Không còn ai chở trăng về Thôn Vĩ
Nắng hàng cau đã chết tự bao giờ
Tiếng thơ Hàn một thủa mộng mơ
Đã chìm xuống dòng sông phiêu lãng
Ta ngồi đây giữa dòng đời bát ngát
Lá trúc xanh không che nổi nỗi lòng đau
Gió mây trôi biền biệt phương nào
Hoa bắt rụng ngậm ngùi thương dĩ vãng..
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: