Nực cười cho cái j gọi là trốn tránh, sau hnay, ak quên hqua nhận thấy rằng chả là j cả trong m`, hoàn toàn k, những giọt nước mắt ngu ngốc rơi xuống để khóc cho 1 time ngốc nghếch, thấy hối tiếc vì m` sa đà vào chuyện này quá sâu, quá ngu ngốc, khóc cho chính bản thân mình, để rồi mạnh mẽ hơn.
Giờ nghĩ lại thấy mình hâm quá đỗi, chả đáng , sau bao nhiêu chuyện m` vẫn vui vẻ, vẫn có thể mỉm cười với tất cả những ng` thân yêu , dám đối diện với tất cả, và đi về phía trc'...
Sẽ luôn là 1 chốn bình yên của 1 người khi cần...
H hết tự kỉ