 |
|

06-09-2008, 02:11 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
KIM KIẾM TÀN Cá»T LỆNH - Nguồn Vnthuquan.net
KIM KIẾM TÀN Cá»T LỆNH Hồi 1: Cuá»™c chiến bà ẩn
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: Vnthuquan.net
Sắc trá»i man mác...
Ãnh tà huy chiếu rá»i, ráng chiá»u á»ng lên đầy mà u sắc kỳ ảo. Trên đưá»ng cái không ngưá»i, chà ng kỵ sÄ© cưỡi ngá»±a rong ruổi, nắng chiá»u mùa thu tá»a chiếu, trông chà ng ta căng thêm vẻ anh phong tuấn tú.
Xung quanh là đồi núi bao la, không gian tÄ©nh mịch vắng lặng, tháºm chà có phần rá»n rợn đáng sợ...
- Äêm nay nên có trăng.
Chà ng ky sÄ© chợt vung roi, miệng nói thầm như váºy. Nét mặt khôi ngô tuấn mỹ lại hòa lẫn giữa đám bụi trần, tạo cho ngưá»i ta má»™t cảm giác lạnh lùng hiu quạnh. Trên đôi môi má»ng hiện lên nét giá»…u cợt và mệt má»i chán chưá»ng.
Dưá»ng như đối vá»›i cảnh váºt mỹ lệ và những chuyện xấu xa trên Ä‘á»i chà ng ta đã từng trải qua rồi váºy.
Chà ng ta hÆ¡i khép mắt lại, mặc cho con ngá»±a thả bước trên con đưá»ng vắng lặng. Tiếng vó ngá»±a kêu lá»™c cá»™c, cá»™ng thêm tiếng thanh trưá»ng kiếm Ä‘eo lung lẳng bên lưng ngá»±a, tạo nên má»™t âm thanh tuy không êm tai nhưng nghe như má»™t bản tiết tấu.
Xa xa, một đà n cò trắng đang bay...
Chà ng kỵ sÄ© khẽ hé mở mắt nhìn, hÆ¡i nhÃu đôi mà y kiếm, rồi khép mắt lại, tợ như Ä‘ang nghÄ© Ä‘iá»u gì, hay Ä‘ang phát hiện Ä‘iá»u gì.
Mà n đêm mỗi lúc một dà y đặc, chà ng ky sĩ tiến và o núi cũng cà ng lúc cà ng sâu...
Xung quanh bao trùm toà n một mà u đen, thì ra đêm nay không có trăng.
ÄÆ°á»ng núi lại nhá» hẹp, khúc khuá»·u ngoằn ngèo, giống như lối vá» Diêm Vương địa ngục, nhưng cÅ©ng không há» là m cho chà ng ta nao núng vá»™i vã Từ trong rừng sâu, tiếng kêu cá»§a các loà i côn trùng vang vá»ng giữa không gian...
Äá»™t nhiên, có loại âm thanh kỳ dị bất chợt phát ra, giống như tiếng đà n ong bay, nhưng có kèm theo tiếng gió.
Chà ng kỵ sÄ© chợt mở bừng mắt, ánh mắt như hai là n Ä‘iện quét nhìn xung quanh rừng ráºm, miệng cưá»i nhạt, nét mặt toát lên đầy vé lạnh lùng Nụ cưá»i vừa thâu liá»…m, bá»—ng có tiếng hét vang lên như sấm, chà ng ky sÄ© thần sắc chợt biến, cặp nhãn quang rá»±c lên.
Vù, vù, vù...
Hà ng trăm ám khà từ tứ phÃa bay vút nhanh ra nhằm và o ngưá»i chà ng.
Ãm khà bay nhanh phà m tốc, tiếng quát chưa dứt đã bay đến sát bên ngưá»i.
Tình huống xảy ra quá đột ngá»™t, lại trong lúc không phòng bị, xem ra chà ng ta khó thoát khá»i cõi chết.
Giây phút nà y phải nói là tháºt sá»± quyết định váºn mệnh mấy mươi năm vá» sau, vì sá»± sinh tá» tồn vong cá»§a chà ng kỵ sÄ© ngồi trên ngá»±a đó có ảnh hưởng đến váºn mệnh võ lâm.
Chà ng ta vẫn ngồi bình thản trên lưng ngá»±a, mặt vẫn hiện nụ cưá»i diá»…u cợt, hai tay thấy dưá»ng như đưa lên chầm cháºm, thế nhưng theo đó là má»™t luồng kình lá»±c vô cùng mãnh liệt bạt ra là m cho là n ám khà đang bay giữa đưá»ng vá»›i tốc độ kinh hồn bá»—ng lệch hướng và rÆ¡i ngổn ngang dước đất Thá»§ pháp cá»§a chà ng ta quả tháºt bất khả tư nghị.
Chà ng kỵ sĩ từ từ ghìm cương ngựa, ánh mắt đảo nhìn xung quanh, lên tiếng :
- Hôm nay các vị lại tìm đến Cưu nà y để gây ân oán hả?
Rồi nhếch môi cưá»i nhạt, giống như những chuyện như váºy trước đây đã từng gặp qua nhiá»u rồi. Chà ng nói tiếp vá»›i giá»ng lãnh đạm :
- Các bằng hữu cũng nên xuất đầu lộ diện để lộ rõ chân tướng.
Vừa dứt lá»i, từ trong rừng bá»—ng vang lên má»™t trà ng cưá»i đầy uy mãnh.
Tiếp đó là mưá»i bóng ngưá»i từ trong rừng lao vá»t ra đáp xuống vây quanh ngá»±a.
- Sao hôm nay chỉ có mấy vị nà y thôi?
Chà ng kỵ sĩ thầm mỉa mai.
Xung quanh là mà n đêm Ä‘en kịt đến khi vừa nháºn ra những bóng ngưá»i vừa xuất hiện là ai, sá»± mỉa mai trong ngữ khà cá»§a chà ng ta má»›i có phần giảm Ä‘i.
Chà ng nói :
- Ồ! Không ngỠrằng Thất kiếm Tam tiên xưng hùng xưng bá võ lâm hôm nay lại có mặt đủ cả.
- Nhãn lá»±c cá»§a các hạ quả phi phà m. Bần đạo TÃnh Liá»…u, được bằng hữu giang hồ ái má»™, Ä‘em đặt và o trong nhóm Thất kiếm Tam tiên (gồm mưá»i ngưá»i, bảy tay kiếm và ba tay roi).
Lão đạo nhân vá»›i thân hình cao ốm Ä‘ang đứng trước ngá»±a đã đáp lại lá»i.
Lão ta chÃnh là Ba SÆ¡n kiếm khách Liá»…u Phụng Minh, đứng đầu võ lâm ở hai vùng Xuyên, Kiá»m.
Tiếng nói sang sảng truyá»n và o không trung rất xa. Ãnh mắt lão ngước lên nhìn và o khuôn mặt tuấn mỹ cá»§a chà ng kỵ sÄ©, nói tiếp :
- Bần đạo cá»u ngưỡng đại danh Cưu tiên sinh, hôm nay kiến diện, tháºt vinh hạnh? Nhất là vừa rồi Cưu tiên sinh thi triển thá»§ pháp “Vạn Lưu Quy Tông†tháºt sá»± đã đạt đến cảnh giá»›i Nhiếp Kim hấp thiết vốn tương truyá»n bấy lâu nay.
Lão cất giá»ng cưá»i, rồi tiếp :
- Bần đạo có duyên mới gặp được thiên hạ đệ nhất kỳ nhân...
Chà ng kỵ sÄ© bèn ngắt lá»i :
- Không sai, ta chÃnh là Cưu Äá»™c.
Thần sắc trên nét mặt trở lại lãnh đạm như ban đầu, chà ng phán tiếp :
- Các hạ nhãn quang quả không tồi.
Cưu Äá»™c chợt ngừng lá»i, hai tia hà n quang nhìn thẳng và o mặt Liá»…u Phụng Minh, nhếch môi cưá»i :
- Thất kiếm Tam tiên Ä‘á»u là những hiệp sÄ© quang minh lá»—i lạc trong võ lâm, hôm nay lại lén lút trong rừng để ám toán ta, quả tháºt là m cho ta quá thất vá»ng đối vá»›i thanh danh cá»§a các ngưá»i.
Liá»…u Phụng Minh chá»›p mắt, cố tránh tia nhìn cá»§a Cưu Äá»™c, Ä‘ang suy nghÄ© chưa biết nên trả lá»i như thế nà o, gã váºn trang phục mà u Ä‘en đứng cạnh bên liá»n lách ngưá»i bước lên, thế như hà nh vân lưu thá»§y, hắc giá»ng cưá»i xen lá»i :
- Gã tÃnh Cưu, ngươi nên biết đối phó vá»›i ngưá»i thấp hèn tốt nhất phải nên dùng thá»§ Ä‘oạn thấp hèn.
Gã ta chuyển giá»ng :
- Không sai, thá»§ Ä‘oạn cá»§a bá»n ta hôm nay không phải quang minh chÃnh đại, nhưng dùng thá»§ Ä‘oạn như váºy để đối phó vá»›i ngươi cÅ©ng quá khách khà rồi đấy.
* * * * *
Trong võ lâm hiện thá»i nếu luáºn vá» võ công, e rằng không ai địch nổi Cưu tiên sinh Cưu Äá»™c.
Nhưng vá»›i bản tÃnh ngang ngạnh cố chấp, chà ng cứ cho rằng mình là kẻ thuáºn thiên hà nh đạo, hà nh động hợp đạo lý, bởi váºy cứ việc tùy hứng mà hà nh sá»±. Nhưng chà ng có biết đâu trong đó có rất nhiá»u Ä‘iá»u không những trái vá»›i thiên lý nhân ảnh, mà còn phạm những Ä‘iá»u tối kỵ cá»§a võ lâm. Từ đó đã tạo nên bao mối háºn thù đối vá»›i cả hắc lẫn bạch đạo.
Lâu nay ngưá»i trong võ lâm rất nhiá»u lần muốn trừ khá» Cưu Äá»™c nhưng võ công chà ng ta quá cao siêu, má»i âm mưu sát hại chà ng Ä‘á»u thất bại.
Từ đó tÃnh cách cá»§a chà ng cà ng cuồng ngạo hÆ¡n, cÅ©ng cà ng tùy hứng mà hà nh sá»± hÆ¡n.
Ãc danh Cưu tiên sinh ngà y cà ng vang rá»™ng khắp. Có những Ä‘iá»u chà ng hà nh động không sai trái, nhưng rồi cÅ©ng biến thà nh lá»—i lầm.
Vì thế, những anh hùng hà o kiệt trong võ lâm Ä‘á»u coi Cưu Äá»™c như má»™t cái gai nhá»n. Thất kiếm Tam tiên được võ lâm Trung Nguyên tôn xưng là Chúa SÆ¡n đẩu bắc cÅ©ng đã nhiá»u lần thương nghị và láºp mưu để trừ khá» chà ng.
Ba Sơn kiếm khách Liễu Phụng Minh và Giang Nam đại hiệp Thanh Bình Kiếm Tống Linh Công vốn là bạn tri giao, bấy giỠlão cùng liên kết với Tống Linh Công để khởi xướng thực hiện kế hoạch đó.
Trong võ lâm hiện thá»i có mưá»i ngưá»i nổi danh nhất, ngoà i Ba SÆ¡n kiếm khách Liá»…u Phụng Minh và Thanh Bình Kiếm Tống Linh Công ra còn có Hà Sóc song kiếm Uông Nhất Bằng và Uông Nhất Minh (hai anh em); Tả Thá»§ Thần Kiếm Äinh Y ở Quảng Tây; phu phụ song hiệp Uyên Ương song kiếm Trình Phong và Lâm Châu ở hai tỉnh Thiểm Cam.
Bảy ngưá»i trên được xưng là Thất kiếm.
Lại thêm Linh Xà Mao Cao ở Triết Giang, Thất Tinh Tiên Äá»— Trá»ng Kỳ ở quan ngoại và hiệp nữ Bách Bá»™ Phi Hoa Lâm Kỳ Trinh ở Vân Nam, chÃnh là Thất kiếm Tam tiên trong võ lâm hiện thá»i. Há» tuy Ãt quen biết nhau, nhưng má»i tin tức Ä‘á»u tương thông nhau.
Liá»…u Phụng Minh và Tống Linh Công vốn căm háºn Cưu Äá»™c, đã máºt báo vá»›i tám ngưá»i kia cùng liên thá»§ để sát hại Cưu Äá»™c, tất cả Ä‘á»u tán đồng. Qua nhiá»u ngà y trù hoạch, bá»n há» mai phục ở cánh rừng Thái NhÄ© nà y để đón đưá»ng Cưu Äá»™c.
Lá»i cá»§a Mao Cao là m cho Cưu Äá»™c phẫn ná»™. Chà ng cứ nghÄ© rằng mình luôn là đấng nam nhi chÃnh trá»±c, hai tiếng “thấp hèn†đối vá»›i chà ng hết sức xa lạ.
Cưu Äá»™c ngẩng đầu lên cưá»i má»™t trà ng dà i, tiếng cưá»i phát ra từ cÆ¡n phẫn ná»™ tá»™t độ, là m át tất cả má»i âm thanh trong rừng sâu.
Chà ng chợt thâu liá»…m nụ cưá»i trầm giá»ng :
- TÃnh Mao kia, ngươi cho rằng ta là kẻ thấp hèn hả?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên.
Mao Cao dưá»ng như suy nghÄ© những Ä‘iá»u gì nên chỉ phát ra hai tiếng cá»™c lốc như váºy.
Liá»…u Phụng Minh lá»›n tiếng tiếp lá»i :
- Các hạ sao hôm nay cÅ©ng rụt ngưá»i chui lá»§i nÆ¡i nà y, nếu là bần đạo cÅ©ng dám là m những chuyện thấp hèn mà không sợ ngưá»i khác cho là thấp hèn.
Có tiếng cưá»i lanh lảnh vang lên từ phÃa sau, Cưu Äá»™c ngoái đầu nhìn, luồng nhãn quang chạm phải ánh mắt long lanh xinh đẹp cá»§a Bách Bá»™ Phi Hoa Lâm Kỳ Trinh, chà ng chợt nhÃu mà y tá» vẻ khó chịu và quay đầu lại, trong đầu hiện lên hình bóng má»™t thiếu nữ mỹ lệ và thuần khiết mà chà ng hết sức yêu quý.
Liá»…u Phụng Minh ngầm chỉnh lại thanh kiếm Ä‘eo sau lưng để chuẩn bị sẵn sà ng động thá»§, rồi luáºn tá»™i :
- Võ sư Vạn Tượng Äao Vương Thiên Dân ở thà nh đô Tứ Xuyên mở trưá»ng thâu nháºn đệ tá» mấy mươi năm nay, sống an pháºn thá»§ thưá»ng vá»›i các hạ có ân oán gì? Các hạ lại phá võ đưá»ng cá»§a lão ta trước mặt mấy mươi đệ tá», còn lăng nhục lão, khiến cho lão tức giáºn thổ huyết mà chết. Hà nh động đó không thấp hèn sao?
- Lão Vương là m hại lá»›p trẻ, Ä‘em giết thá»i gian quý báu cá»§a mấy trăm thiếu niên dưới Ä‘ao pháp vô dụng cá»§a mình, ta không Ä‘Ãch thân giết lão ta đã là khà phách lắm rồi.
Cưu Äá»™c trả lá»i giá»ng cương nghị.
Liá»…u Phụng Minh há»i giá»ng gay gắt hÆ¡n :
- Còn võ sư Triệu Quốc Minh ở Triết Giang, vợ không giữ đạo thưá»ng, lợi dụng trong lúc Triệu Quốc Minh Ä‘i khá»i, ở nhà lén lút ngoại tình, Triệu Quốc Minh không thể chịu nhục, cần phải giết cặp gian phu dâm phụ đó. Nhưng các hạ lại Ä‘iểm trúng huyệt đạo Triệu Quốc Minh, để cặp gian phu dâm phụ thừa cÆ¡ trốn thoát. Hà nh vi trái vá»›i lẽ trá»i, quốc pháp vô nhân tình đó lại gá»i lạ gì?
- Chuyện tình ái giữa nam nữ không ai có quyá»n ngăn cản, Triệu Quốc Minh không biết yêu thương vợ mình, là m sao cấm Ä‘oán ngưá»i khác được?
Cưu Äá»™c cứ nháºn định rằng những Ä‘iá»u mình là m Ä‘á»u hoà n toà n đúng.
- Lại thêm Thần Thương Uông Lỗ Bình ở Hà Nam có nam tỠngỗ nghịch, lão ta muốn chấn chỉnh gia pháp, vơi các hạ có liên quan gì, sao lại nhúng tay và o can thiệp?
- Nhân mệnh tại thiên, lão ta có tư cách gì giết chết nam t�
Nói đến đó, Cưu Äá»™c đã đến lúc phẫn ná»™ quát lá»›n :
- Lão Liễu, câm miệng!
Linh Xà Cao Mao cưá»i nhạt xen và o :
- Ngươi hổ thẹn quá phát giáºn, đúng không?
Giá»ng gã ta cà ng cay độc hÆ¡n.
- Nhưng còn những chuyện cà ng thấp hèn hÆ¡n như váºy nữa. Chư Cát Nhất Bình ở Hà Bắc vô tình đắc tá»™i vá»›i ngươi, bị ngươi bức bách đến độ không chốn dung thân, phải trốn sang Khai Châu mang danh ẩn tÃch. Không ngá» rằng ngươi cÅ©ng tìm đến đó giết lão ta má»™t cách rất thảm hại. Ngươi tháºt quá tà n ác.
- Chư Cát Nhất Bình cấu kết quan chá»§, là m những việc tà y trá»i, chết là phải lẽ.
Nghe những lá»i luáºn tá»™i cá»§a đối phương, Cưu Äá»™c biện bạch đâu ra đó. Khi thấy rằng mình không há» phạm sai lầm, trong lòng cà ng thư thái hÆ¡n. Chăng cưá»i ngạo nghá»… chuyển giá»ng :
- Cho dù hà nh động của ta là thấp hèn đi nữa, cũng không bằng những chuyện mà ngươi đã gây ra ở Hà ng Châu.
Chà ng chỉ thẳng ngá»n roi và o mặt Mao Cao, nói tiếp :
- Ngươi cho rằng chuyện ngươi là m thần không biết quỷ không hay hả?
Ngươi tháºt sai lầm.
- Uông Nhất Bằng, Uông Nhất Minh.
Chà ng hướng ngá»n roi sang hai ngưá»i kia, rồi quay lại chỉ và o Lâm Kỳ Trinh, nói tiếp :
- Các ngươi nên nhá»›, nếu muốn ngưá»i không biết. Trừ phi...
- Phế ngôn!
Uông Nhất Bằng quát lá»›n, thần hình lắc nhẹ, ánh kiếm lóe lên xẹt thẳng và o ngưá»i chà ng.
Cùng má»™t lúc, Uông Nhất Minh cÅ©ng phóng tá»›i vung ngá»n kiếm áp đảo phÃa đối diện, hai mÅ©i kiếm xanh lè nhắm hai vùng trá»ng huyệt Kiên TÄ©nh và Kiên Trinh trên vai Cưu Äá»™c bổ tá»›i Hà Sóc song kiếm xưng hùng ở Lưỡng Hà , kiếm pháp quả tháºt bất phà m, trong đêm tối nhắm huyệt chÃnh xác, thân pháp phà m tốc, chỉ trong nháy mắt kiếm quang đã bức sát ngưá»i Cưu Äá»™c.
Trong giây phút nguy ngáºp nà y, chỉ thấy ngá»n roi ở tay phải Cưu Äá»™c phất tay nhẹ vá» phÃa ngá»n kiếm cá»§a Uông Nhất Bằng, Uông Nhất Minh bá»—ng cảm thấy như có má»™t kình lá»±c kỳ dị đánh đến, khiến cho kiếm trong tay không tá»± chá»§ bạt lệch sang hướng tả, “kengâ€... ngá»n kiếm bị báºt ngược trở lại.
Cưu Äá»™c xuất chiêu chÃnh xác, kinh nghiệm nhiá»u khi lâm địch, ná»™i công thâm háºu, khiến cho Thanh Bình Kiếm Tống Linh Công phải gáºt đầu buá»™t miệng thét lên :
- Quả nhiên, danh bất hư truyá»n, hảo!
Hà Sóc song kiếm hơi chùn thế, chân vừa chạm đất lại tiếp tục lao và o tấn công.
Mao Cao cÅ©ng thuáºn thế vung ngá»n trưá»ng tiên, ngá»n roi uốn cong Ä‘iểm và o huyệt Tương Äối trước ngá»±c Cưu Äá»™c.
Hà Sóc song kiếm công kÃch tá»›i tấp, cá»™ng thêm ngá»n roi cá»§a Mao Cao tợ như con Linh Xà kiếm quang tinh ảnh trùm khắp ngưá»i chà ng.
Cưu Äá»™c huýt má»™t tiếng, ngá»n roi trên tay vạch má»™t vòng tròn, chuôi roi Ä‘iểm nhanh và o uyển mạch ở tay phải cá»§a Uông Nhất Bằng, mÅ©i roi quất và o ngá»n roi Ä‘á»u báºt lên trên. Chà ng thoắt vung tay trái, thế nhanh như sao xẹt, Uông Nhất Bằng thá»§ uyển bá»—ng tê rần, đã bị Cưu Äá»™c chá»™p trúng hữu uyển. Lão liá»n quay ngược cánh tay để muốn thoát khá»i ngÅ© trảo cá»§a Cưu Äá»™c.
Nhưng đã cháºm má»™t bước, Cưu Äá»™c giáºt tay trái vặn “rắcâ€, tay phải cá»§a Uông Nhất Bằng bị chà ng bẻ gãy, thả xuôi xuống lung lẳng trên ngưá»i.
Ba danh thá»§ võ lâm cùng công kÃch má»™t ngưá»i, đã không những bị đối phương dùng chiêu hóa giải, lại còn bi đánh trả là m thá» thương. Chuyện nà y nếu không táºn mắt nhìn thấy thì không thể tin được.
Bách Bá»™ Phi Hoa Lâm Kỳ Trinh nghiến răng, nghÄ© đến Cưu Äá»™c đã biết chuyện xấu cá»§a thị, bất chợt mặt đỠlên. Lâm Kỳ Trinh tuổi chưa đến hai mươi, sở dÄ© nổi danh trong võ lâm phần lá»›n là nhá» và o sư huynh Thần Kiếm Thá»§ Tạ Khanh.
Năm trước thị bước và o cái tuổi xuân tình nở rộ, rất khát khao trong chuyện ái tình.
Lúc đó, Thần Kiếm Thá»§ Tạ Khanh vừa tạ thế, cÅ©ng chÃnh là lúc Lâm Kỳ Trinh dương danh giang hồ. Thị là thiếu nữ vô tri, lại bị thinh danh là m choáng ngợp, đã là m những chuyện không thuáºn nhãn. Cưu Äá»™c lãng tÃch giang hồ, đã vô tình bắt gặp.
Thị vốn không có ác cảm đối vá»›i Cưu Äá»™c, tháºm chà còn say mê bởi phong độ tuấn mỹ cá»§a chà ng.
Nhưng trong tình huống nà y ắt phải ra tay. Ngá»c uyển vung lên, ngá»n roi vùn vụt quất tá»›i Cưu Äá»™c Có Ä‘iá»u rất kỳ lạ là con ngá»±a không những không sợ hãi, lại còn tùy theo thế Ä‘ao cưá»ng kiếm để tránh né và cùng vá»›i Cưu Äá»™c đối chá»i vá»›i cưá»ng địch.
Thấy đối phương thi triển chiêu thức, Cưu Äá»™c khịt mÅ©i thầm nghÄ© :
- “Thất kiếm Tam tiên thì ra cÅ©ng chỉ như váºyâ€.
Cây roi trong tay quay tÃt như má»™t rừng roi, kết hợp vá»›i tả chưởng bạt, thốc má»™t cách xảo diệu, dư sức đối phó các cao thá»§ võ lâm.
Uông Nhất Bằng tay phải bị gãy, sắc mặt trắng bệch đứng má»™t bên. Thất Tinh Tiên bước qua giÆ¡ tay sá» nắn, bất chợt nhÃu mà y, miệng lại an á»§i :
- Uông huynh chớ lo lắng, thế thương không sao.
Tháºt ra lão cÅ©ng biết rằng cánh tay đó đã tà n phế.
Tống Linh Công là ngưá»i lịch duyệt giang hồ, hà nh sá»± cÅ©ng rất tháºn trá»ng.
Lúc nay lão nhìn bá»n huynh đệ há» Uông và Lâm Kỳ Trinh, trong lòng thầm nghÄ© :
- “Lẽ nà o những ngưá»i nà y tháºt sá»± đã là m những chuyện tồi bại sao? Vô luáºn như thế nà o, cÅ©ng không thể để tên Cưu Äá»™c nà y sống ở trên Ä‘á»i được. Hôm nay nếu không trừ khá» hắn, sợ rằng sau nà y võ lâm vÄ©nh viá»…n bất anâ€.
Lão suy nghÄ© nhiá»u lần, cuối cùng quyết định :
- Cho dù hôm nay chúng ta dùng thá»§ Ä‘oạn đê hèn, nhưng vì võ lâm mà còn trừ cÆ¡n đại há»a cÅ©ng xứng đáng rồi.
Bởi váºy lão gáºt đầu ra hiệu cho Liá»…u Phụng Minh.
Liá»…u Phụng Minh phất tay áo, thanh trưá»ng kiếm sau lưng đã nằm gá»n trong tay. Lão lướt nhanh ngưá»i, má»™t tiếng huýt vang lên.
Láºp tức, Uyên Ương song kiếm Äá»— Trá»ng Kỳ, Äinh Y và cả Tống Linh Công vung binh nhẫn đồng loạt tấn công.
Trừ Uông Nhất Bằng bi thá» thương ra, chÃn luồng binh nhẫn do những cao thá»§ võ lâm thi triển, phong trú quanh ngưá»i Cưu Äá»™c chỉ cách độ hai thốn.
Äối vá»›i Cưu Äá»™c mà nói, đây là má»™t tình huống nguy khốn. Trong đầu hiện lên má»™t ý niệm là chết :
- “Ta chết thế nà y cÅ©ng xứng đángâ€.
Hình ảnh ngưá»i thiếu nữ mỹ lệ và thuần khiết lại hiện lên trong đáy lòng.
Chà ng nghĩ :
- “Ta đã đạt được Ä‘iá»u khát khao nhất trong cuá»™c Ä‘á»iâ€.
Tống Linh Công chợt lên tiếng là m cắt đứt dòng suy nghĩ :
- Cưu tiên sinh, hôm nay ý cá»§a huynh đệ ta vây áp ngươi ở đây, tuy không nói ra nhưng ngưá»i cÅ©ng rõ rồi chứ?
Cưu Äá»™c hừ má»™t tiếng, Tống Linh Công vẫn nói tiếp :
- Lâu nay nghe các hạ võ công cái thế, hà nh động cÅ©ng chá»›p nhoáng, váºy tại hạ cÅ©ng bất tất Ä‘a ngôn.
Thanh trưá»ng kiếm khua lên, má»™t đạo hà n quang lóe sáng. Lão bèn tiếp :
- Tháºt ra mà nói, hôm nay các hạ nếu không chống nổi mưá»i binh khà trong tay huynh đệ ta, thì đừng mong ra khá»i núi.
Cưu Äá»™c vẫn rất bình tÄ©nh, nét mặt không há» có biểu hiện gì.
Thái dá»™ lãnh đạm cá»§a chà ng khiến cho Tống Linh Công không Ãt bất ngá».
Trầm ngâm khoảng khắc, lão nói.
- ChÃnh như các hạ nói, hôm nay hà nh động cá»§a huynh đệ ta xác thá»±c không quang minh chÃnh đại. Nhưng thông minh như các hạ, ắt cÅ©ng biết được nguyên nhân trong đó.
Cưu Äá»™c ngẩng đầu cưá»i lá»›n, lạnh giá»ng :
- Lá»i cá»§a lão quá khách khÃ, có Ä‘iá»u giá»ng Ä‘iệu đó đối vá»›i ta như đà n gảy tai trâu Ngữ khà cá»§a chà ng hà m ý mỉa mai, khiến cho Tống Linh Công đỠmặt.
- Ta đã biết rõ, lão bất tất phà tâm giải thÃch, muốn động thá»§ thì các vị cứ việc ra tay.
Cưu Äá»™c cưá»i gằn, thách thức :
- Cho dù các ngưá»i đông gấp bá»™t, Cưu nà y cÅ©ng sẵn sà ng nghiêng tiếp.
Chà ng đưa nhanh thanh roi sang cầm ở tay trái, tay phải rút thanh trưá»ng kiếm. Khi kiếm quang chạm và o ánh mắt, trong đầu khÆ¡i dáºy bao Ä‘iá»u suy nghÄ© :
“Má»i chuyện Ä‘á»u không thể tiên Ä‘oán trước được. Ta nếu không gặp đến nà ng, thì hôm nay dù thế nà o cÅ©ng không đến ná»—i nguy hiểm. Nếu không kháng cá»± nổi mưá»i cao thá»§ nà y thì thoát thân cÅ©ng là chuyện dá»…, nhưng...â€
Chà ng cố xoay chuyển dòng suy nghĩ :
- “Cuối cùng, ta đã đạt được ước vá»ng cá»§a mình, thế thì chết có sao đâu?â€
Rồi thầm nhủ :
- “Nếu ta không gặp đến nà ng, sống đâu có ý nghÄ©a gì?â€
Lần đầu tiên Cưu Äá»™c cảm thấy sinh mệnh tuy trá»ng yếu, nhưng trên Ä‘á»i nà y còn có những cái còn quý hÆ¡n cả sinh mệnh, đạt được nó rồi có chết cÅ©ng xứng đáng.
Chà ng trầm mặc tá»± mỉm cưá»i, khiến cho các cao thá»§ võ lâm đứng xung quanh Ä‘á»u bà ng hoà ng ngạc nhiên, cùng nghÄ© :
- “Lẽ nà o hắn cho rằng hắn sẽ thắngâ€.
Chỉ có Lỉnh Xà Mao Cao cưá»i thầm :
- “Ta biết ngươi đã cưá»i gì, ngươi Ä‘ang cao hứng bởi những Ä‘iá»u ngươi đã đạt được phải không? Hừ...â€
Nét mặt trở nên quỷ quyệt, gã thầm nói :
- Ta phải cho ngươi nếm mùi đau khổ trước khi chết mới được.
Äêm vá» khuya, núi rừng tÄ©nh mịch. Không khà cà ng thêm rùng rợn lạnh lùng :
- Các vị nhanh ra tay giết hắn đi.
Uông Nhất Bằng đứng ngoà i sốt ruá»™t lá»›n tiếng, cánh tay bị gãy là m Ä‘au buốt táºn tâm, lão cà ng háºn Cưu Äá»™c đến xương tá»§y.
Cưu Äá»™c cưá»i nhạt lên tiếng :
- Äúng váºy, nếu không động thá»§ trá»i sẽ sáng, ngưá»i qua đưá»ng thấy đưá»ng đưá»ng Thất kiếm Tam tiên lại liên thá»§ vây đánh má»™t ngưá»i, sau nà y truyá»n ra trên giang hồ e rằng không hay.
Äang nói, trong đầu chợt nổi lên ý nghÄ© :
- “Hôm nay nếu ta bị há» giết chết, trong giang hồ không còn có ngưá»i nà o biết đếnâ€.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

06-09-2008, 02:13 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Hồi 2:Dòng máu oan cừu
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: Vnthuquan.net
Cưu Äá»™c nghÄ© lại :
- “Ồ, ta độc lai độc vãng, gây háºn thù nhiá»u, dù có biết cÅ©ng chẳng ai báo thù cho taâ€.
NghÄ© đến Ä‘iá»u đó, trong lòng nhói lên xiết bao cay đắng.
Trong lúc nà y, ngưá»i ta thưá»ng nghÄ© đến những ngưá»i thân cáºn. Cưu Äá»™c nghÄ© đến má»™t ngưá»i: “Chỉ có nà ng, đáng tiếc nà ng là nữ nhi non trẻ, có biết cÅ©ng đâu là m gì được?â€
NghÄ© vá» nà ng, từ nay vá» sau chỉ còn lại má»™t ngưá»i, ý niệm cầu sinh chợt nổi dáºy :
- Ta không thể chết, ta còn phải quan tâm chăm sóc nà ng.
Nhìn những luồng binh nhẫn phong trú quanh ngưá»i, chà ng than thở: Nhưng, má»™t mình ta...
Vù vù vù.
ChÃn luồng binh nhẫn đột ngá»™t nhất tá» phát động, giống như những là n Ä‘iện phóng quanh và o ngưá»i Cưu Äá»™c.
Giống như phản ứng từ bản năng, Cưu Äá»™c hét má»™t tiếng, hữu kiếm tả tiên cùng vung má»™t lúc.
Chỉ trong khoảnh khắc, khu rừng trở nên náo động, gió từ những luồng binh nhẫn, của các cao thủ phát ra là m cây cối ngã nghiêng, lá cây bay tung tóe, bụi cuốn mù mịt.
Cưu Äá»™c thà triển chiêu thức ảo diệu, kết hợp vá»›i ná»™i công thâm háºu để ứng phó đối phương. Vì ngồi trên ngá»±a nên thế chiêu thi triển bị hạn chế.
Nhưng chà ng vẫn không xuống ngựa, xem ra tình hình vô cùng gay cấn và nguy nan.
Liá»…u Phụng Minh kiếm quang như cầu vồng, luôn nhằm và o những chá»— yếu hại trên ngưá»i Cưu Äá»™c. Nếu chà ng không thi triển tuyệt chiêu “Nhiếp Kim Hấp Thiết†thì e rằng đã bị kiếm cá»§a lão ta đâm xuyên ngưá»i.
Có Ä‘iá»u, Liá»…u Phụng Minh không khá»i ngạc nhiên :
- Hắn tại sao cứ ngồi trên ngá»±a, như váºy không trở ngại vá» thi triển thân pháp sao?
Không chỉ Liá»…u Phụng Minh mà ai cÅ©ng Ä‘á»u nghÄ© như váºy, trừ Mao Cao.
- Muá»™i muá»™i đã không phụ lòng Ä‘iá»u ta mong muốn, hoà n thà nh sứ mạng cá»§a ta. Cưu Äá»™c, ngươi võ công dù cao đến mấy, hôm nay cÅ©ng không thoát khá»i cái chết.
Mao Cao đắc ý thầm nói như váºy. Ngá»n trưá»ng tiên trên tay uốn lượn như má»™t con linh xà , tiên pháp kỳ dị. Trên mặt gã hiện lên má»™t nụ cưá»i quá»· quyệt.
Ngá»n trưá»ng đột nhiên chuyển thế vung mạnh, không nhằm và o ngưá»i đánh mà lại nhằm và o ngá»±a.
Cưu Äá»™c thần sắc chợt biến, nhưng lúc nà y chà ng phải dồn sức để ứng phó thế công kÃch cá»§a tám ngưá»i kia, không thể nà o đỡ đòn cho ngá»±a được.
Ngá»n trưá»ng tiên cá»§a Mao Cao láºp tức quấn lấy chân ngá»±a rồi giáºt vút ra ngoà i. Con ngá»±a dù linh hoạt đến đâu cÅ©ng không tránh nổi thế chiêu cá»§a cao thá»§ võ lâm nà y.
Bịch, con ngựa ngã lăn trên đất.
Liá»…u Phụng Minh bá»—ng nhÃu mà y, thầm nghÄ© :
- “Mao Cao lâu nay cÆ¡ trà xảo diệu nổi tiếng giang hồ, sao hôm nay lại quá ngu xuẩn, ngươi đánh ngã con ngá»±a, tạo cÆ¡ há»™i cho Cưu Äá»™c thi triển thần pháp cà ng tiện lợi, như váºy chúng ta cà ng khó hạ gục hắnâ€.
Nhưng lạ tháºt! Sau khi ngá»±a ngã xuống, Cưu Äá»™c vẫn ngồi yên trên yên ngá»±a.
Mao Cao cưá»i hăng hắc mấy tiếng, ngá»n trưá»ng tiên vót lên như mưa tuôn quất thẳng và o ngá»±a. Con ngá»±a rống lên mấy tiếng rồi trợn mắt chết ngay.
Cưu Äá»™c vẫn ngồi váºy, kiếm và roi trên tay cà ng khó thi triển thế chiêu hÆ¡n.
Cưu Äá»™c khinh công tuyệt thế, sao hôm nay giống như đã quên mất. Thân hình chà ng cố định. biến thà nh cuá»™c diện chỉ có chống đỡ chứ không thể phản công.
CÅ©ng may là chà ng ta thân hoà i ná»™i công thân pháp “Vạn Lưu Quy Tông†từ lâu đã thất truyá»n trong võ lâm, nếu không thì vô cùng nguy ngáºp.
- Hắn ta sao không đứng dáºy?
Các cao thá»§ võ lâm Ä‘á»u đặt nghi vấn đó, tuy nhiên không ai muốn chà ng vá»t đứng dáºy cả.
- Lẽ nà o chân hắn đã tà n phế?
Liễu Phụng Minh lại nghĩ :
- “Nhưng ai lại là m cho đôi chân hắn tà n phế? Trên giang hồ hiện nay lại có ai có võ công cao đến như váºy? Nếu hai chân hắn đã tháºt sá»± bị tê liệt thì cuá»™c chiến hôm nay hắn tuyệt đối không thể có đưá»ng thoát. Có Ä‘iá»u chÃn cao thá»§ vây đánh má»™t ngưá»i, cÅ©ng tháºt hổ thẹnâ€.
Trong lòng phát sinh những Ä‘iá»u mâu thuẫn, nhưng thanh kiếm trong tay lão vẫn không há» lÆ¡i lá»ng.
Còn Cưu Äá»™c, dòng suy nghÄ© trong đầu dáºy lên như sóng triá»u. Chà ng cÅ©ng biết rằng công lá»±c còn lại tối Ä‘a chỉ kéo dà i tráºn chiến thêm ná»a giá» nữa. Nên biết rằng dù loại ná»™i công Vạn lưu quy tông rất tiêu hao chân lá»±c. Nhưng nếu không dùng loại ná»™i công đó thì không thể kháng cá»± nổi những cao thá»§ nà y.
Sở dÄ© chà ng có đủ sức lá»±c để gắng gượng đến giá» phút nà y, là do nghÄ© đến nà ng. Tuy nà ng đã là m cho chà ng trở thà nh như má»™t ngưá»i tà n phế, nhưng chà ng vẫn không há» oán trách nà ng.
Vì nà ng chỉ vô ý thôi.
Ãi tình đã khiến cho chà ng khoan dung tất cả.
Äang cuá»™c tá» chiến, mà lòng lại bị nhiá»…u loạn như váºy cà ng bất lợi, không thể táºp trung tinh thần và o tráºn đấu được.
Má»—i chuyện có liên quan đến nà ng, lúc nà y Ä‘á»u hiện lên trong đầu. Vì trong giây phút cuối cùng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i chà ng, nà ng giống như má»™t giấc má»™ng đẹp.
- Ngẫu nhiên ta gặp đến nà ng, rồi yêu thương nà ng, không có gì mãnh liệt hơn bằng tình cảm mà ta đã đối với nà ng.
Äôi môi mÃm chặt, ngá»n roi ở tay trái quáºt ngược, mÅ©i roi vút nhanh hóa giải chiêu “Äại Mạc Thùy Phong†cá»§a Trình Phong, thân roi cản ngay chiêu “Lưu Sa Lạc Nháºt†cá»§a Lâm Châu.
Kiếm ở tay phải hoa má»™t vòng lá»›n, ánh kiếm vạch lên tạo thà nh má»™t bức tưá»ng chắn đỡ, khống chế những luồng binh nhẫn côn lại.
Trong lúc cáºn ká» cái chết, trong lòng vẫn trà n dâng bao ý nghÄ© nồng nà n :
- “Kỳ diệu thay. Ta và nà ng như đã hẹn nhau từ kiếm trước... Quen nhau chưa đến ná»a ngà y, nà ng đã trao tất cả những gì cá»§a nà ng cho ta, và ta cÅ©ng Ä‘em tất cả những gì cá»§a ta trao cho nà ng. Từ đó ta và nà ng ngà y đêm luôn bên nhau, trừ những lúc ta luyện võ công...â€
Hai chân bị tê liệt, ná»a ngưá»i phÃa dưới như bị chết Ä‘i, Cưu Äá»™c gượng cưá»i nhá»› lại :
- Và o ngà y đó khi ta Ä‘ang luyện công, nà ng đột ngá»™t Ä‘i và o, vô tình vấp ngã và o đầu vai đánh trúng ngay Tá»a Yêu huyệt trên vùng lưng cá»§a ta.
Chà ng thở ra rồi than :
- Nhưng đâu trách nà ng được, nà ng không hiểu võ công, bởi váºy đâu biết Ä‘iểm yếu hại nà y.
Bất ngá», thanh trưá»ng kiếm cá»§a Tống Linh Công nhanh như là n Ä‘iện chém má»™t đưá»ng trúng ngay chân phải cá»§a Cưu Äá»™c, máu tươi chảy tươm ra.
Nhưng Cưa Äá»™c không há» có cảm giác Ä‘au đớn, thanh kiếm trong tay chuyển thế luồng qua những là n binh nhẫn và chém thẳng và o ngá»±c Mao Cao.
ÄÆ°á»ng kiếm nà y chỉ cần thân hình chà ng nhÃch vá» phÃa trước thêm má»™t xÃch nữa thì Mao Cao sẽ bị thụ thương. Nhưng ngưá»i chà ng không thể cỠđộng được, kiếm thức không đạt được như Ä‘iá»u mong muốn.
Mao Cao cất giá»ng cưá»i thâm độc, bất ngá» lên tiếng :
- Bằng hữu còn tranh với sự sống là m gì nữa, hai chân đã phế bỠrồi, sống còn có ý nghĩa gì? Nhanh nạp mạng đi.
Cưu Äá»™c choáng váng mặt mà y, thu hồi thế kiếm. Mao Cao nói tiếp :
- Lúc nà y ngươi chịu buông binh nhẫn thúc thá»§, Mao đại gia cÅ©ng nể mặt muá»™i muá»™i ta mà để cho ngưá»i chết được toà n thây.
Lá»i cá»§a Ma Cao là m cho Cưu Äá»™c toà n thân phát run, láºp tức trên vai lãnh ngay ngá»n roi cá»§a Äá»— Trá»ng Kỳ.
- Nói cho ngươi biết để khi chết cho được rõ.
Mao Cao cất giá»ng cưá»i rùng rợn, nói tiếp :
- Cao Băng chÃnh là Mao Băng, Mao Băng chÃnh là muá»™i muá»™i cá»§a ta.
Cưu Äá»™c thoáng nghe, láºp tức má»™t luồng khà lạnh chạy dá»c xương sống, cÆ¡ linh thất thoát, hai tay chùn thế, liá»n ngay đó bị đưá»ng kiếm cá»§a Trình Phong chém trúng bả vai, máu tuôn ra thấm ướt cả áo.
Mao Cao cưá»i cà ng lúc cà ng ghê rợn :
- TÃnh Cưu, Ä‘iá»u đó ngươi rõ rồi chứ?
Cưu Äá»™c trên ngưá»i liên tiếp bị mấy vết thương nặng, Ä‘au táºn xương tá»§y.
Nhưng lúc nà y nổi đau cà ng lớn hơn, đó là tim chà ng.
Giá» Cưu Äá»™c má»›i vỡ lẽ, ngưá»i mà chà ng yêu tha thiết lại chÃnh là kẻ mà đối phương đã ngầm phái đến để cố hại chà ng.
“Thì ra đây là do sá»± sắp đặt cá»§a ngưá»i khác. Vốn nà ng không yêu ta, nà ng là m ta thụ thương cÅ©ng không phải là vô ý. Ta sao lại ngu đến thế?â€
Chà ng nghiến răng, máu tươi ra hai bên môi, hòa vá»i dòng lệ chạy dà i.
Chà ng cÅ©ng không biết là nước mắt hay mồ hôi, sức kháng cá»± cÅ©ng không còn, trên ngưá»i liên tiếp trúng ba nhát kiếm.
Máu nhuá»™m đỠngưá»i, tim chà ng cÅ©ng như bị ai cắt xé, ná»—i đớn Ä‘au mà chà ng chịu đựng tháºt quá tà n bạo.
- “Trá»i Æ¡i, ngươi cho ta biết là m gì? Ta thà bị lừa dối đến chết chứ không thể bi thông khổ thế nà yâ€.
Chân lực cà ng tiêu thất, chiêu thức cũng cà ng loạn lên, không còn sức để chống đỡ những cao thủ võ lâm nà y.
Mao Các phất thẳng ngá»n roi “bốpâ€, má»™t dòng máu chảy dà i trên mặt chà ng.
Lúc nà y Cưu Äá»™c đã bị mấy mươi vết thương trên ngưá»i, nhưng chà ng vẫn không buông tay. vì đây là bản năng cầu sinh.
Hễ nghĩ đến nà ng, con tim cà ng đau nhói.
Nỗi đau trong lòng khiến chà ng quên đi vết thương hiện tại.
“Không còn sống bao lâu nữa†- Chà ng nghÄ© đến Ä‘iá»u đó, tá»± dưng cây roi trong tay lÆ¡i lá»ng Ä‘i, tạo sÆ¡ hở cho đối phương. Cặp Uyên Ương song kiếm liá»n vung kiếm liên hoà n, thi triển chiêu “Tá»· Dục Song Phiâ€, hai mÅ©i kiếm cắm pháºp và rạch ngay hai đưá»ng trên ngá»±c trái chà ng.
Cưu Äá»™c vung hữu kiếm tả tiên, gắng sức chống trả. Chà ng cÅ©ng tá»± biết rằng hôm nay nếu chết Ä‘i, trong võ lâm rất Ãt có ngưá»i tiếc thương.
Nhưng ta hôm nay chết quá bi thương, chết trong tay những ngưá»i nà y thì tháºt quá đáng.
Bao suy nghĩ cứ giằng xé trong lòng :
- Không có má»™t ngưá»i nà o biết được sá»± tháºt trong chuyện nà y. Má»i ngưá»i Ä‘á»u cho rằng ta chết trong tay Thất kiếm Tam tiên, nhưng có ai biết Ä‘au ta chết trong tay má»™t thiếu nữ.
Toà n thân trở nên vô lực...
Mao Cao đắc ý cất giá»ng cưá»i quá»· quái, nói :
- TÃnh Cưu, còn chuyện gì vá» háºu sá»±, để cho ngươi còn hÆ¡i thở cuối cùng để nói ra, ta nể mặt muá»™i muá»™i cá»§a ta mà đáp ứng cho ngươi.
Nếu chưa nói, hắc hắc... e rằng không kịp...
Cưu Äá»™c cà ng căm phẫn, hét má»™t tiếng lá»›n, dùng hết sức bình sinh vung mạnh kiếm, kiếm hóa cầu vồng thoát khá»i tay bay thẳng và o ngưá»i Mao Cao.
Mao Cao không ngá» rằng Cưu Äá»™c ra tay nhanh như váºy. Khi phát giác thì mÅ©i kiếm đã bay sát đến yết hầu. Thế kiếm bay như sao xẹt lại phát ra từ tay đệ nhất kỳ nhân võ lâm trong lúc lâm tá». Mao Cao thấy hết đưá»ng tránh.
Äá»™t nhiên, “keng†má»™t tiếng vang lá»›n. Thì ra Tả Thá»§ Thần Kiếm Äinh Y Ä‘ang xuất chiêu “Linh Hạc Triển Dá»±c†vốn chém xuống vai Cưu Äá»™c, lúc nà y thấy tình thế như váºy liá»n thay đổi kiếm thức, lách ngá»n kiếm đỡ ngay thanh trưá»ng kiếm cá»§a Cưu Äá»™c.
Nhưng thanh kiếm chỉ hÆ¡i lệch hướng và giảm tốc độ chút Ãt, Mao Cao thoắt ngừa ngưá»i lui ra sau vèo má»™t cái, thanh kiếm bay lướt qua sát cổ, chỉ cần nhÃch sang má»™t tà là gã ta vong mạng láºp tức.
Mao Cao kinh hồn thất sắc, trán vả mồ hôi lấm tấm.
Äinh Y cÅ©ng biến sắc mặt cánh tay tê buốt, trong lòng phát khiếp.
Cùng lúc, khi Cưu Äá»™c váºn toà n lá»±c để phóng kiếm Ä‘i, ngá»n roi ở tay trái bi dừng thế, tức thì những luồng binh nhẫn còn lại cá»§a đối phương thừa cÆ¡ chém, đánh tá»›i tấp và o ngưá»i chà ng.
Trá»i vẫn không trăng không sao, không gian bao trùm má»™t mà u Ä‘en tối, tiếng muôn thú gà o thét, như Ä‘ang Ä‘au buồn cho cái chết cá»§a báºc kỳ nhân.
Äến khi Mao Cao thần trà tỉnh lại, thì Cưu Äá»™c đã ra Ä‘i vÄ©nh viá»…n. Chuyện vinh nhục cá»§a thế gian chẳng còn là m là m lay động đến lòng chà ng nữa.
Mao Cao cưá»i khằng khặc mấy tiếng, lao vá»t ngưá»i tá»›i như tên bắn, vung tay đánh tá»›i tấp lên ngưá»i chà ng.
Máu bắn vá»t ra trà n khắp mặt đất, tay trái cá»§a Cưu Äá»™c đã bị đánh đứt lìa.
Gã đưa mÅ©i roi cuốn cánh tay bị đứt lên và cầm trên tay, giá»ng cưá»i cà ng đầy vẻ hung ác và man rợ.
Tống Linh Công thấy váºy nhÃu mà y, trầm giá»ng :
- Cưu Äá»™c đã chết rồi. Mao huynh việc gì phải hà nh hạ đến thi thể hắn ta nữa.?
Tống Linh Cồng sống cuá»™c Ä‘á»i chánh trá»±c, vừa rồi nghe Mao Cao nói ra, lão có phần rõ được trước đây Mao Cao đã dùng quá»· kế để hại Cưu Äá»™c, cho nên chà ng bị tê liệt hai chân không thể đứng dáºy được. Lão cảm thấy hÆ¡i hổ thẹn trong lòng.
Lão cà ng hổ thẹn và ray rứt hÆ¡n khi nghÄ© đến mưá»i cao thá»§ võ lâm lại tấn công má»™t kẻ bị liệt ná»a ngưá»i, mà ngưá»i khởi xướng chuyện nà y chÃnh là lão.
Nay thấy những cá» chỉ cá»§a Mao Cao như váºy, lão cà ng bất bình hÆ¡n, má»›i nói lên lá»i đó.
Mao Cao nghiến răng ken két :
- Trên giang hồ không biết bao nhiêu ngưá»i bị hắn ta bức hại đến gia phế nhân vong, ta háºn không thể nuốt thịt lá»™t da hắn ra.
Giá»ng gã cà ng tà n độc hÆ¡n :
- Hôm nay huynh đệ ta đã trừ khỠđược hắn, biết bao nhiêu ngưá»i trong võ lâm vá»— tay tán thưởng. Giá» huynh đệ ta phải phanh thây hắn ra, má»—i ngưá»i cầm má»™t nắm Ä‘em Ä‘i cho huynh đệ trong võ lâm xem, má»i ngưá»i hoan hỉ quá Ä‘i chứ.
Bá»n Hà Sóc song kiếm, Bách Bá»™ Phi Hoa Ä‘á»u căm háºn Cưu Äá»™c, nghe váºy liá»n hô hà o hùa theo ngay.
Uyên Ương song kiếm Äinh Y và Äá»— Trá»ng Kỳ Ä‘ang lưỡng lá»±, nhưng nghÄ© rằng nếu cầm má»™t phần thi thể cá»§a Cưu Äá»™c trở vá» cố hương, thanh danh cá»§a mình cà ng lừng lẫy hÆ¡n. Vì thế há» cÅ©ng không phản đối.
Uông Nhất Bằng cánh tay bị gãy, mối thù cà ng tăng. Lão liá»n bước xồng xá»™c tá»›i giáºt lấy thanh kiếm trên tay Uông Nhất Minh, rồi vung kiếm chém phăng cánh tay phải cá»§a Cưu Äá»™c, găm lên trên mÅ©i kiếm nghiến răng nói :
- Ta muốn Ä‘em phần thi thể nà y vá» cất giữ trong nhà , lưu truyá»n háºu thế, để thi thể hắn ta trăm ngà n năm không thể tái hợp được. Ha ha... váºy má»›i nguôi cÆ¡n háºn thù trong lòng ta.
Lão còn hoa kiếm. lớn tiếng :
- Các vị còn đợi gì nữa, hãy ra tay đi...
Chỉ trong nháy mắt thi thể cá»§a Cưu Äá»™c đã bị đứt lìa nhiá»u khúc.
Liễu Phụng Minh than dà i, nói với Tống Linh Công :
- Chuyện đã đến như váºy, biết là m sao được Lão vốn có tÃnh trung hòa, không muốn tạo vẻ khác biệt vá»›i há», lão cÅ©ng nhặt lấy má»™t khúc cá»§a phần thi thể Cưu Äá»™c.
Mùi huyết tanh theo là n gió thu lạnh lẽo lan tá»a Ä‘i rất xa...
Äá»™t nhiên...
Trong rừng có tiếng cưá»i lạnh lùng, má»™t giá»ng nói hằn há»c vang lên :
- Tháºt là tà n độc!
Linh Xà Mao Cao quát :
- Ai?
Äầu cÅ©ng không quay kịp, lão lao ngược bay thẳng và o rừng. Những cao thá»§ còn lại cÅ©ng phân hướng lao theo.
Còn lại Giang Nam đại hiệp Tống Linh Công vẫn đứng nguyên vị trÃ, nhìn thân xác Cưu Äá»™c mà muôn phần cảm khái.
Chuyện nà y là do lão khởi xướng, nhưng lão không ngá» rằng háºu quả lại dẫn đến tà n bạo như váºy.
Tuy lão rất căm háºn Cưu Äá»™c, nhưng hôm nay nhìn báºc kỳ nhân mà trong võ lâm cho là quá»· quái bị chết phân thây nằm má»™t đống trên đất, trong lòng Ä‘au buồn không Ãt.
Bên cạnh thi thể chà ng là xác con ngá»±a táºn trung vì chá»§, máu chảy già n giụa.
Gió núi có phần se lạnh, đưa những ngá»n lá và ng nhẹ rÆ¡i. Khung cảnh núi rừng trông cà ng thê lương ảm đạm.
Tống Linh Công nghiến răng ngầm quyết định, bước tá»›i ôm thi thể cá»§a Cưu Äá»™c chỉ còn lại phần đầu và mình lên trên tay, mặc cho máu đỠthấm cả áo. Lão nhìn quanh má»™t lượt, rồi nhún ngưá»i bay Ä‘i khuất hẳn trong mà n đêm.
Linh Xà Mao Cao thâm nháºp và o rừng ráºm, là m kinh động khiến chim bay dà o dác.
Gã lướt ngưá»i Ä‘i rất nhanh, thanh trưá»ng kiếm trong tay vung đánh loạn xạ.
Nhưng ngoà i những con chim ngá»§ đêm ra, trong rừng không có má»™t bóng ngưá»i nà o cả.
Lúc nà y những cao thủ còn lại đã tỠtựu đông đủ.
- Chư vị Ä‘i tứ phÃa lùng sục xem.
Mao Cao trầm giá»ng nói.
Äá»— Trá»ng Kỳ hướng mặt và o rừng nói lá»›n.
- Vị nà o trong rừng có gan cứ ra đây, là m gì lén lút như chuá»™t váºy?
Nhưng khu rừng vẫn tĩnh mịch vắng lặng.
Những cao thá»§ võ lâm vá»›i khinh công cao tuyệt như váºy nhưng lùng sục khắp cÅ©ng không phát hiện được gì.
Tả Thá»§ Thần Kiếm Äinh Y lên tiếng :
- Tìm không ra thì thôi, dù sao thì cũng không đáng cho chúng ta để mắt tới.
à lão nói cho rằng chuyện hôm nay nếu có ngưá»i biết cÅ©ng không phương hại gì.
Mao Cao chá»›p đôi mắt rá»±c lá»a. Có những chuyện gã không muốn ngưá»i khác biết đến, nhưng tháºt ra cÅ©ng khó có ai biết được. Cho nên gã cÅ©ng cao giá»ng :
- Äúng, nó chỉ như lÅ© chuá»™t mà thôi.
Dứt lá»i, gã lao ngưá»i ra khá»i rừng ráºm.
Nhưng hiện trưá»ng giỠđây lại khác hẳn.
Mao Cao phát hiện trước tiên hết là thi thể Cưu Äá»™c bị mất tÃch...
Gã nghiến răng bước đến gần, bá»—ng thấy trên mình ngá»±a có bảy chữ đại tá»± viết bằng máu: Mưá»i năm sau lấy máu trả máu.
Sắc mặt gã láºp tức biến thà nh trắng xanh, trên tay cầm cánh tay cá»§a Cưu Äá»™c cÅ©ng tá»± động phát run.
Khi má»i ngưá»i nhìn thấy hà ng chữ viết bằng máu đó, Ä‘á»u thầm nghÄ© :
- “Hà ng chữ nà y ai viết?â€
Trong lúc Ä‘ang bà ng hoà ng kinh ngạc, Äá»— Trá»ng Kỳ nhìn quanh, bất chợt kêu lên :
- Thanh Bình Kiếm Tống đại hiệp đâu?
* * * * *
Mùa thu ở Giang Nam cảnh váºt quang đãng.
Má»™t Ä‘oà n ngá»±a Ä‘ang phi nhanh trên con đưá»ng cái là m bụi cuồn mịt mù.
Trên ngá»±a ai ai cÅ©ng trà định thần nhà n, như không để ý gì đến cảnh váºt chung quanh. Có Ä‘iá»u, trên mặt ngưá»i nà o đôi mà y cÅ©ng sạm lại, như có Ä‘iá»u gì Ä‘ang uẩn khúc trong lòng.
Ngưá»i Ä‘i đưá»ng thấy Ä‘oà n ngá»±a tiến đến Ä‘á»u tránh ra hai bên, ngạc nhiên há»i nhau :
- Há» từ đâu đến váºy?
Vì những kỵ sÄ© nà y không những váºn trang phục khác lạ, mà có cả nam lẫn nữ, trên ngưá»i Ä‘á»u Ä‘eo binh nhẫn, trông rết khác thưá»ng đối vá»›i đất Giang Nam phong nhã.
Bá»—ng từ phÃa đầu kia đưá»ng có tiếng vó ngá»±a rầm ráºp và tiếng hô hà o vang lên :
- Chân Vũ... dương uy....
Khách giang hồ thoáng nghe qua Ä‘á»u biết rằng đó là đoà n vệ sÄ© cá»§a Tiêu Cục Chấn VÅ© Ä‘ang tháp tùng Ä‘oà n xe chuyển tiá»n.
Nên biết rằng Chấn Vũ là Tiêu cục lớn và đầy uy thế nhất Giang Nam.
Thương khách Ä‘i đưá»ng há»… gặp đội vệ sÄ© cá»§a Tiêu cục ắt phải lo sợ tránh xa.
Nhưng toán kỵ sÄ© vẫn cho ngá»±a tiến lên, xem ra không tránh khá»i má»™t cuá»™c đổ máu.
Hai bên cùng tiến lại gần...
Äoà n vệ sÄ© cá»§a Tiêu cục Chấn VÅ© thấy váºy quả nhiên bừng bừng tức giáºn, phùng mang trợn mắt định quát tháo.
Thiết Khiếu Tá» Tiểu Trầm là thuá»™c hạ đắc lá»±c cá»§a Tiêu cục Chấn VÅ© Ä‘ang dẫn đầu. Gã vốn tÃnh hung dữ, nay thấy có kẻ lạ ngang nhiên tiến đến, thầm chá»i :
- Bá»n nà y chán sống hả?
Hai môi móng dÃnh rÃt lên :
- Các ngưá»i...
Ãnh mắt gã lướt nhìn trên mặt kỵ sÄ© Ä‘i đầu, rồi thứ nhì.... Bá»—ng kinh hãi há miệng không nói ra lá»i.
Gã thụt cổ mừng thầm :
- “Phước cá»§a ta còn lá»›n, may sá»›m nháºn ra mấy vị nà yâ€.
Má»™t gã cáºn vê Ä‘i bên cạnh chẳng biết trá»i cao đất rá»™ng, chá»i lá»›n :
- LÅ© ngươi, Ä‘i đưá»ng không có mắt hả?
“Bốpâ€, nói chưa hết câu gã đã bị má»™t ngá»n roi cá»§a má»™t kỵ sÄ© đánh thẳng và o ngưá»i, rá»›t xuống nằm quần quại trên đưá»ng.
Äám vệ sÄ© náo loạn hẳn lên, quát tháo ầm Ä©, có tên hùng hổ xông tá»›i định ra tay.
Thiết Khiếu Tá» Tiểu Trầm trấn tÄ©nh lại tinh thần, đôi mắt ó lướt nhìn toán kỵ sÄ©, má»— hôi toát cả ngưá»i, nói thầm :
- “Thì ra đủ mặt cảâ€.
Äoà n xe cá»§a Tiêu cục hÆ¡n mưá»i chiếc, đủ thấy há» Ä‘ang tải má»™t lượng tiá»n bạc rất lá»›n. Äám vệ sÄ© cà ng lo hoảng, sợ đối phương chặn đưá»ng cướp lấy.
|

06-09-2008, 02:15 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Hồi 3:Nghĩa cỠgiang hồ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: Vnthuquan.net
Äám vệ sÄ© bạt kiếm giương cung, chuẩn bị lao và o má»™t cuá»™c tá» chiến, Tiểu Trầm nhìn thấy tình hình không ổn, vá»™i quát :
- Các ngưá»i chá»› động thá»§.
Cả bá»n trố mắt ngạc nhiên, Tiểu Trầm. Thưá»ng ngà y tÃnh nóng như lá»a sao hôm nay lại nói váºy? Tiểu Trầm nói tiếp :
- Mấy vị nà y chÃnh là Thất kiếm Tam tiên đấy.
Thất kiếm Tam tiên tên tuổi lừng danh trên giang hồ, Phi Hồng Kiếm Äồ Má»™ng Bình tổng tiêu đầu cá»§a tiêu cục Chấn VÅ© cÅ©ng là đệ tá» chân truyá»n cá»§a Thanh Bình Kiếm Tống Linh Công trong Thất kiếm Tam tiên. Tiêu cục Chấn VÅ© được đứng vững trên giang hồ Ãt nhiá»u cÅ©ng nhá» và o uy danh cá»§a Tống Linh Công.
Bá»n vệ sÄ© nghe đến Thất kiếm Tam tiên, cÆ¡n thịnh ná»™ tiêu tan đâu mất, mặt mà y tái xanh.
Chỉ trong nháy mắt, bầu không khà ngưng kết lại, chỉ có tiếng vó ngá»±a không chịu lặng yên, gõ lá»™c cá»™c trên đưá»ng truyá»n và o tim gan má»i ngưá»i.
Bá»n Thất kiếm Tam tiên mặt vẫn lạnh lùng. Tiểu Trầm nhìn kỵ sÄ© khi nãy vung roi đánh đồng bá»n, cÅ©ng chÃnh là Mao Cao vá»›i nét mặt lạnh như tiá»n. Tiểu Trầm cảm thấy má»™t luồng khà lạnh chạy dá»c khắp ngưá»i, gã vá»™i xuống ngá»±a ôm quyá»n thi lá»…, cố lấy bình tÄ©nh nói :
- Chư vị tiá»n bối sao hôm nay ngẫu hứng cùng đến đất Giang Nam váºy?
Rồi bảo đám vệ sÄ© tránh xa hai bên nhưá»ng đưá»ng, và nhẹ giá»ng :
- Vãn bối Ä‘ang thi hà nh mệnh lệnh, giữa đưá»ng không tiện tiếp đãi chư vị...
- Ai bảo các ngưá»i tiếp đãi? Mao Cao gằng giá»ng cắt ngang lá»i.
Tiểu Trầm chợt tái mặt, thầm nghĩ :
- “Há» như Ä‘ang muốn sinh sá»±. Nhưng Tiêu cục ta hoà n toà n không đắc tá»™i vá»›i há». Äồ tổng tiêu đầu và há» cÅ©ng là đồng gia đồng đạo mà â€.
Bá»n Mao Cao cùng liên kết lại tìm đến đất Giang Nam nà y, quả đúng là đi tìm thù sinh sá»±.
Ở núi Thái NhÄ©, khi Thất kiếm Tam tiên vây giết Cưu Äá»™c, trong rừng có tiếng ngưá»i đột ngá»™t vá»ng ra, rồi thi thể Cưu Äá»™c mất tÃch, trên mình ngá»±a lại viết hà ng chữ kinh ngưá»i, chÃn cao thá»§ trong Thất kiếm Tam tiên nầy Ä‘á»u cho rằng những Ä‘iá»u đó là đá»u do Thanh Bình Kiếm Tống Linh Công tạo nên.
Vì váºy Tống Linh Công trở thà nh địch nhân trong nhóm Thất kiếm Tam tiên.
Hôm nay hỠđến đây quyết tìm Tống Linh Công để hạch tội.
Ba SÆ¡n kiếm khách Liá»…u Phụng Minh tuy là bạn thân giao vá»›i Tống Linh Công, nhưng cÅ©ng tá» ra bất bình đối vá»›i Tống Linh Công, cho rằng lão hà nh sá»± như váºy trái vá»›i đạo nghÄ©a.
Nếu dá»±a theo thá»±c tế mà luáºn thì hà ng chữ bằng máu đó chÃnh là do Tống Linh Công viết. Thế thì hà nh động cá»§a lão ta quả tháºt khó hiểu, vì lão cÅ©ng là má»™t trong những nhân váºt khởi xướng chuyện đó.
Nhưng sá»± tình còn chứa nhiá»u Ä‘iá»u uẩn khúc khác mà ngưá»i ta không thể lưá»ng được.
Từ đó, bá»n Mao Cao, Lâm Kỳ Trinh và Hà Sóc song kiếm truyá»n khắp trên giạng hồ nói rằng Tống Linh Công bên ngoà i giả nhân giả nghÄ©a đạo đức, nhưng tháºt ra là cùng loà i chồn cáo vá»›i Cưu Äá»™c.
Cưu Äá»™c bị giết, tin nà y là m chấn động toà n võ lâm. Nhưng có Ä‘iá»u là m ngưá»i ta khó hiểu là Tống Linh Công sao lại cùng loà i vá»›i ma tinh Cưu Äá»™c?
Äến khi tin đó truyá»n đến Giang Nam thì bá»n Mao Cao đã định ra má»™t độc kế là vây hãm Tống Linh Công để khiến cho lão ta gia phá nhân vong. Tháºt ra dụng ý cá»§a há» không phải vì sợ báo thù sau nà y. Tuy nhiên mấy chữ lấy máu trả máu cÅ©ng là m cho há» mất ăn mất ngá»§.
Äầu Ä‘uôi chuyện nà y, Thiết Khiếu Tá» Tiểu Trầm đương nhiên không biết.
Gã sợ những cao thá»§ võ lâm phát ná»™ nên tá» vẻ cung kÃnh, nhưng Ä‘á»u vô hiệu, gã đâm ra hốt hoảng lo lắng.
- Tổng tiêu đầu cá»§a các ngươi có phải là Phi Hồng Kiếm Äồ Má»™ng Bình không?
Linh Xà Mao Cao hất hà m há»i giá»ng ngang ngược.
Äá»— Trá»ng Kỳ ở cạnh bên cÅ©ng xen và o há»i thêm :
- Äồ Má»™ng Bình có phải chÃnh là đệ tá» cá»§a Thanh Bình Kiếm Tống lão nhân không?
Tiểu Trầm không hiểu được ý vị trong câu nói bèn tháºt thà đáp :
- Vâng, vâng, sư phụ cá»§a Äồ tổng tiêu đầu chúng tôi chÃnh là Tống lão tiá»n bối. Chư vị cÅ©ng quen biết lão chứ?
Mao Cao cất giá»ng cưá»i như quá»· rống, khiến bá»n thuá»™c hạ cá»§a Tiêu cục kinh ngạc trố mắt nhìn.
Tiếng cưá»i đột ngá»™t dừng lại, gã rÃt qua kẽ răng :
- Rất tốt, rất tốt?
Rồi vung tay quay lại bảo :
- Các vị, giáo huấn bá»n nó má»™t tráºn.
Sau khi xảy ra sự việc ở núi Thái Nhĩ, Mao Cao tự nhiên trở thà nh đứng đầu trong Thất kiếm Tam tiên.
Dứt lá»i, ngá»n trưá»ng tiên trên tay vút mạnh, mÅ©i roi xé gió nhằm Ä‘iểm và o huyệt Kỳ môn trên ngá»±c phải Tiểu Trầm.
Tiểu Trầm vá»™i ngá»a ngưá»i né tránh, thoát khá»i đưá»ng roi cá»§a đối phương.
Nhưng chưa kịp hoà n hồn, ngá»n roi đã giáng xuống trên đầu. Gã kinh hãi lách ngưá»i sang bên trái, nhưng ngá»n roi giống như dà i ra, đột ngá»™t chuyển hướng, gã láºp tức cảm thấy vùng sưá»n bị tê rần, tai nghe Mao Cao hừ má»™t tiếng lạnh lùng, ngưá»i đã má»m nhÅ©n ngã lăn ra dưới đất.
Thấy Tiểu Trầm thụ thương, đám thuộc hạ tiêu cục kinh hoảng dạt lùi lại.
Ngưá»i Ä‘i đưá»ng đứng xem cÅ©ng không ngá» sá»± tháºt xảy ra cuá»™c chiến.
Tiếng ngưá»i la ó, tiếng ngá»±a rá»n vang, đưá»ng bị ách tắc, đương trưá»ng trở nên há»—n độn.
Mao Cao vẫn không ngừng tay, gã bay ngưá»i khá»i yên ngá»±a lướt qua đáp xuống trên chiếc xe thứ nhất miệng quát tháo, tả chưởng vung lên, chưởng phong áºp xuống lâm thùng xe vỡ tung, bạc bay tung tóe rÆ¡i khắp mạt đất.
Ãnh mặt trá»i chiếu xuống, những thá»i bạc óng ánh là m chói cả mắt.
Mao Cao đứng trên xe cất giá»ng cưá»i hung bạo, nói :
- Những đồng bạc nà y là cá»§a các ngưá»i đấy, ai cần cứ lấy Ä‘i.
Hai luồng hung quang quét nhìn bá»n thuá»™c hạ cá»§a tiêu cục Ä‘ang đứng sững ngưá»i, rồi ngước nhìn những ngưá»i Ä‘ang đứng xem ở hai bên đưá»ng.
Liá»…u Phụng Minh nhÃu ráºm đôi mà y lá»›n tiếng :
- Mao hiá»n đệ chá»› là m váºy.
Lão tháºt không muốn bị ngưá»i ta cho mình là ngưá»i trong cuá»™c, nhưng cÅ©ng không có biện pháp gì để ngăn cản.
- Liễu đạo trưởng!
Mao Cao đắc ý nói :
- Lão hãy xem đây.
Gã bay ngưá»i qua chiếc xe thứ hai, cÅ©ng vá»›i động tác như ban đầu, cứ như thế, hÆ¡n mưá»i vạn lượng bạc trong mưá»i mấy chiếc xe bay vung vãi đầy mặt đất.
Mao Cao cao hứng nói tiếp :
- Lượm đi! Lượm đi! Bạc đó là của các ngươi cả đấy.
Ngá»n trưá»ng tiên vút lên, những thá»i bạc văng Ä‘i tứ phÃa, lẫn cả trong cá» cây lẫn hai bên đưá»ng.
Tiá»n tà i động nhân tâm, động đến lòng tham cá»§a con ngưá»i. Bá»n vệ sÄ© ban đầu còn lưỡng lá»±, sau đó cùng ùa tá»›i nhặt lấy.
Mao Cao đắc ý cưá»i lá»›n, như đã đạt được Ä‘iá»u cao hứng tá»™t độ cá»§a mình.
Ngá»n trưá»ng tiên trên tay đánh tá»›i tấp và o đám vệ sÄ© Ä‘ang nhặt tiá»n không má»™t chút thương xót. Bá»n hỠđâm đầu chạy tán loạn. Ngưá»i hai bên đưá»ng thấy váºy cÅ©ng xô đạp lẫn nhau.
Liá»…u Phụng Minh đôi mà y cà ng sạm lại ngao ngán thở dà i. Lão đưa mắt nhìn, ánh mắt chợt dừng lại trên má»™t chà ng thiếu niên văn sÄ© Ä‘ang đứng lặng yên giữa đám ngưá»i há»—n độn, chẳng thèm nhìn những đồng bạc Ä‘ang rÆ¡i vãi dưới chân, như Ä‘ang tá» thái độ khinh miệt.
Liá»…u Phụng Minh thấy chà ng ta tuấn tú phong độ, như hạc tiên trá»™i nổi giữa đà n gà , trong lòng thoáng động. Lão cho ngá»±a tiến lại sát cạnh bên, nhẹ lá»i :
- Các hạ không cần đến tiá»n cá»§a sao?
Chà ng thiếu niên văn sĩ chợt ngạc nhiên, sau đó nghiêm túc đáp :
- Lâm tà i vô cẩu đắc (gặp tiá»n cá»§a không tùy tiện lấy). Tiểu tá» tuy vô tà i vô năng, nhưng đối vá»›i lá»i di huấn cá»§a thánh nhân vẫn luôn ghi nhá»› trong lòng.
Liá»…u Phụng Minh ngầm gáºt đầu tán thán, vui vẻ tiếp lá»i :
- Các hạ quả là một thiếu niên tao nhã!
Lão nhìn sang bá»™ y phục đã ngã mà u trên ngưá»i chà ng, chợt nói :
- Bần đạo có câu thất lễ.
Hơi ngừng lại một tý, lão nói tiếp :
- Các hạ thanh tú phong Ä‘áºt, như rồng giữa bầy ngưá»i. Nếu há»c võ công nhất định sẽ thà nh đạt. Các hạ nếu có ý váºy, bần đạo sẽ tìm danh sư cho các hạ.
Cuá»™c Ä‘á»i trai trẻ nếu bị chôn vùi trong mà u áo nho sinh nà y, há không đáng tiếc sao?
Chà ng thiếu niên trầm ngâm khoảnh khắc, ánh mắt như sao chăm nhìn Liá»…u Phụng Minh, dõng dạc trả lá»i :
- Lá»i đạo trưởng có lý, tiểu tứ vốn nên tòng mệnh. Nhưng tiểu tá» phụ mẫu đương tại, không tiện Ä‘i xa.
Chà ng mở tròn xoe đôi mắt nói tiếp :
- Huống gì há»c chữ nghÄ©a xong há»c kiếm cÅ©ng không muá»™n. Khi tiểu tá» chưa thông kinh sá» thì chuyện khác còn khó nói đến.
Liá»…u Phụng Minh không khá»i gáºt đầu. Lão vốn rất cảm mến chà ng thiếu niên tuấn tú nà y, định thâu nháºn chà ng là m đệ tá», nhưng nghe chà ng nói váºy nên không nỡ gượng ép.
Lão tươi cưá»i nói :
- Bần đạo cũng không gạn ép. Ngà y sau có duyên sẽ gặp lại nhau. Còn hôm nay...
Nói chưa hết lá»i, Mao Cao bước tá»›i cưá»i nói :
- Liễu đạo trưởng, chuyện hôm nay lão thấy vui lòng quá chứ?
Gã nhìn tráºt sang chà ng thiếu niên, buá»™t miệng há»i :
- Vị nà y là ai?
Chà ng thiếu niên nhìn gã ta vá»›i ánh mắt căm ghét, đôi mà y hÆ¡i nhÃu lại, tạo ở giữa má»™t khe lõm sâu. Liá»…u Phụng Minh liá»n đưa tay chà o rồi quay ngưá»i bước Ä‘i.
Lão mỉm cưá»i ná»›i vá»›i Mao Cao :
- Nó là nam tỠcủa một vị cố nhân, không ngỠnay lại lớn đến thế.
Mao Cao tuy có phần hoà i nghi, nhưng cÅ©ng đặt nặng đến Ä‘iá»u đó.
Liá»…u Phụng Minh nhìn lại hiện trưá»ng, chỉ còn lại Tiểu Trầm nằm dà i trên đất.
Số bạc vung vãi trên đất cÅ©ng bi ngưá»i ta nhặt Ä‘i hết, những ngưá»i nhặt đó cÅ©ng đã Ä‘i biệt tăm mất dạng từ lâu.
Lão cho ngựa quay đầu lại, nói :
- Chúng ta nên đi thôi.
Trình Phong nhìn hiện trưá»ng tiêu Ä‘iá»u, tiếp lá»i :
- Chúng ta lạc lung giữa chốn Giang Nam nà y, không nên gây rắc rối, Ä‘iá»u gì tránh được thì nên tránh.
Mao Cao như đã thá»a mãn được cÆ¡n cuồng hứng cá»§a mình, nói :
- Äúng, đúng! Chúng ta cÅ©ng nên Ä‘i.
Gã cho ngựa dẫm ngang trên hai chân Tiểu Trầm đang nằm sóng xoà i trên mặt đất.
Tiểu Trầm hồi tỉnh trở lại. Gã ta vừa rồi bị phong bế huyệt đạo, giá» huyệt đạo má»›i khai thông. Gã vươn ngưá»i hÃt thở, ở cuống há»ng như bị đà m tất nghẽn.
Ho một cái, trà o ra một ngụm đà m đặc. Gã mở mắt nhìn, lại thấy Mao Cao đang trừng với ánh mắt man rợ.
Tiểu Trầm gượng đứng dáºy, thân hình Ä‘ang chao đảo chưa vững, Mao Cao bá»—ng vươn ngưá»i, ngá»n trưá»ng tiên vút mạnh quáºt ngang và o mặt gã.
Tiểu Trầm như chim gặp phải là n tên đạn. Tinh thần vừa định tÄ©nh, thấy váºy kinh hãi mồ hôi toát khắp ngưá»i, kể cả võ công cÅ©ng quên mất.
“Bốpâ€, gã ta như bi Ä‘iện giáºt, rÆ¡i bịch xuống đất hết bò dáºy nổi.
Mao Cao há»i giá»ng bức hiếp :
- Thanh Bình Kiếm Tống Linh Công hiện tại có mặt ở Nam Kinh không? Nói nhanh!
Liễu Phụng Minh thở ra một hơi dà i, thầm nghĩ :
- “Ngưá»i nà y tâm địa tháºt lang độc, lại muốn giết tuyệt rồiâ€.
Tiểu Trầm hÆ¡i trì nghi, Mao Cao vút đưá»ng roi quất ngay và o má gã ta, má»™t đưá»ng máu tươm ra, gã Ä‘au đớn không chịu nổi, nước mắt chảy dà i.
- Nói nhanh!
Hai luồng tinh quang rực lên như muốn thiêu đốt đối phương.
Tiểu Trầm không biết vì sao hỠlại tìm cho bằng được Tống Linh Cồng.
Nguyên nhân vì sao há» lại công nhiên chặn đưá»ng cướp phá, gã cà ng không rõ.
Gã không cho rằng chuyện nà y là rất nghiêm trá»ng, bèn trả lá»i?
- Tống lão tiá»n bối ẩn cư nhiá»u năm nay. Tháng trước có xuống núi má»™t lần, lúc nà y ắt đã trở vá». Lão ta rất Ãt khi ra ngoà i.
Mao Cao nắm rõ được tin vá» Tống Linh Công, láºp tức cho ngá»±a chạy tốc trình. Äến hoà ng hôn bá»n há» chÃn ngưá»i đã đặt chân đến phá»§ Mạt Lăng vùng Thá»§ Hiến Giang Nam.
Tiến và o cổng thá»§y tây, cho ngá»±a thẳng đến miếu Phu Tá». Bụi trần phảng phất, mặt ngưá»i nà o cÅ©ng lạnh như băng. Trang phục và hà nh trang cá»§a há» quả thá»±c không hòa hợp vá»›i phong cảnh hòa nhã ở nÆ¡i nà y.
Dá»c theo miếu Phu Tá», trà lâu tá»u quán rất nhiá»u. Äể ngưá»i ta khá»i chú ý, bá»n há» liá»n chia ra ba toán. Uyên Ương song kiếm cùng Lâm Kỳ Trinh đến ở Chánh Hưng tá»u lâu đầu đưá»ng phÃa bắc, Mao Cao cùng Äá»— Trá»ng Kỳ và Äinh Y và o ở Túy Nguyệt lâu phÃa nam. Liá»…u Phụng Minh cùng huynh đệ há» Uông và o ăn ở Hương TÃch lâu.
Äá»™i hình phân tán như váºy, quả nhiên là m ngưá»i ta Ãt chú ý hÆ¡n nhiá»u.
Khoảng cách không xa lắm, hễ phát sinh chuyện gì thì liên lạc nhau cũng mau.
Liá»…u Phụng Minh mặc áo bà o rá»™ng, thanh trưá»ng kiếm Ä‘eo sau lưng, ra vẻ nữa đạo ná»a tục. Uông Nhất Bằng cánh tay bi gãy được kẹp bởi hai thanh gá»— Ä‘eo trước ngá»±c, đáng ra rất dá»… bị ngưá»i ta đổ mất dòm ngó.
Nhưng ở đây ngưá»i đông đúc, long xà há»—n tạp đủ các loại ngưá»i, bởi váºy chẳng có ai để mắt tá»›i bá»n há». Liá»…u Phụng Minh buồn cưá»i :
- Thì ra ta quá lo lắng.
Hương TÃch lâu là quán án rất trang nhã, thoáng mát dá»… chịu. Trên lầu dưới lầu khách ngồi đông đúc. Liá»…u Phụng Minh Ä‘i đến thả lưng xuống chiếc ghế dá»±a bằng trúc, huynh đệ há» Uông ngồi phÃa đối diện.
Uông Nhất Minh bưng bát trà đinh uống, bá»—ng thấy sắc mặt cá»§a Liá»…u Phụng Minh biến đổi, lão vá»™i quay đầu nhìn, ánh mắt bắt gặp Thanh Bình Kiếm Tống Linh Công Ä‘ang mỉm cưá»i tiến lại gần, tuy nhiên nụ cưá»i có vẻ gắng gượng.
Lúc nà y trong lòng Liá»…u Phụng Minh rối rắm, phức tạp không gì bằng. Lão và Tống Linh Công là bằng hữu tri giao lâu năm, Ä‘á»u lấy đạo nghÄ©a là m đầu. Giá» thấy Tống Linh Công, ngưá»i gầy Ä‘i, má hóp Ä‘i, và mái tóc đã Ä‘iểm bạc, chợt nghÄ© lại thá»§ Ä‘oạn tà n độc cá»§a Mao Cao, khiến cho vị kiếm khách vốn có tÃnh cách vô vi nà y phải lặng ngưá»i Ä‘i.
Giá» má»›i sang giá» Tuất, còn mấy tiếng nữa là đến giá» thá»±c hiện kế sách cá»§a Mao Cao là ám toán gia đình Tống Linh Công. Liá»…u Phụng Minh đánh ánh mắt nhìn sang huynh đệ há» Uông, thấy sắc mặt há» cÅ©ng biến đồi bất thưá»ng, trong lòng tháºt sá»± lo lắng.
Tống Linh Công đã đến cạnh bên, lão dưá»ng như không hay biết gì, mỉm cưá»i ngồi xuống cạnh bên Liá»…u Phụng Minh, cất giá»ng sang sảng :
- Tháºt ngẫu nhiên, tháºt ngẫu nhiên. Tại hạ từ lâu không ra khá»i cá»a, không ngá» hôm nay gặp chư vị ở đây.
Giá»ng nói, cho đến tiếng cưá»i, Ä‘á»u rất quen thuá»™c đối vá»›i Liá»…u Phụng Minh.
NghÄ© lại những Ä‘iá»u vừa qua và ý định trong lòng sắp tá»›i, lão thầm tá»± trách mình và cà ng lo lắng hÆ¡n.
Nhưng những biểu hiện đó Tống Linh Công không hỠchú ý đến.
Lão ngồi xuống không má»™t chút câu thúc, nói cưá»i thân thiết, dưá»ng như huà n toà n không biết ba ngưá»i nà y đến đây để lấy tÃnh mệnh lão.
Trăm ngà n dòng suy nghĩ chồng chéo trong đầu Liễu Phụng Minh, cuối cùng lão quyết định :
- Phải nói cho lão ta biết để kịp thá»i trốn thoát.
Liá»…u Phụng Minh nhìn lên trên mặt huynh đệ há» Uông, thấy thần sắc há» cÅ©ng lá»™ vẻ hổ thẹn, ngay cả lá»i nói cÅ©ng mất tá»± nhiên.
- Nhưng ta nên nói là m sao đây? Liá»…u Phụng Minh vẫn trù trừ không quyết được nước cá».
Nhìn sang huynh đệ há» Uông má»™t lần nữa, cuối cùng, Liá»…u Phụng Minh hạ quyết tâm, lão bình thản đứng dáºy, Ä‘i vòng ra sau lưng huynh đệ há» Uông, váºn lá»±c táºp trung ở các đầu ngón tay được che khuất trong trong tay áo rá»™ng.
Huynh đệ há» Uông không há» nghi ngá» gì lão tháºm chà cÅ©ng không quay đầu lại nhìn. Liá»…u Phụng Minh nhìn khách trong phòng má»™t lượt, rồi từ từ đưa hai ngón tay hướng và o lưng huynh đệ há» Uổng.
Lúc nà y nếu má»™t trong hai ngưá»i tình cá» quay đầu lại, thì tình huống hoà n loà n cải biến.
Vị trà Liá»…u Phụng Minh Ä‘ang đứng, nếu huynh đệ há» Uông không quay ngưá»i thì rất khó nhìn thấy. Nhưng Tống Linh Công lại ngồi phÃa đối diện, vừa ngẩng mặt lên đã phát hiện Liá»…u Phụng Minh có động tắc khác thưá»ng và biểu hiện nát mặt cÅ©ng rất kỳ dị, lão rất đỗi ngạc nhiên.
Khi thá»§ chỉ vừa chạm và o ngưá»i huynh đệ há» Uông, Liá»…u Phụng Minh đột ngá»™t gia tăng lá»±c, tả chỉ Ä‘iểm ngay huyệt Kiên TÄ©nh trên vai phải Uông Nhất Bằng, hữu chỉ Ä‘iểm trúng huyệt Kiên TÄ©nh trên vai trái Uông Nhất Minh.
Huynh đệ há» Uông bị Ä‘iểm huyệt bất ngá», ngưá»i bất tÄ©nh nhân sá»± định ngã.
Liá»…u Phụng Minh liá»n váºn ná»™i gia chân lá»±c giữ cho hai ngưá»i khá»i bị ngã nhà o.
Cạch. Äôi đũa trên tay Uông Nhất Bằng rÆ¡i ngay xuống bà n, đầu lão ta cÅ©ng gục vá» phÃa trước Nếu không để ý thì tuyệt đối không phát hiện Liá»…u Phụng Minh đã xuất chiêu. Tống Linh Công cÅ©ng bị bất ngỠ“á†lên má»™t tiếng kinh ngạc đứng Ä‘áºy. Liá»…u Phụng Minh đánh ý thị, nói :
- Tống huynh, hai vị nà y bị bệnh rồi.
Lão dùng ánh mắt ngăn cản Tống Linh Công Ä‘ang định há»i, nói tiếp :
- Chúng ta nhanh đưa há» Ä‘i trị liệu rồi tÃnh sau.
Tống Linh Công cà ng sinh hoà i nghi, nhưng biết rằng hà nh động cá»§a Liá»…u Phụng Minh tuyệt đối không phải không có nguyên nhân. Lão dồn nén ná»—i hoà i nghi trong lòng, lấy ra thá»i bạc để trên bà n rồi cùng Liá»…u Phụng Minh dìu huynh đệ há» Uông ra khói lầu, cÅ©ng không có ai phát hiện ra chuyện nà y.
Trên đưá»ng cái ngưá»i qua lại đông đúc, Liá»…u Phụng Minh đánh mắt nhìn tả hữu, vá»™i vã dìu Uông Nhất Minh Ä‘i ra phÃa ngoà i thà nh.
Tống Linh Công không nén được ná»—i hoà i nghi, buá»™t miệng há»i :
- Liễu huynh, sao lại thế nà y?
Liễu Phụng Minh xua tay đáp lại :
- Từ từ nói sau, trước hết cần ra khá»i thà nh đã.
Tống Linh Công cà ng thắc mắc không hiểu, lão liá»n bước tá»›i gá»i má»™t chiếc xe ngá»±a Ä‘ang đừng cạnh đó, rồi đưa huynh đệ há» Uông và o trong xe.
Gã phu xe vốn cÅ©ng nháºn ra vị đại hiệp Giang Nam nà y, ngáºp ngừng há»i :
- Lão cần đến đâu?
Tống Linh Công trả lá»i :
- Ngoà i cá»a Thá»§y tây.
Gã phu xe đóng cá»a cẩn tháºn rồi há»›n hở đánh xe Ä‘i.
Ngồi trong xe, Liễu Phụng Minh thở ra một hơi nhẹ nhõm, nói nhỠvới Tống Linh Công :
- Nói cho Tống huynh biết, cần phải cẩn tháºn hÆ¡n đấy!
|

06-09-2008, 02:17 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Hồi 4:Kỳ nhân quái khách
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: Vnthuquan.net
Liá»…u Phụng Minh há»i :
- Từ đây ra khá»i thà nh mất bao nhiêu thá»i gian?
- Rất nhanh! Liễu huynh, đầu đuôi là ...
Tống Linh Công má»›i mở lá»i há»i, lại bị Liá»…u Phụng Minh cắt ngang :
- Nhà Tống huynh có gì đáng giá không?
Tống Linh Công ngá»› ngưá»i ra, thầm nghÄ© :
- “Sao lão ta hôm nay là m những chuyện kỳ quặc nói những Ä‘iá»u không đầu không Ä‘uôiâ€.
Lão quay sang nhìn, thấy thần sắc trên mặt Liá»…u Phụng Minh rất nghiêm túc tháºn trá»ng, bèn trả lá»i :
- Cũng không có gì đáng giá lắm.
- Váºy thì tốt.
Tống Linh Công như chìm trong mê vụ, cố gạn há»i :
- Liễu huynh, chuyện hôm nay đầu đuôi thế nà o?
Liễu Phụng Minh buông tiếng thở dà i, kể lại rõ đầu đuôi sự việc.
Trong xe trở nên im lặng rất lâu, chỉ có tiếng bánh xe lăn lá»™c cá»™c trên con đưá»ng vắng không ngưá»i. Tống Linh Công đưa mắt nhìn vầng trăng chênh chếch phÃa Tây, than :
- Chuyện đã đến như váºy...
Liá»…u Phụng Minh tiếp lá»i :
- Chuyện đã như váºy, theo tại hạ nghÄ©, tuổi chúng ta Ä‘á»u đã xế chiá»u, chà khà thá»i niên thiếu cÅ©ng đã nguôi lắng, việc gì phải cùng há» tranh chấp những ná»—i Ä‘oạn trưá»ng.
Tống Linh Công vung tay phẫn nộ nói lớn :
- Ta không phục, phải ra tay trị bá»n hắn má»›i được.
Liễu Phụng Minh vỗ nhẹ trên vai lão khuyên :
- Tống huynh là m váºy sợ rằng trong võ lâm sinh ra lắm chuyện rắc rối.
Nhìn qua song cá»a xe, thấy sắc trá»i mỠảo, khung cảnh vắng lặng, chiếc xe đã ra khá»i thà nh, Liá»…u Phụng Minh chuyển giá»ng nhẹ nhà ng :
- Huynh đệ ta đã đặt chân khắp trong hải nội, chỉ có hải ngoại là chưa một lần đến, tiểu đệ muốn đến đó thưởng ngoạn phong cảnh. Tống huynh cùng đi với tiểu đệ một chuyến có được không?
Tống Linh Công cảm kÃch nắm tay Liá»…u Phụng Minh. Là n gió nhẹ thoảng qua lằm chòm râu dưới cằm Liá»…u Phụng Minh phất động. Dưới ánh trăng chiếu rá»i, thấy rõ từng nếp nhăn trên mắt lão.
- Chúng ta Ä‘á»u già rồi.
Tống Linh Công ngầm than, hùng tâm trán khà trong lòng tự nhiên cũng tan biến.
Lão bắt đầu có phần hối háºn, hối háºn vì đã thẳng tay và o chuyện sát hại Cưu Äá»™c ở núi Thái NhÄ©.
- Ôi! Váºt đổi sao dá»i, chuyện cÅ© đã qua, ta nghÄ© lại là m gì? Lão tá»± nói má»™t mình.
Liá»…u Phụng Minh cÅ©ng Ä‘ang trầm tư, nghe váºy liá»n ngẩng đầu há»i :
- Tống huynh Ä‘ang nói gì váºy?
Tống Linh Công mỉm cưá»i buông giá»ng :
- Ta Ä‘ang nói đến đây huynh đệ ta ngao du nên vui thú biết dưá»ng nà o?
Liá»…u Phụng Minh cÅ©ng hiểu được lão Ä‘ang nghÄ© gì. Chợt há»i :
- Hai huynh đệ há» Uông nà y tÃnh sao?
Tống Linh Công nhÃu mà y, bảo :
- Äẩy há» xuống xe là xong. Dù sao sau mấy tiếng nữa huyệt đạo sẽ thông, lẽ nà o há» lại không tá»± trở vỠđược?
- Äúng!
Liá»…u Phụng Minh mở cá»a xe và đẩy nhẹ, “bịch, bịch†huynh đệ há» Uông bị rÆ¡i xuống nằm lăn bên lỠđưá»ng.
Gã phu xe nghe tiếng động quay đầu há»i :
- Tống gia, gì váºy?
- Không có gì cả.
Gã phu xe há»i tiếp :
- Váºy hai vị cần đến đâu?
- Cứ Ä‘i thẳng cho đến khi trá»i sáng, tá»›i đâu thì tá»›i.
Liá»…u Phụng Minh chợt lấy trong ngưá»i ra má»™t bao nhá», trên bao có những vết máu, nói :
- Nắm tà n cốt nà y cá»§a Cưu Äá»™c, tiểu đệ cÅ©ng không muốn giữ trên ngưá»i nữa là m gì.
Lão thuáºn tay ném nó khá»i xe.
Tống Linh Công há»i giá»ng ray rứt :
- Sao lại ném tà n cốt cá»§a ngưá»i ta ở nÆ¡i hoang dã nà y?
Lão chuyển giá»ng đượm buồn :
- Mong sao Cưu Äá»™c không có háºu nhân, nếu không thì mối huyết hải thâm cừu nà y là m sao báo thù cho sáng tỠđược?
NghÄ© lại thi thể cá»§a Cưu Äá»™c lúc nà y vẫn Ä‘ang để ở trong nhà , lão bất chợt rùng mình.
- Tống huynh, bảy chữ “mưá»i năm sau, lấy máu trả máu†đó có phải do Tống huynh viết không?
Liá»…u Phụng Minh bất ngá» há»i, Tống Linh Công lắc đầu, không trả lại câu há»i đó, trong lòng lão như Ä‘ang rối rắm nan giải.
Chiếc xe lăn bánh nhanh hơn, từ từ khuất hẳn trong mà n đêm.
* * * * *
Mùa thu qua mau, mùa đông giá lạnh lại đến.
Trong những tháng ngà y lạnh lùng và hiu quạnh nà y, Mao Băng sống trong tâm trạng cô đơn và đau buồn.
Ngoà i trá»i tuyết rÆ¡i trắng xóa, Mao Băng mở toan song cá»a mặc cho tuyết lùa và o phòng.
Tuy thân thể chịu cái lạnh thấu xương, nhưng có như váºy ná»—i thống khổ trong lòng nà ng má»›i vÆ¡i Ä‘i được phần nà o.
Có má»™t ngưá»i thiếu phụ đẩy cá»a bước và o phòng, trên tay ẵm đứa trẻ Ä‘ang cuá»™n mình trong chăn. Bà ta bước lại cạnh bên Mao Băng, mỉm cưá»i há»i :
- Băng muá»™i, những ngà y nà y vẫn khá»e chứ?
Thả mắt nhìn những là n tuyết rÆ¡i, bà ta nói tiếp vá»›i giá»ng u buồn :
- Sắp hết năm rồi, không biết sao ca ca muá»™i vẫn chưa trở vá».
Mao Băng gượng nụ cưá»i trên môi, vẫn đứng lặng yên.
Thiếu phụ bước quanh phòng mấy bước, rùng vai nói :
- Lạnh tháºt!
Bà ôm đứa trẻ cà ng chặt hÆ¡n, mở lá»i khuyên.
- Băng muá»™i, thiên vạn lần hồ tư loạn tưởng, có gì để cái bà o thai muá»™i ra Ä‘á»i rồi nói sau, hiểu chưa?
Mao Băng gáºt đầu đáp :
- Muá»™i hiểu, đại tẩu, muá»™i xin cám Æ¡n Thiếu phụ nở nụ cưá»i hà i lòng rồi bước Ä‘i.
Äứa trẻ trên tay chợt phát khóc, bà ta vá»— vá», nói :
- Hà i nhi, chớ khóc, cha con sắp vỠrồi.
Bà ngoái đầu mỉm cưá»i, nhìn Mao Băng má»™t lần nữa rồi bước ra khá»i phòng.
Mao Băng bước lại đóng cá»a phòng, nghiêng mình nhìn và o gương. Ôi, hình bóng nà ng trong gương tiá»u tụy Ä‘i nhiá»u so vá»›i trước đây.
Nà ng nhìn xuống bụng mình Ä‘ang mang thai, thở ra má»™t hÆ¡i mệt má»i, nghÄ© :
- “Sao nhanh thế nà y, xem ra đã sắp đến ngà y sinh nở rồiâ€.
Nà ng đau buồn cất tiếng thở than :
- Nhưng cha của nó đâu?
Hà m răng trắng như tuyết cắn chặt và o môi, giá»ng nà ng tức tưởi :
- Cha cá»§a nó vÄ©nh viá»…n không trở vá».
Hình ảnh Cưu Äá»™c anh phong tuấn tú hiện lên trong đầu nà ng.
Gần đây trong võ lâm xảy ra rất nhiá»u phong ba. Mao Băng tuy thá»i gian nà y không hà nh tẩu giang hồ, nhưng má»i tin tức trong võ lâm nà ng Ä‘á»u biết rất rõ qua những lá»i bà n tán cá»§a các đệ tá» Linh Xà Mao Cao (ca ca cá»§a nà ng).
Cưu Äá»™c chết rồi, Liá»…u Phụng Minh và Tống Linh Công tá»± nhiên biến mất trong võ lâm. Mao Cao dẫn bảy ngưá»i còn lại trong nhóm Thất kiếm Tam tiên là m những chuyện chấn động võ lâm.
Ở Giang Nam, há»… bất cứ má»™t tiêu cục nà o hay má»™t nhóm ngưá»i nà o có liên quan đến Tống Linh Công Ä‘á»u bị Mao Cao tiêu diệt. Vì váºy, Mao Cao trở thánh nhân váºt đứng đầu trong võ lâm Trung Nguyên hiện thá»i.
Những đệ tỠcủa Mao Cao cao hứng nói với Mao Băng :
- Äại gia bây giá» tháºt tuyệt vá»i. Nghe nói đại gia định khai tông láºp phái, quyết tranh má»™t phen trống mái vá»›i mấy đại tông phái khác trong võ lâm Trung Nguyên.
Äối vá»›i những tin tức nà y Mao Băng không những vui mừng, ngược lại còn cảm thấy hổ thẹn, Ä‘au khổ và ân háºn.
Nà ng háºn vì những chuyện mà mình đã gây nên, nà ng háºn chà ng ca ca cá»§a nà ng là kẻ vô liêm sỉ. Nhưng những Ä‘iá»u đó nà ng chôn táºn đáy lòng, vì ngưá»i mà nà ng thù háºn nhất lại là chÃnh mình.
Cuối cùng, nà ng không thể chịu đựng được nữa, không muốn sống trong căn nhà đã khiến cho nà ng đau khổ nà y nữa, và cũng không muốn nhìn lại mặt Mao ca ca một lần nữa.
Và o một đêm tuyết rơi dà y đặc, Mao Băng bỠra đi. Suốt đêm dà i lạnh cóng, nà ng ngồi trên mình ngựa, cũng không biết nên đi đến phương nà o?
Hà n Châu chìm ngáºp trong mùa đông lạnh giá, Mao Băng lững thững cho ngá»±a Ä‘i vá» phÃa thà nh đông. Thiếu nữ mỹ lệ lại đơn độc lẻ bóng, khiến cho ngưá»i Ä‘i đưá»ng chú ý không Ãt. Có ngưá»i chỉ trá» bà n tán. Là n gió thoảng qua là m láºt ngược tà áo, có ngưá»i để mắt nhìn, thầm thì :
- Ồ, sao bụng cô ta to thế? Lẽ nà o cô ta du nhân dưỡng hán?
Má»›i nói ná»a lá»i. trên đầu bị vá»— má»t cái, ngưá»i đứng cạnh bên trợn mắt bảo :
- Tiểu tá», ngươi biết vị cô nương đó là ai không mà lại nói báºy bạ?
Hừ một tiếng, gã ta nới tiếp :
- Cô ta chÃnh là muá»™i muá»™i cá»§a Mao đại gia đấy. Ngươi khéo cả mất đầu khi nà o không hay.
Gã kia bị vá»— đầu đùng đùng nổi giáºn, nhưng khi nghe đến tên Mao đại gia, gã ta vá»™i cúi đầu lá»§i thá»§i chuồn gấp.
Mao Băng trong lòng nhiễu loạn, chẳng có gì là m nà ng đặt và o tai. Ngồi trên ngựa bị xốc khiến cho năng buồn nôn.
Tuyết rÆ¡i Ãt dần, trên đưá»ng cà ng đông ngưá»i qua lại, há» dưá»ng như chẳng kể gì cái giá lạnh giữa trá»i. Mao Băng tá» ra nhạc nhiên, sau đó nghÄ© lại, thì ra há» trở vá» Ä‘oà n tụ bên mái ấm gia đình.
Mao Băng cà ng u sầu, trái tim cà ng co thắt lại. Nà ng thả mắt nhìn theo dòng ngưá»i xuôi ngược. Bá»—ng ánh mắt bi hoa Ä‘i, nà ng chợt phát hiện giữa dòng ngưá»i có hình ảnh kỳ dị.
Từ xa Ä‘ang tiến đến hai ngưá»i, thân hình cao quá cỡ, lại má»™t máºp má»™t gầy.
Ngưá»i máºp còn dá»… coi, ngưá»i gầy trông đến phát khiếp. Äiá»u rất kỳ quái là y phục hai ngưá»i phát ra tiếng kêu leng keng. Äến gần nhìn, thì ra y phục cá»§a ngưá»i máºp là từng mảnh bằng đồng kết lại, còn y phục ngưá»i gầy được kết toà n những tấm bằng và ng.
Lúc nà y đã là ban trưa, tuyết từ mặt đất phản chiếu, là m cho y phục trên ngưá»i hai vị quái khách sáng lên đến chói mắt. Khi ánh mắt chạm và o mặt há», Mao Băng lạnh toát cả ngưá»i, vá»™i quay nhìn sang hướng khác.
Hai vị quái khách không những có diện mạo kỳ dị, mà trong ánh mắt há» lại có uy lá»±c kinh hồn. Mao Băng trống ngá»±c Ä‘áºp dồn, thầm nghÄ© :
- “Bá»n há» lai lịch từ đâu?â€
Mao Băng sinh trưởng từ gia thế võ há»c, tuy võ công không cao nhưng vá» võ đạo nà ng hiểu rất rõ. Nà ng phán Ä‘oán :
- Võ công hai vị nà y xem ra còn cao hơn cả Mao Cao.
NghÄ© đến Cưu Äá»™c, nà ng so sánh :
- So vá»›i Cưu huynh, há» không hÆ¡n không kém. Nhưng trong võ lâm Trung nguyên lâu nay sao không nghe nói đến hai nhân váºt nà y? Lẽ nà o há» từ hải ngoại đến?
Nên biết rằng há»… là kim loại tất không thể chống lạnh được, bởi váºy mặc nó trên ngưá»i khiến cà ng lạnh thêm. Lúc nà y và o tiết mùa đông, ngoà i trá»i rất lạnh, thế mà y phục cá»§a hai vị khách quái nà y toà n là những mảnh kim loại gần lại.
Má»—i bước chân cá»§a há» tạo nên má»™t dấu lõm tợ như dao khoét trên tuyết, ná»™i công cá»§a hai vị nà y quả tháºt đã đạt đến mức Hà n thá»§ bất xâm. Bởi váºy Mao Băng vá»™i quay đầu Ä‘i để tránh sá»± chú ý cá»§a hai vị quái khách đó, khá»i phải mang rắc rối và o thân.
Nhưng tháºt lạ lùng, ánh mất há» cứ chăm nhìn trên mặt Mao Băng. Nà ng sợ hãi thúc ngá»±a Ä‘i nhanh.
Hai vị quái khách đánh ánh mắt nhìn nhau rồi cùng đi theo sau lưng ngựa.
Ngưá»i Ä‘i đưá»ng thấy váºy Ä‘á»u lo tránh xa.
Mao Băng cà ng hốt hoảng hÆ¡n, lòng bà n tay toát mồ hôi. ÄÆ°á»ng cái quá đông ngưá»i nên không thể cho ngá»±a Ä‘i nhanh hÆ¡n.
Trước mặt có ngã ba, đưá»ng rẽ qua cầu khá đông ngưá»i, còn hướng khác vắng vẻ.
Ngá»±a nà ng Ä‘ang cỡi là má»™t con tuấn mã được lá»±a chá»n trong cả ngà n con, bởi váºy nà ng cho rằng nếu thúc ngá»±a phi má»™t mạch sẽ bá» há» lại đằng sau.
Dây cương giáºt mạnh, con tuấn mã phi như bay. Nước chua ở dạ dà y muốn trà o ra cả miệng.
Mao Băng phục ngưá»i trên ngá»±a chạy qua mấy dặm đưá»ng. Trên đưá»ng không má»™t bóng ngưá»i, nà ng cho rằng hai vị quái khách đã bị bá» lại sau xa, liá»n cho ngá»±a chạy cháºm lại và ngoái đầu nhìn, bất chợt lạnh toát cả ngưá»i. Thì ra hai vị quái khách đó cứ bám theo ngá»±a như bóng vá»›i hình. Mao Băng cả kinh thầm nghÄ© :
- “HỠđịnh là m gì ta? Lẽ nà o...?â€
Nà ng chợt đỠmặt không dám nghĩ tiếp.
Mao Băng đơn độc má»™t mình, võ công không cao, bụng lại mang thai, ở nÆ¡i hoang dã nà y kêu trá»i chẳng thấu kêu đất chẳng nghe.
Nà ng thầm trách mình sao lại chá»n con đưá»ng nà y để Ä‘i. PhÃa trước vẫn hoang vu, lại như có cánh rừng nhá» hiện ra, nà ng cà ng lo hoang đến phát khóc.
Mao Băng biết rằng không thể thoát khá»i, bèn cho ngá»±a Ä‘i cháºm lại để định ra má»™t chá»§ ý.
Bá»—ng nhiên đầu bị choáng váng, con tuấn mã vá»t phi nhanh như đằng vân giá vÅ©. Ngưá»i nữa vẫn ngồi yên trên ngá»±a không má»™t chút lay động, thấy cây cối hai bên đưá»ng vùn vụt lùi lại đằng sau, tốc độ nhanh đến mức nà ng không thể tưởng tượng nổi.
Mao Băng mừng thầm :
- “Lẽ nà o Pháºt tổ hiển thấy, xuống cứu ta chăng?â€
Nhưng nà ng phân vân không hiểu :
- “Nhưng chuyện gì Ä‘ang xảy ra thế nà y?â€
Mao Băng cà ng cảm thấy kỳ quái, muốn quay đầu nhìn thừ đối phương còn bám theo sau lưng không. Nhưng tốc độ phi quá nhanh nên không nhìn thấy gì.
Äá»™t nhiên, đầu cà ng bị choáng váng hÆ¡n, miệng nôn ra nước chua, rồi cả ngưá»i bất tỉnh nhân sá»±.
Äến khi thần trà tỉnh lại, Mao Băng phát giác có hai bà n tay Ä‘ang sá» soạng trên ngá»±c mình.
Vừa thẹn lại vừa sợ hãi, nhưng hai bà n tay sỠđến đâu, nà ng cảm thấy rất dễ chịu đến đó. Toà n thân vô lực, nà ng hé mở mắt nhìn, thấy hai vị quái khách đang cúi sát đầu, tay hỠkhông ngừng sỠsoạng.
Mao Băng nghÄ© rằng chuyện gì sẽ xảy ra, trong lòng cà ng lo sợ, cố dùng hết sức để vùng dáºy, nhưng hai mắt bá»—ng tối sầm, rồi ngất Ä‘i.
Tỉnh lại,lần thứ hai, nà ng thấy tình huống vẫn như ban đầu, ngạc nhiên nghĩ :
- “Sao há» dùng tay sá» mó như váºy? Lẽ nà o chuyện kia há» không hiểu...?â€
Nà ng chợt đỠmặt, thầm nhá»§ rằng sao mình nghÄ© những Ä‘iá»u không hay như váºy.
Hai vị quái khách nà y là ai? Sao lại bám theo nà ng, và có những hà nh động kỳ quái như thế?
Bất ngá», má»™t tiếng quát lá»›n vang lên, Mao Băng nghe rất quen thuá»™c :
- Các ngươi tháºt đê hèn.
Một đạo hà n quang xanh lè xẹt nhanh tới bẻ hướng nhằm đánh xuống lưng hai vị quái khách.
Mao Băng mừng thầm vì có ngưá»i đến cứu, tim Ä‘áºp hồi há»™p, nhưng nghÄ© không ra ngưá»i đó là ai.
Hai vị quái khách vẫn không quay đầu, thân hình cÅ©ng không nhÃch động, Mao Băng chỉ nghe hai tiếng keng keng, đạo hà n quang vụt biến.
Hai bà n tay kia vẫn sá» soạng trên ngưá»i nà ng, hÆ¡i ấm từ lòng bà n tay tá»a ra là m cÆ¡ thể cà ng lúc cà ng nóng ran, toà n thân thư thái dá»… chịu.
Lúc nà y nà ng đang ở trong một cánh rừng.
Từ bên ngoà i, má»™t bóng ngưá»i xuất hiện lao và o, kèm theo tiếng quát :
- Các ngươi không dừng tay hả?
Thanh trưá»ng kiếm trong tay xé gió chém thẳng xuống lưng hai vị quái khách.
Bóng ngưá»i xuất hiện bay đến vá»›i thế thần tốc đưá»ng kiếm vô cùng lợi hại, nhằm đánh và o Tà ng huyết huyệt sau háºu đầu ngưá»i máºp và Linh đà i huyệt ngay trên cá»™t sống ngưá»i gầy trong cùng má»™t lúc. Xác định huyệt chuẩn, ra tay nhanh, đây quả là má»™t tay kiếm Ä‘iêu luyện.
Hai vị quái khách cÅ©ng chẳng há» quay đầu nhìn. Chỉ thấy tay phải còn lại cá»§a ngưá»i máºp luồng nhanh qua hông và điểm thẳng và o vùng sưá»n tay kiếm thá»§ Ä‘ang ở phÃa sau, đồng thá»i chân trái quay má»™t vòng đá ngược và o huyệt Khúc cá»™t.
Còn vị quái khách gầy vá»›i cánh tay còn lại xuất ngÅ© chỉ như móc câu quáºt ngược lui chá»™p lấy thanh trưá»ng kiếm.
Tay kiếm thá»§ cả kinh nhảy lùi ba xÃch, rồi múa kiếm tiếp tục xông tá»›i, kiếm quang lóa lên như cầu vồng xuyên thẳng và o vùng háºu tâm cá»§a đối phương.
Hai vị quái khách hừ má»™t tiếng trong mÅ©i, bà n tay cá»§a ngưá»i gầy đột ngá»™t đưa lên như bay thoát khá»i cưá»m tay.
ÄÆ°á»ng kiếm bị chém lệch hướng, tay kiếm thá»§ bá»—ng cảm thấy cánh tay rùng mạnh, thá»§ uyển tê buốt, thanh kiếm thoát khá»i tay bay Ä‘i rất xa.
Tay kiếm thủ thất sắc, thầm nghĩ :
- “Há» có loại võ công gì khiếp váºy?â€
Nhưng tay kiếm thá»§ võ công bất phà m, từng trải giang hồ, không đến ná»—i quá khiếp sợ. Ngưá»i vẫn đứng vững, anh ta xếch đôi mà y kiếm quát lá»›n :
- Các ngươi là ai? Äang giở trò gì?
Äối phương vẫn như không nghe thấy. Mao Băng lúc nà y tinh thần đã tỉnh táo, nghe rõ giá»ng nói trong lòng mừng thầm :
- “Thì ra là Thạch Lânâ€.
Từ từ mở mắt ra, vẫn thấy hai vị quái khách dán mắt nhìn mình, trong lòng thấp thá»m lo sợ.
Bá»—ng hỠđứng vụt dáºy sắc mặt đầy vẻ vui mừng, y phục trên ngưá»i phát ra tiếng kêu ran rảng.
Tay kiếm thá»§ vốn có tên Thạch Lân, là đệ tá» cá»§a Linh Không kiếm khách thuá»™c phái Võ Äang, má»™t kiếm khách nổi tiếng đương thá»i.
Thạch Lân xuất đạo mới mấy năm đã vang danh trong giang hồ. Lúc nà y thấy hai quái khách có những cừ chỉ kỳ quái, anh ta chỉ biết đứng trợn mắt nhìn, trong lòng rất đỗi kinh ngạc.
Hai quái khách cao hứng nhảy nhót má»™t hồi, gã gầy ốm chợt lấy từ trong ngưá»i ra má»™t váºt đưa trước mặt Mao Băng, miệng rÃu rÃt như tiếng chim không biết Ä‘ang nói gì.
Mao Băng Ä‘ang nằm dà i dưới đất, vừa thoáng thấy váºt đó liá»n la hoảng lên, dùng lá»±c ở tay chân báºt ngưá»i dáºy tợ như đạn bắn, cao đến cả trượng.
Thạch Lân kinh ngạc ngầm thốt lên :
- Khinh công cá»§a Mao Băng sao lại đạt đến mức như váºy?
Mao Băng vẫn không để ý đến Ä‘iá»u đó. Vừa đáp chân xuống đất, miệng kêu lên :
- Trả cho ta! Trả cho ta!
Xem ra váºt đó rất quý giá đối vá»›i nà ng, Thạch Lân thoáng buồn :
- Nà ng đã thấy ta sao, chẳng cần gá»i ta má»™t tiếng?
Hai vị quái khách dưá»ng như nghe không hiểu lá»i năng nói, mặt vẫn tươi cưá»i, trên tay là má»™t chiếc túi nhá» bằng da, phÃa trên có thắt má»™t sợi dây nhá» bằng và ng. Khi chiếc túi Ä‘u đưa phát lên má»™t chuá»—i âm thanh nghe chói tai.
Ãnh mắt cá»§a Mao Băng cứ di chuyển theo chiếc túi trên tay đối phương.
Thạch Lân thấy váºy lấy là m lạ :
- Trong túi đó có ma lực cổ quái sao?
Hai quái nhân thấy thần sắc biểu lộ trên mặt Mao Băng, quay sang nói gì với nhau, nét mặt tỠvẻ cà ng hoan hỉ hơn.
Gã to máºp cưá»i ha ha nhìn Mao Băng, chìa tay ra như muốn nắm lấy tay nà ng.
Thạch Lân cà ng phẫn nộ, quát lớn :
- LÅ© dâm tặc, nạp mạng đây Dứt lá»i, liá»n tung chưởng đánh và o huyệt Kiên tÄ©nh trên vai đối phương.
Vị quái khách sắc mặt chợt biến, xuất ngũ trảo chộp lấy thủ uyển Thạch Lân.
Thạch Lân không ngỡ đối phương phản ứng phà m tốc như váºy, kinh hãi vá»™i thụt tay lại.
Nhưng đã muộn, hữu uyển đã bị ngũ trảo của đối phương chộp trúng.
Thạch Lân vốn được Linh Không chân nhân, cao thá»§ tuyệt đỉnh cá»§a phái Võ ÄÆ°Æ¡ng truyá»n thụ võ nghệ võ công quả bất phà m. Nhưng gặp đến hai vị quái nhãn nà y, nhất thân võ công chẳng thi triển được, chỉ ná»™i má»™t chiêu đã bị đối phương phong trú thá»§ uyển. Anh ta vừa kinh hãi lẫn phẫn ná»™, tay trái còn lại liá»n xuất thá»§ chỉ Ä‘iểm nhanh và o trá»ng huyệt Cá»± khuyết ở vùng xương ức đối phương.
Nhưng vị quái khách vẫn như không hay biết. Thá»§ chỉ cá»§a Thạch Lân vừa chạm và o ngưá»i bá»—ng lệch hướng trượt Ä‘i, anh ta bất giác sững ngưá»i.
Thì ra y phục trên ngưá»i đối phương được là m bằng kim loại, vá»›i công lá»±c cá»§a Thạch Lân hiện tại không thể xuất chỉ Ä‘iểm xuyên qua lá»›p kim loại đó được.
Vị quái khách nắm giữ thá»§ uyển Thạch Lân, vẫn chưa váºn toà n lá»±c, chỉ trừng mắt nhìn anh ta, miệng nói gì nghe không hiểu.
Thạch Lân cố vặn toà n lá»±c vừng mạnh, nhưng bà n tay cá»§a đối phương tợ như dây thừng thắt chặt vÅ©ng thá»§ uyển. Anh ta trong lòng thầm chấn động, nhá»› lại sư phụ từng nói có má»™t loại quyá»n pháp đã thất truyá»n từ lâu ở Trung Nguyên.
Quan sát kỹ bà n tay và cÆ¡ nhục trên ngưá»i đối phương, quả nhiên hiện lên mà u trắng như ngá»c, trong mà u trắng đó có ẩn ước má»™t mà u xanh nhạt, Thạch Lân kinh hồn thất sắc la lá»›n :
- Mao muá»™i, trốn Ä‘i nhanh. Äây là Hóa Cốt thần quyá»n.
Mao Băng hồn phách tuy Ä‘ang loạn lạc, nhưng nghe đến bốn chữ Hóa Cốt thần quyá»n thì toà n thân như bị Ä‘iện giáºt là m thần trà choà ng tỉnh trở lại.
Mao Băng tuy võ công không cao, nhưng đối vá»›i Hóa Cốt thần quyá»n nà ng hiểu rất rõ.
Cách đây mấy mươi năm trong võ lâm xuất hiện má»™t báºc kỳ nhân có tên Hải Thiên Cô Yến, và cÅ©ng đột ngá»™t biến mất từ đó, cho đến nay không có ai biết rõ tung tÃch cá»§a lão ta.
Hải Thiên Cô Yến xuất hiện trong võ lâm chỉ có mấy năm ngắn ngá»§i, nhưng thanh danh vang lừng không ai sánh nổi. Vá»›i tay không độc đấu, lão đã từng đánh bại hai mươi bảy Chưởng môn cá»§a các môn phái, má»—i ngưá»i đỠkhông qua nổi mưá»i chiêu cá»§a lão. Má»i ngưá»i Ä‘á»u nháºn định rằng suốt cả mấy trăm năm nay trong võ lâm không có ai sánh nổi vá»›i Hải Thiên Cô Yến.
|

06-09-2008, 02:19 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Hồi 5:Chân trá»i góc bể
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: Vnthuquan.net
Mà quyá»n pháp Hải Thiên Cô Yến sá» dụng, chÃnh là Hóa Cốt thần quyá»n.
Từ khi Hải Thiên Cố Yến lặng mất tung tÃch, trong giang hồ không có quyá»n pháp nà o kỳ dị tuyệt luân như váºy. Mấy mươi năm trở lại đây, ngưá»i trong võ lâm há»… nhắc đến Hóa Cốt thần quyá»n Ä‘á»u phải hồn tiêu phách lạc. Bởi váºy Thạch Lân vừa nói đến bốn chữ đó, Mao Băng láºp tức kinh sợ tá»™t độ.
Nà ng đứng chết lặng ngưá»i, đôi nhãn châu mở to nhìn hai vị quái khách hà nh tà ng quá»· dị, thầm nghÄ© :
- “Lẽ nà o há» sá» dụng chÃnh là Hóa Cốt thần quyá»n?â€
Bá»—ng nghe Thạch Lân hừ má»™t tiếng, thân hình má»m nhÅ©n rÆ¡i bịch xuống đất như khúc chuối.
Má»i chuyện chỉ xảy ra trong chá»›p nhoáng, Thạch Lân vì Mao Băng mà lâm nạn, Mao Băng đâu nỡ bá» Ä‘i. Huống gì cái túi nhá» vô cùng trá»ng yếu đó Ä‘ang nằm trong tay ngưá»i khác.
Nà ng không chút chần chừ, nghiến răng quyết liá»u: Dù ta có chết cÅ©ng phái lấy lại chiếc túi đó.
Nhưng nà ng cũng biết rằng với sức lực của mình không thể địch nổi đối phương. Trong tình huống nà y phải hà nh đông như thế nà o?
Hai vị quái khách chẳng cần để mắt đến Thạch Lân đang bất tỉnh nhân sự, chiếc túi trên y vẫn đưa qua đưa lại cà ng lúc cà ng nhanh.
Gã to máºp dưá»ng như cÅ©ng biết rằng Mao Băng không hiểu lá»i mình nói, cứ vò đấu rứt tai liên hồi.
Mao Băng tuy thông minh, nhưng lúc nà y như bị quẫn trÃ, không hiểu được ý cá»§a đối phương muốn nói gì.
Nà ng chợt mỉm cưá»i nhìn gã gầy ốm, gã ta cÅ©ng đáp lại má»™t nụ cưá»i. Lợi dụng trong lúc đối phương phân tán tinh thần, nà ng thoắt ngưá»i lao tá»›i như tên bắn giáºt lấy chiếc túi. Gã ta tợ như không kịp phòng bị, tay cÅ©ng không co lại.
Mao Băng chạm tay và o váºt đó, trong lòng mừng rỡ, liá»n váºn lá»±c giáºt mạnh và nhảy lùi vá» phÃa sau cả mấy trượng. Ngỡ rằng chiếc túi đã và o tay mình, bởi váºy định chạy trốn, tháºm chà quên cả Thạch Lân Ä‘ang nằm bất tỉnh ở hiện trưá»ng.
Nhưng khi chân vừa chạm đất, mắt nà ng bỗng hoa lên, đối phương vẫn đứng lù lù trước mắt, trong tay vẫn nắm chiếc túi khi nãy.
Mao Băng rất đỗi kinh ngạc, không ngá» khinh công cá»§a đối phương lại đạt Ä‘á»n trình độ như váºy.
Gã to máºp lướt đến bên cạnh Mao Băng vá»›i thế như hà nh vân lưu thá»§y, miệng nói những câu gì nghe không hiểu được. Nà ng không biết nên đối phó thế nà o, chạy thì không thoát, chẳng lẽ xuôi tay để đối phương là m hại? Nà ng tháºt sá»± kinh sợ và bi ai.
Gã gầy ốrn trầm ngâm khoảnh khắc, nét mặt chợt rạng lên như Ä‘ang nghÄ© ra Ä‘iá»u gì. Gã liá»n chỉ tay và o chiếc túi Ä‘ang cầm, rồi chỉ sang trên cổ Mao Băng.
Nà ng cà ng mê tâm loạn trÃ, thầm nghÄ© :
- “Há» cuối cùng muốn là m gì?â€
Cúi xuống nhìn ở cổ, Mao Băng bất chợt muốn kêu lên thà nh tiếng. Thì ra trên cổ nà ng cÅ©ng có Ä‘eo má»™t chiếc túi nhá» bằng da giống y hệt như váºy. Trong lòng nhẹ hẳn Ä‘i, thầm nói :
- Hóa ra chiếc túi đó không phải cá»§a ta. Nhưng sao lại giống hệt như váºy?
Lẽ nà o giữa há» và Cưu huynh có liên quan gì chăng? Tháºt kỳ quái, thế thì bá»n há» từ đâu tá»›i? Há» bức bách ta như váºy để là m gì?
Nà ng đứng lặng ngưá»i, tâm trà như Ä‘ang chìm trong chÃn tầng vân vÅ©.
Trong đầu từ từ khÆ¡i dáºy hồi ức.
Và o má»™t ngà y kia, khi Cưu Äá»™c chia tay vá»›i Mao Băng trong tâm trạng Ä‘au buồn lưu luyến, nà ng cảm thấy ray rứt và hổ thẹn vá»›i lương tâm.
Thế nhưng Cưu Äá»™c lại cho rằng nà ng bùi ngùi lưu luyến lúc biệt ly. vì thế liá»n lấy từ trong ngưá»i ra má»™t chiếc túi bằng da nhá» trao cho nà ng, và nói đây là ká»· váºt quý giá nhất trong Ä‘á»i chà ng.
Từ đó vá» sau, Mao Băng luôn Ä‘em theo chiếc túi bên ngưá»i. Má»—i lần nhá»› nghÄ© đến Cưu Äá»™c nghÄ© đến mình đã đối xá» thiếu tình cảm và lương tâm đối vá»›i chà ng, nà ng chỉ biết Ä‘em chiếc túi ra ngắm nhìn, để đưa mình trở vá» vá»›i dÄ© vãng.
Mao Băng ngẩng đâu lên, thấy hai vị quái khách vẫn mỉm cưá»i chăm chú nhìn nà ng. Lúc nà y nà ng đã hết lo sợ, nhưng không biết là m thế nà o để giải bà y ý trong lòng mình cho đối phương hiểu.
Ngôn ngữ bất đồng là lần đầu tiên nà ng gặp phải, thầm nghĩ :
- “Äứng trước mặt há», ta giống như má»™t ngưá»i câm. Nhưng ta nói há» không hiểu, lẽ nà o ta viết há» Ä‘á»c cÅ©ng không ra?â€
Mao Băng lộ vẻ vui mừng, vì đã tìm ra cách để biểu lộ ý mình.
Thấy thần sắc thay đổi trên mặt nà ng, gã to máºp quay sang nói gì vá»›i đồng bạn, ngữ khà nghe ra cÅ©ng Ä‘ang cao hứng.
Mao Băng liá»n ngồi xuống, dùng tay viết trên mặt đất hai chữ Cưu Äá»™c.
Hai vị quái khách ngồi xuống theo, nhìn hai chữ Cưu Äá»™c má»™t hồi, bất chợt cùng vụt đứng dáºy gáºt đầu lia lịa. Há» không những có võ công xuất thần nháºp hóa, biểu hiện bên ngoà i còn có vẻ kỳ dị thần bÃ. Tướng mạo hung dữ, thế nhưng há» có tÃnh cánh ngây ngô chân chất như má»™t đứa trẻ.
Mao Băng mỉm cưá»i. Nà ng biết rằng há» nhất định có quan hệ vá»›i Cưu Äá»™c, vả lại há» không phải là nhân váºt trong võ lâm Trung nguyên.
HỠđến Trung nguyên chắc chắn là kiếm tìm Cưu Äá»™c. Nhưng Cưu Äá»™c đâu?
Nà ng cà ng trở nên hoang mang hơn.
Nếu như tinh thần tỉnh táo như thưá»ng ngà y, Mao Băng sẽ phát hiện ra đối phương không những hiểu lá»i mình nói, mà kể cả chữ viết cÅ©ng khó nháºn ra. ÄÆ¡n giản như hai chữ Cưu Äá»™c, há» nhìn má»™t lúc lâu má»›i nháºn ra. Thế nhưng nà ng ta lúc nà y tâm trà biến loạn, cho nên không chú ý đến Ä‘iá»u đó.
Do đó, Mao Băng ngồi đợi đối phương viết ra để giải bà y ý nghĩ trong lòng...
Sau má»™t hồi vui mừng nhảy nhót hai vị quái khách ngồi xuống gáºt đầu mỉm cưá»i là m bá»™ rất thân thiết, đôi mắt chú nhìn trên tay Mao Băng như Ä‘ang đợi viết tiếp. Thế là cả ba cùng ngồi mặt đối mặt nhìn nhau.
Mao Băng đương nhiên không biết lai lịch hai vị quái khách nà y, tháºm chà trong võ lâm Trung nguyên cÅ©ng Ãt có ngưá»i biết đến.
Tuy nhiên, sau khi thấy há» thi triển quyá»n pháp, ai cÅ©ng biết rằng há» nhất Ä‘inh có quan hệ vá»›i Hải Thiên Cô Yến.
Nhưng bản thân Hải Thiên Cô Yến chÃnh là má»™t câu đố đầy bà ẩn. Không ai biết lai lịch cá»§a lão cÅ©ng không có ai biết lão không những có quan hệ vá»›i hai vị quái khách nà y, mà còn có liên quan vá»›i Cưu tiên sinh. báºc kỳ nhân trong võ lâm hiện thá»i.
Cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Cưu Äá»™c muôn hình muôn dạng. Trong cuá»™c sống độ ba mươi năm ngắn ngá»§i cá»§a chà ng, ngoà i những Ä‘iá»u ngưá»i ta đã biết ra, còn rất nhiá»u Ä‘iá»u mà ngưá»i ta chưa từng hay biết.
Cưu Äá»™c đã từng ra hải ngoại. Trên má»™t hòn đảo lẻ loi ở Hoà ng hải, chà ng đã quen biết rất nhiá»u nhân váºt mà ngưá»i trong võ lâm cho rằng đã chết, Hải Thiên Cô Yến cÅ©ng là má»™t trong những nhân váºt đó.
Những báºc tiá»n bối võ lâm nà y, có ngưá»i trước đây gặp phải những Ä‘iá»u nan giải không tháo gỡ được, cÅ©ng có ngưá»i ngán ngẫm thế sá»± nhân tình, Ä‘á»u được Hải Thiên Cô yến đón nháºn lên đảo.
Cưu Äá»™c ngao du tứ hải, vô tình đặt chân đến tiểu đảo nà y. Äây quả là má»™t cÆ¡ duyên hiếm có để há»c võ nghệ, chà ng vô cùng hoan hỉ.
Chà ng cÅ©ng rất muốn ẩn thân trên đảo, muốn há»c những môn võ công mà từ lâu đã được nghe nhưng chưa há» thấy.
Nhưng Hải Thiên Cô Yến, má»™t ngưá»i sống đã hÆ¡n trăm tuổi mà tinh thần rất thông tuệ, đã nói vá»›i chà ng :
- Ngưá»i ở lại trên đảo nà y Ä‘á»u phát thệ vÄ©nh viá»…n không rá»i khá»i đảo, ngưá»i có thá»±c hiện được không?
Cưu Äá»™c rất khó trả lá»i. Và lúc đó chà ng má»›i có hai mươi tuổi, chÃnh là giai Ä‘oạn trai trẻ sung sức và đẹp đẽ nhất cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Nếu hy sinh cả thá»i trai trẻ để đổi lấy võ công, quả là điá»u không nên. Cho dù phải há»c thà nh võ công cái thế nhưng suốt Ä‘á»i ở trên cô đảo thì là m được gì?
Hải Thiên Cô Yến quá hiểu Ä‘iá»u đó, vì thế lão ôn tồn bảo :
- Ngươi chá»› băn khoăn, nếu ta và o độ niên kỳ như ngươi cÅ©ng không chịu thá»±c hiện theo như váºy.
Tình cảm đáng quý nhất là giữa hai ngưá»i có sá»± đồng tình và thấu hiểu nhau.
Cưu Äá»™c chưa bao giá» nể phục ai, thế nhưng đối vá»›i báºc tiá»n bối nà y chà ng nghiêng lòng ngưỡng má»™. Hải Thiên Cô Yến cÅ©ng rất quý mến chà ng. Giữa hai ngưá»i tuổi tác chênh lệch quá nhiá»u, nhưng há» kết thân và xem nhau như bằng hữu. Cưu Äá»™c nán lại trên đảo má»™t tháng, là má»™t Ä‘iá»u ngoại lệ.
Trong tháng đó, Hải Thiên Cô Yến tuy không đà m đạo vá» võ công, nhưng không biết hữu ý hay vô tình, đã nói ra những bà quyết bất truyá»n trong võ công.
Cưu Äá»™c là ngưá»i thông minh xuất chúng, từ đó đã lãnh há»™i được tất cả.
Tâm pháp Vạn Lưu Quy Tông mà chà ng đã là m kinh động võ lâm, cũng từ đó mà ra.
Trên tiểu đảo má»—i ngưá»i Ä‘á»u cất giữ má»™t chiếc túi bằng da rất nhá», bên trong là gì, không có ai mở ra xem cả. Trước khi ra Ä‘i, Hải Thiên Cô Yến cÅ©ng trao cho chà ng má»™t chiếc túi, còn nói rằng chiếc túi sẽ giúp chà ng rất nhiá»u, như má»™t chiếc bùa há»™ mạng. Nhưng khi nà o chưa lâm nguy đến tháºp tá» nhất sinh, thì tuyệt đối không được mở nó ra.
Khi lên thuyá»n, lão còn căn dặn :
- Nếu như ngươi ngán kiếp sinh nhai ơ võ lâm thì hãy trở lại đây bất cứ lúc nà o.
Giá»ng Hải Thiên Cô Yến trở nên bùi ngùi :
- Cho dù ta còn có tại thế hay không, nơi nà y luôn hân hoan đón tiếp ngươi.
à nói rằng lão sắp lìa Ä‘á»i, phân ly tại thá», tái kiến vô kỳ, Cưu Äá»™c vô cùng cảm động.
* * * * *
Hải Thiên Cô Yến dùng kiếm pháp kỳ bà quá»· dị là m chÃnh, tuy có khác vá»›i kiếp pháp lưu truyá»n trong võ lâm, nhưng từ xưa đến nay vốn vẫn cùng má»™t gốc, có Ä‘iá»u má»—i phái Ä‘i theo má»™t con đưá»ng riêng mà thôi.
Hai vị quái khách vốn là cao thá»§ cá»§a Hải Nam kiếm pháp, tuy đãng tÃch giang hồ chưa nhiá»u, nhưng kiếm pháp quả tháºt phi phà m.
Trước đây ở Hải Nam, uy danh của hỠvang khắp.
Rồi tá»± nhiên hỠđột ngá»™t biến mất, nhân sÄ© giang hồ trên Hải Nam Ä‘á»u lấy là m ngạc nhiên, vì hai ngưá»i nà y tuyệt đối không ẩn cư trong núi, mà trong võ lâm Trung nguyên cÅ©ng không biết đến hà nh tung cá»§a há».
Không ngá» há» lại được Hải Thiên Cô Yến tiếp nháºn lên cô đảo và truyá»n đạt võ nghệ.
Cưu Äá»™c trước đây má»™t mình thâm nháºp lên cô đảo, thấy hai vị quái khách hình tướng dị dạng, chà ng Ãt tiếp xúc. Nhưng sau đó không biết sao, há» lại kết thân vá»›i nhau.
Hai vị quái khách vốn là anh em thúc bá, ngưá»i máºp trên Trình Câu, ngưá»i gầy là Trình Thiêm. HỠẩn thân trên đảo mưá»i năm, cuối cùng cÅ©ng không chịu được những năm tháng tịch mịch trên cô đảo, bèn lặng lẽ ra Ä‘i. HÆ¡n nữa bá»n há» từng nghe Cưu Äá»™c nói vá» phong cảnh Giang Nam, võ lâm Trung nguyên, trong lòng cứ thấp thá»m không yên.
Há» nghÄ© là là m, cùng rá»§ nhau đến Giang Nam. Nhưng ở đây cảnh váºt lạ lùng, nhất là vá»›i tướng mạo và trang phục quá»· dị như váºy, cà ng bất tiện. Vì váºy há» muốn tìm đến vị bằng hữu duy nhất trong võ lâm Trung nguyên, đó là Cưu Äá»™c Bởi váºy khi thấy Mao Băng Ä‘eo chiếc túi nhá» trên cổ, hai vị quái khách mừng đến phát cuồng, vì đã mất nhiá»u ngà y Ä‘i tìm kiếm Cưu Äá»™c không có kết quả.
CÅ©ng do há» cá»› hà nh tung quá»· dị, đối tượng cần tìm lại là Cưu Äá»™c, nên không cá»› ai muốn chỉ dẫn rõ rà ng.
HỠphát âm theo phương ngôn vừng Bách Việt, Mao Băng lại sinh trưởng ở Giang Nam, nghe là m sao hiểu được.
Ngôn ngữ bất đồng tạo nên sá»± hiểu lầm giữa song phương. Hai vị quái khách phải khó khăn lắm má»›i khiến cho Mao Băng hiểu được mối quan hệ giữa há» và Cưu Äá»™c. Mao Băng Ä‘au buồn viết thêm hai chữ “chết rồi†sau hai chữ Cưu Äá»™c. Trình Câu và Trình Thiêm vừa nháºn ra, ánh mắt bá»—ng rá»±c lên những tia nhìn ghê rợn.
Cả hai cùng rống lên má»™t tiếng, bổ đến ôm chầm cánh tay Mao Băng, miệng há»i đầy vẻ cấp thiết.
Hai tay Mao Băng bị nắm chặt là m Ä‘au buốt đến táºn xương, trên đồi bá» mi dòng lệ ngấn dà i. Dòng lệ đó không phải vì Ä‘au đớn mà chảy, mà vì nà ng quá vui mừng và xúc động.
Lâu nay không có ngưá»i nà o tá» vẻ thương tiếc bi ai đối vá»›i cái chết cá»§a Cưu Äá»™c. ChÃnh ngay cả Mao Băng, cho dù rất thương nhá»› Cưu Äá»™c nhưng chỉ biết khóc thầm trong lòng, che giấu Ä‘i những tình cảm chân tháºt. Nhưng nà ng ta không thể là m như váºy, vì xung quanh nà ng Ä‘á»u là địch nhân đối vá»›i Cưu Äá»™c.
Lúc nà y gặp được bằng hữu chân chÃnh cá»§a Cưu Äá»™c, Mao Băng xúc động đến rÆ¡i lệ.
Trình Câu và Trình Thiêm hay tin Cưu Äá»™c chết tợ như sét đánh bên tai, há»i giá»ng cấp hoảng :
- Cưu Äá»™c vì sao chết? Bị ai giết? Cừu nhân cá»§a chà ng là ai?
Mao Băng như ngưá»i bị Ä‘iếc không hiểu được câu nà o. Dù có hiểu Ä‘i chăng nữa nà ng đâu thể nói ra cừu nhân cá»§a Cưu Äá»™c, vì ngưá»i đó chÃnh là ca ca cá»§a nà ng - Mao Cao.
Trình Câu và Trình Thiêm không thể biểu đạt ý mình ra được, cả hai cà ng lúc cà ng cấp hoảng, cứ nắm hai tay Mao Băng day mạnh.
Bá»—ng có ánh kiếm vụt sáng nhằm đâm và o huyệt Huyá»n Châu ở vùng tai cá»§a Trình Câu.
Lúc nà y huynh đệ há» Trình hoà n toà n để tâm đến chuyện Cưu Äá»™c, không há» có sá»± phòng bị. ÄÆ°á»ng kiếm đó lại phóng tá»›i cá»±c nhanh, xem ra há» hết đưá»ng né tránh.
Kiếm khà phát ra đến lạnh ngưá»i, trong nháy mắt đã bạt tá»›i sát và nh tai phải cá»§a Trình Câu.
Trong giây phút nguy ngáºp nà y, Trình Câu đột nhiên nghiêng cổ sang bên trái, mÅ©i kiếm đâm xước qua sát và nh tai. Tay kiếm thá»§ quát lá»›n :
- Khi hiếp nữ nhân, là loại ngưá»i gì? Thạch Lân nà y phải quyết má»™t tráºn sống chết vá»›i các ngưá»i má»›i được.
Mũi kiếm lách nhẹ, tiếp tục chằm bổ và o đầu đối phương.
Trình Câu không muốn là m thương hại ngưá»i khác liá»n quay ngược cánh tay đánh bạt mÅ©i kiếm ra ngoà i năm thốn, nhưng không là m cho đối phương phải kinh hoảng.
Ãnh kiếm phong trú cà ng dà y đặc hÆ¡n, hai ngá»n kiếm xuất hiện má»™t lúc, kiếm thức xảo diệu. ChÃnh là chiêu “Thất tháºp nhị lá»™ liên hoà n kiếm†nổi tiếng võ lâm.
Mao Băng thấy Thạch Lân múa kiếm như gió, lên giá»ng mắng nhiếc, biết rằng anh ta quyết ra tay đối phó hai vị quái khách nà y, vá»™i kêu lên :
- Thạch Lân, chớ động thủ.
Thạch Lân bất chợt ngạc nhiên, kiếm trong tay bị chùn thế. Nhưng vá»›i Võ ÄÆ°Æ¡ng kiếm pháp, kiếm thức vẫn múa liên hoà n, không bị lÆ¡i lá»ng bởi bất cứ má»™t cản lá»±c nà o. Có Ä‘iá»u, khi nghe Mao Băng kêu lên, Thạch Lân không thi triển được chiêu “Giang Hà Nháºt Hạ†vốn Ä‘ang phát ra.
Thạch Lân Ä‘ang bà ng hoà ng ngÆ¡ ngác định há»i, Mao Băng nói tiếp :
- Há» Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a mình...
Nà ng chợt đỠmặt, sá»a lại câu nói :
- HỠđối với muội hoà n toà n không có ác ý.
Thạch Lân ngạc nhiên há»i :
- Như váºy lại nói không có ác ý hả?
Thạch Lân vừa rồi tuy bị Ä‘iểm trúng huyệt đạo, nhưng đối phương không có ác tâm, bởi váºy hạ thá»§ lưu tình, dùng thá»§ pháp cÅ©ng không độc hiểm. Thạch Lân tá»± váºn khà hà nh công giải khai huyệt đạo. Anh ta và Mao Băng vốn là bạn thanh mai trúc mã từ nhá», do đó rất quan tâm đến sá»± an nguy cá»§a Mao Băng.
Vừa tỉnh dáºy chạy lại hiện trưá»ng, cảnh tượng Ä‘áºp và o mát Thạch Lân là Mao Băng nước mắt chạy dà i hai bên má, hai vị quái khách nắm xách hai bên sưá»n. Anh ta bất chấp hiểm nguy cá»§a “Hóa Cốt thần quyá»n†liá»u mạng xông và o cứu giúp. Nhưng võ công còn kém xa so vá»›i đối phương, dù có liá»u mạng cÅ©ng vô dụng.
Mao Băng bảo ngừng tay, Thạch Lân bất giác đứng sững ngưá»i, Ä‘oạn cúi đầu xuồng, chợt nhìn thấy hai chữ Cưu Äá»™c viết trên đất, trong lòng lắm đắng cay, thanh trưá»ng kiếm tuá»™t khá»i tay rÆ¡i xuống đất.
Thạch Lân dà nh tình cảm rất sâu Ä‘áºm đối vá»›i Mao Băng. Sau đó khi Mao Băng hy sinh Ä‘á»i con gái để giúp ca ca đạt được âm mưu, lại gặp lúc Thạch Lân không có mặt ở Giang Nam. Khi trở vá» thì Mao Băng tuy dung nhan vẫn như cÅ© nhưng cảnh lòng đã đổi thay.
Thạch Lân biết rất rõ mối quan hệ giữa Cưu Äá»™c và Mao Băng. Lúc nà y nhìn thấy hai chữ Cưu Äá»™c, chợt hiểu ra, cõi lòng quặn thất :
- Chẳng trách nà ng ta nói là ngưá»i cá»§a mình.
Lòng cà ng xót xa cay đắng, ở cổ như có váºt gì chặn ngang nói không ra lá»i.
- Váºy đáng trách ta nhiá»u chuyện.
Giá»ng Thạch Lân pha chút giáºn há»n. Mao Băng cÅ©ng khó nói nên lá»i, bao ná»—i day dứt dằn xé trong lòng.
Huynh đệ hỠTrình trừng nhìn Thạch Lân.
Há» bằng hữu tuy Ãt, nhưng đối vá»›i bằng hữu lại rất nhiệt thà nh. Há» biết rằng Mao Băng nhất định có quan hệ rất sâu Ä‘áºm vá»›i Cưu Äá»™c, cÅ©ng Ä‘oán ra cái thai trong bụng nà ng chÃnh là giá»t máu cá»§a Cưu Äá»™c. Lúc nà y thấy Thạch Lân và Mao Băng bốn mắt nhìn nhau, trong lòng cảm thấy khó chịu. Hai ngưá»i cùng nói gì mấy câu mà Mao Băng và Thạch Lân nghe không hiểu.
Trình Câu và Trình Thiêm chợt lắc nhẹ ngưá»i lướt Ä‘i, Mao Băng bá»—ng cảm thấy kỳ quái.
Thoáng chốc đã thấy hỠvụt quay trở lại, trên tay nâng bổng con tuấn mã.
Thạch Lân thấy váºy tháºt sá»± kinh ngạc bởi võ công siêu cưá»ng và hà nh sá»± quá»· dị cá»§a há».
Anh ta xuất đạo tuy chưa lâu, nhưng từ nhỠđã nghe truyá»n đạt rất nhiá»u Ä‘iá»u trong võ lâm. Nhưng hôm nay lại nghÄ© không ra bá»n há» có lai lịch thế nà o.
Huynh đệ há» Trình đặt ngá»±a xuống trước mặt Mao Băng, miệng mỉm cưá»i, hai tay bá»—ng vụt ra nhanh như Ä‘iện thá»c và o nách Mao Băng đưa lên ngồi ngay trên yên ngá»±a. Thạch Lân kinh hoảng quát :
- Là m gì váºy?
Chưa dứt lá»i, đã thấy huynh đệ há» Trình Ä‘em cả ngưá»i lẫn ngá»±a vụt biến Ä‘i mất.
Thạch Lân đứng sững sỠmột hồi lâu, biết rằng với sức mình tuyệt đối không đuổi kịp, cũng biết rằng cỠchỉ của hỠtuy hết sức quỷ dị nhưng không có ác ý.
Nhưng tại sao hỠlại bắt Mao Băng đi? Bắt đi đâu?
Mao Băng thể chất non yếu, cá»™ng thêm cái thai trong bụng, không biết như váºy có thương hại đến nà ng không?
Thạch Lân nghiến răng, thầm quyết :
- Bất kể như thế nà o ta cũng phải tìm cho ra nà ng lưu lạc nơi nà o. Nếu không ta sẽ mãi mãi không yên tâm.
Thạch Lân từ nhỠđã được thâu nháºn và o Võ ÄÆ°Æ¡ng sÆ¡n, cùng chung sống vá»›i những đạo sÄ© thanh tâm quả dục. Nhưng thiên tÃnh Ä‘a tình, chuyện gì có liên quan đến tình cảm, anh ta không nỡ rá»i bá».
Vì thế Thạch Lân lấy lại tinh thần, nhặt thanh trưá»ng kiếm và o lưng, bắt đầu má»™t cuá»™c kiếm tìm.
* * * * *
Bất cứ ai nếu từng hà nh tẩu khấp giang hồ, thế thì cho dù ngưá»i đó Ä‘i trên con đưá»ng mòn hoang vắng vùng Trung nguyên, hay trên đất Giang Nam như bức há»a đồ, tháºm chà ngay cả những vùng xa xôi hẻo lánh, hay giữa thà nh thị đông đúc, Ä‘á»u có thể thấy đến má»™t nam tá» trung niên ngưá»i dong dá»ng cao, nát mặt đầy vá» Ä‘a tình cứ lá»§i thá»§i Ä‘i má»™t mình. Dáng bá»™ anh ta như Ä‘ang tìm kiếm gì.
Nhưng dưá»ng như vì thất vá»ng quá lâu ngà y, đối vá»›i việc tìm kiếm cá»§a mình anh ta không còn có chút hy vá»ng nà o nữa.
Bởi váºy nhìn ngưá»i anh ta đầy vẻ mệt má»i chán chưá»ng. Thanh trưá»ng kiếm ở thắt lưng xệch xuống cÅ©ng chẳng buồn Ä‘eo lại, tháºm chà mÅ©i kiếm kéo lê lết trên đưá»ng phát ra những tiếng kêu chói tai.
Nếu ngưá»i nà o không những từng hà nh tẩu giang hồ, mà còn quen biết nhiá»u nhân váºt trong võ lâm, thì sẽ biết ngay nam tá» trung niên phong độ và mệt má»i đó lại là nhân váºt mà mưá»i bảy năm trước đây đã nổi danh, cÅ©ng là đệ tá» chân truyá»n cá»§a Linh Không kiếm khách lừng danh võ lâm - Thạch Lân.
Nếu ngưá»i nà o cà ng hiểu rõ ná»™i tình, thì từ anh ta có thể biết được cố sá»± thê lương và đau buồn. Nhưng há»… ai biết đến cố sá»± nà y cÅ©ng chỉ chôn giấu trong lòng chứ không đám nói ra.
Nhân vì sá»± cố nà y ngoà i Thạch Lân ra, còn có liên quan đến nhân váºt đệ nhất võ lâm hiện thá»i - Linh Xà Mao Cao.
Mao Cao rất sợ ngưá»i khác đỠcáºp đến sá»± cố đó, vả lại trong võ lâm hiện thá»i cÅ©ng không có ai dám đắc tá»™i vá»›i Mao đại gia, sợ phải chuốc lấy há»a và o thân.
Thá»i gian thoắt tá»±a thoi đưa, từ khi Cưu Äá»™c chết đến nay đã mưá»i bảy năm trá»i. Trong mưá»i bảy năm nay, chốn võ lâm phát sinh rất nhiá»u chuyện, nhưng tất cả Ä‘á»u lãng quên theo năm tháng, giống như bong bóng giữa trá»i mưa. Không ai nhắc lại là m gì.
Nhưng...
Chỉ có Cưu Äá»™c vẫn luôn tồn tại trong lòng má»i ngưá»i. Nhân vì chà ng tuy chết rồi, nhưng tà n cốt cá»§a chà ng vẫn còn ảnh hưởng rất lá»›n trong võ lâm. Suốt mấy trăm năm nay, trong võ lâm chưa từng có chuyện như váºy.
Linh Xà Mao Cao lợi dụng tà n cốt cá»§a Cưu Äá»™c, đã già nh lấy bá nghiệp trong võ lâm. Gã tuy không tá»± láºp môn phái, nhưng Tà n Cốt lệnh cá»§a gã được trong giá»›i võ lâm coi là chà bảo. Nhân váºy bất cứ má»™t ngưá»i nà o nếu dấn thân và o giang hồ, Ä‘á»u phải nghe theo mệnh lệnh Tà n Cốt lệnh.
Tà n Cốt lệnh chÃnh là lấy từ tà n cốt cá»§a Cưu Äá»™c là m thà nh. Thất kiếm Tam tiên đương thá»i, giỠđã Ä‘i hết hai ngưá»i. Uông Nhất Bằng sau khi cánh tay bi gãy, uy danh lá»›n không như trước, nhưng nhá» và o Tà n Cốt lệnh, lão cÅ©ng xưng hùng xưng bá má»™t phương.
Những chuyện nà y Thạch Lân Ä‘á»u không để tâm đến. Anh ta lãng tÃch thiên nhai cốt yếu muốn tìm Mao Băng. Nhưng mưá»i bảy năm nay, anh ta dẫm chân Ä‘i khắp hai vùng Lương Hà , Äại Giang Nam Bắc, tháºm chà cả vùng Quan ngoại ải bắc Ä‘á»u Ä‘i qua. Nhưng chẳng khác gì tìm kim đáy bể, không tìm thấy bóng dáng nà ng đâu cả.
Từ đó Thạch Lân cÅ©ng biến đổi, anh ta biến thà nh má»™t trung niên lẻ loi láºp dị, lang thang bất định, hoà n loà n khác hẳn vá»›i tÃnh cách vốn có trước đây. Linh Không kiếm khách, vị ân sư cá»§a anh ta do váºy cÅ©ng rất Ä‘au lòng.
Má»i ngưá»i cÅ©ng tá» lòng luyến tiếc và thương hại cho anh ta.
Và o tiết mùa xuân, trên đưá»ng cái Giang Nam, y phục trên ngưá»i tuy không hoa lệ, nhưng rất trang nhã. Vá»›i má»™t ngưá»i lãng tÃch thiên nhai mà được như váºy thì quả tháºt là khó.
Thạch Lân cưỡi con ngá»±a gầy, dây cương buá»™c ở yên, mặc cho ngá»±a Ä‘i đâu thì Ä‘i. Ãnh mắt nhìn theo dòng ngưá»i qua lại, rồi ngước nhìn hoa cá» ven đưá»ng, miệng ngâm nga :
- Giang Nam hảo, phong cảnh cũ cà ng nên thơ...
Giang Nam là nơi ma trước đây Thạch Lân đã từng đi qua.
Bỗng nhiên, một đám bụi trần cuộn tung...
Thạch Lân ngẩng đầu nhìn, từ xa có một toán ngựa phi nhanh tới. Xem ra nếu không phải quan phủ công sai, thì cũng là thuộc hạ của Mao Cao. Thạch Lân thầm nghĩ :
- “Phát sinh chuyện gì sao?â€
Toán ngá»±a phi qua nhanh, để lại sau lưng đám bụi mịt mù, cÅ©ng không nháºn ra há» là những nhân váºt nà o. Thạch Lân bá»±c bá»™i đưa tay xua bụi trước mặt, chợt phát giác có hai ngưá»i Ä‘ang cưỡi ngá»±a Ä‘i sau lưng. Anh ta cÅ©ng chẳng quay đầu lại vì lâu nay anh ta không có ân oán gì vá»›i ngưá»i trong võ lâm, cho nên không sợ ai ngầm theo dõi để ám toán.
Nhưng cuá»™c nói chuyện cá»§a há» từ sau lưng theo gió truyá»n và o tai rất rõ :
- Linh Xà Mao Cao lần nà y tháºt sá»± gặp rắc rối rồi. Mưá»i đại đệ tá» cá»§a ồng ta Ä‘á»u được huy động cả, phải biết nguy cấp biết dưá»ng nà o. Tại hạ khi đến Bảo Äịnh phá»§ có nghe tin tức thế nà y: Nghe nói Mao Cao đã phi truyá»n Tà n Cốt lệnh, muốn huy động toà n bá»™ lá»±c lượng hiện có để đối phó vá»›i chà ng thiếu niên đó.
Giá»ng ngưá»i khác à lên má»™t tiếng, tiếp lá»i :
- Chuyện nà y ta không rõ lắm, tuy nhiên có ngưá»i tìm đến Mao đại gia để gây rối thì chẳng khác gì tá»± tìm lấy cái chết.
- Äúng váºy, ban đầu tại hạ cÅ©ng cho rằng chà ng thiếu niên đó là m cà n.
Sau đó lại nghe chà ng ta tuy má»›i xuất đạo, chưa có tiếng tăm, có hai tay thuá»™c hạ tùy tùng, nhưng các tiêu cục cá»§a Mao đại gia, bất kể là minh tiêu hay ám tiêu chà ng ta Ä‘á»u có biện pháp cướp phá.
Ngừng lại giây lát, gã ta nói tiếp :
- Có Ä‘iá»u rất kỳ lạ là chà ng ta cướp tiêu nhưng không lấy Ä‘i, Ä‘em và ng bạc châu báu vung vãi đầy khắp không cần lấy má»™t xu.
Thạch Lân tự nhiên liên tưởng đến Mao Băng, vì thế anh ta cà ng lưu ý lắng nghe.
- Chà ng ta quả là má»™t kỳ nhân. á»’, theo ý ngươi, chà ng ta có liên quan đến chuyện mưá»i bảy năm vá» trước không?
Gã kia là m ra vẻ hiểu biết :
- Khi tại hạ đến Thiểm tây, từng kết giữa bằng hữu vá»›i đồ đệ cá»§a Uyên Ương song kiếm. Há» nói rằng không chỉ có như váºy, lại còn có liên quan đến câu mưá»i năm sau, lấy máu trả máu gì đó, xem ra...
Gã ta chợt dừng lại. Ngưá»i kia cưá»i ha ha lên tiếng :
- Ngươi nghe gió là mưa. Cưu Äá»™c đã chết rồi, vả lại hắn không có nhi tỠđồ đệ, cÅ©ng có chà thân bằng hữu. Khi chết chẳng có má»™t ngưá»i thân thÃch, có ai báo thù cho hắn chứ?
Hừ một tiếng, gã ta nói tiếp :
- Mưá»i năm sau lấy máu trã máu, giỠđã gần đến hai mươi năm rồi còn gì.
Nói rõ cho ngươi biết, kẻ cướp phá tiêu cục cá»§a Mao lão gia nghe nói là má»™t hán tá» ba mươi mấy tuổi, lâu nay độc lai độc vãng. Gặp đến chuyện bất bình anh ta Ä‘á»u xông và o can thiệp, can thiệp xong lưu lại má»™t kim nhỠđể là m tÃn váºt. Má»i ngưá»i không biết danh tánh anh ta, chỉ gá»i anh ta là Kim Kiếm Hiệp. Thá»i gian gần đây ngươi không ra khá»i nhà nên không biết đó thôi.
- Ai lại như ngươi quanh nam lá»§i thá»§i khắp như ngá»±a không cương. Thú tháºt mà nói, ngươi nên cưới má»™t lão bà để yên pháºn cho rồi.
Thấy câu chuyện giữa hai ngưá»i chuyển sang vấn đỠkhác, Thạch Lân cho ngá»±a cháºm lại để há» Ä‘i trước. Anh ta cúi đầu trầm ngâm suy nghÄ© :
- “Kim Kiếm Hiệp là ai? Ta ban đầu cho rằng chà ng thiếu niên đó có thể chÃnh là nhi tá» cá»§a Mao Băng, nhưng ngưá»i đó đã hÆ¡n ba mươi tuổi rồi, xem ra không phải...â€
Thạch Lân Ä‘i đến nháºn định :
- Ngưá»i hÆ¡n ba mươi tuổi má»›i bước chân và o giang hồ, chỉ có hai dạng: má»™t là hắn há»c võ muá»™n nên thà nh đạt muá»™n, hai là hắn bước chân và o giang hồ đã lâu, giá» lại cái dạng đổi hình để tái xuất giang hồ. Kim Kiếm Hiệp khả năng thuá»™c má»™t trong hai loại đó.
Thạch Lân thở ra một cái, thay đổi dòng suy nghĩ :
- “Ta nghÄ© những Ä‘iá»u đó là m gì, dù sao nó hoà n toà n không liên quan đến chuyện cá»§a taâ€.
Ngẩng đầu nhìn, thấy mặt trá»i đã lặn non tây, Thạch Lân thúc ngá»±a Ä‘i nhanh.
* * * * *
Và o trấn Giang phá»§, Thạch Lân xuống ngá»±a tiến và o má»™t khách Ä‘iếm giao ngá»±a cho má»™t gã cảnh vệ, ngước lên nhìn thấy tấm biển treo trên cá»a, anh ta nhÃu mà y thầm nghÄ© rằng mình đã chá»n nhầm chá»—, nhưng đã và o đây không lẽ lại quay trở ra, đà nh phải và o nghỉ lại váºy.
Sau buổi lên đèn, Thạch Lân đoán quả không sai, trong khách điếm ồn à o hổn tạp, những cuộc rượu, những sòng bạc la ó ầm ĩ.
Thạch Lân bá»±c bá»™i đẩy cá»a Ä‘i ra ngoà i, đứng ở hà nh lang nhìn xuống con đưá»ng êm ả chạy dà i phÃa trước khách Ä‘iếm, trong lòng cảm thấy nhẹ nhà ng và thanh tịnh Ä‘i nhiá»u.
Anh ta nhìn khách vãng lai trên đưá»ng, lại thấy má»™t chiếc kiệu vừa dừng ở trước cổng khách Ä‘iếm, khiến anh ta không khá»i chú ý đến. Vì khách giang hồ hà nh tẩu rất Ãt khi ngồi kiệu, đã không những cháºm chạp bất tiện, lại còn phà tiá»n vô Ãch.
Từ trong kiệu bước ra má»™t chà ng thiếu niên, Thạch Lân nhÃu mà y ngạc nhiên. Anh ta vẫn cho rằng ngưá»i ngồi trong kiệu nếu không phải là kẻ bệnh hoạn, cÅ©ng là má»™t ngưá»i già cả hay đà n bà , không ngá» lại là má»™t thiếu niên trai tráng.
Thạch Lân chăm nhìn chà ng thiếu niên, chà ng ta quả là má»™t thiếu niên anh phong tuấn tú, đôi mắt to sáng và đáºm, mÅ©i cao thẳng, thêm bá»™ y phục trên ngưá»i rất tương xứng vá»›i hình dáng, tạo nên má»™t vẻ đẹp hoà n mỹ.
|
 |
|
| |