Điều thần kỳ của Vạn Thú Tiên Kinh giai đoạn thứ hai chính là có thể thông qua Vạn Thú Lệnh hấp thu chuyển hóa năng lượng hiến tế của vạn thú, đó là một loại năng tinh thuần cùng loại như niệm lực, hấp thu chuyển hóa loại năng lượng này có thể gia tăng phẩm chất chân khí bản thân, cũng là căn bản của người tu tiên.
Một trong những điều kiện để Vạn Thú Tiên Kinh giai đoạn thứ hai đạt tới đại viên mãn là thu thập hơn một vạn chủng tộc yêu thú, có được lực lượng hiến tế của vạn loại yêu thú, cuối cùng mới có được lực lượng của Thú Thần! Hơn nữa, những yêu thú này sau khi bắt nhập vào trong Vạn Thú Lệnh sẽ giống như tín đồ, không ngừng cung cấp năng lượng hiến tế. Yêu thú có tu vi cảnh giới càng cao thì cung cấp năng lượng càng lớn, nhưng điều kiện kiên quyết là phải ấn hạ thần thức ấn ký.
Long Tiêu Diêu tuy rằng không biết những điều này nhưng Vạn Thú Tiên Kinh là công pháp hắn tu luyện, đối với những yêu cầu của nó luôn hoàn thành chặt chẽ, tự nhiên sẽ không tùy tiện tìm kiếm những yêu thú cấp thấp cho đủ số lượng.
Sau khi thu lấy Xích Giáp Trùng. Long Tiêu Diêu lại bắt đầu chú ý những con du trùng ở trong lòng nước. Trong số những con quái trùng kia có không ít đạt tới cấp mười, thậm chí còn có yêu trùng Thái Sơ Cảnh, cấp mười một, mười hai, đều thuộc hàng đỉnh cấp trong chủng tộc của mình.
Yêu trùng cấp thấp không có năng lực chuyển hoán, hóa hình. Cả đời của chúng đều bảo trì hình thái vốn có, tỷ như con du trùng trong nước, tuy sớm vượt qua cấp chín, thậm chí đạt tới cấp mười một, cấp mười hai nhưng chúng căn bản không thể sinh tồn cách xa thủy sinh, cả đời đều là yêu trùng trong nước.
Cũng chính vì thế, Long Tiêu Diêu cũng không lo lắng những con du trùng này. Hắn trước quan sát kỹ càng một lúc, cũng không biết được đa số các loại yêu trùng nơi này, vốn tu sĩ nhân loại cũng không biết số quái trùng này. Hơn nữa, có rất nhiều quái trùng ở nơi này vì không bị thiên địch uy hiếp cho nên dần sinh sôi nảy nở rất mạnh mẽ. Hắn cũng chỉ có thể dùng mắt thường để quan sát.
Long Tiêu Diêu trước tập trung vào một mục tiêu mà hắn có thể nhận ra. Sau đó, tay phải hắn cách không chụp một cái, con quái trùng trong nước liền bị một bàn tay màu vàng được huyễn hóa ra từ lòng nước bên dưới chụp ra.
Con quái trùng này dài chừng một thước, lớn bằng một ngón tay, có hình ống, phần đầu có vẻ hơi thô, cũng nhìn không ra mặt mũi, khí quan, chỉ thấy có một cái miệng hình tròn với răng được xếp hình vòm. Con quái trùng này thuộc loại yêu trùng hấp huyết, trực tiếp dùng miệng cắn vào thân thể sinh vật khác, hút lấy máu của đối phương.
Con quái trùng này chỉ có thể sinh tồn trong nước, lúc này bị cự thủ huyễn hóa kéo ra khỏi lòng nước thì thân thể liền giãy dụa, ý đồ thoát ra. Đồng thời, cái miệng của nó cũng không ngừng cố hấp thu bàn tay này. Nhưng cự thủ màu vàng chính là do chân khí ngưng kết chứ không phải là huyết nhục, con quái trùng sao có thể hấp thụ?!
Đây chính là đạo lý vỏ quýt dày còn có móng tay nhọn. Con quái trùng lập tức mất đi đại bộ phận thực lực, cũng giống như Phệ Linh Trùng có thể thôn phệ được những linh thạch cứng rắn nhất, nhưng khi đối mặt với vải bông mềm mại thì mất đi năng lực. Loại quái trùng này tuy rằng có được ít thần thông, thậm chí dù thân thể bị cắt làm hai phần cũng sẽ không mất mạng. Chỉ khi nó bị rời khỏi nước thì sinh mệnh của chúng mới nhanh chóng mất đi, thực lực giảm xuống trên diện rộng.
Con quái trùng này chỉ duy trì giãy dụa được chừng thời gian một chén trà nhỏ rồi dần suy yếu. Long Tiêu Diêu cũng chưa muốn giết chết nó mà thừa dịp nó đang hết sức suy yếu, đánh hạ thần thức ấn ký rồi thu nó vào trong Vạn Thú Lệnh.
Long Tiêu Diêu dùng phương thức này, trước sau hàng phục rất nhiều loại quái trùng, thu hết vào trong Vạn Thú Lệnh. Trong đó cũng có hai loại quái trùng khá phiền toái. Một loại có phần miệng như muỗi, không ngờ có thể đột phá cự thủ được biến ảo ra. Nếu không phải hắn nhanh chóng huyễn hóa ra thêm một cự thủ nữa bắt lấy thì đã khiến nó chạy thoát được.
Một loại quái trùng khác lại đạt tới Thái Sơ Cảnh, có thể trực tiếp hấp thu năng lượng của cự thủ. May mắn nó cũng như đa số các loài quái trùng, rất sợ lôi điện cho nên Long Tiêu Diêu sử dụng lôi điện đánh ngất, thuận lợi thu phục.
Khi Long Tiêu Diêu liên tục thu lấy các loại quái trùng, hắn phát hiện có một cỗ năng lượng tinh thuần từ trong Vạn Thú Lệnh phóng xuất ra. Hắn tuy rằng không biết đó là niệm lực vạn thú hiến tế nhưng có thể cảm giác được phẩm chất loại năng lượng này không tầm thường, đương nhiên càng hào hứng thu phục quái trùng. Mỗi một loại, hắn đều chọn con có tu vi cao nhất.
May mắn là những con quái trùng kia đều là yêu thú thủy sinh, sau khi rời nước sẽ mất đi hơn phân nửa thực lực. Long Tiêu Diêu vẫn chưa gặp nhiều phiền toái khi thu phục mười mấy loại quái trùng vào trong Vạn Thú Lệnh, Sau đó, hắn liền tiếp tục bay sâu vào trong đầm lầy để tìm kiếm. Phiến đầm lầy này có sinh trưởng không ít dược thảo quý hiếm, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua mà thu thập, nhổ trồng trong Vạn Thú Lệnh.
Tuy nhiên, quái trùng trong nước dù không gây ra uy hiếp đối với Long Tiêu Diêu nhưng trong này có số lượng phi trùng khổng lồ, khiến hắn không thể không tận lực đi vòng, tránh né. Hơn nữa, dù hắn cậy vào thần thức cường đại, có thể biết trước những đàn phi trùng lớn nhưng hắn vẫn rất e ngại những đám phi trùng giằng co. Trong đó, có đám phi trùng đạt tới số lượng hơn năm ngàn.
Nhưng, đám phi trùng đáng sợ nhất mà Long Tiêu Diêu gặp được lại chỉ có hơn một trăm con. Đó chính là Cử Xỉ Trùng mà hắn từng đọc qua được trong những bí tịch nói về lãnh địa Xích Giác tộc. Loại quái trùng này toàn thân dài nửa thước, trên đầu có một cái miệng màu đen hình răng cưa, tu vi tương đương Thái Sơ Cảnh. Chẳng những lực công kích của chúng rất mạnh mà có thể đột phá không gian ngưng cố của Chu Thiên Kiếm Trận.
Long Tiêu Diêu rơi vào đường cùng, chỉ có thể tiến nhập vào lòng đất tiềm hành, trốn tránh loại quái trùng này. Hắn một hơi chạy xa hai mươi dặm mới thoát khỏi chúng. Trải qua lần chiến đấu này, hắn mới biết được sự đáng sợ của đầm lầy. Sau đó, hắn tiến về phía trước càng thêm cẩn thận, tận lực tránh né các loại phi trùng.
Phạm vi của đầm lầy rất rộng lớn, trên trăm vạn năm qua các loại yêu thú sinh sôi nảy nở thuận lợi. Tuy Long Tiêu Diêu phát hiện ra có không ít dược thảo quý hiếm nhưng CŨNG gặp mấy lần phiền toái. Vì đầm lầy có rất nhiều phi trùng, hắn rất khó tránh né ở xa, vài lần bị đàn phi trùng phát hiện, không thể không trốn vào lòng đất tránh né.
Long Tiêu Diêu tiến vào đây chừng hai mươi ngày mới phát hiện ra Xích Diêu Thảo. Đây là một loài linh thảo bán thủy sinh màu đỏ thẫm. Thân cây nó chỉ có một phiến lá dày nửa tấc, cũng không cao hơn một thước nhưng lại rộng đến một thước. Rễ cây Xích Diêu Thảo cắm rất sâu vào lòng đất, ở nơi bùn lầy nhưng hơn nửa phiến lá lộ ra ngoài để hấp thu năng lượng nhật nguyệt.
Long Tiêu Diêu phát hiện phiến Xích Diêu Thảo này có tới mấy trăm gốc, trong đó có gần trăm gốc đạt tới thành thục, vượt qua mấy ngàn năm. Xích Diêu Thảo có trợ giúp đối với yêu thú đột phá đại nạn cấp mười, hơn nữa yêu thú lại có thể trực tiếp hút lấy chất lỏng Xích Diêu Thảo cho nên đây trở thành vùng giao tranh của yêu thú. Hiện tại, phiến Xích Diêu Thảo này do một đám Thứ Châm Trùng chiếm cứ.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thứ Châm Trùng là một loại yêu thú toàn thân có nhiều lông nhọn như nhím, cái đầu lớn chững nắm tay, có một miệng dài chừng nửa xích, số lông nhọn trên người dài gần ba tấc, toàn thân ngăm đen, trên đó có kịch độc. Thứ Châm Trùng có thể đạt tới tu vi tương đương Thái Sơ Cảnh. Nói cách khác, tu vi cao nhất của chính là cấp mười hai, mà quan khẩu thăng cấp lớn nhất chính là đại nạn cấp mười.
Thứ Châm Trùng đương nhiên cũng không có linh trí nhưng bằng vào bản năng biết được Xích Diêu Thảo có trợ giúp vượt qua đại nạn cho nên chiếm lấy phiến Xích Diêu Thảo này. Thứ Châm Trùng bình thường cũng không hút Xích Diêu Thảo nhưng khi thăng cấp chín và đột phá cấp mười, theo bản năng chúng sẽ đi hút lấy một ít chất lỏng Xích Diêu Thảo, điều này khiến xác suất thành công thăng cấp của cũng tăng lên không ít.
Thứ Châm Trùng thuộc loại yêu trùng sống thành đàn, vì chất lỏng Xích Diêu Thảo có trợ giúp thăng cấp cho nên có gần ba trăm con đột phá cấp mười, đạt tới cấp mười một, mười hai, sức sinh sản tất nhiên cũng không có vấn đề gì. Cả một mảnh Thứ Châm Trùng nơi này có tới hơn vạn con.
Long Tiêu Diêu cùng không dám trực diện khiêu chiến một đoàn Thứ Châm Trùng nhưng hắn cùng không nguyện ý từ bỏ. Tuy rằng cả phiến đầm lầy này có rất nhiều nơi có Xích Diêu Thảo nhưng có nhiều loài cần tới nó. Tuy chỉ khi thăng cấp mới cần dùng nhưng do nhu cầu cao nên hiện đã không còn nhiều Xích Diêu Thảo nữa. Hắn tìm tòi nơi này hơn hai mươi ngày cũng chỉ phát hiện ra một mảnh Xích Diêu Thảo nơi đây mà thôi.
Long Tiêu Diêu cân nhắc mãi, lại tìm tòi thêm mười mấy ngày nhưng cũng không phát hiện gì thêm. Cuối cùng, hắn không thể không quay lại nơi đây. Hắn đương nhiên không dám khiêu chiến một đoàn Thứ Châm Trùng, đang âm thầm quan sát cuộc sống và tập tính của chúng. Thứ Châm Trùng trưởng thành cơ bản không ra ngoài kiếm ăn nhưng dưới cấp tám cũng cần ăn uống.
Việc ăn uống của Thứ Châm Trùng là thông qua những cái miệng dài để hấp thu chất dinh dưỡng. Thức ăn của chúng cùng rất hỗn tạp, có thể là chất dịch của thực vật, cũng có thể là chất dịch của động vật. Thứ Châm Trùng ra ngoài kiếm ăn cũng đi thành bầy đàn, bình thường có hơn một ngàn con cùng đi ra, còn có hai con Thứ Châm Trùng đạt tới Thái Sơ Cảnh dẫn đầu, không có yêu trùng nào cả gan dám khiêu chiến chúng. Hơn nữa, trong phạm vi mười dặm quanh đây cũng không có phi trùng nào khác.
Long Tiêu Diêu quyết định công kích những con Thứ Châm Trùng ra ngoài kiếm ăn. Tuy rằng số lượng của chúng không ít nhưng là yêu thú kim hệ, lực công kích khá mạnh nhưng lực phòng ngự lại rất bình thường. Hơn nữa, chúng cũng e sợ lôi điện, đối phá với ngàn con Thứ Châm Trùng, trong đó chỉ có hai con đột phá cấp mười thì cũng không quá khó khăn đối với hắn.
Long Tiêu Diêu đợi Thứ Châm Trùng kết thành tổ đội ra ngoài kiếm ăn thì trực tiếp bay tới chặn đường phía trước. Khi cách sào huyệt chững ba mươi dặm, hắn mới tính toán ra tay. Hắn lo lắng kinh động những con Thứ Châm Trùng đang canh giữ Xích Diêu Thảo, nếu lọt vào đám Thứ Châm Trùng lớn như vậy vây công thì hắn CŨNG không phải là đối thủ.
Thứ Châm Trùng dựa vào thị giác, khứu giác để tìm thực vật, dù là Thứ Châm Trùng cấp mười hai cũng chỉ dò xét được phạm vi chững hai mươi dặm mà thôi. Đây cũng là nguyên nhân khiến yêu thú loại trùng có thực lực thường kém hơn những yêu thú cấp thấp khác. Tuy nhiên, chúng lại lấy số lượng khổng lồ để bù lại thực lực. Hơn nữa, chúng căn bản không sợ chết, một khi bị chúng vây khốn thì dù đối thủ có thực lực cường đại cũng phải rất đau đầu.
Long Tiêu Diêu bay tới phía trước đám Thứ Châm Trùng vài dặm, nhanh chóng chuẩn bị trận bàn. Vì phía dưới là đầm lầy cho nên căn bản không thể bố trí pháp trận được. Tuy nhiên, Cửu Khúc Mê Hồn Trận của hắn đúng là pháp trận đối phó với yêu thú cấp thấp tốt nhất, bất cứ loài nào không có linh trí lọt vào đó cũng chỉ chờ bị công kích mà thôi.
Thứ Châm Trùng tuy là yêu thú ăn tạp nhưng chúng thích nhất là huyết thực. Ở trong đầm lầy này căn bản không có huyết thực cỡ lớn nào. Sau khi phát hiện ra Long Tiêu Diêu, chúng lập tức bay về phía vị trí của hắn. Thứ Châm Trùng giống như một quả cầu thịt, trên đó có rất nhiều lông nhọn, chỉ có chi trước là giống như cánh mỏng của loài dơi, tốc độ phi hành cũng không nhanh.
Hai con Thứ Châm Trùng cấp mười hai bay tới đầu tiên, Long Tiêu Diêu lúc này liền phát động pháp trận phòng ngự Huyền Vũ Trận. Vừa kích hoạt, một con linh quy Huyền Vũ liền xuất hiện. Hắn đứng ở trung ương con Huyền Quy, mai của nó chính là kết giới pháp trận phòng ngự.
Huyền Vũ Trận là pháp trận Phi Thăng Kỳ, cũng tham khảo pháp tắc Bắc Phương Huyền Vũ Thất Tinh mà thành, cũng là một pháp trận ẩn chứa một tia năng lượng pháp tắc Huyền Vũ Thất Tinh, lực phòng ngự cực mạnh. Đây là pháp trận có lực phòng ngự mạnh nhất của Long Tiêu Diêu.
Hai con Thứ Châm Trùng bay tới phần lưng của con Huyền Vũ được biến ảo ra, trực tiếp dùng thân thể lao tới. Thứ Châm Trùng đột phá cấp mười, thực lực tăng vọt về chất, phi hành cũng không chỉ bằng vào đôi cánh thịt trời sinh mà có thể dùng yêu nguyên lực để phụ trợ phi hành, tốc độ tự nhiên nhanh hơn những con Thứ Châm Trùng khác.
Nhìn thấy hai con Thứ Châm Trùng đang lao về phía kết giới, Long Tiêu Diêu liền tế ra Chu Thiên Kiếm, uy áp kiếm trận liền bao vây chúng giữa không trung, còn cương khí sắc bén lại tập trung công kích, đánh ra từng đạo lôi điện.
Hai con Thứ Châm Trùng tuy đã đạt cấp mười hai nhưng phi hành không tinh thông, lúc này uy lực kiếm trận lại chỉ tập trung một phạm vi không chưa tới hai thước. Hắn trực tiếp thi triển Kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển, không gian ngưng cố lại thêm chắc chắn, Thứ Châm Trùng không đủ sức di chuyển.
Cùng lúc đó, cương khí và lôi điện nhất tề đánh lên người chúng. Tuy lực phòng ngự của Thứ Châm Trùng không cao nhưng Thứ Châm Trùng cấp mười hai cũng được gia tăng trên diện rộng sau khi đột phá cấp mười. Thứ Châm Trùng dù chỉ là yêu trùng cấp thấp nhưng sau khi đột phá cấp mười lại có thể mở ra một lần huyết mạch giác tỉnh, kế thừa thiên phú thần thông.
Thiên phú thần thông của Thứ Châm Trùng chính là Tiêm Thứ Phi Xạ, toàn bộ lông nhọn trên người có thể bắn ra để đả thương địch nhân. Loài Thứ Châm Trùng có yêu nguyên lực thâm hậu, do đó dù không có thần thông thiên phú phòng ngự nhưng tạm thời vẫn có thể chống đỡ công kích của kiếm trận.
Hai con Thứ Châm Trùng tạm thời chưa bị vết thương nào trí mạng nhưng bị công kích khiến toàn thân đau đớn. Chúng là chủng tộc lớn nhất ở khu vực này, chưa từng gặp phải thiệt thòi như vậy cho nên bằng vào bản năng, phát ra công kích mạnh nhất của mình. Rất nhiều lông nhọn trên cơ thể chúng bắn ra, đâm mạnh về Huyền Quy bên dưới.
Lông nhọn chính là vũ khí mạnh nhất của Thứ Châm Trùng, lực công kích không hề thua kém Tiên bảo hạ phẩm, trên đó còn mang theo kịch độc trí mạng, xuyên qua không gian ngưng cố đâm lên mai rùa. Mai rùa lập tức xuất hiện lỗ thủng.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chiếc mai rùa được biến ra tuy ẩn chứa một tia đạo cảnh Huyền Vũ Thất Tinh nhưng chung quy cũng chỉ coi như hàng giả. Hơn nữa, Huyền Vũ Trận chỉ là pháp trận Phi Thăng Kỳ, chung quy không thể thoát khỏi phạm trù Phi Thăng Kỳ. Trong khi đó, Thứ Châm Trùng dù chỉ là yêu trùng bậc thấp nhưng thật sự là yêu trùng cấp mười hai, kịch độc trong lông nhọn của nó lại có tính ăn mòn cho nên cũng có thể ăn mòn được chiếc mai rùa.
Vốn mai rùa được linh khí màu xanh nhạt kết cấu mà thành nhưng sau khi bị lông nhọn của Thứ Châm Trùng đâm tới thì liền ngả sang màu đen, cũng là dấu hiệu nó bị kịch độc lây dính. Sau khi bị chất kịch độc bám vào, lực phòng ngự liền đại biến, lập tức bị lông nhọn đâm tua tủa, hình thành một đám lỗ nhỏ. Tuy nhiên, kết giới của Huyền Vũ Trận lại dày tới ba tấc, cũng chưa bị lông nhọn đột phá được.
Một màn tiếp theo lại khiến Long Tiêu Diêu vô cùng bất ngờ. Những chiếc lông nhọn sau khi bay ra lại lần nữa quay về, găm lên người Thứ Châm Trùng, giống như chưa từng phóng ra vậy.
Đây chính là thần thông kế thừa mà Thứ Châm Trùng đột phá đại nạn mới có. Tuy rằng Thứ Châm Trùng dưới cấp mười cùng có thể phóng ra Tiên Thứ Phi Xạ nhưng sau khi bay đi lại không thể thu hồi được. Nếu không tới bất đắc dĩ, Thứ Châm Trùng sẽ không dùng lông nhọn đối địch. Nhưng sau khi đột phá cấp mười, lông nhọn của Thứ Châm Trùng có thể thu phát tự nhiên.
Sau lượt công kích đầu tiên, Huyền Vũ Trận liền suy yếu trên diện rộng, căn bản không thể chống đỡ nổi đợt công kích thứ hai. Thấy hai con Thứ Châm Trùng thu hồi lông nhọn. Long Tiêu Diêu cũng không muốn cho chúng có cơ hội công kích lần nữa, lập tức khống chế Chu Thiên Kiếm Trận gia tăng thế công, cương khí lăng lệ và lôi điện lập tức đánh tới Thứ Châm Trùng, lập tức khiến chúng co rút thân mình, mất đi năng lực công kích.
Cùng lúc đó, những con Thứ Châm Trùng khác cũng đã bay tới, Long Tiêu Diêu vội vàng phát động Cửu Khúc Mê Hồn Trận. Phạm vi không gian trăm thước xung quanh hắn lập tức tràn ngập sương mù nồng đậm, khiến những con Thứ Châm Trùng khác liền bị lạc trong đó. Chúng nó chỉ là yêu trùng linh trí thấp, ở trong phạm vi sương mù chỉ biết bay loạn, cũng chỉ loanh quanh tại chỗ mà thôi.
Long Tiêu Diêu cũng không sốt ruột đối phó với những con Thứ Châm Trùng khác mà không ngừng gia tăng thế công đối với hai con Thứ Châm Trùng cấp mười hai. Dựa theo ghi lại, Thứ Châm Trùng cũng giống như loài ong ở nhân giới. Cả đám Thứ Châm Trùng để được sinh từ chỉ một con trùng hậu mà thôi, do đó hắn chỉ cần thu một con là được vì cả hai đều là con đực.
Lực phòng ngự của chúng rốt cục cũng vẫn tương đối thấp, dưới sự công kích không ngừng của kiếm trận, hai con Thứ Châm Trùng dần hiện ra vẻ uể oải, mất dần khả năng phản kháng. Long Tiêu Diêu lựa chọn một trong hai con, đánh ra thần thức ấn ký sau đó thu vào trong Vạn Thú Lệnh. Con còn lại thì bị Chu Thiên Kiếm Trận trực tiếp diệt sát.
Sau đó, Long Tiêu Diêu diệt sát toàn bộ số Thứ Châm Trùng lạc bên trong ảo trận, cũng thu hồi toàn bộ thi thể bọn chúng. Chẳng những Thứ Châm Trùng có yêu đan mà những chiếc lông nhọn của chúng cũng là tài liệu luyện khí tuyệt hảo, trong cơ thể còn có năng lượng phong phú, cũng là thuốc bổ rất tốt đối với Kim Long và Tiểu Hồ.
Thứ Châm Trùng căn bản không để ý tới việc đồng bọn có quay về hay không. Ngay buổi chiều hôm đó, lại một đám Thứ Châm Trùng khác ra ngoài kiếm ăn. Hơn nữa, trong hai ngày sau đó, Long Tiêu Diêu trước sau diệt sát năm đoàn Thứ Châm Trùng ra ngoài. Mà số Thứ Châm Trùng chiếm cứ Xích Diêu Thảo hiện chỉ còn hơn ba ngàn con. Lúc này chúng nó đã phát hiện ra có vấn đề, tất cả số Thứ Châm Trùng đều vô cùng phiền não.
Tiếp theo, liên tục ba ngày không có Thứ Châm Trùng nào ra ngoài kiếm ăn nhưng Thứ Châm Trùng cấp thấp vẫn cần ăn uống cho nên không thể không ra ngoài. Lần tiếp theo, một đội ngũ với hơn ba mươi con Thứ Châm Trùng Thái Sơ Cảnh dẫn đầu cùng nhau đi ra. Trong phiến đầm lầy này thì đây đúng là một cỗ lực lượng cường đại, do đó chúng mới yên tâm đi kiếm ăn.
Nhưng, đội ngũ này lần nữa lại bị Long Tiêu Diêu tiêu diệt. Tuy rằng đội ngũ Thứ Châm Trùng này có thực lực cường đại hơn rất nhiều nhưng dưới sự phụ trợ của Cửu Khúc Mê Hồn Trận, chúng cũng chỉ đành bị động bị tiêu diệt.
Tuy nhiên, đám lông nhọn của chúng cũng mang tới không ít phiền toái đối với Long Tiêu Diêu. Cửu Khúc Mê Hồn Trận ảnh hưởng tới ngũ cảm của địch nhân, dù là người tu tiên lâm vào nếu điều khiển pháp khí thì pháp khí cũng sẽ bị mất phương hướng vì thần thức điều khiển bị ảnh hưởng.
Nhưng Thứ Châm Trùng cấp thấp không thể khống chế lông nhọn, sau khi bắn ra sẽ như mũi tên, dựa vào quán tính bay thẳng về phía trước, không bị mê hồn trận ảnh hưởng. Kết quả, một đám lông nhọn của Thứ Châm Trùng cấp thấp phóng ra không trúng mục tiêu nhưng lại đâm trúng kết giới pháp trận khiến pháp trận thiếu chút nữa đã hỏng mất.
Tuy nhiên, cũng vì lông nhọn của Thứ Châm Trùng bay lung tung, khiến cho rất nhiều lông nhọn đâm lên người đồng bọn, gây thương vong không ít. Hơn nữa, với Thứ Châm Trùng cấp thấp thì những chiếc lông này là tiêu hao vật, sau một lần công kích thì số lông nhọn còn lại đã giảm nhiều. Ngoài ra, công kích lông nhọn của Thứ Châm Trùng Thái Sơ Cảnh lại chịu khống chế của chúng, không thể đâm trúng kết giới cho nên mới khiến pháp trận cuối cùng vẫn chịu được công kích.
Tiêu diệt đám Thứ Châm Trùng này, số Thứ Châm Trùng còn sót lại trong sào huyệt vẫn còn tới hơn hai trăm con đạt tới cảnh giới Thái Sơ Cảnh, thực lực không thể khinh thường. Ở trung ương của sào huyệt này còn có một con toàn thân bóng nhẫy, không hề có lông nhọn, phải lớn gấp hai lần những con Thứ Châm Trùng Thái Sơ Cảnh. Long Tiêu Diêu biết được đó chính là trùng hậu.
Sau đó, đám Thứ Châm Trùng kia lại ở nguyên trong sào huyệt mà không chịu đi ra ngoài, số Thứ Châm Trùng cấp thấp lần này lại chỉ tụ thành đoàn nhỏ mấy chục con ra ngoài mà thôi. Đợi qua vài ngày, Long Tiêu Diêu biết là không còn cơ hội tiêu hao lực lượng chúng nữa cho nên chuẩn bị trận bàn đầy đủ, liền bay thẳng về sào huyệt Thứ Châm Trùng. Tuy nhiên, hắn không chui đầu thẳng vào sào huyệt này mà dừng lại cách đó ba dặm.
Vừa phát hiện Long Tiêu Diêu, có gần hai trăm con Thứ Châm Trùng Thái Sơ Cảnh liền bay về phía hắn nhưng sau khi hắn phát động Cửu Khúc Mê Hồn Trận, những con Thứ Châm Trùng này toàn bộ bị lạc bên trong. Mà sau khi đột phá cấp mười, thừa kế thần thông phóng lông nhọn thì có thể tự mình khống chế đám lông bắn ra cho nên khó có thể công phá được kết giới.
Điều này khiến uy hiếp của bọn chúng còn nhỏ hơn so với những con Thứ Châm Trùng cấp thấp. Vì vậy, hắn ung dung dùng Chu Thiên Kiếm Trận, chậm rãi tiêu diệt từng con một, cũng thu hồi toàn bộ thi thể chúng nó.
Sào huyệt của Thứ Châm Trùng giờ chỉ còn lại có hơn ba mươi con Thứ Châm Trùng đạt tới Thái Sơ Cảnh, hơn ba trăm con yêu thú cấp thấp và con trùng hậu không có lực công kích. Dưới sự phụ trợ của pháp trận, Long Tiêu Diêu không mất nhiều công sức đã diệt sát hoàn toàn đám này. Đương nhiên, con trùng hậu kia lại bị hắn hàng phục, thu vào trong Vạn Thú Lệnh.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Sau khi giải quyết Thứ Châm Trùng, Long Tiêu Diêu lập tức thu mảnh Xích Diêu Thảo này vào trồng trong Vạn Thú Lệnh. Nhiệm vụ quan trọng nhất khi tới lãnh địa Xích Giác tộc cũng coi như hoàn thành dù không quá thuận lợi. Ở trong vùng đầm lầy này, hắn còn nhổ trồng được rất nhiều loại dược thảo quý hiếm, trong đó có nhiều loại là vật phẩm nhiệm vụ, có thể đổi điểm tích phân Thiên Nguyên. Tuy nhiên, trong đó có hai loại dược thảo mà tương lai hắn sẽ cần tới, số lượng cũng không nhiều cho nên hắn cũng không tính sẽ dùng để đổi điểm tích phân.
Sau khi thu lấy đám Xích Diêu Thảo kia, Long Tiêu Diêu cũng không trì hoãn. Kỳ thật độc trùng ở phiến đầm lầy này cũng không quá nguy hiểm đối với hắn. Dù sao vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Cửu Khúc Mê Hồn Trận có được hiểu quả không ngờ đối với đám yêu trùng cấp thấp này, cộng thêm đa phần độc trùng đều sợ hãi lôi điện cho nên dù đối với Xích Giác tộc, chúng vô cùng phiền toái nhưng đối với hắn lại không tạo ra uy hiếp chân chính gì.
Nhưng mà, số dược thảo chân chính hữu dụng đối với nhân loại cũng chỉ có hơn ba mươi loại, khi tìm kiếm Xích Diêu Thảo, Long Tiêu Diêu cũng đã nhổ trồng một ít, nếu trì hoãn thêm cũng không để làm gì nữa. Nếu không, lỡ gặp phải số lượng đông yêu trùng thì hắn cũng chỉ phải chạy trối chết mà thôi.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là phiến đầm lầy này cơ bản không có Nhân tộc đi tới. Những dược thảo kia dù sinh trưởng trong này nhưng lại không bị ngắt đi. Tương lai nếu cần, Long Tiêu Diêu hoàn toàn có thể quay lại. Những dược thảo kia cơ bản đều là nguyên liệu luyện chế đan dược Phi Thăng Kỳ và Thái Sơ Cảnh, cho dù là vật phẩm trong nhiệm vụ thì điểm tích phân đổi được cũng không quá cao, không cần phải ở nơi này mạo hiểm.
Mấy ngày sau. Long Tiêu Diêu từ trong đầm lầy quay về mảnh đất bình nguyên. Nhưng khi hắn bay ra khỏi đầm lầy lại bị một con Xích Giác Thái Sơ Cảnh phát hiện, cũng nhanh chóng bay về phía hắn. Xích Giác Thái Sơ Cảnh đã hoàn toàn mở ra linh trí, phạm vi tra xét vượt qua hai trăm dặm, cũng không kém hơn bao nhiêu so với hắn. Hơn nữa, tốc độ phi hành của chúng nhanh hơn hắn nhiều, muốn bỏ rơi đối thủ cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đầm lầy là khu vực nằm trong lãnh địa của Xích Giác tộc, Long Tiêu Diêu lo lắng còn có thêm Xích Giác cao cấp hơn tồn tại, cũng không dám dừng lại giao thủ với đối phương. Hắn liền toàn lực bay vòng về phía Nhân tộc. Nhưng tốc độ của con Xích Giác kia quả thật vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Độc Giác Thú năm đó sở dĩ bị bắt làm tọa kỵ rất nhiều chủ yếu là do tốc độ di chuyển của chúng rất nhanh, thậm chí còn không hề thua kém Thiên Mã. Hơn nữa, chúng còn có thần thông không gian, cũng giống như thuấn di của người tu tiên Nhân tộc.
Xích Giác tuy rằng có một bộ phận huyết mạch của Độc Giác Thú nhưng tốc độ phi hành của chúng cũng không thấp. Con Xích Giác kia đã đạt tới Thái Sơ Cảnh, dựa theo đặc điểm của Xích Giác tộc thì khi vừa tiến vào Hóa Hình Kỳ sẽ lần đầu tiền thức tỉnh huyết mạch, mà sau khi tiến vào Thái Sơ Cảnh sẽ thức tỉnh huyết mạch lần nữa. Qua hai lần này, nó sẽ kế thừa một phần thần thông của Độc Giác Thú, tốc độ phi hành tất nhiên cực kỳ nhanh.
Long Tiêu Diêu gần như chỉ bay ra quá trăm dặm đã bị con Xích Giác kia đuổi kịp. Nó xuyên qua không gian mà qua, khoảng cách chỉ còn cách hắn chững trăm thước. Long Tiêu Diêu cũng không bỏ chạy thêm nữa mà đứng yên tại chỗ, chờ Xích Giác tới gần. Hình dáng con Xích Giác này đại khái đã không khác con người nhiều, chỉ là trên đầu có một cây độc giác màu đỏ hư ảo.
Độc giác của Xích Giác tộc từ Thái Sơ Cảnh bắt đầu dần hư hóa, thẳng tới Thông u Cảnh mới hoàn toàn biến mất. Thần thông của Xích Giác tộc hơn phân nửa nằm ở độc giác này. Nếu nó hoàn toàn ẩn nấp, đồng nghĩa với việc chúng đã hoàn toàn khống chế được độc giác của mình, thực lực tất nhiên càng thêm tinh túy.
Tu vi hiện tại của Long Tiêu Diêu đã khôi phục tới Nguyên Anh cao giai, pháp lực bao trùm toàn thân, che dấu cảnh giới thân thể của hắn. Nếu không phải người có thần thức cường đại hơn hắn thì căn bản không thể phát giác thân thể hắn có gì dị trạng. Con Xích Giác này cũng chỉ coi hắn là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường, khinh thường nói:
- Tên nhân loại hèn mọn, dám tự tiện xâm nhập lãnh địa của ta thì hãy bỏ mạng lại!
Nói xong, con Xích Giác lại bay về phía Long Tiêu Diêu, độc giác trên đầu hắn liền phóng ra một đạo lôi điện về phía hắn. Hắn lúc này liền gọi ra Âm Dương Ngũ Hành Châu và Lôi Linh Thuẫn để nghênh đón, đồng thời phát động Chu Thiên Kiếm Trận, bao vây lấy con Xích Giác vào trong.
Đối thủ là Thái Sơ Cảnh. Long Tiêu Diêu đương nhiên không dám chậm trễ, trực tiếp thi triển ra Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất của Chu Thiên Kiếm Trận. Hiện giờ tuy rằng tu vi của hắn chỉ có Nguyên Anh cao giai nhưng sự lĩnh ngộ đối với tinh thần thiên đạo chưa hề rơi xuống. Hơn nữa, Chu Thiên Kiếm trải qua nhiều năm tẩm bổ, hấp thu một ít năng lượng tinh thần, hiện tại cũng mơ hồ sinh ra liên hệ với tinh thần, khiến cho chỉ với tu vi hiện tại cũng có thể thi triển kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất, hơn nữa uy lực càng cường đại.
Con Xích Giác kia bị kiếm trận đột nhiên xuất hiện vây khốn giữa không trung, uy áp kiếm trận và cương khí lăng lệ đồng thời đánh về phía nó. Con Xích Giác vô cùng kinh ngạc, không ngờ một gã tu sĩ Nguyên Anh cao giai lại có thể điều khiển kiếm trận cường đại như vậy.
Lực phòng ngự của Xích Giác tộc chỉ coi là trung bình, dù là yêu thú Thái Sơ Cảnh lực phòng ngự cường hãn thì cũng rất khó dùng thân thể chống đỡ công kích Chu Thiên Kiếm Trận, càng không nói là con Xích Giác này. Lôi điện của con Xích Giác kia phóng ra hình thành một lôi cầu thật lớn quanh thân nó, hoàn toàn bao phủ nó vào trong.
Lôi cầu này liên tục vặn vẹo biến hình không ngừng, năng lượng cũng nhanh chóng tiêu hao. Nhưng con Xích Giác liên tục phóng ra lôi điện để bổ sung năng lượng, nhất thời vẫn có thể bảo trì lôi cầu hoàn hảo. Nhân cơ hội này, nó cũng rất nhanh đánh về phía Long Tiêu Diêu.
Tuy nhiên, Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất có hiệu quả ngưng cố không gian, thoạt nhìn chỉ có khoảng cách mấy chục thước, với tốc độ của Xích Giác thì chỉ nhoáng cái đã tới. Nhưng nó liên tục lao tới liên tục mười tức thời gian vẫn phát hiện ra khoảng cách của mình và Long Tiêu Diêu vẫn như cũ, không rút ngắn chút nào.
Xích Giác Thái Sơ Cảnh đã hoàn toàn mở ra linh trí, tự nhiên phát hiện ra vấn đề. Lúc này thân hình nó ngừng lại, độc giác liền sáng rực lên, tính toán thi triển thần thông xuyên qua không gian. Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất của Chu Thiên Kiếm Trận vốn có hiệu quả phong bế không gian nhưng tác dụng phong bế lại có liên quan chặt chẽ với tu vi. Nếu tu vi giữa Long Tiêu Diêu và tên Xích Giác không chênh lệch nhiều thì tất nhiên có thể vây khốn đối thủ được.
Nhưng hiện tại, tu vi của Long Tiêu Diêu chỉ là Nguyên Anh cao giai, thực lực dù không kém tu sĩ Phi Thăng Kỳ trung giai nhưng Xích Giác lại có tu vi Thái Sơ Cảnh, thực lực hai người vẫn có chênh lệch không nhỏ.
Tuy nhiên, Chu Thiên Kiếm Trận cũng quả thật vô cùng thần kỳ, nhất là sau khi hấp thu năng lượng tinh thần, uy lực kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất đã ẩn chứa một tia pháp tắc thiên đạo, dù con Xích Giác muốn phá vỡ không gian cũng không thể làm được.
Độc giác con Xích Giác sáng rực lên, không gian mơ hồ xuất hiện một cái khe nhưng đúng lúc này, lực lượng phong bế không gian của Chu Thiên Kiếm Trận liền giao đấu với thần thông phá vỡ không gian của Xích Giác. Con Xích Giác cũng không dám xuyên qua khi mà cánh cửa không gian chưa hoàn toàn được tạo ra. Nó đành phải tiếp tục gia tăng năng lượng, đợi cánh cửa này ổn định mới nhanh chóng chui vào.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Con Xích Giác đương nhiên không phải muốn mượn thần thông xuyên qua không gian để bỏ chạy. Tuy rằng uy lực của Chu Thiên Kiếm Trận khiến nó cảm giác kinh dị nhưng vẫn không hoàn toàn đặt một tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vào trong mắt. Nhoáng cái, nó lại xuất hiện ở bên cạnh Long Tiêu Diêu, một đạo lôi điện từ độc giác bắn nhanh về phía hắn.
Cùng lúc đó, Long Tiêu Diêu cảm giác từ trong độc gác của nó còn phát ra một đạo dao động năng lượng vô hình. Đạo năng lượng này tuy tiêu hao trên diện rộng nhưng lại xuyên qua tuyến phòng ngự lôi điện ngoài thân hắn, bắn thẳng về phía đầu. Đây chính là công kích linh hồn của Xích Giác.
CÔNG kích lôi điện của Xích Giác bị Lôi Linh Thuẫn và Lôi Điện Thuẫn do Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu ngưng tụ ra chắn lại. Long Tiêu Diêu còn tế ra Lôi Linh Tráo để bảo vệ tự thân. Hắn đồng thời khống chế Chu Thiên Kiếm Trận tiếp tục CÔNG kích về phía Xích Giác.
Vì đã sớm tìm hiểu về Xích Giác tộc từ trước, hắn đương nhiên cũng hiểu biết Xích Giác có công kích linh hồn nhằm vào nguyên thần cho nên đã toàn lực thủ hộ nguyên thần của mình. Nguyên thần ba màu của hắn vốn đã đạt tới Phi Thăng Kỳ đỉnh phong, trọng tu cũng khiến nguyên thần hắn càng thêm tăng trưởng. Hiện tại, nguyên thần của hắn cũng không thua kém gì tu sĩ Thái Sơ Cảnh.
Tuy nhiên, công kích linh hồn của Xích Giác không hổ là thần thông kế thừa, cho dù công kích với địch nhân đồng cấp cũng thu được hiệu quả nhất định. Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu đã sớm chuẩn bị, hơn nữa cỗ năng lượng tấn công linh hồn còn bị tuyến phòng ngự ngoài thân hắn làm suy yếu không ít. Nhưng nó vẫn khiến nguyên thần Long Tiêu Diêu đau đớn, thần trí cũng hơi mê muội.
Sau khi phát động công kích linh hồn, con Xích Giác lại thi triển thần thông không gian, xuất hiện trước người Long Tiêu Diêu hai thước, dùng độc giác trên đầu đánh tới. Tuy nhiên, vì hiệu quả phong bế của Chu Thiên Kiếm Trận, thần thông không gian chẳng những khiến Xích Giác tiêu hao rất nhiều yêu nguyên lực, mà thời gian cũng khá dài.
Khi con Xích Giác xuyên qua không gian, Long Tiêu Diêu cũng đã hoàn toàn khôi phục thần trí, nhưng không kịp khống chế Lôi Linh Thuẫn ngăn cản va chạm với Xích Giác. Hắn liền tế ra Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm, đâm thẳng về phía Xích Giác. Đồng thời, tay phải hắn điểm ra, một đạo băng diễm liền bắn thẳng ra.
Độc giác của con Xích Giác đánh lên Lôi Linh Tráo. Lôi Linh Tráo chính là Tiên bảo lôi hệ, lực phòng ngự chủ yếu xuất phát từ lôi điện bám trên đó. Nhưng độc giác của Xích Giác lại có khả năng miễn dịch với lôi điện, cho nên Lôi Linh Tráo chỉ có thể bằng vào độ kiên cố của bản thể để chống đỡ va chạm.
Độc giác của Xích Giác tộc chính là kế thừa huyết mạch của Độc Giác Thú. Qua hai lần thức tỉnh, uy lực của độc giác Xích Giác Thái Sơ Cảnh đã có thể sánh ngang Linh bảo. Khi nó đánh lên Lôi Linh Tráo, vòng bảo hộ liền xuất hiện vết rạn nứt. Ngay sau đó, một pháp khí nguyên hình vỡ tan rơi xuống mặt đất.
Nhưng lúc này, Băng Diễm đã đánh tới Xích Giác. Khoảng cách của con Xích Giác và Long Tiêu Diêu chỉ không tới hai thước, nó căn bản không thể tránh né đạo Băng Diễm này. Tuy nhiên, Xích Giác đương nhiên không hề sợ hãi Pháp kỹ của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, thậm chí cố ý để để đạo băng diễm đánh lên người mình, vẫn cúi đầu đâm tới.
Tuy nhiên, nó lại không dám không nhìn Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm. Chỉ là do khoảng cách quá gần, tốc độ của Phích Lịch Kiếm lại quá nhanh. Xích Giác không kịp tránh né mà chỉ có thể đưa tay chụp lấy Phích Lịch Kiếm. Đây chủ yếu là vì nó bị ảnh hưởng của Chu Thiên Kiếm Trận, năng lực di chuyển bị hạn chế nếu không nó có thể bằng vào thần thông không gian tránh né.
Long Tiêu Diêu lúc này cũng không thể tránh né va chạm với Xích Giác. Bất hạnh cho hắn là tất cả thần thông kế thừa từ yêu thú của hắn đã mất đi hiệu lực, nếu không có thể thi triển thần thông không gian hoặc Súc Cự, đương nhiên có thể tránh né được Xích Giác. Cho dù chỉ dùng tới Ngư Hành Bách Biến hoặc Mê Tung Bộ cũng có vài phần nắm chắc tránh né. Hiện tại, hắn lại không thể thoát ra, chỉ có thể vận dụng tất cả thủ đoạn ngăn cản Xích Giác.
Vốn với tu vi hiện tại, Long Tiêu Diêu thi triển Kiếm thế Thiên Nhân Hợp Nhất cũng có vài phần miễn cưỡng, hiện tại liên liên tiếp điều khiển mấy kiện Tiên bảo cho nên cũng chẳng còn bao nhiêu dư lực cả. Nhưng ở tình huống sống chết trước mắt, hắn vẫn tận lực tế ra Tiên bảo Lưu Tinh ném về phía Xích Giác, đồng thời toàn lực tránh né sang bên cạnh.
Xích Giác chỉ dựa vào yêu nguyên lực chống đỡ băng diễm, vốn cũng không có vấn đề gì. Dù kế thừa đặc tính thủy khắc hỏa, băng hệ cũng có tác dụng khắc chế đối với lôi hệ. Nhưng tu vi Xích Giác cao hơn Long Tiêu Diêu rất nhiều, băng diễm cũng không gây ra thương tổn quá lớn đối với nó. Tuy nhiên, Băng Diễm lúc bay tới trước bụng và ngực Xích Giác thì liền ngưng kết ra một tầng băng dày. Tuy rằng nó nhanh chóng bị Xích Giác đánh bay nhưng vẫn khiến hành động của nó bị kiềm hãm nhiều.
Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm bị Xích Giác dùng tay chụp được, nó tuy là yêu thú lôi hệ, nhưng chỉ độc giác mới có năng lực miễn nhiễm lôi hệ mà thân thể lại không. Trong khi Phích Lịch Kiếm là Tiên bảo cấp cao, lôi điện nó phóng xuất ra cũng khiến con Xích Giác cảm thấy cả cánh tay tê rần. Phi kiếm lập tức cắt qua bàn tay nó, gần như sắp thoát khỏi lòng bàn tay Xích Giác.
Long Tiêu Diêu tế ra Lưu Tinh đương nhiên cũng sẽ không chống đỡ Xích Giác cứng đối cứng mà đánh về phần hạ thân của nó. Thân thể con Xích Giác lúc này đang bị tầng băng dầy bao phủ, di chuyển không tiện, bàn tay lại bị Phích Lịch Kiếm cắt qua. Xích Giác dù đã hoàn toàn mở ra linh trí nhưng vẫn chưa thể thoát khỏi phạm trù yêu thú, vẫn hung hăng lao về phía Long Tiêu Diêu mà không để ý tới Lưu Tinh đang bắn tới.
Dù Long Tiêu Diêu đã toàn lực tránh né sang bên cạnh nhưng không thể thoát khỏi phải va chạm với Xích Giác, hắn đành đưa hai tay ra chống đỡ. Độc giác của Xích Giác lúc này đã bành trướng, dài hơn một thước, trên đó còn có lôi điện lượn lờ. Hắn đương nhiên sẽ không dùng hay tay không chống đỡ mà trong lòng bàn tay toát ra một cỗ hỏa diễm nóng cháy, chính là Nam Minh Ly Hỏa.
Dù lôi điện thuộc loại biến dị của hỏa diễm, có thuộc tính rất cao nhưng Nam Minh Ly Hỏa cũng là dị hỏa Tiên cấp, không phải lôi điện bình thường có thể sánh bằng. Lôi điện do độc giác phóng ra bị Nam Minh Ly Hỏa đốt cháy gần như hoàn toàn, vẫn không sinh ra chút thương tổn nào cho hắn. Nhưng khi độc giác đánh lên hai tay hắn thì hỏa diễm cũng lập tức tắt ngóm.
Long Tiêu Diêu vẫn chưa tính dùng hai tay cứng rắn đối kháng với độc giác. Hắn chỉ muốn mượn lực để tránh né. Khi hai tay hắn bị độc giác đánh lên, một cỗ lực lượng hùng hậu lập tức đánh văng thân thể hắn ra xa mười mấy trượng, song chưởng cũng lập tức bị bẻ gãy.
Nhưng vào lúc này, Lưu Tinh cũng đã nện lên bụng Xích Giác. Lưu Tinh chính là Tiên bảo cường công trong khi phần bụng của Xích Giác lại có lực phòng ngự yếu nhất. Lưu Tinh trực diện đánh lên bụng Xích Giác khiến thân thể nó lập tức bị đánh văng ra sau mười thước, yêu nguyên lực tan rã, phun ngay ra một ngụm máu tươi, tinh thần cũng vô cùng uể oải.
Long Tiêu Diêu cố nén đau đớn nơi hai tay, toàn lực khống chế Chu Thiên Kiếm Trận công kích. Lần này không chỉ có cương khí mà toàn bộ ba trăm sáu mươi năm thanh Chu Thiên Kiếm bản thể đâm về phía Xích Giác. Đây chính là lúc nó suy yếu nhất, yêu nguyên lực tan rã khiến nó không thể phát huy được thực lực bản thân, thân thể liền bị nhiều phi kiếm xuyên qua.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc