Mình thấy miêu tả thế giới đẹp nhất phải nói đến bộ thất giới truyền thuyết. Mỗi tội là nhiều lúc tác giả tả lan man quá. Còn bàn luận 1 chút về tam giới trong các tác phẩm thì đa số là tác giả miêu tả tùy hứng, hời hợt. Ngay cả 1 số tác phẩm dài hơi như Tinh Thần Biến, bàn long v.v... chẳng hạn thì tam giới cũng tả quá sơ sài. Nếu như có đọc qua 1 số miêu tả về tam giới trong Đạo Giáo hay Phật Giáo thì mới thấy Tam Giới được mô tả đồ sộ như thế nào :)