*Nhân hình hồn đạo khí: Hồn đạo khí hình người - dg*
Nhân hình Hồn Đạo Khí
- Hiên lão sư.
Hiên Tử Văn mỗi ngày đều vào Minh Đức Đường, hôm nay khi đi ngang qua bàn thí nghiệm của Hoắc Vũ Hạo thì bị hắn gọi.
Hiên Tử Văn mỉm cười:
- Tiểu Hoắc, hơn một tháng rồi không nói chuyện, ngươi gọi ta có chuyện gì sao?
Hoắc Vũ Hạo có vẻ mệt mỏi, nhưng ánh mắt lại sáng ngời
- Hiên lão sư, đêm nay đệ tử có thể đến văn phòng của ngài gặp riêng ngài được không? Kế hoạch trao đổi sinh sắp kết thúc rồi, đệ tử có vài chuyện cần nói với ngài.
Hiên Tử Văn hơi sửng sốt một chút. Đúng vậy! Nhìn lại thì kế hoạch lần này đã sắp kết thúc.
Dù vài tháng nay không thường trao đổi với Hoắc Vũ Hạo nhưng khi hắn nghiên cứu chế tạo Hồn Đạo Khí thì Hiên Tử Văn đều quan sát rõ ràng. Tài năng và trí tuệ cũng như năng lực Hồn Sư vĩ đại của Hoắc Vũ Hạo đã khiến Hiên Tử Văn có hảo cảm.
- Được.
Hầu như không do dự, Hiên Tử Văn đồng ý ngay với thỉnh cầu của Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười. Giữa trưa hắn lại thu dọn bàn thực nghiệm rồi nhìn một vòng chung quanh sau đó chào tạm biệt Hiên Tử Văn và rời khỏi Minh Đức Đường. Chỉ hai ngày nữa thôi hắn phải rời khỏi đây trở về học viện Sử Lai Khắc. Trước khi trở về thì việc trọng yếu kia nhất định phải hoàn thành.
Vừa rời khỏi Minh Đức Đường, Hoắc Vũ Hạo đã gặp rắc rối.
- Đứng lại, xem ngươi trốn đi đâu!
Kinh Tử Yên vẻ mặt không bất hảo nhìn hắn, cách đó không xa, thân hình khô gầy của kiếm si Quý Tuyệt Trần cũng khóa lấy hắn, trong tay là Thiên Ngoại Vẫn Thạch Kiếm đã được sửa chữa.
Hoắc Vũ Hạo cười khổ van xin:
- Hai vị, ta hôm nay không muốn đánh, lúc này ta đã không còn sức chiến đấu, cả tháng nay ta vùi đầu vào chế tạo không hề nghỉ ngơi mà…
Kinh Tử Yên hừ một tiếng, nói:
- Ngươi mấy tháng không nghỉ ngơi? Còn chúng ta mấy tháng cực khổ tìm ngươi không ra. Lần trước ngươi nói có việc quan trọng cần làm, không phải chúng ta tha cho rồi sao? Sau đó ngươi biến mất tăm, chúng ta phải vất vả lắm mới gặp được ngươi, hôm nay đừng mơ tìm cớ thoái thác.
Hoắc Vũ Hạo cười khổ:
- Hai người đừng quấn lấy ta nữa, sau này chỉ sợ chúng ta không có cơ hội luận bàn với nhau. Chỉ còn hai ngày nữa ta sẽ trở về, ta chắc chắn trước khi đi sẽ chiến một trận sảng khoái với cả hai.
- Ngươi sắp đi rồi?
Ý định gây sự của Kinh Tử Yên đột nhiên tan biến, sững sờ nhìn Hoắc Vũ Hạo, Quý Tuyệt Trần cũng thả kiếm xuống, hai mắt nhìn chăm chăm vào Hoắc Vũ Hạo.
- Đúng vậy, kế hoạch trao đổi sinh sắp kết thúc, hai ngày nữa ta sẽ quay về học viện Sử Lai Khắc. Tuy rằng hai người các ngươi thực sự đáng ghét, nhưng trong ta vẫn xem hai ngươi là bằng hữu. Do đó, lần này ta sẽ dùng hết sức, trước khi ta rời đi chúng ta sẽ chiến một trận thống khoái!
Hoắc Vũ Hạo nghiêm túc khẳng định.
Kinh Tử Yên nhíu mày, Quý Tuyệt Trần xoay người bước đi, không hề dây dưa. Kinh Tử Yên nhìn Hoắc Vũ Hạo một lúc rồi cũng quay người theo sau tên kia.
Hoắc Vũ Hạo tức giậi:
- Hừ! Cho dù không nói năng gì nhưng cũng phải ra vẻ chào tạm biệt ta chứ!
Kinh Tử Yên và Quý Tuyệt Trần lại không để ý tới hắn, ngược lại còn bước nhanh hơn, ra vẻ như có việc gì đó gấp gáp lắm.
- Hai tên vô tâm!
Hoắc Vũ Hạo tức giận nói thầm rồi bỗng nhiên phát hiện, hơn hai năm trôi qua dường như bản thân cũng khá quyến luyến với nơi này. Dù cho đây là địa bàn của đối thủ nhưng hắn cũng có rất nhiều kỷ niệm lưu lại nơi đây.
Hiên Tử Văn, Kha Kha, Tử Mộc, còn hai vị "bằng hữu" kia nữa, và cả... Quất Tử.
Dù cho hầu hết thời gian đều dành cho nghiên cứu và học tập Hồn Đạo Khí nhưng hắn vẫn không thể tránh được cảm giác lưu luyến. Cũng không phải là lưu luyến học viện, mà lưu luyến vài con người ở đó.
Trở lại ký túc xá, Hoắc Vũ Hạo không minh tưởng như thường lệ mà tung người bay lên giường, nhắm mắt lại, ngủ một giấc dài.
Đã mấy tháng không nghỉ ngơi, cơ thể thật sự là quá mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
Ngủ một giấc quên cả trời đất, đến khi cửa phòng bị đập vang thì hắn mới tỉnh lại.
- Ai đó?
Hoắc Vũ Hạo cố gắng mở mắt rồi miễn cưỡng rời khỏi giường, thân thể vẫn còn rất mệt mỏi. Hắn biết đây là hậu quả của việc làm việc quá sức trong một thời gian dài rồi đột nhiên ngừng lại nghỉ ngơi.
- Là ta.
Một thanh âm không mấy vui vẻ nhưng rất quen thuộc.
Hoắc Vũ Hạo tỉnh cả người, hắn nhìn ra cửa sổ thấy sắc trời đã tối đen thầm kêu hai tiếng "chết mất", rồi vội vàng chạy ra mở cửa.
Quả nhiên, người đứng ngoài cửa chính là Hiên Tử Văn.
- Hiên lão sư, thật có lỗi, đệ tử ngủ quên.
Hoắc Vũ Hạo vẻ mặt biết lỗi rồi ra vẻ đưa tay mời khách vào phòng.
Hiên Tử Văn không những không tức giận mà lại kinh ngạc:
- Ngươi ngủ quên?
- Vâng!
Hắn áy náy gật đầu.
Hiên Tử Văn sững người nhìn hắn thật lâu, trong lòng nổi lên một cảm giác khó tả. Tuy là lão sư chỉ đạo Hoắc Vũ Hạo học tập, nhưng thời gian thực sự dạy dỗ cho hắn chỉ khoảng nửa năm. Tuy Hiên Tử Văn cũng không dạy những kiến thức trọng tâm của Minh Đức Đường nhưng lý luận trọng yếu thì bản thân đều truyền thụ cho Hoắc Vũ Hạo. Ngày mới vào lão cũng có nói “sư phụ dẫn vào cửa tu hành ở cá nhân” ( ý nói sư phụ chỉ gợi ý còn việc học tập phải nhờ vào nỗ lực cá nhân – dg ). Sau đó hầu như Hoắc Vũ Hạo tự mình học tập.
Thời gian tiếp theo mội ngày Hoắc Vũ Hạo đều mang rất nhiều đống vấn đề thắc mắc đến hỏi, ngoại trừ một vài điều cơ mật còn lại Hiên Tử Văn đều giải đáp tận tình cho hắn. Nửa năm trôi qua, số lần cũng như những điều thắc mắc của Hoắc Vũ Hạo ngày càng ít đi, thẳng đến mấy tháng gần đây thì hắn không còn đến thắc mắc nữa.
Hiên Tử Văn không hề nghi ngờ khả năng và thiên phú của tên đệ tử trời cho này nhưng cũng không cho rằng Hoắc Vũ Hạo có thể trở thành một Hồn Đạo Sư đỉnh cấp. Nguyên nhân rất đơn giản: Võ Hồn của Hoắc Vũ Hạo quá mạnh mẽ!
Một Hồn Sư mạnh mẽ luôn chú ý đến việc rèn luyện Võ Hồn và Hồn Lực, Hiên Tử Văn thấy rõ,dù Hoắc Vũ Hạo rất đam mê nghiên cứu Hồn Đạo Khí nhưng vẫn không chú trọng bằng việc tu luyện Hồn Lực.
Là con người, cho dù là thiên tài thì tinh lực cũng có hạn. Tu vi càng cao thì càng phải bỏ thời gian và tinh thần để lĩnh ngộ những ảo diệu trong đó. Hoắc Vũ Hạo không những có Võ Hồn Song Sinh mà còn có Cực Hạn Võ Hồn thì làm sao có thể phần lớn tinh lực đặt vào việc nghiên cứu Hồn Đạo Khí?
Nhưng Hiên Tử Văn vẫn rất tò mò về hắn, cũng có thể là tò mò với những nghiên cứu của hắn. Từ lúc bị chấn động bởi Gia Cát Thần Nỏ của Hoắc Vũ Hạo thì Hiên Tử Văn luôn chú ý quan sách cách thức và phương hướng nghiên cứu của Hoắc Vũ Hạo. Nhưng mà tên đệ tử này lại che giấu quá tốt, lấy năng lực về phương diện Hồn Đạo Khí của Hiên Tử Văn mà cũng không thể hiểu rõ được những mà Hoắc Vũ Hạo chế tạo.
Hai năm rưỡi rốt sắp hết, Hoắc Vũ Hạo sẽ trở về học viện Sử Lai Khắc. Hiên Tử Văn cũng khá buồn và lưu luyến. Bởi vì không phải là công dân của đế quốc Nhật Nguyệt nên Hiên Tử Văn không hề có bất kỳ địch ý nào với Hoắc Vũ Hạo, việc duy nhất Hiên Tử Văn quan tâm và hứng thú là nghiên cứu Hồn Đạo Khí. Hiên Tử Văn rất tán thưởng tài năng và thiên phú của Hoắc Vũ Hạo về phương diện Hồn Đạo Khí, tuy biết là không có khả năng nhưng bản thân vẫn mong muốn Hoắc Vũ Hạo sẽ có thành công lớn ở phương diện này.
- Nói đi, tìm ta có chuyện gì?
Hiên Tử Văn đứng nhìn Hoắc Vũ Hạo đóng kín cửa rồi lên tiếng. Không phải hắn không muốn tìm chỗ ngồi, mà thực ra vì phòng của Hoắc Vũ Hạo rất loạn, khắp nơi đều là linh kiện kim loại. Phòng của hắn còn ghê hơn so với lúc Vương Đông đến, khắp nơi… kể cả trên giường ngủ cũng có linh kiện.
Hoắc Vũ Hạo vội vàng dùng chân lùa “đống rác” trong phòng tạo thành một con đường rồi đặt ghế xuống.
- Hiên lão sư, mời ngài ngồi
Hiên Tử Văn nhíu mày:
- Ta thấy ngươi bình thường cũng rất ngăn nắp, sao lại để căn phòng như thế này?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Đệ tử cũng không có cách khác, có một vài thứ vì phải giữ bí mật nên chỉ có thể chế tạo trong phòng!
- Cái gì?
Hiên Tử Văn đã bị câu nói này của hắn thu hút:
- Vậy là hôm nay ngươi muốn gặp ta để nói về những bí mật này?
Hoắc Vũ Hạo trầm ngâm một chút, tập trung để khiến đầu óc thanh tỉnh sau giấc ngủ vừa rồi. Hắn vận chuyển Tinh Thần Lực, Linh Mâu cũng chớp lên.
- Hiên lão sư, ngài còn nhớ đánh cược của chúng ta lúc trước không?
Hoắc Vũ Hạo hỏi.
Hiên Tử Văn nói:
- Tất nhiên nhớ rõ! Hả, đừng nói rằng ngươi có thể lấy ra mười Hồn Đạo Khí đó nhé! Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi làm được thì ta sẽ giữ lời theo ngươi!
Hoắc Vũ Hạo lắc đầu:
- Đệ tử vẫn chưa lấy được mười loại nhưng cũng có hai loại đã thành hình, mong lão sư xem qua rồi chỉ điểm giúp đệ tử. Đây cũng là kết tinh tâm huyết của đệ tử sau hai năm tiến vào học viện Hoàng Gia Nhật Nguyệt, đệ tử cũng mong chúng có thể có trợ giúp với lão sư.
Hai mắt Hiên Tử Văn sáng lên, thân thể cũng ngồi ngay ngắn lại:
- Nói mau, ngươi lại nghiên cứu ra hai loại Hồn Đạo Khí kiểu mới gì? Nhanh lấy ra cho ta xem!
Khi nhắc đến Hồn Đạo Khí là Hiên Tử Văn gần như quên hết mọi sự.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Hiên lão sư, trong hai tác phẩm này có một vật đệ tử có thể đưa ngài xem nhưng đệ tử mong rằng việc này không có người thứ ba biết được, còn vật thứ hai thì thì không thể lấy ra ở đây vì nơi này quá nhỏ bé. Đây cũng là bí mật của đệ tử, nếu ngài muốn xem thì cần phải có một phương pháp đặc thù!
- Phương pháp đặc thù?
Hiên Tử Văn ngạc nhiên.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Thông qua Tinh Thần Lực của mình đệ tử sẽ đem hình ảnh trong trí nhớ của mình về vật ấy truyền cho lão sư.
Chào các bạn!
Hiện nay bạn Hina đã ngừng dịch bộ này nhưng 4vn vẫn sẽ tiếp tục cố gắng dịch tiếp. Vấn đề là bọn mình đang rất thiếu người dịch, các bạn nào muốn góp phần giúp bọn mình một tay trong việc tiếp tục TTĐM thì xin liên hệ tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=87529
Hoặc add nick: hello_to_bx@yahoo.com : ♥yêu mưa♥ o0o_thanh.tung_o0o@yahoo.com : Phiêu blood_devill@yahoo.com : Goncopius
Sau khi báo danh sẽ có người giúp đỡ các bạn trong việc nhận chương, dịch truyện, đọc convert...
Dịch truyện không hề khó, chỉ cần một chút kiên nhẫn mà thôi, bọn mình lại đang rất thiếu người nên hi vọng được các bạn giúp đỡ tiếp tục theo TTĐM đến cùng!
Bọn mình vô cùng cám ơn!
-Như vậy cũng được sao?
Hiên Tử Văn kinh ngạc hỏi. Tuy hắn biết Hoắc Vũ Hạo là hồn sư tinh thần hệ, nhưng nếu muốn thông qua tinh thần lực tái hiện ký ức, tuy khó khăn như nào hắn không rõ lắm, nhưng nhất định yêu cầu tinh thần lực rất cao.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu nói:
-Đệ tử làm được. Nhưng cần sư phụ hoàn toàn tín nhiệm đệ tử, đệ tử mới có thể tái hiện ký ức lại trong thức hải của ngài.
Hiên Tử Văn gần như không chút do dự nói:
-Vậy còn chờ gì nữa? Bắt đầu đi.
Lần này đến phiên Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc:
-Hiên lão sư, muốn ta tái hiện ký ức trong não hải cần ngài buông lỏng tâm thần, ngài không sợ…
Hiên Tử Văn hờ hững khẽ cười nói:
-Có gì đáng sợ chứ. Làm sư phụ ngươi hai năm, nếu như ta không biết tính tình ngươi, thì vị lão sư như ta thật bất tài. Đừng nói nhảm nữa, mau lên đi!
Vừa nói, hắn vừa nhắm hai mắt lại.
Trong mắt Hoắc Vũ Hạo khẽ lóe tia kinh nể, hắn hiểu, nếu như đổi là hắn, hắn sẽ không thể buông lỏng tinh thần cho tinh thần lực của người khác xâm nhập được.
Ánh vàng nhàn nhạt sáng lên từ mắt Hoắc Vũ Hạo, hắn đứng phía trước Hiên Tử Văn, kim quang trong mắt càng lúc càng mạnh, cả gian phòng bắt đầu xuất hiện vân sóng tinh thần lực. Vầng sáng vàng không ngừng dập dờn từ đầu Hoắc Vũ Hạo, bây giờ đến cả thân thể hắn cũng tỏa ánh vàng.
Sau khi dung hợp với hồn linh Tuyết Đế, tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo liền tăng mạnh, chính hắn cũng không rõ trình độ bản thân đã đạt đến mức nào, nhưng đã có thể thi triển vài năng lực mới.
Hai luồng ánh sáng vàng bắn ra từ mắt hắn, quang mang nhìn qua rất nhu hòa, nhưng khi quang mang này xuất hiện, một khí tức kỳ dị nháy mắt bao phủ cả gian phòng.
Thân thể Hiên Tử Văn khẽ chấn động, hắn cảm giác được một lực lượng mạnh mẽ xâm nhập tinh thần hải bản thân, hắn cố kiềm lại ý thức phản kháng. Quả không hổ là bát hồn hoàn, đấu la cấp hồn đạo sư, hắn lập tức khống chế được tinh thần lực bản thân, mặc cho cỗ tinh thần lực kia tiến vào. Nhưng hắn cũng không phải hoàn toàn không đề phòng, tinh thần lực của hắn thu lại, toàn bộ thủ hộ tại xung quanh tinh thần căn nguyên.
Tinh thần nhân loại theo hồn lực bản thân tăng lên mà tăng theo, dù sao, lực lượng mạnh hơn thì cũng cần tinh thần mạnh hơn để khống chế.
Hiên Tử Văn say mê nghiên cứu hồn đạo khí, mỗi ngày đều nằm trong tự hỏi, bởi thế, tinh thần lực của hắn còn mạnh hơn hồn sư cùng đẳng cấp. Nhưng lúc này, hắn kinh ngạc phát hiện, tinh thần lực xông vào tinh thần hải của hắn không chút yếu hơn tinh thần lực của hắn. Khi hai cỗ tinh thần tiếp xúc, không ngờ chủ động xuất hiện đồng hóa.
Hiên Tử Văn rõ ràng cảm giác được, khi tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo tiến vào tinh thần hải của hắn, không ngờ lại đem đến áp lực khổng lồ với hắn. Cũng chính là, nếu như hiện tại Hoắc Vũ Hạo tấn công hắn, hắn sẽ vô cùng bị động.
Nhưng đây là nếu như! Ngay khi Hiên Tử Văn kinh ngạc, đột nhiên, một bức tranh hiện ra trong não hắn.
Vừa bắt đầu, bức tranh chỉ là những hình nét đơn giản, sau đó xâu chuổi thành từng ảnh tượng.
Đây là một vùng đất hoang vu, núi đá lởm chởm xung quanh. Từ tranh vẽ không thể nhìn ra được đây là đâu, xung quanh vô cùng an tĩnh, từ cao nhìn xuống chỉ có một người, chính là Hoắc Vũ Hạo!
Hoắc Vũ Hạo đứng trên một ngọn núi nhỏ. Lúc này hắn đang ngẩng đầu nhìn trời. Hiên Tử Văn kinh ngạc phát hiện, trên trán Hoắc Vũ Hạo xuất hiện con mắt thứ ba.
Lúc mới đầu hắn còn tưởng bản thân hoa mắt, vội vàng tập trung tinh thần lực, vừa đúng nhìn đến kim quang lấp lánh ở con mắt trên trán Hoắc Vũ Hạo, không ngờ nảy sinh cảm giác bị nhìn chăm chú.
Con mắt thứ ba? Chẳng lẽ, linh mâu vũ hồn của hắn đã hoàn thành lần giác tỉnh thứ hai? Dù là hồn đạo sư, nhưng có thể tu luyện tới bát hoàn, phương diện tri thức về hồn sư của Hiên Tử Văn không kém chút nào.
Không đợi hắn kịp suy nghĩ, bức tranh lại biến đổi. Hoắc Vũ Hạo nâng lên tay phải, trên ngón trỏ của hắn là một giới chỉ ngọc bích rất lớn. Sáu ngôi sao nhỏ nối liền trên mặt giới chỉ không ngừng ánh lên quang mang mê người.
Tinh quang ngọc bích! Thứ tốt a! Tuy chỉ bằng móng tay, nhưng nếu chế tạo thành hồn đạo khí trữ vật, cũng đủ để dung nạp mười mét vuông. Thân là Hồn Đạo Sư cường đại, nhìn thấy tài liệu đỉnh cấp như này, việc đầu tiên Hiên Tử Văn nghĩ đến là chế tạo hồn đạo khí.
Lúc này Hoắc Vũ Hạo nâng tay phải lên, sáu ngôi sao trên giới chỉ tỏa ánh sáng lan rông, trong lam quang lấp lánh, một vật thể cao lớn hiện ra trước mặt hắn.
Nhìn thấy thứ này, tinh thần Hiên Tử Văn không thể bình tĩnh ngẫm nghĩ được nữa, cả người hắn như bị sét đánh, không khỏi run rẩy.
Đây là gì? Là một kim loại nhân bề ngoài rỉ sét, mà hình dáng lại có chút thô lậu giản đơn. Độ cao ước chừng ba thước năm, hoàn toàn là nhân hình, cũng không có trang sức hoa lệ gì, đường nét trên người vô cùng dứt khoát.
Hồn Đạo Khí Nhân Hình? Đây là đáp án đầu tiên trong lòng Hiên Tử Văn.
Phải biết, trọng tâm nghiên cứu của Minh Đức phường chính là Hồn Đạo Khí nhân hình. Bởi vì đối với Hồn Đạo Khí hiện tại, đây là bình cảnh khó vượt. Tác dụng của Hồn Đạo Khí nhân hình rất nhiều, nhưng nan đề còn nhiều hơn. Là một trong những người nghiên cứu, Hiên Tử Văn đương nhiên biết rõ.
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo lại lấy ra một Hồn Đạo Khí nhân hình, mà nhìn qua còn có hình có dáng như vậy, sao hắn không kinh hãi chứ? Hắn thậm chí còn hoài nghi Hoắc Vũ Hạo rình coi cơ mật Minh Đức đường. Mà hắn tuyệt không tin tưởng đây là do Hoắc Vũ Hạo nghiên cứu thành công, nguyên nhân rất đơn giản, thể tích!
Khái niệm Hồn Đạo Khí nhân hình cũng không phải Hồn Sư mặt khải giáp, mà là thông qua cơ quan bên trong khống chế Hồn Đạo Khí, giống như Hoắc Vũ Hạo khống chế Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí tự do hành động, chiến đấu, phòng ngự, công kích…
Mà muốn làm được như vậy, cần đại lượng trận pháp hạch tâm tổ hợp lẫn nhau, còn cần Hồn Sư cường đại khống chế.
Hoắc Vũ Hạo lấy ra Hồn Đạo Khí nhân hình này thể tích quá nhỏ, chỉ cao ba thước năm, bên trong có thể chứa bao nhiêu hạch tâm trận pháp chứ? Chỉ riêng muốn Hồn Đạo Khí nhân hình này hoạt động linh hoạt, sợ rằng cũng không làm được.
Trong tranh, Hoắc Vũ Hạo chậm rãi đi tới trước Hồn Đạo Khí nhân hình, không nhìn ra được hắn xúc phát như nào, nhưng Hồn Đạo Khí nhân hình bắt đầu biến hóa. Mặt nạ phía trước mở ra, sau đó từ cổ đến thân bắt đầu xuất hiện vết rách, từ từ mở ra, lộ ra khoảng không bên trong.
Nhìn vào không gian trống trải bên trong, Hiên Tử Văn càng thêm kiên định phán đoán bản thân. Xem ra, Hoắc Vũ Hạo muốn dùng Hồn Đạo Khí này ôm lấy bản thân, sau đó tiền hành thao tác.
Tinh thần Hiên Tử Văn khẽ buông lỏng, trong mắt hắn, tuy đây cũng là Hồn Đạo Khí nhân hình, nhưng chính xác phải là Hồn Đạo Khí khải giáp, do Hoắc Vũ Hạo tự thân khống chế, còn kém xa khống chế từ bên trong.
Hoắc Vũ Hạo quả nhiên chui vào, bề ngoài Hồn Đạo Khí khép lại, bao phủ lấy hắn. Sau đó hình vẽ đột nhiên biến đổi, không ngờ lại tiếp tục hiện ra ở không trung, đồng thời chia làm hai hình vẽ, một là cự ly gần quan sát Hồn Đạo Khí nhân hình, một là ở bên trong Hồn Đạo Khí nhân hình.
Bên trong Hồn Đạo Khí nhân hình, hai tay Hoắc Vũ Hạo cũng không tiến vào vị trí hai tay của bộ giáp, mà trước mặt hắn có một số bảng khống chế và cả dãy nút nhấn.
Sau đó Hiên Tử Văn liền nhìn đến, tay phải Hoắc Vũ Hạo kéo một bàn điều khiển, ở hình vẽ bên ngoài, Hồn Đạo Khí nhân hình đột nhiên mọc ra hai cánh rộng lớn. Hoắc Vũ Hạo liên tục ấn mấy nút, mười hai chùm sáng đồng thời phun ra từ đôi cánh, phi hành Hồn Đạo Khí mạnh mẽ nâng kim loại nhân lên, từ từ bay vào không trung.
-Tốc độ thật nhanh, đã vượt qua Hồn Đạo Khí thập cấp rồi! Trời ạ, tiểu tử này có thể làm ra mười hai cái Hồn Đạo Khí lục cấp để làm cơ quan đẩy sao? Khống chế thăng bằng còn tốt như vậy? Mà lại, có kim loại nhân bảo vệ, tự thân hắn chịu khí lưu xung kích cũng sẽ hạ thấp xuống.
-A, thật linh hoạt, đang ở trên không trung còn có thể làm những động tác này.
-Vì sao lại như vậy? Hai tay hắn không khống chế hai tay Hồn Đạo Khí nhân hình. Chẳng lẽ đây thật sự là Hồn Đạo Khí nhân hình? Không, không thể nào, ta không tin!
Hồn Đạo Khí nhân hình bay trên không một lát sau đó mới rớt xuống đất. Lần này hắn hạ cánh trên mặt đất tương đối bằng phẳng.
Hình vẽ vẫn như cũ, chia làm đôi, ở hình bên trong Hồn Đạo Khí, Hoắc Vũ Hạo không ngờ co hai đùi lại, như ngồi trên ghế ảo trong Hồn Đạo Khí nhân hình vậy.
Độ cao của Hồn Đạo Khí nhân hình này là ba thước rưỡi, độ dày bên ngoài đã hơn một thước, động tác này làm không gian bên trong chật chội hơn hẳn.
Hắn đang chứng minh cho ta… Nháy mắt, Hiên Tử Văn đã hiểu ra dụng ý của Hoắc Vũ Hạo.
Sau đó, tần suất vận động hai tay Hoắc Vũ Hạo tăng nhanh, bắt đầu không ngừng thao túng nút ấn.
Hồn Đạo Khí nhân hình bắt đầu động.
Lúc bắt đầu, nó chỉ đơn giản đi về phía trước, ngay sau đó, là nhảy vọt, lăn lộn, xoay người, thậm chí là động tác khó vươn eo!
Chào các bạn!
Hiện nay bạn Hina đã ngừng dịch bộ này nhưng 4vn vẫn sẽ tiếp tục cố gắng dịch tiếp. Vấn đề là bọn mình đang rất thiếu người dịch, các bạn nào muốn góp phần giúp bọn mình một tay trong việc tiếp tục TTĐM thì xin liên hệ tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=87529
Hoặc add nick: hello_to_bx@yahoo.com : ♥yêu mưa♥ o0o_thanh.tung_o0o@yahoo.com : Phiêu blood_devill@yahoo.com : Goncopius
Sau khi báo danh sẽ có người giúp đỡ các bạn trong việc nhận chương, dịch truyện, đọc convert...
Dịch truyện không hề khó, chỉ cần một chút kiên nhẫn mà thôi, bọn mình lại đang rất thiếu người nên hi vọng được các bạn giúp đỡ tiếp tục theo TTĐM đến cùng!
Bọn mình vô cùng cám ơn!
Hoắc Vũ Hạo điều khiển lúc đầu còn khó khăn trúc trắc nhưng sau khi quen dần thì động tác ngày càng mềm mại lưu loát.
Dù rằng nhìn kỹ thì động tác vẫn có hơi cứng ngắc, so với hành động của con người vẫn còn chênh lệch không ít, nhưng toàn bộ hoạt động của Kim Khí Nhân đều do một mình Hoắc Vũ Hạo dùng hai tay điều khiển qua những chiếc cần và nút thôi! Chỉ riêng việc giữ thăng bằng cũng đã khiến Hiên Tử Văn giật mình.
Thời gian dần trôi, sau gần mười phút hoạt động thì Kim Khí Nhân cũng bắt đầu dừng lại, nó làm động tác nữa ngồi xuống rồi dựng thẳng lưng lên.
Sau đó Hoắc Vũ dang hay chân hay tay vào chỗ trồng của tay chân Kim Khí Nhân, Hồn Đạo Khí Nhân Hình này lại bắt đầu hoạt động.
Từ các góc nhìn có thể thấy Hồn Lực trên người Hoắc Vũ Hạo phóng ra ngoài, toàn bộ cơ thể Kim Khí Nhân hoàn toàn được hắn điều khiên thông qua tay chân và Hồn Lực của chính bản thân hắn, độ linh hoạt của Kim Khí Nhân tăng lên rất nhiều.
Hoắc Vũ Hạo bắt đầu thử điều khiển Kim Khí Nhân rồi thi triển thân pháp Quỷ Ảnh Mê Tung bộ, lúc này Hiên Tử Văn có cảm giác như đang bị bóp cổ, tâm tình sôi sục khó chịu.
Ở ngoài xem náo nhiệt, trong nghề xem cách thức, tuy nhìn động tác của Kim Khí Nhân rất đơn giản, từ lúc bắt đầu đến giờ Kim Khí Nhân chưa hề dùng qua một đòn công kích nào nhưng Hiên Tử Văn biết vật này không hề đơn giản.
Bỗng nhiên hình trảnh trở nên mơ hồ, Tinh Thần Lực như thủy triều nhanh chóng rút mất.
- Không thể tin nào!
Khi Hiên Tử Văn từ hình ảnh thoát ra ngoài ( giống như xem phim 6d nhỉ - dg ) ngay lập tức bật thốt lên kinh hãi, cả người cũng bật đứng ngay dậy, Hồn Lực trong người phóng ra mạnh mẽ thổi bay những vật dụng kim loại xung quanh, Ngay cả Hoắc Vũ Hạo cũng phải lui lại vài bước mới đứng vững được.
Trên trán Hiên Tử Văn đã đầy mồ hôi, hai mắt thì đỏ lên như một chú trâu hiếu chiến nhìn chằm chằm vào Hoắc Vũ Hạo rồi gằn lên:
- Nói thật cho ta biết, cái này là giả đúng không!
Hoắc Vũ Hạo trả lời một cách bình tĩnh:
- Hiên lão sư, ngài là một vị hồn đạo sư cấp tám, khoảng cách đến cấp chín cũng rất gần rồi, vấn đề thật giả có lẽ ngài phân biệt được. Lúc nãy chỉ là hình ảnh trong tâm trí của đệ tử, đệ tử cũng không nói mình có khả năng sáng tạo ra vật có chi tiết đến thế đâu!.
Hiên Tử Văn vẫn nhìn hắn chằm chằm:
- Vậy những hình vẽ này từ đâu mà có, còn nữa, các góc nhìn khác nhau lúc nãy là sao?
Hoắc Vũ Hạo thản nhiên nói:
- Vấn đề này đệ tử xin được giữ kín vì nó liên quan đến bí mật Hồn Kỹ của đệ tử.
Hiên Tử Văn thở mạnh rồi lo lắng đi lại quanh phòng, những linh kiện xung quanh cũng vô tình bị đá văng đi.
Hoắc Vũ Hạo đã sớm đoán ra phản ứng của Hiên Tử Văn nên chỉ yên lặng ngồi trên ghế chờ đợi.
Trong phòng, hai người một động một tĩnh chờ đối phương lên tiếng.
Thời gian trôi qua, mồ hôi trên trán Hiên Tử Văn không giảm mà lại càng tăng, chảy xuống hai bên má, lưng áo cũng đã ướt đẫm.
Lúc này Hiên Tử Văn đang tiến vào trạng thái tập trung suy nghĩ, đầu óc không ngừng vận chuyển suy tư..
Chừng một khắc sau ( mười lăm phút – dịch giả ) thì Hiên Tử Văn dừng lại rồi quay sang nhìn Hoắc Vũ Hạo.
- Ngươi đã dùng bao nhiêu hạch tâm pháp trận?
Hiên Tử Văn run rẩy hỏi.
Hoắc Vũ Hạo trả lời nhẹ nhàng:
- Ba mươi hai.
- Không thể được! Sao lại ít vậy? Ngươi biết mà…không biết…mà không, ngươi biết mà…!
( loạn quá - dg )
Hiên Tử Văn vừa run rẩy vừa lẩm bẩm lại vừa nhìn chằm chằm vào Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười:
- Hiên lão sư, lúc này để tử xem như là một Hồn Đạo Sư cấp sáu, ngài nghĩ một Hồn Đạo Sư cấp sáu có thể dùng được bao nhiêu hạch tâm pháp trận để chế tạo ra món đồ kia? Hơn nữa thể tích, kết cấu và các phụ kiện trong ngoài của nó ngài đã thấy rõ, đệ tử cũng không gắn vào bất cứ một phụ kiện công kích nào… Ngài thử tính toán xem, thật sự Kim Khí Nhân này cần dùng bao nhiêu hạch tâm ma pháp?
Hiên Tử Văn im lặng một lúc rồi lại nói:
- Vậy ngươi làm cách nào mà không cần Hồn Lực vẫn khiến cho nó chuyển động được, thậm chí còn sử dụng được cả Hồn Đạo Khí phi hành?
Hoắc Vũ Hạo cũng không giấu diếm:
- Bình sữa! Đệ tử đã gắn thêm mười hai bình sữa cấp sáu. Hồn Lực trong bình sữa cũng sẽ thất thoát nhưng sẽ ít và chậm hơn nhiều so với các Hồn Đạo Khí khác.Theo lý thuyết thì chỉ cần nạp đầy đủ Hồn Lực cho mười hai bình sữa này thì cho dù không dùng Hồn Lực đệ tử cũng có thể dùng nó phi hành trong một canh giờ hoặc dùng để chiến đấu với nhịp độ cao trong vòng mười phút, tất nhiên để chiến đấu thì cần phải gắn thêm Hồn Đạo Khí công kích vào. Kết cấu bên trong và cách sử dụng thì không cần nói, chỉ cần Hồn Sư tiến vào xem một lúc rồi đưa Hồn Lực là có thể dùng, dù sao thì bình sữa cũng cần có Hồn Sư bổ sung Hồn Lực.
( Có lẽ là: kết cấu bên trong không quan trọng vì rất dễ dùng, chỉ cần Hồn Sư tiến vào làm quen một chút là dùng được, và Kim Khí Nhân này cũng cần Hồn Sư bổ sung Hồn Lực cho bình sữa – dg )
Hiên Tử Văn vẫn nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo:
- Vậy làm sao ngươi biết được ta có thành tựu về việc nghiên cứu thất thoát Hồn Lực từ bình sữa?
Hoắc Vũ Hạo sửng sốt
- Đệ tử không biết!
- Ngươi thật không biết?
Hiên Tử Văn càng thêm ngạc nhiên:
- Vậy tại sao ngươi lại dùng bình sữa làm động lực cho Kim Khí Nhân hoạt động?
Hoắc Vũ Hạo giương mắt nhìn:
- Vì đó là biện pháp duy nhất mà đệ tử có thể nghĩ ra. Hiên lão sư, không lẽ ngài nghiên cứu ra phương pháp ngăn bình sữa thất thoát Hồn Lực? Thật tốt quá!
Nếu Hiên Tử Văn thật sự làm được thì Kim Khí Nhân của Hoắc Vũ Hạo sẽ càng thực dụng hơn.
Hiên Tử Văn mau chóng thay đổi đề tài:
- Khoan nói về việc này, trước tiên nói cho ta biết làm sao để cho Kim Khí Nhân hoạt động, còn nữa, ngươi dùng cách nào để khiến nó giữ được thăng bằng? Những tiếp điểm như khớp tay, chân… ngươi khống chế bằng ma pháp trận thế nào? Rồi còn sự phối hợp giữa các ma pháp trận đó khi tất cả các tiếp điểm hoặc toàn thân Kim Khí Nhân hoạt động, tất cả những thứ đó ngươi đã làm thế nào để không xảy ra sai sót hoặc vấn đề?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Đệ tử đã suy nghĩ rồi, không nhất thiết phải dùng hạch tâm ma pháp trận cho tất cả những thứ đó.
-Vậy thì dùng cái gì?
Hiên Tử Văn vội hỏi.
Hoắc Vũ Hạo cười lớn:
- Hi hi, thật xin lỗi lão sư, chuyện này thuộc về bí mật của đệ tử!
Trán Hiên Tử Văn nhăn lại, thằng nhóc này lúc trước hỏi gì đáp nấy nhưng đến vấn đề mấu chốt lại chơi trò bí mật gì đó, rõ ràng là muốn nhử ta mà!
Thành tựu nghiên cứu về bình sữa của Hiên Tử Văn là về việc giữ kín khổng để Hồn Lực thất thoát trong bình sữa, Hiên Tử Văn cũng muốn từ đó áp dụng vào Hồn Đạo Khí Nhân Hình. Nhưng Kim Khí Nhân do Minh Đức Đường nghiên cứu ra thì lại có thể tích quá lớn, nếu chỉ dùng bình sữa, đừng nói đến bình sữa cấp chín không thể chế tạo, chỉ riêng bình sữa cấp tám cần cho nó hoạt động cũng phải hơn mười cái, mà mười cái này cũng chỉ có thể giúp Kim Khí Nhân di chuyển hơn nửa canh giờ. Nói cách khác, muốn cho Hồn Đạo Khí Nhân Hình này hoạt động liên tục thì cần phải có ít nhất mười cường giả Hồn Đấu La tám Hồn Hoàn đi theo luân phiên điều khiển bổ sung thì mới có thể hoạt động ổn định. Hơn nữa Hiên Tử Văn biết rằng Hồn Đạo Khí Nhân Hình của Minh Đức Đường không thể linh hoạt và thực dụng bằng Kim Khí Nhân của Hoắc Vũ Hạo.
Hiên Tử Văn không quá xem trọng công nghệ chế tác hay tài liệu mà vấn đề đáng quan tâm chính là nguyên lý làm việc của Kim Khí Nhân này, lúc nãy khi quan sát thì ít nhất có năm sáu phần Hiên Tử Văn không thể giải thích được.
Chỉ dùng ba mươi hai hạch tâm pháp trận là đã có thể hoạt động thậm chí không cần dùng Hồn Lực vẫn có thể hoạt động, chiến đấu hoặc phi hành chạy trốn… việc này vô cùng thực dụng
Tất cả những điều trên khiến cho tâm tư Hiên Tử Văn vô cùng chấn động, trong lòng cũng bứt rứt không yên:
- Được…được! Thằng nhóc này, xem như ngươi giỏi!
Hiên Tử Văn nhìn Hoắc Vũ Hạo một cách phức tạp, hắn biết Hoắc Vũ Hạo không hề nói dối. Những thứ phức tạp như vậy cho dù là qua vài thế hệ cũng chưa chắc có thể nghiên cứu thành công được, một tên nhóc như Hoắc Vũ Hạo thì cho dù là thiên tài cũng không thể hoàn thành trong hai năm. Điểm mấu chốt ở đây chắc hẳn có liên quan đến tông môn của hắn, nhưng vấn đề này làm sao hỏi được đây?
Hiên Tử Văn hiểu rõ Hoắc Vũ Hạo đang hấp dẫn mình, tuy ngoài miệng nói là không thu thập đủ mười loại Hồn Đạo Khí nhưng chỉ với hai món này thì hắn có thể bỏ qua được sao?
Hiên Tử Văn hít sâu rồi trầm giọng:
- Vũ Hạo, chúng ta nói chuyện một chút. Ta không cần phương pháp chế tạo cụ thể, ngươi chỉ cần nói một chút về nguyên lý hoạt động của Kim Khí Nhân này, ta sẽ trao đổi bằng phương pháp mật bế ( phong kín ) bình sữa mà mình vừa nghiên cứu thành công. Hẳn ngươi cũng hiểu rõ ý nghĩa của nghiên cứu bình sữa này, tác dụng của nó sẽ khiến Hồn Đạo Khí vượt thêm vài trăm năm! Ta vẫn chưa kể việc này cho nội đường biết, một khi ta làm xong tài liệu báo cáo thì chắc chắn nó sẽ trở thành nghiên cứu quan trọng nhất và cơ mật nhất của Minh Đức Đường! Đổi hay không đổi!
Hoắc Vũ Hạo thật sự có chút do dự, là một hồn đạo sư cấp sáu nên hắn hiểu rõ những điều Hiên Tử Văn vừa nói. Một khi phương thức mật bế ( phong kín ) bình sữa xuất hiện thì chắc chắngiới Hồn Đạo Khí sẽ có biến đổi to lớn. Lúc đó người bình thường cũng có thể sử dụng Hồn Đạo Khí! Mặc dù chi phí chế tạo có thể rất cao nếu đem vào ứng dụng trên Hồn Đạo Khí Nhân Hình thì sẽ giải quyết được vấn đề về động lực. Minh Đức Đường có thể chế ra Hồn Đạo Khí Nhân Hình như thế thì hẳn cũng sẽ chế tạo được bình sữa siêu…siêu lớn. Nghĩ đến đây Hoắc Vũ Hạo lại đổ mồ hôi.
Chào các bạn!
Hiện nay bạn Hina đã ngừng dịch bộ này nhưng 4vn vẫn sẽ tiếp tục cố gắng dịch tiếp. Vấn đề là bọn mình đang rất thiếu người dịch, các bạn nào muốn góp phần giúp bọn mình một tay trong việc tiếp tục TTĐM thì xin liên hệ tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=87529
Hoặc add nick: hello_to_bx@yahoo.com : ♥yêu mưa♥ o0o_thanh.tung_o0o@yahoo.com : Phiêu blood_devill@yahoo.com : Goncopius
Sau khi báo danh sẽ có người giúp đỡ các bạn trong việc nhận chương, dịch truyện, đọc convert...
Dịch truyện không hề khó, chỉ cần một chút kiên nhẫn mà thôi, bọn mình lại đang rất thiếu người nên hi vọng được các bạn giúp đỡ tiếp tục theo TTĐM đến cùng!
Bọn mình vô cùng cám ơn!
Chương 203 khoảng trưa hoặc chiều sẽ có, rất nhanh thôi bọn mình sẽ đuổi kịp tác giả và vá lại những chương còn thiếu, mong mọi người tiếp tục ủng hộ TTĐM tại 4vn
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của LãngKhách
Nhưng ý niệm nà vừa xuất hiện, nháy mắt đã bị hắn phủ quyết. Chính bởi vì tính quan trọng của việc lần này, cho nên hắn tất phải lấy được ủng hộ của Hiên Tử Văn. Nghiên cứu của vị lão sư này với Hồn Đạo Khí thật quá cao.
-Đổi hay không?
Hiên Tử Văn có chút gấp gáp:
-Chẳng lẽ ngươi cho rằng thành quả ta nghiên cứu ra không bằng ngươi sao? Ta có thể thấy được Hồn Đạo Khí nhân hình của ngươi còn chưa hoàn thiện. Nếu như do ta hoàn thiện, không đến ba năm, nó sẽ trở thành Hồn Đạo Khí Nhân Hình chân chính.
Hoắc Vũ Hạo khẽ cười:
-Đệ tử đương nhiên hy vọng do lão sư hoàn thiện, nhưng nếu lão sư muốn đổi thì phải đổi lấy hai thứ a! lão sư đã quên đệ tử từng nói, hôm nay sẽ cho ngài xem hai tác phẩm sao.
Tròng mắt Hiên Tử Văn đột nhiên trừng lớn:
-Ngươi nói, ngươi còn có một sản phẩm đạt đến trình độ nghiên cứu này sao?
Hoắc Vũ Hạo lắc lắc đầu:
-Không giống. Nhưng đệ tử có thể nói, sản phẩm thứ hai này cũng là kết tinh tâm huyết của đệ tử. Lão sư nói không sai, Hồn Đạo Khí Nhân Hình kia chỉ là bán thành phẩm, muốn hoàn thiện nó, cần không ngừng thí nghiệm, thực nghiệm và cải cách. Nhưng sản phẩm thứ hai này là thành phẩm!
Hiên Tử Văn vội vàng nói:
-Mau lấy ra!
Hoắc Vũ Hạo gật gật đầu, nâng tay phải lên, trên ngón trỏ chính là tinh quang ngọc bích giới chỉ Hiên Tử Văn từng thấy ở hình vẽ ký ức.
Nhìn thấy cái nhẫn này, dù là Hiên Tử Văn cũng không khỏi nảy sinh tâm tham lam, một tia sáng ý Hoắc Vũ Hạo nói thật quá quan trọng với hắn. Nhưng rất nhanh, tà niệm trong hắn đã bị chính niệm đè nén.
Hoắc Vũ Hạo lấy ra một vật không nhỏ, lại vô cùng nặng. Lấy tu vi và thể lực của hắn, cũng phải vất vả cầm lấy.
Đấy là Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo!
Nháy mắt khi Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo này xuất hiện, Hiên Tử Văn như gặp quỷ mị không ngừng lùi bước, khác với ánh mắt phấn khích khi thấy Hồn Đạo Khí Nhân Hình, lần này trong mắt hắn tràn ngập sợ hãi!
Chính là sợ hãi!
Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo Hoắc Vũ Hạo lấy ra toàn thân hồng sắc, nhìn qua vô cùng huyễn lệ, bên trên khắc vô số đường vân phức tạp, nhưng những đường vân này không thuộc về hạch tâm trận pháp, mà cả Hiên Tử Văn bát cấp hồn đạo sư cũng không nhận ra là gì.
Phía trước hồn đạo đạn pháo là hình trùy, đằng sau hình trụ, tiêu chuẩn hồn đạo đạn pháo thường gặp. Toàn thân hồng sắc không ngờ lại phát tán quang mang bạch sắc nhàn nhạt, chính vầng sáng nhàn nhạt kia làm Hiên Tử Văn sợ hãi!
Đạn pháo đường kính vượt qua một xích như này, chí ít cần bát cấp Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo mới bắn ra được. Cũng là nói, từ trên lý luận, vật trước mắt là Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo.
Cho dù là ở Ngân Nguyệt đế quốc lấy Hồn Đạo Khí nổi danh, thất cấp Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cũng là vật tư chiến lược, có tính sát thương cực lớn. Số lượng cũng vô cùng thưa thớt. Bởi vì Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo là tiêu hao phẩm, uy lực tuy lớn, nhưng cũng tiêu hao nguyên liệu khủng bố, công nghệ chế tạo cực phức tạp, đặc biệt là tỷ lệ thất bại vô cùng cao.
Khác với chế tạo Hồn Đạo Khí khác, một khi chế tạo thất bại, khả năng lớn nhất là nổ tung!
Bất kể là cấp bậc nào, khi chế tạo Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo đồng cấp với mình mà phát sinh nổ tung thì không thể sống sót! Bởi thế hồn đạo sư rất không muốn chế tạo Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo, mà một khi chế tạo thì phải vô cùng cẩn thận, tiêu tốn tâm lực cực cao.
Hiện trước mắt, Hiên Tử Văn đã biết ba Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cửu cấp mạnh nhất, đều giấu trong quân khố, được phòng ngự nghiêm mật. Cho dù là địa vị Kính Hồng Trần với thân phận đường chủ Minh Đức phường cũng chỉ có thể điều động một pháo mà thôi. Còn về thất cấp, bát cấp, chỉ có cao tầng đế quốc mới biết rõ.
Bởi thế, Hiên Tử Văn tuyệt không ngờ được Hoắc Vũ Hạo lấy ra là Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo bát cấp. Bất kể đạn pháo của hắn là thuộc tính như nào, thì uy lực của nó đều có thể dễ dàng san phẳng Hoàng Gia Hồn Đạo Sư học viện. Thảo nào, hắn không sợ cho mình xem Hồn Đạo Khí Nhân Hình, hóa ra là có đại sát khí trong tay.
Dưới tình huống không quan tâm toàn bản thân, chí ít có bảy phương thức dẫn nổ Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo.
-Đây là ngươi làm?
Hiên Tử Văn kinh ngạc hỏi Hoắc Vũ Hạo . Cho dù là hắn, cũng không dám đảm bảo bản thân có thể chế tạo Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo bát cấp. Mà hắn cũng không dám đi thử, tuy hắn say mê nghiên cứu, nhưng hắn cũng rất quý trọng mạng nhỏ bản thân.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, mỉm cười nói:
-Hiên lão sư, ngài không nghĩ sản phẩn này ta làm chỉ có xác thôi sao?
Hiên Tử Văn tức giận hừ một tiếng:
-Ngươi nghi ngờ tri thức của ta sao? Ngoại hình có thể giả tạo, nhưng khí tức thì không! Hồn Đạo Khí vượt qua thất cấp đều có linh hồn của mình, có khí trường bản thân. Tuy Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo của ngươi kỳ dị, nhưng khí trường mạnh như vậy, ta thậm chí hoài nghi nó đã đạt đến cửu cấp. Nhưng, điều này sao có thể chứ?
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười:
-Không có gì là không thể, đây là kết tinh tâm huyết của đệ tử. Đương nhiên, cũng không hoàn toàn là năng lực của đệ tử. Nếu như chỉ có mình đệ tử, chỉ riêng thiết kế, đã không thể hoàn thành bản vẽ Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo rồi. Đệ tử có chút dùng xảo vượt qua, mà những thứ kia, lại thuộc về tông môn đệ tử. Không sao, lão sư có thể cẩn thận xem nó, đệ tử đảm bảo ngài hài lòng với nó hơn Hồn Đạo Khí Nhân Hình.
Vừa nói, Hoắc Vũ Hạo có chút khốn khó đặt hồn pháo xuống, hơn nữa lui về phía sau làm dấu mời với Hiên Tử Văn.
Hiên Tử Văn cũng không khách khí, đi nhanh lên trước, chăm chú tra xem. Hơn nữa thỉnh thoảng dùng tay khẽ đụng chạm.
Lần đầu tiên hắn tiếp xúc liền toàn thân run rẩy, ngẩng đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo nói:
-Sát khí thật nặng! Mà còn là biến dị sát khí nữa. Nếu thứ này nổ tung, tất sinh linh đồ thán! Ngươi chế tạo ra vũ khí sát thương mạnh mẽ như này, không sợ ảnh hưởng hòa bình sao?
Hoắc Vũ Hạo cười lạnh nói:
-Chẳng lẽ Minh Đức phường chế tạo ít sao? Vũ khí mạnh mẽ chân chính mới có thể đổi lấy hòa bình, bởi vì ai cũng không dám mạo hiểm phát động chiến tranh. Vũ khí có đáng sợ không, phụ thuộc vào người sử dụng nó.
Hiên Tử Văn cũng không nói gì nữa mà chăm chú xem đạn pháo trước mặt.
Rất nhanh, Hiên Tử Văn đã bị một đồ án bên ngoài đạn pháo thu hút.
Đạn pháo màu huyết hồng, thân pháo lại phát ra vầng sáng trắng và có rất nhiều sóng tinh thần dao động như một sinh vật sống. Rất nhanh, Hiên Tử Văn đã bị một đồ án bên ngoài đạn pháo thu hút.
Đó là một đóa sen nở rộ, không có liên quan gì với trận pháp hạch tâm, nhưng lại được khắc họa vô cùng tinh mỹ. Toàn thân đóa sen là hắc sắc, tuyết đối đối lập với khẩu pháo, rất thu hút chú ý người khác. Mà ở trung ương đóa hoa, không phải nhụy sen như bình thường, mà là đồ án khô lâu hắc sắc, âm trầm tràn đầy sát khí.
Hiên Tử Văn khẽ vỗ lên đường vân, dần dần, trong mắt hắn tràn ngập say mê, thi thoảng lại gõ, nhưng không dám gõ mạnh, mà cũng không dám nảy sinh ý định mở nó ra.
Tất cả Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo đều có tính năng tự hủy, một khi thử mở nó ra, nó sẽ nổ tung, điểm này Hiên Tử Văn hiểu rõ.
-Ta thật không hiểu ngươi chế tạo như nào.
Một khắc sau, Hiên Tử Văn mới đứng thẳng lên nói. Ánh mắt hắn nhìn vào Hoắc Vũ Hạo cũng phát sinh biến hóa, đó là thừa nhận bình đằng, không còn là ánh mắt giữa lão sư và đệ tử.
-Xem ra ngươi thật có thiên phú trong phương diện Hồn Đạo Sư. Những điều kinh ngạc ngươi gây cho ta thật không ít và không nhỏ đó!
Hoắc Vũ Hạo lại giơ hai ngón tay nói:
-Là hai phần. Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo này ta đặt tên là Quỷ Kiến Sầu, hy vọng, nó vĩnh viễn không phải lên chiến trường.
-Ta cũng hy vọng như thế.
Hiên Tử Văn tràn ngập đồng cảm gật gật đầu. Thông qua quan sát, hắn phát hiện Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo này khác với bình thường, nó được làm theo phương thức hoàn toàn mới lạ. Thông qua âm thanh từ nhịp gõ vọng lại thì hắn không thể hiểu được kết cấu bên trong, cũng có thể nói, đây là hồn đạo pháo hoàn toàn mới. Uy năng của nó đến đâu thì không thể phán đoán, nhưng từ sát khí và tinh thần khí tức nó phát ra, hắn có thể đoán thứ này ít nhất cũng phải cấp tám.
-Nó cấp tám? Hay là cấp chín?
Nhịp thở của Hiên Tử Văn cũng nặng lên.
Hoắc Vũ Hạo suy nghĩ một chút rồi trầm giọng:
-Nếu như xét theo kiến trúc, thì nó nhiều nhất là tám cấp. Nhưng nếu tính theo sát thương, vậy có thể không chút do dự nói nó đã đạt đến cấp chín. Vì để chế tạo nó, đệ tử mất hơn một năm, sau đó không ngừng tiến hành thí nghiệm nhỏ và thí nghiệm cơ sở, cuối cùng mới lắp ráp.
-Mấy tháng vừa qua ngươi bận lắp ráp thứ này sao?
Hiên Tử Văn hỏi.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu:
-Cả đệ tử cũng không biết mình có thể làm lại hay không. Mà đệ tử cũng không ngại nói cho lão sư biết, trong hồn đạo pháo này, có những thứ ngài không thể hiểu, hay có thể nói hồn đạo sư hiện tại không thể hiểu, cho dù là hồn đạo sư cấp chín.
Trên mặt Hiên Tử Văn lộ ra tia cười khổ:
-Không thể không nói, ngươi đã đánh động được ta. Hai phần kinh hỉ ngươi cho ta để lại xúc động quá lớn, nhưng ta vẫn cần phải suy nghĩ đã.
Hoắc Vũ Hạo khẽ cười:
-Đương nhiên có thể. Cửa lớn Đường Môn luôn mở rộng chào đón ngài. Chỉ cần ngài nguyện ý tới thì đệ tử cũng có thể để lộ ít tin tức. Vạn năm trước kia, dưới dẫn dắt của vị môn chủ đầu tiên, Đường Môn chúng ta đã từng cực thịnh. Mà vị môn chủ kia cũng tu luyện thành thần, thành truyền kỳ mãi mãi. Mà lúc đó, Đường Môn chúng ta phát triển dựa vào ám khí. Cho đến khi Hồn Đạo Khí xuất hiện, ám khí dần lạc hậu. Thành quả nghiên cứu của đệ tử, có rất nhiều đến từ Đường Môn ám khí, kết hợp thiết kế ám khí và Hồn Đạo Khí, vận dụng những tinh xảo của chế tạo ám khí tan vào Hồn Đạo Khí, quả có thể sáng tạo rất nhiều thứ thần kỳ.
-Đệ tử cũng không ngại nói thẳng, đệ tử nghiên cứu ra hai thứ này, đều là định hướng nghiên cứu. Trên thực tế, năng lực hồn đạo sư của đệ tử còn kém xa lão sư. Nếu như lão sư có thể trở thành thành viên Đường Môn, đệ tử tin tưởng, việc dung hợp giữa ám khí Đường Môn và Hồn Đạo Khí sẽ được ngài hoàn thành một cách vô cùng tốt!
Hiên Tử Văn hít sâu một hơi:
-Ngươi thu lại Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo đi đã, cũng đừng lấy nó ra nữa. Ta đi đây.
Nói xong, hắn xoay người rời đi, cũng không quay đầu lại nhìn.
Hoắc Vũ Hạo thu lại Quỷ Kiến Sầu, cũng thầm thở phào một cái. Trên thực tế, Quỷ Kiến Sầu của hắn mới chỉ là bán thành phẩm, hạch tâm chân chính còn chưa hình thành. Bởi vì nó thực quá phức tạp, lấy tu vi trước mắt của Hoắc Vũ Hạo còn không thể hoàn thành, chí ít phải đợi tu vi của hắn tăng đến bảy hồn hoàn mới có thể chính thức làm tốt. Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cấp tám không phải dễ làm như vậy!
Vì sao hồn đạo sư như Hiên Tử Văn cũng không nhìn ra vấn đề? Đó là bởi vì trong Quỷ Kiến Sầu, Hoắc Vũ Hạo vận dụng vong linh ma pháp mà Tử Linh Thánh Pháp Thần, sư phụ Vong Linh thiên tài Y Lai Khắc Tư truyền thụ cho hắn. Vận dụng tri thức ma pháp không thuộc về thế giới này thì đừng nói là Hiên Tử Văn, dù là Kính Hồng Trần ở đây cũng không phát hiện được. Thực tế, thứ này nhìn có chút dọa người, nhưng hiện tại còn chưa có uy lực gì.
Nhưng Hoắc Vũ Hạo cũng không nói sai, nếu như Quỷ Kiến Sầu hoàn thành, như vậy uy lực của nó có thể sánh với Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cửu cấp, thậm chí còn hơn. Chỉ là thứ này không thể thí nghiệm, uy lực của nó thật quá lớn, trừ khi thật sự phải dúng đến, nếu không chính hắn cũng không hiểu rõ.
Sau khi Hiên Tử Văn rời đi, Hoắc Vũ Hạo không chút nóng nảy. Hắn biết, Hiên lão sư đã động tâm, mà lấy chấp niệm của lão sư, có thể không bị mình hấp dẫn sao? Thiết kế, sáng ý của mình có thể giúp vị lão sư này tiết kiệm ít nhất mười năm, mà chính Hiên Tử Văn cũng nói, những sáng ý của mình, có thể thúc đẩy thời đại Hồn Đạo Khí thêm một bước.
Ăn qua chút cơm chiều, Hoắc Vũ Hạo liền nằm ngủ vùi. Đừng nhỉn chỉ là bán thành phẩm, cũng gần như lấy hết tinh lực của hắn, hiện tại hắn mệt không chịu được.
Đến khi trời sáng.
Mở ra cửa sổ, hít vài hơi không khí trong lành mang theo hàn ý và ẩm ướt, đại não Hoắc Vũ Hạo cũng thanh tỉnh hơn nhiều. Cảm giác định kỳ buông lỏng thực rất tốt. Nhìn vào điểm hồng dần nhô lên phía xa, tử ý trong mắt hắn dần dâng lên, mấy năm nay hắn chưa từng dừng tu luyện tử cực ma đồng.
Chào các bạn!
Hiện nay bạn Hina đã ngừng dịch bộ này nhưng 4vn vẫn sẽ tiếp tục cố gắng dịch tiếp. Vấn đề là bọn mình đang rất thiếu người dịch, các bạn nào muốn góp phần giúp bọn mình một tay trong việc tiếp tục TTĐM thì xin liên hệ tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=87529
Hoặc add nick: hello_to_bx@yahoo.com : ♥yêu mưa♥ o0o_thanh.tung_o0o@yahoo.com : Phiêu blood_devill@yahoo.com : Goncopius
Sau khi báo danh sẽ có người giúp đỡ các bạn trong việc nhận chương, dịch truyện, đọc convert...
Dịch truyện không hề khó, chỉ cần một chút kiên nhẫn mà thôi, bọn mình lại đang rất thiếu người nên hi vọng được các bạn giúp đỡ tiếp tục theo TTĐM đến cùng!
Bọn mình vô cùng cám ơn!