“Mã Long, trở về ngay, đối với tên tiểu tử ấy, thiếu môn chủ ta sẽ cho ngươi cơ hội trả thù cho đệ đệ…!” Triệu Cường muốn ngăn cản hoàng y kim tiên đang muốn cùng Hồng Quân liều mạng. Hắn liều mạng với Hồng Quân không khác gì đi chịu chết, ngay cả Triệu Cường còn không công kích qua được sự phòng ngự của Hồng Quân, huống chi Mã Long chỉ là ba cấp kim tiên.
“Thiếu môn chủ, hắn đã giết đệ đệ của tôi, người nhất định phải giết hắn trả thù cho đệ đệ” Hòang y kim tiên tròng mắt rưng rưng, nhìn Hồng Quân với ánh mắt căm thù, đối mặt với Triệu Cường bi thống nói.
“ Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không buông tha hắn” Triệu Cường nhẹ nhàng vỗ vai Mã Long. Mã Long cùng Mã Hổ chính là tùy tùng của Triệu Cường ở Phi Thiên Môn. Hai người này là hai tùy tùng được Triệu Cường sủng ái, bây giờ mất một người, không những Mã Long giận giữ mà ngay cả Triệu Cường cũng điên cuồng.
Triệu Cường vẫn đang chờ đợi, chờ đợi hai người cửu cấp kim tiên do môn phái cử đến, chỉ cần không quá nửa khắc nữa, hai người kia sẽ đến, đến lúc đó thì chính là lúc chết của Hồng Quân và Cổ Bàn.
Triệu Cường muốn câu giờ, chờ viện binh nhưng Hồng Quân thì không dừng tay, kim đao và tiểu kiếm thỉnh thoảng xuất ra giải vây cho Cổ Bàn. Cả đám kim tiên không dám dùng đao kiếm ngạnh tiếp vũ khí của hắn, mà chỉ tìm đường tránh né. Một kim tiên muốn dùng tiên linh lực trực tiếp vây khốn tiểu kiếm, nhưng hắn không tưởng được tiểu kiếm trực tiếp xuyên qua khí thuẫn được tạo bởi tiên linh lực. Kim tiên đó nếu không kịp tránh có lẽ là cái xác thứ hai sau tử y kim tiên Mã Hổ.
Hồng Quân ra tay, ngay lập tức Cổ Bàn được giải vây khỏi đám kim tiên, thế trận tấn công của họ nhất thời bị phá. Cổ Bàn ngay lập tức nắm lấy cơ hội, nhị cấp kim tiên đang cuống quýt hóa giải kim đao của Hồng Quân thì ngay lập tức bị kiếm của Cổ Bàn xuyên qua người. Lại một kim tiên - tùy tùng của Triệu Cường mất mạng.
Nhưng đổi lại, trước khi chết kim tiên này phát động tự hủy nguyên anh khiến Cổ Bàn cũng bị thương, tình hình càng thêm nguy hiểm.
Triệu Cường lại phẫn nộ kêu lên, tiến lên phía trước nhân đà này tiến lên giết chết Hồng Quân, không cho hắn có cơ hội giết chết tùy tùng đang vây công.
Một lát sau
“ Thiếu môn chủ” trên không xuất hiện hai bóng người. Hắc y nhân chính là cửu cấp kim tiên mà Phi Thiên môn cử tới, đang ôm quyền hướng phía Triệu Cường chào hỏi.
“ Liễu sư huynh, Phương sư huynh rốt cuộc các người cũng tới” Triệu Cường cao hứng hô lên.
“ Thiếu môn chủ, hai người kia không đơn giản, tuyệt đối không phải nhẩt cấp thiên tiên” Liễu Thành Vân quan sát cẩn thận mọi người đang du đấu với Cổ Bàn, bên cạnh lại có Hồng Quân thỉnh thỏang xuất thần khí làm nhiễu loạn những người vây công, cau mày nói.
“ Thiếu môn chủ, kim đao cùng tiểu kiếm kia không đơn giản chỉ là cực phẩm tiên khí thôi đâu”. Phương Thành Phi truyền âm cho Triệu Cường cho biết thông tin đó. Phương Thành Phi ở Phi Thiên môn chuyên phụ trách luyện khí, cực phẩm tiên khí hắn đã gặp qua không ít lần. Không có kiện cực phẩm tiên khí nào giống như hai kiện này, kim đao cùng tiểu kiếm phát xạ hàn quang thật xa, khiến cho người ta cảm giác lạnh lẽo.
“ Phương sư huynh, huynh nói vậy là ý gì? Không lẽ so với cực phẩm tiên khí còn có phần cao hơn?” Triệu Cường hai mắt xạ tinh quang, tim nhảy dựng lên. Ý tứ của Phương Thành Phi Triệu Cường đã hiểu được. So với cực phẩm tiên khí còn tốt hơn, đích xác nó là một kiện thần khí.
“ Thiếu môn chủ, chỉ cần bắt hai người này chúng ta tự nhiên hiểu được sự việc là như thế nào, nếu ngài thành công bắt được bọn chúng, thì ngài đã lập được công lớn rồi” Phương Thành Phi gật đầu đáp.
Từ khi Mê Thần điện bị Tần Vũ thu mất, thần khí tại Tiên Ma Yêu giới càng ngày càng ít. Đại bộ phận những thần khí này đều trong tay các Tiên đế phi thăng thần giới, bây giờ chỉ còn mấy người. Những thế lực lớn thì chỉ có vài món, Phi Thiên môn thì không có một món nào.
“ Liễu sư huynh, Phương sư huynh, tiểu tử kia phòng thủ rất vững chắc, hai người liên thủ chắc chắn có thể làm cho tiểu tử kia bị thương. Nếu ta lập được công lớn, trước mặt cha sẽ giúp hai người lãnh công.
Hai hắc y nhân xuất hiện rất nhanh khiến cho Hồng Quân chú ý, nhìn vào thái độ của Triệu Cường, hai người này tu vi so với Triệu Cường chắc chắn cao hơn. Cổ Bàn trên người đã bị thương, kiên trì cũng không còn được bao nhiêu thời gian. Hồng Quân nhanh chóng truyền âm cho Cổ Bàn, tiến nhập Hồng Quân hành phủ, đồng thời hoán triệu Kiếm Tiên Khôi Lỗi.
Hai người đột nhiên biến mất, bỗng dưng lại xuất hiện ngay một hắc bào nhân ở đây khiến Triệu Cường, Liễu Thành Vân, Phương Thành Phi cực kỳ kinh hãi.. Đặc biệt người xa lạ này, Phương, Liễu hai người không có cách nào tra ra hắn có chút hơi thở.
“ Tại hạ Phi Thiên Môn quản sự Liễu Thành Vân, xin hỏi các hạ là ai? Tại sao lại cứu địch nhân của Phi Thiên Môn chúng ta?? Liễu Thành Vân báo danh tiếng môn phái trước, hi vọng với sự nổi tiếng của môn phái mình đối với người này có chút hữu dụng. Nhưng họ lại không thể nào nhìn thấu thực lực của Hắc bào nhân. Một ý niệm không ổn bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Liễu Thành Vân.
“ Liễu sư huynh, người này không phải là huyền tiên chứ?” Phương Thành Phi cùng Liễu Thành Vân đều lo lắng giống nhau.
“ Cũng không rõ lắm, huyền tiên chúng ta Phi Thiên Môn cũng không sợ, ở đây là Ngư Dương tinh” Liễu Thành Vân truyền âm cho Phương Thành Phi nói. Không hiểu rõ thân phận của người này trước, cả hai người cũng không dám vọng động.
Triệu Cường cũng không rõ sự tình gì xảy ra, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hai vị sư huynh hắn cũng biết chuyện này khó giải quyết. Hắn chỉ nghĩ rằng đối phương chỉ hai người, cùng lắm là ba bốn cấp kim tiên ngụy trang thành nhất cấp thiên tiên nên không tưởng rằng lại có sự xuất hiện của người lạ mặt.
“ Ta là ai không quan trọng, quan trọng là hai người kia là bằng hữu của ta. Các ngươi muốn giết bọn họ, theo các ngươi thì bây giờ ta nên làm gì?”
Hắc bào nhân, hay chính là Hồng Quân đang khống chế Kiếm Tiên Khôi lỗi. Còn bản thể của Hồng Quân đang trong Hồng Quân hành phủ xem xét vết thương của Cổ Bàn. Hắn đưa Kiếm Tiên Khôi Lỗi ra ngoài, vì những người đã đả thương Cổ Bàn làm hắn nổi lên sát ý, không muốn tha cho họ.
“ Các hạ muốn trở thành địch nhân của Phi Thiên Môn chúng ta?” Liễu Thành Vân cuồng nộ quát lớn, hắn cùng Phương Thành Phi bảo hộ Triệu Cường ở phía sau. Những người khác có thể chết nhưng Triệu Cường là không thể, nếu hắn có mệnh hệ nào thì hai người cũng không còn đường mà quay về Phi Thiên Môn nữa.
“ Lại đây, xem thế nào”. Kiếm tiên khôi lỗi trên tay loáng lên, tiểu kiếm xuất hiện ngay trên tay, nhanh chóng biến thành lớn, trở thành bộ dáng của tiên kiếm, một đạo kiếm khí bổ xuống.
Liễu Thành Vân, Phương Thành Phi cùng Triệu Cường hét lớn một tiếng, tiên giáp hộ thân đồng thời phát ra tiên lực, ngăn cản đạo kiếm khí của Kiếm tiên khôi lỗi.
“ Kiếm tiên, các hạ chính là huyền tiên chi cảnh kiếm tiên? Các hạ thân phận tiên đế mà đối với chúng ta ra tay, không sợ hạ thấp thân phận sao?” Ba người bị kiếm khí cường đại chấn lui. Sau khi ổn định thân thể, Liễu Thành Vân hướng Kiếm tiên khôi lỗi hô to: “ Huyền tiên”. Hồng Quân bên trong mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “ Ta còn chưa tới Huyền tiên chi cảnh, bất quá cũng chỉ kém một chút thôi”.
Hồng Quân nói như thế cũng chỉ để cho họ an tâm một chút, đối thủ là Tiên đế vậy phi thiên môn cũng có khả năng ứng phó. Nhưng thực sự họ không biết thực lực Kiếm tiên khôi lỗi đích thực khủng khiếp.
Một kiếm vừa rồi Hồng Quân chỉ là thử nghiệm một chút, còn chưa chính thức bắt đầu .
Hồng Quân đột nhiên động thủ, trong nháy mắt bay đến một tam cấp kim tiên bên cạnh, thần kiếm trong tay trực tiếp xuyên qua người kim tiên. Sau đó hắn nhẹ nhàng nói: “ Vừa nãy vết thương của Cổ Bàn là do ngươi lưu lại?”
“ Ngươi……”
Tam cấp kim tiên bị thần kiếm trực tiếp xuyên qua đan điền, nói được một chữ rồi gục xuống.
“ Các hạ nhất định muốn trở thành địch nhân của Phi Thiên Môn”. Liễu Thành Vân cùng Phương Thành Phi đều không thấy rõ chiêu thức của Kiếm tiên khôi lỗi, không kịp phản ứng thì đã biết bên mình mất đi một người.
“ Chính xác là như thế”. Hồng Quân nở nụ cười kỳ quái, hắn điều khiển kiếm tiên khôi lỗi giết người, tam cấp kim tiên nọ trở thành chân linh, du nhập Phong Thần bảng.
“ Các người nói cũng đã quá muộn rồi, vừa rồi các ngươi muốn ép hai bằng hữu ta vào chỗ chết” Hồng Quân lại mỉm cười, thần kiếm lại nâng lên.
“ Kiếm đãng bát phương”
Hồng Quân nhẹ nhàng quát, trực tiếp xuất ra thức thứ tám của Phá Thiên kiếm quyết. Vừa rồi thông qua tiên thức của Kiếm tiên khôi lỗi phát hiện ra một cao thủ đứng bên cạnh, người này không sao nhìn ra tu vi, khẳng định đó là một tiên đế.
Trong nháy mắt, tám đạo kiếm khí lấy Kiếm tiên khôi lỗi làm trung tâm, trực tiếp hướng mấy người của Phi Thiên Môn bay tới. Trong tám đạo kiếm khí có ba đạo cực mạnh bay về phía bọn Triệu Cường, còn lại năm đạo thì bay tới tấn công chín người còn lại.
“ Để ta cản ngươi”. Người đứng bên cạnh xem trận chiến là Phó môn chủ của Phi Thiên Môn, chính là nhị cấp tiên đế Vương Tư Minh. Thấy đạo kiếm khí uy lực cực mạnh thì ngay lập tức thuấn di tới bên cạnh Triệu Cường, vô luận thế nào cũng không để Triệu Cường trước mặt mình bị tử thương. Vương Tư Minh trực tiếp đỡ lấy đạo kiếm khí này, Hắn vốn tưởng rằng Liễu Thành Vân cùng Phương Thành Phi có thể đỡ được kiếm khí này, nhưng cuối cùng hắn cũng không thể tưởng được kiếm khí lại cường đại đến như vậy. Kiếm khí khiến Vương Tư Minh thối lui hơn mười thước, trong ***g ngực nhộn nhạo, trên khóe miệng hiện ra tơ máu, chứng tỏ hắn đã bị thương.
Chín người còn lại, cùng lắm là tứ cấp kim tiên sau khi **ng kiếm khí thì năm người tử thương tại chỗ, còn bốn người bị thương nặng không còn đủ sức bay lên.
Liễu Thành Vân khi thấy kiếm khí phát ra đã thấy bất hảo, tất cả tiên lực toàn thân đều ngưng tụ vào trên chiến giáp. Năm đó Tần Vũ dùng trung phẩm thần khí Phá Thiên phát ra một chiêu đã khiến một bát cấp kim tiên tử vong tại chỗ. Liễu Thành Vân tuy là cửu cấp kim tiên nhưng lại bị Hồng Quân dùng thượng phẩm thần khí phát chiêu nên hắn cũng không thể ngăn cản được.
Tiên giáp bị đánh nát, nguyên anh trực tiếp bị đánh tan, Liễu Thành Vân ngay lập tức hóa thành chân linh trong Phong Thần bảng.
Phuơng Thành Phi so với vận khí của Liễu Thành Vân thì tốt hơn một chút. Kiếm khí tới khi hắn cùng Triệu Cường vội vã lui về phía sau, chính vì thế đạo kiếm khí còn lại đa phần được Vương Tư Minh đỡ hết, Nhưng Phương Thành phi vẫn bị thương nặng, không ngừng thổ huyết, tiên giáp vỡ nát.
Vương Tư Minh toàn thất toát mồ hôi lạnh, nếu vừa rồi hắn không kịp ra tay thì Triệu Cường đã thành oan hồn. Tại hiện trường chỉ còn lại mình Triệu Cường là không bị thương, chỉ biết ngây ngốc nhìn trường đấu.
“ Các hạ thủ đoạn khá lắm”. Vương Tư Minh căm tức nhìn Kiếm tiên khôi lỗi, trong lòng hỏa khí bùng lên. Trước mắt mình mà ngay cả người quản gia của Phi Thiên môn trực tiếp bị giết chết, dù thế nào thì đó cũng là một sự đả kích lớn không chịu nổi của hắn.
Vương Tư Minh nhanh chóng an bài cho Triệu Cường đi trước, trước mắt là một kiếm tiên mà lực công kích tuyệt đối không dưới tiên đế.
Vừa rồi sử dụng một kích, chín khối nguyên linh thạch đã hao đi sáu phần, Hồng Quân nhanh chóng thay vào chín khối mới. Vì để đối phó với một tiên đế, bốn phần còn lại của nguyên linh thạch là không đủ.
“ Các người Phi Thiên Môn muốn giết bằng hữu ta, cướp đi vũ khí của họ, nếu không bị giết thì làm sao giác ngộ?” Hồng Quân lạnh lùng cười, nếu hồi nãy Vương Tư Minh không xuất hiện thì bọn Triệu Cường và Phương Thành Phi không thể nào chịu được một kiếm vừa rồi
“ Các hạ, mời lên hư không, để cho Tư Minh ta lãnh giáo kiếm tiên của các hạ”
Vương Tư Minh nhìn Kiếm tiên Khôi lỗi chằm chằm, vừa rồi một kiếm kinh thiên đã khiến khách sạn đã bị hủy diệt hoàn toàn, một số tiên nhân đứng xem trận đấu cũng bị dư kình chấn cho trọng thương phải thối lui ra tận ngoài xa để xem chiến
Nguồn : 2T
Dịch giả: Bachmicongtu
Chương 5: Chém giết tiên đế
“ Hư không?”
Hồng Quân khóe miệng cười một nụ cười kỳ quái, Vương Tư Minh căn bản không biết Kiếm tiên khôi lỗi phòng ngự kinh khủng, tưởng rằng ra hư không có thể tùy ý hành động.
“ Như ngươi mong muốn” . Kiếm tiên khôi lỗi bay lên trước, chờ tiên đế Vương Tư Minh. Rất nhiều kim tiên cao thủ cũng bay vào hư không để xem trận chiến này. Nhân mã chỉ mới thiên tiên cảnh giới thì đứng lại ở phía xa, không dám tới gần. Nhưng đây là trận chiến của tiên đế khó gặp nên họ cũng không muốn bỏ qua cơ hội này.
Vương Tư Minh có một cực phẩm chiến giáp cùng với cực phẩm tiên kiếm, tuy nhiên đối thủ của hắn chỉ là chín vấp kim tiên, lực công kích hắn cũng đã thấy qua, nếu so với tiên đế thì cũng chưa thể so sánh được.
“ Các hạ tên họ là gì? Vương Tư Minh ta không giết kẻ vô danh” trong hư không lạnh nhạt hỏi.
“ Ta tên gọi là gì ngươi không xứng đáng để biêt, bớt nói nhàm, xem kiếm.”
Hồng Quân ra tay trước, Phá Thiên quyết được sử ra ngay, đó là thức thứ năm và thức thứ sáu. Trong nháy mắt, Vương Tư Minh bị kiếm khí bao vây.
“ Ca sát”
Vương Tư Minh mở thật to mắt, kiếm khí bao vây hắn vào giữa, tựa như một vòng quang mang vây kín hắn vào giữa. Đao khí từ kim đao trực tiếp xuyên qua tiên khí hộ thể, trực tiếp đánh vào tiên giáp, khiến tiên giáp đột ngột vỡ vụn.
“Thần khí??” Vương Tư Minh vội vàng hút một chút lương khí, chỉ một đao mà trực tiếp đánh vỡ cực phẩm tiên giáp, không phải thần khí thì là gì?
“ Các hạ đến cùng ai? Vì sao cũng có thần khí? Vương Tư Minh đã thấy kiếm khí của Hồng Quân, không thấy kiếm khí bất phàm. Nhưng Vương Tư Minh không giống như bọn Triệu Cường, hắn biết mấy người này người nào cũng có thần khí, chắc chắn phải có một thế lực cường đại nào đó chống lưng. Nếu là người thường thì không thể có thần khí nhiều đến như vậy
“ Sở hữu thần khí kì quái lắm sao? Ta đã nói, ngươi không xứng để biết tên ta” Hồng Quân lạnh lùng nói, chín cấp kim tiên vẫn không có cách ngăn cản Tiên đế thuấn di, nếu Vương Tư Minh thật sự muốn thuấn di thì Hồng Quân không có cách nào ngăn cản.
Những tu chân kim tiên bên ngoài ngây ngốc xem cuộc chiến, nói về Thần khí thì họ cũng chỉ nghe nói qua, bọn họ đây là lần đầu tiên họ thấy Thần khí. Phó môn chủ Phi thiên môn trên người cũng có cực phẩm tiên giáp hộ thân mà chỉ cần một chút sơ xảy thôi đã bị đánh tan, họ thấy quả thực Thần khí bá đạo giống như lời đồn.
“ Cho dù nguơi có thần khí cũng vậy, ngươi cũng nên biết rằng Phi thiên môn chúng ta là thuộc hạ của Ngũ Hoàng” Vương Tư Minh không sợ Hồng Quân sở hữu thần khí, mà đã thấy sự khủng khiếp của kiếm tiên nên đành phải đem danh của Ngũ Hoàng Ngũ Hành ra đe dọa.
“ Mặc kệ ngươi là ai, muốn giết bằng hữu ta, giết không tha”, trong mắt Hồng Quân hiện lên tia lãnh quang, trên thần giới đã gặp rất nhiều người, với một Ngũ Hoàng nho nhỏ làm sao dọa được Hồng Quân?
Hồng Quân – Kiếm tiên khôi lỗi trực tiếp phi thân lên trước, kiếm mang loang loáng, khí thế phô thiên cái địa vây lấy Vương Tư Minh, Vương Tư Minh không dám khinh thường, nhanh chóng xuất “Vực” – là khả năng đặc hữu của Tiên đế khiến thân mình Hồng Quân chậm xuống và nhanh chóng tránh được kiếm mang.
“ Vừa rồi lại là thần khí?” Vương Tư Minh trong lòng cảm thấy bất an, tại Tiên Ma Yêu giới nhanh chóng xuất ra hai kiện thần khí, khẳng định khẳng định không phải tầm thường, Vương Tư Minh từ trước chưa từng nghe qua, đây là lần đầu tiên hắn trải nghiệm.
“ Ngươi sử dụng “Vực” đúng không?, tiếc là đối với ta tác dụng không nhiều” Hồng Quân cười lạnh nói.
Tiên đế sử dụng “ Vực” khiến cho hành động của Hồng Quân chậm hơn, Vương Tư Minh sử dụng Vực để làm cho tốc độ của Hồng Quân chậm hơn với mục đích tránh né không cho Hồng Quân cận chiến. Không cận chiến thì khả năng ảnh hưởng tới sinh mạng của hắn ít hơn, rõ ràng hắn phải chọn điều kiện này.
Chỉ hai cấp Tiên đế mà không có Thần khí thì không có khả năng ảnh hưởng đến Kiếm tiên khôi lỗi, Hồng Quân không lo về phòng thủ, lại tiếp tục sử dụng kiếm khí, kiếm khí không ngừng xé rách không gian, kiếm khí như mưa vây kín lấy Vương Tư Minh.
Tiên giáp bị hủy, Vương Tư Minh tiếp tục mặc lên người bộ thượng phẩm tiên giáp khác, kiếm tiên không ngừng phá toái không gian ngăn cản kiếm khí của Hồng Quân. Nhưng kiếm khí quá mạnh, vượt qua sự tưởng tượng của hắn, cuối cùng thì kiếm tiên cũng không chịu được sự cộng kích của kiếm khí, kiếm tiên rung động như sắp không chịu nổi khiến Vương Tư Minh hao tổn công lực rất nhiều.
Vốn lúc trước Vương Tư Minh đã bị thương, tiên giáp bị hủy, tiên kiếm có khả năng không chịu được bao lâu nữa. Đây là tình huống nguy hiểm đầu tiên mà Vương Tư Minh gặp phải từ khi trở thành Tiên đế. Chính vì thế, hắn chỉ còn biết dùng thuấn di để tránh những đòn tấn công của Hồng Quân, ngay sau khi tránh đòn, hắn thuấn di đến ngay bên cạnh Hồng Quân, Vực được huy động, khiến động tác của Hồng Quân bị chậm lại, tiên kiếm chỉ trực công kích vào đan điền của Hồng Quân. Hắn bất chấp thủ đoạn, không kể mặt mũi chỉ muốn giết bằng được Hồng Quân để cướp Thần khí, hắn chỉ nghĩ cho dù thế lực sau lưng của Hồng Quân mạnh cỡ nào thì Ngũ Hoàng nhất định cũng ra mặt giúp đỡ Phi Thiên Môn.
Tiên kiếm hung hăng đâm trúng đan điền Hồng Quân,Vương Tư Minh nghĩ chắc chắn lần này sẽ giết được đối thủ nhưng ngay lập tức nét mặt hắn sầm xuống. Bị lực phản chấn lui về sau mấy thước, còn thân hình kiếm tiên khôi lỗi thì bị chấn bay thẳng xuống dưới.
Vương Tư Minh trong lòng chấn động “ Thần khí, phòng thủ đó chính là thần khí”. Để ngăn cản được đòn công kích đó thì ngoài thần khí chiến y ra không còn gì khác. Ba kiện thần khí xuất hiện trên người tên tiểu tử, thử hỏi nói ra điều đó ai dám tin đây?
Bị bắn về sau hơn một ngàn thước Kiếm tiên khôi lỗi mới dừng lại được, ngoại trừ chỉ hao tổn năng lượng của cực phẩm nguyên linh thạch thì trên người Kiếm tiên khôi lỗi không có bất cứ một vết tích thương tổn nào.
“ Ngươi cuối cùng là ai?” Vương Tư Minh lớn tiếng hô, một người mà trên mình có đến ba kiện thần khí, lại còn có thần giáp chiến y, điều đó khiến cho Vương Tư Minh cảm thấy khủng khiếp.
“ Ta đã nói ngươi không xứng để biết” Hồng Quân kiểm tra lại kiếm tiên khôi lỗi đoạn đứng dậy. Chín khối cực phẩm nguyên linh thạch đã hao tổn mất bảy phần, tuy nhiên từng đó năng lượng cũng đủ để phát ra được một chiêu, đó là thức thứ chín, và đây cũng chính là thức mạnh nhất.
Kiếm tiên khôi lỗi nhìn chằm chằm Vương Tư Minh, thần khí cao cao giơ lên. Vô số năng lượng tụ tập vào thân kiếm, năng lượng được phát ra che khuất cả Hồng Quân, bao phủ lấy hắn trong làn năng lượng huyền ảo. Những kim tiên quan chiến lúc này không thấy được chân thân của Kiếm tiên khôi lỗi, họ chỉ thấy một đạo quang mang sáng chói bao quanh thân thể một người.
“ Một kiếm xé trời”
Kiếm tiên khôi lỗi hét to một tiếng, vô số năng lượng tụ lại thành một đạo kiếm khí, giống như xé rách không gian phi tới. Không gian xung quanh đều bị kiếm khí này phá hủy. Nhưng đáng tiếc kiếm tiên khôi lỗi mới chỉ là chín cấp kim tiên tu vi, nên hiệu quả không được như ý muốn. Nếu Nghịch Ương tiên đế trực tiếp ra đòn này thì khẳng định không gian xung quanh đã bị phá hủy hoàn toàn. Vương Tư Minh kinh hãi thét lên khi thấy kiếm khí kinh hoàng bay đến, hắn muốn thuấn di trốn đi nhưng không gian xung quanh bị kiếm khí phá toái, không ổn định nên không có cách lẩn trốn.
“ Phập, hực……”
Kiếm khí nhanh chóng xuyên thấu thân thể Vương Tư Minh, một nguyên anh nho nhỏ cấp tốc hướng phía ngoài đào tẩu. Vương Tư Minh đã ngưng tụ tiên lực toàn thân để ngăn cản nhưng cuối cùng chỉ có thể để cho nguyên anh lánh đi, còn thân thể thì bị kiếm khí phá nát.
Một kiếm khí cường đại, những người quan chiến xung quanh cũng cảm thấy một áp lực khó thở, những người đứng gần bị ảnh hưởng của kiếp khí lập tức hộc máu, trọng thương. Phần lớn kiếm khí dồn vào Vương Tư Minh nên những người xung quanh không có ai vong mạng, những người này cũng rất thông minh khi đứng từ xa xem chiến, nếu là đứng ở gần có lẽ họ không còn tồn tại được đến giờ này.
“ Muốn chạy trốn?”
Kiếm tiên khôi lỗi bỗng dưng biến mất, xuất hiện bên cạnh nguyên anh của Vương Tư Minh đưa tay bắt lấy nguyên anh của Vương Tư Minh, mặc dù nguyên anh dãy dụa cỡ nào cũng không thoát ra được.
“ Đại nhân, ngài tha cho ta đi, ta chỉ còn lại nguyên anh thôi mà?”
“ Tha cho ngươi? Nếu ta bị ngươi bắt, liệu ngươi có tha cho ta không? Hai bằng hữu của ta cũng chỉ là một bậc thiên tiên nhưng các ngươi mười mấy kim tiên vây công bọn họ, đó là điều mà ngươi đã nói mà?” Hồng Quân lạnh lùng nói, trên tay bóp mạnh, Vương Tư Minh trở thành tiên đế đầu tiên du nhập Phong Thần bảng.
“ Giết ngươi rồi ta trở thành tội nghiệt của Phi Thiên môn đây”. Hồng Quân có chút thở dài, than vãn.
Bên ngoài, những kim tiên xem chiến chậm rãi lui về phía sau, Hồng Quân ở đây đã giết phó môn chủ của Phi thiên môn- một vị tiên đế, bất kỳ người nào của Phi thiên môn hay người của Ngũ Hoàng cũng đều không thể buông tha hắn. Chắc chắn không bao lâu nữa nhiều cao thủ sẽ đến, tránh cho họ hiểu nhầm tốt nhất nên lánh trước đi là hơn.
“ Tư Minh”
Một tiếng rống giận dữ truyền đến.
Nguyên anh Vương Tư Minh vừa bị bóp nát thì ngay lập tức chưởng môn Phi thiên môn, Triệu Hầu Viễn xuất hiện. Triệu Hầu Viễn biết được chuyện này sau khi nghe Triệu Cường kể lại. Triệu Hầu Viễn vốn tưởng rằng với hai cấp tiên đế của Vương Tư Minh truy sát chín cấp kim tiên không thành vấn đề, an ủi Triệu Cường sau khi bỏ chạy, hắn càng không tưởng được chỉ chậm một bước mà Vương Tư Minh đã mất mạng trong tay chín cấp kim tiên.
“ Ngươi là người phương nào mà giám giết phó môn chủ của Phi Thiên môn?” Triệu Hầu Viễn xuất hiện trước mặt Kiếm tiên khôi lỗi giận dữ hỏi.
“ vấn đề này hắn đã hỏi qua, câu trả lời của ta vẫn giống như trước : Ngươi không xứng để biết”
“ Láo toét! Ta là một trong bày mươi hai tiên đế của Ngũ Hoàng mà ngươi dám vũ nhục ta?” Triệu Hầu Viễn rất tức giận, thân phận của hắn không giống như Vương Tư Minh, hắn vừa là chưởng môn của đệ nhất phái Ngư Dương tinh – Phi thiên môn, lại là một trong bảy mươi hai tiên đế được Ngũ Hoàng nể trọng thì làm sao chấp nhận được điều sỉ nhục này?
“ Phi Thiên môn ngươi cậy người đônng thế mạnh muốn cướp thần khí của hai người bạn ta, không lẽ không đáng chết? Kể cả là Ngũ Hoàng ở đây, câu trả lời của ta vẫn vậy”.
“ Thần Khí?” Triệu Hầu Viễn sắc mặt thay đổi. Hắn cũng có nghe Triệu Cường nói qua về thần khí, nhưng sự thật như thế nào thì hắn vẫn chưa dám khẳng định, dĩ nhiên là Triệu Hầu Viễn không biết Hồng Quân có được trong tay thần khí.
“ Ngươi nói rằng ngươi có thần khí?” Triệu Hầu Viễn hỏi lại.
“ Như thế nào? Không lẽ ngươi cũng muốn cướp thần khí trên tay ta?” Kiếm tiên khôi lỗi mỉm cười, thần kiếm xuất hiện trên tay, Triệu Hầu Viễn liếc mắt qua đã nhận ra đó đích xác là thần khí.
Triệu Hầu Viễn không ngốc, hắn nhanh chóng nghĩ ra nhiều giả thiết, ý nghĩ đầu tiên của hắn giống như Vương Tư Minh. Kẻ mà thân mang thần khí như vậy chắc chắn là một nhân vật trọng yếu của một phương thế lực. Triệu Hầu Viễn còn biết rõ hơn Vương Tư Minh là Ngũ Hoàng đích xác rất cần thần khí, bất kể người nào, thuộc thế lực nào, nếu có thần khí là phải ra tay cướp đoạt. Chỉ cần hắn cướp được thần khí, hiến cho Ngũ Hoàng thì nhất định Ngũ Hoàng sẽ bảo vệ hắn khỏi thế lực kia. Ngũ Hoàng trên tiên giới là thế lực số một, kể cả yêu tộc thế lực đều phải nể mặt. Hơn nữa, một bí mật quan trọng mà Triệu Hầu Viễn biết được đó là mối quan hệ mật thiết giữa Ngũ Hoàng với Ám tinh giới – Kim Hình Quân Văn Phong. Có Kim Hình Quân đứng sau chống lưng thì bất kỳ một thế lực nào cũng không dám **ng vào Ngũ Hoàng.
Trong nháy mắt hiện lên vô số ý nghĩ, nhưng cuối cùng hắn quyết định mặc kệ người kia là ai, không để cho hắn rời đi, nhất định phải cướp đoạt thần khí, chỉ cần như thế hắn đã lập được công lớn với Ngũ Hoàng, điều đó thì còn gì bằng? Phi Thiên môn đã kết oán với người này, chỉ còn cách giết người, cướp thần khí mới có thể khiến Ngũ Hoàng bảo vệ hắn khỏi sự trả thù của thế lực sau lưng địch nhân.
“ Mặc kệ ngươi là ai, giết người của Phi Thiên môn thì hôm nay ngươi phải chết” Triệu Hầu Viễn hung hăng nói.
“ Phải không đó? Nếu hắn là bạn của ta thì ngươi có dám giết không?” Âm thanh sang sảng từ đâu truyền tới, Triệu Hầu Viễn hoảng sợ nhìn xung quanh nhưng không phát hiện tiếng nói đó là của ai.
Bên người Kiếm Tiên khôi lỗi xuất hiện ba người, đó chính là Tông Quật cùng Nghê Minh đã đưa Phượng Hi tới Ngư Dương tinh, âm thanh vừa truyền tới chính là của siêu cấp thần thú kim sí đại bằng Tông Quật.
“ Thì ra là Tông tiền bối, vãn bối không biết người này là bằng hữu của tiền bối, nếu biết thì không đời nào vãn bối dám làm khó cho hắn”
Triệu Hầu Viễn trên người ướt đẫm mồ hôi lạnh, Tông Quật là một trong số ít người không xem Ngũ Hòang ra gì. Tông Quật không phải Bằng ma hoàng nhưng lại cùng Nghê Minh kết làm vợ chồng, hai người đều là Tám cấp Yêu đế siêu cấp thần thú ở cùng nhau bất kể kẻ nào cũng không dám coi thường. Mà quan trọng là họ chỉ có hai người, hành vi bất định, có thể nói chẳng có gì đáng sợ với vợ chồng họ.
“ Lan Phong, không ngờ cách ngàn ngàn năm ở tiên ma yêu giới rốt cuộc lại gặp được ngươi” ,Tông Quật không để ý tới Triệu Hầu Viễn đang khom người kính chào mà chỉ hướng tới Kiếm tiên khôi lỗi nói chuyện.
“ Lan Phong?” Hồng Quân ngạc nhiên, hắn có khả năng biết người mới đến là Tông Quật, trông hình dáng, khí chất đã cảm thấy con người này không phải là tầm thường.
“ Lan Phong, sao vậy? Năm đó từ Nghịch ương cảnh từ biệt, ta với ngươi đã không gặp nhau, hay là lâu quá mà ngươi không còn nhớ ta?” Tông Quật cười ha ha nói.
“ Nghịch Ương cảnh? Hồng Quân giật mình vì Kiếm Tiên khôi lỗi là bí mật của Tần gia, không ai được biết. Nhưng hắn không biết rằng, năm xưa cha hắn – Tần Vũ đã dùng kiếm tiên khôi lỗi đoạt lấy Vạn thú phổ. Năm đó Tông Quật cũng có mặt ở đó, hắn vẫn nghĩ rằng Kiếm tiên khôi lỗi chính là sư thúc của Tần Vũ, có tên là Lan Phong.
“ Tông Quật huynh, ta nhớ ra rồi sau nhiều năm như vậy… mà sao huynh lại có mặt ở đây?”Kiếm tiên khôi lỗi ôm quyền hướng Tông Quật chào.
“ Nơi này không phải chỗ của chúng ta nói chuyện, nào , chúng ta tìm chỗ nào đó hàn huyên” Tông Quật phất tay trực tiếp mang mấy người thuấn di đi mất,để lại mình Triệu Hầu Viễn sợ hãi đứng một mình.
Một lầu tầng hai của tửu lâu đã được Tông Quật bao toàn bộ, Tông Quật sau khi cho tiểu nhị mang rượu thịt lên xong thì bố trí ngay một trận pháp cách âm, sau đó bốn người ngồi xuống nói chuyện phiếm.
“ Lan Phong huynh, có điều này không biết có nên hỏi hay không?” Tông Quật nghi hoặc cười cười hỏi.
“ Tông Quật huynh, xin cứ nói”
“Tại sao ở Nhân gian giới ta gặp huynh đã chín cấp kim tiên, sau ngàn ngàn năm như thế, tu vi của huynh vẫn là chín cấp Kim tiên?”
“ Ha ha, không có gì. Ta không có duyên với Tiên đế nên bây giờ vẫn là chín cấp kim tiên” Kiếm tiên khôi lỗi ha ha cười nói.
“ Sư tôn, Lan Phong này chính là Quân ca, kẻ đứng trước mặt chúng ta chính là truyền thừa chi bảo của Tần gia – Kiếm tiên khôi lỗi, con đã từng thấy qua” Phượng Hi nhỏ giọng truyền âm cho Nghê Minh. Chỉ có Phượng Hi là biết thân phận đích thực của Kiếm tiên khôi lỗi. Nghe Hồng Quân cùng Tông Quật nói chuyện, Phượng Hi đã nhìn thấu kế sách của hắn.
Sau khi Phượng Hi phi thăng đã bái Nghê Minh làm sư phụ, Tiên Ma Yêu giới chỉ có hai nàng là Siêu cấp thần thú Phượng Hòang. Nghê Minh định sau khi độ thần kiếp sẽ để cho Phượng Hi làm truyền thừa, chính vì thế họ mới đi cùng nhau.
“ Cái gì? Con nói đây là Hồng Quân, cũng chính là hậu nhân của Tần gia?” Nghê Minh có chút ngạc nhiên, nhìn chằm chằm Kiếm tiên khôi lỗi nửa ngày rồi truyền âm cho Phượng Hi.
“ Đúng vậy sư tôn, chính là hắn”
“ Hay cho tên xú tiểu tử, nếu đồ nhi ta không nói, ngươi định giễu cợt chúng ta tới bao giờ?” Nghê minh đập bàn, quay qua Kiếm tiên khôi lỗi quát lớn.
“ Minh nhi, nàng sao vậy? Đây là kiếm tiên Lan Phong, tại Nhân gian giới ta có biết hắn mà?” Tông Quật rất ngạc nhiên vì phản ứng của Nghê Minh. Vừa rồi Nghê Minh cùng Phượng Hi truyền âm, lại nói chuyện với Kiếm tiên khôi lỗi nên không có cơ hội cho Phượng Hi chen vào.
“ Tông ca, huynh bị hắn lừa rồi, Lan Phong cái gì hắn chứ? Hắn chính là Hồng Quân, là hậu nhân Tần gia. Tiểu Hi có biết hắn”
“ Tông tiền bối, sư tôn nói đúng đó. Quân ca, huynh đừng đóng giả nữa.” Phượng Hi nhìn Hồng Quân đang xấu hổ quay mặt đi cười trộm.
“ Các người nói Lan Phong là hậu nhân Tần gia, điều này là vô lý, ngàn ngàn năm trước ta đã biết được Lan Phong huynh đây.” Điều đó chính là Tông Quật không tin những gì mình đang thấy.
“ Tông tiền bối, Nghê tiền bối cùng hiểu Phượng nói không sai, ta chính là Hồng Quân”
Hồng Quân cùng Cổ Bàn đột nhiên xuất hiện trước mặt ba người. Hồng Quân sau khi xuất hiện liền thu kiếm tiên khôi lỗi đứng lên.
“ Đây rốt cuộc là chuyện gì?” Tông Quật ngạc nhiên, ngây ngốc nhìn hai người mới xuất hiện, như thế nào cũng không thể tưởng tượng được.
Tông tiền bối, Người nói người kia là Lan Phong, thực chất đó là Tần gia hộ tộc chi bảo - kiếm tiên khôi lỗi, ngày trước vãn bối cùng Quân ca có được từ Tần gia bảo tàng, ngay từ đầu vãn bối cũng nghĩ đó là người sống.” Phượng Hi quay sang Tông Quật giải thích.
“ Tiểu Phượng nói rất đúng, Lan Phong là tên của Hộ gia chi bảo Kiếm tiên khôi lỗi, đều do ta khống chế, Tông tiền bối, thật sự xin lỗi người, vừa nãy vẫn chưa kịp cho người biết”
Hồng Quân một lần nữa dùng kiếm tiên khôi lỗi nói chuyện với mọi người, đây là cách giải thích ngắn gọn mà dễ hiểu nhất.
Phải mất một thời gian dài, Tông Quật mới hiểu ra. Ông cảm thán quả thật Tần gia không hề đơn giản một chút nào, Tần Vũ năm đó dùng kiếm tiên khôi lỗi không biết đã lừa biết bao nhiêu người.
“ Tiểu Quân, ta cũng gọi ngươi như thế nhé. Theo ta được biết thì các người Tần gia thị tộc đều cư ngụ ở thiên giới cách nơi này không xa là Ngụ đức tinh, ngươi làm thế nào mà xuất hiện ở Nhân gian giới?.
“ Tông tiền bối, ta bây giờ cũng không có ở tại Tần gia, vắng mặt ở Tiên Ma yêu giới. Ta sống ở một nơi khác, xin được giữ bí mật. Ta ở nhân gian giới là có nguyên nhân đặc thù". Hồng Quân cũng không biết rằng cả gia tộc mình đã chuyển vào Tân vũ trụ.
“ Ta đã ngàn ngàn năm rồi không có tin tức của Tần gia, không biết lão bằng hữu thế nào rồi?”
“ Ông ấy khỏe lắm” Hồng Quân cười thầm trong bụng, không nói ra mình chính là nhi tử của Tần Vũ.
Ngư Dương tinh, đại điện Phi thiên môn, Triệu Hầu Viễn đang cẩn thận nghiêng mình đứng sau một tử y nam tử.
“ Triệu Hầu Viễn, ngươi xác định người kia sở hữu thần khí?”
“ Thuộc hạ xác định, hơn nữa qua trận chiến của hắn với các tiên nhân, ít nhất hắn có đến ba kiện thần khí, trong đó có một kiện thần khí chiến giáp”
“ Chín cấp kim tiên, ba kiện thần khí … Triệu Hầu Viễn, tin tức này cực kỳ trọng yếu, ngươi nhất định không được để tin tức này truyền ra ngoài Ngư Dương tinh, ngươi hiểu chứ?”
“ Thuộc hạ hiểu, Tử đế đại nhân xin yên tâm, thuộc hạ biết phải làm thế nào.”
“ Tốt lắm, Tông Quật cùng Nghê Minh quả thật rất khó đối phó. Nhưng ta không tin hai người họ lúc nào cũng bên cạnh tên tiểu tử đó. Phải cực kỳ chú ý hành tung của họ, có tin tức gì lập tức hồi báo lại cho ta”
“ Rõ, thuộc hạ xin cáo lui trước” Triệu Hầu Viễn từ từ rời khỏi đại điện.
Ngư Dương tinh xảy ra một trận chém giết, những tiên nhân tại hư không xem trận chiến của Kiếm tiên khôi lỗi và Dương Tư minh toàn bộ đã biến mất một cách bí ẩn, điều này quả thật không còn là chuyện bình thường nữa.
Tử y nhân chính là thuộc hạ trọng yếu của Ngũ Hoàng, cũng chính là sư đệ của Ngũ Hoàng, bát cấp tiên đế Tử Quang – tự xưng là Tử đế cùng với Ngũ Hoàng đều là kiếm tiên.
Nhận được tin tức của Triệu Hầu Viễn, Tử Quang từ hành tinh lân cận chạy sang. Thần khí đối với Ngũ Hoàng là rất trọng yếu và được khuyến khích, kể cả là giết người cướp đoạt. Nhớ khi xưa khi Mê Thần điện tồn tại thì Ngũ Hoàng mới là một kim tiên nho nhỏ, căn bản là không đủ thực lực tranh đoạt Thần khí. Sau khi thế lực được thành lập hắn mới chiếm được hai kiện thần khí, đều là hạ phẩm thần kiếm, hắn cùng Tử đế mỗi người một kiện. Nếu có thần khí chiến y, thế lực của Ngũ Hoàng lại có thể cao hơn được một tầng.
Hồng Quân không biết đã bị cao thủ theo dõi, vẫn cùng Tông Quật khoái trá nói chuyện phiếm, cũng từ đó hắn hiểu thêm nhiều về Tần Vũ tại nhân gian giới. Nghê Minh mặc dù biết tu vi của Hồng Quân bị suy thoái cũng không nói với hắn giải trừ phong ấn của Phượng Hi tại Linh thú quyển. Từ kiếm tiên khôi lỗi đến vài kiện thần khí Nghê Minh đã biết được Tần gia quả thật bất phàm.
“ Nói thật, ta có rất nhiều năm cùng Thái thượng Tam trưởng lão của các ngươi tại Tiên Ma Yêu giới, có Trùng và cha mẹ hắn, Bàn Man cùng mọi người….tiểu Quân, ngươi nói xem nếu có cơ hội cùng với bọn họ gặp nhau, có hứng thú không?
Hồng Quân chỉ có một ít thời gian nói chuyện với Tông Quật nhưng cũng biết rất nhiều điều về bằng hữu của Tần Vũ. Mặc dù không biết Hồng Quân là nhi tử của Tần Vũ, nhưng từ tướng mạo, cách nói chuyện…có thể đoán Hồng Quân và Tần Vũ có mối quan hệ không bình thường.
Ba ngày sau, Tông Quật mang Hồng Quân cùng Cổ Bàn rời khỏi Ngư Dương Tinh. Thấy Hồng Quân cùng nhân mã của Ngũ Hoàng chém giết, trở thành thù địch, Tông Quật cũng lo lắng cho bọn hắn nên nhanh chóng rời khỏi Ngư Dương tinh, chỉ cần rời khỏi thế lực của Ngũ Hoàng muốn đi đâu do bọn Hồng Quân tự quyết định.
Tông Quật vừa rời đi lúc trước, Tử Quang đã bám theo sau. Cả Ngũ Hoàng thế lực đều chú ý nhất cử nhất động của bọn họ. Chỉ cần bọn họ tách nhau ra, có thể dùng vũ lực bắt họ nói ra Kiếm tiên khôi lỗi hiện ở đâu để cướp đoạt Thần khí chiến y.
Ẩn đế tinh, Tông Quật cùng Nghê Minh mang theo cả bọn Hồng Quân đến nơi này. Ẩn đế Lâm Lâm đã biết Tần Vũ từ lâu, nên cho họ cư trú. Ở Ẩn Đế tinh có vẻ an toàn hơn nhiều so với ở Ngư Dương tinh.
“ ha ha, hai lão già ta sẽ không đi theo các người nữa, Tiểu Quân ta hi vọng các ngươi học tập theo Tần Vũ ba huynh đệ họ tại Tiên Ma Yêu giới làm nên những kỳ tích” Tông Quật cười ha ha và mang theo Nghê Minh rời đi. Trước khi đi, Tông Quật không quên để lại cho họ mỗi người một cái truyền tấn ngọc phù, gặp nguy hiểm thì phải lập tức thông báo, với tốc độ của Tông Quật thì sẽ đến trong thời gian nhanh nhất.
Tin tức Tông Quật tách khỏi nhóm Hồng Quân nhanh chóng được truyền ra và tới tai Tử Quang, Tông Quật rời đi được ba ngày thì Tử Quang cũng xâm nhập Ẩn đế tinh.
Long tộc lãnh địa, long tộc hạch tâm tinh cầu 'Lục Tinh Tinh',Tiên ma yêu giới Long tộc bị Ngao Vô danh mang đi hơn phân nửa, nên chính vì đó những người còn lại không còn bao nhiêu, thế lực cũng từ đó mà không được như xưa. Nhưng Long tộc còn có Long Hoàng, có truyền thừa chi bảo nên thế lực này cũng không dễ trêu chọc vào.
Long hoàng Phương Điền chính là Ngũ trảo Kim long tại nhân gian giới, so với Tần Vũ thì phi thăng chậm hơn. Tại Tiên Ma Yêu giới khi Tần Vũ đã công danh hiển hách thì Phương Điền mới phi thăng. Sau khi Ngao Vô Danh phi thăng thì Phương Điền tiếp nhận chức Long Hoàng tính đến nay đã ngàn ngàn năm rồi. Hiện tại Phương Điền đang đứng ngoài phòng, đợi một người.
“ Tĩnh đại nhân, đã có tin về hậu nhân Tần Gia, hắn vừa phi thăng cách đây không lâu, Hắn xuất hiện tại Ngư Dương tinh và đã gây thù hằn với Phi Thiên môn, nhưng sau đó được Tông Quật cùng Nghê Minh đưa đến Ẩn Đế tinh.
“ Biết rồi, cảm ơn ngươi Phương Điền, khổ cực cho ngươi quá.
Từ trong phòng truyền ra âm thanh dễ nghe, từ âm thanh này có thể thấy người nói có tâm trạng không vui, vẻ mặt có phần tiều tụy.
Hoàng Phủ Tĩnh vốn tại nhân gian giới để tu tâm, muốn quên đi Tần Vũ. Nhưng sự kiện này đã làm nhớ lại vô số hoài niệm, không biết chuyện tương lai còn có thể yên bình trôi qua nữa hay không.
Hết chương 6
Dịch : Văn Cao
Tặng các bạn 2T, chúc các bạn manh khỏe.
Tiên Ma Yêu giới, thần thức Hoàng Phủ Tĩnh trực tiếp xuyên qua vô số tinh hệ, rất nhanh tới Ẩn Đế tinh, Thần thức Hoàng phủ tĩnh cũng nhanh phát hiện ba người Hồng Quân.
" là hắ, như thế nào lại là hắn!" Hoàng Phủ Tĩnh cả kinh nói.
Huyễn Kim Sơn các không xa với Phiêu Tuyết thành Hoàng Phủ Tĩnh cũng từng đi tới Phiêu Tuyết Thành, gặp qua Hồng Quân, biết hắn là tiểu nhi tử của Tần Vũ. Hoàng Phủ Tĩnh gặp qua Tần Sương, nhưng mà Tần Sương lại chưa có gặp Hoàng Phủ Tĩnh bao giờ.
Hoàng Phủ Tĩnh vốn tưởng rẳng đây là hậu nhân của Tần gia, chỉ là một hậu bối của Tần gia, vạn vạn lần không có nghĩ tới đây lại là nhi tử của Tần Vũ.
" Không đúng, ta lần trước trong khi gặp hắn, cảnh giới cũng sắp là Thần nhân, như thế nào bây giơ lại chỉ là một Thiên tiên?" Hoàng Phủ Tĩnh rất nhanh nghĩ tới vẫn đề tu vị của Hồng Quân.
Hồng Quân có thể trước mặt người khác ngụy trang, nhưng mà trước mặt Hoàng Phủ Tĩnh một thượng bộ thiên thần tuyệt đối không giấu được, Hoàng Phủ Tĩnh quả thật cảm nhân được cảnh giới hiện tại của Hồng Quân chỉ là một Thiên tiên.
Hoàng Phủ Tĩnh có chút không dám nắm chắc, còn đâu hoàn toàn giống nhau, hơn nữa có thể hoàn toàn xác định hắn chính là người của Tần gia, chỉ có hơn thở cùng tu vị là không giống, không biết đây có phải là con trai của Tần Vũ không, Hoàng Phủ Tĩnh trong tâm tự hỏi.
" Quân ca, người Tần gia các ngươi qur là không vừa nha, Tông tiền bối cũng không có đối với ai khác mà tốt như vậy, ta nghe sư phụ nói, Tông tiền bối đã hơn trưm ngàn năm không có đi ra ngoài, nếu không phải vì ngươi, Tông tiền bối sẽ không tự mình xuất hành!"
Tới Tiên Ma Yêu giới, Phượng Hi đối với Tần gia cũng biết nhiều hơn một chút, đặc biest là từ Tông Quật nói cái kia... Tần gia thái thượng Tam trưởng lão Tần Vũ, càng hiểu biết nhiều hơn, Tần Vũ, chính là chỉ cần mấy ngàn năm tại Tiên Ma Yêu giới tu luyện nhanh chóng, phi thăng Thần giới, hơn nữa nguyên nhân Bằng Ma Hoàng chết cũng là chết trong tay ba huynh đệ Tần Vũ là Hắc Vũ.
" Đương nhiên, người Tần gia chúng ta không có người nào kém cả, như đại ca Tần Tư của ta, cả Phiêu Tuyết thành..."
Câu cuối cùng Hồng Quân không có nói ra, hắn đang muốn nói tiếp thì huyển tưởng về Tần tư lại xuất hiện. Hồng Quân sắc mặt cũng ảm đảm đi, đệ tử Tần gia, Tần Sương chính là người Tần gia có tu vị thấp nhất, trước kia Hồng Quân còn có thể phản đối, nhưng bây giờ sự thật không thể chối cãi, nguwoif Tần gia tại Tần giới, bình thường ngay cả đứa bé trong gia tộc Tần gia tu vị cũng đã là Tiên Đế, chỉ có hắn Hồng Quân, là một Thiên tiên.
" đại ca Tần Tư, Phiêu Tuyết Thành, không lẽ là hắn thật?" con mắt Hoàng Phủ Tĩnh sáng ngời, tại Phiêu Tuyết Thành, Tần Vũ có người con cả là Tần Tư, vậy người này chỉ có thể là tiểu nhi tử Tần Sương của Tần Vũ.
" Quân ca? đại ca ngươi làm sao, sao lại không nói tiếp vậy?" Phượng Hi đối với truyện của Tần gia rất tò mò, thật khó khăn để cho Hồng Quân nói ra, vậy mà hắn vừa mở miệng, lại không có kể tiếp.
" không có gì, tiểu Phượng, ta có chút hơi mệt, chúng ta trở về nghi ngơi a!"
" Uy! " Phượng Hi có chút sửng sốt, ba người mới đến không quá một canh giờ, Hồng Quân tự nhên kêu mệt mỏi, rõ ràng là lấy cớ.
Trở lại khách sạn, Hồng Quân trực tiếp mang theo Cổ Bàn cùng Phượng Hi vào Hồng Quân Hành Phủ.
" tiểu Bàn, tiểu Phượng, ta muốn bế quan một thời gian, bây giờ tu vị của ta thật sự là thấp, mặc dù có Kiếm tiên khôi lỗi, nhưng cũng không phải là kế lâu dài, ta muốn tu vị tăng lên, còn các ngươi thì sao?"
" tu luyện cũng tốt, tiểu Quân ngươi muốn bế quan thì bế quan ah, ta cũng vậy, Tiên Ma Yêu giới cao thủ nhiều vô số, muốn bảo vệ tánh mạng phải dựa vào chính mình mới tốt.
" các ngươi đều bế quan rồi, ta cũng chỉ có cách tốt nhất là bế quan theo, phải biết rằng, ta bây giờ đang là Yêu vương, xem các ngươi lúc nào có thể đuổi kịp ta đây!" Phượng Hi cười cười chạy đi trước.
Hồng Quân đạo tràng,...ở mặt trên, trước tầng một, Hồng Quân khoanh chân ngồi, chăm chú tìm hiểu biến hóa của Phong Thần Bảng và vô danh vật chất.
" Tần Sương!"
" Xuy!: Hồng Quân đột nhiên mở to mứt, kinh dị nhìn người phụ nũ trước mặt, thoạt nhìn thấy ba ta rất tiều tụy.
" ngươi gọi là Tần Sương, là tiểu nhi tử của Tần Vũ!"
Hoàng Phủ Tĩnh khẽ vung tay, nhất thời trong căn phòng trống không xuất hiện một cái bàn, còn có hai cái ghế, Hoàng Phủ Tĩnh chỉ Hông Quân ngồi xuống, tự mình tiếp tục uống rượu ở trên bàn.
" ta gọi là Hồng Quân, các hạ là ai? như thế nào có thể đi vào nơi của ta?" Hồng Quân không có thừa nhận, cũng không có phủ nhận, tất nhiên là không phủ nhận rồi, thân là người Tần gia, Hồng Quân cũng không có việc gì phải phủ nhận mình chính là người Tần gia.
Hồng Quân rất kinh ngạc, không biết người phụ nữ này làm cách nào tới được nơi này, Hồng Quân Hành Phủ chính là khi Hồng Quân còn ở cảnh giới Thần nhân mà cải tọa, lại còn có Thần giới trận pháp, cho dù là hạ cấp Thần nhân cũng không có cách tiến vào.
" ta gọi là Hoàng Phủ Tĩnh!" Hoàng Phủ Tĩnh nói.
" Hoàng Phủ Tĩnh, ngươi chính là Đông Cực Huyễn Kim Sơn Hoàng Phủ Tĩnh!" Hồng Quân cả kinh, Hoàng Phủ Tĩnh cái tên này hắn đã nghe nói qua, cũng biết Hoàng Phủ Tĩnh chính là một Thượng bộ thiên thần. Thượng Bộ thiên thần vô thanh vô tức có thể tiến vào nơi này, việc này không có gì là khó.
" đúng vậy, chính là ta, ta từng đi qua Phiêu Tuyết thành, gặp qua ngươi, cho nên ta nhận ra ngươi, ta với Tần Vũ cha ngươi cũng có quan hệ tốt, ngươi hẳn lên gọi ta mọt tiếng A di!" Hoàng Phủ Tĩnh uống chén rượu, lại tiếp tục nói:" ngươi không có cùng cha ngươi tiến vào Tân không gian sao? như thế nào lại ở Tiên Ma Yêu giới, mà sao cảnh giới chỉ ở mực Thiên tiên?"
" Tân không gian, cha ta bọn họ đã tiến vào Tân vũ trụ rồi sao, cũng phải là như vậy, trong khi ta rời đi tân vũ trụ của cha đã đạt đại thành rồi!" Hồng Quân suy nghĩ một chút, cũng không còn phủ nhân thân phận, có chút than vãn.
" Tại Thàn giới, người Tần gia các ngươi đều đi theo Tần Vũ, đồng thời biến mất, còn ngươi, sao lại ở nơi này?" Hồng Quân không có tra lời, Hoàng Phủ Tĩnh lại hỏi...
" Ngàn ngàn năm trước, ta đã rời khỏi Phiêu Tuyết thành, sau này bởi vì tham ngộ công pháp thất bại, tiếp tục ở con người giới tu luyện tiếp.
Hoàng Phủ Tĩnh là một người mà ở Phiêu Tuyết Thành mọi người ít đề cập tới nhất, mặc kệ là Tần Vũ, hay là Khương Lập, kể cả Hắc Vx, Khương Lan, bọn họ cũng ít khi đề cập tới, nhưng mà Hồng Quân cũng biết cha mình sau khi đạt thiên thần cảnh giới đã trở thành Huyễn Kim Sơn Lam Huyền Điện điện phủ, sau này tại Huyễn Kim Sơn luyện khí, mà nổi tiếng khắp Thần giới, nghe nói cha có thể vào được Huyễn Kim Sơn chính là Hoàng Phủ Tĩnh này đề cử.
" nguyên lai là như vậy, quả thật, công pháp của ngươi ta cũng không có nhìn thấu, năm đó công pháp của cha ngươi cùng với người khác không giống nhau, vì vậy mới có thành tựu như bây giờ, hy vọng ngươi có thể đạt được như cha ngươi, trở thành một đại nhân vật."
Địa vị Tần Vũ, không phải Hoàng Phủ Tĩnh có thể đạt được, nhìn thành tựu của Tần vũ nàng thật sự không biết lên xưng hô như nào cho tốt, chỉ có thể nói là đại nhân vật mà thôi.
" cảm ơn Tĩnh a di!" Hồng Quân nhj nhàng cười, lại nói:" Tĩnh a di như thế nào cũng tới Tiên Ma Yêu giới?"
Đối với việc Hoàng Phủ Tĩnh có thể tìm được mình, Hồng Quân không có hỏi tới, tại Thần giới tất nhiên sẽ biết được thần thông của Thượng bộ thiên thần, tại hạ giới muốn tìm một người, csi đó vô cùng đơn giản.
" ta tới đây là chút việc riêng, được rồi, cha ngươi, hắn có tốt(khỏe) không?" Hoàng Phủ Tĩnh không có nói việc tới đây là vì tâm tư, chỉ là trong lúc hỏi về Tần Vũ thì ánh mắt toát ra vẻ chờ mong.
" rất tốt, rất tốt, cha vẫn khỏe lắm, mỗi ngày không có việc gì đều cùng mẹ ta đánh cờ, nói chuyện... tốt lắm!" Hồng Quân cười nói, trong lòng cũng đồng thời kêu to:" cha a, như thế nào lại có thêm một người, không biết người cuối cùng còn phong lưu bao nhiêu a, ta vừa mới phi thăng lên Tiên Ma yêu giới đã gặp được hai người, người ngàn vạn lần không lên làm chuyện có lỗi với mẹ a!"
" như vậy là tốt rồi, Khương Lập muội muội, bọn họ đúng là một đôi thích hợp!" Hoàng Phủ Tĩnh khó khăng lộ ra một tia mỉm cười, chỉ là trong mắt Hồng Quân nhìn như thế nào nụ cười đó cũng là cười khổ.
" Tĩnh a di, người bây giờ ở đâu?"
" ta bây giờ tạm thời ở tại Long tộc!"
" Long tộc!" Hồng Quân đột nhiên cả kinh, trên Tử Huyền Tinh, người cảu Long tộc chết trong tay Hồng Quân cũng không ít.
" tiểu Sương, ngươi có thể yên tâm, Long Hoàng Long tộc là người biết hiểu việc, những thành viên Long tộc tại Tử Huyền Tinh muôn đoạt bảo của Tần gia, đáng chết, giết rất tốt!" Hoàng Phủ Tĩnh mỉm cười nhìn Hồng Quân giải thích.
" còn nữa, tiểu Sương, ngươi có điểm hơi lỗ mãng, ngươi bây giờ thực lực còn kém, không nên xuất hiện Thần khí, tại con người giới thì không sao, nhưng tại Tiên Ma Yêu giới thì không có giống như vậy, thực lực của ngươi bây giờ, cao thủ cấp Tiên Đế đối với ngươi có thể tạo thành uy hiếp,càng không nên tạo cơ hội cho Thiên thần thường xuyên xuống đây.
Hoàng Phủ Tĩnh vẻ mặt rất nghiêm túc, nàng không phải là dạo suông, Tiên Ma Yêu giới thường xuyên có Thiên thần hạ phàm, trong thời gian gần đây Hoàng Phủ Tĩnh phát hiện tại Tiên Ma Yêu giới còn có một Thượng bộ Thiên thần cùng một Trung bộ Thiên thần xuất hiện.
" Thiên thần!" Hồng Quân cả kinh, vô luận là Thiên thần cấp bậc nào, Hồng Quân chống lại chỉ có một đường chết duy nhất, cho dù là có nhị lưu Hồng Mông linh bảo Vô Ảnh đao cũng không làm gì được, thực lực chênh lệch quá lớn.
" tiểu Sương không cần phải sợ, có Tĩnh a di ở đây, nơi này không có một Thiên thần nào có thể làm ngươi bị thương, bất quá, nếu là bọn người Tiên Đế ta sẽ không ra tay, cho nên cái quan trọng nhất chính là đề cao tu vị một chút!" Hoàng Phủ Tĩnh nhìn Hồng Quân lo lắng, có chút cười nói.
" cám ơn Tĩnh a di, tiểu Sương hiểu được, ta lần này bế quan nhất định đạt thực lực mới xuất quan!" Hồng Quân có thể cảm nhận dduwwocj sự quan tâm của Hoàng Phủ Tĩnh, đây là một loại quan tâm vô tư của trưởng bối đối với vãn bối, Hồng Quân đã rất lâu không có loại cảm giác này, trước kia tại Phiêu Tuyết thành, Hồng Quân cũng chỉ có Thần vương Tả Thu Lâm mới có thể cảm nhận được một chút quan tâm, cho dù là Khương Lan, bọn họ đại bộ phận đều là quan tâm cho Tần Tư.
Hoàng Phủ Tĩnh đối với Tần Vũ một tâm tình ý, nhưng mà " hoa rơi có ý, nước chảy vô tình", chỉ có thể đem tâm ý này chôn sâu trong đáy lòng, ngàn ngàn năm thương nhứ, chỉ có thể đem cỗ tình ý này háo thành quan tâm trên người Tần Sương.
*************
Cái gì? mất tích, các ngươi hành sự như thế nào!"
Tử Đế Tử Quang phát hảo lôi đình, Hồng Quân sau khi bế quan được một ngày, Tử Quang tới Ẩn Đế tinh, người của bọn hắn vẫn giám thị Hồng Quân, hồi báo cho hắn, đã mất dấu vết.
" đại nhân tha tội, thuộc hạ tiếp tục tra sét, ba người bọn họ có hai người là Thiên tiên một người là Yêu vuwng, không có khả năng thoát khỏi Ẩn Đế tinh mà không bị chúng ta phát hiện, nhất định là chốn ở nơi nào đó trong Ẩn Đế tinh!" kim tiên nhìn Tử Đế vội vàng báo cáo.
" Tốt, them ho các ngươi một cơ hội, nhanh chóng đi thăm dò, cho dù là lục tung cả Ẩn Đế tinh cũng phải cấp cho ta ba người kia!" Tử Quang sắc mặt dũ tợn nói, tại Tiên Ma Yêu giới Thần khí vốn không có nhiều lắm, thật vất cả mới xuất hiện một cơ hội, bất luận là tử Quang hay Ngũ Hành cũng không buông tha cơ hội lần này.
Hoàng Phủ Tĩnh ở lại Long tộc, coi Long tộc là nơi cư trú của mình. Trong khi Tử Đế cùng với người của hắn đang tìm Hồng Quân ở Ấn đế tinh, chẳng ai biết được Hồng Quân đang trong Hồng Quân phủ - Hồng Quân đạo tràng tầng cao nhất theo dõi sự biến hóa của Hồng Quân đạo.
Sau khi phi thăng, vô danh vật chất có phát triển hơn một chút, cho dù Hồng Quân không chuyên tâm tu luyện nhưng vô danh vật chất vẫn tiếp tục tăng trưởng, toàn bộ vẫn phiêu phù tại đan điền. Cả đan điền như được bao bọc bởi một lớp tro bụi, bị sức mạnh tác động vào khiến tro bụi bay tứ tán.
Hồng Quân đạo từ sau khi Hồng Quân độ kiếp đã loáng cảm giác như quay lại tầng thứ nhất, chỉ tiếc là vô danh vật chất quá ít nên không có khả năng tiến thêm được một tầng.
Một trăm năm, Hồng Quân đã tu luyện được một trăm năm, so với quá khứ thì thời gian tu luyện lần này dài hơn. Điều đó khiến cho hắn đã tiến vào Hồng Quân đạo tầng thứ nhất. Cảnh giới cũng từ nhất cấp thiên tiên lên tới nhất cấp kim tiên. Ở tầng thứ nhất này Hồng Quân biết, sau khi tiến vào Kim tiên tu vi thì tốc độ tu luyện không còn nhanh như trước, phải thong thả tu luyện, không thể hấp tấp vội vàng.
“ Tiểu Hoàng Ngư, thế nào? Muội nói Tôn Ngộ Không so với huynh tốt hơn mà, chỉ mất hai trăm năm hắn đã luyện thành kinh thiên ba mươi sáu côn, đã tới yêu vương chi cảnh.” Hồng Vân nhìn Hầu Phí đang kinh nghi vừa cười vừa nói.
Tôn Ngộ Không không hổ là loài khỉ thông minh nhất trong các loài khỉ, chỉ mất có hai trăm năm mà hắn đã luyện thành Kinh thiên ba mươi sáu côn, trong khi người khác phải mất đến hàng nghìn năm.
“ Hoàn thành bây giờ nói còn quá sớm, khi nào luyện thành kinh thiên nhất côn thì hẵng nói” Hầu Phí trong lòng thì rất vui sướng nhưng vẻ mặt lại dấu tiệt đi cảm giác đó.
“ Ngộ Không, nghỉ ngơi đi một vài ngày, sau đó ta sẽ đưa ngươi đến một nơi” Đây là lần đầu tiên Hầu Phí gọi trực tiếp tên của Tôn Ngộ Không, trước đây hắn không gọi Ngộ Không là bổn đản thì cũng là ngu ngốc. điều đó có nghĩa Ngộ Không trong mắt Hầu Phí đã có một địa vị khác hẳn trước kia.
“ Sư tôn, có phải người định mang đệ tử đến chỗ cha mẹ?” Ngộ Không vội vàng hỏi, hắn nỗ lực tu luyện như vậy đều mong muốn có ngày gặp lại cha mẹ mình.
“ Ngươi muốn gặp thì ta dẫn ngươi đi gặp” Hầu phí nói xong lập tức biến mất.
Hầu Phí cùng với thê tử ở lại Tiên Ma Yêu giới, nhưng tất cả mọi động tĩnh của họ đều bị Hầu Phí khống chế. Hầu Phí đối với Lâm Mông vũ trụ hiểu biết không nhiều lắm, nhưng hắn là Thiên Tôn của Tần Mông vũ trụ, bên cạnh đó lại là huynh đệ tốt của Tần Vũ nên có thể tự do thi triển pháp tắc của mình một chút, khống chế không gian thì không có gì là quá khó cả. Hầu Phí biết Hoàng Phủ Tĩnh đang ở Tiên Ma Yêu giới, cũng biết nơi ở của Tần Sương nhưng bọn họ lại không biết đến sự có mặt của hắn.
“ Tiểu Hoàng Ngư, huynh định đưa Tôn Ngộ Không đi gặp cha mẹ hắn thật sao?” trong khi không có Tôn Ngộ Không ở đó, Hồng Vân liền hỏi.
“ Đúng vậy, ta cũng cảm thấy không ổn, hay là để sau khi Tôn Ngộ Không tới Thần giới rồi nói cho hắn biết” Tử Hà đi theo cũng nói.
“Không cần, đây là sự an bài của đại ca, các muội không cần nói nhiều” Hầu Phí có chút thở dài, ánh mắt nhìn về hướng tinh không xa vời, trong mắt hồng quang chợt lóe, tưởng chừng có thể nhìn thấu cả vũ trụ.
Cha mẹ Tôn Ngộ Không đều là thần thú, thông linh thạch hầu chỉ có thể cùng Hầu thần thú mới có thể sinh con, sinh ra thông linh thạch hầu bằng cách mang thạch thai.
Kỳ thật tình huống của cha mẹ Tôn Ngộ Không cũng không được tốt, Mẫu thân Tôn Ngộ Không vừa sinh hạ thạch thai thì có cừu nhân đến tìm để báo thù, trải qua một trận thảm sát, trong trận chiến đómẫu thân chẳng may bị giết. Kể từ đó, vì thương nhớ nương tử,cha của Tôn Ngộ Khônguống rượu suốt ngày, tu vi không tăng trưởng, bao năm nay vẫn chỉ là hai cấp yêu đế hậu kỳ. Sau này cha của Tôn Ngộ Không là Vô Tâm chờ đợi con mình xuất thế, mang tới nhân gian giới, tùy tiện bỏ hắn lại mặc cho hắn tự mình phát triển.
Việc này Hầu Phí, Hồng Vân, Tử Hà đều biết nhưng không nói cho hắn biết vì sợ ảnh hưởng tới quá trình tu luyện,
Phong khải tinh là một tinh cầu rất lớn, chính là yêu giới tẩu thú tộc. Ở nơi này cư trú đa số là Hầu thần thú.
Tôn Thạch vốn tại Phong Khải tinh rất nổi tiếng, là một yêu đế lại là trưởng lão, nhưng sau khi xảy ra biến cố mà tất cả đều thay đổi. Bây giờ Hầu tộc lại tỏ ra xem thường và có những ý nghĩ không tốt về hắn.
Vài ngày sau, Hầu Phí mang theo Tôn Ngộ Không đến Phong Khải tinh. Trong một tửu lâu không lớn lắm, chưa đến nơi nhưng bọn họ đã nghe những âm thanh bàn luận từ bên trong phát ra.
“ Rượu, rượu, ta gọi rượu lâu như vậy rồi mà sao vẫn không thấy đem ra?”
“ Tôn gia à, ngài đã nợ tiền quán chúng tôi nhiều năm lắm rồi, trước tiên ngài hãy trả tiền trước đã” lão bản chủ quán rượu đối với tình huống này quả thật là khó khăn cho lão. Tôn Thạch tửu lượng vô cùng lớn, mỗi ngày không biết ông ta uống bao nhiêu rượu, mà mấy nghìn năm nay Tôn Thạch chỉ biết uống rượu mà thôi, không làm gì cả. Nguyên linh thạch cũng không còn để trả tiền rượu cho hắn. Sau này có người cũng trả tiền cho ông ta, nhưng hàng ngàn năm như vậy chẳng làm ăn gì, dần dần không ai muốn trả tiền cho ông ta nữa. Đến bây giờ, Tôn Thạch đã nợ chủ quán không biết bao nhiêu là tiền. Chủ quán không dám làm khó cho ông ta bởi vì ông ta là một Yêu đế, cũng có danh tiếng nên cũng không dám đắc tội với ông ta.
“ Ta còn có khả năng mà, phải không. Mau đem rượu lên đây cho ta trước đi, sau này ngươi muốn ta làm gì cũng được.Tôn Thạch tóc tai rối tung, quần áo cũ rích, bẩn thỉu không chịu nổi, ngay cả dùng linh lực để làm sạch quần áo ông ta cũng không chịu làm nên trông … quá chán nản.
“ Chủ quán, đem cho hắn rượu ngon, còn nữa, hắn thiếu ông bao nhiêu tiền ta thanh toán hết.”
Hầu Phí mang theo Tông Ngộ Không xuất hiện trong tửu quán, bên cạnh Tôn Thạch, quay sang Lão bản nói lớn.
“ Tốt lắm, vị đại gia này chắc là bạn cũ của Tôn Thạch?” Lão bản thay mặt Tôn Thạch quay sang bọn Hầu Phí hỏi. Lão Bản trước đây còn thấy có người trả tiền cho Tôn Thạch nhưng mấy năm gần đây chẳng còn ai dám trả cho hắn, nên càng ngày lão càng không dám mang rượu nhiều cho Tôn Thạch.
“ Cám ơn vị đại gia” Lão bản vô cùng hưng phấn vì nhận được hơn một trăm cực phẩm Nguyên linh thạch, đã không biết bao nhiêu lần hắn đòi tiền Tôn Thạch nhưng không được, giờ nhận được chừng ấy nguyên linh thạch coi như cũng đã thỏa mãn lắm rồi.
Chủ quán cùng tiểu nhị vui vẻ mang tới bốn vò rượu to đặt trên bàn Tôn Thạch, Tông thạch ánh mắt lờ đờ rượu nhìn Hầu Phí cùng Tôn Ngộ Không nhưng không có một lời cảm ơn nào, lập tức mở một vò đổ vào miệng uống ngay.
“ Sư tôn, sao lại mua rượu cho cái tên ma men này?” Tôn Ngộ Không thái độ với Tôn Thạch hết sức bất mãn. Ngộ Không ngoài mặt thì rất kiêu ngạo, cuồng vọng, vô lễ nhưng trong lòng thì vô cùng tôn kính Hầu Phí. Nếu không, khi Hầu Phí thu hắn làm đồ đệ hắn đã không đi báo với Bồ đề lão tổ. Chính vì nguyên nhân này, khi thấy thái độ của Tôn Thạch vô lễ với Hầu Phí, thái độ của Ngộ Không vô cùng bất mãn.
“ Tạm thời con không cần lo, cứ ăn cái gì trước đã. Tu luyện khổ cực như vậy cũng cần phải thư thả một chút chứ?” Hầu Phí thở dài, không nói thêm gì cùng Ngộ Không ăn cơm.
Ba ngày, Tôn Thạch uống hết mấy trăm vò rượu, mới cảm thấy thoải mái lất ngất đứng dậy đi ra cửa. Mỗ lần uống hết rượu, Tôn Thạch đều chỉ đi đến một nơi, đó là mộ phần của vợ mình, ngồi ở đó vài ngày rồi lại về uống rượu. Như vậy cả mấy nghìn năm nay vẫn lập lại hàng động đó.
Trên người Tôn Thạch tuy luộm thuộm, bẩn thỉu nhưng mộ phần của vợ lại không có lấy một ngọn cỏ dại. Tôn Thạch lặng lẽ ngồi trước bia mộ, nhẹ nhàng vuốt ve tấm bia, khuôn mặt hiện lên vô vàn sầu muộn.
“ Sư tôn, chúng ta theo tên ma men này làm gì? Người không phải muốn mang con đi gặp cha mẹ mình hay sao?” Nói như thế nhưng trong lòng Ngộ Không đích thực có một loại cảm giác tang thương, phảng phất như thân nhân ngay trước mặt.
“ Bọn họ chính là cha mẹ của con” Hầu Phí khẽ thở dài chỉ vào Tôn Thạch nói.
“ Cái gì?” Ngộ Không trợn tròn mắt, không dám tin những gì trước mắt mình. Nhìn thấy cách Hầu Phí nó như vậy, co lẽ con ma men kia chính là cha mình.
Tên ma men là cha mình, vậy người nằm trong mộ không phải là mẹ hắn sao?
“ Không, ta không tin…tất cả sao lại thế này? Tên ma men kia là cha ta sao?” Ngộ Không lớn tiếng thảm thiết, liên tục thối lui nhìn vào mộ bia và Tôn Thạch.
“ Ngộ Không, ta không lừa con đâu con không cần phải nói gì đâu, người kia đi chính là cha của con. Có chuyện gì thì hai cha con có thể giảng hòa cùng nhau.” Hầu Phí lắc đầu rồi đột ngột biến mất, để lại bên nấm mồ hai thân hình, chính là Ngộ Không cùng Tôn Thạch
Trong khi Ngộ Không nói chuyện, Tôn Thạch đã có nghe thấy, ông ngẩng đầu lên, con mắt bỗng nhiên sáng rực, lóe sáng quang mang. Nhưng ngay tức khắc ông rất nhanh cúi đầu xuống.
“ Ngươi nói, nói cho ta ngươi đến cùng ai? Người trong mộ là ai?Ngươi nói cho ta biết….”Tôn Ngộ Không đỏ mắt, một tay nắm cổ áo của Tôn Thạch lớn tiếng hỏi.
“ Ngươi là ai, sao lại quấy rầy ta cùng Thanh nhi nói chuyện?” Tôn Thạch có chút ngước đầu lên, ánh mắt vô hồn, thều thào nói.
“ Ta là ai, ta là ai à. Được rồi, ta là thượng cấp thần thú, thông linh thạch hầu Tôn Ngộ Không, ngươi không có khả năng là cha ta”. Ngộ Không buông Tôn Thạch, lùi lại mấy bước rồi từ từ ngồi phịch xuống đất. Hắn đỏ mắt nhìn chằm chằm vào tấm bia, trên tấm bia ghi mấy chữ to: “ Ái thê viên Thanh nhi chi mộ”
Nhìn Tôn Thạch, trong lòng Ngộ Không bỗng dấy lên một tình cảm huyết mạch tương thông, ngoài miệng thì Ngộ Không không công nhận, nhưng từ sâu thẳm trong lòng thì hắn đã thừa nhận người ngày chính là cha mình.
“ Thanh nhi, muội xem người này giống ai? Là giống muội hay là giống huynh?” Tôn Thạch ngồi sát lại mộ bia nhè nhàng nói, phảng phất như ái thê không phải đã vĩnh viễn ra đi mà chỉ như một người ngủ say.
Tiểu Hoàng Ngư, Ngộ Không nó có chấp nhận được không?” Trong hư không, Hồng Vân lo lắng hỏi Hầu Phí.
“ Chấp nhận không được cũng phải chấp nhận, Ngộ Không là đồ đệ của ta, có gian nan gì mà không vượt qua được?”
“ Hồng Vân, tỉ nhìn đi, Phí Phí ngoài miệng thì không công nhận Ngộ Không là đồ đệ, bây giờ thì biết hết rồi nhé.” Tử Hà xuất hiện bên cạnh Hồng Vân, nhẹ nhàng cười nói.
Tôn Thạch vẫn ngồi sát ở mộ bia, miệng nhẹ nhàng lẩm bẩm. Ngộ Không vẫn chằm chằm nhìn mộ bia không nhúc nhíc, đến nửa ngày sau bỗng nghe thanh âm của Tôn Ngộ Không thét lên thê thảm.
Mẫu thân…a.a.a.a.a.a.a
Hết chương 8