Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 1798: Thông thiên kiếp. (7)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Đồng thời Chu Báo cũng phát hiện ra, tầng thứ nhất này có chút kỳ dị, khí tức mà năng lượng này tản mát ra khiến cho hắn có cảm giác quen thuộc.
- Mạt Pháp chi kiếp, đây là khí tức của Mạt Pháp chi kiếp!
Trong giây lát, dường như Chu Báo đã lĩnh ngộ được cái gì, năng lượng của tầng thứ nhất hư không đó chính là nơi bắt đầu của Mạt Pháp chi kiếp.
- Chân không, hư không, chân không, hư không, ta rút cục cũng đã minh bạch rồi, chân không là bản nguyên, là chốn trở về, là vĩnh hằng bất diệt, mãi mãi trường tồn. Mà hư không chính là do Chân không sinh ra, đã bị chân không ước thúc, mỗi kỷ nguyên biến hóa thay đổi đều là do loại năng lượng kỳ dị này của chân không.
- Mẹ nó, rõ ràng chính là do chân không tạo ra, thế nhưng lại bịa ra kỷ nguyên tan biến mà tạo thành hư không!
Chu Báo âm thầm nói trong lòng, bỗng nhiên trong lúc đó cảm thấy một cỗ lực lượng thúc đẩy thật lớn, lại đẩy hắn vào một khu vực càng thêm kỳ dị khác.
Đây chính là chân không tầng thứ hai.
Cho đến lúc này, Chu Báo mới vừa trở lại chân không tầng thứ nhất liền bắt đầu sáng tỏ thứ bên trong tầng thứ nhất này.
Pháp tắc, trong Thiên Địa đều sở hữu pháp tắc, đều tồn tại trong tầng thứ nhất, bản thân hắn nhận ra tầng thứu nhất, dừng lại ở đó rồi trong lúc đó sở hữu pháp tắc, đồng thời đem nó ấn vào Nguyên Thần, chỉ là những pháp tắc này quả thực rất nhiều, bởi vậy hắn cần thời gian tiêu hóa, mà hiện tại hắn không có thời gian.
So với tầng thứ nhất tràn ngập lực lượng pháp tắc, chân không tầng thứ hai như một nhà tù thật lớn, bên trong nhà tù này, tồn tại vô số cỗ khí thế hung ác, mà đám khí thế hung ác này căn bản không ai khống chế, linh giác Chu Báo vừa mới đụng chạm đến tầng thứ hai này liền bị phát hiện. Oanh một cái tất cả đều phóng qua đây, hóa thành hải dương vô tận hồn phách, đánh về phía linh giác Chu Báo.
Chu Báo trong lúc không đề phòng vừa vặn liền bị oanh kích, vô số hung hồn lệ phách này đi qua linh giác hắn nhưng không có cách nào tạo thành thương tổn với hắn, chỉ là đám hung hồn lệ phách này lưu lại bên trong Nguyên Thần những ấn tượng khó phai. Sau đó, một cỗ hấp lực thật lớn xuất hiện hút hắn vào chân không tầng thứ ba.
Chân không tầng thứ ba, vắng vẻ, cái gì cũng không có, cho dù là một chút khí tức từ xa xưa của những Thiên Tiên tương tự bản thân mình ký thác trong đó cũng không có, quả thật có chút khó hiểu, tất cả phảng phất như không tồn tại.
Linh giác tiến vào tầng thứ ba nhất thời khiến hắn cảm giác được một nỗi trống rỗng không gì sánh được, khoáng và bao dung, chỉ là một ý niệm nhẹ nhàng xuất hiện trong đầu, liền có thể tưởng tượng như sự bao dung của hư không bao la.
Nơi này là?
Chu Báo chỉ cảm thấy trong lòng tĩnh mịch, phiến chân không này cho hắn loại cảm giác cực kỳ thân thiết, dường như ở đây là nơi trở về của linh hồn hắn.
- Nơi này là chân không tầng thứ ba, từ vô số kỷ nguyên trước liền bị đám người Chuẩn Đề cùng những chúa tể khác len lén cải tạo qua! Được xưng là cực lạc Niết bàn, còn trộm mở một thông đạo chuyên nhận một bộ phận Địa Tiên cường đại và những kẻ có thực lực bị bọn họ thu phục. Ngươi chính là do một mảnh nhỏ Nguyên Thần của Chuẩn Đề biến thành, vì vậy mảnh Niết bàn này thập phần quen thuộc, không nên bị loại cảm giác quen thuộc này mê hoặc!
Vào lúc Nguyên Thần hắn cảm thấy lâng lâng, một đạo ý niệm từ ở một chỗ sâu trong chân không truyền tới, khiến cho hắn tỉnh táo lại, linh giác lại mãnh liệt nhảy lên, dưới sự tác dụng của cỗ lực lượng huyền diệu, đi qua tầng thứ ba chân không tiến vào lĩnh vực của một mảnh hắc ám.
Chân không tầng thứ tư, hắc ám chân không!!
Cảm nhận được nơi vừa mới tới này là tầng thứ tư, hắn liền cảm giác linh giác của bản thân mình dường như muốn rong chơi, không gian trước mặt rộng mở, dưới một mảnh chân không đen kịt này ẩn chứa một lượng năng lượng thật lớn không gì sánh được, mà Nguyên Thần của hắn trong nháy mắt liền dung nhập vào bên trong cỗ năng lượng thật lớn này.
Uỳnh!!!
Trong nháy mắt Nguyên Thần dung nhập vào bên trong cỗ năng lượng thật lớn này, Nguyên Thần hắc vỡ ra, một ấn ký thần bí mà hắn không biết tách ra hòa vào bên trong hắc ám chân không, một lát sau tinh thần của hắn đã trở lại bên trong ý thức hải, thế nhưng lúc này tình huống đã hoàn toàn khác biệt.
Nguyên Thần thành công ký thác vào tầng thứ tư chân không kia. Nguyên Thần ở bên trong ý thức hải liền xảy ra biến hóa không gì sánh được.
Lúc trước vừa mới vượt qua Thiên Tiên kiếp, Nguyên Thần của hắn chính là sự tăng vọt về lượng, thế nhưng khi Nguyên Thần thành công ký thác vào trong tầng thứ tư thì chất của Nguyên Thần xảy ra sự biến hóa, dường như bị hắc ám chân không đồng hóa hoàn toàn, diễn biến thành vô tận hắc ám.
Nguyên Thần hắc sắc tản ra khí tức run rẩy, bắt đầu tràn về Nguyên Thần của Chuẩn Đề.
Tuy rằng Nguyên Thần của hắn còn chưa động thủ với Nguyên Thần của Chuẩn Đề, thế nhưng hiện tại khí tức hắc ám trong Nguyên Thần của hắn đã bắt đầu ăn mòn toàn bộ ý thức hải, dưới khí tức hắc ám, một đạo kiếm quang được hình thành, đột ngột chém về phía Nguyên Thần Chuẩn Đề.
- Lục Thần Ám Linh Kiếm, chết tiệt, hắn không ngờ lại truyền loại kiếm thuật này cho ngươi.
Sắc mặt Nguyên Thần của Chuẩn Đề đại biến, kêu to một tiếng không ngờ lại trực tiếp chạy ra khỏi ý thức hải, biến mất không còn tung tích.
Mà ở bên ngoài thân thể Chu Báo đang độ Thiên Tiên kiếp mất đi Thất Bảo Kỳ Ảo thủ hộ tức thì Thiên Kiếp cuồn cuộn liền quấn lấy hắn.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Cuồng Phong đại thánh và Cửu Anh đại thánh nhìn thấy Thiên Kiếp bao phủ Chu Báo thần sắc chợt đại biến, thế nhưng bên trong Thiên Kiếp quang hoa bảy màu lần thứ hai lóe lên, Thất Bảo Diệu Thụ không ngờ ở bên trong Thiên Kiếp sinh trưởng lớn lên không ngừng, cuối cùng biến thành một đại thụ to lớn.
Thụy quang bảy màu xuất hiện, so với thụy quang mà Chuẩn Đề xuất ra lúc trước càng to hơn, chói mắt, quang mang bắn ra bốn phía khiến cho Thiên Tiên chi kiếp mở ra.
Thiên Tiên chi kiếp kinh khủng này không ngờ lại rơi xuống hạ phong, dưới quang hoa khiếp người của Thất Bảo Diệu Thụ không ngờ lại bắt đầu biến mất, một thân hình to lớn hiện ra.
Thân hình to lớn này cao hơn mười vạn trượng, phát ra khí tức kinh khủng khiến cho cả Tiên Giới nhất thởi không thông, những Tiên Nhân tu vi không đủ, tu sĩ, dưới cỗ khí thế này tất cả đều mất đi nhuệ khí, thậm chí ngay cả Cửu Anh đại thánh và Cuồng Phong đại thánh lông mày của cả hai cũng nhăn lại, trong ánh mắt hiện lên sự hoảng sợ.
Thông Thiên đại thánh!!
Đây là Thông Thiên đại thánh!
Quả nhiên so với thường nhân không giống nhau a!
Đúng vậy, đây là Thông thiên đại thánh cũng chính là gã Thiên Tiên cuối cùng của kỷ nguyên.
Cuối cùng trong kỷ nguyên này cũng không có bất kỳ một gã Thiên Tiên nào được sinh ra nữa, cho dù khí vận của hắn có hơn Chu Báo gấp trăm lần, cho dù tư chất của hắn hơn Chu Báo gấp trăm lần, cũng vô pháp đạt được Thiên Tiên vị, bởi vì lực lượng cuối cùng của kỷ nguyên đã bị tiêu hao hết trong Thiên Tiên đại kiếp nạn này, cũng không có khả năng sẽ xuất hiện Thiên Tiên đại kiếp nạn nữa.
- Chúc mừng đạo hữu đạt được Thông Thiên thánh vị!
Nhìn thân hình to lớn trên không trung, Cửu Anh đại thành là kẻ thứ nhất nở nụ cười quay về phía Chu Báo chắp tay nói.
- Ta còn muốn đa tạ tiền bối trước kia đã chiếu cố vãn bối!
Chu Báo mỉm cười, đáp lễ nói, thân thể to lớn bắt đầu thu nhỏ lại, biến trở về dáng dấp bình thường, thân hình chớp động một cái, liền xuất hiện bên cạnh hai vị Thiên Tiên, xoay người nhìn lại Tiên Giới bị san phẳng trước mắt bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Chỉ là, hiện tại sự việc này còn lâu mới có kết thúc a, ta sở dĩ có thể đạt được Thông Thiên thánh vị, quả thật là do may mắn, hoặc giả, căn bản chỉ là pháo hôi mà thôi a!
- Ha ha, đối với những chúa tể cao cao tại thượng mà nói chúng ta cũng không phải đều là pháo hôi sao? Chỉ có khác nhau ở chỗ những Thiên Tiên như chúng ta chỉ cần một lần làm pháo hôi là được rồi, nếu lại tiếp tục như vậy, cũng không thể chống đỡ được mọi việc, đó cũng là chuyện không có cách nào xoay chuyển a!
- Không tồi, không thể chống đỡ được mọi việc chẳng qua cũng không có cách nào xoay chuyển!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hoàng Liên
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 1799 - 1804: Hoa nở hoa tàn cuối cùng bất hủ - Đại kết cục!
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chu Báo bất đắc dĩ nói, quay về phía hai vị đại thánh chắp tay, ánh mắt phóng về phía bên trong thời không Tiên Giới đang bắt đầu khôi phục nói:
- Kẻ kia năm đó rốt cục đã làm chuyện gì, nhiều kỷ nguyên đã trôi qua như vậy, mà đám lão đại kia không chịu buông tha cho hắn?
Hai vị đại thánh đồng thời lắc đầu:
- Chúng ta đều là người đạt được thành tựu Thiên Tiên vị trong một kỷ nguyên này đối với chuyện tình từ xa xưa cũng không có lý giải nhiều lắm, chuyện ở nơi này đối với hai chúng ta đã kết thúc, vậy xin cáo từ trước!
Chu Báo cũng muốn lui, thế nhưng hắn đã không có đường lui rồi.
Hắn là một người đặc biệt, là Thông Thiên đại thánh của kỷ nguyên này, thế nhưng sở dĩ hắn có thành tựu như vậy cũng không phải bởi vì hắn có ý chí cường đại, cũng không phải số mệnh của hắn có bao nhiêu cường thịnh, lại càng không phải do tâm địa hắn thiện lương. Mà nguyên nhân trọng yếu nhất chính là bởi vì Chu Báo hắn chính là do phân hồn của Chuẩn Đề diễn biến mà thành, hơn nữa thành tựu tu thành Thất Bảo Diệu Thụ, cướp đoạt danh tiếng của Chuẩn Đề, tất cả những thứ này khiến hắn trở thành người có điều kiện đối phó với Chuẩn Đề, cũng là nhân tuyển tốt nhất.
Vì vậy, những vị trong nơi sâu xa kia và Chuẩn Đề thù hận sâu đậm mới không tiếc tiền vốn đến giúp đỡ hắn, để hắn lĩnh ngộ Trư Tiên tứ kiếm, để hắn lĩnh ngộ Lục Thần Ám Linh Kiếm, trợ giúp hắn vượt qua Thiên Tiên đại kiếp nạn, giúp hắn trở thành Thông Thiên đại thánh, như vậy hắn mới có thể thuận lợi đại được Thông Thiên thánh vị, nhưng mà trên đời không có bữa cơm trưa nào miễn phí, chiếm được chỗ tốt như vậy cũng cần trả một cái giá lớn.
Việc hắn muốn làm hiện giờ chính là chôn cất tay chân chủ lực của Chuẩn Đề.
Vì sao lại đem tay chân cho hắn?
Điều này cũng đơn giản, những chúa tể này vì quy tắc của chính mình mà không thể tùy tiện xuất thủ, mà tình huống hiện tại của Chuẩn Đề cũng không phải một lần xuất thủ của bọn họ mà có thể giải quyết được, vì vậy chỉ có thể vận dụng tay chân, không tiếc tất cả để tăng cường thực lực của tay chân này, để hắn có tiền vốn đối kháng với Chuẩn Đề.
Quả thật, cho dù Chu Báo đạt được thành tựu Thông Thiên đại thánh vị, và vị Chuẩn Đề được so sánh với những chúa tể từ xa xưa này, vô luận là thực lực hay kinh nghiệm, đều cách nhau khá xa, chỉ là hiện giờ Chuẩn Đề đã lâm vào cảnh Rồng về chỗ nước cạn, mà Chu Báo hắn miễn cưỡng cũng được coi là một con tôm nho nhỏ, Rồng về chỗ nước cạn cũng không chỉ đơn giản là một câu nói đùa.
Khoát tay, Thất Bảo Diệu Thụ liền xuất hiện ở trong tay hắn, thu liễm quang hoa của mình, hắn nhíu mày, lúc này, nắm Thất Bảo Diệu Thụ trong tay lại có một cảm nhận khác.
- Chuẩn Đề, đi ra đi, đến lúc này cho dù có trốn nữa cũng không có ý nghĩa gì!
- Tiểu tử, ngươi đừng tự tin quá mức!
Vừa dứt lời, một người nhỏ như nắm tay ở bên trong hư không xuất hiện, đập về phía mặt Chu Báo.
Thất Bảo Diệu Thu trong tay chu Báo giương lên, vạn đóa bạch liên mọc lên, tạo thành một tấm lá chắn trước mặt.
Oanh!!!
Khi nắm tay kia trực tiếp đánh nát lá chắn do bạch liên tạo thành đánh tới trước mặt Chu Báo.
Thân thể Chu Báo giống như bị một chiếc xe trọng tải lớn đâm vào, liền bay ngược ra ngoài.
- Dùng Thất Bảo Diệu Thụ để đối phó ta? Ta xem ngươi chán sống rồi!
Thanh âm Chuẩn Đề mang theo một chút châm chọc, nhưng ẩn chứa trong đó một chút phẫn nộ.
Hắn có lý do để phẫn nộ, Chu Báo chỉ là một mảnh nho nhỏ phân hồn của hắn, lại có thể trở thành Thông Thiên đại thánh, chẳng những thế, hắn lại vận dụng thứ mình tâm đắc nhất là Thất Bảo Diệu Thụ để đối kháng với mình, làm sao không khiến hắn lửa giận trùng thiên?
- Ta sẽ không để ngươi chết đơn giản như vậy. Tiểu tử, ta sẽ đem Nguyên Thần của ngươi ấn vào sát biên giới tầng thứ chín, tại vô số kỷ nguyên ngươi sẽ vĩnh viễn hưởng thụ sự thống khổ vô tận.
- Đây có lẽ cũng chính là nguyên nhân mà ngươi chết!
Chu Báo ổn định thân hình, nhàn nhạt nói:
- Miệng của ngươi quả thực rất thối.
- Muốn chết!
Đối mặt với sự trào phúng của Chu Báo, rút cục thân hình Chuẩn Đề hiện ra, giống như một trận âm phong, khiến cho uy thế trong thiên địa lúc đó tụ lại một chỗ, thu liễm vào bên trong gốc cây Thất Bảo Diệu Thụ, sau đó, xoát một cái liền đánh xuống phía dưới.
Ba ba ba ba.
Thanh âm vang vọng lên trong thiên địa giống như tiếng vỡ của viên ngọc, trong khi đó Thất Bảo Diệu Thụ ở phí dưới Chuẩn Đề, quang mang vô hạn của Thất Bảo Diệu Thụ trong tay Chu Báo hoàn toàn mất đi, triệt để bị nát bấy.
Thân thể của Chu Báo một lần nữa lại bị đánh bay, cảm giác đau đớn vô cùng lan khắp toàn thân, thận chí hắn có thể cảm giác được thần hồn của mình dưới một kích của Chuẩn Đề hoàn toàn bị hủy đi, máu không ngừng chảy ra, ở bên trong không trung hóa thành huyết vụ màu vàng.
Chênh lệnh, chênh lệch thật lớn!
Chỉ là một kích, Chuẩn Đề liền hủy diệt sự tự tin của Chu Báo - kẻ vừa mới đạt được Thông Thiên thánh vị.
- Hừ, Thông Thiên đại thánh, cho dù ngươi là Thông Thiên đại thánh thì sao? Bất quá cũng là cướp đoạt khí vận của kỷ nguyên mà thôi, cho dù Nguyên Thần của ngươi ký thác ở tầng thứ tư thì sao? Bên trong Thiên Tiên, cũng bất quá chỉ là một tiểu bối mà thôi, ngươi thực sự cho rằng đạt được thành tựu Thông Thiên đại thánh là có thể đối kháng cùng ta sao?
- Khái Khái ...!!
Chu Báo ho khan vài tiếng, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Phải biết rằng, vào lúc hắn còn chưa tấn thăng lên Thiên Tiên, cũng sở hữu bản lĩnh sống lại tại chỗ, hiện tại đạt được Thông Thiên thánh vị, coi như là bị đánh thành bột mịn hóa thành hư vô cùng có thể khôi phục trong nháy mắt.
Thế nhưng, chỉ là một kích của Chuẩn Đề liên đánh vỡ thần thoại này, để khiến bản thân hắn bị trọng thương, thậm chí ngay cả khôi phục cũng vô cùng chậm.
Chỉ là hiện tại bản thân hắn cũng là Thiên Tiên nhưng lại là Thông Thiên đại thánh, dưới sự vận chuyển thần hồn, tựa hồ minh bạch rất nhiều điều.
- Ngươi phong tỏa thời gian, khiến cho thời gian ngưng lại?
Hắn nhìn Chuẩn Đề, quang mang trong mắt chớp động
- Không đúng, phong tỏa thời gian không phải đơn giản. Như vậy ngươi trực tiếp phong tỏa bản nguyên thời gian?
- Co chút kiến thức, chỉ là hiện tại có biết cũng vô dụng!
Chuẩn Đề nhàn nhạt nói, khuôn mặt không chút biểu tình, Thất Bảo Diệu Thụ một lần nữa lại huy vũ trong tay.
- Tiểu tử, cho dù Nguyên Thần ngươi ký thác trong chân không, bị một kích này của ta, thân thể cũng sẽ triệt để tiêu tán, rơi vào ngủ say. Giống như ta trước kia, ngủ say vô số kỷ nguyên, chỉ là ngươi yên tâm, ta tuyệt không để lại cơ hội cho ngươi có thể tỉnh lại, ngươi chỉ có thể yên giấc ngàn thu!!
Thanh âm ác độc của Chuẩn Đề vang lên, Thất Bảo Diệu Thụ một lần nữa đánh xuống.
Chu Báo hít sâu một hơi, vào khoảnh khắc Thất Bảo Diệu Thụ đánh xuống một bóng đen thật lớn xuất hiện trước người hắn, nghênh đón Thất Bảo Diệu Thụ!
Hắc Trân Chân!
Đây chính là Chí Tôn tiên khí Hắc Trân Châu của hắn, vào lúc hắn đạt được Thông Thiên thánh vị cũng là lúc Hắc Trân Châu tiếp nhận lễ rửa tội của thiên kiếp, thu được chỗ tốt vô cùng lớn, chỉ là hiện tại dưới sự công kích của Thất Bảo Diệu Thụ, Chí Tôn tiên khí cũng vô pháp chống đỡ.
Hắc Trân Châu thậm chí ngay cả tranh thủ một chút thời gian cho Chu Báo cũng không được liền bị Thất Bảo Diệu Thụ đánh thành hư vô, chỉ còn một mảnh nhỏ trên không gian Đại Thế Giới!
Duy nhất chỉ còn lại một mảnh nhỏ.
Mảnh nhỏ của Viễn Cổ Thánh Thành!!
Dưới quang mang của Thất Bảo Diệu Thụ cũng không chống đỡ được một phần vạn giây, liền biến thành hư vô.
Thế nhưng một phần vạn giây là được rồi, vậy là đủ rồi!
Thân hình Chu Báo trong nháy mắt tiêu thất trước mặt Chuẩn Đề.
- Chút tài mọn!
Thấy Chu Báo biến mất, Chuẩn Đề hơi nhíu mày, Thất Bảo Diệu Thụ nhẹ nhàng quét ngang, không gian liền bị xé rách, thân hình Chu Báo ở bên trong vô tận thời không một lần nữa liền xuất hiện trước mắt hắn.
- Ta thua!
Chu Báo mắng to, nhìn Thất Bảo Diệu Thụ trong tay Chuẩn Đề, trong lòng liền minh bạch.
Hư vô, dưới lực lượng tuyệt đối trước mặt tất cả đều là hư vô, tất cả những thứ hào hoa đều là phù phiếm.
Phương thức công kích bằng chân thân của hắn không có bất cứ sự phức tạp gì, dựa vào Thất Bảo Diệu Thụ, chém ngang vạn vật khắc phục vạn vật.
Dưới quang mang của Thất Bảo Diệu Thụ, bất luận sự phản kháng gì đều là vô lực, đều là buồn cười.
Hắn cũng có Thất Bảo Diệu Thụ, thế nhưng tuổi hắn còn trẻ, thành công cũng quá may mắn, muốn được như Chuẩn Đề cần phải có vô số kỷ nguyên, hắn còn rất xa mới đạt được.
Đối mặt với một kích của Chuẩn Đề, hắn không có bất cứ biện pháp gì, điều duy nhất hắn có thể làm chính là dùng hết mọi lực lượng thoát đi.
Thế nhưng cho dù thoát đi cũng là phí công vô ích.
Mắt thấy Thất Bảo Diệu Thụ sẽ đánh vào đầu, lúc này hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng, bên trong thời không bị phong tỏa thời gian,một cự bổng màu vàng thật lớn xen vào bên trong khoảng không, hung hăng nện một bổng vào bên trên Thất Bảo Diệu Thụ lúc này đã tới gần đầu Chu Báo.
Thình Thịch!
Chuẩn Đề bỗng dưng bị một kích này, Thất Bảo Diệu Thụ cũng bị trầm xuống, để cho Chu Báo tránh thoát một kiếp, hơn nữa, rất rõ ràng là Chuẩn Đề bị một kích này cũng đã bị đả kích không nhẹ.
Vốn ban đầu sắc mặt Chuẩn Đề hồng nhuận hiện tại đã trắng bệnh, biểu hiện ra thần sắc phẫn nộ, giận dữ hét:
- Bát hầu, ngươi dám!
- Ha ha ha ha ha ha!
Sau một kích, cự bổng kia liền biến mất trong hư không, một tiếng cười tùy ý quanh quẩn trong hư không.
- Chung quy cũng vì ông trời, ngươi nói ta có dám hay không?
Trong lúc đó, một pho tượng cự viên dính đất màu vàng xuất hiện ở bên trong khoảng không.
Sắc mặt Chuẩn biến thành khó coi, nói:
- Ngươi cư nhiên không theo quy tắc lấy phân thân đối kháng với ta!
- Ta chỉ là một kẻ tiểu bối ký thác Nguyên Thần vào tầng thứ bảy mà thôi, làm sao dám ký kết quy tắc với đám chúa tể các ngươi đây? Một kích lực ta đã dùng hết, phân thân này cũng không phải vì ngươi mà đến!
- Ồ?
Chuẩn Đề kinh ngạc, nở nụ cười lãnh lẽo, mạnh mẽ khoát tay, Thất Bảo Diệu Thụ liền hướng về phía phân thân cự viên đánh tới.
- Ngươi nghĩ giúp hắn, còn không phải là giúp hắn hay sao?
- Có thể giúp hắn hay không còn phải xem tạo hóa của hắn.
Cự viên màu vàng không tránh né, Thất Bảo Diệu Thụ đánh vào thân thể hắn, bỗng nhiên kim quang vô biên nổi lên, thụy quang cùng kim quang giằng co trong nháy mắt, liền biến thành một bộ tinh đồ huyền ảo, nhưng không lâu sau Thất Bảo Diệu Thụ khẽ động một cái, tinh đồ cũng biến mất.
- Bát hầu và ngươi giống nhau, đều là phân hồn của ta tại ba trăm kỷ nguyên trước diễn biến mà thành, năm đó ta đối với hắn kỳ vọng cực kỳ cao, đáng tiếc đến cuối cùng, không có thành công, ta rất muốn biết ngươi có may mắn được như hắn hay không?
Chuẩn Đề nhìn phân thân cự viên một lúc, cũng không có lập tức động thủ, mà dường như nghĩ tới cái gì đó, có chút cảm thán.
Vô số kỷ nguyên ngủ say, hắn nhiều lần thử lợi dụng quy tắc lỗ thủng của chúa tể để cho bản thân sống lại, dùng quá nhiều thủ đoạn, thế nhưng cuối cùng mới chân chính thấy được hiệu quả, mới có thể khiến cho bản thân hoàn toàn sống lại là do hiện giờ hắn thi triển thủ đoạn này, đáng tiếc chính là, chính vì như vậy không thể tránh thoát được sự tính toán của những chúa tể này, sau vài lần sắp thành đều lại bại, điều khiến cho hắn cảm thấy đáng tiếc chính là vừa mới xuất hiện cự viên màu vàng kia, lần đó, hẳn là lần đầu tiên hắn lấy phương thức này bồi dưỡng ra một gã Thiên Tiên cường đại, cũng là một lần hoàn mỹ nhất, đáng tiếc vào thời khắc cuối cùng, công lực không đủ, giống như hiện tại vậy, Đoạt Xá không được lại bị phản kháng kịch liệt, cuối cùng để cho cự viên màu vàng kia đi ra ngoài, còn bản thể của mình thì một lần nữa lâm vào bên trong ngủ say.
Mà lúc này, hắn nhận được sự giáo huấn, không chỉ có Nguyên Thần còn lấy chân thân sống lại, mục đích chính là dùng ưu thế tuyệt đối đạp đổ Chu Báo, triệt để giết chết hắn, chỉ như vậy hắn mới có cơ hội Đoạt Xá thành công.
Đúng vậy, Đoạt Xá!!
Đừng xem hắn hiện tại uy phong mười phần, thế nhưng bản thân có khổ tự biết, thân thể hắn sở hữu uy năng vô hạn, toàn bộ lực lượng thậm chí có thể so với một ít chúa tể, thế nhưng thân thể này đã chết từ lâu, hiện tại, sống lại chỉ là tạm thời, thậm chí bây giờ còn không thể nói là phục sinh, chỉ có thể nói là sống lại tạm thời.
Vì vậy hắn mới muốn giết chết Chu Báo, Đoạt Xá lấy thân thể hắn, bằng vào cơ sở của thân thể Chu Báo, hấp thu tinh hoa thân thể của hắn, đó mới chính là phương án tốt nhất, cũng là phương án hợp lý nhất.
Điểm này, hắn hiểu rõ, Chu Báo cũng hiểu rõ.
Thế nhưng tất cả những điều, đối với Chu Báo ý nghĩ kỳ thực cũng không lớn, bởi vì chân thân Chuẩn Đề xuất hiện, hắn căn bản không thể chống lại, hoàn toàn lâm vào thế hạ phong, thậm chí cả sức đánh lại cũng không có.
- Ta muốn nhìn xem còn ai muốn nhúng tay vào chuyện này!
Chuẩn Đề nhìn bộ dáng chật vật của Chu Báo, giọng có chút mỉa mai nói:
- Thân thể này của ta tuy rằng chỉ là tạm thời sống lại thế nhưng chống đỡ nửa canh giờ hẳn không thành vấn đề, cho dù thân ngươi đạt được thành tựu Thông Thiên thánh vị, thế nhưng ở trong tay của ta cũng không chống đỡ được quá một hô hấp.
Chu Báo thở phì phò, Chuẩn Đề nói rất đúng, cho dù đạt được thành tựu Thông Thiên đại thánh cũng vô pháp hoàn thủ trong tay Chuẩn Đề, thế nhưng đây cũng không phải bài toán khó giải.
Tất cả đều tại phân thân cự viên vừa mới xuất hiện.
Khi phân thân cự viên bị Chuẩn Đề đơn giản đánh vỡ, Chu Báo liền biết phân thân kia căn bản không phải đến gây phiền phức cho Chuẩn Đề mà là đến tìm hắn.
Lúc phân thân bị đánh nát, hiện lên một bộ tinh đồ, để hắn có kỳ ngộ.
Thế nhứng nếu có kỳ ngộ cũng còn xa mới đủ.
Nếu như Chu Báo không có từng trải, bên trong ý thức hải không có một đạo ý niệm còn tồn tại có thể hắn đã tuyệt vọng.
Thế nhưng hiện tại, hắn biết, bản thân mình còn có cơ hội, tuy rằng cơ hội này cũng không lớn, nhưng tập trung khí vận cuối cùng của kỷ nguyên cho mình, cũng không phải không có đủ thực lực.
- Nếu trước đây ta có thể làm được như vậy thì hiện tại ta cũng nhất định có thể làm được.
Hắn hít sâu một hơi, tâm thần hoàn toàn tiến vào trạng thái vong ngã, bên trong thần hồn một mảnh tĩnh lạnh, tinh đồ trước khi cự viên bị dánh nát hiện lên, khí thế lãnh đạm bắt đầu tràn ra người hắn.
- Ân?
Chuẩn Đề cả kinh, vốn hắn không đặt Chu Báo vào trong mắt thế nhưng cỗ khí thế mới được sản sinh này này khiến trong lòng hắn sinh ra sự lạnh lẽo.
Quyền ý?
Chu Báo đã buông tha Thất Bảo Diệu Thụ trong tay, mà toàn lực vận chuyển chân nguyên.
Lúc này hắn thân là Thông Thiên đại thánh, vô luận là thân thể hay thần hồn, hoặc là nội khí đều trải qua rèn luyện của Thiên Tiên kiếp, vô luận là số lượng hay chất lượng đều được đề thăng tới mức cực đại.
Loại đề thăng này là đề thăng về chất, là đề thăng có tính nhảy vọt, so với trước khi tiến vào Thông Thiên đại thánh đó chính là một trời một biển.
Từ khi đạt được thành tựu Thông Thiên đại thánh hắn một mực vận dụng Thất Bảo Diệu Thụ tranh đấu cùng Chuẩn Đề, đây là lần đầu tiên hắn toàn lực vận chuyển nội khí trong cơ thể. Lúc này chân nguyên trong cơ thể hắn dưới thiên kiếp đã hoàn toàn hòa thành một thể, vô luận là thần lực của thiên thần hay Động Huyền Thần Quang của Yêu viên, hay Băng Phách Thần Quang lúc này đều ngưng tụ thành một thể, hóa thành một đạo chân nguyên hắc sắc, xoay quanh trong thân thể hắn, dưới sự thúc động của hắn, hắc sắc chân nguyên bành trướng lên, ở phía sau hắn tại thành một tinh thể hắc sắc, uy áp to lớn cũng được phát ra từ nó, dưới khí thế đó, Chu Báo không ngờ bắt đầu dần dần chống lại Chuẩn Đề.
Chuẩn Đề có chút động dung.
- Tiểu tử, hiện tại mới thông suốt có chút muộn rồi!
Trong lúc nói, hắn cười lạnh bắt đầu vũ động Thất Bảo Diệu Thụ, trực tiếp hướng về phía Chu Báo đánh tới, căn bản là không có cấp cho Chu Báo một cơ hội nào.
Chỉ là, lúc này Thất Bảo Diệu Thụ của hắn không ngờ lại bị ngăn cản, cách Chu Báo ba thước, một lá chắn thổ hoàng sắc từ hư không xuất hiện, che chắn ở bên ngoài.
Vừa nhìn thấy lá chắn thổ hoàng sắc này, sắc mặt Chuẩn Đề đại biến:
- Trấn Nguyên Tử, ngươi cũng muốn ngăn cản ta?
- Đạo huynh quá lời rồi, ta cùng với tiểu hữu này có chút trần duyên chưa dứt, hôm nay có mặt ở đây chính là giải thoát mối trần duyên này a!
Ở tại một chỗ sâu trong hư không, truyền tới một thanh âm điềm đạm.
- Hay cho một câu trần duyên còn chưa dứt, không biết khi nào trần duyên của ngươi với hắn mới hết đây?
- Một nén hương là đủ!
- Ta tại đây sẽ chờ ngươi đủ thời gian một nén hương.
Chuẩn Đề căm hận nói, ánh mắt gắt gao nhìn vào tấm thuẫn thổ hoàng sắc che chắn cho Chu Báo.
- Ngươi thực sự cho rằng, một nén hương là đủ cho hắn trở mình sao?
Trong lúc nói, Thất Bảo Diệu Thụ trong tay một lần nữa hung hăng đánh vào bên trên bề mặt tấm thuẫn thổ hoàng sắc dẫn đến một trận rung động, thế nhưng tấm thuẫn cũng không có tan vỡ.
- Ta nói một nén hương là một nén hương!
Trấn Nguyên Tử nói.
- Lấy thực lực hiện tại của ngươi muốn phá tấm thuẫn này nhất định phải mất thời gian một nén hương, nếu không động thủ, thì một nén hương sau ta sẽ thu hồi nó, ngươi cần gì phải cố sức.
- Hừ!
Chuẩn Đề hừ lạnh một tiếng, cũng thu hồi Thất Bảo Diệu Thụ.
Bây giờ hắn còn chưa khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, mà tên Trấn Nguyên Tử này so với cự viên màu vàng kia khác nhau hoàn toàn, hắn chính là một trong những chúa tể, về địa vị không kém lắm so với mình, lấy trạng thái hiện tại của mình muốn đánh vỡ tấm thuẫn của hắn là không có khả năng, bởi vậy hắn thu lại Thất Bảo Diệu Thụ, nhìn chằm chằm vào Chu Báo.
Mà lúc này, Chu Báo hoàn toàn lâm vào một cảnh giới kỳ diệu.
Bên trong ý thức hải, hắn tiếp thu nội dung cực kỳ đơn giản từ tia ba động tinh thần thần bí kia, đó là tu luyện Lực chi cực cảnh, hiểu được làm sao có thể đánh nát hư không. Đối phương chỉ cho mình phương pháp tu luyện tâm đắc không chút bảo lưu nào, thế nhưng hiển nhiên chỉ thế này thôi còn chưa đủ, nhiều năm trôi qua hắn tu luyện Thất Bảo Kỳ Ảo, cho nên đối với sự cảm ngộ về nó vượt rất xa những thứ khác, đến nỗi khiến cho hắn có chút năng lực lý giải về nó, nhưng loại phương pháp đó lại không thích hợp với loại cảm ngộ Lực chi cực cảnh này.
Cho dù được đối phương hỗ trợ, hắn cũng không thể trong thời gian ngắn mà lĩnh ngộ được, vừa nãy cự viên màu vàng kia hiện thân thoáng cái bị Chuẩn Đề càn quét, thế nhưng lại lưu lại một bộ tinh đồ cũng khiến trong lòng hắn cả kinh.
Bộ tinh đồ kia, cùng với Quyền ý mà thời thiếu niên đối mặt với sống chết đều có hiệu quả như nhau, hoặc nói, trong nháy mắt bắt được một tia linh cảm, linh cảm hiện lên luôn đột nhiên như vậy, cũng không biết tại sao, hắn bỏ đi tất cả sở học bình sinh, việc duy nhất hắn làm hiện giờ là thúc dụng chân nguyên nội khí toàn thân, ngưng tụ vào hai tay, thần niệm tập trung, đẩy quyền ý ra phía bên ngoài khiến cho không gian hư vô bên ngoài một lần nữa dậy sóng, cũng không tồn tại tinh hệ, cũng không tồn tại hư không, cũng không có hắc nhật, sở hữu tất cả là một tinh thể hắc sắc, đúng vậy, là tinh thể hắc sắc, không phải là hắc sắc thái dương.
Hắc ám, tỉ mỉ, thâm trầm, nội liễm!
Hắc sắc tinh thể tựa hồ như toàn bộ vũ trụ đều cô đặc tại một điểm tựa hồ ẩn chứa toàn bộ tinh hoa của vũ trụ, một loại khí thế khiến cho con người ta hoảng sợ bắt đầu tràn ra.
- Chết tiệt!
Cỗ khí thế quỷ dị kia xuyên qua tấm thuẫn bài khiến cho Chuẩn Đề cảm thấy một tia cảm giác quen thuộc, chính là cảm giác này, khiến cho hắn liên tưởng tới một thứ cực kỳ không tốt. Năm đó, hắn muốn Đoạt Xá cự viên màu vàng kia cũng thập phần thuận lợi như hiện nay, nhưng vào thời khắc then chốt, trên bầu trời tản mát ra loại khí tức như thế này khiến cho hắn thất bại trong gang tấc, lẽ nào, hôm nay lịch sử sẽ tái hiện lại?
Không được, lịch sử tuyệt đối không được tái hiện!
Suy nghĩ được điểm này trong mắt Chuẩn Đề hiện lên một đạo hung quang, Thất Bảo Diệu Thụ tuôn ra một trận quang mang sáng lạn, hung hăng công kích vào tấm thuẫn bài kia.
Trong nháy mắt tấm thuẫn bài biến mất, thân hình Chuẩn Đề như quỷ mị xuất hiện gần Chu Báo, xuất ra một trảo mãnh liệt hướng về phía mi tâm Chu Báo, hắc quang trên ngón tay chớp động, muốn một kích diệt sát Chu Báo.
- Toái diệt tuyệt trảo!!
Khí tức âm lãnh bao phủ toàn bộ không gian, không ngừng biến đối, mà lucs này Chu Báo còn đang ở trong cảm ngộ của chính mình, quyền ý vừa mới xuất ra ngoài không lâu dưới luồng khí tức âm lãnh này bắt đầu thu liễm.
- Lúc này, cho dù là Trấn Nguyên Tử hiện thế cũng không thể nào cứu thoát được ngươi!
Thi triển ra Toái diệt tuyệt trảo, sắc mặt Chuẩn Đề nhất thời biến thành dữ tợn.
- Hiện tại ta cũng không cần hắn đến nữa!
Tới bước này Chu Báo cũng khẽ thở dài một tiếng, biết đã tới thời khắc sinh tử, quyền ý của hắn tuy rằng còn chưa hoàn toàn ngưng tụ thế nhưng hắn cũng nhìn ra chiêu thức Thoái diệt tuyệt trảo của Chuẩn Đề khí thế mười phần ra sao, thế nhưng vào lúc nó đánh nát tấm thuẫn bài thổ hoàng sắc kia cũng là lúc nỏ mạnh hết đà, vô luân như thế nào tấm thuẫn bài kia cũng là an bài của Trấn Nguyên Tử, Trấn Nguyên Tử nói muốn hắn đợi thời gian một nén hương, tự nhiên sẽ có mặt ở đây, tuy rằng hiện tại không cần đến thời gian một nén hương hắn cũng bị Chuản Đề đánh bại, thế nhưng Chu Báo cũng tin tưởng, để làm được điều này Chuẩn Đè cũng phải trả một cái giá thật lớn.
Bởi vậy, Chu Báo cho rằng bản thân còn có con át chủ bài cuối cùng.
Oanh!!
Nắm tay Chu Báo và Toái diệt tuyệt trảo đụng phải nhau thân thể liền bị đánh bay ra bên ngoài, một cỗ hơi thở tràn ngập tính hủy diệt, ăn mòn lực lượng trong chốc lát liền ăn mòn cánh tay hắn, lộ ra xương trắng.
Phải biết rằng, thân thể hiện tại của hắn là Thiên Tiên a, cư nhiên dễ dàng bị đánh thành bộ dạng như bây giờ.
Chỉ là một kích này khiến cho hắn có lòng tin, một kích này Chuẩn Đề muốn lấy mạng nhỏ của hắn, nhưng kết quả là đã bị hắn chặn lại.
Một kích này của Chuẩn Đề tuy rằng cường hãn, thế nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, bị ăn mòn một tay, đối với một gã Thiên Tiên mà nói căn bản không tính là gì.
- Chuẩn Đề, tuy rằng không muốn nói thế nhưng ta không thể không nói, ngươi lúc này quả thực đã tính sai rồi!
Nói xong, tả quyền của Chu Báo mãnh liệt đánh về phía mặt Chuẩn Đề.
Sắc mặt Chuẩn Đề đại biến, uy lực của Toái diệt tuyệt trảo hắn biết rõ, Chu Báo tuy rằng hiện tại là Thông Thiên đại thánh, nhưng không có khả năng ngăn chặn được, thế nhưng sự thực ở ngay trước mắt, Chu Báo không những chặn được mà không ngờ còn có sức đánh lại, chuyện này thực sự không dám tưởng tượng, chỉ là rất nhanh hắn liền phát hiện ra thân thể Chu Báo không biết khi nào đã ở bên cạnh, từ quyền đầu phát ra một tầng hoàng quang nhàn nhạt.
- Địa địa thai mô, là đại địa thai mô, Trấn Nguyên Tử, hảo thủ đoạn!
- Hừ, ta nói một nén nhang là một nén nhanh, ngươi đã không muốn chờ thì ta cũng chỉ có thể dùng biện pháp khác!
Trấn Nguyên Tử nở nụ cười nói.
- Chuẩn Đề, ngươi tuy rằng là chúa tể, thế nhưng đã ngủ say rất lâu rồi, ngay cả khi ngủ say lòng tin đối với mình cũng không có, ngay cả một nén hương cũng không dám chờ, nếu đã như vậy, chẳng phải nên tiếp tục ngủ nữa, đỡ làm mất mặt những người như chúng ta.
- Câm miệng!
Chuẩn Đề bị Trấn Nguyên Tử khiêu khích, châm chọc đã hoàn toàn tức giận, mà lúc này nắm tay đã tới trước mặt hắn.
Bành!!
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân hình Chu Báo bay ngược về phía sau mấy trăm trượng, mà Chuẩn Đề dưới sự công kích của quyền kình cũng lui mấy bước.
Sau khi bay ngược về đằng sau Chu Báo gầm nhẹ một tiếng, thân thể ở giữa không trung co rụt lại, rồi mở rộng ra, bình ổn thân hình, quyền ý quanh thân tăng vọt, một cỗ áp lực phô thiên cái địa trong nháy mắt tràn ra.
- Chuẩn Đề, nhận một quyền nữa của ta!
Theo tiếng gầm gừ lớn vang lên, quyền ý vào lúc này đã ngưng tụ thành thực chất, hắc sắc tinh thể theo quyền đầu của Chu báo xuất thủ, mãnh liệt hướng về phía Chuẩn Đề.
Cảm thụ được uy thế một quyền này của Chu Báo, Chuẩn Đề rút cục biến sắc, thế nhưng hắn không lùi, hai tay vũ động, kình khí Toái diệt tuyệt trảo tạo thành một cái lưới lớn trước mặt hắn nghênh đón quyền ý.
Nắm tay Chu Báo và trảo võng giao tiếp, chạm nhau, chu vi không gian trong nháy mặt bị hóa thành bột mịn, trảo võng của Chuẩn Đề bị nắm tay Chu Báo đánh thành một lỗ lớn. Một quyền rắn chắc của hắn đánh tới trước mặt Chuẩn Đề, thế nhưng đồng thời Toái diệt tuyệt trảo của hắn cũng tập trung về hướng Chu Báo, trong nháy mắt huyết nhục văng khắp nơi, Chuẩn Đề bị quyền bị của Chu Báo đánh vào mặt, trong lúc này dường như có chút hoảng hốt, mà cùng lúc đó, thân thể Chu Báo mặc dù có đại địa thai mô bảo vệ thế nhưng dưới Toái diệt tuyệt trảo của Chuẩn Đề huyết nhục không rõ, non nửa thân thể hoàn toàn bị trảo kình quét qua, chỉ còn lại xương cốt trắng phau.
Dưới tình huống như vậy, Chu Báo cũng không lùi, không chỉ không có lùi mà bước về phía trước một bước.
Thừa dịp Chuẩn Đề đang thất thần, tay trái mạnh mẽ ôm lấy cái cổ của Chuẩn Đề, chân thân của hắn rất mạnh, nhưng cũng không cao to, mà thân thể Chu Báo lại ẩn chứa huyết mạch thái cổ yêu viên Chu Yếm, cao to lực lưỡng, bởi vậy cú chặn ngang này đương nhiên chuẩn xác bắt lấy Chuẩn Đề, hai tay không ngừng oanh kích lên đầu Chuẩn Đề.
- Ta đánh, ta đánh, ta đánh, đánh, đánh...
Chỉ là Chuẩn Đề trong nháy mắt thất thần Chu Báo liền oanh kích lên đầu hắn, một màn kỳ dị này không chỉ nói là Chu Báo và Chuẩn Đề là hai đương sự mà còn khiến cho một số ít Thiên Tiên đang âm thầm xem náo nhiệt để há hốc mồm kinh ngạc.
- Hổn đản, ngươi tìm chết!
Bị ăn đủ từ Chu Báo, Chuẩn Đề rút cục hồi phục tinh thần, lại phát ra tiếng gầm giận giữ, trảo ảnh nổi lên, cánh tay trái Chu Báo ôm hắn bị đánh thành nát bấy, mà thân thể hắn sau khi thoát khỏi Chu Báo liền lui về phía sau.
- Ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi!
Thoát khỏi Chu Báo, Chuẩn Đề thở hổn hển, hắn chỉ vào Chu Báo, phát ra tiếng nói oán độc.
- Ngươi giết không được ta đâu.
Chu Báo khoan thai nói. Cánh tay bị đánh nát bắt đầu khôi phục, mà huyết nhục bị Toái diệt tuyệt trảo cắn nát cũng hoàn toàn khôi phục. Hắn nhìn Chuẩn Đề, trong ánh mắt hiểu ra một chút:
- Ngươi đừng cuống cuồng, nếu như ngươi hiện tại dùng Thất Bảo Diệu Thụ ta muốn bắt ngươi một chút cơ hội cũng không có, đáng tiếc ngươi lại muốn giết ta, rồi hủy diệt Thất Bảo Diệu Thụ, nhưng ngươi lại lựa chọn dùng Toái diệt tuyệt tráo, ta thừa, đơn thuần về sát lực, Toái diệt tuyệt trảo quả thực mạnh hơn một ít, thế nhưng kích thứ nhất ngươi không thể giết chết ta, như vậy sau này đã không còn cơ hội nữa rồi. Ngược lại, bây giờ ngươi, hắc hắc. Mất đi Thất Bảo Diệu Thụ phòng thân, muốn dùng lần nữa sợ rằng phải mất thời gian ba nén hương mớt đạt được uy lực huyền diệu của nó, tuyệt sẽ không như gốc cây mà tiện tay ngươi dùng kia, đã như thế ngươi lấy cái gì đấu với ta? Chỉ bằng thân thể vừa già vừa tàn này sao? Nếu như ta đoán không lầm, thân thể của ngươi đã sớm tử vong, căn bản không dùng được bao lâu, vì vậy ngươi mới vội vã cướp đoạt cơ thể của ta?
Trong lời nói Chu Báo lộ ra sự tự tin cường đại, lúc này thời gian một nén hương đã qua, thuẫn bài thổ hoàng sắc quanh mình cùng với đại địa thai mô đã biến mất, chỉ là quyền ý của hắn so với khi trước càng thêm chân thực, càng thêm cường đại, hắc sắc tinh thể so với khi vừa hình thành đã nhỏ đi gấp ba lần, lại càng thêm tinh vi, mà ở bên trong sự tinh vi này lại lộ ra một cỗ khí tức bất ổn.
Loại khí tức bất ổn định này lúc bắt đầu còn không rõ ràng, thế nhưng theo từng bước của Chu Báo tới gần Chuẩn Đề, cỗ hơi thở này liền phát tán ra, cảm ứng được cỗ hơi thở này, thần săc Chuẩn Đề thay đổi.
- Chân Không Mạch Động!
Hắn nhìn chằm chằm vào Chu Báo, trong ánh mắt lộ ra sự kiên quyết.
Kẻ bên ngoài không biết, nhưng hắn lại rõ ràng, Chân Không Mạch Động này chính là điềm báo chân không bị nát bấy, chỉ có đến sát biên giới chân không mới có thể có dấu hiệu như vậy, rất rõ ràng vừa rồi trong chiến đấu, Chu Báo dường như đã thấu đáo thứ gì đó, lĩnh ngộ được nó, rút cục sắp sửa đạt được lực chi cực cảnh, cảnh giới Phá Toái Chân Không này đối với hắn mà nói cũng không phải là một tin tức tối, nếu như để Chu Báo hiểu thấu đáo Phá Toái Chân Không này như vậy bản thân hắn liền mất đi tất cả cơ hội, hiện tại đã là cơ hội cuối cùng của hắn.
- Như vậy kết thúc đi!
Trong ánh mắt kiên quyết, thân thể Chuẩn Đề bắt đầu rực cháy, u ám hỏa diễm càng ngày càng dữ dằn.
- Ta đợi nhiều kỷ nguyên như vậy, hiện tại tuyệt không thể để cơ hội như thế này vọt mất, nếu một khi đã tới bước này, như vậy đi, một kích phân thắng bại!
- Một kích phân thắng bại!!
Con ngươi Chu Báo co rụt lại nhìn Chuẩn Đề thiêu đốt thân thể chính mình, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi giơ hai tay của mình lên, nói:
- Tốt, vậy một kích phân định thắng bại!
Hai tay giơ lên đánh ra!
Vào lúc hai tay hắn đánh ra cùng lúc đó hắc sắc tinh thể ngưng tụ thành thực chất vỡ tan, mà thân thể Chuẩn Đề thì hoàn toàn biến thành u ám hỏa diễm, nghênh tiếp một quyền của Chu Báo.
U ám hỏa diễm và Phá Toái Chân không.
Ban đầu sau khi hai người va chạm liền giãn ra, trong chớp mắt không gian sát biên giới mà mắt thường không thể thấy được nát bấy, thậm chí ngay cả giới hạn giữa Tiên Giới và Phàm Tục cũng hoàn toàn nát bấy, vô số Đại Thế Giới trong lúc này cũng hoàn toàn tiêu vong, vô số nền văn minh bị hủy diệt dưới sự va chạm này.
Từ bên trong ngoại vực truyền ra mấy tiếng thở dài, Chu Báo và Chuẩn Đề trong lúc va chạm đã phá hư sự tạo thành của kỷ nguyên, vượt xa cả sự phá hoại của Mạt Pháp chi kiếp.
Mạt Pháp chi kiếp, còn có truyền thừa lưu lại, mà Chu Báo vầ Chuẩn Đề lại trực tiếp hủy diệt truyền thừa, văn minh, sinh mệnh, thậm chí ngay cả nhân quả luân hồi đều dị hủy.
Chỉ là đối với những Thiên Tiên này mà nói, một kỷ nguyên đều có sinh có diệt, tựa như hoa nở hoa tàn, bây giờ phá hư, tuy rằng hơi lớn một chút, nhưng trước mặt bọn họ cũng chỉ có chút đáng tiếc mà thôi.
Không hơn.
Bên trong hư không nát bấy, Chu Báo chật vật đứng lên, hắc sắc hỏa diễm quấn toàn thân, hỏa diễm này đã thiêu hủy hơn phân nửa thân thể hắn. Toàn thân, ngoại trừ xương sọ và tay trái, tất cả đều bị đốt thành xương trắng, mà thân thể hắn, từ dưới eo trở xuống đều bị hắc sắc hỏa diễm đốt thành tro tàn. Nhưng cho dù là vậy hắn vẫn đang cười, cười luôn miệng, hắc sắc hỏa diễm đã đi xuống dưới cùng, tuy rằng thân thể hắn hiện giờ còn tồn tại, thế nhưng không có kết quả, chung quy, hắn rút cục vẫn chết.
Một kích này, Chuẩn Đề tổn thất thảm trọng, ngay cả thi thể ẩn dấu vô số kỷ nguyên cũng đã mang ra, thế nhưng dưới một kích cuối cùng lại thất bại.
Đương nhiên, trong lòng Chu Báo hiểu rõ, Chuẩn Đề chỉ là một lần nữa lâm vào ngủ say, có thể vào một kỷ nguyên khác, cũng có thể là mấy trăm kỷ nguyên sau, hắn sẽ một lần nữa thức tỉnh. Rồi trong kỷ nguyên đó, không biết còn có thể có một người đi đến, có thể là người may mắn, cũng có thể là không,đi con đường như bản thân mình đã từng đi qua?
Nhìn thân thể sứt mẻ đã dần dần khôi phục, hắn tựa hồ nghĩ tới chuyện thú vị gì đó, vẻ tươi cười bỗng nhiên xán lạn hẳn lên.
- Có thể ta cũng sẽ như con khỉ kia, còn có giống như những Thiên Tiên khác, lựa chọn xuất thủ, như con cự viên màu vàng và Chuẩn Đề thoát ra đúng lúc kia.
- Tới thời gian đó, có lẽ âm thầm xuất thủ chỉ có thể là chính ta mà thôi.
Chu Báo ảm đạm nhìn một mảnh hư không hỗn đỗn, khoát tay một cái, hư không trong nháy mắt liền khôi phục lại như cũ, thông đạo nối liền Tiên - Phàm hai giới một lần nữa khôi phục. Nếu không phải đại Thế Giới bị nổ tan, tinh cầu, các nền văn minh đã sớm biến mất, căn bản là nhìn không ra ở nơi này vừa phát sinh một hồi đại chiến.
Cho đến lúc này Chu Báo mới có cơ hội đánh giá tỉ mỉ sự cường đại của Thiên Tiên, mà hắn là một trong những Thiên Tiên đặc biệt.
- Đây là Thiên Tiên sao? Rất có ý tứ, tựa hồ không gì không làm được, nhưng dường như lại bị hạn chế thật lớn!
Hắn khép hờ hai mắt, trong lòng lẳng lặng suy nghĩ, cảm thụ, lĩnh ngộ, cũng không biết qua bao lâu hắn rút cục mở mắt, cũng hiểu ra vài điều.
- Cường đại cũng đồng thời với nó là sự hạn chế rất nhiều, chân không, chân không, Phá Toái Chân Không chỉ là bước đầu của Thiên Tiên mà thôi, tu sĩ bình thường trên thực tế có thể lĩnh ngộ được tới Phá Toái Chân Không là có thể đạt được thành tựu Thiên Tiên. Đáng tiếc sau khi đạt được thành tựu Thiên Tiên, nhiều nhất cũng chỉ có thể ký thác Nguyên Thần cho rầng thứ hai mà thôi, thời gian trên con đường tới đích còn rất dài!
Chu Báo bước một bước vào hư không, một bước nữa thân hình liền biến mất, xuất hiện ở một chỗ thần bí.
- Hoan nghênh ngươi, tuổi còn trẻ mà đã đạt được thành tựu Thông Thiên đại thánh.
Vừa mới bước vào ngoại vực liền có mấy đạo ý niệm truyền tới, đối với sự xuất hiện của Chu Báo biểu hiện sự hoan nghênh. Trong đó có hai đạo ý niệm hắn phi thường quen thuộc. Một là của Trấn Tử Nguyên, hai là Kỷ Nguyên chi trung, trước khi đạt được thành tựu Thiên Tiên hắn được gọi là Hoàng Tuyền đại thánh.
- Chu Báo ra mắt chư vị tiền bối!
CHu Báo mỉm cười, thần niệm phát tán ra bên ngoài, rốt cục hướng về phía các chư vị tiền bối bắt chuyện.
- Đừng để ý đến đám lão già này, bọn họ cũng không có thời gian để ý tới ngươi!
Lúc này một đạo thần niệm đầy thiện ý xuất hiện, Hoàng Tuyền đại thánh xuất hiện trước mặt Chu Báo.
- Bây giờ ta tới đón ngươi, chúc mừng ngươi đạt được Thông Thiên đại thánh thân!
- Đa tạ tiền bối tương trợ từ trước tới giờ.
Đối mặt với Hoàng Tuyền đại thánh, Chu Báo hít một hơi thật sâu nói.
- Không cần đa lễ.
Hắn nhìn Chu Báo cười cổ quái.
- Nguyên Thần của ngươi ký thác tại tầng thứ tư, thời gian tới tiến bộ so với ta còn lớn hơn nữa, thậm chí còn có thể ký thác Nguyên Thần tại tầng thứ bảy, chỉ là với điều kiện Chuẩn Đề sẽ không sống lại một lần nữa.
Chu Báo cười khổ nói:
- Lại nữa, ta chính là một phân hồn của hắn, hiện tại tuy rằng đạt được Thiên Tiên nghiệp vị, thế nhưng, luận về thực lực chân chính còn kém xa so với hắn.
- Đó là đương nhiên, hắn là một trong những chúa tể từ xưa, còn ngươi chỉ là một người mới đạt được Thiên Tiên chi vị, một đại thánh nho nhỏ mà thôi, làm sao có thể so với hắn.
Hoàng Tuyền đại thánh cười cười.
- Chỉ là, ngươi này thần tăng quỷ phật đều ghét, cho nên bằng không năm đó hắn cũng không chết. Phải biết rằng, hắn là một trong những chúa tể duy nhất chết đi, hơn nữa nhiều kỷ nguyên trôi qua như vậy không thể dựa vào lực lượng của chính mình sống lại, tất cả điều này đều nói lên, đại đa số chúa tể đều không thích hắn. Vì vậy ngươi cũng không cần lo lắng.
- Ta lo lắng cái gì? Đối với ta mà nói, mấy kỷ nguyên sau này đều là những ngày nhàn nhã, không có kẻ đến tìm ta gây phiên phức, cũng không tham gia vào tranh đấu, nhàn nhã nhìn hoa nở hoa tàn. Ha ha. Đây mới chính là thần tiên trong truyền thuyết a!!
Đúng a, thân là Thiên Tiên, sở hữu sinh mệnh vô tận, đối thủ phiền toái nhất lại bị trấn áp xuống phía dưới, như vậy tương lai có vô số kỷ nguyển đang chờ đợi hắn, ngươi nói hắn làm sao có thể không vui, làm sao có thể mất hứng đây?
Chu Báo nghĩ nghĩ, vẻ tươi cười trên mắt càng ngày càng thịnh, cuối cùng biến thành cười dài không thôi!!!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hoàng Liên