Trịnh Phủ lấy cánh tay đẩy Lý Khắc. Lý Khắc biết ý, không dám nói nữa. Huệ công nói :
Bây giừ mình không cho thì là thất tÃn, mà cho thì lại là m cho nước mình phải suy yếu, hay là ta chịu cho má»™t và i thà nh phá»ng có nẽn không ?
Lã Di Xanh nói :
- Dẫu cho má»™t vải thà nh, cÅ©ng không gá»i là thá»§ tÃn được, mà chỉ khÆ¡i lòng tham cá»§a nước Tần, chi bằng ra cứ từ chối Ä‘i là hÆ¡n.
Huệ công liá»n sai Lã Di Xanh viết thư trá lá»i nước Tần. Thư đại lược rằng :
Lúc trưóc Di Ngô nà y có hẹn vá»›i quý quổc xin dâng năm thà nh, nay được vá» nước, nghÄ© đến cái Æ¡n quý quốc, toan y lá»i hẹn, nhưng các quan đại thần nước tôi cùng nói rằng : Äất nước Tấn là cá»§a tiên quân ngà y xưa để lại, sao chúa công lại dám tá»± tiện Ä‘em cho ngưá»i khác .
Tôi cố nói mãi mà không Ä‘uợc. Váºy xin quý quốc hãy hoãn lại Ãt lâu, tôi không dám quên lá»i
Huệ công há»i :
Ai là ngưòỉ dám vì ta mà sang sứ nưức Tần ?
Phi Trịnh Phá»§ xin Ä‘i. Huệ công thuáºn cho, Nguyên Huệ công khi sắp vá» nước, có hứa lá»i cho Phi Trịnh Phá»§ bảy mươi vạn mẫu ruá»™ng Ở đất Phụ Quỳ, nếu bây giá» Huệ công không dâng đất cho Tần, thì khi nà o chịu cho Lý Khắc vả Phi Trịnh Phá»§ ruá»™ng nữa. Phi Trịnh Phá»§ ngoà i miệng dẫu không nói ra, nhưng trong lòng có ý căm tức, má»›i xin Ä‘i sứ để định nói chuyện ấy vá»›i Tần.
Phi Trịnh Phá»§ theo công tôn Chi đến nước Tần, và o yết kiến Tần Mục công, đệ trình tá» thư. Tần Mục công xem xong nổi giáºn, Ä‘áºp bà n và nói rằng :
Ta vẫn biết Di Ngô không đáng lảm vua, ngà y nay quả nhiên ta bị hắn lừa dối tháºt:
Nói xong, toan chém Phi Trịnh Phủ. Công tôn Chi nói :
ÄÓ không phải là tá»™i Phi Trịnh phá»§. xin chúa công dung thứ cho
Tần Mục công vẫn còn chưa nguôi giáºn, há»i rằng :
Ngưá»i nà o xui Di Ngô phụ Æ¡n ta, ta muốn tá»± tay cầm dao găm mà đâm chết !
Phi Trịnh Phủ nói :
Xin chúa công bảo hết ngưá»i xung quanh ra để tôi xin nói.
Mục công truyá»n ngưá»i xung quanh lui cả ra, rồi vẫy Phi Trịnh Phá»§ lại gần mà há»i. Phi Trịnh Phá»§ nói :
Các quan đại phu nước tôi, ai cÅ©ng cám Æ¡n quý quốc mà muốn ná»™p đất, chỉ có Lã Di Xanh vả Khước Nhuế cố tình ngăn trở. Nay xin quý quốc cứ là m ra vẻ tá» tế, gá»i hai ngưá»i ấy sang mà giết Ä‘i, rồi giúp
cho Trùng Nhĩ vỠ; bấy giỠtôi xin cùng Lý Khắc là m nội ứng, đuổi Di Ngô, quý quốc nghĩ thế nà o ?
Tần Mục công khen rằng :
- Kế ấy phải đó, ta cÅ©ng nghÄ© như váºy !
Nói xong, liá»n sai quan đại phu là Lãnh Chi theo Phi Trịnh Phá»§ sang nước Tấn, rồi láºp kế dụ Lã Di Xanh và Khước Nhuế đến để giết .
|

29-12-2009, 08:56 AM
|
|
|
Tham gia: Aug 2009
Bà i gởi: 588
Thá»i gian online: 4 ngà y 2 giá» 30 phút
Thanks: 520
Thanked 225 Times in 138 Posts
|
|
Äông Chu Liệt Quốc
Tác giả: Phùng Mộng Long
Bản dịch: Äá»— Mục - Nhà xuất bản văn há»c
Hồi 29
Tấn Huệ công bắt giết ngưá»i trung
Quản Di Ngô trối trăng việc nước
Chá»§ ý cá»§a Lý Khắc là đón Trùng NhÄ© vá» nối ngôi, nhưng Trùng NhÄ© lại chối từ không chịu nháºn, mà Di Ngô thì khấn lá»… để xin vá», cho nên Lý Khắc bất đắc dÄ© cÅ©ng phải theo ý má»i ngưá»i mà láºp Di Ngô, tức là Tấn Huệ công. Ai ngá» khi Tấn Huệ công đã được nối ngôi, những ruá»™ng đất hẹn cho khi trước, Lý Khắc chẳng được gì cả mÃ
Huệ công lại tin dùng bá»n lã Di Xanh và Khước Nhuế, còn bao nhiêu các quan cá»±u thần khác Ä‘á»u không coi ra gì. Lý Khắc đã có ý không phục, đến lúc khuyên Huệ công ná»™p đất cho Tấn, cÅ©ng là vì việc nước mà nói, thì lại bị bá»n Khước Nhuế cho là có ý nêng tây, . bởi váºy Lý Khắc vẫn tức giáºn mà không dám nói ra. Ở triá»u ra vá», nét mặt Lý Khắc còn hầm hầm. Sau, Phi trịnh Phá»§ phụng mệnh Ä‘i sứ nước Tần,
bá»n Khước Nhuế sợ có thông mưu vá»›i Lý Khắc, liá»n sai ngưá»i dò la ý tứ Phi Trịnh Phá»§ cÅ©ng sợ Khước Nhuế sai ngưá»i dò thám, bèn không từ biệt Lý Khắc mà đi ngay. Khi Lý Khắc sai ngưá»i má»i Phi Trịnh Phá»§ sang để nói chuyện thì Phi Trinh phá»§ đã ra khá»i cá»a thà nh rồi, Lý Khắc Ä‘i theo không kịp, lạỉ phải trở vá». CÓ ngưá»Ã¬ báo tin cho Khước Nhuế biết.
Khước Nhuế và o nói với Huệ công rằng :
Lý Khắc thấy chúa công tước quyá»n cá»§a hắn, lại không cho ruá»™ng Phần Dương, nên sinh lòng oán vá»ng. Nay nghe tin Phi Trịnh Phá»§ sang sứ nước Tần, lại thân hà nh Ä‘i Ä‘uổi theo, tất là cÆ¡ mưu là m phản. Và Lý Khắc vẫn muốn láºp Trùng NhÄ©, chứ không muốn láºp chúa công, nếu bây giá» hắn thông mưu vá»›i Trùng NhÄ© thì ta khó lòng mà giữ nổi, chi bằng chúa công bắt tá»™i hắn chết, để khá»i di hoạn vá» sau.
Huệ công nói :
Lý Khắc có công với ta, bây giỠnói là m sao mà xỠtỠhắn được ?
Khước Nhuế nói :
- Lý Khắc giết Há» Tá» và Trác Tá», lại giết quan đại thần là Tuân Tức, kể tá»™i thì đáng giết lắm, còn cái công đón chúa công vê nước, chẳng qua là má»™t cái Æ¡n riêng, nếu chúa công không vì Æ¡n riêng mà bá» nghÄ©a lá»›n thì tôi xin phụng mệnh đến giết Lý Khắc.
Tấn Huệ công cho đi. Khước Nhuế đến nhà Lý Khắc, bảo Lý Khắc rằng :
Chúa công sai tôi đến nói cho ngà i biết : nếu không có ngà i thì chúa công.không được vễ nối ngôi, công ấy không bao giỠchúa công dám quên, nhưng ngà i. đã giết hai vua và một quan đại thần thì chúa công cũng không dám vì ơn riêng ấy mà bỠ,nghĩa lớn, xin ngà i tự liệu lấy
Lý Khắc nói :
Không có ngưá»i bị giết thì sao chúa công lên nối ngôi được ! Muốn bắt tá»™i ngưòỉ ta thì thiếu gì lẽ, tôi đã hiểu ý rồi !
Khước Nhuế lại cố bức mãi. Lý Khắc bèn rút gươm nhảy lên mà kêu to :
Trá»i Æ¡i ! CÓ thấu cho ta ? Ta còn mặt mÅ©i nà o mà trông thấy Tuân Tức Ở dưới đất nữa ?
Nói xong, liá»…n đâm cổ mà chết. Tấn Huệ công giết Lý Khắc rồi, các quan có nhiá»u ngưá»i không phục, bá»n Cung Hoa, Giả Hoa và Chuy Suyá»…n đếu oán giáºn ra mồm. Huệ công muốn giết tất cả. Khước Nhuế nói :
Phi Trịnh Phá»§ còn Ä‘ang Ở nước ngoà i mà ta giết nhiá»u ngưá»i quá thì sợ hắn sinh nghi, âu là chúa công hãy chịu ẩn nhẫn đã.
Huệ công nói :
- Mục CÆ nước Tần có dặn ta phải háºu đãi Giả Quân và cho hết các công tá» vá», nhà ngươi nghÄ© thế nà o ?
Khước Nhuế nói :
Các công tá» ai chả muốn tranh ngôi, chá»› nên cho vá», còn việc háºu đãi Giả Quân để báo Æ¡n Mục CÆ thì nên là m lắm.
Huệ công liá»n và o yết kiến Giả Quân. Bấy giá» Giả Quân nhan sắc hãy còn xuân, Huệ công trông thấy bá»—ng động lòng dâm dục bảo Giả Quân rằng :
Mục CÆ có dặn ta cùng vá»›i quý nhân giao hoan, váºy quý nhân không nên từ chối.
Nói xong, liá»n đứng dáºy ôm lấy Giả Quân. Các cung nhân trông thấy, Ä‘á»u buồn cưá»i mà tránh Ä‘i cả. Giả Quân sợ uy Huệ công, bất đắc dÄ© phải nghe lá»i. Khi việc đã xong Giả Quân ứa hai hà ng nước mắt nói vá»›i Huệ công rằng :
Thiếp trước hầu tiên quân mà nay lại thất thân vá»›i chúa công, thân thiếp không đáng kể nhưng xin chúa công vì thế tá» Thân Sinh ngà y xưa mà giải tình oan khuất, để Mục CÆ Ä‘Æ°á»£c bằng lòng.
Tấn Huệ công nói :
- HỠTỠvà Trác TỠbị giết thì tình oan của Thân sinh đã giải được rồi ?
Giả Quân nói :
Thi thể Thân Sinh còn chôn tạm Ở Khúc ốc, xin chúa công cho ]à m lá»… cải táng, khiến cho hồn oan được yên, đó cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u ước mong cá»§a ngưá»i trong nước.
Tấn Huệ công sai em Khước Nhuế là Khước Khuất sang đất Khúc ốc để cải táng cho Thân Sinh ; lại sai Há»’ Äá»™t đến lâm lá»… tế Ở trước má»™. Khi đà o lên thì thi thể Thân Sinh vẫn còn nguyên như lúc sống, nhưng mùi thối xông ra không thể nà o chịu được. Quân sÄ© Ä‘á»u bưng mÅ©i buồn nôn, không là m gì được nữa, Khước Khuất bên thắp
hương khấn rằng :
- Thế tá» lúc sống là ngưá»i trong sạch, sao lúc chết lại là m ra hôi hám như váºy, xin thế tá» chá»› khiến quân sÄ© phải kinh sợ.
Khước Khuất khấn xong, bao nhiêu mùi hôi mất hết, lại có mùi hương ngà o ngạt. Quân sÄ© bèn thu liệm rồi cải táng. Ngưá»i đất Khúc ốc kéo nhau Ä‘i đưa tất cả, ai cÅ©ng ứa nước mắt thương khóc. Äến ngà y thứ ba, Há»’ Äá»™t Ä‘em lá»… váºt đến tế ; tế xong, sắp sá»a trở vá», bá»—ng có má»™t toán quân sÄ© kéo đến xe ngá»±a đông lắm. Há»’ Äá»™t khồng biết là quân ở đâu. vá»™i và ng tránh ra má»™t bên, bá»—ng thấy má»™t ngưá»i đầu râu tóc bạc, mÅ© cao áo dà i Ở trên xe bước xuống, đến trước mặt Há»’ Äá»™t mà bảo rằng :
- Thế tá» muốn má»i ngà i lại để nói chuyện.
Há»’ Äá»™t nhìn xem ai thì ra quan thái phó là Äá»– Nguyên Khoản.
Trong khi hoảng hốt, Há»’ Äá»™t cÅ©ng quên mất là Thân Sinh đâ chết rồi, má»›i há»i lại rằng :
- Thế tỠđâu ?
Äá»– Nguyên Khoản bèn trá» và o xe sau mà bảo rằng :
Xe thế tỠđó ?
Há»– Äá»™t bèn Ä‘i đến trước xe, thấy thế tá» Thân Sinh đội mÅ© Ä‘eo gươm, hệt như lúc sống. Thân Sinh sai ngưá»i dắt Há»– Äá»™t lên ngồi xe, rồi bảo rằng :
- Ngà i còn nhớ đến tôi chăng ?
Há»– Äá»™t ứa nước mắt mà đáp rằng :
Thế tá» bị oan, dẫu ngưá»i qua đưá»ng cÅ©ng phải thương xót, huống chi Há»’ Äá»™t nà y, khi nà o lại quên được !
Thân Sinh nói :
- Äức Ngá»c Hoà ng thượng đế thương tôi là ngưá»i nhân hiếu, cho tôi là m chá»§ Ở đất Khúc ốc nà y. Di Ngô xá» vá»›i Giả Quân rất vô lá»…, tôi ghét nó mà toan là m cho nó không cải táng được ; nay vua nước Tần là ngưá»i hiá»n, tôi muốn Ä‘em nước Tấn cho Tần, để ngưá»i nước Tần giữ việc cúng tế tôi vá»… sau, ngà i nghÄ© có nên không ?
Há»’ Äá»™t nói :
- Thế tá» ghét vua nước Tấn bây giá», nhưng dân nước Tấn có tá»™i gì ? Vả tiên quân ngà y xưa có tá»™i gì, mà thế tá» lại muốn bá» ngưá»i cùng há» mà đi cầu ngưòỉ khác há» giữ việc cúng tế. Như váºy tôi e rằng sẽ trái mất cái đạo nhân hiếu đó ?
Thân Sinh nói :
- Ngà i nói cÅ©ng phải, nhưng tôi đã tâu vá»›i Ngá»c Hoà ng thượng đế rồi ! Äể tôi sẽ tâu lại, có tbế nà o trong bảy ngà y nữa tôi sẽ mượn mồm má»™t ngưá»i thầy đồng mà báo cho ngà i biết.
Äá»– Nguyên Khoản đứng Ở dưới xe, gá»i Há»– Äá»™t mà bảo rằng :
- Thôi, ngà i nên trở vỠ!
Nól xong, liá»n giÆ¡ tay dắt Há» Äá»™t xuống xe, Há»’ Äá»™t vấp chân, ngã lăn xuống đất, giáºt mình tỉnh dáºy, té ra .Ä‘ang nằm Ở nhà quán xá, liá»…n há»i ngưá»i hầu xung quanh rằng :
- Sao ta lại Ở đây ?
Ngưá»i xung quanh nói :
- Khi tế vừa xong thì ngà i ngã xuống, gá»i mãi không tỉnh, chúng tô~iphải vá»±c lên xe rồi Ä‘em ngà i vỠđây. .
Há» Äá»™t biiết là mình nằm má»™ng, có ý lấy là m lạ, nhưng không nói cho ai biết, giả cách kêu mệt nhá»c, nghỉ lại Ở nhà quán xá.
ÄÆ°á»£c bảy ngà y, bá»—ng có má»™t ngưá»i thầy đồng xin và o yết kiến. Há»’ Äá»™t sai Ä‘uổi hết ngưá»i xung quanh rồi cho và o. Ngưá»i thầy đồng nói :
- Thế tá» Thân Sinh bảo tôi nói lại để ngà i biết rằng thế tỠđã tâu vá»›i Ngá»c Hoà ng thượng đế, Ngá»c Hoà ng thượng đế sẽ chỉ trị tá»™i má»™t mình hắn mà thôi, không hại gì đến nước Tấn cả.
Há»– Äá»™t giả cách không hiểụ, há»i lại rằng :
Trị tội một mình hắn là ai ?
Ngưá»á»‰ thầy đồng nói :
- Tôi chi biết nói thế thôi, còn không biết việc gì hết.
Há»’ Äá»™t sai Ä‘em tiá»n bạc thưởng cho ngưá»i thầy đồng rồi dặn không được nói cho ai biết. Há»’ Äá»™t vá» nước, nói chuyện vá»›i con Phi Trịnh Phá»§ là Phi Báo. Phi Báo nói :
- Chúa công là m nhiá»u Ä‘iá»u trái lẽ, tất không an toà n được, có lẽ nước Tấn lại vá» tay Trùng NhÄ© mà thôi
Phi Trịnh Phá»§ cùng vá»›i quan đại phu nước Tần lả Lãnh Chi trở vá» nước Tấn, má»›i vỠđến ngoà i cõi đã nghe tin Lý Khắc bị giết. Phi Trịnh Phá»§ trong lòng nghi hoặc, toan quay sang nước Tần, nhưng lại nghÄ© đến con là Phi Báo hiện Ä‘ang Ở nhà , nếu mình bá» trốn thì tất con bị hại, bá»›i váºy còn trù trừ chưa quyết. Bá»—ng gặp quan đại phu là Cung Hoa, Phi Trịnh Phá»§ má»›i há»i chuyện Lý Khắc. Cung Hoa bèn kể lại đầu Ä‘uôi má»™t lượt. Phi Trịnh Phá»§ há»i :
- Bây giỠtôi có nên vỠkhông ?
Cung Hoa nói :
- Những ngưá»i cùng lòng vá»›i Lý Khắc còn nhiá»u, Cung Hoa nà y cÅ©ng là má»™t ngưá»i Ở trong số đó. Nay chúa công chỉ giết má»™t mình Lý Khắc, còn không bắt liên lụy đến ai cả ; huống chi ngà i hiện Ä‘ang Ä‘i sứ nước Tần, tôi thiết tưởng cứ nên là m như ngưá»i không biết là hÆ¡n ;
bằng nay sợ mà không vá» thì.thà nh ra lại tá»± thú là ngưá»i có tá»™i.
Phi Trịnh Phá»§ nghe lá»i, liá»n trở vá» nước Tấn, đưa Lãnh Chi và o yết kiến chúa công. lãnh Chi dâng các đồ lá»… váºt, rồi đệ trình từ thư.
Huệ công mở ra xem. Trong thư đại lược nói rằng :
Nước Tấn và nưóc Tần, hai nước vốn là thân thuộc với nhau thì đất của nước Tấn cũng như của nước Tần. Các quan đại phu nước Tấn không chịu nộp đất, cũng là trung với nước mình, có đâu tôi lạii tham muốn mà bỠmất cái bụng tốt của các quan đại phu ; nhưng tôi có một việc biên giới, muốn cùng hội nghị với quan đại phu Lã Di
Xanh và quan đại phu Khước Nhuế. Xin má»i sang ngay, kẻo tôi mong đợi ?
Cuối thư lại có viết má»™t câu : "Nay xin trả lại tỠước thư ngà y trước" Tấn Huệ công là ngưá»i thiểu cáºn, thấy lá»… váºt cá»§a nước Tần rất háºu và tỠước thư cá»§a mình xin ná»™p đất ngà y trước cÅ©ng được trả lại, trong lòng mừng lắm, toan sai Lã Di Xanh và Khước Nhuế sang tạ Æ¡n nước Tần. Khước Nhuế nói riêng vá»›i Lã Di Xanh rằng :
- Nước Tần cho sứ đến, không phải vì lòng tốt. Cá»§a nhiá»u nói ngá»t như váºy, tất là có ý muốn lừa ta. Chúng ta sang đến nÆ¡i, không khéo Tần sẽ bắt hiếp chúng ta phải ná»™p đất.
Lã Di Xanh nói :
Tôi cÅ©ng cho rằng ngưá»i nước Tần không có lòng tốt vá»›i ta đến như thế ? ÄÓ tất là Phi Trịnh Phá»§ nghe tin Lý Khắc bị giết, sợ không khá»i tá»™i ; má»›i láºp mưu vá»›i ngưá»i nước Tần, muốn cho há» giết chúng ta, để hắn nổi loạn.
Khước Nhuế nói :
Phi Trịnh Phá»§ cùng vá»›i Lý Khắc nguyên vẫn lả cùng cánh. Lý Khắc bị giết, Phi Trịnh Phá»§ tà i nà o không sợ, ngà i nói phải đó ! Nay trong số các triá»u thần thì ngưá»i vây cánh cá»§a Lý Khắc và Phi Trịnh Phá»§ đến má»™t ná»a ; nếu Phi Trịnh Phá»§ có lòng nà o, tất nhiẽn nhiá»u ngưá»i theo vá»›i hắn, chi bằng ta hãy bảo sứ nước Tần vá» trước, để ta sẽ
dò xét xem.
Lã Di Xanh khen phải, liá»n và o nói vá»›i Huệ công, hãy bảo Lãnh Chi vá» nước Tần trước, rồi sẽ cho lã Di Xanh và Khước Nhuế sang sau. Lã Di Xanh và Khước Nhuế sai ngưá»i tâm phúc ngà y đêm chá»±c Ở cá»a nhà Phi Trịnh Phá»§ để dò thám. Phi Trịnh Phá»§ thấy Lã Di Xanh và Khước Nhuế khồng sang Tần, liá»n máºt cho triệu bá»n Kỳ Cá», Cung
Hoa, Giả Hoa và Chuy Suyá»…n, đêm hôm ấy đến nhà để há»™i há»p Quân thám tá» vá» báo vá»›i Khước Nhuế. Khước Nhuế tức khắc cùng Lã Di Xanh thương nghị, sai ngưá»i gá»i Äá»’ Ngạn Di đến, bảo rằng :
- Tai vạ nhà ngươi sắp đến nơi, nhả ngươi có biết không ?
Äá»– Ngạn Di gláºt mình kinh sợ mà há»i rằng :
- Tôi là m gì nên vạ ?
Khước Nhuế nói :
- Nhà ngươi ngà y trước gỉúp Lý khắc giết Hfê Tá» và Trác Tá», nay Lý Khắc đã bị giết, chúa công lại sắp giết cả nhà ngươi. Chúng ta thấy nhà ngươi có cái công đón láºp chúa công, không nỡ để cho nhà ngươi bị giết, váºy nên chúng ta bảo cho mà biết.
Äá»’ Ngạn Di vừa khóc vừa nói :
Tôi chi là một kẻ vũ phu, bị ngưừi ta sai khiến, nà o có biết thế là nên tội đâu ! Xin ngà i là m ơn cứu cho.
Khước Nhuế nói :
Chúa công giáºn lắm, không thể xin được ! Nay chỉ có má»™t kế nà y, may ra thoát khá»i được chăng ?
Äá»’ Ngạn Di liá»n quỳ xuống há»i kế. Khước Nhuế vá»™i và ng đỡ dáºy vả bảo rằng :
- Nay Phi Trịnh Phủ cùng một bè cánh với Lý Khắc, đang cùng các quan đại phu mưu định giết chúa công mà đón Trùng Nhĩ vỠnối ngôi. Nhà ngươi giả cách sợ tội đến thông mưu với Phi Trịnh Phủ ;khi đã dò được thực tình rồi thì ra mà thú, rồi ta tâu với chúa công lấy
ba mươi vạn mẫu ruá»™ng Ở đất Phụ Quỳ ngà y trước đã hẹn cho Phi Trịnh Phá»§ mà cho nhà ngươi, lại thăng chức để Ä‘á»n công cho nhà ngươi, thì nhà ngươi còn lo gì tá»™i nữa !
Äá»’ Ngạn Di mừng nói rằng :
Nếu váºy thì tháºt là ngà i cải tá» hoản sinh cho tôi đó, tôi xin vâng lá»i, chỉ hiá»m má»™t ná»—i tôi nói năng vụng lắm thì biết là m thế nà o ? .
Lã Di Xanh nói :
-Äể ta dạy cho nhà ngươi. .
Nól xong, liá»n nghÄ© . sẵn câu há»i . và câu trả lá»i, để cho Äá»’ Ngạn Di há»c thuá»™c. Äêm hôm ấy, Äá»’ Ngạn Di đến gõ cá»a Phi Trịnh Phá»§, nói có việc bà máºt muốn và o bà n. Phi Trịnh Phá»§ chối từ là đang say rượu nằm ngá»§, không ra tiếp kiến. Äá»– Ngạn Di đứng đợi, mãi đến canh khuya cÅ©ng không trở vá». Phi Trịnh Phá»§ bèn cho gá»i và o, Äá»’ Ngạn Di và o đến nÆ¡i, liá»n quỳ xuống đất mà kêu rằng :
Xin ngà i cứu cho, kẻo tôi chết mất ?
Phi Trịnh Phá»§ giáºt mình. liá»n há»i. Äá»’ Ngạn Di nói :
- Chúa công bảo là tôi giúp Lý Khắc giết Tá» Há» và Trác Tá», sắp Ä‘em chém tôi, xin ngà i cứu cho !
Phi Trịnh Phủ nói :
Nay quyá»n chÃnh Ở tay Lã Di Xanh và Khước Nhuế, sao nhà ngươi không đến mà kêu vá»›i hai ngưá»i ấy ?
Äá»” Ngạn Di nói : .
- Việc nà y là do mưu cá»§a Lã Di Xanh và Khước Nhuế, tôi tiếc rằng không thể ăn thịt được hai ngưá»i ấy, kêu vá»›i há» thì có Ãch gì !
Phi Trịnh Phá»§ còn chưa tin lá»i, lại há»i rằng :
- Thế thì nhà ngươi định thế nà o ?
Äá»’ Ngạn Di nói :
Công tá» Trùng NhÄ© là ngưá»Ã¬ nhân hiếu, trong nước ai cÅ©ng muốn tôn lên lảm vua, mà vua nước Tần ngà y nay Ä‘ang ghét chúa công ta là ngưá»i bá»™i ước, cÅ©ng muốn láºp Trùng NhÄ©. Nếu ngà i viết má»™t bức thư, sai tôi Ä‘em ra cho Trùng NhÄ©, để Trùng NhÄ© hợp binh nước Tần và nước Äịch, còn đại phu Ở trong hợp nhau vá»›i ngưá»i cá»§a Thân Sinh ngà y xưa mà là m ná»™i ứng. Trước hết hãy chém đầu Lã Di Xanh và Khước Nhuế rồi Ä‘uổi chúa công Ä‘i mà láºp Trùng NhÄ©, chắc hẳn phải nên việc.
Phi Trịnh Phủ nói :
Nhà ngươi có giữ được một lòng như thế không ?
Äá»’ Ngạn Di liá»n cắt đầu ngón tay chảy máu ra mà thá» rằng :
- Nếu tôi sai lá»i thì xin chết cả há» ?
Phi Trịnh Phá»§ tin lá»i, hẹn đến canh ba đêm hôm sau thì lại há»™i nghị. Äêm hôm sau, Äá» Ngạn Di lại đến tbì đã thấy Kỳ Cá», Cung Hoa, Giả Hoa .và Chuy Suyá»n đâu Ở đấy rồi ; lại có Thúc Kiên, Lụy Hổ, Äặc Cung và Äiá»n Kỳ bốn ngưá»i nữa, Ä‘á»u là môn hạ cÅ© cá»§a Thân Sinh cá»§ng vá»›i Phi Trịnh Phá»§ và Äá»– Ngạn Di cả thẩy mưá»i ngưá»i, cùng nhau quệt máu ăn thỠđể giúp Trùng NhÄ©. Phi Trịnh Phá»§ bà y tiệc thết đãi má»i ngưá»i uống rượu say, rồi đâu vế đấy cả. Äá»’ Ngạn Di bèn vá» báo cho Khước Nhuế biết. Khước Nhuế nói :
- Nhà ngươi nói thế, không có bằng cứ gì cả, là m thế nà o lấy được bức thư của Phi Tnnh Phủ thì mới trị tội hắn được.
Äêm hôm sau, Äá»– Ngạn Di lại đến nhà Phi Trịnh Phá»§ để nháºn tá» thư Ä‘em cho Trùng Nhl. Phi Trịnh Phá»§ đã viết sẵn sảng rồi, chÃn ngưá»i cùng ký tên cả, chỉ thiếu có má»™t mình Äá»’ Ngạn Di. Äá»– Ngạn Di cÅ©ng cầm bút ký tên nốt. Phi Trịnh Phá»§ niêm phong kỹ cà ng, rồi giao cho Äá»’ Ngạn Di, dặn ÄÔ Ngạn Di phải cẩn tháºn, chá»› tiết lá»™ ra cho ai
biết. Äá»’ Ngạn Di được bức thư, quý như ngưá»i được cá»§a, Ä‘em thẳng đến nhà Khước Nhuế. Khước Nhuế xem xong, liá»n giấu kÃn Äá»’ Ngạn Di Ở trong nhà , rồi cùng Lã Di Xanh Ä‘em bức thư sang thuáºt lại má»i chuyện cho quốc cữu là Quắc Xạ biết rồi nói rằng :
Nếu không trừ ngay thì tất sinh biến loạn. Äêm hôm ấy, Quắc Xạ và o ngay trong cung, yết kiến Huệ công, kể hết âm mưu cá»§a Phi Trịnh Phá»§, lại nói vá»›i Huệ công rằng.
- Sáng mai ra triá»u, chúa công nên Ä‘em bức thư nà y ra là m chứng cá»› mà trị tá»™i Ä‘i.
Ngà y hôm sau, Huệ công ra triá»u. lã Di Xanh, Khước Nhuế đã sai các vÅ© sÄ© phục sẵn Ở xung quanh. Huệ công gá»i Phi Trịnh Phá»§ mà há»i rằng :
Ta đã biết nhà ngươi định Ä‘uổi ta mà láºp Trùng NhÄ©, xin há»i nhả ngươi là ta có tá»™i gì ?
Phi Trịnh Phủ vừa toan biện bạch thì Khước Nhuế chống gươm quát to lên rằng :
- Nhà ngươi sai Äá»’ Ngạn Di Ä‘em thư đưa cho Trùng NhÄ©, may nhá» hồng phúc chúạ công mà ta đón bắt được Äá»’ Ngạn Di, Äá»– Ngạn Di đã thú nháºn cả rồi, nhà ngươi còn nói gì nữa ?
Huệ công cầm. bức thư ném ra trước án. Lã Di Xanh nhặt lấy, rồi chiếu tên Ä‘á»c lên, để cho vÅ© sÄ© bắt từng ngưá»i má»™t. Chỉ có Cung Hoa Ở nhà , lã Di Xanh tức khắc sai ngưá»i Ä‘i bắt, còn tám ngưá»i Ở đấy, Ä‘á»u ngÆ¡ ngác nhìn nhau, không chối cãi thế nà o được. Huệ công truyá»n Ä‘em ra chém. Trong bá»n ấy có Giá Hoa kêu rầm lên rằng :
- Năm xưa tôi phụng mệnh tiên quân đi đánh chúa công, có cái ơn tha cho chúa công đi trốn, xin chúa công nghĩ lại.
Lã Di Xanh nói :
Ngà y trước nhà ngươi là m tôi tiên quân mà tư tình với chúa công ngà y nay nhà ngươi là m tôi chúa công lại tư tình với Trùng Nhĩ, thế là một đứa tiểu nhân phản phúc, cà ng nên giết lắm
Giả Hoa không nói thế nà o được nữa. Tám ngưòà đá»u chết chém cả Cung Hoa Ở nhà , nghe tin bá»n Phi Tnnh Phá»§ bị giết, toan tức khắc và o triá»u để xin nháºn tá»™i. Em là Cung Tứ can rằng :
- Và o thì tất chết chẳng thà trốn đi còn hơn ?
Cung Hoa nói :
- Ngà y trước ta bảo Phi Trịnh Phá»§ cứ vá», để đến ná»—i Phi Trịnh Phá»§ chết, nay ta sống lấy má»™t mình thì sao gá»i là trượng phu được ?
Ta không phải là không muốn sống nhưng ta không nỡ phụ lòng Phi Trịnh Phủ !
Nói xong, không đợi cho ngưá»i đến bắt, tức khắc và o thẳng ngay trong triá»u để xin chịu tá»™i. Tấn Huệ công cÅ©ng sai Ä‘em chém. Phi Báo nghe tin cha là Phi Trịnh Phá»§ bị giết, tức khắc trốn sang nước Tần.
Huệ công muốn giết cả há» những ngưừi trong bá»n Lý Khắc và Phi Trịnh Phá»§. Khước Nhuế nói :
- Trị tá»™i ngưá»i ta, không bắt đến vợ con, đó là phép Ä‘á»i xưa. Nay bá»n phản nghịch đã bị giết thế cÅ©ng đủ là m gương cho kẻ khác rồi, cần gì phải giết lắm, cho ngưò i ta kinh hãi.
Huệ công má»›i tha cho các há», rồi thăng Äá»’ Ngạn Di là m trung đại phu, thưởng cho mưòỉ vạn mẫu ruá»™ng Ở đất Phụ Quỳ. Phi Báo đến nước Tần, và o yết kiến Tần Mục công, phục xuống đất mà khóc. Tần Mục công há»i. Phi Báo Ä‘em chuyện vá»›i Mục công
nẽn đem quân sang đánh Tấn. Mục công hội các quan để thương nghị.
Kiển Thúc nói :
Vì lá»i nói cá»§a Phi Báo mà sang đánh Tấn, là giúp bá» tôi mà đánh vua, sao cho phải nghÄ©a !
Bách Lý HỠnói :
- Nếu dân không phục thi tất sinh biến, chúa công nên đợì cho Tấn sinh biến, rồi sẽ sang đánh. .
Mục công nói :
- Ta cÅ©ng lấy là m ngi lắm, trong má»™t lúc mà giết đến chÃn quan đại phu, nếu không được lòng dân tin phục thì sao là m thế được ? Huống chi ta sang đánh mà không có ná»™i ứng thì đánh là m sao nổi ?
Phi Báo liá»n Ở lại, là m quan đại phu nước Tần.
Bấy giừ vương tá» Äái nhà Chu sai ngưá»Ã¬ xui nước Nhung Ở Y Lặc Ä‘em quân và o đánh kinh sư để định Ở trong là m ná»™i ứng. Chu Tương vương sai ngưá»i cáo cấp vá»›i chư hầu. Tần Mục công và Tấn Huệ công Ä‘em quân đến cứu. Quân Nhung nghe tin chư hầu đến cứu, liá»n đốt phá cá»a đông rồi kéo nhau vá». Tấn Huệ công trông thấy Tần
Mục công, có ý thẹn thùng. Tấn Huệ công lại tiếp được từ máºt thư cá»§a Mục CÆ kể tá»™i mình vô lá»… vá»›i Giả Quân, và khồng cho các công tá» vá» nước ; lại bảo nẽn đổi lá»—i ngay Ä‘i, bởi váºy Tấn Huệ công có ý nghi Tần Mục công, vá»™i vảng rút quân vá» nước. Phi Báo bèn xui Tần Mục công
đánh lẻn và o quân nước Tấn. Tần Mục công nói :
Nay nước Tấn vì việc cứu nhà Chu mà đến đây, ta dẫu có thù riêng, cũng không nên đánh vội.
Nói xong liá»n rút quân vá». Tá» Hoà n công cÅ©ng sai Quản Di Ngô Ä‘em quân cứu nhà Chu, nghe tin quân Nhung đã rút vá» rồi, bèn sai ngưá»i sang trách vua nước Nhung. Vua Nhung sợ uy thế Tá», sai ngưá»i sang xin lá»—i rằng :
chúng tôi có dám xâm phạm kinh sư đâu, chỉ vì vương tá» Äái xui chúngtôi là m váºy.
Chu Tương vương má»›i Ä‘uổi vương tá» Äái. Vương tá» Äái chạy sang nước Tá».
Mùa đông năm ấy, Quản Di Ngô Ä‘au nặng. Tá» Hoà n công đến há»i thăm, trông thấy Quản Di Ngô gầy lắm, má»›i cầm tay mà bảo rằng :
Trá»ng phụ Ä‘au nặng lắm, bất hạnh mà có thế nà o thì tôi biết giao quyá»n chÃnh cho ai~ được ?
Bấy giá» Ninh ThÃch và Tân Tu VÔ cÅ©ng Ä‘á»u mất cả rồi, Quản Di Ngô thở dà i mà than rằng :
Tiếc thay cho Ninh ThÃch !
TỠHoà n công nói : .
-trừ Ninh ThÃch ra, không còn ai nữa hay sao ? Ta muốn giao quyá»n chÃnh cho Bảo Thúc Nha, Trá»ng phụ nghÄ© thế nà o ?
Quản Di Ngô nói :
- Bảo Thúc Nha là ngưá»i quân tá», nhưng không có tà i chÃnh trị, hay phân biệt thiện ác quá ; yêu Ä‘iá»u thỉện thì phải, chứ ghét Ä‘iá»u ác quá thì không được ! Bão Thúc Nha thấy ai có Ä‘iá»u ác gì thì suốt Ä‘á»i không quên, đó cÅ©ng là má»™t Ä‘iếu dở.
Hoà n công nói :
Thấp Bằng thế nà o ?
Quản Di Ngô nói :
- Thấp Bằng là ngưá»i không lấy Ä‘iá»u há»i kẻ dưới là m xấu hổ ; lúc nà o cÅ©ng lo nghÄ© đến việc nước, có thể dùng được.
Nói xong, lại thở dà i mà than rằng :
Trá»i sỉnh Thấp Bằng, khác nà o như cái lưỡi cá»§a tôi, nay tôi đã chết thì cái lưỡi cÅ©ng không sống được. Tôi e rằng chúa công dùng Thấp Bằng cÅ©ng chẳng được bao lâu !
Hoà n công nói :
- Thế thì Dịch Nha thế nà o ?
Quản Di Ngô nói :
Chúa công không há»i, tôi cÅ©ng sắp nói đến. Dịch nha, Thụ Äiêu và Khai Phương, ba ngưá»i ấy quyết không nên gần.
Hoà n công nói :
- Dịch Nha là m thịt con cho ta ăn, thế là yêu ta hơn yêu con,
còn nghi gì nữa ?
Quản Di Ngô nói :
-Tình ngưá»i ta không gì yêu hÆ¡n con. Con mình mà nỡ như thế thì còn nghÄ© gì đến vua !
Hoà n công nói :
Thụ Äiêu tá»± hoạn mình Ä‘i để xin và o hầu ta, thế là yêu ta hÆ¡n yêu thân mình, còn nghi gì nữa ?
Quản Di Ngô nói :
ngưá»i ta không gì yêu hÆ¡n thân. Thân mình mà còn như thế thì còn nghÄ© gì đến vua !
Hoà n công nói :
-Khai Phương là công tá» nước Vệ, bá» ngôi thế tá» mà theo ta, khi cha mẹ chết, cÅ©ng chẳng thiết vá», thế là yêu ta hÆ¡n yêu mẹ cha, cá»n nghi gì nữa ?
Quản Di Ngô nói :
Tình ngưá»i ta không gì thân hÆ¡n cha mẹ. Cha mẹ mình mà nỡ như thế thì con nghÄ© gì đến vua ! Vả lại được phong lảm thế tá» ai mà chẳng muốn. nay Khai Phương bá» ngôi thế tá» mà theo chúa công thì tất còn muốn được hÆ¡n ngôi thế tá» nữa, chúa công chá»› nên gần . gần thì tất có ngà y sinh loạn.
Hoản công nói :
Ba ngưá»i ấy theo hầu ta đã lâu lắm, sao ta khõng thấy Trá»ng phụ nói đến bao giá» ?
Quản Di Ngô nói : .
- Tôi không nói ra là muốn chiá»u ý chúa công. Và như nước trà n bá» có tôi đứng ra lảm bỠđê, thì nước không trà n được, nay bỠđê đã bá» Ä‘i rồi thì khó lòng mà ngăn cho nước khá»i trà n, xin chúa công chá»› nên gần bá»n ấy.
Tá» Hoà n công nÃn lặng, rồi cáo từ lui vá».
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãàçïðîì, áèçíåñ, âÿçàíèå, đông chu liệt quốc, đông chu liet quoc prc, dong chau liet quoc 4vn, dong chau liet quoc pdf, dong chau liet quoc.prc, dong chu liet epub, dong chu liet quoc, dong chu liet quoc 4vn, dong chu liet quoc pdf, dong chu liet quoc prc, dong chu liet quoc. prc, dong chu liet quoc.epub, êàìèí, ebook dong chu liet quoc, èñòîðèÿ, ïåñíÿ, ïèêàï, ïëèòêà, ïîòòåð, îòêðûòêè, ïðîãíîç, ïðîñòèòóòêè, ôåäåðàëüíàÿ, òåñòû, ýëåêòðîìîíòàæ  |
| |