Đấu giá đại hội do Vấn Đạo Môn đứng sau tổ chức tại phía tây Hạo Nguyệt Thành. Ba hôm sau, cũng chính là ngày đấu giá đại hội chính thức bắt đầu. Nộp phí vào cửa mất mười trung phẩm linh thạch khiến Dương Tử cảm thán:"Chỉ riêng bước này cũng đã ngăn lại vô số người". Đây cũng là một chiêu trò của người tổ chức ngoài có thể thu được một số linh thạch khổng lồ còn loại bỏ bớt những kẻ không có vốn liếng thâm hậu vào quấy rối. Sau khi nộp xong linh thạch vào cửa Dương Tử liền được phát cho một loại áo choàng màu đen có khả năng ngăn cản thần thức điều tra, tránh việc sau khi đấu giá hội kết thúc xảy ra các tình huống giết người đoạt bảo.
Tìm vị trí tại một gốc khuất Dương Tử liền yên vị chờ đấu giá bắt đầu. Gần một tuần trà, bên trong phòng đấu giá chật kính hơn ngàn người thì lúc này trước mắt liền xuất hiện một lão giả thanh y độ lục tuần nói:"Kính chào các vị đạo hữu đã nể mặt tham gia đấu giá đại hội lần này, đa số trong các vị có lẽ đã biết tại hạ. Đấu giá hội lần này do Khương mỗ chủ trì, cũng mong một số đạo hữu không nên gây rối tại đây". Nói rồi lão giả họ Khương liền phóng ra thần thức đè áp xuống hơn ngàn người có mặt tại phòng đấu giá. Mặc dù có chút khó chịu trong người nhưng Dương Tử cũng có thần thức tương đương một Trúc Cơ sơ kỳ nên không quá để ý. Lúc này một số người liền kinh hô nói về lai lịch của lão giả họ Khương, Dương Tử mới biết ông ta được gọi là Khương Lão, tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ là một chấp sự của Vấn Đạo Môn có thực lực thâm bất khả trắc. Dương Tử thầm nghĩ:" đại phái chính là đại phái, chủ trì đại hội đấu giá liền là một Trúc Cơ Hậu Kỳ lão quái vật".
Ánh mắt quét qua toàn trường thấy đã an tĩnh xuống Khương lão liền nói:" đều là tu tiên giả ta cũng không dài dòng làm mất thời gian của các vị, vật phẩm đấu giá đầu tiên là: một bình mười viên Tụ Linh Đan, có tác dụng gia tăng linh lực đối với tu tiên giả có tu vi Luyện Khí Kỳ, giá khởi điểm là năm trăm hạ phẩm linh thạch, một lần tăng giá không được ít hơn mười hạ phẩm linh thạch. Đấu giá bắt đầu". Trong khi Khương lão đang nói thì một thiếu nữ xinh đẹp đi xa, trên tay cầm một cái khay đựng một lọ đan dược màu thanh sắc.
Dương Tử không ngờ vật phẩm đầu tiên lại là đan dược gia tăng tu vi, nhưng cũng là giá quá cao phải biết Tụ Linh Đan này chỉ có tác dụng với tu tiên giả Luyện Khí Kỳ mà năm trăm hạ phẩm linh thạch tương đương một kiện trung phẩm linh khí, trừ một số trọng tâm đệ tử danh môn thì đó là tài sản tích cóp cả đời của một Luyện Khí Kỳ tu tiên giả.
"năm trăm mười hạ phẩm linh thạch"
"năm trăm ba mươi hạ phẩm linh thạch"
"năm trăm bốn mươi hạ phẩm linh thạch"
.......
Toàn trường đều điên cuồng cho đến khi con số lên đến sáu trăm hạ phẩm linh thạch thì tiếng cạnh tranh ít dần.
Tuy nhiên cũng không phải không có lão quái Trúc Cơ Kỳ mua về bồi dưỡng môn nhân mình cho nên con số sáu trăm hạ phẩm linh thạch liên tục tăng lên đến bảy trăm hạ phẩm linh thạch.
Lúc này Dương Tử liền nói lớn:"Một ngàn hạ phẩm nguyên thạch". Toàn bộ người đang cạnh tranh đều một lượt im lặng, cái giá này cũng quá cao rồi. Khương lão nhìn về hướng Dương Tử với ánh mắt ngạc nhiên, bán được giá một ngàn hạ phẩm linh thạch tuyệt đối vượt xa dự kiến ban đầu nên lão rất vui trong lòng liền mỉm cười gật đầu với Dương Tử. Chi ra một ngàn hạ phẩm linh thạch, vật phẩm đấu giá đầu tiên Tụ Linh Đan liền thuộc về Dương Tử.
Các vật phẩm tiếp theo đều là các loại trung phẩm, thượng phẩm linh khí có hiệu quả đặc biệt toàn trường liền điên cuồng cạnh tranh riêng Dương Tử lại im lặng tại một góc không hề báo giá, không phải hắn không có linh thạch mà vì linh khí đối với hắn không thiếu lại thêm nên để lại một số vốn lớn để cạnh tranh những vật phẩm áp trục cuối cùng.
Qua gần hai canh giờ đấu giá hộ đã bán hơn hai trăm vật phẩm, lúc này Khương lão liền nói:" Sau đây là ba vật phẩm áp trục của đại hội đấu giá lần này". Sau khi Khương lão dứt lời liền có ba nữ tử trên tay cầm ba khay đựng vật phẩm bên trong được che lại bằng loại vải có thể ngăn cản thần thức dò xét.
Khương lão ánh mắt ngưng trọng đảo quanh toàn trường lại nói:" Vật phẩm đầu tiên là một kiện hạ phẩm linh khí".
Hơn ngàn người trong đấu giá hội đang căng thẳng thì dư bị dội nước lạnh, một số người tức giận nói:"Khương lão, ta biết ngươi đức cao vọng trọng nhưng cũng không nên đùa giỡn đi, đừng tưởng chỉ mình ngươi có tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ".
Khương lão mỉm cười vội xua tay nói:"Các vị đạo hữu khoan tức giận mà hãy nghe Khương mỗ nói hết. Đúng vậy, vật phẩm áp trục đầu tiên là hạ phẩm linh khí Bách Biến Bì Mạo. Không có khả năng công kích cũng không có khả năng phòng ngự, tác dụng duy nhất là biến đổi dung mạo người sử dụng vừa có thể ngăn cản thần thức điều tra. Rất tiếc là hạ phẩm linh khí nên chỉ có thể ngăn cản thần thức của người có tu vi cùng cấp, nếu là trung phẩm linh khí liền có thể ngăn cản thần thức của tu sĩ có tu vi cao hơn mình vài tầng trong cùng cảnh giới. Còn nếu là thượng phẩm linh khí có thể ngăn cản thần thức điều tra trên một cái cấp bậc, ví dụ một Trúc Cơ Kỳ mang vào cho dù đại năng Kim Đan Kỳ có dùng thần thức điều tra cũng không thể phát hiện dung mạo thật của mình. Cho nên dù chỉ là một hạ phẩm linh khí, dù chỉ có thể ngăn cản thần thức dò xét trong cùng cấp nhưng trong một số trường hợp đặc thù sẽ có tác dụng vô cùng to lớn. Bách Biến Bì Mạo, giá khởi điểm ba ngàn hạ phẩm linh thạch, một lần tăng giá không dưới một trăm hạ phẩm linh thạch, đấu giá bắt đầu".
Một số tu tiên giả thầm nói với nhau:"Chỉ có thể ngăn cản thần thức cùng cấp... Ta cần gì phải sợ tu tiên giả cùng cấp mà phải biến đổi dung mạo? Linh khí khá đặc biệt nhưng cơ bản chỉ là gân gà không thực dụng".
Tuy vậy cũng có một số người khá hứng thú trong đó có Dương Tử. Chỉ cần có nó, sau này Dương Tử buôn bán linh khí cũng không còn quá lo sợ người khác biết dung mạo thật của mình. Bách Biến Bì mạo đối với người khác là gân gà nhưng Dương Tử có hắc châu, thăng cấp Bách Biến Bì Mạo thành thượng phẩm linh khí chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Hai mắt Dương Tử đỏ rực nhìn vào Bách Biến Bì Mạo như muốn nói hắn chắc chắn phải có nó. Ai dám ngăn cản đơn giản là gặp thần sát thần, gặp phật liền sát phật.
Trong lúc Dương Tử suy nghĩ miên man thì giá Bách Biến Bì Mạo đã tăng lên mức năm ngàn hạ phẩm linh thạch.
Dương Tử liền hô lớn:" bảy ngàn hạ phẩm linh thạch". Toàn trường liền im lặng, mua thứ gân gà này về cơ bản là để ngắm mà thôi, tiếp tục báo giá là không đáng.
Khương lão thấy vậy liền nói:"Bảy ngàn hạ phẩm linh thạch lần thứ nhất... Bảy ngàn hạ phẩm linh thạch lần thứ hai...". Khương lão chưa kịp nói đến lần thứ ba thì trong một góc đối diện chỗ Dương Tử ngồi một bóng đen nói lớn:"Một vạn hạ phẩm linh thạch". Toàn trường bổng chốc vang lên những tiếng thở mạnh.
"Dùng một vạn hạ phẩm linh thạch mua một cái gân gà hạ phẩm linh khí tuyệt đối là bại gia a".
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của yangtze
Dương Tử nhìn về phía người vừa báo giá lộ ra một tia sát khí rồi lại thu liễm đi, hắn biết người có thể đưa ra một vạn hạ phẩm linh thạch không phải người hắn có thể trêu chọc. Dương Tử liền nghiến răng nói:"một vạn năm ngàn linh thạch".
Toàn bộ người trong phòng đấu giá có chút lạnh sống lưng, kể cả Khương lão là một Trúc Cơ Hậu Kỳ cũng không nghĩ vật phẩm Bách Biến Bì Mạo có thể tăng đến cái giá này. Tên trước là một cái bại gia, tên sau càng là một cái siêu cấp bại gia. Nhìn về người báo giá lần trước hắn liền lắc đầu không báo giá nữa. Bách Biến Bì Mạo với giá trên trời một vạn năm ngàn hạ phẩm linh thạch thuộc về Dương Tử.
Vật phẩm áp trục đầu tiên quá thuận lợi bán ra, Khương lão mặt tươi như hoa nói tiếp:"Vật phẩm áp trục thứ hai mang tên Phục Mệnh Đan, tu tiên giả dù bị thương nặng tới đâu chỉ cần một tia hơi thở mỏng manh phục dụng Phục Mệnh Đan liền được chữa hết tất cả thương thế, có thể nói có Phục Mệnh Đan chính là có hai cái mạng. Phục Mệnh Đan giá khởi điểm là một vạn hạ phẩm linh thạch, một lần tăng giá không dưới một ngàn hạ phẩm linh thạch, đấu giá bắt đầu".
Toàn trường im lặng đến mức cả con ruồi bay qua cũng có thể nghe thấy. Bằng này đan dược chỉ có người của các đại môn phái mới có thể mua về. Cuối cùng hắc y nhân lần trước cạnh tranh Bách Biến Bì Mạo với Dương Tử đấu giá được Phục Mệnh Đan với giá năm vạn hạ phẩm linh thạch.
Dương Tử thầm cảm thán:"Người ta không phải không có linh thạch mà vì người ta không để Bách Biến Bì Mạo vào mắt a".
Khương lão mỉm cười nhìn toàn trường nói tiếp:" Trước khi đấu giá vật phẩm áp trục cuối cùng ta xin kể cho các vị đạo hữu một cái cố sự không phải ai cũng biết. Vào năm ngàn năm trước tại Vĩnh Hằng Đại Lục chúng ta có một thiên tài dùng vẻn vẹn ba ngàn năm tu luyện liền tiến vào Nguyên Anh Kỳ đại năng xưng là Kiếm Lão Ma. Nhưng tính tình lão vô cùng quái dị lại cực độ điên cuồng đối với kiếm. Dùng một ngàn năm bế quan nghiên cứu, Kiếm Lão Ma liền sáng tạo ra một bộ kiếm trận mà khiến toàn tu tiên giới gọi ông là Kiếm Phong Tử, bởi vì bộ kiếm trận này cần đến ba mươi thanh phi kiếm cùng cấp và cùng cảnh giới với người tu luyện phối hợp cùng nhau, chính là nói nếu một Luyện Khí Kỳ tu tiên giả luyện pháp quyết này phải phối hợp cùng ba mươi thanh linh khí phi kiếm, còn là Trúc Cơ Kỳ liền cần ba mươi thanh pháp bảo phi kiếm cùng loại phối hợp. Chưa nói đến tu tiên giả tu luyện kiếm trận này khó có thể đáp ứng nổi số phi kiếm để tu luyện, càng khó chấp nhận là vì số phi kiếm quá nhiều tu luyện giả khó có thể điều khiển nên cần mỗi phi kiếm phải có ít nhất một tia Hỗn Độn Khí bên trong để câu thông tất cả phi kiếm lại. Nói dễ hơn làm, từ khi vũ trụ sơ khai Hỗn Độn Khí biến hóa ra vạn vật đến nay đã tuyệt tích tại Nhân Giới, may ra tại các giới diện cấp cao còn lại một vài tia. Cho nên đến cuối cùng ngay cả người sáng tạo ra kiếm trận này, Kiếm Lão Ma cũng liền tẩu hỏa nhập ma mà tọa hóa. Tuy nhiên kiếm trận do Nguyên Anh Kỳ đại năng sáng tạo cho dù không thể học cũng có thể tham khảo. Đúng vậy, kiện vật phẩm áp trục của đấu giá hội lần này là ngọc giản tu luyện kiếm trận đó mang tên: Đại Tuyệt Diệt Kiếm Trận. Giá khởi điểm năm vạn hạ phẩm linh thạch, một lần tăng giá không thấp hơn năm ngàn hạ phẩm linh thạch, đấu giá bắt đầu".
Mơ hồ Dương Tử cảm thấy bộ kiếm trận này vô cùng thích hợp với mình, tuy nhiên chỉ có thể nhìn người khác mua đi mà thôi. Cuối cùng Đại Tuyệt Diệt Kiếm Trận được mua xuống với giá mười vạn hạ phẩm linh thạch. Những kẻ này đa số đều là đại diện môn phái đi đấu giá, so sánh linh thạch với đại môn phái Dương Tử cảm thấy mình không bằng một tên khất cái. Tuy nhiên hắn cũng khá thỏa mãn với thu hoạch lần này liền trở về quán trọ của mình.
Sau khi đem Bách Biến Bì Mạo thu vào không gian hắc châu. Dương Tử liền nuốt vào Tụ Linh Đan bắt đầu bế quan tu luyện.
Một năm trôi qua, Dương Tử nhờ vào tác dụng của mười viên Tụ Linh Đan đột phá thành công tầng năm Luyện Khí Kỳ. Luyện Khí Kỳ tầng năm không chỉ linh lực tăng gấp đôi so với Luyện Khí Kỳ tầng bốn mà đặc biệt còng có thể ngự khí phi hành. Nghỉ ngơi một chút Dương Tử lại xuống tầng trệt quán trọ ăn uống một trận.
"Hạo ca, ngươi biết tin gì chưa? Hai ngày sau Vấn Đạo Môn chính thức mở cửa tuyển chọn đệ tử a, nếu ta có thể vào được đại phái Vấn Đạo Môn thì nữa đời sau cũng không cần lo nghĩ". Người nói là một trung niên nam tử trên mặt có râu quai nón đang ngồi kế bên bàn Dương Tử.
Người ngồi chung bàn với trung niên nam tử liền nói:"Ngươi? Vấn Đạo Môn tuyển chọn đệ tử phải có tư chất cực cao, nếu là tán tu muốn vào làm đệ tử Vấn Đạo Môn tu vi ít nhất phải là Luyện Khí Kỳ tầng ba mà phải dưới ba mươi tuổi a. Bằng ngươi một Luyện Khí Kỳ tầng một có nằm mơ cũng không sớm như vậy".
Trung niên nam tử vẻ mặt buồn như cha chết nói:"Hạo ca, ngươi cũng không nên đã kích ta như vậy chứ, cùng lắm ta đi xem náo nhiệt không được sao? mà nghe nói tán tu nếu dưới ba mươi tuổi có tu vi trên Luyện Khí Kỳ tầng năm chỉ cần lai lịch trong sạch liền có thể được tuyển làm nội môn đệ tử a. Thật quá hấp dẫn".
Dương Tử nghe tới đây liền nghĩ thầm:"hai ngày sau sao? với tốc độ của ta khi ngự khí phi hành dư sức tới kịp. Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn tốt nhất ta nên xuất phát sớm một chút". Nói rồi hắn liền gọi tiểu nhị tính tiền. Vì bên trong Hạo Nguyệt Thành nghiêm cấm phi hành, Dương Tử mất một canh giờ đi ra khỏi phạm vi Hạo Nguyệt Thành rồi trực tiếp đạp trên trung phẩm linh khí phi kiếm ngự khí phi hành cách mặt đất gần mười trượng một đường về phía bắc.
Còn cách một ngày Vấn Đạo Môn mới chính thức mở cửa sơn môn mà lúc này dưới chân núi Cửu Tiêu có hơn ngàn người đang lặng lẽ chờ đợi. Dưới một gốc cây gần đó, Dương Tử như mọi người ngồi nhắm mắt đả tọa lặng lẽ chờ đợi.
Sáng sớm hôm sau, cấm chế bao quanh đỉnh Cửu Tiêu như mặt nước tạo ra từng vòng xao động rồi một thiếu niên thân vận bạch y trên ngực trái có ký hiệu hình hai thanh kiếm. Thần thức Dương Tử quét qua liền nhận ra thiếu niên dung mạo không quá hai mươi này có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng bảy hắn thầm nghĩ:"Không hổ là danh môn đại phái, một thiếu niên liền có tu vi Luyện Khí tầng bảy quả nhiên chênh lệch rất xa những tán tu bên ngoài". Lúc này thiếu niên bạch y liền nói:"ta tên Lâm Thiên Tín, mời các vị đạo hữu theo ta tiến vào khảo hạch". Nói rồi thiếu niên xoay người đi trước, hơn ngàn người kể cả Dương Tử cũng theo đó tiến vào. Vừa vào trong cấm chế mới biết cái gì gọi là tiên cảnh, khắp nơi là kì hoa dị thảo, trên trời mây trắng vờn quanh còn có các loại điểu thú bay khắp nơi. Như biết trước điều gì Lâm Thiên Tín quay lại nhìn dòng người nối đuôi nhau nói:"Các vị đạo hữu tốt nhất nên đi theo ta, không nên đi lung tung tránh gặp phải cấm chế mà mất mạng".
Đi chừng một tuần trà liền đến một quảng trường cực kỳ rộng lớn, trước mắt Dương Tử là một nam nhân độ ngũ tuần mang một bộ bạch y trên ngực cái lại có ký hiệu ba thanh kiếm nói:"Chào các ngươi, ta là chấp sự của Vấn Đạo Môn, những người có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng năm tới bàn đang kí bên trái ghi danh rồi trắc nghiệm linh lực còn những người có tu vi dưới Luyện Khí Kỳ tầng năm tiến đến bàn đăng kí bên phải ghi danh tiến hành đấu loại chọn lọc".
Dương Tử thầm hô may mắn vừa đột phá Luyện Khí tầng năm, nếu không sẽ phải đấu loại vô cùng phiền phức. Kể cả Dương Tử thì chỉ có mười người tiến qua bàn bên trái ghi danh, sau khi Dương Tử báo ra họ tên liền đến bên một phiến thạch đôn, như nam nhân chấp sự lúc trước nói thì đây là trắc nghiệm thạch. Dương Tử liền dùng tay chạm lên thạch đôn rồi khẽ truyền linh lực vào, trên bề mặt thạch đôn liền hiện lên dòng chữ:" hai mươi lăm tuổi, Luyện Khí Kỳ tầng năm, tư chất trung bình".
Sau khi cả mười người đều thông qua trắc nghiệm linh lực thì nam tử chấp sự liền đi tới nói: "Ta là Vương Hàn, mười người các ngươi đi theo ta vào bái kiến chưởng môn".
Đi theo Vương chấp sự đến đại điện trung tâm của Vấn Đạo Môn, chính giữa đại điện là một bạch phát lão giả tuổi độ lục tuần, trên người mang đạo bào màu trắng hoa văn là những đám thanh vân tùy ý phiêu lãng mỉm cười một cách hiền hòa nhìn mười người tiến vào nói:"Chào các tiểu hữu, sau này các ngươi chính là nội môn đệ tử của Vấn Đạo Môn ta nên cứ trực tiếp gọi ta là Trương chưởng môn đi". Theo như Dương Tử biết thì chưởng môn Vấn Đạo Môn có tu vi Kết Đan Hậu Kỳ nhưng trên người lão giả trước mắt không có một chút uy áp nào của một Kết Đan Kỳ lão quái vật như hắn tưởng tượng, mà lại tạo cho người xung quanh cảm giác rất thân cận, gần gũi như đang đứng giữa thiên nhiên vạn vật.
Bạch phát lão giả vừa dứt lời thì mười người phía dưới đồng thanh nói:" đệ tử bái kiến Trương chưởng môn". Không chút báo trước bạch phát lão giả liền phóng ra thần thức quét qua mười người bên dưới lại nói:"Lần tuyển chọn này rất tốt, lại có hai người có tư chất cực kỳ hiếm thấy là Phong Linh Thể và biến dị Băng Linh Thể sau này hai người các ngươi nếu cố gắng sẽ tiến rất xa trên con đường tiên đạo gian nan,". Hai người mà bạch phát lão giả nói đến một người là một thiếu nữ dung mạo thanh thuần thoát tục tên Mộng Uyển Linh còn một người là một nam tử khá điển trai trên người phát ra bá khí vô cùng sắc bén tên Hàn Thiên Bảo.
Kinh ngạc nhìn Dương Tử lão giả nói:"Không ngờ với tư chất bình thường như ngươi lại có thể đi đến bước này xem ra kỳ ngộ không ít đi. Cố gắng lên, phải biết thành tựu của một cường giả không chỉ quyết định qua tư chất mà còn có vô vàng cơ duyên cùng sự nỗ lực tu luyện lâu dài".
Lão giả tùy tiện hướng thần thức đến người Dương Tử, thì trong bất giác Dương Tử lại phóng ra thần thức của mình kháng cự khiến lão giả đang uy phong lẫm lẫm phía trên cũng phải trợn mắt há hốc mồm nói:"Thần thức? ta không nhìn lầm chứ? một Luyện Khí Kỳ tu tiên giả lại có thể sinh ra thần thức, vả lại không phải là một tia mà đã gần tương đương với tu sĩ Trúc Cơ Trung Kỳ rồi, xem ra là kỳ tài về phương diện thần thức a. Giờ ngược lại ta cảm thấy ngươi có thành tựu tu vi như vậy cũng không có gì kì quái". Đến bây giờ Dương Tử mới hiểu giá trị thật sự của Luyện Thần Thuật, nếu phương pháp tu luyện thần thức mà phổ biến thì một lão quái vật ngàn năm Kim Đan Kỳ không thể không biết mà nghĩ lầm thành tư chất vốn có.
Nhìn sang chấp sự bên mình, bạch phát lão giả từ tốn nói:"Vương chấp sự, phiền ngươi đưa mười tân nội môn đệ tử đi nhận các vật phẩm cần thiết và nơi ở".
Sau khi Vương chấp sự đưa mười người nhận các vật phẩm cần thiết rồi đến khu vực nơi ở dành cho nội môn đệ tử liền nói:"Là một nội môn đệ tử mỗi tháng các ngươi sẽ được phân phát mười hạ phẩm linh thạch, một năm có thể tiến vào Công Pháp Đường một lần để chọn học một loại công pháp, pháp quyết. Trách nhiệm của các ngươi là hoàn thành các nhiệm vụ sư môn giao phó. Trong sư môn cũng có Giao Dịch Đường tồn tại như một phường thị bên ngoài tiện cho việc tu luyện của các ngươi sau này. Nếu đã rõ ràng các ngươi có thể về chổ ở của mình nghỉ ngơi". Vương chấp sự nói xong liền rời đi. Dương Tử về phòng của mình ngủ một ngày một đêm sau đó liền theo dự định ban đầu mà hành động.