Trích:
Nguyên văn bởi Túy Hồng Nhan
khó hiêu 1 cái là những truyện của tác giả này (đường chuyên, trí tuệ đại tống) xây dựng main kiểu tính cách tâm thần phân liệt, lúc thế này lúc thế khác rất khó chịu....
cốt truyện thì thường xuyên không liền mạch, kiểu nghĩ đến đâu viết đến đó... mà nghe bảo là mấy truyện này lại đứng top nhiều.
|
Nhưng như vậy mới hợp lý, kẻ xuyên không luôn bối rối giữa việc can thiệp vào lịch sử hay không. Bản thân là lịch sử hay là kẻ phá hoại lịch sử... Tác giả thực tế tự đặt mình vào nhân vật để viết nên cũng rối như thế, nếu can thệp quá thì buồn cười do va chạm với hiện thực nhưng nếu không can thiệp thì lại thành ra sách lịch sử à. Thực ra, cách giải quyết hay nhất là chuyển qua thế giới khác, lúc đó dù có bẻ cong hết cũng chả sao, tiêu biểu như bộ "Giang sơn như thử đa kiều" ấy, đưa cả quân đội TK21 vào đánh nhau với quân đội TK16, bọn kia nghĩ ra chiến thuật gì thì thằng này cũng phá được hết bởi cả nhân loại của nó đã nghĩ ra từ lâu rồi mà. Hay nói đúng hơn là chiến thuật đó tác giả lấy của quá khứ cho vào... Rõ ràng nếu lấy lịch sử thật ra để sửa kiểu đó, ví như cho quân đội Bắc Tống có súng trường, AK47, đại pháo, chiến hạm, viễn thông... thì nó rất chướng, người đọc bỏ ngay.