“Nhân vật quan trọng chỉ xuất hiện vào thời khắc quan trọng mà thôi”
“Tên Thiên Thư chết tiệt kia. Có phải ngươi đã tỉnh lâu rồi mà không chịu xuất hiện sớm hay không? Đợi tới nước này mới nhảy ra. Tỏ vẻ cao nhân!”
Từ tâm trạng vui mừng, Lâm Thiên chuyển sang tức giận khi bị Thiên Thư xỏ mũi như vậy
“Thật ra ta mới chỉ tỉnh lại vào tháng rồi mà thôi. Ngoài ra, ta cũng muốn xem cách xử lý của chủ nhân với vấn đề này như thế nào, tạo điều kiện học hỏi cho người. Thế giới tu chân này là cá mạnh nuốt cá bé, người phải hoàn toàn vượt lên trên hết thì mới có thể tồn tại. Còn một điều quan trọng nữa là ta đã dùng công năng của mình, trộm xem hết tất cả những thư tịch trong Tàng thư các của Liễu gia”
“Thật vậy sao? Đó là cả một kho tàng đấy. Mà ngươi có thể hiểu được ngôn ngữ của vị diện này sao?”
“Ta là Thiên Thư mà, những ngôn ngữ mới với ta thì như trò trẻ con thôi. Ngoài ra, những thư tịch võ công đó đều là vô dụng. Dù là vũ kĩ, công pháp ở tầng năm hay tầng ngầm bí mật của Liễu gia cũng vậy. Thứ có tác dụng với chúng ta thật ra chính là những kiến thức về văn hóa và lịch sử của vị diện này. Những thứ thư tịch đó làm sao có thể sánh được với những gì được đút kết từ thời viễn cổ, kinh nghiệm của nhiều thế hệ gia tộc tối cao truyền thừa lại trong ta”
“Tốt! Tốt! Ta biết ngươi tài giỏi rồi. Mau nói bước tiếp theo chúng ta sẽ làm gì đây? Mau lựa chọn một thư tịch cao cấp nhất cho ta nào!”
“Hiện giờ người đã đi hoàn toàn đúng hướng, Tạm thời chúng ta không cần gấp phải Trúc cơ. Thần hồn của người đã đạt mức cao nhất rồi. Nó tăng trưởng mạnh vậy hoàn toàn là do tác dụng của Tăng hồn đan tới bây giờ mới được sử dụng hết, còn việc người tu luyện thì chỉ góp một phần rất rất rất ít vào đó mà thôi.
“Về thân thể của ngày ta thấy đó mới là thứ trọng điểm bồi dưỡng sắp tới của chúng ta. Độ tuổi này là thời điểm tốt nhất để rèn luyện thể chất. Mà thể chất của người hiện giờ cũng đã khủng lắm rồi. Việc cải thiện tuy dễ hơn nhưng cũng sẽ vô cùng khó khăn. Biện pháp tốt nhất là dùng võ công và nội lực để hoàn thiện thể chất của chủ nhân”
“Dùng nội lực à? Ta tưởng nội lực và võ công của phàm nhân cũng chỉ là trẻ con của người tu chân chứ?”
Lâm Minh cảm thấy khó hiểu.
“Đúng là như vậy. Nhưng hiện tại nếu người hấp thu thiên địa nguyên khí, tập sử dụng pháp thuật hoặc dùng nó rèn luyện thân thể thì rất có thể người sẽ vô tinh Trúc cơ luôn. Tiềm năng trong cơ thể người đã rất cao rồi. Con đường đi của chúng ta phải thật cẩn trọng. Những kẻ thù của người ở vị diện kia không biết chừng bất cứ lúc nào cũng có thể tìm ra nơi này”
“Ngoài ra, người đừng xem thường võ công, nó có rất nhiều lợi ích. Đặc biệt với võ công mạnh mẽ thì gặp những nhân vật từ Trúc cơ trở xuống thì hoàn toàn có thể liều mạng. Nó cũng bổ trợ rất tốt cho vũ kỉ của người. Ngoài ra, khi người lỡ gặp phải những cấm chế, trận pháp hạn chế pháp thuật thì đó cũng là một trợ giúp nhỏ đấy! Mà hiện giờ chúng ta cũng chỉ có con đường này là tốt nhất!”
“Đánh phải vậy thôi. Nhưng ở trong rừng này nguy hiểm vô cùng. Có rất nhiều yêu thú gần đây”
“Chủ nhân yên tâm. Hiện tại ta đã hồi phục một phần rồi. Ta hoàn toàn có thể triển khai thiên thức quan sát hết tất cả động tịnh của khu rừng này. Để an toàn hơn, chúng ta nên vào sâu trong rừng hơn nữa. Nếu gặp yêu thú mạnh, ta có thể dùng thiên thức đặc thù của mình dọa sợ các yêu thú mạnh. Yêu cầu là yêu thú càng mạnh thì sẽ càng có trí tuệ, chúng hiểu không nên đắc tội với đối thủ mạnh mẽ để bảo tồn mạng sống. Loài trí tuệ thấp thì bản năng của chúng sẽ biết phải tránh xa chúng ta ra. Ngoài ra, không những người phải học võ công”
“Còn thêm thứ gì nữa chứ? Chẳng phải ngươi nói không thể sử dụng pháp thuật sao?”
“Chủ nhân, người không biết rồi. Thật sự ta có thể dùng truyền thừa ký ức để truyền cho người một số tri thức đặc biết như ngôn ngữ chẳng hạn. Nhưng ta cũng không phải vạn năng. Trên người ta cũng có những hạn chế. Ví dụ như ta hoàn toàn không thể truyền thừa hoàn toàn những ký ức về dược, luyện kim, trận pháp cho người đươc. Hoặc những kiến thức tu chân thì cũng chỉ được một phần ở tầng dưới Trúc cơ mà thôi. Những công pháp mạnh mẽ thì đã bi phong ấn”
“Còn có chuyện như vậy? Không phải là quá bất lợi với ta rồi sao? Vậy có cách nào mở phong ấn hay không?” Lâm Minh hơi bất ngờ, hắn cứ tưởng có Thiên Thư thì đã có một người sư phụ thông thái không gì là không biết dạy mình tất cả. Nhưng thật không ngờ lại có những hạn chế này
“Thật ra đó là những hạn chế để giúp cho chủ nhân Thiên Thư mà thôi. Phải biết rằng những công pháp cao tầng muốn luyện được thì hoàn toàn không phải dễ. Nếu như không hiểu cặn kẻ nó như thế nào mà miễn cường tu luyện thì hoàn toàn rất dễ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma. Ngoài ra, những kỷ thuật như dược, pháp trận, luyện kim chỉ để rõ những công thức, một số kiến thức cơ bản là do những thứ đó muốn tiến xa trên con đường tông sư thì hoàn toàn phải do mình giác ngộ mà ra. Không thể dựa vào trợ lực bên ngoài”
“Ra thế. Không ngờ là như vậy. Vậy ngươi nói ta nên luyện tập thứ gì nữa đây?”
“Dược và luyện kim là những thứ cần phải đạt trình độ nhất định trong tu chân mới có thể thực hiện được. Vì thế người tạm thời rèn luyện bằng cách nhận biết cây cỏ, khoáng sản. Học thuộc các đặc tính, nhận biết chúng. Điều này hoàn toàn dễ khi linh hồn người đã đến Hòa hợp. Tinh thần và trí óc đã được giải phóng. Ngoài ra, chúng ta sẽ học dần những kiến thức về trận pháp”
“Ta hiều rồi. Vậy hãy mau truyền những thứ đó cho ta biết đi”
Một khả năng tuyệt vời của Thiên Thư là việc truyền những tri thức của nó trực tiếp vào cho chủ nhân của mình. Một khoảng thời gian sau thì Lâm Minh cũng đã nắm những gì hắn cần phải học. Võ công mà hắn phải luyện được cũng được chia làm hai thứ là ngoại công và nội công. Ngoại công thật chất cũng giống như luyện tập các môn thể thao của thời hiện đại nhưng tập luyện với cường độ rất cao. Nội lực là một phương pháp đặc trưng luyện tập bằng cách ngồi yên lặng trong không khí tĩnh mịch và thả lỏng thể xác cũng như tâm hồn, dùng khí của mình trùng kích các huyệt vị, đem nó phát triển mạnh mẽ lên.
Do ngoại công luyện tập vô cùng hà khắc và tốn thể lực nên được chia đều tập vào cả ba buổi trong ngày của Lâm Minh. Nội công là phương thức đặc biệt nên hắn chỉ luyện tập vào buổi tối. Hắn dẫn khí vào các huyệt vị của mình theo một vòng tuần hoàn trong công pháp, luyện thành một tập tính nhất định, sau đó chìm vào trong giấc ngủ, cũng gần giống như là ngồi thiền vậy, cứ để cho cơ thể luyện theo một phản xạ.
Thời gian còn lại cũng được hắn chia ra, tìm hiểu các loại dược phẩm, học cách nhận biết chúng, hắn còn cất công đi hái về, tìm cách luyện chế các loại thảo dược đơn giản bình thường, còn các đan dược thúc đẩy tu chân hay có công hiệu thần kỳ thì hắn chỉ hâm mộ mà thôi, chứ hoàn toàn không đủ khả năng chế tạo được, đơn giản vì hắn không có thiên hỏa hay bình bát quái để luyện chúng, ngoài ra thuật luyện kim cũng vậy, chỉ dừng lại ở mức tìm hiểu bề ngoài.
Nhưng hắn cũng tìm được một thứ để tâm đắc đó chính là trận pháp. Hiện tại hắn đã học được rất nhiều trận pháp sơ đẳng và đã đem thực nghiệm được một số. Tuy chỉ là những trận pháp đơn giản, nhưng cũng đạt được thành quả rõ ràng hơn những thứ khác.
Hắn thật sự cũng rất an tâm với cam kết an toàn của Thiên Thư. Thời gian khá dài hắn vẫn chưa thấy một con yêu thú nào ở gần đây. Khiến hắn hâm mộ Thiên Thức của Thiên Thư không thôi. Nhưng hắn cũng được an ủi rằng khi Trúc co thành công thì thần thức của hắn sẽ được mở ra và những pháp thuật ghê gớm cũng được học nhiều hơn. Những gợi ý đó khiến Lâm Minh ngày càng điên cuồng tập luyện
Hai năm sau…
“Ngươi nói là ta có thể dùng trận pháp để thực nghiệm trên bọn yêu thú thử rồi à? Ha ha. Cuối cùng cũng chờ được đến ngày này!”
“Không nên vội mừng. Thật ra điều này cũng nguy hiểm vô cùng. Nếu muốn dụ yêu thú vào thì ta phải tạm ngừng phát ra thiên thức của mình. Lúc đó sẽ không biết kéo đến bao nhiêu yêu thú. Nếu vượt qua phạm vi chịu đựng của chúng ta thì sẽ nguy mất”
“Chẳng phải ngươi nói bọn yêu thú cấp 3 trở lên có trí tuệ nhất định. Chúng biết được đây là lãnh thổ của một tên yêu quái mạnh mẽ nào đó dù đã giải trừ chúng cũng không tình nguyện đến. Chỉ có bọn yêu thú cấp 2 trở xuống bị mất đi đè nén khi đến đây mới có thể đụng phải chúng ta. Ta tự tin với trình độ võ công và thể chất này hoàn toàn có khả năng chạy trốn khi gặp nguy hiểm. Ngươi yên tâm đi. Với lại lần này cũng chủ yếu là thử uy lực nội công xem như thế nào mà!”
“Thôi được. Chúng ta cũng nên thử sức mạnh của người sau hai năm qua đã tiến bộ như thế nào! Bắt đầu bố trí nào!”