trong luận ngữ câu đầu mình đọc nhưng không hiểu, sống mà không ai biết đến mình mà không hờn là quân tử, vậy khác gì vô danh tiểu tốt nhỉ
Khổng tử nói: “Học mà mỗi buổi tập, chẳng cũng thích ư? (Khi học đã tấn tới rồi) có bạn (cùng chí hướng) ở xa nghe tiếng mà tìm lại (để bàn về đạo lí với nhau) chẳng cũng vui ư? Nhưng nếu không ai biết tới mình mà mình không hờn giận thì chẳng cũng quân tử ư?”.