Mình viết luyện tập là chính ấy mà Chứ quyển chính vẫn là Tu chân giả tại đấu phá thương khung. Chuyện này có thể drop bất cứ lúc nào. Anh em đọc chỉ để vui thôi nhé
Thể loại đồng nhân có chút YY
Một thanh niên mặc một thân quần áo màu đen, đôi mắt chớp chớp nhìn về phía trung quanh. Xung quanh hắn là bốn người khác gồm hai nam và hai nữ. Trên người họ cũng tràn đầy vết thương. Tuy nhiên những vết thương trên người họ đều đã khô. Một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc đen nhánh, bộ ngực cao vút, ánh mắt toát ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía xung quanh: “Wow…”
Lúc này năm người đang đứng ở trước một tòa đại điện cực kỳ lớn, bốn phía xung quanh có vài phần đổ nát tuy nhiên ánh sáng lấp lóe của nó do những viên đá phát sáng kỳ lạ khiến cho cả nơi này sáng rực. Để cho đám người cực kinh ngạc đó chính là phía trung quanh để đầy đủ các loại cổ quái kiếm, rìu, đao, búa…
Bàn tay nhẹ nhàng đưa lên, thanh niên mặc y phục màu đen mở miệng nói: “Thật là kỳ quái, khi ta bước vào nơi này thì dường như dị năng bị áp chế rất mạnh. Ngay cả nội lực cũng bị áp chết đến khủng khiếp. Cái nơi này đến tột cùng là sao chứ?” Hắn ngẩng đầu quét nhìn về phía xung quanh. Bàn tay của hắn đưa lên hướng về phía một hòn đá, hòn đá ngay lập tức bị hắn hướng về thì bắt đầu bay lên trong không khí.
Khóe miệng người thanh niên mặc y phục màu đen liên tục co giật nói: “Thực lực bị áp chế khủng khiếp mười không còn một.”
Một thiếu nữ trong đó có vài phần lo lắng nói: “Sao đội yểm trợ đến lâu như vậy nhỉ đội trưởng?”
Một nam nhân mặc áo xanh cao lớn đồng thời có vài phần tuấn tú nói: “Ai biết mấy tên đó đi đường nào rồi!”
Một số chỗ còn đặt mấy cái giá sách với nhau. Người thanh niên béo tốt chạy đến phía trước bắt lấy một quyển sách. Trên quyển sách bám đầy bụi đất. Khóe miệng của hắn liên tục giật giật sau đó hét lên một tiếng nói: “Mọi người đến đây xem này!”
Bốn người còn lại vội vã chạy tới một cuốn sách lật xem. Nhìn đám ký tự cực kỳ lạ thì mấy người mới giật mình kinh ngạc mở miệng nói: “Mấy thứ này đây là…”
“Tu chân pháp quyết hạ phẩm: ‘Hoàng long quyển’”
“Tu ma pháp quyết trung phẩm: ‘Huyết hải ma công’ ”
“Pháp thuật: ‘Nộ viêm quyết’ ”
…
Mấy người nhìn về phía nhau sau đó kinh ngạc đồng thời hô lên: “Công pháp tu chân?”.
Người thanh niên mặc áo đen nhìn về phía mấy người này mở miệng đáp lại: “Công pháp này liệu có phải là công pháp tu chân hay không chúng ta chưa biết được. Chúng ta chờ đợi mấy tên giám định kia đi tới nơi này đã. Thật là…“ Người thanh niên quay về phía đắng trước một con đường tối nói: “Đám người này thật sự là… Không hiểu sao mấy lão đầu lại để cho mấy tên giam định sư lề mề như vậy đi cùng chúng ta còn bắt đám dị năng chúng ta phải đi trước dò đường…”
Ánh mắt thanh niên mặc áo đen tùy tiện quét qua đám hàng thấy có một chiếc ngọc màu trắng. Bốn người kia thì đều hứng thú mở ra mấy cuốn sách tu chân nhìn về phía chúng. Bàn tay thanh niên mặc áo đen vuốt ve chiếc ngọc giản, đôi mắt hắn nhíu lại. Hắn thực sự có chút tò mò về cái ngọc giản này. Tinh thần lực của hắn thử thẩm thấu vào trong chiếc ngọc giản này.
“Ui…”
Đột nhiên một lượng lớn thông tin tràn ngập vào trong đầu của hắn. Hắn cảm giác được đầu có chút đau đớn. Một bộ công pháp tu luyện có tên gọi là trường sinh quyết truyền vào đầu của hắn làm cho đầu của hắn đau nhói. Hai người nữ nhân xinh đẹp trong nhóm hướng về hắn ân cần hỏi han nói: “Đường Tuệ ngươi làm sao vậy?”
“Ta không sao?” Bất quá khuôn mặt của Đường Tuệ ngay lập tức biến sắc nói: “Mọi người cẩn thận có kẻ địch đang đến nơi này!”
Nghe thấy khuôn mặt bốn người đều lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc. Một người trong đó ngay lập tức mở miệng nói: “Làm sao có thể? Không phải cục cuốc an đã cho phong tỏa nơi này hay sao?”
“Chết tiệt!” Đường Tuệ đột nhiên cau gắt nói: “Là đám người David cùng với Anna đang dẫn người tới nơi này. Hiện giờ chúng ta tiến vào nơi này ngay cả dị năng cũng bị áp chế rất mạnh. Đám người họ chắc chắn cũng không ngoại lệ. Nhanh chóng lấp đi chiến thuật của chúng ta là…” Đường Tuệ nhanh như chớp nói ra chiến thuật của mình.
Đám người Đường Tuệ nhanh chóng lấp vào phía mọi thứ. Mặc dù nơi này có một loại dị năng lượng áp chế đám người dị năng như bọn họ nhưng có vẻ như vẫn đảm bảo được một phần sức mạnh phát ra. Mặc dù dị năng cùng với nội lực bị áp chế nhưng xét về thực lực đám người ở đây thì đều vẫn thuộc loại không phải cứ có súng ống sẽ đánh thắng được họ. Hiện giờ Đường Tuệ cũng hy vọng lực lượng của đám người kia bị áp chế.
Một đội gồm ba mươi người cầm đầu là sáu người, trong đó có hai nữ và bốn nam. Tên thanh đeo một đôi mắt kính màu đen, thân hình nở nang trong lúc này đã mở miệng nói: “Chết tiệt, nơi này là nơi quái nào thế nhỉ. Ngay một phần dị năng cũng không xử xuất ra được?”
Một thiếu nữ xinh đẹp với khuôn mặt trắng nhợt và mái tóc màu vang mở miệng đáp lại: “Không chỉ có ngươi mà ngay cả năng lượng ma lực trong người ta cũng bị chèn ép rất khó mà sử dụng được. Nơi quái nào thế nhỉ?”
Một thanh niên với mái tóc màu vàng ăn mặc một bộ quần áo sáng trọng đi giầy da màu đen. Bàn tay hắn thử đưa ra, trong bàn tay của hắn bốc ra một ngọn lửa. Hắn lắc lắc đầu một cái nói: “Nói nhảm gì nhiều như vậy!” Hắn quay về phía đám người áo đen nói: “Đã xác định được vị trí của họ chưa?”
Một tên mặc bộ quần áo quân sự đeo lên một cái ống nhòm nói: “Thưa ngài, họ ở phía trước 500m. Một người lấp sau cây cột, một người lấp sau tảng đá lớn, một người lấp sau vách tường…” Thông qua ống nhìn cảm ứng người mặc bộ đồ áo đen đeo lên một cái ống nhóm đáp lại lời của người thanh niên này.
Người thanh niên với mái tóc màu vàng nhìn về phía đám người một lúc. Trong nhóm người ở đó có người nhẹ nhàng gật đầu một cái. Người thanh niên quát lên một tiếng nói: “Được rồi chúng ta đi!”
Khóe miệng của Đường Tuệ cong lên một tiếng cực kỳ vui vẻ: “Ngu ngốc! Mặc dù có ống nhóm x-quang nhưng ngươi có bao nhiều phần nắm chắc có thể dựa vào đám kia tấn công chúng ta. Chỉ cần ngươi tiến vào không sợ ngươi không mắc bẫy”
Ba mươi người từ từ tiến về phía bên trong. Ánh mắt Đường Tuệ cười lạnh nói: “Nào, nào nổ đi, nỏ đi chứ?” Tuy nhiên ánh mắt của hắn tràn đầy kinh ngạc phát hiện được không có chuyện gì xảy ra. Hắn nghĩ rằng khi mà đám người thanh niên tóc vàng tấn công vào nơi này hắn sẽ cho nổ đám cửa để ngăn chặn đám người ở đây một khoảng thời gian như vậy hắn có thời gian giải quyết đám người David.
“Hahahaha…” Người thanh niên tóc vàng với ánh mắt tràn đầy coi thường nhìn về phía trung quanh nói: “Đường Tuệ, vô dụng thôi! Lần này không ai giúp được ngươi nữa đâu. Ngươi biết đấy dị năng bây giờ vô dụng!”
Nghe thấy vậy thì Đường Tuê giật mình một cái. Hắn đưa bàn tay ra thử sử dụng dị năng thì hoàn toàn không có hiệu quả dị. Hắn cực kỳ kinh hãi. Bất chợt người thanh niên tóc vàng kia lại tiếp tục nói: “Thế nào? Mày không sử dụng được tinh thần lực dị năng nữa hả ? Hắc, hắc… hiện giờ tao mời được một Anti-ESP cùng với đẳng cấp như mày tốn quả thực không ít tiền đấy. Mày nghĩ sao trong lúc mà mày không dùng được dị năng của mày nữa. Mày hiện giờ chẳng khác nào một người bình thường cả. Nói với tao cảm giác của mày lúc này đi? Có cảm giác được bất lực hay không nào?”
Cả đám người Đường Tuệ đều hít thở không thông. Bởi vì với đám người này mất đi dị năng chẳng khác nào cá mắc cạn so với người bình thường không khác hơn là bao. Có lẽ họ mạnh hơn một chút do được luyện tập võ công nhưng luyện tập để có thể đấu với súng đạn là chuyện không thể nào xảy ra.
Nữ nhân tóc vàng xinh đẹp với làn da tái nhợt vân vê đôi môi đỏ mọng của mình, chiếc lưỡi của cô nàng liếm đôi môi của mình một cái sau đó tiếp tục nói: “Anh chàng tuấn tú, sao anh không để cho em cắn anh một cái nhỉ. Mùi vị máu tươi từ cổ của anh chảy ra hẳn là rất ngọt ngào đó a! Anh đúng là loại người em thích mà…”
Tên nam nhân cao lớn nhìn về phía nữ nhân tóc vàng xinh đẹp lắc đầu. Trong lòng hắn thầm nghĩ: “Con dơi cái này xem ra cuồng tên Đường Tuệ kia lắm rồi. Con đàn bà này quả thực bệnh hoạn hết chỗ nói! Ôi chúa ơi, tại sao người bắt con cùng nhóm với những tên biến thái như thế này?”
“Đường Tuệ…” Người thanh niên tóc vàng kia mở miệng nói: “Chúng mày tự mình ra hay là để tao mời chúng mày ra khỏi nơi này!?”
Đường Tuệ nhìn quay sang một thiếu nữ tóc màu đen. Hai người nhìn nhau trao đổi. Đám người Đường Tuệ từ từ bước ra khỏi nơi bị nấp. Đám người phía trước mặt họ đều cầm mũi súng chĩa vào đám người của Đường Tuệ. Đám người Đường Tuệ nhìn nhau một cái.
Bất chợt tất cả vươn ra, mỗi người một loại vũ khí cực nhanh bắn về phía kẻ thủ. Đường Tuệ dùng bốn cái phi đao bắn ngập cổ mấy tên áo đen. Đám người này không kịp hét một tiếng ngay lâp tức dùng tay bụm cổ ngã xuống đất. Người thanh niên tóc vàng hừ lạnh nói: “Đường Tuệ, mày muốn chết? Giết chúng cho tao!”
Ngay lập tức đám người đưa súng lên nổ. Tiếng đạn nổ bắn lung tung khắp nơi. Thân mình Đừng Tuệ vọt thẳng về phía một chỗ lấp gần nhất. Bất chợt Đường Tuệ thấy cả người tràn ngập rung động. Cả khu vực này hơi rung lên ngay sau đó một vụ nổ lớn vang lên. Tất cả không kịp tránh thoát, Đường Tuệ mở miệng nói: “Đ*t mẹ phim mới chả truyện!”
Theo như những bộ phim tiên hiệp hoặc tìm kho báu gì đó những cảnh sập hang động hoặc nổ tung do cấm chế bom mìn gì đó thì hang động phải rung lên một lúc. Ngay sau đó nhân vật chính cùng bằng hữu của hắn hét lên một tiếng: “Nguy rồi, mọi người chạy mau hang động sắp sụp…” Có lẽ sẽ đại loại như thế nhưng hiện giờ tại chỗ của hắn chính là lập tức nổ thì nổ luôn chẳng kịp cho bất cứ ai nói một câu như thế nào.
Mọi thứ dường như chậm lại trước mặt của Đường Tuệ. Cái loại lực lượng này không phải giống như ánh sáng lẩm lòe mà một loại lực lượng kỳ lạ giống như sóng rung động trong không khí. Nó đánh nát cả không khí tạo ra những hỗ đen nhân tạo rất bé. Đám người gặp thứ này dường như bị đánh nát rồi cắn nuốt. Chính Đường Tuệ cũng bị loại năng lượng tê liệt này cắn nuốt.
Không biết có phải trước khi chết mà toàn bộ ký ức đời người lướt qua trong nháy mắt hay không. Hắn giống như đang xem lại một bộ phim vậy.
Đường Tuệ sinh ra tại trong gia đình họ Đường. Gia tộc hắn chính là Đường Môn nội tiếng năm xưa. Hiện giờ họ vẫn giữ vững là một trong các cổ võ thế gia. Tuy nhiên võ công của Đường Môn vốn đã thất truyền. Bởi vì gia tộc sa sút mà Đường gia đã lén lấy trộm và kết hợp các loại võ công với nhau.
Từ nhỏ sinh ra thì Đường Tuệ có trí nhớ hơn người nên hắn học rất nhanh. Công pháp của Đường Môn chính là Huyền Thiên Bảo Lục. Đường Môn tinh túy là cái gì? Ám khí, độc dược cùng khinh công. Đường Môn nội môn cùng ngoại môn khác nhau lớn nhất, chính là phương pháp sử dụng ám khí. Ngoại môn lấy cơ quan loại là chính, mà nội môn lại là thủ pháp chân chính. Độc dược bình thường là ngoại môn mới dùng, nội môn đích truyền đệ tử ám khí rất ít dụng độc, bởi vì bọn họ căn bản không cần.
Đáng tiếc đó chính là Đường Môn trước kia đến hiện nay Đường Môn cũng không còn lưu giữ nhiều. Đường Môn chỉ còn lưu giữ được nội công tâm pháp Huyền Thiên Công, luyện tay phương pháp Huyền Ngọc Thủ. Luyện nhãn phương pháp Tử Cực Ma Đồng, khinh thân phương pháp Quỷ Ảnh Mê Tung, cùng với ám khí sử dụng phương pháp. Bởi vì hắn là dị năng giả sử dụng tinh thần lực nên cũng chỉ có học qua Huyền Thiên Công, khinh thân phương pháp Quỷ Ảnh Mê Tung. Đồng thời hắn rất mê món phi đao, ai bảo hắn nghiện phim Lý Tầm Hoan đây? Hắn mặc dù nhớ đến một loại khác gồm luyện nhãn Tử Cực Ma Đồng nhưng hắn thường dùng tinh thần lực quét xem thay cho mắt.
Qua thời gian dài tích lũy thì Đường Môn cũng tìm được mấy loại phương pháp luyện thể. Trong đó có dịch cân kinh và nội gia quyền đều thích hợp với con em của Đường gia. Nguyên nhân tại sao Đường Môn lại chấp nhận cho họ tu luyện mấy thứ này đơn giản bởi vì thân thể vốn là tiền vốn của con người. Thân thể khỏe mạnh mới có thể phát huy tốt nhất sức chiến đấu. Đường Tuệ cũng cho là như vậy. Mặc dù hắn có dị năng là tinh thần lực liên quan đến não bộ mà không phải thân thể nhưng hắn vẫn không ngại mà tu luyện thân thể. Phải biết thân thể là tiền vốn của con người.
“Cha, cha… cha xem này con có thể khiến cho hòn đá kia bay lên a!” Bàn tay của một cậu bé ba tuổi đưa ra, một viên đá khá lớn bay lên. Ánh mắt của người nam nhân ngoài hai mươi tuổi trở nên kinh ngạc. Cậu bé lại cười hì hì nói tiếp: “Cha, không chỉ vậy a…” Bàn tay cậu bé đưa ra một đám nước bị cậu bé nhấc lên. Chúng biến thành một quả cầu nước trôi lơ lửng trong không khí.s
Một cậu bé nhỏ tuổi lấp sau cánh cửa nhìn về phía bên trong. Hai người ngồi đối diện với nhau, một người trong đó hắn cực kỳ quen thuộc là cha của hắn. Một người khác có khuôn mặt khá thân thiện, phía sau họ là hai người theo sau. Người nam nhân có khuôn mặt cực kỳ thân thiện kia mở miệng nói: “Đường Phong, anh hãy sũy nghĩ một chút. Cậu bé chính là báu vật của quốc gia. Dị năng của nó mặc dù mới thức tỉnh nhưng đã đạt được sức mạnh cấp B. Sau này nếu cậu bé trở thành một dị năng cấp S như vậy quốc gia tuyệt đối sẽ trọng dụng cậu bé…”
Nam nhân tầm trung tuổi nâng lên chén trà nhấm nháp một cái. Ánh mắt của hắn rơi vào tình trạng im lặng cũng không có mở miệng. Người nam nhân ngồi đối diện kia lại tiếp tục khuyên can nói: “Hiện giờ không còn như xưa. Đường Môn vốn cũng không còn huy hoàng. Thời đại này chính là thời hiện đại. Cổ võ không thể thắng được súng ống mà lực lượng có thể ngang với súng ống chính là các dị năng giả. Ở nơi đó câu bé sẽ có điều kiện phát triển tốt hơn!”
Hình ảnh đồng đội chết đi, hình ảnh đồng đội phản bội, hình ảnh người yêu thương đầu tiên… Tất cả những thứ hình ảnh này xẹt qua đầu của Đường Tuệ. Sau đó hắn cảm giác được không gian trở nên tối đi.
Đôi mắt của Đường Tuệ chớp chớp, hắn mở ra đôi mắt thì thấy được không gian bốn phía toàn là màu trắng. Hắn dẵm lên một thứ gì đó giống như nước nhưng hắn lại cảm giác được giống như mình không phải dẫm lên nước. Đôi mắt hắn từ từ mở ra, hắn khe khẽ lẩm bẩm nói: “Đây là địa ngục sao?”
Sương khói tràn ngập khắp nơi. Sương khói từ từ tản đi để lộ hình dáng của một người. Người này trong tư thế ngồi. Sương khói bắt đầu tản đi, đó là một lão già mặc áo bào trắng. Chính xác là một lão đầu mặc áo bào trắng giống như ma. Đây chính là cảm nhận đầu tiên của Đường Tuệ về cái lão già này.
Hình ảnh dần dần rõ ràng dần. Khóe miệng của Đường Tuệ giật giật. Một lão già ngồi trên một tảng đá mặc một thân quần áo màu trắng. Lão già có mái tóc màu đỏ nâu nhạt, chòm râu dài cũng màu nâu nhạt. Trên cổ đeo một chuỗi ngọc đúng hơn là hình dấu hỏi thì chính xác hơn. Phía trên cổ áo của lão già cũng có in hình giống như chuỗi ngọc. rong tay lão già chống một cây trượng cổ quái. Đầu cắm dưới đất là hình chữ C gắn vào thanh sắt. Đầu phía trên chính là hình chữ O cùng với các thanh sắt chữ O nhỏ hơn móc vào hình chữ O lớn.
Điều làm cho Đường Tuệ cực kỳ kinh ngạc là lão già này lại có ba mắt cùng với hai sừng. Hắn liên tưởng đến quỷ của địa ngục. Ở giữa trán là một con mắt màu đỏ cùng với những đường tròn đồng tâm. Hai bên mắt bình thường thì cũng là đôi mắt có màu tím nhạt cùng với đường tròn đồng tâm làm cho người ta có cảm giác nhìn vào có cảm giác chóng mặt. Ngoài ra một điều là lão già này đang lơ lửng mà không phải đang ngồi trên vật nào đó.
Ngay lập tức Đường Tuệ nhìn về phía lão già mà tràn đầy đề phòng hỏi: “Ngươi là ai?”
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lão già chạm hai tay lên đầu gối, ánh mắt nhìn về phía Đường Tuệ mở miệng nói: “Ngươi có thể gọi lão phu một tiếng là Hagoromo!”
Hai hàng lông mày của Đường Tuệ nhíu lại, hắn nhìn về phía lão già dường như hắn không có cảm nhận được bất cứ sát ý nào từ lão già này. Hắn khẽ mở miệng nói: “Đây là đâu? Ta hẳn chết rồi mới đúng… Là địa ngục sao?” Đôi mắt nhíu lại nhìn về phía lão già nói: “Chẳng lẽ ông là thần chết hay diêm vương có ý định mang đi linh hồn của tôi sao?”
Lào già Hagoromo mở miệng đáp lại: “Ngươi đúng là đã chết. Chính tay ta đã đem lính hồn của ngươi ngưng tụ lại. Tuy nhiên cách nhìn nhận của người dị giới các ngươi về cái chết quả thực khác xa so với thế giới của ta. Ngươi hẳn phải sở hữu một linh hồn rất mạnh nếu không ngươi đã không gặp lão phu rồi!”
Đôi mắt Đường Tuệ nheo lại, đầu hắn hơi nghiêng đi. Hắn tò mò lên tiếng hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Trong đầu ngươi hiện giờ có phải đang suy nghĩ là mình xuyên qua dị giới rồi hay không?” Lão già Hagoromo bình thản mở miệng nói: “Vậy lão phu có thể trả lời cho ngươi là ngươi quả thật đã xuyên qua hàng rào không gian tới thế giới của lão phu… Cũng không biết là trùng hợp còn do ý trời đem ngươi đến với lão phu nữa.”
“Khi mà ngươi tại trong động phủ kỳ lạ kia có lẽ một người náo đó kích hoạt cái mà ngươi gọi là cấm chế hay là bẫy khiến cơ quan trong động phủ được kích hoạt. Đó là một loại lực lượng phả hủy có sức mạnh của loại lực lượng gọi là không gian. Linh hồn của ngươi cực kỳ mạnh mẽ tuy nhiên chúng cũng bị tàn phá khá nặng nề. Lão phu phải mất khá nhiều công sức mới có thể ghép lại linh hồn của ngươi!”
Bàn tay của Đường Tuệ đưa lên vỗ vỗ đầu của mình. Hắn hít một hơi thật sâu sau đó thở ra nhìn về phía lão già mở miệng nói: “Ông lại có thể đọc được suy nghĩ của tôi! Xem ra không giống như ông đang nói dối!” Đường Tuệ nhìn xung quanh sau đó nói: “Vậy ông là ai? Ông muốn gì ở tôi?”
Lão già bình thản không có xảy ra chút nào biến hóa trên mặt, hắn mở miệng nói: “Ta chính là người đem lại hòa bình và trật tự cho thế gian này. Người gặp người yêu, vạn người kính ngưỡng…”
Bàn tay Đường Tuệ phất ra nói: “Cụ ơi, ngài có thể nói ngắn gọn một chút được hay không?”
Lão đầu thở dài một hơi sau đó nói: “Ta là một lão nhân lỗi thời thôi! Thời gian qua đi, văn hóa, quan điểm, nhân tình thế thái cũng dần thay đổi. Cứ mỗi lần gặp lại hậu nhân đều thấy sự khác biệt, ta cũng có học tập văn hóa khác cùng như ngôn ngữ khác cả ngôn ngữ của ngươi nữa nhưng mà…”
Bàn tay Đường Tuệ vỗ vỗ đầu của mình: “Cụ thể thì cụ muốn nói gì ạ!? Thế cụ có thể nói một cách bình thường và vắn tắt được không?”
Ánh mắt Đường Tuệ nhìn về phía lão già, hiện giờ miệng lão già mới hơi nhếch lên nói: “Vậy ta sẽ dùng cách nói bình thường của các ngươi!”
Đường Tuệ thở dài ra một hơi: “Hài…”
Lão già Hagoromo ngước nhìn về phía Đường Tuệ nói: “Nếu tính thời đại hiện nay ở thế giới này thì ta chính là người của quá khứ. Ta đã chết rồi! Ta là một pháp sư dưới dạng một chakra trôi nổi qua nhiều thế hệ để chứng kiến nhẫn chúng sẽ đi về đâu?”
Đầu Đường Tuệ hơi nghiêng đi, hắn lẩm bẩm nói: “Chakra?”
Hagoromo bình thản mở miệng nói tiếp: “Là một dạng năng lượng do sinh mệnh lực và tinh thần lực hội tụ lại. Nó là một hệ dạng năng lượng có vài phần giống với chân khí nội công ở thế giới các ngươi. Sau này ngươi sẽ tiếp xúc dần với nói” Nghe được lời này thì Đường Tụê gật đầu một cái tiếp tục nghe lão già này nói chuyện.
“Ta là Hagoromo, tổ sư của nhẫn chúng. Người đời gọi ta là lục đạo tiên nhân bởi vì ta chính là người đã khai sáng nhẫn giới giống như ở thế giới các người gọi là thế hệ võ giả hay tu chân giả vậy. Tuy nhiên nhân chúng của ta lại bị họ biến tướng thành nhẫn giả. Ta tạo ra nhẫn chúng với hy vọng mang đến hòa bình và hy vọng thì họ lại biến tướng nó thành một công cụ để chiến tranh gọi là nhẫn giả”
“Mẹ của ta Kaguya Otsutsuki là một người rất xa đi tới nơi này. Người tới để hái quả của thần mộc. Mà trái của nó chính là kết tinh của chakra tinh thuần. Sau khi ăn nó, mẹ của ta với sức mạnh từ nó đã thống trị thế giới này. Ác quỷ hay nữ thần đều là cách mà mọi người gọi bà ấy. Họ thờ phụng và kính sợ người”
“Bà sinh ra hai người con. Ta là một trong số đó!”
“Vì thần mộc bị trộm mấy trái chakra nên nó đã cực kỳ tức giận muốn đòi lại thứ mình đã bị đánh cắp. Để chuộc lại lỗi lầm của mẹ đã gây ra, ta và anh trai đã chiến đấu chống lại con quái vật gọi là thập vĩ chính là hóa thân của Thần Mộc và phong ấn nó vào trong cơ thể của hai chúng ta”
“Sau đó ta có hai người con . Đứa lớn tên là Indra, đứa nhỏ tên là Ashura nhưng chúng rất khác nhau. Một đứa thừa hưởng chakra mạnh mẽ từ ta, đứa còn lại thì không. Khác biệt như trời với đất. Tóm lại chính là đứa con trưởng Indra thì xuất chúng và con thứ Ashura thì vô dụng”
“Indra và Ashura đi theo hai con đường khác nhau. Indra sau khi sinh ra đã có đôi mắt đầy uy lực cùng với cảm giác chiến đấu vượt trội. Nó chính là một thiên tài. Nó luôn tự lập và nó hiểu sức mạnh của bản thân khác biệt với những người khác. Nó cũng nhận ra được sức mạnh đó có thể biến bất cứ thứ gì thành sự thực”
“Mặt khác, Ashura từ nhỏ chẳng khi nào làm việc ra hồn. Một mình nó thì không thể làm tốt một việc gì cả. Để có được sức mạnh giống như anh của nó, nó phải lỗ lực hết mình và có sự ủng hộ từ những người khác và… Bằng việc khổ luyện thì chakra trong cơ thể của nó đã bùng nổ, có được sức mạnh ngang với anh mình. Nó cũng hiểu sự hợp tác và hỗ trợ của mọi người chính là nguồn sức mạnh của nó”
“Nó hiểu được ý nghĩa của việc chăm lo cho người khác và nhận ra tình yêu có thể biến đổi mọi thứ trở thành sự thật. Đạo Ashura đã chọn chỉ ra cho ta một chân trời mới. Ta phân sức mạnh thập vĩ trong cơ thể ra và đặt tên cho từng phần. Ta tin rắng mối quan hệ chung sức đồng lòng mới chính là sức mạnh chân chính. Ta đã chọn Ashura làm truyền nhân của nhẫn chúng để nó dẫn dắt mọi người và tưởng rằng anh nó sẽ hỗ trợ nhưng mà…”
“Indra không chấp nhẫn và từ đó bắt đầu một cuộc chiến tranh dài kỳ… kể cả khi cơ thể của chúng không còn thì chakra cũng không biến mất mà truyền thừa lại mãi mãi. Đồng thời hiện thân của chúng, giống như ngươi biết gọi là đầu thai chuyển kiếp vậy. Chúng vẫn đối đầu với nhau… Khi mà sự hòa trộn của hai loại chakra sẽ khiến cho đôi mắt đặc biệt thức tỉnh. Một đôi mắt giống như của ta mà người ở thế giới của ta gọi nó là Rinengan. Để đảm bảo việc này ta đã để lại một tưởng thạch bia để người đời suy xét”
“Trong nhẫn chúng, ta đã giảng giải việc dùng chakra kết nỗi giữa người và người. Bổn lão phu tin rằng nó không nên dùng vào mục đích tăng cường sức mạnh cho bản thân. Mẹ của ta sau khi dẹp yên chiến loạn đã tiếp tục sử dụng sức mạnh của mình để điều khiển thế giới. Tuy nhiên quyền lực đã khiến bà trở nên kiêu ngao và người dân bắt đầu thấy khiếp sợ…”
“Bà, người từng được ca tụng như nữ thần thỏ thì cuối cùng lại bị người sợ hãi như một con quỷ. Khi con người nắm trong tay quá nhiều quyền lực thì người ta sẽ trở nên mê muội và lầm đường lạc lối”
“Đúng như Gamamaru đã tiên đoán. Một vị khách đến từ dị giới sẽ làm cho thế giới này xuất hiện một hướng đi không rõ. Ngươi chính là người mà ta chờ đợi. Chính những suy nghĩ trong đầu của ngươi đã khiến ta bị dao động ý nghĩ của mình. Đi đi, ta hy vọng ngươi sẽ đem lại cho thế giới này một sự tân sinh mà không phải là sự hủy diệt!”
“Hả” Đường Tuệ nghe thấy vậy cười khổ nói: “Này, cụ… cụ muốn nói gì vậy? Ý vậy là sao?” Thân hình của lão già dần dần mờ dần. Ngay sau đó Đường Tuệ cũng dẫn dần sinh ra bóng tối. Hắn nghe loáng thoáng được âm thanh của lão già vang lên: “Món quà nhỏ…” gì đó sau đó hắn chìm vào trong bóng tối.
Hắn không biết mình ngủ trong bao lâu. Hắn chỉ biết khi ánh sáng tràn vào đôi mắt của hắn chính là ánh mắt cực kỳ kinh ngạc của một nam nhân. Ngay sau đó ánh mắt của vị thanh niên ngoài hai mươi tuổi này biến thành tràn ngập tức giận và phẫn nộ. Trong ánh mắt của người này biến thảnh màu đỏ, trong con ngươi có hai dấu phẩy màu đen có hình khá giống với viên ngọc đeo trên cổ của lão già Hagoromo kia.
Người thanh niên này điên cuồng quát chửi mắng người phụ nữ. Sau này Đường Tuệ mới biết được những câu nói đó có ý gì. Đó chính là những lời chửi mắng bởi chính Đường Tuệ sinh ra có khác thường. Chính người đàn ông này cũng bởi vì vậy khiến cho hắn bị chính mẹ ruột của mình ghẻ lạnh xa lánh. Hiện giờ hắn đang trong thân xác của một đứa trẻ.
…
Một cậu bé có hình dáng khoảng bốn đến năm tuổi đang luyện tập tại một bờ suối. Cậu bé đánh ra những bài quyền cực kỳ kỳ lạ. Sau khi tập toát cả mồ hôi hôi thì hắn mới nghỉ một chút. Đầu hắn ngửa lên trời nói: “Đã hơn ba năm rồi a!”
Bất chợt một tiếng gọi vang lên: “Akira-chan, Akira-chan…” Một thiếu nữ mặc một bộ kimono đi từ trong rừng ra nhìn thấy cậu bé đang ngồi nghỉ trên tảng đá nói: “Akira-chan lại trốn ra đây rồi!”
Cậu bé mở miệng đáp lại: “Cô Ayumi!” Ánh mắt nhỏ bé của cậu bé đầy trong suốt cùng ngây thơ nhìn về phía thiếu nữ. Đó là một thiếu nữ khoảng ngoài hai mươi cũng khá xinh đẹp nhìn về phía cậu bé cười một cách thân thiện.
Đôi môi đỏ mềm mại như cánh hoa của thiếu nữ mở miệng nói: “Akira-chan, chúng ta trở về đi thôi!”
“Vâng!” Cậu bé khe khẽ thở dài ra một hơi. Hắn nhanh chóng bước về phía thiếu nữ. Bàn tay của thiếu nữ vươn ra kéo lấy tay của cậu bé. Hai má của cậu bé hơi đỏ lên, hắn mở miệng nói: “Cô Ayumi không kéo tay của cháu có thể không. Cháu có thể tự đi được mà!”
Thấy được hai má của cậu bé đó lên thì thiếu nữ nhẹ nhàng ngồi xuống nhìn về phía cậu bé, bàn tay vươn ra véo lấy má của cậu bé nói: “Akira-chan của chúng ta cũng biết ngượng sao?”
Đầu của cậu bé cúi xuống, vẻ mặt của nó có vẻ khó chịu và uất ức nói: “Đã nói không được bẹo má rồi mà!”
“Hì, hì… Xem ra Akira-chan đã lớn rồi a!” Thiếu nữ coi như không nhận thấy được sự ngượng ngùng của cậu bé. Bởi vì cậu bé chẳng qua chỉ là một đứa bé trong mắt của cô mà thôi. Cô không nghĩ được rằng có một linh hồn người lớn trong thân xác của đứa bé này.
Cậu bé này chính là Đường Phong. Tại thế giới này thì tên của hắn chính là Uchiha Akira. Gia tộc Uchiha chính là gia tộc danh giá tại nơi mà hắn đang ở. Nơi mà hắn đang sống ở đây thuộc về một làng shinobi (ninja) của Hỏa Quốc.
Ở thế giới này thì các quốc gia hoạt động hoàn toàn độc lập dưới quyền của các lãnh chúa. Trong các đất nước có những ngôi làng ẩn dật chuyên đào tạo các ninja (shinobi) hoặc gọi chung là nhẫn giả. Nhẫn giả là những người có thể sử dụng những khả năng siêu nhiên trong chiến đấu. Một ngôi làng nhân giả muốn duy trì sinh hoạt thì họ đào tạo ra các nhẫn giả để thực thi nhiệm vụ mà ngay chính đất nước mình hoặc các đất nước khác giao cho họ. Lãnh đạo một làng lớn như làng lá thì được gọi là Kage. Những người này có địa vị ngang với các lãnh chúa. Mà trên thế giới này gồm năm đất nước lớn đó là: Hỏa Quốc, Thủy Quốc, Phong Quốc, Lôi Quốc và Thổ Quốc.
Hỏa Quốc nằm ở vị trí trung tâm cũng chính là nơi tọa lạc của làng Lá. Nơi này chính là nơi của Uchiha Akira sinh ra và lớn lên. Đây là nơi giàu có nhất trong năm cường quốc. Đứng đầu làng Lá là Hokage
Phong Quốc nằm ở phía Tây của đại lục. Đó là một đất nước rộng lớn, khô cằn và hoang vắng. Những thành phố của họ thì được xây dựng gần với nguồn nước. Trong khi nhiều quốc gia không mấy hiếu khách thì do sự trao đổi giữa Phong Quốc và Hỏa Quốc đã khiến cho nơi này trở nên đông đúc. Trong đó ngôi làng lớn nhất chính là làng Cát. Đứng đầu làng Cát là Kazekage.
Thủy Quốc nằm ở phía đông đại lục. Nó nằm hoàn toàn tách biệt với đại lục tập hợp bởi nhiều hòn đảo với nhau. Mỗi hòn đảo đều có phong cách và tập quán khác nhau. Trong đó làng ninja lớn nhất kết hợp với lãnh chúa của Thủy Quốc chính là làng Sương Mù. Đứng đầu làng Sương Mù là Mizukage
Thổ Quốc nằm ở vùng Tây Bắc của đại lục. Thổ Quốc có diện tích rộng lớn bao gồm các đảo hoang và nhiều đá. Biên giới của nó chạy dọc theo các dãy núi ngăn cản nó giao tiếp cùng với các quốc gia khác. Gió Bắc từ đất nước này mang theo những viên đá nhỏ tới các nước lân cận. Một hiện tượng kỳ lạ gọi là Gan’u. Làng lớn nhất của Thổ Quốc là làng Đá với người đứng đầu là Tsuchikage.
Lôi Quốc nằm ở phía Đông Bắc của đại lục. Nó nối liền với Hỏa Quốc bởi chính hai đất nước với hai ngôi làng đứng đầu là làng Băng và làng Hơi. Trong đó muốn đi từ Hỏa Quốc đến Lôi Quốc cần đi qua làng Hơi rồi tới làng Băng cuối cùng mới vào địa phận Lôi Quốc. Làng ninja lớn nhất của Lôi Quốc chính là làng Mây. Đứng đầu làng Mây là Raikage.
Ngoài các làng này ra thì còn có rất nhiều các làng khác cùng với các các quốc gia khác. Những làng này cùng với quốc gia này khá nhỏ bé. Một số làng cũng cực kỳ nhỏ bé mà không phải ai cũng biết đến. Đây chính là điều mà hắn thu được từ nơi này.
Uchiha Akira sinh ra tại gia tộc Uchia. Một trong hai gia tộc nổi tiếng nhất của làng lá. Nắm giữ sức mạnh lớn nhất chính là Sharingan. Một sức mạnh khiến biết bao nhẫn giả sợ hãi và them khát. Có lẽ nó chính là nhãn đồng được mọi người kính sợ và ham muốn nhất hiện nay.
Thế giới này tu luyện không có nội công, không có ngoại công không có tu chân hay ma pháp, đấu khí gì đó mà chỉ tồn tại một loại tu luyện gọi là chakra giống như người được gọi là Lục Đạo Tiên Nhân gì đó đã nói đến.
Tả Luân Nhãn (Sharingan) là một đồng thuật (dōjutsu) tự động bộc phát ở một số ít thành viên chọn lọc trong bộ tộc Uchiha. Tả Luân Nhãn được cho là thừa kế từ Luân Hồi Nhãn (Rinnengan) nhưng cho người dùng những khả năng và nội nhãn khác. Tả Luân Nhãn không tự động xuất hiện từ khi mới sinh, thay vào đó, nó sẽ thường xuất hiện khi người đó ở trong tình huống đe dọa tính mạng, khi đó sức mạnh của Tả Luân Nhãn có thể cứu sống họ. Sau sự xuất hiện đầu tiên, người dùng có thể gọi Tả Luân Nhãn lên bất cứ khi nào họ muốn. Sức mạnh của Tả Luân Nhãn được quyết định bằng số ba trong mắt, với số lượng tối đa là 3 ở mỗi con. Tuy nhiên Uchiha Akira đoán được nó do cảm giác tội lỗi và đau khổ thì đúng hơn.
Khả năng đầu tiên và phổ biến nhất của Tả Luân Nhãn là ghi nhớ bất kỳ thuật gì nó thấy được. Nó có thể ghi nhớ bất kỳ dạng thuật cơ bản nào với độ chính xác cao, giúp người dùng có thể dùng thuật đó cho riêng mình. Tuy nhiên để có thể tái tạo thuật đã copy, người đó cần phải có những kỹ năng và khả năng cần thiết để thực hiện.
Khả năng thứ hai của Tả Luân Nhãn là giúp người dùng có được một thị giác cực kỳ hoàn hảo, khiến họ có thể theo dõi những vật di chuyển nhanh lẹ một cách thoải mái và thậm chí còn dự đoán được chuyển động tiếp theo của vật đó. Một Tả Luân Nhãn khi đã hoàn toàn phát triển có thể theo dõi cả một đối thủ nhanh nhất. Thị lực này cũng tuyệt đến mức nhìn được qua ảo thuật và quan sát được dòng chảy chakra, nhưng không có độ rõ ràng như Bạch Nhãn.
Khả năng thứ ba của Tả Luân Nhãn là một loại thôi miên riêng biệt hoạt động bằng cách nói ra những hành động và ý nghĩ với đối thủ. Khi được sử dụng cùng với những khía cạnh đã dề cập ở trên của Tả Luân Nhãn, nó có thể giúp người dùng bắt chước hoàn hảo mọi chuyển động của kẻ thù, thậm chí trước khi chúng chuyển động, làm cho giống như người dùng có thể thấy tương lai. Nó cũng có thể tạo ra các dạng thôi miên khác, như ru ngủ đối thủ, chạy lại những ký ức với một người nào đó, tạo ra nhiều ảo ảnh để lừa gạt đối thủ, hay thậm chí điều khiển chúng.
Có thể cấy ghép một con mắt Tả Luân Nhãn từ người này sang người khác.Tuy nhiên con mắt được cấy ghép không hoạt động hiệu quả ở trong một cơ thể khác Uchiha khiến người sử dụng trở nên rất căng thẳng khi dùng nó và khiến người sử dụng phải hồi sức trong một quãng thời gian dài sau một cuộc chiến. Thành viên của Uchiha không phải chịu gánh nặng này, dù việc kích hoạt Tả Luân Nhãn có tiêu tốn chakra, số lượng lại rất nhỏ đến nỗi không đáng kể.
Vạn Hoa Kính Tả Luân Nhãn (Mangekyou Sharingan) là một dạng cao cấp của Tả Luân Nhãn. Qua nhiều thế hệ các thành viên Uchiha khác đã có được Vạn Hoa Đồng Tả Luân Nhãn của riêng mình. Không giống Tả Luân Nhãn thông thường, Vạn Hoa Đồng Tả Luân Nhãn khác nhau ở mỗi người, có hình dạng ba của Tả Luân Nhãn khác nhau. Những người sở hữu Vạn Hoa Đồng Tả Luân Nhãn phải chịu một thị lực hư hỏng suốt đời, một quá trình diễn ra nhanh hơn với mỗi một lần sử dụng và cuối cùng là dẫn đến mù mắt. Chỉ có lấy đi con mắt của người cùng ruột thịt mới có thể hồi phục hoàn toàn vĩnh viễn thị lực, và kết hợp hai loại Vạn Hoa Đồng Tả Luân Nhãn khiến người đó có sức mạnh hoàn hảo.
Đây chính là lời mà hắn nghe lén từ các thành viên cao tầng của gia tộc Uchiha. Tộc trưởng cũng được mệnh danh người có sức mạnh sánh ngang với Hokage đệ nhất Senju Hashirama chính là thuộc về gia tộc Uchiha với cái tên khiến người ta kiêng kị Uchiha Madara. Uchiha Madara đã đánh thức được đồng thuật của mình từ ba câu ngọc tiến hóa lên trạng thái Vạn Hoa Kính Tả Luân Nhãn (Mangekyou Sharingan) là một dạng cao cấp của Tả Luân Nhãn. Tuy nhiên do Madara sử dụng quá nhiều con mắt của mình dẫn đến con mắt của ông dần dần trở nên mù lòa. Theo tin đồn thì Uchiha Madara đã lấy đi con mắt của em trai mình là Uchiha Izuna khiến nó trở thành một con mắt mang sức mạnh khủng bố chính là vĩnh hằng Mangekyou Sharingan. Đến hiện giờ Akira cũng không có biết được Mangekyou Sharingan mang sức mạnh gì.
Last edited by deviltrigger; 26-11-2014 at 06:22 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Một thiếu nữ nhìn về phía cậu bé hơn năm tuổi kia khe khẽ thở dài một hơi. Cậu bé này có tên là Uchiha Akira. Trong thế chiến thứ hai trong một lần chiến tranh chính nàng được mẹ cậu bé cứu một mạng. Nói đúng hơn là thay mình đỡ một mạng. Cả cha mẹ của cậu bé đã chết trong trận chiến đại chiến nhẫn giới lần thứ hai. Sau một lần bị thương nàng không có thể trở thành nhẫn giả được nữa. Tuy nhiên mẹ của Akira đã nhờ nàng chăm sóc cậu bé hộ nên nàng trở thành người giám hộ của cậu bé.
Hiện giờ chiến tranh nhẫn giới lần thứ hai vẫn đang diễn ra. Ánh mắt của thiếu nữ nhìn về phía bé trai chỉ hơn năm tuổi này có sức ăn khủng khiếp như vậy thì nàng lắc đầu cảm thán. May mắn là nơi này chính là làng Lá dù có trong thời chiến tranh nhưng lương thực không quá thiếu thốn. Nếu như hắn sinh ra ở một gia đình nghèo khó không biết có nuôi nổi hắn không nữa.
Nhìn mái tóc bạch kim phất phơ trong gió, miệng của cậu bé thì ngồm ngoàm toàn cơm là cơm khiến cho thiếu nữ tặc lưỡi lắc đầu. Gia tộc Uchiha đều có mái tóc màu đen nhanh, tuy nhiên Uchiha Akira sinh ra có mái tóc màu bạch kim cùng với cái đầu khá lớn. Bởi vì đầu cậu bé rất to lên bị thôn dân quanh vùng gọi là cậu bé đầu to.
Nguyên nhân do mái tóc màu bạch kim nên cha cậu nghi ngờ mẹ cậu có gian tình bên ngoài sinh ra cậu. Ngoài ra cậu bị gia tộc Uchiha ghẻ lạnh xa lánh bởi vì mang dòng máu không thuần khiết. Bất chợt cậu bé ngẩng đầu lên với đôi mắt trong veo nhìn về phía thiếu nữ nói: “Cô Ayumi có thể dạy cho cháu về phương pháp rèn luyện ra Chakra được không?”
“A” Nghe được lời này thì khuôn mặt của Ayumi xuất hiện sự ngạc nhiên. Bất chợt nàng lên tiếng đáp lại: “Akira-chan vẫn còn nhỏ tuổi đây. Muốn học tập rèn luyện chakra hay sao?” Thường thường tuổi từ sáu tuổi trở nên mới bắt đầu học tập cách rèn luyện chakra. Hiển nhiên nàng bị lời nói của Akira làm cho kinh ngạc.
Akira hiển nhiên rất tò mò bởi vì cái gọi là chakra. Nghe nói chính là một loại năng lượng được tổng hợp từ sức mạnh thân thể và tinh thần gì đó mà hắn không biết. Đến thế giới này thì hắn mới phát hiện hắn mất luôn dị năng. Hiện giờ hắn đang tu luyện công pháp tu chân Trường Sinh Quyết, Nội gia quyền, Quỷ Ảnh Mê Tung, Tử Cực Ma Đồng cùng với luyện tay phương pháp Huyền Ngọc Thủ. Hắn không có luyện nội công của Đường Môn Huyền Thiên Công mà là công pháp tu chân Trường Sinh Quyết. Còn về phần riêng có bộ phi đao thuật thì hắn còn không có tiền đủ ăn lấy đâu ra mà sử dụng phi đạo thuật.
Nội gia quyền chính là một loại quyền pháp lấy việc rèn luyện thân thể làm chính. Akira tại kiếp trước cũng chỉ học qua Hình Ý Quyền cùng với Thái Cực Quyền. Nội gia quyền là loại quyền pháp cương nhu nhất thể. Đẳng cấp của nó phân chia chính là Minh Kính là giai đoạn có thành tựu ở cấp một, Ám Kính và Hóa Kinh chính là cấp bậc tiếp theo của Minh Kính, Đan Kính chính là giai đoạn tiếp theo của Ám Kính và Hóa Kính.
Nộ số mà Akira đi theo chính là theo hướng cương mãnh lấy rèn luyện thân thể là chính. Buổi tối khi đi ngủ thì hắn tu luyện Dịch Cân Kinh của Thiếu Lâm có tác dụng dịch cân tẩy tủy. May mắn là mấy công pháp này không có xung đột với nhau.
Cấp bậc minh kính chính là đánh ra một quyền phát ra lực bộc phát cực lớn. Nói đơn giản nó chính là nó giống như một quả bom nổ tung vậy.
Âm Kính và Hóa Kính là giai đoạn phát triển của nội gia quyền đưa quyền kình về dạng âm nhu. Nói ví dụ đơn giản chính là đem dấu một quả bom dưới đất sau đó cho nổ tung. Trong đó quyền kình sẽ được đánh vào trong cơ thể của đối thú sau đó bộc phát ra giống như một quả bom. Hóa Kính là phương pháp hóa giải âm kình bị đưa vào cơ thể.
Còn cấp bậc đan kinh gì đó thì Akira không có biết nó như thế nào.
Tu chân chính là hấp thụ thiên địa linh khí so với nội công cao cấp hơn. Tuy nhiên nó chính là biến tướng của tu luyện nội công. Nội công chính là tình trạng sơ cấp của tu chân. Khi mà chân khí đạt tới trạng thái hóa lỏng sẽ chuyển thành chính là chân nguyên lực. Cấp bậc của nội công chính là chân khí, tiên thiên chân khí rồi đến trạng thái dịch là chân nguyên lực trong tu chân.
Tuy nhiên với Akira bây giờ thì các kinh mạch của hắn còn chưa đả thông nói chi đến việc biến tướng chân khí thành tiên thiên chân khí rồi hóa lỏng chân khí thành chân nguyên lực. Thế nên trường sinh quyết chẳng khác nào công pháp tu luyện nội công của Huyền Thiên Công cả. Mỗi việc đó chính là chân khí do Trường Sinh Quyết luyện ra có tính ôn hòa giống như nước, có sinh cơ ngào ngạt đồng thời chữa trị thương thế cực tốt.
Tử Cực Ma Đồng, mượn thời khắc ngắn ngủi lúc mặt trời mọc lên ở phương Đông, tử khí đến từ phía Đông bốc lên tiến hành tu luyện, đối nhãn lực có tác dụng đề cao rất lớn. Huyền Ngọc Thủ, có thể làm bàn tay trở nên cực kỳ cứng cỏi, hơn nữa ngăn cách độc tố. Hai loại năng lực này, Đường Môn nội môn đệ tử bắt buộc phải học.
Tuy nhiên theo như nhận xét của Akira thì nhẫn giả có sức công phá so với võ giả mạnh hơn rất nhiều có khi là không kém người tu chân chút nào mặc dù hắn chưa gặp người tu chân. Có lẽ nhẫn giả so sánh với dị năng giả ngang bằng nhưng về biến hóa thì mạnh hơn rất nhiều. Một người có thể sử dụng được nhiều các loại khác nhau.
Thấy được khuôn mặt của thiếu nữ đang phân vân thì khuôn mặt của Akira biến thành cực độ ngây thơ nói: “Đi mà, đi mà cô Akira!”
Thấy ánh mắt mông lung đầy mong chờ và ngây thơ từ khuôn mặt xinh xắn của Akira, người thiếu nữ không thể từ chối mới mở miệng nói: “Được rồi!”
…
Tại hành lang gỗ và sạch đẹp, thiếu nữ mặc Kimono quỳ xuống bắt đầu khoanh chân lại với nhau. Ngồi bên cạnh nàng là một cậu bé hơn năm tuổi. Người này không ai khác chính là Akira. Ánh mắt của Akira ngước nhìn về phía bên ngoài quan sát ánh mắt trời chiếu xuống. Tiếng chim hót nhẹ nhàng vang lên làm cho lòng người thư thái. Cành cây hơi lay động do gió bị thổi đung đưa.
Thiếu nữ nhìn về phía Akira bắt đầu mở miệng đáp lời nói: “Thể Lực là một dạng năng lượng sống còn được tạo ra bên trong tế bào của cơ thể sống. Kết hợp với Sinh Lực, hay là năng lượng tinh thần và sức mạnh ý chí, nó có thể được dùng cho nhiều mục đích, ví dụ như sản sinh ra sức chịu đựng siêu nhân được dùng trong thể thuật. Nó cũng có thể dùng để tạo ra dạng năng lượng gọi là chakra, thiết yếu cho việc sử dụng ngay cả thuật đơn giản nhất.”
“Một khi đã được tạo ra, chakra di chuyển trong phạm vi cơ thể đến bất kỳ một điểm giải phóng (Chakra) nào, tận dụng một hệ thống đường di chuyển chứ không như hệ tuần hoàn. Bằng nhiều phương pháp thủ ấn là phổ biến nhất. Sau đó nó có thể thực hiện những việc tưởng chừng không thể dưới quy luật tự nhiên, như đi trên mặt nước hay phun ra lửa.”
“Chất lượng của chakra có thể biến đổi tùy theo thứ được gọi là vận động tự nhiên. Có sáu loại vận động tự nhiên. Năm loại cơ bản ( được biết nhiều với tên "yếu tố"), và vận động tự nhiên Âm Dương. Tuy nhiên ta sẽ chỉ nói cho con năm loại trước đó mà thôi. Nói nhiều sẽ khiến cho con bị rối loạn”
“Năm loại vận động tự nhiên cơ bản là Địa, Thủy, Hỏa, Phong, và Lôi. Mỗi một yếu tố lại mạnh hơn yếu tố kế bên, nhưng yếu hơn yếu tố ở trước, theo chiều từ Lôi trở về Địa. Ví dụ, một đòn tấn công bằng sét rất hiệu nghiệm khi chống lại đòn phòng thủ bằng đất, nhưng dễ dàng bị chống trả bằng gió. Hơn nữa, tố thuật có thể bị chống trả bằng một thuật cùng loại yếu tố, nếu thuật đó có sức mạnh bằng hoặc kém hơn.”
“Về cơ bản, mọi người đều có một sự thân thuộc về tự nhiên với một trong những yếu tố này. Những người có sự thân thuộc với Địa sẽ dễ dàng học thuật Thổ Độn hơn bất kỳ thuật nào khác. Và tương tự với Thủy (Thủy Độn), Hỏa (Hỏa Độn), Phong (Phong Độn), và Lôi (Lôi Độn). Dù sao, có sự thân thuộc với một trong các yếu tố không có nghĩa là không thể học những tố thuật khác. Hầu hết ninja thượng đẳng đều có thể sử dụng 2 tố thuật.”
“Nói cơ bản, thuật được chia làm ba nhóm: ảo thuật, nhẫn thuật, và thể thuật. Nhẫn thuật còn có 2 nhóm nhỏ: thuật phong ấn và thuật chú ấn, là những thuật để tạo ra ấn với nhiều mục đích khác nhau. Còn có cả tiên thuật sử dụng cả 3 loại năng lượng, năng lượng tinh thần và cơ thể của ninja cùng năng lượng tự nhiên, và kết quả là thuật của ninja còn mạnh hơn khi tạo ra nó bằng cách thông thường như Nhẫn thuật. Còn có khả năng huyết kế giới hạn. Đây thực sự thì không phải là thuật, mà là khả năng di truyền chỉ có thể sở hữu bởi một bộ tộc nhất định.”
“Dựa trên độ khó hay kĩ năng cần thiết để thực hiện thuật, chúng sẽ được xếp hạng khác nhau. Có tổng cộng 6 hạng (từ E đến S), ngoài 2 hạng cho trường hợp ngoại lệ. Thứ hạng thuật không có nghĩa là nó sẽ hiệu quả hơn một thuật hạng thấp hơn, mà chỉ có nghĩa là khó thực hiện hơn. Sự hiệu quả chủ yếu dựa vào kỹ thuật cá nhân. Hai thứ hạng ngoại lệ là "bí thuật (hidden)” và "cấm thuật (kinjutsu)”. Bí thuật được truyền dạy từ thế hệ này sang thế hệ khác trong một bộ tộc. Những thuật này không được xếp hạng vì không ai ngoài bộ tộc biết dùng chúng. Thuật dựa trên Huyết kế Giới hạn cũng rơi vào hạng này. Mặt khác, cấm thuật có rơi vào một trong 6 hạng chính, nhưng lại là ngoại lệ vì chúng bị cấm không được học hay thực hiện. Một thuật có thể xếp vào hạng cấm nếu nó gây hại đến người dùng, như mở Bát Môn, hay chúng hắc ám và độc ác.”
“Chú ấn thuật (juin jutsu) là thuật sử dụng một loại "chú ấn" đặc biệt để khiến ai đó chịu sự điều khiển của người dùng hay khơi dậy tác dụng dị thường trong người bị ảnh hưởng. Chúng có thể dùng để gây đau đớn (gồm cả cái chết nếu sự đau đớn kéo dài lâu) hay kích hoạt nhiều sự biến hình khác nhau cho người bị ảnh hưởng, như của Orochimaru-sama đã từng bị trụng thuật định thân của gia tộc Nara vậy. “
“Ảo thuật (genjutsu) là những thuật sử dụng chakra trong hệ thần kinh của đối thủ để tạo ra ảo giác; về cơ bản được coi là nhẫn thuật cao cấp về trí óc. Những người có khả năng đặc biệt như Tả Luân Nhãn của bộ tộc Uchiha của con hay những người có trí thông minh cao sẽ dễ dàng thực hiện và chống trả ảo thuật hơn, vì sự cảnh giác là mấu chốt. Kiểu ảo thuật phổ biến nhất là tạo ra ảo ảnh thông thường khiến cho đối thủ nghe, thấy, ngửi, nếm và cảm giác những thứ không thực sự ở đó để có thể điều khiển chúng. Nói cách khác, ảo thuật ảnh hưởng đến 5 giác quan, tuy nhiên những ứng dụng khác của ảo thuật còn tồn tại. Những người chịu ảnh hưởng của ảo thuật sẽ bị tê liệt tại chỗ hay mất tỉnh táo, tùy thuộc vào việc họ có khả năng nhận diện và chống lại chúng như thế nào.”
“Có vài cách để chống ảo thuật. Bởi vì nó sử dụng chính chakra của đối thủ, đối thủ có thể hóa giải ảo thuật bằng cách phá vỡ dòng chảy chakra của chính họ. Việc này gọi là Ảo thuật Giải (Genjutsu Kai). Ngoài ra, nếu họ thất bại trong việc giải ảo thuật, sự đau đớn nhức nhối (tuy nhiên nó phải không được tạo ra bởi ảo thuật) có thể khiến họ thoát khỏi nó. Một người khác có thể phá vỡ dòng chảy chakra cho họ bằng cách truyền chakra của chính người đó vào cơ thể họ. Cuối cùng, nếu đồng đội của nạn nhân tấn công kẻ niệm ảo thuật, thuật sẽ bị hóa giải và nạn nhân được giải thoát.”
“Nhẫn thuật (ninjutsu) là một khái niệm mơ hồ chỉ đến hầu như bất kỳ thuật nào sử dụng chakra và khiến họ có thể làm những việc phi thường. Dạng nhẫn thuật cổ xưa nhất được cho là do người sở hữu Luân Hồi Nhãn đầu tiên sáng tạo ra. Không như ảo thuật, tác dụng của nhẫn thuật đều là thực. Nhẫn thuật cần chakra và, hầu như mọi lúc, thủ ấn để hoạt động. Đôi tay được theo những vị trí trong một chuỗi nhờ đó hình thành chakra đúng cách để thực hiện thuật. Dù sao chúng cũng không phải là luôn luôn cần thiết và một vài loại thuật đơn giản có vẻ như đã trở thành bản năng thứ hai của các ninja kinh nghiệm khi họ có thể thực hiện chúng bằng ý chí. Hơn nữa, vài thuật có thể được xếp vào loại tố thuật khi chúng sử dụng một yếu tố nhất định: địa (Doton), lôi (Raiton), hỏa (Katon), phong (Fūton), thủy (Suiton). “
“Phong ấn thuật (Fūin jutsu) là một thuật để phong ấn một thứ gì đó vào trong một vật thể hay cơ thể sống. Ứng dụng phổ biến nhất của thuật này là phong ấn vũ khí hay vật thể khác vào trong những ống cuộn để mang một số lượng lớn đồ vật theo một cách tiện lợi. Phong ấn thuật cũng được dùng để ngăn cấm sự tiếp cận với một vật thể nào đó, như chakra hay lối vào một tòa nhà.”
“Thể thuật (taijutsu) chỉ đến bất kỳ thuật nào có võ thuật hay hoàn thiện khả năng tự nhiên của con người. Nói cách khác, thể thuật được thực hiện bằng cách sử dụng trực tiếp thể lực của người dùng, chứ không chuyển thể lực sang chakra để thực hiện nhẫn thuật hay ảo thuật, nghĩa là thể thuật có thể được thực hiện nhanh hơn nhẫn thuật và ảo thuật (dù vậy không phải lúc nào cũng mạnh bằng)”
Ngón tay của Ayumi chỉ thẳng lên trời, miệng thao thao bất tuyệt. Sau khi nàng nói xong mới giật mình nhớ đến hình như mình nói quá nhiều với một cậu bé. Sau một hồi lâu nàng mới nhìn về phía Akira đáp lại: “Ờ thì nó chính là một loại năng lượng do hai loại năng lượng từ thân thể là tinh thần tạo ra!” Nghe thấy vậy thì Akira rơi vào trầm tư. Thấy bộ dạng trầm ngâp của Akira thì Ayumi mới mở miệng hỏi: “Akira-chan, thế nào? Con có hiểu những lời của cô nói hay không?”
Sau một lúc thì Akira mới nhìn về phía Ayumi, ngón tay của hắn chỉ thẳng về phía đầu nói: “Chakra là do hai loại năng lượng một là tinh thần hai chính là thể lực của cơ thể tạo ra. Cô Ayumi, như vậy chỉ cần thân thể mạnh khỏe kèm theo tinh thần mạnh khỏe như vậy người đó sẽ có rất nhiều chakra! Như vậy chakra có thể thông qua việc rèn luyện thân thể và tinh thần lực sẽ tăng lên?”
“A” Nghe được lời này thì Ayumi mới giật mình kinh ngạc nói: “Đúng là vậy! Akira-chan quả thực rất thông minh đây. Bây giờ cô sẽ dạy cho Akira-chan cách rèn luyện ra chakra thế nào!?”
Sau một hồi giảng dạy của Ayumi thì Akira bắt đầu dùng tay kết ấn. Hắn nhắm mắt lại đi cảm thụ hai loại năng lượng này cùng với nhau. Đó là một cảm giác kỳ lạ giống như ngươi tại trong bóng tối nhìn được ra điểm sáng nào đó. Thấy được cậu bé đang nhắm mắt kết ấn cảm nhận được hai loại năng lượng đem chúng kết thành chakra thì Ayumi nhẹ nhàng rời khỏi tiến vào trong căn phòng đem đống bát đũa đã ăn xong đem rửa.
Tiếng vòi nước chảy róc rách, Ayumi bắt đầu đem từng cái đĩa cùng với cái đũa nhanh chóng rửa sạch. Khi vẩy vẩy một cái bát thì bất chợt tiếng hô lớn: “Ha, thành công rồi!” Âm thanh này rơi vào tai của Ayumi giống như tiếng sấm bên tai. Chiếng đĩa lăn tròn rơi xuống phát ra tiếng vỡ toang.
Hiện giờ Akira cảm nhận được nguồn năng lượng kỳ lạ chảy khắp toàn thân. Đó là một loại năng lượng có màu lan tràn khắp cơ thể. Một loại năng lượng cực kỳ bá đạo, Akira không biết tại trong tròng mắt của hắn lúc này xuất hiện đến bốn cái câu ngọc. Bởi vì sau khi đề luyện ra chakra thì Akira cũng nhanh chóng thu hồi. Hắn muốn tiến tới hỏi Ayumi một chút về chakra của hắn có thuộc tính gì.
Mặc dù đã hơn ba mươi tuổi trong thân xác của một đứa bé năm tuổi nhưng Akira vẫn cực kỳ vui mừng. Có lẽ hắn vẫn bị não bộ của trẻ con ảnh hưởng. Hắn nhìn thấy được Ayumi đang mặc một thân quần áo tạo dề trong phòng bếp. Khuôn mặt Akira xuất hiện sự vui vẻ, hắn mở miệng nói: “Cô Ayumi, cháu thành công tạo ra chakra rồi! Nè, nè… đúng rồi! Cô Ayumi, làm sao để biết được cháu có chakra có thuộc tính gì!? Cháu nhớ cô nói chakra có năm loại thuộc tính cơ bản đúng không ạ?”
Ayumi chần chờ một chút rồi vươn bàn tay ra xoa đầu của Akira nói: “Akira thật sự là một thiên tài đây. Nhất định cha mẹ cháu trên trời sẽ cảm thấy vui lòng vì Akira!”
Chiếc đầu nhỏ bé của Akira nhẹ nhàng lắc lắc, hắn mở miệng nói: “Cô Akira làm sao để biết được cháu có thuộc tính chakra gì?”
Thấy khuôn mặt lạnh lùng của Akira thì Ayumi thở ra khe khẽ trong lòng. Nàng mỉm cười một nụ cười thân thiện với Akira: “Akira-chan, con ở đây chờ cô một lát. Cô sẽ trở lại!”
Last edited by deviltrigger; 26-11-2014 at 08:53 PM.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Ayumi rời đi, nàng rất nhanh trở lại. Ánh mắt Akira nhìn về phía Ayumi. Bất chợt Ayumi đưa ra bàn tay. Nằm nhỏ gọn trong bàn tay trắng của Akira có một tờ giấy nho nhỏ màu trắng. Ayumi mỉm cười nhìn về phía Akira nói: “Giấy này gọi là giấy thử chakra. Nó là một loại giấy được trồng từ một loại cây đặc biệt. Loại cây này được chăm sóc bằng chakra nên giấy của nó rất nhạy cảm với chakra. Một nhẫn giả thường thường sẽ có một loại chakra.”
Thấy được bàn tay của Akira đã cầm lấy tờ giấy thì Ayumi mới mở miệng tiếp tục nói: “Chakra cơ bản phân biệt làm năm loại thuộc tính gồm thổ, hỏa, thủy, phong, lôi. Nếu chakra của Akira thuộc thổ thì mảnh giấy sẽ vỡ vụn. Thuộc hỏa thì mảnh giấy sẽ bốc cháy. Thuộc thủy thì mảnh giấy sẽ ướt nhẹp. Thuộc phong thì mảnh giấy sẽ bị cắt đôi. Thuộc lôi thì mảnh đất sẽ nhăn nhúm lại!”
Hai mắt của Akira nhắm lại. Hắn bắt đầu cảm nhận chakra sau đó đưa thứ này vào trong một tờ giấy. Hắn không biết rằng lúc này con mắt của Ayumi đã mở to đầy kinh ngạc nhìn về phía Akira. Akira mở ra đôi mắt của mình. Hắn thấy dưới sàn rơi một chút vụn, một góc của mảnh giấy đang bốc cháy, một góc khác ướt nhẹp lại có một chỗ khác thì bị cắt một vết cắt dài. Nhìn chúng cực kỳ rõ ràng có thể dễ dàng phân biệt được ra.
Thấy khuôn mặt ngơ ngác của Ayumi nhìn về phía mình thì Akira mới mở miệng nói: “Cô Akira, cô làm sao vậy!?”
Ayumi tại trong lúc này mới giật mình tỉnh lại nói: “Không có gì? Akira thật sự là một thiên tài a! Không ngờ lại là người có bốn thuộc tính Thổ, Hỏa, Thủy, Phong cơ đấy!”
Trên khuôn mặt ngây thơ của Akira xuất hiện một nụ cười nói: “Hì, hì… Akira là thiên tài mà lại!” Hắn ngừng một chút sau đó mở miệng nói: “Cô Ayumi, cô đừng nói lời này ra bên ngoài có được hay không?”
“A” Khuôn mặt của Akira xuất hiện sự ngạc nhiên. Nàng tò mò chớp nhẹ đôi mắt của mình nhìn về phía cậu bé hỏi: “Tại sao vậy Akira?”
Đầu của Akira liên tục lắc lắc, hắn mở miệng nói: “Cháu không thích tộc Uchiha. Nếu như sau này họ biết cháu như vậy thì nhất định sẽ bắt cháu trở về gia tộc. Nơi đó cháu không thích chút nào. Cháu thà không làm một nhẫn giả cũng không muốn trở về gia tộc Uchiha. Cháu hy vọng có thể cùng ở với cô Ayumi chung sống cả đời. Cô Ayumi hứa với cháu đừng nói ra được không?”
Ayumi dừng lại một chút rồi mở miệng nói: “Được rồi, được rồi!” Bàn tay của Ayumi vươn ra sờ nhẹ lên tóc của cậu bé.
Sau khi Akira trở lại phòng của mình, hắn nằm miên man suy nghĩ nói: “Cái cảm giác đó thật sự kỳ quái.” Bất chợt trong đầu óc của hắn như sáng lên, bàn tay vươn ra chộp lấy cái gương sau đó vận dụng lên một chút chakra. Hắn giật mình kinh ngạc bởi vì trong con mắt của hắn xuất hiện bốn cái dấu phẩy hay dấu hỏi màu đen, nhãn đồng đã biến thành màu đỏ.
Bàn tay Akira đưa ra sờ sờ vào đôi mắt của mình. Hắn cực kỳ ngạc nhiên không biết tại sao con ngươi của mình lại biến thành bốn cái câu ngọc. Không phải theo như gia tộc Uchiha nói cực hạn chính là ba câu ngọc về sau sẽ tiến hóa lên mangekyo sharingan hay sao? Điều này khiến cho Akira cực kỳ kinh hãi. Không biết điều này có liên quan tới việc hắn tu luyện công pháp từ địa cầu mang đến hay không nữa.
Thời gian thấm thoát trôi đi, vài tháng sau thì ngài Hokage đệ tam Surutobi Hizuren tuyên bố chiến thanh nhẫn giới lần thứ hai chính thức kết thúc. Các lãng chúa của năm cường quốc và các Kage đã có những thỏa thuận riêng biệt trong việc tạm thời ký kết các hiệp nghị. Một thời gian hòa bình ngắn hạn lại được thiết lập lại tại làng Lá.
Trời mới tờ mờ sáng, xa xa phương đông mọc lên một mảng bạch sắc nhàn nhạt, trên một tòa tiểu sơn cao chỉ hơn trăm thước bên ngoài làng Lá, đã có thêm một cái thân ảnh nhỏ gầy. Đó là một đứa bé nam chỉ sáu, bảy tuổi, hiển nhiên, mặc dù làn da trắng hồng nhưng lại cực kỳ khỏe mạnh, mái tóc màu bạch kim bay nhẹ trong gió trông rất lanh lợi, một thân quần áo mặc dù đơn giản nhưng sạch sẽ. Ngay từ tờ mờ sáng sớm hắn đã leo lên vị trí cao ngất ở làng Lá sau đó ngắm nhìn chờ đợi mặt trời mọc.
Đứa bé nam ngồi xuống hai mắt hắn gắt gao nhìn về phương Đông đang dần sáng lên một màu trắng, mũi chậm rãi hít vào, miệng từ từ thở ra, hít vào liên tục, thở ra nhẹ nhàng, đúng là hình thành vòng tuần hoàn tuyệt vời.
Ngay lúc này, mắt hắn đột nhiên mở to, xa xa nơi chân trời, trong mảng bạch sắc đang sáng dần lên, phảng phất hiện lên một tia tử khí nhàn nhạt, nếu không phải có mục lực kinh người cùng không đủ chuyên chú, là tuyệt đối không cách nào phát hiện nó tồn tại. Tử khí xuất hiện, làm tinh thần cậu bé trai hoàn toàn tập trung lại, hắn thậm chí không hề thở ra, chỉ là từ từ hít vào rất nhẹ nhàng, đồng thời hai mắt gắt gao nhìn về phía màn tử sắc lúc ẩn lúc hiện.
Tròng mắt của hắn trong lúc này tại con ngươi đã biến thành màu đỏ, năm cái dấu màu đen liên tục xoay tròn. Thời gian tử khí xuất hiện cũng không dài, khi phương Đông được ánh mặt trời từ từ dâng lên bao trùm thì tử khí đã hoàn toàn biến mất. Lúc này câu bé mới chậm rãi nhắm hai mắt lại, đồng thời thở ra một hơi thật dài trọc khí trong cơ thể. Một đạo bạch sắc khí lưu giống như từ miệng hắn phun ra, sau đó từ từ tản đi. Tĩnh tọa một hồi lâu, cậu bé mới lại mở mắt, không biết có phải là tử khí triêm nhiễm không, trong đôi mắt hắn lóe lên một tầng nhàn nhạt tử ý, mặc dù tử sắc này tồn tại trong thời gian không dài rồi lặng yên thu liễm, nhưng chính lúc nó tồn tại cũng rất rõ ràng.
Hắn đưa tay lên sờ sờ đôi mắt nói: “Tốc độ đột phá của câu ngọc càng về sau càng chậm. Không biết tu luyện tới tầng cao nhất liệu sẽ đột phá được bao nhiêu cái câu ngọc đây nữa!?” Uchiha Akira đã biết được đôi mắt của hắn bị biến dị do tu luyện Tử Cực Ma Đồng. Uchiha Akira cũng không biết được đôi mắt của hắn sau này sẽ tiến triển được đến mức nào.
Đôi chân di chuyển nhẹ nhàng, hắn lại tiến ra bờ suối bắt đầu tiến vào trong suối luyện tập nội gia quyền. Thân thể này của hắn vẫn quá yếu đủ để đeo cái sức nặng gì gì đó. Hắn cần là một cơ thể khỏe mạnh. Khi cơ thể phát triển đã đầy đủ mới có thể dần dần đeo lên sức nặng nếu không rất dễ để lại ám tật với cơ thể này. Luyện trong nước chính là sự lựa chọn tốt nhất. Kẻ ngu ngốc mới đi ngược đãi cơ thể của mình.
Sau khi tu luyện đến khi cơ thể mêt mỏi đã đến cực hạn. Cả thân thể của Uchiha Akira giống như dã rời ra. Hắn tiến về phía một tảng đá lớn ở gần đó. Thân thể ngồi xuống, hắn bắt đầu ngồi đả tọa tu luyện Trường Sinh Quyết. Sau hơn hai giờ đồng hồ tu luyện thì Akira phả ra một hơi trọc khí. Hắn khe khẽ lẩm bẩm nói: “Làm thế nào để tăng tinh thần lực đây?”
Hắn nằm mông lung bắt đầu suy nghĩ. Đến lúc này hắn mới giật mình nhớ đến thứ gì đó. Loại chân khí của Trường Sinh Quyết cực kỳ ôn hòa. Chân khí không những xua tan đi mệt mỏi mà còn khiến cho tế bào của Akira trở nên mạnh mẽ hơn. Hắn phát hiện điều này sau khi dùng chân khí của Trường Sinh Quyết thẩm thấu vào tế bào. Ngay cả chân khí của Huyền Thiên Công cũng có tác dụng như thế chỉ là Trường Sinh Quyết cao hơn rất nhiều lần mà thôi.
Một ý nghĩ có chút điên cuồng thoáng xuất hiện qua đầu của Akira. Khóe miệng hắn cong lên một nụ cười cực kỳ hưng phấn. Hắn nhớ đến cái gì đó sau đó quét qua phía trong bìa rừng. Có một con thỏ đang gặm cỏ gần đó. Thân hình của Akira lóe lên, hắn lao vun vút về phía con thỏ rừng. Một sát thủ thì cần phải phục kích sau đó nhè nhẹ tiến về. Hắn trong lúc này cần chính là con thỏ này. Hắn không dùng phương thức ám sát để mà làm việc này.
Dường như cảm giác được động tĩnh, con thỏ nhỏ ngẩng lên vểnh tai của mình. Ngay sau đó thấy thân mình của Uchiha Akira phóng tới bàn tay của hắn vươn ra chộp lấy con thỏ. Con thỏ bị sách tai lên, thân mình của nó đạp loạn vài cái sau đó im hẳn.
Thân mình con thỏ run lên khi nhìn thấy bộ mặt tràn đầy nụ cười gian tà xuất hiện trên khuôn mặt của Akira. Rất nhanh, Akira kéo nó vào một vị trí cực kỳ sạch sẽ. Bàn tay của Akira vươn ra chạm nhẹ lên đầu của con thỏ. Ngay sau đó một luồng khí màu xanh tràn ngập sinh cơ tiến vào đầu con thỏ. Rất nhỏ, rất nhỏ, từ từ tốn tốn.
Bất chợt con thỏ hơi dãy dụa rất mạnh. Akira cũng không có ngừng lại. Hắn túm chặt lấy con thỏ gì nó lại mặc cho nó dãy dụa. Từ đằng sau con thỏ, một tay Akira túm lưng của nó ẩn xuống. Tay kia thì túm lấy đầu của nó. Lượng chân khí từ từ đẩy vào đầu của con thỏ tiến vào não bộ của nó. Con thỏ sùi cả bọt mép.
Không biết qua bao lâu, cả người Akira chảy ra mồ hôi nhễ nhại, bàn tay của hắn đưa lên lau mồ hôi trên trán. Ánh mắt của hắn nhìn về phía con thỏ đang nằm vật vã dưới đất. Cả người hắn giống như bị rút cạn năng lượng. Khóe miệng của hắn liên tục giật giật khi thấy con thỏ co quắp nằm trên đất. Hắn mở miệng lẩm bẩm: “Chẳng lẽ thất bại!?”
Bàn tay của Akira vươn ra nâng cái chân thỏ ra nhìn vào cái bụng trắng nõn mềm mại của con thỏ. Bàn tay lại vuốt ve nhẹ nhàng vào đầu của con thỏ. Rồi bàn tay lại vuốt ve vào cái lương mềm mại nhu nhuyễn của con thỏ. Ánh mắt chăm chú săm soi xem con thỏ đến tột cùng có chết hay không.
Sau nửa tiếng sau con thỏ chớp chớp đôi mắt tỉnh dậy. Nó tốc độ chạy nhanh như bay vọt khỏi tay của Akira. Thân mình Akira vọt lên. Hắn nhanh chóng đuổi theo con thỏ. Sau một lúc thấy tình trạng của con thỏ bắt đầu ổn định thì Akira cười nói: “Thành công rồi!” Bàn tay hắn vươn lên trời sau đó nắm lại khuôn mặt xuất hiện một nụ cười. Ngay sau đó hắn đưa bàn tay lên sờ cằm của mình sau đó tiếp tục nói: “Trước thử nghiệm vài con nữa cho chắc ăn!”
Akira lê nết cái thân đầy mệt mỏi trở lại làng Lá. Lúc này trông thấy cậu thì đám trẻ bằng tuổi Akira lúc này mở miệng nói: “Hahahaha… là đầu to kìa! Hắn chính là đầu to a!” Bởi vì khi sinh ra cái đầu của Akira rất to nên thường được gọi với cái tên cậu bé đầu to. Ánh mắt Akira tùy tiện quét về phía chúng cũng không có thèm nói chuyện với chúng.
Bởi vì so cùng tuổi thì thân mình của Akira lớn hơn so với đám trẻ cùng tuổi nhiều. Ai bảo từ một tuổi hắn bắt đầu tu luyện nội gia quyền cùng với dịch cân kinh đây. Hắn cũng không biết mình bây giờ có thực lực gì nữa. Liệu đã đạt đến genin hay chưa.
Thực lực của nơi này phân biệt được bằng: “Genin (hạ nhẫn), Chunnin (trung nhẫn), Jounin (thượng nhẫn) và Kage (Ảnh)”. Trong đó Chunnin cùng với Jounin lại phân biệt làm cấp bình thường và tinh anh. Tới cấp bậc Kage phân biệt làm chuẩn Kage, cấp Kage và siêu Kage. Đây là đánh giá cấp bậc thực lực trong đó.
Ban tay khoanh trước ngực, Akira lướt qua một cái sân khá lớn. Cái sân được rào bằng những cây gỗ chắc chắn. Đôi mắt của Akira nhíu lại, hắn nghe được âm thanh cực kỳ rõ ràng: “Ngu ngốc! Chúng mày nhắc lại xem? Dám gọi tao là ớt đỏ hả?” Âm thanh kêu la của mấy cậu bé vang lên khắp nơi.
Khi bước đi qua thì Akira thấy được một cô bé khoảng sáu bảy tuổi liên tục đấm đá mấy tiểu nam hài ngang bằng tuổi của mình. Một có bế có khuôn mặt tròn trại và con mắt khá to. Tóc được thắt bím hai bên và một mái tóc đỏ rực như trái ớt chín. Điều này nói rõ tại sao mà cô nàng này được gọi là trái ớt đỏ. Hắn không nhớ rõ được tuổi cô nàng này nhưng hắn biết được hình như cô bé này lớn tuổi hơn thân thể của Akira chừng khoảng một tuổi hay vài tháng gì đó.
Bé gái hiện ra đang liên tục đấm đá với mấy bé trai cùng tuổi. Mặc dù mấy bé trai nhiều người hơn nhưng có vẻ không có hiệu quả gì lắm với cô bé tóc đỏ giống trái ớt này. Akira cũng chẳng thèm để ý đến cô bé này đang gây sự với mấy cậu bé này. Hắn nhún nhún vai xoay người rời đi.
Về tới nhà, nhìn thấy căn nhà gỗ thân thuộc, khóe miệng của Akira xuất hiện một nụ cười ngọt ngào. Mặt trời đã lên cao xem ra cô Ayumi sắp trở lại. Bàn tay của hắn đưa lên năm ngón vươn ra sau đó nắm lại.
Vẫn như thường ngày, Akira ngồi vào trên bàn ăn kiểu Nhật. Hai bàn tay hắn chắp lại bắt đầu làm câu chúc như mọi ngày. Ngay sau đó hắn ăn ngấu nghiến và nhuồm nhoàm. Thấy được cậu bé ăn nhồm ngoàm như vậy thì trong lòng của Ayumi xuất hiện sự vui vẻ. Bất chợt nàng lên tiếng nói: “Năm nay Akira cũng được sáu tuổi rồi ha! Cũng là lúc đến trường học Ninja rồi!”
Akira dừng thức ăn lại, ngay sau đó hắn suy nghĩ một chút rồi mới mở miệng hỏi: “Cô Akira, cháu có thể không đến trường học không?”
“Ế…” Nghe được lời này thì trên khuôn mặt của Ayumi xuất hiện sự ngạc nhiên. Miệng nàng mở ra tò mò hỏi Akira: “Tại sao chứ? Ở đó những có rất nhiều bạn học nha. Ở nơi đó Akira sẽ học được rất nhiều thứ!?”
Chiếc đầu của Akira liên tục lắc lắc, hắn mở miệng nói: “Cháu không muốn! Cháu muốn sau này sẽ cùng mở quán nướng cùng với cô Ayumi. Cháu quyết định không làm nhẫn giả nữa. Sau này ở cạnh cô Akira tốt hơn! Làm nhẫn giả thì có gì tốt chứ?” Hắn muốn qua một cuộc sống bình đạm cả đời. Cái ý chỉ của lửa gì đó mà Hokage đệ tam lúc nào cũng thuyết giảng trước công chúng làm cho hắn phát ngán.
“Ba”
Nghe được lời này thì Ayumi tung một cái bạt tai cực mạnh lên má của Akira. Trên má của hắn xuất hiện một dấu tay đỏ bừng. Ánh mắt của Akira tò mò nhìn về phía Ayumi, trên khuôn mặt của Ayumi tràn ngập sự tức giận. Akira nghe không hiểu được tại sao trên khuôn mặt của Ayumi lại xuất hiện sự tức giân như vậy. Một lúc sau Ayumi mới mở miệng nói: “Xin lỗi Akira-chan…”
Bàn tay nhỏ bé của Akira vươn lên sờ má của mình sau đó nói: “Không sao đâu cô Akira. Việc này là cháu không tốt. Ngày mai cháu nhất định sẽ đi cùng cô tới học viện báo danh!” Hắn cũng biết lý do tại sao Ayumi lại đánh hắn. Bởi vì do thương thế mà Ayumi không có cách nào trở lại làm một nhẫn giả nữa. Hiện giờ Ayumi đang làm một quán nướng tại trung tâm của làng Lá. Hắn chắc chắn Ayumi sẽ lại thuyết minh cái gì nhẫn giả đã hy sinh tính mạng để bảo vệ nền hòa bình và giữ vững làng Lá v.v…
Hắn thực sự không muốn nghe mấy lời nhàm chán như thế. Sau khi hắn trở nên mạnh mẽ hắn muốn đi du lịch thế giới. Hắn chẳng thèm để ý đến mấy việc như thế. Có lẽ đợi báo đáp xong ơn dưỡng dục cho Ayumi thì hắn sẽ rời đi làng Lá. Đối với làng Lá thì hắn cũng không có quá nhiều tình cảm. Chỉ cần không phải an nguy đến tính mạng của cô Ayumi thì hắn đơn giản là ai chết thì chết không chết bần đạo là được.
Tại buổi tối sau khi đem đống bát rửa được sạch sẽ, Akira tiến lên phòng của mình. Trong căn phòng của hắn khá đơn sơ cùng chả có hình của cha mẹ hắn. Ánh mắt của Akira nhìn về phía trăng sáng đang soi rõ, vào trong phòng của hắn. Khóe miệng của Akira nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt.
Hai tay kết ấn, bàn chân khoánh lên giường, khóe miệng nhếch lên: “Được rồi, thử xem?”
Một luồng khí màu xanh lá tràn ngập sinh mệnh lực từ đan điền dọc theo kinh mạch bắt đầu tiến lên não bộ. Hắn để cho một nguồn năng lượng rất nhỏ tiến vào trong đầu của mình. Đó là một cảm giác cực kỳ đau đớn giống như có hàng ngàn, hàng vạn con kiến đang cắn lấy não bộ của hắn. Hai hàm răng của hắn cắn lại với nhau phát ra tiếng ken két.
Từng hạt mồ hôi to như hạt đỗ từ trán của hắn chảy ra bên ngoài. Hắn vẫn cắn răng đem từng tia năng lượng tiến vào đầu của mình. Cái cảm giác này giống hệt như tự dùng bùa đập vào đầu của mình vậy. Từng dòng rất nhỏ rất nhỏ được hắn truyền vào đầu của mình. Cảm giác đau đớn dần dần trở thành hơi tê tê. Cảm giác hơi tê tê chuyển ngưa ngứa. Đó là một cảm giác vừa đau lại vừa sướng. Một cảm giác rất khó tả.
Sau hơn hai giờ đồng hồ thì Akira mở mắt ra. Ngón tay của hắn đưa lên nhẹ nhàng quệt mũi của mình. Khóe miệng hắn nhếch lên cười khổ một tiếng. Hắn không nghĩ rằng mình lại chảy máu mũi. Tuy nhiên trong ý nghĩ của hắn lại hy vọng cách này có hiệu quả đối với tinh thần lực của mình.
Đột nhiên Akira lại nhớ đến cái lão đầu gàn dở nói với mình một tràng giang đại hải. Đến cuối cùng tại sao hắn đến thế giới này quả thực vẫn là một điều bí ẩn. Điều này làm cho Akira không biết nói sao cho phải nữa. Hiện giờ hắn cũng đã hòa nhập vào cái thế giới này rồi. Đây là một thế giới so với thế giới trước kia của hắn tàn khốc hơn quá nhiều. Chiến tranh có thể xảy ra ở bất cứ nơi nào và bất cứ thời gian nào. Nếu như không có thực lực sợ rằng cuộc sống sẽ không trôi qua được tốt đẹp cho lắm.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger