Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 131: Mạc Hàm đích mộng tưởng
Chỉ có Long Ngữ Yên kỳ quái hỏi: "Cái gì là tiểu cường a." Đại Lệ mỉm cười mở miệng nói: “Ngươi đừng để ý đến hắn, công chúa điện hạ, là hắn hồ thuyết bát đạo thôi (nói nhảm đó ^^)." Nói xong Đại Lệ cũng nhịn không được phải bật cười. Lúc này Mộ Dung Phi Tuyết mở miệng hỏi: “Mạc Hàm đại ca? Tên minh tộc kia đâu? Đi đâu rồi?" Mạc Hàm chỉ mảng hắc sắc bột phấn trên mặt đất, mở miệng nói đến: “Ngay ở bên cạnh ngươi đó. Hắc hắc."
Nghe Mạc Hàm trả lời, Mộ Dung Phi Tuyết cùng Long Ngữ Yên bên cạnh vội vã hét rầm lêm, lên tiếng mắng: "Xú Mạc Hàm, ngươi thế nào không nói sớm a." Nói xong liền quay đầu chạy ra, xem ra là bị doạ không nhẹ. Mộ Dung Phi Tuyết dù sao cũng đã từng trên chiến trường, đối với những điều này đã có lực miễn dịch, sau khi nghe xong, chỉ là nhìn hắc sắc bột phấn bên cạnh, sau đó cũng không tái để ý tới .
Mạc Hàm nghe đáo Long Ngữ Yên tiếng mắng, trong lòng sửng sốt, cô nàng này khẩu khí mắng chửi người như thế nào nghe dường như rất thân thiết a, mà Long Ngữ Yên sau khi mắng Mạc Hàm, cũng phát hiện tựa hồ lời vừa nói có điểm hơi quá thân thiết , giống như tình lữ đùa giỡn với nhau, nhìn thấy người chung quanh đều vẻ mặt kỳ quái nhìn mình, Long Ngữ Yên mặt đỏ bừng nói đến: “Ta là nói Mạc Hàm công tước, căng thẳng nên nói thiếu hai chữ Công Tước, các ngươi đừng hiểu lầm."
Nhìn thấy mọi người đều cười cười nhìn nàng mà không nói gì, Long Ngữ Yên cũng biết khó giải thích , vội vàng đánh trống lãng: “Ta đến xem phụ hoàng thế nào , không cùng các ngươi nói nữa." Nói xong vội vã chạy ra ngoài, mọi người thấy thế đều nở nụ cười. Chỉ là Tứ Hoàng Tử nhìn bóng lưng muội muội, tựa hồ nghĩ tới cái gì.
Lúc này Mộ Dung Thiên mới mở miệng nói đến: “Nếu sự tình đã giải quyết, chúng ta cũng phải nhanh đi bẩm báo hoàng thượng mới được , chuyện tình vừa rồi khẳng định đã kinh động hoàng thượng."
Tứ Hoàng Tử nghe vậy, mới nói: “Mộ Dung thúc thúc yên tâm, ta đã báo cáo sự tình này phụ hoàng, mọi người hôm nay gặp nhiều chuyện như thế nhất định đã mệt mỏi rồi, hay là về trước nghỉ ngơi, chuyện ở đây đã có ta ở lại xử lý là được ." Mộ Dung Thiên nghe vậy, cũng không tái kiên trì, gật đầu hướng tứ Hoàng Tử nói đến: "Vậy phiền Tứ Hoàng Tử , hôm nay mọi người đã bị hoảng sợ không ít, sớm nghỉ ngơi một chút cũng tốt." Nói xong quay về Mạc Hàm bọn họ nói: “Chúng ta về phủ đi, sáng sớm ngày mai trở lại bẩm báo hoàng thượng." Mọi người nghe vậy, đều gật đầu đáp ứng, hướng về Tứ Hoàng Tử thi lễ, rồi ly khai hoàng cung.
Mà lúc này tại Long Đằng đại lục trong một khu rừng rậm, một đạo hắc sắc thân ảnh mờ nhạt từ từ xuất hiện, chỉ nghe hắc sắc thân ảnh đó nghi hoặc lẩm bẩm: "Kỳ quái , vừa rồi rõ ràng cảm giác được ma tỏa tại U Minh kết giới phát ra tín hiệu cầu cứu, thế nào thoáng cái đã tiêu thất, mấy thằng chết tiệt này thật vô dụng, nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, đã tổn thất phân nửa nhân thủ, tại Hộ Khoa Nhĩ quang minh thánh đô xem ra tạm thời không có cách nào cứu được, vốn đang định đi cứu hắn trước, như thế nào lại tiêu thất? Lẽ nào đã gặp nạn , điều đó không có khả năng a, lấy thực lực hiện tại của nhân loại,không có khả năng phá u minh kết giới do minh vương thân thủ chế tác a, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Bóng đen tại chỗ lẩm bẩm cái giọng rùng rợn của mình.
Nghe giọng nói này, đã biết người này chính lá kẻ đái lĩnh mấy tên minh tộc kia - Minh Tương. Chỉ thấy hắn sau khi cúi đầu trầm tư một hồi, mở miệng nói đến: "Mặc kệ hắn , cứ đi trước tìm xem cuối cùng là có chuyện gì xảy ra là sẽ rõ." Nói xong, thân thể hóa thành một đạo hắc tuyến hướng về Thiên long đế quốc lướt đi. Mà lúc này Mạc Hàm bọn họ cũng đã về tới Mộ Dung phủ, vào phòng khách, sau khi an toạ, Mạc Hàm đột nhiên mở miệng nói đến: “ ta càng nghĩ càng thấy không ổn a."
Nghe Mạc Hàm đột nhiên toát ra một câu không đầu không đuôi, Mộ Dung Thiên kỳ quái hỏi: “Làm sao vậy, Mạc Hàm huynh đệ nhớ tới cái gì sao?" Mạc Hàm gật đầu nói: “Tuy rằng lúc này cái tên minh tộc kia đã bị chúng ta tiêu diệt , nhưng ta lo lắng tàn dư minh tộc đã biết tin tức hắn gặp nạn, có lẽ không biết hắn đã tử ẹo, thế nhưng cũng sẽ chạy tới cứu hắn, ở đây dù sao cũng không so được với thánh đô, nếu như tên Minh Tương kia thật sự đến đây, ta phỏng chừng năng lực chúng ta không khả dĩ chống đối được a, ta nghĩ hay là liên hệ Mạc Lạp tế tự một chút, đem tình huống ngày hôm nay nói cho hắn, để cho Quang Minh giáo hội phái nhân thủ đến trợ giúp, dù sao hữu bị vô hoan a ( phòng cháy hơn chữa cháy đó ^^ )."
Nghe Mạc Hàm trả lời, Mộ Dung Thiên cũng gật đầu đáp: "đích xác rất có thể, chỉ là Minh Tương thực sự lợi hại như vậy sao? Chúng ta Thiên long thành tuy rằng so ra kém Quang Minh thánh đô, thế nhưng dù sao cũng là cao thủ như mây, Minh Tương nọ sẽ đến cứu người sao?" Mạc Hàm nghe vậy, bất đắc dĩ nói đến: "Là các ngươi không biết rõ Minh Tương thực lực, căn cứ Quang Minh thánh nữ miêu tả, Minh Tương thân thủ đều đã vượt qua Kiếm Thánh, cự ly đến Kiếm Thần cảnh giới đã phi thường gần , hơn nữa nếu như hắn có ý định lẫn trốn mà quấy rối, hôm nay Thiên Long Thành thật sự là không ai có thể đối phó hắn, mà Quang Minh giáo hội dù sao đối với minh tộc tương đối hiểu rõ, biết đâu có thể tìm ra nhược điểm bọn chúng cũng nói không chừng, chỉ có như vậy chúng ta mới có bảo đảm."
Nghe được Mạc Hàm giải thích, người trong đại sảnh đều giật mình, bọn Nham Thạch nghe vậy mở miệng nói đến: “Tiếp cận Kiếm Thần, trời ạ, là cái thực lực gì a, nghĩ cũng không dám nghĩ a." Lạp Đinh cũng ở bên cạnh phối hợp nói: "Hảo a, ta nếu có thể đạt đến đại kiếm sư đã có thể vui vẻ mà nhắm mắt, thế mà Minh Tương này dĩ nhiên so kiếm thánh còn lợi hại hơn , thực sự là biến thái." Mạc Hàm nghe vậy, cười mắng đáo: "Các ngươi như thế làm sao có tiền đồ a, chỉ cần chính mình không ngừng nỗ lực, lại có ta ở đây, sau này các ngươi cũng sẽ có cơ hội đạt được cái cảnh giới này, có thể không phải Kiếm Thần,nhưng ít nhất cũng là Kiếm Thánh a, còn nếu không có chí khí như thế, các ngươi cũng đừng gọi ta là lão đại."
Nghe được Mạc Hàm chính là lời nói, nham thạch vẻ mặt đau khổ nói đến: "Lão thiên a, lão đại, thật phục ngươi có thể nói ra những lời này, Kiếm Thánh cũng có thể dễ dàng đạt tới như vậy a? hiện tại khắp đại lục có mấy Kiếm Thánh , Kiếm Thánh chung cực mục tiêu, là giấc mơ của bao nhiêu người a, về phần Kiếm Thần, ta nghĩ căn bản là không ai nghĩ tới ." Nghe Nham Thạch nói, Mạc Hàm hào khí dâng lên mở miệng nói đến: “Kiếm Thánh thì tính cái gì, đã luyện thì phải đến Kiếm Thần, vậy mới là sảng khoái a, đến lúc đó ta xem ai còn dám đụng đến chúng ta."
Nghe Mạc Hàm nói, người trong đại sảnh đều tin tưởng Mạc Hàm, không ai hoài nghi lời nói đó, bởi vì Mạc Hàm cho tới nay thực lực biểu hiện ra ngoài, đều làm cho bọn họ kính phục thật sâu, nếu như nói rằng trên đại lục thực sự không ai có thể trở thành Kiếm Thánh thứ nhất, tất cả mọi người đều tin tưởng chỉ có Mạc Hàm mới có cái khả năng đạt được chung cực mục tiêu cả nhân loại này.
Bọn Lạp Đinh nghe xong bài “hịch tướng sĩ” của Mạc Hàm, kích động nói đến: "Lão đại, chúng ta tin tưởng ngươi, cũng sẽ ủng hộ ngươi, ta tin tưởng ngươi nhất định sẽ trở thành đại lục đệ nhất Kiếm Thần ." Nham Thạch và Kiệt Khắc cũng đều mở miệng phối hợp bọn Nham Thạch thuyết pháp, chỉ có Đại Lệ và Mộ Dung Phi Tuyết vẫn mỉm cười nhìn Mạc Hàm, tịnh không nói lời nào, thế nhưng nhãn thần đã biểu lộ rằng các nàng tuyệt đối tin tưởng thực lực Mạc Hàm.
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 132: Mộ Dung Phi Tuyết Gia Nhập
Mạc Hàm nghe vậy hào khí nói đến: "Chúng ta hãy cùng nhau nỗ lực, ta muốn Thiên Vân dong binh đoàn chúng ta danh chấn đại lục, vượt lên tất cả dong binh đoàn trên đại lục, để cho địch nhân chúng ta mỗi khi nghe được tên Thiên vân dong binh đoàn đều phải run sợ, để không ai dám khinh thường chúng ta." Nghe Mạc Hàm lời nói một phen cực kì mê hoặc, Thiên Vân dong binh đoàn mọi người đều hưng phấn vẻ mặt đỏ bừng, cả Đại Lệ cũng không kìm chế được mà nhiệt huyết dâng trào.
Chỉ nghe Nham Thạch kích động mở miệng nói đến: "Lão đại, ta thật may mắn có thể đi theo một lão đại như thế, ta tin tưởng chúng ta nhất định có thể đạt được mục tiêu ngươi vừa nói , ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện ." Bọn Lạp Đinh cũng mở miệng nói đến: “Lão đại ngươi yên tâm, ta cũng sẽ càng thêm nỗ lực , tuyệt đối sẽ không làm cho ngươi mất mặt ." Kiệt khắc và Đại Lệ tuy rằng không nói gì, nhưng cũng là biểu tình kích động đã nói rõ tâm tình bọn họ lúc này.
Lúc này Mộ Dung Thiên ở một bên cũng mỉm cười mở miệng nói đến: “Nói rất hay, Mạc Hàm huynh đệ nói một phen khiến cả lão già ta cũng có điểm nhiệt huyết sôi trào , ta cũng không biết đã bao lâu rồi không có loại cảm giác này , thực sự phải cảm tạ Mạc Hàm huynh đệ đã để ta một lần nữa thể nghiệm tư vị này, ha ha. Lão phu ở đây cầu chúc các ngươi có thể sớm ngày thực hiện mộng tưởng của mình." Mạc Hàm nghe vậy, cũng cười mở miệng nói: “a a, vậy đa tạ cát ngôn của tướng quân , nhất định sẽ có ngày này ."
Nói xong sau đó, Mạc Hàm lại nói đến: "Được rồi, Mộ Dung tướng quân tốt nhất ngày mai cũng phải cùng hoàng thượng nói một tiếng, để ngài tăng cường cảnh giác phòng vệ Thiên long thành, chú ý đến một ít người lạ, đặc biệt là kẻ mang mặt nạ không thấy rõ diện mục, tuy rằng không nhất định hữu dụng, thế nhưng còn khá hơn là một điểm phòng bị cũng không có." Mộ Dung Thiên nghe vậy, vội vã gật đầu đáp ứng. Mà Mộ Dung Phi Tuyết nãy giờ vẫn ngồi ở một bên không nói lời nào chợt mở miệng nói đến: "Mạc Hàm đại ca, muội có một yêu cầu, không biết ca có thể hay không đáp ứng cho muội a?"
Nghe Mộ Dung Phi Tuyết nói, Mạc Hàm kỳ quái mở miệng nói: "a a Tuyết nhi muội muốn nói gì cứ nói thẳng ra đi, khách sáo như vậy làm chi a, bất luận cái gì sự tình ta nhất định đáp ứng cho muội." Ngay cả Mộ Dung Thiên cũng có chút kỳ quái nhìn về phía nữ nhi mình, không biết nàng đưa ra cái yêu cầu gì, chỉ có Đại Lệ hình như nhận thấy được cái gì , vẫn mỉm cười không nói lời nào.
Mộ Dung Phi Tuyết nghe Mạc Hàm nói vậy, vui vẻ mở miệng nói đến: "muội đây trước hết cảm tạ Mạc Hàm đại ca , muội chính là muốn gia nhập vào Phi Vân dong binh đoàn cùng mọi người, muội hi vọng đến lúc đó có thể cùng mọi người cùng nhau mạo hiểm, muội cũng muốn thể nghiệm một chút cảm giác Mạc Hàm đại ca nói khi nãy, đến lúc đó nhất định có thể rất tự hào.(em vô tội a, lão TG lúc thì Thiên Vân lúc thì Phi Vân, ẹc ta cái con bà nhà thằng TG nó gấu ^^ )" Mạc Hàm không nghĩ tới họ Mộ Dung Phi Tuyết lại đột nhiên đưa ra vấn đề này, do dự một chút, mở miệng nói đến: "Cái này hình như không tốt lắm đâu?"
Mộ Dung Phi Tuyết nghe vậy sốt ruột mở miệng nói đến: "Tuy rằng muội không có vũ kỹ và ma pháp, nhưng muội có thể học a, hiện tại thân thể muội cũng đã khá, hơn nữa dong binh đoàn đến lúc đó thực sự cường đại rồi, khẳng định cũng muốn tuyển một ít nhân thủ , đến lúc đó muội cũng có thể giúp mọi người huấn luyện a, muội đối với bản lĩnh huấn luyện của mình cung có một ít tự tin a, Mạc Hàm đại ca không nên nhanh như vậy đã cự tuyệt muội a."
Mạc Hàm nghe vậy mỉm cười lắc đầu nói đến: “Ta không phải bởi vì những điều này mà phản đối, mà là muội chính là thiên kim tiểu thư Mộ Dung gia a, trở thành dong binh, ta sợ đối với danh tiếng của muộ là bất hảo a. Điều này vẫn là nên thỉnh Mộ Dung tướng quân làm chủ mới được a." Nói xong Mạc Hàm tựu nhìn về phía Mộ Dung Thiên muốn nghe một chút ý tứ của hắn, Mộ Dung Thiên nghe vậy, vội vã mỉm cười mở miệng nói đến: “Mạc Hàm huynh đệ như thế nào cũng trở nên tục khí như thế a, trở thành dong binh có cái gì bất hảo, trên đời này không có gì người so với người khác cao quý hơn, quan trọng là ngươi phải sống thực với chính mình a, nghĩ lại Mộ Dung gia ta lúc đó tổ tiên cũng là một dong binh, sau lại bang trợ Thiên long đế quốc hoàng đế thành lập Thiên long đế quốc, mới có Mộ Dung gia tộc hiện nay, cho nên nếu như Tuyết nhi phải làm dong binh mà nói, cũng chỉ là trở lại giống như Mộ Dung gia tộc vốn có ban đầu mà thôi, ha ha, chỉ cần Mạc Hàm huynh đệ không ghét bỏ Tuyết nhi còn lại cái gì cũng đều tốt cả a a."
Mạc Hàm nghe vậy, vội vã mở miệng nói đến: "Tuyết nhi thông minh như vậy, lại hiểu chuyện, ta thế nào có thể ghét bỏ muội ấy a, nếu muốn gia nhập, ta vui mừng còn không kịp nữa, chỉ là ta cũng không phải dong binh đoàn trưởng, Đại Lệ mới là đội trưởng, bất quá ta nghĩ Đại Lệ khẳng định cũng sẽ đáp ứng yêu cầu Tuyết nhi, Đại Lệ ngươi nói có phải không?" Một bên Đại Lệ nghe vậy, mỉm cười mở miệng nói đến: "Đương nhiên , ta hiện tại cùng Tuyết nhi chính là hảo tỷ muội, coi như là ngươi không đáp ứng, ta cũng sẽ đáp ứng ."
Nói xong Đại Lệ quay sang Mộ Dung Phi Tuyết nói: “Tuyết nhi, chỉ cần muội không chê hiện tại Phi Vân dong binh đoàn chỉ là một tiểu dong binh đoàn, chúng ta nhất định hoan nghênh muội gia nhập vào ." Mộ Dung Phi Tuyết nghe vậy, vội vã hài lòng nói đến: “Vậy cảm tạ tỷ , Đại Lệ. Muội nhất định nỗ lực trở thành một thành viên hợp cách." Một bên bọn Nham Thạch nhìn thấy như vậy, đều tỏ vẻ hài lòng: “Ha ha, nghĩ không ra chúng ta lại có tân thành viên , thật sự là quá tốt." Mà Nham Thạch còn lại là mở miệng nói: “Thật tốt, có Phi Tuyết gia nhập, ta sẽ không còn là em út nữa , Phi Tuyết mới là ma mới, các ngươi sẽ không thể cả ngày khi dễ ta a a ." Nghe Nham Thạch tiếu ngôn, mọi người đều bật cười một trận.
Sáng sớm hôm sau, Mộ Dung Thiên liền trực tiếp tiến cung báo cáo hoàng đế ý kiến Mạc Hàm hôm qua, mà Mạc Hàm ở lại Mộ Dung phủ phụ trách chỉ dạy vũ kỹ cho Đại Lệ bọn họ, Mộ Dung Phi Tuyết cũng bắt đầu học cuồng long đấu khí gia truyền của Mộ Dung gia, bất quá cũng thường chạy đến chỗ tiểu viện của Mạc Hàm yêu cầu Mạc Hàm hướng dẫn vũ kỹ, Mạc Hàm tự nhiên là một ngụm đáp ứng rồi, mà lúc trước Mạc Hàm ly khai một đoạn thời gian, Đại Lệ bọn họ vũ kỹ đều có tiến bộ nhảy vọt, Đại Lệ đã sắp đột phá sơ cấp Kiếm Sư tiến nhập hàng trung cấp Kiếm Sư, mà bọn Nham Thạch và Lạp Đinh cũng đều chuẩn bị đột phá, bước vào sơ cấp Kiếm Sư , Kiệt Khắc lại tương đối may mắn , sau khi Mạc Hàm cho hắn bút kí của thánh ma đạo sư Hi Bá Lai, đã đạt tới ma đạo sư cảnh giới , thậm chí người học vũ kỹ muộn là Vân Hương, cũng đã đạt tới trung cấp kiếm sĩ , lúc này thực lực của Phi Vân đã có thể nói là hoàn toàn siêu việt trong D cấp dong binh đoàn, chỉ là vẫn chưa đi hoàn thành nhiệm vụ đề thăng đẳng cấp mà thôi .
nhiệm vụ của Mạc Hàm là ngay trong khoảng thời gian này bang trợ Đại Lệ và bọn Nham Thạch, Lạp Đinh để họ đột phá bình cảnh, đạt cảnh giới mới. Đại Lệ hòa Mà bọn Nham Thạch sau buổi tối ngày đó bị lời nói hùng hồn của Mạc Hàm dụ khị, đã điên cuồng tu luyện hơn hẳn, rốt cục sau đó 10 ngày đều đã đột phá bình cảnh, đạt được tới tầng thứ mới. Nhìn thấy Đại Lệ bọn họ đều đột phá, Mạc Hàm vui vẻ đề nghị đi ra ngoài chúc mừng một chút, tất cả mọi người vui vẻ đồng ý , mấy ngày nay bởi đều tại khổ luyện vũ kỹ và ma pháp, mọi người có thể nói là ngoại trừ lúc ăn,còn lại hầu như không có ra khỏi tiểu viện, tự nhiên đều đều sớm thấy khó chịu, nghe được Mạc Hàm đề nghị, tự nhiên đều gật đầu hưởng ứng .
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 133: Thần Bí Nhân.
Trong đó nhất hưng phấn chắc chắn là Đại Lệ , chưa từng dám nghĩ tới mình có thể đạt được cảnh giới trung cấp kiếm sư nhanh như vậy, trong lòng đối với Mạc Hàm lại càng cảm kích, nếu không có Mạc Hàm, mình cũng sẽ không tiến bộ nhanh như vậy. Mọi người dưới sự lãnh đạo của Mạc Hàm, trực tiếp ra khỏi Mộ Dung phủ , mới vừa bước ra đã nhìn thấy Mộ Dung Thiên vội vã trở về.
Nhìn thấy Mạc Hàm bọn họ, Mộ Dung Thiên vội vàng mở miệng nói đến: "Mạc Hàm huynh đệ, ngươi tới vừa đúng lúc, xảy ra chuyện lớn." Mạc Hàm nhìn thấy nét mặt Mộ Dung Thiên , không khỏi cảm thấy kỳ quái, rất ít khi nhìn thấy Mộ Dung Thiênmất phong độ như thế, nghĩ tới đây, Mạc Hàm vội vàng mở miệng nói: "Đã xảy ra chuyện gì? Mộ Dung tướng quân." Mộ Dung Thiên vừa thở vừa vội vàng nói rõ: "Tối hôm qua, Quang Minh đại giáo đường Thiên Long Thành bị một số kẻ không rõlai lịch tập kích, thương vong thảm trọng, ngay cả Hoàng thượng cũng bị kinh động , Mạc Lạp đại Tế Tự mời ngươi qua đó cùng nhau thương lượng đối sách." Mạc Hàm nghe xong, trong lòng cũng lấy làm kinh hãi, mới đầu còn nghĩ rằng là do Hắc Ám giáo hội làm, nhưng là ngẫm lại Liễu Yên Nhiên gần đây đều ở giáo hội bận rộn quản lý và xây dựng, cho nên không thể có thời gian để đối phó Quang Minh giáo hội , vậy rốt cuộc là ai chứ?
Mạc Hàm nghĩ tới đây, cũng vội vàng mở miệng nói : chúng ta mau qua đó xem." nói xong vừa định hướng về phía Đại Lệ bọn họ nói xin lỗi, Đại Lệ đã mỉm cười nói : "Không sao, ngươi có việc quan trọng, tự chúng ta đi đi dạo một chút là tốt, nhưng là một mình ngươi phải cẩn thận một chút." Mạc Hàm nghe vậy, vội vàng gật đầu đáp ứng, chuyển qua xe ngựa của Mộ Dung Thiên trực tiếp hướng về chỗ Quang Minh giáo đường mà đi.
Trên đường, Mạc Hàm vừa từ trong miệng Mộ Dung Thiên nghe rõ tình huống, thì ra là ở nửa đêm hôm qua, Quang Minh giáo đường tại Thiên Long Thành xuất hiện một người thần bí bịt mặt, đi vào không thèm phân trần lập tức giết nhiều người, Mạc Lạp Tế Tự nghe tin liền đi tới ngăn trở, cũng bị đối phương đả thương, chỉ một lát thời gian sẽ giết mười mấy Tế Tự cùng hộ giáo kỵ sĩ, đả thương hơn mười người, vẫn để xuống nói , hôm nay còn có thể đấu lại, Mạc Lạp Tế Tự đã phát ra Quang Minh giáo hội cao nhất thư cầu cứu hiệu Thánh hỏa lệnh , cách Thiên Long Thành gần đây cái kia những Quang Minh giáo hội nhân viên, đoán chừng nay Thiên Đô có lục tục chạy tới trợ giúp, hy vọng có thể tới kịp ở khuya hôm nay cũng chạy tới sao, hơn nữa hoàng đế cũng ra lệnh, yêu cầu thiên long quân đoàn tới đây bảo vệ Quang Minh giáo đường, dù sao nếu là Quang Minh giáo hội ở Thiên Long Thành xảy ra chuyện gì lời của, Thiên Long Đế Quốc cũng là rất có phiền toái .
Nghe đến đó Mạc Hàm cũng hiểu tại sao mới vừa rồi Mộ Dung Thiên lo lắng như vậy , hắn và Mạc Lạp có thể coi như là sinh tử chi giao , khó trách có gấp gáp như vậy. Mạc Hàm nghĩ mình cũng coi là cùng Mạc Lạp Tế Tự giao tình không nhạt, lần trước khi chiến thắng Huyết Sát hắn coi như là giúp mình một cái đại ân, nếu như sự việc hắc y nhân hôm nay là thật mình cũng nên trợ giúp Mạc Lạp một chút. Nghĩ tới đây, Mạc Hàm cũng bắt đầu tự hỏi, rốt cuộc là ai, tại sao phải đối với Quang Minh giáo hội hạ thủ, mục đích là cái gì ? Xe ngựa ngay khi Mạc Hàm tự hỏi đã tới Quang Minh đại giáo đường, nhưng là Mạc Hàm căn bản vẫn nghĩ không ra đầu mối gì , đành phải thôi.
Xuống xe, Mạc Hàm cũng là lần đầu tiên đi tới Quang Minh đại giáo đường, chỉ thấy nơi này Quang Minh giáo đường cùng với trong tưởng tượng của Mạc Hàm không hề giống, cũng không phải là rất xa hoa lộng lẫy, chỉ giống như là một giáo đường rất bình thường, vốn Mạc Hàm còn cho rằng bằng thực lực cùng tài lực của Quang Minh giáo hội, ở Thiên Long Đế Quốc thủ đô thành lập giáo đường cũng sẽ không thể quá kém cỏi, nhưng Mạc Hàm sau khi nhìn thấy nơi này mới phát hiện, căn bản khác xa so với mình tưởng tượng, chỉ là một ngôi giáo đường cổ xưa bình thường, trừ qui mô kiến trúc có khá lớn một chút, cơ hồ không có chỗ nào đặc biệt, hết thảy đều lộ ra vẻ chất phác, thậm chí có thể nói là 2 lúa, bên ngoài giáo đường còn có thể thấy nhiều chỗ dấu vết tu sửa, trong lòng không khỏi kỳ quái , này Quang Minh giáo hội giàu nứt đố đổ vách, tại sao giáo đường lại rách nát như thế, cùng mấy cái giáo đường đã gặp trước kia hoàn toàn không giống. Chẳng lẽ tiền đều bị mấy tên tế tự biển thủ rồi a.
Thấy nét mặt Mạc Hàm , Mộ Dung Thiên mỉm cười nói : "Mạc Hàm huynh đệ có phải hay không thấy có chút kỳ quái, Quang Minh giáo đường này cũng quá bình thường hả, một chút cũng không có hoa lệ như giáo đường khác ?" Mạc Hàm gật đầu nói đến: "đúng là có chút kì quái, ta khắp nơi dọc đường đi nhìn thấy giáo đường đều là tương đối hoa lệ , bằng vào Quang Minh giáo hội thực lực, giáo đường ở đế quốc thủ đô thế nào có bộ dáng như thế?" Mộ Dung Thiên nghe vậy mỉm cười giải thích: "T hật ra Quang Minh giáo hội hàng năm đưa xuống không dưới mười vạn kim tệ đến đại giáo đường Thiên Long Thành , chẳng qua là Mạc Lạp Tế Tự cho rằng, số tiền này cũng không cần thiết xài lãng phí ở cái vỏ bề ngoài, cho nên đem tất cả tiền đều cầm đi giúp đỡ những người nghèo cần trợ giúp, chỉ để lại một số nhỏ tiền dùng để duy trì giáo đường thu chi hằng ngày, cho nên không có dư thừa tiền để trang hoàng giáo đường lại ."
Mạc Hàm nghe đến đó, trong lòng không khỏi càng thêm bội phục việc Mạc Lạp làm , bây giờ người có thể suy nghĩ vì người nghèo như thế có thể nói là cực ít , ít nhất Mạc Hàm từ khi tới cái thế giới này, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, nghĩ tới đây, trong lòng Mạc Hàm càng kiên định quyết tâm trợ giúp Mạc Lạp, mở miệng nói đến: "Đã như vầy, chúng ta mau vào xem tình huống sao." Nghe Mạc Hàm nói, Mộ Dung Thiên cũng gật đầu đáp ứng, đi tới ngoài cửa giáo đường , chẳng qua bởi vì qua chuyện xảy ra tối hôm qua nên lúc này đại môn đã đóng, mà ở bên trong từng đoàn hộ giáo kỵ sĩ cùng Mục Sư đang liên tục tuần tra, .
Mộ Dung Thiên tiến lên gõ gõ đại môn, một kỵ sĩ mở tiểu khẩu nhìn thấy là Mộ Dung Thiên, vội vàng cung kính: "Mộ Dung tướng quân, Mạc Lạp Tế Tự thông báo , nếu như ngài đến thì trực tiếp vào bên trong gặp mặt." Mộ Dung Thiên nghe vậy, gật đầu cám ơn, không nói thêm, trực tiếp mang theo Mạc Hàm tiến vào trong giáo đường. Đi tới đại sảnh giáo đường, Mạc Hàm liền phát hiện nơi này có càng nhiều người đang bận rộn, bên trong rất nhiều người bị thương dưới sự giúp đở của Tế Tự đang chữa thương, mà trên bàn dài có mười mấy người bị vải trắng bao trùm , nghĩ có lẽ chính là nhân viên gặp nạn tối hôm qua , những Tế Tự cùng kỵ sĩ may mắn còn sống sót đều mang một bộ mặt bi thống.
Nhìn thấy Mộ Dung Thiên, mấy Tế Tự vội vàng cùng hắn vấn an, Mộ Dung Thiên cũng vội vàng gật đầu đáp lại, mà Mạc Lạp Tế Tự được mấy kỵ sĩ dìu , đi tới trước mặt mọi người, Mạc Hàm thấy Mạc Lạp Tế Tự sắc mặt cực kỳ tái nhợt, đúng là bị thương không nhẹ , Mạc Hàm vội vàng hỏi: "Mạc Lạp Tế Tự, ngươi không có gọi người giúp ngươi trị liệu sao? Thế nào khí sắc lại kém như vậy a?" Mạc Lạp nghe vậy, cười khổ mở miệng nói đến: "Buổi sáng cũng đã trị liệu, chẳng qua hắc y nhân kia hạ thủ thật sự quá nặng, mà Tế Tự ở đây không thể thi triển cao cấp trị liệu ma pháp, ta bị thương lại tương đối nặng, không phải những trị liệu pháp thuật bình thường có thể chữa trị , phải có tu vi giáo chủ trở lên làm phép mới có thể trị được, cho nên đến bây giờ vẫn như vầy."
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dương
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 134: Suy Đoán
Mạc Hàm nghe vậy, vội vàng mở miệng nói: "Các ngươi nhanh đem Mạc Lạp Tế Tự tới, ta thử xem sao." Nghe Mạc Hàm nói thê, các Tế Tự trong lòng không khỏi sửng sốt, Mạc Hàm cũng không phải là nhân viên của Quang Minh giáo hội, làm sao có thể có ma pháp quang hệ cao cấp chữa trị, nhưng khi nhìn thấy Mạc Lạp cùng Mộ Dung Thiên đều tỏ vẻ đồng ý, cũng không dám khinh thường, vội vàng đem Mạc Lạp Tế Tự nâng đến vị trí ngồi xuống.
Mạc Hàm thấy thế, cũng không do dự, bắt đầu ngâm xướng, một luồng ánh sáng trắng thuần khiết từ trong tay Mạc Hàm nổi lên, một số Tế Tự thấy thế, thất thanh hô: "Là Thánh Quang Thuật, điều này sao có thể, chẳng lẽ hắn là giáo chủ sao?" Chỉ thấy Mạc Hàm phất tay, đạo bạch quang kia trực tiếp tiến vào thân thể Mạc Lạp mà Mạc Lạp vẻ mặt thống khổ cũng không dần biến mất, chuyển sang hồng hào, lúc này coi như là đứa ngốc cũng hiểu Mạc Hàm mới vừa rồi thi triển thật sự đúng là quang hệ cao cấp trị liệu pháp thuật Thánh Quang Thuật , tới đây các Tế Tự cùng kỵ sĩ ánh mắt nhìn Mạc Hàm không khỏi nhiều thêm một phần tôn kính.
Không bao lâu, sắc mặt Mạc Lạp đã khôi phục bình thường , Mạc Lạp mỉm cười đứng lên nói: "Đa tạ đặc sứ đại nhân trợ giúp, không nghĩ tới quang hệ ma pháp tu vi của đặc sứ đại nhân đã đạt đến cảnh giới như thế , khó trách thánh nữ các hạ chọn ngài đảm đương chức đặc sứ giáo hội lần này." Nói xong Mạc Lạp hướng về những Quang Minh giáo hội nhân viên chug quanh nói: "Vị này chính là Mạc Hàm đặc sứ , người của Thánh Đô phái tới ta lần trước đã nói cùng các ngươi, các ngươi còn không mau tham kiến đặc sứ đại nhân."
Mấy Tế Tự cùng kỵ sĩ nghe vậy, vội vàng cung kính hành lễ vấn an Mạc Hàm. Mạc Hàm vội vàng khoát tay: "Mọi người mau miễn lễ sao, Mạc Lạp Tế Tự ngươi quá khách khí, chẳng qua là giơ tay nhấc chân thôi, bây giờ trước tiên hãy nói về nói chuyện tối ngày hôm qua đi, từ đó nghĩ ra đối sách a." Mạc Lạp nghe vậy, cũng không khách khí nữa, trực tiếp đem chuyện tối ngày hôm qua đều nói một lần, tình hình cùng Mộ Dung Thiên miêu tả không sai biệt lắm, chính là hắc y nhân kia đột nhiên xuất hiện, sau đó lại không có cố kỵ giết hơn mười vị giáo hội nhân viên, cuối cùng tự rời đi, chẳng qua là ở lúc rời đi, vẫn hung hăng nhắn lại, nói khuya hôm nay vẫn sẽ tới, muốn Mạc Lạp bọn hắn chuẩn bị sẵn sàng, còn lại căn bản không có đầu mối gì.
Mạc Hàm nghe vậy, mở miệng hỏi: "Mạc Lạp Tế Tự ngươi có hay không biết hoặc suy đoán đến kẻ đó là ai chứ? Hoặc là gần đây giáo hội có cùng người nào đó lợi hại kết thù ...?" Mạc Lạp nghe vậy, lắc đầu nói đến: "không, một cái cũng không có, hoàn toàn không có đầu mối, hơn nữa trên đại lục trừ Hắc Ám giáo hội, cũng không có người dám tới Quang Minh giáo hội gây rối, chẳng qua là theo suy đoán của ta, người này có thể là Hắc Ám giáo hội nhân viên, cho nên đến bây giờ cũng không hiểu rốt cuộc là ai."
Nói xong Mạc Lạp tiếp tục mở miệng nói đến: "Chúng ta hay là vào trong phòng nói đi? Mộ Dung Lão đầu, đặc sứ đại nhân mời đi theo ta." Nói xong liền xoay người mang theo Mạc Hàm bọn họ đi vào bên trong, Mạc Hàm biết Mạc Lạp nhất định là phát hiện cái gì, ở đây nhiều người nói chuyện không tiện, cho nên mới phải dẫn bọn hắn đến bên trong nói rõ, nghĩ tới đây, Mạc Hàm cũng trực tiếp đi theo Mạc Lạp phía sau, hướng về trong phòng đi tới. Đi vào trong phòng nội viện ,Mạc Lạp phân phó giáo hội nhân viên đi theo ở cửa đợi, theo sau liền mang theo Mạc Hàm cùng Mộ Dung Thiên đi vào trong.
Quả nhiên mới vừa vào đến trong ,vừa mới ngồi xuống, Mạc Lạp tựu thần sắc mặt ngưng trọng mở miệng nói : "Ta là to gan suy đoán, nhưng là cũng không biết có đúng hay không, cho nên muốn mọi người cùng nhau thương lượng." Mộ Dung Thiên nghe vậy, gật đầu nói đến: "Nga, là cái gì suy đoán, nói nghe một chút." Mạc Hàm mỉm cười mở miệng nói đến: "Mạc Lạp Tế Tự ngươi có phải là muốn nói, chuyện này cùng Minh Tộc xuất hiện mấy ngày hôm trước có liên quan sao?" Mạc Lạp nghe Mạc Hàm trả lời, kinh ngạc nói: "Mạc Hàm huynh đệ ngươi là làm sao mà biết được? Những thứ này cũng chỉ là trong lòng ta tự phỏng đoán , ta cũng không có cùng người khác nói qua a?" Mộ Dung Thiên nghe vậy, cũng là kỳ quái nhìn Mạc Hàm , không hiểu hắn thế nào biết suy nghĩ của Mạc Lạp.
Mạc Hàm thấy thế mỉm cười giải thích: "Thật ra ta vốn cũng không biết , chỉ là vừa rồi giúp Mạc Lạp Tế Tự trị liệu thời điểm, ta phát hiện Mạc Lạp Tế Tự trên người lưu lại một tia hắc ám khí tức, mà loại hắc ám khí tức này cũng là đặc biệt hơi thở của Minh Tộc, hơn nữa ta mấy ngày hôm trước ta cùng Minh Tộc đã giao thủ, cảm thấy ở trên người hắn cũng có loại này hơi thở, cho nên ta nghĩ hắc ám khí tức trên người Mạc Lạp Tế Tự, phải là do người áo đen kia lúc đả thương Mạc Lạp Tế Tự mà lưu lại trên vết thương , cho nên ta mới nghĩ chuyện này cùng Minh Tộc khó tránh có liên quan."
Nghe Mạc Hàm suy luận, Mạc Lạp không khỏi bội phục nói đến: "Không nghĩ tới Mạc Hàm tiểu huynh đệ chẳng qua từ việc chữa thương nhỏ nhặt này đã có thể suy luận ra nhiều vấn đề như vậy, Mạc Lạp thật là bội phục. Ta cũng chỉ là từ đấu khí hắc y nhân kia sử dụng tối hôm qua cảm ứng được một tia hắc ám khí tức , mặc dù hắn cố gắng che dấu, nhưng là ta vẫn có thể rõ ràng cảm giác được hơi thở làm người ta không thoải mái kia, mà ta ngày hôm qua chính là bị thương do đấu khí của hắn, cũng chính là cổ hơi thở đó, làm ta cảm thấy cả người không thoải mái." Mộ Dung Thiên nghe vậy mở miệng nói đến: "Nếu là Minh Tộc thật , ta nghĩ rất có thể là tới cứu cái tên Minh Tộc bị chúng ta tiêu diệt lúc trước, chẳng qua là hắn tại sao phải đối phó Quang Minh giáo hội ? Điều này có chút kì quái."
Mạc Hàm nghe vậy, mỉm cười nói đến: "Bản thân ta cảm thấy một chút cũng không kỳ quái, ngươi thử ngẫm lại, mỗi lần Minh Tộc quy mô xâm lược, bọn họ sợ nhất chính là quang minh ma pháp, quang minh ma pháp của Quang Minh giáo hội có thể nói là đối với Minh Tộc có lực đả kích trí mệnh, cho nên Minh Tộc có thể nói cùng Quang Minh giáo hội là kẻ địch trời sinh, hành động lần này chính là vì đả kích thực lực Quang Minh giáo hội , tạo sự khủng hoảng, mà mục đích của hắn cũng đã đạt tới, chẳng qua là việc tại sao hắn còn muốn lưu lại , còn nói khuya hôm nay còn có thể quay lại? Nói rõ cho chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, điểm này ta liền nghĩ không ra ?"
Nghe Mạc Hàm trả lời, Mộ Dung Thiên mở miệng nói đến: "Ta nghĩ chỉ có hai loại khả năng, một là kia Minh Tộc đối với thực lực của mình có lòng tin tuyệt đối, cảm thấy nhất định có thể đối phó cục diện này, còn lại có thể chính là hắn nghĩ đem tất cả lực lượng đều hấp dẫn tập trung vào nơi này , sau đó thực hiện âm mưu khác, chỉ là ta không nghĩ ra được hắn có thể làm những chuyện gì, mục đích làm như vậy là vì cái gì." Nghe Mộ Dung Thiênsuy đoán, Mạc Hàm cùng Mạc Lạp cũng rơi vào trầm tư. Trong lúc nhất thời trong nhà tất cả đều trở nên yên tĩnh. Chẳng qua là mọi người nghĩ muốn to đầu vẫn không nghĩ ra được Minh Tộc đó rốt cuộc có âm mưu gì, đành phải thôi. Mà trong lúc này có những nhân viên khác của Quang Minh giáo hội, cũng từ mấy tòa thành thị ở gần tới đây trợ giúp, trong đó có cả người Mạc Hàm quen thuộc Quang Hỏa trưởng lão.
Last edited by Trương đại thiếu gia; 18-08-2010 at 06:23 AM.
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 135: Mạc Hàm Suy Đoán
Nhìn thấy Quang Hỏa trưởng lão, Mạc Hàm đối với vị lão nhân nóng tánh nhưng lại rất nhiệt tâm này mỉm cười, nhớ tới cảnh khi cùng hắn lần đầu gặp mặt, còn đối với mình rất mực quan tâm, vội vàng thân thiết mở miệng nói : "Trưởng lão các hạ, làm sao ngươi nhanh như vậy đã tới rồi?"
Quang Hỏa nh thấy Mạc Hàm, cũng vội vàng mỉm cười mở miệng: "A, nguyên lai là ngươi a, tiểu bằng hữu, đã lâu không gặp, ngươi dạo này thế nào a?" Nhìn thấy Quang Hỏa xưng mình là tiểu bằng hữu, Mạc Hàm trong lòng không khỏi dở khóc dở cười, mình có chỗ nào giống tiểu bằng hữu của hắn a, bất quá tựa hồ ở trước mặt lão nhân kia, mình thật sự nhỏ hơn hắn nhiều a.Nghĩ tới đây Mạc Hàm mới nói: "Nhờ phúc trưởng lão, hết thảy cũng coi là thuận lợi, chẳng qua là thật lâu không có gặp được lão nhân gia, trong lòng có chút tưởng niệm (nhớ) ngươi."
Quang Hỏa nghe Mạc Hàm nói, lớn tiếng đáp: "Cái gì nhờ phúc không nhờ phúc , tiểu tử ngươi coi vậy mà xem ra cũng đã tốt nghiệp chuyên ngành công phu vuốt mông ngựa a, ta xem ngươi chỉ được cái ba xạo chứ làm gì nhớ tới ta đâu. Mà gần đây trên đại lục ngươi có thể nói là danh tiếng đại chấn ha, đầu tiên là chữa trị quái bệnh cho tiểu nha đầu Mộ Dung gia, tiếp theo đó là đi sứ Thú Tộc, thành công ngăn trở âm mưu của Minh giới, những thứ này thì Linh Nhi nha đầu kia cũng đã nói cùng ta rồi,ngươi làm không sai a, thật là khiến Quang Minh giáo hội chúng ta hãnh diện, mà ngay cả mấy cái lão bất tử bằng hữu ta cũng khen ngươi không dứt , lão phu ban đầu không có nhìn lầm ngươi, sau này tiền đồ của ngươi vô lượng a." Nghe Quang Hỏa trưởng lão nói, Mạc Hàm trong lòng không khỏi lâng lâng nhưng cũng vội vàng khiêm nhường: "Những chuyện này cũng chỉ là đúng dịp thôi, cũng nhờ vận khí nữa, trưởng lão quá khen rồi."
Nghe Mạc Hàm trả lời vậy, Quang Hỏa mở miệng mắng: "ta nói do bản lãnh của ngươi sẽ là bản lãnh của ngươi, khiêm nhường làm cái rắm gì không biết, con bà nó ngươi từ lúc nào trở nên như vậy a, một chút cũng không có khí khái nam nhân". Nghe Quang Hỏa quở trách, Mạc Hàm trong lòng âm thầm cười khổ, nhưng là ngoài miệng vẫn là vâng vâng dạ dạ tỏ vẻ “em biết lỗi ^_^”, Mạc Hàm mặc dù cùng Quang Hỏa tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng là cũng hiểu rõ tính tình Quang Hỏa , chỉ cần ngươi đồng ý với lời nói của hắn, mọi chuyện rất nhanh sẽ êm thắm , nếu không thì cho ngươi nếm mùi đau khổ. Quả nhiên Quang Hỏa sau khi nhìn thấy Mạc Hàm biểu hiện, hài lòng gật đầu nói : "Người trẻ tuổi khiêm nhường một chút là tốt, nhưng có đôi khi cũng cần một chút kiêu ngạo biết không? Như vậy mới có thể có nhiều nữ nhân thích ngươi hơn."
Nghe Quang Hỏa nói, Mạc Hàm trực tiếp muốn té xỉu, không biết cái đó và chuyện nữ nhân thích có quan hệ gì, nhưng cũng chỉ có thể cười khổ đáp ứng.Vừa lúc Mộ Dung Thiên thấy thế, khóe miệng không khỏi nở nụ cười, rất ít khi nhìn thấy Mạc Hàm kinh ngạc, Quang Hỏa trưởng lão này xem ra không phải là lợi hại bình thường nga, có thể làm cho Mạc Hàm kinh ngạc, đủ để cho người ta bội phục. Lúc này lại nghe Quang Hỏa trưởng lão hướng về phía Mạc Lạp nói đến: "Nghe nói ngươi cũng bị thương, bây giờ thế nào?" Nghe Quang Hỏa hỏi, Mạc Lạp cũng không dám cười hì hì giống như Mạc Hàm, cung kính đáp: "Đa tạ ơn trưởng lão quan tâm, thuộc hạ chỉ là chút thương nhỏ, nhờ Mạc Hàm đặc sứ trị liệu, đã hoàn toàn khỏe rồi." Nghe Mạc Lạp trả lời, Quang Hỏa gật đầu nói đến: "Vậy thì tốt, ngươi đem chuyện lần này kể lại ta nghe, ta muốn nhìn xem là ai ăn gan báo dám chọc tới chúng ta Quang Minh giáo hội."
Mạc Lạp vội vàng gật đầu nói đến: "Xin trưởng lão vào nhà, ta sẽ đem chuyện tình kể lại ngài biết. Quang Hỏa nghe vậy, gật đầu đồng ý, lúc này Mạc Hàm mở miệng nói đến: "Trưởng lão ngươi và Mạc Lạp Tế Tự cứ vào trước, ta bây giờ cần ra bên ngoài an bài một buổi tối,rồi sẽ cùng ngài tiến vào." Mạc Hàm bây giờ có thể nói thật sự sợ vị trưởng lão nóng tánh này, nên muốn cách hắn xa một chút, nếu không một lát sẽ lại bị hắn chỉnh sửa. Quang Hỏa nghe Mạc Hàm nói, gật đầu nói đến: "Vậy ngươi đi sớm về sớm, ta cùng Mạc Lạp đi vào là tốt rồi, chờ mọi chuyện qua chúng ta mới lại hảo hảo uống rượu nói chuyện phiếm." Nói xong cũng không quay đầu lại xoay người tiến vào.
Mạc Hàm vội vàng gật đầu xác nhận, Mạc Lạp cũng liền vội vàng cùng Mạc Hàm bọn họ mỉm cười một cái, rồi cũng đi theo Quang Hỏa tiến vào. Đợi Quang Hỏa đi xa, Mộ Dung Thiên mỉm cười nói đến: "Không nghĩ tới Quang Hỏa trưởng lão này tính cách lại nóng nảy như vậy a? Ta là lần đầu tiên nhìn thấy có người có thể đem Mạc Hàm huynh đệ ngươi ngoan ngoãn nghe lời nga, thật là không tưởng tượng nổi." Mạc Hàm nghe vậy, cười khổ nói đến: "Mộ Dung tướng quân ngươi lại giễu cợt ta a, ta cũng đã đủ khổ , chúng ta hay là mau ra ngoài đi." Sau khi nói xong liền vội vàng rời đi.
Mộ Dung Thiên thấy thế không khỏi cười ha hả. Mới ra cửa giáo hội, thấy đã có rất nhiều thiên long quân đoàn cấm vệ quân, đem giáo đường bảo vệ khắt khe , không cho bất luận kẻ nào tới gần, đầu lĩnh cũng chính là thống lĩnh cấm vệ quân Lưu Thừa Đức, nhìn thấy Mạc Hàm cùng Mộ Dung Thiên, Lưu Thừa Đức vội vàng cung kính nói : "Thuộc hạ tham kiến Mộ Dung tướng quân, tham kiến Mạc Hàm Công Tước." Mạc Hàm vội vàng khoát tay nói đến: "Ha hả, Lưu thống lĩnh không cần khách khí, cực khổ cho ngươi rồi." Mộ Dung Thiên cũng vội vàng mỉm cười nói đến: "Lưu thống lĩnh đang thi hành công vụ, không cần đa lễ , lần này người áo đen thân thủ không giống tầm thường, Lưu thống lĩnh cần phải cẩn thận một chút ."
Nghe Mộ Dung Thiên nói, Lưu Thừa Đức vội vàng cung kính: "Đa tạ Mộ Dung tướng quân, thuộc hạ nhất định sẽ cẩn thận một chút , quyết không phụ hoàng ân." Mộ Dung Thiên nghe vậy cũng không nói nữa, chẳng qua là mỉm cười gật đầu. Mạc Hàm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, mở miệng hỏi: "Lưu thống lĩnh lần này đeo bao nhiêu cấm vệ quân đi ra? Trong hoàng cung vẫn còn dư lại bao nhiêu cấm vệ quân? Ai tới bảo vệ Hoàng thượng?"
Lưu Thừa Đức nghe Mạc Hàm hỏi, trong lòng sửng sốt, vốn là chuyện dò thám thực lực hoàng cung thủ vệ này có thể nói là tối kỵ, không cẩn thận sẽ chụp cái tội danh mưu phản tru di cửu tộc a, không người nào dám hỏi như thế, nhưng là hắn cũng biết Mạc Hàm nhất định là không biết việc này, hơn nữa Mạc Hàm gần đây cũng là kẻ hoàng đế vô cùng tín nhiệm, không thể làm gì khác hơn là trả lời: "Lần này Hoàng thượng rất coi trọng chuyện này, lệnh năm ngàn cấm vệ đi ra hiệp trợ Quang Minh giáo hội, trong hoàng cung cũng chỉ còn dư lại năm ngàn cấm vệ bảo vệ hoàng thượng, cầm đầu chính là Phó thống lĩnh An Hải."
Nghe Lưu Thừa Đức trả lời, Mạc Hàm thật giống như nghĩ tới điều gì, mở miệng mỉm cười đáp Lưu Thừa Đức: "Nga, tốt, ta biết rồi, ngươi cứ tiếp tục công vụ, chúng ta không quấy rầy ngươi nữa." Lưu Thừa Đức nghe vậy, mặc dù trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng vẫn là gật đầu. Mà Mạc Hàm cùng Mộ Dung Thiên cũng trở lại Quang Minh giáo hội, lúc này Mạc Hàm thấp giọng thì thầm với Mộ Dung Thiên gì đó, Mộ Dung Thiên nghe xong kinh ngạc: "Mạc Hàm huynh đệ suy đoán có nắm chắc không, đây không phải là chuyện nhỏ, vạn nhất xảy ra vấn đề gì, vậy thì rất nguy hiểm ." Mạc Hàm nghe vậy lắc đầu nói đến: "Nói thật, ta cũng không có cái gì nắm chặc, nhưng là ta có một cảm giác như vậy, ta vẫn rất tin vào trực giác của mình , cho nên ta mới nghĩ ra kế hoạch bắt ba ba trong rọ này ^.^."