Dịch: Phạm Văn Phượng
Biên dịch: tudinhhuong
Biên tập: Dịch Đại Kiếm Xu
Nguồn: HNTD
"Vạn Phù, tốt nhất là ngươi hay đem hết bí mật của ngươi nói ra đi, nếu không Tà Vương ta sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết, những mâu thuẫn và tư sát gần đây nhất giữa Quỷ cốc tà điện chúng ta và Thiên vương môn có rất nhiều điều nghi vấn làm chúng ta liên tưởng rằng chỉ có cao thủ có công lực như ngươi mới có thể làm được mới không thể bị người của Quỷ cốc tà điện chúng ta phát hiện, mà ngay cả các cao thủ của Thiên vương môn cũng không thể phát hiện."
Khi Thượng Trung Dân và Đỗ Thành sắc mặt đại biến, Tà Vương bỗng nhiên lạnh lùng quay về phía Vạn Phù nói, trong mắt hiện lên sát khí, tựa như hắn còn liên tưởng đến mọi việc đã xảy ra giữa ba phái trước cả Thượng Trung Dân và Đỗ Thành.
Nghe vậy, Vạn Phù sắc mặt lại đại biến, nhưng chỉ chốc lát lại khôi phục lại vẻ lạnh như băng, còn ánh mắt của Lộ Kiến Bình nhìn Vạn Phù cũng càng ngày càng lạnh lùng, rõ ràng là lão cũng đã rất hoài nghi Vạn Phù. Những người khác cũng đang nhìn Vạn Phù không chớp mắt, họ đối với lời Tà Vương vừa nói đã tin tưởng thêm rất nhiều, càng tin là Vạn Phù có liên quan mật thiết đến mâu thuân giưac ba phái gần đây.
Đến lúc này Thượng Trung Dân và Đỗ Thành đã có thể xác định Vạn Phù rất có thể là người đã ở phía sau bày trò đối với Thiên vương môn và Quỷ cốc tà điện, để cho bọn họ ba phái không ngừng chém giết, cho nên bọn họ nhìn Vạn Phù với vẻ mặt chẳng những lạnh như băng, mà còn tràn ngập sự giận dữ, vì Vạn Phù đã dối trá bọn bọ lâu như vậy.
"Vạn huynh, tất cả mọi chuyện có phải do một tay huynh tạo ra hay không?"
Lúc này, Lộ Kiến Bình rốt cục cũng hướng Vạn Phù lên tiếng hỏi, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc. Tuy sự suy đoán của Tà Vương và sự thay đổi trên nét mặt của Vạn Phù cũng đã làm cho lão đối với Vạn Phù sinh ra lòng hoài nghi rất lớn, nhưng lão vẫn không thể không hướng Vạn Phù hỏi cho rõ ràng, muốn nghe lời giải thích thuyết phục từ phía Vạn Phù.
Nghe vậy, Vạn Phù phải quay sang nhìn Lộ Kiến Bình, trên mặt kín đáo lộ ra một tia cười khổ, ngây người chốc lát mới nói: "Môn chủ, Vạn Phù ta là loại người gì thì người khác có thể không biết, chẳng lẻ ngay cả môn chủ cũng không biết hay sao? Thuộc hạ tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện có lỗi với Thiên vương môn đâu. Thuộc hạ từ ba mươi năm trước đã gia nhập Thiên vương môn, chưa bao giờ làm hỏng việc của Thiên vương môn, chẳng lẻ môn chủ còn chưa tin lòng trung thành của thuộc hạ sao?" Nói xong, ánh mắt chân thành nhìn thẳng vào mắt của Lộ Kiến Bình.
"Môn chủ, xin lỗi nhé, không phải Vạn Phù ta cố ý lừa gạt môn chủ đâu, mà là ta không thể không lừa gạt người được, đại sự của ta còn chưa hoàn thành, chưa đạt tới mục đích cuối cùng, ta còn chưa thể nói cho người nghe hết được." Mặc dù Vạn Phù trong miệng đối với Lộ Kiến Bình kiên quyết không thừa nhận, nhưng trong lòng cũng phải cười khổ. Bởi vì hắn nghĩ rằng mục đích của mình còn chưa đạt tới thì trước tiên là không thể thừa nhận tất cả mọi chuyện đều là kế hoạch của hắn gây nên, nếu không hắn mọi cố gắng trong hơn mười năm qua sẽ đổ xuống sông xuống biển hết, nên hắn phải tiếp tục dấu diếm, chối bỏ hết mọi lời nói rằng hắn có liên quan đến việc này.
Nghe vậy, Lộ Kiến Bình chỉ lạnh lùng nhìn Vạn Phù, không nói gì, sự hoài nghi trong lòng đối với Vạn Phù có chút dao động, bởi vì đúng như Vạn Phù nói, hắn từ ngày đầu nhập Thiên vương môn tới nay, chẳng những công lao phi thường lớn, mà còn chưa từng gây cho Thiên vương môn bất cứ tổn thất nào hoặc là làm hỏng bất cứ việc gì, hắn cũng là người mà Lộ Kiến Bình tín nhiệm và coi trọng nhất.
Thấy Lộ Kiến Bình tỏ ra tin tưởng Vạn Phù, Thượng Trung Dân và Đỗ Thành sắc mặt đại biến, há mồm ra như muốn nói, nhưng lại cố nhịn mà không nói gì, vốn hai người muốn hướng Lộ Kiến Bình nói ra hành tung đáng ngờ gần đây của Vạn Phù, vạch trần ra sự nói dối của Vạn Phù, nhưng có thể là bởi vì niệm đến tình xưa gnhĩa cũ, nên đành nuốt lời vào trong không đành mở miệng nói ra. Đồng thời bọn họ trong lòng cũng có một loại cố kỵ. Dù sao bọn họ bây giờ cũng chỉ mới liên hệ tới một số hành vi khác thường gần đây của Vạn Phù mà đoán rằng Vạn Phù rất có thể chính là người diễn trò, nhưng lại không có chứng cớ gì cả, nên cho dù có nói ra cũng vị tất có thể thuyết phục được mọi người, vạn nhất bọn họ hiểu lầm Vạn Phù, như thế sẽ ảnh hưởng tới quan hệ giưac bọn họ với Vạn Phù và càng lo làm ảnh hưởng tới sự đoàn kết trongThiên vương môn, cho nên bọn họ chỉ có thể tạm thời bảo trì sự trầm mặc.
Quỷ Vương và Tà Vương cũng là những người thông minh, vừa thấy vẻ mặt của Lộ Kiến Bình, bọn họ liền biết rằng sự nghi ngờ trong lòng Lộ Kiến Bình đối với Vạn Phù đã giảm bớt. Quỷ Vương đánh hướng Lộ Kiến Bình nói: "Lộ môn chủ, hình như ngươi rất tìn nhiệm vị tam trưởng lão này của Thiên vương môn thì phải, chẳng lẻ ngươi không hề nghi ngờ động cơ mà hắn ẩn dấu công lực hay sao?"
Lộ Kiến Bình ôn tồn nhìn Quỷ Vương và Tà Vương hai người, không nói thêm gì, đương nhiên cũng không trả lời. Mặc dù trong lòng lão cũng bất mãn với việc Vạn Phù ẩn dấu công lực, trong lòng cũng sinh ra sự hoài nghi, nhưng dù sao đó cũng là việc riêng của Vạn Phù, một môn chủ như lão cũng không quản hết được, cũng không nhất thiết phải hỏi đến, quá nghi ngờ các thuộc hạ của mình. Quan trọng hơn nữa là Vạn Phù vẫn còn là một trong ba trưởng lão của Thiên vương, nếu bọn họ không tin tưởng ngay cả người trong phái mà lại đi tin tưởng lời nói của đối thủ, địch nhân của mình, vậy một môn chủ như lão đã làm một việc thất sách và có thể làm cho các đệ tử khác trong phái quá thất vọng rồi, lại còn có thể trở thành đối tượng đàm tiếu của người trong thiên hạ.
"Quỷ Vương, Tà Vương, nói cho cùng thì các ngươi có ý gì, các ngươi dù sao cũng là người đứng đầu môn phái, vì sao phải nói xấu Vạn mỗ, ly gián quan hệ của ta cùng môn chủ, có phải vì chuyện Vạn mỗ ẩn dấu công lực đã tạo thành moi uy hiếp nguy hiểm đối với Quỷ cốc tà điện các ngươi hay không, các ngươi muốn mượn cơ hội này mà làm rối trí chúng ta, nếu đúng là như thế, chẳng lẽ các ngươi không sợ bị người giang hồ sỉ vả hay sao?"
Lúc này, Vạn Phù đột nhiên lạnh lùng quay về phía Quỷ Vương và Tà Vương nói, vẻ mặt hết sức tức giận.
Nghe thấy vậy, Quỷ Vương nhất thời á khẩu không trả lời được, Tà Vương cũng không biết nên nói cái gì, hình như là bọn họ cư tâm phả trắc, muốn ly gián Vạn Phù cùng Lộ Kiến Bình và cả quan hệ của toàn bộ Thiên vương, làm cho bọn họ nội bộ sinh ra mâu thuẫn, nhưng ngược lại bọn họ lại trở thành tiểu nhân hèn hạ.
Quả thật, với tình huống đối địch như hiện nay giữa Quỷ Vương và Tà Vương cùng thiên vương môn, rất dễ dàng làm cho người khác hiểu lầm là bọn họ đang ly gián thiên vương môn, để cho nội bộ bọn họ rối tung lên như canh hẹ. Quỷ Vương và Tà Vương mặc dù bây giờ là người trong tà đạo, nhưng hai người cũng là người đứng đầu hai đại phái, lại chấp nhận sử dụng kế sách hèn hạ khiến cho người trong thiên hạ phải phì nhổ là ly gián mối quan hệ nội bộ của Thiên vương môn. Sợ rằng ngay cả những người cùng trong tạ đạo đại bộ phận cũng sẽ hoài nghi Quỷ Vương và Tà Vương đang sử dụng kế ly gián, nhằm phân hóa Thiên vương môn, lý do đương nhiên chính là vì Quỷ Vương và Tà Vương là người trong tà đạo.
"Vạn Phù, không ngờ là chúng ta đều đã đánh giá ngươi quá thấp rồi, chẳng những là đã coi thường võ công của ngươi, mà còn đánh giá sai về tâm cơ của ngươi nữa, càng không ngờ bị ngươi cắn lại một miếng, chúng ta không ngờ lại phải mang tiếng là kẻ ly gián quan hệ nội bộ của Vạn Phù ngươi cùng Thiên vương môn, thật sự là làm cho sư huynh đệ chúng ta cảm thấy tự thẹn không bằng."
Trầm mặc một lúc, Tà Vương đột nhiên lạnh lùng nhìn về phía Vạn Phù nói, trong mắt hiện lên hàn quang, rõ ràng không ngờ Vạn Phù chẳng những giấu kín công lực kinh người mà còn tâm cơ cũng nằm khoài khả năng nhận xét của bọn họ, đồng thời trong lòng cũng đã nhận định rằng Vạn Phù là người có khả năng uy hiếp rất lớn đối với bọn họ.
"Có điều ngươi cũng đừng đắc ý quá sớm, những việc mà ngươi đã gây nên thế nào cũng sẽ có người biết rõ ràng, còn bây giờ Tà Vương ta càng tin tưởng ngươ chính là đã đứng sau mọi chuyện, lợi dụng điều đó để gây mâu thuẫn giữa ba phái chúng ta, đưa ba phái phải nhảy vào cuộc chiến, hôm nay bất luận như thế nào, Tà Vương ta đều cũng sẽ không cho ngươ rời khỏi nơi đây một cách dễ dàng đâu." Dừng lại một lúc, Tà Vương lại tiếp tục lạnh lùng lên tiếng, trong mắt sát khí đại tăng, nếu không phải sợ Lộ Kiến Bình, hắn có thể đã hướng Vạn Phù ra tay rồi.
"Tà Vương, ngươi không nên quá càn rỡ như thế." Nghe vậy, Vạn Phù lạnh lùng thốt lên: "Nếu ngươi đã xác định xác định Vạn mỗ ta là người đứngđằng sau ly gián, vậy ngươi hãy đưa ra chứng cớ đi, nếu mỗi người đều cũng giống như ngươi chỉ nói băằng trưực giác như vậy, Vạn mỗ ta đây cũng có thể nói Tà Vương ngươi mới chính là người đứng đằng sau giật dây. Bởi vì với võ công của Tà Vương ngươi nếu có làm việc này thì thần không biết quỷ không hay cũng là đương nhiên thôi, căn bản là sẽ không thể bị người khác phát hiện, mối nghi ngờ ngươi chính là thủ phạm của mọi chuyện so với Vạn mỗ lớn hơn nhiều." Nói xong lại lạnh lùng nhìn vào mắt Tà Vương, không hề có ý nhượng bộ. Lộ Kiến Bình nhìn chăm chú Tà Vương và Quỷ Vương, rõ ràng là đã tin tưởng lời Vạn Phù nói hơn so với lời nói của Tà Vương và Quỷ Vương, mặc dù trong lòng lão vẫn chưa hết sự nghi hoặc.
Mấy người của Quỷ cốc tà điện đứng gần đó đều lạnh lùng nhìn Vạn Phù không chớp mắt, vì bọn họ tin tưởng lời Cốc chủ và điện chủ của họ đã nói, trong lòng cũng đã biết mọi hiểu lầm lẫn cừu sát trước đây giữa ba phái đều có thể là do Vạn Phù từ trong bóng tối tạo thành. Còn Quỷ Diệt và Đỗ Thành hai người vẫn nhìn Vạn Phù bằng ánh mắt quái dị, vẻ nghi hoặc trong mắt lúc nhiều lúc ít, giống như là một chậu nước lúc nghiêng bên này, lúc nghiêng bên kia, nhất thời không cách nào cân bằng được. Tần Sóc và Hoàng Thiên Phú hai đại sứ giả đối với những việc phát sinh trước đây cũng không hiểu rõ lắm, đương nhiên là không cách nào phán định, như ng hai người dù sao cũng là nhị đại sứ giả của Thiên vương môn , tự nhiên là họ càng tin tưởng lời của Vạn Phù nói, mà sẽ không tin tưởng lời Tà Vương nói. Về phần Diệp Đông Minh và Tiết Nhâm Hành hai vị đại sứ giả này do thương thế quá nặng, cho tới bây giờ vẫn còn đang phải áp chế thương thế.
"Vạn Phù, ngươi đừng có giảo biện nữa, cũng đừng dấu diếm mọi người thêm nữa, bởi vì ta đã biết tất cả việc này đều là do ngươi gây nên, ngươi mới chính là người múa tay trong bị, không ngừng ly gián, lôi cuốn người của ba phái chúng ta chìm sâu vào cảnh chém giết lẫn nhau, người chính là thủ phạm đã gây tổn thất biết bao nhiêu cao thủ của ba phái."
Đúng lúc này một giọng nói lạnh như được cất lên từ địa ngục, hấp dẫn hết ánh mắt của mọi người. Tất cả mọi người cơ hồ đồng thời nhìn về phía phát ra giọng nói đó. Đương nhiên là cả sáu người nhóm Ngô Lai, Vu Thiến Vân, Vạn Thiên Tri, Vương Hải, Lý Lương và Giang Chánh đang nấp gần đó.
Thanh âm là từ trên mặt đất truyền đến, còn người lên tiếng chính là Tà Tâm đang bị trọng thương, chỉ thấy Tà Tâm khi nói xong thì chậm rãi từ mặt đất đứng lên, nhưng có lẽ do vừa rồi thương thế quá nặng, đến bây giờ dù đã được chữa trị khá lên rồi, cước bộ vẫn có chút loạng choạng đi không vững, sắc mặt vẫn còn tái nhợt, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vạn Phù, trong ánh mắt toát ra cường đại sát ý.
Last edited by Shayne; 25-05-2010 at 05:59 PM.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Shayne
Dịch: Phạm Văn Phượng
Biên dịch: tudinhhuong
Biên tập: Dịch Đại Kiếm Xu
Nguồn: HNTD
Thanh âm là từ trên mặt đất truyền đến, còn người lên tiếng chính là Tà Tâm đang bị trọng thương, chỉ thấy Tà Tâm khi nói xong thì chậm rãi từ mặt đất đứng lên, nhưng có lẽ do vừa rồi thương thế quá nặng, đến bây giờ dù đã được chữa trị khá lên rồi, cước bộ vẫn có chút loạng choạng đi không vững, sắc mặt vẫn còn tái nhợt, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vạn Phù, trong ánh mắt toát ra cường đại sát ý.
Ngay sau khi Tà Tâm đứng lên, Tà Binh đang ở cách hắn không tới một trượng cũng chậm chậm mở hai mắt ra. Sau khi đứng dậy thì cước bộ cũng loạng choạng không yên, thân thể lảo đảo hai lần, giống như tùy thời đều có thể bị một trận gió nhẹ thổi ngã.
Tà Binh đứng lên được cũng giống như Tà Tầm dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Vạn Phù. Sắc mặt mặc dù có vẻ tái nhợt, nhưng sự oán hận và sát khí trong ánh mắt làm cho người khác thấy mà phải ớn lạnh trong lòng.
Đến lúc này thương thế của hắn cũng chỉ mới khá hơn một chút, còn các kinh mạch bị thương tổn nghiêm trọng, nhất thời muốn chữa trị cơ hồ là không có khả năng, chả trách hắn lại nhìn Vạn Phù bằng ánh mắt vừa oán độc lại vừa tràn ngập sát khí như vậy. Hắn vốn là do thương thế trong cơ thể nhất thời không thể trị khỏi nên định bỏ qua cơ hội ngồi dậy để quan sát trận chiến hiếm có này, nhưng không ngờ Tà Tâm ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng, lời nói đó nhất thời làm hắn liên tưởng đến câu nói trước kia của Tà Nhãn, đến khí việc Vạn Phù ẩn dấu nội lực nhiều năm đột nhiên bại lộ, lập tức làm cho hắn nghĩ đến Vạn Phù tuyệt đối là có vấn đề, hơn nữa rất có thể chính là thủ phạm đứng sau những mẫu thuẫn và cừu sát xảy ra giữa ba phái như lời Tà Tâm vừa nói.
"Chẳng lẽ trước khi Tà Nhãn chết đã nói cho Tà Tâm biết người bí mật đã đánh lén hắn làm hắn trọng thương là ai sao? Xem ra tình hình có chút không ổn." Vừa nghe thấy Tà Tâm nói, Vạn Phù trong lòng nhất thời kinh hãi, đoán rằng Tà Nhãn rất có thể đã đem chuyện hắn đánh trọng thương hắn mấy hôm trước nói cho Tà Tâm nghe rồi, ánh mắt hắn đang nhìn về phía Tà Tâm bắt đầu biến thành lạnh lùng, nhãn đồng cũng bắt đầu chậm rãi thu nhỏ lại, bởi vì hắn hiểu được một khi Tà Nhãn thật sự đã đem chuyện hắn chính là hắc y nhân kia nói cho Tà Tâm biết, thì hắn muốn giấu diếm tiếp cũng không thể giấu diếm nổi nữa, tất cả sự cố gắng của hắn đều sẽ tan biến như bọt biển, sợ rằng ngay cả Lộ Kiến Bình chẳng những sẽ không trợ giúp hắn, ngược lại còn có thể sẽ nổi cơn thịnh nộ mà giết chết hắn.
Mặc dù khả năng này rất có thể là đúng, nhưng Vạn Phù vẫn chi lạnh lùng nhìn Tà Tâm không chớp mắt bởi vì hắn trong lòng còn hi vọng đến một điều may mắn, hy vọng Tà Nhãn trước khi chết không có đem chuyện hắn chính là hắc y nhân đã đánh lén Tà Nhãn làm hắn trọng thương nói ra, nhưng điểm chủ yếu nhất là hắn biết bọn họ cũng không có chứng cớ gì để buộc tội hắn, chỉ là đưa ra phỏng đoán mà thôi, mà phỏng đoán thì không thể dùng để làm bằng chứng chứng minh được hắn chính là người đã ly gián ba phái. Chỉ cần hắn đến lúc đó không nhận bất cứ điều gì, bọn họ cũng không làm gì được hắn cả.
Lúc này Tà Vương, Quỷ Vương và các cao thủ của Quỷ cốc tà điện cùng Thượng Trung Dân, Đỗ Thành, Tần Sóc và cả Lộ Kiến Bình mấy người đều đang nhìn người vừa lên tiếng là Tà Tâm không chớp mắt, trong mắt tràn ngập nỗi nghi hoặc, tò mò và kinh ngạc.
Nét mặt của Lộ Kiến Bình chợt trùng xuống, ánh mắt cũng biến lạnh." Tà Tâm, nói như vậy ngươi đã sớm biết Vạn Phù chính là người gây ra mọi chuyện sao?" Ngẩn ngơ một lúc Tà Vương đột nhiên lạnh lùng nhìn về phía Tà Tâm hỏi, trên mặt cũng càng ngày càng lạnh lùng, nếu thật sự có chứng cớ xác thực là Vạn Phù gây nên, lão sẽ phải giết chết Vạn Phù bằng bất cứ giá nào, đến lúc đó chắc chắn Thiên vương môn chẳng những sẽ không ngăn trở, mà rất có thể sẽ giận dữ mà xuống tay giết Vạn Phù.
Nghe vậy, sắc mặt đang tái xám của Tà Tâm lộ ra một tia hồng nhuận, lạnh lùng quét ánh mắt liếc về phía Vạn Phù một cái rồi mới nói: "Khải bẩm điện chủ, thuộc hạ cũng chỉ vừa mới biết Vạn Phù chính là người bày ra tất cả trò này, những điều này là do Tà Nhãn trước khi chết nói cho thuộc hạ biết."
Tất cả mọi người nghe thấy vậy đều lạnh lùng quay sang nhìn Vạn Phù, sau đó lại tiếp tục nhìn Tà Tâm, sự tò mò trên mặt càng rõ nét hơn, rõ ràng là muốn biết Tà Tâm có chứng cớ gì có thể chứng minh Vạn Phù chính là thủ phạm gây nên những mâu thuẫn làm cho ba phái phát sinh xung đột trong thời gian vừa qua.
Còn Vạn Phù chỉ lãnh đạm nhìn Tà Tâm, hắn muốn nhân cơ hội này giết chết Tà Tâm để diệt khẩu càng không có khả năng thực hiện, cho dù có cơ hội hắn cũng sẽ không ngu xuẩn mà đi đến giết Tà Tâm diệt khẩu vào lúc này, bởi vì làm như vậy khác gì người khác chưa khảo mà hắn đã tự khai, huống chi hắn căn bản là không có cơ hội để giết chết Tà Tâm diệt khẩu, không cần nói đến Tà Vương, Quỷ Vương và Lộ Kiến Bình ba tuyệt đỉnh cao thủ đang đứng gần, ngay đến bản thân hắn giờ đây đã bị thương đến mức này cũng chưa chắc đã có thể từ trong tay các cao thủ khác của Quỷ cốc tà điện mà giết chết Tà Tâm.
" Tà Tâm, nói đi, đem những điều mà ngươi biết nói hết ra, Ta hôm nay sẽ làm cho Vạn Phù chết một cách tâm phục khẩu phục." Tà Vương trong mắt tràn ngập sát khí nhìn Vạn Phù, nói với Tà Tâm.
Tà Tâm gật đầu, lúc này mới hướng Vạn Phù nói: "Vạn Phù, tất cả mọi việc do ngươi làm có lẽ căn bản là không ai biết, nhưng ngươi lại vạn vạn lần không ngờ rằng khi ngươi cùng Tà Nhãn kình khí tương giao, Tà Nhãn đã nhận ra ngươi chính là người đêm đó đã đến tập kích người của Quỷ cốc tà điện chúng ta, hơn nữa ngươi còn là hắc ý nhân đã đánh trọng thương Tà Nhãn. Nhưng thật ra đêm đó có hai hắc y nhân cùng tiến vào chỗ ở của Quỷ cốc tà điện chúng ta tìm cơ hội đánh lén. một người trong đó thì ngay lúc ngươi rời đi, Quỷ Ảnh liền theo dõi, đồng thời cũng phát hiện hắc y nhân đó đang theo dõi ngươi, từ khi đó Quỷ Ảnh đã biết người đánh lén Tà Nhãn là một trong tứ đại trưởng lão của Thiên vương môn các ngươi rồi, chỉ là không thể xác định là người nào trong số đó mà thôi."
Dừng lại một lúc, Tà Tâm tiếp tục nói: "Còn Vạn Phù ngươi hiển nhiên là đã cảm giác không ổn khi ngươi cùng Tà Nhãn kình khí tương giao, cho nên ngươi căn bản là không để cho Tà Nhãn có cơ hội nói ra, nên đã sử dụng công lực chân chính mà ngươi đã ẩn dấu bao nhiêu năm qua, nhân cơ hội đó giết chết Tà Nhãn để diệt khẩu, chỉ có điều là ngươi không có nghĩ đến đòn trí mạng đó của ngươi đã không thể làm cho Tà Nhãn chết ngay lập tức, còn ta cũng từ chính miệng hắn trước khi chết biết được ngươi chính là hắc y nhân đã đánh hắn trọng thương trước đây."
" Không, Tà Nhãn huynh nói ra miệng chỉ chẳng qua là mấy cái tên liền bị Vạn Phù đột nhiên ra đòn nghiêm trọng."
Lúc này, Tà Binh đứng bên cạnh đột nhiên tiếp lời nói: " Chỉ bất quá Tà Nhãn mới nói ra tên của mấy người, còn chưa có nói xong, đã bị hắn đột nhiên bộc phát công lực ẩn dấu nhiều năm để ngăn cản, làm cho Tà Nhãn không kịp nói ra câu kế tiếp, ta lúc ấy còn đang kỳ quái mấy câu của Tà Nhãn là có ý gì, nguyên lai là phát hiện ra Vạn Phù chính là tên hắn y nhân đã đánh hắn trọng thương mấy ngày trước." Tà Binh nói, hai mắt lạnh lùng Vạn Phù căm hận, sắc mặt vốn đang tái nhợt lúc này có chút khởi sắc, nhưng có điều người khác nhìn thấy vẫn có thể nhận ra là thương thế của hắn vẫn còn rất nghiêm trọng, chẳng qua là hắn đang cố nén chịu.
Nghe thấy vậy, Vạn Phù chỉ thản nhiên nhìn Tà Tâm và Tà Binh hai người, không nói gì thêm, nhưng trong lòng hắn sát ý đột tăng, nhưng hắn vạn lần không dám ra tay, đương nhiên là hắn sẽ không ra tay.
Tất cả mọi người của Quỷ cốc tà điện sắc mặt đại biến nhìn Vạn Phù, nhất là Quỷ Diệt và Quỷ Ảnh hai người, bọn họ hiện đang cố nhớ lại thân hình của hắc y nhân đêm hôm đó và thân hình hiện giớ của Vạn Phù để so sánh, bọn họ thấy cực kỳ giống nhau, trong lòng đã xác định hắc y nhân kia chính là Vạn Phù, ánh mắt hắn ném về phía Vạn Phù không chỉ là lạnh, mà còn kèm theo một tia sát khí.
Lộ Kiến Bình và người của Thiên vương môn nghe vậy, không khỏi khẻ biến sắc mặt, ánh mắt nghi hoặc nhìn Vạn Phù một lúc rồi lại nhìn Tà Tâm và Tà Binh, trong lòng rõ ràng là đã có thêm chút lòng tin đối với lời nói của Tà Tâm và Tà Binh, không chỉ là tin tưởng, mà là bọn họ không thể không tin những lời nói đó, còn niềm tin đối với Vạn Phù trong họ vừa mới nhen nhóm nhất thời lại bị dao động, nhất là Thượng Trung Dân và Đỗ Thành hai người vốn đã có lòng nghi ngờ Vạn Phù đến lúc này lại càng hoài nghi nhiều hơn
." Vạn Phù, ngươi còn gì để nói không? Chẳng lẽ Tà Nhãn trước khi chết lại còn muốn vu khống hãm hại ngươi hay sao? Nếu ngươi nói là nguyên nhân dẫn đến trận đại chiến này giữa Quỷ cốc tà điện chúng ta cùng Thiên vương môn các người không phải do ngươi gây nên, ngươi trước hết hãy nói sao để thuyết phục được môn chủ và những người trong Thiên vương môn đi đã." Lúc này, Tà Vương lạnh lùng nhìn về phía Vạn Phù nói, trong ánh mắt sát khí càng rõ nét hơn.
Vạn Phù nhìn sang phía Lộ Kiến Bình và Thượng Trung Dân, Đỗ Thành, phát hiện bọn họ đều cũng chỉ dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn lại hắn, trong lòng hắn cả kinh, biết bọn họ cũng đã hoài nghi, hắn lại lạnh lùng hướng về phía Tà Vương nói: "Cái này chỉ sợ là âm mưu của Quỷ cốc tà điện các ngươi đó, lời mà Tà Nhãn nói trước khi chết chúng ta đâu có ai được nghe, làm sao chúng ta biết là hắn đã nói cái gì, chỉ e là thuộc hạ của ngươi lòng dạ bất lương, muốn mượn cơ hội này ly gián, làm cho cừu hận giữa chúng ta ngày càng sâu thêm."
"Vạn Phù, ngươi đưng có ngậm máu phun người, Quỷ cốc tà điện chúng ta mặc dù bị coi là tà đạo môn phái, nhưng dù sao cũng là một đại phái trong chốn giang hồ, người trong hai phái chúng ta không có ai vô sỉ hẹn hạ như ngươi đâu, chẳng những đánh lén, mà còn ám sát người trong hai phái chúng ta nữa, lại còn ly gián quan hệ giữa chúng ta và Thiên vương môn các ngươi, người lòng dạ bất lương là ngươi chứ không phải ai khác!" Tà Vương vẫn không nói gì, Tà Tâm đứng bên giận dữ nói, hai mắt chớp động toé ra cường đại sát khí.
Dừng lại một lúc, Tà Tâm tiếp tục nói: "Hoài nghi ngươi sợ rằng không chỉ có chúng ta không thôi đâu, ngay cả Thượng đại trưởng lão và Đỗ nhị trưởng lão e rằng cũng sớm đã sinh ra nghi ngờ đối với ngươi rồi, nhị vị trưởng lão nói xem có đúng như thế hay không." Tà Tâm nói xong, hướng ánh mắt chứa đầy sự hoài nghi nhìn Thượng Trung Dân và Đỗ Thành nói.
Nghe thấy vậy, Thượng Trung Dân và Đỗ Thành chỉ thản nhiên nhìn lại Tà Tâm, cũng không trả lời, bất quá sắc mặt bọn họ đã sớm nói cho mọi người đang có mặt là họ đã sinh lòng nghi ngờ Vạn Phù từ lâu.
" Hai vị trưởng lão, cách đây mấy đêm hẳn các ngươi có nghe được tiếng nổ lớn đó chứ, sợ rằng trong số những người trong các ngươi đã đi ra kiểm tra nhất định là không có Vạn Phù đúng không? Bởi vì khi đó hắn mới vừa đi vào phòng của hắn, căn bản là còn không kịp thay quần áo để cùng các ngươi xem xảy ra chuyện gì." Thấy hai người không nói lời nào, Tà Tâm lại hướng hai người nói.
" Làm sao ngươi biết? nói như vậy tiếng nổ đêm đó là tác phẩm của Quỷ cốc tà điện tạo thành sao?" Nghe thế, Thượng Trung Dân và Đỗ Thành không bảo nhau mà cùng gật đầu, còn Đỗ Thành kinh ngạc nói, bởi vì tiếng nổ đêm hôm đó đến nay vẫn làm họ thấy kì quái, lúc này Tà Tâm nói càng làm cho bọn họ nhớ lại là Vạn Phù không hề xuất hiện, mối nghi ngờ trong lòng họ đối với Vạn Phù càng lớn thêm lên.
Last edited by Shayne; 25-05-2010 at 05:59 PM.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Shayne
Dịch: Phạm Văn Phượng
Biên dịch: tudinhhuong
Biên tập: Dịch Đại Kiếm Xu
Nguồn: HNTD
" Không sai, tiếng nổ phát sinh đêm đó đích xác là có liên quan đến Quỷ cốc tà điện." Nhìn biểu hiện của Thượng Trung Dân và Đỗ Thành hai người, trên mặt Tà Tâm lộ ra nụ cười lạnh lùng, gật đầu nói: "Ta vừa rồi đã nhắc tới người đêm đó tiến vào địa bàn của Quỷ cốc tà điện chúng ta tiến hành thâu tập người của Quỷ cốc tà điện là có hai người, một người trong đó chính là Vạn Phù, còn người kia chúng ta không thể nào biết được, hắn lại nhân cơ hội đánh lén Quỷ Thủ huynh, làm Quỷ Thủ huynh mất mạng, ngay sau đó hắn lại theo dõi Vạn Phù, chắc là muốn biết hắc ý nhân là người nào."
Dừng một lúc, Tà Tâm tiếp tục nói: "Còn Quỷ Ảnh huynh vẫn theo dõi hai người ở phía sau, với vó công và thân pháp của Quỷ Ảnh huynh, bọn họ đương nhiên là không thể phát hiện, cuối cùng nhìn thấy Vạn Phù tiến vào địa bàn của Thiên vương môn các ngươi. Lúc ấy, hắc y nhân kía nhìn thấy Vạn Phù tiến vào địa bàn của Thiên vương môn rồi liền muốn rời đi, Quỷ Ảnh huynh đương nhiên sẽ không để cho hắn dễ dàng rời đi như thế, nhân cơ hội hướng hắc y nhân đó ra tay, là muốn giết tên hắc y nhân báo thù cho Quỷ Thủ huynh, tiếng nổ đó là do kình khí của bọn họ tương giao phát ra, điều làm cho người ta không thể ngờ là mắt thấy tên hắc y nhân đó sắp bị Quỷ Ảnh huynh giết chết, lại bị một cao thủ đột nhiên xuất hiện cứu mang đi."
" Được rồi, không nói tới hắc y nhân đó nữa, cho dù tên Hắc y nhân đó là người phương nào, thì hắn cũng đã vì đắc tội với Quỷ cốc tà điện chúng ta mà trả giá đắt rồi. Bây giờ chúng ta giải quyết vấn đề chính của chúng ta, đó là giải quyết thủ phạm đã gây ra xung đột và cừu sát giữa ba phái, xử hắn tội đã àm cho ba phái chúng ta tổn thất thảm trọng." Tựa hồ không muốn nhắc lại hắc y nhân đã giết chết Quỷ Thủ, Tà Tâm đột nhiên lạnh lùng hướng về phía mọi người nói.
Nghe vậy, tất cả mọi người không nói gì thêm, mà đổ dồn ánh mắt về phía Vạn Phù, vừa có sự phẫn nộ, vừa có sát khí lại vừa có cả sự nghi ngờ. Tất cả mọi người của Quỷ cốc tà điện đều tràn ngập sự phẫn nộ và sát khí. Đương nhiên, Tà Vương và Quỷ Vương cũng không ngoại lệ. Còn ánh mắt của Lộ Kiến Bình và các môn nhân của Thiên vương môn nhìn Vạn Phù đều lộ rõ một mối nghi hoặc rất lớn, đặc biệt là Thượng Trung Dân và Đỗ Thành hai người, đến lúc này bọn họ đã có thể xác định chính xác rằng Vạn Phù chính là người ly gián bọn họ, bọn họ trong mắt đã không chỉ có hoài nghi nữa mà còn có cả lửa giân đang cháy, một loại lửa giận không cách nào kiềm chế. Nói gì thì nói bọn họ cũng là cộng sự của nhau gần ba mươi năm rồi, đã thành lập mối quan hệ phi thường thân thiết, việc Vạn Phù ẩn dấu công lực bọn họ có thể giải thích, nhưng việc Vạn Phù mượn cơ hội lợi dụng, lừa gạt bọn họ, làm cho bọn họ cảm thấy đau trong lòng.
" Vạn huynh, ngươi bây giờ nói cho ta biết hắc y nhân có đúng là ngươi hay không? Tất cả mọi chuyện đã xảy ra có phải đều nằm trong kế hoạch của ngươi hay không? Nói cho cùng thì ngươi có mục đích gì?" Lúc này, Lộ Kiến Bình lạnh lùng quay sang phía Vạn Phù nói, mối hoài nghi trong mắt càng tăng.
Nghe vậy, Vạn Phù trong lòng cười khổ, hiểu hắn biết rằng lòng tin của mọi người đối với lời nói của Tà Tâm và Tà Binh đã được củng cố thêm nhiều rồi, muốn tiêu trừ sự hoài nghi của mọi người đối với hắn sẽ rất khó khăn, nhất là Lộ Kiến Bình, một khi lão đã thật sự sinh ra nghi ngờ đối với hắn, lão sẽ không thể dễ dàng bỏ quá đâu. Dù vậy, Vạn Phù vẫn còn cường biện nói: "Môn chủ, chẳng lẽ ngay cả người cũng thà tin lời người ngoài hơn là tin lời của thuộc hạ nói sao? hơn nữa những người này còn là cừu địch của chúng ta, nếu thật sự là như thế thuộc hạ cảm thấy rất đau lòng."
Nghe Vạn Phù nói, sắc mặt Lộ Kiến Bình càng phát lạnh, nhìn Vạn Phù một cách lạnh lùng. Chỉ có điều không chờ hắn mở miệng, Vạn Phù đã lạnh lùng tiếp tục nói: "Tà Tâm, kế ly gián của các ngươi đã đạt được mục đích rồi đó, có phải các ngươi cảm thấy rất hài lòng hay không? Cho dù như thế, Quỷ cốc tà điện các ngươi cũng đưng có mơ tưởng chiếm được lợi ích gì đâu, cho dù Vạn Phù ta bị môn chủ hiểu lầm, bị tất cả huynh đệ của Thiên| vương hiểu lầm, ta cũng phải báo thù Quỷ cốc tà điện các ngươi."
" Vạn Phù, không ngờ ngươi còn có thể cường biện." Tà Tâm nói không chút giận dữ, Quỷ Thủ đứng gần đó vốn vẫn không nói gì bây giờ mới lạnh lùng lên tiếng: "Nếu ngươi nói là chúng ta đổ oan cho ngươi, vậy ngươi giải thích thế nào về hành động đột nhiên sử dụng công lực ngươi đã phải ẩn dấu nhiều năm để giết Tà Nhãn diệt khẩu đây, đêm đó khi phát sinh ra tiếng nổ lớn, những người khác cũng không hề nhìn thấy ngươi đi ra xem xét, vậy ngươi giải thích thế nào về sự vắng mặt bất thường đó?"
" Vạn huynh." Lộ Kiến Bình đột nhiên hướng Vạn Phù nói: "Nếu ngươi có thể giải thích rõ ràng để cho mọi người có thể gạt bỏ hết đi sự nghi ngờ đối với ngươi, Bổn môn chủ và các đệ tử trong môn phái sẽ không tin ngươi chính là thủ phạm đã ly gián chúng ta nữa, chúng ta Thiên vương môn cũng sẽ không bỏ qua bất kỳ kẻ địch nào của chúng ta và cả những người đã đổ oan cho ngươi, nhưng nếu ngươi không thể đem mối nghi ngờ này giải thích cho rõ ràng, tiêu trừ sự nghi ngờ trong lòng bổn môn chủ và các đệ tử trong bản phái, thì bổn môn chủ sẽ không thể không tin ngươi chính là tên thủ phạm đã ở trong tối ly gián, làm cho ba phái chúng ta phải xung đột chém giết lẫn nhau, tổn thất rất nhiều cao thủ của Thiên vương môn, nếu quả là như thế, Bổn môn chủ và cả Thiên vương môn cũng sẽ không buông tha cho ngươi được, ta tin rằng về điểm này ngươi là người hiểu rõ hơn ai hết." nói xong, bình thản nhìn Vạn Phù, sự hoài nghi trong mắt chẳng những không có giảm bớt mà ngược lại vì sự chần chờ của Vạn Phù và lời nói của Quỷ Vương mà đại tăng.
Lần lượt nhìn từ Lộ Kiến Bình, Thượng Trung Dân, Đỗ Thành, Tần Sóc và Hoàng Thiên Phú mấy người, rồi nhìn đến Quỷ Vương, Tà Vương và tất cả mọi người bên Quỷ cốc tà điện, Vạn Phù nói: "Ta sở dĩ đột nhiên sử dụng đến công lực mà ta đã mất công ẩn dấu nhiều năm qua, cũng không phải là vì muốn giết Tà Nhãn diệt khẩu, mà là hắn cùng với Tà Binh liên thủ làm cho ta nhất thời không cách nào chống đỡ nổi, không thể toàn lực xuất thủ, ngoài ra ta còn rất giận vì bị Tà Nhãn đánh lén, nên ta đã sát khí mà giết hắn. Còn về chuyện tiếng nổ đêm đó ta đương nhiên là có nghe thấy, chỉ bất quá lúc đó là lúc ta đang luyện công đến lúc khẩn yếu quan đầu, không thể đi ra ngoài xem xét, hơn nữa, gần nhất đây Lâm Châu thành tụ tập nhiều cao thủ như vậy, chuyện ngẫu nhiên xảy ra đánh nhau cũng là hiện tượng bình thường thôi, ta cần gì phải để ý tới những chuyện vô nghĩa đó chứ, chỉ là không có đi xem xét, cũng khiến cho các ngươi hoài nghi và đoán già đoán non, rồi các ngươi kết luận Vạn Phù ta là nào là ly gián, nào là gây xung đột, thị phi, cừu sát, thật sự là làm cho Vạn Phù ta quá thất vọng và đau lòng a." Nói xong, lơ đãng liếc mắt sang phía Thượng Trung Dân và Đỗ Thành một cái.
Nghe vậy, Thượng Trung Dân và Đỗ Thành đều ngẩn tò te, sau đó lại bị ánh mắt lạnh lẽo của Vạn Phù nhìn lướt qua, hai người trong lòng một trận nghi hoặc, lúc ấy bọn họ cũng chỉ là cảm giác được sự khác thường của Vạn Phù mà thôi, cũng không có chứng cớ gì xác thực cả, cũng không ai tận mắt nhìn thấy Vạn Phù hắn mới từ bên ngoài trở về cả, nếu thật sự như lời Vạn Phù dã nói là hắn đang luyện công đến lúc khẩn yếu quan đầu, không thể đi ra ngoài xem xét, điều này cũng không phải là không có khả năng, làm cho sự suy đoán trong lòng hai người có chút dao động.
." Vạn Phù, lời giải thích của ngươi thật sự làm cho người ta quá thất vọng rồi, ta tưởng rằng ngươi sẽ vin ra vô vàn lý do để biện hộ cho sự lừa gạt mọi người của ngươi, nhưng lại không ngờ ngươi lại lấy cái lý do đó mà thuyết phục mọi người." Tà Vương, Quỷ Vương và Lộ Kiến Bình vẫn không nói gì, thì Tà Binh cười lạnh nói: "Vừa rồi rõ ràng ngươi rất dễ dàng thoát khỏi sự vây công của ta cùng với Tà Nhãn huynh, vậy mà ngươi còn mặt dày nói là do bị chúng ta vây công công kích đến nỗi không thể chống đỡ được, thật sự là buồn cười, còn nữa, khi Tà Nhãn huynh vừa nói ra mấy cái tên thì ngươi bỗng nhiên hiển lộ ra công lực mà ngươi đã ẩn dấu nhiều năm lao tới giết chết Tà Nhãn để diệt khẩu, không cần phải nói cũng biết là ngươi nhất định có mục đích bất khả cáo nhân, nếu không thì ngươi chắc chắn cũng sẽ không đột nhiên phải sử dụng võ công mà ngươi đã tốn bao tâm huyết để ẩn dấu lâu như vậy ra đâu."
" Sợ rằng ngay cả lúc phát sinh ra tiếng nổ đếm đó cũng không phải là ngươi đang luyện công đến thời điểm khẩn yếu quan đầu đâu, mà là đang phải áp chế đang bốc lên sau khi người cùng với Tà Nhãn huynh đấu nội lực, bởi vì ngươi biết Quỷ Ảnh đang ở gần đó, sợ bị huynh ấy gặp phải, sợ không kịp áp chế khí huyết đang bốc lên." Dừng lại một lúc, Tà Binh lại lạnh lùng lên tiếng.
Nghe vậy, Vạn Phù cũng không có nói thêm lời nào, cũng chỉ lạnh lùng nhìn Tà Binh.
" Vạn Phù, ngươi hay thành thật nói ra đi, lời giải thích vừa rồi của ngươi căn bản không có khả năng làm cho mọi người tin tưởng được đâu, ngược lại chỉ có thể làm cho mọi người càng thêm hoài nghi ngươi mà thôi." Tà Vương thấy Vạn Phù không nói lời nào, không khỏi lạnh lùng mở miệng nói.
Vạn phù vẫn không nói gì, chỉ là ném ánh mắt nhìn về phía môn chủ của mình là Lộ Kiến Bình và Thượng Trung Dân cùng những người khác, quả nhiên là nhìn thấy vẻ hoài nghi của mọi người dành cho hắn, Thượng Trung Dân và Đỗ Thành hai người trong lòng vừa có chút dao động, vừa rồi nghe Tà Binh và Tà Vương nói, lại sinh ra mối nghi ngờ lớn hơn đối với Vạn Phù.
" Môn chủ, Thượng huynh, Đỗ huynh, Tần huynh, Hoàng huynh chẳng lẽ ngay cả các vị cũng không tin lời giải thích của tại hạ hay sao?"
Nhìn vẻ mặt đó của mấy người, trong lòng Vạn Phù càng cười khổ mãi không thôi, hắn biết rằng không thế giấu diếm thêm được nữa rồi, nhưng hắn vẫn cố tình cố gắng thêm một lần cuối cùng nữa.
Nghe vậy, Thượng Trung Dân, Dỗ Thành, Tần Sóc và Hoàng Thiên Phú bốn người đều cũng không nói gì, nhưng trong mắt thần sắc và sự nghi ngờ trên mặt cũng không hề giảm bớt, rõ ràng là đã sinh ra mối nghi ngờ không thể xoá bỏ đối với Vạn Phù rồi, thậm chí là đã không còn tin vào Vạn Phù nữa, nhất là Thượng Trung Dân và Đỗ Thành hai người, ánh mắt mà bọn họ nhìn về phía Vạn Phù đã không chỉ là hoài nghi đơn thuần nữa, mà còn không tin ngay cả lời nới của Vạn Phù.
Thấy thế, sắc mặt của Vạn Phù nhất thời biến thành lạnh như băng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt của Lộ Kiến Bình. Còn Lộ Kiến Bình lúc này cũng lạnh lùng nhìn lại hắn, sự hoài nghi đã hiện rất rõ ràng trên mặt lão, tựa hồ đã không còn chút lòng tin nào đối với những lời Vạn Phù vừa nói." Không phải Bổn môn chủ và mọi người không tin ngươi, mà là lời giải thích của làm cho chúng ta không cách nào có thể đồng tình được, chúng ta không thể từ lời giải thích đó mà nhìn ra sự trong sạch của ngươi như lơi người vừa nói, trừ phi ngươi có thể tìm được lý do nào đó để giải thích cho chúng ta một lần nữa tin tưởng con người của ngươi." Lộ Kiến Bình nhìn Vạn Phù, đột nhiên lãnh đạm lên tiếng: "Nếu không, chúng ta không thể tin lời giải thích đó của ngươi đâu."
" Được! được! được!" Vạn Phù gật đầu, liên tiếp nói ra ba chữ "được", Sắc mặt chẳng những biến lãnh, mà còn lộ ra một tia sắc mặt giận dữ, lạnh lùng quay về phía Lộ Kiến Bình và Thượng Trung Dân nói: "Nếu ngay cả các ngươi cũng đều không tin ta nưa, xem ra ta cũng không cần gì phải giấu diếm nữa."
Tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn bằng ánh mắt quái dị đến cực điểm. Vạn Phù đột nhiên dừng lại một lúc, cười lạnh nói: "Không sai, Hắc y nhân đã đánh Tà Nhãn trọng thương chính là ta, tất cả mọi chuyện xảy ra gần đây cũng đều là do ta gây ra, tất cả đều nằm trong kế hoạch của ta cả."
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Shayne